15-12-2010, 09:37 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Cá»±c độ tá»™i phạm - Äô Thị - KickNice - New : Chương 55 .
Cá»±c Äá»™ Tá»™i Phạm
Tác Giả: KickNice
Thể loại: Äô thị, dị năng
Lá»i giá»›i thiệu
Nếu muốn có má»™t "quyá»n lá»±c tuyệt đối" bạn cần phải có gì để đạt được Ä‘iá»u đó?
Là một sức mạnh tuyệt đối.
Từ "sức mạnh" ở đây ám chỉ tá»›i tất cả các phương diện : quyá»n lá»±c, tiá»n tà i và khả năng. Từ trước tá»›i nay ba yếu tố nà y dưá»ng như chưa bao giá» há»™i tụ trong má»™t Ä‘iểm, cÅ©ng chÃnh vì lẽ đó mà cái gá»i là quyá»n lá»±c tuyệt đối dưá»ng như trở thà nh ảo tưởng và tham vá»ng cá»§a má»—i con ngưá»i, có thể nói ma lá»±c cá»§a nó là vô hạn.
Bất kì ai cÅ©ng có những "giấc mÆ¡" cá»§a riêng mình, cho dù đó là má»™t kẻ ăn mà y, má»™t tầng lá»›p đáy cùng cá»§a xã há»™i cÅ©ng không có ngoại lệ. Hắc Vân má»™t gã ăn mà y mạt hạng nhưng lại có má»™t thân thế không bình thưá»ng. Kiếp ăn mà y chấm dứt khi hắn 18 tuổi, trong má»™t "sá»± cố" ngoà i ý muốn con đưá»ng mà gã Ä‘i đột ngá»™t đổi hướng. CÅ©ng chÃnh nhá» sá»± thay đổi nà y gã ăn mà y năm xưa giỠđây có đủ tá»± tin để thá»±c hiện tham vá»ng cá»§a gã. Hắc Vân và gã bạn thân Mai Thái đã hợp sức vá»›i nhau gây dá»±ng cÆ¡ đồ từ hai bà n tay trắng sau khi trở lại Việt Nam. Mai Thái má»™t kẻ có má»™t cái đầu bác há»c, cùng những thá»§ Ä‘oạn vô cùng tinh vi, Ä‘iá»u gã hướng đến cÅ©ng khá "đơn giản": "Tao muốn tiá»n cá»§a cả thiên hạ nằm trong bà n tay tao!".
Trên con đưá»ng đã chá»n, hai gã đã phải đối đầu vá»›i những quan chức cấp cao, những băng đảng đứng đầu châu á, táºp Ä‘oà n khá»§ng bố RZ-9 ( chÃnh là nÆ¡i đã đà o tạo hai gã trở thà nh những sát thá»§ đáng sợ), v..vv.. Có lúc phải dùng tiá»n tà i, lúc lại phải dùng sức mạnh, mưu trà để vượt qua các thế lá»±c đối đầu.
Những bóng hồng xuất hiện trong truyện thì vô số, có ngưá»i là sát thá»§, có ngưá»i là thanh tra, có ngưá»i là má»™t trùm xã há»™i Ä‘en..v..v... Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t tÃnh cách và suy nghÄ© rất độc đáo sẽ Ä‘em lại hứng thú chinh phục cho cả độc giả và nhân váºt chÃnh. Còn yếu tố "sắc" thì sẽ được miêu tả má»™t cách chân thá»±c, chi tiết nhưng không dung tục, để tăng sức hấp dẫn cá»§a truyện.
Tạm thá»i chỉ có thể tóm tắt như váºy còn để hiểu sâu hÆ¡n thì má»i các bạn Ä‘á»c qua sẽ rõ.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của sockking
Last edited by Vô Ảnh; 05-04-2011 at 09:34 AM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a sockking
15-12-2010, 09:38 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 1:
Nhân gian vô đạo
“Äoà ngâ€
Tiếng súng vang lên má»™t cách lạnh lẽo, tức khắc má»™t bóng ngưá»i đổ gục xuống đất, bên đùi phải cá»§a ngưá»i nà y xuất hiện má»™t vết thương sâu lõm và o thịt, máu trà o ra như suối. Chân bên phải coi như đã bị phế nhưng ngưá»i nà y vẫn dùng hết sức nhoà i ngưá»i rướn vá» phÃa trước má»™t cách ngoan cưá»ng.
-Dừng lại đi !
Má»™t giá»ng nói thâm trầm vang lên từ má»™t ngưá»i đà n ông cao to mặc má»™t bá»™ y phục quân nhân, hắn chÃnh là ngưá»i vừa nổ súng. Không hiểu sao trong lá»i nói cá»§a tên quân nhân nà y có năm phần là kÃnh trá»ng ngưá»i Ä‘ang lết trên đất kia.
Ngưá»i đà n ông vừa trúng đạn bò tá»›i gần má»™t gốc cây đại thụ lá»›n, ông xoay ngưá»i rồi dá»±a lưng và o thân cây. Má»™t gương mặt dần lá»™ ra dưới ánh trăng , ngưá»i đà n ông nà y độ tầm bốn mươi, gương mặt dạn dà y sương gió. Trên cÆ¡ thể là hà ng chục vết chém lá»›n nhá» gần như xé nát bá»™ quần áo ông ta Ä‘ang mặc, khiến cho chiếc áo mà u trắng nhuá»™m má»™t mà u đỠthẫm.
-Vô phúc, tháºt là vô phúc mà ...
Tuy đã bị thương tá»›i cá»u tá» nhất sinh nhưng giá»ng nói cá»§a ngưá»i đà n ông xấu số vẫn cá»±c kì dứt khoát, khiến cho kẻ quân nhân trước mặt không khá»i thán phục.
-Trước lúc chết ông có để lại lá»i nhắn nà o không?
Câu nói tuy lạnh lùng nhưng ẩn chứa trong ngữ Ä‘iệu cá»§a gã quân nhân vẫn là má»™t sá»± kÃnh nể to lá»›n.
-Ta thực sự không thể hiểu…
Ngưá»i đà n ông xấu số vừa lắc đầu, mỉm cưá»i má»™t cách cay đắng rồi tá»±a đầu và o thân cây. Tên quân nhân im lặng trong chốc lát rồi cất giá»ng lạnh lùng.
-Ông có thể há»i !
Äây là má»™t ân huệ cuối cùng hắn già nh cho kẻ xấu số kia. Chỉ thấy ông ta thở dà i má»™t tiếng, mắt ngước lên nhìn vầng trăng Ä‘ang dần bị mây mù che phá»§.
-Äã bao lâu rồi ta và ngươi chưa ăn cÆ¡m vá»›i nhau?
Giá»ng nói rất dứt khoát không há» giống như má»™t ngưá»i sắp gần đất xa trá»i, nhưng trên trán ngưá»i đà n ông nà y không ngừng đổ những giá»t mồ hôi lăn dà i trên má. Là ông ta Ä‘ang cố chịu đựng chăng? Äúng, là đang cố nán lại trước sá»± kêu gá»i cá»§a tá» thần.
Tên quân nhân đáp mà không cần phải suy nghÄ© cứ như đã biết ngưá»i đà n ông kia sẽ há»i như váºy.
-3 năm 6 tháng 12 ngà y.
-Äã 3 năm rồi sao? Ba năm là má»™t khoảng thá»i gian ngắn dà nh cho má»™t Ä‘á»i ngưá»i nhưng lại là má»™t quãng đưá»ng dà i cho má»™t sá»± thay đổi. Tuy nhiên ta không thể ngá» ngươi lại thay đổi tá»›i mức nà y…
Trong giá»ng nói cá»§a ngưá»i đà n ông xấu số bắt đầu xuất hiện những đợt thở gấp.
-Quân lệnh như sơn không thể là m khác!
Giá»ng nói trầm mặc vang lên, nhưng trên mặt tên quân nhân có chút biến đổi thần sắc.
-Ai đã sắp đặt kế hoạch nà y?
Nói rồi ngưá»i đà n ông xấu số chợt ho ra má»™t búng máu, gương mặt trở nên nhợt nhạt. Tên quân nhân có chút do dá»± khi nghe thấy câu há»i nà y nhưng cÅ©ng chỉ trong 1 giây mà thôi, hắn trả lá»i cá»™c lốc.
-Tôi!
-Vì nghÄ©a diệt thân, quả thá»±c có tinh thần cao thượng quá nhỉ ha ha ha ha… Hay, hay cho mà y dám thú nháºn… khục…khục…
Má»™t dòng máu rỉ ra từ khóe miệng, hÆ¡i thở ngà y cà ng gấp gáp. Ngưá»i đà n ông như chẳng quan tâm tá»›i thương thế cá»§a mình, ông ta đút tay và o túi lấy ra má»™t bao thuốc lá. Cháºm rãi đưa má»™t Ä‘iếu lên miệng, tay kia tiếp tục lôi ra má»™t bao diêm. Hút sâu má»™t hÆ¡i, má»™t là n khói trắng phả ra, ngưá»i đà n ông khẽ nhếch mép cưá»i khổ.
-Chẳng phải hội đồng xét xỠđã nói sẽ tha cho chúng ta rồi sao?
-Phút cuối có chút thay đổi! – Gã quân nhân đáp.
-Như thế nà y là má»™t chút sao? – Ngưá»i đà n ông xấu số khẽ chau mà y nhìn kẻ đối diện.
-Gia tá»™c còn tồn tại thì còn uy hiếp tá»›i chÃnh quyá»n thế giá»›i!
Câu nói nà y cá»§a gã quân nhân vừa cất lên láºp tức má»™t ánh mắt sắc lạnh như dao trừng trừng nhìn hắn.
-Cái nà y cũng do ngươi kiến nghị lên hội đồng xét x�
Ngưá»i đà n ông xấu số cất giá»ng như Ä‘ang Ä‘e dá»a, thần sắc trở nên cá»±c kì xúc động, trong thâm tâm ông ta thá»±c sá»± muốn nghe thấy câu trả lá»i là không. Chỉ có Ä‘iá»u mong muốn và sá»±c tháºt là má»™t khoảng cách rất lá»›n.
-Cũng là tôi! – Tên quân nhân bình thản nói.
Nghe thấy câu nà y ngưá»i đà n ông kia như không thể kìm nén cảm xúc cá»§a mình nữa sá»± giáºn giữ bá»™c lá»™ rõ trên khuôn mặt nhưng trong sâu thẳm đôi mắt lại ánh lên sá»± Ä‘au khổ, xót xa. Cánh tay run run đưa Ä‘iếu thút lên miệng hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, sau đó ông ta đưa Ä‘iếu thuốc lên ngang tầm mắt, ngắm nghÃa rồi trầm giá»ng.
-Äiếu thuốc nà y quả thá»±c dùng để…..
Tá»›i đây giá»ng ông ta đột ngá»™t gằn xuống.
-…Äổi lấy con mắt cá»§a mà y thì quá lãng phÃ.
Lá»i nói chưa dứt thì chỉ thấy cánh tay như chẳng còn chút sức lá»±c nà o láºp tức phát động má»™t cách cá»±c nhanh. "Vút", Ä‘iếu thuốc còn lại má»™t ná»a trên tay ông ta bá»—ng chốc trở thà nh má»™t loại ám khà nhằm thẳng mắt phải tên quân nhân mà phóng tá»›i, nếu nói Ä‘iếu thuốc nà y Ä‘ang bay Ä‘i nhanh như tên bắn e rằng vẫn còn chưa đủ.
Gương mặt vẫn chẳng há» biến sắc, hắn vẫn đứng yên tại chá»— chỉ khẽ lay động cánh tay. Äiếu thuốc chỉ còn cách mắt hắn má»™t đốt ngón tay thì đột ngá»™t khá»±ng lại, hai ngón tay cá»§a tên quân nhân đã kẹp chặt Ä‘iếu thuốc, đầu thuốc chÄ©a và o mắt hắn vẫn không ngừng tá»a khói.
Kẻ phóng ra đã nhanh thì kẻ bắt được còn nhanh hÆ¡n thế má»™t tầng, nhưng thiết nghÄ© nếu ngưá»i đà n ông trung niên kia không bị trá»ng thương thì chắc hẳn đối phương không dá»… dà ng bắt được như váºy.
-Äây là di nguyện cuối cùng cá»§a ông phải không?
Câu nói băng lãnh nhưng vẫn hà m chứa má»™t tình cảm lạ lùng. Chỉ thấy ngưá»i trung niên đôi mắt đỠsá»ng lên thân mình run lên vì giáºn giữ, khóe miệng không ngừng rỉ máu. Gã quân nhân không chút do dá»± láºp tức dà thẳng đầu thuốc Ä‘ang đỠrá»±c và o mắt, những tiếng "xèo, xèo" vang lên nho nhá», tuy nhiên xét vỠđộ rợn ngưá»i cá»§a hà nh động nà y tuyệt đối không nhá» chút nà o. Chưa dừng lại ở đó, hắn còn thá»c hẳn hai ngón tay và o lôi hẳn nhãn cầu ra ngoà i vứt xuống đất, máu từ hốc mắt trà o ra như thác phá»§ đầy má»™t bên mặt, dù hà nh động tà n khốc như váºy nhưng khuôn mặt cá»§a tên quân nhân nà y không há» có chút biết sắc mà bình lặng như không có chuyện gì xảy ra, con mắt còn lại tuyệt nhiên vẫn không rá»i khá»i ngưá»i đà n ông trung niên.
Thấy kẻ đứng trước mặt mình là m má»™t hà nh động tà n bạo vá»›i chÃnh bản thân như váºy, ngưá»i đà n ông trung niên chẳng nói gì thêm chỉ cháºm chạp nhắm đôi mắt lại, từ khóe mắt hai giá»t lệ bá»—ng trà o ra. Là ông ta xót xa cho mình hay kẻ đối diện? Việc nà y chỉ trong lòng ông ta má»›i biết.
Tên quân nhân từ từ giương súng lên chÄ©a thẳng và o đầu ngưá»i trung niên, khi cò Ä‘ang siết lại trên miệng hai ngưá»i đà n ông nà y không biết vô tình hay cố ý mà cùng thầm nói má»™t câu.
-Nhân gian vô đạo.
"Äoà ng"
…..
Trăng sáng, gió lá»™ng nhưng chẳng thể xua Ä‘i sá»± u ám ở nÆ¡i nà y. Má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘ang khấu đầu trước má»™t thi thể dá»±a và o thân cây, hắn mặc má»™t bá»™ quân phục tối mà u. Má»™t giá»ng nói thâm trầm nhưng chứa đựng trong đó sá»± bi thương.
-Con…xin lỗi….
…..
Tên quân nhân rá»i khá»i khu rừng trở lại má»™t ngôi là ng chỉ cách đó hÆ¡n 100 mét. Vừa bước ra khá»i khu rừng thì má»™t đám quân nhân đứng đợi hắn từ bao giá» vá»™i vã bước tá»›i rồi đồng loạt chà o kiểu nhà binh, má»™t tên bước tá»›i trước cẩn trá»ng báo cáo.
-Báo cáo đại tá, 58 ngưá»i trong ngôi là ng Ä‘á»u đã được "xá» lÃ"…. Mắt cá»§a ngà i….
Tên cấp dưới giỠmới để ý tới gương mặt của gã.
-Ngươi chắc chắn không để sót kẻ nà o chứ?
Tên đại tá dưá»ng như chẳng báºn tâm đến con mắt cá»§a mình, lạnh giá»ng há»i.
-Äã kiểm tra từng thi thể, thưa ngà i !
Má»™t tên cấp dưới khác bước đến đưa cho hắn chiếc áo khoác, mặc chiếc áo lên mình hắn xoay ngưá»i bước Ä‘i, rồi ra lệnh má»™t cách cụt ngá»§n.
-Äốt!
Trên gương mặt hắn vẫn chẳng mảy may diá»…n tả bất kì loại cảm xúc gì, đôi mắt khẽ liếc nhìn "kiệt tác" mà chÃnh hắn tạo nên. Xác ngưá»i ngổn ngang, máu tanh lênh láng, lá»a cháy tứ phương. Nếu ai đó bắt gặp khung cảnh nà y chắc chắn há» sẽ nghÄ© rằng đây chÃnh là địa ngục.
….
Những đám mây trôi khiến mặt trăng lúc má» lúc tá», gió Ä‘ang rÃt nhẹ từng cÆ¡n khẽ đẩy má»™t chiếc nôi Ä‘ang trôi trên sông, nằm bên trong là má»™t đứa trẻ Ä‘ang chìm trong giấc ngá»§ tá»±a như chẳng quan tâm tá»›i thế sá»± xung quanh. Äây là sinh mạng duy nhất thoát khá»i vụ thảm sát, chẳng ai biết được là m cách nà o mà sinh mạng nhá» nhoi nà y vẫn còn sống sót …
Tà i sản của sockking
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a sockking
15-12-2010, 09:39 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 2:
Bệnh ngứa mông do đâu mà có?
Trên má»™t khu phố sầm uất tại Long Thà nh đô thị, ven hồ Thăng Long, má»™t chiếc hồ khá rá»™ng nằm ở trung tâm thà nh phố. Theo tương truyá»n thì ngà n năm trước rồng trở mình từ dưới mặt đất bay lên đã tạo ra chiếc hồ nà y. Có thể nói đây là má»™t nÆ¡i không chỉ linh thiêng đối vá»›i những ngưá»i dân sinh sống tại Long Thà nh mà là vá»›i tất cả những ai là con dân cá»§a đất nước Việt Nam. Váºy mà có hai kẻ xuất hiện tại đây đã khiến cho sá»± tôn nghiêm cá»§a nÆ¡i nà y trở lên vấy bẩn, đó là hai kẻ ăn mà y.
Hai gã ăn mà y ngồi gần má»™t gốc cây liá»…u được trồng gần mặt hồ. Từ cái tư thế ngồi cá»§a hai gã đã khiến cho ngưá»i Ä‘i đưá»ng khó chịu, chúng ngồi xổm, hai tay tá»±a lên gối như thể Ä‘ang ngồi trong má»™t nhà vệ sinh nà o đó mà trút "ná»—i buồn". Bốn con mắt cá»§a mấy gã thì không ngừng xoáy và o các vùng nhạy cảm cá»§a các thiếu nữ qua lại trên đưá»ng, trên bá»™ mặt nhem nhuốc cá»§a chúng chẳng ngại ngần gì mà không hiện lên hai chữ "dâm ô".
-Mà y trông kìa, ngá»±c con nhỠáo tÃm kia phải trên trăm chứ Ãt éo gì! – Tên ngồi bên phải xuýt xoa.
Tên ăn mà y mặc má»™t chiếc quần bò rách rưới, cÅ© nát, váºn trên ngưá»i má»™t chiếc áo phông xám rách tả tÆ¡i, phá»ng chừng như có kẻ nà o đó cố tình là m nó rách như váºy. Gương mặt cá»§a gã được "trang Ä‘iểm" bằng má»™t số vết bẩn "tá»± tạo" nên chẳng thể nhìn rõ, nhưng đôi mắt cá»§a hắn thì rất khác lạ, vừa sắc vừa sáng tá»±a như có thể nhìn thấu má»i váºt, nếu nhìn và o đôi mắt nà y đánh chết cÅ©ng không ai bảo gã là má»™t tên ăn mà y. Tuy nhiên do gã sở hữu má»™t cái đầu bù xù như tổ quạ cùng và i vết bẩn nho nhá» nên nhãn quang cá»§a gã có phần giảm Ä‘i đôi chút. Ngoà i ra tên nà y còn sở hữu má»™t thân hình tầm tầm, cao 1 mét 73, hÆ¡i có da thịt hÆ¡n so vá»›i tên ngồi kế bên. Äặc biệt gã có má»™t nước da trắng như lÅ© công tá» lâu ngay không ra nắng nên trông khá yếu á»›t, chẳng hiểu sao mưá»i mấy năm là m ăn mà y không thấy gã Ä‘en Ä‘i chút nà o. Tên ăn mà y nà y sở hữu má»™t cái tên nghe qua đã thấy u ám "Hắc Vân".
Thấy thằng bạn mình nói thế thì thằng ngồi cạnh đốp chát lại ngay.
-Là m éo có chuyện! Ngực mà trên trăm thì quá mông lợn à ?
Gã ăn mà y ngồi kế bên có má»™t thân hình gầy gò nhưng lại cao tá»›i 1 mét 8, khiến hắn trông chẳng khác nà o má»™t cây sà o. Váºn trên ngưá»i má»™t chiếc áo trắng cùng cái quần vải bẩn bẩn, rách rách, trông gã cÅ©ng "ăn mà y" chả kém gì tên chiến hữu. Tên nà y để quả đầu ba phân nên trông có phần gá»n gà ng hÆ¡n đôi chút, nước da ngăm Ä‘en, khuôn mặt có phần khắc khổ, hai má hÆ¡i hóp lại nhưng đôi mắt thì rất tinh quái lanh lợi. gã tên Mai Thái.
-Thế mà y bảo bao nhiêu?
Gã "bạch tạng" ăn mà y nheo mắt liếc sang thằng bạn nối khố, phá»ng chừng như gã biết trước câu trả lá»i là gì.
-Cùng lắm là má»™t trăm và ….thêm má»™t Ãt Ãt mà thôi. Hắc hắc..
Vừa nói gã ăn mà y "cây sà o" vừa lấy hai ngón tay se qua se lại, khuôn mặt thể hiện rõ bản chất dâm giáºt trá»i sinh, nếu có ai nhìn và o chắc chẳng ngại ngần mà cho hắn má»™t cái đạp. "Bạch tạng" ăn mà y chép miệng than vãn.
-Không có câu nà o mới hơn sao? Câu nà y tao nghe éo dưới vạn lần rồi.
-Có chuyện đó sao? - "Cây sà o" ăn mà y giả vỠnhư rất ngạc nhiên.
-ChÃnh thế! – Bạch tạng ăn mà y không khá»i ngao ngán trả lá»i.
-Váºy để tối nay tao "tá»± sướng" xem có phá»t ra được câu nà o má»›i không. – Vừa nói gã vừa vê vê cái cằm là m như gã có râu váºy.
Äang bà n tán vá» bá»™ ngá»±c vÄ© đại đột nhiên gã " bạch tạng" ăn mà y huých huých tay và o sưá»n gã "cây sà o", giá»ng vừa nhá» vừa vá»™i vã.
-Có khách đến kìa mà y, cá kiếm, cá kiếm…
Vừa nói dứt câu hai gã ăn mà y liá»n ngã nhoà i vá» phÃa trước, tay mau chóng chá»™p lấy cái bát mẻ để bên cạnh đưa lên trước mặt. Hai gã "dâm ô" ăn mà y tiếp tục phát huy khả năng đóng kịch, ngưá»i run lên từng đợt như thể Ä‘ang bị trúng gió, miệng không ngừng rên hừ hừ.
Thì ra từ phÃa xa cách đó cả trăm mét, má»™t ngưá»i đà n ông mặc bá»™ vét Ä‘en đầu tóc bóng lá»™n Ä‘ang cặp kè vá»›i má»™t cô nà ng chân dà i ăn mặc hở hang bước tá»›i. Nhìn hai con ngưá»i nà y nếu không phải là đại phú đại quý thì cÅ©ng là già u có cao sang. Ở khoảng cách xa như váºy mà gã Hắc Vân chỉ cần đảo mắt qua đã nhìn rõ là kẻ có tiá»n,phá»ng chừng đôi mắt cá»§a gã có phần tinh hÆ¡n mức bình thưá»ng. Phải đợi tá»›i mưá»i phút sau kiá»u nữ và đại gia má»›i gần đến chá»— hai tên ăn mà y "giả tạo".
-Mà y xem há»™ tao nó có lết ra đưá»ng không? – "Cây sà o" lẩm bẩm.
-Im mồm, đến rồi kìa. – Gã "bạch tạng" thì thà o.
Gã "bạch tạng" ăn mà y giơ cao cái bát mẻ, cơ thể không ngừng run lên trông cực kì khốn khổ.
-Con xin ông… hư hư… là m ơn là m phước… hư hư … cho con mấy đồng…
Äại gia bước tá»›i, dừng chân trước mặt gã "bạch tạng" trong giây lát rồi quay sang kiá»u nữ bên cạnh, phán như thánh như tướng.
-Em nhìn nà y, thằng nà y chắc hồi trước là phá gia chi tá», ăn sung mặc sướng rồi đạp hết gia sản cá»§a cha mẹ xuống sông xuống biển đây mà . Giá» nằm bò ra đây xin bố thà ư? Có thừa tiá»n ta đây cÅ©ng chẳng cho.
Thấy váºy cô nà ng cÅ©ng hùa theo.
-Cái ngữ nà y chết là đáng kiếp anh ạ!
Trong giá»ng nói cá»§a hai ngưá»i lá»™ rõ vẻ khinh miệt. CÅ©ng chẳng thể trách, tuy ăn mặc rách rưới nhưng vá»›i nước da trắng như lÅ© công tá» bá»™t, thêm và o đó là đôi mắt sắc bén tá»›i lạ thưá»ng, muốn tin gã là ăn mà y quả tháºt có ba phần khó khăn. Bước tá»›i chá»— gã "cây sà o" đại gia chỉ liếc qua rồi vứt và o trong bát cá»§a gã má»™t tá» 100 ngà n, thấy tiá»n "cây sà o" nhưng muốn nhẩy cẫng lên nhưng vẫn giả bá»™ như hết hÆ¡i.
-Con đội… ơn ông….
Äại gia cùng kiá»u nữ tiếp tục rảo bước, cô nà ng chân dà i Ä‘ang ra sức thổi mÅ©i vị đại gia lắm tiá»n.
-Mắt anh quả là không có gì có thể qua được! hi hi..
-Em còn phải khen sao?
Bóng dáng cá»§a hai ngưá»i vừa Ä‘i khuất, tên "bạch tạng" ăn mà y báºt dáºy nhìn theo, trán nổi gân xanh. CÆ¡n giáºn nà y không phát ra ngoà i e là gã há»™c máu mà chết mất.
-Con mịe thằng đầu bóng! Ông có thù oán gì vá»›i mà y mà mà y đối xá» vá»›i ông như thế. Mắt mà y là mắt chó hay mắt ngưá»i thế hả?...
Sau má»™t hồi chá»i chán chê gã má»›i nhìn sang thằng bạn hữu Ä‘ang sung sướng sá» sá» vuốt vuốt tá» 100 ngà n, "bạch tạng" bá»±c tức lắc lắc cái đầu.
-Lúc nà o thằng được tiá»n cÅ©ng là mà y.
Gã "cây sà o" nhe răng cưá»i rồi cất lá»i chêu tức.
-Chúc mà y Ä‘en nốt lần sau, hắc hắc… Chắc tại mà y bôi Ãt nhá» nồi quá đấy mà , theo tao lần sau mà y bôi mịe nó cả ngưá»i cho nó là nh. Chứ nhìn mà y thế nà y, phải tao có tiá»n tao cÅ©ng đếch cho, ăn mà y đéo gì trắng sáng hÆ¡n cả con gái. Hô hô hô…
-Mà y tin tao úp cái bát và o mặt mà y không? Cái sà o chá»c c** kia? – "bạch tạng" háºm há»±c.
Thấy thằng bạn Ä‘ang có xu hướng lá»i nói Ä‘i đôi vá»›i việc là m, "cây sà o" vá»™i an á»§i nhưng vẫn không quên "đá" thêm và i câu chêu chá»c.
-Thôi thôi, anh em sống chết có nhau, có phúc tao hưởng có há»a thì mà y chịu, chẳng lẽ tao có tao lại không san se cho mà y? Thôi được rồi tà và o tao cho mà y 2 ngà n được chưa?... Gì thế, sao nhìn tao?... Tao đẹp trai lắm hay sao mà nhìn?....
"Cây sà o" ăn mà y mắt chá»›p chá»›p, rồi tạo dáng như mình là má»™t minh tinh mà n bạc. Gã "bạch tạng" thấy váºy thì gãi gãi cái mông chầm cháºm nói má»™t cách đầy cảm xúc.
-Thái à …. Thực sự giỠnghĩ kĩ lại tao mới biết rằng là …..
-Sao sao?
Thấy thằng bạn trầm giá»ng nói tá» tế, "cây sà o" nghÄ© thằng bạn chuẩn bị khen mình nên cao hứng há»i. Chỉ thấy gã "bạch tạng" nhếch mép cưá»i rồi tiếp lá»i.
-Rằng là bệnh ngứa mông do đâu mà có.
Hắc Vân mặt vẫn nghiêm nghị nhìn mặt thằng bạn Ä‘ang tối sầm lại, Mai Thái bị chá»c cho má»™t vố còn Ä‘au hÆ¡n hoạn. Thấy "cây sà o" mặt đỠtÃa tai thì gã "bạch tạng" má»›i phá lên cưá»i, Ä‘ang đắc chà vì vừa cho thằng bạn ăn á»›t thì đột ngá»™t thấy "cây sà o" đứng phắt dáºy miệng rÃt lên, giá»ng đầy vẻ hốt hoảng.
-Con mịe nó, bá»n SÆ¡n Cẩu tá»›i ! Chạy thôi mà y.
Không cần phải nói thêm từ nà o, hai gã ăn mà y báºt dáºy rồi phóng Ä‘i như Ä‘ang bị truy sát, chẳng dám quay đầu lại nhìn chỉ biết ba chân bốn cẳng vắt cả lên cổ.
-Äcm, xem chúng mà y chạy được bao xa? Äuổi nó tụi bay.
Má»™t tên đầu trá»c thân hình há»™ pháp mặc quần bò áo sát nách dẫn theo bốn thằng đà n em, chúng vừa thấy hai tên ăn mà y bá» chạy thì láºp tức Ä‘uổi theo. Năm tên nà y chỉ cần nhìn sÆ¡ qua cÅ©ng biết là lÅ© lưu manh bảo kê ở khu nà y, tên đầu trá»c chÃnh là SÆ¡n Cẩu.
Tà i sản của sockking
Last edited by sockking; 15-12-2010 at 09:40 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a sockking
15-12-2010, 09:41 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 3:
Váºy mà cÅ©ng đỡ được sao?
Trong má»™t con hẻm nhá» nằm gần bá» hồ, nÆ¡i nà y nhìn quanh chẳng thấy má»™t bóng ngưá»i, có chăng thì là hai tên ăn mà y Ä‘ang bị năm gã côn đồ bao vây.
-Con mịe nó. Chúng mà y chạy nhanh quá nhỉ? Khiến ông mà y Ä‘uổi theo mệt đứt hÆ¡i. – Tên trá»c vừa thở hổn hển vừa nói.
-Anh Cẩu à , bá»n em giá» vẫn chưa có tiá»n…. đợi và i bữa nữa có nhất định em sẽ trả…. – Ä‚n mà y "cây sà o" vừa cưá»i khổ vừa xoa xoa hai lòng bà n tay và o nhau, ấp úng nói.
-Mà y nghĩ tao có đồng ý không?
Tên trá»c ưỡn ngá»±c chống tay và o sưá»n hất hà m nhìn hai gã ăn mà y trước mặt. Vá»›i giá»ng Ä‘iệu nà y Ä‘á»i nà o lÅ© du côn chịu bá» Ä‘i tay không, bốn tên lâu la đứng ngoà i thì cưá»i nham hiểm rồi chuẩn bị xắn tay áo cho hai thằng ôn con kia má»™t tráºn, cái tá»™i dám bá» chạy để chúng Ä‘uổi mệt gần chết. Gã "bạch tạng" thấy đám du côn chuẩn bị thượng cẳng chân hạ cẳng tay thì vá»™i vã tiến lại gần tên đầu trá»c, gãi gãi đầu tá» vẻ bối rối.
-Anh biết đấy giá» Ä‘ang khá»§ng hoảng kinh tế, cuá»™c sống khó khăn, tiá»n ăn còn chưa đủ thì lấy tiá»n đâu mà cho bá»n em. Mà …..
Không để "bạch tạng" thanh minh nốt tên trá»c đã trợn mắt rÃt lên.
-Khó, khó cái mả cha chúng mà y. Tao Ä‘Ãu cần biết, đã ngồi trên địa bà n cá»§a bố mà y thì phải đóng tiá»n bảo kê. Tao thương mà y thì ai thương tao? Không lắm mồm, cả tháng trước và tháng nà y tất cả là 450 ngà n, vừa rồi chúng mà y còn khiến tao mất công sức Ä‘uổi theo là bị phạt thêm 50 ngà n. Váºy là tròn 500 ngà n, mau nôn tiá»n ra đây cho tao.
"cây sà o" đứng phÃa sau nghe mà vã mồ hôi há»™t, mặt nhăn nhó là nhà nói như thể chỉ để mình gã nghe mà thôi.
-Bá»n em …bá»n em đà o đâu ra số tiá»n đó bây giá»â€¦..
-Váºy hả? Thôi không sao, hôm nay chúng mà y để cái mạng lại đây cÅ©ng được.
Thấy đại ca mình nói váºy đám lâu la cưá»i lên và i tiếng gương mặt tá» rõ vẻ đắc chÃ, chúng bắt đầu bẻ tay bẻ chân răng rắc, chỉ cần tên trá»c ra lệnh là láºp tức nhà o và o cho hai thằng ăn mà y kia nát như cám. Thấy tình thế cấp bách, không còn cách nà o khác "bạch tạng" ăn mà y đà nh to gan má»™t lần mà vuốt râu hùm.
-Anh Cẩu à , em xin anh…. Thôi thì ngà y mai, nhất định ngà y mai em sẽ trả đủ cho anh có được hay không?
-Mai hả? – Tên trá»c đưa tay lên gãi gãi vết sẹo trên má, gáºt gù nói.
-Vâng, nhất định là như thế, em thỠ!
Nói rồi gã "bạch tạng" đưa ba ngón tay lên là m dấu thá» thốt. "Cây sà o" ăn mà y đứng sau nghe thấy thằng bạn nói thế thì mắt tròn mắt dẹt nhìn, trong lòng không khá»i thán phục khả năng nói dóc cùng sá»± liá»u lÄ©nh cá»§a "bạch tạng" . " Kiểu nà y, ngà y mai tao vá»›i mà y chỉ còn nước bá» Ä‘i biệt xứ thôi thằng bạn Æ¡i! "- Gã Mai Thái thầm than vãn.
"Há»±"
Còn Ä‘ang suy nghÄ© ngà y mai tÃnh sao thì má»™t tiếng động vang lên khiến "cây sà o" ăn mà y giáºt bắn ngưá»i, chỉ thấy gã "bạch tạng" Ä‘ang khụy gối ôm bụng mà gục mặt xuống đất, phá»ng chừng vừa bị tên đầu trá»c cho má»™t quyá»n và o bụng. Tên trá»c khanh khách cưá»i, lá»›n tiếng nói vá»›i đám lâu la.
-Tao mới chạm nhẹ mà nó đã bay xa tới mấy mét kìa!
Bá»n đà n em được thể liá»n xum xoe bợ Ä‘Ãt.
-Äại ca không hổ danh là SÆ¡n Cẩu….
-Vẩy tay mà nó đã thừa sống thiếu chết….
-Lý Tiểu Long sống lại chắc xách dép chạy theo mất ….
Thấy bá»n đà n em thổi mÅ©i, hắn cao hứng muốn chứng tá» thêm Ãt thá»±c lá»±c để bá»n lâu la lác mắt má»™t phen. Tên trá»c tiếp tục bồi cho gã "bạch tạng" má»™t sút giữa mặt. "Há»±", gã ăn mà y khốn khổ lá»™n đúng 180 độ rồi Ä‘áºp lưng cái "bịch" xuống đất. Gã "bạch tạng" Ä‘au đớn lăn lá»™n trên đất, hai tay ôm lấy cái mặt vừa bị lãnh trá»n má»™t đá mà không thể thốt lên được từ nà o. Gã "cây sà o" thì chỉ biết trÆ¡ mắt ếch nhìn thằng bạn mình bị hà nh hung. Tên trá»c vẫn chưa chịu buông tha, hắn túm tóc gã ăn mà y dá»±ng dáºy rồi thuáºn chân đạp cho má»™t cước. Bị má»™t cước giữa bụng Hắc Vân ngã bắn vá» sau, va mạnh và o bức tưá»ng rồi khụy xuống nằm ngục trên đất bất động. Phá»ng chừng gã ăn mà y xấu số nà y không phải nằm viện má»™t tháng thì cÅ©ng 29 ngà y.
"Cây sà o" thấy thằng bạn nằm thẳng cẳng thì hốt hoảng chạy tới lay lay, gương mặt đau khổ tột độ, gà o tướng lên như cha chết mẹ chết.
-Vân… Mà y sao rồi, đừng là m tao sợ… mau tỉnh lại đi Vân…
Gã "bạch tạng" vẫn thá»§y chung chẳng há» có động tÄ©nh, xem chừng đã ngất lịm. Thấy gã ăn mà y nằm quay đơ tên trá»c cÅ©ng không là m khó thêm nữa, coi như hắn đã cảnh báo trước cho bá»n chúng, tên trá»c xoa xoa cái đầu bóng loáng từ tốn "nhắc nhở".
-Mai chúng mà y còn chưa có tiá»n thì cứ xác mịe nó thằng định Ä‘i, hiểu chưa?
Nói rồi đám côn đồ rá»i bước khá»i con hẻm, văng vẳng lại phÃa sau giá»ng chúng Ä‘ang bợ Ä‘Ãt tên trá»c.
-Äại ca mà thêm tà lá»±c nữa, khéo nó dÃnh luôn và o tưá»ng… he he…
-Công lá»±c cá»§a đại ca quả tháºt khiến bá»n em bái phục, bái phục…
-Chỉ cần chúng mà y Ä‘i theo anh, đảm bảo sẽ còn được mở rá»™ng tầm mắt nhiá»u.. khà … khà …
…..
Mai Thái thấy lÅ© côn đồ đã Ä‘i khuất, láºp tức khuôn mặt thay đổi thần sắc còn nhanh hÆ¡n Ä‘iện, Ä‘ang từ Ä‘au khổ tá»™t cùng chuyển sang thở phà o nhẹ nhõm, gã ngồi bệt xuống đất gương mặt vô cùng bình thản.
-Dáºy Ä‘i, bá»n nó Ä‘i rồi.
Vừa nghe thấy thế Hắc Vân tưởng chừng như sắp chết đến nÆ¡i láºp tức báºt dáºy, cứ như thể gã vừa ngá»§ thì nghe thấy chuông đồng hồ váºy. Hắc Vân cÅ©ng ngồi xuống cạnh thằng bạn, gã lấy tay đấm đấm cái lưng, ra chiá»u Ä‘au khổ.
-Văng mạnh quá, sống lưng Ä‘áºp và o tưá»ng Ä‘au chảy cả nước mắt mà y ạ.
-Tao đã bảo rồi, đóng kịch không cần tháºt quá là m gì, bá»n nó cÅ©ng biết thế éo nà o được, mà mà y không nghe. Giá» kêu ca gì nữa!
"Cây sà o" phất tay tá»±a hồ chẳng quan tâm, rồi gã lại gáºt gù tiếp lá»i.
-CÅ©ng may có trò diá»…n kịch cá»§a mà y hứng đòn không thì bá»n mình Ä‘Ãu trụ lại ở cái nÆ¡i nà y lâu đến thế!
-CÅ©ng không thể không nhắc tá»›i khả năng khóc thuê cá»§a mà y, nếu không chưa chắc nó chịu buông tha dá»… váºy. – Gã "bạch tạng" chép miệng.
Mai Thái hướng ánh mắt lạ lùng cá»§a mình nhìn từ đầu đến chân gã Ä‘ang ngồi cạnh hắn, rồi đột ngá»™t há»i đầy vẻ nghi hoặc.
-Mà y thực sự thấy từng động tác sao?
Hắc Vân lúc lắc cái đầu thở dà i, vừa lấy ngón út ngoáy lỗ mũi ca thán, tỠrõ sự chán nản.
-Mà y há»i câu nà y lần thứ 9999 rồi đấy, thằng bạn à .
-Mà y thá»±c sá»± thấy cháºm đến váºy sao?
Chẳng quan tâm tá»›i gã "bạch tạng" vừa nói gì, "cây sà o" vẫn tiếp tục đặt câu há»i. Biết tÃnh thằng bạn mình, nếu chưa trả lá»i nó còn chưa thôi, nhá»› lại cái lần đầu tiên nó biết chuyện nà y nó đã "quan tâm" dà nh nguyên cả má»™t tuần chỉ để há»i tại sao, thế nà o, là m cách nà o.
-Äúng!- Gã "bạch tạng" nheo mắt nhìn lại.
-Mà y diễn tả lại tao xem nà o!
-Sao lần Ä‘Ãu nà o mà y cÅ©ng bắt tao diá»…n tả lại thế hả, nhìn mãi không chán sao?
Nói thì nói váºy nhưng Hắc Vân vẫn đưa tay lên diá»…n tả lại. Gã đưa nắm tay lên không trung nhằm mặt "cây sà o" mà hướng tá»›i nhưng động tác cá»±c kì cháºm, phải mất tầm 5 giây cú đấm má»›i Ä‘i được tầm má»™t gang tay.
-Tao đéo thể tin được mà y có thể nhìn động tác cháºm như váºy! - Mai Thái xoa xoa cái cằm chẳng có nổi cá»ng râu.
"Lúc nà o cũng là câu nà y". Gã "bạch tạng" lẩm bẩm, hắn thực sự quá nhà m với đoạn hội thoại nà y, hắn còn biết rõ câu sau thằng bạn nối khố kia sẽ nói gì.
-Tao muốn thá».
-Biết mà ! – Hắc Vân lúc lắc cái đầu như một thói quen.
Äá»™t ngá»™t Mai Thái vung mạnh tay đấm thẳng và o mặt gã ngồi cạnh, nếu tên ngồi cạnh không phải là gã Hắc Vân thì quyá»n nà y chắc chắn đắc thá»§. Nhưng giỠđây cú đấm lại chỉ có thể đấm và o không trung, cái đầu cá»§a gã "bạch tạng" đã né qua má»™t bên từ bao giá», gã khẽ chép miệng, mắt đảo qua đảo lại tá» vẻ chẳng thèm quan tâm. Thá»±c ra "cây sà o" đã thá» chuyện nà y không dưới ngà n lần nhưng có thêm ngà n lần nữa gã cÅ©ng chẳng thể tin, chuyện lạ lùng nà y thá»±c sá»± nằm ngoà i tầm hiểu biết cá»§a gã.
-Chẳng có lẽ?
Mai Thái vẫn má»™t má»±c hoà i nghi, gã vẫn muốn thá» thêm má»™t lần nữa, Ä‘ang từ từ hạ tay trái xuống gã lại đột ngá»™t tung thêm má»™t quyá»n bằng tay phải, lần nà y có lẽ cú đấm đã xuất ra vá»›i lá»±c nhanh nhất có thể.
"Bụp"
Chỉ thấy cú đấm Ä‘i chưa tá»›i ná»a đưá»ng thì đã bị bà n tay cá»§a "bạch tạng" chặn lại má»™t cách không thể đơn giản hÆ¡n.
-Éo phải chứ? Váºy cÅ©ng đỡ được sao?
-Mịe, cái trò nà y mà y dùng cả tỷ lần rồi, có là thằng mù nó cũng đỡ được.
Thì ra gã Hắc Vân nà y có má»™t đôi mắt vô cùng khác thưá»ng, hắn có thể nhìn rõ má»i váºt dù chúng có di chuyển nhanh tá»›i đâu. Vừa rồi cÅ©ng là giả bá»™ để tên trá»c kia đánh, chứ vá»›i khả năng cá»§a gã thì dù có 10 tên như thế đánh cÅ©ng chẳng thể chạm và o quần áo chứ đừng nói là trúng. Chỉ cần gã trá»c hÆ¡i chạm và o ngưá»i để hắn có cảm giác là Hắc Vân láºp tức diá»…n kịch ngay. Cái trò nà y đã theo gã mưá»i mấy năm rồi, giỠđây trình độ diá»…n xuất cá»§a gã đã tiến và o và o cảnh giá»›i xuất thần nháºp hóa, giả mà như tháºt và tháºt không thể tháºt hÆ¡n. Chẳng thể trách tại sao hai gã ăn mà y nà y có thể trụ lại được ở cái đô thị có nhiá»u băng đảng nhất cả nước nà y.
……..
Hai tên ăn mà y dẫn nhau rá»i khá»i con hẻm Ä‘i ra đưá»ng chÃnh, vừa Ä‘i chúng vừa tán gẫu đủ chuyện.
-Mà y có ước mÆ¡ gì không? – Gã "bạch tạng" há»i vu vÆ¡.
-Có chứ sao không? Tao muốn tiá»n cá»§a cả thiên hạ nằm trong bà n tay tao. - Nói rồi "cây sà o" đưa bà n tay ra phÃa trước từ từ nắm chặt lại.
-Äể là m gì? – "Bạch tạng" tiếp tục.
-Có tiá»n mà y sẽ có tất cả chứ sao! Rồi thì để có thể phang mấy con ngưá»i mẫu trên tivi, rồi ngà y ngà y bá»n nó cung phụng tao như má»™t ông vua. Mà nói má»›i hay nhá, éo biết cảm giác mân mê mấy trái đà o tiên cá»§a mấy em siêu mẫu ngá»±c bá»± đó thì thế nà o nhỉ? Nếu bá»n nó dùng hai trái đó mà …..
Chẳng biết gã "cây sà o" nghÄ© gì nhưng toà n thân hắn run run, đôi mắt lim dim, "cáºu nhá»" cá»§a gã tỉnh ngá»§ lúc nà o không hay.
-Dớt dãi kìa mà y! – "Bạch tạng" khẽ lúc lắc cái đầu.
Câu nói là m "cây sà o" mở mắt ngÆ¡ ngác chốc lát rồi vá»™i đưa tay lau mép, há» há» cưá»i nhìn thằng bạn.
-Thế còn mà y thì sao?
Gã "bạch tạng" vênh mặt, cao hứng xổ nguyên một trà ng.
-Tao muốn đứng trên đỉnh cao nhất cá»§a cái xã há»™i nà y, có uy quyá»n đủ là m rung chuyển thế giá»›i. Tao cho thằng nà o sống thì nó được sống, tao cho nó chết thì nó phải chết. Äến lúc đó tất cả má»i ngưá»i sẽ phải nhìn tao bằng má»™t con mắt kÃnh nể, e sợ. Rồi thì….
Äang chém gió chặt bão, thao thao bất tuyệt thì má»™t tiếng "keng" nho nhá» vang lên khiến hắn láºp tức nuốt lại số thÆ¡ ca lai láng và o bụng để quay ra nhìn thằng chiến hữu Ä‘ang đứng cạnh.
-Dạ, con xin bà …..
"Cây sà o" ăn mà y vẻ mặt giả vỠđỠđẫn như thể cả tuần nay chưa có gì và o bụng, ngưá»i hÆ¡i gù xuống cúi chà o má»™t bà lão tầm 70 tuổi vừa vứt và o bát gã má»™t đồng xu nhá». Bà lão thấy "bạch tạng" ăn mà y thì tránh qua má»™t bên nhăn mặt rồi lắc đầu Ä‘i tiếp, ý nói "Thằng bé nà y chắc khùng rồi."
Äể ý má»›i thấy, giá» gã "bạch tạng" Ä‘ang giÆ¡ nắm tay mặt ngá»a lên trá»i, xem ra do cao hứng phát biểu "hoà i bão" cá»§a mình mà hắn vô thức là m váºy. Lại má»™t lần nữa "bạch tạng" lại bị ăn hụt mà chẳng hiểu vì là do tại sao, cứ đơ mặt ra nhìn theo bà lão Ä‘ang Ä‘i xa dần, đột nhiên gã tức mình gà o tướng lên.
-Bà cho nó sao lại không cho cháu chứ?
"Cây sà o" vỗ vai thằng bạn đen đủi, gương mặt tỠra rất buồn bã rồi thở dà i.
-Thá»±c sá»± Ä‘Ãu phải nói gì đâu nhưng mà có lẽ mà y không có duyên vá»›i tiá»n bạc….
-Tao giết mà y!!! – "bạch tạng" khẽ rÃt lên.
Tà i sản của sockking
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a sockking
15-12-2010, 09:42 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 4:
Hai thằng ôn váºt đứng lại cho tao!
Tối đó nhá» có vị đại gia cho Ãt tiá»n tiêu vặt nên đủ để hai đứa là m được bữa no nê. Äối vá»›i hai gã ăn mà y có cuá»™c sống mà n trá»i chiếu đất nà y thì sống ngà y nà o là chỉ biết ngà y đó, trong suy nghÄ© cá»§a chúng tiết kiệm là má»™t từ rất lạ lẫm. Äối vá»›i hai gã sống được hôm nay thì cứ biết hôm nay sướng đã, còn ngà y mai thì để sau rồi xét.
Hai gã rảo bước và o trong má»™t công viên rá»™ng lá»›n rồi tùy nghi tìm má»™t chá»— ngá»§ thÃch hợp, phải sau gần ná»a tiếng căng mắt ra nhìn chúng má»›i tìm được hai chiếc ghế đá chưa có ai ngồi nằm sát nhau. Hai gã ngồi phịch xuống, gương mặt tá» ra rất khó chịu.
-Mịe nó, cái công viên to váºt vã mà tìm muốn lòi con mắt má»›i thấy được hai cái ghế! – Gã "cây sà o" oang oang giá»ng.
-Than Ãt thôi, có là phúc rồi. – "Bạch tạng" lúc lắc cái đầu tổ quạ cá»§a mình.
Vừa lúc đó có hai cô nà ng xinh đẹp bước tá»›i, khuôn mặt trang Ä‘iểm rất Ä‘áºm, ăn mặc cá»±c kì thiếu vải, dáng Ä‘i thì lẳng lÆ¡ như má»i gá»i, chỉ cần nhìn thoáng qua cÅ©ng biết mấy nà ng chẳng phải tốt đẹp gì. Nhưng vá»›i hai gã ăn mà y thì cần quái gì phẩm giá, bởi lẽ chúng cÅ©ng chỉ có thể ngắm chứ chẳng thể chạm và o. Thấy hai nà ng lướt qua, hai gã "háo sắc" ăn mà y liá»n huýt gió, đôi mắt nheo lại thám hiểm từng đưá»ng cong trên ngưá»i các nà ng, rồi nở má»™t nụ cưá»i dâm đãng.
Hai cô nà ng Ä‘i tá»›i thấy hai gã ăn mặc rách rưới, nhìn thôi cÅ©ng đã biết là dân ăn mà y kiết xác thì tá» ra khinh thưá»ng, tá»›i ná»a con mắt cÅ©ng chẳng thèm nhìn, ưỡn ngá»±c cong mông bước Ä‘i. Thấy hai bóng hồng Ä‘i đã xa, "cây sà o" má»›i tiếc rẻ nuốt nước miếng.
-Giá mà tao được mân mê hai cái mông đồ sá»™ kia thì có chết cÅ©ng sướng. – Mắt gã thá»§y chung vẫn dán chặt và o hai bóng hình phÃa xa xa.
Vá» phần "bạch tạng" ăn mà y sau khi nhìn thấy thái độ cá»§a hai ả khi nhìn thấy mình thì tá» ra vô cùng bất mãn, gã cưá»i nhạt má»™t tiếng rồi chép miệng.
-Mấy ả bướm đêm đó mà y ước là m gì cho tốn hÆ¡i. Chỉ cần mà y có tiá»n thì dù mà y có là giống gì thì chúng nó cÅ©ng banh đùi ra cho mà y thá»a mãn.
-Mà y nói là m tao tụt mịe nó cả ….. quần. Có tiá»n thì việc gì tao phải ước. – Gã "cây sà o" bá»±c dá»c nhìn kẻ vừa phá ngang cái dâm ý Ä‘ang tá»›i cao trà o cá»§a mình.
Hắc Vân lúc nà y gác hai tay lên thà nh ghế, ngá»a mặt lên trá»i nhìn những vì sao Ä‘ang không ngừng lấp lánh, giá»ng gã đầy vẻ suy tư.
-Ngay đến mấy con hà ng hạng bét cÅ©ng có quyá»n khinh bỉ tụi mình, mà y không thấy nhục sao Thái?
Thấy thằng bạn nói váºy "cây sà o" xem chừng có chút suy ngẫm, gãi gãi mặt áºm Ỡđáp.
-Thì… cÅ©ng có chút Ãt. Nhưng biết sao được, ai bảo tao và mà y vốn là dân ăn mà y, đứng ở đáy cá»§a cái xã há»™i nà y thì liệu có quyá»n để mà nhục không?
Không khà trở lên yên lặng trong chốc lát, Hắc Vân thá»§y chung vẫn ngắm nhìn những vì sao, dưá»ng như vừa nhìn thấy Ä‘iá»u gì đó, gã mÆ¡ hồ nói.
-Liệu chúng ta có thể thoát khá»i kiếp ăn mà y không nhỉ? Nếu thá»±c sá»± có ngà y đó quả tháºt tao rất mong chá»â€¦
-Ôi dà o, sống chết có số, là m ăn mà y cũng có số của nó. Số mà y không phải là m ăn mà y thì mà y có muốn cũng không là m ăn mà y được, còn số mà y phải là m ăn mà y thì diện cỡ nà o thì cũng vẫn chỉ là thằng ăn mà y….
Nói Ä‘oạn gã "cây sà o" liếc nhìn thằng bạn ngồi cạnh rồi lại hướng mắt nhìn ra mông lung tiếp lá»i.
-Có Ä‘iá»u nhìn lên nhìn xuống tao cÅ©ng không thấy mà y giống ăn mà y tà nà o.
-Thôi Ä‘Ãu nghÄ© nữa mệt đầu, ngá»§ sá»›m mai còn váºt lá»™n mà kiếm cái gì đút và o mồm.
Nói Ä‘oạn "bạch tạng" ăn mà y liá»n ngả lưng xuống chiếc ghế đá, đôi mắt nhắm nghiá»n lại.
-Chúc mà y gặp ác mộng! – "Cây sà o" ngáp dà i một tiếng.
……
Trăng sáng, mây trôi, cả bầu trá»i phá»§ má»™t bức mà n mà u Ä‘en, Ä‘Ãnh lên đó là những vì sao lấp lánh. Gió lùa qua từng cÆ¡n, hai gã ăn mà y quần áo tuy rách rưới nhưng chẳng há» cảm thấy lạnh, có lẽ bởi chúng đã quá quen vá»›i việc ngá»§ ngoà i trá»i rồi.
Một giỠsáng.
Công viên trở nên cá»±c kì tÄ©nh mịch, dù là má»™t chiếc lá rÆ¡i e rằng cÅ©ng có thể nghe thấy rõ rà ng. Hai tên ăn mà y Ä‘ang say giấc nồng thì chẳng biết từ đâu bá»—ng xuất hiện những tiếng xì xà o to nhá» cá»§a má»™t đám ngưá»i, khiến cho gã "bạch tạng" vừa má»›i chợp mắt được Ãt lâu phải tỉnh dáºy. " Äến cái giá» nà y rồi thì còn lÅ© Ä‘iên khùng nà o lại ra công viên tâm sá»± thế nhỉ? "- Gã thầm nghÄ©.
Hắc Vân bắt đầu táºp trung lắng nghe để xem những tiếng nói phát ra từ đâu, gã khẽ xoay ngưá»i nghển đầu lên nhìn vá» phÃa sau lưng dãy ghế đá. Cái công viên nà y rất rá»™ng, nên việc có những chá»— thiếu thốn thiết bị chiếu sáng như bóng đèn là hoà n toà n bình thưá»ng, cÅ©ng chÃnh vì khu nà y không có bóng đèn nên hai gã ăn mà y má»›i mò tá»›i đây ngá»§, thứ chiếu sáng duy nhất ở đây chỉ có thể là ánh trăng mà thôi.
PhÃa xa xa cách dãy ghế đá mà hai gã Ä‘ang nằm ước chừng 25 đến 30 mét, có hai nhóm ngưá»i Ä‘ang đứng đối diện nhau trao đổi vá» chuyện gì đó. Do lúc nà y chẳng há» có tiếng động nà o ngoà i tiếng nói chuyện cá»§a nhóm ngưá»i, nên không khó khăn mấy để có thể nghe được. TÃnh tò mò nổi lên, gã "bạch tạng" cố dá»ng tai lắng nghe chăm chú.
-….Sao giá» nà y bá»n mà y má»›i tá»›i?
-..Hà ng vỠmuộn quá giỠmới lấy được…
-..rồi, rồi, giao nhanh rồi còn biến.
Hai chiếc vali mà u Ä‘en được hai ngưá»i ở hai nhóm cầm ra, để trước mặt rồi cùng mở, má»™t dạng kiểm tra lại hà ng trước khi trao đổi. Tuy trá»i tối, ánh trăng thì mỠảo nhưng 30 mét là khoảng cách khá gần đối vá»›i con mắt dị thưá»ng cá»§a "bạch tạng" ăn mà y, hiển nhiên gã có thể nhìn rõ những váºt nằm trong hai chiếc vali đó. Vừa nhìn qua "bạch tạng" ăn mà y đã được má»™t phen há hốc mồm miệng tá»›i trá»… cả quai hà m, má»™t chiếc vali đựng toà n tiá»n mÄ© kim, còn má»™t chiếc đựng đầy ắp những túi bá»™t mà u trắng tinh. Không quá ba giây Hắc Vân hiểu ngay ra bá»n ngưá»i nà y Ä‘ang buôn bán ma túy. Không muốn chỉ có má»™t mình được chứng kiến cảnh tượng chỉ có trên tivi, gã vá»™i cúi thấp đầu xuống rồi vươn tay vá»— và o đầu gã Mai Thái, toan tÃnh gá»i thằng bạn dáºy để hai đứa cùng mục sở thị cảnh tượng nà y để ngà y mai còn có cái mà chém gió vá»›i nhau.
Thấy đầu mình mấy lần liá»n có gì đó vá»— và o, Mai Thái mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng thức giấc ngá»a mặt lên toan nói gì đó thì lại thấy gã chiến hữu ra dấu im lặng nên lại thôi.
Hắc Vân lấy ngón tay liên tục chỉ chá» vá» phÃa sau ghế, khiến Mai Thái chẳng hiểu có chuyện gì, gã vừa ngáp vừa quay đầu vế hướng tay cá»§a Hắc Vân.
"Cục"
-Ui mẹ ơi!
Do chẳng để ý thà nh ghế cao tới đâu, mắt lại còn chẳng thèm nhìn thà nh ra cái giá phải trả là trán của gã Mai Thái va mạnh và o thà nh ghế khiến hắn kêu lớn một tiếng.
-Chết mịe! – "Bạch tạng" rÃt lên mặt xanh lét như tà u lá.
Và đây chÃnh là lý do khiến hắn sợ hãi, vừa nghe thấy tiếng ngưá»i kêu lên từ dãy ghế đá phÃa xa, nhóm ngưá»i Ä‘ang buôn ma túy láºp tức đổ dồn hết sá»± chú ý vá» phÃa phát ra tiếng động.
-Äứa nà o đó?
Má»™t gã trong nhóm hét lên, hắn chỉ suy nghÄ© trong má»™t giây sau đó không há» do dá»± rút ra má»™t váºt Ä‘en ngòm, là má»™t khẩu súng lục đã lắp sẵn nòng giảm thanh chÄ©a vá» phÃa dãy ghế mà nã đạn. "ChÃu, chÃu"
"Bụp,bụp", hai viên đạn ghim thẳng và o thà nh ghế mà gã Hắc Vân Ä‘ang nằm, tuy không xuyên qua nhưng gã vẫn cảm nháºn rõ dư chấn. Äám ngưá»i nà y tuyệt đối là má»™t băng đảng xã há»™i Ä‘en, không những thế còn trang bị cả súng, phá»ng chừng hai gã ăn mà y lần nà y đã gặp váºn xui táºn mạng.
-Bá»n nó có súng. Chạy!
Hắc vân kinh hãi rú lên, gã vá»™i giáºt áo gã chiến hữu vẫn còn Ä‘ang ná»a mÆ¡ ná»a tỉnh rồi cắm đầu chạy. Mai Thái choà ng tỉnh không biết đầu Ä‘uôi thế nà o nhưng thấy thằng bạn Ä‘ang cắm đầu lao Ä‘i thì cÅ©ng hiểu ngay là có nguy hiểm, gã vá»™i vã vắt cả hai giò lên cổ mà đuổi theo.
-Äợi tao vá»›i….
Thấy hai bóng ngưá»i chạy khá»i dãy ghế, lÅ© xã há»™i Ä‘en tưởng có kẻ rình mò chuyện là m ăn cá»§a mình rồi tìm cách tố cáo thì không thể bá» qua.
-Lũ chúng mà y còn không mau đuổi theo!
Má»™t gã trong nhóm xem chừng là kẻ cầm đầu, gà o ầm lên tá» ra vô cùng giáºn dữ.
Chẳng mấy chốc hai gã đã rá»i khá»i công viên, chạy bạt mạng dá»c đại lá»™ chÃnh, mấy lần thiếu chút nữa thì bị xe tông. Äám xã há»™i Ä‘en thì không ngừng bám sát phÃa sau, vì đã ra tá»›i đưá»ng lá»›n nên chúng không dám manh động mà dùng súng nữa, chỉ nhất má»±c Ä‘uổi theo.
-Hai thằng ôn váºt đứng lại cho tao!- Äám xã há»™i Ä‘en không ngừng gà o thét đầy vẻ căm phẫn.
Hai gã ăn mà y chẳng biết trá»i đâu đất đâu cứ thế mà phóng thẳng, chẳng hỠđể ý xem mình đã tá»›i chá»— nà o. Chỉ sau 15 phút chúng đã tiến và o trong má»™t bến cảng rá»™ng lá»›n nhất ở Long Thà nh đô thị. Hai gã dừng chân lại đôi chút vừa thở vừa nhìn xung quanh.
-Cái con…. Mịe…mịe nó…. Cuối cùng là có chuyện gì…. Thế… thế hả?
Gã Mai Thái vừa thở dốc vừa nhìn thằng bạn Ä‘ang đứng cạnh . Hắc Vân toan mở lá»i thì đã nghe thấy hà ng loạt tiếng chân nện mạnh trên đất.
-Trốn… đã tao sẽ nói sau.
Nói rồi hai gã ăn mà y láºp tức tiến sâu và o trong bến cảng.
Tà i sản của sockking
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîñàëîí , àíàëüíûé , çàâîä , cuc do pham toi , cuc do tôi pham , cuc do toi pham 4vn , ìåòðî , ïîðíîãàëåðåè , kicknice , ñáåðáàíêà , ñàéòà , ñìàéëèê , truyen cuc do toi pham , vu dong can khon