Cơ thể Mẫu Thần chuyển động, chỉ trong tích tắc đã đến trước mặt An Cát Lệ Na, bà ta
mặt dữ tợn, tức giận xuất thủ, hơn nữa vừa xuất thủ lại là bát trọng thần lưc, “Biến ngươi
thành vong linh trước!”
An Cát Lệ Na kinh hãi, nhưng nàng cũng là người từng trải trong chiến đấu, kinh nghiệm
Phong phú, vội lách mình né, tránh được đòn của Mẫu Thần, sau đó một tay đỡ lĩnh vực của
Mẫu Thần, vừa quát lớn: “Phất Lạp Ðịch Nặc, bây giờ chúng ta là đồng minh!”
Sở Thiên và Vưu Nhân liếc nhìn nhau, cũng gật đầu, “A Mạt Kỳ, Khố Khoa Kỳ!”
Mệnh lệnh tuy ngắn, nhưng A Mạt Kỳ và Sở Thiên rất hiểu nhau, vừa nghe liền biết Sở Thiên bảo hắn đối phó Khố Khoa Kỳ, còn Vưu Nhân và Mỹ nhân ngư đối phó Mẫu Thần
Song đao của Vưu Nhân và Tam Nhận Phân Thủy Thứ của Mỹ nhân ngư kết hợp, đánh
về phía Mẫu Thần, thực lực của Mỹ nhân ngư cũng dễ nhận ra, chỉ đơn thuần là thất trọng
thẫn lực, còn Vưu Nhân đã lĩnh hội được cảnh giới cường giả của thần vương, cũng giống
như Lạp Lý có được dung hạch thần lực, thất trọng cảnh giới của Vưu Nhân có thê gọi là ưu
thế của hải dương.
Mẫu Thần liếc mắt nhìn Mỹ nhân ngư, không lưu ý đến cô ta, đồng thời thấy thần lực của
Vưu Nhân không mạnh, nên cũng không thêm để ý. Nhưng trong lúc bà ta sơ ý, thần lực của
Vưu Nhân như nước triều, liên tiếp nhau, uy thế càng ngày càng lớn, mạnh hơn lúc đầu vạn
lần, cùng đánh vào người Mẫu Thần.
Cơ thể Mẫu Thần run lên, liền Sau đó, Mỹ nhân ngư và An Cát Lệ Na cũng đánh về phía
Mẫu Thần. Ba người hợp lực, làm cho hộ thuẫn quanh người Bố Lan Ny có một vệt rách.
Phía bên kia, A Mạt Kỳ không đánh trực diện với Khố Khoa Kỳ, mà mở thông đạo đến
Sau lưng hắn, ánh quang của lục ngự tỏa hôn trận bao trùm lấy hắn.
Hiệp thứ nhất, Mẫu Thần và Khố Khoa Kỳ đều không có được lợi thế.
Khố Khoa Kỳ vội vàng nói: “Nghĩa mẫu, không nên liều mạng với chúng, điều động
quân đoàn ra tay đi!”
“Cũng đượcl” Mẫu Thần rút lui vê phía sau, cười giận dữ, lớn tiếng hét: “Các ngươi còn
Sững ra đó làm gì? Giết cho ta!”
Mệnh lệnh vừa ban ra, quân đoàn Hải tộc và quân đoàn vong linh đếu xuất trận, mặt
khác, Kim Cương chỉ huy quân đoàn Bố Lôi Trạch cũng không khách khí, pháo thân lực La
Mật Âu đời thứ tám sáng lên.
Trong nháy mắt, một không khí đang sắp trở nên hòa bình, chỉ vì sự xuất hiện của An
Cát Lệ Na đã trở thành đại chiến thần tộc.
Vưu Nhân nhíu mày, bây giờ không phải là lúc quyết đấu, “Phất Lạp Địch Nặc, có
Chuyện gì vậy?”
Sở Thiên cũng vô cùng hoang mang “Ta cũng không rõ nữa, Mẫu Thần sao lại điên như
vậy? An Cát Lệ Na, có chuyện gì vậy? Có phải phân thân của ngươi đã làm gi chọc tức Mẫu
Thần không?”
An Cát Lệ Na cũng cảm thấy oan ức, “Khi ta có phân thân Mẫu Thần đã đi rồi. Ngươi
hỏi ta tại sao? Ta cũng không biết nên hỏi ai nữa!”
“Thôi vậy !” Vưu Nhân thấy cuộc đại chiến này không thể hoãn binh được nữa, liền phân
phó: “Con à, con mang Phất Lạp Ðịch Nặc quay về vương trướng, ở đây do ta chỉ huy!”
Sở_Thiên biết trong chiến tranh mình không giúp được gi, nên liến rút lui, “Anh Cách
Lạp Mỗ, ngươi tiếp quản quân đội gia tộc cho ta!”
Một trận chém giết bắt đầu, Mỹ nhân ngư bảo vệ Sở Thiên, đứng trong hải dương quan
Sát cuộc chiến, tiểu tử kia trong tóc Mỹ nhân ngư nhảy ra, “Bà bà kia hung dữ quá, Tây Mễ
Cách Sợ!”
Mỹ nhân ngư vỗ vỗ nó, chau mày nói với Sở Thiên: “Bố Lan Ny cũng không phải không
biết tiên lủi, hôm nay hai nhà chúng ta liên thủ, quân đoàn vong linh của bà ta chắc chắn
không thắng được, nhưng tại sao bà ta vân đánh?"
Sở Thiên nhìn chằm chằm vào An Cát Lệ Na đang chỉ huy quận đoàn Ma Căn, nheo mắt,
nói chậm rãi: “Theo cách nói của Mẫu Thân, có lẽ An Cát Lệ Na đã từng đắc tội với bà ta,
ha ha, bị mắng là "tiện nhân”, e là năm đó An Cát Lệ Na đã làm chuyện gi đó rất tồi tệ!”
Trong lúc hai người nói chuyện, chiến trận đã xảy ra biến đổi lạ thường
Vốn dĩ hai quân đoàn của hai thần tộc giao chiến, thường thì cả hai bên sẽ tạo ra một tình
hình có lợi cho mình đề làm hậu thuẫn, hoặc là dùng lĩnh vực hỗn hợp ly thế, hoặc là tiếp
cận để công kích hậu thuẫn của đối phương, nhưng chiến trận hôm nay lại khác, quân đoàn
của Vưu Nhân quy củ, kỷ luật nghiêm minh, đâu tiên là Vưu Nhân tập hợp nước Ở Ðông hải
bao phủ trận chiến, phát huy hết lĩnh vực của hệ thủy trong Hải tộc sau đó khởi động viễn
trình lĩnh vực theo quy trình, đồng thời Kim Cương chỉ huy pháo binh đoàn của trứ Bố Lôi
Trạch Ở phía sau hậu thuẫn.
Ðây không phải lần đầu tiên hai gia tộc hợp lưc “chiến đấu, phối hợp rất thành thạo,
nhưng phía Mẫu Thần lại làm cho người ta khó mà hiểu nổi.
Mặc dù Bố Lan Ny đã bình tĩnh hơn nhiều nhờ lời khuyên của Khố Khoa Kỳ, nhưng vừa
khai chiến, đầu óc bà ta không biết nghĩ thứ gì, lại tự mình đi giết An Cát Lệ Na, người cầm
đầu đã ra tay, quân đoàn vong linh không thể không theo, còn An Cát Lệ Na tự biết không
phải là đối thủ của Mẫu Thần, vừa thấy Mẫu Thần tiến đến, liền gọi quân đoàn gia tộc bảo
vệ, còn minh thì lùi về phía sau.
Như vậy, tình hình trên chiến trường là - An Cát Lệ Na chạy quanh tránh né, Ma Căn
quân đoàn ngặn cản Mẫu Thần, Bố Lan Ny điên cuồng đuổi theo An Cát Lệ Na, theo sau là
vô số vong linh, còn Vưu Nhân lại chỉ huy Hải tộc đại quân đuổi theo công kích vong linh
quân đoàn.
Vốn là một trận đại chiến thảm khốc, lại biến thành một trò đuổi bắt.
Trong lúc này, Mẫu Thần hét lớn trong trận chiến, “An Cát Lệ Na, tên tiện nhân Khải sắt
Lâm Ở đâu ngươi mau nói cho ta biết!”
An Cát Lệ Na âm thầm kêu khổ, “Từ trước đến nay ta không biết ai là Khải sắt Lâm!”
Sở Thiên dỏ khóc dở cười nhìn cuộc truy đuổi, cười nói: “Vợ à, nàng có biết Khải sắt
Lâm là ai không?”
Mỹ nhân ngư liếc Sở Thiên, nói: “Ta còn chưa gả cho ngươi màl” Nói xong. cô ta quay
sang nói với người hầu, “Ði dò hồ sơ của thần thú tộc, tìm một thần tộc mang tên Khải Sắt
Lâm!”
Sở Thiên nói thêm: “Phải tìm nữ thần xinh đẹp !” Thấy Mỹ Nhân ngư không vui, hắn giải
thích: “Mẫu Thần luôn miệng nói là tiểu tiện nhân, như vậy chắc chắn là một thần tộc xinh
đẹp rồi! Đúng rồi, ta dùng thời gian thuận lưu giúp đỡ tìm kiêml”
Chỉ trong chốc lát, Sở Thiên đã quay lại, hắn phất tay, nói: “Trong hồ sơ có đến mười
mấy thần tộc gọi là Khải Sắt Lâm, nhân thần, thú thần đều có, không tìm được gì cả.”
Lúc này, An Cát Lệ Na bị truy đuổi ráo riết, bất chấp tất cà, biến về bổn thể, mặt hải
dương xuât hiện một con mãng xà dài hơn nghỉn mét, vắt ngang thiên hải, “Bố Lan Ny,
ngươi nghĩ ta dễ ức hiêp lắm sao?”
Tất cả các đầu của An Cát Lệ Na đều mở miệng, phong, hỏa, lôi, thổ, thủy, năm nguyên
tố cơ bản kết lại thành một lĩnh vưc, năm loại lĩnh vực hợp lại làm một, làm thành một tường
bảo vệ bao quanh.
Bố Lan Ny đánh ra một quang đạo, còn mạnh gấp trăm lần hôm bà ta trừng phạt Cáp
Ðịch Tư, trong âm thanh "leng keng”, quang đạo đánh vào tường bảo vệ của An Cát Lệ Na,
đột nhiên quay một vòng, biến thành năm quang đạo dội ngược trở lại, đánh vê phía Bố Lan
Ny.
Bố Lan Ny giơ hai tay ứng đón, đón lấy năm quang đạo vào trong tay, giận dữ nói:
“Ngươi còn không thừa nhận? Loại bát trọng Kinh Cức nguyên tô lĩnh vực này, chính là tên
khốn kiếp Ốc Nhĩ Ðốn đã tặng cho Khải Sắt Lâm!”
_ Lời vừa thốt ra, những thần binh bình thường đều không có phản ứng gì, nhưng những
thần tộc cấp cao như Vưu Nhân, Mỹ nhân ngư đều giật minh, Ốc Nhĩ Đốn, tên của Sáng
Thần!
Sở Thiên nheo mắt, “Nữ thần tại thượng!”
Tiểu Bạch ở một bên vội vàng chạy đến, “Chuyện gì vậy?"
Sở Thiên vỗ trán, cười đẩy Tiểu Bạch ra, “Nàng đừng làm loạn nữa, nghe ta nói, có thể
khiến cho cha nàng tặng lĩnh vực, là người như thế nào?"
“Cha ta tặng lĩnh vực cho rất nhiều người mà, ta, Cáp Địch Tư, Tư Đặc Ân còn có mẹ ta,
đều được tặng! Nói đúng hơn, Lĩnh vực của Sáng thế Cửu Thần đều do cha ta tặng.”
“Ừ, người đệ đệ kia của nàng, và cả mę hai của nàng nữa, có thể đều được tặng lĩnh vực
chứ?”
Mỹ nhân ngư vô cùng kinh ngạc nói: "Ái Lệ Ti có đệ đệ?”
Tiểu Bạch nói: “Ái chà, đây là chuyện xấu trong nhà ta, đợi đến lúc ngươi chính thức
thành người nhà rồi sẽ nói cho ngươi biếtl” Nói xong, Tiểu Bạch nhìn chằm chằm vào An
Cát Lệ Na, vội la lên: “Cô ta không thể là tình nhân năm đó của cha ta chứ? Thối tha, lẽ nào
cha ta thích đa bào thai, do vậy mới cho cô ta năng lực phân thân Ị”
_ Sở Thiên dở khóc dở cười, Tiểu Bạch thường ngày rất thông minh nhưng bây giờ lại hồ
đồ, khiến người khác không biết phải làm Sao, “Nói Sao đây? Phân thân của An Cát Lệ Na là
do nàng tách ra !”
“Ái chà, ngại quá, ta quên mất!” Tiểu Bạch thè lưỡi.
Sở Thiên nhìn An Cát Lệ Na, chậm rãi nói: “An Cát Lệ Na không thế là tình nhân của
cha nàng, nhưng chắc chắn cô ta có quan hệ_với người tình đó! Ta tin vào nhãn quang của
Mẫu Thần, Ở phương diện này bà ta không thể nhầml”
Lúc này, chiến trận lại thay đổi, Mẫu Thần rốt cuộc vẫn là Mẫu Thần, dù tất cả các cường
giả trong trận đấu có thể liên thủ để chống lại bà ta, nhưng khi độc đấu, không ai có thể qua
được Bố Lan Ny, Vưu Nhân đang chỉ huy quân đoàn, A Mạt Kỳ và Khố Khoa Kỳ đang chiến
đấu, vô cùng tập trung, không quan tâm đến xung quanh. Những người còn lại, không ai có
thể ngăn được Mẫu Thần truy sát An Cát Lệ Na.
“Ðừng nói Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực trong tay ngươi chỉ còn một nửa Sức mạnh, năm
đó nó Ở trong tay Khải sắt Lâm cũng không thể đỡ được nghịch nguyên tố của ta!” Mẫu Thần
phẫn nộ lấy bản lĩnh thật sự của mình ra, chỉ thấy trên người bà ta bát trọng thần lực tuôn ra,
quang đạo phát sáng lạ thường, nhưng đột nhiên lại biến mất, dường như có một ngọn gió
nhẹ thôi qua tường bảo vệ của An Cát Lệ Na.
An Cát Lệ Na kinh ngạc, nhưng lại không càm thấy có gì bất thường
Mẫu Thần lạnh lùng chốc lát, “Ngươi thử lại một lần nữa xem!” Nói xong, bà ta lại xuất
ra một quang đạo.
An Cát Lệ Na vội phục hồi cường hóa, cỗ gắng đẩy lùi quang đạo, nhưng sau khi điện
quang và tường bào vệ giao nhau, An Cát Lệ Na tuy đã phục chế được năm đạo thiểm điện,
nhưng vẫn không chống lại được điện quang của Mẫu Thần, đánh trúng vào chính cô ta.
_ “Á" năm chiếc đầu rắn cùng kêu lên, vòng Kinh Cức nguyên tố hộ thuẫn cũng biến mất,
Mẫu Thần cười đáp xuống trên chiếc đầu chính của An Cát Lệ Na, điện quang lóe lên trong
tay bà ta, “Nói, Khải Sắt Lâm ở đâu?"
“Ta thật sự không biết Khải Sắt Lâm là ai!”
Mẫu Thần lạnh lùng nhìn ánh mắt cầu xin của An Cát Lệ Na, cười nói: “Vậy Kinh Cức
nguyên tố lĩnh vực này của ngươi tử đâu mà có?”
“Là bằng hữu ta khi lâm chung tặng lại cho ta!”
“Có phải người bằng hữu của ngươi có con trai nữa phải không?”
“Sao ngươi biết?"
_ Mẫu Thần còn muốn hỏi nữa, nhưng đúng lúc này, Sở Thiên cúi xuống thông tin thạch,
trầm giọng nói: “Kim Cương, nhắm thẳng vào Mẫu Thân khai pháo, không để bà ta hỏi thêm
nữal”
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Đại pháo của pháo binh Bố Lôi Trạch nhắm thẳng vào Mẫu Thần, ẩm ầm bắn đến. Hàng
nghìn quả đạn chính Xác lạ thường, đều bỏ qua An Cát Lệ Na, nhắm thẳng vào đầu Mẫu
Thần.
Mẫu Thần vô cùng tức giận, trong tam giới ngoài Ốc Nhĩ Đốn, người bà ta căm hận nhất
là Khải Sát Lâm - người có Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực, nhưng đúng lúc Sắp có được tin tức
của Khải Sắt Lâm, cự pháo của Bố Lôi Trạch lại bắn tới trên đinh đầu.
Quát một tiếng lớn, Mẫu Thần cũng không muốn phải liều mạng với cự pháo còn mạnh
hơn hàng nghìn thần lực hợp lực, bà ta bay lên cao.
Trong vương trướng của hải vương, Sở Thiên dặn dò: “Bằng bất cứ giá nào, phải cứu An
Cát Lệ Na". Nói xong, giọng nói hắn trở nên lạnh lùng, nói: “Nêu không cứu được, cũng
không thể để cô ta rơi vào tay Mẫu Thần, hiểu không”
_ Bên kia thông tin thạch, Kim Cương kinh ngạc, không khỏi hỏi lại: “Kim Cương thỉnh
câu hỏi lại mệnh lệnh, hàm ý của mệnh lệnh, có phải là lúc nguy cap, thà rằng giết An Cát Lệ
Na, cũng không được để cô ta rơi vào tay Bố Lan Ny?"
Sở Thiên nghiến răng nói, “Ðúng!”
Kim cương do dự một lúc, dù sao An Cát Lệ Na và hắn cũng đã có hôn ước, nhưng thiên
chức của quân nhân chính là phục tùng mệnh lệnh, trên chiến trường chỉ có thắng bại, không
có thân tình! “Phân loại trận, mục tiêu của đội một là Bố Lan Ny, không ngừng tấn công,
mục tiêu của đội thứ hai là. . . An Cát Lệ Na, đợi lệnh!”
“Phất Lạp Ðịch Nặc, ngươi làm gì vậy?” Tiếu Bạch tức giận Xóa thông tin thạch trong
tay Sở Thiên, “Ma Căn gia tộc tuy hỗn đản, nhưng bây giờ An Cát Lệ Na đang liều mạng
thay ngươi!”
Mỹ nhân ngư cũng có chút bất mãn nhin Sở Thiên, “Tại sao phải giết An Cát Lệ Na?”
“Chuyện rất phúc tạp, biểu tỷ, Sau này sẽ giải thích với ngươi!”
Sở Thiên đặt tay lên đầu Tiểu Bạch, “Nghe đây, bây giờ ta có thể xác định, An Cát Lệ Na
chắc chắn có mối quan hệ với mẹ hai nàng, không chừng còn biết tin tức của đệ đệ nàng
nữa! Nhưng phẩm hạnh của An Cát Lệ Na nàng cũng rõ, vì lợi ích cô ta có thể làm những
việc trái lương tâm. Ta làm vậy, chỉ vi bảo vệ cho đệ đệ nàngl”
“An Cát Lệ Na không xấu xa như vậy chứ? Nãm đó ta đã từng hợp tác với cô ta, cô ta
cũng rất trọng chữ tín! Chuyện Ở địa ngục ngươi quên rồi Sao? Cô ta vì coi trọng lời hứa mà
trở mặt với Thái Dương thần!”
Sở Thiên lắc đầu, “Sở dĩ Ở địa ngục cô ta giữ lời hứa, là vì cô ta Sợ nàng chưa chết, sau
này chắc sẽ tìm cô ta tính Sổ! So với Thái Dương thần, uy thế của nàng còn lớn hơn nhiều!
Nhưng hôm nay. . ..” Sờ Thiên vẫn nói với về chống đối Mẫu Thẩn, “Nếu Mẫu Thần cho cô
ta lợi ích gi đó, để cô ta nói ra tin tức của đệ đệ nàng thì sao?”
Tiểu Bạch nói: “Thân phận của đệ đệ ta ngay cả Sử Ðế Phân cũng không biết, An Cát Lệ
Na chưa chăc đã biết. . .”
“Ta dám chắcl” Sở Thiên nghiêm giọng nói: “Dù An Cát Lệ Na chỉ có một phần vạn khả
năng biết tin tức của đệ đệ nàng, thì cô ta cũng đã không thể rơi vào tay Mẫu Thần! Nếu
không nàng có thể đoán được hậu quà không ?”
Tiểu Bạch không nói gì.
Mỹ nhân ngư chi nghe được đại khái, dù sao cũng hiểu được một ít, nói: “Ái Lệ Ti
hạ, ta không rõ các ngươi đang nói cái gì, nhưng ta biêt tính tình của Mẫu Thần, nêu ngươi
thực sự có một người đệ đệ khác me, thì Mẫu Thần sẽ dùng mọi cách giết hắn.”
Nói Xong, cô ta nhìn Sở Thiên, nói tiếp: “Nếu đệ đệ ngươi vô tình có liên quan với Bố
Lôi Trạch, như vậy, Mâu Thần Sẽ trực tiêp tuyên chiến_với Bố Lôi Trạch, như vậy, Biển Cấrn
và cây Hỏa Diệm cũng sẽ bị cuốn vào chiến tranh, đến lúc đó sẽ lại có một cuộc đại chiến
thần tộc!”
Lúc này, An Cát Lệ Na bị lôi điện của Mẫu Thần đánh cho bị thương, nhưng Mẫu Thần
vẫn không có ý định buông tha cô ta.
Nhận được mệnh lệnh của Sở Thiên, A Mạt Kỳ không còn để ý đến Khố Khoa Kỳ nữa,
mà mở thông đạo đi cứu An Cát Lệ Na, nhưng thứ thông đạo không gian này, khi mở một
không gian càng lớn, thì hao tổn thần lực càng nhiều, A Mạt Kỳ vứa đối phó với Khố Khoa
Kỳ, vừa phải cứu An Cát Lệ Na đã biến thành bản thể, vi vậy càng mất sức lực nhiều hơn.
“An Cát Lệ Na biến về nhân hình đi, bản thể của ngươi lớn quá! Thông đạo của ta không
cứu nổi ngươi!” A Mạt Kỳ hét lớn.
An Cát Lệ Na bị truy đuổi đến nỗi không còn đường thoát, không có đường lùi, tiếng hét
của A Mạt Kỳ lúc này chính là lời cứu mạng cô ta, cô ta không hề do dự, lập tức biến thành
nhân hình, cùng lúc này, thông đạo của A Mạt Kỳ đã mở đên trước mặt cô ta.
Chỉ còn cách cửa thông đạo không xa, An_Cát Lệ Na vui mừng chui vào, nhưng cô ta vội
vàng chạy trối chết, nên không thấy Mẫu Thần đã mở rộng thêm lĩnh vực, một làn gió nhẹ
thổi đến thông đạo của A Mạt Kỳ.
“Không được rồi, đừng vào !” Tiếu Bạch vội hô lớn, nhưng không kịp nữa rồi.
Cảnh Sắc trước mặt An Cát Lệ Na thay đổi, cô ta nghĩ mình đã thoát ra ngoài, không khỏi
thở phào, nhưng cô ta vứa định thân, lại phát hiện mình đang đứng trước mặt Mẫu Thần.
Một tay cầm cố An Cát Lệ Na, Mẫu Thần cười nói, “A Mạt Kỳ, phái cám ơn ngưoi rồil”
A Mạt kỳ kinh ngạc,_đây đã là lẩn thứ hai Mẫu Thần thay đổi lực lượng của sáng thần
chúc phúc. Liền sau đó, hắn lại nghĩ đến một mệnh lệnh khác của Sở Thiên
“Ngươi có thể thay đổi không gian của ta, có thể thay đổi được vòng luân hồi sinh tử không?" Phán Quyết Ưng Đao xuất ra, mở rộng ra, không có chiêu thức gì, chỉ là một đao
đơn giản đi với tốc độ vô cùng nhanh về phía Mẫu Thần, ánh đao bao gồm cà An Cát Lệ Na.
Lĩnh vực của Mẫu Thần lại mở ra, “Nghịch nguyên tố !”
“Phốc” một tiếng, Ưng Ðao của A Mạt Kỳ chém vào cánh tay của Mẫu Thần.
Mẫu Thần kinh ngạc nói: “Ngươi có thể phá được nghịch nguyên tố của ta?”
Cái gọi là thần vương cảnh giới, chính là có thể tìm được quy luật cơ bản nhất về sự
chuyển hóa của tất cả các nguyên tố, như Bố Lai Ân Ðặc, hắn có thể làm cho tất cả các
nguyên tố đang vận động dừng lại. Dung hạch của Lạp Lý, chỉ lợi dụng nhiệt độ đủ cao, tất
cả các nguyên tố đều dung hòa theo nguyên tắc này, nhưng bát trọng thần lực lại có thể tự
mình tạo ra một quy luật.
Như Phán Quyết của Tư Ðặc Ân, chính là tự định ra một quy luật - chỉ cần đó là một quy
luật nguyên tố mà nó không hài lòng, thì tất cả đều vô hiệu! Còn nghịch nguyên tố của Mẫu
Thần, chính là quy định tất cả các nguyên tố trong lĩnh vực vận hành ngược lại, vì vậy vừa
rồi Kinh Cức nguyên tố của An Cát Lệ Na đã bị nghịch chuyển, thông đạo để chạy trốn lại
biến thành nơi chịu chết.
Còn về sinh tử luân hồi của A Mạt Kỳ, chính là lợi dụng trong nguyên tố vận hành nhất
định phải có thịnh có Suy, có sinh có tử. Mẫu Thẩn có thể thay đối được phương hướng
nguyên tố, nhưng khi nguyên tổ từ chính hướng chuyền Sang nghịch hướng, nhất định phải
có một thời khắc dừng lại, A Mạt Kỳ cũng chính là nẳm bắt được khoảng thời gian nguyên tố
chuyển ngược này, đã nhanh chóng phá giải được lĩnh vực của Mẫu Thần.
Ðáng tiếc A Mạt Kỳ không phải là một Thần Vương, hắn có cách, nhưng không đủ thần
lực để đánh bại được Mẫu Thần, vừa nắm được phần thắng, hắn liên thở dài buông tay, “Ta
còn cần phải có thời gian!”
A Mạt Kỳ không hài lòng với kết quả trận chiến, nhưng Mẫu Thần lại tức giận, bao năm
nay, đây là lân đầu tiên bà ta bị thương, An Cát Lệ Na cũng vô cùng kinh ngạc, cô ta nhận ra
được chiêu vừa rồi A Mạt Kỳ cũng đồng thời nhắm vào cô ta.
Mẫu Thần cỏn chưa nói gì, hỏa pháo của pháo binh Bố Lôi Trạch đã tiếp đến, hơn hàng
ngàn đầu pháo bao trùm lấy Mâu Thần và An Cát Lệ Na.
Lúc này Khố Khoa Kỳ lấy hộp Sáng Thần Chi Tâm ra, khởi động cửu trọng thận lực, hét
lớn: “Nghĩa mậu, đã bắt được An Cát Lệ Na trong tay rồi, chúngta cứ từ từ mà thẩm vận, ta
yểm hộ cho người, chạy mau!”
“Hảo hài tử!” Mẫu Thần cười lớn quay về trong quân đoàn vong linh, chỉ huy đại quân
lùi về.
_Trong hải dương, Sở Thiên giận dữ vứt thông tin thạch, “Hừ, lại để rơi vào tay Mẫu
Thần!”
Vưu Nhân quay trở về biến, thấy SỞ Thiên liến hỏi, “Phất Lạp Ðịch Nặc, Mẫu Thần và
An Cát Lệ Na rôt cuộc là có chuyện gì vậy?”
Sở Thiên suy nghĩ chốc lát, trong lòng nghĩ, chắc cũng trong một khoảng thời gian ngắn,
khi Mẫu Thần có được thứ bà ta cần rỗi thì giông bão sẽ nổi lên, đến lúc đó sẽ còn phải lợi
dụng đến sức mạnh của Vưu Nhân thà rằng bây giờ tiết lộ cho hắn chút tin tức, chi cần giấu
việc của Sử Đế Phán là được. Nghĩ vậy, Sờ Thiên cười khổ nói: “Tiểu Bạch có một người đệ
đệ thất lạc, chỉ có An Cát Lệ Na mới biết tin tức của hắn!”
“Ðệ đệ, lẽ nào là Mẫu Thần muốn tìm con trai của minh?"
Sở Thiên lắc đầu nói: “Không phải là con trai của Bố Lan Ny, là con trai của Ốc Nhĩ
Ðốn!”
Vưu Nhân lập tức hiểu ra sự khác biệt giữa hai câu nói này, bật cười, “Con riêng của
Sáng thần, ha ha!”
“Này, không được cười nhạo cha ta!” Tiếu Bạch không vui nói.
“Ta đâu dám cườ nhạo Sáng thần? Chỉ là .... ” VưuNhân không khỏi mỉm cười “Bây giờ
An Cát Lệ Na đã bị bắt vào quân doanh vong linh, lúc đó khó có thể trốn thoát được, ngươi
dựđịnh phải làm sao?”
“Cứ chờ!” SỞ Thiên thở dài, “An Cát Lệ Na không phải là người cứng đầu, không cần
dùng nhiều thời gian cô ta cũng có thể nói ra sự thực rồi, đến lúc đó cứ Xem Mẫu Thần muốn
giết ai, thì đó chính là con trai riêng của Sáng thần! Như vậy cũng tốt, ta khỏi mất công đi
tìm!” Sở Thiên nhún vai.
Vưu Nhân đột nhiên hỏi: “Tìm được đứa con riêng kia rồi, ngươi còn có dự định gì nữa?”
SỞ Thiên ngập ngừng, đúng vậy, Thực Thần cầu Xin Sở Thiên đi tìm đứa con đó, nhưng
sau khi tìm thấy nó rôi thì sao'?”
Trong chốc lát tất cà mọi người trong Bố Lôi Trạch đều Sững Sờ, tại sao lại đi tìm đứa
con riêng đó? Nếu nói là muốn bảo vệ nó, thì không phải là cứ để cho không ai biết đến nó
chẳng phải tốt hơn Sao?
Sở Thiên thầm nghĩ, đặc điểm duy nhất của đứa con đó, là có thể không chế Tư Đặc Ân
nhưng từ thái độ của Kiệt Khắc Tôn, đối với Sở Thiên, Tư Đậc Ân không hề gây ra sự uy
hiếp gì, ngược lại còn là một trợ lực, như vậy, SỞ Thiên còn muốn tìm đứa con đó làm gì?
Bầu không khi nhất thời im ắng.
Sở Thiên đột nhiên hỏi Tiểu Bạch, “Tại Sao chúng ta phải tìm đệ đệ nàng nhi'?”
Tiểu Bạch ngập ngừng nói: “Không phái ta muốn tìm, là ta. . . trời ơi!” cô ta kêu lên.
Sở Thiên cũng nghĩ ra, con riêng thì chỉ có một lý do hợp lý nhất, đó_là cha con đoàn tụ,
nói cách khác; khi đứa con đó xuất hiện, Sáng Thần. .. có phải cũng sẽ Xuất hiện hay không?
Sa Lỗ thông lĩnh quân đoàn từ bên ngoài bước vào vương trướng, phá vỡ bầu không khí
kỳ lạ bên trong, “Miện hạ, Khố Khoa Kỳ cầu kiến!”
Vưu Nhân chau mày, quay mình đi đến chỗ ngồi của minh, “Cho hắn vào ”
Khố Khoa Kỳ vẻ mặt mỉm cười đi vào, hành lễ với Vưu Nhân chào hỏi Xong, hắn lại
cười nói với Sở Thiên: “Tỷ phu, nghĩa mẫu mời ngươi và Ái Lệ Ti tỷ tỷ đi một chuyến.”
“Hừ!” Tiếu Bạch bĩu môi nói: “Ngươi Xem ta là Trư La thú sao? Đi rồi liệu chúng ta còn
trở vê được không”
“Nếu các người không muốn đến quân doanh vong linh cũng được!” Khố Khoa Kỳ khoát
tay, ra ý bảo không có gì, “Ðịa điểm gặp mặt ngoại trừ hải dương ra, các ngươi có thể tùy
chọn các địa điếm khác, ý của nghĩa mẫu là, dù sao cũng phải tách linh hồn của hai tỷ tỷ ra.”
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
“Sai lại có lòng tốt đến vậy?”
“Thực ra nghĩa mẫu rẫt tốt bụng, chỉ là tỷ tỷ và tỷ phu có chút hiểu lầm thôi.” Khố Khoa
Kỳ cười nói.
"Ðược rồi!" Sở Thiên phất phất tay," An Cát Lệ Na bây giờ thế nào?"
“Ha ha, An Cát Lệ Na miện hạ thì ta không rõ, nếu tỷ phu muốn biết, đành phải đi hỏi
nghĩa mẫu.” Khố Khoa Kỳ nhìn Tiêu Bạch, rồi lại nhìn Sở Thiên, “Chẳng lẽ các ngưoi không
dám đi?”
Sở Thiên im lặng suy nghĩ chốc lát, rồi cười nói: “Mời nghĩa mẫu đến Bố Lôi Trạch của
ta vậy"
Sở Thiên vốn tường Khố Khoa Kỳ không dám đồng ý, không ngờ, hắn cười nhạt, nói:
“Vậy được, ta sẽ cùng nghĩa mẫu đến Bố Lôi Trạch”
“Chờ chút” sở Thiên đột nhiên giơ tay lên, hắn đột nhiên ý thúc được rằng, có phải Khố
Khoa Kỳ muôn đến Bô Lôi Trạch không, vì vậy mới đưa ra ý kiên cho Sở Thiên chọn địa
điểm, như vậy tự Sở Thiên sẽ chọn nơi ở của minh.
“Tỷ phu còn có gì dặn dò?” Khố Khoa Kỳ nhìn Sở Thiên.
“Đến Tiếp nguyệt tháp ở Vô Tận Chi Hải, lâu rồi không gặp Ðại địa phụ thần, nhân tiện
ta muốn đên thăm hắn.”
“Cũng được, đến Tiếp Nguyệt tháp !”
Nói Xong, Khố Khoa Kỳ chào cáo từ.
Tiễn hắn đến cổng lớn, Sở Thiên cười nói với Vưu Nhân: “Bá phụ. . ..”
“Được rồi!” Vưu Nhân không đợi Sở Thiên nói hết, đã dặn dò: “Truyền lệnh, tập trung
toàn bộ thất hải thần quân tại Vô Tận Chi Hải, dưới Tiếp Nguyệt tháp !”
“Đa tạ bá phụ!”
“Đều là người một nhà, sao lại khách khí vậy?" Vưu Nhân chợt nhớ ra, cười nói: “Nhắc
đến Tiếp nguyệt tháp, ta mới nhớ ra, năm con lan nguyệt thú đó ngươi định giải quyết thế
nào?”
“Rất đơn giản người lẫy chúng là Sa Khắc, người ký tên trên hôn thú cũng là Sa Khắc!”
Sở Thiên nheo mắt, “Việc này đêu không có liên quan gì đến Vưu Nhân bá phụ và Lạp Lý bá
phụ, cái mà Lai Nhân Cáp Đặc gia tộc cần, chẳng qua chỉ là mặt mũi, ta trả lại cho họ một
Sa Khắc không phải đã đủ rồi Sao?”
“Ngươi làm sao để trả Sa Khắc?"Vưu Nhân kinh ngạc hỏi.
“Cải tạo một người nào đó giống như Sa Khắc không phải là được rồi sao, ha ha, sau đó
người và Lạp Lý bá phụ cho Sa Khắc mới này một danh phận, như vậy không những Lai
Nhân Cáp Đặc gia tộc không truy cứu, mà ngược lại còn rât vui mừng nữa!”
“Tuyệt chiêu của ngươi thật đẹp mắt!” Vưu Nhận cười, “Đã nghĩ ra dùng ai để cải tạo
thành Sa Khắc chưa?"
Sở Thiên cười không đáp, nhưng lại nháy mắt ra hiệu cho Vưu Nhân, hướng về một võ Sĩ
hải tộc đứng bên cạnh.
Vưu Nhân quay người nhìn, người mà Sở Thiên chọn lại là ma sủng mà hắn mới thu nạp,
Tra Nhĩ Tư!
Vưu Nhân cười to,"Ðược, ngày mai ta thông báo cho Lạp Lý, hai người chúng ta sẽ cùng
nhận Sa Khắc mới này làm nghĩa tử!”
Tra Nhĩ Tư, đầu óc thông minh của hắn cũng đoán biết được chuyện gì sắp xảy ra, ca
ngợi tất cả chư thần!
Như vậy, Lai Nhân Cáp Đặc gia tộc cũng bảo vệ được danh dự của mình, năm chị em
Tiên Đế cũng có được danh phận, có một vị phu quân, lại không phải là một tên đần độn!
Còn Tra Nhĩ Tư, hắn lại có thể làm một đấng nam nhi rồi!
_ Giải quyết Xong vấn đề của năm chị em Tiên Đế, Vưu Nhân lại gọi Sở Thiên quay lại khi
hắn đang định cáo từ, “Cứ như vậy mà đi sao? Ngươi định lúc nào mới hỏi cưới con gái ta?”
Sở Thiên mừng thầm, nhìn qua Mỹ Nhân ngư đang xấu hổ, cười nói: “Bá phụ, à không
nhạc phụ đại nhân nghĩ lúc nào thích hợp nhất?”
“Đợi ngưoi gặp Mẫu Thần Xong, rồi phái người đến bàn chuyện cử hành hôn lễ!”
Sở Thiên quay về Bố Lôi Trạch, báo cho mọi người biết tin hắn và Mỹ nhân ngư sắp kết
hôn, tất cà mọi người không ai có ý kiến gì.
Ba người vợ của hắn Sớm biết ngày này sẽ Xảy ra, im lặng không nói gì, con cái hắn chỉ
ham vui chơi, đâu có để ý gì đến chuyện này. Những người còn lại cũng chỉ chúc mừng Sở Thiên, nhưng người duy nhất trong Bô Lôi Trạch không vui mừng là Khách Thu Sa.
“Xong đời rôi, người huynh đệ của ta Xong đời rôi!” Khách Thu Sa Ở bên trong đảo cầm
lấy tay Mạt Khắc Nhĩ, cầu Xin: “Khuê nữ nhà Vưu Nhân lão đại được gả đến đây, như vậy
Tây Mễ Cách chắc chắn cũng sẽ đến, làm Sao đây? Mặt mũi ta phải để đậu, làm sao còn có
thể nhìn mặt những huynh đệ khác nữa, không còn mặt mũi nào để Ở lại Bố Lôi Trạch nữa.
Huynh đệ, chúng ta tìm cách trốn nhà đi thôi!”
Sở Viêm mắt sáng lên, đang định cùng Khách Thu Sa bàn cách trốn khỏi nhà, nhưng
không biêt ba tên Kiệt Khắc Tốn đột nhiên từ sau lưng hắn bước ra, bọn chúng hợp lưc bắt
Khách Thu Sa lại, uy hiếp: “Trước khi Tây Mễ Cách đến nếu ngưoi dám bỏ trốn, ta sẽ làm
thịt ngươi!”
_ “Ba tên mập các ngươi ở đâu chui ra vậy, bỏ người huynh đệ ta ra!” Sở Viêm nóng nảy,
đến nay hắn đã hơn hai tuôi rồi, cơ thể cường tráng, cách nói chuyện cũng trôi chảy hơn
trước nhiều, điều quan trọng nhất là, tất cả các đặc tính của hắn đã bắt đầu phát huy rồi.
Sở Viêm tả vung tay lên, "Thời gian nghịch lưu!", hắn vừa chỉ ngón tay phải ra, “Không
gian tỏa!" Chân trái giơ lên, “Băng sương lĩnh vực” đá chân phải “Tịnh hóa thân lực!”
Hắn lại hét lên, “Thôn phệ lĩnh vực”, không chỉ có thế, lại thấy Sở Viêm mở to hai mắt
nhìn nhìn chăm chăm Kiệt Khắc Tốn, "Phượng hoàng đọa lạc Song mâu!”. . .
Thần lực và lĩnh vực hỗn hợp lại với nhau, đổ ập xuống người Kiệt Khắc Tốn, tuy đó đều
là nhất trọng thần lực, không có uy lực gì, nhưng nhiều loại thần lưc như vậy cũng khiến
cho ba tên Hùng Miêu giật mình, vội hét lớn: “Phan Ða Lạp, cứu mạngl”
“Linh hồn gia tỏa liệt!” Phan Ða Lạp chầm chậm bước vào vườn, 'rầm', Sở Viêm ngã
xuống đất.
Khách Thu Sa kinh sợ nói: "Huynh đệ, ngươi sao vậy? Ngươi không được chết, sự
nghiệp của huynh đệ ta vừa mới bắt đầu mà!”
“Yên tâm, ca ca không chết được đâu!” Phan Ða Lạp ngáp dài, rồi bước vào phòng ngủ,
“Kiệt Khắc Tôn, vào đây giúp ta một chuyện!”
Ba tên Hùng Miêu đi theo Phan Ða Lạp vào trong
Khách Thu Sa ôm Sở Viêm đang hôn mê, lo lắng nói: “Sao vậy? linh hồn của nha đầu đó
lợi hại quá. Đúng rôi, huynh đệ đợi một chút, ta đem ngươi tới chỗ A Tư Nặc, nghe nói tiểu
tử kia đã tấn cấp cao vị thần rồi, lại còn nghiên cứu được ngũ trọng thần lực nữa.”
Nói Xong, hắn biến thành một dây leo, cuốn theo Sở Viêm đi tìm A Tư Nặc.
Ðó chỉ là một chuyện nhỏ nhặt của những đứa trẻ trong Bố Lôi Trạch. Người lớn thì
đang nghiên cứu một chuyện lớn cho nên không ai chú ý đến chuyện của bọn trẻ, còn
chuyện nhỏ đó có ảnh hưởng như thế nào thì không ai biết được.
Nghỉ ngơi ở Bô Lôi Trạch một lúc, Sở Thiên mang theo Tiểu Bạch, A Mạt Kỳ, Bác Ðức,
còn có Kiệt Khắc Tốn đi tới Tiếp Nguyệt tháp, còn quân đội hải tộc cũng đợi bên dưới Tiếp
Nguyệt tháp ở Vô Tận Chi Hải đợi lệnh.
Mẫu Thần và Khố Khoa Kỳ đã đợi sẵn ở đây, còn Ðại Địa phụ thần có lẽ đã thực sự nản
lòng, quả nhiên đã giải trừ thuật cầm cố thần lực ở khu rừng rậm, đóng cửa Tiếp Nguyệt
tháp, đóng cổng không tiếp khách! Ngay cả Mẫu Thần hắn cũng không nể nang gì.
“Nhạc mẫu đại nhân, An Cát Lệ Na miện hạ đâu? Cô ta không có ở đây sao?” Sở Thiên
chi thấy Mẫu Thần và Khố Khoa Kỳ.
Dáng vẻ tươi cười của Bố Lan Ny có chút dữ tợn, “Cô ta đã bị ta biến thành vong linh
rồi!”
Sở Thiên trong lòng ngạc nhiên, Mẫu Thần đương nhiên có thể làm như vậy, “Ta có thể
gặp cô ta được không?"
“Có gì đáng gặp chứ?” Mẫu Thần lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn chằm vào Tiểu Bạch, “Ái
Lệ Ti, đến đây, ta sẽ tách ngươi và Cáp Ðịch Tư ra!”
Sở Thiên nheo mắt cười, lần này Mẫu Thần chủ động đề nghị tách hai chị em Tiểu Bạch
ra, chắc chắn có việc gì đó muốn nhờ Cáp Ðịch Tư giúp đỡ, đây chính là lúc đề ra điều kiện
với bà ta, sao có thể bỏ qua được? “Nhạc mẫu đại nhán, ta thấy Ái Lệ Ti và Cáp Địch Tư như
bây giờ cũng tốt mà, tách ra hay không, chúng ta cứ bàn bạc lại đã”
Tiểu Bạch nói theo: “Ðúng có thể luôn luôn ở bên cạnh nhau, cũng không tồi mà!”
Mắt Mẫu Thần đột nhiên Sắc lạnh, lúc này Khố Khoa Kỳ nói nhỏ vài cấu bên tai bà ta, bà
ta gật gật đầu, phất tay, “An Cát Lệ Na vô dụng rồi, trả lại cho ngươi đó !”
Có được An Cát Lệ Na trong tay, Tiểu Bạch chằm chằm bước về phía Mẫu Thần, A Mạt
Kỳ đi theo bện cạnh bảo vệ.
Sở Thiên Sau khi có được An Cát Lệ Na cũng chỉ nhìn thoáng qua, trong lòng thầm
mắng, mẫu , Mẫu Thần quả thật tức giận lắm rồi, An Cát Lệ Na quả nhiên đã bị biến thành
vong linh, nhưng Sở Thiên không vội kiểm tra cô ta, mà bỏ cô ta vào trong nhẫn, sau đó nhìn
chằm chằm vào Mẫu Thần.
Trước khi đến đây Tiểu Bạch đã nói cho Sở Thiên biết cách tách hai tỷ muội ra, đó chính
là nghịch nguyên tố lĩnh vực của Mẫu Thần, còn lĩnh vưc thần lực của Mẫu Thần lại có liên
quan đến vong linh và thân tộc, vì vậy Sở Thiên mới lưu tâm, hy vọng có thê tìm ra manh
mối.
Thẫn lực tràn đầy thân thể, thi triển lĩnh vực thì không có gì, nhưng trong thời khắc Tiểu
Bạch và Cáp Ðịch Tư tách ra, Sở Thiên nhờ sự giúp đỡ của Kinh Cức Long Hoàn nhìn thấy
một cảnh tượng, chính là khi bề mặt linh hồn của Tiểu Bạch và Cáp Ðịch Tư thâm nhập vào
hồn tinh, khi đi ra, linh hồn của hai người đã được tách ra.
“Chà, cái cơ thể này ta không cần nữa! Tạm biệt!” Tiêu Bạch vui mừng hét lớn, trả thân
xác lại cho Cáp Địch Tư, rôi chạy về phía Sau A Mạt Kỳ, A Mạt Kỳ bảo vệ nàng đi đến bên
cạnh Sở Thiên, “Chà, cảm giác của một linh hồn thật tôt biết bao!”
Bên kia, Cáp Ðịch Tư đã không chế thân thể, cũng hài lòng cười ha ha, không ngờ cô ta
cười chưa dứt thì 'bốp'! Mẫu Thần tát vào mặt cô ta.
“Mẫu Thần, sao lại đánh ta?”
Mẫu Thẫn quát lạnh nói: “Một nửa miếng Sáng Thần Chi Tâm Ở trong tay ngượi, ngưoi
lại giấu ta, hừ! Nếu không phải là Khố Khoa Kỳ thỉnh câu, ta sẽ không bao giờ cứu ngươi,
mà sẽ giết ngươi!”
Cáp Ðịch Tư liếc mắt nhìn Khố Khoa Kỳ, “Hắn lại có lòng tốt giúp ta như vậy sao?"
Mẫu Thần đột nhiên nở nụ cười, "Hắn đâu chỉ giúp ngươi, hắn còn muốn lấy ngươi làm
vợ nữa!”
Cáp Ðịch Tư Sững sờ.
Sở Thiên và Tiểu Bạch liếc nhìn nhau, Khố Khoa Kỳ đang định làm gì? Bây giờ Cáp
Ðịch Tư đang là quái vật nửa người nửa thú a!
Nhưng Sở Thiên cũng hiểu vi sao Mẫu Thần lại nhe nhàng thả An Cát Lệ Na. Bởi vi Khố Khoa Kỳ muốn kết hôn với Cáp Ðịch Tư, Mẫu Thần vui mừng vì có thể gả được đứa con gái
quái vật đi, vì vậy mới dùng một người vô giá trị như An Cát Lệ Na để đổi lại.
“Ta không lấy chồng! Mẫu thân, trong đường hầm thời không hắn còn muốn giết ta mà!”
Cáp Ðịch Tư sau lúc sửng Sốt đã lên tiếng phản đối.
“Hắn giết ngươi? Hừ, rõ ràng ngươi muốn chiếm Sáng Thần Chi Tâm, muốn giết Khố
Khoa Kỳ, nêu không phải con trai ta mệnh lớn, thì đã Sớm chết trong tay ngươi rồi!”
Mẫu Thần đã hoàn toàn bị thủ đoạn của Khố Khoa Kỳ mê hoặc. Có thể nói là đã bị
không chế.
Tiểu Bạch vội vàng nói: "Mẫu thân, Cáp Ðịch Tư không nói dối đấu, Khố Khoa Kỳ. . .”
"Ngươi cãm miệng, từ hôm nay trở đi, ta không nhận đứa con gái như ngươi nữa!” Mẫu
Thần phát tay cắt đứt lời nói của_Tiểu Bạch, đột nhiên nói với_Sở Thiên: “Phất Lạp Địch Nặc,
ngày hôm nay ta không khai chiến với ngươi, chỉ hỏi ngươi vê tin tức một người!”
SỞ Thiên nhanh nhẹn đáp, “Người cứ h́ỏi.”
“Ngươi có một người huynh đệ kết nghĩa, Mặc Phi Ðặc, hắn Ở đâu?"
Last edited by npq91; 09-03-2011 at 02:19 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Lẽ nào đứa con riêng của Sáng Thần là Mặc Phỉ Đặc? Sở Thiên nghĩ thầm, không biết
cha mę, sắp được hơn hai vạn tuổi, tất cả đều phù hợp, nhưng có thật là Mặc Phỉ Ðặc không?
Thực ra trong lòng Sở Thiên vẫn luôn nghĩ đến một người khác, thực ra chỉ cần giải quyết
một vấn đề nhỏ, thì người đó sẽ phù hợp tất cả các điều
Nhưng không cần quan tâm đến nó nữa, bất luận đúa trẻ đó có phải là Mặc Phỉ Ðặc hay
không, cũng phải đối phó với Mẫu Thần trước rồi tính.
“Mẫu Thần, người tìm Mặc Phỉ Ðặc làm gi?” Sở Thiên vừa hỏi, trong lòng vừa Suy tính.
“Tại Sao ta phải nói cho người biết?” Mẫu Thần lạnh lùng cười: “Nói mau, Mặc Phỉ Ðặc
ở đâu?”
Nói thật, Sát kiếp Giả đó đã thất tung lâu rồi, mộ của Ba Nhĩ và Ðịch Á Lạc đã không
người chăm Sóc, Sở Thiên quả thật không biết hắn đang ở đâu, nhưng nếu biết, Sở Thiên
cũng không thể bản rẻ huynh đệ của mình.
Nheo mắt suy nghĩ, Sở Thiên cười nói: “Hành tung của Mặc Phỉ Ðặc không ổn định, lần
cuôi cùng ta gặp hắn là ở Ðịa Ngục.”
Mẫu Thần chau mày, “Ðịa ngục lớn như vậy, cụ thể là ở chỗ nào?”
“Thái Dương thần cung!” Sở Thiên nói luôn một địa điểm mà hắn vừa nghĩ ra, lần cuối
cùng hắn gặp Mặc Phi Đặc, Sát Kiếp Giả đó đang Ở Huyết luyện ngục giết người!
“Được, Khố Khoa Kỳ, Cáp Địch Tư, các ngươi theo ta đến địa ngục!”
“Nghĩa mẫu, Xin đợi một chútl” Khố Khoa Kỳ gọi Mẫu Thần lại, rồi cười nói với Sở
Thiên: “Nghĩa mẫu đã đuổi Ái Lệ Ti ra khỏi nhà, vậy phải gọi người là Phất Lạp Địch Nặc
miện hạ rồi, những lời miện hạ vữa nói đếu là thật cả sao? Ha ha, miện hạ đừng ngạc nhiên,
uy tín của miện hạ từ trước đến nay luôn.. .. chà chà!”
“Đúng, nếu không phải hài nhi nhắc nhở, ta suýt đã quên mất” Mẫu Thần quay người
nhin Sở Thiên.
Sở Thiên nhún vai, “Nếu ngươi không tin, ta còn cách nào khác?”
Khố Khoa Kỳ cười, “Chẳng phải bậy giờ miện hạ cũng đang nhàn rỗi hay sao, vậy để A
Mạt Kỳ đi cùng chúng ta một chuyến?"
“Xin thứ lỗi, ba ngày Sau ta phải kết hôn, không rảnh để đi theo các ngưƠi!” Sở Thiên
bỡn cợt.
Khố Khoa Kỳ cười nhạo nói: “Long thần miện hạ tức giận rồi Sao! Được rồi, dù Sao tam
giới cũng lớn như vậy, nghĩa mẫu, chúng ta cứ đến địa ngục tìm trước, nêu tìm không được,
Bố Lôi Trạch của Phất Lạp Ðịch Nặc miện hạ cũng còn ở đó màl”
Mẫu Thần hơi gật đầu, mang theo nghĩa tử và Cáp Địch Tư không tình nguyện cùng đi
theo.
“Ha ha, cũng Xem như đã đối phó được với mẹ ta rồi!” linh hốn Tiểu Bạch quấn quanh
người Sở Thiên, “À, chàng nghĩ mẹ ta có ý định gi? Sao lại dễ dàng trả An Cát Lệ Na lại cho
chúng ta, lại còn hỏi chàng tin tức của Mặc Phỉ Ðặc, đó chẳng phải là thông báo cho chúng ta
biết, bà ta biết Mặc Phỉ Đặc là đệ đệ ta sao?"
Sở Thiên lắc đầu cười nôi: "Ngươi sai rồi, Mẫu Thần cũng không biết chuyện của Sử Đế
Phân, nên cho rằng chúng ta không biết Sáng Thần có một đứa con riêng, vì vậy bà ta mới
quang minh chính đại hỏi tin tức của Mặc Phỉ Ðặc. Còn về việc tại sao bà ta trả An Cát Lệ
Na, đó chính là ý của Khố Khoa Kỳ, trong mắt Khố Khoa Kỳ, Cáp Ðịch Tư hữu dụng hơn
An Cát Lệ Na, vì vậy hắn mới Xúi giục Mẫu Thần dùng An Cát Lệ Na đổi Cáp Ðịch Tưl”
Nói Xong, Sở Thiên thả vong linh An Cát Lệ Na ra, rồi làm cho cô ta tỉnh lại.
An Cát Lệ Na tỉnh táo lại, vừa thấy Sở Thiên liền cười khổ một lúc, “Tự ta làm ra, rồi đã
có báo ứng, làm trò cười cho ngươi rồi!”
“Trò cười sao?” Sở Thiên cười, “Thí nghiệm gần đây của ta có lẽ ngươi đã biết? Bị biến
thành vong linh không có nghĩa là không còn cách thay đổi.”
Vong linh mờ ảo của An Cát Lệ Na run lên, “Ta còn có thể biến thành thần tộc được
Sao?”
“Thuật tế tự thượng cổ của ta đã có lúc nào làm ngươi thất vọng chưa?” Sở Thiên nheo
mắt cười.
Tiểu Bạch nói: “Uy tín của chồng ta không được tốt lắm, ta sẽ bảo đảm cho ngươi được
chứ? Chỉ cần ngươi nghe lời, ta sẽ bảo Phất Lạp Ðịch Nặc biến ngươi trở lại thành thần tộc.”
An Cát Lệ Na đã bình tĩnh, nhàn nhạt hỏi: “Nói đi, các ngươi muốn gì?”
“Chuyện của ngươi, còn việc tại sao Mẫu Thần muốn tìm Mặc Phỉ Đặc? Tại Sao bà ta lại
dễ dàng tha cho ngươi??"
“Ðown giản vậy sao?” An Cát Lệ Na cười cười, “Bà ta tha cho ta, bởi vì ta đã giúp bà ta
một việc, là một việc mà bà ta đã cầu mong bấy lâu nay.”
“Nói tiếp đil” Sỏ' Thiên chăm chú lắng nghe.
“Nhiều năm trước, ta có một người bạn, gơi là Khải Sắt Lâm, lúc đó ta và cô ta đều là Hạ
Vị Thần, những đến khi Khải Sắt Lâm lấy chồng, chồng cô ta có sức mạnh rất lớn, tặng cho
cô ta cái gọi là Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực!”
“Chờ chút ” Sở Thiên đột nhiên nheo mắt “Ta mong ngươi nói rõ một chút, đừng
nên lừa ta, chồng của Khải Sắt Lâm là Sáng Thế Phụ Thần ”
An Cát Lệ Na thần Sắc biến đổi, “Làm sao ngươi biết được?”
“Ha ha, chuyện ta biết nhiều hơn tưởng tượng của ngươi nhiều, được rồi, nói tiếp đi!”
Trên mặt An Cát Lệ Na âm tình bất định, do dự một chút rồi nói tiếp: “Ðều là Hạ Vị
Thần, dựa vào điều gì mà sau khi Khải Sắt Lâm lấy chồng lại mạnh hơn ta? Hơn nữa Khải
Sắt Lâm lại luôn khoe khoang lĩnh vực trước mặt ta! Ta không phục, nhưng cũng không có
cách gì, cho đến một ngày, Khải Sắt Lâm đang mang thai lại chạy đến chỗ ta cầu cứu”
Nói đến đây, An Cát Lệ Na nói thêm một câu, “Trước lúc đó, chúng ta là tỷ muội kết
nghĩa!”
Sở Thiên vỗ vỗ vào_linh hồn Tiểu Bạch đang Ở trên người, cười nhạo nói: “Tỷ muội? Ha
ha! Tỷ muội cũng có thể trở mặt được!”
An Cát Lệ Na lạnh lùng cười, "Không sai, ta đã trở mặt với cô ta! Lúc đó ta không biết
chồng của Khải Sắt Lâm là Sáng Thần, hơn nữa lúc đó Khải Sắt Lâm bị trọng thương, Thần
Cách đều đã bị đánh tan! Phất Lạp Ðịch Nặc, nếu Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực đặt trước mặt
ngươi, ngươi có thể không động tâm không?”
Sở Thiên thần sắc không thay đổi, cười lớn nói: “Vi vậy ngươi giết Khải Sắt Lâm?”
“Ta không Xấu Xa như ngươi tưởng tượng đâu! Khải Sắt Lâm bị trọng thương không thể
chữa trị được, vì vậy mới chết, lúc đó ta cũng không có thuật tế tự thượng cổ của ngươi,
muốn cứu cũng không cứu được!” An Cát Lệ Na thở dài, "Mấy ngày trước đây ta lừa Mẫu
Thần, nói Khải Sắt Lâm là do ta giết, như vậy Mẫu Thần mới vui mừng, mà thả ta ra!”
An Cát Lệ Na lại thở dài, “Nhưng ta cũng đã làm một việc không tốt đẹp gi, đứa con mà
Khải Sắt Lâm_để lại, cô ta nhờ ta giao Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực lại cho đứa trẻ đó, nhưng
ta. .. đã lấy mất nó !”
Tiểu Bạch vội la lên: “Ðứa trẻ kia đâu? Có phải là Mặc Phi Đặc không?"
“Cứ nghe ta nói h́ết đã!” An Cát Lệ Na chậm rãi nói: “Ta đã lén đưa đứa trẻ đó về gia tộc
của Khải Sắt Lâm, giao lại cho cha mẹ của Khải Sắt Lâm chăm sóc, không lâu sau đó ta nhờ
vào lĩnh vực của Khải Sắt Lâm, rồi thu nạp gia tộc của Khải Sắt Lâm làm thuộc thần, đồng
thời uy hiếp cha mẹ Khải Sắt Lâm giấu tất cà mọi tin tức về đứa trẻ đó, ha ha, bọn họ cho đến
chết vẫn luôn nói đó là đứa trẻ họ nhận làm cháu nuôi, chứ không phải là cháu ngoại của
họ!”
Dừng một lúc, An Cát Lệ Na nói tiếp: “Sau đó ta có mưu đồ, là nhờ vào áp lực gia tộc,
biến đứa trẻ đó thành người kế vị.. . dù Sao tất cả những thứ ta có cũng là do Khải Sắt Lâm
cho, thì trả toàn bộ lại cho con cô ta là được rồi!”
“A Tư Nặc! Trời ơi” Tiếu Bạch vỗ trán, “Con nhện hay ngủ kia là đệ đệ ta!”
Sở Thiên vẫn có chút nghi ngờ, “Chính là A Tư Nặc từng nói với ta, khi hắn Ở trong
bụng mẹ đã từng nói chuyện với cha hắn nhiều lần, nếu những điều này là thật, tại sao hắn lại
không biết những chuyện Xảy ra năm đó?”
“A Tư Nặc là người như thế nào, người biết rõ chứ?” An Cát Lệ Na cười khổ nói: “Khi
Khải Sắt Lâm nói chuyện phiếm với ta cũng đã từng nhắc đến chuyện Sáng Thần nói chuyện
với A Tư Nặc, điều đó là thật, nhưng trước khi mẹ hắn bị Mẫu Thần truy sát, hắn đã ngủ say
rồi, cho đến lúc ta giao hắn lại cho ông ngoại hắn hắn vẫn chưa tỉnh! Bây giờ nhắc đến ta vẫn
còn bái phục hắn, khi sinh ra hắn vẫn còn ngủ, làm cho Khải Sắt Lâm cứ nghĩ rằng con mình
đã chết rôi!”
Thực ra, An Cát Lệ Na, thậm chí cả bản thận A Tư Nặc đều không biết một bí mật, đó là
A Tư Nặc không ngủ say, mà là do mật pháp của Sáng Thần, năm đó Sáng Thần đã giữ Sức
mạnh đã khống chế Tư Đặc Ân lại trên linh hồn A Tư Nặc, A Tư Nặc ngủ không ngừng,
chính là trong tiềm thức đi tìm sức mạnh đó.
Sau đó khi A Tư Nặc trở thành Hạ Vị Thần, chi có trong giấc mơ cũng có thể thấy trước
được tam trọng lĩnh vực, nhưng điều này cũng đã làm cho các Chủ Thần chú ý rồi, năm đó
các Chủ Thần vì tranh giành nhân tài này, mà còn nảy ra một trận tranh cãi, nhưng đây đều là
những chuyện đã qua rồi
Sở Thiên nhíu mày, “Những phân thân kia của ngươi quà thật dâm loạn bất kham, tại sao
Kinh Cức nguyên tố phải có giao hợp mới phát huy hêt sức mạnh?"
“Khụ!” Tiểu Bạch ho một tiếng, An Cát Lệ Na cúi đầu không trả lời.
Sớ Thiên ngượng ngùng cười, hiểu rồi, năm đó Sáng Thần và người tình đã cùng luyện
thành nó.
“Ðược rồi, vấn đề cuối cùng, tại sao Mặc Phi Đặc lại có mặt trong chuyện này?” Sở Thiên hỏi.
“Vì bảo vệ cho A Tư Nặc, ta chỉ còn cách dùng Mặc Phỉ Ðặc làm lá chắn!” An Cát Lệ
Na nói: “Vì hoàn cảnh của Mặc Phi Ðặc cũng gần giống A Tư Nặc, tuổi tác xấp xỉ nhau, thân
thế bất minh hơn nữa năm đó Khải Sắt Lâm có Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực hộ thân! Vì
vậy ta nói đứa trẻ đó là ngục khuyển, còn nữa, Khố Khoa Kỳ biết chuyện năm đó Mặc Phỉ
Ðặc phân hóa thành ba đầu, ta nói đó là do ảnh hưởng của Kinh Cức lĩnh vực! Cuối cùng,
chẳng phải Mặc Phỉ Đặc đã lĩnh ngộ đươc Sáng Thần Chi Tâm rồi sao? Ha ha, ta nói đó là
sức mạnh mà Sáng Thần ban cho hắn để chế ngự Tư Ðặc Ân!”
Nói đến đây, An Cát Lệ Na nở nụ cười, "Đương nhiên ta làm cho Mẫu Thần hoàn toàn
tin rằng Khải Sắt Lâm chết trong tay ta, vì vậy bà ta mới tin lời nói dối Mặc Phỉ Ðặc là đứa
trẻ đó !”
“Chỉ đơn giản vậy Sao?” Tiểu Bạch không dám tin.
“Vậy còn có thể phúc tạp như thế nào nữa? Đúng rồi, quan trong nhất là tính cách của
Mặc Phỉ Ðặc! Một khi Mẫu Thần tìm đến hắn để đối chứng, ta nghĩ Mặc Phỉ Ðặc nhất định
lười biện giải, trực tiếp động thủ giết người, như vậy, thân phận là con riêng của Sáng Thần
của hắn đã được chứng thực rồi!”
Sở Thiên lắc đầu,"Ngươi điên rồi, lại đẩy phiền phức cho Mặc Phỉ Ðặc, cũng không khác
gì ném vào đầu ta!” thở dài, hắn nói tiêp: “Ði thôi, vê Bố Lôi Trạch, đến chỗ con trai của
Sáng Thần để nói chuyện! Ðúng là, con riêng của Sáng Thần lại là con rể của nhà ta!”
_Ðúng lúc này, thông tin thạch của Sở Thiên reo lên, là Sắt Lâm Na, giọng của nàng có vẻ
thiếu kiên nhàn, “Mau về giải quyêt chuyện của Mẫu Thần, con trai chàng và A Tư Nặc đều
gặp chuyện không hay rồi!”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Sở Viêm và A Tư Nặc cùng Xảy ra chuyện? Sở Thiên thoáng rùng mình.
A Mạt Kỳ và Bác Đức, và Tiểu Bạch củng hốt hoảng không chỉ có bọn họ, người
lác như Phán Quyết _thần thú Kiệt Khắc Tôn, ba tên Hùng Miêu cùng một vẻ mặt, mắt mở
lớn, miệng há hốc, vênh tai chăm chú nghe tin tức từ thông tin thạch.
"Rốt cuộc làm sao vậy!" Sở Thiên vội vàng hỏi.
Giọng của Sắt Lâm Na càng bất nhẫn “Chà, hay là chàng cứ về Xem đi, ta không nói rõ
được, bọn trẻ quậy phá quá chừng, A Tư Nặc còn góp vui thêm nữa!”
A Mạt Kỳ mở thông đạo không gian, Sở Thiên cũng không chần chừ nữa, thu vong linh
của An Cát Lệ Na vào trong giới chỉ, bước vào thông đạo, những người khác cũng vội vàng
theo sau.
Chỉ có ba tiểu Hùng Miêu là chậm chạp.
Tiểu Bạch vội la lên: “Ba tên mập chết tiệt các ngươi, còn đứng đó làm gì, mau lên đi!”
“Đến rồi đây!” Chúng chạy tới, cỏn không ngừng nghiêg ngó, “Ồ, phiền phức lớn rồi,
Mạt Khắc Nhĩ ngoài linh hồn hơi kém cỏi ra, hắn lại có toàn bộ hệ thần lục, còn A Tư Nặc
ngoài linh hồn ra, cái gì cũng không có! Ngươi hiểu điêu này có nghĩa là gì chứ?"
“Có nghĩa là, hai bọn họ ở cạnh nhau,... Mę ơi, không được rồi, chẳng phài là giống
Sáng Thần. _ ..”
“Các ngươi còn thầm thì gì vậy? Đi nhanh lên!” Tiêu Bạch vội giục.
“Đến rỗi đây, Phất Lạp Địch Nặc phu nhân, ngươi đừng nóng giận, bây giờ ngươi vẫn Ở
trạng thái linh hôn, linh hồn tức giận bị tổn hại sẽ không tốt đâu!” ba tên Hùng Miêu cười hi
hi đi vào thông đạo.
Về đến Bố Lôi Trạch, Sở Thiên vội vàng đên nơi Xảy ra chuyện - đảo nhỏ mà A Tư Nặc
và Ban Địch Tư ở.
Tất cả những thành viên quan trọng trong Bố Lôi Trạch đều đã có mặt Ở Kim Tệ Huy
Hoàng cung của Tri Chu (nhện), là 'kim tệ' huy hoàng, vi Ban Địch Tư thích vàng, nên Sở
Thiên đã Xây cho cô ta một cung điện bằng vàng, lúc đó Sở Thiên nghĩ Ban Địch Tư vui, thì
A Tư Nặc cũng vui, đậy chính là thủ đoạn để mượn Sức A Tư Nặc.
` Nhưng bây giờ Xem ra, thủ đoạn này không đáng giá nữa rồi, con trai của Sáng Thần, có
tiềm lực không chế Thần Hoàng Như vậy cũng đáng giá rồi!
Sắt Lâm Na vừa thấy Sở Thiên trở về, vội vàng bảo mọi người tránh đường.
_ Sân trước của Tri Chu cung, SỞ Thiên thấy Sở Viêm và A Tư Nặc đều đang nằm ngay
ngắn, A Tư Nặc đã trở vê nguyên hình, là một con nhện đầu có mang giáp.
Nhìn sơ qua, Sở Thiên chợt sửng Sốt, bởi vì trên người họ không hề thấy thương tổn
không những không phải_là bộ dạng ban đầu, mà còn tràn trề thần lực, tinh thần mạnh tới nỗi
không còn chỗ để phát tiết nữa.
Nhưng bọn họ lại hôn mê bất tỉnh.
“Sao vậy?” SỞ Thiên chau mày hỏi, hắn thấy trong đám người đứng đó Khách Thu Sa
củi đầu, không dám nhìn người đối diện, liền chỉ vào hắn, “Khách Thu Sa, ngươi nói đi!”
“Ông chủ, không liên quan gì đến ta! Tên tuổi của ta, các huynh đệ khác đều biết, ta
không thể nào bán rẻ huynh đệ minh được!”, nói Xong Khách Thu Sa biến thành một dây leo
nhọn, chui sâu vào lòng đất.
“Nữ thần tại thượng!” Sở Thiên vô cùng tức giận, con trai sống chết chưa rõ, tên Hùng
Miêu này còn không nói rõ, thật là khiến thần linh cũng phải nổi giận! “Mau ra đây nói rõ
mọi chuyện cho ta, nêu không ta sẽ báo Tây Mễ Cách ăn ngươi!”
“Đừng mà!” Khách Thu Sa vội chạy ra, miệng cũng nhanh nhạy như pháo thần lực cỡ
nhỏ của Bố Lôi Trạch vậy, nói một mạch những chuyện đã Xảy ra, “Mạt Khắc Nhĩ huynh đệ
bị Phan Đa Lạp tiểu thư cầm cố linh hồn, ta đến tìm A Tư Nặc để cứu hắn, ai mà biết được,
khi linh hồn của A Tư Nặc vừa tiếp Xúc với Mạt Khắc Nhĩ, thì bọn họ liền biến thành như thế
này !”
Khách Thu Sa giơ móng vuốt lên, “Ta lấy danh dự của Nam Hải Nhất Phiến Lục mà thề,
ta không hề có một lời nói dối, nếu không Tây Mễ Cách sẽ ăn ta.”
SỞ Thiên thở dài, thả Khách Thu Sa ra, rồi kiểm tra con trai mình và A Tư Nặc thêm một
lần nữa, nhưng vẫn không có phát hiện gì, quả thật là, hai người bọn họ vẫn vô cùng mạnh
khỏe!
Ban Địch Tư sắp sinh con, Xoa Xoa cái bụng lớn hỏi: “Ông chủ, rốt cuộc bọn họ làm Sao
vậy, người cũng phải nói đi chứ!”
Sở Thiên an ủi: “Không Sao đâu, bọn họ vẫn tốt, bây giờ trạng thái của bọn họ giống
như .... " Sở Thiên suy nghĩ, trong đầu đang nghĩ đên một ví dụ rất kỳ quái, liền nói luôn:
“Cũng giống như heo thú đã ăn no rồi, thì lười biếng nằm đó chứ không thèm cử động”
Lời vừa nói ra, tất cà mọi người đều sửng sốt, nhưng cũng yên tâm, gia chủ đã nói là
không sao, thì chắc chắn không Sao rồi.
Ban Địch Tư cười nói: “Chà, tên A Tư Nặc này, lại .... ”
_ “Không được mắng chal” Đột nhiên, trong bụng Ban Địch Tư truyền ra một giọng nói
yêu ớt, khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, chúc mừng: “Ban Địch Tư, con của ngươi từ
trong bụng me đã biết nói rồi, đây chính là thứ trời ban cho hắn đấy!”
Sở Thiên lại không kinh ngạc, hậu duệ của Sáng Thần, nếu không có thiên phú gì mới là
lạ! “Ban Ðịch Tư, con của ngươi là trai hay gái?”
Ban Địch Tư Xấu hồ cười: “Tên tiểu tử này không chịu nói cho ta biết!” Nói Xong, cô ta
lại Xoa bụng, thở dài: “Chà, đứa trẻ này giống A Tư Nặc như đúc, đều thích ngủ!”
Sở Thiên cười, trong lòng bắt đầu nghĩ đến việc phải dạy dỗ đứa trẻ này như thế nào,
đồng thời cũng nghĩ ra cách để chữa trị cho A Tư Nặc và Sở Viêm.
“Mọi người tránh ra một chút!” Sở Thiên khoát tay, sau đó khởi động lĩnh vưc thời gian
thuận lưu.
Hai người này đều do thần lục quá sung mãn, nói cách khác, trong cơ thể cùng một lúc
có thêm quá nhiều thần lực, nên tinh hạch của họ khó có thể nhanh chóng tiêp nhận, vì vậy
Sở Thiên tăng thêm thời gian cho họ, để họ có thể tiêu hóa nhanh hơn một chút.
Những người bên ngoài thì chỉ là nháy mắt, nhưng A Tư Nặc và Sở Viêm thì đã qua
được bảy, tám ngày rồi.
Sở Thiên tủm tỉm cười nhìn bọn họ, quả nhiên không ngoài dự liệu.
Có lẽ A Tư Nặc tỉnh lại trước, dù sao hắn cũng là dòng máu Sáng Thần, tính thích ứng
của cơ thê mạnh, dòng máu của Sở Thiên trong người Sở Viêm làm sao có thể mạnh hơn
Sáng Thần được?
Nhưng Sờ Thiên đã nhầm, người tỉnh lại trước là con trai hắn, “Cha me ơi, sảng khoái
quá!”
Chỉ thấy cơ thể của Sở Viêm hai tuổi đã tráng kiện hơn nhiều, lanh lợi đứng lên, nhích
chân lên, Sau đó... quanh cơ thể hắn nổi lên một màu Xanh của thần lực - hạ vị thần, hạ vị
thần hai tuổi!
Sở Thiên kinh ngạc, có chuyện gì đã Xảy ra với tiểu tử này vậy?
Sau đó A Tư Nặc củng tỉnh lại, hắn Xoay mình ngáp dài: “Thoải mái quá! Ồ, sao ta lại
thành một thượng vị thần? Hôm trước ta vừa mới tấn câp cao vị thân mà! Chà, thì ra ta vốn
có sáu lĩnh vực!”
Mọi người không ai có thể giải thích được, tại sao linh hồn của A Tư Nặc và Sở Viêm
tiếp xúc với nhạu lại Xảy ra chuyện như thế này? Cả hai đều cùng được tấn cấp nhanh chóng!
Sở Thiên cũng không hiểu, lúc đó hắn nhìn thấy ba tên Hùng Miêu đang Ở vòng ngoài,
đứng thành hình tam giác, cả ba đều đang chau mày, không biết đang làm gì, chỉ nghe bọn
chúng hét lớn: “Phất Lạp Địch Nặc, mau mở lưới phòng ngự thần lục phủ kín trên phạm vi
lớn nhất, nhanh lên!”
Sở Thiên lập tức lệnh cho Tề Bách Lâm làm theo, sau đó ngạc nhiên hỏi: “Sao vậy? Lưới
phòng ngự thần lực của Bố Lôi Trạch từ trước đên nay không hề đứt đoạn, các ngươi đang
muốn làm gì vậy?”
Một tên Hùng Miêu nói: “Từ trước đên nay không đứt đoạn ư, vậy thì tốt!”
Một tên khác lại nói: “Chúng ta sợ Mẫu Thẩn sẽ đến!”
Nói Xong, ba tên Hùng Miêu ngồi xuống, thở dài, “Phất Lạp Ðịch Nặc, lại đây, chúng ta
có vài việc quan trọng phải dặn dò ngươi!”
Sở Thiên bảo mọi người tản ra, sau đó đến bên cạnh Kiệt Khắc Tốn.
” Kiệt Khắc Tốn thấp giọng nói: "Ngươi biết A Tư Nặc và Mạt Khắc Nhĩ hợp cùng một
chỗ có nghĩa là gì không?”
Sở Thiên lắc đầu.
_“Vậy ngươi biết Sáng Thần lợi hại như thế nào_không?” Đợi Sở Thiên gật đầu Xong Kiệt
Khác Tôn nói tiếp: “Tát cả sự lợi hại của Sáng Thần, chính là cho rằng hắn đã nắm vững tất
cả các nguyên tố, bây giờ ngươi hiểu rôi chứ?"
Sở Thiên nheo mắt, “Con trai ta có toàn hệ thần lực, nhưng linh hồn lại hơi yêu, A Tư
Nặc thì ngoài linh hồn ra không còn biết gì nữa, nếu 2 người bọn chúng kết hợp lại .... ”
“Đúng, hai người bọn chúng kết hợp lại, chính là đã tập hợp tất cả các nguyên tố, tất cả
các lĩnh vực trong Tam giới, cũng chính là bao hàm tất cả các quy tắc của Sáng Thần!” Kiệt
Khắc Tốn mơ hồ nheo mắt, lầm bầm: “A Tư Nặc là con riêng của Sáng Thần, Sức mạnh linh
hồn của hắn cũng chính là sức mạnh linh hồn của Sáng Thần! Tư Ðặc Ân lão đại.. . nếu thật
sự muốn có được Sáng Thần Chi Tâm, chỉ có thể. . .”
“Nữ thần tại thượng, không phải ngươi muốn nói là, con trai ta và A Tư Nặc liên thủ, thì
có thể đánh bại được Sáng Thần Chi Tâm chứ?”
“Ngươi nói đúng một nửa, một nửa còn lại là, hai người họ liên thủ, rất có thể sẽ khởi
động Sáng Thế thần lực!” Nói xong, hắn dừng lại một lát, rồi lại nói: “Đương nhiên rồi, chỉ
có thể có khả năng trên lý thuyết! Bây giờ thực lực của họ quá yếu!”
“Sao các ngươi không nói sớm cho ta biết?” trong lòng Sở Thiên có chút nuối tiếc, nếu
biết sớm, hắn đã Sớm bồi dưỡng cho khả năng hợp thể của A Tư Nặc và Sở viêm rồi.
Kiệt Khắc Tốn vẻ mặt khổ não, “Điều này không thể trách ta được, ngươi không biết đó
thôi, bình thường Tư Đặc Ân lão đại cũng giông như ngươi vậy, cái gi cũng nói thoáng qua,
chúng ta cũng chỉ tứ khi biết thân phận của A Tư Nặc mới đoán biết được điều này Ị”
Sở Thiên nheo mắt suy nghĩ, quay đầu nhìn A Tư Nặc.
A Tư Nặc và Mạt Khắc Nhĩ kết hợp lại cùng nhau, có thật chỉ có những ảnh hưởng này
thôi không?
Đột nhiên, Phan Ða Lạp hét lớn, “Chà, người Xem tiểu Mặc Phỉ Đặc!”
Sở Thiên vội nhìn lại, chỉ thấy tiểu Mặc Phỉ Đặc nhắm hai mắt, phiêu du trên bầu trời, tứ
chi không cử động, nhin lên quả thật kỳ quái.
Cơ thể tiểu Mặc Phỉ Đặc đột nhiên run lên, sau đó hắn nói: "Phất Lạp Địch Nặc ca ca,
tam ca của ta...” hắn không biết nên nói thể nào, dừng một lát rồi nói tiếp, “Tam ca gặp phải
một chuyện rất kỳ lạ!”
Sở Thiên chợt rùng mình, lẽ nào Mẫu Thần đã tìm được Mặc Phỉ Ðặc?
Tiêu Mặc Phỉ Đặc nói tiếp: “Vừa rồi lúc Mạt Khắc Nhĩ và A Tư Nặc mới ngất Xỉu, ta đã
cảm thấy kỳ lạ rồi! Sau khi bọn họ tấn câp, lại càng thấy kỳ lạ hơn nữa! Chà, ca ca, ta không
thể khống chế cơ thể được nữa rồi!”
Không đúng, nếu Mẫu Thần tìm thấy Mặc Phỉ Đặc, thì nhất định sẽ có một cuộc đại sát,
Sao lại có thể để tiêu Mặc Phỉ Đặc có cảm giác kỳ lạ được? Phải có cảm giác nguy hiểm mới
đúng!
Hơn nữa tại sao Sức mạnh của Mạt Khắc Nhĩ và A Tư Nặc hợp nhất, Mặc Phỉ Đặc lại gặp
chuyện? Sở Thiên không thể giải thích được.
“Tiểu Mặc, trước tiên ngươi đừng cứ động!” Sở Thiên giữ yên cơ thể tiểu Mặc Phi Đặc,
“Cảm nhận cẩn thận lại một chút, trên cơ thể ngươi có chỗ nào khác thường không?”
“'Ta, tam ca ta dường như đang chiển đấu! Hơn nữa, hơn nữa ...." Nói hơn nữa một lúc
lâu, tiểu Mặc Phỉ Đặc mới nói tiêp: “Hơn nữa dường như hắn còn giết rất nhiều, rất nhiều
người, giết rất thoải mái!”
Mặc Phỉ Đặc đã thất tung lại đang giết người? Sở Thiên vội vàng hoỉ: “Ngươi có cảm
giác được tam ca đang Ở đâu không?”
“Không biết!” Tiểu Mặc Phỉ Đặc lắc đầu, “Có lẽ cách chúng ta rất Xa.”
Sở Thiên quay người, ra lệnh: “Ba Bác Tát, tìm khắp Tam giới cho ta, nhất định phải tìm
ra tung tích của Mặc Phỉ Đặc!”
_ Ba Bác Tát phụng mệnh đi, Sở Thiên an ủi tiểu Mặc Phỉ Đặc mấy câu, nhưng cơ thể của
hắn không bị khống chế, cứ lơ lửng trên không trung, không thể xuống được, Sở Thiên
không có cách nào giúp được, chỉ có thể dùng thời gian cầm cố, cầm cố hắn lại.
Sắp Xếp Xong những việc này, Sở Thiên khoát tay, bảo mọi người tản đi. Trên sân trước
của cung Tri Chu chỉ còn lại A Tư Nặc, Sở Thiên và Tiểu Bạch, ngay cả Ban Địch Tư cũng
vào nhà nghỉ ngơi.
Tiểu Bạch vẫn Ở trạng thái linh hồn, nhưng A Tư Nặc vẫn có thể nhìn thấy nàng, con mắt
nhện ngái ngủ nhìn cô ta, “Sinh Mệnh Chủ Thần tôn quý người, tại sao người lại nhìn ta?”
“Hừ, ta thấy ngươi cũng đep trai đó chứ!” Tiểu Bạch kéo tay Sở Thiên, hai người đến
trước mặt A Tư Nặc. Sở Thiên cười nói: “A Tư Nặc miện hạ, gần đây ngươi vẫn tôt chứ?”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91