Cự Long Chiến Kỷ Tác giả : Tả Hữu Ngôn Tha Quyển 1: Cự Long sơn cốc.
-----oo0oo-----
Chương 10: Sự hối hận muộn màng của Hoàng Kim Long.
Dịch + biên: Ant
Nguồn: TTV
Osiris ban đầu còn nhe nanh múa vuốt đuổi giết Morse, nhưng khi đánh mãi không trúng, lại cảm giác có chút gì đó không đúng.
Morse mặc dù tính cách ôn hòa, nhưng đó là so với cự long khác. Nghiêm khắc mà nói, không có một tên Cự Long nào tính tình tốt cả, huống chi hắn thân là một tộc trưởng hoàng kim long. Nhưng Morse bị mình công kích lâu như vậy mà lại không trả đòn, chẳng lẽ có ẩn tình gì ?
Elah đánh một hồi lâu nhưng ngay đến cái thắt lưng của Morse cũng còn chưa đụng tới, đang có chút chán nản, nghe thấy tiếng chồng cũng thuận thế mà dừng lại, chuẩn bị nghỉ ngơi chốc lát rồi lại tiếp tục xuất kích.
Osiris đang muốn nghe Morse giải thích, còn Elah lại đang chờ tín hiệu của chồng mà tiếp tục tiến hành công kích, Morse bị truy sát một hồi cũng bắt đầu thấm mệt…
Cứ như vậy, ba tên Long tạm thời chưa không có động tĩnh gì, chỉ còn lại có tiếng thở dốc liên miên không dứt của Hoàng Kim Long đáng thương…
Bọn họ bên này nghỉ ngơi, kẻ vô tâm nào đó ở bên kia đứng nhìn lại lên tiếng:
“ Ôh hay… Các người tại sao lại dừng?”
Ba tên Cự Long nhìn Knight vẻ mặt kích động thì có chút khó hiểu.
“Đánh rất hay, tiếp tục đi nào, như thế nào lại dừng lại?”
Đánh rất hay?? Ba lớn một nhỏ, bốn tên Cự Long mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau chằm chằm …
Cuối cùng, sau khi biết rõ ngọn nguồn nguyên nhân thì vợ chồng Hắc Long vô cùng xấu hổ, vừa hướng Hoàng Kim Long xin lỗi từ đáy lòng vì sự ủy khuất khi nãy. vừa hung hăng mắng Knight một trận tối tăm mặt mũi.
Morse nhìn bộ dáng đáng thương của Knight cũng dở khóc dở cười. Chính mình lớn tuổi như vậy, sao có thể cùng với một tiểu gia hỏa đời sau đánh một trận chứ?Hoàng Kim Cự Long cũng chẳng dư hơi, đành nhắm mắt cho qua.
Mặc dù bị mắng nhiếc, nhưng từ hành động của vợ chồng Hắc Long khiến Knight có chút cảm động. Không nghĩ tới bọn họ vì chính mình lại chạy tới đây vây đánh tộc trưởng. Mặc dù có chút lỗ mãng, nhưng phần thân tình này thật sự sâu sắc. Vốn Knight đối với thân phận của mình không thể nào chấp nhận, nhưng bây giờ trong lòng bắt đầu có chút thay đổi …
Trải qua một chuyện ồn ào như vậy, các Cự Long khác đối với kế hoạch rèn luyện của tiểu Hắc Long này cũng hiểu rõ đôi chút. Mặc dù Knight vác đá chạy bộ cũng gây ra tiếng động, nhưng mà so với âm thanh ngáy ngủ của một Cự Long thì không bằng một góc. Hơn nữa là do cường thế của vợ chồng Hắc Long ... Cho nên các Cự Long đối với kế hoạch rèn luyện của Knight căn bản không dám có ý kiến.
Nhưng cũng không phải là không có Cự Long ý kiến, Morse cũng có ý định lên tiếng.
“Knight, ngươi có thể hay không đừng làm ồn.”
“Knight, người có thể đổi một phương pháp khác không?”
“Knight, ngươi chừng nào thì trở lại với cha mẹ ngươi vậy hả?”
…
Từ khi Knight bắt đầu thực hiện kế hoạch rèn luyện, thì Morse cũng không có một ngày nào được ngủ ngon.
Mỗi ngày vào buổi tối Knight đều luyện tập hì hục đến tận hai ba giờ mới dừng, Morse thì lại không thể đi nơi khác ngủ.
Mà nơi Morse ở lại là sơn động Long Thần từng sống qua, nó cũng được xem là một thánh địa nhỏ. Mỗi thời kỳ của từng vị tộc trưởng Long tộc đều phải ở đây thủ hộ nơi này. Tuy là không có bảo bối gì, nhưng cũng có thể coi là một truyền thống.
Và Morse không muốn phá vỡ truyền thống, Knight lại chẳng có ý rời đi. Bởi vì Knight nghe được một câu nói của Morse:
“Cảm giác được ngủ trên một đống tiền thật là tốt!”
Cự Long đối với kim tiền không có khái niệm gì, nhưng mà Cự Long lại có sở thích là cất giấu bảo vật. Hết thảy mọi thứ xa hoa đắt tiền, hay những món đồ phát ra ánh kim quang sáng chói đều hấp dẫn Cự Long.
Các Cự Long đều có sở thích giống nhau, nhưng thẩm mỹ lại không giống nhau. Tỷ như nói đến Osiris cùng Elah, hai vợ chồng này cũng không ít lần ra tay đánh cướp rồi lấy chiến lợi phẩm đó làm giường, trong đó cũng không thiếu những món có giá trị. Còn có nhiều món là đao kiếm khôi giáp dù có chút cũ kĩ nhưng vẫn như trước sáng loáng, vô cùng sắt bén. Mặc dù đối với Cự Long không tạo được thương tổn gì, nhưng đối với Knight mà nói, thì cả ngày nằm trên một đống hung khí mà ngủ thì cảm giác tuyệt đối là không tốt.
Nhưng Morse lại hoàn toàn bất đồng, tuy Morse cả ngày khoác lác, nhưng trí tuệ của một Hoàng Kim Long cao quý thì một Hắc Long cơ bắp sao có thể so sánh chứ. Tại huyệt động của Morse trừ kim tệ sáng chói ra, còn có kim cương đủ loại, hay là những vật tương tự như thế hoặc các loại kỳ trân dị bảo…
Lần đầu tiên Knight chứng kiến bảo tàng của Morse, trong đầu hắn liền xuất hiện một ý niệm "lão tử giàu to rồi."
Tuy Knight kiếp trước với một bộ dáng tùy tiện, cái gì cũng không cần, đối với tiền tài lại ra vẻ không truy cầu theo đuổi. Nhưng không hẳn là người không thích tiền, mà trái lại thì hắn là một người có thể nói là rất tham tiền.
Sỡ dĩ hắn biểu hiện ra bộ dáng không tham tiền bởi vì Knight cảm giác được bản thân mình không có bản lĩnh gì lớn lao, cũng không có cơ hội buôn bán kiếm lời lớn, cho nên làm theo lý trí biểu hiện mình là một công dân bình thường. Bất quá, giờ có sẵn vàng bạc tài bảo trước mắt sao có thể không động tâm chứ.
Cự Long tám trăm tuổi sẽ có một Cự Long không gian riêng, trừ bản thân ra thì không ai có thể mở được, tương đương với một cái ngân hàng tư nhân có thể tùy lúc xuất nhập.
Knight có kế hoạch ở nơi này của Morse đến tám trăm tuổi, sau đó lén lút trộm lấy vàng bạc bảo thạch. Dù sao mấy thứ này đối với Cự Long cũng chỉ dùng làm giường ngủ mà thôi, Knight cũng không cảm thấy là mình làm chuyện gì quá mức tội lỗi.
Hơn nữa Knight cũng chẳng phải kẻ có lòng tham không đáy, không lấy hết là được. Một tiểu Hắc Long cầm vài trăm cân vàng bạc bảo thạch cũng đủ rồi, từng đó đồ vật đối với số tài bảo mà Hoàng Kim Long cất giấu thì cũng chẳng đáng là bao.
Morse cũng không biết những toan tính trong lòng của Knight, luôn tìm mọi cách, từ năn nỉ ỉ ôi đến hăm dọa, chỉ mong tống được Knight đi chỗ khác, để bản thân mình có thể ngon giấc mỗi đêm. Nhưng mà giấc mộng tương lai quay về làm tỷ phú ở Địa Cầu khiến Knight kiên quyết bám trụ ở chỗ Morse đến khi đủ tám trăm tuổi. Morse lại không muốn trục xuất Knight khỏi sư môn, tâm tình ngày càng tệ, chỉ có thể kéo dài như vậy hết năm này qua năm khác…
Thời gian cứ thế qua mau, nháy mắt cái đã hơn bốn trăm năm.
***.
Morse đối với việc lúc đầu nhận Knight làm đồ đệ hối hận đến nổi đấm ngực dậm chân không thôi. Hơn bốn trăm năm này, Morse không lúc nào là không nghĩ đến việc đạp Knight ra khỏi sơn động của mình, thậm chí cũng từng nghĩ qua việc trục xuất Knight ra khỏi sư môn.
Nhưng Hoàng Kim Long coi trọng sĩ diện nên ngại không dám làm chuyện mất mặt như vậy, cho nên đã nhiều năm trôi qua, Knight vẫn như cũ ăn nhờ nằm độ tại sơn động của tộc trưởng.
Duy nhất có một việc làm tộc trưởng vĩ đại dù bị chứng mất ngủ kinh niên vẫn vui mừng khôn tả. Là sau Knight, Long tộc lại có thêm ba con tiểu long nữa. Ba tiểu tử này cả ngày theo sau mông của Knight, mặc dù không thể như Knight trở thành đệ tử của Morse, nhưng vẫn ngồi hóng mỗi khi Morse truyền dạy cho Knight.
Morse không phải là không có ý nghĩ nhận đồ đệ, nhưng vừa nghĩ đến những phiền toái do tên đệ tử duy nhất của mình mang tới, thì Morse hung hăng vả miệng mình một cái, thề không làm sư phụ một tên long nào nữa.
Bất quá Morse cũng không vì Knight là truyền nhân duy nhất mà có ý định cho hắn tiếp tục nằm lì ở đây, thế là Hoàng Kim Long cơ trí rốt cuộc cũng nghĩ ra biện pháp tống khứ Knight đi.
Cự Long khi năm trăm tuổi thì có thể coi là một long thiếu niên, chính thức bước vào thời kỳ trưởng thành. Mà mỗi Cự Long khi năm trăm tuổi đều sẽ phải rời khỏi cha mẹ ra ở riêng tại một sơn động khác, đây cũng coi là một tục lệ của Cự Long.
Hơn bốn trăm năm qua không có được một giấc ngủ yên lành nào, Morse dự định lúc đó sẽ làm một bài diễn văn, sau đó theo kế hoạch dùng tục lệ này đem chính đồ đệ bảo bối của mình đuổi đi. Mặc dù Knight bây giờ còn cách năm trăm tuổi vài chục năm, nhưng Morse thật sự chờ không nổi nữa. Vừa tản bộ trong Cự Long sơn cốc, vừa cấp tốc suy nghĩ tìm cho Knight một sơn động.
Nếu phát hiện ra một sơn động nào có vị trí tốt, Morse cũng không quản đã có cự long nào ở hay không cũng đều vào xem xét một phen, trong lúc nhất thời khiến cho Cự Long sơn cốc một phen gà bay chó chạy .
Cũng may các cự long đều biết nguyên nhân là do tiểu hắc long hành hạ khiến cho tộc trưởng vĩ đại anh minh đầu óc có chút vấn đề, tất cả đều tỏ vẻ đồng tình, sau đó dùng lời ngon ngọt đem vị lão tộc trưởng không mời mà tới này đuổi khỏi động.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cự Long Chiến Kỷ Tác giả : Tả Hữu Ngôn Tha Quyển 1: Cự Long sơn cốc.
-----oo0oo-----
Chương 11: Cự long sơn cốc gặp tai họa.
Dịch + biên: Ant
Nguồn: TTV
Knight từng vì tuổi thọ siêu dài của cự long mà cười trộm không thôi. Con người xưa nay sống bảy mươi tuổi đã được xem là thọ, nay lại có thêm một vạn năm tuổi thọ ai mà không vui. Nhưng trước mắt mới sống mấy trăm năm, Knight lại thường xuyên cảm khái sống lâu cũng chính là một loại thống khổ.
Knight kiếp trước cũng xem như là một kẻ không sợ cô đơn, có thể ngồi một chỗ cả ngày không hề nói chuyện. Nhưng một ngày rồi hai ngày trôi qua, nếu mỗi ngày đều như thế, Tiểu Hắc Long làm sao chịu nổi.
Lúc đầu mỗi khi tập thể hình xong, còn có thể nghe Morse cằn nhằn, giết thời gian. Nhưng sau này Morse mất ngủ nghiêm trọng căn bản không có tinh thần dạy dỗ Knight, nói chưa được vài câu đã bắt đầu ngáy, nước miếng chảy dài vô cùng mất hình tượng. Knight cùng với đám cự long còn lại cũng không có tiếng nói chung, tùy tiện lôi ra một tên cự long đến cũng là một kiểu đức hạnh Long thần lão đại, ta là lão nhị, thật không cách nào kết thân được.
Tiểu Hắc long muốn rời khỏi cự long sơn cốc ra ngoài đi dạo cũng không có khả năng. Vì bảo hộ ấu long, cự long chỉ tới khi trưởng thành mới được phép rời khỏi cự long sơn cốc. Đám cự long chia đều, ba trăm năm lại thay đổi long môn vệ (rồng giữ cửa) một lần, đều là cự long có thực lực tương đối mạnh mẽ thay phiên nhau bảo vệ.
Lúc Knight hơn một trăm tuổi cũng là lúc đến phiên Osiris, sau Osiris là Elah. Xuất phát từ tình yêu dành cho vợ, Osiris liền thay Elah gánh vác trách nhiệm. Kết quả của việc có ‘long’ thân (người thân, mà đây là rồng nên sửa thành long thân >_< ) trông cửa chính là Knight mỗi lần trốn đi đều vừa vặn bị bố bắt gặp.
Một lần thừa dịp Osiris ngủ gật, vất vả lắm mới trốn đi thành công, nhưng chạy chưa được xa liền rất ngoan ngoãn chạy trở lại.
Các loại ma thú bên ngoài rừng rậm Sinh Mệnh tuy là sợ cự long, nhưng ấu long như Knight ngay cả long uy còn chưa có chỉ được liệt vào hàng món mới trên thực đơn dùng bữa của ma thú. Nếu không phải Tiểu Hắc long kiên trì rèn luyện, tay chân mau lẹ, còn có Osiris cứu viện tương đối đúng lúc, không thì Knight đã vinh dự trở thành cự long xui xẻo bị ma thú ăn thịt đầu tiên trong lịch sử Long tộc.
Knight hiện tại đã biết rõ vì cái gì cự long chỉ biết ngủ, không ngủ thì cũng chẳng có chuyện gì làm. Nhưng hắn dù sao cũng không thể giống như những cự long khác quanh năm suốt tháng chỉ biết ngủ.
Nhàm chán quá mức, Tiểu Hắc long đành phải điên cuồng tập luyện, ngoại trừ ba cách cũ ra cũng không có kiểu nào mới. Cách tập luyện này chính là do Knight tự mình nghĩ ra, trên thực tế chính là mỗi ngày tập đánh boxing mà thôi. Knight cũng muốn dùng đám cự long để tập luyện, đồng dạng đám cự long không có việc gì làm phỏng chừng cũng vui vẻ phụng bồi. Nhưng Knight sau khi tỉ mỉ phân tích hình thể cùng với thực lực của những cự long khác, vẫn là buông tha cho ý tưởng tự ngược này đi thì hơn.
Đám cự long thấy Tiểu Hắc long mỗi ngày siêng năng tập đánh boxing cũng lo lắng không thôi, cứ tiếp tục như vậy, một ngày nào đó Cự long sơn cốc có thể bị tiểu long bạo lực này phá hủy cũng nên. Tổn hại do đám cự long mỗi lần đánh nhau cũng không ít hơn so với Knight, nhưng số lần đánh nhau so với tần suất Knight đập đá phải gọi hai tiếng sư phụ. Dựa theo hiệu suất của Tiểu Hắc long mà tính, ngày Knight trưởng thành có lẽ cũng chính là ngày Cự long sơn cốc bị san bằng.
Có thể là Long thần cũng không nhẫn tâm chứng kiến hang ổ trên thế gian của mình biến mất, khi Knight đầy một trăm tuổi, Cự long sơn cốc rốt cuộc lại có ấu long ra đời, hơn nữa một lúc những hai con. Phân biệt là:
Thổ hệ cự long: Dragon - Nicklaus - Morgan.
Phong hệ cự long: Dragon - Hoffman - Murdoch.
Hai tiểu gia hỏa này sinh ra khiến Knight cả ngày bận đập đá rốt cuộc cũng có thú vui mới.
Cha mẹ của Morgan cùng với Murdoch gần như là cự long truyền thống, không đi tìm thầy dạy kèm, ngoại trừ việc ăn uống ra chỉ dặn hài tử của mình ngủ thật tốt, mau chóng lớn trở thành cự long trưởng thành mạnh mẽ. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Osiris và Elah ban đầu cũng dự định như vậy, chỉ là con của bọn hắn khác hẳn cự long thường nên đành phải làm vậy.
Có thể do kém một trăm tuổi cũng chẳng là bao, Morgan, Murdoch cùng với Knight rất hợp nhau, cả ngày đi theo sau mông của Knight. Knight cũng rất thích đảm đương vị trí bảo mẫu này, mỗi ngày đều cùng với hai nhóc tiểu long này chơi đùa đến mệt lả người.
Không phải chỉ vì Knight thích chơi đùa mới nhận làm bảo mẫu, hắn trong lòng có tính toán. Knight âm thầm dự tính đem hai tên tiểu gia hỏa bồi dưỡng thành kẻ bồi luyện của mình, dù sao cũng chỉ kém có một trăm tuổi. Đối với cự long mà nói, hơn kém chừng ấy tuổi hoàn toàn có thể xem như một tuyển thủ ngang cấp.
Morgan và Murdoch lâu lâu cũng cùng Knight tập thể hình, nhưng nhiều hơn vẫn là tuân theo truyền thống của cự long, nằm trong động ngủ. Ngủ đã giấc rồi mới có thể ba khổ bốn cực đi theo Knight.
Murdoch là một tiểu phong long, kém hơn Knight một trăm tuổi nhưng tốc độ di chuyển so với Knight lại không khác biệt lắm. Morgan là Thổ hệ cự long, tuy còn nhỏ nhưng cũng có thể thi triển một chút Thổ hệ ma pháp sơ cấp. Tổng hợp đặc điểm của cả hai, mỗi ngày thi chạy cùng Murdoch là môn bắt buộc của Knight, hơn nữa trong quá trình thi đấu còn phải chịu công kích Thổ hệ của Morgan.
Ba tiểu cự long chụm lại nửa ngày, cự long sơn cốc bụi bay mù mịt.
Hai trăm năm sau Thủy hệ cự long: Dragon – Recht - Donna ra đời, Tam long tổ ngay lập tức thăng cấp trở thành Tứ long bang.
Trong số cự long, Thủy hệ cự long có tính tình ôn hòa nhất, bình thường cho dù không nằm ngủ cũng là lẳng lặng ngồi chơi, căn bản không biết ra ngoài gây chuyện sinh sự. Nếu như không có gì khác thường, Donna cũng có thể kế thừa tập quán tốt đẹp của Thủy hệ cự long.
Tục ngữ nói không sai, gần mực thì đen gần đèn thì sáng. Dưới ảnh hưởng của Knight cùng hai tên tiểu đệ, tiểu mẫu long hoàn toàn từ bỏ tập tính tốt đẹp của Thủy hệ cự long. Nhờ Tiểu Hắc long giật dây, Thủy hệ ma pháp của Donna biến cự long sơn cốc thành đầm lầy loại khủng. Trước kia đám cự long thỉnh thoảng còn đi đi lại lại trên mặt đất, hiện tại trên cơ bản đều phải bay trên trời.
Mắt thấy cự long sơn cốc bị mấy nhóc long vị thành niên làm thay hình đổi dạng đến mức không nhận ra, nhưng đám cự long cũng không cách nào ngăn cản bọn chúng.
Bởi vì tại Long tộc có một truyền thống hạng nhất là cự long trước khi trưởng thành, trong phạm vi cự long sơn cốc được hưởng tự do cùng với quyền lợi tuyệt đối. Đây vốn là xuất phát từ tấm lòng yêu thương đối với ấu long, là truyền thống tốt đẹp được lưu lại, với lại đám ấu long bình thường đều ngoan ngoãn nằm ngủ, ai mà nghĩ tới Knight gây ra một cái tai họa như vậy.
Thủy hệ cự long Virginia trời sinh thích thanh tĩnh, là cô ruột của Donna, vốn có thành kiến với Tiểu Hắc long chuyên gây ầm ĩ. Nhưng nghĩ đến thể diện lại âm thầm chịu đựng. Sau này lại phát hiện cháu gái bảo bối bắt đầu đi theo Knight học thói xấu, Virginia khó có thể nhịn được nữa. Do cha mẹ của Donna không ra mặt, long cô cô (người cô, mà đây là rồng nên để long cô cô) đại nghĩa dĩ nhiên đi tìm vợ chồng Hắc long và Morse nói lý.
Nhưng bản thân vợ chồng Hắc Long và Morse còn đang đau đầu, làm gì còn hơi sức quản Knight kết bạn với ai. Hơn nữa dù bọn họ có quản, Knight chịu nghe sao?
Sau khi tìm gia trưởng không có kết quả, Viginia vẫn không cam lòng, bỏ cả mặt mũi đi tìm Knight nói cho ra lẽ.
Nếu chỉ đơn giản là đánh nhau, Viginia nhắm mắt cũng có thể toàn thắng “Tứ long bang”. Nhưng luận về bản lĩnh mồm mép, một mình Tiểu Hắc long cũng khiến Viginia nuốt không trôi, chứ đừng nói đến ba tên đồng minh của hắn.
Hiệp thứ nhất: Virginia VS Knight
Quá trình: Knight nói có sách, mách có chứng, lợi dụng kiến thức Địa cầu thế kỷ 21 làm Virginia trực tiếp á khẩu, trả lời không được.
Chiến báo: Thủy hệ cự long thất bại!
Hiệp hai: Virginia VS Donna
Quá trình: Sau khi đụng phải vách tường Tiểu Hắc long, Viginia thay đổi sách lược, tìm Donna triển khai chính sách công tâm. Dưới sự khuyên bảo tận tình của Virginia, Tiểu mẫu long hình như ngộ đạo, gật đầu liên tục. Nhưng sau khi khóa giáo dục chính trị kết thúc, Tiểu mẫu long lại ngay lập tức đến tìm Knight rủ đi chơi. Coi như không nhìn thấy ánh mắt bi phẫn của Virginia
Chiến báo: Thủy hệ cự long lần nữa thất bại!
Hiệp ba: Virginia VS Morgan, Murdoch
Quá trình: Thủy hệ cự long thất bại hai lần không có chút nào nổi giận, ngược lại cùng với Morgan, Murdoch tiến hành trao đổi, đe dọa dụ dỗ, ý đồ khiến Tứ long bang nội bộ chia rẽ. Nhưng sự thật đã chứng minh hành động này của Viginia tuyệt đối sai lầm. Dưới sự khiêu khích của hai tiểu đệ đệ ngoan cố của tiểu Hắc long, Thủy hệ cự long tính tình ôn hòa thiếu chút nữa tức đến chết.
Chiến báo: Thủy hệ cự long thất bại hoàn toàn!
Virginia sau đó lại lựa chọn giống như Munter, bỏ nhà trốn đi, mắt không thấy thì tâm không phiền.
Đám cự long mất ngủ nghiêm trọng lúc này mới tỉnh ngộ ra, rời khỏi cự long sơn cốc không phải là có thể an tâm kê cao gối mà ngủ sao?!! Tranh nhau đi trước, đều muốn ra ngoài “Tị nạn”.
Chỉ tiếc bọn họ đều đã chậm một bước. Long thần từng ban ra một cái nghiêm lệnh, đám cự long mặc dù có thể rời khỏi cự long sơn cốc, nhưng số cự long ra ngoài tuyệt đối không thể vượt qua hàng đơn vị. Virginia trong lúc vô ý rời đi, vừa kịp chiếm lấy “Danh ngạch ra ngoài công tác” cuối cùng, cự long khác muốn ra cũng không còn cơ hội.
Do Knight cùng đám bồi luyện của hắn không ngừng quấy rầy, tránh cũng không được, đám cự long chỉ còn cách nhẫn nhịn, nhẫn càng thêm nhẫn. Mà khi Munter trở về, lại gia nhập Bồi luyện tổ của Knight, đám cự long rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cự Long Chiến Kỷ Tác giả : Tả Hữu Ngôn Tha Quyển 1: Cự Long sơn cốc.
-----oo0oo-----
Chương 12: Phiền toái tuổi dậy thì.
Dịch + biên: Ant
Nguồn: TTV
Từ lúc bị Morse bắt đi làm trợ giảng đến khi bị lão khai trừ, lòng tự tôn của Hỏa hệ cự long trẻ tuổi bị tổn thương nghiêm trọng. Suy nghĩ hồi lâu, Munter quyết định bỏ nhà ra đi để biểu đạt sự bất mãn của hắn.
Vì thế Munter đáng thương rời khỏi cự long sơn cốc, tìm một địa phương an tĩnh, đánh một giấc dài để xoa dịu tâm hồn mong manh dễ vỡ của mình. Ngủ thẳng một giấc hơn bốn trăm năm, Munter lúc này mới chịu về cự long sơn cốc, hoàn toàn không để ý có long nào nhớ tới hắn hay không.
Sau khi trở về, Munter rất ngạc nhiên khi phát hiện cự long sơn cốc lại có thêm long khẩu, mấy tên tiểu gia hỏa mỗi ngày đùa giỡn không biết mệt là gì. Munter thiếu thốn niềm vui tuổi thơ nhanh chóng bị hấp dẫn, mặt dày yêu cầu gia nhập nhóm của Knight.
Knight đối với Munter vốn đã có hảo cảm, hơn nữa trải qua nhiều năm luyện tập, hắn cho rằng có thể tìm một tên long để cùng bồi luyện, Munter thật sự rất thích hợp. Qua vài câu thương lượng với các thành viên trong bang, Munter thuận lợi trở thành bồi luyện cao cấp của Knight, phụ trách tăng thêm nhiệt độ ngoại cảnh, tăng hứng thú luyện tập cho cả bọn.
Knight đã đánh giá quá thấp năng lực của Hồng long trưởng thành, từ khi Munter gia nhập tổ bồi luyện, cự long sơn cốc lập tức trở thành Hỏa Diệm Sơn, từ sáng đến tối khói bay nghi ngút.
Đám cự long không thể tìm Knight quyết đấu, nhưng đối với một tên cự long trưởng thành như Munter cũng không cố kỵ nhiều lắm. Nhao nhao yêu cầu Munter đối chiến, Hồng long mạnh mẽ, không biết sợ, dũng cảm chấp nhận khiêu chiến.
Hồng long dũng mãnh không biết “Tứ long bang” tạo ra thương tổn cỡ nào cho cự long sơn cốc, không may trở thành vật thế mạng cho Knight, làm nơi trút giận của lũ cự long.
Tinh thần quần chúng trào dâng, đám cự long từ bỏ sự kiêu ngạo của chúng, dưới sự giật dây của hoàng kim long Morse, hơn mười cự long xông lên một lượt, hội đồng Munter đáng thương.
Knight trợn mắt há mồm nhìn tình cảnh Munter bị vùi dập dưới vuốt quần long, thầm nghĩ: Quả nhiên lợi hại, một mình đấu với một đám…
Kết cục thê thảm của Munter khiến Knight kích động, lo lắng sau này khi trưởng thành cũng gặp phải đãi ngộ giống như Munter. Nên ngay khi Morse nói bóng gió về truyền thống cự long được năm trăm tuổi phải chuyển ra sống một mình, Knight nhanh chóng chuyển tới xem xét huyệt động mà Morse đã sớm chuẩn bị cho hắn. Còn với bảo tàng của hoàng kim long… Knight sau khi được tám trăm năm tuổi tất nhiên sẽ trở về "thăm" chúng nhân tiện tiếp quản thay ân sư.
Bắt đầu sống cuộc sống tự lập cũng không làm gián đoạn rèn luyện mỗi ngày của Knight, nhưng tiếng ồn do hắn tạo ra hắn cũng nhỏ đi nhiều. Thực lực của Tiểu Hắc long tăng trưởng không ít, thường xuyên vào rừng rậm Sinh Mệnh tìm ma thú cường đại thực chiến, nhân tiện tìm cho Munter đang dưỡng thương ít thuốc bổ.
Biểu hiện của Tiểu Hắc long khiến Munter thập phần cảm động, tình cảm dâng trào, chủ động yêu cầu tiếp tục được thực hiện chức trách bồi luyện của hắn, cách vài ngày lại cùng Knight “hữu hảo luận bàn”. Sở dĩ không luận bàn mỗi ngày là bởi vì mỗi lần luận bàn xong, Knight cũng nằm liệt giường vài ngày mới đi lại được.
Hồng long trưởng thành không ngại vất vả mà luyện tập cũng Knight. Knight thậm chí hoài nghi chính mình liệu có sống nổi đến ngày trưởng thành hay không. Nhưng không nghĩ tới dựa vào tố chất thân thể cường hãn của Hắc long, hắn chẳng những sống tốt, mà còn có hiệu quả không tưởng.
Thời điểm Knight được sáu trăm tuổi, cơ hồ đã đạt đến tiêu chuẩn của cự long trưởng thành, khi được bảy trăm tuổi, Munter lại không tiếp tục luyện tập cùng Knight. Bởi vì Munter phát giác nếu tiếp tục sẽ bị ấu long vị thành niên đánh bại. Vì phòng ngừa loại sự tình mất mặt này phát sinh, Munter lấy lý do thiếu ngủ nghiêm trọng để trốn về trong động nằm ngủ.
Tiểu Hắc long cũng không vì lực thực của mình tăng cao mà cảm thấy vui vẻ, rất nhanh khi Hắc long chưa kịp được tám trăm tuổi, xảy ra một chuyện vô cùng đau đầu …
“Knight! Knight! Ngươi ở đâu?” Tiếng gọi của một cự long lọt vào huyệt động của Knight.
Knight không ngẩng đầu lên cũng biết là Murdoch tới. Tên Phong hệ cự long lỗ mãng này rất phù hợp với nguyên tố thuộc tính của hắn, làm gì cũng hấp tấp.
“A, Murdoch…”
“Morgan phát hiện tại rừng rậm Sinh Mệnh có chuyện rất thú vị đó, nhanh đi xem!” Murdoch một tay nắm lấy cái đuôi Knight kéo, luôn miệng thúc giục.
Morgan tính tình trầm ổn, thận trọng, không hấp tấp như Murdoch. Tiểu Thổ long khi đã nói thú vị thì nhất định là có chuyện gì đó đặc biệt. Đang lúc nhàm chán, cũng nên ra ngoài đi dạo một chút.
“Gấp gáp gì chứ, trước tiên buông cái đuôi của ta ra.” Knight mặc dù quyết định đi, nhưng bị Murdoch lỗ mãng nắm đuôi kéo đi, bộ dạng này quả thật là có chút xấu hổ.
Đoạt lại quyền sở hữu cái đuôi, Knight thuận miệng hỏi: “Là chuyện thú vị gì?”
“Tên kia thần thần bí bí, đợi chúng ta đến rồi mới chịu nói cho biết.” Murdoch bắn liên thanh, rõ ràng đối với bộ dáng lề mề, chậm chạp của Knight vô cùng bất mãn. “Ây za, ngươi đi nhanh lên được không, Morgan cùng với Donna chờ tại đó cũng đã nửa ngày rồi.”
“Hả? Donna…” Knight hô nhỏ một tiếng.
“Cái gì?” Thanh âm của Knight rất nhỏ, Murdoch thật sự không có nghe rõ.
“À, không có gì. Chỉ là… Chỉ là đột nhiên cảm thấy đầu rất nặng, có chút đau. Không được, ta phải đi ngủ thôi.” Knight giả vờ ngáp một cái.
“Ngủ?” Murdoch nhìn trời. “Ngươi hình như không bao giờ ngủ ngày cơ mà?”
“Ta hiện tại già rồi, tất nhiên không giống như lúc còn trẻ.” Knight nghiêm trang nói.
“Ngươi… Ngươi còn hình như còn chưa trưởng thành a…” Hành động khác thường của Knight làm cho Murdoch phi thường kỳ quái.
“Không nên nhiều lời vô nghĩa như vậy! Đúng rồi, cũng không biết thực lực của ngươi hiện tại có tiến bộ chút nào không. Tới, ta kiểm tra một chút.” Knight nói dối không được, bắt đầu trừng mắt uy hiếp.
Murdoch vừa nghe, trong đầu hiện ra tình cảnh bản thân răng rụng đầy đất, không khỏi sợ run người: “Đừng, tiểu tử ngươi nếu như ngứa tay thì đi tìm cự long trưởng thành đi. Huống chi hiện tại thân thể ngươi không thoải mái, nghỉ ngơi nhiều mới tốt.”
Nhìn thân ảnh Murdoch chạy như bay, Knight đầu tiên thở dài nhẹ nhõm một hơi. Rồi sau đó hung hăng đập đầu lên vách tường vài cái, lẩm bẩm : “Donna ở đó làm sao ta dám đi… Tên Tiểu tử thối như ngươi làm sao biết được thống khổ của người trưởng thành… Mẹ nó, thanh xuân kỳ đáng hận, gien cự long biến thái ***@%@#%$*…."
Knight đã gần tám trăm tuổi, chính thức bước vào thời kỳ trưởng thành của cự long.
Cự long thời kỳ trưởng thành cùng với thời kỳ trưởng thành của nhân loại, ngoại trừ khác biệt về tuổi thì trên cơ bản không có gì khác nhau, là giai đoạn tâm sinh lý phát sinh sự biến hóa khó lường. Có kinh nghiệm kiếp trước, kiếp này lại sống thêm mấy trăm năm, tâm lý Knight khẳng định là không có vấn đề gì. Nhưng.. Vấn đề sinh lý lại không phải do hắn quyết định.
Từ hai tháng trước, Knight bắt đầu cảm giác được sinh lý của hắn có chút thay đổi, dục vọng dâng cao. Đám mẫu long to con, hung hãn, trong mắt Tiểu Hắc long đột nhiên trở nên phong tình vạn chủng…
Cảm giác như vậy, khiến Knight có chút kinh hồn táng đởm, nhưng sau này, một cái xuân mộng thiếu điều khiến Knight cắn lưỡi tự sát. Bởi vì nữ chính trong mộng chẳng những là một mẫu cự long giương nanh múa vuốt, hơn nữa lại chính là Tiểu Lam long Donna.
Tuy mộng cảnh chỉ mới được một nửa thì Knight đã bừng tỉnh, nhưng cũng nhận một cái đả kích thật lớn về tâm lý.
Vốn bị một đám khủng long hàng thật giá thật, nanh dài, móng sắc hấp dẫn là một chuyện đáng sợ, kết quả không ngờ lại còn sinh ra ảo tưởng đối với một cự long vị thành niên trong đàn … Sự thật tàn khốc gần như đánh tan dũng khí tiếp tục sống của Knight.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cự Long Chiến Kỷ Tác giả : Tả Hữu Ngôn Tha Quyển 1: Cự Long sơn cốc.
-----oo0oo-----
Chương 13: Tiểu đội quan sát nhân loại.
Dịch + biên: Ant
Nguồn: TTV
Trải qua đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Knight tuy không lựa chọn tự sát, nhưng Tiểu Lam long Donna nghiễm nhiên trở thành kẻ khủng bố có sức uy hiếp nhất trong lòng Knight. Vì trốn tránh Donna, cũng phòng ngừa mẫu long khác tiếp tục đi vào mộng cảnh của mình, Knight quyết định bế quan một thời gian, thanh lọc tư tưởng của mình. Tiểu Hắc long liên tục hơn một tháng không ra khỏi cửa, suốt ngày nằm úp sấp trong sơn động mà than thở.
Knight thầm nghĩ: "Mẹ nó, lúc làm người thì khả năng tự chủ mạnh mẽ như vậy. Nữ nhân đứng góc phố chân dài da trắng, mỹ mạo cỡ nào ta cũng chưa từng bị hấp dẫn, như thế nào hiện tại lại sinh ra hứng thú biến thái với cự long như vậy?"
Vợ yêu, nhiều năm qua, ta tuyệt đối không lúc nào không nhớ ngươi, cũng không làm chuyện có lỗi với ngươi. Ta cũng cấm dục tám trăm năm rồi, trên địa cầu, nam nhân ý chí kiên định giống ta như sợ là không có người nào. Nhưng tình cảnh hiện tại của ta thực sự sắp không giữ được mình rồi, nơi nơi đều là thân hình mê người như vậy….
Phi phi! Nghĩ đi đâu vậy, không có khả năng, không được, không thể nào. Cứ tiếp tục như vậy, không chừng một ngày nào đó thú tính đại phát, như vậy ta cũng chỉ có nước tự sát tạ tội với Khổng Tử đại thánh nhân. Nhưng ta nên làm gì đây? Chẳng lẽ tự hoạn? Cho dù là Liễu Hạ Huệ đầu thai cũng không cách nào cầm lòng nổi, nơi đây chỗ nào cũng đều là mẫu long. Mẫu long, mẫu long….
Tư tưởng cùng nhu cầu sinh lý không thể chọn cả hai, Knight đau khổ tiến hành đấu tranh tâm lý kịch liệt.
Tại nơi nào đó của khe núi cự long, hai tên ấu long đang lén la lén lút, hết nhìn đông lại nhìn tây, có vẻ như đang chờ đợi người nào đó.
Đột nhiên, một tiếng “vù” vang lên, đồng dạng là một tiểu cự long như cuồng phong từ trên trời giáng xuống, làm bụi đất bay mịt mù khiến hai ấu long đang đứng trên mặt đất phải ho khan một trận.
“Khụ, khụ,,, Murdoch chết tiệt, ta sẽ nhờ Knight bẻ cánh của ngươi, đem ngươi trực tiếp biến thành Địa Hành long.” Tiểu mẫu long Donna vừa ho ra một miệng bụi đất, vừa hung hăng mắng Murdoch.
Tiểu cự long còn lại chính là Thổ hệ cự long: Morgan. Morgan vươn cổ nhìn xung quanh một lần, phát hiện Murdoch chỉ đến một mình, kỳ quái hỏi: “Không phải ngươi đi gọi Knight sao, thế nào lại tới có một mình?”
“Ngủ rồi, không tới!” Murdoch tức tối nói.
“Ngủ? Phải không vậy?” Morgan cùng Donna đồng thanh.
Knight ngủ rất ít, nhất là ít khi ngủ ngày. Điểm này chỉ cần là cự long trong Khe núi cự long tức sẽ biết. Murdoch nếu như không nhìn thấy tận mắt có lẽ cũng không tin, nhưng mà hiện tại hắn cũng không cách gì giải thích.
“Thật mà, không tin các ngươi tự đi mà coi, ai mà biết tên biến thái kia lại làm trò quỷ gì.”
“Hay để ta đi xem sao?” Donna vẻ mặt vẫn lộ ra bộ dáng không thể tin.
“Quên đi, mặc kệ hắn. Có thể Knight có chuyện gì nên không đến được, hay là chúng ta đi trước đi.” Morgan tuy vẫn hoài nghi lời nói của Murdoch, nhưng càng lo lắng phát hiện mới của hắn sẽ bị mất.
Murdoch sớm đã chờ không được, nói: “Đúng vậy, đúng vậy, lúc quay về kể cho Knight nghe là được rồi.” Nói xong vội vàng mở ra hai cánh, không ngừng vỗ mạnh.
Morgan lại nhìn thoáng qua Donna, Donna cúi đầu suy nghĩ một lát, bất đắc dĩ nói: “Vậy được rồi, nhưng mà vạn nhất sau này Knight có hỏi đến cũng không liên quan tới ta.”
Ba tiểu gia hỏa thương lượng xong liền xuất phát.
Tuy Morgan nói đến nơi sẽ rõ, nhưng Murdoch tính tình nóng vội, thật sự nhịn không được, bay được một lát liền chịu không nổi phải hỏi: “Tóm lại là cái gì? Hiện tại cũng nên cho chúng ta biết đi chứ.”
“Trong rừng rậm sinh mệnhcòn có thể có cái gì ta không biết, ngươi đừng có gạt ta.” Lòng hiếu kỳ của Donna cũng rất nặng.
“Hắc hắc, các ngươi khẳng định là chưa bao giờ thấy qua đâu.” Morgan cũng có vẻ không muốn giấu nữa, trong lời nói mang theo vài phần đắc ý.
“Hai người! Các ngươi đã gặp qua sao?”
“Hả?”
“Thật sao?”
Murdoch cùng Donna vẻ mặt kinh ngạc, cũng có chút nghi ngờ. Đối với con người, rừng rậm sinh mệnh chính là vùng đất cấm, hơn nữa địa phương hẻo lánh này thường xuyên có cự long lui tới, kẻ biết suy nghĩ cơ bản không dám tới nơi này.
Mặc kệ là kinh ngạc hay nghi ngờ, Murdoch cùng với Donna đều có chút hưng phấn, nhân loại đối với bọn chúng chính là những sinh vật trong truyền thuyết, cho tới bây giờ cũng chưa có nhìn thấy qua.
Morgan hiển nhiên là vừa lòng với phản ứng của nhị long, bày ra vẻ mặt lão tử từng trải, nói: “Một hồi đi sau lưng ta, đừng phát ra tiếng động, nếu dọa cho chúng chạy mất thì rất uổng đấy.”
Murdoch dụng lực gật đầu một cái: “ừh, hiểu mà. Nếu không ta từ bên cạnh vòng qua đó? Vạn nhất bọn chúng chạy trốn vẫn còn có thể chặn đường chúng.”
Donna thôi thúc: “Lát nữa hãy nói, chúng ta nhanh lên đi, đi chậm quá chúng bỏ chạy mất. Hơn nữa trong rừng nhiều ma thú như vậy, vạn nhất lũ ma thú ăn mất, chúng ta cũng mất đồ chơi luôn…”
Knight nếu như có mặt tại đây nhất định cũng không biết phải nói sao, ba con Tiểu long này không phải là tới xem người, rõ ràng là đi bắt thỏ mà.
Tại cửa khe núi, Orisis đang canh gác, chứng kiến ba cự long vị thành niên đang lén lút chuồn đi cũng không quá để ý, chỉ cần bọn chúng không chạy xa, cứ để cho bọn chúng đi, dù sao mấy tên tiểu tử này cũng không phải chỉ lén đi ra ngoài một hai lần.
Morgan dẫn theo “Tiểu đội quan sát nhân loại” bay trên bầu trời rừng rậm sinh mệnh một hồi mới hạ xuống, thu hai cánh lại, sau đó rón ra rón rén đi tới.
Donna có chút bất mãn: “Sao lại không bay, ở trên trời nhìn xuống không nhìn thấy rõ hơn sao.”
Morgan vội vàng làm một thủ thế chớ có lên tiếng, nói: “Bọn chúng đang đợi bên cạnh Thánh hồ, ở trên trời rất dễ bị phát hiện.”
Donna cùng Murdoch nhìn nhau, cũng bắt chước bộ dáng của Morgan, từ xa nhìn lại, cả ba giống như ba con chuột khổng lồ đang bò trên mặt đất.
Thánh hồ khá yên tĩnh, xung quanh đều là gò đất, tựa như một cái gương lớn được khảm nạm trên mặt đất. Hồ nước ở đây nhìn qua thì trong suốt, nhưng kỳ thật trong nước một con cá cũng không có. Bởi vì đám cự long lâu lâu lại tới đây tắm rửa, cũng vì vậy mà nó mới có cái tên Thánh hồ.
Tuy là đám cự long không đến thường xuyên, nhưng ma thú trong rừng cũng biết nơi này chính là bể bơi công cộng của cự long, nên chưa bao giờ dám tiếp cận chỗ này. Dù sao trong rừng này, địa phương có nước có thể uống còn rất nhiều, ma thú chỉ số thông minh thấp cũng không dám mạo hiểm sinh mạng mà chạy đến chỗ cự long tắm rửa để uống nước.
Ngay cả ma thú cũng không dám đến, vậy mà địa phương này hôm nay lại xuất hiện hai bóng người, một võ sĩ mái tóc vàng óng, thân hình cao lớn, đang ngồi trên cỏ, một bóng người xinh đẹp gắt gao dựa sát người hắn, vẻ mặt lộ ra một tia âu lo.
“Hares, ngươi thật sự không sợ hãi sao?”
Võ sĩ anh tuấn chậm rãi vuốt ve mái tóc đen của nữ nhân, cười khẽ: “Hắc, một khi đã lựa chọn, thì phải đối mặt. Với lại ngươi cũng không nên quá lo lắng, ta dù gì cũng là bát giai đại kiếm sư.”
“Cho dù ngươi là Kiếm Thánh thì cũng như nhau, vẫn nguy hiểm. Hiện tại quay đầu lại vẫn còn kịp, ta đã cảm giác được khí tức của đồng tộc, có lẽ muốn chạy cũng không còn kịp nữa rồi.” Nữ nhân đột nhiên đứng thẳng dậy, lời nói kèm theo một chút lo lắng.
“Gia tộc Barker không sinh ra kẻ nhu nhược, Hares ta chết cũng không bao giờ lùi bước.” Võ sĩ cũng đứng lên, kiên định nói.
“Nhưng vạn nhất…”
“Hừ” Võ sĩ nhẹ nhàng lấy tay chặn miệng nữ nhân lại, ôn nhu nói: “Ta cái gì cũng có thể bỏ, chỉ có ngươi ta không bao giờ bỏ được…”
“Tên nhóc này chưa ăn sáng sao? Nói gì mà lí nhí như ruồi vỗ tay vậy chứ, đã không nghe được còn làm ta có cảm giác ớn lạnh nữa” Không khí êm dịu bỗng nhiên bị một giọng nói ồm ồm phá hủy.
Sau đó lại một thanh âm hổn hển truyền đến: “Murdoch chết tiệt, ai cho ngươi lên tiếng!!”
“Morgan, một lát lại tìm hắn tính sổ, trước tiên cứ bắt hai người kia lại rồi nói sau.”
Lời còn chưa dứt, lại thấy ba tiểu cự long từ sau đám cây cối rậm rạp phóng lên cao, tạo thành hình chữ V, gắt gao bao vây võ sĩ cùng với nữ nhân kia lại.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cự Long Chiến Kỷ Tác giả : Tả Hữu Ngôn Tha Quyển 1: Cự Long sơn cốc.
-----oo0oo-----
Chương 14: Thân phận của nữ nhân tóc đen.
Dịch + biên: Ant
Nguồn: TTV
Murdoch từ trên cao nhìn xuống hai người trước mặt: “Hắc hắc hắc, quả nhiên ở gần nhìn cảm giác rất khác nha! Morgan, bọn họ là con người sao? Ngươi xác định không phải là Tinh linh gì gì đó?”
Morgan cẩn thận nhìn , khẳng định: “Không sai được, Tinh linh lỗ tai phải thật dài, màu da cũng khác. Con lông vàng này hơn phân nửa là đực nè, lông đen chính là cái này…
“Đừng sợ nha, chúng ta không muốn thương tổn các ngươi, ngoan ngoãn đứng yên đó, đừng chạy nha…” Donna hai mắt vụt sáng, ý đồ thể hiện tình yêu của mình, sợ làm cho hai sinh vật nhu nhược này sợ hãi.
Ba con ấu long lần đầu gặp con người, mải mê đánh giá hai sinh vật mới, không để ý tới hai người trước mặt chúng chẳng có chút sợ sệt, khóe miệng nữ nhân khẽ nhếch lên, tạo thành nụ cười quỷ dị.
Võ sĩ tò mò nhìn ba tiểu long vị thành niên: “Cự long? Sao lại nhỏ như vậy?”
Nữ nhân cười nói: “Bọn chúng còn chưa trưởng thành, con có vóc dáng lớn nhất kia còn chưa đến bảy trăm tuổi.”
“Hửm? Vậy à! Còn hai tiểu cự long kia?” Võ sĩ hứng thú hỏi tiếp.
Nữ nhân giọng điệu đầy sủng nịnh cùng bất đắc dĩ: “Ngươi thật đúng là rảnh rỗi quá mà.”
Võ sĩ cười cười: “Vui vẻ một tí thì trời cũng chẳng sập mà. Ngươi chưa nói cho ta biết, hai tiểu gia hỏa khác mấy tuổi?”
Ba con rồng vị thành niên có chút sững sờ, đây rốt cuộc là ai trêu đùa ai?
Thấy ba con cự long cường đại mà không sợ hãi đã hiếm, không ngờ còn dám soi mói! Đáng giận nhất là không ngờ cả hai người cùng một bộ dạng không xem chúng ra gì, cự long kiêu ngạo cảm thấy tôn nghiêm của Long tộc đã bị đả kích nghiêm trọng.
Murdoch rống to: “Các ngươi là hai con bò sát không biết sống chết, trước mặt Murdoch đại nhân không ngờ còn dám kiêu căng ngạo mạn! Chán sống rồi sao?!!”
Morgan cũng hừ lạnh: “Các ngươi đã có gan mạo phạm cự long, xem ra thực lực ắt hẳn cũng không tồi, đã vậy thì chuẩn bị đón tiếp cơn thịnh nộ của bọn ta đi…”
Donna nhíu mày, không nói gì, Thủy hệ cự long trực giác rất nhạy bén, từ đầu đã thấy được một tia nguy hiểm. Ngay sau khi Murdoch cùng Morgan có ý đồ công kích, cảm giác đó lại càng thêm mãnh liệt.
Donna cảm thấy có chút không ổn, chưa kịp ngăn cản hai con rồng đực nóng nảy, một cỗ khí tức cường đại đột nhiên bạo phát, ép tới khiến cho Donna không thở nổi, thoáng cái đã từ không trung rơi thẳng xuống mặt đất. Morgan cùng với Murdoch cũng không còn bộ dáng mạnh mẽ lúc nãy, ngoan ngoãn quỳ rạp trên mặt đất, không dám cử động.
Mà cỗ khí tức kinh khủng kia, chính là từ nữ tử tóc đen bề ngoài nhìn qua hoàn toàn vô hại phát ra.
Nữ tử tóc đen nhìn ba tiểu long, lẩm bẩm: “Những tiểu tử này thật không có lễ phép, phỏng chừng đám đại gia hỏa kia cũng chả có tiến bộ gì.”
“Mới đến một lát đã ra oai với bọn tiểu bối, tiến bộ của ngươi không phải chỉ có một chút nhỉ…” Cùng với thanh âm trầm thấp này, một con Hắc long khổng lồ từ trên trời hạ xuống.
Nữ nhân tóc đen thản nhiên cười: “Osiris, ngươi hình như thay đổi rất nhiều a. Ta còn tưởng ngươi dùng cách đánh nhau để đón tiếp ta chứ.”
Osiris không để ý đến lời trêu chọc của nữ nhân, mà nhìn sang Võ sĩ tóc vàng kia, hỏi: “Nam nhân này là ai?”
“Hares, hắn…là kỵ sĩ của ta.” Nữ nhân tóc đen cắn cắn môi.
“Hả?” Osiris dò xét trên dưới Võ sĩ kia một lần nữa : “Hắn yếu ớt như vậy mà cũng được ngươi chấp nhận?”
Võ sĩ nghe Osiris nói, có chút bất mãn, nói: “Ngài tuy rằng mạnh mẽ nhưng cũng đừng vì thế mà ngạo mạn xem thường kẻ khác như đồng loại của ngài!”
Nữ nhân tóc đen vừa nghe vậy liền biến sắc: “Hares, câm mồm.” Khi nói còn bước sang bên cạnh một bước, vừa khéo che chắn phía trước của Võ sĩ tóc vàng.
Trong trí nhớ của nữ nhân, gia hỏa trước mặt nàng từng có lần vì nghe được có kẻ sau lưng hắn nói Hắc long tàn bạo, liền trở nên tàn bạo thật sự, đồ sát cả một tòa thành. Hiện tại trước mắt lại bị người khác châm chọc, có trời mới biết con Hắc long tàn bạo này sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Nhìn nữ nhân tóc đen dáng vẻ khẩn trương, Osiris không khỏi cười nhạo một tiếng: “Ngươi nghĩ rằng ta sẽ nổi giận vì một câu nói của loài bò sát hèn mọn này sao?”
Nhìn thoáng qua gã Võ sĩ đang thần tình phẫn nộ, Hắc long cường đại tiếp tục nói bằng khẩu khí trào phúng: “Nhưng mà nếu loài bò sát yếu ớt này không thấy vậy, ta cũng không ngại hao tổn chút sức lực.”
Nữ nhân tóc đen kinh ngạc nhìn chằm chằm Osiris: “Ngươi thật sự thay đổi rồi.”
Osiris hừ một tiếng, không nói gì, trong lòng lại nhớ tới tên Tiểu Hắc long làm cho khe núi cự long chướng khí mù mịt. Chỉ buông ra một câu chẳng rõ đầu đuôi đã tiến hành hàng loạt bài tập kì quái, hậu quả gây ra cũng không hề nhỏ. Nhờ phúc của Knight, hiện tại trong khe núi, đám cự long tính tình nóng nảy, nay ít nhiều cũng hiền hòa hơn.
“Hôm nay tới phiên ngươi canh gác, hay là đưa ta đến gặp Morse đi.” Thấy Osiris trầm mặc, nữ nhân có chút bất đắc dĩ nói.
Osiris gật đầu, nói: “Lâu như vậy không trở về, ngươi hẳn cũng nên tới gặp hắn.”
Nữ nhân tóc đen quay lại, nhìn thoáng qua Võ sĩ tóc vàng, do dự một chút, nhẹ giọng nói: “Ta muốn mang Hares vào khe núi cự long.”
Osiris nghe thế không khỏi sửng sốt, vẻ mặt có chút âm trầm: “Khe núi cự long không chào đón con người, cho dù là Long kỵ sĩ cũng vậy. Quy định này ngươi cũng quên sao?”
“Ta không quên! Nhưng mà…” Nữ nhân tóc đen không tự chủ được, khẽ cúi đầu, thanh âm ngày càng nhỏ: “Nhưng mà ta muốn tiến hành sinh mệnh chúc phúc cho Hares, nên phải đưa hắn vào khe núi cự long.”
“Dừng…” Giọng nói dịu dàng của nữ nhân lọt vào tai Osiris chẳng khác gì ngòi lửa kích nổ một quả bom.
Long cơ, long gân trên đầu Osiris trong phút chốc bỗng trở nên vặn vẹo, ánh mắt trở nên âm lãnh, thanh âm âm trầm: “Ngươi nói cái gì? Ta nghe không rõ! Ngươi lặp lại lần nữa…”
Nữ nhân tóc đen cắn răng một cái, mạnh mẽ ngẩng đầu lên, kiên định nói: “Ta muốn vì Hares tiến hành sinh mệnh chúc phúc, cho nên phải dẫn hắn vào khe núi cự long.”
“Câm miệng lại!” Osiris bất chợt dang rộng hai cánh, trong thanh âm mang theo sự phẫn nộ không thể kiềm chế được: “Ngươi điên rồi sao? Loài bò sát hèn mọn này làm được gì cho ngươi?!!...”
Cùng với tiếng gầm gừ giận dữ của Osiris, một cỗ Long uy khủng bố, long trời lở đất ùn ùn kéo đến, bạo phát ra xung quanh…
Nữ nhân tóc đen đối mặt với sự phẫn nộ của Hắc long cũng không giữ được bình tĩnh, song thủ kết ấn, trong miệng thốt ra một tràng âm tiết khó hiểu…
Thanh âm của nữ nhân vừa phát ra, ba con cự long vị thành niên lập tức đầu váng mắt hoa…
Murdoch miệng lắp bắp, hỏi một câu mà chính hắn cũng cảm thấy hết sức ngu ngốc: “Nàng ta nói chính là … Long … Long ngữ?!?”
Donna nhãn thần tràn ngập kinh hãi:: “Nhân loại sao có khả nói được Long ngữ?”
Morgan theo bản năng trả lời: “Nhân loại đương nhiên không có khả năng nói được Long ngữ. Trừ phi… trừ phi nàng cũng là Long tộc…”
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế