Thời kỳ Thiên Ngoại Tinh Ma toàn thịnh, số lượng tuyệt đối phải dùng tới đơn vị ức. Thế nhưng hiện tại chỉ còn lại khoảng ba nghìn tám trăm vạn con.
Nhưng người ta thường nói khôn sống dại chết, những Thiên Ngoại Tinh Ma này đa phần đều có sức chiến đấu rất mạnh. Trong đó mạnh nhất chính là Thiên Ngoại Tinh Ma đối ứng với Sở Vân, hiện tại nó đã hoàn toàn siêu việt Á Thánh, đạt được chiến lực Ngụy Thánh.
Đây là do Sở Vân chiếm được Tinh Hải Oản, vận may tề thiên, nhất thời giúp tu vi Thiên Ngoại Tinh Ma tăng vọt.
Lúc này, Sở Vân đang bưng Tinh Hải Oản trên tay.
Chỉ thấy nước thánh tản mát ra lam quang nhàn nhạt đã chuyển dần thành lam đậm. Từng quang điểm lấp lánh trong nước thánh lam đậm, nhưng quang điểm này, mỗi một đều đối ứng với Thiên Ngoại Tinh Ma, không nhiều không ít, chính là ba nghìn tám trăm vạn.
Đồng thời tốc độ tăng trưởng mực nước thánh so với trước đó còn nhanh hơn gấp mười lần.
Quả thực chỉ trong nháy mắt, mực nước thánh đã ngang bằng miệng bát.
Một bát đầy nước thánh, phóng mắt nhìn lại giống như trời đêm đầy sao. Tại sâu trong bầu trời đêm, ngay vị trí trung tâm Tinh Hải Oản, chính là đầu Thiên Ngoại Tinh Ma đối ứng với Sở Vân.
Nó thống lĩnh toàn bộ Thiên Ngoại Tinh Ma, uy thế nghiêm nghị, trợ giúp Sở Vân càng nhanh chóng nắm giữ Tinh Hải Oản trong tay.
- Nguyên bản còn muốn tiêu diệt nó, giải thoát số mệnh chính mình, thế nhưng hiện tại xem ra, giữ lại nó rất có ích. Lẽ nào nói, muốn chân chính chấp chưởng Tinh Hải Oản, cần phải có một đầu Thiên Ngoại Tinh Ma ứng chiếu với mình, trở thành chủ thể tinh ma?
Sở Vân tự định giá, trong mơ hồ lại nghĩ có một tia không thích hợp.
Nhưng lúc này không có thời gian cho hắn cẩn thận suy nghĩ, lúc ý niệm trong đầu cuồn cuộn, đầu Ngân Dực thần ma vương kia đã đánh tới.
- Vậy ngươi liền vào đây thôi.
Sở Vân thu lại tâm thần, cánh tay giơ Tinh Hải Oản lên cao.
Nước thánh tại sâu trong Tinh Hải Oảnh nhất thời nổi sóng cuồn cuộn, hình thành dòng xoáy, quang điểm bạch kim nhất tề phóng xuất vô vạn thần quang.
Ngân Dực thần ma vương kinh khủng rít lên một tiếng, bị thần quang từ những quang điểm này chiếu tới, thân thể to lớn nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng bị hút vào trong Tinh Hải Oản.
Nó tiến vào thế giới trong bát, thật giống như tiến vào một đại dương rộng lớn vô cùng.
Sâu trong đại dương, mạnh nước ngầm cuộn trào mãnh liệt, khiến nó hành động cực kỳ khó khăn.
Bên người có có ba nghìn tám trăm Thiên Ngoại Tinh Ma gắt gao nhìn vào nó. Những tinh ma này so với trước càng có uy thế mạnh hơn, trên người cả đám đều tản mát quang huy bạch kim.
Chúng cấu thành một chiến trận khổng lồ, vững vàng bao vây lấy Ngân Dực thần ma vương tại giữa trận.
Dù Ngân Dực thần ma vương cũng có trí tuệ cao thâm, nhưng nhất thời nửa khắc, khó mà nhìn ra chỗ ảo diệu của chiến trận này.
Thiên Ngoại Tinh Ma khởi xướng công kích tới nó, bình thường khi ở bên ngoài, chỉ cần một tát nó có thể giết chết cả đám Thiên Ngoại Tinh Ma này, nhưng hiện tại lại đặc biệt khó chơi.
Có quang huy bạch kim chiếu rọi, tựa hồ có thể phân tán tổn thương cho chúng.
Hống!
Một tiếng rống giận như sấm, Thiên Ngoại Tinh Ma chúa tể, cũng chính là đầu Thiên Ngoại Tinh Ma ứng chiếu với Sở Vân, bỗng nhiên xuất hiện tại phía sau Ngân Dực thần ma vương, thi triển thủ đoạn tập kích, đồng thời thành công đắc thủ.
Bên trong Tinh Hải Oản nhỏ bé, nhất thời dấy lên một trận sóng dữ.
Nước thánh lam đậm, dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ tiêu hao, mực nước không ngừng giảm xuống.
Đồng thời, tinh mang bạch kim trong nước thánh cũng không còn lóng lánh như trước, chúng biến hóa rồi lưu chuyển phối hợp với nước thánh, hình thành dòng xoáy,
vững vàng trấn áp Ngân Dực thần ma vương tại đáy bát, không ngừng tiêu hao phòng ngự của nó.
- Đây là Tinh Lan đại trận, sát chiêu chân chính của Tinh Hải Oản! Thiên Ngoại Tinh Ma chỉ khi ở trong Tinh Hải Oản mới có thể cấu thành trận pháp này. Thiên Ngoại Tinh Ma càng nhiều, tu vi càng cao, uy lực Tinh Lan đại trận càng mạnh…
Tinh mang trong mắt Sở Vân liên tục chớp động, theo dõi đại chiến trong bát, tinh thần rung động.
Chiến trận yêu thú bình thường, như là Bát Quái chiến trận, Thất Tinh chiến trận, chỉ cần vài yêu vật cấu thành mắt trận, từ đó mở ra một không gian dị ngoại.
Thế nhưng Tinh Lan chiến trận lại khác, cấu thành chiến trận nhất định phải là Thiên Ngoại Tinh Ma, đồng thời số lượng Thiên Ngoại Tinh Ma không hề hạn chế.
Một đầu Thiên Ngoại Tinh Ma có thể cấu thành Tinh Lan chiến trận, mười vạn đầu Thiên Ngoại Tinh Ma cũng có thể cấu thành Tinh Lan chiến trận.
Càng khiến Sở Vân giật mình chính là, Tinh Lan chiến trận này theo số lượng Thiên Ngoại Tinh Ma tăng nhanh, sẽ mở ra càng nhiều không gian dị ngoại.
Lúc này với ba nghìn tám trăm vạn Thiên Ngoại Tinh Ma trong Tinh Hải Oản, đủ mở ra nghìn vạn không gian dị ngoại.
Ngân Dực thần ma vương mỗi lần phá vỡ một không gian chiến trận, lại phát hiện bản thân đã đi vào một không gian khác.
Những không gian này không ngừng bị phá hủy, lại không ngừng được tạo thành. Chỉ cần còn một đầu Thiên Ngoại Tinh Ma, Tinh Lan chiến trận có thể kéo dài không dứt, mãi mãi trường tồn.
Ngân Dực thần ma vương càng đánh càng kinh khủng, nó phát hiện bản thân mình giống như lọt vào giữa một đại mê cung, càng chiến đấu càng lún sâu vào.
Nhất là đối chiến với nó còn có một đầu Thiên Ngoại Tinh Ma có chiến lực Ngụy Thánh, là tồn tại đồng cấp với nó.
Nếu như đơn độc đả đấu tại bên ngoài, Ngân Dực thần ma vương tự nhiên không phải úy kỵ. Thế nhưng tại giữa không gian cổ quái này, thuộc tính hỗn loạn của nó đã bị áp chế, trái lại đối thủ còn được tăng phúc khủng khiếp, trong lúc xuất quỷ nhập thần, thế tiến
công tàn nhẫn và hung mãnh đến cực điểm, quả thực khó lòng phòng bị!
Cán cân thắng lợi, từ lúc nó bị Tinh Hải Oản hút vào bên trong, đã sớm nghiêng về phía Thiên Ngoại Tinh Ma. Đồng thời, theo quá trình chiến đấu, mức nghiêng càng lúc càng lớn dần.
Một giờ sau.
Nước thánh trong Tinh Hải Oản đã khôi phục lại yên tĩnh, dòng xoáy cũng một lần nữa phân tán thành từng quang điểm bạch kim.
Một viên đá nhỏ màu đen lẳng lặng nằm tại đáy bát.
Đây chính là thứ duy nhất còn lưu lại sau khi Ngân Dực thần ma vương bị phá hủy.
Sở Vân lấy ra viên hỗn độn vương tinh này, đồng dạng cho vào trong Linh châu. Mực nước trong Tinh Hải Oản, qua trận chiến này đã cạn tới đáy bát, lúc này đang ngưng tụ, dần dần dâng lên.
- Quả nhiên chủ nhân nói không sai. Thánh vật cần phải được Thánh nhân thôi động mới có thể phát huy ra uy lực chân chính của nó.
Yển Nguyệt thần ma vương vẫn khoanh tay đứng nhìn, dùng ánh mắt kiêng kỵ chăm chú nhìn lên Tinh Hải Oản trong tay Sở Vân, cảm khái nói.
Tiếp đến, nó lại chuyển giọng:
- Có điều, ngươi chỉ được một phần ba Thánh nhân, ngươi chỉ có Tiên Thiên đạo thể mà thôi. Bởi vậy, Tinh Hải Oản chỉ có thể phát huy được một phần ba uy lực.
- Ha ha ha, không tồi!
Một đầu Yển Nguyệt thần ma vương khác xác nhận, cười ha hả, nói:
- Ngươi nếu như có thánh hồn hoặc thánh linh, chúng ta liền quay đầu bỏ đi. Thế nhưng ngươi chỉ có thánh thể, khi ngươi thôi động Tinh Hải Oản chiến đấu, mực nước bên trong vẫn sẽ giảm đi. Chỉ tại sau cuộc chiến, ngươi mới có dư lực một lần nữa ngưng tụ nước thánh. Đây là nhược điểm lớn nhất của ngươi.
Sở Vân không khỏi biến sắc.
Hai đầu Yển Nguyệt thần ma vương này vẫn luôn quan chiến, đã nhận ra được nhược điểm của hắn.
