Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 56: Chúng mày sẽ sớm chết.
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
Diện tích của tòa biệt thự này rất lớn mà ga-ra cũng không nhỏ chút nào, ít nhất là có thể đậu được hơn mười chiếc xe hơi có rèm che, bất quá hiện tại trong ga-ra này cũng không có một chiếc xe nào mà chỉ có một tên nam nhân tuổi còn trẻ đi giày Tây.
Nam nhân trẻ tuổi này rất là phong nhã, hiện tại trên mũi của hắn có mang theo một miếng băng cá nhân làm cho hắn không còn đẹp trai nữa, hơn nữa nhìn vào hắn thì trông giống một tên hề.
Nhưng mà giờ phút này thì vẻ mặt của tên nam nhân trẻ tuổi kia lại lộ ra vẻ hưng phấn, trong mắt của hắn hiện lên một tia ta quang, mơ hồ có cái loại cảm giác khoái trá khi trả được thù.
Nam nhân trẻ tuổi này chính là Lâm Tuấn Hùng, ngày hôm qua giao dịch thất bại cùng với Đường Kim, lại bị Đường Kim nện vỡ mũi, hắn coi chuyện này là một chuyện rất nhục nhã trong đời mà ngày hôm qua sau khi tỉnh táo lại ở trong bệnh viện thì hắn liền lập tức bắt đầu kế hoạch trả thù của hắn, chính là bắt cóc Tần Thủy Dao.
Lâm Tuấn Hùng xem ra thì trả thủ lớn nhất đối với một nam nhân chính là làm nhục nữ nhân của hắn. Đối với Lâm Tuấn Hùng hắn mà nói thì nếu làm như vậy thì không chỉ có thể chiếm được Tần Thủy Dao mà còn có thể hung hăng trả thủ Đường Kim, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Còn về phần có hậu quả gì không thì hắn cũng không có nghĩ qua, nhưng mà trong suy nghĩ của hắn thì bất luận có hậu quả gì hay không thì cha mẹ của hắn có thể giúp hắn giải quyết được, căn bản không khiến hắn phải lo lắng.
Chiếc Mercedes đã tắt máy, lão Đại vào lão Nhị cùng nhau đi xuống xe, nhìn vào Lâm Tuấn Hùng:
- Tuấn tiếu gia, người đã được đưa đến, tiền chuẩn bị xong chưa?
- Tiền ở trong này, năm mươi vạn tiền mặt.
Lâm Tuấn Hùng chỉ vào chiếc túi du lịch ở dưới chân của hắn, sau đó hỏi:
- Người ở đâu?
- Ở trong cốp xe, Tuấn thiếu tự mình đến kiểm tra đi.
Lão Đại không chút hoang mang nói, sau đó liền đi đến bên cạnh Lâm Tuấn Hùng rồi mở chiếc túi du lịch ra, kiểm tra lại một chút, sau đó liền kéo khóa chiếc túi du lịch lại.
Lâm Tuấn Hùng có chút vội vàng đi tới cốp xe chiếc Mercedes, sau khi mở cốp xe a, nhìn vào bên giới thì vẻ hưng phấn trên mặt hắn đã biến mất, hắn đột nhiên xoay người lại, hướng về lão Đại và lão Nhị rồi rống lớn lên:
- Tụi mày làm cái gì thế? Người này căn bản không phải là Tần Thủy Dao.
- Tuấn thiếu gia đừng nên kích động.
Vẻ mặt của lão Đại tỏ ra bình tĩnh, nói:
- Tần Thủy Dao làm một huynh đệ của ta bị thương rồi chạy thoát, bắt quá chúng lại bắt được nữ nhân này, ta tin tưởng nữ nhân này có thể khiến cho Tuấn gia thỏa mãn.
- Người tao cần chính là Tần Thủy Dao, Tần Thủy Dao, nữ nhân này so với Tần Thủy Dao thì kém xa một vạn lần.
Bộ dạng của Lâm Tuấn Hùng tức giận nói:
- Không được, tụi mày phải nhất định bắt Tần Thủy Dao đem về cho tao, nếu không thì tao sẽ không trả tiền.
- Điều này là không thể được, ba huynh đệ của chúng ta ở mỗi nơi đều sẽ chỉ hành động một lần, lần hành động đó bất luận là có thành công hay là thất bại đi chăng nữa thì chúng ta đều lập tức rời đi, đồng dạng, bất luận là thành công hay thất bại thì tiền của chúng ta, chúng ta nhất định phải lấy.
Lão Đại đi tới chỗ túi tiền kia, đồng thời hướng lão Nhị ý bảo một chút.
Lão Nhị ngầm hiểu, trực tiếp đi tới cốp xe đem Trương Ny kéo ra rồi ném vào trên mặt đất, mà lão Đại thì tới cầm lấy túi tiền, sau đó tiếp tục nói:
- Tuấn thiếu gia, nữ nhân này là để cho cậu, chơi hay không là chuyện của cậu, bây giờ thì chúng ta cáo từ thôi.
- Tuấn thiếu gia, nếu mà cậu không muốn chơi nữ nhân này thì có thể đưa cho chúng ta, trên đường trở về thì chúng ta cũng có việc để làm.
Lão Nhị nhìn vào Trương Ny đang nằm ở trên mặt đất.
Tuy rằng hiện tại Trương Ny không thể mở miệng nói chuyện nhưng mà nàng vẫn thanh tỉnh, lúc thấy Lâm Tuấn Hùng thì trên mặt của nàng lộ ra vẻ không thể tin tưởng, mà bây giờ nghe được những lời này của tên lão Nhị kia thì trong ánh mắt của nàng lại tràn đầy vẻ sợ hãi.
Lâm Tuấn Hùng vô cùng tức giận nhìn vào hai người lão Đại vài lão Nhị, một bộ dạng không cam lòng nhưng mà cuối cùng mặc dù không tình nguyện cho lắm thì hắn cũng đành phải vẫy vẫy tay:
- Đi đi, bất quá nếu chúng mày đã làm như vậy thì tao sẽ nói với Cửu thúc.
Đột nhiên vào lúc này một hòn đá nhỏ liền bay vào, đụng vào đầu của Trương Ny, Trương Ny chưa kịp phát ra một thanh âm gì thì đã hôn mê rồi.
- Nói đúng lắm, làm như vậy quả thật không đúng.
Một giọng nói uể oải đột nhiên vang lên, trong ga-ra lặng yên không tiếng động đột nhiên xuất hiện thêm một người, một thiếu niên mang nụ cười thản nhiên ở trên mặt.
Thấy được thiếu niên này thì nhất thời sắc mặt của Lâm Tuấn Hùng liền đại biến:
- Là Đường Kim hả?
Tên lão Đại kia cũng biến sắc:
- Tiểu tử, mày là ai?
- Tuấn thiếu gia, người này không phải là người của cậu sao?
Lão Nhị thì vô cùng tức giận nhìn vào Lâm Tuấn Hùng.
- Tôi là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Hoàng trong Hoàng Kim.
Thiếu niên này đúng là Đường Kim đã bám theo đám người lão Đại và lão Nhị:
- Còn có, hiện tại thì tôi chính là vị hôn phu của Tần Thủy Dao, cho nên các người muốn tự sát hay là muốn để tôi động thủ?
- Đường Kim, làm sao mày lại có thể xuất hiện ở trong này?
Lâm Tuấn Hùng có chút sợ hãi, còn có chút khó có thể tin.
- Tôi nói là tôi luôn luôn đi phía sau xe, chính là vì muốn tìm ra thủ phạm chân chính của vụ bắt cóc này, anh có tin không?
Đường Kim nở ra nụ cười sáng lạn:
- Tôi biết các anh sẽ không tin, bất quá cũng không sao cả dù sao thì các anh cũng sẽ chết thôi.
Sắc mặt của Lâm Tuấn Hùng liền biến đổi, sau đó hắn không không chế được mà rống to lên:
- Giết hắn, mau giết hắn, nếu không thì chúng ta đều xong đời cả.
Không cần Lâm Tuấn Hùng nhắc nhở, lão Đại và lão Nhị đã động thủ, lão Đại dùng tay không đánh về phía Đường Kim mà lão Nhị thì rút trong người ra một con dao đồng thời cùng chém về phía Đường Kim.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên trong tầm mắt của bọn hắn liền thấy lên một đạo kim quang, đồng thời bọn hắn còn nghe được giọng nói của Đường Kim:
- Huynh đệ của các anh đang chờ các anh đó.
- Ách!
Dường như trong cùng một lúc thì lão Đại và lão Nhị liền kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể đột nhiên mất đi khống chế mà lao về phía trước, trực tiếp ngã trên mặt đất, hai đạo kim quang đồng thời bay từ cổ của bọn họ ra, sau đó trở lại trong tay của Đường Kim, đúng là hai chiếc phi tiêu bằng vàng.
- Đóng góp của các anh cũng không tệ lắm, làm cho phi tiêu của tôi được khai phong.
Đường Kim lầm bầm lầu bầu, sau đó nhìn về phía Lâm Tuấn Hùng:
- Rốt cuộc thì tôi cũng biết là anh không phải trưởng thành sớm cũng không phải mau già, mà anh sẽ chết sớm.
- Mày….mày đã giết bọn họ rồi sao?
Sắc mặt của Lâm Tuấn Hùng trở nên trắng bệch, trong đôi mắt của hắn hiện lên vẻ sợ hãi, theo bản năng thì hắn lui về phía sau:
- Đường Kim, mày muốn làm cái gì? Mày…mày không thể giết tao, cha của tao là Phó thị trưởng, mẹ của tao là người giàu nhất thành phố Ninh Sơn này nếu mày dám giết tao thì bọn họ sẽ không bỏ qua cho mày.
- Đến lúc này thì anh mới uy hiếp tôi sao, anh không biết bây giờ đã là quá muộn rồi sao?
Đường Kim lắc lắc đầu:
- Cho dù tôi không giết anh thì anh cũng sẽ tìm cha mẹ của anh để đối phó với tôi, nếu đã như thế thì vì sao tôi lại không dứt khoát mà xử lý anh đi? Chuyện quan trọng nhất lúc này thì anh cần phải hiểu hai chuyện, chuyện thứ nhất là căn bản tôi không có sợ cha của anh cũng không sợ mẹ của anh, chuyện thứ hai chính là cha và mẹ của anh cũng không biết được tôi động thủ giết anh. Ngô, nếu như bọn họ hoài nghi tôi thì cũng không thể tìm được chứng cơ, đến lúc ấy thì nhiều lắm thì bọn họ có thể theo dõi tôi, bất quá nha, theo dõi thì tôi thích lắm, giống như bây giờ đây nè.
Đường Kim vừa nói chuyện thì một bên dùng ngón tay của mình nâng chiếc phi tiêu kia lên, dường như vào bất kỳ lúc này thì hắn cũng có thể dùng hai chiếc phi tiêu bằng vàng này để đâm thủng cổ họng của Lâm Tuấn Hùng vậy.
Một nỗi sợ hãi phát ra từ nội tâm của Lâm Tuấn Hùng sau đó dần dần bao trùm lấy toàn thân hắn.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
Hôm nay làm quả boom nho nhỏ cho anh em chào mừng ca kiếm đc việc làm đã
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 57: Tôi là người nói ra sẽ giữ lời.
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
Cơ thể của Lâm Tuấn Hùng khẽ run lên, lúc này thì hắn bắt đầu cảm thấy hối hận, vô cùng hối hận, không phải là hắn cảm thấy hối hận vì hành động bắt cóc Tần Thủy Dao, mà hắn hối hận chính là kế hoạch của hắn không vẹn toàn, hắn nghĩ đến tìm Cửu thúc thì sẽ tìm được những người đáng tin cậy để làm việc này. Nhưng mà hắn không nghĩ tới điều xấu nhất cho nên trong biệt thự này thì hắn cũng không có lưu lại kẻ nào, chỉ có một mình bản thân hắn ở nơi này, bởi vì hắn muốn một mình hắn ở ngay tại đây để hưởng thụ con mồi.
- Không, đừng giết tôi, Đường Kim, tôi, tôi xin anh, đừng giết tôi mà…tôi…tôi cam đoan là sẽ không tìm anh trả thù…
Giọng nói của Lâm Tuấn Hùng không khống chế được mà run lên, rốt cuộc thì hắn cũng không nhịn được mà bắt đầu cầu xin Đường Kim tha mạng cho hắn. Hắn nhìn rõ được Đường Kim đã giết đi hai tên bắt cóc kia cho nên Lâm Tuấn Hùng ý thức được, Đường Kim cũng không có nói suông, mà hắn thật sự muốn giết mình.
Đường Kim không nói gì, chỉ là đem hai thanh phi tiêu bằng vàng kia bỏ lại vào trong túi quần của mình.
Thấy như thế thì Lâm Tuấn Hùng liền mừng rỡ:
- Anh không giết tôi sao?
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
Đường Kim ngáp dài một cái, ánh mắt xem thường nhìn vào Lâm Tuấn Hùng.
- Ách!
Đột nhiên thì Lâm Tuấn Hùng cảm thấy được trên ngực truyền đến một cảm giác đau đớn, hắn dùng ngón tay chỉ vào mặt Đường Kim:
- Đường Kim…mày…mày…
Lâm Tuấn Hùng cũng không thể nói hết câu thì hắn liền ngã gục xuống đất, tính mạng của hắn cứ như thế mà biến mất. Mặc dù là hắn có hối hận, nhưng không phải hối hận chuyện bắt cóc Tần Thủy Dao, mà hắn hối hận về kế hoạch của chính bản thân hắn.
- Tôi là người nói lời là giữ lấy lời, tôi nói rồi tôi là người không thích bạo lực, cho nên lần nay thì cho anh ném chút uy lực của độc dược đi.
Đường Kim lầm bầm lầu bầu một câu, sai đó liền đi đến Trương Ny hôn mê ở bên cạnh rồi từ trong túi áo của nàng lấy ra một chiếc điện thoại di động rồi gọi số của Tần Thủy Dao.
- Nè, Trương Ny sao?
Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Tần Thủy Dao có chút vội vàng. Đường Kim cũng không nói gì, mà để điện thoại xuống đất, sau đó thì hắn liền biến mất khỏi ga-ra.
Lúc này đây trong nhà số 1 đường Khinh Vũ thì Tần Thủy Dao đang ở trong khu biệt thự nổi tiếng ở thành phố Ninh Sơn này, chỗ biệt thự này nằm trên những con đường hoàng kim của thành phố, hơn nữa diện tích của khu biệt thự này cũng rất lớn. Rất có nhiều người từng nói qua, giá trị của nơi này cũng đã vượt xa giá trị của tòa biệt thự này, đương nhiên sở dĩ là nơi này nổi tiếng như thế cũng không phải là nơi này là chỗ dành cho người cao quý, mà bởi vì người ở chỗ này chính là Tần Khinh Vũ.
Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á
Tần Khinh Vũ là một trong những nữ nhân mang theo một chút sắc thái truyền kỳ, nàng cao quý tao nhã, hơn nữa nàng còn là đệ nhất mỹ nữ của thành phố Ninh Sơn này. Điều đó đã làm cho nàng càng mang thêm vài phần sắc thái truyền thuyết, nhưng mà trên thực tế người biết rõ về chuyện tình của Tần Khinh Vũ cũng không có mấy ai, người bình thường chỉ biết rằng Tần Khinh Vũ chính là một bà chủ, cả nước này thì nàng có mấy trăm cửa tiệm làm đẹp mà những tiệm làm đẹp đó đã khiến cho gia tài của nàng có thể đếm bằng ức.
Mà cái gọi là đường Khinh Vũ này kỳ thật chính là dùng tên của Tần Khinh Vũ đặt cho, đối với thành phố Ninh Sơn này mà nói thì Tần Khinh Vũ chính là một tấm danh thiếp, vẻ đẹp của nàng chính là tô điểm thêm cho thành phố Ninh Sơn này. Không ít danh nhân, minh tinh biết đến chỗ này, trong lúc vô hình thì cũng làm tăng thêm danh khí cho thành phố Ninh Sơn, thậm chí còn trực tiếp hoặc gián tiếp mang đến cho thành phố Ninh Sơn một ít vốn đầu tư, chính bởi vì như thế mà ở thành phố Ninh Sơn này thì Tần Khinh Vũ cũng có một thân phận đặc thù, ngay cả thị trưởng của thành phố Ninh Sơn này khi gặp Tần Khinh Vũ cũng rất khách khí với nàng.
Đương nhiên cũng có lời đồn đại rằng Tần Khinh Vũ còn có hậu trường vững mạnh, bất quá thì đây cũng là những lời đồn đại mà thôi, tình huống cụ thể thì người bình thường cũng không thể nào biết đến.
Lúc này thì Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn đã dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến biệt thự số 1 đường Khinh Vũ này, mặc dù lần này người bị bắt cóc là Trương Ny nhưng mà bọn hắn vẫn đến nơi này. Nói trắng ra thì nguyên nhân cũng rất đơn giản, cha mẹ của Trương Ny cũng là một người bình thường cho nên chỉ cần nhân viên cảnh sát bình thường đi tìm là được, mà Tần Khinh Vũ lại có thân phận đặc thù cho nên Đồ Trường Văn vị đội phó của đại đội hình cảnh phải tự mình xuất mã.
Tần Thủy Dao liếc mắt thì liền nhận ra được Đường Thanh Thanh chính là nữ cảnh sát cùng thân mật với Đường Kim ở trong tấm ảnh chụp kia, bất quá đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp mặt Đường Thanh Thanh cho nên nàng cũng không muốn xảy ra xung đột gì cả. Bởi vì ngay tại lúc Đường Thanh Thanh vừa đến đây thì Tần Thủy Dao liền nhận được một cuộc điện thoại mà chủ nhân của cuộc điện thoại này chính là từ số máy của Trương Ny.
Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá
- Nè, Trương Ny đó à?
Tần Thủy Dao vội vàng lên tiếng hỏi thăm, nhưng mà sau một hồi thì nàng không nghe được tiếng trả lời của ai hết nên nàng lập tức nhìn về phía của Đường Thanh Thanh:
- Mau, mau truy tìm số điện thoại gọi đến đây, đây chính là số của Trương Ny gọi đó.
Nghe Tần Thủy Dao nói như thế thì Đường Thanh Thanh cùng Đồ Trường Văn liền lập tức bắt đầu hành động, bởi vì điện thoại của đối phương không cúp máy cho nên truy tìm tín hiện cũng tương đối thuận lợi, rất nhanh Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn đã tra ra vị trí của Trương Ny, sau đó cảnh sát liền thuận lợi tìm được.
Khi Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn bước vào hiện trường thì thấy được Trương Ny vẫn còn đang hôn mê nhưng không có việc gì thì Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn vốn là thở nhẹ một hơi nhưng mà ngay sau một thì sắc mặt của Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn liền trở nên khó coi bởi vì bọn họ còn thấy được trong này còn có ba cỗ thi thể.
- Hỏng rồi.
Đồ Trường Văn thấy được thi thể của Lâm Tuấn Hùng thì không khỏi hoảng sợ.
- Đồ đội trưởng, ngài làm sao thế? Hắn là ai vậy?
Đường Thanh Thanh cũng không nhận ra Lâm Tuấn Hùng.
Sắc mặt của Đồ Trường Văn vô cùng khó coi, nói thật nhỏ:
- Là con trai của Lâm Quốc Binh.
- Hả?
Đường Thanh Thanh kinh hô một tiếng:
- Lâm phó thị trưởng à?
Đồ Trường Văn gật gật đầu:
- Tiểu Đường, trước hết thì cô hãy để người đưa Trương Ny vào bệnh viện kiểm tra đi, còn cô thì đi xem xét hiện trường, tôi đi gọi điện thoại báo lại vụ án này đã.
Đường Thanh Thanh gật gật đầu, tâm tình lúc này của nàng cũng có chút nặng nè, nàng biết, nhìn qua thì đã phá được một vụ án bắt cóc nhưng mà thật ra thì lại là một vụ án lớn có liên quan đến đại nhân vật rồi.
Vừa hơn mười giờ đêm đêm thì Đường Kim đã về tới ký túc xá giành cho công nhân viên chức của trường Ninh Sơn Nhị Trung, sau khi đi lên lầu, tới trước của phòng của mình thì Đường Kim đang định lấy chìa khóa mở cửa phòng thì đột nhiên cửa phòng 206 ở kế bên liền mở ra, giáo viên dạy Anh văn Tô Vân Phỉ liền xuất hiện ở cửa.
- Đường Kim, tôi nghĩ muốn nói với em về chuyện học tập em.
Hiển nhiên là Tô Vân Phỉ đang đợi Đường Kim trở về.
- Được, cô Tô, cô vào đi.
Đường Kim đi vào phòng của mình.
Tô Vân Phỉ ngẩn người, nàng vốn tưởng rằng Đường Kim sẽ từ chối nhưng lại không nghĩ rằng Đường Kim lại đáp ứng một cách sảng khoái như vậy.
Hơi do dự một chút, cuối cùng là Tô Vân Phỉ vẫn quyết định đi vào phòng của Đường Kim, phòng của Đường Kim vô cùng sạch sẽ, điều này đã nằm ngoài dự đoán của Tô Vân Phỉ.
Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá
- Cô Tô, mời ngồi, cô có muốn dùng trà không?
Đường Kim đóng cửa lại, sau đó hắn cười hì hì.
- Không, không cần.
Tô Vân Phỉ lại là ngẩn người ra, hai ngày nay thì nàng luôn bị những hành động quậy phá của Đường Kim làm cho đầu óc bị choáng váng, đột nhiên lúc này thấy Đường Kim khách khí như thế thì nàng liền không thích ứng kịp. Lúc này thì nàng có được cái cảm giác được sủng ái mà lo sợ, nhưng mà ngay lập tức nàng liền ý thúc được, bản thân này không nên có cái loại cảm giác này bởi vì nàng đến đây là để dạy dỗ lại một tên học sinh không biết nghe lời giáo viên.
Khẽ ho khan một cái, Tô Vân Phỉ cố gắng làm cho bản thân mình bình tĩnh trở lại sau đó nàng lại mở miệng nói:
- Đường Kim, em cũng ngồi xuống đi, tôi nghĩ muốn nói với em về chuyện kế hoạch học tập trong tương lai ba năm tới của em ở trường Ninh Sơn Nhị Trung này.
Đường Kim lại ngồi xuống phía đối diện với Tô Vân Phỉ, hắn có chút ngạc nhiên hỏi:
- Cô Tô, học tập mà cũng có kế hoạch sao?
Hôm nay làm quả boom nho nhỏ cho anh em chào mừng ca kiếm đc việc làm đã
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 58: Kế hoạch.
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
- Đương nhiên là phải cần có kế hoạch rồi, việc này liên quan đến tương lai của em, liên quan đến việc em vào Đại học, liên quan đến việc sau này tốt nghiệp Đại học thì em sẽ tìm được công việc gì. Nói nhỏ thì đây chỉ là một kế hoạch giành cho học tập mà thôi, còn nói rộng ra thì đây chính là kế hoạch cho cuộc đời em.
Tô Vân Phỉ bắt đầu giảng đạo lý lớn này cho Đường Kim biết.
Đường Kim nghe được thì liền sửng sốt, cuối cùng rốt cục nhịn không được nói thầm một câu:
- Kế hoạch cho cuộc đời sao? Mình đối với cái kế hoạch này thật không có hứng thú gì, bất quá hiện giờ mình cũng mới có mười sáu tuổi, hiện tại chỉ mới bước vào đời, nghĩ đến cái kế hoạch này thì cũng có chút quá sớm a.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
Nghe Đường Kim lầm bầm lầu bầu như thế thì vẻ mặt của Tô Vân Phỉ liền một trận hắc tuyến, tuy rằng giọng nói của Đường Kim không lớn nhưng mà hắn cũng ngồi gần Tô Vân Phỉ cho nên Tô Vân Phỉ có thể nghe được rành mạch những lời lầm bầm lầu bầu của Đường Kim.
May cho Tô Vân Phỉ là lần này nàng đến đây thì cũng đã có chuẩn bị tâm lý, nàng rất rõ ràng, muốn cho Đường Kim hảo hảo học tập để tốt nghiệp thì đây chính là một việc khó, hơn nữa cũng là một việc lớn đối với nàng trong ba năm tới. Mà nàng còn rõ ràng hơn, nàng không thể phát hỏa mà đuổi Đường Kim ra khỏi lớp học rồi nàng bỏ giận mà đi như lúc trước nữa. Lúc này đây, nàng nhất định cần phải tìm được một biện pháp tốt để Đường Kim có thể nguyện ý mà học tập môn Anh văn nàng dạy.
- Đường Kim, tôi đã xem qua thành tích thi tốt nghiệp lên cấp ba của em rồi. Môn Toán và Hóa học của em có thành tích rất tốt hơn nữa môn Hóa học lại thi được số điểm tối đa, Ngữ văn thì cũng khá một chút, tuy rằng môn Vật lý có kém một chút nhưng mà cũng đủ điểm tiêu chuẩn.
Tô Vân Phỉ cố gắng để cho giọng nói của mình trở nên ôn hòa một chút.
Đường Kim nghe Tô Vân Phỉ nói đến đó thì không khỏi âm thầm nói thầm, có lẽ là đối với hắn thì thường xuyên xảy ra những chuyện trái với quy luật, có thể thi được Vật lý đạt điểm tiêu chuẩn đối với hắn đã là một việc khó rồi.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
- Nhưng mà thành tích về môn Anh văn của em lại là 0 điểm. Điều này thật sự khiến tôi không thể tưởng tượng được, tôi tin tưởng em là một người thông minh, lấy sự thông minh của em thì chỉ cần em cố gắng học tập thì môn Anh văn cũng sẽ trở nên tốt hơn, như thế nào cũng không thể thi được 0 điểm?
Tô Vân Phỉ nhìn vào Đường Kim, ánh mắt có chút khó tin:
- Đường Kim, em có thể nói cho tôi biết, có phải là căn bản em không muốn học môn Anh văn này?
- Đúng a, em không thích học môn Anh văn này.
Đường Kim cũng thừa nhận một cách thẳng thắn.
- Vì sao mà em không thích học môn Anh văn? Có thể nói cho tôi biết lý do được không?
Tô Vân Phỉ kiên nhẫn hỏi Đường Kim.
- Bởi vì em không thích học tiếng nước ngoài.
Đường Kim đúng lý hợp tình nói.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
- Chúng ta học Anh văn thật ra là để hiểu vẻ đẹp trong ngôn ngữ này thôi mà.
Tô Vân Phỉ nói cho Đường Kim, lý do này của hắn không được thành lập.
- Nước Mỹ sao? Em không thích nơi này.
Đường Kim vẫn lý do mười phần như cũ.
- Cái này em cũng không thích, cái kia em cũng không thích, vậy em nói cho tôi biết, em thích cái gì đi?
Tô Vân Phỉ có chút đau đầu.
Đường Kim nhìn vào Tô Vân Phỉ ngồi ở trước mặt, trước mặt là gương mặt xinh đẹp của nàng, sau đó nhìn xuống phía dưới, dừng lại ở bộ ngực cao ngất của nàng, dừng lại khoảng hai giây thì hắn tiếp tục nhìn xuống dưới, hắn nhìn vào cặp đùi trắng bóc của nàng, cuối cùng rồi mới nghiêm túc trả lời:
- Cô Tô, kỳ thật thì em rất yêu thích những giáo viên dạy Anh văn a.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
- Giáo viên dạy Anh văn sao?
Mới lúc đầu nghe Đường Kim nói như thế thì Tô Vân Phỉ còn không có kịp phản ứng, nhưng lập tức nàng liền ý thức được có chút không đúng, đây không phải là đang nói nàng sao?
Nhất thời Tô Vân Phỉ liền tức giận, tên học sinh lưu manh này lại đang trêu chọc nàng.
Tô Vân Phỉ muốn phát hỏa nhưng mà không khỏi nhớ đến được những lời mà hiệu trưởng Tiễn nói cho nàng, cuối cùng nàng cũng nhịn xuống:
- Đường Kim, tôi hy vọng được em sẽ tôn trọng với giáo viên của mình một chút, tôi thật lòng là muốn giúp em nâng cao thành tích Anh văn của mình, chẳng lẽ em không muốn sau này có thể đi đậu Đại học sao?
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
- Không muốn.
Đường Kim rất rõ ràng mà trả lời.
Nghe Đường Kim nói như thế thì nhất thời Tô Vân Phỉ không biết nói cái gì đây, đây rốt cuộc là dạng học sinh gì đây a.
- Đường Kim, tôi hy vọng được là em nên suy nghĩ lại việc này, việc này có quan hệ tới tiền đồ sau này của em đó.
Tô Vân Phỉ đứng dậy:
- Thời gian cũng không còn sớm nữa, em hãy nghỉ sớm một chút đi, sau này tôi sẽ tìm em.
Tô Vân Phỉ lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi phòng của Đường Kim, sau đó nàng đi vào phòng của mình, khóa cửa lại, chỉ nghe một tiếng rầm, sau đó nàng liền cầm gối trên đầu giường của mình đập loạn vào trên giường.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
Nàng thật sự là bị những lời của Đường Kim chọc giận, hiện giờ thì nàng đang rất tức giận nhưng mà nàng không dám phát tác trước mặt của hắn, hiện giờ nàng chỉ có thể đem cái giường vô tội này của mình để làm chỗ trút cơn giận.
Sau khi Tô Vân Phỉ ra khỏi phòng của Đường Kim thì Đường Kim liền đóng của phòng mình lại rồi đi vào thư phòng, hắn mở máy vi tính lên rồi tiếp tục lên diễn đàn đồ cổ để xem những bài post mới nhất.
Đột nhiên avatar của Tiểu Đậu Nha liền sáng lên rồi hỏi:
- Anh Đường Tinh, anh đã trở về rồi sao? Có cứu được Trương Ny ra không?
- Không được, tôi đuổi theo một hồi thì không đuổi kịp bọn bắt cóc cho nên đành phải trở về.
Đường Kim liền trả lời lại.
- Hả? Vậy thì phải làm sao bây giờ?
Thấy Đường Kim trả lời như thế thì Tiểu Đậu Nha liền nhắn qua một cái icon hiện hình người kinh ngạc.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
- Cảnh sát sớm muộn gì cũng tìm được nàng ta.
Đường Kim trả lời một câu.
- A, anh Đường Tinh, anh trở về là được rồi, em đi ngủ trước đây.
Tiểu Đậu Nha cũng không có tiếp tục hỏi vấn đề này nữa, sở dĩ nàng còn onl cho đến bây giờ là cũng bởi vì nàng đợi Đường Kim trở về mà thôi.
Rất nhanh, avatar của Tiểu Đậu Nha liền biến thành màu tối thui, cũng không còn ai quấy rầy Đường Kim nữa, mà hơn ba mươi phút sau thì hắn cũng không có thu hoạch gì nên đành phải tắt máy tính, rồi đi vào phòng ngủ, bắt đầu đả tọa luyện công.
Đường Kim rất nhanh đã nhập định, mà đối với hắn mà nói thì buổi tối hôm nay so với mấy ngày trước này dường như cũng không có gì khác nhau vẫn là gió yên sóng lặng. Nhưng mà đối với rất nhiều người ở thành phố Ninh Sơn mà nói thì đây lại là một buổi tối không yên tĩnh.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
Đêm khuya mười hai giờ, cục cảnh sát của thành phố Ninh Sơn vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Bên trong phòng làm việc của cục trưởng, lúc này sắc mặt của Nhâm Chính Kiệt trở nên trầm trọng, hai tiếng đồng hồ trước thì hắn bò dậy từ giường ở nhà đi đến cục cảnh sát này.
Liên tiếp phát sinh hai vụ án bắt cóc để cho hắn bắt đầu cảm giác được rốt cuộc thì ngai vàng cục trưởng của hắn đã bắt đầu gặp phải nguy cơ, hắn không biết chuyện gì đã xảy ra mấy ngày nay, tại sao lại phát sinh ra nhiều chuyện như thế. Cho đến ngày hôm nay thì thành phố Ninh Sơn này có trị an vô cùng tốt, án bắt cóc này là một vụ đại án luôn luôn không xảy ra ở thành phố Nihn Sơn này nhưng mà bây giờ chỉ có vẻn vẹn hai ngày mà liền có hai vụ bắt cóc xảy ra, hơn nữa nhân vật bị bắt cóc không chỉ là những nhân vật có tiếng ở thành phố Ninh Sơn này mà còn là những nhân vật hắn không thể đắc tội được, điều này làm cho hắn không khỏi nhức đầu.
Lúc này có một nam một nữ sau khi đi vào cục cảnh sát thì liền đi vào phòng cục trưởng, hai người này chính là Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn, bọn họ mới từ ở bệnh viện trở về, bởi vì lúc này Trương Ny đang ở bệnh viện để kiểm tra.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
- Trường Văn, tiểu Đường, hai người đã trở lại, ngồi xuống trước đi.
Thấy hai người Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn trở về thì sắc mặt của Nhâm Chính Kiệt thoáng dễ nhìn hơn một chút:
- Người bị bắt cóc có khỏe không?
- Khá tốt, bác sỹ đã kiểm tra thân thể của nàng, cũng không có bị vết thương gì lớn, bất quá nàng vẫn còn khiếp sợ.
Đường Thanh Thanh trả lời.
- Thân phận của đám người bắt cóc đã được xác định rồi sao?
Nhâm Chính Kiệt lại hỏi.
- Đã được xác định rồi, cả ba đều là những tên tội phạm bị truy nã, ở những nơi khác thì bọn hắn đã gây ra hơn mười vụ án.
Đồ Trường Văn liền trả lời.
Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá
- Ba tên à? Không phải là hai tên thôi sao?
Nhâm Chính Kiệt khẽ nhíu mày.
- Cục trưởng, chúng tôi đi đến một kho hàng ở một khu nhà xưởng cũ thì tìm được tên bắt cóc thứ ba hơn nữa tên này cũng giống với hai tên trước đều đã chết.
Đồ Trường Văn thấp giọng nói:
- Mà từ trên người của bọn bắt cóc này thì chúng tôi còn tìm ra một ít chứng cứ. Dựa vào những chứng cứ này thì bọn hắn chính là người bị người khác thuê, mà người thuê bọn hắn chính là….
Đồ Trường Văn dừng lại một chút, hít một hơi, sau đó mới chậm rãi nói:
- Người thuê bọn bắt cóc kia chính là Lâm Tuấn Hùng.
Hôm nay làm quả boom nho nhỏ cho anh em chào mừng ca kiếm đc việc làm đã
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 59: Nhân thiếu gia cùng Cửu thúc.
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
Nghe Đồ Trường Văn nói như thế thì bỗng nhiêu ánh mắt của Nhâm Chính Kiệt liền nhíu lại, sắc mặt biến đổi, trong nháy mắt hắn lại khôi phục lại vẻ bình thường, nhìn vào Đồ Trường Văn, trầm giọng nói:
- Chứng cứ vô cùng xác thực sao?
- Trên người của bọn bắt cóc có một đoạn băng ghi âm, hơn nữa còn có một chiếc máy camera nhỏ nữa, mặc khác dựa vào lời khai của Trương Ny thì cũng có thể chứng minh được kẻ chủ mưu ở phía sau quả thật chính là Lâm Tuấn Hùng, chứng cứ cũng không có bất kỳ vấn đề gì.
Đồ Trường Văn trả lời khẳng định.
- Tần Khinh Vũ biết chuyện này rồi sao?
Nhâm Chính Kiệt lại hỏi.
Đồ Trường Văn liền hơi chần chờ một lát sau đó trả lời:
- Biết rồi, bởi vì Trương Ny đã gọi điện cho Tần Thủy Dao, hơn nữa ở trong điện thoại thì Trương Ny cũng nói chuyện này cho Tần Thủy Dao biết.
Ngu,ồn 4vn.eu b,y Hùng Bá
Nhâm Chính Kiệt thở dài ra một hơi, vẻ mặt dường như tỏ ra hơi thoải mái một chút:
- Vậy là tốt rồi, Trường Văn, tiểu Đường, hai người nhất định phải nắm lấy những chứng cứ này, không thể cho vụ án này xuất hiện bất cứ vấn đề gì, nếu không một khi không bị nắm điểm yếu thì không nói tới hai người, mà ngay cả vị trí này của tôi cũng khó giữ, hiểu không?
- Đã hiểu.
Đồ Trường Văn cùng cùng Đường Thanh Thanh đồng thời gật đầu đáp.
Nhâm Chính Kiệt gật gật đầu, đối phản ứng của hai người xem như vừa lòng, thoáng trầm ngâm một chút, hắn lại hỏi:
- Người giết chết bọn bắt cóc và Lâm Tuấn Hùng kia, có manh mối gì về hắn không?
Đồ Trường Văn lắc đầu:
- Cục trưởng, tạm thời còn không tìm được manh mối gì, người nọ không có để lại đồ vật gì, giống như là hắn chưa bao giờ xuất hiện qua vậy.
Nhâm Chính Kiệt khẽ nhíu mày:
- Vậy, không có đối tượng hoài nghi sao?
Nguồ,n 4vn.eu b,y Hùng Bá
Đồ Trường Văn theo bản năng nhìn Đường Thanh Thanh liếc mắt một cái, hơi do dự một chút, sau đó lắc đầu:
- Cục trưởng, tạm thời còn không có, hơn nữa, dựa theo yêu cầu của Tần Khinh Vũ thì chúng ta còn phải điều tra thêm, dường như Tần Khinh Vũ còn hoài nghi sau lưng của Lâm Tuấn Hùng có còn người khác nữa.
- Lâm thị trưởng sẽ không bỏ qua chuyện này đương nhiên là yêu cầu của Tần Khinh Vũ cũng rất hợp lý, cho nên tạm thời phái thêm người ra để điều tra thêm.
Nhâm Chính Kiệt suy nghĩ một chút rồi nói.
- Cục trưởng, Tần Khinh Vũ yêu cầu chúng ta tạm thời phái người bảo vẹ Tần Thủy Dao, chúng ta có nên đáp ứng yêu cầu này của Tần Khinh Vũ không?
Đường Thanh Thanh lúc này mở miệng dò hỏi.
- Nàng yêu cầu để cảnh sát bảo vệ sao?
Nhâm Chính Kiệt có chút kinh ngạc, nhưng không đợi Đường Thanh Thanh trả lời, hắn lại lập tức nói:
- Nếu là nàng đã yêu cầu thì chúng ta cứ làm đi, phái người đi bảo vệ Tần Thủy Dao, phải bảo vệ 24/24. Tôi tin tưởng, cũng không lâu lắm thì nàng sẽ không cần người của chúng ta bảo vệ.
Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá
- Đã rõ.
Đường Thanh Thanh gật gật đầu.
- Được rồi, nói chung thì hai vụ án này là do hai người phụ trách, hiện tại thì mọi người tiếp tục làm việc đi thôi.
Trên khuôn mặt của Nhâm Chính Kiệt lộ ra vẻ uể oải.
- Vâng cục trưởng.
hai người gật đầu, lui ra khỏi văn phòng.
Trong nhà xác.
Phó trị trưởng thành phố Ninh Sơn Lâm Quốc Binh nhìn vào thi thể lạnh như băng quen thuộc ở trước mặt, bàn tay của hắn nắm chặt, thân hình run lên nhẹ nhẹ, trong ánh mắt của hắn đột nhiên phát ra một tia sát ý sắc bén nhưng một giây sau thì cổ sát ý này liền biến mất.
Xoay người lại, Lâm Quốc Binh bước ra khỏi nhà xác, đối mặt với những lời chào hỏi của mọi người thì hắn cũng không thèm nhìn qua, bước chân cũng không dừng lại mà lập tức rời khỏi đây.
Ngu,ồn 4vn.eu b,y Hùng Bá
Trở lại trong xe, sắc mặt của Lâm Quốc Binh giống như là chìm vào trong nước, hắn lập tức lấy điện thoại ra rồi bấm vào một số:
- Lập tức trở về, Tuấn Hùng đã xảy ra chuyện rồi.
Cùng lúc này, ở ngoài thành của thành phố Ninh Sơn.
Trong một tiểu viện của một tòa nhà bình thường thoạt nhìn còn khá cũ nát, mặc dù đã là đêm khuya nhưng ở đây lại có một già và một trẻ vần còn chưa đi ngủ, lão nhân đã qua tuổi hoa giáp, râu tóc bạc trắng, hơn nữa bởi vì là đi đứng không tiện cho nên hắn đang ngồi trên một chiếc xe lăn.
Sau lưng của lão nhân này là một nam nhân trẻ tuổi chừng hai mươi tuổi đang từ từ đẩy lão nhân này đi quanh sân, mà nam nhân này có tướng mạo bình thường, nhìn vào hắn cũng không khiến cho người ta có gì chú ý.
- Nhân thiếu gia, ba con chuột kia đã chết hết, Lâm Tuấn Hùng cũng đã chết, xem ra thì sư việc lần này cũng không suôn sẻ cho lắm.
Giọng nói của lão nhân ngồi trên xe lăn có chút khàn khàn, mà càng là kỳ quái là mặc dù tên nam nhân tuổi trẻ kia giúp lão nhân này đẩy xe nhưng mà nghe qua giọng nói của lão nhân này thì có thể nhận ra được dường như là lão nhân này thật cung kính đối với nam nhân trẻ tuổi kia.
Nguồn 4vn.eu b,y Hùng B,á
- Cái loại người ngu xuẩn thì chết đi cũng đáng, còn sống cũng chỉ là một tai họa.
Tên nam nhân trẻ tuổi kia cười một cách hờ hững:
- Tôi chỉ là để cho hắn đi dò xét Đường Kim một phen, vốn thì hắn thử cũng không tệ lắm nhưng mà hắn lại muốn đi bắt cóc Tần Thủy Dao, đúng là một tên ngốc.
Lão nhân ngồi trên xe lăn hơi hơi vuốt cầm:
- Hắn không nên nhờ ta tìm giúp hắn vài người , ta cũng không tiện đáp ứng hắn, bất qua tuy rằng việc này có chút đả thảo kinh xà nhưng mà lại có thể xem được thực lực của Tần gia bên kia, coi như là thử đao đi.
- Đúng vậy, tên ngu xuẩn này cũng coi như là trước khi chết còn giúp ta làm được một chuyện tốt.
Nam nhân tuổi trẻ không chút hoang mang nói.
Dừng lại một chút, nam nhân kia còn nói thêm:
- Đúng rồi Cửu thúc, Phì Long cùng Sấu Hổ đã ra viện chưa?
- Phì Long thì đã ra viện rồi, bất quá một tay của hắn đã bị phế đi, không có cách nào để khôi phục hoàn toàn.
Lão nhân ngồi trên xe lăn trả lời:
- Còn về phần Sấu Hổ thì hiện tại vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, hai tay cùng hai chân của hắn đã bị phế đi, sợ rằng sau này sẽ không có cách nào để làm việc rồi.
Nguồ,n 4vn.eu b,y Hùng Bá
- Xem ra, quán rượu Long Hổ cần phải đổi chủ rồi.
Nhân thiếu gia kìa lầm bầm lầu bầu:
- Chúng ta vẫn còn đánh giá thấp tên tiểu tử Đường Kim kia.
- Tên tiểu tử kia quả thật là khó đối phó, năng lực phi phàm, nhìn cả người hắn trông vô hại như thế nhưng thực tế thì lại là một tên rất tàn nhẫn, đối với hắn thì chúng ta hiểu biết về hắn quá ít, trước mắt vẫn không nên hành động gì đối với hắn cả.
Cửu thúc gật đầu, nói.
- Cửu thúc nói đúng, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, hiện tại chúng ta cần phải tránh mũi nhọn, để tìm ra nhược điểm của hắn.
Nhân thiếu gia gật gật đầu, trong bóng đêm, dường như trong mắt của hắn lại hiện lên một đạo ánh sáng:
- Kỳ thật thì ta cũng muốn thu hắn làm người dưới tay của ta, dù sao thì ta và hắn cũng không tính là địch nhân. Mục tiêu của ta cũng không phải là Tần Thủy Dao cho nên giữa ta và hắn cũng không có xung đột gì.
- Nhân thiếu gia, ta tin tưởng, những thứ cậu muốn thì nhất định phải có trong tay.
Cửu thúc chậm rãi nói.
Nguồn 4vn.eu b,y Hùn,g Bá
- Đó là đương nhiên, chỉ cần thứ mà ta muốn thì không có gì là không chiếm được.
Trong giọng nói của Nhân thiếu gia tràn đầy vẻ tự tin:
- Cái ta cần hiện giờ chính là thời gian mà thôi.
Xe lăn vẫn đi từ từ như cũ, một già một trẻ lại bắt đầu trầm mặc, cảnh tượng như vậy nhìn như ấm áp nhưng dường như lại mang theo vài phần cảm giác kỳ dị.
Sóng ngầm ở thành phố Ninh Sơn mãnh liệt, còn đối với Đường Kim thì gió yên sóng lặng, lúc mặt trời bắt đầu mọc lên thì Đường Kim lại thu công, sau đó hắn đánh răng rửa mặt rồi chuẩn bị rời nhà đi ăn sáng.
Đông đông đông!
Đột nhiên vào lúc này truyền đến một loạt những tiếng đập cửa, đồng thời còn truyền đến một giọng nói có chút quen thuộc:
- Đường Kim chết bầm, cậu có ở nhà hay không? Mau ra mở cửa cho tôi.
Đi tới cửa, Đường Kim thuận tay kéo cửa ra, sau đó hắn thấy Tần Thủy Dao đang đứng trước của, mà phía sau nàng có một nam một nữ cảnh sát.
Nguồ,n 4vn.eu by H,ùng Bá
Thấy Đường Kim quả nhiên ở bên trong thì Tần Thủy Dao nhất thời có chút tức giận:
- Đường Kim chết bầm, tối qua thì khi nào cậu trở về nhà? Tại sao lại không nói với tôi một tiếng nào hả?
- Tôi nói với cô để làm cái gì?
Vẻ mặt của Đường Kim tỏ ra ngạc nhiên nhìn vào Tần Thủy Dao:
- Thật đúng là đồ ngốc a.
- Đừng có kêu tôi là đồ ngốc nữa.
Tần Thủy Dao hét lên một tiếng.
Đột nhiên vào lúc này cửa phòng 206 bị mở ra, Tô Vân Phỉ từ bên trong đi ra, nàng có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Tần Thủy Dao:
- Xảy ra chuyện gì đó?
Boom tưng bừng chào mừng Quốc Khánh
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 60: Chị còn chưa ngủ đâu.
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
- Cô Tô? Cô ở nơi này a?
Nhìn thấy Tô Vân Phỉ thì Tần Thủy Dao ngẩn người ra.
- Cô Tô, Tần Thủy Dao đến đây để kiểm tra, nếu không thì cô hãy giúp em nói cho nàng biết, kỳ thật thì tối hôm qua vào lúc mười giờ thì em đã về rồi.
Đường Kim cười hì hì nói.
- Kiểm tra sao?
Trên mặt của Tô Vân Phỉ hiện ra một vẻ kỳ quái, lập tức nàng liền nghĩ tới, hai học sinh này chính là một đôi vợ chồng.
Ngu,ồn 4vn.eu b,y Hùng Bá
- Kiểm tra cái đầu của cậu.
Tần Thủy Dao hung hăng nhìn Đường Kim liếc mắt một cái:
- Nếu không phải mẹ của tôi bảo tôi đến đây để hỏi thăm cậu một chút thì có chết tôi cũng không tâm đến việc sống chết của cậu.
- Tần Thủy Dao, quả thật là tối qua Đường Kim đã về vào lúc mười giờ, lúc ấy cô còn đến tìm em ấy để nói về vấn đề học tập của em ấy nữa.
Tô Vân Phỉ mở miệng nói.
- Mười giờ?
Tần Thủy Dao liền lấy trong túi quần ra một chiếc điện thoại di động, nhìn vào nhật ký cuộc gọi của mình, nhìn vào thời gian mà số của Trương Ny gọi đến, lúc ấy cũng là chín giờ năm tám rồi.
- Cô Tô, em đi ăn sáng trước đây.
Đường Kim bắt chuyện với Tô Vân Phỉ, cũng mặc kệ Tần Thủy Dao đứng sững sờ ở đó, rất nhanh liền rời đi.
Nguồn 4vn.eu b,y Hùng B,á
Trong mắt của Tần Thủy Dao lộ ra vẻ mê hoặc, mặc dù nàng không nói tiếng nào với cảnh sát hơn nữa mẹ của nàng Tần Khinh Vũ cũng không nhắc tới việc này nhưng mà hai người bọn họ vẫn cho rằng, người hôm qua giết chết bọn bắt cóc, cứu Trương Ny về chính là Đường Kim.
Nhưng mà, vị trí phát hiện được Trương Ny cách trường Ninh Sơn Nhị Trung cho dù là dùng máy bay trực thăng thì ít nhất là cũng phải tốn hơn năm phút đồng hồ mà lái xe thì ít nhất cũng tốn hơn mười mấy phút đồng hồ. Chín giờ năm tám người kia còn ở bên cạnh của Trương Ny, mà mười tối thì Đường Kim đã trở lại Ninh Sơn Nhị Trung rồi, cho dù hắn có chạy nhanh như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể dùng hai phút mà trở lại đây a?
Điều này làm cho Tần Thủy Dao bắt đầu có chút hoài nghi, chẳng lẽ, tối hôm qua cứu Trương Ny, căn bản là không phải Đường Kim?
Không phải là hắn thì là ai đây?
Nhìn qua Tô Vân Phỉ một cái, Tần Thủy Dao lại không nhịn được mà âm thầm mắng Đường Kim một câu, tên Đường Kim lưu manh này thật sự rất đáng chết, như thế nào mà lại làm hàng xóm của một giáo viên mỹ nữ được? Nhất định là hắn cố ý rồi.
Nguồ,n 4vn.eu by Hù,ng Bá
- Đường Kim chết bầm, sống ở bên ngoài cũng thật thoải mái mà.
Tần Thủy Dao cũng mới vừa biết được Đường Kim ở nơi này, hơn nữa cũng là do Tần Khinh Vũ trực tiếp hỏi thăm hiệu trưởng cho nên mới biết được ở nơi này.
Đường Kim vừa mới đi ra khỏi Ninh Sơn Nhị Trung thì điện thoại di động của hắn liền vang lên.
- Chị Thanh, sớm như thế này mà chị đã rời giường rồi sao?
Đường Kim lập tức bấm máy nghe điện thoại, bởi vì cuộc điện thoại này là do Đường Thanh Thanh gọi tới.
- Rời cái gì mà rời, chị còn chưa ngủ đâu.
Trong giọng nói của Đường Thanh Thanh mang theo một tia mỏi mệt:
- Tiểu đệ, cậu đang ở đâu đó? Chị có chút chuyện muốn nói với cậu.
- Em đang ở cửa trường Ninh Sơn Nhị Trung này, đang chuẩn bị đi ăn sáng, chị đã ăn sáng chưa? Nếu không thì qua đây rồi cùng đi ăn.
Đường Kim liền trả lời.
Nguồn 4vn.eu b,y Hùn,g Bá
- Tốt, em cứ đứng đó đợi một lát, chị tới ngay đây.
Đường Thanh Thanh liền đồng ý.
- Chị Thanh, từ cửa của trường Ninh Sơn Nhị Trung quẹo trái, sau đó đi tới chừng 100m nữa thì có một quán ăn, em ở trong đó chờ chị.
Đường Kim liền nói.
- Ok, chị cúp máy đây.
Đường Thanh Thanh lên tiếng, sau đó liền cúp điện thoại.
Đường Kim rất nhanh đi vào quán ăn này, quán ăn này cũng không lớn, mặt tiền của quán cũng chỉ có vài mét mà thôi, ông chủ của quán ăn này là một người trung niên tầm bốn mươi tuổi, hiện tại trong quán ăn chỉ có một người.
Quán ăn này kỳ thật cũng không phải là nơi có danh tiếng gì cả, bất quá sau khi tới đây ăn thử một lần thì Đường Kim cảm thấy thức ăn ở nơi này không tồi.
Nguồ,n 4,vn.eu by Hùng Bá
- Ông chủ, cho mười bát há cảo.
Đường Kim tìm một vị trí rồi ngồi xuống.
(Nguyên gốc là hồn đồn, trong chương trước đã nói đến nhưng dịch và biên không rõ món gì nên để nguyên, bây giờ mới biết là há cảo, chân thành cáo lỗi cùng quý độc giả )
- Được, chờ một lát.
Thấy Đường Kim đến đây thì lão Lục ông chủ của quán hơi ngây ngốc một chút, sau đó liền lập tức nở ra nụ cười, đối với Đường Kim thì hắn vẫn còn một chút ấn tượng, bởi vì sáng sớm ngày hôm qua thì một mình Đường Kim đã đến quán ăn hơn năm bát há cảo.
Ngay khi Đường Kim ăn hết bát thứ năm thì nữ cảnh sát xinh đẹp, chân dài tới nách Đường Thanh Thanh cũng đã đi đến, khuôn mặt khí khái anh thư bừng bừng của nàng giờ phút này tràn đầy vẻ mệt mỏi, sau khi thấy Đường Kim thì nàng liền đi tới ngồi xuống đối diện với Đường Kim, ngáp mấy cái.
- Chị Thanh, làm gì mà chị vội vội vàng vàng như thế? Như thế nào mà cả đêm qua cũng chưa ngủ đây?
Thấy bộ dạng mệt mỏi của Đường Thanh Thanh thì Đường Kim hỏi.
Nguồn 4vn.eu b,y Hùng B,á
- Chị nói tiểu đệ cậu này, cậu cũng đừng có biết rõ rồi mà còn cố hỏi a.
Đường Thanh Thanh có chút bất mãn nhìn vào Đường Kim:
- Chuyện xảy ra vào tối hôm qua chẳng lẽ cậu không biết sao?
- Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Nghe Đường Thanh Thanh nói thế thì Đường Kim liền giả vờ hồ đồ làm ra một bộ dạng mê hoặc.
Đường Thanh Thanh nhìn vào Đường Kim, ước chừng khoảng mười giây thì nàng không mở miệng nói gì sau đó nàng mới nhíu mày lại rồi hạ giọng hỏi:
- Tiểu đệ, chuyện xảy ra vào tối hôm qua thực không liên quan tới cậu sao?
- Chị Thanh, tối hôm qua em không có làm gì a.
Đường Kim vẫn tỏ ra vô tội như cũ.
Nguồ,n 4vn.eu by Hù,ng Bá
Đường Thanh Thanh có chút bất đắc dĩ:
- Được rồi, với quan hệ của chị em chúng ta thì cậu cứ nói ra đi, chị sẽ không làm gì cả.
Lại một chén há cảo nữa được đưa lên bàn, Đường Thanh Thanh cũng không có khách khí mà bắt đầu ăn lấy ăn để, xem ra thì hiện tại nàng cũng đang rất đói bụng a.
- Chị Thanh, chị muốn nói với em chuyện gì đây?
Đường Kim lại hỏi.
- Hiện tại cũng không có việc gì?
Đường Thanh Thanh lại ngáp một chút:
- Mệt chết đi được, ăn xong rồi kiếm chỗ nào nằm ngủ đã.
Nguồn 4vn.e,u by Hù,ng Bá
Đường Thanh Thanh thật sự là rất đói, một hơi nàng liền thịt hết cả hai chén há cảo, sau đó nàng liền nằm sấp lên trên bàn:
- Tiểu đệ, chị chợp mắt một lát đã, khi nào cậu ăn xong thì hãy đánh thức chị dậy.
Không đến một phút sau thì lại một chén há cảo nữa được đưa lên trên bàn mà Đường Thanh Thanh đã bắt đầu ngủ rồi.
Năm phút sau.
Rốt cuộc thì Đường Kim cũng ăn hết mười chén há cảo, hắn đứng dậy:
- Ông chủ, tính tiền.
- Tất cả là sáu mươi đồng.
Lão Lục sớm đã tính qua, năm đồng một chén, tổng cộng Đường Kim dùng hết mười hai chén.
N.guồn 4vn.eu by Hùn,g Bá
Đường Kim đưa cho lão Lục tờ một trăm đồng:
- Không cần thối lại, ngày mai tôi lại đến ăn.
- A, được rồi, tôi sẽ nhớ kỹ.
Lão Lục ngẩn người ra, sau đó vội vàng gật đầu.
Đường Kim cũng không đánh thức Đường Thanh Thanh mà là trực tiếp ôm nàng lên sau đó đi ra khỏi quán hồn đồn.
Sân thể dục của Ninh Sơn Nhị trung, mấy ngàn học sinh vừa mới rời giường liền đứng lại thành một chỗ tạo thành một đội ngũ chỉnh tề.
- ….Cô dạy em tập thể dục buổi sáng, một hai ba bốn hít thở hít thở hít thở….
Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá
- Một tay giơ cao lên trời, hai tay ôm ngang bờ vai, ba tay song song trước mặt, bốn buông cả hai tay, một hai ba bốn hít vào thở ra hít vào thở ra…..
Nương theo tiếng hát trong loa phát thanh thì mặc kệ mọi người có muốn hay không thì cũng bắt đầu tập bài thể dục buổi sáng này.
Bài thể dục buổi sáng mới được hoàn thành được một nửa thì đột nhiên có một đạo thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt của bọn hắn, lập tức liền khiến cho vô số người chú ý vào đạo thân ảnh này. Bởi vì tên gia hỏa này thật sự rất là chói mắt, người nào người nấy hiện giờ đều đang ở sân thể dục xếp thành một đội ngũ chỉnh tề để tập thể dục, thế nhưng mà hắn lại xuất hiện ở trên đường, không chút hoang mang nào mà đi tới, mà quan trong hơn là trong tay của hắn có ôm theo một người, một nữ nhân!
Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá
- Chân thật dài a…
Có người kinh ngạc tán thán lên.
- Đùi đẹp a, thứ mà ta yêu nhất…
Có người liền hâm một.
- Kháo, nữ cảnh sát a, đồng phục thật hấp dẫn….
Có người bắt đầu nghĩ đến những cảnh tượng bất lương.
- Ta kháo, tên tiểu tử kia không phải Đường Kim sao?
Rốt cục có người nhận ra người kia.
- Sát, thật sự là hắn! Thẳng này từ nơi nào mà nhặt được một nữ cảnh sát trở về đây?
- Mja nó, đây là bắt cóc nữ cảnh sát đó, chúng ta nên báo cho cảnh sát.
Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá
- Chú mày đừng có đùa như thế, nếu thật sự là hắn bắt cóc thì hắn còn dám nghênh ngang đi giữ đường như thế sao?
- Thằng này thật là có diễm phúc tốt mà.
….
Một đám người nghị luận sôi nổi, một số người thậm chí quên làm thể dục buổi sáng, vô số ánh mắt có hâm mộ có ghen tị nhìn vào phía Đường Kim, một bộ hận không thể nhào lên đoạt nữ cảnh sát chân dài kia từ trong lòng của Đường Kim.
Boom tưng bừng chào mừng Quốc Khánh
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá