Trong 5 năm, Quốc Minh đã bán ra nước ngoài 5 vạn xe tăng Panzer II, chủ yếu là bán cho Khựa và Nhật. Riêng năm 1935, Quốc Dân Đảng Trung Quốc mua 1 vạn xe tăng, Đảng Cộng Sản cũng mua 1 vạn chiếc. Cũng chỉ trong năm đó, Quốc – Cộng nội chiến, 1 vạn 3 ngàn xe tăng bị phá hủy.
Yên bình phát triển làm dân số tăng vọt, thống kê tháng 12 năm 1936, dân số Đông Dương đạt đến gần 40 triệu người, trong đó có hơn 20 triệu thanh niên trai tráng.
Đầu tháng 3 năm 1937, tiểu đoàn số 306 chốt giữ biên giới phía Bắc bị “thổ phỉ Khựa” tấn công, 2 người bị thương nhẹ. Nhân sự kiện 306, tháng 4 năm 1937, Quốc Minh tuyên chiến với Khựa. Tháng 5 năm 1937, An Quốc Quân và Vệ Quốc Quân được tập trung ở Hà Nội, phối hợp thao luyện, làm ra vẻ chuẩn bị tấn công.
Bạch Sùng Hy và Lý Tông Nhân sợ hãi, liền điều Hoàng Thiệu Hoành đưa quân đoàn 2 quốc dân Đảng về đóng ở Quế Lâm, đề phòng trường hợp khẩn cấp.
Ngày 20-05-1937, Hạm đội biển Đông do chiến hạm Quang Trung dẫn đầu xuất hiện ở phía Đông đảo Hải Nam, sau 2 giờ pháo kích, Hộ Quốc Quân bắt đầu đổ bộ lên đảo. Quân Quốc Dân Đảng chống cự yếu ớt, sau 1 tiếng, toàn bộ bờ biển đã bị chiếm đóng, Hộ Quốc quân bắt đầu tổ chức đổ bộ quy mô lớn. Ngày 21-05, Hộ Quốc Quân chiếm đóng thị xã Văn Xương, Quỳnh Hải, Vạn Ninh, bao vây Tam Á. Ngày 22-05, Hộ Quốc Quân bắt đầu nổ súng đánh chiếm Tam Á.
Trong thành phố, quân Khựa dựa vào các căn nhà, xây dựng các chốt phòng vệ. Đặc biệt, trong thành phố còn có 10 chiếc xe tăng Panzer II. Vấn đề ở đây là, đối thủ của chúng là Tiger và Vua Hổ, cho dù la Panther thì pháo 20mm của Panzer II cũng không đục thủng được lớp giáp dày gần 100mm của nó. Kết quả là 10 chiếc Panzer II nhanh chóng biến thành những chiếc quan tài sắt.
Hộ Quốc Quân sử dụng xe tăng kết hợp với bộ binh chiến đấu trong thành phố đã thành thói quen rồi, cứ từng nhà từng cứ điểm một, thay nhau sụp đổ.
Đến 7h tối, Hộ Quốc quân chiếm được phần lớn thành phố, đây đó chỉ còn vài tiếng súng chống cự lẻ tẻ.
Ngày 28-05, 10 vạn lính Khựa đi phà từ Quế lâm định kéo sang yểm trợ cho quân Khựa trên đảo HảiNam, nhưng bị máy bay của Liên Bang tàn nhẫn đánh chìm, gần 7 vạn người làm mồi cho cá.
Ngày 01-06, quân Khựa trên đảo HảiNamtuyên bố đầu hàng, Hộ Quốc Quân chiếm lĩnh toàn bộ đảo HảiNam
Ngày 13-06, Lý Tông Nhân chạy đến Nam Kinh khóc lóc với Tưởng Giới Thạch, báo chí Khựa tuyên bố: “Đảo HảiNamlà một phần của lãnh thổ Trung Quốc, điều này là bất khả xâm phạm ... bla, bla, bla...Yêu cầu các nước ứng xử theo luật pháp quốc tế”. Quốc Minh mỉm cười vứt tờ báo xuống, nói với Ngọc Vân:
- Nó đánh được thì nó mặc kệ luật quốc tế, giờ nó không chống được thì lại hô hào luật, luật cái ... Tuy nhiên ta cũng chả lấy dân của nó làm gì cả, chuẩn bị kế hoạch HảiNamđi.
- Rõ, thưa Tư lệnh
Kế hoạch Hải Nam là do Quốc Minh đưa ra, quốc Minh yêu cầu trong vòng 1 năm, di tản toàn bộ dân Khựa ở Hải Nam, thay vào đó là dân Việt ra ở, khai khẩn. Các gián điệp Rắn Độc lẩn vào dân chúng, lan truyền lời đồn quân Việt sẽ tàn sát dân chúng, thỏa sức cướp của bla bla bla... Dân Khựa sợ hãi, bắt đầu từ tháng 06 năm 1937, dân Khựa đua nhau lên tàu rời khỏi đảo Hải Nam, quân Việt không chỉ không ngăn cản, còn cung cấp tàu đưa bọn họ về đất liền. Dù sao Quốc Minh cũng chỉ cần đất đai và tài nguyên, còn dân Khựa, nhiều quá cũng khó quản lí, mà hắn thì lại không muốn tàn sát bình dân. Tù binh Khựa bị tách ra thành các trung đội 100-200 người, biến thành các trung đội lính đánh thuê, được rèn luyện quân sự kỹ càng. Quốc Minh định dựa vào các đội quân này để kiếm tiền khi chiến tranh nổ ra. Khi huấn luyện thì súng đạn cho bắn thả cửa, nhưng cứ hết 1 ngày là Hộ Quốc Quân lại thu lại súng đạn, tuyệt đối không để xảy ra việc làm phản như của lính mới trong Cách mạng tân hợi
Sự kiện 306 còn chưa nguôi, ngày 07-07, ở Bắc Kinh diễn ra sự kiện Lư Câu Kiều, quân Nhật nổ súng đánh Trung Quốc, chiến tranh Trung Nhật bắt đầu.
Ở PhíaNam, Quốc Minh cũng bắt đầu tổng động viên, xây dựng tân quân khoảng 3 triệu, chuẩn bị tham chiến.
Ngày 12-07-1937, Võ Nguyên Giáp và Nguyễn Sơn nhận được lệnh tấn công Nam Ninh, Quế Lâm, Đại Lý... một loạt các tỉnh thành của Trung Quốc
Lập tức, Võ Nguyên Giáp liền phái ra các đại đội cơ giới độc lập, phân tán lực lượng của Khựa, tấn công các đường ga, đường quốc lộ, các cơ sở quân giới, nhà máy... của Khựa
Sau đó, Vệ Quốc Quân 1 đường tiến mạnh, cuối tháng 07-1937, Quân đội của Võ Nguyên Giáp đã đến chân thành Nam Ninh
Bên trong thành, quân đội Khựa bố trí vô số chiến hào, chuẩn bị cùng quân Đông Dương chiến đấu trên đường phố. Trên tường thành, quân Khựa bố trí gần 50 khẩu súng máy Galting và cối 81mm, sẵn sàng nhả đạn vào bộ binh của ta. Nhưng Võ Nguyên Giáp không tổ chức công thành ngay, mà lại cho đào hàng chục đạo chiến hào bao vây lấy quân Khựa, sẵn sàng đánh địa đạo chiến
Hướng Tây, An Quốc Quân cũng tiến đánh Quế Lâm. Hoàng Thiệu Hoành cùng quân đoàn 2 đã chờ sẵn ở đây, một cuộc chiến đẫm máu sắp sửa diễn ra.
Sáng ngày 13-08, 10 phi đội máy bay tiêm kích MEG 21 hộ tống 50 chiếc máy bay ném bom chiến lược Bi-2 bắt đầu hướng về Quế Lâm bay đi. Khựa cũng phái ra 5 phi đội máy bay ngăn lại. Máy bay của Khựa cũng không yếu, đều là máy bay chiến đấu Cutiss Hawk được mua từ Mỹ, tốc độ có thể đạt đến hơn 400km/h, trang bị 4 súng máy 7,62mm.
Từ xa, thấy bóng dáng phi đội Khựa, các phi đội máy bay hộ tống của ViệtNamcũng bắt đầu tách ra, đón đầu quân địch. Trên bầu trời, chói lọi một chiếc MEG21 sơn hồng, bên trên trang trí như một tác phẩm nghệ thuật, sặc sỡ chói mắt, khiến phi công khựa có đến 4 chiếc đuổi theo chặn đánh chiếc MEG này
Phải nói, MEG 21 tính năng không phải là những chiếc Cutiss Hawk có thể so sánh được, với tốc độ tối cao đạt gần 600km/h, trang bị 2 súng máy 7,62 và 2 súng máy 20mm, bọc thép lại dầy gần 80mm, do đó nếu trúng 1, 2 phát đạn hoàn toàn không nhằm nhò gì
“Hoa hồng không trung” là biệt danh mà phi đội 6 trung đoàn Không quân đặt choAlice, nữ thiếu úy của phi đội.Alicelà người vô tính được trại lính chế tạo ra trong đợt tuyển quân cuối cùng của Quốc Minh, coi như là em út của Hộ Quốc Quân. Nhưng nàng cùng khoảng trăm lính nữa, là những người đặc biệt nhất, vì họ vừa xuất hiện đã trở thành tinh anh. Tinh anh là danh hiệu dành cho những người xuất sắc đặc biệt về một mặt nào đó.
Bị đuổi theo bởi 4 chiếc Cutiss Hawk, nhưng Alice vẫn không hề e ngại, nàng lượn vòng, bổ nhào rồi bẻ cần ngược lên không, đột nhiên xuất hiện ở phía sau của Cutiss Hawk. Nắm vững thời cơ, 4 khẩu súng máy liên tục nhả đạn, mấy chiếc Cutiss Hawk lập tức toàn thân bị thương, 1 chiếc bị đánh trúng động cơ, bốc lửa và nổ tung, Những chiếc còn lại cũng vô cùng nguy hiểm. Mấy tên phi công Khựa quyết đoán bỏ máy bay, nhảy dù để được sống sót.Alicecũng mặc kệ chúng mà bay đi kiếm con mồi khác.
Nhưng nàng thật không may, số lượng Cutiss đã ít hơn, lại còn kém về tính năng, do đó bị các phi công Đông Dương chia nhau hết sạch, Cuối cùngAliceđành chuyển hướng về phía trận địa pháo của Khựa. Lúc này, pháo cao xạ của Khựa đã bắt đầu nổ súng, tạo thành từng đám khói đen trên bầu trời.Alicechuyển hướng phi hành tầng trời thấp, rồi sau đó nàng hạ độ cao chỉ còn có hơn 10m, bay song song mặt đất. Từ phía sau, Alice điều khiển máy bay bay vào trận địa pháo của Khựa, bắn chết mấy chục pháo binh, mới tăng độ cao rồi gửi lại 1 quả bom 50kg, sau đó mới hậm dực rời đi.
Tiếp đó là màn chào hỏi của phi đội Bi-2. Mỗi chiếc ném khoảng 20 quả bom, rải thảm oanh tạc bao phủ toàn bộ doanh trại quân Khựa. Máu tươi, chân cụt tay cụt vung vãi khắp nơi, tựa như địa ngục vậy. Tiếp sau trận bom là màn mở đường bằng pháo binh, đủ loại pháo tự hành, sơn pháo, súng cối thi nhau nã đạn, để lại những hố vừa to vừa sâu khắp chiến trường.
Sau đó, Trung đoàn thiết giáp bắt đầu xông lên. Cả trăm chiếc xe tăng các loại dàn thành 3 hàng ngang, tạo thành 1 bức tường thép màu đen khổng lồ, từ từ hướng quân Khựa ép lại. Pháo chống tăng của Khựa cũng nổ súng, bắn hạ vài chiếc, nhưng những chiếc còn lại cũng cứ thế ào lên. Cách trận địa của Khựa 1km, những chiếc xe tăng bắt đầu dừng lại, thi nhau nã đạn vào trận địa của Khựa. Sau 2 lượt bắn, đội thiết giáp này lại bắt đầu di chuyển, hướng về phía trận địa pháo binh của Khựa mà tiến lên. Hoàng Thiệu Hoành cũng cắn răng, phái quân thiết giáp của hắn ra cản lại. Nhìn đám thiết giáp ô hợp của khựa, các lính thiết giáp của An Quốc Quân cười lăn cười bò ra. Quen nhìn những chiếc tăng giống nhau, đẹp như những món đồ thủ công tinh xảo, ngoại trừ Panzer II Quốc Minh bán cho Khựa, những chiếc xe tăng còn lại của Khựa tựa như những món đồ phế liệu xấu xí vậy. Kia là tăng Vickers nhỏ nhắn với cái tháp pháo trông như cái thùng nước, dù là Renault hay Chenilettes cũng chả khá hơn là mấy. Mấy chiếc tăng Panther lập tức quay đầu, chuẩn bị chặn lại thiết giáp của Khựa, còn lại vẫn giữ nguyên đội hình ủi về phía pháo binh Khựa.
Chỉ sau 3 lần pháo, ưu thế của tăng An Quốc Quân lộ ra trước mắt quân Khựa. Với lớp thép bọc chéo dày 80mm, đạn pháo 20mm của Khựa khó mà xuyên thủng lớn thép dày của nó được. Trái lại, đạn pháo 75mm của Panther thừa sức đâm xuyên lớp thép dày chưa đầy 30mm của xe tăng khựa, sau đó nổ tung giết chết toàn bộ kíp lái. Sau đó, mấy chiếc Panther dựa vào toàn thân sức nặng 250 tấn của mình, dễ dàng húc văng, đè bẹp, hất ngã tất cả những chiếc xe tăng của địch chỉ nặng có chưa đến 10 tấn. Thậm chí dã man hơn, có chiếc Panzer còn “trèo” lên, dùng sức nặng của mình ép 1 chiếc Chenilettes thành đồ hộp, 3 lính Khựa bên trong cũng bị ép bẹp dí. Đối với những chiếc Panzer II, An Quốc Quân còn niệm tình, dùng pháo điểm danh, còn lại hầu như là bị húc bay, đè bẹp hết.
Sau đó là toàn diện xung phong, dựa vào uy thế về thiết giáp và vũ khí, chỉ sau 2 giờ chiến đấu, quân Khựa đã bại lui gần 10km, phải rút vào thành Quế Lâm, dựa vào thành trì mà cố thủ...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tienlaso1
Ở một thế giới khác, ở một nơi vô cùng sáng lạng và huy hoàng, Hắc ám Thần Lucifer ngồi yên vị trên ngai vàng của mình, phía dưới là các vị phó thần của hắn: Thần bóng tối Luc, thần chết chóc Hamons, thần Vong linh Stan... Lucifer khẽ mỉm cười, hắn dùng thứ tài nguyên thừa thãi, không hề có ích, chỉ có loài rồng mới thích dùng để trang bị cho hang hốc của chúng – vàng, để đổi lấy mấy vạn linh hồn, quả thật là quá hời. Những linh hồn này, Tương lai, khi hắn xây dựng thế giới mới, họ sẽ đầu thai thành dân chúng thế giới của hắn, hắn sẽ có thêm mấy vạn dân chúng, hắn cũng sẽ có thêm được mấy vạn quân đội, bảo vệ lãnh thổ của hắn. Bên cạnh đó còn có hàng vạn thú hồn để biến thành các loại động vật ở thế giới đó.
Thần bóng tối Hamons tiến lên báo cáo với Lucifer:
- Thưa ngài, ở Vương quốc Mammon, Quang minh Giáo đình đang tổ chức tập kích các điện thờ của chúng ta. Các tu sỹ của Chaos bị giết hại vô số, thuộc hạ muốn xin ngài cho phép mang hắc ám binh đoàn hàng lâm đại lục, bảo vệ tu sỹ và tín đồ của chúng ta
- Không cần. Quang Minh thần muốn vương quốc toàn bộ đều là quang minh đúng không, đều là ánh sáng đúng không. Tốt!!!
------------
10 ngày sau, Thần Hắc Ám Lucifer tuyên bố rút khỏi vương quốc, toàn bộ tín đồ đều được bảo hộ rút lui. Thần Lucifer cũng cùng với Quang minh thần ký kết 1 hiệp ước, trong đó có ghi là toàn bộ Tử Vong, Bóng tối... đều rút lui khỏi vương quốc này.
Mọi người còn chưa kịp mừng thì...
Suốt 24 giờ đều là ánh mặt trời, lúc nào cũng là ánh sáng. Cây cối dần trở nên khô héo, động vật trở nên yếu đuối. Cho dù là giáo hoàng cũng trở nên mệt mỏi
Tiếp nữa, Tử Vong biến mất, kéo theo là bất tử. Ngươi nói Bất tử tốt lắm đúng không. Nhưng ngươi đập thế nào cũng không chết con cá, dù cho nướng chín lên nó vẫn cứ quẫy quẫy. Có kẻ bị cắt mất đầu, vẫn ôm cái đầu đi dọc phố, cho dù đói cũng không có gì mà ăn. Con người bị đau đớn dày vò, bị hành hạ, bị buộc phải ăn sống động vật. Cứ tưởng tượng ngươi nướng chín con lợn rồi mà nó vẫn kêu ầm ĩ, ngươi ăn nó phải buộc lại, nếu không nó sẽ quẫy đạp hay chạy mất... Ngươi bị ốm nặng, đau đớn hành hạ ngươi ngày này qua ngày khác, nhưng lại không chết được. Cơ thể thì chết rồi, hôi thối rồi, chảy mủ rồi, thối rữa rồi, giòi bọ bò lổm ngổm, nhưng ngươi vẫn sống...
Quang minh Thần đích thân ra tay, cứu chữa được mấy vạn người, nhưng hắn làm sao ngày nào cũng ra tay được. Con người là ngày nào cũng chết đi, ngày nào cũng phải ăn, thế nhưng mà... Quang Minh thần yêu cầu Lucifer trả lại bóng tối, Tử Vong... nhưng Lucifer giơ quyển thánh kinh ra cho hắn xem, đồng thời cũng đưa hiệp ước chúng thần ra, trong đó nói rõ Hắc ám sẽ không bao giờ trở lại.
Chỉ sau 2 năm, toàn bộ vương quốc Mammon biến thành một thế giới của người bất tử. Họ căm thù tất cả các thần. Năng lượng của họ được đúc nên từ sự căm giận ấy. Giáo hoàng Quang minh giáo bị đem ra ăn sống, Quang Minh thần không thể đối với những người này ra tay, vì họ không còn cung cấp tín ngưỡng, sợi dây nối thế giới này cùng các thần nữa.
Lucifer đang ngồi trong phòng khách, cùng một cô gái đẹp nói chuyện. Cô gái nói:
- Có nhiều kẻ ngu ngốc luôn luôn quy tội những cái xấu xa là hắc ám, mà không biết rằng nếu không có hắc ám thì chả có cái quái gì tồn tại hết. ĐÚng không?
- Quá chuẩn! – Lucifer nói – Mà bao giờ cô định cho tên đó biết về hệ thống thế. Ta cũng thật chờ mong những linh hồn mà hắn có thể thu thập cho ta. Hiện tại là 1 quốc gia, tương lai thật đáng để chờ mong đấy
- Chưa đến lúc. Lúc nào đến lúc, ta sẽ cho hắn biết. Nếu biết quá sớm, sẽ không tốt cho sự phát triển của hắn.
- Nói cũng đúng, ngày xưa ta cũng... ai... không nói không nói. Làm ăn vui vẻ
- Làm ăn vui vẻ - cô gái mỉm cười rồi biến mất, chỉ để lại Lucifer ngồi suy tư một mình – mạnh hơn cả chủ thần, ta không cảm giác được ả đến và đi, xem ra hệ thống này không đơn giản. Kệ nó, ta cứ làm chủ thần và thương nhân, quan tâm làm cóc gì.
Nghĩ vậy, hắn đi vào mật thất tu luyện, sớm ngày đột phá thành Sáng Thần, hắn có thể tự sáng tạo thế giới rồi...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tienlaso1
Chân thành Nam Ninh. Vệ Quốc Quân đã xây dựng một hệ thống chiến hào chằng chịt bên ngoài thành, có yểm trợ bởi xe tăng và pháo binh. Ngày nào cũng vậy, cứ đúng 8h, 12h, 16h là Vệ Quốc Quân sử dụng đại pháo đem lửa đạn trút lên đầu quân Khựa ở trên tường thành, khiến cho mấy chục điểm hỏa lực của Khựa đều trở nên vô dụng, sau đó, ngày đánh đêm đào, cứ thế Vệ Quốc Quân đem địa đạo tiến sát đến dưới chân thành. Từ ngày 10-08 đến ngày 20-08, Quân Khựa đã tổ chức tổng cộng 16 đợt phá vây, nhưng đi xa nhất cũng chỉ được có 2km, sau đó liền bị Vệ Quốc Quân đánh bật trở lại.
Trong suốt 1 tháng sau đó, Vệ Quốc quân càng ngày càng siết chặt vòng vây. Tuyến hậu cần của Khựa cũng thường xuyên bị tập kích bởi các đại đội độc lập của tướng Giáp. Quân Khựa trong thành Nam Ninh bị thiếu thốn về lương thực, đạn dược, thuốc men... Tưởng Giới Thạch cũng lập vài cầu hàng không để tiếp viện cho Nam Ninh, Quế Lâm, nhưng hoặc bị các trận địa phòng không của Vệ Quốc quân bắn hạ, hoặc bị máy bay của các phi đội Hộ Quốc Quân chặn đánh, cho dù có thả được hàng thì cũng chỉ được vài thùng may mắn rơi vào trong thành, còn lại phần lớn là rơi lên chiến hào của Vệ Quốc Quân.
Ngày 17-08-1937, Hộ Quốc Quân dưới sự yểm trợ của Hải quân Biển Đông, bắt đầu đổ bộ lên bán đảo Lôi Châu địa phận tỉnh Quảng Đông. Quân Khựa chống cự lẻ tẻ, rồi nhanh chóng rút lui. Quân Hộ Quốc Quân nhanh chóng chiếm bãi biển, sau đó tổ chức đổ bộ quy mô lớn.
Để đề phòng chiến tranh du kích các loại, Quốc Minh chủ trương lùa dân Hán về phía Bắc, chỉ để lại các dân tộc thiểu số thôi. Tương lai, cho Tưởng, Mao có thêm quân dân đánh nhau với Nhật, mà mình lại không lo vấn đề dân tộc phức tạp. Ở trên đảo Hải Nam, nhiều nơi dân chúng đã rủ nhau toàn bộ dời khỏi đảo, Quốc Minh dự định quy hoạch cả hòn đảo có diện tích lớn hơn cả miền Bắc này thành Tỉnh Bắc Hải. Từ năm 1934, khi mà bắt đầu thực hiện chính sách Thẻ công dân, Quốc Minh cũng ngừng việc bồi dưỡng người nhân bản, nhưng cũng lại xây thêm rất nhiều trại lính ở khu vực Điện biên, Mai Châu. Lúc này, các trại lính này bắt đầu điên cuồng tạo quân, tạo dân, sau đó, được các máy bay ném bom cải tạo thành máy bay chở khách đưa đến đảo Hải Nam. Chỉ trong hai tháng, trên đảo Hải Nam đã có gần 600 vạn người vô tính, đủ mọi màu da, sắc tộc, có người da đỏ, người Do Thái, người da đen, người hồi giáo... nói chung là đủ loại người. Quốc Minh định tương lai sẽ do Người vô tính đóng quân ở xung quanh ViệtNam, tạo thành 1 hàng rào bảo vệ đất nước, lúc đó hắn cũng yên tâm nhắm mắt.
Chiến sự ở Nam Ninh lúc này tiến vào giai đoạn giằng co, ở Quế Lâm, Nguyễn Sơn và An Quốc Quân dựa vào các loại pháo đánh sập tường thành, sau đó dùng xe tăng và bộ binh bắt đầu công thành chiến. Đến cuối tháng 08-1937, Quế Lâm rơi vào tay An Quốc Quân, Hoàng Thiệu hoành dẫn theo hơn 10 vạn tàn quân chạy trốn về Quảng Châu. Tướng nguyễn Sơn dù sao cũng từng ở Trung Quốc, có tình cảm với quân dân Trung Quốc, do đó, cậu hạ lệnh chia hết tiền bạc và lương thực trong kho của Quốc Dân Đảng cho dân chúng QUế Lâm, rồi liên hệ với Đảng Cộng Sản Trung Quốc tiếp nhận dân chúng nơi này.
Từ Lôi Châu, Hộ Quốc Quân nhanh chóng tập trung binh lực tiến công Mậu Danh. Dưới sự pháo kích liên tục, ngày 18-09-1937, quân Khựa đầu hàng.
Dưới sự can thiệp của Mỹ, ngày 20-10-1937, Chính quyền Tưởng giới Thạch cùng chính quyền Hà Nội ký kết điều ước Nam Ninh, tuyên bố cắt 6 tỉnh Mậu Danh, Vân Phù, Bắc Hải, Khâm Châu, Ngọc lâm, Phòng Thành Cảng và bán đảo Lôi Châu cho Việt Nam. Việt Nam đền bù chiến phí và công tác di tản cho Khựa là 60 vạn đồng bạc trắng, quy ra thành 300 xe tăng panzer II cùng 10 vạn khẩu súng trường và 50 triệu viên đạn.
Vệ Quốc Quân rời khỏi thành Nam Ninh, để lại gần 10 vạn lính Khựa và gần 60 vạn dân trong tình trạng đói lay lắt, trong 1 tháng vây thành, đã có 3 vạn lính Khựa và gần 2 vạn dân thường chết đói, và 5 vạn nữa chết trong chiến đấu.
An Quốc Quân cũng rời đi sau khi cướp sạch thành Quế Lâm (Tất nhiên là phần lớn tài sản trong thành đã bị tướng nguyễn Sơn chia cho dân chúng Quế Lâm)
Báo chí Quốc Dân Đảng ca ngợi Tưởng là người “biết nhìn xa trông rộng” “ nhịn một cái cho trời yên biển lặng” còn báo chí Mãn Châu quốc (tay sai của Nhật) và báo cộng sản chửi Tưởng là “Kẻ bán nước” “đại Hán gian”...
Tháng 11 năm 1937, Quốc Minh kết hôn với Ngọc Vân. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, và Quốc Minh cũng thật sự đã yêu người cận vệ luôn luôn vào sinh ra tử cùng mình bấy lâu nay. Hơn nữa, hắn cũng tất bật suốt mấy năm qua, chẳng có thời gian nào mà tán tỉnh cưa cẩm cả.
Quốc Minh biết sang năm, 1938, chiến tranh thế giới sẽ nổ ra, nhưng hắn không biết cụ thể là bao giờ, nên hiện tại, hắn đang vội vàng tăng binh, tăng dân để đối phó bất kỳ tình huống nào xảy ra.
Đúng 0h ngày 1-1-1938, trong phòng ngủ của vợ chồng Quốc Minh đột nhiên xuất hiện một ánh sáng chói nọi. Ngọc vân lập tức mở mắt ra, vớ lấy khẩu súng chĩa về phía ánh sáng, nhưng chưa kịp bóp cò thì Quốc Minh đã ngăn nàng lại. Hệ thống. Cuối cùng nó cũng đã xuất hiện
- Xin chào – Khi quầng sáng tan đi, một cô gái xuất hiện trong phòng của vợ chồng Minh, nàng đẹp như tiên sa với bộ áo dài màu trắng có dải lụa bồng bềnh sau lưng – Tên tôi là Lan, người hỗ trợ của hệ thống giao dịch xuyên vị diện. Chào mừng ngài đã mở rộng lãnh thổ gấp 4 lần, đạt được quyền giao dịch
- Xin chào. – Quốc Minh cũng lịch sự chào lại – mời cô đi theo tôi. Tôi chờ đợi hệ thống xuất hiện lâu lắm rồi
Hai người bước vào phòng khách, Ngọc Vân cũng nai nịt gọn gàng và đứng phía sau Quốc Minh. Cô gái ngồi xuống, phất tay từ trong hư không lấy ra mấy bình trà, khẽ đổ rồi đưa cho QUốc Minh và Ngọc Vân 1 ly. Nàng từ từ nói
- Chắc ngài đang tò mò hệ thống là gì đúng không. Để tôi nói cho ngài rõ. Cách đây 6 tỷ năm vũ trụ, tức là rất rất rất lâu rồi, có một chủng tộc thường xuyên du hành trong vũ trụ. Đó là người N’naxel chúng tôi. Một ngày, chúng tôi phát hiện ra rằng không phải chỉ tồn tại một vị diện, mà là vô số, vô số các vị diện song song hoặc liên tiếp với nhau. Chúng kết nối với nhau qua các lỗ hổng không – thời gian, hoặc các lỗ đen, hoặc các miếng rách điện từ. Người N’naxel chúng tôi cũng phát hiện ra các thế giới khác nhau lại có các tài nguyên khác nhau, mà có thể vũ trụ này là đồ bỏ đi, nhưng ở vũ trụ khác lại là vô cùng có ích. Do đó, tổ tiên của tôi đã chế tạo ra các công cụ giao dịch ký sinh, dùng để trao đổi tài nguyên giữa các vị diện, và người N’naxel thì qua đó tiếp tục nghiên cứu, hy vọng có một ngày sẽ tìm ra cách để có thể xuyên qua các vị diện, mở ra thời không chi môn.
Ngài là một trong những vật chủ mà công cụ ký sinh. Một khi công cụ ký sinh, nó sẽ đưa ra các nhiệm vụ để tạo tài chính ban đầu, mà thực ra đó là chúng tôi thử thách vật chủ sinh tồn trong thời điểm của họ. Công cụ ký sinh cũng sẽ quét điện não của vật chủ, sử dụng các thông tin, dữ kiện trong đó, sau đó tìm kiếm trong vũ trụ những vật tương tự để trao đổi cho vật chủ. Súng đạn của ngài khi vật chủ mới ký sinh là do một thương nhân người Đức ở vị diện Panterris trao đổi, linh hồn ngài thu thập được trên chiến trường do một vị thần ở vị diện Pandora trao đổi, công nghệ chế tạo vũ khí, khí tài... là do người máy Merchant ở vị diện P-110221 trao đổi...
Hiện tại, ngài có thể hoàn toàn sử dụng hệ thống để phát triển thế lực của mình. Hệ thống hy vọng ngài có thể giao dịch với càng nhiều vị diện mới, để chúng tôi càng có nhiều mẫu vật để nghiên cứu. Cảm ơn...
- Ra vậy – Quốc Minh gật gù – vậy các người cần gì ở vị diện này?
- Công nghệ! Chúng tôi muốn ngài tự mình nghiên cứu, và dẫn dắt khoa học kỹ thuật ở vị diện này phát triển. Biết đâu trong đó có những công trình có thể dẫn dắt chúng tôi.
- Các vị phát triển cao thế mà còn cần vị diện thấp kém cung cấp công nghệ sao? – Quốc Minh tò mò
- Xin ngài đừng nghĩ vậy. Công nghệ cao không có nghĩa là đủ rồi. Chúng tôi có công nghệ không gian rất mạnh, nhưng công nghệ chế tạo lại không bằng người máy của vị diện P-110221, công nghệ sinh học không bằng vị diện Panterris, nghiên cứu ma pháp không bằng người Pandora... Chỉ có liên tục trao đổi, tiếp thu mới là con đường để phát triển.
- Cảm ơn cô đã hướng dẫn tôi. Tương lai nếu người X’naxel cần gì, tôi sẽ hết sức giúp đỡ.
- Cảm ơn ngài. Chúc ngài tiếp tục phát triển đế quốc của mình. Chúc ngủ ngon.
Nói rồi cô gái biến mất, chỉ để lại Quốc Minh với những suy nghĩ miên man.
Píp – Píp – Píp
Thần hắc ám Lucifer, vị diện Pandora yêu cầu liên hệ
Quốc Minh đồng ý mở ra cửa sổ giao dịch, một người đàn ông với 2 cái sừng cong vút xuất hiện ở bên kia màn hình
- Xin chào ngài, tân vật chủ
- Chào ngài! – Quốc Minh lịch sự đáp lại
- Trước đây, vẫn là hệ thống giúp tôi giao dịch với ngài, hiện tại tôi có thể trực tiếp giao dịch với ngài rồi, thật tốt quá. – Lucifer nét mặt hớn hở nói
- Vâng! Xin lỗi không biết tôi có thể giúp gì ngài?
- Tôi cần đại lượng linh hồn. Không biết ở chỗ ngài có nơi nào có chiến tranh hay bệnh dịch không
- Linh hồn? – Quốc Minh có chút sửng sốt
- Ồ, ngài hiểu lầm – nhìn thấy nét mặt của Minh, Lucifer vội nói – Linh hồn thực ra là năng lượng nhân loại, hoặc động vật giải phóng ra trước khi chết, vị diện của ngài không có thần, do đó năng lượng đó sẽ tan biến mất, rất phí phạm.
- Uhm, vậy ngài lấy gì để trao đổi?
- Trước đây là hệ thống giúp ngài giao dịch, do đó chỉ có thể giao dịch vàng. Lúc này tôi có thể giao dịch cho ngài 1 số kim loại hiếm ở chỗ tôi hoặc là sách dạy võ, đấu khí, ma pháp các loại
Nghe xong Quốc Minh gật đầu, đồng ý giao dịch với Lucifer. Hắn cũng yêu cầu Lucifer cung cấp mấy mẫu kim loại để hắn nghiên cứu. Ngay khi kết thúc giao dịch, phía chân trời xa mặt trời cũng đã bắt đầu nhô lên, một năm mới đã đến, một năm đầy biến động và cũng đầy hứa hẹn!!!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tienlaso1
Tháng 06-1938, tại khu vực quân sự tuyệt mật – C13, đảo HảiNam.
Giáo sư Phùng Đức Hoài đang triển lãm một sản phẩm quân sự mới của trung tâm nghiên cứu vũ khí Biển Đông
Đây là một cỗ máy giống như một con nhện khổng lồ được gắn trên 8 cái chân cơ khí, hoạt động bằng động cơ đẩy. Toàn thân bọc thép 150mm, có một khoang lái gắn ở trung tâm cơ thể, yêu cầu 1 kíp lái 2 người, 1 người phụ trách điều khiển, 1 người thao tác vũ khí. Bên trái của khoang lái có gắn 1 khẩu pháo 105mm có gắn bộ giảm xóc thủy lực, bên phải là một dàn súng máy Wirbelwind 20mm. Toàn bộ cỗ máy nặng 300 tấn, cao 10m, vận tốc tối đa có thể đạt đến 35km/h, có thể hoạt động liên tục 72 giờ hoặc di chuyển 600km mới cần nạp năng lượng.
Giáo sư Phùng Đức Hoài kích động
- Nếu không có vật chất Lạc Việt mà ngài cung cấp, thì không thể nào chế tạo được cỗ máy như thế này. Chất siêu dẫn lạc Việt khiến cho sự tiêu hao năng lượng gần như là bằng không, do đó Nhện Máy mới có thể hoạt động được, nếu dùng các loại kim loại, vật chất bình thường, thì tiêu hao đạt đến 70%, cỗ máy chỉ có thể đi được 50km là phải nạp năng lượng.
- Tốt lắm. Tốc độ chế tạo như thế nào?
- Chúng tôi đang thí nghiệm quy mô sản xuất, nếu thành công có thể đạt được 2 tháng có thể sinh sản 10 Nhện. Hơn nữa, chúng tôi cũng đã bắt đầu nghiên cứu động cơ mô phỏng cơ thể người. Hiện tại mời ngài đi theo xem thí nghiệm hệ thống vũ khí.
Ở một bãi đất trống, 2 phi công xuất sắc nhất, trong đó cóAlice, được lựa chọn để lái thử cỗ máy này. Sau 1 tháng làm quen,Alicevà đồng đội đã bắt đầu quen thuộc các thao tác của Nhện. Nếu không phải cỗ máy này là hàng mẫu, Alice thật sự muốn đem nó sơn hồng... (^^!)
Nhện máy bắt đầu cử động, những cái chân máy bắt đầu di chuyển hướng về phía trước mà tiến đến. Cho dù là những địa hình cao, nhện máy cũng có thể dùng những cái gai xoáy nhỏ xíu để bám vào địa hình và leo lên, điều mà xe tăng không thể làm được.
Từ phía xa, 4 chiếc xe tăng Panzer IV Panther xuất hiện, pháo 88mm nhắm thẳng vào Nhện máy, thi nhau nã đạn. Nhện máy linh hoạt xoay, cúi, ngửa người, liên tục tránh thoát đạn pháo. Cho dù có trúng phải 1,2 phát thì cũng chỉ hơi khựng lại 1 chút, rồi lại tiếp tục tiến lên. Pháo 150mm của Nhện cũng linh hoạt hơn so với xe tăng, có thể xoay đến 360 độ, tốc độ quay nòng pháo cũng không chậm. Ngoài ra, khi cận chiến, Nhện còn được trang bị 1 lưỡi cưa máy gắn ở hai chân đầu tiên, có thể dễ dàng xẻ dọc 1 chiếc tăng Panther.
Quốc Minh cũng chỉ hơi hài lòng về Nhện mà thôi. Đối với hắn, nhữngWalkergiống như nhện máy vẫn chưa phải là hoàn mỹ, hắn muốn có những cỗ máy mô phỏng cơ thể người, như các Mecha trong Warhammer hay trong Gundam cơ.
Tiếp theo, giáo sư Hoài lại dẫn Quốc Minh đến với sản phẩm thứ 2.
- Cái này là... đĩa bay... – Quốc Minh ngạc nhiên.
Quả thật, vật thể hình bầu dục cao 5m và dài 10m với 1 vành đai bao xung quanh này giống như UFO mà Quốc Minh vẫn thường thấy trên Tivi trước khi xuyên việt. Giáo sư Hoài giảng giải:
- Chúng tôi sử dụng hệ thống phản lực công suất 3100kW để thúc đẩy cỗ máy này bay lên và hạ xuống. Để giữ thăng bằng khi ở trên không trung thì vành đai bên ngoài sẽ xoay với vận tốc 12000 vòng/s, do đó tạo thành lực ly tâm giúp cỗ máy có thể thoát khỏi lực hút của trái đất. Bên trong chúng tôi trang bị 4 khẩu pháo 88mm, và 12 khẩu súng máy các loại từ 7,2mm đến 20mm.
- Tiếp đến là Khinh khí cầu Zeppelin. Được sử dụng công nghệ mới, Khinh khí cầu có thể bay ở độ cao 3000m, chứa được 500 người. Bên ngoài túi hơi nóng là dùng các sợi Manfo để bảo vệ, có thể hữu hiệu ngăn được đạn pháo của kẻ thủ. Zeppelin cũng sử dụng động cơ đẩy giống như cỗ máy ở trên, nhưng là 4 động cơ mỗi cánh. Bên trong Zeppelin cũng có trang bị 12 máy bay tiêm kích có thể hữu hiệu ngăn chặn máy bay địch.
........
- Cuối cùng là áo giáp chiến đấu. Dày 30mm, sử dụng công nghệ cơ khí thủy lực, khiến cho một đứa bé cũng có thể điều khiển được. Vũ khí là Đại liên 12mm. Thí nghiệm chịu lực đánh vào là tương đương 1 cỗ xe hạng nhẹ lao với vận tốc 30km/h.
- Tốt lắm, giáo sư. Ta yêu cầu ngài sản xuất gấp 1000 bộ áo giáp chiến đấu. Những thứ còn lại tiếp tục nghiên cứu.
------------
Một vùng hẻo lánh phía bắc Diên An, Thiểm Tây. Nơi đây được quân cộng sản Khựa bảo vệ nghiêm ngặt, có cả xe tăng Panzer II do Quốc Minh bán cho Trung Cộng. Tuy rằng quân Khựa đỏ tuần tra nghiêm ngặt suốt cả ngày lẫn đêm, nhưng trong một hang đá bí mật cách căn cứ của Khựa không xa, một người thanh niên trang bị tận răng đang chuẩn bị 1 kế hoạch động trời.
- Tổ gọi Gõ Kiến, Tổ gọi Gõ Kiến, nghe rõ trả lời! Over!
- Gõ kiến nghe rõ! Over!
- Báo cáo tình hình! Over!
- Gõ kiến gần Sâu! Nhắc lại! Gõ kiến gần sâu! Over!
- Tốt lắm! Thực thi kế hoạch A! Over!
- Rõ! Cắt đứt liên lạc! Over!
...
Đêm nay, bầu trời tối đen như mực. Khí trời mùa hè nóng nực, lại mang cái ẩm ướt nặng nề chuẩn bị mưa. Một người thanh niên trên mình mặc một bộ trang phục bó màu đen, sau lưng vác theo 2 thanh đao lặng lẽ đến gần doanh trại của Khựa đỏ...
Hà Nội!
“Các đồng chí, Mao từ chối việc chúng ta đề nghị cung cấp vũ khí để chiến đấu chống Nhật và Tưởng Giới Thạch. Ông ta vẫn hy vọng hão huyền về một liên minh cùng Tưởng để chống Nhật, mà không thèm để ý đến hiện thực là Tưởng vẫn 1 lòng muốn tiêu diệt Đảng Cộng Sản Trung Quốc...”
Diên An!
Người áo đen dùng những miếng móc bám vào tường thành Diên An, sau đó bắt đầu từ dưới bò lên. Có đôi khi quân Khựa đỏ dùng đèn chiếu lung tung, nhưng màn đêm đen bao phủ đã đánh lừa con mắt của người đời...
Hà Nội
“ Nhện Đen được tổ quyết sách đặc biệt giao nhiệm vụ thực hiện kế hoạch “Sát miêu”. Nhiệm vụ do điệp viên Nhện đen số 10091987, bí danh Chim Gõ Kiến thực hiện...”
Diên An!
Một ánh sáng lóe lên, tên lính gác Khựa ôm cổ, máu tràn qua kẻ tay của hắn. Chỉ trong vài phút, sinh mệnh nhanh chóng trào ra theo chất lỏng tanh tưởi màu đỏ...
Người áo đen tháo 2 thanh đao ra, loay hoay trong chốc lát, lập tức biến thành 1 cây cung cong. Rút ra một mũi tên, người áo đen nhanh chóng triệt hạ 1 trạm gác ngầm của Khựa. Tên lính đặc công núp trong bóng tối sẽ mãi mãi ở lại nơi đó với 1 mũi tên cắm sâu vào cổ họng.
Hà Nội
“Kế hoạch bắt đầu thực hiện lúc 11h ngày 08-07, và dự tính thành công lúc 00h30 sáng ngày 09-07. Căn cứ Nhện đen số 21 có nhiệm vụ tiếp ứng cho Gõ Kiến sau khi anh ta thành công...”
Diên An.
Cuối cùng, người áo đen cũng đã lẻn được lại gần căn nhà lá cuối thị trấn. Không ai ngờ được căn nhà đơn sơ này lại là nơi ở của người đứng đầu đảng Cộng Sản Tung Của. Người áo đen thuần thục tiêu diệt mấy trạm gác ngầm ở góc TâyNam, sau đó dựa vào bóng đêm yểm hộ mà nhanh chóng tiến sát lại ngôi nhà.
Bên trong nhà, đối tượng, vóc người to béo, trên vai khoác hờ 1 chiếc áo kiểu Tôn Trung Sơn, đầu đội mũ lưỡi trai mềm, chân đi dép lê, miệng ngậm thuốc lá. Xác định chính xác đối tượng, người áo đen lấy ra một cái ống thổi, nhét mũi tên độc vào trong đó. Đúng lúc đó, người đầu bếp mang bát cháo cá lên cho mục tiêu. Khi hắn đi ngang qua cây đèn, Người áo đen thổi mũi tên độc trúng vào chân hắn, khiến hắn ngã làm đổ cây đèn. Mục tiêu không tức giận mà cười nói:
- Thật là hậu đậu quá, có vậy cũng ngã!
Nói rồi đứng lên thắp lại đèn. Mục tiêu bật lửa hai lần, đến lần thứ 3 đèn mới sáng. Ông ta cũng phát hiện có điều không đúng. Người đầu bếp nằm dưới mặt đất, mặt xám đen. Nhưng Mục tiêu phát hiện đã muộn. Một mũi tên độc chính xác găm vào động mạch trên cổ trái của ông ta. Chất độc chiết xuất từ 18 loại hóa chất và nọc rắn biển nhanh chóng theo máu đi khắp cơ thể. Chỉ sau 10s, mục tiêu đã chết không thể chết lại. Người áo đen cũng nhanh chóng đi theo đường cũ rời khỏi diên an.
Hà Nội!
5 ngày sau, Báo Hà Nội mới viết:
“Đêm ngày 08 rạng ngày 09 tháng 07 , Chủ tịch Đảng Cộng Sản Trung Quốc Mao Trạch Đông bị ám sát tại Diên An. Đảng Cộng Sản tuyên bố đây là âm mưu của Tưởng Giới thạch và Trung Hoa QUốc Dân Đảng. Tổng trưởng Tưởng Giới Thạch cũng không có giải thích gì cả. Tình hình Trung Quốc vô cùng bất ổn”
Một người thanh niên gập tờ báo lại, khẽ mỉm cười. Trên mu bàn tay cậu ta săm 1 con chim gõ kiến màu đỏ rực, vô cùng lộng lẫy.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tienlaso1
Từ tháng 9 năm 1938 đến đầu năm 1939, chưa bao giờ khói lửa ngừng bốc lên ở trên lãnh thổ Trung Quốc. Quân Nhật đánh Cộng Sản, Cộng Sản đánh Tưởng, Quân Tưởng đánh Nhật, Quân Nhật đánh Tưởng, Tưởng đánh Cộng Sản...
Tháng 3 năm 1939, Hoàng thân JaoUn của vương quốc Thái sang thăm ViệtNam, và bí mật nói với quốc hội 1 tin động trời, đó là Nhật Bản vừa giật dây cho Thái Lan gây chiến với Việt nam. Nhưng hoàng gia Thái Lan cũng không phải là ngu ngốc, tuy hiện Thái Lan có 15 vạn quân đội, mấy trăm xe tăng, máy bay các loại, vài chục tàu chiến nhưng cũng không phải là đối thủ của An Quốc Quân, Vệ Quốc Quân chứ đừng nói là trang bị đến tận răng như An Quốc Quân. Hoàng gia Thái Lan đề nghi được gia nhập vào liên bang Đông Dương.
Ngày mùng 10-04 năm 1939 là một ngày trọng đại, khi Thái Lan ký kết hiệp ước, ra nhập liên bang Đông Dương. Quốc Minh cũng không hẹp hòi, 2 tháng sau, toàn bộ quân đội Thái Lan được tổ hợp lại thành 2 quân đoàn 4 vạn lính, toàn bộ thay quân trang lính liên bang, thay đổi vũ khí và xe tăng. Số vũ khí cũ của Thái Lan, Quốc Minh toàn bộ lấy giá rẻ bán cho Đảng Cộng Sản.
Ngày 16-06-1939, Quân Nhật tấn công Nam Kinh. Vụ thảm sát Nam Kinh khủng bố khiến 30 vạn thường dân thiệt mạng đã diễn ra. Quốc Minh lên án hành vi của Nhật. Chính phủ nhật lúc này yêu cầu Liên Bang phải ngừng mọi viện trợ cho TrunG Quốc.
Tháng 07-1939, Liên Bang Đông Dương tuyên chiến với Nhật Bản.
Lúc này, Lính Thái Lan, lính An Quốc Quân, hộ Quốc Quân cùng Vệ Quốc Quân bắt đầu đánh cờ hiệu “Giúp bạn Trung Hoa giải phóng khỏi ách phát xít”, gần 50 vạn quân đội bắt đầu tiến vào Trung Quốc. Sau khi tiến vào, Quân đội Liên Bang nhanh chóng giải giáp quân đội Trung Quốc, sau đó tái tổ hợp lại thành “Quân tình nguyện Trung Hoa kháng Nhật” đẩy lên tiền tuyến chịu chết. Lúc này quân Nhật đã đến Giang Tô.
Ngày 13-08-1939, đội cơ giới tiên phong Hộ Quốc Quân của Quốc Minh bị một nhánh quân phiệt địa phương thuộc Quốc Dân Đảng tấn công, 3 lính tử vong, 2 người bị thương nặng, 12 người bị thương nhẹ. Dù cho Tưởng Giới Thạch tuyên bố đây không phải là lệnh của Quốc Dân Đảng, và hứa sẽ xử phạt chỉ huy nhánh quân này, nhưng Quốc Minh vẫn mượn cớ này để tuyên chiến với Trung Quốc. Chỉ trong 12 ngày, toàn bộ lãnh thổ phíaNamđã lọt vào tay Quốc Minh. Quân tình nguyện Trung Hoa lúc này đã lên đến gần 12 vạn
Ngày 01-09-1939, Đức tấn công Ba Lan, chiến tranh thế giới thứ 2 bùng nổ.
Lúc này, chính quyền Tưởng giới Thạch bị bao vây tại Vũ Hán. Phía Bắc là 1 triệu quân Nhật do tướng Hata Sunrokun chỉ huy. PhíaNamlà 62 vạn quân liên Bang do đích thân Tổng thống lĩnh Quốc Minh chỉ huy. Quân Tưởng có 11 vạn quân và 1 phi đội máy bay liên xô.
Ngày 03-09-1939, Tưởng Giới thạch đầu hàng quân Nhật. Phi đội máy bay của Liên Xô cũng kết thúc nghĩa vụ quốc tế của mình, quay đầu về nước. Quốc Minh cùng quân Nhật cũng không ngăn cản. Lúc này quân số của Nhật đã lên đến 1 triệu 110 ngàn quân, lòng tự tin tăng vọt. Quốc Minh cũng chuẩn bị thử nghiệm vũ khí mới, quân 2 bên đều yên lặng chờ đợi...
Ngày 05-09, không hề báo trước, quân Nhật bắt đầu nã pháo vào quân Liên Bang. 200 lính Thái, 123 lính Việt và 54 lính Lào hy sinh. Quân liên Bang cũng bắt đầu bắn trả.
Ngày 06-09, từ sân bay Vũ Hán, 112 máy bay Nhật cất cánh hướng về phía trận địa của liên bang mà đến. Các máy bay từ sân bay dã chiến của Hộ Quốc Quân cũng lập tức lên không ngăn địch. Đáng tiếc, lúc này không còn thấy bóng dáng của chiếc máy bay màu hồng yểu điệu nữa.
Trong khi trận chiến trên không diễn ra, quân Nhật cũng hạ lệnh cho quân Quốc Dân Đảng tấn công. Phía liên bang cũng ăn ý cho quân tình nguyện kháng Nhật tiến lên ngăn lại. Trận chiến diễn ra ác liệt suốt 4 ngày trời, tại địa phận các tỉnh Thiên Gia Trấn, Hoàng Pha, Quảng Tế. Chỉ trong 4 ngày, hơn 10 vạn quân Khựa mãi mãi nằm lại Vũ Hán, 6 vạn người mãi mãi mang thương tật.
Ngày 12-09, Hộ Quốc Quân cùng quân chính quy Nhật bắt đầu giáp mặt nhau. Một bên là đạo quân với tinh thần võ sỹ đạo Đông Á, một bên là đội quân kỷ luật thép Châu Âu, chiến trường chắc chắn sẽ rất ác liệt.
Sớm ngày 13-09, hai thiết giáp hạm Nakota và Shirokun hộ tống 1 đoàn vận tàu chiến khởi hành từ cảng Nagashaki sang tham chiến ở Trung quốc. Khi đi ngang qua eo biển Nhật Bản, bọn họ bị tất công bởi 2 vật thể bay không xác định. Theo miêu tả của những người sống sót, những vật thể bay này cả người hình bầu dục giống như điếu xì gà, có hệ thống phản lực ở dưới và phía sau lưng. Không có cánh nhưng có một cái gì đó bao phủ xung quanh, giúp nó đứng vững ở trên không trung. Vật thể bay đó có mang theo hỏa lực tương đương với pháo mặt đất 88mm, và vũ khí phòng không trên các thiết giáp hạm hoàn toàn không làm ảnh hưởng gì đến nó cả.
Tức giận, hải đoàn 88 của hải quân hoàng gia nhật bản đang đỗ ở Satsuma, gồm 7 thiết giáp hạm, 10 tàu phóng lôi, 23 tàu tuần dương và khu trục, 1 tàu sân bay và 4 tàu ngầm được lệnh tiến về phía Nam, yểm trợ bộ binh tham chiến ở Vũ Hán.
Còn cách Thượng Hải 100 hải lý, hải đoàn 88 bị chặn lại bởi hải quân Liên Bang. Các tàu thiết giáp Hạm của liên bang cùng các tàu tuần dương, khu trục ùa ra bao vây, nổ súng trước giành thế chủ động, hải đoàn 88 bị đánh cho thiệt hại nặng nề, 2 tàu khu trục bị đánh chìm, 1 tàu thiết giáp hạm bị trọng thương.
Khi các tàu Nhật tổ chức lại đội hình thì các tàu của liên bang đã bỏ đi biệt tích. Tức điên, đô đốc chỉ huy hải đoàn mặc kệ nhiệm vụ hỗ trợ của mình, lệnh các tàu nhật đuổi theo, truy kích thuyền của liên bang.
4 chiếc tàu ngầm tăng tốc đuổi theo, đến khu vực biển gần đảo Akuni thì đuổi kịp. Nhưng lúc này, từ dưới đáy biển, 2 vật thể không xác định bắt đầu xuất hiện. Lập tức, thuyền trưởng của các tàu ngầm hạ lệnh phóng ngư lôi. 8 quả ngư lôi được phóng ra, nhưng khi chạm vào lớp vỏ kỳ quái của vật thể thì bị trượt đi, không hề gây thiệt hại gì cho nó cả. 2 vật thể tăng tốc lao về phía tàu ngầm của Nhật, như những lưỡi cưa nhanh chóng cắt đứt những chiếc xì gà nhật bản thành 2 phần. Nước tràn vào tàu nhanh chóng xử lí toàn bộ thủy thủ đoàn bên trong. 1 chiếc tàu ngầm nhật may mắn nổi lên mặt nước, dùng súng máy 12ly7 bắn phá, nhưng cũng không thoát khỏi số phận bị chia đôi. Chỉ may mắn là khi bị cưa thì các thủy thủ của nó may mắn tránh được cảnh bị chết đuối. Khi tàu chiến của Nhật đến, các thủy thủ lắp bắp nói:
-1…1… 1 cái… đĩa bay… sơn hồng…
Chiều ngày 14-09, trời nồng nặc sương mù. Hải đoàn 88 lại 1 lần nữa lọt vào vòng vây của hải quân Liên bang, cách đảo Kume 120 hải lý. Đầu tiên là 2 tuần dương hạm nổ súng, dụ dỗ quân Nhật lọt vào vòng vây của quân liên bang. Sau đó là 1 loạt các khu trục hạm, thiết giáp hạm và tuần dương hạm thi nhau công kích quân Nhật. Sương mù làm ra đa của Nhật hoạt động kém, hơn nữa là sự gây nhiễu từ dưới đáy biển, kết quả là quân Nhật để lại tàu sân bay Dakota bị thương, 2 thiết giáp hạm bị đánh chìm, 1 chiếc tàn phế, 13 tàu các loại chìm dưới biển, rút chạy về Thượng hải.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tienlaso1