Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 25:Đại Lý chi hành(phần một)
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Vu Hư Vũ tại Vạn Kiếp Cốc tĩnh dưỡng mấy ngày,nội thương đã khôi phục toàn bộ,lúc này có tin của Tô Tinh Hà truyền đến cho biết Đinh Xuân Thu đã trở về Tinh Túc hải
Vu Hư Vũ phân phó Tả Tử Mục,Tân song Thanh cùng các đệ tử trở lại Vô Lượng Sơn,lại để Thạch Thanh Lộ truyền thụ chiêu thức Tiêu Dao phái cho Cam Bảo Bảo,Tần hồng mien các nàng.Rồi cùng Mộc Uyển Thanh,Chung Linh,diệp nhị nương,Nhạc lão tam một nhóm nặm người thẳng tiến Đại Lý để gặp nghĩa huynh Đoàn Dự
Trên đường tới Đại Lý,cả đoàn vừa nói vừa cười,thoáng chốc đã đến một sơn cương,thẳng tắp trước mắt là một con đường lớn,chỉ thấy phía tây mọc đầy tùng trúc um tùm,sắc trời rực nắng,thì ra đã đến giữa buổi trưa.Mặc trời như thiêu đốt làm Chung Linh khác khô cả cổ,cả đoàn người liền đi tìm nước uống
Tới gần vùng phụ cận gần đó,Vu Hư vũ phóng mắt xa xa thấy một dãy tường màu vàng,trên có đề biển “Ngọc Hư Quan” ba chữ,trong lòng thàm tính toán,biết được nơi này hẳn là nơi Đao Bạch Phụng tu luyện,liền cười nói với Mộc Uyển Thanh: “Nơi đây có thể là nơi ở của một đạo cô xinh đẹp mà nàng trước kia ngày đêm muốn ám sát người đó”
Mộc Uyển Thanh suy nghĩ một lát,sau đó thốt lên: “Đao Bạch Phụng!”,Vu Hư Vũ nói: “Đúng vậy,nàng ta bởi vì bị trượng phu phản bội nhiều lần,nên ở đây xuất gia tu hành,lấy đạo hiệu là “Ngọc Hư Tán Nhân”,thật là đáng thương cảm.Hai người các nàng trước kia là cừu nhân,kỳ thật đề đáng thương như nhau”,Mộc Uyển Thanh trầm tư không nói gì
Đang còn ngắm cảnh xung quanh,bỗng nghe bên trong có một âm thanh quát vang: “Lão tặc chớ có dối gạt người quá đáng!”Vu Hư vũ vừa nghe trong giọng nói gấp gáp,tự nghĩ Đao Bạch Phụng là mẫu thân của nghĩa huynh mình,nếu có chuyện tất phải rat ay tương trợ
Năm người phóng tới,chỉ thấy trong viện có một trung niên đạo cô,dung mạo tú lệ,tay cầm phất trần,đang cùng một lão tăng áo giao thủ.Xem ra đạo cô này chính là Đao Bạch Phụng,chỉ thấy trên mặt nàng mồ hôi đầm đìa,đang toàn lực xuất thủ
Vị lão tăng kia mặc tăng bào màu vàng,khoảng chưa tới năm mươi tuổi,áo vải mang hài,thần sắc phi dương,mơ hồ như có bảo quang lưu động quanh người,lấp lánh như minh chạu bảo ngọc,hướng nhìn kỹ người này bỗng dưng có cảm giác như thân mật gần gũi
Vu Hư Vũ vừa thấy hình tượng người này,liền đoán đây tất thị là Thổ Phòn quốc sư,Đại Luân minh vương Cưu Ma Trí.Đúng phía đông có tám chin hán tử,diện mạo đều dữ dằn đáng sợ,không giống nhân sĩ trung thổ,có lẽ là tùy tùng Đại Luân Minh Vương mang đến từ Thổ Phồn quốc
Cưu Ma Trí dường như không có ý muốn đả thương người,đề chỉ sử dụng thủ pháp diểm huyệt đối với đạo cô Đao Bạch Phụng.Cưu Ma Trí vốn muốn chiếm trấn tự chi bảo của Thiên Long Tự là “Lục Mạch Thần Kiếm”,biết được Đao Bạch Phụng ở đây tu hành,liền muốn bắt nàng để uy hiếp Đoằn gia phải dùng kiếm phổ“ Lục Mạch Thần kiếm” để trao đổi
Lúc này Đao Bạch Phụng tình thế nguy cấp,sử dụng đều là những chiêu thức lưỡng bại câu thương,Cưu Ma Trí không có ý muốn đả thương nảng,nhất thời bị nàng bức lui vài bước.Nhưng côn lực nàng và Cưu Ma Trí cách nhau quá xa,chỉ thấy y vung tay một cái,phất trần của Đao Bachy5 Phụng đã bị cuốn đi
Nhạc lão tam đam mê tỉ thí,thấy chiêu thức Cưu Ma Trí tinh thâm,mặc kệ Vu Hư Vũ có đáp ứng hay không.thả người về phía trước,một quyền đánh về phía Cưu Ma Trí.Tùy tùng của Cưu Ma Trí liền nhảy vào,bên này Diệp nhị nương,Mộc Uyển Thanh,Chung Linh tam nữ cũng đứng dậy tiếp ứng
Nhạc lão tam mặc dù tính tình lỗ mãng,nhưng một thân sở học tuyệt không phải giả mạo,gần đây lại được Vu Hư Vũ chỉ điểm,võ công tiến bộ rất nhanh.Cưu Ma Trí thấy có cao thủ xông vào,liền bỏ Đao Bạch Phụng tiếp chiêu cùng Nhạc lão tam.Hai người giao thủ không được năm chiêu,Nhạc lão tam cuống quýt,hiển nhiên là cầm cự không nổi
Diệp nhị nương giao thủ cùng tùy tùng của Cưu Ma Trí thắng lợi,liền tung người lên hỗ trợ.Hai người giáp công,cùng Cưu Ma Trí giao thủ nhưng vẫn ở thấ hạ phong.Cưu Ma Trí không rõ sự tình,tượng bọn họ là hộ vệ của Đại Lý,liền hạ sát thủ.Chung Linh,Mộc Uyển họcthành tuyệt kỹ,liền cũng tiến lên hỗ trợ.Vu Hư vũ quan sát một hồi,cảm giác Cưu Ma Trí đích thị là cao thủ.bốn người mặc dù vọ công đã tiến bộ rất nhanh,nhưng giao thủ cùng y vẫn không thể chiếm lợi thế
Đao Bạch Phụng ngưng tay lại,thở dốc một trận,khí lực dần hồi phục.Nhìn qua liền biết Vu Hư Vũ là thủ lĩnh,liền tiến lên nói: “Bần đạo đa tạ công tử viện thủ,thỉnh giáo tôn tính đại danh công tử”,Vu Hư vũ cuống quýt đáp: “Vu Hư Vũ bái kiến bá mẫu”
Đao Bạch Phụng nghe vậy chấn động,tùng có nghe Đoằ Dự nói về vị huynh đệ kết bái này,gần đây trong chốn võ lâm danh tiếng cũng đang nổi như cồn.Hôm nay vừa thấy quả thật là nhan tài bất phàm,co hắn ở đây,quả thật bớt đi nhiều nguy hiểm
Lúc này giấu sân xuất hiện cục diện,Cưu Ma Trí tự phụ võ công cái thế,nhưng cùng bốn người giao đấu vẫn không kết thúc được,liền động sát tâm,thi triển tuyệt học “Hỏa diễm đao”,bốn người còn chưa từng thấy qua chưởng lực ghê gớm như vậy,liền xoay người thối lui,mặc dù công kích không lại,nhưng tự bảo vệ vẫn đủ sức
Vu Hư Vũ thấy “Hỏa diễm đao” vừa tung ra,biết bốn người không địch nổi,liền hét lớn một tiếng: “Minh Vương xin dừng tay,nghe ta nói vài lời rồi động thủ cũng không muộn!”Tiếng quát ẩn tàng nội lực,như tiếng sét giữa tầng không,mọi người đều nghe “ong ong” trong đầu mấy tiếng
Cưu Ma Trí nghe tiếng kinh hãi,biết bên cạnh còn một vị tuyệt đĩnh cao thủ chứa xuất thủ,liền nhảy ra khỏi vòng chiến,nhìn về phía Vu Hư Vũ,Vu Hư Vũ ôm quyền thi lễ nói: “Chứng kiến thần công của Minh Vương,quả thật danh bất hư truyền.Tại hạ Vu Hư Vũ bái kiến đại sư”
Cưu Ma Trí nghe vậy,liền đánh giá Vu Hư Vũ một chút,chỉ thấy hắn khí tức tức thu liễm,tất nhiên đã được liệt vào nhóm cao thủ đệ nhất.gần đây lại nghe Trung Nguyên võ lâm xuất hiện tam đại cao thủ,có lẽ không phải giả.Cưu Ma Trí hợp chưỡng nói: “Trung Nguyên võ lâm,Bắc Kiều Phong,Mam Mộ Dung,Tây Hư Vũ,thật sự danh tiếng vang lừng,nay gặp mặt quả nhiên nhân tài xuất chúng,làm lão nạp mở rộng tầm mắt”
Vu Hư Vũ đáp: “Minh Vuong tịnh tu “Tiếu vô tướng công”,lại có Thiếu Lâm bảy mươi hai tuyệt kỹ,cần gì chấp nhất “Lục Mạch Thần Kiếm” của Đại Lý chứ,huống hồ võ công nếu thamthi2 không tinh,nhân sinh hơn mười năm,thiết nghĩ chỉ cần tinh thông một môn tuyệt kỹ cũng đẻ phòng thân.Lời Hư Vũ trực ngôn,xin Minh Vương bỏ qua cho”
Cưu Ma Trí nghe vậy,trong lòng kinh ngạc,hắn thân luyện “Tiểu vô tướng công”,Trung Nguyên võ lâm vốn không có người biết,mà lời Vu Hư Vũ nói qua cũng không phải không có đạo lý,lại thấy hắn mặc dù chưa xuất thủ nhưng người này chỉ sợ võ công cao thâm khó lường,mà thấy hắn lời lẽ khiêm cung hòa nhã,cũng không có địch ý,lien72 nói: “Thí chủ nói vậy,quả thật làm kẻ này đốn ngộ,người xuất gia vốn không tham sanh tài phú,điều này lão nạp tự biết rõ”
Vu Hư Vũ nói: “Đại sư nội công không nên học tập ngoia5 phái tuyệt kỹ,nhưng nếu có lúc cần đến.Vu Hư Vũ xin được hướng dẫn,thỉnh mời Minh Vuong”,Cưu Ma Trí một bên suy tư lời của Vu Hư vũ nói,một bên rat ay như điện,cởi bỏ từng huyệt đạo của tùy tùng,sau đó ôm quyền nói: “Đã đến lúc trở về Thổ Phồn,lão nạp xin cáo từ”Nói xong tung người biến mất,tùy tùng cũng theo đó mà cất bước
Mọi người còn đang chưa kịp tỉnh táo thì bỗng nghe bên ngoài có tiếng người kêu to: “Ngọc Hư tán nhân ngàn vạn lần xin cẩn thận,có ngoại địch xâm phạm!”Lời vừa dứt đã thấy một người phi nước đại tới,thì ra là một đại hán khôi vĩ,người này vừa vào thấy có khác nhân liền hướng phía Đao Bạch Phụng mọi người hành lễ
Đao Bạch Phụng giới thiêu với mọi người: “Vị này là gia nhân của Vương gia,họ Chu tên là Đan Thần”,rồi lại chỉ vào vu Hư Vũ nói: “Đan Thần,vị này là huynh đệ kết nghĩa của ca ca,gần đây thanh danh quật khởi-Vu Hư Vũ.Các vị này đều là thủ hạ của y”.Chu Đan thần vội vàng hành lễ nói: “Tiểu nhân ra mắt chư vị”
Vu Hư Vũ biết Chu Đan Thần đối với Đoàn gia trung thành cẩn cẩnliền vội vàng cùng những người khác đúng dậy đáp lễ.Đao Bạch Phụng lại nói: “Vừa rồi phiên tăng tới quấy nhiễu,may mắn có Vu đại hiệp tương trợ,bây giờ địch nhân đã lui,mời các vị cùng ngồi xuống uống chén trà”
Chu Đan Thần nói: “Gần đây cố sự dồn dập,biên cảnh Đại Lý liên tục xuất hiện ngoại địch.Thiếu Lâm cao tăng trong biên cảnh cũng gặp chuyện không may.Tiểu nhân lần này đến đây cũng vì có tin báo phiên tăng đối với Vương phi bất lợi,muốn mời Vương phi về Vương phủ lánh nạn,đợi tình hình tốt hơn rồi hẵng tính”
Ngọc Hư tán nhân sắc mặt khẽ biến,đáp: “Ta còn trở lại Vương phủ làm gì chứ?Ngọai địch đến,ta chết ở đây là được!”,Chu Đan Thần không dám nói nữa,ánh mắt hướng về phái Vu Hư Vũ,ý muốn nhờ hắn nói hộ
Vu Hư Vũ đúng dậy nói: “Hư vũ lần này tới Đại Lý,nguyên hữu là muốn cầu bá phụ bá mẫu hợp hảo,nếu như bá mẫu có gì ngoài ý muốn,Dự huynh tất cũng phân tâm.Thỉnh mong bá mẫu khởi giá,nhược bằng bá phụ vẫn như cũ,thì lúc đó ra đi vẫn chưa muộn”
Ngọc Hư tán nhân nhãn quyền đỏ lên,tựa hồ như muốn rơi lệ,nói: “Tốt,nếu Vu đại hiệp đã có lời như vậy,ta tạm thời trở về trong phủ,nhở đại tẩu xử trí”,nàng đột nhiên thấy Mộc Uyển Thanh,Chung Linh có chút quyen mặt,trong lòng suy nghĩ,liền hỏi hai nàng: “Hai nàng là người phương nào?Mẫu thân tên gọi là gì?”
Vu Hư vũ nghe vậy biết không hay,đứng dậy nói: “Có một chuyện cháu muốn cùng bá mẫu tường đàm”Mọi người nghe vậy liền lặng lẽ rời khỏi phòng.Vu Hư Vũ nói: “Bá mẫu xin nghe cháu một lời,mẫu thân hai nàng này quả thật trước kia cùng bá phụ quả có chút ân tình,Vu Hư Vũ vì để cho bá phụ không có tư tâm,nhất định khuyên các nàng không dây dưa cùng bá phụ,xin bá mẫu tin tưởng Hư Vũ”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của