|
|
20-11-2009, 11:49 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 195: Äại lão tụ há»™i
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan thấy Lý Há»a My cúi đầu khép nép tá»±a hồ có tâm sá»±, bèn há»i: “Niên Ä‘Ã n chủ nói cô nÆ°Æ¡ng đến Thiên Tân dưỡng bệnh, liệu đã khá»i hẳn chÆ°a?â€
Lý Há»a My lắc đầu: “CÅ©ng không có gì, chỉ là nghỉ ngÆ¡i thôi. Dạo nà y cha rất báºn, không có mặt ở Hà ng Châu, muá»™i má»›i ra ngoà i đổi không khÃ. Mấy tháng nay huynh cÅ©ng không vá» Hà ng Châu chắc có nhiá»u việc phải hoà n thà nh?â€
Triệu Quan đáp: “Äúng váºy, tại hạ Ä‘i Quan Trung má»™t chuyến, sau đó Ä‘i SÆ¡n Äông. Tháng trÆ°á»›c tại hạ đến Thiên Tân, vừa hay gặp việc Triá»u Tiên tiểu hoà ng tá» ngá»™ nạn, nên ra biển má»™t chuyến, vô cùng kinh hiểm.â€
Lý Há»a My nói: “Chuyện huynh tÆ°Æ¡ng trợ Triá»u Tiên hoà ng tá» vá» nÆ°á»›c, Niên bá bá có nói cho muá»™i biết, quả tháºt rất ly kỳ.â€
Triệu Quan cÆ°á»i: “Nà o chỉ ly kỳ thôi đâu? Hôm khác tại hạ sẽ kể cho cô nÆ°Æ¡ng nghe, đảm bảo cô nÆ°Æ¡ng say mê đến quên ăn quên uống.â€
Lý Há»a My cÅ©ng cÆ°á»i: “Không biết muá»™i có phúc khà nghe câu chuyện đó không thôi?â€
Triệu Quan nghe ra ẩn ý, bèn dịu giá»ng: “Hảo cô nÆ°Æ¡ng, sao lại nói váºy vá»›i tại hạ?â€
Lý Há»a My thở dà i: “Trong lòng muá»™i tá»± biết cân nhắc, huynh có nhiá»u việc lá»›n nhÆ° váºy, những việc nhá» nhặt tất gác sang má»™t bên. Muá»™i cứ há»i sao huynh không vá» Hà ng Châu, cà ng nghÄ© cà ng lo lắng, má»›i nói vá»›i cha rằng sẽ đến ở nhà Niên bá bá má»™t thá»i gian.†Äoạn nhìn y tháºt sâu, ánh mắt thoáng vẻ oán trách.
Triệu Quan tỉnh ngá»™, cô ám thị vá»›i gã chuyện sao gã không cầu thân. Sau tráºn chiến ở VÅ© Trượng nguyên, gã và cô đồng thá»i thất tung, sau mấy tháng má»›i xuất hiện, trên giang hồ không Ãt ngÆ°á»i biết việc nà y, ai nấy Ä‘á»u Ä‘oán già đoán non rằng hai ngÆ°á»i có chuyện gì đó ám muá»™i, hÆ¡n nữa lúc trên Ä‘Æ°á»ng đến Hổ SÆ¡n, cô từng thổ lá»™ tình ý mà gã chÆ°a từng tá» rõ thái Ä‘á»™, chả trách cô buồn bã. Trong má»™t năm nay, gã trêu chá»c Trần Nhược Má»™ng, thÆ°Æ¡ng yêu Trần NhÆ° Chân, đối ẩm Văn XÆ°á»›c Ước, bảo vệ Triá»u Tiên công chúa, thảng có lúc cÅ©ng nghÄ© đến Lý Há»a My, nghÄ© đến vết thÆ°Æ¡ng của cô, nhÆ°ng chÆ°a từng toà n tâm nhá»› đến. Giá» nhìn sắc mặt cô, lòng gã không khá»i ăn năn: “Lý cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ biết cô nÆ°Æ¡ng định nói gì. Tại hạ bạc hạnh, cô phụ tình nghÄ©a của cô nÆ°Æ¡ng dà nh cho.â€
Lý Há»a My bình thản: “Huynh vượt ngà n dặm Ä‘Æ°a muá»™i đến Thái SÆ¡n cầu y, cứu muá»™i má»™t mạng, cả Ä‘á»i nà y muá»™i sẽ cảm kÃch huynh, đâu dám vá»ng tưởng gì.â€
Triệu Quan nghe ra lá»i lẽ của cô hà m ý ai oán, bèn thở dà i: “Lý cô nÆ°Æ¡ng, Triệu Quan nà y có đáng gì, cô nÆ°Æ¡ng nhìn lầm rồi. Tại hạ từng nói mình không xứng vá»›i tâm ý của cô nÆ°Æ¡ng.â€
Lý Há»a My cúi đầu, nÆ°á»›c mắt nhá» xuống, là nhÃ: “Triệu đại ca, muá»™i biết huynh Ä‘i đâu cÅ©ng gieo tình, chÆ°a từng dà nh hết tình cảm cho má»™t ai. Muá»™i… không yêu cầu gì, chỉ cần được ở cạnh huynh, sá»›m tối phụng thị là muá»™i bằng lòng rồi.â€
Triệu Quan hiểu cô tỠý không cần là m chÃnh thất, chỉ cần là m thứ thiếp là mãn nguyện. Gã hiểu rõ địa vị của cô tại Thanh Bang, trên giang hồ cao nhÆ° thế nà o, không ngá» lại si tình vá»›i mình đến váºy, gã cảm Ä‘á»™ng, bÆ°á»›c tá»›i lau nÆ°á»›c mắt cho cô, dịu dà ng nói: “Há»a My, nếu muá»™i tin ta, xin cho ta má»™t thá»i gian. Ta nhất định sẽ cầu thân vá»›i phụ thân muá»™i, để muá»™i vÄ©nh viá»…n ở bên ta.â€
Lý Há»a My thở dà i, ngẩng lên nói: “Triệu đại ca, lần nà y cha tìm huynh tá»±a hồ có việc rất khẩn yếu. Muá»™i há»i mấy lần, cha Ä‘á»u nói là việc cÆ¡ máºt trong bang, không chịu tiết lá»™, chỉ bảo muá»™i không cần lo lắng. Muá»™i chỉ muốn cho huynh biết, dù thế nà o, tấm lòng muá»™i vá»›i huynh vẫn không đổi.â€
Triệu Quan gáºt đầu, chợt há»i: “Dạo nà y lão bang chủ có khá»e không?â€
Lý Há»a My nói: “Nghe nói vừa rồi lão nhân gia trúng gió, chắc không đến ná»—i đáng ngại lắm.â€
Triệu Quan thầm nhủ: “Nà ng quả tháºt không biết bá»n Tứ gia tìm mình có việc gì, nhÆ°ng xem ra không phải việc xấu, cứ từ từ chỠđợi.â€
Gã bèn cùng Lý Há»a My trò chuyện, chá»c cho nà ng cÆ°á»i phá lên. Còn những việc kết giao vá»›i ai, theo Ä‘uổi mỹ nữ, gã bÆ°ng kÃn miệng bình.
oOo
Äến tối, Niên Äại VÄ© phái ngÆ°á»i đến má»i, nói yến tiệc đã xong, khách nhân tá»›i cả rồi. Triệu Quan cáo biệt Lý Há»a My đến đại sảnh, thấy Lý Tứ Tiêu, Äiá»n Trung, Mã Tân, Kỳ Phụng Bản, Thiệu tháºp tam lão Ä‘á»u có mặt, cùng đứng dáºy nghênh tiếp, vá»— vai nắm tay vô cùng thân thiết. Triệu Quan và Lý Tứ Tiêu, Äiá»n Trung đã quen nhau, từng gặp Kỳ Phụng Bản và Thiệu tháºp tam lão tại tổng Ä‘Ã n, chỉ riêng Mã Tân là gặp lần đầu. Chúng nhân hà n huyên má»™t lúc, Niên Äại VÄ© má»i tất cả ngồi xuống nháºp tiệc.
Triệu Quan đứng dáºy, nâng chén vá»›i chúng nhân: “Các vị Ä‘á»u là tiá»n bối trong bang, Giang Hạ chỉ là háºu sinh tiểu tá», tháºt không dám ngồi cùng chiếu, sau nà y còn phải há»c táºp thỉnh giáo các vị nhiá»u. Có Ä‘iểm nà o lá»… số chÆ°a chu toà n, xin các vị tiá»n bối đại lượng bá» quá.†Chúng nhân đồng thanh đáp mấy câu khiêm tốn, đứng dáºy cạn chén.
Tất cả chỉ bà n đến chuyện cÅ© trong bang cùng nhÆ°ng chuyện kỳ lạ trên giang hồ, tuyệt không nhắc đến lý do tụ táºp tại Thiên Tân. Triệu Quan cÅ©ng không há»i, chỉ lặng lẽ ăn uống.
Sau ba tuần rượu, Thiệu tháºp tam lão nói vá»›i gã: “Giang Ä‘Ã n chủ, lần trÆ°á»›c ở VÅ© Trượng nguyên, huynh đệ sá» dụng Phi Phong Ä‘ao pháp của Thà nh đại thiếu gia khiến tất thẩy Ä‘á»u kinh ngạc. Huynh đệ có biết chuyện nà y vốn bao hà m má»™t câu chuyện cÅ© chăng?â€
Triệu Quan đáp: “Vãn bối không biết, mong tháºp tam gia chỉ giáo.â€
Thiệu tháºp tam lão cầm chén rượu, ngẩng nhìn không trung, từ tốn kể: “Lão phu tạm được kể nguyên lão trong bang. Từ lúc năm tuổi đã theo Triệu bang chủ, bấm ngón tay mà tÃnh cÅ©ng được năm mÆ°Æ¡i năm. Lúc bang chủ lên tiếp nhiệm, lão phu có mặt bên cạnh. Lúc đó Thà nh đại thiếu gia cảm kÃch ân đức của Triệu Háºn Thủy Triệu lão thái gia nên khảng khái mang vị trà bang chủ nhÆ°á»ng cho Triệu bang chủ, rồi má»™t mình má»™t ngá»±a ra Ä‘i, xông pha giang hồ, từ đó chÆ°a từng quay vá» Thanh Bang.â€
Ông ta dừng lá»i, rồi kể tiếp: “Câu chuyện nà y nếu không do bá»n già lão phu kể thì ngÆ°á»i khác kể cÅ©ng không được rõ rà ng. Hôm nay các vị tụ há»™i ở đây, lão phu kể cho Giang Ä‘Ã n chủ nghe chuyện cÅ© trong bang. HÆ¡n năm mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, đảm nhiệm vị trà bang chủ Thanh Bang là phụ thân của Thà nh đại thiếu gia: Thà nh lão bang chủ Thà nh Ngạo Lý. Thà nh lão bang chủ nắm quyá»n hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i năm, chỉnh đốn bản bang hÆ°ng vượng. Lúc lão gia vá» già , thÆ°á»ng ở nhà hưởng phúc, Ä‘em hết má»i việc trong bang giao lại cho ngÆ°á»i ngồi ghế thứ hai là Triệu Háºn Thủy chủ trì. Không ngá» kẻ ngồi ghế thứ ba trong bang là VÆ°Æ¡ng Văn Há»· sinh lòng phản loạn, sợ lão gia truyá»n ngôi bang chủ cho Triệu Háºn Thủy, nên nhân má»™t đêm đầu năm, dẫn thủ hạ bịt mặt xông và o Thà nh gia giết sạch không chừa má»™t ai. Hôm đó máu ngáºp Thà nh gia, tổng số hÆ¡n trăm nhân khẩu thiệt mạng, Thà nh lão bang chủ tất nhiên không thoát được Ä‘á»™c thủ.â€
Triệu Quan ngÆ°ng thần lắng nghe, tuy biết việc Thà nh Äạt báo cừu nhÆ°ng gã không ngá» trên mình ông ta gánh mối huyết cừu sâu nặng đến thế.
Hết hồi 195
|
20-11-2009, 11:50 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 196: Thanh Bang cựu sự
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Thiệu tháºp tam lão nói tiếp: “VÆ°Æ¡ng Văn Há»· giết sạch ngÆ°á»i nhà Thà nh gia nên không lo bị ai nhìn thấy hắn xuất thủ hay có kẻ tìm đến báo thù. Hắn giả bá»™ phẫn háºn, thá» phải tìm ra hung thủ báo thù cho bang chủ, bản thân hắn leo lên chiếc ghế bang chủ. NhÆ°ng hắn tÃnh toán thế nà o cÅ©ng không ngỠđêm xảy ra án mạng, má»™t tiểu thiếp của Thà nh lão bang chủ vá» thăm nhà nên thoát nạn, hÆ¡n nữa lại Ä‘ang mang cốt nhục của Thà nh lão bang chủ. Tiểu thiếp ná» hay tin liá»n hoảng sợ, rá»i nhà lánh nạn ngay. Mấy hôm sau, nhà bà ta bị thủ hạ của VÆ°Æ¡ng Văn Há»· đồ sát. VÆ°Æ¡ng Văn Há»· biết bà ta thoát nạn nên lo lắng, liên tục phái ngÆ°á»i đến gần quê nhà bà ta tìm kiếm, không há» lÆ¡i lá»ng chút nà o.â€
“VÆ°Æ¡ng Văn Há»· không ngá» rằng ngÆ°á»i trợ giúp tiểu thiếp ná» Ä‘Ã o tẩu lại là tiên phụ của Triệu bang chủ: Triệu Háºn Thủy Triệu lão thái gia. Lão gia biết há» VÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i hạ thủ huyết tẩy Thà nh gia, nhÆ°ng vì e ngại quyá»n thế của hắn mà phải ẩn nhẫn, ngầm bảo vệ tiểu thiếp ná» bình an sinh hạ hà i tá», rồi an trà hai mẹ con ở má»™t thôn nhá» thuá»™c Thiểm Bắc.â€
“Hà i tỠđó lá»›n lên, được mẫu thân cho biết vá» món nợ máu, liá»n thá» phải luyện võ báo cừu. NhÆ°ng nó chỉ là má»™t đứa con côi ở hoang thôn, luôn bị cừu nhân truy sát, không thể dá»… dà ng lá»™ diện, là m sao có được danh sÆ°? CÅ©ng may tÃnh tình nó kiên nhẫn trác tuyệt, má»™t lần may mắn gặp được Äao VÆ°Æ¡ng Hồ Äại liá»n má»™t lòng xin được dạy võ công. Lúc đầu Äao VÆ°Æ¡ng không chịu, Thà nh đại thiếu gia quỳ suốt ba ngà y ba đêm giữa trá»i tuyết đến Ä‘á»™ hôn mê má»›i cảm Ä‘á»™ng được Äao VÆ°Æ¡ng Hồ Äại thu là m đồ đệ, truyá»n thụ cho thiên hạ đệ nhất Ä‘ao pháp Phi Phong khoái Ä‘ao.â€
“Sau đó, VÆ°Æ¡ng Văn Há»· phát hiện Triệu lão thái gia che chở cho Thà nh đại thiếu gia và mẫu thân, liá»n nổi giáºn phái ngÆ°á»i truy sát hai mẹ con. Lúc đó Thà nh đại thiếu gia chÆ°a luyện thà nh võ công, cõng mẫu thân trốn khá»i hoang thôn ở Thiểm Bắc, dá»c Ä‘Æ°á»ng bị thủ hạ của VÆ°Æ¡ng Văn Há»· bắt kịp. Mẫu thân đại thiếu gia là ngÆ°á»i cÆ°Æ¡ng liệt, vì để con trai thá»a tay giao chiến, bèn Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng tá»± vẫn, dặn con báo thù cho cha và gia đình. Thà nh đại thiếu gia thấy mẫu thân đổ máu liá»n phát cuồng, đại chiến má»™t tráºn thảm liệt tại Thiểm Bắc, giết sạch hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i truy sát, sau đó mai táng mẫu thân, gạt lệ ra Ä‘i.â€
“Mấy năm sau, võ công của Thà nh đại thiếu gia đại thà nh liá»n tiến hà nh đại kế báo thù. Không Ãt huynh đệ trong bang cảm Ä‘á»™ng trÆ°á»›c nghÄ©a cá» của đại thiếu gia, cùng vá» dÆ°á»›i trÆ°á»›ng, lão phu là má»™t trong số đó. Thiếu gia hiệu triệu mấy trăm huynh đệ xông thẳng đến tổng Ä‘Ã n chỉ Ä‘Ãch danh VÆ°Æ¡ng Văn Há»· báo cừu. Khà thế thần tình lúc đó của đại thiếu gia, đến hôm nay lão phu vẫn nhá»› rõ. Thiếu gia chỉ hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi, nhÆ°ng thần thái không sợ trá»i không sợ đất, khà độ uy mãnh thần dÅ©ng đó khác nà o Thà nh lão bang chủ tái sinh, toà n thể tổng Ä‘Ã n Ä‘á»u bị chấn nhiếp. VÆ°Æ¡ng Văn Há»· thấy thiếu gia thì sợ đến mặt mÅ©i trắng nhợt, không dám xuất chiến. Thà nh đại thiếu gia nói hắn không dám xuất chiến, tức là không có tÆ° cách ngồi trên ghế bang chủ, nếu còn liêm sỉ hãy mau tá»± táºn, bằng không thiếu gia sẽ trả đủ nợ máu, huyết tẩy VÆ°Æ¡ng gia!â€
“VÆ°Æ¡ng Văn Há»· thấy thiếu gia dÅ©ng mãnh nhÆ° váºy, sao còn dám xuất chiến, vá»™i sai thủ hạ vây công. Thà nh đại thiếu gia má»™t địch mÆ°á»i, thi triển Phi Phong Ä‘ao pháp sát thÆ°Æ¡ng toà n bá»™. Toà n thể Thanh Bang được chứng kiến thần uy của Phi Phong Ä‘ao pháp danh chấn thiên hạ, VÆ°Æ¡ng Văn Há»· sợ run ngÆ°á»i, lại hết cách, Ä‘Ã nh phải tá»± táºn tại chá»—. Lúc đó Triệu Háºn Thủy lão thái gia đã bị VÆ°Æ¡ng Văn Há»· hại chết, các huynh đệ trong bang Ä‘á» cá» Thà nh đại thiếu gia đảm nhiệm ngôi bang chủ. Thà nh đại thiếu gia không nháºn, nhÆ°á»ng lại ngôi vị cho con trai của Triệu lão thái gia là Triệu Tá»± TÆ°á»ng, bản thân xông pha giang hồ, từ đó chÆ°a đặt chân và o tổng Ä‘Ã n ná»a bÆ°á»›c.â€
Thiệu tháºp tam lão thở dà i: “Việc Thà nh đại thiếu gia trải qua trăm cay ngà n đắng má»›i báo được thù không chỉ là truyá»n kỳ trong bang mà được lÆ°u truyá»n rá»™ng rãi trên giang hồ. Ai cÅ©ng nói anh hùng hà o kiệt nhÆ° Thà nh đại thiếu gia, trăm năm xuất hiện được mấy ngÆ°á»i? Thà nh lão bang chủ xÆ°ng hùng má»™t Ä‘á»i, có háºu duệ nhÆ° váºy, linh hồn trên trá»i cÅ©ng được an nghỉ.â€
Triệu Quan nghe đến si dại, gã vốn bá»™i phục tôn trá»ng Thà nh Äạt vô cùng bởi được ông ta quan tâm dạy dá»—, còn những sá»± tÃch oanh oanh liệt liệt của ông ta năm xÆ°a, gã hoà n toà n không biết mảy may. Giá» nghe Thiệu tháºp tam lão thuáºt lại, gã thầm nhủ: “Thà nh đại thúc tốn bao tâm huyết má»›i há»c được Phi Phong Ä‘ao pháp, quỳ ba ngà y đêm trong tuyết đến hôn mê. Ta há»c pho Ä‘ao pháp nà y chỉ mất và i câu nói, không tốn công chút nà o. Vì sao đại thúc coi trá»ng ta nhÆ° váºy? Tháºt đã nuông chiá»u ta quá.â€
Lại nghÄ©: “Äại thúc lá»›n lên cùng mẫu thân, côi cút má»™t mình, trưởng thà nh rồi má»›i luyện thà nh võ công, rá»a sạch cừu háºn, quả tháºt khà phách, anh hùng biết bao. Ta tuy được các Bách Hoa tá»· muá»™i tÆ°Æ¡ng trợ mà đến nay vẫn không tìm được manh mối, biết đến ngà y nà o má»›i báo thù cho mẹ được? Ta là m sao xứng vá»›i khổ tâm của mẹ, vá»›i tấm lòng tà i bồi dạy dá»— Ä‘ao pháp của Thà nh đại thúc? Ta tháºt vô dụng quá mức!â€
Lòng gã kÃch Ä‘á»™ng, hai tay nắm chặt lại, thân thể hÆ¡i run lên. Ãnh mắt chúng nhân Ä‘á»u đổ hết và o gã.
Lý Tứ Tiêu lên tiếng: “Giang tiểu huynh đệ, lúc trÆ°á»›c lão phu hÆ°á»›ng dẫn huynh đệ nháºp bang, chỉ biết huynh đệ tinh minh, anh dÅ©ng hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng không há» biết huynh đệ có liên quan đến Thà nh đại thiếu gia. Hôm nay bá»n lão phu tụ há»p ở đây, chắc tiểu huynh đệ Ä‘oán được đôi phần nguyên nhân, lão phu sẽ nói thẳng ra váºy. Gần năm nay, tiểu huynh đệ láºp cho bản bang không Ãt công lao, bang chủ hiểu rõ, các vị ở đây cÅ©ng táºn mắt thấy rõ. Bang chủ đã cao tuổi, gần đây thân thể không còn khang kiện nhÆ° xÆ°a, xem ra… xem ra không được mấy ngà y nữa. Lão nhân gia sai bá»n lão phu cấp tốc tìm tiểu huynh đệ để tuyên cáo di chiếu, láºp tiểu huynh đệ là m ngÆ°á»i thừa kế Thanh Bang.â€
Äiá»n Trung tiếp lá»i: “Tuy thá»i gian huynh đệ nháºp bang chÆ°a sánh được vá»›i nhiá»u tiá»n bối, song dá»±a và o công tÃch của huynh đệ, được bang chủ Ä‘á» bạt, cá»™ng thêm các vị ở đây ủng há»™, ngôi vị bang chủ cá»±c kỳ vững chắc.â€
Niên Äại VÄ©, Thiệu tháºp tam lão, Kỳ Phụng Bản, Mã Tân Ä‘á»u gáºt đầu phụ há»a, nói rằng sẽ toà n lá»±c ủng há»™ gã.
