” Ngươi….. Có phải hay không bị người ngoài hành tinh tẩy não rồi à? Như vậy cũng bảo ta là người con gái hoàn mỹ nhất không sứt mẻ trên thế giới?” Được rồi, nếu đây là gu thẩm mỹ của người ngoài hành tinh cô miễn cưỡng cũng có thể chấp nhận.
” A.” chăm chú nhìn khuôn mặt hồng hồng không được tự nhiên của cô, Chu Lập Nghiệp không khỏi cười ra tiếng. “ người con gái hoàn mỹ nhất trên thế giới” không phải ngươi thường xuyên ở trong lời nói ca ngợi hay sao? Trước kia ta không hiểu nên không thưởng thức, hiện tại đã hiểu được rồi như thế nào lại ép chính mình không biết thưởng thức?”
” Cái kiểu nói này nghĩ cũng biết là đang nói giỡn xin ngươi không cần đồng thuận.” Cô vô lực đáp trả. “Chu Lập Nghiệp đừng đùa nữa! Nếu ngươi nghĩ muốn bức ta thừa nhận ngươi là thanh niên tốt nhất trên toàn thế giới, ta đây nguyện ý giơ hai tay lên đồng ý, ngươi thật sự mỗi lần hành động đều không có thiên lý cho nên ta tự nhận không xứng làm bạn gái ngươi, đem lời ngươi nói ngày hôm qua thu hồi lại đi, chúng ta —”
” Chúng ta không bao giờ … sẽ có thể trở lại như trước.”
Chu Lập Nghiệp cắt ngang lời cô thu lại vẻ mặt tươi cười, xuống giường đi đến trước mặt cô.
“Lời ta nói ngày hôm qua không phải vui đùa. Ngươi nghĩ cẩn thận xem ánh mắt ta nhìn ngươi có giống một người bạn không?” Hắn nâng cằm cô lên, chăm chú nhìn vào mắt cô “Nhìn cho rõ hiện tại trong mắt ta là khát vọng có được người con gái là ngươi, muốn ta trở lại làm bạn nhìn thấy ngươi cùng người đàn ông khác kết giao ta làm không được, ta muốn trở thành người đàn ông duy nhất của ngươi và ngươi chỉ thuộc về một mình ta, trừ bỏ đáp án là ‘yes’ các đáp án khác ta cũng sẽ không nhận thức! Đây chính là đáp án của ta.” ( woooo anh bá đạo vào cho mụi có vậy tỷ ấy mới không thoát được!)
Chúa ơi, tim ta sẽ nổ tung mất!
La Mật Âu không một giây nghĩ ngợi qua nguyên tưởng rằng chỉ có tiểu thuyết mới có thể xuất hiện cảnh tượng, lời thoại này, thế nhưng có một ngày lại rõ ràng phát sinh ở trên người cô.
Cô tự nhận bản thân không xinh đẹp bằng các nữ diễn viên gợi cảm thế nhưng Chu Lập Nghiệp trăm phần trăm là bạch mã hoàng tử.
Cho dù cô có hạ quyết tâm không động tâm, chỉ coi hắn là bạn thân nhưng là hắn có khuôn mặt thật hoàn mỹ gần ngay trước mắt, chói lọi làm cho cô muốn ngất đi, lại bị ánh mắt hắn nhìn làm cho người ta không thể tự kiềm chế, phảng phất ngay cả linh hồn đều bị hút đi bởi ánh mắt xinh đẹp đó, cô thật sự không làm chủ được tâm của chính mình không cần nhìn gương cũng biết mặt mình đỏ hồng như thế nào.
” Ách, cái kia —” Cô cười gượng đẩy hắn đang chế trụ cằm của chính mình ra, tầm mắt bắt đầu xa dần. “Ta nghĩ, ngươi sẽ không muốn đổi lĩnh vực viễn tưởng chuyển qua thị sát thực tế chứ, ngươi lấy ta làm vật thí nghiệm đi? Nói trước, ta tuyệt không nghĩ muốn phối hợp cùng ngươi làm thế nhân sáng tác, ngươi tốt nhất nên tìm —”
Lời nói còn chưa dứt, Chu Lập Nghiệp đột nhiên ôm cô vào trong lòng khiến cô sợ tới mức lời chưa kịp nói ra khỏi miệng, cả người liền cứng đờ.
“Muốn ta nói mấy lần ngươi mới hiểu, ta không đùa, từ đầu tới đuôi đều là nói thật.” Hắn nhẹ thở ở bên tai nàng, “Tiểu Âu, ta thật sự yêu thương ngươi, trừ phi ngươi cho rằng ta ở trong lòng ngươi kém xa với Kha Dục Nhân , hắn so với ta còn quan trọng hơn bằng không liền lập tức chia tay với hắn đi, hãy tới bên người ta.”
So với ai? Căn bản không cần so đo.
Cô cảm thấy Kha Dục Nhân không phải không tốt nhưng tuyệt đối không đến mức cô yêu đến chết đi sống lại thế nhưng mất đi Chu Lập Nghiệp cô là thật sự sẽ khóc đến chết đi sống lại.
Sợ hãi sẽ mất hắn mà cùng hắn kết giao?
Cùng hắn kết giao sau đó sẽ mất hắn?
Ác! Trời ạ! thần linh bắt cô giải cái câu đố oái ăm gì đây? !
“Ta đều không cần!”
La Mật Âu phiền não, dùng sức đẩy hắn ra, tức giận đến thở cũng gấp gáp.
” Dù sao ta không muốn làm bạn gái ngươi, cứ như vậy đi!”
Hừ, đơn phương tuyên bố không phải chỉ có hắn mới có thể làm, hắn nói không làm bạn nữa thì sẽ không làm sao? Cô cũng không phải là hài tử hắn sinh ra, vì sao phải ngoan ngoãn phục tùng hắn?
“Ngươi nghe rõ cho ta. Ngày mai chúng ta bắt đầu khôi phục tình bạn, không cho phép hôn ta, ôm ta, dùng cái loại ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống này nhìn ta! Cứ như vậy, bye!”
La Mật Âu dũng cảm nói, vẫn sống giống như trước chỉ sợ động tác quá chậm sẽ bị sói ăn ngay tức khắc, xoay người bỏ chạy, một giây cũng không dám chậm trễ.
” Ta cũng không đáp ứng.”
Chu Lập Nghiệp nói rất nhẹ, không phải sợ cô mà là lo lắng cô nghe xong sẽ lăn xuống cầu thang, trở về lại có một đêm không ngủ.
Vừa vặn hắn hiểu rất rõ ràng từ trước đến nay cô đều ăn ngon ngủ ngon, trên mặt khó có được đôi mắt gấu trúc, rõ ràng là bởi vì lời của hắn làm mất ngủ cả một đêm?
Nhưng mà không biết cô ấy có phát hiện không? Lúc cô bắt đầu để ý thông cáo của hắn lúc mới vào phòng hắn cũng không dám nhảy lên giường lăn lộn, từ đầu tới cuối luôn lảng tránh ánh mắt của hắn, miệng không nói ồn ào như trước. Kỳ thật toàn bộ đều không đều không giống như trước.
Xem ra, bản thân đã bắt đầu lo lắng từ ngày hôm qua sau khi tỏ tình với tiểu Âu, hồi tưởng quá khứ, nghĩ đến tương lai không ngừng lo lắng, thật sự lo lắng, thật khó xử, cô cũng đang trải qua giống hắn.
Chẳng qua, hắn rất nhanh quyết định chủ ý, xác nhận tâm ý, tiểu Âu lại đang giả ngốc như thế nào cũng không muốn đối diện sự thật.
“Thoạt nhìn tiểu Âu không như trong tưởng tượng hảo truy đến cùng……”
Hắn ngồi trở lại bên giường nói thầm, trên mặt hiện lên không phải nét mặt gặp khó mà nhụt chí mà là nóng lòng muốn thử, tình thế bắt buộc hắn nảy sinh dã tâm.
Không cho phép hôn ta, ôm ta, dùng cái loại ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống này nhìn ta!
Hắn nhớ tới lời tiểu Âu nói trước khi đi không khỏi muốn bật cười thật to.
Phải không? Ánh mắt của hắn nhìn nàng, thật sự giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô ư?
Được rồi, hắn thừa nhận khi hắn ôm tiểu Âu nói lời tình cảm đàn ông như hắn cũng có nảy sinh phản ứng không ít, phút chốc kia hắn thật sự rất muốn “Ăn luôn” con cừu bé nhỏ đang ở trong lòng.
Trước ngày hôm qua, hắn không hề nghĩ ngợi qua sẽ có một ngày chính mình đối với tiểu Âu sẽ phát sinh ra cảm giác không an phận.
Tối qua ở đại sảnh Cao Thiết bày tỏ lời yêu, có thể nói một là do bức ép chính mình phải quyết định theo đuổi tiểu Âu, “Anh hùng cứu mỹ nhân”, hai là bị lời so sánh “Lão công cùng tình nhân” của cô kích thích hắn cho dù là giả thiết hắn cũng không muốn tưởng tượng cô có thể gả cho tên Kha Dục Nhân.
Nhưng vì sao lại hôn cô?
Diễn cũng không cần làm như vậy, hắn lại không sao kìm lòng nổi.
Bởi vì tiểu Âu sau khi nghe thấy lời hắn nói khuôn mặt ngây ra rồi hồng lên rất đáng yêu, bởi vì cô cầu xin hắn trước mặt mọi người ngàn vạn lần đừng quỳ xuống cầu hôn, lúc đó ánh mắt của cô mơ mơ màng màng rất mê người, ngữ khí rất mị hoặc, bởi vì….
Không có viện cớ, hắn chính là nghĩ muốn hôn cô.
Kia, hắn kỳ thật hiểu được.
Cho tới bây giờ hắn không phải không muốn đem tiểu Âu trở thành bạn gái của hắn, mà là quan hệ bạn thân cả đời không gì phá nổi, làm cho hắn hoàn toàn xem nhẹ tình cảm của chính mình đối với cô đã sớm vượt qua quan hệ bạn bè, qua cả là người nhà.
Không phải chỉ có thân thể hấp dẫn, cuồng nhiệt si dại ngay lần đầu, tình cảm của hắn còn có một bộ dáng khác.
Hắn thuộc loại lâu ngày sinh tình,tình cảm thật tự nhiên ôn hòa đến khi không có dấu hiệu báo trước! Cũng không có rung động mãnh liệt lòng người có lẽ năm nào đó, tháng nào đó, bởi vì sự kiện nào đó. Lặng lẽ biến từ tình bạn thành tình yêu, bởi vì vẫn tồn tại, chưa từng mất đi, cho nên bị xem nhẹ, mãi đến ngày hôm qua, tác động từ bên ngoài liên tiếp đánh vào trong lòng hắn, hắn mới mới phát hiện sự thật kinh người này.
Thảm! Không phải diễn trò, không phải vì nghĩa khí, Chu Lập Nghiệp thật sự yêu La Mật Âu, hơn nữa không phải đột nhiên phát sinh, mà là không hiểu được đã phát sinh từ bao giờ cho đến hôm qua hắn mới nhận ra, mất ngủ một ngày một đêm mới thừa nhận.
“Chu Lập Nghiệp, ngươi thật sự trì độn!” Hắn cười khổ tự giễu.
Bất quá, may mắn tất cả còn kịp.
…….. Ngày mai chúng ta bắt đầu khôi phục tình bạn, không được hôn ta, ôm ta, dùng ánh mắt như vậy nhìn ta! Cứ như vậy đi.
Tập đoàn khách sạn quốc tế lấy kinh doanh du lịch là trọng yếu. Ở lục đảo, khách sạn mới khánh thành chưa mở cửa đón du khách, cách đây hai ngày còn đang bận công tác ở nước ngoài thân là tổng giám Chung Tâm Du của tập đoàn Á Châu, sáng sớm đã bay từ Hàn Quốc trở về Đài Loan đối với công tác chuẩn bị trong ngoài khách sạn đã được hoàn tất đâu vào đấy chỉ cần kiểm tra thêm lần cuối. Dù vậy cũng thật bận rộn a! Một mặt cầm điện thoại bảo nhân công đến tu sữa những chỗ còn chưa tốt, một mặt phải xem xét các hợp đồng cần phải kí kết gấp, còn phải chuẩn bị tinh thần ứng phó với phóng viên các loại vấn đề vào tối mai.
Bọn mình bận gần chết, đi theo phía sau lại là con gái nuôi của phu nhân tổng tài, có thể tuỳ ý ở bất cứ đâu trong khách sạn, quẩn quanh đi lại ở đại sảnh dọc đường đi cứ quấy nhiễu làm cho bên tai cô không được thanh tĩnh, không thể chuyên tâm vào làm việc.
” Cậu thật thích Chu Lập Nghiệp, đó là đáp án chính xác.” Chung Tâm Du gõ gõ đôi giày cao gót xuống nền nhà, giơ bàn tay mềm mại chuẩn xác chỉ hướng cửa. “Không cần ở đây gây trở ngại công việc của tớ về nhà ăn cơm, ngủ sớm cho mình —”
Cô là.. cô không trả lời được……
Nhìn cô gái trước mặt bình thường đĩnh đạc, tác phong làm việc rất giống nam nhân, gặp gỡ nữ nhân tỏ tình hay khi bạn trai bắt cá hai tay đều có thể dễ dàng xử lý sự tình chính là La Mật Âu, hiện tại bộ dáng gì thế kia?
Chính mình bất quá nói bạn thích Chu Lập Nghiệp thế nhưng tiểu Âu lập tức im lặng mím môi như sắp bật khóc, mở to một đôi mắt ngập nước nhìn chính cô giống như đã chịu nhiều ủy khuất chẳng biết vì sao lòng lại nổi lên một trận áy náy.
” Được rồi, được rồi!” Chung Tâm Du giơ hai tay lên cao đầu hàng. “Lúc tan tầm mình cùng cậu đi ăn cơm, mặc cậu muốn nói gì, nói bao lâu tớ đều nghe hết, tớ sẽ nghe thật cẩn thận, kỹ càng rồi tỉ mỉ phân tích lúc đó sẽ đưa ra đáp án tốt nhất, cậu ngàn vạn lần không nên như vậy nha.”
“Ừm.”
La Mật Âu gật gật đầu, xem như đồng ý điều kiện trao đổi.
Không muốn làm cho bữa ăn thêm căng thẳng, Chung Tâm Du cố gắng an phận ngồi lắng nghe chăm chú La Mật Âu nói về vấn đề Chu Lập Nghiệp đột nhiên mãnh liệt theo đuổi, suốt cả buổi im lặng không có phát biểu ý kiến mãi đến khi dùng bữa xong hai người cùng nhau trở lại khách sạn đã ở từ mấy ngày nay cô mới thận trọng nói ra đáp án cuối cùng của mình cho bạn tốt.
“Cậu thích Chu Lập Nghiệp, đã phân tích xong.”
Cô cũng biết đáp án sẽ là như vậy, sự thật là như thế ư!. Cách đây ba ngày cô cũng có đáp án như thế.
“…… Bạn bè có thể thích nhau sao?”
Lần trước đã bị dọa qua một lần, lúc này La Mật Âu bình tĩnh suy xét vẫn còn muốn đấu tranh gay gắt với ý nghĩ này.
” Như hai người bình thường yêu nhau — cậu trừng mắt với tớ cũng vô dụng. Tớ chỉ là ăn ngay nói thật.” Chung Tâm Du biết tính bạn chịu mềm không chịu cứng, chưa bao giờ cúi đầu trước thế lực xấu.
” Không có khả năng!” La Mật Âu có chết cũng không thừa nhận.
“Thật thì sẽ là như vậy, không phải thì sẽ là không phải, cãi thì có ích lợi gì? Gạt được người khác cũng không lừa được chính mình.” Chung Tâm Du nhìn bạn tốt thở dài. “Năm đó mình cùng Dĩ Luân ly hôn, ngay cả chính mình còn không chịu thừa nhận bản thân còn thương hắn, cậu lúc đó chẳng phải đã mắng mình như vậy sao?”
Nói ra mấy câu đó làm cho La Mật Âu á khẩu không cãi lại được.
” Mình từ sớm nói qua hai người vốn là trời sinh một đôi, ai nhìn vào cũng cho là tình yêu cuồng nhiệt kí, hiện tại chính là xác định rõ ràng tình cảm của cả hai nhưng mà hai người chưa từng nghĩ qua muốn thừa nhận tình cảm của chính mình, khi nói đến việc thích đối phương đều là không có khả năng, giờ thật tốt lắm bên cạnh cậu có người hộ hoa sứ giả*, Chu Lập Nghiệp mới sáng mắt ra muốn biến thành quan hệ tam giác tình yêu, tự chuốc lấy phiền toái.”
“Mình nghe ra hình như cậu đang vui sướng khi người gặp họa? La Mật Âu dò hỏi.
“Không tệ, còn nghe ra được.” Cái này đương nhiên là nói đùa. “Hiện tại cậu phải cẩn thận giải quyết vấn đề chia tay với Kha Dục Nhân, nếu xử lý không tốt thì tình bạn cũng không còn, tệ hơn có thể trở thành kẻ thù của nhau.”
” Cậu muốn nói đến “cừu gia” khủng bố như vậy để minh họa sao?”
Cô nghe qua liền rùng mình. “Mình là nói thật, Kha Dục Nhân không phải nhân vật đơn giản.” Chung Tâm Du thở dài. “À, thời gian trước mình vốn có việc kinh doanh liên hoan đến hắn, cạnh tranh rất ác liệt tới mức đấu với nhau một trận sứt đầu mẻ trán, căn bản bị công việc bù lu quấn lấy người nên không có thời gian liên lạc với cậu, bằng không mình tuyệt đối ngăn cản cậu cùng Kha Dục Nhân kết giao.”
” Vì cái gì cậu không có thiện cảm với Dục Nhân như vậy? Trong khoảng thời gian này, hắn đối xử với mình tốt lắm, người nhà của hắn cũng thân thiết nữa.”
La Mật Âu thật sự không hiểu, từ hôm gặp mặt khi nói đến chuyện chính mình cùng Kha Dục Nhân đang tìm hiểu, bạn tốt liền lắc đầu ngao ngán, nói cô thật sự là hợp với câu: “Lựa lại lựa rốt cục nhặt một cái hoa tâm bá vương.”
Chính là nói về nhân phẩm, nói về bằng cấp, về diện mạo, về gia thế, giống như ba mẹ cô nói Kha Dục Nhân thật sự không có thích hợp, cô cũng cảm thấy được như vậy chính là…….
Cô thực cố gắng toàn tâm đi yêu Kha Dục Nhân nhưng là cảm giác trong lòng rõ ràng không có tiến triển rất lạ a! Hắn làm cô xúc động nảy sinh một chút cảm tình với hắn, cho nên hai người hẹn hò thử, chỉ là cùng nhau ăn cơm với cha mẹ đối phương, cô còn chưa chuẩn bị tâm lý gì cả đã bị lời thổ lộ của Chu Lập Nghiệp làm cho xáo trộn, cô không còn lòng dạ nào muốn tiếp tục nữa.
“Lần trước ở bữa tiệc xã giao gặp qua hắn vài lần, bên người mang theo bạn gái đều là mỹ nữ, cùng cậu căn bản là hoàn toàn tương phản, nói hắn đột nhiên đổi khẩu vị đối với cậu nhất kiến chung tình! Mình thực hoài nghi. Huống hồ hắn là con trai độc nhất của Kha gia, sống hưởng lạc ăn chơi đã quen sẽ không có cá tính ngoan ngoãn tùng với một nữ nhân, cậu nói mẹ hắn đối với cậu thực thân mật, gần gũi càng khó tin hơn, năm trước bà ta đến chi nhánh ở Pháp bốn ngày, không một ngày nào làm cho nhân viên sống dễ thở, hống hách đến mức đáng ghét chính mắt mình chứng kiến. Bà ta đối với cậu tốt, tám chín phần là —”
Chung Tâm Du bỗng dưng im miệng.
Tất cả đều là dự đoán của cô cần phải chờ xác nhận rồi nói sau, dù sao La Mật Âu rất mềm yếu, thiện lương! Nếu có thể, cô hy vọng Kha Dục Nhân thật sự bị bạn tốt hấp dẫn, mà không phải có ý đồ thương tổn bạn cô.
“Tám chín phần là như thế nào?”
“Không có gì, dù sao mình cảm thấy Kha Dục Nhân không hợp với cậu. Mình sẽ nhờ Dĩ Luân giúp tra ra một việc, mình khi nào còn chưa đồng ý cậu không được phép cùng hắn tiến thêm một bước.” Cô bỗng nhiên nói rất nhỏ. “Bất quá dựa vào tính cách của cậu hẳn là sẽ không bắt cá hay tay chứ?”
“Ai da…mình không biết!” La Mật Âu khó chịu lăn lộn ở trên giường. “Chu Lập Nghiệp chết tiệt, thối tha Chu Lập Nghiệp, đều là hắn hại mình đau cả cái đầu, phiền chết đi được!”
Được rồi…… La Mật Âu yêu Chu Lập Nghiệp, kỳ thật đó cũng là đáp án giãy dụa của chính cô.
Mặc dù cô đã cảnh cáo Chu Lập Nghiệp không được trực tiếp tìm Kha Dục Nhân nói chuyện, cũng không có làm cho cha mẹ hai nhà phát hiện chuyện hắn đang theo đuổi cô, hơn mười ngày nay mỗi ngày hắn không ngừng gửi tin nhắn thổ lộ vào di động của cô, nếu cô không phúc đáp buổi tối hắn sẽ trực tiếp qua nhà cô, cùng ba mẹ cô “nói chuyện phiếm”.
Hơn nữa hắn nghề nghiệp tự do! Thật sự rất nhàn rỗi, bất cứ lúc nào nghĩ đến liền kéo cô đi ra ngoài “hẹn hò”, không có việc gì lại dùng ánh mắt có sẹt điện tần suất cao để nhìn cô đến đầu váng mắt hoa, còn nói gì bỏ phí ba năm giờ phải tận dụng triệt để muốn nơi đó sờ một chút, mắng hắn không nghe, hắn cũng không sợ hại cô lúc nào cũng bị sung huyết não, mỗi ngày vừa thấy hắn đến, trái tim liền tự động đập rất nhanh liên hồi, muốn nói không động tâm thật là gạt người.( anh Chấn jo mới hồ ly kiêm đại sắc lang sờ là một tí là sờ chỗ nào, chị Âu cũng thiệt là nói thế xx sao hiểu đây!?)
Chính là cô thật sự không muốn cùng hắn từ bằng hữu biến thành tình nhân, ngày nào đó hắn không thương cô nữa, phải chia tay, ai có thể cam đoan hai người còn có thể trở lại như lúc ban đầu, tiếp tục làm bằng hữu đến già?
Thế nhưng Chu Lập Nghiệp nếu vẫn tiếp tục theo đuổi cô áp đảo như vậy, cô khẳng định là không thể chống đỡ thêm được.
“Tóm lại cậu thật sự thương hắn, không thương thì sao vì hắn phiền não được? Nói cậu quá ngu ngốc, tình bạn cùng tình yêu mà cũng không phân biệt được rõ ràng, cậu còn không dám tin.”
La Mật Âu tức giận trừng mắt. “Cậu cho là mình là phụ nữ có thai nên có đặc quyền ném đá xuống giếng sao?”
“Không phải sao? Bằng không cậu dám làm gì mình? Chung Tâm Du cười hì hì, cố tình phớt lờ bản thân đang mang thai ba tháng. “Dưỡng thai là quan trọng, thân là mẹ đứa nhỏ mình chỉ có thể ăn ngay nói thật.”
“Mang thai vốn lớn nhất.” La Mật Âu vẻ mặt đau khổ cười .” Cậu tiếp tục, muốn mang tảng đá, núi đá đều được, không cần khách khí.”
“Được rồi, không quở trách cậu nữa. Bất quá chuyện cậu đối xử với Chu Lập Nghiệp có động tâm là thiên chân vạn thực*, mặc kệ Kha Dục Nhân là người tốt hay xấu. Trong lòng cậu đã yêu người khác hẳn là sẽ không tiếp tục cùng hắn dây dưa, không có cảm giác cũng đừng có gượng ép bản thân, ngày mai liền chia tay với hắn đi, sau đó “La Mật Âu cùng Chu Lập Nghiệp”… đây là chuyện vui tốt nhất mà mình muốn nói với cậu.”
La Mật Âu vừa mới lăn lộn ở giường đầu tóc rối tung ngồi dậy, cắn môi dưới, lại suy nghĩ, thật lâu sau, thở hắt một hơi thật dài.
Bạn tốt nói đúng, lúc trước bởi vì tất cả mọi người nói Kha Dục Nhân là đối tượng kết thân không tồi, cô cũng cho rằng hắn có điểm tốt! Liền cùng hắn kết giao, chính là mấy tháng gần đây cô đối với hắn chỉ có cảm giác bằng hữu còn ngoài ra không có thêm cảm giác gì nữa.
Giống nhau là muốn cùng cô từ bằng hữu biến thành tình nhân, khi Kha Dục Nhân thổ lộ tình cảm cô chỉ cảm thấy ngạc nhiên buồn cười, đối với lời tỏ tình của Chu Lập Nghiệp lại gây cho cô một cảm giác xúc động mãnh liệt khó có thể tưởng tượng, thắng bại đã phân. Một khi đã như vậy, cố gắng cũng chỉ làm lãng phí thời gian của đối phương, làm cho Kha Dục Nhân thương tổn lớn hơn nữa.
Thời gian này, cô cố ý giảm bớt cuộc hẹn của hai người, cho dù gặp mặt luôn không thoải mái, không tự chủ được lại nhớ tới Chu Lập Nghiệp, nhưng là Kha Dục Nhân vẫn như cũ kiên nhẫn tận tâm với cô, càng thêm săn đón làm cho làm cho cô thấy rất áy náy, có lẽ nên sớm chủ động chia tay thì tốt hơn, mà không phải bắt buộc chính mình tiếp tục cố gắng thương hắn, lấy hắn làm cớ trốn tránh việc Chu Lập Nghiệp theo đuổi, mới là chân chính đối lẫn nhau quyết định tốt nhất.
“Hảo, ngày mai tớ liền hẹn Dục Nhân nói rõ việc chia tay.”
” Làm được như vậy là ổn rồi!” Chung Tâm Du giơ hai tay đồng ý. “Tớ nói trước, ngày cưới của cậu cùng Chu Lập Nghiệp nhất định phải tổ chức trước khi mình sinh đó —”
” Tớ không tính cùng hắn kết giao.”
” Vì cái gì?”
” Bởi vì tớ muốn 40 tuổi mới kết hôn nếu cùng hắn kết giao lập tức sẽ bị cha mẹ hai bên bức hôn, mình mới không cần.” La Mật Âu tìm lý do cho qua chuyện, ngượng ngùng không dám nói ra lý do tối quan trọng vì chính mình sợ hãi sẽ mất đi Chu Lập Nghiệp vĩnh viễn.
” Cậu sao vậy? Cũng không phải là tiểu nữ sinh mười bảy mười tám tuổi chứ cậu cũng thiệt là —”
” Dù sao mình cũng đã đáp ứng cậu, cùng với Kha Dục Nhân chia tay, kế tiếp làm cho chính mình bình tĩnh suy nghĩ một chút cũng không có quá đáng lắm đâu? Là cậu nói. Cảm tình không thể gượng ép, cũng không thể chỉ vì xúc động nhất thời bằng không sẽ là hại người hại mình, không phải sao?”
Chung Tâm Du bị phản bác e rằng chỉ có chống chế vài câu nói.
“Nói cũng đúng.” Cô cảm khái nói: “Yêu nhau dễ ở chung mới khó bởi vì quá thân cận, quá quý trọng, mỗi thứ đều lấy hắn làm trọng tâm, có vui vẻ cùng bất an cũng vì vậy mà gia tăng gấp bội, ngọt ngào cùng tương tâm cũng có. Chu Lập Nghiệp đối với cậu mà nói không phải bạn bè bình thường, nếu quyết định cầm tay hắn đi về phía trước cậu tốt nhất nên cẩn thận suy nghĩ nhiều một chút, chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
La Mật Âu kinh ngạc chăm chú nhìn bạn tốt rất là trải nghiệm, biết chính mình cố ý giấu diếm không đề cập tới nhưng trong lòng cô hiểu được chính là không dám nói ra bất an của bản thân mà thôi.
” Mình cũng hy vọng lúc này đây cậu cùng Dĩ Luân có thể sống bên nhau đến già.” Cô cười, cái mũi có điểm chua xót.
” ừa, hy vọng chúng tớ một nhà ba người nhất định sẽ hạnh phúc cho cậu xem.” Chung Tâm Du ôm cổ bạn “Tiểu âu! Thực xin lỗi, làm cho cậu lo lắng nhiều năm như vậy, cũng hại cậu sợ hãi với tình yêu, bất quá mình tin tưởng, tình yêu của cậu nhất định sẽ không giống tớ nhiều chông gai khó khăn như vậy, cậu nhất định nhận được hạnh phúc thật sự.”
Thật vậy chăng?
Hạnh phúc thật sự là Chu Lập Nghiệp sao?
La Mật Âu phát hiện trừ bỏ xác nhận tình cảm của bản thân thật sự động tâm với Chu Lập Nghiệp, bước tiếp theo cô vẫn mờ mịt không biết hành động như thế nào.
Hôm sau vừa lúc là chủ nhật!
La mật âu xác định chính mình tuyệt đối không có biện pháp hành động giống TV như vậy, muốn chia tay còn phải gọi điện hẹn đi ăn cơm, khi nói chuyện điện thoại lại rất lạnh nhạt, có vẻ như không có đủ thành ý, chỉ là nên nói việc chia tay cùng Kha Dục Nhân như thế nào đây khiến cho cô một đêm suy tư mất ngủ.
Kết quả, cái đầu đơn thuần của cô quả nhiên nghĩ không ra sáng kiến hay ho gì, cuối cùng chỉ có thể hẹn Kha Dục Nhân đi uống cafe, cô thật không có can đảm nói với chủ quán giúp cô giữ lại chỗ ngồi cạnh cửa, chỉ sợ vạn nhất Kha Dục Nhân chịu kích thích quá lớn, ôn nhu biến thành ác ma tức giận đến muốn đánh mắng cô mà chính mình cũng không thể ra tay đánh trả, ít nhất còn có thể bỏ chạy.
Ô~~ đều do Chu Lập Nghiệp hại!
Cô từ nhỏ đến lớn đều là người tốt, khi yêu thì một lòng một dạ đổi lại chỉ là bị người bỏ chạy, chưa từng có ý muốn bỏ rơi ai chính là mấy ngày này Chu Lập Nghiệp quả thực giống như yêu quái thực đáng sợ, vô luận cô đi đến đâu, đang ở chỗ nào đều có biện pháp bắt lại, trực tiếp đem người dính lấy cô không có buông tha.( Chiến dịch giữ lấy tình yêu của anh ấy mà chị!)
Rõ ràng trên danh nghĩa bạn trai của cô vẫn là Kha Dục Nhân vậy mà trái tim không tự chủ được mà đi theo Chu Lập Nghiệp, mặc kệ là ai lên tiếng tra hỏi cô là đang bắt cá hai tay có phải hay không?
Chân của cô mới đi đến sàn nhà lầu một, bên tai liền vang lên tiếng nói quen thuộc, ngẩng đầu nhìn đó là Chu Lập Nghiệp ở ngay trước mặt cô.
” Uy, ngươi có cần thiết cứ hai ba ngày lại chạy tới nhà của ta báo danh không?” Cô hét lớn, lấm lét nhìn quanh nhà xem có người nào hay không. “Ngươi không phải đã đáp ứng chỉ cần ta một ngày không đồng ý kết giao với ngươi, ngươi sẽ không làm cho ba mẹ ta nghi ngờ cơ mà?”
“Đúng vậy.” Hắn gật đầu thừa nhận. “Nhưng là ta đang theo đuổi ngươi, chỉ cần ngươi còn ở Đài Loan, ta hai ba ngày lại chạy tới nhà thăm ngươi! Đột ngột không đến mới thực kỳ quái?”
Trời —
Được rồi, hắn nói rất có lý a.
“Ngươi muốn đi đâu? Hẹn hò cùng Kha Dục Nhân ư?”
Nhìn cách ăn mặc của cô giống y nam sinh, thật sự không giống bộ dáng cô gái sắp đi hẹn hò với bạn trai.
Bất quá, cô là La Mật Âu mặc như vậy cũng có thể đi hẹn hò, hắn không thể không dò hỏi.
“Ngươi muốn quản ta đi đâu — Chu Lập Nghiệp!”
La Mật Âu không nghĩ đến hắn hành động như vậy, cô còn chưa nói xong hắn đã tiến đến hôn cô, dùng cách gian xảo này phủ kín miệng cô!
Tuy rằng hắn giống chim sẻ mổ hạt giống nụ hôn vừa nhanh vừa chớp nhoáng, nhưng mà nơi này chính là nhà cô, vạn nhất bị ba mẹ “Bắt gặp sói trong nhà làm bậy thì ….” cô là không dám nghĩ tiếp.
“Đừng vậy mà.” Chu lập nghiệp buồn cười nhìn cô thần sắc khẩn trương ngó nghiêng xem xét chung quanh. “Ba mẹ ta cùng ba mẹ ngươi đã đi đánh golf, họ đi từ sáng sớm rồi, em trai ngươi hôm nay cũng có cuộc hẹn, trong nhà chỉ còn lại hai chúng ta.”
Hắn cười thật tươi một tiếng cười hồn nhiên ngây thơ, đủ để mê hoặc làm điên đảo chúng sinh, xác định trăm phần trăm hắn đang cố ý, mục tiêu chính là tấn công trái tim non nớt của cô!
“Tốt lắm, ta cũng đang muốn ra ngoài, ngươi về nhà đi.”
“Đi chỗ nào? Ta đi cùng ngươi.”
“Ta không cần ngươi đi theo.”
Cô vừa nói vừa đi, không thèm để ý tới hắn.
“Chính là ta quản không được trái tim cùng đôi chân của mình, chúng muốn được ở bên cạnh ngươi.” ( xanh xanh: woo nghẹt thở mất thôi!)
“Ngươi ít nói lời càn rỡ đi.”
Chính là cảm giác hưởng thụ say mê, cô vừa nghe xong lòng thực thỏa mãn, làm cho cô không tự giác cười khẽ.
“Ta cũng hiểu được chính mình da mặt dày nhưng lời này là thật lòng đó.” Cô không ngừng bước, hắn từ phía sau ôm chầm lấy eo cô. “Tiểu Âu, nhìn thấy ngươi cùng Kha Dục Nhân hẹn hò, lòng ta đau quá ngươi nhất định phải tiếp tục tra tấn ta như vậy sao?”
Đây là cảm giác chân thực của hắn.
Rõ ràng hiểu được tiểu Âu cũng động tâm với chính mình, bất đắc dĩ cô chính là đến chết cũng không mở miệng, nói cái gì cũng không nguyện ý thừa nhận đừng nói đến việc sẽ đáp ứng cùng hắn kết giao, cũng không hề đề cập tới chuyện chia tay cùng với Kha Dục Nhân, làm cho lòng của hắn rối rắm không yên, không có lúc nào là không sợ hãi sẽ có chuyện gì đó ngoài ý muốn phát sinh.
Cô thật sự đau đầu còn có khó xử, lắc lắc cái đầu muốn vùng ra khỏi cái ôm chặt của hắn.
Lúc trước rốt cuộc là ai nói hắn có khuôn mặt đẹp, đôi mắt quyến rũ nhìn phụ nữ nào là người đó gục vào trong lồng ngực hắn, chỉ cần ngoắc ngoắc tay, phụ nữ sẽ nằm trên giường hắn ngay tức thì? Không phải là cô sao?
Kết quả hắn mị lực như vậy còn chủ động phát huy thế mạnh, ngón tay ngoắc đến đơ ra, đem công lực phát huy đến mười phần! Vẫn là không có hiệu quả.
Còn như vậy tiếp diễn, hắn thật sự phải dùng đến tuyệt chiêu từ hàng ngàn năm qua của các vị tiền bối đi trước đó là gạo nấu thành cơm.
” Ta hôm nay muốn đi gặp Dục Nhân để chia tay.”
” Thật sự?”
Trông bộ dáng của hắn mừng rỡ như điên, La Mật Âu không khỏi thở dài ở trong lòng một tiếng.
Vì cái gì muốn nói cho hắn biết?
Bởi vì Chu Lập Nghiệp nói lòng hắn đau đớn quá, hại tâm cô cũng đau xót theo, miệng tự nhiên muốn nói ra sự thật.
Ai da, cô làm người vốn rất thành thật……
” Ngươi rốt cục quyết định chia tay Kha Dục Nhân, làm người yêu của ta?” Chu Lập Nghiệp khó nén kinh hỉ, muốn cô trước mặt hắn lập tức xác nhận.
Mặt cô đỏ lên.” Ta khi nào thì nói như vậy?”
Hắn lại từ vui chuyển sang hụt hẫng “Ngươi rõ ràng nói muốn cùng Kha Dục Nhân chia tay —”
“Đúng, ta đã nói như vậy.” Cô vội vàng chen vào ” Nhưng ta cũng không có nói sẽ làm người yêu của ngươi.”
” Ngươi—”
Chu Lập Nghiệp nhịn xuống kháng nghị, ít nhất cô đã nguyện ý chia tay với Kha Dục Nhân, coi như bước đầu của kế hoạch đã hoàn thành, tạm thời đừng bức bách cô ấy nữa, miễn cho cô căng thẳng quá cũng không tốt.
” Được rồi, chuyện kết giao trước gác qua một bên, ta lập tức đưa ngươi đi gặp hắn.”
Hắn vui vẻ dắt tay cô đi ra ngoài, cước bộ nhẹ nhàng làm cho La Mật Âu cảm thấy buồn cười! Hắn vừa mới làm ra bộ dáng đánh chết cũng không cho cô đi gặp mặt Kha Dục Nhân hiện tại lại chủ động đưa cô đi.
Bất quá, cô không nghĩ muốn hắn xuất hiện làm vướng víu.
” Lòng tốt của ngươi ta nhận.” Cô bỏ tay hắn ra. “Không cần ngươi đưa đi, tự ta có thể đi.”
” Không cần khách khí, dù sao ta cũng nhàn rỗi.” Khuôn mặt hắn tươi cười, tiếp tục làm cái đuôi đi theo.
Trong tiểu thuyết hắn sớm biết thế nào là Hải Giác Thiên Nhai (chân trời góc biển). Trước mắt tiểu Âu chính là sinh mệnh hắn rất là quan trọng, hắn chỉ có thể trông giữ chặt chẽ “Lão bà tương lai”(vợ tương lai), không nghĩ chính mình ngày sau chỉ có thể ôm sách cùng tiền mà hối hận cả đời. ( hô hô xx tức cười với anh í quá đi.)
” Aizai…!” Nàng bất đắc dĩ thở dài, xoay người trừng hắn một cái. “Ngươi yên tâm, hôm nay ta tuyệt đối, khẳng định, nhất định sẽ chia tay hắn, không cần ngươi tới giám sát, ngươi đưa ta đi sẽ chỉ làm ta càng xấu hổ, ngươi không cần theo tới làm loạn coi như ta cầu xin ngươi được không?”
” Đã biết.” Hắn yêu thương đưa tay khẽ vuốt hai má cô. “Tiểu Âu của ta chính là như vậy vô cùng thiện lương.”
” Ta không phải của ngươi.” Lại bị hắn làm hại tim cô đập nhanh liên hồi. “Ta đi rồi nhanh trở về nhà chăm chỉ viết bản thảo!”
Hắn mỉm cười gật đầu. “Vì tương lai chúng ta, ta sẽ cố gắng kiếm tiền, ngươi an tâm đi ta sẽ ở nhà chờ tin tức tốt của ngươi.”
” Nói như vậy giống như nơi này là nhà ngươi.” La Mật Âu thật sự là không biết nên dùng từ như thế nào để diễn tả hắn lúc này “Mặc kệ ngươi, ta đi trước, lúc về nhớ khóa cửa.”
Thời gian hẹn sắp đến, La Mật Âu không muốn cùng hắn tiếp tục đấu khẩu, lấy xe máy đi ra ngoài.
Chu Lập Nghiệp nhìn theo bóng cô rời đi, ý cười bên môi thủy chung không giảm.
Tốt lắm, Kha Dục Nhân cuối cùng cũng bị loại hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.
Giống như La Mật Âu dự tính, ra khỏi nhà thì đã muốn trễ giờ hẹn chỉ vì bị Chu Lập Nghiệp giữ lại làm cô mất rất nhiều thời gian, đến khi cô đến quán cafe đã thấy Kha Dục Nhân ăn mặc chỉnh tề ngồi chờ ở đó.
Mặc dù mới muộn hai phút nhưng cái hẹn lần này là lần cuối, cô đến là để nói lời chia tay khiến cho lòng cô cảm thấy vô cùng áy náy, mà điều này là do một tay Chu Lập nghiệp gây ra!
“Thật xin lỗi, em đã đến muộn.”
“Không sao đâu, là do anh tới sớm thôi.”
Kha Dục Nhân hơi mỉm cười, đứng dậy giúp cô kéo ghế, còn tặng thêm cho cô một bó hoa hồng.
“Ngồi đi, em muốn uống gì? Café Blue Mountain* được không?”
“Vâng.”
Cô mới gật đầu đã thấy Kha Dục Nhân nhấc tay gọi nhân viên phục vụ giúp cô chọn đồ uống, ngay cả món bánh ngọt Hokkaido cô thích nhất cũng được gọi lên hai phần.
Quả thật ,Kha Dục Nhân đối với cô thực sự có lòng, từ khi hai người mới quen nhau, Kha Dục Nhân luôn coi cô như bảo bối, hết sức nâng niu chăm sóc. Nhưng duyên phận quả thật không thể cưỡng cầu, cho dù nhận ra được hắn có bao nhiều thành ý cô vẫn không có cảm giác rung động, không giống với Chu Lập Nghiệp, chỉ một câu nói đã khiến tim cô đập loạn xạ.
“Mấy hôm nay anh hẹn gặp, em đều nói bận việc cả, anh thật lo lắng cho sức khoẻ của em.” Kha Dục Nhân trong giọng nói tràn đầy sự quan tâm. “Anh đang định gọi điện nói em cho dù hôm nay bận rộn thế nào cũng nên nghỉ phép, đừng khiến bản thân mình kiệt sức , xem ra hai chúng ta đúng là tâm linh tương thông, không nghĩ em lại chủ động hẹn anh, mà em muốn đi đâu chơi có muốn đi mua sắm không ,chỉ cần đến bữa tối nghe theo anh là được, anh đã đặt chỗ trước ở “Nhà hàng Chu Dược”, nhìn em bận rộn mới có vài ngày mà thân hình gầy hẳn đi. Không tẩm bổ cho em sao được.
Ông trời, đánh chết con đi. Trong lòng cô cảm thấy xấu hổ cực kì.
Mới nghe một chút đã biết hắn là toàn tâm toàn ý lo lắng cho cô thật tốt, hoàn toàn không biết cô sắp sửa thông báo cho hắn một cái tin sét đánh, cô muốn chia tay với hắn, xem ra cô là đứa con gái không ra gì rồi.
Nhưng mà , chia tay thì vẫn phải chia tay, cô không thể níu kéo một người đàn ông tốt như vậy, nếu không chính mình làm hại người ấy không thể mau chóng kiếm tìm tình yêu mới. Như vậy tội lỗi của cô càng nặng hơn nữa?
Tiến cũng chết mà lùi cũng chết, thôi thì muốn chết thì chết vậy.
Cô hít thật sâu lấy hết dũng khí nói : “Dục Nhân, thật ra em…”
Vừa vặn lúc này người phục vụ mang café lại, cô đành phải nuốt lại những lời định nói
“Xin hỏi các vị dùng cafe Blue Mountain có phải không ạ?”
“Vâng.”
“Kha Dục Nhân?”
Cô một lần nữa muốn lên tiếng nhưng lời còn chưa nói hết, nữ phục vụ là hô lên tên của Kha Dục Nhân cắt ngang lời cô nói.
“Tiền Ấu Hâm?”
Cô bắt đầu cảm thấy có điều gì đó rất lạ, chuyện Kha Dục Nhân nhận thức bạn cũ đối với cô vốn không lạ, nhưng điều lạ chính là mặt của hắn bỗng dưng biến sắc. Chắc chắn phải có điểm kì quái.
Trời ạ, không phải tình cảnh này rất giống tình huống tay ba chạm trán thường hay phát sóng trên tivi sao?
Sắc mặt cô tối sầm, chính mình sẽ không biến thành người thứ ba không biết xấu hổ mà rút lui chứ?
“Bạn gái của anh?”
Còn mặc trên người đồng phục của quán café ,Tiền Ấu Hâm dùng đôi mắt sáng ngời đánh giá La Mật Âu, cô bỗng thấy cô gái trước mặt có vẻ quen quen.
Cô ấy chắc hẳn là bạn của em gái hắn Kha Ngọc Khanh, Kha gia lúc trước dựa vào hôn sự của con gái để trở mình thoát khỏi cảnh phá sản là chuyện cô đã từng biết quá rõ ràng , nghe nói Kha Dục Nhân lần này chọn được một con dê rất béo bở, nhưng Kha gia lúc nào cũng xem cô như mãnh thú hung ác, đề phòng cô như phòng cướp , chuyện của Ngọc Khanh cũng không dám lộ ra với cô một câu.
Xét về ngoại hình, đây không phải là mẫu con gái mà Kha Dục Nhân thích ,cũng không phải là dạng tiểu thư nhà giàu thích dùng hàng hiệu, nhưng mắt liếc thấy bó hoa hồng đỏ thẫm nằm trên mặt bàn cô dám khẳng định cô gái trước mặt chính là con “Dê béo bở đó” .
Cô có nên hay không nhiều chuyện một chút, nhắc nhở đối phương phải cẩn thận, đừng tự đưa mình vào miệng cọp?
“Đối với chuyện này cô có nên can thiệp hay không?.” Giống như nhìn thấy sự do dự trong lòng Tiền Ấu Hâm , Kha Dục Nhân lập tức khẩn trương đứng dậy : “ Mật Âu , nơi này ồn ào quá ,chúng ta đến nơi khác nói chuyện đi.”
La Mật Âu sửng sốt, lúc này quán cũng vừa mới mở cửa, bên trong quán cũng chỉ có vài ba bàn có khách, làm sao có thể ầm ĩ? Huống chi cafe cũng vừa mới được đưa tới.
Nhìn bộ dạng lo lắng của hắn , cô cảm thấy trong việc này có nhiều điểm rất kì lạ.
Nếu không biết rõ ràng sự việc ,cô sẽ không rời đi.
“ Ầm ỹ ? Anh có chắc không ? Huống chi cafe cũng mới được đưa đến mà”
“Mật Âu.. ‘là tiểu Âu..’ La Mật Âu có phải hay không ?” Tiền Ấu Hâm đột nhiên xen vào .
“Là tôi” kì lạ thật, tên của cô vì sao cô gái này lại biết ? “ Tiểu thư ,chúng ta có quen biết sao?”
“Mình là Tiền Ấu Hâm, hai chúng ta cùng học chung tiểu học với nhau mà” Khó trách cô cảm thấy rất quen thuộc. “ Còn nhớ trước đây cậu hay trêu mình và Kha Ngọc Khanh giống chị em song sinh, lúc nào cũng dính lấy nhau. Có một lần mình bị một nam sinh trong lớp cướp đi bút máy, cậu đã giúp mình lấy về còn bắt hắn xin lỗi mình nữa, kết quả cậu bị hắn vén váy, hắn còn bị cậu trừng trị te tua sau đó Chu học trưởng biết được…”
“Chu Lập Nghiệp liền chạy đến giúp cậu xử lý ngờ đâu nam sinh kia đã ăn no đòn của cậu rồi, hơn nữa…”
“Phía sau anh ấy còn dẫn theo một đám người, tự nguyện đi theo giúp anh ấy tới hỗ trợ” Vụ đó lớn đến nỗi khiến cho Tiền Ấu Hâm không thể quên.
“Đúng vậy, khi học tiểu học hắn quan hệ với bạn bè rất tốt.” Cô nhớ ra rồi, khi ấy đúng là xảy ra chuyện lớn. “Rõ ràng mỗi ngày đều như nhau, mọi người đều sùng bái hắn, lúc nào cũng cho rằng hắn bị mình ức hiếp làm cho xấu hổ, một đám người chạy theo giúp hắn hả giận kết quả tất cả đều bị gọi vào trong hội trường tường trình, lúc trở về mình còn bị hắn mắng te tua, nói mình làm liên lụy đến tất cả mọi người mà rõ ràng những người đó đều do hắn đưa tới cả, cậu nói xem rõ ràng là mình vô tội mà?”
“Ừ, đều là do mình hại cậu.” Tiền Ấu Hâm bỗng phát hiện La Mật  một chút cũng không thay đổi, vẫn giống như năm xưa là một cô bé hết sức nhiệt tình, thẳng thắn.
“Không phải lỗi của cậu, là do nam sinh kia quá đáng đi kéo váy mình thôi!? La Mật Âu nở nụ cười . “Ấu Hâm đã lâu không gặp rồi, sau khi cậu chuyển đi thì mất liên lạc. Khó trách cậu có quen biết với Dục Nhân, cậu cùng Ngọc Khanh thân thiết như vậy nhất định là hai người còn liên lạc. Nói thật với cậu,vừa rồi mình còn nghĩ có phải Dục Nhân bắt cá hai tay hay không, đúng lúc cả hai cô bạn gái chạm mặt nhau liền muốn kéo mình rời đi?”
“Làm sao có thể!” Kha Dục Nhân liền vội vàng phủ nhận.
“Đúng vậy, mình sao có thể. Mình đâu phải là một thiên kim tiểu thư giàu có chứ.” Trong lời nói của Tiền Ấu Hâm có ẩn chứa ý tứ gì đó.
“Tiền Ấu Hâm!” Kha Dục Nhân nóng nảy cảnh cáo “Cô nói chuyện tốt nhất phải biết cân nhắc, đã hại em gái tôi rồi thì đừng hại cả tôi nữa!”
“Làm hại Ngọc Khanh không phải là tôi mà là anh, mang hạnh phúc cả đời của em gái mình để đổi lấy lợi ích cả gia tộc, anh còn xứng đáng làm anh trai sao?” Tiền Ấu Hâm không những không sợ mà còn thẳng thừng phản bác lại.
La Mật Âu nghe được chuyện vừa rồi , đầu óc bỗng trở nên mờ mịt , không hiểu hai người họ đang nói gì , cô càng không có cơ hội nói lời chia tay.
“Hai người rốt cuộc đang nói cái gì vậy” Cô cảm thấy khó hiểu nên mở miệng hỏi.
“Bên ngoài hào nhoáng tỏ vẻ thanh cao đạo đức, bên trong thì ra là thối rữa tận cùng, không có từ ngữ nào thích hợp hơn những lời này để hình dung về Kha gia, cậu trăm ngàn lần đừng để bọn họ lừa gạt.”
“Tiền Ấu Hâm ! Cô câm miệng lại cho tôi!” Kha Dục Nhân đập bàn đứng dậy không còn giữ lại vẻ tao nhã như thường ngày nữa.
“Dám làm dám chịu, các người dám làm mà không dám nhận sao?”
Tiền Ấu Hâm căm bản không để ý đến lời cảnh cáo, đôi mắt trong suốt vẫn kiên định nhìn về phía La Mật Âu.
“Kha gia đầu tư thất bại, nhu cầu cấp bách là cần thật nhiều tiền vốn đề bù đắp tổn thất , cậu tuyệt đối không phải là loại người hắn ta thích , mà chính là “ con dê béo bở” của hắn”
“Cô…”
Kha Dục Nhân thẹn quá hoá giận, bỏ ra bao công sức tạo dựng hình ảnh bấy lâu bỗng chốc tan tành trong mây khói, nhấc tay hướng về phía Tiền Ấu Hâm.
“Dừng tay!”
La Mật Âu kinh ngạc hô to , không kịp đứng dậy ngăn cản, nhưng may mắn đã có người khống chế được cánh tay của Kha Dục Nhân, nếu không với tốc độ tức giận của hắn Tiền Ấu Hâm chắc chắn sẽ bị thương.
“Sở Thắng Nguyên?”
Nhận ra người ngăn cản mình ra tay, Kha Dục Nhân mặt mày tái nhợt, phảng phất trước mắt hắn là sự uy mãnh, tà mị của Diêm vương địa ngục khiến hắn bộ dáng thường ngày kiêu ngạo, quý phái nhanh chóng bị hủy diệt chỉ còn lại biểu tình yếu ớt, đáng thương.
“Anh dám động tay đến cô ấy? Có tin trong ba ngày tôi cho Kha gia hoàn toàn sụp đổ, dập tắt toàn bộ hi vọng của các người!”
Chuyện này… Có ai có thể nói cho cô biết hiện tại vừa xảy ra chuyện gì hay không?
Cô mở to đôi mắt nhìn ba người kia, trong lòng đầy nghi vấn.
Sở Thắng Nguyên theo cô biết là vị hôn phu của Kha Ngọc Khanh mà?
Nhưng biểu hiện của hắn đối với Ấu Hâm đúng là không được bình thường, nếu Ấu Hâm bị thương hắn không tiếc gì đi huỷ hoại cả nhà họ Kha ư?
Cô bỗng cảm giác mình trở nên rất ngu ngốc, hoàn toàn không thể hiểu rõ quan hệ giữa hai người họ là như thế nào?
Dự định từ đầu là đến đây với mục đích, cô thật vất vả mới ra quyết tâm muốn chấm dứt quan hệ với Kha Dục Nhân, kết quả đến đây rồi như thế nào lại giống như là tham gia diễn xuất cho một bộ phim? Hiện lại xuất hiện thêm một nhân vật , một lời nói khiến đầu óc của cô không thể nào tiếp nhận được chỉ có thể lẵng lặng nhìn theo ba người họ trừng mắt với nhau, từ nhân vật chính biến thành diễn viên câm.
“Thắng Nguyên…”
Cô nhìn về phía Ấu Hâm, hai mắt cô ấy đã bắt đầu ngấn lệ, môi mím lại tựa như muốn nói nhưng lại không thể nói, biểu hiện đó cô có thể hiểu được, biểu tình của cô ấy cô cũng hiểu rõ, tuy rằng rất cảm động nhưng quả thật cô không biết trong lúc này nên nói điều gì mới tốt, mọi chuyện phức tạp gần đây đều là do Chu Lập Nghiệp hại cô rất khổ sở, khó xử , cho nên hắn thật đáng giận mà.
“Đừng hiểu lầm” Sở Thắng Nguyên lạnh lùng nói với Tiền Ấu Hâm “ Anh chỉ là không quen nhìn thấy đàn ông ra tay với phụ nữ, không phải vì em nên mới làm như vậy.”
Khoé miệng cô khẽ co quắp, khó khăn lắm mới nhịn xuống xúc động của bản thân nhìn chăm chú vào Sở Thắng Nguyên.
Lừa gạt cô sao! Dù là trên đường tình cờ nhìn thấy đàn ông ra tay đánh phụ nữ, anh ta xông tới ngăn cản là chuyện bình thường , nhưng lạ ở chỗ là anh ta còn nói muốn hủy hoại cả nhà người ta- làm ơn đi chỉ có đứa ngốc mới tin hai người này, quả thật quan hệ không có đơn giản.
“Em biết” Tiền Ấu Hâm cắn môi , cố nén nước mắt ép mình mỉm cười “ Sở tiên sinh , cảm ơn anh đã giúp đỡ, xin hỏi anh có muốn dùng gì không ạ?”
Nhìn nụ cười của Tiền Ấu Hâm sắc mặt của Sở Thắng Nguyên trở nên rất khó coi “ Em làm việc ở nơi này?”
“Vâng, mời ngồi”
Tiền Ấu Hâm nói xong liền quay lưng đi về phía cô.
“Mật Âu , những chuyện mình nói đều là thật , chuyện tình cảm nếu càng gượng ép chỉ càng tăng thêm sai lầm thôi, cậu đã từng giúp mình, mình tuyệt đối sẽ không lừa cậu”
“Tiền Ấu….”
“Anh hét to như thế làm gì?”
Kha Dục Nhân vừa mở miệng Sở Thắng Nguyên đã lập tức quát lên, chỉ một câu nói là đủ để khống chế Kha Dục Nhân.
“Tóm lại hắn đối với cậu không thật lòng.”
Nói xong câu đó , Tiền Ấu Hâm chậm rãi bước qua, bỏ lại hai người đàn ông đứng đối diện với nhau.
“Thật xin lỗi đã quấy rầy, mọi người chậm rãi dùng café .”
”Em đi theo anh!”
Tiền Ấu Hâm đang muốn rời khỏi chỗ hỗn loạn này. Nhưng rõ ràng khi nãy người vừa cùng cô giữ khoảng cách Sở Thắng Nguyên lại đột nhiên như gió lốc không nói nhiều lời kéo cô ra khỏi quán café . Lưu lại cục diện rối rắm cho La Mật Âu và Kha Dục Nhân thu dọn.
Giải thích :
*Cà phê Blue Mountain là một trong những loại hạt cà phê arabica có giá thành cao và được ưa chuộng nhất trên thế giới. Nó có nguồn gốc ở vùng núi Blue Mountains thuộc Jamaica. Người ta gọi loại hạt cà phê này là Jamaican Blue Mountain để phân biệt với những loại hạt cà phê khác.
Với độ cao trên 2000 m, vùng núi Blue Mountains là một trong những vùng trồng cà phê cao nhất trên thế giới. Khí hậu ở đây dễ chịu, lượng mưa lớn, đất rất giàu dinh dưỡng và thấm nước tốt. Sự kết hợp giữa đất đai và khí hậu tạo nên điều kiện lý tưởng cho cây cà phê. Tuy nhiên loại cà phê này không thích hợp với các điều kiện khí hậu khác. Sự thay đổi khí hậu sẽ dẫn tới sự thay đổi hương vị cà phê. Chính vì thế mà hiện nay nó mới chỉ được trồng ở Jamaica và Hawaii.
Theo những người sành cà phê thì loại cà phê này đượm mùi, ít chua, có chút xíu vị ngọt, đậm đà. Giá một kg cà phê loại này hiện nay khoảng 100 USD. Nhật Bản là nước nhập khẩu cà phê Blue Mountain nhiều nhất (90% tổng sản lượng).
“Mật Âu, em đừng nghe cô ta nói lung tung , anh là thật lòng với em.” Kha Dục Nhân còn muốn vớt vát lại . “ Cô ta vốn là kẻ thần kinh, vì ghen tức nên muốn nói xấu anh…”
“Khi đó anh còn định ra tay đánh cô ấy , em không thể tin anh nữa rồi , bây giờ anh nói những lời này đã quá muộn.” Cô cắt ngang lời giải thích của hắn, nhìn thấy trong mắt hắn tràn ngập sự thất vọng , mặc kệ trong chuyện này có ẩn tình gì đi nữa cô cũng đã có trước cho mình một quyết định. “ Quả thật em không sao cả nên anh không cần nhiều lời giải thích thêm, hôm nay em hẹn anh ra là có vấn đề này muốn nói cho anh hiểu, em thật sự đã cố thuyết phục bản thân cố gắng để yêu anh nhưng em làm không được, chúng ta chia tay đi .”
“Cái gì ?!” Biểu tình của Kha Dục Nhân giống như bị người ta giáng cho một cú thật mạnh. “Em nói đùa đúng không? Không phải chúng ta đang rất tốt sao ? Anh còn dự định sẽ cầu hôn với em.”
“Cầu hôn?” Vẻ mặt của cô hết sức ngạc nhiên . “ Anh đùa sao? Cho dù em có yêu anh , trừ bỏ mấy ngày này hẹn hò, từ trước em còn biết anh đã được bốn năm, con người anh ra sao em đều hiểu rõ, chính vì thế chúng ta không có khả năng kết hôn.”
“Ba hay bốn năm ư? Làm sao như vậy được” Hắn đột nhiên im lặng, nhưng mọi chuyện đã không còn kịp nữa rồi.
“Vâng, em đã biết tình trạng của nhà anh hiện tại rất khó khăn nhưng là em không thể giúp được.” Cô thở dài, quả thật mọi chuyện giống như Tiền Ấu Hâm đã nói . “Em khuyên anh nên nghĩ cách giải quyết vấn đề của gia đình chứ đừng mang hôn nhân ra làm lợi thế, làm như vậy là không nên.”
“Cô thì biết cái gì?!” Mọi chuyện đã kết thúc, hắn cũng không muốn diễn kịch nữa. “Chết tiệt, mất công tôi lãng phí nhiều thời gian như vậy!”
Cho dù tức giận đến mấy, hắn cũng không dám trút giận vào cô, không thì sẽ làm kinh động đến người khác mà Kha gia nhà hắn sẽ không còn đường lui. Hắn liền ôm tức hận, xoay người bỏ đi.
Mọi chuyện đã qua cô nhìn ly café trên bàn còn chưa uống được một ngụm, lại thấy người khác há hốc mồm nhìn biểu tình cô đến thất thần , mặt mày họ dở khóc dở cười, cô liền cầm lấy hóa đơn đứng dậy đến quầy tính tiền.
Hoa đào ngàn năm chỉ nở rộ tưng bừng một lần, mà cô tình yêu vừa chớm nở liền vội vàng lụi tàn.
Trời ạ, sao cô lại đen đủi như vậy.
Hôm đó, cô về nhà cả người mệt mỏi, đầu đau buốt, cô lấy đại cái lý do của Chu Lập Nghiệp đã gợi ý sẵn từ trước nói với cha mẹ rằng cô và Kha Dục Nhân đã chia tay vì tính tình cả hai không hợp nhau, ngày hôm sau, cô đến Đài Bắc tìm anh họ thương lượng, yêu cầu được điều đến văn phòng chính ở Đài Bắc làm việc.
Anh họ cô vốn không đồng ý để cô muốn làm gì thì làm nhưng nếu là bà xã đại nhân thay mặt cô khẩn cầu thì lại khác.
Vì thế cô thuận lợi ở lại Đài Bắc công tác.
Chuyện của Kha gia vốn không thể giấu mãi, cuối cùng vẫn lọt vào tai cha mẹ, cô chỉ có thể khuyên cha mẹ mình đừng quá nóng giận , hủy đi công lao tích đức nhiều năm . Dù sao cô vốn không bị Kha Dục Nhân lừa có lẽ một phần là nhờ tổ tiên linh thiêng phù hộ, thiện hữu thiện báo. Một phần cũng vì Kha Ngọc Khanh nên cô cũng không muốn truy cứu thêm.
Mà phiền toái của cô vẫn còn, đó chính xác là cái đuôi Chu Lập Nghiệp, mặc dù hắn không đuổi theo tới Đài Bắc, cũng tuân thủ hứa hẹn với cô không có mang chuyện của hai người nói ra với cha mẹ cô, nhưng lỡ như hắn đem chuyện của hai đứa nói cho mẹ nuôi biết cũng có khả năng lắm nha! Không chừng những lời phỏng đoán của mẹ nuôi sẽ nhanh bay đến tai cha mẹ cô cho xem. Mấy ngày này, cô muốn phiền đến chết đi, cha mẹ suốt ngày cứ gọi điện bảo cô về nhà cùng Chu Lập Nghiệp bồi dưỡng tình cảm, sau đó nhanh chóng gả được cô vào nhà Chu gia, tránh cho hai người già phải lo lắng không yên cho con gái yêu bị xem là “dê béo” làm mục tiêu cho người khác lợi dụng.
“Thật ra , tớ cũng không phải là đồ ngốc, một lần vấp ngã là một lần trưởng thành, hiện tớ đã được một bài học rồi chỉ là cha mẹ cố tình muốn thúc ép tớ thôi, mà tớ từ lâu đã biết ngoại trừ Chu Lập Ngiệp những người đàn ông khác tiếp cận tớ đều là vì tiền.”
Ngồi trên tàu điện để trở về nhà, cô không ngừng nhỏ to tâm sự vào di động.
“Tâm Du, chẳng lẽ điều kiện của tớ lại tệ như vậy sao? Nếu không phải mình là con nhà giàu thì trừ bỏ Chu Lập Nghiệp ra những người khác theo đuổi mình không phải vì tiền thì cũng vì mắt họ có vấn đề sao?”
Phía bên kia truyền đế tiếng cười khanh khách của Chung Tâm Du.
“Đương nhiên là không phải rồi, khác biệt ở chỗ cha mẹ cậu chứng kiến Chu Lập Nghiệp trưởng thành , nên hiểu rõ tính tình của hắn, còn những người đàn ông giả tạo như Kha Dục Nhân bọn họ nhất thời không nhận ra mới hy vọng hai người có thể ở bên nhau. Đúng rồi, Chu Lập Nghiệp thật sự chưa lên tìm cậu?”
“Thật sự, lừa cậu làm gì?” Nhắc tới chuyện này cô có chút giận dỗi nói “ Có lẽ hắn là tỉnh ra rồi, cảm thấy yêu mình chỉ là ảo giác nhất thời, thời điểm hắn thấy mình và Kha Dục Nhân ở bên nhau nên sinh ra cảm giác mất mát nông nỗi, may mà mình đã sớm biết nên không đồng ý kết giao với hắn.”
“Phải không vậy?” Chung Tâm Du lại cho rằng cô nói dối. “À, đúng rồi, cậu bảo với mình thứ năm này là họp lớp sẵn tiện chúc mừng hai bạn học chung lớp sắp kết hôn, Chu Lập Lập có khi nào sẽ tham dự hay không?
“Không đâu, tính khí hắn thất thường như vậy chắc sẽ không đi họp lớp.” Giọng điệu cô quả quyết.
“Thật sao? Vậy mà mình nghĩ cậu trở về họp lớp là vì hắn cơ đấy.”
“Cậu bị bệnh thần kinh à, mình nhìn thấy hắn đã hai mươi mấy năm rồi, có gì khác đâu? Không nói nữa, mình xuống xe đây.”
Cô dập máy, cất vào trong túi xách rồi bước xuống xe.
Cô không phải vì Chu Lập Nghiệp mà quay về Nam Bộ mà vì cô muốn tham dự họp lớp , cô sớm biết hắn không thích đi gặp bạn cũ vì như vậy rất nhàm chán, vui chơi xong liền tan họp, đến vài năm sau không hề liên lạc, rất vô nghĩa nên hắn chắc chắn sẽ không đi.
Hẳn là..sẽ không đến chứ?
Chắc chắn là vậy, nhưng cô bị những lời nói của Tâm Du tác động làm cho lòng mình thật khẩn trương.
Đều là do Chu Lập Nghiệp làm hại mà!
Đầu tiên là theo đuổi cô như thể không có cô thì sẽ chết, nhưng khi biết cô và Kha Dục Nhân chia tay được hai tháng rồi cũng không lên Đài Bắc tìm cô, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không có, đúng là quá khác biệt.?
Đương nhiên cô nói như vậy là để bản thân chấn tĩnh lại một chút, có lẽ hắn nghĩ muốn cho cô có thời gian thích ứng mà tạm thời không tìm đến cô, nhưng cô không thể bình tĩnh lâu như vậy, tuần đầu tiên bình thường, sang tuần thứ hai cô bắt đầu bồn chồn, buồn bã. Trải qua hai tháng cô bắt đầu cảm giác t2inh cảm chính mình bị tổn thương nghiêm trọng vì sự lạnh lùng của ai kia.
Khi hắn vất vả học thạc sĩ ở Pháp , bận rộn đến nỗi không thể liên lạc qua webcam với cô, cũng giống như hai tháng nay không hề quan tâm đến cô vậy, tình trạng như vậy diễn ra đâu chỉ một lần.
Cho dù không còn yêu cô nữa thì vẫn có thể làm bạn bè mà.
Nếu cứ như vậy thì ngay cả làm bạn cũng không được ư! Trước kia cô cố gắng kháng cự sự quyến rũ của hắn, bảo vệ tình bạn vĩnh cữu của hai người, bây giờ còn ý nghĩa gì chứ?
Nghĩ lại cũng không đúng lắm, hắn đối xử với cha mẹ cô vẫn bình thường mà, còn có thường xuyên qua nhà nói chuyện, thăm hỏi họ, vậy là vì lý gì hắn đối với cô hờ hững vậy?
Nhưng là, chuyện đó cũng không đáng phiền chán bằng việc cha mẹ cứ thúc ép muốn gả cô cho hắn, cha mẹ thật là nóng lòng mà đâu biết hắn là tránh mặt cô…
Chẳng lẽ hắn đã có người phụ nữ khác.
Cô lắc đầu, ép mình đừng nghĩ miên man nữa, càng không muốn nghĩ đến cô lại càng để ý, thật đau cả đầu.
Dù sao chờ đến khi về nhà, dù không muốn chủ động tìm gặp hắn nhưng cô vẫn có thể tìm đến cha mẹ nuôi để hỏi thăm, sẵn dò xét động thái của hắn rồi mới có quyết định.
Nghĩ như vậy, cô liền bắt taxi đến chỗ hội trường của buổi họp lớp, chút nữa đây cô sẽ gặp lại một số bạn học cũ rất thân thiết, nhất định bữa tiệc này sẽ có nhiều điều thú vị đây, đã lâu lắm rồi mà.
“Tiểu Âu, ngươi đến muộn!”
Cô vừa bước vào bên trong hội trường, không đến ba mươi giây còn chưa gặp ai chào hỏi, đã thấy Chu Lập Nghiệp từ phía sau vỗ lưng cô, dọa cô sợ muốn nhảy dựng lên.
“Làm sao ngươi lại đến?”
Cô kinh ngạc xoay người lại, đang định muốn hỏi hắn lý do gì hôm nay lại đến đây, đột nhiên tầm mắt dời sang phía bên cạnh hắn là một cô gái xinh đẹp, những điều muốn nói đều biến mất.
“Vì sao ta không thể tới ? Quay sang người bạn học của mình, hắn nhẹ giọng thân thiết nói: Lý Diệu Quân, em còn nhớ không, đây là tiểu học muội lớp dưới của chúng ta La Mật Âu?”
“Đương nhiên nhớ rõ.” Lý Diệu Quân chủ động làm quen, thân thiện giơ tay ra bắt tay với cô “ Gọi chị là Diệu Quân, chị có thể gọi em là Tiểu Âu không?”
“Được ạ.” Cô vội vàng bắt tay.
Không hiểu sao trong lòng cô lại cảm thấy buồn vô cùng.
Chu Lập Nghiệp quả thật là phá lệ đi tham dự họp lớp, càng lạ hơn hắn đi cùng một cô gái tên Lý Diệu Quân, cả hai còn nắm tay rất thân mật, nhìn qua là không phải mới gặp mà là hai người hẹn nhau cùng tham dự họp lớp, nhưng hai tháng trước cô đâu nghe thấy hắn nói gì về cô bạn gái Lý Diệu Quân đâu.( dấm, Âu tỷ ăn dấm kìa. Chua quá cả nhà ơi)
Cô công nhận bộ dáng của chị ấy không tệ, khuôn mặt sáng ngời như thiên thần, dáng người hoàn mỹ, tuy vậy vẫn thua xa mối tình đầu của Chu Lập Nghiệp, nhưng có lẽ tình cảm của bọn họ chưa sâu nặng, khả năng trong hai tháng qua hai người kết giao cũng chưa đến nổi đã trở thành người yêu đi.
“Đã lâu không gặp, gần đây ngươi khỏe không?”
Chu lập Nghiệp ân cần hỏi thăm cô, trong nháy mắt làm cho đầu óc cô trống rỗng.
“Cũng khá tốt” Cô vất vả lắm mới trả lời hắn.
“Vậy là tốt rồi, mẹ ta rất lo cho ngươi, khi về nhà nhớ gọi điện hỏi thăm bà ấy một tiếng.” Nói xong , hắn nhìn về phía bạn gái “ Em có khát không? Chúng ta đi lấy đồ uống.”
“Vâng.”
Cô trợn tròn mắt, không thể tin hắn dửng dưng bỏ cô lại một mình như vậy rồi kéo cô gái đó đi, giống như mối quan hệ hơn hai mươi năm của hai người là không tồn tại, hắn và cô quả thật không còn gì nữa sao.
Cho đến khi buổi tiệc kết thúc, hắn vẫn không thèm để ý đến cô.