|
|
11-03-2009, 10:03 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
CHÆ¯Æ NG 20
VOLTERRA
Chúng tôi bắt đầu lên dốc, con Ä‘Æ°á»ng má»—i lúc má»—i dà y ngÆ°á»i hÆ¡n. Cà ng lên cao, các chiếc xe hÆ¡i cà ng nép và o nhau sát rạt; dù có tà i ba thế nà o, Alice cÅ©ng không thể nà o len, lách được nữa. Chúng tôi Ä‘Ã nh phải cháºm chạp nhÃch từng chút, từng chút má»™t sau Ä‘uôi má»™t chiếc Peugeot mà u vá» dà nhá» nhắn.
- Alice - Tôi rá»n rÄ©. Äồng hồ trên bảng xe dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang phi chứ không còn là chạy nữa.
- Chỉ có má»™t Ä‘Æ°á»ng lên mà thôi - Alice cố gắng xoa dịu tôi, nhÆ°ng giá»ng nói cÅ©ng không kém căng thẳng hÆ¡n tôi là mấy.
Những chiếc xe hÆ¡i tiếp tục nhÃch lên, chiếc nà y nối Ä‘uôi chiếc kia, cứ thế tạo thà nh những hà ng dà i. Trên cao, vầng thái dÆ°Æ¡ng vẫn thản nhiên chiếu toả từng quầng nắng chói lá»i xuống nhân gian, có vẻ nhÆ° vầng dÆ°Æ¡ng Ä‘ang ở và o đúng tâm của bầu trá»i.
Từng chiếc, từng chiếc xe má»™t kiên nhẫn lăn bánh và o thà nh phố. Khi chiếc xe nổi đình nổi đám mà chúng tôi Ä‘ang ngồi trong tiến đến gần hÆ¡n, tôi má»›i nháºn ra rằng tất cả xe hÆ¡i Ä‘á»u tấp hết và o lá» Ä‘Æ°á»ng, ai ngồi trong xe cÅ©ng bÆ°á»›c hết ra ngoà i để Ä‘i bá»™. Chắc dây thần kinh chịu Ä‘á»±ng của hỠđã bị đứt rồi - tôi thầm nghÄ© - chuyện nà y cÅ©ng dá»… hiểu thôi. Cuối cùng, chiếc xe cÅ©ng đến khúc ngoặt, và chỉ đến lúc nà y, tôi má»›i ngỡ ngà ng, toà n bá»™ bãi Ä‘áºu xe Ä‘á»u đã kÃn hết chá»—, và kia, ở ngay cổng chà o của thà nh phố là hằng hà lÅ© lượt ngÆ°á»i Ä‘ang ùn ùn kéo nhau tiến và o. Không ai được lái xe và o trong thà nh phố.
- Alice - Tôi lên tiếng báo động.
- Mình biết - Cô bạn của tôi chỉ trả lá»i có bấy nhiêu, gÆ°Æ¡ng mặt vẫn lạnh băng nhÆ° đá.
Tôi nhìn quanh, chiếc xe Ä‘ang bò ra Ä‘Æ°á»ng theo đúng nghÄ©a nên tôi có thể dá»… dà ng quan sát má»i thứ, đúng rồi, trá»i Ä‘ang trở gió. Äoà n ngÆ°á»i tiến và o cổng chà o Ä‘ang nắm chặt lấy mÅ©, kéo ra khá»i mặt. Quần áo của há» phồng phá»nh, phất phÆ¡. Khắp nÆ¡i, đâu đâu cÅ©ng má»™t mà u Ä‘á» - áo Ä‘á», mÅ© Ä‘á», cá» Ä‘á» - cứ cháºm rãi di chuyển từng chút má»™t. Cái cổng chà o của thà nh phố lúc nà y trông giống nhÆ° Ä‘ang được buá»™c má»™t dải ruybăng vô cùng dà i, dải ruybăng ấy Ä‘ang phÆ¡ phất trong gió - gió chợt nổi mạnh, tấm khăn quà ng cổ Ä‘á» thẫm Ä‘ang buá»™c trên tóc của má»™t cô gái bị giáºt phăng, nhanh nhÆ° cắt, trôi và o không gian, giãy giụa, quằn quại hệt nhÆ° má»™t thá»±c thể có linh hồn. CÅ©ng rất nhanh, cô gái nhảy phắt lên, vung tay để bắt chiếc khăn lại, nhÆ°ng không kịp; cà ng lúc, chiếc khăn cà ng bay lên cao, lên cao, và cuối cùng dÃnh và o tÆ°á»ng trở thà nh má»™t miếng vá bất đắc dÄ© mang mà u máu, chối hẳn vá»›i mà u tÆ°á»ng cổ xÆ°a đã xỉn mà u.
- Bella - Alice thì thầm tháºt nhanh bằng má»™t giá»ng nói vô cùng căng thẳng - Mình không thể thấy được tay bảo vệ ở đây sẽ quyết định ra sao... nhÆ°ng nếu mình không thà nh công, bạn Ä‘Ã nh phải Ä‘i má»™t mình thôi. Bạn cần phải chạy. Chỉ cần há»i ngÆ°á»i ra Palazzo dei Priori, và chạy theo hÆ°á»›ng há» chỉ bạn là được. Nhá»› đừng để lạc Ä‘Æ°á»ng đấy.
- Palazzo dei Priori, Palazzo dei Priori - Tôi lặp đi lặp lại từ nà y, cố gắng nuốt cho trôi.
Palazzo dei Priori, hay còn gá»i là "tháp đồng hồ". Ừ, mình sẽ Ä‘i, sẽ tìm cho ra cái nÆ¡i đặc biệt đó bên trong thà nh phố, phÃa sau các bức tÆ°á»ng nà y.
Tôi gáºt đầu.
- Ừ, Palazzo dei Priori.
- Edward sẽ ở bên dÆ°á»›i cái tháp đồng hồ, phÃa bắc quảng trÆ°á»ng. Bên phải tháp có má»™t ngõ hẹp, Edward sẽ nấp ở đó... chá»— đó là bóng râm mà . Anh ấy cần phải thấy bạn trÆ°á»›c khi bÆ°á»›c ra ngoà i nắng.
Tôi gáºt đầu ngay láºp tức.
Lúc nà y, chúng tôi Ä‘ang ở rất gần ranh giá»›i cuối cùng dà nh cho xe ôtô. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, trong bá»™ đồng phục mà u xanh nÆ°á»›c biển, Ä‘ang Ä‘iá»u khiển giao thông, ra hiệu cho các xe quay lại khá»i bãi Ä‘áºu xe không còn má»™t chá»— trống. Má»™t cách ngoan ngoãn, rất cả các xe Ä‘á»u quay đầu lại tìm chá»— Ä‘áºu... Và đến lượt xe của Alice.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc đồng phục có dáng vẻ khá uể oải, ông ta không có vẻ gì chú ý đến má»i thứ xung quanh. Rất bất ngá», Alice nhấn ga, ngoặt gấp qua ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và cứ thế phóng thẳng tá»›i cổng. Ông ta hét lên má»™t câu gì đó vá»›i chúng tôi, song vẫn đứng yên tại chá»—, tiếp tục chỉ dẫn cho các xe khác... không bắt chÆ°á»›c hà nh Ä‘á»™ng ngang ngược đó, nhÆ°ng tất nhiên giỠđây, có phần hối hả và bá»±c dá»c.
NgÆ°á»i thanh niên đứng ở cổng chà o cÅ©ng mặc bá»™ đồng phục tÆ°Æ¡ng tá»±. Khi xe của chúng tôi tiến đến gần anh ta, đám đông du khách Ä‘ang lÅ© lượt nối theo nhau và o cổng lẫn đám đông Ä‘ang Ä‘i trên vỉa hè Ä‘á»u trố mắt và o chiếc Porsche loè loẹt, hợm hÄ©nh.
NgÆ°á»i bảo vệ tiến ra giữa Ä‘Æ°á»ng. Rất cẩn tháºn, Alice lái xe chếch vá» má»™t góc, trÆ°á»›c khi nhấn thắng dừng hẳn. Váºy là ánh mặt trá»i rá»i xuống ngay cá»a sổ ở phÃa tôi, còn cô bạn thì vẫn ở trong bóng râm, bình an vô sá»±. Nhanh nhÆ° cắt, Alice vá»›i tay ra sau, chá»™p lấy má»™t váºt gì đó trong túi xách.
Khá»i nhìn cÅ©ng biết, ngÆ°á»i bảo vệ Ä‘i vòng qua phÃa bên kia chiếc xe, vá»›i vẻ mặt không thể không hằm hằm - "cá»c cá»c cá»c cá»c" - anh ta liên tục gõ và o cá»a sổ bên phÃa Alice má»™t cách tức tối.
Cá»a sổ xe nhanh chóng được hạ xuống lÆ°ng chừng, và tôi nháºn ra ngay gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°á»i thanh niên lúc nà y chỉ hiện hữu duy nhất má»™t sá»± kinh ngạc, khi anh ta được trông thấy gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘eo kÃnh mát của tay "quái xế".
- Xin lá»—i cô, hôm nay chỉ có xe du lịch má»›i được và o thà nh phố - Tay bảo vệ nói tiếng Anh bằng má»™t giá»ng hÆ¡i đặc. Thái Ä‘á»™ của anh ta lúc nà y cÅ©ng rất bối rối, nhÆ° thể anh ta Ä‘ang Æ°á»›c sao cho mình có thể thông báo được cho cô gái đẹp má»™t cách lạ thÆ°á»ng thế nà y những thông tin tốt là nh hÆ¡n.
- Äây là xe du lịch... tá»± túc - Alice trả lá»i, không quên kèm theo má»™t nụ cÆ°á»i quyến rÅ© "chết ngÆ°á»i". Nói rồi, cô bạn thò tay ra cá»a, Ä‘Æ°a ra ngoà i ánh sáng mặt trá»i. Ôi trá»i, toà n thân tôi đông cứng lại, nhÆ°ng rồi tôi bất ngá» nháºn ra cô bạn đã Ä‘eo má»™t chiếc găng tay mà u Ä‘á» dà , dà i đến táºn khuá»·u tay tá»± lúc nà o. Cô bạn nắm lấy tay của ngÆ°á»i bảo vệ, lúc nà y vẫn còn tỳ trên cá»a sổ... kéo và o trong xe hÆ¡i. Cô đặt và o tay anh ta má»™t váºt gì đó, rồi bóp những ngón tay của anh ta lại.
Rụt tay vá», ngÆ°á»i bảo vệ không khá»i giáºt mình, mắt nhìn chằm chằm và o má»™t cá»c tiá»n dà y cá»™p. Tá» hoá Ä‘Æ¡n rút tiá»n bên ngoà i có ghi chú là má»™t nghìn đôla.
- Trò đùa sao? - Anh ta nói không ra hơi.
Nụ cÆ°á»i của Alice vẫn rạng rỡ:
- Cái đó... còn tuỳ thuộc và o suy nghĩ của anh.
NgÆ°á»i thanh niên ngó sững và o Alice, đôi mắt tròn xoe. Tôi liếc mắt tháºt nhanh và o cái đồng hồ trên bảng, thần kinh căng cứng nhÆ° dây Ä‘Ã n. Nếu Edward vẫn trung thà nh vá»›i kế hoặch của mình thì chúng tôi chỉ còn có vá»n vẹn năm phút đồng hồ nữa mà thôi.
- Tôi hÆ¡i vá»™i má»™t chút - Cô bạn nói khéo, nụ cÆ°á»i vẫn còn y nguyên trên môi.
Tay bảo vệ nháy mắt hai lần vá»›i cô bạn, rồi rất nhanh, nhét tiá»n tháºt sâu và o chiếc túi bên trong của chiếc áo véttông. Sau đó, rất tá»± nhiên, ngÆ°á»i thanh niên lùi ra khá»i ô cá»a sổ, tay không quên vẫy má»i xe của chúng tôi tiến và o. Hình nhÆ° không má»™t du khách nà o nháºn ra cuá»™c trao đổi "Ãt lá»i mà nhiá»u ý" nà y. Không dám chần chừ, Alice lái thẳng xe và o thà nh phố, cả hai chúng tôi Ä‘á»u thở phà o nhẹ nhõm.
ÄÆ°á»ng Ä‘i tháºt hẹp, rải đầy đá sá»i, nhÆ°ng chỉ có má»™t mà u duy nhất; những toà nhà quét vôi nâu và ng phai mà u vì thá»i gian Ä‘ang che mát cho con Ä‘Æ°á»ng. Hình nhÆ° đây chỉ là má»™t con hẻm thì phải. Cá» Ä‘á» tiếp tục xuất hiện trên tÆ°á»ng, má»—i lá cá» cách nhau và i mét, gió rÃt lên từng hồi, tuồn táºn và o trong con hẻm nhá», những lá cá» cứ bay phần pháºt, phần pháºt.
Lại tiếp tục tắt nghẽn giao thông, ngÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘i bá»™ nên chúng tôi chẳng nhÃch lên được bao nhiêu.
- Chỉ còn má»™t chút nữa thôi - Alice Ä‘á»™ng viên tôi, còn tôi thì nắm chặt lấy tay nắm cá»a, sẵn sà ng lao ngÆ°á»i ra khá»i xe bất cứ lúc nà o cô bạn mở lá»i.
Alice Ä‘á»™t ngá»™t tăng ga, rồi cùng Ä‘á»™t ngá»™t dừng lại. Äám đông ngoảnh mặt vá» phÃa chúng tôi, dứ dứ nắm đấm và hét lên đầy giáºn dữ. Khá»i nói cÅ©ng biết, tôi tháºt sá»± lấy là m mừng vì đã không hiểu ý nghÄ©a của những câu hét đó. Rồi tháºt bất ngá», Alice rẽ ngoặt xe và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» hoà n toà n không phải dà nh cho xe hÆ¡i; tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thất kinh hồn vÃa, tức tốc dạt hết cả ra, ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy ra sức nép và o vỉa hè để "nhÆ°á»ng" lối cho chúng tôi. Äến cuối Ä‘Æ°á»ng, chúng tôi lại rẽ và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác. Ở chá»— nà y, những toà nhà nằm hai bên Ä‘Æ°á»ng, toà nà o cÅ©ng cao, lên đến đỉnh thì hÆ¡i de lại, để đảm bảo cho ánh mặt trá»i không thể nà o chiếu xuống được vỉa hè - những lá cá» Ä‘á» tiếp tục tung hoà nh trong gió, gần nhÆ° là chạm hẳn và o nhau. Ở đây, ngÆ°á»i ta còn chen chúc dà y đặc hÆ¡n cả ở những chá»— khác. Alice buá»™c lòng phải ngừng xe. Còn tôi thì đã mở cá»a sẵn trÆ°á»›c khi chiếc xe dừng lại hẳn.
Cô bạn chỉ và o phần Ä‘Æ°á»ng được ná»›i rá»™ng, nÆ¡i có ánh sáng mặt trá»i chan hoà rá»±c rỡ.
- Ở kia kìa, hiện thá»i, chúng ta Ä‘ang ở rìa phÃa nam của quảng trÆ°á»ng. Bạn chạy thẳng lên đó, đến chái phải của tháp đồng hồ. Mình cÅ©ng sẽ tìm Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vòng lên đó...
HÆ¡i thở của cô bạn Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, và khi lên tiếng trở lại, giá»ng nói của cô bạn gần nhÆ° chỉ còn là má»™t tiếng rì rầm.
- Bá»n hỠở khắp má»i nÆ¡i!
Toà n thân tôi đông cứng lại trong phút chốc, Alice đà nh phải... "trợ lực", đẩy tôi ra.
- Äừng để ý đến há». Bạn chỉ có hai phút thôi. Äi Ä‘i, Bella, Ä‘i Ä‘i! - Cô bạn hét lên, đồng thá»i cÅ©ng chui ra khá»i xe.
Tôi vụt chạy, không kịp ngoái lại nhìn cô bạn Ä‘ang lẩn và o trong bóng mát, cÅ©ng nhÆ° không kịp ngừng lại để đóng cá»a xe. Trá»i Æ¡i, gì kia, không còn giữ được má»™t chút ôn hoà nà o nữa, tôi xô dạt má»™t ngÆ°á»i phụ nữ béo múp mÃp trên Ä‘Æ°á»ng, rồi cứ thế, tôi cắm đầu cắm cổ chạy má»™t mạch, tâm trà vẫn để ý má»™t chút đến xung quanh, trừ má»™t hòn đá sá»i mấp mô ở dÆ°á»›i chân.
Vừa thoát khá»i con Ä‘Æ°á»ng nhỠâm u, tôi loá mắt trÆ°á»›c má»™t biển nắng rá»±c rỡ ở quảng trÆ°á»ng trung tâm. Gió thốc và o tôi, lùa sâu và o mái tóc và hất tung chúng và o mắt, và o mÅ©i của tôi; trong phút chốc, tôi chẳng còn thấy trá»i trăng gì nữa cho đến khi... "Rầm", tôi không thể hiểu được tại sao mình lại không chú ý đến bức tÆ°á»ng ngÆ°á»i từ trÆ°á»›c.
Giá» thì không còn Ä‘Æ°á»ng tiến nữa, không thể tìm thấy má»™t khe hở nà o giữa má»™t rừng ngÆ°á»i Ä‘ang đứng sát rạt và o nhau. Tôi xô đẩy má»i ngÆ°á»i má»™t cách thô bạo, đồng thá»i chống đỡ lại những cánh tay cÅ©ng Ä‘ang ra sức xô đẩy tôi Ä‘i, và nghe rõ mồn má»™t hà ng loạt những thang âm của cảm xúc... từ Ä‘au Ä‘á»›n đến cáu giáºn trên "chiến trÆ°á»ng chỉ có má»™t mình kẻ địch là tôi", nhÆ°ng may thay không có má»™t từ nà o tôi nghe mà hiểu cả. Xung quanh tôi lúc nà y chỉ toà n là những gÆ°Æ¡ng mặt tức tối và kinh ngạc, giữa má»™t rừng áo, cá» Ä‘á» loè Ä‘á» loẹt. Má»™t ngÆ°á»i phụ nữ tóc và ng cau có nhìn tôi, chiếc khăn quà ng Ä‘á» quấn quanh cổ bà ta... trông rất giống vá»›i má»™t vết thÆ°Æ¡ng khi bị... Tháºt gá»›m ghiếc! Tôi vá»™i và ng quay mặt Ä‘i chá»— khác. Má»™t chú bé Ä‘ang cưỡi trên cổ má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bá»—ng nhe răng ra cÆ°á»i vá»›i tôi, đôi môi của cáºu ta vá»u ra má»™t cách khác thÆ°á»ng, và những chiếc răng nanh bằng nhá»±a hiện ra... Ôi trá»i Æ¡i!
Bất chợt, cả đám đông nhao nhao, hà ng ngà n thân ngÆ°á»i chen chúc, xô đẩy nhau, và tôi mau chóng bị dồn, ép sang hÆ°á»›ng khác. NhÆ°ng chao ôi, may mắn quá, chiếc đồng hồ Ä‘ang hiện ra ở trÆ°á»›c mắt tôi, mà cÅ©ng không hiểu có phải là ngay từ đầu, tôi đã Ä‘i chệch hÆ°á»›ng không nữa. Cả hai cây kim của chiếc đồng hồ Ä‘á»u chÄ©a thẳng lên vầng thái dÆ°Æ¡ng khắc nghiệt - trá»i hỡi, cho dẫu tôi có ra sức chen lấn đến đâu, hung hãn đến cỡ nà o, tôi cÅ©ng vẫn sẽ bị trá»… mất thôi. Tôi còn chÆ°a Ä‘i được ná»a Ä‘Æ°á»ng nữa kia. Tôi sẽ không thể thá»±c hiện nổi Ä‘iá»u nà y. Tôi là má»™t kẻ ngốc nghếch, má»™t kẻ cháºm chạp và quá "con ngÆ°á»i"; tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u sẽ chết chỉ vì Ä‘iá»u đó.
Tôi hi vá»ng Alice sẽ ra được đến đây. Tôi Æ°á»›c sao từ trong bóng râm ở đâu đó, cô bạn sẽ nhìn thấy tình trạng của tôi và biết rằng tôi đã thất bại, váºy là cô sẽ phải quay vá» nhà vá»›i Jasper.
Äôi tai của tôi căng rá»™ng ra hết cỡ, cố gắng tiếp thu tất cả má»i âm thanh, chú ý xem ngoà i những thang âm đầy cảm xúc xung quanh mình ra, có thang âm nà o là thang âm khi nháºn ra má»™t Ä‘iá»u gì đó khác thÆ°á»ng hay không: những tiếng thở hổn hển, không, đúng hÆ¡n là tiếng thét, của ai đó... khi Edward lá»t và o giữa nhỡn giá»›i của há». NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t khoảng trống bất ngá» hiện ra trÆ°á»›c mắt tôi; giữa đám đông nà y là má»™t khoảng trống. Ngay tức khắc, tôi lao mình tá»›i phÃa trÆ°á»›c, rất hăm hở... cho đến lúc đôi chân va phải những viên gạch. Tháºt không thể tin được, đây chÃnh là đà i phun nÆ°á»›c ở trung tâm quảng trÆ°á»ng, nó rất lá»›n và vuông vức.
Mừng rỡ đến suýt báºt khóc, tôi nhảy ngay lên gá» tÆ°á»ng, rồi lao thẳng xuống hồ nÆ°á»›c; má»±c nÆ°á»›c chỉ ở lÆ°ng chừng ngang đầu gối của tôi. Cứ thế, tôi vùng chạy, nÆ°á»›c bắn lên tung toé xung quanh. Cho dẫu lúc nà y Ä‘an chói chang ánh nắng mặt trá»i, nhÆ°ng gió vẫn thổi từng cÆ¡n lạnh buốt, cái Æ°á»›t vô tri vô giác nhÆ° được thổi và o má»™t luồng sức mạnh hòng đánh bại tôi. Da thịt tôi tê buốt, nhói Ä‘au. Äà i phun nÆ°á»›c rá»™ng quá, nhÆ°ng không sao, miá»…n là nó dẫn tôi Ä‘i xuyên qua được trung tâm quảng trÆ°á»ng trong vòng và i giây ngắn ngủi, váºy là tốt lắm rồi. Tôi cứ chạy, cứ chạy, không cho phép đôi chân của mình có lấy má»™t giây nghỉ ngÆ¡i, cho đến lúc chân tôi đá phải gá» tÆ°á»ng. CÆ¡ há»™i dù nhá» nhoi cÅ©ng không được bá» lỡ - nghÄ© là hà nh Ä‘á»™ng, tôi đứng lên bá» tÆ°á»ng, biến nó thà nh tấm nhún để có Ä‘Ã mà lao và o đám đông.
Lần nà y thì sá»± thể trở nên khác hẳn, cả đám đông nhanh chóng dạt ra, nhÆ°á»ng lối cho tôi, mà cÅ©ng dá»… hiểu thôi, khi tôi chạy, nÆ°á»›c Ä‘ang thấm đẫm trong bá»™ quần áo trên ngÆ°á»i tôi văng ra tứ tung nhÆ° thế kia mà , có ai lại không muốn tránh thứ nÆ°á»›c lạnh ngắt đó chứ. Tôi ngÆ°á»›c nhìn đồng hồ má»™t lần nữa.
"Äinh Ä‘oong..." - tiếng chuông đồng hồ vang vá»ng khắp quảng trÆ°á»ng. Những viên đá sá»i dÆ°á»›i chân tôi được truyá»n âm, run lên bần báºt. Trẻ con kêu thét, bịt cả hai tai lại. Tôi cÅ©ng bắt đầu thét lên, guồng chân vẫn ra sức quay Ä‘á»u.
- Edward! - Tôi lấy hết sức bình sinh mà gá»i, dù rằng trong thâm tâm vẫn biết Ä‘iá»u đó là vô Ãch. Cả quảng trÆ°á»ng huyên náo tiếng nói cÆ°á»i, còn giá»ng nói của tôi... tháºt ra, đó chỉ là má»™t sá»± ná»— lá»±c trong tuyệt vá»ng mà thôi, bởi lẽ tôi cÅ©ng chẳng còn hÆ¡i sức nữa. NhÆ°ng tôi vẫn không đầu hà ng, vẫn tiếp tục thét gá»i tên anh.
"Äinh Ä‘oong..." - chuông đồng hồ lại Ä‘iểm. Tôi chạy ngang qua má»™t cáºu bé Ä‘ang được bồng trong tay mẹ - trong ánh mặt trá»i rá»±c rỡ, mái tóc của cáºu bé gần nhÆ° là trắng phau. Tôi vẫn chạy, vẫn chạy, len cả và o giữa má»™t nhóm những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao ká»u, tất cả Ä‘á»u mặc áo ngắn tay mà u Ä‘á» thẫm - loại áo nà y thÆ°á»ng là biểu trÆ°ng của má»™t tổ chức nà o đó - và nháºn được má»™t trà ng những lá»i mắng má». "Äinh Ä‘oong..." - chuông đồng hồ lại ngân vang.
Vừa may cho tôi, bên cạnh những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y là má»™t khoảng trống, khoảng trống giữa những du khách đứng bâng quÆ¡ dÆ°á»›i tháp đồng hồ. Mắt tôi cố căng ra để tìm kiếm - trên má»™t lối Ä‘i hẹp tăm tối dẫn và o toà dinh thá»± bên dÆ°á»›i tháp, nằm vá» phÃa mạn phải của quảng trÆ°á»ng - má»™t bóng hình thân thuá»™c. NhÆ°ng vô vá»ng, tôi không thể nhìn thấy gì cả, vẫn còn đông ngÆ°á»i quá. "Äinh Ä‘oong..." - Trên cao, chuông đồng hồ lại gióng giả ngân vang.
Bây giá» thì cÅ©ng khó mà quan sát. Không còn rừng ngÆ°á»i chắn gió, nên gió tha hồ táp và o mặt tôi, thiêu đốt cả hai mắt của tôi. Không rõ đó có phải là nguyên nhân khiến tôi rÆ¡i nÆ°á»›c mắt không, hay là do phản ứng của cÆ¡ thể tôi trÆ°á»›c sá»± tuyệt vá»ng... "Äinh Ä‘oong..." - chuông đồng hồ lại đổ bên tai tôi.
Má»™t gia đình nhá» bốn ngÆ°á»i Ä‘ang đứng ở gần lối và o nhất. Hai bé gái nhá» xúng xÃnh trong bá»™ đầm Ä‘á» thẫm, Ä‘uôi tóc Ä‘en nổi báºt vá»›i những chiếc ruy băng cùng mà u. Bố của chúng không cao lắm, nên qua vai ông ta, tôi mong sao có thể trông thấy được má»™t bóng hình sáng lấp lánh. Tôi gấp rút lao mình tá»›i chá»— há», cố gắng nhìn qua hai là n nÆ°á»›c mắt cay buốt. "Äinh Ä‘oong..." - đồng hồ lại Ä‘iểm. Bé gái nhá» nhất bịt ngay hai tai lại.
Bé gái lá»›n hÆ¡n chỉ cao tá»›i ngang thắt lÆ°ng mẹ, dÆ°á»ng nhÆ° cô bé không chú ý đến tiếng chuông đồng hồ, cho nên cô bé chỉ là m má»™t Ä‘á»™ng tác Ä‘Æ¡n giản là ôm lấy chân mẹ, mắt nhìn vá» những khoảng bong râm ở phÃa sau. Bất chợt, cô bé nÃu lấy tay mẹ, chỉ vá» má»™t khoảng không gian tăm tối. "Äinh Ä‘oong..." - chuông đồng hồ lại vang lên, và cÅ©ng là lúc tôi Ä‘ang ở rất gần vá»›i bá»n há».
Tôi Ä‘ang ở rất gần cái gia đình ấy, đủ để nghe thấy tiếng nói véo von của cô bé. Bố của hai đứa trẻ trố mắt nhìn tôi khi tôi cố lách qua gia đình há», là o khà o gá»i tên anh.
Cô bé chị báºt cÆ°á»i khúc khÃch và nói má»™t Ä‘iá»u gì đó vá»›i mẹ, tay vẫn chỉ vá» chá»— bóng râm, dáng vẻ cho thấy Ä‘ang sốt ruá»™t lắm.
Tôi chạy vòng qua ngÆ°á»i cha của hai đứa trẻ - nhanh nhÆ° cắt, ông ta chá»™p vá»™i lấy con gái, đứa bé thoát khá»i Ä‘Æ°á»ng chạy của tôi trong gang tấc - guồng chân của tôi ra sức quay nhanh hÆ¡n, nhắm thẳng tá»›i chá»— tối sau lÆ°ng cái gia đình bé nhỠấy. "Äinh Ä‘oong..." - trên cao, chuông đồng hồ lại réo vang.
- Edward, không! - Tôi thét lên, nhÆ°ng tiếng thét của tôi đã lạc trong âm Ä‘iệu vang vá»ng ấy.
Giá» thì tôi đã có thể trông thấy rõ hình hà i của anh. Và nháºn ra rằng anh không há» trông thấy tôi.
Anh, tháºt sá»± là anh rồi, lần nà y không phải là do bá»™ máy ảo giác trong tôi Ä‘ang hoạt Ä‘á»™ng nữa. Và tôi cÅ©ng phải thừa nháºn má»™t Ä‘iá»u rằng những ảo giác kia còn tệ hại hÆ¡n cả không hoà n thiện nữa; chÆ°a bao giá» chúng công bình vá»›i anh cả.
Edward đứng đó, nghiêm trang nhÆ° má»™t pho tượng, chỉ cách đầu Ä‘Æ°á»ng có và i bÆ°á»›c chân. Äôi mắt anh nhắm nghiá»n, vết thâm quầng quanh mắt nổi rõ hÆ¡n bao giá» hết, đôi tay anh hoà n toà n ở trong tÆ° thế thả lá»ng, lòng bà n tay xoay ra trÆ°á»›c. Vẻ mặt anh má»›i bình lặng là m sao, cÆ¡ hồ nhÆ° anh Ä‘ang mÆ¡ thấy những Ä‘iá»u gì đó tuyệt vá»i lắm. Là n da trắng nhÆ° đá cẩm thạch nÆ¡i ngá»±c anh lá»™ rõ mồn má»™t - dÆ°á»›i chân anh là vô số những đốm sáng trắng. Ãnh sáng trên mặt Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng lấp lánh bởi là n da đặc biệt của anh.
Tôi chÆ°a từng thấy má»™t Ä‘iá»u gì đẹp hÆ¡n thế - tháºm chà đương lúc chạy, hổn hển thở và gà o thét nhÆ° Ä‘iên nhÆ° dại, tôi vẫn có thể cảm nháºn được Ä‘iá»u đó. Trong phút chốc, bảy tháng trá»i vừa qua chẳng há» có má»™t ý nghÄ©a nà o. Giả nhÆ° anh có chẳng cần đến tôi nữa cÅ©ng chẳng sao. Äá»i nà y, kiếp nà y, tôi sẽ chẳng bao giá» mong má»™t Ä‘iá»u gì khác ngoại trừ anh.
"Äinh Ä‘oong..." - chuông đồng hồ lại Ä‘iểm. Anh nhẹ nhà ng sải bÆ°á»›c ra ngoà i ánh sáng.
- Không! - Tôi thét lên - Edward, nhìn em đây nà y!
NhÆ°ng anh không nghe thấy gì hết. Trên môi anh thoáng hiện má»™t nụ cÆ°á»i. Anh vẫn tiếp tục sải chân... bÆ°á»›c chân cuối cùng dẫn anh và o biển nắng chói loà .
"Rầmmm...: Tôi lao thẳng và o ngÆ°á»i Edward, mạnh đến ná»—i, nếu đôi tay của anh không giữ lấy tôi, và nâng tôi dáºy, hẳn tôi đã phải nằm Ä‘o đất rồi. NhÆ°ng cú hÃch đó cÅ©ng đủ mạnh để đánh báºt má»i hÆ¡i thở còn sót lại trong tôi ra ngoà i, và cổ tôi nhÆ° muốn gãy ngoặt ra sau.
"Äinh Ä‘oong..." - chuông đồng hồ lại ngân lên gióng giả. Má»™t cách cháºm rãi, đôi mắt Ä‘en của kẻ cố chấp mở ra.
Anh cúi xuống nhìn tôi, sững sá».
- Ngạc nhiên tháºt đấy - Anh lên tiếng, giá»ng nói du dÆ°Æ¡ng ẩn chứa bao ná»—i ngạc nhiên, xen lẫn vá»›i má»™t niá»m vui sÆ°á»›ng - Carlisle nói đúng tháºt.
- Edward - Tôi cố gắng thở lại, nhÆ°ng giá»ng nói chẳng còn có lấy má»™t chút hÆ¡i - Anh bÆ°á»›c và o chá»— mát Ä‘i. Anh phải bÆ°á»›c và o chá»— mát! Edward láºp tức trân ngÆ°á»i ra. Bà n tay anh khẽ vuốt lên má tôi. DÆ°á»ng nhÆ° anh vẫn chÆ°a hiểu tôi Ä‘ang ra sức ngăn anh lại. Tôi đã dùng hết sức bình sinh của mình để đẩy anh và o tÆ°á»ng kia mà . "Äinh Ä‘oong..." - chuông đồng hồ lại Ä‘iểm, nhÆ°ng anh không há» có má»™t phản ứng nà o.
Kỳ lạ tháºt đấy, theo tất cả những gì mà tôi có được trong nháºn thức của mình thì cả hai chúng tôi hiện Ä‘ang ở bên bá» vá»±c của cái chết. Ấy váºy mà không hiểu tại sao tôi lại cảm thấy dá»… chịu vô cùng. Tôi cảm thấy bình yên cả vá» tinh thần lẫn thể chất. Tôi hoà n toà n có thể cảm nháºn rõ mồn má»™t tim mình Ä‘ang reo vui trong lồng ngá»±c, bầu máu nóng Ä‘ang tuôn chảy rất hăng và các mạch Ä‘áºp trong ngÆ°á»i tôi Ä‘ang hoạt Ä‘á»™ng rá»™n rã. Hai lá phổi của tôi ngáºp trà n hÆ°Æ¡ng thÆ¡m dịu ngá»t toả ra từ là n da của anh. Lồng ngá»±c trong tôi vẫn là nh lặn nhÆ° thể chÆ°a từng có má»™t vết thủng nà o, dù là rất nhá». Tôi nguyên vẹn - đúng, nguyên vẹn chứ không phải là đang phục hồi, không phải là đang lên da non má»™t vết thÆ°Æ¡ng đã âm ỉ bao ngà y.
- Ôi, anh không thể tin được là sá»± thể lại nhanh đến thế. Anh chẳng cảm nháºn được Ä‘iá»u gì cả... Há» tốt tháºt đấy - Edward trầm ngâm, đôi mắt lại khép lại và khẽ áp đôi môi hoà n mÄ© lên tóc tôi. Giá»ng nói của anh ngá»t ngà o nhÆ° máºt và êm dịu nhÆ° nhung - Thần chết đã hút hết máºt ngá»t trong hÆ¡i thở của em, nhÆ°ng vẫn chÆ°a chạm được đến dung nhan của em - Anh lầm bầm, những lá»i lẽ nà y... đúng rồi, là lá»i nói của chà ng Romeo trong nhà mồ. "Äinh Ä‘oong..." - chuông đồng hồ ngân lên lần cuối - Em vẫn thÆ¡m hệt nhÆ° váºy - Edward vẫn tiếp tục thì thà o - Có lẽ đây là địa ngục cÅ©ng nên. NhÆ°ng anh không quan tâm. Anh sẵn sà ng chấp nháºn tất cả.
- NhÆ°ng em đã chết đâu - Tôi ngắt lá»i anh - Anh cÅ©ng váºy, anh không há» chết! Em xin anh, Edward, chúng mình Ä‘i thôi. Bá»n há» không ở xa đây đâu.
Vừa dứt lá»i, tôi vùng dáºy trong tay anh, đôi lông mà y của anh tức thì nheo lại vì ngỡ ngà ng.
- NhÆ° váºy là sao? - Anh há»i tháºt dịu dà ng.
- Chúng mình không chết, vẫn chÆ°a chết đâu! NhÆ°ng chúng mình cần phải ra khá»i đây trÆ°á»›c khi nhà Volturi...
Từng lá»i lẽ của tôi đã là m hồi phục lại nháºn thức trong anh, có lẽ thế, bởi vì tôi thấy gÆ°Æ¡ng mặt vốn im lìm của anh thoảng có sá»± biến đổi. Và trÆ°á»›c khi tôi kịp hoà n thà nh câu nói, anh Ä‘á»™t nhiên kéo phắt tôi dáºy, bÆ°á»›c ra khá»i rìa của bóng râm - ra khá»i ranh giá»›i giữa bóng tối và ánh sáng; và hoà n toà n không má»™t chút khó khăn nà o, anh xoay phắt tôi ra sau... chỉ trong đúng má»™t tÃch tắc, lÆ°ng tôi nép hẳn và o bức tÆ°á»ng gạch, còn anh thì đứng quay lÆ°ng lại phÃa tôi, mắt nhìn vá» phÃa cuối Ä‘Æ°á»ng. Äôi tay của anh giang rá»™ng ra, che chở cho tôi.
Hiếu kỳ, tôi lé mắt nhìn qua phÃa dÆ°á»›i cánh tay của Edward... Từ giữa lối nhỠâm u bất chợt xuất hiện hai "hắc y nhân".
- Rất hân hạnh được tiếp kiến hai ngà i - Giá»ng nói của Edward tháºt bình tÄ©nh và lá»… Ä‘á»™, Ãt ra là ở vẻ bá» ngoà i - Có lẽ hôm nay tôi sẽ không nhỠđến các ngà i nữa. NhÆ°ng dẫu sao, tôi cÅ©ng sẽ rất lấy là m cảm kÃch, nếu hai ngà i chuyển giúp lá»i cảm Æ¡n của tôi đến chủ nhân của các ngà i.
- Chúng ta hãy nói vá» vấn Ä‘á» nà y ở nÆ¡i thÃch hợp hÆ¡n nhé? - Má»™t giá»ng nói dịu dang nhÆ°ng mang đầy vẻ Ä‘e doạ cất lên.
- Tôi không thấy rằng Ä‘iá»u đó là cần thiết - Lúc nà y, giá»ng nói của Edward đã trở nên rắn lại - Tôi thuá»™c nằm lòng luáºt lệ của các ngà i, ngà i Felix ạ. Và tôi chẳng há» phạm má»™t luáºt lệ nà o.
- Felix muốn ám chỉ trò đùa vá»›i mặt trá»i của ngÆ°Æ¡i đấy - NgÆ°á»i kia giải thÃch bằng má»™t giá»ng nói cá»±c kỳ êm dịu. Cả hai Ä‘á»u gói ngÆ°á»i trong chiếc áo choà ng mà u khói xám dà i chấm đất, hai chiếc áo choà ng của há» xao Ä‘á»™ng vì gió - Chúng ta hãy đến chá»— kÃn đáo hÆ¡n.
- Tôi sẽ theo sau các ngà i ngay - Edward đáp lá»i bằng má»™t giá»ng nói khô khốc - Bella, sao em không trở ra quảng trÆ°á»ng mà chung vui lá»… há»™i vá»›i má»i ngÆ°á»i Ä‘i?
- Không được, phải mang cô gái đó theo - NgÆ°á»i thứ nhất vặc lại, dÆ°á»ng nhÆ° lá»i thì thầm đó có kèm theo má»™t cái liếc mắt thì phải.
- Tôi không có ý định nà y - Phép lịch sá»± của Edward đã bốc hÆ¡i theo gió, giá»ng nói của anh tháºt lạnh lẽo và ngang phè. Thân ngÆ°á»i anh hÆ¡i đổ vá» phÃa trÆ°á»›c, tÆ° thế quen thuá»™c khi chuẩn bị... chiến đấu.
- Không - Tôi không thể không lên tiếng.
- Suỵt - Anh thì thà o, chỉ vừa đủ cho một mình tôi nghe.
- Felix - NgÆ°á»i thứ hai, có vẻ nhÆ° là má»™t ngÆ°á»i biết Ä‘iá»u, can thiệp và o - Không phải là ở đây - Nói Ä‘oạn, ông ta quay sang Edward - Ngà i Aro chỉ muốn nói chuyện lại vá»›i ngÆ°Æ¡i thôi, nếu ngÆ°Æ¡i quyết định không là m phiá»n đến bá»n ta nữa.
- Tất nhiên rồi - Edward đồng ý - Nhưng cô gái nà y không cần phải đi theo.
- Ta e rằng Ä‘iá»u đó là không thể được - "NgÆ°á»i lịch sá»±" lên tiếng bằng má»™t giá»ng khá tiếc nuối - Bá»n ta chỉ là m theo lệnh mà thôi.
- ThÆ°a ngà i Demetri, thế thì tôi e rằng tôi không thể nháºn lá»i má»i của ngà i Aro được.
- Äược thôi - Felix áºm ừ. Äôi mắt của tôi chú mục và o cái ngÆ°á»i vừa má»›i nói đó, ôi... không thể nà o, nhìn bá» vai của ông ta mà xem, ông ta hẳn phải rất lá»±c lưỡng và rất cao. Vóc dáng "lá»±c Ä‘iá»n" ấy khiến tôi nhá»› đến Emmett.
- Ngà i Aro chắc sẽ thất vá»ng lắm - Demetri thở dà i.
- Vâng, nhÆ°ng tôi chắc chắn rằng ngà i ấy sẽ chẳng là m sao cả - Edward trả lá»i.
Anh vừa dứt lá»i, Felix và Demetri đã tiến thẳng ra đầu ngõ, há» nhẹ nhà ng tách ra... và trong phút chốc, Edward bị kẹp ở giữa. Há» Ä‘ang buá»™c anh phải dấn sâu và o ngõ tối, tránh trở thà nh mục tiêu của hà ng vạn cặp mắt trên quảng trÆ°á»ng. Không há» có má»™t tia sáng nà o, dù nhá» xÃu, lấp lánh trên là n da của há» - há» an toà n trong hai tấm áo choà ng ấy.
Nhưng Edward không hỠdi chuyển lấy một xăngtimét. Anh vẫn gồng mình để bảo vệ cho tôi.
Và rồi Ä‘á»™t ngá»™t, Edward hÆ¡i ngoái đầu lại, chú mục nhìn và o ngõ tối đầy gió. Demetri và Felix cÅ©ng là m y nhÆ° váºy, má»™t phản ứng thÆ°á»ng thấy trÆ°á»›c má»™t âm thanh hay má»™t Ä‘á»™ng tÄ©nh nà o đó quá má» nhạt đối vá»›i đôi tai của tôi.
- Mong má»i ngÆ°á»i vui lòng giữ phép lịch sá»± tối thiểu cho, có được không ạ? - Má»™t giá»ng nói du dÆ°Æ¡ng cất lên Ä‘á» nghị - Ở đây có phụ nữ mà .
Trong chá»›p mắt, đã thấy Alice xuất hiện ngay bên cạnh Edward, dáng vẻ vô cùng tá»± nhiên, không há» mảy may có má»™t chút xÃu nà o của sá»± căng thẳng. Trông cô bạn của tôi tháºt mong manh và nhá» bé là m sao. Äôi tay của cô Ä‘u Ä‘Æ°a nhÆ° má»™t đứa trẻ.
Demetri và Felix tức khắc đứng thẳng ngÆ°á»i lên, má»™t cÆ¡n gió mạnh chợt thổi thốc qua con ngõ hẹp, hai chiếc áo choà ng mà u xám khói khẽ phất phÆ¡, xao Ä‘á»™ng. GÆ°Æ¡ng mặt của Felix Ä‘anh lại. Hình nhÆ° há» không thÃch những số chẵn.
- Với lại, ở đây chẳng phải chỉ có riêng chúng ta - Alice tiếp tục nhắc nhở.
Demetri láºp tức ngoái cổ lại phÃa sau lÆ°ng, chỉ cách há» khoảng và i mét, ngoà i quảng trÆ°á»ng, cái gia đình bé nhá», những cô bé xúng xÃnh trong bá»™ áo đầm Ä‘á» Ä‘ang trố mắt nhìn chúng tôi. NgÆ°á»i vợ Ä‘ang thì thầm to nhá» gì đó vá»›i ngÆ°á»i chồng, dáng vẻ ra chiá»u cấp bách lắm, đôi mắt vẫn bám riết lấy năm ngÆ°á»i chúng tôi. NhÆ°ng khi chợt nháºn ra ánh mắt của Demetri Ä‘ang nhìn mình, bà vá»™i quay sang phÃa khác. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cÅ©ng bÆ°á»›c Ä‘i khoảng và i bÆ°á»›c, vá»— nhẹ và o vai má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trong nhóm ngÆ°á»i mặc áo ngắn tay mà u Ä‘á» thẫm. - Nà o Edward, xin vui lòng, chúng ta hãy nhân nhượng nhau má»™t chút - Demetri lên tiếng.
- Äúng đấy - Edward gáºt đầu đồng ý - Ngay bây giá», chúng tôi sẽ ra Ä‘i, và thế là đảm bảo không có má»™t nhân chứng nà o.
Demetri thở dà i thất vá»ng.
Chà Ãt thì chúng ta cÅ©ng phải nói chuyện riêng vá»›i nhau má»™t chút chứ.
Hiện thá»i, cả sáu ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc áo Ä‘á» Ä‘á»u đã nháºp chung và o cùng gia đình kia, ai nấy Ä‘á»u Ä‘ang chÄ©a những cặp mắt lo lắng và o chúng tôi. Và tôi đã hiểu được rõ nguyên nhân, sá»± thể quá rõ rà ng mà , chÃnh thế đứng bảo vệ tôi cua anh... đã khiến cho há» bất an. Lòng tôi những muốn thét lên vá»›i há», hô hoán tất cả má»i ngÆ°á»i hãy chạy Ä‘i.
Hà m răng của Edward nghiến và o nhau, nghe rất rõ:
- Không.
Felix mỉm cÆ°á»i.
- Äủ rồi đấy.
Má»™t giá»ng nói cao vút, lạo xạo bất chợt cất lên sau lÆ°ng chúng tôi.
Ngay láºp tức, tôi lại lé mắt nhìn qua bên dÆ°á»›i cánh tay kẻ Ä‘ang bảo vệ mình. Má»™t dáng ngÆ°á»i nhá» nhắn, cÅ©ng mặc áo choà ng kÃn mÃt, Ä‘ang bÆ°á»›c lại phÃa chúng tôi. Tình thế đã gian nan nà y lại cà ng thêm nguy khốn, chắc chắn lại là thà nh viên của há» rồi. Còn ai khác và o đây được nữa chứ.
Có lẽ là má»™t cáºu bé, tôi thầm nghÄ©. NgÆ°á»i má»›i đến cÅ©ng nhá» nhắn hệt nhÆ° Alice, có mái tóc hoe hoe nâu cắt ngắn, nhÆ°ng chải rất thẳng và mượt. Trong chiếc áo choà ng - sẫm mà u hÆ¡n hai ngÆ°á»i lá»›n, gần nhÆ° là mà u Ä‘en - cÆ¡ thể nhá» nhắn kia tháºt mảnh mai, vừa có khả năng là con trai, lại vừa có khả năng là con gái. NhÆ°ng gượm đã, vẻ mặt sắc sảo quá, nhÆ° váºy khó có thể là gÆ°Æ¡ng mặt của con trai được. Äôi mắt to tròn, đôi môi đầy đặn... Nếu mà thiên sứ trong bức hoạ của Botticelli có thêm hai đặc Ä‘iểm nà y nữa thì sẽ không khác gì má»™t... bức phù Ä‘iêu kiểu gôtÃc. Nhất là hai mống mắt Ä‘o Ä‘á» kia...
Vóc dáng của ngÆ°á»i má»›i đến chẳng có gì đặc biệt, nên phản ứng của má»i ngÆ°á»i trÆ°á»›c cách xuất hiện của cô ta là m cho tôi ngạc nhiên. Felix và Demetri dịu ngay xuống tức thì, thế tấn công vừa rồi hoà n toà n biến mất, thay và o đó, há» lùi trở lại và o bóng râm, chá»— mấy bức tÆ°á»ng.
Edward cũng buông xuôi hai tay và nguội xuống ngay = nhưng dáng vẻ vẫn còn cảnh giác lắm.
- Jane - Anh thở dà i trong nhẫn nhịn một cách tỉnh táo.
Alice thì chỉ lặng lẽ khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c, thái Ä‘á»™ vẫn dá»ng dÆ°ng nhÆ° không.
- Theo ta - Jane lại lên tiếng, giá»ng nói Ä‘á»u Ä‘á»u kiểu trẻ con. Cô ta chỉ buông ra có bấy nhiêu từ, rồi nhẹ nhà ng bÆ°á»›c và o bóng tối.
Felix nở má»™t nụ cÆ°á»i tá»± mãn và ra hiệu cho chúng tôi Ä‘i trÆ°á»›c.
Alice bÆ°á»›c theo Jane ngay tắp lá»±. Äi song hà ng vá»›i cô bạn là Edward Ä‘ang vòng tay ôm ngang thắt lÆ°ng của tôi để dìu tôi Ä‘i cùng. Con Ä‘Æ°á»ng má»—i lúc má»™t hẹp lại và thoai thoải dốc. Tôi ngÆ°á»›c mắt nhìn anh, biết bao nhiêu câu há»i Ä‘ong đầy trong mắt, nhÆ°ng anh chỉ lắc đầu. Không gian tháºt vắng lặng, không há» nghe thấy bất cứ má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o ở đằng sau, nhÆ°ng tôi biết há» vẫn Ä‘ang theo sát chúng tôi từng bÆ°á»›c.
- Äược rồi, Alice - Edward bắt đầu lên tiếng - Äáng lý ra anh không nên ngạc nhiên khi thấy em ở đây má»›i phải.
- Là lá»—i của em - Alice trả lá»i cùng má»™t tông giá»ng vá»›i anh - Bởi thế nên em má»›i phải sá»a sai.
- Có chuyện gì váºy? - Giá»ng nói của anh tháºt nhã nhặn, hình nhÆ° anh Ä‘ang rất quan tâm. Mà có lẽ cÅ©ng là mối quan tâm của... mấy cái tai Ä‘ang ở đằng sau nữa...
- Chuyện dà i dòng lắm - Cô bạn liếc mắt nhìn tôi rồi quay sang chá»— khác - Tóm lại là bạn ấy nhảy ra khá»i vách đá, nhÆ°ng không phải là tá»± tá». Dạo gần đây, cô bạn nà y thÃch ba cái trò thể thao mạo hiểm lắm.
Äá» bừng mặt, tôi cứ lầm lÅ©i bÆ°á»›c Ä‘i, mắt nhìn thẳng phÃa trÆ°á»›c, tôi tìm bóng dáng của cái ngÆ°á»i nhá» nhắn mặc áo choà ng, nhÆ°ng chẳng còn thấy tăm hÆ¡i đâu nữa. Tôi hoà n toà n có thể hình dung ra được những gì anh Ä‘ang thu lượm trong suy nghÄ© của Alice - Suýt chết Ä‘uối, những tên ma-cà -rồng dai nhÆ° đỉa, những bạn bè ngÆ°á»i sói...
- Ừm - Edward chỉ thốt ra có bấy nhiêu, giá»ng nói du dÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng trá»±c nÆ¡i anh đã biến mất Ä‘i đằng nà o.
Cuối cùng thì cÅ©ng đến chá»— rẽ, nhÆ°ng con Ä‘Æ°á»ng vẫn tiếp tục dốc xuống, váºy là không thể thấy được quảng trÆ°á»ng kết thúc ở chá»— nà o, chỉ thấy cùng Ä‘Æ°á»ng có má»™t bức tÆ°á»ng gạch nhẵn nhụi, không có cá»a sổ. Và cái cô nà ng Jane kia thì hoà n toà n mất dạng.
Alice không há» tá» ra bất ngá», cô bạn vẫn bạo dạn bÆ°á»›c gần đến chá»— bức tÆ°á»ng. Và rồi rất nhẹ nhà ng, thanh thoát, cô bạn trượt xuống má»™t cái hố đã được mở sẵn trên Ä‘Æ°á»ng.
Cái hố trông hệt nhÆ° má»™t Ä‘Æ°á»ng ống thoát nÆ°á»›c chìm sâu và o lòng đất. Tôi đã không há» nháºn ra sá»± tồn tại của nó mãi cho đến lúc Alice biến mất má»™t cách bất ngá», nắp Ä‘áºy má»›i chỉ để mở má»™t ná»a mà thôi. Cái hố rất nhá», hoà n toà n tối Ä‘en.
Tôi rùng mình.
- Không sao đâu, Bella - Edward thì thà o - Alice sẽ đỡ em.
Tôi nhìn và o cái hố má»™t cách nghi ngại. Nếu ở phÃa sau. Demetri và Felix không Ä‘ang chỠđợi - trong im lặng và tá»± mãn, có lẽ Edward sẽ xuống trÆ°á»›c.
Tôi ngồi xuống, thò chân xuống cái lỗ trống nhỠnhắn.
- Alice? - Tôi cất tiếng khe khẽ, giá»ng run run.
- Mình ở ngay đây, Bella à - Cô bạn trấn an tôi. NhÆ°ng sao tôi nghe nhÆ° giá»ng nói ấy phát ra từ má»™t nÆ¡i nà o đó... xa xăm lắm.
Edward nắm lấy hai cổ tay của tôi - đôi tay anh lạnh như đá mùa đông - từ từ hạ tôi xuống bóng tối đen ngòm.
- Äược chÆ°a? - Anh há»i.
- Anh thả bạn ấy ra Ä‘i - Alice đáp vá»ng lại.
Má»™t cách gấp rút, tôi nhắm nghiá»n mắt lại, để không phải trông thấy bóng tối, hai hà m răng nghiến lại trong khoảng tối, môi bặm chặt để không phát ra tiếng kêu nà o. Và cuối cùng Edward buông tay.
Không gian hốt nhiên im ắng đến lạ thÆ°á»ng, nhÆ°ng diá»…n ra không lâu. Không khà thổi thốc qua ngÆ°á»i tôi chỉ trong khoảng ná»a giây, và rồi vừa đúng và o cái lúc tôi thắc thá»m. thì đôi tay của Alice ở đâu bá»—ng Ä‘Æ°a ra đỡ ngay lấy tôi.
"Hấp..." - Thể nà o mình mẩy của tôi cÅ©ng sẽ có mấy chá»— bị bầm tÃm cho mà xem, đôi tay của Alice cứng quá mà . Cô bạn đỡ tôi đứng xuống đất.
Ở đây chỉ hÆ¡i lá» má» tối chứ không tối Ä‘en nhÆ° tôi tưởng. Từ miệng hố để hở bên trên, chút Ãt ánh sáng rá»i xuống, soi loang loáng mấy phiến đá âm ẩm dÆ°á»›i chân tôi. NhÆ°ng chỉ đúng má»™t giây sau, ánh sáng tắt rụi, rồi Edward bất chợt xuất hiện bên cạnh tôi; tôi nhìn thấy thân hình anh hiện ra loáng thoáng. Anh vòng tay quanh ngÆ°á»i tôi, kéo tôi và o sát ngÆ°á»i anh và lại tiếp tục dìu tôi tiến bÆ°á»›c. Tôi cÅ©ng ốm lấy thắt lÆ°ng của anh bằng cả hai cánh tay của mình... Còn tiếp theo sau đó là ... vấp, và sẩy chân nhÆ° thÆ°á»ng lệ khi tôi Ä‘i trên mặt đá gồ ghá»... "Kéttt" - không gian vang rá»n âm thanh nặng ná» của tiếng kim loại... Nắp hố đã được đóng lại hoà n toà n. Chút Ãt ánh sáng tà n còn sót lại mau chóng chìm và o tăm tối. "Thịch, thịch..." - tiếng chân bÆ°á»›c loạng choạng của tôi vang lên rõ mồn má»™t trong bóng đêm; âm thanh loang xa, loang xa, nhÆ°ng tôi cÅ©ng không dám chắc chắn là nhÆ° váºy. Bởi lẽ, ngoà i tiếng chân của tôi ra, còn phải kể đến cả tiếng trống ngá»±c Ä‘áºp loạn xạ của kẻ là con ngÆ°á»i thá»±c thụ duy nhất nÆ¡i nà y nữa má»›i đúng - À không, còn có má»™t thứ âm thanh khác nữa, nó xuất hiện đúng má»™t lần... đó là tiếng thở dà i sốt ruá»™t phát ra ở đằng sau chúng tôi.
Edward vẫn ôm chặt lấy tôi. Cánh tay còn lại của anh Ä‘Æ°a lên mặt tôi, ngón tay cái êm mượt của anh khẽ mÆ¡n man bá» môi của tôi. Thỉnh thoảng, tôi lại cảm nháºn được gÆ°Æ¡ng mặt của anh gục sâu và o tóc mình. Äây là phút hạnh ngá»™ duy nhất mà tôi còn có thể có được vá»›i anh. Bất giác tôi nép chặt hÆ¡n nữa và o ngÆ°á»i anh.
Trong phút giây nà y đây, hình nhÆ° anh Ä‘ang tháºt sá»± cần đến tôi, chỉ cần nhÆ° thế thôi là đã quá đủ đối vá»›i tôi rồi, chỉ cần Ä‘iá»u đó thôi là bao khiếp đảm vá» Ä‘Æ°á»ng hầm tăm tối, cÅ©ng nhÆ° vá» hai tên ma-cà -rồng Ä‘ang lảng vảng ở phÃa sau lÆ°ng tôi thoáng chốc đã không còn nữa. Không, có lẽ má»i sá»± chẳng là gì khác ngoà i cảm giác mặc cảm - cÅ©ng bởi mặc cảm đó mà anh má»›i đến đây xin được chấm dứt cuá»™c sống, khi lòng anh cứ Ä‘inh ninh rằng tôi tá»± tá» hoà n toà n là do lá»—i tại anh. Không, tôi không muốn quan tâm đến những Ä‘á»™ng cÆ¡ đó, nhất là khi cảm nháºn được đôi môi hoà n mỹ kia Ä‘ang đặt lên trán mình. Ãt ra thì trÆ°á»›c lúc chết, tôi cÅ©ng vẫn còn được ở bên cạnh anh. Äiá»u đó chẳng phải còn tuyệt diệu hÆ¡n má»™t cuá»™c sống kéo dà i đằng đẵng sao.
Ước gì tôi có thể há»i anh chuyện gì Ä‘ang xảy ra. Tôi nóng lòng muốn biết chúng tôi sẽ chết ra sao - có lẽ biết sá»›m, chuẩn bị trÆ°á»›c tinh thần thì sẽ tốt hÆ¡n. NhÆ°ng tôi không thể mở miệng được, cho dẫu chỉ là má»™t lá»i thì thầm, trong lúc chúng tôi Ä‘ang bị vây nhÆ° hoà n cảnh lúc nà y đây. Há» có thể nghe thấy hết má»i Ä‘á»™ng tÄ©nh - từng hÆ¡i thở của tôi, từng nhịp tim Ä‘áºp của tôi.
Con Ä‘Æ°á»ng dÆ°á»›i chân chúng tôi má»—i lúc má»—i thêm dốc xuống, Ä‘Æ°a chúng tôi tiến sâu và o lòng đất, nó khiến lòng tôi trá»—i dáºy má»™t ná»—i lo sợ bị giam giữ. Chỉ còn duy nhất bà n tay của Edward - má»m mại - Ä‘ang áp lên má tôi, là thứ duy nhất có thể ngăn giữ được tiếng thét cứ chá»±c chỠở cổ há»ng của tôi.
Cứ thế, chúng tôi tiến bÆ°á»›c, dấn sâu và o trong không gian xám xịt; không rõ ánh sáng đến từ nÆ¡i nà o, mà đưá»ng hầm nà y không há» tối Ä‘en theo tá»± nhiên. ÄÆ°á»ng ống thấp tè, và có hình vòng cung, mấy giá»t nÆ°á»›c từ trên trần nhá» xuống lá»›p đá xám ngoét giống nhÆ° Ä‘ang rỉ má»±c.
Tôi liên tiếp rùng mình, có lẽ là vì sợ chăng? Tôi cÅ©ng không rõ nữa, chỉ đến khi hai hà m răng đánh và o nhau loạn xạ, tôi má»›i biết rằng mình Ä‘ang lạnh. Quần áo của tôi vẫn Æ°á»›t mèm, mà nhiệt Ä‘á»™ dÆ°á»›i lòng thà nh phố nà y thì hình nhÆ° Ä‘ang biến đổi. Nó buốt giá nhÆ° là n da của Edward váºy.
Chợt nháºn ra tình cảnh của tôi, anh Ä‘á»™t ngá»™t buông tay, chỉ còn nắm lấy bà n tay của tôi mà thôi.
- K-kh-ông - Tôi láºp cáºp, vá»™i và ng ôm lấy anh. Tôi không cần biết mình có bị đông thà nh đá hay không. Tôi xa anh đã bao lâu rồi nhỉ?
Má»™t cách cố gắng, anh dùng bà n tay chà sát lên cánh tay của tôi, hi vá»ng có thể là m cho tôi ấm lên được phần nà o.
Chúng tôi hối hả tiến sâu và o Ä‘Æ°á»ng hầm, không, Ä‘Æ°á»ng hầm hối hả nuốt lấy tôi thì phải. NhÆ°ng sá»± cháºm chạp rất con ngÆ°á»i của tôi đã khiến cho ai đó phải phát cáu - có lẽ là Felix - ông ta liên tục thở dà i rất to sau lÆ°ng tôi.
Cuối Ä‘Æ°á»ng hầm là má»™t tấm lÆ°á»›i sắt khác - những thanh sắt đã rỉ sét, nhÆ°ng to cỡ bắp tay của tôi. Má»™t cánh cá»a nhá», được Ä‘an bằng những thanh sắt nhá» hÆ¡n, đã mở sẵn ở đó. Edward cúi ngÆ°á»i xuống, cùng tôi chui qua cánh cá»a... để lá»t và o má»™t căn phòng là m bằng đá rất to và rất sáng. "Kìnhh..." - Cánh cá»a sắt tức thá»i đóng lại, kèm theo đó là tiếng "cạchh..." - á»” khoá đã được chốt xong. Tôi hốt hoảng đến mức không dám ngoái lại phÃa sau.
Cuối căn phòng dà i lại là má»™t cánh cá»a nhá» khác, nhÆ°ng được là m bằng gá»—, nặng trình trịch. Giống nhÆ° cánh cá»a trÆ°á»›c, cánh cá»a nà y cÅ©ng được để mở.
Chúng tôi bước và o phòng, tôi nhìn quanh, ngạc nhiên nhưng bất giác cảm thấy nhẹ nhõm. Nhưng ở bên cạnh tôi, ngược lại với trạng thái đó, Edward đang cực kỳ căng thẳng, hai hà m răng của anh đang nghiến chặt và o nhau.
|
11-03-2009, 10:04 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
CHÆ¯Æ NG 21
LỜI PHÃN QUYẾT
Chúng tôi bÆ°á»›c ra má»™t lối Ä‘i sáng rá»±c nhÆ°ng không có ấn tượng gì đặc biệt. Những bức tÆ°á»ng nhá» nhá» trắng, sà n nhà được lót tấm thảm xám loại thÆ°á»ng. Trên trần là những bóng đèn huỳnh quang thông dụng được lắp đặt Ä‘á»u nhau. NÆ¡i đây ấm hÆ¡n, và hiển nhiên là tôi cảm thấy dá»… chịu hẳn. Sau khi đã mòn chân ở chốn ẩm thấp, tối tăm - nÆ¡i cống rãnh của ma-cà -rồng, tá»± nhiên đối vá»›i tôi, hà nh lang nà y tháºt sá»± phải nói là ... quá Ä‘á»—i tuyệt vá»i.
Có vẻ nhÆ° Edward không có cùng má»™t cảm nháºn nhÆ° tôi. Anh ném ánh mắt u ám vá» phÃa cuối hà nh lang dà i, ở đó có má»™t nhân váºt Ä‘ang đứng trÆ°á»›c thang máy - nhân váºt nà y có vóc ngÆ°á»i nhá» nhắn, gần nhÆ° ẩn mình trong chiếc áo choà ng Ä‘en.
Anh dìu tôi tiến bÆ°á»›c, Alice cÅ©ng nhanh nhẹn sóng bÆ°á»›c bên cạnh tôi. Cánh cá»a nặng trịch đằng sau chúng tôi cÅ©ng đồng thá»i kêu lên kẽo kẹt... khi được đóng lại, và tiếp theo đó là các âm thanh "cách cách..." vang rá»n... Then cá»a đã được cà i đâu và o đó.
Jane Ä‘ang đứng ở chá»— thang máy, cả ba ma-cà -rồng nhà Volturi trở nên nhẹ nhõm thấy rõ. Há» hất áo choà ng ra sau, những chiếc mÅ© trùm đầu cÅ©ng theo Ä‘Ã mà rá»›t xuống vai há». Cả Felix và Demetri Ä‘á»u có nÆ°á»›c da hanh hanh mà u ôliu, kết hợp vá»›i mà u nhợt nhạt trắng bệch, tạo thà nh má»™t gam mà u rất cổ quái. Mái tóc Ä‘en của Felix thì cắt ngắn, trong khi mái tóc của Demetri thì bồng bá»nh thả xuống đến vai. Mống mắt của há» hầu nhÆ° được viá»n má»™t mà u Ä‘á» lè lẹt, rồi cái Ä‘Æ°á»ng viá»n ấy tiến lên má»™t chút nữa thì chợt thẫm lại, cho đến khi nó bao quanh đồng tá» thì trở thà nh má»™t mà u Ä‘en huyá»n duy nhất. Äằng sau lá»›p áo choà ng là những bá»™ quần áo Ä‘Æ°Æ¡ng đại, nhạt mà u và không có đặc Ä‘iểm rõ rệt. Tôi co rúm ngÆ°á»i và o má»™t góc, nép chặt mình và o Edward. Bà n tay của anh vẫn không rá»i Jane lấy má»™t giây.
Cái thang máy chỉ hoạt Ä‘á»™ng má»™t chút thì ngừng lại. Chúng tôi bÆ°á»›c ra má»™t căn phòng giống hệt nhÆ° má»™t khu vá»±c tiếp tân sang trá»ng, toà n bá»™ các bức tÆ°á»ng Ä‘á»u được đóng panô, sà n nhà được trải thảm mà u xanh lục, dà y cá»™p. Căn phòng không có cá»a sổ, thay và o đó, khắp nÆ¡i Ä‘á»u treo những bức tranh đầy mà u sắc vá» vùng quê xứ Toscana. Mấy chiếc ghế trà ng ká»· bá»c da được sắp đặt trông rất ấm cúng, trên mấy cái bà n láng o có đặt những chiếc bình bằng phalê, trong bình, có rất nhiá»u các loại hoa đủ mà u sắc. HÆ°Æ¡ng hoa ngà o ngạt là m cho tôi bất giác nhá»› đến nhà quà n.
Ở chÃnh giữa phòng là má»™t quầy tiếp tân bóng lưỡng, cao, là m bằng gá»— gụ; tôi trố mắt ra má»™t cách ngá»› ngẩn vì ngạc nhiên khi trông thấy má»™t cô gái Ä‘ang đứng ở sau quầy.
Cô gái có vóc ngÆ°á»i cao ráo, nÆ°á»›c da ngăm và đôi mắt mà u xanh lục. Chắc chắn cô sẽ rất đẹp... nếu ở bên những ngÆ°á»i khác - chứ không phải là ở đây. Bởi lẽ cô ta là má»™t con ngÆ°á»i thá»±c thụ, má»™t con ngÆ°á»i đúng nghÄ©a nhÆ° tôi đây. Tôi không thể Ä‘oán nổi lý do gì mà cô ta lại có thể ở đây, có thể tá»± nhiên quanh quẩn và hoà n toà n thoải mái bên ma-cà -rồng nhÆ° váºy.
Cô gái nở nụ cÆ°á»i lịch sá»±, chà o đón.
- Chà o Jane - Cô gái lên tiếng. GÆ°Æ¡ng mặt của cô không biểu lá»™ bất kỳ má»™t sá»± ngỡ ngà ng nà o khi trông thấy gánh hát của Jane. Cô ta không há» ngạc nhiên khi thấy Edward, thấy bá»™ ngá»±c máºp má» những tia sáng lấp loé dÆ°á»›i ánh đèn của anh, hay tháºm chà là ngạc nhiên khi thấy tôi, tóc tai có phần rÅ© rượi và hình thể thì y nhÆ° con mèo má»›i từ dÆ°á»›i sình hay hoặc dÆ°á»›i cống chui lên.
Jane gáºt đầu.
- Gianna.
Chúng tôi lại tiếp tục dấn bÆ°á»›c qua mấy lần cá»a đôi nữa.
Khi Ä‘i ngang qua quầy tiếp tân, Felix nháy mắt vá»›i Gianna, và cô gái đáp lại bằng tiếng cÆ°á»i khúc khÃch.
Cuối cùng, sau khi đã Ä‘i qua hết những lần cá»a, chúng tôi lại đến má»™t sảnh có quầy tiếp tân khác. NÆ¡i đây, có má»™t cáºu bé da trắng, mặc bá»™ comlê xám óng ánh nhÆ° hạt trai; có lẽ là ngÆ°á»i em song sinh của Jane. Mái tóc của ngÆ°á»i nà y Ä‘en hÆ¡n, đôi môi không đầy đặn, nhÆ°ng trông rất dá»… thÆ°Æ¡ng. Cáºu ta tiến lại phÃa tôi, mỉm cÆ°á»i, ôm chầm lấy ngÆ°á»i chị, nói nhÆ° reo:
- Chị Jane.
- Alec - Jane lên tiếng đáp lại rồi ôm lấy cáºu bé. Hai ngÆ°á»i há» hôn chà o nhau. Sau đó, cáºu bé Ä‘Æ°a mắt nhìn khắp lượt chúng tôi.
- Các ngà i cá» chi Ä‘i "dẫn Ä‘á»™" má»™t ngÆ°á»i, và chị đã Ä‘Æ°a vỠđược những hai... "rưỡi".
Cáºu bé nhìn tôi và đưa ra lá»i bình phẩm:
- Là m tốt lắm.
Jane báºt cÆ°á»i - tiếng cÆ°á»i hà há»ng, khanh khách nhÆ° tiếng trẻ con.
- Mừng ngươi trở lại, Edward - Alec chà o anh - Trông ngươi khá hơn rồi đấy.
- Vâng, có khá hÆ¡n - Edward trả lá»i bằng má»™t giá»ng ngang phè.
Tôi liếc nhìn gÆ°Æ¡ng mặt nặng ná» của anh, lòng tá»± há»i không biết trong những ngà y qua, Ä‘Æ°Æ¡ng lúc anh khổ sở thì gÆ°Æ¡ng mặt ấy đã trông sầu thảm đến mức nà o?
Alec báºt cÆ°á»i hinh hÃch, tò mò nhìn tôi Ä‘ang nÃu lấy Edward.
- Äây là nguyên nhân của má»i rắc rối à ? - Cáºu ta há»i vá»›i âm Ä‘iệu hồ nghi.
Edward chỉ đáp lại bằng má»™t nụ cÆ°á»i khinh khỉnh. Rồi ngay sau đó, anh cứng ngÆ°á»i lại.
- Xi-rô hảo hạng đấy - Ở phÃa sau, Felix Ä‘á»™t ngá»™t lên tiếng má»™t cách vu vÆ¡. Edward quay phắt ngÆ°á»i lại, những tiếng gầm gừ khe khẽ bắt đầu báºt lên từ lồng ngá»±c của anh. Felix mỉm cÆ°á»i - hắn Ä‘Æ°a tay ra, lòng bà n tay để ngá»a, ngoắt ngoắt, khiêu khÃch Edward.
Bất chợt Alice xen và o, cô chạm và o tay anh trai mình.
- Thôi, bỠđi anh - Alice nói như khuyên nhủ.
Cả hai anh em há» nhìn và o mắt nhau trong má»™t lúc lâu. Tôi Æ°á»›c sao mình có thể nghe thấy được cuá»™c trao đổi ấy. Có lẽ là Alice vừa khuyên anh không nên gây hấn vá»›i Felix, bởi tôi thấy Edward hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu rồi quay sang Alec.
- Ngà i Aro thấy ngươi, hẳn sẽ hà i lòng lắm - Alec nói tiếp như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
- Äừng để đức ngà i phải chá» - Jane lên tiếng nhắc nhở.
Edward gáºt đầu ngay tắp lá»±.
Alec và Jane, tay trong tay, dẫn Ä‘Æ°á»ng cho chúng tôi tiến và o má»™t hà nh lang khác, hà nh lang nà y được trang trà vô cùng công phu. Liệu rằng lần nà y sẽ có kết thúc được không?
Cả hai không để tâm đến những cánh cá»a ở cuối hà nh lang - những cánh cá»a Ä‘á»u được mạ và ng - mà dừng lại ở ngay giữa Ä‘Æ°á»ng, kéo má»™t tấm panô ra, để lá»™ má»™t cánh cá»a gá»—. Cá»a không khoá. Alec mở cá»a cho Jane.
Tôi chỉ muốn kêu lên khi Edward dìu tôi bÆ°á»›c và o má»™t chốn má»›i. Lại là những phiến đã lót Ä‘Æ°á»ng y nhÆ° ở quảng trÆ°á»ng, vẫn là má»™t ngõ hẹp và hệ thống cống rãnh. Vẫn lại là nÆ¡i tối tăm và lạnh lẽo.
Cuối cùng, chúng tôi cÅ©ng đến má»™t tiá»n sảnh, tiá»n sảnh không lá»›n lắm, nhÆ°ng dẫn và o má»™t căn phòng sáng sủa, thênh thang, lồng lá»™ng, tròn và nh vạnh, hệt nhÆ° má»™t toà tháp trong lâu Ä‘Ã i... mà cÅ©ng có khi là nhÆ° thế tháºt. Trên cao hai tầng, những ô cá»a sổ dà i hắt những tia ánh sáng mặt trá»i hình chữ nháºt lên ná»n đá ở bên dÆ°á»›i. Không há» có ánh sáng nhân tạo. Những váºt dụng là m bằng gá»— duy nhất có trong phòng chÃnh là và i chiếc ghế đồ sá»™ to nhÆ° ngai và ng của hoà ng đế, được sắp đặt cách quãng Ä‘á»u nhau và cong theo mấy bức tÆ°á»ng đá. Ở ngay chÃnh giữa căn phòng, có hÆ¡i lõm xuống má»™t chút, là má»™t ống dẫn nÆ°á»›c khác. Tôi ngá» ngợ, không biết đây có phải là má»™t lối Ä‘i nữa của há» hay không, giống nhÆ° cái miệng cống ở trên Ä‘Æ°á»ng.
Căn phòng... không há» vắng ngÆ°á»i. Má»™t số Ãt ngÆ°á»i Ä‘ang tụ táºp trò chuyện vá»›i nhau, xem chừng thoải mái lắm. Những tiếng thì thầm khe khẽ, những giá»ng nói êm dịu nghe nhÆ° tiếng hát thoang thoảng trong không gian. Hai ngÆ°á»i phụ nữ da trắng trong bá»™ đầm mùa hè chợt ngừng cuá»™c nói chuyện, cả hai Ä‘ang ở giữa luồng sáng, và , giống y hệt nhÆ° hai lăng kÃnh, là n da của há» hắt anh sáng bảy sắc lên những bức tÆ°á»ng mà u hung Ä‘á» xung quanh.
Chúng tôi bÆ°á»›c và o phòng, ngay tức khắc, tất cả má»i gÆ°Æ¡ng mặt thanh tú Ä‘á»u quay lại nhìn và o "Ä‘oà n hát" chúng tôi. Äa số những ngÆ°á»i bất tá» Ä‘á»u mặc quần tây, áo sÆ¡mi dà i tay và cà i cúc kÃn cổ - những thứ tạm thá»i bảo vệ thân pháºn của há» trÆ°á»›c "công cụ chiếu yêu". Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lên tiếng, phá vỡ bầu không khà im lặng vừa bao trùm - ông ta mặc má»™t chiếc áo choà ng Ä‘en nhÆ° má»±c, và dà i quét đất - nhìn ông ta, thoạt đầu, tôi cứ Ä‘inh ninh rằng mái tóc dà i, Ä‘en óng ả của ông ta chÃnh là chiếc mÅ© trùm đầu.
- Ôi Jane, cô bé đáng yêu của ta, con đã quay trở lại rồi! - ông ta thốt lên những lá»i nà y trong ná»—i hân hoan, nhÆ°ng âm Ä‘iệu giá»ng nói lại nhẹ nhÆ° gió thoảng.
Nói xong, ông ta tiến lên trÆ°á»›c, cá» Ä‘á»™ng má»m mại má»™t cách kỳ lạ đến Ä‘á»™ miệng tôi há hốc ra lúc nà o không hay, còn đôi mắt của tôi thì mở tròn xoe má»™t cách ngá»› ngẩn. Ngay cả vá»›i Alice, cô bạn có tÆ°á»›ng Ä‘i uyển chuyển nhÆ° Ä‘ang múa, cÅ©ng không thể sánh bằng ông ta được.
Khi con ngÆ°á»i đặc biệt đó lÆ°á»›t đến gần hÆ¡n, tôi cà ng kinh ngạc hÆ¡n nữa khi nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt của ông ta. Không giống nhÆ° những gÆ°Æ¡ng mặt trẻ có vẻ đẹp thần thánh ở xung quanh ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y (ông ta không má»™t mình tiến lại phÃa chúng tôi, mà có thêm má»™t số ngÆ°á»i theo sau ông ta, và và i ngÆ°á»i trong số há» vượt lên trÆ°á»›c trong tÆ° thế phòng bị của những vệ sÄ©). Tôi không thể khẳng định rằng gÆ°Æ¡ng mặt của con ngÆ°á»i đặc biệt ấy là má»™t gÆ°Æ¡ng mặt đẹp, hay là má»™t gÆ°Æ¡ng mặt bình thÆ°á»ng. NhÆ°ng tôi có thể Ä‘oan chắc rằng từng nét trên gÆ°Æ¡ng mặt ấy là hoà n hảo. Tuy nhiên, dÆ°á»›i con mắt của tôi, ông ta hoà n toà n khác vá»›i những ma-cà -rồng ở bên cạnh. Là n da của ông ta trắng toát, trắng nhÆ° củ hà nh và trông rất má»m mại (má»™t sá»± tÆ°Æ¡ng phản mà u sắc rõ rệt vá»›i mái tóc Ä‘en dà i ôm quanh gÆ°Æ¡ng mặt của ông ta). Bất giác trong tôi bá»—ng dâng lên má»™t mong muốn kỳ lạ và đáng sợ: tôi muốn chạm tay lên má của ông ta, để xem là n da ấy có má»m hÆ¡n là n da của Edward hay Alice không, hay nó sẽ mìn mịn kiểu nhÆ° phấn. NhÆ°ng cÅ©ng không khác những ma-cà -rồng Ä‘ang có mặt ở xung quanh, đôi mắt của ông ta óng ánh Ä‘á», song là má»™t mà u Ä‘á» dìu dịu và đùng đục; không rõ thị lá»±c của ông ta... có vì váºy mà giảm hay không?!
Con ngÆ°á»i đặc biệt đó lÆ°á»›t đến chá»— Jane, ôm ghì lấy gÆ°Æ¡ng mặt của cô ta bằng đôi bà n tay mảnh khánh nhÆ° giấy, và má»™t cách nhẹ nhà ng, ông ta hôn phá»›t lên đôi môi đầy đặn của Jane, sau đó, lại lùi xuống má»™t bÆ°á»›c.
- Dạ vâng, thÆ°a Äức ngà i - Jane mỉm cÆ°á»i; cá» chỉ nà y khiến cô ta giống hệt nhÆ° má»™t đứa trẻ con đáng yêu - Con đã Ä‘Æ°a được hắn đến cho ngà i, còn sống nguyên, nhÆ° ngà i mong muốn.
- Ôi Jane - "Äức ngà i" kia cÅ©ng mỉm cÆ°á»i đáp lại - Con lúc nà o cÅ©ng là m cho ta thoải mái.
Vừa dứt lá»i, ông ta Ä‘Æ°a ngay cặp mắt " đầy sÆ°Æ¡ng mù" vá» phÃa chúng tôi, nụ cÆ°á»i chợt rạng rỡ - gÆ°Æ¡ng mặt lá»™ rõ vẻ ngây ngất.
- Cả Alice và Bella nữa nà y - "Äức ngà i" hoan hỉ nói, kèm theo má»™t trà ng pháo tay đầy phấn khÃch - Ngạc nhiên tháºt đấy! Tuyệt vá»i!
Sững sá», tôi trố mắt nhìn ông ta, cái cách ông ta gá»i tên tôi má»›i thân tình là m sao, cứ nhÆ° thể chúng tôi là những ngÆ°á»i bạn cÅ© tình cá» gặp lại nhau váºy.
Chợt "đức ngà i" quay sang tay "chúa ngục" to lớn của chúng tôi.
- Felix, tỠtế một chút xem nà o,với lại, ngươi đi thông báo cho các anh em của ta hay rằng khách đã đến rồi nhé. Ta dám đoan chắc hỠkhông muốn bỠlỡ cơ hội nà y đâu.
- Vâng, thÆ°a đức ngà i - Felix gáºt đầu ngay láºp tức, rồi hắn biến mất và o đúng con Ä‘Æ°á»ng mà chúng tôi Ä‘i để đến đây.
- NgÆ°Æ¡i hiểu rồi chứ, Edward? - "Äức ngà i" quay sang mỉm cÆ°á»i vá»›i Edward, nụ cÆ°á»i vừa trìu mến, vừa có ý quở trách thÆ°á»ng thấy ở má»™t ngÆ°á»i ông trong gia đình - Ta đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i thế nà o nhỉ? NgÆ°Æ¡i không thấy vui vì hôm qua, ta đã không ban cho ngÆ°Æ¡i cái Ä‘iá»u mà ngÆ°Æ¡i mong muốn phải không?
- Không, tôi rất vui, thÆ°a ngà i Aro - Anh trả lá»i, vòng tay của anh Ä‘ang ôm ngang thắt lÆ°ng tôi xiết lại chặt hÆ¡n.
- Ta rất thÃch những kết thúc có háºu - Ông Aro thở dà i - Những câu chuyện nhÆ° thế tháºt là hay. NhÆ°ng ta muốn được biết toà n bá»™ câu chuyện. Chuyện là sao váºy, hở Alice? - Vừa dứt lá»i, ông ta quay sang Alice, đôi mắt "mịt mù sÆ°Æ¡ng khói" toả đầy ná»—i hiếu kỳ bám chặt lấy cô bạn của tôi - Có vẻ nhÆ° anh trai của ngÆ°Æ¡i tin rằng năng lá»±c của ngÆ°Æ¡i là tuyệt đối không có sá»± sai lầm, nhÆ°ng mà hình nhÆ° có cái gì đó bị trục trặc.
- Ôi, còn lâu tôi má»›i đạt được cái gá»i là "tuyệt đối không có sá»± sai lầm", thÆ°a ngà i - Cô bạn nở má»™t nụ cÆ°á»i rạng rỡ. Trông Alice có vẻ nhÆ° Ä‘ang vô cùng thoải mái, ngoại trừ hai bà n tay Ä‘ang nắm lại tháºt chặt kia - NhÆ° hôm nay ngà i cÅ©ng đã biết rồi đấy, tôi vẫn cứ luôn phải Ä‘i sá»a chữa những sai lầm do mình gây ra đó thôi.
- NgÆ°Æ¡i khiêm tốn quá - Ông Aro lên tiếng quở trách - Ta đã được trông thấy rất nhiá»u những kỳ tÃch đáng ngạc nhiên của ngÆ°Æ¡i, phải nói rằng ta chÆ°a bao giá» thừa nháºn bất cứ má»™t năng lá»±c nà o nhÆ° là năng lá»±c của ngÆ°Æ¡i cả. Rất tuyệt!
Nhanh như cắt, Alice liếc mắt sang Edward. Và ông Aro đã không hỠbỠsót chi tiết đó.
- Ta xin lá»—i nhé, chúng ta biết vá» nhau không được chÃnh đáng, phải không? CÅ©ng tại ta có cảm giác nhÆ° đã biết tÆ°á»ng táºn vá» ngÆ°Æ¡i rồi nên cứ tá»± nhiên mà nói tá»›i váºy thôi. Tháºt ra hôm qua, anh trai ngÆ°Æ¡i đã giá»›i thiệu ngÆ°Æ¡i cho chúng ta rồi, bằng má»™t cách rất đặc biệt. NgÆ°Æ¡i biết không, ta phải tạm mượn đến má»™t Ãt năng lá»±c đặc biệt của anh trai ngÆ°Æ¡i, chỉ tại ta bị giá»›i hạn khả năng đó, còn cáºu ta thì không - Ông Aro lắc đầu, giá»ng nói đượm mà u "ghen tị".
- NhÆ°ng luáºn vá» Ä‘á»™ mạnh thì lại vượt trá»™i theo... cấp số mÅ© - Edward bổ sung và o má»™t cách cá»™c lốc, Rồi anh nhìn Alice, giải thÃch - Ngà i Aro cần có sá»± tiếp xúc trá»±c tiếp má»›i nghe được suy nghÄ©, nhÆ°ng ngà i lại nghe được nhiá»u hÆ¡n anh. Em cÅ©ng biết là anh chỉ nghe được những gì Ä‘ang diá»…n ra trong đầu của em thôi mà , phải không? Còn ngà i Aro thì có thể nghe được tất cả những gì tồn tại trong đầu của em.
Äôi lông mà y thanh nhã của Alice nhÆ°á»›ng lên gần nhÆ° tức thì, còn Edward thì cúi đầu xuống.
Và cÅ©ng váºy, ông Aro đã không để lá»t khá»i mắt hai cá» chỉ đó.
- NhÆ°ng giá mà có thể nghe được từ má»™t khoảng cách khá xa - Ông ta tiếp tục lên tiếng, tay chỉ vá» phÃa anh và Alice, chỉ trong đúng má»™t cái chá»›p mắt, ông ta đã đứng ngay bên cạnh hai ngÆ°á»i - ... Thì tháºt là tiện lợi.
Ãnh mắt của "đức ngà i" bất chợt hÆ°á»›ng qua vai của chúng tôi. Cả Jane, Alec và Demetri, nãy giá» Ä‘ang đứng im bên cạnh chúng tôi, nhất loạt quay đầu lại.
Tôi là ngÆ°á»i cuối cùng quay đầu lại phÃa sau. Felix đã trở lại, đằng sau hắn ta là hai ngÆ°á»i mặc áo choà ng Ä‘en khác Ä‘ang lÆ°á»›t tá»›i. Cả hai Ä‘á»u rất giống ông Aro, má»™t ngÆ°á»i tháºm chà còn "sao y" luôn cả mái tóc Ä‘en má»m mượt của ông ta nữa. NgÆ°á»i còn lại thì có mái tóc dà i chấm vai, trắng nhÆ° tuyết - đồng mà u vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt của ông ta. GÆ°Æ¡ng mặt của há» y hệt nhau, và cÅ©ng có là n da má»ng nhÆ° tá» giấy.
Bá»™ ba trong bức tranh của Carlisle nhÆ° váºy là đã xuất hiện đủ bá»™, từ hồi bức tranh được vẽ, tÃnh tá»›i nay, đã trải qua ba trăm năm, nhÆ°ng hình dáng của ba ngÆ°á»i há» vẫn không có gì thay đổi.
- Marcus, Caius, xem nà y! - Ông Aro ngân nga - Cuối cùng thì Bella vẫn sống, Alice cÅ©ng ở đây vá»›i cô gái! Chẳng phải nhÆ° thế là rất tuyệt vá»i sao?
Cả hai nhân váºt má»›i đến, chẳng có ngÆ°á»i nà o tá» vẻ gì cho thấy đó là điá»u tuyệt vá»i cả. Tháºm chÃ, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tóc Ä‘en có dáng vẻ rất chán nản, tá»±a hồ nhÆ° hà ng bao thiên niên ká»· qua, ông ta đã phải chịu Ä‘á»±ng quá nhiá»u sá»± nhiệt tình, hồ hởi của ngÆ°á»i anh em Aro. NgÆ°á»i có mái tóc bạch kim thì tá» ra cáu kỉnh. Sá»± thá» Æ¡ của cả hai nhân váºt má»›i đến không há» là m cho Aro mất vui.
- CÅ©ng phảo biết chuyện gì đã chứ - Giá»ng nói của ông Aro hệt nhÆ° má»™t giá»ng hát thánh thót.
Ma-cà -rồng tóc bạch kim bá» Ä‘i, tiến thẳng tá»›i má»™t chiếc ghế gá»—. Mà -cà -rồng còn lại vẫn đứng ở bên cạnh Aro, ông ta nhẹ nhà ng Ä‘Æ°a tay ra, thoạt đầu, tôi nghÄ© là ông ta muốn bắt tay ông Aro. NhÆ°ng ông ta chỉ chạm nhẹ và o lòng bà n tay của ông Aro, rồi bá» tay xuống ngay tức khắc. Ông Aro nhÆ°á»›ng má»™t bên lông mà y Ä‘en nhánh lên. Và tháºt lạ lùng, tôi không hiểu là m thế nà o mà là n da má»ng nhÆ° giấy kia lại không há» có má»™t nếp nhăn.
Edward khụt khịt mÅ©i, Alice nhìn anh nhÆ° thầm há»i.
- Cảm Æ¡n Marcus - Ông Aro trả lá»i - Chuyện nà y tháºt sá»± thú vị đấy.
Và chỉ sau đó má»™t giây, tôi nháºn ra được rằng ông Marcus đã truyá»n suy nghÄ© của mình sang cho ông Aro.
NhÆ°ng ông Marcus chẳng có má»™t biểu hiện nà o cho thấy rằng Ä‘iá»u ông ta Ä‘ang nghÄ© đến là tháºt sá»± thú vị cả. BÆ°á»›c chân của ông ta nhẹ thênh khi rá»i khá»i chá»— vừa đứng gần ông Aro, để đến chá»— của ông Caius - Ä‘ang ngồi ở mé tÆ°á»ng. Hai ma-cà -rồng khác lẳng lặng Ä‘i theo ông ta - có lẽ há» là lÃnh, nhÆ° tôi đã Ä‘oán từ trÆ°á»›c. Hai ngÆ°á»i phụ nữ mặc bá»™ đầm mùa hè cÅ©ng tiến đến, đứng bên cạnh ông Caius, dáng vẻ của há» lạnh lùng nhÆ°ng thái Ä‘á»™ đầy sá»± phòng bị cÅ©ng y hệt nhÆ° váºy. NghÄ© đến việc ma-cà -rồng cÅ©ng cần có ngÆ°á»i bảo vệ không khá»i khiến tôi muốn báºt cÆ°á»i,... hay là há» dá»… bị tổn thÆ°Æ¡ng vì là n da của há» quá má»ng chăng?
Ông Aro vẫn tiếp tục lắc đầu.
- Ngạc nhiên tháºt đấy - Ông ta thốt lên - Tháºt là quá Ä‘á»—i ngạc nhiên.
Alice thoáng buồn vì không hiểu rõ cớ sự. Edward bèn quay sang em gái thì thầm rất nhanh và i câu.
- Ngà i Marcus nhìn thấy được các mối quan hệ. Ngà i ngạc nhiên trước tình cảm mãnh liệt của anh và cô ấy.
Ông Aro mỉm cÆ°á»i.
- Tiện lợi tháºt - Ông ta tá»± tâm đắc vá»›i chÃnh mình, rồi quay sang nói vá»›i chúng tôi - Ta có thể Ä‘oan chắc vá»›i các ngÆ°Æ¡i rằng Marcus khá ngạc nhiên.
Tôi Ä‘Æ°a mắt nhìn sang Marcus, gÆ°Æ¡ng mặt của ông ta Ä‘ang khá»±ng lại, phải, tôi tin Ä‘iá»u đó.
- Tá»›i giá» cÅ©ng khó mà giải thÃch - Ông Aro trầm ngâm, chú mục và o cánh tau của Edward Ä‘ang ôm chặt lấy tôi. Tháºt khó mà theo được dòng tÆ° tưởng lá»™n xà lá»™n xá»™n của ông Aro. Khó thì khó váºy nhÆ°ng mà ... vẫn phải cố theo - Sao ngÆ°Æ¡i có thể đứng gần cô bé đó được nhÆ° váºy?
- Không ná»— lá»±c thì không thể được đâu, thÆ°a ngà i - Edward trả lá»i má»™t cách Ä‘iá»m tÄ©nh.
- NhÆ°ng mà vẫn còn... ừm đúng là la tua cantante! Tháºt lãng phà là m sao!
Edward phá ra cÆ°á»i nhÆ°ng chẳng có vẻ gì gá»i là vui vẻ cả.
- Tôi lại nghĩ đó là cái giá.
Ông Aro nhìn anh một cách hoà i nghi.
- Một cái giá quá cao.
- NhÆ°ng tôi đã chá»n.
Ông Aro phá ra cÆ°á»i khanh khách.
- Nếu nhÆ° ta không lần ra hÆ¡i cô bé trong ký ức của ngÆ°Æ¡i, hẳn ta sẽ không thể nà o tin được rằng trên Ä‘á»i nà y lại có ngÆ°á»i sở hữu má»™t loại máu hấp dẫn đến nhÆ° thế. Ta chÆ°a lần nà o có được cảm xúc nà y. Hầu hết những kẻ nhÆ° chúng ta Ä‘á»u sẽ đánh đổi má»i thứ vì cái thứ máu quý giá đó, thế mà ngÆ°Æ¡i...
- Lại lãng phà nó - Edward hoà n tất câu nói của ông ta, giá»ng nói của anh lúc nà y mang đầy vẻ chế nhạo.
Ông Aro lại báºt cÆ°á»i.
- Ôi, ta nhá»› đến anh bạn Carlisle của ta là m sao! NgÆ°á»i là m ta nhá»› đến cáºu ấy... chỉ có Ä‘iá»u là cáºu ấy không có nổi xung thiên lên nhÆ° váºy.
- Carlisle vượt hẳn tôi ở nhiá»u mặt, thÆ°a ngà i.
- Chưa bao giỠta cho rằng chuyện gì Carlisle cũng có thể tự chủ được, và ngươi đang là m cho bố của mình xấu hổ đấy.
- Không có chuyện đó đâu - Edward sốt ruá»™t trả lá»i, cÆ¡ hồ nhÆ° thể anh đã quá mệt má»i vá»›i những kiểu mà o đầu nhÆ° thế nà y. Äiá»u đó là m cho tôi cà ng cảm thấy sợ hÆ¡n; tôi không thể là m gì khác ngoà i việc cố gắng mÆ°á»ng tượng xem anh Ä‘ang hình dung đến Ä‘iá»u gì...
- Ta lấy là m hà i lòng trÆ°á»›c thà nh công của cáºu ấy - Ông Aro trầm ngâm nghÄ© ngợi - Ký ức của ngÆ°Æ¡i vá» cáºu ấy quả tháºt là món quà vô giá đối vá»›i ta, tuy rằng những ký ức ấy có là m cho ta vô cùng ngạc nhiên. Ta không hiểu được là m sao mà ... nà o, nói cho ta biết Ä‘i, vá» thà nh công của cáºu ấy trên con Ä‘Æ°á»ng dị giáo mà cáºu ấy đã quyết định Ä‘i cho bằng được. Ta nghÄ© rằng theo thá»i gian, cáºu ấy sẽ yếu Ä‘i rất nhiá»u vì sá»± lãng phà đó. Ta đã nhạo báng suy nghÄ© của Carlisle, khi cáºu ấy thổ lá»™ rằng sẽ tìm ngÆ°á»i chia sẻ cái lối sống Ä‘i ngược lại bản ngã của mình ấy. Tuy nhiên, dù sao ta cÅ©ng lấy là m vui mừng vì mình đã sai.
Edward không buồn đáp lại.
- NhÆ°ng còn sá»± kiá»m chế của ngÆ°Æ¡i! - Ông Aro thở dà i - Ta không ngá» trên Ä‘á»i nà y lại còn có má»™t sức mạnh lá»›n đến nhÆ° váºy. Äể kháng lại được mùi hÆ°Æ¡ng quyến rÅ© đó, ngÆ°Æ¡i không chỉ má»™t lần ká»m chế là xong, mà phải cố Ä‘i cố lại, cố Ä‘i cố lại... nếu ta không tá»± nguyệm ra Ä‘iá»u đó, ta cÅ©ng không bao giá» có thể tin nổi đâu.
Edward im lặng nhìn vẻ mặt thán phục của ông Aro, không há» biểu lá»™ bất cứ má»™t cảm xúc nà o. Tôi đã quen thuá»™c lắm vá»›i cái gÆ°Æ¡ng mặt ấy - thá»i gian chẳng thể nà o thay đổi được Ä‘iá»u nà y - đủ để biết phÃa sau vẻ mặt ấy là cả má»™t ná»™i tâm Ä‘ang sôi sục. Tôi ná»— lá»±c giữ cho nhịp thở của mình Ä‘iá»u hoà tháºt Ä‘á»u.
- Ôi, chỉ cần nhá»› lại việc con ngÆ°á»i bé nhá» kia đã hấp dẫn ngÆ°Æ¡i ra sao... - Ông Aro phá ra cÆ°á»i khanh khách -... là ta lại thấy khát rồi. Edward tức thì đông cứng ngÆ°á»i lại.
- Äừng có mất bình tÄ©nh nhÆ° thế - Ông Aro trấn an anh - Cô gái sẽ không là m sao đâu. NhÆ°ng ta tò mò quá, vá» má»™t chuyện vô cùng đặc biệt - Äôi mắt của ông ta chợt chuyển hÆ°á»›ng sang tôi, nhìn tôi bằng má»™t cái nhìn thÃch thú - Äược không? - Ông ta há»i má»™t cách hiếu kỳ, Ä‘oạn Ä‘Æ°a má»™t tay lên.
- Ngà i cứ há»i cô ấy Ä‘i - Edward đáp lại bằng má»™t giá»ng ngang phè.
- Tất nhiên là thế rồi, ôi, ta tháºt là khiếm nhã là m sao! - Ông Aro nói - Cô Bella - Ông ta gá»i Ä‘Ãch danh tôi - Tôi cứ bị ám ảnh vá» ná»—i cô là ngÆ°á»i duy nhất không chịu sá»± tác Ä‘á»™ng của năng lá»±c Edward... Ngoại lệ nà y tháºt là thú vị! Tôi Ä‘ang tá»± há»i, vì năng lá»±c của chúng tôi rất giống nhau, nên cô có thể vui lòng cho phép tôi thỠđược không, để xem cô có phải cÅ©ng là má»™t ngoại lệ của tôi chăng?
Tôi ngÆ°á»›c nhanh mắt lên nhìn anh, kinh hãi. Dù rằng lá»i Ä‘á» nghị của ông Aro rất lịch sá»±, tôi cÅ©ng không tin rằng mình còn có sá»± lá»±a chá»n nà o khác. Tôi kinh hoà ng trÆ°á»›c cái ý nghÄ© sẽ phải để cho ông ta chạm đến ngÆ°á»i của mình, nhÆ°ng đồng thá»i tôi cÅ©ng hồi há»™p là m sao trÆ°á»›c cái mong muốn ngoan cố là được cảm nháºn cái là n da của ông ta.
Edward gáºt đầu khÃch lệ tôi - bởi lẽ anh cÅ©ng tin chắc rằng ông Aro sẽ không là m tôi bị thÆ°Æ¡ng, hay bởi lẽ chúng tôi không còn có sá»± lá»±a chá»n nà o khác? Tôi không biết nữa.
Tôi quay sang ông Aro, và má»™t cách cháºm rãi, Ä‘Æ°a tay lên - run rẩy.
Ông ta tiến tá»›i gần hÆ¡n, tôi tin rằng ông ta tháºt sá»± chỉ muốn thá». NhÆ°ng là n da má»ng tang kia trông lạ quá, nó kỳ dị và khiến ngÆ°á»i ta phải hoảng sợ... Hốt nhiên tôi cảm thấy bất an trong lòng. GÆ°Æ¡ng mặt của kẻ đối diện Ä‘ang ngáºp trà n sá»± tá»± tin, hÆ¡n cả những gì mà ông ta đã nói ra ngoà i miệng.
Ông Aro Ä‘Æ°a tay ra, cÆ¡ hồ nhÆ° muốn bắt tay tôi, để cho là n da rất má»ng manh của ông ta có thể chạm được và o là n da của tôi. Là n da ấy tháºt ra lại cứng, nhÆ°ng sao tôi lại có cảm giác nhÆ° nó rất giòn và dá»… vỡ vụn chứ không hoà n toà n nhÆ° đá granit - và là n da ấy lạnh hÆ¡n tôi tưởng.
Äôi mắt lá» má» của ông Aro nhÆ° mỉm cÆ°á»i vá»›i tôi, ghim chặt lấy tôi, không để tôi có cÆ¡ há»™i nhìn sang hÆ°á»›ng khác. Äôi mắt ấy thôi miên ngÆ°á»i ta má»™t cách kỳ lạ và khó chịu.
Cuối cùng, tôi đã có thể quan sát toà n bá»™ gÆ°Æ¡ng mặt của ông Aro. Sá»± tá»± tin chợt dao Ä‘á»™ng, bắt đầu ngá» ngợ, và cuối cùng là hoà i nghi hoà n toà n, nhÆ°ng sau rốt, ông ta cÅ©ng Ä‘iá»m tÄ©nh Ä‘eo trở lại chiếc mặt nạ thân thiện.
- Rất thú vị - Ông Aro lên tiếng, khẽ buông tay tôi ra và bước lùi lại.
Tôi lại liếc vá»™i mắt lên nhìn Edward, vẻ mặt của anh vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh, nhÆ°ng hình nhÆ° Ä‘ang giấu giếm má»™t chút đắc ý thì phải.
Ông Aro vẫn tiếp tục lùi lại, gương mặt lộ rõ vẻ trầm tư. Ông ta im lặng, quét mắt nhìn một lượt bao quát cả ba chúng tôi. Rồi bỗng đột nhiên ông ta lắc đầu.
- Kẻ đầu tiên - Ông ta tá»± nói vá»›i chÃnh mình - Ta tá»± há»i không biết có phải cô bé đó cÅ©ng là ngoại lệ đối vá»›i những thuá»™c hạ tà i giá»i của chúng ta không... Jane?
- Không! - Edward gầm lên. Nhanh như cắt, Alice ôm chặt lấy tay anh trai, ra sức ngăn lại. Nhưng anh đẩy cô bạn của tôi ra.
Jane mỉm cÆ°á»i vá»›i ông Aro, khuôn mặt của cô ta vô cùng tÆ°Æ¡i tắn:
- Vâng, thưa đức ngà i.
Edward vẫn tiếp tục gầm ghè, tiếng gầm gừ liên tục thoát ra từ lồng ngá»±c của anh, anh chú mục và o ông Aro bằng ánh mắt hiểm ác. Cả căn phòng chìm trong im lặng, ai cÅ©ng trố mắt nhìn anh, không dám tin và o mắt mình, cÆ¡ hồ nhÆ° thể anh đã há»› hênh nói phạm phải má»™t Ä‘iá»u gì đó không nên nói. Felix ngoác miệng ra cÆ°á»i toe toét, vẻ mặt vô cùng phấn chấn, hắn hồ hởi tiến lên phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c. Ông Aro lừ mắt nhìn hắn, láºp tức hắn đông cứng ngÆ°á»i lại, nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói bá»—ng chuyển thà nh ảm đạm.
Ông Aro nói với Jane:
- Ta Ä‘ang tá»± há»i, bé cÆ°ng, rằng Bella có phải là ngoại lệ của con không?
Tôi hoà n toà n có thể nghe thấy giá»ng nói dõng dạc của con ngÆ°á»i quyá»n uy nà y, tiếng nói đã át cả tiếng gầm gừ tức giáºn của Edward. Anh buông tôi ra, nhanh chóng di chuyển lên trÆ°á»›c để che chắn cho tôi trÆ°á»›c hà ng loạt những cặp mắt "cú vá»". NhÆ° má»™t bóng ma, ông Caius bất chợt xuất hiện, cùng Ä‘oà n tuỳ tùng của mình, ánh mắt quét má»™t lượt khắp căn phòng, theo dõi "pha hồi há»™p".
Jane nhẹ nhà ng tiến đến chá»— chúng tôi, trên môi nở má»™t nụ cÆ°á»i "ban phúc".
- Äừng anh! - Alice thét lên khi Edward bung mình vá» phÃa cô gái nhá» nhắn.
Và trÆ°á»›c khi tôi kịp định thần lại, trÆ°á»›c khi bất cứ ai kịp nhảy và o giữa há», và trÆ°á»›c khi cả đám vệ sÄ© của ông Aro kịp hiểu rõ là đã xảy ra chuyện gì, Edward đã đổ sụp ngÆ°á»i xuống đất.
Không má»™t ai chạm và o anh, nhÆ°ng anh lại quằn quại Ä‘au Ä‘á»›n trên ná»n đá. Tôi nhìn anh trong ná»—i hoảng hốt. Jane vẫn mỉm cÆ°á»i vá»›i anh, trong giây phút đó, tôi chợt hiểu ra tất cả. Rằng vì sao Alice lại Ä‘á» cáºp đến những năng lá»±c thần kỳ, rằng vì sao má»i ngÆ°á»i, ai nấy Ä‘á»u dè chừng Jane, và rằng tại sao Edward lại lao mình lên trÆ°á»›c để cản cô ta trÆ°á»›c khi cô ta kịp là m Ä‘iá»u đó vá»›i tôi.
- Là m Æ¡n thôi Ä‘i! - Tôi rÃt lên, căn phòng trống trải trong phút chốc vang đầy tiếng thét Ä‘inh tai nhức óc của tôi. Không kìm được lòng mình nữa, tôi lao mình và o giữa anh và Jane. NhÆ°ng nhanh nhÆ° cắt, Alice ôm cứng lấy tôi, mặc kệ những giằng co, giãy giụa của tôi. Trên ná»n đất lạnh, Edward Ä‘ang co rúm ngÆ°á»i lại, nhÆ°ng tuyệt nhiên trên môi anh không há» có lấy bất cứ má»™t âm thanh nà o. Äau Ä‘á»›n lan toả khắp ngÆ°á»i tôi, đầu óc tôi muốn nổ tung khi phải chứng kiến cảnh anh bị hà nh hạ.
- Jane - Ông Aro ra lệnh bằng má»™t chất giá»ng nhẹ nhà ng. Cô gái nhá» nhắn ngÆ°á»›c ngay mắt lên, trên đôi môi vẫn giữ nguyên nụ cÆ°á»i hởi lòng hởi dạ, nhÆ°ng đôi mắt thì nheo lại vì thắc mắc. Khi Jane quay mặt Ä‘i, toà n thân của Edward trở nên bất đông.
Ông Aro nghếch đầu nhìn tôi.
Còn Jane thì Ä‘Æ°a nụ cÆ°á»i "hiá»n là nh" vá» phÃa tôi.
NhÆ°ng tôi không quan tâm đến cô ta. Mối lo của tôi lúc nà y là anh. Tôi giãy giụa má»™t cách vô vá»ng và yếu á»›t trong vòng tay cứng nhÆ° thép của Alice, tuyệt vá»ng nhìn anh.
- Anh ấy không sao đâu - Alice thì thầm cố trấn an tôi, nhÆ°ng giá»ng nói vẫn không sao giấu được sá»± căng thẳng. Trong lúc đó, Edward cÅ©ng vừa ngồi dáºy, rồi đứng thẳng lên. Äôi mắt chúng tôi giao nhau, và tôi nháºn ra rằng ná»—i khiếp sợ hằn sâu trong đôi mắt hoà n mỹ ấy. Trải qua ná»—i kinh hoà ng vừa rồi, là m sao mà không sợ cho được, tôi thầm nhủ. NhÆ°ng tôi chỉ vừa kịp nghÄ© đến đó, anh đã quay phắt sang nhìn Jane, rồi trở lại nhìn tôi... gÆ°Æ¡ng mặt bá»—ng dịu lại, nhẹ nhõm.
Tôi cÅ©ng nhìn Jane, cô ta không còn cÆ°á»i nữa. Con ngÆ°á»i nhá» nhắn ấy lừ mắt nhìn tôi, đôi quay hà m Ä‘anh cứng lại trong sá»± táºp trung cao Ä‘á»™. NhÆ° má»™t phản ứng tá»± nhiên, tôi co rúm ngÆ°á»i lại, chỠđợi má»™t cÆ¡n Ä‘au.
... NhÆ°ng...
Không có chuyện gì xảy ra cả.
Edward lại đứng Ä‘iá»m nhiên bên cạnh tôi. Anh khẽ chạm và o tay Alice, cô bạn lại trả tôi cho anh.
Ông Aro báºt cÆ°á»i khanh khách.
- Ha ha ha - Ông ta lại tuôn tiếp ra má»™t trà ng cÆ°á»i khác - Tháºt tuyệt vá»i!
Jane rÃt lên vì thất vá»ng, cô ta chồm ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c nhÆ° sắp sá»a lao mình lên đến nÆ¡i.
- Äừng bá»±c dá»c nhÆ° thế, cô bé - Giá»ng nói của ông Aro tháºt bùi ngùi ra chiá»u an ủi, không quên đặt kèm bà n tay trắng nhÆ° thoa phấn lên vai cô gái - Cô gái đó là ngoại lệ của tất cả chúng ta.
Và nh môi phÃa trên của Jane ấn mạnh và o răng, đôi mắt xoáy và o tôi đầy vẻ khinh ghét.
- Ha ha ha - Ông Aro lại cất tiếng cÆ°á»i ròn rã - NgÆ°Æ¡i hay tháºt đấy, Edward ạ, có thể chịu Ä‘á»±ng được Ä‘iá»u đó. Ta tò mò... nên thá» nhá» Jane, để xem phản ứng của Jane sẽ nhÆ° thế nà o - Ông ta lắc đầu thán phục.
Edward trừng mắt nhìn ông ta, lá»a phẫn ná»™ Ä‘ong đầy trong ánh mắt.
- Bây giỠta phải là m sao với các ngươi đây? - Ông Aro thở dà i.
Edward và Alice đông cứng ngÆ°á»i lại nhÆ° hoá đá. Äây là giây phút anh và cô bạn Ä‘ang chỠđợi. Còn tôi thì run rẩy nhÆ° bị lạnh.
- Ta không nghÄ© rằng ngÆ°Æ¡i sẽ thay đổi quyết định, ta nói không sai chứ? - Ông Aro há»i anh, song đôi mắt lại trà n đầy hi vá»ng - Năng lá»±c của ngÆ°Æ¡i là má»™t sá»± bổ trợ tuyệt vá»i cho cái gia đình nhá» bé của ngÆ°Æ¡i mà .
Edward ngáºp ngừng. Ở bên kia, Felix và Jane Ä‘ang lắc đầu lè lưỡi, so vai rụt cổ.
Có vẻ nhÆ° anh cÅ©ng Ä‘ang đắn Ä‘o từng lá»i lẽ của mình.
- Tôi nghÄ©... tôi không thể... nháºn lá»i ngà i.
- Còn Alice? - Ông Aro tiếp tục há»i, giá»ng nói vẫn Ä‘ong đầy hy vá»ng - Có lẽ cô thÃch ở bên chúng tôi chăng?
- Cảm Æ¡n ngà i, nhÆ°ng e rằng tôi cÅ©ng không thể nháºn lá»i ngà i được - Alice bình tÄ©nh trả lá»i.
- Cuối cùng là cô, Bella? - Lần nà y, khi há»i, ông Aro nhÆ°á»›ng mà y lên.
Bên cạnh tôi, Edward rÃt lên khe khẽ. Còn tôi thì ngây ngÆ°á»i nhìn ông Aro. Ông ta có Ä‘ang đùa hay không? Ông ta Ä‘ang ngỠý má»i tôi... dùng bữa tối vá»›i ông ta thì phải? Chứ nếu không, sao lại...
Cuối cùng, ma-cà -rồng có mái tóc bạch kim - ông Caius - là ngÆ°á»i phá tan bầu không khà im lặng đến nghẹt thở ấy.
- Sao cÆ¡? - Ông ta há»i gặng ông Aro; giá»ng nói của ông ta, dù rằng không hÆ¡n gì má»™t lá»i thì thầm, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta vẫn có thể cảm nháºn được rõ sá»± ngang phè trong đó.
- Anh Caius, rõ rà ng anh cÅ©ng thấy đó là năng lá»±c tiá»m ẩn kia mà - Ông Aro nhẹ nhà ng trách cứ - Kể từ lúc chúng ta gặp Jane và Alec tá»›i bây giá», tôi chÆ°a từng thấy má»™t khả năng nà o lại đầy hứa hẹn đến thế. Anh có thể tưởng tượng được là cô gái sẽ là m được những gì má»™t khi đã trở thà nh ngÆ°á»i của bá»n mình không?
Ông Caius quay Ä‘i, gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘anh lại. Còn Jane, trong đôi mắt của cô ta Ä‘ang ngùn ngụt những Ä‘iá»u ám muá»™i vì bị Ä‘em ra so sánh vá»›i má»™t kẻ tầm thÆ°á»ng là tôi.
Bên cạnh tôi, Edward cÅ©ng Ä‘ang nổi Ä‘oá. Tôi hoà n toà n có thể nghe thấy được những tiếng "ùng ục" phát ra từ lồng ngá»±c của anh, và cái âm thanh ấy Ä‘ang chuẩn bị chuyển sang tiếng gầm ghè đáng sợ. Không, không thể nà o để cho cái ngá»n lá»a giáºn ở trong anh sẽ lại là m hại anh lần nữa.
- Dạ không, xin... cảm Æ¡n... ngà i - Những lá»i nói của tôi không hÆ¡n gì má»™t lá»i thá»u thà o trong khẩn cấp, chúng vỡ oà trong ná»—i sợ.
Ông Aro thở dà i.
- Cháºc, tiếc tháºt. Quả là lãng phà má»™t tà i năng.
Edward rÃt lên:
- Hoặc là gia nháºp, hoặc là chết, có đúng nhÆ° thế không, thÆ°a ngà i? Tôi đã lá» má» nháºn ra Ä‘iá»u đó khi bị buá»™c phải đặt chân và o căn phòng nà y. Tôi cÅ©ng đã được biết khá tÆ°á»ng táºn luáºt của ngà i rồi.
Giá»ng nói của anh khiến tôi ngạc nhiên. ÄÃch xác đó là âm thanh của lá»a háºn, nhÆ°ng lá»i lẽ thì vô cùng cẩn trá»ng - cÆ¡ hồ nhÆ° anh đã suy nghÄ©, lá»±a chá»n kỹ cà ng lắm rồi má»›i dám lên tiếng.
- Tất nhiên là không phải nhÆ° váºy - Ông Aro hấp háy mắt, ngạc nhiên - Bá»n ta há»p ở đây, Edward, là để chá» Heidi trở vá». Hoà n toà n không phải là vì chuyện của ngÆ°Æ¡i.
- Aro - Ông Caius rÃt lên - Luáºt là luáºt, chúng phải bị xá» theo luáºt.
Edward lừ mắt nhìn kẻ vừa lên tiếng.
- Luáºt nhÆ° thế nà o, thÆ°a đức ngà i tôn kÃnh? - Anh há»i gặng. Ắt hẳn anh cÅ©ng thừa biết ông Caius Ä‘ang nghÄ© gì, tuy nhiên, anh vẫn há»i lại để buá»™c ông ta phải công khai nói thẳng ra.
Ông Caius chỉ ngón tay xÆ°Æ¡ng xẩu và o ngÆ°á»i tôi.
- Cô gái nà y đã biết quá nhiá»u. NgÆ°Æ¡i đã là m lá»™ bà máºt của chúng ta - Giá»ng nói của ông ta nhẹ hẫng, mong manh - mong manh nhÆ° chÃnh là n da của ông ta váºy.
- Ở chá»— của ngà i cÅ©ng có và i con ngÆ°á»i thá»±c thụ kia mà , thÆ°a ngà i - Edward "phủ đầu" má»™t cách nhẹ nhà ng. Và tôi nghÄ© ngay đến cô gái ở quầy tiếp tân xinh đẹp đã nhìn thấy ban nãy.
GÆ°Æ¡ng mặt của ông Caius nhăn lại vì má»™t cảm xúc má»›i. Không hiểu đó có phải là má»™t nụ cÆ°á»i hay không?
- Ừ - Ông ta thừa nháºn - NhÆ°ng khi bá»n há» không còn hữu dụng đối vá»›i bá»n ta nữa, há» nghiá»…m nhiên sẽ trở thà nh... nguồn sống của bá»n ta. Còn ngÆ°Æ¡i thì tuyệt nhiên không có ý định nà y. Nếu cô gái đó phản bá»™i bà máºt của tất cả chúng ta, ngÆ°Æ¡i sẽ có xuống tay vá»›i cô gái đó không? Ta nghÄ© rằng không - Ông Caius chế giá»…u.
- ThÆ°a ngà i, tôi sẽ không... - Tôi lên tiếng, chỉ là má»™t lá»i thì thầm thôi. NhÆ°ng ông Caius đã lừ mắt nhìn tôi, buá»™c tôi phải im lặng.
- Và ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không muốn cô gái đó trở thà nh thà nh viên của bá»n ta - Ông ta tiếp tục "phân tÃch" - Vì váºy, cô ta nghiá»…m nhiên là má»™t "gót chân Asin" của chúng ta. Ná»™i chỉ má»—i việc nà y thôi, cô gái đó đã không còn được quyá»n sống nữa rồi. Nếu ngÆ°Æ¡i muốn. ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘i Ä‘i.
Edward thở mạnh.
- Ta nghÄ© nhÆ° thế đó - Ông Caius nói, bằng má»™t giá»ng nói có phần thÆ° thái. Gã Felix khẽ rÆ°á»›n ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, háo hức.
- Nếu ngÆ°Æ¡i không... - Ông Aro chợt cắt ngang câu chuyện. Có vẻ nhÆ° ông ta không được vui vá»›i cái hÆ°á»›ng Ä‘i của câu chuyện - Nếu ngÆ°Æ¡i không có ý định biến cô gái đó trở thà nh bất tá».
Edward bặm chặt môi lại, ngần ngừ má»™t lúc trÆ°á»›c khi lên tiếng trả lá»i:
- Thế nếu nhÆ° tôi sẽ là m nhÆ° váºy?
Ông Aro mỉm cÆ°á»i, vẻ tÆ°Æ¡i tỉnh lại xuất hiện.
- Thì có sao, ngÆ°Æ¡i tá»± do vá» nhà và gá»i lá»i há»i thăm của ta đến anh bạn Carlisle - Giá»ng nói của ông ta chợt ngáºp ngừng - NhÆ°ng e rằng ngÆ°Æ¡i sẽ phải tuyên thệ Ä‘iá»u đó đấy.
Dứt lá»i, ông ta giÆ¡ nhẹ tay lên.
Ông Caius, vừa nãy cáu bẳn là váºy, giỠđã dịu ngay xuống.
Äôi môi của Edward mÃm chặt đến mức chỉ còn má»™t vết hằn. Anh nhìn tháºt sâu và o đôi mắt tôi, và đôi mắt của tôi cÅ©ng nhìn anh thăm thẳm.
- Tuyên thệ đi, anh - Tôi thì thà o - Em xin anh.
Chẳng lẽ Ä‘iá»u đó lại ghê gá»›m váºy sao? Không lẽ anh thà chấp nháºn cái chết chứ không chịu biến đổi tôi? Bụng tôi bá»—ng dÆ°ng quặn lại nhÆ° vừa phải hứng chịu má»™t cú đá Ä‘Ãch đáng.
Edward nhìn tôi chằm chằm, trên mặt hằn đầy những nét khổ sở như đang bị tra tấn.
Alice bất chợt bước thẳng tới chỗ ông Aro. Tôi và anh cùng quay phắt lại nhìn theo. Bà n tay của cô bạn đưa lên.
Cô bạn không nói má»™t lá»i nà o.
Äám bảo vệ "lo xa", vá»™i tiến lên trÆ°á»›c để cản Alice, nhÆ°ng ông Aro phẩy tay, buá»™c cả đám phải lùi lại. Ông ta tiến lên trÆ°á»›c, vẻ đầy háo hức và hiếu kỳ lá»™ rõ trong ánh mắt. Ông ta nắm lấy tay Alice.
Và rồi, ông ta khẽ cúi đầu, hÆ°á»›ng mặt xuống cái nắ tay đó, nhắm đôi mắt lại, táºp trung thần trÃ. Toà n thân Alice bất Ä‘á»™ng, gÆ°Æ¡ng mặt ngây ra. Tôi nghe rõ tiếng hai hà m răng của Edward Ä‘ang nghiến và o nhau.
Trong giây phút ấy, chẳng ai có bất cứ má»™t cá» Ä‘á»™ng nà o. Ông Aro đông cứng ngÆ°á»i lại. Từng giây, từng giây má»™t trôi qua là má»—i lúc dây thần kinh chịu Ä‘á»±ng của tôi lại cà ng thêm đông cứng. Không biết tình hình nà y sẽ kéo dà i đến bao giá», liệu chúng tôi còn phảo chịu Ä‘á»±ng sá»± căng thẳng nà y bao lâu nữa? Hay lại sắp sá»a nảy sinh thêm chuyện xấu gì đây - có thể đó sẽ là chuyện xấu tháºm tệ, xấu hÆ¡n cả tình hình hiện tại?
Thá»i gian tra tấn cứ thế tiếp diá»…n, tiếp diá»…n... Bất chợt...
- Ha ha ha - Ông Aro Ä‘á»™t ngá»™t cất lên tiếng cÆ°á»i phá tan bầu không khà tÄ©nh lặng đến rợn ngÆ°á»i, đầu ông ta vẫn chúi vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng rất từ tốn, ông ta ngÆ°á»›c mắt lên, đôi mắt ngáºp trà n sá»± tÆ°Æ¡i vui - Tháºt tuyệt vá»i!
Alice đáp lại bằng tiếng cÆ°á»i nhạt:
- Tôi rất vui vì ngà i thÃch Ä‘iá»u đó.
- Ta đã đươc thấy lại những gì ngươi đã thấy... đặc biệt là những chuyện còn chưa xảy ra! - Ông ta lắc đầu kinh ngạc.
- NhÆ°ng nó sẽ xảy ra - Cô bạn của tôi nhắc lại, giá»ng nói vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh.
- Ừ, ừ, nhất định là thế rồi. Chắc chắn sẽ không có vấn đỠgì.
Ông Caius thì có vẻ háºm há»±c thấy rõ - vá»›i ná»—i háºm há»±c đó, chắc hẳn ông ta sẽ rất thông cảm vá»›i Felix và Jane.
- Nà y Aro... - Ông Caius phà n nà n.
- "Ngà i" Caius kÃnh mến - Ông Aro tÆ°Æ¡i cÆ°á»i cắt ngang - Xin "ngà i" đừng để cho ná»—i muá»™n phiá»n gặm nhấm tâm hồn của mình... "Ngà i" hãy nghÄ© đến những Ä‘iá»u có thể xảy ra Ä‘i! Hôm nay, bá»n há» không theo ta, nhÆ°ng ta có thể hi vá»ng và o tÆ°Æ¡ng lai. "Ngà i" hãy tưởng tượng Ä‘i... chỉ má»™t mình cô gái Alice trẻ trung nà y thôi cÅ©ng sẽ khiến cho cái gia đình bé nhá» của chúng ta vui biết chừng nà o rồi... Ngoà i ra, tôi cÅ©ng Ä‘ang hết sức tò mò đây, tôi muốn chá» xe Bella sẽ trở thà nh má»™t chiến binh nhÆ° thế nà o? Xem ra, ông Aro đã bị thuyết phục hoà n toà n. Hình nhÆ° ông ta vẫn chÆ°a nháºn ra rằng khả năng tiên thị của Alice là hoà n toà n chủ quan thì phải. Hôm nay, cô bạn vừa quyết định sẽ biến đổi tôi, chÃnh Ä‘iá»u đó đã tạo ra hình ảnh của ngà y mai. Trong vô và n những quyết định, thì quyết định của cô bạn tôi chỉ là má»™t phần nhá» tham dá»± và o, không thể không kể đến quyết định của những ngÆ°á»i khác có liên quan - trong đó có cả quyết định của Edward - Ä‘iá»u có thể tác Ä‘á»™ng sẽ khiến cho dá»± tÃnh của Alice thay đổi, và vì váºy, tÆ°Æ¡ng lai có nhiá»u khả năng cÅ©ng sẽ bÆ°á»›c sang má»™t hÆ°á»›ng khác.
Liệu rằng cái Ä‘iá»u mà cô bạn của tôi mong muốn ấy có thá»±c sá»± quan trá»ng đối vá»›i bản thân tôi không; nếu tôi trở thà nh ma-cà -rồng thì liệu có xảy ra Ä‘iá»u gì bất trắc không, khi đó là điá»u mà Edward căm ghét nhất? Ngá»™ nhỡ anh thà chá»n cái chết còn hÆ¡n là chấp nhânj việc tôi trở thà nh má»™t nhân váºt bất tá», muôn Ä‘á»i ở bên anh? Bất giác tôi kinh hãi, cảm nháºn rõ mồn má»™t rằng mình Ä‘ang từ từ rÆ¡i xuống má»™t vá»±c thẳm, không có Ä‘Æ°á»ng leo lên...
- Bây giá» chúng tôi Ä‘i được rồi chứ, thÆ°a ngà i? - Edward lên tiếng, giá»ng nói cá»±c kỳ thản nhiên.
- Ừ, ừ - Ông Aro trả lá»i má»™t cách vui vẻ - NhÆ°ng nhá»› đến chÆ¡i đấy nhé. Sẽ vui lắm đấy!
- Chúng ta cÅ©ng sẽ đến thăm các ngÆ°Æ¡i - Ông Caius cÅ©ng góp lá»i, đôi mắt của ông ta tá»± nhiên cụp xuống giống kiểu nhìn "nặng mi" của má»™t con thằn lằn - để an tâm rằng các ngÆ°Æ¡i là m đúng nhÆ° những gì đã hứa. Nếu ta là các ngÆ°Æ¡i, ta sẽ không lãng phà thá»i gian đâu. Nên nhá»› là sẽ không có cÆ¡ há»™i lần thứ hai đâu nhé.
Quai hà m của Edward nghiến chặt và o nhau, nhÆ°ng anh vẫn gáºt đầu má»™t cách dứt khoát.
Ông Caius nở má»™t nụ cÆ°á»i tá»± mãn rồi tiến vá» phÃa ông Marcus nãy giá» vẫn ngồi im, không mà ng đến "thế sá»±".
Gã Felix thì rên rỉ.
- À Felix - Ông Aro mỉm cÆ°á»i, tâm trạng vô cùng phấn khởi - Heidi sắp vỠđến đây rồi đấy. Cố chịu Ä‘á»±ng má»™t chút nữa Ä‘i.
- Ừm - Giá»ng nói của Edward chợt biến đổi - Váºy thì bá»n tôi nên Ä‘i sá»›m má»™t chút, sẽ hay hÆ¡n.
- Ừ Ông Aro đồng ý ngay tắp lá»± - à kiến hay đấy. Không thì sẽ dá»… bị phiá»n phức. NhÆ°ng dù sao, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng hay đợi ở bên dÆ°á»›i nhé, đợi đến tối đã, nếu được.
- Vâng, thÆ°a ngà i - Edward đồng ý, còn tôi thì co rúm ngÆ°á»i lại trÆ°á»›c cái ý tưởng đợi đến hết ngà y má»›i được "tháo cÅ©i sổ lồng".
- À, còn đây nữa - Ông Aro nói tiếp, đồng thá»i ngoắt tay ra hiệu cho Felix. Không dám cháºm trá»…, Felix nhanh chân bÆ°á»›c ngay đến. Ông Aro cởi chiếc áo choà ng mà u xám của gã, kéo ra khá»i vai, rồi quẳng nó cho Edward - Cầm lấy Ä‘i. NgÆ°Æ¡i rất dá»… bị chú ý.
Edward khoác chiếc áo và o ngÆ°á»i, kéo mÅ© chùm lên đầu.
Ông Aro thở dà i, nháºn xét:
- Nó rất hợp với ngươi.
Edward phá ra cÆ°á»i khúc khÃch, nhÆ°ng rồi nụ cÆ°á»i chợt tắt ngúm, anh ngoái đầu lại, nói:
- Cảm ơn ngà y Aro. Chúng tôi sẽ chỠở bên dưới.
- Tạm biệt những ngÆ°á»i bạn trẻ - Ông Aro đáp lại, đôi mắt của ông ta cÅ©ng chú mục và o cùng má»™t hÆ°á»›ng vá»›i đôi mắt của anh.
- Chúng ta đi thôi - Edward giục giã tôi và Alice.
Demetri ra hiệu cho chúng tôi đi theo, ông ta bước và o lối đi mà chúng tôi đã đến, nhưng xem ra lối thoát duy nhất đã... bị chặn.
Edward nhanh chóng kéo tôi và o sát ngÆ°á»i anh. Alice cÅ©ng nép sát và o ngÆ°á»i tôi, gÆ°Æ¡ng mặt của cô bạn sắt lại.
- Không kịp mất rồi.
Tôi nhìn xoáy và o cô bạn, kinh hãi, nhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt của cô bạn chỉ Ä‘á»ng lại duy nhất má»™t ná»—i buồn sâu thẳm. Và ... đó là lần đầu tiá»n trong Ä‘á»i, tôi được nghe thấy thứ giá»ng đó - má»™t giá»ng nói cá»™c cằn, khoẻ khoắn... À không, rất khoẻ, từ bên ngoà i tiá»n sảnh vá»ng và o:
- Chả thấy gì đặc biệt - Giá»ng nói "nhÆ° nÆ°á»›c vỡ bá»" của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông oang oang khắp căn phòng.
- XÆ°a nhÆ° trái đất - Giá»ng nói chán nản, the thé của má»™t phụ nữ cất lên phụ hoạ.
Há» vừa dứt lá»i, má»™t đám đông bá»—ng ùa qua cánh cá»a bé nhá», lấp đầy cả căn phòng đá cháºt hẹp. Ông Demetri ra hiệu cho chúng tôi nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng. Cả ba chúng tôi, ai nấy Ä‘á»u nép hết mình và o bức tÆ°á»ng buốt giá, lấy chá»— cho dòng ngÆ°á»i trẩy qua.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i đầu, nghe giá»ng thì biết là ngÆ°á»i Mỹ, ngó dáo dác khắp má»™t lượt căn phòng.
- Chà o các vị! Chà o mừng các vị đến thăm Volterra! - Tôi dá»… dà ng nháºn ra được giá»ng nói của ông Aro Ä‘ang lảnh lót trong toà tháp rá»™ng lá»›n.
Tất cả những ngÆ°á»i còn lại, có lẽ cÅ©ng phải tá»›i hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, bÆ°á»›c thà nh hà ng má»™t theo sau cặp Ä‘i đầu. Nhiá»u ngÆ°á»i trầm trồ vá» cảnh quan y hệt nhÆ° những du khách. Má»™t và i ngÆ°á»i tháºm chà còn bấm cả máy ảnh nữa. Má»™t số ngÆ°á»i khác thì trông có vẻ thất vá»ng, cÆ¡ hồ nhÆ° Ä‘iá»u dẫn hỠđến nÆ¡i nà y "hoá ra cÅ©ng chỉ có thế". Tôi đặc biệt chú ý đến má»™t cô gái da Ä‘en bé nhá». Quanh cổ cô là má»™t chuá»—i trà ng hạt, còn trên tay của cô là má»™t cây thánh giá được nắm khÆ° khÆ° không lúc nà o rá»i. Cô bÆ°á»›c cháºm hÆ¡n những ngÆ°á»i còn lại, dáng vẻ ngÆ¡ ngác; cuối cùng, cô cÅ©ng đánh bạo khá»u nhẹ má»™t ngÆ°á»i, há»i ngÆ°á»i ta bằng má»™t thứ tiếng xa lạ. NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° không má»™t ai hiểu cô, giá»ng nói của cô má»—i lúc má»™t run rẩy.
Edward kéo đầu tôi áp và o ngực anh, nhưng đã quá trễ. Tôi vừa hiểu được cớ sự.
Ngay khi cô gái da Ä‘en bé nhá» vừa khuất dạng, Edward liá»n vá»™i vã kéo tôi bÆ°á»›c nhanh và o cánh cá»a. Tôi nháºn ra vẻ kinh hoà ng Ä‘ang hiện hữu trên gÆ°Æ¡ng mặt cua mình, những giá»t nÆ°á»›c mắt chợt tuôn chảy nhÆ° suối.
Hà nh lang và ng rá»±c được trang trà công phu hoà n toà n tÄ©nh lặng, trống trải... ngoại trừ sá»± hiện diện của má»™t ngÆ°á»i phụ nữ đẹp lá»™ng lẫy nhÆ° tượng. Cô ta nhìn xoáy và o chúng tôi má»™t cách hiếu kỳ... đặc biệt là tôi.
- Mừng bà trở vá», thÆ°a quý bà Heidi - Từ phÃa sau lÆ°ng chúng tôi, ông Demetri Ä‘á»™t ngá»™t lên tiếng.
"Bà " Heidi mỉm cÆ°á»i lÆ¡ đãng. Bà ta khiến tôi nhỡ đến Rosalie, dù rằng há» chẳng có nét gì giống nhau - chỉ vì cả hai Ä‘á»u quá đẹp, má»™t vẻ đẹp trá»i ban, má»™t vẻ đẹp không thể nà o quên được. Và hình nhÆ° mắt tôi không thể ngó sang chá»— khác.
Cách ăn mặc của bà ta cà ng là m tôn thêm vẻ đẹp đó: Äôi chân dà i hiếm có trong đôi vá»› dà i, mà u Ä‘en, cà ng nổi báºt hÆ¡n bên dÆ°á»›i chiếc váy ngắn cÅ©n cỡn. Trên nữa là chiếc áo dà i tay, cổ cao, bó sát và o ngÆ°á»i, được là m bằng chất nhá»±a dẻo, có mà u Ä‘á». Mái tóc dà i, mà u gụ của bà ta cá»±c kỳ óng ả; còn đôi mắt. đó là má»™t đôi mắt lạ lùng, má»™t đôi mắt tÃm - má»™t mà u mắt... là kết quả của đôi kÃnh sát tròng xanh lợ... cố che Ä‘áºy đôi mống mắt Ä‘á» tÃa rợn ngÆ°á»i.
- Demetri - Bà ta đáp lá»i bằng má»™t giá»ng nói êm mượt nhÆ° tÆ¡, trong lúc đôi mắt không ngừng đánh qua đánh lại giữa khuôn mặt của tôi và chiếc áo choà ng xám của Edward.
- Má»™t mẻ lÆ°á»›i bá»™i thu, thÆ°a quý bà - Ông Demetri buông lá»i ca tụng, hốt nhiên, tôi chợt hiểu ra cái ý nghÄ©a của bá»™ quần áo bó sát dá»… Ä‘áºp và o mắt ngÆ°á»i ra kia... Bà ta không chỉ là kẻ quăng lÆ°á»›i, mà còn là má»™t miếng mồi...
- Cảm Æ¡n vá» lá»i khen - Bà Heidi nở má»™t nụ cÆ°á»i đẹp mê hồn - Ngà i không đến thưởng thức luôn sao?
- Tôi sẽ vá» ngay, thÆ°a quý bà . Mong bà dà nh lại cho tôi chút Ãt.
Bà Heidi gáºt đầu đồng ý, Ä‘oạn lÆ°á»›t qua cánh cá»a... sau cái nhìn tò mò cuối cùng dà nh cho tôi.
Edward rảo chân bÆ°á»›c, ra sức dìu tôi Ä‘i tháºt nhanh... tháºt xa. NhÆ°ng chÆ°a kịp đến cánh cá»a cuối hà nh lang, cánh cá»a được trạm trổ công phu, đằng sau chúng tôi đã bắt đầu vang lên những tiếng kêu la thảm thiết.
|
12-03-2009, 06:45 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
CHÆ¯Æ NG 22
Chuyến bay
Ông Demetre để chúng tôi ở lại phòng tiếp tân sang trá»ng nÆ¡i cô gái Gianna vẫn đứng trá»±c sau chiếc quầy bar bóng loáng.Tiếng nhạc réo rắt, tÆ°Æ¡i vui khẽ cất lên từ đâu đó.
_Äừng Ä‘i đâu cho tá»›i lúc trá»i tối đấy – Ông ta cảnh báo chúng tôi.
Edward gáºt đầu, và ông Demertri vá»™i vã quay gót bá» Ä‘i.
Hình như Gianna không ngạc nhiên mấy trước sự thay đổi nà y, dù rằng đôi mắt của cô ta có “xét đoán“ chiếc áo choà ng mượn của Edward một lúc khá lâu.
_Em có là m sao không? – Edward thì thầm, anh há»i tháºt nhá», nhỠđến mức ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khó mà nghe thấy được. Giá»ng nói của anh có gợn cái gì đó thô ráp; tuy nó vẫn êm dịu song tôi vẫn cảm nháºn Ä‘á»±oc trong đó có âm sắc thô, vá»›i đầy những khắc khoải. Anh còn căng thẳng trÆ°á»›c tình thế của chúng tôi, có lẽ là nhÆ° váºy.
_ Tốt hơn hết là anh tìm chỗ nà o cho bạn ấy ngồi đi , không khéo bạn ấy ngã mất – Alice lên tiếng - Bạn ấy sắp vỡ vụn ra đến nơi rồi.
Chỉ đến khi đó, tôi má»›i nháºn ra mình Ä‘ang run rẩy, run rẩy dữ dá»™i, toà n bá»™ thân hình tôi rung lắc đến Ä‘á»™ hai hà m răng cÅ©ng va và o nhau cầm cáºp; cả căn phòng nhÆ° chao đảo, má» mịt trÆ°á»›c mắt tôi. Trong giây phút hoảng sợ ấy, tôi chợt nghÄ© dến Jacob - phải chăng trÆ°á»›c khi lá»™t xác thà nh ngÆ°á»i sói, cáºu ta cÅ©ng từng rÆ¡i và o trạng thái giống nhÆ° tôi hiện thá»i?
Bất thình lình, bên tai tôi vang lên má»™t hồi những tiếng Ä‘á»™ng lạ, những tiếng “ hÃch, hÃch, hÃch,,,†chẳng có gì đặc biệt cứ vang Ä‘á»™ng khắp không gian…Chúng cÅ©ng khả ố y hệt nhÆ° cái bản nhạc vui tÆ°Æ¡i ấy. Äầu óc tôi lúc nà y chỉ chuyên chú đến việc kiá»m chế cÆ¡n run rẩy của mình, nên không mà ng để tâm xem cái tiếng Ä‘á»™ng kì quặc ấy phát ra từ đâu.
- Suỵt, Bella, suỵt – Edward lên tiếng nhắc nhở tôi. Anh dìu tổia chỗ chiếc ghế xôpha xa nhất, ngõ hầu tránh cặpmắt tò mò của cô gái trực ở quầy tiếp tân.
_Em nghÄ© là bạn ấy Ä‘ang kÃch Ä‘á»™ng. Hay anh thá» Ä‘áºp và o ngÆ°á»i bạn ấy xem – Alice Ä‘á» nghị.
Và đáp lại lá»i Ä‘á» nghị ấy là má»™t cái nhìn muốn nổ cả đồng tá» mắt của Edward.
Tôi chợt hiểu ra. Ôi! Cái tiếng Ä‘á»™ng lạ ấy hoà n toà n phát ra từ ngÆ°á»i tôi. ChÃnh xác hÆ¡n là những tiếng nức nở đã và đang thi nhau tuôn trà o ra khá»i lồng ngá»±c của tôi. CÅ©ng chÃnh chúng là nguyên nhân là m cho toà n thân tôi run rẩy.
_ Không sao đâu, em an toà n rồi, không sao đâu _ Anh lặp Ä‘i lặp lại câu nói ấy, và kéo tôi và o lòng, không quên choà ng chiếc áo khoác xung quanh ngÆ°á»i tôi, tránh cho tôi khá»i phải run rẩy thêm má»—i khi tiếp xúc vá»›i là n da của anh.
Trong thâm tâm, tôi cÅ©ng hiểu cái phản ứng nà y của mình tháºt ngốc nghếch. Tôi phải ngắm nhìn cái gÆ°Æ¡ng mặt của anh kia chứ, là m sao có thể phân biệt được rằng cần phải nhìn bao lâu má»›i được coi là thoả ná»—i nhá»› mong? Vả lại, anh đã được cứư sống, tôi cÅ©ng vừa được cứu sống, và rồi tiếp theo sau đây…anh sẽ lại rá»i xa tôi, ngay khi chúng tôi được thả tá»± do. Váºy mà đôi mắt của tôi lại đầm đìa những nÆ°á»›c là nứơc, nÆ°á»›c là m nhoè hết má»i Ä‘Æ°á»ng nét trên khuôn mặt anh, tiếc quá, ngốc quá Ä‘i!
NhÆ°ng đằng sau đôi mắt đẫm nÆ°á»›c nà y , nÆ¡i mà nÆ°á»›ccmắt không thể nà o trà n đến được, tôi vẫn trông thấy rà ng rà ng má»™t vẻ mặt hốt hoảng của ngÆ°á»i phụ nữ nhá» bé có Ä‘eo chuá»—i hạt trà ng quanh cổ.
-Tất cả những ngÆ°á»i ấy…- Tôi nấclên.
-Anh hiểu, Bella – Anh thì thà o.
-Tháºt kinh tởm.
-Ừ, tháºt kinh tởm. Anh Æ°á»›c sao em đã không phải trông thấy cảnh đấy, Bella.
Tôi gục đầu lên lồng ngá»±c lạnh giá của anh, kéo chiếc áo choà ng dà y cá»™p lên lau nứơc mắt. Má»™t cách cố gắng, tui cố hÃt thở tháºt sâu, cố trấn tÄ©nh lại.
-Tôi nên lấy cho các bạn má»™t thứ gì chăng? - Má»™t gá»ng nói nhã nhặn vang lên. Äó là Gianna, cô ta Ä‘ang nhô đầu qua vai Edward, đôi mắt vừa lá»™ vẻ quan tâm, vừa lá»™ vẻ sà nh sá»i, có pha chút lẫn bà ng quan. Có vẻ nhÆ° cô ta chẳng há» e ngại chút nà o khi để mặt mình cách chỉ và i cm vá»›i mặt của má»™t tên ma cà rồng có thái Ä‘á»™ rõ rà ng là khó chịu vá»›i cô ta. Có lẽ Gianna hoà n toà n không biết Ä‘iá»u đó, mà rất có thể là do cô ta đã xá» lý quá tốt công việc cảu mình cÅ©ng nên.
- Không – Edward trả lá»i má»™t cách lạnh lùng.
Gianna gáºt đầu, mỉm cÆ°á»i vá»›i tôi rồi bá» Ä‘i.
Äợi đến lúc cô gái đã Ä‘i khá xa, tôi má»›i lên tiếng.
-Cô ấy có biết chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra ở đây không anh? – Tôi gặng há»i , giá»ng nói cuả tôi rất nhá» và hoà n toà n khản đặc. Tôi Ä‘ang lấy lại bình tÄ©nh, hÆ¡i thở của tôi đã Ä‘iá»u hoà đựơc rất Ä‘á»u.
_Có, cô áy biết hết má»i chuyện - Edward trả lá»i tôi.
_Thế cô ấy biết một ngà y nà o đó, hỠsẽ xuống tay với cô ấy không?
_Cô ấy đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c chuyện đó rồi – Anh trả lá»i.
Tôi ngạc nhiên.
GÆ°Æ¡ng mặt của Edward tháºt khó dò.
-Cô ấy Ä‘ang hi vá»ng má»™t ngà y nà o đó, há» sẽ quyết định giữ cô ấy lại.
Tôi cảm thấy rõ mồn má»™t rằng máu nóng Ä‘ang rút cạn sạch khá»i gÆ°Æ¡ng mặt của mình.
-Cô ấy muốn trở thà nh má»™t ngÆ°á»i nhÆ° há» hả anh?
Anh gáºt đầu gần nhÆ° ngay tức thì, ánh mắt đăm chiêu nhìn xoáy và o gÆ°Æ¡ng mặt của tôi, cố gắng dò ra phản ứng trên đó.
Tôi rùng mình.
_ Là m sao cô ấy có thể mong muốn nhÆ° váºy được- Tôi thá»u thà o vá»›i chÃnh mình hÆ¡n là kiếm tìm má»™t câu trả lá»i – Là m sao cô ấy có thể Ä‘Ã nh lòng chứng kiến cảnh Ä‘oà n ngÆ°á»i lÅ© lượt kéo nhau và o trong căn phòng đáng sợ đó, rồi lại muốn trở thà nh “má»™t phần†của nó chứ?â€
Edward không trả lá»i. GÆ°Æ¡ng mặt của anh quặn lại vì má»™t Ä‘iá»u gì đó.
Và trong lúc ngắm nhìn gÆ°Æ¡ng mặt toà n bÃch của anh, cố gắng hiểu ý nghÄ©a của sá»± thay đổi ấy, thì bất chợt trong tôi , cảm xúc dâng trà o. Tôi Ä‘ang thá»±c sá»± ở đây, trong vòng tay của Edward. Má»i thứ sao mà chông chênh quá, nhÆ°ng dẫu sao thì chúng tôi , trong giá» khắc nà y, đã tạm thá»i thoát khá»i được chiếc lưỡi hái của tá» thần.
-Ôi Edward – Tôi thút thÃt, bắt đầu nức nở trở lại. Lại má»™t phản ứng ngốc nghếch tiêp theo. Những giá»t nÆ°á»›c mắt nặng trÄ©u lại che phủ lấy nhãn quang của tôi, không cho tôi nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt của anh, không, Ä‘iá»u nà y là không được đâu. Tôi chỉ còn thá»i gian đến hoà ng hôn mà thôi. Giống nhÆ° trong những câu chuyện cổ tÃch váºy, đó chÃnh là thá»i hạn để chấm dứt moị phép thuáºt.
-Em là m sao? – Anh, vẫn không thôi lo lắng, vỗ nhè nhẹ và o lưng tôi.
Và nhÆ° má»™t phản ứng tá»± nhiên , tôi vòng tay qua cổ anh - liệu Ä‘iá»u tệ hại nhất anh có thể là m là gì đây? Là sẽ đẩy tôi ra – và rồi lại kéo tôi và o lòng?
_ Lúc nà y đây, em tháºt ngốc khi cứ để cho mình chìm và o hạnh phúc thế nà y , phải không anh? – Tôi cất tiếng há»i. Giá»ng nói lại vỡ oà .
NhÆ°ng anh không hỠđẩy tôi ra. Ngược lại , anh ghì chặt tôi hÆ¡n nữa và o lồng ngá»±c cứng và lạnh nhÆ° đá của mình. chặt đến mức tôi chẳng thể thở nổi được nữa, dù rằng hai lá phổi của tôi đã là nh kể từlúc tôi đựơc chạm và o ngÆ°á»i anh.
- Anh hiểu em muốn nói Ä‘iểu gì – Anh thì thà o – NhÆ°ng chúng mình có nhiá»u là do để hạnh phúc lắm. Trứơc tiên là chúng mình Ä‘á»u được sống.
- Vâng – Tôi thì thầm – Có là do ấy.
- Và cả hai ta lại có nhau – Anh thở tháºt Ä‘á»u. HÆ¡i thở của anh ngá»t lịm đến Ä‘á»™ toà n bá»™ đầu óc tôi những muốn lâng lâng bay bổng.
Tôi chỉ lẳng lặng gáºt đầu, chắc chắn anh không đặt nặng vấn đỠđấy bằng tôi.
- Và nếu gặp may, ngà y mai chúngmình còn đựơc hÃt thở khà trá»i.
- Vâng, hãy hi vá»ng nhÆ° thế - Tôi đáp lá»i má»™t cách khó khăn .
- Viá»…n cảnh rất đẹp, Bella à - Alice Ä‘oan chắc vá»›i tôi. Từ nãy đến giá», cô bạn im lìm qua, tôi gần nhÆ° quên bẵng sá»± hiện diện cảu cô bạn – Mình sẽ lại được trông thấy anh Jasper Ãt nhất là trong vòng 24 tiếng đồng hồ tá»›i – Cô bạn nói thêm má»™t cách hà i lòng.
Alice may mắn tháºt. Cô bạn còn có niá»m tin và o tÆ°Æ¡ng lai của chÃnh mình.
Còn tôi thì không dám rá»i mắt khá»i gÆ°Æ¡ng mặt của Edward, dẫu chỉ là má»™t lúc. Tôi lặng ngắm nhìn anh, thầm cầu nguyện cho tÆ°Æ¡ng lai sẽ không bao giỠđến. Rằng hiện tại nà y sẽ tồn tại mãi mãi, nếu nhÆ° … nếu nhÆ° má»i chuyện lại trở vá» vá»›i tráºt tá»± cÅ©, tôi sẽ kết thúc sá»± tồn tại của chÃnh mình.
Edward cÅ©ng không há» rá»i mắt khá»i tôi, đôi mắt Ä‘en huyá»n dịu dà ng và sâu thẳm quá, lúc nà y, ru ngủ lòng tôi tháºt dá»… dà ng biết bao. Hẳn anh cÅ©ng Ä‘ang có má»™t cảm xúc y nhÆ° tôi váºy. Và tôi đã bấu vÃu và o giấc mÆ¡ ấy. Ừ , anh cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© nhÆ° tôi, bất giác, giây phút á»m Ä‘á»m nà y bá»—ng trở nên ngá»t ngà o quá Ä‘á»—i.
Anh dùng mấy ngón tay khẽ mơn nhẹ dưới mắt tôi.
-Trông em mệt má»i quá.
-Còn anh trông khát quá – Tôi cÅ©ng thì thà o đáp lại, vừa nói vừa ngắm nghÃa những vết Ä‘en thâm quầng bên dÆ°á»›i đôi mắt Ä‘en yêu dấu.
Anh nhún vai:
-Äâu có.
