Hồi 19
Giáp mặt cừu nhân
Thất Diệu Thần Quân trùng hiện giang hồ, Hải Thiên song sát hai lần hạ Ä‘á»™c thủ vá»›i hai tiêu cục lá»›n nhất Hán Khẩu, lại còn có hai phái Võ ÄÆ°Æ¡ng và Không Äá»™ng phát sinh xung Ä‘á»™t, đó là những biến cố là m chấn Ä‘á»™ng võ lâm.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có dá»± cảm rằng má»™t tai há»a lá»›n Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên đầu, giang hồ sắp chìm trong gió tanh, mÆ°a máu...
Sau khi Ngân ThÆ°Æ¡ng Mạnh Bá và Kim Cung Thần Äạn Phạm Trị Thà nh bị giết, tất cả các tiêu cục ở VÅ© Hán Ä‘á»u đóng cá»a vì sợ rằng Hải Thiên song sát lại tiếp tục nhắm và o mình. Không ngá» sau khi hai vị Tổng tiêu đầu của hai tiêu cục Cáp Viá»…n và Vẫn Uy bị sát hại, Hải Thiên song sát cÅ©ng biệt tÃch không biết Ä‘i đâu. NhÆ°ng Ä‘iá»u đó không là m cho các nhân váºt trên võ lâm bá»›t phần lo lắng.
* * * * *
Hôm ấy đã hoà ng hôn, trên quan đạo có má»™t kỵ mã Ä‘ang phóng nhanh vá» hÆ°á»›ng bắc. Kỹ sỹ mặc nho y mà u xanh nhạt, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, con tuấn mã mà u thuần bạch không lẫn má»™t sợi lông khác mà u. Kỵ sÄ© dung mạo tuấn tú, dáng vẻ uy phong, còn bạch mã thoạt trông cÅ©ng biết là loà i ngá»±a quý, rủi vó truy phong tháºt là bÆ°á»›c long tranh hổ Ä‘iệu.
Äang phóng nhÆ° bay, Ä‘á»™t nhiên kỵ sÄ© gò cÆ°Æ¡ng dừng ngá»±a. Bạch mã chồm hai chân trÆ°á»›c lên không. Cất tiếng hà vang rồi dừng lại. Kỵ mã tế ngá»±a đến bên má»™t gốc cây ven Ä‘Æ°á»ng, trên thân cây có ai đã khắc hình má»™t thanh kiếm, mÅ©i chỉ vá» hÆ°á»›ng bắc.
Tuấn mã phóng như bay, vết khắc lại không rõ lắm, thế sao kỵ sĩ phát hiện được thần tốc như thế?
Kỵ sÄ© ngÆ°á»›c mắt nhìn trá»i, lẩm bẩm :
- Ngô đại ca lưu ký hiệu bảo ta đi vỠhướng bắc, nhất định có phát hiện gì.
Nhưng bây giỠđã khuya, đà nh phải tìm nơi nà o trú đêm trước đã!
Nói rồi ruỗi ngựa đi tiếp.
Căn cứ và o câu nói đó, kỵ sÄ© nhất định là Tân Tiệp, còn ngÆ°á»i mà chà ng gá»i là Ngô đại ca tức là Ngô Lăng Phong, vị huynh đệ má»›i kết giao và i hôm trÆ°á»›c.
Tuy chà ng quyết định nhÆ° thế nhÆ°ng nÆ¡i đây đã xa Hán Khẩu, quan lá»™ xuyên qua rừng hoang và má»™ địa, chẳng những không có khách Ä‘iếm mà dân cÆ° cÅ©ng không. Bên Ä‘Æ°á»ng trùng trùng hoang má»™, tiếng chim cú vang lên não nùng khiến ngÆ°á»i ta có cảm giác gai gai sống lÆ°ng.
Tiếng vó ngá»±a gõ và o khung cảnh thê lÆ°Æ¡ng tịch mịch ấy tạo ra những âm thanh rất dá»… là m ngÆ°á»i ta chú ý.
Äá»™t nhiên Tân Tiệp lắng tai nghe...
Từ xa phÃa trÆ°á»›c mặt vang lên tiếng hú thê lÆ°Æ¡ng, tuy không lá»›n lắm dá»™i và o tai khiến ngÆ°á»i ta phải thắt tim lạt cốt. Chốc chốc tiếng hú lại phát ra nhÆ° tiếng ma kêu quá»· khốc.
Tân Tiệp vừa gò cÆ°Æ¡ng ghìm ngá»±a vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn sang bên Ä‘Æ°á»ng. Chỉ có hoang má»™ trùng trùng, thỉnh thoảng có những quan quách lá»™ hẳn ra ngoà i, tiếng chồn cáo và tiếng chim đêm khiến cảnh váºt thêm rùng rợn.
Tiếng hú lại phát ra, lần nà y cà ng gần hơn.
Tân Tiệp chợt thấy thấp thoáng có hai nhân ảnh, vừa gầy, vừa cao. Cả hai Ä‘á»u váºn bạch y trắng toát, nhÆ°ng kết đầy những vải bố loang lổ đủ mà u. Trên đầu hai quái nhân đó Ä‘á»™i chiếc mÅ© mà u Ä‘á» cao vụt lên. Diện mạo cÅ©ng rất khó phân biệt, mặt và ng bủng nhÆ° sáp, mắt lồi ra, sống mÅ©i khoằm xuống chẳng giống mặt ngÆ°á»i chút nà o! Hai ngÆ°á»i cứ sánh vai nhau mà đi, lại không thấy đầu gối cong chút nà o chẳng khác gì bóng ma.
Hai quái nhân xuất hiện giữa nÆ¡i hoang má»™ thê lÆ°Æ¡ng nà y và o canh khuya nhÆ° váºy sao không rùng rợn?
Tân Tiệp cố gắng trấn định, nhưng con ngựa lại khiếp sợ lùi lại.
Phút chốc hai quái nhân đó tới gần.
Tân Tiệp gắng hết sức má»›i khá»i run lên, tay cầm chặt cÆ°Æ¡ng ngá»±a, mồ hôi toát ra đẫm trán, má»™t cÆ¡n lạnh chạy dá»c sống lÆ°ng... Chà ng cố hÃt và o má»™t hÆ¡i quát lá»›n :
- Yêu nhân ở đâu dám tá»›i đây giả mạo quá»· thần dá»a ngÆ°á»i ta? Có Tân Tiệp ở đây!
Tân Tiệp đâu phải Chung Quỳ vị thần dẹp ma trừ quá»·? Bởi thế xÆ°ng tên nà o có Ãch gì? Chẳng qua đó là phản ứng tá»± nhiên của bất cứ ai lâm và o tình cảnh đáng sợ nhÆ° váºy Ä‘á»u phải nói to câu gì đó để trấn áp ná»—i sợ hãi của mình.
Nhưng chà ng dùng nội gia thực khà phát ra nên âm hưởng rất mạnh chấn động cả khoảng không.
Quái nhân đứng bên tả nói :
- Lão nhị, ta đã bảo Ä‘i rồi mà ! NgÆ°á»i ta có công phu “SÆ° Tá» Hống†sợ gì chúng ta mạo thần giả quá»·? Chỉ sợ ngÆ°á»i ta có công lá»±c mấy chục năm má»›i đạt tá»›i bản lÄ©nh nhÆ° váºy...
NgÆ°á»i bên phải “À†má»™t tiếng, gáºt đầu nói :
- Chúng ta đi thôi!
Vừa dứt câu, cả hai thân ảnh mất hút phÃa xa rồi!
Tân Tiệp nhìn theo, lòng vừa giáºn nhÆ°ng lại thấy nhẹ nhõm Ä‘i mấy phần, thầm nghÄ© :
- “Hai kẻ ná»a ngÆ°á»i ná»a ngợm đó khinh công tháºt cao cÆ°á»ng, không biết đó là những nhân váºt nà o?â€
Rồi giáºt cÆ°Æ¡ng ngá»±a Ä‘i tiếp. NhÆ°ng má»›i Ä‘i má»™t quãng qua hết khu hoang má»™ tá»›i rừng thì chợt thấy dÆ°á»›i ánh trăng thấp thoáng má»™t ngôi cổ miếu ẩn hiện giữa vòm lá.
Äánh nhau vá»›i Hải Thiên song sát gần hết má»™t ngà y đêm, lại bị rÆ¡i xuống vá»±c nên chà ng rất mệt, gần nhÆ° kiệt lá»±c. Nay Ä‘i quãng Ä‘Æ°á»ng vắng hoe nhÆ° thế không biết náu thân ở đâu, nay gặp má»™t ngôi hoang miếu cÅ©ng là nÆ¡i có thể ngả lÆ°ng Ä‘á»™ và i canh giá». Thế rồi chà ng ruổi ngá»±a Ä‘i và o cổ miếu. Tân Tiệp và o rừng, giấu ngá»±a ở và o nÆ¡i kÃn đáo rồi bÆ°á»›c thẳng và o.
Ngôi cổ miếu nằm dÆ°á»›i lùm cây ráºm nên rất tối.
Tân Tiệp dừng chân bên cá»a, chợt có linh cảm vá» má»™t mối nguy hiểm nà o đó, trong lòng bá»—ng trở nên khẩn trÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng chẳng lẽ chÆ°a thấy nguy cÆ¡ Ä‘Ãch thá»±c đã nhụt chÃ? Tân Tiệp do dá»± má»™t hồi rồi Ä‘Æ°a tay đẩy cá»a. Cá»a miếu mở ngay. Thì ra bên trong không khóa. Trong miếu tối Ä‘en, nhÆ°ng lại có mùi hÆ¡i ngÆ°á»i. Tân Tiệp vừa bÆ°á»›c qua ngưỡng cá»a, vừa thò tay và o túi định lấy ống há»a cụ ra chợt nghe có ngÆ°á»i quát lên :
- Lão tặc vô sỉ, còn muốn truy táºn sát tuyệt nữa...
Tiếp đó là tiếng thở hổn hển.
Tân Tiệp ngÆ¡ ngác lùi và o góc cá»a, cố váºn mục lá»±c nhìn và o nóng tối nhÆ°ng vẫn không thấy gì. Chà ng liá»n đánh lá»a lên.
Má»™t ngÆ°á»i nằm giữa ná»n miếu ngay trÆ°á»›c thần án, hình nhÆ° Ä‘ang thụ thÆ°Æ¡ng hay lâm bệnh.
Nhìn kỹ lại Tân Tiệp nháºn ra đó là má»™t tên khất cái còn rất trẻ. Má»›i mÆ°á»i bốn, mÆ°á»i lăm là cùng, đầu bù tóc rối, áo kết trăm mảnh vá.
Thiếu niên hóa tá» cố nhá»m đầu lên nhìn Tân Tiệp.
Chà ng cầm ống há»a cụ bÆ°á»›c lại gần tên hóa tá» nhìn kỹ, thấy thiếu niên diện mạo khôi ngô, mắt sáng long lanh, mi nhÆ° nét vẽ, mÅ©i thẳng miệng vuông, tuy lấm lem bụi đất nhÆ°ng không che được vẻ anh tuấn. Lẽ ra thiếu niên ăn váºn theo lối má»™t trang công tá» thì thÃch hợp hÆ¡n.
Thiếu niên hóa tỠlên tiếng :
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Lệ lão tặc phải không?
Tân Tiệp ngÆ¡ ngác há»i :
- Cái gì? Lệ lão tặc nà o?
Thiếu niên hóa tá» không đáp, giá»ng vẫn hoà i nghi :
- Nếu ngÆ°Æ¡i không phải là ngÆ°á»i của Lệ lão tặc sao biết ta ở đây mà truy theo?
Tân Tiệp cÆ°á»i nói :
- Ta tháºt không biết Lệ lão tặc nà o cả, và o đây định nghỉ má»™t chút thôi.
Thiếu niên hóa tỠthở dà i nói :
- Nếu váºy là tôi yên tâm rồi...
ChÆ°a dứt lá»i đã ho má»™t tráºn rồi hạ đầu xuống.
Tân Tiệp thấy vẻ mặt thiếu niên lộ vẻ đau đớn, không những thế nước mắt còn ướt khóe mi. Chà ng ái ngại nghĩ thầm :
- “Má»™t hà i tá» còn bé thÆ¡ sao đã trở thà nh hà nh khất, đêm hôm lại lạc và o hoang miếu nà y, và chừng nhÆ° còn bị thÆ°Æ¡ng nữa? Thiếu niên vừa nói bị ngÆ°á»i của Lệ lão tặc truy theo. NhÆ°ng Lệ lão tặc là ai mà lại truy sát má»™t thiếu niên hóa từ bé dại nà y?â€
Chỉ thấy thiếu niên hóa tỠcố ghìm tiếng rên nhưng mồ hôi túa ra.
Tân Tiệp không nén nổi cúi xuống đưa tay sỠmạch, thấy mạch tượng không ổn định còn trán thì lạnh ngắt.
Äá»™t nhiên phÃa sau có ngÆ°á»i “Hừ†má»™t tiếng, âm thanh lạnh lùng :
- Tặc tỠvô sỉ kia còn chưa chịu dừng tay sao?
Tiếng ngÆ°á»i vừa dứt, má»™t luồng kình phong áºp tá»›i háºu tâm chà ng.
Tân Tiệp vẫn cầm ống há»a cụ liá»n dÆ°á»›n thẳng ngÆ°á»i tránh sang bên, tay phải Ä‘iểm ra sau lÆ°ng má»™t chỉ.
NgÆ°á»i kia cất tiếng cÆ°á»i nhạt, tiếp tục nhằm vai phải của Tân Tiệp đánh tá»›i má»™t chưởng.
Bấy giá» Tân Tiệp má»›i lánh mình rồi quay lại. Sau lÆ°ng chà ng không phải má»™t ngÆ°á»i mà có tá»›i hai. Vừa thấy đối phÆ°Æ¡ng, Tân Tiệp bá»—ng kêu lên má»™t tiếng kinh ngạc. Thì ra đó là hai quái nhân vừa giả thần mạo quá»· ở khu nghÄ©a địa mà chà ng đã gặp. NhÆ°ng há» Ä‘i rồi sao còn quay lại đây là m gì?
Hai ngÆ°á»i kia cÅ©ng lá»™ vẻ kinh dị.
Dưới ánh đèn, trông hai nhân ảnh kia lại cà ng quái dị.
NgÆ°á»i đứng bên phải cÆ°á»i khan má»™t tiếng, nói :
- Cẩu tỠcủa Lệ lão tặc cũng tới đây truy sát tuyệt nữa sao?
Dứt lá»i xuất má»™t chưởng đánh thẳng và o chiếc thần án là m vỡ tan thà nh muôn mảnh!
Tân Tiệp thấy quái nhân đứng cách xa má»™t trượng, chỉ cách không xuất chưởng mà có uy lá»±c đến thế, không ngá» hai quái nhân không những khinh công cao cÆ°á»ng mà ná»™i công cÅ©ng rất thâm háºu, và xem ra cùng vá»›i thiếu niên hóa tá» nà y là đồng bá»n, chẳng lẽ Ä‘á»u là đệ tá» Cái bang? Thấy đối phÆ°Æ¡ng hiểu lầm mình là cẩu tá» của Lệ lão tặc không cần há»i han gì, chà ng tức giáºn “Hừ†lên má»™t tiếng không cần thanh minh nữa, quay sang thiếu niên hóa tá», không để ý đến hai quái nhân nữa.
Bấy giỠthiếu niên đã giảm bớt đau đớn, nhìn hai quái nhân kêu lên :
- Kim thúc!
Tới đó khóc nấc lên.
Má»™t ngÆ°á»i nhảy tá»›i ôm thiếu niên và o lòng, xoa lên mái tóc rối bù, cá» chỉ rất âu yếm.
Thấy cảnh đó, Tân Tiệp có giảm chút nà o ác cảm, ngay cả chiếc mũ đỠcao kỳ dị trên đầu cũng không đến nỗi chướng mắt như trước.
Thiếu niên Ä‘ang khóc tức tưởi, hình nhÆ° Ä‘ang uất ức Ä‘iá»u gì.
Quán nhân cúi xuống dịu dà ng nói :
- Hà i tỠđừng khóc nữa... chúng ta hiểu nỗi đau của ngươi...
Thiếu niên cố nén khóc, mở to mắt đầy oán háºn :
- Dù cho thế nà o, điệt nhi quyết không để chiếc vỠkiếm đó rơi và o tay lão tặc đâu!
Quái nhân đứng ngoà i chợt lên tiếng :
- Hà i tá» ngÆ°Æ¡i tìm được chá»— ẩn thân nà y tháºt kÃn đáo, chúng ta tìm hoà i mà không thấy, tháºt đáng mặt Bang chủ của chúng ta!
Tân Tiệp nghe váºy cả kinh.
- “Chẳng lẽ thiếu niên má»›i mÆ°á»i mấy tuổi nà y là Bang chủ Cái bang? Váºy hai lão quái nhân đó thân pháºn thế nà o?â€
Thiếu niên hà i tỠnói :
- Bá»n chúng truy miết Ä‘iệt nhi, quyết không bá»... Äiệt nhi bị lão tặc đó đánh má»™t chưởng, tưởng chết mất...
Quái nhân đứng gần cá»a căm giáºn nói :
- Lão nhị, món nợ nà y của Lệ lão tặc chúng ta phải bắt hắn trả!
Rồi nhẹ giá»ng nói vá»›i thiếu niên :
- Hà i tá», đừng khóc nữa. Bang chủ Cái bang xÆ°a nay Ä‘á»u là những báºc anh hùng, đừng tá» ra má»m yếu. Äể thúc thúc xem thÆ°Æ¡ng thế cho ngÆ°Æ¡i!
Quả nhiên Ä‘iá»u Tân Tiệp dá»± Ä‘oán là đúng, chà ng không khá»i kinh ngạc.
Quái nhân vừa nói xong bước tới mở ngực áo thiếu niên xem một lúc, mặt bỗng biến sắc. Hiển nhiên thương thế của thiếu niên không nhẹ. Quái nhân kiểm tra thương thế xong, điểm và o mấy chỗ huyệt đạo quanh ngực thiếu niên rồi đứng thẳng lên nói :
- Bằng nhi, thúc thúc đã bức huyết Ä‘á»™c của ngÆ°Æ¡i tan Ä‘i cả rồi, bây giá» hãy váºn công tá»± trị thÆ°Æ¡ng Ä‘i, chúng ta sẽ giúp đỡ!
Rồi chợt nhìn thẳng mặt Tân Tiệp nói :
- Thế nà o? Tiá»u tá» ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a Ä‘i hay sao?
Chắc rằng quái nhân vẫn cho rằng Tân Tiệp là ngÆ°á»i của Lệ lão tặc.
Tân Tiệp còn chÆ°a nói gì thì thiếu niên đã thay lá»i :
- Kim thúc thúc, vị đó không phải đâu!
Ngoà i cá»a bá»—ng vang lên tiếng nói lạnh lùng :
- Hắn không phải nhưng ta thì phải!
Quái nhân đang bế quái thiếu niên cúi xuống nói :
- Bằng nhi đừng sợ! Mau váºn công Ä‘i! Thúc thúc sẽ bảo vệ cho ngÆ°Æ¡i!
Sau đó để thiếu niên ngồi xuống đất.
Tân Tiệp nhìn ra, thấy ba ngÆ°á»i đứng ngay trÆ°á»›c miếu, không nói má»™t lá»i.
Quái nhân vừa kiểm tra thÆ°Æ¡ng thế của thiếu niên thong thả bÆ°á»›c ra cá»a, lÆ°á»›t mắt nhìn ba tên hán tá» rồi nói :
- Tốt lắm chúng ta hãy ra ngoà i thương lượng!
Ba tên hán tá» Ä‘Æ°a mắt nhìn và o miếu, sau đó theo quái nhân bÆ°á»›c ra tiá»n viện.
Lát sau quái nhân ở trong miếu quát to :
- Lão nhị, chúng ta đà nh phải đắc tội thôi!
