Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 08-05-2008, 05:31 AM
kiet1991's Avatar
kiet1991 kiet1991 is offline
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ
Huyết Hoả Kỳ Lân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bài gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Xu: 0
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
Thiếu nữ lẩm bẩm :
- Những ngÆ°á»i này thật kỳ quặc, Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng thế nào ấy! Äang còn chÆ¡i hay ho nhÆ° thế, Ä‘á»™t nhiên không chÆ¡i nữa...
Cô ta tuy mÆ°á»i sáu tuổi, nhÆ°ng xÆ°a nay ở cùng cha mẹ trên hoang đảo ngoài Äông Hải nên không hiểu gì vá» thế sá»±, đây là lần đầu tiên theo cha mẹ ngược thuyá»n đến Trung Nguyên, dá»c Ä‘Æ°á»ng mẹ không cho phép cô ta rá»i thuyá»n, chẳng dá»… gì kiếm được cÆ¡ há»™i trốn Ä‘i, thế rồi Ä‘ang chÆ¡i vui vẻ làm nàng thích thú, nhất là mấy thiếu niên trẻ tuổi cứ giÆ°Æ¡ng mắt hau háu nhìn mình... bá»—ng đùng má»™t cái, má»—i ngÆ°á»i tán Ä‘i má»™t ngã...
Thiếu nữ buồn rầu, muốn Ä‘uổi theo mấy ngÆ°á»i bắt quay lại, nhÆ°ng nghÄ© không nên bắt buá»™c ngÆ°á»i ta...
Äang tần ngần tiếc rẽ, chợt nghe từ xa có tiếng gá»i :
- Thanh nhi! Mau vá» thuyá»n Ä‘i, nếu không sẽ bị cha đánh cho đấy!
Thanh âm phải tới mấy dặm nhưng nghe rất rõ.
Thiếu nữ nghe tiếng mẹ nhăn mÅ©i xì má»™t tiếng tá» vẻ không hài lòng rồi quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá» phía bá» sông. Cô ta không dừng lại, chỉ hít vào má»™t hÆ¡i rồi cứ thế bÆ°á»›c Ä‘i trên mặt sông nhÆ° ngÆ°á»i ta Ä‘i giữa đất bằng, khinh công nhÆ° thế thật có nói cÅ©ng chẳng có ai ở Trung Nguyên!
Thiếu nữ lÆ°á»›t Ä‘i trên mặt sóng nhÆ° tiên cưỡi mây bay vượt mấy dặm nÆ°á»›c ra tá»›i giữa TrÆ°á»ng Giang rồi nhanh nhẹn leo lên má»™t chiếc thuyá»n đậu ở đó.
Chiếc thuyá»n này hình dáng rất đặc biệt hiếm thấy ở TrÆ°á»ng Giang này, rất lá»›n. Từ ngoài nhìn vào thuyá»n giống nhÆ° má»™t khối gá»— liá»n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không có cây gõ nào lá»›n nhÆ° thế nhÆ°ng những chá»— ghép hết sức tinh diệu đến mức dù đứng ngay bên cạnh cÅ©ng không phát hiện ra ghép nối ở đâu. Dáng thuyá»n rất chắc chắn khiến ngÆ°á»i ta có cảm giác yên tâm không lo bị lắc mạnh khi Ä‘i trên nó.
Cá»­a khoang là hai tấm gá»— hoa văn rất đẹp. Torng cá»­a phủ rèm trắng. Lúc này cá»­a khoang hé mở, má»™t trung niên phụ phân mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ngồi bên cá»­a, chừng hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi, dung mạo rất đẹp, cÅ©ng vận y phục bằng lụa trắng nhÆ° thiếu nữ.
Thiếu nữ vừa được gá»i là Thanh nhi vừa lên thuyá»n đã nhảy vào lòng thiếu phụ, cất tiếng nững nịu :
- Mẹ!
Trung niên thiếu phụ âu yếm võ vào đầu thiếu nữ, cÆ°á»i nói :
- Cha con mắng con đấy! Bảo rằng nếu con không chịu quay lại thuyá»n thì chúng ta sẽ vá» Äông Hải ngay!
Thanh nhi phụng phịu :
- NgÆ°á»i ta chỉ lên bá» chÆ¡i má»™t chút mà cÅ©ng... chÆ°a gì cha đã nổi nóng lên...
Trung niên thiếu phụ kéo nàng cùng đi vào trong khoang.
Khoang thuyá»n bài trí rất mỹ lệ mà thanh thoát khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy dá»… chịu và mất Ä‘i sá»± muá»™n phiá»n, má»™t trung niên thÆ° sinh cÅ©ng bận bạch y ngồi bên cá»­a sổ Ä‘ang dá»±a đầu nhìn ra mặt sông, nghe có ngÆ°á»i vào má»›i quay lại.
Thiếu nữ thấp giá»ng nói :
- Cha!
Trung niên thÆ° sinh cÆ°á»i nói :
- ChÆ¡i trò bịt mắt trốn tìm hay thật đấy, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta Ä‘á»u bá» Ä‘i cả, không ai chÆ¡i vá»›i con nữa chứ gì?
Tuy ánh mắt và nét môi trung niên thÆ° sinh có vẻ lạnh lùng nhÆ°ng khi cÆ°á»i trông lại từ hòa dá»… thân.
Thanh nhi hình như rất sợ cha, rụt rè dạ một tiếng, tay mân mê chiếc khăn.
Trung niên thư sinh nhìn chiếc khăn trên tay Thanh nhi nhíu mày nói :
- ÄÆ°a chiếc khăn đó cho cha xem!
Thanh nhi hai tay đưa chiếc khăn cho cha.
Trung niên thư sinh mở chiếc khăn ra xem, đột nhiên mặt biến sắc nói :
- Con tới đây!
Thanh nhi thấy cha có vẻ mặt khác thÆ°á»ng nhÆ° vậy không biết có chuyện gì, theo lá»i đến bên bàn.
Trung niên phụ nhân cÆ°á»i há»i :
- Ông lại phát khùng rồi hay sao thế?
Trung niên thư sinh phất tay làm chiếc khăn bay tới trước mặt phu nhân nói :
- Nàng xem đi.
Trung niên phụ nhân vừa thấy chiếc khăn, mặt cũng biến sắc, thốt lên :
- Thì ra là hắn ư?
Thanh nhi không hiểu gì cả, nghi hoặc đưa mắt hết nhìn cha lại sang mẹ.
Trung niên thÆ° sinh chỉ tay ra cá»­a sổ há»i nhi nữ :
- Con xem có phải hắn là ngÆ°á»i vừa Ä‘Æ°a cho con chiếc khăn này không?
Thanh nhi nhìn ra thấy có má»™t chiếc thuyá»n nhá» Ä‘ang lÆ°á»›t Ä‘i trên mặt sông, trên thuyá»n có hai ngÆ°á»i. Nàng vận hết mục lá»±c nhìn kỹ, nhận ra má»™t trong hai ngÆ°á»i đó đúng là thiếu niên tuyệt mỹ tuấn tú vừa Ä‘Æ°a cho mình chiếc khăn để chÆ¡i trò bịt mắt trốn tìm, còn ngÆ°á»i kia là thiếu nữ không chịu tham gia vào trò chÆ¡i.
Thanh nhi lẳng lặng gật đầu.
Nguyên là Tân Tiệp vốn thông minh lanh trí, thấy thiếu nữ xuất hiện biết rằng đó không phải là nhân vật tầm thÆ°á»ng. Sau đó cô ta Ä‘á» nghị chÆ¡i trò Ä‘uổi bắt, chàng tính ngay đến việc lợi dụng để thoát hiểm nên má»›i tích cá»±c vận Ä‘á»™ng để trò chÆ¡i được thá»±c hiện, quả thật ÄÆ°á»ng Bân không dám phản đối. Hiển nhiên chàng đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c ÄÆ°á»ng Bân tất phải cảnh giác canh chừng Kim Kỳ.
Khi cuộc chơi bắt đầu, chàng rón rén đến bên Kim Mai Linh đứng bất động.
Thiếu nữ đã bịt mắt, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Ä‘uổi theo hÆ°á»›ng phát ra tiếng Ä‘á»™ng, bởi thế không ai phát hiện ra Tân Tiệp và Kim Mai Linh vẫn đứng yên má»™t chá»—. Chá» toán Ä‘uổi bắt Ä‘i xa, chàng liá»n kéo Kim Mai Linh chạy thẳng ra bá» sông rồi nhảy lên chiếc thuyá»n nhá» của ÄÆ°á»ng môn bÆ¡i nhanh ra giữa giòng.
Tân Tiệp vận công “Ãm Ảnh Phù HÆ°Æ¡ng†chèo thuyá»n nên chẳng mấy chốc đã xa bá», biết ÄÆ°á»ng Bân không thể Ä‘uổi theo được nữa, dừng chèo nhìn Kim Mai Linh cÆ°á»i nói :
- Muội còn ghen nữa không?
Kim Mai Linh đỠbừng mặt, đấm vào lưng Tân Tiệp thùm thụp nói :
- Quý lắm đấy! Ai thèm ghen!
Nhưng trong lòng mừng phơi phới nghĩ thầm :
- “Mình đã trách oan chàng.â€
Trên thuyá»n tuy có chèo nhÆ°ng cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không biết chèo, Tân Tiệp dùng chèo khua mấy cái nhÆ°ng thuyá»n lại Ä‘i vòng quanh, đành để nó trôi theo dòng nÆ°á»›c.
Tân Tiệp thầm đắc ý vì vừa dùng má»™t mẹo nhỠđể thoát khá»i nguy hiểm, không ngá» do sÆ¡ suất bá» lại chiếc khăn có thêu bảy đóa hoa mai ở nÆ¡i thiếu nữ kia mà gây cho chàng những Ä‘iá»u phiá»n phức khôn lÆ°á»ng.
Nguyên trung niên thÆ° sinh trên thuyá»n lá»›n vừa phát hiện ra chàng chính là Tiên Phật trong Thế Ngoại tam tiên mà danh tiếng truyá»n tụng trên võ lâm ít ngÆ°á»i thấy mặt.
Tiên Phật tên là TrÆ°Æ¡ng Äặc Qua, danh hiệu Vô Hận Sinh, là Äảo chủ Vô Cá»±c đảo ngoài Äông Hải. Vô Cá»±c đảo nằm thẳng góc vá»›i cảng Hàng Châu. Hòn đảo này nằm giữa hai đảo lá»›n là Trại Chấp SÆ¡n và Tiểu Trấp SÆ¡n.
Vô Cá»±c đảo chủ TrÆ°Æ¡ng Äặc Qua ngày trÆ°á»›c chỉ là má»™t vị tú tài nhÆ°ng do chán ghét thế sá»± mà bá» ra hoang đảo, nào ngỠăn được má»™t thứ dị quả trong nhân gian, sau đó lại có phúc duyên được má»™t kỳ nhân là Tạ Chân Nhân di tặng má»™t pho bí kíp võ há»c. TrÆ°Æ¡ng Äặc Qua ở trên Vô Cá»±c đảo được mÆ°á»i năm, luyện thành nhất thân võ há»c xuất thần nhập hóa, có lần vào Trung Nguyên gây nên những chuyện kinh thiên Ä‘á»™ng địa.
Nhưng vị này như con thần long, thấy đuôi mà chẳng thấy đầu, thế nhân chỉ biết có một bậc anh kiệt siêu phàm là Vô Hận Sinh nhưng không ai thấy chân diện mục.
NgÆ°á»i trong võ lâm tôn xÆ°ng Vô Hận Sinh cùng vị Bình Phàm Thượng Nhân ở Äại Trấp đảo và Huệ Äại SÆ° ở Tiểu Trấp đảo là Thế Ngoại tam tiên.
Vô Hận Sinh TrÆ°Æ¡ng Äặc Qua sau khi ăn được dị quả lại có võ công thượng thừa mà suốt mấy chục năm dung nhan không há» thay đổi nên dù tuổi cao nhÆ°ng trông nhÆ° má»™t vị trung niên.
Trong má»™t chuyến du ngoạn vào Trung Nguyên, Vô Hận Sinh có duyên kỳ ngá»™ mà quen vá»›i má»™t nữ tá»­ có thân thủ phi phàm, thế rồi hai ngÆ°á»i kết làm phu phụ, đó chính là TrÆ°Æ¡ng phu nhân hiện tại, có danh hiệu Cá»­u Thiên Huyá»n Nữ Mậu Thất NÆ°Æ¡ng mỹ lệ Ä‘ang ở trong thuyá»n. Hai ngÆ°á»i có má»™t nữ nhi đặt tên là TrÆ°Æ¡ng Thanh.
Suốt mÆ°á»i mấy năm thắm thoát trôi qua, Vô Hận Sinh yên phận vá»›i thú vui gia đình, không có ý niệm tranh hùng cùng thiên hạ võ lâm. Còn má»™t nguyên nhân là sá»± chán ghét thế nhân ngày trÆ°á»›c vẫn giữ mãi trong lòng, vì thế mà ông không muốn quay vá» trung thổ nữa. Chỉ có má»™t lần, lúc đó TrÆ°Æ¡ng Thanh má»›i tám tuổi Ä‘á»™t nhiên sinh trá»ng bệnh.
Vô Hận Sinh tuy võ há»c siêu phàm nhÆ°ng không giá»i y lý, cÅ©ng không thể dùng ná»™i công mà làm nhi nữ khá»i bệnh, bởi thế cùng thê tá»­ Cá»­u Thiên Huyá»n Nữ vào tận Triết Giang má»i má»™t vị đại sÆ° danh tiếng vá» trị bệnh cho nhi nữ.
Trên Ä‘Æ°á»ng há» gặp má»™t nữ nhân gầy gò xÆ¡ xác, thần kinh thất thÆ°á»ng nhÆ°ng võ công rất cao, Cá»­u Thiên Huyá»n Nữ bá»—ng nổi tính hiếu kỳ tá»›i gần xem, bá»—ng nhận ra nữ nhân đó chính là tiểu muá»™i của mình Ngá»c Diện Tiên Hồ Mậu Cá»­u NÆ°Æ¡ng, vừa kinh sợ vừa vui mừng liá»n Ä‘Æ°a vá» Vô Cá»±c đảo. Mậu Cá»­u NÆ°Æ¡ng suốt ngày chỉ khóc, cầm mãi trong tay má»™t chiếc khăn thêu hình bảy đóa hoa mai mà không bao giá» chịu rá»i, miệng chỉ lảm nhảm :
- Mai Sơn Dân... Sơn Dân...
Cá»­u Thiên Huyá»n Nữ nghe vậy biết rằng Mai SÆ¡n Dân chính là Thất Diệu Thần Quân danh lừng thiên hạ, trong lòng bá»—ng phát ná»™.
Nên biết tron thất nghệ của Thất Diệu Thần Quân có má»™t chữ sắc, giang hồ Ä‘á»u biết Thất Diệu Thần Quân là hiệp khách Ä‘a tình.
Cá»­u Thiên Huyá»n Nữ cho rằng nhất định em gái mình bị Thất Diệu Thần Quân phụ bạc để đến ná»—i Mậu Cá»­u NÆ°Æ¡ng phát Ä‘iên. Sau khi Mậu Cá»­u NÆ°Æ¡ng chết Ä‘i, Cá»­u Thiên Huyá»n Nữ căm hận Thất Diệu Thần Quân đến nhập cốt, nhÆ°ng bà ta lại không biết rằng tiểu muá»™i mình bị Ä‘iên là do nguyên nhân khác hẳn. Vì Mậu Cá»­u NÆ°Æ¡ng nghe tin tình lang mình bị giết.
Nguyên Thất Diệu Thần Quân và Ngá»c Diện Tiên hồ là đôi tình lữ thắm thiết.
Sau khi giang hồ truyá»n tin rằng Thất Diệu Thần Quân bị táng mệnh ở NgÅ© Hoa SÆ¡n, Mậu Cá»­u NÆ°Æ¡ng má»™t mình đến Không Äá»™ng để phục thù cho tình lang nhÆ°ng không phải đối thủ của Kiếm Thần Lệ Ngạc, bị hắn nhục mạ rồi Ä‘uổi khá»i Không Äá»™ng.
Ngá»c Diện Tiên Hồ vốn tâm cao khí ngạo, đâu chịu được mối kỳ sÄ© đại nhục kia? Lại thêm tình lang đã chết, vì thế từ đó Mậu Cá»­u NÆ°Æ¡ng mất hết lý trí mà phát Ä‘iên, không lâu sau thì từ má»™t vị tuyệt đại mỹ nhân đã trở thành hÆ°Æ¡ng tiêu ngá»c tán.
Cá»­u Thiên Huyá»n Nữ tá»›i Trung Nguyên vá»›i mục đích bắt Thất Diệu Thần Quân trả món nợ cho em giá mình. Không ngỠđược tin Thất Diệu Thần Quân đã chết nên quay vá» Vô Cá»±c đảo. Trong suốt sáu bảy năm sau đó, phu thê không rá»i khá»i Vô Cá»±c đảo nữa, chỉ lo dưỡng giáo nữ nhi.
TrÆ°Æ¡ng Thanh từ nhỠđược phụ mẫu Ä‘á»u là cao thủ tuyệt đỉnh truyá»n nghệ nên có nhất thân võ há»c siêu phàm.
Ở Vô Cá»±c đảo hoài cÅ©ng chán, phu thê Vô Hận Sinh chiá»u lòng nhi nữ vượt biển Ä‘Æ°a nàng vào Trung Nguyên du ngoạn, ngỠđâu tình cá» nhìn thấy chiếc khăn thêu bảy bông mai giống hệt chiếc khăn ngày trÆ°á»›c trong tay Ngá»c Diện Tiên Hồ!
Tài sản của kiet1991

Chữ ký của kiet1991
[B][COLOR="Blue"][SIZE="4"]5 triết ný sống[/SIZE][/COLOR][/B]
[SHADOW][/SHADOW]
1- Trong má»—i chúng ta Ä‘á»u có má»™t thiên tài Ä‘ang ngủ, chỉ có Ä‘iá»u càng ngày anh ta ngủ càng say.
2- Ở dÆ¡ không phải là má»™t Ä‘iá»u tá»™i lá»—i, mà là má»™t phong cách sống.
3- Có hai Ä‘iá»u thật khó lý giải, là bụi từ đâu ra và tiá»n biến Ä‘i đâu?

4- Nhìn lên không bằng ai, nhìn xuống không còn ai... mới sợ.
5-[SPOILER][SPOILER][SPOILER][SPOILER][SPOILER][B][SIZE="4"][COLOR="Red"]cấm tò mò[/COLOR][/SIZE][/B][/SPOILER][/SPOILER][/SPOILER][/SPOILER][/SPOILER]



[B][COLOR="black"][COLOR="black"][COLOR="Red"]
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước[/COLOR][/COLOR][/COLOR][/B]
  #12  
Old 08-05-2008, 05:32 AM
kiet1991's Avatar
kiet1991 kiet1991 is offline
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ
Huyết Hoả Kỳ Lân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bài gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Xu: 0
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
Vô Hận Sinh vừa thấy chiếc khăn liá»n nổi giận, chỉ tay ra cá»­a sổ nói vá»›i Mậu Thất NÆ°Æ¡ng :
- Thì ra Thất Diệu Thần Quân vẫn chÆ°a chết. Hắn Ä‘ang ở trên chiếc thuyá»n nhá» ngoài kia!
Mậu Cửu Nương đến bên chồng nhìn ra, gật đầu đáp :
- Hắn bây giá» lại còn lừa dối má»™t thiếu nữ khác... Thứ ngÆ°á»i đó không để sống trên thế gian làm gì! Chúng ta phải trừ ngay tên ác đạo đó!
TrÆ°Æ¡ng Thanh vốn là thiếu nữ má»›i lá»›n, lại lần đầu tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i ngoài chỉ vá»›i ánh mắt đầu tiên bắt gặp Tân Tiệp đã có lòng cảm mến. Lúc này nghe cha mẹ nói thế liá»n mở to mắt nhìn hai ngÆ°á»i, không biết vì sao há» lại tức giận thiếu niên tuấn tú kia đến thế?
Vô Hận Sinh đồng tình ngay với thê tử :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi!
Liá»n nhảy ra khá»i cá»­a.
* * * * *
Tân Tiệp ngồi dá»±a mạn thuyá»n để mặc nó trôi xuôi, lòng miên man nghÄ© tá»›i thiếu nữ kỳ lạ vừa rồi.
Kim Mai Linh lên tiếng :
- Tiệp ca!
Tân Tiệp giật mình ngẩng lên :
- Gì thế?
- Muội biết ca ca đang nghĩ gì. Chàng đang mơ màng tới thiếu nữ kia đúng không?
Tân Tiệp cÆ°á»i đáp :
- Quả tình ta đang nghĩ đến một thiếu nữ.
Chàng cầm tay kim Mai Linh lên hôn, nói tiếp :
- Tuy nhiên không phải là thiếu nữ vừa ở bến sông đâu, mà là ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi cạnh ta đây!
Kim Mai Linh lÆ°á»m chàng nói :
- Chàng xấu lắm!
Nhưng trong lòng rộn rã hẳn lên.
Hai ngÆ°á»i nhẹ giá»ng nói cÆ°á»i, chìm đắm trong thÆ°Æ¡ng yêu nhÆ° cả thế gian bây giá» chỉ còn có hai ngÆ°á»i lênh đênh trên sóng!
Thế nhưng Tân Tiệp lại hiểu rằng đối với Kim Mai Linh có lẽ mình chưa đủ tình yêu. Nàng đă trao tất cả những gì quý giá nhất của một nữ nhân dâng hiến cho chàng, nhưng Tân Tiệp lại thấy rằng trong lòng mình sự cảm kích lớn hơn tình ái.
- “Còn PhÆ°Æ¡ng Thiếu Khuê nữa... Có lẽ nàng đã chết thật. Nàng đã yêu mình, và cÅ©ng vì mình mà chết... nhÆ°ng biết làm gì để chống lại số phận bi thảm nhÆ° thế?â€
Tân Tiệp buồn rầu tá»± há»i :
- “Mình có sai gì không?â€
Kim Mai Linh bá»—ng gỡ tay Tân Tiệp, lấy pho Äá»™c kíp giao cho chàng nói :
- Cái này chàng giữ thì tốt hơn.
Tân Tiệp lắc đầu :
- Äó là bí kíp của cha nàng. Nàng cứ giữ lấy. Ta không tiện...
Sau khi được Kim Nhất Bằng kể lại sự thật, Tân Tiệp coi ông ta là cha Kim Mai Linh chứ không nghĩ như trước cha nàng phải là Hầu Nhị nữa.
Tuy nói ra như vậy, nhưng chàng vẫn còn băn khoăn :
“Mình làm nhÆ° vậy có lá»—i vá»›i Hầu nhị thúc không?â€
Kim Mai Linh cứ nhét pho Äá»™c Kíp vào túi Tân Tiệp nói :
- Chàng cứ cất đi! BỠtrong túi thiếp thấy khó chịu lắm! Nó cứ vướng víu không quen.
Rồi đưa tay sửa lại mái tóc, nói thêm :
- Chàng thế nào vậy chứ! Chàng giữ hay thiếp giữ cũng vậy thôi mà...
Tân Tiệp cÆ°á»i, không phản đối nữa, cất pho Äá»™c Kíp vào túi.
Từ khi Ä‘á»c pho Äá»™c Kíp, Tân Tiệp cảm thấy rất cuốn hút. Chàng hiểu rõ nhá» vào kiến thức được ghi lại trên Äá»™c Kíp này mà Äá»™c Quân Kim Nhất Bằng lừng danh trên giang hồ, khiến má»i ngÆ°á»i nghe danh đã hồn xiêu phách lạc.
Hôm trÆ°á»›c chỉ Ä‘á»c lÆ°á»›t qua, chàng hiểu những Ä‘á»™c vật ghi trong đó là vô địch thiên hạ. Thêm vào đó bản tính Tân Tiệp là ngÆ°á»i ham mê hiểu biết tìm tòi, nhất là trong lÄ©nh vá»±c võ há»c lại càng có dã tâm lá»›n. Nay có được bản mật kíp đó, hiển nhiên chàng hết sức vui sÆ°á»›ng.
Lúc này trá»i đã vá» chiá»u, vầng thái dÆ°Æ¡ng hắt những tia nắng cuối cùng lên mặt sông tạo thành những tia vàng lóng lánh ngoằn ngoèo theo từng con sóng nhìn thật đẹp.
Ãnh tà dÆ°Æ¡ng chiếu lên khuôn mặt diá»…m lệ của Kim Mai Linh làm nàng càng xinh đẹp hÆ¡n. Nàng ngắm nhìn mặt nÆ°á»›c vá»›i ngàn con sóng nhấp nhô, hồi lâu thu hồi mục quang nói :
- Thiếp đói bụng muốn chết rồi đây! Tiệp ca ca, chúng ta phải kiếm gì ăn mới được...
Suốt một ngày đêm không có gì vào bụng, Tân Tiệp cũng đói không kém, gật đầu an ủi :
- Muá»™i cố chá» lúc nữa khi thuyá»n tá»›i bá» chúng ta sẽ tìm được thức ăn.
Kim Mai Linh mơ màng nói :
- Lúc này muội tưởng chừng có thể ăn hết một nửa con gà luộc với nguyên một cái giò lớn ram!
Tân Tiệp cÆ°á»i :
- Phải rồi! Hoàn toàn sẽ ăn những thứ đó...
Chợt chàng Ä‘Æ°a mắt nhìn chiếc thuyá»n to đậu phía trÆ°á»›c, trong đầu lóe lên má»™t ý nghÄ© nói :
- Hay chúng ta chèo tá»›i thuyá»n lá»›n kia há»i xem há» có thể nhÆ°á»ng lại chút gì ăn...
Chưa hết câu chàng chợt im bặt.
Kim Mai Linh cÅ©ng nhìn sang thuyá»n lá»›n, thấy từ trong khoang có má»™t nhân ảnh màu trắng Ä‘i ra rồi lÆ°á»›t Ä‘i trên mặt nÆ°á»›c nhÆ° làn khói cứ Ä‘i thẳng tá»›i thuyá»n nhá» của mình. Nàng lo lắng nghÄ© thầm :
- “Xem ngÆ°á»i kia thân pháp phi phàm nhÆ° thế, có lẽ lại là thiếu nữ kia... NhÆ°ng cô ta tá»›i đây làm gì? Chẳng lẽ đối vá»›i Tiệp ca thá»±c sá»± đã...â€
Nàng không dám nghĩ thêm.
Chốc lát, nhân ảnh kia đã tá»›i sát thuyá»n.
Kim Mai Linh ngước mắt nhìn, nhận ra đó là một trung niên thư sinh.
NgÆ°á»i đó đã tá»›i sát thuyá»n, nhÆ°ng chiếc thuyá»n nhá» vẫn không chút dao Ä‘á»™ng. Tân Tiệp lòng hết sức kinh hãi, Ä‘oán rằng ngÆ°á»i kia tá»›i đây không phải có thiện ý gì, căn cứ vào nét môi lạnh lùng và ánh mắt đáng sợ cÅ©ng đủ biết.
Chàng cÅ©ng tá»± hiểu rằng vá»›i thân thủ siêu phàm của đối phÆ°Æ¡ng, mình không phải là đối thủ của ông ta. Vá»›i lại dù ná»™i lá»±c không bằng, chỉ cần làm đắm thuyá»n là đối phÆ°Æ¡ng đủ dành chiến thắng.
- “Nếu ông ta muốn hạ thủ thì ta không còn cÆ¡ há»™i nào thoát chết!â€
Chàng sợ hãi nghĩ thầm.
Mặc dù vậy, vốn là ngÆ°á»i kiên cÆ°á»ng, chàng vẫn cố nghÄ© cách đối phó.
Trung niên thÆ° sinh nhẹ nhàng nhảy lên thuyá»n, đứng lặng nhìn đôi nam nữ trông giống nhÆ° pho thạch tượng không nói, không Ä‘á»™ng vá»›i ánh mắt lạnh lùng.
NgÆ°á»i đó chính là Vô Hận Sinh TrÆ°Æ¡ng Äặc Qua, Äảo chủ Vô Cá»±c đảo, Tiên Phật trong Thế Ngoại tam tiên danh chấn võ lâm.
Lúc này trong thuyá»n lá»›n, Cá»­u Thiên Huyá»n Nữ Mậu Thất NÆ°Æ¡ng Ä‘ang giải thích cố sá»± vá» Thất Diệu Thần Quân cho nhi nữ TrÆ°Æ¡ng Thanh nghe.
Vô Hận Sinh lạnh lùng nhìn Tân Tiệp không chớp.
Chàng cảm thấy nhÆ° ánh mắt nhÆ° xoáy vào da thịt mình, lòng thấp thá»m bất an, chợt nghiến răng tá»± nhủ :
- “Ta làm sao trở thành kẻ vô dụng như thế này chứ.
Sợ cả ánh mắt của ngÆ°á»i ta...â€
Chàng liá»n lấy lại dÅ©ng khí, đứng lên ôm quyá»n nói :
- Các hạ tới đây có quý sự gì?
Vô Hận Sinh lạnh lùng nhìn đối phÆ°Æ¡ng, thầm suy tính xem Hải Ná»™i Äệ Nhất Nhân Thất Diệu Thần Quân có đủ sức địch nổi mình ba chiêu hay không? Nghe há»i, ông ta chỉ buông gá»n hai tiếng :
- Äá»™ng thủ!
Tân Tiệp hết sức sửng sốt. Chàng chưa hiểu ngay được bạch y quái khách nói câu đó với dụng ý gì. Chàng nghi hoặc nghĩ thầm :
- “Äá»™ng thủ? Mình vá»›i ông ta vô oán vô cừu, tại sao lại tá»± dÆ°ng tá»›i đây Ä‘á»™ng thủ?â€
Vô Hận Sinh lại nghĩ :
- “Dù sao hắn cÅ©ng là nhận vật thành danh. Nếu hắn xuất thủ trÆ°á»›c thì ta cÅ©ng xuất thủ!â€
Thế tồi tả chưởng từ từ vung lên hướng vỠphía Tân Tiệp.
Tân Tiệp vốn được há»c nhiá»u loại võ công, chưởng chỉ của nhiá»u môn phái khác nhau, chỉ cần thấy đối phÆ°Æ¡ng chuẩn bị phát chiêu cÅ©ng nhận ra tuy bình thÆ°á»ng không có gì đặc biệt nhÆ°ng hàm chứa rất nhiá»u biến hóa. Bởi thế chàng không dám tùy tiện tiếp chiêu. Chàng hiểu rằng không chống đã là cách chống đỡ hữu hiệu nhất vào lúc này.
Vô Hận Sinh cÆ°á»i nhạt, nghÄ© thầm :
- “Tên này quả là thức thá»i!â€
Rồi tay phải vạch ná»­a vòng tròn, từ từ đẩy ra, đồng thá»i tả chưởng biến thức vận đủ công lá»±c vào song chưởng, nhÆ°ng chÆ°a phát chiêu ngay. Vì Vô Hận Sinh thấy vừa rồi đối phÆ°Æ¡ng ứng phó nhÆ° thế, đủ biết Thất Diệu Thần Quân không phải hạng tầm thÆ°á»ng. Cần phải lấy công lá»±c mấy chục năm tu luyện quyết thắng đối phÆ°Æ¡ng trong má»™t chiêu. Bởi vì trên thuyá»n nhá», song chưởng đã xuất thủ thì không đủ chá»— tránh, đành phải liá»u tiếp chưởng mà thôi.
Vô Hận Sinh từ khi ăn được dị quả, lại há»c được bí kíp võ há»c thượng thừa, vá»›i mấy chục năm tu luyện đã có công lá»±c kinh nhân không thể tưởng tượng.
Thiên hạ dù bao la, nhÆ°ng chỉ sợ không tìm được mấy ngÆ°á»i thắng được má»™t chưởng nhÆ° thế.
Tân Tiệp tuy nhất đại kỳ tài nhưng còn trẻ tuổi, so với Vô Hận Sinh còn kém xa.
Tài sản của kiet1991

  #13  
Old 08-05-2008, 05:33 AM
kiet1991's Avatar
kiet1991 kiet1991 is offline
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ
Huyết Hoả Kỳ Lân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bài gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Xu: 0
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
Hồi 11

Chia uyên rẽ thúy



Tân Tiệp thấy chưởng tâm của đối phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng ra ngoài, màu nhÆ° bạch ngá»c thì bụng thất kinh không kịp nghÄ© ngợi gì thêm vá»™i Ä‘á» vào má»™t khẩu thá»±c khí nhún mình nhảy vút lên cao. Tuy chàng không có kinh nghiệm đối địch nhÆ°ng lại có khả năng phán Ä‘oán, biết rằng nếu liá»u tiếp chưởng này tất ná»™i phủ sẽ bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Trên thuyá»n nhá» không có nÆ¡i tránh, bởi thế chăng chỉ còn cách nhảy lên tạm thá»i tránh hiểm chiêu trÆ°á»›c, má»i chuyện khác sẽ tính sau. Vừa nhảy lên, chàng vừa nghÄ© rất nhanh phÆ°Æ¡ng pháp đối phó vá»›i kẻ địch nguy hiểm bất ngá» xuất hiện nhÆ° từ dÆ°á»›i nÆ°á»›c chui lên vậy. Chàng biết lần này rÆ¡i xuống là quyết định vấn Ä‘á» sinh tá»­ của mình.
Kim Mai Linh ngồi trên thuyá»n còn chÆ°a hiểu ất giáp gì, ngạc nhiên vì sá»± xuất hiện bất ngá» của vị quái khách thì Vô Hận Sinh đã phát chưởng, chưởng phong ào ào đánh qua ngÆ°á»i nàng. Kim Mai Linh chỉ có cảm giác má»™t luồng kình lá»±c uy mãnh không sao hình dung được ập vào ngÆ°á»i không sao gượng trụ mình lại được bị chưởng phong cuốn ngã nhào xuống thuyá»n.
Tân Tiệp Ä‘ang ở trên không vá»™i vã cuốn mình lao xuống, rồi vá»›i thế đầu dÆ°á»›i chân trên chồm xuống nÆ°á»›c chá»™p lấy hai vai Kim Mai Linh rồi nhá» vào lá»±c của nàng mà tung lên cao chừng má»™t trượng lại cuốn ngÆ°á»i lần nữa rÆ¡i xuống thuyá»n.
Chỉ nhá» má»™t khẩu chân khí mà Tân Tiệp huyá»n diệu tránh được chưởng kình của đối phÆ°Æ¡ng, đồng thá»i cứu Kim Mai Linh lên thuyá»n, chân pháp phải nói rằng đạt tá»›i trình Ä‘á»™ kinh nhân thoát tục.
Vô Hận Sinh thán phục nghĩ thầm :
- “Công phu của ngÆ°á»i này phải thừa nhận là hiếm thấy trong võ lâm. Chỉ tiếc rằng có võ công nhÆ° thế lại là má»™t kẻ dâm đãng mất hết nhân tính. Nếu ta hôm nay không vì thế nhân mà trừ hại bởi tay hắn...â€
Kim Mai Linh cả ngÆ°á»i Æ°á»›t sÅ©ng, vừa sợ, vừa tức, lạnh run lập cập chÆ°a nói được gì. Tân Tiệp lại vận công giá»›i bị nghÄ© thầm :
- “Không biết tên này lai lịch thế nào mà chưởng lá»±c đến trình Ä‘á»™ quy chân nguyên nghiệp? Chỉ cần nhìn chưởng tâm nhÆ° bạch ngá»c là đủ kinh rồi, chẳng lẽ ngÆ°á»i này đã luyện thành “Huyá»n Ngá»c Thông Chân†mà trong võ lâm suốt trăm năm nay không ai đủ sức luyện tá»›i?â€
Chàng biết rằng việc sống chết của mình chỉ còn quyết định trong giây lát...
Những hồi ức ngày xưa vụt tái hiện trong đầu. Chàng tiếc rằng chưa làm được chút gì trong tâm nguyện...
Vô Hận Sinh lại từ từ vung chưởng lên.
Tân Tiệp cuống lên, trầm giá»ng há»i :
- Các hạ vì sao bức bách tại hạ như thế? Chúng ta chưa từng quen biết...
Vô Hận Sinh phóng ánh mắt sắc lạnh nhÆ° băng vào mặt chàng, ngắt lá»i :
- Không nhiá»u lá»i!
Lại sấn thêm một bước rút ngắn khoảng cách, lần này quyết không để đối phương tẩu thoát.
Äá»™t nhiên má»™t bóng trắng thứ hai xuất hiện lao nhanh lên thuyá»n đứng vào giữa hai đối thủ.
Vô Hận Sinh kinh ngạc quát lớn :
- Thanh nhi, tránh ra!
Trương Thanh khẩn khoản :
- Cha... xin lão nhân gia...
Vô Hận Sinh trừng mắt :
- Ta bảo tránh ra!
Cả Tân Tiệp và Kim Mai Linh Ä‘á»u ngạc nhiên thầm nghÄ© :
- “Thì ra ngÆ°á»i này là phụ thân của thiếu nữ kia... NhÆ°ng vì sao ông ta lại muốn hạ Ä‘á»™c thủ?â€
Trương Thanh cố thuyết phục :
- Cha hãy xem anh ta còn trẻ nhÆ° thế làm sao lại là ngÆ°á»i... đối vá»›i dì Cá»­u NÆ°Æ¡ng....
Chắc rằng Trương Thanh đã được mẹ kể lại đầu đuôi câu chuyện biết tình hình cấp bách nên đã tới đây.
Quả nhiên dá»c Ä‘Æ°á»ng nàng thấy cha mình liên tiếp hạ sát thủ. Nàng biết rõ công lá»±c của phụ thân, tin rằng thiếu niên có đôi mắt to sáng kia tuyệt không phải là đối thủ của ông, vì thế thi triển hết khinh công vừa tá»›i kịp...
Vô Cực đảo chủ nói :
- Ngươi biết gì? Như ta thì sao?
Ông chợt nhá»› ra mÆ°á»i mấy năm nay dung nhan mình không thay đổi, thậm chí còn trẻ lại là do được ăn phải dị quả nhân gian, đó là ngoại lệ duy nhất mà ngay cả Huệ đại sÆ° ở Tiểu Trấp đảo cÅ©ng không làm được thế. NghÄ© tá»›i đó, Vô Hận Sinh trở nên do dá»±.
TrÆ°Æ¡ng Thanh biết rằng phụ thân đã có chuyển biến, cÆ°á»i nói tiếp :
- Ãt ra thì lão nhân gia cÅ©ng nên há»i ngÆ°á»i ta xem thế nào đã chứ!
Vô Hận Sinh hừ một tiếng, nghĩ thầm :
- “Làm sao nha đầu hôm nay bênh ngÆ°á»i khác chầm chập vậy chứ? Chẳng lẽ nó đã phải lòng tên này? Chỉ cần tiểu tá»­ Ä‘á»™ng đến má»™t sợi lông chân của Thanh nhi, ta quyết lá»™t da hắn. Thế nhÆ°ng Thanh nhi nói không phải là không có lý. Tiểu tá»­ này cùng lắm chỉ má»›i ngoài hai mÆ°Æ¡i tuổi, biết đâu không phải là Mai SÆ¡n Dân...â€
Thấy hai cha con đối đáp vá»›i nhau bằng những lá»i lẽ khó hiểu nhÆ° vậy, Tân Tiệp nghÄ© bụng :
- “Hai ngÆ°á»i này rút cuá»™c là có mối quan hệ gì vá»›i mình chứ? Lại còn dì Cá»­u NÆ°Æ¡ng nữa? Äó là ai vậy?â€
Kim Mai Linh thấy Trương Thanh bênh Tân Tiệp, không những không cảm kích mà còn tức giận. Nàng hoàn toàn không muốn thiếu nữ xinh đẹp đó tới đây làm cho rối lòng mình nữa.
Äó là vì lòng ghen tị.
Mặc nhiên nàng đã thừa nhận đối phương đẹp hơn mình.
- “Xem ra dáng vẻ ủy mị đầy khêu gợi kia, lại còn lả lÆ°á»›t cÆ°á»i duyên nữa... Rõ ràng chẳng phải hạng hay ho gì...â€
Vá»›i lòng đầy ác cảm, bây giá» má»—i hành Ä‘á»™ng của TrÆ°Æ¡ng Thanh Ä‘á»u làm nàng thấy không thuận nhãn.
TrÆ°Æ¡ng Thanh xòe chiếc khăn thêu bảy bông mai trÆ°á»›c mặt Tân Tiệp há»i :
- Chiếc khăn này là của ai?
Tân Tiệp thoáng chút sửng sốt khi nhận ra đó là chiếc khăn mà mình đã đưa cho thiếu nữ để chơi trò bịt mắt, buột miệng đáp :
- Äó là khăn của tôi.
Vô Hận Sinh cÆ°á»i khảy nói :
- Khăn của ngươi vậy là tốt.
Dứt lá»i hai tay lại đánh ra má»™t chiêu.

Tân Tiệp vốn đã có chuẩn bị, thấy vai đối phÆ°Æ¡ng bắt đầu cá»­ Ä‘á»™ng liá»n tụ chân khí trầm xuống rồi vá»™i vàng nghiêng vá» má»™t bên.
Chiếc thuyá»n nhá» không chịu nổi áp lá»±c rất mạnh làm thay đổi hẳn trá»ng lá»±c tròng trành rất mạnh tưởng chừng nhÆ° sắp lật úp. Cha con TrÆ°Æ¡ng Thanh bị bất ngá», ngÆ°á»i bị lệch khá»i trá»ng tâm loạng choạng suýt nữa rÆ¡i ra ngoài thuyá»n, nhÆ°ng khi trấn tÄ©nh lại đã không thấy đôi thiếu niên kia đâu nữa.
Chiếc thuyá»n nhá» nhanh chóng lấy lại thăng bằng.
Vô Hận Sinh dù khinh công có cao cÆ°á»ng đến đâu vẫn không thể đứng được trên mặt nÆ°á»›c, chỉ là do tập luyện nhiá»u và thi triển khinh công tuyệt đỉnh mà nhá» lá»±c từng đợt sóng mà lÆ°á»›t Ä‘i thôi chứ dừng lại tất cÅ©ng lá»t xuống nÆ°á»›c.
Vô Cá»±c đảo chủ mặt biến sắc. Việc Tân Tiệp lần nữa thoát khá»i chưởng của mình đã khiến cho ông ta tức giận. Cho dù đã tu luyện đạt tá»›i võ công siêu phàm vẫn không sao khống chế được tình cảm của mình.
TrÆ°Æ¡ng Thanh nhìn phụ thân lo lắng há»i :
- Làm thế nào bây gi�
Vô Hận Sinh cÅ©ng chÆ°a biết phải làm gì. Ông không thể xuống nÆ°á»›c tìm ngÆ°á»i Ä‘Æ°a lên, nhÆ°ng chẳng lẽ cứ khoanh tay để mặc đối phÆ°Æ¡ng thoát ngay trÆ°á»›c mÅ©i mình? Äá»™t nhiên ông ta giÆ¡ cả hai tay lên. NÆ°á»›c trên mặt sông bị luồng kiếm pháp cá»±c mạnh tạo nên má»™t cÆ¡n sóng cao ngất, đồng thá»i rẽ nÆ°á»›c sâu tá»›i bốn năm thÆ°á»›c.
Trương Thanh reo lên :
- Trông đẹp quá!
Vô Hận Sinh không để ý gì tá»›i nhi nữ, lại hÆ°á»›ng sang bên kia thuyá»n phát chưởng.
Mép nÆ°á»›c sát bốn phía thuyá»n lá»™ hẳn lên nhÆ°ng vẫn không thấy tông tích gì của Tân Tiệp và Kim Mai Linh cả.
Ông ta tự nhủ :
- “Chắc rằng chúng bÆ¡i vào rồi!â€
Chỉ là không biết rằng cả Tân Tiệp lẫn Kim Mai Linh Ä‘á»u không biết bÆ¡i.
Vô Hận Sinh nhíu mày, chợt vận ná»™i gia chân khí đẩy vá» phía sau khiến chiếc thuyá»n nhá» lÆ°á»›t vào bá» nhÆ° tên bắn, song chưởng liên tục phóng chưởng lá»±c xuống mặt nÆ°á»›c tạo thành những cá»™t nÆ°á»›c cao tá»›i cả trượng, cá»™t này hạ xuống, cá»™t khác lại dá»±ng lên.
Xa xa những chiếc thuyá»n ngÆ° phủ trông thấy có má»™t chiếc thuyá»n nhá» phóng nhÆ° bay, phía sau tạo thành má»™t bức tÆ°á»ng nÆ°á»›c cao ngất nhÆ° vậy; má»i ngÆ°á»i không còn hồn vía nào nữa, hÆ°á»›ng lên trá»i vái lia lịa, cho rằng đó là Thủy Thần hiển thánh. NgÆ° dân sinh nhai quanh năm chỉ dá»±a vào sông nÆ°á»›c nên rất coi trá»ng thần quyá»n, chỉ cần có chuyện gì bất thÆ°á»ng là lập tức cúng bái dâng hÆ°Æ¡ng, bày bàn tế la liệt hai bên bá» sông.
Vô Hận Sinh chèo thuyá»n tá»›i bá» mà vẫn không thấy Tân Tiệp đâu, Ä‘Æ°a mắt nghi hoặc nhìn quanh mặt sông.
TrÆ°Æ¡ng Thanh cÆ°á»i nói :
- Cha, chắc ngÆ°á»i ta bÆ¡i sang bá» bên kia rồi!
Vô Cá»±c đảo chủ tin lá»i nhi nữ, chiếc thuyá»n đổi hÆ°á»›ng băng trở lại bỠđối diện. Mặt sông vừa tÄ©nh lặng lại cuốn lên những cá»™t nÆ°á»›c, chỉ chốc lát rá»i xa bá».
Lúc đó cách bá» bên này chỉ vài trượng chợt nhô lên hai đầu ngÆ°á»i, chính là Tân Tiệp và Kim Mai Linh. Nguyên là khi chiếc thuyá»n bị nghiêng Ä‘i, Tân Tiệp đã có chủ định, nhanh chóng kéo Kim Mai Linh nhảy xuống thuyá»n, ngừng hô hấp, chỠđến khi thuyá»n lấy lại thăng bằng, tá»± nhiên tạo thành má»™t khoảng không ở đáy, cả hai ngÆ°á»i liá»n bám chặt đáy thuyá»n thò đầu vào khoảng không đó.
Khoảng không khá rá»™ng đủ cho hai ngÆ°á»i thở cả ná»­a ngày cÅ©ng không bị ngạt.
Kim Mai Linh thấy Tân Tiệp cơ trí như thế, lòng vô cùng thán phục.
NhÆ°ng thoạt tiên trên thuyá»n hết sức yên tÄ©nh, cả hai ngÆ°á»i sợ kinh Ä‘á»™ng không ai dám thở, chá» tá»›i khi chợt thấy quanh thuyá»n những cá»™t nÆ°á»›c bắn tóe lên sẽ sâu xuống nÆ°á»›c khiến há» sắp lá»™ hẳn ra, cả hai má»›i thất kinh dán toàn thân vào đáy thuyá»n. Sau đó chiếc thuyá»n lao nhanh vào bá», há» má»›i hoàn hồn thở phào nhẹ nhõm. Khi thuyá»n dừng lại, Tân Tiệp nghe câu nói của TrÆ°Æ¡ng Thanh, thầm cám Æ¡n thiếu nữ tạo thuận lợi cho mình.
Chiếc thuyá»n lại đổi hÆ°á»›ng chuyển Ä‘i, Tân Tiệp ra hiệu cho Kim Mai Linh ngừng thở lặn sâu xuống nÆ°á»›c hÆ°á»›ng vào bá», đến khi tin rằng tuyệt đối an toàn má»›i nhô đầu lên.
Lên tá»›i bá», Kim Mai Linh thở phào nói :
- May thật!
Vì thấy trung niên thÆ° sinh công lá»±c quá cao cÆ°á»ng, nên há» không dám chần chừ ven sông, hÆ¡n nữa bụng đói nhÆ° cào, cùng nhau gắng sức thi triển khinh công Ä‘i cách xa bá» sông càng tốt.
Kim Mai Linh vừa đói vừa mệt, lúc này chỉ biết phó mặc vận mệnh mình cho tình lang.
Vì y phục của hỠướt đẫm nên phát ra tiếng sột soạt nghe thật khó chịu.
Kim Mai Linh rủa thầm :
- Vừa đói vừa lạnh, y phục dính hết vào ngÆ°á»i, chán thật!
Äá»™t nhiên há» Ä‘ang Ä‘i, chợt phía sau có má»™t bóng ngÆ°á»i màu trắng vô thanh vô tức Ä‘uổi theo, xuất chỉ hÆ° không Ä‘iểm vào Huyá»n Quan huyệt sau lÆ°ng Tân Tiệp.
Kim Mai Linh kinh dị thấy Tân Tiệp Ä‘á»™t ngá»™t dừng phắt lại cÅ©ng chững ngÆ°á»i; có cảm giác sau lÆ°ng có dị biến liá»n quay lại, chỉ thấy trên không có má»™t bóng trắng cắp theo má»™t ngÆ°á»i. Kim Mai Linh vô cùng hoảng hốt, nhìn quanh thì không thấy Tân Tiệp đâu nữa.
Từ trên không vang lên giá»ng nói êm ái của nữ nhân :
- Cô nương, kẻ đồng hành với cô nương ta đã mang đi. Nhưng nên nhớ rằng ta chỉ muốn tốt cho cô nương mà thôi!
Kim Mai Linh run bắn. Bốn phía thúc tĩnh tối tăm.
Hồi lâu, Kim Mai Linh cố trấn tĩnh, chạy băng vỠhướng ngược lại ra bỠsông.
Không má»™t bóng ngÆ°á»i, chỉ có chiếc thuyá»n lá»›n neo đậu giữa dòng và những ánh lá»­a thuyá»n chài lấp lánh.
Kim Mai Linh thấy lòng đau như thắt, nước mắt chợt trào ra.
- Tiệp ca! Chàng đang ở đâu? Kẻ nào cố tình chia cắt chúng ta thế này?
Nàng Ä‘au Ä‘á»›n gá»i thầm.
Hai ngày vừa qua tuy chịu không biết bao nhiêu gian nan nguy hiểm nhÆ°ng lòng nàng vẫn vui phÆ¡i phá»›i vì đã có được hạnh phúc. Thế mà nay tình lang đã Ä‘i đâu? Hay niá»m hạnh phúc ngắn ngủi đó chỉ là má»™t giấc mÆ¡?
Vừa Ä‘au khổ, vừa đói, vừa rét, vừa kiệt sức, vì cả tuyệt vá»ng nữa, Kim Mai Linh ngã sầm xuống ngất Ä‘i.
Trong mÆ¡ màng, nàng cảm giác nhÆ° có ngÆ°á»i nói bên cạnh, rồi thấy miệng đăng đắng, nhÆ° ai Ä‘ang cho phục dược.
Hồi lâu, nàng đã nghe tiếng ngÆ°á»i rõ hÆ¡n và ai đó chạm vào ngÆ°á»i mình.
Giá»ng nam nhân thô lá»— :
- Lão vương! Ta phát hiện tiểu thư này trước, ngươi đừng có mà định hớt tay trên. Chí ít cũng phải để ta chiếm hữu trinh tiết của cô ta trước...
Giá»ng má»™t ngÆ°á»i khác :
- Ngươi sao hẹp hòi thế? Cho ta sỠsẫm một chút thì có sao đâu?
Giá»ng thứ nhất quát nạt :
- SỠmó cũng không được!
NgÆ°á»i thứ hai nhượng bá»™ :
- Thôi thì không sỠnữa vậy!
Lại cÆ°á»i khả ố thêm :
- NgÆ°Æ¡i mau mau lên nào, để ta còn tranh thủ kiếm chác chút đỉnh. Nếu chá» Tôn lão nhị đến, cả hai ta cùng há»ng ăn cả đấy!
Kim Mai Linh đến lúc đó mới hiểu ra tình hình, nàng sợ cuống lên nhưng cảm thấy toàn thân còn rất yếu nên không dám động, thử vận công chỠcơ hội.
Tên thứ nhất cÆ°á»i hô hố :
- Äừng sốt ruá»™t! Nha đầu đó còn chÆ°a tỉnh, thế thì ngÆ°Æ¡i gấp gáp làm gì?
Nhưng đợi một lúc, hình như chính hắn cũng không nhịn nổi, nói :
- Thôi được cứ theo lá»i ngÆ°Æ¡i vậy! Ta đành đắc tá»™i... NhÆ°ng trÆ°á»›c hết phải xác định rõ việc này. Nha đầu này đẹp nhÆ° tiên tá»­, xài má»—i lần trả má»™t lượng bạc cÅ©ng đáng quá mà!
Bấy giá» Kim Mai Linh đã tỉnh hẳn, nàng nghiến răng cố chịu Ä‘á»±ng những lá»i bỉ ổi của hai tên thú vật, sợ rằng mình chÆ°a đủ sức đối phó.
Kim Mai Linh hé mắt nhìn, thấy mình nằm giữa má»™t bãi trống. Lúc đó trá»i tối Ä‘en, chỉ thoáng thấy hai tên hán tá»­ Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt.
Má»™t tên có lẽ được gá»i là Triệu lão đại Ä‘ang cởi y phục, lá»™ ra bá»™ ngá»±c lông lá miệng cÆ°á»i dâm đãng. Hắn cuối xuống định cởi y phục của Kim Mai Linh, vừa nói :
- Lão Vương, ngươi đứng ra xa một chút!
Lão VÆ°Æ¡ng nuốt nÆ°á»›c bá»t ừng á»±c, không rá»i mắt khá»i thân thể Kim Mai Linh miá»…n cưỡng đáp :
- Äược, đứng xa thì xa...
Nhưng chỉ lùi lại nửa bước.
Bổng nghe “bịch†một tiếng, tên Triệu lão đại chưa kịp chạm vào thân thể Kim Mai Linh thì đã bị trúng ngay một chưởng cực mạnh, toàn thân bị bắn lên không rơi bịch xuống đất, không kêu, cũng không nhúc nhích, có vẻ như đã chết.
Lão VÆ°Æ¡ng thất hồn bạt vía lui lại mấy bÆ°á»›c, mắt lấm lét nhìn quanh, thấy nữ nhân kia vẫn nằm bất Ä‘á»™ng ở chá»— cÅ©, xung quanh chẳng có lấy má»™t ngÆ°á»i nào.
Hắn sợ run lên như trông thấy ma, quỳ sụp xuống giập đầu lia lịa, miệng lảm nhảm không ngớt.
Kim Mai Linh vẫn hé mắt nhìn, cố nhịn để khá»i phì cÆ°á»i.
Mới rồi khi Triệu lão đại cúi xuống, nàng đã xuất thủ như chớp đánh vào ngực hắn một chưởng. Tuy khí lực vẫn chưa hồi phục, nhưng hạng như Triệu lão đại thì có đáng vào đâu? Nàng chỉ dùng có năm sáu thành công lực đã làm hắn vỡ tâm mạch mà chết tại chỗ.

Lão VÆ°Æ¡ng làm sao mà biết được nữ nhi này thân hoài võ công thượng thặng, là nhi nữ của vị Äá»™c Quân danh lừng thiên hạ?
Äang phủ phục khấn vái, hắn chợt cảm thấy bị má»™t cÆ°á»›c đá bốp vào ngá»±c làm bắn Ä‘i mấy thÆ°á»›c. Lão VÆ°Æ¡ng rú lên Ä‘au Ä‘á»›n, vừa lồm cồm bò lên thì nghe có tiếng quát :
- Äứng dậy!
Lão Vương cố sức quỳ lên, hai chân nhũn đi, quay đầu nhìn, bỗng sợ đến toát mồ hôi. Trước mặt hắn là vị thủ lĩnh Tôn Chiêu Viễn mà đám thủ hạ tên nào cũng sợ.
Nguyên Triệu lão đại và lão VÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là thủy tặc dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Tiểu Long Thần Hạ Tín Hùng và Giang Lý Bạch Long Tôn Chiêu Viá»…n. Tối hôm đó hai chiếc thuyá»n của bá»n chúng neo đậu ở khúc sông này. Triệu lão đại và lão VÆ°Æ¡ng được lệnh lên bá» tuần tra, bất ngá» gặp má»™t thiếu nữ tuyệt trần ngất Ä‘i trên bãi. Hai tên này đâu phải là hạng ngÆ°á»i tốt lành gì? Chúng liá»n cho thiếu nữ uống má»™t viên thuốc trợ lá»±c vá»›i ý đồ chiếm hữu nàng.
Khi thấy Triệu lão đại bị đánh chết má»™t cách bí ẩn, lão VÆ°Æ¡ng hoảng sợ la lên, lúc đó Tôn Chiêu Viá»…n cÅ©ng tuần tra khu vá»±c phụ cận nghe thấy liá»n chạy đến.
Hắn thấy má»™t thiếu nữ vẫn nằm bất tỉnh nhân sá»± trên bãi, cách đó mấy bÆ°á»›c là thi thể Triệu lão đại, còn lão VÆ°Æ¡ng thì quì má»p xuống đất không biết Ä‘ang lảm nhảm Ä‘iá»u gì. Tôn Chiêu Viá»…n nổi giận đùng đùng, má»›i cho tên thủ hạ má»™t cÆ°á»›c nên thân.
Lão Vương thấy thủ lĩnh sợ run bần bật.
Kim Mai Linh thấy vậy, nghĩ thầm :
- “Thì ra cÅ©ng là hạng súc vật này cả!â€
Nàng có biết Tôn Chiêu Viá»…n. Những năm đầu má»›i xuất giang hồ, sÆ° huynh nàng Thiên Ma Kim Kỳ thÆ°á»ng giao du vá»›i hắn, sau này vẫn còn giữ quan hệ. Có lần chính Kim Kỳ Ä‘Æ°a tên này tá»›i yết kiến Kim Nhất Bằng nữa.
Tôn Chiêu Viá»…n hừ má»™t tiếng cúi xuống ngÆ°á»i Triệu lão đại xem xét, thấy hắn đã chết bởi má»™t thứ chưởng lá»±c ná»™i gia rất mạnh, lòng thầm kinh hãi không biết thủ phạm là ai và xuất thủ xong đã bá» Ä‘i đâu. Trong lòng đầy nghi hoặc, Tôn Chiêu Viá»…n đến gần thiếu nữ nằm bất Ä‘á»™ng định lật lên xem.
Thấy áo quần của thiếu nữ toàn một màu lục, hắn nhíu mày với vẻ cảnh giác. Nhưng khi nhìn kỹ diện mục hắn sợ hãi thốt lên :
- Thì ra là cô ta..
Äồng thá»i kinh dị nghÄ© thầm :
- “Cô ta làm sao lại nằm ở đây chứ? Và y phục xÆ¡ xác thế kia, ngÆ°á»i lại Æ°á»›t sÅ©ng... còn hai tên vô lại đáng chết này vì sao mà nếm chưởng của cô ta đến ná»—i má»™t tên đã táng mạng?â€
Nghĩ đoạn, hơi cúi xuống lễ phép nói :
- Kim cô nương...
Kim Mai Linh chỉ cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng không đáp.
Lão VÆ°Æ¡ng thấy thủ lÄ©nh của mình tá» ra cung kính đối vá»›i nữ nhân kia nhÆ° thế thì sợ đến toát mồ hôi, mất hết hồn vía ngÆ°á»i run lập cập.
Cả Tôn Chiêu Viá»…n cÅ©ng hoảng sợ, không biết vị thiên kim ái nữ của Äá»™c Quân Ä‘ang nghÄ© gì. Äối vá»›i Thiên Ma Kim Kỳ, hắn còn trá»ng nể mÆ°á»i phần, huống gì cha con Äá»™c Quân. NghÄ© thế bèn nhÅ©n nhặn nói :
- Kim cô nÆ°Æ¡ng sao nằm ở đây? Tiện có thuyá»n chúng tôi neo ở gần đây, xin cô nÆ°Æ¡ng đại giá quang lâm lên thuyá»n, huynh đệ chúng tôi có dịp bày tá» chút tấc lòng cung kính...
Tôn Chiêu Viá»…n cầm đầu cả bá»n giang tặc suốt vùng TrÆ°á»ng Giang rá»™ng lá»›n này, thủ hạ có đến mấy nghìn, thế mà tôn kính Kim Mai Linh đến thế, đủ biết địa vị của Äá»™c Quân và Thiên Ma Kim Kỳ trên võ lâm đến mức nào.
Kim Mai Linh hừ một tiếng, đứng bật dậy. Nhưng chân nàng vẫn còn run, không phải bị thương hay kiệt lực, chẳng qua gần hai ngày nay nàng chưa được ăn tí gì. Nàng gượng đứng vững, chỉ tay vào lão Vương nói :
- Tên này là thủ hạ của ngươi phải không? Ta thấy nên cho hắn...
Tôn Chiêu Viá»…n không chá» Kim Mai Linh nói hết câu, dạ má»™t tiếng rồi quay ngÆ°á»i lại đến trÆ°á»›c lão VÆ°Æ¡ng. ÄÆ¡n chưởng vung lên. Chỉ má»™t chiêu “Thiết Sa chưởng†giáng xuống, Thiên linh cái của tên hải tặc vỡ tan, chết không kịp ngáp.
Kim Mai Linh thấy vậy cả kinh, không ngỠhắn hạ thủ tàn độc như vậy. Nàng vốn chỉ muốn hắn trừng phạt cho bớt thói vô sỉ mà thôi, đâu biết Tôn Chiêu Viễn giết ngay tên thủ hạ. Nhưng rồi nghĩ lại, nàng thấy hắn trừng trị như vậy cũng không oan.
- “Nếu mình thÆ°Æ¡ng hại hắn, giả sá»­ lúc đó mình không kịp tỉnh lại thì ai thÆ°Æ¡ng hại mình?â€
Lát sau nàng nhận lá»i Tôn Chiêu Viá»…n vá» thuyá»n hắn.
Tiểu Long Thần ngạc nhiên khi thấy Tôn Chiêu Viá»…n Ä‘Æ°a má»™t thiếu nữ ăn mặc xác xÆ¡, dáng vẻ tiá»u tụy lên thuyá»n. Hắn vốn biết Tôn lão nhị làm việc gì cÅ©ng thận trá»ng, thế mà lúc này không khá»i kinh ngạc.
Tôn Chiêu Viá»…n Ä‘á»c được những ý nghÄ© của Tiểu Long Thần, cÆ°á»i nói :
- Äại ca, hôm nay tiểu đệ má»i vỠđây má»™t vị quý khách.
Tiểu Long Thần Hạ Tín Hùng đưa mắt nhìn thiếu nữ từ trên xuống dưới, lại thấy rằng Kim Mai Linh lơ đãng không để ý gì đến mình, thầm nghĩ :
- “Hay là thiếu nữ này bị Ä‘iên?â€
Tôn Chiêu Viễn giới thiệu :
- Vị này là Kim cô nương, sư muội của Kim Kỳ đại hiệp, thiên kim lệnh nữ của Bắc Quân!
Hắn tránh nói chữ Äá»™c mà nói Bắc Quân, chỉ khu vá»±c hoạt Ä‘á»™ng ông ta ở miá»n Bắc.
Hạ Tín Hùng kinh hãi à lên má»™t tiếng, vá»™i vã thu hồi ánh mắt Ä‘ang dò xét trên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i nói :
- Không biết hôm nay ngá»n gió nào Ä‘Æ°a cô nÆ°Æ¡ng tá»›i đây thế? Má»i ngồi! Má»i ngồi!
Hạ Tín Hùng vốn là kẻ dốt nát tính tình lỗ mãng, cho rằng mình nói câu đó là văn vẻ khách khí lắm.
Tôn Chiêu Viá»…n nhíu mày, sợ rằng vị Kim cô nÆ°Æ¡ng nhân câu đó mà nổi giận thì há»ng.
Nhưng Kim Mai Linh lại không có phản ứng gì, nàng còn mãi nghĩ đến Tân Tiệp.
Lát sau đồ ăn thức uống được mang lên.
Kim Mai Linh đã đói ngấu, không khách khí gì cầm đũa ăn ngay.
Tôn Chiêu Viá»…n cÆ°á»i thầm :
“Vị Kim cô nÆ°Æ¡ng này ăn ghê thật, nhÆ° thể đã ba ngày nhịn đói không bằng!â€
Hắn không biết rằng mình đã đoán đúng.
Trái lại Hạ Tín Hùng lại rất cao hứng, vì Ä‘iá»u đó hợp vá»›i tính háu ăn của hắn, khoái trá thầm nghÄ© :
- “Vị cô nÆ°Æ¡ng này tính khí thật hào sảng!â€
Rồi vừa cÆ°á»i hô hố, vừa lấy má»™t miếng thịt lá»›n bá» vào mồm nhai ngấu nghiến.
Tài sản của kiet1991

  #14  
Old 09-05-2008, 04:12 AM
kiet1991's Avatar
kiet1991 kiet1991 is offline
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ
Huyết Hoả Kỳ Lân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bài gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Xu: 0
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
Hồi 12

Nợ Ä‘á»i oan nghiệt


Kim Mai Linh mới ăn được vài bát, bụng đã bớt cồn cào thì không còn hứng thú gì nữa, buông đũa, nhìn ra cửa sổ u tối, vẻ mặt vô cùng thiểu não.
Cả Hạ Tín Hùng và Tôn Chiêu Viá»…n Ä‘á»u rất ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ thất thÆ°á»ng của khách.
Hạ Tính Hùng thầm nghĩ :
- “Làm sao cô ta Ä‘á»™t nhiên mang bá»™ mặt Ä‘Æ°a đám nhÆ° cha chết thế kia?â€
Tuy nhiên vì sợ uy danh của Äá»™c Quân, Kim Nhất Bằng và Thiên Ma Kim Kỳ nên không dám nói ra câu ấy.
Chúng đâu biết rằng đã hai ngày Kim Mai Linh không ăn được gì vì thế thấy thức ăn bản năng đầu tiên là thá»a mãn nhu cầu thiết yếu nhất. NhÆ°ng khi bụng đã dịu cÆ¡n đói tâm sá»± lại dâng lên. Vá»›i ná»—i lòng ngổn ngang trăm mối, cho dù lúc này trên bàn có nem công, chả phượng, nàng vẫn không sao nuốt nổi.
Tôn Chiêu Viễn nghĩ thầm :
- “Cứ theo vẻ mặt rầu rÄ© và y phục xÆ¡ xác của cô ta... chẳnng lẽ vị đại cô nÆ°Æ¡ng thân hoài tuyệt há»c, lại là sÆ° muá»™i của đệ nhất ma đầu Ä‘Æ°Æ¡ng đại còn bị ngÆ°á»i khác cho nếm mùi khổ Ä‘au? NhÆ°ng ngÆ°á»i nào lại có đủ bản lÄ©nh đó?â€
NghÄ© thế, hắn chỉ cÆ°á»i, thá»­ thăm dò :
- Kim cô nÆ°Æ¡ng, bây giỠđịnh Ä‘i đâu? Nếu có thể, huynh đệ chúng tôi xin tiá»…n má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng...
Hắn không há»i chút gì đến Ä‘iá»u hoài nghi của mình, nhÆ°ng câu đó cÅ©ng có thể giải đáp phần nào sá»± thắc mắc... đủ thấy Giang Lý Bạch Long thật giảo hoạt.
Không ngỠKim Mai Linh vẫn không nói gì, rầu rĩ nhìn ra mặt sông u ám, nhớ lại những sự việc trong hai ngày qua mà lòng đứt từng đoạn...
- “Trá»i đất bao la nhÆ°ng có chá»— nào cho ta dung thân đâu? Ài.. NhÆ°ng kỳ thá»±c có chá»— dung thân hay không, đối vá»›i ta đâu còn quan trá»ng? Quan trá»ng là ta đã trao cho chàng tất cả. NhÆ°ng chàng... hiện chàng ở đâu và đã gặp chuyện gì?â€
Nàng buông tiếng thở dài nặng ná».
Má»™t thiếu nữ Ä‘ang yêu thÆ°Æ¡ng không che giấu tình cảm của mình, đăc biệt là khi Ä‘ang tuyệt vá»ng. Lúc này, Kim Mai Linh thấy má»i ngÆ°á»i, má»i sá»± vật và má»i trạng huống đối vá»›i mình không còn gì quan trá»ng nữa. Cho dù lúc này bên ngoài đầy ánh sáng, nàng vẫn thấy ảm đạm,dù xung quanh đầy vui tÆ°Æ¡i, nàng vẫn thấy thế gian đầy thống khổ... Thậm chí lúc này má»i từ ngữ Ä‘á»u không còn tác Ä‘á»™ng tá»›i nàng được nữa. Nguyên nhân duy nhất chỉ do má»™t ngÆ°á»i, nàng đã mất Ä‘i má»™t ngÆ°á»i yêu quý.
Tiểu Long Thần Hạ Tín Hùng và Giang Lý Bạch Long Tôn Chiêu Viễn đâu biết rằng lúc này vị nữ kiệt thân hoài tuyệt nghệ này, nỗi lòng so với một khuê nữ yếu đuối nhất vẫn chưa bằng.
Nhưng Hạ Tín Hùng lại rủa thầm :
“Nha đầu này lại sắp khóc nữa! Mẹ kiếp!
Mình còn Ä‘ang cao hứng thì nó xìu mặt lại, thá»­ há»i ai còn lòng dạ đâu mà ăn tiếp được nữa chứ?â€
Hắn đặt mạnh chén rượu xuống mâm, Ä‘Æ°a tay chùi mép, mặt lá»™ vẻ khó chịu. Tôn Chiêu Viá»…n Ä‘Æ°a mắt ra hiệu, hắn cÅ©ng lá» Ä‘i, lấy giá»ng khẳng khái nói :
- Trong lòng cô nÆ°Æ¡ng có chuyện gì không được vui xin cứ nói ra! Huynh đệ chúng tôi tuy bất tài, nhÆ°ng ít nhiá»u gì cÅ©ng giúp được cô nÆ°Æ¡ng phần nào mà!
Tôn Chiêu Viễn nghe thế phát hoảng, nghĩ thầm :
- “Äại ca ta thật hồ đồ!
NgÆ°Æ¡i thÆ°á»ng ngày có làm được trò gì đâu chứ? Việc gì ngÆ°á»i ta đã không làm được, chẳng lẽ chúng ta đủ sức giúp sao chứ?â€
Kim Mai Linh nghe nói thu liá»…m ánh mắt, định thần, Ä‘Æ°a tay lau mấy giá»t nÆ°á»›c mắt vừa ứa ra, tá»± trách mình :
- “Trong trÆ°á»ng hợp này sao lại khóc trÆ°á»›c những ngÆ°á»i không quan biết?â€
Nàng ngập ngừng một lúc.
- “Trong tình cảnh bức bách, hiện sÆ° phụ, sÆ° huynh chÆ°a biết Ä‘ang ở đâu, có lẽ đây là nÆ¡i duy nhất mình có thể nhá» cậy...â€
NghÄ© thế Kim Mai Linh rầu giá»ng nói :
- Äa tạ sá»± hào hiệp của Hạ đạ ca...
Nghe ba tiếng Hạ đại ca từ má»™t nữ kiệt đẹp nhÆ° tiên, Hạ Tín Hùng sÆ°á»›ng mê Ä‘i, ngoác miệng cÆ°á»i nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng có việc gì xin cứ nói. Tiểu Long Thần Hạ Tín Hùng này không phải khoe khoang trÆ°á»›c mặt cô nÆ°Æ¡ng, những việc lá»›n nhá» trong khu vá»±c bảy tỉnh miá»n nam này Ä‘á»u có thể làm được.
Hắn nói câu đó thật không phải khoa trÆ°Æ¡ng. Vốn là má»™t tên thủ lÄ©nh của má»™t đảng cÆ°á»›p lá»›n, những nhân vật võ lâm cả hắc đạo và bạch đạo trong bảy tỉnh miá»n nam ít nhiá»u Ä‘á»u có mối giao tình vá»›i hắn.
Thế nhưng Giang Lý Bạch Long Tôn Chiêu Viễn lại nghĩ thầm :
- “Việc mà vị cô nÆ°Æ¡ng này cần, chỉ sợ đến mÆ°á»i đại ca còn không làm nổi!â€
Kim Mai Linh cÆ°á»i không được tá»± nhiên nói :
- Quả thật tôi muốn nhỠđại ca một việc...
Hạ Tín Hùng vồn vã :
- Cô nương cứ nói!
- Tôi muốn nhỠhai vị đưa giúp tới Vũ Hán.
Tôn Chiêu Viá»…n không khá»i sá»­ng sốt há»i :
- Chỉ thế thôi?
Hắn không ngá» thiên kim của Äá»™c Quân danh trấn võ lâm lại tá»›i đây chỉ để nhá» má»™t việc Ä‘Æ¡n giản nhÆ° thế. Hạ Tín Hùng cÆ°á»i hô hố nói :
- Việc đó thì quá dễ, huynh đệ chúng tôi sẽ làm ngay...
Tôn Chiêu Viá»…n bị lòng hiếu kỳ cuốn hút, lại há»i :
- Chẳng lẽ cô nương chỉ nhỠcó thế...
Kim Mai Linh ngập ngừng một lúc, nói tiếp :
- Sau đó... tôi còn nhá» hai vị chuẩn bị cho má»™t chiếc thuyá»n và hai tên thủy thủ giá»i.
Tôn Chiêu Viễn ngỠvực nghĩ :
- “Phụ thân cô ta không chỉ có má»™t thuyá»n lá»›n hết sức sang trá»ng và tiện nghi, ngay cả muốn có thuyá»n nhá» vừa ý cÅ©ng chẳng khó gì, tại sao cô ta lại cần chúng ta chuẩn bị thuyá»n giúp? Chẳng lẽ cô ta có xung khắc gì vá»›i phụ thân mà bá» Ä‘i?â€
Hắn vốn là ngÆ°á»i cÆ¡ trí nên dù nghi ngá» nhÆ° vậy nhÆ°ng không há»i thẳng mà lại thăm dò :
- Cô nÆ°Æ¡ng bảo chúng tôi chuẩn bị thuyá»n, chắc muốn Ä‘i du lịch đâu đó...
Còn Tiểu Long Thần Hạ Tính Hùng lại bộc tuệch, buột miệng nói ngay :
- Tôi nghe Tôn Nhị đệ nói rằng lão thái gia của cô nÆ°Æ¡ng có má»™t chiếc thuyá»n hết sức tiện nghi và mỹ lệ hiếm thấy trong thiên hạ, làm sao cô nÆ°Æ¡ng không dùng?
Kim Mai Linh chá»›p chá»›p hàng mi, tránh câu há»i của Hạ Tín Hùng nói :
- Tôi muốn ra biển má»™t chuyến má»›i phiá»n hai vị giúp chuẩn bị má»™t chiếc thuyá»n tốt và mấy tên thủy thủ giá»i.
Từ nhá», Kim Mai Linh vốn được nuông chiá»u nên muốn Ä‘iá»u gì Ä‘á»u quen ra lệnh, tuy vậy vốn nể sợ Äá»™c Quân và Thiên Ma Kim Kỳ nên không ai thấy khó chịu.
Hạ Tín Hùng nói :
- Việc đó chẳng khó gì. Thủ hạ tôi hàng ngàn tên vốn sinh sống trên sông nÆ°á»›c cả, chỉ má»™t chiếc thuyá»n vá»›i vài tên thủy thủ giá»i thì không có vấn Ä‘á» gì.
Tôn Chiêu Viá»…n đầy bụng hồ nghi, Ä‘oán chắc phải có ẩn tình gì bên trong nhÆ°ng thấy đối phÆ°Æ¡ng không muốn tiết lá»™ nên cÅ©ng không dám há»i.
Hạ Tín Hùng lại nói :
- Cô nương tới Vũ Hán chắc có cấp sự? Nếu cần chúng tôi không dám giữ lâu, có thể đi ngay trong đêm nay cũng được.
Kim Mai Linh cả mừng đáp :
- Nếu vậy thì tốt quá!
Hạ Tín Hùng lập tức hạ lệnh nhổ neo ngược TrÆ°á»ng Giang, chỉ trÆ°a hôm sau đã tá»›i VÅ© Hán.
Kim Mai Linh đã có chủ định từ trước, trước hết tìm chỗ ở của Tân Tiệp.
Nàng biết Tân Tiệp là chủ nhân của Sơn Mai Châu Bảo Hiệu nên định tới đó dò để biết thêm tin tức vỠchàng.
Có thể nói quan hệ giữa hai ngÆ°á»i đã rất sâu đậm, thế nhÆ°ng mãi đến bây giá» Kim Mai Linh chÆ°a biết gì vá» gia thế hoặc lai lịch của tình lang. Nàng cÅ©ng hy vá»ng tìm hiểu thêm mối quan hệ giữa Tân Tiệp vá»›i trung niên thÆ° sinh bí ẩn có võ công rất cao cÆ°á»ng, vì sao ông ta không giải thích gì lại quyết hạ Ä‘á»™c thủ đối vá»›i chàng nhÆ° vậy.
Kế hoạch tiếp theo của Kim Mai Linh là xuôi thuyá»n vá» hÆ°á»›ng đông, tin chắc việc chàng mất tích liên quan đến chiếc thuyá»n kỳ lạ kia, và hiện nó Ä‘ang xuôi TrÆ°á»ng Giang, biết đâu thiếu phụ bắt Tân Tiệp Ä‘i cÅ©ng là ngÆ°á»i trên thuyá»n đó.
Thuyá»n vừa đến VÅ© Hán, Tôn Chiêu Viá»…n liá»n nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng có việc gì thì xin cứ lên bá» làm. Chậm nhất là sáng mai sẽ có thuyá»n và thủy thủ cho cô nÆ°Æ¡ng.
Äúng nhÆ° lá»i hắn nói, Hạ Tín Hùng và Tôn Chiêu Viá»…n có thế lá»±c rất lá»›n trên TrÆ°á»ng Giang nên việc chuẩn bị má»™t con thuyá»n vá»›i vài thủy thủ chỉ là chuyện trở bàn tay mà thôi.
Kim Mai Linh gật đầu cảm tạ. Nàng vội lên bỠvào trong thành, nhưng không biết đi đâu cứ xông bừa vào các phố. Kim Mai Linh chưa từng vào các phố nên việc xã giao rất ngượng nghịu.
Nàng định thuê má»™t chiếc xe ngá»±a định bảo tá»›i SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu nhÆ°ng trong túi không có đồng nào. Nàng lại không muốn há»i thăm Ä‘Æ°á»ng, vì thế mãi vẫn không biết nên theo hÆ°á»›ng nào, vừa vá»™i, vừa bá»±c mình cứ chạy loạn trên các phố, hy vá»ng thấy cá»­a hiệu nào đó tên là SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu.
Nhưng đã mấy canh giỠđến toát mồ hôi vẫn vô hiệu, nàng dừng lại nghĩ thầm :
- “Ta cứ chạy nháo lên nhÆ° con Ä‘iên nhÆ° thế này, nếu có gặp ngÆ°á»i của châu bảo hiệu đó, chúng tưởng mình Ä‘iên thật, vị tất đã chịu nói gì vá»›i mình...â€
Thế tồi nàng sửa sang lại y phục, bước chậm lại, mắt chăm chú nhìn các biển hiệu.
Chợt Kim Mai Linh để ý đến một toà nhà rất lớn, trước cổng đỠbốn chữ sơn son thếp vàng chói mắt :
- Vũ Uy tiêu cục!
Lần đầu tiên nàng thấy má»™t tiêu cục, tuy đã nghe nói nhiá»u lần nên dừng lại trÆ°á»›c cổng tò mò nhìn vào bên trong.
Có hai ngÆ°á»i từ VÅ© Uy tiêu cục Ä‘i ra, vừa Ä‘i vừa tranh luận chuyện gì.
Kim Mai Linh thấy má»™t trong hai ngÆ°á»i kia chính là Giang Lý Bạch Long Tôn Chiêu Viá»…n nên mừng rỡ bÆ°á»›c lên nói :
- May quá, gặp Tôn nhị ca ở đây. Tôi muốn nhỠnhị ca dẫn đến Sơn Mai Chu Bảo Hiệu dược không?
Tôn Chiêu Viễn cũng đã nhận ra nàng, vội chạy đến gần nói :
- Cô nương, chúng ta đi thôi!
Kim Mai Linh ngạc nhiên há»i :
- Có chuyện gì vậy?
Tôn Chiêu Viễn tỠvẻ sốt ruột :
- Cứ vào đã rồi hãy nói!
Kim Mai Linh cảm thấy bất an, bụng nghĩ :
- “Chẳng biết có chuyện gì mà hắn cuống lên thế? Chẳng lẽ phát sinh việc gì đó liên quan đến mình?â€
Tuy vậy chỉ im lặng theo Tôn Chiêu Viễn.
NgÆ°á»i cùng Ä‘i vá»›i hắn cao giá»ng nói :
- Tôn nhị ca, trăm sự nhỠnhị ca giúp cho việc đó xin đừng quên!
Tôn Chiêu Viễn quay lại đáp :
- Tiểu đệ sẽ cố gắng hết sức, nhưng Phạm đại ca đừng cho rằng tiểu đệ có dính líu vào!
Thì ra ngÆ°á»i đó là Tổng tiêu đầu của VÅ© Uy tiêu cục, Kim Cung Thần Äạn Phạm Trị Thành, vốn có quan hệ mật thiết vá»›i Tôn Chiêu Viá»…n.
Lần này có dịp tới Vũ Hán, Tôn Chiêu Viễn ghé vào thăm.
* * * * *

Hai canh giá» trÆ°á»›c, Tôn Chiêu Viá»…n viếng thăm Phạm Trị Thành, chỉ má»›i tá»a định xong, vị Tổng tiêu đầu đã nói :
- Tôn nhị ca đến vừa đúng lúc!
Tôn Chiêu Viá»…n ngạc nhiên há»i :
- Có chuyện gì thế?
- Hai ngày qua VÅ© Hán xảy ra nhiá»u biến cố nghiêm trá»ng. Việc thứ nhất là vị đại hào phú, chủ nhân SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu tên là Tân Tiệp đã bị bắt cóc...
Tôn Chiêu Viá»…n cÆ°á»i há»i :
- Việc đó có gì mà nghiêm trá»ng đến thế?
Phạm Trị Thành nghiêm giá»ng :
- Tôn nhị ca còn chÆ°a biết... Vị Tân Tiệp này chẳng bình thÆ°á»ng tí nào đâu. Vị đó không những có giao tình vá»›i tiểu đệ mà đối vá»›i Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi trong Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm cÅ©ng rất thân thiết. NhÆ° vậy đủ biết kẻ nào dám bắt cóc Tân Tiệp không phải hạng tầm thÆ°á»ng.
Tôn Chiêu Viá»…n cÆ°á»i hô hố nói :
- Chẳng lẽ Phạm đại ca có nghi tâm cho tiểu đệ?
Phạm Trị Thành đáp :
- Tiểu đệ thì chẳng nói làm gì... Chỉ là Vu Nhất Phi hôm qua đã quay lại Hán Khẩu...
Tôn Chiêu Viá»…n nhíu mày há»i :
- Chẳng phải Chu Nhất Phi vừa trở vá» Không Äá»™ng mấy ngày trÆ°á»›c rồi sao?
Tôn Chiêu Viá»…n có rất nhiá»u thủ hạ, bởi thế hắn cÅ©ng biết má»i chi tiết vá» cuá»™c đấu ở Hoàng Hạc Lâu đêm trÆ°á»›c.
Phạm Trị Thành đáp :
- Chính thế! Vu Nhất Phi sau khi đấu vá»›i Chiêm Bình của phái Võ ÄÆ°Æ¡ng ở Hoàng Hạc Lâu đã quay vá» Không Äá»™ng để báo vá»›i sÆ° phụ là Lệ đại hiệp vá» mâu thuẫn vừa má»›i nảy sinh vá»›i phái Võ ÄÆ°Æ¡ng và tin tức Thất Diệu Thần Quân vừa xuất hiện theo lá»i kể của Tôn nhị ca. Thế nhÆ°ng hôm qua Vu Nhất Phi cùng hai vị sÆ° huynh muá»™i nữa là Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát đại hiệp và Nhân Tuyệt Kiếm Tô cô nÆ°Æ¡ng trở lại Hán Khẩu...
Tôn Chiêu Viễn à một tiếng nói :
- Thế Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm Ä‘á»u đã tá»›i Hồ Bắc cả... Phen này chúng ta sẽ được xem má»™t trÆ°á»ng náo nhiệt đây.
Phạm Trị Thành nói tiếp :
- Vị Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi vừa đến đây thì nghe tin bằng hữu mình là Tân Tiệp mất tích, lòng rất tức giận tìm đến tiểu đệ nói rằng việc này nhất định có liên quan đến thủy Ä‘á»™i ở TrÆ°á»ng Giang vá»›i mục đích tống tiá»n...
Tôn Chiêu Viễn nghiêm mặt nói :
- Phạm đại ca sao không giải thích cho hắn? Nên biết rằng tiểu đệ tuy là cÆ°á»ng đạo nhÆ°ng cÅ©ng có quy củ của mình, có những nÆ¡i đáng cÆ°á»›p, có những nÆ¡i không bao giá» chá»c tay vào. Những chủ hiệu và cá»± phú làm ăn chính đáng dá»c hai bá» TrÆ°á»ng Giang, tiểu đệ và các bằng hữu không bao giỠđụng đến.
Phạm Trị Thành bối rối trả lá»i :
- Thì tiểu đệ cũng nói thế...
Rồi chợt nhẹ giá»ng :
- Tôn nhị ca, theo tiểu đệ thì việc mất tích của Tân lão phẩm nhất định có liên quan đến má»™t ngÆ°á»i...
Tôn Chiêu Viá»…n nhíu mày há»i :
- Ai vậy?
Phạm Trị Thành làm ra vẻ sợ sệt :
- Là vị Kim sư phụ...
Tôn Chiêu Viễn bỗng đập bàn nói :
- Sao lại có chuyện kỳ quặc đó chứ? Tên hỠTân chẳng qua chỉ là một thương nhân, làm sao lại dính dáng đến cả lão nhân gia đó?
Phạm Trị Thành liá»n kể cho đối phÆ°Æ¡ng nghe vá» việc xuất hiện má»™t lão khất kì dị ở Hoàng Hạc Lâu hôm Vu Nhất Phi và Chiêm Bình quyết đấu mà hắn đã nhận ra chính là Äá»™c Quân Kim Nhất Bằng, rồi lá»i má»i của nhi nữ ông ta đối vá»›i Tân Tiệp, việc mình đã khuyên ngăn Tân Tiệp đừng nhận lá»i lên thuyá»n Kim Nhất Bằng nhÆ°ng hắn không nghe...
Kể xong còn kết luận :
- Vì thế tiểu đệ tin rằng việc thất tích của Tân lão phẩm nhất định có quan hệ vá»›i vị Äá»™c Quân.
Tôn Chiêu Viễn nhíu mày suy nghĩ, định nói rằng hiện Kim Mai Linh cũng đang ở đây, nhưng hắn ghìm lại.
Phạm Trị Thành nói thêm :
- Mặc dù tiểu đệ đã giải thích nhưng Vu Nhất Phi cứ mực cho rằng chính thủ hạ của Tiểu Long Thần Hạ đại ca và Tôn nhị ca gây ra vụ này...
Tôn Chiêu Viá»…n chỉ cÆ°á»i nhạt.
Phạm Trị Thành nói tiếp :
- Sáng nay Vu Nhất Phi cùng sÆ° huynh muá»™i của hắn đã lên núi Võ ÄÆ°Æ¡ng rồi. TrÆ°á»›c lúc Ä‘i còn khẩn khoản nhá» tiểu đệ phải bằng má»i cách tìm cho ra Tân Tiệp hiện Ä‘ang ở đâu. Nói thật tình, việc thất tích của Tân Tiệp cÅ©ng rất kỳ quái...
Tiểu đệ nghÄ© không ra, nếu Äá»™c Quân muốn đối phó vá»›i Tân Tiệp thì cần phải gì má»i hắn lên thuyá»n? HÆ¡n nữa Äá»™c Quân cÅ©ng không có lý di gì để đối phó vá»›i hắn nhÆ° thế...
Tôn Chiêu Viễn chợt lóe lên ý nghĩ :
“Biết đâu hắn đoán vậy mà đúng...
Chẳng lẽ việc tên há» Tân mất tích và Kim Mai Linh bá» phụ thân ra Ä‘i có mối quan hệ nào đó? Chính Kim Mai Linh đã nhá» mình Ä‘Æ°a tá»›i đây... VÅ© Hán là nÆ¡i trá»ng địa của SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu...â€
Tôn Chiêu Viá»…n ngồi thêm má»™t lúc nữa rồi cáo từ ra vá».
Phạm Trị Thành ba lần bảy lượt nhắc lại chuyện thất tích của Tân Tiệp và nhỠhắn tìm giúp, có ý vẫn còn ngỠvực.
Tôn Chiêu Viá»…n cảm thấy bá»±c mình nhÆ°ng không nói gì, vừa ra tá»›i cá»­a thì chợt trông thấy Kim Mai Linh. Vừa thấy Kim Mai Linh, Tôn Chiêu Viá»…n sợ Phạm Trị Thành nhận ra đó là nhi nữ của Kim Nhất Bằng nên vá»™i vàng giục cô ta rá»i khá»i tiêu cục.
Rẽ qua phố khác, Kim Mai Linh má»›i há»i :
- Tôn nhị ca, có chuyện gì vậy?
Tôn Chiêu Viá»…n không muốn nói ra sá»± thật nên chỉ trả lá»i hàm hồ mấy câu.
Kim Mai Linh vốn rất nóng lòng đến chuyện Tân Tiệp nên không quan tâm lắm. Äi vài bÆ°á»›c, nàng lại há»i :
- Tôn nhị ca có biết Sơn Mai Châu Bảo Hiệu ở đâu không?
Tôn Chiêu Viễn nghe nói kinh dị nghĩ thầm :
- “Quả nhiên đúng nhÆ° ta dá»± Ä‘oán!â€
Kim Mai Linh nói tiếp :
- Tôi muốn đến SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu làm má»™t việc nhÆ°ng lại không biết Ä‘Æ°á»ng. Nếu Tôn nhị ca biết thì Ä‘Æ°a giúp tôi tá»›i đó.
Tôn Chiêu Viá»…n giả bá»™ há»i :
- Cô nương đến Châu bảo hiệu tất định mua sắm đồ trang sức? Nhưng Sơn Mai Châu Bảo Hiệu tại hạ có nghe qua lại không biết ở nơi nào.
Kim Mai Linh không giấu được lo lắng :
- Vậy biết làm thế nào bây gi�
- Không sao đâu. Tại hạ sẽ gá»i cho cô nÆ°Æ¡ng má»™t chiếc xe ngá»±a, phu xe sẽ chở đến tận nÆ¡i!
Nói thế nhưng bụng hắn thầm nghĩ :
- “Nhìn bá»™ dạng cô ta nóng nảy thế kia, nhất định đối vá»›i tên há» Tân có quan hệ rất sâu sắc. Biết thế, nhÆ°ng ta chá»› can thiệp vào mà mang vạ!â€
Tôn Chiêu Viá»…n vốn là lo xa và hết sức thận trá»ng, bao giá» cÅ©ng nghÄ© đến sá»± an toàn của mình là trÆ°á»›c hết, tránh gây chuyện phiá»n phức.
Hắn gá»i má»™t tên khất cái, cho hắn ít tiá»n rồi bảo Ä‘i tìm má»™t chiếc xe ngá»±a.
Tên hóa tá»­ vâng dạ chạy Ä‘i ngay. Kim Mai Linh Ä‘á» mặt, lòng rất lo lắng nhÆ°ng không thể nói vá»›i Tôn Chiêu Viá»…n rằng mình không có tiá»n, lại cÅ©ng không thể tá»›i SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu nhá» ngÆ°á»i ta trả tiá»n xe ngá»±a. Nàng còn bối rối thì xe ngá»±a đã đến.
Tôn Chiêu Viễn lấy ra một lạng bạc giao cho phu xe nói :
- Vị cô nÆ°Æ¡ng này muốn đến SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu, ngÆ°Æ¡i biết Ä‘Æ°á»ng chứ?
Tên phu xe vá»™i vã gật đầu, cúi ngÆ°á»i đáp :
- Dạ biết, xin đại gia cứ an tâm!
Kim Mai Linh thấy tiá»n xe đã được trả, lòng nhẹ nhõm hẳn Ä‘i, nhảy ngay lên xe giục tên phu xe Ä‘i ngay sau đó má»›i quay lại chào Tôn Chiêu Viá»…n.
Tới cửa hiệu, tên phu xe dừng lại lúng túng nói :
- Hai ngày nay Tân lão chủ của Sơn Mai Châu Bảo Hiệu bị bắt cóc nên cửa hiệu đến giỠvẫn không mở!
Kim Mai Linh xuống xe nhìn vào quả nhiên cá»­a hàng đóng chặt. Nàng không do dá»±, Ä‘i thẳng đến cá»­a gõ liá»n mấy tiếng.
Lúc sau cánh cá»­a hiệu hé mở, má»™t ngÆ°á»i thò đầu ra. Có lẽ thấy bên ngoài chỉ là má»™t thiếu nữ nên ngÆ°á»i kia mở rá»™ng ra má»™t chút, há»i :
- Cô nương tìm ai?
Äó là câu há»i thông thÆ°á»ng, thế nhÆ°ng Kim Mai Linh lại bối rối không biết trả lá»i thế nào. Hồi lâu má»›i nói :
- Ta muốn tìm quản sự của Sơn Mai hiệu.
Tên giúp việc thò đầu hẳn ra quan sát Kim Mai Linh một lúc mới nói :
- Xin cô nương chỠcho một lúc.
Nói xong quày quả trở vào, để mặc Kim Mai Linh đứng một mình ngoài phố.
Lát sau hắn quay ra mở rộng cửa nói :
- Xin má»i cô nÆ°Æ¡ng vào!
Kim Mai Linh theo hắn Ä‘i thẳng vào quầy hàng. Nàng chÆ°a từng tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i lạ nên cá»­ chỉ rất thiếu tá»± nhiên. Tên phụ việc lại thấy nàng xinh đẹp nên khép nép bên cạnh không dám nói gì.
Trong quầy có đặt má»™t bá»™ bàn ghế gá»— má»™c, nàng vừa ngồi xuống thì chợt nghe có tiếng ho khan, quay lại nhìn thấy má»™t lão nhân gầy gò, tuổi trên dÆ°á»›i tứ tuần Ä‘ang nhìn mình vá»›i ánh mắt dò xét. Không hiểu vì sao, nàng cảm thấy ánh mắt đó có vẻ hết sức khác thÆ°á»ng có sức hấp dẫn nào đó rất khó miêu tả...
Hồi lâu, lão nhân má»›i ho khan tiếng nữa há»i :
- Cô nương, có việc gì?
Kim Mai Linh lúng túng trả lá»i :
- Tôi... tôi và... Tân lão phẩm... của các vị... là bằng hữu!
Cuối cùng thì nàng cũng đã hé môi, nhưng mặt đỠlựng lên.
Lão nhân gầy gò mặt cÅ©ng hÆ¡i biến sắc, há»i tiếp :
- Tân lão phẩm không có ở nhà. Cô nương tìm chủ nhân có việc gì không?
Kim Mai Linh chợt gật đầu :
- Tôi biết!
Lão nhân ngạc nhiên há»i :
- Cô nương biết thế nào chứ?
- Tôi biết huynh ấy không có ở đây, chỉ muốn há»i các vị vài câu...
Lão nhân chợt há»i :
- Cô nương quý tính là gì?
Kim Mai Linh đáp :
- Tôi hỠKim.
Lão nhân mặt tái nhợt, há»i dồn :
- Kim Nhất Bằng là ngÆ°á»i thế nào của cô nÆ°Æ¡ng?
Kim Mai Linh ngạc nhiên tá»± há»i :
- “NgÆ°á»i này sao biết cha mình? Có vẻ ông ta chỉ là má»™t tên quản sá»± của SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu, má»™t nhân vật nhÆ° thế mà cÅ©ng biết ngÆ°á»i trong võ lâm à? À... mình quên rằng Tiệp ca ca chỉ là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân, thế mà võ công cao cÆ°á»ng nhÆ° thế... Xem ra có diá»u gì khác thÆ°á»ng đây...â€

Nghĩ đoạn nàng thành thật đáp :
- Äó là cha tôi!
Lão nhân chợt run lên, các thá»› thịt trên mặt cÅ©ng giật giật trông có vẻ vô cùng xúc Ä‘á»™ng... Rồi bá»—ng nhiên lão bÆ°á»›c lên chỉ vào Kim Mai Linh há»i :
- Trên cánh tay trái của cô nương có một nốt ruồi đen to bằng hạt gạo, đúng không?
Kim Mai Linh kinh ngạc đến nỗi đứng bật lên nghĩ thầm :
- “Lão nhân này sao biết được cả nốt ruồi trong ngÆ°á»i mình rõ ràng đến thế? Ngay cả những ngÆ°á»i thân thiết cÅ©ng không biết được thế mà... Có chuyện kỳ quặc gì vậy?â€
Nhưng nàng lại không đáp, hoang mang nhìn thái độ kỳ dị của lão nhân.
Lão nhân Ä‘á»™t nhiên buông tiếng thở dài, ánh mắt trở nên vô cùng trìu mến, vẫn không rá»i khá»i khuôn mặt Kim Mai Linh, không những ánh mắt mà nhÆ° toàn thân ông ta cÅ©ng má»m Ä‘i, buông ngÆ°á»i ngồi phịch xuống ghế.
- Mẹ con... có khá»e không?
Bất ngá» lão nhân cất tiếng há»i, thần sắc lá»™ ra những nét rất khó diá»…n tả.
Kim Mai Linh bỗng phân vân. Hình như trong đầu cô ta có dự cảm gì đó. Hồi lâu mới nén xúc cảm nói :
- Mẹ tôi chết rồi!
Mắt lão nhân chớp chớp, hình như có lệ quang lấp lánh, nhưng không rõ lắm.
Ông mở miệng định nói gì nhưng ghìm lại, chắc rằng phải cố sức lắm rồi bỗng nặng nỠđứng lên, như phút chốc già thêm mấy tuổi và cũng yếu nhược hẳn đi.
Sau đó lão nhân bỠđi ra, để lại Kim Mai Linh ngồi một mình trong phòng.
Lão nhân đó chính là Hầu Nhị, cha ruột của Kim Mai Linh. Có lẽ không ai hình dung được lòng ông ta đang thống khổ đến mức nào ngoài một mình ông.
Bởi thế Hầu Nhị không muốn bá»™c lá»™ cho nhi nữ biết ná»—i niá»m tủi hổ, cay đắng và ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n khôn cùng của mình, sợ rằng nữ nhi há»i đến chuyện cÅ© và mình phải nói ra lá»—i lầm của mẹ nó bởi thế má»›i lặng lẽ bá» Ä‘i.
NhÆ°ng ông lại không biết rằng năm xÆ°a vợ mình cÅ©ng ôm mối ẩn tình vô cùng thống khổ, càng không biết năm xÆ°a chỉ do vô tình mà mình đã làm má»™t việc khiến chính bản thân ông phải chịu thống khổ suốt Ä‘á»i.
Kim Mai Linh ngồi ngẩn ra trong phòng hồi lâu, mãi khi tên phụ việc đi vào, nàng mới định thần, nhớ tới mục đích của mình tới đây làm gì. Nàng nghiến răng, chợt nảy ra một quyết tâm :
“Nếu các ngÆ°á»i đã không chịu nói vá»›i ta, ta cÅ©ng tá»± tìm hiểu được lai lịch của chàng.â€
Hiển nhiên không còn ai tiếp nữa, nàng buá»™t phải rá»i khá»i cá»­a hiệu.
Kim Mai Linh định bụng rằng cần phải phát huy thân thủ của bản thân, chá» tối đến lại bí mật thâm nhập SÆ¡n Mai Chu Bảo Hiệu tra há»i thân thế của Tân Tiệp, đó là Ä‘iá»u quan tâm bậc nhất của nàng lúc này.
Lại nói, Hầu Nhị vá»›i ná»—i lòng thống khổ, trong ông vô số những ý nghÄ© Ä‘an xen, mâu thuẫn nhau. Là ngÆ°á»i cha, ông đã không hoàn thành trách nhiệm đối vá»›i nhi nữ của mình, nếu bây giá» cho nó biết sá»± thật nhất định nhi nữ của ông phải chịu thêm má»™t ná»—i thống khổ mà xÆ°a nay nó chÆ°a từng biết, nguyá»n rủa mẫu thân hoặc phụ thân mình, đó là nổi Ä‘au Ä‘á»›n lá»›n nhất của con ngÆ°á»i. Sau khi cân nhắc, ông quyết định chỉ má»™t mình ông chịu ná»—i thống khổ đó để nhi nữ thanh thản vá»›i cách nhìn, cách nghÄ© xÆ°a nay của mình và hình nhÆ° nó Ä‘ang hạnh phúc...
Tiếc rằng Kim Mai Linh không biết tí gì vá» chuyện đó, mặc dù má»›i rồi nàng thấy có cảm tình đối vá»›i lão nhân kỳ dị kia. NhÆ°ng lúc này ngoài mối quan tâm đến Tân Tiệp, nàng đâu nghÄ© ngợi nhiá»u đến vấn đế khác. Rá»i khá»i SÆ¡n Mai hiệu nàng Ä‘i ra bá» sông.
Tối dần...
Canh đầu qua đi...
Rồi canh hai cũng trôi qua...
Cuối cùng Kim Mai Linh sá»­a sang lại y phục cho thật gá»n gàng sao cho bÆ°á»›c Ä‘i không phát ra tiếng Ä‘á»™ng, sau đó nhẹ nhành nhÆ° con linh miêu quay trở lại SÆ¡n Mai hiệu. Nàng đã nhá»› kỹ Ä‘Æ°á»ng, nên chỉ sau vài khắc đã Ä‘á»™t nhập được vào tÆ°á»ng viện.
Tuy Kim Mai Linh nghÄ© rằng trong hiệu Ä‘á»u là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không có võ công, nhÆ°ng hồi chiá»u khi tiếp xúc vá»›i lão nhân, nàng nhận ra trong ánh mắt của ông ta đôi khi lấp lánh thần quang, bởi vậy nàng hết sức cẩn thận để không gây ra bất cứ tiếng Ä‘á»™ng nào.
Äêm tịch mịch, chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng mèo kêu, nghe đến não ruá»™t.
Trong cửa hiệu, đèn đuốc đã tắt từ lâu, cả các dãy cư phòng cũng không phát ra tiếng động nào.
Tuy tin vào bản lĩnh của mình nhưng chưa bao giỠnàng phải hành động tương tự nên rất căng thẳng. Kim Mai Linh băn khoăn không biết tiếp cận nơi nào cứ đi sâu vào hậu sảnh rồi nếp vào góc tối nghe ngóng một lúc.
Äá»™t nhiên ngay sau lÆ°ng nàng có ngÆ°á»i ho khan má»™t tiếng.
Kim Mai Linh giật mình quay ngoắt lại, thấy dÆ°á»›i ánh sao má» nhạt, má»™t khuôn mặt lão nhân gầy guá»™c Ä‘ang nhìn mình, cất tiếng lạnh lùng há»i :
- Cô lại tới đây làm gì?
Chính là lão nhân kỳ dị tiếp nàng lúc chiá»u.
Kim Mai Linh kinh hãi nghĩ thầm :
- “Không ngá» ngÆ°á»i này võ công thâm hậu đến thế. Äến sát ngay lÆ°ng mà mình không biết chút gì cả.â€
Lão nhân - chính là Hầu Nhị - run lên với ý nghĩ :
“Äã khuya thế này mà nó còn tá»›i đây làm gì? Chẳng lẽ nó biết ta là ai?â€
Kim Mai Linh vận công phòng bị.
Hầu Nhị vẫn nhìn đăm đăm vào mặt nàng, nhắc lại câu há»i :
- Rốt cuộc là cô có việc gì?
Lúc này trong lòng ông ta hết sức là mâu thuẫn. Má»™t mặt, ông hy vá»ng nhi nữ đã biết mình là ai, chá» Kim Mai Linh kêu lên má»™t tiếng cha và lao vào lòng ông.
Nhưng mặt khác, ông muốn rằng nữ nhi mình đừng bao giỠbiết được sự thật, vui với những gì nó đang có.
Kim Mai Linh trầm ngâm một lúc rồi ngẩng đầu lên nói :
- Tôi hy vá»ng lão trượng cho tôi biết lai lịch của Tân Tiệp. Tôi là...
Kim Mai Linh chợt nén lại không muốn nói thật quan hệ giữa mình vá»›i Tân Tiệp, đổi giá»ng nói tiếp :
- Tôi cần đến đây tra rõ Tân Tiệp là ngÆ°á»i thế nào.
Hầu Nhị tuy trong lòng vô cùng thÆ°Æ¡ng yêu nhi nữ, nhÆ°ng lại không thể tiết lá»™ thân phận của Tân Tiệp, bởi Ä‘iá»u đó sẽ làm thất bại má»i kế hoạch của Mai SÆ¡n Dân, của Tân Tiệp và của chính mình nữa. Suốt mÆ°á»i năm há» chỉ sống vá»›i niá»m hoài vá»ng vá» Tân Tiệp, có thể giúp há» trả hết má»i mối thù. Làm sao ông có thể làm ta vỡ kế hoạch của ân nhân mà Ä‘ang sắp được thá»±c hiện?
Cho dù đối phÆ°Æ¡ng là con ruá»™t của mình Ä‘i nữa, nhÆ°ng hiện tại có quan hệ vô cùng thân thiết vá»›i kẻ thù không Ä‘á»™i trá»i chung của mình, bởi vì chính hắn đã nuôi nhi nữ của mình suốt gần hai chục năm. Còn má»™t lý do khác là Kim Mai Linh không chịu nói thật mà chỉ tỠý mập má» khiến ông hoài nghi rằng Kim Mai Linh được Äá»™c Quân sai tá»›i do thám.
Lúc này hai cha con có những ý nghĩ hoàn toàn khác hẳn nhau.
Hầu Nhị cố lấy giá»ng bình tÄ©nh nói :
- Cô là má»™t thiếu nữ, ná»­a đêm tá»›i đây để tìm hiểu má»™t nam nhân... làm thế thì không thá»a đáng. Hãy vá» Ä‘i thì hÆ¡n.
Ngữ khí tỠý khuyên bảo má»™t cách chân thành. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Mai Linh không nhận thấy Ä‘iá»u này, vì đâu ngỠđược lão nhân trÆ°á»›c mặt chính là cha đẻ của mình?
Bởi vì Ä‘Æ¡n giản má»™t Ä‘iá»u là đối phÆ°Æ¡ng đã ngăn cản mục đích của nàng.
Tạo hóa thật trêu ngÆ°Æ¡i, tàn nhẫn nhÆ° thế...lúc bình thÆ°á»ng...ngÆ°á»i ta thông minh sáng suốt, nhÆ°ng khi đã mắc vào vòng tình ái thì đâu còn nghÄ© gì khác hÆ¡n là ngÆ°á»i tình?
Kim Mai Linh giận dữ nhìn Hầu Nhị vì đã không chịu nói cho mình những gì cần biết vá» Tân Tiệp, nàng xẵng giá»ng :
- Tôi nhất định phải biết tÆ°á»ng tận vá» Tân Tiệp. Nếu ông ngăn cản tôi sẽ không khách khí đâu!
Hầu Nhị mở to mắt :
- NgÆ°Æ¡i dám không nghe lá»i ta Æ°?
Kim Mai Linh hừ một tiếng nghĩ thầm :
- “Tại vì sao phải nghe lá»i ngÆ°Æ¡i?â€
Lúc này đầu óc cô tối lại vì tức giận, mặt cũng sa sầm, nói :
- Nếu ông không cho tôi biết sá»± thật, tôi sẽ hạ thủ! Chung quy lại ông chỉ là má»™t ngÆ°á»i quản sá»±, tốt nhất đừng ngăn trở.
Mắt Hầu Nhị gần nhÆ° lồi hẳn ra vì tuyệt vá»ng khi thấy nhi nữ vung chưởng lên, nhÆ°ng ông không thể nói.
Kim Mai Linh không biết rằng trước mặt mình là cha ruột, cũng không ngỠrằng đối phương đã mất võ công. Nàng tin rằng công lực của mình không bằng đối phương, chỉ cần căn cứ vào khinh công cũng biết thế. Cái chính nàng không thể trở vỠmà không đạt mục đích, và cần phải chứng tỠcho đối phương biết quyết tâm của mình.
Khi Hầu Nhị biết ra sự thật phủ phàng thì chưởng phong đã ập tới trước ngực.
Theo bản năng, Hầu Nhị cÅ©ng Ä‘Æ°a song chưởng lên tiếp chiêu mà quên rằng hai tay đã mất hết công lá»±c, làm sao địch được má»™t chưởng của Kim Mai Linh mÆ°á»i năm được Äá»™c Quân Kim Nhất Bằng miệt mài truyá»n thụ? Huống chi Kim Mai Linh tin chắc rằng đối phÆ°Æ¡ng công lá»±c cao hÆ¡n mình nhiá»u nên phải dốc hết chân lá»±c.
Nàng thấy Hầu Nhị Ä‘Æ°a chưởng lên nghênh tiếp thì lòng đầy kinh hãi, chỉ sợ mình không tiếp nổi chưởng lá»±c đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng tránh thì đã muá»™n, chỉ liá»u đánh tá»›i.
Không ngá» nàng hoàn toàn không bị chưởng lá»±c nào đáng kể ngăn trở. Chỉ nghe “bịch bịch†hai tiếng khô gá»n, từ miệng Hầu Nhị phun ra má»™t vòi máu nhuá»™m Ä‘á» cả vạt áo màu lục của Kim Mai Linh.
Kim Mai Linh chợt thấy hối hận, không ngỠmình lại đánh bại lão nhân một cách dễ dàng đến thế, ngơ ngác nghĩ thầm :
- “Công lá»±c của ông ta không thể bị má»™t chưởng của mình đánh ngã, vì khinh công còn hÆ¡n mình rất nhiá»u mà!â€
Hầu Nhị ngã xuống, mặt ngá»­a ra nhìn trá»i, nhÆ°ng mắt đã nhòa Ä‘i, biết rằng ná»™i phủ đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, lòng xót xa vì số mệnh dành cho mình má»™t kết cục tàn khốc đến thế.
Nhưng buông tiếng thở dài, thầm nghĩ :
- “Sao ta phải chết bởi tay con gái mình chứ?â€
Ông cố hết sức đưa tay lên nói :
- Con... hãy tới đây...
Kim Mai Linh chợt nhận thấy lá»i của lão nhân có uy lá»±c đặc biệt buá»™c mình phải tuân theo, liá»n bÆ°á»›c lại gần.
Hầu Nhị cố dốc hết tinh lá»±c nhìn nhi nữ nhÆ° thu hết hình bóng yêu quý duy nhất của mình còn lại trên Ä‘á»i vá»›i ánh mắt bao hàm rất nhiá»u thứ tình cảm.
- Ài... chẳng phải ngươi bây giỠđã biết ta là ai? Ta chính là...
NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên ông im bặt, ná»— lá»±c để khá»i nói ra Ä‘iá»u quan trá»ng nhất, quyết không để nhi nữ biết quan hệ giữa há» là cha con.
- “Ta phải tha thứ cho nó, bởi vì nó không biết. Không được để nó phải chịu sá»± thống khổ suốt Ä‘á»i, bởi vì làm nhu thá», ta quyết không sao nhắm mắt được! Ta đã không có chút trách nhiệm nào đối vá»›i đứa con đẻ của mình, hãy cứ để nó thanh thản nhÆ° mÆ°á»i mấy năm nay... Äây là lần cuối cùng ta vì nó...â€
Bởi thế, vào giây phút lâm tử, ông đã giấu kín, quyết chịu thống khổ một mình!
NhÆ°ng vào giây phút đó, Kim Mai Linh Ä‘á»™t nhiên tỉnh táo lạ thÆ°á»ng. Nàng nhá»› lại từng câu nói của lão nhân vá»›i bá»™ mặt gầy guá»™c khắc khổ, những lá»i nói đó Ä‘á»u chứa đầu hàm ý... Äá»™t nhiên những gì trÆ°á»›c đó còn mập mỠđược liên kết lại, từ những câu nói rá»i rạc, khó hiểu vá»›i ánh mắt kỳ lạ... Nàng bá»—ng hiểu ra tất cả...
- “Chẳng lẽ... chẳng lẽ đây chính là phụ thân mình?â€
TrÆ°á»›c đây vài lần nàng có nghe nói đến phụ thân, nhất là hôm trên thuyá»n được nghe Kim Nhất Bằng và Tân Tiệp kể hai câu chuyện khác nhau mà nàng hiểu ra đó là chuyện vá» mình, nhÆ°ng lúc đó nàng nghÄ© vá» phụ thân vá»›i lòng thù hận, nhÆ°ng lúc này lần đầu tiên và cÅ©ng là lần cuối cùng được thấy phụ thân lòng thù hận Ä‘á»™t nhiên tan biến, chỉ còn lại tình cốt nhục thiêng liêng... Nàng kêu lên thống thiết :
- Ta... ta đã giết chết phụ thân mình!
Rồi nàng đâm bổ xuống gào lên Ä‘au Ä‘á»›n, ruá»™t nhÆ° đút từng khúc, nÆ°á»›c mắt trào ra nhÆ° suối pha lẫn máu Ä‘á» ngần... Lúc đó nàng quên Ä‘i tất cả, má»i thứ trên cõi Ä‘á»i này, kể cả Tân Tiệp, kể cả Kim Nhất Bằng... Trong con tim và khối óc chỉ còn lại má»™t ná»—i thống khổ vô biên, sá»± hối hận không cùng mà vÄ©nh viá»…n không bao giá» nàng tha thứ cho mình.
Trên mặt Hầu Nhị hiện lên nụ cÆ°á»i rồi thở hắt ra má»™t lần cuối cùng, linh hồn Ä‘au khổ đã vÄ©nh viá»…n rá»i khá»i xác thịt. Ông ngậm cÆ°á»i mà chết, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i đó biểu thị sá»± an ủi và có chút ít niá»m vui hay chỉ là ná»—i thống khổ? Không bao giá» có ai biết được Ä‘iá»u đó.
Tài sản của kiet1991

  #15  
Old 09-05-2008, 04:14 AM
kiet1991's Avatar
kiet1991 kiet1991 is offline
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ
Huyết Hoả Kỳ Lân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bài gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Xu: 0
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
Hồi 13

Diệu Thủ Thần Y



Hán DÆ°Æ¡ng nằm ở phía nam Hán Thủy phía Tây bá» sông TrÆ°á»ng Giang, Bắc có Äại Biệt sÆ¡n, tục gá»i là Quy SÆ¡n đối vá»ng vá»›i Xà SÆ¡n gần VÅ© XÆ°Æ¡ng qua TrÆ°á»ng Giang hùng vÄ©.
Tiết xuân Ä‘ang Ä‘á»™ tháng ba, cây cối đâm chồi nảy lá»™c, trăm hoa khoe sắc, tá»a hÆ°Æ¡ng ngào ngạt...
Phía bắc thành Hán Dương mấy dặm, cách Tây Nguyệt Hồ không xa có một ngôi am của nữ ni, gần đây có thêm một vị ni cô mới là Diệu Linh. Hầu như trên đôi mắt đẹp của vị ni cô này lúc nào cũng nhòe lệ, chừng như trong lòng có một nỗi thống khổ vô biên.
Thế nhÆ°ng vào những đêm khuya thanh vắng, nếu ai có ngang qua hậu viện của ngôi Thủy Nguyệt am này có thể trông thấy ni cô Diệu Linh Ä‘ang luyện võ nghệ, có lúc tập luyện khinh công bên ngoài tÆ°á»ng am.
Cứ mỗi độ trăng tròn, ni cô Diệu Linh một mình thẫn thỠđứng gần như thâu đêm dưới ánh trăng, thở dài u oán. Hiển nhiên vị nữ ni vẫn chưa quên được nỗi đau nhân thế.
Nữ ni chính là Kim Mai Linh. Sau khi giết nhầm phụ thân, nàng quyết định đầu thân vào cửa Phật để sám hối tội lỗi của mình.
Nàng không thể tìm được bất cứ lý do nào để có thể tha thứ cho hành vi giết cha của mình, mặc dù hành vi đó chỉ là vô ý nhưng lương tâm không cho phép nàng tự khoan thứ. Bởi thế nàng vứt bỠtất cả, tuổi xuân, hoài niệm với Tân Tiệp... để vào khổ tu nơi am nhỠnày.
NhÆ°ng vào giữa những đêm khuya canh vắng, vị nữ ni có thể quên hết má»i trần niệm được chăng?
* * * * *
Tiểu Long Thần Hạ Tín Hùng và Giang Lý Bạch Long Tôn Chiêu Viá»…n đã chuẩn bị cho Kim Mai Linh đầy đủ thuyá»n và thủy thủ, nhÆ°ng chá» mãi vẫn không thấy nàng đến, đành phải giÆ°Æ¡ng buồm vá» xuôi. Chính Tôn Chiêu Viá»…n Ä‘ang mong Æ°á»›c Ä‘iá»u này, vì hắn không muốn cÆ¡ nghiệp mình bị ảnh hưởng bởi sá»± tranh chấp của những nhân vật đáng sợ trong võ lâm.
Tuy thoát khá»i mối liên hệ vá»›i vị thiên kim ái nữ của Äá»™c Quân làm hắn thở phào nhẹ nhõm, nhÆ°ng trong lòng hắn vẫn chÆ°a hết băn khoăn :
“Vì sao chỉ má»™t tên chủ hiệu kim hoàn bình thÆ°á»ng mà liên quan đến nhiá»u nhân vật võ lâm đến thế? Lại còn Kim Mai Linh nữa... Hình nhÆ° nữ kiệt này đối vá»›i hắn không phải bình thÆ°á»ng...â€
Ba tháng sau biến cố đó, toàn bá»™ mÆ°á»i ba chá»— phân hiệu của SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu suốt dá»c hai bá» TrÆ°á»ng Giang đóng cá»­a má»™t cách bí ẩn.
Cái tên Tân Tiệp cÅ©ng bị má»i ngÆ°á»i nhanh chóng quên lãng, chỉ trừ má»™t vài ngÆ°á»i hãn hữu vẫn nghÄ© đến chàng nhÆ° má»™t nhân vật hết sức bí ẩn, chẳng mấy ai nhắc đến cái tên đó nữa.
Ngay cả hai vị Tổng tiêu đầu VÅ© Uy tiêu cục và Cáp Viá»…n tiêu cục là Kim Cung Thần Äạn Phạm Trị Thành và Ngân ThÆ°Æ¡ng Mạnh Bá cÅ©ng bị cuốn hút bởi hàng loạt những chuyện khác Ä‘ang làm chấn Ä‘á»™ng võ lâm nên không nghÄ© tá»›i vị công tá»­ hào phóng kia nữa.
Như vậy là danh từ Tân Tiệp đã vĩnh viễn chìm vào quên lãng rồi sao?
Không ai giải đáp được vấn đỠđó.
Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm kéo nhau đến Võ ÄÆ°Æ¡ng sÆ¡n bị Lăng Phong kiếm khách cùng chín tên đệ tá»­ chân truyá»n của Xích DÆ°Æ¡ng đạo trưởng dùng “Cá»­u Cung kiếm trận†vây công suốt sáu canh giỠở Giải Kiếm Trì, Nhân Tuyệt Kiếm Tô Ãnh Tuyết có công lá»±c yếu hÆ¡n bị trúng má»™t chưởng vào hậu tâm thổ huyết tại trận.
Lăng Phong kiếm khách nhục mạ Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm má»™t trận má»›i Ä‘uổi xuống núi.
Xích DÆ°Æ¡ng đạo trưởng làm nhÆ° không hay biết gì chuyện đó. Chính lão cÅ©ng Ä‘ang muốn qua mặt phái Không Äá»™ng vá»›i hai mục đích, má»™t là để xác định vị thế của mình trong võ lâm, hai là cảnh cáo Kiếm Thần Lệ Ngạc vá» việc năm xÆ°a hai ngÆ°á»i tình cá» Ä‘oạt được má»™t vật kỳ bảo mà hiện Lệ Ngạc Ä‘ang Ä‘á»™c chiếm.
Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm lần này bị nhục phải nuốt hận hạ sÆ¡n, Nhân Tuyệt Kiếm Tô Ãnh Tuyết chỉ còn thoi thóp, tuy được uống nhiá»u loại thần dược của Không Äá»™ng phái nhÆ°ng vẫn không chuyển biến.
Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh và Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi Ä‘á»u thầm yêu sÆ° muá»™i, thấy cô ta ngày càng suy nhược Ä‘á»u hết sức lo lắng chữa chạy.
Hai ngÆ°á»i biết rằng vá»›i thÆ°Æ¡ng thế của tiểu muá»™i nhÆ° vậy, nếu Ä‘Æ°a vá» Không Äá»™ng thì khó mà chữa lành.
Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh là ngÆ°á»i bản tính xanh vá» Ä‘á» lòng, nên ở má»—i địa phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u có ngÆ°á»i quen. Hắn chợt nhá»› đến má»™t ngÆ°á»i, liá»n nói vá»›i Vu Nhất Phi :
- Chúng ta sao không tìm đến Lư Thương xem?
Vu Nhất Phi vỗ trán kêu lên :
- Nếu sư huynh không nhắc thì tiểu đệ quên mất. Sư muội chỉ bị nội thương do chưởng lực, nếu lão chịu giúp cho thì thuốc đến bệnh trừ. Chỉ sợ lão quái nhân đó tính tình cổ quái...
Gia Cát Minh cÆ°á»i nói :
- NgÆ°á»i này tính khí tuy cổ quái, nếu đã không thích thì dù đánh chết lão cÅ©ng không chịu chữa. NhÆ°ng ta vá»›i lão có chút quen biết, nếu đã tá»›i cầu chắc rằng lão ta không đến ná»—i từ chối. Chỉ phiá»n là Kinh SÆ¡n cách đây tá»›i hai ngày Ä‘Æ°á»ng, lại mang theo tiểu muá»™i không thể Ä‘i nhanh được.
Há» bàn nhau tìm mua ngá»±a rồi lập tức lên Ä‘Æ°á»ng.
Kinh SÆ¡n nằm ở trung tâm tỉnh Hồ Bắc nhÆ°ng chỉ là má»™t tiểu trấn bình thÆ°á»ng.
Diệu Thủ Thần Y Lư Thương sống trong tịnh cư ở ngoại thành, tuy vậy không ai biết nơi ở của vị thần y danh mãn thiên hạ đó.
Diệu Thủ Thần Y không những nổi tiếng vá» y thuật mà cả tính tình kỳ quái nữa. Khi lão đã không thích thì dù bệnh nhân chết ngay trÆ°á»›c mặt lão cÅ©ng bá» mặc. Tuy y đạo của lão hết sức cao thâm nhÆ°ng võ công chỉ thuá»™c hạng tầm thÆ°á»ng, mặc dù vậy nhiá»u ngÆ°á»i bất mãn vá»›i phong cách thiếu y đức của LÆ° ThÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không ai làm gì được lão, vì trên giang hồ những bậc danh kiệt chịu ân huệ của lão ta không ít.
Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh và Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi Ä‘Æ°a sÆ° muá»™i đến Kinh SÆ¡n thì trá»i đã hoàng hôn. Há» không vào thành mà Ä‘i vá» hÆ°á»›ng bắc.
Äi chừng hÆ¡n dặm, đã thấy thấp thoáng trong khu rừng trúc có bức tÆ°á»ng của má»™t ngôi tiểu viện, Gia Cát Minh dừng xe nhảy xuống.
Tuy Ä‘ang tiết xuân trá»i không nóng lắm nhÆ°ng vì Ä‘i Ä‘Æ°á»ng xa nên ai nấy mình đẫm mồ hôi.
Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi vừa lấy khăn lau trán, vừa chỉ vào tÆ°á»ng viện há»i :
- Có phải chỗ đó không?
Gia Cát Minh gật đầu :
- Chính phải!
Hai ngÆ°á»i lại tiếp tục lên xe Ä‘i thẳng đến tiểu viện.
Xe dừng ngay sát rừng trúc, Gia Cát Minh nói :
- Chúng ta Ä‘i bá»™ vào trÆ°á»›c xem tình hình để lão quái đó khá»i nổi giận.
Hai ngÆ°á»i đỡ Tô Ãnh Tuyết ra khá»i xe. Bấy giá» mặt cô ta đã trắng bệch ra không còn chút huyết sắc, hÆ¡i thở rất yếu.
Gia Cát Minh đành bế tiểu sư muội đi vỠphía tiểu viện, Vu Nhất Phi lòng đầy ghen tức nhưng không dám nói gì.
Từ rừng trúc có má»™t con Ä‘Æ°á»ng lát đá chạy thẳng vào tịnh thất của Diệu Thủ Thần Y.
Trong rừng rất u tịch, ngoài tiếng chim ríu rít, không còn thanh âm nào khác.
Nói là tÆ°á»ng viện nhÆ°ng đó chỉ là những thanh trúc ghép thành, bên ngoài đắp thêm má»™t lá»›p đất bùn, trên tÆ°á»ng đất đầy các loại côn trùng bò lổn ngổn xem đến ghê mắt.
Hai ngÆ°á»i dừng trÆ°á»›c cổng gõ mấy tiếng nhÆ°ng bên trong vẫn im ắng không có tiếng trả lá»i. Gõ thêm mấy tiếng vẫn không nghe phản ứng. Vu Nhất Phi nói :
- Chẳng lẽ LÆ° lão tiá»n bối Ä‘i vắng?
Gia Cát Minh lắc đầu :
- Không đâu. Gần mÆ°á»i năm nay chÆ°a nghe nói ông ấy ra khá»i tịnh cÆ°.
Lại đưa mắt nhìn vào nhà nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i xem, cá»­a nhà không khóa, cho dù ông ta Ä‘i vắng tất vẫn có ngÆ°á»i trông nom.
Lại gõ thêm mấy tiếng nữa.
Chợt nghe cách một tiếng, cánh cổng tự mở ra, nguyên là cửa không chốt bên trong.

Gia Cát Minh nói :
- Lão nhị, chúng ta vào trong xem sao!
Äến giữa sân vẫn không nghe tiếng ngÆ°á»i nào.
Gia Cát Minh cao giá»ng gá»i vào nhà :
- Lư lão tiên sinh có nhà không?
Không có tiếng trả lá»i. Gia Cát Minh lòng đầy nghi hoặc, quay lại nói :
- Ngươi đỡ lấy tiểu muội để ta vào xem sao...
Hắn chÆ°a dứt câu chợt bên trong có giá»ng nói lạnh lùng phát ra :
- Cút ngay!
Gia Cát Minh nghe giá»ng ngÆ°á»i này hoàn toàn không giống khẩu âm vùng Hồ Bắc của LÆ° ThÆ°Æ¡ng, liá»n nói :
- Các hạ là ai? Tại hạ là Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm, tá»›i đây bái phá»ng LÆ° lão tiên sinh.
Hắn cho rằng mấy tiếng Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm đủ làm đối phÆ°Æ¡ng phải nể sợ. Nào ngá» ngÆ°á»i kia vẫn lạnh giá»ng :
- Ta bảo cút ngay, các ngươi có nghe không?
Tiếp đó nghe bịch má»™t tiếng, cánh cá»­a sổ phòng bên tả mở toang ra, má»™t đầu ngÆ°á»i hiện giữa khung cá»­a, da trắng bạch không hÆ¡n gì sắc mặt của Tô Ãnh Tuyết.
Thấy bá»™ mặt đó cả Gia Cát Minh lẫn Vu Nhất Phi bất giác cùng phát run, đồng thanh há»i :
- Ngươi là ai?
NgÆ°á»i kia không đáp, chỉ nhếch mép cÆ°á»i nhạt Ä‘Æ°a ánh mắt lạnh nhÆ° băng lÆ°á»›t qua hai ngÆ°á»i rồi dừng lại trên mặt Tô Ãnh Tuyết nói :
- Trông đẹp đấy!
Cả Gia Cát Minh lẫn Vu Nhất Phi Ä‘á»u nổi giận vì đối phÆ°Æ¡ng chẳng đếm xỉa gì đến mình mà lại nói vá» tiểu muá»™i bằng giá»ng khả ố nhÆ° vậy, nhÆ°ng chÆ°a kịp phản ứng thì ngÆ°á»i kia đã tiếp, mắt vẫn không rá»i mặt Tô Ãnh Tuyết :
- Các ngươi đừng lần khần nữa. Lư lão đầu bây giỠkhông còn hơi sức đâu mà chữa trị cho các ngươi đâu. Cút đi!
Hắn lần thứ ba vẫn dùng từ “cútâ€.
Vu Nhất Phi nổi giận há»i :
- Các hạ từ đâu tới? Hãy ra đây nói chuyện phải quấy!
NgÆ°á»i kia không chút để ý đến sắc thái Ä‘e dá»a trong lá»i của Vu Nhất Phi, lạnh giá»ng :
- Ta sẽ đếm từ má»™t đến mÆ°á»i. Nếu các ngÆ°Æ¡i không chịu cút thì đừng trách ta không khách khí.
Rồi không cần chú ý đến thái độ của đối phương, đếm ngay :
- Má»™t... hai...
Vu Nhất Phi lo lắng cúi nhìn sắc mặt tái nhợt của tiểu muá»™i, nhá» giá»ng nói :
- Sư huynh, chúng ta nên lùi lại trước đã!
Gia Cát Minh cÅ©ng lo lắng cho sá»± an toàn của Tô Ãnh Tuyết nên liá»n gật đầu.
Hai ngÆ°á»i lùi ra ngoài tÆ°á»ng viện thì ngÆ°á»i kia cÅ©ng vừa đếm tá»›i mÆ°á»i. Äếm xong, hắn bá»—ng cÆ°á»i lên má»™t tràng đắc chí.
Thiên, Äịa Tuyệt Kiếm làm sao chịu nổi bị ngÆ°á»i khác xúc phạm đến thế?
Vu Nhất Phi trao Tô Ãnh Tuyết cho đại ca nói :
- Äể tiểu đệ vào xem hắn là ngÆ°á»i nào.
Hắn biết rằng ngÆ°á»i ngồi trong cá»­a sổ là cÆ°á»ng địch nên rút kiếm cầm tay.
Vốn đã mÆ°á»i mấy năm luyện kiếm, vá»›i “Thiếu DÆ°Æ¡ng Cá»­u Nhất Thức†tuyệt chiêu của Khôn Äá»™ng lừng lẫy giang hồ vì thế tay cầm chắc kiếm, Vu Nhất Phi yên tâm thêm mấy phần, vững bụng Ä‘i thẳng vào nhà.
NhÆ°ng vừa tá»›i hành lang thì nghe vút má»™t tiếng, ngÆ°á»i kia lao ra cá»­a sổ đứng ngay trÆ°á»›c mặt hắn, thân pháp còn cao hÆ¡n cả Vu Nhất Phi. Hắn còn bàng hoàng thì ngÆ°á»i kia đã lạnh giá»ng nói :
- NgÆ°Æ¡i từng nghe nói Thiên Ma Kim Kỳ hạ thủ đã để ngÆ°á»i nào sống sót chÆ°a?
“Thiên Ma Kim Kỳ!†Bốn tiếng đó làm Vu Nhất Phi chấn động toàn thân, nghĩ thầm :
- “Thì ra ngÆ°á»i này là Thiên Ma Kim Kỳ, má»™t tên đại ma đầu khét tiếng.â€
Thiên Ma Kim Kỳ lại nói :
- Nể mặt Lệ Ngạc, ngươi là kẻ đầu tiên hôm nay ta tha cho mạng sống. Cút ngay!
Äịa Tuyệt Kiếm tuy tâm cao khí ngạo nhÆ°ng bây giỠđối diện vá»›i nhân vật đáng sợ này bá»—ng mất hết nhuệ khí, ngẫm nghÄ© giây lát rồi không dám nói gì thêm lủi thủi quay ra.
Thiên Ma Kim Kỳ lén đưa tay lau mồ hôi, mặt hiện vẻ đau đớn, nhảy vào cửa sổ không còn linh hoạt như trước, tiếc rằng Vu Nhất Phi không nhận thấy.
Trong nhà có má»™t chiếc giÆ°á»ng, ở góc giÆ°á»ng có má»™t lão nhân tóc đã hoa râm ngồi thu lu, dÆ°á»ng nhÆ° không biết chút gì vá» những biến cố Ä‘ang xảy ra ngoài cá»­a.
Thiên Ma Kim Kỳ nhảy vào cửa sổ, đến bên lão nhân nói :
- Tên há» LÆ° kia! NgÆ°Æ¡i nên biết Ä‘iá»u má»™t chút. NgÆ°Æ¡i quá biết rõ Bách Há»™i huyệt là huyệt nhÆ° thế nào rồi. HÆ¡n nữa thủ pháp Ä‘iểm huyệt của ta, trong thiên hạ đừng mong còn ai giải được. Nếu ngÆ°Æ¡i không nghe lá»i, Kim Kỳ ta vẫn chÆ°a chết được, trái lại há» LÆ° ngÆ°Æ¡i không sống quá má»™t canh giỠđâu!
Nguyên là Thiên Ma Kim Kỳ lợi dụng lúc thiếu nữ TrÆ°Æ¡ng Thanh bày ra trò chÆ¡i bịt mắt trốn tìm mà thừa cÆ¡ chạy trốn. Thôi Lệnh Phù ÄÆ°á»ng Bân cùng hai tên sÆ° Ä‘iệt là ÄÆ°á»ng Linh và ÄÆ°á»ng Yến Ä‘uổi theo nhÆ°ng khinh công ba ngÆ°á»i không bằng Kim Kỳ nên để hắn thoát.
Kim Kỳ chạy thêm má»™t hồi, chợt thấy ngá»±c Ä‘au nhÆ° thắt, sau đó chân khí không Ä‘á» lên nổi. Hắn biết rằng trÆ°á»›c đó bị trúng má»™t chưởng của Tân Tiệp bây giá» bắt đầu phát tác, nhÆ°ng Ä‘iá»u nguy hiểm là trong lúc thụ thÆ°Æ¡ng mà phải Ä‘á» khí vận hết chân lá»±c thi triển khinh công chạy quá lâu nên thÆ°Æ¡ng thế trở nên nghiêm trá»ng.
Hắn quay đầu nhìn, khi đã yên trí rằng ngÆ°á»i của ÄÆ°á»ng Gia không Ä‘uổi theo nữa má»›i tìm chá»— kín đáo định nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc, sau đó thá»­ vận khí xem, thấy cÆ¡ thịt nhÆ° nhuyá»…n hết Ä‘i, kinh hãi nghÄ© thầm :
- “Tên tiểu tá»­ há» Tân đó chưởng lá»±c của hắn quả là lợi hại.â€
Hắn thừa hiểu khi đã thụ thương bởi chưởng lực của nội gia cao thủ nếu không nhanh chóng chữa trị, để lâu thì rất dễ bị phế võ công, thậm chí trở thành tàn phế.
Trong lúc hoảng sợ, hắn chợt nhá»› tá»›i Diệu Thủ Thần Y liá»n tìm tá»›i đây, nào ngá» sau khi biết hắn là Thiên Ma Kim Kỳ, dù hắn nói thế nào lão ta cÅ©ng không chịu chữa.
Kim Kỳ liá»n nổi giận Ä‘á»™ng thủ vá»›i Diệu Thủ Thần Y. Tuy hắn đã thụ thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng Diệu Thủ Thần Y vẫn chÆ°a phải là đối thủ của hắn, chỉ sau mấy chiêu đã bị hắn Ä‘iểm trúng Bách Há»™i huyệt.
Kim Kỳ ném đối phÆ°Æ¡ng lên giÆ°á»ng, nhÆ°ng dù bị uy hiếp thế nào, Diệu Thủ Thần Y vẫn cứ trÆ¡ ra, không nói không Ä‘á»™ng.
Sau đó Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm tá»›i cầu y, Kim Kỳ lo sợ vì biết rằng trong lúc này hắn không phải là đối thủ của bất kỳ ngÆ°á»i nào trong bá»n há». Không ngá» chỉ dùng má»™t mẹo nhá», hắn đã dá»a cho Tam tuyệt kiếm sợ hãi mà bá» Ä‘i, lòng không khá»i đắc ý.
Hiện tại, vấn Ä‘á» khẩn thiết là Diệu Thủ Thần Y vẫn không chịu trị thÆ°Æ¡ng cho hắn. Nếu trúng chưởng lá»±c phổ thông thì hắn có thể tá»± lo liệu được, đằng này lại trúng chưởng của cao thủ ná»™i gia cỡ Tân Tiệp mà võ công còn cao cÆ°á»ng hÆ¡n hắn nên thầy thuốc bình thÆ°á»ng cÅ©ng bất lá»±c đành chịu bó tay.
Lúc đó ở bên ngoài tÆ°á»ng viện, Vu Nhất Phi nói vá»›i Gia Cát Minh :
- Tên đó chính là Thiên Ma Kim Kỳ, một tên đại ma đầu khét tiếng võ lâm.
Sư huynh thấy nên làm thế nào?
Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh trầm ngâm một lúc rồi nói :
- Thiên Ma Kim Kỳ tới đây tìm Diệu Thủ Thần Y, có lẽ chỉ có một mình hắn, như vậy rất có khả năng hắn đã bị thương.
Dừng lại một lúc lại nói :
- Lão nhị, chúng ta hãy đem tiểu muội giấu trong rừng trúc rồi cùng nhau vào đó xem. Ta không tin rằng với sức của huynh đệ chúng ta mà không đối phó nổi với tên đó.
Vu Nhất Phi tán thành, lập tức cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ, Ä‘Æ°a Tô Ãnh Tuyết giấu vào rừng trúc, sau đó thận trá»ng tiếp cận vào nhà.
Gia Cát Minh nhẹ nhàng áp sát cửa sổ nhìn vào, thấy Thiên Ma Kim Kỳ ngồi trên chiếc ghế nhỠtrầm ngâm nghĩ ngợi. Thiên Tuyệt Kiếm cúi xuống nhặt một viên đá nhỠnhằm Thiên Ma phóng tới.
Không Äá»™ng là má»™t trong ngÅ© đại tông phái nên Thần Kiếm Lệ Ngạc không thích dùng ám khí, bởi thế ngÆ°á»i của phái Không Äá»™ng cÅ©ng hầu nhÆ° không dùng ám khí, có chăng cÅ©ng chỉ dùng sá»i đá làm ám khí mà thôi. Äặc Ä‘iểm đó là do những nhân vật đứng đầu trong NgÅ© đại môn phái không muốn làm mất thân phận của mình.
Ném viên đá nhá» chẳng qua là cách dùng ám khí thông thÆ°á»ng nhất, đâu có thể trúng được vào má»™t nhân vật lão luyện nhÆ° Thiên Ma Kim Kỳ. Hắn chỉ vung tay nhẹ, viên đá đã bay tít Ä‘i.
Nhưng sau đó hắn vẫn ngồi bất động trên ghế, bởi vì lúc này hắn thấy ngực nhức nhối không sao chịu được, thậm chí hơi thở cũng trở nên khó khăn.
Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh ném viên đá vào cÅ©ng không phải vá»›i hy vá»ng đánh trúng đối phÆ°Æ¡ng nên việc Kim Kỳ tránh được không làm hắn ngạc nhiên. Bởi dụng ý của Gia Cát Minh chỉ muốn làm hắn kinh Ä‘á»™ng để nhảy ra ngoài cá»­a sổ đối phó vá»›i hai ngÆ°á»i nhÆ° trÆ°á»›c.
Nhưng Kim Kỳ vẫn không di động khiến Gia Cát Minh lấy làm kỳ quái.
Vu Nhất Phi chợt động tâm linh, khẽ nói với sư huynh.
- Tên Ma đầu này đến tìm Diệu Thủ Thần Y tất đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng. Bây giá» cứ xem thần sắc tái nhợt thế kia, thậm chí Ä‘á»™ng cÅ©ng không Ä‘á»™ng. Nếu chúng ta muốn tiêu diệt tên ma đầu này thì đây là cÆ¡ há»™i tốt nhất. à sÆ° huynh thế nào?
Gia Cát Minh trầm ngâm hồi lâu rồi nói :
- Xem ra hôm nay chúng ta thế nào cũng động thủ với hắn, dù tên ma đầu đó có bị thương hay không. Nhưng...
Thấy sÆ° huynh do dá»±, Vu Nhất Phi há»i :
- Nhưng gì nữa?
Gia Cát Minh đáp :
- Nếu chúng ta động thủ trong phòng thì sẽ làm cho Diệu Thủ Thần Y nổi giận, không trị thương cho sư muội, chẳng hóa ra chúng ta tới đây mất công không?
Vu Nhất Phi nghe sÆ° huynh nói có lý, tuy hắn chÆ°a quen biết Diệu Thủ Thần Y, nhÆ°ng đã nghe nhiá»u vá» tính khí kỳ quặc của vị danh y này. Hắn trầm ngâm nói :
- Vậy chúng ta nên làm gì bây gi� Sư huynh, tiểu đệ thấy su muội ở một mình ngoài rừng e gặp nguy hiểm.