Không sai, qua hai lần giao thủ có thể thấy được, muốn tiêu diệt một đầu Tiên Thiên thần ma Vương cấp, ít nhất cần tiêu hao một bát nước thánh.
Đồng thời, với tu vi của hắn, không thể một mặt chiến đấu, một mặt thu thập tín ngưỡng, ngưng tụ nước thánh.
Hiện tại, phải cùng lúc chiến đấu với hai đầu Yển Nguyệt thần ma vương, đây đã vượt qua cực hạn chiến lực của hắn.
Không phải do thánh vật thiếu cường đại, mà là do tu vi Sở Vân quá yếu, chẳng khác nào một đứa trẻ đang cầm trường kiếm đối phó với người trưởng thành.
Đứa trẻ có thể dựa vào trường kiếm sắc bén, miễn cưỡng chém giết một người trưởng thành. Thế nhưng nếu đối phương có hai người, đã vượt qua cực hạn của đứa trẻ rồi.
- Không thể chiến, cũng đành lui thôi.
Mắt thấy hai Yển Nguyệt thần ma vương cùng bức tới, trong lòng Sở Vân sinh ý lui bước.
Tới bước này, cũng không cần tử thủ Tinh Châu nữa.
Tuy rằng Tinh Thánh giao phó Tinh Châu lại cho hắn, thế nhưng có Tinh Hải Oản đang không ngừng tăng trưởng tu vi cho Sở Vân.
Chỉ cần có đủ thời gian, Sở Vân liền có thể dễ dàng tấn chức thành Thánh. Đến lúc đó, đừng nói hai đầu thần ma vương, dù là bốn đầu, tám đầu, cũng không thành vấn đề.
Từ khi ở Quỷ Châu, Sở Vân đã sớm an bài đường lui.
Có Tinh Hải Oản trong tay, đại đạo Thánh nhân của Tinh Thánh liền ở trong tay. Chỉ cần lý giải những thánh văn trong đó, ngày sau sẽ có thể tái hiện Tinh Châu.
Rút tay trở lại, để lần sau đánh càng mạnh hơn.
Huống hồ chém giết được hai đầu Ngân Dực thần ma vương, đã vượt quá mong đợi ban đầu rồi.
Sở Vân là người quả đoán, một khi đã định, liền muốn rút lui.
- Đây là?
Sau một khắc, hắn hoảng sợ phát hiện Tinh Hải Oản phóng xuất tinh quang sáng ngọc, bao bọc lại toàn thân mình.
Hắn bỗng nhiên không thể động đậy, thân bất do kỷ!
Cùng lúc đó, tại sâu trong Tinh Hải Oản, đầu Thiên Ngoại Tinh Ma chúa tể đối ứng với Sở Vân bỗng nhiên thay đổi hình dáng.
Thân thể cao lớn không ngừng thu nhỏ lại, khuôn mặt dữ tợn cũng hóa thành vẻ non nớt của trẻ con.
Dung mạo này không phải ai khác, chính là Tinh Thánh!
Đầu Thiên Ngoại Tinh Ma này ứng chiếu với hắn, là liên kết sinh tử. Thiên Ngoại Tinh Ma biến hóa kia, chỉ là một biểu tượng mà thôi.
Sở Vân nhất thời lĩnh ngộ, thu hồi tâm thần, nhìn lên trên chính người mình.
Chỉ thấy toàn thân mình tràn ngập tinh quang, ánh quang màu lam nồng đậm tới trình độ trước nay chưa hề có, đã hình thành lên một đoàn u lam, bao vây lấy thân thể mình vào trong.
Trên Tiên Thiên đạo thể của hắn, mỗi một lỗ chân lông đều thẩm thấu một đoạn quang mang sáng ngọc ra bên ngoài.
Mỗi khi hắn hô hấp, đều có một đạo khí tức huyền ảo lưu chuyển theo.
Đây mới là uy năng và biểu hiện đích thực của Tiên Thiên đạo thể.
Trước đây, ngay cả khi Sở Vân đã có Tiên Thiên đạo thể, bởi vì hồn phách và linh qang, vẫn khó có thể khiến hắn phát ra quang huy đích thực của Tiên Thiên đạo thể.
Thế nhưng hiện tại, trong giây lát đã thể hiện ra rồi.
Tâm thần Sở Vân nhất thời chìm vào đáy bát, Tiên Thiên đạo thể biến hóa như vậy, là vì Tinh Thánh đã thông qua Tinh Hải oản, điều khiển thân thể mình.
- Nguyên bản giữa ta và Tinh Thánh, căn bản không có liên hệ linh quang. Thế nhưng thông qua Tinh Hải Oản liền có thể câu thông được, đúng là tính toán hay! Tinh
Thánh, đây là mưu tính của ngươi sao? Cố ý tung ra Tinh Hải Oản, sau đó dùng nó như một cầu nối, tiến hành áp chế linh quang của ta. Thì ra là thế, ngươi là muốn cướp đoạt thân thể của ta, thoát ra khỏi bẫy rập của Cổ Thánh!
Trong lòng Sở Vân thầm sợ, bỗng nhiên rùng mình.
Tại trong cửu thánh, Tinh Thánh quả nhiên rất am hiểu tính toán.
Bố cục của hắn sâu vô cùng, một khi phát động, lập tức đẩy Sở Vân rơi vào tuyệt địa.
Thông qua liên hệ trong linh quang, linh quang và hồn phách Sở Vân đều bị Tinh Thánh áp chế gắt gao. Lúc này thân thể Sở Vân, đã hoàn toàn nằm trong tay Tinh Thánh.
Sở Vân đã đánh mất hoàn toàn quyền chủ động.
- Chỉ là ta không rõ, Tinh Hải Oản đã bị linh quang của ta câu thông, ta đã trở thành chủ nhân thánh vật. Vì sao còn có thể bị ngươi nắm bắt?
Tình thế nguy cấp tới cực điểm, Sở Vân éo buộc chính mình phải tỉnh táo, nỗ lực tìm kiếm kẽ hở của Tinh Thánh.
Bởi song phương đang lúc liên hệ linh quang, thanh âm Tinh Thánh không có vẻ phải cố sức, truyền vào đáy lòng Sở Vân:
- Ngươi biết thánh vật là gì? Bản chất chân chính của Thánh Vật là sao?
- Sở Vân a, ngươi cũng là ngự yêu sư Hoàng cấp rồi, dưới trướng có không ít yêu vật, kiến thức về yêu vật hẳn là đếm không kể hết. Thế nhưng ngươi đã từng có ý định hợp tâm với yêu vật chưa?
Sở Vân ngây người.
Vấn đề này hắn chẳng bao giờ suy nghĩ qua, thế nhưng lúc này bị hỏi đến, không khỏi suy tư một phen, đáp án đúng thật là không có.
Theo tu vi hắn càng cao, tầm mắt càng rộng, yêu vật trong tay cũng không sử dụng được nhiều.
Thiên Hồ am hiểu đạo pháp chín đại thuộc tính, thế nhưng không thể đấu đá lung tung, Tuyết Đao mạnh về công kích nhưng không có chút năng lực trị liệu. Nếu bàn về năng lực phụ trợ, Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền là thứ cường đại nhất hắn có, thế nhưng trừ phi tới cùng đường, hắn rất ít khi dùng Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền tác chiến.
Cửu châu rộng lớn, yêu vật vô kể, quả thực như đếm sao giữa trời đêm.
Mặc kệ là yêu thú, yêu thực hay yêu binh, đều có sở trường đặc biệt và khuyết điểm của riêng mình.
Theo những năm gần đây không ngừng chiến đấu thăng cấp, Sở Vân dần ít sử dụng yêu vật tác chiến. Tuy rằng yêu vật dưới chướng đều mười phần ưu tú, một mình đảm đương một phía, thế nhưng vẫn luôn có một chỗ thiếu hụt, muốn tìm được một yêu vật hoàn toàn hợp ý, căn bản là không có.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Một vị ngự yêu sư bắt đầu tu hành, sẽ thu phục yêu vật đầu tiên. Theo tu hành không ngừng tăng cao, yêu vật trong tay càng lúc càng nhiều. Nhưng khi hắn đạt đến một trình độ nào đó, sẽ phát hiện dù trong tay có nhiều yêu vật tới đâu, cũng luôn luôn cảm giác có chỗ thiếu hụt. Nhất là những vị yêu sư đã tu hành đến ngoài Vương cấp, lĩnh ngộ được đạo của chính mình, phong cách hoàn thành triệt để, sẽ càng khát vọng
có một kiện yêu vật hoàn toàn xứng đôi với mình. Nhưng ngươi nói xem, sẽ có sao?
Chuyện này đương nhiên không có khả năng rồi.
Khi vị ngự yêu sư đạt đến Vương cấp đỉnh phong, ngộ ra pháp tắc đại đạo, tại khắp cửu châu lập ra một con đường mới.
Trừ phi hắn cho đạo tuyến của mình dung nhập vào lưới pháp tắc, để thiên năng trải qua vô số năm tháng biến thiên tiên hóa, sẽ có một vài yêu vật được sản sinh ra theo đạo tuyến của hắn.
Chỉ là những yêu vật này cũng không thuần túy, trên người cũng sẽ có những pháp tắc khác ảnh hưởng. Thế nên muốn tìm kiếm một kiện yêu vật hoàn toàn tương xứng với mình, căn bản là không có khả năng.
Sở Vân chợt lóe linh quang, hầu như trong nháy mắt suy nghĩ cẩn thận đạo lý này. Hắn không mở miệng, đã mơ hồi lĩnh ngộ được điều kế tiếp Tinh Thánh muốn nói.
Quả nhiên nghe được Tinh Thánh nói:
- Cửu châu rộng lớn như vậy vô số yêu vật, từ cổ chí kim, ngay cả tương lai cũng sẽ không sản sinh một loại yêu vật có thể hoàn toàn xứng đôi với một vị ngự yêu sư. Thế nhưng không tìm được, cũng không có nghĩa là không thể tạo ra.
- Khi ngự yêu sư tích lũy đạt được trình độ Ngụy Thánh, hiểu rõ được chân ý trật tự pháp tắc, khi đó liền có khả năng tạo ra một yêu vật hoàn mỹ nhất đối với mình.
- Khi đó, ngự yêu sư sẽ luyện hóa chính thân thể mình, hoàn toàn giải phóng hồn phách và linh quang, triệt để dung nhập bản thân vào giữa thế giới tiên nang, tiến hành chuyển sang kiếp khác.
- Sau khi thành công chuyển sang kiếp khác, ngự yêu sư liền thành siêu việt Ngụy Thánh, tuy rằng tu vi nguyên bản hoàn toàn biến mất, trở thành người thường, nhưng sở hữu thánh thể Tiên Thiên, thánh hồn và thánh linh. Đồng thời sẽ có thánh vật cùng sinh ra
với thánh nhân, hoàn toàn là vì đại đạo nguyên bản của Thánh nhân mà sinh, bởi vậy có thể nói duy nhất trong thiên địa, chịu tải trí tuệ vô biên và lý giải của Thánh nhân với thiên địa, căn bản không thể phục chế. Cùng với Thánh nhân là hai mặt một thể, thực giống như phân thân, nhưng so với phân thân Đan Thánh càng cao hơn một bậc. Trừ phi Thánh nhân triệt để tiêu vong, bằng không căn bản không thể bị người khác thu phục.
- Ta sinh ra tại Đan Châu, lấy danh Tinh Hoàng, tu hành mấy trăm vạn năm. Dùng đạo mưu tính số mệnh, đột phá phong tỏa của Đan Thánh, tại thế giới tiên nang của chính mình, thành công chuyển sang kiếp khác. Sau đó dùng thời gian hơn hai mươi năm, một lần nữa tu hành, giáo hóa sinh linh thiên hạ, thu thập vô số tín ngưỡng, cuối cùng đạt được Thánh cấp, trở thành Tinh Thánh, từ đó về sau phiến thiên đại này được đặt ngang hàng với tám châu, trở thành Tinh châu thứ chín.
- Sở Vân a, ngươi không cần kháng cự vô dụng, năm đó Binh Thánh dùng tên giả là Bạch Tiểu Thánh, tại Tinh Châu luyện chế ra Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, ta cũng đã nhận thấy được tồn tại của Cổ Thánh. Nhưng Cổ Thánh đã đạt tới Thánh cấp đỉnh phong, tích lũy thâm hậu, ta chỉ đành làm bộ không biết, nhịn đau đánh xuống thiên kiếp bỏ đi những thứ mình thích, khiến tổ hợp Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền thất bại.
- Ngươi cho là bảy mươi hai Cực Nhạc Tiên Phi có thể thoát được dưới thiên kiếp, là may mắn sao? Chỉ là do ta hạ thủ lưu tình thôi.
- Ngươi nghĩ rằng ta nghịch chuyển Tinh Châu hai mươi ba năm, chỉ vì muốn mượn ngươi đối phó Dạ Đế sao? Ngươi quá coi trọng Dạ Đế rồi, ta mưu tính nhiều như vậy, chính là vì lúc này.
- Ta mượn tay ngươi trọng tổ Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, cho ngươi thành Tiên Thiên thân thể. Lại tự mình xuất thủ thực hiện quán đỉnh cho ngươi, đưa ngươi trở thành Tiên Thiên đạo thể. Hiện tại, ta chỉ cần nghiền nát linh quang và hồn phách ngươi, chiếm được thân thể ngươi, ta liền có thể thoát khỏi bẫy rập của Cổ Thánh, hiển thánh tại Tinh Châu.
- Tiếp đến, ta sẽ tự mình xuất thủ, phá hủy đại quân Tiên Thiên thần ma. Cổ Thánh và những Thánh nhân khác đang bận giằng co, căn bản không ai ngăn cản ta. Đợi khi các lục địa đều thống nhất dưới tay, tu vi ta chắc chắn đạt được Thánh cấp đỉnh phong, khi ta có đủ tích lũy, sẽ một lần nữa trở lại Hải Nhãn thâm uyên, tử chiến với Cổ Thánh, sau khi hắn chết, ta liền có thể tấn chức lên cảnh giới huyền bí vượt trên Thánh cấp, tu
thành Hỗn Độn Chí Tôn!
Tinh Thánh càng nói càng kích động, ngữ khí từ trầm ổn nhẹ nhàng cũng trở nên sôi sục chí khí.
Từ trước tới nay, hắn vẫn luôn là người yếu nhất trong cửu thánh, áp lực sinh tồn rất lớn. Phát hiện ra sự tồn tại của Cổ Thánh, hắn thấy được nguy cơ, đồng thời cũng thấy được cơ hội.
Hắn không tích trì hoãn Tinh Châu phát triển, nghịch chuyển Tinh Châu, đồng thời bố cục tầng tầng, chắc chắn hơn, hắn còn tính toán với cả chính mình. Rõ ràng phát hiện Hải Nhãn thâm uyên không thích hợp, liền dứt khoát vứt bỏ thân thể trong bẫy rập của Cổ Thánh, chính là vì muốn Cổ Thánh lơ là mất cảnh giác.
Đồng thời, hắn lợi dụng Tinh Hải Oản, đến cướp đoạt Tiên Thiên đạo thể của Sở Vân, phục sinh tại Tinh Châu. Chọn cách tự đưa mình vào đường cùng, rồi cướp đoạt một đường thắng lợi giữa cuộc tranh phong của mười thánh.
Một khi hắn thủ thắng, cửu thánh bị diệt, Tinh Thánh hắn trở thành người thắng lợi cuối cùng, không những được sống sót, càng được nâng cao thêm một tầng, trở thành Hỗn Độn Chí Tôn, chúa tể hỗn độn, là tồn tại càng vĩ đại hơn so với Thánh cấp.
Hắn lừa gạt tất cả mọi người, từng bước một tiến gần tới mục tiêu thắng lợi.
Hiện tại, khi hắn một lần nữa xuất hiện, sẽ không còn ai có thể ngăn trở hắn.
Những Thánh nhân khác còn đang bận giằng co nhau tại Ngân thâm thuyên, Cổ Thánh cũng không ngờ được Tinh Thánh dĩ nhiên đổi trắng thay đen ngay trước mắt mình.
Đương sự là Sở Vân, đã mất đi khống chế thân thể. Linh quang và hồn phách đều bị áp bách đến chân tường, rơi vào tuyệt cảnh, nguy cơ ngập đầu.
Hai mắt Sở Vân mở trừng, nhìn thân thể mình đang bị bao phủ trong tinh quang, chậm rãi thu nhỏ lại, khuôn mặt hắn cũng dần thay đổi, chuyển thành tương tự Tinh Thánh.
Hống!
Đúng lúc này, hai đầu Yển Nguyệt thần ma vương kia đánh đến.
Lại nói tiếp, khi Tinh Thánh đang hăng hái luận bàn, kỳ thực vì hai người đang câu thông linh quang, ý niệm trong đầu cuồn cuộn, nói gì cũng đều trong đáy lòng, bởi vậy chỉ là cuộc trò chuyện trong nháy mắt.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Quyển 8: Chí tôn
Chương 81 + 82: Phép tính quá thông minh
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Ngay cả Cổ Thánh cũng bị che mắt, hai đầu Yển Nguyệt thần ma vương này sao biết được.
Thế nên, bi kịch rất nhanh tìm đến, cả hai đồng thời rít gào lên kinh hãi.
- Đây là?
- Không có khả năng, thánh vật này vì sao đột nhiên bộc phát ra uy năng cường đại đến vậy?
Tinh Hải Oản do Tinh Thánh chấp chưởng, uy lực kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ, thoáng cái liền thu cả hai đầu thần ma vương vào trong.
Dòng xoáy trong chén đột nhiên hình thành, cả hai đầu Yển Nguyệt thần ma vương đều bị mạnh mẽ trấn áp tại đáy bát.
- Cơ hội duy nhất!
Trong lòng Sở Vân kêu to, đồng thời hứng khởi phản kháng.
Bản thể Tinh Thánh tại Hải Nhãn thâm uyên, một mặt phải chống lại Cổ Thánh luyện hóa, một mặt điều khiển Tinh Hải Oản từ xa, chém giết hai đầu Yển Nguyệt thần
ma vương, một mặt muốn nghiền nát linh quang và hồn phách Sở Vân, rốt cuộc đã cấp cho Sở Vân một tia hy vọng.
Thế nhưng, kết quả phản kháng lại vô tình và tàn khốc.
Phấn khởi dốc toàn lực đột phá, thật giống như đột phá một tòa núi lớn vô hình. Tuy rằng đỉnh ngọn núi đang lung lay, thế nhưng vẫn như cũ không thay đổi được dù chỉ một chút.
Chỉ một chút như vậy, giống như lạch trời, chặt đứt mọi nỗ lực của Sở Vân.
Tinh Thánh thản nhiên cười:
- Vô ích thôi, ta đã sớm tính qua hoàn cảnh này. Ta thực lực giảm mạnh, lại cùng lúc lo ba việc, thế nhưng vẫn có thể trấn áp được ngươi. Đợi chém giết hai đầu Yển Nguyệt thần ma vương này xong, chính là tử kỳ của ngươi rồi.
- Phải không?
Sở Vân bỗng nhiên nở nụ cười.
- Tình huống này ngươi tính đến rồi sao?
Sau một khắc, Tinh Thánh liền kinh hãi biến sắc.
- Quay về kịp lúc.
Thời khắc mấu chốt, hư không bên người Sở Vân bị phá vỡ, khí tức đặc biệt của Quỷ Châu nhất thời ập đến.
Một đạo u hồn, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, dung nhập và trong thân thể Sở Vân.
Linh quang và hồn phách Sở Vân đều bị Tinh Thánh trấn áp bên trong thân người, tuy rằng cực lực phản kháng, nhưng lại không cách nào phá tan ràng buộc của Tinh Thánh.
Thế nhưng chẳng bao lâu sau, hắn phân ra một bộ phận hồn phách, dùng Tinh Quỷ Hồn Giới vận chuyển, bí mật lẻn vào đến Quỷ Châu.
Những năm gần đây, Sở Vân vẫn chưa thu về bộ phận hồn phách này, vẫn đặt nó tại Quỷ Châu, lợi dụng pháp tắc ưu đãi của Quỷ Châu, dưới sự hỗ trợ của Minh Đế, không ngừng thôn phệ những hồn phách khác, phát triển hồn lực bản thân.
Nhất là gần đây, Cửu Châu dưới hạo kiếp thần ma, không ngừng có Đế Hoàng ngã xuống, lại có Đế Hoàng mới hiện lên.
Hồn pháp cấp Đế Hoàng tại Quỷ Châu cũng không hiếm thấy. Hồn phách phân thân của Sở Vân bởi vậy đã thôn phệ được không ít hồn phách Đế Hoàng, hồn lực tăng trưởng tới trình độ không tưởng nổi.
Hiện tại, nó đã đạt tới Hoàng cấp đỉnh phong, so với hồn phách bản thể của Sở Vân, còn mạnh hơn một bậc.
