Độc Long đan vốn có màu đen nhưng hiện tại lại xuất hiện thứ ánh sáng màu đồng.
Vào lúc này, sắc mặt của Đông Nhan có chút khẩn trương, vừa quan sát màu sắc vừa ngửi mùi. Đồng thời nàng liên tục bỏ vài thứ linh dược và đan dược vào trong hiển nhiên là để loại trừ độc tố của Độc long đan, nhưng vẫn giữ được công hiệu kỳ lạ của nó.
- Đông Nhan! Chẳng phải ngươi vẫn muốn có một dược đồng hay sao?
Lạc Bắc nhìn Đông Nhan đứng trước lò luyện đan rồi cầm lấy một cái hộp ngọc trước mặt mình. Trên cái hộp ngọc đó có dán một tấm bùa màu đó, bên trong là một cây Hà Thủ ô hình người, dưới lớp vỏ của nó nhìn như có huyết mạch và đồng thời còn như đang cử động. Cây Hà Thủ ô hình người đó chính là Hà Ô tinh trong kho của Trân Bảo các.
Thứ Hà Ô tinh này có thể tăng cường khí huyết, chân nguyên. Thậm chí ngay cả người tu đạo Nguyên Anh kỳ sử dụng xong lập tức tăng tuổi thọ của Nguyên Anh. Vốn nó được để cho Lạc Bắc sử dụng giúp cho bản tôn của hắn nhanh chóng hồi phục. Nhưng hiện tại Lạc Bắc lại không sử dụng mà đi hỏi Đông Nhan một câu như vậy. Ngay khi dứt lời, một làn pháp lực dao động rồi một vầng ánh sáng màu trắng ngà từ trong tay áo của Lạc Bắc bay ra bao phủ Hà ô tinh.
Lạc Bắc búng ngón tay một cái đột nhiên như có một sợi tơ phun ra. Rồi một vầng sáng màu tím bì ánh sáng trắng ngà bao phủ lôi ra ngoài trong nháy mắt hóa thành hình dạng của một đứa bé mập mạp. Rồi sau đó một vầng sáng trắng ngà từ trong tay Lạc Bắc bay ra chui vào trong mi tâm của đứa bé đó. Ngay lập tức, Lạc Bắc chỉ một cái vào không trung khiến cho đứa bé đó lập tức biến mất vào trong Hà Ô tinh.
- Đa tạ tiên sư giúp đỡ ta mở thần trí.
Hà Ô tinh ở trong hộp ngọc lập tức biến thành một đứa bé mập mạp nhảy xuống đất rồi quỳ gối dập đầu với Lạc Bắc sau đó lên tiếng với một thứ âm thanh lắp bắp.
- A? Lạc Bắc! Ngươi đã lĩnh ngộ toàn bộ Chân Linh bảo điển? - Thấy cảnh đó, Đông Nhan giật mình rồi lập tức hiểu ra.
- Từ hôm nay trở đi, ngươi ở bên cô ấy, làm dược đồng giúp đỡ. Có lẽ ngươi sẽ có được nhiều thứ lợi.
Lạc Bắc mỉm cười, gật đầu rồi nói với đứa bé do Hà Ô tinh biến thành.
- Đa tạ tiên sư.
Đứa bé dập đầu một cái rồi đứng dậy, chạy tới bên cạnh Đông Nhan.
Đứa bé do Hà Ô tinh biến thành chạy với tốc độ cực nhanh hoàn toàn khác hẳn với ngoại hình của nó.
- Ta đi xem Thi thần trước rồi nói sau.
Lạc Bắc gật đầu với Đông Nhan rồi lập tức hóa thành một vầng sáng màu đen mà biến mất khỏi tầm mắt của nàng.
- Cái tên này...
Đông Nhan lắc đầu. Giơ tay một cái đã giúp Hà Ô tinh có được thần thức, tương đương với việc sáng tạo ra một cái sinh linh. Hơn nữa thứ linh dược biến thành sinh linh này vốn biết các loại dược tính, làm dược đồng rất tốt. Hiện tại, Đông Nhan cũng phải thừa nhận mỗi cử động của Lạc Bắc đều thể hiện phong cách của một vị tông sư.
Rắc rắc!
Lớp tường băng vỡ vụn rồi Lạc Bắc xuất hiện.
Lạc Bắc quan sát qua tình hình cái hang mà Thi thần ngồi và nó.
Hiện tại trên người Thi thần không còn có một chút khí âm lệ tràn ra mà giống như được tạc từ thứ ngọc thạch màu vàng nhạt. Dường như do thân thể của nó quá cô động cho nên khí âm lệ trong cơ thể không hề lộ ra ngoài. Tuy nhiên hơi thở lạnh lẽo của nó so với trước đó còn nhiều hơn mấy lần. Cho nên xung quanh Thi thần chừng mười trượng xuất hiện một lớp băng thật dầy, ngay cả lối ra vào cũng bị bít chặt.
Mà pháp lực dao động trên người Thi thần đã không còn là dải sáng màu trắng mà trở nên mạnh hơn nhìn giống như một cây kiếm băng đang bao quanh người nó.
Chỉ cần nhìn pháp lực dao động như vậy cũng có thể thấy được Thi thần nhất định muốn tiến cấp.
Hiện tại trước mặt Thi thần còn thừa bảy viên Quỷ Kiểm hoa và chín viên Thiên Nguyên hoàng tinh. Có thể nói chỉ luyện hóa tám quả Quỷ Kiểm hoa, Thi thần của Lạc Bắc có thể tiến cấp. Điều này chứng tỏ khí âm lệ bên trong Quỷ Kiểm hoa không hề ít.
Lạc Bắc nhìn thi thần. Tâm niệm của hắn mới động, pháp lực dao động quanh người nó như những cây kiếm băng lập tức biến mất. Cho thấy sau khi Thi thần tiến cấp thì không chỉ có khí âm lệ mà ngay cả pháp lực dao động cũng có thể giấu đi.
Đối với Lạc Bắc mà nói thì thi thần giống như một cái pháp bảo được luyện bằng máu của mình. Chỉ cần ra một cái mệnh lệnh, thi thần có thể tự động tấn công đối thủ giống như một cái pháp bảo có thể tự động tấn công và phòng thủ, sau khi lấy ra thì không cần phải khống chế, bản thân có thể sử dụng pháp bảo và pháp thuật khác. Hiện tại Thi thần có thể giấu được pháp lực dao động trên người lại càng tăng thêm khả năng mê hoặc đối thủ. Trong tình huống không bị chút ý, nó đột nhiên tấn công thì uy lực chắc chắn là kinh người.
- A?
Lạc Bắc kiểm tra thấy thi thần có thể thu được pháp lực dao động thì hơi vui sướng. Hắn tiếp tục quan sát Thi thần. Khi nhìn vào đôi mắt của nó, hắn chỉ cảm thấy bên trong như có một thứ ánh sáng màu vàng lóe lên. Cũng may là tu vi của Lạc Bắc rất cao cho nên nhìn vào thứ ánh sáng đó cũng chỉ có chút rung động, ngây ngất.
Chuyện này lúc trước không hề có.
Ánh sáng trong đôi mắt của Thi Thần có thể làm cho tâm thần của Lạc Bắc lay động thì ít nhất cũng tương đương với một cái pháp bảo làm rối loạn lòng người.
Vốn Lạc Bắc định thử xem uy lực hơi thở hiện tại của Thi Thần nhưng khi nhìn thấy chỉ riêng ánh mắt của nó đã có uy lực như vậy, hắn lập tức thi triển Tĩnh Niệm Thông Minh quyết đặt trước mặt mấy lớp hộ thuẫn trong suốt rồi sau đó trên đỉnh đầu Lạc Bắc xuất hiện một vầng lôi quang màu tím, ngưng tụ thành một thứ giống như quả cây Ô Liu chiếu rọi ánh sáng màu tím ra xung quanh.
Cái pháp thuật này chính là Tử Lôi đạo quả trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu, nếu tu vi chưa tới Nguyên Anh kỳ thì không thể sử dụng. Nó chuyên dùng để loại bỏ khí âm tà.
Sau khi chuẩn bị xong, Lạc Bắc mới có ý nghĩ lệnh cho Thi Thần phóng một làn hơi thở về phía mình.
Chỉ thấy một luồng ánh sáng màu vàng xen lẫn ánh sáng trắng từ miệng của Thi Thần phun ra.
Làn hơi thở đó vừa được phun ra, nhiệt độ trong động lập tức giảm xuống mấy chục độ, không khí xung quanh liền biến thành những đóa hoa băng. Cả cái động lập tức mù mịt, không nhìn rõ cảnh tượng xung quanh.
Lạc Bắc đang đứng đối diện với Thi Thần cũng giật mình. Tử Lôi đạo quả trên đỉnh đầu của hắn lập tức hạ xuống khiến cho một làn ánh sáng tím lóe lên mới trở lại bình thường.
