Tác giả: Cát Phong Băng.
Dịch giả: nguyenthanh0011
Biên tập: Cẩm Y Vệ - Chu Tước.
Convert: Tửu Quỷ
Nguồn: 4vn.eu
Cách Lỗ Tạp thần bí nói:
“Thi độc này chỉ có Vong Linh Chi Sâm lão quái vật này mới có, hơn nữa chỉ có tác dụng với người hơn 10 cấp, ngươi biết người trong đó cấp bậc bao nhiêu không?”
“ 11 cấp?”
“ Có thể là 12 cấp, à, nói tới đây ta mới nhớ tới một việc, Lôi Tạp Lai tướng quân của Đệ Tam Kỵ Binh Phong Lam đế quốc. Bì Lôi Cách, cũng 11 cấp, nghe nói hai mươi năm trước phát sinh một lần phản loạn tại Phong Lam Đế Quốc, đại hoàng tử cùng với nhị hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, Lôi Tạp Lai đã mất tích.”
“ Ngươi không nghĩ người nằm trong kia là Lôi Tạp Lai chứ.”
“ Ta đoán là vậy, mau, mau có người ra, chúng ta trước trốn đi đã” Cách Lỗ Tạp dẫn Lai Ân đến chỗ khuất phía sau.
Hồng phát mỹ nữ đi ra, cũng không có mặc trang phục lính đánh thuê, mà mặc một cái váy dài màu đỏ, vội vàng rời khỏi phòng.
“Ngươi trông chừng, ta đi vào trong phòng nhìn xem.” Cách Lỗ Tạp chỉ vào hồng phát mỹ nữ nói .
Lai Ân không hài lòng nói: “Vì sao là ta theo dõi ?”
“Ta phát hiện ngươi rất thích.”
“Thích gì?”
“Ta theo dõi ngươi lâu rồi, haha.”
Lai Ân muốn đá Cách Lỗ Tạp một cái nhưng Cách Lỗ Tạp nhanh chân chạy mất không đợi Lai Ân nhấc chân.
Hồng phát mỹ nữ đi đến là địa phương mà Lai Ân cùng với Cách Lỗ Tạp đã đi qua đêm qua.
Lai Ân thầm nghĩ: chắc không phải đâu, mỹ nữ dương nhiên không coi trọng tên ngốc Lạc Lan Đặc.
Hồng phát mỹ nữ tiến vào phòng ở, Lai Ân leo tường vụng trộm đi vào, thuận lợi thả từ Phong Ấn Chi Thư năm con Băng xà, năm con lập tức tiến hóa cấp năm, thân rắn có thể tự động rút nhỏ, theo bụi cỏ vô thanh vô tức thoát đi.
Trải qua chuyện tình đêm qua, cảnh giới tăng lên không ít, bất quá đối với Lai Ân căn bản không đủ uy hiếp.
Năm con chó đều bị băng xà thu phục, ba tên chiến sĩ cấp năm, hai tên chiến sĩ cấp sáu, còn có một thất cấp chiến sĩ kết quả cũng không được tốt lắm, bị băng xà xắn một lúc sau Lai Ân đem trói lại giấu ở một góc.
Sau đó từ nơi băng xà truyền lại tin tức từ bên trong trang viên lớn.
Bên trong trang viên trang trí đủ loại xanh vàng rực rỡ, ngọc bích thủy tinh trà cụ cùng với cái cái bàn bằng vàng ròng hiện ra trước mắt.
Lai Ân cũng không khách khí, không gian giới chỉ trong tay có không gian đủ chứa một ngọn núi, làm sao Lai Ân có thể buông tha, hăn liền thu toàn bộ vào trong giới chỉ.
Trên lầu hai, chợt nghe trong phòng Lạc Lan Đặc vang lên âm thanh làm cho Lai Ân sợ hãi:
“ Thước Lệ Toa, thế nào? Đã suy nghĩ kỹ chưa, ngươi theo giúp ta một tháng, ta liền cho ngươi mười vạn kim tệ, ngươi không muốn cứu phụ thân ngươi sao? Mười vạn kim tệ chỉ cần ngươi gật đầu lập tức cho ngươi. Ngươi chỉ là lục cấp chiến sĩ muốn kiếm mười vạn kim tệ chỉ sợ là vài năm mới được, phụ thân ngươi không thể chờ được vài năm a.”
Trầm mặc nữa ngày, giọng nữ nói: “ Ngươi hãy đưa tiền cho ta trước.”
“ Ha ha, không thành vấn đề, không thành vấn đề, vậy là ngươi đồng ý”
“Uh.” Thước Lệ Toa cực kỳ không cam lòng trả lời.
Lai Ân thầm nghĩ: “Nguyên lai là lấy tiền cứu cha, quả là một người hiếu thuận a. Bất quá nhìn mỹ nữ cùng với loại người này ở cùng một chỗ lòng ta cảm thấy không đành lòng.”
Lai Ân chỉ huy Băng xà qua đường cửa sổ bò vào.
Lai Ân chuẩn bị nhìn xem bộ dáng Lạc Lan Đặc bị cắn, không đợi chính mình tiến đến cửa, chợt nghe trong phòng Lạc Lan Đặc phát ra một tiếng cực kỳ thê lương kêu thảm thiết, "Rắn a."
Lai Ân coi như trừng phạt hắn, hắn run run một hồi thiếu chút nữa gục xuống. Thật vất vả mới đứng lên được, lại hét thảm lên một tiếng nữa. Lai Ân chuẩn bị tâm lý đi xuống lầu.
Lai Ân theo địa phương đứng lên, nổi giận đùng đùng một cước đá văng cánh cửa, hướng về phía Lạc Lan Đặc hét lớn:
“ Ngươi rống cái gì mà rống.”
Lạc Lan Đặc bị năm con Băng xà bò quanh người, toàn thân run run, rung giọng nói:
“Ta van ngươi, không, ta không muốn.”
Thanh âm của Lạc Lan Đặc rất thê thảm, biểu tình lại càng thêm thê thảm, lần trước bị Lai Ân kêu băng xà cắn hắn khiến hắn trở nên sợ hãi đám băng xà này.
“ Ta có làm gì đâu? Ngươi không muốn cái gì a ?” Lai Ân một đầu mờ mịt.
“Van xin ngươi, van ngươi buông tha cho ta đi.”
Lạc Lan Đặc tiếp tục cầu xin, thanh âm tựa như một tên khách làng chơi van xin gái làng chơi.
Thước Lệ Toa nhìn Lai Ân với ánh mắt cổ quái, biểu tình coi Lai Ân cùng với Lạc Lan Đặc là đồng tính luyến ái.
"Ta đạp chết ngươi a, ngươi hoàn toàn nói vớ vẩn không a."
Lai Ân muốn phát điên, bị mỹ nữ hiểu lầm cũng không phải là chuyện tốt.
“Cầu xin ngươi đừng cho Băng xa đi theo ta, ta sợ.” Lạc Lan Đặc đầu đã cứng ngắc.
Thước Lệ Toa tuy rằng chán ghét Lạc Lan Đặc, nhưng vì nhờ tiền của Lạc Lan Đặc có thể cứu phụ thân, cho nên lúc này Thước Lệ Toa cắn răng đứng lên che chở Lạc Lan Đặc trước người, nói:
"Tiên sinh ngươi..."
Không đợi Thước Lệ Toa nói xong, Lai Ân phát hỏa chỉ vào cái mũi Thước Lệ Toa nói:
“Ngươi đi chỗ khác chơi, nam nhân làm việc không cần ngươi xen vào, mẹ ơi, dĩ nhiên dùng thân thể đổi tiền, ngươi còn có cảm thấy thẹn hay không, qua bên kia ngồi không được mở miệng”
(Biên: câu nói hay nhất trong này ta đọc được, rất đáng học tập )
Thước Lệ Toa sửng sốt, nếu là bình thường bị mắng như vậy đã sớm phát tiết, nhưng lần này Thước Lệ Toa lại ngoan ngoãn nghe lời.
Lai Ân một quyền đánh vào bụng Lạc Lan Đặc nói:
“Tiểu tử, ta chính là không quen nhìn bọn người như ngươi, có chút tiền lại tỏ ra nghênh ngang a? Ngươi cho là có tiền là rất giỏi à”
Lai Ân nói một chữ lại đánh một quyền, vừa nói xong câu, Lạc Lan Đặc đã trúng mấy chục quyền, mặt xưng như cái đầu heo.
Lai Ân khống chế băng xà rời khỏi thân thể Lạc Lan Đặc, sau đó đem tất cả đồ trên người hắn thu về gồm hơn 30 tệ mai bảo thạch, một quả thất cấp tinh hạch cùng với hai tờ khế đất.
Như vậy còn chưa đủ, Lai Ân tiến lên đạp lên mặt Lạp Lan Đặc nói:
“Ta ghét nhất người như ngươi, lần này làm cho ngươi biết có tiền không phải là tất cả.”
Từ Phong Ấn Chi Thư phóng xuất Tiểu Bạch, một con Hỏa Sư, một con Băng Lang, một con Phong Ưng còn có một con Lôi Hổ, một con Thạch Quy.
6 con ma thú bắt đầu ngược đãi Lạc Lan Đặc theo lệnh Lai Ân, sáu con ma thú, hai mươi cái móng vuốt cào cào trên người Lạc Lan Đặc phát ra tiếng phốc phốc.
Tiểu Bạch vì quá nhỏ lực lượng không lớn, đành tìm địa phương tiểu đệ đệ của Lạc Lan Đặc mà cào cấu.
Chỗ khác Lạc Lan Đặc còn dễ dàng chịu đựng, nhưng tiểu đệ đệ của hắn lạ bị con thỏ kia chơi đùa quả thật là ác mộng của hắn, tiếng kêu thê lương vang lên càng thảm thiết hơn.
Nhớ thank cho ta lên top với nhá các lão :1 (9):
Last edited by [Relax]; 22-05-2010 at 11:44 AM.
Đã có 104 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của [Relax]
Tác giả: Cát Phong Băng.
Dịch giả: Cẩm Y Vệ - _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - Chu Tước.
Convert: Tửu Quỷ
Nguồn: 4vn.eu
Đợi đến khi Lai Ân thu hồi tất cả ma thú, thì Lạc Lan Đặc miệng đã sùi bọt mép, vẻ mặt ngơ ngác, cho rằng mình như thế chắc là xong rồi, bởi vì hắn cảm giác được tiểu đệ đệ có chút sưng tấy.
Phía sau, Cách Lỗ Tạp thò đầu qua cửa sổ nói: “Các ngươi đang giỡn chơi à, đại lão ta nghe thấy tiếng kêu đến thê thảm kìa.”.
Mễ Lệ Toa thẹn đến đỏ mặt, Lai Ân tức giận nói: ”Ngươi không thể nói rõ ràng một chút sao?”
Cách lỗ tạp hơi sửng sốt, cũng nhận ra rằng câu nói của mình cũng hơi có chút vấn đề, xấu hổ cười, nói: "Đã xong rồi sao?”
“Ngươi tại sao không chết đi.” Lai Ân hai tay nắm chặt, tưởng như chuẩn bị đấm vào mặt của Cách Lỗ Tạp.
Mễ Lệ toan đưa hai tay lên che mặt, cơ hồ xém chút nữa bị văng trúng.
“ A, ngại quá, ngại quá, đã nói sai rồi, phải nói là các ngươi đã làm xong rồi chứ?”
“Đi chết đi.”
Mễ lệ toa không chịu được nữa, tùy tiện vớ lấy một chén con uống trà ném về phía Cách Lỗ Tạp.
Chén trà ném trúng giữa đầu Cách Lỗ Tạp, chỉ thấy hắn hai tay buông xuôi, cả người rớt xuống, một lát sau mới theo cầu thang chạy lên, ở giữa đầu hiện lên một cục u to tướng, nhìn thấy cả tia máu, ủy khuất nói:
"Ta chỉ là muốn hỏi Lai Ân xem đã đánh Lạc Lan Đặc xong chưa thôi mà.”
“Ngươi không nói rõ ràng, làm sao ta biết được ngươi nói cái gì?”
Lai Ân tức sùi bọt mép, đạp cho Lạc Lan Đặc một cước, nói:
”Xong rồi, gia hỏa này đã được ta giáo huấn.”
Cách Lỗ Tạp liếc mắt về phía Lạc Lan Đặc, đột nhiên nhìn thấy chỗ giữa đùi có vẻ sưng lên, nhãn tình sáng lên, nói:
"Thế này thì tiện nghi cho hắn quá, ta có biện pháp khiến hắn sống không bằng chết.”
Lạc Lan Đặc cũng không hề bị ngất, khi chứng kiến ánh mắt không hề có hảo ý của Lỗ Tạp, hắn biết rằng chắc chắn sẽ sắp gặp nạn.
“Làm như thế nào, ta đoán nhất định là lại phải tốn tiền.”
Lai Ân hai mắt nhìn chằm chằm vào Cách Lỗ Tạp, muốn xem lão đầu này có âm mưu gì.
“Ngươi cứ đưa ta một vạn kim tệ, muốn làm việc này, phỉa tìm một người biết nghề.”
Cách Lỗ Tạp hai tay chìa tới hướng của Lai Ân, coi hắn với cái kho tiền cũng không khác gì mấy.
“Đừng nói một vạn, mười vạn ta cũng có thể cấp cho ngươi.”
Lai Ân với tay vào không gian giới chỉ, lấy ra mười bảo thạch tệ ném cho Cách lỗ tạp, nói:
"Nhưng nếu biện pháp của ngươi không có gì hay, thì ta sẽ thu lại toàn bộ số tiền.”
Lai Ân đưa tiền rất hào phóng, bỏi vì tiền đều là do cướp đoạt được, đưa cho người khác cũng không có cảm giác tiếc nuối.
“Mười vạn, hắc hắc, không thành vấn đề, không thành vấn đề.”
Cách tạp lỗ nhận mười bảo thạch xong liền theo lối cửa sổ nhảy xuống.
Không lâu sau đó, Cách Lỗ Tạp trở lại, còn dẫn theo một nữ tử trẻ đẹp, quyến rũ, tuy không đẹp như Mễ Lệ Toa, nhưng than hình lại vô cùng nóng bỏng, mặc áo sa mỏng, trong suốt đi tới.
“Lão đầu, đừng nói với ta là mi dung mười vạn kim tệ để dẫn nữ tử này đến đây nhé.”
“Tổng cộng hết năm vạn, đây chính là cô nương có kỹ thuật tốt nhất của Dã Lang thành đó.”
Mễ Lệ Toa vừa nghe giới thiệu đã biết ngay nghề nghiệp của đối phương, nhanh chóng bỏ xuống dưới lầu.
Cách Lỗ Tạp chỉ vào Lạc Lan Đặc, nói:
"Giúp chúng ta chăm sóc cho vị đại gia này nhé, chỉ cần làm cho tiểu đệ đệ của hắn đứng đến buổi sáng ngày mai là được rồi.”
Nữ tử nhìn thoáng qua hình dáng của Lạc Lan Đặc, vừa nhìn thấy bộ dạng hạ thể của hắn, không khỏi phì cười, nói:
"Hai vị đại gia, các người thực sự muốn phế đi tiểu đệ đệ của vị tiên sinh này sao?”
“Đúng vậy” Cách lỗ tạp âm hiểu cười.
Nữ tử gật gật đầu, nói:
"Xin các vị yên tâm, ta cam đoan vị tiên sinh này sẽ có thể cố đến sáng ngày mai.”
Cách Lỗ Tạp cười hắc hắc, không hiểu tại sao lại kéo Lai Ân xuống lầu.
Lai Ân vừa định mở miệng, chợt nghe thấy từ trên lầu vọng xuống tiếng kêu của Lạc Lan đặc, tiếng kêu thảm thương còn hơn so với lúc vị băng xà cắn, hắn không khỏi nghi hoặc hỏi Cách Lỗ Tạp: "Lão đầu, ngươi đã làm cái gì vậy?”
Vào lúc Lai Ân cùng Cách lỗ tạp nói chuyện, thì tiếng kêu thảm thiết của Lạc Lan đặc cũng không hề ngừng lại.
“Hắc hắc, tiểu tử, đối với một người nam nhân mà nói, chuyện gì là khổ sở nhất?”
Lai Ân nghĩ nghĩ, nói: "Không tìm được lão bà?”
“Sai, không tìm được lão bà chỉ là chuyện nhỏ, nếu tiểu đệ đệ mà bị phế đi, lại là chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời a.”
Cách lỗ tạp ngữ vị sâu xa cười, nói:
"Ngươi đem cái vật kia của Lạc Lan đặc đánh đến sưng lên, nếu để qua vài ngày thì cũng không sao, nhưng nếu thừa dịp này làm cho nó đứng lên, cái tư vị đó đúng là sống không bằng chết a, nếu Lạc Lan Đặc còn cố đến sáng mai, chắc chắn là xong đời."
Lai Ân toàn than phát lạnh, càng nghe càng cảm thấy được tiếng kêu thê thảm của Lạc Lan Đặc.
Đến khi ba người rời khỏi sân, ra đến bên ngoài vẫn có thể mơ hồ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, chỉ khổ cho Lạc Khắc gia tộc sau đó, căn phòng dù chỉ lấy bằng một phần mười giá gốc mà vẫn không có ai dám mua, bời vì tiếng kêu thảm thiết đó, ngay cả mấy căn phòng chung quanh cũng bị giảm giá trị.
Đám người Sa Gia xuất hiện trong một ngõ nhỏ, lau mồ hôi lạnh, nói:
"Nếu không được chứng kiến tận mắt, ta thật sự không nghĩ tới Dã lang thành thủ hộ cuồng chiến sĩ cấp mười hai Cách Lỗ Lạp lại đáng sợ đến vậy."
Tên còn lại đem một thất cấp chiến sĩ mới tỉnh lại đá cho một cước khiến hắn lập tức ngất tiếp, hỏi:
"Đội trưởng, làm thế nào với mấy tên chiến sĩ này bây giờ? Cứ như vậy cũng không phải biện pháp hay. Ta thật sự cũng không muốn nghe tiếng kêu thét còn hơn heo bị chọc tiết của Lạc Lan Đặc kia nữa.”
“ Đứng dậy, đi tìm một chỗ ném bọn hắn vào, lập thêm một cái kết giới đến sáng mai.” Sa Gia nói.
Vì thế, hi vọng cuối cùng của Lạc Lan Đặc cũng bị mấy câu đó làm cho tan biến.
Cách Lỗ Tạp ngoan ngoãn đi theo phía sau Mễ lệ tọa, nói:
”Ngươi đoán xem, ta nhìn thấy ai?”
“Ai?”
“Lôi Lạp Lai - Bì Lôi Cách.”
Lai Ân ngắm nhìn Mễ lệ toa, nói: "Lôi Lạp Lai - Bì Lôi Cách là cha nàng sao?”
Cách lỗ tạp gật đầu, nói: "Đúng vậy.”
“Một chiến sĩ cấp 11 mà lại đến tình trạng này, đến nữ nhi cũng phải đi bán thân lấy tiền chữa bệnh cho cha, ai…”
"Sớm biết thế này ta đã dùng năm vạn kim tệ mướn thêm cô nương nữa, làm cho hắn đau đớn hai ngày, cho chết cái vương bát đản kia.”
“Hai vị, có thể không nói cho cha ta biết những chuyện đã xảy ra được không?”
Mễ lệ toa phía sau hai người nhỏ giọng nói.
“Không thành vấn đề, ai Tiểu cô nương a, thật là khó cho ngươi, ngươi đến phụ thân cũng không chịu thua kém, tự nhiên lại bị ám toán đến tình trạng này.”
Cách Lỗ Tạp cùng Lai Ân trợn mắt, há mồm cố làm vẻ hiền lành.
Bất quá cũng chỉ được một giây đồng hồ.
Mễ Lệ Toa khom người chào hai người, cổ áo trễ xuống lộ ra hơn phân nửa bộ ngực sữa, nhũ câu lấp ló bên trong lập tức câu dẫn hai ánh mắt nhìn vào.
Mễ Lệ Toa ngẩng đầu lên, chứng kiến hai cặp mắt híp lại vì nhìn mình, cắn răng nói:
"Hai ngươi, thật sự là muốn chết mà.”
Tạm thời hôm nay chỉ có một bi, vì biên tập viên đang bận chút chuyện chưa post chương tiếp theo được, các lão chịu khó chờ đến ngày mai nhá.
Nhớ là ngày mai biên tập viên của chúng ta post bài thì các lão phải thanks nhiệt tình vào đấy. Còn Nàng là ai thì hạ hồi phân giải.:1 (3): :0 (52):
phần của ta đến đây là hết rồi :00 (61):
Đã có 96 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của [Relax]
Tác giả: Cát Phong Băng.
Dịch giả: Cẩm Y Vệ - _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - Chu Tước.
Convert: Tửu Quỷ
Nguồn: 4vn.eu
“A, chúng ta không phải cố ý đâu, là tại ngươi để lộ ra mà.”
Mễ Lệ Toa mặt đỏ bừng vì giận, dùng sức kéo lại cổ áo, trừng mắt tức giận nhìn hai người, nhưng vì đang cần hai người nên cũng không làm gì được.
Đối với Cách Lỗ Tạp, Mễ Lệ Toa căn bản là nhìn không thấu, tựa như khá giống với phụ thân, chỉ có thể là cường giả.
Lai Ân tuy thoạt nhìn chỉ là pháp sư cấp 4, nhưng đến cả Lạc Lan Đặc chung quanh có vài chiến sĩ cấp 6 cấp 7 bảo vệ cũng bị hắn đánh thành như vậy, chứng tỏ hắn không hề giống như bề ngoài của mình.
Vào đến nhà của Mễ Lệ Toa, chỉ có thể dùng từ nghèo rớt mồng tơi để tả, trừ vài món đồ dùng tất yếu, thêm một ít quần áo ở ngoài thì cũng chỉ còn có giường với một cái bàn.
Cả phòng tràn ngập mùi thuốc đông y đến gay mũi.
Một lão nhân râu rối bời, tầm sáu mươi tuổi có mái tóc đỏ đang nằm ở trên giường, mặt nhợt nhạt, không có chút huyết sắc.
Lão nhân nhìn thấy Mễ Lệ Toa trở về, vất vả, nói:
“Mễ Lệ Toa, ngươi đã trở lại?”
Mễ Lệ Toa chứng kiến bộ dáng của phụ thân, nhớ lại ý tưởng ngốc nghếch của mình lúc nãy, nước mắt không cầm được, chảy dài xuống hai bên má, nghẹn ngào nói:
“Phụ thân, con xin lỗi, con không tìm được biện pháp chữa khỏi bệnh cho người.”
“Lão đầu, tướng quân Lôi Tạp Lai - Bì Lôi Cách mà ngươi nói là người này sao?”
Lai Ân chỉ vào lão nhân nghi hoặc hỏi.
Cách Lỗ Tạp hung hăng gõ đầu Lai Ân một cái, nói:
“Ngươi nếu trúng phải thi độc, hai mươi năm không chết, có lẽ đã biến thành ải nhân(người lùn) rồi, chứ còn đứng ở đây mà nói ah.”
Lôi Tạp Lai hướng về phía hai người vẫy tay, nói:
“Hai vị, nhà cửa đơn sơ, mong hai vị lượng thứ.”
“Lão Lôi a, đừng khách khí, chúng ta có phải là lần đầu tiên gặp nhau đâu.”
Cách Lỗ Tạp hắc hắc cười, không khách khí với lấy một cái ghế ngồi xuống trước mặt Lôi Tạp Lai.
Lôi Tạp Lai vỗ vỗ đầu Mễ Lệ Toa, nói:
“Con gái, để ta giới thiệu cho ngươi một chút nhé, vị này là Dã Lang thành thủ hộ, cuồng chiến sĩ cấp 11 Cách Lỗ Tạp, được người đời gọi là Chiến Lang đó.
Mễ Lệ Toa nghe xong liền ngơ ngẩn, trước mắt hoa lên, không thể nghĩ đến được rằng lão nhân này lại là chiến lang Cách Lỗ Tạp, cái này thật quá khó tin mà.
Lai Ân trừng mắt đánh giá Cách Lỗ Tạp, nói:
“Lão đầu, ngươi là chiến lang Cách Lỗ Tạp thật sao? Thiệt hay giả đây?”
Cách Lỗ Tạp trừng mắt với Lai Ân, ưỡn ngực ra, nói:
“Thế nào, không giống sao?”
“Ngươi nói ngươi là chiến thử( thử-chuột), ta còn có thể tin, nếu ngươi mà là chiến lang, thì có lẽ ta phải là chiến tượng( voi).”
“Nói với ngươi thật vô nghĩa.”
Cách Lỗ Tạp liếc mắt, rồi chỉ vào Lai Ân, giới thiệu với Lôi Tạp Lai:
“Huynh đệ, vị này chính là tiểu huynh đệ ta mới quen hôm qua, tên gọi Lai Ân, ngày hôm qua chúng ta cùng nhau tới……”
Mễ Lệ Toa nghĩ đến chuyện lúc nãy, mặt liền đỏ lên.
Lôi Tạp Lại không khỏi cười khổ hai tiếng, nói: “Lại bệnh cũ của người a.”
“Cuộc sống mà, cũng cần phải có vài thứ ham muốn chứ, nếu không thì đơn điệu lắm. Lão Lôi ah, nói xem tại sao ngươi lại bị ám toán thành ra cái dạng này.”
Lôi Tạp Lai thở dài.
Lôi Tạp Lai nguyên lai thực lực cũng không kém, là một trong số ít cường giả của Phong Lam đế quốc có thể tiến vào được lĩnh vực cấp 11, cũng có thể là vì Lôi Tạp Lai quá cường đại, kết quả là trong lúc Phong Lam đế quốc nội chiến, được rất nhiều người mời gia nhập, lúc đó Lôi Tạp Lai còn trẻ, hùng khí thịnh vượng, không tránh được được đắc tội với đại hoàng tử.
Hai mươi năm trước, trước đêm phản loạn một ngày, Lôi Tạp Lai bị một quân đoàn vong linh tập kết, thân trúng thi độc, vất vả lắm mới rời khỏi được đế đô, tránh được một mạng, sau đó nghe nói hoàng tử làm phản thành công, Lôi Tạp Lai biết không thể ở Phong Lam đế quốc được nữa, bèn chạy trốn đến Dã Lang thành, sau đó mới lấy mẹ của Mễ Lệ Toa.
Cách Lỗ Tạp nghe Lôi Tạp Lai nói xong liền cau mày, trầm giọng nói:
“Ngươi nói là Hoàng Đế hiện tại mời tới vong linh pháp sư hỗ trợ sao?”
Lôi Tạp Lai gật gật đầu vẻ chân thật.
“Ở dưới sự che chở của Quang Minh thần điện không ngờ lại còn sảy ra sự tình này.”
Cách Lỗ Tạp thở dài, nói.
“Sự tình cũng đã qua hai mươi năm, cho dù muốn tìm chứng cớ cũng không có, huống chi với thân thể của ta hiện tại, còn có thể sống được bao lâu?”
Lôi Tạp Lai lắc đầu cười khổ.
Mễ Lệ Toa nghe thấy vội vàng nói:
“Không, phụ thân nhất định có hy vọng, chỉ cần có mười vạn kim tệ, ta có thể mời một gã Quang Minh pháp sư chữa khỏi cho người.”
Lai Ân nghe xong, không khỏi cười nói:
“Loại độc này, ngươi có dùng Quang Minh thần chúc phúc cũng không hết được, ai nói cho ngươi là Quang Minh pháp sư có thể trị được. Nếu trị không đúng, có khi thi độc còn khuếch tán nhanh hơn, lúc đó chắc chắn sẽ còn chết sớm hơn đấy.”
“Lúc Lạc Lan Đặc nói chuyện cùng với một Quang Minh pháp sư, ta cũng mơ hồ nghe thấy hắn nói rằng, một người trúng thi độc, cần phải có một gã Quang Minh pháp sư pháp sư cấp 6 a.”
Cách Lỗ Tạp cùng với Lôi Tạp Lai đều là những lão đầu sống mấy chục năm, vừa nghe mấy lời này liền biết là hỏng rồi, Quang Minh pháp sư sẽ không thể không biết phiền toái của thi độc, Mễ Lệ Toa bị nghe lén, chỉ có thể có một đáp án là hắn đã biết trước thân phận của phụ thân Lệ Toa.
Cách Lỗ Tạp trầm giọng nói:
“Nếu như vậy có lẽ Phong Lam sư đoàn và Dã Lang thành cũng có chút quan hệ, có lẽ chúng cấu kết với nhau. Ta đi tra khảo Lạc Lan Đặc thử xem.”
Mễ Lệ Toa còn chưa hiểu ra vấn đề thì Cách Lỗ Tạp đã ra khỏi phòng.
Lai Ân ngồi xổm xuống bên cạnh Lôi Tạp Lai, nghiên cứu một lúc, nói:
“Độc này ta có thể chữa được, nhưng sẽ mất khá nhiều thời gian.”
Lôi Tạp Lai nghe được, kinh hãi, nói: “Ngươi là hắc ám pháp sư sao?”
Xoảng…
Mễ Lệ Toa ngay lập tức rút ra một thanh chủy thủ được gài sẵn ở bắp đùi, chĩa vào cổ Lai Ân.
“Hừ, ta còn là một Quang Minh pháp sư nữa” Lai Ân bĩu môi, trên tay lóe lên một chút bạch quang, chính là thánh quang thuật cấp thấp nhất.
Lôi Tạp Lai cùng Mễ Lệ Toa há mồm trợn mắt kinh ngạc, trên tay Lai Ân phân biệt hiện lên một cái hỏa cầu, một cái băng hoa, một đạo lôi quang, một quả bóng nước, một ngọn lửa màu đen, bên trong phòng nổi lên một trận gió nhẹ, cuối cùng Lai Ân thò tay, chậm rãi với vào trong không khí, lúc sau rút tay ra, trong tay đã có một kiên nội y nữ nhân màu hồng.
“Ngươi thật biến thái.”
Mễ Lệ Toa đỏ mặt nhìn cánh tay nắm nội y của Lai Ân, trừng mắt nhìn hắn một cái, rồi chạy về phòng mình.
Lai Ân có chút ngượng, thu tay lại, nhìn Lôi Tạp Lai xấu hổ, nói:
“Thật sự là ngoài ý muốn a, khoảng cách không gian quá ngắn ta chỉ có thể lấy được nội y trên người của Mễ Lệ Toa.” :0 (144):
Cửa phòng của Mễ Lệ Toa chỉ là một miếng vải đen, nghe được tiếng của Lai Ân nói, mặt càng đỏ hơn, vừa rồi khi cánh tay của Lai Ân biến mất trong không khí, Mễ Lệ Toa cũng cảm giác thấy một bàn tay với vào y phục của mình, sau đó liền cảm thấy trên người thiếu đi một kiện quần áo.
Xin lỗi các độc giả, vì một số lí do khách quan nên lịch post có vài thay đổi nhỏ, đã để các độc giả chờ lâu. :0 (139):
Đã có 83 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của [Relax]
Tác giả: Cát Phong Băng.
Dịch giả: Demolas
Biên tập: Cẩm Y Vệ - Chu Tước.
Convert: Tửu Quỷ
Nguồn: 4vn.eu
Lôi Tạp Lai thấy bộ y phục trong tay Lai Ân nhất thời hiểu ra, hơn nửa ngày mới kịp phản ứng, nhìn chằm chằm Lai Ân kinh ngạc nói:
“Toàn hệ, ngươi có thể chất của toàn hệ ?”
Lai Ân gật đầu, nói:
“Đúng vậy, bởi vậy ta mới nói ta có thể giúp ngươi, chẳng qua đẳng cấp của ta quá thấp cho nên cần một khoảng thời gian trị liệu.”
Lôi Tạp Lai thấy có hi vọng trị liệu, liền liên tục gật đầu nói:
“Không thành vấn đề, không thành vấn đề, ta có thể chờ hai mươi năm thì đợi một thời gian ngắn cũng không sao.”
Lúc này, Mễ Lệ Toa một lần nữa mặc lại nội y, khuôn mặt ửng hồng giống như quả dâu tây chín đi ra (DG: sửa tí )
Lai Ân thấy biểu hiện kinh ngạc của hai người khi thấy đeo không gian giới chỉ trên tay chỉ nhún vai, nói:
“Lão sư cho ta giới chỉ, không phải ta trộm.”
“Lão sư ngươi là ai, cho ngươi một không gian giới chỉ, cho dù là người đứng đầu một quốc gia cũng không dễ gì có được.”
“Cát Tạp Mỗ lão nhân”
Lôi Tạp Lai hít một hơi lạnh, nói:
“Thánh ma đạo Cát Tạp Mỗ ?”
Thánh Ma Đạo Sư đây chính là nhân tài đứng đầu đại lục, mặc dù có nhiều chiến sĩ cấp 12 nhưng Thánh Ma Đạo Sư toàn đại lục không quá năm người.
Thánh Ma Đạo Sư tồn tại trên đại lục có thể hô phong hoán vũ, nếu như Thánh Ma Đạo Sư muốn thì có thể dựa vào thực lực của bản thân mình kiến lập một quốc gia. Bọn họ có thể lấy ở bất kỳ quốc gia nào một khối lãnh địa, nó đương nhiên sẽ trở thành lãnh địa tư nhân của Thánh Ma Đạo Sư.
Thánh Ma Đạo Sư trên đại lục chính là sự tồn tại của Thần.
"Đúng là lão nhân."
Lúc Lai Ân nói chuyện thì liền xuất ra từ không gian giới chỉ một khoản tứ cấp linh hạch rồi đặt vào Quyết Chi Thủ, lập tức trên năm ngón ưng trảo xuất hiện một tia hắc mang.
Hắc ám ma pháp lục cấp hấp phệ.
Lôi Tạp Lai một lần nữa bị biểu hiện của Lai Ân làm cho ngây ngốc, người này rốt cuộc trên người còn bao nhiêu bí mật.
Lôi Tạp Lai tuy thực lực mới đạt tới cấp 6 nhưng nhãn lực khá tốt, Lai Ân nhiều lắm mới chỉ là pháp sư cấp 4 mà lúc này lại sử dụng ma pháp cấp 6.
Chỉ có một cách giải thích duy nhất là cái ưng trảo kia là trang bị có năng lực chúc phúc ma pháp hơn nữa còn đạt tới hai cấp. Trên đại lục những cái được xưng là thần khí hay ma pháp đao cụ nhiều nhất là giảm bớt ma lực tiêu hao hay là tăng cường một phần nhỏ uy lực ma pháp, cái ưng trảo trước mắt đại biểu cho cái gì?
Nếu người trước mắt bỏ vào tinh hạch cấp 10 thì hắn sẽ phóng ra ma pháp cấp 11, huống chi hắn còn là một tên pháp sư toàn hệ.
Lại một Thánh Ma Đạo Sư…
Lôi Tạp Lai rốt cuộc biết mục đích của Cát Tạp Mỗ, hắn muốn tạo ra một cường giả vô địch thiên hạ.
Quá trình hấp hệ kéo dài hơn năm sáu phút mới dừng,
Lai Ân thu tay lại, nói:
“Chiếu theo tiến độ này thì cần đại khái một tháng mới có thể hoàn thành.”
Lôi Tạp Lai cảm nhận thấy rõ rang thân thể thoải mái hơn một chút, tuy rằng thi độc trên người vẫn còn nhưng cũng không nhiều, cảm kích nắm chặt tay Lai Ân, nói:
“Tiểu huynh đệ, thực sự cảm ơn ngươi, nếu không nhờ có ngươi ta lúc này đã xong đời rồi. Nếu ngươi không chê thì kêu ta một tiếng đại ca.”
“Cái này…”
Lai Ân đang hơi do dự.
Mễ Lệ Toa từ trong phòng tiến tới lớn tiếng ngăn cản, nói:
“Không thể được, như vậy ta phải kêu hắn một tiếng thúc thúc, như thế không được, ta không đồng ý.”
“Ngươi thích hắn? “
Lôi Tạp Lai nhìn Mễ Lệ Toa híp mắt cười.
“Ai mà thích hắn? Đại lưu manh, biến thái, vô lại..” Thước Lệ Toa mặt ửng đỏ, cắn răng nói:
“Không thể cho hắn làm thúc thúc của ta, một điểm cũng không được.”
“ Được rồi, được rồi, không tính nữa không tính nữa, tiểu huynh đệ đừng để ý.”
Lai Ân mạnh mẽ gật đầu, đang nghĩ xem gọi Lôi Tạp Lai làm đại ca thì về sau bổn phận Thước Lệ Toa sau này gọi thế nào.
Lôi Tạp Lai mỉm cười, cùng Lai Ân hàn huyên chuyện khác.
Cách Lỗi Tạp quay trở lại, sắc mặt có chút khó coi, nói:
“Lạc Lan Đặc bị một tên gia hỏa cứu đi, còn vị nữ nhân thì bị đánh ngất xỉu.”
Lai Ân nghe xong dậm châm liền hô lên, nói:
“Đáng chết, tên này thật tốt số, nếu biết trước thì đã trói hắn lại, thật lãng phí thời gian. Năm vạn kim tệ như vậy mất rồi.”
“Bất quá cũng chưa hẳn là chuyện không tốt ? “
Cách Lỗ Tạp thần bí, nói:
“Ít nhất ta cũng cảm giác trong căn phòng có ba động hắc ám nguyên tố, chứng minh gia tộc Lạc Khắc chắc chắc có quan hệ với thế lực hắc ám.”
“Bọn họ nhất thời sẽ không kiếm ta gây phiền hà, chắc hẳn sợ ta có năng lực phản kích nhất là chiến sĩ cấp 11 bị giết đúng là doạ người.”
Lôi Tạp Lai mỉm cười
"Lão Lôi, dọn đồ ta đi thôi."
“Không được, ở chỗ này cũng quen rồi mà trong khoản thời gian ngắn tới sẽ không có chuyện gì, ta sẽ ở lại chỗ này, tiểu huynh đệ có thể lưu lại chỗ này. Bên trong phòng còn một chỗ trống tuy không lớn nhưng chắc cũng đủ dùng.”
Lai Ân lắc đầu, nói:
“ Không được, mỗi tối ta sễ tới giúp ngươi thanh trừ một ít thi độc, thời gian còn lại ta còn phải đi chơi nữa chứ. "
Lôi Tạp Lai cũng không ngăn cản, ngẫm lại gia cảnh bần hàn với bản mênh suy nhược của mình liền gật đầu đồng ý.
Lai Ân có mục đích riêng của mình, hắn phát hiện ma thú của mình nếu cắn người thì thăng cấp nhanh hơn, hơn nữa phản ứng và khứu giác của người không thể sánh bằng ma thú, tuỵêt đối là bia ngăm luyện tập tốt nhất.
Huống chi Dã Lang thành dong binh công hội, ma pháp sư công hội người không có một vạn thì cũng tám nghìn, nếu cắn toàn bộ một lượt thì sủng vật của mình sẽ tăng ba bốn cấp .
Mang theo ý tưởng này, Lai Ân lưu lại đến tối cáo từ đám người Lôi Tạp Lai sau đó ly khai.
Lôi Tạp Lai lần đầu tiên có thể tự mình xuống giường hơn mười năm quá, theo sau đưa tiễn Lai Ân.
Cách Lỗ Tạp nhìn Lôi Tạp Lai có chút sinh khí, kinh ngạc hét lên nói:
"Lão lôi, người không phải sắp hồi quan phản chiếu , sắp xong đời sao?"
Lôi Tạp Lai cười, nói:
"Nếu ta chết cũng phải kéo ngươi theo, hắc hắc, Cách Lỗ Tạp ngươi nhận ra thân phận Lai Ân sao?"
Cách Lỗ Tạp lắc đầu, nói:
" Không biết, ta với hắn mới biết nhau một ngày."
Lôi Tạp Lai cười nói:
"Cách Lỗ Tạp, ngươi lại gặp một vị đại nhân vật đó."
Lôi Tạp Lai thuật qua một chút tình huống Lai Ân thi triểu ma với trên người mang theo cường **khí.
Cách Lỗ Tạp run sợ nửa ngày mới nói:
"Hắn là đồ đệ thánh ma đoạ Cáp Tạp Mỗ, khó trách khó trách, tên Lai Ân này rõ rang thể chất chiến sĩ mà lại huấn luyện thành ma pháp sư nguyên lai là như vậy."
"Cho nên ta mới nói ngươi gặp được một đại nhân vật, thử nghĩ xem một tên toàn hệ thánh ma đạo nếu xuất hiện thì trên đại lục có ai là đối thủ của hắn."
Cách Lỗ Tạp nghe xong gật đầu nói:
"Đúng vậy, Cách Tạp Mỗ tìm được một bảo bối rồi."
Cách Lỗ Tạp nghĩ tới cái tên Lai Ân xuất hiện liền liên tưởng đến tin đồn nghe được ở Quang Minh Thần Điện hơn hai mươi năm trước, một truyền thuyết vẫn được lưu truyền trong cao tang tế tự (DG: trung+cao = cao đê ) và người trong Quang Minh Thần Điện.
Sau năm mươi năm, Quang Minh Thần Điện sẽ có người cường đại nhất từ trước tới nay tiền nhiệm.
Cách Lỗ Tạp thầm nghĩ:
"Sợ không ai khác chính là tiểu tử này."
Xin lỗi các độc giả, vì một số lí do khách quan nên lịch post có vài thay đổi nhỏ, đã để các độc giả chờ lâu. :0 (139):
Last edited by [Relax]; 28-05-2010 at 10:30 AM.
Đã có 74 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của [Relax]
Tác giả: Cát Phong Băng.
Dịch giả: Demolas
Biên tập: Cẩm Y Vệ - Chu Tước.
Convert: Tửu Quỷ
Nguồn: 4vn.eu
Căn biệt thự ngoại ô Dã Lang thành này là một trong nhiều gia sản của gia tộc Lạc Khắc.
Lạc Lan Đặc toàn thân băng vải trông giống như một cái xác ướp, ở giữa hai chân có một vật trông như một cây củ cái trắng.
Lạc Lan Đặc thống khổ rên rỉ, trong lòng đang nguyền rủa một già một trẻ, hai tên vương bát đản kia.
Bên cạnh Lạc Lan Đặc là lão nhân Lạc Lạp Đức hơn sau mươi tuổi. Mặc dù hai mắt đã bị mù không nhìn được con trai mình, hướng về phía một gã hắc bào pháp sư nói:
- Hai vị pháp sư đại nhân, hai ngươi nhất định phải giúp con trai ta trả thù, người xem con ta bị đánh đến hình dáng gì nữa.
Lạc Lan Đặc thống khổ rên lên hai tiếng, vừa khóc giọng khàn khàn nói:
-Ba Ba, ngươi nhất định phải báo thù cho con, hai tên kia thực không phải là người.
Bên cạnh Lạc Lạp Đức là hắc bào pháp sư khuôn mặt dài trông như lão thử ( chuột ), nhìn chằm chằm vào Lạc Lan Đặc nói giọng địa phương đặc thù:
- Con của ngươi xem ra gặp phải hai tên tiểu quái vật, ta thấy ngươi trong hắc ám thần điện xem như lợi hại vậy mà so với hai tên này kém xa quá.
Tên hắc bào kiếm sĩ, nói:
- Đúng vậy, Lạp Lạp, hai tên này cũng quá độc ác, nếu không phải chúng ta đến kịp không thì vậy kia của con trai ngươi xem ra là bị phế đi rồi.
Người gợi là Lạp Lạp vuốt râu gật đầu.
Lạc Lạp Đức cắn răng, ác độc nói:
- Lạp Lạp xin nhờ hai vị đại nhân thay tiểu nhi báo cừu. Gia tộc Lạc Khắc ta thề sống chết nguyện trung thành với Hắc Ám Chi Thần.
Lạp Lạp cười hắc hắc, nói:
- Có thù thì nhất định phải báo, bất quá lần này chúng ta phụng mệnh lệnh của Phong Lam điện hạ ngầm giải quyết tên phản đồ Lôi Tạp Lai ngoan cố kia. Chính sự quan trọng hơn, về phần đối phó với cừu nhân của ngươi tạm hoãn lại một thời gian.
Lạc Lạp Đức bất đắc dĩ gật đầu, chỉ có thể chờ đợi.
Vài ngày gần đây Dã Lang thành không thái bình, đội trị an tuần tra đã phái ra hơn năm trăm người nhưng vẫn không ngăn cản được chuyện ma thú phục kích con người.
Mấy con ma thú băng xà phục kích có thể nói là xuất quỷ nhập thần. Ở bất kỳ chỗ nào, chỉ cần có người xuất hiện nơi công cộng mà cấp bậc dưới cấp 6 đều nắm trong phạm vi bị tấn công.
Dù là bảo tiêu của đại phú hộ, dong binh công hội hay ma pháp sư công hội thì ma thú vẫn không bỏ qua, tuy đến giờ chưa có người chết nhưng bị một đám băng xà cắm khiến cho tê dại, rồi lại đến móng vuốt của dã thú cào lên mặt.
Dù không sợ chết nhưng chiến sĩ cấp 5 cấp 6 cảm thấy tư vị bị bọn băng xà cấp 4 phục kích thật khó chịu, bình thường là họ đi liệp sát ma thú mà bây giờ lại thành mục tiêu của đám ma thú.
Sáu ngày sau, trong lòng tất cả mọi người ở Dã Lang thành đều hoảng sợ, cao tầng cũng bắt đầu lo lắng bởi vì càng ngày tần suất phục kích lại càng cao.
Buổi sang nay từ dong binh công hội truyền đến tin tức một một gã chiến sĩ cấp 7 bị phục kích.
Gã chiến sĩ này đã có phòng bị trước nên vụ phục kích không thành công nhưng cũng không thể làm gì được đám băng xà.
Gần đây băng xà thậm chí còn giảo hoạt hơn con người vài phần.
Mọi người hiểu rốt cuộc ma thú bắt đầu tìm kiếm con mồi cao cấp.
Nhân vật chính Lai Ân thì đang ngồi trong một góc tửu quán thưởng thức hương vị thịt nướng, vừa uống một cốc nước trái cây vừa nghe mọi người bàn luận về tin tức đám sủng vật của mình.
Mọi người chỉ cần nhắc đến băng xà thì đều nghiến răng nghiến lợi.
Sáu ngày qua Lai Ân đều đến giúp Lôi Tạp Lai trừ bỏ thi độc, buổi tuối thì đi ra ngoài phục kích. Năm con tiểu xà dưới sự không chế của Lai Ân đúng là xuất quỷ nhập thần.
Những ngày gần đây Lai Ân rất vui vẻ, đúng như phỏng đoán đám sủng vật của mình tập kích con người thì thăng cấp rất nhanh.
Ngoại từ Tiểu Bạch cần thêm ba tháng nữa mới tấn cấp lên cấp 5 thì mười con ma thú hiện tại chỉ cần thêm nửa tháng nữa.
Sáu ngày vừa qua tấn công không dưới trăm người cho nên công hiệu rõ rệt.
Hai ngày gần đây rất nhiều người tuần tra, Lai Ân cảm thấy không tốt nên không dám ra tay, vì vậy đang suy tư nên phục kích vào lúc nào thì một hương gió thổi đến.
Mễ Lê Toa thân mặc khinh giáp ngối trước mặt Lai Ân, nhỏ giọng cười hi hi, nói:
- Lai Ân, nghĩ cái gì vậy?
- Ta không nói cho ngươi. Lai Ân nhìn chằm chằm vào bộ ngực Mễ Lê Toa lại nhớ tới hôm phân nửa bộ ngực bị lộ ra xuân quang.
- Ngươi, đồ lưu manh.
Mễ Lê Toa cảm nhận thấy ánh mắt Lai Ân thì mặt đỏ lên, vội vang lấy hai tay che lại bộ ngực.
- Hắc hắc, nam nhân không xấu nữ không yêu.
Lai Ân dùng lời lẽ nghiêm chỉnh phản bác lại.
Thước Lê Toa nhất thời tức giận hét lên:
- Tên hỗn đản nào nói.
- Lão thử Cách Lỗ Tạp nói.
-Ách.
Mễ Lê Toa không biết nói gì, hảo hảo nhìn thiếu niên vừa tới Dã Lang thành đã bị Cách Lỗ Tạp làm hư.
- Ngươi không ở nhà bồi tiếp lão ba chạy ra đây làm gì? Chẳng lẽ ba ngươi xảy ra chuyện.
Mễ Lệ Toan trừng mắt nhìn Lai Ân một cái rồi nói:
- Miệng chó không mọc được ngà voi, là ba ba bảo ta đi tìm ngươi dặn cẩn thận một chút, dạo này ở Dã Lang thành ma thú thường xuyên phục kích con người.
Mễ Lệ Toa nói xong thì hướng ánh mắt giảo hoạt về phía Lai Ân, cười hi hi.
Lai Ân bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, được rồi, mặc dù ngươi nói như vậy nhưng ngươi cũng biết là ai phục kích, cho nên ngươi không cần lo lắng cho ta. Mau trở về bên ngoài nguy hiểm lắm.
- Ta và ngươi đều cùng cấp nhưng thực sự không thể hiểu được, ngươi rõ ràng mới là ma pháp sư cấp 4 vậy mà dám phục kích người cấp 6, mà trong một đêm lại phục kích hơn hai mươi người, ngươi làm thế nào.
Lai Ân vộ vàng đuổi cái đuôi Mễ Lệ Toa nói:
- Đi đi, tiểu hài tử còn chưa lớn, biết không ít nhưng chuyện này không thích hợp với ngươi, hơn nữa nếu mang ngươi đi theo vạn nhất có chuyện không may thì không biết ngươi cứu ta hay ta cứu ngươi, cho nên mau về nhà đừng có đi theo ta.
Lai Ân nói xong thì lại hướng ánh mắt về bộ ngực của Mễ Lệ Toa, sau đó xoa ta cười hắc hắc nói:
- Bộ ngực của ngươi quả không tồi, nếu cho ta sờ một chút thì ta đáp ứng ngươi.
Khuôn mặt Mễ Lệ Toa chợt đỏ bừng, đặt một đĩa thịt nướng lên đầu Lai Ân rồi tức giận nói:
- Lưu manh
- Nhưng ta sẽ không sờ đâu!”
Lai Ân uỷ khuất chớp mắt thoạt nhìn trông có vẻ đáng thương.
- Ngươi… Mễ Lệ Toa hận không thể bóp cổ Lai Ân rồi lại nhìn thấy ánh mắt đáng thương kia thì tức giận đứng dậy chạy đi.
Lai Ân lấy thịt nướng từ trên đầu xuống rồi hướng về phía mọi người nói:
- Lập gia đình từ sớm nên mới ra thế này, mọi người lượng thứ.
Mọi người hiểu ra liền ồ lên một tiếng.
Mễ Lệ Toa nghe vậy lại càng chạy nhanh hơn, thực sự muốn quên đi chuyện bóp cổ Lai Ân.
Xin lỗi các độc giả, vì một số lí do khách quan nên lịch post có vài thay đổi nhỏ, đã để các độc giả chờ lâu. :0 (139):
Đã có 71 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của [Relax]