-Có đúng nhÆ° váºy không? Em ngồi vá»›i Alice cÅ©ng được mà - Tôi Ä‘á» nghị, nhÆ°ng lòng nghe buồn chÆ¡i vÆ¡i; chẳng thà tôi phải chết trong vòng tay anh còn hÆ¡n phải xa rá»i vị trà nà y, dẫu chỉ 1cm.
-Em đừng là m thế - Anh thở dà i, hÆ¡i thở dịu ngá»t phả nhẹ lên mặt tôi – ChÆ°a bao giá» anh ká»m chế được cái bản ngã xấu xa đó tốt nhÆ° lúc nà y.
Tôi có hà ng triệu câu há»i muốn há»i anh. Câu đầu tiên Ä‘ang cháºp chá»n trên và nh môi, nhÆ°ng tôi cố gìm cái lưỡi của mình lại tháºt chặt. Tôi không muốn là m xấu thêm hiện trạng nà y, má»™t tình thế dở khóc dở cÆ°á»i, trong má»™t căn phòng khiến tôi phát bệnh, và dÆ°á»›i đôi mắt của kẻ muốn trở thà nh quái váºt thá»±c sá»± .
Ở đây, trong vòng tay anh, tháºt dá»… an ủi lòng rằng anh Ä‘ang cần tôi. Không, tôi không muốn nghÄ© đến Ä‘á»™ng cÆ¡ của anh lúc nà y – có thể anh chỉ dịu dà ng vá»›i tôi chẳng qua chỉ là để trấ an tôi, giữa lúc anh, Alice, và tôi Ä‘ang lâm và o tình huống ngà n cân treo sợi tóc; mà cÅ©ng có thể là lòng anh Ä‘ang trÄ©u nặng vì mặc cảm tá»™i lá»—i, vì đã lôi kéo tôi và Alice đến chốn nà y, nhÆ°ng lại cảm thấy nẹ nhõm vì tôi không phải chết vì anh. Có lẽ quãng thá»i gian vừa trải qua là qúa đủ rồi, tôi không nên là m phiá»n anh nữa. Mà cÅ©ng có sao đâu. Tôi Ä‘ang hạnh phúc nhÆ° thế nà y kia mà , cho dầu chỉ là trong giấc ngủ ngắn ngủi – thì cÅ©ng có sao đâu.
Tôi thả mình trong vòng tay của anh, ôn lại từng Ä‘Æ°á»ng nét trên mặt tôi, cÆ¡ hồ nhÆ° anh cÅ©ng Ä‘ang là m má»™t hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° tôi váºy, trong lúc anh và Alice Ä‘ang tÃnh toán chuyện vá» nhà nhÆ° thế nà o. Giá»ng nói của hai anh em nhà Cullen rất nhanh và nhá» nên chắc chắn Gianna không thể nghe kịp. Bản thân tôi cÅ©ng chỉ nắm Ä‘á»±oc phân ná»a ná»™i dung. Hình nhÆ° thà nh phố nà y sắp sá»a “nảy nòi†thêm má»™t vụ trá»™m cắp nữa. Bất giác tôi nghÄ© đến chiếc Porsche mà u và ng, không biết nó đã quay vá» vá»›i “ khổ chủ†chÆ°a?
-Thế há» nói cái gì mà liên quan đến ca sÄ© váºy anh? Alice chợt hòi.
-À, latua canytante – Edward nhớ ra. Anh phát âm cụm từ đó kèm theo một chút âm điệu.
-Vâng, cụm từ đó đấy – Alice đáp lá»i, và tôi táºp trung trở lại ngay tức khắc. Tôi cÅ©ng Ä‘ang thắc mắc vá» cái cụm từ lạ lùng đó.
Edward nhún vai:
-Äó là cách há» gá»i những ngÆ°á»i có mùi hÆ°Æ¡ng đặc biệt quyến rÅ© giống nhÆ° mùi hÆ°Æ¡ng của Bella đối vá»›i anh. Há» gá»i Bella là cô ca sÄ© của anh… bởi lẽ máu của Bella cÅ©ng dịu ngá»t, cuốn hút, mê hoặc anh…hệt nhÆ° đặc Ä‘iểm của má»™t giá»ng hát và ng váºy.
Alice báºt cÆ°á»i khúc khÃch.
Toà n thân tôi mệt má»i rã rá»i, cÆ¡ thể đã lên tiếng đòi Ä‘i ngủ, nhÆ°ng tôi ra sức chống lại cÆ¡n mệt má»i đó. Ở bên anh, tôi không muốn lãng phà má»™t giây nà o. Thảng hoặc, khi Ä‘ang trò chuyện cùng Alice, anh Ä‘á»™t ngá»™t cúi xuống hôn tôi – đôi môi phẳng cứng cáp nhÆ° thuá»· tinh của anh khẽ để lên tóc tôi, trán tôi, và chóp mÅ©i của tôi. Má»— lần nhÆ° váºy, tôi nhÆ° tiếp thêm được má»™t luồng Ä‘iện chạy dá»c theo cÆ¡ thể, truyá»n và o quả tim đã bao ngà y ngủ quên. Những tiếng trở mình của nó nhÆ° vang vá»ng khắp căn phòng.
Quả là thiên đà ng – nhưng có mang một chút hơi hướm của địa ngục.
Cứ thế , tôi hoà n toà n lãng quên thá»i gian .Chỉ cho đến khi vòng tay của Edward bá»—ng nhiên thÃt chặt tôi hÆ¡n, cả anh và Alice Ä‘á»u cùng nhìn vá» phÃa cuối phòng, cả hai đôi mắt Ä‘á»u trở nên cảnh giác, tôi lại lên cÆ¡n yếu bóng vÃa. Tôi ném mình và o vòng ngá»±c của Edward khi Alec Ä‘ang tiến qua cá»a – đôi mắt của ngÆ°á»i nà y bây giỠđã rá»±c rỡ má»™t mà u hồng ngá»c, và sau khi đã dùng qua “ bữa trÆ°aâ€, bá»™ comlê mà u xám nhạt của cáºu ta vẫn không có lấy má»™t vết bẩn,
May thay, đó là tin tốt là nh.
-Bây giá», các ngÆ°Æ¡i được tá»± do – Alec thông báo vá»›i chúng tôi, giá»ng nói của cáºu ta ấm áp đến Ä‘á»™ ngÆ°á»i không biết chắc sẽ lầm tưởng chúng tôi là những ngÆ°á»i bạn tri kỉ - Chúng ta yêu cầu các ngÆ°á»i không được nấn ná trong thà nh phố.
Edward trả lá»i không há» có chút giả tạo, giá»ng của anh lạnh băng:
-Không có chuyện đó đâu.
Alec mỉm cÆ°á»i, gáºt đầu rồi quay gót bá» Ä‘i.
-Xin Ä‘i theo hà nh lang bên phải, đến chá»— quẹo sẽ gặp thang máy – Gianna lên tiếng trong lúc Edward đỡ tôi dáºy - Ở tiá»n sảnh cầu thang Ä‘i xuống, dẫn ra Ä‘Æ°á»ng. Và giá» thì tạm biệt – Cô ta nói thêm má»™t cách tá» tế. Tôi bá»—ng tá»± há»i, không biết năng lá»±c của cô gái nà y có đủ để tá»± cứư cô ta hay không?
Alice đáp lại “ sự tỠtế†đó bằng một cái nhìn u ám.
Tôi hoà n toà n nhẹ nhõm khi biết sẽ được thoát khá»i chốn nà y bằng má»™t lối Ä‘i khác; nhÆ°ng không biết liệu có phải Ä‘i lòng vòng á» dÆ°á»›i mặt đất nà y hay không.
Cuối cùng, chúng tôi cÅ©ng bÆ°á»›c qua má»™t tiá»n sảnh Ä‘á»±oc bà i trà vô cùng sang trá»ng. Và tôi là ngÆ°á»i duy nhất ngoái nhìn lại toà lâu Ä‘Ã i cổ xÆ°a, mặt tiá»n của nó được chạm trổ vô cùng công phu cho mục Ä‘Ãch thÆ°Æ¡ng mại. Từ đây, tôi không thẻ nhìn thấy được cái tháp canh, và đó là điá»u khiến tôi dá»… chịu.
Má»i ngÆ°á»i vẫn còn ca hát và nhảy múa trên Ä‘Æ°á»ng. Khi chúng tôi đặt chân lên mặt Ä‘Æ°á»ng lát sá»i, cháºt chá»™i, đèn Ä‘Æ°á»ng má»›i mở. Trên cao, mây đã phai mà u, bầu trá»i đã chuyển sang xám, nhÆ°ng những toà nhà má»c lên cao quá, lại chen chúc nhau nên ngÆ°á»i ta dá»… có cảm giác nhÆ° trá»i đã tốà hẳn.
Cả đám đông cÅ©ng chuyển sang mà u Ä‘en. Chiếc áo choà ng dà i chấm đất của Edward may thay không bị nổi báºt, nếu là má»™t buổi tối bình thưòng ở Volterra thì hẳn anh đã nằm trong tầm ngắm của nhiá»u ngÆ°á»i rồi.
GiỠđây xung quanh tôi ai nấy Ä‘á»u hãnh diện trong chiếc áo choà ng bằng satanh Ä‘en bóng, không quên Ä‘eo theo những chiếc răng nanh bằng nhá»±a, giống nhÆ° cáºu bé mà tôi thấy sáng nay trên quảng trÆ°á»ng; xem ra, ngÆ°á»i lá»›n cÅ©ng thÃch hóa trang nhÆ° thế nà y lắm chứ không riêng gì trẻ con.
-Lố lăng quá – Edward thì thà o nháºn xét
Và tôi nháºn ra rằng Alice đã không còn ở bên cạnh mình nữa. Tôi định quay sang há»i cô bạn thì cô đã Ä‘i mất tá»± lúc nà o rồi.
- Alice đâu rồi hả anh? - Tôi thì thầm há»i không dấu được vẻ hốt hoảng.
-Cô ấy đi lấy chiếc túi cho em. Hồi sáng nà y, cô ấy phải tìm chỗ cất túi mà .
Ôi, tôi quên mất là mình đã bỠvà o đó chiếc bà n chải đánh răng. Có nó, vẻ bỠngoà i của tôi sẽ được "tút" lại đáng kể lắm.
- Bạn ấy cũng "đi mượn" một chiếc xe hơi, phải không anh – Tôi đoán mò.
Anh cÆ°á»i toe toét.
- Chưa đâu, chúng mình phải đi ra ngoà i đã.
Có vẻ nhÆ° Ä‘Æ°á»ng dẫn đến cổng chà o của thà nh phố còn xa lắm. Nháºn ra tôi đã kiệt sức, Edward vòng tay qua thắt lÆ°ng của tôi, dìu tôi Ä‘i.
Tôi không tránh được sá»± rùng mình khi anh Ä‘Æ°a tôi Ä‘i ngang qua cái vòm lam bằng đá Ä‘en. Bên trên, những khung lÆ°á»›i sắt khổng lồ, cổ xÆ°a, giống hệt nhÆ° cá»a nhà giam, sẵn sà ng rá»›t xuống bất cứ lúc nà o để nhốt chúng tôi lại. Cứ thế anh dìu tôi đến bên má»™t chiếc xe hÆ¡i mà u Ä‘en, phải tinh ý lắm má»›i nháºn ra nó, nó nằm khuất bên phải cổng chà o – Ä‘ang nổ máy sẵn. Và rồi tháºt ngạc nhiên, anh ngồi băng ghế sau cùng tôi, thay vì ngồi ghế của ngÆ°á»i lái.
Alice tỠvẻ hối tiếc:
- Em xin lá»—i – Cô bạn quÆ¡ tay vá» chiếc đồng hồ - Không có nhiá»u lá»±a chá»n lắm.
- Không sao đâu, Alice - Anh ngoác miệng cÆ°á»i toe toét – Äâu phải chiếc nà o cÅ©ng là 911 turbo đâu.
Cô bạn thở dà i:
- Chắc em sẽ phải tìm má»™t chiếc….hợp pháp má»›i được. Äi nó, thÃch lắm, trên cả tuyệt vá»i.
- Anh sẽ tặng em nhân dịp giáng sinh – Edward hứa một cách chắc nịch.
Cô bạn cÆ°á»i vá»›i anh trai của mình, đồng thá»i cho xe phóng xuống sÆ°á»n đồi quanh co, tăm tối. Tim tôi nhÆ° muốn nhảy ra ngoà i.
- Mà u và ng nhé - Cô bạn lên tiếng.
Edward vẫn ôm chặt tôi trong vòng tay. Trong chiếc áo choà ng xa lạ, tôi cảm thấy tháºt ấm áp và dá»… chịu. HÆ¡n cả dá»… chịu nữa.
- Bây giá» em ngủ Ä‘i, Bella – Anh thì thầm – Má»i chuyện đã kết thúc rồi.
Tôi hiểu anh nói đến những hiểm nguy, đến cÆ¡n ác má»™ng, trong thà nh phố cổ xÆ°a, nhÆ°ng tôi vẫn phải nuốt và o má»™t cách khó khăn má»›i trả lá»i được:
- Em không muốn ngủ. Em không mệt – Chỉ có câu cuối cùng là nói dối mà thôi.
Tôi không dám chợp mắt má»™t tà nà o. Chút ánh sáng trong xe hÆ¡i có được Ä‘á»u phát ra từ bảng đồng hồ, nhÆ°ng cÅ©ng đủ để cho tôi trông rõ mặt anh.
Anh đặt môi và o hõm tai của tôi.
- Nà o cố ngủ đi em – Anh động viên.
Tôi vẫn lắc đầu
Anh thở dà i;
- Em vẫn bướng bỉnh như ngà y nà o.
Phải, tôi bÆ°á»›ng bỉnh; tôi đã chống lại đôi mắt nặng trÄ©u, và tôi đã thắng. Con Ä‘Æ°á»ng tối om om thế nà y chẳng thể là m gì được. Ãnh sáng ở sân bay Florence khiến má»i thứ trở nên dá»… dà ng hÆ¡n: tôi đánh được răng và thay được bá»™ quần áo tÆ°Æ¡m tất. Alice cÅ©ng có thể mua được cho Edward bá»™ quần áo má»›i; còn số pháºn chiếc áo choà ng, anh đã bá» và o má»™t thùng rác ở bên Ä‘Æ°á»ng. Chuyến bay đến Rome ngắn đến ná»—i tôi chÆ°a kịp….mệt thì đã lúc bÆ°á»›c xuống máy bay. Tôi biết chuyến bay từ Rome Ä‘i Atlanta má»›i thá»±c sá»± là má»™t thá» thách, nhất là khi Alice đã đặt cho chúng tôi những chiếc ghế ngồi hạng nhất….vô cùng êm ái. Buá»™c lòng, tôi buá»™c phải há»i xin tiếp viên hà ng không má»™t lon nÆ°á»›c ngá»t.
- Bella – Giá»ng nói của Edward đầy chất phản đối, anh thừa biết tôi chịu Ä‘á»±ng rất kém chất cafein.
Alice ngồi ở ngay đằng sau chúng tôi. Tôi loáng thoáng nghe mấy câu trao đổi của cô bạn với Jasper qua điện thoại.
- Em không muốn ngủ - Tôi lại "ra rả" cái Ä‘iệp khúc của mình. Lần nà y, tôi định thong thêm má»™t lý do rất dá»… tin, bởi lẽ đó là sá»± tháºt – Bây giá» mà em nhắm mắt lại, thế nà o em cÅ©ng thấy những Ä‘iá»u không muốn thấy. Em sẽ gặp ác má»™ng cho mà xem.
Và lần nà y thì anh không còn tranh cãi với tôi nữa.
Äây là lúc thuáºn lợi để trò truyện, để có được những câu trả lá»i tôi cần – cần, nhÆ°ng thá»±c sá»± không còn thiết nữa; tôi Ä‘ang thất vá»ng trÆ°á»›c ý nghÄ© những gì mình có thể nghe được. Tạm thá»i, anh và tôi sẽ ở bên nhau, ở trên máy bay nhÆ° thế nà y, anh không thể bá» Ä‘i được – Äúng, Ãt ra là nhÆ° váºy, chuyện ấy vốn chẳng dá»… dà ng gì. Vả lại, chúng tôi có nói gì vá»›i nhau bây giá» thì ngoà i Alice ra, chẳng ai còn có thể nghe thấy chúng tôi được cả. Trá»i đã khuya lắm rồi, hầu hết hà nh khách Ä‘á»u đã tắt đèn và thì thầm há»i mượn cái gối. Trò chuyện sẽ giúp tôi đẩy lui được cÆ¡n mệt.
NhÆ°ng mà , vẫn ngang bÆ°á»›ng, tôi khóa chặt cái lưỡi của mình cùng hằng hà sa số các câu há»i. Trong lúc mệt má»i cả vá» tinh thần lẫn thể chất nhÆ° thế nà y, láºp luáºn của tôi rất có thể bị gãy; bên cạnh đó, tôi cÅ©ng hy vá»ng rằng vá»›i việc trì hoãn buổi trò chuyện nhÆ° thế, tôi sẽ có thêm và i giá» nữa được ở bên anh – buổi trò chuyện sẽ diá»…n ra trong má»™t buổi tối khác, có thể, giống nhÆ° cách thức của nà ng Scheherazade trong ‘’Má»™t nghìn lẻ má»™t đêm’’ váºy.
Thế là tôi cứ tiếp tục uống soda, và kháng cá»± lại cả những cái chá»›p mắt. Bên cạnh tôi, Edward có vẻ hà i lòng vá»›i việc ôm tôi trong vòng tay, những ngón tay của anh cứ mải miết mÆ¡n trên gÆ°Æ¡ng mặt của tôi. Tôi cÅ©ng lần theo từng Ä‘Æ°á»ng nét trên khuôn mặt của anh. Tôi không thể ngăn mình là m Ä‘iá»u đó được, dù rằng từ sâu thẳm trong tâm hồn, tôi cÅ©ng lo sợ sau nà y, vì thế mà mình sẽ bị tổn thÆ°Æ¡ng hÆ¡n - những lúc phải chịu Ä‘á»±ng ná»—i cô Ä‘Æ¡n, lủi thủi má»™t mình. Anh vẫn tiếp tục hôn lên tóc tôi, lên trán, lên cổ tay của tôi….nhÆ°ng không bao giỠđặt nụ hôn lên môi tôi, và nhÆ° váºy, đối vá»›i tôi là tốt nhất. Cuối cùng thì liệu má»™t trái tim đã bị hủy hoại còn khả năng Ä‘áºp bình thÆ°á»ng được nữa hay không? Tôi đã trải qua quá nhiá»u chuyện có thể kết thúc cuá»™c Ä‘á»i mình, và gần đây nhất là những ngà y vừa qua, nhÆ°ng Ä‘iá»u đó chẳng khiến tôi mạnh mẽ lên chút nà o. Thay và o đó, tôi lại cà ng cảm thấy mình mong manh, cÆ¡ hồ nhÆ° chỉ cần má»™t từ thôi cÅ©ng có thể là m cho tôi vỡ tan ra thà nh muôn ngà n mảnh.
Edward vẫ im lìm, lặng lẽ. Có lẽ anh hy vá»ng tôi sẽ chợp mắt được má»™t lát. CÅ©ng có thể anh chẳng có Ä‘iá»u gì để nói.
Hết sức cố gắng, tôi lại tiếp tục chống đỡ đôi mắt nặng trịch của mình. Khi máy bay đáp xuống phi trÆ°á»ng Atlanta, tôi tỉnh táo hẳn; trên bầu trá»i Seattle, tôi còn kịp nhìn thấy ánh mặt trá»i của buổi bình minh lấp ló sau những rặng mây, trÆ°á»›c khi Edward nhanh tay kép sáºp cái mà n cá»a sổ. Tôi thầm tá»± hà o vá»›i mình. Tôi đã không bá» lỡ má»™t phút nà o cả.
Cả Edward lẫn Alice, không ai ngạc nhiên khi trông thấy những gì Ä‘ang chá» mình ở sân bay Sea-Tac, nhÆ°ng tôi thì không khá»i giáºt mình. Jasper…anh ta là ngÆ°á»i tôi trông thấy đầu tiên – nhÆ°ng cÅ©ng có vẻ nhÆ° Jasper không nhìn thấy tôi. Äôi mắt của anh ta chỉ chú mục và o má»—i mình Alice. Và má»™t cách nhanh nhẹn, cô bạn của tôi lao ngÆ°á»i ngay vá» phÃa anh ta. Song, cả hai không ôm chầm lấy nhau nhÆ° thÆ°á»ng thấy ở những đôi tình nhân khác.
Bác sÄ© Carlisle và bà Esme thì lặng lẽ đứng chỠở má»™t góc, trong bóng mát của những cá»™t tÆ°á»ng to, cách xa máy dò kim loại. Bà Esme tiến tá»›i đón tôi, bà ôm ghì lấy tôi, và vòng tay của bà trở nên ngượng ngịu…bởi lẽ Edward cÅ©ng Ä‘ang ôm lấy tôi.
- Cảm Æ¡n cháu rất nhiá»u – Bà Esme nói và o tai tôi.
Sau đó, bà ôm chầm lấy Edward, vẻ mặt vô cùng khổ sở, nếu không cố kìm nén, có lẽ bà cũng òa khóc rồi.
- Con không bao giỠđược đẩy mẹ và o tÃnh huống đó nữa nghe rõ chÆ°a? – Bà Esme gần nhÆ° gà o lên.
Edward toe toét miệng cÆ°á»i nhÆ°ng cÅ©ng ra chiá»u ăn năn:
- Con xin lỗi mẹ.
- Cảm Æ¡n cháu, Bella – Bác sÄ© Carlisle lên tiếng – Tất cả chúng tôi Ä‘á»u nợ cháu.
- Không có đâu thư ông – Tôi lầm bầm. Chợt, cơn buồn ngủ hồi đêm thắng thế. Tôi có cảm giác như cái đầu không còn nằm trên cổ mình nữa.
- Con bé ngất rồi kìa – Bà Esme quở trách Edward - Chúng ra đưa bé vỠnhà ngay nà o.
Không biết "nhà " có phải là nÆ¡i tôi cần đến lúc nà y không, tôi cứ loạng choạng bÆ°á»›c Ä‘i trong phi trÆ°á»ng, mắt nhắm mắt mở; Edward dìu tôi má»™t bên, bà Esme dìu tôi má»™t bên. Tôi không rõ Alice và Jasper có Ä‘i theo chúng tôi hay không, toà n thân tôi mệt lá», không còn sức ngoái lại mà kiểm tra nữa.
Tôi nghÄ© rằng mình đã ngủ gà ngủ gáºt, tuy rằng đôi chân vẫn bÆ°á»›c đến chá»— chiếc xe hÆ¡i. Rồi tháºt bất ngá» tôi tỉnh lại đôi chút, ai kia nhỉ…Emmett và Rosalie Ä‘ang ẩn mình trong bóng râm của bãi Ä‘áºu xe, cả hai Ä‘ang tá»±a và o chiếc xe hÆ¡i Ä‘en bóng. Edward cứng ngÆ°á»i lại.
- Äừng con – Bà Esme thì thầm - Nó đã phải chịu già y vò, cắn rứt nhiá»u lắm rồi.
- Chị ấy nên nhÆ° thế - Edward trả lá»i, không há» có ý muốn Ä‘iá»u chỉnh giá»ng nói nhá» xuống.
- Chị ấy không có lá»—i gì đâu, anh – Tôi xen và o, giá»ng nói thá»u thà o không còn chút hÆ¡i sức.
- Chúng ta hãy cho nó cÆ¡ há»™i chuá»™c lá»—i – Bà Esme lấy giá»ng khuyên nhủ - Bố mẹ sẽ Ä‘i chung xe vá»›i Alice và Jasper.
Edward xoáy đôi mắt hừng há»±c lá»a phẫn ná»™ và o cô gái tóc và ng đẹp tuyệt trần nhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt thì lại vô cùng thiểu não, cô ấy Ä‘ang đứng đợi chúng tôi.
Anh thở dà i và dìu tôi tiến tới chỗ chiếc xe.
Không nói năng gì, Emmett và Rosalie nhanh nhẹn ngồi ngay và o ghế trước, còn Edward thì đỡ tôi ngồi và o ghế sau. Bây giỠthì tôi biết chắc chắn mình không thể nà o còn chống đỡ nổi hai mi mắt nữa. Thất bại, tôi gục đầu và o ngực anh, để mặc cho đôi mi của mình khép lại. Và tôi lỠmỠhiểu được rằng chiếc xe hơi đang từ từ nổ máy.
- Edward à … – Rosalie húng hắng nói.
- Tôi biết rồi – Edward đáp sẵng, giá»ng nói không có má»™t chút "khoan hồng"
- Bella à – Rosalie tiếp tục cất giá»ng êm dịu.
Ôi trá»i đôi mắt của tôi mở bừng ra vì sá»ng sốt. Äây là lần đầu tiên Rosalie chịu nói chuyện trá»±c tiếp vá»›i tôi.
- Dạ, chị Rosalie? – Tôi há»i lại ngáºp ngừng.
- Chị xin lá»—i em, Bella. Tháºt tình, chị cÅ©ng khổ sở lắm, chị biết Æ¡n em vô cùng, vì sau tất cả những tai hại chị đã gây ra, em đã không mà ng hiểm nguy Ä‘i cứu em trai chị. Chị xin em, xin em hãy nói rằng em sẵn lòng tha thứ cho chị.
Những lá»i lẽ ấy được thốt ra rất ngượng nghịu và nghèn nghẹn, bởi lẽ Rosalie Ä‘ang vô cùng lung túng, nhÆ°ng dù sao Ä‘i nữa, xem ra, chúng cÅ©ng thá»±c sá»± xuất phát từ cái tâm chân thà nh.
- Vâng, hiển nhiên là nhÆ° thế rồi, chị Rosalie – Tôi lầm bầm đáp lá»i, cố gắng bám vÃu lấy cÆ¡ há»™i để có thể là m cho ngÆ°á»i nói chuyện vá»›i tôi bá»›t ghét mình – Tháºt ra chị chẳng có lá»—i gì cả. Quả tháºt em đã lao ngÆ°á»i ra khá»i vách đá. Lẽ tất nhiên là em tha thứ cho chị.
Giá»ng nói của tôi nghe nhừa nhá»±a thế nà o ấy.
- Äợi đến khi cô bé tỉnh hẳn rồi má»›i tÃnh, Rose Æ¡i – Emmett báºt cÆ°á»i khinh khÃch.
- Em tỉnh mà – Tôi trả lá»i; giá»ng nói liến thoắng nhÆ° ngăn má»™t tiếng ngáp dà i.
- Äể cho cô ấy ngủ Ä‘i – Edward cắt ngang, trong giá»ng nói của anh đã có chút "nắng ấm"
Lúc nà y, không gian im ắng hoà n toà n, chỉ còn tiếng "rì rì…" của Ä‘á»™ng cÆ¡ xe Ä‘ang hoạt Ä‘á»™ng. Hẳn là tôi đã chìm và o giấc ngủ say, bởi lẽ chỉ và i giây sau, tôi bá»—ng nghe tiếng cá»a mở, và Edward bế tôi ra khá»i xe. NhÆ°ng mắt tôi vẫn không tà i nà o mở ra nổi. Có lẽ tôi vẫn còn ở phi trÆ°á»ng.
Và rồi…..
- Bella! – Trá»i đất Æ¡i, đó là giá»ng nói của… ngà i cảnh sát trưởng, "ngà i" Ä‘ang hét lên từ đằng xa.
- Bố - Tôi lầm bầm, ra sức rũ sạch trạng thái ngần ngừ vô thức.
- Suỵt – Edward thì thầm – Không sao đâu, em đã vỠnhà an toà n rồi. Em cứ ngủ đi.
- Ta không thể tin nổi mi vẫn còn có gan để chÆ°á»ng mặt đến đây – Bố tôi gầm lên vá»›i Edward, giá»ng nói của bố tháºt gần.
- Äừng… bố Æ¡i – Tôi rên rỉ. NhÆ°ng tất nhiên là ngà i cảnh sát trưởng chẳng thèm nghe tôi.
- Nó là m sao thế? – "Ngà i" há»i gặng
- Cô ấy chỉ bị mệt thôi, thÆ°a ông Charlie – Edward nhẹ nhà ng trả lá»i - Cháu xin ông, xin ông hãy để cho cô ấy được nghỉ nghÆ¡i.
- Äừng có dạy khôn ta! – Ngà i cảnh sát trưởng được thể gầm lên –ÄÆ°a nó đây. Mi hãy bá» tay ra!
Edward buá»™c lòng chuyển tôi cho bố, nhÆ°ng tôi vẫn ngoan cố… nÃu chặt lấy anh, những ngón tay bám dai…nhÆ° kẹo kéo. Và tôi nháºn rõ mồm má»™t ngà i cảnh sát trưởng, Ä‘ang ra sức kéo tay tôi ra.
- Äừng mà , bố Æ¡i – Lần nà y thì tôi cố gắng “thả hồn†và o trong giá»ng nói của mình, và có tăng thêm cho nó má»™t chút âm lượng. Äồng thá»i tôi cÅ©ng ra sức Ä‘Æ°a mắt vá» phÃa ngà i cảnh sát trưởng, nhìn ngà i bằng đôi mắt lá» Ä‘á» - Xin bố hãy chỉ nổi giáºn vá»›i má»™t mình con thôi.
Hiện giá» chúng tôi Ä‘ang ở trÆ°á»›c cá»a nhà tôi. Cá»a ra và o Ä‘ang để mở. Trên trá»i cao mây Ä‘ang phủ dà y đặc, tháºt khó mà đoán được thá»i khắc nà o trong ngà y.
- Còn phải chỠcon nhắc nữa à , cứ chỠđó rồi xem – Ngà i cảnh sát trưởng "hứa hẹn" – Và o nhà đi.
- Vâng, anh cho em xuống – Tôi thở dà i, nói với Edward.
Và anh nhẹ nhà ng đặt tôi xuống. Tôi nháºn thức rõ rang mình Ä‘ang đứng, nhÆ°ng sao chẳng cảm nháºn được đôi chân. NhÆ°ng dù sao thì tôi vẫn phải bÆ°á»›c tá»›i chứ, nghÄ© là là m, tôi lê bÆ°á»›c, cho đến khi cái vỉa hè chợt quay cuồng và lao và o mặt tôi. NhÆ°ng "hấp" trong giây phút cuối cùng, trÆ°á»›c khi khối bêtông kịp va và o ngÆ°á»i tôi, đôi tay của Edward nhanh nhÆ° cắt giữ tôi lại.
- Xin ông hãy cho cháu được phép đưa cô ấy lên lầu – Edward lên tiếng – Rồi cháu sẽ đi, thưa ông.
- Không - Hoảng hốt, tôi gà o lên. Tôi vẫn chÆ°a có câu trả lá»i cho mình. Ãt ra, anh cÅ©ng ở lại vì Ä‘iá»u đó chứ, chẳng lẽ đây lại là má»™t đòi há»i quá đáng hay sao?
- Anh sẽ không Ä‘i xa đâu – Edward hứa má»™t cách chắn nịch bằng chất giá»ng thầm thì khe khẽ và o tai tôi, không để cho ngà i cảnh sát trưởng nghe lá»m được má»™t từ nà o.
Và rồi tôi không nghe thấy lá»i nà o của ngà i cảnh sát trưởng nữa, Edward cứ thế bÆ°á»›c và o nhà tôi. Äôi mắt của tôi chỉ tiếp nháºn được hình ảnh máºp má» của những báºc thang. Và điá»u cuối cùng tôi còn cảm nháºn được, đó chÃnh là đôi tay lạnh giá của Edward thong thả gỡ nhẹ những ngón tay của tôi ra khá»i chiếc áo sÆ¡mi của anh.
|
12-03-2009, 06:45 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
CHÆ¯Æ NG 23
Sá»± tháºt
Tôi có cảm giác nhÆ° mình đã ngủ từ lâu lắm rồi – cÆ¡ thể tôi cứng Ä‘á», cÆ¡ hồ nhÆ° trong suốt lúc ngủ, tôi chẳng há» trở mình má»™t lần nà o váºy. Äầu óc tôi cứ mê mẩn và cháºm chạp má»™t cách kỳ quái; đủ các loại giấc mÆ¡ lạ lùng – má»™ng thÆ°á»ng lẫn ác má»™ng – cứ thi nhau ùa qua đầu tôi. Chúng nhÆ° hiện ra sá» sá» ngay trÆ°á»›c mắt tôi. Äịa ngục và thiên Ä‘Æ°á»ng, kinh hoà ng và hạnh phúc trá»™n lẫn và o nhau thà nh má»™t trạng thái khó tả. Nôn nóng và sợ hãi, hai cảm xúc ấy đồng thá»i xuất hiện trong má»™t giấc mÆ¡ bi thÆ°Æ¡ng, khi guồng chân của ta đã xoay tÃt, xoay đến mức không còn có thể xoay nhanh hÆ¡n được nữa…Và rồi xyng quanh tôi không biết cÆ¡ man nà o là quái váºt, những tên ác quỉ có đôi mắt Ä‘á» lè Ä‘á» lẹt, vẻ đáng sá»e của chúng lấn át hoà n toà n cái vẻ ngoà i lịch sá»± và sang trá»ng. Giấc mÆ¡ ấy vẫn còn mãnh liệt lắm – tôi tháºm chà còn nhá»› được cả những cái tên. NhÆ°ng phần mạnh nhất, rõ rệt nhất của giấc mÆ¡ trong tôi hoà n toà n không phải là ná»—i kinh hoà ng. Äó chÃnh là chà ng thiên sứ vá»›i tâm hồn vô cùng trong sạch.
Là m sao có thể để cho chà ng ra Ä‘i, để khi tỉnh dáºy, lại phải tiếp tục những chuá»—i ngà y vô vá»ng. Giấc mÆ¡ nà y không đáng phải bị tống khứ và o nhà mồ của những giấc mÆ¡, nÆ¡i chon vùi những giấc mÆ¡ tôi không muốn gặp lại má»™t chút nà o. Äầu óc của tôi cà ng lúc cà ng tỉnh táo hÆ¡n, nó đã bắt đầu hÆ°á»›ng ra cõi thá»±c, và tôi Ä‘ang ra sức chống đối lại Ä‘iá»u đó, ra sức trì nÃu lấy giấc mÆ¡. Không rõ hôm nay là thứ mấy rồi, tôi chỉ biết rằng Jacob, trÆ°á»ng há»c, và công việc Ä‘ang chỠđợi tôi. Tôi hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, lòng tá»± há»i là m sao mình có thể đủ dÅ©ng khà mà mở mắt ra đối diện vá»›i cuá»™c sống bây giá»?
Có má»™t váºt gì đó bất chợt chạm và o trán của tôi, bằng má»™t lá»±c rất nhẹ…
NhÆ° má»™t phản ứng tá»± nhiên, tôi nhắm nghiá»n mắt lại. Tôi vẫn còn Ä‘ang mÆ¡, hình nhÆ° thế thì phải, nhÆ°ng sao tôi lại có cảm giác nó tháºt má»™t cách khác thÆ°á»ng. Hiện thá»i, tôi đã ở rất gần ngưỡng cá»a cuá»™c sống rồi… GiỠđây, trong bất cứ khoảnh khắc naog, giấc mÆ¡ của tôi, cùng chà ng thiên sứ của tôi, cÅ©ng sẽ tan biến.
NhÆ°ng tôi chợt nháºn ra má»i Ä‘iá»u Ä‘á» rất tháºt – tháºt - tháºt đến mức không tốt cho tôi. Tháºt cả đôi tay cứng nhÆ° đá Ä‘ang cuá»™n quanh ngÆ°á»i tôi nữa. Nếu tôi cứ để cho sá»± việc trôi theo dòng chảy xa vá»i ấy, chắc chắn sau nà y tôi sẽ phải hối háºn. Thở dà i nhẫn nhịn, tôi mở bừng mắt để xua tan ảo giác.
- Ôi chao! – Tôi há hốc miệng vì ngạc nhiên, và ngay láºp tức, tôi phải Ä‘Æ°a ngay tay lên dụi mắt.
Trá»i Æ¡i, rõ quá mà , tôi đã để cho ảo giác nà y Ä‘i quá xa rồi; có lẽ tôi đã sai lầm khi buông xuôi cho trà tưởng tượng của mình vượt khá»i tầm kiểm soát nhÆ° váºy. Ừ, thôi được, thạt ra thì dùng từ “buông xuôi†ở đây không đúng. Tôi đã đẩy trà tưởng tượng của mình vượt khá»i tầm kiểm soát – nên bây giá» nó má»›i hiển hiện thà nh ảo giác rõ mồn má»™t nhÆ° thế - và tá»›i nÆ°á»›c nà y thì thần trà của tôi bắt buá»™c phải xuất hiện thôi.
ChÆ°a được ná»a giây sau, tôi đã tìm ra đáp án cho mình, nói rằng tôi mất trà cÅ©ng được, miá»…n sao những ảo giác đó còn êm Ä‘á»m thì tôi còn tiếp tục ở lại.
NghÄ© đến đó, tôi lại mở mắt ra – Edward vẫn hiện diện trÆ°á»›c mắt tôi, gÆ°Æ¡ng mặt toà n bÃch của anh, chỉ cách gÆ°Æ¡ng mặt của tôi có và i xăngtimet.
- Anh khiến em sợ Æ°? – Anh thì thà o, giá»ng nói Ä‘ong đầy lo lắng.
Tối quá rồi, hệt nhÆ° không há» có ảo giác váºy. GÆ°Æ¡ng mặt, giá»ng nói, mùi hÆ°Æ¡ng, tất thảy má»i thứ - Ä‘á»u hiện ra sáng rõ. NhÆ°ng sao…tôi ngá»› ngÆ°á»i ra trong giây lát, những gì hoà n mỹ nhất trong trà tưởng tượng của tôi lại không được thể hiện. Äôi mống mắt của anh Ä‘en nhÆ° hắc Ãn, những thâm quầng bên dÆ°á»›i chúng cÅ©ng tháºt Ä‘áºm mà u. Không thể nà o, Edward trong ảo giác lúc nà o cÅ©ng hoà n thiện hÆ¡n thế kia mà .
Tôi chá»›p mắt, cố nhá»› lại sá»± kiện cuối cùng mà mình chắc chắn là hiện thá»±c. Alice Æ°,… không, Alice là má»™t phần trong giấc mÆ¡ của tôi, liệu cô bạn ấy có tháºt sá»± đã quay trở lại đây không, hay cô bạn ấy chỉ là khởi đầu của cÆ¡n ảo giác. Khoan đã, đúng rồi, cô bạn ấy có quay lại và o cái ngà y tôi suýt chết Ä‘uối…
- Thôi, chết rồi… - Tôi thá»u thà o. Cổ há»ng vẫn còn nghẹn trong vô thức.
- Em là m sao thế, Bella?
Tôi cau mà y nhìn anh má»™t cách buồn bã. GÆ°Æ¡ng mặt của anh tháºm chà còn lo lắng hÆ¡n cả vừa nãy.
- Em chết rồi, phải không anh? – Tôi rá»n rÄ© – Em bị chết Ä‘uối. Chết rôi, chết rồi, chết rồi! Äiá»u nà y sẽ giết bố em mất.
Edward cũng cau ngay mặt lại:
- Em đâu có chết, Bella.
- Thế thì tại sao em còn chÆ°a tỉnh dáºy? – Tôi vặn lại, nhÆ°á»›ng đôi lông mà y lên.
- Em đang tỉnh mà .
Tôi lắc đầu:
- Äúng rôi, phải rồi. Là anh muốn em nghÄ© nhÆ° váºy mà . Và khi em tỉnh dáºy, má»i thứ sẽ cà ng tồi tệ hÆ¡n. À không, đó là nếu em tỉnh dáºy thôi, chứ em không còn khả năng đó nữa, bởi lẽ em đã chết rồi. Ôi tháºt kinh khủng thay. Tá»™i nghiệp bố em. Mẹ em, còn Jake nữa… - Tôi ngừng lại, cảm thấy kinh hãi trÆ°á»›c những gì mình đã gây ra.
- Giá» thì anh đã hiểu em nhầm anh vá»›i cÆ¡n ác mông nà o rồi – Anh mỉm cÆ°á»i má»™t cách cay đằng, nụ cÆ°á»i hiện ro rồi tắt rất nhanh – NhÆ°ng anh không sao hình dung được em đã trải qua những gì mà sợ địa ngục đến thế. Không lẽ trong lúc anh ở xa, em đã giết nhiá»u ngÆ°á»i lắm à ?
Tôi nhăn mặt:
- Không có đâu. Chỉ là vì nếu như em ở địa ngục thì em sẽ không ở bên anh được.
Anh thở dà i.
Äầu óc tôi cuối cùng cÅ©ng tỉnh táo hÆ¡n. Tôi vá»™i và ng Ä‘Æ°a mắt sang chá»— khác – má»™t cách miá»…n cưỡng – chỉ trong đúng má»™t tÃch tắc, ra ngoà i bóng đêm, khung cá»a sổ vẫn để mở, rồi trở lại nhìn anh. Và dần dần từng bÆ°á»›c má»™t, tôi nhá»› lại các chi tiết… má»™t cảm giác ấm áp là lạ bất chợt lan tá»a trên má tôi, có lẽ hiện giá», phần da thịt ở chá»— đó hồng hà o lắm… Äúng rồi, anh Ä‘ang thá»±c sá»± hiện hữu ở đây, bên cạnh tôi, còn tôi thì Ä‘ang lãng phà thá»i gian vì là m má»™t con bé ngốc nghếch.
- Hóa ra tất cả những chuyện đó là tháºt, phải váºy không anh? – Cho tá»›i táºn lúc nà y, tôi cÅ©ng vẫn chÆ°a thể tin hẳn giấc mÆ¡ kia của mình là tháºt. Tôi không sao ép buá»™c được thần trà của mình và o trong cái niá»m tin đó.
- Cái đó cÅ©ng còn tùy – Nụ cÆ°á»i của Edward vẫn còn se sắt – Nếu em cho rằng chúng mình suýt chút nữa đã bá» mạng ở Ã, ừ, sá»± tháºt đúng là nhÆ° váºy đấy.
- Kỳ lạ chưa? Tôi trầm ngâm trong suy tưởng – Em đã đến à rồi sao. Anh biết không, em chưa lần nà o đi xa quá Albuquerque cả?
Anh trố mắt nhìn tôi.
- Có lẽ em nên ngủ tiếp đi thì hơn. Em vẫn chưa hồi phục được tinh thần.
- Em không còn mệt nữa – Giá» thì má»i thứ Ä‘á»u đã sáng rõ – Mấy giá» rồi anh? Em đã thiếp Ä‘i được bao lâu rồi?
- Má»›i chỉ hÆ¡n má»™t giá» sáng thôi. Em đã ngủ được khoảng mÆ°á»i bốn tiếng đồng hồ rồi đó – Anh trả lá»i.
Tôi duá»—i thẳng ngÆ°á»i ra, toà n thân vẫn còn cứng quèo.
- Ôi, bố em? – Tôi chợt nhá»› ra… nhân váºt quan trá»ng.
Edward chau mà y:
- Bố em Ä‘ang ngủ. Ừm…Anh đã vi phạm phép nhà em mất rồi, em có biết không. Ừm, mà cÅ©ng không hẳn đã là nhÆ° váºy; bởi bố em đã bảo anh là không bao giỠđược bÆ°á»›c chân qua ngưỡng cá»a nhà em nữa, mà sá»± tháºt thì anh đã… leo và o bằng cá»a sổ…NhÆ°ng có thế nà o thì mục Ä‘Ãch cÅ©ng giống nhau cả thôi.
- Bố em cấm anh không được đặt chân đến đây Æ°? – Tôi há»i lại, ná»—i ngạc nhiên mau chóng tan chảy thà nh ná»—i tức giáºn.
Äôi mắt của anh trở nên buồn xa xăm:
- Còn có Ä‘iá»u gì khác nữa đâu?
Äôi mắt của tôi dại hẳn Ä‘i. Tôi sẽ phải nó chuyện lại vá»›i bố thôi – có lẽ đã đến lúc phải nhắc nhở cho bố biết rằng con gái của bố đã dÆ° Ä‘iá»u kiện để được gá»i là trưởng thà nh rôi. Äiá»u đó, tháºt ra chẳng phải là chuyện to tát gì, tất nhiên là thê, nhÆ°ng đối vá»›i chuyện cấm Ä‘oán nà y thì… nó sẽ được “thêm dầu và o lá»a†cho phừng phừng lên. Mà xét cho cùng thì bố cÅ©ng không có lý do gì để ban ra lệnh cấm cả. Tôi hÆ°á»›ng suy nghÄ© của mình đến những Ä‘iá»u Ãt Ä‘au lòng hÆ¡n.
- Chuyện sẽ nhÆ° thế nà o, hả anh? – Tôi lên tiếng, không chỉ vì do thắc mắc tháºt sá»±, mà còn bởi lẽ tôi muốn cuá»™c trò chuyện vá»›i anh diá»…n ra bình thÆ°á»ng, để vẫn còn đây vòng tay Ä‘ang ôm ghì lấy tôi. Trong lòng tôi, Ä‘ang ngùn ngụt những mong muốn, khắc khoải nồng nhiệt. Tôi không thể rá»i xa vòng tay yêu thÆ°Æ¡ng của anh được.
- Em há»i váºy là có ý gì?
- NghÄ© là em nên nói thế nà o vá»›i bố em? Em phải giải thÃch lý do vì sao em lại bá» nhà đi tá»›i… mà em Ä‘i mấy ngà y váºy anh? – Tôi lẩm nhẩm tÃnh toán thá»i gian.
- Chỉ có ba ngà y thôi – Äôi mắt anh se lại, nhÆ°ng lần nà y, nụ cÆ°á»i của anh đã tá»± nhiên hÆ¡n – Tháºt ra, anh cÅ©ng Ä‘ang hy vá»ng em tìm ra được má»™t lá»i giải thÃch nà o đó khả thi. Anh chẳng nghÄ© ra được gì cả.
Tôi rên lên khe khẽ:
- Ôi, anh đỠcao em quá đấy.
- À, có lẽ Alice sẽ tìm được một lý do nà o đó cho chúng mình – Anh trấn an tôi.
Nghe nói váºy, tôi cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng. Có thế chứ, ai mà tin nổi cái “lý do chÃnh đáng†của tôi? Má»—i giây phút anh ở đây – tháºt gần thế nà y, gÆ°Æ¡ng mặt hoà n mỹ của anh phát sáng lá» má» theo ánh sáng của mấy con số Ä‘iện tá» trên chiếc đồng hồ báo thức của tôi – tháºt quý báu biết bao, tôi nâng niu từng giây phút ấy.
- Váºy thì – Tôi lại bắt đầu, cố Ä‘á» cáºp đến Ä‘iá»u thứ yếu nhất mà tôi vẫn rất quan tâm. Bây giá» tôi đã trở vá» nhà an toà n rồi, và nah có thể bá» Ä‘i bất cứ lúc nà o. Tôi phải là m sao đặt được anh và o trong tình huống phải luôn luôn trò chuyện vá»›i tôi. Thiên Ä‘Ã ng tạm bợ nà y sẽ không thể nà o được coilaf hoà n chỉnh nếu nhÆ° thiếu vắng giá»ng nói của anh – Quãng thá»i gian trÆ°á»›c ba ngà y vừa qua, anh đã là m những gì?
Ngay láºp tức, gÆ°Æ¡ng mặt anh thoáng hiện má»™t chút e dè.
- Chẳng có gì vui vẻ cả.
- Tất nhiên là thế rồi – Tôi lầm bầm.
- Sao em lại nhăn mặt như thế?
- Ừm… - Tôi mÃm chặt môi lại, cân nhắc – Nếu nhÆ° cuối cùng, anh chỉ là giấc mÆ¡, thì chắc chắn anh sẽ chỉ trả lá»i nhÆ° váºy. Trà tưởng tượng của em hẳn Ä‘ang hoạt đông tốt lắm đây.
Anh thở dà i:
- Nếu như anh kể với em, thì rồi em sẽ không tin răng mình đang gặp ác mộng nữa chứ?
- Ãc má»™ng! – Tôi lặp lại má»™t cách bá»±c tức
Anh vẫn Ä‘ang chỠđợi câu trả lá»i của tôi.
- Vâng, có lẽ là nhÆ° váºy – Tôi trả lá»i sau đúng má»™t giây suy nghÄ© – Nếu nhÆ° anh kể vá»›i em.
- Anh …đi săn.
- Anh chỉ là m được má»—i việc đố thôi Æ°? – Tôi quở trách – Äiá»u đó chẳng thể chứng minh được là em Ä‘ang tỉnh.
Edward ngáºp ngừng, sau đó nói tiếp; giá»ng anh tháºt cháºm rãi, dÆ°á»ng nhÆ° anh Ä‘ang cố lá»±a chá»n từ ngữ má»™t cách cẩn tháºn.
- Anh không Ä‘i săn vì mục Ä‘Ãch tồi tại… Anh chỉ thá»â€¦ lần theo dấu vết mà thôi. Và anh đã thá»±c hiện cái công việc đó không được giá»i cho lắm.
- Anh lần theo cái gì thế? – Tôi há»i lại, không giấu được sá»± ngạc nhiên.
- Chẳng có gì quan trá»ng cả, em à – Anh trả lá»i. NhÆ°ng sao… sắc mặt của nah lại không khá»›p vá»›i những gì anh nói; trông Edward có vẻ cau có và khó chịu.
- Em không hiểu.
Anh lại ngần ngừ. GÆ°Æ¡ng mặt anh, gÆ°Æ¡ng mặt lấp lánh ánh sáng xanh kỳ dị, Ä‘anh lại vì giáºn dữ.
- Anh… - Eward hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu – Anh nợ em má»™t lá»i xin lá»—i. À không, không, anh nợ em nhiá»u, nhiá»u, nhiá»u, nhiá»u hÆ¡n thế nữa. NhÆ°ng mà , xin em hãy hiểu cho anh rằng…- Lá»i nói của anh bắt đầu được thốt ra nhanh hÆ¡n. Anh Ä‘ang xúc Ä‘á»™ng, tôi nháºn ra Ä‘iá»u ấy; má»—i lần nhÆ° váºy anh hay nói gấp gáp nhÆ° thế, và những lúc nhÆ° thế, tôi phải táºp trung lắm má»›i hiểu được anh…- rằng anh không, không há» lÆ°á»ng được háºu quả. Anh không ngá» mình đã để lại quá nhiá»u những phức tạo và rắc rối nhÆ° váºy. Anh cứ Ä‘inh ninh rằng em ở đây là an toà n. Tuyệt đối an toà n. Anh không nghÄ© ra được rằng Victoria – Äôi môi anh quặn lại khi nhắc đến cái tên đó - … sẽ quay trở lại. Anh thừa nháºn rằng ngà y ấy, khi trông thấy cô ta, anh đã sÆ¡ ý không tìm hiểu kỹ, lúc ấy, hầu nhÆ° anh chỉ táºp trung chú ý đến suy nghÄ© của James mà thôi. NhÆ°ng quả tháºt, anh không thể nhìn ra được ná»™i tâm của ngÆ°á»i phụ nữ đó. Anh không nháºn ra rằng ho là má»™t cặp. Và giá» thì có lẽ anh đã biết được nguyên nhân. Cô ta đã qua tin tưởng và o hắn, cái ý nghÄ© hắn thất bại chÆ°a há» má»™t lần hiện hữu trong đầu của cô ta. ChÃnh sá»± tá»± tin quá đáng đó đã che lấp hoà n toà n cảm xúc của cô ta vá» hắn, và điá»u đó đã khiến cho anh không nhìn ra được mối thâm tình giứa há», không nhìn ra được giữa há» còn có má»™t sợi dây liên kết khác.
“Tuy nhiên, đó không phải là lá»i bà o chữa cho việc anh để em ở lại đối mặt vá»›i má»i việc. Khi anh được nghe lại những gì em đã tâm sá»± vá»›i Alice, rồi những gì Alice nhìn thấy, anh nháºn ra rằng em đã đặt cuá»™c Ä‘á»i của mình và o tay những ngÆ°á»i sói còn non ná»›t, dá»… mất tá»± chủ, đó là điá»u kinh khủng nhất trên Ä‘á»i, cÅ©ng chẳng thua kém gì sá»± săn Ä‘uổi Victoria cả - Edward bá»—ng rùng mình, những lá»i lẽ Ä‘ang tuôn trà o chợt khá»±ng lại má»™t giây – Xin em hiểu cho anh rằng anh hoà n toà n không há» có ý niệm nà o vá» chuyện nà y. Anh chỉ cảm thấy mình muốn lả Ä‘i, lả từ trong táºn sâu thẳm tâm hồn, tháºm chà ngay cả lúc nà y đây, khi anh còn có thể nhìn thấy em, khi anh còn ý thức được rằng em vẫn bình yên trong vòng tay anh. Anh hối háºn lắm, vá»â€¦â€
- Anh thôi Ä‘i – Tôi cắt ngang lá»i anh. Äôi mắt mang nặng u buồn của anh cứ xoắn lấy tôi. Tôi cố gắng chá»n tìm từ ngữ thÃch hợp để đáp lại – những từ ngữ có thể cởi bá» cho anh cái gông cùm nghÄ©a vụ mà anh Ä‘ang tá»± mang, những từ ngữ có thể cá»›i bá» cho anh cái gánh nặng Ä‘ang khiến cho anh dằn vặt và đau khổ. Ôi, là m cho chúng thoát ra thà nh lá»i má»›i khó là m sao. Tôi không biết mình có thể nói ra những Ä‘iá»u đó mà không là m cho anh bị tổn thÆ°Æ¡ng được không. Không Ä‘Æ°Æ¡c, tôi phải cố gắng lêm, bởi lẽ đó là điá»u đúng đắn cần phải là m. Tôi không muốn là khởi nguồn của tá»™i lá»—i và khổ Ä‘au trong Ä‘á»i anh. Anh hoà n toà n xứng đáng được hưởng hạnh phúc, dù cho sau đó… tôi có phải trả giá nhÆ° thế nà o cÅ©ng mặc.
Kỳ thá»±c, trong thâm tâm, tôi vẫn mong nuốn để lại Ä‘iá»u nà y cho buổi trò chuyện cuối cùng giữa hai chúng tôi. Những lá»i lẽ mà tôi Ä‘ang nghÄ© đến đây sẽ chỉ Ä‘em đến những kết thúc sá»›m hÆ¡n dá»± định mà thôi.
Tôi tá»± tạo cho gÆ°Æ¡ng mặt của mình tháºt bình lặng – nhÆ° đã từng “diá»…n†nhÆ° thế trong những ngà y tháng cố gắng tá» ra bình thÆ°á»ng trÆ°á»›c bố.
- Edward – Cuối cùng tôi cÅ©ng lên tiếng. Tên anh có khiến cho cổ há»ng của tôi nhói Ä‘au má»™t chút trÆ°á»›c khi nó kịp thoát ra khá»i và nh môi. Trong giây phút nà y đây, tôi chợt cảm nháºn được sá»± hiện hữu của cái lá»— thủng vô hình, Ä‘ang chỠđợi thá»i khắc anh bá» Ä‘i, để được loang rá»™ng ra mà hà nh hạ tôi. Tôi không hiểu được là m sao giữa lúc nhÆ° thế nà y, tôi lại vẫn còn có thể tồn tại được trong cuá»™c Ä‘á»i – Chuyện nà y cần phải được kết thúc. Anh không thể để… để cái bị gá»i là tá»™i lá»—i đó…đeo bám lấy cuá»™c Ä‘á»i anh. Anh không thể chịu trách nhiệm trÆ°á»›c má»i chuyện xảy đến vá»›i em ở đây. Anh không há» có lá»—i gì cả, đây chỉ là má»™t phần cuá»™c sống của em. Váºy nên sắp tá»›i đây, dẫu cho em có bị vấp ngã trÆ°á»›c mÅ©i chiếc xe buýt, hay có bị việc gì khác, anh phải hiểu rằng anh không có việc gì phải ăn năn hay cắn rứt gì cả. Anh không thể cứ tìm đến à vì lý do hối háºn đã không cứu được em. Ngay cho dù là em đã lao ngÆ°á»i ra khá»i cái vách đá đó và đã chết, đó cÅ©ng là sá»± lá»±a chá»n của cá nhân em, hoà n toà n không phải lá»—i ở anh. Em biết bản tÃnh…bản tÃnh của anh là luôn nhạy cảm trÆ°á»›c má»i chuyện, nhÆ°ng anh không thể để Ä‘iá»u đó đẩy anh đến chá»— cá»±c Ä‘oan được! Tháºt là vô trách nhiệm hết chá»— nói mà …Anh thá» nghÄ© đến bà Esme, đến bác sÄ© Carlisle và đến cả…
Tôi đã để mình Ä‘i quá xa, và giá» thì tôi Ä‘ang đứng bên bá» vá»±c của sá»± mất mát. Tôi ngừng lại để hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hy vá»ng có thể lấy lại được bình tÄ©nh. Tôi phải để anh được tá»± do. Phải rồi, tôi phải là m sao cho Ä‘iá»u nà y không bao giá» tái diá»…n nữa má»›i được.
- Isabella Marie Swan – Anh thì thà o, má»™t cảm xúc kỳ lạ chợt xuất hiện trên nét mặt của anh. Anh gần nhÆ° hóa Ä‘iên tháºt sá»± - Em cho rằng anh đến xin nhà Volturi cho anh được chết là vì anh cảm thấy bị cắn rứt Æ°? Trong phút chốc tôi cảm nháºn rất rõ rang rằng mặt của mình Ä‘ang ngây ra.
- Chẳng phải như thế sao?
- Thế thì em cứ nghÄ© rằng anh Ä‘au khổ là vị bị lÆ°Æ¡ng tâm cắn rứt Ä‘i. Nhiá»u hÆ¡n những gì em có thể tưởng tượng được ấy.
- Thế thì …ủa mà anh đang nói gì thế? Em không hiểu.
- Bella, anh đến nhà Volturi bởi lẽ anh nghÄ© rằng em đã chết rồi – Anh trả lá»i tôi, giá»ng nói tháºt dịu dà ng những ánh mặt của anh lại se sắt – Cho dẫu anh không có lien quan gì đến cái chết của em – Anh rung mình khi nói ra những lá»i cuối cùng đó - …Ngay cả khi ấy, có không phải là lá»—i của anh Ä‘i chăng nữa, anh cÅ©ng vẫn sẽ đến Ã. Quả thá»±c, đáng ra anh nên cẩn tháºn hÆ¡n…Anh nên nói chuyện trá»±c tiếp vá»›i Alice, hÆ¡n là phải thông qua chị Rose. NhÆ°ng mà khi nghe nói bố em Ä‘ang ở chá»— đám tang, thì anh phải nghÄ© là m sao đây? Phải nghÄ© rằng: thế thì đã sao Æ°?
“Khó khăn…â€- Anh tiếp tục lầm bầm, giá»ng nói lại trở nên xa xăm, mÆ¡ hồ đến Ä‘á»™ tôi cÅ©ng không dám chắc chắn và o những gì mình nghe được nữa – Lúc nà o chúng mình cÅ©ng phải ở và o tình thế khó khăn. Sai lầm nà y tiếp nối sai lầm khác. Anh sẽ không bao giò chỉ trÃch Romeo nữa.
- NhÆ°ng em vẫn không hiểu – Tôi nhấn Ä‘i nhấn lại – Äó là vấn Ä‘á» của riêng em cÆ¡ mà . Váºy thì sao?
- Anh xin lỗi, em nói gì cơ?
- Thế nếu em chếtthì sao?
Edward chăm chú nhìn tôi, đôi mắt lá»™ rõ vẻ hồ nghi…Mãi đến má»™t lúc lâu sau, anh má»›i lên tiếng trả lá»i.
- Em không nhớ rằng trước đây, anh đã chẳng từng nói tất cả với em rồi đó ư?
- Em nhá»› tất cả những gì anh đã nói vá»›i em- (Kể cả những lá»i anh phủ nháºn là m Ä‘au lòng em nữa!)
Anh mơn nhẹ đầu ngón tay lên bỠmôi dưới của tôi.
- Bella, có vẻ nhÆ° em đã hiểu lầm ý anh – Anh nhắm mắt lại, khẽ gáºt gù cùng nụ cÆ°á»i ná»a miệng. NhÆ°ng đó không phải là má»™t nụ cÆ°á»i vui – Anh cứ nghÄ© rằng mình đã giải thÃch rõ rang vá»›i em rồi, Bella, anh không thể sống được trong má»™t thế giá»›i mà em không còn tồn taịi nữa,
- Em … - Äầu óc tôi chợt váng vất khi cố gắng tìm kiếm má»™t từ ngữ thÃch hợp - ..lạ quá – Äúng rồi, chÃnh xác là nhÆ° váºy. Tôi không thể cảm nháºn được những gì anh Ä‘ang nói.
Edward vẫn nhìn xoáy và o mắt tôi, cái nhìn mới thiết tha là m sao!
- Chắc chắn anh là một kẻ nói dối siêu hạng, Bella à .
Tôi rung mình, toà n bá»™ các cÆ¡ bắp trên ngÆ°á»i tôi đông cứng lại ngay láºp tức. Trong lồng ngá»±c của tối bắt đầu dáºy song, cÆ¡n Ä‘au khiến tôi không sao thở được.
Má»™t cách vá»™i vã, Edward lắc vai tôi, ra sức là m cho cái cÆ¡ thể cứng Ä‘á» trong tay anh má»m lại.
- Cho anh nói xong đã! Anh là một kẻ nói dối, vì anh muốn em nhanh chóng tin anh, nhưng anh không còn như thế nữa – Anh nhăn mặt – Ôi.. đau lòng biết bao.
Tôi chỠđợi, nhưng cơ thể vẫn chưa chịu dịu xuống.
- Khi chúng mÃnh ở trong rừng, khi anh nói vá»›i em những lá»i chia tay…- (Không,em không cho phép mình nhá»› đến những câu nói đó. NhÆ°ng em sẽ cố gắng giữ mình, chỉ trong giây phút nà y thôi) - ..Em sẽ không Ä‘á»i nà o chịu để cho anh Ä‘i đâu – Anh thì thà o – Anh có thể biết trÆ°á»›c được Ä‘iá»u đó. Tháºt long, anh cÅ©ng không muốn nhÆ° váºy, anh có cảm giác nhÆ° xa em là anh tá»± kết liá»…u cuá»™c Ä‘á»i mình, nhÆ°ng anh biết rằng nếu anh không thế thuyết phục em tin rằng anh không còn yêu em nữa, anh sẽ chỉ kéo em ra xa khá»i cuá»™c Ä‘á»i của chÃnh em mà thôi. Anh hy vá»ng em sẽ Ä‘i tiếp con Ä‘Æ°á»ng của mình, má»™t khi em nghÄ© rắng anh đã Ä‘i xa và em đã là m được nhÆ° thế.
- Anh đã Ä‘oạt tuyệt – Tôi thì thà o qua má»™t và nh môi cứng Ä‘á».
- Äúng nhÆ° em nói. NhÆ°ng anh không thể ngỠđược tại sao lại dá»… dà ng đến nhÆ° thế. Trong đầu anh đã hình dung đến những Ä‘iá»u Ä‘au Ä‘á»›n tiếp theo…rằng anh sẽ phải nói dối hà ng tiếng đồng hồ, phải tròng thà nh cây cái hạt giống nghi ngá» trong đầu em,em má»›i hoà n toà n tin anh. Anh đã nói dối, anh xin lá»—i em …xin lá»—i em vì đã là m em tổn thÆ°Æ¡ng, anh xin lá»—i vì đó là má»™t ná»— lá»±c không ra gì. Anh xin lá»—i vì anh không thể che chở cho em khá»i những kẻ có cùng than pháºn nhÆ° anh. Anh nói dối để em được an toà n, nhÆ°ng kết quả hoà n toà n ngược lại. Anh xin lá»—i.
- “ NhÆ°ng là m sao mà em lại có thể tin những lá»i nói ấy của anh được, hả Bella? Là m sao mà em …sau cả ngà n lần đã nghe anh nói rằng anh yêu em, em lại có thể để cho 1 từ duy nhất phá hủy được toà n bá»™ long tin của em đối vá»›i anh nhÆ° thể?â€
Tôi không thể trả lá»i. Tôi bang hoà ng đến ná»—i không thể hình thà nh được cho mình má»™t câu trả lá»i hoà n chỉnh.
- Anh có thể thấy Ä‘iá»u đó trong đôi mắt của em, rằng em hoà n toà n tin là anh không còn cần đến em nữa. Má»™t Ä‘iá»u vô lý ngá»› ngẩn nhất trên Ä‘á»i…nhÆ° thể anh vẫn có thể tồn tại được trên Ä‘á»i mà không cần có em váºy!
CÆ¡ thể tôi vẫn chÆ°a thể cá» Ä‘á»™ng được. Những lá»i anh nói sao tôi vẫn không thể hiểu. Thôi đúng rồi, bởi lẽ chúng không há» có tháºt.
Anh lại lắc vai tôi, không mạnh nhưng cũng đủ để hai hà m răng của tôi va và o nhau.
- Bella – Edward thở dà i – Nói cho anh biết Ä‘i, tháºt sá»± là khi ấy em nghÄ© gì váºy?
Khóe mắt tôi chợt cay cay. Những giá»t nÆ°á»›c mắt cứ thế dâng lên và rồi cứ thế tuôn xuống má.
- Em biết mà – Tôi nức nở - EM biết rằng mình đang mơ đây mà .
- Trá»i Æ¡i, em tháºt là … - Anh nói và báºt cÆ°á»i, tiếng cÆ°á»›i vụt hiện rồi biến mất cÅ©ng rất nhanh, tiếng cÆ°á»i của sá»± thua cuá»™c.
- Anh biết phải là m sao để cho em tin anh bây giá»? Em không mÆ¡ đâu, và em cÅ©ng không há» chết. Anh Ä‘ang ở đây và anh yêu em. Anh vẫn luôn yêu em, và anh sẽ chỉ luôn yêu em. Khi xa nhau, má»—i giây trôi qua, anh Ä‘á»u nghÄ© đến em, Ä‘á»u mÆ°á»ng tượng ra khuôn mặt em trong trà nhá»› của mình. Khi anh nói rằng anh không cần em nữa, đó là lá»i bang bổ Ä‘en tối nhất trong Ä‘á»i anh.
Tôi lắc đầu, những giá»t nÆ°á»›c mắt tiếp lục lăn dà i khá»i khóe mắt.
- Em không tin anh có phải không? – Anh thá»u thà o, gÆ°Æ¡ng mặt trắng bệch hÆ¡n cả lúc bình thÆ°á»ng, dù là trong thứ ánh sang tá» má», tôi vẫn có thể trông thấy rõ được Ä‘iá»u đó - Tại sao em chỉ có thể tin được những lá»i nói dối, và để ngoà i tai những lá»i nói tháºt..Tại sao?
- Em chẳng có lý do gì để được anh yêu cả - Tôi giải thÃch, giá»ng nói vỡ òa- Em luôn biết Ä‘iá»u đó.
Äôi mắt anh sa sầm xuống, hai quai hà m nghiến chặt lại.
- Anh sẽ chứng minh rằng em đang tỉnh – Anh nói chắc như đinh đóng cột.
Sau lá»i nói đó là khuôn mặt của tôi bị giữ chặt lại trong đôi bà n tay cứng nhÆ° thép của Edward, anh hoà n toà n phá»›t lá» ná»— lá»±c muốn quay đầu Ä‘i của tôi.
- Xin anh đừn- Tôi thá»u thà o.
Anh dừng lại, đôi môi của anh chỉ còn cách gÆ°Æ¡ng mặt tôi vá»n vẹn có má»™t centimet.
- Tại sao? – Anh gặng há»i. HÆ¡i thở của anh phả và o mặt tôi khiến đầu óc tôi quay cuồng.
- Khi em tỉnh dáºy - Thấy anh nở miệng toan phản đối, tôi bèn ngay tức khắc chỉnh lại - Äược rồi, em không nhắc đến Ä‘iá»u đó nữa … Khi anh lại bá» Ä‘i, chỉ duy Ä‘iá»u ấy thôi, em cÅ©ng đã khó sống lắm rồi.
Anh hÆ¡i nhÃch đầu ra xa má»™t chút, để xem tháºt kỹ gÆ°Æ¡ng mặt tôi
- Hôm qua, khi anh tÃnh chạm và o em, em …em đã rất e dè, rất tháºn trá»ng, và bây giá» vẫn váºy. Anh muốn biết tại sao. Có phải vì anh đã là m cho em tổn thÆ°Æ¡ng quá nhiá»u không? Bởi vì em đã xa anh rồi, nhÆ° anh mong muốn? Anh bị nhÆ° váºy …cÅ©ng đáng lắm. Anh sẽ không tranh cãi vá»›i quyết định của em. Anh chỉ xin em đừng cố gắng không là m anh tổn thÆ°Æ¡ng – Xin hãy cho anh biết em còn yêu anh không, sau má»i Ä‘iá»u anh đã gây ra cho em. Có được không, Bella? – Anh thá»u thà o.
- Anh có còn câu há»i nà o ngá»› ngẩn hÆ¡n thế nữa không?
- Em chỉ cần trả lá»i anh thôi. Anh xin em.
Tôi háºm há»±c nhìn anh trong má»™t phút rồi má»›i đáp:
- Tình cảm của em dà nh cho anh sẽ không bao giá» thay đổi. Lúc nà o em cÅ©ng yêu anh.. Anh có là m gì cÅ©ng không thay đổi được Ä‘iá»u đó.
- Anh chỉ cần biết như thế thôi.
Anh vừa dứt lá»i, đôi môi hoà n mỹ của anh đã ở ngay trên môi tôi, và lần nà y thì tôi không còn kháng cá»± lại nữa. Không phải bởi vì anh mạnh hÆ¡n tôi gấp cả ngà n lần mà bởi ngay kho môi chúng tôi giao nhau, má»i ý chà trong đầu tôi Ä‘á»u tiêu tan hết. Lần hôn nà y không há» có má»™t chút dấu vết của sá»± cẩn trá»ng giống nhÆ° những lần khác còn lÆ°u lại trong trà nhá»› của tôi, tôi hoà n toà n cảm thấy dá»… chịu… Nếu cmả xúc đó còn có thể kéo dà i được, thì chi bằng hãy đáp lại anh….
Tôi hôn anh, nhÆ° má»™t phản ứng tá»± nhiên, trái tim của tôi rá»™n lên giai Ä‘iệu muôn thưở và hÆ¡i thở cÅ©ng trở nên dồn dáºp hÆ¡n. Các ngón tay của tôi di chuyển má»™t cách man dại trên gÆ°Æ¡ng mặt anh. Tôi hoà n toà n cảm nháºn được cÆ¡ thể cứng nhÆ° đá cẩm thạch của anh Ä‘ang áp sát và o ngÆ°á»i mình, bất giác, tôi thấy vui vì anh đã là m trái lá»i tôi – không còn khổ Ä‘au nà o trên thế giá»›i có thể bù đắp được trá»n vẹn mà thiếu Ä‘i mất Ä‘iá»u thiêng liêng ấy. Äôi tay của anh mò mẫm gÆ°Æ¡ng mặt tôi, cÅ©ng giống nhÆ° tôi Ä‘ang men theo từng Ä‘Æ°á»ng nét hoà n mỹ trên gÆ°Æ¡ng mặt của anh váºy. Và rồi, khi chúng tôi rá»i nhau, anh thì thầm gá»i tên tôi.
Tôi cảm thấy váng vất, còn anh thì lùi xuống, nằm áp tai mình lên tim tôi.
Tôi vẫn nằm yên, toà n than mê mẩn, chỠđợi hơi thở của mình dịu lại.
- GiỠđây – Anh lên tiếng, giá»ng nói vẫn em dịu nhÆ° vốn dÄ© – Anh sẽ không bao giá» rá»i xa em nữa.
Tôi vẫn không trả lá»i, và có vẻ nhÆ° anh đã nháºn ra thái Ä‘á»™ hoà i nghi trong sá»± im lặng của tôi.
Anh vội ngước đầu lên, buộc tôi phải hứng lấy ánh mắt thiết tha ấy.
- Anh sẽ không Ä‘i đâu nữa. Anh sẽ không Ä‘i đâu mà không có em – Anh nói them má»™t cách nghiêm nghị - Anh đã để em ở lại đây bởi lẽ anh muốn em có được má»™t cuá»™c sống còn ngÆ°á»i đúng nghÄ©a, vui vẻ và tá»± nhiên.Anh đã nháºn ra rằng mình đã gây ra cho em những gì : lúc nà o cÅ©ng đặt em và o vòng nguy hiểm, kéo em ra xa khá»i cái thế giá»›i thuá»™c vá» em và đe dá»a mạng sống của em má»—i khi chúng mình bên nhau. Váºy nên anh đã muốn thá». Anh phải là m má»™t Ä‘iá»u gì đó và có vẻ nhÆ° anh ra Ä‘i là cách duy nhất. Nếu nhÆ° anh không tin rằng em sẽ sống tốt hÆ¡n, thì Bella, không bao giá» anh có thể rá»i xa em. Anh vốn là má»™t kẻ Ãch ká»· cô cùng kia mà . EM là tất cả những gì quan trá»ng nhất mà anh cần … mà anh muốn trong cuá»™c Ä‘á»i nà y, Äiá»u anh cần và muốn chỉ là được ở bên em mà thôi, bây giá» và mãi mãi, anh không đủ nghị lá»±c để rá»i xa em nữa. Anh có rất nhiwuf lý do để ở lại đây, ôi, xin cảm Æ¡n trá»i vì Ä‘iá»u đó! Có lẽ em sẽ không được an toà n, dù cho chúng mình có ở xa nhau bao nhiêu dặm Ä‘i chăng nữa.
- Xin anh đừng hứa gì vá»›i em cả - Tôi thì thà o. Nếu tôi để mình hy vá»ng, và khi tất cả chỉ nhÆ° những quả bong bong xà phòng vỡ tan… tôi sẽ chết mất. Khi mà những tên ma cà rồng nhẫn tâm kia không thể kết liá»…u được cuá»™c Ä‘á»i tôi, thì chÃnh niá»m hy vá»ng trong tôi sẽ là m thay hỠđược Ä‘iá»u đó.
Và đôi mắt Ä‘en kia chợt ánh lên những tia nhìn giáºn dữ.
- Em nghĩ anh đang nói dối em ư?
- Không … không phải là nói dối – Tôi lắc đầu, cố gắng tìm từ ngữ để cá» thể diá»…n tả mạch mạc hÆ¡n. Äể chắc chắn giả thuyết rắng anh vẫn còn yêu tôi, trong lúc tôi vẫn còn bÆ°á»›ng bỉnh, lạnh lung nhÆ° thế nà y đây, tôi sẽ không ngã và o cái bẫy hy vá»ng đó – Bây giá», có lẽ …cảm xúc của anh là tháºt đấy. NhÆ°ng rồi ngà y mai, có thể anh lại nghÄ© ra những lý do khác để rồi lại bá» rÆ¡i em thì sao? Hay tháng sau, khi Jasper lại mất hết tá»± chủ trÆ°á»›c em?
Anh trở nên nao núng.
Bất giác tôi nghÄ© đến những ngà y cuối cùng của má»™t cuá»™c sống tháºt sá»±, trÆ°á»›c khi anh rá»i xa tôi, cố gắng tái hiện lại chúng qua đầu Ä‘á»c là những gi anh Ä‘ang kể vá»›i tôi. Rồi từ quá khứ xa xăm ấy, tôi mÆ°á»ng tượng đến tâm trạng của anh trong lúc vẫn yêu tôi, mà lại quyết định rá»i xa tooi hoà n toà n vì sá»± an nguy của tôi, rồi vẻ nghiá»m ngẫm, thái Ä‘á»™ im lặng đến lạnh lung của anh hẳn là có ná»—i niá»m riêng.
- DÆ°á»ng nhÆ° anh không chỉ nghÄ© đến má»™t quyết định duy nhất, có phái nhÆ° váºy không anh? – Tôi Ä‘oán chừng – Anh sẽ kiên trì là m đến cùng Ä‘iá»u anh cho là đúng.
- Anh không mạnh mẽ nhÆ° em nghÄ© đâu, Bella – Edward trả lá»i – Äúng và sai đã không còn là vấn Ä‘á» tối quan trá»ng đối vá»›i anh nữa, và sá»± tháºt thì anh đã muốn quay vá». TRÆ°á»›c khi Rosalie cho anh biết tin vá» em, anh đã định sống cù bất cù bÆ¡ trong khoảng má»™t tuần nữa, tháºm chà là chỉ má»™t ngà y nữa thôi. Lúc ấy, anh Ä‘ang phân vân giữa hai lá»±a chá»n đó. NhÆ°ng đấy chỉ là vấn Ä‘á» thá»i gian mà thôi, không có ý nghÄ©a gì lắm, trÆ°á»›c khi anh lại ló mặt lên cá»a sổ phòng em và xin em chấp nháºn cho anh quay trở lại. Bây giá» thì anh Ä‘ang rất sẵn long là m Ä‘iá»u đó đây, nếu nhÆ° em cho phép.
Ngay láºp tức, tôi nhăn mặt lại:
- Em xin anh đấy, anh hãy nghiêm túc với em đi.
- Ôi, anh rất nghiêm túc mà – Anh khăng khăng và tá» ra háºm há»±c – Em có thể lắng nghe những gì anh đã định là sẽ nói vá»›i em không, Bella? Hãy cho anh cÆ¡ há»™i nói hết vá»›i em rằng em có ý nghÄ©a nhÆ° thế nà o đối vá»›i anh nhé?
Anh chỠđợi, dò xét kỹ lưỡng gương mặt của tôi rồi nói tiếp, sau khi đã chắc chắn rằng tôi đang lắng nghe.
- TrÆ°á»›c khi anh gặp em, Bella, cuá»™c Ä‘á»i anh tá»±a nhÆ° má»™t bầu trá»i không trăng. Nó tối Ä‘en, nhÆ°ng vẫn còn có những vì sao lấp lánh, cùng lẽ sống của Ä‘á»i anh… Thế rồi em nhÆ° má»™t vì sao băng lÆ°á»›t và o bầu trá»i anh. Má»™i thứ Ä‘á»™t nhiên bừng sang, rá»±c rỡ và đẹp đẽ quá Ä‘á»—i. Khi em xa rồi, khi ánh sao băng đã trôi vá» phÃa cuối trá»i xa thẳm, má»i thứ lại chìm và o tối tăm. Không có gì thay đổi, nhÆ°ng đôi mắt của anh đã bị lòa vì ánh sang của em mất rồi. Anh không còn có thể nhìn thấy các vì sao được nữa. Và lẽ sống của Ä‘á»i anh cÅ©ng chẳng còn ở trong anh.
Tôi muốn tin anh, nhÆ°ng những Ä‘iá»u anh vừa mô tả thá»±c chất lại chÃnh là cuá»™c Ä‘á»i của tôi khi không có anh - má»™t cuá»™c Ä‘á»i tối tăm, ảm đạm, không có lối thoát.
- Äôi mắt của anh rồi sẽ tá»± khắc Ä‘iá»u chỉnh lại được mà – Tôi lầm bầm.
- Nhưng vấn đỠlà không được.
- Thế còn những niá»m vui khác của anh?
Edward báºt cÆ°á»i, nhÆ°ng trong tiếng cÆ°á»i ấy không há» có dấu vết nà o của sá»± thÃch thú.
- Äố chỉ là má»™t phần của sá»± dối trá mà thôi, ái tình của anh. Không có niá»m vui nà o ngoại trừ…những Ä‘au khổ cả. Trái tim anh gần chÃn mÆ°Æ¡i năm qua đã không còn Ä‘áºp nữa, nhÆ°ng rồi tất cả nhÆ° đổi khác. Anh có cảm giác nhÆ° tim mình đã biến mất… giống nhÆ° trong ngÆ°á»i anh hoà n toà n trống rá»—ng hết váºy. CÆ¡ hồ nhÆ° anh đã để lại má»i thứ trong ngÆ°á»i mình ở đây, bên em…
- Hay quá nhỉ - Tôi tiếp tục lầm bầm.
Một bên mà y của anh chợt nhướng lên:
- Hay Æ°?
- Em muốn nói rằng kỳ lạ tháºt …Vì em cÅ©ng giống y nhÆ° váºy. Hầu nhÆ° toà n bá»™ ná»™i tạng trong ngÆ°á»i em cÅ©ng biến mất. Suốt má»™t thá»i gian dà i, em tháºt sá»± không thể thở nổi – Tôi hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt đầy, cảm thấy dá»… chịu – Và cả trái time em cÅ©ng thế. Nó không còn hiện hữu nữa.
Edward nhăm mắt lại, tiếp tục nằm áp tai lên tim tôi. Tôi cứ giữ nguyên tÆ° thế nhÆ° váºy, nằm yên mà cảm nháºn Ä‘á»™ má»m mịn của mái tóc anh chạm và o má mình, để thưởng thức hÆ°Æ¡ng thÆ¡m tá»a ra từ ngÆ°á»i anh. -Váºy, Ä‘i săn không phải là niá»m vui của anh sao? - Cuối cùng, tôi lên tiếng, vì ngạc nhiên, và cÅ©ng vì cần tá»± là m cho mình lãng Ä‘i. Tôi Ä‘ang ở trong nguy cÆ¡ hy vá»ng. Và tôi sắp không thể được mình được nữa. Trái tim của tôi Ä‘áºp mạnh, dÆ°á»ng nhÆ° nó Ä‘ang hò hét trong lồng ngá»±c của tôi.
-Không- Anh thở dà i - Äó không bao giá» là niá»m vui cả, mà là má»™t Ä‘iá»u cần phải là m.
-Anh nói váºy là sao?
-NghÄ©a là , cho dù anh không há» nghÄ© rằng Victoria sẹ gây ra nguy hiểm, nhÆ°ng anh vẫn lo, anh không thể để cô ta cao chạy xa bay cùng vá»›i... Ừm, nhÆ° anh đã nói, anh rất sợ Ä‘iá»u đó. Anh đã lần theo cô ta tá»›i Tẽas, và rồi anh Ä‘i sai xuống tá»›i Brazil... trong khi thá»±c tế là cô ta ở đây - Anh rên rỉ- anh tháºm chà đã chẳng ở đúng đại lục nữa! Và rồi quãng thá»i gian đó đói vá»›i anh, tháºt lòng mà nói, còn tệ hại hÆ¡n cả những gì được coi là đà ng sợ nhất...
- Anh săn lùng Victoria ư? - Không kìm được lòng, tôi hét toáng lên, âm lượng cao độ khoảng hai quãng tám.
Trong không gian, tiếng nặng ná» của bố tôi bá»—ng trở nên lá»±ng khá»±ng tôi muốn rụng rá»i cả tim, nhÆ°ng rồi sau đó, tiếng thở ấy đã tá»± trở lại được vá»›i âm thanh Ä‘á»u Ä‘á»u...
-Phải! NhÆ°ng không được tốt - Edward trả lá»i, ngắm nghÃa vẻ mặt giáºn dữ của tôi vá»›i thái Ä‘á»™ bối rồi - NhÆ°ng lần nà y, anh sẹ là m tốt hÆ¡n. HÆ¡i thở của kẻ kia sẽ không còn là m vẩn đục bầu không khà trong là nh nà y nữa.
-Äó không phải là chuyện... cần bà n đến nữa - Xoay sở lắm, cuối cùng tôi cÅ©ng thốt ra được. Tôi gần nhÆ° đã mất trà hẳn. Ngay cả khi anh có đồng minh là Emmett hay Jasper giúp sức Ä‘i chăng nữa - Không, ngay cho dù là anh có đồng minh là Emmett và jasper giúp sức Ä‘i chăng nữa; Ä‘iá»u đó còn tệ hÆ¡n cả những gì tôi có thể tưởng tượng ra được Jacob Black Ä‘ang đứng chắn trÆ°á»›c mặt má»™t Victoria hoang dại và có dáng Ä‘iệu của loà i mèo. Tôi không thể chịu Ä‘á»±ng nổi khi hình dung ra cảnh Edward cÅ©ng có mặt ở đó, cho dẫu là anh dà y dạn kinh nghiệm hÆ¡n ngÆ°á»i bạn thân mang má»™t ná»a dòng máu con ngÆ°á»i của tôi.
-Diá»u đó vá»›i cô ta là đã quá muá»™n rồi. NhÆ°ng anh có thể chá» và o má»™t dịp khác, chứ không phải là bây giá», không pahi3 là sau khi...
tôi lại cắt ngang lá»i anh, cố gắng Ä‘iá»u chỉnh giá»ng nói của mình má»m mại hÆ¡n:
-Chằng phải anh đã hứa vá»›i em là anh sẹ không rá»i xa em nữa đấy Æ°? - Vừa há»i, tôi vừa cố gắng không báºn tâm đến những lá»i lẽ đó, không để chúng cắm rá»… và o tim mình - Nó không phù hợp vá»›i chuyện săn Ä‘uổi hết ngà y nà y đến ngà y khác, hết nÆ¡i nà y đến nÆ¡i khác, có phải nhÆ° váºy không anh?
Edward cau mà y, từ trong lồng ngực của anh đã bắt đầu thoát ra những tiếng gầm gừ khe khẽ.
-Anh sẽ giữ lá»i hứa của anh, Bella. NhÆ°ng Victoria kia - Những tiếng gầm gừ trở đã nên tròn và nh, rõ tiếng hÆ¡n -... sẽ phải chết. Sá»›m thôi.
-Anh đừng nóng nảy nhÆ° váºy - Tôi cố nói lá»i ngăn cản anh, đồng thá»i che Ä‘áºy sá»± hoảng loạn - Có lẽ cô ta sẽ không quay lại nữa đâu. Äá»™i của jake đã là m cho cô ta sợ rồi. Tháºt sá»± mình chẳng có lý do gì để Ä‘i tìm Victoria đâu anh. Vả lại, em còn có có những vấn Ä‘á» lá»›n hÆ¡n chuyện Victoria mà .
Äôi mắt của anh chợt sa sầm xuống , nhÆ°ng anh vẫn gáºt đầu:
-Ừ, đúng rồi. NgÆ°á»i sói cÅ©ng là cả má»™t vần đỠđấy.
Tôi khụt khịt mũi:
-Em không có ý nói tá»›i Jacob. Những gì em Ä‘ang gặp phải Ä‘ang tệ hại hÆ¡n rất nhiá»u tất cả những gì mà năm ngÆ°á»i sói trẻ kia gá»™p lại có thể gây nên.
Có vẻ nhữ Adward còn muốn nói Ä‘iá»u gì đó, những rồi lại lắng và o suy rÆ° rất lung. Hai hà m răng của anh nghiến chặt và o nhau. Và cuối cùng, anh cÅ©ng đã chịu lên tiếng:
-Tháºt chứ, em? - anh há»i - Váºy thì vấn Ä‘á» lá»›n nhất mà em Ä‘ang phải đối mắt là gì? Nó tháºt sá»± đã khiến cho cái việc Victoria quay trở lại tìm em trở thà nh chuyện tầm thÆ°á»ng, vặt vãnh Æ°?
-Thế còn chuyện lớn thứ hai của em? - Tôi tìm cách thoái thác.
-Äược rồi, anh nghe em nói đây - Anh đồng ý, nhÆ°ng tá» ra ngá» vá»±c.
Tôi im lặng, vì đang phân vân không biết là mình có thể nói đến cái tên ấy hay không.
-Còn có những ngưới khác nữa sẽ đến tìm em - Tôi thì thà o, cố gợi cho anh nhớ lại.
Anh thở dà i, nhưng phản ứng không mạnh mẽ như tôi đã hình dung sau thái độ của anh khi nhắc đến tên Victoria.
-Nhà Volturi chỉ là chuyện lớn thứ hai sao?
-Có vẻ nhÆ° anh không lo lắng vá» chuyện đó? - Tôi chợt nháºn ra.
-Ừm, há» có nhiá»u thá»i gian để suy Ä‘i, tÃnh lại má»™t vấn Ä‘á». Thá»i gian, theo quan niệm của há», rất khác vá»›i thá»i gian trong suy nghÄ© của em, tháºm chà khác cả vá»›i suy nghÄ© của anh nữa. Há» tÃnh năm theo cách em tÃnh ngà y. Bởi váºy, anh sẽ không lấy là m ngạc nhiên khi đến năm em ba mÆ°Æ¡i tuồi, em má»›i bất chợt hiện ra trong tâm trà của há» - Anh nhẹ nhà ng giải thÃch thêm.
Và tôi rùng mình.
Ba mươi tuổi.
Váºy là lá»i hứa của anh, cuối cùng cÅ©ng chẳng có ý nghÄ©a gì cả. Má»™t ngà y nà o đó, khi tôi bÆ°á»›c sang tuổi ba mÆ°Æ¡i, anh sẹ không thể nà o còn ở bên tôi được nữa. Ná»—i Ä‘au nầy khiến tôi chợt nháºn ra rằng tôi lại vừa bắt đầu hy vá»ng, trong khi tôi đã khôn ghá» cho phép mình là m Ä‘iá»u đó.
-Em không cần phải sợ Ä‘au, Bella - Anh ra sức trần an tôi, lo lắng khi nháºn ra nhhu74ng giá»t nÆ°á»›c mắt lại bắt đầu dâng trà n nÆ¡i khóe mắt của tôi - Anh sẹ không để cho há» là m hại em đâu.
- Äó là trong lúc anh còn ở đây - Nếu anh ra Ä‘i, tôi tháºt sá»± không còn muốn quan tâm đến những gì xảy ra vá»›i mình nữa.
Äôi tay cứng nhÆ° đá của anh bắt đầu lại ghì chặt lấy gÆ°Æ¡ng mặt của tôi, đôi mắt của bóng đêm ngùn ngụt lá»±c hút của lá»— Ä‘en nhìn tháºt sâu và o mắt tôi.
-Anh sẽ không bao giá» rá»i xa em nữa.
-NhÆ°ng anh nói rằng ba mÆ°Æ¡i - Tôi thì thà o. NÆ°á»›c mắt bắt đầu tuôn chảy - Váºy là sao? nghÄ©a là anh sẹ ở lại, nhÆ°ng cứ để mặc cho em già đi hay sao? Äúng nhÆ° thế rồi.
Äôi mắt của anh dịu lại, nhÆ°ng hai quai hà m của anh đã Ä‘ang cứng.
-Ừ, anh sẽ là m nhÆ° váºy. Anh còn có lá»±a chá»n nà o khác sao, Bella? Anh không thể sống thiếu em được, nhÆ°ng anh cÅ©ng sẽ không Ä‘á»i nà o hủy hoại linh hồn của em.
-Có tháºt là ... - Tôi cố gắng giữ cho giá»ng nói của mình sao cho tháºt tá»± nhiên, nhÆ°ng câu há»i nà y quả tháºt khó cất thà nh lá»›i quá. Tôi bá»™ng nhá»› lại gÆ°Æ¡ng mặt của anh khi ông Ảo gần nhÆ° xuồng nÆ°á»c nà i xin anh biến tôi thà nh bất tá». Vẻ mặt của anh khi ấy nhÆ° muốn đổ bệnh đến nÆ¡i. Váºy thì cuối cùng, sá»± biểu hiện đó, có hoà n toà n đúng là vì vấn Ä‘á» linh hồn của tôi không, hay bởi chÃnh anh cÅ©ng không biết anh có tháºt sá»± muốn tôi quanh quẩnn bên anh lâu đến thế?
-Ừ, em nói Ä‘i? - Anh tá» ra quan tâm, chỠđợi câu trả lá»i của tôi.
Và tôi thay đổi câu há»i. Câu há»i nà y rất khó để thốt thà nh lá»i nhÆ°ng cÅ©ng không có nghÄ©a là khó đến Ä‘á»™ không thể nói được:
-NhÆ°ng rồi khi em già đi và ngÆ°á»i ta sẹ nghÄ© em là mẹ của anh thì sao? Rồi có thể còn là bà của anh nữa? - Giá»ng nói của tôi nghẹn lại vì sợ hãi, trong tôi chợt hiện lên gÆ°Æ¡ng mặt của bà ngoại trong giấc mÆ¡ đêm nà o.
Toà n bá»™ gÆ°Æ¡ng mặt của anh báºy giỠđã dịu lại. Anh nhẹ nhà ng lau sạch nÆ°á»›c mắt trên mặt tôi bằng chÃnh đôi môi của anh.
-Chuyện đó không có ý nghÄ©a gì đối vá»›i anh hết- HÆ¡i thở của anh phả nhẹ và o mặt tôi- vá»›i anh, em mãi mãi là điá»u đẹp đẽ nhất trong cuá»™c Ä‘á»i nà y. DÄ© nhiên là ... - Anh chợt ngáºp ngừng, má»™t thoáng do dá»± xuất hiện trên gÆ°Æ¡ng mặt của anh - Má»™t ngà y nà o đó, nếu nhÆ° em đã lá»›n tuổi hÆ¡n anh rất nhiá»u... nếu nhÆ° em cần má»™t Ä‘iá»u nà o đó hÆ¡n anh... anh sẽ hiểu, Bella ạ. Anh xin hứa sẹ không cản trở em nếu nhÆ° em muốn rá»i xa anh.
Äôi mắt anh long lanh và thà nh tháºt đến nao lòng. Anh nói cÆ¡ hồ nhÆ° đã đặt hết tất cả những suy nghÄ©, những tre8n trở bao lâu nay và o trong cái quyết định "xỠép" tôi nà y.
-Anh cÅ©ng biết là cuối cùng rồi em sẽ phải chết mà , đúng không? - Tôi há»i gặng.
Tất nhiên là anh đã suy nghÄ© trÆ°á»›c vá» Ä‘iá»u đó rồi.
-Anh cÅ©ng sẽ Ä‘i theo em, anh sẽ là m hết sức để đạt được Ä‘iá»u đó.
-Äiá»u nà y tháºt là ... - Tôi cố gắng tìm đúng từ để diá»…n đạt- ... đáng sợ.
-Bella, đó là con Ä‘Æ°á»ng đúng đắn duy nhất cÆ¡ mà ...
-Chúng ta hãy quay trở lại Ä‘iá»u vừa Ä‘á» cáºp cách đây má»™t phút Ä‘i... - Tôi ngắt ngang lá»i anh; giáºn dữ cà ng dá»… khiến cho tôi thêm kiên quyết và suy nghÄ© thông thoáng hÆ¡n - Anh vẫn nhá»› đến nhà Volturi, phải không? Em không thể cứ sống mãi kiếp ngÆ°á»i được. Há» sẽ giết em. Cho dù là há» chẳng nghÄ© đến em cho đến em cho đến lúc em ba mÆ°Æ¡i tuổi - Tôi rÃt lên khi nói ra cái từ đó- anh thá»±c sá»± cho rằng há» sẽ quên sao?
-Không- Anh trả lá»i má»™t cách cháºm rãi, đồng thá»i lắc đầu - Há» sẽ không quên đâu. NhÆ°ng mà ...
-Nhưng mà sao cơ?
Tôi nhìn anh má»™t cách tháºn trá»ng, nhẫn ra Ä‘iá»u đó, anh cÆ°á»i, khóe miệng xếch lên tá»›i táºn mang tai. Hình nhÆ° tôi không phải là ngÆ°á»i duy nhất Ä‘ang nổi đóa.
-Anh có một và i kế hoạng.
-Và những kế hoạch nà y - Tôi tiếp lá»i anh, má»—i từ nói ra Ä‘á»u ngoa ngắt - Tất cả những kế hoạch đó Ä‘á»u xoay chung quanh việc bảo vệ "bản sắc" con ngÆ°á»i của em.
Thái độ của tôi khiến vẻ mặt của anh đang lại.
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi - Giá»ng nói của anh trở nên cá»™c cằn và gÆ°Æ¡ng mặt thần thánh chợt trở nên ngạo mạn.
Cả anh và tôi Ä‘á»u háºm há»±c nhìn nhau trong má»™t lúc lâu.
Cuối cùng, tôi cÅ©ng thở và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, kênh vai lên, kéo tay anh xuống để ngá»i dáºy.
-Em muốn anh rá»i khá»i căng phòng nà y Æ°, Bella? - Anh Ä‘á»™t ngá»™t cất tiếng há»i. Và câu há»i ấy đã khiến tim tôi run rẩy vì kÃch Ä‘á»™ng, tôi chợt hiểu ra rằng anh Ä‘ang bị tổn thÆ°Æ¡ng, cho dù anh cố gắng không để lá»™ ra Ä‘iá»u đó.
-Không - Trả trả lá»i anh - Em sẽ Ä‘i.
Nói là là m, tôi leo xuống khá»i giÆ°á»ng, mặc cho anh nhìn theo vá»›i vẻ mặt ngá» vá»±c không há» che giấu. Tôi dò dẫm trong bóng tối, tìm kiếm đôi già y.
-Anh có thể há»i em Ä‘i đâu được không? - Anh lại lên tiếng.
-Em đến nhà anh - Tôi trả lá»i, vẫn tiếp tục mò mẫm tìm già y.
anh đứng dẫy, tiến đến chỗ tôi.
-Già y của em đây. em định đến đó bằng cách nà o?
-Xe tải của em.
-Có thể nó sẽ Ä‘Ã nh thức bố của em dáºy đấy - Anh ngăn cản tôi.
Tôi thở dà i.
-Em biết. Nhưng cùng lắm thì em cũng sẽ chỉ bị "cấm cung" mấy tuần thôi. Là m gì còn rắc rối nà o hơn thế nữa đâu nà o anh?
-Không đâu. Bố em sẹ mắng anh đấy, không phải là mắng em đâu.
-Nếu anh có ý nà o hay hơn, thì em đang nghe đay.
-Em ở lại đây Ä‘i - Anh rụt rè Ä‘á» nghị. vẻ mặt Ä‘ang không có lấy má»™t chút hy vá»ng.
-Không được. NhÆ°ng anh cứ tá»± nhiên băng rừn tìm vá» mái nhà xÆ°a Ä‘i - Tôi trả lá»i anh, thầm ngạc nhiên vá» ná»—i mình vẫn còn có thể buông lá»i chòng ghẹo được, rồi lăm le tiến cá»a phòng.
Nhưng nhanh như cắt, anh đã có mặt ở đó trước tôi, chặn tôi lại.
Khẽ cau mà y, tôi quay ra cá»a sổ. Nó chẳng xa mặt đất được bao nhiêu, vả lại, bên dÆ°á»›i còn có cá» nữa...
-Thôi nà o - anh thở dà i - Anh sẹ đưa em đi.
Tôi nhún vai:
-Ừm, đằng nà o thi cÅ©ng váºy. Vả chăng, có lẽ anh cÅ©ng nên có mặt ở đó.
-Tại sao thế?
-Bởi vì anh là ngưới cứng đầu cứng cổ quá mà , em chắc rằng anh cũng muốn thể hiện quan niệm của mình.
-Vá» cái gì? - anh há»i qua kẽ răng.
-Äây không còn là chuyện của riêng mình anh nữa. Và anh cÅ©ng không phải là cái rốn của vÅ© trÅ© mà có thể tá»± quyết định má»i việc, anh hiểu không - (VÅ© trụ của riêng mình em, tất nhiên là đã trở thà nh chuyện khác rồi) - Nếu nhÆ° anh tÃnh để nhà Volturi ra tay vá»›i chúng ta chỉ vì khăng khăng muốn bảo vệ cái "bà n sắc" con ngÆ°á»i vá»› vẩn nà o đó nÆ¡i em, thì gia đình anh cÅ©ng cần phải có ý kiến.
-à kiến vá» cái gì chứ? - Anh há»i, phá âm rõ rà ng từng tiếng má»™t.
-VỠsự bất tỠcủa em. Em sẽ biểu quyết.
|
12-03-2009, 06:46 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
CHÆ¯Æ NG 24
Biểu quyết
Edward không vui, Ä‘iá»u đó quá dá»… dà ng nháºn ra trên gÆ°Æ¡ng mặt anh. NhÆ°ng bá»—ng, không cần tranh luáºn thêm má»™t lá»i nà o nữa, anh bế thốc lấy tôi và nhẹ nhà ng lao mình ra ngoà i cá»a sổ. Rồi anh đáp xuống đất nhẹ thênh, hệt nhÆ° loà i mèo, không há» có má»™t chút xÃu nà o gá»i là nảy xóc. Hóa ra cái cá»a sổ phòng tôi cách xa mặt đất hÆ¡n tôi tưởng.
- Xong rồi – Anh lên tiếng, giá»ng nói lẩn khuất sá»± phản đối – Em lên Ä‘i.
Nói xong, anh giúp tôi leo lên lÆ°ng anh, sau đó, anh bung mình và o khoảng không. Lần nà y sau tất cả những gì đã xảy ra, trong tôi lại có má»™t cảm giác rất Ä‘á»—i yên bình và dá»… chịu. Tất nhiên, đây là điá»u không ai có thể quên được, nó giống nhÆ° vi vu lÆ°á»›t gió trên chiếc xe đạp váºy.
Không gian yên ả và tối tăm. Edward cứ thế lao mình Ä‘i trong khu rừng vắng lặng, hÆ¡i thở của anh toả ra tháºt cháºm và đá»u – không gian tối tăm đến ná»—i những thân cây lÆ°á»›t dá»c qua chúng tôi gần nhÆ° trở nên vô hình, và gió, chỉ có cÆ°á»ng Ä‘á»™ của gió thổi à o à o qua mặt là điá»u duy nhất có thể giúp tôi cảm nháºn được tốc Ä‘á»™ của anh - tốc Ä‘á»™ của mình. Và trong bầu không khà ẩm Æ°á»›t ấy, đôi mắt của tôi không còn bị nhói buốt nhÆ° cái hồi bị gió thốc ở quảng trÆ°á»ng nữa, mà hoà n toà n dịu mát. Äiá»u nà y cÅ©ng giống nhÆ° bầu không khà thoáng mát, êm ả của đêm Ä‘en tÆ°Æ¡ng phản má»™t trá»i má»™t vá»±c vá»›i cái nằng gay gắt, chói chang của ngà y váºy. Hệt nhÆ° cái má»n bông rất dà y ngà y xÆ°a mà tôi vẫn chÆ¡i quấn và o ngÆ°á»i, mà u Ä‘en lúc nà y Ä‘em lại cảm giác thân thuá»™c và chở che biết bao.
Tôi vẫn còn nhá»› rằng mình rất sợ kiểu chạy băng rừng nhÆ° thế nà y, tôi đã từng phải luôn nhắm tịt mắt lại. NhÆ°ng giỠđây, tôi lại cảm thấy cái phản ứng đó tháºt ngá»› ngẩn là m sao. Tôi vẫn mở hai mắt tháºt to, tá»±a cằm lên vai anh, và má tôi thì áp và o cổ anh. Tốc Ä‘á»™ nhanh hÆ¡n xe máy những má»™t trăm lần khiến tôi dạt dà o má»™t cảm giác phấn khÃch kỳ lạ. Tôi quay mặt nhìn anh, và rồi không ká»m được lòng mình, tôi khẽ ấn nhẹ đôi môi và o chiếc cổ lạnh nhÆ° đá của anh.
- Cảm Æ¡n em – Anh lên tiếng, những bóng cây Ä‘en kịt máºp má» vẫn trôi ngược lại phÃa chúng tôi vá»›i má»™t tốc Ä‘á»™ kinh hồn - Phải chăng Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là … em đã quyết định rằng mình Ä‘ang tỉnh?
Tôi báºt cÆ°á»i. Âm thanh nghe rất tá»± nhiên, nó phát ra dá»… dà ng, không há» có má»™t chút gượng ép - má»™t tiếng cÆ°á»i đúng nghÄ©a.
- Uhmm, vẫn chÆ°a hoà n toà n đâu. Mà hÆ¡n thế nữa, dù có thế nà o thì em cÅ©ng sẽ không tỉnh dáºy đâu. Ãt ra thì cÅ©ng không phải là đêm nay.
- Nếu nhÆ° được là m má»™t Ä‘iá»u gì đó duy nhất trong cuá»™c Ä‘á»i – Anh lầm bầm, gần nhÆ° là nói vá»›i chÃnh mình – Anh chỉ mong được khôi phục lại lòng tin nÆ¡i em.
- Em tin anh – Tôi khẳng định chắc nịch với Edward – Em chỉ không tin bản thân mình thôi.
- Em hãy nói rõ hơn cho anh biết đi, Bella.
Vừa dứt lá»i, anh bắt đầu giảm tốc lá»±c để có thể dạo bÆ°á»›c cùng tôi – và tôi cÅ©ng có thể trò chuyện được vá»›i anh, khi gió đã lặng – có lẽ chúng tôi cÅ©ng không còn ở xa nhà của anh nữa. ChÃnh xác thì tôi đã cảm nháºn được tiếng trở mình của con sông ở đâu đó rất gần trong bóng đêm.
- Uhmm – Tôi xáo tung đầu óc của mình lên để tìm đúng từ diá»…n đạt – Em không tin mình có đủ … Äể xứng vá»›i anh. Em chẳng có gì để giữ được anh cả.
Edward dừng lại, nhẹ nhà ng đỡ tôi xuống khá»i lÆ°ng anh. Và đôi tay dịu dà ng ấy vẫn không há» buông tôi ra, ngay cả sau khi tôi đã đứng được vững và ng trên mặt đất; anh ôm lấy tôi, kéo tôi áp sát và o vòng ngá»±c của mình.
- Em giữ anh chắc lắm, không gì có thể phá vỡ được đâu, Bella, và điá»u đó là vÄ©nh cá»u – Anh thì thầm – Xin em đừng bao giá» nghi ngá» Ä‘iá»u đó.
Nhưng là m sao tôi có thể không nghi ngỠđây?
- Em chẳng chịu nói với anh… - Anh lầm bầm
- Em không nói vá»›i anh Ä‘iá»u gì?
- Rằng vấn đỠlớn nhất mà em đang gặp phải ấy.
- Anh đoán thỠxem nà o – Tôi thở dà i và quệt ngón tay trỠvà o đầu mũi của anh.
Anh gáºt đầu.
- Anh tệ hÆ¡n nhà Volturi – Anh trả lá»i má»™t cách dứt khoát – Anh nghÄ© rằng mình đã Ä‘oán đúng.
Tôi trố mắt nhìn anh.
- Äiá»u tệ hại nhất mà nhà Volturi có thể là m là giết em.
Anh kiên nhẫn chỠđợi câu trả lá»i của tôi, ánh mắt không giấu được sá»± căng thẳng.
- Äó là anh có thể rá»i xa em - Tôi giải thÃch – Nhà Volturi, Victoria … há» chẳng là gì khi đặt bên cạnh chuyện nà y cả.
Ngay cả là trong bóng đêm, tôi vẫn nháºn ra được vẻ Ä‘au Ä‘á»›n Ä‘ang quặn thắt trên gÆ°Æ¡ng mặt của anh – nó là m cho tôi nhá»› lại lúc anh phải quằn quại dÆ°á»›i cái nhìn của Jane, nét mặt của anh lúc ấy cÅ©ng y nhÆ° thế. Tôi cảm thấy toà n thân mình bủn rủn và má»m nhÅ©n; trong thá»i khắc đó, tôi tá»± giáºn mình vì đã nói ra sá»± tháºt.
- Äừng anh – Tôi thì thà o, giÆ¡ tay lên chạm và o gÆ°Æ¡ng mặt của anh – Xin anh đừng buồn nhÆ° thế.
Anh khẽ nhếch môi nở má»™t nụ cÆ°á»i gượng gạo, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i đó không sao hòa hợp được vá»›i ánh mắt.
- Nếu nhÆ° chỉ có má»™t cách khiến em có thể tin rằng anh không thể rá»i xa em được – Anh thì thầm – Thì đó là thá»i gian, thá»i gian là thứ có thể thuyết phục được em.
Tôi thÃch cái ý niệm vá» thá»i gian nhÆ° váºy.
- Vâng – Tôi đồng ý.
Anh vẫn chÆ°a nguôi ngoai. Tôi cố gắng nghÄ© ra những Ä‘iá»u nho nhỠđể là m anh phân tâm.
- Váºy thì… khi anh quyết định sẽ ở lại đây… Em có thể lấy lại những món đồ của mình không? – Tôi há»i, cố gắng giữ giá»ng nói của mình tháºt nhá» nhẹ.
Và ná»— lá»±c của tôi đã thà nh công, trong má»™t chừng má»±c nà o đó: anh báºt cÆ°á»i. Song ánh mắt anh vẫn còn thăm thẳm những bi thÆ°Æ¡ng.
- Những món đồ của em chÆ°a bao giá» bị lấy Ä‘i – Anh trả lá»i – Anh biết mình đã sai, khi hứa vá»›i em rằng em sẽ bình yên khi không phải nhìn thấy những váºt ká»· niệm. NhÆ°ng mà anh lại muốn để lại má»™t thứ gì đó của mình ở bên em, anh tháºt là ngốc nghếch và trẻ con. Chiếc Ä‘Ä©a nhạc, những tấm hình, hai tấm vé của chúng mình… tất cả vẫn còn nằm ở dÆ°á»›c ván sà n nhà em.
- Tháºt thế Æ°?
Anh gáºt đầu, trên gÆ°Æ¡ng mặt thoáng hiện chút tÆ°Æ¡i tắn khi thấy ná»—i vui mừng của tôi trÆ°á»›c má»™t sá»± tháºt nhá» bé. NhÆ°ng nhÆ° thế vẫn chÆ°a đủ để xóa nhoà hoà n toà n ná»—i khổ Ä‘au Ä‘ang in hằn trên gÆ°Æ¡ng mặt anh.
- Em nghÄ© rằng – Tôi lên tiếng má»™t cách cháºm rãi – Em không biết nữa, nhÆ°ng em tá»± há»i phải chăng là … Em nghÄ© rằng lúc nà o em cÅ©ng cảm nháºn được Ä‘iá»u đó.
- Em cảm nháºn được Ä‘iá»u gì?
Trong thâm tâm, tôi chỉ muốn rá»a sạch hoà n toà n ná»—i thống khổ trong mắt anh, nhÆ°ng rồi khi tôi cà ng nói, những lá»i đó lại cà ng tháºt lòng hÆ¡n những gì tôi mÆ°á»ng tượng.
- Má»™t phần trong em, có lẽ là tiá»m thức, không bao giá» thôi tin rằng anh vẫn luôn quan tâm tá»›i em, lo lắng cho sá»± sống còn của em. Có thể đó là lý do vì sao em hay nghe thấy những giá»ng nói.
Không gian chợt chìm trong im lặng.
- Những giá»ng nói Æ°?? - Giá»ng nói của anh chợt trở nên gấp gáp.
- À, chỉ là giá»ng nói của má»™t ngÆ°á»i duy nhất thôi, là giá»ng nói của anh. Chuyện dà i lắm, anh ạ - Vẻ mặt của anh khá»±ng lại vì cảnh giác, tôi cÅ©ng khá»±ng lại, nhÆ°ng trong lòng trà n ngáºp ná»—i Æ°á»›c ao rằng mình đã không kể lại chuyện ấy. Có khi nà o anh nghÄ© rằng thần kinh của tôi Ä‘ang bị trục trặc, giống nhÆ° những ngÆ°á»i khác không? Mà những ngÆ°á»i khác nghÄ© vá» tôi nhÆ° váºy là có đúng không? NhÆ°ng không sao, Ãt ra thì cái dáng vẻ của anh – nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘ang phải chịu Ä‘á»±ng sức nóng của biển lá»a – đã hông còn nữa.
- Anh có thá»i gian mà - Giá»ng nói của anh không còn được tá»± nhiên nhÆ° trÆ°á»›c.
- Nhưng… thảm hại lắm.
Anh vẫn kiên nhẫn chỠđợi.
Còn tôi không biết phải bắt đầu như thế nà o.
- Anh còn nhớ Alice đã kể với anh những gì vỠtrò chơi tìm cảm giác mạnh không?
Và anh lên tiếng ngay tắp lá»±, không há» nhấn mạnh hay lên giá»ng ở bất kỳ má»™t chá»— nà o.
- Em nhảy ra khá»i vách đá để tìm vui.
- Æ Ä‘Ãºng váºy. Và trÆ°á»›c đó nữa, là vá»›i cái xe máy…
- Còn có xe máy nữa hả? – Anh há»i lại. Tôi đã quá quen thuá»™c vá»›i giá»ng nói của anh, đủ để nháºn ra rằng phÃa sau vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh ấy là má»™t Ä‘iá»u gì đó Ä‘ang lẳng lặng thà nh hình.
- Hình như em chưa kể với Alice chuyện đó.
- Ừ.
- À, uhm, chuyện đó… Anh biết không, em phát hiện ra rằng… khi em Ä‘ang là m má»™t Ä‘iá»u gì đó nguy hiểm, hay là khá» dại… thì những gì có liên quan tá»›i anh lại hiện ra rõ nét hÆ¡n trong em – Tôi tháºt thà thú nháºn, cảm thấy mình đã mạnh mẽ hÆ¡n – Em có thể nhá»› được giá»ng nói của anh những lúc anh tức giáºn ra sao. Em hoà n toà n nghe được giá»ng nói ấy, cÆ¡ hồ nhÆ° anh Ä‘ang hiện diện ngay ở bên cạnh em váºy. Hầu nhÆ° lúc nà o em cÅ©ng phải cố gắng không nhá»› đến anh, nhÆ°ng những lần mạo hiểm nhÆ° váºy thì lòng em không phải chịu Ä‘au Ä‘á»›n nữa, bởi lẽ những lúc nhÆ° thế, em lại có được cái cảm giác là đang được anh bảo vệ. Em cảm nháºn được rằng anh không muốn em bị thÆ°Æ¡ng
“Và rồi, uhm, em lại thắc mắc, phải chăng em có thể nghe được giá»ng nói của anh rõ rà ng nhÆ° váºy là bởi vì, ẩn sau tất cả những Ä‘iá»u đó, em luôn biết rằng chÆ°a bao giá» anh thôi yêu em…â€
Má»™t lần nữa, khi tôi lại lên tiếng, những lá»i nói ra Ä‘á»u có mang theo bên trong chúng sức mạnh của lòng tin, của lẽ phải. Ở đâu đó trong táºn cùng nÆ¡i sâu thẳm của linh hồn, tôi đã nháºn ra sá»± tháºt.
Giá»ng nói của anh chợt cất lên nghèn nghẹn
- Em… mạo hiểm… mạng sống của mình… là để được nghe…
- Suỵt – Tôi ngắt lá»i anh - Chá» em má»™t chút. Hình nhÆ° em đã tìm thấy được ánh sáng rồi.
Tôi nghÄ© đến buổi tối ở Port Angeles, cái thá»i Ä‘iểm mà tôi đã gặp ảo giác lần đầu tiên. Tôi từng nghÄ© đến hai khả năng: hoặc Ä‘iên rồ, hoặc má»™t Æ°á»›c mÆ¡ đã được tái hiện đầy đủ. Và tôi đã không nghÄ© ra được khả năng thứ ba.
Nhưng nếu…
Nếu nhÆ° ta quá tin và o má»™t Ä‘iá»u gì đó, tin má»™t cách chân thà nh, nhÆ°ng tháºt ra là đã tin lầm, thì sao? Và nếu nhÆ° ta quá bÆ°á»›ng bỉnh, quá ngoan cố, cứ khăng khăng nhất định là ta đúng, và ta sẽ không bao giá» nháºn ra được sá»± tháºt, thì sao? Liệu sá»± tháºt có cố gắng lên tiếng không, hay sẽ mãi lặng câm?
Khả năng thứ ba: Edward yêu tôi. Sợi dây liên kết giữa anh và tôi không phải là loại có thể đứt lìa do thiếu vắng, hoặc do khoảng cách, hay do thá»i gian. Và cho dẫu anh có đặc biệt, có hoà n mỹ, có hoà n hảo hÆ¡n tôi đến thế nà o Ä‘i nữa, thì tình cảm của anh dà nh cho tôi cÅ©ng sẽ không bao giá» thay đổi, giống nhÆ° tình cảm tôi vẫn hằng dà nh cho anh; nhÆ° mãi mãi tôi thuá»™c vá» anh, nhÆ° mãi mãi anh là của tôi váºy.
Phải chăng đó là điá»u tôi đã cố gắng nói vá»›i chÃnh mình khi đó?
- Ôi!
- Bella?
- Ôi. Xong rồi. Em đã thấy rồi.
- Thấy ánh sáng của em Æ°? – Anh há»i, giá»ng nói run run và căng thẳng.
- Thấy rằng anh yêu em – Tôi thốt lên đầy kinh ngạc. Sức mạnh của lòng tin và lẽ phải má»™t lần nữa trà n ngáºp khắp hồn tôi.
Dù đôi mắt vẫn còn long lanh những lo lắng, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i tinh quái tôi yêu thÃch nhất lại sáng ngá»i trên gÆ°Æ¡ng mặt anh.
- Ừ, anh yêu em.
Tim tôi rá»™n lên những tÆ°Æ¡i vui, cÆ¡ hồ nhÆ° sắp sá»a nổ bung giữa những chiếc xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n. Trái tim đánh Ä‘á»™ng khắp lồng ngá»±c và là m nghẹn cổ há»ng của tôi, trong phút chốc, tôi không sao cất nổi được lá»i.
Anh tháºt sá»± cần tôi theo cách tôi cần anh - suốt Ä‘á»i. Và vì lẽ đó, ná»—i sợ duy nhất trong anh chÃnh là hủy hoại linh hồn tôi, cùng những bản chất của con ngÆ°á»i thá»±c thụ trong tôi, chÃnh ná»—i sợ ấy đã khiến anh để mặc tôi sống - chết theo lẽ thÆ°á»ng. ChÆ°á»›ng ngại của tôi – linh hồn của tôi đấy, nếu nhÆ° Ä‘em so vá»›i ná»—i sợ rằng anh không cần tôi, xem ra chỉ là chuyện tầm thÆ°á»ng vặt vãnh.
Anh ôm riết lấy gÆ°Æ¡ng mặt của tôi bằng cả hai bà n tay lạnh giá, và đắm Ä‘uối hôn tôi cho đến lúc tôi hoà n toà n choáng váng, cả khu rừng nhÆ° chao đảo, anh má»›i buông. Rồi rất nhẹ nhà ng, anh cúi xuống, áp trán mình lên trán tôi, và tôi nháºn ra rằng tôi không phải là ngÆ°á»i duy nhất Ä‘ang hÃt thở má»™t cách khó khăn.
- Em phản ứng với chuyện đó tốt hơn anh đấy, em có biết không – Anh lên tiếng.
- Tốt hơn chuyện gì, hả anh ?
- Chuyện tồn tại. Ãt ra thì em cÅ©ng ná»— lá»±c. Em thức dáºy và o má»—i buổi sáng, cố gắng thể hiện thái Ä‘á»™ bình thÆ°á»ng đối vá»›i bố, ép mình theo đúng khuôn khổ của cuá»™c Ä‘á»i em. Còn anh, khi mất Ä‘i Ä‘iá»u quý báu của cuá»™c Ä‘á»i, anh hoà n toà n… sống dở chết dở. Anh không thể ở bên gia đình…không thể ở bên bất cứ ai cả. Anh xấu hổ nếu phải thừa nháºn rằng anh hay co mình lại, Ãt nhiá»u là để chịu Ä‘á»±ng ná»—i Ä‘au – Anh cÆ°á»i, khóe miệng xếch lên đến táºn mang tai, ngượng ngùng - Chuyện đó còn thảm hại hÆ¡n là nghe thấy những giá»ng nói nữa.
Má»™t cảm giác nhẹ nhõm bất chợt ùa và o hồn tôi, váºy là anh đã tháºt sá»± hiểu được lòng tôi - dá»… chịu là m sao khi tất cả những Ä‘iá»u đó lại có ý nghÄ©a vá»›i anh nhÆ° thế. Dù sao Ä‘i nữa, anh cÅ©ng không nhìn tôi vá»›i má»™t cảm xúc dà nh cho ngÆ°á»i mất trÃ. Anh chỉ nhìn tôi vá»›i má»™t cảm xúc duy nhất… cảm xúc anh yêu tôi.
- Chỉ có má»™t giá»ng nói thôi – Tôi khẽ khà ng chỉnh lại.
Anh báºt cÆ°á»i rồi quà ng tay kéo sát tôi và o bên phải của mình, bắt đầu Ä‘Æ°a tôi Ä‘i tiếp.
- Anh chỉ chiá»u theo ý của em vá» chuyện nà y mà thôi. – Anh bá»—ng lên tiếng, bâng quÆ¡ chỉ tay và o bóng tối. Loáng thoáng hiện ra trÆ°á»›c mặt tôi má»™t khoảng trống bao la… và ngôi nhà đột ngá»™t xuất hiện -… Còn má»i ngÆ°á»i, dù có nói gì Ä‘i chăng nữa thì anh cÅ©ng không nghe đâu.
- Má»i ngÆ°á»i bây giá» cÅ©ng y nhÆ° váºy đấy.
Anh nhún vai một cách thỠơ.
Cứ thế, anh dẫn tôi bÆ°á»›c qua cái cá»a chÃnh Ä‘ang mở sẵn, trong nhà tối om, anh Ä‘Æ°a tay báºt các công tắc đèn. Căn phòng vẫn nguyên vẹn nhÆ° trong trà nhá»› của tôi ngà y trÆ°á»›c – cây Ä‘Ã n đại dÆ°Æ¡ng cầm và những chiếc ghế trà ng ká»· trắng phau, cả cái cầu thang uốn đồ sá»™ trắng toát. Không có bụi, không còn những tấm vải trùm mà u trắng.
- Carlisle? Esme? Rosalie? Emmett? Jasper? Alice? – Edward cất tiếng gá»i, âm lượng trong tiếng gá»i ấy của anh không há» lá»›n hÆ¡n âm lượng mà tôi vẫn hằng sá» dụng khi nói chuyện bình thÆ°á»ng. Tuy nhiên má»i ngÆ°á»i vẫn có thể nghe rõ mồn má»™t.
Bác sĩ Carlisle đột ngột xuất hiện bên cạnh tôi, cơ hồ như ông đã có mặt ở đó từ trước rồi.
- Mừng cháu trở lại, Bella – Bác sÄ© mỉm cÆ°á»i vá»›i tôi – Sáng nay, chúng tôi có thể là m gì được cho cháu nà o? Äể xem, và o giá» nà y…chắc không phải là má»™t cuá»™c viếng thăm thông thÆ°á»ng rồi, đúng không?
Tôi gáºt đầu.
- Vâng. Nếu có thể được, cháu rất muốn được nói chuyện vá»›i má»i ngÆ°á»i ngay bây giá». Chuyện rất quan trá»ng ạ, thÆ°a ông.
Vừa trả lá»i bác sÄ©, tôi vừa ngÆ°á»›c mắt lên nhìn anh, tôi không thể nà o ngăn mình không là m nhÆ° thế. GÆ°Æ¡ng mặt của anh lúc nà y hằn đầy thái Ä‘á»™ phê phán, nhÆ°ng cÅ©ng vừa tá» ra cam chịu Tôi nhìn sang bác sÄ© Carlisle, ông cÅ©ng Ä‘ang chú mục và o Edward.
- Ừ, tất nhiên là được rồi - Bác sÄ© Carlisle trả lá»i – NhÆ°ng sao chúng ta lại không nói chuyện ở phòng khác nhỉ?
Vừa dứt lá»i, ông đã Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng. Chúng tôi Ä‘i qua căn phòng khách trà n ngáºp ánh đèn rồi rẽ và o phòng ăn. Bác sÄ© Ä‘Æ°a tay báºt các công tắc đèn. Những bức tÆ°á»ng vẫn trắng toát, trần nhà vẫn cao vút giống y hệt nhÆ° trong phòng khách. Ở giữa phòng, bên dÆ°á»›i chúc Ä‘Ã i treo thòng xuống khá thấp là má»™t chiếc bà n ăn hình oval bóng láng, chung quanh bà n là tám chiếc ghê. Bác sÄ© Carlisle nhắc chiếc ghế ở ngay đầu bà n má»i tôi ngồi.
ChÆ°a lần nà o tôi được trông thấy gia đình Cullen sá» dụng chiếc bà n ăn nà y - vá»›i há», đây chỉ là má»™t váºt trang trà mà thôi. Há» kh6ng bao giỠăn trong nhà .
Ngay khi tôi vừa ngồi và o chiếc ghế, căn phòng không còn chỉ có ba ngÆ°á»i. Bà Esme đã bÆ°á»›c và o theo Edward, sau lÆ°ng bà là tất cả các thà nh viên còn lại trong gia đình.
Bác sÄ© Carlisle ngồi xuống bên phải tôi, Edward thì ngồi bên trái. Những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u ngồi xuống trong im lặng. Alice cÆ°á»i rất tÆ°Æ¡i vá»›i tôi, cÆ¡ hồ nhÆ° cô bạn đã nắm được cá»› sá»±. Emmett và Jasper thì có vẻ hiếu kỳ, còn Rosalie thì hÆ°á»›ng đến tôi vá»›i má»™t nụ cÆ°á»i mỉm, nụ cÆ°á»i vẫn còn e dè và ngáºp ngừng. Nụ cÆ°á»i đáp lại của tôi cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì, cÅ©ng rụt rè và nhút nhát y nhÆ° chị. Và đó sẽ là khởi nguồn cho những nụ cÆ°á»i thân quen vá» sau.
Bác sÄ© Carlisle gáºt đầu vá»›i tôi.
- Cuá»™c há»p nà y là của cháu.
NhÆ° má»™t phản ứng tá»± nhiên, tôi nuốt khan. Ãnh mắt của tất cả má»i ngÆ°á»i khiến tôi mất hết cả bình tÄ©nh. Bên dÆ°á»›i mặt bà n, Edward Ä‘ang nắm chặt lấy tay tôi. Tôi nhìn trá»™m anh, nhÆ°ng nh Ä‘ang nhìn những ngÆ°á»i khác, gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á»™t nhiên Ä‘anh lại.
- Vâng ạ - Tôi dừng lại để lấy hÆ¡i – Cháu hy vá»ng là Alice đã kể cho ông bà và các anh, chị đây nghe chuyện xảy ra ở Voltera.
- Mình đã kể hết má»i chuyện rồi – Alice xác định vá»›i tôi.
Tôi ném cho cô bạn một cái nhìn đầy ẩn ý.
- Còn vỠchuyện thanh gươm đang treo trên đầu chúng ta?
- Có cả chuyện đó nữa – Cô bạn gáºt đầu.
- Hay quá – Tôi thở phà o nhẹ nhõm - Váºy là má»i ngÆ°á»i đã nắm được hết má»i chuyện.
Ai nấy Ä‘á»u kiên nhẫn chỠđợi, còn tôi thì Ä‘ang cố gắng sắp xếp lại những suy nghÄ© trong đầu của mình.
- Váºy nên cháu Ä‘ang gặp phải rắc rối. – Tôi bắt đầu – Alice đã hứa vá»›i nhà Volturi rằng cháu sẽ trở thà nh thà nh viên của má»i ngÆ°á»i. Há» sẽ cá» ngÆ°á»i đến đây kiểm tra, và cháu biết rằng đó là má»™t Ä‘iá»u cÆ°c kỳ tồi tệ… má»™t Ä‘iá»u cần phải tránh.
“Vì lẽ đó, vô hình trung, tất thảy má»i ngÆ°á»i chúng ta Ä‘á»u bị dÃnh lÃu và o chuyện nà y. Cháu rất lấy là m tiếc – Tôi nhìn lần lượt và o từng gÆ°Æ¡ng mặt hoà n mỹ, và sau cùng dừng lại ở gÆ°Æ¡ng mặt đẹp nhất. Äôi môi của Edward Ä‘ang trá»… xuống trong nhăn nhó – NhÆ°ng nếu nhÆ° má»i ngÆ°á»i không cần đến cháu, cháu cÅ©ng sẽ không là m bất cứ Ä‘iá»u gì để má»i ngÆ°á»i phải chấp nháºn cháu cả, cho dẫu Alice có ủng há»™ cháu hay là khôngâ€.
Bà Esme toan cất lá»i, thì tôi đã kịp Ä‘Æ°a tay lên ngăn lại .
- Cháu xin lá»—i bà , xin bà hãy cho cháu được nói hết. Tất cả má»i ngÆ°á»i đã biết Ä‘iá»u cháu luôn mong muốn. Và cháu cÅ©ng biết chắc rằng má»i ngÆ°á»i đã biết anh Edward nghÄ© gì. Cháu nghÄ© cách công bằng nhất cho quyết định nà y là ông bà , các anh, chị sẽ biểu quyết giúp cháu và anh Edward. Nếu má»i ngÆ°á»i quyết định rằng không cần có cháu… cháu nghÄ© mình sẽ quay lại à má»™t mình. Cháu không thể nà o để cho hỠđến đây được. - Vầng trán của tôi hốt nhiên nhăn lại khi tôi cân nhắc đến Ä‘iá»u nà y.
Trong không gian bỗng vang lên tiếng gầm gừ khe khẽ thoát ra từ lồng ngực của Edward, nhưng tôi vẫn phớt lỠanh.
- Bởi thế nên cháu mong má»i ngÆ°á»i hãy quyết định thay cháu và cho dù kết quả có nhÆ° thế nà o, cháu cÅ©ng sẽ không bao giỠđẩy má»i ngÆ°á»i và o chá»— nguy hiểm, cháu chỉ cần má»i ngÆ°á»i biểu quyết là có hay không thôi, cho cháu trở thà nh ma-cà -rồng.
Tôi khẽ mỉm cÆ°á»i khi nói ra cái từ cuối cùng, và nhìn bác sÄ© Carlisle, ông sẽ là ngÆ°á»i quyết định đầu tiên.
- Khoan đã – Edward đột ngột xen và o.
Tôi háºm há»±c nhìn anh, ánh mắt sa sầm xuống. Còn anh thì chỉ nhÆ°á»›ng mà y nhìn tôi, bà n tay nắm tay tôi dÆ°á»›i gầm bà n hÆ¡i siết lại.
- Con cÅ©ng có Ä‘iá»u muốn nói trÆ°á»›c khi má»i ngÆ°á»i biểu quyết.
Tôi thở dà i.
- Vá» mối nguy hiểm mà Bella vừa Ä‘á» cáºp đến – Anh tiếp tục giải bà y – Con không nghÄ© rằng cả nhà ta cần phải lo lắng quá.
Anh bá»—ng nhiên sôi nổi hẳn lên. Anh tỳ cánh tay trái lên cái mặt bà n láng o và chồm ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c.
- Má»i ngÆ°á»i biết không – Anh giải thÃch, mắt nhìn thẳng và o từng ngÆ°á»i má»™t – Khi má»i chuyện đã ngã ngÅ©, có má»™t lý do khiến con không muốn bắt tay ông Aro. Bởi lẽ có má»™t Ä‘iá»u há» không há» nghÄ© ra, và con thì cÅ©ng không muốn há» lần ra được Ä‘iá»u đó – Anh cÆ°á»i, cái cÆ°á»i là m cho khóe miệng xếch lên đến táºn mang tai.
- Äiá»u gì? – Alice lên tiếng ngay tức thì. Và tôi dám chắc vẻ mặt của mình lúc nà y cÅ©ng Ä‘ang hoà i nghi không kém gì cô bạn.
- Nhà Volturi quá tự tin, và vì một lý do rất thú vị. Khi hỠquyết định tìm kiếm một ai, đó sẽ chẳng bao giỠlà vấn đỠcả. Em còn nhớ ông Demetri không? – Anh quay sang nhìn tôi.
Tôi rùng mình. Và anh hiểu đó là phản ứng của sá»± thừa nháºn.
- ChÃnh ông là ngÆ°á»i đảm trách việc tìm ngÆ°á»i. Tìm ngÆ°á»i là năng lá»±c đặc biệt của ông ấy, và cÅ©ng là lý do vì sao há» giữ ông ấy lại.
“Trong suốt quãng thá»i gian chúng con ở bên há», con đã thâm nháºp và o não bá»™ của há» hòng vá»› được má»™t Ä‘iá»u gì đó có thể cứu được chúng con, và con đã váºn dụng tối Ä‘a khả năng của mình để góp nhặt thông tin. Con đã biết năng lá»±c của ông Demetri hoạt Ä‘á»™ng ra sao. Ông ta là má»™t tay săn có hạng… và khả năng đó mạnh hÆ¡n James gấp má»™t ngà n lần. Năng lá»±c của ông ta hoạt Ä‘á»™ng cÅ©ng khá giống con hay giống ông Aro. Ông ta bắt được… tÃn hiệu Æ°? Con không biết phải giải thÃch chuyện nà y nhÆ° thế nà o… Có thể nói là ông ta có khả năng bắt được… mạch… suy nghÄ© của ngÆ°á»i khác, rồi lần theo ngÆ°á»i ta. Phạm vi hoạt Ä‘á»™ng của cái “ăng-ten†ấy rất lá»›n, ở những khoảng cách xa tháºt xa.
Tuy nhiên sau và i trò thà nghiệm nho nhỠcủa ông Aro, chà …†- Edward nhún vai.
- Anh nghÄ© rằng ông ta sẽ không thể tìm ra em Æ°? - Tôi há»i thẳng thừng.
Edward ra chiá»u tá»± mãn.
- Anh dám Ä‘oan chắc Ä‘iá»u đó. Ông Aro tin tưởng hoà n toà n và o con át chủ bà i nà y của mình. NhÆ°ng khi ông ta và Jane không thể chạm được và o suy nghÄ© của em, thì có nghÄ©a em là ngoại lệ của tất cả má»i ngÆ°á»i.
- Thế thì chuyện đó giúp Ãch được gì cho chúng ta?
- Giúp Ãch được chứ, Alice có thể cho chúng mình biết khi nà o hỠđến thăm, và anh sẽ giấu em Ä‘i. Há» sẽ chẳng là m gì được đâu – Anh trả lá»i vá»›i má»™t niá»m hân hoan tá»™t Ä‘á»™ - Má»i ná»— lá»±c của há» sẽ chẳng khác nà o tìm kiếm má»™t cong rÆ¡m lẫn trong đống cá» khô váºy!
Vừa dứt lá»i, anh và Emmett nhìn nhau đầy tá»± mãn.
Nhưng chuyện nà y chẳng có ý nghĩa gì cả.
- Nhưng hỠcó thể tìm ra anh – Tôi nhắc cho anh nhớ
- Và anh có thể tự lo cho mình.
Emmett báºt cÆ°á»i khúc khÃch, anh ta chồm ngÆ°á»i qua chiếc bà n, vá» phÃa Edward, Ä‘oạn giÆ¡ lên nắm đấm.
- Kế hoạch rất hoà n hảo, ngÆ°á»i anh em – anh ta thốt lên đầy phấn khÃch.
Edward khẽ đấm tay và o cái nắm đấm đó.
- Không – Rosalie rÃt lên
- Không Ä‘á»i nà o – Tôi ủng há»™ ý kiến đó của chị.
- Tốt – Jasper gáºt gù nháºn định.
- Các anh mất trà hết rồi – Alice lầm bầm.
Bà Esme thì chỉ lừ mắt nhìn Edward.
Tôi sá»a lại tÆ° thế ngồi của mình cho tháºt ngay ngắn, cố gắng không để bị phân tâm. Äây là “há»™i nghị bà n tròn†của tôi mà .
- Vâng. Váºy là anh Edward cÅ©ng đã nói rõ suy nghÄ© của mình – Tôi bình tÄ©nh lên tiếng – Chúng ta sẽ cùng biểu quyết.
Lần nà y, tôi nhìn thẳng và o Edward; cách lấy ý kiến của anh sẽ… hÆ¡i khác ngÆ°á»i má»™t chút, nhÆ° thế là rất tốt.
- Anh có muốn em là thà nh viên mới của gia đình không?
Äôi mắt của anh Ä‘anh lại và đen nhÆ° đá lá»a.
- Không phải theo cách đó. Em vẫn phải là má»™t con ngÆ°á»i theo đúng nghÄ©a của từ nà y.
Tôi gáºt đầu, cố giữ cho gÆ°Æ¡ng mặt mình không bị biến sắc để có thể tiếp tục công việc của mình.
- Alice ?
- Mình ủng hộ bạn.
- Anh Jasper?
- Tôi ủng há»™ Bella – Anh ta trả lá»i, giá»ng nói vô cùng nghiêm trang.
Tôi có hơi ngạc nhiên, vì đã không dám tin rằng anh ta sẽ ủng hộ mình. Nhưng cố kìm nén không để lộ cảm xúc, tôi tiếp tục:
- Chị Rosalie?
Cô gái thoáng ngáºp ngừng, rồi đôi môi tuyệt mỹ, đầy đặn Ä‘ang bặm lại ấy chợt báºt ra má»™t từ duy nhất
- Không
Vẫn cố gắng duy trì nết mặt bình thản nhÆ° không, tôi khẽ xoay đầu, tiếp tục, nhÆ°ng bá»—ng Rosalie Ä‘Æ°a cả hai tay lên, hai lòng bà n tay Ä‘á»u hÆ°á»›ng cả vá» phÃa tôi.
- Äể chị giải thÃch đã – Rosalie lên tiếng má»™t cách gấp gáp - Chị không há» có ác cảm nà o vá» chuyện em sẽ trở thà nh em gái của chị. Chỉ vì… đây là má»™t cuá»™c Ä‘á»i mà chị hoà n toà n không muốn chá»n cho mình. Chị Æ°á»›c sao có ngÆ°á»i đã cho chị má»™t phiếu chống.
Gáºt đầu má»™t cách cháºm rãi, tôi quay sang Emmett
- Trá»i Æ¡i, tôi ủng há»™ Bella chứ còn sao nữa! – Anh cÆ°á»i toe toét là m cho khóe miệng kéo xếch tá»›i táºn mang tai – Tôi vẫn có thể tìm được cách khác để đấu má»™t tráºn vá»›i tay Demetri nà y.
Khá»i nói cÅ©ng biết tôi nhăn nhó đến cỡ nà o, và rồi tôi nhìn bà Esme
- Tất nhiên rồi, Bella. Tôi đã xem cháu là thà nh viên của gia đình mình từ lâu.
- Cháu cảm ơn bà , bà Esme – Tôi khẽ khà ng nói rồi quay sang bác sĩ Carlisle.
Hốt nhiên tôi cảm thấy căng thẳng, tôi Æ°á»›c rằng phải chi mình đã há»i ý kiến của ông trÆ°á»›c tiên. Tôi biết chắc chắn rằng đây là “phiếu bầu†quan trá»ng nhất, “phiếu bầu†mang tÃnh chất quyết định, hÆ¡n hẳn số đông.
Nhưng bác sĩ Carlisle không hỠnhìn tôi.
- Edward – Ông lên tiếng.
- Không – Edward gầm gừ. Quai hà m của anh đanh lại, còn môi thì ấn chặt và o răng.
- Äó là cách duy nhất có ý nghÄ©a – Bác sÄ© Carlisle nhấn mạnh – Không có cô bé, con đã chá»n cách từ bá» mạng sống của mình, và ta thì không hỠđược lá»±a chá»n.
Edward buông tay tôi, thô bạo đẩy lùi chiếc ghế của mình ra khá»i bà n. Anh hằm hè bÆ°á»›c ra khá»i phòng, tiếng gầm gừ vang lên khe khẽ.
- Tôi nghÄ© cháu đã biết câu trả lá»i của tôi.
Tôi vẫn dán mắt theo Edward.
- Cháu cảm ơn ông, bác sĩ Carlisle – Tôi lầm bầm.
“Rầmmm…†Bầu không gian im ắng chợt vang lên má»™t tiếng Ä‘á»™ng chói tai, phát ra từ phÃa má»™t căn phòng khác.
Nao núng, tôi vội vã nói.
- Äó là tất cả những gì cháu cần. Cháu xin cảm Æ¡n tình cảm của tất cả má»i ngÆ°á»i đã muốn giữ cháu lại. Äó cÅ©ng chÃnh là cảm xúc trong lòng cháu đối vá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i - Ở câu cuối cùng, giá»ng nói của tôi chợt vỡ òa theo dòng chảy của cảm xúc.
Bà Esme bất ngỠxuất hiện ngay sát bên cạnh tôi, đôi tay lạnh giá của bà ôm chầm lấy tôi.
- Bella yêu quý của tôi – Bà thì thà o.
Tôi cÅ©ng vòng tay ôm lấy bà . Trong nhỡn giá»›i của mình, tôi nháºn ra Rosalie Ä‘ang cúi đầu nhìn xuống mặt bà n, bất giác tôi “ngộ†ra lá»i nói của mình có thể hiểu theo hai nghÄ©a.
Uhm… Alice – Tôi lên tiếng khi bà Esme đã buông tôi ra - Bạn muốn thá»±c hiện Ä‘iá»u nà y ở đâu?
Alice sững sốt nhìn tôi, đôi mắt mở tròn trong kinh hãi.
- Không! Không! KHÔNG! – Edward gầm lên, và nhÆ° má»™t tia chá»›p, anh đã sừng sững xuất hiện trở lại trong căn phòng. Anh hiện ra ngay trÆ°á»›c mặt tôi, trÆ°á»›c khi tôi kịp chá»›p mắt, và rồi anh cuối xuống nhìn tôi trân trối, gÆ°Æ¡ng mặt nhăn nhó vì giáºn dữ - Em có bị là m sao không váºy? – Anh thét lên - Bá»™ em mất trà rồi hả??
Tôi co rúm ngÆ°á»i lại nhÆ° má»™t phản ứng tá»± nhiên, Ä‘Æ°a hai tay lên bịt chặt tay lại.
- Uhmm, Bella – Alice xen và o, giá»ng nói Ä‘ong đầy lo lắng – Mình không nghÄ© là mình đã sẵn sà ng là m Ä‘iá»u đó. Mình cần phải chuẩn bị…
- Bạn đã hứa rồi mà – Tôi nhắc lại cho cô bạn nhá»›, háºm há»±c nhìn qua cánh tay của Edward.
- Mình biết, nhÆ°ng mà … Mình nói tháºt đấy, Bella! Mình không biết cách nà o để không lỡ Ä‘Ã hại chết bạn.
- Bạn là m được mà – Tôi động viên cô bạn – Mình tin bạn.
Bên cạnh tôi, Edward lại gầm gừ trong cơn thịnh nộ
Alice lắc đầu quầy quáºy, gÆ°Æ¡ng mặt tái mét không còn má»™t há»™t máu.
- Bác sĩ Carlisle ? – Tôi quay sang nhìn ông.
Edward giữ cứng lấy mặt tôi, buá»™c tôi phải nhìn anh. Tay kia, anh vung vá» bác sÄ© Carlisle, lòng bà n tay hÆ°á»›ng vá» phÃa ông.
Nhưng bác sĩ vẫn phớt lỠđộng tác đấy của anh.
- Tôi có thể thá»±c hiện Ä‘iá»u đó – Ông trả lá»i câu há»i của tôi. Tôi Æ°á»›c sao cho mình có thể Ä‘á»c được cảm xúc của ông lúc nà y – Cháu sẽ không gặp bất cứ nguy hiểm nà o vá» khả năng tá»± chủ của tôi.
- Tốt quá – Tôi hy vá»ng ông có thể hiểu được những gì tôi muốn nói; torng tình trạng quai hà m của tôi Ä‘ang bị Edward giữ cứng nhÆ° thế nà y, phát âm cho rõ rà ng má»™t từ nà o đó, tháºt khó là m sao.
- Khoan đã – Edward gầm ghè qua kẽ răng – Không thể thá»±c hiện Ä‘iá»u đó ngay bây giỠđược.
- Không có lý do gì để không là m Ä‘iá»u đó ngay bây giá» - Tôi vặn lại, giá»ng nói thoát ra khá»i cá»a miệng hoà n toà n bị biến âm.
- Anh có thể nghĩ ra được và i lý do đấy.
- Tất nhiên là anh nghÄ© ra được rồi – Tôi trả lá»i má»™t cách gắt gá»ng - Giá» thì hãy buông em ra.
Edward buông tay, rồi anh khoanh hai tay lại trước ngực.
- Chỉ cần hai giỠđồng hồ nữa thôi, bố em sẽ đến đây tìm em đấy. Anh sẽ không qua mặt bố em, để rồi cả đội cảnh sát phải và o cuộc đâu.
- Ôi, cả ba ngÆ°á»i - bất giác tôi cau mà y.
Äây vẫn là vấn Ä‘á» Ä‘au đầu nhất. “Ngà i†Charlie, “bà †Renée. Giá» sẽ còn thêm cả “cáºu†Jacob nữa. Những ngÆ°á»i tôi sẽ đánh mất, những ngÆ°á»i tôi sẽ là m tổn thÆ°Æ¡ng. Ước gì có má»™t cách nà o đó mà chỉ có tôi là kẻ duy nhất phải hứng chịu má»i ná»—i Ä‘au thÆ°Æ¡ng; và tất nhiên, tôi cÅ©ng hiểu được rằng là m gì còn có cách nà o.
NhÆ°ng cuá»™c sống con ngÆ°á»i đúng nghÄ©a của tôi sẽ cà ng là m cho má»i ngÆ°á»i khổ sở hÆ¡n mà thôi. Sá»± gần gÅ©i của tôi sẽ đặt bố và o vòng nguy hiểm. Sá»± thân thiết của tôi sẽ kéo Jake và o vá»±c thẳm của hiểm nguy khi dẫn dụ kẻ thù của cáºu xâm nháºp và o vùng đất mà chắc chắn cáºu sẽ đứng ra bảo vệ. Và mẹ tôi – Tôi không thể liá»u lÄ©nh đến thăm mẹ cùng vá»›i má»™t má»› hà nh trang nguy hiểm đến chết ngÆ°á»i nhÆ° thế được.
Tôi là má»™t kẻ có sức hút đặc biệt đối vá»›i các mối nguy hiểm, và tôi đã chấp nháºn Ä‘iá»u đó nhÆ° má»™t đặc Ä‘iểm bẩm sinh vá» mình rồi.
Chấp nháºn Ä‘iá»u đó, tôi biết mình cần phải bảo vệ được chÃnh mình và bảo vệ được những ngÆ°á»i mà mình thÆ°Æ¡ng yêu, ngay cả khi Ä‘iá»u đó cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc tôi không thể ở bên há». Tôi cần phải có sức mạnh.
- Nếu vẫn còn giữ ý định sống kÃn đáo – Edward lên tiếng, vẫn giữ kiểu nói qua kẽ răng, nhÆ°ng hiện thá»i thì anh Ä‘ang nhìn sang bác sÄ© Carlisle – Con Ä‘á» nghị chúng ta ngÆ°ng cuá»™c nói chuyện nà y Ãt nhất là cho đến khi Bella tốt nghiệp xong trung há»c và rá»i khá»i nhà chú Charlie.
- Má»™t yêu cầu xác đáng đấy, Bella – Bác sÄ© Carlisle nhìn nháºn.
Tôi cố hình dung ra phản ứng của bố tôi khi bố thức dáºy và o buổi sáng – sau tất cả những gì bố đã phải trải qua: từ sá»± ra Ä‘i của ông Harry và o tuần trÆ°á»›c, cho tá»›i vừa rồi là vụ trốn nhà không có lý do của tôi – và má»›i nhất là bất ngá» phát hiện ra chiếc giÆ°á»ng của cô con gái rượu trống không. Bố tôi không đáng phải chịu nhÆ° váºy. Chỉ còn phải chá»i đợi Ãt lâu nữa thôi, ngà y tốt nghiệp trung há»c cÅ©ng không còn xa mấy.
Tôi bặm môi lại tháºt chặt.
- Em sẽ cân nhắc chuyện nà y.
Edward dịu xuống ngay thấy rõ. Äôi quai hà m của anh ná»›i lá»ng ra.
- Có lẽ anh nên Ä‘Æ°a em vá» nhà – Anh Ä‘á» nghị, giá»ng nói bây giỠđã bình tÄ©nh hÆ¡n, nhÆ°ng rõ rà ng là đang hối thúc tôi rá»i khá»i nÆ¡i nà y - Ngá»™ nhỡ mà bố em thức dáºy sá»›m thì sẽ không hay chút nà o.
Tôi nhìn bác sĩ Carlisle:
- Sau khi cháu tốt nghiệp thưa bác sĩ?
- Cháu đã có lá»i hứa của tôi rồi đấy.
Tôi hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, mỉm cÆ°á»i, quay sang Edward.
- Vâng. Anh hãy đưa em vỠđi.
Nhanh nhÆ° cắt, Edward Ä‘Æ°a tôi ra khá»i nhà trÆ°á»›c khi bác sÄ© Carlisle kịp hứa vá»›i tôi má»™t Ä‘iá»u gì khác. Lần nà y anh dẫn tôi Ä‘i theo lối cá»a sau nên tôi không thể biết được trong phòng khách đã bị vỡ bể thứ gì.
Hà nh trình trở vá» nhà diá»…n ra trong yên lặng. Trong tôi trà n ngáºp cảm giác chiến thắng, có pha lẫn má»™t chút tá»± mãn, cùngmá»™t ná»—i sợ đến ám ảnh; tất nhiên là thế rồi, nhÆ°ng tôi cố gắng không để cho đầu óc của mình “đi lạc†đến vùng “cấm địa†đó. Bây giá» nếu tôi cứ lo lắng đến ná»—i Ä‘au - cả vá» thể chất lẫn tinh thần – thì sẽ không có lợi cho bản thân chút nà o, váºy nên tốt nhất là đừng nghÄ© đến nó nữa. Chuyện gì phải đến, tất sẽ đến.
Cứ thế Edward phóng thẳng đến nhà tôi, không má»™t lần dừng lại. Rồi anh nhảy phóc qua cá»a số chỉ trong vòng… chÆ°a đầy ná»a giây. Torng căn phòng bé nhá» của tôi, anh khẽ gỡ đôi tay của tôi Ä‘ang ôm quanh cổ anh, nhẹ nhà ng đặt tôi ngồi xuống giÆ°á»ng.
Có lẽ tôi cÅ©ng nắm được phần nà o suy nghÄ© của anh lúc nà y, nhÆ°ng biểu hiện của anh khiến tôi không khá»i ngạc nhiên. Thay vì ná»™ khà xung thiên nhÆ° vừa rồi, anh lại có vẻ nhÆ° Ä‘ang tÃnh toán. Anh cứ Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong căn phòng tối om om, còn tôi thì nhìn theo vá»›i mối nghi ngá» cà ng lúc cà ng lá»›n dần.
|
|
|
| |