Tác giả: Hắc Vũ Tán
Nguồn: Sưu tầm bởi dg1500 - 4vn
So với trước đây mà nói, nước Mỹ tình huống còn phức tạp hơn nhiều. Dù sao hơn nửa thế kỷ nay, người Mỹ đã quen ở trước quốc gia khác vung tay múa chân, vênh mặt hất hàm sai khiến, hơn nữa hơi không như ý liền dùng vũ lực cùng uy hiếp, trên tâm tính đã sớm đem mình trở thành chúa tể thế giới. Hiện tại đột nhiên phải phụ thuộc đối với đế quốc Thiên Thạch, đối với rất nhiều người Mỹ về mặt tình cảm mà nói thì không cách nào tiếp nhận. Huống chi trước đây nước Mỹ cùng đế quốc Thiên Thạch là ở trạng thái đối địch, ngay cả Lầu Năm Góc cùng Nhà Trắng đều bị hủy trong tay Thạch Thiên, trong lòng một số người yêu nước tại nước Mỹ, Thạch Thiên dĩ nhiên là phần tử khủng bố số một thế giới, chính phủ nước Mỹ đang chuẩn bị trả thù đế quốc Thiên Thạch thì lại tuyên truyền như thế, bởi vậy sự phản đối cùng kháng nghị so với quốc gia khác mãnh liệt hơn rất nhiều.
Nhưng mà thái độ Otis quy thuận đế quốc Thiên Thạch tương đối kiên định, làm việc cũng phi thường tận tâm tận lực, sau khi trải qua hơn nửa tháng cố gắng, rốt cuộc tranh thủ được người Do Thái quốc tịch Mỹ ủng hộ.
Có người từng nói qua, Do Thái là dân tộc chúa tể của thế giới này, lời này đương nhiên là có điểm khoa trương, nhưng cũng có đạo lý của nó. Từ khi tư bản tài chính chủ nghĩa xuất hiện đến nay, từ phố tài chính London đến phố Wall New York, vẫn bị người Do Thái khống chế, có thể nói tiền tài trên thế giới nơi nào lưu động, đều là do người Do Thái chỉ dẫn, các tập đoàn có tiền nhất toàn cầu, người Do Thái cơ hồ chiếm một nửa. Ở phương diện khác, người Do Thái trên thế giới thành tựu cũng làm cho người líu lưỡi. Ví dụ như Enstein cũng là người gốc Do Thái. Có người đã làm công tác thống kê, toàn bộ hai trăm danh nhân nổi danh nhất nước Mỹ, người Do Thái chiếm một nửa, số lượng người đoạt giải Nobel người Do Thái chiếm một nửa, các giáo sư đại học nổi tiếng toàn bộ nước Mỹ người Do Thái chiếm một phần ba. Các nghệ thuật gia nổi tiếng toàn bộ nước Mỹ, người Do Thái chiếm một nửa, toàn bộ luật sư nước Mỹ, người Do Thái chiếm một phần tư, cũng đã khống chế gần một nửa các văn phòng luật sư nổi tiếng nhất nước Mỹ, mặt khác còn có rất nhiều phóng viên, biên tập viên nổi tiếng của thời báo New York cùng Washington Post chính là người Do Thái khởi đầu. Tuy tổng thống nước Mỹ không có một người nào là người Do Thái, nhưng mà người Do Thái lại là người đưa tổng thống Mỹ lên nắm quyền, cái này đương nhiên cũng không phải bọn họ chiếm quá nhiều chỗ tốt, không muốn lên làm tổng thống, mà là bọn họ khôn khéo hiểu hiểu rõ quản lý loại quốc gia như nước Mỹ là một việc hết sức mệt nhọc, cho nên bọn họ tránh ở sau lưng, quản lý những người quản lý nước Mỹ.
Bởi vậy mặc dù người Do Thái không chúa tể được thế giới, ít nhất bọn họ tại nước Mỹ lực ảnh hưởng là cực kỳ khủng bố.
Otis khi du thuyết người Do Thái, chỉ nói ngắn gọn: “Tôi không phải thỉnh cầu các người ủng hộ, mà là muốn trợ giúp các người. Chắc hẳn các ngươi đã biết, vài ngày trước các quốc gia đối nghịch cùng Israel đã gia nhập đế quốc Thiên Thạch. Thời gian lưu lại cho các người cũng không nhiều lắm!”
Israel là nhóm người Do Thái đã trải qua hơn hai nghìn năm cực khổ, sau thế chiến thứ hai, đã tạo dựng nên quốc gia thuộc về mình, đối với người Do Thái mà nói ý nghĩa phi phàm. Nhưng bởi vì vấn đề lịch sử lưu lại, Israel cùng với mấy quốc gia Ả Rập xung đột vẫn không chấm dứt. Trước kia bởi vì tài lực hùng hậu, lại có nước Mỹ làm chỗ dựa, Israel vẫn ở thế thượng phong. Nhưng hiện tại nước láng giềng đối địch đã đầu nhập vào đế quốc Thiên Thạch, nếu như quái vật Thạch Thiên cái này giúp đỡ những kia nước láng giềng kia đối địch với Israel, đối với người Do Thái mà nói hậu quả là tai họa, điều này cũng có thể đoán được.
Người Do Thái khôn khéo đương nhiên rõ ràng hậu quả này, không có bao nhiêu do dự liền cùng Otis đứng ở cùng một chỗ, ra sức du thuyết xách động các nhân vật đảng phái chính trị, hơn nữa khiến cho Israel đoạt tại trước Mỹ gia nhập đế quốc Thiên Thạch. Dưới sự giúp đỡ của nhiều thế lực, Otis rốt cuộc đạt được đại đa số nhân vật chính trị ủng hộ, tiến độ nhanh rất nhiều. Bởi vì uy hiếp người ngoài hành tinh tồn tại, dân chúng nước Mỹ cũng có không ít người ủng hộ thế giới thống nhất, hơn một tháng sau khi đại hội Liên Hiệp Quốc chấm dứt, chương trình nghị sự về nước Mỹ gia nhập đế quốc Thiên Thạch rốt cuộc nộp lên quốc hội Mỹ, tiến vào trình tự tư pháp, được Otis nắm giữ tình huống. Hắn tin tưởng chương trình nghị sự này nhất định có thể đủ thông qua.
Hôm nay Otis cao hứng bừng bừng đi vào phòng tổng thống tạm thời của Thạch Thiên tại Washington, cung kính báo cáo nói: “Thạch tiên sinh, vấn đề cơ bản giải quyết, nước Mỹ rất nhanh sẽ trở thành một thành viên của đế quốc Thiên Thạch”.
Thạch Thiên cười trách mắng: “Tiểu tử ngươi làm tổng thống, việc nhỏ ấy cũng phải dùng một cáitháng, lão tử chỉ dùng nửa tháng, sẽ đem hơn một trăm vạn người đều thu phục”.
Mấy ngày này Thạch Thiên tất nhiên cũng không còn nhàn rỗi, mang theo đám đồ tử đồ tôn, đích thân tọa trấn tại Lầu Năm Góc hợp nhất quân đội nước Mỹ, áp dụng thủ đoạn tất nhiên cùng Otis khác nhau rất lớn, không chút khách khí đập nát vài phần tử ngoan cố, chỉ dùng thời gian nửa tháng đã thu xong tất cả tướng lãnh quân đội. Đây là bởi vì quân chủng nước Mỹ nhiều, hơn nữa rất nhiều tướng lãnh trú đóng ở căn cứ quân sự nước ngoài, cho nên mới hao phí nửa tháng thời gian. Otis sở dĩ có thể dùng thời gian một tháng thuyết phục đại đa số nhân viên cùng nghị viên hai viện, đa số là vì bọn họ thấy quân đội Mỹ đã bị Thạch Thiên sử dụng lôi đình thủ đoạn khống chế, hiểu rõ đại thế đã mất, mới lựa chọn thỏa hiệp, nếu không quá nửa sẽ giống như sĩ quan ngoan cố, bị đập nát đầu.
Otis đi theo Thạch Thiên hơn một tháng, mặc dù thời gian gặp mặt không nhiều lắm, nhưng đối với tính cách hắn nhiều ít cũng đã phỏng đoán ra vài phần , thấy nụ cười trên mặt hắn, biết không thật trách cứ mình, vội vàng nói: “Tại hạ sao có thể cùng ngài so sánh, Thạch tiên sinh là lãnh tụvĩ đại nhất của nhân loại từ trước tới nay, nhà tư tưởng vĩ đại nhất, nam nhân có mị lực nhất, như thái dương trên bầu trời, chiếu rọi đại địa, ôn hòa nhân gian”.
Braid đứng ở sau lưng Thạch Thiên nhịn không được phì cười mắng: “Chủ nhân chúng ta tự nhiên là vĩ đại nhất, không cần phải ngươi tới vỗ mông ngựa”.
Otis vội nói: “Cũng không phải vỗ mông ngựa, tuyệt đối thật tình! Tuyệt đối thật tình!!” Hắn tinh tường nước Mỹ một khi trở thành nước phụ thuộc đế quốc Thiên Thạch, sau này do ai đảm đương tổng thống nước Mỹ chính là Thạch Thiên định đoạt, cho dù mình không thể đảm nhiệm tổng thống nước Mỹ, chỉ cần tìm được Thạch Thiên tín nhiệm, sau này quyền lực cũng sẽ so với tổng thống nước Mỹ lớn hơn nhiều, ít nhất sẽ không còn có đảng đối lập dám nhảy ra quấy rối, nên sao chịu buông tha cơ hội thể hiện trung tâm về phía Thạch Thiên.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Tác giả: Hắc Vũ Tán
Nguồn: Sưu tầm bởi dg1500 - 4vn
Otis đoán được một chút cũng không sai, đế quốc Thiên Thạch tuy hứa hẹn sau khi thống nhất chính vụ các quốc gia vẫn bảo trì nguyên trạng, nhưng cái này chỉ là duy trì chính vụ quản lý các quốc gia vận hành hằng ngày, quyền lực cao nhất nhất định sẽ một mực nắm giữ ở trong tay đế quốc Thiên Thạch. Điểm này từ việc đế quốc Thiên Thạch đem tất cả quân đội các quốc gia tập trung quản lý, trong kế hoạch thống nhất pháp luật, tiền, quản lý hộ tịch từng bước áp dụng cũng có thể thấy được.
Đối với nội chính các quốc gia nhỏ, đế quốc Thiên Thạch có lẽ không can thiệp nhiều, nhưng có thể tiên đoán được là, một khi kết cấu xã hội thế giới đại nhất thống hình thành, bất luận cái gì trong quốc gia cũng không cách nào thoát ly khỏi xã hội này, nếu không thì chỉ có thể bị bài xích khỏi thế giới này, khi đó không cần chờ đế quốc Thiên Thạch ra tay, bản thân đã bị thế giới đào thải. Mà Mỹ, Trung, Nga các nước lớn này, đế quốc Thiên Thạch là tuyệt sẽ không để cho thoát ly khống chế, bởi vì bằng những thực lực hùng hậu về quân sự, khoa học kỹ thuật, nhân tài của các nước này. Sau này tất nhiên là một những lực lượng chủ yếu chỉ dùng để phát triển đối kháng người ngoài hành tinh xâm lấn, đồng thời cũng là mấu chốt để giữ gìn thế giới thống nhất, mặc kệ tương lai cơ cấu chính phủ những quốc gia này dùng loại hình thức nào vận hành. Chưởng quản cơ cấu chính phủ nhất định là người đế quốc Thiên Thạch tuyệt đối tin tưởng.
Thạch Thiên thân là lão tổ tông, nhưng ngoại trừ đồ tử đồ tôn trong tòa thành Thiên Thạch biết chút ít nội tình ra, thì thời gian dài bị các hậu sinh vãn bối khác cho đi hài nhỏ, trong lòng hậm hực đã lâu, oán niệm quá sâu. Bởi vậy mặc dù biết Otis là vì đối với mình trong lòng có sợ hãi, lại có toan tính khác, cũng không chân tâm thật ý bằng đệ tử của tòa thành Thiên Thạch, nhưng khó được một người có tuổi đối với mình cung kính như thế, trắng trợn a dua nịnh nọt, nghe vào trong tai vẫn cực kỳ hưởng thụ, một điểm không biết buồn nôn.
Thạch Thiên mỉm cười gật đầu nói: “Tiểu tử ngươi mặc dù không phải là thứ gì tốt, nhưng mà có thể nhận rõ tình thế, chăm chú làm việc, vẫn tính linh cơ nhu thuận, còn có thể có công dụng. Ừm, sau này ngươi đi theo Saji, làm phó của hắn”.
Saji là một trong những nhân vật kiệt xuất của tòa thành Thiên Thạch, cùng thế hệ với Pirnie, Braid, trước kia là một trong người phụ trách chủ yếu của Thiên Thạch đồng minh, hiện tại Braid đã bị bổ nhiệm thành Chủ tịch ban quân sự đế quốc, Saji cũng là đế thành viên chủ yếu trong Ban quân sự đế quốc. Sau này tất cả quân đội các quốc gia đều giải trừ quân bị trên phạm vi lớn, cải biên thành quân đoàn đế quốc, nhưng số lượng quân đội còn lại vẫn phi thường khổng lồ, đặc biệt một số bộ đội có trình độ công nghệ cao, thậm chí còn sẽ gia tăng mở rộng, quần đảo Thiên Thạch vô luận như thế nào cũng đóng quân không dưới. Cho nên bộ phận căn cứ quân sự nước Mỹ có thể tiếp tục giữ lại, chỉ có điều không hề do chính phủ nước Mỹ khống chế, Saji sau này chức vụ chính là người phụ trách Ban quân sự đế quốc tại khu vực Bắc Mĩ.
Những nội tình này không tính là cơ mật, Otis cũng hiểu rõ, hơn nữa tinh tường Saji biểu hiện ra tuy chỉ phụ trách sự vụ quân đội. Nhưng hắn là thân tín của Thạch Thiên, trực tiếp phụ trách đế quốc Thiên Thạch, trên thực tế hắn mới là lãnh đạo tối cao nhất của khu vực Bắc Mĩ, mình có thể trở thành phó của hắn. Mặc dù không đảm nhiệm tổng thống Mỹ, quyền lực cũng chỉ có thể so với giờ đây càng lớ hơnn, lập tức cảm thấy toàn thân nhiệt huyết trào dâng, kích động rung giọng nói: “Cảm ơn Thạch tiên sinh trọng dụng, ngài từ hôm nay trở đi là chủ nhân của tại hạ. Tại hạ sau này nhất định sửa lại khuyết điểm, hướng về phía chủ nhân học tập, làm một người tốt, à không, làm một phó tốt cho Saji”, hắn cũng học Braid cùng Saji, mày dạn mặt dày đối với Thạch Thiên hô “chủ nhân”.
Thạch Thiên cười mắng: “Cút đi, lão tử cũng không phải là người tốt, ngươi học tập lão tử có thể học ra người tốt sao?”
Otis đỏ bừng cả khuôn mặt, sửng sờ ở tại chỗ.
Mặc hắn khẩu tài xuất chúng như thế nào, cũng không ngờ được Thạch Thiên lại thẳng thừa tự mình không phải người tốt, trong lúc nhất thời không biết nên tỏ vẻ tiếp tục hướng về Thạch Thiên học tập, hay là kiên quyết không hướng về phía Thạch Thiên học tập.
May mắn Saji thay hắn giải vây nói: “Chủ nhân nếu như đã cho ngươi cơ hội, sẽ không quan tâm ngươi là người nào, sau này chỉ cần trung với chủ nhân, toàn tâm toàn ý vì chủ nhân làm việc, chủ nhân chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi”.
Otis vội vàng khúm núm đáp ứng, sau khi lau mồ hôi, hướng về phía Saji tỏ thái độ cảm kích.
Saji sau này làm lảnh đạo trực tiếp của Otis, cũng mỉm cười gật gật đầu, tỏ ra cổ vũ. Hắn hiểu rõ người như Otis hèn hạ vô sỉ, nếu như vận dụng đúng, hiệu quả tuyệt đối so với chính nhân quân tử còn mạnh hơn gấp trăm lần. Bởi vì loại người này làm việc chỉ cầu mục đích không từ thủ đoạn, vì đế quốc Thiên Thạch thuần phục, căn bản sẽ không để ý chuyện làm cho bọn họ có hợp lý hợp pháp hay không.
Lúc này một đệ tử tòa thành Thiên Thạch gõ cửa tiến vào báo cáo: “Chủ nhân, tổng thống trước của nước Mỹ Helen cầu kiến, hiện tại đã ở dưới lầu chờ”.
Otis trong lòng mãnh liệt nhảy dựng, hắn lúc trước vì cướp lấy vị trí tổng thống, từng thừa dịp Thạch Thiên đại náo nước Mỹ thời cơ xếp đặt mưu sát Helen, sau Helen mặc dù không có đem nội tình vạch trần ra, nhưng nàng là vì quốc gia suy nghĩ. Đối với chuyện này hiển nhiên là lòng dạ biết rõ. Mà Helen rõ ràng bản thân bị trọng thương, lại có thể còn sống trở về. Phỏng chừng cũng là được Thạch Thiên cứu. Hiện tại Otis lo lắng nhất là Thạch Thiên đến tột cùng có biết mình đã từng hại qua Helen hay không, nếu như đã sớm hiểu rõ, ngược lại còn trọng dụng mình thì nói lên Thạch Thiên cũng không đem việc này để ở trong lòng . Nhưng nếu như không biết, một khi Helen đem nội tình nói cho Thạch Thiên, hậu quả cũng dễ dàng nghĩ được. Hiện tại nước Mỹ dù sao đã “mất nước”, chắc hẳn Helen cũng không còn cần phải giữ lại bí mật về người đã hãm hại nàng.
Otis thấp thỏm không yên lặng lẽ liếc nhìn Thạch Thiên, lại phát hiện Thạch Thiên đỏ mặt lên, thần sắc tựa hồ so với mình càng thêm khó xử cùng bất an, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, thầm nghĩ chẳng lẽ Thạch Thiên cũng sợ gặp Helen? Thoạt nhìn hai người này quan hệ quả nhiên không giống tầm thường, trong lòng lo lắng lập tức lại thêm vài phần.
Thạch Thiên đương nhiên không phải sợ hãi Helen, chẳng qua là ngượng ngùng gặp nàng mà thôi, hắn tuy không đem chính mình trở thành người tốt, có đôi khi thậm chí thích khi làm kẻ ác làm cho người ta sợ hãi, nhưng chuyện cưỡng gian con gái thì hắn khinh thường đi làm . Nhưng trời không toại nguyện, chuyện đã hắn lại đã làm một lần, mà người bị hại duy nhất chính là Helen, mặc dù lúc ấy hắn bởi vì trong cơ thể dị năng đột biến, nhất thời mất đi khống chế mới phạm phải việc ác như thế, thực sự khiến cho hắn vạn phần tự trách, xấu hổ vô cùng.
Nói đến loại lý do “nhất thời không khống chế được” này Thạch Thiên tuyệt đối sẽ không lấy ra giải thích cho mình, nói ra sẽ chỉ làm hắn cảm thấy càng thêm dọa người. Nhớ rõ mấy trăm năm trước, hắn đã từng bắt được một dâm tặc hái hoa trộm ngọc khắp nơi. Sau khi bắt được chuẩn bị thiến người này, thì dâm tặc lớn tiếng xin khoan dung, dùng lý do chính là: Tiểu nhân chỉ cần nhìn thấy mỹ nữ là toàn thân nóng lên, mất đi khống chế, hoàn toàn không phải cố ý mà làm, xin đại hiệp buông tha cho tiểu nhân”.
Nếu như lý do này nói thông, năm đó chẳng phải là oan uổng cho người tốt, phạt sai người sao?
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Tác giả: Hắc Vũ Tán
Nguồn: Sưu tầm bởi dg1500 - 4vn
Otis vừa nghĩ đến Helen có thể làm Thạch Thiên cảm thấy khó nghĩ, nhưng mà tính Thạch Thiên vốn là người dám làm dám chịu, thế nên cũng không vì đó là Helen mà không dám gặp. Thế nên sau khi do dự một lúc, hắn liền cho đệ tử của tòa thành Thiên Thạch dẫn Helen vào.
Thoáng nhìn về phía Otis đang xanh mặt ở bên, dáng vẻ bất an vô cùng, Thạch Thiên đóan được lúc trước Helen bị thương chắc có liên quan gì đến hắn, vì thế liền ra lệnh: "Lát nữa nhận sai với nàng đi".
Otis vội vàng gật đầu nghe lời. Hắn tuy là đã chuẩn bị tâm lý, nhưng mà toàn thân vẫn toát cả mồ hôi, chẳng qua nghe giọng của Thạch Thiên thì chỉ cần mình có thể cầu xin Helen tha thứ, thì có thể sẽ không bị truy cứu nữa, thế nên hắn cũng thở phào được một hơi.
Nhưng mà hắn chợt nghĩ tới, nếu chẳng may Helen không chịu tha thứ cho mình thì sao? Nghĩ thế hắn liền nhanh miệng nói thêm: "Vậy tôi hiện giờ đi tìm tiểu thư Helen để nhận lỗi, cầu mong cô ấy tha thứ" Sau đó hắn vội tranh thủ thời gian chạy vội ra ngoài.
Otis cũng có hiểu biết về Helen, hắn biết nếu tự nhiên đến cầu xin nàng tha thứ thì chưa hẳn đã có hiệu quả, thế những nếu đề nàng biết được mình đã được Thạch Thiên tin tưởng giao phó nhiệm vụ này, hơn nữa lại còn có thể chứng mình đảm bảo mình từ nay sẽ toàn tâm toàn ý vì quốc gia và nhân dân, thì với tính tình của Helen dù hiện vẫn còn căm ghét mình nhưng mà vì đại cục nàng ta cũng sẽ gạt tư thù cá nhân qua một bên. Chẳng qua là việc ngày không thích hợp khi nói trước mặt Thạch Thiên. Đó là lý do mình phải nhanh chóng ngăn cản Helen đến trước mặt Thạch Thiên.
Helen đang đứng một mình ở giữa đại sảnh, sắc mặt nàng có vẻ nặng nề, nơi này từ lúc Thạch Thiên vào đã trở thành cung điện riêng của hắn, ngoài hắn cùng nhân viên của thiên thạch đế quốc ra thì không hề có khách nào ở cả. Đến ngay cả nhân viên phục vụ ở đây cũng được thay bằng người của thiên thạch đế quốc. Chính phủ Mỹ cũng đã điều động rất nhiều cảnh sát đế để bảo vệ xung quanh nơi này, không cho đám phóng viên cùng với những người không phận sự đến làm phiền. Bọn họ biết Thạch Thiên không thèm để ý đến dư luận lưu truyền ở Mỹ, nếu để đám người làm phiền ở bên ngoài cứ kêu gào phản đối thì không biết sẽ khiến Hỗn Thế Ma Vương này làm ra trò kinh ngưoiừ gì đây.
Helen hiện giờ nhìn thấy người vừa đi lên thông báo đang xuống cùng Otis thì trong lòng cũng cảm thấy nao nao.
vẻ mặt của Otis hiện giờ vô cùng nhiệt tình nhìn nàng nói: "Tiểu thư Helen, thực là lâu rồi không gặp cô, chủ nhân của tôi hiện giờ mờ cô lên gặp."
Helen lại ngẩn cả người, sau đó vô cùng kinh ngạc nói: "Chủ nhân của ông?"
Otis vội vàng cười giải thích cho rõ nguyên nhân: "A... chính là đầu lĩnh mới của đế quốc, Thạch Thiên tiên sinh, ngài hiện giờ đang chính là đầu lĩnh chống lại người ngoài hành tinh xâm lấn trong tương lai, là hy vọng duy nhất hiện tại! Ngài có thể nói là cứu thế chủ của tòan bộ nhân loại! Bởi vậy bản thân tôi tự thấy nên đi theo Thạch Thiên tiên sinh. Muốn hiến dâng lực lượng tuy nhỏ bé của bản thân mình cho sự nghiệp".
Helen khinh thường cười lạnh, nàng hiển nhiên không tin vào cái lý do cao cả của Otis rồi, chẳng qua là hiện giờ không phải lúc để châm biếm hắn mà thôi. Mà thực tế thì Otis nói ra những lời này không phải chỉ để cho Helen nghe, chủ yếu là hắn muốn để những người của đế quốc Thiên Thạch trong này nghe thấy. Vì dù sao thì trước hội nghị Liên Hiệp Quốc, chính phủ Mỹ cũng đều rất căm thù những người của đế quốc Thiên Thạch, mà lần hội nghị này của Liên Hợp Quốc thì chủ ý chính lại là hợp tác đối phó với đế quốc Thiên Thạch, nhưng vị thế hiện giờ đã thay đổi rồi. Đương nhiên việc đầu tiên phải là để cho những người của đế quốc Thiên Thạch hiểu rõ lòng trung thành của mình trước đã, tránh thù hận cũ của bọn họ còn chưa tan, lại cứ đề phòng mình mọi lúc, như vậy sẽ tạo ra rất nhiều hiểu lầm.
Khách sạn đã không còn kinh doanh như bình thường nữa, đại sảnh hiện giờ đang cực kỳ yên tĩnh, mỗi người đều có thể nghe rất rõ ràng lời nói của Otis. Mà những người có thể làm phục vụ ở đây hiện giờ thì chí ít cũng phải là con cháu thành viên của tòa thành Thiên Thạch, trong lòng họ thì Thạch Thiên chính là thần, Otis đi theo Thạch Thiên một tháng nếu mà còn không thật lòng khâm phục thì mới thật sự là một chuyện lạ. Bởi vậy khi họ nghe thấy Otis nói ra những lời như thành tâm cực lực cống hiến sức mình thì hoàn toàn không thấy buồn nôn chút nào, mỗi người đều mỉm cười hiểu ý.
Otis cùng với Helen đi vào thang máy chuyên dụng để lên phòng tổng thống, chờ đến khi cửa thang máy đóng lại, Otis cũng không vội bấm số thang máy, hắn chỉ thành khẩn cúi đầu thật sâu, nói: "Helen tiểu thư, lúc trước tôi bị quyền lực mê hoặc đầu óc, lại bị tên tiểu nhân Calitri hèn hạ lợi dụng, đến giờ trong lòng tôi vo cùng hổ thẹn, rất mong cô có thể nhận sự chân thành mà tha lỗi cho tôi".
Helen nói rất hời hợt: "Sự tình đã qua thì không cần phải nói lại nữa" Nàng quả đúng như Otis đã nghĩ, nàng không nhận lời xin lỗi, cũng không tin Otis xin lỗi chân thành, nàng hiểu rất rõ loại người chính khác gian ngoan như Otis. Loại người này làm việc căn bản là không quan tâm đến thị phi đúng sai. Nhưng mà hiện giờ thấy Otis tự nhiên lại xin lỗi vì hành động ám sát mình lúc trước, điều này khiến nàng cũng rất bất ngờ.
Otis còn chưa đạt mục đích, vì thế hiển nhiên là muốn làm đến cùng, vì thế dáng vẻ vô cùng đau khổ nói: "Sau việc đó cô lại thể hiện sự khoan dung khiến tôi càng cảm thấy xấu hổ, tôi biết là lời xin lỗi của tôi không thể nào đến bù được những thương tổn tạo thành cho cô, tôi biết là cô không cần lời xin lỗi này…" Otis thấy Helen vẫn không có phản ứng gì, ông ta lại tiếp tục diễn thuyết không biết, hắn ho khan một tiếng, sau đó tiếp tục nói: "Helen tiểu thư, tôi sở dĩ toàn lực thúc đẩy Mỹ gia nhập đế quốc Thiên Thạch chính là bơi vì tôi nhận thấy được sự quan trọng tồn vong của nhân loại, toàn bộ thế giới quả thật cần phải đoàn kết với nhau, chắc hẳn là cô cũng không muốn thế giới này đoàn kết bằng một cuộc chiến tranh đổ máu mới đạt được chứ, vì tương lai toàn nhân loại, tôi nghĩ việc hy sinh quyền lợi của chính phủ là đáng! Hơn nữa Thạch Thiên tiên sinh cũng đã biểu hiện là sẽ không can thiệp quá sâu vào chính quyền Mỹ, thống nhất cũng không phải là điều hao tổn gì, chúng ta chỉ tập trung tài nguyên để phát triển chống nền văn minh ngoài trái đất, đây chính là chỗ vĩ đại của Thạch Thiên tiên sinh, đây cũng là lý do mà đại đa số các quốc gia đều thống nhất dưới trướng đế quốc Thạch Thiên. Tôi cam đoan với cô, tôi thân là một chính khác của nước Mỹ, mặc dù đã có thời gian tôi làm việc tất cả đều là vì lợi ích, nhưng đối với nhân dân Mỹ tôi đều tận tâm tận lực bảo vệ, để họ có được quyền lợi tự do, để họ không bị ảnh hưởng trong cuộc sống, điểm này tôi có thể thề với cô!"
Helen than nhẹ một tiếng, sau đó nói: "Nếu thế giới này đã đi trên con đường thống nhất, vậy thì ngài có thể phát huy tác dung khi ở trong nhà nước mới, khi đó mong ngài hãy chăm lo đến đời sống và quyền lợi của dân Mỹ".
Otis lại một lần nữa đàng hoàng thế thốt: "Đúng đúng, tôi xin thề là sẽ tận lực cố gắng để bảo hộ tự do và quyền lợi của họ, trên thực tế thì thống nhất toàn bộ nhân loại cũng là để tránh sự sinh tồn của loài người bị người ngoài hành tinh đe dọa, đấy chính là quyền lợi cơ bản của mỗi con người, hơn nữa sau khi thống nhất thì cũng sẽ công bố pháp luật, có khả năng sẽ thay đổi sự dân chủ của nhiều quốc gia khi họ vẫn đang giẫm đạp lên nhân quyền của con người, khiến cho nhân dân ở đó có được cuộc sống công bằng hơn, xây dựng việc bảo hộ loài người càng bao quát hơn, đây không phải là mục tiêu mà chúng tôi đã phấn đấu lâu nay sao? Bởi vậy có thể thấy được Thạch Thiên tiên sinh vĩ đại đến nhường nào!"
Helen gật đầu nói: "Mong là ngài có thể ghi nhớ kỹ những lời đã hứa hẹn này, tôi biết là Thạch Thiên tuyệt đối không phải người xấu, nhưng mà có vĩ đại như ngài nói không?"
Otis mỉm cười nói: "Chí ít thì Thạch Thiên tiên sinh cũng rất quan tâm đến cô, ngài ấy vừa lệnh cho tôi xuống mời cô lên, cũng là muốn tôi xin lỗi cô về việc lần trước. Đương nhiên việc tôi xin lỗi là vô cùng chân thành" Hắn biết rõ là mấu chốt khi nói chuyện với Helen đã tới, vì thế phải làm rõ sự chân thành của mình ra. Mà hắn lại vừa nói bóng gió đến việc Thạch Thiên đã biết ân oán của họ, không cần cô phải nhắc lại trước mặt Thạch Thiên.
Helen thản nhiên cười nói: "Ngài yên tâm, tôi không phải đến để tố cáo".
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Tác giả: Hắc Vũ Tán
Nguồn: Sưu tầm bởi dg1500 - 4vn
Helen không chút nào khách khí vạch trần dụng tâm, Otis cũng biết rõ Helen khôn khéo cùng trí tuệ, bằng không lúc trước cũng sẽ không lựa chọn cùng Helen hợp tác tranh cử tổng thống nước Mỹ, hơn nữa đành phải làm phó. Chỉ là sau khi Helen lên nắm quyền vô cùng chú ý nguyên tắc, phong cách chấp chính tại đảng trong mắt trong rất nhiều phe phái xem ra quá mức chủ nghĩa lý tưởng, cảm thấy nàng không phải là người có thể vì chính đảng tranh thủ đến càng nhiều ích lợi, cho nên về sau Otis mới có thể tập hợp thế lực khắp nơi, sử dụng thủ đoạn mưu hại nàng mà chiếm quyền.
Sau khi đưa Helen đến tầng cao nhất, Otis cùng Braid, Saji ba người liền rất tự giác lánh đi ra ngoài, còn lại Thạch Thiên cùng Helen hai người tâm tình phức tạp ngồi đối diện nhau, trong lúc nhất thời ai cũng không có mở miệng nói chuyện, trong phòng khách rộng rãi yên tĩnh chỉ còn lại âm thanh của cái đồng hồ tích tắc.
Sau một lúc lâu, Helen rốt cuộc phá vỡ yên lặng nói: “Tôi mới từ quần đảo Thiên Thạch trở về”
Tính cách Thạch Thiên tuy thiên về không chịu sự ràng buộc của thế tục, tại chuyện nam nữ càng có thể dùng hoang dâm vô độ để hình dung, nhưng hắn đại đa số thời gian đều sinh hoạt tại vùng đất Trung Hoa, tư tưởng tự nhiên muốn chịu truyền thống văn hóa Trung Hoa ảnh hưởng, không phải là hạng vô sỉ không chịu trách nhiệm, bằng không cũng sẽ không đối với xử nữ kiêng kị như thế, e sợ tránh không kịp.
Lúc này nghe nói Helen đi tới quần đảo Thiên Thạch quay lại, Thạch Thiên chỉ nao nao, cũng không phải quá giật mình, thầm nghĩ xử nữ cân não quả nhiên không phân biệt được lớn tuổi nhỏ tuổi, cổ kim nội ngoại không có sai biệt, chỉ cần là bị bản tổ tông phá thân thể, sớm muộn đều tìm tới cửa, chỉ phải gãi đầu nói: “Cảm giác phong cảnh như thế nào? Ta thời gian gần đây đều ở nước Mỹ, tạm thời không rảnh trở về. Cô sao không ở lại trên đảo, chờ ta xong việc ở đây, tất nhiên sẽ trở về cùng gặp cô”.
Thật ra lần này Thạch Thiên lại nghĩ sai rồi, Helen sở dĩ trở thành lão xử nữ, là chịu tính cách cùng hoàn cảnh công tác ảnh hưởng, trên tư tưởng cũng không tính là một người hoàn toàn bảo thủ, cũng không phải vì người yêu mà liều mạng, huống chi nàng là bị Thạch Thiên cường bạo, hơn nữa lúc ấy Thạch Thiên gặp vũ khí hiện đại cùng cự năng thể của người ngoài hành tinh ảnh hưởng, dị năng trong cơ thể đột phát dị biến, dưới tình huống không khống chế được cưỡng chế cùng Helen giao hợp, hoàn toàn không có bận tâm thân thể cùng trên tâm lý Helen có thừa nhận hay không, khiến Helen cuối cùng bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi đã hôn mê. Đối với Helen mà nói, lần đầu thể nghiệm kia thống khổ đến cực điểm, không có bất kỳ sung sướng gì đáng nói, nàng lúc ấy cùng Thạch Thiên cũng còn tồn tại quan hệ đối địch, thân mình lại mới vừa gặp đả kích nặng, giống như chim sợ cành cong, dưới loại tình huống cực kỳ phức tạp này sao bởi vì lần đầu giao hợp mà đối với Thạch Thiên sinh ra mê luyến cho được.
Đương nhiên, Thạch Thiên trong cơ thể bởi vì dị năng sinh ra sức hút của giống đực cực lớn đối với bất luận khác phái nào đều có lực hấp dẫn cường đại, nhưng mà lực hấp dẫn loại tràn ngập hấp dẫn này tồn tại ở trong tiềm thức, không cách nào dùng lý tính tư duy nhận thức được, điều này làm cho Helen hết sức kỳ quái mình vì sao sau chuyện đó cũng không có thống hận Thạch Thiên.
Helen hơi nhíu chân mày, đỏ mặt nói: “Tôi không phải đi tìm anh, cũng không phải đi quần đảo Thiên Thạch thưởng thức phong cảnh” Thạch Thiên cảm thấy ngoài ý muốn, hiếu kỳ hỏi: “Vậy là vì cái gì?” Helen nói: “Tôi đi theo một đám truyền thông cùng khoa học gia nước Mỹ tạo thành đoàn khảo sát cùng đi quần đảo Thiên Thạch, chủ yếu muốn xem các người công bố về người ngoài hành tinh tại Liên Hiệp Quốc là thật hay không, kết quả quả thật làm cho tôi rất giật mình”.
Beila sau khi đại hội Liên Hiệp Quốc kết thúc, lập tức tổ chức truyền thông cùng khoa học gia các quốc gia trên thế giới đi quần đảo Thiên Thạch, cho bọn họ thấy đĩa bay người ngoài hành tinh cùng thi thể người ngoài hành tinh, việc này Thạch Thiên đương nhiên là hiểu rõ, không ngờ Helen cũng đi, không khỏi bật cười nói: “Thì ra cô hoài nghi những điều này là do lão tử bịa ra?”
Helen lắc đầu nói: “Cũng không thể nói là hoài nghi, việc này quá mức khó tin, cũng phải tận mắt xem xét mới có thể khiến cho người ta chính thức tin tưởng!” Thạch Thiên rất hiểu gật đầu “ừm!” một tiếng, thay đổi là hắn trước khi được Beila dẫn đi căn cứ Nam cực nghe nói về chuyện người ngoài hành tin, cũng muốn tận mắt xem qua mới có thể tin tưởng. Helen hỏi tiếp: “Nghe cô Beila giới thiệu, mấy người ngoài hành tinh đều là bị anh đánh chết. Mọi người nói anh đối với người ngoài hành tinh rất nắm chắc”.
Thạch Thiên cũng không giấu diếm, cất lời giải thích: “Mấy người ngoài hành tinh này đã ngủ mấy ngàn năm, nói bọn họ chỉ còn lại nửa cái mạng cũng là khách khí, giết cực kỳ dễ dàng, người ngoài hành tinh chân chính có thật lợi hại lão tử hiện tại cũng không rõ, nhưng mà tin tưởng cũng sẽ không có khó khăn quá lớn.
Sợ là sợ bọn họ nhân số quá nhiều, nếu quá đông cùng một chỗ vọt tới địa cầu giết hại loài người, chỉ có một mình lão tử cũng không kịp đối phó”.
Helen gật nhẹ đầu, ánh mắt chuyển hướng ngoài cửa sổ, khẽ thở dài nói: “Ít nhất anh tồn tại, làm cho nhân loại còn có một tia hy vọng,” Một lát sau quay đầu lại hỏi: “Nhưng mà thực sự có cần đem tất cả quốc gia gộp lại dưới một chính quyền thống trị sao?”
Thạch Thiên tức giận nói: “Cô cho rằng lão tử tựu nguyện ý quản những này chuyện này sao?”
Trên thực tế Thạch Thiên nếu không phải suy nghĩ vì hậu đại cùng đồ tử đồ tôn tòa thành Thiên Thạch của mình, hắn cũng chẳng muốn đi quản người khác chết sống. Nếu như người ngoài hành tinh lập tức xâm lấn địa cầu, Thạch Thiên tin tưởng mình có năng lực bảo vệ những thân nhân này, nhưng hắn không biết mình còn có thể sẽ tiếp tục rơi vào vòng lẩn quẩn sinh tử luân hồi hay không, vạn nhất người ngoài hành tinh vào lúc hắn chết trăm năm xâm lấn địa cầu, bất luận kẻ nào đều chỉ có thể dựa vào chính mình, cho nên hắn mới cố đứng ra thống nhất thế giới, hy vọng trong khi mình còn sống thì làm cho nhân loại cường đại lên, ngoại trừ tại khoa học kỹ thuật nhanh chóng tiếp cận cùng người ngoài hành tinh, còn muốn trong nhân loại bộ tìm kiếm những người tư chất tuyệt, dùng phương thức của hắn bồi dưỡng luyện một lực lượng có thể đối kháng người ngoài hành tinh.
Helen thì hoàn toàn theo góc độ khác lo lắng, nàng thật ra cũng không phản đối thế giới thống nhất, nhưng thế giới thật vất vả mới phát triển được dân chủ tự do chủ là gốc rễ của xã hội loài người, trong lúc bất chợt bị một chữ “đế quốc” tự cho mình là chính quyền thống nhất, hoàn toàn khống chế. Nhưng mà nàng cũng biết, nếu như không phải bởi vì Thạch Thiên tồn tại, người ngoài hành tinh khiến cho khủng hoảng thì tin tưởng không mấy cái quốc gia chính phủ có thể khống chế được cục diện.
Thấy Thạch Thiên làm ra vẻ mặt ủy khuất phàn nàn, Helen không khỏi mỉm cười nói: “Tôi hôm nay tới tìm anh, chủ yếu là muốn hỏi một câu anh sau này quản lý thế giới này thế nào, tuy loài người lúc này thời khắc sinh tử tồn vong cần đoàn kết một lòng, nhưng mỗi người phải có tự do cùng quyền lợi”.
Thạch Thiên không đợi nàng nói xong liền ngắt lời nói: “Những chuyện này lão tử mới mặc kệ, cô có vấn đề thì hỏi Thạch Lệ, cô ta so với lão tử tinh tường hơn”.
Nhân viên đế quốc Thiên Thạch phân công đã có điều chỉnh, Laurent dù sao tuổi già, chỉ phụ trách quản lý nội vụ hoàng đình, chuyên tâm làm đại quản gia, đệ tử tòa thành Thiên Thạch khác thì cơ bản đem tinh lực dùng tại quân sự cùng tài vụ, chị em Thạch gia là tử tôn chính thống của Thạch Thiên, tại đế quốc Thiên Thạch địa vị gần với Thạch Thiên, nhưng mà Thạch Hiểu Mẫn tính cách càng tiếp cận Thạch Thiên, cũng cái gì cũng không muốn quản, nên sau khi thế giới thống nhất trách nhiệm trong cơ cấu chính vụ cao nhất trong liên bang thế giới đã rơi vào trên người Thạch Lệ.
Helen tại quần đảo Thiên Thạch cùng Thạch Lệ đã nói chuyện, đối với suy nghĩ cùng thái độ của Thạch Lệ tương đối hài lòng, chỉ là nàng đi quần đảo Thiên Thạch mục đích là muốn cùng Thạch Thiên người thống trị liên bang thế giới cao nhất nói chuyện mới có thể an tâm.
Gặp Thạch Thiên vô trách nhiệm như thế, Helen ngược lại thở phào nhẹ nhõm, đứng lên nói: “Đã như vậy, sẽ không quấy rầy” nói xong liền đi ra cửa.
Thạch Thiên đứng dậy đuổi theo sau lưng Helen nói: “Đúng rồi, cô cũng đã từng làm tổng thống, còn quan tâm tới chính vụ, không bằng giúp Thạch Lệ trông nom đi, cô xem thế nào?”
Helen quay đầu lại lạnh lùng liếc nhìn Thạch Thiên nói: “Cảm ơn anh xem trọng tôi, bất quá tôi đã đáp ứng Thạch Lệ làm cố vấn của nàng, cho nên không thể tiếp nhận lời mời của anh”.
Thạch Thiên kinh ngạc đưa mắt nhìn Helen rời đi, thầm nghĩ đây có gì khác nhau? Hắn không biết Helen đối với hắn oán niệm vẫn sâu đậm, nếu là do hắn đưa ra lời mời trước Thạch Lệ, Helen là tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Tác giả: Hắc Vũ Tán
Nguồn: Sưu tầm bởi dg1500 - 4vn
Điều kiện chuyển giao cho Ủy ban quân sự đế quốc, trở thành quốc gia cuối cùng gia nhập đế quốc Thiên Thạch. Đây cũng không phải bởi vì chính phủ Nam Phi ngoan cố, trên thực tế bọn họ đã sớm chuẩn bị kỹ càng. Thậm chí so với đại đa số quốc gia đều sớm dựa theo yêu cầu hội nghị liên bang thế giới hoàn thành cải cách chính trị, quân đội thực tế quyền chỉ huy cũng sớm đã bị đế quốc Thiên Thạch trực tiếp khống chế, Ủy ban quân sự đế quốc nắm giữ, chỉ có nghi thức chính thức là dựa theo khu vực đến an bài, không phải hạng cuối cùng, từng bước tiến hành từ bắc tới nam. Bởi vậy Nam Phi ở vào ngoài cùng phía nam Châu Phi đại lục tất nhiên sẽ trở thành quốc gia cuối cùng gia nhập đế quốc Thiên Thạch.
Ngày 1 tháng 1, dùng đế quốc Thiên Thạch làm hạch tâm, liên bang bao gồm tất cả quốc gia, cùng dân tộc thế giới chính thức thành lập, niên hiệu từ công nguyên cải thành thiên thạch nguyên, năm cũng trở thành thiên thạch nguyên niên, đại biểu lịch sử mới của loài người bắt đầu. Ngày đó kể cả nhân viên quan trọng chính phủ các nước, lãnh tụ dân tộc, nhân vật nổi tiếng, minh tinh cùng với dân chúng đại biểu có hơn năm vạn người tới quần đảo Thiên Thạch, cộng thêm hơn mười vạn cư dân trên quần đảo Thiên Thạch, gần hai mươi vạn người cùng một chỗ. Chúc mừng thời đại mới sinh ra. Các nơi trên thế giới cơ hồ tất cả thành thị thị trấn cũng đều tổ chức các loại hoạt động chúc mừng. Theo công tác thống kê không hoàn toàn, có hơn hai mươi tỷ người tới quảng trường các nơi, chờ đợi thời khắc thần thánh này đến, khi tiếng chuông năm mới vang lên. Tất cả mọi người lệ nóng lưng tròng, ôm nhau hoan hô, tiếng hoan hô tại toàn cầu kéo dài suốt hai mươi bốn giờ.
Từ hôm nay, thế giới thực sự trở thành một cái chỉnh thể.
Tuy quá trình thống nhất thế giới không đủ dân chủ, có thể nói là dùng thủ đoạn mạnh mẽ cưỡng chế áp dụng, mấy năm qua các nơi bởi vì rối loạn trực tiếp tạo thành nhân số tử vong lên đến hơn mười vạn người, hoạt động kháng nghị đến nay vẫn đang tồn tại. Nhưng mà mọi người đồng thời cũng nhìn thấy, trong ngắn ngủn vài năm, mâu thuẫn giữa các quốc gia tích lũy cả ngàn năm đã được giảm bớt, các quốc gia vốn hãm sâu trong chiến loạn đột nhiên đình chỉ chiến tranh, khiến cho dân chúng có thể yên ổn sinh sống, khoảng cách nước cùng nước đang dần dần biến mất, từng bước thống nhất pháp luật, tiền cùng các phương tiện trao đổi trở nên càng thêm thông thuận, kể cả tài nguyên trong đất cũng trở thành sở hữu chung của loài người, mỗi người đều là công dân thế giới, có thể dễ dàng hơn đi các nơi học tập hoặc định cư. Mặt khác liên bang thế giới cắt giảm quân đội các quốc gia, tiết kiệm được lượng lớn chi phí quân sự, tập trung nhân lực, vật lực, tài lực nhanh chóng phát triển khoa học kỹ thuật, hoàn thành rất nhiều công trình to lớn mà một quốc gia không cách nào hoàn thành.
Đương nhiên, người bị hại bởi vì thế giới thống nhất cũng có. Ví dụ như vài thiên đường tránh thuế lớn, trung tâm rửa tiền đều bị chính phủ liên bang thế giới quy phạm thanh lý, thị trường càng thêm hợp lý, thương nhân không hợp pháp rốt cuộc không còn chỗ ẩn thân. Những người đầu tư càng bởi vì tiền thống nhất không cách nào lợi dụng tỉ suất hối đoái tại thị trường tài chính mà hô mưa gọi gió, kinh tế toàn cầu được ổn định phát triển tốt. Người bị hại lớn nhất không thể nghi ngờ chính là những phần tử phạm tội kia, bởi vì bọn họ rốt cuộc không cách nào lợi dụng vượt biên giới mà nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, đều ở các nơi trên thế giới sa lưới, lúc này mới kinh sợ, tỉ lệ phạm tội cùng tình huống hủ bại cũng được cải thiện rất lớn.
Đối với người bình thường mà nói, lúc này mới ý thức thống nhất thật không ngờ lại tốt đến như vậy. Loài người trong lịch sử mấy ngàn năm tranh chấp có vẻ hết sức ngu xuẩn. Chỉ là thật đáng buồn là, nhân tố lớn nhất thúc đẩy thế giới loài người thống nhất cũng không phải tư tưởng mọi người giác ngộ đề cao. Mà là bởi vì người ngoài hành tinh uy hiếp!
Khiến người ngoài ý là, đế quốc Thiên Thạch sau khi thống nhất thế giới tựa hồ biến mất trong ánh mắt thế nhân bên ngoài. Tin tức về đế quốc Thiên Thạch rất ít được truyền thông đưa tin, mặc dù là hàng năm ngày 1-1 tại quần đảo Thiên Thạch cử hành lễ mừng toàn cầu, cũng nhìn không tới được bóng dáng của Thạch Thiên mà một số người gọi là Thiên Thạch đại đế.
“Làm hoàng đế thế này thật sự là không tác dụng!”
Trong hậu viện Thiên Thạch hoàng cung, Thạch Thiên lười nhác ngồi ở dưới một cây đại thụ, đối với Thái Bình Dương mênh mông thở dài thở ngắn. Cùng tại bên cạnh hắn là Kim Hinh cùng Samantha, các nàng đều nằm ở trên ghế dựa hưởng thụ ánh dương cùng gió biển, lúc này hai người đều qua tuổi năm mươi, nhưng dưới dị năng của Thạch Thiên, ngoại trừ dáng vẻ có vẻ càng thêm đoan trang thành thục, dáng người dung mạo so sánh với hai mươi năm trước cũng không khác nhau rõ ràng, hơn nữa khí sắc càng thêm hồng hào. Ngược lại bản thân Thạch Thiên rất có thay đổi, giờ phút này thân cao đã tiếp cận một mét chín, dung mạo cũng khôi phục đến bộ dáng hơn ba mươi, ít nhất thoạt nhìn đã là người trưởng thành rồi.
Samantha nghe được câu này của Thạch Thiên không biết là phàn nàn lần thứ bao nhiêu, hừ lạnh một tiếng nói: “Đây là anh tự tìm, lại không có người cầu anh làm hoàng đế, hại hai chúng em cũng chỉ có thể ở lại trên cái đảo nhỏ bằng bàn tay này để trốn”.
Hai mươi năm nay Thạch Thiên đã có chỗ thu liễm, không hề hái hoa ngắt cỏ khắp nơi, nhưng mà phụ nữ bên người đương nhiên cũng sẽ không chỉ có hai người Samantha cùng Kim Hinh, ngoại trừ Hạng Hồng, Tiêu Vi, Maicy mấy người ra, Đan Nghệ Nhã, Beila hai người cũng đều sớm đã thần phục tại thân của Thạch Thiên. Khác nhau là, hai người Samantha, Kim Hinh cùng Thạch Thiên quan hệ sớm đã là chuyện trên đời đều biết. Trước kia lại là nhân vật cấp siêu sao của công chúng. Cơ hồ tất cả mọi người đều biết các nàng, đi bất luận chỗ nào cũng đều khiến cho địa phương oanh động, bởi vậy chỉ phải ở lại quần đảo Thiên Thạch mà trốn, không giống các nàng Hạng Hồng, có thể tự mình công tác, hoặc là tùy ý du ngoạn bốn phía.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh