Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 07-08-2008, 04:50 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 16

Thần Cái




Nghe giá»ng nói đó, Tôn Quách giật mình quay mặt nhìn lại, trong khi Tú Tú reo lên :
- Mẫu thân!
Äập vào mắt Tôn Quách là má»™t trung phụ tuổi trạc ngoài tứ tuần, nhan sắc vẫn còn những nét đài các của thá»i xuân trẻ.
Tôn Quách lộ vẻ bối rối.
Lúc đó từ bên ngoài má»™t con chim Æ°ng sắc Ä‘á» tía nhÆ° có lá»›p lá»­a bao bá»c bên ngoài bay vào, nhẹ nhàng đậu lên cánh tay trung phụ.
Trung phụ nhìn Tôn Quách :
- Tiểu tử! Ngươi dám lăng nhục và hành hạ Tú Tú, mạng ngươi đã tới rồi!
Nghe trung phụ nói ra lá»i đó, Tôn Quách biến sắc, sợ đến hồn siêu phách lạc.
Tứ chi của y cứ tưởng sắp nhủn ra mà té ngửa xuống sân nhà vì nỗi sợ hãi cái chết sẽ ập đến với mình.
Tôn Quách khoát tay :
- Hê! Mẫu mẫu hiểu lầm... Hiểu lầm Tôn Quách.
Tôn Quách vừa dứt lá»i, trung phụ chỉ tay vá» phía gã :
- NgÆ°Æ¡i còn ngoa ngôn nữa à? Äiểu nhi, lấy mạng hắn!
Tú Tú hốt hoảng thét lên :
- Mẹ. Khoan!
Tiếng thét của nàng chậm hÆ¡n cánh chim há»a Ä‘iểu.
Con há»a Ä‘iểu được lịnh của trung phụ, vá»— đôi cánh dài hÆ¡n hai trượng, cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp từ tay trung phụ lao thẳng tá»›i Tôn Quách.
Thế lao Ä‘i tấn công của con há»a Ä‘iểu chẳng khác nào thế lao của má»™t con chim sắt vồ tá»›i con mồi. Äôi móng vuốt nhá»n hoắt, sắc nhÆ° bảo Ä‘ao bảo kiếm vâm tá»›i trÆ°á»›c, chẳng khác nào má»™t thế trảo tá»­ thần chụp tá»›i Tôn Quách, đồng thá»i chiếc má» dài và cứng nhÆ° sắt thép cÅ©ng mổ tá»›i tập kích vào thiên đỉnh.
Thế công của há»a Ä‘iểu nhanh nhÆ° sét trá»i, mà Tôn Quách lại chẳng há» biết chút võ công nào.
TrÆ°á»›c chiêu công khốc liệt của há»a Ä‘iểu, Tôn Quách chẳng khác nào má»™t con mồi bất Ä‘á»™ng và tất nhiên sá»± sống của há» Tôn ví nhÆ° chỉ mành treo chuông.
Trong khoảng khắc chá»›p nhoáng, gần nhÆ° lưỡi hái tá»­ thần đã đặt vào đúng sổ tá»­ của Tôn Quách thì bất ngá» từ phía bệ thá» bài vị Hồng Thất Công lão tổ, má»™t đạo khí kình xoáy cuá»™n nhÆ° con chốt thổi ra ngăn cản Ä‘Æ°á»ng bay của há»a Ä‘iểu.
Quác!
Há»a Ä‘iểu nhÆ° giống linh Æ°ng, cảm nhận được ná»™i kình của luồng khí kình kia, liá»n đập đôi cánh tạo ra má»™t đạo khí khác công kích lại.
Ầm!
Há»a Ä‘iểu đập cánh, bay vút lên nhÆ° muốn lÆ°á»›t lên luồng xoáy khí để tiếp tục tập kích Tôn Quách.
Sự biến thần kỳ kia khiến cho Tôn Quách càng ngơ ngẩn hơn. Y chưa biết chuyện gì đang xảy ra với mình, thì bị một hấp lực khủng khiếp hút vỠphía bệ thỠlão tổ Hồng Thất Công.
Cùng với cảm giác bị hút đó, thì thắt lưng Tôn Quách như có bàn tay ai thộp cứng. Rồi y như bị nhấc bổng lên không trung.
Ầm!
Tôn Quách chỉ kịp thấy mái ngói bị khí kình đánh bật tung một lỗ to bằng chiếc nia, và y cứ tiếp tục bay bổng qua lỗ hổng đó.
Tôn Quách chỉ còn biết nhắm mắt nghĩ thầm :
- Hồn mình sắp diện kiến Ngá»c Hoàng thượng đế rồi đây.
Mặc dù Tôn Quách nhắm tít hai mắt nhưng bên tai vẫn nghe những âm thanh ù ù :
- Mình đã lên đến tầng mây thứ mấy rồi nhỉ? Nếu mình gặp Ngá»c Hoàng không biết nói sao đây. Mạng của mình xem ra vắn số quá!
à nghÄ© đó khiến Tôn Quách phải buông má»™t tiếng thở dài, liên tưởng đến Kim Lăng phủ và song thân mà không khá»i não lòng, tim quặn Ä‘au.
Tôn Quách nghĩ tiếp :
- Mình chÆ°a kịp báo hiếu song thân đã vá»™i lìa Ä‘á»i vá» chầu Ngá»c Hoàng thượng đế. Mình là đứa con bất hiếu mà. Tôn quách Æ¡i, bây giá» thì ngÆ°Æ¡i đã hiểu giang hồ nhÆ° thế nào, võ lâm nhÆ° thế nào, chỉ toàn là má»™t lÅ© ngÆ°á»i không ra ngÆ°á»i, ngợm không ra ngợm, gặp nhau là chém là giết.
Khi Tôn Quách chực bật tiếng rên thì tiếng u u cũng ngưng bặt bên mang tai.
Tôn Quách vẫn không chịu mở mắt, mặc dù biết mình đã không còn cảm giác phiêu bồng mà đã an vị ở đâu đó rồi.
Má»™t giá»ng nói trầm trầm, từ tốn cất lên ngay trÆ°á»›c mặt Tôn Quách :
- Tôn tiểu tử. Ngươi còn chưa mở mắt ra nữa à?
Tôn Quách vẫn nhắm mắt, hành đại lễ. Y vừa hành đại lễ vừa nói :
- Ngá»c Hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế. Diêm vÆ°Æ¡ng uy vÅ©, Tôn Quách khấu kiến!
- Tiểu tá»­! Cái gì là Ngá»c Hoàng. Cái gì là Diêm VÆ°Æ¡ng chứ?
Tôn Quách vẫn gục đầu không dám ngẩng lên :
- Ngài không phải là Ngá»c Hoàng, không phải là Diêm VÆ°Æ¡ng thì cÅ©ng là Nam Tào Bắc Äẩu, hoặc Phán quan đại nhân. Tôn Quách lúc còn ở cõi dÆ°Æ¡ng trần, nhứt nhứt Ä‘á»u không nghÄ© đến chuyện sằng bậy bạ bất nhân bất nghÄ©a. Tôn Quách chỉ có tá»™i là chÆ°a báo hiếu cho song thân. Nếu mạng số Tôn Quách quả là vắn phần, mong các vị thÆ°Æ¡ng tình mà cho đầu thai sá»›m trở vá» Kim Lăng phủ. Tôn Quách thá» sẽ không màng đến giang hồ võ lâm nữa.
Giá»ng nói trầm trầm kia lại cất lên :
- Tôn tiểu tử. Ngươi có chết đâu mà nói như vậy!
- Sao. Tôn Quách chưa chết à. Thật sao?
Tôn Quách vừa nói vừa ngẩng đầu lên. Äập vào mắt Tôn Quách là má»™t lão nhân tầm thÆ°á»›c, tuổi trạc ngoài ngÅ© tuần, trÆ°á»ng y có đính má»™t chiếc túi thêu hoa nằm ngay trÆ°á»›c ngá»±c.
Tôn Quách lí nhí nói :
- Phán quan đại nhân, bộ Tôn Quách chưa chết à?
- Lão phu nói ngươi chưa chết.
Tôn Quách ngỠvực, vỗ vào má mình.
Bá»™p!
Y thốt lên :
- à cha. Mình còn đau mà ma thì không biết đau!
Y làm lại lần nữa, và vỗ vào má còn lại.
Bốp!
Tôn Quách xoa tay khắp ngÆ°á»i, đến lúc này thì y má»›i có thể khẳng định mình vẫn ở chốn dÆ°Æ¡ng trần.
NhÆ° má»™t kẻ vừa thoát khá»i cÆ¡n ác má»™ng khủng khiếp, Tôn Quách nhảy đổng lên, phấn khích la toáng nhÆ° ngÆ°á»i vừa bắt được kho tàng liên thành :
- Ha... Ha... Tôn Quách chưa chết. Tôn thiếu gia Kim Lăng phủ chưa chết. Tôn Quách còn sống. Thế là mạng số của Tôn Quách vẫn còn. Tôn Quách biết mà, mạng mình lớn lắm, sống dai lắm.
Lão nhân vuốt râu mỉm cÆ°á»i vì sá»± phấn khích quá hào khởi của há» Tôn.
Tôn Quách sau má»™t hồi mừng rỡ nhá»› sá»±c nghÄ© đến lão nhân, liá»n quay ngoắt lại :
- Lão tiá»n bối. Phải chính lão tiá»n bối đã cứu vãn sinh?
Lão nhân khẽ gật đầu :
- Tiểu tá»­ thật là may mắn khi đó lão phu Ä‘ang có mặt ở ngôi nhà Từ Ä‘Æ°á»ng Cái bang do chính ngÆ°á»i tạo dá»±ng ra.
Tôn Quách quỳ thộp xuống :
- Vãn sinh bái đầu tạ Æ¡n lão tiá»n bối.
Lão nhân đỡ Tôn Quách đứng lên :
- Tôn thiếu gia đứng lên đi.
- Äa tạ lão tiá»n bối. Æ n cứu mạng hôm nay Tôn Quách xin ghi lòng tạc dạ.
Lão mỉm cÆ°á»i :
- Phân đàn Cái bang ở DÆ°Æ¡ng Châu đã nhứt nhứt tôn Tôn thiếu gia làm Phân đàn chủ. Lão phu cÅ©ng là ngÆ°á»i của Cái bang, chẳng lẽ thấy bạn đồng môn thá» nạn mà khoanh tay nhìn sao được?
Tôn Quách nhìn sững lão nhân :
- Lão tiá»n bối cÅ©ng là ngÆ°á»i của Cái bang?
- Không sai. Nhưng môn hạ Cái bang chẳng biết lão đâu, ngoại trừ bang chủ Khất Tổ Tổ.
Lão mỉm cÆ°á»i :
- Còn ngÆ°á»i thứ hai chính là Tôn thiếu gia.
- Lão tiá»n bối. Vậy thật là hữu duyên, Tôn Quách là kẻ hậu sinh chỉ kết thân vá»›i các bằng hữu của Cái bang, không ngá» nay có duyên phận được hạnh ngá»™ vá»›i trưởng tôn.
Tôn Quách ôm quyá»n xá lão nhân :
- Hậu sinh Tôn Quách bái kiến lão tiá»n bối.
Lão nhân khoát tay :
- Tôn Quách. Äừng giữ lá»… nhÆ° vậy, đây chỉ có lão phu và ngÆ°Æ¡i thôi.
- NhÆ°ng không có tiá»n bối thì Tôn Quách đã tiêu mạng rồi.
- Ta không nghĩ đến tiểu tiết ân nghĩa, mà chỉ cảm phục Tôn thiếu gia.
- Tiá»n bối đừng gá»i Tôn Quách là Tôn thiếu gia, mà văn bối áy náy hổ thẹn.
- Vậy cÅ©ng được. Ta kính Tôn thiếu hiệp, bởi vì thiếu hiệp không có tâm tÆ° xem thÆ°á»ng các môn hạ Cái bang.
Lão vuốt râu, mỉm cÆ°á»i, nói tiếp :
- Phàm những ngÆ°á»i gia thế vá»ng tá»™c nhÆ° thiếu hiệp thì rất xem thÆ°á»ng Cái bang. NhÆ°ng riêng Tôn thiếu hiệp thì không nhÆ° những hạng ngÆ°á»i đó.
- Tôn Quách thật áy náy khi nghe lá»i nói đó của tiá»n bối. Bản thân Tôn Quách có phần có số, may mắn được sinh ra trong Kim Lăng phủ, chứ thật ra công chỉ là hạng bất tài vô dụng. Tôn Quách được các bằng hữu huynh đệ Cái bang kết nghÄ©a là may mắn lắm rồi, đâu dám có xem thÆ°á»ng các huynh đệ.
- Cái bang từ trÆ°á»›c đến nay vốn chÆ°a từng có được má»™t kỳ tài căn cÆ¡ hÆ¡n ngÆ°á»i nên so vá»›i các môn phái khác trong giang hồ đành chịu bị xem thÆ°á»ng.
Lão bước đến gần bên Tôn Quách :
- Lão phu nghe nói Tôn thiếu hiệp là ngÆ°á»i khẳng khái, kết tình bằng hữu vá»›i các huynh đệ ở Phân đàn DÆ°Æ¡ng Châu. Chuyện kết thân của Tôn hiếu hiệp khiến lão phu bán tín bán nghi. Lão phu mạn phép được há»i, nguyên nhân nào thiếu hiệp lại thích Cái bang?
- Tiá»n bối há»i, vãn bối thật bất ngá». Vãn bối chỉ có thể trả lá»i: Tứ hải giai huynh đệ. Vãn bối không há» cho mình là hạng cao hạng phú quý để rồi xem thÆ°á»ng ngÆ°á»i khác. Ai cÅ©ng có cái hay, cái tốt. Còn vãản bối chỉ nhá» sá»± may mắn sinh trong Kim Lăng phủ.
- Tôn thiếu hiệp có nghĩ mình sẽ là một môn hạ Cái bang không?
- Nói ra thật là hổ thẹn. Vãn bối được các huynh đệ Cái bang ở Dương Châu phong tặng danh hiệu Kim Tài công tử và cả chức vị Phân đàn chủ Dương Châu, nhưng khốn nỗi lại chẳng biết chút võ công nào để có thể mở mày mở mặt với các bang phái khác.
Lão nhân mỉm cÆ°á»i :
- Chỉ cần tôn thiếu hiệp chấp nhận đầu nhập Cái bang.
Tôn Quách gãi đầu :
- Tất nhiên là Tôn Quách đầu nhập rồi. NhÆ°ng vãn bối chỉ sợ khi trở thành môn hạ Cái bang thì phải đứng chầu đứng chá»±c trÆ°á»›c các khách Ä‘iếm, tá»­u lâu lá»u lt sẽ khiến song thân buồn lòng và mi lâu phủ sẽ.
Lão nhân mỉm cÆ°á»i khoát tay :
- Tôn thiếu hiệp đừng lo Ä‘iá»u đó. Cái bang đâu phải chỉ có má»—i má»™t việc là chầu chá»±c kiếm cái ăn, cái uống ở các tá»­u Ä‘iếm, khách Ä‘iếm. Trong Cái bang có những kỳ thủ mà má»™t thá»i đã từng phát dÆ°Æ¡ng quang đại cho môn phái. Lão phu thấy Tôn thiếu hiệp có căn cÆ¡ hÆ¡n ngÆ°á»i, nếu thật lòng thiếu hiệp muốn trở thành môn hạ Cái bang thì Trình Tá»­ Quang sẽ thay các vị trưởng tôn truyá»n thụ võ công của Cái bang cho thiếu hiệp.
- Trình tiá»n bối sẽ truyá»n thụ võ công cho Tôn Quách Æ°?
Trình Tử Quang gật đầu.
Tôn Quách reo lên :
- Thế thì tốt quá rồi! Äược các huynh đệ bằng hữu Cái bang ở DÆ°Æ¡ng Châu trao cho chức vị Phân đàn chủ DÆ°Æ¡ng Châu, Tôn Quách áy náy vô cùng.
- Tôn thiếu hiệp sẽ không còn áy náy nữa. Lão phu chỉ mong Tôn thiếu hiệp đừng thố lá»™ võ công của thiếu hiệp do chính lão phu truyá»n thụ.
- Vãn bối xin ghi tạc chỉ giáo của Trình tiá»n bối.
Tôn Quách nhìn Trình Tử Quang rồi bất thần quỳ xuống hành đại lễ :
- Äệ tá»­ Tôn Quách bái kiến sÆ° phụ!
Trình Tá»­ Quang mỉm cÆ°á»i, đỡ Tôn Quách đứng lên :
- Kể từ hôm nay sÆ° phụ sẽ truyá»n thụ võ công tuyệt nghệ của Cái bang cho con.
Tôn Quách phấn khởi há»i :
- SÆ° phụ truyá»n thụ võ công cho đệ tá»­ ngay bây giỠà?
- Tất nhiên rồi!
- SÆ° phụ truyá»n thụ võ công gì vậy?
- Tất cả những tuyệt nghệ của sư phụ.
Lão nhìn Tôn Quách, nói :
- Võ công của sÆ° phụ không phải má»™t ngày má»™t buổi khả dÄ© có thể truyá»n hết tất cả cho con, và không phải trong má»™t ngày má»™t buổi con có thể tụ thành hoàn thiện hoàn mỹ những tuyệt nghệ võ công tủa ta. Con muốn tá»±u thành võ công của sÆ° phụ thì phải khổ luyện. Hàng đêm sÆ° phụ sẽ đến đây truyá»n thụ võ công cho con.
Tôn Quách bối rối.
Sá»± bối rối của Tôn Quách không qua được ánh mắt của Trình lão nhân. Lão từ tốn há»i :
- Tôn sư điệt có gì mà bối rối vậy?
- Không giấu gì sÆ° phụ, Tôn Quách không phải lúc nào cÅ©ng có thể ra khá»i Kim Lăng phủ. Hàng đêm sÆ° phụ lại truyá»n thụ tuyệt nghệ võ công, con chỉ sợ sÆ° phụ phải chá» thôi à!
- SÆ° phụ đã tính tất cả rồi. TrÆ°á»›c tiên sÆ° phụ sẽ truyá»n thụ bá»™ pháp khinh thân Miêu Hành cÆ°á»›c pháp. Äó là những bÆ°á»›c Ä‘i bÆ°á»›c chạy của loài linh miêu. Bá»™ pháp này cá»±c kỳ ảo diệu, có thể giúp con ra vào bất cứ nÆ¡i nào dá»… nhÆ° trở bàn tay. TrÆ°á»›c đây lão tổ Cái bang đã từng dụng Miêu Hành cÆ°á»›c vào tá»›i cấm thành của thiên tá»­ để uống rượu mà chẳng má»™t tên cấm vệ quân nào phát hiện được.
Tôn Quách vỗ tay reo lên :
- Hay quá! Bộ pháp này rất phù hợp với con đó.
Trình Tá»­ Quang mỉm cÆ°á»i :
- Con có thể dùng bá»™ pháp này mà rá»i Kim Lăng phủ. Hoặc sÆ° phụ cÅ©ng có thể vào tận đó để truyá»n thụ võ công cho con mà không làm kinh Ä‘á»™ng đến song thân của Quách sÆ° đồ.
Tôn Quách hứng khởi nói :
- SÆ° phụ mau truyá»n thụ bá»™ pháp Miêu Hành cÆ°á»›c cho con Ä‘i!
- Con chú ý đây!
Trình Tử Quang vận hành nguyên ngươn rồi chuyển hóa tư thế. Lão lắc vai, thân pháp xoay tròn như một con trốc, thoát một cái đã lướt lên cành một cây đại thụ.
Từ cành cây này lão di chuyển qua các cành cây khác thật nhanh trong tư thế của một con mèo đi như trên mặt đất.
Trình Tá»­ Quang thoăn thoắt chuyá»n từ cành cây này qua cành cây khác mà chẳng há» tạo ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng nào, thậm chí các cành cây cÅ©ng chẳng há» quằn xuống khi lão di chuyển trên đó. Rồi lão tung mình lên, nhẹ êm nhÆ° má»™t chiếc lá là là, nhẹ nhàng đáp xuống trÆ°á»›c mặt Tôn Quách.
Tôn Quách xuýt xoa nói :
- Hay quá. SÆ° phụ phải truyá»n thụ cho con tuyệt kỹ bá»™ pháp con mèo này.
Tá»­ Quang bật cÆ°á»i :
- Äây là bá»™ pháp Miêu Hành cÆ°á»›c chứ không phải bá»™ pháp con mèo. TrÆ°á»›c khi há»c thì phải nhá»› thuá»™c khẩu quyết và nói cho đúng. Nếu há»c bừa, há»c đại thì có lúc con không Ä‘i được nhÆ° mèo mà lại lá»™n đầu xuống đất.
- Con hiểu rồi!
- Bây giá» con bắt đầu há»c khẩu quyết và tập Ä‘i những tÆ° thế của linh miêu.
Quá cao hứng vá»›i bá»™ pháp Miêu Hành cÆ°á»›c, Tôn Quách không ngại gì hết mà chú tâm, chú thần luyện những tÆ° thế của Trình Tá»­ Quang truyá»n thụ. Y vốn chÆ°a từng há»c võ công, nay được đích truyá»n từ má»™t vị trưởng tôn Cái bang, nên vô cùng hứng thú và tập trung quên cả ăn lẫn uống và cả thá»i gian.
Khi mặt trá»i sụp bang thì Tôn Quách đã có thể cất mình lÆ°á»›t lên cành cây.
Thấy Tôn Quách Ä‘am mê luyện bá»™ pháp Miêu Hành cÆ°á»›c, Trình Tá»­ Quang mỉm cÆ°á»i đắc ý.
Lão nhẩm nói :
- Cái bang sắp có một kỳ tài quán tuyệt để cùng với các bang phái khác đua tranh trong chốn võ lâm giang hồ.
Tài sản của than_long_vn

  #17  
Old 07-08-2008, 05:05 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 17

Truy tìm




Tiếng sáo vi vu ai oán cất lên từ cá»— xe song mã, nghe mà ngỡ nhÆ° má»™t lá»i than oán, trách há»n. Tiếng sáo đó buá»™c Minh chủ Äại Chu Thiên và Ma Kiếm Vô Nhân cùng bá»n thuá»™c hạ Tổng đàn võ lâm vừa bÆ°á»›c ra ngoài mái hiên phải dừng bá»™ định nhãn vá» phía cá»— xe song mã.
Äại Chu Thiên thoạt cau mày, sa sầm mi và buông má»™t tiếng thở dài khi nhận ra ngÆ°á»i ngồi trên ghế xà ích Ä‘ang thổi sáo chẳng ai xa lạ mà chính là Cát Thiên Phong.
Äại Chu Thiên chá» cho Thiên Phong thổi hết tấu khúc má»›i quay lại nói vá»›i Ma Kiếm Vô Nhân Mạc Lịnh Cẩn :
- Các ngươi cứ ở lại đây!
Äại Chu Thiên nói xong má»›i rảo bÆ°á»›c tiến vá» phía cá»— xe song mã. Y đứng dÆ°á»›i đất nhìn lên :
- Cát tam đệ!
Thiên Phong hạ ống sáo xuống đặt bên cạnh :
- Tổng đàn võ lâm chắc rất bận khi giang hồ nảy sinh biến cố. Nhất là huyết án Kim trang đại phủ.
- Mấy hôm nay huynh đang truy tìm hung thủ gây ra huyết án Kim trang đại phủ.
Y buông tiếng thở dài, rồi trầm giá»ng nói :
- Hung thủ tạo ra huyết án Kim trang đại phủ chắc Tam đệ cũng biết?
Thiên Phong mỉm cÆ°á»i :
- Tất cả cũng chỉ vì cổ vật Long cốc.
- Äúng nhÆ° vậy!
- Không biết cổ vật kia hàm chứa bí mật gì. Trong Long cốc có bí kiếp hay báu vật gì mà Nhị ca lại gặp kiếp nạn?
Thiên Phong nhìn Äại Chu Thiên, buông má»™t tiếng thở dài, ôn nhu nói :
- Chu Thiên huynh nghi ngá» ngÆ°á»i Ä‘oạt cổ vật Long cốc tạo ra huyết án Kim trang đại phủ chính là Cát Thiên Phong?
- Huynh không tin Cát tam đệ là ngÆ°á»i tạo ra huyết án Kim trang đại phủ, nhÆ°ng rất tiếc tại hiện trÆ°á»ng có lÆ°u lại má»™t vật mà vật đó chỉ có đệ má»›i có mà thôi.
Thiên Phong lắc đầu :
- Huynh muốn nói đến vật gì?
Äại Chu Thiên minh chủ buông má»™t tiếng thở dài :
- Một cỗ áo quan mà chỉ có đệ mới xếp được.
Äại Chu Thiên nhìn Thiên Phong.
Thiên Phong cũng đáp lại võ lâm Minh chủ bằng ánh mắt ôn hòa, nhưng ẩn chưa sự nghiêm khắc của một lãnh nhân vô tình.
Chu Thiên nói :
- Huynh đã suy nghĩ kỹ, nên mới cho tẩu tẩu đến gặp đệ.
- Mãn tẩu tẩu đã trao cho huynh cái gì của đệ?
- Một đóa hoa hướng dương và một cánh nhạn.
- Một năm sau, tại ải Nhạn Môn. Chắc huynh hiểu rồi chứ?
- Huynh hiểu.
Chu Thiên há»i tiếp :
- Tam đệ đã đưa Nghiêm Lệ Hoa muội muội đi đâu?
- Äi đến nÆ¡i mà Nghiêm tẩu tẩu cần đến. Huynh yên tâm, Nghiêm tẩu tẩu sẽ chẳng bị gì đâu.
Äại Chu Thiên buông má»™t tiếng thở dài :
- Huynh thiết tưởng Cát đệ đệ không hại đến Nghiêm Lệ Hoa muội muội.
- Không bao giá». Hãy tin vào lá»i của Thiên Phong.
Cát Thiên Phong cầm lấy dây cÆ°Æ¡ng, nhìn Äại Chu Thiên, trầm giá»ng khe khẽ nói :
- Äã đến lúc võ lâm không còn sá»± tÄ©nh lặng, để huynh chá»…m chệ trên chếc ngai võ lâm Minh chủ. Tất cả các đại cao thủ đã nhìn thấy sá»± rạn nứt huynh đệ khi Kim trang đại phủ xảy ra huyết án và há» quyết định Ä‘oạt lại những gì mà trÆ°á»›c đây đáng lý là không thuá»™c vá» huynh.
Äại Chu thiên nhíu mày :
- Thiên Phong đệ đệ nói vậy có ý gì?
- Thiên Phong nghÄ© Chu Thiên huynh có thể tá»± mình đảm trách được vận mệnh võ lâm. Hiện tại trÆ°á»›c mặt huynh có rất nhiá»u đại cao thủ để huynh, phải chứng tá» bản lÄ©nh của má»™t võ lâm Minh chủ.
- Thiên Phong đệ đệ muốn nói ai? Trong những đại cao thủ muốn đối phó vá»›i Äại Chu Thiên có Tam đệ chứ?
- Nhứt định là không nếu như tại ải Nhạn Môn không có bài vị của Nhị ca Khán Nhân.
Thiên Phong nhìn Chu Thiên :
- Huynh hãy chuẩn bị đối phó vá»›i Quá»· môn giáo chủ, Vô Ảnh Äao Trịnh Äáng và cả ÄÆ°á»ng Môn.
Thiên Phong chằm chằm nhìn thẳng vào mắt Äại Chu Thiên. Chàng lạnh nhạt nói :
- Cáo từ! Trước khi đi, Thiên Phong muốn gởi đến huynh một câu.
- Nói đi!
- Quân tử vị nhân, tiểu nhân vị danh!
Äại Chu Thiên cau mày tá» lá»™ vẻ bất nhẫn.
Thiên Phong mặc nhiên không chú tâm đến vẻ mặt khe khắt của Äại Chu Thiên mà Ä‘Æ°a ống sáo lên thổi, đồng thá»i giật dây cÆ°Æ¡ng.
Äôi tuấn mã kéo cá»— xe Ä‘i trong tiếng sáo vi vu há»n trách của Thiên Phong. Nếu chàng nhìn lại sau lÆ°ng mình ắt sẽ nhận ra ngay Thánh Cô Bình Nhi Ä‘ang đứng trên gác lầu dõi mắt nhìn theo.
Còn Äại Chu Thiên thì nhặt lấy chiếc áo khoác bên ngoài của Thiên Phong. Chiếc áo đầy những nhát kiếm sắc bén rá»c theo từng Ä‘Æ°á»ng chỉ, chính xác đến Ä‘á»™ ngỡ nhÆ° ngÆ°á»i ta dùng kiếm mà cắt chỉ trên chiếc áo.
Dòng chữ viết trên áo đập vào mắt Äại Chu Thiên : Kiếm pháp Quá»· môn.
Äại Chu Thiên nhíu mày quan sát các Ä‘Æ°á»ng kiếm đó mà không khá»i sá»n lòng, do dá»±. Y muốn trổ khinh thuật băng theo Thiên Phong, nhÆ°ng ý niệm đó vừa lÆ°á»›t qua trong tâm trí Äại Chu Thiên thì cá»— xe song mã đã chuyển sang nÆ°á»›c đại ào ào lÆ°á»›t Ä‘i để lại trong tầm mắt của vị võ lâm Minh chủ lá»›p bụi mịt mù.
Rá»i Giản Hoa thiá»n viện của Thánh Cô Bình Nhi, Cát Thiên Phong rong cá»— xe song mã theo quan lá»™ hÆ°á»›ng vá» phía trá»i Tây.
Khi trá»i hừng sáng, ánh bình minh còn chập chá»n chÆ°a thì đến địa phận trấn Giang Tô.
Thiên Phong bỠxe tháo dây cương để đôi ngựa được tự do, rồi trổ khinh thuật siêu phàm vào trong trấn Giang Tô.
Cư dân trong trấn vẫn còn yên giấc, chỉ có những thương nhân là thức dậy sớm chuẩn bị cho một ngày chợ.
Thiên Phong dừng bước trước một gian nhà cỠcó treo tấm liễn : Thần Toán Tử.
Chàng nhìn tấm liá»…n, Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i ẩn ý kia còn chÆ°a mất trên hai cánh môi của Cát Thiên Phong thì cánh cá»­a dịch mở.
Một khuôn mặt lú ra, khuôn mặt của một đứa trẻ. Nếu mới nhìn lướt qua, nhưng định nhãn nhìn kỹ thì đó lại là khuôn mặt của một lão nhân ngoài lục tuần.
NgÆ°á»i kia gắt gá»ng nói :
- Bá»™ Lãnh Nhân Tôn giá không tin hay sao mà nhìn tấm biển ta treo lại cÆ°á»i chứ?
Thiên Phong nhìn lại ngÆ°á»i đó :
- Nếu không tin thì Thiên Phong đã không tìm đến Thần Toán Tử lão huynh.
Thần Toán Tá»­ toét miệng cÆ°á»i, mở cá»­a, nói :
- Vào đi... Vào đi!
Thiên Phong bước qua cửa vào trong nhà.
Thần Toán Tử xun xoe bày bình trà nóng và một vò rượu cũng đã được hâm nóng.
Lão ngồi đối diện với Thiên Phong :
- Hôm qua bắt quẻ, Thần Toán Tử lão biết sáng sớm hôm nay sẽ có kỳ nhân quá vãng nên chuẩn bị sẵn bầu trà và bầu rượu chỠkỳ nhân. Không ngỠkỳ nhân lại là Tôn giá.
- Tại hạ bội phục tài bói toán của lão huynh!
- Tôn giá khen ta mà lại cÆ°á»i chế giá»…u khi Ä‘á»c tấm liá»…n bên ngoài.
Thần Toán Tử vừa nói vừa châm ra hai chén trà, hai chén rượu. Lão nhìn Thiên Phong, nói :
- Mấy lão lang băm dạy cho lão một câu : Bình minh nhứt trảng trà, lương y bất đáo gia.
- Huynh biết như vậy sao còn rót rượu làm gì?
- Hây... Thật là khó nói và hổ thẹn. Kể từ lúc gặp Tôn giá bỗng dưng Thần Toán Tử này trở thành một con sâu rượu. Nên mình phải vừa uống rượu vừa uống trà. Trà khiến cho ta không bị cảm phong hàn, còn rượu thì vỗ vỠcon sâu trong lục phủ ngũ tạng.
Thiên Phong mỉm cÆ°á»i.
Thần Toán Tử nói tiếp :
- Tôn giá đến tệ xá của ta, chắc chắn là có chuyện lớn rồi phải không?
Lão chắc lưỡi :
- Nếu không có chuyện lớn thì Tôn giá dễ gì đặt chân đến ngôi tệ xá ở Giang Tô này chứ.
- Huynh nói mà Thiên Phong tưởng mình là đức Kim thượng đương đại.
Thần Toán Tử bưng chén rượu :
- Má»i!
- Má»i huynh!
Hai ngÆ°á»i cầm chén rượu uống cạn số rượu rồi tiếp tục bÆ°ng chén trà.
Thiên Phong nói :
- Huynh biết gì vỠcổ vật Long cốc?
Thần thái của Thần Toán Tá»­ thoạt sa sầm. Lão vừa bÆ°ng chén trà toan uống lại từ từ đặt xuống. Lão há»i lại Thiên Phong :
- Tôn giá vừa mới nói cái gì?
- Cổ vật Long cốc.
- Cổ vật Long cốc?
Thần Toán Tử nói xong đưa chén trà đổ vào miệng rồi từ từ đứng lên.
Thiên Phong nhìn theo lão. Chàng nhận ra trong thái Ä‘á»™ của Thần Toán Tá»­ có vẻ trang trá»ng và khẩn trÆ°Æ¡ng. Lão nhìn Thiên Phong :
- Tôn giá vừa nói đến cổ vật Long cốc?
Thiên Phong gật đầu.
Thần Toán Tá»­ nhíu mày, trang trá»ng nói :
- Mấy hôm nay, lão nhìn trá»i xem sao, thấy có Thất Hùng Tinh phối kết cùng các sao Long Trì, Quốc Ấn, Thiên Mã, Thiên Khốc, Thiên HÆ°. Tất cả các sao đó hợp vá»›i Thất Hùng Tinh, vận hành theo Âm DÆ°Æ¡ng NgÅ© Hành tạo ra má»™t sát khí khổng lồ trong trá»i đất. Vùng sát khí này tụ lại ở đỉnh Long Trì.
Thần Toán Tử từ từ ngồi xuống :
- Không lẽ sát nghiệp Âm DÆ°Æ¡ng NgÅ© Hành chính khởi phát từ cổ vật Long cốc. Nếu đúng nhÆ° ta xem sao thì đại há»a của Trung Nguyên sắp đến rồi!
- Thiên Phong muốn há»i Thần Toán Tá»­ huynh có thể biết gì vá» cổ vật đó không?
- Tôn giá đợi ta một chút!
Thần Toán Tử lẩn ra sau hậu phòng, một lúc sau mang ra một quyển sách da dê.
Lão nhìn Thiên Phong, nói :
- Äây là bá»™ chỉ thÆ°, ghi lại tất cả những sá»± kiện xảy ra trong võ lâm. Ta nghÄ© trong này có ghi lại bí mật cổ vật Long cốc. Tôn giá chá» ta má»™t chút.
Thần Toán Tử đặt bộ sách cũ lên bàn, cẩn thận lật từng trang. Mắt của lão như dán lấy từng trang giấy đã ố vàng.
Thiên Phong nhìn lão lật sách mà suy nghĩ :
- “Không biết tất cả những gì gã thầy bói này nói có đúng hay không?â€
à nghÄ© đó khiến chàng buá»™c phải mỉm cÆ°á»i, nhìn Thần Toán Tá»­ chăm chú lật từng trang cổ sách.
Thần Toán Tử chợt reo :
- Äây rồi. Trong cổ thÆ° này có ghi vá» cổ vật Long cốc. Äể ta xem nó ghi cái gì?
Thần Toán Tá»­ vừa toan Ä‘á»c từng dòng chữ trong cổ thÆ° thì bất thình lình trong hậu liêu có tiếng Ä‘á»™ng phát ra. Tiếng Ä‘á»™ng lạ lùng đó khiến Thần Toán Tá»­ phải ngẩng mặt nhìn vá» phía gian hậu liêu, buá»™t miệng thốt :
- Cái gì thế?
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng lão thì Thiên Phong đã dụng khinh thuật LÆ°u Thủy Hành Vân cất mình cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng cầu vồng thoát qua bàn lÆ°á»›t vào gian hậu liêu.
Chàng vừa lÆ°á»›t qua ngưỡng cá»­a hậu liêu thì má»™t ánh chá»›p bạc sáng ngá»i nhoáng lên, kẻ má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp chém xả vào vùng yết hầu Cát Thiên Phong.
Vốn trá»i má»›i tá» má» sáng nên tầm nhìn hạn chế vô cùng, mà ánh chá»›p bạc sáng ngá»i kia xuất hiện vô cùng bất ngá» và hoàn toàn chính xác, nhÆ°ng Cát Thiên Phong vẫn kịp thi triển ngá»n Ma Hoàn thần kỳ, đón đỡ ngá»n bạch quang khốc liệt kia.
Chát!
Chiếc Ma Hoàn vừa trở lại tay chàng khi đạo bạch quang biến mất thì một chiếc bóng thoát qua khung cửa sổ như bóng ma quỷ dị.
Thiên Phong đâu để cho kẻ ám toán mình chạy thoát dễ dàng. Chàng điểm mũi giày thoát qua cửa sổ, bám theo.
Bóng ngÆ°á»i vận xám y trổ khinh công cao siêu thần kỳ thoát chạy. Y băng vào má»™t ngôi nhà có vẻ đã bá» hoang lâu ngày.
Thiên Phong đâu ngại, cÅ©ng lÆ°á»›t vào bám theo y. Khi đặt chân vào trong gian tiá»n sảnh, chàng má»›i thấy hiện ra má»™t bầy rắn nhung nhúc, từ phía đại Ä‘iện lao đến tập kích bất ngá».
Äôi Ma Hoàn của Thiên Phong đồng loạt thoát ra, vá»›i những âm thanh vù vù nhÆ° tiếng sáo dìu.
Äôi Ma Hoàn của Cát Thiên Phong loang loáng, tợ đôi chim sắt hung tợn, tạo ra má»™t màn lÆ°á»›i ảnh quang nhập nhoạng nhÆ° bầy tinh tú băng trong màn âm u má» mịt.
Chỉ trong khoảng khắc, lũ rắn độc chỉ còn là những khúc thịt ngoe nguẩy.
Khi lũ rắn đã hoàn toàn bị triệt hạ.
Thiên Phong má»›i giật mình sá»±c nghÄ© tá»›i Thần Toán Tá»­. Chàng đảo mắt nhìn quanh, không thấy dấu tích của ngÆ°á»i kia nữa, nên càng khẩn trÆ°Æ¡ng hÆ¡n.
Không má»™t chút chần chá», Thiên Phong trở bá»™ quay ra rồi dụng khinh thuật siêu phàm xuất chúng quay trở lại gian nhà của Thần Toán Tá»­.
Trở vỠtới gian đại sảnh, đập vào mắt Thiên Phong là bộ dáng ngồi liệt dưới đất của Thần Toán Tử. Hai mắt lão mở trừng trừng nhìn ra cửa.
Thiệt Phong hốt hoảng bước đến :
- Lão huynh!
Chàng nhìn xuống vùng hạ đẳng của Thần Toán Tá»­, vùng Äan Ä‘iá»n của lão đã bị đục thủng hai lá»— nhá» mà chết, còn quyển cổ thÆ° không cánh mà bay mất rồi.
Thiên Phong nghiến răng :
- Mình thật vô dụng, trúng vào kế điệu hổ ly sơn của địch nhân.
Thiên Phong cúi xuống quan sát vết thương của Thần Toán Tử.
Hai lỗ nhỠxíu kia được đục ra từ bên trong. Rõ ràng là cách tấn công của một loài vật bé xíu.
Thiên Phong nhíu mày. Chàng bước lại chiếc bàn. Ngay trên bàn có ba chữ viết bằng máu của Thần Toán Tử: Tử Vong cốc.
Thiên Phong từ từ ngồi xuống đôn, nhìn ba chữ Tử Vong cốc, chàng nghĩ thầm :
- “Âm DÆ°Æ¡ng song sát Ä‘ang chá» mình tại đóâ€.
Thiên Phong buông má»™t tiếng thở dài. Má»™t tiếng Ä‘á»™ng khẽ trên đầu Thiên Phong. Hữu thủ của chàng thoát vung nhẹ. Chiếc Ma Hoàn Äoạt Mạng thoát ra, cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp.
Phập!
Chiếc Ma Hoàn thần kỳ trở lại tay Thiên Phong thì chiếc đầu rắn má»›i từ trên trần rÆ¡i xuống ngay giữa mặt bàn. Tiếp theo chiếc đầu rắn đó là những giá»t máu tanh nhiểu xuống.
Thiên Phong đứng lên. Chàng buông một tiếng thở dài, nhìn lại Thần Toán Tử :
- Thần Toán Tá»­ huynh. Thiên Phong đã Ä‘em lại há»a kiếp sát thân cho huynh, mong huynh miá»…n thứ!
Thiên Phong ôm Thần Toán Tá»­ đặt lên tràng ká»· rồi đắp mặt lại trÆ°á»›c khi rá»i ngôi nhà của lão toán số kỳ tài của võ lâm.
Tài sản của than_long_vn

