23-05-2010, 06:07 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 50: LINH HỒN TỘI LỖI (Trung)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Thế nhưng Dương Túc Phong lại không hỠnghĩ ngợi, thoải mái nói:
- Äược rồi, ngÆ°Æ¡i để xuống đó, xem nhÆ° là tiá»…n ta. Ở Mỹ Ni TÆ° cÅ©ng có nÆ¡i sản xuất hồng tá»u rất ngon, có cÆ¡ há»™i ta sẽ mang vá» tặng ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i bình tháºt ngon cho công bằng.
Äổng lão bản cÆ°á»i tÃt mắt nói:
- Má»™t lá»i đã định, quyết định thế Ä‘i. – Nói xong thì hoan hoan há»· há»· đặt bình rượu Ä‘á» xuống, rón rén rá»i khá»i.
ÄÆ°á»ng TÆ° nói vá»›i vẻ tiếc nuối:
- Dương tướng quân hại ta phá lệ, bất quá cũng không thể không được, hôm nay là ngà y đặc biệt, có thể phá lệ một lần.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong vui vẻ đứng dáºy, chuẩn bị châm rượu, ai ngá» Tà i Băng Tiêu đã sá»›m Ä‘oạt lấy trách nhiệm nà y, dùng má»™t tÆ° thế tháºt đẹp rót cho má»—i ngÆ°á»i má»™t chén, quả nhiên mùi thÆ¡m tá»a ra nồng nặc, ngay cả Tô Lăng Tuyết vốn không muốn ăn uống cÅ©ng cảm thấy tinh thần chấn Ä‘á»™ng.
ÄÆ°á»ng TÆ° mỉm cÆ°á»i nói:
- Xem ra Tô tiểu thÆ° chÃnh là ngÆ°á»i trong đạo.
Tô Lăng Tuyết sắc mặt Ä‘á» á»ng, khẽ nói:
- ÄÆ°á»ng đại nhân đã quá khen, chẳng qua cha ta vốn rất thÃch uống, ta lại thÆ°á»ng xuyên ở bên cạnh nên vô tình biết nhiá»u má»™t chút mà thôi. Nhã Tô Thai Hồng tá»u nà y chÃnh là đặc sản tiến cống của hoà ng thất Y Lôi Na, các quốc gia khác cÅ©ng chỉ có hoà ng thân quý tá»™c má»›i có thể mua được, ông chủ Linh Tuyá»n hiên nà y có thể có được, xem ra cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản! – Nói đến cha, lại nghÄ© đến cha nà ng mất mạng dÆ°á»›i Ä‘ao phản quân, trong lòng lại cảm thấy buồn bã, Ä‘au xót. Chị em Tà i Miểu Miểu cÅ©ng Ä‘á»u sÆ°ng Ä‘á» mắt, tá» vẻ bi thÆ°Æ¡ng.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong không há» có hứng thú vá»›i hồng tá»u, mùi thÆ¡m của nó đối vá»›i hắn mà nói cÅ©ng chỉ là má»™t sá»± phà phạm mà thôi. Mặt khác, trong thế giá»›i trÆ°á»›c kia của hắn, ngay cả “VSOP†(1) là cái gì hắn cÅ©ng không biết đến. Bởi váºy, hắn không thèm để ý đến lắm, chỉ thản nhiên nói:
- Nếu là thứ tốt mà không cho tung ra thị trÆ°á»ng thì cÅ©ng chỉ là công cốc mà thôi.
Tô Lăng Tuyết lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn, nói vá»›i vẻ khinh thÆ°á»ng:
- NgÆ°Æ¡i biết cái gì? Nhã Tô Thai Hồng tá»u nà y chÃnh là dùng nho trân châu trắng ở má»™t hạp cốc cách thủ phủ Nhã Tô Thai Y Lôi Nạp ba mÆ°Æ¡i dặm vá» phÃa đông nam sản xuất thà nh. VÆ°á»n nho nay má»™t năm chỉ thu hoạch được chÆ°a đến ngà n cân nho trân châu trắng, chÆ°ng cất cÅ©ng chỉ được hai ba trăm bình rượu nho, ngÆ°Æ¡i nghÄ© xem là m thế nà o có thể tung ra thị trÆ°á»ng?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong tức lắm, nhất là nghÄ© đến việc nà ng thân máºt vá»›i Tiết Phức, trong lòng nhÆ° có lá»a đốt dâng trà o, bây giá» lại bị nà ng dùng thứ ngôn ngữ đầy lạnh lẽo kÃch giáºn, nhất thá»i không nhịn được muốn mắng nà ng và i câu, nhÆ°ng rồi lại không tìm được lá»i thÃch hợp, vì thế sắc mặt Ä‘á» bừng nhÆ° muốn nổ tung nhÆ°ng lại không nói gì được. Tô Lăng Tuyết nhìn thấy hắn không cách nà o phản bác được lá»i mình thì rất đắc ý, cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói, vẻ mặt xán lạn quang huy.
Tà i Băng Tiêu liên tục châm đầy rượu cho má»i ngÆ°á»i, khiến cho ngay cả những nữ nhân cÅ©ng Ä‘á»u đã Ä‘á» bừng mặt, mị nhãn nhÆ° tÆ¡, phảng phất nhÆ° xuân tình nhá»™n nhạo, hấp dẫn lắm. Trong lòng các nà ng Ä‘á»u biết rằng nhÆ° thế là không tốt nhÆ°ng tá»u hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nức, không thể kiá»m chế được, cứ thế mà uống, duy chỉ có ÄÆ°á»ng TÆ° và DÆ°Æ¡ng Túc Phong là thanh tỉnh, Ä‘ang nói vá» chuyện của Lam VÅ© quân.
ÄÆ°á»ng TÆ° xoay xoay chén rượu nói:
- Ta xem từ các tÆ° liệu lịch sá» thì biết ngà y đó tổ tiên của ngÆ°Æ¡i – DÆ°Æ¡ng Lam VÅ© tổ chức Lam VÅ© quân, sức chiến đấu là số má»™t. Và o lúc đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên khai quốc, Lam VÅ© quân là ngá»n cá» tiên phong Ä‘á»™t phá phòng tuyến của đế quốc Minh Hà , khiến cho quân Ä‘á»™i Minh Hà phải triệt thoái. ÄÆ°á»ng Xuyên thừa thắng công kÃch, nhỠđông đảo quân Ä‘á»™i của các lãnh chúa, nhất là Lam VÅ© quân, Hạc quân, Lang quân – các lá»±c lượng tá»± nhân hiệp trợ mà cuối cùng đã quét sạch quân Ä‘á»™i đế quốc Minh Hà , thà nh láºp đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên. Lam VÅ© quân trong nhiá»u chiến dịch Ä‘á»u thể hiện tinh thần tiến công và dÅ©ng khà khiến cho kẻ khác bá»™i phục, lá»±c công kÃch của Ä‘á»™i quân đó sắc bén không thể tưởng tượng được, cho dù là sÆ° Ä‘oà n Long Kỵ binh cÅ©ng không thể sánh bằng, tuy nhiên năng lá»±c phòng ngá»± của Lam VÅ© quân lại không phải xuất sắc, nó là má»™t Ä‘Æ¡n vị tôn sùng tiến công, tôn sùng đạo lý: tấn công là cách phòng ngá»± tốt nhất trong chiến tranh.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong tò mò há»i:
- Ta muốn biết má»™t chút, pháp hiến của đế quốc có quy định Ä‘iá»u khoản gì đối vá»›i quân Ä‘á»™i của lãnh chúa hay không? Ta luôn luôn mÆ¡ hồ vá» phÆ°Æ¡ng Ä‘iện nà y.
ÄÆ°á»ng TÆ° nói:
- Quy định vá» quân Ä‘á»™i của lãnh chúa bắt nguồn từ minh Æ°á»›c An Lạp Tạp Lạp. Minh Æ°á»›c nà y được ký kết và o năm 1396 thiên nguyên, do ÄÆ°á»ng Xuyên khởi xÆ°á»›ng, tuân thủ minh Æ°á»›c đó có mÆ°á»i sáu ngÆ°á»i, sau đó gia tăng lên hai chÃn ngÆ°á»i, khi đó Ä‘á»u là lãnh chúa của Minh Hà đế quốc. Khi đó đế quốc Minh Hà thống trị vô đạo, hoà ng đế ngu ngốc, quan lại hủ bại, khiến cho sinh linh đồ thán, dân chúng lÆ°u vong, vì váºy, dÆ°á»›i sá»± dẫn dắt của ÄÆ°á»ng Xuyên, mÆ°á»i sáu lãnh chúa đã liên hợp, chống lại đế quốc Minh Hà . Bá»n há» táºp trung tại An Lạp Tạp Lạp - bây giá» chÃnh là vùng Sát Nhã ở Vân Xuyên đạo – ký kết minh Æ°á»›c chống lại chÃnh sách sÆ°u cao thuế nặng của hoà ng đế Minh Hà đế quốc, hiệu triệu lãnh chúa các nÆ¡i đứng dáºy khởi nghÄ©a. Trong minh Æ°á»›c chỉ có má»™t Ä‘iá»u vá» quân Ä‘á»™i tÆ° nhân của lãnh chúa, đó là phải bảo đảm vá» tÃnh mạng, tà i sản, tá»± do của nhân dân, lãnh chúa có quyá»n tổ chức quân Ä‘á»™i cho chÃnh mình theo đúng quy định trong minh Æ°á»›c, sau đó cứ thế liên hợp chiến đấu, cuối cùng già nh được thắng lợi cho đến ngà y nay.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhÃu mà y há»i:
- Chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy thôi Æ°?
ÄÆ°á»ng TÆ° nói:
- Lúc đó chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° thế, bởi vì quyá»n lợi và nghÄ©a vÅ© của quân Ä‘á»™i lãnh chúa đã rất rõ rà ng. Quyá»n lợi là có lãnh chúa có thể tổ chức quân Ä‘á»™i, có thể chỉ huy và sá» dụng quân Ä‘á»™i của mình; nghÄ©a vụ chÃnh là má»i mục Ä‘Ãch chiến đấu Ä‘á»u đảm bảo là vì tÃnh mạng, tà i sản, tá»± do của nhân dân.
Dương Túc Phong nói:
- Có quy định vỠsố lượng đối với quân đội tư nhân hay không?
ÄÆ°á»ng TÆ° lắc đầu:
- DÆ°á»›i tình thế lúc đó, quân Ä‘á»™i tÆ° nhân cà ng đông thì cà ng tốt, cho nên không có quy định. Quy định vá» số lượng quân Ä‘á»™i tÆ° nhân của lãnh chúa được ban bố sau khi minh Æ°á»›c là và o năm 1434. Hoà ng đế ÄÆ°á»ng Xuyên và 28 vị lãnh chúa ở thủ đô Ni Lạc Thần trải qua thÆ°Æ¡ng nghị đã ký kết minh Æ°á»›c Ni Lạc Thần, quy định rõ rà ng quân Ä‘á»™i tÆ° nhân của lãnh chúa giá»›i hạn bởi con số năm vạn ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa phải chịu sá»± lãnh đạo và chỉ huy của triá»u đình trung Æ°Æ¡ng. Lúc đó có hÆ¡n mÆ°á»i lãnh chúa giải tán quân Ä‘á»™i của mình. MÆ°á»i bảy lãnh chúa khác cÅ©ng giảm bá»›t số lượng lá»›n quân Ä‘á»™i của mình thà nh chỉ còn hÆ¡n má»™t vạn ngÆ°á»i để duy trì trị an ở địa khu của mình mà thôi. Từ đó vá» sau, hoà ng đế ÄÆ°á»ng Xuyên má»—i khi tÆ°á»›c giảm quân Ä‘á»™i tÆ° nhân thì cÅ©ng chỉ truyá»n miệng mà thôi, không có quy định bằng văn bản rõ rà ng.
Dương Túc Phong nói:
- Nói nhÆ° váºy thì văn bản quy định chÃnh thức vá» quân Ä‘á»™i của lãnh chúa chÃnh là minh Æ°á»›c An Lạp Tạp Lạp và minh Æ°á»›c Ni Lạc Thần?
ÄÆ°á»ng TÆ° đáp:
- Theo sự hiểu biết của ta thì đúng là như thế.
Tô Lăng Tuyết đột nhiên lạnh lùng nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, cho dù ngÆ°Æ¡i tổ chức quân Ä‘á»™i nhiá»u cách mấy Ä‘i nữa thì cÅ©ng không thể nà o thu phục lại được Mỹ Ni TÆ°, bởi vì phÆ°Æ¡ng pháp nà y sẽ không đắc dụng, ngÆ°Æ¡i nên quên Ä‘i chuyện nà y Ä‘i thì hÆ¡n, đừng lãng phà tinh lá»±c và thá»i gian!
DÆ°Æ¡ng Túc Phong bất mãn nhìn nà ng, cảm thấy nà ng ta ngoà i vẻ diá»…m lệ ra thì thá»±c sá»± không có Ä‘iểm nà o hấp dẫn hắn nữa, nhất là nà ng luôn bất đồng vá»›i ý kiến của hắn, thÆ°á»ng xuyên chống đối hắn, khiến cho hắn luôn luôn bá»±c bá»™i. NghÄ© đến đây, lá»a giáºn trong lòng bùng phát, nén không được báºt thốt lên:
- Cô chỉ là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , tóc dà i kiến thức ngắn, cô biết gì mà nói?
Tô Lăng Tuyết cÆ°á»i khinh thị, nói vá»›i vẻ khinh miệt:
- Váºy ngÆ°Æ¡i so vá»›i ta thì hiểu được gì nhiá»u hÆ¡n chứ?
ÄÆ°á»ng TÆ° mỉm cÆ°á»i chen và o:
- Ha ha, chúng ta Ä‘ang thảo luáºn thôi mà !
Tô Lăng Tuyết Ä‘á»™t nhiên đứng lên, tá» ra kÃch Ä‘á»™ng nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i thì biết cái gì? NgÆ°Æ¡i cho rằng vÅ© lá»±c có thể giải quyết được tất cả sao? Quân Ä‘oà n Bá»™ Thủ của Quang Minh đế quốc vượt hÆ¡n mÆ°á»i vạn quân chÃnh quy, chÆ°a tÃnh là còn có thể Ä‘iá»u Ä‘á»™ng bất cứ lúc nà o hÆ¡n hai ba mÆ°Æ¡i vạn kỵ binh các dân tá»™c du mục; Bà nh Việt ở Tình Xuyên đạo cÅ©ng đã có hÆ¡n sáu vạn quân, toà n bá»™ khu vá»±c sản xuất lÆ°Æ¡ng thá»±c ở Mỹ Ni TÆ° cÅ©ng bị y khống chế, sau lÆ°ng y còn có vÆ°Æ¡ng quốc Ương Già chống lÆ°ng; Ma Ni giáo cÅ©ng không há» yếu kém so vá»›i hai thế lá»±c kia, lá»±c lượng nòng cốt Hồng Cân quân cÅ©ng đã không dÆ°á»›i ba vạn ngÆ°á»i. Ta muốn há»i má»™t câu, DÆ°Æ¡ng gia các ngÆ°Æ¡i, đặc biệt là DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhà ngÆ°Æ¡i có lá»±c lượng gì, tÆ° nguyên gì để tổ chức nhiá»u quân Ä‘á»™i? NgÆ°Æ¡i nghÄ© cần có bao nhiêu quân Ä‘á»™i má»›i có thể tiêu diệt được những địch nhân kể trên? NgÆ°Æ¡i suốt ngà y chỉ biết la hét vÅ© lá»±c, vÅ© lá»±c. NhÆ°ng vÅ© lá»±c của ngÆ°Æ¡i đâu? Từ Lệ Xuyên phủ bé bằng lòng bà n tay và cái bến cảng Bà Châu kia mà có Æ°?
Nà ng nói ra lá»i nà y cá»±c kỳ sắc bén, nhất thá»i khiến DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhÆ° trở thà nh ngÆ°á»i câm, không cách nà o mở miệng được, trong lúc nhất thá»i chỉ biết phá»—ng ngÆ°á»i tại chá»—. Tà i Băng Tiêu lúc nà y má»›i dè dặt lên tiếng:
- Biểu tẩu, tẩu ngồi xuống đã, rồi hãy nói!
ÄÆ°á»ng TÆ° và DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhìn nhau, DÆ°Æ¡ng Túc Phong trong lòng cà ng ngà y cà ng tức giáºn, nếu Tô Lăng Tuyết hồ ngôn loạn ngữ thì không nói là m gì, đằng nà y hết lần nà y đến lần khác phát ngôn và o đúng chá»— Ä‘au của hắn. Kiến thiết Lam VÅ© quân là vấn Ä‘á» hắn Æ°u tÆ° nhất, dÆ°á»›i bà n tay của chúng địch thì lúc nà y hắn giống hệt má»™t chú cừu non không có khả năng hoà n thủ. Từ tin tức mà DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ phản hồi trở lại thì Lam VÅ© quân chiêu binh cÅ©ng không được nhiá»u lắm, đại bá»™ pháºn khi nghe nói sẽ chiến đấu vá»›i quân Ä‘á»™i của đế quốc Quang Minh hoặc phản quân Bà nh Việt thì Ä‘á»u đã kinh tâm khiếp vÃa, rụt cổ thối lui. Lúc ban đầu Æ°á»›c định chiêu thu khoảng ba ngà n ngÆ°á»i, bây giá» chỉ có thể được năm trăm ngÆ°á»i nguyện ý gia nháºp quân Ä‘á»™i mà thôi, trừ phi dùng thêm phÆ°Æ¡ng pháp lôi kéo, bức bách thanh niên tráng Ä‘inh và o thêm, nhÆ°ng thá»±c tế lại cho thấy rằng thanh niên tráng Ä‘inh lại không thể dùng được trong quân Ä‘á»™i. Trong lúc nhất thá»i, vẻ mặt hắn lá»™ rõ tâm tình bất định, ánh mắt phiêu hốt tá»›i tá»›i lui lui.
Tô Lăng Tuyết đắc ý, cÆ°á»i lạnh, nói vá»›i vẻ đầy châm chá»c:
- Äầu không có lá»›n thì đừng có mang theo khuôn mặt to. Thất đại thần Ä‘iện ở Mỹ Ni TÆ° gần đây xuất hiện hà o quang chiếu sáng, có lá»i đồn đãi rằng sẽ có má»™t ngÆ°á»i xuất hiện nhÆ° Tát NhÄ© Cống thần minh…..Không lẽ ngÆ°Æ¡i ngây thÆ¡ đến mức cho rằng ngÆ°á»i đó sẽ là ngÆ°Æ¡i hay sao?
Dương Túc Phong thần thái mỠmịt, vô thức mở miệng nói:
- Lại là Tát Nhĩ Cống…ta ghét Tát Nhĩ Cống…
Tô Lăng Tuyết cÆ°á»i giá»…u cợt:
- Äúng váºy, ngÆ°Æ¡i có thể ghét, nhÆ°ng không thể không đối mặt vá»›i y, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể phải thần phục dÆ°á»›i chân y, liếm ngón chân y, có lẽ nhÆ° thế y sẽ tha cho ngÆ°Æ¡i má»™t mạng….
Dương Túc Phong không nói gì, chỉ yên lặng xuất thần.
ÄÆ°á»ng TÆ° bán tÃn bán nghi nói:
- Thất đại thần Ä‘iện gần đây quả nhiên có linh quang xuất hiện Æ°? Là chÃnh xác hay chỉ là lá»i đồn báºy? Có khả năng là m được Tát NhÄ© Cống Ä‘Æ¡n giản chỉ có ba ngÆ°á»i Bá»™ Thủ, Tuyá»n Tu Hoằng, Bà nh Việt mà thôi, trong đó đặc biệt là Bá»™ Thủ có thá»±c lá»±c siêu mạnh. Tô tiểu thÆ°, tiểu thÆ° đừng ngại, cứ nói ra phân tÃch của mình xem.
Tô Lăng Tuyết khinh miệt nhìn DÆ°Æ¡ng Túc Phong, phảng phất nhÆ° muốn đả kÃch tinh thần của hắn, thản nhiên nói:
- Những ngÆ°á»i nà y căn bản là không biết rằng thá»±c lá»±c của phản quân ở Mỹ Ni TÆ° rất mạnh, còn cho rằng bá»n há» là má»™t đám quân ô hợp thuần túy. Sá»± tháºt thì phản quân ở Mỹ Ni TÆ° đã trải qua năm năm ma luyện và chiến đấu, đã luyện thà nh má»™t Ä‘á»™i ngÅ© chiến đấu cá»±c kỳ tinh nhuệ. Quân số dÆ°á»›i tay Bá»™ Thủ mÆ°á»i vạn quân không phải là số hÆ° mà đÃch thá»±c là mÆ°á»i vạn ngÆ°á»i. MÆ°á»i vạn ngÆ°á»i nà y chia là m năm quân Ä‘oà n, má»—i quân Ä‘oà n hai vạn ngÆ°á»i. Sau lÆ°ng y còn có kỵ binh dân tá»™c du mục trợ giúp, từ Ä‘iểm đó mà nói thì y Ä‘Ãch xác có năng lá»±c trở thà nh Tát NhÄ© Cống nhất. Tuy nhiên tÃnh cách của Bá»™ Thủ rất khó nắm bắt, không ai biết mục Ä‘Ãch cuối cùng của y là gì, hà nh Ä‘á»™ng của y không thể dùng lẽ thÆ°á»ng để phân tÃch, cho nên, muốn Ä‘oán trÆ°á»›c việc là m của y là má»™t chuyện hết sức khó khăn.
ÄÆ°á»ng TÆ° khẽ ồ lên má»™t tiếng, vuốt cằm nói:
- Bà nh Việt thì sao?
Tô Lăng Tuyết nói:
- Bản thân Bà nh Việt vốn là quan chỉ huy quân biên phòng của đế quốc, đối vá»›i quân chế của đế quốc hiểu rất rõ, cho nên quân Ä‘á»™i của hắn Ä‘á»u dá»±a theo quy cách của quân Ä‘á»™i đế quốc, huấn luyện và tác chiến Ä‘á»u không khác quân Ä‘á»™i đế quốc, ngoại trừ có má»™t nữ tỠƯơng Già tên là Tố Tụ Phong bên cạnh y để giám thị thì y vẫn chÆ°a có biến hóa nà o khác. Nữ tỠƯơng Già kia chÃnh là muá»™i muá»™i của nữ vÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng quốc Ương Già , am hiểu thuáºt chỉ huy quân sá»±, Bà nh Việt nổi loạn thà nh công thì có công lao rất lá»›n của Tụ Phong. Bởi váºy, chỉ cần nà ng vẫn ở bên cạnh Bà nh Việt thì phản quân nà y vẫn giống hệt nhÆ° hổ thêm cánh.
ÄÆ°á»ng TÆ° xuất thần suy nghÄ© má»™t lúc, Tô Lăng Tuyết lại nói tiếp:
- Cuối cùng nói má»™t chút vá» Ma Ni Giáo, Tuyá»n Tu Hoằng tháºt ra cÅ©ng không đáng sợ, bởi vì rất Ãt ngÆ°á»i biết được y có tồn tại hay không, ngược lại, thánh nữ của Ma Ni giáo – PhÆ°Æ¡ng Phỉ Thanh SÆ°Æ¡ng những năm gần đây lại nổi danh vô cùng. Võ công của nà ng có thể hình dung bằng bốn chữ “cao thâm khó lÆ°á»ngâ€. Quân Hồng Cân của Ma Ni giáo đạt được thắng lợi hầu hết Ä‘á»u có sá»± trợ giúp của những hà nh Ä‘á»™ng ám sát do nà ng thá»±c hiện. TrÆ°á»›c kia, các dân tá»™c du mục trên cao nguyên đất Ä‘á» Ä‘á»u rất khinh thÆ°á»ng Ma Ni giáo, nhÆ°ng từ khi đệ nhất cao thủ của Tây Mông – Mục Lặc và đệ nhất cao thủ ngÆ°á»i Ngõa Lạp là PhÆ°Æ¡ng Äan bị PhÆ°Æ¡ng Phỉ Thanh SÆ°Æ¡ng ám sát thì bá»n há» má»›i để ý, kinh sợ đến sá»± tồn tại của Ma Ni giáo. Tuy nhiên hà nh Ä‘á»™ng ám sát của PhÆ°Æ¡ng Phỉ Thanh SÆ°Æ¡ng có lợi nhÆ°ng cÅ©ng có hại, hại lá»›n nhất chÃnh là nà ng luôn khiến cho quân Ä‘oà n Bá»™ Thủ và Ma Ni giáo hình thà nh thế bất lưỡng láºp, Ä‘á»u muốn dồn đối phÆ°Æ¡ng và o chá»— chết, lại thêm ngÆ°á»i Tây Mông và ngÆ°á»i Ngõa Lạp cá»±c kỳ thống háºn Ma Ni giáo, chỉ muốn tiêu diệt giáo phái nà y ngay láºp tức, ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống PhÆ°Æ¡ng Phỉ Thanh SÆ°Æ¡ng, báo thù cho hai ngÆ°á»i Mục Lặc và PhÆ°Æ¡ng Äan. DÆ°á»›i sá»± chỉ đạo của Bá»™ Thủ, đế quốc Quang Minh và Ma Ni giáo đã xảy ra va chạm không ngừng, thÆ°á»ng xuyên xảy ra va chạm đổ máu. Vì thế Ma Ni giáo lâm và o tình cảnh thân bất địch chúng, cuối cùng bị rÆ¡i và o thế hạ phong, đối vá»›i Tuyá»n Tu Hoằng mà nói thì đây chÃnh là má»™t chuyện Ä‘au đầu. Nếu y muốn thân thiện hữu hảo vá»›i Bá»™ Thủ thì phải bá» PhÆ°Æ¡ng Phỉ Thanh SÆ°Æ¡ng, đây thá»±c sá»± là má»™t sá»± lá»±a chá»n quá gian nan vá»›i y.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu TrÆ°á»ng sinh bất lão
:00 (62):
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
Beodaica ,
chukho ,
gamotmat ,
machida ,
michoutk ,
nhomuathu ,
nobody ,
thic doc sach ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
vaihang1
23-05-2010, 06:08 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 51: LINH HỒN TỘI LỖI (Hạ)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
DÆ°Æ¡ng Túc Phong lúc nà y có vẻ lÆ¡ Ä‘á»…nh, ánh mắt phiêu hốt vô định, trong mắt cÅ©ng đã hiển lá»™ ra tÆ¡ máu Ä‘á» nhạt. Nhìn thần thái khác lạ của hắn, các nữ nhân Ä‘á»u chú ý đến, nhÆ°ng các nà ng Ä‘á»u không quá quan tâm vá» chuyện đó, các nà ng không nghÄ© ra đó sẽ là cái lồng hắc ám chụp xuống ngÆ°á»i các nà ng.
Tô Lăng Tuyết vẫn còn chÆ°a diá»…n thuyết xong, Ä‘ang còn muốn nói tiếp thì thấy má»™t sÆ° gia bá»™ dáng tá» ra lúng túng hoảng hốt được Äổng lão bản Ä‘Æ°a và o, tiến đến bên cạnh ÄÆ°á»ng TÆ°, ká» tai nói và i câu, sắc mặt ÄÆ°á»ng TÆ° thoáng thay đổi, nhÆ°ng láºp tức khôi phục lại được vẻ bình thÆ°á»ng. Lão áy náy nhìn má»i ngÆ°á»i:
- Tháºt là xin lá»—i, ta có chút chuyện cần phải xá» lý, không thể bồi tiếp được. Má»i ngÆ°á»i cứ ở chá»— nà y tiếp tục, không cần vì ta mà mất Ä‘i hứng thú, ta sẽ cố gắng để nhanh chóng quay lại.
Äám ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Túc Phong còn Ä‘ang ngạc nhiên đã thấy ÄÆ°á»ng TÆ° vá»™i vã rá»i Ä‘i.
Tô Lăng Tuyết nói với vẻ nghi hoặc:
- Không lẽ bên ngoà i phát sinh chuyện gì hay sao?
Ãnh mắt Tà i Băng Tiêu rất kỳ quái, do dá»± má»™t lúc rồi nói:
- Muội cũng không biết.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không quan trá»ng chuyện đó trong lòng, bình thản nói:
- Chẳng phải lão đã nói rồi sao, lát nữa lão sẽ quay trở lại. Chúng ta cứ ở đây chá» lão quay lại rồi há»i, nhÆ° thế chẳng tốt hÆ¡n hay Æ°? Ngồi Ä‘oán mò là m gì?
Tô Lăng Tuyết cÆ°á»i lạnh nói:
- Äúng váºy, có nhÆ°ng ngÆ°á»i chỉ biết suy nghÄ© thiển cáºn, sống lay lắt qua ngà y, không há» suy nghÄ© đến tÆ°Æ¡ng lai, cÅ©ng vì thế mà cho đến khi chết cÅ©ng không biết là chết nhÆ° thế nà o.
Lá»i nà y của nà ng nói ra không há» khách khÃ, hÆ¡n nữa còn trà n ngáºp sá»± khinh miệt đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Túc Phong. Tà i Băng Tiêu và mấy ngÆ°á»i nghe xong Ä‘á»u không nhịn được lén nhìn DÆ°Æ¡ng Túc Phong, sợ hắn nổi Ä‘iên. NhÆ°ng kỳ quái thay, DÆ°Æ¡ng Túc Phong không há» nói gì cả, chỉ có ánh mắt là trở nên Ä‘á» sáºm lại, dÆ°á»ng nhÆ° những gân máu bên trong đã bị nứt vỡ. Thấy hắn nhìn thẳng và o mặt mình, Tô Lăng Tuyết cÅ©ng cảm thấy căng thẳng, cả ngÆ°á»i nóng lên, toát ra mồ hôi, miệng lưỡi cÅ©ng trở nên khô khốc.
Trong bầu không khà căng thẳng quái dị, Tà i Băng Tiêu Ä‘á»™t nhiên hiểu được má»™t Ä‘iá»u – đầu mình Ä‘á»™t nhiên trở nên mÆ¡ hồ, cả ngÆ°á»i mất Ä‘i khà lá»±c, mặc dù trong đầu vẫn còn giữ được sá»± tỉnh táo, nhÆ°ng tứ chà đã không còn năng lá»±c cá» Ä‘á»™ng. Nà ng liếc mắt nhìn mấy nữ nhân còn lại, phát hiện má»i ngÆ°á»i cÅ©ng hệt nhÆ° mình, gÆ°Æ¡ng mặt Tô Lăng Tuyết không biết đã Ä‘á» á»ng từ lúc nà o, hết sức quyến rÅ©, bá»™ ngá»±c cao vút pháºp phồng mãnh liệt, phảng phất ná»™i tâm bị dục vá»ng gà o thét.
- Không hay….- Tà i Băng Tiêu mÆ¡ hồ cảm nháºn được má»™t chuyện không may sẽ xảy ra, nhÆ°ng nà ng hoà n toà n không có khà lá»±c để ngăn cản.
Ãnh nến trong phòng cÅ©ng bất đồ trở nên cháºp chá»n, ánh sáng trong phòng tối Ä‘i má»™t chút, cà ng khiến cho bầu không khà thêm tà quái, kÃch thÃch dục vá»ng trong lòng má»—i ngÆ°á»i, tiếng hô hấp cÅ©ng đã dần nổi báºt lên má»™t cách rõ rà ng. Ngay lúc nà y, Tô Lăng Tuyết cố gắng thốt lên:
- Dương Túc Phong, ngươi muốn là m gì, ngươi…..
Tà i Băng Tiêu dùng chút sức lá»±c cuối cùng trong ngÆ°á»i, la lá»›n:
- Không phải là hắn, không phải là hắn, ngÆ°á»i đâu, cứu mạng! – NhÆ°ng vô luáºn nà ng kêu gà o nhÆ° thế nà o thì tai nà ng lại không há» nghe thấy bất cứ thanh âm nà o cả, cả ngÆ°á»i tê nhÅ©n, chỉ có ý thức là còn hoạt Ä‘á»™ng. Trong ánh đèn leo lét ảm đạm, nà ng mÆ¡ hồ nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Túc Phong thô bạo nhấc Tô Lăng Tuyết từ ghế bà nh, thất tha thất thểu ôm nà ng đến đặt trên ghế sô-pha mà u trắng.
Cả ngÆ°á»i Tô Lăng Tuyết má»m uá»™t nhÆ° cá»ng bún, nhÆ°ng ý thức vẫn còn tỉnh táo, chỉ có Ä‘iá»u nà ng không thể nói chuyện. Nà ng vô cùng hoảng sợ khi nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Túc Phong lúc nà y nhÆ° biến thà nh má»™t con sói hung dữ trong đêm, má»—i má»™t lá»— chân lông Ä‘á»u tá»a ra khà tức tá»™i ác, cặp mắt của hắn nhÆ° hai khối than cháy Ä‘á», cách hắn mấy thÆ°á»›c cÅ©ng có thể cảm nháºn được sức nóng từ nÆ¡i đó tá»a ra.
Bản năng của Tà i Băng Tiêu run rẩy kêu lên:
- Không, không, ngươi đừng để lâm và o cạm bẫy, rơi và o cảnh vạn kiếp bất phục…. – Song, không ai nghe được, trong sương phòng chỉ có tiếng thở dốc đầy sợ hãi và hơi thở hồng hộc như dã thú của nam nhân.
TrÆ°á»›c ánh mắt trà n đầy hoảng sợ của bốn nữ nhân, DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘iên cuồng xé toạc trang phục trên ngÆ°á»i, áp sát tấm thân trần và o ngÆ°á»i Tô Lăng Tuyết. Tô Lăng Tuyết bất lá»±c khẽ nhúc nhÃch má»™t chút, vô tình lại cà ng kÃch thÃch dục vá»ng của nam nhân. DÆ°Æ¡ng Túc Phong tá»±a hồ muốn phát tiết bất mãn trong lòng đối vá»›i nà ng, cháºm rãi giáºt tung từng món quần áo trên ngÆ°á»i nà ng, bắt nà ng phải ngÆ°á»›c mắt, hiển lá»™ ra toà n bá»™ thân thể trên ghế sô-pha, hai chân trắng nhÆ° tuyết, mịn nhÆ° nhung bị cÆ°á»ng lá»±c tách ra, khiến cho bá»™ pháºn thần bà nhất của nữ nhân thà nh thục hiện ra trÆ°á»›c mắt ngÆ°á»i khác. Cổ há»ng của DÆ°Æ¡ng Túc Phong không ngừng giáºt giáºt, phát ra tiếng thở dốc đầy dữ tợn. Thân hình khiết bạch của Tô Lăng Tuyết chợt hiện lên má»™t vầng Ä‘á» phÆ¡n phá»›t, khiến cho Tà i Băng Tiêu không khá»i cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n, song trong lòng lại pha lẫn má»™t chút cảm giác hâm má»™ bất thÆ°á»ng.
Tiếng thở của DÆ°Æ¡ng Túc Phong cà ng ngà y cà ng nặng ná», thân thể trần truồng của hắn đứng trÆ°á»›c ghế sô-pha, ánh mắt dâm đãng nhìn đăm đăm và o thân thể xinh đẹp phÃa trÆ°á»›c, rốt cuá»™c, hắn hú lên má»™t tiếng quái dị, cả ngÆ°á»i nhÆ° má»™t con thú hoang dã chồm vá» phÃa cừu non. Sá»± Ä‘au khổ của Tô Lăng Tuyết đã xé rách tâm can của ba nữ nhân, thân hình các nà ng không khá»i co gáºp lại. Thế nhÆ°ng tiếng thở dốc của nam nhân khi đạt được mục Ä‘Ãch, mang theo khoái cảm vô táºn lại khiến cho các nà ng chấn Ä‘á»™ng trong lòng, các nà ng sợ hãi, các nà ng run rẩy, nhÆ°ng lại không cách nà o có thể tránh né được. Thanh âm hổn hển của nam nữ giao hợp cứ nhảy múa bên tai các nà ng, thanh âm đó bao gồm cả sá»± Ä‘au Ä‘á»›n của nữ nhân, sá»± khoái trá của nam nhân, ngoà i ra, DÆ°Æ¡ng Túc Phong thỉnh thoảng lại lải nhải và i tiếng “ngÆ°Æ¡i dám coi thÆ°á»ng ta, ngÆ°Æ¡i dám xem thÆ°á»ng ta†– má»™t loại ngữ âm khản đục mÆ¡ hồ, nhÆ° muốn phát tiết hết thảy bá»±c tức trong lòng, muốn Ä‘Æ°a các nà ng từ thiên Ä‘Æ°á»ng nhấn chìm xuống địa ngục.
Khóe mắt Tà i Băng Tiêu đã rưng rưng lệ, chỉ biết oán thán trong lòng:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i hoà n toà n trụy nháºp và o hắc ám.
Má»™t cÆ¡n gió vô tình thổi qua, dáºp tắt má»™t ngá»n nến leo lét, tiếng thở hồng há»™c của nam nhân lại cà ng vang lên mạnh mẽ…..
CÅ©ng không biết trải qua bao lâu, DÆ°Æ¡ng Túc Phong má»›i thá»a mãn rá»i khá»i thân thể Tô Lăng Tuyết đứng lên, hình thể trần truồng của nữ nhân phÃa dÆ°á»›i đã hoà n toà n chết lặng, nà ng nằm im bất Ä‘á»™ng, tóc tai rối tung, hai mắt vô thần nhìn trần nhà , thân thể má»m mại đã xuất hiện chá»— xanh chá»— tÃm, mặt ghế sô-pha trắng tinh cÅ©ng đã lấm tấm vết máu, phảng phất nhÆ° muốn chứng minh tá»™i nghiệt vừa phát sinh.
Tà i Băng Tiêu Ä‘au Ä‘á»›n nhắm mắt lại, muốn chấm dứt hết thảy cÆ¡n ác má»™ng vừa rồi, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên má»™t thanh âm thảm thiết của nữ nhân khác rú lên truyá»n và o tai nà ng, khiến cho trái tim nà ng nhÆ° muốn vỡ nát. Nà ng không có dÅ©ng khà mở mắt, bởi vì nà ng nháºn ra đó là thanh âm của Tà i Miểu Miểu. Thiếu nữ kiên cÆ°á»ng đó cÅ©ng không thể chịu được loại Ä‘au Ä‘á»›n khi bị ngÆ°á»i khác lăng nhục dà y vò, phải thét lên. Bất quá thanh âm đó đã cà ng ngà y cà ng nhá» lại, cÆ¡ hồ không còn nghe thấy nữa. Tà i Băng Tiêu nén không được mở mắt ra, má»™t cảnh tượng khiến cho kẻ khác khiếp sợ hoà n toà n lá»™ ra trÆ°á»›c mắt nà ng. Thân thể trần truồng của Tà i Miểu Miểu Ä‘ang cúi sấp ngÆ°á»i xuống trên thân thể không má»™t mảnh vải của Tô Lăng Tuyết, cặp mông tròn trịa nhếch lên cao nhÆ° má»™t con chó. Kẻ thủ ác thì đứng ở phÃa sau mông nà ng, khoái trá hưởng dụng thân thể má»›i mẻ, má»m mại của nà ng, Ä‘á»™ng tác của hắn khiến cho Tà i Miểu Miểu và Tô Lăng Tuyết không kìm hãm được, ôm lấy nhau, theo Ä‘á»™ng tác của hắn mà chuyển Ä‘á»™ng, khiến cho ná»™i tâm các nà ng cà ng cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n và tuyệt vá»ng. NÆ°á»›c mắt trong veo chảy lăn xuống trên khuôn mặt hai nà ng, nhÆ°ng lại không đổi được sá»± yêu thÆ°Æ¡ng của nam nhân, ngược lại, chỉ đổi lấy thêm sá»± mãnh liệt và đủ loại tÆ° thế dà y vò của hắn.
Lại má»™t ngá»n nến nữa bị thổi tắt, trên ghế sô- pha, hai nữ nhân bị thúc đẩy chuyển Ä‘á»™ng cà ng thêm mạnh mẽ….
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i sẽ bị Ä‘Ã y xuống mÆ°á»i tám tầng địa ngục…. – Trong lòng Tà i Băng Tiêu Ä‘ang nhá» máu, nà ng không há» nhắm mắt lại, bởi vì nà ng biết lần nà y không ai có thể trốn thoát được, kể cả chÃnh nà ng. Má»™t tia sáng lóe lên trong đầu nà ng, nà ng đã hiểu được nguyên nhân má»i chuyện, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không cách nà o giải thÃch cho hắn được, hÆ¡n nữa, bây giá» thú tÃnh của hắn đại phát, cho dù có giải thÃch được thì cÅ©ng không có tác dụng. Äá»™t nhiên nà ng cảm giác có được má»™t chút sức lá»±c, nà ng lặng lẽ bò vá» phÃa cá»a phòng, thế nhÆ°ng, đến nÆ¡i lại không cách nà o mở được cá»a phòng, Ä‘Ã nh phải bất đắc dÄ© quay đầu lại chứng kiến….
DÆ°Æ¡ng Túc Phong hoà n toà n không hỠđếm xỉa đến thể diện, ngồi trên ghế sô-pha, cạnh bên là Tô Lăng Tuyết và Tà i Miểu Miểu vừa bị hắn dà y vò, ôm Tà i Tiêm Tiêm trần truồng trong lòng, tùy ý xoa nắn má»i nÆ¡i. Thân thể mảnh dẻ nhá» nhắn của Tà i Tiêm Tiêm dÆ°á»›i sá»± dâm nhục của hắn nhÆ° biến thà nh má»™t món đồ chÆ¡i trẻ con, phô bà y ra đủ loại tÆ° thế không thể nhìn được. Da thịt trắng nõn dÆ°á»›i bà n tay của hắn đã biến thà nh muôn hình vạn trạng, bá»™ ngá»±c thiếu nữ vun tròn bị hắn tùy ý bóp nắn, hai chân bị kéo ra gác lên hai nữ nhân trên sô-pha nhiá»…m Ä‘á». Vẻ mặt Tà i Tiêm Tiêm Ä‘au Ä‘á»›n chết lặng, căn bản không có sức lá»±c nà o để phản kháng, hai ngÆ°á»i kia nằm bên cạnh muốn giải cứu cho nà ng, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ là hữu tâm vô lá»±c, Ä‘Ã nh trÆ¡ mắt nhìn muá»™i muá»™i nhá» bé của mình bị hắn là m nhục.
Trong lòng Tà i Băng Tiêu Ä‘au nhÆ° dao cắt, biểu hiện của DÆ°Æ¡ng Túc Phong khiến cho sá»± ngưỡng má»™ trong lòng nà ng đã biến thà nh cừu háºn. Tuy nhiên nà ng lại biết rằng DÆ°Æ¡ng Túc Phong tháºt ra cÅ©ng là rÆ¡i và o thế không thể khống chế được bản thân, tá»™i ác và dục vá»ng trong ná»™i tâm hắn hoà n toà n dâng trà o mãnh liệt, trong đầu không há» còn chá»— nà o dà nh cho đạo đức và lá»… nghi, hắn chỉ Ä‘Æ¡n thuần hà nh Ä‘á»™ng để phát tiết dục vá»ng trong lòng, vô luáºn là nữ nhân nà o, hắn cÅ©ng muốn Ä‘i và o thân thể nà ng.
TrÆ°á»›c cặp mắt của chúng nhân, DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘em hai chân trên thân thể nhÅ©n nhÆ° bùn của Tà i Tiêm Tiêm tách ra, đâm thẳng và o thân thể nà ng. Má»™t tia máu Ä‘á» rÆ¡i ngay trÆ°á»›c mắt Tô Lăng Tuyết, nhÆ°ng nà ng lại không cách nà o chối bỠđược trà ng cảnh nà y. Thân thể Tà i Tiêm Tiêm vì Ä‘au Ä‘á»›n mà khẽ vặn vẹo, khuôn mặt co giáºt đầy vẻ bất lá»±c. Thế nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Túc Phong dÆ°á»ng nhÆ° vẫn cảm thấy chÆ°a đủ sung sÆ°á»›ng, chá»™p lấy thân thể Tà i Tiêm Tiêm để lên ngá»±c Tô Lăng Tuyết, khiến cho thân thể của hai nà ng Ä‘á»u bị lay Ä‘á»™ng theo Ä‘á»™ng tác của hắn.
Lại má»™t ngá»n nến nữa bị thổi tắt, trong tiếng thở dốc hổn hển vang lên thanh âm Ä‘au Ä‘á»›n của Tô Lăng Tuyết:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i là m nhục ta là được, ngÆ°Æ¡i hãy tha cho bá»n há»â€¦. – NhÆ°ng nà o có ai lên tiếng đáp lại lá»i nà ng…..
Tà i Băng Tiêu cÅ©ng hiểu được mình có thể nghe được thanh âm của bản thân, nhÆ°ng lại không cách nà o có thể nói chuyện được. Có lẽ hết thảy Ä‘á»u là ảo giác, nhÆ°ng nà ng lại biết, cá»™i nguồn của tá»™i ác lại không phải là do nam nhân Ä‘ang reo rắc tôi ác kia gây ra….
Trong lúc hoảng hoảng hốt hốt, nà ng cảm giác được cánh tay DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã ôm lấy mình, linh hồn tá»™i lá»—i kia rốt cuá»™c đã để mắt đến nà ng. Trong thá»i khắc quan trá»ng lúc nà y, nà ng lại cảm thấy rất tỉnh táo, nà ng không sợ hãi, không run rẩy, chỉ bình tÄ©nh nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ta biết tại sao ngÆ°Æ¡i lại mất Ä‘i là trà nhÆ° thế, có lẽ ngÆ°Æ¡i có ná»—i khổ bất đắc dÄ©. NhÆ°ng vô luáºn là thế nà o, qua đêm nay ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u phải chịu trách nhiệm. CÅ©ng vì thế mà ngÆ°Æ¡i lại cà ng phải ná»— lá»±c hÆ¡n nữa, mặc dù lúc nà y có thể ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a thanh tỉnh, nhÆ°ng ta không thể không nói ngÆ°Æ¡i biết ÄÆ°á»ng TÆ° còn có má»™t thân pháºn thứ hai…
Dáng vẻ DÆ°Æ¡ng Túc Phong dÆ°á»ng nhÆ° không nghe thấy Ä‘iá»u gì cả, nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác của hắn lại cho thấy hắn đã nghe được Ä‘iá»u đó, bởi vì bà n tay Ä‘ang dà y vò bá»™ ngá»±c của nà ng rõ rà ng đã dừng lại trong má»™t khoảnh khắc, chỉ là má»™t khoảnh khắc mà thôi, sau đó hắn lại tiếp tục hưởng dụng thân thể của nà ng. DÆ°á»›i ánh mắt chăm chú của nà ng, hắn vẫn không hỠđổi sắc, từng thứ từng thứ, tháo tung trang phục của nà ng ra, cho đến khi nà ng hoà n toà n trần truồng nhÆ° ba tá»· muá»™i của nà ng.
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, tá»™i lá»—i của ngÆ°Æ¡i hãy trút lên ngÆ°á»i ta. – Tà i Băng Tiêu dÅ©ng cảm nói ra, chủ Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a tay ôm lấy thân thể nóng rá»±c của hắn, thế nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Túc Phong lại thoáng sá»ng sốt, Ä‘á»™ng tác cÅ©ng cháºm lại, ánh mắt chá»›p lên nhÆ° muốn nói Ä‘iá»u gì đó, nhÆ°ng rốt cuá»™c hắn vẫn thể khôi phục lại được dÆ°á»›i tác dụng cuồng loạn của thánh linh Ä‘an. DÆ°á»›i sá»± phối hợp của Tà i Băng Tiêu, hắn dá»… dà ng tiến và o nÆ¡i thần bà nhất trên cÆ¡ thể nữ nhân, tìm bản năng nguyên thủy và khoái cảm tá»± nhiên nhất của loà i ngÆ°á»i…
Ãnh trăng bị mây Ä‘en bao phủ, tá»±a nhÆ° không muốn nhìn thấy trÆ°á»ng cảnh nà y. Cuối cùng, khi ngá»n nến cuối cùng trong phòng đã tắt lịm, sÆ°Æ¡ng phòng hoà n toà n chìm trong bóng tối hắc ám…
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
Beodaica ,
chukho ,
gamotmat ,
luatinh ,
machida ,
michoutk ,
nhomuathu ,
nobody ,
petking ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
vaihang1
23-05-2010, 06:09 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 52: BỘ MẶT THẬT (Thượng)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Gió đêm lạnh buốt, hà n khà bức ngÆ°á»i, nhÆ°ng trong lòng DÆ°Æ¡ng Túc Phong so vá»›i những thứ đó còn lạnh lẽo gấp vạn lần. Hắn nháºn thức được mình đã là m chuyện gì, hắn gần nhÆ° chết lặng khi nhìn bốn phÃa, bốn ngÆ°á»i Tô Lăng Tuyết bị hắn lăng nhục vẫn chÆ°a thức tỉnh, sÆ°Æ¡ng phòng trà n ngáºp khà tức thê thảm. Trong lúc hắn vô ý đã Ä‘em các nà ng từ thiên Ä‘Æ°á»ng nhấn chìm thẳng xuống địa ngục bên trong sÆ°Æ¡ng phòng, bên ngoà i đình viện lạnh lẽo, chỉ có ánh trăng trong trẻo nhÆ°ng lạnh lùng bao phủ khắp nÆ¡i. Bất đồ má»™t bóng ngÆ°á»i xuất hiện, khiến cho cả ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhÆ° rÆ¡i và o hố băng.
NgÆ°á»i kia, cố nhiên chÃnh là ÄÆ°á»ng TÆ°. Lão thản nhiên ngồi ở cá»a đình viện, lẳng lặng nhìn DÆ°Æ¡ng Túc Phong, bên cạnh không có bất kỳ kẻ nà o khác. Có lẽ khác hẳn lúc bình thÆ°á»ng nên DÆ°Æ¡ng Túc Phong không nén được rụt ngÆ°á»i vá» phÃa sau má»™t chút, tá»±a hồ ý thức được chuyện gì sắp xảy ra, muốn trốn tránh. NhÆ°ng ÄÆ°á»ng TÆ° đã thấy hắn, cháºm rãi đứng lên, vẻ mặt nhÆ° cÆ°á»i nhÆ° không, tháºp phần quái dị, bất quá thanh âm vẫn hết sức bình tÄ©nh:
- Dương thiếu tướng thực là vất vả quá, ta đã chỠngươi ở nơi nà y rất lâu.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cảm thấy cổ há»ng khô khốc, cảm giác nhÆ° có gì đó nặng ná» bao phủ xuống, cÆ¡ hồ không có khà lá»±c thừa nháºn. Hắn thá»u thà o há»i:
- Lão ở đây chỠta để là m gì?
ÄÆ°á»ng TÆ° cÆ°á»i nói:
- Ta ở chỗ nà y chỠDương thiếu tướng hưởng thụ xong diễm phúc thì chúng ta sẽ thoải mái thương lượng một việc.
Trong đầu DÆ°Æ¡ng Túc Phong vang lên má»™t tiếng nổ, máu huyết dâng lên. Tà i Băng Tiêu nói không sai, ÄÆ°á»ng TÆ° cố ý thiết kế ra cạm bẫy nà y, mục Ä‘Ãch là để cho hắn Ä‘eo trên lÆ°ng tá»™i danh cưỡng bức đám nữ nhân Tô Lăng Tuyết. Hắn hối háºn tại sao lại lên chung thuyá»n vá»›i gian tặc nà y, chỉ tiếc là hắn không phát hiện được Ä‘iá»u gì trÆ°á»›c đó. Tháºt ra Tà i Băng Tiêu đã ý thức được, cÅ©ng đã có ý nhắc nhở hắn, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° váºn số của hắn vẫn còn ngáºp chìm trong đại há»a. Thân thể hắn co quắp lại, xụi lÆ¡ trên báºc tam cấp, há»i:
- Ngươi muốn thương lượng với ta chuyện gì?
Ãnh mắt ÄÆ°á»ng TÆ° lá»™ ra vẻ đắc ý, tá»±a hồ nhìn thấy con mồi đã mắc bẫy, chỉ chá» mình tá»± tay xá» lý. Giá» phút nà y lão không còn vẻ cô Ä‘Æ¡n khổ sở nữa mà thay và o đó là vẻ âm lãnh thâm trầm. Lão thản nhiên nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng có biết là đã phạm phải tá»™i ác ngáºp trá»i không?
Suy nghÄ© DÆ°Æ¡ng Túc Phong hoà n toà n rối bá»i, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết háºu quả của tá»™i danh nà y. Vô luáºn là triá»u đại nà o thì là m nhục nữ nhân Ä‘á»u được xếp và o tá»™i danh rất nặng ná», huống chi hắn không những lăng nhục má»™t ngÆ°á»i mà là là m nhục đến bốn nữ nhân. Hắn không thể nghÄ© gì khác ngoà i kết quả bị chém đầu, bị xá» bắn, bị chôn sống, quay Ä‘i quay lại cÅ©ng Ä‘á»u là hình ảnh bị xá» tá». Äối vá»›i câu há»i của ÄÆ°á»ng TÆ°, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết rõ câu trả lá»i, nhÆ°ng hắn hoà n toà n không muốn trả lá»i. ÄÆ°á»ng TÆ° cÅ©ng không vì thế mà thúc giục hắn trả lá»i. Thất thần má»™t lúc lâu, cảm thấy khà lá»±c cả ngÆ°á»i Ä‘ang từ từ tiêu tán, DÆ°Æ¡ng Túc Phong má»›i hoảng hốt nói:
- Ta không biết ngươi đang nói gì cả.
ÄÆ°á»ng TÆ° mỉm cÆ°á»i, hoà n toà n nhìn thấu tâm tÆ° của DÆ°Æ¡ng Túc Phong, lạnh lùng nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng, tháºt ra ngÆ°Æ¡i biết rất rõ việc nà y ở trong lòng, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại không dám thừa nháºn mà thôi, chẳng lẽ khi ngÆ°Æ¡i chìm đắm trong khoái cảm thì ngÆ°Æ¡i không nghÄ© đến chuyện gì khác Æ°? Äược rồi, ta nhìn mắt ngÆ°Æ¡i thì ta đã hiểu. Tô Lăng Tuyết không phải là nữ nhân bình thÆ°á»ng, nà ng chÃnh là thê tá» của cố thiếu tÆ°á»›ng lục quân Tà i Duyên Kỳ, ngÆ°Æ¡i vÅ© nhục nà ng nhÆ° váºy không phải là tá»™i vÅ© nhục nữ nhân bình thÆ°á»ng, mà là phạm tá»™i vÅ© nhục góa phụ liệt sÄ©, ngÆ°Æ¡i có thể nghÄ© đến háºu quả được rồi đấy, có cần ta nhắc cho nhá»› không?
Sắc mặt DÆ°Æ¡ng Túc Phong xám nhÆ° tro, hai mắt vô thần nhìn mÅ©i chân mình. Hắn cảm giác được bao tá» mình Ä‘ang mãnh liệt co rút lại, đầu lưỡi mang theo tÆ° vị cay đắng, hình nhÆ° toà n bá»™ dịch vị từ gan máºt cÅ©ng đã trà o lên miệng. Hắn không tá»± chủ được muốn ói ra tất cả, nhÆ°ng yết hầu di chuyển lên xuống và i lần cÅ©ng không thể nôn ói ra được.
ÄÆ°á»ng TÆ° không há» bị cảnh tượng đáng thÆ°Æ¡ng đó gây ấn tượng, tiếp tục lạnh lùng nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng vì mÆ°u cầu khoái cảm nhất thá»i, đã phạm sai lầm không thể tha thứ được, đã đến lúc phải gánh chịu….
DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘á»™t nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt trà n ngáºp sá»± phẫn ná»™, sắc mặt Ä‘á» bừng bừng, gằn giá»ng nói:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, ngÆ°Æ¡i không cần giả vá» giả vịt nữa, hết thảy Ä‘á»u là do ngÆ°Æ¡i sắp đặt, Ä‘á»u là mÆ°u kế của ngÆ°Æ¡i! Nếu không ngÆ°Æ¡i đã không hạ Ä‘á»™c trong rượu, cÅ©ng không cố ý khóa cá»a phòng lại, ta cÅ©ng sẽ không mất Ä‘i là trà phạm phải sai lầm nghiêm trá»ng nhÆ° thế. Từ đầu đến cuối Ä‘á»u do ngÆ°Æ¡i bà y ra, mục Ä‘Ãch của ngÆ°Æ¡i là muốn hãm hại ta phạm phải tá»™i danh lăng nhục Tô Lăng Tuyết. NgÆ°Æ¡i nói Ä‘i, tại sao ngÆ°Æ¡i lại là m nhÆ° váºy? Ta và ngÆ°Æ¡i không oán không cừu, tại sao ngÆ°Æ¡i lại muốn hãm hại ta?
ÄÆ°á»ng TÆ° lạnh lùng cÆ°á»i nhạt, nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng, lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i hoà n toà n không có căn cứ! Ta hạ Ä‘á»™c và o rượu lúc nà o? NgÆ°Æ¡i có bằng chứng không? NgÆ°Æ¡i có nhân chứng không? NgÆ°Æ¡i sau khi uống rượu thì tá»u tÃnh phát tác khiến cho mất hết nhân tÃnh, gây nên tá»™i nghiệt không thể tha thứ, ngÆ°Æ¡i còn muốn trốn tránh trách nhiệm? NgÆ°Æ¡i có muốn ta Ä‘em chuyện nà y giao cho cảnh sát thẩm lý không? NgÆ°Æ¡i có muốn bị trói gô lại, giải lên Ä‘oạn đầu Ä‘Ã i không?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, sắc mặt ngà y cà ng tái nhợt, bất quá ánh mắt hắn cà ng ngà y cà ng cÆ°Æ¡ng nghị, hoà n toà n biểu hiện cho tâm tÃnh má»™t Ä‘i không trở lại, hắn nhìn chằm chằm ÄÆ°á»ng TÆ°, cháºm rãi nói:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, ngÆ°Æ¡i không cần giả vá» giả vịt nữa, Ta bây giỠđã biết, ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c hết dùng vẻ thanh liêm chÃnh trá»±c, yêu dân nhÆ° con là để ngụy trang, hòng mê hoặc ta mà thôi. Mục Thuấn Anh dám chắc cÅ©ng là thủ hạ của ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ là mạt cÆ°a mÆ°á»›p đắng má»™t phÆ°á»ng. Mục Thuấn Anh muốn cÆ°á»›p Ä‘oạt tiá»n tà i của ta nhÆ°ng lại bị ta giết chết, vì váºy ngÆ°Æ¡i má»›i phải tá»± thân xuất mã, hòng muốn cÆ°á»›p Ä‘oạt tiá»n tà i của ta. Nói cho cùng, ngÆ°Æ¡i phà tâm bà y mÆ°u tình kế để hãm hại ta cÅ©ng chỉ là vì gia sản của Tô gia và Tà i gia. Nếu không, vì sao ngÆ°Æ¡i hao tốn tâm cÆ¡ hãm hại ta và o tình trạng không thể quay đầu lại nhÆ° thế nà y?
ÄÆ°á»ng TÆ° há» hững nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i đã nói quá lá»i! Ta và Mục Thuấn Anh không phải là ngÆ°á»i cùng Ä‘Æ°á»ng. Hắn là m việc là để phục vụ cho khoái lạc bản thân, còn ta là m việc là vì hạnh phúc của tuyệt đại Ä‘a số dân chúng trong thiên hạ.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhổ má»™t ngụm nÆ°á»›c bá»t, mắng:
- Ta khinh! Bằng và o ngươi mà cũng dám nói vì dân chúng mưu cầu hạnh phúc ư?
ÄÆ°á»ng TÆ° nghiêm trang Ä‘Æ°a tay phải áp chéo lên ngá»±c, nói vá»›i âm thanh đầy tôn nghiêm:
- ÄÆ°á»ng TÆ° ta có thể nhìn trá»i mà thá», nếu tiá»n tà i ta thu được mà bị ta sá» dụng má»™t hà o nà o cho cá nhân ta thì ta sẽ bị thiên lôi oanh kÃch chết Ä‘i! Ông trá»i có thể là m chứng!
DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã hoà n toà n khôi phục được vẻ tỉnh táo, đối vá»›i lá»i thá» tôn nghiêm của ÄÆ°á»ng TÆ° thì để ngoà i tai. Hắn thở dà i má»™t hÆ¡i, cÆ°á»i khổ nói:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, ta không thể không thừa nháºn tâm kế của ngÆ°Æ¡i quả thá»±c quá thâm sâu, ngay cả dáng vẻ khi thá» của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng giống hệt nhÆ° tháºt. Nếu nhÆ° ta không bị ngÆ°Æ¡i hại thảm thì nói không chừng ta cÅ©ng sẽ tin và o lá»i thá» thốt của ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng bây giá», cho dù ngÆ°Æ¡i thá» sẽ Ä‘i ăn phân thì ta cÅ©ng không tin. NgÆ°Æ¡i và Mục Thuấn Anh má»™t ngÆ°á»i tá» ra mạnh bạo, má»™t ngÆ°á»i tá» ra má»m má»ng đạo đức, quay tá»›i quay lui cÅ©ng chỉ là vì tiá»n tà i của Tô Lăng Tuyết, sá»± kiên nhẫn của các ngÆ°Æ¡i thá»±c đáng để cho ta há»c táºp. Con mẹ nó, ta nghÄ© ta đã là ngÆ°á»i tham tà i, nhÆ°ng so vá»›i các ngÆ°á»i thì ta má»›i biết ta còn lâu má»›i sánh bằng.
Khuôn mặt ÄÆ°á»ng TÆ° hiện ra vẻ phẫn ná»™ nhÆ° bị hiểu lầm, nhÆ°ng nhanh chóng biến mất, lão cháºm rãi nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ta không muốn nhiá»u lá»i, nhÆ°ng những Ä‘iá»u ta vừa nói Ä‘á»u là sá»± tháºt. Äúng là ta muốn tiá»n tà i của ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng ta là m nhÆ° váºy tuyệt đối không vì mục Ä‘Ãch tÆ° lợi cho bản thân mà là vì dân chúng khổ sở trong thiên hạ. Tiá»n tà i trên ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là do bá»n hỠđổ mồ hôi xÆ°Æ¡ng máu tạo nên, thế nhÆ°ng bá»n há» lại bị các ngÆ°Æ¡i chiếm Ä‘oạt mà thôi, ta muốn thay mặt ông trá»i, thay mặt bá»n há» thu lại thà nh quả lao Ä‘á»™ng……
DÆ°Æ¡ng Túc Phong tức tối rÃt lên:
- Ta…phì! NgÆ°Æ¡i đừng có là m ta buồn nôn nữa! Ta có Ä‘iên thì má»›i tin tưởng ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i và dân chúng khổ cá»±c thì có quan hệ gì vá»›i nhau? Vá»›i tâm hồn bẩn thỉu của ngÆ°Æ¡i thì chỉ có thể nói cho gá»n là vÅ© nhục dân chúng mà thôi, tốt nhất là ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm chết Ä‘i!
ÄÆ°á»ng TÆ° bóp chặt hai tay, khá»›p xÆ°Æ¡ng ngón tay vang lên răng rắc, phá vỡ mà n đêm yên tÄ©nh ở nÆ¡i đây. Ná»™i tâm DÆ°Æ¡ng Túc Phong khẽ chấn Ä‘á»™ng, ánh mắt lá»™ ra má»™t tia hoảng sợ nhìn tay lão, bất quá hắn vẫn không há» tránh né, lạnh lùng nhìn đăm đăm và o lão.
ÄÆ°á»ng TÆ° hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nghiêm mặt nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng, ta không muốn giải thÃch nhiá»u vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa, chuyện ta là m hôm nay Ä‘á»u là dá»±a theo ý chỉ của thượng thiên, thu hồi lại tiá»n mồ hôi nÆ°á»›c mắt của nhân dân. Ta cho rằng là m thế là hợp tình hợp lý, không há» có chá»— nà o không ổn. Äối vá»›i ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng cung kÃnh hữu lá»…, không há» mạo phạm. NgÆ°Æ¡i thÃch Tô Lăng Tuyết cho nên ta thà nh toà n cho các ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i đã có được thân thể nà ng ta, hoà n thà nh Æ°á»›c nguyện trong lòng. Ta muốn thu lại tiá»n tà i của nà ng ta thì cÅ©ng là chuyện hợp lý. Thá»i gian không có nhiá»u, ngÆ°Æ¡i không nên nói nhăng nói cuá»™i, lãng phà thá»i gian nữa, nếu không, sẽ là bất lợi vá»›i cả hai ta.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhịn không được cÆ°á»i khan hai tiếng, cố nén lá»a giáºn trong lòng nói:
- Äây là thứ mà ngÆ°Æ¡i gá»i là chÃnh nghÄ©a má»™t cách khách quan Æ°? Hoang Ä‘Æ°á»ng! Tiá»n tà i thuá»™c vá» ta, tại sao lại phải giao cho ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i dá»±a và o cái gì? Ta thÃch Tô Lăng Tuyết là chuyện của ta, cho dù ngÆ°á»i không há»— trợ thì má»™t ngà y nà o đó ta cÅ©ng có được nà ng. NgÆ°Æ¡i xem bây giá» ngÆ°Æ¡i đã là m cái gì? NgÆ°Æ¡i Ä‘ang khiến cho Tô Lăng Tuyết thống háºn ta mãi mãi đấy!
ÄÆ°á»ng TÆ° mỉm cÆ°á»i, phảng phất không nghe lá»i quở trách nhÆ° sấm Ä‘á»™ng bên tai của DÆ°Æ¡ng Túc Phong, chỉ thản nhiên nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng là ngÆ°á»i thông minh, ngÆ°Æ¡i sẽ biết quyết định nhÆ° thế nà o. Gia tá»™c há» DÆ°Æ¡ng đã ở hÆ¡n trăm năm tại thuá»™c địa Nam Hải, dám chắc cÅ©ng tÃch cóp được không Ãt tiá»n tà i đúng không? Nếu ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘em số tiá»n tà i nà y quyên hiến cho dân chúng khổ sở thì ÄÆ°á»ng TÆ° ta có lẽ sẽ có thể trợ giúp DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng tẩy sạch tá»™i danh nà y.
Dương Túc Phong lạnh lùng nói:
- Äúng váºy, ta phải Ä‘a tạ ngÆ°Æ¡i, thế nhÆ°ng ta lại cà ng muốn bổ đôi đầu ngÆ°Æ¡i ra thà nh hai ná»a xem não ngÆ°Æ¡i nó mà u Ä‘á» hay mà u Ä‘en mà tâm ngÆ°Æ¡i lại Ä‘á»™c ác đến thế!
ÄÆ°á»ng TÆ° thản nhiên nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng, ngÆ°Æ¡i không cần nhìn não ta Ä‘á» hay không Ä‘á». Vá» phần tâm của ta, ta quyết không Ä‘á»™c ác, ta chỉ là đại biểu cho nhân dân đòi lại công đạo, thu hồi lại tà i phú đã bị các ngÆ°Æ¡i cÆ°á»›p lấy mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘á»™t nhiên đứng lên, nắm chặt nắm đấm, nhìn đăm đăm ÄÆ°á»ng TÆ°, cÆ°á»i lạnh nói:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, ngÆ°Æ¡i không cần nằm mÆ¡ nữa, DÆ°Æ¡ng Túc Phong ta hôm nay nếu đã trúng kế của ngÆ°Æ¡i, ta sẽ phó thác cho số pháºn, cho dù thân bại danh liệt, tiếng xấu ngà n Ä‘á»i ta cÅ©ng không sợ, nhÆ°ng, nếu ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘oạt được tiá»n tà i từ ta thì ngÆ°Æ¡i đừng nghÄ© nữa. DÆ°Æ¡ng Túc Phong ta có thể không cần tÃnh mạng, cÅ©ng không cần danh dá»±, nhÆ°ng tuyệt đối sẽ không giao tiá»n cho ngÆ°Æ¡i, cho dù lưỡi ngÆ°Æ¡i có hoa sen nở rá»™, không xÆ°Æ¡ng lắt léo thì ta cÅ©ng không thay đổi chủ ý, ngÆ°Æ¡i nên quên Ä‘i thì hÆ¡n!
ÄÆ°á»ng TÆ° không há» dao Ä‘á»™ng, chắp tay sau lÆ°ng, khà định thần nhà n, Ä‘i qua Ä‘i lại, bình thản nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng, ngÆ°Æ¡i đã quá kÃch Ä‘á»™ng rồi! NgÆ°Æ¡i phải biết rằng kÃch Ä‘á»™ng quá sẽ không tốt, nó sẽ ảnh hưởng đến năng lá»±c phán Ä‘oán của ngÆ°Æ¡i, khiến ngÆ°Æ¡i phán Ä‘oán sai lầm. DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng, ngÆ°Æ¡i tỉnh táo suy nghÄ© má»™t chút, nếu nhÆ° việc xấu của ngÆ°Æ¡i bị công khai láºp thà nh tá»™i danh thì sẽ có rất nhiá»u háºu quả đấy. Tô gia, Tà i gia trở mặt vá»›i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, hoà ng đế cÅ©ng có thể thoải mái phế trừ thân pháºn lãnh chúa của ngÆ°Æ¡i, sau đó cho ngÆ°Æ¡i là m bạn vá»›i xiá»ng xÃch, bị bá» tù, tháºm chà chém đầu, Ä‘Ã y ải… Cho nên DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°Æ¡ng nên cân nhắc kỹ má»™t chút, không nên vì xúc Ä‘á»™ng nhất thá»i mà quyết định sai lầm.
Äôi mắt DÆ°Æ¡ng Túc Phong hà m chứa lá»a giáºn và bi ai, cảm giác bị thế nhân gạt bá» lại quanh quẩn trong đầu. à nghÄ© nà y khiến cho khuôn mặt của hắn không tá»± chủ được co giáºt vặn vẹo. Tình cảnh bị xá» bắn ở kiếp trÆ°á»›c lại hiện lên trÆ°á»›c mắt, khiến cho hắn không dám đối mặt vá»›i váºn mệnh của tÆ°Æ¡ng lai. Tuy nhiên chỉ chốc lát sá»± hoảng sợ đã qua Ä‘i, hắn dần dần khôi phục lại sá»± tÄ©nh lặng bình thÆ°á»ng.
Äối mặt vá»›i sá»± uy hiếp, dụ dá»— của ÄÆ°á»ng TÆ°, DÆ°Æ¡ng Túc Phong hÃt má»™t ngụm khà lạnh tháºt sâu và o ngá»±c, để cho nó xoa dịu Ä‘i sá»± bối rối và đau khổ trong ná»™i tâm. Mặt ngoà i vẫn trấn tÄ©nh nói:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, ngÆ°Æ¡i không cần uy hiếp ta, mặc dù ta không phải là ngÆ°á»i thông minh, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là kẻ ngu ngốc. Ngà n dặm là m quan cÅ©ng chỉ vì tà i lợi, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không ngoại lệ. Nếu ngÆ°Æ¡i có chủ tâm Ä‘Æ°a ta và o chá»— chết thì căn bản ngÆ°Æ¡i đã không cần phà nhiá»u công sức nhÆ° thế. Tháºt ra ngÆ°Æ¡i chỉ muốn uy hiếp ta Ä‘em tiá»n tà i DÆ°Æ¡ng gia tặng cho ngÆ°Æ¡i. Mục Ä‘Ãch cuối cùng của ngÆ°Æ¡i là tiá»n, không phải là mạng ta. ÄÆ°á»ng TÆ° đại nhân, ta tin rằng ta nhìn nháºn việc nà y không há» sai. Cho dù ngÆ°Æ¡i giết ta thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng được lợi lá»™c gì, không chừng còn chuốc lấy phiá»n toái lên ngÆ°á»i.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
Beodaica ,
chukho ,
dukestorm ,
gamotmat ,
machida ,
michoutk ,
nhomuathu ,
nobody ,
petking ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
vaihang1
23-05-2010, 06:10 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 53: BỘ MẶT THẬT (Hạ)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Nhìn sắc mặt ÄÆ°á»ng TÆ° trắng bệch từ từ, kèm theo ánh mắt nóng rá»±c nhÆ° muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống mình, sá»± buồn bá»±c trong lòng DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhất thá»i nhẹ nhõm Ä‘i rất nhiá»u, tháºm chà hắn còn dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý nói:
- Nếu chuyện xấu của ta vỡ lở thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bị liên can đến, vì lúc đó ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là ngÆ°á»i có mặt ở đây. Trừ phi ngÆ°Æ¡i dám giết chết ta và bốn ngÆ°á»i phụ nữ diệt khẩu. NhÆ°ng vẫn còn có Ca ThÆ° Hà n, Mông Äịch VÆ°u, Äổng lão bản nữa, hừ, Äổng lão bản chắc chắn là ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i. Những ngÆ°á»i đó Ä‘á»u biết ngÆ°Æ¡i má»i ta đến Linh Tuyá»n hiên dùng cÆ¡m, cho dù thế lá»±c của ngÆ°Æ¡i lá»›n thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng không thể má»™t tay che trá»i, ngÆ°Æ¡i có thể giết chết hết bá»n há» mà không để ngÆ°á»i khác biết Æ°? E rằng rất khó đấy. Ca ThÆ° Hà n nói gì thì nói cÅ©ng là Giáo úy Cấm Vệ quân, nếu ngÆ°Æ¡i dám giết y thì ta đây không thể không thừa nháºn má»™t Ä‘iá»u là ngÆ°Æ¡i quá biến thái, ta chấp nháºn số mệnh. Tuy nhiên tốt xấu gì thì ta cÅ©ng là Thiếu tÆ°á»›ng hải quân, lãnh chúa DÆ°Æ¡ng gia, hoà ng đế cho dù muốn xá» tá»™i ta thì cÅ©ng phải tìm cá»› tháºt hợp lý. Nếu ngÆ°Æ¡i nguyện ý là m Ä‘ao phủ cho hoà ng đế thì ta nghÄ© hoà ng đế sẽ rất vui, đến lúc đó chỉ cần có ngÆ°á»i khác phao tin đồn nhảm ra thì hoà ng đế sẽ Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i lên Ä‘oạn đầu Ä‘Ã i má»™t má»™t cách thoải mái. ÄÆ°á»ng TÆ° đại nhân, háºu quả nhÆ° thế ngÆ°Æ¡i không cảm thấy lo lắng sao?
ÄÆ°á»ng TÆ° cÆ°á»i phá lên, tiếng cÆ°á»i bén nhá»n chói tai, khiến cho những giá»t sÆ°Æ¡ng trên mái đình viện Ä‘á»u rÆ¡i xuống lả tả. Äối diện vá»›i tiếng cÆ°á»i quá»· dị của y, DÆ°Æ¡ng Túc Phong chỉ cảm nháºn được lá»— tai Ä‘ang ong ong rung lên bần báºt, trống ngá»±c Ä‘áºp thình thịch, mặt mÅ©i tối sầm, gần nhÆ° ngã xuống ngất Ä‘i.
Dương Túc Phong chấn động, chợt hiểu ra:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, ta hiểu rồi, ngÆ°Æ¡i không chỉ Ä‘Æ¡n thuần là Tổng đốc PhÆ°Æ¡ng Xuyên đạo, ngÆ°Æ¡i còn có má»™t thân pháºn khác nữa. NgÆ°Æ¡i còn có má»™t chủ nhân khác nữa. ÄÆ°á»ng TÆ°, rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i còn là m việc cho ai nữa? Tại sao ngÆ°Æ¡i lại là m váºy? Không lẽ ngÆ°Æ¡i và DÆ°Æ¡ng gia kiếp trÆ°á»›c có thù oán?
ÄÆ°á»ng TÆ° lạnh lùng cÆ°á»i, vung tay lên áo lên, DÆ°Æ¡ng Túc Phong láºp tức bị hất tung lên báºc tam cấp, mặt mÅ©i bầm dáºp, dáng vẻ nhếch nhác vô cùng. ÄÆ°á»ng TÆ° lạnh lùng cất tiếng the thé:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, xem ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải là quá ngu ngốc, lão phu chỉ hiện lá»™ má»™t chút võ công đã bị ngÆ°Æ¡i nháºn thức được thân pháºn song song của lão phu. Thế nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cần phải biết rằng ngÆ°á»i thông minh quá thÆ°á»ng không sống được lâu, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng váºy. Ha ha, lão phu Ä‘Ãch thị là còn có thân pháºn khác, chỉ tiếc là ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không thể biết được, lão phu sẽ cho ngÆ°Æ¡i thá»i gian ba ngà y để ngÆ°Æ¡i suy nghÄ© cho kỹ xem ngÆ°Æ¡i lá»±a chá»n hợp tác hay không hợp tác vá»›i ta. Nếu ngÆ°Æ¡i không hợp tác, thứ lá»—i, ta sẽ tiá»…n ngÆ°Æ¡i vá» hoà ng tuyá»n. Vá» phần háºu quả mà ngÆ°Æ¡i vừa Ä‘á» cáºp đến, lão phu có thể giải quyết được ổn thá»a, không cần ngÆ°Æ¡i lo lắng cho ta.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong lắc đầu, cÆ°á»i khổ nói:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, ta không rõ lắm, ngÆ°Æ¡i đã là Tổng đốc PhÆ°Æ¡ng Xuyên đạo, quan cao nhị phẩm, chỉ má»™t hai năm nữa thì có thể tiến và o triá»u đình, tiá»n đồ xán lạn, tại sao ngÆ°Æ¡i lại phải Ä‘a sá»± nhÆ° váºy? Chuyện nà y đối vá»›i ngÆ°Æ¡i thì có gì tốt? Không lẽ ngÆ°Æ¡i không sợ nếu má»™t ngà y nà o đó thân pháºn ngÆ°Æ¡i bị bại lá»™ thì vợ con ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ vì ngÆ°Æ¡i mà liên lụy phải chết Æ°? NgÆ°Æ¡i là m sao nhìn mặt hỠđây?
ÄÆ°á»ng TÆ° há» hững nói:
- Ta Ä‘a sá»± thế nà o? Là m gì có chuyện bại lá»™ thân pháºn?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong mỉm cÆ°á»i, thở dà i má»™t hÆ¡i, khẽ nói:
- Ta nghÄ© ÄÆ°á»ng Minh nhất định không muốn ta chết má»™t cách bất minh ở trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i. Y hoà n toà n có thể khiến cho ta chết má»™t cách quang minh chÃnh đại ở Mỹ Ni TÆ°, tránh bị miệng lưỡi của thế nhân công kÃch. Nếu ta chết trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i sẽ khiến cho gia tá»™c TÆ° Mã và gia tá»™c Äá»™c Cô có cá»› đả kÃch triá»u đình, không chừng còn náo loạn hÆ¡n nhiá»u. Chuyện nà y ta và ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u hiểu rõ, cho nên ta dám dùng ba kim tệ cuối cùng trên ngÆ°á»i ta cam Ä‘oan rằng ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m việc dối gạt triá»u đình, hÆ¡n nữa còn rắp tâm là m tình thế trở nên rối ren….
ÄÆ°á»ng TÆ° Ä‘á»™t nhiên quát:
- Ngươi câm mồm đi! Ngươi có tư cách gì để giáo huấn ta?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong lắc đầu cÆ°á»i nhạt, má»™t tia sáng xuất hiện trong đầu, nhất thá»i nghÄ© đến má»™t chuyện. Hắn thở phà o nhẹ nhõm, nói vá»›i ngữ khà đầy vẻ thÆ°Æ¡ng hại:
- ÄÆ°á»ng đại nhân, ngÆ°Æ¡i vì ngÆ°á»i khác mà phải rÅ© bá» thân pháºn, ngÆ°Æ¡i cần gì phải là m thế chứ?
ÄÆ°á»ng TÆ° gắt giá»ng quát lá»›n:
- Ngươi hiểu được gì?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng sắp lặn mất, thanh âm mang theo sá»± bi thÆ°Æ¡ng, hắn cháºm rãi nói:
- ÄÆ°á»ng đại nhân, có má»™t số việc nếu quá khứ đã trôi qua thì hãy để nó trôi qua, là m trái ý trá»i chÃnh là nghịch thiên mà đi, ngÆ°Æ¡i cần gì phải nhÆ° thế? nên biết rằng số mệnh hết thảy Ä‘á»u đã được định Ä‘oạt, cần phải chấp nháºn, chá»› có cưỡng cầu, hÆ¡n nữa…..
Ãnh mắt ÄÆ°á»ng TÆ° bất đồ trở nên lạnh lẽo, đồng tá» cÆ¡ hồ co rút lại, thân thể khẽ chấn Ä‘á»™ng, nhÆ°ng láºp tức khôi phục trở lại vẻ thản nhiên:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i không cần ở đây trách trá»i thÆ°Æ¡ng dân, ngÆ°Æ¡i cứ ngẫm lại váºn mệnh của chÃnh ngÆ°Æ¡i Ä‘i!
DÆ°Æ¡ng Túc Phong buồn bã thở dà i má»™t hÆ¡i, ánh mắt nhìn ÄÆ°á»ng TÆ°, than rằng:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, XÃch Luyện giáo đã tan thà nh mây khói, lúc đầu nó đã chứng minh rằng không thể khiến cho dân chúng ấm no hạnh phúc nên má»›i bị dân chúng quay mặt, ngÆ°Æ¡i cần gì phải chấp mê bất ngá»™ nhÆ° thế?Khẩu hiệu hay ho không thể cải thiện cuá»™c sống, lưỡi nở hoa sen, hoa ngôn xảo ngữ Ä‘á»u không thể no bụng. TÃnh mạng của ngÆ°á»i dân phải được an toà n, phải được tá»± do không hạn chế, chứ không phải Ä‘i theo các ngÆ°Æ¡i niệm khẩu hiệu. Pháºt nói, quay đầu là bá», Pháºt còn nói, buông Ä‘ao trong tay, láºp địa thà nh pháºt. Lúc nà y ngÆ°Æ¡i ghìm cÆ°Æ¡ng ngá»±a bên bá» vá»±c thẳm cÅ©ng vẫn còn kịp….
Sắc mặt ÄÆ°á»ng TÆ° cà ng lúc cà ng trở nên khó coi, ánh mắt nhÆ° bắn ra kim quang, Ä‘á»™t nhiên quát lá»›n má»™t tiếng, thân ảnh lóe lên, hữu thủ gầy gò lá»™ rõ xÆ°Æ¡ng khô chá»™p thẳng và o cổ DÆ°Æ¡ng Túc Phong, móng tay găm sâu và o da thịt DÆ°Æ¡ng Túc Phong, vết thÆ°Æ¡ng rÆ°á»›m máu ứa dần ra. DÆ°Æ¡ng Túc Phong chỉ cảm thấy trÆ°á»›c mắt tối sầm lại, miệng trà o bá»t mép, cÆ¡ hồ chết ngất. ÄÆ°á»ng TÆ° lạnh lùng cÆ°á»i, buông tay ra. DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhất thá»i ôm lấy cổ, lảo đảo lui vá» sau năm sáu bÆ°á»›c má»›i miá»…n cưỡng đứng vững được, song không kìm hãm được ho sù sụ, cảm giác tâm phế Ä‘au Ä‘á»›n, trong lúc lui lại còn vấp phải báºc tam cấp, cuối cùng ngã ngồi xuống đất.
Thanh âm lạnh lẽo nhÆ° băng the thé truyá»n đến tai hắn:
- Ngươi còn trẻ tuổi, quá thông minh cũng không phải là chuyện tốt.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong gáºp ngÆ°á»i lại ho khan má»™t trà ng, cho đến khi khóe miệng xuất hiện má»™t dòng máu tÆ°Æ¡i thì má»›i ngừng ho. Hắn cố hết sức ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng thê lÆ°Æ¡ng, tóc ÄÆ°á»ng TÆ° khe khẽ tung bay, thoạt nhìn giống hệt tuần la sứ giả trong đêm Ä‘en, sắc mặt xanh mét, cả ngÆ°á»i toát ra hÆ¡i thở lạnh nhÆ° băng khiến DÆ°Æ¡ng Túc Phong không lạnh mà run, song mặt ngoà i hắn vẫn tá» ra không há» sợ hãi, thở hổn hển nói đứt quãng:
- Ta biết ngÆ°Æ¡i chÃnh là ngÆ°á»i của XÃch Luyện giáo, dÆ° nghiệt của XÃch Luyện giáo.
Cánh tay ÄÆ°á»ng TÆ° vô thanh vô tức duá»—i ra, đã cháºm rãi nhấc bổng DÆ°Æ¡ng Túc Phong lên không trung, lạnh lùng nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, cho đến bây giá» ta vẫn chÆ°a giết ngÆ°á»i, không nên ép ta phá giá»›i.
Dương Túc Phong không nói, chỉ có sắc mặt là xám ngoét như tro tà n.
ÄÆ°á»ng TÆ° buông tay, DÆ°Æ¡ng Túc Phong từ giữa không trung rÆ¡i xuống đất, cả ngÆ°á»i bủn rủn, má»m nhÆ° cá»ng bún, má»™t tia khà lá»±c nhá» bé cÅ©ng không còn. Bất quá hắn vẫn quáºt cÆ°á»ng, cho dù ngá»±c và cổ Ä‘au nhÆ° dao cắt, song vẫn ngẩng mặt nhìn đăm đăm và o ÄÆ°á»ng TÆ°. Khà tức lạnh lẽo nhÆ° ma quá»· trên ngÆ°á»i ÄÆ°á»ng TÆ° ngà y cà ng trở nên dà y đặc, tháºm chà mang theo mùi xú khà của tá» vong. DÆ°Æ¡ng Túc Phong thở hồng há»™c, vất vả lắm má»›i táºp trung được má»™t Ãt khà lá»±c để nói chuyện, thanh âm yếu á»›t vang lên:
- Ta nghÄ©, ngÆ°Æ¡i chÃnh là Tà i thần của XÃch Luyện giáo, có phải không?
Tinh quang trong ánh mắt ÄÆ°á»ng TÆ° tăng vá»t, cÆ°á»i khùng khục nói:
- Ngươi còn biết gì nữa?
Dương Túc Phong lắc đầu nói:
- Không nghÄ© ra triá»u đình thà giết chết hÆ¡n ba ngà n ngÆ°á»i XÃch Luyện giáo, không buông tha cho bất cứ ai, cuối cùng lại mang lại kết quả ngÆ°á»i của XÃch Luyện giáo xâm nháºp và o triá»u đình, trở thà nh quan viên các cấp….Than ôi, sao các ngÆ°Æ¡i lại không thể buông ra cái cÆ°Æ¡ng lÄ©nh thiên quốc phù phiếm xa rá»i thá»±c tế kia chứ?
ÄÆ°á»ng TÆ° nghiêm trang nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, tÃn niệm của ta các ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n cÅ©ng sẽ không thể hiểu được.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhìn ánh trăng trong trẻo nhÆ°ng lạnh lùng, thì thầm nhÆ° tá»± nói vá»›i chÃnh mình:
- Äúng thế, ta vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không muốn hiểu rõ thứ lý tưởng cao cả mà các ngÆ°Æ¡i sùng bái đó, mục Ä‘Ãch của các ngÆ°Æ¡i tuy cao thượng và thuần khiết nhÆ°ng trên thá»±c tế, các ngÆ°Æ¡i đánh đông dẹp bắc mÆ°á»i chÃn năm qua đã sát biến toà n nam bá»™ của đế quốc, ngoại trừ giết ngÆ°á»i vô số, cÆ°á»›p Ä‘oạt tiá»n tà i, khiến cho mặt đất đẫm máu hồng, ngà n dặm không bóng ngÆ°á»i ra thì các ngÆ°Æ¡i đã là m được gì cho đế quốc? Các ngÆ°Æ¡i đã là m được gì cho dân chúng cùng khổ? TÃnh mạng và tà i sản bá»n há» có được bảo đảm hay không? Äúng váºy, các ngÆ°Æ¡i táºp trung được rất nhiá»u của cải, nhÆ°ng của cải nà y là của ai? Không phải nó từ bà n tay của nhân dân Æ°? Thế nhÆ°ng nó lại nằm trong tay vua của các ngÆ°Æ¡i, y dùng mÆ°á»i mấy cung Ä‘iện lá»›n vẫn chÆ°a hà i lòng. Y là vua của các ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i là thần, các ngÆ°Æ¡i xả thân vì lý tưởng và chÃnh nghÄ©a, nhÆ°ng y thì là m gì? Tiá»n tà i của y cho đến Ä‘á»i con cháu cÅ©ng vẫn tiêu xà i xa hoa phung phÃ, cung Ä‘iện của y so vá»›i kinh đô Ni Lạc Thần còn xa hoa hÆ¡n vạn lần, nữ nhân của y so vá»›i hoà ng đế còn nhiá»u hÆ¡n đến ná»—i không thể kể hết được tên, phải dùng con số khổng lồ khi nói đến….
Cả ngÆ°á»i ÄÆ°á»ng TÆ° run rẩy, tóc dá»±ng đứng, ngón tay cÆ°Æ¡ng cứng, gầm lên:
- Ngươi! Câm mồm!
DÆ°Æ¡ng Túc Phong lạnh lùng nhìn hắn, cháºm rãi ngáºm miệng lại.
Khá»›p xÆ°Æ¡ng bà n tay co rút vang lên tiếng lách cách, hiển nhiên trong lòng phẫn ná»™ vô cùng, nhÆ°ng ÄÆ°á»ng TÆ° không gầm hét Ä‘iên cuồng nhÆ° tưởng tượng trong lòng của DÆ°Æ¡ng Túc Phong, mà thân thể rung lên bần báºt, nhÆ° rÆ¡i và o vùng đất băng lãnh, phảng phất nhÆ° muốn thông qua mặt đất phát tiết ra lá»a giáºn trong lòng.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong không nói gì, chỉ nhìn lão vá»›i vẻ thÆ°Æ¡ng hại. NhÆ°ng trong lòng hắn lại kinh hãi vô cùng, phảng phất nhÆ° Ä‘ang trong cÆ¡n sóng gió Ä‘á»™ng trá»i. Hắn tháºt sá»± không thể nghÄ© ra Tổng đốc PhÆ°Æ¡ng Xuyên đạo vá»›i vẻ ngoà i trung háºu thà nh tháºt, được ngoại giá»›i đồn đãi thanh liêm chÃnh trá»±c, yêu dân nhÆ° con lại là má»™t nhân váºt quan trá»ng mang đầy xú danh của XÃch Luyện giáo. Nguy hại nhất là triá»u đình không biết chuyện nà y, triá»u đình còn tưởng rằng lão là má»™t trong số Ãt quan viên có tiá»n đồ và năng lá»±c xán lạn nhất, muốn Ä‘á» bạt lão lên những vị trà quan trá»ng hÆ¡n.
Trong lúc nhất thá»i, tâm tình của DÆ°Æ¡ng Túc Phong há»—n loạn, tâm can rối bá»i, muốn nói nhÆ°ng rồi lại không nói nên lá»i, chỉ cảm thấy XÃch Luyện giáo nhÆ° má»™t con rắn chÃn đầu trong bóng đêm bao phủ khắp đại địa. Hắn không nói gì, chỉ thất thần ngây ngÆ°á»i nhìn hung quang lá»™ ra trong mắt ÄÆ°á»ng TÆ°.
ÄÆ°á»ng TÆ° dần cÅ©ng khôi phục lại sá»± tỉnh táo, ngồi xuống ghế, thản nhiên nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ta khâm phục lòng can đảm của ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng không thể không thừa nháºn lá»i vừa rồi của ngÆ°Æ¡i là đúng. Tuy nhiên ta nghÄ© chúng ta không cần phải đối chá»i vá»›i nhau dữ dá»™i nhÆ° thế, chúng ta có lẽ cÅ©ng chỉ là má»™t dạng của trăm sông đổ vá» biển lá»›n mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nói vá»›i vẻ khinh thÆ°á»ng:
- Ta khinh! Con rùa rút đầu mới trăm sông đổ vỠbiển lớn với ngươi!
ÄÆ°á»ng TÆ° cÆ°á»i ha hả, không há» tức giáºn, bình thản nói:
- DÆ°Æ¡ng công tá», ngÆ°Æ¡i cần giả vá» nữa, kỳ tháºt ta đã nhìn ra hết thảy. Ma Ni giáo của ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không chối bá» Ä‘ang cố sức láºt đổ triá»u đình, mà DÆ°Æ¡ng công tá» chẳng phải cÅ©ng đã hết sức bất mãn vá»›i triá»u đình đấy thôi, thế không phải là khác Ä‘Æ°á»ng cùng mục Ä‘Ãch là gì? ÄÆ°á»ng Minh háºn các lãnh chúa nhÆ° ngÆ°Æ¡i thấu xÆ°Æ¡ng, nếu các ngÆ°Æ¡i không muốn thúc thủ chịu trói thì chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng là đứng lên phản kháng. Cả ta và ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u có ý nghÄ© đó, bản chất có khác gì nhau đâu?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhất thá»i im lặng.
DÆ°á»ng nhÆ° thấy lá»i nói của mình đã có công hiệu, ÄÆ°á»ng TÆ° đắc ý, mỉm cÆ°á»i nói:
- Äã nhÆ° thế, chúng ta sẽ không ngại hợp tác….
Dương Túc Phong nghiến răng nói:
- Phì! ÄÆ°á»ng TÆ°, ngÆ°Æ¡i đừng có nằm má»™ng, cho dù ta đúng là có ý nghÄ© muốn thoát khá»i sá»± khống chế của triá»u đình thì cÅ©ng sẽ không thông đồng là m báºy vá»›i Ma Ni giáo các ngÆ°Æ¡i!
ÄÆ°á»ng TÆ° cÆ°á»i lạnh, má»™t nụ cÆ°á»i phảng phất nhÆ° ngÆ°ng kết lại.
PhÆ°Æ¡ng đông đã lá»™ ra những tia sáng đầu tiên, dần xóa tan Ä‘i những bóng tối cuối cùng của đêm Ä‘en, nhÆ°ng trong mắt DÆ°Æ¡ng Túc Phong thì bóng tối chỉ nhÆ° má»›i vừa bắt đầu, ánh bình minh tá»±a nhÆ° vẫn còn rất xa xôi ở phÃa trÆ°á»›c.
Hắn thở dà i một hơi, đưa hai tay lên trước mặt, nói với vẻ cay đắng:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, không phải ngÆ°Æ¡i đã chuẩn bị lao phòng cho ta Æ°? Xem ra ta đã có cÆ¡ há»™i lÄ©nh giáo tháºp đại khốc hình nổi danh thiên hạ của XÃch Luyện giáo, chỉ mong ta có thể tránh được váºn mệnh chết không toà n thây.
ÄÆ°á»ng TÆ° vẫn thản nhiên nói:
- Ta nhất định sẽ là m ngÆ°Æ¡i thá»a mãn, hy vá»ng ngÆ°Æ¡i sẽ thÃch.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
Beodaica ,
chukho ,
dukestorm ,
gamotmat ,
machida ,
michoutk ,
nhomuathu ,
nobody ,
petking ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
vaihang1
23-05-2010, 06:11 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
ChÆ°Æ¡ng 54: LUẬT PHÃP LỚN HÆ N VUA (Thượng)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Tỉnh PhÆ°Æ¡ng Xuyên, phủ Bảo Ứng, ngục giam bà máºt dÆ°á»›i mặt đất Linh Tuyá»n hiên.
Vách tÆ°á»ng loang lổ đã bị ăn mòn Ä‘i rất nhiá»u dẫn đến má»™t căn phòng đầy rêu mốc, bên trong được xây bằng đá hoa cÆ°Æ¡ng đã trở nên Ä‘en ngòm. Vách tÆ°á»ng rất ẩm Æ°á»›t, nguyên nhân là vì má»™t ná»a căn phòng chÃnh là má»™t hồ nÆ°á»›c. Hồ nÆ°á»›c đã không biết trải qua bao nhiêu năm không được xúc rá»a, nÆ°á»›c trong hồ nhá»›p nháp sá»n sệt, phát ra mùi hôi thối khiến kẻ khác phải đình trệ hô hấp vì thứ mùi đó, trên mặt nÆ°á»›c nổi lá»nh bá»nh những thứ rác rưởi, bao gồm cả những bá»™ pháºn của thi thể ngÆ°á»i không còn nguyên vẹn. Phần còn lại lao phòng là má»™t thạch bản dÆ¡ dáy bẩn thỉu không cách nà o đặt chân lên đó, phÃa dÆ°á»›i thạch bản là vô số những lốm đốm và ng vá»t được tạo bởi phân và nÆ°á»›c tiểu, cuốn hút lÅ© ruồi nhặng bay lượn vòng vèo, phảng phất nÆ¡i nà y chÃnh là thiên Ä‘Æ°á»ng của bá»n chúng.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong khoanh chân ngồi ở chá»— duy nhất có thể đặt chân trên thạch bản, mắt nhìn mÅ©i, mÅ©i nhìn tim, tá»±a nhÆ° Ä‘ang nháºp định theo cách thông thÆ°á»ng. Hắn đã nghe được, ngá»i được, chứng kiến được những thứ mà cả hai cuá»™c Ä‘á»i hắn Ä‘á»u chÆ°a được biết qua, chỉ má»›i hÆ¡n má»™t ngà y trôi qua mà hắn đã cảm giác nhÆ° dà i táºn trăm năm, má»—i má»™t giây trôi qua Ä‘á»u phảng phất nhÆ° kéo dà i vô hạn. Má»—i má»™t lá»— chân lông trên ngÆ°á»i hắn Ä‘á»u tá»a ra khà tức Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng hắn vẫn lần lữa không để bị hôn mê. Hắn vẫn nghe nói hôn mê là má»™t biện pháp bảo vệ thân thể tá»± sinh ra khi phải chịu Ä‘au Ä‘á»›n quá Ä‘á»™, nhÆ°ng cho đến bây giá» hắn lại không hiểu vì sao phÆ°Æ¡ng pháp nà y đã mất Ä‘i tác dụng. Hắn cÅ©ng không biết là má»™t khắc sau đó hắn có bị sá»± hôi hám nÆ¡i đây khiến cho ngá»™t ngạt đến ngất Ä‘i hay không, thá»±c tế, trong lòng hắn lại hy vá»ng mình có thể mất Ä‘i ý thức, nhÆ° thế hắn có thể trốn tránh được sá»± tháºt. Hắn vừa mong má»i cánh cá»a lao phòng sẽ mở ra, vừa có tâm trạng chống chá»i lại ý niệm đó.
Song, vô luáºn là hắn có đồng ý hay không thì cánh cá»a phòng vẫn kêu lên kèn kẹt, dần dần mở ra, thân ảnh ÄÆ°á»ng TÆ° xuất hiện trong thứ ánh sáng nhá» nhá» của nÆ¡i cá»a.
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, bây giỠđã là giá» Dần. – ÄÆ°á»ng TÆ° Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Túc Phong, thản nhiên nói. Mùi hôi thối ẩm thấp ở trong căn phòng nà y đối vá»›i lão đã dÆ°á»ng nhÆ° trở thà nh quen thuá»™c.
- Ngay tại nÆ¡i nà y, ta không thể không khen ngợi tán dÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i, những tên công tá», lãnh chúa khác khi bắt đầu cÅ©ng rất Æ°Æ¡ng ngạnh, thế nhÆ°ng chỉ cần vứt và o đây chÆ°a đến má»™t canh giỠđã nôn thốc nôn tháo, gõ cá»a xin gặp ta….sá»± nhẫn nại và sức chịu Ä‘á»±ng của ngÆ°Æ¡i quả nhiên rất đáng khen.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong vẫn ngồi khoanh chân, nhắm mắt dưỡng thần nhÆ° cÅ©, chỉ có khóe môi nhúc nhÃch, cố gắng phát ra thanh âm:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, ngÆ°Æ¡i ức hiếp má»™t ngÆ°á»i trói gà không chặt, má»™t ngÆ°á»i yếu á»›t nhÆ° ta, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không cảm thấy hổ thẹn sao?
ÄÆ°á»ng TÆ° lạnh lùng nói:
- Ta đại diện cho ý nguyện của ngÆ°á»i dân, thi hà nh pháp luáºt đối vá»›i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không đồng ý hợp tác, phạm tá»™i rất nặng, trừng phạt ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy cÅ©ng là đúng ngÆ°á»i đúng tá»™i.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong tức giáºn nói:
- Cho đến bây giá» ta còn chÆ°a thấy ai vô sỉ nhÆ° ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đại diện cho ý nguyện gì của nhân dân? Ai cho ban cho ngÆ°Æ¡i chỉ ý? Tại sao ta phải bị trừng phạt? Cho dù pháp luáºt phán quyết ta phạm tá»™i cưỡng gian nữ nhân thì cÅ©ng không là m ô nhục ta nhÆ° thế nà y! Miệng lưỡi của ngÆ°Æ¡i đầy lá»i nhân nghÄ©a, nhÆ°ng so vá»›i những đống phân ở đây thì còn thối hÆ¡n nhiá»u, có đúng là ngÆ°Æ¡i rất hay nói láo hay không?
ÄÆ°á»ng TÆ° không há» tức giáºn, ung dung nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i hẳn phải hiểu được, tiá»n tà i của Tô gia, Tà i gia Ä‘á»u là máu huyết của nhân dân tạo ra, sau đó bị các ngÆ°Æ¡i dùng quyá»n lá»±c và vÅ© lá»±c Ä‘oạt lấy, thứ tiá»n tà i nà y căn bản không thuá»™c vá» các ngÆ°Æ¡i. Nếu ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i hiểu lý lẽ thì ngÆ°Æ¡i phải hoà n trả lại cho dân chúng má»›i đúng…
Dương Túc Phong nhịn không được cắt ngang:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, đủ rồi, ngÆ°Æ¡i không cần thốt ra những lá»i lẽ rá»—ng tuếch đó nhÆ°ng sau lÆ°ng lại che giấu tá»™i ác khôn cùng. NgÆ°Æ¡i cà ng nói những lá»i đó thì ta cà ng hoà i nghi các ngÆ°Æ¡i có dụng tâm xấu xa khác. Ta không biết ngÆ°Æ¡i được nhân dân ban cho quyá»n lá»±c đại diện cho há», ta nghÄ© hết thảy Ä‘á»u là vá»ng tưởng của các ngÆ°Æ¡i mà thôi. Äối vá»›i cách là m của XÃch Luyện giáo các ngÆ°Æ¡i, ta không cách nà o có thể tán đồng. Nếu ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± muốn há»i ta suy nghÄ© thế nà o vá» cách nhìn của các ngÆ°Æ¡i thì ta đây chỉ có thể nói, nếu có thể, ta sẽ Ä‘em toà n bá»™ các ngÆ°Æ¡i lên Ä‘oạn đầu Ä‘Ã i.
ÄÆ°á»ng TÆ° nhất thá»i trầm mặc, sắc mặt lạnh lùng tái xanh. Lão nắm lấy ngón tay DÆ°Æ¡ng Túc Phong, khóe miệng lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i lạnh lùng, thân thể DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhất thá»i run lên bần báºt, sắc mặt và ng vá»t nhÆ° hoa cúc mùa thu, cổ há»ng co rút kịch liệt, phát ra thứ thanh âm khùng khục mÆ¡ hồ không rõ, hô hấp cá»±c kỳ khó khăn. ÄÆ°á»ng TÆ° cÆ°á»i lạnh buông tay ra, DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhất thá»i nhÆ° má»™t đống bùn đất rÅ© xuống mặt đất, thở hồng há»™c, tháºm chà ngay cả mắt cÅ©ng không thể mở ra.
- Vừa rồi là Äại SÆ°u Hồn Thủ, hà ng ngà y ta sẽ đến ân cần thăm há»i ngÆ°Æ¡i ba lần, ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ rất hà i lòng. Phân cân thác cốt có lẽ ngÆ°Æ¡i có thể chịu Ä‘á»±ng được, nhÆ°ng Äại SÆ°u Hồn Thủ thì chÆ°a chắc. – ÄÆ°á»ng TÆ° thản nhiên nói.
Thanh âm yếu á»›t của DÆ°Æ¡ng Túc Phong vang lên rất rõ rà ng, tá»±a hồ tá»a ra ý chà kiên cÆ°á»ng của hắn:
- ÄÆ°á»ng TÆ°, vô luáºn ngÆ°Æ¡i có mục Ä‘Ãch gì thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên ngược đãi ta. Nếu ngÆ°Æ¡i muốn giết chết ta, ta không có gì để nói, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải cho ta chết má»™t cách thống khoái. Nếu không, chỉ cần ta không chết, má»™t ngà y nà o đó ta sẽ tiêu diệt toà n bá»™ XÃch Luyện giáo, ta sẽ Ä‘em toà n bá»™ các ngÆ°Æ¡i xuống địa ngục.
ÄÆ°á»ng TÆ° ngẩng đầu cÆ°á»i phá lên, thản nhiên đáp:
- Thế Æ°? Ta đây xin chá» ngà i đại giá quang lâm! Chết đến mắt mà vẫn còn mạnh miệng! Còn hai canh giá» nữa, cứ thoải mái suy nghÄ© Ä‘i, Äại SÆ°u Hồn Thủ sẽ tiếp tục cho ngÆ°Æ¡i hưởng thụ mùi vị sảng khoái của nó.
Thân ảnh ÄÆ°á»ng TÆ° biến mất, cánh cá»a lao phòng tiếp tục vang lên kèn kẹt, đóng và o, lao phòng má»™t lần nữa chìm trong bóng tối.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘á»™t nhiên kêu lên má»™t tiếng, ngÅ© tạng lục phủ Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, hắn vá»™i và ng cúi đầu nôn ói, nhÆ°ng lại không có thứ gì để ói ra. Trong lúc nhất thá»i, bụng hắn quằn quại co bóp, Ä‘au Ä‘á»›n khó chịu, não bá»™ cÅ©ng nhÆ° ngÆ°ng kết, lạnh buốt nhÆ° có vạn cây kim đâm và o gáy. Cả ngÆ°á»i hắn Ä‘á»u trở nên run rẩy, hắn không nhịn được, Ä‘áºp đầu và o đá, hy vá»ng sá»± Ä‘au Ä‘á»›n bên ngoà i sẽ là m giảm bá»›t sá»± thống khổ bên trong.
Thá»i gian chia ra từng giây từng giây trôi qua, DÆ°Æ¡ng Túc Phong cảm giác được tÃnh mạng mình dần dần mất Ä‘i từng chút từng chút, lý tưởng của hắn, nhiệt huyết của hắn, hoà i niệm của hắn dần dần tiêu tán trong sá»± Ä‘au Ä‘á»›n, tá»±a nhÆ° má»™t đóa bồ công anh rÆ¡i và o cÆ¡n gió lá»›n, phiêu đãng Ä‘i bốn phÃa. à thức hắn cÅ©ng trở nên mÆ¡ hồ, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang phiêu lãng trong không gian vÅ© trụ rá»™ng lá»›n…CÅ©ng không biết trải qua bao lâu, tiếng cá»a lao phòng lại vang lên, DÆ°Æ¡ng Túc Phong nằm sấp trên mặt đất. Tuy nhiên rất kỳ quái là ngÆ°á»i tiến và o không phải là ÄÆ°á»ng TÆ°, mà là hai đại hán cao lá»›n vạn vỡ, bá»n chúng vác DÆ°Æ¡ng Túc Phong lên vai, sau đó tiến ra khá»i lao phòng.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong còn chÆ°a có phản ứng nà o thì đã cảm giác được thân hình bị nhấc lên, ném thẳng và o dòng nÆ°á»›c nóng ấm, má»—i má»™t lá»— chân lông toà n thân Ä‘á»u tá»a ra khoái ý vô cùng. Loại cảm giác từ địa ngục đến thiên Ä‘Æ°Æ¡ng khiến cho DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ¡ hồ không cách nà o phản ứng lại được, hắn đảo mắt quan sát, chỉ thấy ÄÆ°á»ng TÆ° Ä‘ang âm trầm nghiêm mặt bên cạnh dòng suối, dáng vẻ lá»™ ra sá»± nôn nóng, Ä‘i qua Ä‘i lại, tá»±a nhÆ° có chuyện gì rất khó giải quyết. Bất quá DÆ°Æ¡ng Túc Phong không muốn nghÄ© nhiá»u, hắn nắm tháºt chắc má»—i giây phút trong dòng nÆ°á»›c ấm áp, rá»a sạch Ä‘i mùi hôi thối trên ngÆ°á»i. Giá» phút nà y hắn Ä‘ang suy nghÄ©, nếu ÄÆ°á»ng TÆ° Ä‘Æ°a hắn trở lại lao phòng thì chắc chắn hắn sẽ chịu khuất phục.
Äáng tiếc, ÄÆ°á»ng TÆ° không là m nhÆ° thế, lão dÆ°á»ng nhÆ° không để ý đến DÆ°Æ¡ng Túc Phong, lão chỉ Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, mãi cho đến khi cả ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã được tẩy rá»a sạch sẽ, lại bị má»™t đại hán vác lên thì ÄÆ°á»ng TÆ° má»›i phất tay, má»™t miếng vải Ä‘en láºp tức được bịt và o mắt DÆ°Æ¡ng Túc Phong. DÆ°Æ¡ng Túc Phong có thể cảm giác được mình Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng lại không rõ rà ng, hÆ¡n nữa Ä‘Æ°á»ng Ä‘i quanh co khúc khuá»·u, căn bản không thể nà o phân biệt được. Ná»a canh giá» trôi qua, hắn cảm giác được mình bị ấn ngồi xuống má»™t cái ghế, miếng vải Ä‘en trÆ°á»›c mắt cÅ©ng được tháo bá».
Quan sát sÆ¡ qua thì nÆ¡i nà y là má»™t thÆ° phòng rất Ä‘Æ¡n giản, phòng rất lá»›n, chỉ có má»™t Ãt đồ đạc, nhÆ°ng lại có rất nhiá»u sách, bốn phÃa trên tÆ°á»ng Ä‘á»u là sách, Ä‘a phần Ä‘á»u là những quyển sách từ xÆ°a, bìa sách đã phát ra vẻ hoen ố, ngả và ng, hÆ¡n nữa Ä‘a phần Ä‘á»u là sách lịch sá», trong đó khiến ngÆ°á»i ta dá»… chú ý đến nhất chÃnh là “Y Lan VÆ°Æ¡ng Truyá»n Thuyết†của Phổ La Má»… Lạc Äặc – ngÆ°á»i Cát Phổ Tái, quyển sách nà y được đặt ở vị trà có thể dá»… dà ng nhìn thấy nhất.
Hai lão nhân ngồi bên bà n sách bên cạnh lò sưởi, má»™t mặt nói chuyện, má»™t mặt sưởi ấm. Thoạt nhìn thì tuổi hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không không nhá» nhÆ°ng vẫn còn rất tráng kiện, sắc mặt hồng nhuáºn, tinh lá»±c trà n đầy, ánh mắt lấp lánh hữu thần. NgÆ°á»i bên trái trên mặt có má»™t vết sẹo cÆ¡ hồ cắt nát toà n bá»™ mặt trái; ngÆ°á»i bên phải thiếu Ä‘i hai ngón tay, hÆ¡n nữa Ä‘á»u là ngón cái. Từ bá» ngoà i của hai ngÆ°á»i thì tá»±a hồ bá»n há» Ä‘á»u đã kinh qua má»™tgiai Ä‘oạn Ä‘au Ä‘á»›n vá» thể xác. Hai ngÆ°á»i thản nhiên nhìn ÄÆ°á»ng TÆ° tiến và o, sau đó lại cúi đầu Ä‘á»c sách. Lão nhân bên phải nói vá»›i vẻ mất hứng:
- Lục đệ, ngÆ°Æ¡i luôn tránh né nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i muốn trốn tránh đến khi nà o? NgÆ°Æ¡i cho rằng ngÆ°Æ¡i tránh mặt ta thì sá»± nghiệp có thể tiến triển vượt báºc hay sao?
Thần sắc ÄÆ°á»ng TÆ° tá» ra cung kÃnh, nhÆ°ng cÅ©ng có má»™t chút xấu hổ, lão ấp úng nói:
- Tam ca, tứ ca, đệ gần đây công sá»± báºn rá»™n, chÆ°a có phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng hay Ä‘á» nghị nà o má»›i cả, thỉnh xin hai vị ca ca tha thứ. Hai ngÆ°á»i cÅ©ng biết là đối vá»›i phÆ°Æ¡ng diện nghiên cứu thì đệ không thà nh thạo cho lắm, tóm lại hai ngÆ°á»i có gì Ä‘á» nghị thì đệ sẽ táºn lá»±c cầm cá»± là được.
Lão nhân mất đi hai ngón cái hạ quyển sách xuống, cau mà y nói:
- Ta biết chắc ngÆ°Æ¡i sẽ nói nhÆ° váºy. Không sai, mấy tháng gần đây ngÆ°Æ¡i bắt được không Ãt thịt béo, khiến cho quốc khố chúng ta tăn thêm chừng tám trăm vạn kim tệ, công lao không nhá». NhÆ°ng sau khi bá»n ta tham khảo thì những tÆ° kim thu được nà y lại không thể sá» dụng được. Nếu chúng ta không thể tìm được má»™t ngÆ°á»i để trung gian thì tÆ° kim mà ngÆ°Æ¡i khổ công mang vá» Ä‘á»u lãng phÃ, đối vá»›i sá»± nghiệp của chúng ta không há» hữu Ãch, nhân dân cÅ©ng không thu được chút Ãch lợi nà o. TÆ° kim của ngÆ°Æ¡i, cuối cùng chỉ có thể nằm trong túi riêng của má»™t Ãt ngÆ°á»i mà thôi.
ÄÆ°á»ng TÆ° cúi gằm mặt, tá» vẻ xấu hổ.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong vừa sợ hãi vừa kÃch Ä‘á»™ng, hắn không thể nghÄ© ra ÄÆ°á»ng TÆ° cố nhiên lại mang mình đến gặp nhân váºt trá»ng yếu của XÃch Luyện giáo. Hai lão già kia hiển nhiên thân pháºn còn cao hÆ¡n ÄÆ°á»ng TÆ°, nếu báo cho triá»u đình biết, thì hẳn sẽ được thưởng rất lá»›n, triá»u đình đối vá»›i XÃch Luyện giáo kiêng kỵ vô cùng, chỉ cần có má»™t chút manh mối thì sẽ diệt cá» táºn gốc. Thế nhÆ°ng, đối phÆ°Æ¡ng đã dám mang mình đến đây, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đã an bà i chuyện giữ bà máºt tháºt tốt. Mà trên thế gian nà y, cách tốt nhất để giữ bà máºt chÃnh là giết ngÆ°á»i diệt khẩu. Hắn vừa nghÄ© đến đây thì nhịn không được, cả ngÆ°á»i phát run.
Lão nhân trên mặt có vết sẹo khẽ gấp quyển sách trên tay lại, cháºm rãi nói:
- Tứ đệ, ngÆ°Æ¡i chá»› vá»™i tức giáºn, lục đệ đã là m rất tốt việc được phân phó, hắn đáng được khen ngợi, không nên chê trách hắn. Lục đệ, mấy tháng nay ngÆ°Æ¡i là m việc rất khá, ta sẽ ở trÆ°á»›c mặt Thiên VÆ°Æ¡ng khen ngợi ngÆ°Æ¡i, chiến công đối vá»›i Thánh giáo của ngÆ°Æ¡i sẽ được tÃch lÅ©y thêm nhiá»u nữa, sau đó sẽ xem xét an bà i sá» dụng ngÆ°Æ¡i ở cấp báºc cao hÆ¡n.
ÄÆ°á»ng TÆ° thấp giá»ng nói:
- Tam ca, đệ vẫn còn hứng thú đối với công việc của Tà i thần, chuyện khác sợ rằng đệ sẽ là m không ổn.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
Beodaica ,
chukho ,
dukestorm ,
gamotmat ,
machida ,
nhomuathu ,
nobody ,
pumpkin ,
thiennhan2327 ,
vaihang1
Từ khóa được google tìm thấy
4vn giang son kieu , åâðîïåéñêèé , ãîðÿùèõ , êîìïàíèÿ , giang so nhu thu da kieu , giang son nh thu da kieu , giang son nhu hoa , giang son nhu hoa ttv , giang son nhu thu , giang son nhu thu 4vn , giang son nhu thu da kie , giang son nhu thu dakieu , giang son thu da , giang son thu da kieu , giang sonh nhu da kieu , giang sÆ¡n nhÆ° thá» , giangsonnhuthudakieu , ïóãà÷åâà , íóäèçì , lo rẩi nÆ°Æ¡c , ñàìàðå , nhu thu da , ñïóòíèêîâûé , òèïîãðàôèÿ , quânviêndÆ°Æ¡ng , sang son da nhu kieu , truyện tnhất kỵ , ÿíäåêñ , øàíñîí