|
|
20-11-2009, 11:53 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 200: Trùng phản Long cung
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Vân Phi Phà m bÆ°á»›c lên giữ mẫu thân: “Mẹ hà tất tÃnh toán vá»›i loại ngÆ°á»i nà y, để cÆ¡n giáºn hủy hoại sức khá»e tháºt không đáng.â€
Vân phu nhân gục xuống vai con gái khóc nức nở, lải nhải không ngừng: “ÄÆ°Æ¡ng gia tháºt mệnh khổ, thu dưỡng má»™t đứa nghiệt tá» bất trung bất hiếu, đến lúc ông nhắm mắt má»›i chịu quay vỠđể tranh Ä‘oạt di sản bang nghiệp. ÄÆ°Æ¡ng gia mở mắt mà nhìn, năm xÆ°a ông thu dưỡng dạy dá»—, nó không biết cảm kÃch, lẳng lặng bá» Ä‘i không tin tức gì. Äến giá» má»›i bị lợi lá»™c là m má» mắt, thừa cÆ¡ nghênh ngang trở vá». ÄÆ°Æ¡ng gia mở mắt mà nhìn.â€
Chúng nhân trong linh Ä‘Æ°á»ng nghe bà ta khóc lóc, Ä‘á»u nhìn sang phÃa Triệu Quan vá»›i ánh mắt kỳ dị, có kẻ hiếu kỳ, có kẻ trách móc, có kẻ khinh thÆ°á»ng, có kẻ không vừa ý.
Triệu Quan tỉnh ngá»™, hai mẹ con Vân gia phản ứng nhÆ° váºy vì tưởng gã trở vá» tranh Ä‘oạt ngôi bang chủ. Gã lắc đầu, thầm nhủ: “Triệu Quan ta là hạng ngÆ°á»i nà o, bang chủ Thanh Bang còn không cần, trở vá» tranh Ä‘oạt Long bang bang chủ vá»›i hạng nữ tá» tiểu nhân các ngÆ°Æ¡i chắc?â€
Gã thấy Vân phu nhân khóc lóc, những bang chúng khác không muốn cho mình và o linh Ä‘Æ°á»ng, liá»n quỳ xuống ngoà i cá»a, cung cung kÃnh kÃnh dáºp đầu ba cái rồi đứng dáºy Ä‘i ngay. Sau lÆ°ng Vân phu nhân vẫn mắng má» không ngá»›t, trÆ°á»›c khi Ä‘i khá»i, gã ngoái lại nhìn: Vân Phi Phà m không đỡ mẫu thân, chỉ đứng cạnh đó, thần sắc cá»±c kỳ đặc dị, nét hoảng sợ tá»±a hồ nhiá»u hÆ¡n bi thÆ°Æ¡ng, xen lẫn mấy phần hoang mang.
Gã không nén được, buá»™t miệng há»i: “Phi Phà m tá»·, Lăng nhị ca vá» chÆ°a?â€
Vân Phi Phà m nghiêng đầu, lạnh lùng đáp: “Lăng đại ca xảy ra chuyện, Phi ca liá»n vá» Hổ SÆ¡n ngay. Há»i lắm là m gì, ở đây không hoan nghênh ngÆ°Æ¡i, mau hạ sÆ¡n Ä‘i.â€
Triệu Quan nhá» giá»ng: “Phi Phà m tá»·, xin hãy bá»›t Ä‘au buồn.â€
Vân Phi Phà m khẽ hừ, quay ngÆ°á»i và o linh Ä‘Æ°á»ng, từ đầu đến cuối không há» nhìn gã.
Triệu Quan rá»i Long cung, đến lÆ°ng núi liá»n dừng lại ngoái nhìn mái vòm Long cung, nhá»› lại thá»i gian má»™t năm đầu ấm ức từng ở đó lúc thiếu thá»i, không ngá» lúc quay lại cà ng thêm bức bối. Gã vốn định há»i thăm nguyên nhân cái chết của Vân bang chủ nhÆ°ng xem ra Vân phu nhân và Long bang chúng nhân sẽ không chịu mở miệng, nên gã tạm dẹp ý định nà y, tiếp tục hạ sÆ¡n. Nhá»› đến tâm tình lúc vá»™i và ng rá»i khá»i Long cung năm xÆ°a, lại nhá»› tình cảnh Thà nh Äạt để lại mình trên núi, Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c vẫy tay ra Ä‘i, lòng không khá»i buồn bã, Gã từ bé không có phụ thân, mÆ°á»i ba tuổi gặp được Thà nh Äạt và Vân Long Anh, tuy tôn kÃnh, lÆ°u luyến cả hai nhÆ°ng không biết Ä‘Æ°á»ng quý trá»ng; hiện giá» lá»›n hÆ¡n, gặp được Thanh Triệu từ ái quan hoà i, gã má»›i hiểu được tình cảm và tầm quan trá»ng của ngÆ°á»i cha. Gã biết ba vị phụ thân Ä‘á»u là anh hùng hà o kiệt má»™t Ä‘á»i, Thà nh Äạt kiên nhẫn trác tuyệt, anh dÅ©ng hà o sảng, danh chấn thiên hạ; Vân Long Anh bằng và o vÅ© dÅ©ng tà i năng mà chưởng quản Long bang mấy chục năm, xÆ°ng hùng má»™t phÆ°Æ¡ng; Thanh Triệu lại là cao tăng số má»™t số hai của Thiếu Lâm Tá»±, được ngÆ°á»i Ä‘á»i ngưỡng vá»ng. Dù là con ai, gã cÅ©ng khó lòng đạt được thà nh tá»±u xứng đáng vá»›i há».
Gã chợt nghÄ©: “Mấy năm nay ta được các vị phụ thân che chở không Ãt, giá» là lúc báo đáp. Vân bang chủ qua Ä‘á»i thế nà y, Vân phu nhân coi ta nhÆ° kẻ thù, dù ta muốn táºn hiếu cÅ©ng không được, nhÆ°ng ta nhất định phải tìm ra cừu nhân giết Vân đại thúc để báo thù. Thanh Bang muốn ta là m ngÆ°á»i kế thừa bang chủ, bất kể có phải vì nể mặt Thà nh đại thúc hay không, ta cÅ©ng không thể nháºn thêm ân tình. Thanh Triệu đại sÆ° nhá» ta bảo vệ Tiểu Tam Nhi, dù chết ta cÅ©ng phải hoà n thà nh.â€
Gã buồn bã rá»i khá»i NgÅ© Bà n sÆ¡n, lúc đó là giữa mùa đông, đại tuyết ngăn lối gã trở lại phÃa đông, má»™t mình quanh quẩn gần Tây An, nhá»› lại chuyện Thiệu tháºp tam lão kể vá» Thà nh Äạt lá»›n lên ở tiểu hoang thôn, bái sÆ° há»c Ä‘ao, bất giác gã sinh lòng cảm khái, không hiểu sao rất muốn gặp lại Lãng Tá», nhÆ°ng biết ông ta hà nh tung phiêu hốt, ly biệt thì dá»…, muốn gặp lại tháºt vô cùng khó khăn.
Gã nhá»› lại chuyện mẫu thân Thà nh Äạt tá»± vẫn cứu con, thầm nhủ: “Có khi Thà nh đại thúc đến tế cáo trÆ°á»›c má»™ Thà nh lão phu nhân cÅ©ng nên.†Bèn há»i han bang chúng Thanh Bang nÆ¡i mẹ Thà nh Äạt tá»± sát. Äó là trung tâm của vùng hoà ng thổ Thiểm Bắc, khà háºu khô nóng khắc nghiệt, có lúc cát và ng mù mịt, có lúc gió tuyết Ä‘iên cuồng. Gã Ä‘á»™i cuồng phong đại tuyết đến cao nguyên hoà ng thổ, chỉ thấy ở nÆ¡i cần đến dá»±ng má»™t tấm bia đá lè tè khắc má»™t hà ng đại tá»± xiêu vẹo: “Thà nh phu nhân Diệp thị anh liệt chi trủng.â€
Gã thầm nhủ: “Thà nh phu nhân dạy con đúng cách má»›i có được má»™t vị anh hùng hà o kiệt nhÆ° Thà nh đại thúc, vì để nhi tá» không phải cố kỵ mà phu nhân tá»± vẫn giữa lúc địch nhân vây công, quả nhiên xứng vá»›i hai chữ anh liệt.â€
Gã xuống ngá»±a, quỳ trÆ°á»›c má»™ cung cung kÃnh kÃnh dáºp đầu ba cái, khấn khứa má»™t hồi, cà ng lúc cà ng thấy mình không đáng là m ngÆ°á»i kế thừa Thanh Bang gì đó, thầm nhủ: “Triệu bang chủ đúng là hồ đồ, nhân váºt anh hùng nhÆ° Thà nh đại thúc má»›i có tÆ° cách là m ngÆ°á»i đứng đầu bang phái, ta sao sánh được? Cả Ä‘á»i ta chÆ°a là m được việc gì nên hồn, đừng nói đến việc lá»›n, ngay cả việc để không thẹn vá»›i đất trá»i cÅ©ng chÆ°a. Ta là cái thá gì?â€
Gã quanh quẩn ở má»™ Thà nh lão phu nhân cà ngà y mà Thà nh Äạt không xuất hiện, nên vô cùng thất vá»ng quay lại Tây An. Và o trong thà nh liá»n có Bách Hoa môn nhân đến báo rằng Lăng Hạo Thiên đã bình an vá» tá»›i Hổ SÆ¡n, gã thở phà o, thầm nhủ Lăng Hạo Thiên vỠđến đó tất không ai dám Ä‘á»™ng tá»›i nữa. Không ngá» ngà y hôm sau lại có tin, Lăng Hạo Thiên bị đổ oan là hung thủ giết đại ca, ở Hổ SÆ¡n không đầy ná»a ngà y lại ra Ä‘i, trở thà nh đối tượng truy sát của cả chÃnh phái, hắc đạo, quan phủ. Triệu Quan kinh hãi không thôi, toà n thân Æ°á»›t đẫm mồ hôi lạnh, má»™t bức tranh hiện rõ trong óc: Tiểu Tam Nhi tuyệt đối không giết đại ca, ai cố ý vu hãm y? Tất cả Ä‘á»u do má»™t kẻ đứng sau sách Ä‘á»™ng, là ai nhỉ? Lúc đó, Lăng Song Phi và Long bang chúng nhân cÅ©ng ở trong cốc, lẽ nà o cái chết của Lăng Tá»· Dá»±c liên quan máºt thiết vá»›i há» hÆ¡n mức gã hoà i nghi? Lăng Song Phi vì sao lại khóc nức nở? Äạo cô đó là ai?
Gã cà ng nghÄ© cà ng thấy nghi hoặc, cho rằng nên đến Long cung má»™t chuyến, liá»n vá»™i và ng rá»i Tây An, giục ngá»±a quay vá», theo lối háºu sÆ¡n lên NgÅ© Bà n sÆ¡n. Sau núi có thêm má»™t nấm má»™ má»›i, hóa ra má»™t tháng trÆ°á»›c Long bang đã chôn Vân Long Anh. Gã quỳ trÆ°á»›c má»™ dáºp đầu, thầm nghÄ©: “Vân đại thúc vì sao lại chết, ta không nắm rõ được, nghe Äiá»n đại ca nói là trúng ám toán, không hiểu Long bang tìm ra hung thủ chÆ°a?†Äang lúc suy tưởng chợt nghe tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, có hai ngÆ°á»i Ä‘ang tá»›i chá»— phần má»™.
Triệu Quan không muốn bị ai nhìn thấy, vội ẩn thân sau gốc cổ thụ.
Hết hồi 200
|
20-11-2009, 11:55 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 201: Ãm triá»u hung dÅ©ng
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Hai ngÆ°á»i từ trong rừng bÆ°á»›c ra, nữ tá» Ä‘i trÆ°á»›c thân hình mảnh mai khoác tà áo trắng, nam tá» theo sau chừng mÆ°á»i bÆ°á»›c. Nữ tỠđến trÆ°á»›c phần má»™, từ từ đặt bó hoa trắng trong tay xuống bia má»™, cúi đầu yên lặng. Triệu Quan chỉ nhìn bóng lÆ°ng cÅ©ng cảm nháºn được ná»—i sầu đè nặng trong lòng nà ng ta.
Gã có cảm giác bóng nữ tá» quen thuá»™c thì nghe nam tá» lên tiếng: “Bảo An, việc hôm nay nhị ca Ä‘ang chá» muá»™i giải thÃch.†Ngữ âm tuy bình hòa, nhÆ°ng vẫn lá»™ ra ba phần giáºn dữ, ba phần nóng nảy.
Triệu Quan giáºt mình, tá»±a hồ là giá»ng Lăng đại ca, bèn tháºn trá»ng thò đầu ra xem, thấy ngÆ°á»i đó vô cùng anh tuấn khà vÅ© hiên ngang, má»›i nháºn ra là Lăng Song Phi.
Trịnh Bảo An chắp tay, nhắm mắt lá»… bái ba lần trÆ°á»›c má»™ Vân bang chủ rồi má»›i quay lại há»i: “Nhị ca muốn tiểu muá»™i giải thÃch Ä‘iá»u gì?â€
Triệu Quan nháºn ra cô gầy hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u, giữa là n gió lạnh cà ng tô thêm vẻ yếu Ä‘uối, nhá»› đến việc Lăng đại ca ngá»™ nạn ngay trÆ°á»›c lúc thà nh hôn, bất giác cà ng chua xót cho cảnh ngá»™ của cô.
Lăng Song Phi nhìn cô tháºt lâu: “Bảo An, muá»™i định bức nhị ca nói ra thì Ä‘Ã nh váºy. Nhị tẩu của muá»™i và các đại lão trong bang Ä‘á»u Ä‘á» cá» nhị ca kế nhiệm bang chủ, vì sao muá»™i lại Ä‘i ngược ý kiến, cố tình phản đối?â€
Trịnh Bảo An thở dà i: “Nhị ca, cả nhị ca và muá»™i Ä‘á»u nghe rõ lá»i dặn của sÆ° phụ, lão nhân gia nói vị trà Long bang bang chủ không thể được quyết định má»™t cách Æ¡ há», việc cần kÃp là tra ra hung thủ hại chết Vân bang chủ để báo thù. Muá»™i chủ trÆ°Æ¡ng báo thù trÆ°á»›c, láºp bang chủ sau chẳng qua là chuyển đạt ý của sÆ° phụ. Nếu nhị ca cho rằng không thá»a đáng thì chúng ta thỉnh thị sÆ° phụ.â€
Lăng Song Phi hừ nhẹ: “Mở miệng ra là sÆ° phụ. Nhị ca há»i muá»™i, Diệp thúc thúc nói rằng hại chết Vân bang chủ có thể là Tiểu Tam Nhi, vì sao muá»™i lại láºp tức phản đối, cho rằng không phải? Vân bang chủ bị trá»ng thủ chấn Ä‘oạn gân mạch mà chết, đạt mức chưởng lá»±c cỡ đó trong thiên hạ nà o có mấy ai, mà Tiểu Tam Nhi là má»™t trong số đó. Lần nà y y Ä‘i ngược thiên lý, hạ sát thủ vá»›i nhiá»u ngÆ°á»i, ai nấy sinh lòng hoà i nghi y cÅ©ng là theo tình lý. Muá»™i không nghÄ© đến địa vị của mình, công nhiên bênh vá»±c y, thế là thế nà o? Muá»™i không nghÄ© đến thể diện của mình, cÅ©ng nên nghÄ© đến thể diện của cha mẹ.â€
Sắc mặt Trịnh Bảo An trắng nhợt, ánh mắt vẫn tháºp phần kiên định, ngẩng lên từ tốn nói: “Nhị ca, nếu đổ hết tá»™i ác trong thiên hạ lên mình má»™t ngÆ°á»i tháºt dá»… quá. Muá»™i từng phái huynh đệ Long bang Ä‘i Ä‘iá»u tra, lúc Vân bang chủ gặp nạn là ngà y hai tám tháng chÃn, Thiếu Lâm Thanh Thánh đại sÆ° viên tịch ngà y mồng má»™t tháng mÆ°á»i. HÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngà y trÆ°á»›c khi đại sÆ° ngá»™ nạn, Tiểu Tam Ä‘á»u ở Thiếu Lâm Tá»±, nếu nói là huynh ấy vượt ngà n dặm đến Thiểm Tây ám toán Vân bang chủ rồi trong ba ngà y lại quay vá» Thiếu Lâm giết chết phÆ°Æ¡ng trượng, quyết không đủ thá»i gian. Muá»™i chỉ ra Ä‘iểu nà y để tất cả hiểu rằng muốn tìm được chân hung hại Vân bang chủ tất không cần lãng phà tâm tÆ° hoà i nghi Tiểu Tam Nhi.â€
Lăng Song Phi nhìn cô tháºt sâu: “Bảo An, muá»™i nghÄ© gì váºy? Sao không phục tang trÆ°á»›c má»™ đại ca mà nhất định theo ta đến Long cung, tháºt ra là có ý gì?â€
Trịnh Bảo An đáp: “Muá»™i không có dụng tâm gì cả, là sÆ° phụ sai muá»™i đến. HÆ¡n nữa, muá»™i và đại ca chÆ°a thà nh thân, vá» danh pháºn, đại ca chỉ là huynh trưởng. Nếu muá»™i phải thủ tang cho đại ca, lẽ nà o nhị ca không cần là m thế?â€
Lăng Song Phi ngẩn ngÆ°á»i, rồi nhÆ°á»›ng cao mà y: “Muá»™i tá»± tiện Ä‘á»™ng dụng Long bang nhân thủ Ä‘iá»u tra việc của Tiểu Tam Nhi, có được ai đồng ý không? Tên tiểu tá» ngá»— nghịch nà y khiến trá»i oán ngÆ°á»i giáºn, thần quá»· Ä‘á»u căm ghét, không đáng cho chúng ta quan tâm. Muá»™i nói thá» xem tháºt ra có ý định mỠám gì? Vốn muá»™i sẽ thà nh thân vá»›i đại ca nhÆ°ng nhị ca thấy muá»™i hình nhÆ° chÆ°a quên được Tiểu Tam Nhi, tình cÅ© còn chÆ°a dứt.â€
Trịnh Bảo An quay lại, hÆ¡i run lên, hạ giá»ng: “Nhị ca, mong rằng huynh còn nhá»› Tiểu Tam Nhi vÄ©nh viá»…n là thân sinh cốt nhục của sÆ° phụ, là huynh đệ thủ túc của huynh. Huynh ấy dù ngà n Ä‘iá»u không phải, vạn lần phạm tá»™i thì sÆ° phụ và nghÄ©a phụ Ä‘á»u không muốn huynh ấy vùi xác ở đất khách. Äại ca dÆ°á»›i chÃn suối cùng mong Tiểu Tam Nhi có thể đứng dáºy là m ngÆ°á»i. Muá»™i không hiểu được tâm ý của sÆ° phụ, nghÄ©a phụ cùng đại ca, sao dám rá»i Hổ SÆ¡n, bá» mặt phần má»™ đại ca?â€
Lăng Song Phi im lặng má»™t hồi má»›i thở dà i, dịu giá»ng: “Bảo An, muá»™i không còn là trẻ con nữa. Nhị ca quan tâm muá»™i nên má»›i nói váºy, sợ muá»™i nhất thá»i hồ đồ mà lầm Ä‘Æ°á»ng lạc lối. Nhị tẩu của muá»™i và Vân phu nhân Ä‘á»u nóng lòng trÆ°á»›c việc kế vị và báo thù, muá»™i cÅ©ng táºn mắt thấy rồi. Nhị ca chỉ háºn không thể sá»›m ngà y giải quyết dứt Ä‘iểm. Hiện giá» Long bang phân loạn, lòng ngÆ°á»i chia rẽ, là m thế nà o để đồng tâm hiệp lá»±c, tìm ra chân hung hại chết Vân bang chủ? Nhị ca chủ trÆ°Æ¡ng láºp bang chủ trÆ°á»›c vốn có ý ổn định Long bang, sau đó má»i sá»± má»›i thuáºn lợi tiến hà nh được. Muá»™i cho rằng nhị ca có lòng riêng tÆ°, vì danh lợi bản thân thì tháºt sai lầm. Nhị ca khác muá»™i, nhị ca biết muá»™i không tin Tiểu Tam Nhi giết đại ca, nhÆ°ng lúc đó nhị ca táºn mắt nhìn thấy, Tiểu Tam Nhi nó… ôi, nó nhÆ° thể đã biến thà nh ngÆ°á»i khác, nhị ca thấy nó trầm luân đến mức nà y, lẽ nà o không Ä‘au lòng? Nhị ca háºn nó luyện được má»™t thân võ công mà không theo nẻo chÃnh khiến cha mẹ Ä‘au lòng. Nếu nó không phải huynh đệ đồng bà o, sao nhị ca phải trăn trở nhÆ° thế? Tấm lòng nhị ca già nh cho nó cÅ©ng giống muá»™i. Nhị ca chỉ hy vá»ng muá»™i hiểu cho khó xá» của nhị ca, không để nhị ca lo lắng gì muá»™i nữa.â€
Trịnh Bảo An lặng lẽ lắng nghe, đợi y nói xong má»›i thở dà i: “Nhị ca, những Ä‘iểm khó xỠđó, muá»™i hiểu hết. Trong nhà hiện chỉ còn mình nhị ca, trách nhiệm nặng ná» xiết bao. SÆ° phụ muốn muá»™i cùng nhị ca đến Long cung, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn muá»™i chia sẻ bá»›t gánh nặng, cùng xá» lý loạn cục trong bang. Muá»™i sẽ táºn lá»±c giúp nhị ca tìm được hung thủ hại Vân bang chủ. Lúc đó ai ngồi lên cái ghế Long bang bang chủ chắc cÅ©ng không ngoà i ý liệu chung.â€
Lăng Song Phi gáºt đầu, im lặng má»™t lúc má»›i nói: “Tối rồi, chúng ta vá» thôi.†Hai ngÆ°á»i lặng lẽ rá»i khá»i phần má»™ Vân bang chủ.
Triệu Quan nghe lén hai sÆ° huynh muá»™i đối thoại, không hiểu sao lòng tay Æ°á»›t đầm. Trịnh Bảo An tuy khẩu khà ôn nhuyá»…n nhu hòa, nhÆ°ng câu nà o cÅ©ng hợp lý, đối đáp vững và ng vá»›i Lăng Song Phi, gã thầm kinh ngạc: “Bảo An muá»™i muá»™i quả nhiên không còn là trẻ con. Ta chỉ cho rằng muá»™i ấy là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng khả ái, nhÆ°ng không ngá» cÅ©ng là nhân váºt có đảm thức, đầu óc tinh minh.â€
Hết hồi 201
|
20-11-2009, 11:57 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 202: Lăng nhị phu nhân
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Gã sinh lòng nghi kỵ Lăng Song Phi liá»n quyết định lén đến gặp Bảo An. Äêm xuống, gã cải trang thà nh bá»™c nhân A Phúc của Vân gia, và o phòng A Phúc Ä‘iểm huyệt ngủ của lão rồi nghênh ngang Ä‘i lại trong cung. Vốn gã thông thuá»™c Ä‘Æ°á»ng lối, Ä‘i má»™t vòng liá»n biết Vân phu nhân và Vân Phi Phà m vẫn ở chá»— cÅ©, Trịnh Bảo An nghỉ tại khách phòng, căn phòng gã ở lúc nhá» bá» không đã lâu.
Gã đợi đêm khuya má»›i xuống bếp bÆ°ng má»™t cháºu nÆ°á»›c nóng đến ngoà i phòng Bảo An, trong phòng vẫn sáng ánh đèn. Äang lúc gã định gõ cá»a thì tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, má»™t nữ tá» rảo bÆ°á»›c tá»›i, dừng lại trÆ°á»›c cá»a phòng Trịnh Bảo An, không gõ cá»a mà cÆ°á»i lạnh.
Triệu Quan vá»™i ẩn mình và o góc tối, nữ tỠđó thân hình yểu Ä‘iệu, hoa dung nhÆ° ngá»c dÆ°á»›i ánh trăng hiển lá»™ vẻ cao quý, chÃnh thị Vân Phi Phà m. Gã lấy là m lạ: “Ná»a đêm ná»a hôm Phi Phà m tá»· đến tìm Bảo An là m gì?â€
Trong phòng vang lên tiếng thở dà i buồn bã, má»™t ngÆ°á»i thấp giá»ng nói: “Phi Phà m tá»·, không ngá» tá»· vẫn còn giáºn muá»™i nhÆ° váºy.†Là giá»ng Trịnh Bảo An.
Vân Phi Phà m hừ má»™t tiếng rồi cÆ°á»i lạnh: “Sao ta phải giáºn cô? Nếu lúc xÆ°a không phải cô mặt dà y vô sỉ, hoà nh Ä‘ao Ä‘oạt ái thì quả phụ hôm nay là ta. Ta nên cảm tạ cô má»›i phải, chÃnh nhá» cô mê hoặc tấm lòng đại ca má»›i khiến ta có được nhÆ° ý lang quân, hôn nhân hạnh phúc, viên mãn vô cùng, sắp từ Long bang đại tiểu thÆ° thăng lên là m bang chủ phu nhân. Ha ha, ha ha! Năm xÆ°a cô cÆ°á»›p đại ca từ tay ta chắc đắc ý tá»± mãn lắm, nà o ngá» có ngà y hôm nay. Ha ha, ha ha!†Ngữ khà khắc bạc hết mức.
Trịnh Bảo An lẩm nhẩm: “Hôn nhân hạnh phúc, viên mãn vô cùng. Nếu là váºy chắc tá»· không đến ná»—i ná»a đêm đến phòng muá»™i nói những câu đó.â€
Vân Phi Phà m tắt cÆ°á»i, rÃt lên: “Cô nói gì? Cô nói nhăng gì hả? Xú nha đầu há» Trịnh kia, ra đây cho ta.â€
Trịnh Bảo An thở dà i: “Trong lòng tá»· không vui, muá»™i biết từ trÆ°á»›c rồi. Vốn muá»™i định tìm cÆ¡ há»™i bà n chuyện vá» nhị ca vá»›i tá»· nhÆ°ng tá»· háºn muá»™i nhÆ° váºy, e rằng không lá»t tai được ná»a câu.â€
Vân Phi Phà m cÆ°á»i: “Bà n gì vá» nhị ca? Hai chúng ta đối đãi vá»›i nhau rất tốt, tôn kÃnh thấu hiểu, trên Ä‘á»i lấy đâu ra phu thê ân ái hÆ¡n được. Cô lẻ hình lẻ bóng nên ganh tỵ, đại ca chết rồi, sẽ đến lượt ai đến vá»›i cô? Tiểu Tam? Cả Ä‘á»i nà y cô và y đừng mÆ¡ ở bên nhau. Äôi tay tiểu tặc đó thấm đẫm máu tanh, trở thà nh võ lâm đệ nhất tá»™i nhân ai ai cÅ©ng muốn tru sát. ChÃnh phái võ lâm tổ thà nh Sát Thiên liên minh, chắc ta nói vá»›i cô chuyện đó rồi? Ha ha, ha ha. Cô có quan tâm Tiểu Tam Nhi thêm nữa cÅ©ng vô dụng, y chắc chắn sẽ chết. Nếu không bị Thiếu Lâm phái bắt vá» Thiếu Thất sÆ¡n chịu tá»™i cÅ©ng bị loạn Ä‘ao phân thay ngoà i giang hồ. Lúc đó cô muốn thu nhặt thi thể y cÅ©ng khó.â€
Triệu Quan vừa kinh hãi vừa phẫn ná»™, không ngá» từ miệng má»™t tuyệt thế mỹ nữ nhÆ° Vân Phi Phà m có thể thốt ra những lá»i ác Ä‘á»™c đến thế. Trịnh Bảo An im lặng má»™t lúc má»›i nhẹ giá»ng đáp: “Phi Phà m tá»·, lúc trÆ°á»›c tá»· định là m gì, muá»™i hiểu hết. Hiện tại tá»· muốn gì, muá»™i cÅ©ng hiểu. NhÆ°ng lúc trÆ°á»›c và cả bây giá» muá»™i định là m gì, tá»· lại không biết mảy may.â€
Triệu Quan Ä‘ang ngẫm nghÄ© ý tứ câu nói, Vân Phi Phà m tá»±a hồ không nghe, rÃt lên: “Thứ ta muốn chẳng qua là thứ ta có trong tay, kẻ khác dá»±a và o đâu mà đòi Ä‘oạt lấy? Không, của ta thì phải là của ta, kẻ khác không bao giá» Ä‘oạt nổi. Trịnh Bảo An, cô nghe rõ đây, cô có lá»›n máºt, có mặt dà y Ä‘i nữa mà đến hôm nay vẫn dám nghênh ngang lên Long cung cố ý ngăn trở ta, quả tháºt vô sỉ cá»±c Ä‘iểm. Cho cô biết, nếu còn chống đối nhị ca, ta sẽ sai ngÆ°á»i tống cổ cô xuống núi.â€
Trịnh Bảo An thở dà i: “XÆ°a nay muá»™i chÆ°a từng chống đối nhị ca. Phi Phà m tá»·, tá»· nói đúng, cái gì của tá»· thì là của tá»·. Nếu tá»· tháºt lòng tin tưởng, không cần đến đây uy hiếp muá»™i. Nhị ca có lên được vị trà Long bang bang chủ hay không phụ thuá»™c và o việc huynh ấy có tìm được hung thủ giết lệnh tiên quân chăng? Muá»™i đến đây chẳng có ý gì ngoà i giúp nhị ca sá»›m ngà y tìm ra hung thủ. Phi Phà m tá»·, tá»· ở Long cung nhiá»u năm, trên dÆ°á»›i Ä‘á»u tôn xÆ°ng tá»· là đại tiểu thÆ° tôn kÃnh nhÆ°á»ng nà o, cần gì phải canh cánh má»™t tiếng xÆ°ng hiệu bang chủ phu nhân?â€
Vân Phi Phà m hừ lạnh: “Äịa vị của ta tại Long bang thế nà o, cô biết là được rồi. Nếu cô dám quá đáng, đừng trách ta. Phi ca nể mặt bà bà nên nhÆ°á»ng cô ba phần, cô đừng có cáºy thế lấn tá»›i, quên rằng mình xuất thân thế nà o, có bao cân lạng mà dám chống đối chúng ta.â€
Äoạn cÆ°á»i lạnh má»™t trà ng rồi má»›i quay ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c.
Tất cả lại chìm và o yên lặng, Triệu Quan lặng lẽ ra khá»i góc tối, nhìn và o trong phòng, Trịnh Bảo An không tắt đèn, ngồi bất Ä‘á»™ng trÆ°á»›c bà n. Gã cố ý lê bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c cá»a: “Trịnh cô nÆ°Æ¡ng, A Phúc mang nÆ°á»›c nóng cho cô nÆ°Æ¡ng rá»a chân.†Trịnh Bảo An a má»™t tiếng, tá»±a hồ dứt khá»i cÆ¡n trầm tÆ°, vá»™i mở cá»a đón lấy cháºu nÆ°á»›c, mỉm cÆ°á»i: “A Phúc bá bá, Ä‘a tạ bá bá, tiểu Ä‘iệt đâu dám.â€
Triệu Quan thấy ấm áp trong lòng, trong lòng gã, Bảo An luôn là thiếu nữ ôn nhu thân thiện nhÆ° hiện tại, hôm nay được thấy cô đối đáp vá»›i vợ chồng Lăng Song Phi và Vân Phi Phà m, lá»™ rõ lá»i lẽ sắc sảo, thần thái tá»± tin, rõ ra má»™t cô nÆ°Æ¡ng thà nh thục thông minh. Gã thấy cô mỉm cÆ°á»i, tâm lý chợt thÆ° thái hẳn, nhá» giá»ng cÆ°á»i: “Bảo An muá»™i muá»™i, hiếm có cÆ¡ há»™i mang nÆ°á»›c cho muá»™i rá»a chân, lại sợ muá»™i hiá»m nÆ°á»›c lạnh.â€
Bảo An mở lá»›n mắt, tức thì kéo gã và o phòng đóng cá»a lại, thần sắc tá» ra kinh ngạc, không tin: “Triệu gia ca ca, là huynh hả?â€
Triệu Quan quen không Ãt nữ tá» nhÆ°ng gá»i gã là "Triệu gia ca ca" chỉ có mình cô. Gã lau lá»›p hóa trang, mỉm cÆ°á»i há»i: “Muá»™i khá»e chứ?â€
Bảo An lặng lẽ gáºt đầu, rồi lại lắc đầu, mắt ánh lên lệ quang. Triệu Quan nhìn gÆ°Æ¡ng mặt cô dÆ°á»›i ánh đèn hiện rõ vẻ gầy gò hÆ¡n trÆ°á»›c, sắc mặt nhợt nhạt vô cùng tiá»u tụy, nhÆ°ng vẫn lay Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, trong lòng gã chợt chua xót, hạ giá»ng há»i: “Việc của đại ca và Tiểu Tam Nhi, ta Ä‘á»u biết hết. Muá»™i… muá»™i đừng quá Ä‘au lòng.â€
Trịnh Bảo An mắt ngấn lệ, cúi đầu: “Muá»™i biết dá»c Ä‘Æ°á»ng ca ca bảo vệ Tiểu Tam, nhiá»u lần xuất thủ giải cứu, lại phái ngÆ°á»i tÆ°Æ¡ng trợ há»™ tống đại ca vá» nhà . Triệu gia ca ca, muá»™i tháºt không biết cảm tạ ca ca thế nà o.â€
Triệu Quan lắc đầu: “Muá»™i khách khà vá»›i ta là m gì? Hôm nay ta đến tìm là có việc khẩn yếu cần bà n. NgÆ°á»i Vân gia háºn ta nháºp cốt, ta không muốn há» biết mình đến Long cung. Muá»™i theo ta ra háºu sÆ¡n.†Hai ngÆ°á»i lặng lẽ đẩy cá»a ra ngoà i, Triệu Quan dẫn Bảo An đến má»™t má»m núi nhá» lúc bé gã thÆ°á»ng đến.
Hết hồi 202
|
21-11-2009, 12:00 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 203: Bảo An thác phó
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan cho Bảo An biết âm mưu của Tu La vương đối phó Lăng gia huynh đệ mà gã nghe được trong hoà ng cung, lại nói đến cả tình cảnh gặp Lăng Song Phi và đạo cô ngoà i Hư Không cốc.
Cô im lặng lắng nghe, mà y hÆ¡i nhÃu lại, đợi gã nói xong má»›i mÃm môi má»™t lúc rồi bảo: “Muá»™i vốn cÅ©ng nghÄ© váºy, nghe ca ca kể lại, sá»± tình tá»±a hồ cà ng rõ rà ng.â€
Triệu Quan nhìn cô chăm chú: “Muá»™i nói Ä‘i.â€
Trịnh Bảo An ngẩng lên nhìn gã, từ tốn nói: “Muá»™i vốn cho rằng tất cả là quá»· kế của đạo cô đó. Ả cố ý dà n xếp để y lỡ tay giết đại ca, bức bách y đổ tá»™i cho Tiểu Tam.â€
Triệu Quan hiểu rõ “y†mà cô Ä‘á» cáºp đến là ai, liá»n gáºt đầu: “Ta chỉ không hiểu vì sao y lại là m váºy?â€
Bảo An cúi đầu thở dà i: “Chắc do nhất thá»i hồ đồ, bị ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°a và o nẻo tà . Äạo cô đó đạo hiệu Ngá»c Tu, ở Long cung má»™t thá»i gian rồi, sau sá»± việc ở HÆ° Không cốc không thấy ả trở vá». Ả tá»±a hồ e ngại muá»™i, luôn luôn tránh mặt, muá»™i cÅ©ng chỉ nghe ngÆ°á»i khác kể lại sá»± tình. HÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c ả gia nháºp Long cung, được Vân bang chủ cá»±c kỳ tÃn nhiệm tôn trá»ng, nghe nói ả biết nhiá»u môn thần thông, có thể Ä‘oán má»™ng, Ä‘oán trÆ°á»›c vị lai, tháºm chà có thể luyện Ä‘an trị bệnh, khởi tá» hồi sinh.â€
Cô nghiêng đầu nghÄ© ngợi rồi nói: “Theo muá»™i Ä‘oán, có lẽ ả là Tu La vÆ°Æ¡ng.â€
Triệu Quan giáºt mình: “Có thể lắm. Hai lần ta Ä‘á»u không trông rõ mặt ả, nhÆ°ng có lẽ là cùng má»™t ngÆ°á»i, vì sao mà ả phải dà y công đối phó Lăng gia nhÆ° váºy?â€
Trịnh Bảo An lắc đầu: “Muá»™i không biết. Ả thủ Ä‘oạn âm hiểm lắm má»›i chỉ huy được ngần ấy cao thủ, hiện giỠđại ca đã chết, nhị ca nằm trong vòng khống chế của ả, Lăng gia chỉ còn lại mình Tiểu Tam. Giá» Tiểu Tam giữ được mạng cÅ©ng là vạn hạnh, nhÆ°ng lúc nà o cÅ©ng có thể gặp nguy hiểm, sinh tá» không thể Ä‘oán trÆ°á»›c.â€
Triệu Quan lắc đầu: “Nữ nhân đó tâm kế thâm trầm, thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác, tháºt sá»± đáng sợ. Hình nhÆ° ả có thể khống chế ngÆ°á»i Long cung, muá»™i ở lại đây không phải nguy hiểm phi thÆ°á»ng Æ°?â€
Trịnh Bảo An đáp: “Muá»™i biết trÆ°á»›c ở đây nguy hiểm nên cà ng phải ở lại xem chúng giở trò gì?â€
Triệu Quan cá»±c kỳ lo lắng: “NhÆ°ng muá»™i thân cô thế cô, tháºt quá nguy hiểm. Lúc muá»™i đối thoại vá»›i Lăng nhị ca trÆ°á»›c má»™ Vân đại thúc, và cả lá»i Phi Phà m tá»· ban nãy, ta Ä‘á»u nghe rõ, há» coi muá»™i nhÆ° kẻ thù, lúc nà o cÅ©ng có thể hạ thủ, má»™t mình muá»™i sao có thể tá»± giữ mình?â€
Bảo An ngẩng lên nói: “Không và o hang hổ sao bắt được hổ con? Muá»™i nhất định phải ở lại đây má»›i khiến tặc nhân đứng sau cố kỵ, má»›i có cÆ¡ há»™i tra ra chân tÆ°á»›ng. Chúng biết rõ địa vị của sÆ° phụ trong võ lâm cÅ©ng nhÆ° tại Long bang, nên sẽ không dám hạ thủ. Chỉ khi tìm ra chân tÆ°á»›ng má»›i cứu được mạng Tiểu Tam Nhi, rá»a sạch oan uổng cho huynh ấy. Äại ca và Thanh Thánh đại sÆ° tuyệt đối không phải do Tiểu Tam giết, Thạch ÄÄ©nh và Nhất Lý Mã cà ng không phải.â€
Triệu Quan thấy ngữ khà cô kiên định, không khá»i bá»™i phục quyết tâm dÅ©ng khÃ: “Bảo An, gẫn đây việc Tiểu Tam giết ngÆ°á»i đồn khắp giang hồ, nhÆ°ng muá»™i vẫn tin y, chÆ°a từng hoà i nghi y. Có được bằng hữu nhÆ° muá»™i, y coi nhÆ° không sống uổng.â€
Trịnh Bảo An thở dà i: “Chỉ tiếc rằng trên giang hồ hiện nay chỉ có hai chúng ta tin huynh ấy. Triệu gia ca ca, muá»™i lo cho huynh ấy lắm. Cả Thiếu Lâm, Tát Ca phái lạt ma, Tu La há»™i, Cái Bang Ä‘á»u truy sát huynh ấy, mà huynh ấy cứng cá»i, không chịu biện bạch cho bản thân. Má»™t mình huynh ấy sao có thể chống nổi kế hoạch hãm hại của bá»n tặc nhân gian hiểm, chống nổi ngần ấy ngÆ°á»i truy sát? Bản thân muá»™i… ôi, lại không thể giúp gì. Triệu gia ca ca, muá»™i nhá» huynh má»™t việc.â€
Triệu Quan nói: “Muá»™i nói Ä‘i, ta sẽ táºn lá»±c hoà n thà nh.â€
Trịnh Bảo An hÃt sâu má»™t hÆ¡i: “Muá»™i muốn nhá» huynh tìm Tiểu Tam Nhi, Ä‘Æ°a huynh ấy rá»i khá»i Trung Nguyên.â€
Triệu Quan đáp ngay: “Không thà nh vấn Ä‘á». Muá»™i muốn chúng ta Ä‘i bao lâu? Ba năm hay năm năm?â€
Trịnh Bảo An đáp: “Không cần lâu đến thế, hai năm là đủ rồi. Những mong lúc đó muá»™i đã tra ra chân tÆ°á»›ng, tẩy sạch oan uổng cho huynh ấy.â€
Triệu Quan nói: “Äược, Bảo An muá»™i muá»™i, ta sẽ tìm y. Muá»™i ở đây phải vô cùng cẩn tháºn, má»™t khi nháºn thấy dấu hiệu nguy hiểm phải láºp tức lánh Ä‘i, nhanh chóng quay vá» Hổ SÆ¡n, không nên sÃnh cÆ°á»ng.â€
Bảo An gáºt đầu: “Muá»™i biết rồi. Triệu gia ca ca, muá»™i biết sÆ° phụ tuy bá» ngoà i tin là Tiểu Tam giết đại ca nhÆ°ng trong đáy lòng không hoà n toà n tin lá»i nhị ca, ngÆ°á»i sai muá»™i đến đây là có dụng ý riêng. NgÆ°á»i và nghÄ©a phụ tuy không giữ Tiểu Tam ở lại Hổ SÆ¡n nhÆ°ng quyết không đến ná»—i tuyệt tình vá»›i nhi tỠđến váºy, thấy chết mà không cứu. Muá»™i biết sÆ° phụ ngầm phái nhiá»u thủ hạ bảo vệ Tiểu Tam, nghÄ©a phụ cÅ©ng nhá» không Ãt nhân váºt võ lâm từng nháºn ân huệ ngầm tÆ°Æ¡ng trợ, Äiểm ThÆ°Æ¡ng Hứa sÆ° thúc cÅ©ng sai đệ tá» há»™ vệ Tiểu Tam. Mấy tháng tá»›i đây, việc an toà n của Tiểu Tam không thà nh vấn Ä‘á». Nếu huynh ấy ngoan ngoãn ở lại Hoa SÆ¡n tuyệt đỉnh vá»›i ThÆ°á»ng lão gia gia tất sẽ bình an đại cát. NhÆ°ng tÃnh cách của huynh ấy sẽ không chịu ẩn mình. SÆ° phụ và nghÄ©a phụ thoái ẩn đã lâu, không muốn ra mặt chống đối vá»›i chÃnh phái võ lâm, kỳ tháºt không ai có thể bảo má»™ lâu dà i cho Tiểu Tam. Vì thế mong ca ca mau chóng tìm thấy Tiểu Tam, Ä‘Æ°a huynh ấy Ä‘i má»›i là thượng sách.â€
Triệu Quan gáºt đầu: “Cứ để ta lo. Còn vá» việc chúng ta suy Ä‘oán, nên cho y biết hay chăng?â€
Trịnh Bảo An đáp: “Hiện giá» Tiểu Tam chÆ°a phải là đối thủ của Tu La vÆ°Æ¡ng, theo muá»™i thì đừng cho huynh ấy biết là hÆ¡n, tránh để huynh ấy nóng lòng rồi sa và o hoà n cảnh nguy hiểm hÆ¡n. Còn vá» việc muá»™i ở Long cung, và việc muá»™i nhá» ca ca Ä‘Æ°a huynh ấy rá»i Trung Nguyên, đừng cho huynh ấy biết, được chăng?â€
Triệu Quan gáºt đầu: “Ta không nói gì là xong.â€
Trịnh Bảo An chợt đứng dáºy quỳ xuống vái Triệu Quan, nén giá»ng nói: “Triệu gia ca ca, Bảo An vÄ©nh viá»…n không quên ân tình của ca ca, xin nháºn của muá»™i má»™t lạy.â€
Triệu Quan cả kinh, vá»™i đỡ cô dáºy, nói: “Bảo An muá»™i muá»™i, muá»™i là m váºy là sao? Muá»™i nhá» ta má»™t việc nhá» xÃu, vốn ta cÅ©ng định bảo vệ Tiểu Tam đến cùng, ta nên cảm tạ muá»™i chỉ Ä‘iểm cách thá»±c hiện má»›i phải. Hà tất muá»™i trịnh trá»ng thế nà y?â€
Trịnh Bảo An lau nÆ°á»›c mắt: “Tiểu Tam… ôi, xin ca ca quan tâm trông nom, nói vá»›i huynh ấy rằng cha mẹ Ä‘á»u rất nhá»› huynh ấy, nên bảo trá»ng thân mình. Cho huynh ấy biết đừng lo cho muá»™i, muá»™i tá»± biết lo cho mình.â€
Triệu Quan gáºt đầu đồng ý, không nén được buá»™t miệng há»i: “Bảo An, tháºt ra muá»™i… nghÄ© thế nà o vá» Tiểu Tam?â€
Bảo An im lặng hồi lâu má»›i đáp: “Triệu gia ca ca, có những chuyện không nói ra bây giá», không biết bao giá» má»›i nói ra được. Muá»™i không hiểu ca ca có thông cảm không, cà ng không hiểu huynh ấy có chấp nháºn được không. Tiểu Tam là ái tá» của sÆ° phụ và nghÄ©a phụ, cùng muá»™i lá»›n lên, là ngÆ°á»i bạn hiểu lòng muá»™i nhất. Muá»™i chỉ mong huynh ấy cả Ä‘á»i khoái khoái hoạt hoạt, vÄ©nh viá»…n không biết đến thÆ°Æ¡ng tâm thống khổ. Trừ chuyện đó ra, muá»™i không mong gì cả.â€
Hết hồi 203
|
21-11-2009, 12:01 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 7: Tuyệt lộ tương phùng
Hồi 204: Cố nhân trùng phùng
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Sáng hôm sau, trá»i còn tá» má», Triệu Quan rá»i khá»i Long cung, nhá»› lại những lá»i Bảo An nói đêm qua, gã vừa bi thÆ°Æ¡ng, vừa cảm khái: “Bảo An và Tiểu Tam vốn là má»™t đôi thanh mai trúc mã, không ngỠđại ca cÅ©ng chung tình vá»›i Bảo An, cầu hôn vá»›i muá»™i ấy, má»›i dẫn đến những việc sau nà y. Ôi, nghe nói Tiểu Tam vÆ°Æ¡ng vấn không quên, nà o ngá» muá»™i ấy cÅ©ng tình thâm ý trá»ng vá»›i y nhÆ° váºy. Mong là ông trá»i tác thà nh, để hai ngÆ°á»i hỠđược bên nhau.â€
Gã tÃnh toán sẵn, láºp tức truyá»n lệnh cho Bách Hoa môn nhân sai mÆ°á»i đệ tá» dịch dung thà nh Lăng Hạo Thiên, chia ra theo các hÆ°á»›ng đông tây nam bắc rá»i Hổ SÆ¡n, lôi kéo má»i nhân váºt chÃnh phái và Cái Bang, dá»n Ä‘Æ°á»ng cho bản thân gã há»™ tống Lăng Hạo Thiên rá»i Trung Nguyên. Kế nà y quả nhiên hữu dụng, Lăng Hạo Thiên rá»i Hổ SÆ¡n không há» gặp trở ngại gì, mãi đến gần Lữ LÆ°Æ¡ng sÆ¡n má»›i bị bá»n Tá» Thần Ôn Thần bắt kịp, tất cả là nhá» Bách Hoa môn nhân bà y nhị tráºn, Ä‘uổi truy binh Ä‘i.
Triệu Quan theo sau Lăng Hạo Thiên, mặt khác chú ý hà nh Ä‘á»™ng của bá»n Tu La vÆ°Æ¡ng. Gã thấy bá»n Tá» Thần tá»±a hồ tháºt sá»± theo chân Lăng Hạo Thiên, trong lòng lấy là m nóng nảy, Tu La há»™i đông ngÆ°á»i, tin tức linh hoạt, mấy lần gã bà y kế dẫn chúng nhân Ä‘i nhầm Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u không thà nh công. Äến gần Lữ LÆ°Æ¡ng sÆ¡n, gã biết má»™t trÆ°á»ng đại chiến khó tránh khá»i, liá»n nghÄ© cách tìm Lăng Hạo Thiên trÆ°á»›c, Ä‘Æ°a y Ä‘i trốn. Không ngá» bá»n Thanh Hiển và Tá» Thần hà nh Ä‘á»™ng cá»±c nhanh, gã tìm được Lăng Hạo Thiên rồi, chÆ°a kịp hiện thân gặp mặt, chúng đã tá»›i ngoà i căn nhà gá»—. Gã Ä‘Ã nh bố trà sÆ¡ qua, liá»u mạng ra mặt, dùng chÃnh chân diện mục hiện thân. Lúc bá»n Tá» Thần phá cá»a và o, gã ung dung ngồi uống trà bên bà n cá»±c Ä‘á»™ nhà n nhã, kỳ tháºt đầu óc liên tục xoay chuyển, tìm cách đẩy lui cÆ°á»ng địch.
Hồng Thái Bình, Tá» Thần, Ôn Thần, Äại Há»· thấy gã nhÆ°ng không nháºn ra, nghe gã xÆ°ng là Bách Hoa môn chủ Triệu Quan, Ä‘á»u tá» vẻ ngạc nhiên, chỉ riêng Kim Ngô kêu to: “Xú tiểu tá» sá» Ä‘á»™c, là ngÆ°Æ¡i.â€
Triệu Quan mỉm cÆ°á»i: “Kim Ngô Quá»· Ba Thiết ngoan nà o, còn không mau dáºp đầu vá»›i Pháp VÆ°Æ¡ng.â€
Tá» Thần cÆ°á»i lạnh: “Bách Hoa môn chủ, hóa ra là tên nhãi ranh nà y.â€
Triệu Quan cÆ°á»i: “Äúng, là lão tá». Các ngÆ°Æ¡i giá» còn chÆ°a hiểu Æ°? Nếu không phải dịch dung tiên thuáºt của Bách Hoa môn, sao lại có nhiá»u Lăng Hạo Thiên xuất hiện trên giang hồ, lôi kéo đám tặc tá» chạy khắp nÆ¡i nhÆ° váºy?â€
Hồng Thái Bình nói: “Thủ Ä‘oạn của Bách Hoa môn Ä‘Ãch xác cao minh, nhÆ°ng là m sao qua mặt được bá»n ta? Mau mau giao Lăng Hạo Thiên ra đây, bằng không cả ngÆ°Æ¡i cÅ©ng khó thoát kiếp nạn.â€
Triệu Quan uống cạn chén trà , vá»— tay cÆ°á»i: “Ta đã nói rồi, ai dám Ä‘á»™ng đến bằng hữu của Bách Hoa môn chủ Triệu Quan tất không cần mạng sống. Các vị không chịu bá» qua, tại hạ bất đắc dÄ© phụng bồi váºy. Các vị cùng lên má»™t lượt hay từng ngÆ°á»i?â€
Hồng Thái Bình cÆ°á»i lạnh: “NgÆ°Æ¡i định kéo dà i thá»i gian để Lăng Hạo Thiên Ä‘Ã o thoát thì tháºt ngây thÆ¡ quá. Bá»n ta tìm được Lăng Hạo Thiên sao lại đến má»™t mình? Thiếu Lâm phái đã sá»›m bắt được phong thanh, lần nà y tất nhiên giữ phÃa ngoà i núi, Lăng Hạo Thiên có chắp cánh cÅ©ng khó thoát.â€
Triệu Quan nói: “Thiếu Lâm đến cà ng hay, há» mà biết phản đồ Thanh Hiển ở đây, rồi cả hung thủ hại chết Thanh Thánh phÆ°Æ¡ng trượng là Äại Há»· pháp vÆ°Æ¡ng cÅ©ng tá»›i chắc mừng lắm.â€
Äại Há»· nổi giáºn: “Nói láo.†Rồi bÆ°á»›c tá»›i tống chưởng và o ngá»±c Triệu Quan.
Gã phất tay hất cả cái bà n lão và o đối phÆ°Æ¡ng, nÆ°á»›c trà táp và o ngá»±c Äại Há»·. Hắn thét lên kinh hãi, vá»™i Ä‘Æ°a tay phủi nÆ°á»›c trà : “Trà có Ä‘á»™c, trà có Ä‘á»™c.â€
Triệu Quan nhảy lùi lại tá»±a và o tÆ°á»ng, mỉm cÆ°á»i: “Toà n thân Bách Hoa môn chủ là độc, lẽ nà o ngÆ°Æ¡i không biết?â€
Äại Há»· lui khá»i nhà , xếp bằng trên mặt tuyết, dá»±a và o ná»™i lá»±c thâm háºu áp chế Ä‘á»™c tÃnh, gÆ°Æ¡ng mặt chuyển sang mà u tÃm Ä‘en. Kim Ngô cả kinh, vá»™i chạy tá»›i trợ giúp sÆ° phụ.
Ôn Thần rảo bÆ°á»›c tiến tá»›i: “Bách Hoa môn chủ, má»— từ lâu đã muốn thỉnh giáo cao chiêu.â€
Triệu Quan đáp: “Má»— lại không muốn quá chiêu vá»›i bại hoại lạm dụng tiên thuáºt nhÆ° ngÆ°Æ¡i.â€
GÆ°Æ¡ng mặt bình đạm của Ôn Thần thản nhiên nhÆ° thể không nghe thấy gì, đứng sững nhÆ° bức tượng. Triệu Quan vẫn dá»±a và o tÆ°á»ng, chăm chú nhìn hắn, cÅ©ng không nói câu nà o.
Hồng Thái Bình và Tá» Thần biết hai Ä‘á»™c vÆ°Æ¡ng Ä‘ang so kè Ä‘á»™c thuáºt, nên cùng lui ra ngoà i cá»a. Tá» Thần đứng xem tình thế, Hồng Thái Bình dẫn hai thủ hạ vòng ra sau nhà tìm Lăng Hạo Thiên, nhÆ°ng mặt tuyết không há» có dấu chân, liá»n Ä‘oán rằng y vẫn ở trong nhà , bèn sai thủ hạ trấn thủ hai bên chái.
Trong nhà im lặng nhÆ° tá», trên mái lạt sạt vang lên tiếng phi tuyết rÆ¡i xuống. Triệu Quan và Ôn Thần là đại hà nh gia dùng Ä‘á»™c số má»™t số hai, không ngá» sẽ quyết tá» chiến ở đây nên Ä‘á»u dò xét, không dám tá»± tiện xuất thủ.
Triệu Quan chợt mỉm cÆ°á»i: “NgÆ°Æ¡i định dùng Ä‘á»™c phấn nhÆ°ng sợ không chế trụ nổi ta, bắn Ä‘á»™c tiêu lại e ta nhân cÆ¡ há»™i phản kÃch. Äá»™c vụ khó sá» dụng trong thá»i tiết nà y, Ä‘á»™c trùng cÅ©ng đông cứng cả rồi, ngÆ°Æ¡i định thế nà o? Äể ta cho ngÆ°Æ¡i biết má»™t cách, nếu đốt Tá» nhân hÆ°Æ¡ng, ta quả tháºt không thoát được. NgÆ°Æ¡i có dám không?â€
Ôn Thần cả kinh, quả tháºt hắn nghÄ© đến các thủ pháp Ä‘á»™c phấn, Ä‘á»™c tiêu, Ä‘á»™c vụ, Ä‘á»™c trùng, Ä‘ang định sá» dụng Tá» nhân hÆ°Æ¡ng, không ngỠđối thủ nói toạc ra không sai Ä‘iểm nà o. Hắn láºp tức định thần: “Vốn trong tiết trá»i lạnh có nhiá»u hạn chế vá»›i việc dùng Ä‘á»™c, nhất định hắn cÅ©ng nghÄ© đến má»i lợi hại rồi má»›i nói đúng nhÆ° váºy. Ta có nên dùng Ä‘á»™c hÆ°Æ¡ng không?†Äoạn không há» do dá»± đốt má»™t cây Tá» nhân hÆ°Æ¡ng.
Triệu Quan mỉm cÆ°á»i: “Biết nghe lá»i lắm.†Gã tung chân đá má»™t cà nh củi chÆ°a cháy hết và o đối thủ. Ôn Thần cả kinh: “Ta không chú ý vẫn còn lá»a đốt, tiểu tá» gian trá nà y chắc đã hạ Ä‘á»™c và o cà nh củi.†Hắn phản ứng cá»±c nhanh, móc má»™t chiếc khăn tay mà u lam trong tay áo ra đón lấy cà nh củi.
Triệu Quan hÆ¡i biến sắc, biết đối thủ tiếp được Thiên tru địa diệt yên trong cảnh củi, chiếc khăn mà u lam kia là vải giải Ä‘á»™c do khổng tÆ°á»›c đảm, khổng tÆ°á»›c linh vÅ© chế thà nh, đồng thá»i hà m chứa kịch Ä‘á»™c, gặp nhiệt khà liá»n tan ra. Gã kịp thá»i bế khÃ, ném ra ba mÅ©i ngân tiêu, đến gần Ôn Thần chợt nổ tung, hóa thà nh mấy trăm Ä‘iểm bạc xạ tá»›i. Ôn Thần phất má»™t tấm lÆ°á»›i trÆ°á»›c mặt, thu hết chùm sáng bạc.
Triệu Quan nhìn rõ tấm lÆ°á»›i dùng tóc ngÆ°á»i, kim ngân ti, tÆ¡ nhện gần nhÆ° trong suốt dệt thà nh, má»m mại nhÆ°ng chắc chắn, quả là thần váºt. Gã lạnh buốt trong lòng, rút ngô công tác công tá»›i. Ôn Thần không tránh, vung tấm lÆ°á»›i trong tay, ngô công tác nhất thá»i không thể tấn công lá»t và o phạm vi ba thÆ°á»›c quanh ngÆ°á»i hắn.
Triệu Quan cÆ°á»i lạnh, ném ra má»™t bông sen Ä‘á» nổ tung trên đầu Ôn Thần, ánh lá»a giăng mắc phát ra mùi hôi thối. Ôn Thần gầm lên, vung tấm lÆ°á»›i trùm vá» phÃa Triệu Quan, móc má»™t con thiết xà ném tá»›i.
Hết hồi 204
|
|
|
| |