- Không đâu, chúng ta theo luật làm việc. Bắt họ về công đường sẽ có triều đình làm chủ
- Không bắt sai người chứ ?
- Không
- Bọn họ không oan uổng ?
- Chắc chắn không
- Đúng là bọn hắn làm hả ?
- Đúng vậy
- Ngươi khẳng định
- Chắc chắn
Trên trán đầu mục đã bắt đầu nổi gân xanh.
- Hừ , vậy thì tốt rồi
Dương Diệc Phong quay đầu nhìn mọi người trong Ma đạo than thở
- Thì ra chúng ta mới là người tốt
- Ha ha ha, đúng vậy , chúng ta so với bọn họ đương nhiên là tốt rồi. Chơi gái xong chúng ta còn trả tiền, còn bọn này chơi xong thì giết người quịt tiền
- Không ngờ rằng những tên đạo mạo này lại toàn là ngụy quân tử a
Khắp nơi vang lên tiếng cười nhạo, châm chọc.
Các lão đạo sĩ vẻ mặt đỏ bừng nhưng công phu hàm dưỡng cao nên không đến nỗi động thủ. Nhưng bọn đệ tử trẻ tuổi thì làm gì có tu dưỡng. Nhất là bọn Xích Dương Phái chuyên tu luyện Cương Dương Tâm Pháp nên vô cùng nóng nảy. Chúng nhanh chóng rút phi kiếm phóng thẳng về phía đám bộ khoái. Thật là lợi hại, chỉ một phát đã có hơn mười mấy tên bộ khoái ngã lăn, không ai thất thủ. Mấy lão đạo sĩ hoảng đến nghiêng ngã đất trời, đám đệ tử này giết quan sai mà không nghĩ đến hậu quả. Danh dự chính phái hàng ngàn năm của bọn họ cứ thế bị hủy mất rồi.
- Người đâu, phạm nhân phản kháng, giết không tha.
Đầu mục vừa hô to lập tức thấy một trận mưa tên từ trên cao bắn xuống. Ngay cả người tu đạo nếu không có chân nguyên hộ thể cũng bị thương như thường. Lần này đám chính đạo đến đây đương nhiên là có cao thủ nhưng đại bộ phận là đám ngoại môn đệ tử đi tham gia náo nhiệt. Vì vậy trận mưa tên vừa rồi giết chết mười mấy tên Khai Quang Kỳ đệ tử. Kiểu này mấy lão đạo mà không xuất thủ thì đám đệ tử chắc chịu chết.
Chỉ thấy Thiên Huyền Tử phóng ra một cái tráo tử màu xanh da trời đưa toàn bộ đệ tử che chắn, chống đỡ loạt tên thứ hai.
- A bọn này là người tu chân
- Mẹ kiếp những người này là tu sĩ của chính đạo đại phái mà còn làm ra chuyện như vậy
- Con trai lão tử đang định đưa đến chỗ bọn chúng bái sư, may mà còn chưa đi a
- Trang chủ, xin ngài trợ giúp chúng ta bắt giữ bọn người tu chân bại hoại này
Tên đầu mục kia vội vàng hướng đến Dương Diệc Phong nhờ giúp đỡ
- Các vị bằng hữu, chúng ta là dân lành luôn tuân thủ luật pháp. Hiện tại triều đình tróc nã tội phạm, chúng ta làm người phải biết thay trời hành đạo, tru sát nhưng tên đạo sĩ vô đạo này, trả lại trong sạch cho giang sơn xã tắc phải không ?
Dương Diệc Phong đứng trên lôi đài hướng về phía đám người ma đạo nói.
- Tới nhanh thật, cao thủ đông quá, có đến 3 tên Hợp Thể Kỳ, 10 tên Phân Thần Kỳ , hơn 100 tên Nguyên Anh Kỳ và Xuất Khiếu Kỳ. Chính Đạo Thất Phái hèn gì có thể áp chế ma đạo nhiều năm như vậy. Bọn này cao thủ quá nhiều , lại không giống ma đạo tranh đoạt lẫn nhau. Nhiều người như vậy muốn diệt một cái tông phái nhị lưu thật dễ như trở bàn tay.
