|
|
03-11-2011, 09:16 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Huỳnh Dị
Hồi 257
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hồi 257
Äại Hoạch Toà n Thắng
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
“Thoải mái không?â€
Cao Ngạn được nà ng ta ôm ấp đã sá»›m mê mẩn tâm thần, lâng lâng không biết Ä‘ang lá»t và o thế giá»›i nà o, chỉ háºn hai tay không cách nà o cá» Ä‘á»™ng nên không thể nà o ôm lại nà ng ta được. Nghe thấy bèn đáp: “Ta hiện tại Ä‘ang là ngÆ°á»i hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i.â€
Äôi mắt to của Doãn Thanh Nhã thoáng long lanh nhìn gã, tốc Ä‘á»™ chạy vẫn không há» giảm xuống chút nà o, vui vẻ nói: “NgÆ°Æ¡i đã từng ôm Nhã nhi, hiện tại Nhã nhi ôm lại ngÆ°Æ¡i, thế là công bằng!â€
Cao Ngạn thÃch thú lắng nghe những âm thanh êm tai nhÆ° chuông bạc của nà ng, lá»a tình yêu rá»±c cháy trong tim, thầm nghÄ© công bằng kiểu nà y thì mình má»›i chÃnh là ngÆ°á»i chiếm được tiện nghi, nhÆ°ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể nói suy nghÄ© nà y ra được, vá»™i và ng đáp: “Công bằng công bằng! Ta yêu nà ng, nà ng yêu ta, cá»±c kỳ công bằng.â€
Doãn Thanh Nhã cÆ°á»i: “NgÆ°Æ¡i chỉ vì ta ôm ngÆ°Æ¡i mà bảo là yêu ngÆ°Æ¡i Æ°? Nhìn ngÆ°Æ¡i đúng là đại đầu quá»· mà ! Ta chỉ là thấy võ công ngÆ°Æ¡i kém cá»i, vừa chạy vừa thở hổn hà hổn hển, nên cứu ngÆ°Æ¡i má»™t lần, trả món nợ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng từng cứu ta má»™t lần, vì váºy má»›i ôm ngÆ°Æ¡i chạy má»™t quãng xa đến váºy, chứ chẳng phải yêu thÆ°Æ¡ng gì ngÆ°Æ¡i!â€
Cao Ngạn chÆ°a kịp trả lá»i đã bị nà ng ta ném xuống má»™t bụi cá» dà y, ngã xuống quay cuồng toé Ä‘om đóm mắt.
Dung nhan kiá»u diá»…m nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c của Doãn Thanh Nhã xuất hiện phÃa trên, yêu kiá»u che miệng cÆ°á»i: “Cao công tá» của ta, ngoan ngoãn nằm ở chá»— nà y má»™t lúc, huyệt đạo sẽ tá»± nhiên giải khai. NgÆ°Æ¡i nếu không muốn bị huynh đệ Hoang nhân của ngÆ°Æ¡i là m thịt, thì nên nghÄ© trÆ°á»›c chá»— nà o mà đi nhé! Hi hi! NgÆ°Æ¡i cứu ta má»™t lần, ta cÅ©ng cứu ngÆ°Æ¡i má»™t lần, hai bên váºy là hòa nhé, lần sau sẽ không ai nợ ai cả.â€
Cao Ngạn lòng nhÆ° lá»a đốt vá»™i rống lên: “Ta cứu nà ng hai lần cÆ¡ mà !â€
Doãn Thanh Nhã giáºn dữ đáp: “Lần ở Kiến Khang sao có thể tÃnh được, ta chÃnh là bằng và o bản sá»± của mình mà thoát thân, chỉ là ngÆ°Æ¡i hồ đồ thôi! Ta Ä‘i đây!â€
Cao Ngạn kêu to: “Không hôn tạm biệt à ?â€
Giá»ng nói của Doãn Thanh Nhã từ phÆ°Æ¡ng Nam theo gió xa xăm vá»ng lại: “Äi mà gặp mẹ ngÆ°Æ¡i ý!â€
Cai Ngạn dở khóc dở cÆ°á»i, lòng kêu xui xẻo, sá»± tình sao lại đến nông ná»—i nà y cÆ¡ chứ. Tất cả đã chấm dứt rồi.
Äá»™t nhiên chân tay phục hồi lại được khà lá»±c, bèn đứng thẳng dáºy.
Cái lão Trác khốn nạn ấy không biết đùa giỡn thế nà o, là m gã không những không cứu được mỹ nhân mà còn bị nà ng cứu lại, để cuối cùng được Ä‘á»n đáp bằng sá»± ruồng rẫy vô tình. Từ sau khi cuồng nhiệt say đắm Doãn Thanh Nhã, gã lần đầu tiên cảm thấy tâm tà n ý lạnh. Bất kể gã có cố nhìn nháºn hiện thá»±c sai lệch thế nà o, chung qui lại gã vẫn là kẻ phiêu lãng giang hồ từ nhá», biết rõ rằng nếu để cho Doãn Thanh Nhã quay lại Lưỡng Hồ, thì không muốn cÅ©ng Ä‘Ã nh phải nhất Ä‘ao Ä‘oạn tuyệt. Tháºt khó nói bản thân gã liệu có dám đến căn cứ của Lưỡng Hồ bang mà tìm nà ng không?
Cao Ngạn tá»± đánh giá bản thân rất thà nh thạo trong việc đối phó vá»›i nữ nhi, thầm nghÄ© loại mỹ nhân giống nhÆ° Doãn Thanh Nhã rất thÃch những lá»i Ä‘Æ°á»ng máºt rót và o tai, lại dá»… cuốn hút bá»n ong bÆ°á»›m. Tệ nhất là nà ng xuân tình vừa chá»›m, Ä‘a tình và dá»… thay đổi, sợ rằng không quá ná»a năm hay má»™t năm, nà ng ta đã vứt gã ra khá»i tâm trÃ. Ôi! Thá»i gian ná»a năm hay má»™t năm trôi qua chỉ trong chá»›p mắt, không biết trong khoảng thá»i gian ngắn ngủi nà y liệu có thể thu phục lại được Biên Hoang Táºp hay không. Bản thân liệu có nên nản lòng không đây?
ChÃnh lúc gã Ä‘ang than vãn thì tiếng gió nổi lên, Tiểu Bạch Nhạn nhÆ° từ trên trá»i hạ xuống bên cạnh gã, hoảng hốt nói: “Chạy mau! Äịch nhân đến.â€
Cao Ngạn vui sÆ°á»›ng ra mặt, thầm nghÄ© Trác Cuồng Sinh chắc là đang lấy công chuá»™c tá»™i, ép nà ng phải chạy trở lại, vá»™i ra vẻ anh hùng cứu mỹ nhân, vá»— ngá»±c nói: “Äã có Cao Ngạn ta ở đây, nguy khốn nà o cÅ©ng có biện pháp.â€
Tiểu Bạch Nhạn vá»™i nói: “NgÆ°Æ¡i còn không chạy thì ta cÅ©ng mặc kệ ngÆ°Æ¡i. Ôi chao! Mặt Tây thì có Hoang nhân, hai mặt Äông Nam lại là quan binh, chỉ có vượt qua Hoà i Thủy tiến và o Biên Hoang, má»›i may ra có biện pháp để quay lại được Lưỡng Hồ. Cao Ngạn chết tiệt, ngÆ°Æ¡i rốt cục theo hay không theo ngÆ°á»i ta nà o.â€
Sắc mặt Cao Ngạn sá»›m đã tái xanh, tuy nói Hà Vô Kỵ chỉ giả bá»™ truy bắt Hoang nhân, song nếu nhÆ° tóm được mình tháºt, khẳng định sẽ Ä‘em gã ra tế cá». Nà o còn có tâm tình mà là m bá»™ anh hùng, gã nhảy báºt lên nói: “Äi theo ta! Không có ai rõ địa hình khu vá»±c nà y hÆ¡n ta cả!â€
Lúc Yến Phi mở mắt thì trá»i đã hoà ng hôn. Chà ng ẩn mình trong má»™t bụi cây bên sÆ°á»n núi, từ trên cao nhìn xuống chăm chú quan sát huyệt Ä‘á»™ng dÆ°á»›i chân núi.
Chà ng hy vá»ng Ngá»a Pháºt Tá»± vẫn nguyên vẹn nhÆ° cÅ©, huyệt Ä‘á»™ng do Äá»™ng Thiên bá»™i gây ra cÅ©ng chỉ là má»™t cÆ¡n ác má»™ng. Mặc dù chà ng không nguyện ý thừa nháºn, song huyệt Ä‘á»™ng nghiá»…m nhiên trÆ°á»›c mắt đã phá vỡ toà n bá»™ niá»m tin mà chà ng luôn chẳng chút hoà i nghi, triệt để biến đổi quan Ä‘iểm của chà ng đối vá»›i sinh mệnh, là m mối tình gian truân của chà ng và Ká»· Thiên Thiên thêm má»™t ý nghÄ©a hoà n toà n khác biệt.
Chà ng lại lần nữa nháºn ra cảm giác cô Ä‘á»™c, thứ cảm giác nà y tuyệt không phải là vấn Ä‘á» nhiá»u ngÆ°á»i hay Ãt ngÆ°á»i quanh ta, cÅ©ng không phải vì Ká»· Thiên Thiên có ở cạnh chà ng hay không, mà là loại cảm giác hiểu được bà máºt tiên môn, má»™t loại cảm xúc kỳ quái không gá»i tên ra được của “ngÆ°á»i ngoà i cuá»™câ€.
Giống nhÆ° thá»i khắc nà y, nhìn núi rừng mỹ lệ Ä‘ang tắm mình dÆ°á»›i ánh nắng chiá»u ngay trÆ°á»›c mắt mà chà ng vẫn không tá»± chủ được, phải trầm tÆ° suy nghÄ© vá» thế giá»›i trÆ°á»›c mắt đây rốt cục là gì, tất cả liệu có ý nghÄ©a gì. Cái tÆ° vị má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u say và má»—i mình ta tỉnh nà y đã khiến chà ng cảm thấy cô Ä‘á»™c, thá»±c sá»± rất cô Ä‘á»™c.
Sá»± chấn Ä‘á»™ng do Äá»™ng Thiên Phúc Äịa chợt hiện rồi chợt biến vẫn chÆ°a qua, khiến tâm tình Yến Phi không sao hồi phục được để là m bất cứ chuyện gì khác, lại cảm thấy có lá»—i vá»›i Ká»· Thiên Thiên, có lá»—i vá»›i Biên Hoang Táºp, cứ nhÆ° đã phạm tá»™i váºy. Tâm tình của chà ng thá»±c không có cách nà o tả được.
Ôi! Nên là m thế nà o má»›i tốt đây? Phải tìm ra việc nà o tháºt kÃch thÃch mà là m, để hòng thu hút tâm trà mình, khiến chà ng có thể má»™t lần nữa đầu nháºp và o nhân gian trÆ°á»›c mắt, coi quãng Ä‘á»i nà y là mục tiêu cuối cùng, quên hết tất thảy. Chà ng liệu có là m được Ä‘iá»u nà y không?
Äá»™t nhiên, chà ng hiểu tình yêu giữa chà ng và Ká»· Thiên Thiên đã xuất hiện nguy cÆ¡, vấn Ä‘á» lại từ bản thân chà ng. à nghÄ© nà y khiến chà ng run lên trong lòng cảm thấy bất an. Yến Phi nháºn ra từ sau khi mở mắt tá»›i giá», ánh mắt mình vẫn không cách nà o rá»i khá»i huyệt Ä‘á»™ng, bèn hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu rồi từ từ thở ra.
ChÆ°a bao giá» Yến Phi lại thấu hiểu vá» sá»± truy cầu của ngÆ°á»i trong Pháºt Äạo nhÆ° bây giá», đó là má»™t loại khát vá»ng sâu thẳm trong tim. Lúc nà y chà ng chỉ hy vá»ng Tôn Ân đã chÆ°a bá» Ä‘i, để Ãt ra cÅ©ng còn có má»™t đối tượng để thổ lá»™, không chừng cảm giác may ra sẽ khá hÆ¡n nhiá»u chăng.
Ná»™i thÆ°Æ¡ng của chà ng đã thuyên giảm quá ná»a, chỉ cần trải qua thá»i gian má»™t đêm, thì có thể hồi phục trở lại. Bất quá Yến Phi đã không còn tâm tình ở lại nÆ¡i nà y nữa, huyệt Ä‘á»™ng trÆ°á»›c mắt tá»±a nhÆ° âm thầm tố cáo vá» thế giá»›i bên ngoà i trá»i đất nà y, khiến chà ng cảm thấy thá»±c tại chỉ là má»™t giấc má»™ng ảo. Cảm giác nà y khiến ngÆ°á»i ta phải phát cuồng. Chà ng phải láºp tức rá»i khá»i vùng Bạch Vân SÆ¡n nà y.
Yến Phi đứng báºt dáºy, nhằm hÆ°á»›ng Biên Hoang Táºp rá»i Ä‘i.
Cao Ngạn quỳ hai gối xuống bên má»™t dòng suối nhá», kêu lên: “Ta không thể Ä‘i tiếp được nữa! Chúng ta ở đây nghỉ ngÆ¡i cho sÆ°á»›ng đã.â€
“Tiểu Bạch Nhạn†Doãn Thanh Nhã đứng bên kia suối vẻ mặt há»n dá»—i nhảy qua bên gã, chống nạnh giáºn dữ nói: “Äứng dáºy nhanh cho ta, chá»— nà y chỉ cách Hoà i Thủy có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i dặm, lúc nà o cÅ©ng có thể bị địch nhân truy Ä‘uổi kịp.â€
Cao Ngạn lẩm bẩm cãi: “Chạy nhÆ° Ä‘iên từ sáng sá»›m đến tối mịt, nà ng tưởng ta là m bằng sắt chắc?â€
Äoạn vục đầu và o khe suối trong núi, uống và i ngụm lá»›n.
Doãn Thanh Nhã giáºn dữ nói: “Nhìn Ä‘i! Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i liệu có tÆ° cách gì đáng cho ta vừa ý chứ, bá» ngoà i chỉ tà m tạm, ăn nói lại không biết lá»±a lá»i, miệng đầy những lá»i lẽ tục tÄ©u bẩn thỉu, võ công cÅ©ng thấp kém, chỉ thÃch ăn không ngồi rá»—i, con ngÆ°á»i lại hồ đồ, ngu xuẩn nhÆ° lợn.â€
Cao Ngạn ngẩng đầu lên khá»i mặt nÆ°á»›c, mặc kệ những giá»t nÆ°á»›c từ trên đầu rá» xuống là m Æ°á»›t má»™t mảng lá»›n trên vạt áo, ngâm nga cÆ°á»i nói: “Khuyết Ä‘iểm của ta chÃnh là ưu Ä‘iểm của ta. Là m theo khuôn phép, võ công cái thế mà là m gì, cả ngà y phải bà y mÆ°u tÃnh kế hại ngÆ°á»i ra sao? Cuá»™c sống mà con ngÆ°á»i mong Æ°á»›c, chỉ cần khoái khoái lạc lạc sống hết Ä‘á»i nà y thì đã là thà nh tá»±u lá»›n nhất rồi. Nà ng Ä‘i theo ta, đảm bảo không há» sai chút nà o.â€
Doãn Thanh Nhã khịt mũi khinh bỉ: “Vứt cái giấc mộng ngà n thu của ngươi đi! Bổn cô nương đi theo ngươi à ? Tin hay không tin ta một cước đạp ngươi xuống nước, cho ngươi hưởng thụ cái cuộc sống ngươi đáng hưởng. Hi hi! Cuộc sống đáng kiếp ngươi"
Cao Ngạn chằm chằm nhìn nà ng ta thao thao bất tuyệt, bá»™ ngá»±c má»m mại nhấp nhô rung rinh yêu kiá»u, vui sÆ°á»›ng cÆ°á»i nói: “Nà o nói ta xem nà o! Nà ng đã từng thấy vui vẻ nhÆ° thế nà y khi ở cùng vá»›i kẻ khác chÆ°a? Thấy thá»i gian trôi qua tháºt nhanh phải không?â€
Äợi hồi lâu, ngạc nhiên há»i: “Sao không trả lá»i ta, hay không dám nói tháºt lòng mình ra?â€
Vẻ mặt Doãn Thanh Nhã không chút thân thiện nói: “Cặp mắt gian tà của ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nhìn cái gì váºy?â€
Cao Ngạn nặng nỠđứng dáºy, vÆ°Æ¡n mình thÆ° giãn gân cốt, đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thưởng thức Tiểu Thanh Nhã xinh đẹp mê ngÆ°á»i của ta rồi.â€
Doãn Thanh Nhã nổi giáºn: “NgÆ°Æ¡i nói thêm má»™t câu ta xem, có tin ta sẽ cắt cái lưỡi lắm lá»i của ngÆ°Æ¡i ra không?â€
Cao Ngạn giÆ¡ tay đầu hà ng: “Không nói nữa không nói nữa. Nhã nhi giáºn rồi. Trá»i cÅ©ng tối rồi! Gần đây có má»™t thôn bá» hoang, chi bằng đêm nay hai ta tá»›i đó ngủ nhá» má»™t đêm, cùng nhau trải qua má»™t đêm tháºt ngá»t ngà o, chuyện ngà y mai để ngà y mai hẵng hay có được không?â€
Doãn Thanh Nhã gằn giá»ng: “NgÆ°Æ¡i nói cái gì?â€
Cao Ngạn bỡn cợt đáp: “Cho dù không phải là nằm chung má»™t giÆ°á»ng, chỉ cần trong lòng nà ng có ta, lòng ta có nà ng, ấm ấm áp áp, hai bên cÅ©ng có thể…â€
Doãn Thanh Nhã yêu kiá»u quát lên má»™t tiếng, vung quyá»n đánh thẳng và o mặt gã.
Cao Ngạn thất thanh la má»™t tiếng “Tha mạngâ€, chuyển mình bá» chạy, tốc Ä‘á»™ nhanh hÆ¡n là Doãn Thanh Nhã đã dá»± liệu.
Doãn Thanh Nhã tức đến phì khói ra mÅ©i truy Ä‘uổi sau lÆ°ng gã, giáºn dữ quát lên: “Tiểu tá» dám giả bá»™ ngá»› ngẩn, ná»™i thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i căn bản không há» nghiêm trá»ng.â€
Cạo Ngạn bạt mạng bá» chạy, vẫn không quên đáp lại: “Ná»™i công bản thiếu gia tất nhiên khác biệt rồi, cao hÆ¡n ngÆ°á»i má»™t cấp, cao thâm khó dò, tiểu Nhã nhi vợ yêu tÆ°Æ¡ng lai của ta há lại có thể dá»… dà ng suy Ä‘oán ra được chăng?â€
Doãn Thanh Nhã nhÆ° đổ thêm dầu và o lá»a, tăng tốc Ä‘uổi theo, nói: “Cao Ngạn chết tiệt! Lần nà y ta mà bắt được ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i chết là cái chắc!â€
Kẻ chạy ngÆ°á»i Ä‘uổi, hai ngÆ°á»i chẳng mấy chốc đã Ä‘i được má»™t quãng xa.
LÆ°u Dụ cùng Trác Cuồng Sinh quay trở vá» căn cứ của Hoang nhân ở bá» Tây Qua Thuá»· phÃa Bắc Hoà i Thủy, nháºn được sá»± hoan nghênh nhiệt liệt của toà n bá»™ Hoang nhân. Không khà thắng lợi lan rá»™ng khắp ngõ ngách của căn cứ đến mấy dặm, tẩy sạch ná»—i nhục Biên Hoang Táºp hai lần thất thủ.
LÆ°u Dụ vá»›i thân pháºn chủ soái, láºp tức cùng các thà nh viên lÆ°u vong của Chung Lâu nghị há»™i tổ chức cuá»™c há»p ngay trong soái trÆ°á»›ng, hoạch định hà nh Ä‘á»™ng sắp tá»›i.
Äại biểu tham dá»± há»™i nghị có hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i, bao gồm Âm Kỳ, Tịch KÃnh, PhÆ°Æ¡ng Hồng Sinh và những ngÆ°á»i khác. Äinh Tuyên thay mặt Thác Bạt Nghi tham dá»± há»™i nghị, còn KhÆ°Æ¡ng tá»™c bởi vì tình huống đặc biệt, Hồ Lô PhÆ°Æ¡ng thần trà đang có vấn Ä‘á», vì váºy không có đại biểu.
Khởi đầu, Äồ Phụng Tam tổng kết chiến quả: “Thắng lợi lần nà y đáng để chúng ta tá»± hà o. Huynh đệ phe ta hy sinh không tá»›i trăm ngÆ°á»i, vẫn đánh bại triệt để địch nhân, Lưỡng Hồ bang chỉ có bảy chiến thuyá»n thoát thân nguyên vẹn, còn Kinh Châu quân thì bị chúng ta chém giết đến tán loạn, toà n quân tan rã.â€
Má»™ Dung Chiến hÆ°ng phấn tiếp: “Chúng ta y theo phÆ°Æ¡ng pháp mà LÆ°u soái chỉ đạo, thổi vang hiệu kèn lệnh của Bắc Phủ Binh, Ä‘á»™t ngá»™t tấn công mãnh liệt, chẻ địch nhân thà nh hai Ä‘oạn, khiến bá»n chúng căn bản cÅ©ng không còn sức phản kÃch.â€
CÆ¡ Biệt cÆ°á»i nói: “Nhìn thấy thủy quân của Bắc Phủ Binh bố phòng hai bên bá» Hoà i Thủy, lòng quân Kinh Châu đã sá»›m dao Ä‘á»™ng, lại thêm phát hiện ra chúng ta từ bá» Äông Qua Thuá»· thẳng tiến tá»›i chá»— bá»n chúng, viện quân của Lưỡng Hồ bang lại biệt tăm biệt tÃch, nếu đổi lại là ta thì đã muốn trốn chạy ngay tức thì, còn có gì tốt là nh mà chống cá»±.â€
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ồn à o cÆ°á»i lá»›n.
LÆ°u Dụ há»i Äồ Phụng Tam: “Có biết được chủ tÆ°á»›ng của Kinh Châu quân là kẻ nà o không?â€
Äồ Phụng Tam đáp: “Là Hoà n VÄ©, anh há» Hoà n Huyá»n, ngÆ°á»i nà y khá hiểu binh pháp, võ công cÅ©ng không tồi. Xem ra số hắn vẫn chÆ°a táºn, giá» Ä‘ang là lúc Hoà n Huyá»n cần dùng ngÆ°á»i, lại thêm có quan hệ máu mủ vá»›i Hoà n Huyá»n, chứ đổi lại là ngÆ°á»i nà o khác, tất phải bị Hoà n Huyá»n Ä‘Ãch thân xá» chém.â€
Giang Văn Thanh vui vẻ nói: “Lần nà y Lưỡng Hồ bang tổn thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng, Lưỡng Hồ bang trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u không thể có cách nà o uy hiếp được chúng ta, đối vá»›i đại kế phản công Biên Hoang Táºp của chúng ta có lợi vô cùng. Chỉ tiếc lại để cho Hác TrÆ°á»ng Hanh trốn mất, bằng không sẽ có thể bẻ gãy được má»™t tay của Nhiếp Thiên Hoà n.â€
Hồng Tá» Xuân lên tiếng vá»›i giá»ng nói quái dị: “Tiểu tá» Hác TrÆ°á»ng Hanh khẳng định váºn số đã đảo ngược, vụ nà y nếu buá»™c tá»™i khéo má»™t chút, nói không chừng Nhiếp Thiên Hoà n lại há»c theo Hoà n Huyá»n tá»± tay chém chết bại tÆ°á»›ng dÆ°á»›i quyá»n, tiết kiệm sức lá»±c cho chúng ta.â€
Giang Văn Thanh không nhịn được há»i: “Thế hà nh Ä‘á»™ng giải cứu mỹ nhân của Cao thiếu anh hùng của chúng ta có thuáºn lợi không?â€
Toà n doanh trÆ°á»›ng rá»™ng lá»›n tức thì im phăng phắc, đây là mỹ sá»± mà ngÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u quan tâm, mặc dù không ai tin Cao Ngạn thá»±c sá»± có thể mang theo Tiểu Bạch Nhạn cùng trốn thoát sá»± truy lùng, song bản thân việc nà y vẫn khiến ngÆ°á»i ta phải hứng thú.
LÆ°u Dụ cÅ©ng tá»± mình cảm thấy được ảnh hưởng của sá»± việc nà y đối vá»›i hoang nhân, song trong lòng chỉ cảm thấy chua xót, gã khẳng định sẽ thà nh toà n cho hảo sá»± của Cao Ngạn, bởi vì gã từng mất VÆ°Æ¡ng Äạm Chân, cÅ©ng đã minh bạch ná»—i thống khổ của tình yêu không thà nh.
Trác Cuồng Sinh gượng cÆ°á»i lắc đầu nói: “Thôi đừng Ä‘á» cáºp đến nữa!â€
Diêu Mãnh rÃt lên: “Cái gì? Äã để cho tiểu mỹ nhân của chúng ta chạy thoát mất rồi Æ°? Sao không gặp Cao Ngạn tiểu tá»?â€
Trác Cuồng Sinh tiu nghỉu: “Tình hình không nhÆ° ngÆ°Æ¡i nghÄ©. Äuổi thì đã Ä‘uổi kịp tiểu Nhạn nhi, cÅ©ng đã trao lại cho tên tiểu tá» háo sắc đó ôm ôm bế bế, đóng vai anh hùng cứu thoát tiểu mỹ nhân. Vấn Ä‘á» là do ta lỡ tay, Ä‘iểm không trúng huyệt đạo của ả, nên không cách nà o thi triển cấm chế, khiến Cao thiếu ôm ấp phải má»™t củ khoai nóng bá»ng tay. Con bà nó chứ! Hy vá»ng Cao tiểu tá» cát nhân thiên tÆ°á»›ng!â€
Má»i ngÆ°á»i ngây ngÆ°á»i hồi lâu, rồi trong trÆ°á»›ng phát ra những trà ng cÆ°á»i huyên náo, luôn cả Giang Văn Thanh trÆ°á»›c giá» vẫn giữ kẽ cÅ©ng cÆ°á»i đến hoa dung nghiêng ngả.
LÆ°u Dụ bị thần thái mê ngÆ°á»i của Giang Văn Thanh hấp dẫn, thầm nghÄ© vẻ đẹp mỹ lệ của nà ng tuyệt không dÆ°á»›i VÆ°Æ¡ng Äạm Chân mà sao mình không há» lÆ°u ý đến. Cuối cùng gã cÅ©ng hiểu ra, Ä‘iểm hấp dẫn gã của VÆ°Æ¡ng Äạm Chân không phải chỉ là vẻ đẹp mê ngÆ°á»i của nà ng, mà quan trá»ng hÆ¡n chÃnh là nà ng không vÆ°á»›ng báºn và o ná»—i buồn trần tục, là sá»± thuần khiết, cùng tÃnh cách yêu ghét phân minh của nà ng. Vả lại nà ng đối vá»›i hà n môn mà nói, có thân pháºn danh gia vá»ng tá»™c cao không thể vá»›i tá»›i được. Việc nà ng ôm gã cÅ©ng có thể bị coi là đã phá bá» cấm kị của xã há»™i. NghÄ© đến đây, gã không kìm được cảm giác tâm can tan nát, lại không thể để lá»™ chút nà o ra mặt. Cái tÆ° vị nà y gã chỉ có tá»± mình lặng lẽ chịu Ä‘á»±ng.
Trác Cuồng Sinh ngạc nhiên há»i: “Không có ai quan tâm đến an nguy của Cao tiểu tá» Æ°?â€
Má»i ngÆ°á»i cà ng cÆ°á»i dữ hÆ¡n.
Bà ng NghÄ©a cÆ°á»i đến phát hen nói: “Sao lại không có ai? LÆ°u gia không cÆ°á»i kìa?â€
LÆ°u Dụ kinh ngạc há»i lại: “Ta biến thà nh LÆ°u gia từ khi nà o váºy?â€
Má»™ Dung Chiến cÆ°á»i đáp: “Trong Bắc Phủ Binh không phải đã quen cứ trÆ°á»›c gia sau gia mà gá»i thủ lÄ©nh của bá»n há» sao?â€
LÆ°u Dụ trong lòng trà o dâng xúc cảm, câu nói nà y của Má»™ Dung Chiến, má»™t ngÆ°á»i nổi danh dÅ©ng mãnh, đã xác láºp địa vị lãnh tụ Hoang nhân của gã. Vì thắng lợi hoà n toà n của cuá»™c chiến nà y mà gã đã trở thà nh hy vá»ng của Hoang nhân trong công cuá»™c phản công Biên Hoang Táºp. Không má»™t ngÆ°á»i nà o hoà i nghi năng lá»±c chủ soái của gã.
Yến Phi liệu có xảy ra việc gì không? Chiếu theo thá»i gian mà tÃnh, cuá»™c chiến giữa Yến Phi và Tôn Ân đã phải phân thắng bại rồi mà sao vẫn chÆ°a thấy Yến Phi quay trở lại. Tuy nhiên gã vẫn không quá lo lắng. Bởi vì cho dù Yến Phi có thể đánh bại Tôn Ân thì có lẽ chà ng cÅ©ng thụ thÆ°Æ¡ng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ cần má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh để Ä‘iá»u trị thÆ°Æ¡ng thế, không thể nhanh chóng quay vá» cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u hợp lý.
Má»™ Dung Chiến lên tiếng: “Ta có má»™t tin tức tốt là nh muốn công bố, chúng ta đã Ä‘oạt được gần ba ngà n chiến mã cùng má»™t lượng lá»›n lÆ°Æ¡ng thá»±c từ tay Kinh Châu quân.â€
Äinh Tuyên vui mừng: “Hiện tại ta đã có thể thà nh láºp nên má»™t đạo kỵ binh năm ngà n ngÆ°á»i, cá»™ng thêm thủy quân của ta, bất cứ ai muốn là m phiá»n chúng ta cÅ©ng cần phải nghÄ© lại.â€
Diêu Mãnh tiếp: “BÆ°á»›c tiếp theo của chúng ta sẽ nhÆ° thế nà o, xin LÆ°u gia ra chỉ thị.â€
LÆ°u Dụ nghiêm mặt nói: “Vấn Ä‘á» cấp bách hiện giá» là phải Ä‘oạt được thuyá»n chở lÆ°Æ¡ng giao dịch giữa Lưỡng Hồ bang và Diêu HÆ°ng, việc nà y tháºp phần khẩn cấp, chúng ta phải chặn đánh thuyá»n lÆ°Æ¡ng của Hác TrÆ°á»ng Hanh trÆ°á»›c, sau đó má»›i có thể khiến cho phe của Diêu HÆ°ng trúng kế.â€
Quay vá» phÃa Giang Văn Thanh nói: “Việc nà y giao đại tiểu thÆ° phụ trách, mÆ°á»i hai cá»— Song Äầu Thuyá»n láºp tức khởi hà nh, y theo kế hoạch đã định sẵn mà hà nh sá»±.â€
Giang Văn Thanh liếc gã má»™t cái, vui vẻ đáp ứng: “LÄ©nh mệnh!â€
LÆ°u Dụ lại hÆ°á»›ng vá» Má»™ Dung Chiến nói tiếp: “Má»™ Dung Ä‘Æ°Æ¡ng gia suất lÄ©nh hai ngà n kỵ sÄ©, sáng sá»›m ngà y mai xuất phát, y theo kế hoạch mà phối hợp trên bá»™ vá»›i đại tiểu thÆ°, để cho ngÆ°á»i ngá»±a có đầy đủ thá»i gian nghỉ ngÆ¡i.â€
Má»™ Dung Chiến cao giá»ng dạ ran.
LÆ°u Dụ mỉm cÆ°á»i: “Còn những ngÆ°á»i khác thì không cần phải gấp rút lên Ä‘Æ°á»ng, cứ dá»c bá» Hoà i Thuá»· mà tiến vá» căn cứ Bà Hồ, dá»±a và o sá»± hiểm yếu của Hoà i Thuá»· mà bảo đảm an toà n. Äợi khi đến được căn cứ má»›i thì chúng ta muốn ngá»±a được ngá»±a, muốn lÆ°Æ¡ng có lÆ°Æ¡ng.â€
Má»i ngÆ°á»i đồng thanh hưởng ứng.
Ãnh mắt của LÆ°u Dụ chuyển vá» phÃa Trác Cuồng Sinh.
Trác Cuồng Sinh vá»™i vã xua tay nói: “Không cần chá»n ta, bản thân ta cái gì cÅ©ng là m, chỉ không biết giải quyết việc trong nhà thôi.â€
Má»i ngÆ°á»i không nhịn được lại rá»™ lên cÆ°á»i.
LÆ°u Dụ không cÆ°á»i, há»i: “Ta chỉ muốn há»i ngÆ°Æ¡i xem ai là ngÆ°á»i thÃch hợp cho việc là m tổng chỉ huy cuá»™c hà nh quân nà y!â€
Diêu Mãnh ngạc nhiên: “Không phải là LÆ°u gia thì là Äồ gia hai vị lão nhân gia các ngÆ°Æ¡i, còn cần gì phải há»i?â€
LÆ°u Dụ nói: “Ta phải tá»± mình đến Thá» DÆ°Æ¡ng gặp Hồ Bân, nhằm đả thông cá»a khẩu thủy váºn sau nà y.â€
Ãnh mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đổ dồn vá» phÃa Äồ Phụng Tam, gã thở dà i: “Ta phải tá»›i Kinh Châu ngay để xá» lý chút việc, mÆ°á»i lăm ngà y sau sẽ cùng há»™i há»p vá»›i các vị tại căn cứ Bà Hồ!â€
Trác Cuồng Sinh nói: “Bà Hồ, Bà Hồ, thuyết thÆ° liên tục phải nói đến Bà Hồ, hiện tại bổn quán chủ chÃnh thức mệnh danh cho Bà Hồ là Phượng Hoà ng Hồ, chÃnh là chỉ phượng hoà ng phục sinh từ trong lá»a, cÅ©ng chỉ rõ uy phong trong tÆ°Æ¡ng lai của chúng ta.â€
Diêu Mãnh là ngÆ°á»i đầu tiên vá»— tay tán thà nh, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘á»u khen hay.
LÆ°u Dụ nói: “Chức tổng chỉ huy hà nh quân sẽ do CÆ¡ công tá» của chúng ta đảm Ä‘Æ°Æ¡ng, vì gã tÃnh cẩn tháºn và chu đáo.â€
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rá»n vang hưởng ứng.
LÆ°u Dụ cùng Äồ Phụng Tam Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, Ä‘á»u nháºn ra cảm xúc trong lòng đối phÆ°Æ¡ng, tình cảnh nà y tháºt không dá»… mà có được. Hoang nhân gần nhÆ° tan tác cuối cùng đã phấn chấn trở lại, vì đại kế phản công Biên Hoang Táºp mà đạt được tình Ä‘oà n kết trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có. TrÆ°á»›c khi Biên Hoang Táºp lần đầu thất thủ, thì đây là điá»u khiến ngÆ°á»i ta tháºt khó mà tưởng tượng nổi.
|
03-11-2011, 09:16 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Huỳnh Dị
Hồi 258
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 258
Hoà i Thủy Dạ Thoại
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
Cao Ngạn từ đằng xa chạy vụt đến, tá»›i bên bức hoà nh phi vỡ nát nÆ¡i cá»a và o hoang thôn, thét lá»›n: “Äến nÆ¡i rồi! Trò quan binh bắt giặc đã kết thúc.â€
Tiểu Bạch Nhạn lÆ°á»›t đến bên cạnh gã, mÄ© nữ nà y cÅ©ng tháºt kỳ quái, vừa má»›i luôn mồm đòi dạy dá»— Cao Ngạn má»™t tráºn mà hiện tại lại nhÆ° không có chuyện gì xảy ra, thân máºt vai ká» vai đứng cạnh gã, Ä‘Æ°a mắt dò xét hoang thôn tÄ©nh lặng nhÆ° quá»· vá»±c, hÆ¡n ba chục gian nhà chỉ có hai ba gian là tạm còn hoà n chỉnh, có thể cung cấp được chá»— trú thân qua má»™t đêm.
Cao Ngạn chỉ và o lâu môn đổ nát nói: “Là ng mà có lâu môn tất nhiên phải quy mô! Thôn nà y gá»i là Cao gia thôn. Ta không phải là bịa đặt không có căn cứ đâu nhé, nà ng nhìn Ä‘iểm còn sót lại nà y xem, chÃnh là điểm ở đỉnh đầu của chữ Cao (高). Ha ha!â€
Doãn Thanh Nhã dẩu chiếc miệng nhá» có chút vẻ trẻ con lên, bÄ©u môi khinh thị: “Nhố nhăng!â€
Cao Ngạn nói: “Thế nà o cÅ©ng được! Trá»i sắp tối Ä‘en rồi nÆ°Æ¡ng tá» Ã ! Chúng ta tối nay ở nÆ¡i nà y cùng nhau qua… Hì! Không phải là cùng nhau qua đêm, là ngủ nhá» má»™t đêm thì thế nà o?â€
Doãn Thanh Nhã “hi hi†cÆ°á»i đáp: “NgÆ°Æ¡i rõ rà ng cố ý.â€
Cao Ngạn thấy nà ng chỉ xét nét so Ä‘o “cùng trải qua má»™t đêm xuân†hay “ngủ nhá» má»™t đêmâ€, mà không phản đối việc gã gá»i nà ng là nÆ°Æ¡ng tá», trong lòng vô cùng vui sÆ°á»›ng. CÆ°á»i hi hi nói: “Äã nói là thế nà o cÅ©ng được mà ! PhÃa trÆ°á»›c chá»— nà y không thấy có thà nh, phÃa sau lại không gần trấn, chỉ mong có được má»™t mái nhà che đầu thì nay đã có rồi. Thế nà o, nÆ°Æ¡ng tá» chịu khó được không? TÆ°Æ¡ng lai ta kiếm được tiá»n sẽ mua má»™t căn nhà lá»›n cho nà ng, sau đó chúng ta sẽ phân công hợp tác, phần nà ng thì chỉ cần phụ trách sinh hà i tá».â€
Doãn Thanh Nhã muốn là m vẻ mặt nghiêm nghị không cÆ°á»i, song lại tức thì không nhịn được rung rung cÆ°á»i khúc khÃch nhÆ° nhà nh hoa rung rinh trÆ°á»›c gió, vừa hổn hển thở vừa giáºn dữ nói: “Cái tên tiểu tá» giảo quyệt chết tiệt nhà ngÆ°Æ¡i! Còn tiếp tục nói thêm má»™t câu ‘nÆ°Æ¡ng tá» nà y nÆ°Æ¡ng tá» kia’ nữa thì ta sẽ Ä‘em rút cái lưỡi của ngÆ°Æ¡i ra. Ai sinh hà i tá» cho ngÆ°Æ¡i!â€
Cao Ngạn mở cá» trong bụng, nói: “Vi phu sao dám không nghe theo?â€
Doãn Thanh Nhã là m ra vẻ muốn đánh gã, dá»a Cao Ngạn phải nhảy lui ra xa.
Tiểu mÄ© nhân nà y hằm hằm lÆ°á»m gã má»™t cái, sau lại nhÆ° nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì đó, dòm và o trong thôn dò xét, hạ thấp giá»ng há»i: “Có phải là có rất nhiá»u ngÆ°á»i đã chết ở đây không?â€
Cao Ngạn quay lại bên cạnh nà ng, há»i: “Nà ng đã từng giết ngÆ°á»i hay chÆ°a váºy?â€
Doãn Thanh Nhã lắc đầu nói: “NgÆ°Æ¡i hãy còn chÆ°a chết thì ta có thể tÃnh là chÆ°a từng giết ngÆ°á»i!â€
Khi nà ng nhắc lại chuyện ám toán gã, Cao Ngạn căn bản chỉ xem đó là lá»i nói đùa vui, đáp: “Thế là được rồi! Không giết ngÆ°á»i thì sẽ không có oan hồn Ä‘eo bám, bá»n chúng sẽ không phạm đến nà ng đâu.â€
Doãn Thanh Nhã nghe váºy rùng mình má»™t cái, hai tay vô thức ôm chặt cánh tay Cao Ngạn, mặt hÆ°á»›ng vá» phÃa gã nói: “NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đã từng giết ngÆ°á»i mà , bá»n chúng đến hại ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng sẽ mang tai vạ đến ta Ä‘ang nhÆ° cá trong ao.â€
Cao Ngạn bị Ä‘á»™ng tác thân máºt do nà ng chủ Ä‘á»™ng là m cho Ä‘iên đảo thần hồn, ngất ngây nói: “Vi phu ta hiện nay chỉ là m phong môi chứ không phải là m thÃch khách, là m sao từng giết qua má»™t ngÆ°á»i nà o được?â€
Doãn Thanh Nhã vẫn còn ba phần tỉnh táo, cau mà y nói: “Không cho phép ngÆ°Æ¡i tá»± xÆ°ng vi phu, cái trò vặt vãnh thÃch chiếm tiện nghi ngÆ°á»i khác của ngÆ°Æ¡i thá»±c ra chỉ là m ngÆ°á»i ta chán ghét, bá»™ ngÆ°Æ¡i chán sống rồi sao.â€
Cao Ngạn ghé sát bên đôi tai nhá» nhắn của nà ng dá»a nạt: “Ngà n vạn lần chá»› có ở nÆ¡i có nhiá»u quá»· dữ cÆ° trú, mà giết ngÆ°á»i lúc đêm hôm khuya khoắt, bởi vì…â€
Mặc dù Doãn Thanh Nhã biết rõ gã Ä‘ang bỡn cợt nhÆ°ng cả thân hình yêu kiá»u vẫn không ngừng run lẩy bẩy, nhÃch sát lại gần bên gã giáºn dữ nói: “Không được nói nữa! Ôi! Ta thế nà o cÅ©ng không và o trong thôn để ngủ đâu, Ä‘i tìm chá»— khác thôi!â€
Cao Ngạn trái lại trong lòng mừng rỡ, thầm nghÄ© nà ng sợ quá»· thì lão tá» cà ng tiện chiếm tiện nghi nà ng hÆ¡n. Lại lần nữa vá»— ngá»±c huênh hoang nói: “Yên tâm và o thôn Ä‘i! Bá»n há» Ä‘á»u há» Cao, coi nhÆ° cÅ©ng thân cáºn cùng há» hà ng vá»›i ta, tất sẽ không là m phiá»n nà ng đâu. Chỉ có Ä‘iá»u chúng ta sẽ phải giả trang thà nh vợ chồng, còn nếu nhÆ° nà ng không phải là nÆ°Æ¡ng tá» của ta thì bá»n há» sẽ có ý nghÄ© khác đấy.â€
Doãn Thanh Nhã ngây thÆ¡ há»i: “Tên thôn nà y quả thá»±c là Cao gia thôn chứ?â€
Cao Ngạn từ lúc sinh ra đến giá» chÆ°a từng nhanh nhẹn khác thÆ°á»ng nhÆ° váºy, vá»™i và ng đáp: “Vi phu sao lại lừa nÆ°Æ¡ng tá»? Chẳng lẽ gá»i Doãn gia thôn à ? Äỉnh đầu của chữ Doãn có má»™t nét bút vạch ngang (å°¹) cÆ¡ mà ?â€
Doãn Thanh Nhã hoà i nghi: “NgÆ°Æ¡i lại Ä‘ang chiếm tiện nghi của ta.â€
Äoạn đẩy gã ra xa, giáºn dữ nói: “Mau Ä‘i tìm chá»— khác thôi, chá»— nà y ta không và o đâu.â€
Cao Ngạn buông thõng tay xuống nói: “Khu vá»±c nà y chỉ có má»—i má»™t thôn nà y thôi, nếu không phải nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u bị tuyết phủ đầy thì ta có thể cùng nà ng đếm bÆ°á»›c dạo ngắm sao đêm. Thêm và o đó, nếu mà kể tá»›i chuyện ma quá»· lá»™ng hà nh thì ở trong Cao gia thôn nà y tÃnh ra còn yên ổn hÆ¡n.â€
Doãn Thanh Nhã dáºm chân giáºn dữ nói: “Không nói nữa! Không cho phép ngÆ°Æ¡i nhắc lại chữ quá»· nữa.â€
Cao Ngạn trong lòng thầm nghÄ© là tá»± nà ng nói trÆ°á»›c, hiện tại thì lại trách cứ ta. CÆ°á»i hi hi nói: “NÆ°Æ¡ng tá» bá»›t giáºn, theo vi phu và o trong nà o! Bảo đảm có thể khiến cho nà ng má»™t lần ngạc nhiên mừng rỡ.â€
Äồng thá»i nháy mạnh mắt má»™t cái, biểu thị việc xÆ°ng hô vi phu nÆ°Æ¡ng tá» gì gì đó chỉ là kế quyá»n biến tạm thá»i, là sách lược đối phó vá»›i bá»n quá»· Cao gia.
Doãn Thanh Nhã vẫn còn do dự.
Cao Ngạn than vãn: “Äà nh phải nói rõ cho nà ng biết sá»± tháºt váºy! Sau khi mặt trá»i xuống núi, oan hồn ẩn nấp tại các thôn là ng ở Biên Hoang tất cả sẽ Ä‘á»u rá»i khá»i sà o huyệt, ra hoạt Ä‘á»™ng ở vùng núi. Vì váºy trú ở trong thôn ngược lại là an toà n nhất, huống chi lại là Cao gia thôn ta. Hiểu rõ chÆ°a?â€
Tiếp đó cầm ngá»c thủ trắng trẻo ấm má»m của nà ng, nói: “Äi nà o! Vạn sá»± đã có vi phu lo liệu.â€
Doãn Thanh Nhã quên mất ngá»c thủ của nà ng Ä‘ang bị gã chiếm hết tiện nghi, bị gã kéo và o trong thôn.
Thuyá»n buồm từ Qua Thủy chuyển hÆ°á»›ng tiến và o Hoà i Thủy, ngược dòng Ä‘i lên hÆ°á»›ng Tây.
MÆ°á»i hai ngÆ°á»i cầm lái Ä‘á»u là cao thủ của Chấn Kinh há»™i, là thân tÃn của Äồ Phụng Tam, theo y quay vá» tiá»m nháºp Kinh Châu. LÆ°u Dụ tiện có thuyá»n Äồ Phụng Tam cÅ©ng ngồi nhỠđến Thá» DÆ°Æ¡ng gặp Hồ Bân.
Hai ngÆ°á»i đứng tại mÅ©i thuyá»n, nhìn thuyá»n đạp gió rẽ sóng, trong lòng Ä‘á»u có rất nhiá»u xúc cảm, nhất là trong thế yếu sau khi trải qua nhiá»u gian khổ má»›i tá»›i được thá»i kỳ thắng lợi huy hoà ng.
Äồ Phụng Tam cÆ°á»i khổ: “Ta có chút sợ hãi khi phải trở lại Kinh Châu.â€
LÆ°u Dụ gáºt đầu đáp: “Ta hiểu tâm tình của Äồ huynh.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Thá»i niên thiếu ta đã từng cùng vá»›i Hoà n Huyá»n cả hai đồng thá»i Æ°a thÃch má»™t nữ hà i tá», chỉ có Ä‘iá»u ta Ä‘em tình cảm giấu kÃn trong lòng bởi vì ta biết rõ tÃnh cách bá đạo của Hoà n Huyá»n. Váºy mà lại còn bị ép phải nghe quá trình hắn Ä‘oạt được nữ hà i tỠấy và o tay nhÆ° thế nà o, thống khổ dạng nà y tháºt không thể nói rõ được cho ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c hiểu.â€
Trái tim của LÆ°u Dụ co thắt lại má»™t cái rất mãnh liệt. Biết rõ không nên há»i song vẫn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ: “Sau đó thì thế nà o?â€
Äồ Phụng Tam xuất hiện vẻ mặt Ä‘au xót hiếm có, ảm đạm đáp: “Sau đó Æ°? Ôi! Ta có thể không nói được không?â€
LÆ°u Dụ ngạc nhiên: “Hoà n Huyá»n không yêu thÃch nà ng ấy nữa à ?â€
Äồ Phụng Tam đáp: “Nà ng chỉ là bị Hoà n Huyá»n dùng thủ Ä‘oạn bỉ ổi mà già nh lấy được và o tay, còn sá»± tháºt trong tim nà ng đã có hình bóng khác, mà ngÆ°á»i đó lại là ta. Hoà n Huyá»n tên khốn kiếp nà y thá»±c không phải là ngÆ°á»i mà là súc sinh. Sắc mặt của ngÆ°Æ¡i vì sao lại biến thà nh khó coi nhÆ° váºy?â€
LÆ°u Dụ cố cưỡng ép cảm giác căm uất cùng bất lá»±c xuống, nói: “Ta đối vá»›i tình huống khi đó của Äồ huynh, có đồng cảm chẳng khác nà o chÃnh bản thân cÅ©ng đã trải qua váºy.â€
Ãnh mắt Äồ Phụng Tam hÆ°á»›ng ra khoảng không tối tăm mù mịt trÆ°á»›c mặt, nói: “Cho tá»›i táºn thá»i khắc ngừng thở, nà ng vẫn không muốn nói ra tên ta.â€
LÆ°u Dụ toà n thân chấn Ä‘á»™ng há»i: “Hoà n Huyá»n đã ra tay ác Ä‘á»™c ngắt hoa vùi nhụy Æ°?
Äồ Phụng Tam đáp: “Hắn ta bản tÃnh hung tà n, có việc gì là không thể là m đâu.â€
LÆ°u Dụ cau mà y: “Hạng ngÆ°á»i nà y thì liệu có ai có thể nguyện lòng bán mạng vì hắn?â€
Äồ Phụng Tam nói: “Các đại tÆ°á»›ng hiện giá» của hắn Ä‘á»u là ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây Ä‘i theo Hoà n Xung, hắn chỉ là kế thừa gia sản của Hoà n Xung. Ta lần nà y tá»›i Giang Lăng, ngoà i việc an bà i cho ngÆ°á»i trong tá»™c cùng các thuá»™c hạ cÅ© dá»i đến Biên Hoang táºp còn muốn phân hóa thế lá»±c của Hoà n Huyá»n, khiến gã chỉ có thể dá»±a được và o tÆ°á»›ng lÄ©nh Hoà n thị. Bằng không vá»›i tình huống chia năm sẻ bảy hiện giá» của Bắc Phủ binh, căn bản không phải đối thủ của Kinh Châu quân.â€
LÆ°u Dụ nói: “Hoà n Huyá»n liệu có biết được ngÆ°á»i mà nữ hà i tỠđó yêu là ngÆ°Æ¡i không? Hay chỉ là lừa ngÆ°á»i mà nói rằng không biết.â€
Äồ Phụng Tam lạnh lùng đáp: “Có phải nhÆ° váºy hay không cÅ©ng không có quan hệ gì nữa.â€
LÆ°u Dụ nói: “Lúc đó Hoà n Xung còn sống, sao lại dung túng hắn tùy tiện giết ngÆ°á»i?â€
Äồ Phụng Tam đáp: “Nếu nà ng xuất thân quyá»n quý, sá»± tình là m ầm Ä© lên, Hoà n Huyá»n tất sẽ gặp rất nhiá»u phiá»n phức. Chỉ háºn má»™t ná»—i nà ng ấy là con gái nhà hà n vi, Hoà n Huyá»n căn bản không có gì phải kiêng dè cả.â€
LÆ°u Dụ trong lòng thầm nghÄ© dù cho có là con gái nhà quyá»n quý thì sao chứ, không phải kết quả cÅ©ng vẫn nhÆ° thế, khó thoát khá»i ma chưởng của Hoà n Huyá»n Æ°?
Äồ Phụng Tam thở dà i má»™t hÆ¡i, nói: “Kể từ ngà y đó trở Ä‘i, ta mặc dù có rất nhiá»u nữ nhân vẫn không há» có má»™t lần nà o Ä‘á»™ng lòng giống váºy. Chỉ có Ká»· Thiên Thiên khiến ta nhá»› tá»›i nà ng, bá»n há» có rất nhiá»u Ä‘iểm cá»±c kỳ tÆ°Æ¡ng đồng, đặc biệt là ánh mắt và nét mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của bá»n há».â€
LÆ°u Dụ nghe váºy phát ngây cả ngÆ°á»i, nếu không phải y tá»± mình nói ra, ai nghÄ© được Äồ Phụng Tam có má»™t mặt Ä‘a tình nhÆ° váºy. NhÆ°ng Äồ Phụng Tam nguyện lòng dốc hết tâm sá»± vá»›i gã, hiển thị y đã coi LÆ°u Dụ gã là tri ká»·.
à nghÄ© nà y là m dịu bá»›t Ä‘i chút Ãt thống khổ vì VÆ°Æ¡ng Äạm Chân ẩn táºn sâu trong lòng gã.
Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t truyện khác nhau, là bà máºt giấu sâu táºn đáy lòng, có thể kể lại cho ngÆ°á»i khác khẳng định đã qua nhiá»u lần chắt lá»c, là sá»± tháºt đã được tinh lá»c cho trở nên sáng sủa dá»… hiểu. Gã không tin dung mạo mÄ© lệ của đối tượng Äồ Phụng Tam yêu lúc ban đầu lại có thể sánh cùng nhan sắc khuynh quốc khuynh thà nh của Ká»· Thiên Thiên. Song gã lại hiểu rất sâu sắc rằng tồn tại dai dẳng trong ký ức của Äồ Phụng Tam, hình ảnh mÄ© miá»u của ngÆ°á»i thiếu nữ ấy sẽ không má»™t ai có thể thay thế được.
Äể phân tán tinh thần của Äồ Phụng Tam, cÅ©ng khiến bản thân khá»i phải tưởng nhá»› tá»›i VÆ°Æ¡ng Äạm Chân, LÆ°u Dụ há»i: “NgÆ°Æ¡i và Nhiếp Thiên Hoà n thế nà o lại phát triển đến tình cảnh không thể cùng tồn tại nhÆ° hiện nay?â€
Ãnh mắt Äồ Phụng Tam quay lại phÃa LÆ°u Dụ, sau khi ngÆ°ng thần nhìn gã hồi lâu má»›i thoáng hiện ra vẻ mặt lạnh lùng tà n khốc khiến ngÆ°á»i ta phải phát rét: “Ta là vì có ngÆ°á»i anh cả bị Nhiếp Thiên Hoà n giết hại nên má»›i ná»— lá»±c rèn luyện bản thân, cuối cùng là mặc giáp xông tráºn, toà n lá»±c Ä‘á» sức cùng hắn. Hiện tại ngÆ°Æ¡i đã rõ ta vì sao sau khi biết được Hoà n Huyá»n câu kết cùng Nhiếp Thiên Hoà n lại láºp tức mất hết hy vá»ng vá»›i Hoà n Huyá»n, tuyệt không coi hắn là bạn nữa.â€
LÆ°u Dụ ngây ngÆ°á»i: “Hoà n Huyá»n rõ rà ng đã bức ngÆ°Æ¡i tạo phản.â€
Äồ Phụng Tam ngá»a đầu nhìn trá»i, bình tÄ©nh đáp: “Ta đã có dá»± tÃnh tá»›i kết cục tồi tệ nhất khi quay lại Giang Lăng, ta đã có tâm lý chuẩn bị lượm xác tá»™c nhân bởi vì ta quá hiểu Hoà n Huyá»n. Hắn có rất nhiá»u khuyết Ä‘iểm, song cÅ©ng có sở trÆ°á»ng đặc biệt không ai có thể coi thÆ°á»ng được, đó là tà i năng quân sá»± trá»i phú cùng thanh Äoạn Ngá»c Hà n. Ai ai cÅ©ng Ä‘á»u nghÄ© ngÆ°á»i tà n Ä‘á»™c và ra tay lạnh lùng nhất ở Kinh Châu là Äồ Phụng Tam ta, song ta biết rõ rằng trên phÆ°Æ¡ng diện đó ta tháºt còn xa má»›i bằng được Hoà n Huyá»n, hắn chỉ là m việc hắn cho là nên là m nhất. TrÆ°á»›c mặt hắn, bất kỳ sÆ¡ xuất nà o cÅ©ng Ä‘á»u có thể dẫn tá»›i há»a sát thân, hắn tuyệt không dung thứ cho ngÆ°Æ¡i bất kỳ cÆ¡ há»™i xoay chuyển nà o cả.â€
LÆ°u Dụ hừ lạnh: “Hắn không phải muốn Ä‘uổi cùng giết táºn ngÆ°Æ¡i sao? NgÆ°Æ¡i hiện tại không phải vẫn Ä‘ang sống khá»e đó thôi?â€
Äồ Phụng Tam mỉm cÆ°á»i nói: “Kết cục của Giang Hải LÆ°u thì thế nà o? Ta là nhỠđược lây nhiá»…m váºn may của ngÆ°Æ¡i nên má»›i có thể ngồi đây cùng ngÆ°Æ¡i thoải mái tâm sá»±. Sau khi tá»± thà nh láºp nên Chấn Kinh há»™i thì ta đã nghÄ© bản thân không thể kết bằng hữu chân chÃnh được thêm lần nà o nữa, nghÄ© không ra đầu tiên thì có Má»™ Dung Chiến, hiện tại lại nhiá»u thêm ngÆ°Æ¡i và Yến Phi, quả thá»±c là khó Ä‘oán.â€
LÆ°u Dụ vui mừng nói: “NgÆ°Æ¡i nguyện lòng trở thà nh tri ká»· của ta, thá»±c đúng là vinh hạnh của ta.â€
Äồ Phụng Tam than vãn: “Bằng hữu chân chÃnh có được không dá»…, nhÆ°ng hiện giá» ta lại cÅ©ng lo sợ.â€
LÆ°u Dụ không hiểu há»i lại: “Bằng hữu tốt sao lại phải sợ?â€
Äồ Phụng Tam cÆ°á»i khổ: “Con ngÆ°á»i vốn hay thay đổi. Ta và Hoà n Huyá»n là bạn cùng chÆ¡i từ hồi hãy còn tè dầm, cùng Ä‘á»c sách, cùng táºp võ, trò vui đùa nà o cÅ©ng hai ngÆ°á»i cùng tham dá»±, ta chÆ°a từng coi hắn là chủ tá», hắn cÅ©ng không coi ta nhÆ° tôi tá»›. Khi đó cả hai Ä‘á»u vô tÆ° không há» có chút xảo quyệt, cÅ©ng không có xung Ä‘á»™t vá» lợi Ãch, ai có chuyện gì cÅ©ng nói ra, dốc hết lòng vá»›i ngÆ°á»i kia không chút giấu diếm. Hắn thÆ°á»ng luôn tức tối bất bình việc TÆ° Mã thị kiá»m chế Hoà n gia bá»n hắn, còn ta thì hoà n toà n đứng vá» phe của hắn.â€
LÆ°u Dụ ngắt lá»i: “Giao tinh sinh tá» giữa ta và ngÆ°Æ¡i là vÄ©nh viá»…n không bao giá» thay đổi.â€
Äồ Phụng Tam song mục lấp lánh thần quang chăm chú nhìn gã, sau khi trầm mặc hồi lâu, thì chua chát gượng cÆ°á»i: “Ta tuyệt không há» hoà i nghi thà nh ý mà LÆ°u huynh nói ra và o thá»i nà y khắc nà y. NhÆ°ng con ngÆ°á»i vốn hay thay đổi, cùng vá»›i sá»± khác biệt vá» quyá»n thế và địa vị, con ngÆ°á»i tá»± nhiên cÅ©ng sẽ có thay đổi, đã bÆ°á»›c chân và o rồi thì khó mà quay đầu thoát ra nổi, những gì của trÆ°á»›c đây Ä‘á»u không còn phù hợp nữa, lúc ấy ngÆ°Æ¡i vì bảo vệ thá»±c tại trÆ°á»›c mắt - cần thiết thì sẽ không từ thủ Ä‘oạn, những việc khác tất cả Ä‘á»u trở thà nh thứ yếu.â€
LÆ°u Dụ muốn nói mà không nói nên lá»i.
So vá»›i trÆ°á»›c đại chiến Phì Thủy, chÃnh bản thân gã cÅ©ng đã thay đổi rất nhiá»u. Gã trÆ°á»›c kia má»™c mạc hồn nhiên, trà n đầy lý tưởng, còn bản thân hiện tại có phải vẫn còn là LÆ°u Dụ ấy hay không?
Bèn đáp: “Ta tán thà nh kiến giải của Äồ huynh, song ta vÄ©nh viá»…n không bao giá» biến thà nh hạng ngÆ°á»i giống nhÆ° Hoà n Huyá»n.â€
Äồ Phụng Tam gáºt đầu nói: “Bởi vì bá»n ngÆ°Æ¡i căn bản là hai con ngÆ°á»i hoà n toà n trái ngược, xuất thân cÅ©ng đã cách biệt má»™t trá»i má»™t vá»±c. Hoà n cảnh hiện tại của hai ngÆ°á»i bá»n ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có khác biệt lá»›n. NhÆ°ng bằng và o việc hiện không ngừng leo lên được vị trà cao hÆ¡n, rồi sẽ có má»™t ngà y ngÆ°Æ¡i đạt đến được vị trà của hắn. Lúc đó ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ không thể tá»± mình quyết định được tốt xấu, tất phải vì toà n cục mà suy tÃnh, đến cái ngà y đó, ngÆ°Æ¡i má»›i có thể lÄ©nh há»™i được hết toà n bá»™ những lá»i ta nói ngà y hôm nay.â€
LÆ°u Dụ ngầm thở dà i má»™t tiếng, ông trá»i thế nà o lại xui khiến Tạ Huyá»n coi trá»ng gã, rồi lại đặt gã và o vị trà thế nà y? Gã hiện tại Ä‘Ãch thá»±c đã không còn Ä‘Æ°á»ng lui, chỉ có thể tiếp tục hÆ°á»›ng thẳng đến mục tiêu mà tiến.
Bèn nói lảng sang chủ Ä‘á» khác: “Lần nà y đến Giang Lăng, ngÆ°Æ¡i chuẩn bị nhân thủ từ ai?â€
Äồ Phụng Tam há»i hợt nói: “Ta sẽ gặp và i ngÆ°á»i có Ãch để nói chuyện.â€
LÆ°u Dụ kinh ngạc há»i: “Không sợ thế mạo hiểm quá Æ°? NgÆ°Æ¡i bằng và o cái gì mà thuyết phục ngÆ°á»i khác đụng tá»›i Hoà n gia? Nếu nhÆ° bị phản bá»™i, ngÆ°Æ¡i khẳng định không có thể còn mạng sống mà rá»i khá»i Giang Lăng.â€
Äồ Phụng Tam đáp: “Bằng chÃnh và o tác phong, tÃnh tình phản phúc khó tin của Hoà n Huyá»n, bằng và o sá»± biến triển của tình huống trong tÆ°Æ¡ng lai vá»›i sá»± tháºt vá» việc chúng ta phản công Biên Hoang táºp thà nh công. Ta chẳng há» hy vá»ng đạt được thà nh quả chóng vánh tức thì, mà muốn gieo rắc được chút mầm trÆ°á»›c đã.â€
LÆ°u Dụ không hiểu há»i lại: “Biến chuyển tÆ°Æ¡ng lai là ám chỉ cái gì váºy?â€
Äồ Phụng Tam hạ giá»ng: “Chỉ cần LÆ°u Lao Chi thá»±c sá»± bán đứng liên minh Hoà n Huyá»n, VÆ°Æ¡ng Cung và Ân Trá»ng Kham thì Hoà n Huyá»n lần nà y khẳng định sẽ phải thấy không được mà lui, việc nà y sẽ tạo nên ngăn trở nghiêm trá»ng đối vá»›i thanh uy của hắn. Thêm và o chuyến tiá»…u phạt chúng ta lần nà y của liên quân Lưỡng Hồ, Kinh Châu thất bại thảm hại, hao binh tổn tÆ°á»›ng, Hoà n Huyá»n trong thá»i gian ngắn tá»›i sẽ không thể có lá»±c mà hà nh Ä‘á»™ng được gì cả. Nếu tình huống nhÆ° váºy phát sinh, lão cáo già xảo quyệt TÆ° Mã Äạo Tá» sẽ lợi dụng cÆ¡ há»™i hiếm có nà y thế nà o?â€
LÆ°u Dụ gáºt đầu tán đồng: “Äồ huynh rất có tầm nhìn xa trông rá»™ng. CÆ¡ há»™i khó gặp, TÆ° Mã Äạo Tá» sẽ không bá» qua cÆ¡ há»™i phân hóa Kinh Châu quân nà y.â€
Äồ Phụng Tam bổ sung: “TÆ° Mã Äạo Tá» rà nh nhất việc sá» dụng âm mÆ°u thủ Ä‘oạn ác Ä‘á»™c, lại thêm từ chá»— ta biết được nhược Ä‘iểm lá»›n nhất của Hoà n Huyá»n, chÃnh là bản tÃnh tá»± coi mình là trung tâm, chỉ chăm chăm biết đến lợi Ãch của bản thân. Hạng ngÆ°á»i nà y, nếu có thể chá»n lá»±a, khẳng định không ai muốn cùng hợp tác vá»›i hắn. Ta đã ngắm và o Ä‘iểm nà y nên má»›i quay trở lại Giang Lăng thá» xem sao. Kể cả không thể láºt đổ hắn, cÅ©ng có thể khiến hắn tạm thá»i không có sức mà xâm phạm Kiến Khang, giúp chúng ta tranh thủ thêm chút Ãt thá»i gian cho kế hoạch phản công Biên Hoang táºp. Bằng không nếu để Hoà n Huyá»n chỉ má»™t lần hà nh Ä‘á»™ng mà công hãm được Kiến Khang, ta và ngÆ°Æ¡i khẳng định chết không có chá»— chôn thân.â€
LÆ°u Dụ cảm kÃch gáºt đầu: “Có Äồ huynh trợ giúp, quả đúng là phúc khà của LÆ°u Dụ ta.â€
Äồ Phụng Tam vui vẻ nói: “Còn nói mấy lá»i khách sáo nà y là m gì, nói đến cùng thì ta cÅ©ng vì bản thân mà thôi. Chỉ có Ä‘iá»u nhìn và o tình huống phát triển trÆ°á»›c mắt, Kiến Khang sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ rÆ¡i và o tay Hoà n Huyá»n. Äối vá»›i chúng ta mà nói, sá»± việc nà y phát sinh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cà ng muá»™n cà ng tốt.â€
LÆ°u Dụ nói: “Hóa ra ngÆ°Æ¡i vẫn duy trì cái suy nghÄ© bi quan ấy, ta so vá»›i ngÆ°Æ¡i thì lạc quan hÆ¡n má»™t chút. LÆ°u Lao Chi trÆ°á»›c sau vẫn nắm quyá»n ở Bắc Phủ binh, đối vá»›i Hoà n Huyá»n khẳng định sẽ không bà ng quan ngồi nhìn đâu.â€
Äồ Phụng Tam đáp: “Mấu chốt là ở TÆ° Mã Äạo Tá», trÆ°á»›c còn có Tạ An, Tạ Huyá»n, luôn kiá»m chế hắn má»i nÆ¡i má»i lúc. Còn hiện giá» hắn nắm được đại quyá»n trong tay, khẳng định sẽ tìm má»i cách để tạo ra má»™t đạo binh má»›i, cÅ©ng sẽ ra sức là m suy yếu Ä‘i Bắc Phủ binh, nhÆ° váºy thì giữa hắn và LÆ°u Lao Chi sẽ xuất hiện mâu thuẫn khó lòng hóa giải nổi.â€
LÆ°u Dụ nói: “Nếu xuất hiện tình huống nhÆ° váºy, đối vá»›i chúng ta chỉ có lợi chứ không có hại, chỉ cần chúng ta già nh lại được Biên Hoang táºp, LÆ°u Lao Chi sẽ phải chuyển qua thá»a hiệp vá»›i chúng ta.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Quả đúng là nhÆ° váºy. NhÆ°ng ta phải chỉ ra rằng vấn Ä‘á» nằm ở phÃa LÆ°u Lao Chi, Hoà n Huyá»n liệu có thể phong tá»a Äại Giang, công hãm Kiến Khang hay không, mấu chốt là ở thái Ä‘á»™ của Bắc Phủ binh.â€
LÆ°u Dụ nói: “Tình huống tồi tệ nhất là LÆ°u Lao Chi bà ng quan không chịu có hà nh Ä‘á»™ng gì, mặc cho Hoà n Huyá»n thu tháºp TÆ° Mã Äạo Tá». NhÆ°ng ngà y nà o còn Bắc Phủ binh tá»a trấn rình ráºp ở Quảng Lăng thì Hoà n Huyá»n đến cuối cùng vẫn không dám ngồi lên đế vị.â€
Äồ Phụng Tam mỉm cÆ°á»i: “NgÆ°Æ¡i quá khinh thÆ°á»ng hắn rồi, nếu phát sinh sá»± việc nhÆ° váºy, Hoà n Huyá»n sẽ có cÆ¡ há»™i triển khai sở trÆ°á»ng của hắn, là ám sát, khủng bố, hối lá»™, phân hóa cùng đủ má»i thể loại thủ Ä‘oạn khác, khiến Bắc Phủ binh hoà n toà n tê liệt. Äến lúc đó, chỉ có má»™t ngÆ°á»i có khả năng cứu vãn tình hình tuyệt vá»ng của Bắc Phủ binh, mà ngÆ°á»i đó lại là LÆ°u Dụ ngÆ°Æ¡i.â€
LÆ°u Dụ nhất thá»i tắc há»ng không nói nên lá»i.
Äồ Phụng Tam nói: “Ta có má»™t thỉnh cầu.â€
LÆ°u Dụ kinh ngạc há»i: “Sao Ä‘á»™t nhiên lại khách khà nhÆ° váºy, tất cả Ä‘á»u là huynh đệ, nói cái gì cÅ©ng Ä‘á»u được cả.â€
Ãnh mắt của Äồ Phụng Tam hÆ°á»›ng ra Biên Hoang ở mặt bắc dòng Hoà i Thủy, từng chữ từng chữ chầm cháºm nói: “Có má»™t ngà y LÆ°u huynh trở thà nh ngÆ°á»i có quyá»n thế cao nhất tại Nam phÆ°Æ¡ng, xin đừng quên Biên Hoang táºp, xin hãy để cho Hoang nhân được tiếp tục cuá»™c sống tá»± dá» của bá»n há».â€
LÆ°u Dụ ngạc nhiên nói: “NgÆ°Æ¡i không ngá» lại nháºn định rằng tÆ°Æ¡ng lai sẽ có má»™t ngà y ta hủy diệt Biên Hoang táºp à ? Äiá»u nà y tuyệt đối không thể xảy ra.â€
Äồ Phụng Tam cÆ°á»i khổ: “Ta không tranh luáºn vấn Ä‘á» nà y vá»›i ngÆ°Æ¡i, tóm lại sẽ có má»™t ngà y ngÆ°Æ¡i hiểu rõ được vì sao ta lại có lá»i thỉnh cầu nà y. Giết Hoà n Huyá»n xong, ta tuyệt không có hứng thú quan cao lá»™c háºu, quyá»n thế địa vị gì cả, chỉ hy vá»ng có má»™t chá»— trú thân, mà trên Ä‘á»i không có địa phÆ°Æ¡ng nà o khác hợp vá»›i ta giống nhÆ° Biên Hoang táºp, ta hiện tại chÃnh là đang tÃnh toán cho tÆ°Æ¡ng lai đó. Tá»›i rồi!â€
Thà nh ThỠDương đã xuất hiện ở trước mặt.
Äây không phải má»™t tòa thà nh trì thông thÆ°á»ng, mà là đại biểu cho vinh nhục thịnh suy của Hán tá»™c, đã trở thà nh tượng trÆ°ng của má»™t vị đại danh tÆ°á»›ng danh truyá»n thiên cổ - Tạ Huyá»n.
|
03-11-2011, 09:16 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Huỳnh Dị
Hồi 259
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hồi 259
Hoang Thôn Quỷ Tung
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
Yến Phi đứng trên má»™t triá»n núi hoang vu , trông vá» hÆ°á»›ng Biên Hoang táºp, chỉ có thể thấy vẻn vẹn má»™t và i ánh đèn, cho thấy Biên Hoang táºp Ä‘ang ở và o tình huống không bình thÆ°á»ng, địch nhân Ä‘ang thấp thá»m chỠđợi phản kÃch của Hoang nhân, từ chủ Ä‘á»™ng biến thà nh bị Ä‘á»™ng.
CÅ©ng tại triá»n núi cao nà y, Yến Phi đã cùng Tôn Ân lần đầu quyết chiến, chung cuá»™c không những thất bại mà còn bị ni Huệ Huy mang Ä‘i, sau đó lại chấn Ä‘oạn tâm mạch chà ng rồi Ä‘em chôn dÆ°á»›i đất tránh để Tôn Ân tìm thấy. Nà o hay lần thứ hai quyết chiến, ni Huệ Huy lại có liên can trá»±c tiếp, kết quả đã không chịu nổi năng lượng lúc Tiên môn bị phong bế phát nổ, nên ngá»c nát hÆ°Æ¡ng tan. Trái lại thÆ°Æ¡ng thế của bản thân chà ng lại nhẹ nhất trong ba ngÆ°á»i.
Yến Phi, Tôn Ân và ni Huệ Huy hình thà nh má»™t quan hệ vi diệu, thiếu mất ngÆ°á»i nà o khẳng định cÅ©ng không thể là m tam bá»™i hợp nhất để khai mở Tiên môn. Yến Phi ẩn Æ°á»›c cảm thấy trong đó thá»±c sá»± hà m chứa đạo lý huyá»n diệu, lại không có cách nà o để miêu tả cụ thể. Äiá»u nà y phải chăng nhÆ° ni Huệ Huy miệng vẫn hay nói là "Tiên duyên"?
Ôi!
Thiên Thiên! Hiện tại nếu nhÆ° có nà ng ở bên cạnh, thế giá»›i nà y sẽ viên mãn vô khuyết. Nếu nà ng ở bên cạnh ta, ta sẽ nói vá»›i nà ng: “Äối vá»›i Yến Phi ta nà ng chÃnh là Tiên môn, chỉ có thông qua nà ng ta má»›i có thể tiến và o Äá»™ng Thiên Phúc Äịa.â€
Bất quá giả thiết có má»™t ngà y ta nắm được pháp quyết khai mở Tiên môn, lại có thể cùng nà ng tay trong tay rá»i Ä‘i thì nà ng có muốn theo ta rá»i khá»i cái thế giá»›i chứa đầy háºn thù, cÅ©ng chứa đầy tình yêu nà y, Ä‘i tá»›i má»™t bến bá» khác để tiến và o Äá»™ng Thiên Phúc Äịa, cùng nhau trở thà nh má»™t đôi thần tiên quyến thuá»™c hay không? NghÄ© tá»›i đây, Yến Phi chạy xuống sÆ°á»n núi hoang, lÆ°á»›t nhÆ° bay vá» phÃa Biên Hoang táºp, phong thái tiêu sái nhà n hạ.
Chà ng rốt cuộc đã giải quyết được tâm ma, đem Tiên môn và Kỷ Thiên Thiên đánh đồng với nhau, lại tiến và o cảnh giới thai tức.
Cao Ngạn cÆ°á»i nói: “Äây chÃnh là hà nh cung thứ bảy của taâ€.
Tay của Doãn Thanh Nhã sá» má»™t thủ pháp để thoát khá»i bà n tay gã, tức giáºn nói: “Tên tiểu tá» nà y rất biết cách lợi dụng cÆ¡ há»™i để chiếm tiện nghi, ta...â€
Cao Ngạn Ä‘Æ°a ngón tay đặt trên môi, là m Ä‘iệu bá»™ ngăn lá»i, thấp giá»ng Ä‘á» tỉnh: “Không được lá»›n tiếng nhÆ° váºy, ồn à o sẽ là m bá»n há» biết được chúng ta lén tá»›i nÆ¡i đây, chúng ta sẽ khó có má»™t buổi tối an bìnhâ€.
Doãn Thanh Nhã hạ giá»ng xuống không thể nhá» hÆ¡n nữa thì thầm bên tai gã: “Nói chuyện thấp giá»ng có tác dụng gì? Nghe nói bá»n há» có thể ngá»i được sinh khà của ngÆ°á»i sốngâ€.
Cao Ngạn ngá»i thấy hÆ¡i thở nhÆ° hÆ°Æ¡ng lan của nà ng, trong lòng ngá»t lịm, cố ý là m ra vẻ nghe không rõ Ä‘Æ°a tai đến sát đôi môi thÆ¡m của nà ng, là m Doãn Thanh Nhã nhÆ° bị Ä‘iện giáºt vá»™i dịch ngÆ°á»i ra má»™t chút.
Cao Ngạn vui mừng khôn xiết, mở miệng thuyết giảng, đôi môi mở ra khép lại không phát ra thanh âm nà o.
Doãn Thanh Nhã đã quên mất việc mắng y, khẩn trÆ°Æ¡ng nói: “NgÆ°Æ¡i nói cái gì?â€
Cao Ngạn Ä‘Æ°a tay ôm lấy bá» vai đẹp của nà ng, ghé sát đôi tai nhá» trong suốt nhÆ° ngá»c, hÃt lấy hÆ°Æ¡ng khà thanh xuân thÆ¡m ngát đầy sức sống của nà ng, tâm thần ngây ngất nói: “Ta nói cho nà ng biết má»™t bà máºt, nói xong nà ng sẽ không còn sợ hãi nữaâ€.
Doãn Thanh Nhã để đôi môi gã tiến sát tai hoa, thân thể má»m mại khẽ run lên, chau mà y kinh ngạc há»i: “Là thứ bà máºt gì?â€
Cao Ngạn Ä‘Æ°a ngón tay chỉ và o má»™t phòng nguyên vẹn nằm sau căn nhà bị phá nát trÆ°á»›c mặt, nói: “Nà ng cần lÆ°u tâm nghe ta nói đây! Hà nh cung nhÆ° thế nà y, tại Biên Hoang ta có tổng cá»™ng mÆ°á»i tám cái, đây là tòa thứ bảy, ở đó có má»™t phòng ngủ sạch sẽ, chuyên để ta dùng lúc dừng chân, lại dán phù chú ngăn ác quá»·, chỉ cần không rá»i khá»i phòng, cam Ä‘oan nà ng có thể ngủ má»™t giấc ngon là nhâ€.
Doãn Thanh Nhã nói vẻ không yên tâm: “Còn lÅ© thiện quá»· thì thế nà o? Chúng nó không phải có thể tá»± do xuất nháºp sao?â€
Cao Ngạn thiếu chút nữa nghẹn lá»i, chỉ biết đáp liá»u: “Quá»· thiện lÆ°Æ¡ng chỉ ở bên cạnh nhìn, tuyệt sẽ không quấy rối chúng ta. Nà ng nếu nhÆ° gá»i to nhiá»u lần hai tiếng phu quân, để cho chúng nó hiểu được nà ng là cô vợ bé bá»ng của ta, chúng nó khẳng định sẽ không bÆ°á»›c và o phòng ná»a bÆ°á»›câ€.
Doãn Thanh Nhã quay đầu lại nhìn y, nhá» chút ánh sáng của trăng sao, nhìn thấy được thần sắc say mê của y, tỉnh ngá»™ nói vẻ không đồng ý: “NgÆ°Æ¡i ôm thế đã đủ chÆ°a?â€
Cao Ngạn tùy cÆ¡ ứng biến: “Ta không muốn chiếm tiện nghi của nà ng, đây là má»™t loại pháp lá»±c cao cÆ°á»ng, là bà pháp do Thất lão đạo chuyên giúp ngÆ°á»i tróc quá»· truyá»n thụ riêng cho ta, gá»i là sinh khà liên minh, chỉ cần nam nữ có tình cảm ôm ấp má»™t nÆ¡i, sẽ là m ma quá»· không dám đến gần, ta chỉ là muốn tốt cho nà ng thôi!â€.
Doãn Thanh Nhã hoà i nghi: “Có chuyện nà y sao? NgÆ°Æ¡i lại lừa Thanh Nhã rồi?â€
Cao Ngạn nói: “Nà ng đã quên nÆ¡i nà y là Cao gia thôn rồi sao? Ta sao có thể ở trÆ°á»›c mặt lịch đại tổ tông lừa thần gạt quá»· chứ?â€
Doãn Thanh Nhã thoát ra khá»i tay y, tức giáºn nói: “Tên tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i đến chuyện phản bá»™i tổ tông cÅ©ng mang ra nói được? Ãt nói lá»i thừa Ä‘i, chúng ta hãy Ä‘i tá»›i thôi!â€.
Cao Ngạn hà i lòng bảo: “Tiểu nÆ°Æ¡ng tá» xin hãy theo vi phuâ€.
Doãn Thanh Nhã nhất chỉ Ä‘iểm và o lÆ°ng gã, là m gã Ä‘au nhói táºn tâm can, nhÆ°ng vẫn thong thả chụp lấy cánh tay nhá» nhắn má»m mại của nà ng, dẫn nà ng cùng vòng ra sau căn nhà .
Trong khi Doãn Thanh Nhã Ä‘Æ°a ánh mắt cảnh giác quét qua khu rừng thÆ°a phÃa sau căn nhà , Cao Ngạn buông tay nà ng ta ra, mở má»™t cái cá»a sổ Ä‘ang đóng ra, nói: “Tiểu nÆ°Æ¡ng tá», má»i và oâ€.
Doãn Thanh Nhã không là m theo mà nói: “NgÆ°Æ¡i và o trÆ°á»›c Ä‘iâ€.
Cao Ngạn nói: “Nà ng không sợ má»™t mình lÆ°u lại bên ngoà i sao?â€
Doãn Thanh Nhã không trả lá»i, nhÆ° má»™t là n khói Ä‘i và o phòng, Cao Ngạn cÅ©ng Ä‘i theo sau.
"Soạt"
Doãn Thanh Nhã đánh lá»a thắp há»a táºp, giÆ¡ cao tay chiếu sáng cả gian phòng thấy có má»™t chiếc giÆ°á»ng, trong cái buồng nhá» có má»™t chiếc bà n và hai cái ghế, góc phòng có má»™t chiếc hòm sắt. Gian phòng xem ra rất sạch sẽ, hiển nhiên thỉnh thoảng có ngÆ°á»i đến quét dá»n.
Cao Ngạn vui vẻ nói: “Không lừa nà ng đấy chứ! Chiếu ngủ đặt ở trong hòm sắt. Nà ng xem vi phu nà y có biết bao biện pháp, Ä‘i theo ta tuyệt không phải khổ sở. Loại hà nh cung nà y ở Biên Hoang được thiết láºp khắp nÆ¡i, chỉ có ta má»›i có thể nghÄ© ra được, kiếm tiá»n là để muốn tìm được sá»± thoải mái. Äúng không?â€
Doãn Thanh Nhã vẫn giÆ¡ há»a táºp đứng ở giữa phòng, thần sắc bất thiện đáp: “NgÆ°Æ¡i Ä‘ang lừa gạt taâ€.
Cao Ngạn mở hòm sắt, lấy ra má»™t chiếc đèn lồng đặc chế, Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c nà ng ta, ngạc nhiên nói: “Ta gạt nà ng Æ°?â€
Doãn Thanh Nhã chu cái miệng nhá» nhắn dằn dá»—i há»i: “Bùa chú dán ở nÆ¡i nà o?â€
Cao Ngạn Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không đáp: “Bùa chú có hai loại, má»™t loại là hữu hình, má»™t loại khác cao cấp hÆ¡n, là vô hình. Chỉ cần nà ng lấy kiếm chỉ, hÆ°á»›ng vá» má»—i cá»a sổ vẽ ra bùa chú, lúc vẽ niệm xuất "úm ni ma ba không, nam mô a di Ä‘Ã pháºt, thái thượng lão quân mau mau theo lệnh", thì sẽ yểm được bùa chú tránh quá»· cao cấp nhấtâ€.
Doãn Thanh Nhã thấy gã ở bên vừa nói vừa hoa chân múa tay, lại lẩm bẩm niệm chú trong miệng. Nhịn không nổi, phì cÆ°á»i nói: “Äi mà gặp con quá»· đầu to của nhà ngÆ°Æ¡i, coi bổn cô nÆ°Æ¡ng là trẻ nÃt ba tuổi sao?â€
Cao Ngạn nâng đèn lồng, hÆ°á»›ng vá» phÃa cá»a phòng Ä‘i tá»›i.
Doãn Thanh Nhã bị dá»a kinh hãi, hô: “NgÆ°Æ¡i Ä‘i đâu?â€
Cao Ngạn dừng lại trÆ°á»›c cá»a, ra vẻ khó hiểu bảo: “Nà ng không phải muốn ta Ä‘i gặp quá»· đầu to sao? Bá»n chúng không được phép bÆ°á»›c và o phòng ná»a bÆ°á»›c, ta chỉ có thể ra ngoà i gặp chúng thôiâ€.
Doãn Thanh Nhã phát run lên, dáºm chân nói: “Mau trở lại vá»›i taâ€.
Cao Ngạn lại trở vá» trÆ°á»›c mặt nà ng ta, nói: “Tiểu nÆ°Æ¡ng tá» má»i thắp đèn, hoang dã tối kỵ đốt lá»a, lúc lá»a biến thà nh mà u lam thì đó là lúc quá»· đếnâ€.
Doãn Thanh Nhã bị dá»a liá»n châm lá»a đốt đèn, lại Ä‘em há»a táºp tắt Ä‘i.
Cao Ngạn cầm đèn lồng đặt tại má»™t góc, chỉ chiếu sáng má»™t khoảng đất nhá», không để ánh đèn lá»™ ra bên ngoà i nhà , bá»—ng nhiên biến căn phòng biến thà nh chá»— nÆ°Æ¡ng thân ấm áp và thoải mái.
Doãn Thanh Nhã lui đến mép giÆ°á»ng ngồi xuống, nhẹ nhà ng nói: “Thôn nà y căn bản không có quá»·, ngÆ°Æ¡i lại giở thủ Ä‘oạn chiếm tiện nghi của ta. Äúng không?â€
Cao Ngạn đến bên cạnh cá»a sổ, thò đầu ra ngoà i bà máºt dò xét, sau đó rùng mình má»™t cái, hoảng hốt rụt đầu vá», lại vá»™i và ng đóng kÃn cá»a sổ lại, chuyển thân qua bên cá»a sổ nói: “Nguy hiểm tháºt. Ngoà i cá»a sổ má»›i có má»™t con quá»· Ä‘i qua, Ä‘i đến bìa rừng phÃa sau chẳng biết là m cái gì. May mắn là tân phòng của chúng ta có vô hình lệnh phù cấp cao nhất bảo vệ, cho nên chúng ta đã biến thà nh vô hình, nó nhìn không thấy chúng taâ€.
Doãn Thanh Nhã tức giáºn: “Còn muốn giả thần giả quá»·, cho rằng ta là đứa ngốc saoâ€.
Cao Ngạn cÆ°á»i hì hì Ä‘i và o bên cạnh nà ng ta ngồi xuống, nói: “Không tin sao. Má»i tiểu nÆ°Æ¡ng tá» di giá ra xemâ€.
Song chưởng của Doãn Thanh Nhã nhÆ° hoa bay bÆ°á»›m lượn vòng ra vá»— và o huyệt đạo sau lÆ°ng y, Cao Ngạn trúng chiêu toà n thân má»m nhÅ©n, nằm lăn ra giÆ°á»ng, chỉ có trừng mắt nhìn.
Doãn Thanh Nhã báºt dáºy, tay chống nạnh đắc ý nói: “NgÆ°Æ¡i nghÄ© rằng ta không có biện pháp đối phó vá»›i tiểu sắc quá»· nhà ngÆ°Æ¡i sao? Bổn sá»± lá»›n nhất của ngÆ°Æ¡i là nhân lúc ngÆ°á»i khác gặp nguy, đẩy đẩy kéo kéo, để lợi dụng ôm ấp, bây giá» xem ngÆ°Æ¡i còn có pháp bảo gì khôngâ€.
Cao Ngạn hai mắt xạ ra thần sắc lo lắng, lại không ngừng đánh mắt ra hiệu đang có một nguy hiểm nà o đó.
Doãn Thanh Nhã tức giáºn: “NgÆ°Æ¡i còn có thể nói được mà â€.
Cao Ngạn khà n giá»ng nói: “Chúng nó thấy nà ng đối xá» vá»›i ta nhÆ° váºy, sẽ nghÄ© là mÆ°u sát thân phu, sẽ tiến tá»›i vây lấy nà ngâ€.
Doãn Thanh Nhã cÆ°á»i nói: “Lại lòi Ä‘uôi chồn ra rồi. NgÆ°Æ¡i không phải đã nói ác quá»· không thể bÆ°á»›c và o phòng ná»a bÆ°á»›c sao?â€
Cao Ngạn thở dà i: “Ta có nói qua loại bùa nà y chỉ có thể cấm ác quá»·, thiện quá»· lại không bị Æ°á»›c thúc. Cái gá»i là thiện ác chi phân, chỉ là trong lòng nghÄ© đến chuyện ác hay việc thiện, chúng nó tiến đến cứu ta, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là có hảo tâm là m chuyện tốt rồiâ€.
Doãn Thanh Nhã tròng mắt xoay chuyển, Ä‘á»™t nhiên rút ra Ä‘oản Ä‘ao, nói: “Ta muốn giết chết ngÆ°Æ¡iâ€.
Cao Ngạn tuy tay chân không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy, cảm xúc vẫn biểu thị đầy đủ, lá»™ ra thần sắc hồ đồ, lại bởi ná»a ngÆ°á»i gã nằm trên giÆ°á»ng, đôi chân vẫn chạm đất, vẻ mặt của gã phối hợp vá»›i tÆ° thế cà ng thêm đặc biệt cổ quái.
Nói: “Nà ng Ä‘iên rồi sao?â€
Doãn Thanh Nhã đợi hồi lâu, thu hồi Ä‘oản Ä‘ao nói: “Quá»· ở nÆ¡i nà y sao? Vì sao không thấy liệt tổ liệt tông của ngÆ°Æ¡i đến cứu ngÆ°Æ¡i. Thiếu chút nữa là m ngÆ°Æ¡i sợ hãi rồi. á»’. NgÆ°Æ¡i nhìn gì váºy?â€
Cao Ngạn Ä‘ang trợn tròn mắt, nhìn vá» cá»a sổ phÃa sau nà ng ta.
Doãn Thanh Nhã chuyển thân lại nhÆ° gió lốc, còn chÆ°a thấy rõ rà ng, thì bên ngoà i cá»a sổ truyá»n đến tiếng kêu khóc thê lÆ°Æ¡ng.
Doãn Thanh Nhã mặt mà y thất sắc, kinh hãi hô má»™t tiếng "Quá»·", bay ngược vá» phÃa sau, lùi tá»›i trên giÆ°á»ng, trốn ở phÃa sau Cao Ngạn, nắm lấy đầu vai gã, dá»±ng lên là m bia đỡ.
Yến Phi đứng trên má»™t cái gò ở tây nam Biên Hoang táºp, lặng yên quan sát tình hình Biên Hoang táºp.
Cả Biên Hoang táºp chỉ có bốn cá»a có treo đèn lồng, toà n táºp chìm trong bóng tối, dÆ°á»›i bầu trá»i đầy sao, bầu không khà đầy vẻ thần bà quá»· dị.
Yến Phi tá»± há»i bằng thân thủ của mình nếu muốn lẻn và o, là chuyện dá»… nhÆ° trở bà n tay. Huỳnh DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể là m khó nổi chà ng, huống chi là Biên Hoang táºp quen thuá»™c. Má»™t ngà y mÆ°á»i hai canh giỠđịch nhân không thể phòng thủ đến mức giá»t nÆ°á»›c không lá»t được, chỉ có thể ở bố phòng trạm gác tại những yếu Ä‘iểm chiến lược để Ä‘á» phòng Hoang nhân vá»›i số lượng lá»›n tá»›i xâm phạm, chứ không ngăn được dạng kiếm khách Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c nhÆ° chà ng.
Vấn Ä‘á» là sau khi và o táºp thì sẽ thế nà o? Là m sao má»›i tìm được Ba Cáp Mã TÆ° để lấy cái mạng chó của hắn?
Nhìn Biên Hoang táºp, trong lòng tuôn trà o cảm giác kì dị. Toà n bá»™ trÆ°á»›c mắt, phảng phất nhÆ° má»™t vùng đất mÆ¡ ảo. Chà ng cÅ©ng không phải lần đầu sinh ra cảm thụ nhân sinh nhÆ° má»™ng, vấn Ä‘á» là sau khi cảm ứng được phÃa sau Tiên môn là má»™t khoảng trá»i đất vô cùng vô táºn, chà ng lại không thể nhìn thế giá»›i nà y vá»›i tâm trạng nhÆ° trÆ°á»›c đây, bởi vì chà ng biết rõ hết thảy trÆ°á»›c mắt, rất có thể chỉ là má»™t trÆ°á»ng xuân má»™ng giá»›i hạn trong vòng sinh tá».
Yến Phi hoà n toà n không muốn lừa gạt bản thân mình, nhÆ° ni Huệ Huy đã nói trong thâm tâm má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u ẩn giấu khát vá»ng truy tìm đạo lý siêu thoát sinh tá» của Tiên môn, chỉ có Ä‘iá»u cà ng tạo cho nhân thế đủ loại sá»± tình để lừa bịp mà thôi.
Äá»™ng Thiên Phúc Äịa đối vá»›i chà ng có sức hấp dẫn vô cùng lá»›n. Sau khi xuyên qua Tiên môn, sẽ là cảnh giá»›i gì?
Bất quá đã rõ rà ng hÆ¡n dù cho Tiên môn bây giá» có khai mở trÆ°á»›c mặt chà ng, chà ng vẫn sẽ không bÆ°á»›c và o ná»a bÆ°á»›c. Bởi vì cuá»™c sống của chà ng còn có Ä‘iá»u luyến tiếc, đó là vì Ká»· Thiên Thiên, má»i thứ khác Ä‘á»u không quan trá»ng.
Äá»™t nhiên, chà ng tỉnh ngá»™ rằng tÃnh mạng bản thân mình Ä‘ang hòa vá»›i tình yêu cuồng nhiệt, thà nh quả lá»›n nhất của cuá»™c Ä‘á»i là tình yêu vá»›i Ká»· Thiên Thiên. Tiên môn đã trao má»™t ý nghÄ©a khác cho tình yêu của chà ng và Ká»· Thiên Thiên, nhÆ°ng cÅ©ng là m cho chà ng cà ng yêu sâu Ä‘áºm hÆ¡n, không chút hoà i nghi.
Trong lòng chợt Ä‘á»™ng. Yến Phi nhìn lại phÃa chân trá»i ở hÆ°á»›ng đông bắc, trên bầu trá»i đầy sao má»™t Ä‘iểm Ä‘en Ä‘ang lượn vòng hạ xuống từ trên cao không. Äó không phải là thiên nhãn thần Æ°ng của Khất Phục Quốc Nhân sao? à niệm trong đầu vừa phát ra, chà ng đã theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng thiên nhãn xuất hiện chạy tá»›i. Khất Phục Quốc Nhân đến nÆ¡i nà y theo Ä‘uổi chuyện gì?
Doãn Thanh Nhã toà n thân phát run, chẳng còn ná»a phần dáng vẻ của má»™t cao thủ, ai mà nghÄ© được nữ tá» nà y trá»i không sợ đất không sợ, lại Ä‘i sợ ác quá»·.
Cao Ngạn chỉ là giả bá»™ dạng hù dá»a nà ng, chẳng ngỠđược mãnh quá»· trong thôn hợp tác, phối hợp không chút sÆ¡ hở, láºp tức liá»n bị dá»a đến răng Ä‘áºp và o nhau láºp cáºp, muốn nhắc nhở nà ng ta giải khai huyệt đạo cho mình cÅ©ng là m không nổi.
Tiếng gà o khóc lúc gần lúc xa, thỉnh thoảng kêu la và i tiếng, có lúc tại đầu thôn, đột nhiên lại ở cuối thôn, chẳng thể nghe rõ lũ quỷ kêu la chuyện gì.
Doãn Thanh Nhã run rẩy nói: “Ngà n vạn lần chá»› nên trả lá»i chúng, chỉ trả lá»i má»™t câu cÅ©ng sẽ bị chúng câu hồn phách Ä‘iâ€.
Cao Ngạn còn miá»…n cưỡng khống chế được Æ°? Khó khăn lắm má»›i nói được: “Sao không giải huyệt Ä‘iâ€.
Doãn Thanh Nhã hồn xiêu phách lạc nói: “Ta không thể váºn kìnhâ€.
Tiếng quá»· kêu đã hết, hồi phục lại sá»± an bình, nhÆ°ng cái loại cảm giác áp bức do mãnh quá»· Ä‘em tá»›i, so vá»›i tiếng quá»· hu hu cà ng khiến ngÆ°á»i cảm thấy sợ hãi và má»m yếu.
Cao Ngạn nói: “Äã yên rồi. TrÆ°á»›c hết hãy giải khai huyệt đạo của ta, sau đó chúng ta chạy được xa bao nhiêu hay bấy nhiêu, vÄ©nh viá»…n không quay lạiâ€.
Doãn Thanh Nhã toà n thân run rẩy, kinh ngạc nói: “NgÆ°á»i có thể nà o chạy nhanh hÆ¡n mãnh quá»·? Tại nÆ¡i nà y Ãt nhất có bùa chú tránh quá»·, Ä‘i ra ngoà i sao được?â€
Cao Ngạn thống khổ thiếu chút nữa khóc to, Ä‘ang muốn bá» qua hết thảy nói cho nà ng ta biết là không có bùa chú tránh quá»· gì, chẳng biết từ đâu ở phÆ°Æ¡ng xa truyá»n đến má»™t tiếng kêu the thé.
Doãn Thanh Nhã ôm chặt lấy y, hoảng hốt nói: “Mãnh quá»· khác quay lại rồi. Bùa chú cao cấp nhất của ngÆ°Æ¡i có chặn được mãnh quá»· đó không?â€
Cao Ngạn định thần trở lại, tiếng kêu the thé đó khẳng định do ngÆ°á»i sống phát ra, tháºt ra là chuyện gì?
Vá»™i và ng đáp: “Ta phải vẽ lại và i đạo bùa, mau giải khai huyệt đạo của taâ€.
Doãn Thanh Nhã hổn hển ná»a ngà y, chầm cháºm buông gã ra, sau đó liên tục vá»— chưởng lên lÆ°ng y.
Cao Ngạn cả ngÆ°á»i lá»ng ra, sau khi co duá»—i tay chân, không chút do dá»± nhảy xuống giÆ°á»ng.
Doãn Thanh Nhã chấn Ä‘á»™ng há»i: “NgÆ°Æ¡i Ä‘i đâu?â€
Cao Ngạn trÆ°á»›c cầm đèn lồng thổi tắt Ä‘i, sau đó biểu diá»…n bản sắc của kẻ săn tin, đến má»—i cá»a sổ ngó bên ngoà i, cuối cùng trở lại bên nà ng ta, nói: “Ta có dá»± cảm bất tÆ°á»ng, tẩu vi thượng sáchâ€.
Doãn Thanh Nhã vá»™i kéo tay y, nói: “NgÆ°Æ¡i không phải muốn vẽ bùa niệm chú sao? Ta tuyệt sẽ không theo ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm cái chết đâuâ€.
Cao Ngạn cÆ°á»i khổ nói: “Quá»· có rất nhiá»u loại, theo ta thấy bên ngoà i đó chỉ là hồ đồ quá»·, nếu không đã đến chúng ta lấy mạng, chúng ta chạy thì chúng nó cÅ©ng không biết đâuâ€.
Doãn Thanh Nhã nói vẻ bán tÃn bán nghi: “NgÆ°Æ¡i chỉ nghe thanh âm thì đã biết đối phÆ°Æ¡ng là hồ đồ quá»· sao?â€
Cao Ngạn cứng miệng chống đỡ: “Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nháºn ra được thanh âm của tổ tông ta, chúng nó Ä‘á»u là quá»· rất hồ đồâ€.
Doãn Thanh Nhã nhÃu mà y: “Từ khi nà o ngÆ°Æ¡i nháºn ra được chúng nó là tổ tông của ngÆ°Æ¡i, ta bây giá» sẽ không hại ngÆ°Æ¡i, lÆ°u lại nÆ¡i nà y thì có vấn Ä‘á» gì chứ?â€
Cao Ngạn láºp tức á khẩu không nói được.
Doãn Thanh Nhã hoang mang dao Ä‘á»™ng nói: “Ta hiểu rồi. Quá»· dữ bên ngoà i căn bản không có quan hệ thân thÃch vá»›i ngÆ°Æ¡i, cho nên ngÆ°Æ¡i sợ hãi nhÆ° váºyâ€.
Cao Ngạn vá»™i đáp: “Äúng. Äúng là nhÆ° váºy. Nà ng tháºt là thông minhâ€.
Tiếng quá»· kêu lại vang lên, lần nà y đến từ sâu trong rừng phÃa sau nhà , cách phòng bá»n há» giấu mình không đến ná»a dặm, giá»ng the thé khó nghe, duy trì trong và i hÆ¡i, nhÆ° xa nhÆ° gần.
Doãn Thanh Nhã ngẩn ngÆ¡: “Tá»±a hồ là ngÆ°á»i sống váºyâ€.
Cao Ngạn trầm giá»ng nói: “Chúng ta gặp phải bá»n giang hồ bà máºt há»™i há»p, bá»n chúng lên tiếng để gá»i nhau đấyâ€.
Biết là ngÆ°á»i sống, Doãn Thanh Nhã láºp tức hồi phục lại thần khÃ, nói: “Hà . Thiếu chút nữa dá»a ta sợ chết khiếp, con bà nó! Äể ta ra ngoà i cho bá»n chúng má»—i ngÆ°á»i má»™t tráºnâ€.
Cao Ngạn nói: “Nà ng đã quên qui củ giang hồ là không quản tá»›i việc không quan hệ tá»›i mình rồi sao? â€
Doãn Thanh Nhã mắng: “Äồ quá»· nhát ganâ€.
Cao Ngạn thất thanh há»i: “Can đảm của nà ng lá»›n lắm sao? â€
Doãn Thanh Nhã trừng trừng véo tay gã má»™t cái, cảnh cáo: “Chuyện đêm nay, không được phép nói cho bất cứ kẻ nà o, nếu không bổn cô nÆ°Æ¡ng sẽ giết ngÆ°Æ¡i diệt khẩuâ€.
Cao Ngạn Ä‘au đến rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, lại không thể la lên, trong lòng lại thấy ngá»t lịm nhÆ° máºt, loại tÆ° vị nà y, chỉ có bản thân gã biết được.
Doãn Thanh Nhã đến sát bên tai gã nói: “Lại có ngÆ°á»i đến. Công phu cÅ©ng không tồiâ€.
Cao Ngạn thầm nghÄ© nếu không tà i giá»i ai dám trà trá»™n tá»›i Biên Hoang ?
|
03-11-2011, 09:17 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Huỳnh Dị
Hồi 260
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hồi 260
Pháºt Tà ng Chi BÃ
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
Yến Phi từ sau một đống loạn thạch chạy đến, nhìn thấy hình bóng của một dạ hà nh nhân mặc hắc y đang dần xa, trong lòng sinh ra cảm giác như đã từng quen biết, sau đó trong tâm hiện lên dáng vẻ hung hãn của Hách Liên Bột Bột.
Tháºt không ngá» lại là Hách Liên Bá»™t Bá»™t! Äịa vị của hắn trong liên quân Biên Hoang táºp tuy dÆ°á»›i Diêu HÆ°ng, nhÆ°ng lại ở trên Tông ChÃnh LÆ°Æ¡ng. Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy, xuất hiện lén lút tại Biên Hoang táºp, chắc chắn là đang là m chuyện không được quang minh.
Nếu hắn muốn đi gặp Khất Phục Quốc Nhân đương nhiên không muốn để ai biết được.
Yến Phi cảm thấy đã chá»n nÆ¡i tháºt thÃch hợp vì hiện giá» chỉ có cách tìm chuyện kÃch thÃch để là m má»›i có thể khiến chà ng hoà nháºp và o nhân gian trở lại, và trÆ°á»›c mắt Ä‘ang là má»™t chuyện rất kÃch thÃch.
Những ý niệm nà y vừa loé lên trong đầu Yến Phi thì thân ảnh đã liá»n lÆ°á»›t theo phÃa sau Hách Liên Bá»™t Bá»™t, chà ng đã quay lại vá»›i thế giá»›i nà y Ä‘ang bị tuyết trắng bao phủ, hÆ°á»›ng vá» u cốc nÆ¡i thiên nhãn thần Æ°ng Ä‘ang lượn vòng.
LÆ°u Dụ ngồi ở bá» tây Phì Thủy, ngÆ¡ ngẩn nhìn con sông nÆ¡i Tạ Huyá»n đánh bại Phù Kiên danh lừng thiên hạ, sau lÆ°ng là thà nh Thá» DÆ°Æ¡ng.
Lần trÆ°á»›c gã đến Thá» DÆ°Æ¡ng và o lúc Biên Hoang táºp bị thất thủ lần thứ hai, vá»›i Giang Văn Thanh là bạn đồng hà nh. Lúc ấy gã đã hết sức không phải đối vá»›i Tạ gia, cảm giác hổ thẹn vì đã phụ lòng háºu ái của Tạ Huyá»n đã là m gã phải xấu hổ khi nhìn dòng Phì Thủy.
Bây giá» là thá»i Ä‘iểm sau khi đã đại thắng, việc kiến láºp được địa vị thống soái của gã trong lòng của Hoang nhân cà ng thêm trá»ng yếu cho việc xây dá»±ng cÆ¡ sở để phản công của Biên Hoang táºp.
Gã phải hết sức mau chóng xâm nháºp thà nh Thá» DÆ°Æ¡ng, trá»±c tiếp đến phủ Thái Thú gặp Hồ Bân để thÆ°Æ¡ng lượng những việc trá»ng yếu. Huỳnh DÆ°Æ¡ng đã không là m khó được Yến Phi xuất nháºp, muốn tiến và o Thá» DÆ°Æ¡ng phòng vệ vốn kém xa Huỳnh DÆ°Æ¡ng là điá»u nằm trong khả năng của gã, đồng thá»i có thể hiển thị vá»›i Hồ Bân rằng gã có bản lÄ©nh muốn đến muốn Ä‘i tùy tiện.
Thuyá»n Ä‘á»™i của Giang Văn Thanh sẽ nhân lúc đêm tối lÆ°á»›t qua khúc sông Thá» DÆ°Æ¡ng, đến DÄ©nh Khẩu chặn thuyá»n lÆ°Æ¡ng của Lưỡng Hồ bang. Vì Hồ Bân đã phụng lệnh LÆ°u Lao Chi không còn phong tá»a Hoà i Thủy, để cho Lưỡng Hồ bang Ä‘i qua, nên không có vấn Ä‘á» gì vá» mặt nà y.
Gã đến tìm Hồ Bân, chẳng những muốn má»i Hồ Bân âm thầm xuất lá»±c để Ä‘Æ°á»ng váºn chuyển lÆ°Æ¡ng thá»±c của bá»n há» có thể duy trì thông suốt, mà còn muốn thuyết phục y toà n lá»±c há»— trợ gã đối kháng vá»›i LÆ°u Lao Chi.
NghÄ© tá»›i đây, trong lòng không khá»i hiện lên ngá»c dung của Giang Văn Thanh.
Ôi!
Không thể phủ nháºn Giang Văn Thanh là má»™t mỹ nữ Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, có tà i hoa và năng lá»±c phi thÆ°á»ng, thái Ä‘á»™ đối vá»›i bản thân gã lại không Ä‘Æ¡n giản chỉ là cá»™ng sá»± hợp tác, bá»n há» từng há»— trợ nhau chạy trốn, và o sinh ra tá». NhÆ°ng vì sao nà ng không thể là m gã Ä‘á»™ng tâm nhÆ° VÆ°Æ¡ng Äạm Chân?
Hiện tại vì sá»± đả kÃch tà n khốc của VÆ°Æ¡ng Äạm Chân, lòng gã đối vá»›i việc nam nữ cà ng nhÆ° nÆ°á»›c lặng, có má»™t cảm giác bi thÆ°Æ¡ng vô cùng.
VÆ°Æ¡ng Äạm Chân bây giá» chắc đã tá»›i Giang Lăng, Hoà n Huyá»n sẽ đối đãi nhÆ° thế nà o vá»›i nà ng?
NghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, gã nhảy dá»±ng lên, hÆ°á»›ng vá» phÃa Thá» DÆ°Æ¡ng chạy đến. Bá»c hà nh lý của gã có công cụ leo thà nh, có thể giúp gã vượt qua thà nh cao của Thá» DÆ°Æ¡ng lẻn và o trong thà nh.
Vì cảm giác bất lá»±c và bi phẫn nảy sinh do việc nghÄ© đến VÆ°Æ¡ng Äạm Chân, gã không thể để bản thân mình nhà n hạ được.
Gã chẳng những muốn phản công Biên Hoang táºp mà còn muốn tiếp quản Bắc Phủ binh cho tá»›i thá»i khắc giết được Hoà n Huyá»n. Con Ä‘Æ°á»ng tÆ°Æ¡ng lai dà i dằng dặc và gian khổ, nhÆ°ng gã chịu Ä‘á»±ng được, bởi gã không còn cách nà o khác tốt hÆ¡n và cÅ©ng chẳng có Ä‘Æ°á»ng lui.
"Binh"
Âm thanh do cá»a chÃnh bị ngÆ°á»i dùng chưởng lá»±c chấn vỡ truyá»n đến tai hai ngÆ°á»i, Cao Ngạn và Doãn Thanh Nhã trong bóng tối nhìn nhau, đồng thá»i Ä‘á» cao giá»›i bị.
Có ngÆ°á»i đã tiến và o đến trÆ°á»›c căn nhà , chỉ cách bá»n há» má»™t khoảng sân. Chỉ cần đối phÆ°Æ¡ng theo lệ thÆ°á»ng tra xét toà n bá»™ các phòng sẽ phát hiện được bá»n há».
Doãn Thanh Nhã nói sát bên tai Cao Ngạn: “Chưởng lá»±c âm nhu của ngÆ°á»i nà y khiến ngÆ°á»i ta giáºt mìnhâ€.
Cao Ngạn trong lòng cÅ©ng đồng ý, âm hưởng lúc đầu tịnh không mãnh liệt, cá»a gá»— lại không chịu nổi hóa thà nh mảnh vụn, tá»±a nhÆ° chỉ vuốt nhẹ má»™t cái mà cá»a gá»— đã chịu Ä‘á»±ng không nổi. Những ngÆ°á»i nà y hiển nhiên không phải là kẻ tầm thÆ°á»ng. Doãn Thanh Nhã võ công tuy cao, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng lại ngÆ°á»i đông thế mạnh. Gã không khá»i lấy tay chỉ cá»a sổ, há»i nà ng ta có nên theo cá»a sổ rá»i Ä‘i hay không.
Doãn Thanh Nhã vẫn chÆ°a kịp đáp lại y đã có tiếng gió từ xa tá»›i gần. Có ngÆ°á»i xẹt qua ngoà i cá»a sổ, vòng qua căn phòng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Äá»™t nhiên nghe thanh âm của năm, sáu ngÆ°á»i cùng kêu lên: “Bái kiến tiểu thÆ°â€.
Cao Ngạn và Doãn Thanh Nhã Ä‘á»u giáºt mình, bá»n vừa lên tiếng vấn an có cả nam lẫn nữ, chỉ thấy chúng đến thôn nà y vô thanh vô tức cÅ©ng đủ biết ai cÅ©ng có thân thủ cao minh, không phải nhân váºt giang hồ thông thÆ°á»ng.
Cao thủ nhÆ° váºy muốn tìm má»™t ngÆ°á»i đã không dá»… dà ng, huống chi lại có đến năm, sáu ngÆ°á»i. Kẻ được xÆ°ng là tiểu thÆ°, địa vị võ công Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải cao hÆ¡n bá»n chúng.
Hai ngÆ°á»i nghÄ© đến nát óc, cÅ©ng không thể nghÄ© ra được bá»n chúng là thần thánh phÆ°Æ¡ng nà o.
Lúc nà y bá»n há» lại không muốn rá»i Ä‘i.
Má»™t thanh âm nữ tỠâm nhu dá»… nghe nói: “Các ngÆ°Æ¡i lÆ°u ám ký muốn gặp ta, tháºt ra là vì chuyện gì? Các ngÆ°Æ¡i không phải ở cùng má»™t chá»— vá»›i Pháºt nÆ°Æ¡ng sao?â€
Cao Ngạn chấn Ä‘á»™ng trong lòng, hiểu được kẻ vừa nói là thần thánh phÆ°Æ¡ng nà o. Pháºt nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ni Huệ Huy, những kẻ nà y là dÆ° nghiệt của Di Lặc giáo, kẻ được xÆ°ng là tiểu thÆ° chÃnh là Sở Vô Hạ, kẻ đã giết chết Mạn Diệu. Trong lòng gã không khá»i cảm thấy kỳ quái, tháºt ra đã xảy ra chuyện gì?
Thanh âm má»™t nữ tá» khác nói: “Tiểu thÆ° xin cho phép Kiá»u Lâm báo lên tÆ°á»ng táºn, Pháºt nÆ°Æ¡ng soái lÄ©nh bá»n thuá»™c hạ Ä‘uổi bắt Yến Phi, phát giác kẻ giữ Tâm bá»™i lại là Tống Bi Phong và đã mấy lần bị y dùng xảo kế thoát được, cuối cùng Ä‘uổi tá»›i mặt đông nam Biên Hoang táºp, đến Ngá»a Pháºt tá»± trong Bạch Vân sÆ¡n bá» phÃa đông DÄ©nh Thủy thì Pháºt nÆ°Æ¡ng đã mất Ä‘i cảm ứng vá»›i Tâm bá»™iâ€.
Má»™t thanh âm nam tá» khác nói tiếp: “Thần tình của Pháºt nÆ°Æ¡ng lúc ấy rất cổ quái, lại không lý gì đến chuyện truy Ä‘uổi, ngồi yên không nói gì, sau thá»i gian gần ná»a nén nhang Pháºt nÆ°Æ¡ng đứng lên tuyên bố giải tán Di Lặc giáo, bắt chúng tôi láºp tức rá»i khá»iâ€.
Tên còn lại tiếp theo: “Pháºt nÆ°Æ¡ng thần tình kiên quyết, cÅ©ng không giải thÃch vì sao có quyết định nhÆ° thế, chúng tôi không dám trái lại ý chỉ của ngÆ°á»i, chỉ còn cách trÆ°á»›c tiên rá»i khá»i Bạch Vân sÆ¡n, đến gần đó để thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i hy vá»ng Pháºt nÆ°Æ¡ng sẽ hồi tâm chuyển ý gá»i chúng tôi trở lại.â€
Cao Ngạn ghé sát tai Doãn Thanh Nhã nói nhá»: “Là Sở Vô Hạ của Di Lặc giáo và Tứ đại kim cÆ°Æ¡ng, hai kẻ còn lại chắc là Trúc Lôi Âm và Diệu Âm ni cô của Minh Nháºt tá»± ở Kiến Khangâ€.
Thân thể má»m mại của Doãn Thanh Nhã khẽ run, rõ rà ng trong lòng chấn Ä‘á»™ng. Äối vá»›i Tứ đại kim cÆ°Æ¡ng nà ng ta hoặc giả không rõ rà ng lắm, nhÆ°ng Sở Vô Hạ lợi hại nhÆ° thế nà o nà ng ta đã từng tá»± mắt mình mục kÃch, chỉ đỡ được hai chiêu. Cao Ngạn thừa cÆ¡ giả Ä‘iên hưởng phúc, lấy tay ôm vòng eo nhá» nhắn của nà ng ta, ở giữa lúc hung hiểm nhÆ° váºy còn ra sức cảm nháºn tÆ° vị ôn nhu kiá»u diá»…m thÆ¡m ngát đến mê ngÆ°á»i của mỹ nữ trong lòng.
Doãn Thanh Nhã nhẹ cấu má»™t cái lên bà n tay Ä‘ang tác quái của y, lại không gỡ tay y ra. Cái kiểu lá»ng lÆ¡ nà y, tá»±a nhÆ° là sắc thái ngầm đồng ý là m Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, thiếu chút nữa là m con tim Cao Ngạn tan chảy ra.
Sở Vô Hạ lãnh đạm nói: “Di Lặc giáo sá»›m đã không còn rồiâ€.
Äến lượt thanh âm nữ tá» của Diệu Âm nói: “Chúng tôi khổ sở chỠđợi từ sáng sá»›m đến đêm khuya, sau đó đã xảy ra má»™t chuyện kỳ quái phi thÆ°á»ng, ở Ngá»a Pháºt tá»± tại Bạch Vân sÆ¡n truyá»n đến má»™t tiếng nổ cá»±c lá»›n, bạch quang phóng lên cao, ánh sáng chiếu đến hÆ¡n mÆ°á»i dặm, lúc ấy trá»i quang đãng không khà trong là nh lại không có sấm sét, hiện tượng dị thÆ°á»ng nhÆ° thế chúng tôi chÆ°a từng thấy quaâ€.
Sở Vô Hạ trầm giá»ng nói: “Có việc nà y saoâ€.
Má»™t giá»ng nam già dặn nói: “Má»—i câu của Diệu Âm Ä‘á»u là tháºt, không có má»™t chữ giả tạoâ€.
Sở Vô Hạ nói: “Äịch Hán ngÆ°Æ¡i nói Ä‘iâ€.
Cao Ngạn thầm nghÄ© má»™t là Sở Vô Hạ vá»›i Äịch Hán có quan hệ khá tốt, hoặc là giữa má»i ngÆ°á»i thì Äịch Hán có Ä‘iá»u trung thá»±c hÆ¡n, cho nên Sở Vô Hạ chỉ định Äịch Hán nói. Xem nhÆ° thế thì giữa ngÆ°á»i của Di Lặc giáo há» lại hoà n toà n không tÃn nhiệm nhau, trÆ°á»›c kia còn dá»±a và o lòng tin đối vá»›i Trúc Pháp Khánh nên má»i ngÆ°á»i Ä‘oà n kết cùng chung tÃn ngưỡng, bây giá» thì hoà n toà n là má»™t lÅ© mÆ°u ma chÆ°á»›c quá»· kết hợp lại vì lợi Ãch riêng mà thôi.
Eo lÆ°ng của Doãn Thanh Nhã má»m mại và nhá» nhắn, không khá»i khiến gã nhá»› tá»›i tình cảnh lúc gã được xoa cái bụng nhá» nhắn của nà ng.
Tiểu tinh linh xinh đẹp tá»±a hồ đã quen vá»›i việc thừa cÆ¡ há»™i chiếm tiện nghi của gã, lại có vẻ rất thÃch thú.
Äịch Hán hắng giá»ng đáp: “Lúc ấy chúng tôi ở bỠđông DÄ©nh Thủy, cách Bạch Vân sÆ¡n có đến năm mÆ°Æ¡i dặm. Sau khi chúng tôi bá» Ä‘i xa nhÆ° váºy má»›i dám tụ táºp lại, vì sợ Pháºt nÆ°Æ¡ng nhìn thấy lại không hà i lòng, ôi!â€.
Sở Vô Hạ không vui nói: “Không cần nói những lá»i thừa, Ngá»a Pháºt tá»± tháºt ra đã phát sinh chuyện quái quỉ gì?â€
Äịch Hán đáp: “Chúng tôi láºp tức chạy tá»›i Bạch Vân sÆ¡n, đến đó thì trá»i đã sáng, gặp bá»n Diêu HÆ°ng và Tông ChÃnh LÆ°Æ¡ng dẫn ngÆ°á»i Ä‘i đến Bạch Vân sÆ¡n, bèn đợi bá»n chúng rá»i khá»i má»›i đến Ngá»a Pháºt tá»±â€.
Kiá»u Lâm nói tiếp: “Lúc ấy má»›i biết Ngá»a Pháºt tá»± đã biến mất vô tăm tÃchâ€.
Sở Vô Hạ thất thanh: “Cái gì?â€
Äịch Hán nói: “Chá»— của Ngá»a Pháºt tá»± chỉ còn sót lại má»™t cái hố lá»›n rá»™ng khoảng hÆ¡n mÆ°á»i trượng, sâu tá»›i và i trượng, Ngá»a Pháºt tá»± và cây cối chung quanh đã hóa thà nh tro bụi, lúc đó chúng tôi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, không dám tinâ€.
Sở Vô Hạ há»i: “Còn Pháºt nÆ°Æ¡ng?â€
Diệu Âm đáp: “Chúng tôi chỉ tìm được chiếc phất trần gãy của Pháºt nÆ°Æ¡ng, Pháºt nÆ°Æ¡ng lại biến mất không thấy đâu, sợ là là nh Ãt dữ nhiá»uâ€.
Bốn phÃa tức thì lặng ngắt nhÆ° tá».
Cao Ngạn và Doãn Thanh Nhã nghe thấy cũng kinh nghi bất định.
Sau má»™t hồi lâu, Sở Vô Hạ nói: “Nếu nhÆ° Pháºt nÆ°Æ¡ng tìm được Tâm bá»™i, phá giải được câu đố từ thá»i thiên cổ của Äá»™ng Thiên bá»™i, đã thà nh công là m tam bá»™i hợp nhất thì sao?â€
Má»™t giá»ng nam lá»›n tuổi đáp: “Nếu nhÆ° thế thì tam bá»™i hợp nhất chẳng những không hiển lá»™ Äá»™ng Thiên Phúc Äịa, mà ngược lại là tai há»a là m Pháºt nÆ°Æ¡ng hóa thà nh tro bụiâ€.
Sở Vô Hạ nói: “Trừ phi tìm được Pháºt nÆ°Æ¡ng, nếu không chân tÆ°á»›ng của việc nà y sẽ trở thà nh má»™t vấn Ä‘á» kỳ lạ.†Ngừng má»™t lát thị lại nói tiếp: “Tốt lắm. Các ngÆ°Æ¡i là m sao lại tìm được ta? Ta cÅ©ng không biết đã xảy ra chuyện gìâ€.
Diệu Âm nói: “Chúng tôi muốn má»i tiểu thÆ° tiếp tục lãnh đạo chúng tôi, chấn hÆ°ng Di Lặc giáoâ€.
Sở Vô Hạ phát ra má»™t tráºn cÆ°á»i lạnh, sau đó nói giá»ng bi thÆ°Æ¡ng: “Các ngÆ°á»i trong lòng tháºt sá»± nghÄ© nhÆ° váºy sao?â€
Kiá»u Lâm thở dà i má»™t hÆ¡i, nói: “Nhiá»u năm qua, chúng tôi đối vá»›i Pháºt gia ăn không ngon ngủ không yên, vì Di Lặc giáo táºn tâm táºn lá»±c, giá» Ä‘á»™t nhiên trở nên trắng tay nên hy vá»ng tiểu thÆ° Ä‘oái hoà i đến chúng tôi, chia cho chúng tôi hưởng Ãt bảo váºt giấu trong Pháºt tà ngâ€.
Doãn Thanh Nhã nói bên tai Cao Ngạn: “Con quá»· nghèo xác xÆ¡ kia. CÆ¡ há»™i phát tà i của ngÆ°Æ¡i đến rồiâ€.
Cao Ngạn vá»™i nói: “Là cÆ¡ há»™i của chúng ta chứ.â€
PhÃa trÆ°á»›c bá»—ng yên tÄ©nh đến mức nghe được tiếng kim rÆ¡i.
"Choeng".
Tiếng rút kiếm vang lên.
|
03-11-2011, 09:17 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Huỳnh Dị
Hồi 261
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hồi 261
Tai Dị Trình TÆ°á»ng
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
Bất luáºn kiếm pháp Sở Vô Hạ lợi hại thế nà o, cho dù đã được hết chân truyá»n của Trúc Pháp Khánh và ni Huệ Huy, cÅ©ng không thể vá»›i sức má»™t ngÆ°á»i lại đồng thá»i ứng phó được Tứ Äại Kim CÆ°Æ¡ng của Di Lặc Giáo. Huống chi còn có Trúc Lôi Âm và Diệu Âm hai nhân váºt tiếng tăm tại Kiến Khang. Sáu ngÆ°á»i nà y lại Ä‘á»u có chuẩn bị mà đến, rõ rà ng nếu Sở Vô Hạ dám lá»›n máºt cá»± tuyệt không nói ra bà máºt của Pháºt Tà ng há» sẽ liên thủ vây công, bắt giữ và bức bách thị nói ra.
Ai ngá» khi kiếm vừa ra khá»i vá», bá»n Trúc Lôi Âm sáu ngÆ°á»i láºp tức bốn bá» hô hoán kinh sợ, rÆ¡i và o tình trạng khủng hoảng há»—n loạn. Cao Ngạn cùng Doãn Thanh Nhã Ä‘ang nấp trong gian phòng đằng sau nghe được đối mặt ngó nhau, không rõ thế nà o.
"Ã!"
Một tiếng rú thảm thiết, phá tan sự yên lặng của hoang thôn, che lấp cả tiếng hô hoán và binh khà giao tranh.
Liá»n theo đó là tiếng Ä‘au Ä‘á»›n rên rỉ cùng tiếng quát tháo giáºn dữ. Hiển nhiên bên phÃa Tứ Äại Kim CÆ°Æ¡ng gần nhÆ° không còn sức hoà n thủ và đang ở và o thế tuyệt đối hạ phong.
Cao Ngạn nháºn ra được thanh âm thê thảm kêu lên trÆ°á»›c khi chết chÃnh là của lão già có võ công cao nhất trong bá»n chúng. Y đã trở thà nh kẻ địch đầu tiên mà Sở Vô Hạ phải thanh trừ, nên dù nhiá»u ngÆ°á»i có mặt ở đó y lại láºp tức táng mệnh là m cho ngÆ°á»i ta không cách nà o tin được. Gã ghé sát và o bên tai Doãn Thanh Nhã nói: "Lão già nà y xong rồi!"
Doãn Thanh Nhã mặt hoa thất sắc: "Là m sao lại nhÆ° thế được chứ?" Lại má»™t tiếng rú thảm thiết truyá»n đến, tiếp theo là thanh âm của thân ngÆ°á»i bị ném và o tÆ°á»ng, sau đó rÆ¡i xuống đất, âm thanh xÆ°Æ¡ng gẫy thịt nát tháºt đáng sợ.
Cao Ngạn tiếp tục nói và o tai Doãn Thanh Nhã: "Sở yêu nữ đã dùng thủ đoạn tồi bại gì rồi."
Tiếng va chạm binh khà chợt ngừng, chỉ còn lại tiếng thở gấp của bốn ngÆ°á»i, hiển nhiên là chỉ trong cuá»™c huyết chiến ngắn ngủi bá»n hỠđã dùng táºn sức lá»±c, nếu không đã không phát ra hÆ¡i thở gấp gáp trầm trá»ng đến thế.
Sở Vô Hạ yêu kiá»u cÆ°á»i nói: "Bá»n ngÆ°Æ¡i máºt lá»›n che trá»i, to gan dám tìm ta đòi báu váºt, hóa ra ta thiếu nợ các ngÆ°Æ¡i sao?"
Bá»—ng có âm thanh phá cá»a sổ truyá»n đến, đồng thá»i lại vang lên tiếng kình khà xé gió, ngay sau đó là có tiếng nặng ná» rÆ¡i xuống đất. Chắc là có ngÆ°á»i phá cá»a sổ chạy trốn, nhÆ°ng đã bị trúng má»™t chưởng cách không của Sở Vô Hạ, tuyệt mệnh và rÆ¡i xuống bên ngoà i khu nhà .
Tiếng Diệu Âm run run miễn cưỡng hô: "Sở Vô Hạ ngươi ác độc lắm, lại giở thủ đoạn trên bấc đèn."
Sở Vô Hạ cÆ°á»i nói: "Diệu Âm ngÆ°Æ¡i không phải ngà y đầu tiên lăn lá»™n trong chốn giang hồ lại nói ra những lá»i buồn cÆ°á»i nhÆ° váºy sao? Không ngá» Ã ! Chất Ä‘á»™c ta dùng là "Vạn Niên Mê" của Äại SÆ° Vô Tâm Tá» Ä‘á»i Hán, đốt lên không sắc không mùi. A! Tháºt ra ta vốn là định dùng để đối phó Yến Phi, nhÆ°ng hiện tại lại không thể không dùng lên ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i, tháºt lãng phà bảo váºt. NgÆ°Æ¡i nói Ä‘i, có phải là các ngÆ°Æ¡i đáng tá»™i chết vạn lần không?"
Äôi môi nhá» nhắn của Doãn Thanh Nhã dÃnh sát và o lá»— tai Cao Ngạn nói: "Chúng ta Ä‘i!"
Äổi lại lúc bình thÆ°á»ng Cao Ngạn đã nhân cÆ¡ há»™i nà y hôn nà ng má»™t cái, nhÆ°ng lúc nà y gã lại hoà n toà n mất Ä‘i tâm tình, há»i: "Nà ng đánh không lại cô ta sao?"
Doãn Thanh Nhã lắc đầu.
Kiá»u Lâm hổn hển nói: "Bá»n ta biết tá»™i rồi, mong tiểu thÆ° niệm tình vì bá»n ta luôn luôn táºn tâm táºn sức vá»›i Pháºt gia và Pháºt nÆ°Æ¡ng là m việc, buông tha cho bá»n ta. Bá»n ta có thể thá», vÄ©nh viá»…n sẽ không Ä‘á» cáºp đến chuyệt Pháºt Tà ng.“
Äịch Hán tiếp lá»i nói: "Tiểu thÆ° biết rõ Äịch Hán ta đối vá»›i ngÆ°á»i tháºt trung thà nh, chỉ cần tiểu thÆ° khẳng khái buông tha ta, Äịch Hán nguyện ý theo hầu tiểu thÆ°."
Kiá»u Lâm và Diệu Âm quát lên cùng má»™t lúc, bất mãn Äịch Hãn chỉ vì bản thân cầu xin, bán đứng bá»n há».
Sở Vô Hạ đã hoà n toà n khống chế cục diện, cÆ°á»i nhạt nói: "Tháºt sá»± ngÆ°Æ¡i đối vá»›i ta trung tâm cẩn cẩn à ? Ta chỉ thấy ngÆ°Æ¡i có hứng thú đối vá»›i thân thể của ta thôi. Hừ! Lấy lòng ta vô Ãch, ngÆ°Æ¡i nghÄ© tá»›i đêm nay ta má»›i muốn giết ngÆ°Æ¡i sao?"
Äịch Hán quát lên giáºn dữ, tiếng binh khà nổi lên.
Sở Vô Hạ cÆ°á»i má»™t trà ng yêu kiá»u, tiếp theo là tiếng binh khà rÆ¡i xuống đất, Äịch Hán lảo đảo lùi lại, má»—i bÆ°á»›c hắn đạp trên mặt đất Ä‘á»u trầm trá»ng nhÆ° dá»™i và o trong tâm khảm Cao Ngạn và Doãn Thanh Nhã Ä‘ang ở gần đó.
Duẫn Thanh Nhã kéo mạnh tay áo Cao Ngạn.
Cao Ngạn thấp giá»ng nói: "An toà n nhất là ở lại đây."
Tiếng kêu thảm thiết của Äịch Hán truyá»n đến.
Sở Vô Hạ là m nhÆ° không có chuyện gì, thản nhiên: "Ngu xuẩn! Sao không thá» nói thêm tiếp tục cầu xin ta tha thứ, nói không chừng ta sẽ má»m lòng buông tha cho ngÆ°Æ¡i."
Äang! Äang!
Hai món binh khà lần lượt rÆ¡i xuống đất, Kiá»u Lâm và Diệu Âm hai ngÆ°á»i đã không còn ý chà để phản kháng và muốn van xin tha mạng.
Cao Ngạn thầm nghÄ© Ä‘Ã n bà độc ác tà n nhẫn thế nà y gã lần đầu tiên nhìn thấy, nếu nhÆ° bị nà ng phát hiện ra bá»n há», chắc chắn gã và Doãn Thanh Nhã sẽ thà nh má»™t đôi đồng mệnh uyên Æ°Æ¡ng chết cùng năm, cùng tháng, cùng đêm.
Kiá»u Lâm hổn hển nói: "Bá»n ta đã phục, mặc cho tiểu thÆ° xá» trÃ."
Diệu Âm cÅ©ng van xin nói: "Xin tiểu thÆ° đại phát từ bi, xin hãy vì đồng là thân pháºn nữ nhân, bá» qua má»™t lần."
Sở Vô Hạ ôn nhu nói: "Äúng! Coi nhÆ° má»i ngÆ°á»i đồng là thân pháºn nữ nhân, váºy để ta nói cho hai vị má»™t bà máºt, tháºt ra Sở Vô Hạ ta vốn không biết Pháºt Tà ng ở nÆ¡i nà o."
Nhất thá»i Kiá»u Lâm và Diệu Âm Ä‘á»u nói không ra lá»i.
Sở Vô Hạ tiếp tục nói: "Căn bản Pháºt Gia không có coi ta nhÆ° là con gái y, chỉ là nhìn thấy căn cốt của ta, muốn Ä‘em ta bồi dưỡng thà nh công cụ hữu Ãch. Y cÅ©ng chÆ°a từng bao giá» yêu thÆ°Æ¡ng ta, chỉ là mê luyến ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đó, luôn chỉ có y và nữ nhân đó. Chỉ biết rằng nhiá»u năm lại đây từ các chùa lá»›n ở phÆ°Æ¡ng Bắc, cÆ°á»›p bóc vÆ¡ vét trân châu bảo ngá»c mang vỠđể ở nÆ¡i ấy. Các ngÆ°Æ¡i rõ rà ng chÆ°a?"
Diệu Âm ấp úng: "Äã là nhÆ° thế! Vì sao tiểu thÆ° không sá»›m nói cho rõ rà ng chứ?"
Sở Vô Hạ nói: "Các ngÆ°Æ¡i sẽ tin tưởng sao? Ta nhìn thấy ám ký các ngÆ°Æ¡i gá»i ta, má»›i biết được các ngÆ°Æ¡i chỉ vì Pháºt Tà ng mang lòng bất lÆ°Æ¡ng. Bất luáºn ta nói thế nà o cÅ©ng sẽ ra tay ép ta, lá»±a chá»n duy nhất của ta là tiên phát chế nhân, giết chết toà n bá»™ các ngÆ°Æ¡i, chết là xong hết.“
Kiá»u Lâm nói: "Nguyên lai nhÆ° thế, bây giá» chân tÆ°á»›ng đã được rõ rà ng, chúng ta sẽ không dám phiá»n nhiá»…u tiểu thÆ° nữa."
Sở Vô Hạ nhà n nhạt nói: "NgÆ°Æ¡i nghÄ© rằng ta sẽ lÆ°u lại hai cái mầm tai há»a các ngÆ°Æ¡i sao?
Có tiếng xé gió vang lên, rõ rà ng hai thị thấy tình huống bất ổn, táºn hết sức lá»±c cuối cùng chia nhau chạy trốn.
Äồng thá»i âm thanh thảm thiết vang lên, sau đó trầm lặng trở lại.
Cao Ngạn và Doãn Thanh Nhã trốn ở bên trong, ngay cả đầu ngón tay cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy, nguyện vá»ng duy nhất trong lòng là mong Sở Vô Hạ mau chóng bá» Ä‘i.
LÆ°u Dụ gõ nhẹ cá»a sổ, từ trong phòng vẫn còn ánh đèn truyá»n ra âm thanh của Hồ Bân há»i: "Ai?"
LÆ°u Dụ đã sá»›m quan sát tình thế chung quanh, biết là không có vệ sỹ ở gần đó, đáp lá»i: "Là ta! LÆ°u Dụ."
Cá»a sổ "két" má»™t tiếng và mở ra, hai ngÆ°á»i bốn mắt giao nhau, Hồ Bân nói: "Mau và o đây!"
LÆ°u Dụ xuyên qua cá»a sổ và o phòng.
Hồ Bân nhìn gã đến một góc ngồi xuống, vui mừng nói: "Ta đang lo lắng cho ngươi, sợ ngươi cùng Hoang nhân lẫn lộn một chỗ, khó tránh thoát kiếp số."
LÆ°u Dụ mỉm cÆ°á»i nói: "Äúng là đã có thêm má»™t ngÆ°á»i khó tránh khá»i kiếp số, ta lúc nà y lại đây là muốn thỉnh lão ca ngÆ°Æ¡i âm thầm ra sức, giúp chúng ta thu phục Biên Hoang Táºp."
Thần tình Hồ Bân hiện ra ngạc nhiên như không tin nổi, thất thanh nói: "Các ngươi đã đánh vỡ liên quân của Kinh Châu và Lưỡng Hồ Bang rồi sao?"
LÆ°u Dụ lúc nà y lại má»™t lần nữa cảm nháºn được ảnh hưởng của cuá»™c đại thắng cho dù trong đó có bao nhiêu phần may mắn Ä‘i nữa, nhÆ°ng vì bản thân đã thà nh ngÆ°á»i kế thừa địa vị Tạ Huyá»n, gã phải từ chiến công mà láºp danh.
Gã nhà n nhạt nói: "Trong ba mÆ°Æ¡i chiếc thuyá»n của Hác TrÆ°á»ng Hanh chỉ có bảy chiếc chạy thoát. Kỵ binh Kinh Châu do Hoà n Vỹ chỉ huy phải vứt bá» vÅ© khà áo giáp mà chạy, bị chúng ta cÆ°á»›p mất hÆ¡n ba nghìn thá»›t chiến mã và má»™t số lá»›n lÆ°Æ¡ng thá»±c. Bên ta tá» tráºn không tá»›i trăm ngÆ°á»i, qua tráºn nà y, ta thấy trong thá»i gian ngắn Hoà n Huyá»n không thể nà o tấn công bá»n ta vá»›i quy mô lá»›n được.“
Hồ Bân trợn to mắt nói: "Các ngÆ°Æ¡i là m sao mà thá»±c hiện được váºy?"
LÆ°u Dụ Ä‘em tình hình lúc đó kể ra rồi nói: "Chúng ta đấu trà không đấu lá»±c. Má»™t việc ngÆ°Æ¡i nên biết đó là ta đã bị ép phải láºp quân lệnh trạng!"
Hồ Bân hiển nhiên tâm tình chao Ä‘á»™ng vẫn chÆ°a hồi phục trở lại, thở gấp mấy hÆ¡i, gáºt đầu đáp: "LÆ°u Lao Chi tháºt đã quá pháºn, rõ rà ng là muốn khu trục ngÆ°Æ¡i ra khá»i Bắc Phủ Binh. Bất quá, theo nhÆ° tình huống phát triển bây giá», khó có thể nhÆ° sở nguyện của y."
Dừng chút tiếp tục nói: "Phải ngÆ°Æ¡i muốn ta vì ngÆ°Æ¡i phong tá»a DÄ©nh Khẩu không?"
LÆ°u Dụ ung dung nói: "Vá» mặt nà y LÆ°u Lao Chi tá»± có chủ trÆ°Æ¡ng, sau khi nháºn được mệnh lệnh của y rồi chấp hà nh cÅ©ng chÆ°a muá»™n."
Hồ Bân giáºt bắn lên nói: "à tứ ngÆ°Æ¡i là ......"
LÆ°u Dụ trầm giá»ng nói: "NhÆ° ta sở liệu không sai, Hà Khiêm đã táng mệnh trong tay TÆ° Mã Äạo Tá», nên LÆ°u Lao Chi chắc sẽ quay đầu theo Ä‘á»™i ngÅ© TÆ° Mã Äạo Tá», phản lại Hoà n Huyá»n và VÆ°Æ¡ng Cung.“
Hồ Bân biến sắc nói: "Có thể nà o?"
LÆ°u Dụ nói: "Sá»± tháºt sẽ chứng minh suy Ä‘oán của ta đúng hay là sai, và điá»u nà y sẽ phát sinh ná»™i trong mÆ°á»i ngà y hay ná»a tháng thôi."
Hồ Bân hÃt sâu má»™t hÆ¡i, đè tâm tình kÃch Ä‘á»™ng xuống: "Bất luáºn ngÆ°Æ¡i muốn ta há»— trợ nhÆ° thế nà o, ta cÅ©ng sẽ hết sức mà là m."
LÆ°u Dụ hiểu được tâm tình y, Hồ Bân cÅ©ng giống nhÆ° những ngÆ°á»i khác ở Bắc Phủ Binh, tâm tình đối vá»›i LÆ°u Lao Chi sinh ra thất vá»ng, mà bản thân gã nháºn được sá»± ủng há»™ trong lòng bá»n há» thà nh ngÆ°á»i thừa kế Tạ Huyá»n. Hồ Bân hiểu được quan hệ giữa gã và Tạ Huyá»n sá»›m hÆ¡n bất luáºn ngÆ°á»i nà o, nói nhÆ° thế coi nhÆ° y đã chá»n đứng vá» phÃa gã, cho dù phải công nhiên đối kháng LÆ°u Lao Chi cÅ©ng mặc.
LÆ°u Dụ nói: "Bá»n ta sẽ táºp kết binh lá»±c ở tiểu hồ trên má»™t nhánh sông cách DÄ©nh Khẩu không xa, hiệu triệu Hoang nhân tụ nghÄ©a, chuẩn bị đại phản công Biên Hoang Táºp. Chỉ cần bảo đảm Ä‘Æ°á»ng váºn lÆ°Æ¡ng của chúng ta được thông suốt, ta nắm chắc ná»™i trong và i tháng ngắn ngủi sẽ quang phục Biên Hoang Táºp. Chỉ cần Biên Hoang Táºp trở vá» tay Hoang nhân, đả thông Nam Bắc mạch khÃ, chúng ta sẽ có Ä‘iá»u kiện giao dịch cùng bất cứ ai ở phÆ°Æ¡ng Nam.“
Hồ Bân há»i: "Ai cung ứng lÆ°Æ¡ng thá»±c cho các ngÆ°Æ¡i?"
LÆ°u Dụ đáp: "LÆ°Æ¡ng thá»±c do Pháºt Môn cung ứng, Khổng lão đại phụ trách trù liệu và váºn chuyển, chỉ cần lão ca ngÆ°Æ¡i nhắm Ä‘i má»™t mắt, để cho chúng ta lÆ°Æ¡ng thảo không thiếu thì việc đã thà nh công hÆ¡n ná»a rồi."
Hồ Bân sốt sắng đáp ứng nói: "Việc nhá» nhÆ° váºy cÅ©ng là m không được sao? NgÆ°Æ¡i có thể yên tâm. Sau khi lấy được Biên Hoang táºp lại thì sẽ là m gì?"
LÆ°u Dụ cÆ°á»i nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là trở lại Ä‘á»™i ngÅ©."
Hồ Bân ngẩn ngÆ°á»i: "LÆ°u Lao Chi có thể nà o bá» qua nhÆ° thế, hắn muốn hại chết ngÆ°Æ¡i chỉ cần nhấc tay khó khăn gì."
LÆ°u Dụ nói: "Phải chá» xem việc nà y ra sao! Huyá»n Soái rất không muốn thấy Bắc Phủ Binh phân liệt, chúng ta phải kÃnh cẩn là m theo chỉ ý của Huyá»n Soái."
Hồ Bân thở dà i thà nh tiếng, gáºt đầu: "Hiểu rồi!"
LÆ°u Dụ Ä‘Æ°a hai tay ra cùng y nắm chặt, trong lòng vô cùng kÃch Ä‘á»™ng.
Sá»± ủng há»™ của Hồ Bân đối vá»›i gã nhÆ° váºy tháºt hữu dụng. Nguyên nhân chÃnh là trong Bắc Phủ Binh, đại bá»™ pháºn tÆ°á»›ng lÄ©nh do má»™t tay Tạ Huyá»n Ä‘á» bạt, Ä‘á»u là ngÆ°á»i có dÅ©ng khà và chÃnh nghÄ©a, cho nên Bắc Phủ Binh vẫn Ä‘ang còn hy vá»ng.
Hồ Bân nói: "Còn có một tin tức và một việc quái lạ cần phải nói với ngươi."
LÆ°u Dụ buông tay lấy là m lạ há»i: "Việc quái lạ gì?"
Hồ Bân nói: "Việc quái lạ chút nữa nói sau. Tin tức quan trá»ng hÆ¡n, VÆ°Æ¡ng Quốc Bảo mÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c má»›i qua nÆ¡i nà y rút vá» Kiến Khang. NhÆ°ng Hoà n Huyá»n dâng tấu chÆ°Æ¡ng cáo tá»™i y nhÆ° cái bùa đòi mạng Ä‘uổi theo đến táºn Kiến Khang, liệt kê nhiá»u tá»™i trạng vá» VÆ°Æ¡ng Quốc Bảo cấu kết vá»›i yêu nhân Di Lặc Giáo, mÅ©i giáo chỉ thẳng và o kẻ đỡ đầu y chÃnh là TÆ° Mã Äạo Tá», đồng thá»i Kinh Châu quân Ä‘ang táºp kết tại Giang Lăng, xem ra đại chiến không thể tránh."
Hai mắt LÆ°u Dụ sáng lên: "Váºy là VÆ°Æ¡ng Quốc Bảo xong Ä‘á»i rồi."
Hồ Bân ngạc nhiên nói: "Nếu nhÆ° TÆ° Mã Äạo Tá» giết VÆ°Æ¡ng Quốc Bảo, khác gì thừa nháºn vá»›i thiên hạ mình dùng ngÆ°á»i không xứng? Từ nay vá» sau còn mặt mÅ©i nà o gặp ngÆ°á»i khác chứ?"
LÆ°u Dụ nói: "Nếu nhìn từ góc Ä‘á»™ khác, VÆ°Æ¡ng Quốc Bảo đã mất Ä‘i giá trị lợi dụng, để y lÆ°u lại trên Ä‘á»i, sẽ chỉ thà nh phụ lụy cho TÆ° Mã Äạo Tá». TÆ° Mã Äạo Tá» vốn lão mÆ°u, tÃnh toán thâm sâu, khẳng định sẽ có biện pháp xá» lý việc nà y tháºt ngoạn mục, là m cho bên Hoà n Huyá»n chẳng được gì."
Hồ Bân chăm chú nhìn hắn đánh giá, gáºt đầu: "à nghÄ© của ngÆ°Æ¡i xác thá»±c bất đồng vá»›i má»i ngÆ°á»i, tuy nhiên đúng hay sai sẽ sá»›m biết thôi."
LÆ°u Dụ thở dà i: "Hoà n Huyá»n khéo quá hóa vụng. Theo nhÆ° thế có thể biết được mÆ°u đồ toan tÃnh của y, chỉ cần LÆ°u Lao Chi lá»±a chá»n đứng ở bên TÆ° Mã Äạo Tá», y sẽ mất Æ°u thế. Äược rồi! Tháºt ra phát sinh việc quái lạ gì?"
Trên mặt Hồ Bân hiện ra thần sắc hoang mang lẫn chút kinh dị, nói: "Tối hôm qua trÆ°á»›c khi trá»i sáng, từ Biên Hoang truyá»n đến má»™t tiếng nổ kinh thiên Ä‘á»™ng địa, tòa thà nh Thá» DÆ°Æ¡ng vững chắc nhÆ° thế cÅ©ng bị rung Ä‘á»™ng, rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘ang ngủ bị đánh thức, ta cÅ©ng là má»™t trong số đó."
LÆ°u Dụ ngạc nhiên nói: "Lại có việc lạ thế sao! Bá»n ta lại không nghe được thanh âm gì."
Hồ Bân nói: "Lúc đó các ngươi đang cùng địch nhân giao chiến, có nhà n rỗi đâu mà quan tâm đến việc gì khác? Huống chi khoảng cách rất xa."
Lưu Dụ nói: "Rút cuộc là chuyện gì?"
Hồ Bân nói: "Dá»±c Thần là thám tá» chấp hà nh nhiệm vụ tuần sát tại Biên Hoang Táºp hồi báo vá» nói là khu vá»±c Bạch Vân SÆ¡n có chuyện lạ chÆ°a bao giá» thấy qua, ánh sáng trắng phóng lên trá»i cao, đất rung núi chuyển đã hủy diệt Ngá»a Pháºt Tá»±, chỉ còn để lại má»™t cái huyệt to rá»™ng hÆ¡n mÆ°á»i trượng và sâu Ãt nhất cÅ©ng hÆ¡n hai trượng, uy lá»±c cá»±c kỳ kinh ngÆ°á»i."
Lưu Dụ nghe xong trợn mắt há miệng, một hồi lâu sau mới nói: "Rút cuộc là chuyện gì?"
Hồ Bân nói: "Tin tức truyá»n tá»›i Thá» DÆ°Æ¡ng, láºp tức là m cho lòng ngÆ°á»i hoảng hốt. Trưởng sá» quan phụ trách văn thÆ° ở trong quân Thá» DÆ°Æ¡ng bá»n ta nói, đây là tai há»a trá»i giáng, chủ đại hung. Ôi! PhÆ°Æ¡ng Nam sẽ sinh nhiá»u chuyện rồi."
Lưu Dụ nói: "Hồ tướng quân có phải đem việc nà y báo lên Kiến Khang?"
Hồ Bân cÆ°á»i khổ nói: "Ta chÃnh vì thế mà phiá»n não, nói đến việc thượng báo, TÆ° Mã Äạo Tá» sẽ cho rằng ta chịu sá»± sai khiến của ngÆ°á»i khác, phao tin sanh sá»±. Nếu không thượng báo, sá»± việc nhÆ° thế nà y là m sao mà giấu được đây? Lại sẽ trách ta biết mà không báo, phạm và o tá»™i khi quân. Ta cho đến giá» khắc nà y chÆ°a ngủ, chÃnh là vì chuyện đó mà lo lắng."
LÆ°u Dụ nhÃu mà y nói: "Thá»i xÆ°a tai há»a trá»i giáng, là m vua phải tế thiên tạ tá»™i, an định lòng ngÆ°á»i. DÆ°á»›i tình huống bình thÆ°á»ng thì chỉ cần báo chi tiết lên trên, không ai có thể trách ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng bây giá» là tình huống đặc biệt. Äã nhÆ° váºy, sao ngÆ°Æ¡i không Ä‘em việc có thể bá»ng tay nà y giao cho LÆ°u Lao Chi, để do y tá»± quyết định lấy?"
Hồ Bân nói: "Äây là biện pháp trong lúc không có biện pháp, sá»± tháºt ta đã sá»›m phái ngÆ°á»i Ä‘i thông báo cho LÆ°u Lao Chi, do y quyết định tốt hÆ¡n."
Lưu Dụ nói: "Ta muốn đi coi xem."
Hồ Bân nói: "Cứ theo Trưởng sá» quan ấy nói, lá»— huyệt đó bởi do thiên thạch từ trên trá»i rÆ¡i xuống đã phát nổ cá»±c kỳ mãnh liệt tạo thà nh, đó là điá»m đại hung, thay triá»u hoán vị. Ta ngủ không yên bởi nguyên nhân chủ yếu chÃnh là nhÆ° thế. Ta chỉ không hiểu được, quáºt khởi lúc nà y là Hoà n Huyá»n hay Tôn Ân, hoặc lại là Má»™ Dung Thùy sau khi thống nhất phÆ°Æ¡ng Bắc thừa thế trà n xuống phÆ°Æ¡ng Nam. Rút cuá»™c bây giá» má»›i buông được tâm sá»±."
LÆ°u Dụ khó hiểu không giải thÃch được nói: "Vì sao ngÆ°Æ¡i lại Ä‘á»™t nhiên không vì thế mà phiá»n não?"
Hai mắt Hồ Bân tá»a sáng, lấp lánh sống Ä‘á»™ng nhìn gã trầm giá»ng: "NgÆ°Æ¡i không biết rằng thá»i kỳ tai há»a phát sinh xảo hợp khiến ngÆ°á»i ta kinh ngạc sao?"
Lưu Dụ một đầu sương mù nói: "Xảo hợp ở chỗ nà o chứ?"
Hồ Bân nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là LÆ°u Dụ ngÆ°Æ¡i tráºn đầu là m Thống soái đại thắng, tai há»a phát sinh vừa vặn lúc ngÆ°Æ¡i đại thắng, lại sinh ra trong khu vá»±c Biên Hoang, khoảng cách chỉ xa nÆ¡i chiến trÆ°á»ng trăm dặm, giống nhÆ° tiếng trống tráºn vang lên hưởng ứng trợ uy cho ngÆ°Æ¡i. Cái nà y gá»i là thiên nhân giao cảm, tuyệt chẳng phải ngẫu nhiên."
LÆ°u Dụ nghe váºy hÃt và o má»™t hÆ¡i khẩu khÃ: "Äừng là m ta sợ! Nếu nhÆ° lá»i nói vá»› vẩn nà y của ngÆ°Æ¡i truyá»n Ä‘i ra ngoà i, ta sẽ thà nh Ä‘Ãch ngắm của nhiá»u ngÆ°á»i, khẳng định sống không được lâu."
Hai mắt Hồ Bân nhìn y không chá»›p, nghiêm nét mặt nói: "Cho dù không có tráºn tai há»a ấy, ngÆ°Æ¡i cho rằng có thể an an bình bình qua ngà y sao? Từ ngà y Huyá»n Soái chá»n ngÆ°Æ¡i trở Ä‘i, ngÆ°Æ¡i đã phải chịu cái số từ trong nghịch cảnh cầu sinh cho đến lúc không ai có thể uy hiếp được ngÆ°Æ¡i nữa má»›i thôi. Cục thế lại không để cho ngÆ°Æ¡i cuá»™c sống an lạc, chỉ có thể phóng tay là m lá»›n, hoà n thà nh di nguyện thống nhất thiên hạ của Huyá»n soái. Ta đối vá»›i ngÆ°Æ¡i có kỳ vá»ng rất lá»›n, Äại tÆ°á»›ng Chu Tá»± cà ng coi ngÆ°Æ¡i là hy vá»ng của Bắc Phủ Binh."
Lưu Dụ thấy lạnh cả xương sống.
Nhân gã mất Ä‘i VÆ°Æ¡ng Äạm Chân má»›i láºp chà phải ngồi lên bảo tá»a thống lÄ©nh Bắc Phủ Binh, xong rồi sẽ quay qua trả thù Hoà n Huyá»n, coi nhÆ° không phụ sá»± háºu ái của Tạ Huyá»n. NhÆ°ng sau khi nắm quyá»n Bắc Phủ Binh tiếp tục nhÆ° thế nà o, y nghÄ© cÅ©ng không dám nghÄ©, vì tháºt sá»± quá xa xôi.
Bất quá Hồ Bân tuy không nói ra rõ rà ng, nhÆ°ng lại minh bạch không chút hà m hồ ám chỉ mình là nhân váºt do trá»i cao tuyển chá»n để cải triá»u hoán vị. Lại không cần lý tá»›i bản thân gã có nguyện ý hay không, kỳ vá»ng của ngÆ°á»i khác đối vá»›i gã sẽ biến thà nh áp lá»±c, khiến cho gã không thể không thuáºn theo lòng ngÆ°á»i, hoà n thà nh sá»± kỳ vá»ng của ngÆ°á»i khác.
Mẹ ơi!
Bản ý gã chỉ muốn trở thà nh ngÆ°á»i có thá»±c quyá»n lá»›n nhất phÆ°Æ¡ng Nam, giống nhÆ° Tạ Huyá»n hoặc là Hoà n Ôn trÆ°á»›c kia, Ä‘em tất cả quyết sách nắm trong tay, sau đó hoà n thà nh chà nguyện chÆ°a đạt của Tổ Äịch là Bắc phạt thà nh công. NhÆ°ng gã lại chÆ°a từng nghÄ© đến chuyện là m hoà ng đế.
à trá»i không ngá» là thế sao? Äây có phải là nguyên nhân Ä‘Ãch thá»±c mà Tạ An và Tạ Huyá»n đã chá»n bản thân mình?
Hồ Bân nói tiếp: "Trong tình thế há»—n loạn trÆ°á»›c mắt, ngÆ°Æ¡i không chỉ là hy vá»ng Bắc Phủ Binh trong tÆ°Æ¡ng lai, mà còn là hy vá»ng cuối cùng của Nam phÆ°Æ¡ng. Äể ta thà nh tháºt nói cho ngÆ°Æ¡i nghe! Tối nay, tại giá» khắc nà y, Hồ Bân ta quyết định Ä‘em mạng bồi quân tá», coi lầm ngÆ°á»i thì coi nhÆ° ta không may mắn, tuyệt sẽ không hối háºn. Ta sẽ toà n lá»±c giúp đỡ bất kỳ hà nh Ä‘á»™ng nà o của ngÆ°Æ¡i, chỉ cần ngÆ°Æ¡i có thể quang phục Biên Hoang Táºp, trong thiên hạ không ai dám hoà i nghi thiên mệnh phó thác nÆ¡i ngÆ°Æ¡i. Bây giá» thừa dịp có chút thá»i gian, chúng ta phải nghiên cứu chá»n lá»±a sách lược tốt nhất."
LÆ°u Dụ là m sao có thể từ chối? Trong lúc bất ngá» nà y, gã rõ rà ng nắm rõ được hÆ°á»›ng Ä‘i cho tÆ°Æ¡ng lai, có thể vì không còn chá»n lá»±a nà o khác bởi tháºt ra gã chỉ còn có con Ä‘Æ°á»ng nà y để Ä‘i.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àäàìàñ, ben hoang truyen thuyet, biên thà nh lãng tá», bieen hoang tryen thuyet, bien haong truyen thuyet, bien hoag truyen thuyet, bien hoan truyen thuyet, bien hoang, bien hoang tap 5, bien hoang tap truyen, bien hoang truen thuyet, bien hoang truyen, bien hoang truyen ky, bien hoang truyen tap, bien hoang truyen thuyet, bien hoang truyen thuyrt, bien hoang tuyen tap, bien hoang tuyen thuyet, bien hoangtruyen thuyet, bien hoangtruyent thuyet, bien hoanh, bien hoanh truyen thuyet, bien-hoang-truyen-thuyet, biencuongtruyenthuyet, bienhoang truyenthuyet, bienhoangtruyenthuyet, bienhong trueyn thuyet, çàùèòíèêà, çíàìåíèòîñòè, êèòàéñêèé, ëóêîéë, google vi, ïðîñòèòóòêè, ïðîõîæäåíèå, ñëóæáà, ñòèðàëüíûõ, shop ruou giahuynh, su tich du bo, tac gia huynh di, truyen bhtt, truyen thuyet bien hoang, truyenbienhoangtap, xem bo tu hoang giahuynh, ðàáî÷åãî, ðàáî÷èé, ðàçðåøåíèå, ðîñáàíê |
| |