Hồn phách dung hợp chỉ trong chớp mắt, bởi vì vốn là một thể đồng nguyên, căn bản không có bất kỳ phản ứng bài xích và triệt tiêu lẫn nhau.
Hầu như trong nháy mắt, hồn lực Sở Vân tăng vọt, từ Hoàng cấp cao đoạn lên tới Hoàng cấp đỉnh phong, lực lượng hồn pháp của hắn như một bước lên trời, trở thành cấp bậc Á Thánh.
Vốn bị Tinh Thánh trấn áp, ngay khi Sở Vân phảng kháng trận tuyến đã bất ổn. Hiện tại hồn lực tăng vọt, thôi động linh quang đến cực hạn, Sở Vân lập tức thoát khỏi ràng buộc của Tinh Thánh, một lần nữa đoạt lại quyền khống chế thân thể.
- Có thể tự khống chế thân thể mình rồi!
Hưng phấn nắm chặt quyền đầu, hai mắt Sở Vân phóng xuất thần quang chói lòa.
Thế nhưng, thần tình hắn lại biến đổi rất nhanh.
Tinh Hải Oản trong tay hắn không ngừng rung động, Thiên Ngoại Tinh Ma bên trong ngửa mặt rít gào, tiếng Tinh Thánh cười nhạt vang lên trong lòng hắn:
- Ha ha, thực là một biến số lớn. Xem ra trong khoảng thời gian ta bị nhốt tại Hải Nhãn thâm uyên đã phát sinh dị biến. Thảo nào vượt qua ngoài dự liệu của ta. Có điều cũng không là gì, chỉ cần tại Tinh Châu, lưới pháp tắc không bị hủy, số mệnh của ngươi sẽ bị gông xiềng. Thiên Ngoại Tinh Ma của ngươi, cũng chính là tử kiếp của ngươi.
Nói xong, quyền khống chế Tiên Thiên đạo thể trong tay Sở Vân liền bị Tinh Thánh phản công.
- Không tốt! Tinh Thánh dựa vào số mệnh Thiên Ngoại Tinh Ma của ta áp chế, ý đồ trấn áp ta lần nữa. Thật là lợi hại, hắn thật là lợi hại, nhất tâm tam dụng, bản thể tại Hải Nhãn thâm uyên chống đỡ Cổ Thánh luyện hóa, dĩ nhiên còn có dư lực hình thành trùng kích cường thế như vậy!
Trong lòng Sở Vân sợ hãi không thôi.
Trong lúc nhất thời, giao chiến với Thiên Ngoại Tinh Ma và hai đầu thần ma vương tại trong Tinh Hải Oản, giằng co với chư thánh tại Hải Nhãn thâm uyên. Tại trong thân thể Sở Vân, linh quang và hồn lực Tinh Thánh hình thành một cỗ trùng kích như triều dâng,
ý đồ cướp đoạt quyền khống chế thân thể từ tay Sở Vân.
Sở Vân rất nhanh liền cảm giác được lực bất tòng tâm, thế tiến công của Tinh Thánh kéo dài không dứt khiến ưu thế của hắn không ngừng giảm xuống.
Đánh đến một bước này, hoàn toàn là chuyện liều mạng, đáng tiếc muốn so nội tình với Thánh nhân, Sở Vân còn kém nhiều lắm.
- Lực lượng Thánh cấp, cấp Đế Hoàng sao có thể lý giải được… Sở Vân a, trước khi chết nói cho ngươi biết một đạo lý, thế gian này chỉ có Thánh nhân mới đối phó được với Thánh nhân.
Mắt thấy chính mình một lần nữa sẽ đoạt quyền khống chế thân thể, Tinh Thánh cười lạnh, nhưng vẫn không quên dùng ngôn ngữ làm tan rã ý chí chiến đấu của Sở Vân.
Sở Vân lại cười ha ha:
- Tinh Thánh a, ngươi cũng cùng đường mạt lộ rồi. Ta có thể cảm giác được lực lượng của ngươi đã đạt tới cực hạn, bằng không ngươi sao phải mưu toan dùng ngôn ngữ dao động ý chí của ta. Chỉ có Thánh nhân với đối phó được với Thánh nhân, đạo lý này không cần ngươi dạy, ta đã sớm biết rồi!
- Ngươi có ý gì?
Tinh Thánh bỗng nhiên ý thức được cảm giác không ổn, hắn vừa dứt lời, hư không một lần nữa bị phá vỡ, bên người Sở Vân xuất hiện thêm một người.
Không phải ai khác, chính là Minh Đế.
Hắn và Sở Vân đã định hiệp ước, là minh hữu cùng chung lợi ích.
- Minh Đế, ngươi muốn thoát khỏi khống chế của Binh Thánh sao?
Sở Vân kêu to.
Minh Đế giật mình, hiển nhiên là do dung mạo Sở Vân biến hóa. Nhưng hắn chợt phản ứng qua, hai mắt phóng xuất thần quang:
- Thì ra là thế, dựa vào lực lượng Tinh Thánh, đối kháng với Binh Thánh. Ha ha, đánh cược thôi!
Hắn là quân cờ Binh Thánh bày ra tại Quỷ Châu, thật lâu trước, đã bị Binh Thánh mạnh mẽ thành lập liên hệ linh quang. Lại nói tiếp, tình huống Sở Vân ở bên này cũng cực kỳ tương tự.
Chỉ là Tinh Thánh muốn trực tiếp tiêu diệt hồn phách và linh quang Sở Vân, từ đó cướp đoạt thân thể Sở Vân.
Còn Binh Thánh chỉ cần giữ liên hệ, nắm Minh Đế trong tay, hắn không có bất luận ý đồ nào với thân thể Minh Đế. Thế nhưng bởi vì Binh Thánh khó hiểu lâm vào hỗn loạn, dẫn đến linh quang Binh Thánh thường xuyên vô thức bạo phát linh áp, nếu không phải Minh Đế có thần thông bản mệnh Minh Ngoan Bất Linh, vừa vặn khắc chế tình huống này.
Đổi lại là Đế Hoàng khác, đỡ sớm bị linh áp Thánh cấp của Binh Thánh nghiền nát rồi.
Dù vậy, tình huống Minh Đế cũng càng lúc càng không ổn, sớm muộn gì cũng bị Binh Thánh giết chết. Từ khi bị Binh Thánh liên hệ linh quang, đầu hắn đã kề miệng đao, không biết khi nào sẽ rơi xuống.
Minh Đế sớm đã nghĩ giải trừ mối nguy cơ tính mạng này, bởi vậy khi được Sở Vân nhắc nhở, hắn lập tức làm ra quyết định, muốn đổ một trận!
Những năm gần đây, tình huống của hắn chuyển biến càng thêm xấu. Nếu không đổ, chỉ sợ cũng không có cơ hội nữa.
- Nhân Đạo Vô Lượng!
Sở Vân huýt dài một tiếng, vươn ngón trỏ, trực tiếp điểm lên mi tâm Minh Đế.
Trong nháy mắt, qua thần thông bản mệnh, song phương đã hình thành liên hệ linh quang.
Trước kia tại Quỷ Châu, Sở Vân đã từng làm qua, lợi dụng Nhân Đạo Vô Lượng ý đồ thu phục Minh Đế.
Thế nhưng linh quang Minh Đế lại đang duy trì liên hệ với Binh Thánh, dẫn tới Sở Vân bị linh quang Binh Thánh phản phệ, khó có thể chống đối lại uy lực thánh linh, kết quả thất bại triệt để.
Nhưng cục diện hiện tại cũng rất vi diệu.
Sở Vân tuy rằng không phải Thánh cấp, không thể chống đỡ được linh quang Binh Thánh phản phệ. Thế nhưng, hiện tại hắn cũng đang liên hệ với linh quang Tinh Thánh.
Tuy rằng Tinh Thánh không có ý hay, đang muốn hãm hại Sở Vân, lợi dụng trăm đạo linh quang, ý đồ cướp giật thân thể hắn.
Thế nhưng không thể phủ nhận hiện thực, Tinh Thánh nhờ Tinh Hải Oản câu thông với linh quang Sở Vân, linh quang Minh Đế và Binh Thánh cũng đang liên hệ.
Khi Sở Vân và linh quang Minh Đế lập thành liên hệ, cả năm bên sẽ hình thành lên một thông lộ liên hệ.
Thế nên, linh quang Binh Thánh khi cảm thụ được tồn tại của Tinh Thánh, nhất thời sẽ nổi giận, giống như hùng sư thức tỉnh.
Linh áp Thánh cấp nhất thời bộc phát ra, theo thông lộ, quét về phía Tinh Thánh.
- Binh Thánh, là ngươi?
Tinh Thánh kêu lên một tiếng đau đớn, thoáng cái ăn phải đau khổ.
Hắn đang tác chiến ba mặt, chiến lực bị kiềm chế nghiêm trọng, còn Binh Thánh lại không có nhược điểm này.
- Binh Thánh, ta biết ngươi đã bị Cổ Thánh tính toán, ngươi mau dừng tay, hãy nghe ta nói…
Trận thế Tinh Thánh đại loạn, muốn hiệp thương, thế nhưng Binh Thánh lại mắt điếc tai ngơ, càng phát ra thế tiến công bạo liệt.
- Binh Thánh, ngươi tỉnh táo lại đi! Chúng ta có chung địch nhân… Chờ một chút, có khí tức hỗn loạn. Thì ra là thế, ngươi đã triệt để mất đi lý trí và ký ức, ngươi không còn là Binh Thánh, mà là Tiên Thiên ma thánh trong hỗn độn!
Tinh Thánh khiếp sợ hét lên, giờ khắc này hắn không còn bày ra phong độ của người chuyên dùng mưu nghĩ kế.
Khi Sở Vân gọi về phân thân hồn phách, chuyện xấu liên tiếp xảy đến, thế nhưng tất cả vẫn nằm trong khống chế của Tinh Thánh.
Thế nhưng, khi Minh Đế xuất hiện, được Sở Vân liên hệ linh quang, cục diện liền thoát khỏi khống chế của Tinh Thánh.
Bởi vì đây đã không còn là Sở Vân và Tinh Thánh quyết đầu, hiện là Sở Vân mượn lực lượng Binh Thánh đấu lại với Tinh Thánh.
Đúng như lời Tinh Thánh nói, đối phó được với Thánh nhân, chỉ có Thánh nhân.
Chiến đấu tới lúc này, đã không thể vãn hồi.
