21-12-2008, 03:56 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vn
Bà i gởi: 75
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 26 Times in 25 Posts
FINDER COMPANY
< Công ty Dịch vụ Võ Lâm >
Thể loại : Kiếm hiệp hiện đại
Tác giả: link_mym
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Chương2
Quyết chiến sông Hương (phần 3 )
Dõi mắt nhìn theo anh bạn trá»c đầu Ä‘ang phóng mình vá» phÃa dòng sông, lắng tai nghe cô bạn Việt nữ kiếm ồn à o há»i han bên cạnh, thế nhưng tâm trà cá»§a Minh Hùng, anh chà ng dưá»ng như còn mải hướng tâm trà đi má»™t nÆ¡i khác nữa. Hướng vá» phÃa má»™t tán cây ráºm rạp cách đó không xa!
<< Quá»· hám tiá»n, cô ta là ngưá»i má»›i cá»§a công ty anh đấy hả!?! >> _ Minh Hùng cất tiếng, dù đôi môi chẳng há» mấp máy.
<< Äã nháºn ra tôi rồi hả? Äúng là không có gì có thể thoát khá»i Thiên Tâm thần nhãn nhỉ! >> _ Từ phÃa cái tán cây ráºm rạp bên đó, cái anh chà ng nãy giá» vẫn ngồi đó mà quan sát tráºn đấu cÅ©ng lên tiếng. Má»™t là n sóng siêu âm lặng lẽ truyá»n Ä‘i trong không khà _ << Nhưng không phải vì thế mà anh nháºn thua vá»›i cô ta đấy chứ, tôi lần nà y Ä‘em cô ta tá»›i đây là để huấn luyện nâng cao đấy nhé! >>
Dù chẳng muốn ai nháºn ra cái cuá»™c truyện trò bà máºt nà y, thế nhưng vẫn chẳng thể nén nổi má»™t tiếng ‘hừ’ nhẹ, Minh Hùng đáp:
<< Äâu phải vì biết cô ta là ngưá»i Finder Company mà tôi nháºn thua, tôi tuy chẳng giá»i giang gì nhưng cÅ©ng chẳng đến ná»—i sợ các ngưá»i như váºy đâu. Còn sá»± có mặt cá»§a anh, tôi đã nháºn thấy từ lúc anh lén dùng kiếm khà để xua bá»›t Ä‘ao khÃ, cứu mạng cho Phương Thuỳ rồi! >>
<< ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, biết là anh không sợ Finder Company chúng tôi rồi, chỉ là được Thanh Hà cứu cho má»™t mạng nên nể mặt thôi chứ gì!?! >> _ Lâm Hoà ng cưá»i, thứ giá»ng nói được truyá»n Ä‘i bởi sóng siêu thanh như cÅ©ng theo đó mà nhẹ nhà ng hÆ¡n rất nhiá»u _ << Nhưng tôi tháºt không hiểu, nếu đánh tiếp thì chắc gì cô ta đã thắng, tại sao anh lại nháºn thua sá»›m như váºy chứ!?! >>
Nhẹ nhà ng thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dà i, Minh Hùng bất giác lại liếc nhìn cái cô gái bịt mặt Ä‘ang đứng trên mặt nước mà nói, trên môi lại khẽ Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i:
<< Tôi đúng tháºt cÅ©ng chẳng hiểu nổi anh nữa, tháºt không nghÄ© được rằng cái tay giám đốc xấu xa chỉ biết đến tiá»n như anh mà lại thu nháºn được nhiá»u nhân viên tốt như váºy. Phải! Nếu đánh nữa thì do vừa má»›i đánh xong má»™t tráºn tháºt chẳng dá»… dà ng gì vá»›i Phương Thuỳ, cô ta quả thá»±c chưa chắc đã còn đủ sức mạnh để thắng nổi tôi, thế nhưng…Tôi cÅ©ng khó mà thắng cho nổi, bởi lẽ, Thiên Tâm thần nhãn cá»§a tôi lại đã hoà n toà n chẳng có tác dụng gì vá»›i cô ta! >>
<< Không…không đùa đấy chứ!?! >> _ Cái là n sóng âm giá»ng nói cá»§a Lâm Hoà ng như lại không liá»n mạch cho lắm, có vẻ như đã chẳng thể giấu nổi sá»± kinh ngạc cá»§a mình, dòng chân khà mà anh chà ng đưa lên thanh quản đột nhiên như bị tắc lại _ << Cô ta là thứ ngưá»i gì mà lại có thể qua nổi Thiên Tâm nhãn cÆ¡ chứ, đến tôi cÅ©ng còn bị nó Ä‘á»c thấu nữa là ! >>
Lại khẽ cưá»i nhạt má»™t cái khi nhá»› vá» tráºn đấu trước đây vá»›i con quá»· ham tiá»n nà y, khi đó quả tháºt má»i ý nghÄ©, toan tÃnh cá»§a hắn cÅ©ng đã bị Thiên Tâm nhãn Ä‘á»c thấu, thế nhưng…Dù đã biết trước Ä‘Ãch đến nhưng bản thân lại chẳng đủ khả năng để ứng phó vá»›i những chiêu kiếm thần tốc và mạnh bạo phi thưá»ng đó, Minh Hùng đến cuối cùng vẫn phải chuốc lấy má»™t thất bại ê chá», thế nên…Bất giác lại thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dà i, anh chà ng nghÄ© _ < Thiên Tâm thần nhãn, nó cuối cùng vẫn không cách nà o san lấp nổi cái khoảng cách cá»§a Thiên Hạ Anh Hùng bảng!! >
<< CÅ©ng không phải là Thiên Tâm thần nhãn không thể Ä‘á»c thấu tâm trà cá»§a cô ta, thế nhưng…Cái cô Vạn Phiêu Nhi ấy, trong đầu cô ta thá»±c sá»± không há» có má»™t chút toan tÃnh, má»™t chút mưu đồ chiến thuáºt nà o. Như không há» có cái ý nghÄ© rằng mình phải là m cách nà o để già nh chiến thắng, cô ta chỉ đơn giản là muốn đánh cho tháºt đã, muốn so tà i cho tháºt nhiá»u mà thôi. Má»™t kẻ háo võ thá»±c sá»±, má»™t võ giả chân chÃnh vá»›i niá»m khao khát được chiến đấu, chiến đấu để không ngừng vươn lên, để hoà n thiện mình. Tôi đã thá»±c sá»± phải xấu hổ vá»›i bản thân mình khi Ä‘á»c được những ý nghÄ© đó cá»§a cô ta! >> _ Minh Hùng nói, cặp mắt mù loà bất giác lại hướng vá» phÃa Phiêu Nhi vá»›i nét khâm phục như không há» che giấu.
Lắng nghe những lá»i nháºn xét cá»§a anh chà ng thần cước mù vá» cô trợ lý cá»§a mình, Lâm Hoà ng chẳng hiểu vì lẽ gì cÅ©ng lại như tá»± lấy là m hổ thẹn vá»›i chÃnh bản thân mình. Trước giá» chỉ đơn giản nghÄ© rằng cái cô trợ lý cá»§a mình tháºt là má»™t kẻ ngốc, má»™t kẻ đầu óc giản đơn chỉ biết ham mê đánh đấm, má»™t cô gái tuy có vẻ ngoà i xinh xắn nhưng tÃnh ra thì cÅ©ng chỉ có thể xếp và o loại thô lá»—, Lâm Hoà ng quả thá»±c chưa bao giá» nghÄ© đến cái khÃa cạnh như Minh Hùng đã nghÄ©. Phải! Äánh đơn giản chỉ vì muốn đánh chứ không phải vì muốn chiến thắng, vì tiá»n tà i, vì danh vá»ng hay vì bất cứ má»™t thứ gì khác trên Ä‘á»i, cô ấy đơn giản chỉ là muốn có được cái niá»m vui trong chiến đấu mà thôi. Äúng váºy, má»™t ngưá»i há»c võ chân chÃnh phải chÃnh là như váºy, má»™t con ngưá»i đơn giản là giống như Phiêu Nhi!
<< Mà nà y, sao Ä‘ang tá»± dưng anh lại cất công tá»›i táºn đây mà khiêu chiến vá»›i cao thá»§ trên toà n đất Huế nà y váºy, bá»™ không có việc gì để là m hay sao? >> _ Minh Hùng há»i, cắt ngang cái dòng suy nghÄ© cá»§a Lâm Hoà ng.
<< À, vá» truyện nà y thì…>> _ Khẽ giáºt mình má»™t cái khi đột nhiên bị lôi vể vá»›i thá»±c tại, Lâm Hoà ng cÅ©ng đà nh kể lại mục Ä‘Ãch cá»§a mình…
Trở lại vá»›i tráºn so tà i trên sông Hương, Phá ma hoà thượng sau khi Ä‘áºp tay đổi vị trà vá»›i Phan Minh Hùng đã vá»™i tung ngưá»i vá» phÃa dòng sông. Nhẹ nhà ng đáp xuống mặt nước ngay trước mặt Phiêu Nhi, chà ng hoà thượng chắp tay niệm pháºt:
_ “ A di đà pháºt, bần tăng pháp hiệu Duệ Tâm, võ tăng cá»§a chùa Thiên Mụ, võ lâm xưng tặng danh hiệu Phá ma hoà thượng, bần tăng hiện xếp hạng tám mươi tám trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng! â€
< Xếp hạng còn kém cả anh chà ng mù khi nãy à ? > _ Phiêu Nhi tá»± nghÄ©, nhưng lại chẳng vì thế mà coi thưá»ng đối thá»§, vá»›i cô nà ng thì bất kể đối thá»§ là ai, chỉ cần có thể cùng cô nà ng đánh má»™t tráºn cho tháºt đã Ä‘á»i thì cÅ©ng là vui rồi, thê nên cÅ©ng chấp tay là m pháºt lá»… đáp lại nhà sư, cô nà ng nói _ “ Xin đại sư chỉ giáo! †_ < Tuy cÅ©ng là hoà thượng nhưng tÃnh tình ngưá»i nà y có vẻ sảng khoái hÆ¡n tay Kim quy hoà thượng gì đó rất nhiá»u. Phải như váºy má»›i là ngưá»i há»c võ chứ! >
Nháºn thấy đối phương có vẻ như láºp tức muốn so tà i, và tá»± bản thân mình vốn cÅ©ng Ä‘ang rất muốn thá» xem cái kẻ đã cả gan khiêu chiến cao thá»§ trên toà n đất Huế và đã đánh bại hai ngưá»i bạn cá»§a mình nà y rốt cuá»™c là thần thánh phương nà o, thế nhưng lại cÅ©ng nghÄ© được đây là tráºn thứ ba liên tiếp cá»§a đối phương, hòa thượng chỉ đà nh cố nén đấu tâm trở lại mà rằng:
_ “ Má»›i vừa đấu xong hai tráºn nên cÆ¡ thể có lẽ vẫn còn mệt má»i, thà chá»§ cứ nên váºn công Ä‘iá»u tức má»™t lát đã thì hÆ¡n! â€
_ “ Äa tạ đại sư đã quan tâm, tại hạ khi nãy trong lúc chỠđợi đã tranh thá»§ Ä‘iá»u tức đủ rồi, thế nên…Tại hạ mạn phép xin được ra tay trước! †_ Nói, rồi như để chứng minh cho lá»i nói cá»§a mình, Phiêu Nhi nhẹ nhà ng tung mình bay lên…
Äúng như cô nà ng đã nói, cứ căn cứ và o thứ Ä‘ao khà vẫn Ä‘iên cuồng mạnh bạo Ä‘ang à o à o trà o ra như sóng triá»u ấy thì có vẻ như cô nà ng đúng tháºt đã hoà n toà n lấy lại được phong độ cá»§a mình.
_ “ Thiên Äao Giáng Thế! †_ Phiêu Nhi quát lá»›n, bà n chân vừa mạnh mẽ chém xuống để rồi…CÅ©ng rùng rùng chuyển động, cái biển Ä‘ao khà ấy nhanh chóng kết lại thà nh má»™t lưỡi Ä‘ao khổng lồ lạnh lùng bổ xuống…
Äúng váºy, khi đấu vá»›i Phương Thuỳ thì do bị lúng túng bởi những chiêu số li kì ảo diệu nên không thể phát huy hết sức mạnh, khi đấu vá»›i Minh Hùng thì do chưa kịp hồi khà nên chiêu thức đánh ra còn chưa có được đầy đủ uy lá»±c, thế nhưng lần nà y thì khác, má»™t khi đã hoà n toà n chá»§ động tấn công, Phiêu Nhi như đã có thể cho mấy ngưá»i cao thá»§ đất Huế nà y thấy được cái sức mạnh trong võ công cá»§a mình. Cái sức mạnh thuá»™c vá» ná»a trên cá»§a bảng xếp hạng anh hùng!
<< Anh nghĩ Phá ma hoà thượng sẽ chịu được mấy chiêu của cô ấy!?! >> _ Vẫn từ cái tán cây cách đó không xa, Lâm Hoà ng lại một lần nữa lên tiếng.
<< Tôi…tôi vốn nghÄ© là …Chắc chỉ ba chiêu là cùng! Tôi tháºt không ngỠđược rằng khi đã khôi phục đầy đủ công lá»±c cô ta lại có thể mạnh đến mức nà y. Thứ sức mạnh cá»§a những ngưá»i thuá»™c vá» ná»a trên cá»§a Thiên Hạ Anh Hùng bảng! >>
<< Thiên Hạ Anh Hùng bảng à !?! >> _ Lâm Hoà ng lẩm bẩm, anh chà ng có vẻ như Ä‘ang suy nghÄ© rất lung vá» những Ä‘iá»u mà Minh Hùng vừa nói. Äúng váºy, tuy cùng được chia là m má»™t trăm lẻ tám báºc nhưng ai cÅ©ng biết Thiên Hạ Anh Hùng bảng vốn tồn tại hai phần gần như tách biệt vá»›i nhau: từ hạng bốn mươi nhăm trở xuống, đó là phần gần như năm nà o cÅ©ng có sá»± thay đổi và được gá»i là phần dưới cá»§a bảng xếp hạng. Còn từ hạng bốn mươi bốn trở lên, đó được gá»i là phần trên cá»§a bảng xếp hạng, thứ tá»± xếp hạng cá»§a các cao thá»§ nằm ở phần nà y hầu như đã không có sá»± thay đổi trong cả má»™t thá»i gian dà i, và …Từ bốn mươi lăm lên đến bốn mươi bốn, cái khoảng cách ấy tuy chỉ là má»™t hạng, thế nhưng…Äã từ lâu lắm rồi, các cao thá»§ cá»§a phần dưới dưá»ng như vẫn chưa thể nà o san lấp cho nổi _ << Theo dá»± Ä‘oán chá»§ quan cá»§a tôi thì nếu xếp hạng, cô ta hiện nay có lẽ cÅ©ng phải ngang ngá»a vá»›i Äông Doanh Bát Hiệp, nhưng nếu đơn thuần chỉ xét vá» sức mạnh thì…Tôi nghÄ© cô ta cÅ©ng chẳng kém Lê Văn SÆ¡n-kẻ chỉ xếp dưới tôi ba báºc là bao đâu! >>
<< Cái gì cÆ¡? Äúng, tôi công nháºn là cô ta rất mạnh, thế nhưng…Chẳng có lý nà o cô ta lại có thể so sánh vá»›i Thần quyá»n độc kÃch được!?! >> _ Minh Hùng lên tiếng, anh chà ng như chẳng thể tin được rằng cái cô gái trước mặt lại có thể mạnh mẽ được như Lâm Hoà ng đã nói _ << Lê Văn SÆ¡n là loại cao thá»§ thuá»™c hà ng siêu tuyệt, cô ta vẫn chưa thể nà o sánh nổi! >>
Không vá»™i đáp lá»i mà cháºm rãi nở má»™t nụ cưá»i, Lâm Hoà ng đến lúc ấy má»›i bắt đầu lên tiếng bảo vệ cho cô trợ lý cá»§a mình:
<< Äúng là cô ta hiện nay vẫn chưa cách nà o sánh nổi vá»›i những cao thá»§ thuá»™c hà ng siêu tuyệt như Lê Văn SÆ¡n, thế nhưng…Theo tôi nghÄ© thì cái duy nhất khiến cô ta vẫn không cách nà o bước nổi lên hà ng siêu tuyệt vẫn chỉ là sá»± li kì biến hoá cá»§a võ công mà thôi, còn vá» sức mạnh đơn thuần thì…nếu không tin thì anh cứ chá» mà xem, chiêu đầu tiên là thăm dò, còn đến chiêu thứ hai mà cô ta đánh ra, đó cÅ©ng chÃnh là lúc mà thắng bại nhất định đã được phân định rõ rà ng! >> _ Nói tá»›i đó, anh chà ng vừa đưa mắt nhìn vá» tráºn chiến bên sông, nhìn và o má»™t lưỡi Ä‘ao khổng lồ Ä‘ang lạnh lùng bổ xuống…
Thiên Ä‘ao bổ xuống, cái sức mạnh như ép chìm cả mặt sông, Phá Ma hoà thượng như chẳng thể không toát mồ hôi, anh chà ng thầm nhá»§ _ < Không…Vá»›i sức cá»§a mình thì tháºt sá»± là không cách nà o chống đỡ nổi chiêu Ä‘ao nà y, có lẽ vẫn cứ nên tránh Ä‘i rồi nhân lúc đó bất ngỠđánh ra má»™t chiêu già nh thắng thì hÆ¡n! >
Nghĩ là là m, hoà thượng vội vã tung mình bay đi, cái tư thế tựa như một con bạch hạc phi thiên…
Ùm!…Thiên Ä‘ao đánh thẳng xuống mặt nước không ngưá»i, bá»t nước văng Ä‘i tứ tung, má»™t cÆ¡n sóng thần cao tá»›i hà ng chục mét chồm lên hai bên bá»â€¦
_ “ Äại Lá»±c Kim Cang chỉ! †_ Phá ma hoà thượng hét lá»›n, vừa nhân lúc cÆ¡n sóng lá»›n che kÃn thân mình mà tung là má»™t ngá»n chỉ phong tháºt mạnh mẽ.
Bụp!…Bụp!…Bụp!… Liên tục xuyên qua các mà n sóng mà uy thế như không hỠgiảm bớt, chỉ phong Kim Cang mạnh mẽ lao tới Phiêu Nhi.
Thế cước Ä‘ang tung ra, thân mình Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, Phiêu Nhi má»™t lần nữa lại lâm và o cái tình trạng như chẳng thể đón đỡ, thế nhưng…Sợ rằng ngá»n chỉ phong lần nà y cÅ©ng lại giống như kiếm tráºn Phụng Hoà ng Dệt Cánh trước đây, cô nà ng lần nà y lại đã chẳng há» có ý né tránh. Nhìn thẳng và o ngá»n chỉ phong mạnh bạo Ä‘ang xông tá»›i, Phiêu Nhi chỉ khẽ trừng mắt má»™t cái!
Choang!…Mục Quang Äao Khà và Äại Lá»±c Kim Cang chỉ kình va mạnh và o nhau, má»™t tiếng nổ lá»›n bất chợt vang lên, má»™t là n sóng xung kÃch lặng lẽ xô ra…
Mắt thấy Äại Lá»±c Kim Cang chỉ đã thất bại, Phá ma hoà thượng như chợt hiểu rằng nếu so vá» sức mạnh thì mình chẳng có cách nà o có thể hÆ¡n nổi cái con ngưá»i bịt mặt nà y, thế nên…Bắt chước Mai Phương Thuỳ khi nãy, anh chà ng quyết định dùng tá»›i những môn võ công…Không thiên vá» sức mạnh!
< Mình đã du há»c hÆ¡n chục năm trá»i ở Thiếu Lâm, há»c cÅ©ng được kha khá những chỉ pháp thượng thừa, trong đó chẳng phải cÅ©ng có rất nhiá»u những môn nhu thuáºt hay sao!?! > _ NghÄ© là thế, hoà thượng lại hét lá»›n _ “ Niêm Hoa chỉ! â€
Niêm Hoa chỉ!?! Ngón cái và ngón giữa chụm lại, Phá ma hoà thượng là m ra cái tư thế trông tá»±a như pháºt bà cầm cà nh hoa, thế rồi…Bụp!…Ngón tay khẽ búng nhẹ, má»™t ngá»n chỉ phong ôn nhu cùng cá»±c lặng lẽ lướt Ä‘i…
Bép!…Bép!…Bép!…CÅ©ng xông qua những mà nước mà hướng vá» phÃa địch thá»§, thế nhưng khác vá»›i Äại Lá»±c Kim Cang chỉ, Niêm Hoa chỉ kình lại không há» phá tan những mà n sóng ấy. Chỉ lặng lẽ xuyên qua, cái thứ chỉ phong ấy xem ra tháºt khó mà phát hiện giữa muôn trùng những con sóng Ä‘ang há»—n loạn xô bá» nà y!
Từ phÃa xa cÅ©ng ngó thấy cái bà n tay trong tư thế kì cục cá»§a hoà thượng là đang nhắm vá» phÃa mình, thế nhưng…Lại chẳng thể nháºn thấy bất cứ má»™t chiêu thức nà o Ä‘ang đánh tá»›i, Phiêu Nhi hoang mang nghÄ© thầm:
< Rõ rà ng là có đánh đến nhưng lại không thấy có gì khác lạ hết, có lẽ nà o…Ảo Ảnh Bế Huyệt Kiếm, phải chăng cách đánh cá»§a hoà thượng lần nà y cÅ©ng giống như anh ta váºy!?! > _ NghÄ© là thế rồi chẳng thể không lo lắng. Lo lắng nhưng lại chẳng biết phải đón đỡ ra sao, Phiêu Nhi cÅ©ng chỉ còn biết cố váºn ná»™i công mà chịu tráºn!
Keng!…Cảm thấy như có má»™t ngá»n kình phong âm nhu cùng cá»±c đánh tá»›i ngay giữa trán, nhưng giống như đánh phải má»™t thanh Ä‘ao bá tuyệt cứng rắn phi thưá»ng váºy, ngá»n chỉ kình như cÅ©ng chỉ còn cách dá»™i ra để rồi…Chỉ khẽ ngá»a đầu ra đà nh sau đôi chút, Phiêu Nhi nhẹ nhà ng xoa trán mà lẩm bẩm rằng…
_ “ CÅ©ng khá Ä‘au đấy! â€
Mắt thấy chỉ kình Niêm Hoa cá»§a mình đã đánh tá»›i ngay trán cá»§a kẻ địch, Phá ma hoà thượng còn Ä‘ang chắc mẩm lần nà y gã áo Ä‘en bịt mặt dù không bất tỉnh nhân sá»± thì chà Ãt cÅ©ng phải bị thương không nhẹ, ấy thế mà …Liên tục dồn ép đối phương và buá»™c hắn phải lao và o kiếm tráºn Phụng Hoà ng, và dù cho cuối cùng vẫn thua má»™t cách thê thảm thế nhưng Phương Thuỳ, cô nà ng Ãt ra cÅ©ng đã có được chút uy phong ban đầu. Còn như Phan Minh Hùng, anh chà ng tuy rất nhanh chóng nháºn thua, thế nhưng bởi má»™t chiêu bất phân thắng bại, Mục cước thần hình như vẫn có thể ung dung, ấy thế mà …Ngay từ đầu đã bị đối phương dồn ép, còn các chiêu thức mà mình đánh ra, tất cả Ä‘á»u như bị kẻ bịt mặt dá»… dà ng hoá giải. Gần như chẳng cần phải động chân, động tay, Phá ma hòa thượng lần đã thá»±c sự…
Sợ? Quả thá»±c cÅ©ng có sợ, thế nhưng…Chẳng hiểu vì sao nhưng quả thá»±c là đặc biệt có hứng thú vá»›i chỉ pháp, võ tăng hà ng đầu cá»§a chùa Thiên Mụ tháºt đã bá» không Ãt công lao để Ä‘i khắp võ lâm và đã há»c há»i được không Ãt những môn chỉ pháp thượng thừa, thế nên…Má»›i hai lần thất bại, có xá là gì!
< Niêm Hoa chỉ tuy âm nhu phi thưá»ng nhưng lại không đủ mạnh bạo, không đủ để là m hắn bị thương, nếu váºy thì…> _ Phá ma hoà thượng thầm suy tÃnh, anh chà ng lại má»™t lần nữa hét lên _ “ Vô Tướng Kiếp chỉ! â€
Vô Tướng Kiếp Chỉ!?! Lúc nà y đây khi dư thế cá»§a Thiên Äao đã Ä‘i qua, mặt nước đã trở lại vẻ bình yên vốn có, sá»± tÄ©nh lặng đã trở vá» vá»›i khúc sông vắng, Phiêu Nhi rõ rà ng đã nghe được cái tiếng hét ‘Vô Tướng Kiếp chỉ’ ấy, thế nhưng…Không há» nhìn thấy tay cá»§a hoà thượng cất lên, cÅ©ng không há» nháºn thấy cái thứ kình phong Ä‘ang áºp tá»›i, Phiêu Nhi lại má»™t lần nữa rÆ¡i và o cái tình trạng hoang mang!
_ “ Vô Tướng Kiếp chỉ à !?! †_ Lâm Hoà ng báºt cưá»i _ “ Cái anh chà ng Phá ma hoà thượng nà y, anh ta quả tháºt biết rất nhiá»u những môn chỉ pháp thượng thừa, ấy thế nhưng…Biết thì nhiá»u nhưng chẳng có môn nà o luyện được đến táºn cùng cả, chỉ pháp cá»§a anh ta chẳng qua cÅ©ng chỉ có thể tạm coi là vô hình, chưa được tá»›i mức vô tướng đâu! â€
< Bây giá» không biết chỉ pháp cá»§a anh ta từ góc nà o đánh tá»›i, mình tuy cÅ©ng có thể là m giống như ban nãy, cố váºn công mà chịu thêm má»™t chỉ nữa, thế nhưng…Hai lần liá»n đứng im chịu tráºn, như váºy tháºt quá mất mặt mà ! > _ NghÄ© là thế, Phiêu Nhi như đã hạ được quyết tâm…
Dòng chân khà đột ngá»™t ngừng lại má»™t nhịp, cả thân hình Phiêu Nhi như cÅ©ng đột nhiên chìm xuống mặt nước má»™t và i phân, thế rồi…Má»™t dòng Ä‘ao khà lặng lẽ trà n ra, má»™t bà n chân mạnh mẽ tung lên như muốn hất cả dòng sông vá» phÃa kẻ địch để rồi…Ào!…Cả dòng sông trước mặt Phiêu Nhi như bá»—ng dâng cao thêm mấy mét!
Sức nước cá»§a cả dòng sông như bá»—ng chốc cùng xô tá»›i, trước uy thế cá»§a thanh thuá»· Ä‘ao khổng lồ ấy, cái gá»i là Vô Tướng Kiếp chỉ dù bất kể là vô hình hay vô tướng thì e rằng cÅ©ng đã…Chẳng cách nà o chống trả nổi cái sức mạnh cá»§a con nước dữ, thân hình cá»§a Phá ma hoà thượng tá»±a như má»™t con đò nhá» chòng chà nh giữa đại dương để rồi…Chỉ kịp ‘hự’ lên má»™t tiếng trước khi bị nhấn chìm bởi dòng sông Ä‘ao khÃ, cái ‘con đò’ hoà thượng ấy chẳng biết bằng cách nà o lại dạt được và o bá»!
Lặng lẽ nhìn Việt nữ kiếm và Mục cước thần Ä‘ang mải xem xét thương thế cá»§a Phá ma hoà thượng mà vẫn chẳng quên cái nụ cưá»i cố hữu, Tiếu diêm vương chỉ nhẹ nhà ng cúi xuống chạm nhẹ và o bà n tay ướt đẫm cá»§a hoà thượng má»™t cái mà nói:
_ “ Äổi ngưá»i! â€
Tháºt chẳng biết nên cưá»i hay nên mếu trước cái cách mà cô trợ lý cá»§a mình đã dùng để ‘phá giải’ Vô Tướng Kiếp chỉ, Lâm Hoà ng cÅ©ng chỉ đà nh thở dà i mà tá»± an á»§i rằng _ < Thôi váºy, đằng nà o thì ở chiêu thứ hai cô ta cÅ©ng đã kết thúc được tráºn đấu, đúng như mình dá»± Ä‘oán! > _ << Nà y, anh chà ng hoà thượng đó có bị thương tÃch gì nặng ná» không váºy, tôi tháºt không ngá» cô ta lại ‘nhìn’ vô tướng kiếp chỉ bằng cách đó nên đã không kịp ra tay đỡ há»™ anh ta má»™t phần Ä‘ao thế! >>
<< Không sao đâu! >> _ Mục cước thần trả lá»i, sau má»™t hồi cẩn tháºn kiểm tra thương thế cá»§a anh bạn trá»c đầu _ << Chỉ cần nghỉ ngÆ¡i má»™t thá»i gian là ổn thôi, tôi tháºt không ngá» cô trợ lý cá»§a anh lại mạnh khá»§ng khiếp như váºy, lúc dùng Thiên Tâm thần nhãn thăm do tôi tuy cÅ©ng biết là cô ta mạnh rồi nhưng…CÅ©ng may là lúc đó tôi nháºn thua sá»›m! >>
Chỉ khẽ cưá»i chứ không há» trả lá»i đáp lại, ánh mắt cá»§a Lâm Hoà ng trong chốc lát lại đã chằm chằm hướng vá» cái kẻ Ä‘ang đứng đối diện vá»›i Phiêu Nhi trên mặt sông-Tiếu diêm vương Thái Hoà ng SÆ¡n.
<< Nghe nói gã Tiếu diêm vương nà y má»›i vừa bế quan tu luyện để nâng cao uy lá»±c cá»§a Diêm Vương chưởng phải không? >> _ Lâm Hoà ng há»i.
<< Tôi cÅ©ng có nghe nói, nhưng đừng lo, dù sao sức hắn cÅ©ng không thắng nổi cô trợ lý cá»§a anh đâu! >> _ CÅ©ng liếc mắt nhìn ra phÃa dòng sông, Mục cước thần đáp lá»i.
Nghe, nhưng lại như chẳng để mấy lá»i trấn an cá»§a Mục cước thần lá»t được và o đầu, Lâm Hoà ng lại chỉ đăm chiêu ngẫm nghÄ© má»™t hồi rồi nói:
<< Vá» võ công cá»§a hắn thì tôi không lo, hắn có luyện thêm và i năm nữa e cÅ©ng khó mà đấu nổi Phiêu Nhi, thế nhưng…Tôi chỉ sợ cô nà ng không đủ kinh nghiệm để ứng phó vá»›i các thá»§ Ä‘oạn hèn hạ cá»§a hắn ta! >> _ Phải, dù vốn cÅ©ng chẳng phải là thiện nam tÃn nữ và cÅ©ng rất quen dùng các thá»§ Ä‘oạn già nh thắng, ấy thế mà …Cái ngưá»i mà Lâm Hoà ng vẫn có thể mạnh mồm chê là hèn hạ ấy, tháºt chẳng biết hắn ta rốt cuá»™c là hạng ngưá»i gì nữa!?!
<< Nói cÅ©ng phải, cái tên ‘tiếu lý tà ng Ä‘ao’ nà y, hắn đúng tháºt là hạng ngưá»i có thể vì chiến thắng mà là m ra rất nhiá»u truyện! >> _ Mục cước thần như cÅ©ng rất tán đồng vá»›i nháºn định cá»§a Lâm Hoà ng, chẳng thế mà anh chà ng cÅ©ng Ä‘ang ‘nhìn’ hai cái ngưá»i ở bên ngoà i kia bằng cái vẻ mặt như vô cùng lo lắng _ << Có lẽ anh nên chú ý má»™t chút để có thể tiếp cứu cô ta kịp thá»i, chÃnh vì chẳng bao giá» tha cho kẻ địch mà hắn ta má»›i có cái ngoại hiệu Tiếu diêm vương đấy! >>
Im lặng không nói gì, thế nhưngâ€¦ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải quan tâm tá»›i cô trợ lý cá»§a mình còn hÆ¡n là cái anh chà ng mục cước thần kia, Lâm Hoà ng chẳng biết đã táºp trung theo dõi tráºn đấu từ lúc nà o…
_ “ Tiếu diêm vương Thái Hoà ng SÆ¡n, tại hạ hiện xếp thứ chÃn mươi mốt trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng! †_ CÅ©ng giống như mấy ngưá»i bá»n Mục cước thần khi nãy, Tiếu diêm vương cÅ©ng lịch sá»± chắp tay là m lá»… ra mắt _ “ Xin được chỉ giáo! â€
CÅ©ng đã khá quen thuá»™c vá»›i mà n chà o há»i rưá»m rà nà y, Phiêu Nhi vốn cÅ©ng Ä‘ang định đáp lá»… thì…
< Tá»± xét khả năng cá»§a mình cÅ©ng chỉ tầm như Phá Ma, ấy thế mà hắn lại có thể dá»… dà ng ép sân hoà thượng như váºy, có lẽ mình cứ nên tranh thá»§ lúc má»›i đầu nà y mà ra tay trước, bất ngá» xuất kì chiêu thì may ra còn có thể thá»§ thắng được! > _ Thái Hoà ng SÆ¡n tá»± nghÄ©, anh chà ng vá»™i nói _ “ Tiá»n chá»§ háºu khách, tại hạ xin phép được ra tay trước! †_ Nói, mà trên môi vẫn như chẳng quên má»™t nụ cưá»i và …Như cùng má»™t lúc vá»›i nụ cưá»i ấy, cái bà n chân dù không há» váºn kình để khiến cho đối phương không há» lưu tâm phòng bị như đã chá» sẵn bên dưới mặt nước kia cÅ©ng vá»™i vã hất lên…Ào!…Má»™t chùm những tia nước bất ngá» lao thẳng tá»›i mặt Phiêu Nhi.
Một phản xạ hoà n toà n tự nhiên của cơ thể, Phiêu Nhi vội vã đưa tay lên che mặt vừa nhắm tịt mắt lại và …Bụp!…Cái chùm nước ướt nhèm ấy à o tới, và ngay khi cô nà ng còn chưa kịp đưa tay vuốt mặt thì…Một luồng chưởng khà âm hà n cũng đã nhanh chóng ùa tới!
<< Chết tiệt! Ai ngá» hắn lại giở trò ngay từ đầu thế nà y, mình…Có lẽ không kịp rồi…>> _ Nháºn thấy cái luồng chưởng phong âm nhu vô hạn cá»§a Tiếu diêm vương Ä‘ang từ từ chụp tá»›i, táºn mắt chứng kiến cô trợ lý cá»§a mình trong tình thế hiểm nguy, Lâm Hoà ng tháºt…Suýt chút nữa từ trên cây mà ngã xuống!
<< Không! Không kịp rồi, anh cÅ©ng biết tôi bị mù mà , đợi xác định xong vị trà cá»§a luồng chưởng âm nhu kÃn đáo đó thì cÅ©ng đã…Không kịp nữa rồi! >> _ Phan Minh Hùng cÅ©ng kêu lên, anh chà ng tá»±a như cÅ©ng Ä‘ang rất lo lắng cho số pháºn cá»§a Phiêu Nhi. CÅ©ng phải thôi, dám đả thương ngưá»i cá»§a Finder Company bằng cái cách hèn hạ như váºy, anh chà ng tháºt chẳng dám nghÄ© liệu Thái Hoà ng SÆ¡n và tháºm chà là cao thá»§ võ lâm trên khắp đất Huế nà y rồi sẽ phải gặp rắc rối đến mức nà o. Finder Company, má»™t trong ba tổ chức mà ngưá»i võ lâm Ä‘á»u bảo nhau…Chá»› nên dây và o!
Không cách nà o tiếp cứu, Lâm Hoà ng giỠđây cÅ©ng chỉ còn cách cầu nguyện cho Phiêu Nhi có thể an toà n thoát khá»i cái chiêu táºp kÃch hèn hạ nà y, bởi lẽ, dá»±a và o khả năng cá»§a cô nà ng hiện nay thì chỉ cần giữ được bÄ©nh tÄ©nh thì dẫu là cái luồng chưởng phong âm hà n dù chẳng thể nhìn thấy bằng mắt, chẳng thể nghe thấy bằng tai ấy, cô nà ng chắc chắn vẫn có thể dá»… dà ng cảm nháºn được. Ấy thế nhưng…
<< Bình tÄ©nh, bình tÄ©nh lại nà o! >> _ Lâm Hoà ng vẫn nói, dù vẫn biết chắc rằng cái là n sóng siêu âm ấy khi truyá»n được tá»›i tai cô trợ lý cá»§a mình thì cÅ©ng chÃnh là lúc mà má»i truyện…Äã xong!
Vừa vá»™i và ng đưa tay vuốt nhẹ mấy giá»t nước còn Ä‘á»ng lại nÆ¡i mắt, Phiêu Nhi dù chẳng thể nhìn thấy gì, thế nhưng…
< Ghét tháºt, chân tay gì mà vô ý vô tứ, tá»± dưng lại hất má»™t đống nước và o mặt ngưá»i ta, tháºt không đẹp mắt chút nà o! > _ Phiêu Nhi lẩm bẩm, vừa Ä‘ang định phen nà y sẽ phải mắng cho đối thá»§ mấy câu, thế nhưng…Chợt cảm thấy cái mặt Ä‘ang ướt sÅ©ng những nước cá»§a mình đột nhiên man mát, cô nà ng như chẳng thể không giáºt mình hoảng hốt _ < Âm hà n chưởng khÃ!?! Chẳng lẽ cái đống nước hất và o mặt mình khi nãy lại không phải là vì sÆ¡ ý? Chẳng lẽ hắn ta lại hèn hạ tá»›i mức ấy hay sao!?! > _ Phải, nếu Ä‘em so vá»›i cái tay Tiếu diêm vương nà y thì hoá ra cái anh chà ng giám đốc ma quá»· cá»§a cô lại cÅ©ng vẫn còn tá» tế chán, thế nên…Bừng bừng nổi giáºn, cái thứ Ä‘ao khà đang trà o ra từ cÆ¡ thể cá»§a cô nà ng trong phút chốc lại như đã trở nên bá»ng rát, tá»±a như những dòng dung nham Ä‘ang à o à o cuá»™n chảy váºy.
Bình tÄ©nh, phải bình tÄ©nh để cố cảm nháºn phương vị cá»§a luồng chưởng phong âm hà n lén lút, Phiêu Nhi tuy cÅ©ng biết mình tháºt nên là m như váºy, thế nhưng…Vốn luôn căm thù những kẻ giở thá»§ Ä‘oạn trong khi quyết đấu, cô nà ng tháºt chẳng cách nà o mà có thể nén lại cái cÆ¡n giáºn hừng hừng bá»ng rát đã chuẩn bị phun trà o…
Äao khà toả ra hừng há»±c bá»ng rát như núi lá»a sôi trà o, Phiêu Nhi dù chẳng há» bình tÄ©nh, chẳng há» nháºn đúng vị trà cá»§a kẻ địch, thế nhưng…Cái cÆ¡n giáºn, cái biển dung nham sắc bén bá đạo, giáºn dữ Ä‘iên cuồng ấy, thứ sức mạnh mà nó mang theo thâth như vẫn có thể thiêu cháy hết cả má»™t vùng không gian rá»™ng lá»›n xung quanh!
Nháºn thấy, đương nhiên là phải nháºn thấy thứ Ä‘ao khà nóng nảy phi thưá»ng, sắc bén Ä‘iên cuồng Ä‘ang xô ra, Tiếu Diêm Vương như cÅ©ng biết rằng đại thế đã mất, nếu còn cố tiếp tục đánh tá»›i nữa thì tuy vẫn có thể đánh thương cái gã bịt mặt kia thế nhưng…Bản thân e rằng cÅ©ng sẽ bị nhấn chìm cái biển Ä‘ao khà bá»ng rát ấy, thế nên Tiếu Diêm Vương, hắn như cÅ©ng chỉ còn cách rút tay lùi lại và …Dù trên môi vẫn còn nở ra cái nụ cưá»i cố hữu ấy, thế nhưng…Cái sá»± kinh hoà ng trong suy nghÄ© là má»™t Ä‘iá»u tháºt khó để có thể tránh khá»i:
< Có khi lại âm hà n buốt lạnh như băng như đá, có khi lại cuồng nhiệt mạnh mẽ như đại dương dáºy sóng, và đến bây giá» lại là hừng há»±c bá»ng rát như núi lá»a phun trà o, rốt cuá»™c thì võ công cá»§a hắn là thứ võ công gì, tại sao Ä‘ao khà mà hắn đánh ra lại có thể muôn hình muôn vẻ đến như váºy chứ!?! > _ Thái Hoà ng SÆ¡n tá»± nghÄ©, nét hoang mang như chẳng thể che Ä‘áºy bởi nụ cưá»i. Nhưng cÅ©ng phải thôi, bởi lẽ võ công thiên hạ tuy có nhiá»u môn lắm phái, nhiá»u ngà nh lắm lối, thế nhưng…Là âm nhu kÃn đáo, là âm hà n lạnh lẽo, là cuồng nhiệt sục sôi hay hừng há»±c bá»ng rát, võ công cá»§a má»—i ngưá»i thưá»ng chỉ Ä‘i theo má»™t đưá»ng hướng nhất định mà thôi, ấy thế mà thứ Ä‘ao khà cá»§a cái kẻ bịt mặt nà y lại đã…
Chẳng trách nụ cưá»i cá»§a Tiếu diêm vương lại có vẻ kém tươi đến như váºy!
<< Äao…Là cảnh giá»›i cá»§a Äao Ã! >> _ Mục cước thần lại lên tiếng, và căn cứ và o cái vẻ mặt như chẳng thể giấu nổi sá»± kinh ngạc kia thì có vẻ như anh chà ng ngà y cà ng bất ngá» vá» cái cô trợ lý giám đốc má»›i cá»§a Finder Company nà y. Cái quyết định sá»›m nháºn thua khi nãy lại như ngà y cà ng trở nên sáng suốt hÆ¡n _ << Lúc thì buốt giá thấu xương, lúc thì mạnh mẽ bá đạo, lúc thì cuồng nhiệt sôi trà o, lúc thì hừng há»±c bá»ng rát…Có thể theo tâm trạng, theo ý nghÄ© cá»§a bản thân mà biến đổi được như váºy, đó chỉ có thể cảnh giá»›i à trong võ thuáºt mà thôi! >>
Äao Ã!?! Cảnh giá»›i à trong võ thuáºt!?! Phải, võ thuáºt tuy được chia là m nhiá»u ban ngà nh, lắm đưá»ng lối, thế nhưng tất cả má»i võ thuáºt trên Ä‘á»i tá»±u chung lại thì Ä‘á»u có thể được chia thà nh các cảnh giá»›i gồm: Pháp, KhÃ, Thể, à và cuối cùng là Thiên. Lấy và dụ vá» kiếm thuáºt, ta cÅ©ng có thể chia kiếm thuáºt ra là m các cảnh giá»›i như: Kiếm Pháp: phương pháp sá» dụng kiếm; Kiếm KhÃ: cách đánh tuy không dùng đến kiếm nhưng vẫn có thể là m ra cái khà chất cá»§a kiếm; Kiếm Thể: má»i bá»™ pháºn trên cÆ¡ thể Ä‘á»u có thể phát ra kiếm khà và sá» dụng được giống như kiếm; Kiếm Ã: có thể biến ý nghÄ© thà nh kiếm khÃ, dùng ý nghÄ© để sá» dụng kiếm; và còn Thiên Kiếm-đó chÃnh là cảnh giá»›i tối cao cá»§a võ thuáºt và khi đạt đến cảnh giá»›i nà y, ngưá»i ta có thể biến cả thiên địa vạn váºt thà nh kiếm, dùng kiếm khà cá»§a đất trá»i để tấn công kẻ địch. Tương tá»± như váºy, vá»›i Ä‘ao thuáºt thì ta cÅ©ng sẽ có các cảnh giá»›i như Äao Pháp, Äao KhÃ, Äao Thể, Äao à và Thiên Äao. Và vá»›i má»i môn võ thuáºt khác cÅ©ng váºy, các cảnh giá»›i vẫn có thể được chia ra là m Pháp, KhÃ, Thể, à và Thiên…
Váºy thì cảnh giá»›i vá» Ã trong võ thuáºt, đó là cảnh giá»›i chỉ kém cảnh giá»›i tối cao là Thiên có má»™t tầng, và ở cảnh giá»›i nà y, con ngưá»i ta đã có thể được coi là cao thá»§ thuá»™c hà ng siêu tuyệt và …Những thứ hạng vá»›i má»™t chữ số trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng, chỉ có nó má»›i thÃch hợp vá»›i những cao thá»§ đã đạt tá»›i cảnh giá»›i à cá»§a võ thuáºt!
<< Không! Còn chưa tá»›i mức đó đâu, cô ta bây giá» chỉ ở mức đỉnh cao cá»§a cảnh giá»›i Khà và đã chá»›m sang cảnh giá»›i cá»§a Thể. Còn như thoắt nóng thoắt lạnh chỉ là vì cô ta tÃnh cách đơn thuần, vui buồn Ä‘á»u ra mặt, thế thôi. Còn như nếu tháºt đã đạt cảnh giá»›i Ã, nó sẽ không chỉ đơn giản chỉ là chiêu thức sẽ theo tùy ý niệm mà thay đổi tÃnh chất thôi đâu!…Có lẽ anh cÅ©ng đã biết cái giá mà tôi phải trả để đạt được tá»›i cảnh giá»›i cá»§a à là đắt đến nhưá»ng nà o rồi! >> _ Lâm Hoà ng nói, dù giá»ng Ä‘iệu như chẳng có gì nhưng qua ánh mắt thì có lẽ anh chà ng như vẫn còn Ä‘ang mải nhá»› lại cái mà mình đã phải bá» ra để đổi lại sá»± đột phá Kiếm à cảnh giá»›i-má»™t câu truyện hình như có vẻ…Tháºt buồn _ << Còn như cảnh giá»›i Thiên, không biết suốt ba mươi năm qua cái lão già Kiếm Thánh đó đã đạt tá»›i nổi hay chưa, nghe đâu trước khi mất tÃch lão đã đạt tá»›i cảnh giá»›i Kiếm à và .…Nhưng thôi, Phiêu Nhi, suất sắc lắm! >> _ Anh chà ng đột nhiên nói, sá»± dao động vá» sóng cá»§a âm thanh ở mấy câu cuối cùng lại được chân khà đẩy lan vá» phÃa cá»§a Phiêu Nhi.
Lá»i khen cá»§a cái ngưá»i mà thưá»ng ngà y vẫn chê bai võ công cá»§a mình, cái lá»i khen ấy tháºt còn có giá trị hÆ¡n chán vạn lần sá»± tán thưởng cá»§a hà ng vạn vạn những ngưá»i khác, ấy thế nên…Dù đáp lại bằng cái giá»ng như vẫn còn há»n dá»—i, thế nhưng cái nụ cưá»i tươi rói ấy, nó như vẫn chẳng thể không nở ra đằng sau lá»›p cái vải bịt mặt ấy _ << Sao không ngá»§ nữa Ä‘i, sao không chá» xem má»™t trăm ngà n đô có tá»± má»c chân chạy và o giấc mÆ¡ hay không!?! >>
<< Là m gì mà nóng thế, chẳng qua tôi chỉ không muốn cô biết sá»± có mặt cá»§a mình mà thôi, như váºy chẳng phải tinh thần cô sẽ được thoải mái hÆ¡n hay sao. Má»›i nữa, nếu có ai đó nháºn ra tôi, nháºn ra cô là nhân viên cá»§a Finder Company thì…E rằng tráºn hôm nay dù cô có muốn cÅ©ng chẳng ai dám đánh mà thôi, bởi lẽ Finder Company cá»§a chúng ta, đó là má»™t trong ba tổ chức mà ngưá»i võ lâm luôn bảo nhau rằng: Chá»› nên dây và o! >> _ Lâm Hoà ng đáp, và dù biết rằng cô trợ lý cá»§a mình chẳng cách nà o nhìn thấy thế nhưng anh chà ng, chẳng hiểu sao anh chà ng vẫn cứ cố nặn ra má»™t nụ cưá»i cầu hoà _ << Còn tôi, có lẽ cô không nháºn ra nhưng tôi có mặt ở chá»— nà y chỉ cháºm hÆ¡n cô chừng ba mươi giây mà thôi! >>
< Nói cÅ©ng phải, mấy cái ngưá»i nà y ở trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng nhiá»u lắm má»›i là hạng tám mấy, chÃn muÆ¡i, thế nên nếu bây giá» há» biết rằng ngay phÃa sau mình là má»™t cao thá»§ xếp thứ bảy thì…CÅ©ng dám há» sẽ chạy mất dép lắm! > _ Ngẫm nghÄ© má»™t hồi rồi như cảm thấy chà ng giám đốc đáng ghét cá»§a mình nói cÅ©ng không hẳn là không có lý, thế nên…Giá»ng nói như cÅ©ng đã phần ôn hòa hÆ¡n Ãt nhiá»u, Phiêu Nhi nói _ << Thôi, có truyện gì thể để vá» nhà từ từ nói, còn bây giỠđể đấy tôi xá» lý cái tên đánh lén đê tiện nà y cái đã! >>
<< Thế cÅ©ng được, nhưng mà …Chá»› có nặng tay quá đấy, đừng quên cao thá»§ áo Ä‘en giấu mặt là cô vẫn Ä‘ang bị sở Cảnh Sát Võ Lâm truy nã đấy. Sở Cảnh Sát Võ Lâm, đó cÅ©ng là má»™t trong những tổ chức mà ngưá»i trong võ lâm Ä‘á»u rỉ tai nhau rằng: Chá»› có mà dây và o đấy! >> _ Lâm Hoà ng dặn.
Nghe nhắc đến truyện truy nã, Phiêu Nhi dù lá»a giáºn Ä‘ang bốc cao là thế mà cÅ©ng như đà nh phải hạ nhiệt bất ngá», thế nhưng là ngưá»i vốn luôn căm ghét những kẻ mà luôn sá» dụng thá»§ Ä‘oạn khi so tà i mà là m xấu Ä‘i cái ý nghÄ©a chân chÃnh cá»§a võ thuáºt như thế nà y, cô nà ng như vẫn chẳng thể không gằn giá»ng khi nói truyện:
_ “ Sao hả? Còn trò gì nữa không!?! â€
Sợ hãi? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có, thế nhưng là má»™t kẻ đã nổi tiếng vá»›i cái danh hiệu Tiếu diêm vương, Thái Hoà ng SÆ¡n vẫn có thể mỉm cưá»i rất vui vẻ mà rằng:
_ “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là còn, chỉ sợ là các hạ không dám đón đỡ mà thôi! â€
Phải, chÃnh là như váºy, là má»™t kẻ đã lịch duyệt truyện võ lâm, Thái Hoà ng SÆ¡n đương nhiên biết rất rõ rằng chỉ cần cái gã bịt mặt kia đánh ra má»™t chiêu thôi thì vá»›i khả năng cá»§a mình hiện nay, hắn tháºt khó mà chống nổi, ấy thế nhưng…Chỉ bằng cái câu nói nà y thôi, là má»™t kẻ Ä‘ang gần như nắm chắc thắng lợi, Thái Hoà ng SÆ¡n tin rằng gã bịt mặt sẽ chẳng ngại gì mà không để hắn chá»§ động tấn công thêm má»™t chiêu nữa và …CÅ©ng chỉ cần như váºy là đủ rồi!
_ “ Có gì mà không dám chứ, các hạ cứ ra tay! †_ Phiêu Nhi nói, bằng cái vẻ mặt ngạc nhiên thấy rõ cá»§a mình, cô nà ng tá»±a như Ä‘ang tá»± nhá»§ rằng: ‘Hừ, chỉ cần ta cảnh giác đôi chút là được, để xem ngươi có bản lÄ©nh gì mà lá»›n lối như váºy!?!’ Cái phản ứng cá»§a cô nà ng tháºt hoà n toà n đúng vá»›i dá»± Ä‘oán cá»§a Tiếu diêm vương!
Nháºn thấy đối thá»§ đã dÃnh bẫy, Thái Hoà ng SÆ¡n đương nhiên mừng rỡ còn hÆ¡n bắt được và ng, thế nên…Như sợ nếu kéo dà i thêm chút nữa thì đối phương sẽ đổi ý váºy, hắn vá»™i và ng tung mình nhảy tá»›i…
_ “ Hãy xem Diêm Vương chưởng cá»§a ta đây! †_ Vừa nhanh chóng đẩy tá»›i đối thá»§ má»™t luồng chưởng phong âm hà n nhu dịu, Tiếu diêm vương hét lá»›n, trên môi dù vẫn nở má»™t nụ cưá»i thế nhưng trên cái gương mặt đó, nó như bá»—ng toát ra má»™t vẻ nanh ác tháºt đáng sợ.
Lại thêm má»™t luồng chưởng âm hà n nhu dịu nữa áºp tá»›i, nhưng lần nà y chẳng cần nhá» tá»›i cái cÆ¡ thể ướt nước để cảm nháºn hà n khà rồi mà phát hiện ra sá»± tồn tại cá»§a chưởng phong, lần nà y đây, má»™t khi đã ở trong tư thế hoà n toà n chá»§ động, Phiêu Nhi như vẫn có thể nhẹ nở má»™t nụ cưá»i _ < Vẫn chỉ là thứ chưởng phong âm nhu dịu dà ng đó, bá»™ hắn tưởng cái câu dÄ© nhu khắc cương là lúc nà o cÅ©ng đúng chắc. Äể lần nà y bản cô nương cho ngươi thấy thế nà o là dÄ© cương khắc nhu cho biết! > _ NghÄ© là váºy, cái dòng Ä‘ao khà lúc nà y lại đã như thác ghá»nh trút nước à o à o không ngá»›t lại đã lặng lẽ xô ra xâm chiếm không gian, để rồi…
Cảm thấy buồng phổi bá»—ng nhiên bá»ng rát tá»±a như vừa hÃt phải má»™t luồng lá»a nà o đó, dòng chân khà trong cÆ¡ thể như bất chợt tắc nghẽn lại, thứ Ä‘ao khà đang à o à o trà o ra không ngá»›t đột nhiên như tan mất trong không gian, Phiêu Nhi…Chẳng hiểu vì lẽ gì mà lại đã quỳ gục xuống mặt nước, hai tay giữ chặt lấy cổ há»ng, cô nà ng trông như Ä‘ang vô cùng Ä‘au đớn váºy!
_ “ Ha! Ha! Ha!…†_ Bất ngá» buông má»™t trà ng cưá»i tháºt dà i, Thái Hoà ng SÆ¡n tá»±a như Ä‘ang vô cùng đắc ý _ “ Cảm thấy thế nà o hả, có phải là rất khó chịu phải không!?! Diêm Vương Äá»™c Phong chưởng, đó chÃnh là kết quả suốt mấy tháng tu luyện cá»§a ta đó. Má»™t thứ chưởng kình âm độc đúng nghÄ©a Ä‘en! †_ Vừa nói, cái nụ cưá»i mà bình thưá»ng trông như rất thân thiện kia lại như bá»—ng ánh lên má»™t niá»m vui sướng tháºt độc ác. Luồng chưởng âm hà n Ä‘oạt mạng vẫn cứ thế nhắm thẳng xuống đầu cá»§a cái con ngưá»i trông như đã không còn sức chống cá»± bên dưới…
< Hèn hạ! Tháºt hết sức hèn hạ mà ! > _ Lâm Hoà ng nghÄ©. Phải! Dù chÃnh bản thân cÅ©ng đã từng dùng má»™t thá»§ Ä‘oạn tương tá»± để ép cô trợ lý cá»§a mình và o tình trạng vô phương chống đỡ, thế nhưng…Chỉ đơn giản là vì muốn ngăn không cho cô nà ng tiếp tục phá phách trong văn phòng cá»§a mình và hoà n toà n không há» có ý thừa cÆ¡ là m hại đối phương, anh chà ng như vẫn tháºt tá»± tin khi mắng nhiếc cái gã Tiếu Diêm Vương lần nà y.
Bất ngá», tháºt sá»± là cÅ©ng hoà n toà n bất ngá» bởi cái cách thả chất độc trong chưởng khà và o không gian để đối phương hÃt phải rất má»›i mẻ cá»§a Tiếu diêm vương lần nà y, thế nhưng do đã chú tâm phòng bị từ trước, Lâm Hoà ng lần nà y lại đã có thể chắc chắn rằng sẽ kịp can thiệp mà cứu lấy cái cô trợ lý ngà y cà ng trở nên ‘đáng tiá»n’ cá»§a mình, thế nhưng…Bất chợt lại phát hiện ra má»™t Ä‘iá»u như tháºt vô cùng tuyệt diệu, anh chà ng chẳng thể không chững lại má»™t chút để rồi…
Tà i sản của Nhất chi mai
Chữ ký của Nhất chi mai
22-12-2008, 06:22 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vn
Bà i gởi: 75
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 26 Times in 25 Posts
FINDER COMPANY
< Công ty Dịch vụ Võ Lâm >
Thể loại : Kiếm hiệp hiện đại
Tác giả: link_mym
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Chương2
Quyết chiến sông Hương (phần 4 )
_ “ Không! Không được là m hại cô ấy! †_ CÅ©ng giống như Lâm Hoà ng, Mục cước thần vì đã để tâm phòng bị cái gã Tiếu diêm vương nà y từ trước thế nên phản ứng cá»§a anh chà ng cÅ©ng nhanh hÆ¡n hẳn hai ngưá»i bạn bên cạnh.
Chỉ sá»›m hÆ¡n Việt nữ kiếm và Phá ma hoà thượng có má»™t và i bước thôi nhưng đó tháºt sá»± lại là những bước quyết định để Minh Hùng có thể kịp thá»i ngăn cản cái gã Diêm Vương mặt cưá»i ngu ngốc kia trước khi hắn kịp là m cái việc sẽ khiến hắn và có lẽ là cao thá»§ võ lâm khắp đất Huế nà y nữa phải hối háºn suốt Ä‘á»i, thế nhưng…
Cái cảm giác buốt lạnh đột nhiên chạy dá»c sống lưng, Minh Hùng bá»—ng nhiên lại như có cái cảm giác rằng nếu mình chỉ bước lên thêm má»™t bước nữa thôi thì cái thân thể vốn đã chẳng toà n vẹn nà y, nó nhất định sẽ bị ngà n vạn những thanh kiếm khà sắc lạnh Ä‘ang giăng đầy trong không khà kia băm nát, thế nên…Chẳng còn cách nà o hÆ¡n là kìm chân trước biển kiếm, cái ánh mắt mù loà như chẳng thể không ngó vá» phÃa cái tán cây cách đó không xa mà ánh lên má»™t sá»± nghi ngá» sâu sắc!
_ “ Nếu có là m ma thì cÅ©ng chá»› có trách Tiếu diêm vương ta độc ác, nếu muốn trách thì chỉ nên trách mình kinh nghiệm võ lâm còn non kém mà thôi. Äằng nà o cÅ©ng chết, thứ công lá»±c hoang tà n bá đạo cá»§a ngươi, chi bằng cứ nên cho ta mượn dùng thì hÆ¡n †_ Tiếu diêm vương cưá»i lá»›n, thứ chưởng kình âm hà n Ä‘oạt mạng bất chợt lại biến thà nh má»™t dòng xoáy chân khà à o à o chảy ngược.
Cái vẻ mặt vui mừng há»›n hở cá»§a Thái Hoà ng SÆ¡n, trông hắn tá»±a như đã chắc mẩm rằng phen nà y bằng và o Diêm Vương Hấp Khà Công má»›i luyện thà nh, hắn nhất định sẽ có thể nhất tiá»…n hạ song Ä‘iêu: vừa có thể chiếm lấy thứ công lá»±c mạnh mẽ vô lưá»ng cá»§a đối phương, vừa có thể giải quyết được má»™t chướng ngại không nhá» trên con đưá»ng chinh phục Thiên Hạ Anh Hùng bảng cá»§a mình sau nà y. Thế nhưng…
Tháºt đúng là ngưá»i tÃnh không bằng trá»i tÃnh, ngay khi cái dòng xoáy chân khà chảy ngược cá»§a Diêm Vương Hấp Khà Công má»›i vừa kịp kết nối vá»›i dòng chân khà như biển sâu vô đáy cá»§a cái kẻ bịt mặt đã không còn sức chống cá»± kia thì…Chẳng biết má»c ở đâu ra mà từ phÃa bá» sông cách đó không xa, má»™t gã trai chẳng biết đã núp ở đó từ lúc nà o lại bá»—ng nhiên nhảy xổ ra:
_ “ Dừng tay! †_ Gã trai đó hét lá»›n, và dưá»ng như ngay cùng vá»›i tiếng hét đó là má»™t thứ Ä‘iện kình chưởng pháp Ä‘iên cuồng mạnh mẽ cÅ©ng rầm rầm xô tá»›i…
Äiện kình chưởng pháp, thứ chưởng pháp vừa nhanh vừa mạnh như sấm như chá»›p ấy bất ngá» áºp tá»›i, và ngay khi Thái Hoà ng SÆ¡n còn chưa kịp thu lại tâm trà để nháºn ra cái con rồng Ä‘iện khà ấy là đang nhắm thẳng tá»›i mình thì…
Xoạt!…Xoạt!…Xoạt!…Tá»±a như má»›i vừa bị lá»t và o má»™t kiếm tráºn vô hình đã giăng sẵn nà o đó, cái con rồng Ä‘iện khà mạnh bạo phi thưá»ng ấy bá»—ng dưng như bị vạn kiếm phân thây, bị cắt ra thà nh hà ng trăm nghìn mảnh nhá».
_ “ Tất cả đứng im! †_ Từ má»™t tán cây cách nÆ¡i tráºn đấu xảy ra không xa, má»™t chà ng trai trong bá»™ đồ âu vá»›i cà vạt trắng Ä‘en cÅ©ng đột nhiên xông ra và …Lại dám lên tiếng Ä‘e doạ tất cả má»i ngưá»i _ “ Khắp má»i nÆ¡i Ä‘á»u đã có kiếm khà mai phục, chỉ cần má»™t cỠđộng nhá» thôi thì cứ nhìn con rồng Ä‘iện khà đó. Các ngưá»i sẽ bị cắt ra là m nghìn mảnh! â€
Giáºt mình, nhưng chỉ má»™t lát thôi, sá»± xuất hiện cá»§a cái con ngưá»i kì lạ vừa dám lá»›n tiếng Ä‘e doạ tất cả má»i ngưá»i đó như không chỉ Ä‘em theo sá»± giáºt mình mà còn là cả…Sá»± kinh hãi, cái cảm giác hoang đưá»ng như chợt trùm lên tất cả má»i ngưá»i!
_ “ Ão sÆ¡ mi trắng, quần âu Ä‘en và cà vạt thái cá»±c…Là đồng…Äồng phục cá»§a…cá»§a Finder Company! †_ Tiếu diêm vương nói, và căn cứ và o cái giá»ng nói lắp bắp mãi chẳng nên câu kia thì hình như hắn cÅ©ng Ä‘ang vô cùng kinh hãi. CÅ©ng đúng thôi, tuy không biết cặn kẽ nhưng Finder Company, cái công ty dù chỉ có và i ba ngưá»i nhưng lại vẫn có thể cùng sánh vai vá»›i hà ng ngà n hà ng vạn cảnh sát võ lâm và các cao thá»§ cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i để là m nên danh tiếng cá»§a ba tổ chức khiến cả võ lâm phải e ngại ấy, váºy thì…Nhân viên cá»§a Finder Company, khá»i nói cÅ©ng biết những kẻ đó phải đáng sợ đến cỡ nà o!
CÅ©ng dá»… dà ng nháºn thấy cái vẻ kinh hãi trong nụ cưá»i dưá»ng như chưa bao giá» chịu tắt cá»§a Tiếu diêm vương, cái anh chà ng mà có lẽ má»i ngưá»i Ä‘á»u đã có thể Ä‘oán được là Nguyá»…n Lâm Hoà ng ấy chỉ nhẹ nhà ng đáp xuống bên cạnh cái gã ‘cao thá»§ áo Ä‘en giấu mặt’ dưá»ng như Ä‘ang vô cùng nguy kịch kia:
_ “ Cáºu đây tháºt tinh mắt, không sai, tôi chÃnh là giám đốc cá»§a Finder Company và …Hy vá»ng cáºu có thể nể mặt ngưá»i giám đốc nà y mà nương tay tha cho cô trợ lý cá»§a tôi! †_ Anh chà ng nhá» nhẹ nói, vừa đặt nhẹ tay lên vai cá»§a cô trợ lý mà đẩy và o đó má»™t luồng kiếm khÃ…
Vá»™i và ng giằng cái khăn Ä‘en ra khá»i mặt mà nôn ra má»™t thứ chất lá»ng Ä‘en kịt nà o đó, Phiêu Nhi sau má»™t hồi thở dốc đã bắt đầu có thể đứng lên, và tuy vẫn phải bám và o vai cái anh chà ng giám đốc đáng ghét cá»§a mình để có thể đứng vững, thế nhưng…Cái con mắt mà cô nà ng Ä‘ang dà nh cho Tiếu diêm vương, nó vẫn như Ä‘ang mang hình cá»§a má»™t lưỡi Ä‘ao sắc nhá»n.
Vá»™i đưa tay ngăn lại mấy lá»i có lẽ là thanh minh hay bà o chữa gì đó cá»§a Thái Hoà ng SÆ¡n, Lâm Hoà ng dưá»ng như đã không thể chỠđợi được thêm nữa, anh chà ng quay sang cái gã trai má»›i vừa xuất hiện cùng con rồng Ä‘iện mà nói:
_ “ Cám Æ¡n anh vì đã ra tay giúp đỡ cô trợ lý cá»§a tôi nhưng…Thứ chưởng pháp mà anh vừa sá» dụng, đó phải chăng chÃnh là An Nam Thiên Long chưởng!?! â€
An Nam Thiên Long chưởng, năm cái chữ đó vang lên như khiến tất cả má»i ngưá»i có mặt Ä‘á»u phải giáºt mình. Mục cước thần, Việt nữ kiếm, Phá ma hoà thượng và Tiếu diêm vương, nếu như cái giáºt mình cá»§a há» là vì má»™t môn võ công nổi tiếng cá»§a đất Huế đã bị thất truyá»n từ lâu hay cái giáºt mình cá»§a gã trai lạ mặt má»›i vừa xuất hiện kia là vì võ công cá»§a mình đã bị Ä‘á»c tên thì Phiêu Nhi, cái giáºt mình cá»§a cô nà ng hóa ra lại là vì…
< Chết tiệt, thì ra là vì truyện nà y, thảo nà o mà kiếm khà cá»§a anh ta, mình cảm thấy nó đã giăng đầy ở đó và có thể băm nát cái gã tiếu cái gì đó ra là m trăm mảnh bất cứ lúc nà o, ấy thế mà …Mạo hiểm tÃnh mạng cá»§a mình, anh ta cứ cố chá» cho cái gã An Nam Thiên Long chưởng nà y phải xuất hiện thì má»›i chịu ra tay. Tháºt là hết nói nổi rồi mà : gã giám đốc tệ hại! > _ Phiêu Nhi tá»± nghÄ©, cái ánh mắt sắc như Ä‘ao nhanh chóng từ Tiếu diêm vương chuyển vá» vá»›i con quá»· hám tiá»n.
_ “ Có truyện gì không!?! †_ Dù không thừa nháºn nhưng cÅ©ng lại chẳng há» phá»§ nháºn và …Dá»±a và o sá»± cảnh giác nà y, anh chà ng tháºt như cÅ©ng đã khẳng định cái suy Ä‘oán cá»§a Lâm Hoà ng và …
Vốn mang danh là con quá»· hám tiá»n, Nguyá»…n Lâm Hoà ng Ä‘á»i nà o chịu bá» qua cái manh mối có thể dẫn ánh chà ng đến vá»›i má»™t trăm ngà n đô la nà y:
_ “ À…CÅ©ng không có truyện gì đặc biệt! †_ Lâm Hoà ng nhẹ nhà ng nói, vừa không quên nở má»™t nụ cưá»i như vô cùng thân thiện _ “ Tôi chỉ muốn xin lại cá»§a anh thanh cổ kiếm có tên Äông A mà thôi! â€
_ “ Äông…Äông A cổ kiếm!?! Ngươi…ngươi là …†_ Cái gã trai ná» lắp bắp mãi mà chẳng nên câu, anh chà ng vừa nhìn và o Lâm Hoà ng bằng cái ánh mắt trân trối tháºt khó để gá»i tên và …Bất giác lùi lại mấy bước!
Hoà n toà n vui vẻ trước thái độ hoang mang cảnh giác cá»§a đối phương, bởi lẽ cái thái độ đó tháºt chẳng khác chi má»™t lá»i khẳng định cho suy Ä‘oán cá»§a Uyển Vân vá» tung tÃch cá»§a Äông A cổ kiếm, thế nhưng…Vẫn không để má»™t cỠđộng nà o cá»§a ‘má»™t trăm ngà n đô’ có thể lá»t khá»i tầm mắt, Lâm Hoà ng chẳng biết bằng cách nà o mà chỉ trong chá»›p mắt đã có thể nhảy tá»›i mà nắm lấy tay gã trai ná», anh chà ng nói:
_ “ Anh bạn, đừng như váºy chứ, chẳng phải tôi đã nói rồi sao, nếu tuỳ tiện cỠđộng thì rất có thể anh bạn cÅ©ng sẽ giống như con rồng Ä‘iện vừa rồi. Bị cắt ra thà nh trăm nghìn mảnh! â€
Bùng!…Như chẳng hỠđể ý đến những lá»i Ä‘e doạ cá»§a Lâm Hoà ng, gã trai ná» vẫn cứ giằng mạnh tay ra, má»™t luồng Ä‘iện khà điên cuồng mạnh bạo, như sấm, như chá»›p cÅ©ng bùng lên. Cảm thấy tay cá»§a mình đột nhiên như bị Ä‘iện giáºt váºy, và theo phản xạ, Lâm Hoà ng chẳng thể không vá»™i và ng buông tay…
_ “ An Nam Thiên Long chưởng Lôi Long Xuất Thế! †_ Gã trai ná» hét lá»›n, thứ Ä‘iện kình chân khà lại hung bạo bùng lên, bùng lên mà kết thà nh má»™t con rồng Ä‘iện khÃ. Äiên cuồng hung dữ!
Äánh mạnh tay chưởng vá» phÃa trước, gã trai ná» như đẩy cái con rồng Ä‘iện khà ấy vá» phÃa Nguyá»…n Lâm Hoà ng, nhưng chưa dừng ở đó, lại đánh mạnh má»™t chưởng xuống mặt sông bên dưới, gã hét lá»›n:
_ “ An Nam Thiên Long chưởng, Thuá»· Long Xuất Hải! †_ Cùng vá»›i tiếng hét là má»™t cá»™t nước hình rồng trà o lên, hợp vá»›i con rồng Ä‘iện khà cùng xông tá»›i Lâm Hoà ng và …Nước vốn dẫn Ä‘iện, cái con rồng Ä‘iện khà ấy như chợt tan ra bên trong con rồng nước, tan ra mà tạo thà nh má»™t con thuá»· lôi long trông tháºt vô cùng khá»§ng khiếp. Những tia Ä‘iện như lan khắp mặt sông!
Tung ra hai chưởng tháºt mạnh vá» phÃa kẻ thù nhưng lại như chẳng há» có ý thừa thắng xông lên, gã trai nỠđột nhiên lại quay đầu như muốn tháo chạy. Chạy, nhưng có vẻ như vẫn nhá»› đến cái kiếm tráºn vô hình đã từng cắt nát con rồng Ä‘iện khà cá»§a mình khi nãy, gã lại tung ra má»™t chưởng tháºt mạnh như để mở đưá»ng:
_ “ An Nam Thiên Long chưởng Thiên Long Phong KÃch! †_ Gã hét lá»›n, má»™t cá»™t gió xoáy hình rồng mạnh mẽ xông ra. Xông thẳng và o mà n kiếm khà vô hình!
Con rồng gió xoáy lao đi, mà n kiếm khà vô hình như cũng bị cuốn theo cái vòng gió xoáy mạnh mẽ đến như không cách nà o cưỡng lại ấy, gã trai nỠcũng vội vã tranh thủ cái khoảng trống ấy mà đang định thoát đi thì…
Chẳng khó gì để có thể nháºn ra ý đồ cá»§a đối phương, và đương nhiên cái ‘má»™t trăm ngà n đô’ ấy, Lâm Hoà ng có khi nà o lại chịu để nó thoát Ä‘i dá»… dà ng như váºy!
_ “ Chạy đâu cho thoát! †_ Lâm Hoà ng hét lá»›n, vừa xông thẳng và o cái con thá»§y lôi long Ä‘ang cản đưá»ng phÃa trước và …Cảnh giá»›i chữ Thể cá»§a võ thuáºt, thân hình cá»§a Lâm Hoà ng lúc nà y tá»±a như má»™t thanh kiếm váºy. Cái thanh kiếm đã xuyên thá»§ng con rồng hung dữ chỉ bằng má»™t chiêu duy nhất!
Bằng thứ khinh công như hoà n toà n vượt trá»™i, Lâm Hoà ng chỉ trong tÃch tắc đã Ä‘uổi tá»›i sau lưng gã trai ná». Nhắm thẳng vai đối phương, năm ngón tay tá»±a như năm thanh kiếm móc câu vá»™i và ng bổ xuống…
Véo!…Keng!…Má»™t luồng khà dù không phải quá mạnh nhưng bằng cái tốc độ nhanh đến khó tin cá»§a mình, nó vẫn như khiến bà n tay cá»§a Lâm Hoà ng văng mạnh ra sau. Cái gã trai nỠđã kịp thoát Ä‘i chỉ trong tÃch tắc!
_ “ Nháºt Long, tôi sẽ cản đưá»ng hắn, anh hãy mau chạy Ä‘i! †_ Má»™t cô gái cÅ©ng chẳng biết từ đâu xuất hiện mà đột nhiên hét lên, cái bà n tay cá»§a cô nà ng, vá»›i hai ngón co lại, ngón cái và ngón út choãi ra tá»±a như má»™t cánh cung và …Từ ngón dà i nhất ở giữa bà n tay, những luồng chỉ khà tá»±a như những mÅ©i tên liên tục được bắn Ä‘i. Bắn thẳng vá» phÃa Lâm Hoà ng!
_ “ Hay lắm! Phụng Tiá»…n chỉ! Hay lắm! †_ Lâm Hoà ng cưá»i lá»›n. Phải! Háºu nhân cá»§a tứ đại cao thá»§ bảo vệ cung đình Huế năm xưa đã có thêm má»™t ngưá»i nữa xuất hiện, sá»± suy Ä‘oán cá»§a Uyển Vân xem ra là đã hoà n toà n chÃnh xác và …Má»™t trăm ngà n đô, nó như cà ng lúc cà ng gần hÆ¡n vá»›i cái túi cá»§a anh chà ng!
Vừa cưá»i, vừa nhẹ nhà ng phẩy tay má»™t cái mà là m ra má»™t là n kiếm phong cuồn cuá»™n như thổi bạt Ä‘i những ngá»n chỉ kình cá»§a Phụng Tiá»…n chỉ, Lâm Hoà ng lại tiếp tục lao tá»›i cái anh chà ng sá» dụng Thiên Long chưởng được gá»i vá»›i cái tên Nháºt Long kia. CÅ©ng phải thôi, kẻ sá» dụng An Nam Thiên Long chưởng, đó chÃnh là kẻ đứng đầu trong tứ đại cao thá»§.
_ “ Thiên La kiếm tráºn! †_ Lâm Hoà ng quát lên, từ má»i ngóc ngách trên cÆ¡ thể cá»§a anh chà ng, muôn và n những thanh kiếm khà cuồn cuồn xông ra, xông ra để rồi như Ä‘an và o nhau mà tạo thà nh má»™t tấm lưới khổng lồ. Lưới trá»i lồng lá»™ng tuy thưa mà khó lá»t, nó như Ä‘ang từ từ chụp xuống cái tấm thân nhá» bé bên dưới kia…
Keng!…Keng!…Keng!…Ngay khi cái tấm lưới kiếm khổng lồ như đã sẵn sà ng chụp gá»n lấy cái thân hình nhá» bé cá»§a anh chà ng tên Nháºt Long kia thì…Những là n chân khà sắc bén phi thưá»ng, chúng chẳng biết từ nÆ¡i đâu bên dưới kia đột nhiên xông tá»›i, xông tá»›i mà chém rách cả Thiên La kiếm tráºn.
Bên trái là Phụng Tiá»…n chỉ thần tốc phi thưá»ng, bên phải là Cuồng Lân trảo Ä‘iên cuồng sắc bén, Lâm Hoà ng dù mạnh đến đâu thì trong chốc lát cÅ©ng đà nh phải ngừng truy bức Nháºt Long mà táºp trung và o bảo vệ bản thân, thế nhưng…Vẫn chẳng cam tâm để ‘má»™t ngà n đô la’ chạy thoát, anh chà ng vá»™i vã hét lên:
_ “ Phiêu Nhi, bằng má»i giá phải ngăn hắn ta lại! â€
Sau khi trúng Diêm Vương Äá»™c Phong chưởng khiến cÆ¡ thể như vô cùng mệt má»i lại thêm tuy không nhiá»u nhưng chân khà đÃch thức cÅ©ng đã bị Diêm Vương Hấp Khà công hút Ä‘i đôi chút, Phiêu Nhi vốn Ä‘ang tranh thá»§ táºp trung Ä‘iá»u khà để hồi sức, và thêm nữa, cái ngưá»i đã có ý tốt ra tay tương cứu khi mình bị lâm nguy bởi Tiếu diêm vương, Phiêu Nhi tháºt sá»± cÅ©ng chẳng muốn ra tay là m khó anh chà ng, thế nhưng…CÅ©ng chẳng còn cách nà o khác, công việc dù sao cÅ©ng vẫn là công việc, và dù vá»›i muôn ngà n lý do để không muốn ra tay thế nhưng…Chỉ bằng má»™t câu nói cá»§a cái ngưá»i vốn Ä‘ang là giám đốc kia, cái cô trợ lý nà y như vẫn chẳng cách nà o cãi lại.
Bất đắc dÄ© phải ôm theo vết thương mà xông đến ngăn cản cái ngưá»i mà ở má»™t mức độ nà o đó cÅ©ng có thể coi là ân nhân cá»§a mình, Phiêu Nhi tháºt cÅ©ng chẳng biết là mình vốn không còn đủ sức hay tháºt sá»± là đang muốn nương tay nhưng…Thứ Ä‘ao khà cá»§a cô nà ng, nó như chẳng còn đủ sắc bén nữa _ “ Khà Äao Vạn Dặm! †_ Cô nà ng hét lá»›n, dòng Ä‘ao khà dù không còn đủ mưá»i phần uy lá»±c nhưng cÅ©ng chẳng thể coi thưá»ng cháºm rãi phóng tá»›i…
_ “ Huyá»n VÅ© Chân Giáp, Vạn Thần Há»™ Núi Sông! †_ Chẳng biết từ cái xó xỉnh nà o, má»™t anh chà ng béo máºp đột nhiên nhảy tá»›i chắn trước mặt Phiêu Nhi mà hét lá»›n. Má»™t bức tưá»ng khà công Ä‘áºm đặc mà cứng rắn mạnh mẽ bùng ra như để chặn đứng lại dòng Khà Äao Vạn Dặm.
< Huyá»n VÅ© Chân Giáp!?! Ha…CÅ©ng là há»™ thể giáp công, để xem nhà ngươi có cứng bằng Bất Bại Kim Quy Giáp hay không!?! > _ Là ngưá»i mà cả võ công lẫn tÃnh cách Ä‘á»u vốn thiên vá» sá»± tấn công mạnh mẽ, Phiêu Nhi quả thá»±c vẫn luôn rất hứng thú má»—i khi có dịp tá»· thà vá»›i những môn thần công há»™ thể kiểu nà y, thêm nữa, cái anh chà ng béo máºp nà y, anh ta dù sao cÅ©ng chẳng phải là ân nhân cứu mạng cá»§a cô nà ng, thế nên…Phiêu Nhi, cái thứ chiến khà đang ngùn ngụt bốc lên từ trong ánh mắt cá»§a cô nà ng như cÅ©ng đã có thể chữa là nh đến già ná»a vết thương _ “ Thiên Äao Vạn Trảm! †_ Phiêu Nhi hét lá»›n, dòng Ä‘ao khà vốn dáºt dá» vô lá»±c khi nãy bá»—ng chốc lại đã trở nên…Dà o dạt Ä‘iên cuồng!
Phải! ChÃnh là dà o dạt Ä‘iên cuồng, hà ng ngà n hà ng vạn những lưỡi Ä‘ao khà tá»±a như đại dương trong bão cứ à o à o thúc tá»›i, liên tu bất táºn, dồn dáºp không ngừng!
Anh chà ng béo máºp, dù trong tay Ä‘Ãch thá»±c Ä‘ang nắm giữ má»™t môn há»™ thể giáp công hoà n toà n có thể sánh ngang vá»›i Bất Bại Kim Quy Giáp lại thêm sá»± ná»— lá»±c không ngừng nghỉ, không mệt má»i cá»§a bản thân, Huyá»n VÅ© Chân Giáp cá»§a anh chà ng tuy vẫn chưa thể luyện tá»›i mức đỉnh cao, vẫn chưa thể coi là hoà n hảo vô khuyết, thế nhưng…Kim quy hoà thượng ư? Vị võ tăng cá»§a Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n quả thá»±c đã bị anh chà ng bá» xa. Thế nhưng đối thá»§ lần nà y, ngoà i cái kinh nghiệm đã từng đánh bại bất bại thần công Kim Quy Giáp thì tà i nghệ cá»§a cô ta hiện nay, nó thá»±c sá»± cÅ©ng đã vượt hÆ¡n má»™t tháng trước đây đến má»™t vạn tám ngà n dặm, thế nên…
Thân thể Ä‘au nhức, bức tưá»ng chân khà tưởng như không gì phá nổi lại đã bắt đầu sụp đổ, anh chà ng béo máºp gần như đã chuẩn bị buông xuôi thì…
_ “ Lôi Long Xuất Thế! †_ Một tiếng thét lớn, một con rồng điện khà hung hãn bạo ngược đột nhiên xông đến mà vươn mình chặn lại lớp lớp những cơn sóng đao khà đang đao à o à o xô tới.
_ “ Nháºt Long, anh Ä‘ang là m cái gì ở đây váºy, sao không chạy mau Ä‘i!?! †_ Cả anh chà ng béo dùng Huyá»n VÅ© giáp, anh chà ng dữ tợn vá»›i má»™t vết sẹo vắt chéo trên mặt sá» dụng Cuồng Lân trảo và cô gái xinh đẹp vá»›i mái tóc thỠóng mượt dùng Phụng Tiá»…n chỉ cùng kêu lên. Mặc cho cả ba ngưá»i ai nấy Ä‘á»u như thở chẳng ra hÆ¡i!
_ “ Không, tôi sẽ không chạy đâu, hai kẻ nà y tháºt sá»± là rất mạnh, ba ngưá»i sẽ không thể đánh nổi hỠđâu, và vì thế, tôi nhất định sẽ không bá» mặc mấy ngưá»i ở đây chịu tráºn mà bá» chạy má»™t mình như váºy đâu. Là nhóm bốn ngưá»i, sống cÅ©ng váºy mà chết cÅ©ng váºy, chúng ta vẫn luôn phải là má»™t nhóm bốn ngưá»i! †_ Nháºt Long hùng dÅ©ng nói, những lá»i tháºt như có thể khiến cả ba ngưá»i bạn và tháºm chà là cả Phiêu Nhi nữa cÅ©ng phải xúc động cõi lòng, ấy thế nhưng…
Hình như đã trÆ¡ lỳ vá»›i những cảm xúc Ä‘á»i thưá»ng như váºy, Lâm Hoà ng lại vẫn có thể thản nhiên lên tiếng. Trông anh chà ng lúc nà y tháºt chẳng khác chi má»™t nhân váºt phản diện váºy:
_ “ Không sai, nếu chỉ có ba ngưá»i thì các ngươi tháºt sá»± là không há» có cÆ¡ há»™i chiến thắng, thế nhưng…Bốn ngưá»i thì cÅ©ng váºy mà thôi, hôm nay cả bốn ngưá»i các ngươi đừng có ai hòng thoát khá»i đây. Chi bằng hãy ngoan ngoãn ná»™p ra Äông A cổ kiếm thì hÆ¡n! â€
Kể từ lúc xuất hiện tá»›i giỠđã hoà n toà n dồn ép toà n trưá»ng, tứ đại cao thá»§ đất Huế tháºt cÅ©ng có chút e ngại cái chà ng trai trong bá»™ đồng phục cá»§a Finder Company nà y, thế nhưng lại chẳng vì thế mà tá» ra yếu Ä‘uối, tám cái ánh mắt vẫn như rá»±c lên sá»± quyết tâm sâu sắc:
_ “ Äừng hòng! Khoan nói đến món nợ cá»§a gia tá»™c thì Äông A cổ kiếm, thanh ma váºt thá»i bình ấy, bá»n ta quyết sẽ không giao nó cho thứ ngưá»i như ngươi đâu! â€
_ “ Hây, đừng có nghiêm trá»ng hoá vấn đỠnhư váºy chứ, câu truyện vá» thanh kiếm nà y ta cÅ©ng có biết, thế nhưng…Nói gì thì đó vẫn chỉ là má»™t thanh kiếm, và vá»›i tư cách là má»™t kiếm thá»§, ta thá»±c sá»± không tin rằng chỉ vá»›i má»™t thanh kiếm lại có thể huá»· diệt được thá»i bình. Rốt cuá»™c thì bảo kiếm cÅ©ng chỉ là má»™t thứ phương tiện, là má»™t thứ vÅ© khÃ, chÃnh ngưá»i dùng kiếm má»›i thá»±c sá»± là kẻ quyết định dùng cái vÅ© khà cá»§a mình ra sao! †_ Lâm Hoà ng nói, những lá»i như cÅ©ng rất thuyết phục trong triết lý vá» kiếm. Phải, bởi nói cho cùng thì thanh kiếm dù có quý đến đâu, có ẩn chứa thứ sức mạnh như thế nà o thì nó cuối cùng cÅ©ng chỉ là má»™t váºt vô tri, là thứ để con ngưá»i sá» dụng, và vì váºy…
Không há» phản đối những lá»i cá»§a Lâm Hoà ng, nhưng hình như cÅ©ng đã nghiên cứu rất nhiá»u vá» cái vấn đỠtriết lý nà y, cô gái sá» dụng Phụng Tiá»…n chỉ vừa hất nhẹ mái tóc thá» Ä‘en óng ra sau lưng vừa lên tiếng:
_ “ Ngươi nói không sai, Äông A cổ kiếm dù có ẩn giấu Ä‘iá»u gì thì nó rốt cuá»™c cÅ©ng vẫn chỉ là má»™t thanh kiếm, thế nhưng có câu bảo kiếm sánh vá»›i anh hùng, cái sức mạnh ma quá»· được ẩn giấu bên trong nó nếu gặp phải má»™t kẻ có dã tâm thì dáºp tắt chiến tranh hay tiêu diệt hoà bình, đó là điá»u hết sức có thể. Thế nên ngoà i việc lấy lại danh dá»± cá»§a gia tá»™c, trả dứt món nợ cá»§a tổ tiên thì cÅ©ng chÃnh là bảo vệ ná»n hoà bình cá»§a dân tá»™c nữa, bá»n ta nhất định sẽ không để Äông A cổ kiếm có cÆ¡ há»™i tái xuất giang hồ lần nữa đâu! â€
Tuy động và o những truyện có dÃnh tá»›i tiá»n nong thì trở nên vô cùng tÃch cá»±c nhưng nói cho cùng thì Nguyá»…n Lâm Hoà ng, anh chà ng vốn là kẻ kẻ lưá»i nhác đã quen, thế nên…Vá»›i hy vá»ng có thể chẳng cần đánh đấm mà vẫn có thể lấy được má»™t trăm ngà n đô la, anh chà ng như chẳng thể không tranh thá»§ cái lúc đối thoại nà y mà hòng thuyết phục đối phương:
_ “ Äâu đến ná»—i như váºy chứ, đúng là tôi cÅ©ng có nghe kể thì Äông A cổ kiếm là rất ghê gá»›m nhưng đó cÅ©ng chỉ là truyá»n thuyết, mà truyá»n thuyết thì liệu có mấy cái đáng tin đây? Theo tôi thấy thì Äông A cổ kiếm, nó cÅ©ng chỉ là má»™t thanh sắt gỉ mà thôi! â€
Có vẻ như con gái vẫn là kẻ dá»… nói truyện hÆ¡n, chẳng thế mà cái cô nà ng dùng Phụng Tiá»…n chỉ ấy, cô nà ng vẫn là ngưá»i duy nhất chịu đáp lại câu truyện cá»§a Lâm Hoà ng. Mặc cho đôi bên Ä‘ang ở thế đối đầu!
_ “ Äúng váºy, Äông A cổ kiếm hiện nay đúng tháºt không khác gì má»™t thanh sắt gỉ, thế nhưng đó chỉ là vì bảo kiếm chưa gặp được anh hùng mà thôi. Suốt má»™t thá»i gian dà i bị giam hãm trong kho tà ng cá»§a hoà ng thất và má»™t thá»i gian cÅ©ng không ngắn bị đối xá» như má»™t thanh cổ kiếm tầm thưá»ng bởi những kẻ vô tri, Äông A cổ kiếm Ä‘Ãch thá»±c đã mất dần sức mạnh, đã trở thà nh má»™t thanh kiếm tháºt rất tầm thưá»ng, ấy thế nhưng…Cái sức mạnh ma quá»· cá»§a nó chỉ đơn giản là được thu và o bên trong, là không lá»™ ra ngoà i chứ không há» mất Ä‘i, nó Ä‘ang chỠđợi má»™t chá»§ nhân xứng đáng. Nếu bảo kiếm cần phải sánh vá»›i anh hùng thì ma kiếm cÅ©ng cần phải sánh gặp ma nhân! â€
_ “ Váºy thì yên tâm rồi! Dù sao kiếm cÅ©ng đã tìm vá», nợ cÅ©ng đã xoá, chi bằng các vị cứ Ä‘em Äông A cổ kiếm giao lại cho tôi là xong, tôi cÅ©ng chỉ đơn giản là đem nó trả vá» vá»›i cái kẻ đã coi nó là má»™t thanh cổ kiếm tầm thưá»ng suốt bấy lâu nay mà thôi, má»i ngưá»i khá»i lo ma kiếm gặp được ma nhân! â€
Vốn cÅ©ng Ä‘ang định nói gì đó để đáp lại Lâm Hoà ng nhưng bá»—ng nhiên lại bị cái anh chà ng Nháºt Long gì đó đưa tay cản lại, cô nà ng dùng Phụng Tiá»…n chỉ cÅ©ng chỉ đà nh nuốt lại những lá»i vốn đã lên đến cổ há»ng…
_ “ Mỹ Phụng, cô không cần phải nhiá»u lá»i vá»›i hắn là m gì! †_ Ngăn lại cô bạn gái, Nháºt Long quay sang Lâm Hoà ng mà gằn giá»ng _ “ Nói tóm lại thì nếu muốn lấy được Äông A cổ kiếm, hôm nay ngươi nhất định phải bước qua xác cá»§a bốn ngưá»i bá»n ta! â€
Truyện thương thuyết có vẻ như không được thuáºn lợi lắm, Lâm Hoà ng cÅ©ng chỉ đà nh thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dà i, anh chà ng quay sang phÃa Phiêu Nhi mà phẩy nhẹ tay má»™t cái:
_ “ Lên Ä‘i, cô hai ngưá»i, tôi hai ngưá»i! â€
Tháºt đúng là truyện lạ, lần nà y khi nghe đến truyện đánh đấm Phiêu Nhi lại đột nhiên tá» ra như vô cùng bẽn lẽn, vừa gãi gãi cái má»› tóc dà i thượt cá»§a mình, cô nà ng á»n ẻn lên tiếng:
_ “ Anh ba ngưá»i, tôi má»™t ngưá»i có được không? †_ Nói, rồi như sợ rằng cái anh chà ng giám đốc kia nghÄ© nà y nghÄ© ná», cô nà ng vá»™i giải thÃch _ “ Không phải vì tôi muốn né việc đâu nhưng má»›i vừa đấu xong mấy tráºn lại, lại còn bị trúng độc và bị hút mất má»™t Ãt chân khà nữa chứ, tôi sợ mình không chÆ¡i nổi hai ngưá»i đâu! â€
Ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi cÅ©ng cảm thấy có lý _ < Cái cô trợ lý bảo bối nà y vá» sau ắt vẫn còn có nhiá»u chá»— phải dùng tá»›i, thế nên cÅ©ng chẳng gấp gì trong má»™t chốc má»™t lát, nếu ép quá không khéo sẽ gây tổn hại tá»›i tiến trình võ công cá»§a cô ta sau nà y thì chết. Chi bằng lần nà y cứ cho cô ta nghỉ ngÆ¡i thì hÆ¡n! > _ NghÄ© là thế, Lâm Hoà ng lại phẩy nhẹ tay như muốn bảo cô trợ lý cá»§a mình ngồi xuống nghỉ ngÆ¡i, anh chà ng nói _ “ Thôi váºy, cô có lẽ cÅ©ng mệt rồi, cứ tranh thá»§ váºn công hồi phục Ä‘i, cứ để đó tôi lo cả bốn ngưá»i cÅ©ng được! â€
Má»™t chá»i bốn!?! Mấy lá»i nà y được Lâm Hoà ng nói ra không những khiến cho bốn ngưá»i bá»n Nháºt Long phải nóng mặt, khiến cho bốn ngưá»i bá»n Mục cước thần phải kinh hãi mà ngay cả Phiêu Nhi như cÅ©ng chẳng thể không giáºt mình. Phải! Bốn tay cao thá»§ đất Huế nà y, Phiêu Nhi tá»± nhắm mấy ngưá»i nà y nếu trong lúc bình thưá»ng cô nà ng có lẽ cÅ©ng chỉ có thể miá»…n cưỡng chá»i được hai, còn chà ng giám đốc nhà mình, đã từng giao đấu vá»›i anh chà ng, Phiêu Nhi tá»± thấy nếu anh chà ng có má»™t chá»i ba thì có lẽ cÅ©ng chỉ là cầm cá»±, khó mà thắng cho nổi. Còn như muốn má»™t chá»i bốn ư? _ < Như váºy liệu có phải là hÆ¡i bị cố quá hay không!?! > _ Phiêu Nhi tá»± nghÄ©, thế nhưng…Nháºn lệnh nghỉ ngÆ¡i chẳng lẽ lại từ chối, cô nà ng đương nhiên là chẳng hÆ¡i đâu mà nói ra miệng cái lo ngại cá»§a mình là m gì!
Con quá»· hám tiá»n! Ngưá»i ta gá»i Lâm Hoà ng như váºy có lẽ cÅ©ng chẳng sai, bởi lẽ chỉ khi liên quan đến vấn đỠtiá»n bạc thì anh chà ng má»›i không lưá»i nhác, má»›i chịu là m hết sức mình, và …Lần nà y, cÅ©ng bởi sá»± việc lần nà y là có liên quan đến má»™t trăm ngà n đô la, thế nên…CÅ©ng chỉ trách tứ đại cao thá»§ đất Huế Ä‘en đủi mà thôi!
Má»™t thân má»™t mình xông thẳng và o giữa vòng vây cá»§a kẻ địch mà không há» tá» ra lép vế và tháºm chà còn có vẻ chiếm thế thượng phong, Lâm Hoà ng tay trái vừa tung ra má»™t tấm khiên kiếm khà vá»›i tên Thiên Thuẫn Kiếm-biến chiêu cá»§a thá»§ thức trong Tam Thiên Kiếm khà để đỡ lấy những ngá»n chỉ phong Phụng Tiá»…n nhanh như ánh chá»›p cá»§a cô nà ng Mỹ Phụng, tay phải vừa tung ra má»™t đòn Kiếm Khà Loạn Hồng Trần-cÅ©ng trong Tam Thiên Kiếm khà mà đẩy dạt Ä‘i những đưá»ng trảo Cuồng Lân vá»›i kình phong hung mãnh cá»§a anh chà ng mặt sẹo Hoà ng Lân, ấy thế mà …Äôi chân cá»§a Lâm Hoà ng, nó vẫn có thể đánh ra những chiêu kiếm cá»±c mạnh để mà có thể đánh tan cái bức tưá»ng chân khà rắn chắc Ä‘ang từ từ áºp tá»›i cá»§a Huyá»n VÅ© Chân Giáp, chưa hết, chỉ bằng má»™t ánh nhìn thôi, cái luồng nhãn tuyến cá»§a anh chà ng như cÅ©ng chứa đầy kiếm khÃ-thứ kiếm khà có thể đâm thá»§ng cái con rồng gió xoáy Ä‘ang trá»±c diện công tá»›i…
< Lợi…lợi hại quá! > _ Phiêu Nhi nghÄ© thầm, lần trước khi Ä‘áºp phá má»™t tráºn trong văn phòng cá»§a Finder Company, Phiêu Nhi những tưởng mình đã có thể ép được Lâm Hoà ng phải tung ra hết sức, và vì thế, sau khi đánh má»™t tráºn gần như cân tà i cân sức vá»›i anh chà ng, Phiêu Nhi những tưởng khả năng cá»§a mình có lẽ cÅ©ng chẳng kém cái hạng bảy cá»§a Thiên Hạ Anh Hùng bảng là bao, ấy váºy mà …Dù có không ưa cái tÃnh tình lưá»i nhác, Ãch ká»·, tham lam, hống hách cá»§a anh chà ng bao nhiêu Ä‘i chăng nữa thì lúc nà y đây, cô nà ng như vẫn chẳng thể không buông lá»i thán phục _ “ Quá…quá sức lợi lại! †_ Phiêu Nhi kêu lên, cô nà ng như đã tìm ra được cái đối thá»§ lá»›n nhất cá»§a Ä‘á»i mình. Má»™t đối thá»§ không phải để đối đầu!
Nhưng không phải chỉ có mình Phiêu Nhi là kẻ duy nhất cảm thấy bất ngá», cảm thấy khâm phục cái anh chà ng mà bình thưá»ng vốn dở dở ương ương mang tên Lâm Hoà ng nà y, đến Mục cước thần là ngưá»i đã từng thảm bại dưới tay anh chà ng cÅ©ng còn Ä‘ang phải bất ngá» nữa là _ < Cả ánh mắt cÅ©ng có thể biến thà nh kiếm khÃ, đó chẳng phải chÃnh là cảnh giá»›i chữ Thể trong võ thuáºt hay sao? Äáng sợ tháºt! Tuy nói hắn đã từng đạt tá»›i cảnh giá»›i à nhưng mình nghÄ© đó cÅ©ng chỉ là cảm xúc nhất thá»i sau khi ngưá»i con gái mà hắn yêu thương nhất bị giết mà thôi, còn sau đó thì…Ngưá»i ta vẫn nói sau khi tá»± phế võ công để gia nháºp là m môn hạ cá»§a An Nam Kiếm Quyá»n môn thì Äá»™c Ma Tà Kiếm đã chẳng còn được như xưa, và lý do duy nhất để hắn vẫn còn giữ được vị trà thứ bảy trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng cÅ©ng chỉ bởi vì ngưá»i xếp thứ tám là Lang Äá»™c Quan Âm Trần Thu Dung vẫn còn thừa nháºn hắn là đối thá»§ lá»›n nhất cá»§a Ä‘á»i mình, và vì thế…Hạ bệ hắn ta ư? Äó cÅ©ng chÃnh là hạ bệ đối thá»§ cá»§a Lang Äá»™c Quan Âm, và cÅ©ng là lẽ đương nhiên thôi, cái ngưá»i đã hạ bệ hắn, ngưá»i đó đương nhiên sẽ phải thế và o cái vị trà ‘đối thá»§ cá»§a tổng há»™i chá»§ há»™i Quần Anh’ và …Äó tháºt là cái vị trà mà cả võ lâm nà y chẳng ai dám thế và o. Mình vốn cÅ©ng luôn nghÄ© váºy, thế nhưng vá»›i võ công mà hắn Ä‘ang thể hiện đây thì…>
Mang tiếng bốn ‘chấp’ má»™t nhưng vẫn hoà n toà n bị ép sân, tứ đại cao thá»§ đất Huế như ngà y cà ng tuyệt vá»ng, thế nhưng vì sá»± yên ổn cá»§a ná»n hoà bình, há» vẫn như phải cố gắng đến cùng. Cố đến hÆ¡i thở cuối cùng!
_ “ Là m sao đây? Cả bốn chúng ta cùng hợp sức mà vẫn không thể đấu lại má»™t mình hắn, phải là m sao đây! †_ Cái anh chà ng béo máºp, anh chà ng suốt bấy lâu nay vốn vẫn luôn tin và o sá»± bất khả xâm phạm cá»§a bức tưá»ng thà nh mang tên Huyá»n VÅ© Chân Giáp, ấy váºy mà ngà y hôm nay, cái ngà y mà bức tưá»ng ấy đã không ngừng bị đánh sáºp thì…Nếu anh chà ng có tá» ra chút tuyệt vá»ng thì cÅ©ng tháºt là khó trách!
_ “ Thiên VÅ© nói đúng đấy, quả thá»±c chúng ta không cách nà o đấu nổi hắn, thế nhưng dù bây giá» có tìm cách thoát Ä‘i thì có lẽ cÅ©ng đã không kịp nữa rồi! †_ Lên tiếng, dù bằng cái giá»ng như vô cùng tuyệt vá»ng thế nhưng Mỹ Phụng, cô nà ng vẫn liên tiếp bắn ra những ngá»n chỉ phong nhanh như tia chá»›p vá» phÃa kẻ địch.
_ “ Không đánh được cÅ©ng phải đánh, dù có chết cÅ©ng phải đánh! †_ Cái anh chà ng mặt sẹo trông hết sức dữ dằn mang tên Hoà ng Lân ấy nói, cặp mắt như vẫn còn rá»±c lá»a, anh chà ng vẫn liên tiếp tung ra những ngá»n trảo Cuồng Lân mạnh mẽ đến phi thưá»ng.
Vẫn im lặng, nhưng Nháºt Long, anh chà ng biết cả sáu cái ánh mắt kia Ä‘á»u như Ä‘ang muốn hướng vá» phÃa mình. Phải, là truyá»n nhân cá»§a An Nam Thiên Long chưởng, anh chà ng như cÅ©ng mặc nhiên được kế thừa luôn cái chức thá»§ lÄ©nh cá»§a tứ đại cao thá»§ nà y. Äúng váºy, anh chà ng vẫn luôn là ngưá»i phải thay thế ba ngưá»i bạn cá»§a mình mà đưa ra quyết định cuối cùng trong má»i vấn Ä‘á», thế nhưng…Cái quyết định lần nà y, nó lại như tháºt hết sức khó khăn!
_ “ Chết! Äúng váºy, chỉ cần chúng ta chết Ä‘i là trên Ä‘á»i sẽ không còn ai biết được Äông A cổ kiếm nằm ở nÆ¡i đâu, thế nên…Hãy liá»u mạng mà đánh, hắn ta sẽ không dám là m hại chúng ta đâu! â€
Phải! Äúng là không dám là m hại nhưng đánh cho dở sống sở chết thì cÅ©ng chẳng có gì là không dám, ba cao thá»§ còn lại, và tháºm chà là cả Lâm Hoà ng nữa Ä‘á»u hiểu rất rõ cái Ä‘iá»u khó nói cá»§a anh chà ng, thế nên…
_ “ Có tá»± táºn cÅ©ng vô Ãch thôi, để trả món nợ cho cha ông, ta Ä‘oán các ngưá»i nhất định sẽ Ä‘em thanh kiếm tá»›i lăng Tá»± Äức. Nhưng má»™t địa Ä‘iểm du lịch lá»›n như váºy, ta tá»± nghÄ© nếu tìm cÅ©ng rất mất thá»i gian, thế nên…†_ Lâm Hoà ng nói, dù anh chà ng quả tháºt cÅ©ng không mấy tin và o suy Ä‘oán cá»§a mình. Phải, bá»n há» nhất định sẽ mang kiếm tá»›i lăng Tá»± Äức mà cúng tế, nhưng liệu thanh kiếm có còn ở đó hay không thì cÅ©ng tháºt là khó nói, ấy thế nhưng…Vẫn lá»›n tiếng Ä‘e doạ, Lâm Hoà ng đơn giản chỉ muốn bốn ngưá»i kia phân tâm đôi chút để rồi…
Chỉ bằng một động tác phẩy tay nhẹ nhà ng tựa như đang phủi đi mấy hạt bụi trên vai áo, Lâm Hoà ng đã lại một lần nữa sỠdụng đến cái chiêu kiếm âm hiểm tuyệt luân mang tên…Ảo Ảnh Bế Huyệt!
Äến lúc phát hiện ra thì đã muá»™n mất rồi, vá»›i hà ng ngà n những mÅ©i kiếm khà li ti Ä‘ang găm đầy trên các huyệt đạo, cả bốn cái thân thể bá»—ng nhiên Ä‘á»u như cứng đỠhết cả. Bốn cao thá»§ đất Huế như chỉ còn biết dùng cái ánh mắt kinh hãi mà đáp lại nụ cưá»i cá»§a Lâm Hoà ng…
_ “ Cảm thấy sao hả, bây giá» có muốn tá»± táºn thì cÅ©ng không kịp nữa rồi, nếu không muốn phải chịu cái ná»—i Ä‘au vá» thể xác thì hãy ngoan ngoãn mà nói ra nÆ¡i toạ lạc cá»§a Äông A cổ kiếm cho mau! †_ Lâm Hoà ng nói, cố là m ra cái bá»™ mặt nanh ác tà n độc nhất có thể. Cái nụ cưá»i Ä‘ang nở ra trên môi anh chà ng lúc nà y tháºt như mưá»i phần đáng sợ.
Không thèm đáp lá»i mà bá»—ng nhiên lại nhổ ra má»™t ngụm nước bá»t vá» phÃa Lâm Hoà ng, tháºt không hổ là đầu lÄ©nh cá»§a nhóm, Nháºt Long kiên quyết nói:
_ “ Có giá»i thì cứ ra tay Ä‘i, vì sá»± yên ổn cá»§a thiên hạ, bá»n ta nhất định sẽ không nói má»™t lá»i nà o đâu! â€
_ “ Không nói má»™t lá»i? Cả bốn ngưá»i ư? †_ Lâm Hoà ng há»i, vừa lướt cái cặp mắt nham hiểm cá»§a mình và o cả tám cái ánh mắt căm há»n kia.
_ “ Cả bốn! †_ Kể cả những ngưá»i đã từng tá» ra hãi sợ là Thiên VÅ© và Mỹ Phụng cÅ©ng Ä‘á»u lên tiếng, giá»ng Ä‘iệu như vô cùng kiên quyết _ “ Sống cÅ©ng váºy mà chết cÅ©ng váºy, bá»n ta lúc nà o cÅ©ng là má»™t nhóm bốn ngưá»i! â€
Äã xúc động nay lại cà ng xúc động hÆ¡n trước tinh thần đồng cam cá»™ng khổ, hy sinh vì nghÄ©a cá»§a tứ đại cao thá»§, lúc nà y thì đừng nói là những kẻ bà ng quan như bá»n Mục cước thần mà ngay đến Phiêu Nhi, cả cô trợ lý nà y cÅ©ng phải cảm thấy bất nhẫn trước hà nh động cá»§a Lâm Hoà ng…
_ “ Äồng sinh cá»™ng tá», tốt, quả thá»±c là rất tốt, ta tháºt cÅ©ng chẳng nỡ chia rẽ các ngưá»i! †_ Lâm Hoà ng cưá»i, vừa nhẹ nhà ng phẩy tay má»™t cái, hà ng vạn những mÅ©i kiếm khà vô hình như bất chợt xoáy sâu và o cÆ¡ thể cá»§a cả bốn ngưá»i cao thá»§.
Vẫn cắn răng cố chịu mà không há» rên la má»™t tiếng nà o nhưng vẻ mặt thì như chẳng thể dấu nổi sá»± Ä‘au đớn như thấu táºn tâm can, những giá»t mồ hôi chẳng mấy chốc đã chảy đầy trên bốn khuôn mặt đỠbừng.
_ “ Nếu ai đó không chịu được thì cứ kêu lên, chỉ cần chịu nói ra tung tÃch cá»§a thanh sắt gỉ ấy thì ta nhất định sẽ không là m khó mấy ngưá»i đâu! †_ Lâm Hoà ng nói, bằng cái vẻ há» hững như chẳng há» quan tâm đến sá»± sống chết cá»§a bốn cái con ngưá»i Ä‘ang Ä‘au đớn đến chết Ä‘i sống lại kia.
_ “ Có…có giá»i thì cứ giết bá»n ta Ä‘i! †_ Có vẻ như sá»± Ä‘au đớn Ä‘ang phải gánh chịu là không hỠđơn giản chút nà o, dù ngoà i miệng vẫn cứ nói cứng váºy thôi nhưng nhìn và o cái bá»™ dạng cá»§a Nháºt Long, có lẽ cÅ©ng chẳng cần tinh ý lắm để có thể nháºn ra anh chà ng dưá»ng như Ä‘ang ‘xin được’ chết váºy. Phải! Cái ná»—i Ä‘au đớn ấy, nếu tiếp tục phải chịu đựng, anh chà ng tháºt cÅ©ng chẳng biết đến lúc nà o đó mình sẽ vì không thể chịu đựng nổi mà gây ra truyện lầm lá»—i, thế nên…Chẳng thà được chết ngay trong lúc nà y _ “ Giết…Bá»n ta nhất định sẽ không nói má»™t lá»i nà o đâu, có giá»i thì cứ giết hết bốn ngưá»i bá»n ta Ä‘i! â€
Im lặng, vẫn im lặng đứng đó mà thản nhiên mỉm cưá»i, Lâm Hoà ng như chẳng hỠđể và o tai những lá»i khiêu khÃch cá»§a Nháºt Long, chẳng hỠđể và o mắt sá»± Ä‘au đớn đến tá»™t cùng cá»§a bốn ngưá»i bá»n há», anh chà ng lại nhẹ nhà ng phất tay thêm má»™t cái nữa…
_ “A…A…A…aa…†_ Cuối cùng thì hình như cÅ©ng đã không thể gắng gượng thêm được nữa, sau cái phất tay cá»§a Lâm Hoà ng, cả bốn cao thá»§ đất Huế dù gan lỳ là thế cÅ©ng như chẳng thể nén nổi má»™t tiếng kêu thảm thiết. Những tiếng thét như thấu cả trá»i xanh!
Bốn thân hình, bốn con ngưá»i Ä‘ang lÆ¡ lá»ng phÃa bên trên mặt nước, bốn tấm thân cứng đỠkhông cách nà o cỠđộng, những giá»t mồ hôi toát ra như tắm Ä‘ang lăn dà i trên những khuôn mặt đỠgay vá»›i nét mặt thì khổ sở đến cùng cá»±c…Phiêu Nhi như chẳng đà nh lòng để nhìn cái cảnh nà y thêm nữa, cô nà ng gà o lên:
_ “ Dừng! Dừng lại Ä‘i, anh mau dừng lại Ä‘i! â€
Chẳng thể không giáºt mình đôi chút khi nghe cô trợ lý cá»§a mình đột nhiên gà o lên như váºy, Lâm Hoà ng vốn dÄ© cÅ©ng Ä‘ang định quay lại mà quát nạt cô nà ng má»™t hồi thì…Nước mắt, nhìn những giá»t nước mắt Ä‘ang lăn dà i trên đôi gò má trắng hồng, nhìn cái cô gái Ä‘ang nức nở oà khóc ấy, Lâm Hoà ng như chẳng thể không ấp úng mất má»™t hồi:
_ “ Cô là m sao váºy, Ä‘ang yên Ä‘ang là nh sao tá»± dưng lại lại như váºy!?! Äừng có mÃt ướt như váºy chứ!?! †_ Anh chà ng há»i.
Không vá»™i, hay tháºt ra là chẳng thể trả lá»i ngay, Phiêu Nhi như cÅ©ng phải ‘khóc nốt chá»— dở’ rồi má»›i nức nở mà lên tiếng:
_ “ Tôi…tôi…Anh đừng tra tấn há» thêm nữa, há» không đáng bị như váºy: không nói ra chá»— cất giấu Äông A cổ kiếm, hỠđơn giản chỉ Ä‘ang nghÄ© vá» thiên hạ, nghÄ© vá» sá»± ná»n hoà bình thôi mà . Há» không đáng phải chịu sá»± Ä‘au đớn ấy! Anh…Dù anh có đáng ghét nhưng…Tôi tháºt không biết anh lại xấu xa đến váºy! â€
_ “ Äúng…Äúng là như váºy, dù không hiểu truyện gì nhưng nhìn bốn ngưá»i bá»n há» có thể đồng sinh cá»™ng tá» như váºy, bá»n nà y thá»±c sá»± cÅ©ng cảm thấy anh Ä‘ang có phần quá đáng! †_ Có vẻ như cất giữ trong lòng đã lâu, thế nên ngay khi Phiêu Nhi vừa mở mà n thì…Mục cước thần, Việt nữ kiếm, Phá ma hoà thượng và tháºm chà là cả Tiếu diêm vương nữa, mấy ngưá»i bá»n há» cÅ©ng Ä‘ang nhao lên mà phản đối cách là m cá»§a Lâm Hoà ng.
Äá»™t nhiên bị tất cả má»i ngưá»i cùng lúc phản đối như váºy, Lâm Hoà ng như cÅ©ng phải ngây ra mất má»™t lúc, thế rồi…Äá»™t nhiên lại cưá»i khảy má»™t cái, anh chà ng gằn giá»ng nói:
_ “ Nói váºy phải chăng các ngưá»i Ä‘ang muốn chống lại ta? †_ Vừa nói, vừa nhẹ nhà ng trừng mắt lên má»™t cái, Lâm Hoà ng vừa như thuáºn tay đẩy thêm và o không khà má»™t luồng sát ý sắc bén mà nồng liệt đến vô cùng.
Äối diện vá»›i Lâm Hoà ng và nhìn và o cái ánh mắt Ä‘ang khẽ trừng lên cá»§a anh ta để rồi bị cái luồng sát ý tà n độc ấy xâm chiếm cÆ¡ thể, cả năm ngưá»i bá»n Phiêu Nhi Ä‘á»u như Ä‘ang có cái cảm giác rằng kẻ mà mình Ä‘ang phải đối diện đây không phải là Nguyá»…n Lâm Hoà ng, không phải má»™t con ngưá»i mà là …Là ma, là quá»·, là má»™t giống loà i hung tợn, tà n ác nhất thế gian. Má»™t ná»—i sợ hãi vô cá»› cứ lặng lẽ dâng lên, dâng lên và xâm chiếm lấy toà n bá»™ thân thể cÅ©ng như tâm trà cá»§a há»â€¦
Sợ hãi? Phải! Khi nhìn và o cái sá»± sợ hãi mà tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang dà nh cho mình trong ánh mắt, Lâm Hoà ng lúc nà y bá»—ng dưng cÅ©ng có cái cảm nháºn rằng mình Ä‘ang tháºt sá»± là má»™t kẻ xấu xa cùng cá»±c váºy. Anh chà ng vá»™i kêu lên:
_ “ Äừng nhìn tôi bằng ánh mắt như váºy chứ, tôi đâu phải là ngưá»i xấu, tôi chỉ đơn giản là …Suốt cả trăm năm qua vẫn luôn nằm trong tay ông ta mà có là m sao đâu, tôi thấy cổ kiếm Äông A bây giá» nếu vá» lại chá»§ cÅ© thì cÅ©ng đâu có vấn đỠgì! â€
_ “ Sao lại không có vấn đỠcÆ¡ chứ? Nếu để Thiên Hạ Quần Anh há»™i có được thanh kiếm đó thì ná»n hoà bình nhất định sẽ sụp đổ mà thôi! †_ Mỹ Phụng gà o lên.
_ “ Thiên Hạ Quần Anh há»™i!?! Sao tá»± dưng lại dÃnh tá»›i Thiên Hạ Quần Anh há»™i cÆ¡ chứ!?! †_ Lâm Hoà ng há»i lại, bằng cái vẻ như ngạc nhiên hết sức. Chẳng thế mà vô hình kiếm khà đang dà y vò tứ đại cao thá»§ bá»—ng như cÅ©ng chùng lại đôi chút…
Kiếm khà đã thôi ngá» ngoáºy trong cÆ¡ thể, Nháºt Long lúc nà y cÅ©ng đã có thể lấy lại được cái dáng vẻ lạnh lùng mà hừ nhẹ má»™t tiếng:
_ “ Không dÃnh tá»›i Quần Anh há»™i à , nếu không phải vì lão già đó đánh tiếng rằng sẽ dâng lên há»™i chá»§ Quần Anh há»™i má»™t thanh đế-vương-chi-kiếm thì là m sao bá»n ta có thể lần ra tung tÃch cá»§a hà o khà Äông A được cÆ¡ chứ!?! CÅ©ng may trước giá» bá»n ta luôn để tâm theo dõi những ngưá»i có thể được coi là đủ tư cách để là m chá»§ Äông A cổ kiếm nên má»›i biết được cái tin nà y! â€
Vừa chú ý lắng nghe câu truyện cá»§a Nháºt Long, Lâm Hoà ng vừa lẩm bẩm nhá»§ thầm _ < Nghe ra cÅ©ng không phải là vô lý, Lang độc quan âm, cô ả đó thá»±c sá»± rất xứng đáng để có thể là m chá»§ thanh ma kiếm ấy. Chưa hết, vá»›i tham vá»ng có thể huá»· Ä‘i bản hiệp ước cá»§a võ lâm năm xưa, có thể đưa võ lâm thiên hạ thoát khá»i sá»± khống chế cá»§a chÃnh phá»§ các nước mà đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh xuất hiện trở lại trước thế nhân. Nếu Trần Thu Dung mà có được thanh kiếm nà y thì đúng tháºt là …> _ NghÄ© được như váºy, Lâm Hoà ng cÅ©ng đà nh phẩy nhẹ tay má»™t cái như để thu hồi lại kiếm khà từ cÆ¡ thể cá»§a bốn ngưá»i bá»n Nháºt Long.và …Lại đã có thể láºp tức nở ra má»™t nụ cưá»i tháºt sá»± là tươi roi rói, trông cái vẻ mặt ấy cá»§a anh chà ng thì tháºt cứ như trước đó chưa há» có chút xÃch mÃch nà o giữa đôi bên váºy cả:
_ “ Sao không nói từ trước chứ, nếu sá»›m biết sá»± việc là như váºy thì ngưá»i ta sá»›m đã…Thôi váºy, bây giá» tôi có ý nà y…â€
Tà i sản của Nhất chi mai
23-12-2008, 09:27 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vn
Bà i gởi: 75
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 26 Times in 25 Posts
FINDER COMPANY
< Công ty Dịch vụ Võ Lâm >
Thể loại : Kiếm hiệp hiện đại
Tác giả: link_mym
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Chương 3
Chương 3: Kiếm huyết rá»a kiếm hồn (phần 1 )
Chương 3: Kiếm huyết rá»a kiếm hồn
Äịa Ä‘iểm: Äã lại quay vá» Hà Ná»™i: bãi đất nổi giữa dòng sông đỠquạch
Thá»i gian: Ba ngà y sau khi từ Huế trở vá»: má»™t đêm gió mát trăng thanh
Sông Hồng, má»™t con sông cÅ©ng có thể coi là lá»›n nhất nhì Việt Nam, chẳng thế mà nó lại có thể khiến cả má»™t vùng đồng bằng châu thổ, má»™t vùng văn minh lúa nước cÅ©ng phải mang theo cái tên cá»§a nó. Phải, sông Hồng, nó Ä‘Ãch thá»±c cÅ©ng có thể coi là nguồn cá»™i cá»§a đất nước Việt Nam ngà y hôm nay, và cÅ©ng chÃnh vì lẽ đó, hẹn cái ông lão khách hà ng cá»§a mình tá»›i nÆ¡i đây nháºn kiếm, Nguyá»…n Lâm Hoà ng như cÅ©ng có cái lý cá»§a riêng mình.
Sông Hồng, má»™t khúc cá»§a dòng sông nà y, Ä‘oạn chảy qua ná»™i thà nh Hà Ná»™i, con sông đỠnặng phù sa nà y bá»—ng dưng lại được chia là m hai phần bởi má»™t dải đất cÅ©ng không phải là nhá» nổi lên ngay giữa dòng và kéo dá»c theo suốt má»™t Ä‘oạn chiá»u dà i cá»§a dòng sông. Cái bãi đất nổi ngay giữa sông Hồng nà y, nghe nói trước đây cÅ©ng từng có xóm, có là ng gì đó. Hình như tên là Trung Hà thì phải. Äúng váºy, là ng Trung Hà , má»™t ngôi là ng nằm trên má»™t dà i đất nổi ngay giữa má»™t dòng sông, cái tên nà y nghe ra thì cÅ©ng có thể coi là tháºt nhiá»u ý nghÄ©a, thế nhưng…Má»—i năm má»™t báºn không kém cÅ©ng chẳng hÆ¡n, cứ và o đến mùa lÅ© là y như rằng cái bãi đất nổi nà y lại phải chịu cảnh nằm bên dưới cái mặt nước đỠquạch kia, và tuy rằng sau má»—i lần chìm nghỉm như váºy là cái mảnh đất nà y lại cà ng thêm mà u mỡ bởi má»™t lượng phù sa cÅ©ng không thể coi là nhá» mà vị thần mang tên Thuá»· Tinh đã để lại coi như ‘bồi thưá»ng chiến phÃ’, ấy thế nhưng…Không an cư thì là m sao mà có thể lạc nghiệp cho nổi, thế nên mặc cho cái mảnh đất ấy má»—i năm má»™t thêm mà u mỡ, ngưá»i dân có lẽ cÅ©ng vì đã chán cái cảnh má»—i năm lại phải chạy loạn má»™t lần ấy mà bá» Ä‘i ngà y má»™t nhiá»u khiến cho là ng xóm cÅ©ng ngà y má»™t trở nên tiêu Ä‘iá»u xÆ¡ xác. Và háºu quả là cho đến ngà y hôm nay, dù cho cái tên Trung Hà đó vẫn còn, thế nhưng…Cái tên cá»§a má»™t con đưá»ng ven sông, nó như cÅ©ng chỉ có thể gợi lại chút ká»· niệm cá»§a má»™t thá»i quá vãng-chút ká»· niệm vá» má»™t ngôi là ng đã không còn tồn tại. Äúng váºy, má»™t ngôi là ng đã không còn tồn tại, chẳng thế mà đang lúc đêm khuya thanh vắng thế nà y, ngay trên ná»n đất cá»§a má»™t ngôi là ng đã từng trù phú ấy, cái gã trai trong chiếc áo sÆ¡mi trắng như nổi báºt giữa mà n đếm ấy má»›i có thể ngồi đây mà thở ngắn than dà i:
_ “ Tháºt ghét quá, định bắt ngưá»i ta chỠđến bao giỠđây, buồn ngá»§ chết Ä‘i được rồi đây nà y! †_ Gã trai ná» gà o lên, gà o lên tháºt to như chẳng há» sợ rằng có ai đó sẽ xông ra mà đáºp cho hắn má»™t tráºn vì tá»™i dám phá giấc ngá»§ cá»§a há» váºy.
Có vẻ như cÅ©ng khá bá»±c mình vì sá»± chỠđợi kéo dà i, nhưng không rên rỉ rầm rÄ© như gã trai phÃa bên kia, cái cô gái bên nà y chỉ nhẹ nhà ng đưa tay mà thắt chặt hÆ¡n cái cà vạt trắng Ä‘en cá»§a mình như sợ những cÆ¡n gió sông lạnh lẽo vô tình kia sẽ lùa và o cổ há»ng, cô nà ng lẩm bẩm _ “ Chẳng phải lúc nãy còn hà o hứng lắm sao, còn bảo má»™t trăm ngà n đô la sắp sá»a và o túi cÆ¡ mà ? Thế mà má»›i có má»™t lúc đã…â€
_ “ Lâm Hoà ng nà y, chẳng lẽ anh thá»±c sá»± muốn giao ra Hà o Khà Äông A hay sao? †_ Vừa nói, vừa nhìn lại cái thanh kiếm gỉ sét dù đã được bá»c trong mấy lần vải mà vẫn còn gây ra cái cảm giác ghê tay, Phiêu Nhi lên tiếng chất vấn _ “ Tôi tuy nhìn không ra chá»— hay cá»§a thanh kiếm gỉ nà y, thế nhưng…â€
_ “ Còn nhưng vá»›i chả nhị ná»—i gì, nếu không giao kiếm thì là m sao tôi có thể nhét túi 100.000 USD cho nổi chứ!?! †_ Vừa nói, vừa vuốt lại cái mái tóc như dÃnh chặt và o mặt do bị gió sông vùi dáºp, cái anh chà ng được gá»i tên Lâm Hoà ng ấy bình thản nói _ “ Còn như việc cái thanh sắt gỉ ấy có chá»— nà o hay ho hay không thì tôi thá»±c sá»± là …CÅ©ng chẳng quan tâm lắm! â€
Dư biết chà ng giám đốc cá»§a mình sẽ đưa ra cái câu trả lá»i như váºy, thế nên như chẳng lấy thế là m bá»±c mình, cái cô gái mà có lẽ ai cÅ©ng có thể gá»i tên ấy lại tiếp tục cái phần chÃnh yếu trong câu truyện mà mình má»›i vừa gợi lên. Cô nà ng nói:
_ “ Nhưng chẳng phải lúc lấy kiếm từ tay Nháºt Long anh đã hứa là sẽ sá»›m trả lại cho anh ta hay sao? Còn lấy cả bảng hiệu cá»§a Finder Company ra mà thá» nữa! â€
_ “ Thì đúng váºy! †_ Lâm Hoà ng bình thản đáp, trông anh chà ng cứ như Ä‘ang nói vá» má»™t vấn đỠvô cùng hiển nhiên váºy _ “ Tôi đã hẹn bốn ngưá»i bá»n Nháºt Long rồi, chỉ cần nháºn xong tiá»n là chúng ta sẽ láºp tức báo cho há» biết mà xông tá»›i hòng cướp lại thanh kiếm! â€
CÅ©ng biết tên tuổi cá»§a chà ng giám đốc nà y trên võ lâm cÅ©ng không phải là nhá» nên Phiêu Nhi tin rằng anh chà ng chẳng thể dám hứa bừa vá»›i bá»n Nháºt Long, thế nhưng bảo anh chà ng sẽ hy sinh số tiá»n 100.000 USD ư? Äó là truyện chẳng bao giá» có thể xẩy ra, thế nên…CÅ©ng vì đã mất ăn mất ngá»§ suốt bấy lâu để tá»± há»i xem cái anh chà ng giám đốc nà y rốt cuá»™c đã có cái kế sách vẹn toà n nà o, Phiêu Nhi giỠđây như tháºt có cá»› để nổi cáu trước cái kế sách cÅ©ng có thể coi là ‘vẹn toà n’ ấy:
_ “ Vừa Ä‘em hà ng trả khách lại cÅ©ng vừa gá»i ngưá»i đến cướp, chẳng lẽ anh không thấy cách là m việc nà y có vẻ hÆ¡i ‘ma giáo’ hay sao!?! â€
Không vá»™i trở lá»i ngay và o câu há»i, Lâm Hoà ng bá»—ng nhiên quay đầu nhìn lại cái cô trợ lý cá»§a mình bằng cái ánh mắt tháºt như Ä‘ang nhìn và o má»™t sinh váºt ngoà i hà nh tinh nà o đó váºy. Anh chà ng nói, vừa không quên kèm theo má»™t nụ cưá»i nhạt thếch:
_ “ Truyện, là m ăn mà , nếu không có chút ‘ma giáo’ thì là m sao có thể già u cho nổi! Má»›i nữa…Giao kiếm, nháºn tiá»n, xong đó là tôi cÅ©ng đã hết trách nhiệm rồi còn gì, đừng nói là gá»i ngưá»i đến cướp chứ nếu tôi có tá»± ra tay cướp lại luôn sau đó thì cÅ©ng đâu có ai dám nói gì. Hoà n toà n không vi phạm hợp đồng đấy nhé! â€
< Ừ thì không vi phạm hợp đồng, thế nhưng…Truyện nà y mà đồn ra ngoà i rồi thì liệu còn có ai dám tìm đến công ty cá»§a anh nữa hay không!?! > _ Phiêu Nhi lẩm bẩm nghÄ© thầm, thế nhưng…Có lẽ đã đến lúc gá»i là ‘chán chả buồn nói’ đối vá»›i cái anh chà ng giám đốc nà y mất rồi, cô nà ng vẫn cứ đà nh là im lặng cho xong nhưng…
Vừa đúng lúc Phiêu Nhi vì chán nản mà đang muốn bỠdở câu truyện thì Lâm Hoà ng cũng vừa khe khẽ reo lên:
_ “ Äến rồi, cuối cùng thì cÅ©ng đến rồi! â€
CÅ©ng đưa mắt theo Lâm Hoà ng mà nhìn vá» phÃa mặt sông Ä‘en ngòm phÃa ngoà i kia, Phiêu Nhi quả cÅ©ng chẳng mấy khó khăn để có thể nháºn ra má»™t và i bóng Ä‘en Ä‘ang nhảy nhót trên mặt nước mà tiến lại phÃa hai ngưá»i…
_ “ Ha!Ha!Ha!…Má»›i chỉ có mấy ngà y mà đã có thể hồi đáp, Finder Company quả không hổ là công ty dịch vụ võ lâm hà ng đầu! †_ Dù chưa thấy ngưá»i đâu nhưng chỉ bằng cái giá»ng nói già nua quen thuá»™c nà y thôi, Lâm Hoà ng như cÅ©ng đã có thể khẳn định được rằng cái 100.000 USD cá»§a mình đã sắp mò tá»›i nÆ¡i rồi.
Sốt ruá»™t, nhưng vẫn đủ kiên nhẫn để nói và i câu khách sáo, Lâm Hoà ng cÅ©ng đà nh hướng vá» phÃa mấy cái bóng Ä‘en Ä‘ang ngà y má»™t tiến tá»›i gần hÆ¡n mà chắp tay là m lá»…:
_ “ Công ty dịch vụ võ lâm hà ng đầu, Ä‘iá»u nà y tuy cÅ©ng chẳng phải là nói quá nhưng mà …Không dám! Không dám! CÅ©ng nhá» quý khách hà ng yêu mến mà thôi! â€
Nhìn và o ba cái bóng Ä‘en má»™t già hai trẻ má»›i vừa đáp xuống trước mặt, Phiêu Nhi tuy cÅ©ng có thể nháºn thấy mấy vị khách quý nà y đúng tháºt Ä‘ang chẳng biết nên cưá»i hay nên mếu trước cái câu chà o há»i tháºt là ‘khiêm tốn’ cá»§a chà ng giám đốc nhà mình, thế nhưng…Có vẻ như từng trải đã nhiá»u, cái ông già trông tháºt như gió cÅ©ng có thể thổi bay kia vẫn có thể cưá»i cưá»i nói nói ngay sau đó:
_ “ Nói là yêu mến thì không dám, nhưng qua việc lần nà y rồi, lão đây sau nà y nếu có việc nhất định sẽ lại tìm đến trước cá»a Finder Company! â€
< Nhất định sẽ lại tìm đến trước cá»a Finder Company!?! Chá» thêm lát nữa, sau khi biết được âm mưu ‘trả trước cướp sau’ cá»§a anh ta, chỉ mong lúc đó lão không tức chết đã là may lắm rồi. Còn như lại tìm đến lần nữa ư? Chắc là khó đấy! > _ Phiêu Nhi lẩm bẩm nghÄ© thầm, mặc cho cái vẻ mặt bên ngoà i vẫn cứ có thể thản nhiên như không. CÅ©ng phải thôi, kể từ khi là m nhân viên cá»§a Finder Company hay cÅ©ng chÃnh là từ khi buá»™c phải giáp mặt hà ng ngà y vá»›i cái anh chà ng giám đốc đáng ghét cá»§a mình, cô nà ng tháºt cÅ©ng bị ép phải há»c thà nh cái khả năng…Nóng lạnh buồn vui chẳng lá»™ ra ngoà i!
Äúng váºy, chÃnh là cái khả năng nóng lạnh không lá»™ ra ngoà i mặt, buồn vui chẳng báºn đến ai kia. Thế nên dù trong đầu ngổn ngang vá»›i đủ thứ trăn trở linh tinh thế nhưng Phiêu Nhi lại vẫn cứ có thể là m ra cái vẻ mặt rất chi là ngây thÆ¡ khi ôm theo cái thanh thép gỉ mang tên hà o khà Äông A ấy mà tiến ra để cùng vá»›i Lâm Hoà ng chà o há»i ông lão khách hà ng…
_ “ Như đã hứa, hôm nay tôi đã Ä‘em Hà o Khà Äông A tá»›i rồi đây! †_ Lâm Hoà ng thản nhiên nói, như không há» che giấu cái việc rằng mình đã biết tá»ng lai lịch cá»§a cái gá»i là ‘ bảováºt gia truyá»n’ ấy.
Quả cÅ©ng có hÆ¡i giáºt mình trước cách hà nh xỠ‘thẳng thắn’ cá»§a anh chà ng giám đốc nhưng lại chẳng đến ná»—i phải ngá»› ngưá»i ra như ba ngưá»i phÃa bên kia _ < NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại thì cứ nói thẳng ra như váºy lại hoá hay, vừa già nh thế chá»§ động lại vừa để cho bá»n há» biết rằng ta đây tháºt không dá»… xá» mÅ©i chút nà o! > _ Phiêu Nhi nghÄ©, vừa thở dà i má»™t cái trước khi tháo bá» tấm vải bá»c bên ngoà i thanh kiếm…
Quả cÅ©ng có chút giáºt mình má»™t chút khi bốn chữ Hà o Khà Äông A được nói ra từ miệng cá»§a Lâm Hoà ng, thế nhưng có vẻ như là má»™t kẻ giang hồ gió mưa Ä‘á»u đã trải, vừa khẽ liếc qua thanh thép gỉ sét trên tay Phiêu Nhi má»™t cái vừa giÆ¡ tay ngăn lại hai tay vệ sÄ© như đã sẵn sà ng động thá»§, ông lão nói, vừa không quên Ä‘iểm thêm má»™t nụ cưá»i:
_ “ Váºy ra cáºu đã biết cả rồi!?! CÅ©ng phải, nếu không thì tại sao cáºu lại phải hẹn lão ra táºn đây và và o cái lúc nà y để mà lấy hà ng chứ!?! ÄÆ°á»£c! Äã váºy lão cÅ©ng không cần phải giấu giếm là m gì nữa, thanh kiếm mà lão nhá» cáºu tìm Ä‘Ãch thá»±c là hà o khà Äông A! â€
CÅ©ng giống như ông lão bên kia, bên nà y Lâm Hoà ng cÅ©ng như chẳng hỠđể sá»± căng thẳng cá»§a những ngưá»i khác và o trong mắt. CÅ©ng lại mỉm cưá»i má»™t cái như vô cùng vui vẻ, anh chà ng nói:
_ “ Ngà i chịu nháºn là được rồi! Ngưá»i ngay không nói truyện lòng vòng, chỉ cần ngà i chịu thanh toán đủ tiá»n như trong hợp đồng thì…Nói tháºt, dù thanh kiếm nà y có tháºt là Hà o Khà Äông A hay chỉ đơn thuần là má»™t thanh sắt gỉ thì cÅ©ng váºy cả mà thôi. Tôi chẳng quan tâm! â€
Nghe được lá»i như cởi tấm lòng, chẳng hẹn mà cả ông lão lẫn hai tay vệ sÄ© bên kia Ä‘á»u như thở phà o má»™t cái. Chẳng thế mà lại đã có thể cưá»i ra má»™t trà ng như tháºt sảng khoái, ông lão nói, vừa phất tay ra hiệu cho cho gã vệ sÄ© phÃa sau:
_ “ Không kể số tiá»n đã đặt cá»c trước, trong vali nà y vừa may có đủ cả má»™t trăm ngà n MÄ© Kim. Không thiếu má»™t đồng! †_ ÄÆ°a mắt vá» phÃa cái cặp đầy tiá»n đã được mở sẵn trên tay gã vệ sÄ©, ông lão lại nở ra má»™t nụ cưá»i _ “ Má»i cáºu cứ tá»± nhiên đếm lại! â€
_ “ Không cần! †_ Lâm Hoà ng nói, vừa đưa tay lên như để ngăn lại ‘cái vali tiá»n’ Ä‘ang được gã vệ sÄ© cá»§a ông lão đưa đến trước mặt-má»™t hà nh động đừng nói là ông lão kia cùng vá»›i hai gã vệ sÄ© mà ngay đến Phiêu Nhi cÅ©ng váºy, cô nà ng tháºt cÅ©ng tưởng rằng chà ng giám đốc nhà mình khi nhìn thấy tiá»n rồi thì hai mắt nhất định sẽ sáng lên và chẳng còn suy nghÄ© được gì nữa. Ấy thế mà …Lại có thể khiến tất cả má»i ngưá»i phải ngạc nhiên, anh chà ng nói _ “ Phiêu Nhi, đưa kiếm! â€
Tuy cÅ©ng có hÆ¡i ngạc nhiên khi thấy chà ng giám đốc nhà mình thấy tiá»n mà lại không vá»™i và ng vồ lấy, nhưng cÅ©ng chẳng thắc mắc nhiá»u, Phiêu Nhi vừa Ä‘ang định theo lá»i anh chà ng mà giao kiếm thì…Má»™t thứ âm thanh như có như không chợt vang lên _ << Cẩn tháºn má»™t chút, lÅ© ngưá»i có quan hệ vá»›i Thiên Hạ Quần Anh há»™i như chúng mà lại tìm tá»›i là m ăn vá»›i công ty chúng ta thì nhất định là có mưu đồ gì đấy. CÅ©ng chÃnh vì thế nên tôi má»›i phải hẹn chúng ra táºn đây để nháºn hà ng, lúc giao kiếm nhá»› lưu ý đỠphòng má»™t chút! >>
Nháºn được lá»i cảnh cáo cá»§a giám đốc và dù tuy ngoà i mặt vẫn cứ có thể tá» ra bình thản như không, ấy thế nhưng trong lòng cá»§a Phiêu Nhi thì…Cô nà ng như tháºt khó để không mắng thầm chà ng giám đốc nhà mình mấy câu _ < Mình lại còn tưởng anh ta đổi tÃnh chứ, hóa ra…Lại dám nhưá»ng cái việc nguy hiểm nà y cho mình! >
Bá»±c, thì cÅ©ng có bá»±c nhưng chẳng dại gì mà không nghe lá»i cảnh báo cá»§a cái kẻ đáng ghét ấy, vừa giÆ¡ cao cánh thanh kiếm gỉ ra trước mặt Phiêu Nhi vừa không ngừng đỠcao cảnh giác. Chẳng thế mà những là n gió đêm vốn đã mát là nh lại như bá»—ng cà ng trở nên lạnh lẽo…
Tá»± dưng nháºn thấy đâu đó trong gió đêm như có lẫn và o mấy phần Ä‘ao khÃ, tay vệ sÄ© vá»›i cái vali đầy tiá»n đã mở sẵn trên tay như chẳng thể nà o không sinh lòng cảnh giác. Không khà đương trưá»ng bá»—ng lại trở nên tháºp phần căng thẳng…
_ “ Má»i quý khách kiểm tra kiếm! †_ Phiêu Nhi nói, vừa cúi nhẹ cái đầu như vô cùng lá»… phép, thế nhưng…Cây kiếm gỉ trên tay cô nà ng, nó tháºt sẽ có thể biến thà nh Ä‘ao bất cứ lúc nà o.
Nhẹ nhà ng đón lấy cây kiếm gỉ sét trên tay Phiêu Nhi, gã vệ sÄ© bên nà y sau má»™t hồi cẩn tháºn xem xét đã lại gáºt đầu ra hiệu vá»›i gã vệ sÄ© bên kia và …
_ “ Nhá»› kiểm tra cẩn tháºn đấy! †_ Lâm Hoà ng bá»—ng nói vá»›i sang, trước khi gã vệ sÄ© ná» kịp trao và o tay Phiêu Nhi cái vali tiá»n cá»§a mình.
< Hừ! Nếu sợ thì tá»± sang mà kiểm tra, đã nhát chết rồi lại còn…> _ Nghe lá»i giám đốc mà kiểm tra lại số tiá»n trong vali, Phiêu Nhi vừa như chẳng thể không lẩm bẩm mắng thầm.
_ “ Không vấn đỠgì! †_ Cô nà ng nói, sau má»™t hồi kiểm tra tháºt vô cùng cẩn tháºn. CÅ©ng phải thôi, nếu chẳng may mà có sÆ¡ sẩy gì thì…< CÅ©ng dám anh ta sẽ lá»™t da mình ra lắm! > _ Vừa nghÄ©, vừa nhá»› lại cái cảnh tượng lúc bốn ngưá»i bá»n Nháºt Long bị tra tấn, Phiêu Nhi như cÅ©ng tháºt có lý do để rùng mình kinh hãi.
_ “ Váºy thì tốt rồi! Má»i ngưá»i Ä‘á»u đã có được thứ mình muốn, vụ là m ăn cá»§a chúng ta tá»›i đây coi như là đã thà nh công mỹ mãn! †_ Lâm Hoà ng nói, vừa Ä‘ang định ra hiệu cho cô trợ lý cá»§a mình rá»i khá»i thì…
_ “ Hãy khoan! †_ Cái ông lão phÃa bên kia chợt kêu lên, cùng vá»›i hà o khà Äông A trên tay, ông lão từ từ tiến lại…
Vốn Ä‘ang rất muốn biến Ä‘i cho nhanh để rồi gá»i mấy ngưá»i bá»n Nháºt Long xông đến mà cướp lại thanh kiếm, thế nhưng vá»›i tư cách là giám đốc cá»§a Finder Company, má»™t khi thấy khách hà ng cá»§a mình vẫn chưa hà i lòng, Lâm Hoà ng tháºt không cách nà o mà bá» Ä‘i cho nổi. Vá»™i và ng xoay ngưá»i trở lại, anh chà ng há»i:
_ “ Chẳng hay ngà i còn chá»— nà o chưa được hà i lòng! â€
_ “ Không! Không có chá»— nà o cả! †_ Ông lão cưá»i, và vá»›i bà n tay lịch sá»± giÆ¡ cao, ông lão nói _ “ Tôi chỉ là muốn nói lá»i cảm Æ¡n quý công ty mà thôi, chúc mừng lần hợp tác thà nh công cá»§a chúng ta! â€
Tháºt cÅ©ng chẳng mấy ưa những trò bắt chân bắt tay xã giao phù phiếm nà y, ấy thế nhưng cÅ©ng chẳng thể nà o khước từ, Lâm Hoà ng cÅ©ng chỉ đà nh cố nở ra má»™t nụ cưá»i khi nắm lấy cái bà n tay gầy guá»™c già nua ấy, anh chà ng vui vẻ nói:
_ “ Ngà i đã quá khách sáo rồi, đó vốn là công việc cá»§a chúng tôi mà , ngà i đâu cần phải…â€
Chẳng thể không giáºt mình khi bất chợt nháºn thấy mấy phần sát khà trong ánh mắt cá»§a ông lão đối diện, Lâm Hoà ng vừa Ä‘ang định tung mình lùi lại thì…Như thể đã dồn hết công lá»±c cá»§a cả Ä‘á»i cá»§a mình và o đòn nà y váºy, cái bà n tay già nua gầy guá»™c Ä‘ang nắm lấy tay cá»§a Lâm Hoà ng lại như đã biến thà nh sắt thép. Má»™t lưỡi kìm sắt Ä‘ang bóp chặt lấy bà n tay cá»§a Lâm Hoà ng, thá» chết không buông!…
_ “ Giám đốc, cẩn tháºn! †_ Bất chợt nháºn ra sá»± khác thưá»ng, bất chợt nháºn thấy ông lão mà lúc thưá»ng trông ra cÅ©ng khá hiá»n hoà phúc háºu kia chợt như trà n đầy sát khÃ, Phiêu Nhi vừa hét lá»›n, vừa Ä‘ang định xông tá»›i ngăn lại thì…
Khoảng cách Ä‘i tá»›i cái trung tâm cá»§a sá»± việc tháºt xa hÆ¡n hẳn Phiêu Nhi, hai gã vệ sÄ© bên nà y như biết được sẽ chẳng kịp lao tá»›i mà ngăn lại cô nà ng hay cÅ©ng là giúp đỡ ông chá»§ cá»§a mình, thế nên…
PẰNG!!!…PẰNG!!!…Hai tiếng nổ Ä‘anh gá»n chợt vang lên, hai viên đạn sắt xé gió lao tá»›i, kẹp Phiêu Nhi và o giữa!
Hai viên đạn, bấy nhiêu đó tháºt sá»± vẫn là chưa đủ để là m khó cho Phiêu Nhi, ấy thế nhưng…Hoà n toà n bất lá»±c! Phải, má»™t khi đã đánh báºt ra hai viên đạn Ä‘ang nhắm vá» phÃa mình bằng cái thứ Ä‘ao khà siêu tuyệt ấy, cô nà ng giỠđây như cÅ©ng chỉ còn cách đứng đó mà nhìn, nhìn cái ông lão bên ấy má»™t tay nắm chặt lấy chà ng giám đốc cá»§a mình để rồi…Từ cái bà n tay già nua gầy guá»™c còn lại kia, Hà o Khà Äông A Ä‘ang lạnh lùng chém tá»›i…
< Khốn tháºt! > _ Giằng không ra cái bà n tay nhăn nheo gầy guá»™c bá»—ng lại như đã hoá thà nh thép nguá»™i Ä‘ang nắm chặt lấy mình ấy, Lâm Hoà ng như chẳng thể không chá»i thầm để rồi…CÅ©ng chẳng đến má»™t giây để kiếm khà có thể ngáºp đầy cÆ¡ thể _ “ LUIiiii!! †_ Anh chà ng quát lá»›n.
Bùng!…Má»™t tiếng nổ lá»›n chợt vang lên, cùng theo cái tiếng quát ấy cá»§a Lâm Hoà ng, thứ kiếm sắc bén lạnh lẽo mà độc ác đến phi thưá»ng Ä‘ang trà o ra từ cÆ¡ thể anh chà ng như cÅ©ng như thi nhau mà bổ tá»›i cái tấm thân già nua xấu số…
Bùng!…Một tiếng nổ lớn chợt vang lên, cùng theo cái tiếng quát ấy của Lâm Hoà ng, cái bà n tay gầy guộc tuy đã biến thà nh thép nguội ấy, nó như cũng chẳng thể chịu nổi luồng kiếm khà à o ạt điên cuồng như gió như bão đang từ bà n tay Lâm Hoà ng không ngừng xô ra…
Bùng!…Má»™t tiếng nổ lá»›n chợt vang lên, cùng theo cái tiếng quát ấy cá»§a Lâm Hoà ng, cái tấm thân già nua xấu số cùng vá»›i cái bà n tay như đã tan nát bởi thứ kiếm khà tà n khốc vô tình ấy như cÅ©ng bị đẩy báºt ra sau, ấy thế nhưng…
Xoạt!!…Vẫn cố sống cố chết mà nhoà i tá»›i, Hà o Khà Äông A chẳng biết bằng cách nà o lại đã có thể xuyên qua cái cÆ¡n bão kiếm khà ấy, xuyên qua và nhắm thẳng tá»›i cái con ngưá»i ở phÃa sau cÆ¡n bão ấy. Còn cái con ngưá»i phÃa sau cÆ¡n bão ấy, thân thể cá»§a Lâm Hoà ng lúc nà y vốn cÅ©ng đã trà n đầy kiếm khÃ, vốn cÅ©ng đã trở thà nh má»™t thanh bảo kiếm. Phải! Cái tấm thân máu thịt ấy, lúc nà y đây nó như cÅ©ng đã hoá thà nh má»™t thanh bảo kiếm tháºt cÅ©ng đủ để khiếp phục thế gian, ấy thế mà …
Xoạt!!…Má»™t âm thanh như xé toạc mà n đêm, má»™t dòng đỠtươi như nhuá»™m đầy trong gió. Hà o khà Äông A, cái thanh kiếm tháºt chẳng khác chi má»™t thanh sắt đã gỉ sét bởi thá»i gian ấy, nó chẳng hiểu bằng cách nà o lại đã có thể để lại trên cái thanh cổ kiếm vạn thế không má», kinh thế hãi tục kia má»™t má»™t vết rạn tháºt lá»›n. Má»™t vết rạn trên thân kiếm, má»™t vết rách nÆ¡i cánh tay cá»§a Lâm Hoà ng, những vệt đỠtươi như chẳng cách nà o cầm lại……
_ “ Ông chá»§! †_ Vứt vá»™i hai cây súng trên tay mà lao tá»›i đỡ lấy cái thân hình già nua như đã sắp tan ra trong biển kiếm khà ấy, hai gã vệ sÄ© lo lắng há»i dồn _ “ Ông chá»§, ông không sao chứ!?! â€
Trái ngược hẳn vá»›i hai gã vệ sÄ©, ông lão lại như chẳng há» quan tâm tá»›i thương thế cá»§a bản thân mình, bằng cái giá»ng nói thá»u thà o đứt quãng như vô cùng khó nhá»c, thứ đầu tiên mà ông lão quan tâm lại là …
_ “ Kiếm…thanh…thanh kiếm…Hà o KhÃ…Hà o Khà Äông A thế nà o rồi!?! â€
Lặng im, nhưng như hiểu được tâm nguyện cá»§a chá»§ nhân mình, gã vệ sÄ© bên trái vá»™i và ng nhặt lên từ mặt đất Hà o Khà Äông A-cái thanh kiếm gỉ sét ấy mà đưa lại trước mặt ông lão.
Hà o khà Äông A đã giÆ¡ ra trước mặt, ngay khi nhìn và o cái thanh kiếm ấy chẳng hiểu vì lẽ gì mà mà cái con ngưá»i như Ä‘ang trong cÆ¡n hấp hối ấy, ánh mắt cá»§a ông lão lại như bừng lên mấy phần sinh khÃ. Cố chống tay xuống đất mà nâng cÆ¡ thể ngồi lên, cùng vá»›i sá»± giúp đỡ không nhá» cá»§a hai tay vệ sÄ©, bằng những ngón tay gầy guá»™c Ä‘ang không ngừng run lên ấy, ông lão cẩn tháºn cầm lấy mà giÆ¡ lên trước mặt cái thanh kiếm ấy. Cái hà o khà cá»§a má»™t thá»i đã mất…
_ “ Máu!… Äúng…đúng là máu…†_ Ông lão nói, cái giá»ng nói vốn đã chẳng ra hÆ¡i lại như Ä‘ang run lên trong cÆ¡n kÃch động. Phải, những vệt đỠtươi còn vương lại trên thân kiếm gỉ sét đó chÃnh là máu. Máu cá»§a Nguyá»…n Lâm Hoà ng!
_ “ Tốt! Tháºt là quá tốt rồi! †_ Ông lão khẽ cưá»i, cái gương mặt già nua chợt như ánh lên những tia mãn nguyện, giá»ng nói thá»u thà o đứt quãng lại chợt như chan đầy sức sống _ “ Suốt cả cuá»™c Ä‘á»i mình nà o là tiá»n tà i, danh lợi, địa vị ta Ä‘á»u đã có đủ cả rồi, ấy thế nhưng…Là ngưá»i cá»§a võ lâm, cái tâm nguyện lá»›n nhất cá»§a cuá»™c Ä‘á»i ta chÃnh là có thể giúp võ lâm lấy lại được cái tá»± do đã mất cá»§a mình. Phải! ChÃnh là cái cuá»™c sống tiêu diêu tá»± tại, tá»± do khoáng đạt đã mất ấy…Tiêu diệt đội cảnh sát võ lâm, chống lại chÃnh phá»§ các nước, xé bá» bản hiệp uá»›c võ lâm năm xưa…Tâm nguyện cá»§a cuá»™c Ä‘á»i ta…Tâm nguyện cá»§a cuá»™c Ä‘á»i ta…â€
< Má»™t cuá»™c sống tiêu diêu tá»± tại, tá»± do khoáng đạt!?! Phải! Äó chÃnh là thứ mà mình vẫn luôn mong có được. Cuá»™c sống cá»§a ngưá»i võ lâm! > _ Phiêu Nhi thầm nghÄ©, trong lòng bá»—ng dưng lại như nẩy sinh má»™t sá»± đồng cảm sâu sắc vá»›i cái ông lão bên đó, mặc cho…
_ “ Hừ! Cái tâm nguyện lá»›n nhất cá»§a cuá»™c Ä‘á»i ông, nà o là tiêu diệt đội cảnh sát võ lâm, nà o là chống lại chÃnh phá»§ các nước, nà o là xé bá» bản hiệp ước võ lâm. Tất cả những thứ ấy thì có liên quan gì tá»›i ta chứ!?! †_ Lâm Hoà ng gà o lên, vẫn ôm lấy cái vết rách trên cánh tay, ánh mắt cá»§a anh chà ng khi nhìn và o ông lão ná» vẫn như trà n đầy kiếm khà _ “ Dám đả thương ta, tháºt là ông không còn muốn sống nữa rồi! â€
Äáp lại sá»± phẫn ná»™ cá»§a Lâm Hoà ng bằng cách ho thêm ra mấy bụm máu tươi nữa, cái sinh khà vừa trà n lên trong mắt ông lão giỠđây lại bá»—ng như rá»§ nhau Ä‘i đâu hết cả _ “ Phải…Mạng sống cá»§a ta, nếu dùng mạng sống cá»§a ta mà có thể đổi lại sá»± tá»± do cho võ lâm thì cÅ©ng tháºt là …đáng mà ! †_ Ông lão nói, cái giá»ng nói như đã lại trở nên thá»u thà o khó nhá»c, cái thân hình già nua như Ä‘ang từ từ gục xuống, cái cặp mắt chợt như đã má» dần Ä‘i và đang từ từ khép lại, ấy thế nhưng… “ Thanh Hà o Khà Äông A nà y, và toà n bá»™ tà i sản cá»§a ta nữa, hãy giao tất cả lại cho Thiên Hạ Quần Anh há»™i, giao lại cho Tổng há»™i chá»§, giao lại…Cái tâm nguyện lá»›n nhất cá»§a cuá»™c Ä‘á»i ta, há»™i chá»§, nhất định cô ấy sẽ là m được! Nhất Äịnh!…â€
Trăng trối lại những lá»i cuối cùng, gá»i gắm lại cái tâm nguyện cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình, nhìn cái ông lão Ä‘ang từ từ gục xuống ấy, nhìn cái nụ cưá»i đã không há» tắt trên môi ông, Phiêu Nhi bá»—ng như thấy từ đâu đó trong lòng như Ä‘ang dâng lên má»™t mối cảm tình tháºt khó tả. Tháºt sá»± rất khó tả!
Là sá»± đồng cảm trước cái tâm nguyện cá»§a ông? Là sá»± xúc động trước má»™t con ngưá»i đã liá»u mình vì cái gá»i là lý tưởng hay chỉ đơn giản là sá»± tôn trá»ng đối vá»›i má»™t con ngưá»i má»›i vừa trở vá» vá»›i cõi cát bụi!?!
< Thiên Hạ Quần Anh há»™i, Lang Äá»™c Quan Âm Trần Thu Dung, đó rốt cuá»™c là má»™t con ngưá»i như thế nà o? Tại sao lại có thể khiến ông ấy phải…> _ Phiêu Nhi tá»± há»i, vừa như chẳng thể nén nổi má»™t cái thở dà i.
_ “ Thiên Hạ Quần Anh há»™i! Lang độc quan âm Trần Thu Dung! Lại vẫn là cô ta, rốt cuá»™c lại vẫn cứ là cô ta! †_ Lại có thể chỉ đứng đó mà khẽ thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dà i, Lâm Hoà ng có vẻ như cÅ©ng Ä‘ang có tháºt nhiá»u cảm xúc trước cái chết cá»§a ông lão. Phải, dù đã từng rất tức giáºn, dù đã từng có ý định muốn giết chết cái ông lão đó, thế nhưng trước sá»± ra Ä‘i vÄ©nh viá»…n cá»§a má»™t con ngưá»i, trái tim cá»§a cái con quá»· hám tiá»n ấy cÅ©ng như phải chùng lại đôi chút _ “ Trần Thu Dung, rốt cuá»™c thì vì đâu mà cô lại có thể khiến biết bao nhiêu ngưá»i sẵn sà ng bán mạng cho cô như váºy!?! â€
_ “ Tại sao à !?! Tại vì há»™i chá»§ chÃnh là hiện thân cá»§a niá»m hy vá»ng cho toà n thể võ lâm thiên hạ! †_ Giữa mà n đêm u tối, chen và o giữa những con gió đêm lạnh lùng, má»™t giá»ng nói như cÅ©ng lạnh lẽo chẳng kém chợt vá»ng vá». Vá»ng vá» mà trả lá»i cho cái câu há»i cá»§a Lâm Hoà ng!!!
Má»™t con gió tháºt lạnh lẽo, má»™t giá»ng nói cÅ©ng mưá»i phần băng giá và má»™t bóng ngưá»i như bất ngá» rÆ¡i xuống từ chÃn tầng trá»i…Không! Nhìn lại cho kỹ thì hình như không phải má»™t mà là hà ng trăm, hà ng trăm, mà cÅ©ng có thể là hà ng ngà n!
_ “ Thiết thạch băng nhân Lê Hoà ng!?! †_ Lâm Hoà ng lẩm bẩm, rồi chẳng hiểu vì lẽ gì, anh chà ng cưá»i khẩy _ “ Äáng tiếc! Lẽ ra ta nên sá»›m lưá»ng trước được sá»± có mặt cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i má»›i phải! Tháºt là đáng tiếc! â€
_ “ Äúng váºy, quả là rất đáng tiếc, truyá»n thuyết vá» Finder Company-má»™t trong ba tổ chức đáng gá»m nhất võ lâm lại đã phải kết thúc ở đây hôm nay. NghÄ© ra thì quả cÅ©ng tháºt đáng tiếc! †_ Cái giá»ng nói khi nãy lại cất lên, má»™t trong số hà ng trăm những bóng Ä‘en má»›i vừa xuất hiện ấy bước tá»›i. Cái ngưá»i đà n ông tuổi chừng bốn mươi vá»›i cái vẻ bá» ngoà i đẹp đẽ trông tháºt như má»™t pho tượng Ä‘iêu khắc ấy chợt nở ra má»™t nụ cưá»i _ “ Nguyá»…n Lâm Hoà ng, đã lâu không gặp! â€
Má»™t ngưá»i đà n ông, má»™t pho tượng Ä‘iêu khắc đẹp đẽ mà tinh xảo đúng…NghÄ©a Ä‘en. Phải! Vá»›i cái nước da mang mà u thạch cao, vá»›i cái cặp mắt như chẳng muốn thể hiện bất cứ má»™t thứ cảm tình nà o, cái con ngưá»i ấy trông ra cÅ©ng tháºt xứng đáng vá»›i cái danh hiệu ‘Thiết thạch băng nhân’ cá»§a mình!
_ “ Tháºt đáng tiếc, nếu sá»›m biết hôm nay Thiên Hạ Quần Anh há»™i cÅ©ng có mặt thì ta đã gá»i Uyển Vân Ä‘i cùng rồi †_ Không hỠđể tâm đến sá»± mỉa mai trong ngôn từ cá»§a đối phương, Lâm Hoà ng lại vẫn có thể mỉm cưá»i mà đáp trả _ “ Thiên Hạ Quần Anh há»™i đã bị đánh bại, ngưá»i võ lâm từ nay chỉ còn có hai tổ chức để phải dè chừng! Cái tiêu đỠnà y tháºt cÅ©ng có thể lên trang nhất cá»§a Thiên Hạ Anh Hùng bảng chứ hả!?! â€
Tháºt đúng là chá»› có trông mặt mà bắt hình dong, cái pho tượng ngưá»i kia trông ra thì có vẻ như rất kiệm lá»i, thế nhưng lại chẳng để Lâm Hoà ng được chiếm cái phần hÆ¡n trên đầu môi chót lưỡi, cái gã băng nhân ấy lại khẽ cưá»i khảy má»™t tiếng mà rằng:
_ “ Phải! Rất có thể sau hôm nay ngưá»i võ lâm sẽ chỉ còn hai thế lá»±c để phải dè chừng. Äó chÃnh là đội cảnh sát võ lâm và Thiên Hạ Quần Anh há»™i! †_ Nói, rồi bất chợt quay sang ông lão đã chết và hai gã vệ sÄ©, Thiết thạch băng nhân Lê Hoà ng nhẹ giá»ng há»i han _ “ Ông chá»§ cá»§a các ngưá»i sao rồi, không có vấn đỠgì chứ hả!?! â€
Vẫn im lặng mà theo dõi cuá»™c đấu khẩu giữa hai thế lá»±c lá»›n nhất võ lâm suốt nãy giá», hai gã vệ sÄ© giỠđây má»›i chợt như bừng tỉnh. Chẳng thế mà bá»—ng chốc lại như muốn siết chặt hÆ¡n cái bà n tay già nua lạnh ngắt ấy, bằng cái giá»ng nói như chứa đầy uất háºn, hai gã nói:
_ “ Ông chủ…ông chá»§ đã…phó đưá»ng chá»§, xin ngà i hãy chá»§ trì công đạo, xin hãy báo thù cho chá»§ nhân cá»§a chúng tôi! â€
Lặng im không nói mà chỉ khẽ gáºt gù mấy cái như thể nói rằng ‘ta vốn cÅ©ng có ý nà y’, cái ánh mắt vốn vô hồn cá»§a Thiết thạch băng nhân khi nhìn và o cái gương mặt già nua dù đầm đìa vết kiếm nhưng vấn ánh lên nét cưá»i ấy như cÅ©ng chợt ánh lên mấy phần thương cảm…
_ “ Lão nhân gia, ngưá»i đã vì sá»± tá»± do cá»§a võ lâm mà không tiếc hy sinh thân mình, giỠđây, tại nÆ¡i nà y, vá»›i tư cách phó đưá»ng chá»§ cá»§a phân đưá»ng Bắc Việt trá»±c thuá»™c Thiên Hạ Quần Anh há»™i, Thiết thạch băng nhân Lê Hoà ng tôi xin thá» sẽ tiếp nối chà nguyện cá»§a ngưá»i mà không ngừng ná»— lá»±c đấu tranh dà nh lại sá»± tá»± do cá»§a võ lâm. Xin ngưá»i hãy yên nghỉ! †_ “ Tiếp nối chà nguyện cá»§a ngưá»i, không ngừng ná»— lá»±c đấu tranh già nh lại sá»± tá»± do cá»§a võ lâm. Xin ngưá»i hãy yên nghỉ! †_ Hà ng trăm con ngưá»i, hà ng trăm cái bóng Ä‘en như cÅ©ng theo Lê Hoà ng mà quỳ xuống, mà đồng thanh kêu lá»›n. Cái quang cảnh tháºt cÅ©ng có thể coi là …Hà o khà xung thiên!
Choáng ngợp, tháºt sá»± phải choáng ngợp trước cái quanh cảnh khi hà ng trăm con ngưá»i Ä‘ang cùng thá» nguyện đồng sức đồng lòng, không ngại hy sinh để già nh lại sá»± tá»± do cá»§a võ lâm ấy, Phiêu Nhi tháºt như cÅ©ng Ä‘ang rất muốn gia nháºp cùng bá»n há», cùng hô vang khẩu hiệu, ấy thế nhưng…
Như chẳng há» có chút mảy may xúc động, cái con ngưá»i tháºt như còn vô cảm lạnh lùng hÆ¡n cả tượng đá mang tên Lâm Hoà ng ấy khẽ nói, vừa không quên chen và o má»™t nụ cưá»i giá»…u cợt:
_ “ Hy sinh vì lý tưởng quả cÅ©ng rất đáng khâm phục, thế nhưng…Tháºt đáng tiếc, chỉ e sá»± hy sinh ấy sẽ là vô Ãch mà thôi. Sá»± việc đã đến nước nà y thì Hà o Khà Äông A, thanh kiếm đó hôm nay đừng hòng rá»i khá»i nÆ¡i đây! â€
Im lặng, Thiết thạch băng nhân từ từ đứng dáºy, vừa nhìn thẳng và o mắt Lâm Hoà ng như chẳng há» e sợ, hắn lạnh lùng há»i:
_ “ Nguyá»…n Lâm Hoà ng, chẳng lẽ ngươi muốn ngăn cản bá»n ta, muốn đối đầu vá»›i Thiên Hạ Quần Anh há»™i hay sao!?! â€
Không vá»™i đáp lá»i mà chỉ khẽ hừ má»™t tiếng, vẻ mặt như thoáng hiện lên chút khinh miệt, Lâm Hoà ng lạnh nhạt nói:
_ “ Äối đầu vá»›i Thiên Hạ Quần Anh há»™i? Äó đâu phải là việc bây giá» ta má»›i là m, ngươi cÅ©ng không cần phải giả đò sá»ng sốt như váºy chứ, còn nữa, chẳng phải khi nãy có kẻ còn muốn táºn diệt Finder Company cá»§a ta hay sao!?! â€
_ “ Tiêu diệt Finder Company? Không sai, hôm nay các ngưá»i đừng hòng sống sót mà rá»i khá»i đây! †_ Lê Hoà ng đáp, trong ánh mắt cá»§a Thiết thạch băng nhân lại như bá»—ng loé lên má»™t là n sát khÃ…
Chẳng khó gì để nháºn ra thứ sát khà đang rá»±c lên trong mắt đối phương, thế nhưng chẳng há» có chút hồi há»™p e dè như cô trợ lý cá»§a mình, Lâm Hoà ng bất chợt lại cất tiếng cưá»i vang:
_ “ Muốn giết ta!?! Chỉ dá»±a và o mấy trăm ngưá»i các ngươi mà cÅ©ng muốn giết ta, như váºy liệu có hÆ¡i ngông cuồng quá không đây!?! â€
HÆ¡i ngạc nhiên, không, phải nói là đang hết sức ngạc nhiên! Phải, bằng và o mấy trăm con ngưá»i trước mặt, Phiêu Nhi tháºt cÅ©ng chẳng khó để có thể nháºn ra bá»n há» ai ai cÅ©ng Ä‘á»u có thể xếp được và o hà ng cao thá»§, ấy thế mà …
< Cứ cho là anh ta tháºt sá»± được xếp thứ bảy trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng, cứ cho anh ta tháºt là cao thá»§ hà ng đầu cá»§a thế hệ má»›i Ä‘i, nhưng nếu cùng má»™t lúc phải đấu, không, không phải là đấu mà phải là quyết má»™t tráºn sống mái vá»›i hà ng mấy trăm con ngưá»i như váºy thì…Anh ta liệu có phả là đã hÆ¡i quá ngông cuồng hay không!?! > _ Phiêu Nhi nghÄ© thầm, và cái suy nghÄ© ấy cá»§a cô nà ng thá»±c cÅ©ng có thể coi là hoà n toà n có lý, ấy thế nhưng…
_ “ Ngươi nói không sai, nếu chỉ bằng và o mấy trăm ngưá»i bá»n ta mà muốn giết được Nguyá»…n Lâm Hoà ng ngươi thì tháºt đã quá sức ngông cuồng rồi, ấy thế nhưng…†_ Như hoà n toà n phá»§ nháºn cái suy nghÄ© cá»§a Phiêu Nhi, cái gã Thiết thạch băng nhân ấy khẽ cưá»i _ “ Thế nhưng hôm nay không chỉ có bá»n ta mà còn có…Cả ‘nó’ nữa! â€
Khi nói đến chữ ‘nó’, cái gã Thiết thạch băng nhân Lê Hoà ng ấy, hắn vừa nhẹ nhà ng đưa bà n tay hướng vá» cái ông lão lạnh ngắt bên dưới và rồi…ChÃnh là Hà o Khà Äông A, cái thanh kiếm gỉ sét ấy chẳng biết bằng cách nà o lại đã từ từ bay lên mà nằm gá»n trong cái bà n tay mang mà u thạch cao ấy…
_ “ Muốn giết ngươi, muốn giết cái kẻ phản nghịch muốn chống lại sá»± tá»± do cá»§a võ lâm như ngươi hôm nay ngoà i mấy trăm ngưá»i bá»n ta còn có vạn vạn oan hồn cá»§a những ngưá»i con đất Việt Ä‘ang ngá»§ say trong thanh kiếm nà y nữa! †_ Lê Hoà ng nói, bằng cái dáng vẻ như vô cùng đáng sợ, hắn hướng mÅ©i nhá»n cá»§a thanh kiếm vá» phÃa Lâm Hoà ng như Ä‘e doạ.
Không nói gì hay thá»±c ra là chẳng thể nói gì, Lâm Hoà ng như bá»—ng ngá»› ngưá»i ra mất má»™t lúc thế rồi…HA! Ha! Ha!…Bất chợt buông tiếng cưá»i vang, anh chà ng giá»…u cợt:
_ “ Lại muốn dá»±a và o cái thanh sắt gỉ ấy để lấy mạng cá»§a Nguyá»…n Lâm Hoà ng nà y, Thiên Hạ Quần Anh há»™i cá»§a các ngươi xem ra cÅ©ng đã hết thá»i tháºt rồi! â€
Không tức, không giáºn hay đúng hÆ¡n là không hỠđể cái sá»± giá»…u cợt cá»§a Lâm Hoà ng và o trong lòng, Thiết thạch băng nhân bất chợt lại như nhẹ nở má»™t nụ cưá»i:
_ “ Nguyá»…n Lâm Hoà ng, ngươi có biết vì lý do gì mà bá»n ta lại phải bá» biết bao tiá»n cá»§a để thuê ngươi Ä‘i tìm thanh kiếm nà y hay không!?! †_ Lê Hoà ng há»i, những ngón tay trắng vừa nhẹ nhà ng lướt trên thân kiếm, lướt theo những vệt đỠthẫm như kéo khắp chiá»u dà i thanh kiếm gỉ sét…
Äúng váºy! Khi biết vụ nà y có dÃnh lÃu đến Thiên Hạ Quần Anh há»™i-má»™t bang há»™i tụ táºp rất nhiá»u cao thá»§ võ lâm có cùng cái chà nguyện chấn hưng võ lâm, đòi lại tá»± do cá»§a ngưá»i võ lâm từ tay chÃnh phá»§ mà nghe đâu danh vá»ng trên võ lâm còn cao hÆ¡n cả đội cảnh sát võ lâm, Phiêu Nhi quả vẫn luôn rất thắc mắc, vẫn luôn tá»± há»i xem rốt cuá»™c vì lẽ gì mà vụ là m ăn còn-rất-nhiá»u-Ä‘iểm-đáng-ngá» nà y lại có thể đến tay Finder Company và cái con quá»· hám tiá»n mang danh giám đốc nà y!?!
Tá»± Ä‘i tìm cái thanh kiếm gỉ sét chẳng đáng tiá»n nhưng tháºt hết sức nhạy cảm nà y, Thiên Hạ Quần Anh há»™i chẳng những không mất má»™t đồng xu mà cà ng có thể an tâm hÆ¡n nếu tháºt sá»± muốn giữ bà máºt vá» sá»± tồn tại cá»§a Hà o Khà Äông A. Còn như bá» tiá»n ra nhá» tá»›i Finder Company ư? Chẳng cần nói tá»›i cái khoản tiá»n má»™t trăm ngà n USD mất trắng mà qua vụ Ä‘iá»u tra nà y cÅ©ng tháºt khó để có thể giữ cho sá»± tồn tại cá»§a hà o khà Äông A là hoà n toà n bà máºt. Và sá»± tồn tại cá»§a Hà o Khà Äông A, nếu chẳng may tin tức nà y đến được tai cá»§a đội cảnh sát võ lâm thì cứ gá»i là …
Thắc mắc, thá»±c sá»± là vô cùng thắc mắc, thế nên…Sẵn sà ng nhà o tá»›i mà nhảy và o há»ng anh chà ng giám đốc nhà mình, Phiêu Nhi vá»™i há»i:
_ “ Tại sao!?! Rốt cuá»™c thì tại sao các ngưá»i phải nhá» tá»›i Finder Company mà không tá»± là m vụ nà y!?! â€
_ “ Tại sao à !?! †_ Thiết thạch băng nhân khẽ cưá»i, cái bà n tay trắng bệch bất giác lại vuốt nhẹ cái thanh kiếm gỉ sét _ “ CÅ©ng là má»™t kiếm thá»§ nên ngay lần đầu tiên khi nhìn thấy cái thanh kiếm gỉ sét nà y ta đã có cái cảm giác rằng ở nó có má»™t cái gì đó vô cùng đặc biệt, và bằng và o sá»± tò mò cá»§a ta và sức mạnh cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i, ta đương nhiên chẳng chút khó khăn để tìm ra lai lịch tháºt sá»± cá»§a cái thanh hà o khà Äông A nà y và …†_ Nói tá»›i đó rồi bá»—ng nhìn lại cái thanh kiếm trên tay bằng cái ánh mắt vô cùng âu yếm, Lê Hoà ng vừa đưa mắt vá» phÃa cái ông lão Ä‘ang im lìm nằm đó, hắn đó _ “ Từ lâu vốn đã là má»™t ngưá»i nhiệt tình á»§ng há»™ chá»§ trương cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i chúng ta, thế nên ngay sau khi nghe ta kể vá» lai lịch tháºt sá»± cá»§a thanh kiếm gia truyá»n nà y, lão nhân gia đã láºp tức tỠý muốn dâng tặng Thiên Hạ Quần Anh há»™i thanh Hà o Khà Äông A nà y vá»›i hy vá»ng há»™i chá»§ sẽ dùng tá»›i sức mạnh cá»§a nó để đánh Ä‘uổi lÅ© bại hoại võ lâm mang danh cảnh sát mà đòi lại quyá»n độc láºp tá»± chá»§ cá»§a võ lâm…â€
Thá»±c cÅ©ng chẳng nháºn ra đâu là câu trả lá»i cá»§a mình trong câu truyện cá»§a gã tượng ngưá»i bên kia, thế nhưng phần vì câu truyện cÅ©ng khá lý thú, phần vì trong cái bá»™ dạng cá»§a hắn tháºt như Ä‘ang vô cùng nháºp tâm, ấy thế nên cả Phiêu Nhi lẫn Lâm Hoà ng, hai ngưá»i Ä‘á»u như không há» muốn cắt ngang.…
_ “ Thiên Hạ Quần Anh há»™i, dá»±a và o sức mạnh cá»§a bá»n ta hiện nay thì quả thá»±c nếu muốn tiêu diệt hoà n toà n cảnh sát võ lâm, nhất thống giang hồ thì cÅ©ng chẳng phải là việc quá khó khăn, ấy thế nhưng…ChÃnh phá»§ cá»§a các nước Ä‘ang đứng đằng sau thao túng võ lâm, nếu mở cuá»™c tấn công cảnh sát võ lâm vá»›i quy mô lá»›n thì rất có thể bá»n ta sẽ bị bá»n há» gắn cho cái mác ‘là m loạn’ để rồi…†_ Lê Hoà ng nói buồn bã nói, cái nét mặt vá»›i trÆ¡ như tượng đá cÅ©ng chợt ánh lên nét buồn thương vô hạn _ “ Cùng lúc phải chống lại cảnh sát võ lâm và quân đội các nước, sức mạnh cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i hiện nay là chưa đủ để đương đầu vá»›i việc đó! â€
Mặc cho câu truyện cá»§a cái gã Thiết thạch băng nhân kia là đang đến hồi xúc động, mặc cho cái pho tượng ngưá»i kia như khó khăn lắm má»›i hiện được và i phần xúc cảm trên nét mặt, Lâm Hoà ng lại má»™t lần nữa lại tá» ra là má»™t con ngưá»i hoà n toà n trÆ¡ lỳ vá»›i những loại cảm xúc Ä‘á»i thưá»ng, anh chà ng gắt:
_ “ Biết rồi! Ai cÅ©ng biết Thiên Hạ Quần Anh há»™i cá»§a các ngươi xưa nay ngoà i việc khuếch trương thế lá»±c trong võ lâm nhằm đối đầu vá»›i đội cảnh sát võ lâm thì cÅ©ng rất chú trá»ng mở rá»™ng phạm vi thế lá»±c ra bên ngoà i võ lâm, nâng cao tầm ảnh hưởng đối vá»›i xã há»™i, nhưng Ä‘iá»u đó thì…Có liên quan gì đến truyện hôm nay chứ!?! â€
Không thèm đáp lại mà chỉ dừng lại một chút để…Khẽ ‘hừ’ một cái, Thiết thạch băng nhân Lê Hoà ng lại tiếp tục câu truyện theo ý của mình:
_ “ Không sai, Thiên Hạ Quần Anh há»™i hiện nay không chỉ là má»™t bang há»™i mạnh nhất võ lâm mà bằng và o tà i trà cá»§a mình, há»™i chá»§ hiện còn Ä‘ang nắm trong tay má»™t liên minh gồm rất nhiá»u những táºp Ä‘oà n kinh tế hà ng đầu thế giá»›i cùng má»™t số những chÃnh trị gia, những quan chức cao cấp nhất trong chÃnh phá»§ cá»§a má»™t số quốc gia. Bằng cách nà y, trong tương lai Thiên Hạ Quần Anh há»™i nhất định sẽ đủ sức không chỉ là tiêu diệt đội cảnh sát võ lâm mà còn có thể lÅ©ng Ä‘oạn thị trưá»ng, thao túng xã há»™i, láºt đổ chÃnh phá»§ các nước, đòi lại quyá»n tá»± do cho võ lâm! †_ Lê Hoà ng hà o hứng nói, cái dáng vẻ như hoà n toà n tin tưởng và o cái viá»…n cảnh tươi sáng mà chÃnh mình Ä‘ang tưởng tượng ra.
_ “ Không sai! Không sai! †_ Lâm Hoà ng cưá»i khẩy, tá»±a như hoà n toà n không chút động lòng trước cái viá»…n cảnh mà Lê Hoà ng Ä‘ang vẽ ra ấy, anh chà ng lạnh nhạt nói _ “ Äúng là nếu chÃnh phá»§ các nước và cả võ lâm nữa nếu không sá»›m táºp trung sức mạnh tìm cách ngăn cản sá»± khuyếch trương thế lá»±c và phá tan cái liên minh quân sá»±, kinh tế và chÃnh trị ấy thì chẳng chóng thì chầy Thiên Hạ Quần Anh há»™i nhất định sẽ có thể nhất thống võ lâm, láºt đổ chÃnh phá»§ và tháºm chà còn là láºp ra má»™t đất nước má»›i nữa cÅ©ng không biết chừng! †_ Nói, rồi dừng lại đó như để chá» sá»± vui mừng, hà o hứng kịp ánh lên trên pho tượng đá, anh chà ng cưá»i _ “ Nhưng Ä‘iá»u đó liệu có Ãch gì, chừng trăm năm nữa, chỠđến khi Thiên Hạ Quần Anh há»™i có được cái sức mạnh ấy thì chỉ e ta, ngươi và cả cô nà ng há»™i chá»§ cá»§a các ngưá»i nữa, sẽ chẳng ai có phúc pháºn nhìn thấy cái ngà y ấy thôi! â€
Buồn bã, tiếc thương, thất vá»ng…Tất cả những thứ tình cảm phức tạp ấy trong phút chốc như Ä‘á»u rá»§ nhau kéo vá» trên cái gương mặt vốn trÆ¡ như bức tượng, và như không há» phá»§ định cái nháºn xét cá»§a Lâm Hoà ng, gã Thiết thạch băng nhân ấy khẽ thở dà i:
_ “ Äúng váºy, tuy nói những việc cá»§a hôm nay là để xây dá»±ng ná»n móng cho tương lai, là để dà nh chá» háºu thế, ấy thế nhưng…Là ngưá»i đã má»™t tay dá»±ng nên Thiên Hạ Quần Anh há»™i cá»§a ngà y hôm nay, tất cả chúng ta Ä‘á»u mong há»™i chá»§ sẽ chÃnh là ngưá»i đòi lại cái tá»± do đã mất cho võ lâm, thế nên…†_ Sá»± buồn Ä‘au, nuối tiếc, thất vá»ng hay bất cứ má»™t thứ tình cảm nà o khác như bất chợt Ä‘á»u bị má»™t cây chổi vô hình quét sạch ra khá»i khuôn mặt cá»§a Lê Hoà ng, trên pho tượng đá lúc nà y như chỉ còn lại sá»± lạnh lùng và niá»m hy vá»ng Ä‘ang loé lên trong đáy mắt _ “ Nhưng giỠđây, khi đã có được sá»± trợ giúp cá»§a Hà o Khà Äông A thì bằng và o sức mạnh sẵn có cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i, há»™i chá»§ nhất định sẽ có thể quét sạch má»i trở ngại mà đòi lại tá»± do cho võ lâm! â€
Im lặng mà ngẫm nghÄ© mất má»™t hồi, thế rồi bằng và o những gì Ä‘ang hiện lên trên nét mặt, Phiêu Nhi tháºt cÅ©ng chẳng khó gì để nháºn ra rằng cái anh chà ng giám đốc nhà mình như cÅ©ng Ä‘ang hết sức tán đồng cách nghÄ© cá»§a Lê Hoà ng, ấy thế nhưng…Như chẳng cách nà o nén nổi, Phiêu Nhi lên tiếng:
_ “ Nhưng Hà o Khà Äông A, thanh kiếm ấy chẳng phải hiện nay đã chẳng khác nà o má»™t thanh sắt gỉ hay sao!?! â€
_ “ Má»™t thanh sắt gỉ!?! †_ Lê Hoà ng lẩm bẩm, như nhắc lại cái câu há»i cá»§a Phiêu Nhi, thế rồi…Pho tượng ngưá»i, anh mắt cá»§a nó lại như chợt loé lên má»™t và i nét thế lương _ “ Quả không sai, sau má»™t thá»i gian dà i bị đối xá» như má»™t thanh kiếm tầm thưá»ng, Hà o Khà Äông A quả đã không còn giữ được cái sức mạnh vốn có cá»§a mình, ấy thế nhưng…†_ Nói tá»›i đó rồi khẽ nở ra má»™t nụ cưá»i như rất đắc ý, ánh mắt vốn Ä‘ang ánh lên vẻ thế lương bất chợt lại loé lên những tia lạnh lùng tà n nhẫn, Lê Hoà ng nói _ “ Không há» bị mất Ä‘i, sức mạnh cá»§a hà o khà Äông A đơn giản chỉ là ẩn sâu và o bên trong. Bên trong thanh sắt gỉ ấy, má»™t hà o khà đang chỠđể tái sinh! â€
_ “ Nói…nói váºy thì các ngưá»i…các ngưá»i thá»±c đã tìm ra cách để…để…â€
_ “ Quả cÅ©ng rất thông minh! Vì để giúp cho Hà o Khà Äông A có thể tái khởi hùng phong mà các ngưá»i đã phải tìm đến ta! †_ Lâm Hoà ng nói, vừa chen ngang cô trợ lý cá»§a mình mà báºt ra má»™t trà ng cưá»i như vô cùng hà o hứng _ “ Hay! Quả thá»±c là rất hay, vô cùng hay! â€
Tò mò, quả thá»±c Ä‘ang rất tò mò muốn biết vá» cách thức để hồi sinh lại Hà o Khà Äông A, thế nhưng…Cà ng thắc mắc hÆ¡n trước bá»™ dạng như muôn phần kỳ quái cá»§a chà ng giám đốc nhà mình. Phải, thắc mắc, nhưng lại chẳng dám chen và o mà há»i han, Phiêu Nhi như cÅ©ng chỉ có thể đứng ngây ra đó mà …
_ “ Äúng váºy! Äể có thể khiến ngươi đồng ý giúp đỡ bá»n ta quả đã phải tốn không Ãt tấm huyết: tìm cách đánh tin cho lÅ© con cháu cá»§a tứ đại cấm vệ quan phụ trách trị an kinh đô Huế khi xưa-những kẻ luôn má»™t lòng muốn tìm lại Hà o Khà Äông A để rá»a sạch món nợ gia tá»™c, chÃnh ta và lão nhân gia đây đã bà n cách dụ bốn ngưá»i bá»n chúng tá»›i nhà để đánh cắp thanh kiếm để rồi sau đó có thể danh chÃnh ngôn thuáºn mà lôi ngươi và Finder Company và o vụ nà y! †_ Lê Hoà ng nói, vừa liếc nhìn lão già đang nằm dưới đất má»™t cái, thế rồi…Cái ánh mắt cá»§a hắn, cái ánh mắt khi nhìn và o Lâm Hoà ng như chợt anh lên má»™t sá»± thoả mãn vô cùng độc ác _ “ Tất cả má»i việc, tất cả má»i thứ bá»n ta đã là m chỉ là để hôm nay, tại nÆ¡i nà y…Uống máu cá»§a kiếm thá»§ đệ nhất trong thiên hạ để rá»a Ä‘i ná»—i nhục suốt trăm năm qua, uống máu cá»§a tên ác ma tuyệt thế trong trá»i đất để gá»i lại hùng tâm hà o khà đã mất. Uống máu cá»§a Nguyá»…n Lâm Hoà ng ngươi, Hà o Khà Äông A nhất định sẽ có thể…Tái Khởi Hùng Phong! †_ Lê Hoà ng gà o lên, vừa giÆ¡ cao thanh kiếm gỉ sét trên tay như muốn để xuyên thá»§ng cả trá»i đêm…
Tà i sản của Nhất chi mai
23-12-2008, 09:32 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vn
Bà i gởi: 75
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 26 Times in 25 Posts
FINDER COMPANY
< Công ty Dịch vụ Võ Lâm >
Thể loại : Kiếm hiệp hiện đại
Tác giả: link_mym
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Chương 3
Chương 3: Kiếm huyết rá»a kiếm hồn (phần 2 )
Chương 3: Kiếm huyết rá»a kiếm hồn
Uống máu!?! Uống máu!?! Lại có ngưá»i muốn dùng máu để rá»a Ä‘i cái ná»—i nhục bị đối xá» lạnh nhạt cá»§a má»™t thanh kiếm ư? Äúng váºy, Ä‘iá»u nà y thoạt nghe qua thì có vẻ như rất ná»±c cưá»i, rất vô lý, ấy thế nhưng…CÅ©ng giống như má»™t cao thá»§ khi đã đến má»™t mức nhất định nà o đó, những thanh vÅ© khà được liệt và o hà ng thần binh lợi khÃ, được coi trá»ng nâng niu Ä‘á»u sẽ dần hình thà nh má»™t thứ gá»i là …Tinh hồn. Tinh hồn, là điên cuồng mạnh mẽ, là nhu hoà trầm lắng, là quang minh rá»±c sáng, là ma mị yêu tà , là độc ác âm hiểm…Tinh hồn, đó có thể coi là sá»± kết tinh tu luyện, là phần khà chất riêng biệt không thể trá»™n lẫn cá»§a má»—i cao thá»§ và những thanh thần binh lợi khÃ. Và hà o khà Äông A, cái thanh kiếm được luyện thà nh từ máu huyết cá»§a con ngưá»i ấy, cái thanh thần binh đã từng được dùng để đánh Ä‘uổi ngoại xâm già nh lại giang sÆ¡n đất Việt ấy, khá»i nói cÅ©ng biết cái ‘hồn’ cá»§a nó là trà n đầy ngạo khÃ, ấy thế mà …Suốt má»™t khoảng thá»i gian không ngắn bị đối xá» lạnh nhạt, cứu thế thần binh chẳng thể không cảm thấy như Ä‘ang bị là m nhục và …Lặn và o bên trong, cái thanh thần kiếm đã không chỉ má»™t lần gìn giữ non sông đất Việt ấy, nó như đã bá» mặc tất cả, đã không còn để tâm tá»›i sá»± an nguy cá»§a non sông đất nước để mà trở nên má»™t thanh sắt gỉ sét vô dụng, u ám vô quang. Hà o Khà Äông A, nó thá»±c sá»± như đã ôm theo mối nhục cá»§a mình mà xa rá»i nhân thế, thế nhưng… Äã uống và o cái dòng máu như Ä‘ong đầy kiếm khÃ, đã nếm thá» cái hương vị cá»§a má»™t kiếm thá»§ tuyệt thế, đã để lại má»™t vết rạn trên cái thanh kiếm kinh thế hãi tục, khiếp phục thế gian ấy, cái ná»—i nhục cá»§a suốt mấy trăm năm qua trong phút chốc Ä‘á»u như đã được rá»a trôi hết cả. Phải, má»™t thanh thần kiếm bị đối xá» lạnh nhạt, cái ná»—i nhục ấy như cÅ©ng trôi Ä‘i cùng vá»›i sá»± tá»± hà o sau khi nó đã đánh bại, đã đả thương được má»™t thanh thần kiếm khác. Chưa hết, đứng trước cái thanh tuyệt kiếm cá»§a thiên hạ đương kim, thần binh cá»§a năm xưa như cÅ©ng chẳng thể không động tâm, chẳng thể nén lại cái ước vá»ng cùng phân cao thấp, thế nên…Hùng tâm đã mất trong thoáng chốc như cÅ©ng phải rùng mình sống dáºy! Hà o khà Äông A đã thá»±c sá»± được phục sinh!
_ “ Sá»± tá»§i nhục khi bị đối xá» lạnh nhạt!?! †_ Lâm Hoà ng lẩm bẩm, vừa không quên giữ chặt vết thương trên tay _ “ Äúng là như váºy, ngay từ lần đầu tiên cầm nó trên tay ta đã cảm nháºn được rằng kiếm hồn cá»§a nó đã bị tổn thương sâu sắc. Má»™t sá»± tổn thương từ sâu bên trong tâm hồn-sá»± tá»§i hổ cá»§a má»™t thần long trót sa và o vÅ©ng cạn, và cách duy nhất để khiến nó hồi sinh, đó chÃnh là phải rá»a Ä‘i cái ná»—i nhục, phải tìm lại hùng tâm đã mất, tìm lại cái sức mạnh đã từng khiếp phục thế gian. Nhưng là m cách nà o để rá»a Ä‘i cái ná»—i nhục ấy!?! Rá»a Ä‘i má»™t ná»—i nhục, cách tốt nhất không gì hÆ¡n là để nó là m nên má»™t truyện mà chÃnh nó sẽ cảm thấy tá»± hà o, cảm thấy mình vẫn còn mạnh mẽ, vẫn còn ngạo khÃ, và …Dùng kiếm huyết, dùng máu cá»§a má»™t cao thá»§ kiếm thuáºt để rá»a Ä‘i ná»—i nhục cá»§a má»™t thanh kiếm, đó thá»±c cÅ©ng là má»™t cách rất hay, và ta đúng là má»™t sá»± lá»±a chá»n tốt, thế nhưng…Vá»›i Hà o Khà Äông A ư? Không thể chấp nháºn má»™t kiếp sống tù đầy nhưng lại cÅ©ng chẳng là m gì để thay đổi nó mà chỉ đơn giản là tá» ra chán nản và muốn buông xuôi tất cả. Nói tháºt lòng, ngay từ lần đầu gặp gỡ, ta thá»±c sá»± đã cảm thấy coi thưá»ng cái tinh hồn cá»§a má»™t thanh kiếm đã từng được xưng tụng là cứu thế thần binh nà y rồi! â€
_ “ Coi thưá»ng!?! †_ Thiết thạch băng nhân khẽ cưá»i, vừa như giÆ¡ cao hÆ¡n cái thanh cứu thế thần binh ra trước mặt, hắn hét lá»›n _ “ Hà o Khà Äông A, mà y có nghe thấy hay không, lại có kẻ Ä‘ang coi thưá»ng mà y đây nà y! Nà o! Mà y hãy chứng minh Ä‘i, chứng minh rằng sức mạnh cá»§a mà y là …Không Thể Coi Thưá»ng! †_ Lê Hoà ng gà o lên, và cùng vá»›i tiếng gà o ấy, chẳng hiểu vì lẽ gì mà trá»i đất vốn đã vỠđêm lại như cÅ©ng đột nhiên phải tối sầm lại. Má»™t tia chá»›p rạch đôi bầu trá»i!
Rắc!…Cùng vá»›i tiếng thét đó cá»§a Lê Hoà ng, Hà o Khà Äông A tá»±a như cÅ©ng biết nó Ä‘ang bị coi thưá»ng, chẳng thế mà …Từ những vệt máu còn vương lại trên tấm thân gỉ sét, những kêu khe khẽ chợt vang lên, những vết nứt mà u máu Ä‘ang dần xuất hiện. Xuất hiện và ngà y cà ng lan rá»™ng ra, lan ra như phá»§ kÃn cả thân kiếm…
Rắc!…Những tiếng kêu khe khẽ vang lên, cùng vá»›i những vết nứt như mãi muốn lan rá»™ng mãi ấy, những mảng gỉ sét như cÅ©ng thi nhau mà lả tả rÆ¡i xuống. Hà o quang! Phải, chÃnh là hà o quang. Má»™t thứ hà o quang chói lóa như chợt ánh lên trên thân kiếm, ánh lên phÃa sau lá»›p gỉ sét Ä‘ang không ngừng rá»›t xuống…
Rắc!…Hà o Khà Äông A, những mảnh vụn không ngừng rÆ¡i xuống. Hà o Khà Äông A, những tia sáng không ngừng vươn ra…
Những tia sáng. Hà o quang. Rá»±c sáng. Soi tá» cả trá»i đêm. Ấy thế nhưng…
Ào!…Má»™t luồng gió lạnh buốt chẳng biết từ đâu kéo vá» khiến tất cả má»i ngưá»i bất chợt như cùng phải phải run lên. Hà o quang, cái thứ hà o quang Ä‘ang toả ra từ Hà o Khà Äông A, cái thứ hà o quang rá»±c rỡ đến chói mắt, cái thứ hà o quang như có thể xua Ä‘i mà n đêm tăm tối ấy nó lại như không hỠấm áp. Phải, không hỠấm áp, cái thứ hà o quang rá»±c rỡ tháºt có thể trong đêm mà thay thế mặt trá»i ấy tá»±a như lại Ä‘ang mang theo má»™t sá»± buốt giá đến vô cùng. Hà o Khà Äông A, má»™t thứ ánh sáng như được gá»i vá» từ cá»u u địa ngục. Rá»±c sáng. Buốt giá…
_ “ Tháºt…tháºt…tháºt không thể tin nổi! †_ Phiêu Nhi lẩm bẩm, toà n thân như không ngừng run rẩy. Run rẩy, nhưng không phải vì sợ hãi, bởi từ sâu trong ánh mắt cá»§a cô nà ng, những tia phấn khÃch, những luồng Ä‘ao khà cuồng nhiệt như Ä‘ang không ngừng ánh lên _ “ Tháºt không thể tin nổi! Rá»±c rỡ đến chói mắt nhưng lại lạnh lẽo đến ghê ngưá»i! Tháºt không thể tin nổi! â€
CÅ©ng nhìn và o cái vầng sáng chói chang trên tay Lê Hoà ng ấy, Lâm Hoà ng hừ lạnh, vừa cháºm rãi giải thÃch cho cô trợ lý cá»§a mình:
_ “ Cái thanh kiếm đó, thứ sức mạnh mà nó mang theo trong mình là thứ sức mạnh cá»§a thiên binh vạn mã, hà o khà dâng đầy, sẵn sà ng hy sinh vì tổ quốc. Lại thêm không chỉ má»™t lần đánh Ä‘uổi quân thù, giữ trá»n giang sÆ¡n, má»™t thanh kiếm được ngưá»i ngưá»i kÃnh ngưỡng như váºy thì nếu nó có toả ra hà o quang rá»±c rỡ, chói loá rạng ngá»i thì cÅ©ng là truyện bình thưá»ng, ấy thế nhưng…†_ Vừa nói, vừa khẽ cưá»i khẩy má»™t cái, Lâm Hoà ng tiếp _ “ ÄÆ°á»£c luyện thà nh từ huyết nhục cá»§a con ngưá»i, được rèn nên từ…nói cho hay thì là hà o khà mà nói trắng ra thì cÅ©ng chÃnh là oán khÃ, thế nên thanh Hà o Khà Äông A nà y, nói sao Ä‘i nữa thì cÅ©ng chẳng thể tránh được nét yêu tà ma mị. Chưa hết, tuy là đánh Ä‘uổi ngoại xâm nhưng nói cho rõ thì cÅ©ng là giết ngưá»i, cái thanh kiếm ấy, trong suốt cuá»™c Ä‘á»i chinh chiến tráºn mạc cá»§a mình, tháºt cÅ©ng không biết nó đã bao nhiêu lần tắm máu, thế nên…Chứa đầy oán khÃ, đựng lắm oan hồn, thanh Hà o Khà Äông A nà y tháºt chẳng thể không như nối liá»n địa ngục, sát khà ngáºp ngụa, lạnh lẽo ghê ngưá»i. Tiếng đồn tháºt không sai, nếu ở và o thá»i loạn thì chỉ bằng và o thanh kiếm nà y thôi thì khiếp phục sa trưá»ng, qua ải chém tướng tháºt không gì là không là m được, xứng đáng là thần binh tuyệt thế, ấy thế nhưng…Nếu ở và o thá»i bình thì cÅ©ng chỉ bằng và o cái sá»± lạnh lẽo hung tà n, sát khà rợp trá»i kia thôi, nó tháºt đúng là hiểm hoạ cá»§a nhân gian! â€
Choáng ngợp, tháºt sá»± Ä‘ang rất choáng ngợp trước cái uy thế Ä‘ang toả ra từ Hà o Khà Äông A, Lê Hoà ng tháºt như Ä‘ang cảm thấy rằng bao công sức, bao hy sinh mà mình đã vì thanh kiếm nà y mà bá» ra tháºt cÅ©ng vô cùng xứng đáng _ < Sức mạnh cá»§a Hà o Khà Äông A, lại thêm tà i trà cá»§a há»™i chá»§, ngà y Thiên Hạ Quần Anh há»™i đòi lại tá»± do cho võ lâm nhất định sẽ không còn xa nữa! > _ Lê Hoà ng nghÄ©, nét mừng vui sung sướng như ngáºp đầy ánh mắt, thế nhưng…Vẫn chẳng hỠđể lá»t mấy lá»i nháºn xét cá»§a Lâm Hoà ng ra khá»i tai, chẳng thế mà mà sau má»™t hồi như ngây như dại ngắm nhìn thanh thần kiếm trong tay, hắn bá»—ng nhiên quay sang nhìn Lâm Hoà ng để rồi…Trên môi như khẽ nở má»™t nụ cưá»i, hắn nói:
_ “ Thấy sao hả!?! Ngươi thá»±c đã từng coi thưá»ng cái sức mạnh nà y ư!?! â€
_ “ Không há»! †_ CÅ©ng chẳng tiếc gì mà không đáp lại cái nụ cưá»i cá»§a đối phương, Lâm Hoà ng vui vẻ giải thÃch _ “ Ta thá»±c sá»± không há» coi thưá»ng sức mạnh cá»§a Hà o Khà Äông A, cái mà ta coi thưá»ng chỉ là …Kiếm hồn cá»§a nó! â€
< Äúng là đồ Ä‘iên! Lại Ä‘i coi thưá»ng tinh hồn cá»§a má»™t thanh kiếm ư, chê nó không biết nghÄ© cách để tá»± thoát ra khá»i cảnh giam cầm à ? Là m Æ¡n Ä‘i, nó chỉ là má»™t thanh kiếm thôi mà ! > _ Phiêu Nhi lẩm bẩm, vừa liếc nhìn anh chà ng giám đốc bên cạnh bằng cái thứ ánh mắt như chẳng há» coi trá»ng. Cái ánh mắt như Ä‘ang nhìn và o má»™t kẻ tâm thần nà o đó, ấy thế nhưng…
Có vẻ như không há» cho rằng cách nghÄ© cá»§a Lâm Hoà ng là có vấn Ä‘á», chẳng thế mà lại không há» lên tiếng để phản đối, Lê Hoà ng lạnh giá»ng nói, vẻ tà n nhẫn như Ä‘ong đầy trong ánh mắt:
_ “ Ngươi nghÄ© sao cÅ©ng mặc, ngươi coi thưá»ng cÅ©ng chẳng sao, chỉ biết rằng ngà y hôm nay, tại nÆ¡i đây, và cÅ©ng bằng chÃnh thanh kiếm mà ngươi đã coi thưá»ng nà y, truyá»n thuyết vá» Nguyá»…n Lâm Hoà ng ngươi sẽ phải chấm dứt! â€
Khuất phục!?! Chẳng biết có phải đã khuất phục, đã chấp nháºn buông xuôi trước sức mạnh như chẳng thể kháng cá»± cá»§a Hà o Khà Äông A hay không mà Lâm Hoà ng đột nhiên lại thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dà i, anh chà ng nói, giá»ng Ä‘iệu như vô cùng ngao ngán:
_ “ Sao nói sao cÅ©ng được, rốt cuá»™c tá»›i bao giá» Trần Thu Dung má»›i chịu xuất hiện đây? Vá» truyện nà y ta tháºt Ä‘ang có mấy câu muốn há»i cô ta đây! â€
_ “ Ngươi muốn nói truyện vá»›i há»™i chá»§!?! †_ Äáp lại câu há»i cá»§a Lâm Hoà ng bằng má»™t câu há»i khác, và bằng má»™t vẻ mặt như hết sức ngạc nhiên, Lê Hoà ng lẩm bẩm _ “ Ngươi nghÄ© rằng há»™i chá»§ sẽ đến đây ư!?! â€
_ “ Váºy chẳng nhẽ không phải ư!?! †_ CÅ©ng bằng cái vẻ mặt như cÅ©ng ngạc nhiên không kém, Lâm Hoà ng đáp lại câu há»i cá»§a Lê Hoà ng bằng má»™t câu há»i khác.
_ “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải rồi! †_ Lê Hoà ng cưá»i, chẳng hiểu sao pho tượng đá lại chợt ánh lên những nét như vô cùng nham hiểm _ “ Nếu há»™i chá»§ mà có mặt thì là m sao mà ta có thể giết ngươi được cÆ¡ chứ!?! â€
Câu há»i đã được trả lá»i và hoà n toà n không bị đáp lại bằng má»™t câu há»i khác, ấy thế nhưng…Chẳng hiểu sao Lâm Hoà ng như vẫn còn hết sức ngạc nhiên, anh chà ng lẩm bẩm:
_ “ Vô lý! Tháºt là hết sức vô lý! Má»™t truyện quan trá»ng liên quan đến tương lai cá»§a Quần Anh há»™i như váºy mà cô ta lại không tham gia, lại yên tâm giao cho má»™t tên phó đưá»ng chá»§ con con như ngươi thôi ư!?! Còn nữa, nói tròn nói méo gì thì cô ta vẫn cứ coi mình là đối thá»§, là ngưá»i xếp trên cô ta má»™t báºc trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng, nếu muốn ra tay vá»›i mình thì chẳng có lý nà o cô ta lại để ngưá»i khác là m cả. Tháºt hết sức vô lý mà ! â€
_ “ Không vô lý đâu, đơn giản là ta chưa há» báo cáo lại việc nà y cho há»™i chá»§, ta muốn sẽ có thể Ä‘em cho ngưá»i má»™t niá»m vui bất ngá»! â€
_ “ Chưa báo!?! †_ Lâm Hoà ng chợt kêu lên, vẻ như vô cùng ngạc nhiên, anh chà ng vá»™i há»i, vẻ sốt sắng vô cùng _ “ Má»™t truyện quan trá»ng như váºy mà ngươi lại chưa báo cáo, bá»™ ngươi muốn chết hay sao? Äừng bảo vá»›i ta là má»™t phó đưá»ng chá»§ như ngươi lại không biết ‘há»™i quy’ cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i đấy nhé! â€
Tháºt cÅ©ng rất muốn động thá»§ cho nhanh, ấy thế nhưng cái vấn đỠmà Lâm Hoà ng vừa khÆ¡i ra lại tháºt như Ä‘ang gãi đúng chá»— ngứa váºy, chẳng thế mà cái mặt tượng vốn vô cảm đến ná»—i bị coi là ‘Thiết thạch băng nhân’ kia lại như bá»—ng ánh lên mấy phần phẫn ná»™. Lê Hoà ng vồn vã đáp, thao thao bât tuyệt, bà y tá» cõi lòng:
_ “ Há»™i quy cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i ta đương nhiên biết, nhưng nếu phải báo lên thì ta thá»±c không cam tâm chút nà o, bởi lẽ nếu phải qua cá»a cá»§a cái thằng nhãi Ãc Như Lai ấy ư, ta dám chắc công lao cá»§a ta mưá»i phần thì có lẽ sẽ bị hắn cướp Ä‘i hết bẩy. Mà ta tháºt không hiểu há»™i chá»§ vừa ý cái thằng nhãi ấy ở Ä‘iểm nà o nữa, trong Quần Thư lầu cá»§a tổng há»™i tháºt có không biết bao nhiêu bà kÃp võ công mà ngà i lại chá»n cái món Như Lai Thần Chưởng cá»§a thằng nhãi ấy dâng lên để mà tu luyện, chưa hết, ai cÅ©ng biết trung tâm cá»§a đương kim võ lâm hiện đã không còn là Trung Nguyên nữa mà đã bị dịch vá» Bắc Việt gần chục năm nay rồi, cảnh sát võ lâm cùng biết bao những cao thá»§ hà ng đầu trên Anh Hùng bảng cùng chẳng hẹn mà lần lượt Ä‘á»u xuất hiện ở mảnh đất nà y, ấy thế mà …Lại Ä‘i giao má»™t phân đưá»ng quan trá»ng như váºy và o tay má»™t thằng nhãi má»›i gia nháºp. Tháºt chẳng hiểu há»™i chá»§ đã bị nó cho ăn thứ bùa mê, thuốc lú gì nữa!?! Ta tháºt không cam tâm mà ! â€
Cũng rất chú ý lắng nghe câu truyện của Lê Hoà ng, và bằng cái nét mặt đăm chiêu tựa như rất quan tâm ấy, Lê Hoà ng cũng chợt là m mấy câu góp truyện:
_ “ Việc nà y ta cÅ©ng có nghe nói, Ä‘ang là m phân đưá»ng chá»§ bá»—ng nhiên bị đẩy xuống là m phó, kể ra ngươi có ấm ức thì cÅ©ng phải, thế nhưng…Cái tên Ãc Như Lai ấy tháºt cÅ©ng rất có tà i, chỉ má»›i được nổi danh có mấy tháng nay thôi nhưng nghe đâu đã có không biết bao nhiêu những cao thá»§ võ lâm đã phải táng mạng dưới tay hắn rồi. Tháºt không thẹn vá»›i cái danh hiệu Ãc Như Lai. Nếu không phải vì hắn võ công cao cưá»ng, lại là nhân váºt lá»›n trong Quần Anh há»™i thì chỉ e hắn đã sá»›m bị đội cảnh sát võ lâm tổ chức vây bắt rồi! Cái gã tiếng ác đồn xa ấy, ta tháºt cÅ©ng không biết liệu hắn có Ãch gì trong công cuá»™c đòi lại tá»± do cho võ lâm cá»§a các ngưá»i mà sao Trần Thu Dung lại có thể biệt đãi hắn đến như váºy. Ấy thế nhưng nói gì thì cÅ©ng được coi là đối thá»§ cá»§a Trần Thu Dung, ta rất hiểu con ngưá»i cá»§a cô ta, bất cứ việc gì mà cô ta là m Ä‘á»u có sá»± tÃnh toán cá»§a mình, hÆ¡n nữa…Chắc ngươi không phải Ä‘ang nghÄ© rằng há»™i chá»§ cá»§a mình lại có tình ý vá»›i cái gã Ãc Như Lai đó đấy chứ hả!?! â€
_ “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên không! †_ Lê Hoà ng vá»™i đáp, đáp mà chẳng cần suy nghÄ© lấy dù chỉ là má»™t giây _ “ Ta đúng là cảm thấy há»™i chá»§ khi đối đãi vá»›i gã Ãc Như Lai ấy quả có hÆ¡i thiên vị, thế nhưng nếu nói là có tình ý thì…Là ngưá»i duy nhất đã từng đánh bại há»™i chá»§, trước khi gặp được ngươi ta tháºt cho rằng há»™i chá»§ chưa từng để bất cứ má»™t ngưá»i đà n ông nà o và o trong mắt, và bây giá» thì cÅ©ng váºy thôi, ta tháºt vẫn tin rằng ngoà i Nguyá»…n Lâm Hoà ng ngươi ra thì đà n ông trong thiên hạ nà y tháºt chẳng có ai đáng để há»™i chá»§ phải lưu tâm cả! â€
<< Phó đưá»ng chá»§! Có lẽ chúng ta nên sá»›m ra tay Ä‘i thôi, chỉ e nếu để quá lâu thì hắn ta sẽ…>>
Tháºt sá»± Ä‘ang bị gãi đúng chá»— ngứa, lại thêm công việc hôm nay tiến triển cÅ©ng có thể coi là mưá»i phần thuáºn lợi, cái ngà y đòi lại tá»± do cho võ lâm như Ä‘ang bà y ra trước mắt, tâm trạng lúc nà y tháºt như muôn phần vui vẻ, thế nên…Cái ngưá»i mà lúc thưá»ng ngà y chẳng nói nổi mấy câu ấy, hắn hôm nay lại như cÅ©ng đột nhiên muốn trút bầu tâm sá»±, muốn nói thêm mấy câu và …Nếu không phải từ đằng sau, má»™t giá»ng nói như có như không đột nhiên truyá»n âm đến mà nhắc nhở thì…Tháºt cÅ©ng chẳng biết sá»± thể rồi sẽ ra sao nữa!
<< Biết rồi! >> _ Lê Hoà ng đáp lá»i, dù giá»ng Ä‘iệu có phần hÆ¡i bá»±c do dòng tâm sá»± Ä‘ang ngon trá»›n tuôn trà o lại bị bất ngá» chặn lại, ấy thế nhưng…CÅ©ng tá»± biết rằng lá»i cảnh báo đó là mưá»i phần hữu lý, vẻ băng sương lạnh lẽo bất chợt lại trở vá» trên gương mặt, Thiết thạch băng nhân lên tiếng:
_ “ Thôi! Nói truyện tà o lao như váºy đủ rồi, tháºt ra cÅ©ng vì sợ há»™i chá»§ không đồng ý giết ngươi nên ta má»›i phải giấu ngưá»i như váºy, thế nên…Là trở ngại trên con đưá»ng Ä‘i đến tá»± do cá»§a võ lâm, là kẻ thù cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i, Nguyá»…n Lâm Hoà ng, hôm nay ta sẽ dùng mạng cá»§a ngươi để tế Hà o Khà Äông A. Chỉ cần giết được ngươi, cái hùng tâm tráng trà cá»§a nó rồi sẽ còn mạnh mẽ hÆ¡n bao giá» hết! â€
CÅ©ng chẳng phải kẻ lãng tai để không nghe ra lá»i Ä‘e doạ cá»§a đối phương, thế nhưng lại như chẳng hỠđể tâm, Lâm Hoà ng bất chợt cưá»i lá»›n:
_ “ Ha! Ha! Ha!…Muốn giết ta ư!?! Chỉ bằng má»™t thanh kiếm gỉ và má»™t nhúm ngưá»i các ngươi mà cÅ©ng dám mÆ¡ đến truyện lấy mạng ta hay sao!?! Ná»±c Cưá»i! â€
< Má»™t thanh kiếm gỉ và má»™t nhúm ngưá»i!?! > _ Phiêu Nhi lẩm bẩm, vừa bất giác liếc nhìn và o cái thanh kiếm mang tên Hà o Khà Äông A ấy-cái thanh kiếm Ä‘ang tá»a ra má»™t thứ hà o quang tháºt sá»± là sáng loá nhưng lại lạnh lẽ đến ghê ngưá»i cùng vá»›i mấy trăm ngưá»i cá»§a Thiên hạ Quần Anh há»™i phÃa bên kia như thầm so sánh để rồi…Lặng lẽ nuốt nước bá»t đánh á»±c má»™t cái, cô nà ng vốn Ä‘ang định sẽ lên tiếng cảnh cáo cái sá»± tá»± tin thái quá cá»§a chà ng giám đốc nhà mình thì…
<< Phiêu Nhi! Cô láºp tức tìm cách phát tÃn hiệu gá»i bốn ngưá»i bá»n Nháºt Long đến đây Ä‘i, truyện ở đây hôm nay tháºt sá»± là nằm ngoà i dá»± liệu cá»§a tôi rồi! >>
<< Sao cÆ¡, lại muốn gá»i cứu binh cÆ¡ à , tôi còn tưởng anh đã nắm chắc chiến thắng trong tay rồi chứ!?! >> _ Chẳng thể không buông lá»i châm biếm, thế nhưng cÅ©ng chẳng dám coi thưá»ng mệnh lệnh cá»§a giám đốc, Phiêu Nhi láºp tức thò tay và o túi mà mò mẫm. Chiếc Ä‘iện thoại di động Ä‘ang để sẵn chế độ chá», chỉ bằng má»™t nút bấm thôi, tÃn hiệu cầu cứu đã láºp tức được gá»i Ä‘i _ << Xong rồi, chỉ cần không nghẽn mạng hay ngoà i vùng phá»§ sóng gì đó là được! >>
ÄÆ°Æ¡ng nhiên nghe rất rõ, nhưng hình như cÅ©ng chẳng có tâm trạng đâu mà để tâm đến mấy lá»i châm chá»c cá»§a Phiêu Nhi, Lâm Hoà ng nói, giá»ng Ä‘iệu bá»—ng trở nên như mưá»i phần nghiêm túc:
<< Vụ lần nà y do hắn không báo cáo lên trên nên có lẽ bá»n ngưá»i nà y tuy đông nhưng chắc cÅ©ng không có nhiá»u cao thá»§, bốn ngưá»i bá»n Nháºt Long có lẽ cÅ©ng cầm cá»± được, thế nhưng…Phiêu Nhi nà y, cô nhắm sức mình có thể cầm cá»± được cái gã Thiết thạch băng nhân đó chừng ná»a tiếng hay không!?! >>
<< Cầm cá»± ná»a tiếng…Thiết thạch băng nhân…Là …là tôi ư!?! >> _ Bằng cái nét ngạc nhiên như không há» che giấu, Phiêu Nhi vá»™i và ng há»i lại, sá»± tức giáºn chẳng biết từ đâu đã lại trà o lên _ << Lại để tôi phải đánh vá»›i cái gã ấy, anh không phải Ä‘ang đùa đấy chứ!?! >>
Tức giáºn!?! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải tức giáºn rồi, cái gã giấm đốc ấy, cái gã giám đốc mà nỡ lòng để cô trợ lý cá»§a mình phải mạo hiểm, phải giÆ¡ đầu ra mà hứng lấy cái sức mạnh như chẳng thể dùng sức ngưá»i mà chống đỡ cá»§a Hà o Khà Äông A, còn nữa, cái đám đông còn lại ấy, chẳng phải anh ta cÅ©ng tÃnh dà nh phần cho bốn ngưá»i bá»n Nháºt Long hay sao, như váºy thì anh ta, chẳng lẽ anh ta lại muốn đứng ngoà i lược tráºn nữa hay sao!?! Cái gã giám đốc ấy…cái gã giám đốc ấy thá» há»i có phải là rất đáng giáºn hay không!?!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng nháºn ra sá»± tức giáºn cá»§a cô trợ lý, thế nhưng lại như chẳng hỠđể tâm, Lâm Hoà ng lạnh nhạt đáp:
<< Chẳng phải cô muốn đấu vá»›i cao thá»§ hay sao!?! Váºy thì đó, cái gã Thiết thạch băng nhân đó tuy không có tên trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng nhưng bằng và o võ công cá»§a hắn thì những kẻ ở và o ná»a dưới cá»§a bảng Anh Hùng nhất định chẳng phải là đối thá»§ đâu. Chưa hết, lại còn có cÆ¡ há»™i nếm thá» thứ sức mạnh đã trở thà nh huyá»n thoại cá»§a Hà o Khà Äông A nữa chứ, đây chẳng phải là thứ cÆ¡ há»™i có thể gặp đến hai lần đâu! >> _ Nói, nhưng rồi lại như cảm thấy không ổn lắm, giá»ng Ä‘iệu cá»§a Lâm Hoà ng bá»—ng nhiên lại như mất Ä‘i cái vẻ lạnh nhạt vốn có ban đầu mà thay và o đó là …Sá»± van nà i! Phải, lá»i lẽ cá»§a Lâm Hoà ng lúc nà y lại như có mấy phần năn nỉ cầu xin _ << Tôi xin cô đấy, ná»a tiếng thôi, chỉ cần ná»a thôi là đủ! >> _ Nói, nhưng hình như vẫn cho rằng chưa được thoả đáng lắm, cái anh chà ng quái tÃnh mang tên Lâm Hoà ng lần nà y lại giở giá»ng…Äe doạ! _ << Ná»a tiếng! Nhất định cô phải cầm cá»± được, nếu không thì tất cả chúng ta nhất định sẽ chết sạch đấy!!! >>
Dù vẫn rất bá»±c mình khi bá»—ng dưng phải gánh lấy cái phần nặng nhá»c và nguy hiểm nhất, ấy thế nhưng khi chứng kiến cái anh chà ng giám đốc mà thưá»ng ngà y tuy cÅ©ng rất kỳ quái nhưng chưa bao giá» mất Ä‘i cái vẻ lạnh lùng coi trá»i bằng vung ấy bá»—ng dưng lại…Tuy cÅ©ng vẫn là kỳ quái, thế nhưng…Biết nói thế nà o nhỉ, chỉ đơn giản là cảm giác rất khác mà thôi! Tháºt váºy, tháºt cÅ©ng có thể cảm thấy chà ng giám đốc nhà mình thá»±c sá»± là rất khác ngà y thưá»ng, Phiêu Nhi như cÅ©ng lá» má» nháºn ra Ä‘iá»u không ổn. Cô nà ng vốn cÅ©ng Ä‘ang định cất tiếng dò há»i thì…
Tháºt chẳng biết có phải Ä‘ang được cái ý nghÄ© trong đầu Phiêu Nhi hay không nhưng đúng là ngay láºp tức, ngay khi cô nà ng vừa má»›i định lên tiếng há»i han thì Lê Hoà ng, hắn cÅ©ng láºp tức mở lá»i. Và bằng cái giá»ng lạnh lùng mà vô cảm hệt như lúc má»›i xuất hiện, câu truyện mà Lê Hoà ng Ä‘ang nói ra đây tháºt như Ä‘ang trả lá»i cho cái câu há»i chưa kịp thà nh hình cá»§a Phiêu Nhi váºy:
_ “ Nguyá»…n Lâm Hoà ng, ta biết võ công cá»§a ngươi bây giá» tháºt chẳng thể so nổi cái thá»i mà Äá»™c Ma Tà Kiếm đơn thân khuấy động võ lâm, thế nhưng ta cà ng biết hÆ¡n việc coi thưá»ng ngươi là vô cùng ngu ngốc. Phải! Khi ngươi đồng ý phế Ä‘i toà n bá»™ võ công vốn có để được nháºn và o là m môn hạ cá»§a Kiếm Quyá»n môn, ngay trong đêm hôm ấy, ngay khi những kẻ không chấp nháºn nghe theo sá»± dà n xếp cá»§a sở Cảnh Sát Võ Lâm mà buông tha cho má»™t con ác ma đã thà nh tâm hối cải như ngươi, ngay khi cái bá»n ngưá»i ấy xông lên như muốn láºt ngược Kiếm Quyá»n môn để mà tìm ngươi đòi báo thù thì…Má»™t kẻ đã mất hết võ công, đã bị coi là phế nhân như ngươi lại có thể láºp tức đạt tá»›i cảnh giá»›i Kiếm à để rồi…Những kẻ mà lúc bình thưá»ng vốn sẽ tìm cách tránh xa Äá»™c Ma Tà Kiếm ấy, cÅ©ng chỉ bằng má»™t chiêu thôi, tất cả bá»n chúng đã phải bá» thây ngay tại Kiếm Quyá»n môn bởi…Nghịch Thiên Tà Kiếm Nguyá»…n Lâm Hoà ng. Ngà y hôm đó, ngươi đã khiến toà n bá»™ võ lâm phải hiểu ra rằng: Dù ngươi có là Äá»™c Ma Tà Kiếm hay là Nghịch Thiên Tà Kiếm Ä‘i chẳng nữa thì cÅ©ng…Chá»› có nên coi thưá»ng cái kẻ gá»i tên Nguyá»…n Lâm Hoà ng ấy! â€
Nói tá»›i đó rồi bất chợt ngừng lại má»™t lát mà nở ra má»™t nụ cưá»i như vô cùng hà i lòng, vô cùng tá»± mãn, Lê Hoà ng tiếp:
_ “ Thế nhưng Nguyá»…n Lâm Hoà ng, ta muốn ngươi biết rằng hôm nay tuy chỉ có bốn trăm năm mươi ngưá»i và má»™t thanh thần kiếm má»›i phục sinh, thế nhưng ta, ta tháºt không há» có ý coi thưá»ng khi nói muốn giết ngươi bởi lẽ…Bằng và o oán khi ngáºp trá»i, bằng và o hà ng triệu triệu những oan hồn đã phải bá» mạng dưới Hà o Khà Äông A Ä‘ang tÃch tụ trong thanh kiếm lại cá»™ng thêm sá»± tá»§i hổ đã phải chịu đựng suốt hai trăm năm có lẻ cá»§a nó nữa, tất cả những thứ đó như cùng tÃch tụ lại trong vết thương trên tay ngươi, thế nên…Dù võ công có cao cưá»ng hÆ¡n nữa cÅ©ng mặc, ta biết ngươi trong phút chốc sẽ chẳng cách nà o váºn khÃ, và …CÅ©ng chẳng còn cách nà o khác nữa, Nguyá»…n Lâm Hoà ng, ngươi…Chịu Chết Äi!!! â€
Chịu chết Ä‘i! Khi gà o lên ba chữ cuối cùng đó thì Lê Hoà ng, cùng vá»›i cái nụ cưá»i đầy đắc ý Ä‘ang từ từ nở ra trên môi hắn là cả bốn trăm năm mươi con ngưá»i Ä‘ang đứng phÃa sau kia như cÅ©ng cÅ©ng nhất tá» xông lên. Nhất tá» gà o lên ba chữ ấy!
Ãnh Ä‘ao, ánh kiếm lấp loáng trong đêm, những tiếng hò reo xung tráºn như vang động cả má»™t góc trá»i. Nhưng chưa hết…
Như báºt lên giữa trá»i đêm, báºt lên giữa má»™t rừng Ä‘ao núi kiếm, cái hà o quang lạnh lẽo, cái sát khà ngút trá»i kia cÅ©ng Ä‘ang từ từ nhÃch động…
<< Giám đốc, những gì hắn vừa nói Ä‘á»u là tháºt hả!?! >> _ Phiêu Nhi há»i, vừa đưa mắt nhìn và o cái biển ngưá»i mà ai nấy trong mắt Ä‘á»u như ngáºp đầy sát khà đang ùn ùn xô đến ấy, cái con ngưá»i mà ngà y thưá»ng vốn rất hứng thú vá»›i truyện đánh đấm so tà i kia chợt như cÅ©ng bắt đầu phải có ý nghÄ© khác.
<< Phải! >> _ Lâm Hoà ng lên tiếng xác nháºn, má»™t chữ ‘phải’ vang lên tuy tháºt nhẹ nhà ng nhưng đối vá»›i Phiêu Nhi, má»™t chữ ấy nghe tháºt hệt như tiếng trá»i rung đất chuyển _ << Nãy giá» trong khi cố câu giá» gợi truyện, tôi vốn cÅ©ng đã tìm cách trục bá»›t cái thứ khà chất quái dị Ä‘ang ám và o vết thương ấy, thế nhưng…CÅ©ng vì sợ bị phát hiện nên cÅ©ng chỉ dám trục từ từ từng chút má»™t mà thôi, tôi bây giá» tuy cÅ©ng có thể coi là tạm ổn nhưng nếu muốn đối đầu vá»›i Hà o Khà Äông A thì…Chỉ ná»a tiếng thôi, ngay khi tôi trục được toà n bá»™ cái thứ khà kiếm quái gở nà y ra khá»i cÆ¡ thể thì má»i việc tôi sẽ có cách, còn bây giá» thì…Tất cả đà nh trông hết và o cô váºy! >>
Thông cảm, hoà n toà n thông cảm và không còn có ý cáu giáºn gì nữa, thế nhưng Phiêu Nhi, cái con ngưá»i mà ngà y thưá»ng vốn rất coi thưá»ng những kẻ đơn giản chỉ là không dám nháºn lá»i thách đấu cá»§a cô nà ng thôi chứ đừng nói là những kẻ nhát gan bá» chạy ngay trước khi xung tráºn, ấy thế mà …Bất chợt cÅ©ng nảy ý thoái lui, cô nà ng gợi ý:
<< Bây giá» tình hình bất lợi thế nà y, mà tiá»n thì dù sao cÅ©ng đã nháºn rồi, hay là chúng ta cứ…Núi xanh còn đó lo gì thiếu cá»§i, hôm nay chi bằng chúng ta cứ bá» Ä‘i rồi sau nà y từ từ tìm cách giải quyết. Bằng và o khinh công cá»§a tôi thì…>>
Quả cÅ©ng có hÆ¡i ngạc nhiên khi thấy cái cô trợ lý mà lúc bình thưá»ng cứ nhằng nhẵng đòi đánh đấm so tà i cá»§a mình bất chợt lại nảy ý thoái lui, thế nhưng cÅ©ng biết được rằng dù có cứng cá»i, dù có mạnh mẽ đến mấy thì cái cô trợ lý nhà mình cuối cùng vẫn chỉ là má»™t cô gái, thế nên cÅ©ng chẳng có ý trách cứ gì, Lâm Hoà ng chỉ đơn giản là nhảy và o há»ng cô nà ng mà lá»›n tiếng phản đối:
<< Không được! Äừng nói là hôm nay không có Trần Thu Dung, bá»n chúng lại chỉ có và i trăm ngưá»i và chúng ta hoà n toà n có cÆ¡ há»™i chiến thắng mà dù cho toà n bá»™ cao thá»§ cá»§a Thiên Hạ Quần Anh há»™i Ä‘á»u xuất hiện thì cÅ©ng mặc. Nếu đó vẫn cứ là má»™t thanh sắt gỉ thì thôi Ä‘i, nhưng Hà o Khà Äông A đã sống lại rồi, hôm nay bằng bất cứ giá nà o tôi cÅ©ng sẽ không cho nó rá»i khá»i đây. Thanh kiếm đó, nếu hôm nay chúng ta không cản nổi nó thì đừng nói là võ lâm mà cả thiên hạ nà y rồi cÅ©ng sẽ không có lấy má»™t ngà y yên ổn! >> _ Lâm Hoà ng nói, sá»± cương quyết như được khắc sâu trong cặp mắt ngá»§ ngà y. Má»™t nét khắc trông tháºt tá»± nhiên, tá»± nhiên như thể nó vốn phải là như váºy _ << Äừng sợ, tôi sẽ bảo vệ cô mà ! Còn nữa Phiêu Nhi, tôi tin cô nhất định sẽ là m được! >>
Chẳng thể không quay sang mà nhìn anh chà ng giám đốc nhà mình bằng cái ánh phải công nháºn là đã khác hẳn ngà y thưá»ng và …Sau má»™t hồi đứng đó mà nhìn cái anh chà ng vốn thưá»ng ngà y cứ thấy việc là né, lưá»i nhác đến vô cùng nà y trong im lặng, Phiêu Nhi bất ngá» thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dà i. Vừa bắt đầu hướng ánh mắt vá» phÃa đám đông kẻ thù trước mặt, cùng vá»›i má»™t là n Ä‘ao khà sắc lạnh chợt bùng lên trong gió, cô nà ng lẩm bẩm:
_ “ Äà nh váºy, tuy cÅ©ng chẳng ham hố gì cái trò chém giết vốn chẳng đáng để coi là so tà i, là võ thuáºt chân chÃnh nà y, thế nhưng…Äà nh váºy! â€
Bùng!…Cùng vá»›i hai chữ ‘đà nh váºy’ vừa buông ra, má»™t là n sóng Ä‘ao khà điên cuồng mạnh mẽ, bá khà ngút trá»i như cÅ©ng bất chợt xô ra, xô ra như thổi dạt Ä‘i cái luồng sát khà lạnh lẽo đến ghê ngưá»i Ä‘ang từ phÃa bên kia à o à o thổi tá»›i.
Lặng lẽ đưa mắt nhìn hà ng trăm những con ngưá»i như chẳng thể không dừng bước trước uy thế khiếp ngưá»i cá»§a luồng Ä‘ao khÃ, Phiêu Nhi mặc cả:
<< Muốn tôi đánh thì cÅ©ng được Ä‘i, nhưng phải giao hẹn trước, nói gì thì nói tôi cÅ©ng sẽ không là m hại má»™t ngưá»i nà o đâu đấy! >>
<< Không phải mặc cả, cô cứ theo phân công mà là m, cái gã Thiết thạch băng nhân ấy dù không có Hà o Khà Äông A thì cÅ©ng chẳng dá»… đối phó đâu! >> _ Lâm Hoà ng bá»±c mình gắt, thế nhưng từ táºn sâu trong lòng, anh chà ng như cÅ©ng phải đánh giá lại cái cô trợ lý mà mình má»›i thu nháºn _ < Hoá ra khi nãy cô ta muốn bá» chạy không phải vì sợ mà chỉ là …Muốn sống trong võ lâm, muốn so tà i đánh nhau mà lại không muốn ‘chÆ¡i’ trò chém giết, tuy nói là võ lâm hiện đã đổi khác, đã có sở Cảnh Sát Võ Lâm thay mặt chÃnh phá»§ nắm giữ luáºt pháp, ấy thế nhưng…Nói gì thì nói võ lâm vẫn cứ là võ lâm, và đã là ngưá»i trong võ lâm thì bất kể là thá»i đại nà o cÅ©ng cứ phải sống trên đầu Ä‘ao, mÅ©i thương mà thôi. Nếu cứ khư khư giữ lấy cái tinh thần võ đạo chân chÃnh ấy thì…Phiêu Nhi Æ¡i, những ngà y tháng cá»§a cô sau nà y rồi sẽ rất khó khăn đấy. Nhất là vá»›i tình hình hiện nay, Thiên Hạ Quần Anh há»™i đã bắt đầu không chịu ngồi im nữa rồi! > _ Lâm Hoà ng tá»± nghÄ©, lá»i lẽ tuy có và i phần chê trách thế nhưng cái cô trợ lý ấy, cái lối suy nghÄ© ấy, nó lại như Ä‘ang không ngừng khuấy động ký ức cá»§a Lâm Hoà ng, buá»™c anh chà ng phải nhá»› vá» má»™t hình bóng khác…
Ba năm trước. CÅ©ng cái lối suy nghÄ© ấy. Ngưá»i con gái ấy…
***
Như cÅ©ng không muốn nói nhiá»u thêm nữa mà bất ngá» hét lên má»™t tiếng tháºt lá»›n, cái ngưá»i con gái mà trông ra cÅ©ng tháºt nhá» bé ấy bất ngá» tung mình lao thẳng vá» phÃa cái đám đông Ä‘ang sững sá» trước mặt. Äà lao tá»›i tháºt mạnh, cái thân hình nhá» bé ấy, nó lại như mang theo bên mình cái uy thế như tháºt vô cùng to lá»›n-uy thế cá»§a má»™t thanh thiên Ä‘ao vô địch. Cái uy thế như chẳng cách nà o kháng cá»±!
Bá»™p!…Bá»™p!…Bá»™p!…Lao tá»›i, xông thẳng và o ngay giữa cái đám đông nghe đâu lên tá»›i bốn trăm năm mươi ngưá»i ấy, thế nhưng như chẳng há» có ý đối đầu, cái bóng ngưá»i áo trắng ấy, cái thanh thiên Ä‘ao vô địch ấy, nó lại như chỉ muốn vượt qua cái đám đông bên dưới. Äôi lúc mượn lá»±c từ má»™t cái đầu, má»™t bá» vai hay má»™t bóng Ä‘ao, bóng kiếm gì đó, cái ngưá»i con gái ấy, Phiêu Nhi như Ä‘ang là m đúng sá»± phân công cá»§a mình, là m đúng theo lá»i căn dặn cá»§a giám đốc, cô nà ng Ä‘ang xông thẳng vá» phÃa cái luồng hà o quang lấp lánh đó. Xông thẳng và o Hà o Khà Äông A!
Xông thẳng và o Hà o Khà Äông A, Phiêu Nhi quả thá»±c cÅ©ng đã rất muốn há»i xem nếu không có cô nà ng thì rốt cuá»™c cái gã giám đốc ấy, anh ta là m cách nà o sống sót giữa biển kiếm núi Ä‘ao Ä‘ang ùn ùn xông tá»›i kia. Phải chăng là chá» sá»± tiếp viện cá»§a bốn ngưá»i bá»n Nháºt Long? Nhưng chẳng phải vì sợ đối phương nháºn ra nên anh ta đã cố tình sắp xếp bốn ngưá»i bá»n há» khá xa nÆ¡i nà y hay sao, váºy thì chẳng phải là nước xa chẳng kịp cứu lá»a gần hay sao? Thắc mắc, quả thá»±c là vô cùng thắc mắc, lo âu, tháºt cÅ©ng có lo âu! Ấy thế nhưng lại cà ng hiểu hÆ¡n rằng cái thứ ngưá»i như anh chà ng giám đốc nhà mình quyết chẳng bao giá» lại có thể tá»± đặt mình và o chá»— nguy hiểm, ấy thế nên…
< CÅ©ng chẳng nên lo há»™ anh ta là m gì, bản thân mình còn chưa chắc đã tá»± lo được nữa đây nà y. Ná»a tiếng thôi, nhưng phải đánh như thể đã Ä‘em sinh mạng ra mà đặt cược, còn cái thứ sức mạnh như ma như quá»· cá»§a thanh kiếm đó nữa, liệu mình có đủ sức cầm cá»± không đây!?! > _ NghÄ© là thế, thế nhưng từ ánh mắt đến nét mặt, sá»± do dá»± như chưa há» xuất hiện nÆ¡i Phiêu Nhi. Lưỡi Thiên Äao như coi thưá»ng tất cả ấy, nó như vẫn nhắm thẳng cái luồng hà o quang lạnh lẽo kia mà mạnh mẽ chém tá»›i!
Quả có hÆ¡i sững sá» khi cái cô gái mà từ đầu tá»›i giá» vốn vẫn im lặng đứng bên cái con quá»· hám tiá»n ấy lại bất ngá» nhắm thẳng mình mà xông đến như váºy, và cà ng bất ngá» hÆ¡n khi cái cô gái trông ra cÅ©ng xinh xắn, dịu dà ng ấy lại như mang theo má»™t thứ Ä‘ao khà tháºt chẳng thể coi thưá»ng, ấy thế nhưng…Vẫn cứ nhẹ nhà ng nở ra má»™t nụ cưá»i trên pho tượng đá, Lê Hoà ng nói, giá»ng Ä‘iệu như mưá»i phần lạnh lẽo:
_ “ Giá»i! Äúng là rất giá»i! Mạnh mẽ bá đạo, sắc bén rợn ngưá»i! Äao khà đúng là rất mạnh! Quả không hổ là má»™t trong ba thế lá»±c lá»›n cá»§a võ lâm đương kim, Finder Company quả nhiên cÅ©ng có ngoạ hổ tà ng long, ấy thế nhưng…Muốn so vá»›i Hà o Khà Äông A cá»§a ta ư!?! Vẫn còn chưa đủ sức đâu! â€
Ào!…Như hưởng ứng theo lá»i kêu gá»i cá»§a Lê Hoà ng, Hà o Khà Äông A bất chợt cÅ©ng rung lên, hà o quang trên thân kiếm vốn đã muôn phần rá»±c rỡ bất chợt lại bùng lên tháºt mạnh mẽ. Rá»±c rỡ, lại thêm phần rá»±c rỡ…
Quả cÅ©ng có phần e ngại cái thanh kiếm ấy, thế nhưng vẫn còn chưa đủ sức đâu-cái câu nói ấy như tháºt quen tai, tháºt như có thể khiến Phiêu Nhi chẳng thể không nổi nóng và …
_ “ Cái gì mà Hà o Khà Äông A, cái gì mà thần binh, cái gì mà ma váºt!?! CÅ©ng chỉ là má»™t thanh kiếm cÅ© thôi mà , có gì hay! †_ Phiêu Nhi hét lá»›n, những luồng Ä‘ao khà vốn ngáºp đầy trong gió bất chợt như cùng bị hút hết vá», thu vá» mà tụ lại, tụ lại trên cái đôi chân thon dà i mà quyến rÅ© ấy.
Nháºn thấy toà n bá»™ Ä‘ao khà như chợt biến mất, nhưng ngay láºp tức cái cô trợ lý ấy, má»™t cú đá như ấp á»§ bên trong đó cái sức mạnh như sấm như chá»›p cá»§a thiên Ä‘ao bất ngỠđược tung ra. Vụt!…Má»™t luồng Ä‘ao khÃ, má»™t ánh chá»›p, má»™t tiếng sấm, cái thiên uy cá»§a đất trá»i như cùng tụ vá» trong cú đá ấy, cùng lao thẳng vá» phÃa cái luồng hà o quang rá»±c rỡ kia, vá» phÃa cái thanh kiếm cÅ©ng chẳng thể coi thưá»ng ấy. Má»™t thanh kiếm, má»™t vị thần cá»§a chiến tranh, má»™t con ác ma tung hoà nh nÆ¡i chiến địa!
Ầm!… Äao va và o kiếm, chá»›p đụng hà o quang, má»™t luồng sáng sáng đến loá mắt chợt bùng lên như soi tá» cả trá»i đêm, má»™t tiếng nổ kinh hồn như trá»i rung đất chuyển chợt ầm vang trong gió…
Hà o quang bùng lên rồi chợt tắt, tiếng Ä‘ao va kiếm chạm ầm vang rồi cÅ©ng bợt dần trong gió. Ngưá»i con gái ấy, khi cái thân hình nhá» bé đáp xuống hình như cÅ©ng có loạng choạng đôi chút nhưng lại láºp tức đã có thể trở lại thăng bằng, trở lại cái nét mặt lạnh lùng như coi khinh tất cả. Nhác thấy cái khung cảnh ấy, Lâm Hoà ng bất giác như chẳng nén nổi má»™t nụ cưá»i:
< Thiên Äao! Thần Kiếm! Cặp đấu nà y xem ra cÅ©ng khá là cân xứng đấy chứ!?! Là m tốt lắm Phiêu Nhi! > _ Lâm Hoà ng vui vẻ nghÄ©, sá»± lo lắng khi nãy như cÅ©ng theo đó mà chợt vÆ¡i Ä‘i mất mấy phần, ấy thế nhưng…
Sá»± lo lắng cho cô trợ lý thì đã vÆ¡i Ä‘i, nhưng sá»± lo lắng cho bản thân thì lại chỉ má»›i bắt đầu. Cái đám ngưá»i lúc nhúc, cái biển Ä‘ao núi kiếm dưới kia sau má»™t hồi kinh hãi bởi thế kiếm uy Ä‘ao có vẻ như cÅ©ng đã lấy lại được bình tÄ©nh và …Hiểu được rằng cái con quá»· hám tiá»n nà y, nếu để hắn kịp hồi phục thì cái cô gái mang theo khà thế cá»§a thiên Ä‘ao bên kia, lại cá»™ng thêm cái thanh ma kiếm bên nà y nữa thì mặc cho có sức mạnh cá»§a Hà o Khà Äông A có là bao lá»›n thì tráºn chiến hôm nay xem ra vẫn tháºt là khó nói. Thế nên chẳng ai hẹn ai, cả bốn trăm năm mươi con ngưá»i ấy Ä‘á»u đã nhất tá» xông lên. Tiếng hô chém giết như vang động cả má»™t góc trá»i!
Bốn trăm năm mươi con ngưá»i, con số nà y tuy cÅ©ng chẳng nhiá»u, lại cÅ©ng biết rằng tráºn chiến hôm nay vốn chưa được thông qua bởi há»™i Quần Anh, thế nên Thiết thạch băng nhân Lê Hoà ng, hắn nhất định chẳng thể huy động được nhiá»u cao thá»§ cho tráºn nà y, tất cả bốn trăm năm mươi ngưá»i ở đây, bá»n chúng tháºt cÅ©ng chỉ ở mức tầm tầm, thế nhưng…Vá»›i cái oán khà cá»§a biết bao oan hồn phải táng mạng bởi Hà o Khà Äông A, vá»›i cái ná»—i tá»§i nhục suốt hai trăm năm cá»§a má»™t thanh thần kiếm, cái thứ khà chất hoang đưá»ng quái gở như theo cùng thân kiếm Ä‘ang tÃch tụ lại nÆ¡i vết thương trên cánh tay ấy, nó như cÅ©ng có thể khiến cho cái tráºn đánh mà và o lúc bình thưá»ng Lâm Hoà ng nhất định sẽ chẳng để và o mắt nà y như Ä‘ang trở nên tháºt…Vô cùng khó khăn! Vô cùng cháºt váºt!
Biết là khó, nhưng lại chẳng thể để cô trợ lý của mình phải chịu thêm cái gánh nặng nà y nữa, Lâm Hoà ng cũng đà nh…
Vụt!…Chỉ khẽ trừng mắt má»™t cái thôi, Lâm Hoà ng như thể đã khiến bầu không khà xung quanh đột nhiên trở nên như vô cùng căng thẳng. Sát khÃ, kiếm khà chẳng biết bằng cách nà o trong phút chốc lại như đã ngáºp ngụa cả đất trá»i.
Bốn trăm năm mươi con ngưá»i ấy, cả bốn trăm năm mươi con ngưá»i, cả biển Ä‘ao núi dù như chẳng hẹn nhưng bá»—ng dưng lại cùng ngừng lại. CÅ©ng phải thôi, cái cảm giác ấy, rằng cái con ngưá»i Ä‘ang đứng trước mặt bá»n hỠđây tháºt như nhuệ khà căng đầy, chẳng thể bị thương. Và cái con ngưá»i ấy, cái thân hình như Ä‘ang chìm trong biển sát khà dâng đầy, trông hắn lúc nà y tháºt chẳng khác chi má»™t ngá»n núi sừng sững vững và ng. Má»™t thanh kiếm đủ để khiếp phục cả thế gian!
Dù sao cÅ©ng đã từng là má»™t con sư tá», và má»™t con sư tá» dù có bị thương đôi chút thì cÅ©ng chẳng lẽ nà o lại biến thà nh má»™t con mèo, thế nên…Chỉ cần không lùi bước, chỉ cần nén cái ná»—i Ä‘au ấy lại mà vững và ng đứng đó thì cái khà thế ấy, cái khà thế Ä‘ang toả ra từ thân thể cá»§a Lâm Hoà ng tháºt vẫn chẳng khác chi cái khà thế cá»§a má»™t con sư tá»- má»™t tuyệt thế cao thá»§ và cÅ©ng là má»™t thanh kiếm đủ để khiếp phục cả thế gian. Ấy thế nhưng…CÅ©ng chỉ được cái mẽ ngoà i mà thôi! Lâm Hoà ng đương nhiên rõ hÆ¡n ai hết rằng cái đòn tâm lý mà mình Ä‘ang áp dụng đây tuy đã được thà nh nhưng…Bốn trăm năm mươi ngưá»i ấy, bá»n chúng nhất thá»i không thể tiến lên đơn giản chỉ bởi trong chốc lát bá»n chúng như vẫn không cách nà o vượt qua nổi cái ná»—i sợ vô hình vá» tên ác ma khá»§ng khiếp nhất trong lịch sá» võ lâm-kẻ duy nhất đã từng đánh bại há»™i chá»§ cá»§a Quần Anh há»™i vốn đã ăn sâu bén rá»… và o trong đầu óc, ấy thế nhưng…Khi sá»± sợ hãi đã qua Ä‘i, khi sá»± bình tÄ©nh đã bắt đầu quay lại thì…Cái cÆ¡ há»™i nghìn năm khó có má»™t để có thể tiêu diệt cái tên ma đầu ấy, cái cÆ¡ há»™i để trong phút chốc có thể dương danh thiên hạ, ngẩng mặt vá»›i võ lâm-cái viá»…n cảnh ấy có lẽ cÅ©ng đủ sức khiến cho má»™t và i kẻ ráng sức vượt qua ná»—i sợ cá»§a mình, và thế là …
Vẫn biết là thế, vẫn biết rằng chỉ cần trong số bốn trăm năm mươi con ngưá»i Ä‘ang đứng dưới kia có má»™t kẻ thông minh sáng suốt thôi thì mạng mình nhất định sẽ ô hô, ấy thế nhưng…Má»™t là cÅ©ng chẳng còn cách nà o hay hÆ¡n, hai là biết rằng chỉ cần khoảng chừng năm phút nữa thôi thì bốn ngưá»i bá»n Nháºt Long Ä‘ang mai phục gần đó nhất định sẽ đến tiếp ứng, thế nên…Dá»±a và o cái khà thế Ä‘ang có và cái danh vá»ng khi xưa, lại thêm khả năng khinh công cÅ©ng chẳng phải kém, Lâm Hoà ng như vẫn có thể chia đôi tâm trà mà gá»i sang Phiêu Nhi má»™t ná»a.
Nhắc tá»›i chiến trưá»ng phÃa bên kia, bằng và o sức mạnh đã trải ngót nghìn năm cá»§a Hà o Khà Äông A, Lê Hoà ng tuy không há» hấn gì sau khi đỡ lấy cái chiêu cước Ä‘ao tháºt ngoà i sức tưởng tượng cá»§a Phiêu Nhi mà tháºm chà lại còn khiến đôi chân cô nà ng khi đáp xuống cÆ¡ hồ như chẳng thể đứng vững, ấy thế nhưng…Cảm thấy cánh tay cầm kiếm vẫn như ngâm ngẩm Ä‘au, hà o quang cá»§a thần kiếm cÅ©ng rung rinh Ãt nhiá»u, Lê Hoà ng như chẳng thể không thầm kinh hãi. CÅ©ng phải thôi, nếu không phải vì có thanh thần binh tuyệt thế trên tay thì chỉ bằng má»™t chiêu đó thôi, phó đưá»ng chá»§ cá»§a má»™t trong những phân đưá»ng quan trá»ng báºc nhất thuá»™c Thiên Hạ Quần Anh há»™i có thể lại đã sá»›m thất bại dưới tay má»™t cô nhân viên má»›i cá»§a Finder Company. Cái sá»± tháºt nà y nếu đồn ra võ lâm thì tháºt là …Vô cùng mất mặt!
NghÄ© là thế nên chẳng thể giữ lại cái lòng khinh địch được thêm nữa, bá»™ mặt cá»§a pho tượng đã trong chốc lát lại đã tá» ra vô cùng nghiêm nghị. Nhẹ múa má»™t vòng, Lê Hoà ng chắn ngang Hà o Khà Äông A ra trước ngá»±c. Sẵn sà ng giao chiến!
Vụt!…Cùng vá»›i cái cỠđộng ấy cá»§a Lê Hoà ng, thứ ánh sáng rá»±c rỡ chói lá»i trên Hà o Khà Äông A lại như Ä‘ang dần thu lại, thu lại nhưng không há» bá»›t phần rá»±c rỡ cÅ©ng chẳng há» kém phần chói lá»i. Hà o quang vạn trượng, khà lạnh ghê ngưá»i, tất cả như Ä‘ang dần thu lại, thu và o bên trong thân kiếm. Cái sức mạnh cá»§a thiên binh vạn mã, cái sức mạnh cá»§a vạn vạn oan hồn, cái sức mạnh vô địch đã trải ngót nghét má»™t nghìn năm ấy, tất cả như Ä‘ang bị dồn nén lại bên trong thân kiếm!
Vốn cÅ©ng là má»™t kiếm thá»§ kha khá, bá»™ Băng Sương kiếm pháp cá»§a Thiết thạch băng nhân Lê Hoà ng tháºt cÅ©ng có mấy phần tên tuổi trong giá»›i võ lâm, lại thêm Ä‘ang cầm trên tay thanh thần kiếm nghìn năm khó gặp, ấy thế nhưng cái tráºn chiến mà nếu xét theo lá»… thưá»ng là đã chắc thắng nà y lại như vẫn khiến Lê Hoà ng phải mưá»i phần cẩn trá»ng. CÅ©ng phải thôi, sau khi đã chứng kiến và trá»±c tiếp trải nghiệm qua uy thế cá»§a cái chiêu Ä‘ao vừa rồi thì…
Nhẹ nhà ng di chuyển, vừa không ngừng múa kiếm bảo vệ thân mình vừa chú ý quan sát tháºt kỹ cái cô gái mà trông ra thì cÅ©ng có và i phần nhan sắc trước mặt, Lê Hoà ng tháºt cÅ©ng muốn cẩn tháºn tìm kiếm ở cô nà ng má»™t sá»± sÆ¡ hở nà o đó để mà ra tay, ấy thế nhưng…Không chỉ là má»™t mà là toà n thân sÆ¡ hở, cái thân hình mÄ© miá»u như chẳng há» thá»§ thế ấy, nó như Ä‘ang phÆ¡i ra trước mÅ©i kiếm thần.
Tấn công!?! Tấn công ư!?! Tấn công và o cái tấm thân hoà n toà n sơ hở ấy!?!
Tấn công…Chẳng hiểu sao Lê Hoà ng lại như chẳng cách nà o tấn công, chẳng cách nà o vung kiếm chém tới!
< Toà n thân đầy sÆ¡ hở, cô ta liệu Ä‘ang có mưu đồ gì đây!?! Äang giăng cạm bẫy hay chỉ đơn giản là hoà n toà n tá»± tin!?! Cô ta Ä‘ang có mưu đồ gì đây!?! > _ Lê Hoà ng tá»± há»i, vừa không ngừng di chuyển xung quanh mà quan sát cho tháºt kỹ cái cô gái xinh đẹp trước mặt. Cái vẻ mặt vốn lạnh lùng vô cảm ấy, chẳng hiểu sao bá»—ng nhiên lại như vô cùng căng thẳng.
Căng thẳng!?! CÅ©ng phải thôi, là má»™t cao thá»§, là ngưá»i đã đánh ra má»™t chiêu cước Ä‘ao mạnh mẽ đến nhưá»ng ấy, cô gái nà y nhất định chẳng thể nà o lại vô tình là m ra cái sá»± sÆ¡ hở lá»›n đến không thể lá»›n hÆ¡n như váºy được!
< Nhất định là cạm bẫy! > _ Lê Hoà ng nghĩ, vẻ mặt lại như đong thêm mấy phần căng thẳng.
<< Lại cÅ©ng biết dùng cả chiến thuáºt tâm lý cÆ¡ đấy, quả không uổng công tôi đà o tạo suốt bấy lâu nay! >>
Má»™t giá»ng nói như có như không chợt vang lên trong đầu. Sá»± khen ngợi không thưá»ng xuyên cá»§a tay giám đốc quái tÃnh, việc nà y khi bình thưá»ng tháºt vẫn luôn khiến cô trợ lý xinh đẹp nà y đây phải ngấm ngầm sung sướng mất má»™t thá»i gian, thế nhưng lần nà y thì…Bằng cái vẻ mặt ngạc nhiên như chẳng há» che giấu, Phiêu Nhi vá»™i và ng há»i lại:
<< Cái gì mà chiến thuáºt tâm lý cÆ¡!?! Anh Ä‘ang nói vá» cái gì mà sao tôi chẳng hiểu gì hết váºy!?! >>
<< Thế không phải cô Ä‘ang cố tình để lá»™ sÆ¡ sở khiến cho cái gã tượng ngưá»i đó không dám tấn công hay sao!?! >> _ Lâm Hoà ng cÅ©ng vá»™i và ng há»i lại, giá»ng Ä‘iệu như cÅ©ng chẳng kém phần ngạc nhiên.
<< Äâu có, chẳng qua do ban nãy đụng phải hà o quang lạnh buốt cá»§a Hà o Khà Äông A, bị sát khà vá»›i lại cả hà n khà xâm thá»±c nên giá» chân hÆ¡i Ä‘au, tôi chỉ là đang tranh thá»§ Ä‘iá»u tức má»™t chút thôi mà ! >> _ Phiêu Nhi vui vẻ đáp lá»i, vẻ ngây thÆ¡ dá»… sức. Vừa đáng yêu, lại cÅ©ng vừa đáng giáºn!
Quả cÅ©ng phải ngây ra mất má»™t lúc khi nghe câu trả lá»i cá»§a cô trợ lý, và háºu quả là trong má»™t tÃch tắc đó, cái uy thế khiếp ngưá»i như chẳng cách nà o duy trì, ấy thế nhưng dù sao cÅ©ng chẳng phải chỉ có danh hão, Lâm Hoà ng nhanh chóng đã lấy lại được cái vẻ mặt buốt giá khiếp ngưá»i và …
< Nói cÅ©ng phải! Äầu óc đơn giản, ngây ngây ngố ngố như váºy má»›i đúng là cô trợ lý cá»§a mình chứ, còn như biết sá» dụng tâm lý chiến ư? Cảm giác tháºt cÅ©ng có phần xa lạ! > _ Lâm Hoà ng tá»± nghÄ©, vừa như chẳng nén nổi má»™t nụ cưá»i. Tháºt chẳng biết nên vui mừng hay nên thất vá»ng, anh chà ng nói _ << Không phải cÅ©ng không sao, cứ như thế mà câu giá» cÅ©ng tốt. Chỉ cần qua được ná»a tiếng là xong! >>
Thá»±c tình thì cÅ©ng Ä‘ang định mặc kệ cái gã Thiết thạch băng nhân chẳng hiểu Ä‘ang nghÄ© gì mà lại cứ vừa là m ra cái vẻ mặt căng thẳng vừa lượn lá» dò xét kia mà tranh thá»§ Ä‘iá»u tức thêm chút nữa, ấy thế nhưng đầu óc giản đơn lại không có nghÄ©a là ngu dốt, Phiêu Nhi tuy cÅ©ng có ngạc nhiên đôi chút nhưng cÅ©ng lại chẳng khó khăn gì để có thể nháºn ra cái ý tứ cá»§a Lâm Hoà ng, và thế là …Cái cá tÃnh nóng nảy, bướng bỉnh lại cá»™ng thêm mấy phần hiếu chiến chợt bùng lên, cô nà ng khẽ gắt:
<< Äừng có coi thưá»ng nhau như váºy chứ, bá»™ anh thấy tôi giống loại ngưá»i thÃch dùng thá»§ Ä‘oạn lắm hay sao!?! Dù là chỉ cần cầm cá»± ná»a tiếng nhưng tôi nhất định sẽ đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh mà cầm cá»±, quyết không giở trò câu giỠđâu! >>
Nói, rồi như không muốn để cái anh chà ng giám đốc cá»§a mình kịp phản ứng gì thêm nữa, Phiêu Nhi đã lại láºp tức tung mình bay lên và …CÅ©ng ngay láºp tức, má»™t luồng gió lạnh lẽo mà bá đạo chẳng biết từ đâu chợt thổi tá»›i, thổi tá»›i rồi nhanh chóng tụ lại thà nh má»™t lưỡi phong Ä‘ao vô hình, khổng lồ mà sắc bén đến kinh ngưá»i ngay dưới chân Phiêu Nhi.
_ “ Phong Äao Thiên Giáng!! †_ Phiêu Nhi hét lá»›n, ngá»n cước Ä‘ao vừa nhằm thẳng hướng cái pho tượng ngưá»i bên dưới mà bổ tá»›i.
Äứng trước má»™t lưỡi thiên Ä‘ao tháºt cÅ©ng có thể xẻ núi bạt rừng, ấy thế nhưng Lê Hoà ng lại như không há» lo sợ. Phải! Cứ như khi nãy, khi cái cô gái đó còn Ä‘ang là m ra cái nét bà hiểm bằng cách để toà n thân trà n đầy sÆ¡ hở ấy hắn tháºt còn có chút e ngại chứ còn như bây giá» thì…Vá»›i Hà o Khà Äông A trên tay thì đừng nói là chỉ má»™t lưỡi thiên Ä‘ao chứ có đến mưá»i lưỡi cÅ©ng vẫn là váºy cả mà thôi. Hà o Khà Äông A, cầm cái thanh cổ kiếm ấy, nó tháºt cÅ©ng có thể chống lại cả trá»i xanh!
Nhẹ nở má»™t nụ cưá»i trên nét mặt trÆ¡ như tượng đá, Lê Hoà ng vừa giÆ¡ cao Hà o Khà Äông A ra chắn trước mặt và …Má»™t vầng hà o quang, cái thứ hà o quang mà khi nãy đã lặn và o bên trong thân kiếm, chỉ trong chốc lát thôi nà o thì hà o quang chói mắt, oán khà rợp trá»i, sát khà lạnh lẽo đến ghê ngưá»i, tất cả những thứ ấy Ä‘á»u như cùng lúc trà o ra, trà o ra rồi lấy cái lưỡi kiếm thép đó là m trung tâm, má»™t lưỡi kiếm khổng lồ như được dệt thà nh từ hà o quang và sát khà lại đã dần dần được thà nh hình trong gió. Quang kiếm như đã sẵn sà ng tiếp đón phong Ä‘ao!
Vụt!…Má»™t tiếng xé gió chợt vang lên, cái thanh Hà o Khà Äông A khổng lồ ấy dưới sá»± Ä‘iá»u động cá»§a Lê Hoà ng đã hùng dÅ©ng lao thẳng và o cái lưỡi thiên Ä‘ao vô hình Ä‘ang ầm ầm bổ tá»›i!…Rầm!…Kiếm hà o quang, Ä‘ao gió dữ, hai cái thanh hung khà tưởng chừng như không có thá»±c thể ấy khi va và o nhau chẳng hiểu vì sao lại có thể tạo nên má»™t thứ âm thanh khá»§ng khiếp đến như váºy. Cái thứ âm thanh tá»±a như đất trá»i gà o thét, lại cÅ©ng có phần giống như thiên quân xung tráºn!
Vụt!…Vụt!…Vụt!…Những tia lá»a Ä‘iện chói loà , những vầng sáng rá»±c rỡ loé lên rồi không chịu tắt, từ cái nÆ¡i mà cÅ©ng có thể coi là kiếm chạm Ä‘ao va ấy, những luồng sáng như được sinh ra từ sá»± ma sát cá»§a gió và hà o quang, những tiếng hú hét gầm rống vẫn như mãi không chịu ngừng. Äao và kiếm như cứ mãi đứng đó. Gưá»m nhau trong không khÃ!
Äao kiếm gưá»m nhau, ngưá»i ngoà i khi nhìn và o có lẽ sẽ Ä‘á»u cho rằng tráºn đấu Ä‘ang như bất phân thắng bại, cái cô gái xinh đẹp nhá» nhắn ấy tháºt hoà n toà n đủ sức cá»± lại cái thanh thần ma chi kiếm mang tên Hà o Khà Äông A kia, ấy thế nhưng…Là ngưá»i Ä‘ang trá»±c tiếp phải nếm trải cái uy thế cá»§a thanh kiếm ấy, Phiêu Nhi tháºt cÅ©ng không dám chắc mình còn có thể trụ được bao lâu nữa!
Hà o Khà Äông A, cái thanh kiếm được luyện thà nh từ máu thịt cá»§a các binh sÄ© đã hy sinh vì tổ quốc rồi sau đó lại lấy mạng không biết bao nhiêu quân thù, nó như mang theo bên mình cả hà o khà lẫn oán khà chất chồng. Vừa chÃnh trá»±c quang minh lại cÅ©ng vừa âm tà lạnh lẽo, thần ma chi kiếm, má»™t thanh kiếm tháºt rất đúng vá»›i tên gá»i cá»§a nó, má»™t thanh kiếm như chứa đựng được trong mình cả hai thái cá»±c hoà n toà n đối láºp. Phải! ChÃnh là đối láºp, thế nhưng hai cái thái cá»±c ấy lại như không há» khắc chế lẫn nhau. Hai cái thái cá»±c ấy, lại như bổ sung cho nhau để mà …Phiêu Nhi tháºt Ä‘ang cảm thấy mình như đã bắt đầu không thể chịu đựng được thêm nữa rồi!
Tiếng hò reo xung tráºn cá»§a thiên binh vạn mã, từ cái thanh kiếm hà o quang lạnh lẽo đó, từ cái chá»— Ä‘ao kiếm gưá»m nhau đó, má»™t luồng sức mạnh tá»±a như thiên binh xung tráºn, vạn mã hò reo Ä‘ang dần lan tá»›i tấm thân nhá» nhắn. Phải! Má»™t mình má»™t Ä‘ao, Phiêu Nhi cảm thấy mình như Ä‘ang lạc và o giữa chiến trưá»ng đỠmáu: ngay trước mặt cô nà ng, má»™t đội quân hùng dÅ©ng tinh nhuệ hà ng ngÅ© chỉnh tá» như đủ cả cung thá»§, thuẫn bà i, chiến xa, binh mã đông tháºt không biết bao nhiêu mà kể. Má»™t bức tưá»ng binh lÃnh như dà n ra trong mắt, má»™t thứ khà thế như có thể đè bẹp cả thế gian, và …Khi cái đội quân ấy ồ ạt xông lên, nhìn và o cái cảnh tượng ấy, nhìn những nét mặt ấy, Phiêu Nhi, cô nà ng cuối cùng như cÅ©ng đã hiểu ra cái gá»i là Hà o Khà Äông A ấy rốt cuá»™c là thế nà o!
Những tiếng chém giết vang động cả chiến trưá»ng, những tiếng leng keng ngân dà i trong gió. Má»™t mình má»™t Ä‘ao, má»™t cô gái như sẵn sà ng đối đầu vá»›i thiên quân vạn mã, má»™t thân hình nhá» bé như báºt lên giữa vùng chiến địa và …Lưỡi Ä‘ao trắng vun vút tung bay, những bông hoa ánh kim như nở bừng lên trong biển máu, má»™t mà u trắng như phá»§ lên cái thân hình nhá» bé, những chiêu Ä‘ao thần tốc mà bá đạo như muốn đẩy báºt cả thiên quân. Phiêu Nhi tháºt như đã cáºn ká» vá»›i chiến thắng, ấy thế nhưng…Cái đội quân chỉnh tá» hùng dÅ©ng, hà o khà ngút trá»i ấy, chẳng hiểu vì lẽ gì nó bá»—ng lại như biến thà nh những bóng ma mặc giáp, những bá»™ xương trắng áo mÅ© chỉnh tá» tay cầm Ä‘ao kiếm cưỡi trên những bá»™ xương chiến mã Ä‘iên cuồng chém giết, ma quái tháºp phần. Äứng trước cái đội quân âm tà quái dị đánh không thương giết không chết mà sát khà lại ngáºp ngụa, oán khà lại căng đầy ấy, cái ngưá»i con gái tuy vẫn rất kiên cưá»ng chống đỡ kia tháºt như cÅ©ng chẳng thể không sinh lòng hãi sợ!
< Cầm cá»±! Chỉ cần ná»a tiếng thôi, vì sá»± hoà bình cá»§a võ lâm và cá»§a cả thế giá»›i nà y nữa, mình nhất định phải cố cầm cá»±! > _ Phiêu Nhi nhá»§ thầm, vẻ sợ hãi bất an như đã bị sá»± kiên cưá»ng mãnh mẽ thổi bay khá»i nét mặt.
Những ánh đao vẫn lấp lánh tung hoà nh, những thế đao vẫn à o ạt tung bay. Một lưỡi đao, một cô gái, một thân hình nhỠbé đang phải gồng mình chống lại một đội quân. Một đội quân ma quái!
Tà i sản của Nhất chi mai