Một giọng nói từ Truyền Âm Thạch phát ra, có khả năng hắn chính là Dẫn Lôi Ma Quân của Thánh Môn, là cao thủ đồng lứa với Thất Dạ
- Ha ha, đúng đúng, xem ra từ nay về sau bọn chính đạo ngụy quân tử khó lòng tìm chúng ta gây phiền toái
Một âm thanh khác phát ra, qua giọng nói thì chắc đây là Tử Điện Ma Quân , Ma Điện
- Nói nhiều làm gì, hai ngươi cộng lại cũng không thể nào so được với Dương sư đệ. Một mình hắn đem tất cả bắt lại, không cần đến chúng ta hắn cũng có thể làm mất đi danh tiếng của Chính Đạo Thất Phái. Còn có thể dương danh cho Ma Tông. Một mũi tên trúng hai đích. Còn hai ngươi, một tên đòi đánh, một tên đòi ám sát . Hừ hừ, giết được rồi ngày mai bọn chính đạo kéo đến Luyện Hồn Sơn thì làm sao đây. Tiểu sư đệ, sau này hai tên này có khi dễ ngươi thì phải nói cho ta, ta sẽ trị bọn chúng
Một giọng nữ phát ra, không cần hỏi cũng biết là Ma Vũ
- Ta đâu dám, ta cũng không muốn tên tiểu tử này đối phó ta như đối phó đám người kia thì khó mà đỡ
Ma Điện nhỏ giọng nói
- Đúng rồi, ta sau này cũng không tìm vị sư đệ này gây rối. Tên này nguy hiểm quá, ta thà liều mạng với bọn chưởng môn của thất đại phái còn hơn. May mà hắn là sư đệ của chúng ta
Ma Lôi phụ họa theo
- Ha ha , vi sư đệ này thật là ngon a ~~! Ta thích, các ngươi sau này phải giúp đỡ hắn, biết chưa ?
Ma Vũ sáng mắt nói
Bên này bọn Ma Lôi đang tranh cãi kịch liệt còn bên kia Dương Diệc Phong lại bận tối mắt tối mũi, hắn đang theo dõi đám chính đạo xem thử ai vừa xuất ra Truyền Âm Thạch là hắn lao đến xử lý.
- Hành động !! Ngoại trừ tên đầu mục thế tục, không bỏ sót một ai
Hắn vừa dứt lời, một mảnh mây đen bao phủ toàn bộ Hồng Diệp Sơn Trang, các sát thủ của Ám Ảnh Đường theo mây đen tập kích. Mỗi một người đều chọn cho mình một mục tiêu , một kích phải giết chết đối phương rồi lập tức rút lui.
Khi đám sát thủ vừa xong việc thì Ma Lôi dẫn theo 300 tên đệ tử xông ra. Bọn họ không có xông thẳng vào trận địa mà mỗi người chiếm lấy một phương, đồng thời đánh ra một bí quyết
- Ma Hóa Thiên Hạ, Thiên Ma Phệ Hồn
Chỉ thấy trên bầu trời mây đen càng thêm dày đặc, từ trong mây hiện ra vô số trụ ánh sáng như muốn nối liền mặt đất với bầu trời. Sau đó các cột sáng tiêu thất thì trong không gian bỗng xuất hiện vô số Vực Ngoại Thiên Ma gào thét
Lúc này Thiên Huyền đã biết chuyện gì xảy ra, hắn kinh khủng hét lên:
- Thiên Ma Phệ Hồn Trận, cái thượng cổ ma trận này sao bỗng dưng xuất hiện ở đây ? Không , đây không phải là trận pháp hoàn chỉnh, là ai bày ra trận này ? Chẳng lẽ các ngươi không biết nó sẽ hút một nửa máu huyết của người thi triển trận pháp hay sao?
- Ha ha Thiên Huyền lão đạo tặc, ngươi lỗi thời quá, trận này đã được các tổ tiên của Ma Tông ta sửa chữa, đã không cần trả giá cao như vậy nữa. Chỉ cần 300 Nguyên Anh Kỳ cao thủ đồng thời khởi động trận pháp là được rồi.Cao nhất cũng chỉ cần nghỉ ngơi vài tháng, đâu đến nỗi phải mất một nữa máu huyết ha ha ha
Thanh âm của Ma Điện truyền qua
- Tử Điện Ma Quân, thì ra đây là bẫy rập của các ngươi phải không ? Muốn đem chúng ta bắt trọn lưới phải không ? Chẳng lẽ các ngươi suy đồi đến mức phải dùng đến thủ đoạn hạ lưu này ?
Thiên Huyền lão đạo điên cuồng gào thét
- Im đi, không nên dùng lời lẽ này để chửi bọn ta, lần này các ngươi phải chết ở đây thôi. Thiên Ma Phệ Hồn Trận sẽ gọi Vực Ngoại Thiên Ma đến hút lấy hồn phách của các ngươi, làm cho các ngươi suốt đời không thể siêu sinh ha ha ha ha. Thế nào ? Có thích không ? Các ngươi là ai mà dám ngang nhiên cướp bóc đồ của Ma Tông chúng ta ? Lẽ nào đã quên mất uy phong của chúng ta hay sao ???
Dương Diệc Phong nói tiếp
- Là ngươi ???
- Là ta, ha ha thế nào ? Tất cả chuyện này đều do ta an bài, các ngươi không chỉ chết ở chỗ này mà còn chết vì tội danh chống lại triều đình. Những người này sẽ cùng các ngươi chôn cùng, sau đó những người thân của họ, sư môn của họ sẽ tìm sư môn các ngươi trả thù. Hơn nữa danh dự hàng vạn năm qua của ngươi cũng bị các ngươi phá hủy.
- Vì sao ??? Vì saoooooo ???
Thiên Huyền gào lên thê lương
- Hỏi rất hay !! Nhưng tại sao ngươi không hỏi bản thân mình tại sao muốn mò đến đây cướp Ma tinh ? Sao không nghĩ đến hậu quả. Ha ha người khác thì ta không biết nhưng tác phong của Dương Diệc Phong ta là người ta không đụng đến ta thì thôi, nhưng đụng đến ta thì sẽ bị ta đuổi tận giết tuyệt, không những thế phải chết không siêu sinh.
Dương Diệc Phong bỉu môi nói tiếp
- Các ngươi thật sự không biết mình biết người, chừng này năng lực mà cũng dám chạy đến ma đạo cướp Ma Tinh. Suy nghĩ thật là đơn thuần đến mức khả ái. Ta rất nghi ngờ không biết ngươi vì sao già như vậy mà vẫn còn ngây thơ. Ngươi cho là dựa vào cái tên Ngọc Hư Cung là không ai dám đụng đến ngươi sao ? Ngu ngốc quá, chỉ một chút mưu kế nhỏ ngươi cũng nhìn không ra, làm sao đấu với Ma Tông đây. Ngươi an tâm mà chết đi thôi.
Dương Diệc Phong quay đầu, nhìn Ma Lôi nói
- Các ngươi nhanh đi theo con đường bí mật ly khai nơi này. Đi xa rồi làm một chút dấu vết cho thấy các ngươi chưa từng đến đây. Sau đó chúng ta sẽ xem kịch hay ha ha ha
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thủy Bình Diện
Quyển thứ hai : Phong Mang
Chương 10 : Hộ tống Ma tinh
nguồn : TTV
dịch giả : LukeReturn
- Đầu mục đại nhân, không biết ngươi tên gì ? Có bị thương gì hay không ? Mấy tên hạ nhân thật không hiểu chuyện, ta sẽ giáo huấn bọn chúng. Giúp triều đình tróc nã khâm phạm thôi mà cũng làm ra to chuyện như vậy. Lỡ không may làm cho đại nhân bị thương thì ta làm sao ăn nói được với triều đình ?
Dương Diệc Phong quay về phía người duy nhất sống sót nói. Giọng vô cùng nhẹ nhàng khiêm tốn
- Dương trang chủ khách khí rồi
Vị đầu mục này họ Lý, hiện tại Lý đại nhân giọng nói run run, vô cùng cung kính với Dương Diệc Phong. Không dám tôn kính cũng không được, vị đại nhân miệng cười nói này vừa mới đem cả đảm người giết sạch. Lỡ làm vị đại nhân này tức giận thì dù hắn có mười cái mạng cũng không đủ dùng.
- Nhưng tên tu sĩ chính đạo này trước mặt thì quang minh chính đại, không ngờ sau lưng lại làm ra những chuyện táng tận lương tâm như vậy. Đã sai còn dám chống lại lênh bắt, đúng là phải bị trừng trị
- Đúng đúng đúng, Dương trang chủ nói đúng, những tên không sợ trời cao đất dày này chết là đáng đời
- Thật là đáng tiếc, vì truy giết mấy tên này mà triều đình phải chết đến hơn 4000 người
- Dương trang chủ nói đúng a, bọn họ đều là những binh sĩ tốt, để bảo vệ bách tính họ đã không ngại hy sinh trong trận chiến đấu với họ đạo sĩ tà ác. Thật đang tiếc, Lý mỗ ta vô năng không thể đưa xác họ về
Lý đầu mục ngừng một chút
- Nhưng không sao, Lý mỗ nhất định bẩm báo với triều đình để truy cứu trách nhiệm của bọn đạo sĩ dối trá này
- Đúng, Lý đại nhân quả nhiên là trung quân ái quốc. Một vị trung thần như vậy sao chỉ là một đầu mục nhỏ được ? Ta có quen biết với mấy vị Thượng Thư, để lúc nói chuyện với bọn họ, nhân tiện sẽ bẩm báo công lao của Lý đại nhân trong lần vây bắt này. Công lao lớn như vậy đương nhiên phải được trọng thưởng. Không biết đại nhân có hứng thú với các chức tổng đầu mục của ba quận không?
Lý đầu mục run người quỳ xuống, hướng về phía Dương Diệc Phong dập đầu không ngớt
- Đa tạ Dương trang chủ giới thiệu, Lý Lâm Hưng ta thề rằng cả đời này sẽ trung thành với Dương trang chủ. Nếu sai lời sẽ như ngón tay này
Nói xong hắt rút đao chém thẳng xuống ngón tay út của mình, thái độ kiên quyết vô cùng.
Dương Diệc Phong nheo mắt, hắn cũng không nghĩ đến kết quả như vậy. Hắn vốn chỉ muốn cho Lý Lâm Hưng một chút lợi để hắn sau này khỏi hai lòng. Bên cạnh đó lợi dụng hắn đi khắp thiên hạ chửi bới chính đạo, đả kích danh dự đạo môn. Với hắn, cái chức tổng đầu mục ba quận chỉ như con kiến nhưng không ngờ Lý Lâm Hưng lại không nghĩ như vậy.
Tổng đầu mục của 3 quận vô cùng lợi hại, quyền lực có thể so với một vị quận trưởng. Sở quốc có 36 quận, cứ 3 quận tạo thành một bộ , làm người quản lý trị an của 3 quận mà không được đại nhân vật chiếu cố đến thì cả đời đừng hòng mơ tưởng. Lý Lâm Hưng vốn xuất thân không có nên không bao giờ dám nghĩ đến chức vụ này. Thực lực của Dương Diệc Phong hắn cũng đã thấy, thế lực lại càng ghê gớm. Hiện tại có chỗ dựa lớn như vậy còn không biết nắm lấy nên hắn ngay lập tức thể hiện lòng trung thành. Có chỗ dựa lớn như thế này, chỉ cần hắn sau này nỗ lực một chút, trung thành và tận tâm một chút chắc chắn sẽ không bị bạc đãi.
Hắn cũng nhìn ra rằng vị Dương trang chủ này thuộc loại người cực kỳ tàn ác với kẻ thù, còn đối đãi với hạ nhân rất tốt, chắc chắn sẽ không bạc đãi người nào trung thành. Quả nhiên sau này mới thấy ánh mắt của Lý Lâm Hưng chuẩn xác đến mức nào, hắn trung thành và tận tâm với Dương Diệc Phong suốt đời. Chính vì vậy tiền đồ của hắn sau này là vô hạn lượng.
Dương Diệc Phong thấy biểu hiện của Lý Lâm Hưng liền thay đổi chủ ý, người này rất thông minh, đáng giá bồi dưỡng. Ma Tông dù thế lực thâm hậu nhưng cũng không nhúng tay nhiều vào nội chính của thế tục. Hiện tại bồi dưỡng một người như Lý Lâm Hưng thế nào sau này cũng có chỗ dùng đến.
- Ha ha Lý đại nhân thật sự quá nóng nảy a, xin mời mau đứng lên
- Ngài không đáp ứng, tiểu nhân sẽ quỳ mãi tại đây
Dương Diệc Phong lấy từ trong người ra một viên Bồi Nguyên Đan đưa cho Lý Lâm Hưng
- Ăn nó đi
Lý Lâm Hưng nghĩ rằng viên này có lẽ là độc dược nhưng hắn không hề do dự nuốt xuống. Thuốc vừa trôi qua cổ thì một cỗ nhiệt khí từ đan điền chạy lên. Luồng nhiệt khí nhanh chóng chạy qua toàn thân kỳ kinh bát mạch, bỗng nhiên Lý Lâm Hưng há miệng phun ra một cục máu đen.Sau khi phun ra cục máu này, toàn thân của Lý Lâm Hưng bỗng trở nên vô cùng thoải mái, nhiều nơi vốn bị nội thương cũng được chữa lành. Không những thế công lực còn tăng lên hơn nửa giáp. Bồi Nguyên Đan, cái tên cũng nói lên tất cả, nó vốn dùng để cũng cố chân nguyên, nhập môn dưỡng thân. Tại Tu Chân Giới đều dễ dàng tìm thấy nhưng ở thế tục quả thật là tiên đan. Người thường ăn vào có thể bách bệnh bất xâm, kéo dài tuổi thọ. Người luyện võ ăn vào có thể chữa lành nội thương, tăng tiến công lực.
Dương Diệc Phong đã đưa Lý Lâm Hưng làm thuộc hạ của hắn nên hắn tuyệt đối không bạc đãi.
- Ngươi tỉnh lại chưa?
- Đa tạ chủ nhân bồi dưỡng, tiểu nhân nhất định trung thành làm việc
Lý Lâm Hưng vừa tỉnh lại liền lập tức minh bạch mọi chuyện. Hắn lập lức quỳ xuống hướng về phía Dương Diệc Phong dập đầu không ngớt.
- Được rồi, đứng lên đi. Đây là bản Võ Di Ma Công, ngươi luyện thành rồi thì sẽ trở thành vô địch tại thế tục. Ngươi hãy đi đến Tàng Thư Thất trong sơn trang chọn vài bản bí tịch, sau này dùng chúng để bồi dưỡng thuộc hạ tâm phúc. Còn nữa, sau này đừng có hơi một chút đã quỳ xuống, ta không quen như vậy
- Vâng, chủ nhân
Lần này Lý Lâm Hưng không quỳ, chỉ chắp tay cúi đầu.
- Ừ, ngươi lần này quay về củng cố quyền lực trong tay, dùng lực lượng của triều đình ra sức bôi xấu danh tiếng của Chính Đạo Thất Phái. Còn làm cách nào chắc ta không cần dạy phải không ?
Ngày thứ hai, Dương Diệc Phong mang theo mấy người đệ tử của Ma Kiếm Đường cùng hai người cao thủ trong Hộ Tông Thập Tam Đình, từ từ bay về phía tổng đàn của Ma Tông. Vừa đi vừa ngắm nghía cục Ma tinh giả, hắn cảm thán nói
- Loại hàng giả như vậy mà cầm đến xã hội hiện đại chắc kiếm được nhiều tiền lắm. Không biết lúc nào ta mới có thể tiêu diêu tự tại , không có gì câu thúc a. Đợi ta lo xong việc của Ma Tông sẽ đi tiêu dao trong thiên hạ. Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của ta không phải bế quan là có thể đột phá , phải ra ngoài thư thái một chút.
Dương Diệc Phong đang miên man suy nghĩ nên không có chú ý phía trước. Hắn không biết rằng có một phiền toái lớn đang đợi hắn, xuýt chút nữa đã lấy mất mạng nhỏ của hắn.
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thủy Bình Diện
Quyển thứ hai : Phong Mang
Chương 11 : Cướp đoạt Ma tinh
nguồn : TTV
dịch giả : LukeReturn
Hộ tống Ma tinh
- Khục khục
Một tiếng cười khó nghe bỗng như từ bốn phương tám hướng vọng đến , trực tiếp chui thẳng vào đầu Dương Diệc Phong làm hắn giật mình tỉnh lại
- Người nào ? Ngươi là tên vương bát đản nào ? Nhanh chóng lăn ra đây cho ta
Dương Diệc Phong mở miệng hét lên vô cùng khó chịu. Vừa hét xong hắn muốn cho mình một cái tát, sao mà ngu thế, dùng thần thức đảo qua một cái sẽ biết ngay, cần gì phải kêu lảm nhảm.
Hắn vừa định dùng thần thức kiểm tra thì phía trước bỗng nhiên xuất hiện một mảng mây màu máu, huyết quang bắn tung tóe khắp nơi. Bên trong tràn ngập vô tận sát khí. Sau đó huyết quang đột nhiên biến mất một cách vô cùng quỷ dị.
Một lão giả mặc áo bào màu hồng bỗng xuất hiện tại nơi huyết quang vừa tan đi. Trên mặt lão đầy nếp nhăn nhưng da dẻ lại vô cùng hồng hào, huyết khí sung túc. Trong lão giống như một ông già nhà giàu hiền lành. Nhưng khi nhìn kỹ thì thấy ánh mắt lão lộ ra hung quang, đồng thời lúc cười thì cả bộ răng nhe ra trực tiếp phá hủy hình tượng của lão.
- Tiền bối là ai ?
Dương Diệc Phong nhìn về phía lão giả cẩn thận dùng thần thức xem xét, vừa nhìn hắn đã giật mình . Độ Kiếp Tiền Kỳ. Tu vi như vậy có thể hù chết người à nha, hắn chỉ một ngón tay đã có thể nhấn chết Nguyên Anh Kỳ như Dương Diệc Phong. Hơn nữa loại tu vi này không chỉ có lượng chân nguyên vô cùng mà còn có sự cảm ngộ rất lớn với thiên địa và công pháp. Những cao thủ Độ Kiếp khi đạt đến Trung Kỳ phải chịu sự khảo nghiệm của thiên kiếp. Nếu không thể vượt qua thì ngay cả trọng nhập vào luân hồi cũng không được, trực tiếp hồn phi phách tán, biến mất trong thiên địa. Trừ phi tại lúc nguy cấp tự mình binh giải thành Tán Tiên hoặc Tán Ma, nhưng binh giải thành công vô cùng ít. Những Tán Tiên và Tán Ma này tại Tu Chân Giới vô cùng cường đại. Trên người bọn họ đã có Tiên Linh Khí của Tiên Giới nên cũng giống Tiên Nhân của Tiên Giới. Nhưng thân thể của bọn họ lại là Nguyên Anh Thể, không có thân thể của tiên nhân nên so với tiên nhân cấp thấp nhất là Linh Tiên còn yếu hơn rất nhiều. Càng khổ hơn là mỗi một ngàn năm phải chịu một lần thiên kiếp. Tuy rằng mỗi lần vượt qua thì pháp lực tăng lên nhưng càng về sau càng khó. Tổng cộng phải vượt qua 10 lần thiên kiếp. Từ trước đến nay, hình như chưa thấy ai vượt qua 10 lần thiên kiếp. Nếu 9 lần thiên kiếp thì không ít nhưng lần thứ 10 thì quá sức khó. Tu Chân Giới tuy có Tán Tiên tồn tại nhưng ít người được gặp, chỉ có ở trong các đại phái. Những lão quái vật như vậy rất sợ uy lực của thiên kiếp nên không dám tạo ra quá nhiều sát nghiệp. Bọn họ cả ngày chỉ bế quan tiềm tu và luyện chế pháp bảo để độ kiếp, nếu không thì Tu Chân Giới đã loạn mất rồi.
Ma Tông là thượng cổ đại phái , có pháp bảo chuyên môn dùng để độ kiếp nên số người bị thiên kiếp đánh thành Tán Ma hầu như không có. Tuy nhiên trước khi thiên kiếp đổ xuống , tự mình biến thành Tán Ma thì không nói. Ngọc Hư Cung và Vọng Thiên Các cũng ở tình trạng tương tự
- Lão phu là Huyết Ma Lệ Hồn
Lão già áo hồng trả lời. Huyết Ma là một trong mười đại cao thủ của Ma đạo, thực lực của hắn vô cùng cường đại. Hắn tung hoành trong Tu Chân Giới đã nhiều năm, bối phận so với bọn Thất Dạ còn lớn hơn. Hắn tu luyện chính là độc môn công pháp Huyết Thần Kinh của một môn phái bị diệt môn hơn một vạn năm trước là Huyết Thần Môn. Lệ Hồn lúc trước vốn là một tên đệ tử của Tiên Hiệp Đảo, hắn vô tình lượm được bản Huyết Thần Kinh này rồi tu luyện. Sau đó hắn trở thành một trong mười đại cao thủ của Ma đạo , qua đó cũng đủ thấy sự tinh diệu của Huyết Thần Kinh
- Thì ra là Huyết Ma tiền bối, tiểu tử Dương Diệc Phong có lời chào
Dù sao hắn cũng là tiền bối trong Ma đạo, cũng phải có chút lễ phép.
- Ha ha ha , tiểu tự ngươi thật sự là một tên đáng yêu nha. Chỉ cần ngươi giao ra Ma Tinh, lão phu tuyệt đối không thương tổn các ngươi. Thế nào?
- Vẫn bối to gan xin hỏi một câu, với tu vi cao cường của tiền bối thì cần gì phải cướp cục Ma tinh này ?
Dương Diệc Phong thử dùng đến phương pháp hòa bình, với tu vi hiện tại của hắn khó lòng đối phó được với Huyết Ma
- Tiểu bối ngươi thì biết cái gì ? Tuy rằng ma tinh này đối với lão phu cũng không có tác dụng tăng trưởng tu vi nhưng ta có thể dùng hắn để chế tạo pháp bảo độ kiếp. Chỉ cần có nó, lão phu có thể yên tâm vượt qua thiên kiếp, tiếp tục tiêu dao ha ha ha
Hắn nói xong phá lên cười to, dường như hắn nghĩ rằng Ma Tinh đã nằm trong tay hắn
- A
Dương Diệc Phong kêu lên như thể hắn tìm ra vùng đất mới
- Hóa ra Huyết Ma tiền bối là Độ Kiếp Kỳ ? Thật sự lợi hại quá. Tiểu tử ta mới có Nguyên Anh Kỳ, không biết bao giờ mới có được tu vi như ngài. Ta đối với ngài vô cùng tôn kính giống như nước sông cuồn cuộn , liên miên không dứt.
Huyết Ma được nịnh nọt nên thấy vô cùng thoải mái, vừa nghe vừa gật gù tán dương Dương Diệc Phong thức thời.
- Thì ra ta vĩ đại như vậy, tiểu tử ngươi thật là đáng yêu
- Huyết Ma tiền bối, ngài là ma đạo tiền bối đức cao vọng trọng, viên Ma Tinh này lẽ ra phải hiếu kính cho ngài. Thế nhưng …
- Nhưng sao?
Huyết Ma hỏi
- Thế nhưng lão tử không muốn
Dương Diệc Phong đem kiếm nguyên hòa vào thanh âm hướng về phía Huyết Ma rống to, tay cũng đồng thời niết kiếm chỉ, phát ra một đạo kiếm nguyên đâm thẳng về Huyết Ma. Mấy tên đệ tử của Ma Kiếm Đường cũng đưa Huyết Ma vây lấy, đồng thời đem hết chân nguyên phóng phi kiếm vào lão ma.
Huyết Ma mặc dù bị đánh trở tay không kịp nhưng dù sao hắn cũng là Độ Kiếp Kỳ cao thủ, chỉ thấy một đám huyết vụ tỏa ra, lão ma đã nhảy ra khỏi vòng chiến. Huyết Thần Kinh lợi hại nhất chính là Huyết Thần. Hắn đem máu huyết của kẻ thù tu luyện thành vô ảnh vô hình Huyết Thần. Khi đánh nhau, hắn sẽ phóng xuất những Huyết Thần này. Ai bị Huyết Thần bắn trúng sẽ bị hút hết máu huyết mà chết. Ngoài ra Huyết Thần còn có thể giúp hắn ngăn trở các công kích chí mạng, xem như giúp cho hắn có thêm mấy cái mạng. Huyết Ma vốn chỉ là một tán tu nhưng vẫn sống tốt đến ngày hôm nay chính là nhờ sự lợi hại của Huyêt Thần. Cũng may là tu luyện Huyết Thần cực kì khó khăn, nếu không hắn đã sớm vô địch
Nếu như là người khác bị bọn Dương Diệc Phong đánh lén như vừa rồi thì tuy rằng không chết cũng bị hủy đi thân thể, chỉ có nước dùng Nguyên Anh bỏ chạy
Huyết Ma nhảy ra khỏi vòng chiến tức giận nói
- Tiểu tử thối, dám đánh lén lão phu, các ngươi dám hủy đi của ta hơn bốn cái Huyết Thần. Ta phải đem Nguyên Anh của các ngươi luyện chế thành Huyết Thần, vĩnh bất siêu sinh
Nói xong, Huyết Ma hóa thành một đám huyết vụ bay về phía mấy người đệ tử của Ma Kiếm Đường đang đứng gần hắn. Bọn đệ tử chưa kịp phản ứng đã bị hút khô máu huyết , đoạt mất Nguyên Anh. Lúc này , phi kiếm của những người còn lại đều phóng vào đám huyết vụ nhưng chỉ thấy phi kiếm xuyên qua huyết vụ bay ra ngoài, căn bản không làm lão ma bị thương tích gì.
Hai người cao thủ của Hộ Tông Thập Tam Đình hét lớn
- Chạy mau, đem Ma tinh về cho Tông chủ
Sau đó hai người bay về phía huyết vụ tự bạo Nguyên Anh, những người khác cũng đều xông lên tự bạo Nguyên Anh với ý đồ cũng Huyết Ma đồng quy vu tận
- Thật là kỳ lạ, sao đến nơi đây thì khí tức của tên tiểu tử kia không thấy đâu nữa ? Điều này làm sao có khả năng ? Hắn chỉ là một tên Nguyên Anh Kỳ làm sao thoát được thần thức của ta
Huyết Ma lòng vòng xung quanh tìm kiếm nhưng không phát hiện được gì
- Lẽ nào ta đuổi sai hướng
Nói xong hắn bay lên không
Dương Diệc Phong ngồi trên cây vẫn không dám nhúc nhích . Hắn thấy Huyết Ma đi rồi mới dám thở phào nhẹ nhõm. Đang muốn đi xuống bỗng nhiên thần niệm của hắn rung động không ngớt. Dương Diệc Phong tu luyện Huyền Thiên Thần Lục chính là dùng để tu luyện nguyên thần, phát triển thần niệm. Huyền Thiên Thần Lục này là môn mật điển tu thần của Thái Cổ Đại Thần Hư Vô. Hư Vô là đại thần cùng cấp với Nữ Oa, Phục Hy, Hồng Quân thì mật điển tu thần của hắn không ghê gớm cũng không được. Phục Hy vốn thông thạo tám tám sáu mươi tư quẻ tượng, thôi diễn mọi việc trong thế gian, biến hóa vô cùng. Có thể biết được họa phúc , có thể biết được quá khứ vị lai, thiên địa biến ảo. Huyền Thiên Thần Lục tuy không giống như sáu mươi tư quẻ của Phục Hy có thể dự đoán tương lai nhưng chí ít có thể dự đoán một chút nguy hiểm của bản thân. Thần niệm báo trước làm Dương Diệc Phong trở nên cẩn thận hơn.
Dương Diệc Phong tiếp tục thu liễm khí tức, ngưng thần tập trung không nhúc nhích ngồi im trên cây đại thụ. Quả nhiên không ngoài dự đoán, chưa được một giây sau đã thấy thân ảnh của Huyết Ma thình lình đáp xuống. Lúc này Dương Diệc Phong mới than thở
- May mà vừa rồi ta tin vào cảm giác, nếu không thì tiêu đời rồi. Huyền Thiên Thần Lục quả là thứ tốt. Hay là ta tập trung luyện nó ?
Tự hỏi xong lại lắc đầu
- Dương Diệc Phong ta cũng không thể thua Thái Cổ Đại Thần được. Thời thượng cổ, người và thần đều sống chung. Lực lượng của người cũng không kém hơn Thần. Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của ta đã có tầng thứ nhất, ta phải cố gắng hoàn thiện nó. Niềm vui lớn nhất của con người chính là tự khiêu chiến bản thân a
- Hừ tên hỗn đản Vương bát đản, dám lừa gạt đánh lén, ám toán lão phu. Ta tuyệt đối không tha cho ngươi. Dù cho có đuổi đến chân trời góc bể ta cũng phải bắt ngươi về nhổ răng cắt lưỡi
Huyết Ma Lệ Hồn giận dữ gào rống.
Nói thật lòng, Huyết Ma Lệ Hồn căn bản không để ý đến việc Dương Diệc Phong ám toán hắn. Cái làm hắn tức giận là những điều Dương Diệc Phong nịnh nọt hắn đều là giả dối. Nói cho cùng thì cuộc sống trong ma đạo vốn là như vậy, căn bản là bất chấp thủ đoạn, chỉ cần biết thắng hay thua. Vì thế mấy cái việc như đánh lén, ám toán, đầu độc , đâm sau lưng, đánh thuốc mê v..v đều rất bình thường. Huyết Ma cũng thường xuyên lừa lúc địch nhân không chú ý giở thủ đoạn đánh lén. Hắn giận chỉ bởi vì ngay lúc mình đang cảm thấy bản thân vĩ đại, cực độ tự kỷ thì bị người khác cắt mất cái tự sướng. Người thường còn tức huống hồ là lão ma đầu vui giận bất thường ? Hơn nữa hắn giết nhiều đệ tử của Ma Tông như vậy, bọn họ sẽ không bỏ qua cho hắn. Nếu hắn để Dương Diệc Phong chạy thoát về Ma Tông thì hắn nguy rồi. Thực lực của Ma Tông hắn rất rõ ràng, hắn có thể tiêu dao khoái hoạt làm một trong mười đại cao thủ của Ma đạo vì hắn chưa bao giờ đắc tội với Ma Tông.
Lần này hắn vì độ kiếp mới bất đắc dĩ chặn cướp Ma tinh của Ma tông để luyện chế pháp bảo. Hắn vốn muốn cướp nhanh rồi bỏ chạy, không muốn giết người của Ma Tông , cùng Ma Tông kết thành thù oán. Nhưng hắn không ngờ bị Dương Diệc Phong làm cho quên mất ý định lúc đầu, hạ sát thủ với người của Ma Tông. Đến khi nhớ ra thì đã phát hiện ra mình nguy rồi, biện pháp duy nhất là giết người diệt khẩu. Vì vậy hắn tuyệt đối không để cho Dương Diệc Phong chạy về Ma Tông. Hắn dù có Bất Diệt Huyết Ma Thân nhưng chỉ cần bị cao thủ của Ma Tông giết hết Huyết Thần của hắn thì chắc chắn hắn phải chết dưới thiên kiếp.
- Hừ , ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu
Nói xong hắn đánh vào rừng cây mấy cái phát tiết buồn bực rồi phi thân bay đi
Dương Diệc Phong từ trên cây nhảy xuống thở hắt ra
- Hừ, lần này đã đi chắc rồi, thật là nguy hiểm. Huyết Ma ngươi hãy đợi đấy
Sau đó Dương Diệc Phong nhìn khắp bốn phía
- Đây là đâu ta ? Ta với thế tục không rõ ràng lắm . Hiện tại cũng không thể dùng pháp lực phi hành để tránh bị lộ . Nếu bị Huyết Ma nhìn thấy không biết làm sao trốn đây
Dương Diệc Phong một mình trong rừng rậm, hắn đánh giá các loại động thực vật ở đây , phát hiện ra nhiều loại giống như đúc với Địa Cầu. Nhưng có điểm kỳ lạ ở đây là cây lá rộng và cây lá kim cùng sống trong một khu rừng. Ở Địa Cầu, hai loại cây này phải sinh sống tại hai nơi có điều kiện thời tiết khác nhau. Nhưng tại sao ở đây lại sinh trưởng cùng một nơi ? Nếu như đem khu rừng này về Địa Cầu thì có thể xem như đây là một kỳ quan. Đến lúc đó hắn thu vé vào cửa cũng đủ giàu to
Hắn vừa đi vừa suy nghĩ đủ các ý nghĩ bất lương, vừa đi vừa quan sát, vừa đi vừa tự sướng. Không biết đi được bao lâu, đang vừa đi vừa chửi trời chửi đất thì hắn bỗng nghe thấy tiếng đánh nhau. Hắn dùng thần thức đảo qua thì phát hiện ra đây không phải là người tu chân đánh nhau mà là võ lâm cao thủ trong giang hồ đang tranh đấu.
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc