Hồi 12
Nợ Ä‘á»i oan nghiệt
Kim Mai Linh má»›i ăn được và i bát, bụng đã bá»›t cồn cà o thì không còn hứng thú gì nữa, buông Ä‘Å©a, nhìn ra cá»a sổ u tối, vẻ mặt vô cùng thiểu não.
Cả Hạ TÃn Hùng và Tôn Chiêu Viá»…n Ä‘á»u rất ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ thất thÆ°á»ng của khách.
Hạ TÃnh Hùng thầm nghÄ© :
- “Là m sao cô ta Ä‘á»™t nhiên mang bá»™ mặt Ä‘Æ°a đám nhÆ° cha chết thế kia?â€
Tuy nhiên vì sợ uy danh của Äá»™c Quân, Kim Nhất Bằng và Thiên Ma Kim Kỳ nên không dám nói ra câu ấy.
Chúng đâu biết rằng đã hai ngà y Kim Mai Linh không ăn được gì vì thế thấy thức ăn bản năng đầu tiên là thá»a mãn nhu cầu thiết yếu nhất. NhÆ°ng khi bụng đã dịu cÆ¡n đói tâm sá»± lại dâng lên. Vá»›i ná»—i lòng ngổn ngang trăm mối, cho dù lúc nà y trên bà n có nem công, chả phượng, nà ng vẫn không sao nuốt nổi.
Tôn Chiêu Viễn nghĩ thầm :
- “Cứ theo vẻ mặt rầu rÄ© và y phục xÆ¡ xác của cô ta... chẳnng lẽ vị đại cô nÆ°Æ¡ng thân hoà i tuyệt há»c, lại là sÆ° muá»™i của đệ nhất ma đầu Ä‘Æ°Æ¡ng đại còn bị ngÆ°á»i khác cho nếm mùi khổ Ä‘au? NhÆ°ng ngÆ°á»i nà o lại có đủ bản lÄ©nh đó?â€
NghÄ© thế, hắn chỉ cÆ°á»i, thá» thăm dò :
- Kim cô nÆ°Æ¡ng, bây giỠđịnh Ä‘i đâu? Nếu có thể, huynh đệ chúng tôi xin tiá»…n má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng...
Hắn không há»i chút gì đến Ä‘iá»u hoà i nghi của mình, nhÆ°ng câu đó cÅ©ng có thể giải đáp phần nà o sá»± thắc mắc... đủ thấy Giang Lý Bạch Long tháºt giảo hoạt.
Không ngỠKim Mai Linh vẫn không nói gì, rầu rĩ nhìn ra mặt sông u ám, nhớ lại những sự việc trong hai ngà y qua mà lòng đứt từng đoạn...
- “Trá»i đất bao la nhÆ°ng có chá»— nà o cho ta dung thân đâu? Ài.. NhÆ°ng kỳ thá»±c có chá»— dung thân hay không, đối vá»›i ta đâu còn quan trá»ng? Quan trá»ng là ta đã trao cho chà ng tất cả. NhÆ°ng chà ng... hiện chà ng ở đâu và đã gặp chuyện gì?â€
Nà ng buông tiếng thở dà i nặng ná».
Má»™t thiếu nữ Ä‘ang yêu thÆ°Æ¡ng không che giấu tình cảm của mình, đăc biệt là khi Ä‘ang tuyệt vá»ng. Lúc nà y, Kim Mai Linh thấy má»i ngÆ°á»i, má»i sá»± váºt và má»i trạng huống đối vá»›i mình không còn gì quan trá»ng nữa. Cho dù lúc nà y bên ngoà i đầy ánh sáng, nà ng vẫn thấy ảm đạm,dù xung quanh đầy vui tÆ°Æ¡i, nà ng vẫn thấy thế gian đầy thống khổ... Tháºm chà lúc nà y má»i từ ngữ Ä‘á»u không còn tác Ä‘á»™ng tá»›i nà ng được nữa. Nguyên nhân duy nhất chỉ do má»™t ngÆ°á»i, nà ng đã mất Ä‘i má»™t ngÆ°á»i yêu quý.
Tiểu Long Thần Hạ TÃn Hùng và Giang Lý Bạch Long Tôn Chiêu Viá»…n đâu biết rằng lúc nà y vị nữ kiệt thân hoà i tuyệt nghệ nà y, ná»—i lòng so vá»›i má»™t khuê nữ yếu Ä‘uối nhất vẫn chÆ°a bằng.
NhÆ°ng Hạ TÃn Hùng lại rủa thầm :
“Nha đầu nà y lại sắp khóc nữa! Mẹ kiếp!
Mình còn Ä‘ang cao hứng thì nó xìu mặt lại, thá» há»i ai còn lòng dạ đâu mà ăn tiếp được nữa chứ?â€
Hắn đặt mạnh chén rượu xuống mâm, Ä‘Æ°a tay chùi mép, mặt lá»™ vẻ khó chịu. Tôn Chiêu Viá»…n Ä‘Æ°a mắt ra hiệu, hắn cÅ©ng lá» Ä‘i, lấy giá»ng khẳng khái nói :
- Trong lòng cô nÆ°Æ¡ng có chuyện gì không được vui xin cứ nói ra! Huynh đệ chúng tôi tuy bất tà i, nhÆ°ng Ãt nhiá»u gì cÅ©ng giúp được cô nÆ°Æ¡ng phần nà o mà !
Tôn Chiêu Viễn nghe thế phát hoảng, nghĩ thầm :
- “Äại ca ta tháºt hồ đồ!
NgÆ°Æ¡i thÆ°á»ng ngà y có là m được trò gì đâu chứ? Việc gì ngÆ°á»i ta đã không là m được, chẳng lẽ chúng ta đủ sức giúp sao chứ?â€
Kim Mai Linh nghe nói thu liá»…m ánh mắt, định thần, Ä‘Æ°a tay lau mấy giá»t nÆ°á»›c mắt vừa ứa ra, tá»± trách mình :
- “Trong trÆ°á»ng hợp nà y sao lại khóc trÆ°á»›c những ngÆ°á»i không quan biết?â€
Nà ng ngáºp ngừng má»™t lúc.
- “Trong tình cảnh bức bách, hiện sÆ° phụ, sÆ° huynh chÆ°a biết Ä‘ang ở đâu, có lẽ đây là nÆ¡i duy nhất mình có thể nhá» cáºy...â€
NghÄ© thế Kim Mai Linh rầu giá»ng nói :
- Äa tạ sá»± hà o hiệp của Hạ đạ ca...
Nghe ba tiếng Hạ đại ca từ má»™t nữ kiệt đẹp nhÆ° tiên, Hạ TÃn Hùng sÆ°á»›ng mê Ä‘i, ngoác miệng cÆ°á»i nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng có việc gì xin cứ nói. Tiểu Long Thần Hạ TÃn Hùng nà y không phải khoe khoang trÆ°á»›c mặt cô nÆ°Æ¡ng, những việc lá»›n nhá» trong khu vá»±c bảy tỉnh miá»n nam nà y Ä‘á»u có thể là m được.
Hắn nói câu đó tháºt không phải khoa trÆ°Æ¡ng. Vốn là má»™t tên thủ lÄ©nh của má»™t đảng cÆ°á»›p lá»›n, những nhân váºt võ lâm cả hắc đạo và bạch đạo trong bảy tỉnh miá»n nam Ãt nhiá»u Ä‘á»u có mối giao tình vá»›i hắn.
Thế nhưng Giang Lý Bạch Long Tôn Chiêu Viễn lại nghĩ thầm :
- “Việc mà vị cô nÆ°Æ¡ng nà y cần, chỉ sợ đến mÆ°á»i đại ca còn không là m nổi!â€
Kim Mai Linh cÆ°á»i không được tá»± nhiên nói :
- Quả tháºt tôi muốn nhỠđại ca má»™t việc...
Hạ TÃn Hùng vồn vã :
- Cô nương cứ nói!
- Tôi muốn nhỠhai vị đưa giúp tới Vũ Hán.
Tôn Chiêu Viá»…n không khá»i sá»ng sốt há»i :
- Chỉ thế thôi?
Hắn không ngá» thiên kim của Äá»™c Quân danh trấn võ lâm lại tá»›i đây chỉ để nhá» má»™t việc Ä‘Æ¡n giản nhÆ° thế. Hạ TÃn Hùng cÆ°á»i hô hố nói :
- Việc đó thì quá dễ, huynh đệ chúng tôi sẽ là m ngay...
Tôn Chiêu Viá»…n bị lòng hiếu kỳ cuốn hút, lại há»i :
- Chẳng lẽ cô nương chỉ nhỠcó thế...
Kim Mai Linh ngáºp ngừng má»™t lúc, nói tiếp :
- Sau đó... tôi còn nhá» hai vị chuẩn bị cho má»™t chiếc thuyá»n và hai tên thủy thủ giá»i.
Tôn Chiêu Viễn ngỠvực nghĩ :
- “Phụ thân cô ta không chỉ có má»™t thuyá»n lá»›n hết sức sang trá»ng và tiện nghi, ngay cả muốn có thuyá»n nhá» vừa ý cÅ©ng chẳng khó gì, tại sao cô ta lại cần chúng ta chuẩn bị thuyá»n giúp? Chẳng lẽ cô ta có xung khắc gì vá»›i phụ thân mà bá» Ä‘i?â€
Hắn vốn là ngÆ°á»i cÆ¡ trà nên dù nghi ngá» nhÆ° váºy nhÆ°ng không há»i thẳng mà lại thăm dò :
- Cô nÆ°Æ¡ng bảo chúng tôi chuẩn bị thuyá»n, chắc muốn Ä‘i du lịch đâu đó...
Còn Tiểu Long Thần Hạ TÃnh Hùng lại bá»™c tuệch, buá»™t miệng nói ngay :
- Tôi nghe Tôn Nhị đệ nói rằng lão thái gia của cô nÆ°Æ¡ng có má»™t chiếc thuyá»n hết sức tiện nghi và mỹ lệ hiếm thấy trong thiên hạ, là m sao cô nÆ°Æ¡ng không dùng?
Kim Mai Linh chá»›p chá»›p hà ng mi, tránh câu há»i của Hạ TÃn Hùng nói :
- Tôi muốn ra biển má»™t chuyến má»›i phiá»n hai vị giúp chuẩn bị má»™t chiếc thuyá»n tốt và mấy tên thủy thủ giá»i.
Từ nhá», Kim Mai Linh vốn được nuông chiá»u nên muốn Ä‘iá»u gì Ä‘á»u quen ra lệnh, tuy váºy vốn nể sợ Äá»™c Quân và Thiên Ma Kim Kỳ nên không ai thấy khó chịu.
Hạ TÃn Hùng nói :
- Việc đó chẳng khó gì. Thủ hạ tôi hà ng ngà n tên vốn sinh sống trên sông nÆ°á»›c cả, chỉ má»™t chiếc thuyá»n vá»›i và i tên thủy thủ giá»i thì không có vấn Ä‘á» gì.
Tôn Chiêu Viá»…n đầy bụng hồ nghi, Ä‘oán chắc phải có ẩn tình gì bên trong nhÆ°ng thấy đối phÆ°Æ¡ng không muốn tiết lá»™ nên cÅ©ng không dám há»i.
Hạ TÃn Hùng lại nói :
- Cô nương tới Vũ Hán chắc có cấp sự? Nếu cần chúng tôi không dám giữ lâu, có thể đi ngay trong đêm nay cũng được.
Kim Mai Linh cả mừng đáp :
- Nếu váºy thì tốt quá!
Hạ TÃn Hùng láºp tức hạ lệnh nhổ neo ngược TrÆ°á»ng Giang, chỉ trÆ°a hôm sau đã tá»›i VÅ© Hán.
Kim Mai Linh đã có chủ định từ trước, trước hết tìm chỗ ở của Tân Tiệp.
Nà ng biết Tân Tiệp là chủ nhân của Sơn Mai Châu Bảo Hiệu nên định tới đó dò để biết thêm tin tức vỠchà ng.
Có thể nói quan hệ giữa hai ngÆ°á»i đã rất sâu Ä‘áºm, thế nhÆ°ng mãi đến bây giá» Kim Mai Linh chÆ°a biết gì vá» gia thế hoặc lai lịch của tình lang. Nà ng cÅ©ng hy vá»ng tìm hiểu thêm mối quan hệ giữa Tân Tiệp vá»›i trung niên thÆ° sinh bà ẩn có võ công rất cao cÆ°á»ng, vì sao ông ta không giải thÃch gì lại quyết hạ Ä‘á»™c thủ đối vá»›i chà ng nhÆ° váºy.
Kế hoạch tiếp theo của Kim Mai Linh là xuôi thuyá»n vá» hÆ°á»›ng đông, tin chắc việc chà ng mất tÃch liên quan đến chiếc thuyá»n kỳ lạ kia, và hiện nó Ä‘ang xuôi TrÆ°á»ng Giang, biết đâu thiếu phụ bắt Tân Tiệp Ä‘i cÅ©ng là ngÆ°á»i trên thuyá»n đó.
Thuyá»n vừa đến VÅ© Hán, Tôn Chiêu Viá»…n liá»n nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng có việc gì thì xin cứ lên bá» là m. Cháºm nhất là sáng mai sẽ có thuyá»n và thủy thủ cho cô nÆ°Æ¡ng.
Äúng nhÆ° lá»i hắn nói, Hạ TÃn Hùng và Tôn Chiêu Viá»…n có thế lá»±c rất lá»›n trên TrÆ°á»ng Giang nên việc chuẩn bị má»™t con thuyá»n vá»›i và i thủy thủ chỉ là chuyện trở bà n tay mà thôi.
Kim Mai Linh gáºt đầu cảm tạ. Nà ng vá»™i lên bá» và o trong thà nh, nhÆ°ng không biết Ä‘i đâu cứ xông bừa và o các phố. Kim Mai Linh chÆ°a từng và o các phố nên việc xã giao rất ngượng nghịu.
Nà ng định thuê má»™t chiếc xe ngá»±a định bảo tá»›i SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu nhÆ°ng trong túi không có đồng nà o. Nà ng lại không muốn há»i thăm Ä‘Æ°á»ng, vì thế mãi vẫn không biết nên theo hÆ°á»›ng nà o, vừa vá»™i, vừa bá»±c mình cứ chạy loạn trên các phố, hy vá»ng thấy cá»a hiệu nà o đó tên là SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu.
Nhưng đã mấy canh giỠđến toát mồ hôi vẫn vô hiệu, nà ng dừng lại nghĩ thầm :
- “Ta cứ chạy nháo lên nhÆ° con Ä‘iên nhÆ° thế nà y, nếu có gặp ngÆ°á»i của châu bảo hiệu đó, chúng tưởng mình Ä‘iên tháºt, vị tất đã chịu nói gì vá»›i mình...â€
Thế tồi nà ng sá»a sang lại y phục, bÆ°á»›c cháºm lại, mắt chăm chú nhìn các biển hiệu.
Chợt Kim Mai Linh để ý đến một toà nhà rất lớn, trước cổng đỠbốn chữ sơn son thếp và ng chói mắt :
- Vũ Uy tiêu cục!
Lần đầu tiên nà ng thấy má»™t tiêu cục, tuy đã nghe nói nhiá»u lần nên dừng lại trÆ°á»›c cổng tò mò nhìn và o bên trong.
Có hai ngÆ°á»i từ VÅ© Uy tiêu cục Ä‘i ra, vừa Ä‘i vừa tranh luáºn chuyện gì.
Kim Mai Linh thấy má»™t trong hai ngÆ°á»i kia chÃnh là Giang Lý Bạch Long Tôn Chiêu Viá»…n nên mừng rỡ bÆ°á»›c lên nói :
- May quá, gặp Tôn nhị ca ở đây. Tôi muốn nhỠnhị ca dẫn đến Sơn Mai Chu Bảo Hiệu dược không?
Tôn Chiêu Viá»…n cÅ©ng đã nháºn ra nà ng, vá»™i chạy đến gần nói :
- Cô nương, chúng ta đi thôi!
Kim Mai Linh ngạc nhiên há»i :
- Có chuyện gì váºy?
Tôn Chiêu Viễn tỠvẻ sốt ruột :
- Cứ và o đã rồi hãy nói!
Kim Mai Linh cảm thấy bất an, bụng nghĩ :
- “Chẳng biết có chuyện gì mà hắn cuống lên thế? Chẳng lẽ phát sinh việc gì đó liên quan đến mình?â€
Tuy váºy chỉ im lặng theo Tôn Chiêu Viá»…n.
NgÆ°á»i cùng Ä‘i vá»›i hắn cao giá»ng nói :
- Tôn nhị ca, trăm sự nhỠnhị ca giúp cho việc đó xin đừng quên!
Tôn Chiêu Viễn quay lại đáp :
- Tiểu đệ sẽ cố gắng hết sức, nhÆ°ng Phạm đại ca đừng cho rằng tiểu đệ có dÃnh lÃu và o!
Thì ra ngÆ°á»i đó là Tổng tiêu đầu của VÅ© Uy tiêu cục, Kim Cung Thần Äạn Phạm Trị Thà nh, vốn có quan hệ máºt thiết vá»›i Tôn Chiêu Viá»…n.
Lần nà y có dịp tới Vũ Hán, Tôn Chiêu Viễn ghé và o thăm.
* * * * *
Hai canh giá» trÆ°á»›c, Tôn Chiêu Viá»…n viếng thăm Phạm Trị Thà nh, chỉ má»›i tá»a định xong, vị Tổng tiêu đầu đã nói :
- Tôn nhị ca đến vừa đúng lúc!
Tôn Chiêu Viá»…n ngạc nhiên há»i :
- Có chuyện gì thế?
- Hai ngà y qua VÅ© Hán xảy ra nhiá»u biến cố nghiêm trá»ng. Việc thứ nhất là vị đại hà o phú, chủ nhân SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu tên là Tân Tiệp đã bị bắt cóc...
Tôn Chiêu Viá»…n cÆ°á»i há»i :
- Việc đó có gì mà nghiêm trá»ng đến thế?
Phạm Trị Thà nh nghiêm giá»ng :
- Tôn nhị ca còn chÆ°a biết... Vị Tân Tiệp nà y chẳng bình thÆ°á»ng tà nà o đâu. Vị đó không những có giao tình vá»›i tiểu đệ mà đối vá»›i Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi trong Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm cÅ©ng rất thân thiết. NhÆ° váºy đủ biết kẻ nà o dám bắt cóc Tân Tiệp không phải hạng tầm thÆ°á»ng.
Tôn Chiêu Viá»…n cÆ°á»i hô hố nói :
- Chẳng lẽ Phạm đại ca có nghi tâm cho tiểu đệ?
Phạm Trị Thà nh đáp :
- Tiểu đệ thì chẳng nói là m gì... Chỉ là Vu Nhất Phi hôm qua đã quay lại Hán Khẩu...
Tôn Chiêu Viá»…n nhÃu mà y há»i :
- Chẳng phải Chu Nhất Phi vừa trở vá» Không Äá»™ng mấy ngà y trÆ°á»›c rồi sao?
Tôn Chiêu Viá»…n có rất nhiá»u thủ hạ, bởi thế hắn cÅ©ng biết má»i chi tiết vá» cuá»™c đấu ở Hoà ng Hạc Lâu đêm trÆ°á»›c.
Phạm Trị Thà nh đáp :
- ChÃnh thế! Vu Nhất Phi sau khi đấu vá»›i Chiêm Bình của phái Võ ÄÆ°Æ¡ng ở Hoà ng Hạc Lâu đã quay vá» Không Äá»™ng để báo vá»›i sÆ° phụ là Lệ đại hiệp vá» mâu thuẫn vừa má»›i nảy sinh vá»›i phái Võ ÄÆ°Æ¡ng và tin tức Thất Diệu Thần Quân vừa xuất hiện theo lá»i kể của Tôn nhị ca. Thế nhÆ°ng hôm qua Vu Nhất Phi cùng hai vị sÆ° huynh muá»™i nữa là Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát đại hiệp và Nhân Tuyệt Kiếm Tô cô nÆ°Æ¡ng trở lại Hán Khẩu...
Tôn Chiêu Viễn à một tiếng nói :
- Thế Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm Ä‘á»u đã tá»›i Hồ Bắc cả... Phen nà y chúng ta sẽ được xem má»™t trÆ°á»ng náo nhiệt đây.
Phạm Trị Thà nh nói tiếp :
- Vị Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi vừa đến đây thì nghe tin bằng hữu mình là Tân Tiệp mất tÃch, lòng rất tức giáºn tìm đến tiểu đệ nói rằng việc nà y nhất định có liên quan đến thủy Ä‘á»™i ở TrÆ°á»ng Giang vá»›i mục Ä‘Ãch tống tiá»n...
Tôn Chiêu Viễn nghiêm mặt nói :
- Phạm đại ca sao không giải thÃch cho hắn? Nên biết rằng tiểu đệ tuy là cÆ°á»ng đạo nhÆ°ng cÅ©ng có quy củ của mình, có những nÆ¡i đáng cÆ°á»›p, có những nÆ¡i không bao giá» chá»c tay và o. Những chủ hiệu và cá»± phú là m ăn chÃnh đáng dá»c hai bá» TrÆ°á»ng Giang, tiểu đệ và các bằng hữu không bao giỠđụng đến.
Phạm Trị Thà nh bối rối trả lá»i :
- Thì tiểu đệ cũng nói thế...
Rồi chợt nhẹ giá»ng :
- Tôn nhị ca, theo tiểu đệ thì việc mất tÃch của Tân lão phẩm nhất định có liên quan đến má»™t ngÆ°á»i...
Tôn Chiêu Viá»…n nhÃu mà y há»i :
- Ai váºy?
Phạm Trị Thà nh là m ra vẻ sợ sệt :
- Là vị Kim sư phụ...
Tôn Chiêu Viá»…n bá»—ng Ä‘áºp bà n nói :
- Sao lại có chuyện kỳ quặc đó chứ? Tên há» Tân chẳng qua chỉ là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân, là m sao lại dÃnh dáng đến cả lão nhân gia đó?
Phạm Trị Thà nh liá»n kể cho đối phÆ°Æ¡ng nghe vá» việc xuất hiện má»™t lão khất kì dị ở Hoà ng Hạc Lâu hôm Vu Nhất Phi và Chiêm Bình quyết đấu mà hắn đã nháºn ra chÃnh là Äá»™c Quân Kim Nhất Bằng, rồi lá»i má»i của nhi nữ ông ta đối vá»›i Tân Tiệp, việc mình đã khuyên ngăn Tân Tiệp đừng nháºn lá»i lên thuyá»n Kim Nhất Bằng nhÆ°ng hắn không nghe...
Kể xong còn kết luáºn :
- Vì thế tiểu đệ tin rằng việc thất tÃch của Tân lão phẩm nhất định có quan hệ vá»›i vị Äá»™c Quân.
Tôn Chiêu Viá»…n nhÃu mà y suy nghÄ©, định nói rằng hiện Kim Mai Linh cÅ©ng Ä‘ang ở đây, nhÆ°ng hắn ghìm lại.
Phạm Trị Thà nh nói thêm :
- Mặc dù tiểu đệ đã giải thÃch nhÆ°ng Vu Nhất Phi cứ má»±c cho rằng chÃnh thủ hạ của Tiểu Long Thần Hạ đại ca và Tôn nhị ca gây ra vụ nà y...
Tôn Chiêu Viá»…n chỉ cÆ°á»i nhạt.
Phạm Trị Thà nh nói tiếp :
- Sáng nay Vu Nhất Phi cùng sÆ° huynh muá»™i của hắn đã lên núi Võ ÄÆ°Æ¡ng rồi. TrÆ°á»›c lúc Ä‘i còn khẩn khoản nhá» tiểu đệ phải bằng má»i cách tìm cho ra Tân Tiệp hiện Ä‘ang ở đâu. Nói tháºt tình, việc thất tÃch của Tân Tiệp cÅ©ng rất kỳ quái...
Tiểu đệ nghÄ© không ra, nếu Äá»™c Quân muốn đối phó vá»›i Tân Tiệp thì cần phải gì má»i hắn lên thuyá»n? HÆ¡n nữa Äá»™c Quân cÅ©ng không có lý di gì để đối phó vá»›i hắn nhÆ° thế...
Tôn Chiêu Viễn chợt lóe lên ý nghĩ :
“Biết đâu hắn Ä‘oán váºy mà đúng...
Chẳng lẽ việc tên há» Tân mất tÃch và Kim Mai Linh bá» phụ thân ra Ä‘i có mối quan hệ nà o đó? ChÃnh Kim Mai Linh đã nhá» mình Ä‘Æ°a tá»›i đây... VÅ© Hán là nÆ¡i trá»ng địa của SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu...â€
Tôn Chiêu Viá»…n ngồi thêm má»™t lúc nữa rồi cáo từ ra vá».
Phạm Trị Thà nh ba lần bảy lượt nhắc lại chuyện thất tÃch của Tân Tiệp và nhá» hắn tìm giúp, có ý vẫn còn ngá» vá»±c.
Tôn Chiêu Viá»…n cảm thấy bá»±c mình nhÆ°ng không nói gì, vừa ra tá»›i cá»a thì chợt trông thấy Kim Mai Linh. Vừa thấy Kim Mai Linh, Tôn Chiêu Viá»…n sợ Phạm Trị Thà nh nháºn ra đó là nhi nữ của Kim Nhất Bằng nên vá»™i và ng giục cô ta rá»i khá»i tiêu cục.
Rẽ qua phố khác, Kim Mai Linh má»›i há»i :
- Tôn nhị ca, có chuyện gì váºy?
Tôn Chiêu Viá»…n không muốn nói ra sá»± tháºt nên chỉ trả lá»i hà m hồ mấy câu.
Kim Mai Linh vốn rất nóng lòng đến chuyện Tân Tiệp nên không quan tâm lắm. Äi và i bÆ°á»›c, nà ng lại há»i :
- Tôn nhị ca có biết Sơn Mai Châu Bảo Hiệu ở đâu không?
Tôn Chiêu Viễn nghe nói kinh dị nghĩ thầm :
- “Quả nhiên đúng nhÆ° ta dá»± Ä‘oán!â€
Kim Mai Linh nói tiếp :
- Tôi muốn đến SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu là m má»™t việc nhÆ°ng lại không biết Ä‘Æ°á»ng. Nếu Tôn nhị ca biết thì Ä‘Æ°a giúp tôi tá»›i đó.
Tôn Chiêu Viá»…n giả bá»™ há»i :
- Cô nương đến Châu bảo hiệu tất định mua sắm đồ trang sức? Nhưng Sơn Mai Châu Bảo Hiệu tại hạ có nghe qua lại không biết ở nơi nà o.
Kim Mai Linh không giấu được lo lắng :
- Váºy biết là m thế nà o bây giá»?
- Không sao đâu. Tại hạ sẽ gá»i cho cô nÆ°Æ¡ng má»™t chiếc xe ngá»±a, phu xe sẽ chở đến táºn nÆ¡i!
Nói thế nhưng bụng hắn thầm nghĩ :
- “Nhìn bá»™ dạng cô ta nóng nảy thế kia, nhất định đối vá»›i tên há» Tân có quan hệ rất sâu sắc. Biết thế, nhÆ°ng ta chá»› can thiệp và o mà mang vạ!â€
Tôn Chiêu Viá»…n vốn là lo xa và hết sức tháºn trá»ng, bao giá» cÅ©ng nghÄ© đến sá»± an toà n của mình là trÆ°á»›c hết, tránh gây chuyện phiá»n phức.
Hắn gá»i má»™t tên khất cái, cho hắn Ãt tiá»n rồi bảo Ä‘i tìm má»™t chiếc xe ngá»±a.
Tên hóa tá» vâng dạ chạy Ä‘i ngay. Kim Mai Linh Ä‘á» mặt, lòng rất lo lắng nhÆ°ng không thể nói vá»›i Tôn Chiêu Viá»…n rằng mình không có tiá»n, lại cÅ©ng không thể tá»›i SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu nhá» ngÆ°á»i ta trả tiá»n xe ngá»±a. Nà ng còn bối rối thì xe ngá»±a đã đến.
Tôn Chiêu Viễn lấy ra một lạng bạc giao cho phu xe nói :
- Vị cô nÆ°Æ¡ng nà y muốn đến SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu, ngÆ°Æ¡i biết Ä‘Æ°á»ng chứ?
Tên phu xe vá»™i vã gáºt đầu, cúi ngÆ°á»i đáp :
- Dạ biết, xin đại gia cứ an tâm!
Kim Mai Linh thấy tiá»n xe đã được trả, lòng nhẹ nhõm hẳn Ä‘i, nhảy ngay lên xe giục tên phu xe Ä‘i ngay sau đó má»›i quay lại chà o Tôn Chiêu Viá»…n.
Tá»›i cá»a hiệu, tên phu xe dừng lại lúng túng nói :
- Hai ngà y nay Tân lão chủ của SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu bị bắt cóc nên cá»a hiệu đến giá» vẫn không mở!
Kim Mai Linh xuống xe nhìn và o quả nhiên cá»a hà ng đóng chặt. Nà ng không do dá»±, Ä‘i thẳng đến cá»a gõ liá»n mấy tiếng.
Lúc sau cánh cá»a hiệu hé mở, má»™t ngÆ°á»i thò đầu ra. Có lẽ thấy bên ngoà i chỉ là má»™t thiếu nữ nên ngÆ°á»i kia mở rá»™ng ra má»™t chút, há»i :
- Cô nương tìm ai?
Äó là câu há»i thông thÆ°á»ng, thế nhÆ°ng Kim Mai Linh lại bối rối không biết trả lá»i thế nà o. Hồi lâu má»›i nói :
- Ta muốn tìm quản sự của Sơn Mai hiệu.
Tên giúp việc thò đầu hẳn ra quan sát Kim Mai Linh một lúc mới nói :
- Xin cô nương chỠcho một lúc.
Nói xong quà y quả trở và o, để mặc Kim Mai Linh đứng một mình ngoà i phố.
Lát sau hắn quay ra mở rá»™ng cá»a nói :
- Xin má»i cô nÆ°Æ¡ng và o!
Kim Mai Linh theo hắn Ä‘i thẳng và o quầy hà ng. Nà ng chÆ°a từng tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i lạ nên cá» chỉ rất thiếu tá»± nhiên. Tên phụ việc lại thấy nà ng xinh đẹp nên khép nép bên cạnh không dám nói gì.
Trong quầy có đặt má»™t bá»™ bà n ghế gá»— má»™c, nà ng vừa ngồi xuống thì chợt nghe có tiếng ho khan, quay lại nhìn thấy má»™t lão nhân gầy gò, tuổi trên dÆ°á»›i tứ tuần Ä‘ang nhìn mình vá»›i ánh mắt dò xét. Không hiểu vì sao, nà ng cảm thấy ánh mắt đó có vẻ hết sức khác thÆ°á»ng có sức hấp dẫn nà o đó rất khó miêu tả...
Hồi lâu, lão nhân má»›i ho khan tiếng nữa há»i :
- Cô nương, có việc gì?
Kim Mai Linh lúng túng trả lá»i :
- Tôi... tôi và ... Tân lão phẩm... của các vị... là bằng hữu!
Cuối cùng thì nà ng cũng đã hé môi, nhưng mặt đỠlựng lên.
Lão nhân gầy gò mặt cÅ©ng hÆ¡i biến sắc, há»i tiếp :
- Tân lão phẩm không có ở nhà . Cô nương tìm chủ nhân có việc gì không?
Kim Mai Linh chợt gáºt đầu :
- Tôi biết!
Lão nhân ngạc nhiên há»i :
- Cô nương biết thế nà o chứ?
- Tôi biết huynh ấy không có ở đây, chỉ muốn há»i các vị và i câu...
Lão nhân chợt há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng quý tÃnh là gì?
Kim Mai Linh đáp :
- Tôi hỠKim.
Lão nhân mặt tái nhợt, há»i dồn :
- Kim Nhất Bằng là ngÆ°á»i thế nà o của cô nÆ°Æ¡ng?
Kim Mai Linh ngạc nhiên tá»± há»i :
- “NgÆ°á»i nà y sao biết cha mình? Có vẻ ông ta chỉ là má»™t tên quản sá»± của SÆ¡n Mai Châu Bảo Hiệu, má»™t nhân váºt nhÆ° thế mà cÅ©ng biết ngÆ°á»i trong võ lâm à ? À... mình quên rằng Tiệp ca ca chỉ là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân, thế mà võ công cao cÆ°á»ng nhÆ° thế... Xem ra có diá»u gì khác thÆ°á»ng đây...â€
NghÄ© Ä‘oạn nà ng thà nh tháºt đáp :
- Äó là cha tôi!
Lão nhân chợt run lên, các thá»› thịt trên mặt cÅ©ng giáºt giáºt trông có vẻ vô cùng xúc Ä‘á»™ng... Rồi bá»—ng nhiên lão bÆ°á»›c lên chỉ và o Kim Mai Linh há»i :
- Trên cánh tay trái của cô nương có một nốt ruồi đen to bằng hạt gạo, đúng không?
Kim Mai Linh kinh ngạc đến ná»—i đứng báºt lên nghÄ© thầm :
- “Lão nhân nà y sao biết được cả nốt ruồi trong ngÆ°á»i mình rõ rà ng đến thế? Ngay cả những ngÆ°á»i thân thiết cÅ©ng không biết được thế mà ... Có chuyện kỳ quặc gì váºy?â€
Nhưng nà ng lại không đáp, hoang mang nhìn thái độ kỳ dị của lão nhân.
Lão nhân Ä‘á»™t nhiên buông tiếng thở dà i, ánh mắt trở nên vô cùng trìu mến, vẫn không rá»i khá»i khuôn mặt Kim Mai Linh, không những ánh mắt mà nhÆ° toà n thân ông ta cÅ©ng má»m Ä‘i, buông ngÆ°á»i ngồi phịch xuống ghế.
- Mẹ con... có khá»e không?
Bất ngá» lão nhân cất tiếng há»i, thần sắc lá»™ ra những nét rất khó diá»…n tả.
Kim Mai Linh bỗng phân vân. Hình như trong đầu cô ta có dự cảm gì đó. Hồi lâu mới nén xúc cảm nói :
- Mẹ tôi chết rồi!
Mắt lão nhân chớp chớp, hình như có lệ quang lấp lánh, nhưng không rõ lắm.
Ông mở miệng định nói gì nhưng ghìm lại, chắc rằng phải cố sức lắm rồi bỗng nặng nỠđứng lên, như phút chốc già thêm mấy tuổi và cũng yếu nhược hẳn đi.
Sau đó lão nhân bỠđi ra, để lại Kim Mai Linh ngồi một mình trong phòng.
Lão nhân đó chÃnh là Hầu Nhị, cha ruá»™t của Kim Mai Linh. Có lẽ không ai hình dung được lòng ông ta Ä‘ang thống khổ đến mức nà o ngoà i má»™t mình ông.
Bởi thế Hầu Nhị không muốn bá»™c lá»™ cho nhi nữ biết ná»—i niá»m tủi hổ, cay đắng và ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n khôn cùng của mình, sợ rằng nữ nhi há»i đến chuyện cÅ© và mình phải nói ra lá»—i lầm của mẹ nó bởi thế má»›i lặng lẽ bá» Ä‘i.
NhÆ°ng ông lại không biết rằng năm xÆ°a vợ mình cÅ©ng ôm mối ẩn tình vô cùng thống khổ, cà ng không biết năm xÆ°a chỉ do vô tình mà mình đã là m má»™t việc khiến chÃnh bản thân ông phải chịu thống khổ suốt Ä‘á»i.
Kim Mai Linh ngồi ngẩn ra trong phòng hồi lâu, mãi khi tên phụ việc Ä‘i và o, nà ng má»›i định thần, nhá»› tá»›i mục Ä‘Ãch của mình tá»›i đây là m gì. Nà ng nghiến răng, chợt nảy ra má»™t quyết tâm :
“Nếu các ngÆ°á»i đã không chịu nói vá»›i ta, ta cÅ©ng tá»± tìm hiểu được lai lịch của chà ng.â€
Hiển nhiên không còn ai tiếp nữa, nà ng buá»™t phải rá»i khá»i cá»a hiệu.
Kim Mai Linh định bụng rằng cần phải phát huy thân thủ của bản thân, chá» tối đến lại bà máºt thâm nháºp SÆ¡n Mai Chu Bảo Hiệu tra há»i thân thế của Tân Tiệp, đó là điá»u quan tâm báºc nhất của nà ng lúc nà y.
Lại nói, Hầu Nhị vá»›i ná»—i lòng thống khổ, trong ông vô số những ý nghÄ© Ä‘an xen, mâu thuẫn nhau. Là ngÆ°á»i cha, ông đã không hoà n thà nh trách nhiệm đối vá»›i nhi nữ của mình, nếu bây giá» cho nó biết sá»± tháºt nhất định nhi nữ của ông phải chịu thêm má»™t ná»—i thống khổ mà xÆ°a nay nó chÆ°a từng biết, nguyá»n rủa mẫu thân hoặc phụ thân mình, đó là nổi Ä‘au Ä‘á»›n lá»›n nhất của con ngÆ°á»i. Sau khi cân nhắc, ông quyết định chỉ má»™t mình ông chịu ná»—i thống khổ đó để nhi nữ thanh thản vá»›i cách nhìn, cách nghÄ© xÆ°a nay của mình và hình nhÆ° nó Ä‘ang hạnh phúc...
Tiếc rằng Kim Mai Linh không biết tà gì vá» chuyện đó, mặc dù má»›i rồi nà ng thấy có cảm tình đối vá»›i lão nhân kỳ dị kia. NhÆ°ng lúc nà y ngoà i mối quan tâm đến Tân Tiệp, nà ng đâu nghÄ© ngợi nhiá»u đến vấn đế khác. Rá»i khá»i SÆ¡n Mai hiệu nà ng Ä‘i ra bá» sông.
Tối dần...
Canh đầu qua đi...
Rồi canh hai cũng trôi qua...
Cuối cùng Kim Mai Linh sá»a sang lại y phục cho tháºt gá»n gà ng sao cho bÆ°á»›c Ä‘i không phát ra tiếng Ä‘á»™ng, sau đó nhẹ nhà nh nhÆ° con linh miêu quay trở lại SÆ¡n Mai hiệu. Nà ng đã nhá»› kỹ Ä‘Æ°á»ng, nên chỉ sau và i khắc đã Ä‘á»™t nháºp được và o tÆ°á»ng viện.
Tuy Kim Mai Linh nghÄ© rằng trong hiệu Ä‘á»u là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không có võ công, nhÆ°ng hồi chiá»u khi tiếp xúc vá»›i lão nhân, nà ng nháºn ra trong ánh mắt của ông ta đôi khi lấp lánh thần quang, bởi váºy nà ng hết sức cẩn tháºn để không gây ra bất cứ tiếng Ä‘á»™ng nà o.
Äêm tịch mịch, chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng mèo kêu, nghe đến não ruá»™t.
Trong cá»a hiệu, đèn Ä‘uốc đã tắt từ lâu, cả các dãy cÆ° phòng cÅ©ng không phát ra tiếng Ä‘á»™ng nà o.
Tuy tin và o bản lÄ©nh của mình nhÆ°ng chÆ°a bao giá» nà ng phải hà nh Ä‘á»™ng tÆ°Æ¡ng tá»± nên rất căng thẳng. Kim Mai Linh băn khoăn không biết tiếp cáºn nÆ¡i nà o cứ Ä‘i sâu và o háºu sảnh rồi nếp và o góc tối nghe ngóng má»™t lúc.
Äá»™t nhiên ngay sau lÆ°ng nà ng có ngÆ°á»i ho khan má»™t tiếng.
Kim Mai Linh giáºt mình quay ngoắt lại, thấy dÆ°á»›i ánh sao má» nhạt, má»™t khuôn mặt lão nhân gầy guá»™c Ä‘ang nhìn mình, cất tiếng lạnh lùng há»i :
- Cô lại tới đây là m gì?
ChÃnh là lão nhân kỳ dị tiếp nà ng lúc chiá»u.
Kim Mai Linh kinh hãi nghĩ thầm :
- “Không ngá» ngÆ°á»i nà y võ công thâm háºu đến thế. Äến sát ngay lÆ°ng mà mình không biết chút gì cả.â€
Lão nhân - chÃnh là Hầu Nhị - run lên vá»›i ý nghÄ© :
“Äã khuya thế nà y mà nó còn tá»›i đây là m gì? Chẳng lẽ nó biết ta là ai?â€
Kim Mai Linh váºn công phòng bị.
Hầu Nhị vẫn nhìn đăm đăm và o mặt nà ng, nhắc lại câu há»i :
- Rốt cuộc là cô có việc gì?
Lúc nà y trong lòng ông ta hết sức là mâu thuẫn. Má»™t mặt, ông hy vá»ng nhi nữ đã biết mình là ai, chá» Kim Mai Linh kêu lên má»™t tiếng cha và lao và o lòng ông.
NhÆ°ng mặt khác, ông muốn rằng nữ nhi mình đừng bao giá» biết được sá»± tháºt, vui vá»›i những gì nó Ä‘ang có.
Kim Mai Linh trầm ngâm một lúc rồi ngẩng đầu lên nói :
- Tôi hy vá»ng lão trượng cho tôi biết lai lịch của Tân Tiệp. Tôi là ...
Kim Mai Linh chợt nén lại không muốn nói tháºt quan hệ giữa mình vá»›i Tân Tiệp, đổi giá»ng nói tiếp :
- Tôi cần đến đây tra rõ Tân Tiệp là ngÆ°á»i thế nà o.
Hầu Nhị tuy trong lòng vô cùng thÆ°Æ¡ng yêu nhi nữ, nhÆ°ng lại không thể tiết lá»™ thân pháºn của Tân Tiệp, bởi Ä‘iá»u đó sẽ là m thất bại má»i kế hoạch của Mai SÆ¡n Dân, của Tân Tiệp và của chÃnh mình nữa. Suốt mÆ°á»i năm há» chỉ sống vá»›i niá»m hoà i vá»ng vá» Tân Tiệp, có thể giúp há» trả hết má»i mối thù. Là m sao ông có thể là m ta vỡ kế hoạch của ân nhân mà đang sắp được thá»±c hiện?
Cho dù đối phÆ°Æ¡ng là con ruá»™t của mình Ä‘i nữa, nhÆ°ng hiện tại có quan hệ vô cùng thân thiết vá»›i kẻ thù không Ä‘á»™i trá»i chung của mình, bởi vì chÃnh hắn đã nuôi nhi nữ của mình suốt gần hai chục năm. Còn má»™t lý do khác là Kim Mai Linh không chịu nói tháºt mà chỉ tỠý máºp má» khiến ông hoà i nghi rằng Kim Mai Linh được Äá»™c Quân sai tá»›i do thám.
Lúc nà y hai cha con có những ý nghĩ hoà n toà n khác hẳn nhau.
Hầu Nhị cố lấy giá»ng bình tÄ©nh nói :
- Cô là má»™t thiếu nữ, ná»a đêm tá»›i đây để tìm hiểu má»™t nam nhân... là m thế thì không thá»a đáng. Hãy vá» Ä‘i thì hÆ¡n.
Ngữ khà tỠý khuyên bảo má»™t cách chân thà nh. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Mai Linh không nháºn thấy Ä‘iá»u nà y, vì đâu ngỠđược lão nhân trÆ°á»›c mặt chÃnh là cha đẻ của mình?
Bởi vì Ä‘Æ¡n giản má»™t Ä‘iá»u là đối phÆ°Æ¡ng đã ngăn cản mục Ä‘Ãch của nà ng.
Tạo hóa tháºt trêu ngÆ°Æ¡i, tà n nhẫn nhÆ° thế...lúc bình thÆ°á»ng...ngÆ°á»i ta thông minh sáng suốt, nhÆ°ng khi đã mắc và o vòng tình ái thì đâu còn nghÄ© gì khác hÆ¡n là ngÆ°á»i tình?
Kim Mai Linh giáºn dữ nhìn Hầu Nhị vì đã không chịu nói cho mình những gì cần biết vá» Tân Tiệp, nà ng xẵng giá»ng :
- Tôi nhất định phải biết tÆ°á»ng táºn vá» Tân Tiệp. Nếu ông ngăn cản tôi sẽ không khách khà đâu!
Hầu Nhị mở to mắt :
- NgÆ°Æ¡i dám không nghe lá»i ta Æ°?
Kim Mai Linh hừ một tiếng nghĩ thầm :
- “Tại vì sao phải nghe lá»i ngÆ°Æ¡i?â€
Lúc nà y đầu óc cô tối lại vì tức giáºn, mặt cÅ©ng sa sầm, nói :
- Nếu ông không cho tôi biết sá»± tháºt, tôi sẽ hạ thủ! Chung quy lại ông chỉ là má»™t ngÆ°á»i quản sá»±, tốt nhất đừng ngăn trở.
Mắt Hầu Nhị gần nhÆ° lồi hẳn ra vì tuyệt vá»ng khi thấy nhi nữ vung chưởng lên, nhÆ°ng ông không thể nói.
Kim Mai Linh không biết rằng trÆ°á»›c mặt mình là cha ruá»™t, cÅ©ng không ngá» rằng đối phÆ°Æ¡ng đã mất võ công. Nà ng tin rằng công lá»±c của mình không bằng đối phÆ°Æ¡ng, chỉ cần căn cứ và o khinh công cÅ©ng biết thế. Cái chÃnh nà ng không thể trở vá» mà không đạt mục Ä‘Ãch, và cần phải chứng tá» cho đối phÆ°Æ¡ng biết quyết tâm của mình.
Khi Hầu Nhị biết ra sá»± tháºt phủ phà ng thì chưởng phong đã áºp tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c.
Theo bản năng, Hầu Nhị cÅ©ng Ä‘Æ°a song chưởng lên tiếp chiêu mà quên rằng hai tay đã mất hết công lá»±c, là m sao địch được má»™t chưởng của Kim Mai Linh mÆ°á»i năm được Äá»™c Quân Kim Nhất Bằng miệt mà i truyá»n thụ? Huống chi Kim Mai Linh tin chắc rằng đối phÆ°Æ¡ng công lá»±c cao hÆ¡n mình nhiá»u nên phải dốc hết chân lá»±c.
Nà ng thấy Hầu Nhị Ä‘Æ°a chưởng lên nghênh tiếp thì lòng đầy kinh hãi, chỉ sợ mình không tiếp nổi chưởng lá»±c đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng tránh thì đã muá»™n, chỉ liá»u đánh tá»›i.
Không ngá» nà ng hoà n toà n không bị chưởng lá»±c nà o đáng kể ngăn trở. Chỉ nghe “bịch bịch†hai tiếng khô gá»n, từ miệng Hầu Nhị phun ra má»™t vòi máu nhuá»™m Ä‘á» cả vạt áo mà u lục của Kim Mai Linh.
Kim Mai Linh chợt thấy hối háºn, không ngá» mình lại đánh bại lão nhân má»™t cách dá»… dà ng đến thế, ngÆ¡ ngác nghÄ© thầm :
- “Công lá»±c của ông ta không thể bị má»™t chưởng của mình đánh ngã, vì khinh công còn hÆ¡n mình rất nhiá»u mà !â€
Hầu Nhị ngã xuống, mặt ngá»a ra nhìn trá»i, nhÆ°ng mắt đã nhòa Ä‘i, biết rằng ná»™i phủ đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, lòng xót xa vì số mệnh dà nh cho mình má»™t kết cục tà n khốc đến thế.
Nhưng buông tiếng thở dà i, thầm nghĩ :
- “Sao ta phải chết bởi tay con gái mình chứ?â€
Ông cố hết sức đưa tay lên nói :
- Con... hãy tới đây...
Kim Mai Linh chợt nháºn thấy lá»i của lão nhân có uy lá»±c đặc biệt buá»™c mình phải tuân theo, liá»n bÆ°á»›c lại gần.
Hầu Nhị cố dốc hết tinh lá»±c nhìn nhi nữ nhÆ° thu hết hình bóng yêu quý duy nhất của mình còn lại trên Ä‘á»i vá»›i ánh mắt bao hà m rất nhiá»u thứ tình cảm.
- Ài... chẳng phải ngÆ°Æ¡i bây giỠđã biết ta là ai? Ta chÃnh là ...
NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên ông im bặt, ná»— lá»±c để khá»i nói ra Ä‘iá»u quan trá»ng nhất, quyết không để nhi nữ biết quan hệ giữa há» là cha con.
- “Ta phải tha thứ cho nó, bởi vì nó không biết. Không được để nó phải chịu sá»± thống khổ suốt Ä‘á»i, bởi vì là m nhu thá», ta quyết không sao nhắm mắt được! Ta đã không có chút trách nhiệm nà o đối vá»›i đứa con đẻ của mình, hãy cứ để nó thanh thản nhÆ° mÆ°á»i mấy năm nay... Äây là lần cuối cùng ta vì nó...â€
Bởi thế, và o giây phút lâm tá», ông đã giấu kÃn, quyết chịu thống khổ má»™t mình!
NhÆ°ng và o giây phút đó, Kim Mai Linh Ä‘á»™t nhiên tỉnh táo lạ thÆ°á»ng. Nà ng nhá»› lại từng câu nói của lão nhân vá»›i bá»™ mặt gầy guá»™c khắc khổ, những lá»i nói đó Ä‘á»u chứa đầu hà m ý... Äá»™t nhiên những gì trÆ°á»›c đó còn máºp mỠđược liên kết lại, từ những câu nói rá»i rạc, khó hiểu vá»›i ánh mắt kỳ lạ... Nà ng bá»—ng hiểu ra tất cả...
- “Chẳng lẽ... chẳng lẽ đây chÃnh là phụ thân mình?â€
TrÆ°á»›c đây và i lần nà ng có nghe nói đến phụ thân, nhất là hôm trên thuyá»n được nghe Kim Nhất Bằng và Tân Tiệp kể hai câu chuyện khác nhau mà nà ng hiểu ra đó là chuyện vá» mình, nhÆ°ng lúc đó nà ng nghÄ© vá» phụ thân vá»›i lòng thù háºn, nhÆ°ng lúc nà y lần đầu tiên và cÅ©ng là lần cuối cùng được thấy phụ thân lòng thù háºn Ä‘á»™t nhiên tan biến, chỉ còn lại tình cốt nhục thiêng liêng... Nà ng kêu lên thống thiết :
- Ta... ta đã giết chết phụ thân mình!
Rồi nà ng đâm bổ xuống gà o lên Ä‘au Ä‘á»›n, ruá»™t nhÆ° đút từng khúc, nÆ°á»›c mắt trà o ra nhÆ° suối pha lẫn máu Ä‘á» ngần... Lúc đó nà ng quên Ä‘i tất cả, má»i thứ trên cõi Ä‘á»i nà y, kể cả Tân Tiệp, kể cả Kim Nhất Bằng... Trong con tim và khối óc chỉ còn lại má»™t ná»—i thống khổ vô biên, sá»± hối háºn không cùng mà vÄ©nh viá»…n không bao giá» nà ng tha thứ cho mình.
Trên mặt Hầu Nhị hiện lên nụ cÆ°á»i rồi thở hắt ra má»™t lần cuối cùng, linh hồn Ä‘au khổ đã vÄ©nh viá»…n rá»i khá»i xác thịt. Ông ngáºm cÆ°á»i mà chết, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i đó biểu thị sá»± an ủi và có chút Ãt niá»m vui hay chỉ là ná»—i thống khổ? Không bao giá» có ai biết được Ä‘iá»u đó.