Láºp tức tiếng chưởng phong nổi lên vù vù, chắc rằng quái nhân đã Ä‘á»™ng thủ.
Tân Tiệp nhìn ra sân miếu, thấy quái nhân một địch ba mà vẫn ung dung, chiêu thức lợi hại, chưởng thế uy mãnh khiến ba hán tỠhết sức chống đỡ, nghĩ thầm :
- “Huynh đệ há» Kim nà y công lá»±c tháºt kinh nhân, há» xÆ°ng là thúc thúc vá»›i Bang chủ Cái bang, chẳng hay giữ thân pháºn nà o trong bang đó? Còn Bang chủ nói tá»›i chiếc vá» kiếm là gì váºy? Còn Lệ lão tặc là ai? Chẳng lẽ chÃnh là hắn?â€
Tân Tiệp có ý nghÄ© đó vì khi thấy ba hán tá» xuất thủ có dùng chưởng pháp của Không Äá»™ng, vì thế chà ng nghÄ© đến Kiếm Thần Lệ Ngạc, Chưởng môn nhân phái Không Äá»™ng. NghÄ© tá»›i Lệ Ngạc, Tân Tiệp liá»n thấy huyết khà sôi lên. ChÃnh hắn là má»™t trong những hung thủ đã dùng thủ Ä‘oạn ti tiện để hãm hại Mai thúc thúc.
- “Äúng rồi! Nhất định là hắn! Lấy đông hiếp Ãt, dùng thủ Ä‘oạn ti tiện để bức hiếp má»™t hà i tá» chÃnh là bản tÃnh hèn hạ của hắn.â€
Tự nhiên chà ng sinh hảo cảm với huynh đệ hỠKim.
Chợt từ khoảng không vang lên tiếng hú dà i, lát sau từ đêm tối hai nhân ảnh lướt và o miếu viện.
Tân Tiệp vừa nhìn lại không khá»i bất ngá» khi nháºn ra má»™t trong hai ngÆ°á»i má»›i đến chÃnh là Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi. Còn ngÆ°á»i kia cứ theo thân pháp cÅ©ng không phải hạng tầm thÆ°á»ng.
Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi quát bảo ba tên hán tá» :
- SỠsư đệ không được để hắn trốn thoát!
Rồi hai tên đồng hà nh đi thẳng và o miếu.
Tân Tiệp đứng lùi và o góc tối.
Trong miếu lúc đó thiếu niên Ä‘ang nhắm mắt váºn công, quái nhân đứng bên cạnh đặt má»™t tay và o háºu tâm trợ thêm công lá»±c cho Bang chủ.
Hai tên đệ tá» phái Không Äá»™ng má»›i và o đã rút phắt trÆ°á»ng kiếm. Hán tá» Ä‘i vá»›i Vu Nhất Phi bổ tá»›i thiếu niên hóa tá».
Quái nhân được gá»i là Kim lão nhị má»™t tay vẫn để ở háºu tâm thiếu niên, tay kia vung chưởng đánh ra.
Hán tá» chỉ “Hừ†má»™t tiếng đảo ngÆ°á»i đáp xuống bên cạnh đâm luôn ba kiếm. Hán tỠđó chÃnh là lão đại trong Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm, Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh.
Vu Nhất Phi hoà nh ngang thanh kiếm giữ trÆ°á»›c cá»a, chừng cảnh giác không để đối phÆ°Æ¡ng chạy thoát.
Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh công lá»±c cao nhất trong Không Äá»™ng tam tuyệt kiếm, vừa xuất liá»n ba kiếm rất thần tốc, Tân Tiệp trông thấy cÅ©ng rất thán phục, tá»± há»i :
- “Tên nà y kiếm pháp còn tinh diệu hÆ¡n cả Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi, chẳng hay có phải là sÆ° huynh của hắn không?â€
Thế nhÆ°ng Kim lão nhị vẫn chú tâm váºn công truyá»n và o cho thiếu niên, chẳng chú ý gì đến chiêu kiếm hiểm hóc của Thiên Tuyệt Kiếm.
Tân Tiệp cả kinh nghĩ thầm :
- “NgÆ°Æ¡i võ nghệ tuy cao nhÆ°ng chá»› khinh suất nhÆ° thế...â€
Không ngỠlưỡi kiếm của Gia Cát Minh đâm tới trước ngực, Kim lão nhị chợt vung trảo ra chộp lấy lưỡi kiếm!
Gia Cát Minh chÆ°a từng thấy đối vá»›i Tam tuyệt Kiếm danh chấn thiên hạ lại có ai dám liá»u lÄ©nh đến nhÆ° váºy, phát hoảng vá»™i thu kiếm vá»!
Tân Tiệp thấy váºy cÅ©ng thất kinh. NhÆ°ng chà ng nhìn kỹ lại thấy từ chưởng tâm của Kim lão nhị hiện ra mà u Ä‘en lấp lánh, bá»—ng nhá»› rằng Mai thúc thúc có lần nói qua :
- Ở vùng Lạc Nhạn Giản thuá»™c Tứ Xuyên có má»™t loại võ công gá»i là “Âm Phong Hắc Sa chưởngâ€, nếu luyện thà nh có thể dùng tay không chá»™p bắt binh khà dù sắc đến đâu, đó là thứ công phu ngoại gia cái thế thiên hạ nhÆ°ng thất truyá»n đã lâu.
Không ngá» hôm nay Kim lão nhị dám lấy tay không chá»™p trÆ°á»ng kiếm, lòng bà n tay lại hiện lên những chấm Ä‘en, chẳng lẽ tuyệt nghệ thất truyá»n cả trăm năm nay lại có ngÆ°á»i luyện được? Xem ra má»›i rồi Gia Cát Minh hốt hoảng thu kiếm vá», nếu không đã thất thủ bởi “Âm Phong Hắc Sa chưởng†rồi!
Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi thấy sÆ° huynh núng thế liá»n lao và o trợ chiến, cả hai sÆ° huynh đệ đồng thá»i xuất kiếm đâm và o Kim lão nhị.
Thiên Äịa song kiếm phối hợp lại rất nhịp nhà ng công kÃch mãnh liệt, phòng thủ cẩn máºt, quả là Tam tuyệt kiếm danh bất hÆ° truyá»n.
Kim lão nhị chỉ dùng má»™t tay đối phó, nhá» và o ná»™i lá»±c thâm háºu và chiêu thức ảo diệu nên cố duy trì được.
Thiếu niên bây giá» mặt Ä‘á» bừng, có lẽ Ä‘ang váºn công đến đỉnh Ä‘iểm.
Lúc nà y thì Kim lão nhị không thu chưởng vỠđược nữa bởi nhÆ° thế sẽ là m thiếu niên bị phản ứng mà gặp tai há»a ngay. Nên vẫn tiếp tục truyá»n ná»™i lá»±c và o cÆ¡ thể thiếu niên.
Gia Cát Minh là kẻ rất giảo quyệt, lợi dụng ngay hoà n cảnh đó công kÃch rất mãnh liệt, đâm cả và o thiếu niên.
Kim lão nhị cả kinh, vừa lo bảo vệ thiếu niên trong thá»i gian nguy cấp, vừa lo phòng thủ cho bản thân. HÆ¡n nữa Thiên Äịa song kiếm không phải tầm thÆ°á»ng nên chẳng bao lâu chân tay trở nên rối loạn.
Vu Nhất Phi xuất chiêu “Phượng Hoà ng Triển Dực†đâm và o vai tả đối phương, cùng lúc Gia Cát Minh đâm và o Cà n vị.
Chỉ thấy Kim lão nhị cúi ngÆ°á»i tránh được kiếm của Vu Nhất Phi, đồng thá»i hữu thủ thi triển “Âm Phong Hắc Sa chưởng†chá»™p lấy mÅ©i kiếm của Gia Cát Minh!
NhÆ°ng không ngá» kiếm đâm và o Cà n vị chỉ là hÆ° chiêu, Gia Cát Minh đổi thức rất nhanh, chuyển kiếm đâm và o huyệt Ngá»c Chẩm!
Xem ra Kim lão nhị không còn ứng phó kịp nữa.
Trong lúc đó Vu Nhất Phi lại thừa thế xuất kiếm đâm và o.
Giữa phút ngà n cân treo sợi tóc, Kim lão nhị tin rằng mình nhất định sẽ bị thương thì chợt nghe “Koong†một tiếng.
Gia Cát Minh thấy uyển mạch Ä‘au nhói thanh kiếm chếch ngược lên chạm và o kiếm Vu Nhất Phi Ä‘ang đâm và o, cả hai ngÆ¡ ngác lùi ra, mặt Ä‘á»u biến sắc.
NgÆ°á»i vừa xuất thủ gõ và o cổ tay cầm kiếm của Gia Cát Minh là má»™t Lam y nhân, mặt che kÃn bằng tấn khăn Ä‘en từ khi chúng đến vẫn nấp trong góc miếu.
ChÃnh là Tân Tiệp.
Kim lão nhị tưởng rằng huyệt Ngá»c Chẩm của mình đã bị đâm thủng, bấy giá» nghe âm thanh lạ vá»™i nhìn ra, thấy Lam y văn sÄ© vẫn giữ chặt tay phải của Gia Cát Minh khiến hắn không sao giằng ra được, mặt méo xệch rất khó nhìn.
Vu Nhất Phi thấy sÆ° huynh bị khống chế thì vô cùng hoảng sợ lùi lại gần sát cá»a, mắt nhìn và o Lam y nhân không chá»›p mắt.
Trong miếu láºp tức yên tÄ©nh lại, chỉ nghe tiếng thở gấp của thiếu niên, chắc việc váºn công sắp hoà n thà nh. Ngoà i sân miếu bá»—ng có tiếng rú thảm thiết.
Sắc mặt Gia Cát Minh và Vu Nhất Phi cà ng thêm tái nhợt. Äá»™t nhiên Vu Nhất Phi vung kiếm chém rất nhanh và o cổ tay ngÆ°á»i Ä‘eo mạng. Äá»™ng tác tháºt thần tốc, khoảng cách lại quá gần, nếu ngÆ°á»i Ä‘eo mạng không buông tay Gia Cát Minh tất phải thụ thÆ°Æ¡ng.
Trong khi ngÆ°á»i trùm mặt buông tay lùi lại thì Vu Nhất Phi vá»™i kéo sÆ° huynh nói :
- Äi thôi!
Rồi song song lao khá»i miếu.
Bên ngoà i Kim lão đại quát :
- Chạy đi đâu?
Tiếp đó tiếng chưởng phong trúng Ä‘Ãch nghe “Bịch†má»™t tiếng. Má»™t tên hán tá» rú lên ngã váºt xuống sân, còn hai tên kia chạy và o đêm tối.
Kim lão đại bÆ°á»›c và o miếu, chiếc mÅ© Ä‘á» cao lệch má»™t bên trông cà ng quái dị. Lão sá»a lại chiếc mÅ© cho ngay ngắn, há»i :
- Lão nhị, Bằng nhi váºn công thế nà o rồi? Chỉ e Lệ lão tặc sắp tá»›i, chúng ta Ä‘i thôi!
Kim lão nhị không đáp. Chắc rằng lão Ä‘ang ngÆ°ng thần dốc công lá»±c truyá»n cho thiếu niên. Chỉ lát sau, Kim lão nhị thở hắt ra má»™t tiếng đứng lên.
Thiếu niên cÅ©ng mở mắt,từ từ đứng dáºy.
Kim lão nhị không nói gì, bước tới quỳ xuống chắp tay vái một vái :
- Các hạ hãy nháºn của Kim lão nhị tôi má»™t lạy. Từ nay các hạ là đại ân nhân của Cái bang. Xin thỉnh giáo quý tÃnh đại danh?
Có lẽ hai lã quái đã quên mất chÃnh Tân Tiệp đã xÆ°ng danh lúc gặp há» ngoà i khu má»™ địa.
Tân Tiệp gỡ bỠtấm mạng che mặt ra vội vã kéo Kim lão nhị đứng lên nói :
- Tiểu khả tên là Tân Tiệp, chỉ xuất chút lá»±c má»n, có gì đáng phải để Kim lão trượng là m thế?
Kim lão đại cũng vái Tân Tiệp một vái rồi quay sang Kim lão nhị giục :
- Chúng ta đi nhanh!
Thế rồi hai lão quái nhân dẫn theo thiếu niên hóa tá» rá»i khá»i hoang miếu.
Tân Tiệp cÅ©ng Ä‘i theo há».
Kim lão đại Ä‘i trÆ°á»›c tá»›i Ä‘Æ°á»ng cái. Dừng lại má»™t lúc, sau đó bÆ°á»›c lên con Ä‘Æ°á»ng bên trái Ä‘i mấy vòng cố ý để lại dấu chân rồi quay lại trÆ°á»›c má»i ngÆ°á»i, ngẩng lên nhìn trá»i.
Trăng đã lên giữa đầu.
Kim lão đại bỗng thở dà i một tiếng, cùng Kim lão nhị quỳ xuống trước mặt thiếu niên hóa tỠnói :
- Bang chủ Cái bang Ä‘á»i thứ mÆ°á»i bốn xin nghe bẩm trần. Ná»™i ngoại há»™ pháp Ä‘á»i thứ mÆ°á»i ba là Kim Nguyên Bá và Kim Nguyên Trá»ng, lúc nà y trăng chÃnh đỉnh đầu, từ nay nhiệm kỳ đã mãn, không ở lại trong bang nữa. Xin Bang chủ hãy theo bang quy mà tìm cao sÄ© khác, ngu huynh đệ đến đây xin cáo biệt.
Hoà i vá»ng Bang chủ tìm được ngÆ°á»i tà i trà để là m hÆ°ng thịnh Cái bang.
Bẩm xong hai ngÆ°á»i đứng lên. Thiếu niên vá»™i ôm lấy tay Kim lão đại nói :
- Thúc thúc xin đừng Ä‘i! Äừng bá» Bằng nhi! Bằng nhi tình nguyện không là m Bang chủ nữa, xin theo thúc thúc!
Nói tới đó nước mắt chứa chan.
Kim lão nhị lá»™ vẻ xúc Ä‘á»™ng, Ä‘Æ°a tay xoa đầu thiếu niên mắt chá»›p chá»›p nhÆ° cố ghìm cho cho nÆ°á»›c mắt khá»i ứa ra. Hồi lâu má»›i trầm giá»ng :
- Bằng nhi, Bang chủ Cái bang há có thể má»m yếu nhÆ° thế. Lão Bang chủ lúc thụ vị cho ngÆ°Æ¡i đã dặn thế nà o? Thôi đừng khóc nữa!
Kim lão nhị thở dà i má»™t tiếng rồi cầm tay thiếu niên, nhẹ giá»ng :
- Bằng nhi, sau nà y Cái bang hưng thịnh hay không là nhỠcả và o ngươi đó!
Bất cứ má»™t báºc đại anh hùng nà o cÅ©ng phải trải qua rất nhiá»u gian nan, nhiá»u khổ luyện má»›i thà nh công. So vá»›i ngÆ°Æ¡i, trên Ä‘á»i còn có rất nhiá»u ngÆ°á»i khác còn chịu thống khổ, bất hạnh còn lá»›n lao hÆ¡n, váºy sao há» chịu Ä‘á»±ng được mà ngÆ°Æ¡i để mất dÅ©ng khÃ? Bằng nhi, các thúc thúc vì theo bang quy mà phải xa ngÆ°Æ¡i, để sau nà y ngÆ°Æ¡i tá»± quyết trong má»i hà nh Ä‘á»™ng. Hiểu rồi chứ?
Bằng nhi chầm cháºm gáºt đầu, nhÆ°ng nÆ°á»›c mắt vẫn tiếp tục ứa ra.
Kim lão nhị lại tiếp :
- Ta biết rằng mấy tên trong bang và Lệ lão tặc muốn Ä‘uổi theo, ngÆ°Æ¡i hãy chạy đến Quan Äế miếu ở TÆ°Æ¡ng Äà . Vá»›i tÃn váºt của Bang chủ ngÆ°Æ¡i sẽ được Tổng Ä‘Ã phÃa nam bảo vệ an toà n, không còn sợ chúng nữa.
Kim lão đại chỉ sang bên không có vết chân nói :
- Các thúc thúc sẽ Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng nà y, còn ngÆ°Æ¡i hãy theo Ä‘Æ°á»ng bên tả mà đi! Thiếu niên gáºt đầu nhÆ°ng vẫn đứng nguyên.
Kim lão đại phất mạnh tay áo quát :
- Äi Ä‘i!
Thiếu niên bị luồng kình lá»±c cuốn xa tá»›i hai trượng theo con Ä‘Æ°á»ng bên tả đầy vết chân.
- Kim thúc thúc, xin cáo biệt!
Thiếu niên nói xong thi triển khinh công phóng nhanh một mình giữa đêm tối.
Kim lão đại thở dà i một tiếng nói với Kim lão nhị :
- Chúng ta cũng nên đi thôi!
Còn quay sang Tân Tiệp chắp tay vái thêm một lần nữa nói :
- Nếu cứ ở đây, tất lát nữa Kiếm Thần Lệ Ngạc sẽ tới!
Tân Tiệp là ngÆ°á»i thông minh, hiểu ra ẩn ý của đối phÆ°Æ¡ng, chắp tay hoà n lá»… nói :
- Kim lão trượng xin hãy yên tâm, tiểu khả cũng có mối xung khắc với lão tặc đó.
Nói nhÆ° váºy có nghÄ©a mình sẽ không tiết lá»™ vá»›i Kiếm Thần Lệ Ngạc vá» hÆ°á»›ng Ä‘i của Bang chủ Cái bang.
Kim lão nhị gáºt đầu nói :
- Xin bảo trá»ng!
Rồi kéo tay Kim lão đại, hai ngÆ°á»i không thấy váºn lá»±c gì chợt lao vút lên.
Chốc lát hai chiếc mũ đỠkhuất lấp trong mà n đêm.
Bấy giá» Tân Tiệp cảm thấy giá»ng nói của há» không còn khó nghe nhÆ° trÆ°á»›c, ngay cả hình thù quái dị của há» cÅ©ng không đáng sợ nữa. Chà ng nghÄ© tá»›i Bằng nhi hiện cô Ä‘á»™c má»™t mình Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»ng canh vắng, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy mủi lòng.
Chà ng nghĩ bụng :
- “Quái tháºt! Tại sao Cái bang lại truyá»n chức Bang chủ cho má»™t thiếu niên má»›i mÆ°á»i ba mÆ°á»i bốn tuổi nhÆ° váºy?â€
Lúc ấy chợt nghe một tiếng hú ghê rợn xé rách mà n đêm yên tĩnh.
Tiếng hú vá»ng và o vách đá vang xa bất tuyệt, không những ghê rợn mà còn hà m chứa sá»± tà n bạo.
Tân Tiệp nghe tiếng hú đó, chợt nảy ra cảm giác rằng đó là tiếng hú của Kiếm Thần Lê Ngạc. Trong lòng chà ng láºp tức thấy khẩn trÆ°Æ¡ng lên.
Tuy tiếng hú không dà i nhưng âm vang hồi lâu chưa dứt.
Tân Tiệp nhÃu mà y thầm nghÄ© :
- “Nếu quả đó đúng là tiếng hú của Kiếm Thần Lệ Ngạc thì công lá»±c hắn quả tháºt thâm háºu. Theo lá»i Mai thúc thúc thì võ công hắn tuy không kém nhÆ°ng chÆ°a thể liệt và o hà ng đỉnh cao nhất trong võ lâm được hà i danh nhÆ° Cá»u hà o. NhÆ°ng bây giá» căn cứ và o tiếng hú nà y, rõ rà ng hắn đã luyện tá»›i trình Ä‘á»™ Há»—n Nguyên Quy Chân. Chẳng lẽ chỉ mÆ°á»i năm, lệ Ngạc đã tăng tiến vượt bá»±c nhÆ° váºy?â€
Vừa lúc ấy từ xa nghe tiếng y phục sột soạt, Tân Tiệp vội lánh mình và o một lùm cây.
Chốc lát má»™t nhân à nh từ thinh không xuất hiện trÆ°á»›c ngã ba Ä‘Æ°á»ng. NgÆ°á»i đó dừng lại ngá» vá»±c nhìn hai lối rẽ trÆ°á»›c mặt rồi nhìn lui chỠđồng bá»n.
Quả nhiên đã thấy hai ngÆ°á»i khác lÆ°á»›t đến, thân pháp tuy rất nhanh nhÆ°ng kém xa so vá»›i ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c, tháºm chà lÆ°ng áo thấm đẫm mồ hôi.
Tân Tiệp nháºn ra hai ngÆ°á»i má»›i đến là Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh và Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi.
Chà ng nhìn lại ngÆ°á»i tá»›i đầu tiên, thấy đó là má»™t lão nhân râu bạc phÆ¡ phất, dáng gầy đét, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm kết tua mà u và ng. Vẻ mặt lão nhân có gì đó nham hiểm, mắt cú mÅ©i diá»u, đôi má há»m sâu.
Tân Tiệp tự nhủ :
- “Quả là hắn rồi!â€
Mai thúc thúc đã mô tả kỹ hình dáng của Kiếm Thần Lệ Ngạc nên chà ng nhớ như in, đối chiếu với lão nhân trước mắt mắt chỉ khác tóc râu đã bạc.
Lệ Ngạc nhìn con Ä‘Æ°á»ng bên tả để lại mấy dấu chân, cÆ°á»i nhạt nói :
- Hừ, Kim lão nhị và Kim lão đại còn định bà y trò quá»· lừa ta! Äừng hòng qua mặt...
Nói xong chỉ tay qua con Ä‘Æ°á»ng bên phải dẫn đầu hai tên đồ đệ phóng Ä‘i.
Tân Tiệp thầm khâm phục Kim lão đại tÃnh toán nhÆ° thần, đánh lừa được Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm Kiếm Thần Lệ Ngạc. Chà ng lại trùm khăn kÃn mặt, tay vừa buá»™c khăn chân cÅ©ng nhún lên lao theo ba ngÆ°á»i chạy theo con Ä‘Æ°á»ng bên phải.
Tân Tiệp nhún chân lao vút lên không từ sát ngay sau lÆ°ng Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi nhảy vút qua đầu cả ba ngÆ°á»i, từ trên cao quay ngoắt lại đáp xuống trÆ°á»›c mặt Kiếm Thần Lệ Ngạc.
Nên biết, Tân Tiệp không phải vì thấy công lá»±c của Kiếm Thần Lệ Ngạc cao cÆ°á»ng mà khiếp sợ. TrÆ°á»›c đây võ công của Huệ đại sÆ° cái thế, là má»™t trong Thế Ngoại tam tiên mà chà ng còn dám đấu ba chiêu, huống gì Lệ Ngạc còn xa má»›i sánh được vá»›i Huệ đại sÆ°. HÆ¡n nữa Lệ Ngạc có mối thâm thù vá»›i Mai thúc thúc, có lẽ nà o chà ng sợ mà không trả thù?
Lúc nà o Tân Tiệp cÅ©ng nhá»› tá»›i lá»i kể củ Mai thúc thúc vá» hà nh Ä‘á»™ng ti tiện của mấy nhân váºt đứng đầu NgÅ© đại tông phái ám toán mình, nay gặp được cừu nhân nên chà ng thấy khẩn trÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng bây giá» chà ng lại rất bình tÄ©nh.
Lệ Ngạc thấy má»™t ngÆ°á»i đứng chặn trÆ°á»›c mặt liá»n dừng lại. Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh kêu lên :
- SÆ° phụ! ChÃnh là hắn!
Chắc rằng Gia Cát Minh và Vu Nhất phi đã kể lại cho Lệ Ngạc Nghe vá» chuyện mình bị má»™t ngÆ°á»i bịt mặt trong hoang miếu xuất thủ phá đám khi chúng sắp khống chế được Kim lão nhị và thiếu niên hóa tá», Lệ Ngạc “hừ†má»™t tiếng, đôi mắt cứ phát ra những tia sắc lạnh rồi khoát tay ra hiệu cho hai tên đệ tá» :
- Các ngÆ°Æ¡i cứ truy theo trÆ°á»›c, cháºm lắm là sau má»™t tuần trà ta sẽ Ä‘uổi kịp!
Hắn nói với vẻ khẳng định, tin tưởng rằng chỉ và i chiêu là có thể hạ gục đối phương.
Gia Cát Minh “dạ†má»™t tiếng rồi cùng Vu Nhất phi vượt lên trÆ°á»›c. Hắn tưởng ngÆ°á»i trùm mặt sẽ cản trở. Không ngá» ngÆ°á»i đó lại đứng im để mặc chúng Ä‘i qua, vẫn hÆ°á»›ng ánh mắt kỳ dị nhìn Lệ Ngạc. Chá»›p mắt gia Cát Minh và Vu Nhất Phi đã khuất khá»i tầm mắt.
Lệ Ngạc buông thõng tay, tá» vẻ không thèm để ý đến đối phÆ°Æ¡ng, kỳ thá»±c trong lòng hắn suy Ä‘oán xem trÆ°á»›c mặt hắn là ngÆ°á»i nà o mà dám đối địch vá»›i Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm.
Tân Tiệp coi Mai thúc thúc nhÆ° phụ thân, coi cừu nhân của ông hoà n toà n nhÆ° cừu nhân của chÃnh mình. Mặc dù chà ng chÆ°a từng thấy mặt ngÆ°á»i nà o trong năm vị Chưởng môn nhân trong NgÅ© đại tông phái nhÆ°ng trong mắt chà ng, tất cả bá»n há» Ä‘á»u là hạng tiểu nhân ti tiện. CÅ©ng đáng lá»™t da xẻ thịt nhÆ° là kẻ đã sát hại phụ mẫu chà ng.
Lệ Ngạc buông thõng tay chỠđối phÆ°Æ¡ng xuất thủ. MÆ°á»i năm nay tá»± coi mình là Thiên Hạ Äệ Nhất Nhân nên hắn mất Ä‘i thói quen Ä‘á»™ng thủ trÆ°á»›c đối phÆ°Æ¡ng.
Rất lâu chÆ°a thấy ngÆ°á»i trùm mặt ra chiêu, hắn có phần ngạc nhiên.
NhÆ°ng ngay lúc đó ngÆ°á»i che mặt đã giÆ°Æ¡ng tả chưởng nhanh nhÆ° chá»›p đánh và o ngá»±c Lệ Ngạc. Chưởng chÆ°a tá»›i mà má»™t luồng kình phong cá»±c mạnh đã áºp tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c.
Lệ Ngạc nhếch môi cÆ°á»i nhạt, không tiến không thoái chỉ lách mình tránh sang bên rồi xuất song chỉ chá»c và o hai mắt đối phÆ°Æ¡ng.
Tân Tiệp xuất tiếp hữu thủ chém và o huyệt Khúc Trì của Lệ Ngạc, chiêu thức vừa thần tốc vừa chÃnh xác.
Lệ Ngạc không chút bối rối, biến chỉ thà nh chưởng thi triển má»™t chiêu “Thiên Há»a Liêu Nguyên†đánh và o sÆ°á»n trái Tân Tiệp.
“Thiên Há»a Liêu Nguyên†là tuyệt chiêu từ thủ sang công của phái Không Äá»™ng được Lệ Ngạc thi triển lại có uy lá»±c phi phà m, phát sau tá»›i trÆ°á»›c khiến đối phÆ°Æ¡ng không kịp Ä‘á» phòng. Nà o ngá» chưởng vừa xuất thì không thấy mục tiêu đâu nữa. Äịch nhân không biết bằng bá»™ pháp nà o đã đổi phÆ°Æ¡ng vị khiến Lệ Ngạc mất Ä‘i trá»ng tâm. NhÆ°ng vốn là ngÆ°á»i dà y dạn kinh nghiệm Lệ Ngạc vẫn tiếp tục xuất chưởng để lấy lại trá»ng tâm đồng thá»i quay sang, tả thủ lại xuất tiếp song chỉ Ä‘iểm và o yêu nhân ở thắt lÆ°ng đối thủ.
Tân Tiệp thấy đối phÆ°Æ¡ng phản ứng linh hoạt nhÆ° váºy lòng thầm thán phục, tá»± nhủ :
- “Nếu mình bị mất trá»ng tâm nhÆ° hắn tất phải bối rối lâm và o thế bị Ä‘á»™ng ngay, không ứng phó thần tốc nhÆ° váºy được!â€
Bụng vừa nghĩ, tay vừa xuất chiêu đối phó.
Lệ Ngạc đã lấy lại thế quân bình, láºp tức rút phắt trÆ°á»ng kiếm.
Tân Tiệp lùi lại má»™t bÆ°á»›c, ngÆ°ng mục nhìn và o thanh cổ kiếm tá»a sắc xanh lam. Khen thầm :
“Quả là kiếm báu! Không biết so vá»›i thanh Mai HÆ°Æ¡ng kiếm của Mai thúc thúc thì thế nà o?â€
Khi Tân Tiệp vừa thà nh ngộ xuất sư, Mai Sơn Dân có nói với chà ng rằng :
- Theo truyá»n ngôn thì lão tặc của phái Không Äá»™ng có má»™t thanh kỳ kiếm thá»i thượng cổ, theo hình dáng mô tả thì rất có thể đó là Y Hồng bảo kiếm. Nếu quả đúng nhÆ° thế thì thanh Mai HÆ°Æ¡ng kiếm của ta, tuy cÅ©ng là kỳ trân cổ kiếm nhÆ°ng vẫn chÆ°a chắc khắc chế nổi. Cần phải dùng dịch lá của má»™t loại cây trúc là “Thiên Niên Chu Trúc†tẩm và o lưỡi kiếm rồi tiếp tục luyện thêm nhiá»u lần má»›i có thể khắc chế được Y Hồng Kiếm. Vừa may ta đã phát hiện ra phÃa sau núi chúng ta có má»™t cây “Thiên Niên Chu Trúcâ€, đợi nó chÃn xong ta sẽ láºp tức lấy mủ lá để tôi luyện. Năm sau ngÆ°Æ¡i hãy quay lại đây, ta sẽ giao Mai HÆ°Æ¡ng kiếm cho ngÆ°Æ¡i, lúc đó thì “Cù Chi kiếm pháp†sẽ phối hợp vá»›i Mai HÆ°Æ¡ng bảo kiếm sẽ trùng chấn uy danh của Thất Diệu Thần Quân.
Tân Tiệp còn nhá»› rằng nói tá»›i đó, Mai thúc thúc không giấu vẻ hà i lòng cÆ°á»i lên đắc ý. ChÃnh vì lẽ đó mà Tân Tiệp nhìn nÆ°á»›c thép xanh lạnh phát ra rợp mắt từ thanh bảo kiếm, nghÄ© thầm :
- “Nếu Ä‘á»™ng thủ thì thanh thanh kiếm của ta sẽ kém đối thủ, vì thế phải láºp tức tốc chiến tốc thắng má»›i là thượng sách! Ài... trách nà o mai thúc thúc căn dặn ta không được công khai tuyên chiến vá»›i NgÅ© đại tông phái! NhÆ°ng đã đến nÆ°á»›c nà y, xấu tốt gì cÅ©ng phải liá»u má»™t tráºn!â€
Chà ng cÅ©ng rút ngay trÆ°á»ng kiếm chuẩn bị.
Lệ Ngạc cáºy và o bảo kiếm, quát bảo :
- Tiểu tỠxuất chiêu trước đi!
Rồi chếch kiếm chỠđợi.
Tân Tiệp Ä‘á» má»™t hÆ¡i thá»±c khÃ, sau đó hú dà i má»™t tiếng nhÆ° long gầm hổ rống rung chuyển cả khu rừng rồi láºp tức xuất chiêu.
Lệ Ngạc biến sắc khi thấy đối phÆ°Æ¡ng thi triển thủ thuáºt là m tá»a ra bảy đóa hoa lóng lánh trÆ°á»›c mÅ©i kiếm, lùi lại má»™t bÆ°á»›c, suýt nữa kêu lên :
- Thất Diệu Thần Quân!
Tân Tiệp “Hừ†một tiếng, vung kiếm tấn công ngay.
Lệ Ngạc đã nghe tin Thất Diệu Thần Quân trùng hiện giang hồ, tuy không khá»i lo lắng nhÆ°ng ngà y xÆ°a chÃnh mắt hắn đã chứng kiến Mai SÆ¡n Dân đã bị Tạ TrÆ°á»ng Khanh dùng thủ pháp Ä‘iểm huyệt Ä‘á»™c môn của phái Äiểm ThÆ°Æ¡ng Ä‘iểm và o tá» huyệt, tuyệt đối không có hy vá»ng sống sót. Bởi thế lão hoà i nghi đó chỉ là tin đồn bịa đặt mà thôi. Nay thấy ngÆ°á»i trùm mặt dùng thủ thuáºt là m mÅ©i kiếm phát xạ bảy đốm sáng nhÆ° bảy đóa hoa mai là nét đặc thù của Thất Diệu Thần Quân, hÆ¡n nữa chỉ qua mấy chiêu vừa rồi cÅ©ng thấy đối phÆ°Æ¡ng võ há»c uyên thâm và ná»™i công thâm háºu.
- “Lẽ nà o đúng là hắn?â€
Äang thẫn thá» nghÄ© ngợi thì kiếm đối phÆ°Æ¡ng đã công đến, hắn nghÄ© nhanh :
- “Bất luáºn thế nà o tên nà y cÅ©ng có quan hệ máºt thiết vá»›i Mai SÆ¡n Dân, phải giết hắn để trừ háºu há»a!â€
Liá»n gầm lên má»™t tiếng, bãi kiếm đâm và o uyển mạch đối phÆ°Æ¡ng. Äó là thủ pháp lấy công là m thủ.
Tân Tiệp biến chiêu, Lệ Ngạc cÅ©ng liá»n đổi thức. Má»™t chiêu “Lệ Phụng Triá»u DÆ°Æ¡ng†nhằm Khà Hải huyệt Thất Diệu Thần Quân. Bảo kiếm rÃt lên rà n rạt nghe mà xởn tóc gáy!
Tân Tiệp cÅ©ng biến thức, thi xuất má»™t chiêu “Phong Long Mai Ảnhâ€.
Lệ Ngạc còn chÆ°a kịp hoà n thà nh chiêu “Lệ Phụng Triá»u DÆ°Æ¡ng†đã thấy mÅ©i kiếm đối phÆ°Æ¡ng đã gần ká» tá»›i yết hầu mình, chỉ cách hai tấc! Lệ Ngạc kinh hãi lùi má»™t bÆ°á»›c rồi báºt ngÆ°á»i lên lá»™n ra phÃa sau, vừa khéo tránh được hiểm chiêu.
Lệ Ngạc toát mồ hôi, không ngá» kiếm thuáºt đối phÆ°Æ¡ng tinh diệu đến thế!
Tân Tiệp không chịu dừng tay để đối phÆ°Æ¡ng dà nh lại chủ Ä‘á»™ng, lại áp sát và o xuất chiêu “Trá Hình Mai Diệnâ€.
Lệ Ngạc thấy kiếm chiêu nà y quá tinh kỳ không thể hóa giải được liá»n báºt ngÆ°á»i lùi thêm hai bÆ°á»›c nữa.
Song phương chỉ mới đấu ba chiêu, hai thanh kiếm chưa tiếp nhau lần nà o mà Lệ Ngạc đã hai lần lâm và o hiểm cảnh.
Tân Tiệp nghĩ thầm :
- “Lệ Ngạc ứng biến thần tốc, thân pháp lại linh diệu. Theo Mai thúc thúc đánh giá thì hắn chÆ°a đạt đến trình Ä‘á»™ nà y, chẳng lẽ chỉ sau mÆ°á»i năm mà hắn tăng tiến nhanh chóng nhÆ° váºy?â€
Chà ng bá»—ng toát mồ hôi khi nghÄ© rằng má»›i xuất đạo mình đã tÃnh tìm NgÅ© đại tông phái để trả thù. Thế mà bây giá», dù đã gặp kỳ duyên được Bình Phà m Thượng Nhân truyá»n võ nghệ và công lá»±c, lại thêm Huệ đại sÆ° truyá»n thụ Cáºt Ma Thần Bá»™, thá» há»i trÆ°á»›c đây gặp hắn thì phải là m thế nà o?
Cón Lệ Ngạc cũng nghĩ :
- “Chiêu nà y đúng là “Cù Chi kiếm pháp†của Thất Diệu Thần Quân nhÆ°ng so vá»›i lúc trÆ°á»›c còn ảo diệu hÆ¡n, hầu nhÆ° chiêu nà o cÅ©ng khắc chế vá»›i võ há»c kiếm thuáºt của ta...â€
Tân Tiệp lại dùng “Cù Chi kiếm pháp†tấn công tới tấp. Trùng trùng kiếm ảnh chẳng khác gì mưa sa bão táp phủ lấy Kiếm Thần Lệ Ngạc.
Äược tôn là Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm nên kiếm thuáºt của Lệ Ngạc đâu phải tầm thÆ°á»ng? HÆ¡n nữa hắn là kẻ lịch lãm giang hồ lại lắm thủ Ä‘oạn nên nghÄ© ra cách đối phó hữu hiệu nhất, đó là phát huy sở trÆ°á»ng binh khà của mình.
Vốn tin tưởng kiếm thuáºt không thua kém đối phÆ°Æ¡ng bao nhiêu, binh khà lại hÆ¡n hẳn, vì thế Lệ Ngạc táºn lá»±c xuất má»™t chiêu lấy lại thế quân bình rồi múa kiếm tấn công tá»›i tấp, mặc đối phÆ°Æ¡ng có hóa giải được hay không.
Tân Tiệp thấy đối phÆ°Æ¡ng đã lợi dụng đúng yếu Ä‘iểm của mình, có thể hóa giải được kiếm chiêu đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không tránh khá»i binh khà chạm nhau, mình tất bị thiệt thòi, bởi thế chà ng khéo léo dùng những chiêu hãm bá»›t uy thế của đối phÆ°Æ¡ng mà kiếm của mình không bị ảnh hưởng.
Qua chừng mÆ°á»i mấy chiêu, quả nhiên công thế của Lệ Ngạc cháºm hẳn lại.
Tân Tiệp lợi dụng thá»i cÆ¡ công má»™t kiếm nhằm dà nh lại chủ Ä‘á»™ng.
Nà o ngá» Lệ Ngạc không quản nguy hiểm, liá»u mạng phản công má»™t kiếm.
Bất cứ má»™t cao thủ nà o khác không bao giá» dám mạo hiểm nhÆ° thế. Ngá»±c áo Lệ Ngạc rách má»™t mảng, nhÆ°ng tiếp đó nghe choang má»™t tiếng, hai thanh kiếm chạm nhau tóe lá»a.
Cả hai đấu thủ láºp tức lùi lại.
Lệ Ngạc suýt nữa bị đâm thủng ngá»±c, nhÆ°ng miệng lại phát ra má»™t chuá»—i cÆ°á»i đắc ý.
Tân Tiệp kinh hoảng khi thấy kiếm mình bị mẻ một miếng bằng đốt tay!
Chợt nghe bên rừng có âm thanh lạ.
Tân Tiệp cảnh giác lùi lại đưa mắt nhìn nơi vừa phát ra tiếng động.
Một nhân ảnh từ mé rừng bên tả hiện ra.
DÆ°á»›i ánh trăng, Tân Tiệp nháºn được ngÆ°á»i đó là Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi, trong tay còn ôm má»™t ngÆ°á»i, đó là Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh. Gia Cát Minh nằm bất Ä‘á»™ng trên tay sÆ° đệ, mắt nhắm nghiá»n không biết sống hay chết.
Kiếm Thần Lệ Ngạc mắt long lên nhìn Tân Tiệp rồi từ từ bước đến bên Vu Nhất Phi.
Äịa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi đầu tóc tán loạn, y phục rách tả tÆ¡i, thần tình ảm đạm, cất giá»ng vô lá»±c nói :
- Sư phụ, chỉ có Kim lão đại và Kim lão nhị...
Lệ Ngạc trừng mắt nhìn tên đệ tá» là m hắn sợ hãi im bặt. Bấy giá» Vu Nhất Phi má»›i Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i bịt mặt, kinh hãi nghÄ© thầm :
- “NgÆ°á»i nà y đấu vá»›i Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm lâu nhÆ° váºy mà sao vẫn không tá» ra là bại tÆ°á»›ng gì cả?â€
Lệ Ngạc nhìn Gia Cát Minh đang nhắm mắt thiêm thiếp trên tay Vu Nhất Phi một lúc, mặt chợt biến sắc khi phát hiện ra vai áo bị rách bươm bay phất phơ lộ ra một vết bà n tay rõ cả năm ngón mà u đen!
Tân Tiệp trông thấy, biết ngay đó là kiệt tác “Âm Phong Hắc Sa chưởng†của Kim lão nhị.
Lệ Ngạc quan sát thÆ°Æ¡ng thế của Gia Cát Minh rất lâu, kỳ thá»±c hắn Ä‘ang thầm suy tÃnh rất nhanh :
“Mai SÆ¡n Dân là do táºn tay chúng ta giết chết tuyệt đối không có sá»± nhầm lẫn. Váºy có phải tiểu tá» nà y có phải là háºu bối của hắn không? Không có khả năng! Căn cứ và o ná»™i lá»±c của ngÆ°á»i nà y thì Ãt nhất phải có quá trình khổ luyện năm mÆ°Æ¡i năm... nếu váºy hắn là ai?â€
Bỗng nhiên hắn quát to :
- Äi!
Rồi theo hÆ°á»›ng con Ä‘Æ°á»ng mà từ đó Vu Nhất Phi Ä‘Æ°a Gia Cát Minh há»›t hãi chạy vá».
Vu Nhất Phi ôm sÆ° huynh chạy theo, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi Ä‘i còn liếc nhìn ngÆ°á»i trùm mặt lần nữa vá»›i ánh mắt kinh dị.
Kiếm Thần Lệ Ngạc tÃnh toán rằng mình tạm thá»i lánh Ä‘i nhÆ° váºy là thượng sách. NgÆ°á»i trùm mặt thi triển “Cù Chi kiếm pháp†là điá»u hoà n toà n khẳng định, nhÆ°ng công lá»±c tháºm chà còn cao hÆ¡n cả Mai SÆ¡n Dân, nhÆ° thế hắn không có hy vá»ng thắng, mặc dù lợi vá» binh khÃ. Nếu lỡ thất bại, mất thanh danh của vị Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm trÆ°á»›c má»™t nhân váºt bất bạch là điá»u không đáng là m.
Tân Tiệp vẫn đứng nguyên tại chỗ, không ngăn cản hoặc đuổi theo, tự nhủ :
- “Cứ chá» Mai thúc thúc luyện xong kiếm xem ngÆ°Æ¡i có dám liá»u mình công loạn lên thế nữa không?â€
Thân ảnh Vu Nhất Phi vừa khuất thì từ phÃa sau lại có tiếng y phục lÆ°á»›t gió và má»™t ngÆ°á»i lao tá»›i rất nhanh. NgÆ°á»i đó mình váºn lam bà o, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, dung mạo anh tuấn. ChÃnh là Ngô Lăng Phong.
Tân Tiệp cố tình nép và o má»™t vòm lá cạnh Ä‘Æ°á»ng, chá» Ngô Lăng Phong Ä‘i tá»›i thì bất thần hiện ra, rút phắt trÆ°á»ng kiếm khá»i vá» nghe soạt má»™t tiếng.
Ngô Lăng Phong lộ vẻ kinh hãi vội dừng phắt lại rút nhanh kiếm ra.
Tân Tiệp chợt cÆ°á»i hô hô má»™t trà ng rồi Ä‘Æ°a tay gỡ khăn che mặt.
Ngô Lăng Phong cÅ©ng cÆ°á»i to nói :
- Thì ra là Tiệp đệ! NgÆ°Æ¡i cÅ©ng tháºt là ... là m ngu huynh sợ đến thót tim!
Tân Tiệp giả bộ trách :
- Tối qua đại ca chạy đâu mất, để một mình tiểu đệ đấu với Hải Thiên song sát, suýt nữa thì mất mạng!
Ngô Lăng Phong thất kinh nói :
- Ngu huynh tưởng rằng Tiệp đệ chỉ dùng khinh công dụ hắn Ä‘i khá»i đây, sau đó tìm cách thoát thân chứ đâu biết hiá»n đệ liá»u giao thủ vá»›i hai tên ma đầu đó?
Tân Tiệp liá»n ká» lại tráºn kịch chiến vá»›i Hải Thiên song sát ở trên đỉnh Quy SÆ¡n cho Ngô đại ca nghe.
Ngô Lăng Phong cà ng nghe cà ng hứng thú, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng rất lo lắng, thấy Tân Tiệp kể vá»›i giá»ng vui vẻ sôi nổi nhÆ° váºy cÅ©ng cÆ°á»i nói :
- Tiệp đệ không những võ công thâm háºu mà còn có phúc duyên kỳ diệu!
Tân Tiệp xÆ°a vốn trầm tÄ©nh Ãt lá»i, nhÆ°ng từ ngà y kết thân vá»›i Ngô Lăng Phong thì trở nên cởi mở nhiá»u nói cÆ°á»i luôn miệng.
Ngô Lăng Phong cÅ©ng kể lại việc mình phát hiện cả ba ngÆ°á»i Phạm Trị Thà nh, Lục Hà nh Không và Trác Chi Trung Ä‘á»u bị giết, sau đó Ä‘uổi theo Thiên Tuyệt Kiếm Gia Cát Minh tá»›i đây, cuối cùng nói thêm :
- Ngu huynh Ä‘uổi theo Gia Cát Minh thì gặp Lệ lão tặc, vì thế má»›i để lại ký hiệu cho hiá»n đệ để hợp lá»±c đối phó. Vá» sau ta biết chuyện xung Ä‘á»™t giữa Không Äá»™ng và Cái bang, tuy không hiểu nguyên do, nhÆ°ng khi Ä‘uổi tá»›i gần đây thì đối phÆ°Æ¡ng mất tÃch, không ngá» lại gặp hiá»n đệ.
Tân Tiệp kể lại chuyện vừa rồi mình cứu Bang chủ Cái bang và đấu với Lệ Ngạc.
Ngô Lăng Phong lẩm bẩm :
- Thì ra Tiệp đệ cũng đã gặp lão tặc đó...
Y nghĩ rằng :
- “Tân Tiệp thân thủ cao cÆ°á»ng đến thế, má»™t mình có thể giữ bình thủ vá»›i Hải Thiên song sát mà vẫn chÆ°a là m gì được Kiếm Thần Lệ Ngạc thì vá»›i võ công của mình là sao trả được mối thù cho phụ thân?â€
NghÄ© váºy bấc giác buông tiếng thở dà i.
Tân Tiệp đoán ra tâm sự đại ca, nhưng chợt nhớ ra chuyện gì, kêu lên :
- À... phải rồi! Chỉ còn mÆ°á»i mấy ngà y nữa là tá»›i kiếm há»™i ở Thái SÆ¡n. Nhất định đủ mặt NgÅ© đại tông phái. Chúng ta hãy tá»›i đó má»™t chuyến, phải cho chúng biết tuyệt nghệ của ÄÆ¡n Kiếm Äoạn Hồn vẫn được lÆ°u truyá»n. Äại ca chúng ta Ä‘i thôi!
Câu đó đã là m tăng hùng khà của Ngô Lăng Phong rất nhiá»u, y sãng giá»ng nói :
- Võ nghệ của Ngô má»— tuy vẫn còn thẹn vá»›i tiên nhân nhÆ°ng xấu tốt gì cÅ©ng phải cho bá»n tiểu nhân tá»± mình xÆ°ng là chÃnh phái biết thế nà o là lợi hại!
Tân Tiệp cÆ°á»i kha khả nói :
- Äại ca sao lại xÆ°ng vá»›i tiểu đệ là Ngô má»— váºy chứ? Nà o, chúng ta Ä‘i thôi.
* * * * *
Vầng dÆ°Æ¡ng đã lên cao chiếu lên những đỉnh núi cao rá»±c rỡ. Những đá, mây mù lởn vởn giữa lÆ°ng chừng núi trắng nhÆ° bông in Ä‘áºm và o mà u xanh biếc của đại ngà n tạo thà nh má»™t vẻ đẹp hoà nh tráng có phần mÆ¡ má»™ng của rừng thu.
Có tiếng vó ngá»±a vang lên từ sau khúc Ä‘Æ°á»ng cong, chốc lát trên quan đạo hiện rõ hai kỵ mã sóng đôi phi tá»›i rất nhanh. Äó là hai thiếu niên cùng báºn lam bà o, dung mạo Ä‘á»u tuấn tú phi phà m, hai con ngá»±a mà u lông thuần bạch không nhiá»…m chút sắc tạp, Ä‘á»u là tuấn mã.
Hai kỵ mã không ai khác, ngÆ°á»i bên tả là Tân Tiệp, còn kẻ đồng hà nh là Ngô Lăng Phong. Hai ngÆ°á»i cứ ra roi giục ngá»±a nhÆ°ng không nói gì, má»—i ngÆ°á»i chìm đắm trong những ý nghÄ© riêng. Há» Ä‘á»u nghÄ© đến cừu nhân của mình.
Kiếm Thần Lệ Ngạc công lá»±c võ há»c Ä‘á»u thuá»™c hạng thượng thừa. NhÆ°ng Ä‘iá»u đó chỉ là m tăng thêm hùng tâm của Tân Tiệp. Chà ng từng quá chiêu vá»›i hắn, nếu có được Mai HÆ°Æ¡ng kiếm của Mai thúc thúc đã luyện thà nh, chà ng nhất định khống chế được hắn. Cho dù có thiệt thòi vá» binh khÃ, Tân Tiệp vẫn tin rằng có cách để thắng được cừu nhân.
NhÆ°ng Ngô Lăng Phong lại không lạc quan nhÆ° Tân Tiệp. Y biết võ công đối phÆ°Æ¡ng cao hÆ¡n mình, huống chi không phải má»™t mình hắn mà còn bốn tên Chưởng môn nhân của bốn phái khác trong NgÅ© đại tông phái. Mặc dù còn phải suy tÃnh nhÆ°ng Ngô Lăng Phong đã hạ quyết tâm, dù thà nh hay bại cÅ©ng quyết má»™t tráºn tá» chiến! Hiện tại Ngô Lăng Phong vô cùng ngưỡng má»™ công phu thần diệu của Tân Tiệp, bởi thế vững tin hÆ¡n nhiá»u khi biết rằng sắp phải đối phó vá»›i kình địch không phải tầm thÆ°á»ng.
Quan đạo vùng giáp giá»›i giữa Hà Bắc và Hà Nam rất hiểm trở, nhiá»u Ä‘oạn phải xuống ngá»±a mà đi, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có võ công thượng thừa nên cách núi ngăn sông bao nhiêu cÅ©ng không quản ngại.
Ngà y đi, đêm nghỉ, gặp quán trỠthì ghé và o, có khi hỠtìm hoang miếu nà o đó trong rừng trú tạm.
Hôm đó má»›i Ä‘i được má»™t ná»a hà nh trình, chợt nghe từ phÃa trÆ°á»›c có tiếng binh khà chạm nhau, lại còn có tiếng khóc than vẳng đến. Hai ngÆ°á»i không ai bảo ai vá»™i giục cÆ°Æ¡ng thúc ngá»±a. NhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng đất quá hẹp nên ngá»±a không thể Ä‘i nhanh, bị cÆ°Æ¡ng ghì chặt nên chỉ biết hà vang.
Hai ngÆ°á»i nghe tiếng binh khà khá gần liá»n xuống ngá»±a Ä‘em giấu và o má»™t nÆ¡i rồi thi triển khinh công Ä‘i vá» phÃa phát ra những âm thanh mà há» Ä‘oán là đang diá»…n ra kịch chiến.
Tân Tiệp nói :
- Hình nhÆ° có ba ngÆ°á»i Ä‘ang giao thủ!
Chà ng nói váºy là căn cứ và o ba loại binh khà phát ra những âm thanh khác nhau.
Ngô Lăng Phong gáºt đầu. Chắc rằng y cÅ©ng nháºn ra Ä‘iá»u đó.
Äá»™t nhiên vang lên má»™t âm thanh chát chúa lá»t và o tai rồi sau đó là dÆ° âm vang xa không dứt.
Hai thiếu niên thất kinh vì nghe kỹ thì âm thanh đó do binh khà tiếp nhau nhÆ°ng chỉ có những cao thủ có ná»™i lá»±c vô cùng thâm háºu má»›i tạo ra âm thanh chấn Ä‘á»™ng đến nhÆ° váºy. Cả hai cùng gia tăng cÆ°á»›c lá»±c, đến cách đấu trÆ°á»ng chừng năm thì dừng lại nấp trong đám lá quan sát tình hình.
Quả nhiên có hai ngÆ°á»i Ä‘ang kịch chiến giữa bình nguyên khá rá»™ng, gần đó có má»™t nữ nhân Ä‘ang ngồi ôm lấy má»™t thi hà i khóc thảm thiết. Ngoà i ra còn má»™t hán tá» tuổi ngoại tứ tuần Ä‘ang lục lá»i trên mấy chiếc xe ngá»±a đổ ngổn ngang bên Ä‘Æ°á»ng. Trên mặt đất rải rác bảy tám tá» thi, tá» trạng khác nhau nhÆ°ng Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng bởi binh khÃ.
Tân Tiệp và Ngô Lăng Phong nhìn bao quát hết hết hiện trÆ°á»ng xong táºp trung và o hai đối thủ Ä‘ang kịch chiến.
Quay lÆ°ng vá» phÃa há» là má»™t hán tá» hai tay cầm hai binh khÃ, tay trái cầm kiếm còn tay phải sá» dụng chùy khá lá»›n.
Còn ngÆ°á»i đối diện là má»™t trung niên hán tá» tuổi chừng bốn mÆ°Æ¡i Ä‘ang cầm trÆ°á»ng kiếm.
Chắc Tân Tiệp và Ngô Lăng Phong nghe âm thanh phát ra từ thứ binh khà nà y mà đoán có ba ngÆ°á»i giao thủ.
NgÆ°á»i dùng kiếm công lá»±c rất cao, lúc nà y Ä‘ang chiếm Æ°u thế, thanh trÆ°á»ng kiếm giÆ°Æ¡ng đông chém tây, uy lá»±c vô song tá»a ra vô số kiếm hoa.
NgÆ°á»i sá» dụng cả kiếm lẫn chùy Ä‘ang luống cuống chống đỡ, xem ra bại thế đã rõ rà ng.
Chợt nghe “coong, coong†hai tiếng, thanh trÆ°á»ng kiếm của ngÆ°á»i đối diện đã đánh bạt cả hai thứ binh khà của đối phÆ°Æ¡ng là m bay vút lên không.
Hán tỠbị đánh bay binh khà hoảng hốt lùi lại.
NgÆ°á»i dụng kiếm cÆ°á»i khan má»™t tiếng, láºp tức truy theo xuất liá»n ba cÆ°á»›c!
Hán tá» kia bị trúng phải má»™t cÆ°á»›c và o mạng sÆ°á»n ngã nhà o xuống đất.
Äá»™t nhiên hán tá» lục lá»i trong ngá»±a nhún mình phi ra giữa đấu trÆ°á»ng đứng đối diện vá»›i ngÆ°á»i cầm kiếm, quát lên :
- Các hạ thân thủ phi phà m. Hãy tiếp đại gia một chưởng!
NgÆ°á»i kia thong thả tra kiếm và o bao, cÆ°á»i nói :
- SÆ¡n Tả Song Hà o võ nghệ thần thông có việc gì mà tá»›i Äồng Bách sÆ¡n nà y?
Tân Tiệp nghe tá»›i đó muôn phần kinh hãi. Không ngỠđại hán vừa xuất hiện và tên bị đánh rÆ¡i binh khà khi nãy chÃnh là SÆ¡n Tả Song Hà o đứng đầu tặc đảng vùng SÆ¡n Äông. Chà ng đã nghe danh hai tên cÆ°á»ng đạo nà y, lão đại là TrÃch Tinh Thủ TÆ° Không Tôn, lão nhị là Thần Kiếm Kim Chùy Lâm Thiếu Cao. Xem ra chúng vừa đánh cÆ°á»›p Ä‘oà n xe và sát hại bảy nhân mạng.
Hầu nhị thúc nói rằng hai tên ma Ä‘á»u nà y bản lãnh rất cao cÆ°á»ng, không những khét tiếng khắp vùng SÆ¡n Äông mà lừng danh khắp Trung Nguyên, đặc biệt là TrÃch Tinh Thủ TÆ° Không Tôn. Thế mà Thần Kiếm Kim Chùy Lâm Thiếu Cao bị bại thủ, không biết trung niên hán tỠđó là ai?
Chỉ riêng việc biết đối thủ là Sơn Tả Song Hà o mà vẫn đối địch cũng đáng khâm phục rồi.
Thấy đối phÆ°Æ¡ng hồi lâu không đáp, đại hán vừa xuất hiện, chÃnh là TrÃch Tinh Thủ TÆ° Không Tôn cho rằng đối phÆ°Æ¡ng đã khiếp phục uy danh của mình, cÆ°á»i đắc ý nói :
- Các hạ công lực bất phà m, nhưng nên biết...
Trung niên hán tá» biết đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nghÄ© gì, ngắt lá»i :
- TÆ° Không huynh chá»› hiểu lầm! Tạ má»— chÆ°a đến ná»—i bị uy danh SÆ¡n Tả Song Hà o là m cho vỡ máºt...
TÆ° Không Tôn đã hoà i nghi kiếm pháp đối phÆ°Æ¡ng thuá»™c NgÅ© đại kiếm phái, liá»n há»i :
- Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i là Chưởng môn Äiểm ThÆ°Æ¡ng phái Tạ TrÆ°á»ng Khanh?
Trung niên hán tá» gáºt đầu :
- ChÃnh phải!
Lá»i khẳng định đó gây ra trong lòng những ngÆ°á»i có mặt tại hiện trÆ°á»ng những phản ứng khác nhau.
TÆ° Không Tôn “hừ†má»™t tiếng tá» vẻ háºm há»±c nhÆ°ng không dám nói gì.
Tạ TrÆ°á»ng Khanh nói tiếp :
- SÆ¡n Tả Song Hà o lừng danh nghÄ©a khÃ, Ä‘iá»u nà y Tạ má»— biết rõ! NhÆ°ng hôm nay hai vị tá»›i đây gieo há»a kiếp, tà n sát bảy nhân mạng già trẻ không má»™t tấc sắt trong tay, thá»±c tế nhÆ° váºy là m nghi ngá» thanh danh của SÆ¡n Tả Song Hà o.
Nghe những lá»i mỉa mai cay Ä‘á»™c nhÆ° váºy, SÆ¡n Tả Song Hà o tuy biết uy danh của Lạc Anh Kiếm Tạ TrÆ°á»ng Khanh của Äiểm ThÆ°Æ¡ng vẫn không nén ná»—i tức giáºn. TÆ° Không Tôn “hừ†má»™t tiếng nói :
- Chúng ta xÆ°a nay vẫn hà nh nghá» kiếm ăn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hạ thủ không biết lÆ°u tình... Nếu Tạ lão sÆ° thấy không thuáºn nhãn, muốn gì huynh đệ chúng ta sẽ chiá»u ngay!
Tạ TrÆ°á»ng Khanh nhìn lại, thấy bảy ngÆ°á»i kia đã không còn ai sống sót, lạnh giá»ng nói :
- Quả là Tạ má»— không thuáºn nhãn, Ä‘Ã nh thỉnh giáo hai vị!
Dứt lá»i trÆ°á»ng kiếm xuất vá» cầm tay.