22-05-2013, 09:55 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Vệ Khanh nhìn theo bóng dáng cô rá»i Ä‘i, thiếu chút nữa nhảy dá»±ng lên, cô ấy còn không biết sống chết dám cá»± tuyệt! Ná»a ngà y má»›i có phản ứng lại: “Cái gì? Xuất ngoại?†Nói nhÆ° váºy, nghÄ©a là TrÆ°Æ¡ng Suất phải Ä‘i! Hôm nay hắn ăn dấm chua kia chẳng phải vô Ãch rồi sao? NhÆ°ng nhá»› tá»›i buổi tối Chu Dạ nhu thuáºn, má»m mại nhÆ° váºy, nhÃu mà y, coi nhÆ° cÅ©ng đáng giá!
NghÄ© vá» TrÆ°Æ¡ng Suất giống nhÆ° giặc ngoại xâm, cứ nhÆ° váºy tá»± rút lui, không khá»i thở phà o nhẹ nhõm. Nói tháºt, hắn Æ°á»›c gì TrÆ°Æ¡ng Suất kia vÄ©nh viá»…n không cần trở vá», tuổi trẻ của cáºu ta so vá»›i hắn mà nói là mối lo ngại lá»›n nhất. NhÆ° váºy thì, vấn Ä‘á» lá»›n nhất hiện nay chÃnh là chuyện ra mắt rồi, đầu óc lại báºn suy nghÄ© là m thế nà o thuyết phục được Chu Dạ tá»›i gặp cha mẹ hắn. Hắn cảm giác được Chu Dạ không thá»±c sá»± muốn nhÆ° váºy, nếu muốn thuyết phục cô, e rằng còn phải tốn má»™t phen tâm tÆ°.
Tắm rá»a xong Ä‘i ra, không ngá» Chu Dạ lại chủ Ä‘á»™ng gá»i Ä‘iện thoại tá»›i, há»i hắn ngủ chÆ°a, có thể nói chuyện chút không, thái Ä‘á»™ rất ân cần. Hắn hừ má»™t tiếng, cô cÅ©ng rất thức thá»i, kiến phong sá» Ä‘Ã [16], thấy hÆ°á»›ng gió không đúng, vá»™i và ng nói chuyện má»m nhẹ, đúng là hắn chẳng có biện pháp nà o vá»›i cô cả. Thở dà i, há»i: “VỠđến trÆ°á»ng chÆ°a? Trên Ä‘Æ°á»ng không bị cÆ¡ Ä‘á»™ng tóm đấy chứ?†Chu Dạ nghÄ© mà sợ, nói: “Lúc Ä‘i qua Ä‘Æ°á»ng và nh Ä‘ai thà nh phố, thấy cÆ¡ Ä‘á»™ng Ä‘ang xá» lý má»™t tai nạn, sợ quá, sợ há» chặn em lại. Không dám tiếp tục lái xe, ngà y mai anh tá»›i trÆ°á»ng lấy được không?â€
Vệ Khanh nói: “Nếu em tháºt sá»± muốn lái xe, váºy Ä‘i há»c bằng lái cÅ©ng tốt, không thì anh giúp em lấy má»™t cái.†Chu Dạ thấp giá»ng nói: “Em không nghÄ© Ä‘i thi bằng lái, em chỉ muốn Ä‘i tiá»…n TrÆ°Æ¡ng Suất… tuần sau…†Hắn không nhiá»u lá»i, láºp tức cắt ngang: “Không được!†Không chút nể mặt, không thÆ°Æ¡ng lượng.
Chu Dạ chuyển sang chÃnh sách dụ dá»—, nhõng nhẽo nói: “Cáºu ấy sang Italy há»c vẽ, không biết khi nà o má»›i có thể trở vá». Bạn há»c vá»›i nhau bốn năm, không Ä‘i tiá»…n sao được, anh thấy có đúng hông? Vệ Khanh, em biết anh tốt nhất mà , anh cho em Ä‘i được không? Em vá»›i cáºu ấy chỉ là bạn bè mà thôi, anh cho em Ä‘i…†cố tình dà i giá»ng, mê hoặc lòng ngÆ°á»i.
Cô rất Ãt khi là m nÅ©ng vá»›i hắn, Vệ Khanh liá»n không chịu nổi: “Hôm nay vẫn còn chÆ°a nói đủ sao?†Khẩu khà vẫn còn cứng rắn, nhÆ°ng thá»±c ra đã má»m Ä‘i rất nhiá»u. Cô liá»n không ngừng cố gắng: “Vệ Khanh, em nói tháºt mà , TrÆ°Æ¡ng Suất nói, cáºu ấy thÃch em, nhÆ°ng phải Ä‘i, cho nên hi vá»ng em tá»›i tiá»…n cáºu ấy. Cho tá»›i nay, cáºu ấy Ä‘á»u rất tốt vá»›i em, em chỉ giống nhÆ° bạn bè Ä‘i tiá»…n cáºu ấy, không được sao?â€
Cô thà nh tháºt nhÆ° váºy, hắn cÅ©ng không thể từ chối. Äà nh phải há»n dá»—i nói: “Äi thì có thể, nhÆ°ng anh có má»™t Ä‘iá»u kiện…anh Ä‘i cùng em.†Hắn muốn Ä‘i theo giám sát. Äà n ông có má»™t chút tâm tÆ° thôi cÅ©ng rất đáng sợ rồi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Chu Dạ không muốn, nói: “Anh và TrÆ°Æ¡ng Suất đâu có thân quen, Ä‘i tá»›i nói chuyện lại không thoải mái.â€
Cô đúng là được má»™t tấc lại muốn tiến má»™t thÆ°á»›c. Vệ Khanh ngáp má»™t cái, lÆ°á»i biếng nói: “Chu Dạ, anh nói cho em biết, nếu em không cho anh Ä‘i cùng ra sân bay thì em phải tá»›i nhà anh ăn má»™t bữa cÆ¡m.†Chu Dạ im lặng, cuối cùng không thể không nhượng bá»™, ủ rÅ© nói: “Äược rồi, chúng ta cùng ra sân bay.â€
Chu Dạ nhìn ngÆ°á»i đến ngÆ°á»i Ä‘i ở sân bay, cháºm chạp không xuống xe, chần chừ nói: “Vệ Khanh, anh ở trong xe chá» em có được không?†Lắc lắc cánh tay hắn, chá»›p chá»›p mắt. NhÆ°ng lần nà y Vệ Khanh không má»m lòng, nhún vai nói: “Nếu không xuống xe, quay vá» cÅ©ng tốt.†Hắn thì chẳng có gì bất tiện cả.
Chu Dạ bất đắc dÄ© Ä‘i theo hắn xuống xe, ánh mắt nhìn ngó xung quanh. TrÆ°Æ¡ng Suất Ä‘ang cầm má»™t há»™p giấy lá»›n ngồi đằng kia, bên cạnh còn có mấy bạn há»c, má»i ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện. Chu Dạ vá»™i chạy tá»›i chà o há»i. Vệ Khanh mỉm cÆ°á»i bắt tay: “TrÆ°Æ¡ng cục trưởng, TrÆ°Æ¡ng phu nhân.†Vô cùng thà nh thục, ổn trá»ng, bá»™ dáng sá»± nghiệp thà nh đạt.
TrÆ°Æ¡ng cục trưởng không nghÄ© hắn sẽ tá»›i, sá»ng sốt má»™t chút, vá»™i nói: “Vệ tiên sinh, xin chà o, xin chà o.†Nói xong Ä‘Æ°a mắt nhìn Chu Dạ. Vệ Khanh vá»™i giải thÃch: “Chu Dạ và TrÆ°Æ¡ng công tá» là bạn há»c, tôi Ä‘Æ°a cô ấy tá»›i đây.†TrÆ°Æ¡ng cục trưởng gáºt đầu, không nói gì. TrÆ°Æ¡ng phu nhân lại không kiá»m chế được lòng hiếu kỳ, nhìn Chu Dạ cÆ°á»i há»i Vệ Khanh: “NhÆ° váºy, vị tiểu thÆ° xinh đẹp nà y là bạn gái của Vệ thiếu sao?†TrÆ°á»›c mặt công chúng, không tránh được tai mắt là điá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên.
Vệ Khanh lại cÆ°á»i lắc đầu, tiếp theo báºt ra ra má»™t câu kinh ngÆ°á»i, “Là vị hôn thê của tôi.â€
Chẳng những má»i ngÆ°á»i sững sá», ngay cả Chu Dạ cÅ©ng trợn to mắt nhìn hắn, giống nhÆ° sợ hãi. NgÆ°á»i có phản ứng đầu tiên là TrÆ°Æ¡ng cục trưởng, vá»™i cÆ°á»i nói: “Chúc mừng, chúc mừng, chúc mừng Vệ thiếu, Vệ lão tiên sinh chắc rất vui vẻ.†TrÆ°Æ¡ng phu nhân thân thiết lôi kéo Chu Dạ khen cô xinh đẹp.
Chu Dạ ngÆ¡ ngác, không kịp phản ứng. Má»™t và i bạn há»c cùng lứa tuổi giáºt mình Ä‘i tá»›i cÆ°á»i rá»™: “Chu Dạ, không thể tưởng tượng được bạn đã Ä‘Ãnh hôn, lại còn là má»™t rể kim quy nha! Hâm má»™ chết Ä‘i được! Bạn tháºt xấu tÃnh, không chịu tiết lá»™ thông tin, giấu kÃn quá nha…†Äá»u oán giáºn trêu chá»c.
Chỉ có TrÆ°Æ¡ng Suất không nói gì. Chu Dạ nhìn ánh mắt cô Ä‘Æ¡n, bi thÆ°Æ¡ng của hắn, có chút khổ sở. Mặc dù cô cÅ©ng bất mãn khi Vệ Khanh giá»›i thiệu nhÆ° váºy, nhÆ°ng cÅ©ng không thể giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, bốc đồng nói: “Tôi không phải là vị hôn thê của anh†là m mất mặt nhau trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i
TrÆ°Æ¡ng Suất Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c, Ä‘Æ°a há»™p giấy cho cô. Chu Dạ nhìn nhìn, há»i: “Äây là cái gì?†TrÆ°Æ¡ng Suất mở ra: “Äây là những bản phác há»a mình đã vẽ từ nhá» tá»›i lá»›n, bây giá» tặng cho bạn.â€
Chu Dạ cảm Ä‘á»™ng, cô biết những bức phác há»a nà y có ý nghÄ©a vá»›i ngÆ°á»i há»a nhÆ° thế nà o. Cầm lấy má»™t bản trên cùng, mở ra nhìn thấy, góc dÆ°á»›i bên phải lại viết tên mình, cô ngây ngẩn cả ngÆ°á»i: “Äây là tranh của mình mà ? NhÆ°ng mà mình lại không nhá»› ra vẽ khi nà o?†Vẽ má»™t đống hoa quả, hiển nhiên là tiện tay mà vẽ. Nhìn thá»i gian, đúng là hai năm trÆ°á»›c.
TrÆ°Æ¡ng Suất cÆ°á»i: “Bạn là m rÆ¡i, nhÆ°ng mình không trả lại cho bạn.†NhÆ°ng vẫn lặng lẽ giữ gìn tá»›i bây giá». Hóa ra hắn có tình cảm vá»›i cô từ rất lâu nhÆ°ng lại lặng lẽ che giấu. Chu Dạ rất xúc Ä‘á»™ng, ngón tay lÆ°á»›t nhẹ trên bản vẽ, cÆ°á»i cÆ°á»i: “TrÆ°Æ¡ng Suất, mình sẽ nhá»› bạn.†Nà ng sẽ nhá»› kỹ ngÆ°á»i bạn đẹp trai ôn hòa nà y của mình.
TrÆ°Æ¡ng Suất vÆ°Æ¡n tay, Chu Dạ để mặc cho hắn ôm mình, cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rạng rỡ. TrÆ°Æ¡ng Suất nhìn Vệ Khanh đứng phÃa xa, thở dà i nói: “Chu Dạ, chúc bạn hạnh phúc.†Cô gáºt đầu: “Ừ, bạn cÅ©ng phải nhÆ° váºy nhé.†Hy vá»ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giống nhau, luôn luôn vui vẻ, hạnh phúc. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tiến tá»›i ôm, lÆ°u luyến không rá»i.
TrÆ°á»›c khi Ä‘i, TrÆ°Æ¡ng Suất vá»— vai Chu Dạ, nói: “Mình sẽ trở vá» thăm bạn.†Cố tình liếc mắt vá» phÃa Vệ Khanh, là m nhÆ° khiêu khÃch. Cô gáºt đầu: “Ừ, tá»›i lúc đó gá»i Ä‘iện cho mình nha, mình sẽ giúp bạn mở tiệc tẩy trần.†CÅ©ng không để ý sắc mặt Vệ Khanh.
Từ nay vá» sau, má»—i ngÆ°á»i ở má»™t ná»a trái đất. TÆ°Æ¡ng kiến thá»i nan biệt diệc nan, đông phong vô lá»±c bách hoa tà n [17]. Cô đứng ở đó, nhìn biển ngÆ°á»i má» mịt, nÆ¡i đây má»—i ngà y không biết diá»…n ra bao nhiêu cảnh chia ly thăng trầm.
Vệ Khanh che trÆ°á»›c mặt cô, bất mãn nói: “Má»i ngÆ°á»i Ä‘i rồi, em còn nhìn cái gì?†Trong lòng cô khó nén thÆ°Æ¡ng cảm, cảm xúc hụt hẫng, cÅ©ng không nói gì, ôm há»™p giấy Ä‘i vá». Vệ Khanh chỉ và o há»™p, tức giáºn nói: “Äây là gì?†Tên nhóc TrÆ°Æ¡ng Suất kia Ä‘Æ°a cái nà y cho cô, không biết là có ý gì. NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘i rồi, hắn cÅ©ng không thèm so Ä‘o, chẳng qua hắn khó chịu khi nghe thấy cô nói câu kia. NghÄ© thầm, đến lúc đó phải nghÄ© cách thay số Ä‘iện thoại của cô má»›i được.
Äạo cao má»™t thÆ°á»›c, ma cao má»™t trượng.
Ra sân bay, Vệ Lhanh há»i: “Khi nà o thì tá»›i nhà anh?†Chu Dạ co ngÆ°á»i lại, cÅ©ng không biết trả lá»i thế nà o, bá»—ng nhiên nhá»› ra, chất vấn: “Vệ Khanh, vì sao vừa rồi anh lại nói em là vị hôn thê của anh? Anh quá đáng!†Bắt đầu cùng hắn quyết toán sổ sách.
Vệ Khanh nhìn không chá»›p mắt, nhÃu mà y nói: “Dù sao đây cÅ©ng là chuyện sá»›m hay muá»™n.†Nhìn dáng vẻ chắc chắn của hắn, Chu Dạ ngứa mắt nổi giáºn: “Ai nói thế? Ai nói em là vị hôn thê của anh! Anh cứ nằm mÆ¡ Ä‘i!â€
Vệ Khanh quay đầu nhìn cô, sắc mặt không tốt , “Chu Dạ, em nói rõ xem, ý em là gì?†TÃnh tình Chu Dạ chẳng thay đổi gì cả, hắn cÅ©ng chẳng nói gì sai, lại nói lung tung, má»—i lần Ä‘á»u nhÆ° váºy, là m hắn tức chết rồi!
Hừ lạnh má»™t câu “Em không phải vị hôn thê của anh!†Cô nghÄ© đến ba từ “vị hôn thê†biểu hiện ý nghÄ©a thế nà o, còn có chút hoảng sợ, suy nghÄ© của cô nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ dừng lại ở giai Ä‘oạn bạn gái.
Lá»i nói nà y là m Ä‘au lòng Vệ Khanh: “Chu Dạ, em không muốn ở cùng má»™t chá»— vá»›i anh phải không? Em chỉ nghÄ© muốn chÆ¡i bá»i má»™t chút sao?†Vệ Khanh cùng nhiá»u cô gái chÆ¡i bá»i nhÆ° váºy, đến hôm nay là hắn tá»± là m tá»± chịu. Hắn bi ai mà nhá»› tá»›i má»™t câu, báo ứng khó chịu.
Chu Dạ quay đầu Ä‘i, không nhìn hắn, nổi giáºn đùng đùng ném má»™t câu: “Không phải!†NhÆ°ng tháºt ra rõ rà ng vang dá»™i, giống nhÆ° con ngÆ°á»i cô, đúng là đúng, sai là sai. Lá»i phủ nháºn nà y là m dịu Ä‘i không khÃ, cô cá»± tuyệt hắn vô số lần, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» hắn thÃch cô nói “không†nhÆ° lúc nà y, tâm tình chuyển biến, há»i: “Váºy em có ý gì?†Dịu dà ng Ä‘i rất nhiá»u, tuy cùng là má»™t câu, nhÆ°ng khác hoà n toà n ngữ khà chất vấn khi nãy.
Chu Dạ rầu rÄ© nói: “Em không thÃch anh nói nhÆ° váºy trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i ngoà i, em vẫn chÆ°a phải là vị hôn thê của anh, em chỉ là bạn gái anh.†Cô hiểu rất rõ chênh lệch giữa hai ngÆ°á»i. Vệ Khanh lại không cảm thấy gì, nói: “Chu Dạ, láºp thức sẽ nhÆ° váºy thôi.†Cô lắc đầu: “Không, em không cần.†Cô lại từ chối.
Vệ Khanh thấy cô lại dá»—i, lạnh lùng không để ý tá»›i ngÆ°á»i khác, Ä‘Ã nh phải nói: “Äược rồi, vá» vấn Ä‘á» nà y chá» gặp cha mẹ anh xong nói sau.†Hắn cố ý ở nói nhÆ° váºy trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng Suất, đúng là có chút tâm kế, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là hắn nói đùa. Không ngá» cô phản ứng dữ dá»™i nhÆ° váºy, ghét bá», Ä‘Ã nh phải tạm gác lại. Hắn phát hiện, muốn đối phó vá»›i Chu Dạ, phÆ°Æ¡ng pháp tốt nhất chÃnh là kiên nhẫn, dần dần tá»›i cuối cùng, cô cÅ©ng sẽ phải đầu hà ng thôi. Không thể không thừa nháºn, vá» phÆ°Æ¡ng diện nghị lá»±c kiên nhẫn, Chu Dạ không thể nà o bằng hắn được.
Vệ Khanh rẽ trái, Chu Dạ phát hiện ra, “Anh Ä‘i đâu váºy? Äi nhầm Ä‘Æ°á»ng rồi.†TrÆ°á»ng cô phải Ä‘i thẳng má»›i đúng. Vệ Khanh bình tÄ©nh nói: “Tá»›i nhà anh, chỉ là ăn má»™t bữa cÆ¡m, không có gì to tát cả.†chá» cô gáºt đầu đồng ý, không biết phải chá» tá»›i ngà y tháng năm nà o! Tốt nhất tá»± quyết mà thôi.
Mồ hôi đầy đầu, Chu Dạ liên tục nói: “Vệ Khanh, em không Ä‘i, em vẫn chÆ°a chuẩn bị tâm lý tốt.†Vệ Khanh nhÃu mà y: “Còn phải chuẩn bị tâm lý gì, ăn má»™t bữa cÆ¡m mà thôi, em còn muốn nhịn đói từ ba ngà y trÆ°á»›c sao?†Chu Dạ kinh hoảng nhìn hắn: “Vệ Khanh, em muốn vá» trÆ°á»ng…†Hắn nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c: “Ăn cÆ¡m xong, anh Ä‘Æ°a em vá».â€
Cô nhìn thấy tình hình trÆ°á»›c mắt không thể thay đổi, bá»—ng nhiên lấy tay ấn bụng nói: “Vệ Khanh, em Ä‘au bụng.†Bởi vì căng thẳng, sắc mặt trắng bệch, bụng có chút hÆ¡i Ä‘au. Vệ Khanh thấy cô nhÆ° váºy, mặc dù hoà i nghi cô giả bệnh, nhÆ°ng lại nhá»› mấy ngà y nay đúng kỳ của cô, liá»n nói: “Äi, anh Ä‘Æ°a em tá»›i bệnh viện khám.†Tháºt ra hắn rất cẩn tháºn, biết rõ chu kỳ sinh lý của Chu Dạ, sau đó hạn chế cô ăn cay ăn đồ lạnh.
Chu dạ chỉ hy vá»ng kéo dà i thá»i gian, nhÆ°ng Vệ Khanh tìm ngÆ°á»i quen, cÅ©ng không xếp hà ng, trá»±c tiếp Ä‘i và o, khám xong, nháºn Ä‘Æ¡n thuốc rồi Ä‘i ra. Vệ Khanh cầm thuốc nói: “Nhá»› kỹ nhé, sau nà y ăn uống phải cẩn thân, cháºm rãi Ä‘iá»u dưỡng. Uống thuốc trÆ°á»›c Ä‘i.†Cố ý chạy tá»›i phố đối diện mua cho cô trà sữa vị dâu mà cô thÃch nhất.
Nhân cÆ¡ há»™i, cô thá» nói: “Váºy Ä‘Æ°a em vá» trÆ°á»ng trÆ°á»›c, em muốn Ä‘i ngủ.†Vệ Khanh liếc mắt nhìn cô má»™t cái, thản nhiên nói: “Nhà anh rá»™ng lắm, thừa nhiá»u phòng.†Cô đáng thÆ°Æ¡ng nhìn hắn: “Vệ Khanh… hôm nay thá»±c sá»± em không muốn Ä‘i, lần khác được không?†Hắn thẳng thừng từ chối: “Không được!â€
Chu Dạ không nói gì, không được tá»± nhiên đứng dáºy, sau đó ném trà sữa trên tay cho hắn: “Em không uống trà sữa, em muốn uống Cappuccino.†Xoay ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i quán “Starbucks†phÃa đối diện. Vệ Khanh muốn Ä‘uổi theo, thì đèn chuyển sang đèn Ä‘á», hắn Ä‘Ã nh phải chá». Lấy Ä‘iện thoại ra: “Chu Dạ, đừng giáºn mà . Mua cà phê xong mau vá».†Hắn đã quên, là m sao Chu Dạ lại uống cà phê xa xỉ nhÆ° váºy.
Chu Dạ nhìn dòng ngÆ°á»i đối diện hắn, mở máy, lá»›n tiếng nói: “Vệ Khanh, em rất sợ ——†nói xong bÆ°á»›c và o trong má»™t chiếc taxi, cứ nhÆ° váºy Ä‘i rồi…
Vệ Khanh không thể tưởng được tình huốn nà y sẽ xảy ra, cứ đứng ngây ngốc tại chá»—. Ná»a ngà y, cÆ°á»i khổ, Chu Dạ đúng là lắm trò.
Vẻ mặt buồn bá»±c vá» nhà . Mẹ hắn thấy xe hắn từ xa, cÆ°á»i hì hì ra đón, nhìn trái nhìn phải, há»i: “Không phải con nói sẽ mang con dâu vá» sao?†Hắn ném chìa khóa lên bà n. “Con dâu mẹ xấu hổ.†Vừa lúc Vệ lão đại tÆ°á»›ng xuống lầu, vừa vặn nghe được, hừ lạnh: “Không biết con lại là m được chuyện tốt gì!†Dù ông không nói gì, nhÆ°ng cÅ©ng cố ý trở vá» sá»›m, chủ yếu là muốn gặp mặt con dâu nhá».
Vệ lão đại tÆ°á»›ng có má»™t thói quen, cho dù là ngÆ°á»i nhà , cÅ©ng không bao che khuyết Ä‘iểm. Thằng con trai nà y của ông chỉ biết thói hÆ° táºt xấu, dạy dá»— không Ãt mà có khá lên được đâu.
Mẹ hắn “ôi†má»™t tiếng, há»i: “Có phải con lại chá»c giáºn ngÆ°á»i ta không?†Bà biết con trai mình ở bên ngoà i đùa giỡn vá»›i đám phụ nữ không Ãt, chỉ sợ tám chÃn phần là con dâu vì lý do đó mà không chịu tá»›i cá»a.
Vệ Khanh tức giáºn nói: “Con nà o dám chá»c cô ấy tức giáºn .†Mẹ hắn ngồi xuống, “Kỳ lạ tháºt đó, sao lại không tá»›i nhỉ?†Vệ Khanh Ä‘au đầu, “Mẹ, váºy mẹ phải há»i con dâu mẹ ấy, con biết là m sao được!†Mẹ hắn không nể mặt, “Con đó, còn dám nói nhÆ° váºy! NgÆ°á»i ta không đến còn không phải bởi vì con sao, sao con không cố gắng thêm má»™t chút?†Vệ Khanh dở khóc dở cÆ°á»i, hÃc, hắn cố gắng nhiá»u thế còn chÆ°a đủ sao? Bất đắc dÄ© nói: “Mẹ, con dâu mẹ còn Ãt tuổi, da mặt má»ng, xấu hổ không dám tá»›i cá»a.â€
Mẹ hắn trừng mắt: “Không phải con ăn nói không tá» tế sao? Äứa nhá» nà y cÅ©ng tháºt là , gặp thì cÅ©ng có gì đâu mà phải xấu hổ chứ?†Hắn thở dà i: “Mẹ, con nghÄ© là đợi má»™t thá»i gian nữa rồi nói tiếp.†Hắn nghÄ© có lẽ Chu Dạ đúng là chÆ°a chuẩn bị tâm lý tốt. Tâm tÆ° con gái luôn tinh tế phức tạp, không quyết Ä‘oán, ngay cả ngÆ°á»i phóng khoáng nhÆ° Chu Dạ, ở phÆ°Æ¡ng diện nà y cÅ©ng không ngoại lệ.
Bà mẹ lại tức giáºn: “Con đó, không phải mẹ nói con rồi sao, chỉ có việc nhá» nhÆ° váºy, con còn muốn chá» bao lâu nữa? Con cÅ©ng sắp ba mÆ°Æ¡i rồi, sao có thể bình chân nhÆ° vại được? TrÆ°á»›c kia suốt ngà y lăng nhăng hết cô nà y cô khác, mẹ không thèm nói, bây giá» vất vả lắm má»›i có ngÆ°á»i vừa mắt, mẹ và cha con Ä‘á»u rất vui, không cần Ä‘iá»u kiện gì cả, chỉ cần con mau chóng kết hôn. Con nhìn Vệ gia nhà ta, từ trên xuống dÆ°á»›i, không có má»™t tiếng trẻ con, nếu con không vá», trong phòng yên tÄ©nh tháºt đáng sợ…â€
Hai ông bà già ở trong má»™t căn nhà nhiá»u phòng nhÆ° váºy, tháºt tịch mịch.
Ngay cả Vệ lão đại tÆ°á»›ng cÅ©ng nói: “Vệ Khanh, so vá»›i anh trai con, con may mắn hÆ¡n nhiá»u, đừng có hưởng phúc mà không biết phúc.†Gia nghiệp đã có con trai trưởng Vệ An kế thừa, mặc dù không nói là bị ép buá»™c tham chÃnh, nhÆ°ng trên vai nặng trá»ng trách, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn thấy. Liên tục mấy ngà y liá»n công tác không phân biệt ngà y đêm, đã là chuyện nhÆ° cÆ¡m bữa. Vệ Khanh cÅ©ng vì thế má»›i có thể tá»± do theo thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, thoát ly khá»i nhà giam quân chÃnh. Mà Vệ An hôn nhân thất bại, má»›i khiến cho Vệ Khanh có quyá»n tá»± do lá»±a chá»n. Có thể nói trên vai Vệ An nặng ná» trá»ng trách.
Vệ Khanh không nói gì, má»™t lát sau má»›i há»i: “Anh con và chị dâu có vá» qua nhà không?†Mẹ hắn nghe xong, thở dà i: “Äợi con dâu má»›i tá»›i cá»a, má»i ngÆ°á»i cùng trở vá», rốt cuá»™c vẫn là ngÆ°á»i má»™t nhà .†Sau lần trÆ°á»›c Vệ An và Trần Lệ Vân đã mấy tháng không gặp mặt.
Chu Dạ chạy trốn bá» vá», trong lòng bất an, không biết Vệ Khanh nổi giáºn cỡ nà o, cứ nhÆ° váºy bá» rÆ¡i hắn… nghÄ© lại nhÆ° váºy là không đúng, nhÆ°ng thá»±c sá»± cô không muốn tá»›i nhà hắn, tâm loạn, ngay cả bản thân còn không biết chuyện gì xảy ra. Vì thế buổi tối gá»i Ä‘iện thoại: “Vệ khanh —— “
Vệ Khanh nghiêm mặt nói: “Em còn biết Ä‘Æ°á»ng gá»i Ä‘iện tá»›i sao? Sao không biến mất luôn Ä‘i.†Hại hắn vá» nhà , không phân rõ trắng Ä‘en, bị má»i ngÆ°á»i mắng cho má»™t tráºn, bởi váºy giá»ng nói có chút bá»±c dá»c. Dù gì Ä‘i nữa, cÅ©ng rất mất mặt.
Chu Dạ vá»™i và ng xin lá»—i: “Em xin lá»—i mà … đừng tức giáºn có được không? Em biết sai rồi mà , Vệ thiếu đại nhân, đừng chấp tiểu nhân được không, …†Vệ Khanh cắt ngang lá»i cô: “Äược, được, em nói nhiá»u váºy. Biết sai mà còn dám là m váºy? Biết rõ mà còn cố phạm phải, sai cà ng thêm sai!â€
Chu Dạ khó thở, cÅ©ng bắt đầu không phân rõ phải trái: “Ai bảo anh trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác nói lung tung, là m hại em hoảng sợ, sao dám tá»›i nhà anh chứ? Còn nữa, anh có biết lá»i của anh ảnh hưởng ác liệt tá»›i trÆ°á»ng em thế nà o không?†Ngay cả Tất Thu TÄ©nh là ngÆ°á»i không bao giỠđể ý tá»›i mấy chuyện tin đồn bát quái, má»™t lòng chỉ Ä‘á»c sách thánh hiá»n cÅ©ng cố ý chạy tá»›i há»i cô: “Chu Dạ, nghe nói ngÆ°Æ¡i Ä‘Ãnh hôn, tháºt hay giả váºy?†Hiển nhiên đã bị chấn Ä‘á»™ng.
Cô tức giáºn nói: “Ta nói ngÆ°Æ¡i có tin không?†CÅ©ng không hoà n toà n phủ nháºn, dù sao có lá»a má»›i có khói, cứ phủ nháºn thì Ãch gì, cứ quay đầu cho xong. Trong lòng, lầm bầm mắng thầm Vệ Khanh, đến cuối cùng còn có thể gá»i Ä‘iện thoại cho hắn, đã coi nhÆ° không tÃnh toán rồi.
Cặp oan gia lại không vui cúp máy.
Và i ngà y sau, Chu Dạ tắm xong Ä‘i ra, trong kà túc chỉ còn cô và má»™t bạn nữa chÆ°a chuyển Ä‘i, không biết mấy ngÆ°á»i khác buôn chuyện gì mà nhiá»u váºy, ngay cả má»™t chá»— đứng cÅ©ng không có. LÆ°u Nặc Ä‘ang vùi đầu đóng gói hà nh lý, nói: “Chu Dạ, di Ä‘á»™ng của bạn reo và i lần.â€
Cô cầm lên xem, thấy dãy số lạ, nghÄ© nghÄ©, vẫn gá»i tá»›i, nếu số Ä‘iện thoại quấy rối bình thÆ°á»ng sẽ không gá»i nhiá»u lần nhÆ° váºy: “Alo, xin há»i ai vừa gá»i và o số nà y thế ạ?â€
Bên trong truyá»n tá»›i má»™t giá»ng nói ôn hòa: “Chu Dạ phải không? Bác là mẹ của Vệ Khanh.†Chu Dạ nghe thấy, suy nghÄ© má»™t lát má»›i có phản ứng, nhất thá»i luống cuống tay chân, sợ ngÆ°á»i khác nghe thấy, vá»™i chạy ra ban công: “Bác gái, cháu chà o bác, vừa rồi cháu Ä‘i ra ngoà i, không biết bác gá»i Ä‘iện, cháu xin lá»—i.†Biết rõ đối phÆ°Æ¡ng không thấy, nhÆ°ng vẫn không ngừng gáºt đầu cúi ngÆ°á»i, vẻ mặt sợ hãi.
“Không sao, bác cÅ©ng không vá»™i gì. À, bác vừa má»›i nhá» ngÆ°á»i ta mang cho cháu Ãt hoa quả và sữa, cuá»™c sống trong trÆ°á»ng rất kham khổ phải không? TrÆ°á»›c kia Vệ Khanh thÆ°á»ng oán thán đồ ăn ở canteen trong trÆ°á»ng rất khó ăn.†Bà nghÄ© Chu Dạ còn trẻ, má»™t cô gái nhá» phải xa nhà mấy ngà n dặm, sống cÅ©ng không dá»… dà ng gì. TrÆ°á»›c kia, Vệ Khanh từng ở kà túc, cuối tuần Ä‘á»u vá» nhà , oán thán cái nà y không tốt, cái kia không được, bởi váºy rất thÆ°Æ¡ng Chu Dạ.
Chu Dạ đứng lặng, không biết phải là m sao, liên tục nói cảm Æ¡n, còn cẩn tháºn há»i: “Bác gái, bạc gá»i cho cháu có phải có chuyện gì muốn nói không ạ?†Mẹ Vệ Khanh cÆ°á»i: “Ha ha, đứa nhá» nà y, nói chuyện sao lại khách sáo nhÆ° váºy! Äúng rồi, tối thứ sáu tuần nà y cháu có rảnh không?†Chu Dạ vá»™i nói có có. Bà nói: ‘Váºy là tốt rồi, nhá»› tá»›i nhà bác chÆ¡i nha, bác bảo Vệ Khanh tá»›i đón cháu.â€
Chu Dạ bị dá»a, nhất thá»i không nói nên lá»i. Mẹ Vệ Khanh là ai chứ, còn cố ý há»i: “Sao thế? Có phải báºn chuyện gì không?†Chu Dạ Ä‘Ã nh kiên trì đáp: “Không có đâu ạ, đến hôm đó nhất định cháu sẽ tá»›i.†Mẹ Vệ Khanh vừa lòng, ngắt máy.
Lão tướng ra tay, là m sao chạy thoát cho được.
[16]: theo hÆ°á»›ng gió mà bẻ bánh lái, nghÄ©a giống vá»›i câu: gió chiá»u nà o theo chiá»u
[17]: Hai câu nà y trong bà i Vô đỠ– tÆ°Æ¡ng kiến thá»i nan diệc biệt nam của Lý ThÆ°Æ¡ng Ẩn.
Bà i gốc:
ç„¡é¡Œï¼ç›¸è¦‹æ™‚難別亦難
相見時難別亦難,
æ±é¢¨ç„¡åŠ›ç™¾èŠ±æ®˜ã€‚
æ˜¥è ¶åˆ°æ»çµ²æ–¹ç›¡ï¼Œ
è Ÿç‚¬æˆç°æ·šå§‹å¹¹ã€‚
曉é¡ä½†æ„雲鬢改,
夜åŸæ‡‰è¦ºæœˆå…‰å¯’。
蓬èŠæ¤åŽ»ç„¡å¤šè·¯ï¼Œ
é’鳥殷勤為探看。
Phiên âm
TÆ°Æ¡ng kiến thá»i nan biệt diệc nan,
Äông phong vô lá»±c bách hoa tà n.
Xuân tà m đáo tá» ty phÆ°Æ¡ng táºn,
Lạp cự thà nh hôi lệ thuỷ can.
Hiểu kÃnh đãn sầu vân mấn cải,
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hà n.
Bồng Lai thỠkhứ vô đa lộ,
Thanh điểu ân cần vị thám khan.
Dịch nghĩa
Gặp gỡ nhau đã khó, chia lìa nhau lại cà ng khó
Gió xuân không đủ sức, để trăm hoa tà n úa
Tằm xuân đến chết mới nhả hết tơ
Ngá»n nến thà nh tro má»›i khô nÆ°á»›c mắt
Sớm mai soi gương, buồn cho tóc mây đã thay đổi
Ngâm thÆ¡ ban đêm chợt nháºn ra ánh trăng lạnh lẽo
ÄÆ°á»ng từ đây tá»›i Bồng Lai dù không xa
Chim xanh hãy vì ta mà ân cần thăm dò tin tức
Dịch thơ (Bản dịch của Xuân Như):
Gặp nhau đã khó huống chia xa
Äông phong dẫu nhẹ rụng trăm hoa
Tằm tơ đến chết còn chưa dứt
Lệ nến thà nh tro vẫn chá»a nhòa
Soi gương một sớm hay đầu bạc
Lảy khúc thâu đêm lạnh nguyệt tÃ
Bồng Lai chốn ấy xa xôi lắm
Chà có chim xanh nhớ đến ta.
Nguồn
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Chữ ký của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ Thịt trôi qua cổ.
Pháºt vẫn tại tâm.
Không xao xuyến lòng.
Hẳn thà nh chánh quả.
22-05-2013, 09:57 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Sau khi Chu Dạ nháºn được Ä‘iện thoại của mẹ Vệ Khanh, giống nhÆ° đứng trên đống lá»a, ngồi trên đống than, sống má»™t ngà y dà i nhÆ° má»™t năm, cả ngà y lo lắng Ä‘á» phòng, mất hồn mất vÃa. Tất Thu TÄ©nh đã hoà n thà nh xong luáºn văn, cÅ©ng đã lên thuyết trình xong, chỉ còn chá» tá»›i Thanh Hoa báo danh, vì thế má»›i có thá»i gian nhà n rá»—i quan tâm chuyện của Chu Dạ: “Chu Dạ, ngÆ°Æ¡i bị là m sao thế? Tốt nghiệp đại há»c rồi, mÆ¡ Æ°á»›c thi nghiên cứu sinh cÅ©ng đã hoà n thà nh, còn không Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i sao?â€
Chu Dạ chán nản nhìn cô: “Váºy ngÆ°Æ¡i định Ä‘i đâu chÆ¡i thế?†Tất Thu TÄ©nh đẩy gá»ng kÃnh, nói: “Äang mùa hè, có thể Ä‘i đâu chứ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đi nghỉ hè.†Chu Dạ chỉ “à †má»™t tiếng, vẫn nhÆ° trÆ°á»›c, đắm chìm trong suy nghÄ©.
Tất Thu TÄ©nh đẩy đẩy Chu Dạ: “Chu Dạ, Chu Dạ, đừng có nhÆ° củ cải trắng thế, vui vẻ lên Ä‘i, có việc gì thì cứ nói ra, cứ để mãi trong lòng rất khó chịu nha.†Cô cÅ©ng không phải ngÆ°á»i mù, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể phát hiện ra mấy ngà y nay Chu Dạ có tâm sá»±.
Chu Dạ ôm đầu than thở: “NgÆ°Æ¡i nói tá»›i nhà bạn trai, có ý nghÄ©a gì?†Tất Thu TÄ©nh cÆ°á»i nhạo và i tiếng: “Chỉ vì chuyện nà y mà ngÆ°Æ¡i Ä‘au đầu sao? Có gì đâu nhỉ, cÅ©ng chỉ là tá»›i chÆ¡i, chẳng có ý nghÄ©a gì.†Chu Dạ không đồng ý: “Sao lại không có ý nghÄ©a gì chứ! Äây chÃnh là tá»›i thăm cha mẹ hắn!â€
Tất Thu TÄ©nh cÆ°á»i: “Là tá»›i gặp cha mẹ chồng chứ!†Chu Dạ thẹn quá thà nh giáºn, liá»u mạng đánh cô. Cô thấy Chu Dạ Ä‘á» mặt, cÆ°á»i tá»›i mức không thở nổi, giá»…u cợt: “Chu Dạ, không ngá» da ngÆ°Æ¡i trắng quá ha.†Lại nghiêm mặt nói: “Ta cÅ©ng từng tá»›i nhà bạn trai chÆ¡i, còn ở nhà hắn mừng năm má»›i, mà bây giá» cÅ©ng đã chia tay. CÅ©ng không phải là gặp ngÆ°á»i lá»›n rồi thì có thể cam Ä‘oan sau nà y sẽ ở bên nhau. Chuyện tình cảm, hay thay đổi.†Nhá»› tá»›i ngà y trÆ°á»›c thá» non hẹn biển, lại nhá»› tá»›i hôm nay hai ngÆ°á»i xa lạ, không kiá»m chế được ná»—i xót xa. Trong lòng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có chuyện xÆ°a.
Chu Dạ vẫn nói: “NhÆ°ng mà ngÆ°á»i nhà anh ấy không nhÆ° váºy…†Chỉ nhìn thấy chị dâu hắn từ xa đã là m cô hoảng sợ. Cô vẫn còn Ãt tuổi, còn nhiá»u băn khoăn.
Tất Thu TÄ©nh lại nói: “Chu Dạ, ta biết so vá»›i bá»n ta, ngÆ°Æ¡i kém và i tuổi, có lẽ chÆ°a từng nghÄ© xa nhÆ° váºy. NhÆ°ng có thể hay không thể tá»›i nhà anh ta, chỉ là hai khái niệm khác nhau. NgÆ°Æ¡i đã nói thÃch anh ta, váºy thì còn do dá»± cái gì?†Muốn là m dịu không khÃ, nên vừa cÆ°á»i vừa nói: “Äá»u là ngÆ°á»i cả, ngÆ°á»i ta có thể ăn thịt ngÆ°Æ¡i sao? Muốn ăn ngÆ°Æ¡i phải là cái ngÆ°á»i kia má»›i đúng…â€
Chu Dạ cÆ°á»i mắng: “Tất Thu TÄ©nh, ta không biết ngÆ°Æ¡i miệng lưỡi trÆ¡n tru từ khi nà o váºy, trong đầu Ä‘en ngòm nhÆ° thế, sao ngÆ°Æ¡i có thể thi Ä‘á»— Thanh Hoa nhỉ?†Cứ nhÆ° váºy nô đùa, nhÆ°ng tháºt ra đã thả lá»ng hÆ¡n nhiá»u. Äúng váºy, có gì đáng sợ đâu. HÆ¡n nữa, thoạt nhìn mẹ Vệ Khanh cÅ©ng rất hòa ái dá»… gần đấy thôi, không có cách nà o khác, ai… xem ra là không tránh được, Ä‘Ã nh phải lấy dÅ©ng khà tiến lên phÃa trÆ°á»›c.
Chu Dạ gá»i Ä‘iện há»i Vệ Khanh xem cô nên mặc nhÆ° thế nà o, hắn thấy cô căng thẳng nhÆ° váºy, an ủi bảo cô mặc nhÆ° ngà y thÆ°á»ng là được. Chu Dạ liá»n nói: “Äã thế em cứ mặc sÆ¡ mi trắng vá»›i quần bò tá»›i nhé!†Hắn vừa nghe cô nhắc tá»›i quần bò, lại nhá»› tối hôm trÆ°á»›c, có chút oán háºn, liá»n nói: “Mẹ anh thÃch có má»™t cô con gái, thÆ°á»ng nói sẽ mua váy cho con gái.†Cô liá»n gáºt đầu: “Váºy thì em mặc váy là được rồi.†Mặc váy cà ng mát mẻ.
Vì thế chá»n má»™t bá»™ váy liá»n thân mà u xanh nhạt, cà ng là m nổi báºt là n da tuyết trắng, thanh xuân xinh đẹp, cà ng tăng thêm khà chất tao nhã. Mà u xanh nhạt rất kén ngÆ°á»i mặc, nhÆ°ng mặc trên ngÆ°á»i Chu Dạ lại rất hợp. Äúng là , tuổi trẻ mặc cái gì cÅ©ng đẹp. Chu Dạ vẫn phiá»n não mấy sợi tóc lởm chởm trên đầu, là m cách nà o cÅ©ng không chịu ép xuống.
Vệ Khanh tá»›i đón cô, cô Ä‘i xuống, vẻ mặt Ä‘au khổ nói: “Vệ Khanh, em muốn Ä‘i toilet…†Hắn buồn cÆ°á»i: “Äi nhanh vá» nhanh.†Má»™t lúc sau, cô nói: “Vệ Khanh, đầu em choáng váng, không thở nổi.†Hắn trừng cô: “Äó là do bị nóng, mau lên xe.†Äứng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i chói mắt nhÆ° thế, không nóng má»›i lạ.
Nhìn thấy phải Ä‘i, Chu Dạ cÅ©ng không dám giả bệnh, Ä‘Ã nh phải nói: “Vệ Khanh, em khát nÆ°á»›c, anh Ä‘i mua nÆ°á»›c cho em Ä‘i!†Hắn lắc đầu: “Nhiá»u chuyện! Chu Dạ, em căng thẳng cái gì, chỉ là ăn má»™t bữa cÆ¡m, em nghãi là chui và o hang cá»p sao?†Không phải cô là ngÆ°á»i không sợ trá»i sợ đất sao?
Lòng bà n tay cô mÆ°á»›t mồ hôi, kéo kéo Vệ Khanh: “Em cÅ©ng không hiểu sao lại căng thẳng nhÆ° váºy, giống nhÆ°.. nhÆ° là chuyện cả Ä‘á»i, haiz, em cÅ©ng không biết nữa… anh có Ä‘i mua nÆ°á»›c cho em không?†Vệ Khanh biết cô để ý, nên má»›i lo lắng nhÆ° váºy, hôn lên trán cô, trấn an ná»—i sợ hãi.
Cô vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i hôn lên môi hắn, ôm lấy cổ hắn, giống nhÆ° chuồn chuồn lÆ°á»›t qua mặt nÆ°á»›c, liếm nhẹ cổ hắn, dần đần bình tÄ©nh trở lại. Hắn cÅ©ng không thừa cÆ¡ há»™i mà giở trò, chỉ lÆ°á»›t qua môi cô rồi dừng lại. Cô má»m mại dá»±a và o vai hắn, ná»—i lo lắng biến mất, chỉ cần Ä‘Æ¡n giản rúc mình bên ngÆ°á»i hắn, cảm giác giống nhÆ° có được cả thế giá»›i. Äây rốt cuá»™c là gì nhỉ? Ngẩng đầu nhìn hắn, trong ánh mắt chỉ có hình ảnh của hắn, khoảng khắc đó giống nhÆ° là vÄ©nh cá»u.
Cô dÆ°á»ng nhÆ° nghe thấy trong tâm khảm mình vang lên má»™t tiếng nổ lá»›n, giống nhÆ° má»™t bông hoa xinh đẹp sáng lạn nở ra.
Vệ Khanh xoa đầu cô, từ trÆ°á»›c tá»›i nay chÆ°a từng có cảm giác bình thản nhÆ° váºy, má»m mại nhÆ° thế, có phải là hạnh phúc không? Má»™t lúc sau, má»›i khởi Ä‘á»™ng xe. Chu Dạ vá»™i kêu lên: “Äồ uống của em đâu?†Hắn trừng nà ng, đúng là chỉ giá»i phá há»ng không khÃ. Không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải xuống xe Ä‘i mua. Tiểu tổ tông nà y, coi nhÆ° hắn thua cô rồi.
Rốt cuá»™c cÅ©ng tá»›i nÆ¡i, Chu Dạ ngồi ở trong xe ná»a ngà y không nhúc nhÃch. Vệ Khanh thở dà i: “Xuống xe Ä‘i, sợ cái gì chứ, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tá»›i hết rồi.†Ná»a ôm ná»a kéo cô xuống xe. Chu Dạ hÃt sâu má»™t hÆ¡i, quay đầu lÆ°á»m hắn: “Kéo cái gì mà kéo, em cÅ©ng sẽ không chạy.†Hùng dÅ©ng oai vệ, khà phách hiên ngang tiêu sái Ä‘i và o. Thá»±c ra hắn vẫn Ä‘á» phòng cô chạy trốn.
Chu Dạ Ä‘i theo hắn, ánh mắt liếc nhìn má»i nÆ¡i. “Vệ Khanh, đây là nhà anh sao?†Lá»›n nhÆ° váºy? Kiến trúc cổ kÃnh, đình Ä‘Ã i lầu các, núi giả nÆ°á»›c ao, không ngá» còn có vÆ°á»n hoa, má»™t cÆ¡n gió thoảng qua, mang theo mùi thÆ¡m nhè nhẹ, giống nhÆ° trở vá» thá»i phong kiến, má»™t biệt phủ Ä‘á»™c láºp vá»›i những tiếng Ä‘á»™ng rầm rÄ© ở bên ngoà i.
Bên ngoà i hà nh lang có má»™t già n nho, mà u xanh mÆ¡n mởn, che khuất ánh mặt trá»i, đúng là má»™t chá»— râm mát để thÆ° giãn lúc mùa hè. Có má»™t chum nho xanh rÅ© xuống, xanh tÆ°Æ¡i, quả tròn bóng, là m ánh mắt Chu Dạ sáng ngá»i, ngẩng đầu nhá» giá»ng nói: “Nho nhà anh có thể ăn không?â€
Vệ Khanh cÆ°á»i thầm cô, quả nhiên vẫn tÃnh trẻ con, nói chuyện ngây thÆ¡ nhÆ° váºy, gõ gõ mÅ©i cô: “Có thÃch nhà anh không?†Chu Dạ le lưỡi là m mặt quá»·: “Em chỉ thÃch nho nhà anh, muốn ăn.†Nhiá»u quả nhÆ° váºy, cô nhìn đã chảy nÆ°á»›c miếng. Vệ Khanh nhÃu mà y, dá»… dà ng lừa bán nhÆ° váºy? Chỉ cần mấy chùm nho là đã có thể tóm cô là m tù binh? Äúng là trẻ con.
Vừa bÆ°á»›c và o phòng khách, Chu Dạ liá»n nghiêm túc trở lại, hai tay đặt trÆ°á»›c ngÆ°á»i, nhìn không chá»›p mắt: “Cháu chà o hai bác.†Cố gắng duy trì nụ cÆ°á»i, nhÆ°ng lại không che giấu được vẻ ngượng ngùng. Mặc dù Vệ Thiệu lão đại tÆ°á»›ng không nói gì, nhÆ°ng lại gáºt gáºt đầu. Xem ra ấn tượng vá»›i cô không tệ.
Vệ Khanh giá»›i thiệu: “Äây là anh trai và chị dâu anh.†Cô xoay ngÆ°á»i, dịu dà ng nói: “Em chà o anh chị.†Giá»ng nhẹ ngà ng, mang theo chút ngá»t ngà o của phÆ°Æ¡ng nam, là m ngÆ°á»i nghe có cảm giác má»›i mẻ. Vệ An nghe xong, không hiểu vì sao, lại nở nụ cÆ°á»i má»™t chút. Ngay cả ngÆ°á»i nghiêm túc nhÆ° Trần Lệ Vân, thấy có ngÆ°á»i gá»i cô là chị, cÅ©ng buồn cÆ°á»i. Ãnh mắt tinh tế đánh giá cô gái, cảm giác có chút quen mắt, nhá»› tá»›i buổi tối tết Nguyên tiêu, nhÃu mà y nhìn Vệ Khanh, hóa ra là sá»›m gặp qua.
Thái Ä‘á»™ má»i ngÆ°á»i trong Vệ gia Ä‘á»u hoan nghênh Chu Dạ tá»›i chÆ¡i, bởi váºy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hòa nhã. Mẹ Vệ Khanh vá»™i nói: “Äến đây, mau ngồi Ä‘i, bên ngoà i rất nóng.†Liên tục bảo ngÆ°á»i mang hoa quả, đồ uống tá»›i. Bình thÆ°á»ng Vệ gia hay uống trà , nhÆ°ng mẹ hắn nghÄ© giá» là m gì còn thanh niên nà o thÃch uống trà , vì thế cố ý chuẩn bị đồ uống cho Chu Dạ, tá»± mình mang tá»›i.
Chu Dạ vá»™i đứng dáºy: “Bác gái, cứ để mặc cháu là được rồi ạ.†Mẹ hắn cÆ°á»i: “Äứa nhá» nà y, vẫn còn khách khà nhÆ° váºy, gá»i bác gái khách khà quá nha.†Ãnh mắt chá» mong nhìn Chu Dạ. Cô nhất thá»i xấu hổ, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Vệ Khanh cầu cứu, hắn lại cố tình cúi đầu uống trà . Cô cÅ©ng không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải nhá» giá»ng kêu má»™t tiếng “mẹâ€, việc tá»›i nÆ°á»›c nà y, cÅ©ng chỉ có thể dà y mặt gá»i má»™t tiếng “cha.â€
Vệ lão đại tÆ°á»›ng mở miệng: “Äừng đứng nữa, ngồi xuống nói chuyện Ä‘i.†Hiển nhiên tiếng “cha†kia đã rÆ¡i và o tâm khảm. Ở bên ngoà i, Trần Lệ Vân luôn xÆ°ng hô vá»›i ông là thủ trưởng, vá» nhà cÅ©ng rất hiếm khi nghe được tiếng cha, cho dù là ngà y lá»… tết cÅ©ng chỉ gá»i má»™t tiếng, giá»ng Ä‘iệu vô cùng cứng ngắc. Chu Dạ nói ngá»t nhÆ° váºy, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngÆ°á»i gặp ngÆ°á»i thÃch.
Tâm tình Vệ mẫu nhÆ° hoa nở rá»™, lôi kéo cô há»i chuyện, Chu Dạ ngoan ngoãn trả lá»i, mắt nhìn Vệ lão đại tÆ°á»›ng: “Cha con trÆ°á»›c kia cÅ©ng ở trong quân ngÅ© là m công tác váºn tải, rất nhiá»u năm sau má»›i giải ngÅ©, bây giá» Ä‘ang là m ở má»™t xà nghiệp.†Vệ lão đại tÆ°á»›ng có chút kinh hỉ, liá»n nói: “Tháºt sao? Hóa ra trÆ°á»›c kia cha con cÅ©ng xuất thân là quân nhân sao, hôm nà o phải gặp ông ấy má»›i được.†Vệ Khanh liếc nhìn cô, không ngá» cô có thể thoải mái nói chuyện nhÆ° váºy.
Vệ An và Trần Lệ Vân vẫn ngồi nhÆ° váºy, chỉ nghe không nói chuyện, cặp vợ chồng nà y là m không khà có chút cứng ngắc. Chu Dạ ngồi bên cạnh, cÅ©ng không dám tùy tiện nói lung tung, thấy chén trà của há»n hỠđã hết, liá»n thuáºn tay rót trà và o. Vệ An nhìn thấy gáºt gáºt đầu, trong lòng thầm tán thưởng không biết Vệ Khanh tìm ở đâu ra má»™t cô gái nhá» nhu thuáºn nhÆ° váºy. Trần Lệ Vân thẳng tÃnh, láºp tức cầm lên uống, đúng là rất nể mặt Chu Dạ rồi.
Vệ mẫu tá»± mình xuống bếp là m và i món sở trÆ°á»ng, lại bá» ra chai rượu ngon, đã lâu trong nhà không vui vẻ nhÆ° váºy. Chu Dạ ngồi không yên, Vệ Khanh liá»n dẫn cô ra ngoà i tham quan. Cô ghé và o lan can, hÆ°ng phấn nói: “Anh nhìn xem, có tháºt nhiá»u cá và ng nha.†Äủ mà u sắc, trắng có, Ä‘en có, xám, phấn hồng… Còn có má»™t con cá to bÆ¡i qua bÆ¡i lại. Cô nói: “Vệ Khanh, hồi nhá» em rất thÃch nuôi cá. NhÆ°ng mà em cứ di chuyển Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, vá» sau là m vỡ bể cá, từ đó mẹ không cho em nuôi nữa.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i: “Äây là cha anh nuôi đấy. Nếu không, em Ä‘i há»i ông kinh nghiệm xem?†Chu Dạ không để ý tá»›i lá»i chá»c ghẹo của hắn, nhìn ánh mặt trá»i dần dần khuất vá» phái tây, gió chiá»u mát mẻ, má»i căng thẳng lo lắng đã hoà n toà n chìm xuống. Ôm cánh tay hắn, thân thiết nói: “Em cứ nghÄ© ngÆ°á»i nhà anh rất đáng sợ, giống nhÆ° trong ti vi, ăn nói ý tứ, không thể tùy tiện nói chuyện, hóa ra không phải nhÆ° váºy.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i, cô tưởng tượng nhà hắn thà nh cái gì thế? Há»i: “Váºy giá» em cảm thấy thế nà o?†Cô nói: “Rất tốt, nhÆ°ng rá»™ng tháºt đấy.†Ăn má»™t bữa cÆ¡m mà còn phải chạy tá»›i chá»— khác, không chết mệt sao? Vệ Khanh cÆ°á»i cÆ°á»i, đúng là rá»™ng tháºt, cho nên hắn má»›i chuyển ra ngoà i, mua má»™t căn phòng nhá», đủ ở là được rồi.
Bữa tối cá»±c kỳ phong phú, sÆ¡n hà o hải vị, rá»±c rỡ muôn mà u, nhìn đã khiến ngÆ°á»i ta có cảm giác thèm ăn. Vệ mẫu liên tục gắp thức ăn cho cô: “Thi Thi, con ăn thá» món nà y xem, mẹ tá»± tay là m đấy, ăn thá» xem có được không?†Bà qua Vệ Khanh mà biết nhÅ© danh của cô, cÅ©ng gá»i cô là Thi Thi.
Chu Dạ cắn má»™t miếng, gáºt đầu nói ăn ngon lắm ạ. Nà ng ở trÆ°á»ng là m gì được ăn nhiá»u tôm to nhÆ° váºy, nên ăn tÃch cá»±c, tay đầy dầu mỡ. Vệ mẫu thấy cô nể mặt nhÆ° váºy, cÆ°á»i toe toét, còn ra sức gắp cho cô ăn nhiá»u hÆ¡n. Chu Dạ không để ý, bị vá» tôm cứa cho má»™t Ä‘Æ°á»ng, cô cÅ©ng không quan tâm, đặt trong miệng mút mút. Vệ Khanh lại chú ý tá»›i, Ä‘Æ°a giấy ăn cho cô, nói: “Lau tay trÆ°á»›c đã, để anh là m cho.†Bóc vá» xong, để và o bát cho cô. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn thấy, không thể tưởng tượng lại có tình cảm vá»›i con dâu má»›i nhÆ° váºy, xem ra là chuyện tốt sắp đến gần rồi.
Tâm tình Vệ lão đại tÆ°á»›ng xem ra không tệ, giÆ¡ chén lên: “Má»i ngÆ°á»i cùng nhau uống má»™t chén nà o.†Lại quay sang há»i Chu Dạ: “Có biết uống rượu chứ?†Rất quan tâm cô. Cô gáºt đầu, hai tay nâng chén, cuống má»™t hÆ¡i cạn sạch. Sau đó đứng dáºy rót rượu và o chén má»—i ngÆ°á»i, xong má»›i trở vá» chá»— ngồi. Vệ lão đại tÆ°á»›ng vui vẻ, uống hết ba chén, ngay cả Vệ mẫu chẳng mấy khi uống rượu cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i uống rượu Chu Dạ rót.
Má»™t bữa cÆ¡m mà cả chủ và khách Ä‘á»u vui vẻ, không khà hòa hợp. Má»i ngÆ°á»i ngồi ở phòng nói chuyện phiếm. Chu Dạ vẫn có ấn tượng sâu Ä‘áºm vá»›i Trần Lệ Vân trong bá»™ quân trang, hâm má»™ vô cùng, tá»± nhiên trong mắt toát ra vẻ sùng bái ngưỡng má»™, vì thế chủ Ä‘á»™ng cầm miếng dÆ°a hấu Ä‘i qua, cung kÃnh nói: “Chị, chị ăn dÆ°a hấu Ä‘i ạ.†Trần Lệ Vân nghe thấy, rất hà i lòng. Nhìn Chu Dạ, lại nhá»› tuổi trẻ của chÃnh mình, tuy không biết mở lá»i thế nà o, vẻ mặt lại dịu Ä‘i rất nhiá»u. Thản nhiên nói má»™t câu: “Em vẫn còn Ä‘ang Ä‘i há»c phải không?†Chỉ má»™t câu Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, đối vá»›i cô mà nói đã là vô cùng khó khăn.
Chu Dạ vá»™i trả lá»i: “Vâng, em vừa má»›i tốt nghiệp đại há»c, vừa má»›i thi xong nghiên cứu sinh ạ.†Cô gáºt đầu, nói: “Hiếu há»c nhÆ° váºy tháºt tốt.†Chu Dạ gáºt đầu nói đâu có. Trần Lệ Vân nhìn đồng hồ, đứng lên: “Buổi tối con có công sá»±, phải tá»›i Thẩm DÆ°Æ¡ng má»™t chuyến, con Ä‘i trÆ°á»›c.†Lên lầu thay quân trang xong, xuống dÆ°á»›i, quần áo thẳng mượt, không má»™t nếp gấp, tÆ° thế oai hùng, hiên ngang, dangs vẻ mạnh mẽ. Cô vừa thay quân trang xong, cả ngÆ°á»i rạng rỡ sáng lên, khóe mất, Ä‘uôi lông mà y, giÆ¡ tay nhấc chân, Ä‘á»u có má»™t cá»— anh khÃ, là m ngÆ°á»i ta ngưỡng má»™.
Vệ lão đại tướng nói: “Vệ An, đưa Lệ Vân ra sân bay.†Mặc dù Trần Lệ Vân đã có xe chuyên dụng. Vệ An chần chừ một lát, Vệ lão đại tướng nói: “Nhanh đi đi.†Không cho phép cự tuyệt. Vệ An khẽ gần đầu, lên lầu thay quần áo. Trần Lệ Vân cũng không nói gì thêm, đội mũ, bước ra ngoà i.
Hai vợ chồng ngồi chung má»™t xe là chuyện mấy năm nay chÆ°a từng có. Vệ An lái xe Ä‘Æ°a cô Ä‘i tá»›i sân bay Äông Giao quân dụng, trên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không nói chuyện. Mắt nhìn thấy sân bay ở phÃa xa xa, anh má»›i mở lá»i phá vỡ không khà trầm mặc: “Bạn gái của Vệ Khanh cÅ©ng không tệ nhỉ.†Lấy Chu Dạ là m Ä‘á» tà i, hi vá»ng không là m không khà quá cứng nhắc.
Trần Lệ Vân nhá»› tá»›i khuôn mặt Chu Dạ ngưỡng má»™ nhìn cô, gá»i cô là chị, khuôn mặt cứng ngắc cÅ©ng má»m lại: “vâng†má»™t tiếng, không nói tiếp. Không khà lại trầm mặc. Buổi tối, Vệ An nhìn thấy Vệ Khanh và Chu Dạ thân máºt nhÆ° váºy, trong lòng có chút xúc Ä‘á»™ng, muốn cải thiện cục diện bế tắc trong quan hệ hai vợ chồng.
Anh cố gắng tìm chủ Ä‘á» mà vợ cảm thấy hứng thú, nhÆ°ng ná»a ngà y vẫn không nghÄ© ra. Sân bay đã đến, nhìn thấy thá»i gian không còn nhiá»u lắm, Ä‘Ã nh phải tùy tiện há»i: “Lần nà y… em Ä‘i Thẩm DÆ°Æ¡ng, có chuyện gì thế?†Trần Lệ Vân lạnh lùng nói: “Không thể trả lá»i.†đẩy cá»a xe bÆ°á»›c xuống. Anh há»i câu nà y đúng là động và o nòng súng, đối vá»›i công tác bà máºt, không bao giá» Trần Lệ Vân tiết lá»™ ra ngoà i.
Xe Ä‘i sau cÅ©ng mở ra, Ä‘i ra là và i ngÆ°á»i mặc đồng phục cảnh viên, ba nam má»™t nữ, nghiêng mình cúi chà o Trần Lệ Vân, sau đó xoay ngÆ°á»i chà o há»i Vệ An. Trần Lệ Vân chỉ gáºt gáºt đầu vá»›i anh, rồi dẫn thuá»™c hạ Ä‘i và o, ngay cả lá»i nói từ biệt cÅ©ng không có. Vệ An nhìn theo bóng dáng Ä‘oà n ngÆ°á»i, xoa xoa đầu, vẻ mặt mệt má»i. Có má»™t ngÆ°á»i vệ sÄ© Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c, gõ gõ cá»a kÃnh xe: “Vệ tiên sinh, để tôi lái xe cho.†Hắn gáºt gáºt đầu, chuyển sang ghế phụ.
Băng đống tam xÃch, phi nhất nháºt chi hà n. [18]. Tình hình hiện giá» giữa anh và Lệ Vân cÅ©ng không phải má»›i má»™t sá»›m má»™t chiá»u. Vệ sÄ© há»i anh trở vá» văn phòng sao. Ná»a ngà y sau anh má»›i nói: “Không, vá» Vệ gia.†Anh cÅ©ng là ngÆ°á»i, không phải lúc nà o ý chà cÅ©ng cứng rắn nhÆ° sắt thép được.
Vợ chồng Vệ An Ä‘i rồi, Chu Dạ cÅ©ng nói muốn vá». Vệ mẫu lại nói: “Vẫn còn sá»›m mà , ngồi lại chÆ¡i chút đã. Muá»™n quá thì ở lại đây má»™t đêm, còn nhiá»u phòng mà . Bảo Vệ Khanh dẫn con Ä‘i tham quan má»™t chút.†Bà rất thÃch Chu Dạ, không nỡ để cô vá».
Chu Dạ theo Vệ Khanh lên lầu: “Äây là phòng của anh sao?†Tò mò Ä‘i thăm. Trong phòng trang trà đơn giản, mà u sắc nhã nhặn, khiến không gian cà ng thêm rá»™ng lá»›n. Trong không khà mÆ¡ hồ có mùi hÆ°Æ¡ng hoa, là m cho tình thần sảng khoái. Cô đẩy cá»a sổ ra, bên ngoà i ban công có mấy cháºu hoa hồng Ä‘ang nở rá»™, đóa hoa kiá»u diá»…m, hiển nhiên bất phà m. Trên bà n là m việc có rất nhiá»u sách. Tùy tiện cầm má»™t cuốn mở mở, không hiểu rõ, ngẩng đầu há»i: “Äây Ä‘á»u là sách của anh sao?†Äúng là khiến cho ngÆ°á»i ta nghi ngá». Khắc khổ nhÆ° váºy không giống Vệ Khanh mà cô biết.
Vệ Khanh gõ gõ trán cô, bất mãn: “Hứ, lúc chồng em còn Ä‘i há»c, năm nà o cÅ©ng nháºn được há»c bổng đấy.†Chu Dạ trợn mắt, chặc lưỡi: “Nhìn không ra nha… em cứ nghÄ© anh cả ngà y chÆ¡i bá»i lêu lổng cÆ¡..†Vệ Khanh bắt đầu tán dÆ°Æ¡ng bản thân: “Vừa hết cấp ba, chồng em đã dá»… dà ng thi Ä‘á»— Thanh Hoa, giảng viên tá»± chỉ danh muốn nháºn anh. Äây chÃnh là vinh dá»± rất lá»›n. Còn nữa, thá»i Ä‘iểm chồng em thi nghiên cứu sinh, còn láºp công ty, bắt lấy cÆ¡ há»™i, tầm nhìn xa trông rá»™ng, má»›i có thể thà nh công nhÆ° ngà y hôm nay.â€
Mặc dù bối cảnh của Vệ Khanh rất lá»›n, nhÆ°ng là tá»± tay hắn gây dá»±ng sá»± nghiệp, cÅ©ng tá»± mình trải qua nhiá»u gian khổ. Hắn có rất nhiá»u khuyết Ä‘iểm, và dụ nhÆ° thói quen thiếu gia không Ãt. NhÆ°ng có nhiá»u chá»—, nhiá»u ngÆ°á»i không thể bì kịp vá»›i hắn, là m việc rất có nghị lá»±c, muốn là m gì thì sẽ kiên quyết hoà n thà nh, không đạt mục Ä‘Ãch thá» không bá» qua. CÅ©ng không xem thÆ°á»ng buông tha.
Chu Dạ lắc đầu cÆ°á»i: “Anh lại khoe khoang rồi.†Vệ Khanh vá»— nhẹ mặt cô, nghiêm trang nói: “Sao em lại không tin nhỉ? Anh chứng minh cho em xem.†Dáng vẻ quyết liệt. Cô nhún vai, để xem hắn định thổi phồng tá»›i cỡ nà o. Vệ Khanh lại cúi đầu, triá»n miên nhiệt tình hôn cô, giống nhÆ° trừng phạt cô vừa rồi dám xem thÆ°á»ng hắn, là m cô trở tay không kịp.
Cô Ä‘á» mặt đẩy hắn ra, cô vẫn chÆ°a quên Ä‘ang ở trong nhà hắn đâu, có chút tức giáºn: “Vệ Khanh! Anh là m gì váºy?†Hắn trêu chá»c: “Có cần anh chứng minh không?†Cô Ä‘á» mặt nhá» giá»ng mắng hắn sắc lang. Hắn cÆ°á»i ha ha, cà ng thêm là m cà n, hai tay vuốt ve qua lại bên hông cô.
Mùa hè, hai ngÆ°á»i chỉ mặc má»™t lá»›p quần áo, qua lá»›p vải Ä‘á»u có thể cảm nháºn thân nhiệt của đối phÆ°Æ¡ng. Vệ Khanh lại sá» loạn, hôn loạn. Chu Dạ bị hắn khiêu khÃch thà nh mÆ¡ hồ, ngay cả khi hắn kéo cao vạt váy cô lên đùi cÅ©ng không biết. Tay Vệ Khanh dán lên là n da má»m mại của cô, lòng bà n tay giống nhÆ° có lá»a, lặng lẽ lÆ°á»›t lên trên. Chu Dạ đứng ở trong phòng tối, hÆ¡i hÆ¡i ngẩng đầu, khép chặt hai chân, thở hổn hển, nhÆ°ng lại không có lá»±c phản kháng.
Vệ Khanh cÆ°á»i ra tiếng, hôn hôn khóe môi cô, liếm qua cằm, đầu vai. Chu Dạ rên rỉ thà nh tiếng: “Vệ Khanh…†Giống nhÆ° thầm oán, lại giống nhÆ° há»n dá»—i.
Äang lúc hai ngÆ°á»i khi nông khi sâu, Ä‘á»™t nhiên nghe thấy tiếng Ä‘áºp cá»a, tiếng Vệ mẫu truyá»n tá»›i: “Ở trong phòng sao? Xuống dÆ°á»›i ăn hoa quả Ä‘i.†Cô má»›i giáºt mình, vá»™i và ng đẩy hắn ra, buông là n váy xuống, xấu hổ vô cùng. Äúng là là m cà n, ngÆ°á»i lá»›n vẫn còn ở bên ngoà i. Cà ng ngà y cô cà ng không có sức kháng cá»± vá»›i hắn, rõ rà ng chỉ là má»™t nụ hôn, lại khiến cô ý loạn tình mê.
Dùng nÆ°á»›c lạnh vá»— vá»— lên hai má phiếm hồng, Chu Dạ xuống lầu, nói mình phải vá», Vẫn cúi đầu, khó nén xấu hổ, ở xÆ°Æ¡ng quai xanh của cô vẫn còn lÆ°u lại dấu hôn. Có lẽ Vệ mẫu cÅ©ng biết bá»n hỠở trong phòng là m gì, cho nên cá»a cÅ©ng không mở ra, chỉ gõ gõ tượng trÆ°ng.
Vệ Khanh Ä‘Æ°a cô trở vá», trÆ°á»›c khi Ä‘i còn muốn hôn cô. Chu Dạ buồn bá»±c nói: “Không cho phép hôn!†Ở đâu cÅ©ng sá» soạng, bảo cô biết ra ngoà i gặp ngÆ°á»i khác thế nà o? Da thịt má»m mại, chỉ cần hôn nhẹ, cÅ©ng đã để lại dấu hôn hồng hồng. Mùa đông còn đỡ, còn có áo khoác che chắn, mùa hè thì không thể ra ngoà i. Vệ Khanh cÆ°á»i: “Hôn má»™t cái thôi rồi vá».†Ôm eo cô, ra sức hôn má»™t cái, má»›i thả cô ra, đôi môi bị chà đạp cà ng thêm Ä‘á» tÆ°Æ¡i gợi cảm.
Hai ngÆ°á»i cà ng ngà y cà ng giống má»™t cặp tình nhân cuồng nhiệt.
[18]: 冰冻三尺éžä¸€æ—¥ä¹‹å¯’ – nÆ°á»›c đã đông thà nh đá đến ba thÆ°á»›c rồi, thì trá»i đâu phải chỉ lạnh có má»™t ngà y.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 09:58 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Vệ Khanh vá» nhà , lúc Ä‘i ngang qua trung đình, nhìn thấy dÆ°á»›i già n nho trùng Ä‘iệp, dÆ°á»ng nhÆ° có ngÆ°á»i. Äi qua nhìn thấy, lắp bắp kinh hãi: “Anh, sao anh lại vá»?†Vệ An là m việc báºn rá»™n, trăm ngà n công việc, má»™t năm chẳng mấy khi thấy vá» nhà , thảo nà o khiến Vệ Khanh kinh ngạc.
Vệ An cầm chén rượu trong tay, nhấp từng ngụm nhá», dÆ°á»›i đất đặt má»™t bình rượu lá»›n vừa má»›i mở nút, xung quanh Ä‘á»u nồng Ä‘áºm hÆ°Æ¡ng rượu. Vệ An ngẩng đầu nhìn Vệ Khanh, thản nhiên nói: “Trăng đêm nay đẹp nhÆ° váºy, uống rượu ngắm trăng.†MÆ°á»i lăm âm, đúng là đêm trăng tròng, ánh trăng sáng ngá»i nhÆ° ban ngà y, không vÆ°á»›ng bụi trần. Chẳng mấy khi ở Bắc Kinh có vẻ đẹp ban đêm nhÆ° váºy, nguyệt minh tinh hi, ô thÆ°á»›c nam phi [19]. Má»™t vòng trăng tròn treo lÆ¡ lá»ng giữa trá»i cao, đêm lạnh nhÆ° nÆ°á»›c, gió lạnh len qua từng lá»›p áo.
Má»™t đêm nhÆ° váºy, nhất định có ngÆ°á»i thở dà i.
Vệ An ở trong giá»›i chÃnh trị, trÆ°á»›c nay vui buồn Ä‘á»u không để lá»™ ra, trấn tÄ©nh ung dung, chuyện lá»›n tá»›i đâu cÅ©ng Ä‘á»u có cách giải quyết, rất Ãt khi xá» trà theo cảm tÃnh. NhÆ°ng đêm nay anh không chỉ ngắm trăng gặm nhấm ná»—i Ä‘au, mà còn nhá» giá»ng ngâm: “Äối tá»u Ä‘Æ°Æ¡ng ca, nhân sinh ká»· hà . Thà nhÆ° triêu lá»™, khứ nháºt khổ Ä‘a. Khái Ä‘Æ°Æ¡ng dÄ© khảng, u tÆ° nan vong. Hà dÄ© giải Æ°u, duy hữu Ä‘á»— khang!†[20]. DÆ°á»ng nhÆ° trong lòng có rất nhiá»u chuyện buồn bá»±c, khó có thể giải sầu. Ãp lá»±c bao lâu, nhÆ°ng lại không biết là m thế nà o để giải tá»a.
Vệ Khanh ngồi xuống bên cạnh anh, vá»— nhẹ vai anh há»i: “Anh, anh là m sao váºy? Äã xảy ra chuyện gì sao?†Äêm nay anh rất lạ. Vệ An thở dà i: “Tá»± nhiên nhá»› tá»›i chuyện trÆ°á»›c kia, có chút hoà i niệm.†Vá»— vai hắn, nói: “Hai anh em mình má»—i ngà y Ä‘á»u báºn rá»™n, uống rượu không Ãt, nhÆ°ng chúng ta, đã lâu lắm rồi chÆ°a từng ngồi vá»›i nhau.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i: “Äúng, cái thá»i mà anh em mình ngồi dÆ°á»›i già n nho là m bà i táºp, đã là chuyện của hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c.†Những chuyện trÆ°á»›c đâu, tiếp tục nhá»› tá»›i, vẫn còn nhá»› rõ mồn má»™t. NhÆ°ng chỉ chá»›p mắt, ngÆ°á»i đã tá»›i tuổi trung niên, thá»i gian nhÆ° nÆ°á»›c chảy vô tình, qua mau.
Vệ An hÆ¡n hắn tám tuổi, luôn yêu thÆ°Æ¡ng cáºu em trai nà y, là m việc gì cÅ©ng giúp hắn, tình cảm hai anh em rất tốt. Phần lá»›n vì có anh trai quan tâm, nên má»›i dám giÆ°Æ¡ng nanh múa vuốt ở Bắc Kinh. Vì thế, nhấc chén lên, hà o khà nói: “Hôm nay chúng ta không say không vá».â€
Vệ An giÆ¡ chén mỉm cÆ°á»i nói: “Chén đầu tiên, chúc mừng chú tình trÆ°á»ng đắc ý, sá»›m thà nh má»™t gia đình. Anh rất hâm má»™ chú.†Vệ Khanh nhá»› tá»›i Chu Dạ, giá» phút nà y, bá»—ng cảm thấy nhá»› da diết, đâu đó trong lòng, có cảm giác má»m mại không thể nà o giải thÃch được, chỉ cần nhẹ nhà ng chạm và o cÅ©ng thấy Ä‘au. Hắn nghe ra trong giá»ng nói của Vệ An tịch mịch cô Ä‘Æ¡n, vẫn há»i ra: “Anh, anh Ä‘Æ°a chị Ä‘i ra sân bay, trên Ä‘Æ°á»ng không xảy ra chuyện gì chứ?â€
Vệ An day day mắt, lắc đầu, không trả lá»i. Hai anh em lại uống thêm mấy chén, Vệ Khanh thở dà i: “Anh, anh vẫn còn nhá»› tá»›i bạn gái trÆ°á»›c kia phải không?†Thở dà i tháºt sâu. Hắn biết Vệ An luôn giữ kÃn tình cảm trong lòng, không dá»… dà ng cho ngÆ°á»i khác biết.
Vệ An thở dà i: “Lại nói tiếp, hÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, có nhiá»u chuyện đã quên. Chú nhìn anh xem, đã gần bốn mÆ°Æ¡i rồi, vẻ mặt mệt má»i, trên mặt đã có nếp nhắn, cả ngà y hối hả ngược xuôi. Chuyện thá»i trẻ lông bông, sao có thể nhá»› rõ.†Tuy nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng đêm dà i vắng vẻ, nhất định vẫn nhá»› tá»›i.
Bởi vì rất cô đơn .
Vệ An cÅ©ng xuất thân từ quân Ä‘á»™i, chẳng qua sau nà y lại theo chÃnh trị, là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c, tÃnh tình ngay thẳng, không ở bên ngoà i là m chuyện xằng báºy. Cuá»™c sống hôn nhân lại bất hạnh nhÆ° thế, anh chỉ có thể dá»±a và o trà nhá»›, nhá»› lại má»™t chút ôn nhu trong lòng. Äêm nay, anh chợt hiểu ra, hÆ¡n mÆ°á»i năm qua vùi đầu và o việc quốc gia đại sá»±, đối vá»›i vợ anh mà nói, có phải rất không công bằng? Chuyện tình cảm, là lá»—i của hai ngÆ°á»i. Bất đắc dÄ©, anh cảm thấy vô lá»±c. Má»i chuyện bế tắc, giống nhÆ° má»™t cái lÆ°á»›i vô hình bủa vây xung quanh, bảo anh nên là m thế nà o? Là m cách nà o có thể giải quyết triệt để?
Vệ Khanh cÆ°á»i an ủi: “Anh, anh vẫn còn trẻ, thân giữ chức vụ quan trá»ng, tiá»n đồ rá»™ng mở. Vá»›i tuổi của anh, chÃnh là thá»i cÆ¡ phát triển tiá»n đồ, là nhân tà i trụ cá»™t của đất nÆ°á»›c. Không giống em, chỉ cần có má»™t công ty nho nhá», đã cảm thấy thá»a mãn.â€
Vệ An cÆ°á»i: “ ‘Vân Mã’ cÅ©ng không phải là công ty nho nhá», rất nhiá»u ngÆ°á»i ở trÆ°á»›c mặt anh khen ngợi chú là nhân tà i tinh anh của xã há»™i.†Dừng má»™t chút, còn nói: “NhÆ°ng mà nói tháºt, Ä‘iá»u khiến anh hâm má»™ chÃnh là , chú tìm ở đâu ra má»™t cô bạn gái vừa xinh xắn lại thông minh nhÆ° váºy?†Quan trá»ng hÆ¡n chÃnh là cả hai bên Ä‘á»u yêu thÆ°Æ¡ng nhau, tháºt sá»± rất khó.
Xã há»™i cà ng ngà y cà ng tiến bá»™, chuyện tình cảm lại cà ng ngà y cà ng xa xỉ. CÅ©ng không phải ai cÅ©ng có thể may mắn nhÆ° váºy, ở bÆ°á»›c ngoặt cuá»™c Ä‘á»i, trong lúc vô ý lại gặp được tình yêu truyá»n thuyết. Nếu không nắm bắt cÆ¡ há»™i, sẽ lặng lẽ trôi Ä‘i.
Vệ Khanh có chút đắc ý, cÆ°á»i nói: “Cô gái nhá» nà y, còn chÆ°a và o cá»a, không biết đã là m em ăn bao nhiêu trái đắng rồi.†Mặc dù giá»ng Ä‘iệu bất mãn, nhÆ°ng trong lòng lại rất ngá»t ngà o. Vệ An cÆ°á»i: “Chú cÅ©ng phải biết chừng má»±c! Má»™t cô gái nhÆ° váºy, dù cô ấy có không thÆ°Æ¡ng mình, mình cÅ©ng sẽ yêu cô ấy.†Äêm nay, có lẽ Vệ An nhá»› rất nhiá»u chuyện cÅ© đã qua, cảm khái.
Vệ Khanh do dá»± má»™t lúc, chần chừ há»i: “Anh, anh và chị…†hắn nghÄ© đêm nay bá»n há» nhất định đã xảy ra chuyện gì đó. Vệ An lảo đảo đứng dáºy: ‘Không có việc gì, má»™t ngà y nữa lại trôi qua. Ngà y mai lại là má»™t ngà y má»›i.†Vệ Khanh chạy nhanh tá»›i đỡ anh. Anh xua tay: “Không cần, chút rượu nhỠấy là m sao anh ngã được, chẳng qua ngồi lâu nên chân hÆ¡i tê má»™t chút. Äêm đã khuya rồi, chú cÅ©ng Ä‘i ngủ Ä‘i.†Nói xong, cầm bình rượu Ä‘i vá».
Vệ Khanh đứng dáºy, dá»±a và o lan can là m bằng đá, lạnh buốt. Bóng đêm dà y đặc, xung quanh không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Nhá»› tá»›i Vệ An, lại cà ng thấy mình may mắn cỡ nà o. Giữa biển ngÆ°á»i má» mịt, hắn gặp được Chu Dạ, hắn thÃch cô, mà cô cÅ©ng thÃch hắn, ở tuổi của hắn, cÅ©ng không phải chuyện dá»… dà ng. Hắn biết lúc nà y giữa bá»n há» vẫn còn vô số vấn Ä‘á» chÆ°a giải quyết, chẳng hạn nhÆ° tuổi tác, chẳng hạn nhÆ° sá»± thông cảm lẫn nhau, chẳng hạn nhÆ° việc sống chung… nhÆ°ng Ãt nhất hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có tình cảm vá»›i nhau. Äó là điá»u may mắn.
Cảm xúc mênh mang, dÆ°á»ng nhÆ° khó kiá»m chế nổi. Giá» phút nà y, rất muốn nghe giá»ng Chu Dạ, hắn có thể tưởng tượng ra dáng vẻ cau mà y, không kiên nhẫn của cô, giống nhÆ° đứa trẻ không rà nh thế sá»±. NhÆ°ng có đôi khi, cô lại dịu dà ng, hiểu biết là m cho ngÆ°á»i ta Ä‘au lòng, thà nh thục, lý trà vượt qua cả giá»›i hạn tuổi tác. Nhìn đồng hồ, đã quá khuya, có lẽ giá» nà y cô Ä‘ang ở trong má»™ng đẹp. Không muốn quấy rầy giấc ngủ của cô, nhÆ°ng lại không cam lòng, vì thế gá»i má»™t tin nhắn tá»›i.
Ná»a đêm Chu Dạ dáºy Ä‘i toilet, nghe thấy Ä‘iện thoại vang, là tin nhắn Vệ Khanh gá»i tá»›i: “Nhá»› em.†Nhìn giá», đã má»™t giá» hÆ¡n, cô nhÃu mà y, hắn vẫn còn chÆ°a ngủ sao? Ná»a đêm rồi còn nhắn tin buồn nôn nhÆ° váºy, không biết trong đầu lại nghÄ© cái gì. NhÆ°ng vẫn lẩm bẩm trong lòng: “Hôn má»™t cái, ngủ Ä‘i…†chui và o trong chăn tiếp tục ngủ. NhÆ°ng khóe miệng mang theo ý cÆ°á»i, má»™t đêm má»™ng đẹp.
Sáng sá»›m Vệ Khanh tỉnh dáºy, Vệ An đã sắp bÆ°á»›c lên chuyên cÆ¡ chuẩn bị ra nÆ°á»›c ngoà i, anh đã khôi phục lý trà trấn tÄ©nh, không là m mất hình ảnh trÆ°á»›c công chúng. Vệ mẫu ngồi bên bà n ăn, nói: “Con à , bao giá» con tÃnh kết hôn đây?†Suýt nữa Vệ Khanh bị sặc, chuyện nà y cÅ©ng quá nhanh Ä‘i, hôm qua Chu Dạ má»›i tá»›i nhà chÆ¡i thôi. Liá»n nói: “Chuyện nà y… có lẽ phải chá» má»™t thá»i gian nữa ạ.â€
Vệ mẫu buông Ä‘Å©a: “Chá» cái gì chứ? Không phải Thi Thi đã tốt nghiệp đại há»c rồi sao? Con cÅ©ng không còn Ãt tuổi, đây là thá»i Ä‘iểm thÃch hợp nhất, còn không mau là m? Con nhìn mẹ và cha đấy, vì chuyện hôn sá»± của con Ä‘á»u đã bạc trắng tóc.†Lá»i của cha mẹ, nặng nhÆ° núi Thái SÆ¡n.
Hắn bất đắc dÄ© nhìn mẹ: “Chuyện kia từ từ rồi sẽ đến mà mẹ.†Dục tốc bất đạt[21], đối vá»›i Chu Dạ, cần phải kiên nhẫn. Nếu là m không thá»a đáng, không khéo chữa lợn là nh thà nh lợn què, cô sẽ lại tránh né. Vệ lão đại tÆ°á»›ng ngồi ở sofa Ä‘á»c báo, bá»—ng nhiên nói: “Vừa Ä‘á»c báo, nói không Ãt sinh viên má»™t tay cầm bằng tốt nghiệp, má»™t tay cầm giấy kết hôn, đám trẻ bây giá», phong nhã hà o hòa, so vá»›i chúng ta ngà y xÆ°a phóng khoáng hÆ¡n nhiá»u.†Nói rõ rà ng nhÆ° váºy, xem ra Vệ lão đại tÆ°á»›ng cÅ©ng có chút nôn nóng.
Mẹ hắn không khách khà nói: “Con đấy, con cho là mình má»›i có hai mÆ°Æ¡i tuổi thôi sao, việc gì cÅ©ng không vá»™i không vá»™i. Thi Thi xinh đẹp nhÆ° váºy, lại dịu dà ng, ở trong trÆ°á»ng không lẽ không có ai thÃch sao? Con không nhanh tay lên má»™t chút! Lá» má» cái gì, có còn là đà n ông hay không?†Äúng là con trai không vá»™i, bà mẹ đã cuống quýt.
Vệ Khanh không biết nói gì, mãi má»›i nói: “Mẹ, gấp cÅ©ng vô dụng, tuy rằng con dâu mẹ đã tốt nghiệp đại há»c, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ má»›i mÆ°á»i chÃn tuổi, cho dù muốn kết hôn, cÅ©ng vẫn phải chá».â€
Vệ mẫu lắp bắp kinh hãi: “Thi Thi còn nhá» tuổi nhÆ° váºy sao?†ChÆ°Æ¡ng trình há»c ở Bắc Kinh tÆ°Æ¡ng đối cháºm hÆ¡n so vá»›i phÃa nam, nói thế nà o Ä‘i nữa, tốt nghiệp đại há»c cÅ©ng đã hai mÆ°Æ¡i hai, hai mÆ°Æ¡i ba tuổi rồi. Chỉ có Chu Dạ, dÆ°á»ng nhÆ° không kịp há»c bà i xong, đã vượt cấp nhảy vá»t.
Vệ mẫu vá»™i nói: “Con à , Thu Thu nhá» tuổi nhÆ° váºy, bình thÆ°á»ng hai đứa ở chung có tốt không?†Chênh lệch tuổi nhÆ° váºy, Vệ mẫu lại bắt đầu lo lắng, chỉ sợ lại thà nh bi kịch gia đình. Vệ Khanh tức giáºn nói: “Con dâu mẹ rất chÃn chắn, chá» và i năm nữa cô ấy lá»›n lên rồi tÃnh. Mẹ, không phải mẹ thấy cô ấy má»›i mÆ°á»i chÃn tuổi là không thể tiếp tục đấy chứ?â€
Vệ lão đại tÆ°á»›ng ở bên cạnh nói: “Äứa nhá» Chu Dạ nà y, tÃnh tình chÃn chắn, không giống mÆ°á»i chÃn tuổi.†Ông nghÄ© tá»›i Chu Dạ còn nhỠđã mất mẹ, gia cảnh bình thÆ°á»ng, chắc chắn trải qua không Ãt gian khổ, Ä‘á»™c láºp tá»± chủ, suy nghÄ© so vá»›i bạn bè cùng lứa cÅ©ng chÃn chắn hÆ¡n nhiá»u. Vả lại, tối hôm qua, Chu Dạ biểu hiện rất tốt, săn sóc hiếu thuáºn, khéo léo, bởi váºy, vấn Ä‘á» tuổi tác không là m Vệ lão đại tÆ°á»›ng lo lắng.
Vệ mẫu cÅ©ng không biết phải nói gì, thở dà i: “Äứa nhá» nà y cÅ©ng đã tốt nghiệp đại há»c, sao lại nhá» nhÆ° váºy chứ?†Sau đó còn nói: “NhÆ°ng nhìn thông minh nhÆ° váºy, không phải ai cÅ©ng má»›i mÆ°á»i chÃn tuổi đã tốt nghiệp đại há»c đâu!†Trong giá»ng thầm oán có chút đắc ý, giống nhÆ° con mình váºy.
Vệ Khanh vặn thắt lÆ°ng: “Cho nên con má»›i nói, chuyện kết hôn cứ chá» má»™t thá»i gian nữa đã.†Hắn má»›i ba mÆ°Æ¡i tuổi thôi, cÅ©ng không phải quá muá»™n, còn đầy ngÆ°á»i hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi vẫn còn Ä‘ang tranh đấu vì sá»± nghiệp kia kìa.
Vệ mẫu lại không nghÄ© nhÆ° váºy: “Con nhìn nhà khác xem, chỉ hÆ¡n con hai tuổi, thế mà con cái đã chuẩn bị Ä‘i nhà trẻ, sao con còn giữ cái dáng vẻ nhà n nhã nhÆ° váºy chứ, sao không chịu thay đổi chút nà o? Nếu Thi Thi chÆ°a tá»›i tuổi kết hôn, váºy thì hai đứa cứ Ä‘Ãnh hôn trÆ°á»›c Ä‘i. Con đó, trÆ°á»›c kia không ngoan ngoãn, hai bên phải nói chuyện rõ rà ng, tránh cho kẻ khác xen và o giữa. Thi Thi là má»™t cô gái tốt, con phải nhanh lên.â€
Äối vá»›i chuyện Ä‘Ãnh hôn, Vệ Khanh cÅ©ng không chối bá», thá»±c ra, hắn cÅ©ng muốn kết hôn sá»›m má»™t chút… Chu Dạ ý chà kiên định, kiên quyết không cho hắn thá»±c hiện ý đồ Ä‘en tối, hắn nhịn sắp tá»›i cá»±c hạn rồi. NgÆ°á»i nà y, lúc nà o cÅ©ng trà n ngáºp suy nghÄ© xấu xa. Vì thế gáºt đầu đồng ý: “Vâng, con sẽ cùng Chu Dạ bà n bạc.†Hắn chỉ lo việc nà y không dá»… dà ng bà n bạc nhÆ° váºy, tháºt sá»± không được, có lẽ phải dùng má»™t chút mÆ°u kế.
Quả nhiên không ngoà i dá»± Ä‘oán. Khi hắn nói: “Chu Dạ, cha mẹ há»i chúng ta khi nà o kết hôn, biết em chÆ°a tá»›i tuổi kết hôn, vì thế hi vá»ng chúng ta Ä‘Ãnh hôn trÆ°á»›c. Em thấy thế nà o?†Chu Dạ “choang†má»™t cái, là m vỡ cãi Ä‘Ä©a, bắn tung tóe. Cô cÅ©ng không dá»n dẹp, sợ hãi qua Ä‘i, lắc đầu: “Em còn muốn há»c tiếp.†Äã có dá»± cảm, sá»›m hay muá»™n cÅ©ng đến, nhÆ°ng không ngá» lại nhanh nhÆ° váºy! Vừa má»›i gặp cha mẹ hắn hôm trÆ°á»›c, hôm sau đã Ä‘Ãnh hôn! Cô biết là m sao đây?
Vệ Khanh đứng dáºy: “Äừng lá»™n xá»™n.†Cầm giấy ăn lau sạch tay cô. Thấy vẻ mặt cô ngốc nghếch, có chút buồn cÆ°á»i, chỉ và o cằm cô nói: “Chá»— nà y cÅ©ng bẩn rồi.†Vì thế, nâng cằm cô lên, triá»n miên hôn môi, ý là m báºy. Chu Dạ Ä‘ang hoảng loạn, để mặc hắn chiếm tiện nghi, bá»—ng nhiên đẩy hắn ra, tức giáºn nói: “Anh có nghe em nói không đấy?â€
Vệ Khanh ha ha và i tiếng, sát gại gần. Tá»›i khi cô véo hắn má»™t cái, hắn má»›i ngồi thẳng dáºy, nghiêm túc nói: “Äồng chà Chu Dạ, tôi cho rằng việc tiếp tục há»c và việc Ä‘Ãnh hôn không ảnh hưởng gì đến nhau cả†Chu Dạ bị hắn nói nhÆ° váºy, á khẩu không nói nên lá»i, Ä‘Ã nh phải không phân biệt phải trái, rõ rà ng nói: “Em không cần.†Cô không cần còn Ä‘ang Ä‘i há»c đã Ä‘Ãnh hôn.
Vệ Khanh Ä‘au đầu: “Chu Dạ, đừng loạn nữa. Vì sao không muốn Ä‘Ãnh hôn. Cha mẹ anh Ä‘á»u đã đồng ý cả rồi.†Chu Dạ lúc nà o cÅ©ng cái nà y không cần, cái kia không cần, dáng vẻ được chiá»u mà kiêu ngạo kia, xem ra hắn đã là m hÆ° cô rồi. Chu Dạ thấy hắn không kiên nhẫn, cÅ©ng không vui vẻ, đẩy ghế đứng dáºy: “Không cần thì sẽ không muốn.†Cầm lấy túi, xoay ngÆ°á»i muốn Ä‘i.
Äá»™t nhiên Vệ Khanh tức giáºn, hay tay đặt lên bà n, vẫn không nhúc nhÃch, ánh mắt lạnh dần, lạnh lùng nói: “Chu Dạ, nếu em rá»i Ä‘i thì háºu quả sẽ rất nghiêm trá»ng.†Tháºm chà hắn cÅ©ng không quay đầu nhìn cô. Dù sao hắn cÅ©ng đã ở trong thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng lâu ngà y, cả ngà y tranh đấu, ngÆ°Æ¡i lừa ta gạt, là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân thà nh công, thủ Ä‘oạn rất nhiá»u, Chu Dạ sao có thể là đối thủ của hắn.
Chu Dạ bị giá»ng nói lạnh lẽo của hắn dá»a dẫm, dừng bÆ°á»›c, quay đầu nhìn hắn, nhìn thấy Vệ Khanh lạnh lùng âm trầm nhÆ° váºy, hoà n toà n xa lạ, dÆ°á»ng nhÆ° trở thà nh má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n khác. Cứ đứng ở nÆ¡i đó, không biết phải là m sao, vừa kinh ngạc, vừa sợ hãi. GiÆ°Æ¡ng mắt vụng trá»™m nhìn hắn, gÆ°Æ¡ng mặt vẫn không thay đổi, giống nhÆ° cô vừa gây ra má»™t tá»™i ác tà y trá»i, không thể tha thứ. Bá»—ng nhiên cảm thấy tủi thân, mÅ©i tê tê, lã chã chá»±c khóc, cúi xuống nhìn chằm chằm mÅ©i chân, cÅ©ng không dám phát ra âm thanh, mắt Ä‘á» hồng, bá»™ dáng đáng thÆ°Æ¡ng vô cùng.
Hồi lâu không thấy cô có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, Vệ Khanh cháºm rãi xoay ngÆ°á»i, thấy cô lặng lẽ khóc, khuôn mặt đầy nÆ°á»›c mắt. NhÆ° thế nà y thì là m sao có thể nồi giáºn vá»›i cô cÆ¡ chứ? Äà nh phải đầu hà ng, ôm cô, nhÃu mà y nói: “Äã là ngÆ°á»i lá»›n rồi, còn khóc cái gì mà khóc? CÅ©ng không sợ xấu hổ sao? Khó nhìn chết Ä‘i được.†Chu Dạ cứng ngÆ°á»i, nức nở nói: “Anh hung dữ vá»›i em.†Bả vai run run, cà ng khóc nhiá»u hÆ¡n.
Vệ Khanh nhÆ° váºy, khiến cô rất sợ, trong lòng hoảng loạn.
Vệ Khanh nói: “Anh đâu có hung dữ vá»›i em, anh chỉ nói chuyện đạo lý vá»›i em thôi.†Chu Dạ thở phù phì nói: “Có ngÆ°á»i nà o nói chuyện đạo lý nhÆ° váºy sao? Em còn tưởng anh muốn đánh em.†Cô có cảm giác nhÆ° ngÆ°á»i vừa chết Ä‘i sống lại, “oa†má»™t cái khóc thà nh tiếng, dùng caravat của hắn lau nÆ°á»›c mÅ©i. =))
Vệ Khanh bất đắc dÄ© nhìn cô, cái caravat đáng thÆ°Æ¡ng của hắn, hắn cố ý đặt mua ở nÆ°á»›c ngoà i, lại bị cô biến thà nh khăn tay. Vá»™i và ng dá»—: “Äược, được rồi, đừng khóc nữa. Anh là m sao có thể đánh em chứ, thÆ°Æ¡ng em còn không hết nữa là .†Miệng đầy lá»i ngon tiếng ngá»t. Chu Dạ lau nÆ°á»›ng mắt, đầu ngẩng lên: “Vệ Khanh, mặc kệ là bây giá» hay sau nà y, anh mà dám đánh em má»™t cái, chúng ta má»™t đạo chặt đứt, không liên quan gì tá»›i nhau!â€
Vệ Khanh thở dà i: “Yên tâm, chồng em là ngÆ°á»i hoà n toà n bình thÆ°á»ng, từ nhá» lá»›n lên tá»›i bây giá», không có khuynh hÆ°á»›ng bạo lá»±c.†Xem ra vừa nãy đã dá»a cô sợ, cÅ©ng phải, dù sao cô cÅ©ng má»›i chỉ mÆ°á»i chÃn tuổi. Vá»— nhẹ mông cô, cÆ°á»i trêu chá»c: “Äây có tÃnh là đánh không?â€
Chu Dạ bị hắn chạm và o Ä‘iểm mẫn cảm, nhảy dá»±ng lên, Ä‘á» mặt tức giáºn: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên tÃnh, anh mà đánh lần nữa, em bá» của chạy lấy ngÆ°á»i.†Vệ Khanh vá»™i ôm cô và o ngá»±c, lại dá»— lại lừa: “Tây Tây, đừng Ä‘i… đêm qua anh nhá»› em nhÆ° váºy… sao em lại nhẫn tâm thế chứ…â€
Chu Dạ cÅ©ng không hiểu vì sao hắn lại gá»i tin nhắn kia, dần dần ngừng giãy dụa, khinh thÆ°á»ng nói: “Anh nhá»› em thế nà o? Chắc chắn không phải chuyện tốt!†Giá»ng có chút nghẹn ngà o. Vệ Khanh cÆ°á»i: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là muốn em…†ánh mắt lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i cô má»™t vòng, nói tiếp. “Không biết có ngủ ngon hay không?†Chu Dạ “phi†má»™t tiếng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không tin.
Vệ Khanh thay cô lau nÆ°á»›c mắt, cÆ°á»i trêu: “Äá»™ng má»™t chút là khóc, chẳng khác trẻ con ba tuổi, chẳng biết xấu hổ!†Cô phản bác: “Anh má»›i là trẻ con ba tuổi ấy! Em là ngÆ°á»i lá»›n!†Cô ghét ai nói cô trẻ con. Hắn cÆ°á»i: “Äược, được, em là ngÆ°á»i lá»›n, váºy sao còn không chịu Ä‘Ãnh hôn?â€
Cô nhÃu mà y: “Em vẫn chÆ°a nghÄ© tá»›i. Anh xem bạn bè em, là m gì đã có ai Ä‘Ãnh hôn? Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chăm chỉ há»c hà nh, vá»™i và ng tìm việc.†Vệ Khanh lắc đầu thở dà i, tầm tuổi nà y của Chu Dạ, vẫn còn Ä‘ang ngồi há»c trong ghế nhà trÆ°á»ng, chÆ°a quan tâm tá»›i chuyện hôn nhân đại sá»±, thế má»›i khiến hắn khó giải quyết. Chu Dạ còn Ãt tuổi, nhÆ°ng lại rất có chủ kiến, chuyện lấy được cô còn rất khó khăn.
Hắn bất mãn nói: “Chu Dạ, em nhìn đồng nghiệp bên cạnh anh, ngÆ°á»i ta ai cÅ©ng có con bồng con bế Ä‘i ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng. Em cÅ©ng phải đứng ở góc Ä‘á»™ của anh, lo lắng má»™t chút chứ?†Chu Dạ âm thầm mắng hắn ép buá»™c, ôm cổ hắn tủm tỉm nói: “Anh vẫn chÆ°a già , còn thanh niên trai tráng lắm, phong nhã hà o hoa, trẻ tuổi nhÆ° váºy, vá»™i gì chứ?†Vệ Khanh cÆ°á»i khổ, còn phải xem là so vá»›i ai nữa.
Chu Dạ cá» cá» và o ngÆ°á»i hắn: “Vệ Khanh, em cÅ©ng không nói là không Ä‘Ãnh hôn, nhÆ°ng mà em nghÄ© há»c xong nghiên cứu sinh rồi nói tiếp.†Hắn hừ lạnh: “Em há»c xong nghiên cứu sinh, có cần chuẩn bị há»c lên tiến sÄ© không?†Chá» cô há»c xong, hắn đã già khú đế rồi. Cô cợt nhả: “Ai nha, em cÅ©ng không chạy thoát được, anh lo lắng gì.†Lại cúi cúi đấm lÆ°ng, hầu hạ hắn.
Vệ Khanh nhắm mắt hưởng thụ, vẫn không buông tay: “Chu Dạ, pháp luáºt không quy định há»c nghiên cứu sinh thì không thể Ä‘Ãnh hôn. Vả lại, Ä‘Ãnh hôn và chuyện em há»c bà i cÅ©ng chẳng ảnh hưởng gì đến nhau, không cần lấy chuyện nà y là m lý do.†Quan hệ hai ngÆ°á»i ổn định cÅ©ng tốt, gần đây hắn nhìn Vệ An và Trần Lệ Vân cÅ©ng có nhiá»u suy nghÄ©, ngẫm lại chÃnh mình cÅ©ng nên thà nh gia láºp nghiệp. Cho nên, vá»›i chuyện nà y rất kiên trì.
Chu Dạ ở trên ngÆ°á»i hắn xoay tá»›i xoay lui, là m nÅ©ng nói: “Là m gì có ai nhÆ° váºy? Bạn em là m gì có ai vừa há»c bà i, vừa có danh hiệu vị hôn thê đâu… anh chá» má»™t chút có được không?†Vệ Khanh bị cô trêu chá»c, hô hấp gấp gáp, cô cà ng ngà y cà ng biết cách đối phó vá»›i hắn, căm giáºn nói: “Chu dạ, em còn tiếp tục lá»™n xôn, anh cÅ©ng mặc kệ!â€
Chu Dạ chớp mắt nhìn hắn: “Anh đồng ý rồi?†Hắn hừ lạnh: “Em tự mà đi nói với cha mẹ anh ấy.†Cô hôn nhẹ lên môi hắn, lấy lòng: “Vệ Khanh, em yêu anh nhất.†Chỉ cần hắn không ép cô, cha và mẹ cũng không thể “không trâu bắt chó đi cà y†được.
Vệ Khanh nghe mà thở dà i một tiếng, đúng là anh hùng không qua nổi ải mỹ nhân!
[19]; [20]: được trÃch trong bà i Äoản ca hà nh kỳ của Tà o Tháo.
çŸæŒè¡Œå…¶ä¸€ Äoản ca hà nh kỳ 1 Bà i hát ngắn kỳ 1
å°é…’當æŒï¼Œ Äối tá»u Ä‘Æ°Æ¡ng ca TrÆ°á»›c rượu nên hát
人生幾何: Nhân sinh ká»· hà ? Äá»i ngÆ°á»i bao lâu?
è¬å¦‚æœéœ²ï¼Œ Thà nhÆ° triêu lá»™ Giống nhÆ° sÆ°Æ¡ng sá»›m
去日苦多。 Khứ nháºt khổ Ä‘a Ngà y qua khổ Ä‘au
慨當以 慷, Khái Ä‘Æ°Æ¡ng dÄ© khảng NghÄ© tá»›i ngáºm ngùi
憂æ€é›£å¿˜ã€‚ Ưu tÆ° nan vong Buồn lo suốt Ä‘á»i
何以解憂: Hà dĩ giải ưu? Lấy gì quên được?
惟有æœåº·ã€‚ Duy hữu Ä‘á»— khang Chỉ rượu mà thôi?
é’é’å衿, Thanh thanh tá» khâm Xanh xanh áo ai
æ‚ æ‚ æˆ‘ 心。 Du du ngã tâm Lòng ta bồi hồi
但為å›æ•…, Äãn vị quân cố Chỉ vì ai đó
沉åŸè‡³ä»Šã€‚ Trầm ngâm chà câm Trầm ngâm đến nay
呦呦鹿鳴, Ao ao lộc minh Hươu kêu rao rao
食野之蘋。 Thực dã chi bình Cùng ăn quả bình
我有嘉賓, Ngã hữu gia tân Ta có khách quý
鼓瑟å¹ç¬™ã€‚ Cổ cầm suy sinh Gảy Ä‘Ã n thổi sênh
皎皎如月, Minh minh như nguyệt Vằng vặc như trăng
何時å¯è¼Ÿï¼Ÿ Hà thá»i khả xuyết? Lấy được lúc nà o?
憂從ä¸ä¾†ï¼Œ Ưu tùng trung lai Trong lòng lo lắng
ä¸å¯æ–·çµ•ã€‚ Bất khả Ä‘oạn tuyệt Dứt được là m sao?
越陌度阡, Việt mạch Ä‘á»™ thiên Lá»™i ruá»™ng giẫm bá»
枉用 相å˜ã€‚ Uổng dụng tÆ°Æ¡ng tồn Tiếc ná»—i sống thừa
契闊談宴, Khế khoát Ä‘Ã m yến Bạn bè há»™i há»p
心念舊æ©ã€‚ Tâm niệm cá»±u ân Lòng nhá»› Æ¡n xÆ°a
月明星稀, Nguyệt minh tinh hy Sao thưa trăng sáng
çƒéµ²å—飛, Ô thÆ°á»›c nam phi Vá» nam quạ bay
繞樹三åŒï¼Œ Nhiá»…u thụ tam táp Ba vòng cây lượn
ç„¡æžå¯ä¾ã€‚ Hà chi khả y? Äáºu cà nh nà o đây?
å±±ä¸åŽé«˜ï¼Œ SÆ¡n bất yếm cao Núi không ghét cao
æ°´ä¸åŽæ·±ã€‚ Hải bất yếm thâm Biển không ghét sâu
周公å哺, Chu Công thổ bô Chu Công thả cÆ¡m
天下æ¸å¿ƒã€‚ Thiên hạ quy tâm Thiên hạ vá» theo
[21]: muốn là m gấp, sẽ không thà nh công.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 09:59 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Nghỉ hè, các bạn há»c đã Ä‘i gần hết, ngay cả Tất Thu TÄ©nh cÅ©ng đã chuyển tá»›i khu kà túc dà nh cho nghiên cứu sinh ở Thanh Hoa, chỉ có Chu Dạ vẫn ở lại trÆ°á»ng. Má»i ngÆ°á»i chuyển nhà khà thế ngất trá»i, tá»›i mức đầu ai nấy cÅ©ng mÆ°á»›t mồ hôi, còn Chu Dạ chỉ cần Ä‘em đồ lên thêm hai tầng, má»—i ngà y cháºm rì rì chuyển má»™t Ãt, chÃnh là kà túc xá dà nh cho nghiên cứu sinh. Trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang rối loạn ngược xuôi, thì cô lại cá»±c kỳ nhẹ nhà ng thÆ° thái.
TrÆ°á»ng cô, kà túc của nghiên cứu sinh chỉ có hai ngÆ°á»i, Ä‘iá»u kiện được cải thiện rất nhiá»u, không bị hạn chế bởi mấy qui định không hợp tình hợp lý. Chu Dạ lá»›n tiếng cảm thán: “Vẫn là chủ nghÄ©a xã há»™i khoa há»c tốt nhất, cuá»™c sống nhân dân trình Ä‘á»™ cao được nâng lên rất nhiá»u!†Má»i việc yên ổn, cô lại bắt đầu Ä‘i tìm việc là m thêm trong hè.
Vệ Khanh bất mãn nói: “Chu Dạ, mùa hè tá»›i rôi, Bắc Kinh nóng quá, chúng ta Ä‘i nghỉ hè Ä‘i.†Hiếm khi hai ngÆ°á»i ngồi ở trong phòng Vệ Khanh, Chu Dạ lại Ä‘iên cuồng tìm kiếm công việc trên web, cÅ©ng không thèm ngẩng đầu lên: “Em không cảm thấy Bắc Kinh nóng gì cả, nhiệt Ä‘á»™ cÅ©ng không cao lắm. Nhà em má»›i gá»i là nóng, giống nhÆ° lò lá»a, ban ngà y không dám ra ngoà i nữa kìa.†Cô định nhân lúc nghỉ hè kiếm chút tiá»n lo phà sinh hoạt.
Cho tá»›i bây giá», cô vẫn chÆ°a từng cầm tiá»n của Vệ Khanh, chỉ thỉnh thoảng Vệ Khanh mua cho cô cái gì đó, cô cÅ©ng không dá»… dà ng nháºn lấy. Äối vá»›i váºt chất trong cuá»™c sống hà ng ngà y cÅ©ng nhÆ° váºy, tuy rằng không có nhiá»u tiá»n, nhÆ°ng cÅ©ng không đến mức khốn đốn, chán chÆ°á»ng. Äôi khi mua và i ba thứ đắt Ä‘á», lại Ä‘i là m kiếm tiá»n bù và o, tiêu diêu tá»± tại, thoải mái vô cùng. Tuy biết Vệ Khanh có tiá»n, nhÆ°ng cÅ©ng không có cảm giác gì.
Cô vẫn là sinh viên, cuá»™c sống muôn mà u muôn vẻ, nhÆ°ng cÅ©ng không vì tiá»n mà không xoay sở nổi.
Lúc đầu vá»›i tÃnh cách nà y của cô, Vệ Khanh rất tán thưởng, nhÆ°ng bây giá» lại cảm thấy cô quá khách sáo, dù thế nà o thì cÅ©ng không cần vất vả nhÆ° thế. Kiên quyết gấp laptop lại, nói: “Chu Dạ, chồng em không hi vá»ng em vì tiá»n mà phiá»n não. Kiếm tiá»n là chuyện của Ä‘Ã n ông.†Cô bị hắn vây ở trÆ°á»›c bà n, trừng mắt nhìn hắn má»™t cái, lại mở laptop ra: “Em không phiá»n não vì tiá»n, em có há»c bổng, nhÆ°ng em muốn tá»± mình kiếm tiá»n.†Cô luôn cảm nháºn sâu sắc rằng, tiá»n do chÃnh mình là m ra và tiá»n cha mẹ cho hoà n toà n khác nhau. Tuy có chút vất vả, nhÆ°ng nhỠđó trưởng thà nh hÆ¡n nhiá»u, tÃch lÅ©y kinh nghiệm, đó không phải là thứ mà tiá»n có thể mua được. Từ sau khi nghỉ hè, thá»i gian chủ yếu là đi kiếm việc.
Vệ Khanh ôm cô và o lòng: “Nếu không phiá»n não vì tiá»n, chúng ta Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i Ä‘i. Em xem, dạo nà y chồng em là m việc báºn tối mắt tối mÅ©i, em cÅ©ng chả thÆ°Æ¡ng anh chút nà o.†Cô hôn hắn hai cái có lệ, xem nhÆ° an ủi. Äúng là gần đây hắn thÆ°á»ng xuyên Ä‘i sá»›m vá» muá»™n, dáng vẻ báºn rá»™n.
Vệ Khanh đứng dáºy thu xếp đồ đạc. Cô há»i hắn là m sao, hắn nhÃu mà y nói: “Chúng ta Ä‘i thảo nguyên Hô Luân Bối Nhi cưỡi ngá»±a Ä‘i, nÆ¡i đó thiên nhiên tÆ°Æ¡i đẹp, bây giá» chÃnh là thá»i Ä‘iểm thÃch hợp nhất.†Hắn cứ nghÄ© cô sẽ vui vẻ, nhÆ°ng không ngá» cô lại rầu rÄ© nói không Ä‘i: “Giáo sÆ° trÆ°á»ng em mở má»™t lá»›p dạy mỹ thuáºt tạo hình, há»i em có hứng thú Ä‘i là m trợ giảng hay không, tiá»n lÆ°Æ¡ng không nhiá»u lắm. Em nghÄ© là m trợ giảng cÅ©ng tốt, cÅ©ng không tìm việc nữa.â€
Vệ Khanh bất đắc dÄ©, nói: “Chu Dạ, nếu em muốn là m thêm, tá»›i công ty anh là m là được rồi, có đầy việc. LÆ°Æ¡ng thá»a thuáºn.†Cô lắc đầu: “Em không muốn tá»›i công ty anh là m!†Hắn buồn bá»±c há»i lại: “Quan hệ giữa hai chúng ta, có cần rạch ròi nhÆ° váºy không? Tá»›i chá»— anh là m thì có gì không tốt? Trừ phi em muốn tránh anh.†Cô vá»™i nói: “Không có mà .†Ngà y hôm đó bởi vì chuyện Ä‘Ãnh hôn, hai ngÆ°á»i giằng co mãi, cho nên những chuyện mẫn cảm kiểu nà y, lúc chuẩn bị tranh cãi, cô luôn thức thá»i né tránh.
Vệ Khanh bá đạo nói: “Nếu không có, thì hãy tá»›i công ty anh là m, hoặc Ä‘i cùng anh du lịch cÅ©ng được.†Cô là m mặt quá»·, cÆ°á»i hì hì: “Thá» không ăn cá» gần hang, em không tá»›i công ty anh cho ngÆ°á»i khác bà n tán đâu.†Le lưỡi trêu hắn, chạy và o bếp bổ dÆ°a hấu.
Vệ Khanh không biết là m sao vá»›i cô nữa, hiện giá» chỉ cần hắn dùng lá»i lẽ nghiêm khắc lý luáºn vá»›i cô, cô sẽ không tranh luáºn, cứ nhÆ° váºy chá»c cÆ°á»i, cợt nhả cho qua, là m hắn dở khóc dở cÆ°á»i, dù tức giáºn cÅ©ng không thể là m gì được. Ngay cả chuyện Ä‘Ãnh hôn, cứ dây dÆ°a kéo dà i nhÆ° váºy cÅ©ng không phải chuyện tốt.
Chu Dạ bÆ°ng Ä‘Ä©a dÆ°a hấu ra, nói: “Vừa lạnh, ăn ngá»t lắm, ăn cho mát, thể xác và tinh thần Ä‘á»u khá»e mạnh. Tá»›i đây, ăn má»™t miếng Ä‘i.†Vệ Khanh cắn má»™t miếng trong tay cô, má»™t lúc lâu sau nói: “Chu Dạ, chuyện Ä‘Ãnh hôn, anh tháºt lòng, hi vá»ng em cÅ©ng cẩn tháºn lo lắng má»™t chút.†Cô ha ha he he gáºt đầu, rõ rà ng là không yên lòng.
Vệ Khanh tức giáºn nói: “Chu Dạ, em có nghe không đấy?†Cô lÆ°á»m hắn má»™t cái: “Em cÅ©ng không bị Ä‘iếc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nghe thấy. NhÆ°ng, chuyện lá»›n nhÆ° váºy, là chuyện chung thân đại sá»± cả Ä‘á»i, phải suy nghÄ© cẩn tháºn má»™t chút, đúng không?†Hắn xoa trán, thở dà i: “Váºy em muốn nghÄ© bao lâu? Hai năm hay là ba năm?†Cô âm thầm le lưỡi, xem ra kế sách kéo dà i thá»i gian đã mất Ä‘i hiệu lá»±c.
Vá»™i ngồi trên đùi hắn, ôm cổ hắn nói sang chuyện khác: “Äược rồi mà , không nói chuyện nà y nữa, đỡ phải tức giáºn. Buổi tối anh muốn ăn gì? Em nấu cho anh ăn có được không? Em là m món anh thÃch, được chứ?†Lại dùng chiêu nà y. Vệ Khanh căm giáºn, véo mạnh và o lÆ°ng cô má»™t cái. Cô thầm oán: “Vệ Khanh, anh đánh em!†Sau đó đẩy hắn ra, mở tủ lạnh xem có đồ gì không.
Chu Dạ Ä‘ang chồm há»—m ngồi dÆ°á»›i đất nhặt rau, Vệ Khanh kéo cô đứng dáºy, vất toà n bá»™ đồ ăn và o trong bồn rá»a. Cô kêu lên: “Äây là đồ ăn mà , sao lại ném Ä‘i?†Tức giáºn thì cÅ©ng không cần trút giáºn lên rau muốn chứ. Hắn kéo cô Ä‘i ra ngoà i: “Không là m nữa, vá» mẹ anh nấu cÆ¡m cho ăn.â€
Cô nghe xong, hoảng hốt, không phải chứ, lần nà y chẳng phải là chạy trá»i không khá»i nắng sao? Vá»™i kéo tay hắn: “Không cần là m phiá»n mẹ nhÆ° váºy, chúng ta tá»± nấu là được rồi. Mẹ lá»›n tuổi rồi mà còn bắt mẹ nấu cÆ¡m, em ngại lắm. Mẹ còn báºn nhiá»u việc, chúng ta là pháºn là m con cÅ©ng không nên…†Lá»i nói quang minh chÃnh đại, hợp tình hợp lý.
Vệ Khanh nhÃu mà y, là m bá»™ lôi Ä‘iện thoại ra: “Äược lắm, để anh gá»i cho mẹ nói em không Ä‘i.†Cô vá»™i ngăn hắn lại, thấy hắn lạnh lùng nhìn mình, biết không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải nói: “Äược rồi, em Ä‘i. NhÆ°ng mà , trÆ°á»›c tiên anh Ä‘Æ°a em vá» trÆ°á»ng thay quần áo đã.†Äây là thá»i gian tan tầm, Ä‘Æ°a cô vá» trÆ°á»ng, nhất định sẽ tắc Ä‘Æ°á»ng, chá» lâu nhÆ° váºy, sau đó có thể danh chÃnh ngôn thuáºn nói vá»›i mẹ Vệ Khanh là muá»™n quá, không Ä‘i được, để bá»n hỠăn qua loa bên ngoà i là được rồi.
Tiếc thay tÃnh toán của Chu Dạ lại không chuẩn, Vệ Khanh trá»±c tiếp Ä‘Æ°a cô tá»›i má»™t cá»a hà ng thá»i trang nổi tiếng Ä‘á»™c quyá»n. Cô Ä‘i và o vòng vo và i lần, nhìn thấy má»™t bá»™ váy lụa trắng, thiết kế Ä‘Æ¡n giản, thanh thuần mà không mất vẻ quyến rÅ©. Nhìn giá niêm yết, liá»n nhÃu mà y, giá cÅ©ng không đắt lắm, miá»…n cưỡng vẫn có thể tá»± mua được. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay, cô mua quần áo Ä‘á»u đòi há»i chất lượng chứ không cần số lượng, cho nên giá cÅ©ng không rẻ. Äến lúc nhìn kỹ, má»›i phát hiện ra giá tÃnh theo Euro, vá»™i và ng nói: “Vệ Khanh, anh không biết quần áo nÆ¡i nà y không thÃch hợp vá»›i em sao? Chúng ta Ä‘i thôi.â€
Vệ Khanh nhìn bá»™ váy kia, vuốt cằm nói: “Anh cảm thấy rất hợp mà , thá» Ä‘i.†Nhân viên bán hà ng đứng bên cạnh nói: “Vệ tiên sinh, dáng ngÆ°á»i bạn gái ngà i rất đẹp, là n da lại trắng, chắc chắc mặc rất đẹp.†Cô khen ngợi Chu Dạ trÆ°á»›c mặt Vệ Khanh, hắn liá»n nói: “Äúng lắm, và o thá» Ä‘i.â€
Chu Dạ không muốn trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác là m hắn mất mặt, lấy tay nhấc nhấc bá»™ váy kia, sau đó nói: “Em không thÃch mà u trắng.†Vệ Khanh ngạc nhiên, láºp tức hiểu ra cô ngại đắt, cÆ°á»i nhÆ° không nhìn cô. Cô mà không thÃch mà u trắng sao, mùa hè thÃch nhất mặc áo sÆ¡ mi trắng, giá» nói dối mà không Ä‘á» mặt.
Chu Dạ kéo tay hắn, nói: “Äi thôi.†Dám lôi hắn Ä‘i. Nhân viên bán hà ng cung kÃnh tiá»…n hắn ra cá»a, còn ân cần nói: “Vệ tiên sinh, hoan nghênh ngà i lần sau lại tá»›i.†Vệ Khanh để mặc cô kéo ra, nói: “Không phải muốn thay quần áo sao? Sao váºy, không cần nữa à ?†Chu Dạ nhìn mình qua lá»›p kÃnh, nói: “Em thấy mặc nhÆ° váºy cÅ©ng không tệ. Ão cổ chữ T, quần bò, cÅ©ng rất hoạt bát.
Hai ngÆ°á»i tá»›i Vệ gia, Vệ mẫu Ä‘ang chuẩn bị bữa tối, tá»± mình nấu nÆ°á»›ng. Thấy bá»n há» vá», lại chạy ra đón. Vệ lão đại tÆ°á»›ng nói: “Vệ Khanh, con vá» rồi, đến đây, chÆ¡i vá»›i cha má»™t ván cá» nà o.†Hai cha con xếp xe mã pháo, chém giết lẫn nhau. Chu Dạ vá»™i chạy và o bếp, cÆ°á»i nói: “Mẹ, để con phụ giúp.†Rá»a rau, thái thịt, Ä‘á»™ng tác nhanh nhẹn.
Vệ mẫu nhìn, vui tÆ°Æ¡i há»›n hở nói: “Thi Thi à , mấy cô gái tầm tuổi con bây giá», cÅ©ng không biết nấu ăn.†Cô cÆ°á»i: “Biết nấu ăn cÅ©ng đâu phải là chuyện gì đặc biệt đâu ạ, ai cÅ©ng biết, chẳng qua há» có muốn là m hay không mà thôi.†Vệ mẫu nói: “Cho dù có muốn hay không cÅ©ng có sá»± khác biệt nha. Mẹ cÅ©ng biết, không thể so sánh vá»›i trÆ°á»›c kia, quan niệm Ä‘á»u thay đổi, nhÆ°ng mà con gái Ãt nhất cÅ©ng phải biết nấu ăn. Không thể suốt ngà y ra ngoà i ăn được.â€
Chu Dạ gáºt đầu phụ há»a, há»i: “Anh chị không vỠạ?†Vệ mẫu suy nghÄ© má»™t lát, má»›i hiểu ra, nói: “Công việc của hai đứa nó rất báºn, thÆ°á»ng xuyên không vá» nhà .†Dừng má»™t lát, cÆ°á»i nói: “Thi Thi à , vá» sau cÅ©ng không cần gá»i anh chị nhÆ° váºy, cứ gá»i là anh hai và chị dâu là được rồi.†Nếu Vệ Khanh mà nói nhÆ° váºy, nhất định cô sẽ trừng mắt lÆ°á»m hắn, nhÆ°ng giá» chỉ có thể Ä‘á» mặt nhẹ nhà ng gáºt đầu.
Chu Dạ chạy ra ngoà i sắp xếp bát Ä‘Ä©a. Vệ Khanh thấy cô mặc tạp dá», giống dáng vẻ ngÆ°á»i vợ hiá»n, trong lòng giống nhÆ° có má»™t dòng nÆ°á»›c ấm thoảng qua, đứng dáºy cÆ°á»i nói: “Sao hôm nay lại chăm chỉ nhÆ° váºy? Có cần anh giúp không?†Chu Dạ đẩy đẩy hắn: “Em vẫn chăm chỉ nhÆ° váºy. Ngồi xuống Ä‘i, cà ng giúp cà ng vÆ°á»›ng.†Ở chá»— Vệ Khanh, cô cÅ©ng từng nấu cÆ¡m và i lần, muốn nhá» hắn nhặt rau là m cÆ¡m, hắn cố tình vặt trụi lá, còn nói lá cây không ăn được, bình thÆ°á»ng ăn rau không ăn lá. Lúc ấy cô còn mắng hắn không phân biệt được ngÅ© cốc.
Bốn ngÆ°á»i ngồi quanh bà n ăn cÆ¡m, so vá»›i lần trÆ°á»›c, không khà thoải mái hÆ¡n nhiá»u. Vệ lão đại tÆ°á»›ng nói: “Hôm nay cá không tệ, ăn rất ngon.†Vệ mẫu nói: “Äây là Thi Thi là m, cá rán giòn nhÆ° váºy, không bị mất da, tay nghá» giá»i lắm.†Chu Dạ cÆ°á»i: “Äâu có ạ, chá»— con thÆ°á»ng xuyên ăn cá, ăn nhiá»u, tá»± nhiên sẽ biết là m, đây cÅ©ng không phải tà i giá»i gì đâu ạ. Äồ ăn mẹ nấu rất ngon, sắc hÆ°Æ¡ng vị Ä‘á»u có cả, con chỉ nhìn thôi đã chảy nÆ°á»›c miếng rồi.â€
Vệ mẫu được Chu Dạ khen ngượi cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rạng rỡ, nói: “Bình thÆ°á»ng chỉ có hai ngÆ°á»i già chúng ta ở nhà , ăn cÆ¡m cÅ©ng không vui, sau nà y con và Vệ Khanh vá» chÆ¡i nhiá»u má»™t chút, nếu muá»™n quá, ở lại cÅ©ng được. Mẹ luôn Æ°á»›c ao có ngÆ°á»i cùng nói chuyện.†ÄÆ°Æ¡ng nhiên Chu Dạ phải gáºt đầu.
Äá»™t nhiên Vệ mẫu nói: “Thi Thi à , chá» khi con và Vệ Khanh Ä‘Ãnh hôn rồi, cÅ©ng không thể khách sáo nhÆ° váºy nữa.†Chu Dạ dừng Ä‘Å©a, cúi đầu không nói chuyện. Cô biết bữa cÆ¡m nà y không nhẹ nhà ng nhÆ° váºy.
Vệ lão đại tÆ°á»›ng thẳng tÃnh, trá»±c tiếp há»i: “à hai đứa thế nà o? Bao giá» thì Ä‘Ãnh hôn?†Vệ mẫu cÆ°á»i: “Äúng váºy, Thi Thi cÅ©ng sắp và o há»c rồi, theo ý mẹ, trÆ°á»›c khi kết thúc nghỉ hè thì Ä‘Ãnh hôn được không? Vệ Khanh, con thấy thế nà o?â€
Vệ Khanh thấy Chu Dạ không nói chuyện, chá»c chá»c cô: “Chu Dạ, em thấy thế nà o?†Biết rõ còn cố há»i, cả nhà Vệ gia Ä‘á»u ra tráºn, cô ngăn cản sao nổi, chỉ có thể gáºt đầu đồng ý. Cô bối rối, cố gắng trấn tÄ©nh, mỉm cÆ°á»i nói: “Cha, mẹ, vá» chuyện Ä‘Ãnh hôn, còn cần phải có cha con đồng ý đã ạ.â€
Vệ Khanh ngẩn ngÆ°á»i, không ngá» cô còn lôi cả cha mình ra nữa. Vệ lão đại tÆ°á»›ng gáºt đầu: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên, việc nà y còn phải chá» cha con đồng ý, nhÆ°ng mà , trÆ°á»›c hết, chúng ta muốn biết ý con thế nà o.â€
Cô nghÄ© thầm, mình cÅ©ng chÆ°a nói là không đồng ý, chẳng qua bây giá» chÆ°a muốn, má»›i lôi cả gia đình mình ra. NhÆ°ng nếu muốn cô tá»± mình thừa nháºn, có chút xấu hổ nha, vì thế Ä‘á» mặt, không nói chuyện. Vệ mẹ oán trách Vệ lão đại tÆ°á»›ng: “Ông xem ông đó, há»i chuyện kỳ váºy, há»i con gái nhà ngÆ°á»i ta nhÆ° váºy cÆ¡ chứ?
Vì thế việc nà y tạm thá»i gác lại, còn phải chỠý kiến cha Chu Dạ rồi má»›i có thể tiếp tục. Chu Dạ nghÄ© chắc chắc cha cÅ©ng chÆ°a muốn rá»i xa mình, có lẽ sẽ không đồng ý chuyện Ä‘Ãnh hôn nhanh nhÆ° váºy. Chỉ cần tá»± mình yêu cầu, dù thế nà o cÅ©ng phải má»™t hai năm nữa rồi tÃnh tiếp.
Äêm đó Vệ Khanh Ä‘Æ°a Chu Dạ vá», liá»n nói: “Chu Dạ, em xem khi nà o thì chúng ta tá»›i nhà em, để còn bà n chuyện chúng ta vá»›i bác trai.†Cô không ngá» hắn không kiên nhẫn nhÆ° váºy, đêm nay vất vả lắm má»›i hoãn binh được, giá» hắn đã muốn Ä‘i tá»›i nhà cô, cô hÆ¡i căng thẳng, vá»™i nói: “Vệ Khanh, em cho rằng, chuyện Ä‘Ãnh hôn cÅ©ng không cần vá»™i. Thá»±c ra, Ä‘Ãnh hôn thì có Ãch lợi gì chứ, kết hôn rồi vẫn có thể ly hôn đấy thôi.â€
Vệ Khanh Ä‘en mặt: “Chu Dạ, em nói nhÆ° váºy đúng là vô trách nhiệm. Anh không muốn nghe những lá»i nhÆ° váºy lần nữa đâu.†Cô quay đầu, bất đắc dÄ© nhìn hắn: “Vệ Khanh, anh biết em không có ý nhÆ° váºy. Em chỉ không muốn Ä‘Ãnh hôn sá»›m thôi, anh đừng ép em.â€
Hắn trầm mặc má»™t lúc, thở dà i: “Nếu anh nóng vá»™i, là vì anh rất để ý tá»›i em. ChÆ°a bao giá» anh sốt ruá»™t nhÆ° váºy, vá»™i và ng tá»›i mức cần Ä‘Ãnh hôn để chứng minh em tháºt sá»± thuá»™c vá» anh. Chu Dạ, chỉ là đÃnh hôn mà thôi, em sợ gì chứ?†Cô cà ng chống đối, hắn cà ng không muốn bá» qua..
Cô ghé và o cá»a sổ, nhìn bóng tối bên ngoà i, giống nhÆ° muốn bao trùm lấy cô. “Vệ Khanh, có lẽ vì em chÆ°a từng trải, có nhiá»u chuyện không hiểu rõ. TrÆ°á»›c anh, em chÆ°a từng hẹn hò vá»›i ai, cà ng không cần phải nói tá»›i chuyện Ä‘Ãnh hôn, kết hôn, cảm thấy chuyện đó còn rất xa vá»i. Cho nên, lúc anh Ä‘á» xuất, em rất hoảng sợ, trong lòng rối loạn, em cÅ©ng không biết phải là m sao. Em hi vá»ng anh cho em má»™t thá»i gian, cháºm rãi chấp nháºn chuyện nà y.â€
Cô không hi vá»ng vá»™i và ng ra quyết định, đây không phải trò đùa, dù sao cÅ©ng là chuyện cả Ä‘á»i. Cô sợ Ä‘i sai má»™t bÆ°á»›c, nữ gả sai chồng, tuy nói lá»i thô kệch, nhÆ°ng cÅ©ng là lá»i lẽ chà lý. Có bao nhiêu ngÆ°á»i, trÆ°á»›c khi kết hôn Ä‘á»u keo sÆ¡n gắn bó, sau khi kết hôn, tránh nhau nhÆ° rắn rết. Mẹ từng nói, chuyện hôn nhân, trÆ°á»›c khi kết hôn phải mở to hai mắt, sau khi kết hôn thì chỉ mở má»™t mắt, nhắm má»™t mắt. Cô vẫn ghi nhá»› trong lòng.
Cô má»›i mÆ°á»i chÃn tuổi, chuyện nà y khiến cô rất Ä‘au đầu. Vả lại, Vệ Khanh có thá»±c sá»± thÃch hợp vá»›i cô hay không? Có nhiá»u chuyện vá» hắn cô cÅ©ng không biết, tháºm chà bạn bè hắn, cô cÅ©ng không rõ, rất xa lạ. Vệ Khanh đã gần ba mwoi, không thể vẫn là giấy trắng, cô có can đảm nháºn lấy? Quan trá»ng nhất chÃnh là , tuổi tác chênh lệch nhÆ° váºy, thói quen trong cuá»™c sống hoà n toà n khác nhau, có thể sinh hoạt hà i hòa hạnh phúc hay không? Ãnh mắt cô má» mịt, không có Ä‘iểm dùng.
Cho nên, trÆ°á»›c khi bá» ra dÅ©ng khà tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, cô phải mở tháºt to hai mắt.
Vệ Khanh nghe cô nói xong, yên lặng nhìn ngoà i cá»a sổ, hồi lâu má»›i nói: “Chu Dạ, anh xin lá»—i, anh đã không nghÄ© tá»›i cảm nháºn của em. Nếu anh tháºt sá»± thÃch em, nên cho em quyá»n tá»± do lá»±a chá»n, mà không phải sợ hãi mất Ä‘i, sợ hãi em bá» Ä‘i.†Dừng lại má»™t chút, cÆ°á»i nói: “Việc anh phải là m, chÃnh là nghÄ© cách để em yêu anh. Anh cÅ©ng không phải là không có tÆ° cách.†Vẫn là má»™t Vệ Khanh tá»± tin, tá»± phụ, tá»± mãn nhÆ° váºy.
Ở tuổi nà y của hắn, cứ ngỡ rằng chuyện tình yêu chỉ là truyá»n thuyết, giống nhÆ° khổng tÆ°á»›c bay vỠđông nam, giống nhÆ° LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bá và Chúc Anh Äà i. Dù cố hết sức cÅ©ng chỉ đổi lấy má»™t sợi u hồn, chỉ để lại má»™t khúc ca có má»™t không hai, để cho háºu thế truyá»n tụng bất hủ. NhÆ°ng, giá» phút nà y, vì sao hắn lại cam lòng tin tưởng? Cảm thấy không ai ngu bằng mình.
Chu Dạ nhẹ nhà ng ôm hắn, gắt gao tá»±a trÆ°á»›c ngá»±c hắn: “Cám Æ¡n anh.†Hắn thở nhẹ, vì sao chỉ Ä‘Æ¡n giản ôm cô nhÆ° thế nà y, đã cảm thấy đủ mãn nguyện? Cô ngẩng đầu nhìn hắn, ngón tay lÆ°á»›t qua mặt hắn, nhẹ nhà ng thÆ° thái, giống nhÆ° có thể bay lên thiên Ä‘Æ°á»ng, từ từ nhắm mắt nói: “Vệ Khanh, em đã nói em thÃch anh chÆ°a nhỉ?â€
Vệ Khanh cắn ngón tay cô, cÆ°á»i nói: “Nói rồi, em từng nói ‘Vệ Khanh, em thÃch anh nhất.’.†Tình cảm êm dịu giữa bá»n há» có phải chÃnh là tình yêu không? Cô đứng dáºy: “Tháºt à ? Em nói khi nà o nhỉ?†Vệ Khanh khó thở, thế mà cô không nhá»› rõ? Tay giÆ¡ tháºt cao, ra vẻ muốn dạy cho cô má»™t bà i há»c, nhÆ°ng tá»›i lúc rÆ¡i xuống, lại vá»— nhẹ nhẹ mặt cô, hừ nói: “Không ngá» trà nhá»› của em kém váºy.†Äá»™ng tác ôn nhu, giống nhÆ° gió lÆ°á»›t qua mặt hồ.
Bá»—ng nhiên cô cầm tay hắn: “Vệ Khanh, em thÃch anh nhất.†Nhìn và o mắt hắn, cháºm rãi nói từng tiếng, vẻ mặt nghiêm túc, giống nhÆ° lá»i nói từ tim gan.
Vệ Khanh hôn hô cô: “Ừ, anh biết rồi, vÄ©nh viá»…n sẽ không quên.†Hắn nghÄ© hắn Ä‘i theo cô, nhất định sẽ lôi những chuyện ngốc cả Ä‘á»i ra nói hết. Những ngÆ°á»i yêu nhau có mấy ai bình thÆ°á»ng đâu!
Hôm nay, Chu Dạ Ä‘ang chuẩn bị tÆ° liệu trợ giảng, lại nháºn được Ä‘iện thoại của Vệ Khanh từ châu Âu vá», tuần nà y hắn Ä‘i công tác. “Em tháºt sá»± muốn dạy ngÆ°á»i khác vẽ sao? Anh nghe nói, bây giá» há»c sinh chuyên môn là m phiá»n thầy cô giáo, nhất là há»c nghệ thuáºt, chẳng coi ai ra gì. Chẳng may gặp chuyện gì thì là m sao? Tốt nhất là không nên Ä‘i.
“Ai nha… sao có thể nói váºy, em cÅ©ng há»c nghệ thuáºt mà ! Äá»u là má»™t đám trẻ con, có thể gây ra chuyện gì chứ? Anh nghÄ© nhiá»u quá rồi.†Vệ Khanh nhún vai. “Trẻ con vừa khóc vừa là m loạn, em không sợ ầm Ä© sao?†Cô vá»™i nói: “Em rất thÃch trẻ con, nhìn giống nhÆ° thiên sứ váºy, đóa hoa tÆ°Æ¡ng lai của tổ quốc, rất đáng yêu nha.â€
Bá»—ng nhiên Vệ Khanh cÆ°á»i rá»™: “Em thÃch trẻ con nhÆ° váºy, khi nà o hai chúng ta cÅ©ng có má»™t đứa nhỉ?†Cô đảo mắt má»™t cái, bây giá» chuyện gì hắn cÅ©ng lôi ra đùa được, ngÆ°á»i ta cà ng nói, hắn cà ng nói mạnh hÆ¡n, để ý tá»›i hắn má»›i là lạ, giả vá» là m nhÆ° không nghe thấy. Vệ Khanh lại cố ý trêu cô, nói chuyện, kể xem hắn ở Châu Âu là m những gì, ăn những gì.
Chu Dạ nhà n nhà n đáp lá»i, bá»—ng nhiên di Ä‘á»™ng vang lên, cô nói và o máy bà n: “Anh đợi má»™t lát, em nghe Ä‘iện thoại đã.†Nhìn thì thấy là Lý Minh Thà nh, hắn không phải vá» nhà sao? “Alo, Lý Minh Thà nh, có việc gì sao?â€
Ở đầu dây bên kia, Lý Minh Thà nh nói: “Thi Thi, ngÆ°Æ¡i bình tÄ©nh nha, cha ngÆ°Æ¡i Ä‘i xuống lầu không cẩn tháºn bị ngã, hiện giá» Ä‘ang ở bệnh viện. Mẹ ta và mấy dì hà ng xóm Ä‘ang chăm sóc ông. Nghỉ hè không có việc gì thì vá» qua nhà má»™t chuyến Ä‘i.â€
Chu Dạ vừa nghe xong, cuống quýt, liên tục há»i: “Chân cha ta không có việc gì chứ? Bị thÆ°Æ¡ng có nặng lắm không?†Lý Minh Thà nh an ủi cô, nói rằng cha cô không có vấn Ä‘á» gì, chỉ nói ông cao tuổi, bị ngã, chỉ cần dưỡng thÆ°Æ¡ng má»™t thá»i gian sẽ khá»e lại. Lòng Chu Dạ nóng nhÆ° có lá»a đốt, háºn không thể láºp tức trở vá» nhà . Từ trÆ°á»›c tá»›i nay cha cô Ä‘i đứng không lÆ°u loát, là do di chứng từ thá»i trẻ. Giá» lá»›n tuổi, Ä‘i lại cà ng không thuáºn tiện.
Vệ Khanh loáng thoáng nghe được đã xảy ra chuyện, vá»™i và ng kêu: “Chu Dạ, là m sao váºy? Äã xảy ra chuyện gì?†Cô đã quên hắn vẫn còn Ä‘ang cầm máy, vá»™i và ng nói: “Vệ Khanh, em muốn láºp tức vá» nhà .â€
Vệ Khanh nghe được cha cô Ä‘ang ở bệnh viện, liá»n nói: “Em đừng vá»™i, trÆ°á»›c tiên thu xếp đồ đạc. Anh sẽ nhá» ngÆ°á»i lấy giúp em vé máy bay, láºp tức có thể vá» nhà .†Quyết Ä‘oán lÆ°u loát. Quả nhiên, chÆ°a tá»›i má»™t giá» sau, có ngÆ°á»i tá»± xÆ°ng là do Vệ tổng tà i phái tá»›i, Ä‘Æ°a cô Ä‘i thẳng tá»›i sân bay, toà n bá»™ hà nh trình còn giúp cô xách hà nh lý, phục vụ chu đáo.
Buổi chiá»u hôm đó, cô đã vá» tá»›i nhà . Nếu không có Vệ Khanh, chắc chắn không thể thuáºn lợi nhÆ° váºy.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:00 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Lý Minh Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du cùng nhau tá»›i sân bay đón cô. Chu Dạ nhìn bá»n há» thân máºt, cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói, tình cảm ngà y trÆ°á»›c đã hoà n toà n tan biến. Trêu chá»c: “Tình cảm hai ngÆ°á»i không tệ nha,†Cuá»™c sống chắc rất dá»… chịu. TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du mỉm cÆ°á»i không nói gì, Lý Minh Thà nh thì xoa đầu cô: “NgÆ°Æ¡i ba hoa nhiá»u nhÆ° váºy. Äi thôi.â€
Vừa ra ngoà i, Chu Dạ liá»n ồn à o: “Ôi trá»i, ở nhà tháºt nóng nha.†Lúc nà y mặt trá»i đã lặn vá» phÃa tây, thế mà vẫn nóng không thở nổi, chỉ Ä‘i má»™t Ä‘oạn mà lÆ°ng đã Æ°á»›t đẫm mồ hôi, tóc ẩm Æ°á»›t dÃnh dÃnh trên mặt. TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du cÅ©ng mồ hôi đầy trán, gáºt đầu: “Buổi trÆ°a, không ai dám ra ngoà i, giống nhÆ° Ä‘ang ngồi trong lò bát quái váºy.†ChÆ°a hè năm nà o nóng nhÆ° năm nay, đúng là khiến ngÆ°á»i ta không thể chịu nổi.
Ngồi trong xe, cuối cùng cÅ©ng thoải mái hÆ¡n má»™t chút. Chu Dạ há»i: “Lý Minh Thà nh, ngÆ°Æ¡i và chú Lý hết giáºn nhau rồi chứ?†Lý Minh Thà nh vì TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du mà không Ä‘i du há»c, khiến chú Lý giáºn tÃm mặt. Hắn gáºt đầu: “Cha ta miá»…n cÆ°Æ¡ng coi nhÆ° tha thứ cho ta rồi. Hiện tại ta chÆ°a Ä‘i du há»c, ở trong nÆ°á»›c há»c nghiên cứu sinh, sau nà y vẫn còn cÆ¡ há»™i.†Lẽ ra Lý Minh Thà nh có khả năng há»c nghiên cứu sinh, nhÆ°ng vì chuyện du há»c nên tạm thá»i bảo lÆ°u. Hiện giỠđã tốt nghiệp, lại Ä‘Ã nh chá» thi năm sau. Miá»…n cưỡng nhÆ° thế, nhÆ°ng cÅ©ng đã có được lòng của giai nhân.
Chu Dạ kéo dà i giá»ng nói: “A…..Lý Minh Thà nh… tháºt đáng ngưỡng má»™ nha…†lại quay đầu há»i TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du: “Há»c tá»·, hai ngÆ°á»i có định tiến thêm má»™t bÆ°á»›c không?†TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du xấu hổ không nói, Lý Minh Thà nh Ä‘Ã nh là m anh hùng cứu mỹ nhân: “Thi Thi, sao ngÆ°Æ¡i lại nghịch ngợm nhÆ° váºy, ta còn chÆ°a há»i chuyện của ngÆ°Æ¡i và Vệ tiên sinh đâu.â€
Chu Dạ láºp tức thức thá»i: “CÅ©ng giống má»i ngÆ°á»i yêu nhau thôi, không có gì để kể ca.†Lý Minh Thà nh muốn Ä‘Æ°a cô vá» nhà trÆ°á»›c, nhÆ°ng cô kiên quyết đòi tá»›i bệnh viện.
Thấy chân của cha mình bó thạch cao lá»›n, Ä‘ang nói chuyện vá»›i cô Lý ngồi bên cạnh, sắc mặt hÆ¡i tái, nhÆ°ng tinh thần cÅ©ng không tệ lắm, lo lắng cÅ©ng thả lá»ng hÆ¡n. Cô Lý thấy cô, vô cùng ngạc nhiên: “Thi Thi, sao cháu lại vá» nhanh nhÆ° váºy? Cô còn tưởng ngà y mai hoặc ngà y kia cháu má»›i vá» tá»›i nÆ¡i.†Cha cô thấy cô vá», tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: “Äi Ä‘Æ°á»ng mệt má»i, mau ngồi nghỉ má»™t lát Ä‘i.â€
Chu Dạ vẫn lo lắng há»i: “Cha, chân của cha thế nà o rồi? Bị thÆ°Æ¡ng có nặng lắm không ạ?†Cha cô lắc đầu, thở dà i: “NgÆ°á»i già rồi, không còn khá»e nữa, Ä‘i cầu thang mà cÅ©ng bị ngã.†Cô nghe xong, trong lòng Ä‘au buốt, và i năm nay cha cô già đi nhiá»u, má»›i năm mÆ°Æ¡i tuổi mà đầu đã đầy tóc bạc. Từ khi mẹ cô qua Ä‘á»i, thÆ°á»ng không vui vẻ, lúc nà o cÅ©ng ngồi ở ngoà i ban công, ngẩn ngÆ°á»i nhìn bên ngoà i. Cô cảm thấy áy náy, cho rằng mình chÆ°a là m tròn trách nhiệm pháºn là m con.
Cô Lý vá»™i nói: “Thi Thi à , cÅ©ng không cần quá lo lắng đâu, bác sÄ© đã nói, qua và i ngà y nữa là có thể xuất viện, cháu đừng lo nữa.†Cha cô bảo cô vá» nhà nghỉ ngÆ¡i, nói cô Ä‘i Ä‘Æ°á»ng mệt má»i. Cô không chịu, nói: “Con không mệt đâu ạ, con ở lại, bÆ°ng trà rót nÆ°á»›c gì cÅ©ng được, dù sao cÅ©ng phải có ngÆ°á»i chăm sóc cha.â€
Cô Lý nhẹ giá»ng quở trách: “Thi Thi, cháu còn trẻ, không thể quá sức nhÆ° váºy. Có cô ở đây rồi, trở vá» nghỉ ngÆ¡i má»™t lát Ä‘i, ngà y mai lại đến. Cháu nhìn lại mình xem, mắt thâm quầng rồi kìa, cha cháu nhìn thấy cÅ©ng sẽ Ä‘au lòng.†Chu Dạ Ä‘Ã nh phải vá» nhà , Ä‘i cả má»™t ngà y, quả tháºt cÅ©ng hÆ¡i mệt.
Dá»n dẹp má»™t chút, trải giÆ°á»ng chiếu, quét dá»n vệ sinh, ăn qua loa bữa tối, khuôn mặt ẩm Æ°á»›t, giống nhÆ° vừa vá»— nÆ°á»›c lên mặt. Không khà vừa nóng lại buồn chán, chẳng có má»™t cÆ¡n gió, lồng ngá»±c cảm thấy khó chịu. Chu Dạ thầm Æ°á»›c buổi tối mÆ°a to má»™t tráºn, nếu không, vá»›i tiết trá»i nà y đúng là không thể sống nổi. Mở Ä‘iá»u hòa, cả ngÆ°á»i vẫn nóng, lăn qua lá»™n lại tá»›i ná»a đêm, má»›i mÆ¡ mÆ¡ mà ng mảng ngủ. Mấy ngà y nay cô ngủ không ngon, quạt Ä‘iện ở trÆ°á»ng bị há»ng, báo mấy ngà y vẫn chÆ°a có ngÆ°á»i tá»›i sá»a.
Tầm khoảng bốn, năm giá» sáng, má»™t tráºn sấm sét vang lên, rầm ráºp trên đầu. Chu Dạ từ trong cÆ¡n mÆ¡ bừng tỉnh, vá»™i và ng mở vá»a sổ, gió thổi rèm cá»a phần pháºt, hÆ¡i gió mát mẻ lùa và o phòng, vô cùng thoải mái. Cô vặn vặn thắt lÆ°ng, khà nóng đã dần bá»›t Ä‘i, thay và o đó là không khà mát lạnh.
Bá»—ng nhiên, má»™t tia sét nhoáng lên trÆ°á»›c mắt, ngay cả tÆ°á»ng cÅ©ng rung lên, rồi biến mất. Cô vá»— vá»— ngá»±c, hoà ng sợ, quả nhiên “đoà ng†má»™t tiếng, giống nhÆ° nổ tung bên tai. Sắc mặ trắng bệch, vá»™i chạy nhanh ra đóng cá»a sổ, sợ ông trá»i ngứa mắt, Ä‘em toà n bá»™ sấm sét đánh và o đầu cô.
Chỉ má»™t lát sau, những hạt mÆ°a đá từ trên trá»i nện thẳng xuống, Ä‘áºp và o cá»a sổ, lách cách kêu vang, trên trá»i thỉnh thoảng nghe thấy há»—n loạn hai, ba tiếng sét, khiến tim Ä‘áºp căng thẳng, cÆ¡n buồn ngủ hoà n toà n tiêu tan, trợn mắt nhìn lên trần nhà . MÆ°a gió cuồng loạn, lại thêm sấm sét sáng lóe giữa trá»i đêm, cùng vá»›i không có bóng ngÆ°á»i, cà ng là m cho cô thêm sợ hãi.
Äang cố gắng ngủ, thì trong tiếng mÆ°a rÆ¡i dÆ°á»ng nhÆ° nghe thấy có ngÆ°á»i gõ cá»a. Cô cà ng sợ hãi, không biết có phải nghe nhầm hay không. Cà ng thêm hoảng hốt, sợ có kẻ trá»™m thừa lúc nguyệt hắc phong cao [22], vá»™i và ng khóa cá»a phòng ngủ lại, sau đó tiện tay cầm má»™t con dao gá»t hoa quả, ngồi xổm sau cá»a.
Lại nghe thêm và i tiếng Ä‘áºp cá»a, không nặng không nhẹ, rất rõ rà ng. Yết hầu căng thẳng, không dám trả lá»i. Bá»—ng nhiên Ä‘iện thoại vang lên, cô cÅ©ng không thèm nhìn, mở máy nghe, hÆ¡i thở gấp gáp, nhá» giá»ng nói: “Aloâ€. Truyá»n tá»›i là má»™t giá»ng mệt má»i: “Là anh, em Ä‘ang ở nhà sao? Äang ngủ à ? Mau mở cá»a.â€
Nháºn ra đây là Vệ Khanh, liá»n nhảy ra, vá»™i và ng mở cá»a, thấy cả ngÆ°á»i hắn Æ°á»›t đẫm đứng ngoà i cá»a, những giá»t nÆ°á»›c mÆ°a từ tóc nhá» giá»t ngấm và o quần áo, dáng vẻ cháºt váºt. Chu Dạ không quan tâm, chạy tá»›i ôm cổ hắn, cảm Ä‘á»™ng, xúc Ä‘á»™ng… nhất thá»i không thể nói hết, cô nói không nên lá»i.
Vệ Khanh sá»ng sốt, vừa rồi hắn nhìn thấy má»™t tia sáng lóe lên trên tay cô, vá»™i há»i: “Chu Dạ, em cầm cái gì trên tay đấy? Dao à ? Cẩn tháºn bị thÆ°Æ¡ng.†Lúc nà y cô má»›i nhá»› ra, bá» con dao xuống, kéo hắn và o trong, há»i: “Sao anh lại tá»›i đây? Không phải anh Ä‘ang ở châu Âu sao?â€
Sau khi nói chuyện vá»›i Chu Dạ, hắn láºp tức ra sân bay Frankfurt (Äức) trở vá», sau đó dùng chuyên cÆ¡ trá»±c tiếp từ Bắc Kinh tá»›i nhà cô. Không ngá» lúc xuống máy bay, mÆ°a to gió lá»›n, từ trên xe bÆ°á»›c xuống, Ä‘i có và i bÆ°á»›c mà đã Æ°á»›t sÅ©ng. Hắn lau nÆ°á»›c mÆ°a trên tóc, cÆ°á»i nói: “Vừa rồi anh bị dá»a má»™t tráºn đó, cứ nghÄ© em cầm dao đâm anh má»™t nhát cÆ¡.†Cô đánh hắn má»™t cái, giục hắn mau Ä‘i tắm rá»a, tránh bị cảm. Váy ngủ của cô cÅ©ng bị ẩm Æ°á»›t, vì thế tìm má»™t cái áo pull và quần ngố để thay.
Vệ Khanh chỉ quấn khăn tắm nhÆ° váºy Ä‘i ra. Cô Ä‘á» mắt trách hắn ăn mặc không chỉnh tá». Hắn ôm cô nằm ở trên giÆ°á»ng, nói: “Äêm nay chồng em dù có tà tâm cÅ©ng không đủ năng lá»±c.†Vùi đầu và o gáy cô, nhắm mắt lại, má»i mệt không chịu nổi, ngoan ngoãn dá»±a và o, không là m Ä‘iá»u xằng báºy. Là m việc vất vả suốt má»™t ngà y má»™t đêm, lại còn ngồi máy bay mÆ°á»i mấy tiếng, dù hắn mình đồng da sắt cÅ©ng không chịu nổi.
Chu Dạ vuốt mắt hắn, Ä‘au lòng nói: “Không cần vá» vá»™i nhÆ° váºy, cha em chỉ bị trặc khá»›p chân, không có gì đáng lo.†Hắn thở dà i: “Anh chỉ sợ em ở má»™t mình lại khóc lóc, bởi váºy bay vá» lau nÆ°á»›c mắt há»™ em đấy chứ.†Cô há»n dá»—i: “Em đâu có yếu Ä‘uối nhÆ° váºy.†Vệ Khanh hôn lên khóe mắt cô: “Ừ, đúng rồi, Tây Tây của anh chÆ°a bao giá» khóc, vừa kiên cÆ°á»ng vừa đáng yêu.â€
Chu Dạ kéo kéo má hắn: “Anh lại nói đểu em đấy à …†Vệ Khanh lại cắn cắn ngón tay cô, mắng cô nghịch ngợm, giá»ng nói nhá» dần, đầu lệch qua vai cô, cứ nhÆ° váºy nặng ná» ngủ. Cô ôm lấy hắn, nhẹ giá»ng nói: “Vệ Khanh, em có chút sợ hãi, nhÆ°ng nhìn thấy anh, không còn thấy sợ nữa.†Cà ng ngà y cô cà ng á»· lại hắn. Hôn nhẹ lên khuôn mặt Ä‘ang say ngủ, rồi cÅ©ng chìm dần và o giấc má»™ng.
Sáng hôm sau, Chu Dạ rán trứng, mùi thÆ¡m bay và o trong phòng, đánh thức ngÆ°á»i nà o đó tỉnh dáºy. Cô quay đầu cÆ°á»i: “Dáºy sá»›m váºy? Sao không ngủ thêm má»™t lát?†Vệ Khanh không để ý hình tượng bản thân, vặn lÆ°ng, ôm cô cá» xát ná»a ngà y, vừa ôm vừa hôn, sau đó má»›i Ä‘i rá»a mặt. Cô phiá»n não nói: “Em vừa giặt quần áo anh rồi, không có gì mặc đâu.†Thân hình Vệ Khanh cao lá»›n, không mặc vừa quần áo cha cô.
Vệ Khanh nhÃu mà y nói: “Thì thôi, không mặc váºy, dù sao ở đây cÅ©ng không có ai.†Chu Dạ mắng hắn vô lại, nói: “Trên bà n có cháo thịt và trứng, vẫn còn nóng, anh ăn Ä‘i, em ra ngoà i mua cho anh bá»™ quần áo.†Äi tá»›i cá»a hà ng quần áo ngoà i đầu phố, Ä‘á»u là quần áo của thanh niên. Äùa dai, chá»n má»™t cái áo pull hình manga dà i rá»™ng và má»™t cái quần sặc sỡ Ä‘em vá».
Nhìn đồ cô cầm vá», mặt Vệ Khanh Ä‘en lại, phản kháng: “Anh không mặc.†Trên ngÆ°á»i hắn mặc áo ngủ của cha cô, ngắn ngủn, ngồi lÆ°á»m lÆ°á»m. Cô ôm tay hắn nói: “Sao không mặc chứ, bà chủ còn bảo em tinh mắt, há»i có phải em mua quần áo tặng bạn trai hay không nữa kìa?â€
Vệ Khanh nhìn cái áo pull kia, Ä‘au đầu, nói: “Tốt nhất em nên nói vá»›i ngÆ°á»i ta, là em mua quần áo cho chồng em má»›i đúng.†Cô kéo hắn đứng dáºy,: “Thay Ä‘i, thay Ä‘i, em còn phải tá»›i bệnh viên xem cha thế nà o. Sao, anh không Ä‘i chứ gì?†Vệ Khanh bị cô lôi kéo, không còn cách nà o khác, trả thù cô, cÅ©ng không và o trong phòng, trá»±c tiếp thay trÆ°á»›c mặt cô.
Chu Dạ Ä‘á» mặt quay đầu Ä‘i. Vệ Khanh giá»…u cợt.: “Sợ cái gì, cÅ©ng không phải là chÆ°a từng nhìn qua.†Cô nổi giáºn đùng đùng, trừng hắn, rồi “phụt†má»™t tiếng phì cÆ°á»i, chÆ°a từng thấy hắn mặc quần áo phong cách nà y, nhất thá»i không quen. Vệ Khanh thấy cô nhÆ° váºy, ảo não muốn cởi, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là tổng tà i Vân Mã mà lại ăn mặc không khác gì bá»n thanh niên phản nghịch đầu Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°á»i ta nhìn thấy thì biết nói sao? Cô vá»™i ngăn cản: “Mặc đẹp lắm, không tin anh tá»± mình nhìn xem.â€
Vệ Khanh gõ trán cô má»™t cái, tức giáºn nói: “Em cố ý phải không?†Cô cÆ°á»i: “Ai nha, anh nhìn anh đó, rất tá»a sáng nha, giống nhÆ° sinh viện dáºy, em thÃch lắm.†Rồi tỉ mỉ chải đầu cho hắn, nói: “Nhìn nhÆ° váºy cà ng thÆ° thái hÆ¡n.†Äe dá»a hắn: “Không được cởi, đây là lần đầu tiên em mua quần áo cho anh, không thể không nể mặt.†Dám kéo hắn ra ngoà i.
Vệ Khanh vừa Ä‘i vừa xấu hổ, sá»± nghiệp ổn định khà chất trầm ổn, mặc loại quần áo kiểu nà y không quen chút nà o, cảm giác má»i ngÆ°á»i nhìn mình bằng ánh mắt là lạ, cảm giác không dám ngẩng đầu lên. Chu Dạ lại vô cùng vui vẻ, Ä‘i bên cạnh hắn trò chuyện sôi nổi, còn lôi Ä‘iện thoại ra chụp ảnh, nói: “LÆ°u giữ chút ká»· niệm, coi nhÆ° đã tá»›i nhà em.†Hắn sợ cô luôn, không biết là m sao, nhÆ°ng vẫn chiá»u cô. Nhìn cô vui vẻ nhÆ° váºy, hy sinh bản thân má»™t chút cÅ©ng đáng.
Chu Dạ cÆ°á»i hì hì, nói: “Vệ Khanh, mua đồ xong, chúng ta tá»›i bệnh viện Ä‘i. Cha em biết anh tá»›i thăm ông, nhất định rất vui vẻ.†Vệ Khanh cố ý mua cho cha cô rất nhiá»u thuốc bổ.
Chẳng lẽ muốn hắn ăn mặc thế nà y mà đi thăm bệnh nhạc phụ đại nhân? Lắc đầu cÆ°á»i khổ, cúi đầu nhìn quần áo trên ngÆ°á»i, đúng là không chịu nổi, vì thế xoay ngÆ°á»i, Ä‘i và o cá»a hà ng bán đồ nam, thay đổi má»™t bá»™ quần bò, áo pull, cÅ©ng là quần áo Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng lại cảm thấy thoải mái hÆ¡n, không mất phong Ä‘á»™.
Chu Dạ đứng ở phÃa sau lÆ°ng hắn là m mặt quá»·, giữ chặt hắn lại: “Quần áo kia đâu, không cần sao?†Vệ Khanh tức giáºn nói: “Không cần.†Còn giữ là m gì? Chu Dạ vá»™i tìm má»™t túi nilon gói lại, nghiêm trang nói: “Giữ lại sau nà y cho anh mặc.â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i bênh viện. Cha cô thấy Vệ Khanh, cÆ°á»i gáºt đầu: “Vệ tiên sinh cÅ©ng đến đây, má»i ngồi má»i ngồi.†Vệ Khanh chà o há»i qua, thấy chân phải cha cô băng bó, nói: “Bác trai, cháu đặt ngÆ°á»i ta mang má»™t chiếc xe lăn tá»›i, di chuyển cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n.†Lại tìm bác sÄ© há»i thăm tình hình cha cô thế nà o, biết không có gì đáng lo, chỉ cần chú ý Ä‘iá»u dưỡng là được, cha cô liá»n yêu cầu xuất viện.
Má»™t mình Vệ Khanh xá» lý thá»a đáng má»i việc, tiá»n viện phÃ, tiá»n thuốc, thủ tục trả phòng…Toà n bá»™ công việc đã sắp xếp đâu ra đấy. Cha cô ngồi bên cạnh âm thầm gáºt đầu, khen ngợi hắn trầm ổn, tinh thần trách nhiệm cao. Chu Dạ đỡ cha Ä‘i ra, há»i: “Cha, có cảm thấy không thoải mái chá»— nà o không? Bác sÄ© nói tổn thÆ°Æ¡ng gân cốt phải ở yên ba tháng, vá» phải bồi dưỡng cẩn tháºn, không thể mệt má»i.â€
Nhà Chu Dạ ở tầng ba, không có thang máy, xe lăn cÅ©ng không thể Ä‘i lên. Vệ Khanh lại dá»… dà ng cõng cha cô lên nhà . Cô thầm nghÄ©, may mà có hắn, không thì không biết là m thế nà o. Mua đồ ăn vá», nhìn hắn chÆ¡i cá» cùng cha cô, nói nói cÆ°á»i cÆ°á»i, không khà hoà hợp. Trong lòng cảm thấy ấm áp, xúc Ä‘á»™ng, hi vá»ng cả Ä‘á»i cứ thế nà y ở bên cạnh hắn, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không tồi.
Vệ Khanh ngẩng đầu lên, thấy cô Ä‘ang nhìn mình, nhÃu mà y, tìm cá»› chạy và o bếp, cÆ°á»i há»i: “Sao nhìn anh nhÆ° váºy? Có phải cảm thấy anh đẹp trai ngá»i ngá»i, phong lÆ°u phóng khoáng không?†Cô cÆ°á»i, mắng hắn tá»± ká»·, kéo tay hắn nói: “Vệ Khanh, hôm nay tháºt sá»± cảm Æ¡n anh. Nếu không, má»™t mình em không thể ứng phó nổi.†Hắn cÆ°á»i: “Cho nên má»›i nói, trong nhà vẫn cần phải có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cÆ°á»ng tráng.†Còn giÆ¡ tay khoe bắp.
Cô cÆ°á»i, hôn nhẹ hắn nói: “Äừng đùa nữa, Ä‘i ra ngoà i Ä‘i, chuẩn bị ăn cÆ¡m.†Vệ Khanh cÆ°á»i: “Nói tháºt, bao giá» thì em chịu gả cho anh? Có má»™t cu li tốt nhÆ° váºy mà không cần, thá»±c sá»± đáng tiếc đó.†Cô không lảng tránh giống nhÆ° má»i khi, gõ gõ và o ngá»±c hắn, nói: “Còn phải xem anh có đủ bản lÄ©nh hay không?†Vệ Khanh mừng rỡ, “Em cứ chá» xem, quay lại sẽ cho em ngạc nhiên.â€
Chiá»u hôm đó Vệ Khanh rá»i Ä‘i, công ty hắn còn nhiá»u việc chÆ°a xá» lý xong. Chu Dạ đặt quần áo chỉnh tá» trên đầu giÆ°á»ng cho hắn thay, áp mặt và o đó, dÆ°á»ng nhÆ° có thể ngá»i thấy mùi xà phòng sau khi tắm. Buổi trÆ°a ngà y hè, dÆ°á»›i ánh mặt trá»i gay gắt, trong sâu thẳm tâm tÆ° cô gái đã nở ra má»™t bông hoa tuyệt đẹp.
Chu Dạ nghÄ© cha cô tuổi ngà y cà ng cao, cÅ©ng lần đầu tiên ý thức được, cha cô cứ lặng lẽ già đi, lÆ°ng cÅ©ng đã cong, Ä‘i đứng không lÆ°u loát nhÆ° trÆ°á»›c, vì thế toà n bá»™ kì nghỉ hè ở nhà là m bạn vá»›i cha. Vệ Khanh là m việc báºn rá»™n, thỉnh thoảng phê bình cô, gá»i Ä‘iện há»i: “Chu Dạ, bao giá» em quay lại Bắc Kinh. Anh nhá»› em.†Cô cÆ°á»i hì hì. “Váºy anh nhá»› nhiá»u má»™t chút, tÃch dần lại, để lúc em quay vá», xem xem nhá»› nhiá»u không.â€
Má»™t ngà y cuối tháng tám, Chu Dạ hÆ°ng phấn gá»i Ä‘iện cho hắn: “Vệ Khanh, Vệ Khanh, nói cho anh biết má»™t chuyện, Lý Minh Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du sắp kết hôn, trong nhà đang đãi rượu mừng kìa, lúc nãy Lý Minh Thà nh cố ý gá»i em tá»›i uống rượu mừng, còn há»i anh có tá»›i hay không? Nghe tin nà y, em vừa mừng vừa sợ, không thể tưởng tượng nổi bá»n há» lại kết hôn nhanh nhÆ° váºy!â€
Vệ Khanh sá»ng sốt má»™t lúc, nghÄ© thầm nhìn không ra tên nhóc Lý Minh Thà nh cứng đầu cứng cổ nà y lại nhanh tay nhÆ° váºy, đúng là nhìn ngÆ°á»i không thể nhìn tÆ°á»›ng mạo. CÆ°á»i nói: “Tốt, việc anh là m cÅ©ng sắp xong rồi, có thể Ä‘i ăn chá»±c má»™t bữa.†Thá»±c ra hắn nhá»› cô, đã hÆ¡n má»™t tháng không gặp mặt. Cô che miệng cÆ°á»i: “Anh phải Ä‘Æ°a hồng bao nha. Em vẫn là sinh viên, có thể Ä‘i ăn chá»±c, hì hì.†Ngà y hôm sau, Vệ Khanh tá»›i.
Nguyên nhân Lý Minh Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du vá»™i và ng kết hôn, hoà n toà n vì TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du bất ngá» mang thai. Mặc dù ngÆ°á»i lá»›n hai nhà sau khi biết giáºn, nhÆ°ng cÅ©ng không thể phá bỠđứa nhá», vì thế Ä‘Ã nh phải nhanh chóng cho bá»n há» kết hôn. Bởi vì Lý Minh Thà nh còn kém má»™t tháng nữa má»›i đủ tuổi kết hôn, nên kéo toà n bá»™ bạn tốt nghỉ hè vá» uống rượu mừng.
Chuyện của hai ngÆ°á»i bá»n hỠở trÆ°á»ng trung há»c Thượng Lâm Ä‘á»u được bà n tán sôi nổi, Ä‘á»u là sinh viên giá»i của Thanh Hoa, trai tà i gái sắc, môn đăng há»™ đối, có thể nói là ông trá»i tác hợp cho. Thá»i gian trôi nhanh, ý của Lý Minh Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du chỉ là m má»™t đám cÆ°á»›i Ä‘Æ¡n giản. Cha mẹ hai nhà lại rá»™ng rãi, bao toà n bá»™ má»™t nhà hà ng nổi tiếng ở địa phÆ°Æ¡ng, gá»i thiệp cÆ°á»›i, cho bá»n há» má»™t hôn lá»… sang trá»ng. Cha TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du là hiệu trưởng trÆ°á»ng trung há»c Thượng Lâm, mà mẹ Lý Minh Thà nh lại là bà thÆ° đảng ủy của trÆ°á»ng, đám há»i hai nhà đã thân cà ng thêm thân. Ngà y kết hôn, khách quý tá»›i cháºt nhà , khách đông, nhà hà ng đông nhÆ° trảy há»™i, tháºt sá»± náo nhiệt.
Sáng sá»›m, Chu Dạ Ä‘i theo Lý Minh Thà nh đón cô dâu, Vệ Khanh hu tôn hà ng quý [23] xung phong là m lái xe. Chu Dạ giống nhÆ° trẻ con, thấy ngÆ°á»i ta kết hôn, phấn kÃch không thôi, Ä‘i qua Ä‘i lại, khen xe hoa đẹp. Vệ Khanh thấy cô vui nhÆ° váºy, cÆ°á»i nói: “CÅ©ng không phải chúng ta kết hôn, em hÆ°ng phấn cái gì?†Chu Dạ là m mặt quá»· trêu hắn, chỉ và o chú rể nói: “Ai nha, Lý Minh Thà nh mặc âu phục cÅ©ng ra dáng lắm.â€
Vệ Khanh bất mãn: “Ai… mắt em đúng là có vấn Ä‘á», chồng em ăn đứt cáºu ta.†Cô “phi†má»™t tiếng, “Ai bảo anh hôm nay không phải là chú rể.†Äoà n xe dà i cháºm rãi chuyển Ä‘á»™ng, bên trên trang trà má»™t bó hoa hồng lá»›n, dẫn đầu diá»…u quanh Ä‘Æ°á»ng phố, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn theo. Chu Dạ ghé và o cá»a sổ nhìn ra ngoà i, cảm xúc dâng cao.
Trong lúc má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i đùa, chú rể cầm tay cô dâu. Chu Dạ Ä‘i đầu vá»— tay trêu: “Lý Minh Thà nh, hôn Ä‘i, Lý Minh Thà nh, hôn Ä‘i.†Vì thế, má»i ngÆ°á»i lại ồ lên, không hôn không cho Ä‘i. Lý Minh Thà nh bất đắc dÄ©, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, cúi đầu hôn cô dâu, rất ngá»t ngà o.
Sau khi ăn cá»— xong, cô Lý nhìn Chu Dạ cÆ°á»i, trêu: “Thi Thi à , bao giá» cho cô uống rượu mừng của cháu đây?†Cô Ä‘á» mặt, nói: “Cô à , cô lại trêu cháu rồi.†Hôm nay Vệ Khanh cÅ©ng rất vui vẻ, cÆ°á»i nói: “Sá»›m thôi ạ, sá»›m thôi ạ.†Má»i ngÆ°á»i nghe ra, Ä‘á»u nói: “Thi Thi, cháu cÅ©ng nên nhanh má»™t chút, cháu nhìn Lý Minh Thà nh xem, sắp là m cha rồi kìa.†CÆ°á»i vang, rất thoải mái.
Buổi tối, Chu Dạ Ä‘i theo đám ngÆ°á»i tá»›i Lý gia nháo Ä‘á»™ng phòng, kéo Vệ Khanh cÆ°á»i nói: “Anh chá» xem kịch vui Ä‘i.†Má»i ngÆ°á»i đầy rẫy thủ Ä‘oạn, Ä‘Æ°a má»™t viên Ä‘Æ°á»ng cho cô dâu, chú rể cắn, không hôn lưỡi không bá» qua, nháo tá»›i mức suýt báºt cả nóc nhà . Chu Dạ len và o, cầm má»™t chiếc khăn tay Ä‘á», kêu lên: “Lý Minh Thà nh, lại đây lại đây.†Dùng bút lông vẽ trên môi hắn hai sợi râu cá trê, sau đó đăt khăn lên mặt hắn, phủ lên đầu, bên trên vẽ mặt quá»· Nháºt Bản, giống nhÆ° đúc.
Má»i ngÆ°á»i nhìn thấy, cÆ°á»i ngất, ngay cả Vệ Khanh cÅ©ng cÆ°á»i lắc đầu. Lúc Chu Dạ chỉnh ngÆ°á»i cÅ©ng tháºt lắm trò. Lý Minh Thà nh căm giáºn nói: “Chu Dạ, ngÆ°Æ¡i nhá»› đấy, sau nà y ta sẽ báo thù.†Nhìn Vệ Khanh đứng bên cạnh, vừa tức vừa buồn cÆ°á»i. Äêm nay bị cô là m ầm Ä©, thủ Ä‘oạn cổ quái, Lý Minh Thà nh suýt nữa thì gục xuống.
Hai tay Chu Dạ chống nạnh, lắc lắc cổ, nói: “Ta không sợ, ta không sợ..†Dáng vẻ muốn ăn đòn. Vá»— tay nói: “Äược rồi, được rồi, má»i ngÆ°á»i chú ý, chuẩn bị diá»…n “TrÆ° Bát Giá»›i cõng cô dâu†Lý Minh Thà nh, Lý Minh Thà nh, mau cõng cô dâu nhảy cóc Ä‘i.†Má»i ngÆ°á»i lại cÆ°á»i ầm lên, rất ầm Ä©.
Lý Minh Thà nh trừng mắt nhìn cô: “Chu Dạ, ngà y xÆ°a ta vá»›i ngÆ°Æ¡i không oán, bây giá» chắc cÅ©ng không có thù gì chứ?†Má»i ngÆ°á»i cao giá»ng nói: “Lý Minh Thà nh, là chú rể thì đừng nói lá»i vô nghÄ©a! Ngoan ngoãn là m theo Ä‘i.†Vì thế Lý Minh Thà nh cõng TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du nhảy cóc má»™t vòng má»›i được má»i ngÆ°á»i công nháºn cho qua cá»a. Chu Dạ cÆ°á»i tá»›i mức chảy cả nÆ°á»›c mắt, sợ Lý Minh Thà nh tìm cô xá» lý, vá»™i kéo Vệ Khanh chạy vá».
Äi ra ngoà i, bầu trá»i đầy sao, gió đêm mát mẻ, thanh âm tiếng côn trùng kêu vang liên tiếp, trong lòng thÆ° thái giống nhÆ° có má»™t là n nÆ°á»›c mát lạnh chảy qua, vừa má»m mại, vừa mát mẻ. Hai ngÆ°á»i đứng dá»±a và o nhau, Ä‘i dá»c trên ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng. Chu Dạ nô đùa nên giá»ng hÆ¡i khà n khà n, tay vá»— tá»›i đở á»ng, cÆ°á»i nói: “Ai nha, cÆ°á»i tá»›i mức Ä‘au hết cả bụng rồi…Vệ Khanh, xoa cho em.â€
Vệ Khanh ôm cô, cÆ°á»i mắng: “Äáng Ä‘á»i, ai bảo đùa dai.†Lý Minh Thà nh bị cô chỉnh rất thê thảm. Tay không quên vuốt ve quanh hông cô, nhẹ nhà ng mát xa. Lòng bà n tay dán lên trên da, giống nhÆ° Ä‘em cả tim của hai ngÆ°á»i đặt cùng má»™t chá»—, rất ấm áp.
Chu Dạ quay đầu nhìn ngá»n đèn sáng trÆ°ng, trong gió mÆ¡ hồ nghe thấy tiếng cÆ°á»i hoan hô, mỉm cÆ°á»i: “Hâm má»™ bá»n há» quá.†Không biết sau nà y mình có thể được hạnh phúc nhÆ° váºy không?
Tối nay Vệ Khanh cÅ©ng trà n đầy cảm xúc, chÆ°a bao giá» hắn trải qua khung cảnh nhÆ° váºy, tham dá»± nhiá»u đám cÆ°á»›i, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ là vác mặt Ä‘i theo, ngay cả đám cÆ°á»›i Vệ An cÅ©ng không lÆ°u lại chút ấn tượng sâu sắc nà o. Nhìn cô nói: “Không cần hâm má»™.†Nắm nay cô, đặt lên môi hôn nhẹ.
Chu Dạ cảm thấy đầu ngón tay chợt lạnh, trên ngón áp út tay trái khéo léo lồng và o một chiếc nhẫn tinh xảo.
[22]: Nguyệt hắc phong cao [月黑风高] : Vốn là “Äêm trăng má» giết ngÆ°á»i, ngà y gió cao phóng hoả.†[月黑æ€äººå¤œ, 风高放ç«å¤©. ]. Chỉ hoà n cảnh hiểm ác (thÆ°á»ng là buổi tối).
[23]: ngÆ°á»i có địa vị cao lại đầu hà ng nhân nhượng trÆ°á»›c ngÆ°á»i có địa vị thấp/tá»± hạ thấp địa vị
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ , âàííû , åâðîïåéñêèé , anh bia ca tinh , co le la minh da yeu pan , co le la yeu chuong 21 , co le la yeu chuong 3 , co le la yeu chuong 34 , co le la yeu chuong 58 , co le la yeu duc vong , co le la yeu hien dai , co le la yeu ishtar , co le la yeu truyen ngan , co le la yeu tuy phong , co le la yeu- chuong 14 , cover khoảng lặng , cover ngôn tình , êàëüÿíû , êàìåäè , êåðàìè÷åñêàÿ , ebook co le la yeu , ëîãîòèï , êíèãó , êóíèëèíãóñ , hien dai co le la yeu , ìàçäà , ïåðìü , ishtar có lẽ là yêu , ïðîêëÿòûé , ñàíòåõíèêà , ngôn tình , ñòðàíèöû , ñòðèïòèç , òîéîòà , truyen ngon tinh22 , vệ khanh chu dạ , wallcoo thiếu nữ , wallcoo valentine , wallcoo watercolor paint , xem anh co dau wallcoo , ðåôåðàòè