Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 288: Luyện Huyết tà tung. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
- Đặng Phi vẫn luôn là người của Sở Phong, nghe hắn phân công, bổn tông nếu thực sự có người quan hệ mật thiết với Đặng gia, hơn nữa cấu kết với Luyện Huyết Tà Giáo, vậy chẳng phải là...
Từ Hưng ngữ khí cả kinh, hét lên liền ngừng lại, không có chứng cớ xác thật, hắn vô luận như thế nào cũng sẽ không nói thẳng tính danh, nếu không, mặc dù hắn là đệ tử hạch tâm nhưng trêu chọc người nọ, cũng không có kết cục tốt.
Mấy người đều biết ý tứ trong lời Từ Hưng nhưng ai cũng không nói rõ.
Vũ Chấn Khôn nói:
- Bạch Ngọc Thiền, Từ Hưng, Lương Cổ Văn, ba người các ngươi cưỡi tiểu kim, trước tiên quay về gia tộc, báo ra tin tức này, cứ nói chúng ta đến Đặng gia, Đặng gia đã sớm người đi nhà trống, chẳng biết đi đâu. Nhưng chúng ta lại căn cứ manh mối Đặng gia còn sót lại đã tìm ra nơi ẩn nấp của võ giả Đặng gia, đã giệt sạch người Đặng gia, hơn nữa còn đánh chết mấy vị cao thủ của Luyện Huyết Tà Giáo. Sau đó các ngươi phản hồi tông môn, ta cùng với Hoàng Thiên đi đến Bắc Mạc Huyện bái phỏng Hoàng gia.
Bạch Ngọc Thiền con mắt sáng ngời, nói:
- Vũ sư thúc kế này chính là muốn khiến tên nội gian kia tự loạn trận cước? Bạo lộ thân phận sao?
Vũ Chấn Khôn gật đầu nói:
- Các ngươi đi đi.
Ba người Bạch Ngọc Thiền, Từ Hưng, Lương Cổ Văn cưỡi Kim Nhãn Thanh Điêu, quay về Thiên Kiếm Tông. Ba người Huyền Thiên, Long Tử Nghiên, Vũ Chấn Khôn thì tại Nam Dã Huyện mua ba thớt hắc lân mã, chạy đến Bắc Mạc Huyện.
Hoàng gia ở Nam Dã Huyện cũng có người, tin tức Huyền Thiên xuất hiện tại Nam Dã Huyện, chuẩn bị quay về Hoàng gia rất nhanh liền truyền đến Hoàng gia.
Thiên Kiếm Tông.
Trên một ngọn tuyệt sơn phía sau núi, bầu trời phong vân biến sắc, mặt đất cuồng phong cát bay, trong cốc Thiên Địa nguyên khí nồng đậm đến cực điểm, đều đang bạo đi, hình thành một vòng xoáy cực đại, trong lúc cực tốc xoay tròn, Thiên Địa nguyên khí phạm vi mấy ngàn thước bốn phía đều bị vòng xoáy nguyên khí trong sơn cốc hấp dẫn, dũng mãnh lao vào trong cốc..
Trong vòng xoáy nguyên khí kia, tất cả Thiên Địa nguyên khí đều hội tụ về phía trung tâm vòng xoáy, nơi đó là một gia nhà gỗ nhỏ đơn giản, trong phòng có một lão giả qua tuổi lục tuần đang nhắm mắt ngồi ngay ngắn.
Quá trình kia trọn vẹn giằng co nửa giờ mới bình thường lại, lão giả kia đột nhiên mở hai mắt ra, bắn ra hai đạo tinh quang.
Đột nhiên, két.. Một tiếng, cửa nhà gỗ mở ra, một bóng người bạch sắc lóe lên liền xuất hiện ở trước mặt lão giả lục tuần lão kia, đúng là Lăng Dật Trần.
Trong mắt Lăng Dật Trần lộ vẻ vui mừng, thanh âm cũng kích động:
- Ở Địa giai cảnh nhất trọng suốt hai mươi tám năm, bế quan trùng kích một lần lại một lần, rốt cục cũng tiến thêm một bước, kiếp nầy, tu vi của đệ cũng chỉ dừng ở bước này thôi.
Lăng Dật Trần vui vẻ nói:
- Tốt, tu vị ngươi đột phá đúng lúc lắm, ta có một nhiệm vụ, cần ngươi đi hoàn thành.
- Nhiệm vụ gì?
Lão giả lục tuần hỏi.
Lăng Dật Trần nói:
- Trong hàng đệ tử hậu bối bổn tông xuất hiện một đầu Chân Long, thiên tài yêu nghiệt có thể sánh vai với Kim Liệt của Thần Đao Môn, tên là Hoàng Thiên, hắn cùng với Lăng Vân Tông có đại thù oán, ta sợ mấy lão bất tử Lăng Vân Tông liều mạng, đi đối phó một tên hậu bối. Nếu tu vị ngươi đã đột phá Địa giai cảnh nhị trọng, vậy thì trách nhiệm âm thầm bảo hộ Hoàng Thiên giao cho ngươi thôi, có nguy hiểm gì, khó khăn gì thì cứ để hắn tự mình giải quyết, chỉ có khi hắn sắp đối mặt nguy cơ tử vong, không đường thối lui thì ngươi mới có thể ra tay.
Lão giả lục tuần gật đầu nói:
- Không có vấn đề, bất quá, tu vi của huynh cao hơn đệ, bảo hộ hắn chẳng phải an toàn hơn sao?
Lăng Dật Trần nói:
- Luyện Huyết Tà Giáo đã tro tàn lại cháy, Thần Châu đại địa sẽ lại lâm vào một hồi gió tanh mưa máu mơi, Bắc Vực từng lã tổng bộ của Luyện Huyết Tà Giáo ở Thần Châu, là trạm đầu tiên khi Luyện Huyết Tà Giáo quay về Thần Châu. Thần Đao vương triều đang lâm vào bấp bênh, thậm chí bên trong bổn tông cũng có thể có gian tế Luyện Huyết Tà Giáo, ta một ngày cũng không thể rời khỏi sơn môn được.
...
Đát đát đát đát!
Tiếng vó ngựa ẩn chứa tiết tấu không ngừng vang lên.
Huyền Thiên, Long Tử Nghiên, Vũ Chấn Khôn rời khỏi Nam Dã Trấn, dọc theo đại lộ đi về phía Bắc Mạc Huyện.
Từ Nam Dã Trấn đến Dã Mã Trấn có lộ trình hơn ba trăm dặm, tuy là đại lộ nhưng cũng phải đi qua một mảnh vùng núi, không ngớt trăm dặm.
Ra thị trấn, hướng bắc hơn ba mươi dặm liền có thể trông thấy dãy núi liên miên bất tận phía trước.
Tuy là vùng núi, nhưng lại là đại lộ, hơn nữa, đường lại xen vào núi, là một đường, không phải đường núi, trong sơn cốc hai bên đều có không ít thôn trang, cũng không vắng vẻ.
Sau khi tiến vào vùng núi, lại đi về phía trước năm mươi dặm, nơi này hai bên đường ngay cả thôn trang cũng không thấy bao nhiêu, chỉ sơn ảnh trùng trùng điệp điệp.
Không đúng, không phải lồng ngực, mà là không gian giới chỉ ở trước ngực.
Huyền Thiên lập tức khống chế tinh thần lực, tiến nhập vào trong không gian giới chỉ, phát hiện một khỏa hạt châu màu đỏ như máu đang sáng lên, hẳn là nửa mặt sáng lên, còn nửa mặt kia lại không có động tĩnh.
Khỏa hạt châu đỏ như màu này là sau khi đánh chết Quỷ Ảnh Kiếm Khách đạt được từ trên người hắn.
Lúc ấy không biết hạt châu đỏ như máu này có tác dụng gì, về sau Huyền Thiên cũng lấy ra kiểm tra một chút, cũng không nhìn ra nguyên cớ liền để trong không gian giới chỉ, không quản đến nó nữa, cơ hồ đã quên mất.
Hiện giờ hạt châu đỏ như màu này tựa hồ bị thứ gì đó ảnh hưởng, vậy mà lại phát quang, hơn nữa chỉ sáng lên nửa mặt, tựa hồ phương hướng mặt sáng lên kia có đồ vật gì đó đang gọi nói về.
Có cổ quái!
Huyền Thiên sờ tay trước ngực, hạt châu đỏ như máu kia liền từ trong không gian giới chỉ xuất hiện ở trong tay.
Cầm hạt châu kia đến trước mắt, Huyền Thiên chuyển động mấy vòng, vô luận Huyền Thiên chuyển động thế nào thì luôn chỉ có hướng bên phải mới có thể sáng lên.
Dù là mặt sáng lên vừa rồi, nếu chuyển sang hướng khác thì hào quang cũng sẽ nhanh chóng biến mất.
- Tầm Huyết Châu?
Long Tử Nghiên đột nhiên chứng kiến hạt châu huyết sắc trong tay Huyền Thiên, thét lên một tiếng kinh hãi.
Thanh âm của Long Tử Nghiên hấp dẫn lực chú ý của Vũ Chấn Khôn ở phía trước, quay đầu lại xem, thấy trong tay Huyền Thiên cầm một khỏa huyết châu liền nói:
- Tầm Huyết Châu là vật gì?
Huyền Thiên lắc đầu:
- Đệ tử cũng không biết, Tử nhi, muội biết gì sao?
Nói xong liền đưa Tầm Huyết Châu cho Long Tử Nghiên.
Long Tử Nghiên đón lấy nhìn một hồi, nói:
- Đây quả thật là Tầm Huyết Châu, chỉ có người tương đối trọng yếu trong Luyện Huyết Giáo mới có được, có thể thông qua Tầm Huyết Châu cảm ứng lẫn nhau, đây chỉ là một khỏa Tầm Huyết Châu Huyền cấp, khoảng cách cảm ứng không cao hơn mười dặm, khỏa Tầm Huyết Châu này lại đang sáng lên, nói rõ phương hướng sáng lên có người Luyện Huyết Tà Giáo, hơn nữa, khoảng cách không hơn mười dặm.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 289: Điên cuồng giết chóc. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Vũ Chấn Khôn kỳ quái nhìn Long Tử Nghiên, hiển nhiên đối với việc nàng biết rõ tin tức về Luyện Huyết Giáo như vậy có chút kinh ngạc.
Huyền Thiên giải thích nói:
- Tử nhi từng bị Luyện Huyết Tà Giáo đuổi giết, cho nên có chút hiểu rõ.
Vũ Chấn Khôn nhìn Huyền Thiên nói:
- Tầm Huyết Châu này của ngươi là từ đâu có?
Huyền Thiên Đạo:
- Lần trước trên người rời khỏi gia tộc quay về tông môn, ở một nơi cách nơi này chừng trăm dặm đệ tử giết Quỷ Ảnh Kiếm Khách, từ trên người hắn lấy được, chẳng lẽ Quỷ Ảnh Kiếm Khách là người của Luyện Huyết Tà Giáo sao?
Long Tử Nghiên gật đầu nói:
- Nhất định là như vẩy rồi, hơn nữa, thân phận đặc thù, Luyện Huyết Tà Giáo mỗi một cứ điểm ít nhất đều là cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ chưởng quản, nếu là Tầm Huyết Châu Huyền cấp, cũng chỉ có cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ mới có được, ngươi lần trước quay về tông môn có thể đánh chết Quỷ Ảnh Kiếm Khách, tu vi của hắn khẳng định không phải Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.
- Đệ tử hiểu được... !
Nghi vấn trong đầu Huyền Thiên liền thông suốt.
Huyền Thiên nói:
- Bắt đi mấy vị sư đệ đúng là người của Luyện Huyết Tà Giáo. Quỷ Ảnh Kiếm Khách hiển nhiên là nhi tử của một vị đại nhân vật Luyện Huyết Tà Giáo, bị đệ tử giết, nhưng lúc ấy ba vị sư đệ đang nhận nhiệm vụ tông môn đuổi giết Quỷ Ảnh Kiếm Khách, cho nên, đệ tử đưa đầu Quỷ Ảnh Kiếm Khách cho bọn họ, bọn họ hoàn thành nhiệm vụ đuổi giết Quỷ Ảnh Kiếm Khách tất cả mọi người biết rõ, Quỷ Ảnh Kiếm Khách là ba người bọn hắn giết, người của Luyện Huyết Tà Giáo hiển nhiên cũng cho rằng như vậy, vậy nên mới bắt bọn họ... Đây là do đệ tử gây họa, lại khiến ba người kia bị hại, đệ tử... Đều tại đệ tử.
Vũ Chấn Khôn nói:
- Hoàng Thiên, tự trách cũng không phải cách giải quyết vấn đề, nếu Tầm Huyết Châu này chỉ có trên người nhân vật trọng yếu mới có, cao thủ Luyện Huyết Tà Giáo ở phụ cận có thể là thủ lĩnh của cứ điểm Luyện Huyết Tà Giáo trong Thần Đao vương triều, nếu Quỷ Ảnh Kiếm Khách là bị đuổi giết ở phụ cận, ba người kia có nhiều khả năng đã bị bắt vào cứ điểm, người Đặng gia biến mất không thấy gì nữa, nơi này cách Nam Dã Trấn chỉ trăm dặm, khẳng định có quan hệ, có Tầm Huyết Châu nơi tay, tìm được cao thủ của Luyện Huyết Tà Giáo, vậy thì ba người kia và nơi hạ lạc của Đặng gia đều sẽ có manh mối rồi.
Huyền Thiên lập tức tỉnh lại, nói:
- Tốt, chuyện đã phát sinh, đệ tử cũng sẽ không oán trời trách đất, tận hết sức lực cũng phải cứu mấy sư đệ ra.
Vũ Chấn Khôn ở phụ cận lưu lại ấn ký bí mật của Thiên Kiếm Tông, sau đó, liền theo theo phương hướng Tầm Huyết Châu chỉ mà đi.
Mỗi khi đi 300~400m, Vũ Chấn Khôn đều lưu lại ấn ký.
Đi như thế hơn ba nghìn mét, hào quang của Tầm Huyết Châu càng ngày càng thịnh.
Khi hào quang của Tầm Huyết Châu càng ngày càng thịnh, cơ hồ bao trùm toàn bộ hạt châu thì Long Tử Nghiên nói:
- Nơi này là vị trí một viên Tầm Huyết Châu khác, thật sự là kỳ quái, sao lại không thấy bóng dáng, chẳng lẽ người nọ ở trong lòng đất sao?
Vũ Chấn Khôn cảm xúc hơi có vẻ hưng phấn, nói:
- Nếu là ở lòng đất vậy thì nơi này rất có khả năng là một cứ điểm của Luyện Huyết Tà Giáo, tìm ở phụ cận một chút, có người hoạt động nhất định sẽ lưu lại dấu vết.
Mấy người bắt đầu tìm tòi, khi phạm vi tìm tòi đạt đến bán kinh 500m thì dưới một ngọn núi ở phương Bắc phát hiện không ít dấu chân, quả nhiên là có người thường xuyên ra vào.
Vũ Chấn Khôn với tư cách là trưởng lão thủ tọa Võ Kỹ Các của Thiên Kiếm Tông, một thân thực lực không thể nghi ngờ, trong cùng cảnh giới căn bản là tồn tại vô địch, mặc dù cùng là cao thủ Tiên Thiên cảnh thập trọng thì cũng chiến thắng dễ dàng.
Luyện Huyết Tà Giáo tuy rằng là quái vật khổng lồ, tùy tiện một Phân đường đều có thể khiến toàn bộ tứ đại tông môn của Thần Đao vương triều bị diệt, nhưng Thần Châu đại địa rộng lớn vô biên, vương triều như Thần Đao vương triều nhiều như sao đầy trời.
Chỉ riêng Bắc Vực đã có mười tám châu, Ngạo Châu là một trong mười tám châu Bắc Vực, có mười bảy vương triều, vương triều thượng phẩm ba cái, trung phẩm năm cái, hạ phẩm chín cái, Thần Đao vương triều chính là một vương triều hạ phẩm trong Ngạo Châu.
Tổng bộ Luyện Huyết Tà Giáo ở Hải Ngoại Ma Vực phía đông Thần Châu, tuy rằng Bắc Vực là tổng bộ của nó ở Thần Châu đại địa, nhưng Đông Vực mới là căn bản của Luyện Huyết Tà Giáo.
Chỉ một Bắc Vực đã có nhiều vương triều như vậy, Bắc Vực và Đông Vực cộng lại số lượng càng nhiều đến bảy tám trăm, Luyện Huyết Tà Giáo mặc dù cường đại, nhưng cũng không phải bỏ qua đại bản doanh ở Hải Ngoại Ma Vực, toàn bộ xâm lấn, cũng không cách nào mỗi một vương triều đều phái tới cường giả Địa giai cảnh.
Huống chi cao tầng Luyện Huyết Tà Giáo còn phải tranh đấu với Thiên Tinh Các, sẽ không tùy tiện lộ diện, nếu không tất sẽ bị cường giả siêu cấp của Thiên Tinh Các đuổi giết. Toàn bộ hoạt động của Luyện Huyết Tà Giáo đều chỉ có thể bí mật tiến hành ở chỗ tối. Các cứ điểm ở trong vương triều không có khả năng đầu nhập quá nhiều thực lực.
Chỉ cần không phải cường giả Địa giai cảnh thì Vũ Chấn Khôn cũng không chút sợ hãi. Cho nên hắn chỉ để lại một ám hiệu bí mật, cũng không có quay về tông môn cầu viện.
Tầm Huyết Châu có thể cảm ứng giúp nhau, chủ nhân viên Tầm Huyết Châu khác thấy Tầm Huyết Châu vô cớ sáng lên, cũng sẽ cảnh giác. Từ Nam Dã Huyện phản hồi Thiên Kiếm Tông nhanh nhất cũng phải ba ngày, đến lúc đó cho dù cưỡi Kim Nhãn Thanh Điêu tới thì cũng đã muộn, có thể người Luyện Huyết Tà Giáo đã sớm đi không còn một mống rồi.
Vũ Chấn Khôn tài cao mật lớn, hơn nữa, thực lực Huyền Thiên cũng không thấp, cùng Long Tử Nghiên tự bảo vệ mình có thừa, vậy nên hắn liền muốn mang theo hai người, một mẻ hốt gọn cứ điểm Luyện Huyết Tà Giáo này.
Theo dấu chân, ba người đã tìm được một sơn động bí mật dưới chấn ngọn núi, ánh sáng tiến vào trong sơn động 4- 5m, đằng sau là một mảnh đen kịt.
Cửa vào sơn động này cách nơi vừa rồi Tầm Huyết Châu phát sáng rực rỡ chỉ chừng năm trăm thước, xem ra dưới nền đất này hiển nhiên có không ít thông đạo.
Vũ Chấn Khôn hiển nhiên là người từng trải, hắn cẩn thận kiểm tra bốn phía thông đạo một lần, xác nhận không có cơ quan, sau đó nhặt lên không ít cục đá trên mặt đất đi vào trong sơn động.
Huyền Thiên và Long Tử Nghiên đi theo sau lưng Vũ Chấn Khôn chừng 2m.
Ba người bước chân nhẹ vô cùng, không phát ra tiếng vang gì.
Đi đến biên giới sơn động, Vũ Chấn Khôn cong ngón búng ra, một cục đá nổ bắn ra, đánh lên mặt đất phía trước, lực lượng cường đại khiến cục đá trực tiếp xuyên thấu mặt đất, cắm vào bên dưới, xác nhận phía trước là thực địa liền tiếp tục đi thẳng về phía trước.
- Khẩu lệnh!
Tiến vào trong sơn động ước 10m đột nhiên, phía trước hơi nghiêng, vang lên một thanh âm.
Trong sơn động ánh sáng không đủ, chỉ có thể loáng thoáng nhìn được tầm 20m, vị trí thanh âm kia vang lên vẫn còn ở ngoài 20m nên không cách nào thấy rõ.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 290: Điên cuồng giết chóc. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng thanh âm vừa dứt Vũ Chấn Khôn cong ngón tay búng ra, một cục đá nổ bắn đi, một giây sau, liền nghe được bồng một tiếng, hình như có vật thể gì đó ngã xuống mặt đất.
Trong bóng tối, một vị võ giả mặc trường bào màu đen, trước ngực có một ấn ký đầu lâu đỏ như máu, miệng mở ra lúc nói chuyện còn chưa khép lại đã bị một cục đá bắn vào miệng, đánh nát mấy cái răng, lại từ ót bắn ra, lập tức bị mất mạng.
Huyền Thiên đi tới bên cạnh thi thể tên võ giả Luyện Huyết Tà Giáo năm trên mặt đất, nhìn tử tướng người nọ, hắn đối với thực lực của Vũ Chấn Khôn lại có một cách nhìn mới. Mặc dù là loại đỉnh tiêm trong hàng đệ tử hậu bối như Bá Đao Kim Liệt, Tuyệt Kiếm Bạch Ngọc Thiền ở trước mặt Vũ Chấn Khôn chỉ sợ cũng không đỡ nổi một chiêu.
Vào sơn động chừng hai trăm thước, phía trước lại có người hỏi:
- Máu tươi bao phủ đại địa, câu tiếp theo ...
XÍU... UU! - - !
Trả lời hắn là một cục đá, ‘ bồng ’ một tiếng, thanh âm ngã xuống đất lại truyền tới, mấy ngườiHuyền Thiên tiến về trước, kết cục người này giống như trước như đúc.
Thính lực Vũ Chấn Khôn thập phần đáng sợ, cách xa mấy chục thước, chỉ cần vừa phát ra thanh âm là có thể biết rõ ngọn nguồn thanh âm ở nơi nào, hơn nữa còn có thể chính xác đến bắn vào miệng đối phương.
Sơn động dưới nền đất có chút uốn lượn, khoảng cách trên mặt đất chỉ có 500m, dưới nền đất, lại không chỉ 800m, dọc theo ba động đi tới 500m, Tầm Huyết Châu vẫn chưa tỏa ra toàn bộ hào quang, bất quá, tên lính gác trạm thứ ba của Luyện Huyết Tà Giáo cũng bị chết như trước, bị cục đá bắn xuyên đầu, vào bằng miệng ra bằng ót.
Sơn động đen tối đã đến 500m, tựa hồ đã đến cuối cùng, chỗ ngoặt phía trước lóe ra hào quang màu đỏ, tựa hồ là ánh lửa.
Ba vị lính gác đều có tu vị Tiên Thiên cảnh trung kỳ, võ giả bên trong hiển nhiên thật không ngờ, sẽ bị người dễ dàng giết đến đây như vậy.
Vũ Chấn Khôn tiếp tục đi tới, rẽ một cái, tiến nhập vào thông đạo có ánh lửa bao phủ, cách mỗi 20m, trên vách tường hai bên liền nhô ra một bó đuốc đang cháy bừng.
Thông đạo này dài ước chừng 30m, ở cuối đầu bên kia hai vị võ giả tà giáo mặc áo choàng đen huyết đầu lâu, tu vị đều là Tiên Thiên cảnh ngũ trọng.
Vũ Chấn Khôn vừa mới xuất hiện, hai vị võ giả tà giáo liền quay đầu nhìn sang, nhưng bọn hắn muốn kinh hô lại không thể lên tiếng, một đạo kiếm quang không đến nửa khắc liền xuất hiện ở cổ bọn hắn, hai khỏa đầu lâu lập tức bay lên.
Kiếm quang lại lóe lên, hai khỏa đầu lâu bay lên bị một thanh bảo kiếm màu lam sáng lóng lánh xuyên thấu, Vũ Chấn Khôn đẩy tay, thi thể không đầu của hai người nhẹ nhàng rơi xuống đất, không phát ra nửa điểm tiếng vang.
Đợi đến khi Huyền Thiên và Long Tử Nghiên chuyển qua thông đạo liền chứng kiến hai cỗ thi thể không đầu đã ngã xuống mặt đất, bảo kiếm màu xanh da trời trong tay Vũ Chấn Khôn buông xuống, hai cái đầu lâu đang trượt luôn rơi vào bên cạnh thi thể.
Mặc dù Huyền Thiên thính lực kinh người, cũng không nghe được thanh âm hai cổ thi thể ngã xuống đất, quả thật là kiếm qua im ắng, sát nhân trong lúc vô hình, Vũ Chấn Khôn là một kiếm khách hết sức lợi hại.
Xa hơn phía trước, thông đạo bắt đầu mở rộng chi nhánh, thoáng một phát chia thành ba lối đi.
Hào quang Tầm Huyết Châu dần sáng lên, hiển nhiên giờ chỉ còn cách Tầm Huyết Châu kia một khoảng cách không xa.
Thông đạo chính giữa bỗng truyền đến một hồi tiếng bước chân, lập tức, một gã võ giả của Luyện Huyết Tà Giáo đi vào tầm mắt ba người Huyền Thiên, chỉ cách Vũ Chấn Khôn 20m.
Tu vị người này cao hơn người trước nhiều, là cao thủ Tiên Thiên cảnh thất trọng.
Khi Huyền Thiên chứng kiến vị cao thủ này hắn cũng thấy được ba người Huyền Thiên phía trước.
Nhưng nghênh đón hắn là một đạo kiếm quang, kiếm quang màu xanh da trời nhanh đến cực hạn, như lưu tinh lóe lên, Vũ Chấn Khôn lập tức ra tay.
Không có nửa điểm kiếm quang tiết ra ngoài, tất cả Tiên Thiên chân khí đều hội tụ tại trong thân kiếm
Tiên Thiên cảnh thất trọng, thuộc về Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, thực lực so với võ giả Tiên Thiên cảnh trung kỳ phải cao hơn rất nhiều, năng lực phản ứng cũng nhanh hơn nhiều lắm
Trong chốc lát cũng một đạo kiếm quang thoáng hiện, đâm về phía Vũ Chấn Khôn, đồng thời, giơ tay lên, một đạo huyết phù vọt về phía Vũ Chấn Khôn.
Vũ Chấn Khôn tay trái điểm về trước, một đạo kiếm quang nổ bắn ra, đạo huyết phù kia vừa mới nổ bung, liền bị kiếm quang chém chết.
Đồng thời, bảo kiếm lam quang trong tay như gợn sóng, bỗng run run một hồi chợt cao chợt thấp, nhưng lại nhanh như thiểm điện.
Cao thủ tà giao Tiên Thiên cảnh thất trọng kia thất thủ, bảo kiếm lam quang đâm vào mi tâm của hắn, một kích mất mạng.
Mặc dù là cao thủ Tiên Thiên cảnh thất trọng ở dưới kiếm của Vũ Chấn Khôn vẫn lập tức bị mất mạng.
Bất quá lúc huyết phù nổ tung lại kinh động đến những người khác.
- Người nào?
...
Trong chốc lát, liên tục mấy đạo thanh âm quát hỏi vang lên.
Theo quát thanh âm quát hỏi vang lên, tiếng bước chân liên tiếp truyền tới, có hơn mười người từ thông đạo ở giữa đi đến.
Thông đạo bên cạnh cũng có tiếng bước chân, bất quá nhân số hơi ít, hai bên đều chỉ có ba bốn người.
Mười người đến từ thông đạo chính giữa một người có tu vị Tiên Thiên cảnh bát trọng, hai người Tiên Thiên cảnh thất trọng, còn lại đại bộ phận đều là Tiên Thiên cảnh trung kỳ, Tiên Thiên cảnh sơ kỳ chỉ có ba người.
Hành tung bạo lộ, Vũ Chấn Khôn không hề nao núng, bảo kiếm lam quang trong tay khẽ động, thất luyện kiếm quang bắn ra, chiếu sáng cả sơn động.
Kiếm của Vũ Chấn Khôn nhanh như thiểm điện, linh xảo như xà, như hồ điệp điểm hỏa, kiếm quang lướt qua, dù phía trước là tầng tầng lớp lớp kiếm mạc cũng sẽ có tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp.
Võ giả tà giáo lần lượt ngã xuống, đều bị một kiếm xuyên qua yết hầu.
Đinh Đinh Đang keng - - !
Một tiếng nổ, hai vị võ giả Tiên Thiên cảnh thất trọng chỉ ba chiêu qua đi lần lượt mất mạng, mấy lượt hô hấp, hơn mười vị võ giả tà giáo lao tới từ thông đạo chính giữa chỉ còn lại một tên Tiên Thiên cảnh bát trọng vẫn còn đang đau khổ chèo chống.
Vũ Chấn Khôn sát nhập vào thông đạo giữa, Huyền Thiên và Long Tử Nghiên vẫn còn ơi nơi giao giữa ba lối đi, võ giả tà giáo lao tới tu vị thấp hơn ở thông đạo giữa nhiều, đại bộ phận đều là Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, ít có Tiên Thiên cảnh trung kỳ.
Trọng Nhạc Kiếm ra khỏi vỏ, Huyền Thiên ra tay không chút lưu tình, sức lực lớn khủng bố theo trọng kiếm bộc phát, mỗi một kiếm đánh xuống võ giả tà giáo đều bị một kiếm phân hai đoạn.
Dùng thực lực Huyền Thiên hiện giờ, dù là võ giả Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, trong tay cầm Bảo Khí Huyền giai hạ phẩm, bằng lực lượng khổng lồ cùng với Trọng Nhạc Kiếm trầm trọng sắc bén, cũng đủ để chém thành hai đoạn.
Đương nhiên, nếu là võ giả Tiên Thiên cảnh trung kỳ tay cầm Bảo Khí Huyền giai sẽ không dễ dàng như vậy.
Huyền Thiên vẫn cho là quyền pháp của Long Tử Nghiên lợi hại, không nghĩ tới kiếm quang của nàng cũng thập phần sắc bén, bình thường không thấy trong tay nàng có kiếm, nhưng vừa ra tay, một thanh nhuyễn kiếm dàu nhỏ màu đỏ nhạt liền xuất hiện trong tay nàng.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 291: Điên cuồng giết chóc. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Huyền Thiên thấy thế hơi kinh hãi, phẩm chất của nhuyễn kiếm dài nhỏ kia vậy mà còn cao hơn Trọng Nhạc Kiếm của hắn một cấp độ, cùng cấp bậc với bảo kiếm trong tay Vũ Chấn Khôn, đúng là Bảo Khí Huyền giai thượng đẳng.
Long Tử Nghiên đối với võ giả Luyện Huyết Tà Giáo thập phần phẫn hận, ra tay không chút lưu tình, tu vi của nàng phá bỏ niêm phong đạt đến Tiên Thiên cảnh tứ trọng, nhuyễn kiếm dài nhỏ ra tay như chém dưa thái rau, thu gặt lấy tánh mạng võ giả Tiên Thiên cảnh sơ kỳ của Tà giáo
Keng - - ! Bỗng một tiếng giòn vang, Trọng Nhạc Kiếm đỡ lấy bảo kiếm trong tay Long Tử Nghiên, cứu một gã võ giả Tà giáo.
Long Tử Nghiên đang kinh ngạc chỉ thấy Huyền Thiên hô to với người nọ một tiếng:
- Tôn sư đệ!
Nguyên lai người này dĩ nhiên là đệ tử Thiên Kiếm Tông, Tôn Diệc Thu.
Xem ra Huyền Thiên suy đoán quả nhiên chính xác, đúng là Luyện Huyết Giáo bắt đi ba người kia.
Giờ phút này, Tôn Diệc Thu mặc trường bào màu đen huyết khô lâu của Luyện Huyết Tà Giáo, trong hai mắt lộ vẻ huyết hồng, đối với tiếng la của Huyền Thiên giống như hông nghe thấy, kiếm quang lóe lên, một kiếm liền đâm tới Huyền Thiên.
Tu vị của Tôn Diệc Thu cao hơn lúc mất tích một cảnh giới. Bây giờ là Tiên Thiên cảnh tam trọng, nhưng ở trước mặt Huyền Thiên chút thực lực ấy hoàn toàn không đủ nhìn, Huyền Thiên ra chỉ như điện, bắn lên mũi kiếm Tôn Diệc Thu. Trường kiếm kia liền ‘ ông ’ một tiếng, lập tức bắn khỏi tay Tôn Diệc Thu.
Huyền Thiên tiếp tục điểm ra mấy cái. Tôn Diệc Thu còn chưa kịp phản ứng liền bị điểm trúng mấy huyệt đạo, sau đó Huyền Thiên vỗ một chưởng vào gáy hắn, Tôn Diệc Thu lập tức phốc ngã xuống mặt đất hôn mê.
Hiện giờ tình hình chiến đấu kịch liệt, không có thời gian trao đổi nhiều với Tôn Diệc Thu, nhưng cho dù hắn đã trở thành Huyết Thi thì Huyền Thiên cũng không cách nào ra tay đánh chết hắn. Trước cứ đánh xỉu, đợi trận chiến này qua đi lại nghĩ biện pháp cứu trị.
Tôn Diệc Thu biến thành huyết thi, Phong Bất Chi và Cố Thiên Nhu, há có kết quả tốt?
Trong lúc nhất thời, trong nội tâm Huyền Thiên khí thế hung ác đại thịnh, Trọng Nhạc Kiếm trong tay liên tục chém ra, kiếm quang kịch liệt bắn vào cuối sơn động, mục tiêu bị công kích toàn bộ bị một kiếm phân thây, mặc dù là võ giả Tiên Thiên cảnh tứ trọng, ngũ trọng đều không ngoại lệ.
Biết rõ vừa rồi người nọ chính là một trong ba đồng môn Huyền Thiên phải tìm, thấy Huyền Thiên cau mày, công kích bỗng điên cuồng rất nhiều, Long Tử Nghiên biết rõ Huyền Thiên giờ phút này đang ngập tràn lửa giận, nàng nói:
- Bên trong hắn là Huyết Độc Huyền cấp hạ phẩm, tuy rằng biến thành huyết thi, nhưng muội vẫn có thể cứu trị, nếu như là Huyết Độc Huyền cấp thượng phẩm, hoàn toàn biến thành huyết thi thì muội cũng không còn cách nào.
Huyền Thiên nghe xong còn cứu được, cảm xúc quả nhiên khôi phục rất nhiều, nhưng sát khí lại không giảm chút nào, nói:
- Vô luận như thế nào, lại dám biến đệ tử bổn tông thành huyết thi, ta cùng với Luyện Huyết Tà Giáo thề bất lưỡng lập, hôm nay những giáo đồ tà giáo này giết một tên không chê ít, giết hai tên chê ít, trông thấy một tên liền giết một tên.
Thông đạo chính giữa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết, tên cao thủ tà giáo Tiên Thiên cảnh bát trọn kia đã biến thành vong hồn dưới kiếm Vũ Chấn Khôn.
Thấy Huyền Thiên và Long Tử Nghiên đối phó võ giả tà giao Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, trung kỳ dư xài, Vũ Chấn Khôn thét dài một tiếng, giết đến cao hứng, thân ảnh như điện, xông vào chỗ càng sâu, rất nhanh lại là một hồi thanh âm chiến đấu kịch liệt và tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
Huyền Thiên nói:
- Vũ trưởng lão ở bên trong giết chóc, cao thủ đều bị hắn hấp dẫn, chúng ta ở chỗ này, chỉ gặp phải công kích của võ giả Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, trung kỳ, đến b hơn mười hai mươi người cũng không sợ, nơi này là nơi ba lối đi hội tụ, người ở bên trong muốn đi ra, toàn bộ đều phải đi qua nơi này, chúng ta cứ thủ tại chỗ này, khiến yêu nhân Luyện Huyết Tà Giáo một tên cũng trốn không thoát.
Long Tử Nghiên nhẹ gật đầu.
Trong lúc nói chuyện, hai bên thông đạo lại có tất cả ba bốn tên võ giả tà giáo vọt ra.
Bên phải có hai gã võ giả, hai mắt huyết hồng, ánh mắt vô thần, hiển nhiên là huyết thi thân trúng Huyết Độc, bị người khống chế.
Huyền Thiên xem xét, lửa giận lại sinh, một huyết thi trong đó là một nữ nhân, có vài phần tư sắc, đúng là Cố Thiên Nhu.
- Đáng chết!
Huyền Thiên lập tức ra tay:
- Trọng Nhạc Kiếm hào quang tách ra, Tiên Thiên Chân Hỏa bành trướng mà ra, hóa thành một thanh hỏa diễm cự kiếm
Hỏa Phá Thương Thiên!
Tuyệt chiêu xuất kích, một kiếm chém xuống, hai vị võ giả tà giáo Tiên Thiên cảnh sơ kỳ lập tức một mạng quy thiên, phân thây bốn múi.
Hai gã huyết thi đồng thời ra tay đánh về phía Huyền Thiên, kiếm thuật thập phần tinh diệu, thậm chí vượt qua kiếm kỹ Huyền giai trung phẩm, có thể thấy người khống chế huyết thi có thể là một cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.
Bất quá, không có thực lực cường đại, mặc dù thi triển kiếm kỹ Huyền giai thượng phẩm cũng không phát huy ra hiệu quả lớn, Trọng Nhạc Kiếm quét ngang, dưới công kích vừa nặng vừa nhanh, hai chiêu kiếm thuật tận phá, keng keng hai tiếng nổ mạnh, kiếm trong tay hai vị huyết thi lập tức rời tay.
Như đối phó với Tôn Diệc Thu, Huyền Thiên liên tục điểm ra mấy cái, điểm trúng vào huyệt đao của Cố Thiên Nhu, sau đó một chưởng vỗ vào phần gáy nàng, khiến nàng hôn mê ngã xuống đất.
Về phần một huyết thikhác, Huyền Thiên cũng không nhận ra nên sẽ không có khách khí như vậy, bị Trọng Nhạc Kiếm một kiếm đâm thủng mi tâm, trực tiếp diệt sát tinh thần ý niệm, mặc dù thân trúng Huyết Độc cũng lập tức bị mất mạng, không cách nào bị khống chế nữa
Tốc độ ra tay của Long Tử Nghiên không chậm hơn Huyền Thiên bao nhiêu, đợi đến khi Huyền Thiên giải quyết xong bốn tên thì bốn giáo đồ ở thông đạo bên trái toàn bộ đáng mất mạng dưới kiếm của Long Tử Nghiên.
Lúc này, một đạo thanh âm quát lớn từ trong thông đạo giữa truyền ra:
- Dám can đảm giết đệ tử thần giáo ta, muốn chết!
Nghe thanh âm liền biết người này tu vị cực cao, nghe ngữ khí tựa hồ là thủ lĩnh cứ điểm này..
Nói rõ Vũ Chấn Khôn đã giết vào chỗ sâu nhất, chạm mặt với tên thủ lĩnh Luyện Huyết Tà Giáo này rồi.
Đúng vào lúc này, trong thông đạo bên phải cũng truyền đến một hồi tiếng cười:
- Hai tên tiểu quỷ, dám đến tìm thần giáo gây phiền toái, thực là muốn chết, các ngươi giết huyết thi của ta, ta liền biến hai người các ngươi thành huyết thi, điệp điệp điệp điệp - -
Tiếng cười kia như chén đĩa bể rơi xuống, chói tai khó nghe.
Theo tiếng cười, một võ giả tà giáo mặc trường bào màu đen huyết đầu lâu, sắc mặt trắng bệch, nhìn không ra niên kỷ đi ra.
Theo tu vị lộ ra ngoài mà xem thì người này là cao thủ Tiên Thiên cảnh thất trọng.
- Coi chừng, là cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.
Huyền Thiên nhắc nhở một câu.
Long Tử Nghiên ghé miệng đến bên tai Huyền Thiên thấp giọng nói một câu, Huyền Thiên nhẹ gật đầu.
Cao thù tà giáo Tiên Thiên cảnh thất trọng kia trêu tức nhìn hai người, cười nói:
- Hai người các ngươi thương lượng cái gì? Điệp điệp điệp... Là thương lượng ai chết ai sống sao? Gặp được ta, các ngươi muốn chết cũng không được, muốn sống cũng không xong, chỉ có một kết cục là biến thành huyết thi thôi, điệp điệp điệp điệp - -
Trong lúc người to, bỗng cao thủ tà giáo này sắc mặt cả kinh.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 292: Tiên Thiên trung kỳ. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Chỉ thấy thân hình Long Tử Nghiên khẽ động, bỗng một cổ uy áp cực lớn tán phát ra, năm đầu Long Ảnh trong chốc lát xuất hiện ở bốn phía Long Tử Nghiên, khắc sâu vào thân thể của nàng.
Long Ảnh Quyền - - !
Long Tử Nghiên đánh ra một quyền, năm đạo Long Ảnh xoay quanh cánh tay nàng, năm đầu rồng tề tụ quyền phong.
Theo một quyền này đánh ra, thân thể Long Tử Nghiên như một phát đạn pháo, bỗng bắn về phía tên cao thủ tà giáo kia.
Không khí trong sơn động chợt cuồng bạo, thân thể Long Tử Nghiên lướt qua, khí lưu như đao, thạch bích hai bên sơn động trong chốc lát như bị đao mang chém qua, đất thạch nhao nhao rơi xuống, có thể thấy một quyền này đáng sợ thế nào.
- Ngươi là - - !
Trong mắt tên kia lộ vẻ giật mình, lực chú ý trong chốc lát liền từ thân phận Long Tử Nghiên chuyển dời đến lực lượng một quyền kia của nàng.
- Thần giáo vô địch, thần công hộ thể.
Cao thủ tà giáo kia hô to một tiếng.
Một cổ khí lưu màu đỏ như máu bỗng tuôn ra, bao phủ chung quanh hắn, khí thế của hắn liền trướng lên, bày tay trái vỗ vào mặt tay phải, song chưởng đồng thời đánh về phía quyền Long Tử Nghiên.
Đồng thời, hắn cao giọng hô một tiếng
- Long - - !
Bất quá, thanh âm của hắn liền ngừng lại.
Tuyệt Ảnh kiếm pháp - - Phân Thân Thức!
Huyền Thiên ngay lập tức sau khi Long Tử Nghiên ra tay liền ra tay, một chiêu tuyệt thuật trong Tuyệt Ảnh kiếm pháp thi triển mà ra, lực chú ý của cao thủ tà giáo kia đều ở trên một quyền của Long Tử Nghiên, chờ hắn chú ý tới Huyền Thiên thì Trọng Nhạc Kiếm đã mang theo kiếm quang huyễn lệ chói mắt bổ đến trước mặt hắn.
Chỉ nói ra một chữ ‘ Long ’ thì thân thể hắn đã một phân thành hai, bị Trọng Nhạc Kiếm chém thành hai nửa.
Lại là một cái cao thủ khinh thị Huyền Thiên mà chết.
Cũng không thể trách cao thủ tà giáo kia không có chú ý đến Huyền Thiên, thân phận Long Tử Nghiên và lực lượng một quyền kia đều đủ để khiến hắn không thể coi thường, hai người liên thủ, cao thủ Tiên Thiên cảnh thất trọng cũng phải lập tức bị đánh chết.
Người này đi đời nhà ma, mấy hơi thởề sau, chỉ nghe thấy sâu trong sơn động cũng truyền ra một tiếng hét lớn:
- Thần giáo vô địch, thần công hộ thể.
Thanh âm tuy rằng rất lớn, chứng minh tu vị người kia cực cao, nhưng trong giọng nói đã có vẻ lo lắng, chứng minh tình huống rất không ổn.
Huyền Thiên và Long Tử Nghiên liếc nhau, xem ra thực lực Vũ Chấn Khôn quả nhiên đáng sợ, cơ hồ một người ứng phó tất cả cao thủ trong cứ điểm Luyện Huyết Tà Giáo, còn ở vào thế thượng phong, cơ hồ dễ như trở bàn tay, không người nào có thể địch.
Mặc dù là thủ lĩnh cứ điểm này cũng không phải là đối thủ.
Giết tên cao thủ tà giáo Tiên Thiên cảnh thất trọng cuối cùng này cũng không còn có người nào đi ra từ thông đạo hai bên kia.
Hai người tiếp tục ở lại chờ, chiến đấu của Vũ Chấn Khôn hai người khó có thể giúp đỡ, đành phải thủ ở chỗ này, không cho người Luyện Huyết Tà Giáo đào thoát.
Đã qua hai mươi hô hấp liền có tiếng bước chân từ hai bên truyền đến, hình như có vài tên võ giả đang chạy như điên ra.
Huyền Thiên và Long Tử Nghiên nhìn hai bên, trong mắt hai người đều khẽ giật mình, trong thông đạo hai bên trái phải có tất cả ba gã võ giả, bốn gã tu vị là Tiên Thiên cảnh trung kỳ, nhưng hai bên mỗi bên lại có một võ giả tu vị Tiên Thiên cảnh thất trọng.
Hai võ giả Tiên Thiên cảnh thất trọng!
Huyền Thiên và Long Tử Nghiên liên thủ dưới tình huống đột nhiên không kịp đề phòng đánh chết một gã võ giả Tiên Thiên cảnh thất trọng cũng không khó khăn.
Nhưng đối phó hai gã võ giả Tiên Thiên cảnh thất trọng thì thực lực vẫn kém một khoảng rất lớn.
Hơn nữa, còn có vài tên võ giả Tiên Thiên cảnh trung kỳ ở đây, đối với hai người cũng có uy hiếp nhất định.
Huyền Thiên thấp giọng nói:
- Không nên bạo lộ võ kỹ, tận lực kéo dài thời gian, kéo dài không nổi thì thôi.
Long Ảnh Quyền của Long Tử Nghiên hiển nhiên là một loại võ kỹ mang tính tiêu chí, vừa xử ra thân phận sẽ lập tức bạo lộ, vừa rồi tên võ giả tà giáo Tiên Thiên cảnh thất trọng kia vừa nhìn thấy quyền pháp Long Tử Nghiên sử dụng liền nhận ra được
Long Tử Nghiên nhẹ gật đầu
Thân hình Huyền Thiên bỗng bắn về phía trước, không lùi mà tiến tới, xông về phía mấy vị võ giả tà giáo ở phía trước
Một cổ lực lượng vô hình từ trong cơ thể Huyền Thiên lập tức mãnh liệt mà ra, lực lượng kiếm ý nhị giai bộc phát.
Mấy vị võ giả tà giáo phía trước đứng mũi chịu sào, hai mắt xông đầy lửa giận, trong chốc lát hóa thành kinh hãi, lực lượng kiếm ý nhị giai đối với võ giả Tiên Thiên cảnh trung kỳ mà nói cảm giác quá mức mãnh liệt, tinh thần ý niệm khó có thể phân biệt hư thật, hãm sâu vào trong đó
Kiếm ý nhị giai bộc phát, đồng thời Trọng Nhạc Kiếm trong tay Huyền Thiên cũng lập tức chém xuống
Kiếm quang nổ bắn mà ra, trảm thẳng tới ba người phía trước.
- Hừ
Một tiếng hừ tức giận vang lên, võ giả tà giáo Tiên Thiên cảnh thất trọng xông lên phía trước nhất lập tức đánh trả, võ đạo ý chí hắn không kém, rất nhanh liền phản ứng lại kịp tức trong công kích hư ảo, một đạo kiếm quang kim sắc đánh về phía Huyền Thiên.
- Đây là - - Kiếm kỹ của võ giả Đặng gia?
Huyền Thiên trong nội tâm cả kinh
Một tiếng nổ vang lên, một cổ lực lượng khổng lồ phản chấn mà đến thân thể Huyền Thiên, khiến hắn phải lui ra sau.
Võ giả Tiên Thiên cảnh thất trọng thực lực mạnh vượt qua xa Huyền Thiên có thể địch, nếu không phải hắn tu luyện Cửu Đoán Công, thể chất vô cùng cường hãn, một kiếm này phản chấn đủ để khiến cho hắn phải bị nội thương nghiêm trọng.
Trong khi Huyền Thiên lui về phía sau thì võ giả Tiên Thiên cảnh thất trọng chợt lóe lên phóng ra ngoài sơn động như tia chớp, chỉ lưu lại một đạo thoại ngữ nghiến răng nghiến lợi:
- Hoàng Thiên, một ngày nào đó ngươi rơi vào tay ta, ta sẽ rút gân lột da ngươi, nghiền xương thành tro, Thiên Kiếm Tông diệt cả nhà của ta, đợi đến ngày máu tươi bao phủ, Thiên Kiếm Tông xác chết khắp nơi, máu chảy thành sông, Bắc Mạc Huyện Hoàng gia cũng không ngoại lệ...
Võ giả Đặng gia tu vị Tiên Thiên cảnh thất trọng chỉ có một mình gia chủ Đặng gia, trong nội tâm Huyền Thiên lập tức sáng tỏ, người này chính là gia chủ Đặng gia.
Bên kia, Long Tử Nghiên bởi vì không bạo lộ Long Ảnh Quyền, cũng không ngăn trở võ giả tà giáo Tiên Thiên cảnh thất trọng kia nên bị hắn xông qua phòng tuyến, chạy thoát ra ngoài.
Nếu gia chủ Đặng gia và võ giả tà giáo Tiên Thiên cảnh thất trọng không trốn, Huyền Thiên và Long Tử Nghiên tuyệt đối không phải là địch thủ, bất quá hai người tựa hồ thần sắc kinh hoảng, vô tâm ham chiến, một lòng trốn chết nên vừa bức lui hai người liền không tiếp tục công kích mà nhanh chóng chạy ra khỏi sơn động.
Còn lại mấy vị võ giả tà giáo Tiên Thiên cảnh trung kỳ cũng không may mắn như hai người kia, bị Huyền Thiên và Long Tử Nghiên chém giết.
Rất nhanh, ở sâu trong sơn động, một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, chiến đấu hạ màn.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé