Sau một lúc lâu Hoàng Cực Cương Vân lấy lại tinh thần, trên mặt thoáng lộ ra vẻ thất vọng, chắp tay lại nói: "Thật không ngờ, lãnh thổ Đông Nam lại còn có mỹ nhân như vậy, Hoàng Tuyền đạo hữu đúng là có phúc khí tốt, quả thực khiến cho người ta hâm mộ trong lòng."
Hoàng Tuyền lão tổ tâm niệm khẽ động, mặc dù hắn cố ý đưa Tử Yên ra lấy lòng Hoàng Cực Cương Vân, nhưng dù sao trong mắt mọi người hiện giờ đang là đại thọ của Hoàng tuyền tông môn đây cũng là ngày đại hỉ nạp thiếp. Lão quỷ này cũng sợ Hoàng Cực Cương vân trực tiếp mở miệng đòi người, cho nên cũng không thể để hắn mở miệng làm cho mình mất thể diện. Lập tức ha ha cười một tiếng cũng không trả lời lại, chỉ cần đợi hết hôm nay tìm cơ hội đem người tới tặng cho hắn là được rồi.
Tử Yên mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng lại cực kỳ đau khổ, nàng không thể nào tưởng tượng được hôm nay lại xuất hiện tình huống như vậy. Nếu lúc trước ở trên núi, đi theo cái tên phụ tình kia, sợ rằng cũng sẽ không có tai họa bất ngờ như ngày hôm nay.
Nàng lại nhớ cảnh bóng lưng cô đơn ngày đó, cuồng vang vọng cả thiên địa. Lại khiến cho lòng Tử Yên đột nhiên có chút đau đớn.
"Nói vậy thì hẳn trong lòng ngươi rất khó chịu, đã sớm quên mất ta rồi sao. Như vậy cũng tốt, ít nhất thì trong lòng ta có thể thanh thản hơn một chút."
"Nhưng Tử Yên ta cả đời chỉ muốn đi theo một người đàn ông, nếu như hôm nay bị người khác đụng vào. Thì hôm nay đành bất đắc dĩ, đợi chuyện bảo vệ truyền thừa tông môn chấm dứt, thiếp liền sẽ tự sát, để bảo vệ sự trong sạch."
Ý niệm trong đầu khẽ động, thân thể yêu kiều của Oánh Oánh rảo bước đi vào trong đại điện, phong tư trác tuyệt.
Hoàng Tuyền lão tổ đứng dậy, rồi ôm quyền thi lễ với mọi người trong đại điện, cười nói: "Trước tiên hôm nay ta đa tạ chư vị đạo hữu đã tới tham gia đại thọ của Hoàng Tuyền tông môn cùng với đại hỉ nạp thiếp của lão phu, điều này khiến trong lòng tại hạ vô cùng cảm kích."
Nói xong, thân thể lão quỷ phát ra đại thế uy nghiêm đáng sợ, ánh mắt ẩn gàn uy áp quét ngang tất cả mọi người trong điện, hễ là tu sĩ bị ánh mắt này đụng phải sắc mặt đều trắng bệch, cúi đầu bày ra vẻ cung kính.
Trong chốc lát không người nào dám mở miệng, Hoàng Tuyền lão tổ thu liễm khí tức, hài lòng gật đầu, nói: "Nếu đã như vậy, thì hôm nay..."
"Việc này, ta phản đối!"
Đúng lúc này, một tiếng quát trong trẻo nhưng lạnh lùng cắt ngang lời Hoàng Tuyền lão tổ.
Tiếng gầm quanh quẩn không dứt bên trong Hoàng Tuyền tông môn, ầm ầm như Ma thần đang gầm thét, tràn ngập vẻ uy nghiêm lạnh lùng. Bất giác làm cho lòng người ta kinh sợ.
Sau một lúc lâu Hoàng Cực Cương Vân lấy lại tinh thần, trên mặt thoáng lộ ra vẻ thất vọng, chắp tay lại nói: "Thật không ngờ, lãnh thổ Đông Nam lại còn có mỹ nhân như vậy, Hoàng Tuyền đạo hữu đúng là có phúc khí tốt, quả thực khiến cho người ta hâm mộ trong lòng."
Hoàng Tuyền lão tổ tâm niệm khẽ động, mặc dù hắn cố ý đưa Tử Yên ra để lấy lòng Hoàng Cực Cương Vân, nhưng dù sao trong mắt mọi người hiện giờ đang là đại thọ của Hoàng tuyền tông môn đây cũng là ngày đại hỉ nạp thiếp. Lão quỷ này cũng sợ Hoàng Cực Cương vân trực tiếp mở miệng đòi người, cho nên cũng không thể để hắn mở miệng làm cho mình mất thể diện. Lập tức ha ha cười một tiếng cũng không trả lời lại, chỉ cần đợi hết hôm nay tìm cơ hội đem người tới tặng cho hắn là được rồi.
Tử Yên mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng lại cực kỳ đau khổ, nàng không thể nào tưởng tượng được hôm nay lại xuất hiện tình huống như vậy. Nếu lúc trước ở trên núi, đi theo cái tên phụ tình kia, sợ rằng cũng sẽ không có tai họa bất ngờ như ngày hôm nay.
Nàng lại nhớ cảnh bóng lưng cô đơn ngày đó, cuồng vang vọng cả thiên địa. Lại khiến cho lòng Tử Yên đột nhiên có chút đau đớn.
"Nói vậy thì hẳn trong lòng ngươi rất khó chịu, đã sớm quên mất ta rồi sao. Như vậy cũng tốt, ít nhất thì trong lòng ta có thể thanh thản hơn một chút."
"Nhưng Tử Yên ta cả đời chỉ muốn đi theo một người đàn ông, nếu như hôm nay bị người khác đụng vào. Thì hôm nay đành bất đắc dĩ, đợi chuyện bảo vệ truyền thừa tông môn chấm dứt, thiếp liền sẽ tự sát, để bảo vệ sự trong sạch."
Ý niệm trong đầu khẽ động, thân thể yêu kiều của Oánh Oánh rảo bước đi vào trong đại điện, phong tư trác tuyệt.
Hoàng Tuyền lão tổ đứng dậy, rồi ôm quyền thi lễ với mọi người trong đại điện, cười nói: "Trước tiên hôm nay ta đa tạ chư vị đạo hữu đã tới tham gia đại thọ của Hoàng Tuyền tông môn cùng với đại hỉ nạp thiếp của lão phu, điều này khiến trong lòng tại hạ vô cùng cảm kích." .........................
Nói xong, thân thể lão quỷ phát ra đại thế uy nghiêm đáng sợ, ánh mắt ẩn gàn uy áp quét ngang tất cả mọi người trong điện, hễ là tu sĩ bị ánh mắt này đụng phải sắc mặt đều trắng bệch, cúi đầu bày ra vẻ cung kính.
Trong chốc lát không người nào dám mở miệng, Hoàng Tuyền lão tổ thu liễm khí tức, hài lòng gật đầu, nói: "Nếu đã như vậy, thì hôm nay..."
"Việc này, ta phản đối!"
Đúng lúc này, một tiếng quát trong trẻo nhưng lạnh lùng cắt ngang lời Hoàng Tuyền lão tổ.
Tiếng gầm quanh quẩn không dứt bên trong Hoàng Tuyền tông môn, ầm ầm như Ma thần đang gầm thét, tràn ngập vẻ uy nghiêm lạnh lùng. Bất giác làm cho lòng người ta kinh sợ.
Cả đại điện, trong khoảnh khắc im phăng phắc!
Hoàng Tuyền lão tổ tâm niệm khẽ động ---- Tâm niệm Hoàng Tuyền lão tổ khẽ động. (xác định lại chủ vị nhé)
nhưng dù sao trong mắt mọi người hiện giờ đang là đại thọ của Hoàng tuyền tông môn đây cũng là ngày đại hỉ nạp thiếp ---- nhưng hiện tại dù sao cũng là ngày kỷ niệm của Hoàng Tuyền Tông cùng đại lễ nạp thiếp của lão.
Tử Yên mặt không đổi sắc - sắc mặt Tử Yên không đổi
ở trên núi -- Trấn Thú Sơn ( do anh cv chưa đổi tên)
.........................--- sao dịch mà lại bỏ mất một đoạn thế kia ăn bớt câu chữ à
Trước tiên hôm nay ta đa tạ chư vị đạo hữu đã tới tham gia đại thọ của Hoàng Tuyền tông môn cùng với đại hỉ nạp thiếp của lão phu, điều này khiến trong lòng tại hạ vô cùng cảm kích." ------- Trước tiên ta xin đa tạ các vị đạo hữu đã tới tham gia lễ kỷ niệm của Hoàng Tuyền Tông ta hôm nay, sau là lễ nạp thiếp của lão phu, lão phu thực vô cùng cảm kích.
Ma thần -- đây là ví như nên không cần viết hoa.
lùng. Bất giác làm cho lòng người ta kinh sợ. ---- dấu chấm không nên đặt ở đây, câu sau không đủ nghĩa. Dịch lại: lạnh lùng khiến lòng người không tự chủ được mà sinh ra kinh sợ.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Tiểu Long
Nói thật tớ sợ biên của Út lắm
à mà nhìn bài dịch con Nhật Nguyệt ấy, dịch thoáng ra là được, đừng quá bám sát VP, chỉ cần không sai ý tác giả là được.
Hoàng tuyền lão tổ mãnh nhiên sĩ thủ, diện sắc thuấn gian âm trầm hạ khứ, mục quang sâm nhiên sát ky bạo thiểm, nhãn hạ tha hoàng tuyền tông khí thế khôi hoành như nhật trung thiên, cư nhiên đảm cảm hữu nhân tại kim nhật nháo sự, đương chân thị hoạt đích bất nại phiền liễu!
Hoàng Tuyền lão tổ đột nhiên ngửng đầu lên, sắc mặt trong nháy mắt âm chìm xuống, ánh mắt lành lạnh sát cơ bùng lên, dưới mắt hắn Hoàng Tuyền tông khí thế rộng rãi như ngày trung thiên, lại dám can đảm có người ở hôm nay gây chuyện, quả nhiên là sống không nhịn được!
不管是谁, 都要死!
Bất quản thị thùy, đô yếu tử!
Bất kể là ai, đều phải chết!
黄泉老祖心中杀意翻滚, 打定主意杀一儆百, 好让世人知晓他黄泉宗威信绝对不允许挑衅!
Hoàng tuyền lão tổ tâm trung sát ý phiên cổn, đả định chủ ý sát nhất cảnh bách, hảo nhượng thế nhân tri hiểu tha hoàng tuyền tông uy tín tuyệt đối bất duẫn hứa thiêu hấn!
Hoàng Tuyền lão tổ trong lòng sát ý quay cuồng , quyết định chủ ý giết một người răn trăm người, làm thế người biết được hắn Hoàng Tuyền tông uy tín tuyệt đối không cho phép khiêu khích!
皇极罡云及玄灵子两人面色平静, 目光向殿外扫过, 隐有冷然.
Hoàng cực cương vân cập huyền linh tử lưỡng nhân diện sắc bình tĩnh, mục quang hướng điện ngoại tảo quá, ẩn hữu lãnh nhiên.
Hoàng Cực Cương Vân kịp Huyền Linh Tử hai người sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt hướng ngoài điện quét qua, ẩn có lạnh lùng.
Hạ thủ, vạn ma tông tông chủ đế ương thính đáo giá hát thanh thuấn gian, diện sắc tiện thị đẩu nhiên nhất biến, nhãn trung lưu lộ nan dĩ trí tín chi sắc, mục quang tử tử hướng truyện lai phương hướng vọng khứ, giá thanh âm tha đương niên tằng kinh thính đáo quá, chí kim nhật y cựu hồi đãng tâm trung bán điểm vị tằng vong ký.
Dưới tay, Vạn Ma Tông tông chủ Đế Ương nghe thế tiếng quát trong nháy mắt, sắc mặt chính là đột nhiên biến đổi, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin được, ánh mắt gắt gao hướng truyền đến phương hướng nhìn lại, thanh âm này hắn năm đó từng nghe đã đến, đến nay ngày như cũ quanh quẩn trong lòng nửa điểm chưa từng quên mất.
Đế ương vi ngốc, kế nhi lãnh tiếu liên liên, chủy giác cầu trứ nhất ti tranh nanh, như kim lão tổ quy lai, nhược đương chân thị thử nhân tiền lai, bất quá thị tự tầm tử lộ bãi liễu!
Đế Ương vi ngốc, tiện đà cười lạnh liên tục, khóe miệng chứa đựng một tia dữ tợn, hôm nay lão tổ trở về, nếu quả nhiên là người này tiền lai, bất quá là tự tìm đường chết thôi!
Tử yên kiều khu vi cương, thử khắc thính đáo na thanh âm truyện lai, tha diện thượng thuấn gian lưu lộ nan dĩ trí tín chi sắc, chuyển quá thân khứ, mỹ mâu nội thiểm thước phục tạp thần sắc. Kích động hữu chi, đãn canh đa đích khước thị đam ưu thần sắc.
Tử Yên thân thể mềm mại vi cương, giờ phút này nghe được thanh âm kia truyền đến, trên mặt nàng trong nháy mắt lộ ra vẻ không thể tin được, xoay người sang chỗ khác, trong mắt đẹp lóe lên phức tạp thần sắc. Kích động có chi, nhưng càng nhiều hơn là lo lắng thần sắc.
"Giá cá phụ tâm tử chẩm yêu lai liễu, mạc bất thị thính đáo liễu tiêu tức, đặc ý tiền lai trở chỉ kim nhật chi sự." Tưởng đáo thử xử, tử yên chích giác đắc phương tâm ôn noãn, nhãn mâu phát hồng, kế nhi canh gia đam ưu, "Giá hoàng tuyền lão tổ tu vi dĩ kinh đạt đáo bất trụy cảnh giới, vị liệt nhân giới điên phong, thần thông thủ đoạn vô thất, tức tiện tha lai liễu dã chích năng bạch bạch tống tử."
"Cái này phụ lòng tử làm sao tới rồi, chẳng lẽ là nghe được tin tức, cố ý đến đây ngăn cản chuyện hôm nay. " nghĩ đến đây, Tử Yên chỉ cảm thấy trái tim ấm áp, tròng mắt đỏ lên, tiện đà càng thêm lo lắng, "Này Hoàng Tuyền lão tổ tu vi đã đạt tới Bất Trụy cảnh giới, đứng hàng Nhân giới đỉnh, thần thông thủ đoạn vô cùng, mặc dù hắn tới cũng chỉ có thể trắng trắng chịu chết."
芳心混乱, 有期待有忐忑更多却是担忧.
Phương tâm hỗn loạn, hữu kỳ đãi hữu thảm thắc canh đa khước thị đam ưu.
Trái tim hỗn loạn, có mong đợi có thấp thỏm nhiều hơn cũng là lo lắng.
Chí vu na các phương tu sĩ, tuy nhiên nhất cá cá tâm trung kinh nghi bất định, diện thượng khước thị một hữu lưu lộ bán điểm dị sắc, thử khắc lãnh nhãn bàng quan tâm trung đảo thị pha hi vọng xuất hiện nhất ta ba chiết, ngoan ngoan sát nhất phiên hoàng tuyền tông đích hiêu trương khí diễm.
Về phần kia khắp nơi tu sĩ, mặc dù mọi người trong lòng kinh nghi bất định, trên mặt nhưng là không có lộ ra nửa điểm vẻ kinh dị, giờ phút này thờ ơ lạnh nhạt trong lòng cũng là hơi hi vọng xuất hiện một chút khúc chiết, hung hăng giết một phen Hoàng Tuyền tông lớn lối khí diễm.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Tiểu Long