Nửa canh giờ trôi qua, Sở Vân và Minh Đế dựa vào nghị lực ngoan cường, đau khổ chống đỡ. Song thánh chiến đấu kịch liệt, hai người bọn họ như hai quả cầu chạy qua chạy lạy. Tuy rằng đa phần lực lượng Thánh nhân đều tập trung tại trên người đối phương, nhưng dư lực tạo ra đã đủ khiến bọn họ thương tổn thật lớn.
Sở Vân có Tiên Thiên đạo thể nên còn hoàn hảo một chút. Minh Đế thì thảm hại, toàn thân đẫm máu, nứt toác như muốn vỡ, hồn phách chấn động tới trình độ ký ức hỗn loạn.
May là Sở Vân có lượng lớn nguyên tinh Tiên Thiên dự trữ, gọi ra Âm Dương Đại Hậu Cung, không ngừng bổ xung nguyên tinh Tiên Thiên bị tổn hao, giúp Minh Đế giữ lại một hơi thở.
Ngắn ngủi nửa canh giờ, đối với Minh Đế và Sở Vân mà nói, dài đằng đẵng giống như một thế kỷ.
Nhưng rốt cục Tinh Thánh không địch lại Binh Thánh, cũng không chống đỡ được, yếu ớt cười dài một tiếng, tự giễu ra một bộ bi thương:
- Ha ha, tính toán quá thông minh, phản nhầm tính mệnh. Ta sớm biết Binh Thánh đã có bố trí bên ngoài, nhưng vì muốn Cổ Thánh làm tê liệt, không tùy tiện điều tra. Nghĩ không ra dĩ nhiên lại ở chỗ này. Ta đây là tự hại chết mình, ha ha ha, kết cục này…
Thanh âm còn đang quanh quẩn trong lòng Sở Vân và Minh Đế, linh áp Tinh Hải Oản liền triệt để ảm đạm xuống, ầm ầm tiêu tán.
Trong Tinh Hải Oản, đầu Thiên Ngoại Tinh Ma đối ứng với Sở Vân kêu “A” một tiếng, nổ tan thành những đốm sáng khắp trời.
Chỉ để lại một khối yêu tinh cực lớn.
Cùng lúc đó, giữa biển lửa thanh liên tại Hải Nhãn thâm uyên, tinh huy màu lam cũng sáng bừng lên rồi bùng nổ, ngọn lửa thanh sắc nhất thời cuộn trào, nuốt chửng thân thể Tinh Thánh.
Tại lúc hỏa diễm cuộn tới, hòa tan thân thể Tinh Thánh thành tinh mang, thánh hồn chống đỡ thêm được một lát, cuối cùng triệt để hóa thành hư vô.
Thật không ngờ Tinh Thánh cứ như vậy tiêu tan, dựa theo phỏng chừng của hắn, hẳn còn có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian mới phải.
Chư thánh bên trong quang vựng cũng đều giật mình chấn động.
Tinh Thánh chết, áp lực bọn họ phải chịu lại tăng thêm một phần.
Bọn họ đều bị lừa gạt, không ai biết được, Tinh Thánh từng cách chiến thắng cuối cùng gần tới cỡ nào.
Nỗ lực của Tinh Thanh, cũng không phải không có kết quả.
Tại Tinh Châu, Sở Vân lẳng lặng nhìn Tinh Hải Oản trong tay, ý niệm trong đầu cuồn cuộn không ngớt.
- Lần này thực sự nguy hiểm thật, chưa bao giờ phải mạo hiểm tính mạng đến vậy…
- Chỉ là Tinh Thánh có tính toán công phu tới đâu, kế hoạch thông thường vẫn không cản nổi biến số…
- Câu nói dù bơi giỏi vẫn chết chìm, thật là có nhiều đạo lý…
Cuối cùng, hắn thở ra một hơi thật dài, thật nhiều cảm khái tới bên mép đều biến thành một câu nói:
- Cuối cùng người thắng là ta!
Chiến thắng lần này, chính là trời cao biển rộng, cá gặp đại dương, chim bay thẳng cánh.
Khổ cực tính toán âm mưu, cố gắng đấu tranh, rốt cục đã có thành quả, Sở Vân đã nắm được quyền chủ động một tia đại cục.
...
Tinh quang chiếu rọi trên mặt Sở Vân, thấy rõ được trong nét biến hóa, có ẩn dấu huyền cơ ảo diệu của đại đạo.
Sở Vân nhìn Tinh Hải Oản trước mắt, chỉ thấy trong bát đầy nước thánh lam đậm, giống như đại dương, lại giống như bầu trời đêm. Mặt nước bằng phẳng như gương, bên trong lấp lóe những quang điểm bạch kim, chính là Thiên Ngoại Tinh Ma…
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Trước kia Thiên Ngoại Tinh Ma có ba nghìn tám trăm vạn đầu, hiện tại chỉ còn lại có hơn hai nghìn vạn đầu.
Đây chính là cái giá phải trả để tiêu diệt hai đầu Yển Nguyệt thần ma vương, cùng với quét sạch đại quân Yển Nguyệt Thần Ma.
Thời gian thoi đưa, cách ngày Tinh Thánh ngã xuống đã qua hơn một tháng.
Khi Tinh Thánh triệt để tiêu vong, Tinh Hải Oản thực sự trở thành vật vô chủ, bị Sở Vân thu lấy.
Về phần Minh Đế, có thể nói tìm sống về từ cõi chết, ngay cả Quỷ Châu cũng không dám về, mấy ngày nay vẫn một mực tu dưỡng tại trong Linh Châu của Sở Vân.
Tuy rằng Tinh Thánh ngã xuống, thế nhưng Binh Thánh vẫn còn.
Cho dù hắn hoàn toàn đánh mất lý trí, thế nhưng chiến lực đã khôi phục hoàn toàn, chỉ là thời điểm Tinh Thánh giãy dụa đã tạo thành thương tổn thật lớn.
Chuyện này với Minh Đế mà nói, tuyệt đối là một tin tức tốt. Linh quang Binh Thánh đã ảm đạm, không còn những lần linh áp bạo phát như trước.
Tuy rằng chưa thể trừ bỏ tận gốc mối nguy tính mệnh, thế nhưng cũng dành lại cho Minh Đế chút thời gian nghỉ ngơi quý giá.
Thậm chí chỉ cần Minh Đế khôi phục lại, còn có thể nhân họa đắc phúc, có thể tấn chức, thực lực tiến thêm một bước.
Đây là vì linh quang trong lúc bị đè ép, vừa được giao lưu, vừa trải qua cảm giác đấu tranh thảm liệt.
Khi Tinh Thánh cố gắng gạt bỏ linh quang và hồn phách Sở Vân, lúc đó các loại ý niệm của hai người đều có thể qua lại trong nháy mắt. Binh Thánh giao chiến với Tinh Thánh, linh quang của Sở Vân và Minh đế lại trở thành thông đạo cho cả hai.
Hai thánh giao chiến kịch liệt, nhất là lúc Tinh Thánh tiêu vong, khiến Sở Vân và Minh Đế thấy được không ít bí ẩn của Thánh nhân, cùng với cảm ngộ tu hành, những mảnh vụn ký ức.
Minh Đế chỉ cần tiêu hóa những gì đoạt được, hơn nữa thân thể sau khi nguyên tinh Tiên Thiên tự phá lại lập, nhất định tu vi sẽ có bước tiến bộ nhảy vọt.
Về phần Sở Vân thu được Tinh Hải Oản, ngược lại không phải khát khao một vài thứ thu hoạch được.
Tinh Hải Oản là vật truyền thừa của Tinh Thánh, nắm giữa nó đồng nghĩa với nắm giữ toàn bộ cảm ngộ và trí tuệ của Tinh Thánh.
- Mất hơn một tháng, cuối cùng tới được hôm nay, tại trong Tinh Châu không còn một đầu Yển Nguyệt Thần Ma nào.
Lúc này, Sở Vân tại trên không trung, trong mắt lấp lánh thần quang.
Tay hắn nắm Tinh Hải Oản, thu nhỏ Âm Dương Đại Hậu Cung thành khổ mô hình, thời khắc cảm thụ được hai cỗ áo nghĩa đang lưu chuyển không ngớt trong lòng.
Một cỗ đến từ Âm Dương Đại Hậu Cung, đạo vận càng quen thuộc, là ý chí của chúng sinh.
Âm dương giao hòa, cuồn cuộn như sông dài, lấy tự thân làm bản nguyên, tre già măng mọc, phát triển không ngừng.
Một cỗ khác phát ra từ Tinh Hải Oản, đây là một loại ý chí thần minh, coi sinh linh như những quân cờ trong bàn cờ thế giới. Tự thân thoát ra khỏi đó, thoát khỏi hồng trần, không trong ngũ hành, thờ ơ lạnh nhạt nhìn thiên hạ. Đây là một loại thấm nhuần, thanh tỉnh, lãnh tính và chưởng khống.
Tinh Châu là do Tinh Thánh tự mình tạo ra, Tinh Hải Oản là thánh vật của Tinh Thánh. Hiện nay Tinh Hải Oản do Sở Vân nắm giữ, giống như nắm giữ chìa khóa cai quản toàn bộ Tinh Châu.
Ánh mắt từ Tinh Hải Oản chuyển xuống Tinh Châu dưới chân.
Sở Vân phảng phất có thể nghe được tiếng đại địa Tinh Châu đang gào thét.
Đại kiếp nạn thần ma đã khiến Tinh Châu tổn thương thật lớn, vạn vật sinh linh không còn, nơi chốn đều là gió lửa thiêu đốt, cảnh tượng suy tàn.
Trên bầu trời, trước kia lưới pháp tắc Tinh Châu ngay ngắn chỉnh tề, lúc này giống như mạng nhện sau mưa, vô cùng thê thảm.
Yêu vật mắt trận cấu thành thiên địa càng thương vong thảm trọng. Điều này khiến diện tích Tinh Châu phát sinh co rút nghiêm trọng, đồng thời giải đất tại khu vực biên giới còn phát sinh hiện tượng hư không sụp xuống.
Vô số ngọn núi đang bị hải lưu hỗn độn cuộn trào mãnh liệt ấp tới, không ngừng tàn phá.
- Là lúc này!
Sở Vân vung tay, tung Tinh Hải Oản ra.
Tinh Hải Oản hóa thành một viên lưu tinh, bắn thẳng lên trời cao, trốn vào trong chín tầng mây, hạ xuống tại trung tâm lưới pháp tắc Tinh Châu, sau đó bộc phát ra vô hạn tinh quang.
Tinh quang như nước, theo lưới pháp tắc chảy xuôi tới bốn phương tám hướng. Tinh mang tràn lan, ngưng kết thành từng sợi đạo tuyến. Rất nhanh, lưới pháp tắc Tinh Châu liền rực rỡ quang thải, đã được tu bổ hoàn thành.
Tinh Châu được lưới pháp tắc hoàn chỉnh chống đỡ, hiện trạng tan vỡ lập tức được ngăn chặn, sóng biển hỗn độn dưới lực lượng vô hình của lưới pháp tắc, đều bị đẩy ngược về phương xa.
Có điều yêu vật mắt trận của Tinh Châu hiện chỉ còn hơn mười đầu, những địa phương bị hủy diệt vẫn trống rỗng như cũ, trời và đất không được hình thành trở lại.
Đồng thời, bởi vì Tinh Thánh Điện bị hủy, lưới pháp tắc Tinh Châu dù đã hiển hiện trở lại, nhưng vẫn có thể bị công kích dễ dàng, bất luận sinh linh nào chỉ cần ngửa mặt nhìn lên đều có thể thấy.
Hai mắt Sở Vân hơi lóe, đã hạ quyết tâm, hắn cởi tiên nang tuyệt phẩm bên hông, đưa tay ném đi.
Tiên nang biến mất tại tầm mắt hắn.
Nhất thời, toàn bộ thiên địa đều được bao phủ bởi một tầng hà quang.
Trong ánh quang, lưới pháp tắc Tinh Châu nguyên bản được bổ sung thêm không ít sợi đạo tuyến. Đồng thời, vị trí yêu vật mắt trận của Tinh Châu trước kia đều bị bài trừ, biến thành tự do.
Những mắt trận tương ứng được thay thế bởi yêu vật mắt trận trong Linh Châu.
Toàn bộ địa hình núi non dưới ánh sáng mờ được biến đổi thành đất bùn. Núi cao thành bình địa, đất trũng ngược lại thành đồi núi. Sông, hồ, đại dương đều được thay đổi, thậm chí trực tiếp biến mất.
Đồng thời, những địa phương nguyên bản bị trống cũng xuất hiện thiên địa mới, hư không đều được bổ khuyết.
Toàn bộ thay đổi kịch liệt diễn ra tròn ba canh giờ, khi quang huy biến mất, Tinh Châu đã hoàn toàn thay đổi, cũng không còn lấy đại dương làm chủ thể tiên nang.
Đương nhiên cũng không phải hình dạng trước đó của Linh Châu.
Hiện tại là một thế giới hoàn toàn mới, kết hợp từ cả hai tạo thành.
- Tinh Thánh ngã xuống, Tinh Châu đã trở thành quá khứ. Từ nay về sau, phương thiên địa hoàn toàn mới này chính là Linh Châu.
Sở Vân nhàn nhạt nói, thanh âm truyền khắp toàn bộ thế giới tiên nang.
- Linh Châu!
- Từ nay về sau liền không còn Tinh Châu nữa sao?
- Thánh Hoàng đã trở thành chủ nhân Tinh Hải Oản, thậm chí đã nắm trong tay toàn bộ Tinh Châu!
- Đây là lực lượng to lớn cỡ nào! Hắn được đại tiện nghi, một bước lên trời rồi!
Du Hoàng dẫn đầu chúng Đế Hoàng, ai nấy đều sợ hãi than, có ước ao, có khiếp sợ, đố kỵ và cả kính nể, các loại tâm tình đều trộn lẫn.
- Người là chúa tể thiên địa, là đấng cứu thế của sinh linh!
- Đám người nhỏ bé chúng ta xin được quỳ gối dưới chân người, đấng chí cao vô thượng, đại địa vì người một lần nữa tỏa sáng sinh cơ, kỳ tích văn minh một lần nữa được phủ xuống!
Khắp Linh Châu đều vang lên tiếng hoan hô của những tín đồ.
Theo tiếng hoan hô cuồng nhiệt, rất nhiều tín ngưỡng lực chảy vào trong cơ thể Sở Vân.
Sở Vân mỉm cười, lượng nước thánh trong Tinh Hải Oản vừa tiêu hao phân nửa lại bắt đầu tăng lên.
Chỉ là tốc độ khôi phục so với thời điểm sinh tử tồn vong của Tinh Châu, kém hơn không biết bao nhiêu lần.
Đợi nửa ngày, bất quá chỉ tăng hơn được một tia, chậm hơn cả so với rùa bò.
Chỉ là điều này đã nằm trong dự liệu.
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, Tinh Châu đã không còn tồn tại, hiện giờ là Linh Châu hoàn toàn mới.
Không có nguy cơ hủy diệt, hiện tượng tín ngưỡng sôi trào cũng biến mất.
- Cho ta thời gian ba trăm năm, ta có thể dẫn Linh Châu phát triển tới trình độ phồn vinh như Tinh Châu. Chỉ là, hiện tại thiếu nhất chính là thời gian.
Trong lòng thở dài một tiếng, Sở Vân ngửa mặt nhìn lên lưới pháp tắc Linh Châu, thu hồi Tinh Hải Oản trở về, đồng thời tung ra Âm Dương Đại Hậu Cung.
Âm Dương Đại Hậu Cung vừa bay về trung tâm lưới pháp tắc trong hư không, lập tức phóng xuất hồng quang kỳ dị, tựa như Tinh Thánh Điện ngày trước, hình thành mối liên hệ với võng pháp tắc Linh Châu.
Toàn bộ thiên địa hơi chấn động, lưới pháp tắc Linh Châu dần biến mất trong mắt mọi người.
Từ nay về sau, Âm Dương Đại Hậu Cung liền trở thành đầu mối lưới pháp tắc Linh Châu.
Có đầu mối như vậy, lưới pháp tắc một lần nữa ẩn hình, sẽ không còn dễ dàng bị công kích nữa.
- Chư vị, ngày sau Linh Châu liền giao cho các người quản lý rồi.
Sở Vân ngồi trên ghế cao, thanh âm hắn đồng thời vang vọng bên tai các phi tần bên trong hậu cung.
- Dạ…
Chúng phi tần đều ứng tiếng vâng mệnh.
Đây là những lựa chọn tốt nhất cho đầu mối lưới pháp tắc.
Bởi vì các phi tần đều là một thể với Âm Dương Đại Hậu Cung, bởi vậy liền có những quyền quản lý nhất định, có thể giám sát trong phạm vi của mình. Không giống như Tinh Thánh Điện trước kia, chỉ có riêng một mình Tinh Thánh.
Đây ngược lại không phải nhiều người lực lượng mạnh.
So lực lượng, chúng phi tần có nhiều hơn gấp bội cũng không thể là đối thủ của một mình Tinh Thánh.
Nhưng khái niệm quản lý thế giới lại khác.
Tinh Thánh quản lý theo kiểu khoán canh tác, thuộc về hình thức nuôi thả hoang dại, cho thế giới tiên nang tự mình phát triển, tự mình lớn lên.
Có chúng phi tần nhúng tay vào, tình hình sẽ tinh tế hơn. Tuy rằng sẽ thiếu đi vẻ tự nhiên, thế nhưng dụng tâm kinh doanh, nỗ lực bỏ ra nhiều tâm huyết, trong thời gian ngắn liền thu về thành quả mười phần khả quan.
Hơn nữa Linh Châu chỉ vừa hình thành, giống như đứa trẻ mới sinh, có chăm sóc cẩn thận mới khỏe mạnh lớn lên được.
Sở Vân lại phân chia nội dung quản lý, do Kim Bích Hàm đứng đầu hậu cung nắm toàn quyền, bảy mươi hai tiên phi, Yên Chi hương phi làm chính.
- Khởi bẩm Thánh Hoàng, ngoài cung có Đế Hoàng cầu kiến.
- Ừm, để cho bọn họ vào!
Trong lúc thương nghị, Sở Vân tại Âm Dương Đại Hậu Cung cho triệu kiến đám người Tửu Đế, Trực Đế.
- Tham kiến Thánh Hoàng đại nhân, chủ nhân Linh Châu.
Do Tửu Đế dẫn đầu mấy vị đại đế đồng thanh nói.
- Ha ha, Tửu Đế, Trực Đế, chúng ta lại gặp nhau.
Sở Vân nhàn nhạt cười. Tửu Đế là Tửu Hào Vương, còn Trực Đế là Nhị Lang Thiên Quân.
Cố nhân gặp lại, tự nhiên có một phen cảm hoài quanh quẩn trong lòng.
- Tinh Thánh đã chết, minh ước trận doanh đã mất đi hiệu lực. Linh Châu tân sinh, cũng không ràng buộc được tự do của các vị. Đám người Du Hoàng đã rời đi, quay trở về châu của hắn, các ngươi tới gặp ta, là muốn lưu lại sao?
- Có điều nếu các ngươi muốn ở lại, phải nghe ta điều khiển, ký kết minh ước trận doanh. Nếu không đồng ý, hiện tại các ngươi có thể đi.
Chúng đại đế hai mặt nhìn nhau, nhưng không ai đứng ra.
Khi tới đây đã sớm có dự liệu, lời Sở Vân nói cũng không ngoài ý muốn mọi người.
- Chúng ta tới đây, cũng đã làm ra quyết định.
Hai mắt Tửu Đế nhìn lên Sở Vân, nói:
- Đến ký kết minh ước.
Ngay lập tức minh ước được ký kết, trong đó có bảy vị đại đế, toàn bộ đều mới tấn chức.
Những Đế Hoàng nguyên bản của Tinh Châu đã sớm đi rồi, một người cũng không lưu lại.
Sở Vân cũng thờ ơ lạnh nhạt, vội vàng truy đuổi Yển Nguyệt Thần Ma, không xuất thủ ngăn cản.
Thế nhưng hiện tại…
- Được rồi. Nếu minh ước đã định, kế tiếp nên xuất chinh, bảo vệ bảy châu khác.
Thần tình Sở Vân bình thản, càng khiến chúng Đế Hoàng kinh ngạc, đây đó trao đổi ánh mắt với nhau.
Sở Vân nói nhẹ là bảo vệ, thực chất cũng là chinh phục. Không sai, Sở Vân đúng là muốn thu toàn bộ bảy đại châu khác vào tay.
Đây là hành động vĩ đại trước nay chưa hề có, khiến thiên hạ phải kinh sợ!
Chỉ là cẩn thận vừa nghĩ, kế hoạch này thoạt nhìn cuồng vọng tới cực điểm, thế nhưng lại rất có điểm khả thi.
Hiện tại cửu thánh thất tung, Sở Vân nắm giữ Tinh Hải Oản, có chiến lực Ngụy Thánh, chém giết thần ma vương, khu trừ đại quân thần ma, còn ai có thể ngăn trở hắn đây?
Nghĩ tới đây, các đại đế đều cảm thấy may mắn.
Đế Hoàng khi chuyển tới lục địa khác, không phải diệt vong cũng là đầu hàng. Lại nói tiếp, chính mình tới trước đầu nhập vừa hay sáng suốt a.
- Nếu không có dị nghị gì, như vậy ta tuyên bố, lục địa đầu tiên cần phải bảo vệ, đó chính là…
Nói đến đây, ánh mắt Sở Vân nhìn chung quanh một lượt, lúc này mới nói tiếp:
- Quỷ Châu.
…
Trung Châu.
Chiến hỏa liên miên, xác chết khắp nơi, trên trời dưới đấy đều là cảnh chiến đấu thảm liệt.
Tiên Thiên thần ma tấn công Trung Châu, được gọi là Lưu Thủy thần ma. Loại thần ma này khác với Yển Nguyệt thần ma, Thương Viêm thần ma, Ngân Dực thần ma, bản thân có thể hóa thành bãi lưu thủy, lưu thủy có tính ăn mòn rất mạnh, hầu như không gì không
thể ăn mòn.
Trung Châu nằm giữa chín châu, lịch sử cực kỳ lâu đời, đứng hàng thứ hai, chỉ xếp sau Man Châu, bởi vậy nội tình cực kỳ hùng hậu.
Thế nhưng cũng không chịu nổi Lưu Thủy thần ma vây công.
Tác chiến với Lưu Thủy thần ma, mặc dù thắng lợi, đại thể cũng sẽ rơi vào trọng thương hay tàn tật.
Chỉ là ngay tại thời khắc Trung Châu sắp rơi vào diệt vong, phân thân Đan Thánh suất lĩnh Đế Hoàng dưới chướng tại Đan Châu chạy tới.
Dưới sự thống lĩnh của phân thân Đan Thánh, tập hợp sáu vạn sáu nghìn sáu trăm sáu mươi sáu vị ngự yêu sư có tu vi tối cao, hợp thành đại trận Vạn Đan Đồng Tâm.
Chính nhờ đại trận này vắt ngang thiên địa, vây khốn hai đại ma vương Lưu Thủy thần ma. Vì muốn cứu chủ, đại quân Lưu Thủy thần ma như thiêu thân lao vào trận, cuối cùng đều bị tiêu diệt toàn bộ.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Ác chiến diễn ra qua nhiều tháng, rốt cuộc từ trong trận truyền ra tiếng giống giận tuyệt vọng, không cam lòng.
Một đầu Lưu Thủy thần ma vương ngã xuống, thân thể vỡ tan, chỉ còn lại một khối hỗn độn yêu vương.
Đầu Lưu Thủy thần ma vương còn lại thấy mai yêu tinh này, nhất thời tham lam, điên cuồng nhào lên.
Nhưng giữa đường, liền bị phân thân Đan Thánh ngăn trở.
Quanh thân hắn bao phủ thánh quang, dưới đại trận gia trì, sức chiến đấu của hắn tăng mạnh, không còn là Á Thánh như trước, đã đạt tới trình tự càng cao hơn, chính là Ngụy Thánh.
Vừa phải chiến đấu kịch liệt, đầu Lưu Thủy thần ma vương thứ hai cũng ôm hận tiêu vong.
- Thần ma vương đều chết, mối họa lớn đã giải quyết xong, đại quân Lưu Thủy thần ma dù nhiều tới đâu đi nữa, cũng bị chém giết hầu như không còn.
- Kiên trì tác chiến lâu như vậy, rốt cục đã xoay chuyển được tình thế.
- Tất cả đều nhờ công sức Đan đại nhân, đầu nhập dưới chướng của người không hề nghi ngờ là lựa chọn chính xác.
Các Đế Hoàng đều vui mừng, đua nhau tới bái kiến phân thân Đan Thánh.
Phân thân Đan Thánh nhìn độ thiếu niên, lúc này cũng cười, nhìn về phía Du Hoàng, nói:
- So với trong dự liệu còn sớm hơn không ít, hoàn toàn là nhờ trên đường có các vị gia nhập.
Du Hoàng vội vã khen tặng, nói:
- Chúng ta bất quá chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi. Tất cả vẫn phải nhờ tới Đan đại nhân, chủ yếu là do Vạn Đan Đồng Tâm đại trận thực sự huyền diệu, có thể tập trung lực lượng của vạn ngự yêu sư, đổ dồn lại cho một người.
Cũng vì có đại trận này, mới giúp phân thân Đan Thánh ngưng kết toàn bộ lực lượng từ đông đảo ngự yêu sư, đổ dồn lên người mình, đẩy sức chiến đấu từ Á Hoàng lên tới cấp Ngụy Thánh.
- Ai, cũng là do ta gần đây mới lĩnh ngộ ra đại trận này, nếu sớm có thời gian, Đan Châu đã không bị hủy rồi.
Phân thân Đan Thánh có chút buồn bã, khẽ thở dài.
Thế nhưng ngay sau đó hắn lại thu hồi sắc mặt, nói:
- Chỉ là cũng theo đạo lý này, cực khổ là lễ vật số phận ban thưởng cho chúng ta, chính tại áp bách của đại kiếp thần ma, ta mới có thể đột phá, lĩnh ngộ ra Vạn Đan Đồng Tâm đại trận. Nguyên bản ở giữa cửu châu, Tinh Lan chiến trận của Tinh Thánh, Thập Tuyệt Kiếp Sát Trận của Man Thánh là hai ngôi sao tranh phách, nay có thêm Vạn Đan Đồng Tâm đại trận của ta, vừa đủ tạo thành thế chân vạc.
Đám người Du Hoàng không khỏi chấn động trong lòng.
Rất nhiều người, đều là lần đầu tiên nghe được thuyết pháp này.
- Nói như vậy, Sở Vân chấp chưởng Tinh Hải Oản, chiếm đoạt Tinh Châu, chẳng phải đã nắm giữ Tinh Lan chiến trận? Khó trách hắn có thể khu trục hầu như không còn Yển Nguyệt thần ma ra khỏi Tinh Châu.
Thư Hoàng khổ sáp nói.
Nói tới Sở Vân, chư vị Đế Hoàng ở đây đều có tâm tình phức tạp.
Đối với những Đế Hoàng nhãn hiệu lâu đời mà nói, Sở Vân là dạng đời sau vượt qua đời trước. Đối với những người vừa mới tấn chức, Sở Vân là một tấm gương đáng học tập.
Mặc kệ là loại nào, đều tránh không được sự đố kỵ và cả hâm mộ cực kỳ với Sở Vân.
- Chúng ta không cần quản đến Sở Vân. Đã có Vạn Đan Đồng Tâm đại trận… Chúng ta liền đẩy nhanh thời gian khu trừ Tiên Thiên thần ma ra khỏi Trung Châu. Đan đại nhân vì sao còn phải ưu sầu?
Du Hoàng hỏi.
Phân thân Đan Thánh không khỏi thở dài, nói:
- Thành thật mà nói, cho tới lúc này, Tiên Thiên thần ma đã không còn là vấn đề, chỉ cần có thời gian sẽ bị chúng ta tiêu diệt toàn bộ. Hạo kiếp thần ma đã không còn đáng sợ, đáng sợ lúc này chính là Sở Vân. Các ngươi nói sau khi hắn chiếm đoạt Tinh Châu, hắn sẽ
làm gì?
Chúng Đế Hoàng nào phải người vụng về, lập tức nghe ra được ý trong lời phân thân Đan Thánh, tất cả đều biến đổi sắc mặt.
- Đan đại nhân, ý của người là…
- Thánh Hoàng Sở Vân sẽ trở thành kiếp nạn còn đáng sợ hơn so với hạo kiếp thần ma?
- Hắn vì sao có thể, hắn sao dám hạ thủ với lục địa khác?
Đám người Du Hoàng vừa sợ vừa giận, nhưng nhiều hơn cả vẫn là sợ hãi.
Phân thân Đan Thánh lắc đầu, ra vẻ lo lắng.
Có chút lời hắn lén gạt đi, không nói cho chúng Đế Hoàng.
Nguyên nhân là vì phân thân Đan Thánh, một tâm hai thể, dẫn tới hắn đã sớm biết thế cục tại Hải Nhãn thâm uyên.
Hiện tại Cổ Thánh đang luyện hóa bát thánh, đã thành công hai vị rồi.
Tuy rằng Binh Thánh không biết tung tích, nhưng lấy biểu hiện lúc này, Binh Thánh chỉ sợ hung nhiều cát ít.
Cục diện hiện tại phi thường vi diệu. Cổ Thánh chỉ cần luyện hóa sáu thánh còn lại, sau hủy diệt cửu châu trở về hỗn độn, hắn liền có thể tấn chức lên Hỗn Độn Chí Tôn. Đến lúc đó, vạn vật sinh linh cơ hồ đều bị diệt vong, đồng thời chính mình, Sở Vân, chúng Đế Hoàng, và cả tính mệnh người thân đều phải nhìn đến tâm tình Cổ Thánh.
Kết quả này mặc kệ là phân thân Đan Thánh, hay Sở Vân đều không muốn nhìn thấy, bởi vậy phải ngăn cản Cổ Thánh.
Du Hoàng tức giận chỉ trích hành vi xâm lược của Sở Vân, thế nhưng hắn lại không biết, Sở Vân làm như vậy chính là vì không muốn nằm chờ diệt vong.
Hy vọng phá cục chỉ có một, chính là thừa dịp Cổ Thánh tiêu diệt chư thánh, nhanh chóng triển khai xâm lược chiếm đoạt lục địa.
Dựa vào tích lũy lục địa, mau chóng đề cao thực lực.
Khi tích lũy đạt đến cực hạn, phải đi tới Hải Nhãn thâm uyên, quyết chiến một trận cuối cùng với Cổ Thánh. Người thắng sẽ một bước lên trời, thành Hỗn Độn Chí Tôn, người bại sẽ rơi xuống nghìn trượng, hồn phi phách tán, cơ nghiệp thành không.
Chìa khóa then chốt để thống nhất thiên hạ, chính là thánh vật do chư thánh lưu lại.
Chỉ cần nắm giữ thánh vật, liền có được truyền thừa, có được cơ hội then chốt.
- Đan châu đã diệt, Tinh Châu cũng không còn, trong bảy đại châu, Sở Vân sẽ lựa chọn châu nào đây?
Trong lòng phân thân Đan Thánh tự đánh giá.
Trung Châu đã bị hắn chiếm, Sở Vân tuyệt sẽ không đến đây. Bởi vì song phương đây đó đều hiểu rõ, trước hết quét dọn đại quân Tiên Thiên thần ma, sau mới tiến hành đấu sức. Sớm động thủ với đối phương, sẽ chỉ khiến Cổ Thánh càng chiếm thêm ưu thế.
Binh Châu cũng sẽ không, bởi vì Cổ Thánh đã sớm ám toán Binh Thánh, ẩn núp tại Binh Châu nhiều năm, hắn chắc chắn có bố trí tại Binh Châu.
Chỉ còn lại năm lục địa là Quỷ Châu, Hòa Châu, Đà Châu và Nữ Châu.
- Muốn chiếm đoạt lục địa, nhất định phải thu được thánh vật truyền thừa của các châu. Bằng không nếu mạnh mẽ chiếm đoạt, sẽ rước lấy thánh vật công kích. Man Châu có Man Giáp Cốt do Man Thánh lưu lại, Hòa Châu có Hòa Xuyên Cầm. Đà Châu có Đà Âm Loa, Nữ Châu có Nữ Tâm Chúc. Về phần Quỷ Châu…
Nghĩ tới đây, phân thân Đan Thánh có dáng dấp thiếu niên không khỏi nhăn mày.
Cửu châu cửu thánh đều có đặc sắc riêng. Tinh Thánh là đệ nhất tính toán, Đan Thánh am hiểu duyên mệnh, Quỷ Thánh được công nhận tài hoa hơn người, tư duy đặc biệt tới cực điểm, nhiều khi có thể làm ra những cử động kinh người.
Quỷ Châu của hắn, càng tự mở ra một con đường, có thể hấp thu vong hồn khắp cửu châu rồi tự làm lớn mạnh. Đúng là thủ đoạn vô thương, trộm trời trộm đất, hấp thu nội tình của lục địa khác.
Đồng thời, hắn cũng là người thần bí nhất, am hiểu ẩn nhẫn nhất.
Hắn biến Quỷ Châu thành một tấm thiết bản có lực phòng ngự cao nhất chín châu. Có quỷ môn tam quan gác, bởi vậy trong hạo kiếp thần ma, Quỷ Châu là nơi tổn thất ít nhất.
Bản thân Quỷ Thánh cũng rất ít khi lộ diện hoặc xuất thủ, toàn thân hắn được bao phủ bởi sương mù thần bí, thánh vật trong tay hắn càng không ai biết được.
Là Thánh nhân duy nhất trong chín thánh, không lộ ra thánh vật.
- Như vậy Sở Vân sẽ lựa chọn châu nào đây? Then chốt nhất vẫn là thánh vật. Thánh vậy sẽ không bị cướp giật, chỉ khi Thánh nhân tiêu vong mới có thể trở thành vật vô chủ. Tới khi đó, những người đủ tư cách đều thu được thánh vật thừa nhận.
- Các thánh vật cũng không có cùng uy năng. Tỷ như Tinh Hải Oản có khả năng thôi diễn, Ma Giáp Cốt là phòng ngự số một, Hòa Xuyên Cầm có thể tạo thần âm tiêu trừ chiến ý. Đà Âm Loa càng huyền diệu hơn, có thể che đậy thiên cơ, hỗn loạn nhân quả. Nữ Tâm Chúc thì có thể soi sáng nhân tâm, ngay cả Thánh nhân cũng phải hoảng hốt tâm tư.
Phân thân Đan Thánh đang đứng tại vị thế Sở Vân tự đánh giá, suy nghĩ đối tượng đánh chiếm đầu tiên của Sở Vân e là Đà Châu.
Bởi vì thánh vật Đà Âm Loa do Đà Thánh lưu lại, có thể trộn lẫn thiên cơ, chuyên khắc chế Tinh Hải Oản.
Chỉ cần Đà Âm Loa thổi lên, thiên cơ sẽ hỗn loạn, công năng thôi diễn của Tinh Hải Oản sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí mất đi hiệu lực.
Nếu để hắn có được Đà Âm Loa, hắn sẽ có ưu thế triệt để trong thôi diễn mưu tính…
Đáng trách a, hắn có Âm Dương Đại Hậu Cung hỗ trợ, bởi vậy chiếm được Tinh Châu, chiếm được tiên cơ là nắm được thiên thời. Không được, ta đã xuất phát chậm hơn so với hắn. Phải hành động kiềm chế hắn, kéo hắn trở lại, bằng không ta tuyệt đối không thắng được.
Nghĩ như vậy, trong lòng phân thân Đan Thánh liền có quyết định.
Lúc này, liền nói với đám người Du Hoàng:
- Không thể để Sở Vân tùy ý làm bậy, ta có một nhiệm vụ muốn giao cho chư vị. Ta sẽ truyền thụ tâm pháp Vạn Đan Đồng Tâm đại trận cho các vị, ta nhờ các vị tới đóng tại Đà Châu.
- A? Phân thân Đan Thánh điều khiển gần trăm vị Đế Hoàng, đi trước đóng tại Đà Châu, còn truyền thụ cho bọn họ Vạn Đan Đồng Tâm đại trận?
Nghe được tin tức này, Sở Vân hơi nhíu mày.
- Đúng vậy, nhóm người này do Du Hoàng dẫn đầu, dưới hợp lực của bọn họ, thế cục Đà Châu chuyển biến rất tốt đẹp.
Minh Đế mở miệng đáp.
Hắn là quân cờ lớn nhất trong bố cục Binh Thánh lưu lại, bởi vậy liền chưởng quản các đầu mối và bố trí khác của Binh Thái tại cửu châu.
Đà châu tự nhiên cũng có, bởi vậy càng sớm thu được thông tin trước Sở Vân.
- Xem ra là hắn muốn ngăn cản ta, quả nhiên Thánh nhân có điểm nào dễ đối phó. Đan Thánh sao…
Sở Vân cười lạnh, trong lòng mười phần hiểu rõ.
Tinh Thánh tính toán đệ nhất, thiếu chút nữa là có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng. Đan Thánh được xưng là người thiện bảo mệnh nhất trong cửu thánh, sớm đã có phương pháp tự kéo dài sinh mệnh cho mình rồi.
Bởi vì bản thể Đan Thánh không còn, đã sớm bị Cổ Thánh luyện hóa. Bản thể không có, vậy phân thân kia cũng không phải phân thân thực sự.
Sở Vân từ khi nắm giữ Tinh Hải Oản, đã được thánh khí mỗi thời mỗi khắc cải tạo, tâm đã sáng, trí đã linh. Lúc này liền minh bạch, vị phân thân Đan Thánh kia, chính là Đan Thánh.
Chỉ là tu vi hao tổn, không chân chính đạt được Thánh cấp mà thôi.
…
- Đan Thánh muốn ngăn cản ta lấy được Đà Âm Loa, bởi vì trong mười đại thánh vật, chỉ có Đà Âm Loa là khắc chế được công năng tính toán của Tinh Hải Oản. Có điều phản ứng này của hắn, sớm đã bị ta dùng Tinh Hải Oản tính ra. Hắn nhất định nghĩ không ra mục tiêu thứ nhất của ta không phải Đà Châu, mà là Quỷ Châu. Ha ha ha…
Sở Vân cười rộ lên, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.
Thu lại dáng cười, hắn hỏi Minh Đế:
- Bố cục tiến hành tới đâu rồi?
Minh Đế ứng tiếng đáp:
- Đều đã thông tri thỏa đáng rồi, ta lấy lý do Thánh Hoàng hiệu triệu, các Đế Hoàng của Quỷ Châu cơ hồ đều sẽ tới.
Từ lần trước hiểm chết, tuy rằng không triệt để cắt đứt được liên hệ linh quang với Binh Thánh bị ma hóa, thế nhưng Minh Đế cũng nhân họa đắc phúc, từ cấp Đế tấn chức Hoàng cấp, được xưng là Minh Hoàng.
Tin tức này một khi được công bố ra ngoài, tự nhiên không phải chuyện đùa, lực hiệu triệu của Hoàng cấp rất kinh khủng.
Cho dù có một vài Đế Hoàng không đến, cũng chỉ là một bộ phận cực nhỏ, sẽ không ảnh hưởng tới đại kế chiếm đoạt của Sở Vân.
- Mấy ngày này từ Trung Châu truyền tới rất nhiều tin tức, cũng đã lan rộng tới các lục địa khác, rằng chúng ta phải cẩn thận đề phong Sở Vân ngươi xâm lược.
- Hiện tại bọn họ đều đã biết, mạnh mẽ chiếm đoạt lục địa sẽ khiến thánh vật công kích. Một khi chúng ta cưỡng bức bọn họ, động thủ với bọn họ, sẽ dẫn tới lục địa nhận định chúng ta là địch nhân, sẽ lọt vào vô tận công kích của lưới pháp tắc thiên kiếp, còn có thánh vật đánh trả. Bởi vậy bọn họ đều không sợ hãi, mạnh mẽ bức bách sợ rằng không còn thích hợp.
Sở Vân cười ha ha:
- Bởi vậy ta mới chọn Quỷ Châu.
- Ách, đây là ý gì?
- Tới lúc đó ngươi liền biết.
Sở Vân lại ra vẻ thần bí.
Ngày hôm sau.
Trong yến hội, Hủ Đế nổi giận gầm lên một tiếng, đẩy đổ bàn trước mặt, đứng thẳng dậy chỉ mặt Minh Đế:
- Quả nhiên không phải hảo yến, Minh Đế ngươi vừa tấn chức Minh Hoàng liền phản bội Quỷ Châu, đầu phục người khác. Thực sự là đáng thẹn! Cư nhiên cũng muốn chúng ta đầu nhập Sở Vân? Lời này còn dám nói ra miệng!
Minh Hoàng chỉ cười nhạt, cũng không đáp lời, ánh mắt chuyển tới hướng Sở Vân ngồi tại ghế chủ vị.
- Sở Vân, người khác sợ ngươi nhưng ta không sợ. Mặc kệ tu vi ngươi làm sao, cũng đừng mơ ép buộc chúng ta đầu hàng. Hừ, ngươi có lòng lang dạ thú gì, cư nhiên
vọng tưởng chiếm đoạt Quỷ Châu. Quỷ Châu là chỗ ngươi muốn liền có thể chiếm đoạt được sao?
Nghe Cốt Hoàng quở trách, Sở Vân không chút nổi giận, hắn lẳng lặng thưởng thức rượu, đạm mạc nhìn Cốt Hoàng, trong ánh mắt toát ra một cỗ trào phúng nhàn nhạt.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart