10-11-2009, 05:23 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 12: Thanh câm phù thế ngạo vương hầu.
-----o0o-----
Chương 194: Thiên lại vân trầm, kiến anh phong chi Ãch lá»™.
Khi Tỉnh Ngôn, Quỳnh Dung quay trở lại nơi sơn dã mà Cứ Doanh ẩn náu, không lâu sau Tông Duyệt Như cũng dẫn đội hộ vệ công chúa đến.
Hiện tại, theo phân phó cá»§a Tỉnh Ngôn, Tông Duyệt Như dẫn há»™ vệ vây chặt xung quanh công chúa, ai nấy tuốt kiếm sẵn sà ng, sáng mắt cảnh giá»›i tình huống xung quanh. Bản thân Tỉnh Ngôn thì cùng Quỳnh Dung, Tuyết Nghi tuần ra ở khu vá»±c sÆ¡n dã phÃa ngoà i, thỉnh thoảng ngá»± kiếm bay lên, giám thị má»i động tÄ©nh, kể cả má»™t ngá»n cá» bị gió thổi động cÅ©ng không qua mắt được bá»n há».
Tuy bá»n há» hết sức cảnh giá»›i, nhưng tuần tra má»™t lúc, không há» có binh mã Thái thú Ä‘uổi theo, Xem ra, Bạch Thế Tuấn đã run chân, nhất thá»i không dám đến hại.
Chỉ là , khi Tỉnh Ngôn báºn rá»™n giám sát tình huống trong sÆ¡n dã, bất ngá» quay đầu lại thì phát hiện chỉ còn có Tuyết Nghi theo sau mình, còn tiểu nha đầu Quỳnh Dung đã không thấy tung ảnh đâu!
Thấy Quỳnh Dung chạy khá»i, Tỉnh Ngôn hết sức kinh hãi. Chỉ bất quá, khi y lo lắng quay lại tìm tiểu nha đầu thì phát hiện cô nhóc Ä‘ang ở trên má»™t tán cây, ngồi chồm hổm như ếch, phồng mang trợn mắt thổi phì phì vá» hướng nam.
Thấy hà nh động cổ quái cá»§a Quỳnh Dung, Tỉnh Ngôn không rõ nguyên do, vá»™i há»i nó:
"Quỳnh Dung là m gì váºy? Ngồi trên cao như thế, cẩn tháºn coi chừng ngã!"
Nghe y há»i, tiểu nha đầu Ä‘ang chuyên chú là m việc, quay đầu lại cưá»i hì hì, hai mắt hÃp lại thà nh hai đưá»ng cong, nghiêm túc đáp:
"Ca ca, muá»™i Ä‘ang thổi gió! Muá»™i muốn thổi cho lá»a cháy mạnh, thiêu rụi cái chá»— đáng ghét đó Ä‘i!"
Nghe nó nghiêm túc nói ra lá»i ngây thÆ¡ như thế, Tỉnh Ngôn không khá»i buồn cưá»i. Trong lòng lo lắng nó bị ngã, liá»n vá»™i bay đến, nắm lấy tay nó, đỡ lấy tiểu Quỳnh Dung ý đồ chưa táºn bay xuống.
Khi Ä‘em được tiểu nha đầu phóng há»a, thổi gió xuống đất, Tỉnh Ngôn lại dặn nó không được chạy loạn ở nÆ¡i hoang dã, không cẩn tháºn bị dã thú ăn thịt, nhìn tiểu Quỳnh Dung thá» Æ¡ như không, Tỉnh Ngôn cảm thấy tốt nhất là cứ Ä‘i kèm bên nó.
Cứ tuần tiểu trong nÆ¡i hoang dã như thế, mãi đến sau ná»a đêm má»›i ngừng.
Äầu giá» mùi, phụ thân Tông Hán Tông tướng quân cá»§a Tông Duyệt Như cÅ©ng dẫn Ngá»± lâm quân tìm đến. Thì ra, khi Tông Duyệt Như dẫn há»™ vệ binh rá»i khá»i Nghênh tiên thai, đã sai ngưá»i cưỡi khoái mã chạy đến Bố sÆ¡n huyện nÆ¡i phụ thân đóng quân để cầu viện. Vì phòng Bạch Thế Tuấn phát hiện, Tông Duyệt Như không sá» dụng tÃn pháo truyá»n lệnh dùng khi liên lạc khẩn cấp.
Äợi Tông tướng quân dẫn đại đại ngá»± lâm kỵ binh đến, đám nữ binh há»™ vệ công chúa liá»n được thay thế để nghỉ ngÆ¡i. Cho đến lúc nà y, má»i ngưá»i má»›i dám đốt lá»a lên cho sáng.
Bá» qua mấy lá»… tiết rưá»m rà khi đám tướng sÄ© triá»u đình gặp được công chúa, khi Tỉnh Ngôn tuần tra quay vá», thấy vị đại tướng tam phẩm cá»§a triá»u đình thì láºp tức mắt trừng miệng há:
Thì ra vị Tông tướng quân uy phong lẫm lẫm, nét mặt cương liệt đó, chÃnh là vị Tông thúc đánh xe ngá»±a cho Cứ Doanh năm xưa!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, kinh ngạc cá»§a y cÅ©ng nhanh chóng tan biến. Sau khi biết được thân pháºn cá»§a Cứ Doanh, rất nhiá»u sá»± tình trước đây hiện đã nghÄ© thông. Không có thá»i gian nói lá»i khách sáo, đợi Tông tướng quân bố trà ổn thá»a, Tỉnh Ngôn liá»n Ä‘em má»i chuyện phát sinh tối nay, dùng ngữ khà bình tÄ©nh thuáºt lại cho vị Tông tướng quân nghe. Còn chưa nghe xong, Tông tướng quân đã vừa kinh vừa giáºn!
Giáºn đó là , vị Vô Song công tá» nổi tiếng đức tà i đó, lại là m chuyện âm độc như thế. Kinh đó là , Doanh Cúc công chúa được thánh thượng yêu quý, sém chút ná»a đã ngá»c nát hương tiêu. Nếu kết quả như thế, không chỉ thiên lý nan dung mà đám ngưá»i bá»n há», e là toà n bá»™ Ä‘á»u bị rÆ¡i đầu!
NghÄ© đến mấy Ä‘iểm quan trá»ng nà y, dù Tông Hán năm xưa thân kinh bách chiến, cÅ©ng không khá»i nhất thá»i kinh hãi đến toát mồ hôi lạnh!
Äang khi kinh giáºn lẫn lá»™n, lại nghe thiếu niên tiếp tục nói:
"Tông tướng quân, từ các hiện tượng quan sát được, Bạch Thế Tuấn đó, e rằng không chỉ đơn giản là tham tiá»n hại ngưá»i đâu..."
Nói đến chỗ nà y, y không nói tiếp nữa, chỉ chăm chú nhìn vị đại tướng quân uy vũ trước mặt, hai mắt lấp lánh.
Thấy y nói ná»a chừng lại ngưng, vị Tông tướng quân vốn ná»™ khà trùng thiên, trong lòng bá»—ng chấn động, nhìn thần tình ngưng trá»ng cá»§a thiếu niên, chợt nghÄ©:
"Chẳng lẽ...Là Xương nghi hầu có tâm bất chÃnh?"
à niệm nà y vừa xuất hiện, cả vị Äiện tiá»n đại tướng quân địa vị rất cao cÅ©ng không khá»i phát rùng mình. Bởi vì, Xương nghi hầu đó, hiện được hoà ng thượng tÃn nhiệm, quyá»n cao chức trá»ng. Nếu hắn hai lòng...
NghÄ© đến đây, vị Tông tướng quân đột nhiên nháºn ra, chuyện đêm nay đã trở nên không đơn giản. Xương nghi hầu nắm trá»ng quyá»n trong tay, má»™t khi xá» lý không cẩn tháºn, sẽ dẫn đến đại há»a. Liên quan đến an nguy cá»§a sÆ¡n hà xã tắc, vị Äiện tiá»n tướng quân cảm thấy bản thân như Ä‘ang Ä‘i trên băng má»ng váºy.
Khi Tông Hán Ä‘ang cố sức tÃnh toán, ý đồ muốn tìm ra kế sạch vẹn toà n thì vị Trung tán đại phu trẻ tuổi trước mặt lão, thấy lão trầm tư quá lâu, sốt ruá»™t xuất ngôn đỠnghị:
"Tướng quân! Ngà i thấy Bạch tiểu hầu đó, tÃch trữ lương thá»±c, thầm má»™ nhân tà i, rõ rà ng là có tâm phản trắc! Ãc đồ như thế, triá»u đình phải sá»›m trừng trị!"
Nghe Tỉnh Ngôn lên tiếng, lại nhìn đôi mắt sáng ngá»i cá»§a y, Tông tướng quân Ä‘ang lo lắng nhất thá»i không biết hồi đáp thế nà o. Ngáºp ngừng má»™t lúc, lão má»›i có chút cam chịu nói:
"Tỉnh Ngôn, lá»i ngươi vừa nói thì ta cÅ©ng biết".
"Chỉ bất quá, Bạch Thế Tuấn là nghÄ©a tá» cá»§a Xương nghi hầu em cá»§a đương kim thánh thượng. Phà m đã liên quan đến tông thất triá»u đình thì sá»± tình không đơn giản như thế".
Vừa nói đến chá»— nà y, lão liá»n nghe con gái mình bất mãn kêu lên:
"Cha!"
Nghe Tông Duyệt Như kháng nghị, vị Tông tướng quân hiểu rõ chuyện triá»u đình giả bá»™ như không nghe thấy, tiếp tục nói vá»›i thiếu niên nhiệt tình trước mặt:
"Tỉnh Ngôn cứ yên tâm, chuyện Bạch Thế Tuấn là m đúng là tá»™i ác, đợi bổn tướng quân há»™ tống công chúa hồi triá»u, nhất định bẩm báo vá»›i thánh thượng. Chỉ là cuối cùng xá» lý ra sao, còn phải đợi thánh thượng quyết định"
Nghe Tông tướng quân nói như thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng cảm thấy bản thân vừa rồi có chút nóng nảy. Chỉ là , ngáºp ngừng má»™t lúc lại thá»§y chung không cam lòng, liá»n há»i:
"Äã như thế, Tông tướng quân có thể cho tại hạ biết, ác tặc đó có bị bắt hồi kinh, theo luáºt trị tá»™i không?"
Nghe y há»i, Tông Hán suy nghÄ© má»™t chút, cÅ©ng đáp thẳng:
"Có lẽ có, mà cÅ©ng có lẽ không. Bởi vì nghÄ©a phụ cá»§a Bạch Thế Tuấn quyá»n khuynh triá»u đình, bè cánh rất đông. Cho dù Xương nghi hầu không tÃch cá»±c can thiệp, thánh thượng cÅ©ng có chá»— cố kỵ, không nhất định xá» theo nghiêm luáºt".
"Nói như thế, chÃnh là ném chuá»™t sợ vỡ bình rồi!".
"..."
Nghe Tỉnh Ngôn nói thẳng như thế, Tông Hán nhất thá»i cÅ©ng không biết đối đáp thế nà o. Bởi vì, lão nhìn thấy con gái cá»§a đương kim thánh thượng đã từ trong lá»u bước ra, Ä‘ang đứng cách không xa nghe bá»n há» nói chuyện.
Bất quá, nghĩ nhanh trong đầu, Tông tướng quân ái ngại hồi đáp:
"Tỉnh Ngôn ngươi có chá»— không biết, chuyện chÃnh trị trong triá»u, Tông Hán ta chỉ là giá»›i võ phu, cÅ©ng không thể nà o hiểu rõ. Chỉ bất quá, ở trong triá»u đã lâu, ta cÅ©ng nắm sÆ¡ chút Ãt. Chẳng hạn như chuyện hôm nay cá»§a Bạch Thế Tuấn, tuy ngươi cùng công chúa Ä‘Ãch thân chứng kiến, nhưng má»™t khi trình lên triá»u đình, qua các cấp bá»™ thì rất có thể chuyện lá»›n hóa nhá», chuyện nhá» thà nh không. Nếu chiếu theo chế độ 'Bát nghị' miá»…n giảm hình phạt cho sÄ© đại phu, khả năng Bạch Thế Tuấn chẳng bị xá» lý không phải không có khả năng, như chuyện chứa chấp giang hồ thuáºt sÄ© thì có thể nói thà nh"
Nói đến chá»— nà y, Tông Hán ná»— lá»±c nhá»› lại những chiêu mà đám văn quan hay dùng để thoát tá»™i. Äang suy nghÄ© thì nghe thiếu niên trước mặt tiếp lá»i lão:
"Tôi biết, chuyện nà y có thể nói thà nh là Bạch Thế Tuấn có lòng cầu hiá»n, không khá»i tốt xấu lẫn lá»™n, cùng lắm là bị khiển trách không nhìn kỹ ngưá»i thôi. Hoặc là , nói hắn chỉ má»™t lòng tìm kiếm nhân tà i cho hoà ng thượng, đừng nói không bị trừng phạt, không chừng còn được khen thưởng...
"Äúng đúng! ChÃnh là như thế!"
Nghe y nói rà nh rá»t, hệt kiểu mà đám văn quan hay sá» dụng, Tông Hán gáºt đầu lia lịa. Chỉ là , khi lão định lên tiếng khen Tỉnh Ngôn kiến thức trác tuyệt, thì bá»—ng thấy vị Trung tán đại phu bá»—ng nhiên kÃch động, ngữ khà bức xúc nói:
"Tướng quân! Bạch tiểu tặc đó đã vì lợi Ãch cá»§a riêng mình mà hại bách tÃnh khổ cá»±c, chẳng lẽ không chịu báo ứng?"
Thấy Tỉnh Ngôn bi phẫn như thế, Tông tướng quân cùng Cứ Doanh, Duyệt Như Ä‘á»u động dung. Bá»n há» không biết, Tỉnh Ngôn xuất thân nghèo khó, từ nhỠđã phải lăn lá»™n kiếm sống, vô cùng căm ghét những kẻ quyá»n chức tham lam khiến dân chúng chịu khổ. Hiện tại thấy Bạch Thế Tuấn phạm tá»™i lại có khả năng chẳng phải chịu trừng phạt, là m sao y không uất ức cho được.
Chỉ là , khi bức xúc chất vấn xong, đợi bình tÄ©nh lại, thấy vị đại tướng quân trước mặt Ä‘ang lá»™ thần sắc hổ thẹn, Tỉnh Ngôn cảm thấy vừa rồi bản thân cÅ©ng hÆ¡i thất lá»…. Thế là , dằn ná»™ há»a trong lòng xuống, bình tâm tÄ©nh khà suy nghÄ© má»™t chút, y dùng ngữ Ä‘iệu hòa hoãn trịnh trá»ng nói:
"Tông tướng quân, thứ cho vãn bối vừa rồi thất lá»…. Kì tháºt tướng quân không cần khó chịu. Tiểu tá» thưá»ng nghe: 'Nghìn ngưá»i chỉ tay, không bệnh mà chết'. Tôi tin 'Lưới trá»i lồng lá»™ng, thưa mà khó thoát', tướng quân cứ yên tâm".
"Kẻ ác độc như thế, dù không ai trừng trị thì trá»i cÅ©ng không dung!"
Mấy câu ngắn ngủi của y, ngữ khà hết sức bình tĩnh, nhưng Tông Hán đối diện y thì phảng phất thấy được thần sắc thâm sâu trong mắt y.
Thế là đột nhiên, chuyện ngà y xưa ở Bà Dương huyện thà nh, bất giác xuất hiện trong đầu Tông tướng quân.
Lúc nà y đêm khuya vô cùng yên tÄ©nh, chỉ có mấy đống lá»a phát tiếng nổ "Lách tách" nho nhá». Lưỡi lá»a nhảy múa, hắt ánh sáng lên gương mặt kiên nghị cá»§a thiếu niên. Trong sÆ¡n dã mùa hạ, chỉ nghe tiếng lá cây khua là o xà o trong gió đêm, thỉnh thoảng còn nghe tiếng ngá»§ má»› cá»§a má»™t tiểu nữ hà i.
Chống kiếm nhìn quanh, nÆ¡i dừng chân nà y đúng là ánh lá»a như máu, tiếng gió như quá»· rên.
Hãy tham gia cuộc thi »TÆ°Ì Phương Äệ NhâÌt BuÌt« để thể hiện chiÌnh miÌ€nh vaÌ€ nhận những giải thưởng cực lÆ¡Ìn!!!
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te [B][SIZE="4"][COLOR="Red"][FONT="Comic Sans MS"]A ToÌ€[/FONT][/COLOR][/SIZE][/B]
11-11-2009, 04:04 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 12: Thanh câm phù thế ngạo vương hầu.
-----o0o-----
Chương 195: Hoà nh mi sinh nhất kế, thổ khà diệt tam hồn.
Sáng hôm sau, mới đầu giỠmão, Tỉnh Ngôn đã thức giấc. Bỗng gặp kịch biến, đêm qua y thế nà o cũng không ngủ ngon được.
Lúc tỉnh giấc, nhìn sắc trá»i vẫn còn má» má», chỉ có chân trá»i đông là á»ng sáng. Xoay ngưá»i đứng dáºy, Tỉnh Ngôn quan sát bốn phÃa, thấy phụ cáºn nÆ¡i dá»±ng trại vẫn rất yên tÄ©nh, chưa có ai thức giấc. Chỉ có ở vòng ngoà i không xa là có mấy binh sÄ© tuần tra không ngừng qua lại.
Vươn vai vặn lưng, sợ kinh động ngưá»i khác, Tỉnh Ngôn men theo khe suối nhá» cạnh doanh trại, chầm cháºm Ä‘i xuống hạ du. Trải qua tráºn khói lá»a đêm qua, Tỉnh Ngôn hiện cảm thấy trên mặt hÆ¡i bẩn, muốn dùng nước suối rá»a mặt cho thoải mái.
Cứ thong thả Ä‘i má»™t lúc, bá»—ng thấy khe suối cong cong dần uốn lượn và o trong má»™t khu rừng nhá» xanh tốt. Äến bên rừng, Tỉnh Ngôn không Ä‘i nữa, ngồi trên má»™t tảng đá tròn mà u trắng bên bá» suối, hai tay khoát nước rá»a mặt.
Khi nước suối mát lạnh táp và o mặt, y má»›i cảm thấy trên mặt có mấy chá»— hÆ¡i rát, Ä‘oán chừng đêm qua lúc đột vi bị lá»a liếm trúng.
Rá»a ráy má»™t lúc thì bắt chước Quỳnh Dung, hai tay chùi loạn trên mặt, coi như đã sạch sẽ. Sau đó chuyển thân đứng lên, chuẩn bị quay vá» doanh trại.
Äúng lúc nà y, Tỉnh Ngôn bá»—ng nghe đằng trước có má»™t thanh âm êm ái nói vá»›i mình:
"Tỉnh Ngôn, cầm cái nà y chùi mặt đi".
Bị nước còn bám trên mặt khiến tầm nhìn mÆ¡ hồ, nhưng nghe thoại âm quen thuá»™c đó liá»n biết ngưá»i nói chÃnh là vị công chúa Cứ Doanh. Tuy không biết công chúa đến gần lúc nà o, Tỉnh Ngôn vẫn đáp má»™t tiếng, nháºn lấy khăn tay thÆ¡m phức, cẩn tháºn chùi nhè nhẹ lên mặt.
Chùi sạch nước bám trên mặt, Tỉnh Ngôn má»›i thấy Cứ Doanh váy dà i phết đất, Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn y.
Äợi nà ng cÅ©ng đến bên suối rá»a mặt xong, thấy trá»i đã sáng, Tỉnh Ngôn cùng nà ng nhà n nhã dạo quanh đó.
Không khà buổi sáng vô cùng thanh khiết, gió mát nhẹ lùa, hÃt sâu má»™t hÆ¡i còn ngá»i thấy cả mùi cá» dại thoang thoảng theo và o trong phổi. Hai ngưá»i cứ im lặng Ä‘i bên nhau, không biết từ lúc nà o trong núi xuất hiện mà n sương mù má»ng, nhà n nhạt vây lấy hai ngưá»i bá»n há».
Khi nắng mai đã khoác lên cảnh váºt xung quanh má»™t sắc mà u má»›i, Tỉnh Ngôn rốt cuá»™c cÅ©ng tìm đươc đỠtà i, hắng nhẹ giá»ng lên tiếng:
"Cứ Doanh".
"À..."
Thiếu nữ nhẹ giá»ng đáp má»™t tiếng, hai ngưá»i dừng lại, đứng đối mặt dưới má»™t tán cây còn Ä‘á»ng sương đêm lóng lánh, Tỉnh Ngôn nói tiếp:
"Cứ Doanh, ta gần đây má»›i biết, ngá»c bá»™i khi xưa cô tặng ta, thì ra là tÃn váºt xác định thân pháºn cá»§a cô".
"Ừ".
Cứ Doanh đáp một tiếng, ngẫm nghĩ lại nói:
"Khối ngá»c đó có tên là 'TÃch trần', là phụ hoà ng tặng cho ta khi ta còn nhá»".
"TÃch trần?"
"Ừ! Bởi vì ngá»c nà y không chỉ có thể hấp thụ độc tố, còn có công hiệu trừ bụi. Chỉ cần ngươi mang nó, bụi đất bay trong không trung không thể bám và o ngưá»i ngươi".
"A, không ngỠthần kỳ như thế!"
Nghe Cứ Doanh nói, Tỉnh Ngôn vá»™i lấy ngá»c bá»™i ra xem kỹ, vừa quan sát vừa tá»± nói:
"Chẳng trách, mang nó khiến ngưá»i cảm thấy mát mẻ hÆ¡n nhiá»u..."
Quan sát thêm má»™t chút, Tỉnh Ngôn bá»—ng tỉnh thần, liá»n đưa ngá»c bá»™i cho thiếu nữ trước mặt:
"Cứ Doanh, ta không ngá» ngá»c bá»™i nà y lại là bảo váºt, như thế là không thể nháºn. HÆ¡n nữa, cô là công chúa hoà ng gia, thân thể kiá»u quý, tá»± nhiên không thể để nhiá»…m bụi trần. Ngá»c bá»™i TÃch trần nà y, hôm nay hoà n lại cho cô".
Nói rồi y cúi đầu chuẩn bị tháo ngá»c bá»™i ra khá»i cổ. Chỉ là , Ä‘ang tháo thì bị Cứ Doanh đưa tay cản lại.
Chỉ thấy vị Doanh Cúc công chúa phẩm chất cao quý đó, lúc nà y lại khôi phục vẻ linh hoạt cá»§a "Nha đầu Cứ Doanh", Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn y, nói:
"Tỉnh Ngôn, ngá»c nà y vẫn để ở chá»— ngươi".
"Doanh Cúc hiện tại cảm thấy, bụi trần tục thế cũng có một ý vị khác..."
Tươi cưá»i nói xong, không để Tỉnh Ngôn nhì nhằng, nà ng đã chuyển sang đỠtà i khác:
"Äúng rồi, hôm đó Duyệt Như tá»· có tìm ngươi?"
"Có. Là m sao váºy?"
Tỉnh Ngôn hồi đáp xong thì cảm thấy hÆ¡i kì quái, thiếu nữ trước mặt y chuyển ánh mắt sang chá»— khác, không chịu nói tiếp. Y thì không biết, lúc nà y Cứ Doanh Ä‘ang có chút hối háºn vì đã buá»™t miệng há»i câu vừa rồi.
Nhá»› lại những lá»i mà Tông Duyệt Như kể cho nà ng nghe, Cứ Doanh không khá»i lá»™ sắc thẹn thùng. Qua má»™t lúc má»›i lên tiếng:
"Tỉnh Ngôn, Tông nha đầu đó có lúc ruá»™t để ngoà i da. Mấy lá»i đó, ngươi không cần để ý".
Nghe lá»i nà y, Tỉnh Ngôn má»›i nhá»› đến những gì mà Tông Duyệt Như và y nói hôm đó.
Nhìn thiếu nữ xấu hổ trước mặt, không biết sao từ đáy lòng y bá»—ng dâng lên má»™t cổ dÅ©ng khà khó tả. Thế là , thiếu nữ liá»n thấy thiếu niên trước mặt mình nghiêm túc nói:
"Cứ Doanh, mấy lá»i đó tá»± nhiên là ta không để tâm đến. Bởi vì hiện tại ta đã nghÄ© thông".
"Sao?"
Nghe y nói trịnh trá»ng như thế, thiếu nữ đã đỠbừng hai má hÆ¡i kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn thì thấy thiếu niên trịnh trá»ng nói tiếp:
"Cứ Doanh, cô dù là công chúa, thân pháºn cao quý, ta tá»± nhiên không dám vá»›i cao. Chỉ là , mặc kệ cô xem ta thế nà o, nhưng ta vẫn thÃch cô".
Câu nói cá»§a Tỉnh Ngôn giống như sấm giữa trá»i quang, khiến vị thiếu nữ má»›i lá»›n lần đầu tiên nghe được ngưá»i khác nói thÃch mình, nhất thá»i bị chấn động đến mÆ¡ hồ, dưá»ng như không nghe rõ mấy câu tiếp theo cá»§a thiếu niên.
"Ta thÃch cô, tuy nhiên cô là công chúa, không thể thÃch ta, nhưng chà Ãt vá» phần ta, ta vẫn có quyá»n thÃch cô".
Thiếu niên không cẩn tháºn để lá»™ tâm tình, hiện tại cÅ©ng ý thức được vấn Ä‘á», Ä‘ang cẩn tháºn lá»±a chá»n ngôn từ để vá vÃu. Chỉ là , khi y cà ng nói cà ng rối thì thấy thiếu nữ trước mặt, thân kiá»u bá»—ng lắc lư, hệt như lá rÆ¡i trong gió, có vẻ sắp ngã ra đất!
Thấy tình cảnh đó, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không cố giải thÃch, vá»™i đưa tay đỡ lấy thiếu nữ. Äang định lên tiếng nhắc nà ng phải cẩn tháºn thì bá»—ng nghe bên tai có má»™t thanh âm yếu á»›t truyá»n và o:
"Tỉnh Ngôn, ta, ta cÅ©ng thÃch ngươi..."
...
Äá»™t nhiên, Tỉnh Ngôn chỉ cảm thấy trong đầu trống rá»—ng.
Tay thÆ¡m eo má»m, là tháºt? hay không?
Tóc xanh má thắm, mộng ư? Ảo ư?
Tất cả Ä‘á»u không có hồi đáp, đôi nam nữ tương phùng nÆ¡i hồng trần lãng mạn, đã quên hết tất cả ngoà i thân, chỉ biết có nà ng và ta, ta và chà ng...
Thế là , và o lúc ngưá»i ngá»±a Ä‘ang chuẩn bị lên đưá»ng trong sÆ¡n dã gần đó, bá»—ng nghe trong không trung có khúc âm uyển chuyển như thần xướng. Khi mắt nhìn lên không trung bao la xán lạn, muốn lắng nghe cho rõ xướng âm đó thì phát hiện không trung đã yên lặng vô thanh, chỉ có tiếng chim rừng rúc rÃch trong sá»›m mai.
Lúc khúc âm kì dị đó truyá»n đến, Quỳnh Dung linh giác mẫn duệ, cứ kéo tay Tuyết Nghi tá»· chạy vá» phÃa rừng tùng. Vừa chạy vừa nói:
"Tuyết Nghi tỷ, mau lên, ca ca và Cứ Doanh tỷ đang ở đó!"
Chỉ là , khi Tuyết Nghi tá»· cá»§a nó đến bên rừng tùng, vừa đưa mắt nhìn và o trong rừng thì láºp tức đỠbừng mặt, vá»™i quay ngưá»i bịt mắt tiểu nha đầu Ä‘ang nhong nhóng muốn tiến và o.
Äang đợi Quỳnh Dung lên tiếng kháng nghị thì bá»—ng nghe bên cạnh có tiếng thở dà i, sau đó có ngưá»i nhá» giá»ng nhắc bá»n hỠđừng lên tiếng.
Äợi hai tá»· muá»™i nghe tiếng xoay đầu nhìn thì phát hiện đó là vị đại tướng quân khôi giáp sáng rỡ, ngón tay Ä‘ang đặt trên môi, ra hiệu cho bá»n há» chá»› lên tiếng.
Sau đó, vị tướng quân uy nghiêm đó dẫn bá»n há» nhẹ nhà ng rá»i khá»i rừng tùng. Lúc di chuyển, vị đại tướng quân dẫn đầu còn không quên cảnh báo con gái cá»§a lão:
"Nha đầu, ngươi nghe cho rõ, chuyện nà y trá»ng đại, trước khi phụ thân nghÄ© ra kế sách vẹn toà n, ngươi sau khi hồi kinh chá»› có nhiá»u chuyện!"
Lúc lão dặn dò, Khấu Tuyết Nghi cÅ©ng nÃu tiểu thiếu nữ Ä‘ang muốn chạy theo lÅ© bướm dáºp dá»n, dặn nó không được nhìn trá»™m. Thế là Quỳnh Dung kinh ngạc nói:
"A! Tỷ tỷ, tỷ có thể thấy được suy nghĩ trong đầu muội!"
Khi bá»n há» lúng túng rá»i khá»i rừng tùng, trong ánh nắng sá»›m phá»§ lên khu rừng yên tÄ©nh, cuối cùng cÅ©ng có tiếng ngưá»i cất lên:
"...Cứ Doanh, đa tạ nà ng. Hiện tại ta cảm thấy, mấy chỗ đau trên mặt ta đã hết đau rồi!"
Nói xong thấy thiếu nữ má hồng như ráng chiá»u, không dám đáp lá»i, y lại nói:
"Chỉ là , ta hiện lại cảm thấy đau..."
Nghe Tỉnh Ngôn nói như thế, khi thiếu nữ Ä‘ang chần chừ thì thấy y nhoẻn miệng cưá»i:
"Cứ Doanh, chúng ta phải vá» thôi. Kì tháºt ta chỉ là thấy nà ng không nói chuyện nên chá»c nà ng. Hiện tại tháºt đã hết Ä‘au rồi".
Nghe y nói thế, thiếu nữ xấu hổ vung quyá»n đấm y mấy cái, sau đó hai ngưá»i má»™t trước má»™t sau Ä‘uổi nhau chạy khá»i khu rừng.
Äợi khi chạy khá»i khu rừng, trong ánh nắng mai rá»±c rỡ, thiếu niên đưa tay vén tóc mai rối bá»i lại cho Cứ Doanh, cả hai nhìn nhau tươi cưá»i. Sóng gió đã táºn, hiện tại đối vá»›i bá»n há» mà nói, tất cả má»i thứ đã khác xa trước đây.
Thế là , trong buổi sáng kỳ diệu đó, có chim hót trong núi, có suối róc rách, có lá»i thỠước giữa rừng. Lúc Cứ Doanh, Tỉnh Ngôn chia tay, chẳng có không khà buồn bã như những lần trước, chỉ có lá»i dặn dò và cả lá»i hứa hẹn cho tương lại.
Cáo biệt Cứ Doanh, ba ngưá»i Tỉnh Ngôn quay lại tiá»m ẩn ở phụ cáºn Úc lâm quáºn.
Äoạn hạnh phúc bất ngỠđến đó không há» khiến Tứ Hải đưá»ng chá»§ quên Ä‘i phẫn háºn trong lòng. Từ sau chuyện đêm qua, Bạch Thế Tuấn cÅ©ng chẳng thèm che giấu nữa, Ä‘em toà n bá»™ lương thá»±c tÃch trữ được chuyển và o trong Úc giai thà nh. Lương thá»±c do các quáºn khác chuyển đến giúp, Ä‘á»u chuyển và o nhưng không chuyển ra, cứ thế, Úc lâm quáºn cà ng lúc cà ng thảm.
Thấy tình cảnh thế, Tỉnh Ngôn hết sức nôn nóng.
Hiện tại, đối vá»›i sá»± nôn nóng trong lòng, y cÅ©ng từng nghÄ©, liệu có Ä‘i ngược vá»›i đạo thanh tÄ©nh mà y tu táºp hay không. Chỉ bất quá, sau má»—i lần tá»± xét lại, nhìn cảnh hoang lương nÆ¡i thôn quê, dân chúng đói khổ, tÃnh hiệp nghÄ©a cá»§a y lại trá»—i lên chiếm thượng phong:
"Nếu giết má»™t ngưá»i mà cứu sống vạn ngưá»i, cho dù không tu thà nh đạo thì có sao?"
Chỉ bất quá, tuy láºp thệ phải giết ác tặc hại dân đó, nhưng Bạch Thế Tuấn từ sau đêm kinh hoảng đó, chỉ ở trong Úc giai thà nh không ra. Còn thá»§ vệ ở Úc giai thà nh cà ng thâm nghiêm hÆ¡n trước, cho dù má»™t con chim cÅ©ng không bay lá»t, láºp tức bị cung tên bắn hạ. Tháºm chÃ, dần dần dân gian còn có truyá»n ngôn, nói có mấy sÆ¡n dân và o Tê minh sÆ¡n nhặt cá»§i, không cẩn tháºn đến gần Úc giai thà nh, láºp tức bị quan binh Ä‘i tuần bắn chết.
Nghe phố phưá»ng lan truyá»n những chuyện tà n ác cá»§a Bạch Thế Tuấn, Tỉnh Ngôn cà ng thêm nôn nóng.
Cứ như thế qua hÆ¡n ná»a tháng, y cuối cùng không nhịn nổi, kêu Quỳnh Dung, Tuyết Nghi lại thương nghị, chuẩn bị trá»±c tiếp xông và o Úc giai thà nh.
Äúng lúc nà y, y bá»—ng nghe được má»™t tin tức:
Quáºn thái thú Bạch Thế Tuấn, vì xây dá»±ng lại trang viện tránh nóng, mở "Trân bảo cục", thu mua đồ cổ trong dân gian.
Thì ra, không biết là ý trá»i, hay là do Quỳnh Dung thổi thêm mấy hÆ¡i, mà Thá»§y Vân sÆ¡n trang đêm đó bị lá»a thiêu thà nh bình địa. Thế là tên công tá» quý tá»™c đó, thấy phong ba dần yên thì nổi lòng hưởng thụ, chuẩn bị sưu táºp bảo váºt trong dân gian, xây dá»±ng lại Thá»§y vân sÆ¡n trang. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vá»›i hà nh vi cá»§a Bạch quáºn thá»§, cái gá»i là "Trân bảo cục" đó, chẳng qua là chiêu bà i để vÆ¡ vét váºt báu trong dân gian mà thôi.
Nghe được tin tức nà y, Tứ Hải đưá»ng chá»§ như có ý gì đó, cứ lẩm nhẩm:
"Trân bảo cục, trân bảo cục..."
Thế là , sau hai ngà y ngay cả quá»· ảnh cÅ©ng không đến cá»a, hôm đó bá»—ng nhiên có má»™t thiếu niên khất cái lam lÅ©, mặt mÅ©i bụi bặm dÆ¡ dáy tìm đến cá»a "Trân bảo cục". Khi khất cái đó Ä‘ang do dá»± trước cá»a thì vị chịu trách nhiệm ở Trân bảo cục là Chu Phưởng, vừa phái hai đội sai dịch Ä‘i cưỡng Ä‘oạt váºt quý ở nhà phú há»™, Ä‘ang đưa mắt nhìn bá»n chúng lên đưá»ng.
Khi Chu Phưởng chuyển thân, đang định quay và o sảnh thì thấy khất cái đó lê bước đến.
Thấy là má»™t tên ăn mà y, tức thì lão giáºn bốc khói:
Xúi quẩy! Trân bảo cục khai trương hai ngà y nà y, chá»§ động tìm đến cá»a, lại là má»™t tên ăn mà y!
Äang khi Chu Phưởng nổi giáºn, chuẩn bị quát thá»§ hạ tống cổ tên ăn mà y Ä‘i, thì bá»—ng nhìn thấy, vị thiếu niên khất cái sau khi đến gần nhìn lão mỉm cưá»i, thần sắc bà ẩn nhá» giá»ng nói:
"Chu đại nhân, hôm nay tôi đến không phải xin ăn, chỉ có má»™t bảo váºt cổ truyá»n định đưa đại nhân xem!"
Nghe y nói như thế, Chu Phưởng liếc mắt nhìn, lộ vẻ không tin tưởng.
Thấy lão không động dung, tiểu khất cái cÅ©ng chẳng để ý, mò loạn trong bụng, sau đó lấy ra má»™t cái nhẫn ngá»c, cung kÃnh trình lên.
Thấy tiểu khất cái tháºt sá»± lấy ra bảo váºt, Chu Phưởng cẩn tháºn đặt chiếc nhẫn dÃnh đầy mồ hôi lên bà n tay, đưa ra sáng quan sát:
Chỉ thấy chiếc nhẫn trước mặt kiểu dáng cổ xưa, ở giữa có má»™t khối ngá»c Ä‘en, bên trên có hai con rồng có sừng quấn quanh.
"Úy, nhìn hình dạng bá» ngoà i, xác tháºt rất giống bảo váºt".
Chu Phưởng xuất thân từ giá»›i cầm đồ, tá»± nhiên có kiến thức vỠđồ cổ hÆ¡n ngưá»i.
Ngay khi lão giám thưởng thì nghe thiếu niên trước mặt nói:
"Chu đại nhân, chiếc nhẫn 'Thanh tâm' nà y chÃnh là bảo váºt gia truyá»n nhà tôi. Äeo nó có thể thanh thần trừ tà , kéo dà i tuổi thá», chÃnh là má»™t bảo bối khó kiếm".
"Nếu không phải tiểu nhân gần đây không kiếm cÆ¡m được, cÅ©ng không Ä‘em bảo bối tổ truyá»n Ä‘i hiến..."
Nghe y giải thÃch, Chu Phưởng má»›i lưu ý quan sát, quả nhiên thấy trong viên ngá»c có má»™t cổ thanh khà ẩn ẩn tá»a ra khiến ngưá»i cầm nó bình tâm tÄ©nh khÃ, cảm giác rất thư thái.
"Quả nhiên là bảo váºt!"
Thấy chá»— hay, Chu Phưởng cuối cùng cÅ©ng nháºn định, chiếc nhẫn trong tay đúng là bảo váºt tháºt sá»±.
Lúc nà y, khất cái hiến bảo lại lải nhải:
"...Tiểu nhân nghe ngưá»i khác nói, Thái thú đại nhân chịu kinh hãi nên đặc biệt đến hiến bảo váºt nà y. Äại nhân ngưá»i xem bảo váºt nà y có giá trị như thế, xin trả tiểu nhân giá cao má»™t chút..."
Nghe y nói như thế, Chu Phương bá»—ng giáºt mình tỉnh táo, trước mắt sáng bừng, tỉnh ngá»™:
"Tên khất cái nà y nói đúng, Bạch thái thú là hoà ng thân quốc thÃch, mấy ngà y nay đúng là tâm thần không yên. Nếu như ta hiến bảo nhẫn nà y lên, há chẳng phải khiến ngà i vui vẻ? Nói không chừng từ đó có thể gia quan tấn tước..."
NghÄ© đến chá»— nà y, vị Chu Phưởng xuất thân là thương nhân nà y, láºp tức nóng lòng. Lại thấy tiểu khất cái nói đến giá tiá»n, lão đột nhiên cưá»i lạnh má»™t tiếng, quát:
"Hay cho tên điêu dân phạm pháp dám giả mạo khất cái, lại định gạt ai?"
Bị lão quát, thiếu niên khất cái láºp tức kinh hoảng. Chỉ bất quá, sá»± hoảng hốt nhanh chóng biến mất, y đột nhiên cưá»i hì hì, nhá» giá»ng nói:
"Äại nhân, mắt ngà i sáng như đèn, sao gạt được ngà i chứ!"
"Kì tháºt, tiểu nhân chỉ là có mấy bằng hữu đà o má»™, chiếc nhẫn nà y, không giấu đại nhân, tuy là bảo váºt nhưng là má»™t vị bằng hữu cá»§a tôi tìm được trong má»™t ngôi cổ má»™. Tôi nghÄ© đại nhân ngà i cÅ©ng không phát giác được..."
"..."
Nghe thiếu niên lanh lẹ nói thẳng, Chu Phưởng không khá»i trầm ngâm. Qua má»™t lúc, thiếu niên Ä‘ang đợi lão hồi đáp, nghe lão đột nhiên la lá»›n:
"Tên tiểu oa nà y tháºt là đáng ghét!"
Nghe lão đột nhiên la lá»›n, thiếu niên đó vô cùng kinh hoảng. Äang định tìm cách là m dịu tình thế thì lại nghe Chu Phưởng mắng tiếp:
"Hay cho tên tiểu tá» vô lại! Má»™t chiếc nhẫn nhá» thế nà y mà đòi ta năm chục lượng bạc, còn đòi thêm trưá»ng bà o bằng lụa trên ngưá»i ta!"
"Ãch..."
Äá»™t nhiên thấy lão nói nhảm, thiếu niên lam lÅ© chẳng hiểu gì cả. Äang ngẩn ra thì thấy vị Chu Phưởng và o trong cầm ra má»™t bao ngân lượng đưa cho thiếu niên, sau đó quả tháºt cởi luôn trưá»ng bà o trên ngưá»i xuống.
Äang không biết nguyên do, thiếu niên thấy Chu đại nhân tiến đến trước mặt, hung dữ:
"Tiểu tá», ngươi cầm rồi cút Ä‘i!"
Sau đó nhét trưá»ng bà o bằng lụa trắng và o tay thiếu niên Ä‘ang đứng phát ngốc.
Thấy hà nh động như bị Ä‘iên cá»§a lão, thiếu niên nhất thá»i cÅ©ng không dám nhiá»u chuyện, sau khi lá»§i ra đưá»ng má»›i minh bạch sá»± ảo diệu bên trong:
Thì ra má»™t chuá»—i hà nh động cá»§a lão khi nãy, chỉ gói gá»n trong hai chữ: "Nịnh bợ".
"Khà , một phen khổ tâm của lão, ngược lại đã thà nh toà n cho ta!"
Vá»— vá»— bao tiá»n trong tay, thiếu niên báºt cưá»i ha hả.
Tá»± nhiên, thiếu niên khất cái lanh lẹ đó chÃnh là đưá»ng chá»§ cá»§a thiên hạ đệ nhất đạo môn, Trương Tỉnh Ngôn. Còn chiếc nhẫn đó...
Khi y đưa tay dắt Quỳnh Dung, chiếc nhẫn huyá»n sắc trên tay trái đã không còn thấy tung tÃch.
Thế là , chỉ hai ngà y sau, mấy quan viên quen biết với Thái thú, thông qua các loại kênh biết được, Bạch thái thú phát điên rồi.
Tin tức kinh ngưá»i nà y, má»›i đầu từ chá»— má»™t kẻ hầu hạ Thái thú truyá»n ra. Nghe nói, cÅ©ng không biết sao, Bạch thái thú đột nhiên giống như ban ngà y thấy quá»·, lảm nhảm Ä‘iên khùng, mặt mà y si ngốc, sau đó dần dần không còn sức sống, giống như kẻ không hồn, cả ngà y ngây ngốc chẳng mà n chuyện chÃnh sá»±.
Nghe sá»± thể cổ quái đó, những kẻ biết chuyện ồn à o nghị luáºn. Bởi vì, Bạch Thế Tuấn có rất nhiá»u đạo nhân vÅ© sÄ© bảo vệ, sao dá»… dà ng gặp quá»· được? Thế gian nà y còn có quá»· linh cưá»ng đại thế ư!
Nói không chừng...chuyện nà y bất quá là mượn cớ mà thôi.
Thế là , liên hệ đến nạn châu chấu trước đây, tin vịt lan truyá»n khắp nÆ¡i trong Úc lâm quáºn, chá»— nà o cÅ©ng có.
Tỉnh Ngôn hiện đang ở trong bóng râm của một cây cổ thụ, tiếp một cự linh ác thần cao đến ba trượng đang thà nh khẩn xin lỗi:
"Chá»§ nhân, xin lá»—i, lần nà y Ä‘á»u do lão Tiêu tá»± tung tá»± tác, lần tá»›i nhất định không dám!"
"Lần tới nhất định tôi sẽ nghe rõ ý của chủ nhân, rốt cuộc là muốn tên đó là sống hay là chết".
"Ãch..."
Ba ngà y sau, khi Tỉnh Ngôn dẫn theo Quỳnh Dung, Tuyết Nghi Ä‘i trên con đưá»ng quanh co bụi bặm dẫn đến bến đò thì bá»—ng nghe phÃa sau hình như có ngưá»i hô hoán:
"Trương thà chủ, xin dừng bước!"
Tỉnh Ngôn nghe tiếng quay đầu nhìn, thì thấy có một đạo nhân đang từ xa sải bước đi tới.
Äợi đạo nhân đó đến gần, Tỉnh Ngôn nháºn ra đạo sÄ© đó chÃnh là ngưá»i đã từng giao thá»§ vá»›i bên mình ở Thá»§y vân trang trước đây, Thanh Vân đạo nhân.
Minh bạch được trước sau má»i chuyện, gặp lại vị Thanh Vân đạo trưởng đó, Tỉnh Ngôn có chút xấu hổ. Äanh định lên tiếng xin lá»—i lão thì bá»—ng thấy Thanh Vân đạo nhân cúi thấp đầu, thi hà nh đại lá»… vá»›i y!
Äợi Thanh Vân đạo sÄ© ngẩng đầu lên, Tỉnh Ngôn liá»n thấy trên mặt lão Ä‘ang lá»™ thần sắc kÃnh phục, hướng vá» y nói:
"Trương thà chá»§, vừa rồi là bần đạo thay mặt bách tÃnh Úc lâm quáºn cảm tạ ngà i!"
Nghe được lá»i nà y, Tỉnh Ngôn đã biết nguyên do. Cúi ngưá»i trả lá»…, khiêm tốn mấy tiếng thì nhẹ giá»ng tán thưởng:
"Tiá»n bối tháºt là pháp nhãn như Ä‘uốc!"
Lần nà y, là y tháºt tâm khen ngợi.
Nghe y tán dương, Thanh Vân đạo nhân liên thanh khách sáo, sau đó thà nh khẩn nói với thiếu niên:
"Thà chá»§ ngà i pháp lá»±c cao cưá»ng, bần đạo không bì được. Chỉ bất quá, có má»™t chuyện bần đạo vẫn bâng khuâng, mong ngà i giải thÃch rõ dùm".
"...Tiá»n bối khách khà rồi, có gì cứ nói thẳng, vãn bối xin lắng tai nghe!"
"ÄÆ°á»£c!"
Thấy thiếu niên khiêm tốn lá»… phép, Thanh Vân đạo nhân xuất thân chánh đạo gáºt gù, sau đó nói ra lá»i phế phá»§:
"Theo bần đạo quan sát, tuy thà chá»§ pháp lá»±c cao cưá»ng, nhưng dưá»ng như có chút bà ng môn. Tuy trên thế gian có nhiá»u con đưá»ng tu đạo, chẳng hạn như yêu đạo, quá»· đạo, hiệu quả rất nhanh. Nhưng vá» lâu dà i thì háºu hoạn vô cùng!".
Nói đến đây, nhìn chiếc nhẫn tá»a ra quá»· khà trên tay thiếu niên, Thanh Vân đạo nhân từ trong ngá»±c lấy ra má»™t cuốn sách, hai tay đưa cho Tỉnh Ngôn, thà nh khẩn nói:
"Khi bần đạo tu đạo, nhá» má»™t vị đệ tá» Thượng Thanh cung yêu mến, tặng cho cuốn Thượng Thanh chÃnh pháp nà y. Bần đạo mấy chục năm nghiên cứu nó, quả tháºt nhá» Thượng Thanh chÃnh pháp nà y giúp Ãch rất nhiá»u".
"Hiện tại, tôi Ä‘em nó chuyển tặng cho ngà i, hy vá»ng có thể giúp ngà i hóa giải quá»· khÃ, sá»›m đắc chứng đại đạo!"
Nói xong, Thanh Vân đạo nhân đặt cuốn sách và o tay ngưá»i thiếu niên có lòng thiện lương trước mặt lão.
Khi Tỉnh Ngôn nháºn quyển kinh sách má»ng đó, láºt nhanh qua má»™t lượt, phát hiện cuốn kinh sách mà Thanh Vân đạo nhân trịnh trá»ng tặng y, chÃnh là má»™t cuốn "Thượng Thanh kinh".
Chỉ bất quá, vị Thượng Thanh đưá»ng chá»§ chẳng lá»™ chút ngạc nhiên nà o.
Cất quyển kinh và o lòng, y ôm quyá»n bái tạ Thanh Vân tiá»n bối đã có lòng tặng sách. Sau đó, đưa mắt tiá»…n lão rá»i Ä‘i, nhìn theo thân ảnh lão khuất dần trên con đưá»ng bụi đất. ChÃnh là :
Äá»c kinh không hiểu xem sách má»›i
CÆ¡ duyên nhiá»u lúc ở giang hồ.
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
12-11-2009, 02:04 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 12: Thanh câm phù thế ngạo vương hầu.
-----o0o-----
Chương 196:Thiên phiên vân lãng, phi điểu nhược đăng long môn
Chuyện Thái thú gặp quá»· phát Ä‘iên, không há» gây nên sóng gió gì lá»›n cho Úc lâm quáºn.
Dưới sá»± cố sức che giấu cá»§a Thái thú phá»§, dân chúng bình thưá»ng trong quáºn chỉ ẩn ẩn nghe được chút phong thanh, nhưng không biết rốt cuá»™c đã phát sinh chuyện gì. Còn đám hoạn quan sÄ© tá»™c tương đối linh thông tin tức, tuy lúc đầu nghe được tin tức rất cuốn hút, nhưng dần dần, tin tức được là m nhiá»…u Ä‘i, cuối cùng thì bá»n chúng Ä‘á»u nói giống nhau, nói chá»§ nhân bá»n chúng chỉ vì đêm trăng ngâm thÆ¡ bị trúng gió độc, cảm nhiá»…m má»™t chứng phong hà n Ãt thấy. Tuy lúc mắc bệnh nói năng có chút lung tung, nhưng chỉ cần nghỉ ngÆ¡i má»™t thá»i gian, tỉnh tâm Ä‘iá»u dưỡng thì có thể thuyên giảm.
Thế là , phong ba do ba vị khách từ ngoà i đến gây nên, đã dần yên ắng lại. Còn dân chúng các huyện thuá»™c Úc lâm quáºn, cuối cùng từ há»a mà được phúc. Có được Ä‘iá»u nà y là vì Bạch quáºn thá»§ phát bệnh không còn là m ác nữa, tiếp đó lương thá»±c cứu tế từ các quáºn khác cÅ©ng liên tục váºn chuyển đến. Cuối mùa hạ thì lão bách tÃnh chà Ãt đã không lo bị đói nữa.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, lão bách tÃnh thà nh tâm tán tụng không há» biết, tất cả những công tác bình ổn tình hình trong quáºn, không phải xuất từ vị Thái thú hiện tại đã như si như mê. Ngưá»i chá»§ sá»± trong phá»§ Thái thú hiện tại chÃnh là vị mưu sÄ© Hứa Tá» Phương đã thoát khá»i địa lao. Vị mưu sÄ© nhiá»u năm cá»§a Xương nghi hầu đã Ä‘em hết má»i sá»± tình bẩm báo lên hầu gia. Hiện tại hắn Ä‘ang lấy danh nghÄ©a hầu gia, ở trong phá»§ Thái thú giải quyết sá»± vụ thay cho vị Quáºn thá»§ đã phát Ä‘iên.
Bạch Thế Tuấn lúc đầu câu kết thương buôn, hạ giá lúa gạo, sau đó lại tạo nạn tai, vơ vét tà i sản trong dân, đến lúc nà y coi như đã bị báo ứng.
Tạm bá» qua các chi tiết vụn vặt. Lúc nà y, ở trong kinh thà nh cách Úc lâm quáºn rất xa, trên má»™t con đưá»ng phồn hoa có má»™t trạch viên to lá»›n khà thế phi phà m. Hiện tại trong cao môn trạch viện đó, có má»™t đình viện rất u tÄ©nh, là nÆ¡i cư ngụ cá»§a chá»§ nhân trạch viện. Vị chá»§ nhân trầm trầm sắc mặt, chÃnh là hạng vương hầu quý tá»™c. Tuy Ä‘ang ở trong nhà mình, nhưng vẫn má»™t thân kim quang ngá»c đái, áo bà o rá»±c rỡ.
Lúc nà y, gương mặt không giáºn mà uy cá»§a lão Ä‘ang trầm ngâm, lắng nghe mưu sÄ© thá»§ hạ phân tÃch:
"Bẩm hầu gia, tiểu hầu gia lần nà y mắc quái bệnh hiển nhiên kỳ quặc. Theo thiển ý cá»§a há»c sinh, chắc là Bạch tiểu hầu Ä‘i sai phương vị, đụng phải quá»· thần, má»›i biến thà nh bá»™ dạng hiện nay".
Nghe lá»i cá»§a mưu sÄ©, Xương nghi hầu vẫn im lặng không nói, thần sắc nặng ná». Thấy lão như thế, lại có má»™t mưu sÄ© khác xuất ngôn an á»§i:
"Hầu gia, theo thuá»™c hạ thấy, Kiếp nạn cá»§a Bạch thế tá» e là đã được chú định. Lần nà y ứng kiếp cÅ©ng tốt, tương lai tất có háºu phúc".
Nghe lá»i nà y, Xương nghi hầu nãy giá» thần sắc trầm trá»ng đột nhiên lên tiếng, quát:
"Hoang đưá»ng! Xương nghi hầu ta không tin thiên mệnh, không tin quá»· thần!"
"Các ngươi là ngưá»i Ä‘á»c sách, là m sao cÅ©ng bắt chước đám giang hồ vÅ© sÄ©, bá»n chúng chẳng qua chỉ nói năng lung tung, bịa chuyện hù dá»a để gạt ngưá»i. Lá»i cá»§a thuáºt sÄ© há tin được sao?"
Xương nghi hầu nói má»™t hÆ¡i đến chá»— nà y, mấy thá»§ hạ tâm phúc bên cạnh lão liá»n yên tâm. Vốn là trong lòng bá»n há» lo lắng không yên, thấy chá»§ công không nói lá»i nà o, không biết rốt cuá»™c sẽ phát tác thế nà o. Phải biết, đứa con nuôi Bạch Thế Tuấn cá»§a lão luôn được lão coi như cánh tay cá»§a mình. Lần nà y nghe gã có chuyện, Xương nghi hầu nhất định nổi giáºn lôi đình, có thể liên lụy cả đến bá»n há». Hiện tại nghe hầu gia chỉ mắng đám thuáºt sÄ© ở Úc lâm quáºn, đám mưu sÄ© ở kinh thà nh láºp tức yên tâm.
Còn Xương nghi hầu nổi giáºn quát mắng mấy câu, tâm khà cÅ©ng dần bình ổn. Quét mắt nhìn đám mưu sÄ© cung kÃnh trước mặt, vị Xương nghi hầu quyá»n cao chức trá»ng thở dà i, thà nh khẩn nói:
"Mấy vị tiên sinh, cả hầu phá»§ rá»™ng lá»›n, cÅ©ng chỉ có các ngưá»i hiểu ta".
"Bổn hầu sao giống vị đại ca chỉ tin vô vi kia chứ? Xương nghi hầu ta từ xưa đến nay chỉ tin nhân lá»±c, không tin quá»· thần. Mấy thuáºt sÄ© mà ta khổ tâm má»i vá», trong mắt cá»§a bổn hầu, chỉ bất quả là lôi kéo để có khi dùng. Chân chÃnh muốn thà nh đại nghiệp, phải dá»±a và o trà tuệ cá»§a ta, cùng sá»± cống hiến cá»§a ba quân tướng sÄ©!"
Nói đến chá»— nà y, Xương nghi hầu bản tÃnh thâm trầm cuối cùng đã hoà n toà n bình tÄ©nh lại. Vuốt nhẹ ba chòm râu dưới cằm, trầm tư nhìn cây cá» ngoà i vưá»n, Xương nghi hầu lẩm nhẩm như tá»± nói vá»›i mình:
"Thế Tuấn, vi phụ luôn biết con thÃch vị công chúa đó. Hôm nay con biến thà nh như thế, vi phụ cÅ©ng có trách nhiệm. Nếu không phải vì kinh thà nh tình thế phức tạp phải bố trà con ở địa phương đó, thì không thể phát sinh chuyện nà y".
"ÄÆ°á»£c, chuyện nà y đã hoặc nhiá»u hoặc Ãt là từ bổn hầu mà ra, váºy bổn hầu sẽ thà nh toà n nguyện vá»ng cá»§a Tuấn nhi, khiến Khuynh Thà nh nha đầu phải gã cho con..."
Mấy câu nói cá»§a lão, ngữ Ä‘iệu vừa nhẹ vừa cháºm, nhưng lại khiến đám mưu sÄ© ở bên không khá»i rùng mình. Trong đám có má»™t ngưá»i thẳng thắn, cảm thấy suy nghÄ© cá»§a chá»§ công rất vô nghÄ©a, còn chứa không Ãt ẩn há»a, thế là nhịn không được lá»i thẳng can gián:
"Hầu gia, chuyện nà y tuy chỉ là nhi nữ tư tình, nhưng dÃnh đến công chúa, tháºt không phải chuyện chÆ¡i, e là sẽ..."
Nghe lá»i cá»§a mưu sÄ© đó, Xương nghi hầu không há» nổi giáºn, vuốt râu đáp:
"Lý quân sư cứ yên tâm, chÃnh vì nó là công chúa má»›i không thể có vấn đỠgì. NghÄ© Xương nghi hầu ta, má»™t lòng vì muôn dân trăm há», đại sá»± nếu thà nh, má»™t công chúa tiá»n triá»u thì có là gì".
"Còn Thượng Thanh cung, má»™t tên đưá»ng chá»§ xuất thân hèn kém lại dám mạo phạm con ta, đốt hà nh uyển cá»§a nó. Nếu để ta tra xét, nhất định sẽ lợi dụng cÆ¡ há»™i khiến đám đạo sÄ© La Phù sÆ¡n đó phải bán mạng cho triá»u đình ta!"
Nói đến chá»— nà y, vị hầu gia vốn tâm tình trầm trá»ng bá»—ng nhiên cao hứng, gương mặt giãn ra, ngẩng đầu cưá»i khà khà khiến mấy con chim Ä‘áºu ngoà i song hoảng hốt bay vụt Ä‘i.
Äúng và o lúc nà y, thì bá»—ng nghe phÃa ngoà i có tiếng ồn à o. Xương nghi hầu nhÃu mà y, vá»™i bước ra ngoà i xem thá» thì thấy có mấy thân binh tâm phúc, không ở các vị trà thá»§ vệ, lại tụ táºp trong sân xì xồ bà n tán.
Không biết phát sinh chuyện gì, lão hầu gia tâm tình đã chuyển biến tốt liá»n nhấc chân tiến qua. Quát đám ngưá»i tản ra, má»›i thấy trên ná»n đá xanh có con chuá»™t Ä‘en đã bị Ä‘áºp nát bét.
Thấy xác chuá»™t chết, Xương nghi hầu chất vấn má»›i biết thì ra vừa rồi giữa ban ngà y ban mặt, lại có mưá»i mấy con chuá»™t nối Ä‘uôi nhau thà nh má»™t chuá»—i, nghênh ngang chạy qua sân. Thế là có gia thần nhanh nhẹn, chụp lấy má»™t khối đá ném tá»›i, láºp tức khiến con chuá»™t dẫn đầu chết ngay tại chá»—, đám còn lại bá» chạy tứ tán.
Thấy thế, Xương nghi hầu vốn đã bình ổn tinh thần, lại biến sắc mấy lần, vuốt râu yên lặng. Sau khi trầm tư má»™t lúc, lão má»›i khoát tay, phân phó thá»§ hạ Ä‘em con chuá»™t chết Ä‘i chôn dưới gốc cây trong vưá»n.
Tạm gác qua chuyện trong phủ hầu gia. Lại nói mấy thiếu niên nam nữ đang như chim xổ lồng, tiến vỠphương bắc mênh mông.
Con đưá»ng mà bá»n Tỉnh Ngôn Ä‘ang Ä‘i chạy ngoằn ngoèo trong má»™t vùng cá» dại rá»™ng lá»›n. ÄÆ°a mắt nhìn xung quanh, cá» dại biếc xanh dáºp dá»n theo gió, như má»™t biển lá»›n không thấy bá» bến. Trong biển cá» mênh mông nà y, lại có cổ thụ tụ thà nh từng cụm lá»›n, hệt như những cô đảo trên biển xanh.
Khi gió thổi cá» rạp, những đám mây trên trá»i xanh cÅ©ng giống như dần dần xà xuống. Thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, thì thấy từng Ä‘oà n mây trắng lá»ng lÆ¡, cảm giác chỉ cần đưa tay lên là có thể kéo được mây xuống đất.
Äi trong biển cá» mênh mông, không gian khoáng đãng, gió mát dịu ngưá»i, má»i mệt má»i phiá»n muá»™n như tan biến hết và o hư không. Äi đưá»ng nhà n nhã, Tỉnh Ngôn quan sát cảnh váºt xung quanh, thỉnh thoảng phát hiện trong biển cá» xanh lại xuất hiện những chùm cá» ngả và ng. Xem ra mùa hạ đã sắp kết thúc rồi, trên cao mùa thu đã bắt đầu nhuá»™m ná»n trá»i.
Thấy đã bắt đầu và o thu, Tỉnh Ngôn biết thá»i gian rá»i La Phù sÆ¡n đã gần ná»a năm. Chỉ là , trong ná»a năm đó, chuyện tốt là m cÅ©ng không Ãt, khổ cá»±c cÅ©ng không Ãt, nhưng mục Ä‘Ãch hạ sÆ¡n vẫn chưa thà nh. Trong mấy ngà y nay, ngoà i đánh mấy tên cưá»ng đạo, tố cáo mấy tên trá»™m thì chẳng có manh mối gì khác.
"Thá»§y tinh tiá»n bối, ngà i rốt cuá»™c chạy Ä‘i chÆ¡i ở đâu chứ?"
Suy nghĩ một lúc, Tỉnh Ngôn như có thu hoạch:
"A! Trước giá» ta cứ Ä‘i tìm ở những nÆ¡i nhiá»u nước, cây cá» tươi tốt, có lẽ không chÃnh xác lắm. NghÄ© Thá»§y chi tinh ở đỉnh Phi Vân, chÃnh là tinh linh trong ngÅ© hà nh. Chá»— Thá»§y chi tinh đến, nhất định phát sinh biến hóa không phải tầm thưá»ng. Những nÆ¡i sông ngòi chằng chịt chưa chắc là nÆ¡i Thá»§y chi tinh trú thân".
"Có lẽ sau nà y chúng ta phải lưu ý má»™t chút, xem có chá»— nà o thá»i tiết có biến hóa dị thưá»ng..."
Trong đầu suy nghÄ© là m sao hoà n thà nh sứ mệnh cá»§a sư môn, bất tri bất giác, Tỉnh Ngôn bước cháºm hẳn lại, đến khi nghÄ© được manh mối, chuẩn bị nói cho Tuyết Nghi, Quỳnh Dung nghe, thì phát hiện hai cô gái đã Ä‘i trước má»™t Ä‘oạn xa.
Thấy như thế, Tỉnh Ngôn vá»™i gá»i để bá»n há» cháºm bước chá» y. Vừa gá»i xong thì thấy hai vị tá»· muá»™i cùng dừng chân quay đầu nhìn y. Hai cô gái xinh đẹp đứng dưới trá»i xanh mây trắng, mái tóc dà i theo gió bay lất phất, váy áo cÅ©ng phất phÆ¡ tha thướt, thế là vị đưá»ng chá»§ cá»§a bá»n há» thấy cảnh tượng như tranh vẽ, bất chợt phát ngẩn.
Äi thêm má»™t lúc, Tỉnh Ngôn cảm thấy hÆ¡i mệt, gá»i hai cô gái dừng chân ngồi xuống vạt cá» bên đưá»ng nghỉ chân.
Tỉnh Ngôn nằm ngá»a trên cá», hai tay gối sau đầu, hai chân duá»—i thẳng, cảm thấy vô cùng thư thái. Äến lúc nà y nằm ngá»a ra má»›i phát hiện bầu trá»i tháºt là xinh đẹp, Khung trá»i xanh lam như vừa dứt cÆ¡n mưa, từng Ä‘oà n mây trắng cháºp chùng đủ hình đủ trạng che khuất mặt trá»i. Ãnh nắng dá»™i và o mây, không Ä‘i xuyên qua được thì phát tán quanh viá»n mây những vầng sáng trắng bạc. Tỉnh Ngôn thần hồn bay bổng, tưởng tượng:
"Mây dà y như thế, không phải đang có tiên nhân bay qua chứ?"
"A, bất kể thế nà o, hiện tại đạo thuáºt cá»§a ta cÅ©ng có chút thà nh tá»±u, cÅ©ng có thể bay trên trá»i".
NghÄ© đến thuáºt ngá»± kiếm phi hà nh, Tỉnh Ngôn không khá»i nhá»› đến buổi tối cách đây mấy ngà y, bản thân dìu Cứ Doanh, má»™t hÆ¡i ngá»± kiếm bay đến bốn mươi dặm. Xem ra, nếu ở tình huống khẩn cấp, đạo pháp bình thưá»ng không thấy tinh tiến, thưá»ng có thể phát huy đến mức siêu việt.
"Khà khà , nếu sau nà y đạo pháp tu vi không có tiến triển, thì phải thỉnh Quỳnh Dung muá»™i muá»™i xuất mã, để nó quáºy cho tanh bà nh há»—n loạn lên!"
Trong lòng nghÄ© chuyện hà i hước, không biết thế nà o lại liên tưởng đến Cứ Doanh. Nhá»› đến tình cảnh ngá»t ngà o hôm đó, Tỉnh Ngôn như trúng phải ma pháp cá»§a tên quá»· phó, cả ngưá»i biến thà nh như si như mê. Tá»± nhiên, vẫn như thưá»ng lệ, vị đưá»ng chá»§ xuất thân hà n môn lại bắt đầu không tá»± chá»§, so sánh thân pháºn địa vị cá»§a y và Cứ Doanh.
Chỉ bất quá lần nà y, chuyện tÃnh được tÃnh mất đó chẳng kéo dà i. Không biết là gió mát thoáng đãng hay là trá»i xanh mây trắng mà không bao lâu, tâm tình cá»§a Tỉnh Ngôn đột nhiên trải rá»™ng:
"Khà ...cứ nghĩ như thế, đúng là tự lấy dây trói mình!"
"Chuyện giữa ta và Cứ Doanh cứ để thuáºn theo tá»± nhiên. Những hoạn nạn ta trải qua cùng nà ng, phần lá»›n lúc đó chỉ biết nà ng là Cứ Doanh, không biết nà ng là công chúa".
"Hiện tại sóng gió đã táºn, vá» phÃa ta mà nói, là công chúa tháºt lòng thÃch ta, không giống như những công chúa hung dữ trong truyá»n thuyết, muốn sai ngưá»i đến chặt đầu ta. Ngà y sau nếu có cÆ¡ há»™i gặp lại, ngoà i việc thuáºn theo tá»± nhiên, còn phải chú ý lá»… pháp là được!"
Nút thắt trong lòng đã cởi, Tỉnh Ngôn liá»n vui vẻ thoải mái. Äúng và o lúc nà y, bá»—ng nghe bên tai có tiếng hát ê a. Xoay mặt nhìn thì thấy chÃnh là Quỳnh Dung Ä‘ang chống tay ngồi kế bên, gương mặt nhá» nhắn nghếch lên trá»i, miệng ca hát ê a.
Giá»ng hát cá»§a nó uyển chuyển ngá»t ngà o, rất là dá»… nghe, nhưng không nghe rõ nó Ä‘ang ca gì. Thế là nghe má»™t lúc, Tỉnh Ngôn tò mò há»i Quỳnh Dung vá» bà i hát nó Ä‘ang hát.
Thấy ca ca há»i, tiểu Quỳnh Dung đỠbừng cả mặt, không chỉ không nói cho y biết ca từ, còn không chịu ca tiếp. Thấy nó cổ quái như thế, Tỉnh Ngôn chẳng hiểu sao cả. Dù y thông minh thì cÅ©ng không thể nà o Ä‘oán được tâm tư cổ quái cá»§a tiểu nữ oa nà y. Thì ra, tiểu nha đầu hiện Ä‘ang nghÄ©, khúc hát mà nó tá»± sáng tác nà y thua xa bà i hát cá»§a Cứ Doanh tá»· tá»·, có chút xấu hổ, sao dám ca tiếp cho ca ca nghe chứ?
Thấy cô nhóc không chịu lên tiếng,Tỉnh Ngôn chỉ đà nh ngá»a mặt ngắm trá»i. Có Ä‘iá»u không bao lâu, tiểu nha đầu ngây thÆ¡ đã quên mất chuyện vừa rồi, lại bắt đầu ca lên. Lần nà y, Tỉnh Ngôn ca ca cá»§a nó lưu ý lắng nghe, phát hiện trong ca thanh êm ái cá»§a tiểu nha đầu, phần lá»›n là mấy từ đơn giản như "Vân nhi", "Hoa nhi", "Äiểu nhi", không thể nghe được câu hát hoà n chỉnh nà o.
Chỉ là , trong tiếng ca êm ái không nghe rõ lá»i cá»§a tiểu nữ hà i đó, bất tri bất giác Tỉnh Ngôn đã ngá»§ lúc nà o không hay...
Má»™t ngà y cứ êm Ä‘á»m trôi qua, đến tối, mấy ngưá»i bá»n há» nghỉ ở má»™t trấn có tên là "Bà n long trấn". Tứ Hải đưá»ng chá»§ thoải mái tinh thần, từ tên trấn liên tưởng đến đủ thứ, bá»—ng nhá»› ra đã lâu không gặp vị long cung công chúa. Thế là , sau khi tắm rá»a thay y phục, y liá»n Ä‘em đóa sen ngá»c mà vị Tứ độc long nữ tặng, má»i nà ng đến chÆ¡i.
Äợi khi vị Linh Y tá»· tá»· nhiá»u ngà y không gặp từ từ trong sen thoát ra, tiểu Quỳnh Dung còn chưa kịp chạy tá»›i chà o mừng thì đã thấy vị tá»· tá»· đến từ long cung, vừa ra khá»i đóa sen láºp tức lên tiếng nói vá»›i ca ca:
"Tỉnh Ngôn...lần nà y lại lâu như thế mới tìm ta!"
"Ta Ä‘ang định gởi thiệp má»i đến ngươi. Nếu như ngươi không chịu tìm ta, ta cÅ©ng phải tá»± đến!"
Lúc nói lá»i nà y, trong ngữ khà gấp gáp cá»§a vị Tứ độc long nữ, ẩn ẩn có mấy phần thẹn thùng.
"Thiệp má»i? Má»i ta?"
Nhìn vị long nữ phong tư yểu điệu trong ánh nến, Tỉnh Ngôn cảm thấy ngơ ngác, không rõ nguyên do.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy
13-11-2009, 09:55 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 13
-----o0o-----
Chương 197: Äằng giá bÃch liêu, hoặc ngôn tiên lá»™ khả kì.
Thái độ thẹn thùng cá»§a Linh Y cÅ©ng nhanh chóng biến mất, nà ng bình tÄ©nh lại, dùng ngữ khà bình thưá»ng nói:
"Tỉnh Ngôn, ngươi có nghe qua Nam Hải thủy hầu không?"
"Có".
Tỉnh Ngôn nghÄ© má»™t chút, lại không dám quá khẳng định, liá»n xuất ngôn há»i lại:
"Có phải là ngưá»i đã cho há»a hình cô để hà ng ngà y ngắm hay không?"
"...Äúng thế!"
Linh Y nghe nói xấu hổ đáp, sau đó nghiêm túc nói:
"Thế nà y, là Tam thái tá» Nam Hải Mạnh Chương nhà n rá»—i, mấy ngà y trước phái ngưá»i đến má»i, nói là Linh nhị cung cá»§a hắn mở tiệc hoa dưới biển, muốn má»i các lá»™ tiên nhân, hảo hữu đến thưởng hoa. Thá»i gian tổ chức là và o tối mai, Tứ độc long cung chúng tôi cÅ©ng được hai thiệp má»i".
"Vốn Ä‘i giao du như thế, luôn là Phù du tướng quân há»™ vệ ta Ä‘i. Nhưng lần nà y, ta muốn má»i ngươi Ä‘i cùng ta, cÅ©ng để cho ngươi đại khai nhãn giá»›i, tham quan tiệc hải đà m khai hoa tổ chức năm trăm năm má»™t lần là thế nà o".
"Thì ra như thế!"
Nghe Linh Y nói, Tỉnh Ngôn cÅ©ng rất hưng phấn. Phải biết Nam Hải long cung, so vá»›i Tứ độc long cung chắc chắn khà thế, quy mô lá»›n hÆ¡n nhiá»u.
Chỉ bất quá, trong lúc hưng phấn thì bá»—ng nghÄ© đến má»™t vấn đỠliá»n há»i Linh Y:
"Váºy hai chúng ta đêm mai Ä‘i, đến lúc nà o má»›i quay vá»?"
Thì ra, y nghÄ© Nam Hải long cung đó, cách nÆ¡i nà y nói Ãt cÅ©ng cả vạn dặm. Cả Ä‘i cả vá» cÅ©ng không biết mất hết mấy tháng mấy năm. Äang lo lắng thì Linh Y phảng phất như hiểu được tâm tư cá»§a y, tươi cưá»i nói:
"Tỉnh Ngôn chớ lo lắng, Nam Hải hoa yến tổ chức đêm mai, hai ta ngồi xe bốn long mã, sáng đi chiếu tới".
Lúc nà y Linh Y giống như đứng trước chúng nhân trong tiệc, ngôn từ cỠchỉ biến thà nh vô cùng u nhã đoan trang.
Thấy nà ng nói như thế, cÅ©ng không giống Ä‘ang trêu chá»c, Tỉnh Ngôn liá»n an tâm, lên tiếng đáp ứng:
"ÄÆ°á»£c, váºy bổn đưá»ng chá»§ cung kÃnh không bằng tòng mệnh. Ngà y kia quay vá», vẫn có thể cùng Quỳnh Dung, Tuyết Nghi thưởng nguyệt đêm Trung thu".
Thấy y đồng ý, Linh Y trong lòng vui vẻ, vá»™i Ä‘em thiệp má»i đưa cho Tỉnh Ngôn. Lúc Tỉnh Ngôn xem thiệp, Linh Y quay sang nói vá»›i hai tá»· muá»™i tốt cá»§a nà ng:
"Quỳnh Dung, Tuyết Nghi, mau qua đây. Lần nà y đến, ta mang tặng hai ngưá»i mấy món quà nhá»".
Thế là , Quỳnh Dung thì nháºn được đôi vòng tay khắc hình rồng, Tuyết Nghi thì được má»™t cây trâm đầu phượng. Lúc nháºn lá»… váºt, Quỳnh Dung sau khi nháºn liá»n ngon ngá»t cảm tạ, Tuyết Nghi thì từ chối má»™t hồi, khi Tỉnh Ngôn nói giúp má»›i chịu nháºn. Thế là ba cô gái mở má»™t cái chợ trang sức, bà n tán hết sức tâm đắc.
Äôi vòng cá»§a Quỳnh Dung nhìn thì giống như dà nh cho ngưá»i lá»›n, nhưng khi Ä‘eo và o tay thì tá»± động co lại, vừa khÃt vá»›i cổ tay bé nhá» cá»§a nó. Còn trâm phượng cá»§a Tuyết Nghi, viên trân châu Ä‘Ãnh trên tá»a sáng dìu dịu, hiển nhiên không phải là váºt tầm thưá»ng.
Thấy mấy cô gái náo nhiệt như thế, Tỉnh Ngôn sau khi xem qua thiệp má»i, cÅ©ng đến tham gia nhiệt náo:
"Quỳnh Dung muá»™i muá»™i, muá»™i thấy Linh Y tá»· bất công không, muá»™i và Tuyết Nghi Ä‘á»u có lá»… váºt, ta thì không có".
Nói xong, Tỉnh Ngôn giả bộ ra vẻ đáng thương.
Nà o ngá», y vừa nói xong, Linh Y đã xoay ngưá»i lại, vui vẻ nói:
"Biết ngươi thế nà o cũng nói như thế!"
"Nà y, cái túi nà y là của ngươi!"
Nói rồi, Linh Y nhi tháo một cái túi từ hông mình đưa cho Tỉnh Ngôn.
"Äây là ..."
Tỉnh Ngôn nháºn lấy túi thÆ¡m từ Linh Y, đặt trên tay quan sát, phát hiện túi thÆ¡m và ng nhạt nà y rất nhẹ. ÄÆ°a lên mÅ©i ngá»i thá» thì nghe có u hương thoảng qua. Ở chá»— miệng túi lại gắn hai viên minh châu sáng lóng lánh.
Hai viên minh châu nà y, Tỉnh Ngôn thấy rất giống vá»›i viên Ä‘Ãnh trên trâm cá»§a Tuyết Nghi. Há»i Linh Y má»›i biết châu nà y chÃnh là châu cá»§a giao nhân ở Nam Hải, Nghe Linh Y nói, Giao nhân sống ở Nam Hải rất khó động tình, má»™t khi khóc nước mắt liá»n ngưng kết thà nh châu. Không chỉ minh châu là từ Giao nhân, cả chất liệu là m túi thÆ¡m, cÅ©ng là do Giao nhân dệt thà nh, gá»i là "Giao tiêu sa". Trong Nam Hải long vá»±c mà bá»n há» sẽ đến và o tối mai, có má»™t tòa cung Ä‘iện là "Long tiêu cung", chÃnh là chá»— Giao nhân dệt vải.
Nghe kể vá» lai lịch cá»§a Giao tiêu sa, lại nghe mùi hương trong túi rất thÆ¡m, ngá»i rất giống mùi hoa nhà i, há»i Linh Y má»›i biết thứ trong túi là "Long sô thảo".
Nghe tên Long sô thảo, Tỉnh Ngôn láºp tức nhá»› đến, hình như cá» nà y chÃnh là tiên thảo trong truyá»n thuyết, nếu như cho ngá»±a ăn sẽ giúp nó ngà y Ä‘i ngà n dặm. Äặc biệt, nghe nói Long sô thảo nà y, chÃnh là do cá» thưá»ng nhúng qua nước dãi cá»§a rồng mà thà nh. NghÄ© đến Ä‘iển cố đó, tuy Tỉnh Ngôn rất muốn há»i Linh Y phải chăng tháºt là như thế. Chỉ bất quá, liếc nhìn cái miệng nhá» xinh cá»§a Long cung công chúa, sau má»™t hồi lưỡng lá»± thì đà nh kiá»m chế sá»± tò mò lại.
Bất quá, nhá» lén quan sát mà phát hiện trên mặt Linh Y hÆ¡i có sắc giáºn. Thấy nà ng như thế, Tỉnh Ngôn kinh hoảng nghÄ©:
"Chẳng lẽ Linh Y có Äá»c tâm thuáºt? Biết được ta Ä‘ang nghÄ© vá» nước dãi cá»§a nà ng?"
Äang suy nghÄ© lung tung thì Long nữ cuối cùng không nhịn được xuất ngôn nhắc nhở Tỉnh Ngôn:
"Tỉnh Ngôn, ngươi mau xem hoa văn thêu tên túi xem!"
Nghe nà ng nhắc như thế, Tứ Hải đưá»ng chá»§ nãy giá» cứ há»i vá» chất liệu túi thÆ¡m, lúc nà y má»›i chú ý bên trên túi còn có má»™t bức đồ hình.
Quan sát tỉ mỉ thì phát hiện không giống vá»›i hình thêu trên khăn lần trước, lần nà y trên túi thÆ¡m cá»§a Linh Y, những đưá»ng nét núi, mây, những cánh chim chao lượn đã rõ nét, linh hoạt. Xem ra, Linh Y nha đầu đã rút kinh nghiệm lần trước, không thêu uyên ương hà hoa nữa mà chuyển sang thêu cảnh hồ quen thuá»™c.
Tuy là như thế, nhưng những nét thêu vẫn còn chưa được Ä‘iêu luyện. Chỉ có Ä‘iá»u, Tỉnh Ngôn vẫn thà nh tâm cảm tạ, cảm Æ¡n Linh Y đã tặng y túi thÆ¡m đầu tiên do nà ng thêu.
Nghe y nói, Linh Y hÆ¡i xấu hổ, khóe miệng mỉm cưá»i, thẹn thùng nói cho y biết, kì tháºt cái túi nà y không phải là cái đầu tiên. Trước đó nà ng đã thêu và i cái nhưng đưá»ng thêu thô sÆ¡, không hà i lòng nên đã há»§y chúng rồi.
Nghe nà ng tá» lá»i tháºt, Tỉnh Ngôn láºp tức hô đáng tiếc. Thấy bá»™ dạng tiếc nuối cá»§a y, Linh Y vô luáºn thế nà o cÅ©ng không thể cho y biết, lúc đầu nà ng cÅ©ng có ý giữ lại những cái túi đó để là m ká»· niệm. Thế nhưng sau đó nghÄ© lại, cảm thấy cất ở đâu cÅ©ng không an toà n, vạn nhất sau nà y để Tỉnh Ngôn phát hiện, sẽ châm chá»c nà ng...
Äang nhá»› lại tâm tư lúc đó, dù tÃnh tình Linh Y sảng khoái, mặt cÅ©ng không khá»i á»ng hồng.
Thấy nà ng đột nhiên đỠmặt, Tỉnh Ngôn không biết nguyên do, cÅ©ng ngại há»i nà ng. Lại tán gẫu má»™t lúc, thấy Tỉnh Ngôn cứ cầm cái túi, thần sắc hết sức vui thÃch, Linh Y quyết định lần tá»›i sẽ là m cho y má»™t cái nữa, cÅ©ng để cá»§ng cố tay nghá». Sau má»™t lúc trưng cầu ý kiến, Linh Y theo kiến nghị cá»§a Quỳnh Dung tiểu muá»™i, chuẩn bị là m cho Tỉnh Ngôn má»™t túi đựng tiá»n.
"Hi, ca ca thÃch nhất là như thế!"
Nghe bá»n há» quyết định, Tứ Hải đưá»ng chá»§ bình thưá»ng thÃch tiá»n cÅ©ng có chút xấu hổ. Thế là , khi Linh Y há»i y muốn thêu gì trên túi tiá»n thì Tỉnh Ngôn trịnh trá»ng kiến nghị, hy vá»ng trên túi tiá»n thêu má»™t hà ng chữ:
"Danh lợi ngoà i thân, đạo đức trong lòng".
Chỉ bất quá, câu nà y tuy hay nhưng hÆ¡i dà i, nhất thá»i khiến vị Long tá»™c công chúa pháp thuáºt cao cưá»ng nhưng nữ công gia chánh yếu kém đó, khó mà thêu được nhiá»u chữ như thế. Do đó cuối cùng quyết định, trên túi chỉ thêu ba chữ "Trương Tỉnh Ngôn".
Mấy chuyện vụn vặt như thế nhưng mấy ngưá»i bà n tán ồn à o vui vẻ, bất tri bất giác đã đến giá» tuất. Thấy đêm đã khuya, Linh Y sau mấy câu dặn dò thì quyến luyến ẩn Ä‘i.
Một đêm yên bình.
Sáng hôm sau, khi mặt trá»i vừa ló dạng, trên không trung thưa thá»›t mây, bá»—ng có má»™t đạo vân quang bay nhanh.
Trong chốc lát, Tứ Hải đưá»ng chá»§ Ä‘ang ở trong sân dặn dò hai cô gái thì thấy Long nữ ăn váºn lá»™ng lẫy , từ không trung nhẹ nhà ng đáp xuống. Lúc nà y, Tỉnh Ngôn đã nói vá»›i Ä‘iếm chá»§ nhân, bao hết toà n bá»™ phòng ở đây nên không sợ ngưá»i khác nhìn thấy. Còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn nhìn Linh Y rá»±c rỡ trong cung trang hoa lệ thì nghe thiếu nữ như tiên như thánh đó, nhoẻn miệng cưá»i nói:
"Trương đưá»ng chá»§, có thể ngồi mây dạo cảnh hồ cùng ta không?"
Thế là trong khoảng sân yên tÄ©nh, bá»—ng có mây trắng đùn lên. Thiếu nữ sau khi gá»i mây xong, tay ngá»c đưa ra kéo vị đưá»ng chá»§ Ä‘ang như si như mê, trong chá»›p mắt hai ngưá»i đã trong vùng mây trắng đó, từ từ bay lên trá»i.
Linh Y một thân cung trang hoa lệ, trước khi bay lên cao hẳn còn không quên là m mặt quỷ, tạm biệt hai cô gái dưới đất:
"Quỳnh Dung, Tuyết Nghi, chúng tôi Ä‘i đây. Má»™t ngà y sau sẽ trả đưá»ng chá»§ lại cho các ngưá»i".
Äợi khi nà ng cùng Tỉnh Ngôn bay và o trong mênh mông mây trắng trên trá»i, tiểu Quỳnh Dung liá»n kéo áo tá»· tá»·, nói:
"Tá»· tá»·, chúng ta và o xem bà i há»c ca ca soạn sẵn Ä‘i".
Nghe Quỳnh Dung nói thế, vị Mai tuyết tinh linh mới như tỉnh mộng, nắm lấy tay muội muội, cùng quay trở lại phòng.
Lại nói Tỉnh Ngôn, bị Linh Y kéo bay lên mây, sau đó thì thấy trong tầng mây trắng đùn đùn, có má»™t cổ xe ngân quang lấp lánh ló má»™t ná»a khá»i mây. Thân xe không là m vách che, bốn phÃa trống không, sau khi ngồi và o thì rất thÃch hợp để ngắm phong cảnh. PhÃa trước thân xe có bốn con bạch mã thần tuấn, lông trắng như tuyết, cả thân thể chẳng có má»™t mà u khác xen và o.
Khác vá»›i giống ngá»±a bình thưá»ng, bạch mã trước mặt, trên bốn chân Ä‘á»u có lân giáp mà u bạc che chắn, phảng phất như vảy rồng thưá»ng thấy trong tranh vẽ. Linh Y quát khẽ má»™t tiếng, bốn con thần mã cất vó đạp mây, kéo hai ngưá»i bay thẳng vá» phương nam.
Äợi long mã cất vó, Linh Y thấy Tỉnh Ngôn vẫn chăm chăm nhìn chúng, liá»n cưá»i nói vá»›i y:
"Tỉnh Ngôn, mấy con ngá»±a nà y, chÃnh là long mã nuôi trong nhà ta".
"Long mã?"
Nghe Linh Y nói, Tỉnh Ngôn như vừa tỉnh mộng.
Thấy y tò mò, Linh Y hà o hứng giới thiệu với y:
"Tỉnh Ngôn ngươi không biết, ở sâu trong Vân má»™ng đại trạch có má»™t mục trưá»ng cá»§a Tứ độc long cung ta, gá»i là 'Lưu vân mục'. Trong Lưu vân mục, nuôi dưỡng rất nhiá»u trân cầm dị thú. Mấy con long mã nà y, chÃnh là chiến mã cá»§a Tứ độc long tá»™c ta trong Lưu vân mục".
"Dạng long mã nà y, nếu dùng là m chiến kỵ thì thần dÅ©ng phi phà m, trong giá»›i thần tiên yêu ma Ä‘á»u rất nổi danh!"
Kì tháºt cÅ©ng không cần Linh Y tán tụng, mấy thá»›t ngá»±a trước mặt phi nhanh như chá»›p, không cánh mà bay, Tỉnh Ngôn sá»›m đã bị kinh khiếp không nói ra lá»i.
Äợi khi y hÆ¡i định thần lại thì bốn con long mã đã vá»t lên tầng mây cao nhất, cắm cúi cất vó. Lúc nà y Tỉnh Ngôn má»›i phát giác, mây trắng xung quanh xem ra như có thá»±c chất, phóng mắt nhìn xung quanh, bạch vân trải dà i mênh mông như bình nguyên tuyết trắng, ánh sáng lấp lánh, gò mây nhấp nhô. Long mã phi như chá»›p, vó đá tung mây, chân khác gì hoa tuyết tung bay sau vó tuấn mã dưới đất.
Bất quá biển mây tưởng vô biên đó chẳng mấy chốc đã bị long mã vượt khá»i, khi bay và o khoảng không, dưới chân long mã tá»± động xuất hiện má»™t Ä‘oà n băng tuyết, vó ngá»±a đạp lên đó, lại tiếp tục phi vá» phương nam.
Thấy tình cảnh đó, thiếu niên Ä‘ang ngẩng mặt đón gió, nhất thá»i như có sở ngá»™!
Thấy bá»™ dạng như ngá»™ được gì đấy cá»§a y, lại thêm thần sắc bán tÃn bán nghi, Linh Y tâm tư mẫn duệ liá»n mỉm cưá»i, nhẹ giá»ng nói bên tai y:
"Ngươi ngộ được gì?"
Thanh âm uyển chuyển đó truyá»n và o tai lại như tiếng sấm dá»™i, khiến Tỉnh Ngôn giáºt mình đại ngá»™! Nước chảy thà nh dòng, tâm thần thư sướng, Tỉnh Ngôn láºp tức dùng thần thuáºt "Băng tâm kết" ngưng thà nh từng Ä‘oà n băng tuyết yên vân.
Chỉ là , tuy phúc chà tạm linh, nhưng dù sao hiện tại thân không thể chịu nổi cái lạnh trên cao, Tỉnh Ngôn vẫn không dám rá»i xe ngá»±a, Ä‘i thá» thuáºt đằng vân nà y.
"Cứ đợi sau nà y xuống đất hãy thá»".
Tuy không thể thi triển ở phạm vi rá»™ng, nhưng thuáºt đằng vân má»™t khi nghÄ© thông, tâm tình cá»§a Tỉnh Ngôn cÅ©ng hết sức thư sướng, cùng thiếu nữ chuyên tâm ngắm cảnh đẹp bên cạnh.
Lúc nà y, Linh Y cÅ©ng cho ngá»±a cháºm lại, chiếc xe hai ngưá»i bá»n há» ngồi cứ chầm cháºm tiến trong không trung vô biên.
Trên vạn lý tầng không, phóng mắt bốn bên, chÃnh là vÅ© trụ tịch lặng, gió đủ tám hướng. Mặt đất vốn xanh thẳm bên dưới, hiện đã bị ngăn cách bởi má»™t tầng mây trắng, khung trá»i trên đầu, Ä‘ang hiện sắc xanh nhà n nhạt. Trong không gian rá»™ng lá»›n đến vô cùng vô táºn đó, chỉ có hai ngưá»i bá»n há» cùng bốn con long mã, đột nhiên, trong lòng Tỉnh Ngôn dâng lên cảm giác kì quái.
Äặt thân và o không gian mênh mông, trong sạch, mắt nhìn cảnh tượng chá»›p mắt biến chuyển khôn lưá»ng, trong sát na, phảng phất bản thân đã có thể xuyên qua mê vụ ngà n năm, nhìn rõ quang âm xa xưa bắt ngang kim cổ. Tuế nguyệt tưởng chừng bất biến, lại dưá»ng như biến chuyển khó lưá»ng, trong thoáng chốc đã trôi khá»i tầm mắt.
Trong hoảng hốt, vị thiếu niên chỉ là xuất thân từ sơn dã Nhiêu Châu, phảng phất thấy được thứ gì đó mà trước giỠchưa từng thấy.
Äang khi tâm thần kÃch động, vị thiếu niên lần đầu tiên bay lên cõi trá»i, bá»—ng như chịu má»™t ảo giác thương tâm, thân hình bất ổn ngã sang bên. Thế là chỉ nghe má»™t tiếng la hoảng nho nhá», vị thần nữ cÅ©ng Ä‘ang lãng đãng tâm thần, sau khi giáºt mình kinh ngạc thì cứ để thiếu niên tá»±a và o bá» vai má»m mại cá»§a mình.
Qua má»™t lúc sau, đợi Tỉnh Ngôn tỉnh táo lại, phát hiện tình cảnh khó coi đó, láºp tức xin lá»—i, ngồi ngay ngắn lại.
Chỉ là , qua không bao lâu, thiếu nữ bên cạnh y nhẹ nhà ng nghiêng ngưá»i, tá»±a má»™t bên má và o bá» vai cứng cáp cá»§a thiếu niên.
Khi mặt trá»i xuống núi tây, nhuá»™m hồng cả không gian như má»™t biển máu, bốn con long mã cá»§a Linh Y đã đến trên thượng không Nam Hải mênh mông sóng vá»—. Lúc nà y Linh Y đã Ä‘iá»u khiển long mã xuống thấp, để chúng kéo nà ng và Tỉnh Ngôn chạy trên sóng nước Nam Hải.
Äối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói, đây là lần đầu tiên y thấy biển cả mênh mông. Hiện tại y má»›i biết, thì ra trên thế gian nà y, đúng là có nÆ¡i nước, trá»i liá»n nhau. Bà Dương hồ quen thuá»™c cá»§a y, vốn đã là nÆ¡i sóng nước tráºp trùng, nhưng so vá»›i biển cả vô biên, sóng dá»±ng ầm à o trước mặt, thì chẳng đáng gì.
Cúi đầu nhìn xuống, Tứ Hải đưá»ng chá»§ vốn lá»›n gan, cÅ©ng cảm thấy có chút hoa đầu chóng mặt.
Còn ở nÆ¡i sóng to gió lá»›n nà y, thỉnh thoảng nhìn thấy, trên mặt biển mênh mông bá»—ng xuất hiện cá»™t sóng khổng lồ, dá»±ng đứng như núi, di chuyển nhanh như ngá»±a phi, phảng phất như muốn thoát khá»i biển cả, vá»t lên không trung tấn công xe ngá»±a cá»§a bá»n há».
Trong lúc hoảng hốt, thiếu niên đang ở trên không, cảm thấy có vô số hạt nước táp và o mặt.
Khi Tỉnh Ngôn thấy sóng lá»›n cá»§a đại dương, cảm thán tạo váºt thần kỳ, thì Linh Y lại lẩm nhẩm má»™t mình:
"Úy...chẳng lẽ là Tịch tỷ tỷ đang thi pháp?"
Phi hà nh trên thượng không Nam Hải chừng ná»a canh giá», mặt trá»i đã dần xuống đến mặt biển, Ä‘em nước biển vốn xanh lam nhuá»™m thà nh mà u đỠchói.
Nhìn cảnh váºt xung quanh, Linh Y nói vá»›i Tỉnh Ngôn, bá»n hỠđã đến được khu vá»±c cá»§a Nam Hải long thần.
Lúc nà y, thiếu niên Ä‘ang quan sát khung cảnh bốn bá» trong gió biển vù vù, bá»—ng chỉ đến má»™t chá»— xa, kinh ngạc há»i:
"Linh Y, đó là thứ gì? Là ảo ảnh sao?"
Thì ra, ở nÆ¡i trá»i, nước tiếp nối, trong sóng biển đã mÆ¡ hồ sắc đêm, bá»—ng nhiên xuất hiện má»™t tòa lâu thà nh hùng vÄ©, má» mỠảo ảo, mái đình thấp thoáng, báºp bá»nh trên sóng nước.
Nghe Tỉnh Ngôn kinh ngạc há»i, Linh Y quay nhìn theo hướng y chỉ, cho y biết, tòa thà nh đó không há» là ảo ảnh, mà là má»™t trong tám tòa thà nh nổi cá»§a Nam Hải long thần.
"Tám tòa thà nh nổi?"
Lần đầu tiên nghe nói đến, Tỉnh Ngôn rất tò mò. Chỉ nghe Tứ độc long nữ tiếp tục giải thÃch:
"Äúng thế, tám tòa thà nh nổi nà y, là Nam Hải long thần gia gia xây để bảo vệ hải cương. Không giống như Tứ độc thá»§y phá»§ nhà ta, Nam Hải long vá»±c nà y, không há» hoà n toà n thái bình".
"Có lẽ Tỉnh Ngôn ngươi còn chưa nghe nói qua, ở sâu trong Nam Hải còn có má»™t quá»· vá»±c thần bà gá»i là Chúc u quá»· phương, trong đó có Chúc u quá»· mẫu, dưới trướng có rất nhiá»u quá»· chúng hung hãn. Quá»· mẫu quá»· chúng nà y, thưá»ng xâm nhiá»…u sanh linh Nam Hải. Thế là để bảo vệ bình an cá»§a thá»§y vá»±c, Long thần gia gia ngà n năm trước đã cho xây dá»±ng tám tòa thà nh nổi, có thể nhanh chóng di chuyển trong Nam Hải. Trong thà nh, lại có tám hải thần có thần lá»±c cao cưá»ng, gá»i là 'Long thần bát bá»™ tướng', má»—i tòa má»—i phương, chống lại sá»± xâm lăng cá»§a quá»· tá»™c!"
Hiển nhiên, là công chúa Long tá»™c, Linh Y rất am hiểu má»i chuyện cá»§a long tá»™c, nhưng đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói, tuy trước giá», kinh lịch cá»§a y cÅ©ng coi là phong phú, nhưng hiện tại y nháºn thấy rất rõ, tất cả kinh lịch trước đây cá»§a mình, dưá»ng như không bằng những gì trải qua hôm nay.
Nhìn tòa thà nh to lá»›n không ngừng báºp bá»nh theo sóng biển, Tỉnh Ngôn nghÄ© thầm:
"Sau nà y khi ta có thể ngự kiếm vạn dặm, cũng mang Quỳnh Dung, Tuyết Nghi đến để mở mang tầm mắt.
Lúc trong đầu chuyển niệm, vị đưá»ng chá»§ Thượng Thanh không há» chú ý, khi xe ngá»±a cá»§a bá»n há» cà ng gần tòa thà nh, trong chiếc nhẫn ngá»c trên tay trái y, đột nhiên có u quang du động.
"Äến rồi!"
Thiếu nữ hồn nhiên, vui vẻ hô má»™t tiếng, Ä‘iá»u khiển long mã từ không trung hạ xuống, mắt thấy sắp nháºp và o sóng cuá»™n.
Chỉ là , ngay lúc nà y, hai ngưá»i bá»—ng nghe có hai tiếng "Bẹp, bẹp", đột nhiên có hai váºt từ trá»i giáng xuống, rÆ¡i và o trong sóng biển ngay cạnh bá»n há».
Biển sóng quanh ngưá»i bá»n há», lúc nà y đã nhạt sắc tà dương, chuyển dần sang sắc xám cá»§a đêm, má»i thứ vẫn bình hòa, không nhìn ra có chút hiểm ác nà o.
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
16-11-2009, 01:29 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 13
-----o0o-----
Chương 198: Thừa nguyệt bá»™ lâm, ngẫu nháºp bất phục chi địa.
Khi Tỉnh Ngôn cùng Linh Y đến được Nam Hải mênh mông thì mặt trá»i đã xuống biển tây, trên mặt biển mênh mông phản chiếu ánh tà đỠrá»±c. Gió biển ù ù, vạt áo Tỉnh Ngôn lất phất trong gió.
Äến Nam Hải long vá»±c, Linh Y Ä‘ang định hạ xe ngá»±a xuống sóng biển, thì nghe hai tiếng "Bẹp bẹp", bá»—ng có mấy váºt từ trá»i sa xuống, rÆ¡i và o trong sóng biển bên cạnh bá»n há».
Hai ngưá»i Tỉnh Ngôn nghe tiếng quay đầu nhìn, thì thấy má»™t vị lão giả khăn xanh áo đỠđang vùng vẫy trong sóng biển. Ở bên cạnh lão là hai con thá»§y Ä‘iểu to lá»›n, Ä‘ang ngá»a bụng lên trá»i. Nhìn bá»™ dạng như con vịt cá»§a bá»n chúng, chắc là hai con vịt trá»i thể hình to lá»›n.
Thấy có ngưá»i rÆ¡i xuống biển, Tỉnh Ngôn Ä‘ang định nhảy xuống cứu ngưá»i. Äang định khởi thân thì phát giác thiếu nữ bên cạnh chẳng há» quan tâm, cứ ở đó cưá»i trá»™m. Thấy thần tình cổ quái cá»§a nà ng, Tỉnh Ngôn biết có Ä‘iểm lạ, cÅ©ng kiên nhẫn yên tÄ©nh quan sát.
Sau khi cưá»i trá»™m má»™t hồi, Linh Y má»›i hướng và o trong sóng biển trùng trùng, la lá»›n:
"Lưu bộ lão thần tiên, hôm nay ngà i cũng đến phó hội sao?"
Thoại âm chưa dứt, bá»—ng thấy lão giả vốn vùng vẫy nhếch nhác trong sóng lá»›n, đột nhiên vá»t ngưá»i lên, trong nháy mắt đã đứng trước cổ xe bá»n há».
Äợi lão đứng vững, cÅ©ng không đợi đáp lá»i, Linh Y nhìn hai con thú lá»›n hình vịt đó, tò mò há»i tiếp:
"Lưu bá»™ tiên, hai con vịt nà y là váºt cưỡi cá»§a ông?"
Nghe lá»i nà y cá»§a Linh Y, tiên nhân áo đỠđứng trên đầu sóng nhấp nhô, trên mặt có chút lúng túng. Äợi trấn định lại, lão má»›i vui vẻ hồi đáp:
"Không sai, Tứ độc long nữ quả nhiên có nhãn lá»±c tốt! Hai con thần Ä‘iểu nà y đúng là váºt cưỡi má»›i cá»§a bổn tiên. Bất quá bá»n chúng không phải là vịt trá»i, mà gá»i là "Man Man".
Vừa nói đến chá»— nà y, hai con thá»§y Ä‘iểu nổi lá»nh bá»nh trên mặt biển, con trước con sau lần lượt kêu "Man", "Man", tá»±a hồ Ä‘ang chứng minh cho lá»i nói cá»§a chá»§ nhân bá»n chúng.
Nhìn hai con Man Man giá»i hiểu tÃnh ngưá»i đó, Lưu bá»™ tiên vuốt râu cằm, dương dương tá»± đắc:
"Khà khà , tiểu công chúa có chỗ không biết, Man Man điểu nà y sát cánh mà bay, rất là khó kiếm, may mà bổn tiên trước khi đi dự tiệc Nam Hải tìm được hai con. Lúc đầu phối hợp còn chưa hoà n hảo, hại bổn tiên té một cú chổng vó".
Nghe lá»i nà y, Tỉnh Ngôn lưu ý quan sát má»™t chút, má»›i phát hiện hai con Man Man mà Lưu bá»™ tiên nói, Ä‘á»u chỉ có má»™t cánh má»™t mắt. Chẳng trách, tiên nhân áo đỠtrước mặt nói nhất định phải tìm được hai con.
Äợi Lưu bá»™ tiên gà o thét hai con váºt cưỡi, đạp chân lên chúng nháºp thá»§y mà đi, Linh Y má»›i nói Tỉnh Ngôn biết, thì ra Lưu bá»™ tiên nà y cÅ©ng là má»™t tiên nhân cổ quái, tuy lão giá»i nhất là thuáºt thần hà nh, nhưng rất thÃch thuần hóa kì cầm quái thú để là m váºt cưỡi. Chỉ bất quá, so vá»›i thuáºt thần hà nh chá»›p mắt Ä‘i ngà n dặm cá»§a lão mà nói, thuáºt thuần hóa quái thú mà lão luôn tá»± hà o là cÅ©ng ngang ngá»a vá»›i thuáºt thần hà nh, dưới con mắt cá»§a Linh Y, trình độ Ä‘iá»u khiển thú Ä‘iểu cá»§a lão, còn thua cả tiểu Quỳnh Dung!
Khi Linh Y kể mấy chuyện linh tinh trong giá»›i thần tiên, Tỉnh Ngôn lại Ä‘ang nghÄ© đến đôi Man Man Ä‘iểu vừa rồi, quả tháºt là cà n khôn mênh mông, không gì không có!
Sau khi gặp Lưu bá»™ tiên không lâu, Tỉnh Ngôn cùng Linh Y cÅ©ng ngá»± long mã xa, rẽ nước mà đi, di chuyển đến thâm xứ trong Nam Hải long vá»±c. So vá»›i lúc trên bầu trá»i, khi và o trong nước, bốn thá»›t long mã lại mạnh mẽ như rồng, còn không để Tỉnh Ngôn nhìn rõ cảnh váºt xung quanh thì đã thấy thần câu đột nhiên lao nhanh đến trước, mang bá»n há» lẫn xe hướng vá» má»™t nÆ¡i khà đoà n sắc lam sáng rỡ phÃa trước. Sau đó, chỉ nghe má»™t tiếng "Rầm" vang động, cổ xe bốn ngá»±a cá»§a bá»n hỠđã trong vòng sáng cá»§a ngà n vạn đóa lam khà tung bay, nháºp và o má»™t chá»— kì dị.
"Äây chÃnh là Nam Hải long cung".
Linh Y ở bên hơi thở như lan, nhẹ nhà ng thông báo.
Nghe được câu nà y, mắt nhìn cung Ä‘iện hoa lệ trước mặt, mÅ©i hÃt và o thứ khà tinh khiết tá»±a như không khà xen lẫn hÆ¡i nước, Tỉnh Ngôn bá»—ng nhá»› đến lần xuống Tứ độc long cung dưới đáy Bà dương hồ. Ở nÆ¡i nà y, trên con đưá»ng dưới đáy biển lót vá» sá» sáng rỡ, tảo biển hai bên đưá»ng xanh um, phảng phất như nhuá»™m ánh trăng nhà n nhạt.
Thấy ánh sáng giống như nguyệt hoa đó, Tỉnh Ngôn theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên. Vừa nhìn, láºp tức khiến y giáºt mình thất kinh.
Thì ra, lúc nà y phÃa trên đầu y, không phải là má»™t vùng tối Ä‘en như y nghÄ©. Ngược lại, dưới đáy biển rá»™ng lá»›n vạn dặm, cÅ©ng chẳng khác gì trên thế gian, trên đầu cÅ©ng là má»™t bầu không rá»™ng lá»›n xanh nhạt. Trong bầu không lam sắc đó, cÅ©ng như trên thế gian, có má»™t vầng trăng sáng Ä‘ang tán phát quang hoa dìu dịu.
"Chẳng lẽ thần cung dưới đáy biển nà y, được kiến trúc ở một thế giới khác?"
Chứng kiến cà n khôn dưới đáy biển, Tỉnh Ngôn không thể tưởng nổi.
Bất tri bất giác, bá»n hỠđã đến trước má»™t cổng chà o bằng ngá»c thạch. Äến chá»— nà y, Tỉnh Ngôn nhìn thấy trên cây cá»™t ngá»c thạch trước cổng chà o, có không Ãt thần thú cổ quái được buá»™c ở đó, trong đó có con tá»±a hổ tá»±a báo, Ä‘ang gầm gừ bá»±c tức không thôi.
Äến đây Linh Y cùng Tỉnh Ngôn xuống xe, dắt long mã và o má»™t khóm tảo gần đó để chúng ăn, sau đó nà ng kéo áo Tỉnh Ngôn, nhắc y mau nhanh chân.
Thế là trong không gian kỳ dị đó, chân không chạm đất phiêu hốt bước Ä‘i, lướt qua không Ãt nhân váºt hình dáng kì lạ, không bao lâu, Tỉnh Ngôn cùng Linh Y đến trước má»™t cung Ä‘iện ẩn trong rừng san hô.
Cung Ä‘iện nà y cÅ©ng mái cong cá»™t thẳng, chẳng khác gì mấy Ä‘iện đưá»ng chốn nhân gian. Chỉ là váºt liệu xây dá»±ng, không phải là gạch ngói mà là vá» trai sò, khiến cả tòa cung Ä‘iện lưu quang rạng rỡ, chiếu sáng cả rừng san hô vây quanh. Nghe Linh Y nói, cung Ä‘iện trắng sáng nà y chÃnh là nÆ¡i dùng để mở yến thưởng hoa đêm nay, "Linh nhị cung".
Äến rừng san hô bên ngoà i Linh nhị cung, Tứ độc tiểu long nữ nãy giá» xâm xâm Ä‘i tá»›i, lại bá»—ng nhiên dừng chân. Nhá» Tỉnh Ngôn kiểm tra cẩn tháºn trang phục bên ngoà i coi đã chỉnh tá» chưa, sau khi kiểm tra xong, Tứ độc công chúa má»›i yên tâm cùng y thong thả Ä‘i vá» phÃa cổng Linh nhị cung.
Bước và o cổng, yêu hoà n đón khách vừa xướng tên "Tứ độc công chúa Linh Y đến", Tỉnh Ngôn liá»n nghe trong cung Ä‘iện sáng rỡ có tiếng cưá»i lá»›n cất lên, sau đó có má»™t thanh âm nam tá» hùng hồn cất lên:
"Linh Y muội đến rồi à ?"
Thoại âm chưa dứt, Tỉnh Ngôn thấy má»™t nam tá» cao lá»›n khoác áo bà o trắng, Ä‘ang từ trong sảnh cung Ä‘i vá» phÃa bá»n há».
Äợi gã đến gần, Tỉnh Ngôn má»›i nhìn rõ vị kim giáp thần nhân uy phong lẫm lẫm đó, nếu theo cách nhìn cá»§a thế gian, cÅ©ng chỉ gần ba mươi, xương gò má cao, mắt cắt mÅ©i ưng, khà thế lẫm liệt hiếp ngưá»i.
Tuy dung mạo ngưá»i nà y không há» anh tuấn, nhưng phối hợp vá»›i thân hình cao lá»›n, lại không ná»™ mà uy, lá»™ ra má»™t cổ anh khà hừng há»±c. Äứng trước mặt ngưá»i nà y, dù Tỉnh Ngôn thưá»ng ngà y lá»›n gan, lúc nà y cÅ©ng không khá»i có ý nể sợ.
Chỉ là , vị thiếu nữ bên cạnh y hoà n toà n bình thưá»ng. Thấy nam tá» ra đón, lại không trá»±c tiếp đáp lá»i mà nghiêng ngưá»i thi lá»…, sau đó nhìn và o mục quang nồng nhiệt cá»§a nam tá», ngữ khà bình thưá»ng đáp:
"Thì ra là Mạnh Chương thá»§y hầu. Xin há»i Long gia gia gần đây có khá»e không?"
"...Khặc khặc!"
Nghe Linh Y há»i, Nam Hải thá»§y hầu nhiệt tình mà đến có chút lúng túng. HÆ¡i ngừng má»™t chút, gã má»›i có chút cam chịu đáp:
"Linh Y muá»™i muá»™i, ta nói vá»›i muá»™i nhiá»u lần rồi, muá»™i gá»i cha ta là Long bá bá là được. Luáºn bối pháºn, cha ta cÅ©ng cùng vai vế vá»›i cha muá»™i thôi".
Nghe lá»i nà y cá»§a gã, lại nhìn thần thái cá»§a Nam Hải thá»§y hầu, Tỉnh Ngôn không khá»i kinh ngạc thầm:
Không ngá» Nam Hải long thần uy mãnh phi thưá»ng, ở trước mặt Linh Y lại biến thà nh ôn thuáºn như thế. Trong ngôn đà m cá» chỉ, lại có chút không được tá»± nhiên, nói chuyện có vẻ hÆ¡i ấp a ấp úng.
Thấy tình hình trước mặt, Tỉnh Ngôn má»›i nhá»› từng nghe Linh Y nói qua, trong Tứ Hải gì gì đó, ai không biết Tứ độc long nữ trước giá» lạnh lùng như băng sương, lạnh nhạt đãi ngưá»i. Má»—i lần nghe nà ng nhắc đến chuyện nà y, Tỉnh Ngôn nhìn thần sắc ná»a giáºn ná»a thẹn thùng cá»§a nà ng thì chỉ nghe cho có mà thôi. Nà o ngá», đến hôm nay má»›i biết lá»i cá»§a nha đầu nà y e là không phải nói chÆ¡i.
Äang nghÄ© chuyện cÅ© đến xuất thần, bá»—ng nghe vị thá»§y thần trước mặt có chút nghi hoặc há»i:
"Linh Y, không biết vị nà y..."
"Y hả?"
Nghe Mạnh Chương há»i Tỉnh Ngôn, Linh Y bá»—ng lá»™ sắc vui vẻ, mỉm cưá»i đáp:
"Y gá»i là Trương Tỉnh Ngôn, là hà ng xóm gần thá»§y phá»§ cá»§a tôi, hiện tại tu táºp đạo pháp trên Thượng Thanh cung, pháp lá»±c rất là cao cưá»ng!"
"..."
Bá»—ng thấy thần nữ trước mặt tươi tắn như hoa, sóng mắt lưu chuyển, thá»§y hầu Mạnh Chương nhất thá»i nhìn đến ngẩn ngÆ¡, quên cả đáp lá»i. Qua má»™t lúc hồi thần lại, má»›i biết thiếu niên mặt mÅ©i xán láng chỉ là má»™t phà m nhân tu đạo, Mạnh Chương cÅ©ng chẳng theo lá»… chà o há»i, chỉ quan tâm nói vá»›i Linh Y:
"Muá»™i muá»™i sao lại không cẩn tháºn như thế? Nếu không có Phù du tướng quân há»™ vệ, vạn nhất trên đưá»ng gặp phải quá»· ma thì sao?"
Nghe ngữ khà quan tâm cá»§a Mạnh Chương, Linh Y có chút không thoải mái, hÆ¡i giáºn đáp:
"Ai, Mạnh đại ca lo xa rồi, trên thế gian nà y, đâu có nhiá»u yêu quái thế chứ!"
Tuy biết trong Nam Hải thá»§y vá»±c thưá»ng có Chúc u quá»· quái quấy nhiá»…u, nhưng thấy Mạnh Chương ở tiệc thưởng hoa vẫn mặc quân phục, Linh Y cảm thấy hÆ¡i kì quái. Bất quá, nghe nà ng giáºn dá»—i như thế, Mạnh Chương lại chẳng để tâm, trong lòng chỉ vì mấy chữ "Mạnh đại ca" mà thầm vui vẻ.
Äúng và o lúc nà y, bá»—ng nghe góc sảnh có má»™t tráºn tao động, tá»±a như có ngưá»i nói chuyện, Linh Y nhìn thá»§y hầu Ä‘ang ngẩn ngÆ¡ trước mặt, nói:
"Thá»§y hầu đại nhân, nói chuyện nãy giá» rồi, ngà i mau Ä‘i chà o há»i khác nhân Ä‘i".
Nói xong, nà ng cùng Tỉnh Ngôn Ä‘i đến má»™t ngá»c án trong sảnh ngồi xuống. Sau khi an tá»a, hai ngưá»i bá»n há» liá»n nhìn vá» chá»— ồn à o vừa nghe.
Nhìn sang phÃa đó, Linh Y buá»™t miệng nói:
"A, thì ra là Phu Chư, Minh Xà cãi lá»™n! Nếu là ta, không bao giá» cùng má»i hai ngưá»i đó".
"Ãch?"
Nghe lá»i nói cá»§a Linh Y hÆ¡i cổ quái, Tỉnh Ngôn không hiểu, liá»n tò mò há»i:
"Phu Chư, Minh Xà là thần tiên chốn nà o? Vì sao không thể má»i cùng lúc hai ngưá»i?"
Thấy y nghi hoặc, Linh Y kiên nhẫn giải thÃch:
"Hai ngưá»i nà y là má»™t cặp tỠđối đầu. Phu Chư đó, vốn là má»™t con nai trắng bốn sừng, có thể triệu hoán đại thá»§y. Còn Minh Xà là má»™t con rắn trắng bốn cánh, có pháp thuáºt gây đại hạn".
Nói đến chỗ nà y, Linh Y thở nhẹ một hơi:
"Ai...cÅ©ng không biết vì sao, cả hai Ä‘á»u là bạch sắc mà vừa chạm mặt đã trở thà nh oan gia..."
"Khặc khặc!"
Tuy kiến văn không rá»™ng như Linh Y, nhưng nghe nà ng than thở, Tỉnh Ngôn vẫn có chút dở khóc dở cưá»i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, sá»± ồn à o đó cÅ©ng không kéo dà i, khi Nam Hải thá»§y hầu uy nghiêm bước qua, tráºn cãi lá»™n đó láºp tức tá»± động biến mất.
Nghe chá»§ nhân kiến nghị, hai vị thần tiên có thể triệu thá»§y, gây hạn đó, láºp tức chia ra hai phÃa, ngồi ở hai vị trà cách xa nhau.
Bá» qua mấy chuyện vụn vặt. Äợi sau khi khách nhân ổn định, Tỉnh Ngôn má»›i biết, rất không may, vá»›i thần lá»±c cá»§a Nam Hải thá»§y hầu cÅ©ng tÃnh sai kim hải đà m hoa ở long cung năm trăm năm má»›i khai hoa má»™t lần. Thì ra, theo tÃnh toán cá»§a Mạnh Chương, phải hai canh giá» nữa thì kim hải đà m hoa má»›i nở. Do đó, buổi tiệc thưởng hoa cÅ©ng phải lui lại hai canh giá» nữa.
Nghe nói lùi thá»i gian lại, những tiên tá» thần nữ cÅ©ng dá»ng dưng không để ý, dù sao bá»n há» Ä‘á»u là hạng uống gió ăn sương, đâu bao giá» bị đói bụng, tiệc bị lùi lại, bất quá chỉ là cháºm hưởng dụng mỹ vị trân tu cá»§a Nam Hải long cung mà thôi.
Thế là trong đại sảnh láºp tức ồn à o nổi lên. Những tiên nhân đến dá»± yến, nghe nói lúc nà y còn sá»›m, ai nấy tá»± tìm ngưá»i quen cá»§a mình, tụ táºp tán gẫu cùng nhau. Tá»± nhiên, trong đó không thể thiếu giá»ng nói ồm ồm truyá»n thụ cách thuần phục tiên cầm thần thú cá»§a Lưu bá»™ tiên. Còn bên cạnh lão, cÅ©ng có không Ãt tiên nhân hảo há»c kiên nhẫn lắng nghe.
Thấy đủ dạng thần tiên tụ táºp lại nói chuyện, Thượng Thanh đưá»ng chá»§ lần đầu tham gia tá»± nhiên lắng tai nghe, hy vá»ng có thể nghe được phương cách tốt để tu tiên luyện đạo. Bất quá, dù muốn lắng nghe cÅ©ng không thể chuyên tâm được, thiếu nữ bên cạnh y sau mấy lần từ tuyệt lá»i má»i cá»§a Nam Hải thá»§y hầu, cứ hà o hứng trò chuyện cùng y.
Nhà n đà m như thế không kéo dà i lâu. Qua má»™t lúc thì có mấy nữ thần xinh đẹp bước qua, kêu Linh Y cùng Ä‘i thảo luáºn má»™t chuyện quan trá»ng. Tuy ánh mắt nhạy bén cá»§a thiếu niên nhìn thấy trong tay mấy tiên tỠđó, bất quá chỉ giấu mấy thứ trang sức kì lạ, nhưng nghe Linh Y há»i ý kiến mình, y cÅ©ng gáºt đầu ưng thuáºn.
Thấy y không có ý kiến, Linh Y liá»n theo bá»n há». Tuy cÅ©ng chẳng có chuyện gì quan trá»ng nhưng cách biệt đã lâu, cÅ©ng có nhiá»u chuyện muốn kể cho nhau nghe. Khi gia nháºp cùng bá»n há», Linh Y má»›i phát hiện, đỠnghị đầu tiên cá»§a đám tá»· muá»™i chÃnh là khảo vấn nà ng rốt cuá»™c có quan hệ thế nà o vá»›i thiếu niên đó.
Không nhắc đến chuyện tò mò cá»§a các cô gái. Tỉnh Ngôn ngồi bên ngá»c án đưa mắt quan sát bá»n há» nói chuyện, má»›i biết bá»n há» dù sao cÅ©ng không giống ngưá»i thưá»ng, lúc nói chuyện cưá»i đùa Ä‘á»u toát ra má»™t cổ thần khà đoan trang nghiêm nghị.
"Trong những nữ nhân mà ta biết, đại khái cũng chỉ có Cứ Doanh, Quỳnh Dung, Tuyết Nghi, mới có dạng thần khà đó..."
Ngoà i ra, cÅ©ng chỉ khi Linh Y gia nháºp và o há»™i những tiên tá» xinh đẹp đó, Tỉnh Ngôn má»›i phát hiện, thì ra Tứ độc long nữ quả là rất xinh đẹp. Ở cùng những tiên tá», ai nấy Ä‘á»u xinh như hoa, Linh Y vẫn nổi báºt hẳn lên. Chẳng trách Nam Hải thá»§y hầu phải cho ngưá»i lén vẽ nà ng để ngắm.
Cứ ngồi yên lặng một mình như thế qua một lúc thì y bắt đầu cảm thấy có chút buồn chán. Thế là , đợi thêm chốc lát, Tỉnh Ngôn đứng lên, định đi ra rừng san hô bên ngoà i Linh nhị cung ngắm nhìn cảnh biển.
Äi ra khá»i cổng cung, Tỉnh Ngôn thong thả dạo bá»™ và o trong rừng san hô lấp lánh. Cứ tùy ý mà đi như thế, bất tri bất giác đã Ä‘i rất xa.
Ngắm cảnh san hô chán chê, Tỉnh Ngôn chợt nhá»› đã Ä‘i hÆ¡i lâu, định chuyển thân quay vá». Chỉ là , sau khi Ä‘i qua mấy khúc quanh, y má»›i giáºt mình phát giác đã lạc đưá»ng...
Bất quá, may mà bản thân biết Thuấn thá»§y quyết, cho dù ở trong khà tức kì dị dưới đáy biển cÅ©ng có thể nhẹ nhà ng di chuyển. Thế là Tỉnh Ngôn liá»n nhảy lên thượng không rừng san hô, nhắm chá»— phát tán hà o quang, nhanh chóng di chuyển vá» phÃa đó.
Chỉ đáng tiếc, đợi khi y đến gần, thì phát hiện nÆ¡i đó chẳng qua chỉ là má»™t vá» trai rất lá»›n Ä‘ang phát tán ánh sáng trắng. Thấy có ngưá»i đến, con trai ngà n năm đó liá»n khép miệng lại, xung quanh láºp tức trở nên ảm đạm.
Nhầm lẫn thêm mấy lần nữa, bất tri bất giác, thiếu niên lần đầu xuống Nam Hải long vực, đã cách Linh nhị cung cà ng lúc cà ng xa.
Ngay khi Ä‘ang nôn nóng tìm đưá»ng, Tỉnh Ngôn bá»—ng thấy phÃa trước có má»™t nÆ¡i xuất hiện hà o quang, rất giống như Linh nhị cung. Thế là y vá»™i niệm Thuất thá»§y quyết, di chuyển thẳng và o nÆ¡i đó.
Chỉ là , đợi khi ổn định thân hình thì phát hiện, bản thân đã đến một chỗ xa lạ như mộng như ảo!
Còn lúc nà y, ở má»™t lối và o có núi bao quanh, có hai vá» trai lá»›n mà u trắng đồng thá»i mở nắp. Trong vá» trai tinh khiết như tuyết đó, má»—i bên có má»™t vị nữ tá» chấp kiếm, Ä‘ang đưa mắt nhìn nhau. Qua má»™t lúc, má»™t ngưá»i nghi hoặc há»i đồng bạn:
"Tá»· tá»·, vừa rồi tá»· có cảm giác được hình như có ngưá»i xâm nháºp cấm địa hay không?"
Tà i sản của minhchinh555
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran