Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 03-04-2008, 05:42 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 16

Tử Thi Quái Nhân


Triển Bạch cứ Ä‘uổi theo sau lão nhân cưỡi la được gần năm mÆ°Æ¡i dặm Ä‘Æ°á»ng, đến má»™t cánh rừng tòng rậm rạp thì lão nhân cùng con la biến mất không để lại vết tích gì, tá»±a nhÆ° tan biến vào không khí vậy. Äiá»u quái lạ là lão nhân cùng con la biến mất nhÆ°ng Vô Tình bích kiếm lại được treo lÆ¡ lá»­ng trên cành thông.
Triển Bạch cơ hồ không tin vào mắt mình nữa, thiên hạ làm gì có chuyện quái lại như vậy. Nhưng sự thực hiển hiện trước mắt nào phải là mộng.
Ngẩn mặt nhìn lên, thanh kiếm được treo cao có đến bốn trượng. Nhá»› lại hôm trÆ°á»›c Phí Nhất Äồng giật lấy chiếc túi vải của chàng, treo trên cao chừng ba trượng nhÆ°ng lúc ấy chàng không sao nhảy lên để lấy được. NhÆ°ng lần này Triển Bạch không cần nghÄ© ngợ nhiá»u, Ä‘á» khí phóng má»™t cái quá bốn trượng, giÆ¡ tay chá»™p lấy thanh kiếm, sau đó đáp xuống.
- Hảo thân pháp !
Triển Bạch nóng lòng lấy lại kiếm, vốn không để ý rằng Ä‘á» tung thuật của mình vượt xa lúc trÆ°á»›c. Chừng nghe có ngÆ°á»i khen má»›i giật mình nhìn lại, đồng thá»i rút kiếm phòng thân.
Chá» khi định thần nhìn kỹ ngÆ°á»i vừa lên tiếng, chàng không khá»i rùng mình á»›n lạnh.
Thì ra cách chàng không đầy hai trượng xuất hiện hai quái nhân, mình mặc vải thô trắng toát, lưng cột dây rơm, tóc xõa quá vai, sắc mặt trắng nhợt như tử thi, lại không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, trông không khác gì hai cỗ tử thi.
Dù giữa ban ngày ban mặt, nhÆ°ng vì rừng rậm vốn âm u, Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện hai cá»— tá»­ thi biết nói nhÆ° vậy khiến Triển Bạch không khá»i nổi gai óc rùng mình. Äặc biệt là hai quái nhân này từ sắc diện, thân hình, y phục thảy Ä‘á»u giống hệt nhau không má»™t Ä‘iểm dị biệt nào dù là nhá» nhất. Càng khiến cảm giác thần bí gia tăng gấp bá»™i.
Má»™t trong hai quái nhân nhìn thần thái kinh hoàng của Triển Bạch liá»n toét miệng cÆ°á»i. Có Ä‘iá»u hắn không cÆ°á»i còn khá, nụ cÆ°á»i của hắn càng khiến ngÆ°á»i ta rợn ngÆ°á»i. Nói là cÆ°á»i kỳ thá»±c hắn chỉ nhếch mép để lá»™ hai hàm răng trắng ởn, còn cả khuôn mặt không má»™t chút biến đổi.
Tên còn lại giÆ¡ tay ra, cất giá»ng âm u nói:
- ÄÆ°a đây ?
Triá»n Bạch thoái lui má»™t bÆ°á»›c vận công phòng bị, trầm tÄ©nh nói:
- Tại hạ cùng hai vị vốn không quen biết, không biết hai vị muốn tại hạ phải đưa vật gì cho hai vị ?
Hai quái nhân đồng bật cÆ°á»i khanh khách, giá»ng cÆ°á»i nghe âm âm nhÆ° ma trêu quỉ há»n.
Triển Bạch khẽ rùng mình, lại nghe một trong hai tên lên tiếng:
- Thứ nhất là đưa kiếm đây !
Tên thứ hai tiếp luôn:
- Thứ hai là Ä‘Æ°a mạng đây ! Có Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘Æ°a cái nào trÆ°á»›c cÅ©ng được.
Khẩu khí cá»±c kỳ cao ngạo nghe xong cảm giác á»›n lạnh trong ngÆ°á»i Triển Bạch liá»n biến mất, thay vào Ä‘o là ná»™ khí. Chàng cÆ°á»i lạnh nói:
- Hừ ! Hai ngươi thật ngông cuồng ! Mau báo danh tánh, kiếm của Triển Bạch không giết kẻ vô danh ?
Hai quái nhân nghe chàng báo danh tánh quay nhìn nhau má»™t cái, rồi đồng thanh há»i:
- Ngươi cũng hỠTriển ?
Triển Bạch ưỡn ngực nói:
- Danh tánh là thứ không thể giả được, không lẽ hai ngươi dùng tên hỠgiả hay sao mà không dám nói ?
Không ngá» lá»i nói của chàng nhÆ° chạm phải ná»—i Ä‘au tiá»m ẩn của hai ngÆ°á»i, chỉ nghe má»™t trong hai ngÆ°á»i quát:
- Ta là Hoạt Tá»­ Nhân (ngÆ°á»i chết còn sống) !
NgÆ°á»i kia tiếp luôn:
- Ta là Tá»± Hoạt Nhân. (ngÆ°á»i sống đã chết) !
Xong cả hai đồng thanh:
- Hai ta là kẻ không tên không há», nhÆ°ng há»… danh hiệu đã nói ra thì cÅ©ng là lúc ngÆ°Æ¡i sắp chết rồi đó !
Dứt lá»i cả hai đồng vÆ°Æ¡n trảo má»—i ngÆ°á»i má»™t bên công tá»›i.
Triển Bạch siết chặt đốc kiếm, gạt đỡ tả hữu, sử luôn năm, sáu kiếm liên hoàn mới tạm đẩy lui được hai quái nhân.
Thá»i gian gần đây,Triển Bạch liên tiếp gặp những võ lâm cao thủ, nhÆ°ng không ai có được những chiêu thức cổ quái nhÆ° hai quái nhân này.
Chiêu thức xuất ra thấy vô cùng chậm chạp nhưng thoắt cái lại như điện xẹt tới bên mình. Cứ đối phương công một thế, Triển Bạch phải sử luôn ba, bốn thức mới ngăn cản được.
Triển Bạch lúc này không còn trấn tỉnh được nhÆ° lúc đối mặt vá»›i Äá»™c cÆ°á»›c phi ma Lý Cá»­ nữa. Bởi chiêu thức của Lý Cá»­ tuy nhanh, nhÆ°ng còn có thể theo thế mà Ä‘oán tốc Ä‘á»™, bá»™ vị. Còn hai quái nhân này xuất chiêu hoàn toàn không giống vá»›i qui luật chung của võ há»c.
Võ công của Triển Bạch vốn rất há»—n tạp, mÆ°á»i năm đầu chàng khổ luyện toàn những thứ võ công tầm thÆ°á»ng. Gần đây được luyện chính tông tâm pháp trong Thiên Phật Quyển, ná»™i công đại tiến, nhÆ°ng nói vá» võ công chiêu số thì còn kém. Sau nữa nhá» giao đấu vá»›i mấy tay đại cao thủ, nhá» vào tÆ° chất mẫn tiệp nên má»›i ngá»™ được vài ba chiêu thức. Nay lại gặp phải hai tay quái nhân dụng toàn quái chiêu thì làm sao chống cá»± nổi ? Bởi vậy giao đấu chÆ°a được chục hiệp đã bị rÆ¡i vào thế hạ phong.
Bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng Ä‘á»u thấy chưởng chỉ phong vây kín. Kình phong vừa chạm vào ngÆ°á»i đã thấy tê buốt.
Triển Bạch càng đấu càng kinh hãi, vá»™i múa kiếm tạo thành má»™t bức tÆ°á»ng kiếm quang bảo vệ các nÆ¡i yếu huyệt.
Kiếm pháp của Triển Bạch tuy thuá»™c vào loại tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng được cái ná»™i lá»±c chàng hùng hậu, kiếm lại. là Vô tình bích kiếm nên uy lá»±c cÅ©ng khá kinh nhân.
Hai quái nhân cÅ©ng kinh hãi không kém Triển Bạch, xÆ°a nay hai ngÆ°á»i liên thủ hiếm ai có thể chống đỡ nổi quá mÆ°á»i chiêu Thái Cá»±c Lưỡng Nghi ly hồn chưởng của hai lão. Vậy mà má»™t tên tiểu tốt không ra gì này lại có thể giao đấu chục hiệp mà chÆ°a bại.
Lại thêm năm, sáu chiêu nữa qua đi.
Hoạt Tử Nhân tính trầm tĩnh, vẫn cứ từng chiêu từng chiêu một chậm rãi ra đòn.
NhÆ°ng Tá»­ Hoạt Nhân tính nóng nảy, thấy đã lâu mà không hạ được đối phÆ°Æ¡ng, tức giận gầm lên má»™t tiếng, tả chưởng quét ngang má»™t Ä‘Æ°á»ng, hữu chưởng dá»±ng đứng chém thẳng tá»›i, má»™t chiêu "âm dÆ°Æ¡ng dị lá»™" công vào mấy nÆ¡i yếu huyệt trÆ°á»›c mặt Triển Bạch.
Triển Bạch vốn đã bị hai quái nhân vây khốn đến tối tăm mặt mÅ©i không còn phân biệt chiêu thức của đối phÆ°Æ¡ng từ đâu tá»›i, đánh vào đâu. Chỉ cố sức huy Ä‘á»™ng trÆ°á»ng kiếm loang loáng không mong gì đả thÆ°Æ¡ng đối thủ, chỉ momg tá»± vệ mà thôi, nào hay biết đối phÆ°Æ¡ng đã xuất sát chiêu.
NhÆ°ng Hoạt Tá»­ Nhân bá»—ng phát hiện chùm tua nÆ¡i chuôi kiếm của Triển Bạch có treo má»™t vật bá»—ng chấn Ä‘á»™ng tâm hồn, vá»™i vàng xuất chiêu ngăn cản sát chiêu của Tá»­ Hoạt Nhân, đồng thá»i nhanh nhÆ° chá»›p chá»™p lấy vật treo ở chuôi kiếm rồi tung ngÆ°á»i lùi lại.
Tá»­ Hoạt Nhân tuy không hiểu dụng ý của Hoạt Tá»­ Nhân, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i xuất chiêu xÆ°a nay đồng tiến đồng thoái. Thấy Hoạt Tá»­ Nhân thoái lui hắn cÅ©ng cố dằn lòng lui lại.
Triển Bạch thấy áp lá»±c bá»—ng biến mất, các bóng trắng xung quanh cÅ©ng không còn, liá»n thu thế hoành kiếm chỠđợi.
Thì ra vật treo dÆ°á»›i chuôi kiếm của Triển Bạch là má»™t túi lụa nhá».
Hoạt Tử Nhân mở chiếc túi ra, lôi từ bên trong ra một mảnh vải lụa không giống lụa, tơ không giông tơ, như được xé ra từ vạt áo.
Triển Bạch nhìn thấy mảnh vải, bất chợt máu nóng dồn lên mặt. Äó chính là di vật của tiên phụ lần trÆ°á»›c đã bị Phí Nhất Äồng vứt Ä‘i, không biết sao lại ở trong tay đối phÆ°Æ¡ng. Bởi lúc nãy chàng không để ý tá»›i túi vải này được treo ở nÆ¡i chuôi kiếm, lại cÅ©ng không hay biết Hoạt Tá»­ Nhân giật lấy từ trên kiếm của chàng.
Triển Bạch song mục ngầu đỠquát:
- Làm sao ngươi lại có vật đó ? Trả cho ta !
Hoạt Tử Nhân nhíu mày:
- Làm gì mà hung hãng vậy ? Trả thì trả, đồ rác rưởi có gì quí giá đâu !
Nói xong vứt vỠphía Triển Bạch. Xong lại từ trong túi lôi ra một đồng tiên bằng đồng như một thứ ám khí cổ quái. Lần này thì thái độ của hai quái nhân như gặp phải rắn độc, Hoạt Tử Nhân ném túi vải xuống đất.
Cả hai nhìn nhau má»™t cái rồi ra tay nhÆ° Ä‘iện, má»—i ngÆ°á»i nắm chặt lấy má»™t cánh tay của Triển Bạch.
Triển Bạch trong lúc bất ngá», mà hai quái nhân lại ra tay quá thần tốc, nên hai tay chàng đã bị đối phÆ°Æ¡ng nắm chặt. Chàng cố sức vùng ra, miệng quát - Thả ta ra ! Thả ta ra !
Hoạt Tá»­ Nhân run giá»ng há»i - Äây có phải là Vô Tình Bích kiếm ?
Triển Bạch hừ lạnh không trả lá»i.
Tá»­ Hoạt Nhân cÅ©ng run giá»ng há»i:
- Ngươi là hậu nhân của Triển Vân Thiên, Triển đại hiệp ?
Triển Bạch nghe nhắc đến thân phụ, nhìn thấy các di vật của ngÆ°á»i lại sắp bị ngÆ°á»i ta cÆ°á»›p mất, lòng không khá»i chua xót, bất giác lệ anh hùng tuôn rÆ¡i.
Hai quái nhận Ä‘á»™t ngá»™t buông Triển Bạch ra, song song quì xuống ngẩng mặt lên trá»i. Hoạt Tá»­ Nhân cất giá»ng ai oán thốt:
- Trá»i xanh có mắt, ân nhân không tuyệt hậu.
Tử Hoạt Nhân ai oán than:
- Không, trá»i xanh không có mắt. Mối thù của ân nhận kiếp này không thể báo được !
Hoạt Tá»­ Nhân xòe tay nhìn đồng tiá»n, giá»ng ảo não:
- Chúng ta gượng sống đến ngày nay cũng vì muốn tìm cho ra hung thủ báo thù cho ân công, nhưng giỠđã biết kẻ thù là ai, sức của huynh đệ ta không thể báo được.
Vậy còn sống trên thế gian này làm chi ?
Dứt lá»i, cả hai đồng ôm mặt khóc rÆ°ng rức trông rất thảm.
Triển Bạch không ngá» hai quái nhân trông âm trầm nhÆ° thây ma này lại có được nhiệt tâm dÆ°á»ng ấy. Äặc biệt lại là cố giao của tiên phụ, nên những ác cảm đối vá»›i hai ngÆ°á»i bá»—ng tan biến hết. Ngược lại còn cảm thấy vô cùng thân thiết. Thấy hai ngÆ°á»i quá ảo não, không ngăn được đến gần khuyên giải:
- Nhị vị không nên Ä‘au lòng, sách có câu quân tá»­ trả thù mÆ°á»i năm chÆ°a muá»™n.
Tấm lòng của nhị vị đừng nói Triển Bạch này mà cả tiên phụ mẫu nơi chín suối cũng cảm kích vô cùng.
Nào ngỠTriển Bạch vừa nói xong, hai quái nhận càng khóc lớn hơn, miệng nói:
- Thật hổ thẹn không dám gặp cố nhân dÆ°á»›i cá»­u tuyá»n !
Dứt lá»i, cả hai đồng đâm đầu vào thân cổ tùng tá»± sát.
Triển Bạch muốn ngăn cản cũng không ngăn cản nổi.
Bùng ! Bùng !
Rắc ! Rắc !
Ầm ! Ầm !
Hai cây cổ tùng to tày ôm bị đụng gãy ngang. Hai quái nhân lại quay đầu tìm gốc tùng khác.
Chỉ thoáng sau cả má»™t khoảng rừng, cổ tùng lá»›p bật gốc lá»›p gãy ngang mà hai quái nhân vẫn tá»± sát không thành. Cảnh tượng này khiến Triển Bạch không khá»i lắc đầu lè lưỡi.
Cuối cùng hai quái nhân nhận ra không thể tá»± sát bằng cách này, liá»n bá» mặt Triển Bạch vừa khóc vừa chạy biến Ä‘i.
Triển Bạch đứng chôn chân tại chỗ nhìn theo bóng dáng hai quái nhân từ từ mất hút, thật lâu sau mới thu thần lại nghĩ thầm:
- Xem ra hai ngÆ°á»i đã biết được kẻ giết phụ thân ...
Nghĩ đến đây bỗng chàng giậm chân kêu lên thành tiếng:
- Chết ! Mình quên há»i xem đó là ai ...
Vừa định phóng mình Ä‘uá»—i theo bá»—ng nghe sau lÆ°ng có tiếng ngÆ°á»i:
- Tiểu tử, ngươi làm gì mà lẩm bẩm một mình ở đây vậy ?
Triển Bạch quay đầu nhìn lại thì ra là Lạt Thủ đồng tâm Phí Nhất Äồng, bất giác chau may. Thì ra lại gặp phải lão quái không biết phân biệt phải trái này, chắc là không thế ra Ä‘i má»™t cách êm thấm rồi.
Phí Nhất Äồng cÆ°á»i ha hả nói:
- Tiểu tử ngươi chán gặp lão phu lắm phải không ?
Lão nghiêng đầu ngắm Triển Bạch một lát, rồi tiếp:
- Nhưng chúng ta lại gặp nhau nữa rồi, mà lại đúng vào chỗ cũ. Tiểu tử ngươi không thấy hai ta có duyên sao ?
Lúc này, Triển Bạch má»›i chợt nhận ra đây chính là nÆ¡i mà cách đây ít lâu Yến Vân NgÅ© Thiên Bá chặn Ä‘Æ°á»ng cÆ°á»›p tiêu.
Lại nghe Phí Nhất Äồng tiếp:
- Äã có duyên gặp mặt thôi thì Ä‘Æ°a đây !
Triển Bạch kêu khổ thầm, ngoài mặt làm ra vẻ không hiểu:
- Lão tiá»n bối, lần trÆ°á»›c tiá»n bối lấy Ä‘á»™ của vãn bối ném mất hết còn chÆ°a đủ sao, giá» còn đòi lấy gì nữa ?
Phí Nhất Äồng híp mắt cÆ°á»i há»nh hệch:
- Lần này thì ta không cần mấy đồ rác rưởi đó nữa, ta chỉ muốn xem thử thanh kiếm của ngươi một lát thôi.
Triển Bạch trừng mắt nhìn Phí Nhất Äồng.
- Võ khí vốn là tính mạng của ngÆ°á»i luyện võ, lão tiá»n bối nói nhÆ° vậy không thấy quá đáng sao ?
Phí Nhất Äồng mặt bá»—ng lạnh nhÆ° tiá»n, trầm giá»ng:
- Lão phu chỉ há»i ngÆ°Æ¡i có Ä‘Æ°a hay là không ?
Triển Bạch cÆ°á»i lạnh:
- Vậy thì phải há»i thanh kiếm này coi nó có thuận ý hay không !
Song mục Phí Nhất Äồng thoáng hiện sát quang. Triển Bạch ngỡ lão sắp ra tay Ä‘oạt kiếm lập tức ngầm vận công phòng bị, bá»—ng thấy Phí Nhất Äồng đảo mắt nhìn hiện trÆ°á»ng thấy cây cối ngã đổ ngổn ngang, sắc diện lão trở nên hòa dịu, chỉ đám cây ngã há»i:
- Ở đây vừa xảy ra chuyện gì ? Cây cối sao lại lớp gãy ngang lớp trốc gốc thế kia ?
Triển Bạch thật muốn cÆ°á»i không cÆ°á»i nổi, muốn khóc, khóc chàng xong. Không ngá» lão quái bá»—ng dÆ°ng chuyển mục tiêu chú ý sang mấy cây ngã. Chàng tính toán rất nhanh, lão quái này hành sá»± quái đản chẳng theo má»™t lá» lối nào cả. Hà tất phải mất thì giá» vá»›i lão. NghÄ© xong, gãi gãi đầu nói:
- Việc này ... hay là tiá»n bối ở lại nghiên cứu thá»­. Vãn bối còn có việc gấp cần làm, cáo từ !
Dứt lá»i quay lÆ°ng định bá» Ä‘i, nào ngá» nghe lão quái hừ lạnh má»™t tiếng, lão đã chắn trÆ°á»›c mặt Triển Bạch lạnh lùng:
- Tiểu tá»­ cả gan ! Äịnh tẩu thoát há»­ ?
Triển Bạch cũng bắt đầu nổi nóng:
- Vậy thì má»i tiá»n bối xuất chiêu Ä‘i ?
Phí Nhất Äồng trá» môi, chỉ vào mÅ©i mình giá»ng khinh khỉnh:
- Tiểu tử, ngươi dám động thủ với ta ?
Triển Bạch ưỡn ngực nhìn đối phương:
- Ngày hôm nay chắc khó tránh khá»i việc lãnh giáo cao chiêu vá»›i tiá»n bối.
Phí Nhất Äồng ngẩn ngÆ°á»i má»™t chút, sắc diện lúc vui lúc buồn liên tục thay đổi.
Triển Bạch biết lão quái này tuy bá» ngoài Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng nhÆ°ng tâm địa ác Ä‘á»™c gian trá khôn lÆ°á»ng, chỉ sợ lão bất thần ám kích, bởi vậy chàng đã sá»›m vận công phòng bị NhÆ°ng Lạt Thủ đồng tâm Phí Nhất Äồng này quả là quái dị hết chá»— nói, khi song phÆ°Æ¡ng sẳp đến lúc Ä‘á»™ng thủ tá»›i nÆ¡i thì chỉ thấy lão chú mục vào má»™t nÆ¡i cách đó hai trượng dÆ°á»ng nhÆ° quên béng việc Ä‘á»™ng thủ, sắc diện lão lại tá» vẻ vô cùng kinh ngạc, rồi lão bất thần tiến vá» phía đó, miệng lẩm bẩm:
- Ủa, có ai viết cái gì ở dưới đất vậy kìa !
Phi Nhất Äồng cứ lúc dùng lúc thẳng nhÆ° vậy khiến tâm trí Triển Bạch cÅ©ng biến đổi theo. NhÆ°ng lần này chàng quyết định không để ý đến lão nữa quay lÆ°ng bá» Ä‘i, đồng thá»i dặn lòng, nếu mà lão còn ngăn cản nữa chàng sẽ ra tay trÆ°á»›c.
Nào ngá» chàng bá» Ä‘i được má»™t khoảng xa vẫn không thấy Phí Nhất Äồng Ä‘uổi theo, chỉ nghe lão Ä‘á»c đứt quãng không thành câu:
- Sát phụ cừu ... Bàn ... Kim Lảng ... thế lá»±c ... không được vá»ng Ä‘á»™ng ... La ...
Äảm ...
Triển Bạch không tự nhủ được dừng chân quay lại, chỉ thấy lão đang gõ gõ tay vào trán, lắc đầu:
- Không được ! Không thể được ! Äúng là đồ láo !
Lúc này Triá»n Bạch má»›i nhá»› ra, kêu thầm:
“Không lẽ chính là lão nhân cưỡi la để lại chữ cung cấp tin tức vá» kẻ thù giết phụ thân ?†Chàng lập tức phóng ngÆ°á»i nhÆ° bay vá» phía Phí Nhất Äồng, nhÆ°ng đã trá»…, lão quái miệng la mắng, chân đạp lung tung, các chữ dÆ°á»›i đất Ä‘á»u bị xóa hết.
Triển Bạch hét lên:
- Lão tiá»n bối ! Äừng xóa !
Nhưng lão đã xóa sạch hết rồi, thấy Triển Bạch chạy tới, lão trợn mắt:
- Sao ? Chữ này là do ngươi viết à ? Thật hồ đồ !
Triển Bạch thấy lão đã xóa hết chữ, lòng tức giận, định thóa mạ mấy câu nhưng không biết phải nói thế nào mặt mày cứ đỠgay lên.
Phí Nhất Äồng nhìn dáng Ä‘iệu Triển Bạch hình nhÆ° đắc ý lắm, cứ nhảy cỡn lên vá»— tay cÆ°á»i lá»›n.
Triển Bạch thở dài, nghĩ thầm:
"Lão nhân bán lụa treo kiếm lại viết chữ tức có lòng ám trợ mình, nội mấy chữ.
"sát phụ cừu", "bàn kim lăng" cũng đủ đoán cừu nhân ở Nam Kinh rồi. Vậy tốt hơn hết là đi Nam Kinh ngõ hầu tìm ra tung tích kẻ thù. Hơi sức đâu ở đây dây dưa với lão quái này.
NghÄ© xong qay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
NhÆ°ng Phí Nhân Äồng nào để cho chàng Ä‘i dá»… dàng nhÆ° vậy, lão phóng má»™t cái chắn trÆ°á»›c mặt Triển Bạch, quát:
- Tiểu tử muốn đi để kiếm lại rồi đi !
Triển Bạch chẳng nói chẳng rằng rút soạt thanh kiếm. Má»™t chiêu "Kiếm chỉ thiên nam" nhắm "Mi tâm" huyệt của Phí Nhất Äồng đâm tá»›i.
Phí Nhất Äồng quát má»™t tiếng "hay lắm" Ä‘iểm chân tránh qua Ä‘Æ°á»ng kiếm, tả thủ má»™t chiêu "Äá»™c xà xuất Ä‘á»™ng" chá»™p vá» phía Mạch môn bên tay phải Triển Bạch, đồng thá»i hữu thủ vá»— má»™t chưởng nhằm ngá»±c trái Triển Bạch. Lạt Thủ đồng tâm quả không phải hÆ° danh, má»™t chiêu hai thức, không những nhanh nhẹn hiểm ác, mà kình đạo cÅ©ng dÅ©ng mãnh phi thÆ°á»ng.
Triển Bạch thất kinh, chàng không sao ngỠđược Phí Nhất Äồng tay không đối kiếm chẳng những không lui mà còn lại tiến tá»›i công nhÆ° vÅ© bão. Chàng xuất chiêu dùng lá»±c quá mạnh, muốn biến chiêu thì không còn kịp nữa. Chỉ kịp hạ thấp cổ tay phải xuống má»™t chút, nhÆ°ng cÅ©ng bị kình phong quét trúng, trÆ°á»ng kiếm vuá»™t khá»i tay bay ra. May mà tay phải còn chÆ°a bị nắm trúng, nhÆ°ng chưởng đánh tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c đã không còn tránh kịp, vá»™i vận đủ kình lá»±c vào tả chưởng đẩy ra.
Bùng ! một tiếng chấn động không gian, cả hai đồng thoái lui ba bước.
Phí Nhất Äồng trợn tròn mắt nhìn Triển Bạch, tên tiểu tá»­ mà cách đây không đầy má»™t tháng lão từng chứng kiến ná»™i công không có giá» lại có thể đối chưởng bình thủ vá»›i lão.
Càng nghĩ lão càng tức giận, quát lớn một tiếng:
- Hảo tiếu tử ! Tiếp lão phu một chưởng nữa !
Dứt lá»i vận đủ tám thành công lá»±c, Ä‘á» chưởng ngang ngá»±c đẩy ra.
Chưởng phong rít gió ào ào, khí thế kinh nhân.
Triển Bạch thấy chưởng đầu mình đã bình thủ với lão quái, lần này tự tin hươn.
Thấy chưởng phong ép tới, vận dủ công lực vào hữu chưởng, đối chưởng.
Bùng ! Song chưởng trá»±c đối, kình phong tứ tán, cát bụi mù trá»i.
Triển Phạch hÆ¡i đảo ngÆ°á»i má»™t chút, Phí Nhất Äồng thoái lui ba bốn bÆ°á»›c má»›i đứng vững được.
Lần này thì Phí Nhất Äồng kinh hãi thật sá»±. Bằng vào kinh nghiệm mấy mÆ°Æ¡i năm hành tẩu giang hồ của lão, lão chÆ°a từng thấy ai tuổi trẻ chừng này đã có được công lá»±c dÆ°á»ng ấy. HÆ¡n nữa, làm sao chỉ trong vòng má»™t tháng ai có thể luyện được ná»™i công vá»›i tiến bá»™ lá»›n nhÆ° vậy ?
Phí Nhất Äồng bá» ngoài Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng nhÆ°ng bên trong lại là má»™t con ngÆ°á»i cá»±c kỳ tá»± phụ. Nếu việc lão bị má»™t thiếu niên quê mùa nhÆ° vầy đẩy lui mà truyá»n ra giang hồ thì từ nay lão làm sao đứng được trên giang hồ ?
Lại nghe lão quái quát lớn:
- Tiểu tử ! Có gan thì tiếp thêm chưởng nữa !
Dứt lá»i bá»—ng thấy áo bào lão phình to nhÆ° tang trông, tóc dá»±ng đứng cả lên trông lão chẳng khác hung thần ác sát, tiến lên mấy bÆ°á»›c, chưởng từ từ đẩy ra, các khá»›p xÆ°Æ¡ng lão phát ra những tiếng kêu lách cách nghe rợn ngÆ°á»i.
Triển Bạch bị câu nói của Phí Nhất Äồng khích, bản thân chàng cÅ©ng muốn thá»­ xem công lá»±c của mình đến má»±c nào. Liá»n vận đủ mÆ°á»i thành công lá»±c đứng thành thế kỵ mã, Ä‘Æ¡n chưởng đẩy ra.
Triển Bạch có biết đâu dùng nội công đối chưởng là thể thức tỉ đấu rất hung hiểm, chỉ cần nội lực yếu hơn một chút là đủ mất mạng, không còn cơ hội để thử lần thứ hai.
NhÆ°ng chàng đã nhận lá»i đối phÆ°Æ¡ng rồi.
Phí Nhất Äồng thấv đối phÆ°Æ¡ng nhận lá»i đối chưởng lão không khá»i mừng thầm bởi vá»›i ná»™i công tu luyện mấy mÆ°Æ¡i năm, lão không tin thiếu niên này lại có thế thắng nổi lão.
Song chưởng từ từ chạm nhau hút chặt.
Chỉ thấy Phí Nhất Äồng mắt trợn tròn, tóc dá»±ng ngược, trÆ°á»ng bào phình to nhÆ° tang trống, hai cánh tay ná»™i kình tạo nên từng đợt từng đợt sóng di Ä‘á»™ng dÆ°á»›i da trông rất ghê rợn.
Triển Bạch hai mắt nhắm nghiá»n nhÆ° nhập định, trên gÆ°Æ¡ng mặt chàng tá»a ra má»™t thứ ánh sáng huyá»n hoặc nhÆ° bảo ngá»c.
Hai ngÆ°á»i tỉ thí ná»™i công má»™t lúc lâu vẫn không ai hÆ¡n ai kém, trong khi Triển Bạch nóng lòng Ä‘i Nam Kinh dò la tông tích cừu nhân, nghÄ© không nên ở đây lâu để phí thá»i gian, liá»n vận dụng khẩu quyết chữ "hấp" để thu ná»™i công lại rồi bá» Ä‘i. Bởi chàng không hiểu biết nên má»›i có ý định chết ngÆ°á»i nhÆ° vậy.
Nên biết trong lúc tỉ đấu ná»™i lá»±c, má»—i bên Ä‘á»u dùng ná»™i lá»±c của mình để chống đối vá»›i ná»™i lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng. chỉ cần ná»™i lá»±c kém hÆ¡n dần dần sẽ bị ná»™i lá»±c đối phÆ°Æ¡ng áp đảo đến khi ná»™i lá»±c đối phÆ°Æ¡ng tràn qua phá nát ná»™i tạng mà chết, đàng này chàng lại tá»± thu ná»™i lá»±c để ná»™i lá»±c đối phÆ°Æ¡ng tá»± do tràn qua.
Nhưng khi chàng vừa vận dụng khẩu quyết chữ "hấp" bỗng thấy nội kình đối phương như nước lũ vỡ bỠùn ùn kéo sang. Triển Bạch thất kinh hồn vía ...
Tài sản của ngocvosong1986


Last edited by ngocvosong1986; 17-04-2008 at 12:23 AM.
  #17  
Old 03-04-2008, 05:43 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 17

Tiểu Trấn Ngộ Hiểm


Phí Nhất Äồng thấy ná»™i lá»±c của Triển Bạch Ä‘á»™t ngá»™t biến mất, lòng mừng rỡ, ngỡ chàng không Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± nổi, lập tức quát lá»›n má»™t tiếng:
- Nằm ...
Tiếng "xuống" còn chưa kịp phát ra, đã cảm thấy lực đạo của đối phương phản ngược lại, vì lão mở miệng nói nên lội lực phát tiết ra ngoài, nội lực của đối phương như nước lũ tràn sang.
Lão thấy trước mắt tối sầm lại, ngực như bị chiếc búa ngàn cân giáng một cái, trong tai như nghe có tiếng sấm, không gượng được nữa, lão há miệng rú lên một tràng thê thảm, thân hình văng ra hơn trượng, thất khiếu ra máu đoạn khí chết tốt.
Thì ra Triển Bạch vận dụng khẩu quuyết chữ "Hấp" thấy tình thế bất lợi, vá»™i vàng dùng khẩu quyết chữ "Äàn" đẩy ngược kinh lá»±c của Phí Nhất Äồng. Chàng hoàn toàn không biết đó chính là chá»— diệu dụng của công phu Phật môn ghi chép trong Thiên Phật Quyển, ná»™i lá»±c có thể thu phát tùy ý mà lại không làm giảm uy lá»±c chút nào. Thấy Phí Nhất Äồng thảm tứ chàng cÅ©ng cảm thấy có chút hối hận, nhìn lão nằm ngá»­a trên mặt đất, thất khiếu Ä‘á»u có máu, chàng đã quên hết những bá»±c mình mà lão gây ra cho mình, lẩm bẩm:
- Lão tiá»n bối, vãn bối thật không có ý sát nhân, nhÆ°ng việc dÄ© lỡ xin tiá»n bối đừng trách vãn bối.
Nói xong đến nhặt thanh kiếm định đào hố án táng di thể lão để tránh bị sài lang ăn thịt.
Khi chàng vừa đào xong hố bỗng:
Xoạt ! Xoạt l Xoạt ! Xuất hiện ba tên kình trang đại hán, một trong ba tên quát lớn:
- Giá»i cho tên tiểu tá»­ ! Giữa thanh thiên bạch nhật giết ngÆ°á»i còn định xóa vết tích !
Má»™t tên cÆ°á»i há»nh hệch nói:
- Bằng hữu thuộc lộ nào vậy ? Ăn được hàng phải chịu cho huynh đệ chớ !
Triển Bạch tuy hành tẩu giang hồ không lâu, nhÆ°ng kiểu nói lóng của phÆ°á»ng hắc đạo nghe cÅ©ng hiểu được đôi phần. Biết ba tên đại hán lầm tưởng chàng là đạo tặc giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p của, lại còn đòi chia phần, lòng đã thấy khó chịu, nhÆ°ng muốn nói cho qua để còn Ä‘i Nam Kinh, liá»n giả giá»ng hắc đạo nói:
- Thì ra là tam vị ÄÆ°Æ¡ng gia, đáng tiếc không phải tại hạ Ä‘ang ăn hàng, chẳng qua là đồng lá»™ của tại hạ bị bạo bệnh mà chết !
Ba tên đại hán chừng như không tin, xúm lại xem, bỗng một tên kêu thét lên:
- à ! Phí lão tiá»n bối !
Cả ba tên đồng chấn động lùi lại. "Xoảng ! Xoảng !" mấy tiếng, đồng rút đao bao vây Triển Bạch vào giữa.
Má»™t tên trầm giá»ng:
- Tiểu tá»­, sao ngÆ°Æ¡i lại giết ngÆ°á»i ?
Một tên khác:
- Lão đại ! Cần gì phải lôi thôi ! Cứ bắt hắn Ä‘á»n mạng cho Phí lão tiá»n bối là được rồi !
Triển Bạch giơ tay ngăn lại:
- Khoan đã ! Tại hạ vá»›i Phí lão tiá»n bốt tỉ võ, nhất thá»i lỡ tay ...
- Hừ ! Bằng vào bản linh của ngÆ°Æ¡i nếu không phải dùng thủ Ä‘oạn đê hèn ám oán toán thì sao hại được Phí lão tiá»n bối.
Dứt lá»i ba thanh Ä‘ao đồng chém tá»›i Triển Bạch có miệng mà chẳng nói thành lá»i, thấy đối phÆ°Æ¡ng hung hăng vá»™i giÆ¡ Vô tình bích kiếm lên xoay ngÆ°á»i má»™t vòng.. Choang ! Choang ! Choang ! liên tiếp ba tiếng kim thiết chạm nhau, chỉ má»™t chiêu "Kiá»u Giang Äoạn LÆ°u" ba thanh quá»· đầu Ä‘ao của ba đại hán bị cụt mất má»™t Ä‘oạn ngắn.
Cả ba vừa kinh hãi vừa tức giận, múa đao tấn công Triển Bạch như mưa bấc.
Triển Bạch tuy má»™t chiêu thắng thế nhÆ°ng thấy chiêu thức của đối phÆ°Æ¡ng quá dÅ©ng mãnh cÅ©ng không dám xem thÆ°á»ng, thân hình hÆ¡i rùn xuống, vận dụng thân pháp "Bạch Lá»™ ngá»c ba", thân hình bình bình lÆ°á»›t qua hai thanh Ä‘ao ra ngoài.
NhÆ°ng tên đứng phía gần nhất đã nhanh tay biến thế. Má»™t chiêu "Huyá»n Ô hoạch sa" nhằm hậu tâm chàng chém tá»›i.
Triển Bạch vốn không có lòng ham chiến, định bụng bá» Ä‘i cho xong, nào ngá» thấy bá»n chúng lại ép ngÆ°á»i nhÆ° vậy. Lòng đã nổi giận, má»™t chân làm trụ xoay ná»­a vòng tránh được thế Ä‘ao, thuận đà tung má»™t cÆ°á»›c trúng ngang hông của tên đại hán.
Chỉ nghe hắn rú lên một tiếng đau đớn văng ra xa hơn trượng.
Hai tên còn lại tái mặt nhìn nhau má»™t cái, vá»™i quay ngÆ°á»i đỡ tên bị thÆ°Æ¡ng dậy, chừng thấy Triển Bạch không có ý truy sát, má»™t tên má»›i bạo gan quát:
- Nếu ngươi có gan thì báo danh tánh !
Triển Bạch thấy võ công mình thăng tiến khá nhanh, đã có thể xuất chiêu má»™t cách tùy ý, lòng cÅ©ng hÆ¡i đắc ý mỉm cÆ°á»i:
- Tại hạ Triển Bạch ! Tam vị còn Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
Má»™t tên cất giá»ng âm trầm:
- Các hạ đừng nên tự phụ sớm, ngày hôm nay ba huynh đệ tại hạ bại dưới tay ngươi, sẽ có ngày trả mối nhục này.
Nói xong ba tên bá» Ä‘i. Triển Bạch nhìn theo ba tên đại hán mỉm cÆ°á»i nghÄ© thầm:
- Triển Bạch này đã đến lúc dÆ°Æ¡ng danh mở mặt vá»›i Ä‘á»i rồi !" Mai táng Phí Nhất Äồng xong chàng nhắm hÆ°á»›ng Nam Kinh xuất phát.
Trá»i gần tối Triển Bạch tiến vào má»™t tiểu trấn, chàng cÅ©ng không cần để ý đây là trấn gì, chỉ thấy bên trong thÆ°Æ¡ng khách Ä‘i lại khá đông, đèn Ä‘uốc hai hên Ä‘Æ°á»ng thắp sáng rá»±c, trông rất thịnh vượng. Lúc này chàng đã cảm thấy đói, định bụng tìm má»™t khách Ä‘iếm ăn uống nghỉ ngÆ¡i chá» trá»i sáng rồi Ä‘i tiếp.
Chàng mải mê nhìn các chiêu bài treo hai bên Ä‘Æ°á»ng mà chẳng chú ý đến rất nhiá»u hán tá»­ áo Ä‘en Ä‘ang quan sát chàng.
Từ xa xa Triển Bạch đã nhìn thấy má»™t tá»­u lâu tấm biển treo phía trÆ°á»›c Ä‘á» bốn chữ "Quần Anh tá»­u lâu" sắc vàng rá»±c rỡ. Càng tiến gần càng nghe mùi thức ăn thÆ¡m phức bốc lên nức mùi. NhÆ°ng khi chàng vừa bÆ°á»›c vào cá»­a tá»­u lâu đã thấy má»™t kình trang hán tá»­ bÆ°á»›c tá»›i đón đầu, quát há»i:
- Bằng hữu muốn ăn uống hay muốn ngủ qua đêm ?
Triển Bạch nhìn dáng vẻ tên hán tử không giống như tửu bảo, khẽ nhíu mày đáp:
- Cả hai !
Kình trang hán tử quan sát Triển Bạch một lát rồi lạnh lùng:
- Bản Ä‘iếm đã được ngÆ°á»i bao hết bàn rồi, cả phòng trá» cÅ©ng vậy ! Xin vui lòng tìm quán khác.
Triển Bạch liếc xung quanh thấy bá»n tá»­u bảo đứng khép nép đàng xa, vẻ mặt hốt hoảng, lòng đã sinh nghi nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng đã nói vậy chàng cÅ©ng không tiện xông vào.
Liá»n quay đầu bÆ°á»›c ra. Nào ngá» liên tiếp năm, sáu quán rượu Ä‘á»u diá»…n ra tình huống tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° ở tá»­u lâu đầu tiên.
Mãi đến khi chàng dừng chân trÆ°á»›c tá»­u quán cuối cùng thì đã đến cuối thị trấn, nếu Ä‘i nữa là ra khá»i trấn. Triển Bạch đã bắt đầu nổi nóng, không lẽ má»™t thị trấn to lá»›n nhÆ° vậy mà không tìm ra má»™t chá»— ăn cÆ¡m và nghỉ chân qua đêm sao ? Lần này chàng không Ä‘i vào cá»­a lá»›n mà thò đầu qua cá»­a sổ nhìn vào trong trÆ°á»›c, trong thá»±c Ä‘Æ°á»ng lèo tèo vài thá»±c khách, nắm chắc tình hình chàng má»›i bÆ°á»›c vào cá»­a.
Quả nhiên cùng có má»™t tên kình trang hán tá»­ bÆ°á»›c ra chặn Ä‘Æ°á»ng:
- Ngươi làm gì mà xông bừa vào đây ?
Triển Bạch trầm giá»ng buông gá»n:
- Tìm ngÆ°á»i !
Nào ngỠđối phÆ°Æ¡ng lạnh há»i:
- Ngươi tìm ai ?
Triển Bạch nóng mặt:
- Không lẽ ta tìm ai cũng phải trình với ngươi ?
- Muốn tìm ai thì nói danh tánh ta sẽ cho ngÆ°á»i Ä‘i tìm, ngÆ°Æ¡i không được tá»± tiện xông vào !
Biết đối phÆ°Æ¡ng muốn gây sá»±, Triển Bạch đành làm náo Ä‘á»™ng lên rồi tính sau, liá»n đáp:
- Tìm tửu bảo !
Gã hán tá»­ liá»n quát:
- Ngươi tìm tửu bảo làm gì ?
Triển Bạch vừa mệt vừa đói lại năm lần bảy lượt bị ngăn cản uất khí đã tràn hông, lập tức cÆ°á»i lạnh:
- Làm gì là việc của ta, ngươi không cần quan tâm.
Dứt lá»i lách qua khá»i gã hán tá»­ bÆ°á»›c vào trong.
Gã hán tử chẳng nói chẳng rằng vươn trảo nhằm hậu tâm Triển Bạch chộp tới.
Triển Bạch Ä‘oán trÆ°á»›c thể nào cÅ©ng có cảnh này, nghe Ä‘á»™ng gió lập tức nghiêng ngÆ°á»i đánh ngược vá» sau má»™t chưởng.
Tên hán tá»­ không ngá» Triển Bạch lại xuất thủ vừa nhanh vừa mạnh đến nhÆ° vậy, không kịp tránh né hứng trá»n má»™t chưởng giữa ngá»±c văng tuốt ra ngoài cÆ°a, vừa lồm cồm bò dậy miệng mắng lá»›n:
- Tiểu tử ! Có gan thì đừng bỠchạy !
Dứt lá»i quay ngÆ°á»i chạy biến Ä‘i Triển Bạch cÆ°á»i nhạt tiến vào bàn ngoài cùng ngồi xuống. Thá»±c khách ai nấy thảy Ä‘á»u giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Triển Bạch, còn tá»­u bảo thì thấy Triển Bạch ngồi xuống nhÆ°ng không tên nào dám lại gần.
Triển Bạch nhìn bá»n tiểu bảo - Này ! Mau mang rượu thịt lên Má»™t lúc sau má»›i thấy chưởng quỹ bÆ°á»›c ra, dịu giá»ng nói:
- Quan khách lượng thứ, tiểu Ä‘iếm thật không dám đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i của An Lạc công tá»­.
Triển Bạch giỠmới vỡ lẽ, thảo nào điếm gia lại tỠvẻ sợ hãi như vậy.
Nhưng một tháng trước đây chàng có duyên diện kiến với An Lạc công tử, xem ra vị công tử đó rất khẳng khái, lẻ nào lại dung túng cho thuộc hạ càn quấy như vậy ?
NghÄ© xong nhìn chưởng quỹ há»i:
- An Lạc công tử ở trong trấn này sao ?
Chưởng quỹ gượng cÆ°á»i:
- An Lạc công tá»­ tuy không ở trong trấn, nhÆ°ng hÆ¡n má»™t ná»­a thị trấn này thuá»™c quyá»n sở hữu của công tá»­.
Triển Bạch vừa nghe vừa suy Ä‘oán, rõ ràng bá»n hán tá»­ vừa rồi dá»±a vào oai danh của An Lạc công tá»­ để mặc tình tác oai tác quái. An Lạc công tá»­ đã không có ở đây mình cÅ©ng không biết nói vá»›i ai, dù có nói mình có quen biết vá»›i An Lạc công tá»­ chúng cÅ©ng chẳng tin, xem ra phải chịu đói đêm nay rồi.
Bỗng chàng nghĩ ra một kế, nói:
- Hay là thế này, chá»— làm ăn của các ngÆ°Æ¡i ta cÅ©ng không để các ngÆ°á»i phải khó xá»­. Lấy cho ta má»™t con gà luá»™c vá»›i má»™t ít bánh bao được rồi, ta vừa Ä‘i vừa ăn.
Chưởng quỹ lộ vẻ khó xử, vặn hai tay không biết phải đối đáp thế nào Triển Bạch nổi nóng quát:
- Äừng ép ngÆ°á»i quá đáng ! Mau lấy ra đây, bằng không ta không khách sáo nữa đâu !
Ngay lúc đó có ngÆ°á»i đáp:
- Không khách sáo rồi ngÆ°á»i làm gì ?
Trong phòng đã xuất hiện thêm hai ngÆ°á»i, má»™t già má»™t trẻ. Lão nhân tuổi trạc lục tuần, tóc ngắn chÆ¡m chởm nhÆ° lông nhím sắc diện Ä‘á» hồng, chân mày đậm Ä‘en nhÆ° con sâu rá»›m nằm giắt ngang trên mắt, mình mặc áo ngắn, thân hình đặc biệt vạm vỡ.
Trên lưng lão giắt xéo một món binh khí hình cánh tay trông rất quái dị.
Tên trẻ tuổi trạc chừng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi, thân dong dá»ng cao, mày thanh mắt tú, nhÆ°ng ngá»c diện thoáng hiện tà khí, hai khóe mép hÆ¡i trá»… xuống trông vừa gian tà vừa ngạo mạn, lÆ°ng giắt trÆ°á»ng kiếm. chú mục nhìn Triển Bạch sắc diện khinh khỉnh không coi đối phÆ°Æ¡ng vào đâu cả. Câu nói vừa rồi chính do thiếu niên này thốt ra.
Tiểu bảo cùng chưởng quỹ thấy hai ngÆ°á»i vá»™i vàng rút êm.
Triển Bạch đứng dậy quán sát hai ngÆ°á»i lão nhân cất giá»ng nhÆ° chuông ngân, há»i:
- NgÆ°Æ¡i chính là kẻ ám toán hại chết Phí Nhất Äồng ?
Triển Bạch biết chính mấy tên đại hán lúc trÆ°a đã giá há»a cho chàng, đành gượng cÆ°á»i đáp:
- Việc này sợ là có chút hiểu lầm. Giữa tại hạ vá»›i An Lạc công tá»­ cÅ©ng không phải ngÆ°á»i lạ.
Gã thanh niên cÆ°á»i lạnh ngắt lởi:
- An lạc công tử có đâu quen biết với hạng vô danh tiểu tốt như ngươi, mau nộp mạng !
Dứt lá»i ngÅ© trảo vÆ°Æ¡n ra chá»™p vào mạch môn Triển Bạch.
Triển Bạch thấy thủ pháp của đối phÆ°Æ¡ng không phải tâm thÆ°á»ng vá»™i trầm cổ tay tránh thế công đối phÆ°Æ¡ng. Nào ngỠđó chỉ là hÆ° chiêu, gã thanh niên lập tức biến trảo thành chưởng, tá»±a nhÆ° Ä‘ao. đâm soạt vá» phía Song Yến huyệt của Triển Bạch, tả thủ đồng thá»i phất má»™t chưởng vào Kiên TÄ©nh huyệt của chàng.
Nếu là má»™t tháng trÆ°á»›c đây Triển Bạch không sao tránh thoát khá»i thế công má»™t chiêu hai thức vừa nhanh nhẹn vừa dÅ©ng mãnh này. Thấy gã thanh niên vô cá»› hạ sát thủ. Triển Bạch sẵn cá»› này phát tiết uất khí tích tụ trong bụng từ chiá»u đến giá». Vận đủ công lá»±c, song chưởng đồng đẩy ra.
Bùng ! Bùng ! Kình khí chạm nhau, đồng thá»i song thủ đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị Triển Bạch chá»™p trúng. Chàng khẽ gia tăng kình lá»±c, gã thanh niên Ä‘au đến mặt mày méo mó, trên trán mồ hôi từng giá»t từng giá»t to bằng hạt đậu lăn dài xuống.
Chiêu này của Triển Bạch vốn có tên là "xảo thủ song tá»a", chàng há»c lóm của Lý Cá»­, không ngá» lại rất được việc trong lúc này. Truy Phong cầm nã thủ vốn là tuyệt há»c Ä‘á»™c bá»™ của Äá»™c CÆ°á»›c phi ma, gã thanh niên kia làm sao tránh kịp, lại nữa bị nắm chặt Mạch Môn, toàn thân hầu nhÆ° tê liệt dù gã có võ công cao siêu cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng thi triển.
Triển Bạch vốn cÅ©ng không muốn làm quá lố, chỉ giáo huấn cho gã bá»›t tánh ngông cuồng mà thôi, nào ngá» bá»—ng thấy kình phong cuốn tá»›i, đồng thá»i nghe lão nhân quát nhÆ° sấm - Buông tay !
Triển Bạch vá»™i xoay ngÆ°á»i, thuận đà kéo má»™t cái, gã thanh niên bị chế mạch môn không thể vận công kháng cá»± bị Triển Bạch ném má»™t cái vá» phía hồng diện lão nhân.
Lão nhân thấy tình thế bất diệu vội thu kình lực, nhưng dư kình cũng nhằm ngực gã thanh niên cuốn tới.
"Bình ! ? má»™t tiếng, gã thanh niên rú lên má»™t tiếng thân hình văng bắn dụng vào vách tá»­u Ä‘iếm đánh "rầm !" má»™t tiếng rÆ¡i xuống đất, xem ra dữ nhiá»u lành ít.
Hồng diện lão nhân thấy má»™t chưởng không những chẳng đả thÆ°Æ¡ng được đối phÆ°Æ¡ng lại còn làm trá»ng thÆ°Æ¡ng ái đồ làm lão giận đến nổ Ä‘om đóm mắt. Gầm lên mót tiếng nhÆ° con hổ bị thÆ°Æ¡ng, hÆ°Æ¡ song chưởng tấn công nhÆ° vÅ© bão.
Trong phòng chật hẹp khó bỠxoay trở, hơn nữa thế công của đối phương nhanh như điện, Triển Bạch không kịp tránh né, đành bậm môi vận đủ công lực đối hai chưởng.
Bùng ! Bùng !
Kình phong cuá»™n dậy, bát Ä‘Ä©a văng xuống đất tung tóe, thảy Ä‘á»u vỡ tan. Thá»±c khách nhảy ra cá»­a sổ bá» chạy tán loạn, còn ngÆ°á»i của Ä‘iếm gia thì chạy biến ra phía sau kêu khóc.
Triển Bạch cảm thấy chưởng lá»±c của lão nhân vô cùng hùng hậu, đặc biệt chưởng tâm của chàng nghe nóng rát. Lòng không khá»i kinh hãi thầm.
Xảy thấy tóc trên đầu hồng diện lão nhân dựng đứng lên, sắc mặt lão đỠnhư trái táo chín, song thủ lão cũng đỠnhư chu sa.
Triển Bạch sá»±c nhá»› đến trong giang hồ tÆ°Æ¡ng truyá»n có má»™t loại Ä‘á»™c chưởng gá»i là "Hồng Sa huyết ảnh chưởng", ngÆ°á»i trúng phải chưởng này sẽ bị Ä‘á»™c há»a công tâm đến khô kiệt khí huyết mà chết. NghÄ© đến đây chàng lạnh ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa đối vá»›i chàng.
An Lạc công tá»­ còn có ân cứu mạng. không muốn để sá»± hiểu lầm gia tăng, nên chỉ có cách rá»i khá»i đây là hay nhất.
NghÄ© đến đây chưởng phong đã áp tá»›i, Triển bạch vận công há»™ thể, khẽ phát má»™t chưởng, mượn lá»±c phản hồi tung ngÆ°á»i ra khá»i cá»­a.
Hồng diện lão nhân nào chịu bỠqua, phóng theo quát:
- Chạy Ä‘Æ°á»ng nào !
Triển Bạch vừa ra khá»i cá»­a đã nghe quát:
- Phóng !
Ba điểm hàn tinh thành hình chứ phẩm nhằm ngực chàng bắn tới.
Triển Bạch giữa thinh không má»™t thế Vân Lý Phiên, thân hình vá»t lên không ba thÆ°á»›c, ba Ä‘iểm hàn tinh Ä‘i sượt dÆ°á»›i chân, cắm vào vách Ä‘iếm.
Phập ! Phập ! Phập !
Tài sản của ngocvosong1986


Last edited by ngocvosong1986; 17-04-2008 at 12:26 AM.
  #18  
Old 03-04-2008, 05:45 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 18

Hồng Sa Huyết Ảnh Chưởng


Vừa tránh được ba mũi ám khí lại thấy một vật đen lù lù mang kình phong ào ào áp tới. Triển Bạch thất kinh rút kiếm, một chiêu "Nhất Cân để vạn cân" mũi kiếm điểm nhẹ vào vật đang áp tới "Vù !" một cái, vật lướt qua đầu, lúc này Triển Bạch mới nhẹ nhàng đáp xuống.
Äứng vững dÆ°á»›i đất định thần nhìn lại má»›i hay là má»™t hòa thượng cao lá»›n nhÆ° tượng há»™ pháp, tay cầm thiết bài to bằng cánh cá»­a, vừa xuất chiêu công chàng.
Triển Bạch sá»±c nhá»› ra cái tên "Thiết Bài hòa thượng", binh khí là má»™t thiết bài cá»±c lá»›n sức nậng ngàn cân. Vừa rồi chàng dùng mÅ©i kiếm có thể đẩy nổi thiết bài qua khá»i đầu, đừng nói Thiết Bài hòa thượng thất kinh, ngay chính chàng cÅ©ng không dám tin đó là sá»± thật.
Nhìn lại bên ngoài, đã có mấy chục ngÆ°á»i Ä‘ang vây kín cả ngôi tá»­u Ä‘iếm. Äang lúc chàng còn kinh hãi quan sát mấy ngÆ°á»i Ä‘ang bao vây tá»­u Ä‘iếm thì trong không trung có hai đạo hồ quang nhằm hai thái dÆ°Æ¡ng chàng phóng tá»›i.
Triển Bạch hÆ¡i rùn ngÆ°á»i xuống, trÆ°á»ng kiếm má»™t chiêu "Cá»­ há»a thiên thiên" từ dÆ°á»›i đánh lên.
Kịch ! Kịch ! hai tiếng giòn tan tiếp theo thấy hai vật tròn văng lăng lốc ra xa. Thì ra đó là đôi Lưu Tinh chùy vừa bị Vô Tình Bích kiếm chém đứt dây.
Lại có mấy tiếng quát lớn, hàn quang chớp động, hai kiếm một đao nhằm Triển Bạch thích tới.
Triển Bạch kiếm thân hợp nhất tạo thành má»™t luồng bích quang nhằm binh khí của đối phÆ°Æ¡ng chém tá»›i Ba ngÆ°á»i này đã biết binh khí của đối phÆ°Æ¡ng lợi hại nên không dám để binh khi mình chạm kiếm, nữa chừng đành phải triệt chiêu lui lại.
Ào ! Một luồng kình phong như cơn lốc ập đến sau lưng Triển Bạch.
Triển Bạch không kịp biến chiêu nghênh đỡ tả thủ xuất chưởng nghênh chiến.
Bùng ! Thân hình Triển Bạch hÆ¡i chao đảo, trong khi lão nhân xuất chưởng ám toán chàng liên tiếp lui ba bÆ°á»›c má»›i đứng vững được.. Lão nhân này chính là ngÆ°á»i nổi danh vùng Lá»— Nam vá»›i đôi thiết chưởng. Thiết chưởng Lã Lục Thuận Lã Lục Thuận khổ luyện Thiết Sa chưởng của mình, nào ngá» bị má»™t thiếu niên vô danh tiểu tốt dá»… dàng đẩy lui, bởi vậy lão giÆ°Æ¡ng đôi mật kinh ngạc nhìn Triển Bạch, cÆ¡ hồ không tin vào mắt mình.
Triển Bạch vừa đói vừa mệt lại bị vây công liên miên bất tuyệt, nộ khí đã bốc cao, song mục lộ hung quang quét mắt nhìn khắp một vòng. Vô Tình kiếm giơ cao, ra vẻ như sắp tấn công.
Mấy mÆ°Æ¡i cao thủ kẻ thì đã nếm qua ná»™i lá»±c của Triển Bạch, kẻ chÆ°a thá»­ thì nhìn thấy chàng hiển lá»™ng thần oai lòng đã úy kỵ, giá» thấy chàng đã nổi giận lại sắp xuất thủ tấn công, ai nấy Ä‘á»u tá»± Ä‘á»™ng thối lui mấy bÆ°á»›c thủ thế, sắc mặt lá»™ vẻ kinh hoàng.
Triển Bạch thấy bá»n ngÆ°á»i này lúc đầu thì khí thế hùng hổ, không ngá» chỉ má»›i qua mấy chiêu mà đã khiếp đảm đến nhÆ° vậy, bát giác cất tiếng cÆ°á»i ha hả.
Quần hào bị tiếng cÆ°á»i của Triển Bạch kích ná»™, đồng loại quát lên má»™t tiếng vang rần, vô số binh khí chá»›p Ä‘á»™ng thảy Ä‘á»u nhằm Triển Bạch công tá»›i.
Äang lúc cấp bách, Triển Bạch xuất má»™t chiêu "Kinh phong chiết thảo", Vô Tình Bích kiếm tạo thành má»™t làn bích quang quét ra.
Choang ! Choang ! Mấy tiếng vang lên, có hai, ba món binh khí không kịp thu vỠbị Vô tình kiếm chém đứt, lại những tiếng hô hoán. kinh hãi, rùng rùng thối lui.
Chiêu “kình phong chiết thảo†này vốn chàng há»c lá»m được của Truy phong kiếm Phàm Kiệt lúc ở Má»™ Dung sÆ¡n trang. Tuy chàng chÆ°a vận dụng được hết những biến hóa của chiêu thức. NhÆ°ng vá»›i công lá»±c của chàng hiện thá»i lại thêm Vô Tình Bích Kiếm trợ lá»±c nên uy lá»±c kinh ngÆ°á»i.
Lại nói Trỉển Bạch đắc thủ định tiếp tục truy sát đối phương bỗng nghe tiếng quát:
- Dừng tay !
Âm thanh nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, lá»t vào tai xong vẫn còn nghe "Oong ! Oong !" Triển Bạch dừng tay nhìn lại thì ra ngÆ°á»i vừa nói chính là hồng diện lão nhân, sau lÆ°ng lão là má»™t thiếu niên tuấn tú vậy ra nãy giá» lão đã trị xong vết thÆ°Æ¡ng cho gã.
Hồng Diện lão nhân đến trước mặt Triển Bạch dừng lại:
- Ngươi với Phàm thị Ở Trấn Giang có quan hệ gì ? Nói cho rõ kẻo lại hiểu lầm.
- Tại hạ với Phàm thị cũng chẳng có quan hệ thân thiết gì.
Triển Bạch vốn bản tính thành thật, lại nữa kinh nghiệm giang hồ không nhiá»u nên có sao nói vậy, chẳng cần biết nó sẽ gây ra hậu quả gì.
Hồng diện lão nhân ngá»­a mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả:
- Tiểu tử có chí khí ! Ngươi biết ta là ai không ?
- Thứ cho tại hạ mắt kém ?
Hồng diện lão nhân lại cÆ°á»i lá»›n:
- Tiểu tá»­ ! Lão phu không tin Lạt Thủ Äồng Tâm lại bị bại dÆ°á»›i tay ngÆ°Æ¡i. Giá» lão phu thá»­ ngÆ°Æ¡i ba chưởng, nếu ngÆ°Æ¡i tiếp nổi ba chưởng của lão phu thì cả vùng Tô, Lá»— mặc cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i chẳng ai dám ngăn cản, thế nào ?
Triển Bạch không biết rõ Hồng diện lão nhân này là ai. Kỳ thá»±c lão là nhân vật mà cả vùng Tô, Lá»— giang hồ hắc bạch nghe danh tán đởm. Há» Diêu tên Bính Côn, trác hiệu Huyết chưởng há»a long, không những Hồng sa huyết ảnh chưởng đã luyện được mÆ°á»i thành há»a hầu, mà nói vá» há»a dược ám khí có thể nói Ä‘á»™c bá»™ giang hồ, đặc biệt là món kỳ hình binh khí giắt sau lÆ°ng lão hình thù nhÆ° cánh tay ngÆ°á»i nhÆ°ng hÆ¡i to hÆ¡n má»™t chút, ngoài công năng để Ä‘iểm huyệt và phong tá»a tÆ°á»›t Ä‘oạt binh khí của đối phÆ°Æ¡ng ra. Äây quả là má»™t thứ ngoại môn binh khí cá»±c kỳ bá đạo tên gá»i Tiên Nhân chưởng. Suốt má»™t dãy dá»c hai tỉnh Tô, Lá»— có không ít giang hồ hảo thủ táng thân dÆ°á»›i tay lão, bởi vậy tính khí cá»±c kỳ ngạo mạn.
NhÆ°ng không biết vì lẽ gì lão lại bị An Lạc công tá»­ kéo cho tá»a trân ở HÆ°ng Long trấn này, có thể nói là ngoại vi của Vân Má»™ng sÆ¡n trang ở Tô Châu.. Lúc trÆ°a Diêu Bính Côn nghe thuá»™c hạ báo cáo có má»™t thiếu niên mang kiếm, ám toán chết Phí Nhất Äồng trong má»™t cánh rừng ở phía bắc trấn. Thoạt đầu lão không tin, bởi Phí Nhất Äồng thuá»™c hàng nhất lÆ°u cao thủ trong số môn khách của Vân Má»™ng sÆ¡n trang, ngay cả bản thân lão cÅ©ng không dám chắc có thể thắng được Phí Nhất Äồng.
Lão bán tin bán nghi hạ lệnh cho thuộc hạ một mặt theo dõi hành tung của thiếu niên, một mặt phi báo cho An Lạc công tử.
Äến chập tối thì nghe thuá»™c hạ báo cáo thiêu niên đã vào HÆ°ng Long trấn, bởi vậy lão má»›i dắt đồ đệ Ngá»c Diện na sát Tống Tiểu Phi cùng má»™t số cao thủ thuá»™c hạ đến tá»­u Ä‘iếm.
Sau khi trị thÆ°Æ¡ng cho đồ đệ xong vừa bÆ°á»›c ra bá»—ng thấy thiếu niên sá»­ dụng Truy Phong kiếm của Phàm thị, vốn tưởng chàng là ngÆ°á»i của Phàm gia nên má»›i quát há»i.
Nào ngỠchàng lại phủ nhận quan hệ với Phàm gia ngữ khí lại khá ngông cuồng nên lão mới thách đấu.
Triển Bạch bản tính bất khuất nào sợ trá»i cao đất dày, thấy hồng diện lão nhân ngạo mạn nhÆ° vậy lập tức nhận lá»i:
- Tại hạ dù bất tài cÅ©ng liá»u chết tiếp các hạ ba chiêu.
- Hảo tiểu từ ! Có dũng khí !
Diêu Bính Côn quát xong lập tức co hai vai lại, thân hình thành hình cung, sắc mặt vốn đã rất đỠcủa lão càng đỠhơn, hữu chưởng giơ lên, chưởng tâm đỠnhư chu sa, quát:
- Tiểu tá»­ cẩn thận ! Äây là chưởng thứ nhất !
ÄÆ¡n chưởng đẩy ra, Hồng sa huyết hình chưởng vận đủ năm thành, phóng thẳng vào ngá»±c Triển Bạch.
Bùng !
Song chưởng chạm nhau, kình phong tứ tán, đá bay cát chạy, Triển Bạch đảo ngÆ°á»i hai lượt nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng trụ vững tại chá»—, chỉ có chưởng tâm của chàng cảm thấy nhÆ° có má»™t luồng nhiệt khí truyá»n vào, cố há»ng lập tức cảm thấy khô khốc, đầu óc choáng váng Trong khi đó Diêu Bính Côn thối lui hai bÆ°á»›c. Äó không phải ná»™i lá»±c lão thua sút đối phÆ°Æ¡ng chỉ vì lão má»›i dụng có năm thành công lá»±c, còn Triển Bạch thì dụng đến mÆ°á»i thành Bị chấn lui hai bÆ°á»›c làm Diêu Bính Côn ná»™ khí xung thiên, trợn mắt quát:
- Hảo tiểu tử ! Chiêu thứ hai !
Lần này lão đã dùng đến tám thành công lực.. Cao thủ giang hồ giao đấu, kẻ có kinh nghiệm, khi đối chưởng với đối thủ mà chưa biết rõ thực lực đối phương, không khi nào dụng toàn lực.
ThÆ°á»ng thì chỉ dùng bốn năm thành công lá»±c để thăm dò công lá»±c đối phÆ°Æ¡ng, sau đó má»›i tăng dần kình đạo. Có nhÆ° vậy má»›i càng đấu càng mạnh, tránh được bị Ä‘uối sức vá» sau.
Nhưng Triển Bạch nào hiểu được chân lí đó, chưởng đầu tiên đã vận toàn lực.
Khi chưởng thứ hai của đối phương đánh lới, lực đạo gia tăng, thì đã biết mình chưa phải là đối thủ của Diêu Bính Côn. Nhưng bản tính của chàng không cho phép mình khiếp sợ đành cắn răng tung chưởng.
Bùng !
Dư kình xoắn vào nhau tạo thành một cơn lốc xoáy khiến quàn hào bên ngoài ùn ùn thối lui.
Diêu Bính Côn đứng sừng sững nhÆ° tượng, trong khi đó Triển Bạch thối lui hai bÆ°á»›c, đồng thá»i chưởng tâm nhÆ° bị thiêu đốt, mồ hôi vã ra nhÆ° tắm, đầu óc quay cuồng thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. NhÆ°ng nhá» vào chút nghị lá»±c khiến chàng còn đứng vững được.
Bá»n cao thủ đứng bên ngoài thấy Triển Bạch liên tiếp đối hai chưởng vá»›i Diêu Bính Côn mà vẫn không có dấu hiệu bị thÆ°Æ¡ng, ai ai cÅ©ng Ä‘á»u khen thầm.
Chỉ có Diêu Bính Côn là đã nhận ra Triển Bạch đã không còn sức kháng cá»± nữa, nên không để cho chàng có thá»i gian Ä‘iá»u tức, vá»™i quát lá»›n:
- Chưởng thứ ba !
Dứt lá»i lão vận toàn lá»±c vào song chưởng đẩy ra.
Äến lúc này má»›i thật sá»± thấy hết uy lá»±c của Hồng sa huyết ảnh chưởng, kình phong Ä‘i tá»›i đâu trong không khí nghe tiếng nổ lốp bốp tá»›i đó, hÆ¡i nóng tá»a ra khắp nÆ¡i.
Triển Bạch lúc này cả hô hấp cũng thấy khó khăn đừng nói chi đến vận chưởng đối kháng, biết rõ mình không sao chịu nổi chưởng thứ ba của đối phương, nhưng chàng không thể thối lui, cũng không thể cầu xin đối phương nương tay, vận hết sức tàn vào song chưởng đẩy ra.
Bùng !
Bụp ! Bụp ! Liên tiếp, giấy dán cá»­a sổ của tá»­u Ä‘iếm cách đó mấy trượng đồng rách toát cả ra. Äủ thấy áp lá»±c của hai luồng chưởng kình tạo ra kinh thiên Ä‘á»™ng địa nhÆ° thế nào.
Bụi cát tung lên mù trá»i, quần hào đứng bên ngoài lại má»™t lần nữa thối lui. Không ai nhìn thấy tình hình hai ngÆ°á»i bên trong hiện trÆ°á»ng ra sao.
Lát sau cát bụi lắng xuống, thấy hai ngÆ°á»i vẫn đứng đối diện nhau, không có ai ngã xuống cả. Quân hào bên ngoài ồn ào bàn luận:
- Thiếu niên này quả không đơn giản !
- Công lực kinh nhân !
- Không biết hắn làm sao luyện được công lực kinh nhân như vậy.
Má»i ngÆ°á»i kinh hãi cÅ©ng phải, trong giang hồ hiếm có những cuá»™c giao đấu chưởng đối chưởng nhÆ° vậy.
Lại nói Huyết chưởng há»a long thành danh đã mấy chục năm nay vậy mà trong ba chưởng không đánh ngã nổi má»™t thiếu niên chÆ°a từng được biết đến trong giang hồ.
NhÆ°ng nếu để ý kỹ má»™t chút sẽ nhìn thấy thần thái Triến Bạch khác thÆ°á»ng. Sắc diện chàng Ä‘á» phừng phừng, mắt không chút thần quang mặc dù song mục vẫn mở trừng trừng Diêu Bính Côn biết rõ, thiếu niên này đã bị chưởng lá»±c của lão chấn thÆ°Æ¡ng ná»™i thủ, đã mất hết tri giác, còn việc gã không bị ngã là do sau lÆ°ng gã có má»™t bức tÆ°á»ng, chưởng phong lão gặp bức tÆ°á»ng phản hồi giữ cho thân hình gã khá»i ngã. NhÆ°ng đó cÅ©ng chỉ là suy Ä‘oán, lão lên tiếng há»i:.
- Tiểu tử ! Ba chưởng của lão phu thế nào ?
Triển Bạch vẫn đứng như tượng không đáp.
Lão ngá»­a mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả:
- Tiếu tá»­, ngÆ°Æ¡i chắc là không thể trả lá»i lão phu được nữa. Äiá»u ngạc nhiên là tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i chẳng phải là trung thần nghÄ©a sÄ© gì sao có thể chết đứng.
Dứt lá»i lão áp tá»›i vÆ°Æ¡n chỉ Ä‘iểm vào Mi tâm huyệt của Triển Bạch.
Hành dộng của lão mang hai mục đích, nếu đối phương đã chết mà không ngã thấy cũng khó coi, một chỉ này đỠđẩy ngã đối phương, còn nếu chưa chết thì một chỉ này cũng đủ lấy mạng đối phương.
Nên biết Diêu Bính Côn xÆ°a nay nổi danh là kẻ tâm địa ác Ä‘á»™c, giao đấu vá»›i ngÆ°á»i không bao giỠđể đối phÆ°Æ¡ng sống. Vá» Ä‘iểm này lão thÆ°á»ng tá»± biện há»™ rằng "nhân từ vá»›i địch tức tàn nhẫn vá»›i mình".
Khi lão xuất thủ còn chưa chạm tới Triển Bạch bỗng nghe tiếng quát thanh tao:
- Lão quỷ ! Dừng tay !
Gần nhÆ° đồng thá»i vá»›i tiếng quát, má»™t vật Ä‘en dài nhắm Âm Äô huyệt trên tay phải lão bắn tá»›i.
Diêu Bính Côn quả không hổ là cao thủ vang danh vùng Tô, Lỗ, song thủ lão chớp lên một cái, thân hình đảo một vòng trong không trung rồi trở vỠvị trí cũ.
Trước mặt Triển Bạch xuất hiện một cẩm y thiếu nữ đẹp tợ thiên tiên.
Tiếp đó là một tiếng "xoẹt", rồi tiếng kêu đau đớn vang lên.
Thì ra thiếu nữ vì cứu Triển Bạch đã dùng chiếc roi ngá»±a làm ám khí phóng vá» phía Diêu Bính Côn, Diêu Bính Côn lá»™n ngÆ°á»i tránh được nhÆ°ng chiếc roi nhÆ° ngá»n lao phóng Ä‘i xuyên qua vành tai Thiết Bài hòa thượng.
Bộp ! một tiếng, chiếc roi da cắm vào vách điếm sâu đến ba, bốn tấc, phần còn lại gần hai thước lòng thòng cặp ngoài vách.
Quần hùng nhìn thấy cảnh này không khá»i lắc đầu le lưỡi, phục thầm công lá»±c của thiếu nữ. Có thể biến vật má»m thành cứng đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i xong dÆ° kình lại đủ đế làm chiếc roi da cắm phập vào vách !
Thế là mục quang má»i ngÆ°á»i đổ dồn vá» phía cẩm y thiếu nữ, chỉ thấy nàng mình mặc cẩm y, làm tôn lên làn da trắng nhÆ° tuyết, và thân hình nở nang của nàng, tuổi tác bất quá chỉ mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i bảy tuổi.
Diêu Bính Côn sau khi quan sát thiếu nữ xong quát:
- A đầu này là ai mà dám xen vào chuyện của lão phu ?
Cẩm y thiếu nữ tay chống nạnh hừ lạnh:
- Hồng diện lão đầu ! Äừng vá»™i ra tay ? Ta há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã từng đó tuổi đầu vậy mà nói ra có biết thủ tín không ?
- Hừ ! A đầu mất dạy ! Mở miệng nói càn không biết nể nang ngÆ°á»i Æ°trưởng thượng. Äừng trách lão phu đánh chết ngÆ°á»i.
- Hừ ! Lão đầu thất tín ? Äừng nói ngÆ°Æ¡i có thể đánh chết ta, nếu ngÆ°Æ¡i đỡ nổi má»™t chưởng của ta thì Nam thất tỉnh, Bắc lục tỉnh mặc cho ngÆ°Æ¡i ngang dá»c không ai dám ngăn cấm.
- Câm miệng !
Diêu Bính Côn thấy thiếu nữ này cứ nhại lại lá»i của lão ăn miếng trả miếng nên ná»™ khí xung thiên định má»™t chưởng đánh chết đối phÆ°Æ¡ng cho hả dạ. NhÆ°ng bá»—ng nghe ...
- A đầu to gan ! NgÆ°Æ¡i phải Ä‘á»n mạng cho cái tai của Phật gia !
Thì ra Thiết Bài hòa thượng hận a đầu này phóng roi làm rách tai lão, đã múa thiết bài nhắm đầu đối phương đập xuống.
Cẩm y thiếu nữ miệng mỉm cÆ°á»i chừng nhÆ° không coi Thiết Bài ra gì. Äến khi Thiết bài còn cách đầu không đầy má»™t thÆ°á»›c má»›i Ä‘á»™t ngá»™t rùn ngÆ°á»i xuống không biết dùng thân pháp gì lÆ°á»›t ra ngoài, má»™t thế "Hoàng Hạc Phiên thân" tung ngÆ°á»i lên Ä‘iểm chân lên thiết bài cÆ°á»i lá»›n nói:
- Hòa thượng ngốc ! Không có binh khí thì đến bản cô nương cho một món, có đâu giở cửa chùa làm binh khí như vậy.
Thiết Bài hòa thượng giận cành hông, hươ thiết bài như giông như gió, định đập nát con a đầu ra mới hả giận.
Cẩm y thiếu nữ thân pháp nhẹ nhàng nhảy nhót trên thiết bài, miệng không ngớt kêu lên:
- Thú quá ! Thú quá !
Cảnh tượng này trông rất ná»±c cÆ°á»i, má»™t bên là má»™t hòa thượng to đùng nhÆ° há»™ pháp, tay múa may thiết bài to bằng cánh cá»­a. Má»™t bên là cẩm y thiếu nữ ngÆ°á»i gá»n gàng đẹp nhÆ° thiên tiện nhảy nhót trên tấm thiết bài, cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói. Nếu không biết có thể lầm tưởng đây là má»™t tiếc mục biểu diá»…n của phÆ°á»ng mãi võ !
Lúc này không chỉ Diêu Bính Côn, bá»n thuá»™c hạ mà cả cÆ° dân gần đó cÅ©ng Ä‘á»u kéo ra tròn mắt nhìn.
Thiết Bài hòa thượng thấy múa may hồi lâu vẫn không ném được thiếu nữ xuống đất liá»n nghÄ© ra má»™t kế, dùng má»™t tay giữ thiết bài, má»™t tay nhằm bụng dÆ°á»›i thiếu nữ đánh má»™t quyá»n, miệng mắng:
- Con a đầu thối này, dám giỡn mặt với phật gia ? Xuống !
Xuất chiêu nhằm vào má»™t bá»™ vị nhÆ° vậy đối vá»›i má»™t thiếu nữ là má»™t hành vi hạ tiện hà huống lại do má»™t hòa thượng ra tay. Cẩm y thiếu nữ Ä‘á» mặt không cÆ°á»i nữa, thóp ngÆ°á»i lại tránh má»™t quyá»n của đối phÆ°Æ¡ng đồng thá»i dụng thế Thiên Cân trụy, giậm chân lên Thiết Bài tung ngÆ°á»i lên không trung, đáp xuống đất.
Trong khi dó Thiết Bài hòa thượng má»™t tay cầm thiết bài nặng ngàn cân vốn đã không vữưng chãi gì lắm, bị đối phÆ°Æ¡ng giậm mạnh má»™t cái vuá»™t khá»i tay rÆ¡i xuống trúng bàn chân, tuy cách má»™t lần giày nhÆ°ng cÅ©ng khiến mÆ°á»i đầu ngón chân Ä‘au thấu tâm can, lão gập ngÆ°á»i xuống kêu la nhÆ° heo bị chá»c tiết.
Cẩm y thiếu nữ không thèm để ý tới Thiết Bài hòa thượng quay sang Diêu Bính Côn:
- Hồng diện lão dầu ! Xem ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là nhân vật có tiếng tăm trên giang hồ, lẽ nào nói mà không giữ lá»i.
Diêu Bính Côn đã nhìn ra bá»™ pháp của cẩm y thiếu nữ này là "Nhiếp không hoàn ảnh", má»™t tuyệt kỹ Ä‘á»™c truyá»n của má»™t trong tứ đại hào gia.
Xem ra thiếu nữ này thân phận không phải tầm thÆ°á»ng, đừng nói chỉ lão, ngay cả An Lạc công tá»­ còn phải nể nang đối phÆ°Æ¡ng vài phần. NghÄ© tá»›i đây ná»™ khí bá»—ng biến đâu mất hết, gượng cÆ°á»i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng ! NgÆ°Æ¡i nói ta nói mà không giữ lá»i ? Chẳng hay ta nói gì mà không giữ lá»i ?
- Hừ ! Lão đầu ! đừng làm bá»™ ngốc ! Lúc nãy ngÆ°Æ¡i có nói vá»›i ngÆ°á»i ta nếu đỡ nổi ngÆ°Æ¡i ba chưởng thì cả vùng Tô, Lá»— mặc tình ngang dá»c không ai dám ngăn cản sao ?
Giá» ngÆ°á»i ta đã đỡ xong ba chưởng ngÆ°Æ¡i còn định hạ sát thủ Diên Bính Côn biết ngày hôm nay không thể làm được gì hÆ¡n, đành cÆ°á»i lá»›n:
- Nói vậy lão phu để cho vị tiểu ca này đi là được rồi !
- Hừ ! Có nhÆ° vậy chứ ! Bảo ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i tránh ra Ä‘i ?
Cẩm y thiếu nữ chụm môi huýt sáo mấy tiếng, xảy nghe tiếng vó câu lóc cóc từ bên ngoài chạy vào một con tuấn mã sắc lông dó sậm trông tuyệt đẹp, chạy ngay đến bên thiếu nữ.
Cẩm y thiếu nữ vá»— vá»— cổ ngá»±a, xong Ä‘iểm chân tung ngÆ°á»i bay lên vách Ä‘iếm giÆ¡ tay lấy chiếc roi da, Ä‘iểm chân vào tÆ°á»ng trở ngược lại chá»— cÅ©.Thân pháp tuyệt mỹ, má»i ngÆ°á»i có mặt ở đây Ä‘á»u là võ lâm hào khách. NhÆ°ng không ai dám chắc mình có thể biểu diá»…n hay hÆ¡n thiếu nữ này, bởi vậy trong lòng đêu thầm phục nhãn quang của Diêu Bính Côn.
Cẩm y thiếu nữ thung dung dắt ngá»±a đến bên Triển Bạch, thấy chàng mặt Ä‘á» phừng phừng, song mục vô thần, không khá»i Ä‘au lòng rÆ¡i lệ.
- Triển ca ca ! Ca ca thương thế có nặng không ?
Triển Bạch vẫn bất động.
- Triển ca ca. Tại sao ca ca không nói ?
Triển Bạch bất động, cả mắt cũng không chớp.
Cẩm y thiếu nữ lòng đau như cắt miệng lẩm bẩm:
- Äúng là lão đầu thối này đã đả thÆ°Æ¡ng ca ca rồi. Muá»™i muá»™i Ä‘Æ°a ca ca vá» nhà dưỡng thÆ°Æ¡ng xong sẽ quay lại tính số vá»›i lão.
Dứt lá»i phi thân lên yên, đỡ Triển Bạch lên đặt trên yên, má»™t tay cầm cÆ°Æ¡ng, má»™t tay ôm Triển Bạch định thúc ngá»±a Ä‘i. Bá»—ng thấy Diêu Bính Côn bÆ°á»›c tá»›i giÆ¡ tay ngăn lại, nói:
- Cô nương ! Khoan đã !
Cẩm y thiếu nữ cau mày:
- Sao ? Lão đầu thối ngươi định đổi ý ?
Diêu Bính Côn cÆ°á»i gượng chÆ°a kịp đáp lá»i thì đồ đệ lão, Ngá»c diện la sát Tống Tiểu Phi thấy thiếu nữ năm lần bảy lượt vô lá»… vá»›i sÆ° phụ, lúc này đã không chịu được quát:
- Tiện tỳ ! Chớ có vô lễ ! Thiếu gia ...
Nào ngỠDiêu Bính Côn quát lớn ngăn lại:
- Phi nhi ! ở đây không có chỗ để ngươi nói !
Xong quay sang cẩm y thiếu nữ:
- Cô nương ! Vì nể mặt gia trưởng của cô nương nên lão phu không thể không nói.
Tiểu ca này đã trúng phải Ä‘á»™c há»a "Hồng sa huyết ảnh chưởng" của lào phu, nếu không có giải dược Ä‘á»™c môn của lão phu thì trong vòng ba ngày ná»™i phủ sẽ bị cháy khô mà chết. Lão phu đã làm thì làm cho trót, đây là giải dược, vá» nhà cho y uống vào, nghỉ ngÆ¡i vài ngày thì bình phục.
Dứt lá»i vung tay ném dược hoàn vá» phía cẩm y thiếu nữ.
Cẩm y thiếu nữ mỉm cÆ°á»i vận công vào tay, dùng ngón tay cái, trá» kẹp lấy.
Äừng thấy chỉ má»™t dược hoàn nhá», nhÆ°ng lão đã vận đủ công lá»±c để ném ra, thì không khác gì ám khí. Nếu không có đôi mắt tinh anh, công lá»±c thâm hậu, thủ pháp cao cÆ°á»ng thì không phải dá»… dàng bắt dược. Äàng này thiếu nữ chỉ dùng hai ngón tay kẹp được khiến lão tâm phục khẩu phục.
Cẩm y thiếu nữ sau khi biểu diá»…n xong lấy trong ngÆ°á»i ra má»™t bình ngá»c, bá» hoàn thuốc vào, không thèm nói lá»i cảm tạ thúc ngá»±a Ä‘i.
Tài sản của ngocvosong1986


Last edited by ngocvosong1986; 17-04-2008 at 12:30 AM.
  #19  
Old 03-04-2008, 05:46 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 19

Tử Nhân Cư


Trá»i quang mây trắng nhởn nhÆ¡, mặt trá»i chói chang trên đầu.
Trên quan đạo, má»™t con tuấn mã màu hồng tía Ä‘ang tung vó. Trên lÆ°ng ngá»±a, má»™t cẩm y thiếu nữ tay cầm cÆ°Æ¡ng tay ôm má»™t thiếu niên hôn mê bất tỉnh. Giữa ban ngày ban mặt má»™t thiếu nữ tuyệt sắc tay ôm má»™t thiếu niên không có vẻ gì úy kỵ khiến ngÆ°á»i trên Ä‘Æ°á»ng không thể không chú ý.
Có Ä‘iá»u tuấn mã phi nhÆ° gió, chỉ thoáng cái là vút Ä‘i để lại sau lÆ°ng má»™t đám khói mù.
Thiếu nữ vừa thúc ngá»±a vừa cúi đầu nhìn thiếu niên trong lòng mình, vẻ mặt đầy nét lo lắng, nếu bất chợt thiếu niên tỉnh dậy thấy mình được ôm ấp trong Iòng má»™t thiếu nữ tuyệt sắc nhÆ° vậy chắc sẽ cảm thấy trên Ä‘á»Ã­ này chỉ có má»™t mình chàng là hạnh phúc.
NhÆ°ng thiếu niên vẫn hôn mê bất tỉnh, chàng không hay không biết gì đến tấm chân tình của thiếu nữ dành cho chàng, sắc mặt chàng càng lúc càng Ä‘á» hÆ¡n, hÆ¡i thở gấp gáp nặng ná», tá»±a nhÆ° mạng sống sắp đến rá»i bá» chàng.
Thiếu nữ dù đã thúc ngá»±a phi nhÆ° bay vẫn thấy tình trạng của thiếu niên càng lúc càng xấu Ä‘i, thân nhiệt chàng má»—i lúc má»™t cao, ôm trong ngÆ°á»i nghe nhÆ° lò lá»­a, bất giác lo cuống lên.
Nàng gò cương dừng lại đinh lấy dược hoàn cho chàng uống nhưng nơi đây giữa chốn rừng vắng lấy nước ở đâu mà uống.
Phóng mắt nhìn quanh thấy cách đó bốn, năm dặm có má»™t ngá»n núi nhá», lòng nghÄ© chắc trên núi sẽ có ngÆ°á»i ở, hoặc ít ra cÅ©ng có nÆ°á»›c suối.
Thế là nàng thúc ngựa nhằm phía đó phi tới.
Äến gần nàng chợt phát hiện nÆ¡i lÆ°ng chừng núi, dÆ°á»›i tán cây rậm rạp hiện ra má»™t góc tÆ°á»ng màu hồng, khoảng cách áng chừng có hÆ¡n mÆ°á»i dặm, nhÆ°ng ngoài nÆ¡i này ra chẳng còn thấy nÆ¡i nào có nhà cá»­a cả, nàng quyết định thúc ngá»±a lên núi.
Con tuấn mã này vốn là má»™t loài ngá»±a quý chẳng những có thể ngày Ä‘i ngàn dặm mà còn thiện Ä‘i lại trong Ä‘iá»u kiện Ä‘Æ°á»ng núi nên chỉ má»™t thoáng sau đã lên đến nÆ¡i.
Cẩm y thiếu nữ ôm thiếu niên nhảy xuống ngá»±a Ä‘i đến gần cá»­a lá»›n nhìn lên, bất giác ngẩn ngÆ°á»i. Tòa kiến trúc này thiết kế khá lạ lùng, mái tròn lẳng sÆ¡n Ä‘á» chót, tÆ°á»ng lát bạch thạch, cá»­a cÅ©ng làm bằng gá»— trắng, trÆ°á»›c cá»­a treo má»™t tấm liá»…n cÅ©ng bằng gá»— trắng viết ba chữ bằng sÆ¡n Ä‘en "Tá»­ Nhân CÆ°".
Cẩm y thiếu nữ võ công tuy cao nhưng ít khi đi lại trên giang hồ, làm gì được thấy một nơi quái lạ như vậy !
Tòa kiến trúc dựa vào núi, đình chùa chẳng giống đình chùa, nhà mồ cũng chẳng giống nhà mồ, bên ngoài lại đỠ"Tử Nhân Cư" khiến nàng đứng lặng bên ngoài, vào thì không dám mà trở lui cũng không phải.
Nàng tuy thông minh tuyệt đỉnh nhÆ°ng cÅ©ng bị cảnh tượng này làm rối trí. Ai lại Ä‘i gá»i nhà của mình là "Tá»­ Nhân CÆ° " ? Cho dù là nhà mồ Ä‘i cÅ©ng chẳng ai lại gá»i nhÆ° vậy.
Ngay trong lúc đó thì thiếu niên trong lòng nàng khẽ rên lên mấy tiếng ngÆ°á»i vẫn cứ nóng hừng há»±c. Cá»­ Ä‘á»™ng của thiếu niên làm cẩm y thiếu nữ hồi tỉnh lại, nhìn thấy tính mệnh chàng nhÆ° chỉ mành treo chuông, nên bậm gan bÆ°á»›c vào.
Nhà không có cửa, dừng lại trước ngưỡng cửa nàng đánh bạo lên tiếng:
- Có ai ở trong nhà không ?
Kêu luôn mấy lượt vẫn chẳng có ai thÆ°a, chỉ nghe hồi âm ầm trầm vá»ng lại. Cuối cùng nàng cÅ©ng đánh liá»u bÆ°á»›c vào.
Bên trong cá»­a là má»™t gian phòng bày trí Ä‘Æ¡n giản, ngay phía đối diện vá»›i cá»­a ra vào trên tÆ°á»ng Ä‘á» mấy chữ "Tá»­ Nhân chi cÆ°. Hoạt nhân miá»…n tiến" (chá»— ở của ngÆ°á»i chết, ngÆ°á»i. sống không được vào).
Cẩm y thiếu nữ hít một hơi dài lấy lại bình tĩnh quát khẽ:
- Tá»­ nhân ! Có hoạt nhân bái phá»ng !
Mấy con quái Ä‘iểu thấy Ä‘á»™ng vá»— cánh bay ra cất tiếng quái gở kêu inh á»i Cẩm y thiếu nữ cảm thấy trái tim nhÆ° muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c, trong nhà vẫn không thấy Ä‘á»™ng tỉnh.
Nàng vận công lá»±c phòng bị bÆ°á»›c thêm mấy bÆ°á»›c, quan sát khắp tiểu sảnh. Sảnh tuy nhá» nhÆ°ng được quét dá»n rất sạch sẽ, xem ra kẻ tá»± xÆ°ng là "Tá»­ Nhân" này cÅ©ng là ngÆ°á»i sạch sẽ Giữa sảnh có đặt má»™t chiếc bàn dài, hai bên để má»™t chiếc ghế, trong nhà này há»… đồ gì làm bằng gá»— thì toàn má»™t thứ gá»— trắng không sÆ¡n không phết để nguyên màu gá»— nhÆ° vậy. Trong nhà sá»±c mùi gá»— khiến ngÆ°á»i ta liên tưởng tá»›i tiệm quan tài, bởi ở đó có má»™t mùi gá»— nhÆ° thế này.
Quan sát má»™t lúc lâu không thấy Ä‘iá»u gì khác lạ, cẩm y thiếu nữ liá»n đặt thiếu niên Ä‘ang hôn mê lên ghế, thở dài nghÄ© thầm:
"Äúng là hù dá»a ngÆ°á»i ta, bên ngoài Ä‘á» rõ ràng "Tá»­ nhân cÆ°", vậy mà đến cả má»™t ná»­a hồn ma cÅ©ng không thấy ... " Bá»—ng ở má»™t góc tÆ°á»ng có treo tấm trÆ°á»›ng, gió thổi làm tấm trÆ°á»›ng phất lên để lá»™ má»™t khoảng trống bên trong. Lòng hiếu kỳ thúc đẩy, thiếu nữ rón rén đến gần vén màn nhìn lên.
Thì ra bên trong là má»™t chá»— thiết kế âm vào bên trong để thá» phượng. Trên bàn thá» là bài vị cÅ©ng làm bằng gá»— trắng, viá»n ngoãi chạm hình long vân, chính giữa viết:
"Ân công tích lịch kiếm Triển Vân Thiên thần vị".
- Triển Vân Thiên !
Thiếu nữ kinh ngạc kêu lên thành tiếng, nàng còn nhớ rõ ràng Triển ca ca nói thân phụ chàng là Triển Vân Thiên, không ngỠlại gặp bài vị của Triển Vân Thiên ở Tử Nhân cư này.
Thì ra cẩm y thiếu nữ này không ai khác mà chính là Triển Uyển Nhi.
Hôm trÆ°á»›c vì giận Triển Bạch tá» vẻ thân thiện vá»›i Phàm Tố Loan nên bá» vá» phòng. Sau đó nghe kể chàng đã Ä‘uổi theo Thần La Thiết Äảm Ä‘i rồi lòng cÅ©ng bá»›t lo, nhÆ°ng nàng vẫn không sao ở yên trong nhà được, đành trốn nhà lấy trá»™m con Thiên Lý câu của phụ thân Ä‘i tìm Triển Bạch.
Nàng tuỵ võ công cao cÆ°á»ng nhÆ°ng từ nhỠđến lá»›n được nuông chìu, suốt ngày quanh quẩn trong sÆ¡n trang, rất ít khi được phép ra ngoài.
Lần này trốn nhà ra Ä‘i vốn không biết Ä‘i đâu để tìm ngÆ°á»i, tối đó vô tình ghé lại HÆ°ng Long trấn, ngụ lại trong tá»­u Ä‘iếm. Sau đó nghe tiếng ồn ào bên ngoài mãi mà không chịu dứt, bá»±c mình nhìn ra xem có chuyện gì, vừa hay lúc Diêu Bính Côn định đả thÆ°Æ¡ng Triển Bạch nên má»›i ra tay giải cứu.
Lại nói Uyển Nhi nhìn thấy bài vị Triển Vân Thiên, quan sát thấy trÆ°á»›c bài vị hoa quả còn tÆ°Æ¡i nguyên, chứng tá» có ngÆ°á»i thÆ°á»ng xuyên cúng bái. Bên trái bàn thá» có má»™t hành lang rá»™ng chừng bốn, năm thÆ°á»›c, quá vào bên trong má»™t chút hai bên hành lang có hai phòng nhá», cá»­a cÅ©ng bằng gá»— trắng. Trên cảnh cá»­a phòng bên trái dán má»™t mảnh giấy trắng trên viết má»±c Ä‘en Ä‘á» "hoạt tứ nhân" cá»­a phòng bên phải cÅ©ng má»™t mảnh giấy nhÆ° vậy Ä‘á» "Tá»­ hoạt nhân". Bên trên cánh cá»­a, trên tÆ°á»ng má»—i bên dính má»™t câu đối.
Hữu ân bất báo sinh bất như tử Hữu cừu vị tuyết nhẫn tử thâu sinh.
(Tạnh dịch là:
Có ân không báo sống không bằng chết đi, có cừu chưa trả nên đành nhẫn nhục tạm sống).
NÆ¡i bức tÆ°á»ng cuối hành lang Ä‘á» bốn chữ lá»›n "Tuyết cừu báo ân".
Xem đến đây Uyển Nhi đã hiểu được mấy phần. Thì ra Tá»­ nhân cÆ° này là của ngÆ°á»i sống ở, vì thỠân của Triển đại hiệp. Triển đại hiệp bị ám hại vì chÆ°a thể báo cừu cho ngÆ°á»i để đáp ân nên má»›i xÆ°ng là tá»­ nhân.
Nhưng quái lạ là tại sao nãy giỠvẫn chưa thấy mặt Hoạt tử nhân và Tử hoạt nhân.
NghÄ© đến đây liá»n đẩy cá»­a căn phòng bên trái. Phòng ngủ trần thiết cá»±c kỳ Ä‘Æ¡n giản chỉ có má»™t má»™t ghế, trong góc phòng đặt má»™t cá»— quan tài. Cả thảy Ä‘á»u bằng gá»— trắng, nắp quan tài đậy kín, nhìn quanh quất chẳng vó vật gì khác liá»n quay ra, vào căn phòng bên phải, hai căn phòng giống hệt nhau không má»™t Ä‘iểm khác biệt.
Bá»—ng nghe "cá»™p !" má»™t tiếng, Uyển Nhi lại má»™t lần nứa quả tim muốn nhảy ra ngoài. Cả ngôi nhà mang má»™t vẻ bí hiểm, không má»™t bóng ngÆ°á»i, bên trong lại để hai cá»— quan tài thá»­ há»i nàng chÆ°a từng Ä‘i lại trên giang hồ làm sao mà không kinh hãi ?
Khi Uyển Nhi nghe ngoài tiá»n sảnh có tiếng Ä‘á»™ng thất kinh chạy ra ngoài. Chỉ thấy Triển Bạch đã ngã từ trên ghế xuống đất. Uyển Nhi không còn kể gì đến sá»± hiện diện của hai cá»— quan tài nữa, vá»™i phi ngÆ°á»i đến bên Triển Bạch xem xét. Sắc mặt chàng còn Ä‘á» hÆ¡n lúc trÆ°á»›c, hÆ¡i thở đã yếu, bên khóe mép còn vÆ°Æ¡ng vết máu.
Uyển Nhi vá»™i đỡ Triển Bạch ngồi trở lên ghế, lấy hoàn thuốc ra, trong lúc cấp bách không tìm được nÆ°á»›c, đành bá» vào miệng nhai dùng nÆ°á»›c bá»t của mình hòa thuốc xong áp miệng vào miệng Triển Bạch má»›m cho chàng uống thuốc. Lại sợ chàng mất hết tri giác không thể nuốt được nên vá»™i vận công xoa bóp ngá»±c cho chàng.
Vô tình tay Uyển Nhi chạm phải vật gì nhÆ° quyển sách, thấy vÆ°á»›ng. Liá»n lấy ra định bá» bên ngoài để tiện xoa bóp. NhÆ°ng khi nhìn thấy quyển sách nàng không khá»i bật cÆ°á»i nói má»™t mình:
- Triển ca ca già đầu rồ mà còn giống con nít, ai lại đi xem loại truyện tranh này.
Nàng thuận tay giở ra xem, thấy bên trong toàn vẽ mỹ nữ khá»a thân, bất giác Ä‘á» mặt, ném đại quyển sách trên ngá»±c chàng đứng dậy.
Bỗng nghe bên ngoài có tiếng quát:
- Kẻ nào cá gan dám xông vào Tử Nhân Cư ?
Uyển Nhi chÆ°a kịp quay lại đã nghe má»™t luồng kình phong ào tá»›i. Sợ chưởng phong đả thÆ°Æ¡ng Triển Bạch nàng không dám tránh Ä‘i, hai song chưởng má»™t chiêu "Äảo chuyển âm dÆ°Æ¡ng" đẩy ngược ra phía sau.
- Ủa ! Tiểu ân công ...
NgÆ°á»i vừa xuất hiện bá»—ng nhận ra Triển bạch nằm dÆ°á»›i đất vá»™i vàng triệt tiêu công lá»±c, nhÆ°ng chưởng kình vẫn chạm nhau.
Bùng ! Triển Uyển Nhi bị dư kình của đối phương chấn động thối lui một bước, hai tay nghe tê tái, nàng kinh hãi kêu thầm:
“Chưởng lá»±c kinh nhân !†Äịnh thần nhìn lại bất giác rùng mình má»™t cái, trÆ°á»›c mặt nàng xuất hiện hai quái nhân hình hài nhÆ° tá»­ thi vừa má»›i từ trong áo quan bÆ°á»›c ra, mình lại mặc tang phục trắng, sắc diện tái nhợt không chút huyết sắc lại chẳng để lá»™ bất kỳ biểu cảm nào.
Nhìn dáng vẻ hai quái nhân trông rất khủng khiếp, nàng biết mình không phải lâ đối thủ của đối phương, nhưng vẫn vận công phòng bị hễ thấy đối phương có cử chỉ bất lợi cho Triển Bạch là nàng lập tức xuất thủ ngăn chận.
Một tên nhìn Triển Bạch nói:
- Tiểu ân công thỠthương khá nặng.
Tên kia tiếp lá»i:
- Bởi vậy ta nói hai ta không thể chết, nhẫn nhục sống thêm má»™t thá»i gian nữa cÅ©ng còn có chá»— dùng.
Uyển Nhi giương đôi mắt kinh ngạc nhìn hai quái nhân. Bỗng thấy một trong hai tên xông vỠphía Triển Bạch, nàng vội quát lớn:
- Không được động đến chàng !
Hữu chưởng một chiêu "lực kiêu thiên câu" nhằm mặt quái nhân đẩy tới.
Không ngá» quái nhân chẳng coi chưởng lá»±c của Uyển Nhi vào đâu, không thèm tránh né cứ tiến tá»›i nhÆ° chá»— không ngÆ°á»i.
"Bùng !" hữu chưởng của Uyển Nhi đánh trúng ngay giữa ngực đối phương, nhưng nàng cảm thấy như đánh vào vách sắt, phản lực chấn động khiến nàng lui bốn, năm bước mới đứng vững được, tay tê tái như mất hết cảm giác.
Quái nhân vươn tay ấn xuống ngực Triển Bạch ...
Uyển Nhi quát:
- Lão quái vật ! NgÆ°Æ¡i dám Ä‘á»™ng vào Triển ca ca, bản cô nÆ°Æ¡ng liá»u mạng vá»›i ngÆ°Æ¡i !
Vừa quát vừa một chiêu "Hoàng oanh xuất cốc" song chưởng giơ ra, toàn lực xông vào lão quái nhân.
Quái nhân còn lại quát một tiếng:
- Lui ra !
Äồng thá»l giÆ¡ tay phất nhẹ má»™t cái.
Uyển Nhi cảm thấy nhÆ° chạm phải bức tÆ°á»ng sắt, toàn thân nàng dá»™i ngược lại, đập vào tÆ°á»ng "bình !" má»™t tiếng, mắt tối sầm lại ngất Ä‘i.
Chừng nàng tỉnh dậy thì thấy quái nhân đang đặt chưởng trên Mệnh Môn huyệt của Triển Bạch vận công đang Thôi cung hoạt huyệt cho chàng.
Nàng thở dài nhẹ nhá»m ngồi dậy cÅ©ng Ä‘iá»u tức tá»± chữa trị ná»™i thÆ°Æ¡ng.
Trong khi đó thì quái nhân còn lại bỗng phát hiện ra quyển sách rơi bên cạnh Triển Bạch vội nhặt lên xem.
Vừa nhìn quyển sách trong tay lão vội kêu lên:
- Tá»a cốt tá»a hồn thiên phật quyển ! Äại ca ! Äại ca ...
Nhìn lại thấy quái nhân kia Ä‘ang nhắm nghiá»n mắt, trên đầu xuất hiện khói trắng, biết đại ca vận công trị thÆ°Æ¡ng cho tiểu ân công Ä‘ang đến lúc quan yếu nên không dám lên tiếng, nhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt vốn nhÆ° chạm bằng đồng của lão ta không ngá»›t giật giật. song mục lá»™ kỳ quang, đôi tay lão run bần bật.
Uyển Nhi nghe quái nhân kêu lên cÅ©ng chấn Ä‘á»™ng tâm can mở bừng mắt ra, thấy lão ta tay cầm quyển dâm thÆ° của Triển Bạch không ngá» quyển dâm thÆ° đó lại là thiên hạ đệ nhất kỳ thÆ°. Nàng có lần nghe phụ thân cùng môn khách bàn chuyện giang hồ có nhắc đến quyển kỳ thÆ° này. NhÆ°ng rõ ràng lúc nãy nàng xem thì bên trong toàn vẽ mỹ nữ khá»a, thân nào phải là võ công bí lục.
Trong khi đó thì quái nhân bắt đầu giở ra xem, má»™t trang ... hai trang ... hai tay lão run rẩy càn tợn, sắt mặt bắt đầu Ä‘á» lên, song mục nhÆ° hai ngá»n đèn phát ra những tia sáng khủng khiếp nhìn nàng, bình sinh nàng chÆ°a há» thấy má»™t thứ mục quang nhÆ° vậy. NhÆ°ng lão bá»—ng nhắm nghiá»n mắt lại.
Trong khi đó quái nhân trị thÆ°Æ¡ng cho Triển Bạch không há» hay biết việc xảy ra bên ngoài. Khói trắng trên đầu quái nhân kết thành hình ba bông hoa. Uyển Nhi không khá»i kinh hãi thầm, phụ thân nàng từng nói hiện tượng nhÆ° vậy gá»i là Tam Hoa tụ đỉnh, ngÆ°á»i luyện ná»™i công đến cảnh giá»›i Äăng Phong tạo cá»±c má»›i có được hiện tượng đó.
Mãi mê nhìn ba nhóm mây trắng trên đầu quái nhân nàng không hay biết quái nhân kia lại mở mắt ra nhìn nàng bằng ánh mắt như muốn thiêu cháy nàng thành tro bụi.
Hai quái nhân này vốn cÅ©ng là nhân vật tiếng tâm trong giang hồ, mấy mÆ°Æ¡i năm khổ luyện không những công lá»±c đã đạt đến cảnh giá»›i Äăng Phong tạo cá»±c mà định lá»±c cÅ©ng cao siêu hÆ¡n ngÆ°á»i, không ngá» vẫn không chế ngá»± nổi cám dá»— của Ma lá»±c trong "Tá»a cốt tá»a hồn thiên phật quyển".
Trong phút chốc lão quên hết thanh danh, quên hết thiếu nữ kia chính là hồng nhan tri ká»· của tiểu ân công, trong lòng lão chỉ tồn tại má»™t ngá»n há»a diệm sÆ¡n Ä‘ang bừng bừng phóng há»a. Lão gầm lên má»™t tiếng lao vá» phía Uyển Nhi.
Uyển Nhi giật mình vì tiếng gầm, nhìn lại thấy quái nhân xông vỠphía mình thế như hổ đói vồ mồi. Thất kinh đứng phắt dậy một chiêu "Bế môn tạ khách" song chưởng vận hết sức bình sinh đẩy ra.
Nhưng quái nhân không phản công cũng không tránh né để mặc cho song chưởng đánh vào ngực mình, thân hình lão tràn tới hai tay ôm chặt lấy nàng Uyển Nhi cảm thấy toàn thân như có một chiếc lưới sắt quấn chặt, một áp lực khủng khiếp đè lên ngực nàng, vừa kinh hãi vừa tức giận nhưng tay chân vô lực không thể vùng vẫy được kêu lên một tiếng ngất xỉu.
Quái nhân bị dục há»a thiêu cháy trụi cả lý trí vừa ôm chặt Uyển Nhi, miệng không ngá»›t rên rỉ, má»™t tay lão bắt đầu sá» soạng khắp ngÆ°á»i nàng.
Bá»—ng nghe má»™t tiếng hừ lạnh, quái nhân trị thÆ°Æ¡ng cho Triển Bạch đã hành công xong, thấy cảnh khó coi bày ra trÆ°á»›c mặt vá»™i phóng chỉ Ä‘iểm vào Tinh Xúc huyệt sau lÆ°ng lão quái nhân kia. Lão há»± lên má»™t tiếng nặng ná» rồi quỵ xuống. Quái nhân xuất thủ nhÆ° Ä‘iện Ä‘iểm tiếp Trưởng cÆ°á»ng, Linh đài, Thận môn mấy đại huyệt xong xách lão vào phòng trong, ném vào quan tài đậy nắp lại.
Quái nhân hành Ä‘á»™ng nhanh nhẹn dị thÆ°á»ng, thoáng cái đã trở ra nhặt Thiên phật quyển nhét vào ngá»±c, xong xách Uyển Nhi nhốt vào cá»— áo quan còn lại.
Lúc lão trở ra tiểu sảnh nhìn thấy không còn dấu vết gì khác lạ má»›i vá»— vào mÆ°á»i hai ná»™i huyệt đạo của Triển Bạch để lay tỉnh chàng.
Triển Bạch dần dần hồi tỉnh, ngơ ngác nhìn quanh.
- Tiểu ân công có nhận ra lão phu không ?
Chàng lập tức nhá»› lại hai quái nhân gặp chàng trong rừng tùng hôm trÆ°á»›c, ngạc nhiên há»i:
- Tại sao ta lại ở đây ? Còn ngÆ°á»i huynh đệ của tiá»n bối đâu ?
Quái nhân lắc đầu:
- Ta cÅ©ng không biết tại sao ngÆ°Æ¡i lại ở đây. Còn ngÆ°á»i kia thì Ä‘i ra ngoài chÆ°a vá».
Triển Bạch nhíu mày nhá»› lại chàng cùng hồng diện lão nhân đối ba chưởng. Lúc dó chỉ thấy trong ngÆ°á»i nóng ran nên đã ngất di, chàng ngạc nhiên há»i:
- Có phải tiá»n bối đã cứu vãn bối ?
Quái nhân lại lắc đầu:
- Lão phu cÅ©ng không biết ai đã cứu ngÆ°Æ¡i, có Ä‘iá»u lúc nãy ta có giúp ngÆ°Æ¡i cho mau bình phục, tiểu ân công, từ lúc chia tay trong rừng, ngÆ°Æ¡i đã gặp phải chuyện gì ?
Triển Bạch Ä‘em việc gặp Phí Nhất Äồng. rồi gặp Hồng diện lão nhân kể lại má»™t lượt.
Quái nhân nghe xong thở dài:
- Äây đúng là duyên trá»i định. Bá»n lão phu tá»± sát mấy lần không thành, không ngá» ngày hôm nay lại có dịp trợ lá»±c cho hậu nhân của ân công.
Dứt lá»i vén màn đến trÆ°á»›c bài vị của Triển Vân Thiên thắp hÆ°Æ¡ng.
Triển Bạch nhìn xuống thần vị của phụ thân lập tức quỳ xuống lạy ba lạy rồi khóc rống lên, nghe rất thảm thiết.
Quái nhân nghĩ lại mình bao năm nay mai danh ẩn tích trong tử nhân cư, ngủ trong quan tài, vẫn chưa báo được thù cho ân công. Thấy Triển Bạch khóc cũng đau lòng khóc rống lên.
Tài sản của ngocvosong1986


Last edited by ngocvosong1986; 17-04-2008 at 12:33 AM.
  #20  
Old 03-04-2008, 05:47 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 20 Hình tích cừu nhân



Hai ngÆ°á»i khóc má»™t lúc lâu bá»—ng quái nhân ngẩn mặt lên trá»i hú má»™t tràng dài nhÆ° để trút bá»›t ná»—i bi ai trong lòng, gạt lệ nói:
- Anh hùng không thể khóc được ! Tiểu ân công, Hoạt tá»­ nhân này có vài lá»i muốn nói.
Triển Bạch sau má»™t hồi khóc lóc ná»—i u oán trong lòng cÅ©ng vÆ¡i được phân nào, nghe nói liá»n đứng dậy đáp:
- Lão tiá»n bối xin cứ dặn dò.
Hoạt Tá»­ Nhân ngá»­a mặt lên trá»i thở dài:
- Nói ra càng thêm xấu hổ, huynh đệ ta thỠđại ân của ân công, nghÄ© kiếp này khó lòng báo đáp cho xong. Không ngá» chẳng những không báo được cừu cho ân công mà ngay cả kẻ thù là ai cÅ©ng không biết thá»­ há»i huynh đệ ta còn mặt mui nào sống trên thế gian này ? NhÆ°ng vì phải báo cừu cho ân công nên má»›i nhẫn nhục sống đến ngày hôm nay, hai ta cùng phế bá» danh hiệu tá»± xÆ°ng Hoạt Tá»­ Nhân và Tá»­ Hoạt Nhân đồng thá»i phát thệ nếu chÆ°a báo được cừu sẽ không dùng đến danh hiệu của minh. Qua rnÆ°á»i năm nay hai ta Ä‘iá»u tra lần theo dấu vết, nhÆ°ng vẫn không tìm ra được manh mối nào, mãi đến hôm gặp được Tiểu ân công má»›i phát hiện ra manh mối.
Triển Bạch giá»ng kích Ä‘á»™ng:
- Kẻ đó là ai ?
Hoạt Tử Nhân thở dài ai oán:
- Äó là nhân vật vang danh trong giang hồ, nguyên những ngÆ°á»i này cùng vá»›i ân công nghÄ©a kết kim lan, giang hồ bằng hữu gá»i là Trung Nguyên thất hiệp. Không ngá» sáu ngÆ°á»i này lại Ä‘ang tâm hãm hại nghÄ©a huynh của mình.
Triển Bạch run rẩy toàn thân:
- Lão tiá»n bối ! Mau nói danh tánh của chúng ra !
Hoạt Tử Nhân lại thở dài:
- Má»™t trong sáu ngÆ°á»i đó trốn ra tận Nam Hải không biết hiện giá» ra sao, má»™t là Bá VÆ°Æ¡ng Tiên Phàm Phi, còn lại là phụ thân của võ lâm Tứ công tá»­ ...
- Võ lâm tứ công tử ?
Triển Bạch nghe như sét đánh ngang tai, toàn thân lảo đảo suýt chút nữa ngã gục xuống.
Hoạt Tử Nhân thẫn thỠgật đầu.
Triển Bạch hai mắt vằn lên những tia máu, gầm lên:
- Lăng Phong công tử chi phụ, Trích tinh thủ Mộ Dung Hàm ?
Hoạt Tử Nhân gật đầu.
- An Lạc công tá»­ chi phụ, Càn khôn chưởng Vân Tông Long ? Äoạn PhÆ°Æ¡ng công tá»­ chi phụ, Há»—n nguyên chỉ TÆ° Không Tấn ? TÆ°á»ng Lân công tá»­ chi phụ, Thanh Phù thần Kim Cá»­u ?
Cứ má»—i lần Triển Bạch nhắc tá»›i má»™t ngÆ°á»i là Hoạt Tá»­ Nhân gật đầu, song lão tiếp:
- Còn má»™t ngÆ°á»i trốn ra Nam Hải là Ngân Phiến tá»­ Liêu Sùng Hậu, hiện còn chÆ°a rõ sống chết ra sao.
Triển Bạch hai hàng lệ chảy dài, giá»ng u oán:
- Xem ra mối thù này vãn bối khó lòng trả nổi ...
Hoạt Tử Nhân thở dài:
- Äừng nói tiểu ân công, cả huynh đệ lão phu nghe đến những cái tên này cÅ©ng mất hết nhuệ khí. Nếu không phải nhÆ° vậy thì hai ta đâu định tá»± sát trong rừng tòng hôm há».
Mấy câu nói của Hoạt Tử Nhân bỗng đâu vực dậy vài phần dũng khí trong lòng Triển Bạch, chàng nghĩ thầm:
“Mình không được yếu hèn nhÆ°, vậy ít ra cÅ©ng phải khổ luyện thêm công phu tuyệt há»c giết được má»™t vài tên để giang hồ biết Triển Vân Thiên còn có má»™t hậu duệ đứng ra báo thùâ€.
Nghĩ đến đây, bỗng một tia sáng lóe qua trong não, chàng quì xuống nói:
- Lão tiá»n bối ! tiá»n bối đã có giao tình vá»›i tiên phụ, xin nhận vãn bối làm đệ tá»­, vãn bối nhất định khổ luyện võ công để báo thù cho gia phụ.
Hoạt Tử Nhân thấy Triển Bạch quì xuống vội vàng đỡ dậy, nói:
- Tiểu ân công đừng làm vậy, lão phu thật không dám !
Triển Bạch thấy Hoạt Tử Nhân không bằng lòng càng không chịu đứng dậy, cuối cùng Hoạt Tử Nhân đành ôm Triển Bạch đặt lên ghế, nghiêm mặt nói:
- Không phải lão phu không có lòng muốn truyá»n thụ võ công cho ngÆ°Æ¡i. Võ công của lão phu đối phó vá»›i các cao thủ thông thÆ°á»ng thì không thành vấn Ä‘á» nhÆ°ng vẫn không phải là đối thủ của mấy ngÆ°á»i đó. Vậy lão phu dem hết công phu truyá»n cho ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bằng vô dụng. HÆ¡n nữa trong giang hồ má»™t khi đã bái sÆ° thì không thể khinh xuất bái ngÆ°á»i khác há»c võ công, làm nhÆ° vậy chẳng hóa ra hại ngÆ°Æ¡i sao ? Mặt khác, lão phu đối vá»›i ân công danh phận là nô bá»™c, nô bá»™c làm sao làm sÆ° phụ thiếu chủ được ?
Thấy vẻ thất vá»ng của Triển Bạch, lão an ủi:
- Tiểu ân công có thiên hạ đệ nhất kỳ thÆ° trong ngÆ°á»i còn hÆ¡n cả minh sÆ° chỉ giáo, lo gì không báo được cừu nhà.. Triển Bạch theo bản năng Ä‘Æ°a tay sá» lên ngá»±c, thấy trống không, má»™t luồng khí lạnh lÆ°á»›t qua tâm khảm.
Hoạt Tá»­ Nhân lấy quyển sách ra cầm nÆ¡i tay, há»i:
- Quyển sách này do đâu mà ngươi có được ?
- Do má»™t tiá»n bối tặng cho vãn bối.
Lão giở quyển sách ra liếc xem một cái lập tức gấp lại, rùng mình nói:
- Tiểu ân công còn nhỠtuổi như vậy làm sao xem được sách này ?
Triển Bạch vốn thật thà cứ Ä‘em cách thức dùng tay "Ä‘á»c" sách ra kể cho lão nghe.
Hoạt Từ Nhân lúc đầu không tin, nhưng sau khi nhắm mắt sỠthử lập tức hiểu ra.
Äồng thá»i ánh mắt lão thoáng hiện má»™t tia sáng thèm thuồng, lão cất giá»ng há»i:
- Ai lại khẳng khái đi tặng quyển kỳ thư giá trị liên thành như vậy ?
Triển Bạch đem việc mình vào Mộ Dung sơn trang rồi gặp Lôi đại thúc, lão nhốt chàng vào thạch thất ... vân vân kể ra một lượt, xong tiếp:
- Lôi đại thúc cũng có nói, luyện nội công này phải lá đồng nam tử mới có thể đạt đến thượng thừa.
Bản thân Lôi đại thúc cÅ©ng có luyện nhÆ°ng tiến cảnh không nhiá»u.
Hoạt Tử Nhân chợt kêu lên:
- Thì ra là Lôi Chấn Viễn !
- Tiá»n bối cÅ©ng biết Lôi đại thúc ?
- Sao lại không ? Lúc ta còn theo ân công hành hiệp giang hồ thÆ°á»ng Ä‘i chung vá»›i hắn.
- Còn tiá»n bối ? Có thể báo danh hiệu cho vãn bối biết được không ?
Sắc diện Hoạt Tử Nhân bỗng trầm hẳn xuống, trầm ngâm một lát, lão lắc đầu:
- Tiểu ân công lượng thứ, huynh đệ lão phu đã phát trá»ng thệ, khi nào chÆ°a báo được thù cho ân công sẽ không báo danh báo hiệu vá»›i bật kỳ ai. Tiểu ân công cứ gá»i lão phu là Hoạt Tá»­ Nhân, bào đệ là Tá»­ Hoạt Nhân là được rồi.
Triển Bạch thấy lão không chịu nói cÅ©ng không tiện há»i thêm đành há»i sang chuyện khác:
- Lão tiá»n bối nói nhá» gặp vãn bối má»›i biết dược phụ cừu là ai ?
- Không sai ! Äồng tiá»n trong túi vải hôm trÆ°á»›c chính là Thanh phù tiêu má»™t ám khí tuyệt nghệ của Thanh Phù thần Kim Cá»­u. HÆ¡n nữa, Thần La Thiết Äảm còn viết chữ chứng thá»±c Ä‘iá»u đó Triển Bạch chợt nhá»› lại hôm trÆ°á»›c Phí Nhất Äồng Ä‘á»c cái gì mà cứ Kim Lăng, vá»™i há»i ngay:
- Có phải phủ đệ của Kim Cửu ở Kim Lăng ?
- Phải !
- Còn Thần La Thiết Äảm có phải là lão nhân bán lụa cưỡi la ?
- Chính lão !
Nói đến đây chợt lão vá»— đùi đánh "Äét" má»™t cái, nói:
- Thần La Thiết Äảm hiện là tiá»n bối dị nhân duy nhất còn sống trên giang hồ, ba viên thiết đảm cá»™ng vá»›i sáu mÆ°Æ¡i bốn Ä‘Æ°á»ng Kỳ hình chưởng có thể nói là Ä‘á»™c tôn giang hồ. Tại sao không tìm lão bái sÆ° ?
Triển Bạch nhÆ° ngÆ°á»i chết Ä‘uối vá»› được cá»c kêu lên:
- Äổng lão tiên bối ở đâu ?
- Äổng lão tiá»n bối hành tung vô định, nhÆ°ng nghe đâu thÆ°á»ng xuất hiện nÆ¡i Yên Tá»­ cÆ¡ ở Nam Kinh, có thể lão trú thân trong thập nhị Ä‘á»™ng trên núi ...
Triển Bạch không chỠHoạt Tử nhân nói hết, vội đứng dậy thi lễ nói:
- Vậy vãn bối phải đi ngay. Ân cứu mạng, ân chỉ giáo, Triển Bạch nguyện khắc cốt ghi tâm !
Dứt lá»i quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Hoạt Tá»­ Nhận nhìn lại quyển kỳ thÆ° vẫn còn trong tay mình, vá»™i gá»i vá»›i theo:
- Tiểu ân công ! Còn quyển sách lão phu trả lại cho ngươi ?
Triển Bạch quay lại lấy quyển sách nhét vào ngực áo, xong cáo từ đi ngay.
Tài sản của ngocvosong1986


Last edited by David; 16-04-2008 at 11:15 PM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ïîëèòîëîãèÿ
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™