23-02-2009, 04:11 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 160: Hải thượng điệp huyết
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 160: Hải thượng điệp huyết
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Sáng hôm sau, Phác lão đại hạ lệnh lên Ä‘Æ°á»ng, Trịnh Khuê Dung lại tá» vẻ hoảng sợ, từ trong khoang thuyá»n bÆ°á»›c ra kêu lá»›n: “Không hiểu sao thủy thủ trên thuyá»n của ta Ä‘á»u nhợt nhạt, ai nấy không bò dáºy nổi.â€
Phác lão đại nhÃu mà y: “Lẽ nà o nhiá»…m bệnh?†Rồi nhảy sang lâu thuyá»n kiểm tra, quả nhiên hÆ¡n mÆ°á»i thủy thủ Ä‘á»u Ä‘ang nôn má»a, nằm má»m oặt trên sà n thuyá»n.
Bạch lão tam nói: “Má»i ngÆ°á»i trên thuyá»n ngủ cùng nhau, cùng sinh bệnh cÅ©ng không phải chuyện lạ, má»™t hai ngà y sau là đâu lại và o đấy.â€
Phác lão đại Ä‘Ã nh dặn: “Äã thế hôm nay tạm nghỉ má»™t hôm, đợi há» khá»i rồi lại khởi trình.â€
Không ngỠđến chiá»u lại có thêm bảy, tám Triá»u Tiên võ sỹ đổ bệnh, đến tối, trừ ngÆ°á»i trên thuyá»n Triệu Quan bình an vô sá»±, cả bốn thuyá»n khác ai nấy Ä‘á»u nôn má»a không ngừng, có hai ngÆ°á»i tắt hÆ¡i. Công chúa cá»±c kỳ lo lắng, triệu Trịnh Khuê Dung, Phác lão đại cùng Triệu Quan đến tìm đối sách.
Trịnh Khuê Dung tá»±a hồ không lo lắng lắm: “Các võ sỹ không quen Ä‘i thuyá»n, hiện giá» trá»i lại lạnh, chả trách bệnh nặng thế nà y, mong công chúa đừng quá lo lắng.â€
Phác lão đại lắc đầu: “NhÆ°ng thủ hạ của ta cÅ©ng đổ bệnh má»›i lạ, tất cả Ä‘á»u sống quanh năm trên biển, là m gì có chuyện dá»… dà ng mắc bệnh thế nà y. Công chúa Ä‘iện hạ, việc nà y có lẽ không ổn.â€
Trịnh Khuê Dung trừng mắt: “Phác lão đại, ngÆ°Æ¡i đừng nghi thần nghi quá»·, dùng lá»i lẽ dá»a nạt ngÆ°á»i khác, mấy hôm nữa, tất cả lại khá»e thôi.â€
Phác lão đại trợn mắt nhìn lại: “Thêm mấy hôm nữa, Äông Doanh tặc thuyá»n Ä‘i xa rồi, Ä‘uổi thế nà o được?â€
Trịnh Khuê Dung bÄ©u môi: “Äâu có dá»… thế? Äể cho những thủy thủ khá»e mạnh dùng má»™t chiếc thuyá»n nhá» bám theo, biết nÆ¡i chúng đến rồi quay vá» thông báo. Äiện hạ, bây giá» ai cÅ©ng hÆ° nhược, nên dừng lại nghỉ ngÆ¡i, đợi khôi phục thể lá»±c má»›i giong buồm Ä‘uổi tiếp.†Trịnh, Phác lại tranh chấp vá»›i nhau.
Công chúa ngần ngừ, há»i Triệu Quan: “Giang Ä‘Ã n chủ có cao kiến gì chăng?â€
Triệu Quan từ đầu đến giá» không lên tiếng, nghe công chúa há»i má»›i đáp: “Tại hạ không có ý kiến, việc nà y cứ để Phác lão đại và Trịnh đại nhân là m chủ.â€
Công chúa gáºt đầu, lá»±a chá»n biện pháp chiết trung: “Äược rồi, Phác tiên sinh, mong ông cho ngÆ°á»i dùng thuyá»n bám theo chúng, những thuyá»n khác tạm nghỉ lại má»™t ngà y.†Rồi cho ba ngÆ°á»i lui ra.
Hôm sau, chúng nhân vẫn phải dừng thuyá»n, Phác lão đại sai Bạch lão tam dẫn hai thủy thủ, hai Triá»u Tiên võ sỹ dùng thuyá»n nhá» bám theo, đến tối mà thuyá»n vẫn chÆ°a quay lại, hắn lo lắng, tá»± lấy má»™t con thuyá»n khác Ä‘uổi theo, hai thá»i thần sau má»›i quay vá» mặt mà y nhợt nhạt: “Má»i việc há»ng rồi, ngÆ°á»i chúng ta phái Ä‘i Ä‘á»u… Ä‘á»u ngá»™ nạn.â€
Công chúa cả kinh, vá»™i há»i han tình thế, Phác lão đại đáp: “Tá»±a hồ há» bị Äông Doanh tặc tá» phát hiện, năm ngÆ°á»i Ä‘á»u bị Ä‘ao chém chết trên thuyá»n.†Công chúa cùng bá»n Trịnh Khuê Dung Ä‘á»u kinh ngạc, lệnh cho chúng Triá»u Tiên võ sỹ và thủy thủ thay nhau canh gác ban đêm.
Phác lão đại vừa tức vừa háºn, trách Trịnh Khuê Dung Ä‘á» ra chủ ý sai lầm khiến thủ hạ của hắn bị sát hại. Trịnh Khuê Dung không chịu nhượng bá»™, cho rằng Bạch lão tam mạo hiểm, Ä‘i quá sát thuyá»n địch má»›i bị phát hiện tung tÃch, khiến thủ hạ của y cÅ©ng mất mạng theo. Hai ngÆ°á»i cãi nhau mãi không thôi, công chúa tâm phiá»n ý loạn, hạ lệnh cho Trịnh Khuê Dung vá» thuyá»n nghỉ, hôm sau má»›i tÃnh tiếp.
Äêm đó, Äinh HÆ°Æ¡ng há»i: “Thiếu gia thấy việc nà y thế nà o?â€
Triệu Quan đáp: “Trên thuyá»n nà y có ngÆ°á»i không muốn Ä‘i cứu tiểu hoà ng tá».â€
Äinh HÆ°Æ¡ng há»i: “Sao thiếu gia lại biết?â€
Triệu Quan đáp: “Hai ngà y trÆ°á»›c, các thủy thủ võ sỹ bất ngá» sinh bệnh, chỉ có ngÆ°á»i trên thuyá»n Trịnh Khuê Dung và chúng ta không sao, tất nhiên có vấn Ä‘á». Sáng nay ta Ä‘i xem xét, các thủy thủ sinh bệnh hiển nhiên bị ngÆ°á»i ta hạ Ä‘á»™c. Äá»™c nà y không phải ta hay muá»™i hạ.â€
Äinh HÆ°Æ¡ng ngoẹo đầu: “Hiện tại muá»™i không nháºn ra ai khả nghi hÆ¡n. Thiếu gia, là ai hạ thủ?â€
Triệu Quan lắc đầu: “Ta vốn cho rằng Bạch lão tam khả nghi nhất, hắn không phải ngÆ°á»i Triá»u Tiên, không muốn mạo hiểm cứu tiểu hoà ng tá», nên má»›i cố ý gây trở ngại nhÆ°ng hôm nay hắn chết rồi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải.â€
Äinh HÆ°Æ¡ng lại há»i: “Phác lão đại là ngÆ°á»i trá»±c tÃnh, Trịnh Khuê Dung lại trung thà nh, chúng Triá»u Tiên võ sỹ hà cá»› lại là m thế? â€
Triệu Quan trầm ngâm: “Chúng ta lÆ°u tâm má»™t chút, có khi sáng mai lại tìm ra má»™t chút manh mối.â€
Không ngá» sáng hôm sau lại có thêm biến cố kinh nhân, trá»i chÆ°a sáng lại phát hiện thêm năm Triá»u Tiên võ sỹ và tám thủy thủ bị ngÆ°á»i ta dùng Ä‘ao chém chết trên thuyá»n, tá» thi ngổn ngang, cảnh tượng vô cùng thê thảm. Trịnh Khuê Dung láºp tức bẩm báo vá»›i công chúa, nà ng nháºn tin liá»n nhợt nhạt mặt mà y, nhÃu mà y ngẫm nghÄ©.
Phác lão đại vạn phần kinh hãi, vá»™i và ng đến chá»— công chúa cầu kiến. Trịnh Khuê Dung thấy hắn, thần sắc liá»n lạnh lùng hẳn: “Ta muốn má»™t mình gặp Ä‘iện hạ, ngÆ°Æ¡i tránh sang thuyá»n khác cho ta.†Phác lão đại thấy đối phÆ°Æ¡ng tá» vẻ vô lá»…, ná»™ khà liá»n bá»™t phát, nhÆ°ng thấy công chúa hÆ¡i gáºt đầu, Ä‘Ã nh cố nén, lui ra ngoà i lâu thuyá»n.
Triệu Quan bị tiếng huyên náo đánh thức, ra đến mạn thuyá»n, thấy Trịnh Khuê Dung Ä‘uổi Phác lão đại Ä‘i, cùng công chúa máºt Ä‘Ã m. Gã đánh mắt ra hiệu cho Äinh HÆ°Æ¡ng, cô hiểu ý Ä‘i tìm thị nữ của công chúa. Mấy hôm nay cô và ngÆ°á»i thị nữ nà y rất thân thiết nhÆ°ng thị nữ thấy sá»± tình trá»ng đại, không dám tiết lá»™, cô phải phân tÃch thiệt hÆ¡n, thị nữ má»›i nói cho cô và Triệu Quan biết những gì Trịnh Khuê Dung nói vá»›i công chúa.
Vốn y nháºn định tất cả do Phác lão đại ra tay: Phác lão đại chỉ huy thủy thủ nấu ăn hạ Ä‘á»™c má»›i khiến ngần ấy ngÆ°á»i đổ bệnh, lúc phái Bạch lão tam truy Ä‘uổi lại máºt lệnh cho phó tÆ°á»›ng giết các Triá»u Tiên võ sỹ rồi tá»± thân lấy cá»› tiếp ứng đến giết Bạch lão tam diệt khẩu, việc đêm qua hắn lại giết các võ sỹ, giết thêm các thuá»· thủ để che tai mắt ngÆ°á»i khác. Nguyên nhân hắn là m thế để gạt bá» Trịnh Khuê Dung, Ä‘á»™c chiếm quyá»n bảo vệ công chúa, và công lao cứu tiểu hoà ng tá». Trịnh Khuê Dung chủ trÆ°Æ¡ng láºp tức giết Phác lão đại nhÆ°ng công chúa gạt Ä‘i, cho rằng má»i ngÆ°á»i Ä‘ang ở trên thuyá»n, nếu bắt Phác lão đại sẽ khiến các thủy thủ không phục, má»™t khi xảy ra loạn ai cÅ©ng gặp nguy hiểm vá» tÃnh mạng.
Triệu Quan nhÃu mà y, nhìn và o trong phòng, công chúa và Trịnh Khuê Dung vẫn Ä‘ang máºt Ä‘Ã m. Trá»i sáng dần, sÆ°Æ¡ng mù giăng giăng, mặt biển hiện ra mênh mang. Không lâu sau, Trịnh Khuê Dung bÆ°á»›c ra, quay ngay vá» thuyá»n mình, thần sắc tháºp phần âm trầm.
--- Xem tiếp hồi 161 ----
Hải thượng điệp huyết = Chém giết trên biển
Tà i sản của livan
25-02-2009, 03:53 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 161: Thu xuất nội gian
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 161: Thu xuất nội gian
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan má»™t mình đứng trên mÅ©i thuyá»n, trầm tÆ° giữa là n sÆ°Æ¡ng sá»›m lạnh buốt, chợt nghe có tiếng bÆ°á»›c chân dáºn nhanh xuống mạn thuyá»n, má»™t ngÆ°á»i đến sau lÆ°ng gã, thấp giá»ng nói: “Giang Ä‘Ã n chủ.â€
Gã nháºn ra giá»ng công chúa, bất giác hÆ¡i kinh hãi quay lại, quả nhiên nà ng đứng sau lÆ°ng, toà n thân chìm trong là n sÆ°Æ¡ng hÆ° vô phiêu diêu, cÆ¡ hồ không nhìn rõ, gã cÅ©ng hạ giá»ng: “Ngoà i nà y gió lạnh, Ä‘iện hạ không nên ở lâu.â€
Công chúa khẽ lắc đầu: “Giang Ä‘Ã n chủ, bản tá»a có má»™t việc khẩn yếu nhá» Ä‘Ã n chủ giúp.â€
Gã gáºt đầu: “Xin Ä‘iện hạ cứ nói.â€
Công chúa hÆ¡i run lên: “Bản tá»a muốn nhá» ngà i bắt Trịnh Khuê Dung!â€
Gã hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i, nhìn nà ng không nói gì. Công chúa tá»±a hồ không đứng vững, bám lấy thà nh thuyá»n, gã Ä‘Æ°a tay đỡ nà ng, cầm lấy bà n tay ngà ngá»c liá»n cảm giác lòng tay nà ng lạnh nhÆ° băng. Công chúa đứng giữa sÆ°Æ¡ng mù nhìn gã, thấp giá»ng: “Bản tá»a hoà i nghi hắn má»›i là hung thủ hạ Ä‘á»™c sát nhân chứ không phải ai khác.â€
Gã gáºt đầu, trong lòng dấy lên vô và n ý niệm, vốn gã hoà i nghi Trịnh Khuê Dung là kẻ ngầm giở trò, chỉ không thể xác định vì sao y là m thế. Y là thị vệ đắc lá»±c nhất của công chúa, lúc nà o cÅ©ng tháºn trá»ng bảo vệ tiểu hoà ng tá», được công chúa tháºp phần tÃn nhiệm, hà cá»› ná»a Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cứu tiểu hoà ng tá» lại giở quẻ? Tối đó y đến máºt Ä‘Ã m cùng công chúa, hôm sau các thủy thủ liá»n sinh bệnh, lẽ nà o là vâng chỉ ý của nà ng? Công chúa nóng lòng cứu đệ đệ, sao lại cố tình gây trở ngại? Nếu nà ng có chỉ ý nà y, vì sao còn Ä‘i tìm mình?
Gã nắm chặt bà n tay run rẩy của nà ng, láºp tức minh bạch nhiá»u việc, công chúa kỳ tháºt không há» tÃn nhiệm Trịnh Khuê Dung, thế nên má»›i không muốn Ä‘i cùng thuyá»n vá»›i y. Trên thuyá»n xảy ra biến cố, nà ng liá»n nghi ngá» y đầu tiên chứ không phải Phác lão đại hay mình. Nà ng lại nói: “Ta muốn hắn yên tâm nên má»›i cố ý khiến hắn tưởng ta tin lá»i hắn, hạ lệnh cho hắn bắt Phác lão đại. Lúc hắn bắt xong, ta sẽ gá»i hắn đến gần, ho khẽ hai tiếng, mong Ä‘Ã n chủ xuất thủ chế trụ há»™. Ta sẽ có biện pháp khiến hắn nói tháºt.â€
Triệu Quan gáºt đầu: “Äược, tất cả nghe theo lá»i công chúa phân phó.†Công chúa nhìn gã tháºt sâu rồi Ä‘i nhanh và o khoang.
Không lâu sau, Trịnh Khuê Dung sang thuyá»n của công chúa, lá»›n tiếng: “Phác Trung Nghị nghe lệnh!â€
Phác lão đại quay vá», tức giáºn: “NgÆ°Æ¡i Ä‘ang đánh rắm gì hả?â€
Trịnh Khuê Dung đáp: “Công chúa có lệnh, tá»a thuyá»n láºp tức quay vá» Ä‘á»™i ngÅ©, để bản nhân và Phác Trung Nghị Ä‘i tìm tiểu hoà ng tá».â€
Phác lão đại lạnh lùng: “NgÆ°Æ¡i oan uổng vu cáo ta những gì vá»›i công chúa? NgÆ°Æ¡i cho công chúa quay vá» an toà n rồi sẽ cáºy quyá»n lá»±c giết ta, đúng không?â€
Trịnh Khuê Dung cÆ°á»i lạnh: “NgÆ°Æ¡i định mÆ°u phản, lại chÃnh miệng nói ra, khá»i cần ta mất công báo vá»›i công chúa.†Äoạn bÆ°á»›c lên tuốt yêu Ä‘ao chém mạnh.
Phác lão đại nổi giáºn: “Äịnh Ä‘á»™ng thủ hả?†Rồi tuốt Ä‘Æ¡n Ä‘ao chống đỡ, má»i thủy thủ võ sỹ đứng ở hai thuyá»n lá»›n tiếng trợ tráºn nhÆ°ng không thể xông tá»›i giúp sức. Phác lão đại võ công sút hÆ¡n, thoáng chốc đã bị thÆ°Æ¡ng ở vai, ngã xuống sà n. Trịnh Khuê Dung lấy thừng trói lại, ká» Ä‘ao lên cổ hắn.
Triệu Quan chuẩn bị sẵn Ä‘á»™c dược trong tay áo, chỉ đợi phát ra nhÆ°ng chợt nghe cá»a khoang vang Ä‘á»™ng, công chúa bÆ°á»›c ra: “Hay lắm, sau cùng cÅ©ng bắt được loạn tặc.â€
Phác lão đại cao giá»ng: “Oan uổng, oan uổng! Äiện hạ, kẻ sát nhân trên thuyá»n là ngÆ°á»i khác, mong công chúa lÆ°u tâm!â€
Công chúa nói: “Trịnh Khuê Dung, đại nhân là m tốt lắm, Ä‘Æ°a phản tặc lại đây, ta có lá»i muốn há»i.â€
Trịnh Khuê Dung phản đối: “Loạn thần tặc tá» lang sói nà y có gì phải há»i, má»™t Ä‘ao giết chết là xong.â€
Công chúa lắc đầu: “Ta muốn há»i hắn xÆ°a kia mẫu háºu ban ân nhÆ° thế mà hắn sao lại có thể vong ân phụ nghÄ©a? Mang đến đây.â€
Trịnh Khuê Dung xách Phác lão đại tá»›i, công chúa tá»±a hồ vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, chợt quay lại ho hai tiếng, Triệu Quan láºp tức xuất thủ, chá»™p cổ tay Trịnh Khuê Dung. Y phản ứng cá»±c nhanh, vung tay chặn lại: “Äịnh là m gì?†Quay sang nhìn thấy công chúa thoái lui mấy bÆ°á»›c, y liá»n hiểu ngay nà ng hạ lệnh cho gã bắt mình liá»n quát to rút chủy thủ lao bổ và o nà ng. Triệu Quan quát: “Lá»›n máºt.†Má»™t tay gã chụp và o bối tâm địch nhân, tay kia đánh trúng chủy thủ, lúc ra tay gã sá» dụng Ä‘á»™c dược, Trịnh Khuê Dung chống sao nổi, ngã gục xuống ngay. Gã Ä‘iểm huyệt đạo rồi mặc há» Trịnh nằm lăn dÆ°á»›i sà n thuyá»n.
Công chúa mặt lạnh nhÆ° sÆ°Æ¡ng, ngÆ°ng thị nhìn Trịnh Khuê Dung hồi lâu, y ngạo nghá»… nhìn lại, nà ng lạnh giá»ng: “Hóa ra ngÆ°Æ¡i muốn lấy mạng ta, dá»c Ä‘Æ°á»ng má»›i tiết lá»™ hà nh tung để thÃch khách Ä‘uổi tá»›i. Trịnh Khuê Dung, Tuyên thái háºu cho ngÆ°Æ¡i lợi lá»™c gì khiến ngÆ°Æ¡i theo chân bá»n ta là m ná»™i gián?â€
Trịnh Khuê Dung mặt mà y nhợt Ä‘i, liá»n đó ngẩng đầu cÆ°á»i ha ha: “NgÆ°Æ¡i đã biết rồi, ta còn ngại gì không nói ra, dù gì tiểu hoà ng tá» cÅ©ng lá»t và o tay Äông Doanh ẩn giả, ngÆ°Æ¡i không thể cứu được, ta cÅ©ng quăng hết nÆ°á»›c uống trên thuyá»n rồi, cả mạn thuyá»n cÅ©ng bị ta hủy. Công chúa Ä‘iện hạ, ngÆ°Æ¡i giết ta cÅ©ng được, dù gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ sống thêm mấy ngà y nữa, chúng ta cùng xuống âm gian quả tháºt náo nhiệt vô cùng.â€
Công chúa hừ lạnh, Phác lão đại cả kinh sai thuá»· thủ Ä‘i xem xét, quả nhiên phát hiện các chum nÆ°á»›c Ä‘á»u trống không, mạn thuyá»n cÅ©ng bị hủy. Triệu Quan liá»n cởi dây trói, Phác lão đại nổi giáºn xông lên vả cho Trịnh Khuê Dung má»™t cái nên thân: “Công chúa tÃn nhiệm ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy mà ngÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i sao có thể lòng lang dạ sói đến mức nà y?â€
Trịnh Khuê Dung khóe môi rỉ máu, quay lại lá»›n tiếng: “Ai vì chủ nấy, có gì mà sai? Ta phụng mệnh Ä‘Æ°Æ¡ng kim vÆ°Æ¡ng thượng thanh trừng loạn tặc phản thần, sao lại không đúng?â€
Công chúa thần sắc trấn định, Ä‘i mấy vòng trên thuyá»n rồi quay lại trÆ°á»›c mặt Trịnh Khuê Dung: “Ta hoà i nghi ngÆ°Æ¡i ám tà ng tâm cÆ¡ nên má»›i bám theo chúng ta, có Ä‘iá»u không xác định được. NgÆ°Æ¡i ngoi lên được vị trà thủ phụ thị vệ đại thần, toà n do mẫu háºu ta Ä‘á» bạt, ngÆ°á»i lúc nà o cÅ©ng tÃn nhiệm ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i tÆ°Æ¡ng trợ bản tá»a cứu tiểu hoà ng tá», chạy khá»i đất nÆ°á»›c rồi lại dẫn thÃch khách tá»›i là vì sao? Lẽ nà o muốn ta chết tại hải ngoại?â€
Trịnh Khuê Dung cÆ°á»i ha hả: “Công chúa cÅ©ng có kiến thức đấy. VÆ°Æ¡ng thượng má»›i lên ngôi đã bắt Văn Äịnh vÆ°Æ¡ng háºu cùng hoà ng đệ, nếu giết Ä‘i thì sau nà y dá»±a và o cái gì mà dùng nhân hiếu trị quốc? Nếu tiểu hoà ng tá» thoát được tá» lao, trốn khá»i quốc gia, coi nhÆ° không tuân vÆ°Æ¡ng lệnh, sau đó chết ở hải ngoại, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không ảnh hưởng đến đức Ä‘á»™ của vÆ°Æ¡ng thượng.â€
Công chúa chăm chú nhìn y, chầm cháºm gáºt đầu: “Hay, hay lắm. Ta biết ngÆ°Æ¡i có chút phân lượng trong là ng nho, luôn tin và o nhân nghÄ©a lá»… trà của nho há»c, hiện giá» phái Triệu Quang Tổ ủng há»™ nho gia đắc thế, ngÆ°Æ¡i nhất định kết thân vá»›i há», đúng không?â€
Trịnh Khuê Dung thản nhiên: “Không sai. Triệu tiên sinh dùng lý tưởng nho gia trị quốc, thiên hạ thuáºn phục, nếu không phải vì đắc tá»™i vá»›i mấy đại thần thủ cá»±u, sao lại bị Trung Tông xá» tá»? Äệ tá» cÅ© của Triệu tiên sinh hôm nay má»›i ra mặt được để phò tá vÆ°Æ¡ng thượng, trong nay mai sẽ xây dá»±ng Triá»u Tiên quốc lấy lá»… nghÄ©a là m gốc.â€
Công chúa hừ lạnh, Ä‘i Ä‘i lại lại trên sà n thuyá»n, sau cùng má»›i lên tiếng: “Trịnh Khuê Dung, mấy lần ngÆ°Æ¡i hãm hại, ý đồ lấy tÃnh mệnh tiểu hoà ng tá» và bản tá»a nhÆ°ng bản tá»a không giết ngÆ°Æ¡i. Phác tiên sinh, xin tiên sinh trói hắn giam xuống đáy thuyá»n.†Phác lão đại chỉ huy thủ hạ áp giải Trịnh Khuê Dung Ä‘i.
Công chúa lá»›n tiếng: “Cách chức thủ phụ thị vệ đại thần Trịnh Khuê Dung, Phác Trung Nghị nghe lệnh.â€
Phác lão đại cả kinh quỳ xuống, nà ng nói tiếp: “Giao cho Phác Trung Nghị đảm nhiệm chức vụ thủ phụ thị vệ đại thần. Äang lúc lâm nguy, hy vá»ng ngÆ°Æ¡i táºn trung, táºn lá»±c cứu tiểu hoà ng tá», há»™ vệ an nguy cho tiểu hoà ng tá».†Phác lão đại dáºp đầu vâng lệnh.
Triệu Quan ở cạnh, thầm bá»™i phục công chúa hà nh sá»± trầm ổn, thủ Ä‘oạn cao minh, có Ä‘iá»u trong lòng gã cảm giác bất an, tá»±a hồ có những việc không nghÄ© thông suốt, loáng thoáng nháºn ra vị công chúa cao quý bất khả xâm phạm còn có khÃa cạnh không thể nháºn ra được.
--- Xem tiếp hồi 162 ----
Tà i sản của livan
25-02-2009, 03:54 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 162: Hải thượng kỳ nhân
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 162: Hải thượng kỳ nhân
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Giải quyết xong Trịnh Khuê Dung, chúng nhân trên thuyá»n cÅ©ng sa và o tuyệt cảnh. Lúc đó biển lá»›n mênh mang trÆ°á»›c mặt, cá»™t buồm bị hủy nên không thể khống chế phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, cá»™ng thêm không có nÆ°á»›c uống, những ngÆ°á»i mắc bệnh ngà y cà ng nặng, những ngÆ°á»i khá»e cÅ©ng khát cháy cổ, không còn sống được mấy ngà y. Phác lão đại tuy vừa tiếp nháºn trách nhiệm thủ phụ đại thần nhÆ°ng cÅ©ng rối bá»i, vá»™i chỉ huy thủy thủ tu bổ thuyá»n, còn may vẫn sá» dụng được. Hắn lệnh cho Ä‘oà n thuyá»n dốc hết tốc lá»±c Ä‘i vá» phÃa tây nhÆ°ng đã ra biển ná»a tháng, biết chắc không mất mấy ngà y nữa khó tìm đâu ra hòn đảo nà o trong hải vá»±c gần đó. HÆ¡n nữa dây buồm chÆ°a sá»a xong, mấy con thuyá»n bị mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, hắn nóng lòng nhÆ° lá»a đốt, Ä‘i Ä‘i lại lại trên khoang, thỉnh thoảng quỳ xuống xin trá»i đổ mÆ°a, có lúc lên mÅ©i thuyá»n dõi mắt ra xa, chỉ hy vá»ng nhìn thấy hòn đảo nà o đó.
Chỉ còn ná»a bình nÆ°á»›c uống trong trù phòng, chúng nhân tá»± nhiên nhÆ°á»ng cho công chúa uống nhÆ°ng nà ng không chịu: “Má»i ngÆ°á»i cùng chịu khổ, sao lại hưởng dụng má»™t mình?â€
Thêm má»™t ngà y trôi qua, trá»i không nhá» xuống dù má»™t giá»t mÆ°a, có mấy ngÆ°á»i bệnh không chịu nổi hôn mê mà chết, thị nữ của công chúa thể chất yếu á»›t, nằm bẹp không dáºy nổi. ChÃnh ngá» hôm đó, Phác lão đại leo lên nóc thuyá»n nóng nảy quan sát tứ phÆ°Æ¡ng chợt kêu lá»›n: “Thấy rồi.â€
Chúng nhân trên thuyá»n Ä‘á»u mừng phát cuồng, vây quanh há»i dồn: “Thấy đất liá»n chăng?â€
“Còn bao xa?â€
“Là đảo hay lục địa?â€
Phác lão đại im lặng má»™t lúc má»›i đáp: “Không phải đảo hay đất liá»n, là má»™t ngÆ°á»i.â€
Chúng nhân Ä‘á»u ngây ra, nhìn vá» hÆ°á»›ng Phác lão đại quan sát, quả nhiên thấy ngoà i xa có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang cưỡi trên ngá»n sóng, dù lên hay xuống thì thân thể vẫn nổi trên mặt nÆ°á»›c. Ai nấy Ä‘á»u cho rằng mình hoa mắt, giữa biển lá»›n là m gì có chuyện má»™t ngÆ°á»i Ä‘i trên nÆ°á»›c? NhÆ°ng ngÆ°á»i đó từ dÆ°á»›i nÆ°á»›c lao lên cá»±c nhanh, đến trÆ°á»›c con thuyá»n, chúng nhân má»›i nhìn rõ là n da đối phÆ°Æ¡ng bánh máºt, cÆ¡ thịt cuồn cuá»™n, đầu tóc xanh mÆ°á»›t, lÆ°ng thắt má»™t manh khố bằng vải bố có dây thừng thÃt lại, Ä‘ang đứng trên lÆ°ng má»™t con cá lá»›n.
Äinh HÆ°Æ¡ng nhìn rõ dáng vẻ ngÆ°á»i đó liá»n tá» ra cá»±c kỳ kinh ngạc: “Thiếu gia, muá»™i sống cả Ä‘á»i ở đất liá»n, chÆ°a từng thấy nhân váºt nà o thế nà y, đúng là cô láºu quả văn.â€
Phác lão đại lắc đầu: “Ta sống trên biển cả Ä‘á»i cÅ©ng lần đầu thấy ngÆ°á»i thế nà y†đoạn há»i: “Ồ, vị lão huynh nà y xin hãy dừng bÆ°á»›c!â€
Vốn ngÆ°á»i đó định lÆ°á»›t qua Ä‘á»™i thuyá»n, nghe thấy tiếng gá»i liá»n dừng lại, tung mình lên thuyá»n của Phác lão đại, mỉm cÆ°á»i lá»™ ra hà m răng trắng bóng: “Ai kêu ta? Có việc gì?â€
Chúng nhân thấy y nói liá»n thở phà o, hóa ra không phải quá»· quái, Phác lão đại há»i: “Vị đại ca nà y, xin há»i tôn tÃnh đại danh?â€
NgÆ°á»i kia đáp: “Tại hạ tên Hải Linh Nhi.â€
Phác lão đại há»i: “Hải tiên sinh, chúng tôi lạc Ä‘Æ°á»ng, xin há»i gần đây có đảo không?â€
Hải Linh Nhi ngoẹo đầu ngẫm nghÄ©: “Äảo thì có đấy, chỉ sợ các vị không đến được.â€
Phác lão đại ngạc nhiên: “Thế là thế nà o?â€
Hải Linh Nhi đáp: “Ở đó có nhiá»u dòng ám lÆ°u, đá ngầm tua tủa, thuyá»n mà va và o tất chìm ngay. Các vị sao không tìm lấy má»™t con cá mà cưỡi, ta Ä‘Æ°a Ä‘i.â€
Chúng nhân nhìn nhau, biết rằng trên Ä‘á»i trừ ngÆ°á»i nhÆ° y là m gì còn ai ngồi được trên lÆ°ng cá, Triệu Quan lên tiếng: “Lão huynh, bản lÄ©nh cưỡi cá thế gian hiếm có, chúng tôi chắc không là m nổi. Chi bằng lão huynh dẫn thuyá»n của chúng tôi đến gần đảo, chúng tôi sẽ có cách.â€
Hải Linh Nhi ngẩng lên nhìn gã, mỉm cÆ°á»i: “Hóa ra các vị Ä‘á»u không biết cưỡi cá, còn ra biển là m gì? Cho huynh Ä‘Ã i biết, biển là địa bà n của cá, các vị không biết cưỡi mà còn ra biển đúng là không biết trá»i cao biển sâu, mÆ°á»i cái mạng cÅ©ng không đủ, có khi chết khát cÅ©ng nên.â€
Triệu Quan thấy y tá» vẻ khinh miệt, chợt tung mình nhảy xuống cạnh y, dÆ°á»›i chân quả tháºt là má»™t con cá, chá»— đứng trÆ¡n tuá»™t, gã vá»™i thi triển khinh công đứng vững. Con cá Ä‘en ngòm dà i khoảng mÆ°á»i trượng, còn lá»›n hÆ¡n cả má»™t con thuyá»n, bất giác gã hiếu kỳ: “Äây là loại cá gì?â€
Hải Linh Nhi đáp: “Äây là côn ngÆ°, còn gá»i là kình ngÆ°, huynh Ä‘Ã i đừng đứng trên lá»— mÅ©i nó, nó phun nÆ°á»›c bây giá».†ChÆ°a dứt lá»i, Triệu Quan chợt thấy dÆ°á»›i chân có má»™t cá»— lá»±c đạo trà n lên, vá»™i lùi má»™t bÆ°á»›c, là n nÆ°á»›c phun lên khiến toà n thân gã Æ°á»›t dẫm. Chúng nhân trên thuyá»n Ä‘ang lúc nguy nan mà thấy váºy cÅ©ng báºt cÆ°á»i.
Hải Linh Nhi nhìn gã, tá» vẻ thú vị, vá»— lên vai gã: “Dám cùng cưỡi cá vá»›i tại hạ, huynh Ä‘Ã i là ngÆ°á»i đầu tiên. Äược rồi, Hải Linh Nhi ta giúp các vị má»™t chuyến. Con cá nà y còn mang được thêm hai ngÆ°á»i nữa, tại hạ Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i lên đảo rồi Ä‘i đón những ngÆ°á»i khác sau, được không?â€
Chúng nhân nhìn nhau, Ä‘á»u biết đó là tia hy vá»ng duy nhất, tuy còn nghi ngá» quái nhân trên biển nà y nhÆ°ng không biết là m sao. Phác lão đại nói: “Äược, Giang Ä‘Ã n chủ xin hãy há»™ tống công chúa Ä‘i trÆ°á»›c.â€
Triệu Quan biết chuyến nà y chÆ°a liệu được là nh dữ nhÆ°ng là cÆ¡ há»™i cầu sinh duy nhất, tÃnh mạng công chúa Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên quý giá hÆ¡n cả, hÆ¡n nữa những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u cho rằng gã võ công cao nhất nên có trách nhiệm bảo vệ nà ng, mình cÅ©ng nên nháºn lãnh: “Váºy cÅ©ng được, lên đảo tại hạ sẽ lấy nÆ°á»›c uống, để Hải đại ca mang tá»›i cho các vị.†Äoạn nhìn công chúa.
Nà ng hÆ¡i ngần ngừ nhìn Phác lão đại rồi lại nhìn những ngÆ°á»i khác trên thuyá»n: “Bản tá»a quyết cùng sống chết vá»›i các vị, mong má»i… ngÆ°á»i bảo trá»ng, đợi Hải tiên sinh quay lại đón, bằng không bản tá»a không tham sống.â€
Phác lão đại hết sức cảm Ä‘á»™ng, quỳ xuống khóc: “Xin Ä‘iện hạ yên tâm cất bÆ°á»›c, chúng… chúng tôi sẽ táºn lá»±c theo ngÆ°á»i.â€
Thị nữ của công chúa và Äinh HÆ°Æ¡ng và o khoang lấy áo ấm cùng y trang Ä‘Æ°a cho nà ng, thị nữ quỳ xuống khóc: “Äiện hạ nhất định phải sống.†Công chúa ôm nà ng ta, hạ giá»ng an ủi.
Äinh HÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a hà nh trang cho Triệu Quan, cúi đầu nhìn gã tá» vẻ lÆ°u luyến. Công chúa nói: “Äinh HÆ°Æ¡ng, thiếu gia cô nhất định sẽ cứu cô.â€
Triệu Quan mỉm cÆ°á»i vá»›i cô: “Äinh HÆ°Æ¡ng ngoan, công chúa nói không sai, giúp ta chiếu cố Niên đại thiếu gia và Phác lão đại.†Äinh HÆ°Æ¡ng gáºt đầu, tròng mắt á»ng lên.
Công chúa hÃt má»™t hÆ¡i nhìn xuống biển, thấy Triệu Quan giang hai tay chá» mình nhảy xuống, không nhìn rõ con cá dÆ°á»›i nÆ°á»›c nên đâm ra hoảng sợ, cố lấy dÅ©ng khà nhắm mắt nhảy qua mạn thuyá»n, cảm giác hai cánh tay gã ôm lấy mình. Lúc mở mắt thấy má»™t con sóng áºp tá»›i liá»n nhắm mắt lại.
Hải Linh Nhi kêu to: “Xuất phát nà o!†Rồi tiếng sóng gió nổi lên, con cá bắt đầu bÆ¡i. Công chúa ngoái lại, thuyá»n của Phác lão đại ngà y má»™t xa dần, bản thân và Triệu Quan ngồi trên lÆ°ng cá cùng quái nhân giữa biển lá»›n, bất giác cảm thấy vừa sợ vừa má»›i mẻ.
--- Xem tiếp hồi 163 ----
Tà i sản của livan
27-02-2009, 03:48 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 163: Ly đảo tiểu trấn
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 163: Ly đảo tiểu trấn
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Lúc đó tuy chÆ°a phải giữa tiết đông nhÆ°ng nÆ°á»›c biển lạnh băng, gió lạnh nhÆ° dao cắt, công chúa mặc áo tÆ¡i và áo hồ cừu mà vẫn lạnh run. Triệu Quan ngồi trÆ°á»›c mặt nà ng, che chắn phần lá»›n sức gió, gã tá» vẻ thoải mái chuyện trò vá»›i Hải Linh Nhi, há»i han xuất thân của đối phÆ°Æ¡ng.
Hóa ra Hải Linh Nhi sinh ra tại má»™t ngÆ° thôn ven biển, cha mẹ chết sá»›m, từ bé đến lá»›n sống cùng ngoại công đã già . Từ bé y thÃch lang thang đùa nghịch trên bãi biển, luôn khao khát ra biển lá»›n vô biên, thôn dân thấy y cả ngà y chÆ¡i vá»›i thủy triá»u liá»n gá»i là "lá»™ng triá»u nhân". Lá»™ng triá»u nhân thủy tÃnh Ä‘á»u siêu phà m, có thể lặn sâu xuống biển trong thá»i gian dà i, bắt những trân kỳ hải vị nhÆ° ngá»c trai rất có giá trị lên, ngoại công y nhá» váºy mà sống khá ung dung. Lúc y mÆ°á»i ba tuổi có ngÆ°á»i trả nhiá»u tiá»n mÆ°á»›n y lặn xuống đáy biển lấy trân châu, y thấy trân châu dá»… bán liá»n chuyển hẳn sang kiếm loại hà ng nà y bán lấy tiá»n, trÆ°á»›c lúc hai mÆ°Æ¡i đã thà nh đại phú ông nổi danh. Sau đó lão ngoại công quy tiên, y không còn quyến luyến lục địa liá»n quyết định bán sạch gia sản, ra biển mÆ°u sinh, đổi tên thà nh Hải Linh Nhi, đóng má»™t lá thuyá»n mạo hiểm ra khÆ¡i thăm dò, Ä‘i má»™t mạch suốt năm, sáu năm không vá». Y nói rằng từng Ä‘i qua nhiá»u hòn đảo ở Nam DÆ°Æ¡ng, từ Tô Môn Äáp Tịch, Trảo Oa, Bà La Châu, Phi Luáºt Tân, LÆ°u Cầu, Cao SÆ¡n đảo (1), An Nam bán đảo, cho đến quần đảo Äông Doanh, bán đảo Triá»u Tiên Ä‘á»u Ä‘i qua.
Triệu Quan nghe y kể lại những kỳ phong dị tục của các nÆ¡i liá»n luôn miệng khen kỳ lạ, sau cùng má»›i há»i: “Huynh Ä‘Ã i vốn cưỡi thuyá»n Ä‘i du lịch, lúc nà o thì xoay sang dùng con thuyá»n lá»›n thế nà y?†Rồi vá»— xuống con cá lá»›n dÆ°á»›i chân.
Hải Linh Nhi đáp: “Vị lão huynh nà y là bạn cÅ©, bảy năm trÆ°á»›c tại hạ nghỉ chân tại má»™t hòn đảo nhá», lúc đó kình ngÆ° còn nhá», không hiểu sao lại mắc cạn, ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng định bắt ăn thịt, tại hạ thấy nó đáng thÆ°Æ¡ng bèn bá» tiá»n mua lại rồi thả vá» biển. Sau nà y nó thÆ°á»ng quay vá» cảng, tại hạ theo chân Ä‘i chÆ¡i, vô cùng quen thuá»™c. Má»™t lần tại hạ ra biển gặp bão, nhá» vị lão bằng hữu nà y đến cứu má»›i bình an vỠđến lục địa, từ đó tại hạ phát giác cưỡi cá thú vị hÆ¡n Ä‘i thuyá»n nhiá»u, nên thÆ°á»ng cưỡi cá ra khÆ¡i.â€
Triệu Quan cÆ°á»i ha hả: “Kỳ nhân khắp ngÅ© hồ tứ hải, các hạ đứng đầu.â€
Hải Linh Nhi rất có hảo cảm vá»›i gã, bèn há»i xuất thân, gã quay lại thấy công chúa nằm trên lÆ°ng cá, hình nhÆ° đã ngủ say liá»n mỉm cÆ°á»i, đắp má»™t lá»›p áo cừu cho nà ng rồi kể vá»›i Hải Linh Nhi chuyện gã lá»›n lên ở kỹ viện, gia nháºp Bách Hoa môn, há»c táºp Ä‘á»™c thuáºt Ä‘ao pháp, thà nh môn chủ, lại gia nháºp Thanh Bang, cả chuyện trở thà nh Pháp VÆ°Æ¡ng cÅ©ng không giấu. Hải Linh Nhi tá» vẻ hứng thú, những thứ nhÆ° kỹ viện, Ä‘á»™c thuáºt võ công, Máºt giáo Pháp VÆ°Æ¡ng… Ä‘á»u má»›i mẻ vá»›i y, liên tục há»i gặng, hết sức hợp ý.
Äi chừng ba thá»i thần, Hải Linh Nhi đứng dáºy, Ä‘Æ°a tay che mắt nhìn: “Äến nhanh thôi.â€
Triệu Quan khẽ lay tỉnh công chúa: “Äiện hạ, chúng ta sắp đến rồi.†Äoạn đứng dáºy nhìn, thấy ngoà i xa có má»™t đỉnh núi nhá»n hoắt bèn há»i Hải Linh Nhi: “Äảo nà y lá»›n lắm hả? Có ngÆ°á»i sống không?â€
Hải Linh Nhi đáp: “Trên đảo có hÆ¡n trăm há»™ dân, Ä‘á»u là ngÆ°á»i Äông Doanh.†Triệu Quan và công chúa nhìn nhau, Ä‘á»u có cảm giác không là nh.
Hải Linh Nhi nói tiếp: “Tại hạ đến hòn đảo nà y mấy lần, những tên lùn đó không hiá»n là nh nhÆ°ng không đến ná»—i hại ngÆ°á»i, các vị bất tất lo lắng. Ở đó có má»™t tiểu thị trấn, cÆ° dân chừng hÆ¡n trăm ngÆ°á»i.â€
Gần tối, đại ngÆ° Ä‘Æ°a cả ba đến rìa đảo, hải vá»±c ở đây quả tháºt tháºp phần hiểm ác, ám lÆ°u cuồn cuá»™n, mấy dặm sau cùng cả nó cÅ©ng không bÆ¡i qua nổi, Hải Linh Nhi và Triệu Quan chia ra má»—i ngÆ°á»i má»™t bên dìu công chúa đến bãi cát. Hải Linh Nhi vừa lên bá» liá»n khác hẳn, Ãt nói hÆ¡n, sắc mặt âm trầm, hình nhÆ° rất không thoải mái.
Triệu Quan thấy váºy, biết y không muốn lên bá»: “Các vị bằng hữu trên thuyá»n của tại hạ mấy ngà y chÆ°a có nÆ°á»›c, tÃnh mệnh nguy ngáºp, phiá»n Hải huynh Ä‘Æ°a nÆ°á»›c cho há» rồi dẫn vỠđảo.â€
Mắt Hải Linh Nhi sáng lên: “Hay lắm, tại hạ không thÃch đợi ở trên bá», các vị tá»± chiếu cố, tại hạ Ä‘i trÆ°á»›c.†Rồi bấm ngón tay tÃnh toán: “Chúng ta đến đây mất ba thá»i thần, hiện tại tại hạ xuất phát Ä‘i tìm thuyá»n của các vị cÅ©ng cần bằng ấy thá»i gian, Ä‘Æ°a nÆ°á»›c rồi dẫn hỠđến đây chắc phải giá» ngá» ngà y mai má»›i vá» tá»›i.â€
Triệu Quan đáp: “Huynh Ä‘i nhanh Ä‘i, chỉ sợ dá»c Ä‘Æ°á»ng vất vả, lại phiá»n đến huynh.â€
Hải Linh Nhi vá»— vai gã: “Có gì mà phiá»n? Lâu lắm rồi tại hạ không cao hứng thế nà y. Triệu Quan, Hải Linh Nhi ta kết giao bằng hữu vá»›i huynh.†Äoạn và o thị táºp mua má»™t vò nÆ°á»›c lá»›n, cao hứng nhảy lên lÆ°ng cá.
Triệu Quan cùng công chúa đứng trên tảng đá lá»›n cạnh bá» biển nhìn theo y Ä‘i xa, Ä‘á»u cảm giác nhÆ° trong má»™ng, lúc đó vầng dÆ°Æ¡ng khuất bóng non tây, ráng quang trải khắp trá»i muôn hồng nghìn tÃa rá»±c rỡ. Triệu Quan ngẩng nhìn chân trá»i: “Äá»i ngÆ°á»i có kỳ ngá»™ thế nà y cÅ©ng không uổng chuyến Ä‘i.â€
Công chúa gáºt đầu: “Äà n chủ nói đúng lắm.†Gió biển thổi qua khiến nà ng hắt hÆ¡i vì nhiá»…m lạnh.
Triệu Quan đỡ vai nà ng: “Chúng ta Ä‘á»u Æ°á»›t hết ngÆ°á»i, trá»i tối sẽ cà ng lạnh, mau tìm chá»— nghỉ.â€
Hai ngÆ°á»i và o trong trấn, thấy ngÆ°á»i lai vãng rất đông, hết sức náo nhiệt, ngôn ngữ của cÆ° dân khác hẳn Trung Thổ, hiển nhiên là ngÆ°á»i Äông Doanh. Cả hai và o đến nÆ¡i chợt thấy ánh mắt tất thảy Ä‘ang táºp trung và o mình, tá» vẻ nghi ngá», kỳ lạ xen lẫn ghét bá». Công chúa biết tiếng Äông Doanh, liá»n trò chuyện vá»›i thôn dân, định mua hai bá»™ y phục khô rồi tìm chá»— nghỉ nhÆ°ng thôn dân tá»±a hồ rất úy kỵ ngÆ°á»i ngoà i, không muốn giao tiếp cùng há», nà ng há»i liá»n bảy tám ngÆ°á»i Ä‘á»u nháºn được cái lắc đầu.
Nà ng nhÃu mà y: “Hải tiên sinh nói không sai, những kẻ nà y không thân thiện gì.â€
Triệu Quan nói: “TrÆ°á»›c đây đại tà i chủ bản bang là Niên Ä‘Ã n chủ từng giáo huấn tại hạ rằng có tiá»n sai khiến được cả ma quá»·, nghèo mạt khiến kẻ sÄ© táng chÃ, không hiểu tiá»n tà i có lay Ä‘á»™ng được mấy tên quá»· lùn nà y không?â€
Công chúa Ä‘á» nghị: “Thá» xem sao.†Bèn cởi hoa tai trân châu xuống Ä‘Æ°a cho gã. Triệu Quan cÆ°á»i: “Trân châu đẹp lắm, chắc phải hÆ¡n vạn lạng bạc má»›i mua được? Váºt của báºc kim chi ngá»c diệp Ä‘eo quả nhiên bất phà m.†Rồi cầm lấy Ä‘i và o trong đám thôn dân, sau cùng cÅ©ng có má»™t ngÆ° dân tên Tam Lang thấy hai viên trân châu lấp lánh khác thÆ°á»ng liá»n đến bà n bạc, mua hai bá»™ quần áo vải bố cho há», rồi dẫn đến má»™t quán ăn nhá» dùng bữa.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
(1): chỉ các hòn đảo Sumatra, Java, Borneo, Philippines, Okinawa…
--- Xem tiếp hồi 164 ----
Tà i sản của livan
27-02-2009, 03:50 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 164: Hãm thân tặc quáºt
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 164: Hãm thân tặc quáºt
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan cùng công chúa ăn uống no say, cảm giác thân thể ấm áp nhÆ° thể cả Ä‘á»i chÆ°a từng bao giá» dá»… chịu đến thế. Công chúa há»i Tam Lang địa chỉ khách Ä‘iếm, y đáp: “Trên đảo không có khách Ä‘iếm, chỉ có má»™t tòa nhà lá»›n trên núi, hai vị có thể lên đó xin tá túc.†Rồi sai má»™t đứa bé dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Cáºu bé thắt hai bÃm tóc, thân thể gầy gò được tấm áo bông trùm lên, tay cầm đèn lồng, chân Ä‘i già y cá», chạy rất nhanh. Triệu Quan sợ công chúa không theo kịp bèn đỡ tay và o eo nà ng kéo Ä‘i, ngá»n núi không cao lắm, không lâu sau cả ba đến trÆ°á»›c má»™t căn nhà lá»›n. Cáºu bé nói: “Äây rồi, chủ nhà há» Gia Hạ, các vị Ä‘i tìm ông ta.â€
Công chúa lấy má»™t con trâu nhỠđúc bằng và ng ròng Ä‘Æ°a cho cáºu bé: “Cái nà y cho cáºu, sáng mai sẽ có má»™t toán ngÆ°á»i Hán lên đảo, phiá»n cáºu bảo há» là Lý tiểu thÆ° cùng Giang công tá» nghỉ ở đây. Nếu cáºu Ä‘Æ°a hỠđến, ta còn váºt hay hÆ¡n nhiá»u tặng cáºu.â€
Cáºu bé kinh ngạc, ngắm nghÃa con trâu mãi má»›i nhảy chân sáo chạy Ä‘i.
Triệu Quan đến gõ cá»a, không lâu sau có má»™t tiểu lão đầu đến mở cá»a, Ä‘Æ°a mắt đánh giá khách, nói mấy câu rất khách khÃ. Công chúa bÆ°á»›c lên nói mấy câu, lão đầu gáºt đầu lia lịa, chỉ và o Triệu Quan há»i han, nà ng gáºt đầu, ngÆ°á»i đó liá»n cúi ngÆ°á»i hà nh lá»… vá»›i gã.
Gã há»i: “Lão đầu nói gì váºy?â€
Công chúa đáp: “Lão nói rằng chủ nhân không có nhà , lão không dám cho ngÆ°á»i khác ngủ nhá» nhÆ°ng chủ nhân xÆ°a nay tôn trá»ng ngÆ°á»i Hán, nghe nói Ä‘Ã n chủ là ngÆ°á»i Hán, nhất định sẽ vui mừng cho chúng ta nghỉ lại.â€
Gã vòng tay cảm tạ, lão đầu liên tục xua tay, chỉ lên trá»i hà m ý tối nay sẽ đổ tuyết, không nên khách khÃ, rồi mở cá»a má»i và o.
Trong nhà trần thiết cá»±c kỳ hoa lệ, sà n nhà lát gá»— thông nâu sáºm, trên chiếc tủ thấp bên tay trái bà y má»™t thanh võ sỹ Ä‘ao tuốt khá»i vá», thân Ä‘ao lấp lánh, vị trà giếng trá»i giữa nhà đặt má»™t chiếc bình sứ trắng cắm ba cà nh mai già , bà n thá» bên phải có bà y tượng Quan âm bằng gá»— Ä‘iêu khắc tinh tế. Triệu Quan chÆ°a từng thấy cách bà i trà kiểu Äông Doanh, Ä‘Æ°a mắt quan sát bốn phÃa, cảm giác vô cùng má»›i mẻ, liên tục khen ngợi.
Công chúa xuất thân Triá»u Tiên hoà ng tá»™c, từ nhỠđã áo gấm cÆ¡m ngá»c, quen thuá»™c vá»›i nhà và ng ngá»±a bạc, trân kỳ bảo bối, mà thấy bà i trà trong nhà cÅ©ng kinh ngạc, thấp giá»ng: “Má»—i đồ váºt trong nhà đá»u là tinh phẩm hảo hạng, không phải nhà đại phú quyết không mua nổi. Không hiểu chủ nhân nhà nà y là ai?â€
Lão đầu Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i qua hà nh lang, vượt liá»n ba cái giếng trá»i đến má»™t gian phòng, mở cánh cá»a dán giấy má»i khách ngồi. Trong phòng bà y biện cà ng đẹp đẽ, ná»n nhà lát trúc nổi báºt kim ti hoa văn, trên tÆ°á»ng treo mấy bức tá»± há»a rất lá»›n, nét bút rất Ä‘áºm, má»™t bức vẽ cảnh rồng bay phượng múa, má»™t bức vẽ cảnh Äạt Ma diện bÃch. Khay trà bà y bá»™ ấm chén bằng sứ mà u xanh cùng má»™t lò hÆ°Æ¡ng cÅ©ng bằng sứ. Lão đầu nói mấy câu rồi lui Ä‘i.
Công chúa bảo: “Chủ mẫu của lão muốn đến gặp, chúng ta đợi má»™t chút.â€
Không lâu sau, cánh cá»a mở ra má»™t nữ nhân trung niên mặt trát đầy phấn trắng quỳ ngoà i cá»a hà nh lá»… vá»›i công chúa, nà ng cÅ©ng quỳ xuống đáp lá»….
Triệu Quan thấy nữ nhân đó mặc y phục bằng tÆ¡ Ä‘en, sau lÆ°ng Ä‘eo má»™t chiếc gối lá»›n mà u Ä‘á», mặt trắng nhợt đến đáng sợ, lông mà y dùng nét bút Ä‘en nhánh vẽ thà nh nét ngà i, khóe môi trên tô son Ä‘á» sáºm, môi dÆ°á»›i tô Ä‘á» nhạt, vô cùng cổ quái, thấy bà tay quay lại cung cung kÃnh kÃnh cúi đầu thi lá»… vá»›i mình liá»n vá»™i và ng quỳ xuống đáp lá»….
Trung niên nữ nhân đứng dáºy Ä‘i và o ngồi cạnh bà n, đối đáp mấy câu vá»›i công chúa, ngữ khà cá»±c kỳ cung kÃnh khách khà đoạn lui ra.
Triệu Quan há»i: “Bà ta nói gì?â€
Công chúa đáp: “Bà ta nói rằng chúng ta cứ yên tâm ngủ lại, tối mai chủ nhân vá» sẽ tá»± đến chiêu đãi.†Liá»n đó có hai thị nữ bÆ°á»›c và o, lấy đệm và chăn mà n từ tủ tÆ°á»ng ra trải, đặt hai chiếc gối lên, Ä‘oạn má»™t ngÆ°á»i thổi tắt đèn dầu, chỉ để lại má»™t Ä‘Ä©a đèn nhá» trên bà n, ngÆ°á»i kia đổi hÆ°Æ¡ng đốt, cho thêm trà nóng rồi cùng quỳ xuống hà nh lá»… trÆ°á»›c khi lui ra còn thuáºn tay khép cá»a lại.
Triệu Quan sá» mó khắp căn phòng, tá»± láºt bức tranh lên xem xét, rồi mở nắp lò hÆ°Æ¡ng đảo lên, quay lại nhìn tấm đệm được sắp xếp hoà n chỉnh giữa phòng, chăn thêu “bách hạc đồ†bằng chỉ kim ngân cá»±c kỳ hoa lệ, bất giác báºt cÆ°á»i: “NgÆ°á»i Äông Doanh cổ quái tháºt, không có cả giÆ°á»ng, lại ngủ dÆ°á»›i đất.â€
Công chúa thấy sắc mặt gã cổ quái, biết được gã nghÄ© gì, ho khẽ má»™t tiếng: “Äông Doanh táºp tục là thế, để tránh hiá»m nghi, bản tá»a má»›i nói rằng chúng ta là phu thê, há» chỉ chuẩn bị má»™t chá»— ngủ. Giang Ä‘Ã n chủ hôm nay vất vả rồi, má»i Ä‘Ã n chủ ngủ trÆ°á»›c.â€
Triệu Quan nghÄ© đến cảnh cùng nà ng qua đêm, có cÆ¡ há»™i khinh bạc nhÆ°ng gã vẫn giữ đôi phần kÃnh ý vá»›i nà ng công chúa cao quý trang trá»ng nà y, bèn thu lại vá»ng tưởng, nghiêm mặt nói: “Tại hạ không mệt. Äiện hạ thân thể quý giá, hôm nay nhiá»…m gió lạnh trên biển, nên nghỉ ngÆ¡i, tại hạ sẽ trông cho Ä‘iện hạ.â€
Công chúa vốn cá»±c kỳ má»i mệt, nghe gã nói váºy liá»n không tiện từ chối, cởi áo hồ cừu và áo ngoà i. Trá»i rất lạnh nên nà ng cảm thấy hà n ý, vá»™i chui và o chăn.
Triệu Quan đắp chăn cho nà ng, mỉm cÆ°á»i nói: “Chúc Ä‘iện hạ ngủ ngon!â€
Công chúa nhìn gã: “Äà n chủ có lạnh không?â€
Gã đáp: “Không lạnh, Ä‘iện hạ đừng lo, ngủ sá»›m Ä‘i.â€
Công chúa nhắm mắt: “Mùi hÆ°Æ¡ng nà y thÆ¡m quá.â€
Gã máy Ä‘á»™ng tâm linh, đứng dáºy Ä‘i má»™t vòng quanh phòng, ánh mắt dừng lại trên lò hÆ°Æ¡ng, hÃt má»™t hÆ¡i rồi thấp giá»ng: “Thủ Ä‘oạn cao minh tháºt.†Y lÆ°á»›t đến cạnh công chúa, cúi xuống ôm nà ng lên: “Äiện hạ, chúng ta sa và o ổ giặc rồi.â€
Công chúa Ä‘ang ngủ lÆ¡ mÆ¡, liá»n cả kinh: “Sao cÆ¡?â€
Triệu Quan không nói gì thêm, móc ra má»™t viên thuốc cho nà ng uống, nghiêng tai lắng nghe, chợt kéo chăn lên che kÃn gối rồi ôm công chúa nhảy lên xà nhà .
Công chúa định lên tiếng, liá»n đó tiếng bÆ°á»›c chân vang lên rồi có tiếng quát, ba mặt căn phòng báºt mở, hÆ¡n hai chục cung tiá»…n thủ sắp hà ng, chÄ©a cung tên và o chăn đệm, mÅ©i tên sắt tá»a hà n quang lấp lánh dÆ°á»›i ánh đèn u ám.
Tiểu lão đầu mở cá»a và chủ mẫu và o phòng, tiểu lão đầu cÆ°á»i ha hả: “Công chúa Ä‘iện hạ tưởng lão không nháºn ra sao? Phúc Giang đảo nà y chÃnh thị đại bản doanh Äông Doanh hải đạo, các vị tá»± chui đầu và o lÆ°á»›i, sao ta lại không cẩn tháºn chiêu đãi nhỉ? Äiện hạ, mau cùng tên tình nhân mặt trắng Ä‘i vỠâm giá»›i!â€
Công chúa thấy mình suýt thà nh quỷ dưới cung tên, bất giác mặt mà y trắng nhợt, nắm chặt tay Triệu Quan.
--- Xem tiếp hồi 165 ----
Tà i sản của livan