 |
|

22-12-2010, 09:05 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
|
|
Chương 40:
Äổ máu
Thấy sư huynh nói váºy thì bá»n chúng không khá»i mừng rỡ mà hùa theo. Nếu chỉ để tên “sắc ma†kia hứng chịu có hai đòn, mà phá»ng chừng vẫn chưa há» thấy hắn tá» ra Ä‘au đớn chút nà o, thì tháºt là quá lá»i cho hắn.
-Äúng, đúng… phải đủ ba lượt…
-Chịu đủ ba đòn mới xỠthua…
-Mau tiếp tục đê…
Hắc Vân hiểu rõ bá»n chúng vốn dÄ© “cá mè má»™t lứaâ€, thi nhau mà chèn ép gã, muốn gã phải nếm chịu đủ má»i Ä‘au đớn. Tên “sắc ma†vốn dÄ© cÅ©ng là ngưá»i, cÅ©ng cảm nháºn buồn vui, yêu giáºn như ai, giá» thấy đám môn sinh ép ngưá»i thái quá, tay sư huynh thì như muốn giết ngưá»i chứ không phải đấu kiếm, trong lòng gã cÅ©ng bắt đầu cảm thấy sá»± ấm ức dâng lên. Thôi thì “quá tam ba báºnâ€, coi như nốt lần cuối để cho mấy tên môn sinh kia được hả lòng hả dạ, để gã rá»i Ä‘i. Hắc Vân hai tay cầm lấy chuôi kiếm, sa sầm nét mặt.
-Và o Ä‘i! – Gã gằn giá»ng.
Lần nà y hỠTrần thầm nhủ sẽ mang hết khả năng mà giáng mạnh cho tên “sắc ma†một đòn, để xem đối phương có còn lì mặt ra được nữa hay không. Tiếng kiếm gỗ và kiếm tre lại thi nhau vang lên trong sự hò reo của đám đông.
“Chát, chátâ€
Do muốn nhanh chóng kết thúc má»i chuyện nên Hắc Vân cÅ©ng chỉ quÆ¡ kiếm và i cái còn đâu để mặc cho há» Trần muốn đánh và o đâu thì đánh, dù sao cÅ©ng chỉ còn má»™t đòn nữa là kết thúc, chÃnh miệng tên Trần VÅ© đã nói như váºy dù có muốn thay đổi cÅ©ng không được. Nhưng Hắc Vân nghÄ© thì đơn giản, nhưng đối phương lại ác độc khôn cùng, má»™t đưá»ng kiếm gá»— vừa xả mạnh và o đầu cá»§a Hắc Vân, tiếng động từ sá»± va chạm giữa há»™p sá» và thanh gá»— thá»±c là khiến cho đám môn sinh rợn tóc gáy, vá»™i ôm đầu thầm Ä‘au thay cho tên “sắc maâ€.
“Cá»Pâ€
Tên sư huynh thì do đang hăng máu nên chẳng hỠcảm thấy xót thương, ngược lại còn thống khoái không dứt, với đòn vừa rồi tuyệt đối sẽ khiến cho tên “mặt trắng†phải lăn ra đất mà kêu gà o, khóc thét.
Quả thá»±c đòn đánh đã khiến cho Hắc Vân cảm thấy buốt óc, đôi mắt hoa Ä‘i, gã khụy gối buông thanh kiếm tre, má»™t tay chống xuống sà n, còn má»™t tay ôm đầu. Äòn đánh vừa rồi quá ư là tà n nhẫn, nếu không phải là Hắc Vân, chỉ e kẻ tiếp nháºn đã vỡ đầu mà nằm quay táng ra đất rồi, thiết nghÄ© há» Trần kia thá»±c sá»± Ä‘ang muốn giết ngưá»i chăng?
Váºy là gã đã nháºn đủ ba đòn, chịu đủ ba sá»± Ä‘au đớn, kìm nén bản thân đúng ba lần, giá» có lẽ chẳng tên nà o còn đủ là do để là m khó Hắc Vân. Nhưng khi đôi mắt dần nhìn lại bình thưá»ng, bà n tay ôm đầu bá»—ng cảm thấy ươn ướt, Hắc Vân chầm cháºm đưa bà n tay ra trước mắt để nhìn cho rõ, thứ gã nhìn thấy chÃnh là máu. Máu bê bết trong lòng bà n tay cá»§a Hắc Vân, từ trên trán cá»§a gã má»™t dòng máu đỠthẫm cÅ©ng chầm cháºm lăn xuống má. Lòng bà n tay Ä‘ang dÃnh máu cá»§a chÃnh bản thân âm thầm siết chặt lại, đôi mắt vẫn không rá»i Ä‘i, Hắc Vân má»™t lần nữa cất giá»ng, nhưng lần nà y giá»ng nói lạnh lẽo như từ cõi chết vá»ng tá»›i.
-Tao…đi được rồi chứ?
Thấy tên “sắc ma†bị đánh chảy cả máu đầu thì đám môn sinh có chút lo sợ, phá»ng chừng chuyện nà y đã Ä‘i quá xa. Nhưng giá» thấy thằng “mặt trắng†không kêu lên má»™t tiếng, ngược lại còn có thể cất miệng há»i được, chứng tá» chỉ là vết thương nhẹ, vẫn trong khả năng chịu đựng, má»™t thằng oắt con yếu như cá»ng bún thế kia mà vẫn chịu được, thì vết thương hẳn là không đáng quan tâm. Vá»›i lại vừa rồi nó đã cưỡng hôn tuyệt sắc mÄ© nhân, khiến nà ng phát khóc, cái việc mất chút máu cÅ©ng là bà i há»c nhá»› Ä‘á»i mà thôi. Nhưng mấy tên môn sinh đâu có biết, nếu chúng thế chá»— cho Hắc Vân, thì chỉ vá»›i má»™t đòn đó thôi cÅ©ng đủ để chúng nứt sá», mà nằm viện ná»a năm. Äám môn sinh lại hò reo như thể vừa thắng cá độ.
-Sư huynh đánh hay…
-Äánh vỡ đầu nó rồi…hắc hắc…
-Äánh què luôn tứ chi nó Ä‘i, VÅ© sư huynh…
Những tiếng hò reo thá»±c chất không há» lá»t và o tai cá»§a tay Trần VÅ©, giá»ng nói duy nhất lá»t và o tai hắn chÃnh là giá»ng nói lạnh lẽo vừa rồi cá»§a tên “sắc maâ€. Há» Trần thá»±c sá»± không thể hiểu nổi khả năng chịu đựng cá»§a thằng “mặt trắng†kia lá»›n tá»›i mức nà o. Bị đánh cho vỡ đầu chảy máu mà vẫn tá» ra như không có gì, không thèm rên lên dù chỉ là má»™t tiếng nhá». Chẳng lẽ tên “sắc ma†nà y đứt dây thần kinh cảm giác, không còn biết thế nà o là đau đớn? Hay nó là thằng có sức chịu đựng cá»§a “siêu nhânâ€? Chẳng những thế câu nói vừa rồi còn như thể thách thức, không coi mấy đòn nó nếm phải và o đâu. “Con mịe nó! Äã thế thì ông Ä‘Ãu cần biết thượng võ, hay công bằng gì hết. Ông Ä‘áºp cho mà y đến khi nà o mà y quỳ láºy xin tha thì thôi!â€. Äang lúc hăng máu, lại thấy những đòn đánh cá»§a mình dưá»ng như chả có tác dụng gì, khiến cho tên Trần sư huynh thấy mình quá vô năng, ngay đến má»™t thằng “mặt trắng†yếu á»›t cÅ©ng không thể dạy dá»— được, thá» há»i cái danh hiệu á quân kiếm đạo toà n miá»n bắc cá»§a hắn sẽ vứt Ä‘i đâu? Chẳng thèm để ý tá»›i luáºt lệ gì hết, cÅ©ng chẳng cần biết đám sư đệ nhìn và o thế nà o, trước hết cứ phải triệt để Ä‘áºp cho tên “sắc ma†kia tráºn đòn nhừ tá» cái đã.
Há» Trần như phát cuồng, nhảy bổ tá»›i mà liên tiếp giáng cho Hắc Vân cả chục nhát kiếm, chẳng há» kiêng nể bất kì bá»™ pháºn nà o, cứ thế mà loạn xạ Ä‘áºp tá»›i tấp. Hắn cÅ©ng chẳng cần biết là đối phương vẫn Ä‘ang khụy gối, tay chống sà n, không há» cầm vÅ© khÃ.
“BỘP, BỘP, Cá»P, BỘP, BỘP, BỘP….â€
Thấy sư huynh hăng máu như váºy thì đám môn sinh cÅ©ng hò reo ý á»›i, chúng tưởng rằng há» Trần nghe được mấy câu khÃch bác cá»§a chúng, tiếp tục dạy dá»— tên “sắc ma†mà không cần biết tá»›i luáºt lệ gì hết.
-Hoan hô sư huynh, hoan hô sư huynh…
-Äánh hay lắm, đánh hay lắm VÅ© sư huynh Æ¡i…
-Tháºt là khoan khoái là m sao… ha ha ha ha ha…
“BỘP, BỘP, BỘP……â€
Bá»n môn sinh nà y đâu phải là ngưá»i chịu tráºn, là m sao biết được những đòn đánh kia Ä‘au đớn tá»›i mức nà o. Nếu chúng hiểu được thì chắc chắn sẽ không mạnh mồm mà hò hét như váºy.
Rốt cuá»™c thì tay Trần VÅ© kia có coi đối phương là ngưá»i không đây? Hắn ra tay đánh Hắc Vân cứ như thể đánh súc váºt, có khi súc váºt cÅ©ng chẳng bị ngược đãi đến mức độ đó. Hắn nghÄ© rằng có thể đánh cho tá»›i lúc tên “sắc ma†phải quỳ xuống xin tha? Cái nà y gá»i là ảo tưởng, là không biết trá»i cao đất dà y, là đang đùa vá»›i lá»a, há» Trần Ä‘ang đùa giỡn vá»›i chÃnh mạng sống cá»§a bản thân mà chẳng há» hay biết.
Trên Ä‘á»i nà y chẳng có gì là bất táºn, ngay đến vÅ© trụ bao la cÅ©ng phải có giá»›i hạn cá»§a nó, chứ đừng nói gì tá»›i sức chịu đựng cá»§a con ngưá»i. Hắc Vân vốn dÄ© là kẻ đắc tá»™i trước, nên hắn đã nhắm mắt mà cho qua ba đòn, coi như thay lá»i xin lá»—i. Nhưng giá» thì sao? Äây không phải là ba, mà là hà ng mấy chục nhát kiếm gá»— Ä‘ang không ngừng nã và o ngưá»i Hắc Vân. Váºy gã có Ä‘au không? Tất nhiên là có chứ, rất Ä‘au là khác. Không những chỉ Ä‘au đớn mà trong đầu gã giỠđây Ä‘ang xuất hiện má»™t cảm xúc, “điênâ€. Khà huyết trong cÆ¡ thể Hắc Vân như thể Ä‘ang chảy ngược, bức bối như muốn trà o ra ngoà i, lồng ngá»±c như bị má»™t váºt nén chặt lại khiến hÆ¡i thở cá»§a gã trở nên dồn dáºp. Bản thân đã bị đánh cho chảy máu đầu, nhưng tên VÅ© sư huynh kia vẫn nhất quyết không buông tha, mà còn ra tay ác độc hÆ¡n nữa, đám môn sinh ở ngoà i thì không ngừng hò reo. Cảnh tượng nà y là m Hắc Vân nhá»› tá»›i lúc còn trên đảo, má»™t tên đồ tể và xung quanh là những tay đại gia mất hết nhân tÃnh.
Hắc Vân vốn dÄ© là sói đội lốt cừu, má»™t khi hoà n cảnh tác động và o gã, để cho bá»™ lông cừu trắng muốt không còn che nổi mà u Ä‘en xám đặc trưng cá»§a loà i sói, thì khi đó chỉ trách sao ông trá»i không có báo trước tai há»a cho kẻ dám đắc tá»™i vá»›i gã mà thôi.
Cái gì đến rồi cũng phải đến, li nước đã đầy nếu tiếp tục đổ thêm thì chắc chắn sẽ phải trà o ra.
“BỤPâ€
Thanh kiếm gá»— Ä‘ang được dồn nén hết sức mạnh mà quáºt xuống thì bị má»™t bà n tay dÃnh máu đỡ lấy ngay giữa không trung.
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a sockking
|
|

24-12-2010, 08:43 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
|
|
Chương 41:
Tội lỗi nối tiếp tội lỗi
ÄÆ°á»ng kiếm bạo liệt như váºy mà đối phương chỉ giÆ¡ má»™t tay lên là dá»… dà ng đỡ được, tên Trần VÅ© có chút bất ngá». Hắn tÃnh rút lại thanh kiếm, để tiếp tục thá»a mãn sá»± hăng máu Ä‘ang dâng lên dần dần. Nhưng dù có kéo, có xoay, vặn cỡ nà o thì thanh kiếm cÅ©ng không xê dịch nổi má»™t li, há» Trần còn dùng cả hay tay nắm chắc chuôi kiếm mà giáºt lại cÅ©ng không được. Thấy đối phương dùng má»™t tay, mình thì dùng tá»›i hai tay ra sức mà lôi cÅ©ng không ăn thua gì, hÆ¡n nữa đối phương lại nhá» con hÆ¡n hắn nhiá»u. Thẹn quá, tên Trần VÅ© má»›i hét lên.
-Mau buông ra thằng ôn con!
Lúc nà y Hắc Vân đã đứng dáºy, tay vẫn nắm chắc thanh kiếm gá»—, đôi mắt sắc lạnh tá»›i rợn ngưá»i Ä‘ang nhìn xoáy và o mặt tên VÅ©. Äám môn sinh thấy tình thế bá»—ng chốc biến chuyển, VÅ© sư huynh rõ rà ng Ä‘ang dùng cả hai tay để giáºt lại thanh kiếm gá»—, còn tên “sắc ma†chỉ cầm bằng má»™t tay. Những tiếng hò reo nhanh chóng thưa thá»›t rồi tắt lịm, chỉ còn lại giá»ng chá»i bá»›i cá»§a VÅ© sư huynh.
-BỠcái tay thối của mà y ra, không thì đừng trách tao…
“Rắcâ€
Bà n tay cá»§a Hắc Vân vặn mạnh, tức thì chiếc kiếm gá»— được chia thà nh hai ná»a, Ä‘uôi thì tên Trần VÅ© cầm, còn đầu thì nằm trong tay gã. Äám môn sinh cùng há» Trần nhìn thấy váºy thì không khá»i tròn mắt, há mồm, thanh kiếm gá»— nà y cứng chắc ra sao chúng Ä‘á»u biết rõ, váºy mà tên “mặt trắng†kia dá»… dà ng bẻ gẫy như thể bẻ má»™t miếng xốp.
Hắc Vân buông tay, khiến cho thanh gá»— trên tay rÆ¡i xuống sà n vang lên và i tiếng “cạch, cạch,..â€. Khi tiếng động nà y vang lên thì cÆ¡ thể cá»§a tên “sắc ma†cÅ©ng theo đó mà xuất kÃch, má»™t quyá»n cá»§a gã như thiết chùy quáºt thẳng và o khá»›p tay cá»§a tên Trần VÅ©.
“RẮCâ€
Tiếng xương gãy vang lên còn chưa dứt, há» Trần kia còn chưa há» cảm nháºn được sá»± Ä‘au đớn nÆ¡i cánh tay, thì đôi chân cá»§a Hắc Vân đã tiếp tục phát động. Má»™t cước bá đạo nhằm đúng mạng sưá»n cá»§a đối phương mà quáºt tá»›i.
“Rốpâ€
Vá»›i má»™t cước nà y thôi, e là tên sư huynh xấu số cÅ©ng phải gãy tá»›i sáu, bảy cái xương sưá»n. CÆ¡n Ä‘au chỉ má»›i lên đến ná»a chừng, tiếng kêu còn chưa kịp phát ra miệng thì lại má»™t đạo quyá»n nữa nhanh như chá»›p, bạo liệt như sấm sét đã thụi thẳng và o bụng cá»§a Trần vÅ©. Chiếc áo giáp kiên cố là thế mà cÅ©ng phải lõm và o, in đúng hình nắm đấm cá»§a Hắc Vân.
“BỤPâ€
Vá»›i cÆ¡ thể to cao cá»§a tên VÅ© thì chắc hẳn hắn phải nặng tá»›i 70, 80 cân chứ không thể Ãt hÆ¡n. Nhưng giỠđây, khi trúng má»™t quyá»n cá»§a Hắc Vân, thì cÆ¡ thể cá»§a hắn phá»ng chừng chỉ còn nặng có và i cân mà thôi. Tên Trần vÅ© bắn tuốt vá» sau xa tá»›i cả sáu bảy mét, va thẳng và o đám môn sinh Ä‘ang đứng phÃa sau, cả đám thi nhau ngã ngá»a ra đất.
-Vũ sư huynh…
-Mau tới xem huynh ấy có sao không…
Mấy tên môn sinh táºn mắt chứng kiến cÆ¡ thể cao lá»›n cá»§a sư huynh bắn tuốt vá» sau cứ như bị má»™t chiếc xe tải chạy vá»›i tốc độ cao đụng trúng, thì hốt hoảng lại xem xét thương thế. GiỠđây, tên VÅ© sư huynh Ä‘ang nằm xõng xoà i trên sà n, mắt trợn ngược, sùi bá»t mép, má»™t cánh tay đã bị gáºp vá» sau biến dạng, giáp bụng thì lõm và o. Xem ra liên tiếp phải chịu đựng những ná»—i Ä‘au tá»›i chết Ä‘i sống lại, nên há» Trần đã chết giấc tại chá»—. Nhìn kÄ© cÆ¡ thể Ä‘ang nằm kia, những tên môn sinh vừa thi nhau hò hét giá» phải nhìn tên “sắc ma†vá»›i ánh mắt khác, má»™t ánh mắt sợ hãi như nhìn thấy ác quá»·.
Hắc Vân đứng yên tại chá»—, quét ánh mắt lạnh lẽo nhìn vá» phÃa trước, dòng máu trên mặt gã giỠđã chảy xuống tá»›i cằm. Äáng là ra chỉ cần má»™t đòn là có thể tiá»…n tên tên súc sinh vừa hà nh hạ gã tá»›i tây phương cá»±c lạc, nhưng có má»™t chuyện khiến Hắc Vân không thể xuống tay, hÆ¡n nữa đây lại là đạo quán mà Liên Hoa mÄ© nhân lui tá»›i, phá»ng chừng nà ng rất thân thiết vá»›i má»i ngưá»i, nếu giá» mà đánh chết ngưá»i trong nà y, thá» há»i gã còn cÆ¡ há»™i mà tiếp cáºn mÄ© nhân hay không? Äó là còn chưa kể tá»›i vụ việc giáo huấn mấy tay Trung Quốc vừa má»›i xảy ra hôm qua.
Nhưng có Ä‘iá»u Hắc Vân chưa tÃnh qua, đó là đánh chết ngưá»i và đánh cho bán thân bất toại thì cÅ©ng không há» khác nhau là mấy. Từ trong phòng thay đồ nữ, các nữ môn sinh cùng vá»›i Liên Hoa mÄ© nhân giá» má»›i bước ra. Những tưởng tên “sắc ma†đã biến xấu hổ mà biến Ä‘i rồi, má»i ngưá»i sẽ không còn phải chạm mặt hắn nữa, ai dè vừa bước ra đã thấy ngay Hắc Vân má»™t mình đứng giữa sà n táºp, các cô nà ng Ä‘anh đá vá»™i tru má» lên mà xỉ vả.
-Ai Da! Cái tên dâm tặc nhà ngươi vẫn còn mặt dà y mà ở lại sao?
-Tên nà y có biết xấu hổ không váºy hả?
-Mấy ông con trai đâu cả rồi? Sao còn chưa tống khứ hắn ra ngoà i!
Hắc Vân chỉ lặng lẽ “tiếp thu†mấy lá»i “ ngá»t ngà o†cá»§a các nữ môn sinh, nà o có phải gã không muốn rá»i Ä‘i, chỉ là có má»™t số thà nh phần “anh tà i†không muốn cho gã dá»… dà ng bá» Ä‘i mà thôi. Ãnh mắt cá»§a Hắc Vân lại nhìn chằm chằm và o Liên Hoa mÄ© nhân, thá»±c sá»± gã không thể Ä‘iá»u khiển nổi bản thân khi con ngưá»i kia xuất hiện.
Äáng là ra thì Liên Hoa đã nguôi ngoai Ä‘i phần nà o, nhưng giá» vừa bước ra lại chạm mặt vá»›i tên “dâm thầnâ€, chẳng những thế hắn còn cứ nhìn xoáy và o nà ng, ngá»n lá»a tức giáºn lại bùng lên. Toan đốp chát và o mặt tên vô liêm sỉ kia, thì tuyệt sắc mÄ© nhân cùng các nữ môn sinh má»›i để ý đám nam môn sinh Ä‘ang xúm và o má»™t chá»—, tên quay mặt nhìn và o trong, kẻ thì mặt mà y tái mét nhìn vá» phÃa “sắc maâ€. Thấy sá»± lạ, các nà ng liá»n chạy lại gần xem có chuyện gì hay không.
-Ã! – Má»™t cô nà ng khi nhìn thấy gã VÅ© nằm bẹp trên sà n thì thất kinh kêu lên.
-Anh Vũ! – Liên Hoa mĩ nhân tròn mắt.
-Chuyện gì vừa xảy ra vây? – Má»™t nà ng quay ra há»i gã đứng cạnh.
Tên nà y e dè nhìn qua Hắc Vân rồi lại nhìn sang tay sư huynh cá»§a hắn, phá»ng chừng Ä‘ang sợ hãi Ä‘iá»u gì, chỉ dám nói lấp lá»ng.
-Vừa rồi…sư huynh và …và … tên đó…
Các cô nà ng chả cần phải nghe hết câu, cái tÃnh nhanh nhảu, bá»™p chá»™p láºp tức trá»—i dáºy.
-Cái tên trá»i đánh, thánh đâm kia. Sao ngươi dám hà nh hung anh VÅ© hả?
-Äã sà m sỡ chị Hoa, giá» còn ra tay đánh ngươi…ngươi đúng là súc sinh mà …
-Chúng ta sẽ báo công an…
-Tên côn đồ, biến thái…
Các cái miệng xinh đẹp thi nhau chá»i rá»§a, nhiếc mắng tên “sắc maâ€, mà chả cần biết đầu Ä‘uôi sá»± việc ra sao, lá»—i lầm thế nà o, cứ phải bênh ngưá»i mình cái đã. Liên Hoa mÄ© nhân nghe chị em nói váºy, thì quay ra nhìn Hắc Vân vá»›i ánh mắt bi phẫn, hai hà ng lệ lại trà o ra tức tưởi, thá»±c sá»± giỠđây nà ng không biết dùng từ ngữ nà o để ném và o mặt tên côn đồ, dâm tặc trước mặt.
Nét mặt đáng sợ, cùng đôi mắt lạnh lẽo cá»§a Hắc Vân vừa bắt gặp những giá»t nước mắt Ä‘ang lăn dà i trên má cá»§a mÄ© nhân thì liá»n tan biến, chỉ còn lại sá»± buồn bã Ä‘ang phá»§ xuống gương mặt gã. Hắc Vân liên tiếp là m cho Liên Hoa phải rÆ¡i lệ, mà toà n là nước mắt cá»§a sá»± uấn háºn, tức tối. Liệu có phải ông trá»i Ä‘ang đùa giỡn vá»›i hắn không đây, muốn chÆ¡i hắn không đây? Xem ra sau nà y để lấy được má»™t chút Ãt thiện cảm cá»§a Liên Hoa mÄ© nhân, thì Hắc Vân sẽ gặp phải vạn phần khốn đốn.
Tuy bị chị em không tiếc lá»i mà “biểu dươngâ€, mÄ© nhân thì hiểu lầm mà phát khóc, nhưng gã vẫn chẳng há» thốt ra tá»›i ná»a từ thanh minh. Bởi gã hiểu rõ, cà ng thanh minh thì má»i ngưá»i sẽ cà ng hiểu lầm, nghÄ© rằng gã Ä‘ang bà o chữa cho tá»™i lá»—i cá»§a bản thân, nên tốt nhất là không nên nói gì cả.
Khi diá»…n biến Ä‘ang lên tá»›i cao trà o, thì cánh cá»a ra và o báºt mở, má»™t bóng ngưá»i cất bước và o trong đạo quán. Là má»™t ngưá»i ông lão tóc đã bạc trắng, nhìn gương mặt mà đoán thì lão cỡ tầm 64, 65 tuổi, tuy đã già nhưng vẫn rất linh hoạt, khá»e mạnh, cách Ä‘i đứng nhanh nhẹn, nhưng không há» vá»™i vã, ông lão nà y chắc chắn là má»™t ngưá»i có táºp luyện qua võ công.
Vừa thấy ông lão bước và o thì đám môn sinh liá»n lá»… phép cúi chà o.
-Sư phụ! – má»i ngưá»i đồng thanh.
Tiến và o trong đạo quán, ngưá»i đầu tiên Ä‘áºp và o mắt ông ta chÃnh là Hắc Vân, nhìn thấy viết máu trên mặt cá»§a tên thanh niên thì ông lão không khá»i chau mà y. Nhìn vá» phÃa đối diện lại thấy đám môn sinh cá»§a mình Ä‘ang xúm và o má»™t chá»—, lại cà ng khiến cho ông ta khó hiểu.
-Có chuyện gì váºy?
Vừa thấy sư phụ cất giá»ng há»i thì láºp tức đám nữ môn sinh liá»n nhanh miệng mà trả lá»i, cứ như thể đứa trẻ con Ä‘ang mách bố.
-Có kẻ và o đây gây rối đạo quán sư phụ à …
-Hắn sà m sỡ chị Hoa…
-Lại còn hà nh hung anh Vũ nữa…
-Sư phụ mau lại đây mà xem…
Vừa nói đám môn sinh vừa hướng mắt vá» phÃa Hắc Vân, tá» ra hằn há»c, tức tối. Còn Liên Hoa thì chỉ trân trân nhìn tên “sắc maâ€, hai hà ng lệ cứ tuôn ra mà không sao kìm lại được, sá»± phẫn uất khó có thể cất được thà nh lá»i. Thấy các đệ tá» nói váºy thì ông lão rảo bước tá»›i nÆ¡i, nhìn và o tên đồ đệ ưu tú cá»§a mình Ä‘ang nằm bất tỉnh trên sà n, Ä‘ang được các môn sinh chăm sóc, lão Phúc không khá»i thất thần. Äiá»u là m ông ta chú ý nhất đó chÃnh là vết lõm sâu hằn lên hình má»™t nắm đấm ở chiếc áo giáp. Liệu cần phải có bao nhiêu sức mạnh để tạo ra vết tÃch kinh dị như váºy?
Ông lão nà y chÃnh là Thượng Äiá»n Tiểu Phúc, sinh ra và lá»›n lên tại Tokyo – Nháºt Bản. Từ nhỠông ta đã được huấn luyện tại các trưá»ng kiếm đạo danh tiếng, lãnh ngá»™ đủ cách dòng kiếm thuáºt trên đất nước mặt trá»i má»c. Những ngưá»i trong nghá» thưá»ng tôn sùng mà gá»i ông ta vá»›i mÄ© danh, “Thiên tà i kiếm đạoâ€. Không cần nói cÅ©ng biết cả cuá»™c Ä‘á»i ông ta gắn liá»n vá»›i sá»± truy cầu cảnh giá»›i tối cao cá»§a kiếm đạo, là sá»± táºp luyện không ngừng nghỉ bất kể ngà y đêm. Cà ng Ä‘i sâu ông cà ng hiểu rõ hai chữ “kiếm đạo†tuy rằng đơn giản, nhưng hà m chứa trong đó lại là má»™t triết là rá»™ng lá»›n, mà ông ta phải đánh đổi cả Ä‘á»i má»›i mong hiểu hết được. Trong cuá»™c chiến Nháºt – Việt ông đã qua đây để chiến đấu, và o sinh ra tá» không biết bao lần, nhưng lão Phúc sá»›m hiểu ra cuá»™c chiến nà y thá»±c chất là vô nghÄ©a, ngưá»i dân Việt Nam là con ngưá»i đôn háºu, hiá»n hòa và chất phác nhất mà ông từng được biết. Chiến tranh kết thúc, Thượng Äiá»n Tiểu Phúc đưa cả vợ và con qua Việt Nam định cư, láºp nên đạo quán Thượng Nháºt. Bản thân con trai ông ta cÅ©ng kết hôn vá»›i má»™t ngưá»i con gái Việt, còn Liên Hoa mÄ© nhân chÃnh là cháu ná»™i cá»§a ông ta.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
|
|

24-12-2010, 02:48 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
|
|
Chương 42:
Tráºn thứ hai
-Các ngươi gá»i cấp cứu chưa? – Lão Phúc lo lắng.
-Äã gá»i rồi sư phụ, chắc lát nữa là đến thôi! – Má»™t gã môn sinh đáp lá»i.
Thượng Äiá»n Tiểu Phúc giá» má»›i xoay ngưá»i, nhìn vá» phÃa gã “côn đồ†vừa hà nh hung đệ tá» cá»§a lão. Ông ta bắt đầu đánh giá con ngưá»i trước mặt, dáng dấp cÆ¡ thể, khuôn mặt, khà độ, tất cả Ä‘á»u nói lên rằng hắn quá ư là bình thưá»ng. Váºy thì tại sao đệ tỠưu tú nhất cá»§a lão lại có thể bị con ngưá»i nà y đánh bại? Khả năng cá»§a môn đệ lão ra sao, chẳng lẽ lão không hiểu rõ, hÆ¡n nữa nhìn vết lõm trên áo giáp, lão Phúc cà ng khẳng định phải là má»™t tuyệt thế cao thá»§ má»›i có thể tạo nên. Ông cÅ©ng chú ý tá»›i vết máu trên mặt Hắc Vân, phá»ng chừng là do giao đấu vá»›i Trần VÅ© nên má»›i có, váºy thì tráºn đấu đó chắc hẳn rất ác liệt.
Nhưng ông ta đâu có biết, do gã “côn đồ†hối háºn vá» việc mình là m vá»›i Liên Hoa nên má»›i để tên đệ tỠưu tú kia đánh ba đòn, còn bằng không, dù là cả cái đạo quán nà y xông và o má»™t lượt e là cÅ©ng chẳng thể là m khó được gã.
Nhìn ngang nhìn dá»c, lão Phúc vẫn không tin được là kẻ trước mặt đã hạ gục há» Trần, suy xét giây lát, Thượng Äiá»n Tiểu Phúc má»›i cất giá»ng trầm ổn.
-ChÃnh là cáºu đã đánh trá»ng thương đệ tá» cá»§a ta? – Lão muốn khẳng định lại những gì mình nghe được.
Hắc Vân cháºm rãi lấy tay quệt vết máu lăn trên má, gã bình thản nhìn lão Phúc mà đáp lại.
-Äúng, là tôi ! – Gã tá» ra khá kiệm lá»i.
-Theo như đệ tá» cá»§a ta nói, thì cáºu vô duyên vô cá»› tá»›i đây kiếm chuyện có phải không? – Lão chắp hai tay sau lưng, đôi mắt dò xét thái độ cá»§a Hắc Vân.
Thá»±c ra nói như váºy cÅ©ng đúng, Hắc Vân khi không lại dám và o táºn đạo quán mà “sà m sỡ†Liên Hoa mÄ© nhân, khác nà o tá»± Ä‘i kiếm chuyện vá»›i tất cả các môn sinh ở đây. Nhưng cÅ©ng chẳng thể trách gã, nếu tay Trần VÅ© kia không phải là kẻ tâm địa ác độc, má»™t má»±c muốn hạ nhục Hắc Vân thì đã không phải lãnh háºu quả thê thảm đến thế. Có Ä‘iá»u giá» gã Ä‘ang đóng vai “phản diệnâ€, lại má»™t mình giữa hang “cá»pâ€, dù có thanh minh thì cÅ©ng bị đám nam môn sinh phá»§ nháºn ngay, mà mấy nà ng nữ môn sinh kia thì toà n thuá»™c loại chanh chua, Ä‘anh đá, chỉ e Hắc Vân mà mở miệng bà o chữa, láºp tức sẽ được tặng cho cái danh hiệu “gái ** già mồm†hay “vừa ăn cắp vừa la là ng†ấy chứ. Äó là còn chưa kể Liên Hoa mÄ© nhân giỠđã có ác cảm vá»›i Hắc Vân, gã còn phân bua nà y ná» thì khả năng cái ác cảm kia được nhân thêm 10 lần, 100 lần là rất có thể. Thôi thì bị mang tiếng là kẻ ác thì ác luôn má»™t thể, Hắc Vân chép miệng rồi cất giá»ng chán nản.
-Cũng chẳng phải vô duyên vô cớ gì, chỉ muốn cùng đệ tỠcủa ông giao lưu một chút mà thôi!
Thấy thái độ cá»§a tên “sắc ma†tháºt quá ngứa mắt, các nữ môn sinh liá»n cho gã mấy lá»i “tán dươngâ€.
-Äúng là má»™t tên hạ lưu, vô liêm sỉ, côn đồ…
-Äã đánh ngưá»i còn ra vẻ ta đây, nhìn tháºt là ……
-Sư phụ thấy thái độ của hắn rồi đấy…
Lão Phúc trầm tĩnh, giơ tay ra hiệu cho các đệ tỠyên lặng, rồi lại chất vấn.
-Giao lưu? Äây là kiếm đạo quán, thiết nghÄ© nếu giao lưu thì cÅ©ng nên dùng kiếm để há»c há»i lẫn nhau. Nhưng theo những gì ta thấy thì…
Nói tá»›i đây, lão Phúc ngừng lá»i, nghÄ© tá»›i nắm đấm hằn trên giáp cá»§a tên đệ tá», thá»±c sá»± lão vẫn không cho rằng gã thanh niên trước mặt gây ra má»i chuyện. Hay hắn ta có đồng bá»n? Lão Phúc toan há»i, thì câu trả lá»i cá»§a Hắc Vân đã khiến lão phải đánh giá lại vấn Ä‘á».
-À… chẳng qua tên đó trình độ non kém, tôi chỉ cần dùng tay không cũng có thể “giao lưu†với hắn, thiết nghĩ chẳng cần phải dùng tới kiếm là m gì. – Hắc Vân thở dà i.
Do câu trước đã không giải thÃch, nên câu há»i nà y Hắc Vân cÅ©ng phải nghÄ© bừa ra má»™t là do mà trả lá»i.
Trình độ non kém? Má»™t kẻ từng Ä‘oạt giải á quân kiếm đạo toà n miá»n bắc mà trình độ non kém sao? Thượng Äiá»n Tiểu Phúc thá»±c sá»± không ngá» tên thanh niên trước mặt lại cao ngạo tá»›i váºy, hắn hạ thấp đệ tỠưu tú cá»§a lão cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc coi thưá»ng đạo quán Thượng Nháºt. Lão vốn là kẻ có thể đánh đổi cả Ä‘á»i để truy cầu kiếm đạo, tất nhiên những chuyện liên quan tá»›i vấn đỠnà y Ä‘á»u vô cùng đặc biệt vá»›i Thượng Äiá»n Tiểu Phúc. Giá» thấy có kẻ coi thưá»ng tâm huyết cả Ä‘á»i mình, sÄ© diện nổi lên, Ä‘ang chuẩn bị nói gì đó thì giá»ng cá»§a Liên Hoa đã chen ngang.
-Anh VÅ© không phải là ngưá»i kém cá»i. Ngươi nói váºy chẳng khác nà o không coi đạo quán nà y ra gì. Ngươi có thể coi thưá»ng ta, nhưng không được phép coi thưá»ng tâm huyết cả Ä‘á»i cá»§a ông ná»™i. – Liên Hoa do không thể chịu đựng nổi nữa, bèn gắt lên.
-Liên Hoa, cứ để ông nói chuyện với hắn được rồi! – Lão Phúc ôn tồn.
Liên Hoa mÄ© nhân không nói gì thêm, lưá»m lưá»m nhìn tên “sắc maâ€, cà ng lúc sá»± oán giáºn nà ng dà nh cho hắn cà ng tăng lên.
Nghe qua Ä‘oạn há»™i thoại, Hắc Vân giá» biết thêm được chút tin tức vá» tuyệt sắc mÄ© nhân, nhưng gã cÅ©ng thầm kêu khổ, câu trả lá»i bừa vừa rồi xem ra đã đổ thêm dầu và o lá»a.
-Nếu cáºu muốn giao lưu, há»c há»i vá» kiếm đạo. Váºy thì hôm nay Ä‘Ãch thân lão già nà y sẽ nhá» cáºu chỉ giáo cho và i đưá»ng!
Nói thì nói váºy, nhưng thá»±c chất lão Phúc Ä‘ang muốn tá»± tay dạy dá»— cho tên thanh niên ngổ ngáo kia má»™t tráºn, để hắn chừa cái tÃnh “coi trá»i bằng vungâ€, chứng tá» cho hắn biết, đạo quán nà y không phải đồ bá» Ä‘i như hắn tưởng. HÆ¡n nữa cÅ©ng để thá» xem khả năng cá»§a hắn tá»›i đâu, có phải chÃnh là kẻ vừa đả thương môn sinh cá»§a lão hay không.
Thấy sư phụ sắp Ä‘Ãch thân giáo huấn tên “sắc ma†thì đám nữ môn sinh như mở cá» trong bụng, khoái chà hô lên.
-Sư phụ không cần phải khách khà với hắn là m gì…
-Sư phụ phải cho hắn biết sự lợi hại của đạo quán chúng ta…
Còn mấy tay nam môn sinh thì vẫn im thin thÃt, e ngại nhìn Hắc Vân, vừa rồi chúng đã táºn mắt chứng kiến khả năng cá»§a gã, nên giá» cÅ©ng không dám chắc sư phụ chúng có thể thu tháºp nổi tên “sắc ma†hay không.
Hắc Vân thì thầm cưá»i khổ, xem ra gã đã động chạm đến tá»± ái cá»§a ông già trước mặt, mà ông già nà y lại chÃnh là ông ná»™i cá»§a Liên Hoa, thá» há»i gã ra tay kiểu gì? Giá» lại nhịn nhục mà cho ông ta giáo huấn, tá»›i lúc đó Liên Hoa mÄ© nhân nhân lại chả coi Hắc Vân là cái loại thùng rá»—ng kêu to, anh hùng rÆ¡m, quân tá» bá»™t, váºy thì còn đâu hình tượng cá»§a gã. Äánh cÅ©ng chết, mà không đánh cÅ©ng chết, Hắc Vân thá»±c sá»± Ä‘ang rÆ¡i và o tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Còn chưa biết phải sá» trà ra sao, thì má»™t thanh kiếm gá»— đã vứt ra trước mặt Hắc Vân.
-Cầm kiếm lên! – Lão Phúc cất giá»ng như thể ra lệnh.
Phá»ng chừng chuyện nà y không còn có đưá»ng lùi, Hắc Vân miá»…n cưỡng nhặt lấy thanh kiếm gá»—, buồn bã nhìn ông già trước mặt, không biết má»i chuyện sẽ còn Ä‘i tá»›i đâu nữa đây.
Bước và o trong sà n đấu, hai tay nắm chắc lấy chuôi kiếm, mÅ©i kiếm hướng vá» phÃa địch thá»§, má»™t chân bước lên còn má»™t chân lùi lại, Thượng Äiá»n Tiểu Phúc Ä‘ang đứng đúng theo tư thế cá»§a má»™t Samurai(*) chuẩn bị xuất chiến. Ông ta Ä‘ang cá»±c kì nghiêm túc trong việc nà y.
-Tuy tà i năng cá»§a ta cÅ©ng có phần hạn chế, không biết có thể là m đối thá»§ cá»§a cáºu hay không? Nhưng mong rằng cáºu sẽ dốc hết sức mà đấu vá»›i ta má»™t tráºn, đừng vì thấy ta già cả mà nương tay! – lão Phúc trầm ổn cất giá»ng.
Lần đầu tiên thấy sư phụ cá»§a mình nghiêm túc như váºy, đám môn sinh cùng Liên Hoa Ä‘á»u không dám ầm ỹ, chỉ nhất nhất quan sát tráºn đấu. Nhưng trong lòng các nà ng thì chắc tá»›i 99% tên “sắc ma†kia sẽ thảm bại, cúp Ä‘uôi mà bá» chạy.
Không khà cá»§a đạo quán trở lên tÄ©nh lặng, ánh mắt cá»§a lão Phúc lạnh lẽo như băng tuyết, nhìn xoáy và o Hắc Vân, từ ánh mắt nà y má»™t loại bức khà bắt đầu phát tán ra xung quanh, chÃnh là chiến khà cá»§a Thượng Äiá»n Tiểu Phúc.
Khi khả năng cá»§a bản thân đã được tôi luyện tá»›i má»™t mức độ thượng thừa, sức mạnh đã đạt tá»›i má»™t cảnh giá»›i má»›i, thì ngưá»i luyện võ có thể dùng hÆ¡i thở, ánh mắt hay ná»™i lá»±c cá»§a bản thân để tạo ra những loại bức khà khác nhau, tùy theo hoà n cảnh. Loại bức khà nà y chỉ có thể cảm nháºn bởi những ngưá»i cùng đẳng cấp hoặc cao hÆ¡n, còn những ngưá»i ở đẳng cấp thấp hoà n toà n không há» cảm thụ được.
CÆ¡ thể lão Phúc Ä‘ang phát ra chiến khÃ, được tạo bởi suy nghÄ© chiến thắng mãnh liệt mà thà nh. Các môn đệ và Liên Hoa vốn dÄ© chưa thể đạt tá»›i cảnh giá»›i cá»§a Lão Phúc nên không cảm nháºn được, nhưng Hắc Vân lại có thể cảm nháºn được má»™t cách rõ rà ng. Thá»±c tình Thượng Äiá»n Tiểu Phúc không nghÄ© rằng tên thanh niên tuổi Ä‘á»i chỉ tầm 20 trước mặt ông ta lại có thể nhìn ra chiến khÃ. Loại bức khà nà y bá»™c phát theo suy nghÄ© cá»§a lão Phúc, chứ lão không há» kiểm soát được nó.
“Ai cha! Gặp phải thứ dữ rồi, lão già nà y xem chừng là má»™t cao thá»§ kiếm đạo đây!†– Hắc Vân có chút kinh ngạc nhìn ngưá»i đà n ông trước mặt, gã biết rằng để đạt tá»›i cảnh giá»›i như váºy, ông lão phá»ng chừng đã phải trải qua không Ãt lần và o sinh ra tá», táºp luyện tá»›i quên cả mạng sống. Nhưng nghÄ© tá»›i chiến khÃ, Hắc Vân chợt nhá»› ra có má»™t khả năng huyá»n thoại cá»§a Samurai là “Song đấu tâm lÃâ€(*). Má»™t kỹ thuáºt tâm lý để kiểm tra sức mạnh tinh thần cá»§a kẻ địch mà không phải đánh nhau. Hai ngưá»i tham chiến phải cùng là samurai, hoặc ở đẳng cấp ngang nhau, nhìn chằm và o nhau, không chá»›p mắt trong yên lặng, không cỠđộng cÆ¡ thể, cho đến khi má»™t trong hai phải thất bại. KÄ© thuáºt nà y chỉ dùng được đối vá»›i những Samurai ở trình độ chà cao, sá» dụng bức khà cá»§a mình để áp đảo đối phương.
(*)Samurai có hai nghÄ©a. Theo nghÄ©a thứ nhất, samurai là má»™t bá»™ pháºn cá»§a tầng lá»›p võ sÄ© Nháºt Bản, là thuá»™c hạ cá»§a các shogun hay daimyo, và đứng trên má»™t số bá»™ pháºn võ sÄ© khác. Samurai theo nghÄ©a nà y là cách hiểu ở Nháºt Bản. Theo nghÄ©a thứ hai và được sá» dụng phổ biến trên thế giá»›i ngoà i Nháºt Bản, samurai chÃnh là tầng lá»›p võ sÄ© cá»§a Nháºt Bản, tức là bao gồm cả cả shogun và daimyo.
(*) Song đấu tâm là (Duel of Wills) : là má»™t khả năng hoà n toà n có tháºt, nhưng Ãt được các Samurai sá» dụng bởi độ khó cá»§a nó khá cao.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
|
|

24-12-2010, 11:42 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
|
|
Chương 43:
Liệu tôi có thể xin số Ä‘iện thoại cá»§a cáºu được không?
Nếu sá» dụng “Song đấu tâm lÆthì vừa có thể không phải ra tay vá»›i lão già , vừa có thể giữ được thể diện cho bản thân, thiết nghÄ© đây có lẽ là nước Ä‘i vẹn toà n duy nhất cho sá»± việc. TÃnh toán xong xuôi, Hắc Vân cưá»i thầm, nhưng khuôn mặt vẫn tuyệt nhiên tá» ra nghiêm túc. Gã ngoáy ngoáy thanh kiếm gá»— trên tay như thể thư giãn trước khi và o tráºn, rồi cất lên mấy lá»i đầy tÃnh triết lÃ.
-Kiếm được tạo ra vốn không phải để là m má»™t môn thể thao, táºp luyện. Nó tạo ra chỉ vá»›i má»™t mục Ä‘Ãch duy nhất, đó là để giết ngưá»i. Muốn thá»±c sá»± hiểu rõ cái gì gá»i là kiếm đạo, thì trong kiếm phải có sát chiêu, trong tâm phải là sát ý, lấy mục Ä‘Ãch giết đối phương là m chá»§ đạo. Chỉ có như váºy má»›i có thể tiếp cáºn đạo cá»§a kiếm.
Hắc Vân nói bâng quơ như thể để bản thân gã nghe, nhưng thực chất là đang đánh và o tâm là của lão già trước mặt, gã hiểu rõ đối phương chắc hẳn phải là một kẻ si kiếm thì mới tiến được và o cảnh giới cao đến thế.
Quả nhiên, nghe thấy mấy câu nói vu vÆ¡ cá»§a Hắc Vân, trong lòng lão Phúc có chút giao động. “Cáºu ta nói váºy là có ý gì?â€
-Nà y ông lão, nếu lão đã thá»±c sá»± muốn “giao lưu†vá»›i tôi thì đừng có hối háºn đấy!
Dứt lá»i Hắc Vân đút má»™t tay và o túi quần, tay kia cho mÅ©i kiếm chạm sà n, cÆ¡ thể đứng ở má»™t tư thế rất thoải mái, đôi mắt nhìn vá» phÃa lão Phúc. Gương mặt Ä‘ang bình thưá»ng đột ngá»™t Ä‘anh lại, ánh mắt trở lên đáng sợ như cá»§a loà i dã thú, giỠđây trên khuôn mặt Hắc Vân phảng phất má»™t sá»± chết chóc, u ám đến rợn ngưá»i. CÆ¡ thể cá»§a gã bá»—ng chốc phát tán má»™t loại bức khà mạnh mẽ, khá»§ng bố như thể muốn ăn tươi nuốt sống bất kì kẻ nà o cản đưá»ng. Bức khà cá»§a Hắc Vân không phải là chiến khÃ, mà là sát khÃ. Hắc Vân muốn cho ông già kia hiểu áp lá»±c thá»±c sá»± nó phải như thế nà o, muốn so bì bức khà ư? ÄÆ°á»£c thôi!
Không gian bao quanh lão Phúc bá»—ng trở lên lạnh lẽo tá»›i run ngưá»i, áp lá»±c từ tên thanh niên trước mặt khiến ông ta cảm thấy tức thở. Lão Phúc có cảm giác đứng trước mặt mình không phải là má»™t con ngưá»i, mà là má»™t loà i dã thú Ä‘ang thèm khát được uống máu, muốn xé toang lồng ngá»±c cá»§a lão để thưởng thức hương vị cá»§a ná»™i tạng. Cảm giác nà y lão đã từng cảm nháºn thấy trước đây. Trong cuá»™c chiến Việt – Nháºt, lão bị trúng má»™t viên đạn và o ổ bụng, máu trà o ra rất nhiá»u, hÆ¡i thở cÅ©ng chỉ còn thoi thóp, lão gần như đã bước má»™t chân qua là n ranh cá»§a sá»± sống chết. Cảm giác “tháºp tá» nhất sinh†năm xưa cÅ©ng y hệt như những gì lão Phúc Ä‘ang nháºn thấy. Má»™t kẻ có thể phát ra bức khà khiến cho lão có cảm giác như chuẩn bị đối mặt vá»›i tá» thần, thì thá» há»i thá»±c lá»±c còn cuồng bạo tá»›i đâu?
Thượng Äiá»n Tiểu Phúc thá»±c sá»± kinh hãi, thằng nhóc tuổi Ä‘á»i không bằng má»™t phần ba mình, lại có thể tạo ra má»™t áp lá»±c cưá»ng đại đến thế. “Chẳng lẽ cáºu ta cÅ©ng biết tá»›i Song đấu tâm lÃ? để biết vá» Ä‘iá»u nà y thì cáºu ta hẳn phải hiểu rõ vá» lịch sá» cá»§a Samurai.†– Lão Phúc chá»™t dạ suy nghÄ©.
Trước đây lão cÅ©ng từng dùng cách nà y để phân tranh cao thấp vá»›i và i kiếm thá»§ khi còn ở Nháºt Bản và lão cÅ©ng chưa há» thua trong những tráºn đấu đó. Nhưng bây giá», đứng trước má»™t bức khà vượt trá»™i hÆ¡n rất nhiá»u, thì lão không khá»i chùn bước, lần đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i Thượng Äiá»n Tiểu Phúc biết thế nà o là e sợ đối thá»§.
Sát khà trở lên Ä‘áºm đặc, ánh mắt cá»§a gã thanh niên cà ng lúc cà ng trở nên tà dị, nhìn thấy ánh mắt kia, má»™t suy nghÄ© chợt thoáng qua trong đầu cá»§a lão Phúc, khiến ông ta sá»±c nhá»› tá»›i má»™t cái tên, Cung Bản VÅ© Tà ng(*). Äúng váºy, chÃnh là đôi mắt nà y, tuy rằng ngưá»i đó đã mất cách đây gần 400 năm, lão Phúc chỉ có thể biết ngưá»i đó qua các bức tranh, cùng sá»± ghi chép cá»§a sá» sách. Nhưng theo như những gì ông ta thấy qua các bức tranh, các ghi chép xa xưa thì ngưá»i đó có má»™t đôi mắt có thể khiến hÆ¡n 100 kiếm thá»§ phải e sợ, ánh mắt có thể láºp tức giết chết má»™t kẻ có suy nghÄ© yếu Ä‘uối, là huyá»n thoại cá»§a tất cả các huyá»n thoại Samurai cá»§a Nháºt Bản. Những tưởng đó chỉ là các câu chuyện đồn thổi, phóng đại sá»± tháºt, tuy nhiên, hôm nay đã xuất hiện má»™t kẻ khiến cho Thượng Äiá»n Tiểu Phúc phải tin rằng huyá»n thoại cÅ©ng có thể là sá»± tháºt, vì minh chứng sống Ä‘ang đứng ngay trước mặt ông ta. “Thảo nà o cáºu ta ngạo mạn như váºy! Thì ra là bản thân có thá»±c lá»±c chân chÃnh. Khó trách, khó trách…†– lão Phúc nhá»§ thầm.
Äám môn sinh tuy rằng chưa thể đạt tá»›i cảnh giá»›i như cá»§a lão Phúc, nhưng do sát khà Hắc Vân tạo ra quá ư khá»§ng khiếp, nên nhất thá»i cÅ©ng phải khiến cho há» có cảm giác là nh lạnh phảng phất quanh mình.
-Mà y…có thấy lạnh không…? - Má»™t gã môn sinh thì thầm há»i tên bên cạnh
-Mà y cũng cảm thấy à ……
Gần 5 phút trôi qua, tuyệt nhiên hai ngưá»i không há» cỠđộng, chỉ trân trân nhìn nhau. đám môn sinh cÅ©ng chẳng hiểu Ä‘ang diá»…n ra chuyện gì, chỉ biết gãi đầu gãi tai quan sát diá»…n biến “không tưởng†trước mắt.
Lão Phúc cảm thấy thân thể cà ng ngà y cà ng bấn loạn trước cưá»ng khà bá đạo cá»§a đối phương, vá»›i ngưá»i đã và o sinh ra tá» không biết bao lần, thì khả năng cảm nháºn nguy hiểm cá»§a ông cá»±c kì nhạy bén. ChÃnh khả năng nà y Ä‘ang mách bảo Thượng Äiá»n Tiểu Phúc rằng, tên thanh niên trước mặt là má»™t mối nguy hiểm không thể động và o, trừ khi lão không còn quan tâm tá»›i sÄ© diện và tÃnh mạng. Lão đã sống hÆ¡n ná»a thế kỉ, từng trải cÅ©ng đủ nhiá»u để hiểu thế nà o là “quân tá» phải biết tiến lùiâ€.
Má»™t giá»ng nói có phần nhún nhưá»ng cất lên, khiến cho tất cả các môn sinh phải đơ mặt ra, không dám tin rằng Ä‘iá»u mình vừa nghe thấy là sá»± tháºt.
-Chà ng trai…cuá»™c tỉ thà nà y có thể dá»i tá»›i lúc khác được không? – lão Phúc cố nặn ra má»™t nụ cưá»i trên miệng.
Và i tên môn sinh không thể ngá» sư phụ lại nói như váºy, chúng buá»™c phải thốt lên và i câu.
-Sư phụ…tại sao…
-Ngưá»i nên láºp tức dạy dá»— hắn má»™t bà i há»c…
-…..Hắn ta…sư phụ….
Vừa nghe thấy lão già trước mặt có ý thoái lui, thì sát khà láºp tức tiêu tán như chưa há» xuất hiện, Hắc Vân mỉm cưá»i vui vẻ, má»i việc quả đúng như dá»± kiến cá»§a gã.
-Lão đã nói thế thì tôi cÅ©ng không dám múa rìu qua mắt thợ là m gì. Xin hẹn lần khác cùng lão đà m luáºn váºy.
Vừa rồi bức khà còn u oán ngút trá»i, như thể đối phương muốn láºp tức giết lão, nhưng chỉ sau đó có ba giây thì toà n bá»™ đã biến mất, phá»ng chừng gã thanh niên kia đã tiến và o cảnh giá»›i dùng tâm ngá»± khÃ, tùy ý mà thu phát bức lá»±c cá»§a bản thân. Thượng Äiá»n Tiểu Phúc nghÄ© tá»›i đây, thì bất giác cÆ¡ thể run lên nhè nhẹ, má»™t cảm giác hưng phấn dần dâng lên trong lòng, bất kì chuyện gì liên quan tá»›i việc thúc đẩy khả năng truy cầu kiếm đạo cÅ©ng Ä‘á»u khiến lão nhất nhất chú trá»ng.
Hắc Vân sau khi nói mấy lá»i khách khà liá»n nhanh chóng rá»i khá»i đạo quán, gã thá»±c sá»± không nên nấn ná ở đây thêm phút giây nà o nữa. “Lúc đầu là sư huynh, giá» là sư phụ, ở lại đạo quán nà y tầm dăm chục phút nữa thôi, khéo mình phải đấu đá vá»›i cả sư kị, sư tổ cá»§a mấy tên môn sinh kia chứ đùa!â€
Thấy tên “sắc ma†dá»… dà ng bá» Ä‘i, mà không há» phải nháºn má»™t bà i há»c nà o, mấy nà ng không khá»i bức bối, khó chịu.
-Sư phụ, chẳng lẽ để hắn Ä‘i như váºy…
-Ãt ra cÅ©ng phải cho hắn má»™t bà i há»c mà sau nà y không dám quay lại chứ ạ…
Còn mấy tên nam môn sinh thì len lén nhìn nhau, phá»ng chừng chúng cÅ©ng máºp má» hiểu ra vì sao sư phụ lại dá»… dà ng cho tên “mặt trắng†rá»i Ä‘i như váºy. Chắc hẳn chúng phải rất cảm kÃch sư huynh cá»§a mình, vì đã đứng ra mà lãnh háºu quả há»™ chúng, bằng không mấy tên môn sinh mà còn được nước là m tá»›i, e rằng đã có thêm mấy cÆ¡ thể nằm cạnh gã Trần VÅ© rồi.
Hắc Vân vừa tiến ra khá»i cá»a, thì lão Phúc chợt nghÄ© đến má»™t chuyện, liá»n vá»™i vã bước khá»i đạo quán, trước sá»± khó hiểu cá»§a đám nữ môn sinh và Liên Hoa mÄ© nhân.
-Nà y anh bạn trẻ… - Lão Phúc gá»i vá»›i theo.
Hắc Vân đã cố tình bước nhanh, nhưng giá» lại nghe thấy tiếng lão già gá»i giáºt lại thì không khá»i thở dà i. “Ông trá»i Æ¡i, ông đùa dai vừa thôi chứ!â€
Gã xoay ngưá»i, đối mặt vá»›i lão sư phụ cá»§a đám môn sinh, hai tay đút và o túi quần, ngán ngẩm cất lên mấy tiếng.
-Lại chuyện gì váºy? – Hắc Vân cá»™c lốc há»i.
-Liệu tôi có thể xin số Ä‘iện thoại cá»§a cáºu được không? - Lão Phúc vui vẻ đáp.
Nghe thấy câu nói, Hắc Vân nheo mắt, chau mà y, khó hiểu nhìn ngưá»i đà n ông trước mặt. Không phải là xin số để sau nà y ăn vạ ta đấy chứ? Cái thằng đệ tá» trá»i đánh cá»§a lão do bản tÃnh quá bẩn thỉu, nên má»›i lãnh háºu quả thôi, muốn ta bồi thưá»ng ấy hả? MÆ¡ Ä‘i.
Thấy gã thanh niên nhìn mình bằng con mắt hoà i nghi, Thượng Äiá»n Tiểu Phúc vá»™i phân trần.
-Qua tiếp xúc, tôi thấy cáºu tuyệt đối là má»™t cao thá»§ vá» kiếm, nên chỉ mong sau nà y sẽ có dịp gặp lại mà cùng đà m đạo chút thôi. Không há» có ý gì khác. – lão Phúc ôn tồn.
Bá»™ não tinh quái cá»§a Hắc Vân láºp tức đắn Ä‘o, suy Ä‘i tÃnh lại. Ông lão là ông ná»™i cá»§a Liên Hoa, hÆ¡n nữa qua những câu đối thoại vừa rồi, nà ng ấy hẳn phải rất yêu quý ông cá»§a mình, mà biết đâu lại ở cùng má»™t nhà vá»›i ông ná»™i cÅ©ng nên. Giá» mình kết thân vá»›i ông lão, vừa có thể gặp lại Liên Hoa, vừa chiếm được thiện cảm cá»§a gia đình nà ng, lại có thể nhỠông ta nói tốt cho và i câu…hắc hắc…đúng là má»™t mÅ©i tên bắn trúng ba, bốn con chim. Là chuyện tốt, chuyện tốt.
Sau cỡ tầm 0,5 giây đắn Ä‘o lưỡng lá»±, Hắc Vân liá»n nở má»™t nụ cưá»i rạng rỡ, cứ như gã Ä‘ang gặp thần tà i.
-Ai da, ông đã nói váºy thì cháu sao có thể không vâng lá»i chứ. Nhất định và i bữa nữa cháu sẽ tá»›i thăm há»i ông và …em Hoa. Cháu hứa đấy! – Giá»ng nói cá»§a tên “sắc ma†ngá»t như đưá»ng phèn, cứ như thể gã má»›i chÃnh là cháu ná»™i cá»§a lão Phúc váºy.
(*)Miyamoto Musashi (Phiên âm hán việt : Cung Bản VÅ© Tà ng.) Thá»§a nhá» tên là Shinmen TakezÅ, (sinh 1584 - mất 19/5 (tức 13/6) năm 1645) là kiếm sÄ© đã sáng láºp trưá»ng phái HyÅhÅ Niten Ichi-ryÅ« (Binh pháp nhị thiên nhất lưu; còn gá»i là nitÅichi, Nhị Ä‘ao nhất) sá» dụng song kiếm. ÄÆ°á»£c đánh giá là "kiếm sÄ© trong thiên hạ" cá»§a Nháºt Bản thá»i tiá»n Tokugawa. Miyamoto Musashi đã trải qua má»™t cuá»™c Ä‘á»i cá»§a má»™t samurai chưa từng thất bại trước bất cứ đối thá»§ nà o. ( Nói đơn giản hÆ¡n, anh ấy vô đối :tt1: )
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
|
|

25-12-2010, 09:23 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
|
|
Chương 44:
Hát cho những phút giây
Sau khi rá»i khá»i đạo quán Thượng Nháºt, Hắc Vân nhanh chóng tá»›i bệnh viện khu 13, nhân tiện băng bó luôn vết thương rồi đến thăm bác Tám. “Bạch tạng†phải trổ hết khả năng diá»…n xuất cá»§a mình má»›i khiến cho má»i ngưá»i tin là ……gã trượt vá» chuối nên đầu Ä‘áºp và o cá»™t Ä‘iện. Gã ở lại chÆ¡i vá»›i má»i ngưá»i đến táºn chiá»u muá»™n má»›i chịu ra vá», trên đưá»ng “bạch tạng†có ghé qua má»™t quán phở để đánh chén má»™t bữa, dù sao vá» nhà cÅ©ng chẳng có gì mà ăn.
Nặng ná» mở cánh cá»a bước và o trong nhà , hôm nay thá»±c là má»™t ngà y mệt má»i vá»›i gã. Ngồi phịch xuống cái salon ở phòng khách, Hắc Vân cầm lấy chiếc Ä‘iá»u khiển, báºt bừa má»™t kênh bất kì, rồi mệt má»i nằm ra ghế. Hai tay ôm đầy, đôi mắt nhắm lại, gã Ä‘ang cố là m cho đầu óc thưa giãn má»™t chút.
Kênh mà Hắc Vân vừa báºt là kênh MTV, luôn phát những ca khúc quốc tế được nhiá»u ngưá»i yêu thÃch. Lúc nà y đây, từ chiếc tivi 50 inch, má»™t bản nhạc rap Ä‘ang được cất lên, má»™t ca khúc vá»›i ná»n nhạc sôi động, nhưng chất chứa trong đó là những ná»—i niá»m cá»§a rapper Ä‘ang thể hiện.
“…
váºy hãy hát vá»›i tôi
hát quanh ngà y tháng
hát cho kẻ khóc
hát cho ngưá»i ngưá»i
hãy hát vá»›i tôi bởi má»™t ngà y kia chúa sẽ mang ngưá»i ra Ä‘i…â€
Những giai Ä‘iệu lôi cuốn bất cứ ai đã từng má»™t lần nghe qua, những lá»i rap như có má»™t ma lá»±c khiến cho má»i ngưá»i cứ muốn mãi nghe nó. Nhưng đối vá»›i Hắc Vân thì đây còn là má»™t kà ức bị lãng quên, gã ngồi báºt dáºy, trân trân nhìn và o mà n hình, đôi tai lắng nghe kÄ© cà ng từng chữ má»™t. Bất chợt, đầu Hắc Vân Ä‘au nhói, tiếp sau đó là liên tiếp các hình ảnh ùa và o trong trà nhá»› cá»§a gã, rất nhiá»u kà ức đã bị lãng quên giỠđây hiện vá» rõ mồn má»™t.
Năm “bạch tạng†9 tuổi, trong má»™t lần ăn xin tại khu công viên, thì gã thấy má»™t nhóm ngưá»i Ä‘ang tụ táºp vá»›i nhau để cất lên những vần Ä‘iệu, những câu nói nghe rất hay nhưng khá tục tÄ©u. Äây rõ rà ng không phải là ca nhạc hay những lá»i hát mà “bạch tạng†thưá»ng nghe được, há» chỉ Ä‘ang Ä‘á»c những câu chữ có vần Ä‘iệu vá»›i nhau, nhưng nó lại có sức lôi cuốn lạ thưá»ng vá»›i gã, bởi lẽ nó rất tháºt chứ không há» hoa mÄ©. Sau đó “bạch tạng†có rá»§ thêm cả Mai Thái tá»›i nghe, nhưng trái ngược hẳn vá»›i thằng bạn, Mai Thái ghét cay ghét đắng cái thứ “đá»c nhạc†mà “bạch tạng†giá»›i thiệu. Hắn chỉ thÃch mon men tá»›i các quán băng đĩa, nghe những bản nhạc cá»§a Mozart hay Beethoven mà thôi, vá»›i Mai Thái đây má»›i chÃnh là giá trị âm nhạc Ä‘Ãch thá»±c.
Váºy là cứ tá»›i tầm chiá»u chiá»u, “bạch tạng†lại má»™t mình ra chá»— nhóm ngưá»i kia mà nghe những vần Ä‘iệu, những âm hưởng mà gã say mê. Nhóm ngưá»i lúc đầu thì không để ý, nhưng sau rồi má»›i thấy có má»™t cáºu nhóc ăn mặc rách rưới ngà y nà o cÅ©ng tá»›i nghe mình rap, thì không khá»i tò mò. Tá»›i má»™t lần, há» trá»±c tiếp há»i cáºu nhóc kia, má»™t số ngưá»i trong nhóm thì phì cưá»i, không ngá» má»™t tên ăn mà y cÅ©ng thÃch nhạc rap. “Bạch tạng†rất bá»±c vá»›i suy nghÄ© đó, ăn mà y thì sao? Rách rưới thì sao? Nghèo khổ thì sao? CÅ©ng là ngưá»i thôi mà , cÅ©ng có hai đôi mắt và hai cái tai, cÅ©ng có cảm nháºn và đam mê. Chẳng lẽ ăn mà y chỉ có thể ngà y ngà y xin ăn mà không thể nghÄ© tá»›i chuyện khác? Nếu như váºy thì đám ăn mà y đã sá»›m tá»± tá» hết cả rồi. Tuy nhiên, trong nhóm vẫn có những ngưá»i không kì thị “bạch tạngâ€, cÅ©ng chÃnh há» là ngưá»i kể cho gã vá» lịch sá» cá»§a dòng nhạc nà y, nhỠđó gã má»›i hiểu tại sao mình lại say mê nó đến thế.
â€Nhạc rap được hình thà nh bởi các Ghetto(dân giang hồ) tại Mỹ. Nó là má»™t dòng nhạc cá»§a những kẻ vô há»c! Äúng, chÃnh xác đây là dòng nhạc cá»§a những kẻ vô há»c, Ä‘iá»u nà y hoà n toà n là sá»± tháºt.
Ở Mỹ, những ngưá»i có văn hoá không bao giá» nghe Rap và há» cÅ©ng cấm tiệt con em mình nghe nó. Tại sao váºy? vì đơn giản nó là dòng nhạc cá»§a má»™t tầng lá»›p hạ lưu nhất trong xã há»™i Hoa kỳ. Những ghetto tại Mỹ cÅ©ng chẳng khác gì Việt Nam, mấy ai há»c hết xong phổ thông, cuá»™c Ä‘á»i cá»§a há» gắn liá»n vá»›i súng, ma tuý, mại dâm và nhà tù. Những ghetto là những kẻ không có tiếng nói trong xã há»™i, và nhạc Rap - hip hop cùng vá»›i thể thao chÃnh là thứ duy nhất để há» góp tiếng nói vá»›i bên ngoà i. Nhạc rap chÃnh là thứ duy nhất để má»i ngưá»i nhìn và o những ghetto nà y. Chá»§ đỠchÃnh cá»§a rap là “THUG LIFE†(cuá»™c Ä‘á»i du côn) nói vá» Băng đảng, bế tắc, ma tuý, cái chết, sá»± háºn thù và má»™t tình yêu kiểu ghetto.
Váºy ngưá»i hát rap là ai? Là Những kẻ du côn chÃnh hiệu, cầm súng trước khi cầm Micro, hút cần sa như nghiện thuốc lá nặng..v….vv…Nhạc rap chÃnh là thứ duy nhất mà những ghetto có thể là m để khiên cho bá»™ não mình “động Ä‘áºyâ€!
Váºy những kẻ mà há» bị gá»i là “vô há»c†đó hát Rap cho ai nghe? Nói má»™t cách thẳng thắn là cho chÃnh những ai “vô giáo dục†nghe!
Dù ngay tại Mỹ, nơi mà Rap - hiphop phát triển mạnh nhất cũng chỉ có những đứa con “cứng đầu†khó dạy mới nghe, còn nhưng gia đình trà thức, văn hoá, hỠtừ chối thể loại nhạc của “quỷ dữ†nà y!
Và cái gốc cá»§a dòng nhạc nà y chÃnh là : Tìm công là trong bất công, tìm niá»m vui trong bất hạnh, tìm tương lai trong bế tắc, tìm chú ý trong sá»± ghẻ lạnh và cuối cùng chÃnh là tìm tá»± do.
Äến vá»›i Rap ngưá»i ta có thể nói bất kỳ Ä‘iá»u gì mình muốn, mà không ai có thể ngăn cản được. Bất kỳ ai cÅ©ng không được áp đặt bất kỳ má»™t cái “quy tắc†nà o cho Rap cả, vì nếu như váºy, Rap sẽ trở thà nh R.A.P tức là (R)ead (A) (P)oem = Ä‘á»c thÆ¡!
Nhưng nhiá»u ngưá»i lại lầm tưởng rằng “Rap là phải chá»iâ€? Sai hoà n toà n! Chá»i hay không là do ngưá»i hát Rap, còn nếu gượng ép Ä‘em những lá»i lẽ thô thiển và cục cằn và o để cho có mùi “hiphop†thì hoà n toà n phản tác dụng. Chá»i thì ai cÅ©ng chá»i được, nhưng Rap, phải có tâm sá»± má»›i là m đựơc, không thể ngồi nặn ra được.â€
“Bạch tạng†sau khi biết tá»›i lịch sá» cá»§a dòng nhạc, thì cà ng trở lên hứng thú kì lạ và gã liá»n hạ quyết tâm sẽ há»c cho bằng được. Rap có thể giúp “bạch tạng†nói lên suy nghÄ© trong ná»™i tâm má»™t cách chân thá»±c nhất, nó vượt qua giá»›i hạn cá»§a má»™t bà i hát đơn thuần, hÆ¡n thế nó là thể loại dà nh cho tầng lá»›p đáy cùng cá»§a xã há»™i. Nhóm ngưá»i khi đó cÅ©ng không hà o hứng mấy vá»›i việc Ä‘i dáºy má»™t cáºu nhóc ăn mà y Ä‘á»c rap, nhưng dù sao rap không bao giá» phân biệt tầng lá»›p. Há» dáºy cho gã biết Beat là gì, Lyric phải như thế nà o, Flow, Twist, Battle(*) có ý nghÄ©a ra sao, và bảo “bạch tạng†cách tạo ra những bà i rap đầu tiên cá»§a mình. Thá»±c sá»± vá» khoản nà y gã không có năng khiếu là mấy, má»—i lần Ä‘á»c là lại là m cả nhóm cưá»i lăn cưá»i bò, nhưng không vì thế mà “bạch tạng†nản chÃ. Ngà y ngà y vừa Ä‘i ăn xin, vừa lẩm bẩm mấy vần rap, lắm lúc Mai Thái còn tưởng thằng bạn mình bị thần kinh do thÃch thể loại đó, nhưng “bạch tạng†bá» ngoà i tai, để ngoà i mắt tất cả, gã Ä‘am mê thì gã sẽ theo tá»›i cùng.
“Bạch tạng†vẫn kiên trì táºp luyện, nghe những bà i rap nổi tiếng mà nhóm chỉ cho, ngồi ăn xin trước cá»a sân váºn động có live show cá»§a các rapper…để nghe ké. Gã táºn dụng tất cả những khoảng thá»i gian trống để luyện táºp, sau ba năm thì cÅ©ng có chút tiến bá»™, đến năm thứ sáu thì đã có thà nh quả, đến khi gã 17 tuổi thì khả năng Ä‘á»c rap đã trở lên thuần thục như má»™t rapper chuyên nghiệp. Nhóm ngưá»i dạy “bạch tạng†khi nghe gã rap cÅ©ng phải cúi đầu chịu thua, bởi chất giá»ng vang, truyá»n cảm kết hợp vá»›i khả năng Flow đặc biệt mà “bạch tạng†sáng tạo ra.
Tuy nhiên, khi “bạch tạng†17 tuổi thì nhóm ngưá»i kia cÅ©ng Ä‘á»u đã lá»›n, há» còn phải lo cho cuá»™c sống, gia đình và công việc, nên hỠđã giải tán, má»—i ngưá»i má»™t hướng má»™t phương, Ä‘am mê cá»§a há» cÅ©ng đà nh gác qua má»™t bên. “Bạch tạng†lúc đó rất buồn, bởi chỉ có nhóm ngưá»i đó má»›i chịu nghe gã rap, dạy gã những vần nhịp đầu tiên. Váºy là “bạch tạng†phải từ bá» cái thói quen cứ đến tầm chiá»u là lại ra công viên, để cất lên những suy nghÄ© từ đáy lòng. Lúc đó gã hiểu rằng, Ä‘am mê cuối cùng vẫn phải nhưá»ng đưá»ng cho sá»± mưu sinh, kiếm miếng cÆ¡m manh áo, nhưng từ trong đáy lòng cá»§a “bạch tạng†vẫn luôn có má»™t ngá»n lá»a muốn bùng cháy.
Khi còn ở trên đảo, tuy đã lấy lại được kà ức, nhưng gã mÆ¡ hồ cảm thấy mình vẫn lãng quên má»™t chuyện, nhưng nhất thá»i không thể nhá»› ra, giỠđây nhá» có bà i hát kia mà gã hiểu ra Ä‘iá»u gã đánh mất chÃnh là đam mê. Bà i hát Ä‘ang nghe là ca khúc mà gã yêu thÃch nhất, “bạch tạng†đã nghe ca khúc nà y không dưới ba ngà n lần, “Hát cho những phút giây – Eminemâ€.
Äôi môi cá»§a Hắc Vân mấp máy theo từng nhịp chảy cá»§a ca khúc, những câu từ như muốn thiêu rụi cÆ¡ thể gã, sá»± Ä‘am mê ngà y nà o đã quay trở lại.
“…
đó là là do tại sao chúng tôi lại hát cho những đứa trẻ, những linh hồn chẳng có 1 thứ gì, chỉ biết chấp nháºn những giấc mÆ¡ và những tạp chà rap rẻ tiá»n
những kẻ mà chỉ biết gián đầy poster lên tưá»ng, tôn thá» các rapper và thuá»™c lòng các bản rap
Hoặc hát cho những kẻ có 1 cuá»™c Ä‘á»i *** đái cho đến khi há» ngồi xuống, khóc ấm ức trong đêm
Cho đến khi há» quẳng bao căm há»n và o 1 bản rap, ngồi xuống và lắng nghe trong xúc động. chúng tôi chẳng là gì đối vá»›i bạn nhưng lại là những thứ rác rưởi *** đái trong mắt há»
Äó là là do tại sao chúng tôi muốn chiếm lấy từng giây phút, nÃu giữ và gặm nhấm nó. bởi vì chúng tôi phát hiện rằng má»—i phút Ä‘á»u là và ng
và có thể nhân loại sẽ công nháºn nó khi chúng tôi ra Ä‘i. hãy để linh hồn chúng tôi sống mãi trong những lá»i ca mà bạn nghe được trong bà i hát cá»§a chúng tôi…â€
Cả đêm đó, “bạch tạng†cứ ngồi trước mà n hình mà ôn lại những bản rap gã đã lãng quên trong 5 năm qua.
………
Hai ngà y sau, bác Tám đã xuất viện, dù cho má»i ngưá»i có van nà i thế nà o thì bác ấy vẫn sẽ và o trong nam sống vá»›i con bác. Hắc Vân cuối cùng cÅ©ng phải chấp nháºn để cho bác Tám an hưởng tuổi già , trong lòng đầy nuối tiếc, buồn bã. Quán ngon cÅ©ng được rao bán, ngưá»i đứng ra mua không ai khác mà chÃnh là Mai Thái, Hắc Vân đã bảo thằng bạn ngầm mua lại quán ăn, để sau nà y nếu có má»™t lúc nà o đó, bác Tám thay đổi ý định thì vẫn luôn có má»™t nÆ¡i chá» bác ấy trở vá». BÃch Thá»§y thì Ä‘i xin việc là m, thiết nghÄ© vá»›i tấm bằng và khả năng trong tay, chuyện tìm được má»™t công việc ổn định không phải là chuyện khó khăn gì vá»›i chị.
Hắc Vân vẫn xin phép lão Trần cho nghỉ để phụ giúp bác Tám chuẩn bị đồ đạc, cùng với tiễn bác ấy ra sân bay. Phải đến một tuần sau gã mới vác mặt đến câu lạc bộ.
Bảy giỠsáng…
Hôm nay thá»±c sá»± sẽ là má»™t ngà y đẹp trá»i, nếu Hắc Vân không gặp phải hai bá»™ mặt mà gã phát ngán tá»›i táºn cổ.
Diện chiếc áo phông ngắn tay mà y trắng, cái quần bò xanh Ä‘áºm, đôi già y converse mà u Ä‘en, Hắc Vân vừa khóa được cái cá»a mà bước ra đưá»ng, thì đã thấy Hùng “đinh†và Mạnh “nồi†đứng đợi gã ở lỠđưá»ng từ bao giá».
-Äại ca! – Hai tên đồng thanh.
-Ã!.... Bá»n mà y sao cứ như ma thế, rõ rà ng lúc nãy tao có nhìn thấy chúng mà y đâu…
(*) Các tà i liệu được tổng hợp từ nhiá»u nguồn.
(*)Eminem - Sing For The Moment (Hát cho những phút giây)
http://www.youtube.com/watch?v=D4hAVemuQXY
(*) Dà nh cho ai quan tâm tới Rap.
Beat:
- Là yếu tố quan trá»ng nhất cá»§a 1 ca khúc Rap. Nhịp beat chÃnh là nhịp bass & snare drum rất sâu và rõ nhịp... hay có thể hiểu đơn giản là những tiếng gõ cách cách Ä‘á»u đặn (2 tiếng/nhịp hoặc 4 tiếng/nhịp). Má»™t tổ hợp nhịp bass/drum gá»i là 1 loop và sá»± lặp Ä‘i lặp lại cá»§a loop sẽ tạo nên 1 beat hoà n chỉnh. Sau đó nếu thÃch có thể chèn thêm các tiếng Vilon (không phải violon), tiếng Steel bell (Pimp, 50cent), tiếng Bell (Dilema...) hết sức đơn giản và nhẹ nhà ng. ChÃnh vì tÃnh đơn giản cá»§a beat mà có thể tạo beat bằng rất nhiá»u cách: dùng miệng (beat box), bằng 2 cây bút chì gõ lên bà n...
- Bè! Urban music bè ****** loạn, miá»…n sao phù hợp vá»›i beat là được. Hết bè lại Rap, Rap chèn cả lên ná»n Ä‘oạn Ä‘iệp khúc (chorus). Tháºm chà còn chèn cả những Ä‘oạn há»™i thoại, tiếng chuông Ä‘iện thoại, tiếng súng hay máy bay... và o
- Thế nhưng, chÃnh sá»± quá đơn giản cá»§a beat lại tạo Ä‘iá»u kiện cho các ca sÄ© sáng tạo. Có thể hát (R&B), Rap... trá»n cùng 1 ná»n beat Ä‘á»u được. Và má»—i ngưá»i cảm nháºn beat ấy khác nhau sẽ sáng tạo cho ra 1 ca khúc khác nhau. ChÃnh vì thế, 1 ca khúc RnB Quốc tế như "We belong together" - Mariah Carey, "Buttons" - Pussycat dolls... lại có rất nhiá»u version khác nhau.
Lyric:
- ChÃnh bởi những đặc Ä‘iểm cá»§a dòng nhạc nà y (nhất là Văn hoá), nên RnB hay Rap Ä‘á»u không hạn chế ca từ, có thể thoải mái chèn và o những từ đệm như: yeah, com'on, ****, ass... hoặc tháºm chà là những Ä‘oạn há»™i thoại. Ná»™i dung, ca từ không cầu kỳ kiểu trau chuốt như Pop mà nó tháºt, rất tháºt vá»›i cuá»™c sống. Lyric rap có thể thoải mái viết vá»›i tất cả những cảm xúc, nói vá» bất cứ 1 vấn đỠnà o. Từ thể loại gangsta, bạo lá»±c... đến tình yêu, hòa bình, hy vá»ng hay chỉ đơn giản là miêu tả những gì Ä‘ang diá»…n ra trước mắt!
- Äặc Ä‘iểm thứ 2 là vần Ä‘iệu. Äó chÃnh là cái hay và thể hiện đẳng cấp cá»§a 1 rapper. Má»—i câu má»—i chữ viết ra Ä‘á»u phải bảo đảm cái vần, cà ng ấn tượng cà ng là m ngưá»i nghe nhá»› lâu. Äấy chÃnh là nguyên nhân EMINEM, SNOOP DOG, 50CENT nổi được đến ngà y nay, lyric rất hay dù flow cá»§a há» cÅ©ng đơn giản, không có gì quá phức tạp.
Flow:
có thể hiểu nôm na là cách thể hiện nhịp "chảy" cá»§a rap. Ngắt nghỉ hợp lý, có Ä‘iểm nhấn để tạo ra cảm giác "liá»n mạch" để ngưá»i nghe cảm thấy không bị hụt hẫng và cảm nháºn được cái nhịp hay cảm xúc cá»§a rapper. Má»—i ngưá»i sẽ có 1 cách flow riêng và không thể bắt chước ngươi khác bởi cảm nháºn, kỹ năng cá»§a má»—i ngưá»i là khác nhau. Trung bình 1 ngưá»i táºp rap, phải mất 1 thá»i gian khá dà i để xây dá»±ng flow cho riêng mình, dao động từ 1 đến 2 năm tùy khả năng! Thế nhưng nếu không hiểu và không tìm hiểu kỹ, sẽ dẫn đến tình trạng Rap như R.a.p [read a poem] tức Ä‘á»c thÆ¡ hay 1 bà i vè hà i hước.
Twist:
kỹ năng thay đổi nhịp đột ngá»™t, tăng tốc ở 1 nhóm từ hay 1 và i câu trong ca khúc. Có thể nhanh đến ná»—i ngưá»i nghe không thể nghe ra ca từ nhưng vẫn phải đảm bảo đó là 1 câu có nghÄ©a chứ không phải là ăn gian bởi 1 câu tối nghÄ©a hoặc vô nghÄ©a!
Battle:
là 1 phần quan trá»ng không nhá» cá»§a thế giá»›i Rap, là môi trưá»ng để các rapper trưởng thà nh hÆ¡n. Thưá»ng trong các party, há» sẽ phải tá»± ứng khẩu ngẫu hứng đối đáp nhau, hoặc cùng flow 1 Ä‘oạn đã được định sẵn trên ná»n beat bất kỳ do DJ thể hiện!
Rapper
- Äây chÃnh là yếu tố con ngưá»i để tạo nên dòng nhạc nà y. Muốn rap, muốn hát RnB thì Ä‘iá»u đầu tiên là phải hiểu tháºt rõ bản chất cá»§a những dòng nhạc đó. Bởi ngoà i yếu tố âm nhạc, nó còn gắn liá»n vá»›i yếu tố Văn hóa và sắc tá»™c. Má»™t ca khúc dù được Ä‘á»c từ đầu đến cuối cÅ©ng không bao giá» trở thà nh Rap/RnB nếu không phù hợp vá»›i beat. Và i Ä‘oạn phiêu vá»› vẩn không thể tạo nên 1 ca khúc RnB. Bởi trong khi RnB đòi há»i 1 chất giá»ng tốt tháºt sá»± thì Rap lại đặt khả năng sáng tác lyric và sáng tạo trong flow lên hà ng đầu.
- Bạn có thể hát giai Ä‘iệu cá»§a ngưá»i khác, nhưng không thể nhá» ngươi khác viết lá»i Rap. Äó là 1 việc chưa bao giá» xảy ra trên Ä‘á»i nà y vá»›i 1 rapper thá»±c thụ. Má»™t ca sÄ© sẽ không bao giá» là rapper nếu không biết sáng tác và không biết flow, chứ chưa nói đến việc tìm ra 1 style flow cho riêng mình. Bởi cảm beat và viết lyric chÃnh là những tố chất tối thiểu cá»§a 1 rapper. Nó cÅ©ng như trò chÆ¡i vá»›i những con chữ váºy. Không phải cứ viết bừa, cứ Ä‘á»c à o à o là xong. Viết lyric cho Rap cần phải có vốn sống, có cảm xúc và có cách nhìn thế giá»›i quan theo con mắt cá»§a riêng mình. Cá tÃnh, có thể gói gá»n trong 2 chữ đó. Và hãy rap, hãy hát tháºt tá»± nhiên vá»›i tất cả những cảm xúc tháºt khi mình viết nên chúng.
- Và cÅ©ng tháºt lạ nếu biết không há» có 1 trưá»ng lá»›p nà o đà o tạo ca sÄ© RnB hay rapper cả. NÆ¡i duy nhất để há» có thể trưởng thà nh hÆ¡n là những battle vá»›i bạn bè. Bạn đồng hà nh cá»§a rapper là cây bút và quyển sổ để ghi lại những Ä‘oạn flow bất chợt đầy ngẫu hứng, rồi từ đó sẽ phát triển thà nh 1 ca khúc hoà n chỉnh. Há» viết vá» niá»m vui, vá» cuá»™c sống, tình yêu, ná»—i buồn hay chỉ đơn giản là những gì mình đã trải qua. Các rapper đã dần hoà n thiện mình như thế!
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
|
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àâòîñàëîí, àíàëüíûé, çàâîä, cuc do pham toi, cuc do tôi pham, cuc do toi pham 4vn, ìåòðî, ïîðíîãàëåðåè, kicknice, ñáåðáàíêà, ñàéòà, ñìàéëèê, truyen cuc do toi pham, vu dong can khon  |
| |