Chương 1526: Nghĩ cách đối phó tốc độ Nhóm dịch: Black Nguồn: Sưu tầm
Mặc dù Tổ Long rất mạnh nhưng muốn thôn phệ nhiều ban đầu văn tự như thế e rằng chưa đủ trình đọ, dù sao trên đời này chỉ có mấy trăm ban đầu văn tự, muốn nuốt hơn một trăm ban đầu văn tự là điều cực kỳ khó khăn.
Không có bỗng dưng cường đại, trong sự mạnh mẽ có sự thật, sự thật đó đôi khi rất đơn giản.
Lục Nguyên lợi dụng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo vì có đạo tự chân thân bảy phần mà biến ngày càng lớn mạnh dung hợp sáu loại bộ pháp đỉnh cấp, đặc biệt là tốc thần bộ pháp. Đạo tự chân thân cũng rót vào một luồng tinh hoa giúp cho Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo thúc đẩy, cuối cùng tốn thời gian khá dài rốt cuộc thôi diễn ra bộ pháp thích hợp cho Lục Nguyên. Bộ pháp này có tên là kiếm bộ.
Hình dạng kiếm rất thích hợp cho bay.
Loại kiếm bộ thoát khuôn sáu loại đỉnh cấp bộ pháp cộng đạo tự chân thân bảy phần dốc hết tác dụng. Lục Nguyên thậm chí cảm giác dường như nếu trong đạo tự chân thân bảy phần ẩn chứa ảo diệu không đủ thì chưa thể hoàn thành điều này. Sáu loại đỉnh cấp bộ pháp, đặc biểt là tốc thần bộ pháp sáng tạo ra kiếm bộ đương nhiên không giống bình thường.
Lục Nguyên ngự kiếm bộ.
Thật nhanh!
Lục Nguyên cảm giác vèo một tiếng đã bay thật xa.
Quá nhanh!
Tốc độ này e rằng đã vượt qua vô địch chi tốc độ, đến tầng tộc độ thứ sáu của chủ tốc chi văn minh, tốc chi cảnh! Tốc chi cảnh nhanh nhất! Hay quá, đúng là làm được rồi. Lục Nguyên lập tức phát hiện một vấn đề, mới đầu tốc độ của hắn là bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ, bây giờ tăng lên đến giai đoạn thứ sáu tốc chi cảnh, thoát khỏi bốn hạn chế là bát diện, lục hợp, tứ vũ, vô địch, tăng cao rất nhiều cho nên động tác theo không kịp, chỉ có thể từ từ thói quen phản ứng với tốc độ nhanh như vậy. Hắn không chút do dự thiêu đốt linh thạch, dẫn chậm tốc độ chảy của thời gian, tiếp tục làm. Giảm thấp tốc độ chảy của thời gian rồi Lục Nguyên tiếp tục thích ứng tốc độ cao hiện tại của mình. Mới đầu không ngừng đụng vào vách thế giới của mình, thật muốn khóc. May là trong tân kiếm thế giới ít có đồ vật, đặc biệt là chuyển dời Kiếm Môn ra ngoài rồi thì thoáng đãng hơn. Thế giới bởi vì hắn bay quá nhanh dấy lên bão tố siêu cấp lớn, hoặc đánh vào vách thế giới dẫn đến động đất, núi lở, mấy thứ này sẽ không ảnh hưởng đến người khác.
Lục Nguyên dần thói quen tốc độ của tốc chi cảnh, thật là sảng khoái.
Phải rồi, Lục Nguyên chợt nhớ tới hắn còn có hai thần vật, một là đánh chết chủ hồng mông văn minh có được, một là mới cướp được chư thiên thần vật. hai chư thiên thần vật này hoàn toàn đủ cho Lục Nguyên tăng đẳng cấp lên đến mười ba kỷ nguyên. Nhưng mà! Hãy chú ý chữ nhưng này!
Cái thứ hai chư thiên thần vật hình tiểu kiếm không thể dùng, nghe nói nó toát ra cái gì hơi thở vĩnh hằng, tỏa ra không ngừng, vậy nên không thể ăn.
Nếu dùng thời gian giảm chậm nửa tháng thì có được không?
Lục Nguyên chợt lóe linh cảm, liền bạn rộn ngay. Thời gian thiết tắc, thiên giai linh mạch, thời gian siêu cấp giảm tốc độ. Bây giờ Lục Nguyên càng lúc càng phát hiện thời gian trói buộc, rõ ràng ở thế giới cảnh dùng thời gian giảm tốc độ và thời gian siêu cấp giảm tốc độ không tốn bao nhiêu linh thạch, hiện tai mất hàng đống thiên cấp linh thạch. Lý luận rất đơn giản, thời gian trừ đối với vĩnh hằng chi môn ra, với tất cả sinh linh đều có trói buộc, thời gian sức mạnh to lớn trường hà, ngươi là nhân vật thực lực càng cường thì trói buộc càng lớn, cần linh thạch cũng càng nhiều.
Lục Nguyên bận rộn hết nửa ngày, kết quả phát hiện tuy rằng thời gian giảm tốc độ nhưng bên cạnh thần vật thì thời gian không biến mà không động. Đúng vậy, thời gian không ảnh hưởng gì được vĩnh hằng chi môn, cho nên thần vật đi ra từ vĩnh hằng chi môn nó cũng không ảnh hưởng được. Xem ra chỉ đành ngoan ngoãn chờ nửa tháng rồi ăn vào.
Không đúng, có cách!
Thời gian thiết tắc quá yếu, không đối phó vĩnh hằng chi môn được, nhưng còn có vận mệnh thiết tắt mà. Mặc dù vận mệnh thiết tắt không thể đối phó bản thân vĩnh hằng chi môn, xếp hạng kém một cấp nhưng đối phó thần vật của nó không thành vấn đề. Lục Nguyên nghĩ như vậy.
Lục Nguyên giờ tay lên, định lý, chân lý và thiên mệnh đều dung nhập trong người hắn nhưng muốn tùy lúc huyễn hóa ra cũng không thành vấn đề.
Một tay cầm bút, một tay cầm sách.
Định lý chi thư, chân lý chi bút.
Lục Nguyên quát to:
- Thư của ta là định lý, bút của ta là chân lý!
- Định lý chuyển chân lý!
Lục Nguyên hét:
- Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua!
Rồi hắn cầm bút nhanh chóng viết: 'Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua'. Phút chốc hai chữ hợp nhất hóa thành một luồng sáng vàng chyển thành hỗn đỗn sắc, định lý thành công biến chân lý. Lục Nguyên cảm thấy trong khoảnh khắc vận mệnh thiết tắt của mình bắn ra hai sức mạnh to lớn khác nhau, chớp mắt hơi thở bất hủ bất diệt trên khối kiếm nhỏ đó biến mất, dường như qua nửa tháng thật vậy.
Tốt lắm, cuối cùng thì có thể ăn rồi.
Lục Nguyên không chút khách sáo, bắt đầu ăn chư thiên thần vật, và ăn luôn cái lấy từ chủ hồng mông văn minh.
Hai hơi thở thần vật biến đổi trong người Lục Nguyên dần biến thành một luồng sức mạnh. Trong sức mạnh to lớn ẩn chứa rất nhiều vĩnh hằng ảo diệu giúp đỡ Lục Nguyên không ngừng tham ngộ, hắn cảm thấy mình cách vĩnh hằng chi môn không xa lại xây dựng mối liên kết thứ ba. Mỗi khi nhiều một liên kết thì tham ngộ với vĩnh hằng chi môn lại tăng một tầng, thực lực bản thân cũng tăng cấp.
Mười ba kỷ nguyên, bây giờ mình đã tới mười ba kỷ nguyên!
Sung sướng!
Lục Nguyên cảm thấy mười ba kỷ nguyên chạy chồm trong cơ thể, tăng chất và lượng hơn chút so với mười hai kỷ nguyên.
Hiện tại tốc độ thì mình khoái tuyệt thiên địa kiếm bộ, pháp lực có mười ba kỷ nguyên, dưới mười lăm kỷ nguyên không ai là đối thủ của mình nữa. Tiếp theo là lúc mình cướp đoạt chư thiên thần vật, trổ tài rồi đây.
Lục Nguyên ở trong tân kiếm thế giới hú dài rất là sảng khoái.
Đúng là ở dưới khí thế một đám chủ văn minh Lục Nguyên có chút áp lực, bây giờ vứt bỏ những áp lực này sảng khoái một lần.
Trong chớp mắt thần vật cao địa giai thứ mười lăm, mười sáu đã thuộc về chủ nhân.
Mọi người tự quay về chỗ cũ.
Cho tới bây giờ, phái sát na bởi vì chủ tốc chi văn minh mà ở vào thế yếu tuyệt đối, phe bất tử thì hoàn tàn chiếm ưu thế.
Phe sát na đã tan tác không còn manh giáp, cố tình chủ pháp biến văn minh tự xưng là vạn trí bây giờ cũng chịu bó tay. Chỗ này quá ít, nhân tố quá ít ảnh hưởng chủ pháp biến văn minh phát huy. Chủ pháp biến văn minh có lòng mà sức không đủ, rất là buồn bực.
Có người rầu lo nói:
- Chủ pháp biến văn minh được gọi là vạn biến trí châu mà chịu bó tay, nếu lấy vũ lực đấu nhau thì bên chúng ta chủ võ thần văn minh không đánh gục nổi đối phương, vậy thì chẳng phải là chúng ta không được một cái nào cao đẳng thần vật sao?
- Nếu lần tranh đoạt chư thiên thần vật này chịu thiệt thì về sau chưa nói tới bên mình không tăng thực lực được, đối thủ sẽ không ngừng tiến bộ, so sánh sẽ hình thành cục diện gì có thể tưởng tượng ra.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Chương 1527: Mọi người cùng rớt tròng mắt
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Có một chủ văn minh nói:
- Có lẽ nhờ và vĩnh hằng thiên tài Lục Nguyên, dù gì hắn là vĩnh hằng thiên tài, có lẽ sẽ mang đến cơ hội gì thì sao.
- Hắn hả? Hắn thì từ nãy đã ngồi đó, xem ra cùng đám người mười một, mười hai kỷ nguyên từ bỏ, có hắn hay không chẳng có gì khác nhau.
Một chủ văn minh thấy Lục Nguyên sớm ngồi yên một chỗ thì cười khẩy, hiển nhiên khinh thường hắn.
- Vậy chúng ta cũng hết cách. Ta không tin Lục Nguyên có thể giải quyết được vấn đề
- Đúng rồi, ta đồng ý cách nói này.
Trong phe sát na có một đống người không phục Lục Nguyên. Có mặt đều là chủ văn minh, tuổi trẻ có chủ văn minh nào không là tuyệt thế thiên tài? Dựa vào cái gì chúng ta phải phục ngươi? Mặc dù Lục Nguyên thể hiện ra tư chấn trên họ, nhưng muốn để họ phục thì còn chưa đủ.
Lúc Lục Nguyên mở mắt ra thì nghe thấy đám người xì xầm như vậy.
Lục Nguyên không thèm để ý.
Hừ, gia mới không rảnh để ý các ngươi.
Bây giờ việc gia phải làm là nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất lao lên cướp về càng nhiều chư thiên thần vật. Không nhanh không được, cơ hội tốt thế này hàng ức vạn năm khó đụng một lần.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, hai phe đều chờ đợi ở hai tam phẩm ngộ đạo chi địa.
Vĩnh hằng chi môn lần nữa khẽ động, sẽ là thần vật cao địa giai thứ mười bảy, mười tám. Cùng một lúc hai phe vọt ra ngoài, nhưng phe sát na bởi vì liên tục yếu thế mà sĩ khí giảm sút, thế tranh cướp hơi rối loạn nhưng cơ bản thì theo chủ võ thần văn minh chỉ huy ngăn cản chủ tốc chi văn minh.
Người phe bất tử cười to nói:
- Các ngươi cứ đi chắn chủ tốc chi văn minh, hai cao đẳng thần vật này ta lấy!
Mấy vị chủ văn minh phe bất tử tràn đầy tự tin đi cướp giật hai cao đẳng thần vật.
Bây giờ đã thành thói quen, lần này phe bất tử đúng là hoàn toàn trên cơ.
Hai chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên của phe bất tử đang định cất hai cao đẳng thần vật vào ngực thì lúc này, chỉ thấy một cái bóng xẹt qua, hai chủ văn minh chưa kịp phản ứng, nhận ra hai cao đẳng thần vật chẳng thấy đâu nữa.
Hai cao đẳng thần vật một cái hình bát giác, một cái hình vòng tròn, trong đó hình bát giác có hơi thở thần vật đậm đặc chút, thậm chí hình bát giác khắc họa chút ánh sáng. ủa, rõ ràng mới nãy còn đây sao giờ không thấy đâu nữa?
Tốc độ mới rồi đã không là giai đoạn thứ năm vô địch chi tốc độ nữa, chắc là tốc độ giai đoạn thứ sáu.
Không sai, chính là tốc độ!
Trong đó một chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên bỗng ngoái đầu lại nói:
- Chủ tốc chi văn minh, ngươi cướp thần vật của chúng ta làm gì?
Gã mới hét ra câu này thì phát hiện chủ tốc chi văn minh đang bị đám chủ võ thần văn minh vây công, như vậy là kẻ vừa rồi tuyệt đối không phải là gã.
Nhưng đó rõ ràng đã tới giai đoạn thứ sáu tốc chi cảnh, trừ gã ra còn có ai đâu?
Chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên này quét mắt một vòng muốn tìm ra ai cướp những chư thiên thần vật, nhưng gã liếc mấy người đều không cảm thấy thích hợp gì cả.
Lúc này đám chủ võ thần văn minh đều dừng lại động tác trong tay, mười bảy, mười tám cao đẳng thần vật đều bị người cướp thì còn đánh cái gì? Tất nhiên họ không dám ngừng lại, còn không ngừng di động trong vĩnh hằng loạn lưu, vừa di chuyển vừa đánh giá rốt cuộc là ai cướp đi chư thiên thần vật?
Đánh giá lẫn nhau mà vẫn không phát hiện ra ai.
Rốt cuộc là ai?
- Ủa, ở đây!
Dường như có ai phát hiện điều gì.
- Chư thiên thần vật bị người này cướp nè!
Nghe nói thế nhiều chủ văn minh tinh thần căng thẳng cao độ lập tức nhìn hướng kẻ đó, người ấy chỉ một hướng, chủ văn minh lần thứ hai ngoái đầu, phát hiện hai chư thiên thần vật ở đâu. hai chư thiên thần vật một hình bát giác, một hình tròn, bị một đôi tay trắng thuôn dài kẹp lấy.
Nhìn lên bàn tay, người đó mặc áo xanh, khuôn mặt trẻ tuổi, có vẻ lười biếng.
Đó là!
Lục Nguyên!
Hai chư thiên thần vật đều bị Lục Nguyên cướp đi hết.
Lục Nguyên làm sao cướp được hai cái chư thiên thần vật?
Lúc này không rảnh để nghĩ nhiều, dù sao càng tới gần vĩnh hằng chi môn thì vĩnh hằng loạn lưu càng đáng sợ, bây giờ nó cũng đã rất đáng sợ rồi, cho nên mọi người đều đáp xuống tam phẩm ngộ đạo chi địa. Trở lại tam phẩm ngộ đạo chi địa, nhiều chủ văn minh tiếp tục ngẫm nghĩ vấn đề vừa rồi.
Mới rồi tốc độ của hắn rất nhanh, đã tới giai đoạn tốc độ thứ sáu, tốc chi cảnh.
Nhưng Lục Nguyên có khả năng tới giai đoạn tốc độ thứ sáu, tốc chi cảnh sao?
Nhiều người chìm trong suy tư, tin tức này quá khó tin, đặc biệt là hai chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên bị Lục Nguyên giành độ càng nghĩ rằng, chuyện này là sao? Lục Nguyên thật sự đến tốc độ này rồi ư?
Phe bất tử chủ tiên cổ văn minh có chút cảm thán gật đầu, nói:
- Không sai, chính là tốc độ. Tốc độ của Lục Nguyên đúng là đã tới giai đoạn tốc độ thứ sáu, tốc chi cảnh.
Chủ tiên cổ văn minh đã công nhận, lại nhìn mấy chủ văn minh khác đều khẳng định, mọi người rốt cuộc tin tưởng tốc độ của Lục Nguyên cuối cùng đã tới giai đoạn tốc độ thứ sáu, tốc chi cảnh.
Cái này! Cái này! Cái này!
Hù chết người đi.
Tốc độ của Lục Nguyên mà nhanh như vậy!
Rõ ràng lúc bắt đầu tranh đoạt chư thiên thần vật thì tốc độ của Lục Nguyên chỉ mới là bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ thôi, sao bỗng dưng tăng lên đến tốc chi cảnh! Kiểu đột phá này đúng là chưa từng nghe, chưa từng biết, chỉ tưởng tượng cũng không nghĩ ra được. Không lẽ Lục Nguyên sớm ẩn giấu tốc độ như vậy chờ tới bây giờ mới lấy ra? Đúng vậy, rất có thể. Nhiều chủ văn minh đều nghĩ đến khả năng này, mọi người thường chấp nhận điều mình nhận được chứ không muốn đánh vỡ thường thức của bản thân. Nhưng vấn đề là chuyện xảy ra trên người Lục Nguyên chứng minh rằng thường thức là để đánh vỡ.
Đám người đó cho rằng Lục Nguyên che giâu tốc độ bây giờ mới lấy ra, nhưng nghĩ kỹ thì cho dù hắn thật sự giấu tốc độ nay lấy ra thì cũng đủ khủng bố rồi. Có thể luyện tốc độ đến đẳng cấp này, bao gồm nhân vật mười chín kỷ nguyên tổng cộng chưa đến mười người, thậm chí khoảng năm người mà thôi. Lục Nguyên có thể làm được điều này đã là lợi hại.
Chủ tốc chi văn minh mặt âm trầm nhìn Lục Nguyên, trước giờ dưới mười chín kỷ nguyên gã có tốc độ nhanh nhất, đây là sự kiêu ngạo lớn nhất của hắn. Nhưng bây giờ xuất hiện một Lục Nguyên, gã không thể tha thứ có một kẻ ngang ngửa mình.
Lúc này chủ võng chi văn minh, chủ nhất chi văn minh, chủ pháp biến văn minh, ba người bất giác giật nảy mình.
Cái này thật sự không phải đùa ư?
Trước đó không lâu Lục Nguyên hoàn toàn không hiểu bộ pháp chủ văn minh, cho nên khi đó tốc độ của Lục Nguyên chưa đến cả thập phương bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ. Chính chủ pháp biến văn minh dạy hắn vạn biến bộ pháp thế mới có thập phương bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ. Sau này hắn nhanh chóng thăng cấp thành bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ.
Ba người chủ võng chi văn minh vốn cho rằng trận đánh chết chủ hồng mông văn minh Lục Nguyên lộ ra tiềm lực là đầy đủ rồi.
Chúc tất cả các thầy cô sức khỏe để tiếp tục truyền kiến thức cho bao thế hệ học sinh, sinh viên.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Chương 1528: So bì tốc độ tuyệt đỉnh
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Ai mà ngờ chưa bao nhiêu ngày khi Lục Nguyên lại xuất hiện, hắn lộ ra tốc độ giai đoạn thứ sáu, tốc chi cảnh.
Một hơi tăng tốc độ rất là nhiều.
Cái này thật khủng khiếp.
Lần này Lục Nguyên tăng tốc độ không biết khiến ba nhiêu người chấn kinh.
Đám người dưới mười lăm kỷ nguyên là như vậy, ví dụ như Thường Nga, Thái Cổ, tiên cổ, phật cổ, pháp cổ, võ cổ đều có biểu tình khác nhau. Chủ sát na văn minh cũng đánh giá cẩn thận Lục Nguyên, chủ bất tử văn minh nhìn hướng hắn, khẽ cười.
Lục Nguyên lộ ra tốc độ giai đoạn thứ sáu tốc chi cảnh đoạt được chư thiên thần vật thứ mười bảy, mười tám dẫn đến nhiều kinh ngạc.
Thật là Lục Nguyên ra tay thiên hạ chấn kinh!
Vốn đa số chủ văn minh trong vĩnh hằng tinh vực tuy có nghe nói chuyện về Lục Nguyên nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, rốt cuộc để cho họ biết được.
Lúc này trên tam phẩm ngộ đạo chi địa của phe bất tử, một chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên đứng ở bên cạnh chủ tốc chi văn minh, nói:
- Tốc Thần, Lục Nguyên này giao cho ngươi không thành vấn đề chứ?
Chủ tốc chi văn minh lạnh lùng quát rằng:
- Tốc độ của hắn và ta đều là tốc chi cảnh nhưng kém hơn ta một chút. Nghe nói hắn là mười hai kỷ nguyên còn ta là mười bốn, nếu ta không ngăn được hắn, không thắng, không giết chết hắn được thì ta làm sao lăn lộn?
Gã ghét một người có tốc độ nhanh như vậy.
Lục Nguyên ngồi trở lại trên tam phẩm ngộ đạo chi địa, không thèm để ý những người khác nói gì, ăn vào cao đẳng thần vật phải chờ nửa tháng mới ăn được nhưng với Lục Nguyên thì không thành vấn đề.
Một tay cầm bút, một tay câm sách.
Định lý chi thư, chân lý chi bút.
Lục Nguyên quát to:
- Thư của ta là định lý, bút của ta là chân lý!
- Định lý chuyển chân lý!
Lục Nguyên hét:
- Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua!
Giấy bút song tự hợp nhất, hóa thành sắc vàng, thành hỗn độn sắc, lại có hai cao đẳng thần vật có thể ăn ngay lập tức. Nhưng Lục Nguyên cũng cảm giác được bây giờ hắn là mười ba kỷ nguyên, cho dù có ăn hai cao đẳng thần vật này cũng không thể tới mười bốn kỷ nguyên, còn thiếu cao đẳng thần vật.
Vậy thì đợi một chốc nữa tiếp tục cướp đoạt cao đẳng thần vật đi.
Lục Nguyên không sốt ruột, ngồi xếp bằng trên tam phẩm ngộ đạo chi địa, bình tĩnh chờ đợi.
Vĩnh hằng chi môn lại khởi động.
Cao đẳng thần vật thứ mười chín và hai mươi sắp xuất hiện.
Nhiều chủ văn minh dưới mười lăm kỷ nguyên có mặt cũng hành động.
Tất cả mọi người bay tới giữa không trung, lúc này hai cánh cửa vĩnh hằng chi môn rốt cuộc mở lớn, có hai cao đẳng thần vật vèo một tiếng bắn ra.
Hai cao đẳng thần vật một cái hình màu xanh không có hình dạng cố định mà chuyển động, màu xanh đan vào nhau rất là xinh đẹp. Cái gọi lại là hình thập tự giá giao nhau. hai cao đẳng thần vật này có hơi thở không quá đậm đặc nhưng cao đẳng thần vật đúng là cao đẳng thần vật, dù hơi thở không đậm cũng phải cướp, đây chính là kỳ ngộ hàng ức vạn năm khó gặp gỡ.
Lần này phe sát na và phe bất tử dường như hình thành ăn ý, đều không cản người nhanh nhất bên đối phương, tự đấu với nhau.
Lục Nguyên và chủ tốc chi văn minh cùng tới đằng trước nhất.
Chủ tốc chi văn minh hét to:
- Chúng ta hãy so tài một lần xem tốc độ của ai nhanh hơn!
Gã thốt lời ở một phần vạn giây chỉ có tần suất tai nghe sóng âm tần suất cực cao mới nghe thấy lời gã nói. Chân gã lướt nhanh khó mà tưởng tượng.
Lục Nguyên cũng lạnh lùng quát:
- Vậy thì thử xem!
Hắn di chuyển càng khó thể tưởng tượng.
Hai người cùng một giây đi tới bên cạnh hai cao đẳng thần vật, tốc độ không chia thắng bại ư?
Chủ tốc chi văn minh hư không chưởng một cái, đánh hai cao đẳng thần vật ra ngàn vạn dặm, đây là một tuyệt kỹ của gã, gọi là ức vạn dặm một chưởng. Một chưởng đánh lùi kẻ địch rồi thì bình yên giữ mạng, đây chính là tuyệt chiêu của chủ tốc chi văn minh. Nhưng một chưởng của gã chỉ có thể đánh lùi phó chủ văn minh chứ không làm gì được chủ văn minh, vậy nên chiêu này dần vô dụng. Tuy nhiên, vẫn có thể đánh lùi hai cao đẳng thần vật ra hàng ức vạn dặm.
Chớp mắt chủ tốc chi văn minh biến thành một luồng sáng đuổi theo hàng ức vạn dặm.
Lục Nguyên cũng biến thành một luồng sáng.
Ức vạn dặm nhìn thì rất dài.
Nhưng đối với chủ văn minh đã không tính quá lâu.
Đối với Lục Nguyên và chủ tốc chi văn minh thì ức vạn dặm càng không xa.
Nhanh quá!
Thật sự rất nhanh!
Bây giờ Lục Nguyên cũng nổi máu liều, muốn ganh đua cao thấp với chủ tốc chi văn minh. Không sai, ngươi đúng là được gọi là người nhanh nhất một đẳng cấp vĩnh hằng tinh vực, nhưng ta cũng vậy, dựa vào cái gì chậm hơn ngươi chứ? Lục Nguyên vừa bay nhanh vừa hưởng thụ cảm giác thoải mái.
Lúc bay thật nhanh có cảm giác rất thoải mái, cực kỳ sung sướng.
Dường như toàn thân đều biến thành gió, dường như mình sắp vượt qua không gian, thời gian của kỷ nguyên này.
Đương nhiên mọi chuyện chỉ là ảo giác mà thôi.
Lục Nguyên phát hiện rất thích gió.
Thích gió cực nhanh, thích mây nhàn nhã, dường như mình đã hóa thân thành phong vân.
Thật nhanh!
Ngang tay!
Lục Nguyên sáng tạo ra kiếm bộ thật ra tốc độ hơi mạnh hơn tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh một chút, nhưng về mặt bay thì tư chất của hắn kém chút ít. Vậy nên cuối cùng tốc độ hai người ngang nhau, luôn song song tiến lên, rốt cuộc đến ngoài ức vạn dặm.
Ngoài ức vạn dặm hai cao đẳng thần vật đang lẳng lặng bềnh bồng tại đó.
Lục Nguyên đáp xuống, chủ tốc chi văn minh cũng đáp xuống, thông qua bay ức vạn dặm hiển nhiên đã chứng thật một việc, đó là tốc độ của hai người đúng là ngang nhau. Lục Nguyên không có vẻ gì ủ rũ, ngang tay thì ngang tay.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Xem ra tốc độ của hai chúng ta ngang nhau, vậy thì hai chúng ta một người một cái đi.
Thật ra thì nếu thật sự đánh nhau, Lục Nguyên có tin tưởng tiêu diệt đối phwong. Nhưng hắn sáng tạo ra kiếm bộ đa số là vượt qua tốc thần bộ pháp của đối thủ, cho nên hắn không phản đối, định nhường đối phương một cái, hai người mỗi người một cao đẳng thần vật xem như trả lại nhân tình.
Chủ tốc chi văn minh lạnh lùng quát:
- Hai chúng ta tốc độ ngang nhau, sau đó mỗi người một cái chia đều cao đẳng thần vật, ha ha ha ha, ha ha ha ha.
Trên khuôn mặt tái nhợt của gã toát ra nụ cười lạnh như băng:
- Thật đáng tiếc là ta không muốn chơi trò chia đôi gì với ngươi. Ta sẽ đánh chết ngươi rồi chiếm hết hai cao đẳng thần vật, bình thường mười hai kỷ nguyên mà thôi, cũng dám cướp cao đẳng thần vật với ta? Thật là quá buồn cười, hơn nữa ngươi có tư cách không?
Chủ tốc chi văn minh chớp mắt ra tay, chỉ thấy hai thanh thần binh rất mỏng và dài đâm thẳng hướng Lục Nguyên. Vuốt của gã gọi là Tê Phong Thần Trảo, đấy là binh khí của gã. Tê Phong Thần Trảo có thể tăng tốc độ ra tay, thường đều là đại biểu cho tốc độ lưu, dù là tốc độ ra tay hoặc là di chuyển. Đương nhiên tốc độ ra tay của gã không kiệt xuất bằng tốc độ di chuyển nhưng cũng đủ nhanh rồi.
Thật ra cho đến nay chủ tốc chi văn minh đều được cho rằng lực công kích không đủ.
Chúc tất cả các thầy cô sức khỏe để tiếp tục truyền kiến thức cho bao thế hệ học sinh, sinh viên.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Chương 1529: Nhường ngươi ba chiêu Nhóm dịch: Black Nguồn: Sưu tầm
Đúng là so với người mười bốn kỷ nguyên khác thì lực công kích của gã hơi yếu, đó là yếu điểm lớn nhất. Đáng tiếc đối mặt người mười hai kỷ nguyên bình thường như Lục Nguyên thì yếu điểm không còn là yếu nữa, nếu ngay cả người mười hai kỷ nguyên cũng không trấn áp được thì chủ tốc chi văn minh gã còn lăn lộn làm gì?
Lục Nguyên không ngờ chủ tốc chi văn minh đột nhiên ra tay, dốc sức tránh né.
Hắn nhìn chủ tốc chi văn minh, nói:
- Chủ tốc chi văn minh, nếu ngươi thật sự ra tay thì ta nhường ngươi ba chiêu. Nếu trong vòng ba chiêu ngươi còn chưa làm gì được thì ta sẽ phản kích.
Đây là lời thật lòng của Lục Nguyên, thiếu nhân tình luôn phải trả xong, kiếm bộ thoát khuôn từ tốc thần bộ pháp của đối thủ rất nhiều, cho nên nhường ba chiêu là đủ trả tình người.
Chủ tốc chi văn minh khuôn mặt tái nhợt vặn vẹ, nói:
- Ngươi nhường ta ba chiêu hả? Người mười hai kỷ nguyên như ngươi dựa vào cái gì nhường tay?
Hiển nhiên chủ tốc chi văn minh xem ý tốt của Lục Nguyên thành trào phúng, chớp mắt tấn công hắn. Tê Phong Thần Trảo của gã dùng chiêu toái lưu tinh. Toái lưu tinh cực kỳ nhanh, gần như là chiêu thức nhanh nhất của gã. Đối mặt chiêu thức như vậy, Lục Nguyên vận kiếm bộ nhẹ nhàng né qua.
Chủ tốc chi văn minh nhìn thấy Lục Nguyên vận kiếm bộ né tránh thì càng tức giận, gã ghét nhất bất cứ ai có tốc độ như vậy, bây giờ hắn sử dụng tốc độ siêu nhanh thoát khỏi toái lưu tinh của gã, trong lòng gã sắp phát hiện.
- Lục Nguyên tiểu bối, có bản lĩnh thì đừng dùng tốc độ trốn tránh!
Đúng vậy, tốc độ hiện tại của Lục Nguyên nếu sử dụng thì gã không cách nào đánh trúng. Thường thì chủ tốc chi văn minh toàn làm như vậy tránh kẻ địch tấn công, bây giờ đến lượt Lục Nguyên sử dụng chiêu này tránh công kích của gã, cho nên gã mới càng giận dữ.
Lục Nguyên cười cười, nói:
- Không dùng tốc độ tránh hả? Được thôi. Còn có hai chiêu, ta đỡ vậy.
Xem thường, đây hoàn tàn là xem thường.
Giờ phút này chủ tốc chi văn minh thật sự giận dữ rồi, gã chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ bị xem thường như vậy. Một hậu bối nhường gã một chiêu xong đòi nhường thêm hai chiêu nữa.
- Tiểu bối, tiếp chiêu đi!
Lần này chủ tốc chi văn minh không dùng toái lưu tinh nữa mà dùng cực hạn chiêu thức của gã. Gã tổng cộng biết ba mươi ba loại chiêu thức cực hạn, hiện tại đem ba mươi ba loại ẩn chứa lại một điểm kích phát ra. Đối mặt chiêu thức cực hạn của gã thì Lục Nguyên cũng ngự vỏ kiếm Dưỡng Ngô thần kiếm, không rút ra khỏi vỏ, tùy tiện cản lại chiêu thức của gã. Chỉ là ba mươi ba loại chiêu thức cực hạn mà thôi, đối với Lục Nguyên rất dễ dàng phá, khi chắn thì còn dùng chút xảo kịch trừ đi nhiều pháp lực của đối phương.
- Chiêu thứ hai, ta còn nhường người một chiêu. Lại lần nữa nhắc một tiếng, nếu ngươi lại ra chiêu nữa thì ta nhường xong chiêu này sẽ phản kích đấy.
Lục Nguyên nghiêm túc nhắc lại, ba chiêu đã là cực hạn trả nhân tình.
Bị nhẹ nhàng cản lại! Chủ tốc chi văn minh càng điên tiết, gã là một người cực đoạn, thật ra thì người cực đoan càng dễ thành công tu hành. Bây giờ gã bị một tiểu bối nhường cho hai chiêu, còn nói sẽ nhường tiếp một chiêu nữa, điều này đối với gã là cực kỳ sỉ nhục.
Chủ tốc chi văn minh hét to:
- Lục Nguyên, ngươi đi chết đi!
Chủ tốc chi văn minh giơ tay đánh ra, không còn là thủ đoạn bình thường mà là toái lưu tinh thủ đonạ nhanh nhất. Vẫn là chiêu toái lưu tinh nhưng lúc trước Lục Nguyên đồng ý sẽ không dùng tốc độ tránh né, hơn nữa bây giờ gã dùng thí thần thương. Mũi thương mang theo hơi thở tử vng tuyệt đối, được gọi là trừ vĩnh hằng chi môn không có gì không bị thương được. Tiên thiên linh bảo này một khi đánh trúng sẽ hao tổn nguyên thần của người, vân vân và vân vân, một tiên thiên linh bảo khá là rắc rối, cho dù là chủ văn minh cũng không muốn chống lại tiên thiên linh bảo này. Thí thần thương bởi vì một vụ án mạng nên chủ tốc chi văn minh thường không dùng nó, bây giờ ngoài ức vạn dặm là gã có thể sử dụng, phối hợp toái lưu tinh, có uy lực kinh người, một khi bị đâm trúng thì rắc rối.
Chiêu thứ ba của chủ tốc chi văn minh đánh thẳng hướng Lục Nguyên, muốn đánh chết hắn tại chỗ, hắn mà cũng xứng có tốc độ ngang với mình? Đi chết đi!
Lục nguyên chắn!
Chắn!
Lại chắn!
Tiếp tục chắn!
Liên tục ngăn chặn bảy trăm tám mươi chín lần!
Hoàn toàn ngăn chặn hết tinh diệu của toái lưu tinh.
Sát thần thương không thể chạm được cả vạt áo Lục Nguyên.
Chủ tốc chi văn minh giật nảy mình nói:
- Không ngờ ngươi cản được toái lưu tinh của ta!
Chiêu toái lưu tinh là nhanh như sao băng rồi lại phát tán như trời sao, trong phút chốc mấy ngàn lưu tinh tấn công bất ngờ ngươi không thể chia rõ nên chắn cái nào. Thật ra thì chắn một cái là sai, mà chắn hết cũng sai luôn, chiêu toái lưu tinh chính là nhanh chóng quái dị như vậy đấy.
Chủ tốc chi văn minh ra thức này không phải gã tự mình sáng tạo ra mà trả cái giá rất lớn mời người, chủ thác bất tử văn minh sáng tạo ra. Chủ bất tử văn minh chính là một trong mấy ca thủ lớn nhất trong trời đất, so với chủ tiên cổ văn minh, chủ phật cổ văn minh còn mạnh hơn, gã sáng tạo ra chiêu thức đương nhiên là không tầm thường rồi.
Chủ tốc chi văn minh dựa vào một chiêu toái lưu tinh chiến thắng rất nhiều người.
Nhưng bây giờ quái dị là một thức cực nhanh lại bị Lục Nguyên nhẹ nhàng đón đỡ.
Lục Nguyên nhướng mày nói:
- Cùng một chiêu thức đừng dùng lần thứ hai ở trước mặt ta.
Thật tình thì chiêu toái lưu tinh đúng là rất mạnh, nhưng tiếc rằng nó xuất hiện lần thứ hai trước mặt Lục Nguyên. Ở trước mặt Lục Nguyên mà dùng chiêu thức là đang xem thường hắn sao?
Lục Nguyên đỡ xong chiêu toái lưu tinh của chủ tốc chi văn minh rồi mà kiếm vẫn nằm trong vỏ, nói:
- Lúc trước ta đã nói rồi, nhường ngươi ba chiêu, nếu ngươi còn không biết điều thì sẽ không chút do dự đánh chết ngươi. Ta nói được thì làm được.
Trả xong nhân tình chủ tốc chi văn minh rồi giờ là lúc mạnh đánh trả, nếu không thì không giống phong cách của hắn.
Lục Nguyên hú dài, kiếm rốt cuộc ra khỏi vỏ.
Vừa ra khỏi vỏ liền là một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn.
Kiếm động sơn hà!
Kiếm động tinh thần!
Kiếm động vũ trụ!
Kiếm pháp của Lục Nguyên cho chủ tốc chi văn minh cảm giác như vậy đấy.
Chủ tốc chi văn minh thầm kinh hoảng, không ngờ Lục Nguyên có kiếm pháp mạnh như vậy. Nhưng chủ tốc chi văn minh lập tức vững bụng vì đã nhớ ra Lục Nguyên yếu nhất là pháp lực, pháp lực mười hai kỷ nguyên bình thường của hắn dù cho sử dụng kiếm pháp tuyệt diệu thì sao chứ? Chỉ cần gã dùng pháp lực đánh tan là được.
Chủ tốc chi văn minh giơ lên thí thần thương cứng đối cứng với Lục Nguyên.
*Bùm!*
Thương và kiếm đan vào cùng một chỗ, hóa thành vô số mưa năng lượng tinh thần.
Trên thí thần thương có ý vị thí sát vạn vật, nhưng trên Dưỡng Ngô thần kiếm lại có cảm giác dưỡng thiên địa chính khí vào thân.
*Bùm!*
Trên thí thần thương rót và pháp lực rõ ràng hơi chiếm ưu thế, nhưng chỉ là hơi mà thôi, không thật sự trên cơ gì nhiều.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Chương 1530: Làm thịt chủ tốc chi văn minh Nhóm dịch: Black Nguồn: Sưu tầm
Về mặt chiêu thức thì gã hoàn toàn yếu thế, vậy nên trong hợp lại thì lần va chạm này Lục Nguyên trên cơ, chủ tốc chi văn minh yếu thế.
Chủ tốc chi văn minh rút lui nói:
- Ngươi là mười ba kỷ nguyên? Không phải là mười hai kỷ nguyên?
- Thật đáng tiếc ta chính là mười ba kỷ nguyên.
Lục Nguyên vuốt thân kiếm, lạnh nhạt nói:
- Còn ngươi là mười bốn kỷ nguyên mà pháp lực yếu hơn tưởng tượng.
Đây là tử huyệt của chủ tốc chi văn minh, pháp lực vốn là yếu hơn mười bốn kỷ nguyên bình thường.
Lục Nguyên nhìn hướng chủ tốc chi văn minh, nói:
- Tiếc rằng ngươi nhiều lần vung thương chĩa vào ta, cho nên ngươi phải chết. Ba chiêu đã qua, kẻ giết ta liền chết.
Lục Nguyên lần thứ hai rút kiếm khỏi vỏ, lần này lại là một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn, hiện tại còn đang dùng một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn, để lại hơn tám mươi loại tạm thời không chơi. Hắn chỉ dựa vào một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn đủ đùa chết đối phương rồi. Tất nhiên một mình Lục Nguyên mới dám dùng chữ 'chỉ' một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn chứ người khác thì không, quá khoa trương khí phách rồi, một trăm bốn mươi loại vốn là phá kỷ lục mà.
Kiếm pháp của Lục Nguyên cuồn cuộn như biển sao cuốn hướng chủ tốc chi văn minh. Mặc dù chủ tốc chi văn minh có được tiên thiên linh bảo thí thần thương khá xuất sắc nhưng bản thân thì không giỏi gì mấy, gã chỉ có thể dùng toái lưu tinh mà thôi. Nhưng toái lưu tinh đã bị Lục Nguyên chặn một lần, vậy thì lại phá lần nữa.
Lục Nguyên thở dài nói:
- Cùng một chiêu thức liên tục dùng ba lần với ta, thật là cực kỳ ngu xuẩn.
Hắn tiện tay phá vỡ toái lưu tinh của chủ tốc chi văn minh, cũng đâm trường kiếm xuyên vai gã. Một kích kia bắn máu tung tóe.
Chủ tốc chi văn minh không dám đánh tiếp, lập tức vận tốc thần bộ pháp bỏ đi, bình thường gã dùng chiêu này rất có ích, pháp lực ngang bằng hoặc cao hơn gã không một ai đuổi kịp được gã cả.
Chủ tốc chi văn minh một bước đã ra xa không biết bao nhiêu lần, lúc này bên tai vang giọng nói của Lục Nguyên:
- Ngươi thật chậm chạp đó.
Không biết từ khi nà Lục Nguyên đã nhàn nhã đứng bên cạnh chủ tốc chi văn minh, vào tay hắn đang loay hoay hai cái cao đẳng thần vật. Một là hình dạng thập tự giá, một là như nước màu xanh di chuyển, đan xen không ổn định. Bây giờ hai cao đẳng thần vật đều rơi vào tay Lục Nguyên cả.
Chủ tốc chi văn minh thế mới nhớ đến lần này khác với trước, bình thường đụng phải đối thủ có lợi hại hơn thì tốc độ cũng không bằng mình, nhưng Lục Nguyên khác hẳn, tốc độ của hắn vượt qua gã. Chủ tốc chi văn minh chưa từng gặp phải kinh nghiệm như vậy, tăng tốc thần bộ pháp đến nhanh nhất, nhưng có nhanh hơn cũng vô dụng thôi, kiếm của Lục Nguyên đã vô tình đâm xuyên trái tim gã, chớp mắt tốc chi tiểu thiên thế giới sụp đổ.
Lục Nguyên đứng sau lưng chủ tốc chi văn minh, nói:
- Cần gì khổ như vậy?
Đúng thế, cần gì khổ như vậy?
Đây là câu cuối cùng chủ tốc chi văn minh nghe thấy.
Cuộc sống trường sinh vĩnh viễn của ta!
Chủ tốc chi văn minh thở dài, cuối cùng tắt thử.
Trong cõi trời đất lại có một chủ văn minh chết đi.
Lần thứ hai vang lên tiếng ai ca thiên địa, đấy là văn minh ai ca, trời đất đang bi thương một chủ văn minh chết.
Lục Nguyên nhún vai, trong di vật của chủ tốc chi văn minh không thấy có thần vật nào cả, nhưng có không ít thiên cấp linh mạch. Có một ngàn cái thiên cấp linh mạch, điều này đối với Lục Nguyên xem như có ích, ngoài ra thì không còn gì nữa. Tốc thần bộ pháp không bằng kiếm bộ hắn sáng tạo nhưng thôi cứ nhận lấy, có lẽ sau này còn có chỗ dùng.
Lục Nguyên lại lấy ra định lý chi thư, chân lý chi bút, luyện hóa hai cao đẳng thần vật, biến thành có thể dùng ngay. Vậy là trong tay hắn có bốn cái cao đẳng thần vật, Lục Nguyên phỏng đoán lấy ra ba cao đẳng thần vật, để lại cái thập tự giá không ăn, ba cái kia thì ăn ngay.
Nuốt vào xong pháp lực cuồn cuộn bắt đầu trôi chảy.
Lục Nguyên chỉ cảm thấy pháp lực của mình đang liên tục tăng lên, thậm chí mơ hồ ngộ ra một chút vĩnh hằng bí ẩn, đấy là vĩnh hằng chung cực ảo diệu. Bây giờ Lục Nguyên coi như hiểu cái gì là vĩnh hằng bí ẩn, vĩnh vĩnh viễn viễn, trường trường tồn tồn, đây tức là vĩnh, là áo nghãi của vĩnh hằng chi môn. Hắn cảm thấy lại thêm liên kết với vĩnh hằng chi môn, mjt phần liên hệ này khá chặt chẽ, so với ba liên kết trước càng gắt gao hơn.
Mười bốn kỷ nguyên, mình rốt cuộc đến mười bốn kỷ nguyên.
Đây là một pháp lực có thể kiêu ngạo.
Đơng nhiên đây cũng là đặc biệt cơ duyên của Lục Nguyên, thực lực mạnh mẽ, khí vận không sai mới nhanh chóng đến mười bốn kỷ nguyên. Nếu không phải đụng tới cơ duyên thần vật bùng phát hàng ức vạn năm đều khó đụng tới thì e rằng hiện tại Lục Nguyên vẫn ngoan ngoãn ngừng ở mười hai kỷ nguyên. Lần này từ mười hai lên mười bốn kỷ nguyên thật là sảng khoái vô cùng.
Sung sướng!
Lục Nguyên cực kỳ sung sướng.
Đến mười bốn kỷ nguyên rồi Lục Nguyên nghĩ đến sau đó còn cần thu thêm cao đẳng thần vật, lập tức vận kiếm bộ, tốc độ như bay hướng tới cao đẳng thần vật. Hiện tại tốc độ của Lục Nguyên là có một không hai trong thiên địa, không mất bao lâu đã đến bên cạnh vĩnh hằng chi môn. Hắn giảm tốc độ cuối cùng đáp xuống tam phẩm ngộ đạo chi địa.
Lục Nguyên trở về dẫn đến tiếng xôn xao.
Hai người đi, người quay về là Lục Nguyên, điều này đại biểu kết quả gì?
Chủ võ thần văn minh hỏi:
- Ngươi và chủ tốc chi văn minh tranh đoạt cao đẳng thần vật, cuối cùng sao rồi?
Bởi vì thật tình đoán không ra nên chủ võ thần văn minh mới hỏi như vậy, lập tức tất cả chủ văn minh đều chú ý.
Lục Nguyên nhún vai, nói:
- Kết quả gì? Còn có kết quả gì nữa? Ta và hắn tốc độ ngang nhau, cùng đến ngoài ức vạn dặm.
Nghe Lục Nguyên nói vậy thì đám chủ văn minh xung quanh cùng giật mình, biết tốc độ của hắn nhanh rồi nhưng không ngờ chẳng kém gì chủ tốc chi văn minh.
Chủ pháp biến văn minh hỏi:
- Vậy tiếp theo thì sao? Chủ tốc chi văn minh cực kỳ cực đoan, hắn sẽ không vì tốc độ ngang nhau với ngươi mà chia đều hai cao đẳng thần vật.
Lục Nguyên nói:
- Ngươi đã nói đúng.
Chủ pháp biến văn minh hiểu về lòng người không phải hắn có thể so sánh.
- Ta vốn đề nghị cùng hắn chia đều hai cao đẳng thần vật, hắn không chịu, lại còn muốn giết chết ta, cũng hết cách.
Lục Nguyên tạm dừng khúc này, mọi người chờ câu dưới.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Vậy nên ta chỉ đành giết lại hắn.
Cái gì!
Lục nguyên nói cái gì!
Hắn giết ngược lại chủ tốc chi văn minh!?
Không sai, thực lực của chủ tốc chi văn minh đúng là hơi yếu, không thể so với mười bốn kỷ nguyên bình thường nhưng dù gì gã cũng là mười bốn kỷ nguyên, hình như Lục Nguyên mới mười hai kỷ nguyên đi? Hắn làm sao thực hiện được? Chuyện như vậy là không thể nào đi? Nhưng cố tình lúc này Lục Nguyên trở lại mà chủ tốc chi văn minh chậm chạp chưa lộ mặt, chứng minh hắn nói có thể là thật sự.
Chủ pháp biến văn minh biết lấy tính cách của Lục Nguyên thì nói ra chắc chắn là lời thật. Lục Nguyên làm thịt chủ tốc chi văn minh mười bốn kỷ nguyên yếu ớt, ghê gớm thật.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