Thấy sư đệ quan tâm đến sư muội như vậy, Gia Cát Minh có phần ghen tỵ nhưng không thể phản đối, làm ra vẻ bất cần nói :
- Ta thấy không có gì đáng lo. Tuy nhiên ngươi không yên tâm thì cứ ra chăm sóc cho cô ấy.
Vu Nhất Phi hừ một tiếng nghĩ thầm :
- “NgÆ°Æ¡i làm ra vẻ bàng quang nhÆ°ng không qua mắt ta được đâu.â€
NghÄ© thế nhÆ°ng miệng lại cÆ°á»i nói :
- Thế cũng được. Sư huynh ở trong này tùy cơ mà hành động, tiểu đệ ra chiếu cố đến sư muội.
Thế rồi bỠđi ra rừng trúc.
Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh bỗng thấy hối hận :
“Lẽ ra không nên để má»™t mình Vu Nhất Phi bên cạnh sÆ° muá»™i má»›i phải...â€
Hai sÆ° huynh đệ ngấm ngầm tranh giành tình cảm của sÆ° muá»™i Tô ánh Tuyết, nhÆ°ng cả hai Ä‘á»u biết rằng cô ta không để ý đến cả hai, thậm chí không giấu sá»± ác cảm, chán ghét. Chúng không biết rằng sá»± rung Ä‘á»™ng của trái tim thiếu nữ hết sức tinh tế, hoàn toàn không phụ thuá»™c vào sá»± chủ Ä‘á»™ng của đối phÆ°Æ¡ng.
Sá»± Ä‘á»i xÆ°a nay vẫn vậy, theo tình tình tránh, tránh tình tình theo. Nữ nhân đã có cảm tình vá»›i anh, dù có tránh thế nào vẫn bị cô ta Ä‘eo Ä‘uổi, còn ngược lại đã không có cảm tình, có tìm cách quyến rÅ© thế nào cÅ©ng chỉ nhận được sá»± hững há» ghẻ lạnh mà thôi.
* * * * *
Thiên Ma Kim Kỳ càng lúc càng thấy Ä‘au hÆ¡n, chân khí hiện tượng nghịch xung. Hắn nhìn Diệu Thủ Thần Y vẫn ngồi bó ghế trên giÆ°á»ng, biết rằng bây giá» không còn hy vá»ng để lão trị thÆ°Æ¡ng cho mình nữa.
Ngoài ra Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm đã tiếp cận tá»›i đây, công khai khiêu chiến. Cho dù Diệu Thủ Thần Y có chịu chữa, hai tên tiểu tá»­ đó cÅ©ng chẳng chịu để yên, mắt hổ đăm đăm Ä‘ang nhìn vào hắn...
Kim Kỳ vốn tâm Ä‘á»™c thủ lạt, muốn làm việc gì chỉ cần đạt tá»›i mục đích mà bất chấp thủ Ä‘oạn. Thá»­ nghÄ© đến cả cha mẹ mình mà hắn cÅ©ng giết chỉ để chiếm được tình cảm của PhÆ°Æ¡ng Thiếu Khuê thì tính mạng của ngÆ°á»i khác có giá trị gì?
Lúc này hắn hiện sát cơ, tự nhủ :
- “Tên lang băm này đã không chịu trị thÆ°Æ¡ng cho ta thì vÄ©nh viá»…n đừng mong trị thÆ°Æ¡ng cho má»™t ai khác.â€
Trên khóe môi hắn hiện lên nụ cÆ°á»i Ä‘á»™c ác, nghÄ© tá»›i Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm tá»›i đây nhÆ°ng không đạt được mục đích. Không những thế, sau này tất cả những ngÆ°á»i mang trá»ng bệnh trên võ lâm không còn ai cứu trị, nghÄ© nhÆ° thế lòng hắn vô cùng khoái trá.
- Ta làm việc này ảnh hưởng đến tính mạng của nhiá»u ngÆ°á»i đến thế, còn hÆ¡n giết cả trăm ngÆ°á»i. Thật đã!
Rồi vá»›i nụ cÆ°á»i tàn bạo và đắc ý trên môi, hắn cố nén Ä‘au, nhanh nhÆ° chá»›p lao đến bên giÆ°á»ng vung chưởng đánh xuống Thiên linh cái Diệu Thủ Thần Y rồi lao ra cá»­a sổ phía bên kia, biến mất trong bóng hoàng hôn.
Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh không để ý đến Diệu Thủ Thần Y ngồi cuối giÆ°á»ng, thấy Kim Kỳ Ä‘á»™t nhiên chạy trốn khá»i phòng thì rất ngạc nhiên. Thá»±c ra hắn thầm mong Ä‘iá»u đó vì đã từng nghe danh của tên ma đầu này, biết mình không đối phó nổi.
Chá» hồi lâu, Gia Cát Minh má»›i thận trá»ng tiến vào nhà, thấy Diệu Thủ Thần Y vẫn ngồi thu lu ở góc giÆ°á»ng, kinh hãi kêu lên :
- Lư lão tiên sinh có sao không?
Diệu Thủ Thần Y nặng ná» nhÆ°á»›ng đôi mi nặng trÄ©u, thá»u thào nói :
- Ngươi hãy đến tủ thuốc, lấy lỠthuốc màu lục ở ngăn thứ ba tới đây, mau lên!
Thì ra mới rồi Thiên Ma Kim Kỳ đánh một chưởng để kết liễu số mạng đối phương, nhưng cũng nhỠthế mà giải huyệt cho Diệu Thủ Thần Y. Bây giỠLư Thương có thể nói được và tứ chi cũng có thể cử động.
Gia Cát Minh vá»™i vã làm theo lá»i, tìm trên tủ thuốc cuối phòng ở ngăn thứ ba lấy ra má»™t bình nhá» màu lục Ä‘em tá»›i cho Diệu Thủ Thần Y.
Diệu Thủ Thần Y lại gấp giá»ng bảo :
- Dốc ra ba viên dược hoàn bỠvào miệng ta!
Gia Cát Minh răm rắp làm theo, bụng nghĩ :
- “Chắc đây là thuốc chuyên trị ná»™i thÆ°Æ¡ng thần diệu nhất của Diệu Thủ Thần Y mà ai cÅ©ng biết gá»i là “Truy Hồn Ä‘anâ€...â€
Gia Cát Minh nghÄ© không sai. Diệu Thủ Thần Y có má»™t loại thánh dược chuyên trị chưởng lá»±c ná»™i gia gá»i là “Truy Hồn Ä‘an†vô cùng hiệu nghiệm mà trên giang hồ ai cÅ©ng biết.
Diệu Thủ Thần Y uống xong ba viên dược hoàn, thần sắc hình như có biến chuyển, cố sức ngồi thẳng dậy, mở mắt ra.
Gia Cát Minh lo lắng há»i :
- Lư tiên sinh có đỡ chút nào không?
Diệu Thủ Thần Y lắc đầu, thở dài đáp :
- Thiên Ma Kim Kỳ quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n... đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng rồi mà chưởng lá»±c vẫn còn lợi hại nhÆ° thế...
Rồi lão thở hắt ra một hơi, nói tiếp :
- Hắn vừa đánh vào huyệt Mệnh Môn ta một chưởng, dù thần tiên cũng không sao cứu được nữa rồi...
Gia Cát minh chÆ°a hiểu rằng sá»± việc đến ná»—i nghiêm trá»ng đến thế, thấp giá»ng nói :
- Lư tiên sinh, sự việc không đến nỗi...
Diệu Thủ Thần Y đột nhiên nổi giận nói :
- Cái gì mà không đến ná»—i? Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i biết hÆ¡n ta? Äồ... đồ ngu xuẩn!
NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên lão ho khan má»t tiếng, dịu giá»ng :
- Ta... ta há»ng mất rồi! Chỉ... chỉ tiếc rằng... y thuật của ta... không ai...
Nói tới đó, mắt Diệu Thủ Thần Y trợn ngược lên, đoạn khí.
Ai cÅ©ng biết rằng huyệt Thiên Linh Cái là tá»­ huyệt, chỉ cần chạm nhẹ cÅ©ng đủ ngất Ä‘i, huống chi Thiên Ma Kim Kỳ có võ công thâm hậu? Diệu Thủ Thần Y bị má»™t chưởng mà còn duy trì được sá»± sống thêm khoảnh khắc, chỉ là do ná»™i lá»±c hắn không được nhÆ° lúc bình thÆ°á»ng, lại được thần dược há»— trợ thêm ná»™i nguyên mà duy trì cuá»™c sống trong khoảnh khắc.
Thấy Diệu Thủ Thần Y đã chết, Gia Cát Minh hoảng sợ nghĩ thầm :
- “Thật không ngá» chúng ta hôm nay vượt ngàn dặm tá»›i đây chỉ uổng công... thật là xúi quẩy.â€
Nhưng hắn bỗng nghĩ ra rằng :
“Äến giá» hấp hối mà Diệu Thủ Thần Y vẫn nhá»› rõ bình dược màu lục, chứng tỠđó không phải là loại tầm thÆ°á»ng. Và thá»±c tế nhá» ba viên dược hoàn mà lão ta kéo dài thêm số phận thêm má»™t thá»i gian ngắn ngủi, chắc đó là thần dược mà trên giang hồ vẫn truyá»n danh là “Truy Hồn Ä‘anâ€...â€
NghÄ© Ä‘oạn hắn cầm bình dược chạy nhanh ra khá»i phòng.
Gia Cát Minh cất lá» thuốc trong ngÆ°á»i vừa chạy ra rừng trúc, nÆ¡i giấu tiểu sÆ° muá»™i mình, bá»—ng đứng sững lại. DÆ°á»›i khóm trúc, ngoài Vu Nhất Phi vá»›i sÆ° muá»™i còn có ba ngÆ°á»i nữa, hai ngÆ°á»i bận đạo y màu lam đứng sát vai nhau, ngÆ°á»i thứ ba tay bám vào há», trang phục kiểu tục gia, giống nhÆ° đã bị thÆ°Æ¡ng.
Chỉ thoáng nhìn, Gia Cát Minh đã nhận ra ngay hai ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c là Lăng Phong kiếm khách và má»™t tên đệ tá»­ của phái Võ ÄÆ°Æ¡ng, còn ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng là Thần Hạc Chiêm Bình.
Nguyên là trong trận giao tranh vừa rồi vá»›i Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm, Thần Hạc Chiêm Bình cÅ©ng dính má»™t chưởng của Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi, thÆ°Æ¡ng thế không nhẹ. Sau khi mấy ngày Ä‘iá»u trị và dùng linh dược Ä‘á»™c môn của Võ ÄÆ°Æ¡ng phái nhÆ°ng thÆ°Æ¡ng thế vẫn không thuyên giảm, Lăng Phong kiếm khách Ä‘Æ°a sÆ° đệ đến tìm Diệu Thủ Thần Y cầu chữa trị.
Sau khi hai bên gÆ°á»m gÆ°á»m nhìn nhau má»™t lúc, Lăng Phong kiếm khách không nói lá»i nào, dắt Thần Hạc Chiêm Bình Ä‘i thẳng vào gian tịnh thất của Diệu Thủ Thần Y. Tên đệ tá»­ Võ ÄÆ°Æ¡ng vừa Ä‘Æ°a mắt cảnh giá»›i, vừa Ä‘i theo vị sÆ° huynh.
Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh chỠđối phÆ°Æ¡ng Ä‘i khá»i cổng vá»™i nói nhanh :
- Chúng ta đi thôi!
Vu Nhất Phi thấy thái Ä‘á»™ của sÆ° huynh khác thÆ°á»ng, chẳng biết có sá»± cố gì phát sinh nhÆ°ng không dám há»i, vá»™i vàng bế sÆ° muá»™i Ä‘i ra khá»i rừng. Tuy vậy, Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, Vu Nhất Phi lo lắng nhìn sÆ° muá»™i thiêm thiếp trên tay mình, há»i :
- Sư muội... thương thế...
Gia Cát Minh ngắt lá»i :
- Không sao! Ta đã lấy được “Truy Hồn đan†của Diệu Thủ Thần Y đây rồi...
Vu Nhất Phi lòng đầy ngỠvực nghĩ thầm :
- “Sao Diệu Thủ Thần Y Ä‘á»™t nhiên hào phóng Ä‘Æ°a cho sÆ° huynh loại thần dược tốt nhất của mình thế?â€
Tuy vậy, hắn không dám nói gì đành theo sÆ° huynh chạy ra khá»i rừng trúc tá»›i bên xe ngá»±a.
Gia Cát Minh lấy lỠthuốc dốc ra mấy viên nói :
- Chỉ cần cho sư muội uống vào ba viên “Truy Hồn đan†là không lo gì nữa...
Nhưng Gia Cát Minh vừa dứt câu thì bên rừng bỗng xuất hiện một nhân ảnh lao thẳng tới trước mặt hắn, dừng lại nói :
- Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm thật là tàn Ä‘á»™c, dám giết cả Diệu Thủ Thần Y...
NgÆ°á»i đó nhìn thấy chiếc bình màu lục trên tay Gia Cát Minh hừ má»™t tiếng, nói tiếp :
- Thì ra ngÆ°Æ¡i cÆ°á»›p được “Truy Hồn Ä‘an†nên má»›i hạ sát thủ... Hà! Không ngá» Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm lại dạy đồ đệ làm chuyện bất lÆ°Æ¡ng nhÆ° thế!
Gia Cát Minh nhận ra ngÆ°á»i vừa xuất hiện là Lăng Phong kiếm khách.
Vu Nhất Phi nghe nói Diệu Thủ Thần Y đã chết, lòng đầy kinh dị nhìn sÆ° huynh dò há»i. NhÆ°ng Gia Cát Minh không để ý đến sÆ° đệ, cÆ°á»i nhạt đáp :
- Bá»n đạo sÄ© Võ ÄÆ°Æ¡ng các ngÆ°Æ¡i chẳng hiểu gì cả, sao dám ngậm máu phun ngÆ°á»i?
Lăng Phong kiếm khách buông giá»ng khinh bỉ :
- Phải! Chỉ các ngÆ°Æ¡i là tốt, ta ngậm máu phun ngÆ°á»i đó! Thật là trÆ¡ tráo hết mức...
Nói xong lao mình vào rừng trúc.
Gia Cát Minh đưa mắt nhìn theo, rồi quay sang Vu Nhất Phi đang đứng ngơ ngác, quát lên :
- Mau lên xe! Äi rồi hẵng nói!
Tài sản của kiet1991

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ïðàâîñëàâèå, mai huong kiem 4vn


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™