  #18  
Old 07-08-2008, 05:08 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 18

Âm Dương song sát




Tử Vong cốc
Ba chữ thảo khắc trên cây cá»™t đá, khắc hình má»™t con mãng xà vÆ°Æ¡ng nhe nanh tá» lá»™ sá»± hung tợn mà bất cứ ai đứng trÆ°á»›c nó cÅ©ng phải chá»n lòng không dám bÆ°á»›c tiếp vào con Ä‘á»™c đạo dẫn sâu vào khu thung lÅ©ng lòng chảo phủ những tán dây leo và những khối đá tảng khổng lồ.
Thiên Phong nhìn cây cá»™t đá khắc tượng mãng xà vÆ°Æ¡ng. Chàng sá»±c nhá»› đến cái chết của Thần Toán Tá»­ mà trong lòng dâng lên sá»± phẫn ná»™, căm há»n.
Thiên Phong ngỡ như hai con mắt của mãng xà đang nhìn mình chằm chằm.
Chàng nhẩm nói :
- Âm Dương song sát!
Cùng vá»›i lá»i nói đó, đôi Ma Hoàn theo cái lắc tay của Cát Thiên Phong vút qua, công thẳng vào đầu tượng mãng xà.
Rầm!
Thủ cấp con mãng xà vỡ tung thành những mảnh nhỠrơi lã chã xuống đất.
Thiên Phong rảo bÆ°á»›c vào Ä‘á»™c đạo. Äi hết con Ä‘Æ°á»ng mòn nhá» chàng bắt gặp má»™t cầu dây bắc ngang má»™t cái vá»±c sâu hun hút. Phía dÆ°á»›i vá»±c là dòng nÆ°á»›c chảy tạo ra thứ âm thanh cuồng ná»™ khiến cho ngÆ°á»i muốn qua cầu phải lưỡng lá»±.
Thiên Phong bÆ°á»›c đến đầu cầu thì bên kia má»™t giá»ng nói u hồn cất lên :
- Tôn giá đã đến đó ư?
- Tại hạ đã đến!
- Tôn giá có đem theo cổ vật Long cốc chứ?
- Nếu cổ vật Long cốc không có bên Thiên Phong thì sao?
- Ta không tin cổ vật Long cốc lại không có bên mình Tôn giá. Vì cổ vật đó mà Tôn giá không ngại chùng tay đồ tể vá»›i Kim trang Trang chủ, ngÆ°á»i đã từng đối vá»›i Tôn giá nhÆ° huynh đệ thủ túc.
Thiên Phong buông một tiếng thở dài nghĩ thầm :
- Äến ngay cả những nhân vật bá đạo nhÆ° Âm DÆ°Æ¡ng song sát, đã ẩn mình trong Tá»­ Vong cốc vẫn cho mình là hung thủ tạo ra kiếp nạn tại Kim trang đại phủ.
à niệm đó khiến chàng phải buông tiếng thở dài ai oán.
Thiên Phong từ tốn nói :
- Nếu tại hạ vì Kim trang đại phủ tìm đến Tử Vong cốc thì sao?
- Tôn giá muốn đoạt lại quyển cổ thư của Thần Toán Tử?
- Mục đích của tại hạ không chỉ đoạt lại cổ thư của Thần Toán Tử mà còn vì một chuyện khác nữa.
- Chuyện gì?
- Dương Sát cốc chủ sẽ biết sau.
- Tôn giá chỉ có thể được bồi tiếp khi có đem theo cổ vật Long cốc.
- Cốc chủ biết cổ vật Long cốc chứ?
- Chưa biết!
- Thế thì tại hạ sẽ cho Cốc chủ biết.
Thiên Phong rảo bÆ°á»›c tiến dần lên cầu dây. Quan sát địa hình, Thiên Phong đâu dám xem thÆ°á»ng mà chuẩn bị để đối phó vá»›i tất cả những gì bất trắc xảy ra. Chàng Ä‘á» khí vận công dồn vào Ä‘an Ä‘iá»n và lúc nào cÅ©ng định tâm, định thức hÆ°á»›ng vá» phía trÆ°á»›c.
Thiên Phong Ä‘i đến giữa cầu dây, thì giá»ng nói ồn ồn của DÆ°Æ¡ng Sát lại cất lên :
- Bổn cốc đã có thể nhìn thấy cổ vật Long cốc, Tôn giá hãy dừng bước cho bổn cốc nhìn qua cổ vật.
Thiên Phong dừng bá»™, định tinh nhãn vá» phía đầu cầu dây bên kia. Má» má» trong màn sÆ°Æ¡ng là bóng má»™t ngÆ°á»i vận xám y, trùng vá»›i màn sÆ°Æ¡ng mỠđó.
Thiên Phong nghĩ :
- DÆ°Æ¡ng Sát quả là có ý đón mình. Y cÅ©ng tinh tÆ°á»ng muốn dùng màn sÆ°Æ¡ng kia để che tầm mắt của mình đây. Y dùng màn sÆ°Æ¡ng kia để ẩn thân tất cÅ©ng ngại đối mặt vá»›i đôi Ma Hoàn Äoạt Mạng của Cát Thiên Phong.
Chàng nghĩ xong, lạnh nhạt nói :
- Chỉ có cổ vật Long cốc thì Dương Sát cốc chủ mới cho tại hạ bước qua cầu dây này ư?
- Äúng nhÆ° vậy!
- Cốc chủ đã muốn vậy thì tại hạ phải cho Cốc chủ thấy.
Thiên Phong định nhãn nhìn vỠphía Dương Sát cốc chủ. Chàng nghĩ thầm :
- Y tá»± thị vào cầu dây này, vậy chuyện gì sẽ xảy ra khi mình xuất thủ. Äây có lẽ là má»™t cái bẫy mà Âm DÆ°Æ¡ng song sát dành riêng cho mình.
Thiên Phong rít một luồng chân ngươn căng phồng lồng ngực, định tinh nhãn nhìn vỠphía Dương Sát. Lần quan sát này, chàng chú tâm nhìn xuyên qua lớp sương mù dày đặc, để có thể đoán Dương Sát định dụng quỷ kế gì để đối phó với chàng.
Thiên Phong từ tốn nói :
- Sao Cốc chủ lại muốn nhìn cổ vật Long cốc trước?
- Tại sao ư? Bởi vì bổn Cốc chủ cần báu vật đó.
- Cổ vật Long cốc là báu vật ư? Tại hạ thì chẳng hỠthấy nó có giá trị gì cả.
- Tôn giá chưa phát hiện ra mà thôi.
- Cốc chủ đã phát hiện ra bí mật của cổ vật Long cốc?
- Tôn giá há»i để làm gì? Tôn giá há»i thì bổn cốc cÅ©ng không thể trả lá»i.
- Cốc chủ vì cổ vật Long cốc và những bí mật trong cổ vật đó mà thẳng tay sát tử Thần Toán Tử?
- Bổn cốc không ngại những chuyện đó. CÅ©ng nhÆ° Tôn giá cÅ©ng đâu ngần ngại dẫn thân đến Tá»­ Vong cốc và còn dụng song Hoàn Äoạt Mạng đập nát đầu thạch xà của Tá»­ Vong cốc nữa.
- Äó là lá»i cảnh cáo của tại hạ Cốc chủ.
- Thế thì Tôn giá hãy cho thấy cổ vật Long cốc rồi thá»±c hiện lá»i cảnh báo của Tôn giá đối vá»›i ta.
- Tại hạ vốn đã rất thán phục Cốc chủ. Sự thán phục đó tại hạ chỉ còn cách biểu lộ bằng sự tuân lệnh mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Sát bật lên tràng cÆ°á»i khanh khách. Tiếng cÆ°á»i của gã nghe nhÆ° tiếng rú ma quái của má»™t quái nhân khát máu, Ä‘iên cuồng.
DÆ°Æ¡ng Sát cắt ngang tràng tiếu ngạo, trầm giá»ng khe khắt nói :
- Bổn cốc sẽ để Tôn giá được thán phục bổn cốc bằng tâm bằng trí.
- Cốc chủ nói rất hay!
Cát Thiên Phong từ từ nâng dần đôi bản thủ đến trÆ°á»›c. Thần nhãn của chàng đóng Ä‘inh vá» phía vị chủ nhân Tá»­ Vong cốc. Khi hai cánh tay của chàng gần nhÆ° sắp duá»—i thẳng ra, thì đôi Song Hoàn Äoạt Mạng cÅ©ng xuất hiện ở lòng bàn tay.
Thiên Phong trang trá»ng nói :
- Cốc chủ thấy rồi chứ?
Cốc chủ Tá»­ Vong cốc thoạt nhón ngÆ°á»i hÆ¡i chồm vá» phía trÆ°á»›c. TÆ° thế háo hức của DÆ°Æ¡ng Sát khiến lão rÆ¡i vào trạng thái hoàn toàn bất lợi. Chính lúc đó, bản thủ của Cát Thiên Phong khẽ lắc nhẹ và tất nhiên cái Ä‘iá»u phải đến đã đến.
Äôi Song Hoàn Äoạt Mạng thoát ra nhÆ° hai vì tinh tú xẹt Ä‘i trong màn đêm má» mịt.
Dương Sát chỉ có thể thấy chúng chỉ là hai vệt sáng kéo dài ra từ đôi bản thủ của Cát Thiên Phong.
DÆ°Æ¡ng Sát Tang Phó chỉ kịp thốt lên Song Hoàn Äoạt Mạng!
Tất cả sá»± biến chỉ diá»…n ra trong không đầy má»™t chá»›p mắt, cùng vá»›i lá»i nói hốt hoảng của DÆ°Æ¡ng Sát. Tang Phó buá»™c phải cúi rạp tá»›i trÆ°á»›c để tránh đôi Ma Hoàn Ä‘oạt mạng của Cát Thiên Phong.
Mặc dù phản ứng của vị chủ nhân Tử Vong cốc cực nhanh và linh hoạt nhưng búi tóc của gã vẫn bị tiện lìa.
Gã còn cúi rạp ngÆ°á»i sát mặt đất thì kỳ biến thứ hai xảy ra. Cầu đã chùng chình rồi bứt ra ở phía đầu cầu của Cốc chủ Tá»­ Vong cốc. Hai sợi thừng to biến thành đôi mãnh xà khổng lồ ngóc đầu trở lại tập kích Cát Thiên Phong.
Thiên Phong đã có sá»± chuẩn bị từ trÆ°á»›c, khi đôi mãng xà vÆ°Æ¡ng cong mình lại tấn công chàng thì Thiên Phong đã thi triển tuyệt thức khinh thân LÆ°u Thủ Hành Vân, phối hợp cùng đôi tÆ¡ tầm nối kết vá»›i cặp Ma Hoàn Äoạt Mạng lúc đó đã ghim chắc vào tàng cây cổ thụ phía bên kia bá» vá»±c.
Thân pháp của Cát Thiên Phong cất lên cao non năm trượng, phiêu bồng nhÆ° má»™t ngÆ°á»i biết thuật đằng vân. Nhoáng má»™t cái lÆ°á»›t qua trên đầu đôi mãng xà vÆ°Æ¡ng.
Cặp mãng xà quắn ngÆ°á»i toan Ä‘á»›p lấy đối phÆ°Æ¡ng thì đã bị hứng trá»n hai tuyệt kỹ từ ngá»n sáo ngá»c, Ä‘iểm xuống đúng giữa đỉnh đầu.
Phập... Phập...
Hai cái đầu của cặp mãng xà nát bét và chiếc cầu do chúng tạo ra ào ào rơi xuống đáy vực hun hút.
DÆ°Æ¡ng Sát Tang Phó vừa nhá»m ngÆ°á»i bật đứng lên thì cảm nhận áp lá»±c tá»­ thần xuất hiện ngay yết hầu. Y rùn mình định thần má»›i nhận ra ngay yết hầu có ba ngón tay quặc lại theo thế Tam Chỉ Sầu Ưng chá»±c chá» bóp đứt phế quản của gã.
Äứng cạnh DÆ°Æ¡ng Sát không ai khác mà chính là Cát Thiên Phong.
Cát Thiên Phong nhạt nhẽo nói :
- Cốc chủ tâm phục khẩu phục rồi chứ?
Tang Phó liếc xéo Thiên Phong. Bây giỠthì y đã không còn làm chủ được mình nữa, bởi tính mạng giỠđây đã thuộc vỠđối phương. Không còn thế chủ động, y buộc phải buông một tiếng thở dài.
Y ngập ngừng nói :
- Tôn giá đã thắng bổn cốc!
- Chí ít thì Cốc chủ cÅ©ng kịp nhận ra Ä‘iá»u đó. Mặc dù tại hạ đã khống chế được Cốc chủ nhÆ°ng tại hạ chÆ°a thắng.
- Tôn giá còn muốn gì nữa?
- Tại hạ không phải đến Tá»­ Vong cốc để giết Cốc chủ, mặc dù đáng lý ra Thiên Phong phải làm. Cốc chủ và phu nhân thẳng tay lấy mạng Thần Toán Tá»­ thì Thiên Phong cÅ©ng có thể bứt đứt phế quản của Cốc chủ để Thần Toán Tá»­ huynh có thể mỉm cÆ°á»i.
- Tôn giá sao còn chưa thực hiện mục đích của mình đi?
- Chưa đến lúc... Tại hạ cần phải gặp Âm Sát phu nhân.
Thiên Phong nhìn Dương Sát Tang Phó.
Tang Phó lộ vẻ bối rối :
- Tôn giá gặp phu nhân của bổn cốc để làm gì?
- Phu nhân chắc không nỡ để cho phu quân mình sá»›m chầu diêm chúa đặng sống trÆ¡ trá»i má»™t mình trong Tá»­ Vong cốc buồn tẻ này.
Thiên Phong vừa dứt lá»i thì má»™t bóng ngÆ°á»i nhá» nhắn từ phía sau cây cá»™t đá bÆ°á»›c ra.
- Tôn giá nói rất đúng!
Thiên Phong liếc mắt nhìn vỠphía Âm Sát. Chàng lạnh nhạt nói :
- Âm Sát phu nhân đã một lần dẫn tại hạ đến ngôi nhà hoang đặng làm mồi cho bầy rắn độc của phu nhân, lần này phu nhân định xử trí như thế nào?
Âm Sát Chu Kỳ Äào dấn đến hai bá»™ ả lấy hÆ¡i, nghiêm giá»ng nói :
- Bản lãnh võ công của Tôn giá khiến cho phu phụ Âm Dương song sát phải thán phục.
- Äa tạ phu nhân đã khen tặng!
Äôi tinh nhãn khe khắt của Chu Kỳ Äào chiếu vào mặt Cát Thiên Phong.
- Tôn giá thân hành đến Tử Vong cốc vượt qua Tử Vực Mục, để lấy lại cổ thư của Thần Toán Tử?
Thiên Phong nhạt nhẽo đáp lá»i Chu Kỳ Äào trong khi ngá»n Tam Chỉ Sầu Ưng của chàng tuyệt nhiên không rá»i tá»­ huyệt của DÆ°Æ¡ng Sát Tang Phó :
- Cổ thư của Thần Toán Tử tất phải trả vỠThần Toán Tử. Còn mạng của Thần Toán Tử thì phải đổi bằng một thứ khác.
Tuyệt kỹ Tam Chỉ Sầu Æ°ng của Thiên Phong bóp chặt lại ngay sau khi chàng vừa dứt lá»i.
DÆ°Æ¡ng Sát Tang Phó thoạt nhón ngÆ°á»i :
- Æ ...
Bá»™ mặt lạnh lùng của Chu Kỳ Äào thoạt lá»™ những nét lo lắng.
Thiên Phong mỉm cÆ°á»i nhìn ả, nói :
- Phu nhân chắc thừa biết tại hạ là một lãnh nhân chứ?
- Ta biết!
- Thế phu nhân có nghĩ Cốc chủ đây sẽ mất mạng không?
Âm Sát gật đầu :
- Nhưng Tôn giá muốn có sự trao đổi?
- Không sai!
- Tôn giá muốn trao đổi cái gì?
- Một thứ mà phu nhân rất quý.
Âm Sát Chu Kỳ Äào sa sầm mặt. Ả lấp lá»­ng má»™t lúc rồi há»i :
- Chẳng lẽ Tôn giá muốn đòi đôi Kim Trùng của ta?
- Äúng nhÆ° vậy!
Chu Kỳ Äào tròn mắt mở to hết cỡ. Ả lá»™ hẳn vẻ ngạc nhiên ra bên ngoài :
- Chẳng lẽ Tôn giá cần đôi Kim Trùng đó của ta sao? Ta không tin một Song Hoàn Lãnh Nhân Cát Thiên Phong lại đòi linh vật Kim Trùng, khi mà nó chẳng có giá trị gì đối với Tôn giá.
- Tại hạ không cần thì đã không thân hành đến Tá»­ Vong cốc. Trong giang hồ ai mà không biết Tá»­ Vong cốc là chốn tá»­ địa của Âm DÆ°Æ¡ng song sát, có Ä‘Æ°á»ng vào mà thẳng có Ä‘Æ°á»ng ra.
Chàng nhìn lại DÆ°Æ¡ng Sát thá» Æ¡ há»i :
- Theo Cốc chủ thì phu nhân có chịu đổi đôi Kim Trùng để giữ tính mạng của Cốc chủ không?
Tang Phó nhìn Thiên Phong. Y chỉ ngập ngừng mà không thốt được ra lá»i.
Thiên Phong cau mày :
- Cốc chủ không thể nói được à? Chẳng lẽ đôi Kim Trùng đó, phu nhân quý hơn Cốc chủ.
- Tang mỗ không có ý đó.
Thiên Phong nhìn lại Âm Sát Chu Kỳ Äào :
- Tại hạ tá»™i nghiệp cho Tang Cốc chủ. Xem chừng phu nhân quý đôi Kim Trùng kia hÆ¡n sinh mạng của Tang Cốc chủ. Äã vậy thì tại hạ cÅ©ng chẳng cần đổi chác làm gì nữa. Phàm nghÄ©a phu thê quý hÆ¡n bất cứ thứ gì trên cõi Ä‘á»i này, thế mà đối vá»›i phu nhân nó nhẹ tợ lông hồng. Âu cÅ©ng là định số của Tang Cốc chủ. Âm DÆ°Æ¡ng song sát là má»™t đôi phu phụ mà thiên hạ nghÄ© nếu không có Âm Sát thì DÆ°Æ¡ng Sát thật là trÆ¡ trá»i, nếu không có DÆ°Æ¡ng Sát thì Tá»­ Vong cốc quạnh quẻ lắm. Thế mà... Có lẽ phu nhân thích nâng niu đôi Kim Trùng đã tạo ra hÆ° danh lẫy lừng của mình.
Chàng nhìn lại Dương Sát Tang Phó :
- Tang Cốc chủ hãy nhìn phu nhân của mình lần cuối đi!
Tang Phó chÆ°a kịp dá»i tinh nhãn nhìn thì tam ngón chỉ trong tÆ° thế tuyệt thức Tam Chỉ Sầu Ưng từ từ quắc lại.
Äôi mắt của Tang Phó mở trừng trừng nhìn vỠÂm Sát Chu Kỳ Äào miệng hắn phát ra những âm thanh khèn khẹc.
Âm Sát Chu Kỳ Äào lắc đầu, nói :
- Tôn giá... Khoan...
- Sao... Phu nhân đã đổi ý rồi ư?
Âm Sát nhìn ÄÆ°Æ¡ng Sát rồi dá»i mắt trở lại Thiên Phong :
- Tôn giá có thể cho ta biết vì sao lại muốn đoạt Kim Trùng của Tử Vong cốc không?
- Kim Trùng trong tay tại hạ rồi thì tại hạ sẽ nói.
- Tôn giá hứa?
Thiên Phong gật đầu.
Âm Sát buông má»™t tiếng thở dài thÆ°á»n thượt :
- Äược rồi... Chu Kỳ Äào sẽ đổi đôi Kim Trùng lấy sá»± bảo toàn tính mạng cho phu tÆ°á»›ng.
- Cuối cùng phu nhân cũng biết cái quý của nghĩa phu thê.
- Kỳ Äào buá»™c phải trao đổi vá»›i tôn giá để Tá»­ Vong cốc không hiu quạnh.
Lá»i vừa dứt, Âm Sát Chu Kỳ Äào lòn tay ra sau lÆ°ng lấy chiếc tráp mạ vàng trang trá»ng nói :
- Äôi Kim Trùng Ä‘ang ở trong tráp này.
- Tang Cốc chủ đã từng có ý muốn nhìn thấy cổ vật Long cốc. Tại hạ cũng có ý muốn nhìn qua đôi Kim Trùng của phu nhân.
- Tôn giá muốn kiểm chứng?
- Không sai!
Âm Sát Chu Kỳ Äào nhìn Thiên Phong rồi từ từ mở nắp tráp. Ả lật nghiêng tráp để Thiên Phong có thể thấy rõ. Trong đó có đôi Kim Trùng nhá» xíu bằng ná»­a ngón tay út, óng ánh sắc màu vàng.
- Tôn giá thấy rồi chứ?
- Äa tạ phu nhân đã cho tại hạ thấy linh vật của Tá»­ Vong cốc.
Thiên Phong kéo Tang Phó dịch tới hai bộ.
Âm Sát gằn giá»ng nói :
- Tôn giá đã thấy sao còn chÆ°a tha phu trượng của Kỳ Äào ra?
- Tại hạ cần đôi Kim Trùng kia trước!
- Tôn giá quá cẩn thận.
- Giang hồ dạy cho tại hạ Ä‘iá»u đó.
- Thế thì chúng ta lại rÆ¡i vào tình thế giằng co rồi. Kỳ Äào muốn Tôn giá thả phu tÆ°á»›ng trÆ°á»›c, ngược lại Tôn giá lại muốn đôi Kim Trùng này trÆ°á»›c.
- Tại hạ quả là không muốn chúng ta rơi vào tình thế lưỡng phân này.
- Kỳ Äào cÅ©ng có ý nhÆ° tôn giá.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi của Kỳ Äào thì bất thình lình chiếc Ma Hoàn Äoạt Mạng bên tả thủ của Cát Thiên Phong bắn xẹt ra há»›t lấy chiếc tráp trên tay nàng.
Khi Kỳ Äào phát hiện được thì Ma Hoàn thần kỳ đã Ä‘Æ°a chiếc tráp trở qua tay Thiên Phong rồi.
Chu Kỳ Äào buá»™t miệng nói :
- Cát Thiên Phong...
- Tại hạ buộc phải thất lễ với phu nhân để tránh cho đôi bên có sự khó xử.
Thiên Phong nhìn lại chiết tráp lần nữa rồi mới cột nó vào thắt lưng.
Chàng nhìn Kỳ Äào :
- Tại hạ vì sao lại muốn lấy đôi Kim Trùng, khi nó chẳng có giá trị gì đối vá»›i tại hạ, là vì nó có giá trị vá»›i ngÆ°á»i khác. NgÆ°á»i đó phu nhân có thể Ä‘oán ra.
- Chẳng lẽ chính ả nha đầu dâm đãng Liệt Há»a Thần Nữ Má»™c Thanh Thanh?
Thiên Phong buông ngá»n chỉ sát nhân ra khá»i yết hầu DÆ°Æ¡ng Sát Tang Phó, đồng thá»i đẩy vá» phía Âm Sát Chu Kỳ Äào. Chàng vừa hành Ä‘á»™ng vừa nói :
- Phu nhân đã đoán đúng rồi đó.
Bá»™ mặt của Âm Sát vốn đã có những nét khe khắt khi mất đôi Kim Trùng, giá» càng lá»™ vẻ bất nhẫn hÆ¡n sau khi Cát Thiên Phong khẳng định lá»i nói của ả.
Âm Sát Chu Kỳ Äào nhìn lại Tang Phó :
- Tang Phó... Ngươi đã thố lộ cho dâm nữ Mộc Thanh Thanh phải không?
- Phu nhân... Chúng ta vẫn có thể đoạt lại đôi Kim Trùng kia mà.
- Tang Phó... Ngươi còn nói như vậy được ư? Ai có thể đoạt lại đôi Kim Trùng khi nó đã nằm trong tay Cát Thiên Phong?
- Ta sẽ đoạt lại cho nàng.
Tang Phó vừa nói vừa vận công, nhưng Cát Thiên Phong đã mất biến lúc nào rồi.
Tang Phó bối rối gá»i lá»›n :
- Cát Thiên Phong. Ngươi ở đâu?
Chu Kỳ Äào nhìn Tang Phó, lắc đầu :
- Tang Phó. Ngươi có gào lên cũng vô ích mà thôi. Mất Kim Trùng thì Tử Vong cốc sẽ không có ngày bình lặng và chẳng còn là vùng tử địa của Âm Dương song sát.
- Phu nhân...
Kỳ Äào buông má»™t tiếng thở dài :
- Cuối cùng, Kỳ Äào cÅ©ng nhận ra tìm ngÆ°Æ¡i thuá»™c vá» ai. Ta chỉ là cái bóng của Thần Nữ Má»™c Thanh Thanh. NgÆ°Æ¡i đừng má»™ng tưởng Thanh Thanh sẽ là chủ nhân Tá»­ Vong cốc.
Âm Sát nói xong lẩn nhanh ra sau cột đá mất dạng, để mặc Tang Phó ngơ ngẩn dáo dác nhìn quanh. Y muốn Thiên Phong nhưng tăm dạng của chàng chẳng thấy đâu cả.
Y lớn tiếng gào :
- Cát Thiên Phong... Ngươi đang ở đâu? Cát Thiên Phong, hãy ra mặt đi!
Mặc cho gã gào thét, chỉ có sá»± im lặng đáp lại gã mà thôi. Tang Phó gào chán chê rồi ngồi thá»p xuống cây cá»™t đá thở dốc.
Gã lẩm nhẩm nói :
- Thiên Phong... NgÆ°Æ¡i đừng giao đôi Kim Trùng cho Thanh Thanh. Tang Phó này cầu khẩn ngÆ°á»i đấy!
Tang Phó nhÆ° má»™t thân cây Ä‘ang rÅ© dần vì thiếu sinh khí và nhá»±a sống. Vì sao y lại quá đổi băn khoăn và lo lắng khi biết Thiên Phong lấy đôi Kim Trùng trao cho Má»™c Thanh Thanh, Ä‘iá»u đó chỉ có y biết mà thôi.
Tài sản của than_long_vn

  #19  
Old 07-08-2008, 05:19 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 19

Trở lại Túy Tiên lầu




Bầu rượu thứ hai đã cạn, và cũng là lúc lão trượng hạ xong những tấm sáo đóng cửa Túy Tiên lầu, Thiên Phong nhìn lão làm những công việc vặt vãnh đó bằng ánh mắt thỠơ.
Khi lão vừa hạ tấm sáo sau cùng xuống thì một tiếng sấm chưởng dội lên cánh cửa chính của Túy Tiên lầu khiến nó đổ sụp xuống.
Rầm!
Lão trượng quay ngoắt lại, trong khi Thiên Phong vẫn thỠơ như không có chuyện gì xảy ra.
Hai gã đại hán vận đạo tỳ xầm xập bước vào. Một tên hùng hổ nói :
- Quán chủ đâu?
Lão trượng nghe gá»i, hối hả bÆ°á»›c vá» phía há» thì Má»™c Thanh Thanh đã bất thần xuất hiện ngay sau lÆ°ng hai gã đó. Nàng từ tốn nói :
- Nhị vị khách gia đến muộn quá rồi. Túy Tiên lầu đã đóng cửa, hẹn nhị vị ngày hôm sau đến, chúng tôi sẽ bồi tiếp Túy Tiên tửu.
Hai gã quay nhìn nàng, dá»ng tai nhÆ° muốn thâu tóm tất cả giá»ng oanh thá» thẻ phát ra từ đôi cánh môi hàm tiếu gợi má»i của Má»™c Thanh Thanh.
Gã đứng bên phải, dáng vẻ lực lưỡng, chắc lưỡi nói :
- Thiên hạ đồn đãi không ngoa, Túy Tiên lầu có giai nhân khuynh nước, khuynh thành. Hôm nay huynh đệ chúng ta sẽ uống một bữa thật say tại Túy Tiên lầu này.
Gã đứng bên trái Thanh Thanh liếm mép với vẻ háo hức của một gã đại đạo hái hoa :
- Ãi cha... Äúng là má»™t trang giai nhân tuyệt sắc. Äêm nay chúng ta sẽ uống cạn hết toàn bá»™ rượu của Túy Tiên lầu, giai nhân đừng cản.
Gã ghé ngÆ°á»i, cứ nhÆ° muốn áp đầu vào mặt Má»™c Thanh Thanh :
- Giai nhân không được khước từ đấy.
Thanh Thanh tạo má»™t nụ cÆ°á»i mỉm rất tÆ°Æ¡i và gợi tình. Nàng từ tốn nói :
- Nhị vị đại ca đã có cao hứng muốn thưởng lảm Túy Tiên tá»­u tại Túy Tiên lầu thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Thanh Thanh phảl bồi tiếp rồi, kẻo nhị vị lại phiá»n trách gian lầu thô sÆ¡ này.
Gã đại lực đứng bên phải xuýt xoa nói :
- Lá»i ngá»c của giai nhân khiến huynh đệ tại hạ rất phấn chấn. Ta sẽ Ä‘uổi gã kia ra ngoài để giai nhân và huynh đệ chúng ta chén thù chén tạc.
Thanh Thanh khoát tay :
- Nhị vị đại ca đừng làm vậy... Thanh Thanh sẽ đắc tội với khách nhân.
Nắng giắt chiếc khăn thêu đôi bướm bên hong rồi rút cây trâm cài mái tóc mai óng ả từ tốn nhìn hai gã đại hán, nói :
- Nhị vị đại ca xem, Cát huynh uống rượu rất an nhiên tự tại, mới có thể hưởng được hết cái thú ẩm tửu của bậc cao nhân. Chính vì lẽ đó mà Thanh Thanh không thể thất lễ với Cát huynh.
Nàng mỉm cÆ°á»i chá»›p ánh mắt nhÆ° má»™t thôn nữ Ä‘ang van lÆ¡n ngÆ°á»i có quyá»n lá»±c, rồi nói tiếp :
- Thanh Thanh không thất lễ với Cát huynh tất sẽ phụ lòng nhị vị đại ca.
Gã đại hán lực lưỡng gật đầu :
- Nàng nói rất đúng. Huynh đệ chúng ta là những trang hảo hán trên giang hồ tất nàng không thể thất lễ được rồi.
Thanh Thanh lắc đầu :
- Äại ca nói đúng. Thanh Thanh không muốn thất lá»… vá»›i nhị vị đại ca nên chá»n phÆ°Æ¡ng cách...
- Nàng định chá»n phÆ°Æ¡ng cách gì?
Thanh Thanh mỉm cÆ°á»i :
- Tống tiễn nhị vị vỠcõi a tỳ.
Hai gã kia chÆ°a kịp hiểu ý nghÄ©a câu nói của nàng, và cho là há» có hiểu ra lá»i nói đó thì cÅ©ng chỉ nghÄ© là lá»i nói đùa của má»™t trang giai nhân thích làm nÅ©ng. Hai gã còn ngÆ¡ ngẩn vá»›i câu nói của nàng thì cây trâm bóng loáng nhá»n hoắt của Thanh Thanh đã thá»c vào yết hầu gã đại lá»±c.
- A...
Nàng rút cây trâm và liên thủ đâm qua gã còn lại bằng một thủ pháp cực kỳ ảo diệu và chính xác.
Chỉ một lần động tay động chân mà Thanh Thanh đã tống tiễn hai gã đạo tỳ huênh hoang vỠcõi a tỳ khi chúng vẫn còn những nét ngơ ngẩn bởi câu nói của nàng.
Hai gã đạo tỳ trừng trừng nhìn nàng cứ nhÆ° Ä‘ang há»i :
- Cớ sao mình lại không thể nói được?
Thanh Thanh mỉm cÆ°á»i dùng chiếc khăn thêu lau máu dính trên cây trâm rồi giắt lại vào búi tóc.
Má»i cá»­ Ä‘á»™ng của nàng trông thật là từ tốn thuần thục, và chẳng có chút gì có thể nói là chùng tay.
Nàng dá»i gót sen bằng má»™t dáng Ä‘i cÅ©ng rất thục nữ khuê các tiến đến bên bàn Cát Thiên Phong, trong khi lão gia nô làm bổn phận của lão là hủy hai cái thây kia bằng Hóa Cốt Tán.
Thanh Thanh ngồi xuống chiếc đôn đối diện với Thiên Phong :
- Thanh Thanh không muốn những tên vô danh tiểu tốt kia làm tôn giá mất lòng khi thưởng thức Túy Tiên tửu, nên buộc phải xuất thủ không nương tay. Tôn giá miễn chấp chứ?
Thiên Phong rút má»™t tá» giấy hồng Ä‘iá»u xếp hình má»™t cánh nhạn.
Chàng vừa xếp hình vừa nói :
- Tại hạ đã quá quen thấy những cảnh chết chốc của giới võ lâm giang hồ.
Chàng đẩy hình con nhạn qua một bên, từ tốn nói tiếp :
- Chết là Ä‘iểm kết thúc của má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng má»—i ngÆ°á»i chắc chắn có má»™t cái chết khác nhau.
- Äược đàm đạo vá»›i Tôn giá. Thanh Thanh rất hứng thú.
- Äược thưởng thức hảo tá»­u của Liệt Há»a Thần Nữ, Thiên Phong rất cao hứng!
- Thanh Thanh chỉ lo Tôn giá thấy Thanh Thanh xuất thủ tống khứ lũ vô danh tiểu tốt thì sẽ mất đi sự hứng thú đó.
Thiên Phong lắc đầu :
- Tại hạ không mất cái hứng thú thưởng ngoạn hảo tửu.
- Cũng không để tâm đến những gã kia?
- Không. Bởi tại hạ biết hỠphải chết. Hai gã kia đã đến vận hạn phải chết nên không nhận ra tử thần trong bộ lốt giai nhân.
- Tôn giá cho Thanh Thanh là tử thần ư?
- Cái chết sẽ đến thật bất ngá» nếu ngÆ°á»i ta không biết gÆ°Æ¡ng mặt tá»­ thần.
Thiên Phong lấy tiếp má»™t tá» giấy hồng Ä‘iá»u nữa. Hai tay chàng thoăn thoắt xếp mảnh giấy và chỉ trong chá»›p mắt đã tạo thành hình má»™t lưỡi câu liêm.
- Tử thần không nhất thiết là một bóng ma quỷ dị, một gã thần chết bận áo thụng với bộ mặt khô lâu, tay luôn luôn xách câu liêm, mà đôi khi tử thần còn là hiện thân của một trang giai nhân đài các, hay một thục nữ đoan trang, và chỉ đến khi cái chết ập đến thì mới thấy được khuôn mặt của tử thần.
- Khuôn mặt đó như thế nào?
- Tại hạ chưa đối mặt với cái chết. Nhưng tại hạ có thể hình dung ra được, đó là một màu đen cùng với sự tĩnh lặng trong mộ địa.
- Tôn giá ắt đã bước qua cảnh tử vong rồi chứ?
- Äã bÆ°á»›c qua Tá»­ Vong cốc và quay lại Túy Tiên lầu.
Thiên Phong cầm bầu rượu rá»—ng rót ra chén. Chàng bình thản bÆ°ng chén rượu chẳng có giá»t nào đặt lên miệng.
Thanh Thanh cau mày buột miệng nói :
- Trong chén của tôn giá không có rượu. Bầu rượu cũng đã cạn hết rồi.
Thiên Phong nhìn Thanh Thanh :
- Khi ngÆ°á»i ta chết thì có thể uống rượu mà không cần rượu. Sá»± chết đồng cảnh giá»›i vá»›i sá»± hÆ° vô, mà trong cảnh giá»›i đó thì chẳng có gì là thật cả.
Chàng đổi chất giá»ng nghe thật nhạt nhẽo :
- Tại hạ đang trong cảnh giới hư vô đối mặt với cô nương.
Mặt hoa của Thanh Thanh thoáng chút biến sắc. Nàng cảm nhận xương sống gai lạnh tạo ra những hột ốc li ti lan nhanh khắp cơ thể mình.
Nàng ngập ngừng nói :
- Vì nguyên cớ gì mà Tôn giá tự cho mình đang ở trong cảnh giới hư vô?
- Äối mặt vá»›i tại hạ là má»™t gÆ°Æ¡ng mặt tá»­ thần.
Thanh Thanh sa sầm :
- Tôn giá có ác cảm với Thanh Thanh như vậy ư?
Thiên Phong lắc dầu :
- Không. Nếu cô nương không cho mình là hiện thân của tử thần thì tại hạ cũng không cho mình là kẻ trong cảnh giới cùng với cô nương.
Chàng đặt chén không xuống bàn, trở giá»ng thật trang trá»ng :
- Tại hạ muốn gặp Khán Như!
- Trong tâm tư của Tôn giá chỉ có mỗi một Khán Như thôi sao?
- Cô nương cần tìm hiểu để làm gì?
Thanh Thanh đứng lên :
- Thanh Thanh thấy lạ mà thôi.
Thiên Phong nhìn nàng, từ đứng dậy. Chống tay lên mặt bàn, chàng từ tốn nói :
- Tại hạ đã đến Tử Vong cốc và đã quay lại Túy Tiên lầu. Túy Tiên tửu ở đây rất ngon, nhưng có lẽ tại hạ đã uống đủ tửu lượng.
- Tôn giá muốn gặp Khán Như ngay bây gi�
Thiên Phong gật đầu.
Thanh Thanh mỉm cÆ°á»i nói :
- Tôn giá không sợ làm mất giấc ngủ của cô bé ư?
- Khán NhÆ° ngủ thì có thể thức, và đêm sau lại tiếp tục ngủ, nhÆ°ng ngÆ°á»i chết thì không thể thức được nữa.
- Tôn giá nghi ngại Thanh Thanh đã giết cô bé Khán Như?
Chàng lắc đầu :
- Không!
- Äa tạ Tôn giá đã tin Thanh Thanh, nhÆ°ng Thanh Thanh nhận thấy trong đáy mắt của Tôn giá ánh lên sá»± nghi ngá».
- Cô nÆ°Æ¡ng cần đôi Kim Trùng hÆ¡n cái mạng bé bá»ng của Khán NhÆ° và cái mạng già của trưởng lão Cái bang Khất Tổ Tổ.
Thiên Phong vừa nói vừa lấy chiếc tráp mạ vàng đặt lên bàn.
Thanh Thanh nhìn chiếc tráp có đôi Kim Trùng :
- Tôn giá hay thật! Trong giang hồ hình nhÆ° bất cứ chuyện gì má»™t khi Tôn giá đã nhúng tay vào sẽ Ä‘á»u làm được.
- Cô nương quá khen!
Thanh thanh cầm lấy chiếc tráp vàng có đôi Kim Trùng, đưa lên trước mắt ngắm nhìn. Nàng vừa ngắm chiếc tráp vừa ôn nhu từ tốn nói với Cát Thiên Phong :
- Ả Âm Sát Chu Kỳ Äào quý đôi Kim Trùng này hÆ¡n cả sinh mạng ả. Tôn giá Ä‘oạt được cặp Kim Trùng này thì chắc ả kia đã vá» vá»›i cõi chết rồi?
- Không! Cái Âm Sát mất là cái mà cô nương đang muốn đoạt.
Thanh Thanh mỉm cÆ°á»i. Nàng từ tốn nói :
- Thanh Thanh thỉnh Tôn giá đến hoa viên của Liệt Há»a Thần Nữ!
- Khán Như đang ở đó?
Thanh Thanh gật đầu.
Thiên Phong nhìn sâu vào đáy mắt
của nàng.
Chạm vào đôi thần nhãn của Thiên Phong, Thanh Thanh bất chợt bồn chồn. Nàng nhìn vỠphía lão bộc để tránh ánh mắt của chàng :
- Tôn giá. Chúng ta đi!
Hai ngÆ°á»i rá»i Túy Tiên lầu bằng cá»­a hậu. Thanh Thanh cùng vá»›i Thiên Phong theo má»™t tiểu lá»™, Ä‘i vào má»™t cánh rừng tùng. Chẳng bao lâu hỠđã đến được hoa viên.
Khác hẳn vá»›i Túy Tiên lầu, hoa viên của Thanh Thanh có thể ví nhÆ° vÆ°á»n thượng uyển trong cấm thành. Mặc dù trong màn đêm dày đặc, hoa viên vẫn mập má» toát ra vẻ đẹp riêng của nó.
Thanh Thanh đưa Thiên Phong đến ngôi nhà cây có treo hai dãy lồng đèn trước mái hiên, hắt ánh sáng lung linh xuống những khóm tử đinh hương.
Nàng mở cá»­a gian tiá»n sảnh :
- Má»i Tôn giá!
Thiên Phong cùng vá»›i nàng bÆ°á»›c vào bên trong gian tiá»n sảnh.
Thiên Phong há»i Thanh Thanh :
- Cô nương ngụ ở đây có một mình?
- Thanh Thanh thích sống một mình.
Nàng chỉ chiếc tràng kỷ :
- Tôn giá ở đây đợi Thanh Thanh.
- Tại hạ sẽ đợi.
Nàng mỉm cÆ°á»i rồi di dá»i gót sen lẩn ra sau hậu sảnh. Má»™t lát sau, nàng quay trở lại, Thanh Thanh đã thay đổi trang phục.
GiỠđây trên ngÆ°á»i nàng là má»™t cánh lụa má»ng mà dÆ°á»›i ánh đèn lồng có thể thấy ẩn hiện những Ä‘Æ°á»ng nét của cÆ¡ thể.
Sự xuất hiện của Thanh Thanh trong bộ cánh gợi dục không làm Thiên Phong vui vẻ mà ngược lại cặp chân mày lưỡi kiếm của chàng chợt sa sầm và cau có.
Mặc dù Thanh Thanh nhận ra vẻ bất nhẫn trên khuôn mặt lạnh lùng của Thiên Phong, nhưng vẫn vỠnhư chẳng thấy. Nàng bước đến đối mặt với chàng :
- Thanh Thanh muốn bồi tiếp tôn giá trÆ°á»›c khi tiá»…n Tôn giá và Khán NhÆ° cùng vá»›i Khất Tổ Tổ rá»i khá»i hoa viên này.
Không chỠThiên Phong có chịu hay không, nàng nắm lấy tay chàng :
- Äã ná»­a đêm rồi, Cát huynh. Khán NhÆ° và Khất Tổ Tổ chÆ°a được gặp, Cát huynh không nôn nóng chứ?
Thiên Phong buông một tiếng thở dài :
- Tại hạ sẵn sàng bồi tiếp cô nương nhưng không phải lúc này.
- Khán NhÆ° quan trá»ng hÆ¡n Thanh Thanh à?
- Với tại hạ...
- Tôn giá sợ Thanh Thanh sẽ xá»­ tôn giá nhÆ° vá»›i những ngÆ°á»i khác?
- Không!
- Thế sao ngÆ°á»i lại gấp muốn rá»i hoa viên này?
- Túy Tiên tửu, tại hạ đã uống rồi. Kim Trùng cũng đã trao cho cô nương rồi.
Thanh Thanh vén ống tay áo để lộ cánh tay thon mảnh với lớp da trắng nõn như bông bưởi. Nàng chủ định để cánh tay thon mảnh như một tạo vật hoàn mỹ của tạo hóa, buộc Thiên Phong phải chú nhãn mà khơi dậy trong tâm tưởng những ý niệm dục tình.
Nàng chỠđợi và nghĩ thầm :
- Bất cứ một nam nhân nào cũng khó mà bước qua ải dục, ải sắc của nữ nhân?
Với ý niệm đó, Thanh Thanh định nhãn nhìn thẳng vào mặt Thiên Phong chỠđợi những nét rung cảm sẽ hiện lên trên khuôn mặt chàng.
Thiên Phong rút một mảnh giấy bắt đầu xếp hình. Thần thức của chàng như tập trung vào việc xếp hình buộc Thanh Thanh phải để tâm chăm chú nhìn.
Thanh Thanh tò mò há»i :
- Tôn giá định tặng Thanh Thanh hình gì vậy?
Thiên Phong không nhìn lên mà vẫn chăm chú xếp giấy :
- Khi tại hạ xếp xong thì e rằng đã quá muộn.
- Tôn giá định xếp hình gì?
- Một cỗ áo quan!
Thiên Phong vừa dứt lá»i thì Thanh Thanh xả vá»™i ống tay áo xuống. Nàng lắc đầu :
- Tôn giá đừng xếp nữa. Một khi cổ áo quan xếp thành hình, thì chuyện gì sẽ xảy ra, phải chăng...
- Cô nương đã biết!
Thanh Thanh buông một tiếng thở dài :
- Thanh Thanh sẽ đưa Khán Như và Khất Tổ Tổ ra.
Thiên Phong ngưng tay không xếp hình nữa.
Thanh Thanh cầm lấy chiếc chuông gắn trên vách tiá»n sảnh, lắc ba tiếng.
Sau ba hồi chuông leng keng của nàng, lão gia nô xuất hiện cùng với Khán Như và Khất Tổ Tổ.
Vừa gặp Thanh Thanh, Khán Như lên tiếng :
- Cô cô... Khán Như không thích ở đây nữa.
- Sẽ có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a Khán NhÆ° Ä‘i!
Nàng nhìn Thiên Phong :
- Tiểu nữ, Cát huynh đây sẽ đưa ngươi đi!
Khất Tổ Tổ dụi mắt. Äến bây giá» lão má»›i nhận ra Thiên Phong, liá»n reo lên :
- A... Cát lão đệ...
- Khất lão huynh uống Túy Tiên tửu đến quên cả thần thức.
- Ãi da... Tại rượu của Má»™c cô nÆ°Æ¡ng quá ngon!
- May cho Khất lão huynh chỉ biết
uống rượu :
Thanh Thanh liếc trá»™m chàng bằng ánh mắt hằn há»c.
Nàng hậm hực nói với lão gia nô :
- Tiễn khách!
Thanh Thanh dứt lá»i bá» Ä‘i thẳng vào hậu sảnh.
Thiên Phong nhìn theo nàng chỠcho Mộc Thanh Thanh khuất hẳn sau vòm cửa hậu sảnh, Thiên Phong mới bước đến bên Khán Như :
- Äiệt nữ có nhận ra thúc thúc không?
Khán Như nhìn chàng, khẽ lắc đầu.
Chàng mỉm cÆ°á»i vuốt tóc Khán NhÆ° :
- Lúc thúc thúc ra đi, điệt nữ chỉ mới năm tuổi, giỠlàm sao nhớ được.
Thiên Phong lấy trong thắt lÆ°ng ra má»™t miếng ngá»c bá»™i.
- Äiệt nữ nhá»› mảnh ngá»c bá»™i này chứ?
Khán NhÆ° nhìn qua miếng ngá»c bá»™i rồi nhìn Thiên Phong :
- Cát Thiên Phong thúc thúc?
Thiên Phong gật đầu.
Khán Như nói :
- Phụ thân dặn Khán Như phải tìm thúc thúc. Thúc thúc đưa Khán Như vỠKim trang đại phủ nhé?
- Thúc thúc sẽ Ä‘Æ°a Ä‘iệt nữ vá».
Chàng nắm tay Khán Như :
- Chúng ta đi!
Khán Như gật đầu.
Khất Tổ Tổ vuốt râu nói :
- Cát lão đệ, chúng ta đi ngày à?
- Túy Tiên tá»­u Khất lão huynh đã uống quá nhiá»u rồi. Uống nhiá»u quá Khất lão huynh trở thành Túy Tiên mà quên bẵng mình Ä‘ang sống trong cõi dÆ°Æ¡ng thế đó.
Khất Tổ Tổ chắc lưỡi. Lão quay lại lão gia nô của Thanh Thanh :
- Lão phu vô cùng cảm kích lão huynh. Hẹn ngày tái kiến!
Ba ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c trở ra.
Khi Thiên Phong cùng với Khán Như và Khất Tổ Tổ bước ra ngoài mái hiên thì cả không gian hoa viên bừng sáng với những ánh đuốc khổng lồ.
Trong ánh đuốc phá nát màn đêm tăm tối là quần hào võ lâm đang đối mặt với Thiên Phong.
Trong quần hào có cả các kiếm thủ của Tổng đàn võ lâm, mà Hàn Thiên tôn giả là ngÆ°á»i thủ ngá»n đại kỳ Cá»­u Trùng đài.
Äứng cạnh Hàn Thiên tôn giả là KhÆ° Kha đạo trưởng cùng vá»›i những nhân vật tá»± cho mình là những đại hiệp vị nghÄ©a trên giang hồ, nhÆ° Quân Vi Phục, Di Hành CÆ°á»›c Quang Diá»…n, Giang Äông ngÅ© hiệp, Bắc Thần Kỳ Hiệp Äông LÄ©nh.
Tất cả những ngÆ°á»i này Ä‘á»u đã từng là thượng khách của Kim trang đại phủ.
Thiên Phong nhìn lại Khất Tổ Tổ :
- Lão huynh chăm sóc Khán Như!
- Lão đệ yên tâm!
Tài sản của than_long_vn

  #20  
Old 07-08-2008, 05:21 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 20

Nợ tình




Tôn Quách chằm chằm nhìn vào ngá»n nến, rồi hét lên má»™t tiếng, ngá»n bổng pháp trong tay y thoát đến, xỉa thẳng tá»›i ngá»n nến. Khi Tôn Quách rút gậy vá» thì đầu gậy đã tÆ°á»›c ngá»n bấc trên ngá»n nến.
Ngá»n nến vẫn lập lòe cháy, mặc dù tuyệt thức bổng pháp Tôn Quách thi triển nhanh ngoài chá»›p mắt.
Tôn Quách reo lên :
- SÆ° phụ... Tôn Quách đã tá»±u thành võ công của ngÆ°á»i rồi!
Tôn Quách hứng chí nhìn lại Trình Tử Quang, nhưng Trình trưởng lão chẳng còn đứng sau lưng nữa.
Tôn Quách ngá»› ngẩn gá»i :
- Sư phụ.
Y chống ngá»n bổng pháp, gãi đầu, lẩm nhẩm nói :
- Ãi chà... Không biết sÆ° phụ Ä‘i đâu rồi?
Y buông má»™t tiếng thở ra. Tiếng thở dài của Tôn Quách còn Ä‘á»ng trên miệng thì tiếng truyá»n âm nhập mật của Trình Tá»­ Quang nghe nhÆ° tiếng muá»—i kêu vo ve đập vào thính nhÄ© của há» Tôn :
- Tôn Quách... Tất cả tuyệt nghệ của ta Ä‘á»u đã truyá»n cho con, sÆ° phụ không còn gì để dạy cho con nữa, ta hy vá»ng rằng vá»›i sá»± thông minh và căn cÆ¡ trá»i phú, má»™t ngày nào đó con sẽ trở thành bang chủ Cái bang.
Tôn Quách dáo dác nhìn quanh :
- Trình sư phụ. Sư phụ ở đâu?
- Con đừng tìm ta nữa. Có duyên thì chúng ta sẽ gặp lại. Bảo trá»ng!
- Sư phụ...
Tôn Quách lẩm nhẩm nói :
- SÆ° phụ truyá»n thụ xong võ công, sao lại bá» Ä‘i bất ngá» nhÆ° vậy chứ? SÆ° phụ, Tôn Quách sẽ không phụ lòng của ngÆ°á»i đâu.
Tôn Quách rá»i khu rừng tòng, quay trở vá» trấn DÆ°Æ¡ng Châu. Y vừa Ä‘i vừa nghÄ© ngợi mông lung.
Tôn Quách vừa đến cửa tam quan Kim Lăng phủ thì từ bên trong gã gia nô hối hả bước ra :
- Thiếu gia... Nguy rồi!
Tôn Quách tròn mắt ngÆ¡ ngẩn há»i :
- Cái gì nguy?
- Có một vị cô nương tìm thiếu gia.
Vị cô nÆ°Æ¡ng đó nằng nặc bắt thiếu gia phải Ä‘á»n tá»™i.
- Cô ta đang ở đâu?
- Cô nương đó đang ở tại khách phòng. Lão nhân gia đang hầu tiếp cô ta.
Tôn Quách nhíu mày nghĩ. Y nghĩ thầm :
- “Chẳng lẽ ả Trình Tú Tú đến quấy rối Kim Lăng phủ? Ả thật là quá đáng mà.â€
Tôn Quách khoát tay :
- Ngươi đi đi, để ta vào gặp vị cô nương kia.
- Dạ... Thiếu gia cẩn thận.
- Ngươi yên tâm.
Tôn Quách chắp tay sau lưng, rảo bước hướng vỠphía gian thượng khách phòng. Y dừng bước trước những bậc tam cấp suy nghĩ một lúc rồi tiến thẳng vào cửa chính.
Trình Tú Tú vừa thấy Tôn Quách, Ä‘ang ngồi vá»™i bật đứng lên. Nàng nhìn Tôn Quách, gắt gá»ng nói :
- Tôn thiếu gia đã vỠđó à?
Tôn lão nhân cau mày tỠvẻ giận dữ.
Tôn Quách xoa tay cất tràng cÆ°á»i sang sảng. Y vừa cÆ°á»i vừa bÆ°á»›c nhanh tá»›i trÆ°á»›c mặt Tú Tú, giả lả nói :
- A... Trình muá»™i muá»™i. Ngá»n gió lành nào Ä‘Æ°a muá»™i đến thăm huynh và lão nhân gia vậy?
Tôn Quách lÆ°á»m Tú Tú rồi quay sang Tôn lão nhân :
- Cha... Äây là Trình Tú Tú muá»™i muá»™i của con. Quách nhi và Tú Tú vốn là nghÄ©a huynh muá»™i, lại có tình có ý. Con có ý dẫn Tú Tú vá» ra mắt cha. Không ngá» trong lúc con ra ngoài thì Tú Tú lại đến.
Tôn Quách nhìn lại Tú Tú :
- Muá»™i không đợi huynh gì hết, đến má»™t mình lão nhân gia sao biết được muá»™i. Ãi chà... Lão nhân gia lại chẳng biết huynh và muá»™i đã thá» non hẹn biển nữa.
Nghe Tôn Quách nói mà mặt hoa Tú Tú đỠửng vì thẹn.
Tôn Quách nói với Tôn lão nhân :
- Cha... Muá»™i muá»™i Tú Tú vốn có chứng tá»± ti, và... Và hay e thẹn, nên có Ä‘iá»u chi sÆ¡ xuất, cha bá» qua cho Tú Tú nhe.
Tôn lão nhân ngơ ngẩn nhìn Tú Tú. Lão lắc đầu :
- Lão phu chẳng hiểu gì cả!
Tôn Quách nói :
- Rồi cha sẽ hiểu thôi mà.
Tôn Quách bất thần quay lại Tú Tú, vÆ°Æ¡n trảo thá»™p lấy mạch môn của nàng. Tú Tú vốn không ngá» chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn,Tôn Quách đã tá»±u thành võ công nên hoàn toàn bất ngá», không sao phản ứng kịp.
Nàng thốt lên :
- Ê...
Tôn Quách lÆ°á»m nàng, nhÆ°ng từ tốn nói :
- Muội muội đi cùng với huynh ra hậu viên. Chúng ta sẽ tâm sự với nhau.
Tôn Quách nhìn lại Tôn lão nhân :
- Cha... Quách nhi và Tú muội sẽ gặp cha sau nhé.
Tôn Quách không chỠTôn lão nhân có ý kiến gì hay không mà kéo luôn Tú Tú ra bên ngoài.
Tú Tú đã bị khống chế mạch môn, thỉnh thoảng lại bị Tôn Quách bấu vào đại huyệt buốt tê cả hữu thủ, đành phải bước theo Tôn Quách.
Tôn Quách hối hả kéo Tú Tú ra khá»i thượng khách phòng. Y vừa Ä‘i vừa lầu bầu :
- Nàng thật hết chá»— tá»›i rồi nên má»›i mò đến Kim Lăng phủ. Nàng đúng là oan gia của Tôn thiếu gia mà. Bá»™ nàng không biết ta luôn sợ lão nhân gia à? Lần trÆ°á»›c nếu không có mẫu thân nàng thì Tôn thiếu gia đã bắt thạch sùng bá» vào ngÆ°á»i nàng rồi.
Tôn Quách lắc đầu :
- Äáng ra nàng phải biết khôn biết ngoan mà đừng tìm Tôn thiếu gia nữa, đàng này lại mò đến Kim Lăng phủ làm kinh Ä‘á»™ng đến lão nhân gia. Bổn thiếu gia nhứt định không nÆ°Æ¡ng tay vá»›i nàng nữa đâu.
Tú Tú bối rối :
- Gã Tôn Quách kia... Ngươi định làm gì ta chứ?
- Làm gì cô nương à?
Tôn Quách hừ nhạt, gằn giá»ng nói :
- Bổn thiếu gia có cả má»™t bầy thạch sùng trong hậu viên. Tạ sẽ bá» nàng vào giữa bầy thạch sùng đó để chúng ăn thịt, cho đáng Ä‘á»i nàng. Làm nhÆ° thế để nàng bá» cái thói tá»± kiêu, tá»± đại.
- Ngươi không được làm như vậy.
- Lần trước có mẫu thân nàng, lần này thì còn ai dám cản ta chứ!
- Ngươi hành xử với Tú Tú như vậy là bỉ ổi lắm.
Tôn Quách nạt ngang :
- Vá»›i ngÆ°á»i kiêu ngạo nhÆ° nàng phải xá»­ nhÆ° vậy má»›i đáng tá»™i. Hừ... Tại tá»­u Ä‘iếm, đập vò rượu của bổn thiếu gia, giá» còn mò đến Kim Lăng phủ làm kinh Ä‘á»™ng lão nhân gia. Ta không trị nàng thì nàng chÆ°a sợ mà.
- NgÆ°Æ¡i...
Tôn Quách trợn mắt :
- Ngươi... Ngươi cái con khỉ.
Tú Tú gục mặt. Nàng uất ức khiến lệ phải trào ra khóe mắt.
Tôn Quách thấy nàng khóc, hậm hực :
- Hừ... Bổn thiếu gia chÆ°a hành tá»™i mà nàng đã khóc rồi. Nàng tưởng những giá»t nÆ°á»›c mắt của nàng có thể làm siêu lòng bổn thiếu gia Æ°? NghÄ© nhÆ° thế là nàng lầm rồi đó!
Tôn Quách vừa nói vừa kéo Tú Tú.
Gã gia nô Kim Lăng phủ bước đến :
- Thiếu gia...
- Hê... Ngươi đừng lo nữa. Bây giỠđến lượt ta trị tội ả đây.
Tôn Quách khoát tay ra hiệu cho gã gia nô rút lui, rồi tiếp tục dẫn Tú Tú đi.
Tôn Quách dẫn Tú Tú rá»i khu tiá»n sảnh Kim Lăng phủ, đến khu hoa viên dành riêng cho y.
Tú Tú đã bị bế mạch môn, mặc dù tức Tôn Quách đến độ phát khóc nhưng không làm sao được.
Dẫn Tú Tú vào thư phòng riêng của mình, Tôn Quách xuất thủ điểm vào tĩnh huyệt của nàng.
Gã hất mặt nói :
- Bây giỠnàng thấy thế nào?
- Tôn công tử điểm huyệt Tú Tú để làm gì?
- Còn làm gì nữa, để trị tội nàng chứ sao.
- Tôn công tử xử Tú Tú như vậy, không xứng đáng là một đại trượng phu của Kim Lăng phủ.
Tôn Quách nạt ngang :
- Lẻo mồm, lẻo mép. Bổn thiếu gia có bao giỠtự phong mình là đại trượng phu đâu.
Y bắc chiếc đôn, ép Tú Tú ngồi xuống.
- Nàng nghe ta há»i đây!
- Tôn công tá»­ muốn há»i gì?
- Vì nguyên cớ gì mà nàng và mẫu thân của nàng lại căm hận Cái bang như vậy?
- Tú Tú cũng không biết, nhưng mỗi lần nhắc đến Cái bang là mẫu thân lại phẫn nộ tột cùng.
- Chính vì lý do đó mà nàng cũng hùa theo mẹ nàng, muốn gây thù chuốc oán với Cái bang?
- Tú Tú không có gây thù chuốc oán với Cái bang, nhưng muốn tìm ra nguyên cớ.
Tôn Quách gãi đầu :
- Bây giá» nàng phải trả lá»i thật vá»›i ta. Nếu nhÆ° bổn thiếu gia thả nàng ra thì nàng còn gây chuyện vá»›i Cái bang nữa không?
Tú Tú nhìn Tôn Quách :
- Tôn công tử thả Tú Tú ra ư?
Tôn Quách gật đầu :
- Chỉ cần nàng hứa là không gây chuyện với chúng môn hạ Cái bang thì Tôn Quách thả nàng ra ngay.
- Äược Tú Tú sẽ không gây chuyện vá»›i Cái bang. NhÆ°ng Tú Tú còn má»™t Ä‘á» nghị.
Tôn Quách hất mặt :
- Nàng muốn có đỠnghị gì?
Tú Tú nhìn Tôn Quách.
- Tú Tú sợ Tôn công tử không chấp nhận đỠnghị này.
- Nàng cứ nói cho ta nghe, nếu như đỠnghị của nàng không bắt bổn thiếu gia đi lấy gan hùm là được rồi.
Y cÆ°á»i khảy :
- Nói như thế chứ ta biết cô nương đâu nỡ bắt Tôn thiếu gia vào hang hùm phải không?
Y vuốt mũi, nghiêng đầu nhìn Tú Tú :
- Xem chừng cô nương cũng khá là xinh đẹp đó!
Hai má Tú Tú ửng hồng vì thẹn.
Tôn Quách nhướng mày :
- Hê... Bổn thiếu gia khen, nàng mắc cỡ ư?
Tú Tú cau mày :
- Tú Tú không thích nghe những lá»i nói sàm sỡ đó.
- Bổn thiếu gia khen mà là sàm sỡ à? Thôi được rồi. Nàng nói ra đỠnghị đi. Nếu được bổn thiếu gia sẽ chấp nhận.
Tú Tú nhìn Tôn Quách.
- Tôn công tá»­ lá»±a chá»n cẩn thận đó. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có bất cứ sá»± sá»— sàng nào vá»›i Trình Tú Tú thì mẫu thân ta sẽ san bằng Kim Lăng phủ.
Tôn Quách nghe nàng nói, sa sầm mặt. Y suy nghĩ rồi ngập ngừng nói :
- Trình cô nương thấy đó. Bổn thiếu gia đâu có dám sàm sỡ với Trình cô nương, chẳng qua vì ta không muốn lão nhân gia kinh động, nên buộc phải dụng hạ sách đối với cô nương.
- Tú Tú tin công tá»­. Công tá»­ nên biết má»™t Ä‘iá»u, trong giang hồ võ lâm, Há»a Äiểu đảo chủ cÅ©ng có thứ bậc đó. Äến ngay cả Minh chủ võ lâm Äại Chu Thiên cÅ©ng phải nể mặt.
- Ta biết. Nàng đừng phô trương nữa. Bây giỠthì nàng muốn gì nào?
Tú Tú mỉm cÆ°á»i.
Tôn Quách cáu gắt nói :
- Hê... Sao không nói mà lại cÆ°á»i? Bá»™ mặt của bổn thiếu gia tức cÆ°á»i lắm hay sao hả?
- Tú Tú thấy công tử khá bối rối khi nghe Tú Tú nói.
- Tất nhiên rồi. Bổn thiếu gia đâu muốn xảy chuyện liên can đến Kim Lăng phủ.
- Thế thì tốt. Nếu bây giá» Tú Tú vận công Ä‘oạn mạch mà chết thì rõ ràng Kim Lăng phủ đã có chuyện liên can đến Há»a Äiểu đảo chủ phải không?
Nàng mỉm cÆ°á»i nhìn Tôn Quách :
- Kim Lăng phủ bá» thế thật nhÆ°ng má»™t khi ái nữ duy nhất của Há»a Äiểu đảo chủ chết trong Kim Lăng phủ thì chuyện lá»›n sẽ đến ngay đó.
Nàng chớp mắt :
- Công tử thử nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trên tàng cây tòng, con há»a Ä‘iểu Ä‘ang lõ cặp mắt nhÆ° hai cục than hồng nhìn vào thÆ° phòng của Tôn Quách.
Nhận ra con há»a Ä‘iểu, Tôn Quách lầu bầu nói :
- Cái gì vậy chứ, tại sao con há»a Ä‘iểu quá»· quái lại có mặt ở đây?
- Bởi nó có bổn phận bảo vệ Tú Tú.
- Thế thì chết bổn thiếu gia rồi!
- Nếu nhÆ° Tôn công tá»­ không đối xá»­ tốt vá»›i Tú Tú. Há»a Ä‘iểu vốn là má»™t linh Æ°ng. Nó có thể tấn công ngÆ°á»i và cÅ©ng có thể dẫn mẫu thân đến tận đây để sát phạt Kim Lăng phủ.
Tôn Quách cáu gắt nạt ngang :
- Bổn thiếu gia biết rồi. Nàng muốn gì?
- Nếu như Tôn công tử không muốn có chuyện liên can đến Kim Lăng phủ thì đúng canh Tý đêm nay, phải đến Sanh Tử Bình gặp Tú Tú.
- Nàng muốn bổn thiếu gia đến đó để làm gì?
- Äiá»u đó thì Tú Tú chÆ°a thể thố lá»™ ngay lúc này được.
Tôn Quách gãi đầu. Gã chìa mặt tá»›i há»i Tú Tú :
- Nàng có dự mưu gì không?
- Tú Tú không bao giỠgiở thủ đoạn hạ sách như Tôn công tử đâu.
Tôn Quách trừng mắt :
- Hừ... Nói vậy mà nghe được à. Äược rồi, bổn thiếu gia sẽ đến. Nàng không dá»… gì bắt nạt được bổn thiếu gia đâu.
- Chỉ cần Tôn công tá»­ đến thì Tú Tú sẽ không làm Ä‘iá»u gì khiến Tôn lão nhân phải bận lòng.
- Äược. Nàng hứa nhÆ° vậy là tốt rồi.
Tôn Quách vừa nói vừa toan vận công cách không điểm chỉ giải huyệt cho nàng.
Y chưa thực hiện thì bất ngỠTú Tú đứng bật lên :
- Tú Tú không cần Tôn công tử giải huyệt.
Tôn Quách sững sỠ:
- Sao lạ vậy, há»ng lẽ võ công của bổn thiếu gia không tinh xảo Æ°?
Tú Tú mỉm cÆ°á»i :
- Không phải không tinh xảo, nhÆ°ng tại vì Tú Tú có bận Kim Ti giáp trong ngÆ°á»i nên chỉ khí của Tôn thiếu gia không làm gì được thôi.
Tôn Quách thối lại hai bộ :
- Nàng không bị bế huyệt, sao lại nhẫn nhục ngồi yên chứ?
- Tú Tú muốn tận mắt thấy sự hành sử của Tôn công tử như thế nào?
Nàng mỉm cÆ°á»i :
- Tôn công tử nhớ đấy nhé. Tú Tú đợi công tử ở Sanh Tử Bình.
Nàng nói xong bước nhanh ra bên ngoài thư phòng để mặc Tôn Quách đứng chôn chân với nỗi sửng sốt ngỡ ngàng.
Nàng đi rồi Tôn Quách mới lầu bầu nói :
- Ả Trình Tú Tú này định giở trò gì với mình đây. Y gãi đầu, chắc lưỡi :
- Phải chi lúc này có Trình sư phụ thì hay quá!
Tài sản của than_long_vn

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áàëòèéñêèé, åâðîïåéñêèé, âîïðîñ, êîëüöà, èíöåñò, ïðîåêòû, ñóâåíèðû, ôèçèêà, phim ma hoan lanh nhan


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™