Triệu Quan sững ngÆ°á»i, tuy gã gia nháºp Thanh Bang, là m đến chức vị Tân VÅ©, Canh VÅ© Ä‘Ã n chủ nhÆ°ng chỉ là kế quyá»n nghi tạm thá»i, chÆ°a từng có lòng tranh Ä‘oạt địa vị, giá» biết Triệu Tá»± TÆ°á»ng muốn láºp mình là m ngÆ°á»i kế thừa, gã chợt ngẩn ngÆ°á»i.
Chúng nhân thấy gã không đáp, Lý Tứ Tiêu lại nói: “Triệu tiểu huynh đệ, bang chủ khổ tâm tà i bồi , mong rằng tiểu huynh đệ hiểu cho tấm lòng lão nhân gia. Ân đức của Thà nh lão bang chủ đối vá»›i phụ thân của lão nhân gia sâu dà y, bang chủ lại canh cánh đức Ä‘á»™ của Thà nh đại thiếu gia nhượng vị. Giá» tâm nguyện duy nhất của bang chủ là giao Thanh Bang và o tay háºu nhân Thà nh gia.â€
Trong lòng Triệu Quan bừng lên: “Há» trá»ng thị ta nhÆ° váºy, tất do nể mặt Thà nh đại thúc.â€
Lý Tứ Tiêu, Äiá»n Trung, Niên Äại VÄ© Ä‘á»u nhìn gã, đợi gã trả lá»i.
Hết hồi 196
|
20-11-2009, 11:51 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 197: Kế thừa bang chủ
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Trong lòng Triệu Quan há»—n loạn, lặng im hồi lâu má»›i lắc đầu: “Vãn bối vô tà i vô đức, tuổi trẻ đức bạc, không đảm nháºn nổi trách nhiệm đó. Các vị mau vá» bẩm cáo bang chủ chá»n báºc lÆ°Æ¡ng tà i khác.†Äoạn đứng dáºy bÆ°á»›c ra ngoà i.
Chúng nhân dá»± tiệc thấy gã từ chối, Ä‘á»u lấy là m kinh ngạc, Äiá»n Trung đứng dáºy kéo lại: “Tiểu huynh đệ, chúng ta có giao tình sống chết, tiểu huynh đệ nên tin lão ca. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chân tâm thà nh ý, nhất trà đỠcá» tiểu huynh đệ đảm nhiệm vị trà ngÆ°á»i kế thừa bang chủ. Trong lòng đệ có lo lắng, nghi vấn gì xin cứ nói thẳng, ca ca sẽ thay đệ giải đáp.â€
Triệu Quan lắc đầu: “Tiểu đệ không có nghi vấn lo lắng gì. Tiểu đệ nói rồi, tháºt không đảm nhiệm được trách nhiệm trá»ng đại nà y. So vá»›i Thà nh đại thúc, tiểu đệ có đáng gì đâu, sao là m nổi ngÆ°á»i thừa kế?â€
Lý Tứ Tiêu thở dà i đứng dáºy nói: “Tiểu huynh đệ, bang chủ tuy ghi nhá»› ân tình của Thà nh đại thiếu gia nhÆ°ng ngÆ°á»i vô cùng cẩn tháºn, sâu xa, chá»n tiểu huynh đệ là m ngÆ°á»i kế thừa không chỉ vì nể mặt Thà nh đại thiếu gia. Muốn tiếp quản má»™t đại bang nhÆ° Thanh Bang không có đủ mÆ°á»i phần tà i trÃ, võ công uy vá»ng tất không thể được. Láºp huynh đệ là m ngÆ°á»i kế thừa, trừ danh chÃnh ngôn thuáºn ra, bang chủ cà ng coi trá»ng tà i năng siêu phà m của huynh đệ. Giang huynh đệ tuy trẻ tuổi nhÆ°ng có phong phạm của báºc đại tÆ°á»›ng, tà i năng của ngÆ°á»i lãnh đạo, đủ khả năng kế thừa Thanh Bang. Bá»n lão phu mấy năm nay có quan sát biểu hiện của huynh đệ, thá»±c là nhân tà i nhất đẳng của bản bang. Bang chủ có nói sóng TrÆ°á»ng Giang lá»›p sau xô lá»›p trÆ°á»›c, bá»n lão phu Ä‘á»u già rồi, sá»± vụ trong bang phải giao cho những ngÆ°á»i trẻ tuổi má»›i xong. Xin huynh đệ ngà n vạn lần đừng từ chối.†Nói Ä‘oạn cúi ngÆ°á»i vái gã.
Triệu Quan nghe ông ta nói vô cùng thà nh khẩn, đâm ra cảm Ä‘á»™ng, vá»™i đỡ ông ta dáºy: “Tứ gia mấy năm nay luôn chiếu cố Ä‘á» bạt, vãn bối Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu rõ. NhÆ°ng việc nà y quá trá»ng đại, mong các vị cho vãn bối má»™t chút thá»i gian cân nhắc.â€
Chúng nhân nghe gã nói váºy, Ä‘á»u không cố ép, Thiệu tháºp tam lão nói: “Giang Ä‘Ã n chủ cần thá»i gian suy nghÄ© cÅ©ng là việc nên là m. Äặt và o tay Ä‘Ã n chủ trá»ng nhiệm thế nà y không phải dá»… dà ng. Năm xÆ°a Thà nh đại thiếu gia không muốn đảm nhiệm chức vị chắc vì thiếu gia chà tại tứ phÆ°Æ¡ng, không muốn để sá»± vụ trong bang quẩn chân. Giang Ä‘Ã n chủ lại khác, đã gia nháºp Thanh Bang má»™t thá»i gian, đảm nhiệm chức Ä‘Ã n chủ hai Ä‘Ã n, dÄ© nhiên quen vá»›i công việc, dù tiếp nhiệm vị trà bang chủ cÅ©ng không đến ná»—i khó lắm. Xin nghe lão phu khuyên má»™t câu: bang chủ e rằng không trụ thêm được mấy ngà y, nếu Ä‘Ã n chủ má»™t má»±c không chịu nháºn, nhất định bản bang sẽ phát sinh biến loạn vì việc tranh Ä‘oạt vị trÃ. Hiện tại giang hồ Ä‘ang lúc rối ren, tháng trÆ°á»›c Vân bang chủ của Long bang bị ngÆ°á»i ta ám toán, thân thụ trá»ng thÆ°Æ¡ng, hôn mê bất tỉnh, trong bang vì việc tranh Ä‘oạt vị trà kế thừa mà dấy lên tranh chấp, chúng ta không nên mắc lại sai lầm của Long bang.â€
Triệu Quan cả kinh thất sắc, buá»™t miệng há»i: “Tiá»n bối nói gì? Vân bang chủ thụ trá»ng thÆ°Æ¡ng Æ°?â€
Lý Tứ Tiêu đáp: “Äúng váºy, há» che giấu thông tin rất kỹ nhÆ°ng Vân bang chủ hiển nhiên nguy rồi. Chỉ vì vấn Ä‘á» ngÆ°á»i kế thừa chÆ°a giải quyết xong nên há» má»›i phong bế má»i tin tức, không để Long bang sinh loạn.â€
Triệu Quan vá»™i há»i: “Sao Vân bang chủ lại thụ thÆ°Æ¡ng? Do ai ám toán?â€
Äiá»n Trung nói: “Không ai hiểu rõ. Long bang trÆ°á»›c nay nhiá»u cừu nhân, e rằng bang há»™i hắc đạo nà o đó xuất thủ ám toán.â€
Toà n thân Triệu Quan lạnh ngắt, ngồi phịch xuống ghế. Chúng nhân thấy sắc mặt gã trắng nhợt, Ä‘á»u lấy là m kỳ quái, nhÆ°ng không ai dám há»i.
Triệu Quan thở hắt ra mấy hÆ¡i, nghẹn ngà o nói: “Vân bang chủ từng có Æ¡n vá»›i tại hạ. Tại… tại hạ nghe nói lão nhân gia trá»ng thÆ°Æ¡ng, trong… trong lòng vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n.†Trong số các nguyên lão có mặt, chỉ mình Lý Tứ Tiêu biết năm xÆ°a gã từng theo Thà nh Äạt lên Long cung nhÆ°ng cÅ©ng không biết gã và Vân Long Anh có dây mÆ¡ rá»… má gì, thấy gã thÆ°Æ¡ng tâm mà không biết nên an ủi thế nà o.
Triệu Quan định thần: “Äa tạ tâm ý của chÆ° vị tiá»n bối. Huynh đệ không thể tiếp nhiệm vị trà ngÆ°á»i thừa kế Thanh Bang, mong các vị xin lá»—i Triệu lão bang chủ há»™, nói huynh đệ dáºp đầu bái tạ lão nhân gia, cảm kÃch vô và n, hổ thẹn không dám nháºn.†Äoạn cất bÆ°á»›c Ä‘i tháºt nhanh khá»i bữa tiệc, chúng nhân muốn giữ lại nhÆ°ng gã thi triển khinh công, nhô lên hụp xuống và i cái là rá»i khá»i Niên gia.
Sáu ngÆ°á»i trong nhà nhìn nhau, phản ứng của gã vượt khá»i dá»± liệu trÆ°á»›c đó của há»: đầu tiên gã cá»± tuyệt tiếp nháºn, rÆ¡i lệ vì Vân bang chủ của Long bang, rồi Ä‘i ngay. Thiệu tháºp tam lão thở dà i: “Äúng là ngÆ°á»i trung háºu, hà i tá» nà y đúng là ngÆ°á»i trung háºu. TÃnh tình giống hệt Thà nh đại thiếu gia.â€
Lý Tứ Tiêu nhìn ra ngoà i cá»a: “Hà i tá» nà y thông minh tuyệt đỉnh, vÅ© dÅ©ng hÆ¡n ngÆ°á»i, thủ Ä‘oạn cao siêu, nhÆ°ng lại táºn tâm vá»›i huynh đệ bằng hữu, khoan háºu bao dung vá»›i thủ hạ, không há» nghi kỵ. Thanh Bang có được đầu lÄ©nh nhÆ° váºy má»›i là phúc khà của má»i huynh đệ.â€
oOo
Triệu Quan rá»i khá»i Niên gia, trong lòng vừa bi ai vừa há»—n loạn, cưỡi ngá»±a lao Ä‘i trong đêm má»™t hồi má»›i lãnh tÄ©nh lại, thầm nhủ: “Vân đại thúc hôn mê bất tỉnh, ta có đến cÅ©ng vô dụng. Hiện giá» cứu mạng Tiểu Tam má»›i là cần kÃp, còn có tiếp nháºn vị trà bang chủ Thanh Bang hay không, đợi sau nà y hẵng tÃnh.†Äoạn gã phi nhanh vá» hÆ°á»›ng tây, dá»c Ä‘Æ°á»ng liên tục truyá»n tin liên lạc vá»›i Bách Hoa môn nhân, đến Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh cháºm má»™t ngà y, lỡ mất trÆ°á»ng đại chiến giữa bản môn và Tá» Thần Ôn Thần.
Gã nghe kể vá» trÆ°á»ng đại chiến, liá»n cả kinh thất sắc, vá»™i và o nÆ¡i Bách Hoa môn ẩn thân trong thà nh há»™i kiến chúng trưởng lão. Tiêu Mai Khôi thụ thÆ°Æ¡ng rất nặng, Tiểu Cúc trúng Ä‘á»™c thÆ°Æ¡ng của Ôn Thần, may mà không nghiêm trá»ng lắm, Tá» KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng ná»™i thÆ°Æ¡ng. Gã biết các trưởng lão cứu được Lăng Hạo Thiên từ tay Thiếu Lâm, Tu La há»™i và Tây Xưởng lạt ma, nhÆ°ng chạm mặt Tá» Thần và Ôn Thần ở ngoại thà nh, chúng nữ không địch nổi, vẫn cố gắng chống chá»i, yểm há»™ Lăng Hạo Thiên thoát thân. Gã vá»™i an ủi các trưởng lão, dặn các môn nhân thụ thÆ°Æ¡ng an tâm dưỡng thÆ°Æ¡ng, bản thân dẫn hÆ¡n mÆ°á»i môn nhân là nh lặn xuất thà nh tìm Lăng Hạo Thiên, trong lòng vô cùng lo lắng: “Tiểu Tam thụ thÆ°Æ¡ng không nhẹ, má»™t mình ra Ä‘i nếu gặp phải địch nhân là m sao chống nổi? Mong rằng y cát nhân thiên tÆ°á»›ng, sẽ được bình an vô sá»±.â€
Lúc đó Lăng Hạo Thiên được Thạch ÄÄ©nh và Thiên Long môn nhân cứu Ä‘i, há»™ tống đến Thiên Long thà nh. Triệu Quan tất nhiên không biết, cứ cố công tìm kiếm ở Lạc DÆ°Æ¡ng nhÆ°ng vô hiệu. Äến lúc Lăng Hạo Thiên và Thạch ÄÄ©nh xuất hiện tại Thiểm Bắc, tai mắt của Bách Hoa môn nhìn thấy báo vá», gã má»›i cùng bá»n Tiểu Cúc Ä‘uổi theo.
Cao nguyên Thiểm Bắc mênh mông, Bách Hoa môn không tìm được Lăng Hạo Thiên, Triệu Quan liá»n cùng Tiểu Cúc chia ra tìm kiếm quanh HÆ° Không cốc, tìm Ä‘i tìm lại chỉ gặp má»™t toán chó săn của quan phủ cùng Thiếu Lâm hòa thượng, Tây Xưởng lạt ma và má»™t và i cao thủ chÃnh phái hiếu sá»±, ai nấy Ä‘á»u đến tìm Lăng Hạo Thiên. Gã thầm nhủ: “Tiểu Tam mà bị bá»n sà i lang hổ báo nà y tìm thấy thì tháºt khó bảo vệ.â€
Sau đó Tiểu Cúc gặp ngÆ°á»i Tu La há»™i, song phÆ°Æ¡ng há»—n chiến, chợt thấy lÆ°ng núi bốc khói lá»a, chúng nhân đến nÆ¡i vừa hay thấy Lăng Hạo Thiên gạt lệ mai táng Thạch ÄÄ©nh. Sau đó y rÆ¡i xuống thâm cốc, có ngÆ°á»i có rằng y đã chết, có ngÆ°á»i nháºn định rằng y vẫn sống, tháºm chà men xuống đáy cốc tìm kiếm. NhÆ°ng cÅ©ng tháºt kỳ quái, ngần ấy ngÆ°á»i tìm khắp HÆ° Không cốc mà má»™t tháng liá»n không thấy y, thi thể cÅ©ng không tìm được.
Triệu Quan sợ Tu La vÆ°Æ¡ng hạ thủ y, nóng lòng nhÆ° lá»a đốt, dẫn Bách Hoa môn nhân tìm khắp lòng cốc, cÆ¡ hồ láºt tung từng ngá»n cá» HÆ° Không cốc mà không thấy Lăng Hạo Thiên. Gã là m sao biết được rằng lúc đó Lăng Hạo Thiên được SÆ¡n nhi cứu Ä‘i, dưỡng thÆ°Æ¡ng trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, được cầm thú che chở, ngÆ°á»i khác không thể tìm được.
Hết hồi 197
|
20-11-2009, 11:52 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 198: Cốc trung bà tình
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Hôm đó Triệu Quan Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c tìm kiếm trong khu rừng ở đáy cốc, chợt nghe phÃa trÆ°á»›c có má»™t toán ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i nhanh tá»›i, gã bèn ẩn thân và o sau gốc cây. Gã đã gặp trong cốc nhân váºt của Thiếu Lâm, Nga My, Hoa SÆ¡n, Thiên Long kiếm phái, có môn phái cá» tá»›i mấy chục ngÆ°á»i, có phái chỉ năm ba ngÆ°á»i, có cả lạt ma Tát Ca phái, cẩm y thị vệ, Tu La há»™i chúng và không Ãt nhân váºt hắc đạo, tháºm chà Cái Bang cÅ©ng cá» không Ãt đệ tá» tá»›i. Lần nà y có tá»›i hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i tiến tá»›i, không phải nhân váºt trong các môn phái bang há»™i đó, ai nấy y phục khác lạ, gã không nháºn ra lai lịch.
Trong lòng gã nghi hoặc, liá»n lén theo sát toán ngÆ°á»i, chợt má»™t ngÆ°á»i lên tiếng: “Cô gia Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c Ä‘i gặp cÆ°á»ng địch, không hiểu có chuyện gì không?â€
Má»™t giá»ng già nua đáp: “Cô gia võ công cao cÆ°á»ng, tinh minh cÆ¡ cảnh, sao lại xảy ra chuyện gì?†Tuy nói váºy nhÆ°ng ngữ khà hiện rõ mấy phần lo lắng.
NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c thở dà i: “Ngược lại, đạo cô cùng đến đó tháºt khiến vãn bối không nháºn ra nông sâu thế nà o.â€
NgÆ°á»i già hÆ¡n im lặng má»™t lúc má»›i đáp: “Việc nà y không ai được nhắc vá»›i đại tiểu thÆ°, nghe rõ chÆ°a?†Những ngÆ°á»i khác đồng thanh vâng lá»i.
NgÆ°á»i lá»›n tuổi lại thở dà i: “ThÆ°Æ¡ng thế của bang chủ xem ra không chịu được mấy ngà y nữa. Các vị đồng tâm phụ tá cô gia tìm ra hung thủ báo thủ cho bang chủ má»›i là việc nên là m.â€
Triệu Quan vốn cảm giác giá»ng nói rất quen nhÆ°ng không nhá»› ra là ai, nghe xong câu nói má»›i máy Ä‘á»™ng: “Là Diệp DÆ°Æ¡ng thúc thúc, thân tÃn của Vân đại thúc. Năm xÆ°a chÃnh thúc ấy cho ta biết chuyện vá» huynh đệ Lăng đại ca. Äại tiểu thÆ° há» nhắc tá»›i là tá»± nhiên Phi Phà m tá»·, váºy cô gia là Lăng nhị ca rồi. Không ngá» Long bang cÅ©ng tá»›i đây.â€
NgÆ°á»i Long bang Ä‘i má»™t lúc liá»n dừng lại nghỉ, hình nhÆ° Ä‘ang đợi ai đó. Triệu Quan cân nhắc có nên lá»™ mặt gặp Diệp DÆ°Æ¡ng không, thầm nhủ: “Há» cùng Lăng nhị ca tá»›i đây, tá»±a hồ gặp cÆ°á»ng địch nà o đó, có khi là hung thủ ám toán Vân đại thúc. Là ai nhỉ? Tá» Thần? Hay là Ôn Thần? Hai tên nà y Ä‘á»u không dá»… đối phó, Lăng nhị ca đến má»™t mình thôi Æ°? Mình có nên đến giúp má»™t tay không?†Lại nghÄ©: “Äạo cô đó là ai? Mình không nhá»› rõ Vân gia hoặc Lăng gia theo Äạo giáo, chẳng lẽ có giao tình đặc biệt vá»›i đạo quan nà o đó?â€
Gã tÆ° lá»± má»™t lúc, cảm giác không nên lá»— mãng, tiếp tục ẩn thân chỠđợi. Má»™t lúc sau, vầng dÆ°Æ¡ng lặn sá»›m trong cốc, bóng tối nhanh chóng áºp xuống, sÆ°Æ¡ng mù dâng lên, trùm khắp cảnh váºt thà nh má»™t tấm mà n mênh mông. Gã thấy sÆ°Æ¡ng dà y mịt, e rằng còn cháºm trá»… không tìm được Ä‘Æ°á»ng, Ä‘ang định cất bÆ°á»›c chợt nghe tiếng cÆ°á»›c bá»™ vang lên, má»™t ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt toán nhân mã Long bang. Diệp DÆ°Æ¡ng vá»™i đứng dáºy há»i: “Tiên cô! Sá»± tình thế nà o rồi?â€
Giá»ng nói ôn hòa cất lên: “Cô gia vẫn chÆ°a đắc thủ, để tặc nhân thoát mất. Cô gia Ä‘ang Ä‘uổi theo, bảo bần đạo quay lại nhắn các vị rằng cứ vá» Long cung trÆ°á»›c.â€
Diệp DÆ°Æ¡ng há»i: “Cô gia không sao chứ?â€
Triệu Quan phóng mắt nhìn, trong mà n sÆ°Æ¡ng xuất hiện má»™t nữ tỠăn váºn theo lối đạo cô không nháºn rõ gÆ°Æ¡ng mặt, chỉ lá» má» thấy được gÆ°Æ¡ng mặt mÆ°á»i phần tú lệ. Ả nói: “Cô gia không sao, các vị không cần lo lắng.â€
Má»™t bang chúng chen lá»i: “Tiên cô có theo bá»n tại hạ quay vá» chăng?â€
Nữ tỠđáp: “Không. Trong cốc nà y có mấy giống trân cầm dị thú, bần đạo phải Ä‘i tìm bắt vá» luyện Ä‘an, may ra cứu được Vân bang chủ.†Nói rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i mất, khuất bóng và o mà n sÆ°Æ¡ng.
Bá»n Diệp DÆ°Æ¡ng nghị luáºn má»™t hồi, tuy thấy cổ quái nhÆ°ng cÅ©ng hết cách, cả toán Ä‘i và o phÃa sâu khu rừng, tìm lối ra khá»i cốc.
Triệu Quan nghi hoặc, đợi bá»n Diệp DÆ°Æ¡ng Ä‘i rồi liá»n lặng lẽ tiến và o vùng sÆ°Æ¡ng mù định bám theo nữ tá». NhÆ°ng lúc đó sÆ°Æ¡ng đêm dà y đặc, không biết ả Ä‘i theo hÆ°á»›ng nà o, gã ngẩn ra má»™t lúc rồi dá»±a và o trá»±c giác lÆ°á»›t sang bên trái Ä‘i theo má»™t con Ä‘Æ°á»ng mòn, trá»i cà ng lúc cà ng tối, giÆ¡ bà n tay không thấy năm ngón, thầm nhủ: “Không quay lại có khi đêm nay phải ngủ ở nÆ¡i hoang dã.â€
Cùng lúc, phÃa trÆ°á»›c mặt chợt vang lên tiếng khóc xé lòng, Triệu Quan cảm giác xÆ°Æ¡ng sống lạnh buốt, vá»™i đứng lại. NhÆ°ng tiếng khóc thoạt ngừng thoạt vang, chứa đầy khiếp hãi, Ä‘au Ä‘á»›n, tá»±a hồ còn lẩm nhẩm gì đó.
Gã định thần, tháºn trá»ng lần bÆ°á»›c tá»›i, loáng thoáng nháºn ra cách đó mấy trượng, cạnh má»™t tảng đá lá»›n có hai bóng ngÆ°á»i, má»™t khóc đến khản tiếng, toà n thân run rẩy, má»™t quỳ bên cạnh, tá»±a hồ Ä‘ang hạ giá»ng khuyên giải. Gió lùa qua, hÆ¡i sÆ°Æ¡ng tản Ä‘i, Triệu Quan nháºn rõ, bất giác rúng Ä‘á»™ng, hai ngÆ°á»i đó là Lăng Song Phi và đạo cô ban nãy.
Gã nÃn thở ẩn thân sau gốc cổ thụ nghe lén, đạo cô khẽ đỡ Lăng Song Phi, nhá» giá»ng nói: “Hà i tá» ngoan, đừng sợ, đừng sợ. Chúng Ä‘i rồi. Không sao đâu. Má»i việc Ä‘á»u có ta ở đây.â€
Lăng Song Phi vẫn nức nở, chợt đứng dáºy nói: “Ta phải Ä‘i tìm con báo đó xem nó cõng y Ä‘i đâu?â€
Äạo cô lắc đầu: “Hà i tá» ngốc, sÆ¡n cốc nà y lá»›n nhÆ° váºy, trá»i lại tối, sao con tìm được hà nh tung con báo đó? Con báo mang y Ä‘i, tá»± nhiên sẽ ăn thịt, con còn lo lắng gì?â€
Lăng Song Phi kinh hãi ré lên: “Ăn thịt? Ä‚n thịt? Không được, ta phải Ä‘i tìm y.â€
Äạo cô khẽ quát: “Ta không thể để con nói nhăng nữa.†Khẩu khà nghiêm khắc. Lăng Song Phi ngồi bệt xuống, ôm đầu khóc nấc lên.
Äạo cô ôm y, khẽ vuốt tóc, dịu giá»ng khuyên: “Hà i tá» ngốc, đó Ä‘á»u do nhân quả nghiệp lá»±c tạo thà nh, không phải hoà n toà n là lá»—i của con. Con đừng tá»± trách mình. Con thá» soi táºn đáy lòng mình xem có phải từ bé vẫn thầm háºn y? Hôm nay con xuất thủ giết y cÅ©ng là do háºn ý đó tạo thà nh, chẳng qua ta giúp con dà n xếp cục diện mà thôi. Tám chữ số mệnh của các con Ä‘á»u minh minh bạch bạch, hai huynh đệ vốn không nên đồng thá»i xuất hiện trên Ä‘á»i. Äó là do phụ mẫu các con tạo thà nh. Hảo hà i tá», đừng háºn mình nữa, giá» là lúc yêu quý bản thân má»›i phải. Võ Ä‘Ã i thiên hạ sau nà y là của con, mặc con tung hoà nh. Chỉ cần con nghe lá»i ta, sẽ không mất gì mà đạt được tất cả.â€
Lăng Song Phi nghẹn ngà o đồng ý, đạo cô đỡ y đứng dáºy, dìu y từ từ Ä‘i mất, khuất bóng trong mà n sÆ°Æ¡ng.
Triệu Quan ngẩn ngÆ°á»i, má»™t lúc sau má»›i định thần lại được, đợi khi tiếng bÆ°á»›c chân của hai ngÆ°á»i mất hẳn má»›i di chuyển tháºt nhanh, trong lòng không ngừng hồi tưởng Ä‘oạn đối thoại giữa đạo cô và Lăng Song Phi, cảm giác vô cùng quá»· dị nhÆ°ng không hiểu hỠđịnh nói gì? Ấn tượng của gã còn lÆ°a giữ hình ảnh má»™t Lăng Song Phi tinh minh quả quyết, kiên nghị cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng, tháºt không tưởng tượng nổi y cÅ©ng có lúc ôm đầu khóc nấc lên. Y đã gây ra chuyện gì? Äạo cô muốn y là m gì?
Hết hồi 198
|
20-11-2009, 11:53 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 199: Liên văn ngạc háo
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan nghÄ© không thông, chạy má»™t hồi chợt ngá»i thấy mùi máu tanh, gã giáºt nảy ngÆ°á»i móc má»™t cây Ä‘uốc trong ngá»±c áo ra châm lá»a, liá»n biến hẳn sắc mặt. Trên mặt đất ngổn ngang thi thể, yết hầu ai nấy máu thịt bầy nhầy, xem ra bị mãnh thú cắn chết. Gã Ä‘Æ°a cây Ä‘uốc lại gần, những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u thuá»™c toán Long bang vừa gặp ban nãy, chỉ có Diệp DÆ°Æ¡ng và hai ngÆ°á»i nữa không thấy, chắc liá»u mạng mở Ä‘Æ°á»ng máu thoát thân.
Gã dáºp lá»a, ngoà i xa vang lên tiếng khóc nghẹn ngà o, gã lần theo âm thanh mò tá»›i, thấy má»™t ngÆ°á»i phục dÆ°á»›i đất khóc lóc.
Gã nhÃu mà y thầm nhủ: “Hôm nay là ngà y xúi quẩy gì nhỉ, trong quá»· cốc nà y đâu đâu cÅ©ng thấy ngÆ°á»i khóc lóc.†Äang định rá»i Ä‘i, ngÆ°á»i đó nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân quay phắt lại, đôi mắt mà u lục long lên giáºn dữ nhìn gã, phát ra hung quang lạnh buốt.
Gã giáºt mình: “Quái váºt nà o nhỉ?â€, Ä‘oạn sinh lòng giá»›i bị, cầm chắc ngô công tác. Ngay sát na đó, ngÆ°á»i kia báºt tá»›i, vung trảo chụp và o và o mắt gã. Gã phất ngô công tác quấn và o cổ tay đối phÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i kia rÃt lên gục xuống, chợt ôm lấy chân phải gã cắn mạnh.
Gã Ä‘au Ä‘á»›n, vừa giáºn vừa kinh hãi quát lên: “Chúng ta có cừu háºn gì?†rồi chá»™p và o lÆ°ng đối thủ, cùng lúc đó ánh trăng chiếu và o rừng, gã nhìn rõ má»™t con sói xám lá»›n nằm dÆ°á»›i đất. Gã máy Ä‘á»™ng trong lòng, tình cảnh nà y vô cùng quen thuá»™c, nhìn xuống thấy ngay ngÆ°á»i đó mặc áo quần may bằng da thú, liá»n nhá»› lại việc Lăng đại ca và Tùng Hạc, Khang Tranh nhị lão gặp sÆ¡n quá»· trong vùng núi cạnh Tây hồ năm xÆ°a. Gã buá»™t miệng: “Các hạ là SÆ¡n nhi?â€
Thấy nà ng ta trúng Ä‘á»™c bôi trên ngô công tác hôn mê bất tỉnh, gã bèn đỡ dáºy, cho uống thuốc giải, rồi cõng theo lối cÅ© quay vá», trong lòng vô cùng nghi hoặc: “Sao nà ng ta lại từ Hà ng Châu đến đây? Do Lăng đại ca Ä‘Æ°a tá»›i? Sao nà ng ta lại giết nhóm ngÆ°á»i kia? Ta phải xá» trà thế nà o?â€
Gã Ä‘i được mÆ°á»i mấy bÆ°á»›c, chợt nghe sau lÆ°ng có tiếng lá khô xà o xạc, quay lại nhìn thấy má»™t con báo Ä‘en tuyá»n Ä‘ang len lén theo chân. Gã cả kinh, cố tá» ra bình tÄ©nh, hằn há»c nói vá»›i con báo: “NgÆ°Æ¡i dám cắn ta má»™t miếng, ta nhất định không khách khà vá»›i ngÆ°Æ¡i.†Con báo nghe giá»ng gã hung hăng, liá»n lùi lại mấy bÆ°á»›c.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng nó không dám quấy rối, gã cõng SÆ¡n nhi xuyên rừng, đến ná»a đêm má»›i tá»›i chá»— Bách Hoa môn nhân tạm trú. Chúng nhân thấy gã cõng vá» má»™t thiếu nữ mặc y phục da thú, Ä‘á»u lấy là m kinh ngạc.
Triệu Quan không giải thÃch nhiá»u, chỉ nói: “Trong rừng hình nhÆ° xảy ra má»™t tráºn giao chiến, tại hạ cÅ©ng không biết là chuyện gì. Vị cô nÆ°Æ¡ng nà y có lẽ biết nhiá»u việc, đợi xem có chịu nói ra không.â€
Tiểu Cúc nói: “Môn chủ, việc nà y để thuá»™c hạ lo. Giao cho thuá»™c hạ, nhất định nà ng ta sẽ phải nói ra má»i việc.â€
Triệu Quan cÆ°á»i khổ: “Dùng khổ hình mê dược cÅ©ng vô dụng, nà ng ta không biết nói. Äể nà ng ta ngủ má»™t đêm, sáng mai hẵng tÃnh.â€
Sá»›m hôm sau, quả nhiên lan truyá»n đại sá»±, có ngÆ°á»i nói thấy Lăng Hạo Thiên ôm má»™t thi thể rá»i HÆ° Không cốc, mua quan tà i khâm liệm rồi thuê xe Ä‘i vá» phÃa đông. Triệu Quan há»i ngÆ°á»i chết là ai, được biết là Lăng Tá»· Dá»±c, gã há hốc miệng, thầm nhủ: “Lăng đại ca sao lại mất mạng? Ai giết được đại ca?†Lại nghÄ©: “Nhất định có liên quan đến đạo cô đó và Lăng nhị ca, ta phải Ä‘i tìm há».†Bèn hạ lệnh cho Tiểu Cúc, ThÆ° Cáºn dẫn môn hạ Ä‘i theo bảo vệ Lăng Hạo Thiên, bản thân gã quay lại cốc tìm đạo cô.
Tiểu Cúc nghe nói Lăng Tá»· Dá»±c ngá»™ hại, liá»n gá»i SÆ¡n nhi tỉnh dáºy, nhÆ°ng nà ng ta quả tháºt không biết tiếng ngÆ°á»i, không nói được chuyện gì nên hồn. Tiểu Cúc tÃnh tình nóng nảy, thấy SÆ¡n nhi thất hồn lạc phách liá»n sinh lòng thÆ°Æ¡ng hại, nháºn lệnh Triệu Quan Ä‘i bảo vệ Lăng Hạo Thiên, thuáºn tiện Ä‘Æ°a SÆ¡n nhi theo. Triệu Quan dặn: “Äệ không có thá»i gian trông nom nà ng ta, sÆ° tá»· trông nom cÅ©ng tốt. Mang luôn cả con hắc báo đồng bạn của nà ng ta Ä‘i theo.â€
Tiểu Cúc vâng lệnh lên Ä‘Æ°á»ng, há»™ tống Lăng Hạo Thiên vá» táºn Hổ SÆ¡n, cÅ©ng may nà ng ta mang theo SÆ¡n nhi và hắc báo, linh tÃnh của cả hai vô cùng sắc bén, có thể phát hiện tung tÃch địch nhân từ xa nên Tiểu Cúc ung dung ngầm dẹp bá» má»i kẻ định gây bất lợi cho y. Lăng Hạo Thiên lúc đó Ä‘Æ°a đại ca vá» nhà , tâm thần không được tỉnh táo, nếu không được mấy chục Bách Hoa môn nhân bảo vệ, tất khó lòng Ä‘i trá»n Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng nà y.
Triệu Quan tìm ở HÆ° Không cốc mấy ngà y, lục tung mấy chá»— xảy ra giao chiến và có vết máu, tháºm chà tìm đến cả sÆ¡n Ä‘á»™ng SÆ¡n nhi trị thÆ°Æ¡ng cho Lăng Hạo Thiên và dòng suối nÆ¡i Lăng Tá»· Dá»±c Ä‘oạn khÃ, nhÆ°ng không tìm được manh mối gì đặc biệt, đạo cô và Lăng Song Phi hoà n toà n mất bóng. Gã thầm nhủ: “Chắc nhị ca đã vá» Long cung. Không hiểu vết thÆ°Æ¡ng của Vân bang chủ thế nà o, ta cÅ©ng nên tá»›i thăm nom.â€
Bèn xuất cốc Ä‘i vá» phÃa nam. NgÅ© Bà n sÆ¡n, nÆ¡i Long cung tá»a lạc ở trong dãy Tần LÄ©nh thuá»™c Thiểm Nam, cách HÆ° Không cốc lá»™ trình hÆ¡n mÆ°á»i ngà y. Gã đến chân NgÅ© Bà n sÆ¡n liá»n xuống ngá»±a rồi lên núi, đến bên ngoà i cung chợt thấy bạch phan phấp phá»›i, cả những cây trụ hùng vÄ© cÅ©ng phủ vải bố Ä‘en, khắp nÆ¡i sầu vân thảm vụ, bi ai thê lÆ°Æ¡ng. Gã rúng Ä‘á»™ng: “Vân đại thúc qua Ä‘á»i rồi?â€
Lúc mÆ°á»i lăm tuổi gã má»™t mình rá»i Long cung, nhiá»u năm chÆ°a trở lại, lần nà y quay vỠđúng lúc xảy ra tang sá»± của Vân bang chủ, ná»—i Ä‘au ngùn ngụt dâng lên trong lòng gã, bèn vá»™i và ng chạy qua khoảng sân lát đá xanh trÆ°á»›c cá»a cung, lÆ°á»›t qua khung cá»a. Trong đại Ä‘Æ°á»ng là linh Ä‘Æ°á»ng, nến trắng láºp lòe, hoa trắng bà y khắp nÆ¡i, phan Ä‘iếu rủ thấp, khách nhân đến tế bà i Ä‘á»u tá» vẻ nghiêm trang, đệ tá» con cháu khóc thÆ°Æ¡ng không ngá»›t. Gã còn nhá»› lúc cùng Thà nh Äạt lên núi, Vân bang chủ đứng ở ngoà i cá»a nghênh tiếp, ánh mắt quan tâm nhìn gã nhÆ° vẫn còn hiển hiện, giỠđã không còn thấy nữa. Bất giác gã dấy lên bi ai, phục xuống ngạch cá»a khóc rống lên.
Chợt nghe má»™t ngÆ°á»i rÃt chói tai: “Tiểu tạp chủng, ngÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i còn mặt mÅ©i trở vá»?â€
Triệu Quan ngẩng lên, ngÆ°á»i lên tiếng là Vân phu nhân Ä‘ang ở bên linh Ä‘Æ°á»ng. Vân Phi Phà m quỳ cạnh mẫu thân, hai mắt Ä‘á» ngầu vì khóc nhÆ°ng không quên nhìn gã đầy giáºn dữ, hiển nhiên địch ý mÆ°á»i phần lá»™ rõ.
Gã ngẩn ngÆ°á»i: “Sao há» lại háºn ta nhÆ° váºy nhỉ?†ChÆ°a kịp nghÄ© xong, Vân phu nhân đã lao tá»›i, chiêu hồn bổng Ä‘áºp loạn xạ và o đầu gã, mắng má» không ngá»›t: “Cút khá»i cá»a Vân gia, cút khá»i cá»a Vân gia.â€
Gã thoái lui mấy bÆ°á»›c, gá»i to: “Vân phu nhân!â€
Vân phu nhân mắt mÅ©i Ä‘á» ngầu, đánh loạn xạ nhÆ° phát cuồng, Triệu Quan chỉ biết thoái lui đến táºn cá»a.
Hết hồi 199
|
|
|
| |