08-02-2011, 09:10 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Chương 11: Hà nh hung
Dịch: LeeheeII (A Lé)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Hội
Chẳng lẽ đây là Cá»u U địa ngục trong truyá»n thuyết sao? Lão tá» tháºt đã chết rồi à ?â€
Vừa má»›i mở to mắt, Phó Hà o nhìn cảnh tượng chung quanh chỉ thấy ánh sáng má» tối u ám, trong lòng nhất thá»i má»™t tráºn sầu thảm.
“Sặc! Không đúng a! Ngưá»i chết như thế nà o còn có thể có được cảm giác Ä‘au? Chẳng lẽ ta không chết?†Miá»…n cưỡng từ mặt đất đứng lên, Phó Hà o bá»—ng nhiên cảm thấy được trên đùi truyá»n đến má»™t tráºn Ä‘au đớn, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn thần trà nháy mắt thanh tỉnh, hắn má»›i phát hiện mình bây giỠở và o địa phương như Ä‘ang ở lưng chừng không trung cÅ©ng không sai biệt lắm, duy nhất không giống chÃnh là hắn lúc nà y ở không trên khung trung mà hai chân đạp trên đại địa.
Chỉ là ...... Là m sao có thể? Từ địa phương cao như váºy rÆ¡i xuống, chÃnh mình không ngá» không bị ngã chết?
Trợn mắt há hốc mồm ngây ngốc đứng ná»a ngà y, Phó Hà o xác định mình còn sống bởi vì khi vặn gãy tháºp tá»± giá hung hăng Ä‘áºp má»™t cái trên đùi là m hắn bị thương, Ä‘au đớn mãnh liệt nói cho hắn biết Ä‘iá»u nà y thá»±c sá»± không phải là ảo giác, hắn tháºt sá»± còn sống!
Âm thầm kêu may mắn má»™t chút biết mạng chÃnh mình tháºt đúng là không nhá», như váºy Ä‘á»u không chết được, Phó Hà o trong lòng phút chốc trà n ngáºp niá»m vui mừng như Ä‘iên, không đợi hắn hoà n toà n hết cao hứng, ánh mắt tại cách đó không xa nhìn thấy vẻ mặt cá»§a cái đồ váºt nà y ná», da đầu nhất thá»i má»™t tráºn run lên, sợ hãi kêu ra tiếng:“ Ta là m mẹ cá»§a ngươi, đây là cái đồ váºt gì?
Äịa phương cách hắn mấy thước, lúc nà y má»™t con động váºt thoạt nhìn tháºp phần cổ quái cÅ©ng Ä‘ang cố gắng đứng dáºy.
Tên gia há»a nà y chiá»u cao không đến hai thước, thân mình ước chừng bằng thùng đựng nước, trên thân khoác má»™t bá»™ lân giáp kim hoà ng sắc, trên lưng có hai cánh ngắn nhá», cái đầu cá»±c đại hình trứng hiện ra thoạt nhìn tháºp phần ngu si, nhất là cái bụng dưới to má»ng kéo chạm trên mặt đất, thoạt nhìn tháºp phần béo ụt ịt mà vụng vá».
Phó Hà o đã từng thấy qua bá»™ dáng thằn lằn, chỉ duy nhất không giống chÃnh là bình thưá»ng thằn lằn tuyệt đối không có béo phì như váºy, hÆ¡n nữa cÅ©ng không có cánh, nhan sắc tá»±a hồ cÅ©ng không phải kim hoà ng sắc!
Äây là cái động váºt gì chứ? Phó Hà o xuýt thì té ngã xuống, hắn tại trong núi rừng cuá»™c sống tuy rằng đã qua mưá»i mấy năm, gặp qua động váºt mặc dù không có tá»›i mấy vạn, nhưng là trăm hÆ¡n má»™t ngà n cÅ©ng có, đáng tiếc chưa từng có gặp qua tên gia há»a nà o bá»™ dạng cổ quái như thế.
“Ta không phải đồ váºt nà y ná», ta là Thần Thánh cá»± long Cáp Má»— Lôi Äặc!â€
Ngay tại thá»i Ä‘iểm Phó Hà o suy Ä‘oán lung tung, đã thấy đầu thằn lằn tiên sinh có cái bụng phệ kiêu ngạo vô cùng, nó cố gắng động thân hai móng vuốt ngắn nhá» vá»— vá»— bụng to chÃnh mình, quÆ¡ quÆ¡ thoạt nhìn rất ngu ngốc ngang nhiên nói.
Ta kháo! Còn có thể nói chuyện? Phó Hà o nháy mắt giống như con thá» chấn kinh, cÅ©ng không khoảnh lại nhìn chân láºp tức hướng phÃa sau nhảy mấy thước, trong mắt trà n ngáºp hoảng sợ nhìn đầu thằn lằn bụng phệ nà y, miệng há to ra, cằm Ä‘á»u như muốn rá»›t xuống.
Phó Hà o lá»›n như váºy cÅ©ng chưa từng thấy qua động váºt có thể nói chuyện, tháºm chà nghe nói cÅ©ng chưa từng nghe nói qua, lúc nà y thấy tên gia hoả nà y mở miệng còn không giáºt mình sao.
Tên kia nói hắn là cái gì nhỉ? Thần Thánh cá»± long? Nà y...... Äây là Thần Thánh cá»± long à ?
Bá»—ng nhiên không kịp phản ứng nghe câu nói kế tiếp cá»§a thằn lằn tiên sinh bụng phệ, Phó Hà o lại cà ng sá»ng sốt.
Tuy rằng đối vá»›i rất nhiá»u đồ váºt nà y ná» trên đại lục, Phó Hà o cÅ©ng có thể áp dụng sá»± ngây thÆ¡ để hình dung, nhưng Thần Thánh cá»± long được xưng là tối đỉnh phong tồn tại trên đại lục, Phó Hà o nghe qua hÆ¡n nữa không chỉ má»™t lần.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Phó Hà o nghe được, thá»±c sá»± không phải là Thần Thánh cá»± long mạnh mẽ uy phong cỡ nà o mà là má»™t cái tồn tại bị chà đạp! Bởi vì hết thảy vá» Thần Thánh cá»± long, Phó Hà o Ä‘á»u là từ cái miệng cá»§a lão Lan Äịch mà nghe được.
Lan Äịch kia tại lúc sau khi uống rượu từng không chỉ má»™t lần nói: “Sá»± tÃch anh dÅ©ng†cá»§a lão mà hắn năm đó nghe nhiá»u nhất trong đó chÃnh là vá» Thần Thánh cá»± long!
Theo như lá»i kể cá»§a Lan Äịch mà nói, năm đó hắn đã bức dồn Thần Thánh cá»± long đến má»™t cái đỉnh núi, bà n tay trần Ä‘em má»™t Thần Thánh cá»± long đánh cho kêu cha gá»i mẹ, cuối cùng phải dâng ra tất cả bảo bối cá»§a chÃnh mình, tháºm chà quần lót Ä‘á»u giao cÅ©ng Ä‘i ra, Lan Äịch má»›i buông tha nó. ÄÆ°Æ¡ng nhiên lá»i nói đó đúng nếu Long tá»™c cÅ©ng mặc quần lót.
Chuyện nà y, Phó Hà o từ nhỠđến lá»›n nghe không biết nghe bao nhiêu lần, cái lổ tai hắn cÅ©ng đã bị mà i Ä‘i mà i lại bao nhiêu lần. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đối vá»›i truyện kể cá»§a Lan Äịch ngoại trừ Phó Hà o ra, khi còn nhá» bởi vì quá mức khá» dại còn tin tưởng má»™t chút, sau nà y lá»›n lên hoà n toà n coi như thà nh má»™t câu nói thoáng qua.
Phó Hà o xem ra, sở dÄ© Lan Äịch dám lá»›n tiếng như váºy bởi đơn giản chỉ có hai loại nguyên nhân, má»™t loại tá»± nhiên là chuyện nà y giả dối cái gá»i là Thần Thánh cá»± long chÃnh là Lan Äịch thuáºn miệng bịa đặt ra, trên đại lục kỳ tháºt không có, căn bản không thể chứng thá»±c. Mà má»™t loại khác chÃnh là chuyện nà y là tháºt, nhưng là cái gá»i là Thần Thánh cá»± long, căn bản là không phải cái gì tồn tại đỉnh phong trên đại lục, tháºm chà má»™t ngá»n gió cÅ©ng không bằng, cho nên Lan Äịch má»›i có thể đánh thắng được.
Äiá»u Phó Hà o tháºt không ngá» chÃnh là , mình ở trong nÆ¡i nà y không ngá» còn gặp được má»™t tên gia há»a tá»± xưng mình là Thần Thánh cá»± long.
“Uy! Ngươi...... Ngươi là nhân loại trong truyá»n thuyết sao?†Nhìn thấy bá»™ dáng Phó Hà o bị doạ cho khiếp sợ đến ngẩn ngưá»i, Cáp Má»— Lôi Äặc nhất thá»i cảm thấy được má»™t tráºn đắc ý, bất quá cà ng nhiá»u hÆ¡n vẫn là tò mò.
Hắn mặc dù Ä‘ang trên thế giá»›i nà y sinh sống đã mấy trăm năm, nhưng cÅ©ng chưa từng rá»i Ä‘i tấm đầm lầy nà y, mà ngay cả rất nhiá»u ma thú Ä‘á»u không có gặp qua, cà ng miá»…n bà n đến hai cái đùi cá»§a nhân loại, chỉ là nghe tên thằn lằn đầm lầy đáng giáºn kia nói qua, nhân loại là má»™t loại sinh váºt tồn tại rất là nhá» bé.
Bất quá nhân loại trước mắt tháºt ra rất cưá»ng tráng, nhìn phẩm chất hai cánh tay cùng vá»›i đùi thì biết bên trong ẩn chứa lá»±c lượng tuyệt đối rất đáng sợ, mình có thể không đánh được ngưá»i kia đâu?
Sẽ không phải tên Chiểu Trạch TÃch Dịch (thằn lằn đầm lầy) đáng giáºn vừa má»›i rá»i khá»i, phái tên nhân loại đến muốn khi dá»… lão tá» sao? Không được, phải hảo hảo hù dá»a ngưá»i kia má»›i được! NghÄ© đến đây, Cáp Má»— Lôi Äặc nhất thá»i cảm thấy được má»™t tráºn sợ hãi, trên mặt lại cố ý bà y ra má»™t thần sắc dữ tợn rất hung ác, hướng vá» phÃa Phó Hà o múa may và i cái móng vuốt ngắn nhá», miệng hét lá»›n: “Ta cho ngươi biết, nÆ¡i nà y là lãnh địa cá»§a Thần Thánh cá»± long vÄ© đại Cáp Má»— Lôi Äặc ta, ngươi đã Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà y, ta đây nhân từ không truy cứu trách nhiệm ngươi tá»± tiện xâm nháºp lãnh địa cá»§a ta, bất quá từ hôm nay trở Ä‘i, ngươi phải thần phục ta, trở thà nh ngưá»i hầu cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc đại nhân!â€
Dù sao cùng vá»›i tên thằn lằn đầm lầy giả dối lại hung ác sinh sống và i tháºp niên, Cáp Má»— Lôi Äặc tuy rằng đầu óc không quá thông minh nhưng bổn sá»± hù dá»a ngưá»i nhiá»u Ãt cÅ©ng há»c được má»™t chút.
nhân loại trong truyá»n thuyết? Nghe cái loại xưng hô cổ quái, Phó Hà o nhất thá»i cảm thấy được má»™t tráºn buồn cưá»i, lại nghe câu nói kế tiếp cá»§a cái gá»i là Thần Thánh cá»± long lại là m cho Phó Hà o nhất thá»i dâng lên má»™t cá»— tức giáºn không thể khống chế.
Nhân từ!
Hắn vừa má»›i bị đám Thần Äiện gá»i là nhân từ nhất trên đại lục cá»™t và o trên tháºp tá»± giá thiếu chút nữa chết cháy, rồi sau đó lại rÆ¡i xuống bên trong huyá»n nhai nà y, hai chữ nhân từ quả thá»±c là tâm bệnh lá»›n nhất cá»§a Phó Hà o lúc nà y. Nó giống như má»™t cây Ä‘ao hung hăng đâm và o trong lòng cá»§a hắn, để hắn nháy mắt phát ra má»™t loại xúc động phát cuồng.
HÆ¡n nữa vừa nghÄ© tá»›i coi như mình bây giá» không chết, chỉ sợ cÅ©ng vị tất có thể sống Ä‘i ra địa phương nà y, căn bản sẽ không tìm thấy đưá»ng, sẽ không còn được gặp lại đám ngưá»i Song Nhi. Phó Hà o đã cảm thấy má»™t cá»— huyết khà đột nhiên vá»t tá»›i trong đầu, nháy mắt hai mắt trở nên má»™t mảnh mà u Ä‘á», thần sắc trên mặt hiện ra vô cùng dữ tợn, song quyá»n nắm chặt rắc rắc run run, nhìn chằm chằm đầu thằn lằn bụng phệ Ä‘ang diá»…u võ dương oai, hắc hắc cưá»i nói: “Trở thà nh ngưá»i hầu cá»§a ngươi sao? Tốt lắm, không phải là má»™t đầu Thần Thánh cá»± long thôi sao? Há»i trước nắm tay cá»§a lão tá» Ä‘i đã!â€
Nói xong, Phó Hà o phát ra má»™t tiếng quát lên Ä‘iên cuồng, nắm tay hướng tá»›i Cáp Má»— Lôi Äặc đánh tá»›i.
Thấy động tác Phó Hà o, Cáp Má»— Lôi Äặc nhất thá»i sợ tá»›i mức thân mình máºp mạp run run má»™t tráºn, đại não cÅ©ng bắt đầu cháºp mạch, mê mang trong sợ hãi vô táºn.
Tên thằn lằn đầm lầy đáng giáºn kia không phải nói, Thần Thánh cá»± long là tồn tại số má»™t số hai trên đại lục sao? Cho dù là trong nhân loại ngưá»i mạnh nhất gặp cÅ©ng sẽ sợ tá»›i mức xoay ngưá»i bá» chạy sao? Như thế nà o ngưá»i kia không ngá» tuyệt không sợ hãi, ngược lại còn giống như thấy được cừu nhân, còn muốn cùng mình động thá»§, nà y...... Äây là vì cái gì?
Chẳng lẽ nói, tên nhân loại trước mắt nà y là ngưá»i mạnh nhất trong nhân loại sao? Hay cái tên thằn lằn đầm lầy kia vẫn Ä‘á»u là lừa gạt mình, Thần Thánh cá»± long căn bản là không có mạnh mẽ như váºy? Cáp Má»— Lôi Äặc có chút phát má»™ng.
Dá»±a và o chỉ số thông minh hữu hạn cá»§a hắn, đương nhiên không thể nghÄ© đến tên thằn lằn đầm lầy kia nói là sá»± tháºt không giả, Thần Thánh cá»± long Ä‘Ãch tháºt là tồn tại đỉnh phong số má»™t số hai trên đại lục, chỉ là rất đáng tiếc, trước mắt ngưá»i nà y chỉ là má»™t cái tên nhà quê không hÆ¡n không kém, căn bản là không biết đến việc đó.
HÆ¡n nữa cà ng thêm chết ngưá»i chÃnh là , cái tên nhà quê nà y còn có má»™t cái lão sư cả ngà y lừa đảo, tại dưới dạy dá»— cá»§a vô lương cá»§a vị lão sư, ngưá»i nà y đã sá»›m Ä‘em Thần Thánh cá»± long trở thà nh má»™t cái tồn tại bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng có thể lăng nhục cùng chà đạp được!
Phó Hà o hiện tại Ä‘Ãch xác chÃnh là nghÄ© như váºy, nếu thể trạng cá»§a Lan Äịch cái loại gầy yếu nà y cÅ©ng có thể đánh thắng được Thần Thánh cá»± long, hắn Phó Hà o bưu hãn cưá»ng tráng như thế sao lại có thể đánh không lại?
Phanh!
Âm thanh muá»™n hưởng truyá»n ra, Cáp Má»— Lôi Äặc chỉ cảm thấy đại não chÃnh mình ầm ầm chấn động, không đợi cho hắn kịp phản ứng đã bị Phó Hà o má»™t quyá»n hung hăng nện ở trên đầu.
Tuy rằng cÅ©ng không phải rất Ä‘au, nhưng Cáp Má»— Lôi Äặc cÅ©ng rõ rà ng cảm nháºn được, ngưá»i nà y trên nắm tay ẩn chứa lá»±c lượng tháºt lá»›n là m cho hắn từ trong mê mang hoà n toà n phục hồi tinh thần lại, căn bản không có thá»i gian Ä‘i nghÄ© nhiá»u, Cáp Má»— Lôi Äặc nháy mắt là m ra má»™t cái động tác thuần thục vô cùng.
Hắn cÅ©ng không có lá»±a chá»n chạy trốn, trên thá»±c tế vừa rồi miá»…n cưỡng chở Phó Hà o, bay cao trên gần ngà n thước rÆ¡i xuống đã sá»›m tiêu hao phà hết khà lá»±c cá»§a hắn, hÆ¡n nữa cà ng thêm chá»§ yếu chÃnh là Cáp Má»— Lôi Äặc mấy trăm năm qua đối mặt ngưá»i bị khác đả cÅ©ng không có lá»±a chá»n chạy trốn cho tá»›i bây giá».
Äầu hắn đột nhiên cúi thấp, láºp tức cắm ở mặt đất, tiếp theo thân mình cuá»™n thà nh má»™t vòng, dùng sức quyệt mông, biến thà nh bá»™ dáng má»™t bá»™ thịt heo, miệng lại còn lá»›n tiếng kêu lên : “Ngươi...... Ngươi cÅ©ng dám đánh ta, ta nói cho ngươi biết, ta...... ta rất ư là lợi hại nha, ngươi đừng bức ta nổi giáºn!â€
Miệng mặc dù lá»›n tiếng kêu gà o, nhưng Cáp Má»— Lôi Äặc lại Ä‘em thân mình cà ng thêm co rút nhanh má»™t đống, rõ rà ng là bá»™ dáng mặc cho ngưá»i khác chà đạp.
Thấy Thần Thánh cá»± long hùng bao như thế, Phó Hà o nhất thá»i cảm thấy được má»™t tráºn buồn cưá»i, tức giáºn cÅ©ng tiêu tán không Ãt, bất quá trò đùa dai lại tiếp tục, hắn cÅ©ng không trả lá»i, má»™t quyá»n tiếp theo má»™t quyá»n hung hăng hà nh hung Thần Thánh cá»± long được xưng tồn tại tối đỉnh phong trên đại lục.
“Ô ô...... Ngươi tháºt đúng là không dứt đánh a! Ta cho ngươi biết, đừng chá» ta nổi giáºn...... A!â€
“Äại ca! Ta không cho ngươi là m ngưá»i hầu cá»§a ta còn không được sao? Äừng đánh ......â€
“Ô ô...... Äại gia...... Tổ tông...... Cầu ngà i dừng tay Ä‘i......â€
“Thần a! Ta là m ngưá»i hầu cá»§a ngà i còn không được sao? Chá»§ nhân...... Ngà i dừng tay Ä‘i......â€
“Ô ô...... Chá»§ nhân...... Ta vá» sau sà nh ăn uống hầu hạ ngà i vẫn không được sao? Äừng đánh ......â€
Ô ô...... Thần vÄ© đại a...... Cứu cứu ta Ä‘i, ta tháºt sá»± không muốn vẻ mặt mà y hốc hác ......â€
Theo nắm tay cùng vá»›i thân thể phát ra từng tráºn tiếng đánh, tiếng kêu bi thảm cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc quanh quẩn tại đây bên trong đầm lầy trống trải......
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
08-02-2011, 09:11 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Chương 12: Kim sắc quả
Dịch: Conica (A Cá»)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Hội
“Chá»§ nhân vÄ© đại, ta nghÄ© ngà i chắc hiện tại Ä‘ang đói bụng lắm rồi, ta Ä‘i kiếm cái gì cho ngà i ăn nhéâ€
Cáp Má»— Lôi Äặc vừa má»›i không lâu đã bị Phó Hà o hà nh hung má»™t tráºn, lúc nà y tinh thần hắn hưng phấn bừng bừng, ngược lại đó là tinh thần cá»§a Phó Hà o cá»±c kì sa sút mệt má»i có chút thở hổn hển. Vừa nhìn thấy Phó Hà o rốt cục cÅ©ng dừng tay, Cáp Má»— Lôi Äặc láºp tức đình chỉ thanh âm rên rỉ, sau khi nịnh ná»t và i câu liá»n quay lưng ưỡn cái bụng phệ hướng ở chá»— sâu nhất trong đầm lầy bay Ä‘i.
Hắn cÅ©ng không phải muốn chạy trốn, trên thá»±c tế, trong khoảng thá»i gian Phó Hà o vun nắm tay, Cáp Má»— Lôi Äặc cÅ©ng đã lá»±a chá»n thần phục. Tuy rằng má»›i thoát khá»i sá»± ngược đãi cá»§a con thằn lằn đầm lầy. Lúc nà y lại không thể không phá»§ nháºn rằng mình bị Phó Hà o ngược đãi thà nh ngưá»i hầu, nhưng mà hắn cảm thấy rằng chÃnh mình có nhiá»u bi ai mà thôi, ngược lại việc nà y cÅ©ng đã trở thà nh thói quen cá»§a hắn.
Äối vá»›i lá gan nhỠđến cá»±c Ä‘iểm cá»§a hắn mà nói, chỉ cần có thể còn sống thì trong đầu gã chỉ còn hai chữ nháºn mệnh mà thôi.
Hung hăng phát tiết lên trên con Cáp Lôi Má»— Äặc má»™t hồi, Phó Hà o oán khà trong ngưá»i cÅ©ng tiêu tán Ä‘i không Ãt, nguyên bản tÃnh cách cá»§a Phó Hà o lần nữa khôi phục lại, tuy biết rõ hoà n cảnh cá»§a mình bây giá» không ổn định nhưng cÅ©ng lạc quan chấp nháºn tình hình nà y.
Nằm trên mặt đất, nhìn thân ảnh ngốc nghếch cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc, Phó Hà o trong ná»™i tâm không khá»i âm thầm cảm thấy kì quái.
Äối vá»›i khà lá»±c nắm tay cá»§a mình hắn là ngưá»i rõ rà ng nhất.
Tuy rằng Lá»±c Thần Quyết thoạt nhìn không có tác dụng gì quá lá»›n, bất quá chỉ má»›i tu luyện đến cảnh giá»›i thứ nhất, nhưng mà nắm đấm cá»§a hắn hiện tại Ãt nhất cÅ©ng không dưới năm trăm khà lá»±c, cái loại lá»±c lượng nà y coi như là con thổ hùng nếu như không có sá»± chẩn bị đầy đủ lại tùy ý để Phó Hà o hà nh hung má»™t tráºn, cho dù không bị đánh chết tươi, Ãt nhất cÅ©ng phải chịu trá»ng thương.
Thế mà tên Cáp Má»— Lôi Äặc kia, tuy rằng tại thá»i Ä‘iểm bị đánh kêu la thảm thiết, nhưng lúc nà y trông hắn ta như không có chuyện gì xảy ra, dưá»ng như ngưá»i bị Phó Hà o ngược đãi lại là ngưá»i khác váºy.
Tên Thần Thánh cá»± long nà y chÃnh là má»™t tên nhát gan, nhưng thân thể lại rất cưá»ng hãn, Phó Hà o xoạch miệng, lại lần nữa ở ná»™i tâm dâng lên niá»m tá»± hà o mà ảo tưởng. Sau nà y gặp lại, lão gia há»a Lan Äịch kia biết mình thu má»™t đầu Thần Thánh cá»± long là m ngưá»i hầu, chắc chắn cái bá»™ dáng cá»§a lão sẽ giáºt mình chết khiếp đây!
Cái lão gia há»a nà y thưá»ng ngà y vẫn nói Thần Thánh cá»± long tÃnh tình vốn rất cao ngạo, cho nên lão tá»± hà o rằng năm đó, chÃnh mình đã đánh cho má»™t con Thần Thánh cá»± long bầm dáºp đến ná»—i quần lót nó cÅ©ng giao ra là chuyện tình cao ngạo cỡ nà o. Nhưng mà mình bây giá» không chỉ đánh cho cái quần lót cá»§a Thần Thánh cá»± long rÆ¡i ra mà ngay cả lông tóc Ä‘á»u nhổ xuống hắn cÅ©ng ngoan ngoãn, chắc hẳn ngươi không là m được Ä‘iá»u nà y a!
Chỉ là nghÄ© đến tình cảnh hiện tại, còn không biết bao giá» má»›i gặp lại La Äịch lão gia há»a đây, hưng phấn trong lòng Phó Hà o vừa má»›i đây thôi lại chùng xuống.
Hôm nay đã trải nghiệm quá nhiá»u sá»± tình, mừng rỡ có, bi ai cÅ©ng có khiến cho tinh thần Phó Hà o mệt má»i đến cá»±c Ä‘iểm, trong đầu cÅ©ng đã bắt đầu há»—n loạn lên, rốt cục cÅ©ng nghiên đầu ngá»§ lúc nà o cÅ©ng không biết.
** *
“Chá»§ nhân thân ái nhất cá»§a ta Æ¡i, ngà i rốt cuá»™c đã tỉnh dáºy, ngà i xem ngưá»i hầu thà nh kÃnh nhất mang đến cái gì tốt nhất cho ngưá»i!â€
Phó Hà o vừa má»›i mở mắt ra, thanh âm nịnh ná»t có chút buồn nôn cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc lại vang lên lần nữa, đối vá»›i tên bụng phệ nà y mà nói, chỉ có bị thằn lằn đầm lầy hà nh hạ đã và i tháºp niên, công phu nịnh ná»t đã luyện tá»›i cảnh giá»›i cao thâm khó lưá»ng, qua chuyện nà y có thể nói công phu vá»— mông ngá»±a cá»§a hắn có thể và như thần tồn tại.
Äối vá»›i loại nịnh ná»t ghê tởm nà y, Phó Hà o coi thưá»ng tiếp nháºn, nhất thá»i hắn giáºt mình kinh ngạc há»i: “Äây là cái đồ chÆ¡i gìâ€
Äây là má»™t loại quả thoạt nhìn có ánh và ng rá»±c rỡ, to bằng nắm tay, hình dạng rất ư là cá»— quái. Tá»±a như hai cái hình tròn liên tiếp má»™t lá»›n má»™t nhá» tồn tại cùng nhau, thoạt nhìn trông như bá»™ dáng hồ lô.
“Chá»§ nhân vÄ© đại, đây chÃnh là thứ tốt nhất trong toà n bá»™ đầm lầy nà y đó, ngà i hãy nếm thá» mùi vị tuyệt đối là thiên hạ vô song â€. QuÆ¡ quÆ¡ đại não, Cáp Má»— Lôi Äặc trong ánh mắt trà n đầy vẻ tham lam không há» che dấu nhìn quả thá»±c năm trong tay Phó Hà o, trong miệng không ngừng nuốt nước miếng, bá»™ dáng cá»±c kỳ không há» mong muốn chút nà o.
Thấy bá»™ dáng cá»±c kì tham lam cá»§a hắn, Phó Hà o trong lòng vừa tức giáºn vừa buồn cưá»i. Tuy rằng vừa má»›i tiếp xúc vá»›i hắn nhưng Phó Hà o lúc nà y dùng cái mông cÅ©ng có thể nghÄ© ra, tên có cái bụng phệ tuyệt đối không phải là dị dạng mà cá»±c kì tham lam ăn uống, từ bá»™ dáng trước mắt là có thể chứng minh Ä‘iá»u nà y rồi.
Tá»± há»i, loại quả kim sắc lúc nà y từ bên ngoà i truyá»n ra từng đợt mùi thÆ¡m nhà n nhạt, lại nghe Cáp Má»— Lôi Äặc khoác lác, trong nháy mắt Phó Hà o cÅ©ng muốn thèm ăn, không nói nhiá»u lá»i há miệng cắn má»™t miếng.
Giằng co má»™t ngà y trá»i, thể lá»±c Phó Hà o sá»›m đã tiêu hao không còn má»™t mống, ngược lại lúc nà y tháºt sá»± đã đói bụng. Hắn cÅ©ng không sợ Cáp Má»— Lôi Äặc đưa cho hắn ăn quả có độc, dù sao hắn đã ở trong rừng sinh sống suốt mưá»i năm nhưng cÅ©ng chưa từng gặp qua loại quả nà y, nhưng dá»±a và o hương vị cá»§a nó, Phó Hà o có thể dá»… dà ng nháºn ra quả kia tuyệt đối không có độc.
Kim sắc quả tháºp phần giòn, cùng vá»›i Phó Hà o trước kia lúc ở sâu trong núi ăn măng có phần tương tá»±, bất quá có phần ngon hÆ¡n, hÆ¡n nữa còn có chút cổ quái. Kim sắt quả nà y sau khi ăn và o không ngá» còn mang theo má»™t loại năng lượng là m cho Phó Hà o cảm thấy thân thể má»™t tráºn ấm áp và má»™t loại cảm giác thoải mái, giống như trong nháy mắt tất cả mệt má»i tiêu thất. Thể lá»±c mất Ä‘i trong phút chốc hồi phục lại hết toà n bá»™.
Trái cây kia tuy rằng không nhá», nhưng đối vá»›i Phó Hà o mà nói thể tÃch ấy kém nhiá»u lắm. Bất quá dăm ba miếng cÅ©ng chui và o trong bụng, tuy rằng bởi vì loại trái cây có chá»— cá»— quái, nhưng cảm giác đói bụng lúc nà y hoà n toà n tiêu tán. Nhưng bởi vì hương vị thÆ¡m ngon Phó Hà o vẫn còn cảm giác thèm thuồng, mở miệng há»i: “Còn không? Cứ như váºy có má»™t trái thôi sao?â€
Sặc! Cáp Má»— Lôi Äặc láºp tức má»™t tráºn nghẹn há»ng, dùng sức nuốt nước miếng và i tráºn, khuôn mặt lá»™ ra vẻ khổ sở, móng vuốt ngắn nhá» vuốt vuốt cái bụng da cá»§a mình có vẻ sợ hãi nói: “Thá»±c xin lá»—i, chá»§ nhân vÄ© đại. Nguyên bản thứ nà y tháºt rất nhiá»u, bất quá mấy trăm năm trước ta đã ăn hết, hiện tại chỉ còn má»™t quả nà yâ€
Nói xong Cáp Má»— Lôi Äặc cúi thấp đầu như sợ chá»§ nhân trách phạt.
“Quên Ä‘i! Không có cÅ©ng không sao“ Phó Hà o tuy rằng trước kia bị đại tiểu thư Y Tát Bối NhÄ© bồi dưỡng thà nh má»™t kẻ chuyên ăn vặt, nhưng là trước kia cÅ©ng bởi vì sức ăn quá lá»›n cá»™ng cuá»™c sống thiếu thốn má»›i như váºy, Cùng vá»›i tên Cáp Má»— Lôi Äặc nà y sinh ra vì được ăn mà tồn tại hoà n toà n bất đồng, vừa rồi cÅ©ng bởi vì trái cây kia quá tuyệt hảo khiến hắn lưu luyến không thôi.
“Äúng rồi, đây là địa phương nà o?†Quay đầu đánh giá xung quanh Phó Hà o có chút nghi ngá» há»i.
Hắn nhá»› rất rõ, lúc hắn trước khi nằm ngá»§ trên mặt đất bên cạnh đầm lầy, nhưng là bây giá» chung quanh toà n thạch bÃch, rõ rà ng là đang ở bên trong má»™t sÆ¡n động nà o đó.
“Chá»§ nhân vÄ© đại, đây là cung Ä‘iện cá»§a ta, Ai, hiện tại nÆ¡i nà y đã hoà n toà n thuá»™c vá» chá»§ nhân vÄ© đại ngà i, ngưá»i xem nÆ¡i nà y cÅ©ng không tệ lắm phải không?†Nhìn thấy Phó Hà o rốt cuá»™c không truy cứu đến chuyện kim sắc quả kia, rốt cuá»™c Cáp Má»— Lôi Äặc vá»— cái bụng phệ cá»§a mình kiêu ngạo nói.
Cung Ä‘iện? Äây là cung Ä‘iện sao? Phó Hà o khó có thể tin nhìn thoáng qua Cáp Má»— Lôi Äặc, nhìn nhìn lại chung quanh, thiếu chút nữa không má»™t hÆ¡i trên không đến cưá»i ngất xỉu Ä‘i.
NÆ¡i nà y là má»™t cái sÆ¡n động không sai, nhưng là cÅ©ng vẻn vẹn chỉ là má»™t cái sÆ¡n động mà thôi, hÆ¡n nữa là hoà n toà n trống rá»—ng, đừng nói là cung Ä‘iện tháºm chà má»™t chút tảng đá và cá» khô dư thừa cÅ©ng không có, mà hắn ta dám nói là cung Ä‘iện.
Trông thấy thần sắc Phó Hà o có chút cổ quái, Cáp Má»— Lôi Äặc lần nữa có chút sợ hãi dâng lên, cẩn tháºn há»i : “Chá»§ nhân chẳng lẽ đối nÆ¡i nà y không hà i lòng sao? NÆ¡i nà y chÃnh là địa phương khô ráo duy nhất trong khuôn viên mấy chục dặm tại bên trong đầm lầy nà y đóâ€
Vừa lòng! Ta con mẹ nó, quá vẹn toà n ý chứ! Phó Hà o nghiến răng nghiến lợi mắng thầm, bất quá trong lòng cÅ©ng hiểu được, tại đây, bên trong cái đầm lầy ẩm ướt, có thể tìm được má»™t cái sÆ¡n động khô ráo ẩn thân qua ngà y cÅ©ng có thể được xưng là “Cung Ä‘iện†rồi. HÆ¡n nữa, chÃnh bản thân hắn vốn xuất thân là nghèo hèn ở trong cái sÆ¡n động nà y cÅ©ng là chuyện bình thưá»ng, nên cÅ©ng không so Ä‘o gì tá»›i chá»— ở. Dá»±a lưng và o vách đá hắn cùng vá»›i Cáp Má»— Lôi Äặc cùng nói chuyện phiếm, cÅ©ng đại khái rõ rà ng tình hình hiện tại.
Hiện tại hắn Ä‘ang ở trong khu vá»±c gá»i là Hắc sắc đầm lầy diện tÃch không nhá», mà hắn lại ở nÆ¡i sâu nhất bên trong đầm lầy. Chỉ có hướng Äông, phương Bắc tiến lên má»›i có thể rá»i khá»i nÆ¡i nà y. Bất quá nÆ¡i đó là má»™t mảnh rất khu rừng ráºm rạp, nghe nói bên trong sinh hoạt vô số đại ma thú thá»±c lá»±c mạnh, hÆ¡n nữa rừng ráºm diện tÃch rốt cuá»™c có lá»›n bao nhiêu có hay không có đưá»ng Ä‘i ra ngoà i, Cáp Má»— Lôi Äặc má»™t chút cÅ©ng không rõ rà ng. Hắn mặc dù Ä‘ang nÆ¡i nà y sinh sống qua mấy trăm năm, nhưng là còn chưa có rá»i Ä‘i khá»i Hắc sắc đầm lầy má»™t bước, cÅ©ng bởi vì Hắc sắc đầm lầy có địa hình độc đáo, má»›i để cho Cáp Má»— Lôi Äặc có thể hạnh phúc sống đến bây giá», nói cách khác, phá»ng chừng sá»›m đã bị ma thú ăn luôn mất rồi.
Xem ra nhất thá»i không thể rá»i khá»i nÆ¡i nà y, Phó Hà o bất đắc dÄ© thở dà i Ä‘ang chuẩn bị há»i Cáp Má»— Lôi Äặc má»™t số chuyện khác, thì má»™t thanh âm cổ quái đột nhiên vang lên. Thanh âm nà y tá»±a hồ là tiếng gió, lại giống như tiếng binh khà va chạm để cho hắn nghe cảm thấy quái dị mà bên trong đó lại tháºp phần cảm thấy thân thuá»™c.
“ Äây là động tÄ©nh gì mà quái lạ váºy?†Phó Hà o biến sắc, dÅ©ng mãnh đứng báºc dáºy.
Cáp Má»— Lôi Äặc lúc nà y tá»±a hồ có chút mệt nhá»c, mà mắt rá»§ rợi nhẹ giá»ng nói: “Chá»§ nhân vÄ© đại, loại nà y thanh âm tồn tại đã lâu, là từ nÆ¡i nà y cách má»™t khoảng không xa có má»™t cái tiểu sÆ¡n cốc, bên trong đó có má»™t khối đá mà âm thanh vừa rồi là do trên bá» mặt tảng đá truyá»n đến, trước kia thưá»ng xuyên là m cho ta ngá»§ không ngon giấc, bất quá lâu dần cÅ©ng thà nh thói quen rồi!â€
Trên tảng đá truyá»n ra? Phó Hà o trong lòng cảm giác cổ quái cà ng Ä‘áºm, má»™t tay nắm lấy Cáp Má»— Lôi Äặc bắt đứng lên, cÅ©ng không nhiá»u lá»i, trầm giá»ng quát: “Dẫn ta Ä‘i đến đó nhìn xem!â€
CÆ¡n buồn ngá»§ bị cắt đứt, Cáp Má»— Lôi Äặc nhất thá»i cảm thấy bất mãn, mặc kệ nó phản kháng, chỉ có thể lặng lẽ lầm bầm than thở và i câu, mang theo Phó Hà o hướng tá»›i hướng Tây Nam tiến đến ......
Tà i sản của Goncopius
08-02-2011, 09:12 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Chương 13: Äao ý
Dịch: Conica (A Cá»)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Hội
Tại bên trong Hắc sắc đầm lầy tuy rằng không có ma thú sinh tồn, nhưng địa thế lại tháºp phần hiểm ác. Có rất nhiá»u lốc xoáy cùng vá»›i độc chướng vô cùng đáng sợ, bất quá Cáp Má»— Lôi Äặc sinh sống ở trong nà y những mấy trăm năm nên quen thuá»™c vô cùng. HÆ¡n nữa, Phó Hà o bá»—ng nhiên phát hiện ra má»™t Ä‘iá»u thú vị là , từ lúc ăn kim sắc quả kia đối vá»›i độc chướng ghê gá»›m cùng vá»›i cảm giác phiá»n muá»™n ở Hắc sắc đầm lầy nà y lại không ảnh hưởng gì tá»›i hắn cả. Không bao lâu sau, má»™t ngưá»i má»™t thú cÅ©ng đã chạy tá»›i chá»— sÆ¡n cốc kia, là nÆ¡i phát ra tiếng cổ quái.
SÆ¡n cốc nà y không lá»›n lắm, phạm vi khoảng mấy trăm mét, nhưng là m cho ngưá»i ta ngạc nhiên chÃnh là , ở phụ cáºn sÆ¡n cốc nà y không có chút tồn tại cá»§a độc chướng, không khà có vẻ trong là nh hÆ¡n. HÆ¡n nữa, lúc nà y đã là ban đêm, thế mà trong sÆ¡n cốc kia lại sáng ngá»i, ánh sáng như là ánh trăng nhà n nhạt chiếu sáng cả sÆ¡n cốc.
“Chá»§ nhân vÄ© đại, chÃnh là nÆ¡i nà y, bất quá chá»§ nhân ngà i vì sao đối tảng đá kia cảm thấy hứng thú váºy? NÆ¡i nà y kỳ tháºt tháºt là nguy hiểm, luôn luôn có má»™t loại hÆ¡i thở đáng sợ tồn tại, nếu không phải vì chá»§ nhân ngà i, đánh chết ta cÅ©ng không dám tá»›i nÆ¡i nà y......â€. Nhìn vá» phÃa sÆ¡n cốc, trong ánh mắt cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc hiện lên má»™t tia e ngại, hắn không từ bá» má»™t chút cÆ¡ há»™i biểu đạt cá»§a chÃnh mình.
Không chút để ý phản ứng cá»§a hắn, Phó Hà o trong lòng cảm giác cá»— quái cà ng mãnh liệt, thân hình mạnh mẽ di động hướng trong sÆ¡n cốc tiến tá»›i. Vừa má»›i tiến và o bên trong chừng hÆ¡n mưá»i thước, sắc mặt Phó Hà o bá»—ng nhiên biến đổi, thân hình dừng lại trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh hãi nhìn và o mặt trên tấm bia hiện lên ở giữa sÆ¡n cốc.
Khối bia đá kia cao cÅ©ng không biết bao nhiêu mét, cô linh đứng ở nÆ¡i trống trải trong sÆ¡n cốc, trên bá» mặt bia là những khe rãnh trà n ngáºp vô số dấu vết Ä‘ao pháp, như đã từng trải qua hà ng ngà n hà ng vạn năm trà n ngáºp vẽ tang thương cùng vá»›i cô tịch.
Cùng vá»›i mặt bia kia chứa nhiá»u dấu vết Ä‘ao pháp kia, trên mặt bia phát ra má»™t cá»— khà thế cao ngạo như là cá»§a má»™t tuyệt đại cao thá»§ cao cao tại thượng, đứng ở trên cao nhìn xuống chúng sinh.
Bị cá»— khi thế kia áp bức, giá» khắc nà y Phó Hà o đột nhiên cảm thấy áp bức từ tấm bia kia là m cho hô hấp cá»§a hắn đặc biệt khó khăn, bây giá» hắn má»›i biết được sá»± nguy hiểm mà Cáp Má»— Lôi Äặc nói vá»›i hắn là gì. Tại dưới áp bức cưá»ng đại do tấm bia kia phát ra, tuy biết rằng tấm bia kia dù gì cÅ©ng là váºt chết, nhưng vẫn là m cho ngưá»i ta tránh không khá»i tâm là sợ hãi.
Bất quá khi, Phó Hà o chăm chú nhìn trên những đưá»ng rãnh trên tấm bia kia, thì áp bức cưá»ng đại bá»—ng nhiên biến mất, hắn chỉ cảm thấy tâm thần đột nhiên chấn động, trong đầu phát ra ầm ầm má»™t tiếng vang tháºt lá»›n, má»™t loại cảm giác quen thuá»™c dâng lên. Ãnh mắt cÅ©ng từ kinh hãi không ngá» biến thà nh mừng như Ä‘iên, hắn phát ra má»™t tiếng hoan hô, hướng tấm bia bổ nhà o tá»›i.
Äá»™ng tác đột nhiên là m cho Cáp Má»— Lôi Äặc hoảng sợ, vuốt vuốt cái bụng phệ chÃnh mình: “Chẳng lẽ tấm bia đá nà y là m cho chá»§ nhân cấp dá»a Ä‘iên rồi sao? Nếu là như váºy, chẳng phải chÃnh mình lại được tá»± do?â€
NghÄ© đến đây trong lòng Cáp Má»— Lôi Äặc nhất thá»i mừng rỡ, tá»±a như lại thấy được tá»± do cá»§a mình. Tuy rằng, hắn nháºn Phó Hà o là m chá»§ nhân, nhưng trong trưá»ng hợp bị hà nh hung mà chấp nháºn, đương nhiên không phải hắn cam tâm tình nguyện, nếu Phó Hà o thá»±c sá»± bị nổi Ä‘iên, trong tâm hắn tá»± nhiên cầu còn không được nữa là .
Chỉ đáng tiếc là sá»± tình không như trong tưởng tượng cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc, từ khi thá»i khắc hắn gặp Phó Hà o cho đến nay, váºn mệnh cá»§a hắn cÅ©ng không thể thay đổi được. Phó Hà o đương nhiên không phải bị Ä‘iên mà là do những đưá»ng rảnh trên tấm bia đá kia, tháºt không ngá» hắn cảm nháºn được má»™t cổ Ä‘ao ý tha thiết mà hắn luôn mÆ¡ ước.
Vuốt trên bá» mặt tấm bia trải qua vô số năm tháng, trong đầu Phó Hà o bá»—ng xuất hiện má»™t tuyệt thế cao thá»§ Ä‘ang luyện Ä‘ao. Khối bia đá nà y không há» bình thưá»ng, bởi vì nó chÃnh là má»™t khối đá dùng để thá» Ä‘ao. Không biết nó đã chịu biết bao nhiêu năm Ä‘ao khà xâm nháºp má»›i khiến cho nó dần dần tiến hóa ra ý thức, đồng thá»i cÅ©ng lưu lại cho đến nay Ä‘ao ý cá»§a vị tuyệt thế cao thá»§ kia.
Lúc nà y, Phó Hà o không có tâm tư suy nghÄ© đến những nguy hiểm ở bên trong đầm lầy nà y, tại sao lại tồn tại má»™t khối đá thá» Ä‘ao kia, hiện tại toà n bá»™ tinh thần cá»§a hắn đắm chìm trong khối bia cẩn tháºn cảm thụ từng cổ Ä‘ao ý. Tại lúc hắn cảm nháºn và suy nghÄ© cá»— Ä‘ao ý thì bản thân hắn hiểu được chÃnh mình sai lầm rồi.
Tại bên trong Ä‘ao pháp, Ä‘ao ý nguyên bản chÃnh là má»™t cảnh giá»›i cao nhất cÅ©ng chỉ có tu luyện đến trình độ nhất định, má»›i có thể hiểu được cá»±c hạn cá»§a Ä‘ao pháp.
Lại là thá»i Ä‘iểm ban đầu, Phó Hà o khù khá» lá»±a chá»n phương pháp mà mình nghÄ© ra trá»±c tiếp xuất ra Ä‘ao ý. Phương pháp nà y như là đi tắt, tá»± như là má»™t ngưá»i chưa qua há»c bò mà lại há»c chạy ấy. Khi còn tại kiếp trước, mặc dù Ä‘ang thá»i khắc tối háºu, hắn ngá»™ ra Ä‘ao ý lại không cẩn tháºn thá»i Ä‘iểm, đã bị thá»i không nghịch chuyển đưa đến cái thế giá»›i nà y.
Bởi vì, phần lá»›n trà nhá»› đã mất Ä‘i, là m cho hắn nghÄ© mang cái Khống Äao Thuáºt đến ở trong thế giá»›i nà y có lẽ có đất dụng võ. NghÄ© muốn tu luyện ra cái Ä‘ao ý quả tháºt không quá khó khăn. Nhưng tháºt sá»± lại chứng minh, nếu như hắn không ngoà i ý muốn rÆ¡i xuống huyá»n nhai không đáy nà y, nếu không gặp được khối thá»§ Ä‘ao thạch chỉ sợ cả cuá»™c Ä‘á»i nà y cá»§a hắn Ä‘á»u không thể cảm nháºn ra má»™t tia Ä‘ao ý Ä‘Ãch thá»±c!
Äao ý, mặc dù là má»™t loại chung cá»±c hiểu được, nhưng trên thá»±c tế, lại là tại vô số lần trong lúc luyện Ä‘ao đạt tá»›i cảnh giá»›i nhất định má»›i có thể xuất hiện.
Bởi vì, Phó Hà o nghèo nên không có tiá»n mua nổi má»™t sợi dây Ä‘ai lưng hắn phải dùng má»™t loại cây Há»a Äằng để thay thế, cho nên y phục cá»§a hắn có bị cháy hết Ä‘i, cây Há»a Äằng vẫn còn nguyên vẹn ở trên hông cá»§a hắn, là m cho thanh sà i Ä‘ao cá»§a hắn may mắn không bị mất Ä‘i.
Mà lúc nà y ở Phó Hà o cảm thụ được Ä‘ao ý, đồng thá»i cái chuôi sà i Ä‘ao tá»±a hồ cÅ©ng bá»—ng nhiên sinh ra linh tÃnh, đột nhiên từ bên trong vá» Ä‘ao lao ra, ở giữa không trung không ngừng bay múa, giống như tại đối vá»›i tấm bia đá cúng bái!
Cảm nháºn được tình huống quái dị nà y, đồng thá»i trong lòng Phó Hà o lại phát ra má»™t tiếng thở dà i, chợt phát hiện hắn trước kia ý tưởng quả tháºt sai lầm rất nhiá»u.
Khống Äao Thuáºt thá»±c sá»± không phải là không thể khống chế binh khÃ, chỉ là tương đối so vá»›i binh khà có linh hồn, còn binh khà bình thưá»ng khống chế được tháºt sá»± quá khó khăn, cần có Ä‘ao ý cÅ©ng đủ mạnh mẻ má»›i có thể là m được.
Mà lúc nà y cái chuôi nà y sà i Ä‘ao, rõ rà ng chÃnh là bị cổ Ä‘ao ý mạnh mẽ ở mặt trên cá»§a tấm bia đá kÃch phát, trong nháy mắt má»›i có thể sinh ra linh tÃnh.
“Ta là m mẹ cá»§a ngươi! Má»™t khi thiên ý đã như thế, đám tạp chá»§ng Thần Äiện kia, hãy chá» lão tá» ta đến!â€
Cảm thụ được Ä‘ao ý kia cà ng ngà y cà ng mãnh liệt, Phó Hà o và o giá» khắc nà y Ä‘ang lúc giống như cÅ©ng hóa thà nh má»™t thanh tuyệt thế thần Ä‘ao, mang theo khà thế bén nhá»n xông lên táºn trá»i xanh, trên ngưá»i dâng lên má»™t cá»— khà phách hướng vá» phÃa bầu trá»i, ngá»a mặt rống giáºn.
Ngay tại nÆ¡i nà y, rốt cuá»™c Phó Hà o cÅ©ng hiểu được Ä‘ao ý thì đồng thá»i bên trong sÆ¡n thôn, trong nhà Äại Tiểu Thư cÅ©ng loạn lên thà nh má»™t Ä‘oà n.
â€œÄÆ°á»£c rồi Song Nhi, ta nói ngươi có thể hay không đừng khóc, khóc là m cho lão nương ta trong lòng loạn cả a! Phó Hà o tiểu tá» kia phúc lá»›n mệnh đại, nhất định là không chết được, ngươi hiện tại khóc tang có Ãch lợi gì chứ!â€
Nhìn đôi mắt Song Nhi khóc đỠbừng bừng, khóc như hoa lê bạo vÅ© (như mưa như gió), Y Tát Bối NhÄ© trên trán nhất thá»i xuất hiện từng đạo hắc tuyết, bất đắc dÄ© nói.
Tuy rằng, Song Nhi trên danh nghÄ© cÅ©ng là hạ nhân ở trong phá»§, nhưng Y Tát Bối NhÄ© thá»±c chất trên danh nghÄ©a lại là biểu tá»· cá»§a Song Nhi, hÆ¡n nữa hai ngưá»i thuở nhá» cùng nhau lá»›n lên, tÃnh cách cá»§a Song Nhi lại hòa đồng, cho nên quan hệ cá»§a hai ngưá»i luôn luôn vô cùng tốt, thân nhau tá»· muá»™i cÅ©ng không có cái gì khác nhau.
Lúc nà y thấy Song Nhi thương tâm như thế, tÃnh tình luôn luôn tùy tiện đối cái gì Ä‘á»u lÆ¡ đểnh cá»§a Äại Tiểu Thư, nhưng lúc trong tâm cÅ©ng phát sầu lên, trong ná»™i tâm không khá»i thầm háºn, tên Phó Hà o nà y rốt cuá»™c chạy Ä‘i nÆ¡i đâu? Chẳng lẽ là giống như những ngưá»i trên trấn nói, hắn bị ngưá»i cá»§a Thần Äiện thiêu cháy chết rồi rÆ¡i xống huyá»n nhai chăng?
Bởi vì Y Tát Bối Nhĩ luôn luôn ở bên trong
Tà i sản của Goncopius
Last edited by Goncopius; 08-02-2011 at 11:28 PM .
17-03-2011, 11:30 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Chương 14: Ba lão gia há»a
Dịch: Tien_Kid_Pro(A Tiến)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
“Ta nói hai tên đầu gá»— các ngươi có thể hay không đừng ở chá»— nà y ngồi không nữa, mụ ná»™i nó, tiểu tá» Phó Hà o kia tháºt sá»± bị Thần Äiện bức cho rÆ¡i xuống huyá»n nhai sao?â€
Trầm mặc qua Ä‘i, rốt cục Lan Äịch nhịn không được, từ trên ghế đứng lên, thần sắc buồn bá»±c và lo lắng mắng to ra mấy tiếng.
“Khặc khặc! Ta nghÄ© không cần hoà i nghi nữa, chúng ta không thể há»i thăm được má»™t chút tin tức hữu dụng nà o, nhưng từ dấu vết và không có tro tà n cá»§a thi thể thì tiểu tá» nà y nhất định đã rÆ¡i và o huyá»n nhai!â€
Lâm đại thúc không mở miệng, không giống như lão quản gia bình thưá»ng mà là má»™t lão yêu quái ngà n năm vá»›i nụ cưá»i quái dị, trên khuôn mặt già nua trà n đầy vẻ vui sướng, chẳng những không có vẻ lo lắng chút nà o, ngược lại bá»™ dáng rất là vui.
“Mẹ nó, ngươi cưá»i cái gì? Nếu Phó Hà o chết ngươi sẽ rất cao hứng có phải không? Con bà nó, nếu không phải bởi vì ước định năm đó, ngươi tin lão tá» hiện tại sẽ phế ngươi liá»n không?â€
Thấy lão quản gia có bá»™ dáng nà y, Lan Äịch nhất thá»i giáºn dữ, mặt tái nhợt, trên ngưá»i cÅ©ng dần dần dâng lên má»™t cá»— hÆ¡i thở, sẳng giá»ng nói.
“Phế ta? Chỉ bằng ngươi bây giá» sao?†Äối vá»›i uy hiếp cá»§a Lan Äịch, lão quản gia ánh mắt khinh thưá»ng bÄ©u môi nói:“Nếu như là mưá»i bốn năm trước, ngươi nói những lá»i nà y ta sẽ kiêng kị ngươi và i phần, nhưng hiện tại sao, ngươi trước hết lo hảo hảo dưỡng thương rồi nói sau, bằng không ngưá»i khác nói ta khi dá»… ngươi!â€
“Ngươi......†Nghe lão quản gia nói xong, Lan Äịch cà ng cuồng ná»™, song quyá»n nắm chặt, thân mình đột nhiên tiến lên trước má»™t bước, má»™t cá»— hÆ¡i thở cuồng bạo nháy mắt trà n ngáºp toà n bá»™ trong phòng, dÄ© nhiên cÅ©ng muốn xuất thá»§.
Bỉ Bố cư nhiên lại không chút sợ hãi, thân hình tháºm chà cÅ©ng không đứng lên khá»i ghế, bất quá bằng mắt thưá»ng có thể thấy được, hai con mắt cá»§a hắn bình thưá»ng như cây đã khô héo, váºy mà trong sát na chợt lóe ra hắc sắc quang mang.
â€œÄÆ°á»£c rồi! Hai ngưá»i các ngươi có thể hay không đừng vừa thấy mặt liá»n đấu võ mồm? Hiện tại chuyện trá»ng yếu nhất là tìm được Phó Hà o!†Thấy bá»™ dáng hai ngưá»i nà y, Lâm đại thúc nhÃu mà y, rốt cục bất đắc dÄ© mở miệng.
“Hừ! Lão già nầy, ngươi đừng có kiêu ngạo, đợi khi tìm được Phó Hà o, lão tá» sẽ đánh cho ngươi răng rÆ¡i đầy đất!†Nghe thấy Lâm đại thúc lên tiếng, Lan Äịch hÃt và o má»™t hÆ¡i, cháºm rãi ngồi trở lại ghế cá»§a mình.
“Khặc khặc! Äến lúc đó ai răng rÆ¡i đầy đất còn không biết đâu! Lão Lâm nói rất đúng, hiện tại phải xem tiểu tá» Phó Hà o nà y chết sống ra sao! Cháºc cháºc, hai đại Äấu Thần không ngá» Ä‘á»u bảo há»™ không được tiểu tá» kia, nói ra phá»ng chừng sẽ bị ngưá»i ta cưá»i đến rụng răng!†Bỉ Bố quản gia cưá»i quái dị.
“Äá»§ rồi! Bỉ Bố, ngươi không được quên ước định bên trong, Mã Luân gia tá»™c các ngươi cÅ©ng có trách nhiệm bảo há»™ Phó Hà o, nếu Phó Hà o có việc gì ngoà i ý, ngươi cÅ©ng không thoát khá»i!†Tá»±a hồ cảm thấy được Bỉ Bố tháºt sá»± quá pháºn, Lâm đại thúc sắc mặt giáºn dữ lá»›n tiếng quát.
“Khặc khặc! Không cần Ä‘em ước định năm đó dá»a ta, đừng quên, chúng ta lúc trước cÅ©ng có hiệp nghị, các ngươi hai ngưá»i phụ trách thá»§ há»™ Phó Hà o, ta chỉ thá»§ há»™ Äại tiểu thư, chuyện lần nà y không được đổ trên đầu cá»§a ta!†Bỉ Bố bÄ©u môi ngữ khà có chút âm trầm nói.
“Ngươi......†Nhìn thấy bá»™ dáng Bỉ Bố vô lại như thế, Lan Äịch lại nổi giáºn, lần nữa đứng báºt lên.
“Quên Ä‘i quên Ä‘i, chúng ta đừng so Ä‘o nà y ná», má»i ngưá»i hay là thương lượng trước Ä‘i, bây giá» nên là m như thế nà o?†Lâm đại thúc bất đắc dÄ© thở dà i, kéo Lan Äịch ngồi xuống.
Tá»±a hồ cÅ©ng cảm giác được chá»c giáºn hai ngưá»i không phải là chuyện tốt, Bỉ Bố rốt cục không châm chá»c nữa, trầm tư má»™t chút cháºm rãi nói: “Trước mắt, Phó Hà o nhất định đã rÆ¡i xuống huyá»n nhai. Tình huống ở dưới huyá»n nhai kia chúng ta cÅ©ng không biết, bất quá các ngươi yên tâm, tiểu tá» Phó Hà o nà y hiện tại sẽ không chết đâu. Äừng quên, năm đó lão gia há»a Gia Lan Äặc đã nói tiểu tá» nà y trước lá»… trưởng thà nh sẽ không có việc gì. Lão gia há»a nà y là tại chiêm tinh thuáºt chưa từng có sai má»™t lần!â€
Gia Lan Äặc? Nghe nói là chiêm tinh đại sư thần kỳ nhất trên đại lục, sắc mặt Lâm đại thúc cùng vá»›i Lan Äịcn hÆ¡i hÆ¡i buông lá»ng, vẻ mặt thoáng dịu xuống.
Gia Lan Äặc nà y trên thân mình có má»™t loại ma lá»±c không hiểu được, tuy rằng vị nà y được xưng là chiêm tinh đại sư thần linh trên đại lục, thân mình thá»±c lá»±c cÅ©ng không tÃnh mạnh mẻ, nhưng tại mặt chiêm tinh thuáºt, chỉ có thể dùng câu khó lưá»ng để hình dung, không có má»™t lần sai.
Thoáng trầm tư, Lâm đại thúc lại nhÃu mà y nói: “Tuy rằng như thế, nhưng lỡ có cái gì đó phát sinh ngoà i ý muốn thì sao? Như váºy Ä‘i, Bố Bỉ ngươi trở vá» bảo há»™ đại tiểu thư cùng vá»›i Song Nhi, ta vá»›i Lan Äịch láºp tức Ä‘i huyá»n nhai để tìm Phó Hà o!â€
Äá» nghị nà y cá»§a Lan Äịch không ai có chút dị nghị nà o, láºp tức gáºt gáºt đầu, rồi lại nhá»› ra cái gì đó bá»—ng nhiên nói: “Äúng rồi, lão Lâm, hai vị ban ngà y đến tìm ngươi xá» lý như thế nà o? Hà nh tung cá»§a chúng ta có phải hay không đã bị đám ngưá»i kia phát hiện?â€
Bất đắc dÄ© thở dà i, Lâm đại thúc gáºt gáºt đầu, thần sắc có chút ngưng trá»ng nói: “Vì sá»± an toà n cá»§a Äại tiểu thư cùng vá»›i Song Nhi, ta đã dẫn hai ngưá»i kia Ä‘i rồi, bất quá hà nh tung chúng ta khẳng định là đã bị tiết lá»™. Äúng rồi, nÆ¡i nà y không thể lưu lại được nữa. Như váºy Ä‘i, đến sáng sá»›m ngà y mai, nếu vẫn không tìm được Phó Hà o, Lan Äịch cùng Bỉ Bố mang theo Äại tiểu thư vá»›i Song Nhi láºp tức rá»i Ä‘i, tìm má»™t địa phương an toà n bố trà cho ổn thá»a, ta sẽ má»™t mình Ä‘i tìm Phó Hà o!â€
“Như váºy cÅ©ng tốt, nhưng mà lão Lâm nà y, ngươi nhất định phải tìm được Phó Hà o a, cÅ©ng đừng quên, lá»… trưởng thà nh cá»§a tiểu tá» nà y còn hai năm nữa thôi, cho đến lúc ấy, nếu như không có tiểu tá» nà y, chúng ta ai cÅ©ng không thể tiến và o địa phương kia, qua nhiá»u năm cố gắng như váºy không thể để uổng phà được!†Lan Äịch cưá»i khổ nói.
“Ngươi yên tâm, chúng ta năm đó nếu đã vì gia tá»™c cá»§a Phó Hà o mà láºp lá»i thá», từ ngà y đó trở Ä‘i, váºn mệnh tiểu tá» nà y cÅ©ng đã cùng vá»›i chúng ta liên kết, quyết không cho phép có sÆ¡ xuất gì! Việc nà y không nên cháºm trá»…, chúng ta láºp tức Ä‘i thôi!â€
Lâm đại thúc thần sắc ngưng trá»ng gáºt gáºt đầu, thân mình vừa động, nháy mắt hóa thà nh má»™t đạo thanh phong bay ra khá»i nhà gá»—, Lan Äịch cùng vá»›i Bỉ Bố cÅ©ng láºp tức theo sau.
***
Tại Hắc sắc đầm lầy, bên trong sÆ¡n cốc, Phó Hà o hai mắt nhắm lại, khoanh chân ngồi dưới đất, trên đỉnh đầu cá»§a hắn, gió không ngừng vÅ© động, phát ra từng tráºn vù vù.
Hà o quang không ngừng lóe ra, vô cùng cưá»ng đại, lúc nà y không ngỠđã thá»±c chất hóa, trên không trung phóng ra từng đạo Ä‘ao khÃ, là m toà n bá»™ sÆ¡n cốc trà n ngáºp má»™t loại sát khà khá»§ng bố, khiến cho Cáp Má»— Lôi Äặc rá»i xa sÆ¡n cốc đến mấy chục thước cÅ©ng mở to mắt khó hiểu nhìn hiện tượng phÃa trước.
Mắt thưá»ng có thể thấy được, chÃnh là tại trong sÆ¡n cốc phát tán ra từng đạo Ä‘ao mang, bắt đầu cháºm rãi quán nháºp và o ngưá»i Phó Hà o, rồi sau đó lại từ kia sà i Ä‘ao mang cháºm rãi bắn ra, từ đỉnh đầu rót và o trong thân thể Phó Hà o. Lúc quá trình nà y xảy ra, Ä‘ao mang cà ng thêm sáng ngá»i, trong đó còn kèm theo thanh âm kim chúc giống như Ä‘ang bị rèn.
Bị Ä‘ao mang nà y quán nháºp, Phó Hà o cÅ©ng không run rẩy , trên mặt trà n đầy mồ hôi, lông mi nhÃu lại, giống như Ä‘ang nháºn phải thống khổ tháºt lá»›n.
Trên thá»±c tế, lúc nà y trong đầu Phó Hà o truyá»n tá»›i những tráºn thống khổ, có lẽ nếu là ngưá»i bình thưá»ng đã không chịu đựng được mà đã Ä‘iên mất, may mắn ý chà lá»±c cá»§a hắn vô cùng cưá»ng đại, lúc nà y khó khăn lắm má»›i có thể chịu đựng được. Dù là như thế, trên thân thể hắn cÅ©ng toà n là mồ hôi, giống như là từ trong nước chui ra.
Trong Ä‘ao ý, Ä‘iá»u tối trá»ng yếu nhất chÃnh là thần thức, chỉ có thần thức cưá»ng đại má»›i có thể chân chÃnh khống chế binh khà ở trong tay ngưá»i khác. Äây má»›i là điểm tinh túy cá»§a Khống Äao Thuáºt.
Nhất là hồn khà cá»§a bản thân cÅ©ng phải cưá»ng đại, nếu không Ä‘ao ý cÅ©ng không dá»… dà ng khuất phục ngoại lá»±c, muốn sá» dụng hồn khà trong linh hồn đến trạng thái thần phục, nhất định thần thức cá»§a bản thân phải vượt xa hồn khà trong linh hồn cá»§a chÃnh mình má»›i có thể là m được.
Mà Phó Hà o tại trong nháy mắt ban sÆ¡ đó, tuy nhiên lúc miá»…n cưỡng dùng Ä‘ao ý thá» trên tảng đá là m cho hắn trong tÃch tắc đó tiếp cáºn đến chân lý Ä‘ao ý, nhưng mà điá»u nà y cÅ©ng không đại biểu cho hắn chÃnh thức luyện ra Ä‘ao ý, đây chỉ là ngoại lá»±c kÃch phát mà thôi.
Cho nên, muốn chân chÃnh tu luyện Khống Äao Thuáºt, Phó Hà o hiện tại cần là m chÃnh là mượn lá»±c lượng cá»§a khối thá» Ä‘ao thạch (tấm bia đá), giúp hắn chân chÃnh tu luyện ra Ä‘ao ý, năng lượng cá»§a khối thá» Ä‘ao thạch sẽ không ngừng rèn luyện thần thức cá»§a Phó Hà o, trợ giúp cho hắn sinh ra Ä‘ao ý.
Thá»i gian tu luyện trôi qua nhanh, ba ngà y sau, tại trên thân sà i Ä‘ao phát ra âm thanh vui sướng, lần nữa tá»± mình cắm và o và o bên hông, Phó Hà o rốt cục cháºm rãi mở mắt.
Hai đạo Ä‘ao phong như thá»±c chất phát ra hà o quang trong nháy mắt bắn ra từ trên ngưá»i Phó Hà o, sau đó tiêu tán Ä‘i, Phó Hà o từ từ đứng lên, trên mặt đã trà n ngáºp vẻ vui mừng.
Trải qua ba ngà y cưá»ng hoà nh Ä‘ao ý mượn lá»±c lượng trên khối thá» Ä‘ao thạch mà rèn luyện, Ä‘ao ý cá»§a hắn đã đại khái xuất hiện hình thức ban đầu, tuy rằng còn không chân chÃnh hình thà nh, nhưng khoảng cách đã không còn xa xôi nữa, còn lại chỉ có thể khổ tu mà thôi.
Tu luyện đã đạt thà nh công cùng vui sướng đã hoà n toà n hòa tan buồn khổ cá»§a Phó Hà o vá» việc Song Nhi và Lâm đại thúc, là m cho hết thảy tạp niệm Ä‘á»u biến mất, Phó Hà o mang theo Cáp Má»— Lôi Äặc Ä‘i chém má»™t và i cá»™c gá»— là m ra má»™t cái nhà gá»— nhá» trong sÆ¡n cốc, vấn đỠthá»±c váºt toà n bá»™ Ä‘á»u giao cho Cáp Má»— Lôi Äặc Ä‘i là m, Phó Hà o lần nữa tiến và o trạng thái Ä‘iên cuồng tu luyện.
Tuy rằng, không thể Ä‘oán ra lai lịch khối thá» Ä‘ao thạch nà y, nhưng Phó Hà o hiện tại cÅ©ng đã biết má»™t chút là , khối thá» Ä‘ao thạch nà y Ä‘ao ý ở trên bá» mắt cá»§a nó chỉ có thể dùng từ khó lưá»ng để hình dung, còn đối vá»›i việc tu luyện Khống Äao Thuáºt cá»§a Phó Hà o mà nói, khối thá» Ä‘ao thạch nà y cho dù là thần khà cÅ©ng vô pháp bằng được, Phó Hà o là m sao bá» qua cÆ¡ há»™i nà y được?
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Last edited by Tiểu Mùi; 17-03-2011 at 12:04 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Mùi
17-03-2011, 11:33 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Chương 15: Äao ý sÆ¡ thà nh
Dịch: Tien_Kid_Pro (A Tiến)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
"Sặc sặc!"
ÄÆ¡n Ä‘iệu, dồn dáºp, bén nhá»n… tiếng Ä‘ao vang vá»ng trong sÆ¡n cốc trà n đầy ý vị khô khan.
Trước sân ngôi nhà nhá» tại sÆ¡n cốc, Phó Hà o mồ hôi như mưa, trong tay là ná»a Ä‘oạn sà i Ä‘ao mang theo thà nh từng đạo quang mang, huy động rất nhanh. Mà má»—i má»™t lần vung Ä‘ao, ở trước mặt hắn má»™t mảnh ráºm rạp cá»c gá»— to bằng chén ăn cÆ¡m trong nháy mắt biến thà nh hai mảnh, lát cắt bị chém bằng phẳng vô cùng, phảng phất như là bị lưỡi dao sắc bén cắt ra, căn bản không cách nà o nhìn ra được là do sà i Ä‘ao cÅ© nát dà y đặc hen gỉ mà cùn gây nên.
Phó Hà o không ngừng Ä‘i xuyên qua các cá»c gá»—, mặc dù tốc độ không nhanh, nhưng toà n thân mang theo má»™t loại khà thế phong duệ vô cùng, sà i Ä‘ao trong tay tốc độ cà ng hÆ¡n nhanh hÆ¡n, cá»™c gá»— phảng phất bị cắt như lúa mạch.
Rốt cục đã tá»›i cái cá»c gá»— cuối cùng, Phó Hà o vung tay lên, sà i Ä‘ao vẽ lên má»™t mảnh sáng bay múa trong không trung, tiếp theo, nó giống như bị Ä‘iá»u khiển từ xa, mang theo má»™t tiếng vang ù ù chói tai rồi hướng tá»›i cá»c gá»— cuối cùng kia sau đó chém đứt Ä‘i. Má»™t thanh âm nho nhá» vang lên, cái cá»c gá»— kia lần nữa bị cắt trÆ¡n nhãn biến thà nh hai mảnh rồi ngã xuống đất, sà i Ä‘ao kia cÅ©ng quá»· dị chợt lóe lên trở lại bên hông Phó Hà o.
Trong miệng Phó Hà o truyá»n ra âm thanh ná»™ hống, hắn lau mồ hôi trên mặt, rồi sải bước chạy tá»›i trước mặt khối thá» Ä‘ao thạch kia, hai đầu gối khẽ cong quỳ xuống, vẻ mặt cảm kÃch cùng dáng vóc tiá»u tụy, cung kÃnh dáºp đầu ba cái đối vá»›i nà y khối thá» Ä‘ao thạch nà y.
Má»™t năm rồi, thá»i gian đã qua má»™t năm kể từ ngà y mà hắn phát hiện ra khối thá» Ä‘ao thạch nà y! Trong thá»i gian nà y, khối thá» Ä‘ao thạch đã giúp đỡ cho bản thân hắn rất nhiá»u, lúc nà y Phó Hà o rốt cục đã hoà n toà n tu luyện ra Ä‘ao ý cá»§a mình, mặc dù má»›i vừa tiến và o nhất phẩm cảnh giá»›i, Khống Äao Thuáºt uy lá»±c thá»±c tại vẫn có hạn, nhưng đối vá»›i hắn vẫn rất quan trá»ng.
Khống Äao Thuáºt khó khăn nhất không phải là tu luyện, mà là lúc tạo thà nh Ä‘ao ý ban sÆ¡, muốn là m được như váºy, sợ rằng rất nhiá»u ngưá»i cả Ä‘á»i cÅ©ng không thể tu luyện ra, cà ng đừng nói đến là tu luyện ra Khống Äao Thuáºt. Coi như là Phó Hà o, nếu như không phải là ở chá»— nà y gặp được khối thá» Ä‘ao thạch kia, sợ rằng cÅ©ng không biết bao lâu má»›i có thể tiến nháºp cánh cá»a nà y, cho nên đối khối thá» Ä‘ao thạch nà y đã giúp đỡ hắn, không khác chi là má»™t danh sư.
HÆ¡n nữa theo Ä‘ao ý sinh ra, là m hắn cà ng ngà y cà ng cảm giác được, khối thá» Ä‘ao thạch nà y có Ä‘ao ý rất mạnh mẽ, mặc dù biết rõ đây là má»™t váºt chết, nhưng ở trong lòng Phó Hà o sá»›m đã Ä‘em khối thá» Ä‘ao thạch nà y trở thà nh cưá»ng giả, nên lúc nà y cÅ©ng chân chÃnh cảm kÃch hà nh đại lá»… bái tạ.
Äứng dáºy, Phó Hà o ngay cả bụi đất cÅ©ng không có lau Ä‘i, ánh mắt từ từ đặt ở phương xa, trên mặt dâng lên thần sắc hưng phấn.
Vì muốn tu luyện ra Ä‘ao ý, hắn đã ở sÆ¡n cốc nà y tu luyện má»™t năm, lúc nà y Ä‘ao ý đã thà nh láºp, xem ra đến lúc trở vá» thôi, mình vô duyên vô cá»› biến mất má»™t năm, nói váºy Song Nhi cùng Lâm đại thúc, đã sá»›m cho là mình không còn ở trên cái thế giá»›i nà y nữa!
NghÄ© tá»›i đây, Phó Hà o cưá»i khổ, trong lòng những tạp niệm miá»…n cưỡng bị ức chế, phảng phất như thá»§y triá»u Ä‘iên cuồng vá»t ra, để cho hắn háºn không được chắp cánh, láºp tức bay trở vá»!
à niệm nà y xuất hiện trong đầu, Phó Hà o cÅ©ng không cách nà o khống chế, liá»n sải bước chạy ra khá»i cốc, chạy tá»›i bên ngoà i má»™t gian nhà gá»— nhá», bên trong Ä‘ang phát ra tiếng ngáy ngá»§ cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc, má»™t cước đạp tỉnh con thằn lằn bụng phệ, trong miệng lá»›n tiếng quát: "Äi, mau mang ta ra khá»i đầm lầy!"
Äang ngá»§ say, mÆ¡ thấy mình trở thà nh Thần Thánh cá»± long Cáp Má»— Lôi Äặc vÄ© đại, bá»—ng nhiên bị Phó Hà o là m tỉnh giấc, nhất thá»i má»™t tráºn khó chịu, vừa định phát biểu mấy câu bất mãn, nhưng nghe được lá»i cá»§a Phó Hà o thì sắc mặt đại biến, mạnh mẽ từ trên mặt đất nhảy lên.
Sau má»™t năm, vóc ngưá»i Cáp Má»— Lôi Äặc lại máºp lên không Ãt, nhưng động tác cá»§a hắn vẫn nhanh nhẹn, tung mình đứng lên nhanh như con khỉ.
Xác nháºn mình không có nghe lầm, Cáp Má»— Lôi Äặc nhất thá»i ná»›i rá»™ng ánh mắt, vuốt cái bụng bá»± cá»§a mình, vẻ mặt sợ hãi lá»›n tiếng kêu lên: "Chá»§ nhân vÄ© đại nhất cá»§a ta, ngà i... Ngà i muốn ra khá»i đầm lầy là m cái gì? PhÃa ngoà i rất nguy hiểm a!"
Nói tá»›i đây, Cáp Má»— Lôi Äặc phảng phất như nhá»› đến chuyện tình gì đó, ánh mắt nhìn hướng Äông Bắc má»™t cái, thần sắc kinh hãi miá»…n cưỡng nuốt nước bá»t nói: "Chá»§ nhân, ta cảm thấy chúng ta hay là lưu lại nÆ¡i nà y Ä‘i, trong đầm lầy nà y tương đối khá an toà n, có ăn có uống, còn an toà n nữa!"
Äầm lầy nà y bởi vì độc chướng cùng vô số nước bùn nên tạo thà nh má»™t mà u Ä‘en, mặc dù hoà n cảnh hết sức ác liệt, ở đây cÅ©ng không cách nà o thấy mặt trá»i, nhưng cÅ©ng chÃnh vì hoà n cảnh nà y, nên tạo thà nh tÃnh an toà n tuyệt vá»i. Cái loại độc chướng chà mạng nà y, cho như là ma thú cấp báºc cao tá»›i đâu cÅ©ng không cách nà o ở trong nà y sinh tồn, nhưng sau khi ăn trái cây mà u và ng kia thì Phó Hà o cùng Cáp Má»— Lôi Äặc đã miá»…n dịch được độc tố, nên nÆ¡i đây không thể nghi ngá» là thiên đưá»ng cá»§a bá»n hắn.
HÆ¡n nữa nÆ¡i nà y mặc dù ác liệt, nhưng lại không cằn cá»—i, có rất nhiá»u thức ăn cùng trái cây, mùi vị coi như là ngon, để cho má»™t ngưá»i má»™t thú ăn no thì tuyệt đối không có bất cứ vấn đỠgì. Cho nên, Cáp Má»— Lôi Äặc tháºt sá»± nghÄ© mãi mà không rõ, chá»§ nhân tại sao muốn ra khá»i đầm lầy là m gì.
Má»™t năm sống chung, Phó Hà o hiện tại đã hiểu được, cái tên Thần Thánh cá»± long nà y chẳng những thá»±c lá»±c kém, hÆ¡n nữa còn ngu xuẩn, ngưá»i nà y trình độ nhát gan quả thá»±c đến má»™t loại kinh thiên động địa, cho dù chỉ thấy đầm lầy dã thú như con gà tuyết... cÅ©ng chỉ có quay đầu bá» chạy. Loại ngưá»i nhát gan nà y, cÅ©ng chỉ có thể ở nÆ¡i nà y để an ổn sống mấy trăm năm, lúc nà y kêu hắn rá»i Ä‘i nên hắn khó có thể tiếp nháºn cÅ©ng là rất bình thưá»ng.
Bất quá, lúc nà y Phó Hà o không có tâm tư cái gì là giải thÃch, biện pháp tốt nhất để đối phó Cáp Má»— Lôi Äặc là Phó Hà o đã sá»›m biết được, cần phải Ä‘e dá»a hắn, nếu không thì chỉ cần má»™t quyá»n là đủ!
Quả nhiên, thấy thần sắc trên mặt Phó Hà o đã khó chịu, Cáp Má»— Lôi Äặc láºp tức ngáºm miệng lại, dù không cam lòng nhưng vẫn bắt đầu dẫn đưá»ng.
Dù Cáp Má»— Lôi Äặc đối vá»›i cảnh váºt chung quanh rõ rà ng vô cùng, nhưng má»™t ngưá»i má»™t thú vẫn hao tốn gần ná»a tháng khó khăn lắm má»›i tá»›i giải đất dá»c bên đầm lầy.
Nhìn vá» phÃa cách đó không xa là má»™t mảnh rừng ráºm mà u xanh biếc, Phó Hà o nhất thá»i kÃch động. Mặc dù biết rất rõ rà ng hiện tại chỉ má»›i bắt đầu bước lên đưá»ng vá» nhà , hÆ¡n nữa mảnh rừng ráºm nà y rá»™ng lá»›n không biết Ä‘iểm cuối, bên trong đó có khả năng tồn tại các loại nguy hiểm có thể uy hiếp tánh mạng, nhưng Phó Hà o lúc nà y lại vẫn không có bất kỳ do dá»±.
Má»™t năm trước, sở dÄ© lá»±a chá»n lưu lại tu luyện, má»™t mặt là bởi vì thá» Ä‘ao thạch đối vá»›i Khống Äao Thuáºt có tác dụng rất lá»›n, vá» mặt khác ngay lúc đó Phó Hà o cÅ©ng rất rõ rà ng, không có bất kỳ vÅ© kỹ cùng đấu khà gì nếu hắn muốn thông qua rừng ráºm nà y quả thá»±c là nằm má»™ng.
Mà bây giá» thì đã bất đồng, Ä‘ao ý cá»§a hắn đã tu luyện ra, còn lại chỉ có thể dá»±a và o khổ tu, ở lại bên trong sÆ¡n cốc đã không có bất kỳ ý nghÄ©a gì, thá» Ä‘ao thạch đã không thể giúp đỡ hắn nữa, hÆ¡n nữa cà ng thêm chá»§ yếu chÃnh là , ở quá trình tu luyện Khống Äao Thuáºt, Ä‘ao pháp cá»§a Phó Hà o năm đó cÅ©ng phù hợp nữa.
Trong quá trình tu luyện, Phó Hà o đã phát hiện lợi dụng Thá» Äao Thạch tu luyện ra Ä‘ao ý xong, muốn tăng Ä‘ao ý biện pháp tốt nhất chÃnh là đao pháp kiếp trước, bởi vì chỉ có ở vô số lần vung Ä‘ao, má»›i có thể là m cho hắn đối vá»›i Ä‘ao đạo hiểu được nhiá»u thêm. Do đó kéo theo Ä‘ao ý tăng lên.
DÄ© nhiên, Khống Äao Thuáºt sau khi tiến và o cảnh giá»›i Ä‘ao xong, sẽ ở trong thức hải ở trong đầu tu luyện giả, tạo thà nh Ä‘ao hồn, cho đến lúc nà y, trá»±c tiếp tu luyện Ä‘ao hồn có thể tăng lên Ä‘ao ý, nhưng bản thân ở Ä‘ao cảnh giá»›i, cÅ©ng chỉ có thể dùng phương pháp cổ xưa là rút Ä‘ao vung Ä‘ao má»›i có thể tu luyện Ä‘ao ý, Phó Hà o hiện tại cÅ©ng không còn lá»±a chá»n nà o khác.
Bất quá, chuyện nà y đối vá»›i Phó Hà o mà nói cÅ©ng không tÃnh là chuyện xấu, kiếp trước hắn tu luyện Ä‘ao pháp mặc dù đơn giản vô cùng. Nhưng lại đạt tá»›i má»™t cảnh giá»›i phản phác quy chân! Không có bất kỳ chiêu thức tinh diệu cùng ká»· xảo, căn bản chỉ có tốc độ, dưới loại Ä‘ao pháp nà y, hết thảy võ kỹ tinh diệu cuối cùng chỉ có thể bà i trà cho đẹp đẽ, kiếp trước Phó Hà o, chÃnh là dá»±a và o loại Ä‘ao pháp nà y mà trở thà nh vô địch ở thá»i đó!
Loại Ä‘ao pháp nà y, trên thá»±c tế chia là m Thiên Äịa Nhân tam cảnh tháºp nhị phẩm, bất quá tiêu chà phân chia hoà n toà n dá»±a và o chÃnh là tốc độ, dá»±a theo trong má»™t cái hô hấp vung Ä‘ao được mấy lần mà phán định. Huy được 10 Ä‘ao là đệ nhất cÆ¡ sở, là nhất phẩm ở Nhân Ä‘ao cảnh giá»›i. Cứ như váºy mà phân chia dần lên …
Kiếp trước Phó Hà o khó khăn lắm má»›i luyện đến Thiên Äao nhất phẩm, có thể khiêu chiến thiên uy, uy lá»±c cá»§a loại Ä‘ao pháp nà y có thể nghÄ© đến...
Dĩ nhiên, Phó Hà o trong lòng cũng rất rõ rà ng, loại đao pháp nà y hoà n toà n dựa và o khổ luyện mà thà nh, trừ phi hắn có thể giống như kiếp trước bình tâm khổ luyện hai mươi mấy năm, mới có thể đạt tới đao pháp đại thà nh, ở cái thế giới nà y căn bản là không thể có chuyện đó được.
Má»™t năm khổ tu, hắn má»›i miá»…n cưỡng có thể trong má»™t cái hô hấp huy ra tháºp Ä‘ao, tiến và o Nhân Ä‘ao nhất phẩm cảnh giá»›i.
Nhưng vô luáºn như thế nà o, loại Ä‘ao pháp nà y tồn tại uy lá»±c nhất định, hÆ¡n nữa có thể cùng Khống Äao Thuáºt phối hợp lẫn nhau mà sá» dụng, có thể tưởng tượng như thế nà y: trong chiến đấu, dùng Khống Äao Thuáºt khống chế hồn khà đối phương, hÆ¡n nữa loại Ä‘ao pháp có tốc độ kinh ngưá»i phối hợp lại vá»›i nhau thì lá»±c sát thương đến bá»±c nà o!
HÆ¡n nữa cà ng thêm chá»§ yếu chÃnh là , đây là loại vÅ© kỹ chỉ có duy nhất Phó Hà o sá» dụng!
Sá» sá» ná»a Ä‘oạn sà i Ä‘ao trong tay, Phó Hà o thở ra má»™t tia lương khÃ, không cháºm trá»…, bước nhanh Ä‘i tá»›i phÃa trước.
Mà đúng lúc nà y, Cáp Má»— Lôi Äặc cÅ©ng phát ra má»™t tiếng thét kinh hãi, toà n thân run cầm cáºp, tiếp theo kéo tháºt chặt cánh tay Phó Hà o, hà m răng Ä‘á»u có chút kêu lên: "Chá»§... Chá»§ nhân, kia... Cái tên gia há»a dá»a ngưá»i đã tá»›i rồi, chúng ta nhanh nhanh trốn Ä‘i a!" Nói xong, hắn xoay ngưá»i như muốn chạy và o bên trong Hắc sắc đầm lầy.
Theo sau tiếng Cáp Má»— Lôi Äặc nói là ở cách đó má»™t khoảng không xa, đột nhiên vang lên má»™t tiếng hét chói tai ...
Tà i sản của Tiểu Mùi
Last edited by Tiểu Mùi; 17-03-2011 at 12:04 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Mùi
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîêðåñëî , Äao than , Äao than 4vn , Äao thần , Äao thần-4vn.eu , Äao thần , Ä‘ao thần , Ä‘ao thần , Ä‘ao thần 4vn , Ä‘ao thần chết , dao than , dao than 4vn , dao than 4vn.eu , dao than kiemgioi , dao. lam than 4vn , daothan , îïåëü , phong nguu thich , than dao , truyện Ä‘ao thần , truyen dao than kiemgioi