Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
CHƯƠNG 864: CHIÊM ĐÀI LƯU LY
Nguồn: Sưu Tầm
- Tử Vong Di Tích tọa lạc ở hướng Tây Bắc của Vẫn Lạc Chiến Trường, khoảng cách của bọn người Mục Trần đến đó rất xa, cho nên bọn hắn quyết định lập tức khởi hành cho kịp thời gian.
- Thời gian cấp bách, bọn hắn dùng tốc độ tối đa để di chuyển, mặc dù ven đường Tầm Linh Bàn phát hiện một số di tích, thậm chí còn phát hiện một tòa di tích nhị cấp, nhưng Mục Trần vẫn hạ quyết tâm từ bỏ, tâm trí của hắn lúc này đã dồn hết vào 4 chữ "Tử Vong Di Tích".
- Đương nhiên, thật sự làm thu hút Mục Trần tính là tin tức vị Chiến Trận Sư vẫn lạc kia.
- Hiện nay, tại Đại Thiên Thế Giới, số lượng Chiến Trận Sư so với Linh Trận Sư thì cực kỳ thưa thớt, cho nên bất cứ tin tức nào liên quan đến Chiến Trận Sư, đều hấp dẫn tất cả mọi người tìm đến, đặc biệt là những người có tư cách bước vào cánh cửa Chiến Trận Sư như Mục Trần.
- Điểm này có lẽ hai vị chiến ý thiên tài của Huyền Thiên Điện cùng Thần Các đều cò đồng quan điểm, cho nên bằng không Mục Trần cũng không cần phải gấp gáp như thế.
- Một đường chạy đến, Mục Trần đều đẩy tốc độ lên mức cao nhất, mà khi bọn hắn đặt chân đến khu vực Tây Bắc đã là hoàng hôn của ngày thứ hai…
….Khu Vực Tây Bắc- Vẫn Lạc Chiến Trường…..(6h30 sáng)
- Ngay khi Mục Trần đặt chân vào phiến địa phương này, cảm giác thiên địa nơi này hình như luôn ám tàng những hung hiểm, so với dọc đường càng ác liệt hơn vài phần.
- Bốn phương tám hướng trên bầu trời, đều liên tục xuất hiện cũng đội ngũ quy mô lớn nhỏ, mãnh liệt gào thét, tốc độ như gió bay chớp giật tiến sâu vào khu vực Tây Bắc này.
- Hiển nhiên tất cả đều bị câu dẫn bởi sự bí ẩn của Tử Vong Di Tích, dù sao thì một tòa di tích chỉ kém một chút so với Địa Chí Tôn bí tàng, thì đương nhiên cũng chứa vô số Thần thuật, thiêt tài địa bảo, Thần khí, bảo bối các loại…Những cường giả chỉ dưới Địa Chí Tôn đương nhiêm sẽ cực kỳ động tâm.
- Mục Trần nhìn thấy khu vực Tây Bắc này náo nhiệt đến trình độ như vậy, lông mày cũng nhíu lại, người đến càng nhiều thì cơ hội đoạt chí bảo càng thấp.
- Bất quá, thế cục tuy có chút hỗn loạn, nhưng Mục Trần cũng không lo lắng nhiều, dù gì đi nữa, hiện tại bọn hắn cũng có bốn vị Lụ Phẩm Chí Tôn, cộng thêm năm đội ngũ tinh nhuệ, cũng có thể so sánh với một thế lực nhất lưu rồi.
- Mục Trần ánh mắt quan sát phía xa xa, địa phương nơi đó như được bao phủ bởi hắc khí, khiến nội tâm người khác cảm thấy vô cùng áp lực, nhưng khiến Mục Trần thì còn chưa đủ, hắn cười nhạt một tiếng.
- "Đi thôi, sự việc trọng đại thế này, đâu thể thiếu phần của Đại La Thiên Vực chúng ta được, lần này ta cũng muốn đi xem, rốt cục nơi này có thể câu dẫn bao nhiêu thế lực tìm đến."
- Lời vừa dứt, hắn dẫn đầu bay lướt đi, sau lưng hắn, Cửu U cùng bốn người Liệt Sơn Vương đồng thời suất lĩnh quân đội hóa thành lưu quang nhanh như chớp đuổi theo phía sau.
- Động tĩnh của bọn người Đại La Thiên Vực lớn như vậy, không khỏi thu hút sự chú ý của nhiều thế lực xung quanh, khiến cho bọn họ sắc mặt biến sắc, nhanh chóng tránh sang một bên nhường đường, đợi đến khi bóng dáng bọn người Mục Trần biến mất hẳn, mới dám phát ra tiếng bàn luận xôn xao.
- "Đội ngũ kia..hình như là nhân mã của Đại La Thiên Vực."
- "Người dẫn đầu hình hư chính là kẻ gần đây gây náo loạn khu vực chiến trường Mục Trần đấy sao?Không nghĩ tới hắn cũng tìm đến nơi này.!"
- "Nghe nói bên trong Tử Vong Di Tích, có tin tức của Chiến Trận Sư thời Viễn Cổ, Mục Trần cũng là người biết khống chế chiến ý, đương nhiên không tránh khỏi sức hấp dẫn như thế."
- "Hắc hắc, ta nghe nói hai vị chiến ý thiên tài của Huyền Thiên Điện cùng với Thần Các cũng đã đến nơi này rồi, mà hình như hai người này cũng đang tìm kiếm tên Mục Trần này để gây phiền toái, không nghĩ đến tên này cũng gan lớn thật, dám đưa đầu vào miệng cọp."
- "Sắp được chúng kiến chiến đấu của các thiên tài chiến ý, xem ra lần này không uổng công đến nơi này."
- - - - Sâu bên trong khu vưc Tây Bắc Vẫn Lạc Chiến Trường- - -
- Một mảnh thiên địa đang bị bao phủ bơi hắc khí, ánh sáng dường như bị bóng tối nuốt chửng, không gian Hắc ám này khiến cho lòng người kinh sợ, mà tòa Tử Vong Di Tích lại nằm sâu tận bên trong.
- Bên ngoài mảnh không gian hắc ám, liên tục xuất hiện vô số các thế lực lớn nhỏ không ngừng đáp xuống bên dưới mặt đất.
- Một ít thế lực cường đại đều chiếm lấy những vị trí tốt nhất, một khi có biến cố xảy ra, tùy thời mà nhanh chóng chiếm lấy tiên cơ, còn các thế lực yếu hơn đành phải lui lại phía sau, chỉ có thể ăn phần cơm thừa, canh cặn.
- Ở địa phương này, thực lực vi tôn chính là lợi thế lớn nhất.
- Trong thiên địa, vô số ánh mắt bắt đầu dò xét khu vực chung quanh, nhìn xem có bao nhiêu đối thủ có thể cạnh tranh với mình.
- Bên trên những ngọn núi, chính là những thế lực đỉnh tiêm của Bắc giới chiếm lĩnh, bọn hắn binh hùng tướng mạnh, đương nhiên không sợ bất kỳ thế lực nào dám đến tranh giành.
- Mà khiến người ta chú ý nhất, chính là ở đằng kia đỉnh núi phía bắc, chỉ xuất hiện vài đạo nhân ảnh, nhưng linh lực tản ra lại vô cùng cường đại, uy áp cường hoành thế này, cho dù ở xa cũng cảm nhận được.
- Bất quá những người này cũng không phải tâm điểm của sự chú ý, mà nhân vật chính, chính là một nữ tử áo bào trắng ngồi trên xe lăn, mái tóc đem rủ xuống, làm da trắng nón như tuyết, mềm mại như sương, dung nhan tinh xảo, phảng phất như có một khí chất nhu nhược, khiến người khác nảy sinh đem nàng ôm vào lòng, nhẹ nhàng an ủi.
- Tuy nói nữ tử bạch y này có phần khí chất nhu nhược, nhưng tất cả những người ở đây đều không dám có một tia khinh thường, bởi vì người trước mắt chính thiên tài chiến ý của Thần Các luôn luôn che giấu.
- Chiêm Đài Lưu Ly…!
- Mặc dù ở Bắc giới, rất nhiều người đều chỉ biết thế hệ trẻ thiên tài của Thần Các chính là Phương Nghị, duy chỉ có một số ít thế lực cao cấp mới biết được thiên tài tiềm lực khủng bố, so với Phương Nghị còn cao hơn một bậc chính là Chiêm Đài Lưu Ly.
- Mặc dù phương diện thực lực tu luyện thiên phú kém hơn Phương Nghị, nhưng nếu so về thiên phú chiến ý, lại vượt lên rất xa so với Phương Nghị, Các chủ Thần Các từng nhận định, nếu người trong Thần Các có thể trở thành Chiến Trận Sư, thì người đầu tiên chính là Chiêm Đài Lưu Ly.
- Bất quá vị thiên tài của Thần Các này, cũng không để ý đến những ánh mắt tò mò đang nhìn nàng, khuôn mặt vẫn lạnh lùng, ánh mắt như lưu ly nhìn chằm chằm vào bóng đêm của Tử Vong Di Tích, tinh quang lập lòe, dường như dò xét cái gì đó.
- Mấy đạo nhân ảnh sau lưng nàng, cũng không phải xa lạ đối với Mục Trần, không chỉ có Phương nghị, mà còn có Từ Bá và bọn người Viêm Lang Chủ, Thiên Hùng Chủ đều có mặt, đội hình như thế cũng cực kỳ bất phàm.
- Nhìn đạo nhân ảnh đang lướt tới bên dưới ngọn núi, Phương Nghị âm trầm nhìn mọi người nói: "Đại La Thiên Vực đã đến rồi…tên Mục Trần khốn kiếp cũng có mặt trong đó..!"
- Vừa nghe đến cái tên Mục Trần, sắc mặt bọn người Tư Bá cũng trở nên khó coi hẳn lên.
- Nữ tử bạch y đôi mắt dễ thương cũng không chớp lấy một cái, nàng khẽ thở dài, thanh âm nhẹ nhàng nói: "Tiểu Phương đại nhân, trước mắt chúng ta vẫn đặt chuyện di tích lên hàng đầu, hơn nữa…sẽ có người khác thay chúng ta đón tiếp bọn hắn.!"
- Phương Nghị nghe vậy, thần sắc khẽ động, ánh mắt nhìn một ngọn núi phía xa, nhẹ nhàng gật đầu.
- Hưu..!
- Khi bọn hắn đối thoại không bao lâu, đột nhiên không gian kịch liệt run rẩy, vô số âm thanh như xé gió mà đến, khiến cho vô số thế lực ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn thấy quân đội khổng lồ, sắc mặt đều trở nên chấn động.
- "Đó là..Nhân mã của Đại La Thiên Vực đến rồi."
- Mục Trần đảo mắt nhìn xung quanh, cảm thụ được vô số khí tức linh lực cường đại, hai mắt cũng nheo lại, di tích này, quản thật thu hút khá nhiều thế lực cường đại chạy đến.
- "Chúng ta tiến vào bên trong nào.!"
- Rất nhanh, Mục Trần đã tìm được vị trí tốt nhất, nhanh chóng hướng về phía trước, mặc dù nơi đó đang có vô số thế lực cường đại chiếm đóng, nhưng với địa vị của Đại La Thiên Vực ở Bắc giới, căn bản không cần phải sợ bố cha thằng nào.
- Bọn người Liệt Sơn Vương cũng ngạo nghễ gật đầu, sau đó vung tay lên, quân đội nhanh chóng đuổi theo, rất nhanh liền đáp xuống một ngọn núi gần đó.
- "Các vị, chỗ này không phải là nơi muốn đến là có thể đến."
- Bọn người Liệt Sơn Vương sắc mặt đột nhiên phát lạnh, âm lãnh di chuyển ánh mắt nhìn về một ngọn núi ở phía xa xa, chỉ thấy nơi đó linh lực bàng bac đang bắt đầu khởi động, từng đạo linh lực cường đại bạo phát ra, xuất hiện một thân ảnh ngạo nghễ đang lăng không mà đứng.
- "Đó chính là nhân mã của Huyền Thiên Điện.!"
- Mà người đang dẫn đầu quân đội, là một gã nam tử tóc đen rối mù, ánh mắt hiện lên từng tia tơ máu, toàn thân mặc hắc bào, đang cười tủm tỉm ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Mục Trần.
- "Tại hạ chính là Huyền Thiên Điện..Tiêu Thiên."
- Hắn lè cái lưỡi đỏ tươi liếm liếm môi, nhìn về phía Mục Trần cười híp mắt nói.
- "Ta muốn mượn cái đầu của ngươi về dùng một lát..!"
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
CHƯƠNG 865: TIÊU THIÊN
Nguồn: Sưu Tầm
- ""Tại hạ chính là Huyền Thiên Điện- Tiêu Thiên.."
- "Muốn mượn cái đầu của người về dùng một chút.!"
- Ngay khi tiếng cười của hắc bào nam tử vừa dứt, mọi người xung quang đang ồn ào cũng đột nhiên yên tĩnh hẳn, vô số ánh mắt tò mò nhìn về phía thân ảnh thon dài, khuôn mặt tuấn mỹ đang dẫn đầu đội ngũ Đại La Thiên Vực, thiếu niên này khuôn mặt vẫn bình tĩnh lạ thường, không chút biểu lộ.
- Thiên địa trở nên yên tĩnh, vô số người có chút hứng thú nhìn một màn này, bọn hắn từng nghe nói Mục Trần đã đánh bại Phương Nghị như chó nhà có tang, khiến cho địa vị cao cao tại thượng của hắn trong thế hệ trẻ ở Bắc giới tan vỡ, và người thay thế đương nhiên chính là Mục Trần.
- Bất quá Mục Trần tuy mạnh, nhưng vị hắc bào nam tử trước mặt này không phải là kẻ tầm thường, hắn chính là tuyệt đỉnh thiên tài của Huyền Thiên Điện- Tiêu Thiên.
- Tuy rằng thực lực của Tiêu Thiên cũng chỉ đạt đến Tứ Phẩm Chí Tôn, trong Bắc giới với thực lực này cũng chỉ được xem là ưu tú mà thôi, nhưng hắn còn có thân phận là thiên tài chiến ý, khiến cho bất luận người nào cũng không dám có chút khinh thường nhìn hắn.
- Bởi vì mọi người đều minh bạch, Tiêu Thiên này chỉ cần nắm trong tay một đội quân tinh nhuệ, có thể phát ra lực lượng đáng sợ hơn gấp mấy lần thực lực của hắn.
- Dưới vô số ánh mắt tò mò, Mục Trần ánh mắt hờ hửng nhìn về phía nam tử hắc bào Tiêu Thiên, khuôn mặt không chút bận tâm, cũng không vì lời nói khiêu khích của hắn mà nổi giận.
- "Ở đâu lại xuất hiện một tên ngu xuẩn như thế, ngươi lấy tư cách gì mà nói bậy nói bạ chỗ này..Ngươi có tin hay không?bổn Vương dùng một tát đánh chết mẹ nhà ngươi.!"Âm thanh Huyết Ưng Vương lạnh lùng vang lên, nhìn về Tiêu Thiên sát ý cuồn cuộn bạo phát, cái loại người như Tiêu Thiên này cũng dám đứng trước mặt bọn hắn khiêu khích Mục Trần, phần cuồng ngạo này khiến cho Huyết Ưng Vương cực kỳ khó chịu.
- "Nói bậy nói bạ sao?Các ngươi nghĩ Huyền Thiên Điện của chúng ta ở nơi đây chết hết rồi hả?"Sau lưng Tiêu Thiên, một đạo nhân ảnh đang đi đến, mang một tiếng cười lạnh, bộ dáng kia khiến cho Mục Trần có chút quen thuộc, hình như chính là..tên chó chết Liễu Viêm trong Long Phượng Thiên bị Mục Trần ép cho phảo tự bạo thân thể chạy trối chết mới thoát được đây mà.
- "Nguyên lai là thiếu điện chủ Liễu Viêm, xem ra điện chủ vẫn không biết an phận hay sao, nhanh như vậy mà đã có người giúp ngươi luyện chế ra thân thể mới rồi.!"Mục Trần hướng Liễu Viêm cười nhạo.
- Liễu Viêm sắc mặt tái nhợt, nhìn cái bộ dáng đắc ý kia của Mục Trần, hận không thể đem hắn tại đây nghiền nát thành tro, lần đó bên trong Long Phượng Thiên, thanh danh của hắn bị Mục Trần sỉ nhục, hơn nữa thân thể cũng bị hủy, khiến cho phụ thân phải hao tâm tổn thất mới có thể khiến hắn khôi phục lại thân thể như trước.
- "Mục Trần, cái miệng của ngươi vẫn thúi như ngày nào, hôm nay Đại La Thiên Vực muốn chiếm một phần trong Tử Vong Di Tích này, cũng nên hỏi xem Huyền Thiên Điện chúng ta đồng ý hay không đã!"Liễu Viêm lãnh ngạo nói.
- Khi thanh âm Liễu Viêm vừa dứt, bên cạnh hắn liền xuất hiện bốn đạo thân ảnh, hình thể vô cùng cường tráng, to như thiết tháp, đem Liễu Viêm che chắn ở bên trong.
- Đương nhiên, ngoại hình của bọn hắn cũng không khiến người ta kinh ngạc cho lắm, cái khiến mọi người chú ý chính là uy áp linh lực phát ra từ thân thể của bọn chúng.
- Linh lực chấn động bực này, chỉ có Lục Phẩm Chí Tôn mới có thể phát ra được.
- "Thì ra là Thất Đại Thiên Tướng của Huyền Thiên Điện…!"Liệt Sơn Vương nhìn qua bốn đạo nhân ảnh như thiết tháp, cười lạnh một tiếng nói: "Ta tưởng như thế nào, chỉ bằng bốn người trong thất đại thiên tướng mà thôi, cũng dám ở đây to mồm chống lại Đại La Thiên Vực của chúng ta.!"
- "Hừ, khẩu khí lớn thật, ngươi nghĩ rằng bản thân mình là Vô địch thiên hạ hay sao?Ta thật sự muốn xem ngươi có năng lực gì mà làm kiêu ngạo như thế.!"Vị thiết tháp đứng bên cạnh Liễu Viêm ánh mắt tràn ngập sát khí nhìn về phía Liệt Sơn Vương, lạnh lùng nói.
- "Vậy ngươi có việc tới thử xem thực hư thế nào!"Liệt Sơn Vương cười to, bước chân mãnh liệt tiến tới, linh lực mênh mông lập tức trào ra, uy áp như phong bạo điên cuồng không ngừng tàn sát, khiến vô người xung quanh đột ngột biến sắc, mơ hồ nhận biết thực lực của Liệt Sơn Vương đạt đến Lục Phẩm Chí Tôn đỉnh phong rồi.
- Vị Thiên Tướng kia của Huyền Thiên Điện đồng thời cũng cảm nhận được, sắc mặt khẽ biến, nhưng cũng không chút sợ hãi, định tiến tới nhưng đột nhiên lại bị Liễu Viêm ngăn cản lại.
- Liễu Viêm ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Mục Trần cười lạnh nói: "Mục Trần, ta nghĩ ngươi cũng hiểu cục diện hiện tại ở nơi đây, nếu như hai ta cùng nhau khai chiến, ta tin tưởng rằng Đại La Thiên Vực của các ngươi sẽ không thể chống lại đâu.!"
- Mục Trần hai mắt khép lại, nếu như thời điểm bình thường, đụng phải Huyền Thiên Điện thì thực lực cả hai đều tương đồng, muốn đánh nhau thì chúng ta sẽ phụng bồi, nhưng ở đây nhiều thế lực tụ tập như vậy, cho dù Đại La Thiên Vực là thế lực đỉnh tiêm đi nữa, cũng e ngại các thế lực khác bao vây cắn xé, cho nên giờ phút này không thể cùng Huyền Thiên Điện trực tiếp khai chiến toàn diện được.
- "Haha, Liễu Viêm huynh, ta nghĩ chúng ta có thể liên thủ với nhau một chút, đem Đại La Thiên Vực trục xuất khỏi nơi đây!"Mà khi Mục Trần còn đang do dự, một âm thanh cười khẽ đột nhiên vang lên, khiến cho mọi ánh mắt đổ dồn về phía một ngọn núi, nơi đó chính là Thần Các đang chiếm giữ.
- Mà trên đỉnh núi, Phương Nghị lạnh lùng nhìn về phía Mục Trần.
- Các thế lực khác nhìn thấy tràng cảnh này trong lòng đều kinh động, chẵng lẽ Thần Các thật sự muốn cùng Huyền Thiên Điện liên thủ tiêu diệt Đại La Thiên Vực, tin tức này mà truyền ra ngoài, thế nào cũng xảy ra một tràng phong ba bão táp.!"
- Mục Trần ánh mắt băng hàn dời về phía Phương Nghị, , thản nhiên nói: "Bị đánh như chó nhà có tang mà còn bày đặt làm ra vẻ ta đây, lần trước bị ta đuổi giết bỏ chạy thục mạng cả ngàn dặm mà còn không biết sợ hay sao?"
- Phương Nghị cùng Từ Bá ánh mắt phát lạnh, tức giận liếc nhìn Mục Trần.
- "Các ngươi nếu muốn liên thủ như thế, thì cứ việc làm đi, nhưng ta tin tưởng, nếu như Đại La Thiên Vực táng thân nơi này, thì bọn người cho chết của hai ngươi cũng không khá hơn là bao đâu!"Mục Trần hung quang bạo phát, thanh âm tràn đầy tính khát máu truyền ra.
- Nhìn ánh mắt như lang sói của Mục Trần, Phương Nghị cũng hơi run sợ, dù sao đội hình Đại La Thiên Vực cũng cường đại, nếu thật sự quyết liều mạng, có thể chúng ta sẽ bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
- "Vị bằng hữu kia, Thần Các của chúng ta tạm thời không có ý nhúng tay vào, ân oán về sau hãy nói tiếp, trước mắt ta nghĩ các ngươi nên đối phó với Huyền Thiên Điện đang tìm ngươi đòi nợ kia kìa.!"Một đạo âm thanh nhu nhược vang lên, như xua tan không khí gay gắt lúc này.
- Mục Trần nhìn về hướng phát ra âm thanh kia, liền nhìn thấy một nữ tử bạch y, đang ngồi trên xe lăn, dung mạo thanh lệ khiến hắn có chút giật mình, ánh mắt chợt lóe lên, nghĩ đến người này chắc là vị thiên tài chiến ý của Thần Các rồi.
- Bất quá cô gái này không có ý cùng Huyền Thiên Điện liên thủ ra tay đối phó với Đại La Thiên Vực, mà chính là ở bên ngoài tọa sơn quan hổ đấu.
- Cô gái này nhìn dáng vẻ có phần yếu ớt, nhưng chắc chắn thực lực không thể nhìn bên ngoài mà phán xét được.
- "Mục Trần, ngươi cũng đừng ở trước mặt ta mà ra vẻ kiên cường, nếu thật sự ngươi cùng Huyền Thiên Điện ta trực tiếp khai chiến nơi này, thì sự tình liên quan đến Chiến Trận Sư trong Tử Vong Di Tích ngươi cũng đừng mơ mà nghĩ đến nó nữa."Liễu Viêm cười lạnh nói.
- "Vậy ngươi muốn như thế nào thì nói mọe ra đi em trai?"Mục Trần cười nhạo một tiếng nói.
- Liễu Viêm ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thiên đang đứng phía trước, nhếch miệng cười, ánh mắt hiện rõ từng đường tơ máu, sau đó hướng Mục Trần cười híp mắt nói: "Nghe nói ngươi cũng có thể Ngưng luyện ra Chiến Ý Chi Linh?"
- Hắn nghiêng đầu nhìn về Mục Trần nói tiếp: "Chắc hẳn các ngươi đến Tử Vong Di Tích này cũng mong kiếm được một phần cơm canh, nhưng lại không muốn trực tiếp khai chiến cùng Huyền Thiên Điện chúng ta, kỳ thật cũng đơn giản thôi, nhưng phải xem ngươi có bản lĩnh để thử hay không mà thôi.!"
- "Nếu như ngươi cho rằng mình có tư cách này, thì cứ việc đến thử xem!"
- Mục Trần con ngươi đen láy không chút biểu hiện nhìn về phía Tiêu Thiên, khóe miệng cũng nhếch lên cười, cũng không nằm ngoài dự kiến của hắn, dù sao hắn cũng muốn kiếm người này để thỉnh giáo một phen.
- Bất quá, Huyền Thiên Điện muốn dùng người này để rửa hận, lại trùng hợp với suy nghĩ của Mục Trần, hắn cũng muốn giết gà dọa khỉ.Mục Trần đương nhiên nhìn ra được, các thế lực xung quanh như là bầy sói đói đang rình con hổ bị trọng thương mà ăn thịt, nếu như không bày ra chút thực lực, sẽ không thể chấn nhiếp các con súc vật này.
- Cho nên, cục diện mà nói, không ngoài kế hoạch của Mục Trần.
- "Haha, chờ ta đem đầu của ngươi cắt xuống, lúc đó ngươi nhất định phải giữ nụ cười này trên mặt nha..!"Tiêu Thiên mở miệng cười to, trong tiếng cười tràn đầy sát ý tàn nhẫn.
- Mục Trần hai mắt hờ hững nhìn về phía Tiêu Thiên nhếch mép cười, tên kia đang cười hả hê cũng dần thu liễm trở lại, ánh mắt ti tiện như độc xà nhìn chằm chằm vào Mục Trần.
- Hai người ánh mắt đan vào nhau, sát ý phát ra ngùn ngụt, cơ hồ làm cho nhiệt độ trong thiên địa cũng giảm xuống.
- Vô số thế lực xung quanh ánh mắt cũng vô cùng hưng phấn, nhìn tràng cảnh này, hiển nhiên hai vị thiên tài chiến ý Đại La Thiên Vực cùng với Huyền Thiên Điện đang muốn động thủ.
- Mà thiên tài chiến ý giao phong, so với trình độ cường giả thông thường đương nhiên mạnh mẽ hơn nhiều lần.
- "Ta sẽ đem quân đội dưới tay ngươi, toàn bộ tiêu diệt sạch sẽ.!"
- Tiêu Thiên cười lạnh, hàn quang trong bàn tay chợt bắn ra, mạnh mẽ giơ lên, sau đó đột ngột vung xuống, thanh âm như sấm rền lập tức vang vọng khắp thiên địa.
- "Huyền Thiên Bộ, hiện ra cho ta!"
- Oanh!
- Ngay khi tiếng quát của Tiêu Thiên vừa dứt, lập tức phiến thiên địa đột nhiên run rẩy, các thế lực khắp nơi cũng kịch liệt rung động, chiến ý khủng bố thế này, ngưng tụ sau lưng Tiêu Thiên giống như một tòa núi lớn phóng thẳng lên trời.
- Thiên Địa Biến Sắc..Phong Vân Tái Khởi.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của _Matrix_
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
CHƯƠNG 866: HUYỀN THIÊN BỘ LẠC
Nguồn: Sưu Tầm
- Oanh!
- Hải dương chiến ý bàng bạc giống như phong bạo càn quét khắp nơi, chiến ý cường hãn như vậy khiến cho một số cường giả Lục Phẩm Chí Tôn cũng có chút biến sắc.
- "Chiến Ý thật sự quá kinh người!"
- Thậm chí ánh mắt bọn ngươi Liệt Sơn Vương, Huyết Ưng Vương đều trầm xuống, Tiêu Thiên này thật sự không thể xem thường được, năng lực so với Mục Trần cũng không hơn không kém.
- Mục Trần ánh mắt cũng ngưng trọng, trình độ khống chế chiến ý của Tiêu Thiên mạnh mẽ như thế, so ra ở Bắc giới cũng là đệ nhất thiên tài, như vậy, có lẽ vị thiên tài kia của Thần Các thực lực đồng dạng cũng ngang ngửa.
- Tiêu Thiên này, không hổ danh Thiên tài của Huyền Thiên Điện!
- Dưới vô số ánh mắt quan sát, Tiêu Thiên ngửa mặt lên trời cười to, hắn vung tay lên, phía sau ngọn núi lớn lập tức bắn ra vô số quang ảnh phóng thẳng lên trời, khiến cho mọi người vô cùng chấn nhiếp chính là chiến ý cuồn cuộn phát ra từ cơ thể của bọn họ.
- Đó chính là..Huyền Thiên Bộ Lạc!
- Đội ngũ trùng trùng điệp điệp tràn ra thiên địa, không gian yên tĩnh bỗng chốc xuất hiện chiến ý gào thét, toàn bộ chi quân đội này mặc giáp bạc, dưới ánh nắng mặt trời phát ra ánh sáng chói mắt.
- Hơn nữa, điều khiến người khác khiếp sợ chính là số lượng chiến sỹ nhìn sơ qua cũng hơn 1 vạn 5 nghìn người, so với Liệt Sơn Quân của Liệt Sơn Vương còn nhiều hơn một chút.
- "Đó là Huyền Thiên Bộ Lạc mà Huyền Thiên Điện nhiều năm trọng yếu bồi dưỡng, không ngờ rằng đội quân mạnh mẽ này lại do Tiêu Thiên nắm giữ."Liệt Sơn Vương trầm giọng nói, ánh mắt có chút lo lắng nhìn về phía Mục Trần.
- Hắn biết Mục Trần về phương diện chiến ý cũng rất bá đạo, nhưng Tiêu Thiên trước mặt này cũng thuộc dạng thiên tài hơn nữa đều ngưng luyện ra chiến ý chi linh, nếu so về quy mô đội ngũ thì Mục Trần rõ ràng yếu kém hơn rất nhiều.
- Mục Trần nhẹ nhàng gật đầu, cũng không trả lời, tay áo vung lên, Cửu U Vệ phía sau bạo phát chiến ý như sấm vang rền, khí thế tỏ ra không hề yếu kém.
- Oanh!
- Cửu U Chiến Ý giống như sóng thần mãnh liệt, phô thiên cái địa bạo phát thẳng lên trời, trình độ bực này khiến một số cường giả cũng biến đổi sắc mặt, nhưng nếu so về quy mô số lượng, hiển nhiên Cửu U Vệ khó có thể bì kịp Huyền Thiên Bộ lạc.
- "Khặc khặc…ngươi định dùng 5 nghìn con tôm tép chống lại Huyền Thiên Bộ lạc của chúng ta hay sao?Thật sự là buồn cười mà!"Tiêu Thiên mỉa mai nhìn về Cửu U Chiến Ý sau lưng Mục Trần, lực lượng chiến ý phụ thuộc vào số lượng quân đội hai bên, sau đó dựa vào trình độ tinh nhuệ của mỗi chiến sỹ nữa..
- Huyền Thiên Bộ lạc chính là Huyền Thiên Điện hao tổn tâm lực bồi dưỡng nhiều năm mà thành, mà nội tình bạc nhược của Mục Trần thì làm sao có thể bồi dưỡng Cửu U Vệ so với Huyền Thiên Điện được, sự cách biệt một trời một vực như thế, không cần đấu cũng biết trước được kết quả.
- Oanh!
- Mặc dù Tiêu Thiên cười mỉa mai, nhưng ra tay lại vô cùng tàn nhẫn, dường như không cho Mục Trần có bất cứ cơ hội nào phản kháng, chỉ thấy hai tay hắn nhanh chóng kết ấn, Chiến ý bàng bạc hóa thành vạn đạo hồng quang, bao phủ lấy Mục Trần.
- Chiến ý hồng quang càn quét, khiến không gian cũng kịch liệt chấn động, năng lượng ba động cho dù cường giả Lục Phẩm Chí Tôn cũng cảm thấy có chút áp lực, dù sao Tiêu Thiên thực lực cũng chỉ đạt tới Tứ Phẩm Chí Tôn, nhưng nắm trong tay Chiến Ý Huyền Thiên Bộ Lạc, cho dù chạm trán Lục Phẩm Chí Tôn cũng có thể sống mái một phen.
- Mục Trần nhìn thế công phô thiên cái địa đang kéo đến, ánh mắt cũng nhíu lại, ấn pháp liên tục biến hóa, hải dương chiến ý bàng bạc đồng thời tuôn trào ra ngoài, ngưng tụ thành bức màn chắn phòng ngự.
- Phanh!Phanh!Phanh!
- Vô số đạo hồng quang hung hăng công kích vào màn sáng phòng ngự, lập tức lá chắn trở nên nhạt dần, sau đó bịch một tiếng vỡ vụn thành từng mảnh.
- Theo màn chắn vỡ vụn, đạo chiến ý hồng quang còn sót lại, nhắm hướng Mục Trần mà tiếp tục oanh kích.
- Crock….Crock..!
- Quang mang trong mắt Mục Trần chợt lóe, thiên địa lập tức vang vọng tiếng hói thánh thót, hải dương chiến ý lập tức thành Cửu U Tước khổng lồ, hai cánh giang rộng, sắc bén như đao lập tức đem những tia hồng quang chiến ý chấn cho nát bấy, rơi lả tả trên bầu trời.
- Vô số ánh mắt mọi người đều trở nên kinh hãi nhìn về Cửu U Tước chiến ý do Mục Trần ngưng tụ.
"Cái kia chính là Chiến Ý Chi Linh đó sao?Qủa nhiên là lợi hại, ta cảm nhận được chiến ý Cửu U Vệ đang tăng vọt lên rất nhiều lần."
- "Khó trách mọi người đều nói một đội quân thật sự chính là khi có thể ngưng luyện thành chiến ý chi linh, nguyên nhân là do Chiến Ý Chi Linh lợi hại đến như vậy."
- Âm thanh bàn tán xôn xao, dù sao quân đội có thể ngưng luyện ra chiến ý chi linh vô cùng ít ỏi, tràng cảnh trước mắt xem như mở mang thêm kiến thức.
- "Hắc hắc, Cái này chính là Hình dáng Chiến Ý Chi Linh mà ngươi ngưng luyện hay sao?"Tiêu Thiên mỉa mai nhìn qua Cửu U Chiến Ý, sau đó cong miệng lên có ý trêu chọc.
- "Đã như vậy, ta đây cho ngươi lĩnh hội thế nào mới gọi là Chiến Ý Chi Linh."
- Dứt lời, Chiến ý sau lưng Tiêu Thiên lập tức bùng phát, sau đó điên cuồng ngưng tụ, ngọn núi to lớn phía dưới bị Chiến ý hung bạo đánh cho vỡ nát.
- Một đạo Cự Mãng chiến ý dài mấy ngàn trượng, phát ra âm thanh xoẹt xẹt giữa hư không, uy áp tản ra khiến cho không gian kịch liệt run rẩy, trên thân thể cự mãng, xuất hiện vô số đạo chiến văn, quang mang tỏa ra chói mắt.
- Chiến Ý Cự mãng này so với Cửu U Tước của Mục Trần thì to lớn hơn nhiều, linh lực chấn động cũng có chênh lệch không nhỏ.
- "Tên Mục Trần này đúng là không biết trời cao đất rộng, Cửu U vệ của hắn số lượng cùng lắm cũng chỉ có 5 nghìn, mà nhân mã của Tiêu Thiên lại nhiều hơn gấp ba lần, khác biệt như trời với đất."Phương Nghị nhìn qua chiến ý khổng lồ của hai bên, cười lạnh nói.
- Ở phía trước, Chiêm Đài Lưu Ly con mắt trong suốt nhìn qua một màn này, ánh mắt có chút ngưng tụ, quan sát chiến ý mà Mục Trần ngưng tụ, hiện lên một vẻ kinh ngạc.
- "Mục Trần này ngưng luyện chiến ý chi linh được hơn bốn ngàn đạo chiến văn…Mà Tiêu Thiên thì được sáu ngàn đạo!"Chiêm Đài Lưu Ly thì thào nói thầm.
- Phương Nghị nghe nói vậy, sững sờ chợt cười nói: "Vậy tên hỗn đãn Mục Trần phải thua không còn nghi ngờ nữa!"
- Tuy rằng hắn cũng không biết chiến văn đại biểu cho cái gì, nhưng từ thần sắc của Chiêm Đài Lưu Ly mà nói, có lẽ nhiều chiến văn hơn thì lợi hại hơn.
- Loại lực lượng chiến ý này so với đa số người đều cảm thấy thần bí cùng lạ lẫm, cho dù là thống lĩnh khống chế chiến ý cũng chẵng hiểu biết được bao nhiêu, nhưng theo dự đoán của Chiêm Đài Lưu Ly, Mục Trần và Tiêu Thiên tất nhiên sẽ hiểu được ý nghĩa của chiến văn là gì.
- Kiến thức của Chiêm Đài Lưu Ly có được là nhờ vào một bộ sách cổ chiến ý, có thể nói chiến ý chi linh cũng phân chia mạnh yếu, mà sự phân chia này dựa vào số lượng chiến văn xuất hiện trên thân thể của chiến ý chi linh, nếu một đội quân ăn ý với nhau trên từng phương diện sẽ xuất hiện chiến văn càng nhiều.
- Biểu hiện trước mắt, tuy nói Mục Trần ngưng luyện chiến ý có chiến văn ít hơn Tiêu Thiên, nhưng số lượng quân đội của Tiêu Thiên lại nhiều gấp ba lần Mục Trần.
- Đây cũng chính là nói, nếu như số lượng quân đội hai bên ngang nhau, thì người tiếp theo bị nghiền nát chính là Tiêu Thiên.
- Dù sao chỉ với 5 nghìn Cửu U Vệ lại có thể khống chế đến 4 nghìn đạo chiến văn, cho dù là Chiêm Đài Lưu Ly cũng miễn cưỡng khó mà thực hiện được.
- Mục Trần này, đúng là có chút năng lực.
- "Hắc hắc, Mục Trần ngươi bây giờ biết chênh lệch của chúng ta rồi chứ?Coi như là phương diện Chiến Ý Chi Linh ngươi cũng không thể so sánh với ta rồi!"Tiêu Thiên nhìn qua Mục Trần cười to, bởi vì hắn thấy Chiến Ý Chi Linh do Mục Trần ngưng luyện ra lực lượng có vẻ không mạnh bằng hắn.
- Mục Trần nhíu mày, ánh mắt hờ hững nhìn về Cự mãng chiến ý sau lưng Tiêu Thiên, sắc mặt vẫn như cũ, không chút sợ hãi.
- "Ánh mắt của ngươi khiến ta cảm thấy vô cùng chướng mắt…Chết mẹ mày đi!"
- Tiêu Thiên nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh của Mục Trần, sát ý lập tức bộc phát, hắn muốn nhìn xem tiếp theo tên khốn kiếp này còn có thể ung dung nữa hay không.
- Hắn hét to một tiếng, sau lưng hắn, cự mãng chi linh ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, từng đạo chiến văn trên thân thể bạo phát ra hào quang đáng sợ, chiến ý tràn ngập ra xung quanh.
- Phanh!
- Cự mãng mở cái miệng to dữ tợn, thở ra 1 đạo chiến ý khổng lồ đến ngàn trượng, hòa vào hư không hung hăng bao vây lấy Mục Trần.
- Mục Trần ấn pháp biến đổi, Cửu U Chiến Linh hót vang một tiếng, hai cánh giống như tấm thuẫn quét ngang một cái, đem hơi thở xà ý ngăn trở lại.
- Xùy Xùy!
- Cả hai mãnh liệt va vào nhau, vang lên những âm thanh xèo xèo, chiến văn trên hai cánh Cửu U Chiến Ý mơ hồ nhạt đi một chút.
- Đó chính là dấu hiệu cho thấy Chiến Ý đang tan rã.
- Tuy nói chiến văn trên thân thể cự mãng cũng ảm đạm đi nhiều, nhưng tốc độ tan rã so với Cửu U Chiến Linh thì chậm hơn, nếu thời gian kéo dài, đương nhiên Cửu U Chiến Linh sẽ dần rơi vào thế hạ phong.
- Mà xung quanh nhiều người cũng nhìn ra điểm này, đều xôn xao bàn tán, xem ra Mục Trần lần này đá trúng thiết bản rồi.
- Phía sau Mục Trần..bọn người Cửu U, Liệt Sơn Vương lông mày cũng nhíu chặt lại, vẻ mặt lo lắng càng thêm vài phần.
- Haiz..!
- Bất quá, trong lúc bọn hắn còn khẩn trương lo lắng, đột nhiên Mục Trần lại nhẹ nhàng nhổ ra một ngụm bạch khí, sau đó hắn quay đầu, hướng về phía Huyết Ưng Vương mỉm cười, khiến cho nội tâm bọn người Cửu U chấn động.
- "Huyết Ưng Vương…Thỉnh ngài cho ta mượn Huyết Ưng Vệ dùng một lát!"
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
CHƯƠNG 867: MƯỢN QUÂN DÙNG MỘT LÁT
Nguồn: Sưu Tầm
- "Huyết Ưng Vương, ta thỉnh mượn ngoài Huyết Ưng Vệ dùng một lát!"
- Huyết Ưng Vương nghe thấy lời của Mục Trần nói, tâm thần liề chấn động, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn về phía Mục Trần, trong ý tứ muốn hỏi ngay bây giờ mượn dùng Huyết Ưng Vệ hay sao?
- Chẵng lẽ hắn thật có thể vừa khống chế chiến ý của Cửu U Vệ, lại có thể khống chế chiến ý khác loại cùng một lúc hay sao?
- Mặc dù bọn người Huyết Ưng Vệ không hiểu biết nhiều về chiến ý cho lắm, nhưng cũng biết được đại khái nếu hai loại chiến ý bất đồng cùng khống chế một chỗ sẽ nãy sinh cắn trả cho người điều khiển.
- Tuy nói Mục Trần đã giúp Huyết Ưng Vệ thành công ngưng luyện chiến ý chi linh, nhưng đó cũng là từng bước cẩn thận thực hiện, chứ không giống với tình cảnh hiện giờ.
- "Tốt! Ta rất sẵn lòng!"
- Bất quá nội tâm có phần nghi hoặc, nhưng Huyết Ưng Vương cũng là người quyết đoán, khẽ gật đầu, tay hắn vung lên, toàn bộ Huyết Ưng Vệ gào thét phóng thẳng lên trời, lơ lửng phía sau lưng Mục Trần.
- "Đa tạ!"
- Mục Trần cảm tạ một tiếng, cũng không tiếp tục nói nữa, ánh mắt lăng lệ nhìn về phía Huyết Ưng Vệ, lập tức chiến ý như sấm nổ vang rền, từ trong thân thể Huyết Ưng Vệ bạo phát tuôn trào ra bên ngoài.
- Mục Trần tâm thần khẽ động, một đạo ý niệm dung nhập vào bê trong Huyết Ưng Chiến Ý.
- "Mục Trần muốn sử dụng Huyết Ưng Vệ Chiến Ý hay sao?"
- Hành động lần này của Mục Trần, khiến cho thiên địa một mảnh bàn tán xôn xao, ánh mắt kinh nghi nhìn về Mục Trần có chút khó tin.
- "Mục Trần này cũng là gan lớn mà, cái gì cũng có thể đem ra thử dùng!"Phương Nghị cười lạnh nói.
- "Hắn cũng không hẳn là dạng người bạ đâu dùng đó như ngươi nói!"Chiêm Đài Lưu Ly nhẹ nhàng lắc đầu, con ngươi trong suốt ngước nhìn Mục Trần, có chút kinh dị nói tiếp: "Muốn đồng thời khống chế nhiều loại chiến ý bất đồng không phải là không có khả năng, chẵng qua trình độ khống chế hơi chút hà khắc mà thôi."
- "Hắn chẵng lẽ có thể thành công làm được điều này sao?"Phương Nghị sắc mặt có chút khó coi mở miệng hỏi.
- Chiêm Đài Lưu Ly lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, quá trạng thái hiện giờ của Mục Trần là hoàn toàn tự tin, có lẽ cũng không phải là giả bộ, ta nghĩ hắn đã làm liều như vậy, chắc hẳn có thể thành công."
- Phương Nghị ánh mắt âm trầm, cũng không đáp trả, bởi vì hắn đã từng cùng Mục Trần giao thủ, càng hiểu rõ tính cách của hắn, nếu như không có phần nắm chắc, tên này hiển nhiên sẽ không bao giờ làm.
- Nhưng hiện tại hắn cũng không muốn tin điều đó, cái mà hắn muốn chính là tên Mục Trần này chỉ mạnh mẽ chống đỡ mà thôi, hắn cũng không trông chờ vào Tiêu Thiên có thể giải quyết được hay không, nhưng nếu như có thể hạ thấp uy danh của Mục Trần thì chính là điều hắn muốn thấy nhất.
- "Muốn cùng lúc khống chế hai loại chiến ý hay sao?Thật là một tên cuồng vọng.!"Tiêu Thiên ánh mắt lạnh lùng nhìn, dù sao bản thân cũng là thiên tài chiến ý, cho nên hiểu rất rõ hành động của Mục Trần biểu hiện cho cái gì, nếu muốn khống chế hai loại, phải tập luyện trong một thời gian dài, nhưng nhìn bộ dạng lâm trận mới học của Mục Trần, khả năng thành công tất nhiên không thể rồi.
- Tuy rằng ngoài miệng cố ý xem thường, nhưng Tiêu Thiên ra tay lại càng thêm tàn nhẫn, Cự Mãng Chiến Linh ra tay càng thêm cuồng bạo, ép cho Cửu U Chiến Linh liên tiếp bại lui, nhưng vẫn chưa hoàn toàn tiêu diệt.
- Oanh! Oanh! Oanh!
- Chiến Ý cuồng bạo mãnh liệt va chạm với nhau, tạo thành từng trận phong bạo tàn sát khắp thiên địa, không gian không chịu nổi lập tức vỡ vụn.
- Chấn động bực này, thân hình Mục Trần vẫn không chút dao động, giống như tâm thần không bị ngoại lực bên ngoài tác động, tinh thần của hắn nhanh chóng cùng Chiến Ý Huyết Ưng Vệ dung hợp lại.
- Hai mắt nhằm nghiền, thời gian chừng mười hơi thở, sau đó chậm rãi mở ra, sâu bên trong đôi mắy như có thêm ánh sáng đỏ tươi thoáng hiện.
- Oanh!
- Mục Trần mở trừng hai con mắt đỏ tươi, Huyết Ưng Vệ chiến ý bắt đầu mãnh liệt khởi động, từng đạo huyết sắc quang trụ phóng thẳng lên trời, cuối cùng ngưng tụ trên bầu trời.
- Vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn thấy tràng cảnh này, vẻ mặt kinh ngạc cũng chuyển thành khiếp sợ, bởi vì họ nhìn thấy nơi quang trụ giao nhau, ngưng tụ thành một con Huyết Ưng đang giang hai cánh khổng lồ, trên thân thể lấp lánh những đạo chiến văn chói mắt.
- Gréc…Gréc..!
- Âm thanh Ưng gáy vang vọng khắp thiên địa, các thế lực xung quanh nhìn thấy Huyết Ưng khổng lồ nhịn không được hít sâu một hơi không khí lạnh.
- Mục Trần này rõ ràng không chỉ có thể khống chế chiến ý của Huyết Ưng Vệ mà hơn nữa còn đem chiến ý ngưng tụ mà thành.
- Chẵng phải điều này nói lên Mục Trần có thể cùng lúc khống chế hai loại chiến ý chi linh hay sao?
- "Tên hỗn đạn chết tiệt này, làm sao có thể thành công như thế?"Phương Nghị sắc mặt tím ngắt, ánh mắt trở nên cực kỳ ngưng trọng, tên chó chết Mục Trần này mỗi lần gặp mặt đều mơ hồ mạnh hơn một chút.
- "Lại có thể đem Huyết Ưng Vệ ngưng luyện ra chiến ý chi linh sao…"Chiêm Đài Lưu Ly đôi mắt xinh đẹp cũng xẹt qua một tia kinh ngạc, nhìn về Huyết Ưng Chiến Linh nói khẽ: "Trên thân thể Huyết Ưng Chiến Linh xuất hiện ba ngàn đạo chiến văn, tuy rằng kém hơn Cửu U Chiến Văn một chút, nhưng sử dụng hai loại lực lượng này cũng dư sức đối phó với Tiêu Thiên rồi."
- Ngay khi Huyết Ưng Chiến Linh xuất hiện, sắc mặt Tiêu Thiên trở nên cực kỳ khó coi, hắn âm trầm nhìn về phía Mục Trần nói: "Không nghĩ đế ngươi thật cũng có chút thủ đoạn."
- Mục Trần ánh mắt hờ hững, căn bản không thèm đếm xỉa đến lời nói của Tiêu Thiên, ấn phấp biến đổi, ngap lập tức Huyết Ưng Chiến Linh đột nhiên Gréc.. một tiếng, hai cánh bạo động, lóe một cái đã xuất hiện trên đỉnh đầu Tiêu Thiên, hai cánh huy động, tạo thành vô số huyết vũ mãnh liệt trực tiếp bắn xuống thân thể Tiêu Thiên.
- "Chết tiệt!"
- Đối mặt với thế công của Huyết Ưng Chiến Linh, Tiêu Thiêu sắc mặt trở nên ngưng trọng, không có chút chậm trễ, tâm thần liền động, Cự Mãng Chiến Linh quay về, cái đuôi khổng lồ đem huyết vũ bắn tới chấn cho nát bấy.
- Cự Mãng Chiến Linh rút lui, Cửu U Chiến Linh cũng lập tức bạo lướt đến, cùng Huyết Ưng Chiến Linh liên thủ công kích vào Cự Mãng.
- Oanh!
- Ba đạo Chiến Linh giằng co một hồi, Mục Trần cùng Tiêu Thiên hàn mang đều lóe lên, ba đạo chiến ý lập tức mãnh liệt đụng mạnh vào nhau.
- Công kích không chút hoa mỹ, mà chỉ là ngạng kháng va chạm với nhau, thời điểm trướ Cự Mãng đương nhiên mạnh hơn nhiều so với Cửu U, bất quá bây giờ có thêm Huyết Ưng gia nhập, nhuệ khí của Cự Mãng dần dần bị áp chế dần rơi vào thế hạ phong.
- Bên phía Huyền Thiên Điện, Liễu Viêm nhìn thấy vừa rồi còn chiếm thượng phong, mà bây giờ bị Mục Trần cường thế thay đổi, sắc mặt giận đến khó coi, gân xanh nổi đầy trên trán, hắn không ngờ đến Mục Trần có thể thi triển thủ đoạn mạnh mẽ thế này.
- "Tên chết tiệt này..!"
- Liễu Viêm nghiến răng kèn kẹt nói, lửa giận bốc lên ngùn ngụt nhưng lại không thể làm gì.
- Oanh! Oanh!
- Trên bầu trời, ba đạo chiến linh điên cuồng quấn lấy nhau, mỗi một lần va chạm đều khiến không gian kịch liệt chấn động, cuối cùng dưới một kích mạnh mẽ, cả ba liền bị sóng xung kích đánh trúng, hóa thành vô số quang điểm rơi lả tả trên bầu trời.
- Chiến đấu vừa rồi bất phân thắng bại!
- "Làm sao có thể như vậy được!"
Tiêu Thiên con mắt đỏ ngầu, tuy rằng kết cục thủ hòa, nhưng hắn vẫn không thể tiếp nhận được, dù sao Huyền Thiên bộ lạc cũng là quân đội tinh nhuệ nhất, số lượng lại nhiều hơn, mà Mục Trần chỉ bằng với Cửu U Vệ nội tình bạc nhược bồi dưỡng, cùng với Huyết Ưng Vệ vay mượn của người khác, lại có thể đánh ngang tay với hắn.
- "Đôi quân như vậy lại nằm trong tay của ngươi, thật sự là quá lãng phí mà!"Mục Trần đạm mạc nhìn con mắt Tiêu Thiên đang đỏ ngầu, ngữ khí chế nhạo khiến cho Tiêu Thiên tức giận đến tơ máu cũng hiện rõ trong mắt.
- "Im miệng cho ta!"
- Tiêu Thiên quát chói tai một tiếng, trong lòng nảy sinh ý niệm độc ác, muốn lần nữa thúc giục Huyền Thiên bộ lạc quyết sống mái một phen với Mục Trần, nhưng thân hình Liễu Viêm đột nhiên xuất hiện bên cạnh, lạnh lùng ngẳn trở hắn.
- Dù sao lần này cũng là nhận mệnh lệnh của phụ thân đến Tử Vong Di tích dò xét một chút, nếu như sự việc chưa hoàn thành lại cùng Đại La Thiên Vực lưỡng bại câu thương tại đây, căn bản trở về khó có thể mà ăn nói.
- Chẵng qua kế hoạch lần này của Liễu Viêm, là muốn nhờ lực lượng của Tiêu Thiên hạ nhục nhệ khí của Mục Trần, chứ không có ý định khai chiến thật sự.
- "Đợi sau khi tiến vào Tử Vong Di tích, đối phó hắn cũng chưa muộn!"Liễu Viêm nhìn Tiêu Thiên lạnh lùng nói.
- Tiêu Thiên sắc mặt dữ tợn, tràn ngập sát khí gắt gao nhìn Mục Trần, không cam tâm phất tay áo lui lại.
- Mục Trần khuôn mặt vẫn bình tĩnh, ngay khi Tiêu Thiên lui xuống, ánh mắt của hắn bắt đầu di chuyển đến ngọn núi xa xa, nơi có thân ảnh Phương Nghị đang đứng, thanh âm băng lãnh vang vọng truyền đến: "Còn người nào cảm thấy Đại La Thiên Vực của chúng ta không có tư cách tiến vào?"
- Thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, mặc dù lời nói của Mục Trần có phần sắc bén, nhưng Lục Phẩm Chí Tôn cũng cảm thấy ba phần kiêng kỵ.
- Trận chiến này, uy danh Mục Trần đủ để chấn nhiếp các thế lực khác.
- Phương Nghị sắc mặt âm trầm, nhưng cũng không nói gì nữa.
- Mục Trần nhìn thấy không ai lên tiếng, cũng không nhiều lời, quay người định đem đại quân rút lui.
- Ầm! Ầm!
- Bất quá ngay lúc Mục Trần vừa muốn quay người, , đột nhiên thiên địa vang lên âm thanh long trời lở đất giống như tiếng gào thét phá ra ngoài, mơ hồ như có vô vàn chiến sỹ gào rú, khiến cho thiên địa cũng trở nên hỗn loạn.
- Biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến cho tất cả thế lực có mặt ở đây cũng kinh hãi giật mình, mãnh liệt ngẩng đầu, quăng hướng nhìn về Tử Vong DI tích đang được bao phủ bởi bóng đêm kia.
- Tiếng gào thét dị thường chính là từ nơi đó phát ra bên ngoài!
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
CHƯƠNG 868: TIẾN VÀO
Nguồn: Sưu Tầm
- Rống!
- Tiếng thét quỷ dị, từ sâu bên trong Tử Vong Di tích truyền đến, âm thanh gào rú như chứa đụng vô tận thống khổ, loại âm thanh tuyệt vọng này khiến cho da đầu của vô số cường giả run lên.
- Xa xa bên ngoài di tích, một số cường giả mặc dù chưa tiến vào nhưng vẫn cảm giác được sự khủng bố phát ra từ bên trong.
- "Loại chấn động này…"
- Mục Trần ánh mắt mãnh liệt ngưng tụ, quan sát Tử Vong di tích, tiếng vọng gào thét này hình như chứa đựng tia lực lượng chiến ý.
- Quả nhiên, Tử Vong Di tích này có liên quan đến Chiến Trận Sư.
- Nội tâm Mục Trần có chút nôn nóng, chăm chú nhìn vào Tử Vong Di tích ở phía xa xa, hắn thầm nghĩ hẳn là do lúc nãy dùng lực lượng chiến ý khai chiến ở bên ngoài khiến cho lực lượng bên trong di tích bị kích phát.
- Mục Trần ánh mắt chớp động, sau đó lui về phía Đại La Thiên Vực nói khẽ: "Xem ra Tử Vong Di tích này cùng Chiến Trận Sư có chút quan hệ, ta đã cảm nhận được chấn động vừa rồi chính là do chiến ý tạo nên.
- Bọn người Cửu U, Liệt Sơn Vương đều rùng mình một cái, Tử Vong Di tích này thật sự là cổ quái.
- Trước mặt, cũng đã xác định Di tích này cùng với Chiến Trận Sư có quan hệ, xem ra có nguy hiểm rất lớn, lần này tiến vào cũng nên cẩn thận một chút.
- "Khi nào thì chúng ta tiến vào?"Cửu U thấp giọng hỏi.
- "Đợi thêm chút nữa!"Mục Trần nhẹ nhàng lắc đầu, mặc dù đã xác định Di tích này có quan hệ với Chiến Trận Sư, nhưng tâm thần hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, gấp gáp tiến vào cũng chẵng biết gặp phải nguy hiểm gì.
- Bọn người Cửu U nghe vậy cũng minh bạch ý tứ của Mục Trần, sau đó cùng đại quân tiến vào một tòa sơn mạch đáp xuống, quan sát động tĩnh phát ra từ bên trong Tử Vong Di tích.
- Ngay khi Đại La Thiên Vực đáp xuống đất, tiếng gào thét từ bên trong di tích cũng dần dần suy yếu, sau đó triệt để tiêu tán.
- Một lúc sau, Tử Vong Di tích lại khôi phục vẻ yên tĩnh vốn có, các thế lực cũng bắt đầu rục rịch, xem ra tòa di tích trước mắt này, chính là một tòa Nhất cấp di tích.
- Nếu như tiến vào trong đó, chắc hẳn có thể tinh luyện một lượng lớn Vẫn Lạc Nguyên Đan, một tòa di tích Nhất cấp, số lượng Nguyên Đan thu hoạch được sẽ khiến cho người khác vô cùng thèm thuồng.
- Hơn nữa, bên trong đôi khi còn lưu lại rất nhiều bảo bối thời Viễn Cổ: chẵng hạn như Thần khí, Thần Thuật, …
- Lực hấp dẫn cường đại thế này, khiến cho các thế lực bên ngoài cũng nhanh chóng bạo động, ánh mắt tham lam càng thêm đỏ ngạch, hiển nhiên cũng không phải người nào cũng có thể giữ vững lý trí trước bảo vật như thế, trong nội tâm đều ôm tâm lý cầu may.
- Hưu..!
- Không khí dao động trên bầu trời chừng mười phút, rốt cuộc cũng có một số thế lực không nhịn nổi mà lao đầu vào bên trong, lập tức dưới mặt đất xuất hiện một nghìn đạo thân ảnh, trực tiếp hóa thành hồng quang như phô thiên cái địa từ bên ngoài lao thẳng vào bên trong Tử Vong Di tích.
- Một nghìn người này đều là người của một thế lực, trong đó không ít người có thực lực cường hãn, chứ nếu không ở địa phương nguy hiểm thế này cũng không dám tỏ ra tham lam như thế.
- Nhìn thấy có thế lực lao đầu vào bên trong di tích, hơn mười thế lực khác không nhịn được cũng cắn răng lao theo, hiển nhiên không muốn người khác đi trước cướp mất bảo bối bên trong đó.
- Hưuuuu!
- Bất quá, mặc dù tiếp cận gần với Tử Vong di tích nhất, nhưng các thế lực đỉnh cấp vẫn án binh bất động, nhìn từng đoàn người chen chúc tiến vào bên trong di tích.
- Mục Trần đứng trên ngọn núi, hắn bình tĩnh nhìn những đoàn người như thiêu thân lao vào lửa, trong mắt cũng không có chút đồng tình, tham lam dù sao cũng chính là nguồn gốc của tội lỗi, nếu như bọn hắn dám có lòng tham hiển nhiên cũng phải hiểu được cái giá phải trả lớn như thế nào.
- Ánh mắt Mục Trần đảo nhìn xung quanh khu vực cái tòa núi khác, nhìn thấy Thần Các cùng Huyền Thiên Điện vẫn không có xuất động, các thế lực nhất lưu khác cũng không có hành động gì, hiển nhiên là đang chờ đợi thời cơ.
- Những thế lực này có thể đứng sừng sững ở Bắc giới nhiều năm như vậy, tất nhiên cũng có chút thủ đoạn của mình.
- Mục Trần nội tâm có chút lập lòe, ánh mắt nhìn về Tử Vong Di tích, dưới vô số các thế lực xâm nhập vào, hắn cảm giác linh lực trong đó cũng nhanh chóng bạo động.
- Phảng phất như bên trong đang có từng âm thanh chém giết truyền ra ngoài.
- Vậy hẳn là những người này tiến vào gặp trở ngại gì rồi, cũng không nằm ngoài dự kiến của Mục Trần, nếu như nói thời điểm tiến vào bên trong di tích không có một trở ngại nào, có cho vàng bạc hắn cũng không dám tiến vào.
- Dù sao thì địa phương càng yên tĩnh, càng cổ quái, Mụ Trần vô cùng cẩn thận, sẽ không dám làm trái với lẽ thường, bởi vì một khi tiến vào bẫy rập chính là thập tử vô sinh.
- Oanh oanh long!
- Linh lực cuồng bạo bạo tạc nổ tung, không ngừng từ bên trong di tích truyền ra, Mục Trần bên ngoài cũng nhìn thấy bên trong đang vô cùng hỗn loạn.
- "Thời cơ đến rồi!"Mục Trần quan sát thật lâu, đột nhiên mở miệng nói, trong chốc lát hắn cảm nhận chấn động do chiến ý bên trong di tích đang có dấu hiệu yếu dần.
- "Đi nào!"
- Ngay khi Mục Trần vừa nói, ở đỉnh núi đằng kia, Chiêm Đài Lưu Ly cũng mở miệng nói khẽ.
- Oanh!
- Ngay khi thanh âm vừa dứt, lập tức linh lực mênh mông chấn động phóng thẳng lên trời, từng đạo quân đội khổng lồ gào thét mà phóng tới, giống như mây đen che kín cả bầu trời, lao thẳng vào bên trong Tử Vong di tích.
- Nhân mã bên Thần Các đã xuất động.
- Mà ngay khi Thần Các hành động, Huyền Thiên Điện cũnh lập tức hành động, hiển nhiên cả hai thế lực này cũng nhận ra dị trạng ở bên trong di tích.
- "Tay chân những tên này cũng thật mau lẹ mà!"Mục Trần nhìn qua các đội ngũ như phô thiên cái địa lao đi, ánh mắt chuyển hướng sang đám người Cửu U, Liệt Sơn Vương nói: : "Sau khi tiến vào bên trong Tử Vong Di tích, chúng ta nhất quyết không được phân tán."
- "Đồng ý!"Liệt Sơn Vương nghe vậy cũng gật đầu đồng ý, hắn cũng hiểu rõ, đối với nguy hiểm trước mặt, tất cả đi cùng nhau mới có thể bảo vệ được tính mạng.
- "Chúng ta cũng đi thôi"
- Mục Trần cười cười, bàn tay mạnh mẽ vung lên, thân hình dẫn đầu bạo lướt bay tới phía trước, sau lưng bọn người Cửu U, Liệt Sơn Vương cùng đại quân cũng nhanh chóng bay theo.
- Đại quân xuất quát, tiến gần vào khu vực di tích, nhìn thấy dưới đất vô số hài cốt chất đầy như núi.
- Mục Trần quan sát những hài cốt kia một chút, hắn phát hiện những hài cốt này đều chết cùng một tư thế, xương cốt cũng không có chút sứt mẻ.
- Cái này hẳn cũng là một chi quân đội.
- Hơn nữa chi quân đội này mặc dù tử vong nhưng tư thế vẫn vô cùng hiên ngang không hề sợ hãi.
- Có thể khống chế một đội quân như thế, Chiến Trận Sư quả nhiên không phải bình thường.
- Mục Trần ánh mắt nóng rực nhìn Tử Vong di tích ở sâu bên trong bóng đêm, mặc dù có liên quan đến Chiến Trận Sư, nhưng vẫn cần có cơ duyên xảo hợp mới được, chưa chắc có thể chính thức trở thành Chiến Trận Sư hay không.
- Nếu như hắn có thể trở thành Chiến Trận Sư, như vậy địa vị của hắn ở bên trong Đại La Thiên Vực chắc chắn sẽ cao hơn những chư Vương khác.
- Mục Trần cũng không do dự nữa, thân hình hóa thành lưu quang bắn thẳng đến phía trước, nhanh chóng tiến nhập vào trong bóng đêm, đại quân phía sau cũng lập tức gào thét chìm vào trong bóng đêm bao phủ.
- Ngay khi Đại La Thiên Vực, Thần Các cùng Huyền Thiên Điện cùng đội quân khổng lồ của mình tiến vào bên trong, thì ở một nơi sâu nhất của di tích, phảng phất mhư có một đạo thân ảnh không giống nhân loại gào thét gầm gừ vang vọng, tràn đầy tính hủy diệt.
- Hắc ám chấn động, sâu bên trong ở một chỗ khác, dường như xuất hiện một đạo thân ảnh mặc hắc giáp đang ngồi tĩnh tọa trên ghế đá, hắn tóc trắng rối tung, hắc khí lượn lờ, năng lượng hủy diệt tràn ngập thân thể hắn.
- Trong bóng đêm, hắn chậm rãi ngẩng đầu, sâu bên trong đôi mắt hiện lên một màu đỏ tươi, mang đầy hung lệ.
- "Kẻ nào dám xông vào lãnh địa của ta…đều phải chết!"
- Âm thanh khàn khàn sát phạt tràn ngập bóng tối chậm rãi truyền ra xung quanh di tích..một cuộc đại chiến đẫm máu sắp sửa bắt đầu!
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc