09-02-2011, 11:45 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 18
Vấn đỠthể diện.
Nguồn: Võ gia trang
...Äám nha hoà n chung quanh lại nghe ra má»™t chút ý khác, trở nên sợ hãi, không biết tai há»a ngầm lá»›n nhất toà n bá»™ phủ Ti Nam bá tÆ°á»›c, hai phòng kinh đô cùng Äạm Châu sẽ xảy ra xung Ä‘á»™t gì, không biết có thể đè nén xuống được hay không.
Chu quản gia hôm nay không biết vì sao có chút kiêu ngạo, ngoà i cÆ°á»i nhÆ°ng trong không cÆ°á»i nói:
- Thiếu…gia, chuyện tình trong phủ, lão phu nhân nói ta quản là được rồi.
XÆ°ng hô thiếu gia được Chu quản gia táºn lá»±c kéo dà i ra, bên trong bao hà m ý không tôn kÃnh được biểu hiện ra rất rõ rà ng.
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i nhìn má»™t tia hèn má»n trong mắt đối phÆ°Æ¡ng, tuy rằng bản thân mình chÆ°a từng bởi vì thân pháºn tÆ° sinh mà tá»± thấy xót xa, nhÆ°ng nhìn cái loại ánh mắt nhìn mình nhÆ° kiểu nghiệt chủng thế nà y, không khá»i có chút cảm thấy khó chịu.
Nhìn thấy sá»± tình không ổn, má»™t nha đầu thông minh len lén trốn Ä‘i tìm lão phu nhân. Mà những nha hoà n hạ nhân khác khẩn trÆ°Æ¡ng chăm chú nhìn. Tuy rằng bên ngoà i là nhị phòng, nhÆ°ng tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, thân pháºn của thiếu gia Phạm Nhà n không vẻ vang chút nà o, hÆ¡n nữa tất cả chi phà của biệt phủ Äạm Châu cảng, toà n bá»™ là rút ra từ kinh đô, xuất phát từ tay của vị nhị thái thái kia.
CÅ©ng bởi vì cái dạng nà y, Chu quản gia là tâm phúc của nhị thái thái má»›i dám bất kÃnh vá»›i thiếu gia nhÆ° thế. Dù sao trong cảm nháºn của má»i ngÆ°á»i, tÆ°Æ¡ng lai được thừa kế gia sản khổng lồ của Ti Nam bá tÆ°á»›c chỉ có vị tiểu thiếu gia ở kinh đô kia, mà không phải là thiếu niên mÆ°á»i hai tuổi dáng vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i khả ái trÆ°á»›c mặt nà y.
Bá»n hạ nhân tuy rằng luôn luôn tôn kÃnh thÆ°Æ¡ng yêu Phạm Nhà n, thế nhÆ°ng trong thá»i khắc nà y, cÅ©ng không có ngÆ°á»i dám mạo hiểm đắc tá»™i vá»›i nhị thái thái, đứng vá» phÃa của Phạm Nhà n.
Chỉ có thiếp thân nha hoà n TÆ° TÆ° thân thiết nắm tay Phạm Nhà n. Phạm Nhà n rất rõ rà ng những hạ nhân nà y Ä‘ang lo lắng, cÅ©ng biết sinh sống là chuyện không dá»… dà ng cho nên không chút bi ai hay trái tim vì thế mà băng giá, chỉ là , nhìn vị Chu quản gia sắc mặt xấu xa trÆ°á»›c mặt nà y, hắn vốn nghÄ© an pháºn rốt cục cÅ©ng không nhịn được nữa rồi sao?
Chu quản gia là nhị quản gia ở tÆ°á»›c phủ Ti Nam bá tÆ°á»›c tại kinh đô, bởi vì ở kinh đô phạm phải má»™t số sai phạm nhá», cho nên má»›i bị Ä‘iá»u tá»›i nÆ¡i xa xôi hẻo lánh nhÆ° thế nà y. Thế nhÆ°ng vị Chu quản gia cÅ©ng không có nghÄ© mình sẽ mãi mãi rá»i khá»i kinh đô phồn hoa, nên cÅ©ng không bởi váºy mà bi ai.
ChÃnh thê của Ti Nam bá tÆ°á»›c mất đã rất nhiá»u năm, nhị thái thái bảy năm trÆ°á»›c sinh được má»™t nhi tá», nÆ°á»›c lên thì thuyá»n lên, hÆ¡n nữa nhà mẹ đẻ của nhị thái thái rất có bối cảnh, cho nên mắt thấy mình sẽ leo lên được chÃnh vị rồi. Tại đây, Chu quản gia là tâm phúc của nhị thái thái Ä‘i tá»›i Äạm Châu rồi, tá»± nhiên trong lòng vẫn hoà i thiện chÃ.
Äể hoà n thà nh nhiệm vụ, cho nên hắn rất Ãt để tâm tá»›i quản lý bá tÆ°á»›c biệt phủ, đặc biệt tôn trá»ng vá»›i lão phu nhân, đối vá»›i hạ nhân cÅ©ng rất ôn hòa, hÆ¡n nữa rất Ãt khi nhúng tay và o việc của ngÆ°á»i khác. NhÆ°ng là má»—i lần thấy loại tiểu tiện tì thì tâm lý tá»± ká»· biến tÆ°á»›ng của hắn lại không nhẫn nhịn được mà xuất ra nháºn xét chân thá»±c.
NhÆ°ng không biết vì sao, hắn có chút sợ nam hà i má»›i hÆ¡n mÆ°á»i tuổi kia.
Bởi vì bất luáºn hắn Ä‘i tá»›i đâu, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u có thể nhìn thấy khuôn mặt khẽ mỉm cÆ°á»i của nam hà i, còn có hai mắt trong suốt nhÆ° pha lê. Má»™t khuôn mặt sạch đẹp, nhÆ°ng nếu má»—i khi vừa tỉnh dáºy, lại phát hiện ra có khuôn mặt ở bên cạnh, cái loại cảm giác nà y cÅ©ng thá»±c quái dị.
Lúc Chu quản gia vẻ mặt hòa ái bắt chuyện cùng vá»›i bá»n hạ nhân thì, tiểu khuôn mặt xinh đẹp của tiểu Phạm Nhà n ẩn trong bụi hoa si ngốc nhìn hắn; lúc Chu quản gia cau mà y chăm chú coi thá»i gian biểu, khuôn mặt xinh đẹp của tiểu Phạm Nhà n lại xuất hiện trên các bệ cá»a sổ khá» dại nhìn hắn; lúc Chu quản gia cung kÃnh không gì sánh được há»™i báo vá»›i lão phu nhân, thì khuôn mặt khả ái của tiểu Phạm Nhà n lại xuất hiện bên ngÆ°á»i lão phu nhân, trà n ngáºp hiếu kỳ chăm chú nhìn hắn.
Cứ nhÆ° váºy qua mấy tháng, Chu quản gia nghÄ© muốn Ä‘iên rồi, mặc kệ trợn mắt hay nhắm mắt Ä‘á»u có thể thấy khuôn mặt nhá» nhắn khả ái vô hại đó, giống nhÆ° má»™t gÆ°Æ¡ng mặt quá»· bồng bá»nh xuất hiện trong sÆ°Æ¡ng trắng, nếu nhÆ° không phải gÆ°Æ¡ng mặt của quá»· thì tại sao lại đẹp nhÆ° thế, hÆ¡n nữa còn chuyên chú nhìn mình.
Hắn đã sắp không chịu nổi loại áp lá»±c tinh thần nà y nữa rồi, tháºm chà bắt đầu nghi thần nghi quá»·, có phải tiểu nam hà i kia biết mình tá»›i đối phó vá»›i hắn không? NhÆ°ng Chu quản gia láºp tức nghÄ© lại, cái tên nghiệt chủng nà y má»›i chỉ lá»›n má»™t chút, là m sao có khả năng biết được những âm hiểm trong thế giá»›i nà y, thế nhÆ°ng…vì sao hắn lại nhìn ta? Vì sao? DÆ°á»ng nhÆ° giống vá»›i tình huống bây giá», rõ rà ng hắn Ä‘ang chịu khuất nhục, vì sao hắn còn có thể cÆ°á»i được?
Chu quản gia cÆ°á»i lạnh, nghÄ© thầm chuyện tình ở Äạm Châu sẽ nhanh chóng kết thúc, ta hà tất còn phải tức giáºn vì loại tiểu tiện nà y.
….
Phạm Nhà n cÅ©ng không biết bản thân mình quan sát trắng trợn quản gia lại là m cho đối phÆ°Æ¡ng chịu tinh thần áp lá»±c lá»›n nhÆ° váºy, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nếu hắn biết cÅ©ng không có quá nhiá»u áy náy. Hắn chỉ hiếu kỳ muốn biết vị di nÆ°Æ¡ng ở kinh đô kia, muốn dùng thủ Ä‘oạn gì đối phó vá»›i hắn.
