Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1025: Thần vực kinh người
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Cổ hoàng đoạt binh thuật, vô thượng cường pháp của Hoàng Thiên đạo, tuyệt vời!"
Ngụy Tác búng ngọc phù ra, Cực Âm thần quân rùng mình.
"Sư thúc..." Đúng lúc đó, y ngẩn ra vì một phiến ngọc phù hiện rõ trước mặt.
"Có gì mà gọi, đối phó Vũ Hóa Ứng Thiên cần đến con nên môn Vô pháp vô thiên này đành truyền cho con vậy." Nguyên Âm lão tổ không thèm nhìn Cực Âm thần quân.
"Sư thúc, đừng thế được không, bớt nói vài câu là tiểu điệt càng cảm kích." Cực Âm thần quân lại sút khóc.
Thiên địa có vô số “dây đàn” hỗn tạp đều tan đi, chỉ để lại mấy chục quỹ tích từ đạo đồ.
Ngụy Tác lại chìm vào cảm giác huyền ảo.
Đạo đồ trong óc dừng lại, quỹ tích hoàn toàn trùng hợp với quỹ tích gã “nhìn” thấy.
Được khống chế, đạo đồ trong óc gã từ từ biến hóa, gã chỉ lặng lẽ quan sát.
Rất nhanh, quỹ tích trước mặt nhiều lên. Tựa hồ nhiều "dây đàn" được kéo ra.
Lặp đi lặp lại, dây đàn càng lúc càng nhiều, sau cùng thành loạn xạ, gã như đứng trong một bãi cỏ.
Nhưng lòng gã hớn hở.
Theo đạo đồ chỉ dẫn, toàn bộ nguyên khí quy tắc mà đại đạo pháp vực cần tới đã được gã "kéo" ra.
"Bao lâu rồi?"
Hoàn toàn không cảm giác được thời gian nên gã dừng lại, hỏi những người tụ tập trong điện xem gã tham ngộ.
"Nửa canh giờ." Nguyên Âm lão tổ đáp gọn. Chấn kinh với lão càng lúc càng nhiều, Ngụy Tác mang lại quá nhiều không ngờ. Lão từng đi con đường gã đi, thậm chí gian khổ hơn nên càng hiểu gã dừng lại vì đã đi được một đoạn. Lão cũng hiểu rõ, dù được chỉ dẫn, muốn cảm giác được dây đàn di tán trong thiên địa đó, đối với một tu sĩ vừa đột phá đến Thần huyền tam trọng cực kỳ khó. Tốc độ của Ngụy Tác và lòng tin sẽ nhanh chóng năm chắc môn đại đạo pháp vực này khiến lão khẳng định được hai điểm, một lã gã đã đi trên con đường này, hai là tán tu xuất thân tiểu gian thương này đích xác từ đá thô điêu khắc thành mỹ ngọc, bắt đầu thể hiện thiên tư kinh nhân.
Ngụy Tác không hề thừa lời, lại nhắm mắt, cơ hồ tích tắc đó lại đứng trong bãi cỏ rậm.
Gã bắt đầu cực kỳ cẩn thận “chạm vào" mỗi tia nguyên khí pháp tắc, chỉ "chạm" chứ không dám thay đổi.
"Bao lâu rồi?"
Ngụy Tác lại mở mắt hỏi.
"Một canh giờ." Nguyên Âm lão tổ đáp nhanh, mắt càng sáng.
Ngụy Tác lại nhắm mắt, "dây đàn" quanh mình giảm đi, biến thành mấy chục sợi ban đầu.
Gã bắt đầu phát ra "dây đàn", mấy chục sợi được gã điều khiển, theo đạo đồ trong óc mà diễn hóa.
Dây đàn hoặc tái hiện trước mặt gã, hoặc tan biến hoặc loạn xạ nhưng mỗi lần thôi diễ là lại tiến bộ hơn. Như khi xây cất phòng ốc, tuy mỗi thứ đều sụp nhưng ít nhất cũng chất thêm được một viên ngói, cao hơn một chút.
Không biết bao lâu sau, qua không biết bao nhiêu lần thất bại, mỗi dải nguyên khí quy tắc lưu động và thay đổi, bị xóa đi rồi có quy tắc mới gia nhập, càng lúc càng hoàn mỹ.
“Chát!”
Đột nhiên thôi diễn thuận lợi, đạo đồ trong óc Ngụy Tác đath tới bước cuối, diễn hóa thành bạch sắc đạo đồ, nguyên khí quy tắc trước mặt gã cũng diễn hóa thành đạo đồ y hệt.
Niềm vui lan tỏa khắp lòng gã, "chuyện đó..." gã mở mắt, định như hai lần trước hỏi xem là bao giờ thì cảnh tượng khiến gã ngẩn ra.
Gã vẫn ở đại điện nhưng tòa điện nát quá nửa, phía trước mặt gã thì nửa gian điện đã tan biến, cả một dãy điện vũ khác cũng tan tành.
"Không cần chấn kinh, lần đầu của lão hủ cũng thế, chỉ là lão hủ tốn nhiều lần mới hoàn chỉnh lĩnh ngộ một môn đại đạo pháp vực, không như đạo hữu chỉ một lần là hoàn thành." Nguyên Âm lão tổ tòng bước tới bảo Ngụy Tác còn đang ngơ ngác.
"Hóa ra ban nãy ta thôi diễn đạo đồ? Phát ra uy năng như thế mà không nhận ra!" Ngụy Tác định thần lại.
"Chắc đạo hữu đã hiểu rõ hơn... Đại đạo pháp vực không dựa vào tích lũy chân nguyên mà bạo phát, mà là thiên địa quy tắc. Vô số sao trời, vô số thiên địa nguyên khí, thiên địa này... lớn hơn thân thể nhỏ bé không biết bao nhiêu lần, thiên địa uy năng mạnh hơn lượng chân nguyên và khí huyết trong thể nội tu sĩ cũng không biết bao nhiêu lần." Nguyên Âm lão tổ thong thả bảo Ngụy Tác, "cảm giác chạm đến bản nguyên đó thập phần kỳ diệu, đích xác khiến bất kỳ ai say mê, nhưng để đối địch thì phải thoát ra khỏi cảm giác đó. Lúc bình thường cảm ngộ thiên địa nguyên khí thì cứ tận tình cảm tri chúng nhưng khi đối địch thì không thể nghĩ gì khác, chỉ như một cầm sư, cứ việc gảy cầm phổ chứ không phải nghĩ xem nguồn gốc bản nhạc, có nên đổi sang loại chỉ pháp khác để có thanh âm mới hay không... Các hạ cần luyện tập vài lần mới có thể sử dụng đại đạo pháp vực đối địch, đừng để bản nguyên và thiên địa ảo diệu hấp dẫn, nên biết ảo diệu như thế dù tốn mấy chục năm, cả trăm năm, thậm chí nghìn năm cũng không thể hiểu rõ hết."
"Đa tạ tiền bối chỉ dẫn, vãn bối thụ giáo!"
Mắt Ngụy Tác ánh lên, hành lễ với Nguyên Âm lão tổ. Nguyên Âm lão tổ câu nào cũng trúng, khiến gã cảm nhận rõ con đường trước mắt rõ ràng, không có lão tất gã còn tốn nhiều thời gian.
"Đi thôi!"
Cảm tạ Nguyên Âm lão tổ đoạn Ngụy Tác gật đầu, vào một sơn cốc đầy đá vụn.
Là sơn cốc Đăng Tiên tông chuyên môn thử thuật pháp.
"Thật ra là đại đạo pháp vực gì?"
"Chỉ thao túng thôi... không nên sa vào."
Ngụy Tác nghĩ lại thật kỹ cảm giác diễn hóa đạo đồ và những lời của Nguyên Âm lão tổ, lại diễn hóa đại đạo pháp vực.
Thật ra là đại đạo pháp vực gì, uy năng thế nào, gã còn chưa biết, tâm cảnh thập phần hưng phấn, cực kỳ mong chờ.
“Chát!”
Từng sợi “dây đàn” trong thiên địa lại bị Ngụy Tác búng mà thay đổi, gã cực kỳ cẩn thận, lại hoàn chỉnh diễn hóa một tấm đạo đồ.
Lần này gã không chìm vào tiếp xúc với bản nguyên mà như phân thành hai người, một người đàn, một người quan sát.
Tích tắc đạo đồ diễn hóa, tròng mắt gã co lại, sáng lên dị thường.
Quanh gã không có đạo đồ hiển hiện, nhưng hóa sinh vô lượng bạch sắc hà quang và thần huy.
Như tiên cảnh bị gã hút đên, hư không có từng đóa bạch sắc đạo liên như cái chậu không ngừng bừng nở, hà quang liễu nhiễu.
"Xoẹt!!"
Theo tâm ý gã, tiên cảnh ép tới, hư không kịch liệt chấn động.
"Đăng Tiên tông tổ sư để lại một môn đại đạo pháp vực."
Nguyên Âm lão tổ, Cực Âm thần quân, Vũ Hoàng chân nhân cùng bọn Cơ Nhã đều biến sắc.
Tuy ban nãy Ngụy Tác trong tình huống bất giác phát ra uy năng cực mạnh của môn đại đạo pháp vực này khiến mấy gian điện tan tành, nhưng chỉ là uy năng của đại đạo pháp vực tan đi, còn uy năng thật phải khi gã hoàn toàn điều khiển được thì mới thể hiện.
Tiên cảnh ép ra uy năng chấn thiên, hơn hẳn Liệt khuyết tàn nguyệt dốc toàn lực của Ngụy Tác nhưng khiến chúng nhân biến sắc không phải là uy năng mà vì gã hoàn thành môn đại đạo pháp vực này là thần thức họ không thể khóa chặt gã.
Ngụy Tác như đang ở trong một thế giới khác, thần thức chỉ cảm tri được gã chứ không thể khóa chặt.
Chỉ khi Ngụy Tác phát động thì thần thức chúng nhân mới khóa được vị trí của gã.
Tức là chỉ khi Ngụy Tác phát động công kích, đối phương mới có thể công kích lại.
Quá kinh nhân. Vô hình trung, đối phương bị hạn chế cả về thi pháp và tốc độ thi pháp. Trừ phi có cường pháp khắc chế không thì ai đối diện với môn đại đạo pháp vực này của Ngụy Tác cũng sẽ thấy bó chân bó tay.
Phải đợi đối thủ phát quyền thì mới đánh lại được, thế là khái niệm gì!
"Môn đại đạo pháp vực này hơn hẳn của Vũ Hóa Ứng Thiên, với tu vi của mỗ diễn hóa mà uy năng không kém của y!" Ngụy Tác cũng chấn động, gã như tách ra làm hai, hiểu rõ đại đạo pháp vực này hơn ai hết.
Đại đạo pháp vực của Vũ Hóa Ứng Thiên tuy khiến gã như đứng trong thủy mặc sơn thủy thế giới nhưng chỉ như mang theo nhất phương thiên địa, còn đạo đại đạo pháp vực của gã khác hẳn với của những thần huyền đại năng từng gặp, dẫn gã vào thiên địa.
Uy năng đạo đại đạo pháp vực này hoàn toàn áp đảo của Vũ Hóa Ứng Thiên.
Tu vi và thần thức càng mạnh, sử dụng dây đàn thiên địa càng tinh chuẩn, đồng thời đưa vào chân nguyên và thần huyền uy năng càng nhiều, uy năng đại đạo pháp vực càng kinh nhân. Vũ Hóa Ứng Thiên tu vi gần đạt Thần huyền tứ trọng, còn gã vừa đạt Thần huyền tam trọng chưa lâu.
So ra, môn đại đạo pháp vực của gã hơn hẳn của Vũ Hóa Ứng Thiên!
"Đi, xem Vũ Hóa Ứng Thiên ở đâu! Vừa đi đường mỗ vừa lĩnh ngộ Vô pháp vô thiên và luyện hóa Đăng tiên tiên thai để đề thăng tu vi!"
Hít sâu một hơi, Ngụy Tác lại đằng không, cách sơn môn Đăng Tiên tông mấy chục dặm thì Huyền sát âm khí cuốn hai làn khí tức Vũ Hóa Ứng Thiên chặn Duy ngã tâm kiếm về.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1026: Chấn kinh cực độ
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Đây là chỗ nào?"
Hút khí tức về, tế xuất Thiên hải thần lan kính, xuất hiện nhiều hình ảnh, thoáng nhìn là bọn Ngụy Tác thấyVũ Hóa Ứng Thiên.
Vũ Hóa Ứng Thiên xếp bằng trong một tĩnh thất trải thảm Ngân ti thảo, tường xanh biếc như thanh ngọc.
"Xem tĩnh thất này thì ở Vân Linh đại lục." Âm Lệ Hoa bảo Ngụy Tác, "Rất có thể y đang ở một thành trì gần đây. Phu quân nên gọi Ngô Thanh Tuyền đến, chưa biết chừng họ qua đó mà đoán ra tĩnh thất ở thành trì nào."
"Được." Ngụy Tác mục quang lóe lên, gật đầu, Âm Lệ Hoa phát tin. Mấy đạo độn quang từ Đăng Tiên tông bắn ra, Ngô Thanh Tuyền và mấy nhân vật lớp trước của Đăng Tiên tông xuất hiện.
"Chắc là Thanh Vũ thành, qua bố trí của tĩnh thất thì đẳng cấp không cao nhất, là chỗ wor địa cấp tại phía đông Thanh Vũ thành." Bọn Ngô Thanh Tuyền cơ hồ liếc qua là đáp ngay.
"Thanh Vũ thành?" Cơ Nhã và Âm Lệ Hoa sáng mắt. Thanh Vũ thành cách Đăng Tiên thành cực gần, ở phía đông, co truyền tống pháp trận trực tiếp tương thông.
"Chỗ ở địa cấp ở phía đông Thanh Vũ thành, gần quá! Nếu bị y thoát lần này thì thật khó nói. Đông người có khi lại bị y phát giác, không biết y có bài tẩy gì, các vị ở lại, để bọn ta đi." Ngụy Tác cười lạnh, nhìn bọn Cơ Nhã đoạn gật đầu với Nguyên Âm lão tổ, Cực Âm thần quân, Vũ Hoàng chân nhân và Linh Lung Thiên.
Bốn thần huyền, cộng thêm Linh Lung Thiên, đủ để giết Vũ Hóa Ứng Thiên, hơn nữa Thanh Vũ thành rất gần Đăng Tiên tông, giết xong có thể về ngay, dù có người biết tin đánh vào Đăng Tiên tông cũng không kịp.
"Không để ai biết bọn mỗ rời Đăng Tiên tông."
Dặn bọn Ngô Thanh Tuyền đoạn Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, Nguyên Âm lão tổ lướt về một điện vũ trong Đăng Tiên tông.
Trong dãy điện vũ có một nơi đặt truyền tống pháp trận nối với mật địa của Đăng Tiên tông, rời thành từ đó sẽ không bị phát giác. Bọn Ngụy Tác hiện cùng một con thuyền với Đăng Tiên tông, Ngô Thanh Tuyền hiểu rõ quan hệ lợi hại, nên không thể để lộ tin Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, Nguyên Âm lão tổ tạm thời ly khai.
"'Vô pháp vô thiên' quả nhiên là một môn vô thượng cường pháp!"
Vũ Hoàng chân nhân đang tham ngộ "Vô pháp vô thiên" của Nguyên Âm lão tổ, Ngụy Tác dùng Tùy tâm ảo hóa quyết thay hình đổi dạng, cùng bọn Nguyên Âm lão tổ rời Đăng Tiên tông mà không bị chú ý, chốc sau đã tới truyền tống pháp trận nối với Thanh Vũ thành thì tham ngộ xong thuật pháp này.
"Vô pháp vô thiên" không chỉ là thuật pháp che giấu khí tức mà là môn thiên cấp đỉnh giai công kích cường pháp có thể ẩn đi khí tức!
"Vô pháp vô thiên" là công kích cường pháp trước hay sau khi thi pháp đều không có nguyên khí dao động!
Dù không có công dụng ẩn giấu khí tức thì uy năng công kích cũng ngang với Đại đề tu di, chả trách Cực Âm thần quân thèm muốn.
"Đây là Liệt khuyết tàn nguyệt!" Ngụy Tác không giấu, lại khiến Cực Âm thần quân run lên vì lấy ngọc phù chép kinh văn Liệt khuyết tàn nguyệt ra, đưa cho y và Vũ Hoàng chân nhân.
Liệt khuyết tàn nguyệt đối với bọn Cực Âm thần quân tất nhiên phi phàm, nhưng phe Ngụy Tác ai cũng luyện qua, chỉ là tu vi chưa đủ, không thể kích phát uy năng bán tiên giai trở lên, nên khi đối địch đều sử dụng pháp bảo mà thôi.
Đối với tu sĩ như Ngụy Tác và Nguyên Âm lão tổ, đại đạo pháp vực đã vượt uy năng của Liệt khuyết tàn nguyệt, ý nghĩa chỉ là có thể cảm ngộ được bản nguyên của Liệt khuyết tàn nguyệt, diễn hóa thành đại đạo pháp vực nữa hay không thôi.
Đại đạo pháp vực của công phạt chi pháp Liệt khuyết tàn nguyệt thì uy năng đối địch khẳng định hơn hẳn đại đạo pháp vực thường.
Tu sĩ nắm vững đại đạo pháp vực là vượt khỏi hàng ngũ tu sĩ thông thường, Ngụy Tác hiện tại được xếp vào nhóm đó.
...
“Chát!” “Chát!”
Trong tĩnh thất trải thảm Ngân ti thảo, tường bằng thanh ngọc, Vũ Hóa Ứng Thiên bất động xếp bằng, hắc bạch lưỡng sắc quang hoa không ngừng biến hóa.
Cả tĩnh thất và y luc biến thành bạch sắc, lúc biến thành hắc sắc, khí tức hình thành trong thể nội tựa hồ dâng lên.
Đây là dấu hiệu sắp từ Thần huyền tam trọng đột phá đến Thần huyền tứ trọng.
Vũ Hóa Ứng Thiên tựa hồ không ngừng luyện hóa linh đơn tu luyện, chỉ chừng mười ngày nữa sẽ đột phá đến Thần huyền tứ trọng!
Không! Hiện tại gã đã tính trước, chỉ tám, chín ngày sau, trươc khi Hỏa Vực thần vương đến là đột phá Thần huyền tứ trọng!
"À!"
Đột nhiên, Vũ Hóa Ứng Thiên biến sắc, tỏ rõ thần sắc cực kỳ chấn kinh, mở bừng mắt, tĩnh thất biến thành hắc bạch lưỡng sắc, bị sức mạnh quanh y xé thành từng mảnh.
"Ầm!"
Gian tĩnh thất và các công trình trong vòng mấy trăm trượng sụp xuống, mọi mảnh vỡ cùng với tu sĩ ở trong bị gió lốc thổi tung, bắn đi bốn phương tám hướng.
Y đang ở lưng núi trong một thành trì toàn công trình xanh biếc.
"Vũ Hóa Ứng Thiên, định giết ta? Ta giết ngươi trước cho tất cả xem!"
Vũ Hóa Ứng Thiên mở mắt, hóa ra nhất phương thiên địa, công trình chung quanh bị chấn tan, chưa kịp nhìn rõ thì giọng Ngụy Tác đã vọng vào.
Thân ảnh Ngụy Tác cách y không đầy hai trăm dặm thì hai làn khí tức kinh thiên động địa khiến vân khí trên Thanh Vũ thành hình thành hai vùng xoáy.
"A! Là Ngụy Tác!"
"Vũ Hóa Ứng Thiên, y đã rời Đăng Tiên tông đến giết Vũ Hóa Ứng Thiên!"
Thanh Vũ thành bị triệt để kinh động, mọi tu sĩ đều lướt ra, thấy ngay Ngụy Tác như thượng cổ ma thần đứng trên không thì triệt để biến sắc, lao ra khỏi thành.
"Không ngờ ngươi rời Đăng Tiên tông, bất quá ngươi tưởng giết được ta sao!"
Bị Ngụy Tác đến gần hai trăm dặm mới nhận ra, Vũ Hóa Ứng Thiên không hề kinh hoảng. “Chát!” Hư không rung lên, bạch sắc thần quang và hắc sắc thần quang rải ra như có hắc sắc thần bút vẽ lên bạch sắc hư không pháp tắc đặc biệt, định gạch bỏ Ngụy Tác khỏi thiên địa.
Đồng thời, thân ảnh Vũ Hóa Ứng Thiên lùi xa, y phản ứng cực kỳ mẫn duệ, cảm giác ngay thấy nguy hiểm, không muốn đấu với Ngụy Tác mà định chạy.
"Cách cách cách cách..."
Giữa Vũ Hóa Ứng Thiên và Ngụy Tác, mọi kiến trúc trong Thanh Vũ thành hóa thành tro.
"A!"
Đại bộ phận tu sĩ Thanh Vũ thành trung chưa kịp chạy, ré lên vì nguy hiểm.
"Ngươi mà dám lớn lối với ta, mình ngươi sao đáng là đối thủ của ta."
Cùng lúc, Ngụy Tác quát to, hư không quanh mình lóe thần quang hóa sinh từng dải bạch sắc hà quang, từng đóa bạch sắc đạo liên xuất hiện.
"Oành!"
Như nhất phương thiên địa sụp đổ, hắc bạch lưỡng sắc thần quang của Vũ Hóa Ứng Thiên tan vỡ!
"Đại đạo pháp vực! Cái gì!"
Vũ Hóa Ứng Thiên bị khí tức của Ngụy Tác chấn động run lên mấy lần!
Y không ngờ gã hình thành được đại đạo pháp vực!
Y không thể không chấn kinh, đại đạo pháp vực là gì, là bản nguyên của thiên địa nguyên khí, là pháp tắc mạnh nhất, chỉ khi đạt tu vi Thần huyền tam trọng mới cảm tri được thiên địa nguyên khí quy tắc tồn tại, Ngụy Tác vừa đạt Thần huyền tam trọng chưa lâu, sao lại chạm tới cảnh giới này!
Càng chấn kinh là đại đạo pháp vực của gã hoàn toàn áp đảo y!
"Vũ Hóa Ứng Thiên, uy năng đại đạo pháp vực của ngươi không như ta, ta còn cực đạo tiên binh nữa, ngươi đấu với ta bằng gì! Nếu ngoan ngoãn hàng phục, ta sẽ tha chết cho!"
Ngụy Tác cố ý công tâm, mặc luôn thần thiết liên hoa chiến y lấy được của Vũ Hóa Nhược Tinh, ngân giáp lấp lánh, vô số ngân sắc thần văn quấn quanh, uy nghiêm khôn tả.
"Ngụy Tác ngươi có mạnh hơn cũng không bằng Thần huyền ngũ trọng đại năng, tuyệt đối ngươi không thoát được kiếp nạn này!"
Vũ Hóa Ứng Thiên lại run lên kịch liệt, vừa gầm vang vừa bỏ chạy.
"Bọn ta đông thế này, ngươi đừng mong chạy thoát. Lưu lại."
Hư không sau lưng y như triệt để tan vỡ, cùng giọng nói già nua vang lên thì hai vầng hôi hắc sắc loan nguyệt khiến thiên địa biến sắc dấy lên. Va vào hắc bạch lưỡng sắc thiên địa của y. "Phù!" Vũ Hóa Ứng Thiên cơ hồ hoàn toàn tắt hết quang hoa, hộc máu.
"Đoạt!"
Vũ Hóa Ứng Thiên hộc máu, một pháp bảo hình mũ đội đầu bằng đồng được tế xuất, nhưng lập tức một giọng già nua vang lên, một quang hoa cổ tự trực tiếp xuất hiện trên hư không, pháp bảo này mất khống chế, bay mất.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 40 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1027: Giết chết Vũ Hoá Ứng Thiên
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Bốn thần huyền đại năng!"
Vũ Hóa Ứng Thiên biến hẳn sắc mặt.
Nếu thấy Ngụy Tác hóa ra đại đạo pháp vực thì y còn miễn cưỡng trấn định tâm thần, thi pháp không bị ảnh hưởng thù lúc này y thật sự kinh hoàng.
Y đang trong vòng vây của bốn thần huyền đại năng, ngay cả kích phát pháp bảo cũng mất ngay khống chế.
“Chát!”
Ngụy Tác không trực tiếp xuất thủ công kích, lại hiển hóa đại đạo pháp vực, đồng thời thi triển Động Hư bộ pháp, tiếp tục áp sát Vũ Hóa Ứng Thiên.
"Ngươi muốn chết hay hàng phục ta?" Giọng gã vang lên.
"Oành!"
Vũ Hóa Ứng Thiên không kịp nói gì, hư không lại chấn động, ba làn uy năng lại ép tới, tử quang dã bay lên, Linh Lung Thiên hiển hiện chặn đường lui của y.
Đừng nói giao chiến, với tu vi và thần thông của y, chưa chắc chống nổi một đòn của Nguyên Âm lão tổ, Cực Âm thần quân và Vũ Hoàng chân nhân, chạy cũng không xong.
"Các ngươi bức ta! Bức ta động dụng bài tẩy của Vũ Hóa thế gia!"
"Thế thì cho các ngươi biết hậu quả là gì!"
Vũ Hóa Ứng Thiên méo mó mặt mày.
“Chát!”
Hư không dấy lên từng vòng sóng nhìn rõ bằng mắt thường, trán y nứt nẻ, sức mạnh ngút trời như hỏa sơn phun ra.
Tuyệt thế địa khí tức ngưng thành trong tích tắc.
Từng dải hồng sắc thần quang chói lòa quay quanh y với tốc độ khó tưởng tượng nổi, biến thành hắc sắc, hình thành một vũng xoáy lớn, với tốc độ kinh nhân lan đi.
"Ầm!"
Từ y, trong vòng mấy trăm trượng, mọi công trình, thậm chí nguyên khí đều bị hút sạch vô ảnh vô tung.
"Đây là pháp vực gì!"
Ngụy Tác, Nguyên Âm lão tổ và Cực Âm thần quân, Vũ Hoàng chân nhân cả kinh, đều nhận ra nguyên khí như bị rút hết, thân thể như bị hút theo.
Đây là đại đạo pháp vực đáng sợ, hoàn toàn khác với khí tức của Vũ Hóa Ứng Thiên, chắc do kinh thiên đại năng tu vi hơn xa y, phong ấn sức mạnh tuyệt thế, như một kinh thiên đại năng vượt hư không, diễn hóa đại đạo pháp vực!
Bài tẩy của Vũ Hóa thế gia là đây!
"Chân không nghịch lưu đại đạo pháp vực!"
Bọn Ngụy Tác cả kinh, Linh Lung Thiên trắng nhợt mặt mày kêu lên điên cuồng, vừa áp sát Ngụy Tác vừa giục, "Mau lên! Tất cả lại gần ta!"
"Chân không nghịch lưu đại đạo pháp vực, gì hả!"
Tích tắc đó, Ngụy Tác, Nguyên Âm lão tổ, Cực Âm thần quân và Vũ Hoàng chân nhân không kịp nghĩ ngợi, pháp vực uy năng ngút trời, hủy diệt tất cả đã ép tới. Đây là pháp vực như chân tiên tự thân kích phát, khí tức khiến tất cả run lên, như phản xạ có điều kiện lao ra.
"Phù!"
Ngụy Tác phát động Động Hư bộ pháp, đến chỗ Linh Lung Thiên và Nguyên Âm lão tổ, Cực Âm thần quân, Vũ Hoàng chân nhân thì một vũng xoáy đen ngòm bao lấy tất cả.
"Mau lên! Cùng tung đòn mạnh nhất!" Cùng lúc, Linh Lung Thiên gầm lên chói lói.
"Vô dụng, trừ phi ngươi có tu vi Thần huyền ngũ trọng điên phong, hoàn toàn kích phát uy năng cực đạo tiên binh không thì không thể chống nổi pháp vực này, sẽ bị ta lấy mạng ở đây."
"Nguyên Âm lão tổ, Cực Âm thần quân, không ngờ Tiểu Cực giới lại ngầm cùng y liên minh, đến giết ta! Bất quá các ngươi tự chuốc lấy, ta về Tịch Hàn đại lục thì Tiểu Cực giới sẽ trừ danh!" Đồng thời, Vũ Hóa Ứng Thiên gầm lên tàn nhẫn.
"A!"
Cực Âm thần quân kêu lên, cùng Vũ Hoàng chân nhân toàn lực phát Liệt khuyết tàn nguyệt, đồng thời kích phát một món pháp bảo, rải ra thần quang.
"Oành!"
Ngụy Tác toàn lực diễn hóa đại đạo pháp vực, đồng thời kích phát Sinh tử thư, phát ra cổ tự rực quang hoa.
"Vô pháp vô thiên!"
Lại thêm khí tức diễn hóa tại hư không, một tấm bia có bốn chữ trên dựng lên, pháp vực khôn tả chống lại vũng xoáy.
"Oành!"
Nhưng tất cả không chặn được hắc sắc pháp vực trút tới.
Nguyên Âm lão tổ cực kỳ thận trọng, tinh quang xuất hiện trước mặt, rải ra chân tiên khí tức, lại một tấm bia xuất hiện.
Kinh nghiệm đối địch và thần thức của Nguyên Âm lão tổ còn hơn Ngụy Tác, tích tắc đó lão hóa ra thêm một lần đại đạo pháp vực.
"Cả tiên binh mà ngươi cũng đưa cho người khác." Vũ Hóa Ứng Thiên tắt tiếng, chấn kinh vô vàn.
Hai làn uy năng va nhau, Cực Âm thần quân và Vũ Hoàng chân nhân bị ép đến tím mặt, không thỏe nổi nhưng uy năng vũng xoáy bị ép chững lại.
"Oành!"
Hai làn uy năng Nguyên Âm lão tổ toàn lực phát ra cũng tan.
"Phù!"
Linh Lung Thiên rực lên vô số hôi sắc quang hoa, như cháy rực, khí huyết dâng lên, như biến thành một lò lửa lớn.
Một đạo hôi quang lao khỏi vũng xoáy, trong vũng xoáy khổng lồ, mọi nguyên khí pháp tắc tựa hồ tna tành như quả bóng xì hơi, co lại thật nhanh, biến thành một chấm đen, tan vào hư không.
"Phù!"
Linh Lung Thiên mang bọn Ngụy Tác lao ra, hôi quang trên mình nó tắt hết. Bắc Mang hóa hình phù cũng vỡ tan. Nó hộc máu, thân thể trừ hai cái sừng trên đầu thì đều nứt nẻ, như sắp tan ra, chỉ có pháp y và hôi sắc thủ trạc vẫn nguyên lành.
"Sao lại thế được! Cái gì mà chống nổi pháp vực uy năng này!"
Tình cảnh cực kỳ kinh nhân, Vũ Hóa Ứng Thiên triệt để thất thần trên tầng không Thanh Vũ thành, run rẩy nhìn Linh Lung Thiên.
Thanh Vũ thành ở dưới, cả đỉnh núi thì quá nửa thành trì đã tan biến, cả tro cũng không còn.
"Bài tẩy của Vũ Hóa thế gia cũng không còn, ngươi còn gì để nói nữa!"
Thần sắc Ngụy Tác thập phần băng hàn, chân nguyên bao lấy Linh Lung Thiên, mục quang chăm chú nhìn Vũ Hóa Ứng Thiên.
"Oành!"
Vô số bạch sắc hà quang và bạch sắc đạo liên diễn hóa, ép vào Vũ Hóa Ứng Thiên.
"A!"
Vũ Hóa Ứng Thiên diễn hóa hắc bạch thiên địa. "Oành!", hắc bạch thiên địa tan biến, y thổ huyết, hắc bạch lưỡng sắc thần quang tan đi, như thần vương bị đánh xuống phàm trần, biến thành phàm nhân.
Lần này, Vũ Hóa Ứng Thiên cũng không thể khống chế nổi chân nguyên để liên tục thi pháp.
"Cách!"
Ngụy Tác không cho y cơ hội, mục quang lóe lên là hoàng sắc tinh quang bao lấy y, phong ấn lại.
"Không thể nào, thứ gì mà chống nổi pháp vực đó!"
"A! Ta không phục... Đừng mơ bắt sống ta!"
Vũ Hóa Ứng Thiên đột nhiên gầm lên. "Oành!", cơ hồ đồng thời, thân thể y như có vì sao nổ, mọi thần huyền uy năng tan tành.
"Chát!"
Thiên địa rung lên, như bị ngọn chùy gõ xuống, dải sáng kinh nhân cực độ hóa sinh, vô số thần văn và quang phù đứt đoạn dấy động. Gần nửa thành trì còn lại bên dưới nát theo, từng tảng đá hóa thành bột.
Đúng như bọn Ngụy Tác đã tính, không thể bắt sống Vũ Hóa Ứng Thiên, y tự nổ nguyên khí, hình thần đều bị diệt.
Vũ Hóa Ứng Thiên, nhân vật kinh tài tuyệt diễm nhất lớp trẻ Tịch Hàn đại lục bị bọn Ngụy Tác liên thủ lấy mạng!
"Là pháp vực gì nhỉ, không có Linh Lung Thiên tất chúng ta đều táng thân tại đây."
"Ta cảm giác được không gian pháp tắc, pháp vực đó liên quan đến uy năng hư không."
Bọn Ngụy Tác bất động, phát ra thần uy ngăn chặn uy năng Vũ Hóa Ứng Thiên tự nổ, mục quang Cực Âm thần quân và Vũ Hoàng chân nhân, Nguyên Âm lão tổ đều nhìn lên vòng tay và pháp y của Lung Thiên. Hiện tại họ đều nhận ra đó là những vật bất phàm.
"Vũ Hóa Ứng Thiên đến giết Ngụy Tác nhưng lại y giết!"
"Nguyên Âm lão tổ và Cực Âm thần quân cùng Ngụy Tác diệt Vũ Hóa Ứng Thiên! Tiểu Cực giới cùng Ngụy Tác kết minh?!"
Cùng lúc, tu sĩ Thanh Vũ thành được thấy trận chiến đều chấn kinh cực điểm, hai tin tức này lan đi với tốc độ chóng mặt.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1028: Lại một bộ chân tiên hài cốt
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Tiểu Cực Cực, mau về Tiểu Cực giới."
Diệt xong Vũ Hóa Ứng Thiên, uy năng tự nổ tan đi, Nguyên Âm lão tổ thần sắc ngưng trọng dặn Cực Âm thần quân, đồng thời nhìn Ngụy Tác: "Vũ Hóa Ứng Thiên là bảo bối của Vũ Hóa thế gia, tốn không biết bao nhiêu tâm huyết tài bồi mới thành, Vũ Hóa thế gia rất có thể sẽ điên cuồng, Tiểu Cực giới có y tọa trấn mới yên lành."
"Được, Cực Âm đạo hữu, chúng ta chia tay." Ngụy Tác gật đầu, vốn theo kế hoạch, Nguyên Âm lão tổ và Cực Âm thần quân không nên lộ mặt, chỉ dùng Liệt khuyết tàn nguyệt và Cổ hoàng đoạt binh thuật đối phó Vũ Hóa Ứng Thiên, không ngờ Vũ Hóa thế gia có pháp vực uy năng mà tất cả bọn cơ hồ không đỡ nổi. Hiện tại thân phận Nguyên Âm lão tổ và Cực Âm thần quân đã bị lộ, Tiểu Cực giới rất có thể đối diện với lửa giận của Vũ Hóa thế gia.
"Ngụy đạo hữu, sư thúc, hậu hội hữu kỳ!"
Thanh Vũ thành bị hủy hết truyền tống pháp trận trong trận chiến này, Ngụy Tác trực tiếp phát động Động Hư bộ pháp, rời Thanh Vũ thành hai, ba nghìn dặm, đến hoang nguyên không người thì Cực Âm thần quân chia tay Nguyên Âm lão tổ, Ngụy Tác và Vũ Hoàng chân nhân, lúc đó nhục thân Linh Lung Thiên nhờ Nguyên thủy thần căn nên khôi phục rõ rệt, tựa hồ thần thức tổn hao quá mức nên vẫn hôn mê, chỉ là khí tức bình ổn, không có gì đáng lo.
"Thông minh một chút, nếu bọn ta có gì bất trắc, con không cần báo thù, chọn lấy một số mà rời Tiểu Cực giới, đừng xuất hiện nã." Cực Âm thần quân cáo từ thì, Nguyên Âm lão tổ đột nhiên gọi lại dặn.
"Sư thúc..." Cực Âm thần quân bật khóc. Y hiểu ý Nguyên Âm lão tổ, nếu lần này Ngụy Tác và lão thất bại thì chia tay sẽ thành vĩnh biệt, sau này y không còn gặp sư thúc nữa.
Tuy y bị sư thúc hành hạ không ít nhưng nếu không nhờ đi theo lão thì với tư chất của y, không thể có thành tựu hiện giờ.
"Khóc cái gì, thấy con thế này ta lại muốn đánh."
Nguyên Âm lão tổ trừng mắt nhìn Cực Âm thần quân nhưng không xuất thủ, mà đưa hoàng đồng đầu khôi pháp bảo lấy được của Vũ Hóa Ứng Thiên cho y, "Đây chắc là một phần trong chiến giáp của thượng cổ đại năng nào đó, uy năng phòng ngự gần đạt tiên khí, cho con để giữ mạng."
"Sư thúc..."
Nguyên Âm lão tổ mặc kệ Cực Âm thần quân, phất tay ra hiệu cho Ngụy Tác đi cùng.
"Ầm!" "Ầm!"...
Ngụy Tác không lãng phí thời gian, luyện hóa Đăng tiên tiên thai ở ngoài dễ tan mất một phần linh nguyên, nên trên đường về Đăng Tiên tông, gã không ngừng luyện hóa thủy hệ yêu đơn đề thăng tu vi.
"Cái gì! Vũ Hóa Ứng Thiên bị diệt tại Thanh Vũ thành?!"
"Vũ Hóa Ứng Thiên vừa đến trước sơn môn Đăng Tiên tông nói là cùng Hỏa Vực thần vương đối phó Ngụy Tác thì bị giết ngược lại, tu vi Thần huyền tam trọng điên phong mà không thoát được! Ngụy Tác quá mạnh!"
"Ngụy Tác lĩnh ngộ được một môn đại đạo pháp vực, còn áp đảo hoàn toàn Vũ Hóa Ứng Thiên?! Y vừa đột phá đến Thần huyền tam trọng chưa lâu, mà đã lĩnh ngộ đại đạo pháp vực!"
Ngụy Tác và bọn Nguyên Âm lão tổ về đến Đăng Tiên tông thì việc họ tại Thanh Vũ thành với thủ đoạn lôi đình giết Vũ Hóa Ứng Thiên đã lan khắp Vân Linh đại lục, khiến người đời chấn kinh, ai cũng biết đấy là hành động thực tế chấn nhiếp thiên hạ, cảnh cáo các tu sĩ và tông môn dám chống lại gã.
"Oành!"
Bọn Ngụy Tác nghênh ngang từ Thanh Vũ thành về sơn môn Đăng Tiên tông cha lâu thì lại có khí tức từ truyền tống pháp trận của Đăng Tiên thành dấy lên.
Thần huyền dị tượng lại lan tỏa khắp Đăng Tiên thành, bảy vì sao bạc lấp lóe trên không.
Tu sĩ Đăng Tiên thành cơ hồ tê dại, thần huyền đại năng bình thường gần như tuyệt tích tại tu đạo giới giờ nối nhau xuất hiện, nhiều tu sĩ có tuổi trong mấy hôm nay được thấy thần huyền đại năng còn nhiều hơn tổng số Kim đơn đại tu sĩ từng gặp trong đời.
"Ngụy đạo hữu, tại hạ đến trợ lực!" Một giọng nói trẻ trung cùng khí tức kiên định vang khắp toàn thành.
Phong Ngô Thương xuất hiện, lại thành công đột phá thần huyền, thần quang hình thành bảy vì sao bạc trên đầu, chân như có tinh hà đang chảy.
"Là Ngọc Thiên tông chân truyền đại đệ tử Phong Ngô Thương! Y đã đột phá đến Thần huyền cảnh!"
"Thêm một thần huyền gia nhập phe Ngụy Tác, tức là năm thần huyền đại năng, chưa tính đồng bạn của y!"
"Trong trận chiến ở Toái Ngọc cổ vực, Ngọc Hành đại lục có tới bảy thần huyền đại năng cùng tới, số thần huyền đại năng đến đây có lẽ còn hơn."
Cơ hồ mọi tu sĩ đều không biết Cực Âm thần quân đã đi, tưởng phe Ngụy Tác có tới năm thần huyền đại năng.
"Bọn Lệ cung chủ nhờ vào Tụ linh trận mà được lợi, tu vi đề thăng không ít, họ định tới nhưng bị sư tôn ngăn cản. Trung thiên tử lôi tông và Minh Thổ giáo, Bích Tỳ tông không rút đi mà có thêm tu sĩ vào Thiên Huyền đại lục, thừa cơ chèn ép. Sư tôn và Hoàng tông chủ cho rằng lần này Kim đơn kỳ đại tu sĩ không thể nhúng vào nên chỉ để tại hạ đến." Phong Ngô Thương được bọn Âm Lệ Hoa đón vào Đăng Tiên tông, dẫn đến chỗ Ngụy Tác không ngừng luyện hóa Đăng tiên tiên thai, y không thừa lời mà nói nhanh tình hình về Thiên Huyền đại lục và hành động của các tông môn Ngọc Hành đại lục, đoạn lấy ra một nạp bảo nang, "Lệ cung chủ tuy bị sư tôn chặn lại nhưng không ít người nhờ tại hạ mang đồ đến. Trong này có một thứ rất hữu dụng với các hạ."
"Đây là..."
Phong Ngô Thương giải thích ngọn nguồn, lấy hết đồ trong nạp bảo nang ra, tất thảy, cả Nguyên Âm lão tổ và Ngụy Tác đang toàn lực luyện hóa Đăng tiên tiên thai cũng cả kinh.
Trong nạp bảo nang đựng các loại các linh đơn, linh dược, cùng mấy thứ ràn rạt thủy linh nguyên khí, cộng lại mấy chục món, trong đó có bộ hài cốt trắng ngần khiến trong điện đầy chân tiên khí tức.
Chân tiên hài cốt!
Lại thêm một bộ chân tiên hài cốt!
Chân tiên hài cốt không còn đầu nhưng vẫn lấp lóe thần huy, thủy linh nguyên khí nồng hậu cực độ như sóng biển vô tận! Bề ngoài bộ xương như ngọc tự nhiên hóa sinh hoa văn, hình thành từng nhánh thủy tiên hoa văn.
Không chỉ là chân tiên hài cốt, còn là hài cốt của chân tiên tu luyện thủy hệ công pháp.
"Tiểu tử, chân tiên hài cốt này tuy linh nguyên tan nhiều nhưng còn lại cũng không kém gì Hỗn độn thanh ngưu bảo giác!" Lục bào lão đầu lạc giọng.
"Đây là một tán tu lão nhân vô danh nhờ giao cho các hạ, ông ta cũng luyện thủy hệ công pháp nhưng nói là cả đời cũng không thể đột phá đến cảnh giới Thần huyền tam trọng, tứ trọng trở lên, còn công pháp của các hạ có thể dùng thủy hệ nguyên khí tu luyện, nên nhờ giao cho các hạ." Phong Ngô Thương bảo Ngụy Tác.
"Ầm!"
Ngụy Tác hít sâu một hơi, dừng luyện hóa Đăng tiên tiên thai, thủy hệ nguyên khí gột rửa lên chân tiên hài cốt.
Linh nguyên thấy rõ bằng mắt thường tràn ra, tạo cảm giác như sông như biển.
"Ầm!"
Khí tức của Ngụy Tác dâng lên, ai cũng thấy như đang ở trong một thế giới của nước.
"Phu quân!"
Thủy Linh Nhi kinh hỉ cực độ kêu lên, quên cả thẹn thùng. Nàng là cực phẩm thủy linh căn tu sĩ, nhận ra đầu tiên Ngụy Tác luyện hóa thủy hệ linh nguyên trong chân tiên hài cốt này rất dễ, tốc độ luyện hóa nhanh hơn luyện hóa Đăng tiên tiên thai không biết bao nhiêu lần.
"Hai ngày, tối đa chỉ cần hai ngày!"
Ngụy Tác song mục như lãnh điện, dấy lên tự tin, nhìn chân tiên hài cốt và các loại linh dược, linh đơn, ràn rạt thủy hệ nguyên khí. "Dùng chân tiên hài cốt và những thứ này, cả Đăng tiên tiên thai, chỉ hai ngày là ta đột phá đến Thần huyền tứ trọng!"
"Cơ Nhã, Linh nhi, Lệ Hoa, cả Thanh Bình đạo hữu, các vị chuẩn bị đi, linh đơn có thể đề thăng tu vi là dùng ngay! Hai ngày sau, mỗ lại chấn nhiếp Vân Linh đại lục!"
"Đạo hữu định cùng họ đột phá tu vi?" Bọn Kỳ Long Sơn hít sâu một hơi, hiểu ý.
Bọn Cơ Nhã và Thủy Linh Nhi, Thanh Bình sắp đạt mức đột phá, động dụng linh đơn lấy được từ Đăng Tiên tông và linh dược Nguyên Âm lão tổ đưa đến thì trong hai ngày này mà phá không thành vấn đề, nhân lúc Ngụy Tác đột phá Thần huyền tứ trọng, ngần ấy Kim đơn tu sĩ nhất tề đột phá nhất trọng tu vi, cả Đăng Tiên tông sẽ phong vân biến sắc, cảnh tượng khó tưởng tượng nổi!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1029: Còn có hậu chiêu
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
Hai ngày liền, tựa hồ mọi người đều bị việc Ngụy Tác giết Vũ Hóa Ứng Thiên triệt để chấn nhiếp, không có thần huyền đại năng nào đến nữa, cũng không có thế lực nào đối phó gã.
"Oành!" "Oành!"
Đăng Tiên thành tựa hồ vừa khôi phục bình tĩnh thì sơn môn Đăng Tiên tông lại nổ vang trời.
Như hai ngọn núi từ hư không vô tận giáng xuống.
"Oành!" "Oành!" "Oành!" "Oành!"...
Tiếng nổ liên tục từ Đăng Tiên tông vang lên, hình thành kinh đào hãi lãng.
"Xảy ra chuyện gì?"
Tu sĩ Đăng Tiên thành vừa hãi hùng nảy ra ý nghĩ này thì khí tức từ sơn môn Đăng Tiên tông toát ra.
Hai luồng khí tức cực mạnh, như hai ngọn núi bay lên thinh không, dấy động cuồng phong khắp bốn phương tám hướng.
Từng làn khí tức như kình thiên cự trụ vây quanh hai khí tức mạnh nhất, tạo cảm giác như chống được cả trời.
Đăng Tiên thành rung lên như địa chấn, đồng thời vân khí kịch liệt sôi trào, hình thành vô số trường long, thần điền,... vô số tinh quang và nguyên khí va nhau tạo thành cực quang khiến thinh không như trải ra đạo đồ rực rỡ suốt mấy nghìn dặm.
Cảnh tượng thật khó tưởng tượng nổi, ai nấy tròn mắt, nhưng biến hóa kinh nhân chưa dừng.
“Chát!”
Hư không không ngừng rung lên như tấm vải rách, thiên địa nguyên khí trong mấy nghìn dặm, thậm chí vạn dặm đều bị dẫn động, ngay cả tầng không vô tận cũng trút xuống tinh quang.
Các loại quang hoa và nguyên khí hình thành hai quang nhân khổng lồ trên tầng không Đăng Tiên tông.
Hai quang nhân như từ tinh không cổ lộ giáng lâm.
"A!"
Nhiều nhiều kêu to sợ hãi, hai quang nhân đều to không kém Đăng Tiên thành, che kín thinh không, trong hai quang nhân không chỉ có vô số lôi quang lấp lóe như thế giới của chớp, còn có vô số thủy châu tại phiêu đãng, có sóng cuộn, có cả thanh sắc nguyên khí ngưng thành cổ mộc... Thinh không như hóa sinh hải dương, có lục địa, cây cối sinh trưởng, cảnh tượng đó là thế nào!
"Ầm!"
Hai quang nhân hóa sinh, giáng lâm xuống, sơn môn Đăng Tiên tông lại sáng lên cùng với uy áp nghẹt thở, thoáng sau biến thành thần quang không thể nhìn thẳng vào.
Hai thần huyền pháp tướng khổng lồ hiện thế trong thần quang, vô số vân khí hình thành từng vũng xoáy, thinh không vang lên tiếng động như hai thần vương gầm vang!
Hai thần huyền pháp tướng như điêu khắc bằng lam sắc bảo thạch cứng nhất, cực kỳ lóng lánh, sau lưng là tử sắc quang bàn phát ra tử sắc vân hà. Thể nội có vô số vì sao lấp lóe, có hôi hắc sắc quang hoa như vầng trăng lơ lửng. Bạch sắc thiên long, thất thập nhị phẩm liên đài, vô số hà quang và đạo liên, cùng các loại tiên âm hiện lên quanh hai thần huyền pháp tướng.
Hai quang nhân lại lao vào thể nội hai thần huyền pháp tướng. "Oành!" "Oành!", hai thần huyền pháp tướng rực thần quang, khí tức bành trướng kinh nhân, các loại thần quang hình thành hải dương, trải khắp nghìn dặm.
Cùng lúc, lực hút khiến quanh mình hai thần huyền pháp tướng hình thành nhiều vũng xoáy.
Hai toát lên thần huyền pháp tướng uy nghiêm vô tận đứng giữa thiên địa, tứ bề là kinh đào hãi lãng, cảnh tượng này khiến ai nhìn thấy cũng khắc cốt minh tâm.
"Thần huyền đột phá! Đăng Tiên tông có thần huyền đại năng đột phá tu vi!"
"Song thần huyền! Ngụy Tác đột phá tu vi!"
"Sao lại như thế, y vừa đạt tu vi Thần huyền tam trọng chưa lâu, sao chỉ mấy ngày mà đã đột phá đến Thần huyền tứ trọng!"
"Hút nguyên khí kinh nhân thế kia, trừ y thì sơn môn Đăng Tiên tông còn nhiều người đồng thời đột phá kim đơn tu vi!"
"A! A! A! Sao có thể!"
Khi hai thần huyền pháp tướng chìm xuống như mặt trời lặn, hư không trên Đăng Tiên tông mới dần bình tĩnh, tu sĩ Đăng Tiên thành mới định thần lại, đâm ra càng chấn động, đến độ tê dại toàn thân.
Đây là cảnh tượng song thần huyền đột phá tu vi, trừ ra còn có không ít Kim đơn tu sĩ cũng đột phá.
Ai nấy hiểu ý Ngụy Tác, gã cố ý để song thần huyền và ngần ấy kim đơn đồng thời đột phá, chấn nhiếp thiên hạ.
Không ai tin một Thần huyền tam trọng đại năng chỉ vài ngày đã cùng các tu sĩ đi theo đột phá nhất trọng tu vi.
"Y diễn hóa ra đại đạo pháp vực, sắp đột phá nhất trọng tu vi, khẳng định là luyện hóa truyền thừa chí bảo của Đăng Tiên tông: Đăng tiên tiên thai." Rất nhanh, có nhân vật lợi hại suy đoán chuẩn xác. Nhưng ai nấy vẫn chấn động, trước đó tất thảy đều biết Ngụy Tác lấy được Đăng tiên tiên thai của Đăng Tiên tông tông chủ nhưng được tu sĩ Đăng Tiên tông cho biết tu vi của gã không thể luyện hóa. Nhưng hiện tại giá Đăng tiên tiên thai bị Ngụy Tác luyện hóa, gã từ tu vi Thần huyền tam trọng biến thành Thần huyền tứ trọng, lại là song thần huyền!
Song Thần huyền tứ trọng, thêm cực đạo tiên binh, và ngần ấy thần huyền đại năng trợ trận, thực lực đó cỡ nào!
Nhất thời, mọi người tựa hồ bị Ngụy Tác triệt để chấn nhiếp, ngay cả Vu thần nữ và A Tỳ thần quân cũng không dám lộ mặt.
"Hỏa Vực thần vương còn đến không?"
Nhiều người thậm chí hoài nghi Hỏa Vực thần vương mấy ngày nữa có tới như trong chiến thư nói không.
"Đến cũng vô dụng, rất có thể còn nếm đòn."
Nhiều đại thế lực ngầm quan sát đều đoán là với song Thần huyền tứ trọng của Ngụy Tác cộng cực đạo tiên binh đủ đấu với Hỏa Vực thần vương. Nguyên Âm lão tổ và Phong Ngô Thương, Vũ Hoàng chân nhân cùng thân hữu của gã đấu với Vu thần nữ, A Tỳ thần quân không đến nỗi hạ phong.
Chỉ đạo lữ và thân hữu của gã từng đánh cho Đăng Tiên tông tông chủ và Trạm Đài Linh Lan tơi tả.
"Ngụy đạo hữu, chỉ mấy ngày đã từ Thần huyền tam trọng đột phá đến Thần huyền tứ trọng, không ngờ đạo hữu làm được."
Trong Đăng Tiên tông, Nguyên Âm lão tổ nhìn Ngụy Tác, vô vàn cảm khái, "Chỉ cần chấn nhiếp các tông môn và đại năng khác không tham gia thêm, dù Hỏa Vực thần vương đến thì chúng ta cũng chống nổi, nguy cơ coi như bớt quá nửa."
Trước mặt Nguyên Âm lão tổ, Ngụy Tác đã đột phá đến Thần huyền tứ trọng còn bảo quang lưu chuyển quanh mình, như thể một người hoàn toàn mới.
Cạnh gã, chân tiên hài cốt không còn thủy linh nguyên khí, linh quang ảm đạm, nhưng vẫn như bạch ngọc thần thiết, nhưng thủy tiên hoa văn không tan mà lấp loáng đạo vận.
Chân tiên hài cốt này tương tự như hai bộ gã có từ trước, có đại đạo pháp vực lạc ấn, sau này tu vi và cảm ngộ với thiên địa nguyên khí của gã tăng lên thì rất có thể qua đó mà lĩnh ngộ đại đạo kinh nhân.
Càng kinh nhân đỉnh đầu gã sừng sững hư ảnh Thủy hoàng đang gầm gào, Đăng tiên tiên thai còn một phần ba chưa luyện hóa!
Cũng như bên ngoài suy đoán, song thần huyền của Ngụy Tác khác nào động không đáy, ít nhất hoàn toàn luyện hóa Đăng tiên tiên thai và phần lớn thủy hệ yêu đơn cùng linh dược mới có khả năng đột phá đến Thần huyền tứ trọng, nhưng không ai ngờ Phong Ngô Thương mang đến chân tiên hài cốt tu luyện thủy hệ công pháp!
Với chân tiên hài cốt này sẽ nhanh chóng đột phá đến Thần huyền tứ trọng, chân nguyên và nguyên khí của gã càng ngưng tụ, Thủy hoàng trên đầu như lưu ly, thủy linh nguyên khí hùng hậu gột rửa nên không cần Thủy Linh Nhi thi pháp hiệp trợ cũng có thể dùng linh nguyên bao lấy toàn bộ Đăng tiên tiên thai.
Hiện tại Đăng tiên tiên thai còn một phần ba, gã lại còn không ít thủy hệ yêu đơn, coi như còn bài tẩy. Mấy ngày nữa này, tu vi của gã sẽ còn cao thêm!
"Cương nha muội sao rồi?"
Nghe Nguyên Âm lão tổ nói đoạn Ngụy Tác đang không ngừng cảm ngộ thay đổi sau khi đột phá đến Thần huyền tứ trọng, gật đầu hỏi.
"Đã tỉnh lại nhưng đang điều tức, chừng ba, bốn ngày là khôi phục khá rõ rệt." Kỳ Long Sơn đáp, "Đã lấy đủ phi kiếm ra sơn cốc thử thuật pháp."
"Phi kiếm?"
"Ngần ấy phi kiếm, tu luyện cường pháp gì? Vẫn còn bài tẩy?!" Nguyên Âm lão tổ và Phong Ngô Thương nghe Ngụy Tác trò chuyện với Kỳ Long Sơn thì đều nghi hoặc, khi vào sơn cốc, cả hai tròn mắt, hít một hơi lạnh.
Trong sơn cốc thử thuật pháp của Đăng Tiên tông cắm hơn nghìn thanh phi kiếm, kiếm khí xung thiên, da họ cũng nhói lên.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina