Hồi 22: Ngá»™ nháºn Ä‘á»™c tá»u
Triển Bạch kinh ngạc cÅ©ng phải, ai Ä‘á»i bốn thiếu nữ trÆ°á»›c mặt má»™t nam nhân không quen không biết lại có thể tá»± nhiên trút hết y phục trên ngÆ°á»i chỉ còn chừa lại Ä‘á»™c chiếc quần cá»±c ngắn má»ng nhÆ° cánh chuồng chừng mà thôi.
Trong khi đó bốn tiểu tỳ vẫn coi, nhÆ° không có việc gì xảy ra lẳng lặng chuẩn bị các dụng cụ để kỳ cá» má»™t cách rất thuần thục, chừng quay lại thấy Triển Bạch vẫn chÆ°a cởi xong y phục bất giác ngẩn ngÆ°á»i. NhÆ°ng chỉ má»™t thoáng sau hình nhÆ° hiểu ra, nhìn nhau che miệng cÆ°á»i.
Lòng xấu hổ khi phải lõa lồ trước mặt dị phái là biểu hiện tự nhiên của bất cứ ai.
Má»™t nam nhân đứng trÆ°á»›c bao nhiêu là nữ nhân Ä‘ang mở to mắt nhìn mình cởi bá» quần áo, ngoà i kẻ bệnh tâm thần ra ai có được cái gan để là m việc đó, mặc cho là má»™t giang hồ hà o khách không sợ trá»i, khá»™ng sợ đất Ä‘i nữa cÅ©ng váºy.
Triển Bạch đã từng má»™t lần tá»± cởi bá» quần áo của mình trÆ°á»›c mặt nữ nhân giữa thanh thiên bạch nháºt, nhÆ°ng lần đó chà ng bị kÃch Ä‘á»™ng bởi âm ma của ChÆ°Æ¡ng SÄ© Bằng. Còn lúc nà y thần trà chà ng hoà n toà n tỉnh táo là m sao có đủ dÅ©ng khà để là m việc ấy ?
Bá»—ng bên ngoà i có tiếng bÆ°á»›c chân tiếp theo là giá»ng oanh thánh thót vá»ng và o:
- Tiệc đã bà y xong, quý khách tắm rồi má»i ra tiá»n sảnh nháºp tiệc.
Má»™t thiếu nữ trong phòng tắm không nhịn được cÆ°á»i, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Qúy khách con chưa bắt đầu tắm.
Cả bốn đồng phá lên cÆ°á»i.
- Sao ? Bốn ngÆ°á»i hầu hạ kiểu gì váºy ?
NgÆ°á»i ở bên ngoà i đẩy cá»a bÆ°á»›c và o, thấy Triển Bạch vẫn mặc nguyên áo quần đứng tần ngần giữa phòng, vá»™i tÆ°Æ¡i cÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i:
- Bốn đứa các ngươi thực vô dụng ! Chưa cởi xong đồ cho quý khách đã tự cởi hết đồ mình trước rồi.
Triển Bạch nhìn thấy ngÆ°á»i vừa bÆ°á»›c và o cÅ©ng là má»™t thiếu nữ ăn váºn theo kiểu tỳ nữ, tuổi có hÆ¡i lá»›n hÆ¡n bốn tỳ nữ kia má»™t chút, dáng vẻ trông cÅ©ng chững chạc quý phái hÆ¡n, hình nhÆ° là nữ tỳ có chức pháºn cao hÆ¡n.
Nà ng vừa cất lá»i trách bốn nữ tì vừa tiến đến bên Triển Bạch cởi nút áo chà ng, khiến chà ng thất kinh lùi lại.
NhÆ°ng xem ra nữ tỳ nà y võ công cÅ©ng không kém, chân nà ng theo sát Triển Bạch nhÆ° bóng vá»›i hình. Thoắt cái đã lá»™t được áo ngoà i của Triển Bạch, miệng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Qúy khách lần đầu đến Kim phủ, không quen vá»›i cách phục thị của bá»n tiá»…u tỳ, xin quý khách lượng thứ.
Triển Bạch thất kinh không ngá» má»™t nữ tỳ trong Kim phủ đã có được thân thủ dÆ°á»ng nà y. Lại nữa bị đối phÆ°Æ¡ng lá»™t áo bối rối đến Ä‘á» mặt tÃa ai, lắp bắp nói:
- Cô nương ! Các ngươi ra ngoà i đi, để ta tự là m ...
Ngay lúc đó thì nữ tỳ chợt phát hiện ra một quyển sách mà u sắc sặc sỡ rơi từ ngực áo Triển Bạch xuống đất, vội cúi nhặt lên.
Triển Bạch thất kinh hồn vÃa, biết nÆ¡i đây là long Ä‘Ã m hổ huyệt. Thiên Pháºt Quyển lại là Thiên hạ đệ nhất kỳ thÆ°, ngÆ°á»i giang hồ không ai là không ham muốn, nà o để đối phÆ°Æ¡ng phát hiện ra ? ÄÆ¡n chưởng bất thần đẩy ra, nữ tỳ kia bất bị, ái lên má»™t tiếng rÆ¡i tõm xuống hồ tắm.
Triển Bạch lượm quyển sách lên nhét trở và o áo lót thì nữ tì cÅ©ng đã leo được lên bá», ngÆ°á»i sÅ©ng nÆ°á»›c. Bốn tỳ nữ nhìn thấy cảnh nà y đồng vá»— tay cÆ°á»i lá»›n.
- Bốn con a đầu nà y, các ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i cái gì ?
Bốn tỳ nữ nhìn thấy ánh mắt của nữ tỳ nà y đồng thất kinh không dám cÆ°á»i nữa.
Nữ tỳ bị ướt lại nghiêm nghị quát:
- Vị nà y là quý khách của công tá», Lan Ngá»c Thang không đủ tôn kÃnh, các ngÆ°Æ¡i thay bằng Ôn HÆ°Æ¡ng Thủy Ä‘i.
Bốn tiểu từ sắc diện lá»™ vẻ kinh hãi riu rÃu Ä‘i xả hết nÆ°á»›c trong hồ rồi thay nÆ°á»›c khác.
Triển Bạch không để ý đến sắc diện của các nữ tỳ chỉ thấy mình hÆ¡i nặng tay vá»›i ngÆ°á»i, hối lá»—i nói:
- Quyển sách nà y tháºt không thể để ngÆ°á»i ngoà i xem, tại hạ nhất thá»i lá»— mãng cô nÆ°Æ¡ng lượng thứ cho.
- Bá»n tiểu tỳ phục thị không chu đáo bị đánh bị mắng mặc tình quý khách nà o dám oán than.
Lá»i nói tuy tất cung tất kÃnh nhÆ°ng âm Ä‘iệu cá»±c kỳ lạnh nhạt Triển Bạch thấy mình có lá»—i trÆ°á»›c nên vẫn thà nh khẩn tiếp:
- Tại hạ sống bần hà n không quen ngÆ°á»i khác phục thị, các vị ra ngoà i Ä‘i, tại hạ tá»± tắm được rồi.
Tỳ nữ lá»›n tuổi sắc diện vẫn lạnh lùng, do dá»± má»™t lát rồi gáºt đầu:
- Cung kÃnh không bằng tuân mạng, chúng ta Ä‘i !
Nói xong ra hiệu cho mấy nữ tì mặc quần áo và o rồi đi ra.
Triển Bạch chá» năm ngÆ°á»i Ä‘i ra, cẩn tháºn khóa trái cá»a rồi má»›i tắm vá»™i tắm và ng, mặc trở lại bá»™ quần áo cÅ© xong ra khá»i phòng thấy bốn thanh y tiểu tỳ vẫn đứng chá» bên ngoà i. Thấy chà ng tắm xong chúng láºp lức dẫn chà ng trở ra đại sảnh.
ChÆ°a tá»›i nÆ¡i Triển Bạch đã nghe tiếng cÆ°á»i nói ồn à o, hầu hết Ä‘á»u bà n luáºn vá» chà ng.
- Tên tiểu tỠnà y không biết xuất thân ở đâu mà cũng dữ. Hồn Giang Long Lương Minh không chịu nổi một chưởng của y.
Lại nghe má»™t ngÆ°á»i khác:
- Thủ pháp há»—n tạp, không biết hắn luyện thế nà o mà được nhÆ° váºy.
Lại nghe má»™t ngÆ°á»i cao giá»ng:
- Äừng dát và ng lên mặt hắn nhÆ° váºy ! Hắn có đỡ nổi má»™t chưởng của Thiết Dá»±c Phi Bằng Ba nhị gia đâu !
Triển Bạch bÆ°á»›c và o đại sảnh, mấy chục đôi mắt đổ dồn vá» phÃa chà ng, ai nấy không khá»i ngạc nhiên. Lúc nãy còn là má»™t thiếu niên lang thang dÆ¡ bẩn, giỠđã biến thà nh má»™t thiếu niên anh tuấn phong mạo chẳng kém Tá» Äô, mặc dù trên ngÆ°á»i vẫn khoác chiếc áo rách.
Bị choáng ngợp trÆ°á»›c nghi biểu tuấn tú của chà ng, những lá»i bình phẩm vá» chà ng đồng dứt hẳn, chỉ dùng đôi mắt nhìn chà ng. Äặc biệt là đôi mắt biết nói của Kim Thái Phụng, thoáng hiện má»™t nét ngỡ ngà ng.
TÆ°á»ng Lân công tá» láºp tức đứng dáºy kéo tay Triển Bạch ngồi và o ghế đồng thá»i giá»›i thiệu chà ng vá»›i má»i ngÆ°á»i.
Giữa đại sảnh bà y má»™t bà n dà i hình vòng cung, ngồi đầy mấy chục giang hồ hà o khách, ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy tinh mục lá»™ tinh quang chứng tá» thân thủ phi phà m.
Triển Bạch vừa ôm quyá»n thủ lá»… vừa nghe TÆ°á»ng Lân công tá» nói:
- Vị nà y là Thiết Bối Ä‘Ã long Công Tôn Sở tiá»n bối.
Triển Bạch nhìn lại thì thấy má»™t lão nhân lÆ°ng gù nhÆ°ng thần thái uy mãnh, thần quang nhÆ° Ä‘iện, biết đó là cao nhân tiá»n bối vá»™i thi lá»…:
- Thì ra là Công Tôn tiá»n bối. Nghe danh đã lâu.
Thiết Bối Äà Long cÆ°á»i lá»›n:
- Tiểu ca bâ l tất khách sáo !
Lại nghe TÆ°á»ng Lân công tá» tiếp:
- Vị nà y là Thiết Dá»±c Phi Bằng Ba Thiên Hách, có câu không đánh nhau sao thà nh bằng hữu, hi vá»ng vá» sau nhị vị sẽ thân nhau hÆ¡n.
Triển Bạch vẫn còn nhá»› cái háºn má»™t chưởng ban chiá»u, lại thấy Ba Thiên Hách chỉ khẽ nhếch mép cÆ°á»i chà ng lạnh nhạt đáp lá»…. Tiếp đó lại nghe TÆ°á»ng Lân công tá» giá»›i thiệu những ngÆ°á»i khác, hầu hết là các nhân váºt vang danh má»™t cõi, nhÆ°ng chà ng không còn tâm trà đâu dể mà nhá»› nữa, và cÅ©ng chỉ đáp lá»… qua loa.
Xảy nghe có tiếng hừ lạnh:
- Äã không có chân tà i thá»±c há»c lại không biết lá»… nghÄ©a giang hồ, dám ngang nhiên ngồi ở cao vị.
Triển Bạch thấy mặt nóng ran quay ngoắc lại thì thấy ngÆ°á»i vừa nói là má»™t mỹ thiếu niên mình mặc áo gấm Ä‘en. Tuổi không quá hai mÆ°Æ¡i, mặt trắng môi son diện mạo bất phà m. Xem má»›i chừng đó tuổi đầu đã có thể sánh vai vá»›i các hảo thủ giang hồ, chắc là võ công không phải tầm thÆ°á»ng.
Hắc y thiếu niên nà y vốn là ái đồ của Thanh Phù Thần Kim Cá»u tên là Mãnh NhÆ° Bình, từ nhỠđã được nuôi dưỡng trong Kim phủ, được Kim Cá»u cÆ°ng chiá»u coi nhÆ° Kim Thái Hoán. Tuy Mãnh NhÆ° Bình tuổi hãy còn nhá» nhÆ°ng nhá» Kim Cá»u dốc lòng Ä‘Ã o tạo nên đã luyện được má»™t thân công phu kha khá, đặc biệt công phu ám khà "Thanh phù Kim tiá»n tiêu" đã lãnh há»™i được ba phần, chỉ còn kém Kim Cá»u ở há»a hầu mà thôi. Bởi váºy giang hồ bằng hữu đặt cho biệt hiệu Ngá»c Diện Tiểu Thanh Phù.
Mãnh NhÆ° Bình tuổi tác ngang trạc vá»›i huynh muá»™i Kim thị, cùng lá»›n lên trong Kim phủ bởi váºy ba ngÆ°á»i tình nhÆ° thủ túc. NhÆ°ng tuổi ngà y má»™t lá»›n, sắc đẹp của Kim Thái Phụng lại nhÆ° hoa xuân chá»›m nở. Mãnh NhÆ° Bình tuy chỉ là má»™t cô nhi ký thân nÆ¡i Kim phủ nhÆ°ng phân vì tá»± thị võ công cao cÆ°á»ng phần tá»± thị dung mạo chẳng kém Phan An Tống Ngá»c nên trong lòng gã tá»± coi Giang Nam đệ nhất mỹ nhân là ngÆ°á»i của riêng gã.
Kim Thái Phụng thÆ°á»ng ngà y đối đãi vá»›i Mãnh NhÆ° Bình cÅ©ng rất tốt, hở miệng là Bình ca, Bình ca. NhÆ°ng Mãnh NhÆ° Bình vẫn chÆ°a thá»a mãn bởi vì gã cÅ©ng nháºn ra Kim Thái Phụng chỉ coi gả nhÆ° huynh muá»™i, mà không cỠđược cái nhiệt tình của nam nữ Ä‘Æ°Æ¡ng thì. HÆ¡n nữa Kim Thái Phụng lại giống đại ca tÃnh thÃch giao du, suốt ngà y tìm kết giao gần gủi vá»›i giang hồ khách, đặc biệt là đối vá»›i những ngÆ°á»i trẻ tuổi má»›i nổi trong giang hồ. Cà ng khiến Mãnh NhÆ° Bình không an tâm. Lúc chiá»u trên Ä‘Æ°á»ng từ Tá» Yên cÆ¡ há»™i phủ, Mãnh NhÆ° Bình đã sá»›m phát hiện ra sá»± quan tâm hÆ¡i khác thÆ°á»ng của Kim Thái Phụng đối vá»›i gã thiếu niên coi không ra gì kia. Tuy đã nhiá»u lần đối mặt vá»›i tình huống nà y, mà đối tượng của những lần trÆ°á»›c lại là tay hà o kiệt phi thÆ°á»ng, nhÆ°ng sao lần nà y gã có má»™t dá»± cảm không lạnh rằng gã thiếu niên lang bạt nà y sẽ cÆ°á»›p mất ngÆ°á»i trong má»™ng của gã.
Giá» lại thấy TÆ°á»ng Lân kéo đối phÆ°Æ¡ng và o ngồi ở chá»— danh dá»± lại nhiệt tình giá»›i thiệu vá»›i các hà o khách khiến Mãnh NhÆ° Bình cà ng thấy khó chịu. Bởi váºy gã má»›i không bá» qua cÆ¡ há»™i gây sá»± vá»›i đối phÆ°Æ¡ng ngõ hầu nhổ cái gai trong mắt cho xong nợ.
Triển Bạch từ lúc bÆ°á»›c và o Kim phủ phần vì mặt cảm thân pháºn nghèo hèn, phần là có định kiến Kim gia là kẻ thù bất cá»™ng Ä‘á»›i thiên nên đã cảm thấy không được tá»± nhiên lắm, giá» lại bị đối phÆ°Æ¡ng buông lá»i bá»›i móc, láºp tức đáp lá»i:
- Äến quý phủ vốn không phải là bản ý của tại hạ, nếu đã là m cho liệt vị khó chịu tại hạ xin cáo từ !
Dứt lá»i xô ghế định bá» Ä‘i.
TÆ°á»ng Lân công tá» ngồi ở kế cáºn kéo lại ôn tồn nói:
- Không lẽ Triển huynh cho rằng tại hạ không có lòng thà nh ? Tiệc đã dá»n xong.
Triển huynh có gấp gáp cÅ©ng phải cạn và i chung rượu để tiểu đệ là m trá»n vai trò gia chủ đã.
Triển Bạch thấy TÆ°á»ng Lân công tá» nhiệt thà nh nhÆ° váºy biêt đối phÆ°Æ¡ng thá»±c lòng chiêu hiá»n đãi sÄ© chứ không phải giả cách để mê hoặc lòng ngÆ°á»i, nhÆ°ng chà ng vẫn lắc đầu:
- Thịnh tình của Kim huynh, tại hạ tâm lãnh, nhưng quả tình tại hạ đang có việc gấp bên mình, hôm khác sẽ đến quấy rầy quý phủ.
TÆ°á»ng Lân công tá» chÆ°a kịp nói gì thì Mãnh NhÆ° Bình đã đứng dáºy lạnh lùng:
- Muốn Ä‘i thì cứ Ä‘i cần gì phải viện cá»› nà y cá»› ná», Kim phủ nà y từ ngà y sáng nghiệp đến giỠđâu sợ thiếu má»™t quý khách nhÆ° ngÆ°Æ¡i.
Kim Thái Phụng đã không còn nhịn được nữa, chen lá»i:
- SÆ° huynh ! NgÆ°Æ¡i có biết mình Ä‘ang nói cái gì không ? Äại ca Ä‘ang lÆ°u khách ngÆ°Æ¡i lại muốn trục khách !
TrÆ°á»ng Lân công tá» liếc nhanh Mãnh NhÆ° Bình má»™t cái, rồi quay sang Triển Bạch giá»ng chà thà nh:
- SÆ° đệ của tại hạ tÃnh tình nóng nảy, xin Triển huynh lượng thứ cho tá»™i lá»— mãng !
Triển huynh nhất định phải uống vá»›i TÆ°á»ng Lân và i chén rượu rồi hãy Ä‘i, nếu không Triển huynh khinh dá»… TÆ°á»ng Lân nà y rồi !
Thấy Triển Bạch còn chÆ°a chịu xuôi Thiết Bối Äà Long cÅ©ng lên tiếng:
- Thanh niên trai tráng không nên cố chấp nhÆ° váºy, không lẽ tiệc nà y là Hồng Môn Yến, rượu có Ä‘á»™c mà ngÆ°Æ¡i không dám uống ?
Câu nói nà y vô tình kÃch ná»™ Triển Bạch, chà ng chỉ cÆ°á»i nhạt:
- Công Tôn tiá»n bối nói váºy Triển Bạch nà y phải uống ba chung má»›i được. NhÆ°ng cÅ©ng xin nói trÆ°á»›c uống cạn ba chung tại hạ phải Ä‘i ngay, chứ nếu không uống chÆ° vị lại chê Triển Bạch nà y là phÆ°á»ng tham sinh húy tá».
Dứt lá»i bÆ°ng chén rượu lên:
- Triển Bạch, háºu sinh vãn bối kÃnh chÆ° vị tiá»n bối má»™t chung ?
Xong ngá»a cổ uống cạn.
Kim Thái Phụng cÆ°á»i khanh khách nói:
- Ta cÅ©ng tÃnh là tiá»n bối sao ?
Nói xong cũng uống cạn.
Triển Bạch nghe ngÆ°á»i nóng phừng phừng, kinh hãi nghÄ© thầm:
“Chẳng lẽ trong rượu có Ä‘á»™c tháºt ?†NhÆ°ng thấy không có khả năng đó. TÆ°á»ng Lân công tá» chÆ°a biết thân pháºn chà ng thì không có lý gì lại dồn chà ng và o chá»— chết, hÆ¡n nữa đối phÆ°Æ¡ng là má»™t trong võ lâm Tứ công tá» không thể hạ Ä‘á»™c chà ng trÆ°á»›c mặt bao nhiêu võ lâm đồng đạo nhÆ° váºy được.
Triển Bạch lại nâng chén tiếp:
- Triển Bạch không biết ăn nói, chung nà y kÃnh chÆ° vị đồng bối.
Kim Thái Phụng lại cÆ°á»i:
- Có nhÆ° váºy má»›i phải Là n thu ba lại liếc nhìn Triển Bạch, miệng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i trông rất tình tứ Mãnh NhÆ° Bình nhìn thấy cảnh nà y trong lòng cà ng ngứa ngáy không yên tay mấy lần thò và o túi Kim tiêu định nhân cÆ¡ há»™i nà y diệt trừ háºu há»a.
Triển Bạch cạn chung thứ hai đã thấy nhiệt há»a hừng há»±c, vốn yên tâm TÆ°á»ng Lân công tá» sẽ không ám toán mình, chà ng cứ ngá» mình bụng đói lại gặp phải rượu mạnh nên má»›i có cảm giác nà y.
NhÆ°ng Kim Thái Phụng đã phát hiện ra Ä‘iá»u bất thÆ°á»ng, nà ng là nữ nhi mà uống liên tiếp hai chung vẫn không há» hấn gì, bởi đây là trần niên Nữ Nhi Hồng, tá»u tÃnh không mạnh. Váºy sao Triển Bạch uống má»›i hai chung đã có dấu hiệu say.
Nhưng nà ng chưa kịp nói gì thì Triển Bạch đã uống cạn chung thứ ba, xong thốt lên:
- Hảo tá»u !
Toà n thân chà ng tá»±a nhÆ° má»™t ngá»n Ä‘uốc khổng lồ Ä‘ang cháy rần ráºt, thân trà chà ng không còn tỉnh táo nữa lại nghe trong bụng Ä‘au quặn lên, giá» thì không còn nghi ngá» gì nữa, rượu có Ä‘á»™c TÆ°á»ng Lân công tá» không kể gì đến danh vá»ng trong giang hồ dùng thủ Ä‘oạn hạ tam lÆ°u để hại chà ng. Chết không có gì đáng tiếc, nhÆ°ng phụ cừu không báo, Triển gia tuyệt háºu, còn mặt mÅ©i nà o Ä‘i gặp phụ mẫu ở dÆ°á»›i suối và ng.
Chà ng phẫn háºn nghiến răng:
- Rượu của Kim phủ quả là hảo tá»u ! Cạn ba chung đã đủ chết ngÆ°á»i ...
Nói đến đây ngã nhà o bất tỉnh.
__________________________________________________ _
Hồi 23 Mỹ nhân chi ân
Triển Bạch tỉnh dáºy thấy mình Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giÆ°á»ng hoa lệ, cổ há»ng nóng rát. hÆ¡i nóng vẫn còn nghe lừng lừng trong bụng.
- NÆ°á»›c ...
Thái Kim Phụng nghe Triển Bạch lên tiếng vá»™i chạy lại. Hôm nay nà ng mặc áo rá»™ng, đầu không má»™t món trang sức mặt cÅ©ng chẳng có phấn son, nhÆ°ng nhÆ° váºy cà ng khiến nà ng toát lên má»™t vé siêu phà m thoát tục hÆ¡n.
Triển Bạch nhắm mắt lại lòng không khá»i thầm khen tạo hóa sao lại khéo tạo nên má»™t vÆ°u váºt thế gian.
Kim Thái Phụng thấy Triển Bạch tỉnh lại vội kêu lên:
- Tiểu Hồng ! Rót trà !
Má»™t hồng y nữ tỳ bÆ°ng trà và o Triển Bạch vừa nhìn đã nháºn ra. chÃnh là nữ tỳ bị chà ng đánh lá»t xuống hồ tắm.
Triển Bạch uống hết chén trà cà ng cảm thấy khát hơn, dùng lưỡi liếm đôi môi khô rạn của mình.
Kim Thái Phụng mỉm cÆ°á»i:
- Triển thiếu hiệp chắc hãy còn khát ? Tiểu Hồng, thêm một chung nữa ?
Kim Thái Phụng không những ngÆ°á»i tuyệt sắc lại cá»±c kỳ thông minh, nhìn ngÆ°á»i đối diện hầu nhÆ° nà ng có thể Ä‘oán trÆ°á»›c được ý nghÄ© của há».
Chỉ má»™t thoáng sau Tiểu Hồng bÆ°ng và o cả má»™t bình trà . Sau khi uống mấy chung trà , cảm thấy bụng bá»›t nóng hÆ¡n, nhÆ°ng tay chân vẫn má»m nhÅ©n vô lá»±c.
Ngay lúc đó ngoà i rèm cá»a xuất hiện bốn thanh y tiểu tỳ, má»™t tiá»u tỳ đến trÆ°á»›c mặt Thái Kim Phụng báo cáo:
- Tiểu thư ! Công tỠđến !
Thái Phụng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i:
- Sao đại ca đến vừa kịp lúc.
Dứt lá»i đã thấy TÆ°á»ng Lân công tá» bÆ°á»›c và o, hôm nay chà ng mặc nho phục trông rất tao nhã, tiếp sau là Công Tôn Sở cùng Ba Thiên Hách.
- Triển huynh ? Äã tỉnh lại rồi !
TÆ°á»ng Lân công tá» vừa bÆ°á»›c và o đã tá» vẻ quan tâm há»i thăm. NhÆ°ng Triển Bạch vẫn lạnh lùng nhìn lên trần nhà không thèm đáp lại.
TÆ°á»ng Lân công tá» không để ý đến thái Ä‘á»™ Triển Bạch, Ä‘iá»m nhiên tiếp lá»i:
- Triển huynh tắm nhằm Hà n Tuyá»n thủy, hà n khà phong bế huyệt đạo, lại bị sức nóng của rượu công kÃch nên má»›i bị hôn mê. NhÆ°ng không sao, tuy lúc nà y gân cốt châu thân Triển huynh thất tán tạm thá»i không thá» cứ Ä‘á»™ng. nhÆ°ng may trong nhà có thuốc trị hà n, ná»™i tam nháºt sẽ khá»i hẳn.
Triển Bạch cÆ°á»i lạnh:
- Quả là xảo hợp !
Câu nói cùng ngữ Ä‘iệu của chà ng nghe rất khó chịu, TÆ°á»ng Lân công tá» xÆ°a nay trầm tÄ©nh nghe câu nói của chà ng cÅ©ng không khá»i ngẩn ngÆ°á»i, nhÆ°ng liá»n đó mỉm cÆ°á»i đáp:
- CÅ©ng không trách Triển huynh nghi ngá», câu nói chÆ¡i của Công Tôn tiá»n bối lại trùng hợp vá»›i trÆ°á»ng hợp nà y khiến Triển huynh lầm tưởng rượu có Ä‘á»™c. Äừng nói Triển huynh cả tiểu đệ ngay lúc đó cÅ©ng không hiểu ất iáp gì cả. Sau nghe Tiểu Hồng thuáºt chuyện má»›i biết, đã dùng Hà n Thủy thay vì phải dùng Ôn Thang để tắm.
Công Tôn SÆ¡ cÆ°á»i lá»›n:
- NhÆ°ng qua việc nà y má»›i thấy được tiểu huynh đệ đảm lượng hÆ¡n ngÆ°á»i, lão phu bá»™i phục !
Ba Thiên Hách cÆ°á»i lạnh nói:
- NgÆ°Æ¡i không cần phải lo lắng quá nhÆ° váºy. TÆ°á»ng Lân công tá» má»™t lòng chiêu hiá»n đãi sÄ©, nếu muốn lấy mạng ngÆ°Æ¡i thì cÅ©ng khòng cần phải cá»±c nhá»c nhÆ° váºy. Äây hoà n toà n là việc ngẫu nhiên ngÆ°Æ¡i có không tin cÅ©ng phải tin.
Nên biết Công Tôn Sở và Ba Thiên Hách hợp thà nh Kim Phủ Thiết vệ, địa vị trong Kim Phủ cá»±c cao, hai ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘á»u là nhân váºt vang danh trong giang hồ, lá»i nói rất đáng tin.
Triển Bạch vẫn chưa tin lắm, lạnh lùng nói:.
- Lúc Ä‘i tắm quả đúng là Triển Bạch không quen ngÆ°á»i phục thị nên tá»± tắm má»™t mình, nhÆ°ng việc mở nÆ°á»›c Ôn Thang hay Hà n Thủy không phải do Triển Bạch nà y tá»± ý.
TÆ°á»ng Lân công tá» lại là chÃnh nhân quân tá» xem ra chắc tại Triển má»— trúng phong trúng thá» hay vì tá»u lượng quá kém nên không uống nổi ba chung rượu của quý phủ.
Lá»i nói của Triển Bạch tuy không chỉ trÃch ai, nhÆ°ng ý tứ đã rõ rà ng, thân pháºn của TÆ°á»ng Lân công tá» trong võ lâm cá»±c cao, nà o chịu để cho ngÆ°á»i khác xúc phạm nhÆ° váºy. Kim Phủ Song Thiết Vệ đồng biến sắc, ai nấy Ä‘á»u định Ä‘á»™ng thủ trừng trị thiếu niên ngông cuồng.
NhÆ°ng TÆ°á»ng Lân công tỠđã giÆ¡ tay ngăn lại, quay đầu nhìn Tiêu Hồng giá»ng băng lạnh:
- Nói dối gạt chủ, xúc phạm tân khách, ngươi đã phạm phải sai lầm không thể tha thứ được, không lẽ còn chỠta nhắc !
Tiểu Hồng biến sắc, ngẩn ngÆ°á»i má»™t thoáng rồi quay đầu chạy ra ngoà i.
Chỉ nghe "bốp !" một tiếng, tiếp theo là tiếng rơi "bịch" xuống đất.
Triển Bạch nghe âm thanh phát ra đã Ä‘oán biết được việc gì. Lòng không khá»i kinh hãi thầm. Gia pháp của Kim phủ quá hà khắc, chỉ má»™t câu nói nhẹ nhà ng của thiếu chủ đã khiến má»™t nữ tì phải tá»± tuyệt. NhÆ°ng nhìn lại những ngÆ°á»i trong Kim Phủ không má»™t ai tá» vẻ gì khác lạ, tá»±a nhÆ° chÆ°a há» xảy ra chuyện gì váºy.
TÆ°á»ng Lân công tỠôn tồn:
- Triển huynh an tâm ở đây tịnh dưỡng, bảo đảm ba ngà y sau sẽ hoà n toà n bình phục.
Dứt lá»i dắt Song Thiết Vệ cùng bốn tì nữ Ä‘i ra.
Trong phòng chỉ còn lại hai ngÆ°á»i.
Kim Thái Phụng nhìn Triển Bạch rầu rầu nói:
- Äại ca của ta là m nhÆ° váºy đối vá»›i ngÆ°á»i khác mà nói là má»™t danh dá»± lá»›n lao, nhÆ°ng đối vá»›i Triển thiếu hiệp hình nhÆ° có tác dụng ngược lại.
Triển Bạch vốn đã không có hảo cảm đối vá»›i ngÆ°á»i của Kim phủ, nay thấy hà nh Ä‘á»™ng tà n khốc nà y cà ng căm phẫn hÆ¡n, dù được tiếp chuyện vá»›i Giang Nam đệ nhất mỹ nhân cÅ©ng không là m chà ng thấy hứng thú, chỉ lạnh lùng nói:
- Xin cho nghe cao luáºn !
- Tiểu Hồng dù là thân pháºn tì nữ nhÆ°ng địa vị trong Kim phủ không nhá», chỉ vì xúc phạm tân khách mà đại ca xá» tá»™i chết, nhÆ° váºy đã không phải tá» lòng vô cùng trá»ng vá»ng vị khách đó sao ? Lẽ ra ngÆ°á»i khách đó phải cảm kÃch vạn phần, nhÆ°ng đối vá»›i Triển thiếu hiệp thì ...
Triển Bạch cÆ°á»i lạnh tiếp lá»i:
- Tại hạ thì không phải ngÆ°á»i mất hết nhân tÃnh, dùng tÃnh mạng ngÆ°á»i khác để láy lòng giang hồ hà o khách. Äại ca của cô nÆ°Æ¡ng tưởng có thể lấy mạng ngÆ°á»i khác thì có thể khiến tại hạ cảm kÃch, ngược lại cà ng khiến tại hạ thấy ghê tởm hÆ¡n.
Kim Thái Phụng lắc đầu:
- NhÆ°ng đại ca xá» sá»± công bằng, hoà n toà n theo lẽ phải chứ không có ý mua chuá»™c hảo ý của Triển thiếu hiệp. Tiểu Hồng nói dối gạt chủ, tá»™i không thể dung ta. Thị lại có ý ám hại khách đó là tá»™i bất kÃnh. Kẻ bất trung bất kÃnh má»™t khi tá»™i chứng bị lá»™ xấu hổ tá»± táºn coi nhÆ° là chuá»™c tá»™i. Váºy từ cả hai phÃa mà xét chẳng có gì là không đúng cả. HÆ¡n nữa đây không phải là chủ ý của đại ca. Tại sao thiếu hiệp lại có ý thù hằn đại ca nhÆ° váºy ? Nếu không phải có nguyên nhân khác ?
Sá»± tinh tế của Kim Thái Phụng khiến Triển Bạch không khá»i ái ngại.
Chà ng không dám nói chuyện vá»›i nà ng nhiá»u hÆ¡n nữa, e không hiểu biết ná»™i tình đối phÆ°Æ¡ng mà ngược lại còn bị lá»™ hình tÃch sá»›m thì phiá»n. NhÆ°ng trong đầu chà ng bá»—ng lóe lên má»™t ý nghÄ© liá»n há»i:
- Váºy ra Hà n Tuyá»n Thủy là má»™t loại hà n Ä‘á»™c tại sao lại dẫn và o phòng tắm nhÆ° váºy ?
Kim Thái Phụng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáp:
- Kim phủ nếu muốn sắp đặt cÆ¡ quan hại ngÆ°á»i thì cÅ©ng đâu cần phải đặt nó trong nhà tắm. Äó là để phụ thân ta luyện công.
- Phụ thân của cô nÆ°Æ¡ng ? Tại sao lại không thấy ngÆ°á»i váºy ? Không lẽ lệnh tôn lại không ở đây Sắc diện nà ng thoáng má»™t nét ngạc nhiên:
- NgÆ°á»i ở đây, có Ä‘iá»u Ä‘i đứng không tiện nên Ãt khi ra mặt tiếp khách. Triển thiếu hiệp biết phụ thân ta ?
Triển Bạch cÆ°á»i nhÆ° mếu:
- Thanh Phù Thần danh mãn giang hồ, ai mà không biết đại danh.
Kim Thái phụng thở dà i:
- Phụ thân ta gần hai mươi năm nay không còn đi lại trên giang hồ nữa.
- Tại sao ?
Kim Thái Phụng không giấu vẻ ngạc nhiên:
- Hình như Triển thiếu hiệp quan tâm đến gia phụ lắm ?
Triển Bạch Ä‘á» mặt, biết mình há»› lá»i nên vá»™i lắc đâu nói:
- Chẳng qua tại hạ hiếu kỳ mà thôi. Bằng và o danh vá»ng của lệnh tôn trên giang hồ tại sao lại ẩn dáºt trong nhà lâu nhÆ° váºy ?
Sắc diện mỹ lệ của Kim Thái. Phụng hơi tối lại, thở dà i:
- MÆ°á»i mấy năm trÆ°á»›c gia phụ mắc má»™t chứng bệnh nan y, từ đó không còn Ä‘i được nưữa, nên ngÆ°á»i chỉ ở sau Di Tình Viện nghỉ ngÆ¡i, không bÆ°á»›c chân ra khá»i nhà .
Triển Bạch hiểu rõ cái gá»i là chứng bệnh nan y khiến lão tặc phải liệt hai chân.
Chà ng ngầm hạ quyết tâm, và cÅ©ng không há»i gì thêm nữa.
Từ đó Triển Bạch ở Kim phủ dưỡng thÆ°Æ¡ng. Kim Thái Phụng thÆ°á»ng tá»›i lui chăm sóc chà ng. Riêng TÆ°á»ng Lân công tá» vì có giang hồ hà o khách đến viếng nên không có thá»i gian đến thăm chà ng.
Nháy mắt đã hết ba ngà y, hoà ng hôn ngà y thứ ba thÆ°Æ¡ng thế của Triển Bạch đã hoà n toà n hồi phục, vừa định cáo từ ra Ä‘i nhÆ°ng vì TÆ°á»ng Lân công tá» có việc phải Ä‘i ra ngoà i, Kim Thái Phụng hết lá»i cầm khách nhÆ°ng Triển Bạch quyết ý ra Ä‘i.
Cứ nhìn thấy thái Ä‘á»™ lÆ°u luyến không muốn rá»i của Kim Thái Phụng cÅ©ng có thể Ä‘oán ra chỉ trong mấy ngà y ngắn ngủi đó mà lòng của Giang Nam Äệ Nhất mỹ nhân đã gởi trá»n cho Triá»n Bạch rồi.
Äối vá»›i tuyệt thế giai nhân ngÆ°á»i ngÆ°á»i đồng ngưỡng má»™ nà ng. Triển Bạch Tuy có thầm phục nà ng dung nhan diá»…m tuyệt lại thông minh tuyệt đỉnh, nhÆ°ng từ khi biết được Kim Cá»u là cừu gia, chà ng đã coi toà n Kim gia là kẻ thù đâu thế để ái tình vÆ°Æ¡ng vấn.
NhÆ°ng chÃnh thái Ä‘á»™ lạnh nhạt của Triển Bạch cà ng khiến Kim Thái Phụng thấy chà ng không giống vá»›i những ngÆ°á»i khác, nên lòng cà ng say chà ng hÆ¡n.
Kim Thái Phụng giá»ng oán trách:
- Là m gì mà vừa hết bệnh đã vội bỠđi. Không lẽ không ở thêm và i ngà y chỠđại ca vỠrồi hãy đi sao ?
Triển Bạch kiên quyết lắc đầu:
- Không được ! Tại hạ còn có việc gấp cần là m ngay !
Kim Thái Phụng nói như sắp khóc:
- Kim phủ chắc là không tốt, hay là ...
- Không phải váºy ! Có Ä‘iá»u tại hạ không thể dừng chân lâu ở quý phủ được.
- Lâu thì không được nhưng không lẽ một đêm cũng không được ?
Kim Thái Phụng nói đến đây song mục đã thấy Æ°Æ¡n Æ°á»›t. Triển Bạch nháºn thấy hoa dung ảm dạm, song mục à m lệ. Lòng bá»—ng cảm thấy Ãt nhiá»u bất nhẫn, thở dà i nói:
- Việc nà y ... không thể được !
Dứt lá»i vác Vô tình bÃch kiếm lên vai bÆ°á»›c Ä‘i, không dám ngoái đầu nhìn lại, bởi chà ng biết nếu còn chần chá» thêm chà ng sẽ không thể Ä‘i được nữa, Và không biết háºu quả sẽ ra sao khi mà tình cảm giữa chà ng và con gái cừu gia tiến thêm má»™t bÆ°á»›c nữa !
Nhưng chà ng vừa đi được mấy bước Kim Thái Phụng đã ôm lấy cánh tay chà ng, nói:
- Váºy thì chá» má»™t lát ta nói xong và i câu rồi Ä‘i ...
Ngay lúc đó có tiếng áo quần Ä‘á»™ng gió, tiếp theo là má»™t bóng ngÆ°á»i nhẹ nhà ng đáp xuống, chÃnh là Ngá»c Diện tiểu thanh phù Mãnh NhÆ° Bình.
Mãnh NhÆ° Bình vừa xuất hiện láºp tức lạnh lùng lên tiếng:
- Sư muội thả ra cho hắn đi !
Kim Thái Phụng nhÃu mà y:
- Ai bảo ngươi xen và o chuyện của ta ? Tránh ra ?
Mãnh NhÆ° Bình sững sá», hắn không thể ngỠđược tiểu sÆ° muá»™i lại có thể ăn nói tuyệt tình vá»›i hắn đến nhÆ° váºy. NhÆ°ng Ä‘iá»u đó chỉ là m hắn thêm căm háºn Triển Bạch.
Hắn cất giá»ng âm trầm:
- SÆ° ca không có ở nhà , ta không quản ngÆ°Æ¡i thì ai quản ? Không lẽ cứ để ngÆ°á»i hạ thấp danh dá»± của Kim phủ ...
Bốp ! má»™t tiếng giòn tan, Kim Thái Phụng ra tay nhanh nhÆ° chá»›p Mãnh NhÆ° Bình không phòng bị lãnh trá»n cái tát nhÆ° trá»i giáng.
- Ta là m gì mà mất danh dá»± Kim phủ ? Cả đại ca cÅ©ng không dám mắng ta nhÆ° váºy !
Mãnh NhÆ° Bình giáºn đến toà n thân run bắn lên nhÆ°ng gã không là m gì được Kim Thái Phụng Ä‘Ã nh trừng mắt nhìn Triển Bạch nghiến răng nói:
- Xú tiểu tá» ! Nếu đêm nay ngÆ°Æ¡i không rá»i khá»i Kim phủ thì thiếu Thái gia sẽ cho ngÆ°Æ¡i chết không có đất chôn.
Nói xong tung ngÆ°á»i Ä‘i ngay.
Triển Bạch.cung Ä‘á»™ng ná»™ khÃ. cÆ°á»i lạnh nói:
- Nói váºy Triển Bạch nhất định phải lÆ°u lại Kim Phủ thêm má»™t đêm nữa rồi.
Kim Thái Phụng tươi ngay nét mặt:
- Triển thiếu hiệp yên tâm, có Thái Phụng ở đây hắn không dám là m gì đâu.
Triển Bạch lạnh lùng:
- Tại hạ cùng không muốn dựa và o cô nương. Triển Bạch nà y tự tin đối phó nổi !
Kim Thái phụng mở to đôi mắt tuyệt mỹ của nhìn Triển Bạch, một lúc lâu rồi lắc đầu thở dà i:
- Nói không phải tá»± phụ, ngÆ°á»i gặp Kim Thái Phụng nà y không má»™t ai là không khen ta đẹp, rồi dùng hết cách hòng thân cáºn, lấy lòng ta. NhÆ°ng ta lại chÆ°a cảm thấy lòng mình rung Ä‘á»™ng trÆ°á»›c bất kỳ ai, nhÆ°ng từ khi gặp Triển thiếu hiệp ...
Kim Thái Phụng dù là võ lâm thế gia, có được cái hà o phóng của giang hồ nhi nữ nhÆ°ng khi tá»± thố lá»™ lòng mình trÆ°á»›c má»™t nam nhân cÅ©ng không khá»i đó mặt, không thể nói cho hết lá»i. NhÆ°ng nhÆ° váºy cÅ©ng đã quá rõ, đặc biệt đôi mắt nà ng còn nói lên được nhiá»u Ä‘iá»u hÆ¡n cả lá»i nói nữa.
Triển Bạch nhìn thấy vẻ hổ thẹn của nà ng cà ng khiến lòng rúng động.
Mỹ nhân thì bất kỳ má»™t biểu cảm nà o lá»™ ra trên nét mặt cÅ©ng đẹp, đặc biệt lúc nà y hai má nà ng Ä‘á» hồng trông nhÆ° Ä‘ang tá»a má»™t ánh sáng huyá»n hoặc là m say lòng ngÆ°á»i. Mà nà ng lại dâng trá»n trái tim cho chà ng, có thể nói đó là váºn may phải tu ngà n kiếp trÆ°á»›c má»›i có được trong hiện thế. NhÆ°ng đồng thá»i chà ng cÅ©ng không thể quên được nà ng là nữ nhân con của kẻ thù, tạo hóa tháºt khéo xếp đặt để trêu ngÆ°á»i ...
Ngay trong lúc hai ngÆ°á»i chỉ biết im lặng nhìn nhau thì bá»—ng có tiếng nói nhÆ° sấm Ä‘á»™ng.
- Hiá»n Ä‘iệt nữ ! Nghe nói ngÆ°Æ¡i đã là m mất mặt Kim phủ ta ? Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i ...
Kim Thái Phụng biến sắc, phóng một bước ra nưgoà i chỉ Mãnh Như Bình mắng:
- Mãnh NhÆ° Bình ! NgÆ°Æ¡i dám ngáºm máu phun ngÆ°á»i, từ nay ta không nháºn ngÆ°Æ¡i là sÆ° huynh nữa.
- Triển Bạch cháºm rãi bÆ°á»›c ra cÆ°á»i lá»›n nói:
- Ha ha ha ! Ta cứ tưởng tiểu tá» ngÆ°Æ¡i có cao chiêu gì mà dám lá»›n lá»i nhÆ° váºy, nà o ngá» cÅ©ng chỉ là chó mượn oai hùm.
Mãnh NhÆ° Bình vừa bị Kim Thái Phụng mắng lại thêm bị Triển Bạch nói khÃch, nghiến răng nói:
- Ta má»i hai vị tiá»n bối đến đây là m chứng, má»™t mình Mãnh thiếu gia cÅ©ng đủ lấy cái mạng chó của ngÆ°Æ¡i.
Dứt lá»i không chá» Triển Bạch phản ứng rút xoảng kiếm má»™t chiêu "Thiếu Long xuất thủy", cả ngÆ°á»i lẫn kiếm xông và o giữa ngá»±c Triển Bạch.
Triển Bạch bÆ°á»›c xéo má»™t bÆ°á»›c tránh được Ä‘Æ°á»ng kiếm, tay chạm và o đốc kiếm ...
Mãnh NhÆ° Bình không đợi cho đối phÆ°Æ¡ng rút kiếm, vèo ! vèo ! vèo ! Ba Ä‘Æ°á»ng kiếm "Ô vân bế nguyệt", "Tiếu chỉ nam thiên", "Äà điểu hoạch sa" Ä‘á»u nhắm và o các nÆ¡i yếu huyệt của Triển Bạch.
Triển Bạch bị mất tiên cÆ¡ nên chỉ còn Ä‘Æ°á»ng sá» dụng thân pháp để tránh né, thân hình phải di chuyển ra xa hÆ¡n trượng má»›i tránh khá»i ba kiếm của đối phÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng cÅ©ng bị cháºm má»™t chút, vạt áo sau bị kiếm vá»›t đứt má»™t mảng suýt nữa thì má»™t chân đã bị chặt đứt. NhÆ°ng cuối cùng thì Vô Tình bÃch kiếm cÅ©ng đã tuốt khá»i vá».
Kim Thái Phụng nhìn thấy ba thế công hiểm ác của Mãnh NhÆ° Bình đặc biệt là chiêu cuối cùng suýt chút nữa chặt đứt chân Triển Bạch lòng không khá»i lo lắng cho chà ng lên tiếng mắng lá»›n:
- NgÆ°Æ¡i ra tay nhÆ° váºy có phải là là m mất mặt Kim gia không ?
Mãnh Như Bình quay lại:
- Ta là m gì mà mất mặt ? Ngươi mới là m cho Kim gia mất mặt.
Kim Thái Phụng giáºn dữ:
- Việc riêng của ta ngÆ°Æ¡i không được phép xen và o ! NhÆ°ng Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°á»i không chỠđối phÆ°Æ¡ng lấy binh khà đã đánh lén nhÆ° váºy ! Kim gia bất hạnh có má»™t đệ tá» vó sỉ nhÆ° ngÆ°Æ¡i !
- Câm miệng ! Việc nà y chỉ trách hắn há»c nghệ không tinh, giao đấu vá»›i ngÆ°á»i mà cả binh khà cÅ©ng không rút ra nổi, không lẽ chá» ngÆ°á»i ta trao kiếm táºn tay sao ?
Lúc nà y đã sụp tối, đình viện của Kim phủ vốn đèn Ä‘uốc thắp khắp nÆ¡i, lại thêm bá»n ngÆ°á»i hầu nghe Ä‘á»™ng cÅ©ng xách đèn chạy tá»›i khiến má»™t góc vÆ°á»n được chiếu sáng nhÆ° ban ngà y. Mặt mà y bá»n chúng Ä‘á»u lá»™ vẻ hÆ°ng phấn, xem ra việc giang hồ hà o khách sát phạt nhau trong Kim phủ là chuyện thÆ°á»ng ngà y Triển Bạch tay cầm Vô tình bÃch kiếm lạnh lùng nói:
- Kim tiểu thư, xin tránh ra một bên, đêm nay Triển Bạch nà y hạnh hội với cao nhân.
Thiết Bối Äà Long chẳng những không can thiệp mà còn vá»— tay cổ vÅ©:
- Hay lắm ? Váºy má»›i là hảo hán ! Nhà o vô Ä‘i !
Mãnh Như Bình quát lớn:
- GiỠthì ngươi đã cầm kiếm nơi tay rồi đó, chuẩn bị nạp mạng.
Dứt lá»i Ä‘iểm chân má»™t cái thân hình tung lên không trung múa kiếm tạo thà nh vô và n kiếm hoa chụp xuống đầu đối phÆ°Æ¡ng.
Triển Bạch thấy thân pháp đối phÆ°Æ¡ng nhanh nhẹn, kiếm chiêu lại hiểm ác, kiếm chÆ°a tá»›i mà đã nghe kiếm khà lạnh toát bức tá»›i vá»™i ngầm váºn ná»™i công bảo vệ khắp các yếu huyệt, dẹp tạp niệm, má»™t chiêu "Quyển địa phiên thiên" đánh ngược lên.
Vô Tình bÃch kiếm quá không hổ là thần kiếm, bÃch quang tá»a sáng cả má»™t vùng là m át cả kiếm quang của Mãnh NhÆ° Bình.
_________________________________________________
Hồi 24 Lá»±c chiến Ngá»c Diện Tiểu Thanh Phù
Mãnh NhÆ° Bình thấy kiếm mà đối phÆ°Æ¡ng sá» dụng không phải tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng muốn lợi dụng lợi thế từ trên đánh xuống nên váºn đủ kình lá»±c nhằm kiếm đối phÆ°Æ¡ng chém xuống.
Choang ! một tiếng, kiếm quang bắn tung tóe, cả hai đồng cảm thấy cánh tay tê tái, Mãnh Như Bình tà tà rơi xéo ra ngoà i tám thước, Triển Bạch vẫn đứng yên bất động.
Cả hai không hẹn mà cùng nhìn lại kiếm của mình.
Vô Tình bÃch kiếm vẫn trong nhÆ° ngá»c, kiếm của Mãnh NhÆ° Bình vẫn xanh Ä‘en nhÆ° má»±c, không chút suy suyển.
Lúc nà y hai ngÆ°á»i đã biết kiếm của song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là bảo kiếm nên không còn để tâm tá»›i việc chặt đứt kiếm của đối phÆ°Æ¡ng nữa, chỉ giÆ¡ hết tuyệt há»c để đả thÆ°Æ¡ng đối phÆ°Æ¡ng.
Chỉ thấy kiếm Triển Bạch nhÆ° chiếc cầu vồng luôn tá»a bÃch quang kiếm Mãnh NhÆ° Bình nhÆ° con Ô Long hà thủy, chỉ nhìn thấy hai đạo kiếm quang quấn quÃt nhau chá»› không nhìn thấy bóng dáng ba ngÆ°á»i. Cả hai đồng xuất chiêu nhÆ° Ä‘iện, má»›i đó mà đã trao đổi hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i hiệp.
Công Tôn Sở má»™t tay vuốt vuốt hà m râu dÆ°á»›i cằm, tay chống nạnh chăm chăm nhìn và o trÆ°á»ng đấu, thỉnh thoảng lại lên tiếng bình phẩm:
- Hảo tiểu tá» ! Chiêu "Kim Châm Äịnh Hải" nà y thi triển khá lắm đầy đủ lá»±c đạo !
Hoặc như:
- Äáng tiếc ! Chiêu "Lang Lý Trảm Giao" của Tiểu Thanh phù vì kém lá»±c đạo nên không đủ sức đả thÆ°Æ¡ng đối phÆ°Æ¡ng.
Thiết Dá»±c Phi bằng thì sắc diện âm trầm, tuy cÅ©ng để hết tâm trà và o trÆ°á»ng đấu nhÆ°ng đôi môi mÃm chặt chẳng nói chẳng rằng.
Kim Thái Phụng biết võ công của Mãnh NhÆ° Binh do thân phụ chân truyá»n nên thầm lo cho Triển Bạch, hoa dung lúc mừng lúc hãi song thủ nắm chặt đến ná»—i mồ hôi Æ°á»›t đẫm lòng bà n tay.
Bá»n ngÆ°á»i hầu tứ phÃa cÅ©ng mở to mắt nhìn, chúng tuy đã được mục kÃch không Ãt lần cao thủ giao đấu nhÆ°ng không lần nà o có được tÃnh chất kịch liệt nhÆ° lần nà y.
Còn hai ngÆ°á»i Ä‘ang giao đấu thì cà ng lúc cà ng đến gần Ä‘iểm sinh tá». Kiếm chiêu của Mãnh NhÆ° Bình tinh diệu, thân pháp lại lạ lùng kiếm chiêu nhÆ° hà nh vân lÆ°u thủy chứng tá» má»™t căn cÆ¡ võ công rất cao thâm, lại mang lòng đố kỵ vá»›i Triển Bạch nên chiêu nà o chiêu nấy Ä‘á»u nhằm và o chá»— yếu hại của đối phÆ°Æ¡ng.
Triển Bạch tuy không có được kiếm chiêu ảo diệu, nhÆ°ng bù lại ná»™i công hùng háºu, xuất chiêu nà o cÅ©ng quang minh chÃnh đại lại bao hà m sá»± hợp nhất giữa thân kiếm, ý, nhãn ... chứng tá» má»™t phong thái bất phà m.
Mãnh NhÆ° Bình cà ng đấu cà ng kinh hãi, chỉ thấy đối phÆ°Æ¡ng sá» dụng pho kiếm pháp tầm thÆ°á»ng là Tam Tà i kiếm, thỉnh thoảng lại pha tạp má»™t và i chiêu kỳ ảo, nhÆ°ng cÅ©ng không đáng gá»i là tuyệt chiêu. Bản thân mình lại sở trÆ°á»ng vá» kiếm váºy mà đấu lâu nhÆ° váºy vẫn không chiếm được thượng phong. Cứ má»—i lần thi triển má»™t đại sát chiêu thì đối phÆ°Æ¡ng bình tÄ©nh dùng má»™t chiêu thức tầm thÆ°á»ng để hóa giải.
Hai ngÆ°á»i trao đổi có gần trăm chiêu vẫn bất phân thắng bại. Mãnh NhÆ° Bình Ä‘Ã không còn nhẫn nại được nữa, vừa khéo Triển Bạch thi triển má»™t chiêu "Láºp tá»a vÅ© trụ" nhằm đỉnh đầu hắn quét tá»›i. Mãnh NhÆ° Bình rùn ngÆ°á»i xuống tránh chiêu đồng thá»i phản công bằng má»™t chiêu "Thủy Trung Tróc Nguyệt" quét và o hạ bà n đối phÆ°Æ¡ng.
Triển Bạch điểm chân thân hình bốc lên cao ba thước, hoà n thủ một chiêu "Hà n Tinh Trung Nguyệt" nhằm Hoa Cái huyệt đối phương công xuống.
Lẽ ra vá»›i chiêu nà y Mãnh NhÆ° Bình nên dùng chiêu "Hồi Phong phất liá»…u" hoặc là "Du Phong hà nhị" để hóa giải thế công của đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng vì nóng lòng thủ thắng hắn đã liá»u mạng áp ngÆ°á»i tá»›i, hoà nh kiếm thi triển má»™t chiêu "Vạn hoa hiến pháºt" chém mạnh và o ngá»±c Triển Bạch.
Cách đánh nà y là liá»u lÄ©nh, vì nếu đổi phÆ°Æ¡ng võ công cao má»™t chút có thể lăng không hoán bá»™, thân hình nhÃch lên cao má»™t chút không cần đổi thế thì đã có thể vừa tránh được chiêu "Vạn hoa hiến pháºt" mà Hoa Cái huyệt cÅ©ng bị đối phÆ°Æ¡ng kÃch trúng.
NhÆ°ng vì giao đấu gần trăm hiệp thấy thân pháp Triển Bạch cháºm chạp nên Mãnh NhÆ° Bình Ä‘oán chắc đối phÆ°Æ¡ng không thể lăng không hoán bá»™ nên liá»u má»™t phen hòng thủ thắng.
Trên thá»±c tế Triển Bạch hoà n toà n có được khả năng lăng không hoán bá»™, nhÆ°ng vì võ công chà ng do đã đả thông huyá»n quan sanh tá» thăng tiến quá nhanh nên ngay cả bà n thân chà ng cÅ©ng không biết là tiá»m lá»±c của mình lá»›n đến mức nà o. Lại nữa kinh nghiệm giao đấu của chà ng không nhiá»u. Vốn cứ nghÄ© đối phÆ°Æ¡ng sẽ tránh đỡ thế công của mình nhÆ°ng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại xông tá»›i nhÆ° váºy.
NgÆ°á»i thÆ°á»ng thì không nhìn thấy sá»± hung hiểm của tình hình trong đấu trÆ°á»ng, nhÆ°ng dÆ°á»›i mắt Song Thiết Vệ và Kim Thái Phụng thì vừa nhìn đã thấy rõ. Cả ba ngÆ°á»i đồng kinh hãi kêu lên má»™t tiếng ...
Choang ? má»™t tiếng chấn Ä‘á»™ng không gian, kiếm Mãnh NhÆ° Bình vuá»™t khá»i tay văng ra xa rÆ¡i xoảng xuống đất, trong khi đó kiếm trong tay Triển Bạch đã chÄ©a ngay yết hầu của gã rồi.
Mãnh NhÆ° Bình nháºn định lầm đối phÆ°Æ¡ng mạo hiểm má»™t lần đã bị hại, gÆ°Æ¡ng mặt tuấn mỹ của gã biến dạng đến khó coi.
Triển Bạch cÅ©ng không ngá» rằng mình lại có thá»±c hà nh Ä‘á»™ng tùy theo ý nghÄ© nhÆ° váºy. Kiếm chỉ ngay yết hầu của đối phÆ°Æ¡ng mà chà ng vẫn còn ngÆ¡ ngẩn ...
Công Tôn Sở phá lên cÆ°á»i ha hả lÆ°á»›t đến giữa hai ngÆ°á»i, nói:
- Tiểu huynh đệ ! Ngươi đã thắng một cách quang minh lỗi lạc, nhưng ở đây chúng ta chỉ tỉ võ, hai bên chẳng có thâm cừu đại oán gì, ngươi thu kiếm vỠđi.
Triển Bạch vốn đã không muốn giết kẻ không còn sức phản kháng, lại nữa chà ng hiện vẫn là khách của kim phủ nên không tiện hạ sát thủ. Lại nữa lá»i nói của Công Tôn Sở hà m chứa má»™t uy lá»±c kinh ngÆ°á»i, nên nghe lão nói xong chà ng vá»™i cho kiếm và o vá» lùi lại nói:
- Xin tuân lá»i lão tiá»n bối !
Quay sang Mãnh Như Bình lạnh lùng tiếp:
- Chỉ cần ngÆ°Æ¡i hiểu được, từ nay không nên xem nhẹ ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy là được rồi.
Mãnh Như Bình bỗng quát lớn:.
- Xú tiểu tứ ! Chớ cuồng ngạo.
Vừa quát vừa vung tay má»™t chùm ánh sáng xanh nhÆ° Ä‘iện kÃch vá» phÃa Triển Bạch.
Thì ra gã bị bại dÆ°á»›i tay Triển Bạch vừa xấu hổ vừa tức giáºn nên đã dùng "Thanh phù tiêu" dùng thủ pháp Mãn hoa thiên vÅ© tấn công Triển Bạch.
Kim Thái Phụng kêu thét lên:
- Ngươi dám ! ...
Äồng thá»i Công Tôn Sở cÅ©ng quát:
- Như Bình !
Vừa quát lão vừa vung chưởng má»™t luồng kình lá»±c cuốn ra quét vá» phÃa chùm ánh sáng xanh.
NhÆ°ng Thanh Phù Tiêu được đặc chế để phá ná»™i kình nên dù Công Tôn Sở đứng gần, ở trong má»™t tÆ° thế thuáºn tiện và ná»™i lá»±c có hùng háºu nhÆ°ng vẫn không sao giải phá được hết ám khÃ, vẫn có mấy mÅ©i vượt qua chưởng lá»±c lão bay tiếp vá» phÃa Triển Bạch.
Keng ! Keng ! Keng !
Ba tiếng va chạm thanh tao, ba đốm lá»a lóe lên, thì ra Kim Thái Phụng đã thủ sẵn ba mÅ©i Thanh phù tiêu phòng hi cấp bách mà ra tay giải cứu cho hai ngÆ°á»i. Thấy chưởng lá»±c của Công Tôn Sở không phá hết được thanh phù tiêu, vá»™i phóng ra đánh dạt được ba mÅ©i Thanh Phù tiêu của Mãnh NhÆ° Bình. Tuy nhiên vẫn còn bốn mÅ©i tiêu bay vá» phÃa Triển Bạch, hai mÅ©i nhắm hai vai và hai mÅ©i là là mặt đất bay vá» phÃa chân chà ng.
Sá»± việc diá»…n tiến quá nhanh, Triển Bạch đã tung ngÆ°á»i tránh né nhÆ°ng đầu vai trái đã nghe lạnh toát, mÅ©i tiêu cắm sâu và o thịt, máu tuôn ra Æ°á»›t cả áo.
Triển Bạch nghe má»™t luồng khà lạnh từ đầu vai lan tá»a ra ngoà i, biết là ám khà có Ä‘á»™c vá»™i váºn công bế huyệt, xong dùng tay phải kẹp phi tiêu giáºt ra.
Kim Thái Phụng vội lấy một hoà n thuốc chạy tới bên Triển Bạch:
- Thuốc giải đây ! Uống ngay và o đi ...
Triển Bạch kẹp mÅ©i phi tiêu hình thù nhÆ° đồng tiá»n cổ trong tay, sắc mặt hiện lên má»™t là n sát khà ghê ngÆ°á»i, Kim Thái Phụng rùng mình, run giá»ng:
- Triển thiếu hiệp ! ChỠđại ca vỠsẽ xỠtội hắn ...
Kim Thái Phụng vá»™i xé vai áo lấy hoà n thuốc nhét và o chá»— vết thÆ°Æ¡ng cho Triển Bạch. NhÆ°ng thần trà Triển Bạch nhÆ° phiêu diêu táºn đâu đâu, sắc diện chà ng vừa phẫn ná»™ vừa bi thÆ°Æ¡ng, hai hà ng lệ chảy dà i trên má; có Ä‘iá»u không ai hiểu được lòng chà ng lúc nà y.
Mãnh NhÆ° Bình thấy Kim Thái Phụng quan tâm đến Triển Bạch nhÆ° váºy hừ lạnh má»™t tiếng lại thò tay và o túi phi tiêu.
Công Tôn Sở quát lớn:
- NhÆ° Bình ! NgÆ°Æ¡i có phải là con ngÆ°á»i nữa không ? Chẳng lẽ còn chá» ta ra tay má»›i chịu thôi ?
Tất cả những việc xảy ra lúc đó Triển Bạch hoà n toà n không hay không biết tâm trà chà ng trở vá» vá»›i hình ảnh phụ thân, thân thể đầy máu, và đồng tiá»n Thanh Phù Tiêu nà y cÅ©ng chÃnh là má»™t trong những ám khà ám kÃch phụ thân chà ng.
Lại nghÄ© Giang Nam thất hiệp kết nghÄ©a huynh đệ, nếu không xảy ra thảm há»a nà y thì hiện giá» chà ng cÅ©ng Ä‘Æ°á»ng hoà ng ngang nhiên nhÆ° võ lâm Tứ công tá» váºy.
Cà ng nghÄ© cà ng căm háºn, chỉ mong sao gặp ngay Thanh phù thần để quyết sống mái vá»›i lão rồi mặc ra sao thì ra. NhÆ°ng chà ng ở đây đã mấy ngà y vẫn không thấy mặt mÅ©i lão đâu, chỉ còn cách giết chết ái đồ lão thì sợ gì mà lão không ra mặt ?
NghÄ© tá»›i đây chà ng nhìn lại thì thấy Mãnh NhÆ° Äình đã nhặt kiếm lên vừa định bá» Ä‘i, liá»n quát lá»›n:
- Äứng lại !
Mãnh NhÆ° Bình quay lại cÆ°á»i lạnh:
- Hừ ! NgÆ°Æ¡i tưởng vá»›i mấy chiêu kiếm què quặt đó mà ngÆ°Æ¡i thắng nổi thiếu thái gia sao ? Nếu không nể mặt Công Tôn tiá»n bối thì ngÆ°Æ¡i đã sá»›m Ä‘i chầu Diêm VÆ°Æ¡ng rồi !
Triển Bạch rút kiếm:
- Nếu váºy thì rút kiếm ra để phân định thắng phụ tồn vong.
- Hừ ! Ai sợ ngươi ?
Kim Thái Phụng nÃu chặt tay Triển Bạch:
- Triển thiếu hiệp ! Ngươi đã thỠthương. đừng để tâm đến hạng vô sỉ như hắn !
Công Tôn Sở cũng khoát tay nói:
- Thôi bá» qua di ! Äây đâu phải là cừu sát mà đến ná»—i phải thấy máu má»›i cam lòng.
Triển Bạch vung tay đẩy Kim Thái Phụng ra, vung kiếm gằn giá»ng:
- Ngà y hôm nay không ai ngăn cản được, nếu ta không chết thì ngươi chết !
Mãnh NhÆ° Bình cÆ°á»i lạnh:
- Hay lắm ! Thiếu thái gia liá»u mạng vá»›i ngÆ°Æ¡i !
Dứt lá»i tung ngÆ°á»i nhảy tá»›i má»™t chiêu "XÃch Hông quán nháºt" đâm thẳng và o mặt Triển Bạch.
Triển Bạch biết rõ đối phÆ°Æ¡ng ná»™i công không thâm háºu bằng mình, chỉ được và o kiếm chiêu tinh ảo má»›i đấu bình thủ vá»›i chà ng, thấy đối phÆ°Æ¡ng xông tá»›i vá»™i múa kiếm, má»™t chiêu "Phà m triá»u nam hải" nhằm đối phÆ°Æ¡ng trong không trung kÃch tá»›i.
Kiểu đánh lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng nà y khiên Thiết Bối Äà Long, Kim Thái Phụng cả Thiết Dá»±c Phi Bằng từ đầu đến giỠâm trầm quan chiến cÅ©ng không khá»i kêu lên kinh hãi.
Tiếng hô vừa phát ra đã nghe "choang !" má»™t tiếng, tóe lá»a rợp trá»i, song phÆ°Æ¡ng tách ra. Mãnh NhÆ° Bình cảm thấy tê tái ná»a ngÆ°á»i, hổ khẩu nóng rát, rÆ¡i xuống đất xong phải thối lui ba, bốn bÆ°á»›c má»›i đứng vững được.
Triển Bạch vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh nhÆ° không, Ä‘iểm chân má»™t cái xông tá»›i, ra chiêu liên miên bất tuyệt, khiến Mãnh NhÆ° Bình phải luống cuống chống đỡ không còn sức để phản công nữa.
Tuy nhiên Mãnh Như Bình thân pháp nhanh nhẹn, kiếm chiêu tinh kỳ nên liên tiếp thối lui mấy trượng mà Triển Bạch vẫn không đả thương được đối phương.
Mãnh NhÆ° Bình đã lùi đến lan can cuối vÆ°á»n hoa, Triển Bạch quét ngang má»™t chiêu "Hoà nh Tảo Thiên Quân" ngang ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng. Mãnh NhÆ° Bình lá»™n ngÆ°á»i sau lan can, Triển Bạch dụng lá»±c quá mạnh, thu thế không kịp mấy chục bồn hoa quý bà y trên lan can bị quét trúng văng xuống đất vỡ tan tà nh.
Nhá» tình thế nà y mà Mãnh NhÆ° Bình lấy lại được thế, từ sau lan can nhảy ra phản công liên tiếp mÆ°á»i mấy chiêu, bức Triển Bạch thối lui liên tiếp.
ChỠkhi Triển Bạch lấy lại được thế phản công thì Mãnh Như Bình lại thối lui.
Kiểu giao đấu nhÆ° váºy quả là hiếm gặp trong võ lâm, khiến cả Kim phủ Song Thiết Vệ cùng Kim Thái Phụng đồng kinh ngạc nhìn hai ngÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên cuồng xông và o nhau.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang giao đấu má»™t thì nhá» và o thân pháp và kiếm chiêu tinh ảo, ngÆ°á»i thì dá»±a và o ná»™i lá»±c hùng háºu để thủ thắng. Kiếm khà tá»›i đâu hoa cá» tả tÆ¡i tá»›i đó, chỉ trong má»™t thoáng cả má»™t đình viện hoa cá» tốt tÆ°Æ¡i đã bị kiếm phong là m tan nát hết.
Thoáng cái hai bên đã lại đấu gần trăm hiệp, vẫn bất phân thắng phụ.
Song Thiết vệ quan đấu đến xuâ l thần, quên mất trách nhiệm của hai ngÆ°á»i là giữ tráºt tá»± trị an trong Kim phủ. Thiết Bối Äà Long chốc chốc lại vá»— tay khen ngợi, trên gÆ°Æ¡ng mặt âm trầm của Thiết Dá»±c Phi Bằng cÅ©ng lá»™ vẻ phấn chấn, song mục thỉnh thoảng lóe lên những tia thần quang sáng rá»±c.
Tráºn chiến cà ng kéo dà i, Mãnh NhÆ° Bình cà ng tá» ra mệt nhá»c, trán đã bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Ngược lại Triển Bạch cà ng đấu cà ng hăng, mặc cho vết thÆ°Æ¡ng nÆ¡i đầu vai trái không ngừng ra máu. Thế công của Triển Bạch cà ng lúc cà ng mạnh. Vô tình bÃch kiếm tá»›i đâu nhÆ° cuồng phong vÅ© bão nổi dáºy tá»›i đó. BÃch quang rợp trá»i cứ tuôn xối xả lên ngÆ°á»i Mãnh NhÆ° Bình.
BÃch Quang đó bao vây Mãnh NhÆ° Bình và o giữa, bốn bỠđâu đâu cÅ©ng thấy kiếm ảnh, kiếm khà lạnh toát lượn lá» xung quanh, áp lá»±c má»—i lúc má»™t lá»›n.
Mãnh NhÆ° Bình kinh hãi biết đấu thêm chỉ chuốc lấy nhục và o thân, nhÆ°ng tráºn đấu nà y hắn không thể bại, bại là mất tất cả, danh dá»±, mỹ nhân và chÆ°a biết chừng cả sinh mạng nữa. Hạ quyết tâm xong hắn thò tay và o túi ám khÃ.
Kim Thái Phụng lúc nà y không còn kêu lên nữa, bởi Triển Bạch đã chiếm thượng phong, hÆ¡n nữa nà ng đã nháºn ra lần nà y chà ng sẽ không hạ thủ lÆ°u tình nhÆ° lần trÆ°á»›c nữa. Mà trong thâm tâm nà ng không muốn bất kỳ ai phải đổ máu cả. NhÆ°ng nà ng vốn là ngÆ°á»i thông tuệ ứng xá» lại nhanh nhẹn, chợt nhá»› tá»›i Song Thiết Vệ, vá»™i kêu lên:
- Ba nhị thúc ! Mau ra tay ngăn cản hai ngÆ°á»i nếu không ...
Khi nhìn thấy sắc diện Ba Thiên Hách Ä‘ang chuyên chú và o tráºn đấu mà chẳng thèm nghe lá»i kêu cứu của nà ng, nên im bặt không nói nữa, lại quay sang Công Tôn Sở:
- Công Tôn đại thúc, đừng để hai ngÆ°á»i đánh nhau nữa.
Công Tôn Sở cÆ°á»i ha hả:
- Ngươi yên tâm ...
Bá»—ng nghe má»™t tiếng rú thê thảm, bÃch quang lóe lên cÅ©ng là lúc máu bắn tung tóe. Mãnh NhÆ° Bình lảo đảo lùi lại cánh tay trái của gã đã bị chém đứt sát ngÆ°á»i !
Äám gia nhân đồng loạt kêu lên má»™t tiếng kinh hãi ... thì ra trong lúc Kim Thái Phụng cầu Công Tôn Sở ra tay can ngăn hai ngÆ°á»i thì Triển Bạch cÅ©ng thấy Mãnh NhÆ° Bình thò tay và o túi định lấy Thanh Phù Tiêu, chà ng láºp tức liên tiếp công mạnh mấy chiêu, và "Thái Tuyến tà phiêu" má»™t tuyệt chiêu trong Truy Phong kiếm đã khiến Mãnh NhÆ° Bình phải rÆ¡i má»™t cánh tay !
Nói cÅ©ng trùng hợp, nếu trong lúc đó Công Tôn Sở không bị phân tâm vì lá»i thỉnh cầu của Kim Thái Phụng thì lão đã kịp ra tay hòa giải rồi. Ba Thiên Hách tuy nhìn thấy rõ rà ng nhÆ°ng lão không tay can thiệp. Bởi lão cho rằng song phÆ°Æ¡ng giao đấu má»™t bên bị sát thÆ°Æ¡ng là điá»u tá»± nhiên, chỉ nên trách mình há»c nghệ không tinh không thể oán kẻ bà ng quan được. Tháºm chà ái đồ hay ái tá» lão lâm tráºn lão cÅ©ng chẳng can thiệp có nhÆ° váºy má»›i thú ?
Công Tôn Sở thì không nhÆ° váºy, lão là ngÆ°á»i quang minh chÃnh trá»±c, thấy há»a lá»›n không thể không ngăn.
Chỉ nghe lão quát má»™t tiếng, tung ngÆ°á»i và o giữa hai đấu thủ, má»™t chưởng đẩy vá» phÃa Triển Bạch, thân hình đứng chắn trÆ°á»›c mặt Mãnh NhÆ° Bình.
Triển Bạch nhìn thấy chưởng kình của lão quá uy mãnh, không dám xem thÆ°á»ng vá»™i tung ngÆ°á»i ra ngoà i tránh né.
Trong khi Công Tôn Sở lo băng bó vết thương cho Mãnh Như Bình thì Ba Thiên Hách đã lạnh lùng bước tới:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tá»± chặt má»™t cánh tay Ä‘i để lão phu khá»i Ä‘á»™ng thủ.
Triển Bạch nhÆ°á»›ng mà y chÆ°a kịp đáp lá»i thì đã nghe Công Tôn Sở cÆ°á»i lá»›n:
- Ba lão nhị, việc của bá»n háºu bối để chúng tá»± giải quyết, nếu không ta vá»›i ngÆ°Æ¡i sẽ mang tiếng á»· lá»›n hiếp nhỠđó !
Mãnh Như Bình căm phẫn nghiến răng:
- Triển Bạch ! Mối thù nà y ta sẽ không bao giỠquên !
Triển Bạch cÆ°á»i nhạt:
- Lúc nà o tạ hạ cung sẵn sà ng !
Ba Thiên Hách thấy Công Tôn Sở cũng có lý nên thôi không gây sự nữa.
Kim Thái Phụng hoa dung thất sắc, không biết nói gì là m gì cho phải.
Triển Bạch nhìn Công Tôn Sở:
- Nếu Công Tôn tiá»n bối không còn gì dặn dò thêm, vãn bối xin cáo từ.
- Ngươi không chỠđến mai công tỠvỠrồi hẳn đi !
- Vãn bối có việc gấp bên ngÆ°á»i không thể chá» thêm, xin lượng thứ ! Äa lạ lão tiá»n bối.
Dứt lá»i tra kiếm và o vá» quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
- Triển thiếu hiệp !
Kim Thái Phụng gá»i vá»›i theo định nói gì lại thôi.
Triển Bạch không quay lại, vẫn thong thả bÆ°á»›c Ä‘i. Ra khá»i Kim phủ chà ng không dừng lại nghỉ mà nhắm hÆ°á»›ng Tháºp Nhị Ä‘á»™ng thẳng tiến.
Trăng non chênh chếch trên sông, trong ánh trăng mỠYến TỠCơ sừng sững như con yến khổng lồ vươn cổ chực phóng và o không trung.
Gió đêm dìu dịu xóa tan cái nóng bức ban ngà y, nhìn ánh đèn lấp lánh giữa rừng, Triển Bạch bất giác thở dà i. Trong lòng chà ng lúc nà y vui buồn lẫn lá»™n, chân bÆ°á»›c Ä‘á»u trên bá» sông mà lòng nghÄ© ngợi táºn đâu đâu.
Chà ng vui vì đã có thể đánh. bại đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n của Thanh Phù Thần Kim Cá»u, buồn vì võ công của Kim phủ Song Thiết Vệ quá cao, đó là chÆ°a kể những cao thủ khác, vá»›i sức lá»±c của má»™t mình chà ng muốn báo phụ cừu tưởng không có gì khó hÆ¡n.
Lại nữa hình ảnh Kim Thái Phụng cứ cháºp chá»n trong tâm não, vẻ mỹ miá»u. thâm tình của nà ng cứ khiến Triển Bạch nhÆ° cảm thấy êm dìu ngá»t ngà o lại cảm thấy khổn não đắng cay.
BÆ°á»›c chân Ä‘Æ°a chà ng lên núi, bởi không biết Ä‘Ãch xác Thần La thiết đảm ở nÆ¡i nà o nên chỉ còn cách Ä‘i lần lượt từng Ä‘á»™ng má»™t. Qua ba Ä‘á»™ng đầu, ngoà i và i con dÆ¡i bị kinh Ä‘á»™ng bay loạn xạ, còn thì chẳng thấy gì khác.
Triển Bạch không dám nản lòng, bởi đây được coi là hi vá»ng duy nhất để chà ng báo cừu, nếu bá» qua thì kể nhÆ° hết.
Tiến sâu và o trong vùng núi, vừa vượt qua má»™t ngá»n núi nhá» chà ng nghe tiếng nữ nhân thanh tao cất lên:
- Lần nà y không tÃnh, là m lại !
Lại nghe má»™t giá»ng nói già nua - Tiểu a đầu nà y nhiá»u chuyện quá không là m nữa Má»™t giá»ng nói già nua khác:
- Äừng giả bá»™ ! Nếu ngÆ°Æ¡i không là m lại được thì chịu thua Ä‘i - Hừ, tức cÆ°á»i ! Äừng thấy ta không có chân mà tưởng là m khó được Lại nghe tiếng áo quần Ä‘á»™ng gió phần pháºt.
Triển Bạch nghe giá»ng nói của hai già má»™t trẻ chừng nhÆ° rất quen thuá»™c, có Ä‘iá»u nhất thá»i chà ng không nháºn ra ai mà thôi.
NghÄ© đến đây lòng hiếu kỳ nổi lên, vá»™i hÆ°á»›ng vá» phÃa ấy tiến tá»›i, trÆ°á»›c mặt chà ng bá»—ng hiện ra khoảng đất trắng, chà ng tìm thế ẩn thân áp sát thì thấy trên má»™t trà ng đá lá»›n bằng phẳng có má»™t bạch y thiếu nữ và má»™t lão nhân gầy gò râu tóc bạc phÆ¡ Ä‘ang đứng nhìn má»™t lão nhân khác hai chân bị cụt đến háng Ä‘ang dùng tay thay chân "nhảy nhót".
Khoảng cách tuy có tá»›i mấy trượng nhÆ°ng Triển Bạch đã nháºn ra lão quái nhân tà n phế nà y chÃnh là ngÆ°á»i đã khiến cho Giang Nam nhị kỳ thất kinh bá» chạy. Còn bạch y thiếu nữ chÃnh là Triển Uyển Nhi, riêng lão nhân còn lại chà ng trông dáng hÆ¡i quen nhÆ°ng không nháºn ra là ai.
Äoạn cÆ°á»›c lão nhân dùng hai tay nhảy nhót má»™t hồi rồi vá»›i tay lấy cặp nạng báºt ngÆ°á»i dáºy, đắc ý cÆ°á»i nói:
- Sao ? Lão phu vẫn cứ là m được nhÆ° thÆ°á»ng phải không ?
Uyển Nhi thở dà i nói:
- Tiểu nữ thấy công lực của nhị vị không ai hơn ai kém, thôi đừng thi thố nữa.
Lão nhân gầy kêu lên:
- Cái gì mà không ai hơn ai kém ? Lão phu nhất định phải phân cao thấp mới được.
Lão quái nhân tà n phế gáºt đầu phụ há»a:
- Phải ! Hai ta đã đấu ba ngà y ba đêm nay rồi, dù phải bỠthêm ba ngà y ba đêm nữa cũng phải phân cao hạ mới xong ?
Uyển Nhi lắc đầu:
- Quyá»n, chưởng, binh khÃ, ám khÃ, ná»™i công, thân pháp, bá»™ pháp Ä‘á»u đã đấu hết rồi, còn gì để mà thi nữa ? Tiểu nữ thấy nhị vị hòa nhau là được rồi Lão nhân gầy lắc đầu:
- Không được ! Không dược !
Bỗng mắt lão sáng lên:
- Có má»™t ngÆ°á»i nấp ở ngoà i kia Ä‘ang xem trá»™m.
Lão quái phế nhân cÆ°á»i lá»›n:
- Ta cũng đã phát hiện ra từ nãy giỠrồi.
Triển Bạch Ä‘iếng hồn định đứng dáºy Ä‘i ra, bá»—ng nghe lão nhân cao gầy lên tiếng:
- Ngươi khoan hãy đi ra.
Triển Bạch cà ng kinh hãi hÆ¡n, chà ng chÆ°a cá» Ä‘á»™ng chỉ má»›i có ý định thôi mà đối phÆ°Æ¡ng đã biết, không biết đối phÆ°Æ¡ng có pháp thuáºt gì hay không ?
__________________________________________________ ____________
Hồi 25 Thần La đấu Thần Hầu
Lão nhân cao gầy tiếp tục nói:
- Hai ta sẽ Ä‘oán thân pháºn của ngÆ°á»i nà y, chẳng hạn tuổi tác, nam nữ, ai nói đúng thì thắng nói sai thua. Lão quái váºt, ngÆ°Æ¡i thấy thế nà o ?
Lão phế nhân cÆ°á»i lá»›n:
- Thần la lão quá»·, ngÆ°Æ¡i đừng hòng gạt ta. NgÆ°Æ¡i hẹn ngÆ°á»i đến đây rồi lấy đó để đánh bại ta sao ?
Triển Bạch nghe nói láºp tức nháºn ra lão nhân gầy nà y chÃnh là lão nhân cưỡi la bán lụa. Thần la Thiết Äảm Äổng Thiên Lý !
Chà ng không chá» Thần La Thiết Äảm lên tiếng vá»™i tung ngÆ°á»i lên bá» thạch miệng kêu lá»›n:
- Äổng lão tiá»n bối ! Không ngá» gặp lão tiá»n bối ở đây.
Thần La Thiết Äảm hÆ¡i bất ngá»:
- Tiểu tá» ngÆ°á»i là m sao biết lão phu há» Äổng ?
Lão phế nhân cÆ°á»i lá»›n:
- Ha ha ha ! Hai ngÆ°Æ¡i không cần phải diá»…n kịch nữa, lão phu nà o phải trẻ lên ba mà để các ngÆ°Æ¡i gạt dá»… dà ng nhÆ° váºy Thần La nổi giáºn quát:
- Lão quái váºt đừng hòng khua môi múa mép, thá» tiếp thêm mấy chiêu của lão phu coi !
Dứt lá»i phất nhẹ má»™t chưởng, má»™t luồng kinh khà âm nhu êm ái cuốn tá»›i. Lão phế nhân cÆ°á»i lá»›n:
- Trăm chiêu cũng không ngán !
Dứt lá»i ngÅ© chỉ vÆ°Æ¡n ra, cÅ©ng phát ra má»™t luồng nhu kình.
Hai đạo nhu kình chạm nhau, phát ra những tiếng nổ lụp bụp liên hồi, lá»a bắn tung tóe. Hai bóng ngÆ°á»i bốc lên không trung, từ trên cao giao nhau ba chưởng.
"Bình ! Binh ! Bình !" chưởng kình chạm nhau phát ra tiếng nổ không lớn nhưng không gian như bị chấn động, cây cối nghiêng ngã, lan rộng cả một vùng.
Triển Bạch kinh hãi thầm, thân pháp của hai ngÆ°á»i thần kỳ không nói chỉ nhìn thấy âm nhu chưởng lá»±c lại có uy lá»±c dÆ°á»ng đó cÅ©ng đủ thấy công lá»±c của hai ngÆ°á»i đã đạt đến Ä‘á»™ công tham tạo hóa rồi.
Uyển Nhi thấy Triển Bạch đột ngột xuất hiện lòng mừng vô hạn nhưng hai lão nhân lại đánh nhau. Triển Bạch đứng xem đến xuất thần chẳng quan tâm gì đến mình, thở dà i nói:
- Hai ngÆ°á»i lại đánh nhau nữa rồi. Không ngá» từng tuổi nà y rồi mà tÃnh tình nóng nảy nhÆ° ngÆ°á»i trẻ tuổi.
Triển Bạch nhìn thấy lão phế nhân tuy chỉ dùng hai khúc gá»— thay chân, nhÆ°ng cặp nạng sắt móc và o hai bên vai lão lại linh hoạt dị thÆ°á»ng, Ä‘iểm xuống đất thân hình di chuyển không chút khó khăn, song chưởng lão cÅ©ng ra chiêu nhÆ° Ä‘iện, chẳng thấy kém thế Thần La Thiết Äảm chút nà o.
Triển Bạch vẫn nhìn hai ngÆ°á»i giao đấu há»i:
- Hai ngÆ°á»i sao lại đấu vá»›i nhau nhÆ° váºy ?
- Muá»™i cÅ©ng không biết, chỉ gặp được hai ngÆ°á»i thì nghe nói đã đấu được ba ngà y ba đêm rồi vẫn bất phân thắng phụ, cuối cùng nhá» muá»™i là m trá»ng tà i tìm cách gì để có thể phân thắng bại được. Lúc Bạch ca tá»›i, muá»™i Ä‘ang cho hai ngÆ°á»i thì triển Nhiếp Không hoán ảnh bá»™ pháp, lão quái kia không có chân vẫn cứ dùng tay thi triển được nhÆ° thÆ°á»ng. NhÆ°ng muá»™i đâu có thá»i gian ở đây là m trá»ng tà i muá»™i Ä‘ang Ä‘i tìm Bạch ca mà ...
Triển Bạch bỗng quay lại:
- Tìm ta có chuyện gì ?
Triển Uyển Nhi thấy mắt mình cay sè, nghĩ thầm:
- Ta đã vì cứu ngươi suýt nữa bị mất mạng không lẽ ngươi không hay biết gì sao ?".
Nà ng thở dà i. giá»ng u oán:
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i, nÆ¡i HÆ°ng Long trấn ngÆ°Æ¡i bị Ä‘á»™c chưởng của Huyết chưởng há»a long đả thÆ°Æ¡ng, ai đã cứu ngÆ°Æ¡i ?
Triển Bạch tỉnh ngộ:
- Thì ra muá»™i đã cứu ta. NhÆ°ng sao lúc tỉnh dáºy ta không thấy muá»™i ?
Uyển Nhi nghÄ© lại ná»—i uất ức mình phải chịu trong Tá» Nhân cÆ° suýt nữa thì òa khóc thà nh tiếng. Bá»—ng nghe Thần la Thiết Äảm quát lá»›n:
- Hai ngươi mau tránh xa một chút, lão phu chuẩn bị thi triển sát thủ đây !
Lão quái cÆ°á»i ha hả nói:
- Lão quỉ ngÆ°Æ¡i chá»› có hù dá»a, còn Ä‘á»™c chiêu gì cứ thi triển ra lão phu sẽ tiếp hết !
Thần la Thiết Äảm quát lá»›n má»™t tiếng, không gian nhÆ° chao Ä‘á»™ng, chưởng kình Ä‘i tá»›i đâu nghe nhÆ° có tiếng sấm Ä‘á»™ng tá»›i đó, Triển Bạch và Uyển Nhi nhìn nhau má»™t cái, xong tung ngÆ°á»i bay xuống thạch bà n, đứng xa xa nhìn lại.
Thân pháp chiêu thức của hai quái nhân vừa nhanh vừa ngụy dị, cộng thêm chưởng phong mãnh liệt, khiến ánh trăng như bị tối lại.
Bình ! Bình ! Hai bóng ngÆ°á»i lại phân rạ.:
Lão quái nhân cÆ°á»i lạnh:
- Kỳ Hình truy phong chưởng bất quá cÅ©ng nhÆ° váºy mà thôi !
Thần la Thiết Äảm nổi giáºn quát:
- Lão quái váºt cuồng ngạo, thá» nếm thiết đảm của lão phu !
Dứt lá»i vung tay má»™t cái, má»™t đạo hà n quang lóe lên kèm theo tiếng xé gió vù vù bay thẳng và o mặt lão quái Lão quái nhân cÆ°á»i lá»›n vung cây nạng sắt. Keng ! Má»™t tiếng, viên thiết đảm bị kÃch văng ra xa.
Thần la Thiết Äảm lại quát má»™t tiếng, vung tay lần thứ hai. NhÆ°ng lần nà y thiết đảm không nhằm và o lão quái nhân mà nhằm và o viên thiết đảm trong không trung phóng tá»›i.
Hai viên thiết đảm chạm nhau tóe má»™t tia lá»a nhá» rồi đồng xẹt xuống chia hai bên tấn công lão quái nhân.
Lão quái nhân hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i trÆ°á»›c thủ pháp ám khà khá kỳ quặc của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng lão cÅ©ng cÆ°á»i lá»›n nói:
- Thứ thủ pháp trẻ con nà y mà cÅ©ng lấy ra để dá»a ta ?
Dứt lá»i cặp nạng vung lên.
Keng ! Keng ! Hai viên thiết đảm lại bị chấn văng ra xa.
Lạ lùng thay, hai viên thiết đảm tá»±a nhÆ° có cánh váºy, đảo má»™t vòng trong không trung chạm nhau má»™t cái rồi lại nhắm đầu lão quái bắn tá»›i.
Lão quái cÆ°á»i lên:
- Lần nà y thì coi được hơn một chút ?
Lại giơ nạng đánh hai viên thiết đảm văng đi. Nhưng hai viên thiết đảm tựa như hai con linh trùng vừa bay đi đã bay trở lại, cứ nhắm nơi yếu huyệt của lão quái nhân xông tới.
Thủ pháp ám khà nà y quả là tuyệt thế vô song khiến Triển Bạch và Uyển Nhi trố mắt nhìn quên cả nói chuyện.
NhÆ°ng lão quái vẫn không nao núng, cặp nạng múa nhÆ° bay, hai viên thiết đảm không sao áp đến gần lão được, trong khi đó miệng lão vẫn không ngá»›t buông lá»i chá»c giáºn đối phÆ°Æ¡ng.
Thần la Thiết Äảm thấy hai viên thiết đảm không đả thÆ°Æ¡ng được đối phÆ°Æ¡ng liá»n cÆ°á»i lạnh nói:
- Như vầy chưa đủ hứng, tặng ngươi thêm một viên nữa.
Dứt lá»i lại vung tay ném ra má»™t viên thiết đảm nữa, viên nà y hÆ¡i nhá» hÆ¡n hai viên trÆ°á»›c, tiếng xé gió nghe sắc hÆ¡n tốc Ä‘á»™ Ä‘i cÅ©ng nhanh hÆ¡n.
Lão quái cÆ°á»i lá»›n giÆ¡ nạng lên gạt không ngá» lão không đánh trúng được thiết đảm. Bởi viên thiết đảm nà y được đặc chế há»… cứ gặp trở lá»±c nó tá»± Ä‘á»™ng đảo má»™t cái rồi cứ thế thắng tá»›i, nên lão gạt má»™r cái và o khoảng không trong khi đó viên thiết đảm lại nhắm "tà ng huyết" huyệt nÆ¡i tai trái kÃch tá»›i.
Quái lão nhân không hiểu được Ä‘iá»u đó nên suýt chút nữa là bị đánh bại rồi, may mà công lá»±c lão đã đến mức đăng phong tạo cá»±c, ý Ä‘á»™ng công sinh, lão kịp rụt đầu để viên thiết đảm bay sượt qua tai. Trong khi đó, hai viên thiết đảm lúc đầu lại tiếp tục tấn công, lão vá»™i hÆ°Æ¡ nạng gạt Ä‘i thì viên thiết đảm thứ ba đã quay lại nhằm bụng lão bay tá»›i.
Triển Bạch và Uyển Nhi nhìn má»™t hồi hoa mắt, chỉ thấy ba đạo hà n quang nhÆ° ba con linh xà chá»n vá»n xung quanh lão quái, tiếng xé gió vù vù tiếng chạm nhau leng keng liên miên bất tuyệt.
Thần la thiết đảm thấy lão quái nhân bị tấn công đến cuống cuồng đắc ý cÆ°á»i lá»›n:
- Lão quái váºt ? "Tam hoà n tá» thá»±c" của ta không đến ná»—i quá kém phải không ?
Bỗng nghe lão quái gầm lên một tiếng, cặp nà ng loang loáng, tiếng kim khà chạm nhau leng keng, ba viên thiết đảm bị chấn văng ra xa lão quái nhà o xuống đất một cái mất tung.
Thần la Thiết Äảm hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i giÆ¡ tay thu thiết đảm vỠđã nghe lão quái lạnh lùng lên tiếng:
- Tam hoà n tá» thá»±c của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không ngăn được ta, nếu ta ra tay thì ngÆ°Æ¡i đã Ä‘i Ä‘á»i rồi.
Thần la Thiết Äảm trầm sắc mặt xuống, phản tay má»™t chưởng đánh ngược ra phÃa sau.
Lão quái nhân kinh hãi kêu lên:
- Lôi âm Pháºt chưởng !
Thân hình lão nhà o xuống đất má»™t cái lại biến mất. Chưởng kình Ä‘áºp và o má»™t tảng đá gần đó cuốn phăng tảng đá quăng lên không trung, đồng thá»i phát má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất là m chấn Ä‘á»™ng cá vùng núi rừng.. Triển Bạch lắc đầu thốt:.
- Tháºt không ngá» chưởng lá»±c của con ngÆ°á»i lại có được uy lá»±c dÆ°á»ng nà y.
Uyển Nhi gáºt đầu:
- Môn khách trong Má»™ Dung sÆ¡n trang Ä‘á»u là những tay đại cao thủ giang hồ nhÆ°ng không má»™t ai có được công lá»±c dÆ°á»ng nà y.
Bỗng Triển Bạch kêu lên một tiếng, cả hai đồng quay đầu nhìn lên thạch bà n.
Chỉ thấy hai lão nhân không còn dùng thân pháp nhanh nhẹn và chiêu thức kỳ ảo để giao đấu nữa mà bÆ°á»›c Ä‘i cháºm chạp, song mục trừng trừng nhìn nhau tháºt lâu má»›i đẩy ra má»™t chưởng, chưởng nà o chưởng nấy Ä‘á»u hà m hứa công lá»±c nhÆ° sấm sét.
Triển Bạch vô cùng quan tâm đến sá»± thắng bại của Thần la Thiết Äảm bởi chỉ có lão má»›i có hy vá»ng giúp chà ng hoà n thà nh tâm nguyện của mình. ÄÆ°Æ¡ng nhiên lão quái kia nếu đã có thể đả bại Thần la Thiết Äảm thì lão cÅ©ng có thể truyá»n thụ võ công cho chà ng, để chà ng báo thù cho phụ thân. Có Ä‘iá»u chà ng không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó, má»™t là thấy lão quái mang chút tà khÃ, ngôn hà nh cá» chỉ Ä‘á»u không giống nhÆ° các nhân sÄ© chÃnh phái, hai nữa lão quái lại không hiểu tÆ°á»ng táºn việc phụ thân chà ng bi mÆ°u sát ra sao.
Uyển Nhi thì không để ý gì đến sá»± thà nh bại của hai lão nhân, chỉ thấy Triển Bạch tá» vẻ vô cùng kÃch Ä‘á»™ng vá»™i tìm lá»i an ủi:
- Bạch ca hà tất phải lo lắng nhÆ° váºy. Hai lão quái váºt nà y ai thắng ai bại cÅ©ng không có quan hệ gì đến chúng ta đâu Triển Bạch để hết tâm trà và o trÆ°á»ng đấu, dÆ°á»ng nhÆ° không nghe thấy lá»i của Uyển Nhi. Bất giác chà ng đẩy thân hình Uyển Nhi ra xa tung ngÆ°á»i bay lên thạch bà n.
Uyển Nhi thất kinh kêu lên:
- Bạch ca, không được !
NnÆ°ng Triển Bạch đã tung ngÆ°á»i đáp lên thạch bà n, lo cho an nguy của chà ng, nà ng cÅ©ng tung ngÆ°á»i lên theo.
Lúc nà y hai lão nhân đã thôi chuyển Ä‘á»™ng, mà đứng đối diện nhau, song chưởng đối nhau, ná»™i lá»±c từ chưởng tâm của hai ngÆ°á»i cuồn cuá»™n đổ ra, quần áo hai ngÆ°á»i bay phấp phá»›i, đầu hiện khà trắng, chân của hai lão từ từ ấn sâu và o trong đá, chứng tá» cuá»™c tỉ đấu ná»™i lá»±c đã đến lúc quyết liệt nhất. chỉ cần sÆ¡ sẩy má»™t chút là sẽ có ngÆ°á»i bá» mạng ngay.
Thần la Thiết Äảm song mục trừng trừng, râu tóc phất phÆ¡, đôi già y cá» dÆ°á»›i chân lão ngáºp gần hết và o mặt đá. Lão quái bên kia vì dùng gáºy thay chân, đứng không được vững nhÆ°ng cặp nạng của lão móc chặt và o vai đẩy xéo ra phÃa sau chống xuống đá trợ lá»±c, tạo thà nh thế chân vạc rất vững chắc. Tuy nhiên, song chưởng trÆ°á»›c ngá»±c lão đã hÆ¡i run run, khói trắng trên đầu lão dà y đặc hÆ¡n của Thần la Thiết Äảm.
Triển Bạch nhìn thấy cảnh nà y biết là công lá»±c của hai lão nhân hÆ¡n kém nhau không nhiá»u, nếu cứ kéo dà i tình trạng nà y cả hai tất sẽ bị kiệt lá»±c mà chết, vá»™i bÆ°á»›c đến gần nói:
- Nhị vị tiá»n bối có việc gì từ từ thÆ°Æ¡ng lượng giải quyết, hà tất phải đồng qui táºn má»›i cam lòng ?
NhÆ°ng hai ngÆ°á»i đấu đã đến nÆ°á»›c nà y thì không còn cách gì có thế khiến hai ngÆ°á»i dừng lại được, tháºm chà đáp lá»i chà ng cÅ©ng không ai dám mở miệng.
Triển Bạch tiến thêm hai bước nữa định dùng nội lực đẩy hai lão ra, nhưng Uyển Nhi vội ôm chà ng lại kêu - Bạch ca ! Không được ! Công lực của hai lão quái nà y ghê gớm lắm, Bạch ca đến gần là đủ bị kình khà chấn thương rồi ...
Triển Bạch tránh ra khá»i vòng tay Uyển Nhi, nói:
- NhÆ°ng ta không thể để hai ngÆ°á»i lưỡng bại câu vong được !
Dứt lá»›i tiến đến gần, nhÆ°ng khi còn cách hai ngÆ°á»i chừng hÆ¡n trượng chà ng nhÆ° chạm phải má»™t bức tÆ°á»ng vô hình không thể tiến thêm được nữa, nhÆ°ng chà ng không chịu thôi, váºn công xông và o. Chỉ nghe "Bình !" má»™t tiếng, chẳng những chà ng không tiến và o được mà còn bị chấn văng trở ra, khà huyết đảo lá»™n, tai nghe lùng bùng nhÆ° có sấm dá»™ng.
Uyển Nhi vá»™i đỡ chà ng đứng lại, lo lắng há»i:
- Bạch ca ! Có sao không ?
Triển Bạch lắc đầu:
- Không hỠgì ...
Triển Bạch chÆ°a dứt lá»i bá»—ng nghe hai lão nhân quát lên má»™t tiếng nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, gần nhÆ° đồng thá»i má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất vang lên, kình khà bắn ra tứ phÃa Triển Bạch và Uyển Nhi liên tiếp thoái lui đến rÆ¡i xuống khá»i thạch bà n má»›i đứng vững được, nhÆ°ng vừa đứng vững hai ngÆ°á»i vá»™i Ä‘iểm chân nhảy trở lên thạch bà n.
Chỉ thấy Thần la Thiết Äảm mặt mà y xám mgắt, máu tÆ°Æ¡i từ miệng trà o ra Æ°á»›t đẫm râu và ngá»±c áo, Ä‘ang xếp bằng nhắm mắt, xem ra lão đã thá» thÆ°Æ¡ng khá nặng.
Bên kia lão quái cũng không khá gì hơn. Một thanh gỗ dùng là m chân và đôi nạng sắt bị gãy ngang, miệng cũng ứa máu tươi, sắc mặt và ng như nghệ, xem ra nội thương cũng khá nặng.
Triển Bạch vá»™i chạy đến bên Thần la Thiết Äảm:
- Äổng lão tiá»n bối ! Tiá»n bối có sao không ?
Thần la Thiết Äảm chẳng nói chẳng rằng, qua má»™t lúc lâu lão lấy ra má»™t dược hoà n bá» và o miệng nhai nuốt, xong mở mắt nở má»™t nụ cÆ°á»i héo hắt há»i:
- Lão quái váºt ! NgÆ°Æ¡i có còn sống không ?
Lão quái nhân cÅ©ng mỉm cÆ°á»i đáp:
- Yêu tâm ! Lão quỉ ngươi không chết thì ta chết sao được ?
Dứt lá»i cÅ©ng lấy má»™t dược hoà n từ trong ngÆ°á»i ra bá» và o miệng.
Äổng Thiên Lý thở dà i nói:
- Lão quái váºt ! NgÆ°Æ¡i là cÆ°á»ng địch duy nhất trong Ä‘á»i ta !
- Ta cÅ©ng váºy ! Bình sinh ta đánh khắp thiên hạ không há» gặp đối thủ, không ngá» lúc sắp thà nh đất lại được gặp lão quỉ ngÆ°Æ¡i. Tuy không còn sống bao lâu nữa nhÆ°ng ta thấy rất mãn nguyện, ngÆ°á»i luỵện võ được chết vì võ thuáºt tháºt không có chi để tiếc.
NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i là ai hình nhÆ° ta chÆ°a từng nghe nói đến trong giang hồ - Ha ha ha ... Lão quỉ ! NgÆ°Æ¡i là Thần la mà lại không biết ta là Thần hầu Äổng Thiên Lý ồ lên má»™t tiếng gáºt đầu:
- Thì ra ngươi là chúa tể Nam Hoang Lê Cống Sơn. Thần hầu Thiết Lăng ?
- Nam hầu Bắc la, tá» danh thiên hạ mấy mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, có Ä‘iá»u chÆ°a có duyên diện kiến mà thôi.
Triển Bạch và Uyển Nhi không khá»i kinh hãi, tháºt không ngá» nhân váºt danh mãn thiên hạ, vắng bóng trên giang hồ mấy chục năm nay bá»—ng dÆ°ng há»™i ngá»™ nÆ¡i nà y.
Lại nghe Thần Hầu thở dà i tiếp:
- TrÆ°á»›c khi chết được đấu má»™t tráºn nhÆ° váºy quả tháºt là mÆ¡ Æ°á»›c của ngÆ°á»i luyện võ, nhÆ°ng chết bây giá» ta thấy còn có Ä‘iá»u hối tiếc.
Äổng Thiên Lý tá» vẻ ngạc nhiên:
- Tuổi hai ta đã gần trăm, sống trong giang hồ được nhÆ° váºy đã là quá nhiá»u, lại được chết vá» tay của nhau. Váºy đã là vinh dá»± lá»›n, không hiểu ngÆ°Æ¡i còn chi hối tiếc ?
Thần Hầu vẻ ảm đạm:
- Ta thì không khoáng đạt nhÆ° ngÆ°Æ¡i, thá» há»i hai ta chết Ä‘i không ngÆ°á»i an táng, để cho loà i lang sói lăng nhục thi thể, ngÆ°Æ¡i có an lòng không ?
Thần La cũng lộ sắc buồn:
- Ta đây cả Ä‘á»i thÃch an nhà n, không con không cái cÅ©ng chẳng có đồ nhi, nắm xÆ°Æ¡ng nà y từ lâu đã quyết định để cho sói gặm. NhÆ°ng nghe đâu ngÆ°Æ¡i có thu nháºn hai đồ nhi mà ?
Nghe nhắc tá»›i đồ nhi, sắc mặt Thần Hâu lá»™ vẻ oán háºn:
- Nhắc đến hai tên nghiệt súc đó tạ háºn không thể ăn gan, uống máu chúng cho hả dạ. Thân thể ta tà n phế đến nhÆ° vầy cÅ©ng chÃnh do chúng ban tặng đó.
Triển Bạch và Uyển Nhi nghe nói cÅ©ng không khá»i phẫn háºn, thế gian là m gì có thứ đồ đệ trá»i tru đất diệt ấy ?
Thần La nhÃu mà y:
- Váºy ngÆ°Æ¡i sao còn chÆ°a trừng trị chúng ?
- Thì cÅ©ng tại ngÆ°Æ¡i ? Nếu không phải hôm đó ngÆ°Æ¡i cản Ä‘Æ°á»ng ta thì chúng là m sao chạy thoát được.
- á»’ thì ra ba ngÆ°á»i bị ngÆ°Æ¡i dồn và o Ä‘Æ°á»ng cùng đó lại là bá»n nghiệt đồ của ngÆ°Æ¡i.
- Kể ra thì ta cÅ©ng quá nóng nảy, thấy ngÆ°Æ¡i ngăn cản ta báo thù ta láºp tức giao đấu vá»›i ngÆ°Æ¡i mà không cần giải thÃch nguyên do. Chừng nháºn ra ngÆ°Æ¡i là Thần La ta đã quên mất việc truy sát hai tên nghiệt đồ rồi.
Thần La thở dà i:
- Ta cứ nghÄ© là cứu ngÆ°á»i. không ngá» cứu nhầm hai mầm há»a giang hồ. Xem ra hà nh hiệp trượng nghÄ©a cÅ©ng phải cẩn tháºn kẻo mắc sai lầm.