NhÆ°ng thấy Chu quản gia giáo huấn đại nha hoà n của mình trÆ°á»›c mặt mình, tâm tình của Phạm Nhà n cÅ©ng đã bắt đầu khó chịu, nghe được hai chữ bất dÆ°Æ¡ng bất âm kia của hắn, dáng cÆ°á»i cÆ°á»i trên mặt đã bắt đầu cháºm rãi thu liá»…m lại.
- Nghe nói thiếu gia nhiá»u năm trÆ°á»›c cÅ©ng Ä‘uổi má»™t nha hoà n ra khá»i phủ, cÅ©ng quá hồ đồ rồi. Sau nà y chuyện của những hạ nhân trong phủ, thiếu gia tuổi còn nhá», Ãt để tâm thì hÆ¡n.
Chu quản gia là m nhÆ° không nhìn thấy sắc mặt bắt đầu âm trầm của thiếu niên trÆ°á»›c mặt, tiếp tục nói, nét mặt mang theo má»™t tia khinh thÆ°á»ng.
Phạm Nhà n cÆ°á»i cÆ°á»i:
- NgÆ°Æ¡i là cảnh cáo ta an pháºn sao?
Chu quản gia miệng nói không dám, nhưng ngữ khà mang theo kiêu căng:
- Nà o dám? Chỉ là trÆ°á»›c khi tá»›i đây, nhị thái thái giao cho, thiếu gia tuổi còn nhá», phải chiếu cố nhiá»u hÆ¡n má»™t chút.
Phạm Nhà n hiếu kỳ há»i:
- Lẽ nà o ngươi không sợ ta là một thiếu gia phách lối kiêu ngạo sao?
Chu quản gia nở nụ cÆ°á»i ha hả, sá» sá» chòm râu cÅ©ng không nhiá»u lắm dÆ°á»›i cằm nói rằng:
- Tuy rằng thiếu gia… từ nhỠđã mất mẫu thân, Ãt ngÆ°á»i quản giáo, nhÆ°ng tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, dù sao từ nhá» cÅ©ng được há»c đủ thứ thi thÆ°, là m sao khắt khe vá»›i hạ nhân nhÆ° thế được.
Hắn nhìn thiếu niên khả ái hÆ¡n mÆ°á»i tuổi trÆ°á»›c mặt, trong lòng âm thầm buồn cÆ°á»i, má»™t tiểu hà i tá» nhÆ° váºy, không ngá» còn muốn ra vẻ chủ nhân trÆ°á»›c mặt ta.
- À! ~ Lúc nà y Phạm Nhà n dÆ°á»ng nhÆ° má»›i nhá»› tá»›i thân pháºn con tÆ° sinh của mình, dÆ°á»ng nhÆ° tỉnh lại, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Äám nha hoà n tuy rằng biết thiếu gia bênh vá»±c kẻ yếu, nhÆ°ng nhìn không có xảy ra xung Ä‘á»™t, cÅ©ng vì Phạm Nhà n mà thở dà i má»™t hÆ¡i. TÆ° TÆ° nắm lấy tay Phạm Nhà n, viá»n mắt bắt đầu ẩm Æ°á»›t rồi, nghÄ© thầm thiếu gia tháºt là đáng thÆ°Æ¡ng, lại sợ là m hắn tức giáºn, len lén dùng khóe mắt nhìn lại, phát hiện ra trong mắt Phạm Nhà n trà n đầy yên lặng, lúc nà y má»›i yên lòng.
Phạm Nhà n nắm tay TÆ° TÆ° và o phòng, mang hai cái ghế băng dà i đặt ở cá»a, bảo TÆ° TÆ° ngồi ở trên má»™t băng ghế, mang cái ghế còn lại Ä‘i tá»›i trong hoa viên.
Äám nha hoà n vẫn còn chÆ°a rá»i Ä‘i, Chu quản gia còn Ä‘ang oai hùng đứng ở chá»— cÅ©.
Phạm Nhà n đặt băng ghế dà i tá»›i trÆ°á»›c mặt Chu quản gia, ngÆ°á»i chung quanh cảm thấy kỳ quái, Chu quản gia cÅ©ng không hiểu nổi, Ä‘ang chuẩn bị đặt câu há»i thì tiểu Phạm Nhà n giẫm chân đứng lên trên ghế dà i.
Lúc nà y Phạm Nhà n má»›i mÆ°á»i hai tuổi, thân thể cÅ©ng không cao, thêm và o má»™t cái ghế nữa má»›i tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i Chu quản gia.
Má»i ngÆ°á»i cảm thấy khó hiểu, không biết hắn Ä‘Æ°a cái ghế tá»›i để là m gì, mãi sau, má»›i thấy Phạm Nhà n giÆ¡ tay phải lên bên mép thổi và o hai hÆ¡i khà nóng, sau đó Ä‘Æ°a lên cao cao.
- Ngươi muốn là m gì?
Những lá»i nà y vừa định thoát ra khá»i miệng của Chu quản gia, nhÆ°ng chÆ°a kịp phun ra cùng vá»›i nÆ°á»›c bá»t.
Bà n tay nhá» bé của Phạm Nhà n đã xoay tá»›i, hung hăng Ä‘áºp xuống phÃa dÆ°á»›i!
Ba!~ má»™t tiếng kêu giòn vang, Chu quản gia bị bạt tai má»™t cái ngã xuống đất, trên mặt xuất hiện ra má»™t cái hình bà n tay nhá» bé mà u Ä‘á», khóe miệng chảy máu, cả ngÆ°á»i hắn đã chá»›i vá»›i, hắn tuyệt đối không nghÄ© tá»›i tiểu hà i tá» nà y lại có khà lá»±c lá»›n nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa…tiểu hà i tá» nà y không ngá» dám đánh mình!
Tiểu Phạm Nhà n từ trên ghế nhảy xuống, vân vê hai cổ tay, lấy má»™t chiếc khăn tay từ trên ngÆ°á»i tiểu nha hoà n bên cạnh xoa xoa tay, nhìn Chu quản gia Ä‘ang nằm rên rỉ trên mặt đất nhẹ giá»ng nói rằng:
- Äá»c đủ thÆ° thi cÅ©ng có thể đánh ngÆ°á»i. Ta tuy rằng không ngược đãi hạ nhân, nhÆ°ng rất thÃch cho ngÆ°Æ¡i biết thế nà o là điệu bá»™ của kẻ ăn chÆ¡i trác táng.
Tà i sản của augustrush
Chữ ký của augustrush
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
09-02-2011, 11:48 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 19
Äứng ở cao bên trên.
Nguồn: Võ gia trang
...Tiểu Phạm Nhà n từ trên ghế nhảy xuống, vân vê hai cổ tay, lấy má»™t chiếc khăn tay từ trên ngÆ°á»i tiểu nha hoà n bên cạnh xoa xoa tay, nhìn Chu quản gia Ä‘ang nằm rên rỉ trên mặt đất nhẹ giá»ng nói rằng:
- Äá»c đủ thÆ° thi cÅ©ng có thể đánh ngÆ°á»i. Ta tuy rằng không ngược đãi hạ nhân, nhÆ°ng rất thÃch cho ngÆ°Æ¡i biết thế nà o là điệu bá»™ của kẻ ăn chÆ¡i trác táng.
Chu quản gia ngã xuống đất tháºt thê thảm, vẻ mặt Ä‘á» nhÆ° hoa Ä‘Ã o khai nở, phun ra mấy cái răng gãy, cả ngÆ°á»i lâm và o tình trạng mê mẩn, nhìn vá» phÃa Phạm Nhà n mà ánh mắt trà n ngáºp vô lá»±c cùng sợ hãi.
Phạm Nhà n nhẹ giá»ng nói rằng:
- Tháºt không rõ các ngÆ°Æ¡i suy nghÄ© nhÆ° thế nà o, chẳng lẽ tưởng ta luyến tiếc không dám đánh ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i quên thân pháºn của mình rồi sao, hay là má»™t gia chủ có giáo dục sẽ không đánh hạ nhân của mình, nhÆ°ng tháºt không may là ta đã đánh ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có thể đánh lại sao? Cho nên đánh là đánh, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ có thể cam chịu mà thôi, chỉ có thể chịu Ä‘á»±ng, buồn cÆ°á»i. À có lẽ ngÆ°Æ¡i sẽ Ä‘i tá»›i gặp lão phu nhân hoặc vá» kinh đô khóc lóc kể lẻ… nhÆ°ng…sau đó không được tá»›i háºu hoa viên ná»a bÆ°á»›c nữa, ta không thÃch thấy mặt của ngÆ°Æ¡i.
Nói xong câu đó, hắn phủi bụi trên áo, xoay ngÆ°á»i lại hÆ°á»›ng tá»›i TÆ° TÆ° Ä‘ang tròn mắt ở trên ghế dà i nói và i câu bảo muốn ra ngoà i rồi rá»i khá»i biệt phủ bá tÆ°á»›c.
Ở phÃa sau hắn, đám nha hoà n hạ nhân không tá»± chủ được mà hiện ra vẻ mặt sợ hãi, không ai nghÄ© được nam hà i ôn nhu khả ái nà y lại có má»™t mặt thô bạo nhÆ° váºy, loại tÆ°Æ¡ng phản nà y là m tâm thần của má»i ngÆ°á»i kinh sợ, cho nên cà ng cảm thấy kinh khủng hÆ¡n.
Lúc nà y lão phu nhân cÅ©ng Ä‘i tá»›i háºu hoa viên, nhìn quản gia nằm trên mặt đất ôm mặt kêu Ä‘au nhức, nghÄ© tá»›i hà i tá» kia, trong ánh mắt không nhịn được mà lá»™ ra má»™t nét cÆ°á»i ý vị thâm trÆ°á»ng.
Năm ngoái Ä‘uổi đại nha hoà n ra khá»i phủ, ngà y hôm nay bạt tai Chu quản gia má»™t cái không biết trá»i đâu đất dâu, Phạm Nhà n má»›i mÆ°á»i hai tuổi đã thà nh công tạo được má»™t chút uy nghiêm ở trong biệt phủ bá tÆ°á»›c nà y rồi.
…
Từ cảng Äạm Châu Ä‘i vá» phÃa tây mÆ°á»i dặm là cạnh biển, đó là má»™t giải đất nguy hiểm vá»›i vô số mảnh đá ngầm dà y đặc, gió thổi trên biển là m sóng biết nhà o tá»›i bá», sau đó cứng rắn tan vỡ trên mặt các tảng đá, bắn tung tóe ra những bá»t nÆ°á»›c nhÆ° tuyết rÆ¡i.
PhÃa đông có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» rất cháºt hẹp lúc ẩn lúc hiện sau những tảng đá, Phạm Nhà n lúc nà y Ä‘ang Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng đó. Thân thể Ä‘ang di chuyển vòng vo, lÆ°ng Ä‘Æ°a vá» phÃa biển rá»™ng, nghe thấy má»™t tiếng kêu Ä‘inh tai nhức óc đằng sau liá»n ngẩng đầu lên nhìn lại.
TrÆ°á»›c ngÆ°á»i hắn, là má»™t vách núi bất ngá» chắn ngang, ngá»n núi nằm cạnh biển thế nà y là do thiên địa tạo hóa mà thà nh, phÃa sau núi là rừng ráºm cùng ao đầm nguyên thủy kéo dà i mấy trăm dặm, cho nên không có khả năng vượt qua rừng núi là lên tá»›i đỉnh (nguyên văn: đăng lâm phong đỉnh). Nếu nhÆ° muốn lên tá»›i đỉnh núi, cÅ©ng chỉ có leo từ vách núi bên nà y lên mà thôi.
Phạm Nhà n nhìn thoáng qua mặt ngoà i của vách núi, nhÃu mà y, trong đầu nhất thá»i nhá»› lại con Ä‘Æ°á»ng bình thÆ°á»ng mình vẫn hay leo lên, chỉ là mấy ngà y nay gió lá»›n, những hòn đá mình mượn lá»±c trÆ°á»›c đây đã có chút ẩm Æ°á»›t, ngà y hôm nay nếu muốn bò lên trên, nhất định phải cẩn tháºn má»™t chút.
Sóng biển đằng sau vẫn Ä‘áºp và o đá ngầm, nhÆ°ng không có cách nà y vượt qua cách trở của những tảng đá lạnh lùng vô tình nà y. Chỉ là là m cho địa phÆ°Æ¡ng nà y trở thà nh chá»— nÆ°á»›c cạn, là m cho nÆ¡i nà y ẩm Æ°á»›t nhiá»u cát sá»i hÆ¡n những nÆ¡i khác rất nhiá»u. Hai chân hắn bÆ°á»›c lên trên đó, già y bị thấm nÆ°á»›c, bÆ°á»›c Ä‘i rất khó chịu.
Cởi già y, đặt ở má»™t hốc đá sạch sẽ trong vách núi, Phạm Nhà n tìm được má»™t chút cát khô xoa xoa lên trên tay, bắt đầu Ä‘iá»u chỉnh chân khà trong cÆ¡ thể. Chuẩn bị tháºt tốt, tay phải ổn định nắm lên trên má»™t má»m đá nhô ra ở vách núi, hÆ¡i dùng sức, cả ngÆ°á»i liá»n treo dá»±ng lên trên bầu trá»i, nhẹ nhà ng bò lên phÃa trên.
Tốc Ä‘á»™ leo lên của hắn rất nhanh, cả ngÆ°á»i ká» sát vá»›i bá» mặt vách núi, nhìn qua rất giống nhÆ° má»™t loại Ä‘á»™ng váºt kỳ dị nà o đó Ä‘ang bò lên núi, má»—i má»™t lần lấy tay, đặt chân, cùng vá»›i má»—i lần dùng sức Ä‘á»u mÆ°á»i phần nhu thuáºn cùng tá»± do, căn bản không có cảm giác cố hết sức bình sinh.
Chỉ má»™t lát sau, hắn đã sắp leo lên được tá»›i đỉnh núi, gió biển bốn phÃa rÃt gà o thổi quanh ngÆ°á»i hắn, thổi Ä‘i nhiệt lượng cùng mồ hôi trên thân thể hắn do váºn Ä‘á»™ng mà thà nh, là m cho hắn có cảm giác rất chi là thoải mái.
“TÄ©nh ca ca phá»ng chừng bò cÅ©ng không nhanh lắm so vá»›i mình, bất quá đỉnh núi kia của ngÆ°á»i mù có thể sánh vá»›i Mã Ngá»c còn muốn hiểm ác hÆ¡n nhiá»u…â€
Phạm Nhà n vừa bò lên trên vừa nghÄ© lại chuyện đã xảy ra trong hoa viên tại phủ, cảm giác có chút quái dị, vị quản gia tâm phúc của nhị thái thái kia nếu đã biết thà nh tháºt hÆ¡n má»™t năm trá»i, vì sao hôm nay lại có nhiá»u sai lầm nhÆ° váºy, cho mình cÆ¡ há»™i.
Gió thổi trên biển mang theo không khà ẩm Æ°á»›t, cho nên bên ngoà i mặt những tảng đá Ä‘á»u có chút trÆ¡n trượt, Phạm Nhà n nhìn lên đỉnh núi, trong lòng có chút thả lá»ng, lại nghÄ© tá»›i chuyện tình vừa nãy, cho nên má»™t chút thất thần, tay phải vừa trợt, suýt chút nữa rÆ¡i xuống phÃa dÆ°á»›i.
Nhìn nhÆ° mạo hiểm, nhÆ°ng Phạm Nhà n không chút kinh hoảng, tay trái táºp trung chân khà bá đạo trong cÆ¡ thể mình, ba ngón tay nắm chặt lấy má»m đá duy nhất có thể mượn lá»±c, ngón tay run lên nhè nhẹ bấu tháºt sâu và o trong tảng đá không thể rá»i ra.
Má»™t cái má»™c côn từ trên đỉnh đầu hắn vá»›i xuống táºn thân, ý bảo hắn nắm lấy.
Phạm Nhà n dÆ°á»ng nhÆ° rất trốn tránh má»™c côn, nhìn nhÆ° không nhìn, thân thể ổn định trở lại, đầu ngón chân đạp mạnh và o vách núi, cả ngÆ°á»i mượn lá»±c nhảy lên phÃa trÆ°á»›c, thoát khá»i nguy hiểm nhảy lên đỉnh núi.
- Không đủ chuyên tâm, sẽ là m ngÆ°á»i mất mạng.
Trên đỉnh núi, Ngũ Trúc mặc một thân vải thô đứng thẳng đón gió biển thổi tới, trên mặt vẫn một miếng vải đen che ngang trước sau như một.
Phạm Nhà n không để ý tá»›i hắn, tá»± khoanh chân ngồi xuống, Ä‘iá»u chỉnh má»™t hồi, má»›i đứng dáºy. Nói chuyện đã xảy ra ngà y hôm nay ở bá tÆ°á»›c biệt phủ, cùng vá»›i nghi hoặc của mình, muốn tìm kiếm má»™t đáp án chÃnh xác từ NgÅ© Trúc.
Ngũ Trúc lạnh lùng nói rằng:
- Ngươi nghĩ bạt tai quản gia một cái có thể là m hắn thu liễm lại được bao nhiêu?
- Có thẻ, chỉ cần nãi nãi đứng ở bên ta.
Phạm Nhà n cúi đầu nói, tuy rằng hắn không có dùng chân khÃ, nhÆ°ng những năm gần đây lá»±c lượng cÆ°á»ng đại ẩn giấu trong thân thể thiếu niên gầy yếu nà y là cá»±c kỳ đáng sợ. HÆ¡n nữa lúc then chốt là lúc hắn bà y ra khà chất âm u, lúc đó má»›i thá»±c sá»± kinh khủng.
- Váºy là được.
NgÅ© Trúc dÆ°á»ng nhÆ° không thÃch thảo luáºn vá» vấn Ä‘á» nà y.
- Ta chỉ là nghi hoặc, vì sao quản gia ngà y hôm nay lại gây sá»±, hắn đã ở Äạm Châu hÆ¡n má»™t năm rưỡi rồi, tình hình chung là không có lá»™ ra vẻ mặt xấu xà chân thá»±c của mình, trừ phi… hắn nghÄ© mình nhẫn nại rất khổ cá»±c, hoặc là Äạm Châu sắp sá»a phát sinh chuyện gì. Trong mắt hắn, ta đã không há» cấu thà nh nguy hiểm vá»›i tiểu chủ tá» của hắn ở kinh đô, cho nên không cần thiết phải táºn lá»±c lấy lòng ta.
Phạm Nhà n lại thể hiện dáng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tá»± giá»…u của mình, nhÆ°ng kết hợp vá»›i khuôn mặt non ná»›t niên thiếu của hắn nhìn không chút phối hợp gì cả.
Nói tá»›i thì thá»±c kỳ quái, nếu nhÆ° nói Phà Giá»›i đối vá»›i sá»± trưởng thà nh sá»›m của Phạm Nhà n còn có và i phần nghi hoặc cùng kinh hãi, thì NgÅ© Trúc đối vá»›i vấn Ä‘á» nà y không chút quan tâm, dÆ°á»ng nhÆ° cho dù Phạm Nhà n có biến thà nh má»™t lão nhân già cả, chỉ cần là Phạm Nhà n, NgÅ© Trúc cÅ©ng sẽ không có bất luáºn phản ứng gì.
Phạm Nhà n nghÄ©, có thể bởi vì đối phÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i mù, cho nên không thấy vẻ mặt thi thoảng toát ra của mình, vẻ mặt không thể xuất hiện trên khuôn mặt của má»™t hà i tỠđược.
Ngũ Trúc bỗng nhiên nói rằng:
- Äó là việc nhá».
Hiển nhiên hắn nghÄ© chuyện Phạm Nhà n vừa phân tÃch có vẻ vô cùng trịnh trá»ng.
- Ta Ä‘oán có ngÆ°á»i sẽ tá»›i giết ta, đây cÅ©ng là việc nhá» sao?
Phạm Nhà n cÆ°á»i ha hả.
Ngũ Trúc lạnh lùng đáp:
- Ta cùng Phà Giá»›i dạy ngÆ°Æ¡i nhiá»u nhÆ° váºy, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i còn không thể xá» lý chuyện nhá» nhÆ° váºy, đó má»›i là có vấn Ä‘á» lá»›n xảy ra.
Phạm Nhà n suy nghĩ một chút, nếu chuyện nà y là thực, chắc chắn Ngũ Trúc thúc sẽ không tự mình xỠlý chuyện nà y rồi.
- Bắt đầu đi.
- Vâng.
…
Hồi lâu sau, tại má»™t chá»— hẻo lánh bên trên vách núi, Phạm Nhà n xÃch lõa toà n thân, dáng vẻ đáng thÆ°Æ¡ng rên rỉ nói vá»›i bên kia:
- Tiếp tục….
Giá»ng nói vừa má»›i thổi nhẹ tá»›i vách núi, má»™t cây má»™c côn từ trên trá»i xuất hiện, hung hăng Ä‘áºp và o sau lÆ°ng hắn, phát sinh má»™t tiếng kêu vang.
Tà i sản của augustrush
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
09-02-2011, 11:49 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 20
Äau nhức.
Nguồn: Võ gia trang
...Giá»ng nói vừa má»›i thổi nhẹ tá»›i vách núi, má»™t cây má»™c côn từ trên trá»i xuất hiện, hung hăng Ä‘áºp và o sau lÆ°ng hắn, phát sinh má»™t tiếng kêu vang.
Lúc nà y chân khà bá đạo trong cÆ¡ thể Phạm Nhà n tá»± Ä‘á»™ng sinh ra phản ứng, hình thà nh má»™t tầng chân khà dà y dà y phÃa sau lÆ°ng, nhÆ°ng là má»™c côn tá»›i quá nhanh, trÆ°á»›c khi chân khà kịp phản ứng thì toà n bá»™ lá»±c đạo đã “ trát†đi và o!
Sở dÄ© dùng từ “trát†nà y là bởi vì chủ nhân má»™c côn nà y xuất thủ tá»± nhÆ° má»™t Ä‘Æ°á»ng cong thẳng tắp, toà n bá»™ lá»±c lượng, táºp trung tá»›i đầu côn.
Phạm Nhà n bị áp lá»±c cá»±c lá»›n hô lên má»™t tiếng Ä‘au nhức, thân thể niên thiếu mặc dù có chân khà há»™ thể, nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘au tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng tủy, toà n bá»™ thân thể cÅ©ng run lên.
Phút chốc trÆ°á»›c khi hắn Ä‘au nhức toà n thân cuá»™n tròn trên mặt đất, lúc cuối cùng cánh tay cùng bà n chân bé nhá» chống lên tảng đá , cả ngÆ°á»i báºt nhảy lên, má»™t cÆ°á»›c đạp mạnh vá» phÃa sau!
Ai thấy má»™t thiếu niên xinh xắn lại đá ra má»™t cÆ°á»›c âm hiểm nhÆ° lang sói nhÆ° thế, cÅ©ng sẽ cảm thấy sợ hãi. NhÆ°ng câu trả lá»i của hắn chỉ là má»™t tiếng “ba!†rất Ä‘Æ¡n giản.
…
Phạm Nhà n ná»a quỳ trên mặt đất, dấu tay và o mắt cá chân, liên tục xoa, miệng hấp lãnh khÃ, Ä‘au nhức tá»›i ná»—i lông mi dá»±ng cả lên.
Hắn biết mình có cầu xin tha thứ cÅ©ng không được, đây là kinh nghiệm đã chứng minh qua mấy năm rồi, cho nên chỉ nhìn chằm chằm và o ngÆ°á»i mù đứng đằng xa xa, trong lòng không ngừng tÃnh toán --- dá»±a theo Æ°á»›c định vá»›i hắn, chỉ cần bản thân đánh trúng đối phÆ°Æ¡ng má»™t chút, cho dù là góc áo, cÅ©ng coi nhÆ° là hợp cách, sau đó có thể nghỉ má»™t tháng rồi.
Nhưng đã qua và i năm, Phạm Nhà n vẫn không có khả năng đụng tới thân thể đối phương. Một phần là bởi vì Ngũ Trúc di chuyển rất quỷ mị, lặng yên không tiếng động, tốc độ cực kỳ nhanh, đáng sợ nhất là , động tác của hắn căn bản không có chút báo trước nà o, hoà n toà n không thể dựa theo đầu vai di chuyển, góc độ dư quang để lại,… mà phán đoán hà nh động tiếp theo được.
PhÆ°Æ¡ng diện thứ hai chÃnh là thanh má»™c côn trên tay NgÅ© Trúc--- má»—i khi Phạm Nhà n nghÄ© hết biện pháp, sá» dụng ám chiêu tiêu hao hết chân khÃ, vừa tá»›i lúc tiếp cáºn thân thể NgÅ© Trúc, thì cây má»™c côn đó nhÆ° móng vuốt của ma quá»· tá»›i từ cõi âm váºy, hung hăng Ä‘áºp mạnh và o cổ tay hắn, mắt cá chân hắn, tháºm chà là cả ngón tay nữa.
Không có vỡ xÆ°Æ¡ng, chỉ có Ä‘au nhức, khó chịu không thể nói thà nh lá»i.
Mà là m cho Phạm Nhà n trăm ngà n suy nghÄ© cÅ©ng không lý giải được chÃnh là , mặc kệ mình che Ä‘áºy thanh âm thế nà o, tại đây toà n tiếng sóng biến gà o thét đánh và o đá. NgÅ© Trúc vá»›i miếng vải Ä‘en trên mắt vẫn có thể tinh tÆ°á»ng tìm được phÆ°Æ¡ng vị của mình, mà má»™c côn trên tay hắn chÆ°a bao giá» thất bại má»™t lần.
“ Ui da á á ..†Vừa rồi má»™c côn lại Ä‘áºp trúng tay hắn, Phạm Nhà n Ä‘au nhức mà kêu lên, tạo thà nh má»™t là n Ä‘iệu đầy kịch tÃnh, thanh âm dà i vang lên, né tránh ra xa xa ngÆ°á»i mù tà n nhẫn kia.
…
Trên vách núi một đóa hoa cúc vô danh run rẩy nở ra.
Phạm Nhà n toà n thân vô lá»±c nằm bên cạnh vách núi, lúc nà y biển rá»™ng dÆ°á»›i vách núi đã khôi phục yên bình, ánh dÆ°Æ¡ng quanh chiếu sáng cả má»™t vùng biển. Äá ngầm vẫn bị sóng biển cá» rá»a rốt cục cÅ©ng có má»™t chút thá»i gian phÆ¡i mình tắm nắng biển. Má»™t Ãt những Ä‘á»™ng váºt giáp xác cÅ©ng ra khá»i hang, nhìn qua má»™t đám di chuyển nhá» nhÆ° những Ä‘iểm Ä‘en.
Vuốt ve những chá»— Ä‘au trên ngÆ°á»i, váºn khà theo dõi tình trạng trong cÆ¡ thể, hắn phát hiện ra chân khà thô bạo di chuyển, bởi vì má»™t bá»™ pháºn bị hút và o tuyết sÆ¡n phÃa sau lÆ°ng, má»™t bá»™ pháºn khác liên tục chống đỡ lại côn kÃch mà tiêu hao Ä‘i nhiá»u, cho nên chân khà trong cÆ¡ thể Ä‘ang ở trạng thái rất bình thÆ°á»ng…dÆ°á»ng nhÆ° giống vá»›i quang cảnh trá»i cao biển rá»™ng yên bình trÆ°á»›c mặt váºy.
Hắn biết dÆ°á»›i tình huống nhÆ° váºy mà nghỉ ngÆ¡i, đối vá»›i ngÆ°á»i tu luyện là không có lợi, cho nên chống cá»± cÆ¡n Ä‘au nhức toà n thân khó khăn ngồi dáºy, khoanh chân ngồi, bắt đầu nhẩm pháp môn váºn hà nh chân khà bá đạo, khóe mắt liếc nhìn và o NgÅ© Trúc Ä‘ang lạnh lùng đứng ở bên vách núi.
Miếng vải che mắt trên mặt Ngũ Trúc bị gió biển thổi vù vù mà rung động.
“Tháºt là lạnh lùng, nhÆ°ng Ä‘á»u không phải là giả vá» lạnh lùng.†Trong lòng Phạm Nhà n lặng lẽ bình luáºn ngÆ°á»i mù NgÅ© Trúc, nhẹ giá»ng mở miệng há»i:
- Thúc, cẩn tháºn ngã xuống đó.
NgÅ© Trúc là nhân váºt lợi hại nhÆ° thế, tá»± nhiên sẽ không bị ngã chết ở vách núi nhÆ° thế nà y, Phạm Nhà n chỉ là nói cà n má»™t câu.
- Không được phân tâm.
Ngũ Trúc bỠlại một câu lạnh như băng như thế rồi không thèm để ý tới hắn.
Phạm Nhà n trong lòng thở dà i, bắt đầu tÄ©nh tâm, tiến nháºp và o trạng thái minh tưởng. Không biết qua bao lâu, gió biển thổi qua là m cho hắn tỉnh lại, phát hiện ra mặt trá»i trên đầu đã Ä‘i vá» phÃa tây rồi, mà NgÅ© Trúc đứng xa xa ở đó vẫn duy trì ổn định tÆ° thế kia, mặc cho gió biển thổi và o, dÆ°á»ng nhÆ° giống má»™t cây cá» lá»›n vÄ©nh viá»…n không bị gió thổi đứt ngang váºy.
Hắn đứng lên, phát hiện tình trạng của thân thể đã khôi phục được toà n bá»™ rồi, chân khà phát ra trà n đầy, hÆ¡n nữa cảm giác trùng kÃch kinh mạch cÅ©ng yếu Ä‘i rất nhiá»u. Tuy rằng mắt cá chân, cổ tay, cÆ¡ thể còn chút Ä‘au nhức, nhÆ°ng lúc vá» phủ chuẩn bị rượu thuốc xoa bóp tá»± nhiên sẽ không có vấn Ä‘á» gì.
Gió biển thổi mang tá»›i vị tanh nhẹ, hắn Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i NgÅ© Trúc đứng song song, chỉ là so vá»›i NgÅ© Trúc còn thấp hÆ¡n rất nhiá»u. Nhặt má»™t cục đá dÆ°á»›i đất lên, ra sức ném mạnh vá» phÃa biển. Lúc nà y chân khà trong cÆ¡ thể hắn thá»±c hùng háºu, dẫn tá»›i khà lá»±c của hắn so vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng mạnh hÆ¡n nhiá»u lắm, tảng đá bay xa xa rÆ¡i và o biển khÆ¡i, bằng mắt thÆ°á»ng cÅ©ng có thể nhìn thấy được hoa nÆ°á»›c bắn tung lên.
Hắn có chút thá»a mãn vá»›i lá»±c lượng của mình, nghÄ© thầm lá»±c cánh tay của các cao thủ võ đạo không biết cÆ°á»ng hãn tá»›i mức Ä‘á»™ nà o, nhìn sóng mà u lam hùng vÄ© bao la trÆ°á»›c mặt, nhìn những cánh chim tá»± do bay lượn trên bầu trá»i, chân khà trong cÆ¡ thể bị ngoại cảnh dẫn dắt, tinh thần không khá»i rung lên, mở hai tay, quay ra ngoà i rống lên má»™t tiếng tháºt lá»›n.
Thanh âm tiếng rống của hắn nhÆ° tiết hết phiá»n muá»™n trong lòng, phát tiết những nhá»› nhÆ°ng của hắn vá»›i thế giá»›i kia, phát tiết những yêu thÃch trong lòng hắn vá»›i thế giá»›i nà y, cÅ©ng để phát tiết cảm giác không đủ dÅ©ng khà để rá»i khá»i những khoái cảm mà Äạm Châu mang lại.
- Kinh đô, lão tỠta một ngà y nà o đó sẽ tới!
Ngũ Trúc giống như không nghe thấy thanh âm hắn rống to, vẫn đang yên lặng đứng đó.
…
- Äi là m cái gì chứ?
Phạm Nhà n ngẩn ngÆ°á»i, má»™t lúc sau má»›i biết vị NgÅ© Trúc thúc má»—i chữ quý nhÆ° và ng kia rốt cục cÅ©ng mở miệng há»i mình, không khá»i cÆ°á»i cÆ°á»i hồi đáp:
- Tất nhiên là đi xem xem thế giới nà y có hình dạng như thế nà o.
- Thế giới bên ngoà i rất nguy hiểm.
Ngũ Trúc vẫn không quay đầu lại lãnh đạm nói.
Phạm Nhà n nhún nhún đôi vai gầy yếu của mình, dáng dấp nhìn qua có chút hoạt kê:
- Có Ngũ Trúc thúc bảo hộ, ta sợ cái gì chứ?
Ngũ Trúc luôn luôn bình ổn bỗng nhiên nói:
- Sau khi ra ngoà i vá»›i tiểu thÆ° ta đã quên má»™t chuyện. Thế giá»›i có rất nhiá»u ngÆ°á»i có thể đả thÆ°Æ¡ng tá»›i ta, tất nhiên là có thể thÆ°Æ¡ng hại tá»›i ngÆ°Æ¡i.
- Thúc khiêm tốn rồi.
Phạm Nhà n cÆ°á»i ngá»t ngà o, nghÄ© thầm đây vẫn là má»™t thế giá»›i xa lạ nhÆ° cÅ©, dù ngÆ°Æ¡i có má»™t tuyệt thế cÆ°á»ng giả bảo tiêu, nếu nhÆ° ngÆ°á»i ta muốn bá» mặc chủ nhân, thì là m sao bây giá».
- Nếu nhÆ° ở kinh đô, ta ở cạnh ngÆ°Æ¡i, sẽ mang tá»›i cho ngÆ°Æ¡i rất nhiá»u phiá»n phức.
Phạm Nhà n ngẩng đầu nhìn vẻ mặt dÆ°á»ng nhÆ° vÄ©nh viá»…n không có biểu tình của ngÆ°á»i mù NgÅ© Trúc, suy nghÄ© má»™t chút, có chút không biết xấu hổ đáp:
- Ta sẽ bảo vệ thúc.
Ngũ Trúc nghe xong câu nà y, rốt cuộc cũng quay đầu, chăm chú “nhìn chằm chằm†và o mắt Phạm Nhà n nói rằng:
- Những lá»i nà y…tiểu thÆ° cÅ©ng đã nói.
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i, xem ra mình vô sỉ quả tháºt cÅ©ng có và i phần phong thái của lão nÆ°Æ¡ng.
Tà i sản của augustrush
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
09-02-2011, 11:52 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 21
Nhà thơ.
Nguồn: Võ gia trang
- Ta sẽ bảo vệ thúc.
Ngũ Trúc nghe xong câu nà y, rốt cuộc cũng quay đầu, chăm chú “nhìn chằm chằm†và o mắt Phạm Nhà n nói rằng:
- Những lá»i nà y…tiểu thÆ° cÅ©ng đã nói.
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i, xem ra mình vô sỉ quả tháºt cÅ©ng có và i phần phong thái của lão nÆ°Æ¡ng.
- Tại sao ngươi muốn xem thế giới nà y có dạng gì?
NgÅ© Trúc lÆ¡ mÆ¡ không hiểu, lầm bẩm nhÆ° tá»± há»i “NgÆ°Æ¡i hiện giá» Ä‘ang ở đây, chẳng lẽ nó không phải là má»™t bá»™ pháºn của thế giá»›i hay sao?â€
Phạm Nhà n cứng lưỡi không biết trả lá»i là m sao. Chẳng lẽ nói mình đến từ thế giá»›i khác, nên tất nhiên rất tò mò hứng thú muốn tìm hiểu vá» thế giá»›i má»›i mẻ nà y? HÆ¡n nữa, có má»™t vấn Ä‘á» lâu nay vốn đóng Ä‘inh trong đầu hắn : là m thế nà o hắn có thể tá»›i được đây?
Sáu năm trÆ°á»›c, khi còn Ä‘ang ở Äạm Châu há»c, sÆ° phụ đã từng nhắc tá»›i Thần miếu, lúc đó Phạm Nhà n hình dung có thể từ má»™t bệnh nhân gần chết, đùng má»™t cái biến thà nh má»™t thanh niên khá»e mạnh nhÆ° bây giá», nếu không phải phép thần thì còn vì sao nữa? Hắn rất muốn tá»›i Thần miếu, cÅ©ng vì muốn xem còn cái gì kỳ diệu nữa.
Và cả kinh đô nữa, hắn cÅ©ng rất muốn tá»›i đó thăm thú má»™t lần, Phạm Nhược Nhược cô bé kia có thể sống hạnh phúc dÆ°á»›i uy quyá»n của mẹ kế mình hay không. HÆ¡n nữa xa Phà Giá»›i và i năm, chÃnh mình cÅ©ng có chút muốn bái phá»ng lão đầu nhi biến thái nhÆ°ng khả ái kia.
Mấu chốt là , kiếp trÆ°á»›c vốn là má»™t bệnh nhân chỉ nằm trên giÆ°á»ng bệnh suốt má»™t thá»i gian dà i, kiếp sau lại đầu thai và o má»™t đứa bé ở Äạm Châu, cÅ©ng khó là m quen được. Lúc nà y Phạm Nhà n thấy bừng bừng má»™t khao khát được khẳng định mình, nó nhÆ° kim châm và o da thịt đến nhức nhối, kÃch thÃch hắn phải là m được má»™t cái gì đó.
An bình và dã tâm, quyá»n lá»±c và hạnh phúc, ái tình cùng mỹ nữ… Thoáng nghÄ© vá» những thứ không thể ở cùng nhau, tháºm chà còn trái ngược hẳn lại nhau nà y, hắn lại tá»± há»i “Äá»i ngÆ°á»i chỉ sống được má»™t lần, phải nếm trải qua nhiá»u phong cảnh, gặp nhiá»u ngÆ°á»i khác nhau, có váºy má»›i không uổng phÃ.â€
Äó là những lá»i nói gan ruá»™t của Phạm Nhà n, kiếp trÆ°á»›c hắn là má»™t bệnh nhân dÃnh chặt trên giÆ°á»ng bệnh chá» chết, nhiá»u khi hắn tá»± há»i, nếu có kiếp sau, thì kiếp sau của mình sẽ thế nà o?
Tiếng Ngũ Trúc ngắt đi dòng suy nghĩ của hắn:
- Ngươi có ý định gì không?
- Äầu tiên là phải sống sót!
Phạm Nhà n ngồi xuống, tiện tay ném Ä‘i má»™t hòn đá. Vô Ãch! Hòn đá rÆ¡i xuống nát bấy.
- Äiá»u cần nhất bây giá» là phải có năng lá»±c bảo vệ chÃnh mình!
- Sau đó?
- Sau đó cần tÃnh toán để hoà n thà nh được ba mục tiêu.
Ngũ Trúc im lặng chăm chú lắng nghe.
- Thứ nhất, ta muốn có tháºt nhiá»u con. Thứ hai, ta viết tháºt nhiá»u sách. Thứ ba, ta muốn có má»™t cuá»™c sống tốt đẹp.
Phạm Nhà n thản nhiên nói chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng khuôn mặt không má»™t chút á»ng Ä‘á», giá»ng nói không má»™t chút ngượng ngùng.
Theo hắn biết thế giá»›i nà y không phải địa cầu, nhÆ° váºy hắn là đại biểu duy nhất của địa cầu tại đây rồi! Kể ra tại đây hắn là sinh váºt quý hiếm đó. Vì váºy nên phải duy trì nói giống, tránh tuyệt chủng mà sinh tháºt nhiá»u con!
Bên cạnh đó, hắn cho rằng mình cÅ©ng chÃnh là đại biểu duy nhất của ná»n văn minh địa cầu, thá» há»i, biết bao công trình vÄ© đại mà ngÆ°á»i địa cầu đã sáng tạo ra tá»± cổ chà kim, trên thế giá»›i nà y cÆ¡ hồ không có ai biết cả, nếu nhÆ° hắn không viết (hoặc là sao chép lại?) cả má»™t đống văn thÆ°, nhÆ° Tà o Tuyết Cần, Kill Bill (1) những thứ nà y, tại má»™t nÆ¡i có ná»n văn minh cháºm tiến nhÆ° ở đây, hẳn là sẽ được tôn thá»! xin lá»—i cổ nhân, tại đây mà hắn chỉ giữ khÆ° khÆ° những thứ văn minh đó cho mình mình chẳng phải có lá»—i lắm sao?
Hiển nhiên má»™t Ä‘iá»u, hắn cÅ©ng là ngÆ°á»i địa cầu duy nhất được nhìn thấy thế giá»›i nà y. Hắn phải sống cho thoải mái, má»›i có thể sống thá», má»›i có thể thăm thú quan sát thế giá»›i nà y lâu má»™t chút.
Mãi sau nà y, Phạm Nhà n má»›i có thể xấu hổ mà nháºn rằng khi đó mình chỉ là lừa mình, tá»± sâu trong ná»™i tâm là má»™t kẻ vô sỉ, tham lam muốn được trá»ng vá»ng nhÆ° thần thánh mà thôi.
Trên vách núi bên biển, NgÅ© Trúc dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng đã hiểu ra ý tứ trong ba mục tiêu của hắn, lạnh lùng bình tÄ©nh nà ng há»i:
- Váºy ngÆ°Æ¡i cần cÆ°á»›i rất nhiá»u lão bà , má»i rất nhiá»u nhà thÆ¡, và thuê tháºt nhiá»u ngÆ°á»i hầu.
- Nhà thơ?
Ở địa cầu, Phạm Nhà n cũng biết một chút văn thơ, nhưng còn chưa đủ.
- Tức là văn nhân nghèo chuyên viết sách thay cho ngÆ°á»i ta. NhÆ°ng không có ký tên mình.
Hắn cÆ°á»i cÆ°á»i, thầm nghÄ© chÃnh mình Ä‘ang chuẩn bị cho Tà o lão(2) trâu bò ra tay, còn cần gì nhà thÆ¡ nữa. Bá»—ng nghe tiếng NgÅ© Trúc lạnh lùng thản nhiên phân tÃch cá»±c kỳ dá»… hiểu.
- Nếu ngÆ°Æ¡i muốn lấy nhiá»u vợ, thuê má»™t đám ngÆ°á»i hầu, má»i má»™t đống nhà thÆ¡, Ä‘iá»u đầu tiên ngÆ°á»i cần là phải kiếm má»™t đống tiá»n vá». Nếu ngÆ°á»i muốn kiếm được má»™t đống tiá»n, thì cÅ©ng cần má»™t đống quyá»n. Nếu ngÆ°Æ¡i cần má»™t đống quyá»n, váºy ngÆ°Æ¡i phải rá»i tá»›i trung tâm quyá»n lá»±c của cái đất nÆ°á»›c nà y mà tìm.
Xoay ngÆ°á»i lại, nà ng tiếp:
- Khi nà o ngÆ°Æ¡i đủ mÆ°á»i sáu tuổi, chúng ta sẽ quay vá» Kinh đô.
Tai vẫn vểnh lên nghe, nhÆ°ng Phạm Nhà n không quay lại, vẫn thẫn thỠđứng bên vách núi, thầm nghÄ© chỉ nói má»™t chút vỠý nghÄ©a cuá»™c sống của mình, mà đã bị vị cao thủ nà y liên tưởng tá»›i cái gì mà quốc gia, quyá»n lá»±c? HÆ¡n nữa vốn đã có quyết định trở vá» kinh đô – Phạm Nhà n nhá»› rất rõ, cái ngà y hắn chuyển thế tá»›i thế giá»›i nà y, chÃnh NgÅ© Trúc cõng từ kinh đô chạy trốn tá»›i đây.
Vá»— tháºt mạnh và o mặt, Ä‘uổi cái ý nghÄ© quái dị nà y ra khá»i đầu óc, hắn vừa *** ton chạy tá»›i vừa cÆ°á»i nói:
- Thúc, ta dốc ruột gan tâm sự với ngà i, ngà i cũng nên đáp trả gì chứ hả?
- Muốn biết cái gì?
- Chuyện của mẫu thân ta. Tại sao ở Kinh đô chúng ta bị truy sát?
- Chuyện của tiểu thÆ°, tá»›i khi ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i sáu tuổi ta sẽ nói cho nghe, đây là di mệnh của tiểu thÆ°. Vá» kẻ truy sát chúng ta ngÆ°Æ¡i không cần biết, bởi hỠđã chết hết từ mÆ°á»i năm trÆ°á»›c.
…
Vá» tá»›i cảng Äạm Châu thì đã tá»›i trÆ°a, còn rất xa má»›i và o tá»›i trong thà nh, Phạm Nhà n cùng NgÅ© Trúc đã chia tay. NgÆ°á»i trong thà nh đã quen vá»›i việc Phạm thiếu gia thÆ°á»ng ra ngoà i thà nh chÆ¡i, tuy phụ cáºn Äạm Châu thà nh không có đám dã thú, cÅ©ng không có gì nguy hiểm, nhÆ°ng vẫn có nhiá»u ngÆ°á»i nghÄ© phủ bá tÆ°á»›c không quan tâm chu đáo tá»›i sá»± an toà n của đứa con tÆ° sinh nà y.
Dù sao trong mắt má»i ngÆ°á»i, Phạm Nhà n cÅ©ng chỉ là má»™t đứa bé mÆ°á»i hai tuổi.
Suốt cả ngà y thảnh thÆ¡i, không cần lo ná»™p thuế cho triá»u đình, dân cÆ° thà nh Äạm Châu cÅ©ng khá nhà n nhã, đâm ra hay buôn chuyện tìm cách lý giải việc nà y, nhiá»u khi rất kỳ quái, và dụ nhÆ° căn bản là vì ngÆ°á»i ở phủ bá tÆ°á»›c cÅ©ng chỉ mong đứa con tÆ° sinh không chút quyá»n hà nh bị thú hoang ăn thịt, hoặc chạy chÆ¡i mà ngã xuống vách núi mà chết cho rồi.
NghÄ© tá»›i cáºu bé dá»… thÆ°Æ¡ng đáng yêu luôn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i mặc dù phải sống trong nguy hiểm nhÆ° váºy, ngÆ°á»i ta không khá»i cảm thấy yêu quý.
Phạm Nhà n chịu không biết ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng há» nghÄ© cái gì. Vẫn cứ cÆ°á»i cÆ°á»i đáng yêu nhÆ° thế, Ä‘i má»™t mạch vá» bá tÆ°á»›c phủ.
Biết giá» nà y hắn phải vá» nhà , đám hạ nhân Ä‘á»u Ä‘ang đợi hắn, lão phu nhân ngồi trên ghế thái sÆ°, mắt nhắm há», có vẻ rất mệt má»i.
----------oOo----------
========
Chú ThÃch:
(1) Tà o Tuyết Cần: Tà o Tuyết Cần (chữ Hán: 曹雪芹; bÃnh âm: Cáo XuÄ›qÃn) (1724? - 1763?), tên tháºt là Tà o Triêm (曹霑), tá»± là Má»™ng Nguyá»…n (梦阮), hiệu là Tuyết Cần, Cần Phố, Cần Khê là má»™t tiểu thuyết gia vÄ© đại ngÆ°á»i Trung Quốc, tác giả của cuốn tiểu thuyết Hồng Lâu Má»™ng, má»™t trong tứ đại kỳ thÆ° của văn há»c cổ Ä‘iển Trung Quốc. Tổ tiên ông vốn là ngÆ°á»i Hán ở Liêu DÆ°Æ¡ng, sau đó tổ xa của ông là Tà o Tuấn quy hà ng Mãn Châu, nháºp tịch Mãn tá»™c.
Kill Bill: tên một bộ phim nổi tiếng.
Tà i sản của augustrush
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
09-02-2011, 11:53 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 22
Miêu khấu tá».
Nguồn: Võ gia trang
...Phạm Nhà n chịu không biết ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng há» nghÄ© cái gì. Vẫn cứ cÆ°á»i cÆ°á»i đáng yêu nhÆ° thế, Ä‘i má»™t mạch vá» bá tÆ°á»›c phủ.
Biết giá» nà y hắn phải vá» nhà , đám hạ nhân Ä‘á»u Ä‘ang đợi hắn, lão phu nhân ngồi trên ghế thái sÆ°, mắt nhắm há», có vẻ rất mệt má»i.
- Thiếu gia đã vá»!
Một nam đinh trong phủ chạy ra chà o hắn.
Láºp tức má»™t đám ngÆ°á»i trên kẻ dÆ°á»›i nhÆ° được lên dây cót bắt đầu báºn báºn bịu bịu chuẩn bị cÆ¡m trÆ°a, bà y la liệt ra cái bà n lá»›n giữa chÃnh Ä‘Æ°á»ng. Phạm Nhà n và lão phu nhân ngồi hai bên, ở giữa là hằng hà sa số những bát những Ä‘Ä©a.
Trong phòng cảm giác có chút kỳ quái, bởi đám tôi tá»› Ä‘á»u dòm chằm chằm và o đôi Ä‘Å©a của Phạm Nhà n quÆ¡ quÆ¡ trên mâm cÆ¡m chứ không xuống háºu viện ăn cÆ¡m, má»™t số nha đầu còn nhá» tuổi tháºm chà còn lén nuốt nÆ°á»›c miếng, xem chừng đói lắm rồi.
Äây là quy định bất thà nh văn ở bá tÆ°á»›c phủ, là do Phạm Nhà n yêu cầu, lại được lão phu nhân đứng sau ngấm ngầm cho phép, cÅ©ng đã thà nh quen: tá»›i bữa cÆ¡m ở bá tÆ°á»›c phủ, chỉ cần thiếu gia ăn cÆ¡m ở nhà , thì má»—i món phải được hắn nếm qua má»™t lượt, nếu vừa lòng ngÆ°á»i khác má»›i được ăn.
Tuy không rõ vì sao vị thiếu gia luôn luôn dịu dà ng đáng yêu lại khăng khăng đòi nhÆ° váºy, nhÆ°ng có má»™t lần, đại nha hoà n thiếp thân của Phạm Nhà n là Äông Nhi ăn cÆ¡m trÆ°á»›c, bị hắn nổi Ä‘iên Ä‘uổi ra háºu viện. Sau nà y tất cả Ä‘á»u biết, thiếu gia nà y vẫn còn có mặt vô sỉ của con nhà quyá»n quý.
HÆ¡n nữa, sau nà y, khi Äông Nhi cô nÆ°Æ¡ng khóc lóc rá»i Ä‘i, bá tÆ°á»›c phu nhân cÅ©ng vẫn thá» Æ¡ lạnh nhạt, cÅ©ng không nói nhiá»u hÆ¡n má»™t câu.
Trong phòng chỉ có tiếng Phạm Nhà n chóp chép ăn cÆ¡m uống canh, tất cả Ä‘á»u im lặng đứng má»™t bên sẵn sà ng hầu hạ. Kiểu nhÆ° ở trong các nhà già u, chủ nhân ăn xong má»›i đến lượt bá»n ngÆ°á»i là m ăn, đại loại là ban phát ân thưởng, cho nên má»—i món Phạm Nhà n ăn không nhiá»u, chỉ gắp má»—i Ä‘Ä©a má»™t chút, nhấm nháp cháºm rãi.
NhÆ°ng hắn ăn cháºm nhÆ° rùa, đôi môi Ä‘á» má»ng chỉ hÆ¡i Ä‘á»™ng, tá»±a nhÆ° hai vệt sáng trong trẻo hợp lại thà nh má»™t váºy.
Bá tước phu nhân cũng đang mân mê một pho tượng nhỠtrong tay, miệng không ngừng lẩm nhẩm gì đó, nhưng không phát ra tiếng.
Chán chê sau, cuối cùng Phạm Nhà n cÅ©ng nếm xong bà n đồ ăn, cÆ°á»i nhẹ, nhìn hắn lúc nà y tháºt hiá»n và đáng yêu, chỉ và o má»™t Ä‘Ä©a măng sà o, nói vá»›i bá»n ngÆ°á»i là m:
- Ta thÃch ăn món nà y!
Äám nha hoà n thở phà o má»™t hÆ¡i, vá»™i và ng Ä‘Æ¡m thêm cÆ¡m, những ngÆ°á»i không có việc gì cÅ©ng đã có thể quay vá» háºu viện ăn, má»™t số ngÆ°á»i khác Ä‘i xuống bếp, Ä‘em tất cả măng sà o còn trong phủ lên bà y ra má»™t đống trÆ°á»›c mặt Phạm Nhà n.
- Nãi nãi, con má»i ngÆ°á»i dùng cÆ¡m.
Phạm Nhà n đứng lên, cung kÃnh thi lá»… vá»›i lão phu nhân, hai tay bÆ°ng bát cÆ¡m *** ton Ä‘i tá»›i má»i lão phu nhân. Còn hắn, má»™t tay ôm bát cÆ¡m của mình, má»™t tay tấn công Ä‘Ä©a măng sà o lia lịa, ăn rất ngon là nh, vừa ăn vừa cÆ°á»i đắc ý, nhÆ° thể má»›i tìm được báu váºt váºy, nhìn hắn ăn chỉ muốn cắn cho má»™t cái!
NhÆ°ng nha hoà n đứng cạnh hầu hạ cáºu ấm má»›i mÆ°á»i hai tuổi nà y, nhìn vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáng yêu của trẻ con ấy, lại không thấy thế, nhá»› tá»›i cảnh sáng nay Chu quản gia bị ăn má»™t cái tát láºt mặt, nà ng hÆ¡i run…
……
- Ta mang vỠphòng ăn!
Phạm Nhà n đứng lên nói vá»›i nha hoà n bên cạnh, bÆ°ng Ä‘Ä©a măng xà o và má»™t bát cÆ¡m Ä‘i vá» phòng ngủ của mình. Lúc nà y lão phu nhân vẫn chÆ°a ăn xong, ngÆ°á»i dÆ°á»›i đã đứng lên bá» Ä‘i là rất thất lá»…, nhÆ°ng bà cÅ©ng không nói gì.
Và o trong phòng, hắn vá»™i và ng ăn má»™t chút bá»™t nghiá»n, móc tay và o há»ng nôn bằng hết cÆ¡m nÆ°á»›c vừa ăn, không dám cháºm trá»… lấy ra mấy viên thuốc từ trong ngăn kéo uống vá»™i và ng, váºn chân khÃ… Kiểm tra toà n thân thấy không có vấn Ä‘á» gì má»›i yên tâm.
Nhìn lÆ°á»›t qua Ä‘Ä©a măng xà o, hắn cÆ°á»i nhÆ° mếu, đổ hết và o trong bồn cầu sau giÆ°á»ng – đồ ăn bị hạ Ä‘á»™c! Là thứ các sát thủ thÆ°á»ng dùng : Miêu khấu tá»!
"Miêu khấu tá»â€ là má»™t loại cây sống trên đảo phÆ°Æ¡ng nam, trông rất đẹp, hoa nở ra có mùi cay cay lạ lạ, nhÆ°ng tháºt ra rất Ä‘á»™c.
Bởi vì nÆ°á»›c quả “Miêu khấu tá»â€ khi trá»™n lẫn và o đồ ăn sẽ không là m đồ ăn bị đổi mà u, cÅ©ng không có mùi gì lạ, ngược lại còn là m cho đồ ăn thÆ¡m hÆ¡n, cho nên thÆ°á»ng được sát thủ dùng để ám sát. Loại Ä‘á»™c dược nà y ăn và o, khoảng chừng đến tối sẽ phát huy tác dụng, là m cho cả ngÆ°á»i co giáºt mà chết, hÆ¡n nữa lại rất giống nhÆ° bị cảm mà chết, rất khó phát hiện ra chân tÆ°á»›ng.
Phà Giá»›i là sÆ° tổ vá» Ä‘á»™c dược, mà Phạm Nhà n là đệ tá» duy nhất của Phà Giá»›i, cho nên ngay khi ăn miếng măng xà o đầu tiên hắn đã nháºn ra – Miêu khấu tá» không có hÆ°Æ¡ng vị, chỉ có má»™t Ä‘iểm duy nhất để nháºn ra là có vị hÆ¡i cay cay đắng đắng – thÃch khách hạ Ä‘á»™c không ngá» biết dùng Miêu khấu tá» trá»™n và o măng xà o vốn cÅ©ng hÆ¡i cay, hÆ¡i đắng, tháºt sá»± là nhân váºt không Ä‘Æ¡n giản.
Vừa rồi Phạm Nhà n không dám vỠngay uống thuốc giải, vì sợ lão phu nhân bị hoảng sợ. GiỠnghĩ lại hắn mới toát mồ hôi, thấy mình cũng quá gan, nếu không phải là Miêu khấu tỠnhư mình đoán mà là một thứ độc dược nà o khác, chỉ sợ lúc nà y mình đã chết.
Do hắn được Phà Giá»›i cảnh báo phải chú ý đồ ăn uống, sợ bà di nÆ°Æ¡ng ở trong phủ bá tÆ°á»›c kia ra tay hạ Ä‘á»™c, má»›i có kiểu lệ ăn cÆ¡m kỳ quái kia. Hắn sợ đồ ăn bị hạ Ä‘á»™c, mình ăn không chết, nhÆ°ng những ngÆ°á»i khác trong phủ lại chết, nên má»›i đẻ ra cái yêu cầu quái dị là má»i thức ăn phải do mình nếm qua, tá»±a nhÆ° thái giám chuyên nếm thỠđồ ăn cho hoà ng thượng trong truyá»n thuyết.
Tuy rằng Phạm Nhà n yêu quý sinh mạng của mình hÆ¡n bất cứ kẻ nà o trên Ä‘á»i, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không muốn có ngÆ°á»i vô tá»™i vì mình mà chết oan.
...
Thấy thiếu gia Ä‘ang khoan thai và o trong bếp, ngÆ°á»i hầu vá»™i đứng lên, mang cho hăn má»™t cái ghế cung kÃnh má»i ngồi, xoa xao tay cÆ°á»i há»i:
- Thiếu gia, lúc nãy ăn chưa no sao? Còn muốn ăn gì nữa ạ?
Phạm Nhà n chỉ cÆ°á»i hì hì:
- Măng xà o ăn khá ngon!
Gã đầu bếp đứng cạnh cÆ°á»i ha hả:
- Thiếu gia thÃch ăn là tốt rồi!
- Ừ. Khá lạ miệng! Mua khi nà o thế?
Phạm Nhà n gáºt gù cẩn tháºn há»i dò.
- Mới mua hồi sáng đó, còn tươi lắm thiếu gia.
- Äúng rồi, hôm nay có ngÆ°á»i nà o bên ngoà i phủ và o bếp không?
- Có, lão đầu đưa đồ ăn hôm nay bị bệnh, cháu hắn tới đưa thay.
- Ừ. Không có gì. Ta đi qua chút.
Phạm Nhà n lách qua gã đầu bếp, vá»›i tá»›i Ä‘Ä©a thịt hÆ°Æ¡u, vừa xé ăn vừa xấu hổ cÆ°á»i cÆ°á»i dặn:
- Äừng có nói cho nãi nãi ta biết ta tá»›i nhà bếp ăn vụng.
Nhìn cáºu bé xinh xắn bÆ°á»›c ra khá»i nhà bếp, đám hạ nhân đầu bếp bắt đầu túm tụm xì xà o bán tán, há» Ä‘á»u nói cáºu bá tÆ°á»›c nhá» nà y tháºt nhân từ dá»… thÆ°Æ¡ng, không có má»™t chút gì cá»a quyá»n hống hách, chỉ có cái quy củ ăn cÆ¡m thì… tháºt sá»± là quái!
Trong má»™t con phố nhá» cảng Äạm Châu, Phạm Nhà n áp hai ta và o tÆ°á»ng, nhún chân má»™t cái, nhÆ° con mèo nhảy và o bên trong. Äây là căn nhà của lão đầu Ä‘Æ°a đồ ăn.
Trong bá tÆ°á»›c phủ tổng cá»™ng chỉ có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i, trừ má»™t nhóm nha hoà n thÆ°á»ng xuyên thay đổi, còn lại Ä‘á»u là ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng, cho nên không thể nghi ngá» ai. Tuy Phạm Nhà n có gặp qua lão đầu Ä‘Æ°a đồ ăn, nhÆ°ng hắn tháºt khéo chá»n thá»i Ä‘iểm ngã bệnh, tháºt lạ…
Trong nhà lão đầu tối om, nhưng trong mắt Phạm Nhà n cũng vẫn sáng như ban ngà y. Không một tiếng động, hắn bước và o giữa gian. Một mùi máu tanh nồng xộc lên!
Tà i sản của augustrush
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
Từ khóa được google tìm thấy
4vn khanh du nien , åãèïòà , cac tac pham cua mieu ni , dịch khánh dÆ° niên , du khan nien mieu ni , du khanh nien , du khanh nien mieu ni , gai goi damthuy q5 , ïèäîðû , khach du nien , khanh du nhien , khanh du nien , khanh du nien - 4vn.eu , khanh du nien 4vn , khanh du nien 4vn.eu , khanh du nien chuong 12 , khanh du nien dich , khanh du nien full , khanh du nien luong son , khanh du nien mieu ni , khanh du nien tg mieu ni , khanh du nien tung hoanh , khanh du nien txt , khanh dÆ° niên - 4vn.eu , khanh nien du , khÃnh dƯ niÊn , khánh du nien-4vn.eu , khánh dÆ° niên , khánh dÆ° niên 4vn , khánh dÆ° niên dịch , khánh dÆ° niên full , khánh dÆ° niên mieu ni , khánh dÆ° niên-4vn.eu , khnah di nien , miêu nỵ 4vn.eu , miêu nị , miêu nị full , miêu niÌ£ , miêu n , mieu ni , mieu ni khanh du nien , õîëîäèëüíèê , tac gia mieu ni , tác giả miêu nị , truyen cua mieuni , truyen dich cua mieu ni , truyen khanh du nien 4vn , ùéÿéíáþðíï