- Hơi thở của Thi thần quả nhiên là lợi hại. Nó đúng là có thể tự mình đánh chết một người tu đạo Nguyên Anh kỳ. Không biết mấy loại nguyên liệu nâng cao thực lực của Thi thần mà Bán Diện Nhân Ma tiền bối nói là cái gì? Ta phải hỏi Đông Bất Cố mới được.
Sau khi giật mình, Lạc Bắc lập tức trở lại bình thường nhưng ý nghĩ đó cũng xuất hiện trong đầu hắn.
Mặc dù trước đó đã chuẩn bị pháp thuật phòng ngự nhưng hơi thở của Thi thần vẫn làm cho chân nguyên di chuyển trong cơ thể của Lạc Bắc chậm lại. Mà ánh sáng màu vàng có trong Huyền Sát âm khí còn có tác dụng nhiễu loạn tinh thần mạnh hơn cả ánh mắt củ nó. Nếu như hắn không chuẩn bị trước thì Lạc Bắc có thể khẳng định cho dù là chính mình cũng phải mất chừng hai hơi thở mới có thể hồi phục, thoát khỏi cảnh đầu váng mắt hoa.
Để cho một người tu đạo Nguyên Anh đại thành bị rối loạn trong chừng hai hơi thở, cho dù chưa tính tới Huyền sát âm khí thì uy lực rối loạn tinh thần cũng tương đương với một thứ pháp bảo cấp kim tiên chuyên rối loạn lòng người.
Lạc Bắc cảm giác được hiện tại uy lực hơi thở của Thi thần có thể đạt tới khoảng cách mười trượng. Mà hiện tại với lực lượng và tốc độ của Thi Thần, trong vòng hai hơi thở cũng đủ tới bên cạnh người tu đạo. Cho nên nếu không có sự đề phòng, không có pháp bảo độc đáo thì có lẽ ngay cả người tu đạo Nguyên Anh kỳ cũng không phải là đối thủ của Thi Thần.
Thực lực của Thi Thần như vậy tương đương với bên cạnh Lạc Bắc xuất hiện thêm một tên thị vệ Nguyên Anh trung kỳ.
Hơn nữa đúng với những gì mà Bán Diện Nhân Ma tìm hiểu, chỉ cần có nguyên liệu thích hợp, việc luyện thi thần đơn giản hơn luyện pháp bảo rất nhiều. Đối với tất cả những người tu đạo mà nói thì một vài nguyên liệu thượng cổ đã biến mất không thể tìm thấy. Những thứ vật liệu cứng hơn Thiên Nguyên hoàng tinh càng khó tìm thấy. Sau khi Thi Thần ăn Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên Hoàng tinh muốn tăng cấp lại càng khó hơn. Nhưng đối với Lạc Bắc mà nói thì chuyện này hoàn toàn khác.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Hiện tại hắn đang nắm trong tay một vài ảo diệu về thế giới ngầm của Nam thiên môn. Hắn có trận pháp thượng cổ truyền tống tới Tử Kim hư không. Mà Tử Kim hư không vô cùng rộng lớn, hơn nữa bên trong không gian loạn lưu có rất nhiều thứ tinh kim kỳ lạ mà dưới đất không có. Muốn tìm những thứ cứng rắn hơn Thiên Nguyên hoàng tinh cũng có thể được. Hơn nữa trong kế hoạch của Lạc Bắc sau khi vào Tử kim hư không tìm kiếm Thiên thần tinh thạch sẽ bắt đầu thăm dò những khu vực khác của Nam Thiên môn. Dù sao thì hiện tại hắn có thể khẳng định được Nam Thiên môn chính là khu vực giao dịch và tập trung của người tu đạo thời cổ, bố trí rất nhiều trận pháp truyền tống ngầm bên dưới. Nói không chừng trong số những trận pháp đó còn có những trận pháp nguyên vẹn giống như trận pháp truyền tống tới Tử kim hư không.
Thậm chí chúng có thể tới được một vài nơi mà người tu đạo hiện tại không thể tới, hoặc là những nơi mà người tu đạo không hề xuất hiện. Nói không chừng những chỗ này có thể tìm kiếm được những thứ nguyên liệu đã biến mất nâng cao thực lực của Thi Thần.
Hiện tại còn có bảy quả Quỷ Kiểm hoa và chín viên thiên Nguyên hoàng tinh. Mà nhìn Thi Thần thì có luyện hóa Thiên Nguyên Hoàng tinh cũng không còn tác dụng. Nhưng nếu nó luyện hóa Quỷ Kiểm hoa chắc chắn sẽ giúp cho Thi Thần tăng cao uy lực. Cho nên sau khi thử hơi thở của Thi Thần, Lạc Bắc liền ra lệnh cho nó luyện hóa mấy quả Quỷ Kiểm hoa còn lại.
Nhưng đúng vào lúc này, một làn hơi thở quen thuộc cũng lướt vào trong động.
- Chưởng giáo! - Âm thanh của Vân Viện vọng vào.
- Có chuyện gì? - Lạc Bắc lên tiếng hỏi. Hắn đã sớm cảm giác được Vân Viện tới. Mà hiện tại Vân Viện phụ trách truyền tin từ Nga Mi tới đây. Người con gái có nhan sắc bình thường nhưng tâm trí và cứng rắn đó hiện giờ chỉ còn kém Minh Nhược một bậc. Lạc Bắc cảm nhận cho thêm một chút thời gian nữa, nàng có thể đạt tới cảnh giới như Minh Nhược.
- Người của Thục Sơn tới thông báo với Nga Mi. Bọn họ đang ở cửa Nga Mi chờ, muốn được cầu kiến chưởng giáo.
- Trong Thục Sơn có người tới gặp ta?
Lạc Bắc nhướng mày như định lao đi ngay. Nhưng hắn lập tức dừng lại, vung tay phát ra bẩy vầng sáng màu đỏ bao phủ lấy Thi thần, phong ấn nó lại mà thu vào trong cơ thể. Sau đó Lạc Bắc mới hóa thành một vầng sáng màu đen lao về phía trận pháp đi tới Nga Mi.
Bầu trời bên ngoài Nga Mi lất phất những làn mưa bụi.
Lạc Bắc trầm mặc xuất hiện nơi cửa của Nga Mi rồi phi độn giữa làn mưa bụi giữ không trung.
Hiện tại còn cách ngày mà hắn ước hẹn với Đông Bất Cố và Vũ Sư Thanh chỉ còn có ba ngày. Yêu vương liên thai đã được Bích Căn sơn nhân luyện lại. Lần này đối với Bích Căn sơn nhân mà nói việc luyện lại Yêu vương liên thai hoàn toàn khác biệt. Sau khi được Bích Căn sơn nhân bắt đầu luyện lại , tới xem Yêu vương liên thai, hắn lập tức bế quan. Trước khi bế quan, hắn có dặn cho dù có thành công hay không thì trong mười lăm ngày nữa sẽ bắt đầu.
Hiện tại mặc kệ Yêu vương liên thai có thành công hay không thì ba ngày nữa, chuyện khai sơn lập phái tại Thương lãng cung cũng không hề thay đổi. Nếu luyện Yêu vương liên thai thành công thì đối với bên Lạc Bắc cũng chỉ thêm một chút bảo đảm.
Thục Sơn là một trong những môn phái huyền môn chính đạo có thực lực gần với Côn Luân.
Thực lực của Thục Sơn hoàn toàn hơn hẳn Đại Tự Tại cung và Nga Mi, thậm chí còn hơn cả núi Chiêu Diêu.
Hơn nữa, Thục Sơn là một phái lớn tích lũy cả ngàn năm, không ai biết được nếu một khi gặp phải nguy hiểm thực sự bọn họ sẽ thể hiện thực lực thế nào.
Với thực lực như vậy cho dù gia nhập bên nào cũng hoàn toàn đánh vỡ sự cân bằng trước đó.
Chỉ với điểm đó, người của Thục Sơn tới... Người đó mang theo ý của Thục Sơn, đối với Lạc Bắc mà nói là một chuyện vô cùng quan trọng.
Chưa nói Thục Sơn vẫn là sư môn của Lạc Bắc, có ân truyền kinh thụ đạo cho hắn. Rất nhiều vị sư trưởng trong Thục Sơn đối với Lạc Bắc mà nói không có gì khác biệt như với Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ.
.....
Trước đó Huống Vô Tâm từng cố ý tiêu diệt người Thục Sơn ở núi Bắc Mang cũng là muốn dẫn tới tr chiến giữa họ và Côn Luân. Nhưng mặc dù Thục Sơn có sự hoài nghi mà vẫn áp dụng thái độ nhẫn nại đã chứng minh bọn họ lựa chọn đúng. Ít nhất cũng không trở thành công cụ để Huống Vô Tâm lợi dụng là cho Hoàng Vô Thần yếu đi.
Nhưng có thể nói Thục Sơn vẫn giữ phong cách của một phái lớn, với thái độ trung lập.
Cho dù trong trận chiến núi Đại đông, Thục Sơn cũng không tham gia, cũng không giúp đỡ Lạc Bắc.
Nhưng dù thế nào thì việc Yến Kinh Tà đã từng âm thầm ra tay cứu Lạc Bắc, Thục Sơn chưa phái người đối phó với hắn cho nên hắn có thể khẳng định với lập trường của họ vẫn giữ trung lập. Lần này có người tới đây chắc chắn không phải là muốn gửi tin trở thành kẻ địch với mình. Cho dù thế nào, Lạc Bắc chưa bao giờ coi Thục Sơn là kẻ địch của mình.
Lần này, người của Thục Sơn cho dù xem xét từ mặt nào thì đều có thể là muốn gửi cho hắn một vài tin tốt.
Nếu như có thể liên minh với Thục Sơn giống như Nga Mi có lẽ sẽ hoàn toàn thay đổi vị trí trên cao của Côn Luân.
Mà vào lúc này, trong lòng Lạc Bắc còn có một sự nghi ngờ. Trải qua bao nhiêu chuyện, tu vi và kiến thức tăng lên khiến cho phản ứng của hắn lại càng thêm nhạy bén, suy nghĩ cẩn thận và toàn diện. Điều khiến cho hắn sinh nghĩ đó là người Thục Sơn tới chỉ muốn gặp một mình mình.
Người đó cũng không cho biết thân phận. Điều này có thể hiểu được vì dù sao với thái độ trung lập của Thục Sơn nếu bị người ta biết tới gặp Lạc Bắc, cho dù thế nào cũng sẽ là một câu chuyện nổi bật. Nhưng tại sao lại phải một mình gặp hắn?
Là để bảo đảm cho chuyện này bí mật hay sao?
Nhưng nếu vậy người Thục Sơn cũng có thể biết nếu Lạc Bắc dẫn theo người khác tới, thì người đi theo hắn cũng có thể là người được Lạc Bắc hoàn toàn tin tưởng. Hơn nữa, điều khiến cho Lạc Bắc thêm nghi ngờ đó là bản thân mình và bốn vị pháp vương Hoa giáo cùng với Trần Thanh đế đánh xong một trận khiến cho toàn bộ giới tu đạo biết giờ hắn đang đi cùng với Thái Thúc.
Thái Thúc cũng là đệ tử Thục Sơn nên theo lý mà nói cho dù không phải đám người Yến Kinh Tà tới, thì vị sư trưởng nào cũng sẽ yêu cầu mình và Thái Thúc tới gặp mà không phải chỉ một mình hắn.
Hiện tại thanh tiểu kiếm được đưa vào trong Nga Mi đúng là ngọc phù chuyên dùng để bái phỏng của Thục Sơn. Thứ ngọc phù này sử dụng xong một lần sẽ mất đi tác dụng. Hơn nữa bên trong nó có phong ấn một đáo kiếm quyết của Thục Sơn nên mới có thể sinh ra kiếm khí. Trong Thục Sơn cũng chỉ có một vài vị trưởng lão mới biết cách luyện chế nên theo lý mà nói thì không thể giả được.
Hơn nữa, hiện tại Lạc Bắc chỉ để cho phân thân ra ngoài nên cho dù có chết cũng không hề lo lắng. Tuy nhiên ba ngày sau là ngày khai sơn lập phái nên hắn vẫn phải cẩn thận. Vì vậy mà sau khi do dự một chút, hắn mới đưa Thi Thần mới tăng cấp phong ấn vào trong cơ thể rồi mang theo. Dù sao thiện tại không thể sử dụng bản mệnh kiếm nguyên ở trong cơ thể của bản tôn. Còn Yêu vương liên thai đang luyện lại. Nên Thi Thần cũng có thể coi như là một thứ vũ khí lợi hại nhất của hắn, ngoại trừ cái phân thân kia.
......
- Sư thúc Băng Trúc quân?
Từ trên không hạ xuống, Lạc Bắc có thể thấy được bóng người mặc trang phục màu hồng đang đứng trên một ngồi đình giữa lưng chừng núi. Tuy nhiên khi nhìn thấy rõ gương mặt của người đó, Lạc Bắc vẫn hơi giật mình.
Người đứng lẳng lặng trong đình chờ Lạc Bắc đúng là một trong ba người đứng đầu, chương quản rặng Thiên chú - Băng Trúc Quân.
- Lạc Bắc... Ta còn nhớ hình dạng của ngươi khi ngươi có được Tam Thiên Phù Đồ trong Kiếm tháp. Ta còn nhớ khi đó tốc độ tu hành của ngươi là chậm nhất trong đám đệ tử. - Băng Trúc Quân nhìn bầu trời mưa phùn và Lạc Bắc đang bước trong mưa mà mỉm cười.
Cảnh tượng này rất giống với một vị trưởng bối của sư môn gặp lại một tên hậu bối xa cách lâu ngày.
Nhưng câu tiếp thao của Băng Trúc Quân lại khiến cho mi mắt của Lạc Bắc giật giật:
- Nhưng không ngờ bây giờ ngươi lại tới mức này...muốn khai sơn lập phái.
"Khai sơn lập phái..." Trong lòng Lạc Bắc vô cùng khiếp sợ nhưng vẫn cố gắng không thể hiện ra nét mặt. Mặc dù chuyện khai sơn lập phái chắc chắn phải tiến hành nhưng hiện tại cũng chỉ có Đông Bất Cố, Vũ Sư Thanh, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc cùng với lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa, Bắc Minh vương là biết.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Ngay cả đám người Cầu Thương Dương cũng không rõ lắm. Hơn nữa, Thương Lãng cung đã bị phong tỏa trong phạm hơn ba ngàn dặm, còn trận pháp nối liền với Nga Mi cũng chỉ có mấy người có thể ra vào. Đám đệ tử Nga Mi tới Thương Lãng cung vẫn hoàn toàn ở bên trong đó bố trí trận pháp. Nên theo lý mà nói thì chuyện này không thể truyền ra ngoài.
- Cũng là một đóa hoa khi nào thì nở, khi nào thì tàn. Mặc dù nhìn như không có gì khác biệt nhưng rất nhiều chuyện trên thực tế lại có chút dấu hiệu.
Nên mặc dù Lạc Bắc không thể hiện sự khiếp sợ nhưng sự im lặng của hắn cũng làm cho Băng Trúc Quân cảm nhận được. Lão nhìn Lạc Bắc nói:
- Ngươi cũng không phải lo lắng chuyện thuộc hạ của ngươi có vấn đề. Nga Mi, Thục Sơn cũng giống như các môn phái khác có chuyện buôn bán ở các thị trường giao dịch... Trong mấy ngày gần đây, chúng ta điều tra rất được có một vài loại nguyên liệu của chúng ta đột nhiên tiêu thụ mạnh. Chúng ta không thể điều tra chúng được đưa tới đâu nhưng lại tìm ra được một ít được đưa tới Nga Mi, hoặc là bị người của Trạm Châu Trạch Địa lấy đi. Mặc dù ta không biết cách luyện chế Lôi hỏa thần tháp nhưng cũng biết những nguyên liệu để luyện chế nó. Nếu Nga Mi cần Lôi Hỏa thần tháp, Trạm Châu Trạch Địa cũng không cần phải xuất hiện. Nhưng để cho nhiều thế lực cùng giúp đỡ thì chỉ có một mình ngươi. Lôi hỏa thần tháp vốn là một cái pháp khí phòng ngự cố định, cũng chỉ sử dụng khi khai sơn lập phái, bảo vệ động phủ và sơn môn mới cần đến. Vì vậy mà căn cứ vào tình hình thì sắp tới chính là thời điểm mà ngươi có thể thành lập căn cơ của mình.
- Băng Trúc quân sư thúc. - Lạc Bắc cũng không phủ nhận mà chỉ im lặng nhìn Băng Trúc quân hỏi:
- Vậy lần này người tới đây là đại diện cho Thục Sơn hay sao?
Băng Trúc Quân không ngờ Lạc Bắc lại hỏi thẳng như vậy nên hơi kinh ngạc nhìn hắn:
- Ta không đại diện cho Thục Sơn thì còn đại diện cho ai? Lần này tới đây gặp ngươi không phải là Vũ Nhược Trần hay Yến Kinh Tà cũng là vì bọn họ ít ra khỏi Thục Sơn, nếu có ra cũng rất dễ gây sự chú ý. Còn rặng Thiên chú của chúng ta thì luyện khí tốn rất nhiều thứ nên bản thân thường xuyên ra vào... Có mang vài thứ cho ngươi cũng không ai chú ý.
- Mang đồ cho ta? - Lạc Bắc ngẩng đầu liếc mắt nhìn Băng Trúc Quân.
- Đây là hạt của Ma Giao hoa, bên trong còn có phương pháp bố trí trận. - Băng Trúc Quân cũng không nói gì thêm, ném một cái túi da màu xanh cho Lạc Bắc:
- Uy lực của Lôi Hỏa thần tháp mặc dù không nhỏ nhưng để đối phó với đối thủ lẻn vào từ đáy biển cũng giảm. Ma Hoa Giao có thể sinh trưởng ở đấy biển, nếu bố trí trận pháp thì người tu đạo tu vi từ Nguyên Anh kỳ rất khó có qua được. Hiện tại với thân phận Thất Hải Yêu Vương của ngươi nuôi trồng Ma hoa giao dưới đáy biển cũng không khó.
Lạc Bắc nhận lấy cái túi da nhưng cũng không mở ra mà hỏi:
- Ý của đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần là?
- Hiện tại Thục Sơn chúng ta sẽ không khai chiến với Côn Luân. Bởi vì lúc trước có nhiều chuyện do Huống Vô Tâm gây ra. Với những phương pháp đối phó với La Phù các ngươi, Hoàng Vô Thần tàn nhẫn hơn một chút. Nhưng bao nhiêu năm qua, Hoàng Vô Thần thống lĩnh huyền môn chính đao cũng công bằng. Sau trận chiến Côn Luân, Hoàng Vô Thần đã giải thích chuyện Huống Vô Tâm đánh chết người Thục Sơn chúng ta ở Bắc Mang. Cho nên tiếp theo Thục Sơn hành động thế nào còn phải xem Côn Luân. - Băng Trúc Quân dường như hơi kinh ngạc với sự bình tĩnh của Lạc Bắc:
- Nhưng Thục Sơn chúng ta vẫn coi ngươi là đệ tử, cho rằng hiện tại ngươi không hề có sai lầm. Theo ý của đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần thì Thục Sơn chúng ta có thể cung cấp một ít viện trợ ngoài con người.
Lạc Bắc có thể hiểu được ý của Vũ Nhược Trần. Lão nói như vậy rõ ràng là hiện tại Thục Sơn thiên về phía Lạc Bắc. Mà nếu tiếp theo Côn Luân có thể đối xử công bằng với huyền môn chính đạo thì nhiều lắm Thục Sơn vẫn giữ trung lập, không thành kẻ địch của mình.
Đối với Vũ Nhược Trần dường như có một thứ ý tưởng hơi cao... Có một Thục Sơn vẫn giữ thế trung lập, cho dù là Côn Luân hay thế lực khác chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng khi hành động vẫn bị Thục Sơn kiềm chế, không tới mức bất chấp. Mà nếu Thục Sơn theo bên nào, hiệu quả trung lập sẽ không còn nữa.
Nhưng trước mắt mà nói thì Thục Sơn thể hiện thái độ như vậy đối với Lạc Bắc đúng là một tin tức tốt.
Bởi vì nhất chuyện khai sơn lập phái hắn vẫn có được sự giúp đỡ của Thục Sơn.
- Còn có hai vật nữa cho ngươi.
Người khác cơ bản không nhận ra trong mắt của Băng Trúc Quân xuất hiện một sự lạnh lùng. Lão trầm ngâm nhìn Lạc Bắc rồi nói với hắn một câu như vậy.
- Ngươi muốn khai sơn lập phái thì không thể thiếu sự uy nghiêm. - Băng Trúc Quân nhìn bộ pháp y màu đen của Lạc Bắc:
- Bộ pháp y của ngươi mặc dù có thể che giấu được hơi thở, có chút công hiệu phòng ngự nhưng không xứng với thân phận hiện tại của ngươi. Cái Hỏa Vân thiên y này là do đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần bảo ta đưa tới cho ngươi. Coi như là việc thứ hai mà ta tới đây.
- Hỏa Vân thiên y.
Lạc Bắc nhìn thấy từ tay của Băng Trúc Quân lóe lên một vầng ánh sáng màu hồng rồi hóa thành một cái pháp y màu hồng.
Cái pháp y đó có tay áo dài, mang kiểu dáng của một vị tông sư thượng cổ. Trên áo có những hoa văn như những đám mây lửa. Nơi cổ áo vào cổ tay đều tản ra ánh sáng màu vàng nhìn hết sức hoa lệ và uy nghiêm. Mặc dù toàn thể cái áo phát ra ánh sáng màu hồng nhưng không chói mắt.
- Đây là Hỏa Vân thiên y của Hỏa Vân tông?
Lạc Bắc bị chiếc pháp y màu đỏ thu hút. Hắn biết Hỏa Vân thiên y là một cái pháp bảo nổi danh của Hỏa Vân tông thời cổ, khi đối địch có thể thả ra những đám mây lửa bao phủ phạm vi mấy trăm mẫu. Mây lửa có uy lực kinh người, hơn nữa có thể ngăn cản thần thức của đối phương khiến cho đối phương rất khó phát hiện ra vị trí thực sự của người tu đạo mặc Hỏa Vân thiên y.
Còn nếu người mặc Hỏa Vân Thiên y mà không địch lại đối thủ, muốn bỏ chạy thì Hỏa Vân có thể ngưng tụ lại rồi phun ra khiến cho người tu đạo mặc nó sẽ có tốc độ kinh người. Tương truyền vào thời thượng cổ, người tu đạo luyện chế ra Hỏa Vân thiên y chính là trưởng lão Phạm Trung Hi của Hỏa Vân tông. Mặc dù lão chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ nhưng khi đối địch lại chưa hề bị tổn thương. Chỉ cần thấy có điều không ổn, lão lập tức sử dụng cái pháp y này để bỏ chạy. Vì vậy mà trong giới tu đạo lão còn có tên là "Phạm bào bào" (Phạm chạy).
- Nhìn sắc mặt của ngươi chắc là cũng biết được sự thần diệu của cái pháp bảo này. Cái Hỏa Vân thiên y có tốc độ bỏ chạy cực nhanh, một khi mặc nó người nào muốn giết chết ngươi cũng không phải là chuyện dễ dàng. - Băng Trúc Quân nhìn Lạc Bắc mà nói:
- Đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần giao thứ này cho ngươi còn hy vọng ngươi không phụ sự mong đợi của lão. Sau này đừng có quên Thục Sơn.
- Sự thần diệu của Hỏa Vân Thiên y đúng là đệ tử có biết. - Lạc Bắc gật đầu nói:
- Tình nghĩa của Thục Sơn đối với đệ tử, đệ tử xin ghi nhớ trong lòng.
- Ngươi hãy nhận lấy Hỏa Vân Thiên y này đi. - Băng Trúc Quân gật đầu rồi vung tay lên. Cái Hỏa Vân Thiên y lập tức bay về phía Lạc Bắc. Khi nó tới gần chỗ Lạc Bắc, bất ngờ Hỏa Vân Thiên Y tản ra ánh sáng màu hồng rồi bắn ra mười sợi tơ, tạo thành một cái lưới chụp xuống người hắn. Trong tích tắc đó, Lạc Bắc đột nhiên biến mất rồi xuất hiện cách đó mười trượng.
Mấy sợi tơ màu hồng lượn một vòng trong không trung rồi thu lại trong Hỏa Vân Thiên Y. Bộ trang phụ lập tức thay đổi hình dạng, biến thành một cái khăn gấm màu hồng lơ lửng trước mặt Băng Trúc Quân.
- Không thể ngờ được ngươi lại tỉnh táo như vậy. - Băng Trúc Quân giương mắt nhìn Lạc Bắc đang đứng cách mình mười trượng. Y biết với khoảng cách như vậy, nếu không phát hiện sớm thì cho dù tu vi của Lạc Bắc có cao tới đâu cũng không thể trốn được. Có thể nói, chỉ khi y chuẩn bị ra tay, thì Lạc Bắc cũng đã có sự chuẩn bị trước cho nên mới tránh được. Nhưng y đã để lộ sơ hở ở chỗ nào? Sắc mặc của Băng Trúc Quân vẫn thản nhiên, nhưng y vẫn lên tiếng hỏi:
- Tại sao ngươi lại phát hiện ra ta sẽ ra tay với ngươi?
- Ngươi vừa mới nói có hai thứ để đưa cho ta. Nhưng khi ngươi đưa Hỏa Vân thiên y cho ta lại nói hy vọng ta không sự phụ mong đợi của chưởng giáo Vũ Nhược Trần.
Lạc Bắc âm trầm nhìn Băng Trúc Quân. Vào lúc này, hắn biết rõ trước mặt của y không phải là Hỏa Vân Thiên Y. Hơn nữa, khi cái pháp bảo đó bay ra không hề có pháp lực dao động. Nhưng vừa rồi khi mấy sợi tơ đó phóng ra còn cách hắn một khoảng, lực phòng ngự của bộ pháp y hắn mặc đã không chịu nổi. Như vậy thì lực công kích của nó chắc chắn không hề kém pháp bảo cấp Kim tiên.
- Ta nghĩ cho dù muốn nói gì thì cũng phải đưa cho ta cả hai thứ, không còn gì nữa mới nói.
Sắc mặt của Băng Trúc Quân không giấu được sự kinh ngạc:
- Chỉ vì lời nói của ta mà ngươi nghi ngờ, chuẩn bị thi triển pháp thuật sẵn?
Lạc Bắc âm trầm nhìn Băng Trúc Quân. Trên thực tế, sở dĩ hắn chuẩn bị thi triển pháp thuật cũng là vì ngoại trừ câu nói của Băng Trúc Quân thì ngay khi y ra tay, bộ pháp y do Thần Kiêu pháp giới hóa thành ở bên dưới bộ pháp y màu đen đột nhiên có sự khác lạ như trận pháp trên nó bị thứ gì đó tác động... Điều này khiến cho Lạc Bắc cảm giác có gì đó không ổn cho nên mới chuẩn bị thi triển pháp thuật. Quả nhiên là Băng Trúc Quân ra tay. Lạc Bắc biết trong giới tu đạo thời cổ từng xuất hiện rất nhiều pháp bảo có thể cảm nhận nguy hiểm mà bảo vệ chủ. Bởi vì trong những cái pháp bảo đó có trận pháp, nguyên liệu có thể cảm nhận được sự thay đổi nguyên khí còn hơn cả người tu đạo có tu vi cao. Phương pháp luyện chế những cái pháp bảo như vậy gần như đã thất truyền. Nhưng hiện tại Lạc Bắc có thể cảm giác được cái pháp y màu vàng do Thần Kiêu pháp giới hóa thành còn có rất nhiều thứ bí ẩn. Nó có thể coi là một cái pháp bảo tự động bảo vệ chủ.
Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc cũng không trả lời câu hỏi của Băng Trúc Quân mà hỏi ngược lại:
- Ngươi là người của Côn Luân?
Băng Trúc Quân lắc đầu:
- Quan hệ giữa ta và Côn Luân cũng giống như ngươi với Trạm Châu Trạch Địa, núi Chiêu Diêu, chỉ hợp tác với nhau mà thôi.
- Hợp tác? - Lạc Bắc nhìn sắc mặt thản nhiên của Băng Trúc Quân:
- Ngươi là người của Thục Sơn vậy mà đi hợp tác với Côn Luân để làm gì? Ngươi muốn cái gì đây?
- Hoặc là toàn bộ Thục Sơn, hoặc là cũng giống như ngươi có thể khai sơn lập phái. - Băng Trúc Quân nhìn Lạc Bắc:
- Cái này cũng không có gì khó hiểu... Ta cũng là một loại người giống như Huống Vô Tâm. Y biết là mình kém hơn so với Hoàng Vô Thần, còn ta biết mình kém hơn Vũ Nhược Trần. Cho nên ta liên minh với y, chỉ có điều không ngờ y lại thua Hoàng Vô Thần... Ta đã luyện chế cho y rất nhiều thứ. Hiện tại có lẽ Vũ Nhược Trần và Yến Kinh Tà đã nghi ngờ, cho nên ta chỉ còn cách hợp tác với Côn Luân.
- Hóa ra ngươi đã liên minh với Huống Vô Tâm? Nếu Huống Vô Tâm trở thành người đứng đầu Côn Luân có lẽ sẽ giúp ngươi chiếm Thục Sơn đúng không? - Lạc Bắc cười lạnh nhìn Băng Trúc Quân:
- Chỉ có điều Huống Vô Tâm đã tan biến chưa lâu mà ngươi đã quay sang hợp tác với Côn Luân. Ngươi thật sự là đổi mặt nhanh đấy. Ngươi không sợ Hoàng Vô Thần sẽ ra tay với mình hay sao?
- Thì sao? Ngươi có nói thế nào thì cũng chỉ là một tên hậu bối của ta vậy mà dám lên giọng dậy dỗ ta? - Băng Trúc Quân liếc mắt nhìn Lạc Bắc:
- Là sư trưởng, ta có thể nói cho ngươi biết một điều, trong giới tu đạo chỉ có sự lợi dụng lẫn nhau, không hề có liên minh vĩnh viễn mà chỉ xét tới lợi ích.
- Đó là lý lẽ của ngươi không phải của ta.
Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Băng Trúc Quân. Trong mắt hắn chợt lóe lên một tia sáng màu tín rồi một tấm chắn sáu mặt do lôi quang ngưng tụ xuất hiện trước mặt. Thần thức của hắn cũng nhanh chóng tản ra xung quanh:
- Để giết ta, Hoàng Vô Thần đã hứa với ngươi cái gì?
- Trong giới tu đạo, lực lượng mãi mãi là cái cơ bản... Một viên tam thanh kim đan. - Băng Trúc Quân nhìn thấy Lạc Bắc thả thần thức tìm kiếm xem xung quanh có người tu đạo nào khác không thì cười cười:
- Hoàng Vô Thần giao dịch cũng công bằng. Trước đó đã đưa cho ta viên Tam Thanh kim đan. Kim đan của Tam Thanh đại đế truyền lại từ thời thượng cổ có khả năng khiến cho người tu đạo Nguyên Anh kỳ đạt tới Độ Kiếp kỳ. Chẳng lẽ ngươi thấy ta muốn giết ngươi còn phải có người giúp hay sao?
Lạc Bắc cũng không để ý tới lời nói của Băng Trúc Quân. Khi y vừa mới dứt lời, hắn liền vung tay lên phóng một tia sáng màu hồng lên thẳng bầu trời.
Vào lúc này, nghe ý của Băng Trúc Quân thì y cũng giống như Trần Thanh Đế đã đột phá tới tu vi Độ Kiếp kỳ. Hơn nữa nhìn sự chắc chắn của Băng Trúc Quân, Lạc Bắc biết y có chỗ dựa. Mỗi khi đối địch, Lạc Bắc chưa bao giờ coi mình là người có tu vi cao mà tự cao tự đại. Nên nơi đây rất gần với Nga Mi, hơn nữa Nga Mi có trận pháp nối liền với Thương Lãng cung cho nên Lạc Bắc liền muốn đưa tin cho Nga Mi trước. Cho dù người của Thương Lãng cung tới đây vây công, hắn cũng chẳng hề xấu hổ.
- Vô ích! Ta chọn gặp ngươi ở bên ngoài Nga Mi chính là không muốn để cho ngươi nghi ngờ. Có điều ta đã chọn ở đây thì cũng không thể để cho ngươi gọi người tới giúp.
Nhìn thấy Lạc Bắc phóng tia sáng màu hồng lên, Băng Trúc Quân liền cất tiếng cười lạnh rồi y bóp nát một cái ngọc phù màu vàng rất hiếm thấy.
Cái ngọc phù vừa mới vỡ vụn, một cột sáng màu vàng lập tức lao ra với tốc độ nhanh hơn cột sáng màu đỏ của Lạc Bắc mấy lần tạo thành một cái lồng màu vàng kim bao phủ toàn bộ phạm vi mười mẫu.
- Đẩu chuyển tinh di phù?
Lạc Bắc vừa mới nhướng mày, cái lồng màu vàng lập tức thu lại. Vốn chỗ Lạc Bắc và Băng Trúc Quân không có một bóng người, chỉ trong tích tắc cả hai lập tức xuất hiện trong một cái sơn cốc cách đó năm trăm dặm.
Không ngờ Băng Trúc Quân lại sử dụng một cái pháp bảo của Tinh tông thời thượng cổ - Đẩu Chuyển tinh di phù.
Cái pháp bảo này hết sức huyền ảo. Một khi sử dụng có thể làm cho toàn bộ người tu đạo trong một khu vực nhất định dịch chuyển tới một chỗ cách đó cả trăm dặm. Nguyên liệu để luyện cái pháp bảo này rất hiếm, lại thêm nó cũng giống như những cái phù bình thường, sử dụng một lần là mất, nên truyền lại cho đời sau rất ít. Trong cả ngàn năm qua, nó chỉ xuất hiện có một hai lần. Không ngờ trong tay của Băng Trúc Quân lại có cái pháp bảo này.
Bóng dáng của Băng Trúc Quân vừa mới xuất hiện trong sơn cốc lập tức phóng chân nguyên lên một lá cờ nhỏ mày xanh khiến cho nó liền hóa thành mười tia sáng. Ngay lập tức toàn bộ thung lũng cũng biến thành một quầng sáng màu xanh, hiển nhiên là ở đây có một trận pháp. Hiện tại y chỉ cần khởi động nó mà thôi.
Trận pháp vừa mới được khởi động trước mặt Băng Trúc Quân lập tức xuất hiện một cái kính nhỏ màu lam, trên mặt như có những vầng sáng giống như sương màu trắng.
"Xèo xèo xèo!" Một loạt tiếng động vang lên. Cái kính nhỏ màu lam vừa mới xuất hiện trước mặt Băng Trúc Quân, chín đạo kiếm cương trong suốt cũng giáng thẳng lên mặt nó.
Khi Băng Trúc quân khởi động trận pháp được bố trí trước ở đây, Lạc Bắc lập tức phóng ra chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt về phía y.
Rắc rắc!
Trong nháy mắt những làn ánh sáng giống như sương trên mặt kính lập tức tan biến. Tuy nhiên trong nháy mắt khi chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt đánh tan những vầng sáng đó cũng lập tức thay đổi phương hướng mà bay sang hai bên của Băng Trúc Quân.
Nhìn thấy chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt có uy thế không như bình thường, ánh mắt của Băng Trúc Quân có chút kinh ngạc nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.
Một đòn không trúng, sắc mặt của Lạc Bắc vẫn thản nhiên. Trong mắt hắn chợt lóe lên một tia sáng màu tím rồi một cột sét từ trên không trung lập tức ngưng tụ giáng thẳng xuống quầng sáng màu xanh đang bao phủ cả sơn cốc.
Oành! Từ quầng sáng màu xanh lóe lên những tia sáng màu bạc tuy nhiên nó vẫn không hề có chút lay động. Cái lôi trùy của Lạc Bắc lập tức bị hút vào rồi biến thành một hạt lôi châu màu tím di chuyển trong quầng sáng màu xanh.
- Vô ích thôi.
Vừa thấy Lạc Bắc thử phá tận pháp, Băng Trúc Quân ung dung mỉm cười:
- Đây là Nguyên Từ Ngân canh trận từ thời thượng cổ. Ngươi là vãn bối của ta nên ta cũng không ép ngươi. Mặc dù ta chỉ có bản thiếu của Nguyên Từ ngân canh trận, uy lực chỉ khoảng ba bốn phần, nhưng trừ khi ta thu trận pháp ra hoặc là ở bên ngoài phá trận nếu không thì ít nhất phải vượt qua một tầng thiên kiếp mới có thể phá được nó từ bên trong.
- Có điều vì để giải quyết ngươi, ta cũng phải mất một cái Đấu chuyển tinh di phù để không lộ dấu vết. Cho dù đứng ở bên ngoài trận pháp này cũng không nhận ra. Cho dù người của ngươi có phát hiện ra chúng ta đang ở trong sơn cốc này thì khi chúng tới đây, ta cũng đã giải quyết ngươi xong.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
- Nguyên Từ Ngân canh trận? Nếu như những gì ta biết không nhầm thì cái trận pháp này chỉ có tác dụng không cho người bên trong thoát ra ngoài chứ không có gì khác biệt, cũng không có sự sát thương. - Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Băng Trúc Quân:
- Ngươi nhốt tay trong trận pháp này, nhưng có thể địch nổi ta không?
Ánh mắt của Băng Trúc Quân có chút kiêu ngạo hỏi ngược lại:
- Lúc trước tu vi của Vũ Nhược Trần và Yến Kinh Tà cũng cao hơn ta một chút. Nhưng ta có thể đảm bảo nếu đánh nhau sống chết, cả hai người bọn họ cũng không phải là đối thủ của ta. Ngươi có biết vì sao không?
Lạc Bắc cười lạnh:
- Hiện tại chưởng giáo Vũ Nhược Trần và sư tôn Yến Kinh Tà của ta không có ở đây, ngươi muốn nói gì chẳng được? Nếu ngươi mạnh hơn chưởng giáo Vũ Nhược Trần thì cái vị trí đại chưởng giáo đã là của ngươi chứ đâu phải đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần?
Một tia sáng như lóe lên trong mắt của Băng Trúc Quân, dường như Lạc Bắc động tới chỗ đâu của y khiến cho y muốn ra tay. Nhưng y vẫn thấy nếu không làm cho Lạc Bắc tâm phục khẩu phục thì khó mà chịu được. Vì vậy mà y lạnh lùng nhìn Lạc Bắc nói:
- Ngươi có tu vi như vậy, nghe ta nói trong lòng cũng có thể phán đoán.
- Cái Thiên Sương kính này là pháp bảo do ta tự tay luyện, ngươi là người được thấy đầu tiên. Toàn bộ phi kiếm và bản mệnh kiếm nguyên đánh trúng Thiên Sương kính của ta lập tức sẽ bị thay đổi hướng. Cho nên cái pháp bảo của ta chính là khắc tinh của bản mệnh kiếm nguyên. Yến Kinh Tà tập trung tu luyện bản mệnh kiếm nguyên, chỉ cần với cái pháp bảo này ta có thể khắc chế y. Hơn nữa cái pháp bảo của ta mặc dù không giống như một số tiên bảo thời thượng cổ có thể tự động bảo vệ chủ nhưng một khi lấy ra, cho dù không sử dụng nó vẫn sẽ bảo vệ cơ thể của ta, còn ta tiếp tục sử dụng các pháp bảo khác.
- Chân nguyên của ta không bằng Vũ Nhược Trần, Yến Kinh Tà. Chỉ có điều ta tu luyện khác với họ. Nếu để cho họ vừa tu luyện vừa nghiên cứu thuật luyện khí thì có lẽ cũng không bằng được ta. Chỉ càn pháp bảo lợi hại, sử dụng tốt, cho dù chân nguyên kém hơn người khác nhưng vẫn có thể đánh chết được đối thủ. Ta tập trung nghiên cứu pháp bảo, thực lực sớm đã vượt qua họ. Chỉ có điều Thục Sơn lại chỉ chú trọng kiếm quyết mà không nghĩ tới việc cho dù là kiếm quyết hay pháp bảo thì cũng chỉ dùng để giết địch.
-Hay bên đấu pháp diễn ra trong nháy mắt. Cùng một pháp thuật trong tay mỗi người có hiệu quả khác nhau. - Lạc Bắc hừ lạnh một tiếng:
- Thắng bại của hai bên đâu phải chỉ có một cái pháp bảo là có thể quyết định.
Băng Trúc Quân là người hết sức thông minh và vô cùng tự phụ. Hơn nữa trình độ luyện khí và sử dụng pháp bảo của y rất cao, cộng thêm tu vi với thực lực của bản thân cũng kinh người. Nên y vẫn cho mình mạnh hơn Vũ Nhược Trần và Yến Kinh Tà. Tuy nhiên khi ở Thục Sơn, y không có điều kiện chiến đấu sống chết với họ nên trong suy nghĩ của đám đệ tử Thục Sơn thì tu vi của y vẫn thấp hơn hai người kia. Nhưng có thể nói là từ trước tới nay, Băng Trúc Quân có một nỗi khổ riêng. Vừa đúng lúc này bị Lạc Bắc nhắc tới cho nên tâm trạng của y không còn được bình tĩnh như lúc đầu. Vì vậy mà nghe tiếng hừ của Lạc Bắc, Băng Trúc Quân không còn nhịn được nữa. Bất ngờ trong mắt y chợt lóe lên một tia sáng cùng với sát khí kinh người. Y quát lên một tiếng chói tai:
- Lạc Bắc! Ngươi dựa vào cách nào mà để cho người khác biết chúng ta ở đây?
Băng Trúc Quân là một trong ba vị thủ tọa của Thục Sơn cho nên hành sự hết sức cẩn thận. Mặc dù sử dụng Đấu chuyển tinh di phù tới đây không hề có dấu vết nhưng trong mấy trăm dặm xung quanh thung lũng y vẫn đặt rất nhiều cấm chế.
Hiện tại, dựa vào những cái cấm chết đó, Băng Trúc Quân có thể cảm giác được có người từ Nga Mi đang đi về phía này. Hướng đi của những người đó hết sức chính xác.
Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Băng Trúc Quân:
- Lúc trước chỉ có sư trưởng thay mặt sư môn thanh lý môn hộ nhưng hôm nay sẽ có vãn bối thay sư môn thanh lý môn hộ.
- Thanh lý môn hộ?
Sắc mặt Băng Trúc Quân tối sầm, tinh thần trở lại bình thường:
- Hóa ra ngươi cố tình nói chuyện với ta là để kéo dài thời gian. Có điều trước khi bọn họ tới đây, cho dù ta có nói thêm vài câu nữa cũng vẫn đủ thời gian để giết ngươi.
Lạc Bắc khép mắt lại:
- Trần Thanh Đế và bốn vị pháp vương Hoa giáo liên thủ cũng không làm gì được ta... Ngươi lấy đâu ra tự tin đến vậy?
- Trận chiến của ngươi với Trần Thanh Đế cùng với bốn pháp vương Hoa Giáo một phần là do ma nữ tiểu Trà đã giao chiến với bọn họ trước. Hơn nữa, ngươi còn có bản mệnh kiếm nguyên và Yêu vương liên thai phòng ngự, nếu không thì chết lâu rồi. - Băng Trúc Quân liếc mắt nhìn Lạc Bắc:
- Ta không ngại nói cho ngươi biết, ta tu luyện Động Chân thần nhãn thuật trước khi đối địch có thể phát hiện ra đối phương có pháp bảo gì lợi hại hay không. Nếu khi ngươi ra khỏi Nga Mi, trên người ngươi có nhiều pháp bảo lợi hại thì ta cũng không ra tay với ngươi. Nhưng trên người ngươi lại không có pháp bảo lợi hại, dường như đã giao cho Bích Căn sơn nhân luyện lại đúng không?
- Được rồi! Thời gian cũng đủ rồi. Ngươi có thể làm quỷ được rồi đấy.
Băng Trúc Quân nói xong lập tức vung tay. Một vầng sáng vàng từ tay y lao ra hóa thành mười vầng sáng mà lao về phía Lạc Bắc.
Xèo xèo xèo!
Lạc Bắc động mà như không động. Nhưng quanh người lập tức xuất hiện vô số đạo kiếm khí khiến cho người ta có cảm giác hắn biến thành một con nhím khổng lồ. Vô số đạo kiếm khí kia tấn công mười vầng sáng. Mười vầng sáng kia đập nát tất cả kiếm khí nhưng khi chạm tới tử điện hộ thuẫn của Lạc Bắc đã không còn đủ uy lực mà tan rã.
Mỗi một tia sáng vàng đó là một cây cốt châm.
Lần này, Băng Trúc Quân thi triển dường như là một bộ pháp bảo đầy đủ. Nhìn nó bị Lạc Bắc đánh rơi, Băng Trúc Quân lại vung tay lên bắn ra một vầng kim quang chói mắt.
Oành!
Gần như đồng thời, một cái đạo tôn do lôi điện ngưng tụ xuất hiện trên không trung. Trên thân thể của đạo tôn đó đầy những tia chớp chói mắt. Hai tay nó kết ấn. Một cột sét to bằng thùng nước liên tục lao về phía vầng sáng kim quang của Băng Trúc Quân.
Đạo pháp thuật này chính là Tử Tiêu lôi tôn trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Một khi thi triển không cần phải khống chế. Cho nên khi đạo tôn xuất hiện bắn ra một tia chớp về phía Băng Trúc Quân, nó liền há miệng đớp vào gáy của y.
Gáy của Băng Trúc Quân như có mắt. Tay y vung lên lập tức hóa ra một vầng sáng màu hồng ngưng tụ thành cái khăn gấm lúc trước. Dưới ánh sáng màu hồng đó, cột sét lập tức bị nó hút vào bên trong.
Cái pháp bảo của Băng Trúc Quân không chỉ có lực công kích mạnh mà còn có thể nuốt chửng lôi cương. Có thể nói nó là một cái pháp bảo khắc chế lôi cương do trời sinh.
Con Lôi xà màu tìm đó cũng là một trong những pháp thuật mà gần đây Lạc Bắc mới lĩnh ngộ được từ Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Uy lực của nó không hề kém Tử tiêu đạo tôn nhưng lại bị Băng Trúc Quân phá võ.
Cũng lúc đó cột sát do Tử Tiêu đạo tôn phóng ra cũng đánh trúng vầng sáng màu vàng kim. Tuy nhiên vầng sáng đó vẫn lao đi như dòng nước lũ. Nhìn kỹ thì vầng sáng đó do những điểm sáng màu vàng nhỏ ngưng tụ thành. Tất cả đều là những con phi trùng to bằng lóng tay.
Những con phi trùng đó không phải là vật sống mà tản ra pháp lực dao động của pháp bảo rất mạnh.
Sắc mặt của Băng Trúc Quân xuất hiện một cái kết quả đã biết trước.
'Phụp!"
Khi nét mặt của Băng Trúc Quân mới xuất hiện cái kết quả đó thì cái hộ thuẫn trước mặt lạc bắc cũng bị những con phi trùng đánh vỡ.
Nhưng đúng vào lúc này, một bóng người lại xuất hiện trước mặt Lạc Bắc. Một vầng sáng màu vàng xen lẫn màu bạch bay ra, đồng thời một vầng sáng màu xanh cũng chắn trước mặt của Băng Trúc Quân. Khi vầng sáng màu vàng xen lẫn màu trắng vừa mới xuất hiện, vầng sáng màu xanh kia lập tức biến mất mà rơi xuống đất. Băng Trúc Quân chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa như muốn ngã.
Gương mặt của Băng Trúc Quân nhìn qua chỉ như một người thanh niên mới hai mươi mấy tuổi nhưng thật ra lão đã hơn ba trăm. Trong cả cuộc đời của y, chiến đấu ít nhất cũng phải hơn ngàn trận. Nhưng từ sau khi đạt tới Nguyên Anh kỳ, Băng Trúc Quân chưa hề bị một người nào làm cho đầu váng mắt hoa như thế này.
Nhất là từ sau khi âm thầm giao dịch với Hoàng Vô Thần có được một viên Tam Thanh kim đan, đột phá tới tu vi Độ Kiếp sơ kỳ. Với tu vi hiện tại cho dù pháp bảo cấp kim tiên chuyên làm nhiễu loạn lòng người cũng không lay động nổi tinh thần của y. Mà Băng Trúc Quân là một trong ba vị thủ tọa của Thục Sơn, lại chuyên môn luyện khí, theo đuổi sự phối hợp giữa pháp bảo và công pháp cho nên pháp bảo trên người y có rất nhiều, hơn xa những người tu đạo Nguyên Anh kỳ khác.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 463: Sự Tự Tin Của Băng Trúc Quân Và Con Bài Chưa Lộ
Nhóm dịch: Hany
Nguồn: MT
Mà vừa rồi, vầng sáng màu xanh chắn trước mặt Băng Trúc Quân cũng là một cái pháp bảo tinh diệu truyền lại từ thời thượng cổ có tên là Lưu Ly Thanh Liên. Hình dạng của nó giống như một đóa hoa sen ngọc bích màu xanh.
Lực phòng ngự của Lưu Ly Thanh liên không bằng Hạo Thiên Kính hay Yêu vương liên thai nhưng bản thể của nó là một thứ gỗ hết sức thần diệu. Cho dù pháp bảo hay pháp thuật nào đánh lên, cho dù mất hết ánh sáng, bị đánh trúng bản thể thì nó cũng chỉ bị biến hình. Rồi sau đó, bản thể của nó sẽ lập tức hồi phục nguyên hình tiếp tục phát ra ánh sáng màu xanh để chống lại đối thủ.
Nhưng khi ánh sáng màu vàng xen lẫn màu trắng kia vừa mới phun ra, Lưu Ly Thanh Liên lập tức mất đi sự khống chế mà rơi xuống đất.
Một hạt châu màu tím lập tức bay ra khỏi tay Băng Trúc Quân, tản ra ánh sáng màu tím bao phủ lấy y. Không biết hạt châu màu tím đó là thứ pháp bảo gì nhưng dưới sự bao phủ của nó, bóng dáng của Băng Trúc Quân hơi mờ đi rồi lập tức trở lại bình thường. Ngay cả ánh mắt của y cũng lấy lại sự trong sáng.
"Đây là Thi Thần của hắn nhưng làm sao mà nó có được uy lực như vậy?"
"Hắn tu luyện pháp thuật gì mà ngay cả vật thi luyện như Thi Thần cũng có thể phong ấn bên trong cơ thể?"
Tuy nhiên liếc mắt nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, sắc mặt như đã định của Băng Trúc Quân cũng phải thay đổi.
Trước mặt Lạc Bắc xuất hiện một cái bóng được bao phủ trong một lớp áo choàng màu đen. Cái bóng đó nhìn như người hầu của Lạc Bắc nhưng vào lúc này nó có một thứ hơi thở khiến cho người ta phải ớn lạnh. Đồng thời pháp lực do động tản ra từ người nó như những thanh kiếm băng, từ xa nhìn lại chẳng khác nào một đóa hoa khổng lồ.
Căn cứ vào những gì hiểu biết về Lạc Bắc, Băng Trúc Quân theo bản năng liền khẳng định được đó là Thi thần của hắn.
Hiện tại trên đầu Thi thần vô số những sợi chỉ bạc giống như tạo thành một cái võng khổng lồ.
Đám phi trùng kia lao tới lập tức bị những sợi chỉ bạc đó cắt nát. Dưới sự bao vây của những sợi chỉ bạc đó, đám phi trùng không lao đi được mà bị quấn lấy rồi để cho Thi Thần nuốt chửng.
Đám phi trùng màu vàng đó có tên là Thượng Thanh kim trùng. Nó được luyện chế từ một thứ thiên thạch tinh kim không biết tên và Hỗn Nguyên tinh kim cùng với hơn mười loại nguyên liệu khác. Ngay cả Hỗn Nguyên tinh kim cũng bị chúng nuốt chủng. Lúc trước, Băng Trúc Quân biết Lạc Bắc tu luyện công pháp thân thể thành thánh hết sức lợi hại. Nhưng với cái pháp bảo này thì thân thể của hắn cũng không chịu nổi.
Trên thực tế, cái pháp bảo này chính là một trong những thứ để cho Băng Trúc Quân tự tin đối phó với Lạc Bắc.
Khi không có một cái pháp bảo phòng ngự như Yêu vương liên thai, với cái pháp bảo này, Băng Trúc Quân tự tin có thể giải quyết được Lạc Bắc.
Một mình giải quyết được Lạc Bắc không chỉ có được nhiều thứ từ Côn Luân mà còn có được thanh danh không thể tưởng nổi. Dù sao thì hiện tại uy danh của Lạc Bắc có lẽ cũng chỉ kém có Hoàng Vô Thần. Một khi giết chết được hắn, cho dù có phản lại Thục Sơn cũng hoàn toàn đủ tư cách khai sơn lập phái.
Nhưng Băng Trúc Quân không thể ngờ dược là cái pháp bảo của mình lại bị Thi thần của Lạc Bắc phá vỡ, hơn nữa còn bị nó ăn như ăn đậu vậy.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Băng Trúc Quân biến sắc. Y vung tay lên lấy ra một cái lá cờ nhỏ màu trắng. Một tia sáng lóe lên trên lá cờ, bóng dáng của Băng Trúc Quân lập tức biến mất trong trận pháp.
Nhìn thấy Băng Trúc Quân đột nhiên biến mất, sắc mặt của Lạc Bắc cũng không thay đổi, chỉ có một tia sáng màu tím lóe lên trong mắt.
Trong tích tắc khi tia sáng đó lóe lên, toàn bộ trận pháp lập tức phủ đầy hàng ngàn hàng vạn những tia chớp ngưng tự thành lôi chùy giống như cơn mưa giáng xuống.
"Rầm rầm rầm!"
Tại một chỗ về phía trái cách hắn chừng mười trượng, những tia chớp giáng xuống như đánh trúng một thứ gì đó mà tản ra dữ đội, biến thành một quầng sáng màu tím.
Lạc Bắc chẳng hề nghĩ ngợi, chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt trong suốt lập tức lao về phía vầng sáng màu tím kia.
Rầm!
Một vầng sáng màu trắng giống như sương xuất hiện ngăn cản kiếm cương Phá Thiên Liệt khiến cho chúng thay đổi phương hướng bắn ra bốn phía. Đồng thời phía sau vầng sáng đó cũng lập tức xuất hiện bóng dáng của Băng Trúc Quân.
Vừa nhìn thấy Thượng thanh kim trùng bị phá, Băng Trúc Quân định dựa vào một cái pháp bảo khác để ẩn thân, chuẩn bị đánh lén Lạc Bắc. Nhưng y không ngờ được kinh nghiệm chiến đấu của Lạc Bắc cũng vô cùng phong phú lập tức sử dụng pháp thuật bao phủ cả trận để phát hiện vị trí của mình.
- Lạc Bắc! Ngươi.
Với tính cách kiêu ngạo cùng với thân phận sư trưởng của Lạc Bắc, lại trong tình cảnh tự tin nắm chắc phần thắng nhưng lại bị hắn làm cho phải ẩn nấp để đánh lén khiến cho y trở nên thẹn quá hóa giận. Nhưng khi y vừa mới bị Lạc Bắc làm cho lộ diện, chưa kịp có động tác nào khác thì một tia sáng màu vàng chợt lóe lên trong mắt thi thần rồi một dải sáng màu vàng xen lẫn màu trắng lập tức lao tới.
Do có kinh nghiệm nên Băng Trúc Quân không dám đón đỡ, vội vàng lấy hạt châu màu tím bao phủ mình vào bên trong.
Hạt châu màu tím đó có tên là Ích tà tử huyết châu. Nó là một thứ pháp bảo chuyên để trấn định thần hồn. Một khi sử dụng tới nó, Băng Trúc Quân không hề bị ảnh hưởng. Nhưng Thiên sương kính chắn trước mặt y bị hơi thở của Thi Thần bám phải lập tức dính đầy băng tuyết rồi cũng giống như Lưu Ly Thanh Liên rơi xuống đất.
Băng Trúc Quân vô cùng tức giận. Trong tay y lập tức lóe lên một tia sáng màu vàng tản ra ánh sáng rực rỡ lập tức lao thẳng vào người Thi thần đang chắn trước mặt Lạc Bắc.
Keng keng keng!
Trên người Thi Thần tóe ra vô số những tia lửa. Thứ ánh sáng giống như ánh sáng mặt trời đó không thể tiến thêm mà rơi xuống đất hiện ra những cây châm nhỏ màu vàng đã bị vỡ nát.
Băng Trúc Quân biến sắc.
Vào lúc này, Băng Trúc Quân có thể cảm nhận được thực lực Thi Thần không hề kém một người tu đạo có tu vi Nguyên Anh trung kỳ.
Hiện tại mặc dù y đã đột phá tới Độ Kiếp sơ kỳ, pháp bảo có rất nhiều nhưng Lạc Bắc cũng có tu vi Nguyên Anh đại thành, tinh thông nhiều loại pháp thuật lại có kinh nghiệm và thủ đoạn không hề kém. Cho dù Băng Trúc Quân có tự kiêu tới đâu thì cũng phải nhận ra một mình có thể đối phó với một người tu đạo có tu vi Nguyên Anh đại thành và một con Thi thần có tu vi Nguyên Anh trung kỳ.
Không hề do dự, Băng Trúc Quân vung tay lên. Cùng với cái khăn gấm màu hồng xuất hiện, sau lưng y cũng vọt ra hai vầng sáng giống như đôi cánh mà lao thẳng tới một góc của quầng sáng màu xanh đang bao phủ sơn cốc.
Hiển nhiên, Băng Trúc Quân là một kẻ vô cùng quyết đoán. Thấy không thể giết được Lạc Bắc, y liền bỏ chạy.
Đôi cánh màu xanh sau lưng y không biết là thứ pháp bảo gì nhưng khi xuất hiện, y lập tức hóa thành một tia sáng màu xanh với tốc độ kinh người. Gần như chỉ trong chớp mắt đã gần ra khỏi quầng sáng màu xanh.
Lúc này, trong tay của Băng Trúc Quân đã xuất hiện một lá cờ màu xanh. Chân nguyên của y cũng được dồn vào đó. Chỉ trong tích tắc, Băng Trúc Quân có thể ra khỏi trận pháp và bỏ trốn. Nhưng đúng lúc này, xung quanh người y đột nhiên xuất hiện những gợn sóng, không gian xung quanh như bị ép lại về phía y. Lực lượng quá mạnh khiến cho đôi cánh sau lưng Băng Trúc Quân tối sầm, đồng thời y cũng hơi dừng lại một chút.
Một tiếng nổ vang lên, một pho tượng màu tím do những tia chớp tạo thành lại xuất hiện trước mặt Băng Trúc Quân. Vô số những tia chớp cũng phóng thẳng tới mặt y.
- Chẳng phải ngươi nói có thể giải quyết ta dễ dàng hay sao mà mới đánh đã bỏ chạy? Ngươi bỏ chạy như vậy thì lấy gì để trả viên Tam Thanh kim đan cho Hoàng Vô Thần? Tam Thanh kim đan có thể giúp người tu đạo từ Nguyên Anh kỳ lên thẳng Độ kiếp kỳ. Ta thấy Côn Luân cũng chẳng có được vài viên như vậy đâu.
Cũng lúc đó, tiếng cười lạnh của Lạc Bắc cũng vọng vào tai Băng Trúc Quân.
Sắc mặt của Băng Trúc Quân trắng nhợt nhưng không hề trả lời. Y bóp nát một cái ngọc phù màu tím khiến cho một tiếng nổ vàng lên. Rồi một con phượng hoàng lửa màu tím lập tức vọt về phía Tử tiêu đạo tôn đang chắn trước mặt. Thoáng cái, Tử Tiêu lôi tôn bị con phượng hoàng lửa màu tím nuốt chửng.
Băng Trúc Quân vung cây cờ màu xanh trong tay lên, quầng sáng màu xanh trước mặt y lập tức xuất hiện một vết nứt dài cả trượng.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba