24-11-2010, 10:43 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 399: Tần Khải xuất hiện
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Äám cưới giữa Sở Phà m và đại tiểu thư đã thu hút sá»± chú ý cá»§a toà n thế giá»›i, bởi có má»™t ngưá»i đà n ông đã cầm súng đến gây sá»±. Tất cả má»i ngưá»i có mặt tại hiện trưá»ng Ä‘á»u phát hoảng lên, má»i ánh mắt sợ hãi đổ dồn vá» phÃa ngưá»i đà n ông Ä‘ang chỉ súng và o Ká»· Tiêm Tiêm.
Trong phút chốc, đại tiểu thư cÅ©ng bị dá»a đến sắc mặt tái nhợt. Hai mắt Sở Phà m phát lạnh. Hắn lạnh lùng nhìn gã đà n ông Ä‘ang đứng cách mình có bảy tám thước.
Gã đà n ông nà y đội má»™t cái mÅ© lá»›n trên đầu, che lấp phần lá»›n mặt. Khuôn mặt tiá»u tụy lo âu cá»§a y nhìn thoáng qua vẫn còn phảng phất vẻ tiêu sái ngà y trước, nhưng trong vẻ hà o sảng lại tạo cho ngưá»i khác má»™t cảm giác sa sút.
- Tần Khải!
Sở Phà m ánh mắt trầm xuống, lạnh lùng nói.
Gã đà n ông Ä‘ang cầm súng uy hiếp đại tiểu thư kia, không ngá» lại là ngưá»i đã biến mất bấy lâu – Tần Khải.
- Không tồi, là tao đây.
Tần Khải giá»±t cái mÅ© trên đầu xuống, hung hăng vứt xuống đất. Ãnh mắt lá»™ ra vẻ hung hãn, nhìn Sở Phà m.
Äại tiểu thư sau khi phục hồi tinh thần, nhìn ra là Tần Khải thì khuôn mặt tuyệt mỹ trà n ngáºp sá»± phẫn ná»™:
- Hóa ra là anh à ? Anh là m cái gì váºy hả? Những sai trái trước kia cá»§a anh chúng tôi đã không truy cứu là m gì, sao anh lại có thể như thế được chứ.
- Ha ha, tôi Ä‘ang là m cái gì à ? Ha ha, Tần Khải tôi không có được cái gì thì cÅ©ng đừng có kẻ nà o mÆ¡ tưởng có được. Tôi muốn giết cô, sau đó tôi sẽ tá»± sát. Như váºy, sẽ không ai cướp cô Ä‘i được, ai cÅ©ng không cướp được.
Tần Khải cưá»i như Ä‘iên như dại.
Hóa ra từ sau khi Tần Khải bị phát hiện là đánh cắp tà i liệu máºt ná»™i bá»™ cá»§a Quốc Cảnh thì chạy Ä‘i tìm Lam ChÃnh Quốc xin giúp đỡ. Nà o ngá», Lam ChÃnh Quốc chợt trở mặt, căn bản không thèm để ý gì đến y. Y đà nh phải rá»i Ä‘i mà cá»±c kỳ phẫn háºn. Từ đó vá» sau, y đã trở thà nh đối tượng bị cảnh sát truy nã. Chỉ trong có má»™t đêm mà hắn Ä‘ang từ chá»— là má»™t quản lý cấp cao cá»§a má»™t táºp Ä‘oà n, trở thà nh má»™t kẻ lưu lạc hai bà n tay trắng, lại còn là nghi phạm bị cảnh sát truy lùng nữa. Nản lòng và thoái chÃ, Tần Khải đã không còn niá»m tin và hy vá»ng và o sá»± sống nữa. Sau đó, y nghe thấy tin tức Sở Phà m sau khi tái cÆ¡ cấu thì trở thà nh chá»§ tịch cá»§a Táºp Ä‘oà n Sở Thị. Äiá»u đó là m cho trong lòng y rất ghen tị. Ngay sau đó, y lại biết được, Sở Phà m sắp sá»a cưới đại tiểu thư là m vợ. Tin tức nà y có thể nói là như lá»a đổ thêm dầu, khiến cho y cà ng thêm phẫn ná»™ và ghen tức, muốn há»§y diệt cả hôn lá»… nà y. Y muốn giết chết đại tiểu thư, và nếu có thể giết luôn cả Sở Phà m thì cà ng tốt. Cuối cùng y cÅ©ng tá»± sát theo. Dù sao, y đã trắng tay rồi, đã bị cả thế giá»›i nà y vứt bá», y còn gì cố kỵ nữa đâu.
Sau khi hạ quyết tâm, Tần Khải liá»n tìm má»i cách lấy được má»™t khẩu súng rình ráºp ở đây. Ngà y 20, trước hôn lá»… cá»§a Sở Phà m và đại tiểu thư má»™t ngà y, y luôn luôn rình ráºp xung quanh biệt thá»± Lam Hải. Mãi cho đến hôm nay, y má»›i giả mạo là m ký giả, đứng lẫn lá»™n trong đám phóng viên, đợi cho Sở Phà m và đại tiểu thư Ä‘i ra thì y má»›i gạt đám bảo vệ, xông lên phÃa trước và cầm súng chỉ và o đại tiểu thư.
Ãnh mắt Sở Phà m vô cùng lạnh lẽo. Chuyện mà hắn không muốn nhất cuối cùng cÅ©ng phát sinh. Tần Khải cầm súng xông lên là đã mang tâm lý tá»± sát rồi, lại còn muốn đại tiểu thư, tháºm chà là nhiá»u ngưá»i khác nữa chết cùng vá»›i y. Trong lòng Sở Phà m biết, lúc nà y tốt nhất là phải ổn định cảm xúc cá»§a Tần Khải, tranh thá»§ thá»i gian tÃnh toán các đối sách. Hắn cố gắng kiá»m chế lá»a giáºn trong lòng, giá»ng Ä‘iệu hòa hoãn nói:
- Tần Khải, anh là má»™t ngưá»i rất ưu tú. Anh cÅ©ng Ä‘á»c qua sách vở có nói rằng anh không biết con đưá»ng anh Ä‘i vỠđâu thì đừng Ä‘i sao? Nếu giá» mà anh buông súng xuống thì tất cả má»i chuyện Ä‘á»u còn cÆ¡ há»™i vãn hồi được. Tôi biết hoà n cảnh hiện nay cá»§a anh có chút gian nan, nhưng Ä‘á»i ngưá»i ta có ai là không gặp phải những Ä‘oạn khó khăn? Tôi tin tưởng là chỉ cần anh hạ súng xuống, má»™t lần nữa tỉnh táo lại, vá»›i sá»± sáng suốt cá»§a anh, nhất định anh sẽ “Äông SÆ¡n tái khởiâ€
- Thối tha! Hôm nay tao thế nà y là đá»u do thằng khốn nạn là mà y tạo ra hết. Tình cảm cá»§a tao vá»›i Ká»· Tiêm Tiêm vốn rất tốt đẹp cÆ¡ mà . Chỉ tại mà y xuất hiện chen ngang. Cho nên nếu mà y không xuất hiện thì tao cÅ©ng không đến nông ná»—i như bây giá». Tất cả Ä‘á»u là tại mà y hết.
Tần Khải rú rÃt lên.
Äại tiểu thư rất giáºn dữ, lạnh lùng nói:
- Tần Khải, anh sai rồi, tôi chưa từng có cảm tình vá»›i anh. Từ đầu chà cuối Ä‘á»u là anh đơn phương tình nguyện mà thôi. Tất cả những háºu quả nà y cÅ©ng Ä‘á»u là tá»± anh tạo ra hết.
- Im miệng! Cô là loại đà n bà ghê tởm. Tôi muốn giết cô.
Sắc mặt Tần Khải rất dữ tợn, tay phải Ä‘ang cầm súng run rẩy vì kÃch động. Y há mồm thở gấp, nhìn qua, có vẻ như bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể bóp cò.
- Từ từ, Tần Khải, chỠchút, anh nghe tôi nói đã.
Sở Phà m vá»™i và ng nói, muốn bình ổn lại cảm xúc Ä‘ang kÃch động cá»§a Tần Khải. Äồng thá»i, hắn nắm tay đại tiểu thư, thầm ra hiệu, ý bảo đại tiểu thư nên dịu dà ng má»™t chút, không nên chá»c giáºn y. Hắn nói tiếp:
- Tần Khải, anh phải rõ rà ng Ä‘iá»u nà y. Tất cả hoà n cảnh hiện nay cá»§a anh không phải là do chúng tôi tạo ra. Trong lòng anh biết rõ là do ai tạo ra mà . Anh phải biết là lúc đầu là ai đã dụ dá»— anh, lừa gạt anh chứ.
Tần Khải thấy nao nao. Y hiểu rằng Sở Phà m Ä‘ang âm thầm ám chỉ kẻ đó là Lam ChÃnh Quốc. Cùng lúc đó, Sở Phà m nhìn thấy phÃa sau Tần Khải có mấy ngưá»i bảo vệ Ä‘ang lặng lẽ Ä‘i lại gần y, định nhảy lên đè y ngã xuống đất.
Nhưng tâm trạng Ä‘ang cảnh giác cao độ cá»§a Tần Khải đã nháºn ra dấu hiệu nà y rất nhanh. Y tức tối nói:
- Tất cả chúng mà y đừng có lộn xộn. Nếu lộn xộn tao sẽ nổ súng ngay.
- Thế thì Tần Khải, cáºu cÅ©ng muốn bắn tôi sao?
Má»™t tiếng nói vô cùng Ä‘iá»m tÄ©nh vang lên. Ká»· Thiên VÅ© cháºm rãi Ä‘i ra, nghiêm mặt bước vá» phÃa Tần Khải.
Tần Khải nhìn thấy Ká»· Thiên VÅ© thì trong lòng cÅ©ng kinh hãi. Trước đây, chÃnh Ká»· Thiên VÅ© là ngưá»i má»™t tay đà o tạo ra y, cÅ©ng không ngừng bồi dưỡng gây dá»±ng cho y, đỠbạt y lên vị trà là má»™t trong các tổng giám đốc. Bởi váºy, Ká»· Thiên VÅ© có thể nói là má»™t ân nhân cá»§a y. Cho nên nhìn thấy Ká»· Thiên VÅ© Ä‘i ra, trên mặt y đúng là có vẻ rất khó coi, nhưng y vẫn láºp tức lá»›n tiếng, nói:
- Äứng lại, Ká»·, Kỷ…. Ông đừng có qua đây. Ông mà còn tiến vá» phÃa trước là tôi sẽ nổ súng ngay. Ông đừng có ép tôi.
Ká»· Thiên VÅ© nghe thế thì đà nh dừng bước. Ông hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cháºm rãi nói:
- A Khải, cho tá»›i nay tôi Ä‘á»u cho rằng cáºu là má»™t tà i năng lương đống cá»§a công ty. Nhưng biểu hiện cá»§a cáºu khiến tôi rất thất vá»ng. Cáºu để tay lên ngá»±c tá»± há»i lại mình xem. Những năm gần đây tôi có từng bạc đãi cáºu không? Thế vì cái gì cáºu lại là m ra những chuyện thế nà y? Bây giá» còn cầm súng chỉ và o con gái tôi. Rốt cuá»™c cáºu còn muốn sai đến thế nà o nữa? Chẳng lẽ cáºu tháºt sá»± là hết thuốc chữa rồi sao?
Tần Khải nghe thế thì cÆ¡ thịt trên mặt hÆ¡i co rút lại. Lá»i nói cá»§a Ká»· Thiên VÅ© như có dao, đâm và o lòng y. Thừa dịp Tần Khải thoáng phân tâm, trong nháy mắt nà y Sở Phà m thò tay và o túi quần. Trong túi quần là má»™t cái bút máy, là bút hắn hay dùng để ký cho tiện.
Tần Khải tức giáºn nói:
- Tôi đã không còn đưá»ng quay lại nữa rồi. Tôi chỉ còn lại hai bà n tay trắng thôi. Tôi thua rồi, tôi rối lắm. Tôi không cam lòng, không cam lòng đâu.
- Không, cáºu nhầm rồi. Tà i năng và kiến thức cá»§a cáºu còn chưa mất Ä‘i, ngưá»i trẻ tuổi ai cÅ©ng có thể phải Ä‘i đưá»ng vòng má»™t chút. Chỉ cần cáºu chấp nháºn bà i há»c giá trị nà y, tôi vẫn có thể tiếp nháºn cáºu được, Quốc Cảnh cÅ©ng sẽ tiếp nháºn cáºu.
Kỷ Thiên Vũ nói rồi dừng lại một chút, hòa ái nói:
- A Khải, buông súng Ä‘i. Cáºu còn Ä‘oạn đưá»ng Ä‘á»i rất dà i phải Ä‘i. Hạ súng thôi.
- Không, không, tôi không thể tiếp tục được nữa. Tôi hiểu pháp luáºt. Tôi không thể quay đầu lại được nữa.
Tần Khải nói rồi ánh mắt lại dữ dội, là nh lạnh nói:
- Chủ tịch, là tôi có lỗi với ngà i.
- Äại tiểu thư, cẩn tháºn!
Sở Phà m thấy sắc mặt cá»§a Tần Khải có vẻ bất thưá»ng, xoay ngưá»i bảo vệ đại tiểu thư. Ngay trong nháy mắt, “đoà ng†má»™t tiếng Ä‘inh tai.
Tiếng súng vang lên đồng thá»i cùng lúc vá»›i bà n tay phải cá»§a Sở Phà m vung lên, má»™t ánh sáng lạnh linh hoạt và sắc bén chợt lóe, Tần Khải Ä‘ang cầm súng đứng đó chợt thân thể cứng ngắc, hai mắt mở to, đôi mắt như không thể tin được, không thể tin được là huyệt my tâm (huyệt giữa hai chân mà y) cá»§a mình bị má»™t chiếc bút máy mà u Ä‘en đâm và o. Ngay sau đó, y té sấp trên mặt đất. Những bảo vệ phÃa sau y láºp tức lao lên, cướp súng trong tay, tóm chặt lấy y. Ãnh mắt y Ä‘ang mở trừng trừng, dần dần mất Ä‘i ánh sáng, trở nên ngây dại.
Lúc nà y, những ngưá»i Ä‘ang kinh hãi tại hiện trưá»ng má»›i phục hồi lại tinh thần. Sau đó, nhất thá»i má»i ngưá»i Ä‘á»u xôn xao kinh ngạc, hiện trưá»ng lại há»—n loạn.
Sở Phà m ôm chặt lấy đại tiểu thư. Hắn nhìn khuôn mặt đại tiểu thư, mỉm cưá»i, dịu dà ng há»i:
- Äại tiểu thư, em không sao chứ?
Thấy Sở Phà m há»i như váºy, đại tiểu thư má»›i phục hồi lại tinh thần. Äôi mắt đẹp vẫn còn nét hoảng sợ cá»§a nà ng nhìn Sở Phà m, gấp gáp há»i:
- A Sở, anh không sao chứ? Anh có sao không?....
Sở Phà m lắc đầu, miá»…n cưỡng cưá»i nói:
- Không, không sao. Anh không sao đâu.
Äại tiểu thư sá»ng sốt. Vừa rồi rõ rà ng nà ng đã nghe thấy tiếng súng. Chẳng lẽ đó là ảo giác? Hay là phát súng kia không bắn trúng ai cả?
Nhưng lúc nà y, đại tiểu thư lại cảm thấy tay mình ôm Sở Phà m có cảm giác dinh dÃnh, như có chất lá»ng ấm nóng không ngừng chảy ra. Nà ng cả kinh, đưa tay ra nhìn, rõ rà ng là tay toà n vết máu. Nà ng không kìm nổi thất thanh kêu lên:
- A Sở, anh, anh bị trúng đạn rồi. Anh bị thương. Tại sao lại có thể thế được chứ? Tại sao lại như thế? A Sở, anh cảm thấy thế nà o? Anh sẽ không việc gì chứ?
Tiếng kêu gà o cá»§a đại tiểu thư đã thu hút sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i. Lúc nà y, những ngưá»i trong sân cÅ©ng thấy được phÃa sau lưng Sở Phà m Ä‘ang liên tục chảy máu. Láºp tức có ngưá»i lấy Ä‘iện thoại ra gá»i cấp cứu 120.
- Anh, anh không sao đâu.
Sở Phà m thở gấp, thân thể từ từ ngồi xổm xuống. Äại tiểu thư cố sức đỡ hắn. Hai mắt nà ng không kìm nổi đã rÆ¡i lệ không ngừng.
- Äại tiểu thư, không, đừng khóc. Anh không sao đâu. Tháºt mà , anh có thể cảm giác được là anh sẽ không sao đâu mà . Äừng khóc!
Sở Phà m nói dịu dà ng:
- Äại tiểu thư, thá»±c xin lá»—i. Anh định tổ chức cho em má»™t hôn lá»… rá»±c rỡ ai cÅ©ng phải ngưỡng má»™. Không ngá» lại phát sinh những chuyện thế nà y. Thá»±c là xin lá»—i….
- A Sở, anh không cần phải nói gì nữa. Huhu, em không cần cái gì hết, em không cần hôn lễ thế nà o cả. Em chỉ cần anh còn sống. Em chỉ cần anh vĩnh viễn là m bạn bên em thôi. Không, đừng mà , A Sở, anh không sao chứ….
Äại tiểu thư khóc như mưa, nước mắt cuồn cuá»™n như suối chảy.
- Anh, anh không sao.
Sở Phà m nói xong vươn tay nhẹ nhà ng vỗ vỠgương mặt đại tiểu thư, dịu dà ng nói:
- Dù có thế nà o, trong mắt anh em vẫn là cô…. cô dâu xinh đẹp ….. nhất.
Dứt lá»i, Sở Phà m ngất xỉu luôn.
- A Sở!
Äại tiểu thư Ä‘au đớn kêu lên. Cùng lúc đó, có tiếng còi xe cứu thương phÃa trước.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a tdvcb44
24-11-2010, 10:43 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 400: Mãi mãi ở bên nhau, má»™t ngưá»i cÅ©ng không thiếu được (Phần I)
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Bệnh viện Nhân dân.
Ngoà i cá»a phòng cấp cứu Ä‘ang đứng rất đông ngưá»i, đại tiểu thư được Ká»· Thiên VÅ© và nhị tiểu thư nâng đỡ đứng đó. Nà ng vẫn mặc bá»™ áo cưới xa hoa toà n mà u trắng, khuôn mặt xinh đẹp lo lắng vô cùng. Hai mắt đã khóc đỠcả lên, nước mắt không ngừng tuôn rÆ¡i.
Nhị tiểu thư cÅ©ng khóc thút thÃt đỠhết cả mắt, trong lòng thầm cầu nguyện: “Sở ca ca, anh không được có chuyện gì đâu nhé. Sở ca ca, em còn muốn chÃnh mình gá»i anh má»™t tiếng “anh rể†nữa cÆ¡ mà . Sở ca ca, Sở ca ca, anh có nghe thấy không?â€
Lúc nà y, trên đưá»ng đến phòng cấp cứu vang lên tiếng bước chân dồn dáºp. Má»i ngưá»i nhìn lại, hóa ra là Kim Cương và Ngân Hồ Ä‘ang đỡ Ngô bá vá»™i và ng chạy tá»›i.
Kỷ Thiên Vũ thấy thế vội và ng ra đón, nói:
- Ngô bá, bác tới rồi.
- Thiếu, Thiếu chủ thế nà o rồi?
Ngô bá há»i dồn dáºp.
- Vẫn đang cố gắng cứu chữa ở bên trong. Ngô bá, bác già rồi đừng lo lắng quá, Sở Phà m phúc to mạng lớn, sẽ không có chuyện gì đâu.
Kỷ Thiên Vũ khoan thai an ủi ông.
Äúng lúc đó, cá»a phòng cấp cứu rốt cuá»™c mở ra, má»™t vị bác sÄ© bước ra. Äại tiểu thư vá»™i và ng chạy lại, há»i vá»™i:
- Bác sĩ, bác sĩ, anh ấy, tình hình anh ấy ra sao rồi?
Bác sÄ© nhìn đại tiểu thư, há»i:
- Cô là ngưá»i nhà cá»§a bệnh nhân à ?
- Vâng, tôi là vợ anh ấy.
Äại tiểu thư kiên định đáp, rồi lại lo lắng há»i:
- Bác sĩ ơi, tình hình anh ấy rốt cuộc thế nà o rồi?
- Trước mắt thì đã qua cơn nguy hiểm rồi. Nhưng mà ….
Bác sĩ ngừng lại một chút, rồi buông tiếng thở dà i:
- Ngưá»i bệnh tuy rằng đã thoát khá»i cÆ¡n nguy kịch, nhưng lại không tỉnh lại. Có thể là rÆ¡i và o tình trạng hôn mê.
Äại tiểu thư nghe thấy Sở Phà m đã qua cÆ¡n nguy kịch thì tâm trạng ngà n cân treo sợi tóc coi như được thư thả lại. Nhưng mà câu nói tiếp theo cá»§a bác sÄ© lại khiến cho nà ng lo lắng vô cùng. Nà ng vá»™i há»i:
- Thế, thế chồng tôi khi nà o mới có thể tỉnh lại?
- Äiá»u nà y thì … chúng tôi cÅ©ng không thể xác định được. Chỉ có thể dá»±a và o ý chà nghị lá»±c cá»§a ngưá»i bệnh và cố gắng cá»§a ngưá»i thân xem có thể tỉnh lại được hay không thôi.
- Thế, thế là có ý gì? Chúng tôi biết cố gắng thế nà o?
Äại tiểu thư kinh ngạc há»i lại.
- Và dụ như là hà ng ngà y trò chuyện vá»›i ngưá»i bệnh để thức tỉnh dần ý thức cá»§a anh ấy chẳng hạn.
Bác sÄ© giải thÃch ngắn gá»n rồi rá»i Ä‘i.
Bảy ngà y sau.
Trong phòng số 22 cá»§a bệnh viện, Sở Phà m sắc mặt bình thản nằm trên giưá»ng. Hô hấp cá»§a hắn rất Ä‘á»u, nhưng chỉ là vẫn nhắm mắt thôi.
Äại tiểu thư cầm má»™t chiếc khăn ướt đưa cho há»™ lý Ä‘ang lau chùi toà n thân cho Sở Phà m. Äôi mắt đẹp dừng lại trên gương mặt chan chứa thân thương cá»§a hắn, miệng thì thà o nói:
- Ông xã, ông xã à , bao giá» thì anh má»›i có thể tỉnh lại đây? Tối nà o em cÅ©ng nói chuyện vá»›i anh, anh có nghe thấy không? Nếu nghe thấy sao anh lại không mở mắt ra? Anh có biết là mấy ngà y rồi em Ä‘á»u không ngá»§ được không? Không lúc nà o em không mong anh tỉnh lại cả. Ông xã à , anh nhanh nhanh tỉnh lại Ä‘i, có được không? Anh đã nói là sẽ phải cùng em vá» quê ngắm biển. Anh bảo sẽ cùng em Ä‘i suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y cÆ¡ mà . Anh đã nói nhiá»u thế mà cứ ngá»§ mãi thế nà y, là m sao thá»±c hiện lá»i hứa hẹn cá»§a anh đây? Anh là đà n ông mà , không thể nói chuyện mà không giữ lá»i đâu nhé. Ông xã à , tỉnh lại Ä‘i được không? Em muốn nghe anh nói anh yêu em quá. Em rất nhá»› hai tay anh ôm em mạnh mẽ. Em nhá»› nụ hôn cá»§a anh. Ông xã Æ¡i, yêu anh mà , anh tỉnh lại Ä‘i được không….
Ngay trong lúc đại tiểu thư ở trong phòng bệnh rầm rì nói chuyện vá»›i Sở Phà m thì bên phòng ngoà i có má»™t cô gái trẻ xinh đẹp mặc má»™t bá»™ váy ngắn mà u lam nhạt, t rong tay ôm má»™t bó hoa lan. Cô nhìn qua cá»a phòng bệnh bằng kÃnh, thấy Sở Phà m Ä‘ang mê man, nhìn đại tiểu thư Ä‘ang cẩn tháºn chăm sóc Sở Phà m, đôi mắt xinh đẹp cá»§a cô lại hiện ra má»™t ánh nhìn rầu rÄ© và sầu muá»™n.
Sau đó, cô cháºm rãi xoay ngưá»i bước Ä‘i, tìm y tá phụ trách phòng số 22 kia, đưa bó hoa lan trong tay cho ngưá»i y tá, ngắn gá»n nói và i câu rồi lặng lẽ rá»i Ä‘i.
Ngưá»i y tá có vẻ như đã quen vá»›i cảnh nà y, chá» cho cô gái xinh đẹp và u buồn mặc bá»™ váy mà u lam nhạt kia rá»i Ä‘i rồi má»›i thầm thì nói:
- Tháºt là má»™t cô gái kỳ lạ! Ngà y nà o cô ấy cÅ©ng mang theo má»™t bó hoa lan đến thăm Sở Phà m, nhưng chỉ đứng bên ngoà i phòng bệnh nhìn qua cá»a thôi chứ không và o bên trong. Tháºt không biết là cô ấy vá»›i Sở Phà m là quan hệ gì nữa. Àizzz, cái anh chà ng Sở Phà m nà y cÅ©ng không biết bao giá» má»›i tỉnh lại nữa. Ngà y nà o cÅ©ng có mấy cô xinh đẹp đến thăm. Anh ta mà không tỉnh lại thì mấy ngưá»i đẹp kia chắc Ä‘au lòng lắm.
Trong phòng bệnh, đại tiểu thư ngồi trên má»™t chiếc ghế đặt cạnh đầu giưá»ng Sở Phà m. Nà ng vá»— vá» nhẹ nhẹ khuôn mặt cá»§a Sở Phà m, trong mắt chan chứa tình cảm dịu dà ng, miệng thì nỉ non những lá»i nói trà n trá» tình cảm. Nói mãi, nói mãi, nà ng cảm thấy mà mắt dÃu lại. Äã ba bốn ngà y liá»n nà ng không há» có má»™t giấc ngá»§ ngon. Nà ng cố gắng nhưng không thể chống đỡ nổi cÆ¡n buồn ngá»§, hai mà mắt cứ dÃp lại, nà ng nhẹ nhà ng gối đầu lên ngá»±c Sở Phà m, khép mắt lại, chỉ trong chốc lát đã hÃt thở Ä‘á»u Ä‘á»u.
Äúng lúc nà y, tay phải cá»§a Sở Phà m khẽ động, chỉ có Ä‘iá»u là đại tiểu thư không nhìn thấy động tác rất nhá» nà y.
Ngay sau đó, hai tay Sở Phà m cÅ©ng bắt đầu cỠđộng. Äá»™t nhiên, hắn ho lên má»™t tiếng tháºt mạnh, sau đó mở hẳn hai mắt ra. Liếc mắt má»™t cái đã thấy ngay đại tiểu thư Ä‘ang ngá»§ gục trên ngá»±c mình, trong lòng hắn cảm thấy rất ấm áp, lại có chút Ä‘au lòng… thấy yêu thương hÆ¡n. Hắn không biết mình đã hôn mê mất bao lâu, có lẽ mấy ngà y vừa rồi đại tiểu thư Ä‘á»u ở bên cạnh săn sóc hắn.
- Äại tiểu thư, đại tiểu thư….
Sở Phà m khẽ gá»i, tay vá»— nhẹ lên khuôn mặt thanh tú, trong mắt trà n đầy tình thương yêu.
Äại tiểu thư vốn Ä‘ang ngá»§ say bá»—ng mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ nghe thấy tiếng Sở Phà m gá»i. Trong tiá»m thức, nà ng tưởng rằng mình Ä‘ang nằm mÆ¡. Nhưng cuối cùng nà ng vẫn mở mắt, nhìn lại phÃa Sở Phà m. Vừa thấy Sở Phà m cÅ©ng Ä‘ang mở to mắt, mỉm cưá»i nhìn mình, nà ng quả thá»±c không thể tin nổi. Nà ng chá»›p chá»›p mắt, lại nhìn lại Sở Phà m. Äúng thế, không há» nhìn lầm, Sở Phà m đúng là đang mở to hai mắt nhìn mình mà .
- Anh, anh đã tỉnh rồi?
Äại tiểu thư run run há»i.
- Äại tiểu thư, đã là m em phải lo lắng rồi.
Sở Phà m dịu dà ng nói.
Tiếng nói quen thuá»™c, ánh mắt dịu dà ng, vừa má»™t lần nữa nghe thấy thì hai hà ng nước mắt cá»§a đại tiểu thư không kìm được mà tuôn ra như suối. Nước mắt cà ng lúc cà ng nhiá»u, thân thể má»m mại cÅ©ng run lên nhè nhẹ.
- Äại tiểu thư, anh không phải là đã tỉnh rồi sao? Em sao lại còn… còn….
Sở Phà m chưa nói hết lá»i thì đại tiểu thư đã sung sướng khóc lá»›n lên. Nước mắt tuôn như mưa, nà ng khóc nức nở, dưá»ng như muốn khóc trôi cả những lo lắng, u buồn mấy ngà y qua.
Sở Phà m nhìn thấy đại tiểu thư khóc như mưa như gió thì không kìm nổi, đưa tay ra, dịu dà ng gá»i:
- Bà xã.
- Ông xã.
Äại tiểu thư nức lên má»™t tiếng, ôm lấy Sở Phà m, vùi đầu và o cổ hắn. Thân thể má»m mại vẫn run lên nhè nhẹ.
- Bà xã, đừng khóc nữa được không? Chá» anh khá»e hẳn rồi lại chá»n má»™t ngà y khác, anh vá»›i em lại tổ chức má»™t hôn lá»… tháºt long trá»ng có được không? Anh phải để em mặc áo cưới đẹp nhất, trở thà nh cô dâu xinh đẹp nhất thế giá»›i nà y.
Sở Phà m khẽ nói bên tai đại tiểu thư.
- Vâng,
Äại tiểu thư gáºt đầu, rồi vẫn nghẹn ngà o, nói:
- Ông xã, em đã biết là anh nhất định sẽ tỉnh lại mà , em đã biết mà .
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là anh sẽ tỉnh lại rồi. Anh là m sao nhẫn tâm bá» mặc em được chứ.
Khi tiếng khóc nức nở rồi thút thÃt ngưng dần, nà ng ngẩng khuôn mặt đẫm nước lên nhìn Sở Phà m, rồi cúi xuống, mạnh dạn hôn môi hắn.
... ..... ..... ....
- Những lá»i em nói vá»›i anh anh có nghe thấy không? Lúc anh mê man có cảm giác thấy không?
Äại tiểu thư nằm trong lòng Sở Phà m, khẽ há»i.
Sở Phà m dịu dà ng đáp:
- Nghe thấy. Câu nà o anh cÅ©ng nghe thấy. Mấy ngà y nay anh dưá»ng như nằm mÆ¡, má»™t giấc mÆ¡ như tháºt, lại như rất xa xôi. Những lá»i em nói anh Ä‘á»u nghe ddc cả, nhưng anh không là m sao mở miệng nói chuyện vá»›i em được.
- Thế ư, thế lúc nằm mơ kia thì mơ thấy cái gì?
Äại tiểu thư bá»—ng nghiêm mặt, há»i.
- Anh ấy hả…
Sở Phà m nghĩ nghĩ rồi nói:
- Trong mÆ¡ anh thấy có má»™t cánh cá»a, hai bên cá»a có đầu trâu mặt ngá»±a Ä‘ang đứng. Äầu trâu mặt ngá»±a vẫn khuyên anh Ä‘i và o bên trong Ä‘i, nhưng anh nói anh không Ä‘i. Cánh cá»a kia là đưá»ng Ä‘i và o âm phá»§, anh không Ä‘i, anh phải vá» dương gian. Äầu trâu mặt ngá»±a bảo là ở dương gian không có gì hay cả, Ä‘i và o trong cánh cá»a nà y rồi là có thể luân hồi, có thể thăng lên thế giá»›i cá»±c lạc. Anh nói anh không và o, ở dương gian còn có bà xã cá»§a anh. Bà xã cá»§a anh là cô dâu xinh đẹp nhất trên thế giá»›i, anh còn chưa động phòng vá»›i bà xã, anh không cam lòng, anh phải quay vá» dương gian. Cứ thế rồi anh tỉnh lại thôi.
Äại tiểu thư nghe thế thì không kìm nổi, cưá»i khúc khÃch. Khuôn mặt đã hết khóc, mỉm cưá»i tươi lên trông cá»±c kỳ xinh đẹp. Nhưng trên mặt cÅ©ng có chút á»ng hồng, hai mắt xấu hổ nhìn Sở Phà m.
- Äáng ghét! Toà n trêu em thôi.
Äại tiểu thư há»n mát, rồi tiếp đó nghÄ© ra cái gì, nà ng xem giá», vá»™i và ng nói:
- Äúng rồi, em suýt nữa thì quên. Em còn phải Ä‘i đón ngưá»i. Em nghÄ© anh mà nhìn thấy ngưá»i nà y thì cÅ©ng sẽ rất vui.
- Em đón ai váºy?
Sở Phà m ngạc nhiên há»i.
Äại tiểu thư cưá»i thần bÃ, bảo:
- GiỠkhông nói cho anh biết được. Sắp đến giỠrồi, em phải ra sân bay. Anh ngoan ngoãn ở đây một lúc nhé. Em sẽ trở vỠngay, lúc đó anh sẽ biết là ai ngay thôi mà .
- Æ thế bây giá» em Ä‘i luôn à ?
Sở Phà m không muốn rá»i ra, lại há»i.
- Em đi một lúc vỠngay mà . Ông xã, ngoan nà o.
Äại tiểu thư nói rồi hôn nhẹ lên trán Sở Phà m, rồi Ä‘i ra ngoà i. Sở Phà m nhìn theo bóng dáng đại tiểu thư yểu Ä‘iệu rá»i Ä‘i, trong lòng có cảm giác rất ấm áp, lại nhá»› lại lúc hắn sắp tỉnh lại đã nghe thấy đại tiểu thư gá»i hắn là “ông xã†má»™t cách đầy yêu thương.
Việc phát sinh trong hôn lá»… hắn chưa từng nghÄ© qua. Có Ä‘iá»u cuối cùng Tần Khải cÅ©ng phải trả giá. Hắn biết, hắn ném cái bút máy sắc nhá»n đó Ä‘i, chắc chắn sẽ lấy mạng Tần Khải.
Äang lúc hắn Ä‘ang suy nghÄ© thì cá»a phòng bệnh báºt mở, má»™t cô y tá Ä‘i và o, trong tay cầm má»™t bó hoa lan.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a tdvcb44
24-11-2010, 10:45 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 400: Mãi mãi ở bên nhau, má»™t ngưá»i cÅ©ng không thiếu được (Phần II)
Kết Thúc
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Cô y tá nhìn Sở Phà m, khuôn mặt thanh lịch nở nụ cưá»i vui mừng, nói:
- Sở Phà m, rốt cuộc anh cũng tỉnh rồi. Anh mê man bảy ngà y bảy đêm rồi đó.
Sở Phà m ngạc nhiên há»i:
- Váºy ư? Mê man má»™t thá»i gian lâu như váºy rồi sao? Nhưng tôi không há» có chút cảm giác nà o cả.
Cô y tá cưá»i nói:
- Anh đương nhiên là không có cảm giác gì rồi. Mấy ngà y qua lúc nà o vợ anh cÅ©ng ở bên cạnh anh cả, nà o là chăm sóc anh, rồi thì mát xa xoa bóp cả ngưá»i….v.v. Vợ anh tháºt là tốt.
Sở Phà m biết cô y tá Ä‘ang nói tá»›i đại tiểu thư. Hắn mỉm cưá»i, trong lòng thấy rất ấm áp.
- À, bó hoa nà y là cá»§a má»™t cô gái đến tặng cho anh. Nói ra thì cÅ©ng rất kỳ lạ. Cô gái nà y ngà y nà o cÅ©ng mang má»™t bó hoa lan đến thăm anh. Vừa rồi cô ấy cÅ©ng vừa má»›i đến đấy. Nhưng mà lần trước anh chưa tỉnh, cô ấy lại rá»i Ä‘i. Chỉ có vừa rồi cô ấy đến thì anh đã tỉnh rồi và đang nói chuyện vá»›i vợ anh. Cô ấy cÅ©ng không và o quấy rầy mà bảo tôi mang bó hoa nà y và o cho anh.
Cô y tá nói rồi đưa bó hoa lan kia cho Sở Phà m.
- Thế cô ấy cũng không nói mình là ai à ?
- Không, lần nà o đến cũng là cô ấy đưa hoa cho tôi hết, sau đó tôi mới mang đến phòng anh.
- Thế ra tất cả những hoa lan kia Ä‘á»u thế ư? Ngà y nà o cô ấy cÅ©ng đưa hoa đến ư?
- Những lá»i cần nói thì đã nói xong rồi. Tôi giúp anh xá» lý hết rồi, giá» tôi phải Ä‘i trước đây, còn có việc.
Cô y tá nói rồi đi ra ngoà i luôn.
- ÄÆ°á»£c rồi, cảm Æ¡n cô.
Sở Phà m nhìn bó hoa lan trong tay, đột nhiên, ánh mắt hắn dừng lại ở một phong thư gà i trong hoa. Tâm vừa động, hắn mở thư ra, thì thấy:
“Sở Phà m, tôi là Lam Tuyết. Thấy tin anh bị thương phải nằm viện mà lòng tôi tan nát, vá»™i vá»™i và ng và ng chạy đến thăm anh. Lúc đó thấy xung quan hanh có rất nhiá»u ngưá»i, mà cả vợ má»›i cưới cá»§a anh là Ká»· Tiêm Tiêm cÅ©ng Ä‘ang chăm sóc anh, cho nên tôi đà nh ở bên ngoà i phòng bệnh mà nhìn từ phÃa xa xa. Trong giây phút đó, tôi tháºm chà đã nghÄ© là để tôi đến thay anh nằm trên giưá»ng bệnh Ä‘i. Tôi cam tâm tình nguyện được là m thế. Ngà y nà o tôi cÅ©ng cầu nguyện, cầu nguyện cho anh có thể mau chóng tỉnh lại. Bởi vì anh còn thiếu nợ tôi tháºt nhiá»u, tháºt nhiá»u lá»i hứa hẹn, có đúng không? Và dụ như là đưa tôi Ä‘i dạo khắp thá»§ đô chẳng hạn.
Anh gá»i thư cho tôi, anh gá»i tin nhắn trên QQ cho tôi, tôi Ä‘á»u biết. Tôi cÅ©ng đã vá» nhà để xem món quà cuối cùng mà ba tôi để lại là gì. Ông đã để lại cho tôi má»™t phong thư, anh có biết trong thư viết gì không? Ông ấy viết, ông rá»i khá»i nhân gian là tá»± nguyện, bảo tôi đừng trách anh. Ông còn nói ông vÄ©nh viá»…n không thể chăm sóc tôi được, nhưng ông đã nhá» cáºy anh đến chăm sóc tôi rồi. Tháºt khó hiểu. Tôi nghÄ© không biết anh và ba tôi chắc đã gặp nhau phải không? Ông đã nói gì vá»›i anh? Không phải là bảo anh sẽ chăm sóc cho tôi cả Ä‘á»i đấy chứ? Theo như lá»i nói trong thư mà ba tôi để lại thì dưá»ng như là để anh có trách nhiệm vá»›i tôi, để cho anh chăm sóc tôi cả Ä‘á»i. Nhưng… tháºt khó xá», anh có thể là m được Ä‘iá»u đó sao? Ngưá»i vợ má»›i cưới cá»§a anh liệu có ghen không? …. Hì hì….
Tôi rất vui khi thấy anh tỉnh lại. Phong thư nà y là khi tôi thấy anh tỉnh lại má»›i viết cho anh. Khi tôi mang hoa tá»›i thì anh còn chưa tỉnh, tôi vốn đã định Ä‘i rồi, mà không biết ma xui quá»· khiến thế nà o đã Ä‘i rồi lại trở vá». Vừa lúc quay lại thì Ká»· Tiêm Tiêm Ä‘ang ôm anh vui mừng đến rÆ¡i nước mắt. Thá»i Ä‘iểm đó, tôi cÅ©ng khóc. Tháºt quá tốt! Rốt cuá»™c anh cÅ©ng đã tỉnh lại. Bây giá» trên Ä‘á»i nà y trừ anh ra thì tôi dưá»ng như không muốn thân cáºn vá»›i bất cứ ai cả. Nếu anh cứ mãi không tỉnh như thế, tôi cÅ©ng không biết mình sẽ sống sao được nữa. Có lẽ, tôi dần dần đã á»· lại và o anh quá rồi.
À mà đúng rồi, anh nhắn tin bảo sẽ để lại cho tôi 3% cổ phần cá»§a Táºp Ä‘oà n Sở Thị à ? Vá»›i giá trị cổ phiếu cá»§a Sở Thị hiện nay thì 3% cÅ©ng tầm ba bốn tá»· đấy nhỉ? Quá nhiá»u rồi. Kỳ thá»±c tôi không thiếu tiá»n đâu. Tôi cÅ©ng biết là anh thá»±c bụng, cứ cảm Æ¡n anh Ä‘i.
Tá»›i đây cÅ©ng không biết phải nói gì nữa. Trong lòng trà n ngáºp vui sướng, Ä‘á»u là do kÃch động khi thấy anh tỉnh lại đó. Ha ha, tháºt là cao hứng!
Äúng rồi, chá» anh khá»e lại, nhất định anh phải cùng tôi Ä‘i dạo khắp thá»§ đô. Ãch, vá»›i lại, lúc tôi mất hứng anh cÅ©ng phải đến giúp tôi. Anh phải để bà xã anh không quan tâm đến tôi nhé. Ba tôi đã nhá» cáºy giao tôi cho anh rồi, tôi cÅ©ng mặc kệ anh đấy. ÄÆ°á»£c rồi, cÅ©ng không viết nữa. Lúc nà o gặp lại lại nói chuyện sau.
Chúc anh sớm bình phục để xuất viện!
Tuyết!â€
Sở Phà m Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại bức thư, mắt đã rÆ¡m rá»›m ướt, thầm thì nói:
- Lam Tuyết, là Lam Tuyết, là Lam Tuyết đã đến đây.
Rồi hắn lá»›n tiếng gá»i:
- Y tá, y tá, có ai ở đây không?
- Có đây, có đây, chuyện gì váºy?
Cô y tá kia vá»™i và ng chạy đến, há»i.
- Cô gái đưa hoa tới kia đâu rồi? Cô ấy đã đi đâu rồi?
- Cô ấy đi rồi, sao thế?
- Không, không sao. Là tôi muốn tìm cô ấy thôi.
- À đúng rồi, trước khi cô ấy Ä‘i có nhá» tôi chuyển lá»i đến anh. Bảo anh nghỉ ngÆ¡i cho tốt, đến lúc nà o thÃch hợp thì cô ấy sẽ tìm anh.
Sở Phà m nghe váºy cưá»i cưá»i, gáºt đầu, nói:
- Tôi biết rồi. Cảm ơn cô nhé!
Chừng ná»a giá» sau, đại tiểu thư đã quay lại phòng bệnh, thần bà cưá»i nói vá»›i Sở Phà m:
- Ông xã, anh có biết là ai tới đây không?
- Không phải là đại mỹ nhân em sao? Còn ai nữa nà o?
Sở Phà m nhìn đại tiểu thư, thầm nghÄ©, “Bà xã mình không phải là định dùng vấn đỠngây thÆ¡ như thế đến kiểm tra mình xem có bị úng não hay không đấy chứ?â€
- Không phải em. Anh nhìn ngoà i cá»a xem kìa.
Äại tiểu thư cưá»i yêu kiá»u, bảo.
Sở Phà m nghe thế thì quay ra phÃa ngoà i cá»a. Tiếp đó, hắn nghe được má»™t giá»ng nói mê hoặc đã lâu không thấy:
- Cáºu bé con rốt cuá»™c trở thà nh ngưá»i đà n ông rồi. Tiểu Sở, còn nhá»› tôi không?
- Dì Mi!
Hai mắt Sở Phà m sáng lên. Trước cá»a chÃnh là ngưá»i phụ nữ xinh đẹp, quyến rÅ©, phong váºn chÃn chắn say đắm lòng ngưá»i. Nụ cưá»i cá»§a cô vẫn yêu kiá»u như thế, thân hình đẫy đà khêu gợi lại cà ng tăng thêm phần quyến rÅ© khiến ngưá»i ta phải say sưa.
- Dì Mi đã vỠtừ bao giỠthế?
Sở Phà m ngạc nhiên vui mừng há»i.
- Hôm nay mới là ngà y đầu tiên dì Mi vỠđến đây đấy.
Nhị tiểu thư nói rồi từ phÃa sau lưng dì Mi Ä‘i ra, nhìn Sở Phà m, vui vẻ cưá»i nói:
- Sở ca ca, à mà không, phải gá»i là anh rể. Rốt cuá»™c anh cÅ©ng tỉnh lại rồi. Ngưá»i ta tháºt là lo lắng cho anh đấy. Nghe tin anh tỉnh lại mà cao hứng quá.
- Tôi biết tin cáºu bị thương phải nằm viện nên láºp tức trở vá» ngay. Lúc ấy vẫn còn chưa biết thông tin gì cả. Xuống máy bay có Tiêm Tiêm vá»›i Tiểu Vân đón má»›i nói cho tôi biết là cáºu vừa tỉnh lại. Tháºt là quá tốt rồi.
Dì Mi cưá»i quyến rÅ©, đôi mắt mê hoặc đầy vẻ vui mừng nhìn Sở Phà m.
Sở Phà m chạm phải ánh mắt trà n ngáºp mị ý cá»§a dì Mi thì tâm thần rung động. Äoạn ký ức ngắn ngá»§i từng có giữa hai ngưá»i lại cháºm rãi trồi lên trong đầu.
- Tôi đương nhiên là sẽ tỉnh lại rồi. Còn muốn tiếp tục kết hôn với đại tiểu thư nữa mà .
- Thế vừa may, lần nà y còn có tôi ở đây chÃnh mắt chứng kiến hôn lá»… cá»§a cáºu và Tiêm Tiêm rồi.
Dì Mi cưá»i yêu kiá»u, khuôn mặt xinh đẹp cá»±c kỳ vui vẻ.
Äại tiểu thư nghe thấy thế thì mặt hÆ¡i hồng, nhưng vá» mặt tâm lý thì cÅ©ng rất vui sướng và xúc động. Nà ng nhìn vá» phÃa Sở Phà m, trong ánh mắt cÅ©ng có vẻ rất dịu dà ng, tình cảm. Lúc nà y đây trong lòng nà ng chỉ có xúc động và xúc động mà thôi. Ngưá»i đà n ông mà mình sẽ nương tá»±a cả cuá»™c Ä‘á»i rốt cuá»™c đã tỉnh lại, tỉnh lại để tiếp tục là m bạn vá»›i mình trên suốt đưá»ng Ä‘á»i. Thá»±c ra, cho dù hắn không tỉnh lại, nà ng cÅ©ng sẽ sẵn sà ng chỠđợi hắn cả Ä‘á»i nà y. Äó là tình yêu, chÃnh là tình yêu sâu Ä‘áºm mà đại tiểu thư dà nh cho Sở Phà m. Có lẽ, Sở Phà m có thể tỉnh lại cÅ©ng là có liên quan đến những lá»i nói yêu thương cá»§a đại tiểu thư. Äúng là cô đã dùng chÃnh tình yêu cá»§a mình để thức tỉnh hắn. Äấy có lẽ cÅ©ng là má»™t nguyên nhân rất lá»›n.
Ngay sau đó, Ngô bá biết tin cũng vội chạy đến thăm Sở Phà m. Thấy Sở Phà m đã tỉnh lại, đôi mắt già nua của ông không kìm nổi lại rơi lệ.
Ká»· Thiên VÅ© cÅ©ng đến, còn mang theo má»™t tin tức là mấy hôm nữa Phương trượng Äại sư cá»§a Nam Thiếu Lâm cÅ©ng sẽ đến thá»§ đô, đặc biệt đến thăm hắn.
Sở Phà m biết tin sư phụ sắp tá»›i thì trong lòng rất kÃch động. Hắn thầm nghÄ©:
“Dì Mi đã trở lại. Tiểu Phỉ Ä‘i rồi cuối cùng cÅ©ng sẽ vá». Tiểu Lâm thì vẫn ở bên cạnh mình. Má»™ng Kỳ cÅ©ng sá»›m vá» thôi, còn có cả Hiểu Tình nữa…. phải giữ các cô ấy Ä‘á»u ở bên mình hết, thiếu má»™t ngưá»i cÅ©ng không được. Vui nhất là Lam Tuyết đã quay trở lại, nhưng lại á»· lại và o mình rồi, để mình chăm sóc cuá»™c sống cá»§a cô ấy. Tháºt sá»± là quá tốt rồi. Lam Tuyết, tôi sẽ nói cho cô hay, khi nà o cô còn sống thì tôi vẫn còn chịu trách nhiệm. Tôi đã nói nói chuyện nà y vá»›i Tiêm Tiêm, Tiêm Tiêm sẽ chấp nháºn cô. Ãi chà , lại còn cả nhị tiểu thư nữa chứ. Mình là anh rể cô ấy, thì cô ấy còn chạy Ä‘i đâu được nữa? Cô ấy còn nhá», phải bồi dưỡng chăm sóc thêm. Vá»›i lại, chá» khi nà o mình khá»e lại, mình muốn tổ chức má»™t hôn lá»… tháºt long trá»ng cho đại tiểu thư. Mình muốn cả thế giá»›i nà y biết là nà ng là cô dâu xinh đẹp nhất. Mình muốn cả thế giá»›i nà y Ä‘á»u biết nà ng là vợ má»›i cưới cá»§a mình, là bà xã cá»§a mình. Tất cả những ngưá»i phụ nữ cá»§a Sở Phà m mình đây, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi, má»™t ngưá»i cÅ©ng không thể thiếu Ä‘i được.â€
Tà i sản của tdvcb44
Last edited by Tiểu Dê; 24-11-2010 at 12:15 PM .
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a tdvcb44
Từ khóa được google tìm thấy
4vn can chien bao tieu , 4vn can chjen bao tjeu , àðõèòåêòóðà , bao tieu can chien , baotieu , cam chien bao tieu , can chiên bao tieu , can chien ba tieu , can chien bảo tiêu , can chien bao ieu , can chien bao thieu , can chien bao tiêu , can chien bao tiereu , can chien bao tieu , can chien bao tieu (4vn) , can chien bao tieu 148 , can chien bao tieu 158 , can chien bao tieu 219 , can chien bao tieu 22 , can chien bao tieu 4eu , can chien bao tieu 4vn , can chien bao tieu full , can chien bao tieu hoan , can chien bao tieu. , can chien bao tiu , can chien bao tjeu , can chien baotieu , can chien bâo tieu , can chien bảo tiêu , can chieu bao tieu , can chjen bao tieu , can chjen bao tjeu , can cien bao tieu , can than bao tieu , can than bao tieu 4vn , can.chien.bao.tieu , canchienbaotieu , canchienbaotieu chuong1 , cantchienbaotieu , can_chien_bao_tieu , cân chien bao tieu , cáºn chiến bao tiêu , cáºn chiến bảo tieu , cáºn thân bảo tiêu , do thi bao tieu 4vn , doc truyen sac hiep , êóïàëüíèêè , èæåâñê , feierge man , google , ngon tinh sieu sac , ngon tinh sieu sac 22 , òàéëàíä , òåïëûé , phù sinh má»™ng Äoạn , phu sinh mong doan , sac truyen , sieu sac 22 , than can bao tieu , truyện săÌc hiệp , truyên săc hiêp , truyê , truye sac hiep , truyen can than bao tieu , truyen do thi sac hiep , truyên s c hiêp. , truyen sac full , truyen sac hiêp , truyen sac hiep , truyen sac hiep full , truyen sac hiep vn , truyensac hiep , truyensachiep , www.can chien bao tieu , xem can chien bao tieu , ðîñáàíê , øàõìàòû