07-06-2011, 10:11 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
ChÆ°Æ¡ng 25: Dâm tặc Cá»u VÄ© Hồ
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
“Buông tay, bằng không ta giết ngÆ°Æ¡i!†Thiếu nữ vô cùng tức giáºn, cánh tay còn lại dùng hết sức đánh ra, đồng thá»i còn đá tá»›i má»™t cÆ°á»›c.
Lăng Phong trong lòng phẫn ná»™, căn bản không có để ý tá»›i quyá»n cÆ°á»›c của thiếu nữ, tả thủ nhanh nhÆ° chá»›p phóng ra, cÅ©ng không thấy chạm tá»›i nà ng, chỉ là vung lên, thế nhÆ°ng thiếu nữ lại láºp tức bị chế trụ.
Tiêu Dao cách không phong huyệt.
“Ngươi, ngươi dùng ma pháp gì?†Thiếu nữ kinh hãi, không biết Lăng Phong đã dùng cách nà o điểm trúng huyệt đạo của mình.
“SÆ° huynh, ta trông thấy Cá»u VÄ© Hồ chạy và o trong chiếc sân kia…â€
“Không sai, ta cÅ©ng nhìn thấy, hắn là từ nóc nhà nhảy xuống!â€
“NgÆ°á»i đâu, các ngÆ°Æ¡i mau bao vây chiếc sân nà y, sÆ° muá»™i, chúng ta cùng nhau Ä‘i bắt hắn.â€
Bên ngoà i Ä‘á»™t nhiên má»™t tráºn náo nhiệt, Lăng Phong cẩn tháºn lắng nghe, lá»i đối thoại kia cÆ° nhiên chÃnh là Lục Thừa Thiên cùng Äà m Uyển Phượng, nghe bá»n há» nói, thì hẳn là tên Thái hoa đạo tặc Cá»u VÄ© Hồ kia đã chạy và o trang viện, hÆ¡n nữa còn hÆ°á»›ng vá» căn phòng nà y.
Lăng Phong đánh giá thiếu nữ trÆ°á»›c mắt, nhất thá»i kinh ngạc nói: “NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là Cá»u VÄ© Hồ?â€
“Hừ, không sai, bổn công tá» chÃnh là Cá»u VÄ© Hồ, biết Ä‘iá»u thì mau buông ta ra, nếu không ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi thống khổ.†Thiếu nữ lúc nà y vẫn còn nói cứng.
“Công tá», Ä‘em hắn giao cho Hoa SÆ¡n phái, để bá»n há» bắt hắn Ä‘i…†Tá» Lăng vừa nghe thiếu nữ nháºn là Cá»u VÄ© Hồ, láºp tức kinh hô lên.
“NgÆ°Æ¡i dám!!†Cá»u VÄ© Hồ vừa nghe, toà n thân lá»a giáºn bừng bừng.
“Có cái gì không dám, ta chÃnh là đệ tá» Hoa SÆ¡n.†Lăng Phong nhìn Cá»u VÄ© Hồ, nói: “Ta cho ngÆ°Æ¡i biết, sÆ° phụ nói, nếu bắt được Cá»u VÄ© Hồ, phải cắt ngay Tiểu đệ đệ của hắn, để hắn không thể tiếp tục là m hại võ lâm. HÆ¡n nữa, còn phải lá»™t sạch y phục, giải theo Ä‘Æ°á»ng thị chúng ba ngà y…â€
“Lục Thanh Phong tên cẩu tặc nà y, quả thá»±c là vô sỉ, ngụy quân tá»â€¦ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i dám nhÆ° váºy đối vá»›i ta, ta có thà nh quá»· cÅ©ng không buông tha các ngÆ°Æ¡i.†Cá»u VÄ© Hồ vừa nghe, nÆ°á»›c mắt đã nhÆ° châu nhá» xuống, nà ng không ngá» hôm nay mình lại xui xẻo nhÆ° váºy, cÆ° nhiên lại thua dÆ°á»›i tay má»™t tên tiểu dâm tặc.
Lăng Phong nói: “Vô sỉ? NgÆ°Æ¡i đừng quên ngÆ°Æ¡i chÃnh là dâm tặc, ai ai cÅ©ng Ä‘á»u muốn giết ngÆ°Æ¡i. Ta láºp tức Ä‘em ngÆ°Æ¡i giao cho sÆ° huynh…â€
“Không được, ta, ta tháºt ra không phải là dâm tặc!†Cá»u VÄ© Hồ vô cùng khẩn trÆ°Æ¡ng, cầu khẩn nói.
“Ha ha…†Lăng Phong cÆ°á»i to nói: “NgÆ°Æ¡i không phải là dâm tặc Cá»u VÄ© Hồ, chẳng lẽ lại là ta?â€
“Ta, ta là nữ nhân†Cá»u VÄ© Hồ rốt cục nhịn không được buá»™t miệng nói ra thân pháºn của mình.
“A?†Lăng Phong sá»ng sốt: “NhÆ° váºy để ta kiểm tra má»™t chút…†Nói rồi Ä‘Æ°a tay hÆ°á»›ng vá» ngá»±c nà ng.
Cá»u VÄ© Hồ gấp đến Ä‘á»™ mặt Ä‘á» tÃa tai, nếu ánh mắt có thể giết ngÆ°á»i, thì Lăng Phong Ãt nhất đã bị giết vạn lần.
“SÆ° muá»™i, Cá»u VÄ© Hồ hẳn là ở trong phòng nà y…†Lục Thừa Thiên dẫn theo Äà m Uyển Phượng chạy vá» hÆ°á»›ng phòng Lăng Phong.
â€œÆ , các ngÆ°Æ¡i là m gì, đây là phòng thiếu gia nhà chúng ta.†Quản gia A Phúc tiến lên ngăn lại hai ngÆ°á»i bá»n há».
Lục Thừa Thiên nói: “Quản gia, chúng ta là đệ tá» Hoa SÆ¡n, giang hồ dâm tặc Cá»u VÄ© Hồ đã chạy và o trong trang viện, nếu không hợp tác vá»›i chúng ta, chỉ sợ ngÆ°á»i bị tổn thất đầu tiên sẽ là các ngÆ°Æ¡i.â€
A Phúc vá»™i kêu lên: “NhÆ°ng…nhÆ°ng thiếu gia ta Ä‘ang cùng phu nhân ở bên trong…â€
Äà m Uyển Phượng nói: “Quản gia, nếu là nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i cà ng không nên ngăn cản chúng ta, nhÆ° váºy cà ng bất lợi cho thiếu gia cùng phu nhân.†Nói rồi tiến lên bÆ°á»›c và o.
Lăng Phong lúc nà y trong phòng ngược lại rất thoải mái, má»™t bên ôm lấy Cá»u VÄ© Hồ, đồng thá»i thoát xuống y phục của nà ng.
“A…†Cá»u VÄ© Hồ kinh hãi, thế nhÆ°ng áo trên ngÆ°á»i đã vô tình bị cởi ra, để lá»™ hẳn bá»™ ngá»±c sữa vừa trắng sáng, vừa non má»m. Vóc ngÆ°á»i thon thả, thuá»™c và o loại yêu kiá»u lả lÆ°á»›t, eo nhá» viên đồn, thân hình cân đối, da dẻ mịn mà ng, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngan ngát. Nhất là hai khối nãi tá» trÆ°á»›c ngá»±c không lá»›n không nhá», đầy đặn săn chắc, trắng bóng Ä‘Ã n hồi, nhÅ© đầu phÃa trên nhá» nhắn Ä‘á» hồng, khiến ngÆ°á»i ta chỉ muốn ngáºm lấy mà mút nút. Nà ng thanh xuân, há»a nhiệt, trà n đầy sức sống.
ÄÆ°Æ¡ng khi Cá»u VÄ© Hồ còn Ä‘ang xấu hổ, háºn không thể Ä‘em Lăng Phong chém thà nh ngà n vạn mảnh, thì Lăng Phong đã cởi nốt chiếc quần của nà ng, chỉ chừa lại ná»™i khố, lá»™ ra đôi chân ngá»c thon dà i, trắng nhÆ° tuyết, sáng nhÆ° ngá»c, là m cho Lăng Phong phải nuốt nÆ°á»›c miếng, xịt máu mÅ©i. Khi Cá»u VÄ© Hồ Ä‘inh ninh rằng Lăng Phong sẽ cởi nốt ná»™i khố của mình, thì Lăng Phong đã ôm lấy nà ng đặt lên giÆ°á»ng, giải khai huyệt đạo cho nà ng, nhÆ°ng vẫn phong bế ná»™i công kinh mạch, để nà ng cùng Tá» Lăng nằm cùng má»™t chá»—.
Tá» Lăng thấy Cá»u VÄ© Hồ từ má»™t nam nhân Ä‘á»™t nhiên biến thà nh má»™t mỹ nữ xÃch lõa, thì kinh ngạc ngây ngÆ°á»i, nữ nhân nà y so vá» tÆ° sắc thì hoà n toà n không thua kém mình, ngoại trừ nãi tá» hÆ¡i nhá» má»™t chút, còn lại tất cả Ä‘á»u là hoà n mỹ.
Lăng Phong biết căn phòng đã bị bao vây, thân pháºn của mình không tránh khá»i bại lá»™, liá»n Ä‘em y phục của Cá»u VÄ© Hồ giấu Ä‘i, Ä‘ang muốn tá»›i mở cá»a.
“Binh…†má»™t tiếng, Lục Thừa Thiên cùng Äà m Uyển Phượng đã phá cá»a xông và o.
“Sư huynh, sư tỷ!?†Lăng Phong ra vẻ kinh ngạc thất thanh kêu lên.
“SÆ° đệ?!†Äà m Uyển Phượng kinh hãi, vạn lần không có nghÄ© đến Lăng Phong lại ở chá»— nà y.
“Thiếu gia, tôi, tôi không ngăn được bá»n há».†Quản gia A Phúc tá» vẻ hối lá»—i nói.
Lăng Phong gáºt đầu nói: “Quản gia, không còn chuyện của lão, lão ra ngoà i trÆ°á»›c Ä‘i.â€
“NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là thiếu gia ở đây?†Lục Thừa Thiên chằm chằm nhìn Lăng Phong, ánh mắt trà n ngáºp lá»a giáºn.
Äà m Uyển Phượng trông thấy trên giÆ°á»ng có hai mỹ nhân nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c, vì váºy chắn tầm mắt của Lục Thừa Thiên nói: “SÆ° huynh, huynh ra ngoà i trÆ°á»›c Ä‘i, nÆ¡i nà y để muá»™i được rồi.â€
“Thế…thế là m sao được?†Lục Thừa Thiên không tình nguyện nói, nhÆ°ng khi thấy hai nữ nhân trên giÆ°á»ng, tá»± hắn cÅ©ng không có hảo ý. “Lăng Phong, ngÆ°Æ¡i để các nà ng mặc lại y phục, chúng ta muốn và o bắt Cá»u VÄ© Hồ.â€
“Cá»u VÄ© Hồ? Trong phòng nà y ngoại trừ đệ cùng hai nha hoà n, là m gì còn ai khác.†Lăng Phong nói.
Äà m Uyển Phượng mặt lạnh nhÆ° sÆ°Æ¡ng, nói: “Các nà ng là nha hoà n của ngÆ°Æ¡i?â€
Lăng Phong khẽ cúi đầu nói: “Không sai, các nà ng là nha hoà n cha đệ an bà i cho đệ.â€
“Má»™t công tá» phong lÆ°u khoái hoạt, thì ra lên Hoa SÆ¡n là để hưởng thanh phúc, háºu hoa viên cÅ©ng đã chuyển tá»›i chân núi rồi.†Lục Thừa Thiên đối vá»›i Lăng Phong trà n ngáºp háºn ý, bởi váºy lá»i nói cÅ©ng mang ý châm chá»c.
Äà m Uyển Phượng có phần tức giáºn, nói: “Huynh còn không ra ngoà i?â€
“Hừ.†Lục Thừa Thiên tức tối rá»i Ä‘i.
Lăng Phong tá»›i đóng cá»a phòng, Äà m Uyển Phượng để nhị nữ mặc y phục và o. “NgÆ°Æ¡i tại sao lại xuống núi?†Äà m Uyển Phượng há»i.
Lăng Phong có chút bất an, đáp: “Là sÆ° nÆ°Æ¡ng bảo đệ xuống núi gánh nÆ°á»›c.â€
Äà m Uyển Phượng trà n đầy háºn ý, nói: “Khó trách má»—i lần xuống núi gánh nÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là ngÆ°á»i cuối cùng quay vá», thì ra là tá»›i nÆ¡i nà y vui vẻ.â€
“SÆ° tỷ…không phải nhÆ° tá»· nghÄ© đâu.†Lăng Phong vá»™i và ng giải thÃch.
Äà m Uyển Phượng căn bản không nghe lá»i hắn giải thÃch, lạnh lùng nói: “Ta há»i ngÆ°Æ¡i, có thấy má»™t nam nhân xông và o đây không?â€
Lăng Phong khẽ cúi đầu đáp: “Ngoại trừ đệ, còn có Äại sÆ° huynh cùng lão quản gia.â€
“NgÆ°Æ¡i nói nhăng cuá»™i gì đó, ta nói chÃnh là Cá»u VÄ© Hồ kia.†Äà m Uyển Phượng giá»ng căm háºn: “Tên Cá»u VÄ© Hồ nà y rất giảo hoạt, chúng ta từ Hoa SÆ¡n Ä‘uổi tá»›i TrÆ°á»ng An, lại từ TrÆ°á»ng An Ä‘uổi vá» Hoa SÆ¡n, tháºt vất vả má»›i theo kịp đến đây.â€
Lăng Phong nghÄ© thầm, các ngÆ°á»i Ä‘uổi ná»a tháng, thế mà còn không biết Cá»u VÄ© Hồ chÃnh là nữ nhân, tháºt là mù quáng. Lục Thừa Thiên ngu ngốc còn được, chẳng ngá» sÆ° tá»· cÅ©ng lại hồ đồ. “NhÆ°ng đệ tháºt sá»± không thấy Cá»u VÄ© Hồ.â€
Tá» Lăng cùng Cá»u VÄ© Hồ mặc xong y phục, Äà m Uyển Phượng âm thầm đánh giá nhị nữ, mặc dù trong lòng không thÃch, thế nhÆ°ng không thể không thừa nháºn, hai tiểu mỹ nhân nà y thá»±c là xinh đẹp yêu mị cá»±c kỳ.
Tá» Lăng váºn má»™t bá»™ y phục xanh nhạt, giống nhÆ° má»™t đóa sen duyên dáng yêu kiá»u dáºp dá»nh trong nÆ°á»›c, mắt tá»±a thu thủy, môi Ä‘á» nhÆ° son, mÅ©i tá»± quỳnh dao. Mỹ nữ chÃnh là mỹ nữ, y phục trên ngÆ°á»i cà ng tôn lên những Ä‘Æ°á»ng cong Æ°u mỹ, lồi lõm rõ rà ng, thân thể phát dục thà nh thục, trà n ngáºp thanh xuân, khà chất vÄ©nh viến khiến ngÆ°á»i ta phải mê luyến.
Cá»u VÄ© Hồ cÅ©ng mặc má»™t bá»™ y phục của Tá» Lăng, bởi vì vóc ngÆ°á»i cao hÆ¡n
Tá» Lăng má»™t chút, cho nên không tránh khá»i y phục bó sát ngÆ°á»i, nhÆ°ng cà ng nhÆ° thế, lại cà ng khiến cho những Ä‘Æ°á»ng nét trên cÆ¡ thể nà ng thêm nổi báºt, kết hợp vá»›i khà chất ngạo nhân của Cá»u VÄ© Hồ, là m cho nà ng toát lên vẻ xinh đẹp vÅ© mị, thà nh thục phong váºn, lại không kém phần cao quý, ngÆ°á»i khác trông thấy nà ng không thể không trầm trồ khen ngợi.
Äà m Uyển Phượng ra hiệu cho các đệ tá» Hoa SÆ¡n bên ngoà i và o phòng kiểm tra, Lăng Phong cÅ©ng dẫn Tá» Lăng cùng Cá»u VÄ© Hồ ra ngoà i đại sảnh.
Cá»u VÄ© Hồ ngoan ngoãn phối hợp, hoà n toà n biến thà nh nha hoà n của Lăng Phong, má»™t chút cÅ©ng không nhìn ra vẻ căm háºn nhÆ° khi Lăng Phong cởi bá» y phục của nà ng, lúc nà y nà ng vÅ© mị ôn nhu, trà n ngáºp nhu mì ôn thuáºn. Äối vá»›i Lăng Phong, nữ nhân nhÆ° thế tháºt khiến ngÆ°á»i ta vô cùng thoải mái. Nếu nhÆ° Ä‘em nà ng đè ra, không biết là còn khoan khoái và dá»… chịu nhÆ° thế nà o?
Nữ dâm tặc, lại là nữ cải nam trang dâm tặc cÆ°á»ng bạo nữ nhân, chuyện nà y là lần đầu tiên bắt gặp. Phá»ng chừng trong lịch sá» võ lâm, cÅ©ng là đầu tiên có má»™t không hai.
Lăng Phong tháºt sá»± rất muốn biết, nữ dâm tặc nà y là m cách nà o cÆ°á»ng bạo nữ nhân? Chẳng lẽ là dùng tay?
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
07-06-2011, 10:12 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
ChÆ°Æ¡ng 26: Diện bÃch tÆ° quá
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Các đệ tá» Hoa SÆ¡n lục soát qua ba vòng, vẫn không tìm được tung tÃch dâm tặc Cá»u VÄ© Hồ, cuối cùng chỉ căm háºn mắng má»™t câu: “Dâm tặc đáng chết, nhất định là vừa chạy khá»i.â€
“SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i tá»± mình xuống núi là m việc cẩu thả nhÆ° thế, mau theo ta vá» gặp sÆ° nÆ°Æ¡ng nháºn phạt.†Lục Thừa Thiên phẫn háºn nhìn Lăng Phong trách mắng.
Cá»u VÄ© Hồ bên cạnh tá» ra vô cùng bất bình, đứng ra nói: “Các ngÆ°Æ¡i dá»±a và o cái gì mà đối vá»›i công tá» nhà ta nhÆ° thế, chúng ta Ä‘á»u là nha hoà n của công tá», lão gia đã Ä‘em chúng ta giao cho công tá», thì chúng ta chÃnh là ngÆ°á»i của công tá». Chúng ta ở trong nhà là m chuyện luân lý bình thÆ°á»ng, là sao lại có thể nói là chuyện cẩu thả, chẳng lẽ vợ chồng Ä‘á»™ng phòng cÅ©ng là chuyện cẩu thả sao?â€
“Không sai, lão gia sở dÄ© để chúng ta theo công tá» tá»›i Hoa SÆ¡n, là tại vì để công tá» có thể nối dõi tông Ä‘Æ°á»ng…†Tá» Lăng thấy thế cÅ©ng đứng ra bênh vá»±c Lăng Phong.
Lăng Phong quả tháºt bị hai nữ nhân nà y là m cho tức muốn chết, lá»i nói hoang Ä‘Æ°á»ng nhÆ° váºy mà các nà ng cÅ©ng có thể nói ra. Mất thể diện là má»™t chuyện, ngà y sau bảo Lăng Phong hắn là m sao ngẩng mặt là m ngÆ°á»i, là m sao lấy được hai vị Hoa SÆ¡n sÆ° tá»· xinh đẹp là m vợ, bây giá» xem ra, chỉ có ở trên giÆ°á»ng nằm mÆ¡ thì còn tÆ°Æ¡ng đối thá»±c tế.
Lục Thừa Thiên bị Cá»u VÄ© Hồ cùng Tá» Lăng đối đáp nhÆ° thế, ngược lại gấp đến Ä‘á»™ mặt Ä‘á» tia tai, quả thá»±c nghẹn há»ng không nói ra lá»i. ChÃnh là quân tá» không đấu cùng nữ nhân, tú tà i gặp nhà binh, có lý mà không thể nói.
Äà m Uyển Phượng nhà n nhạt nói: “Bất kể thế nà o, đã lên núi tu luyện, chÆ°a được cho phép mà tá»± ý vá» nhà thăm ngÆ°á»i thân là vi phạm môn quy, sÆ° đệ, mau theo chúng ta vá» Hoa SÆ¡n nháºn phạt.â€
“Cái gì mà tá»± ý vá» nhà , công tá» là đi ngang qua gặp gỡ chúng ta, chúng ta má»i công tá» ghé vá» nhà nghỉ má»™t chút, uống má»™t tách trà , nhÆ° thế cÅ©ng muốn xá» phạt sao?†Tá» Lăng lo lắng công tá» chịu phạt, tiếp tục tranh biện.
“Tá» Lăng, thôi Ä‘i!†Lăng Phong ngăn lại không để các nà ng tiếp tục nói lá»i hoang Ä‘Æ°á»ng nữa, hÆ°á»›ng vá» Äà m Uyển Phượng cúi đầu nói: “SÆ° tá»·, đệ theo má»i ngÆ°á»i vá» Hoa SÆ¡n nháºn phạt.â€
“Äã nhÆ° váºy, chúng ta mau Ä‘i thôi.†Äà m Uyển Phượng nhìn Lăng Phong nói.
Lăng Phong nói: “SÆ° tá»·, đệ còn Ãt lá»i muốn dặn dò, tá»· chỠđệ má»™t chút.â€
Äà m Uyển Phượng liếc hắn má»™t cái, nói: “Chúng ta ra ngoà i cá»a đợi ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nhanh nhanh má»™t chút.â€
“Cám Æ¡n sÆ° tá»·!†Lăng Phong nói xong, liá»n dẫn Tá» Lăng cùng Cá»u VÄ© Hồ và o phòng, sau đó đóng cá»a lại.
“Nói, ngÆ°Æ¡i rốt cục là ai?†Lăng Phong nắm lấy tay Cá»u VÄ© Hồ há»i.
Cá»u VÄ© Hồ ra sức giãy giụa, nhÆ°ng vẫn không thể thoát, nói: “Buông tay. NgÆ°Æ¡i đã cứu ta má»™t lần, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cởi y phục vÅ© nhục ta, chúng ta xem nhÆ° công bằng, không ai nợ ai. HÆ¡n nữa, vừa rồi ta còn nói giúp ngÆ°Æ¡i…â€
Lăng Phong cÆ°á»i lạnh nói: “NgÆ°Æ¡i là dâm tặc Cá»u VÄ© Hồ giang hồ đồn đại, ta là Hoa SÆ¡n đệ tá», bắt ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là thiên kinh địa nghÄ©a.â€
“Ta khinh, phái Hoa SÆ¡n chó má.†Cá»u VÄ© Hồ trà n ngáºp tức giáºn nói: “Ta ghét nhất chÃnh là lÅ© danh môn chÃnh phái luôn miệng nói đạo nghÄ©a, nhÆ°ng tháºt ra bên trong lại ma quá»· chẳng kém Ma Giáo, các ngÆ°Æ¡i ngoại trừ gian trá lén lút, còn có thể là m gì?â€
Lăng Phong nói: “Ta mặc kệ ngÆ°Æ¡i có thà nh kiến gì vá»›i Hoa SÆ¡n phái, trÆ°á»›c tiên ngÆ°Æ¡i nói cho ta biết, ngÆ°Æ¡i rốt cục là ai?â€
Cá»u VÄ© Hồ nói: “Ta bằng và o cái gì mà nói cho ngÆ°Æ¡i…a…ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cho ta ăn cái gì?â€
Lăng Phong nhân khi Cá»u VÄ© Hồ còn Ä‘ang nói chuyện, Ä‘á»™t nhiên lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t viên dược hoà n, đút thẳng và o trong miệng nà ng. Cá»u VÄ© Hồ bị bất ngá», đến khi phản ứng thì dược hoà n đã nuốt và o trong bụng rồi.
Lăng Phong cÆ°á»i hắc hắc, nói: “Nếu ngÆ°Æ¡i không chịu nói mình là ai, ta lại không thể lúc nà o cÅ©ng xem chừng ngÆ°Æ¡i, vì để tránh cho ngÆ°Æ¡i không là m thÆ°Æ¡ng tổn đến ngÆ°á»i nhà ta, ta chỉ Ä‘Ã nh cho ngÆ°Æ¡i nuốt má»™t viên Thiên nháºt cổ, nó rất biết nghe lá»i, bình thÆ°á»ng không có phản ứng gì đặc biệt, thế nhÆ°ng trong vòng má»™t ngà n ngà y không uống được giải dược, thì thất khiếu sẽ chảy máu mà chết.â€
Cá»u VÄ© Hồ nghe xong, trong lòng vô cùng phẫn ná»™, trừng mắt nhìn Lăng Phong mắng: “NgÆ°Æ¡i…không ngá» Ä‘Æ°á»ng là má»™t đệ tá» Hoa SÆ¡n, lại có thể dùng thủ Ä‘oạn ác Ä‘á»™c nhÆ° thế đối phó vá»›i má»™t nữ nhân…’
Lăng Phong hoà n toà n không để ý tá»›i lá»i nà ng, nói: “NgÆ°Æ¡i còn là nữ lÆ°u sao?
Quên Ä‘i, Äại sÆ° huynh cùng sÆ° tá»· ta là nhân váºt thế nà o ta rất rõ rà ng, nhÆ°ng bá»n há» Ä‘á»u không là m gì được ngÆ°Æ¡i, nhÆ° thế Ãt nhất cÅ©ng chứng minh ngÆ°Æ¡i không phải là kẻ tầm thÆ°á»ng.â€
“Hừ, khinh công của bá»n chúng còn kém ta quá xa, thế mà lại là Äại sÆ° huynh của Hoa SÆ¡n phái, tháºt là đáng xấu hổ.†Cá»u VÄ© Hồ nghe nhắc đến Lục Thừa Thiên, trên mặt liá»n lá»™ ra vẻ khinh thÆ°á»ng.
Lăng Phong Ä‘Æ°a tay giải khai huyệt đạo bị phong bế của nà ng, nói: “Ta để ngÆ°Æ¡i tá»± do, bây giá» ngÆ°Æ¡i có thể nói cho ta biết thân pháºn của ngÆ°Æ¡i được rồi chứ?â€
Cá»u VÄ© Hồ hừ má»™t tiếng, nói: “MÆ¡ tưởng, trừ phi ta chết Ä‘i, bằng không thì đừng hòng. Bất quá ta chết, cÅ©ng sẽ không buông tha cho phái Hoa SÆ¡n các ngÆ°Æ¡i….â€
Lăng Phong xác định thiếu nữ nà y cùng Hoa SÆ¡n phái nhất định có cừu háºn gì đó, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cừu háºn nà y không phải do nà ng mà ra, nhất định là từ Ä‘á»i trÆ°á»›c truyá»n lại, nà ng bất quá chỉ là má»™t cô nÆ°Æ¡ng hai mÆ°Æ¡i tuổi đầu, có lẽ từ phụ bối biết được cừu háºn vá»›i Hoa SÆ¡n, cho nên má»›i nhằm và o Hoa SÆ¡n mà đến.
Lăng Phong tra không ra cái gì, bên ngoà i Äà m Uyển Phượng cùng Lục Thừa Thiên lại hối thúc, băt đắc dÄ© chỉ có thể dặn Tá» Lăng trông coi Cá»u VÄ© Hồ cho tốt, còn mình theo Äà m Uyển Phượng vá» Hoa SÆ¡n.
Lục Thừa Thiên xuống núi ná»a tháng mà vẫn không bắt được Cá»u VÄ© Hồ, tá»± mình cảm thấy không còn mặt mÅ©i, vì váºy an bà i đệ tỠở trên trấn tiếp tục dò xét, hắn đã xuống núi ná»a tháng, cÅ©ng đến lúc phải trở vá» Hoa SÆ¡n phục mệnh, chiến tÃch duy nhất chÃnh là bắt được Lăng Phong.
SÆ° phụ Lục Thanh Phong vẫn Ä‘ang bế quan tu luyện, cho nên sÆ° nÆ°Æ¡ng tiếp tục chủ trì đại cục, nghe được Lăng Phong xuống núi tá»± mình cùng tỳ nữ Æ°á»›c há»™i, liá»n tuyên bố phạt Lăng Phong tá»›i TÆ° quá nhai diện bÃch ná»a năm, nếu chÆ°a được cho phép, thì nhất định không được rá»i Hoa SÆ¡n ná»a bÆ°á»›c.
Lăng Phong không phục nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, đệ tá» là phụng mệnh ngÆ°á»i xuống núi luyện công, chỉ là thuáºn tiện ghé qua nhà thăm nha đầu Tá» Lăng má»™t chút, tịnh không có chá»— nà o không ổn, tại sao lại phạt đệ tá» nặng nhÆ° thế?â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng cả giáºn: “NgÆ°Æ¡i có chá»— nà o không ổn, trong lòng ngÆ°Æ¡i tá»± nhiên là rõ rà ng nhất, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn muốn ta Ä‘iá»u tra những việc ngÆ°Æ¡i là m rồi má»›i tiến hà nh xá» phạt sao? Chuyện nà y đã có sÆ° huynh cùng sÆ° tá»· ngÆ°Æ¡i là m chứng, ngÆ°Æ¡i còn gì để nói. May là ngÆ°á»i khác không biết, nếu không bên ngoà i sẽ cho rằng phái Hoa SÆ¡n chúng ta quản giáo đệ tá» không nghiêm.â€
Lăng Phong trong lòng mặc dù bất phục, nhÆ°ng lai Ä‘uối lý, chỉ Ä‘Ã nh cúi đầu nháºn lá»—i: “Dạ, đệ tá» biết tá»™i.â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng nói tiếp: “Ta sẽ viết má»™t bức thÆ° gá»i cho cha mẹ ngÆ°Æ¡i, bảo bá»n há» giải tán trang viện dÆ°á»›i núi, để ngÆ°Æ¡i an tâm tại Hoa SÆ¡n luyện võ.â€
Lăng Phong nghÄ© tá»›i từ nay vá» sau phải cùng Tá» Lăng tách ra, trong lòng cảm thấy khó chịu, thế nhÆ°ng không dám nói ra, chỉ Ä‘Ã nh gáºt đầu đáp ứng.
SÆ° nÆ°Æ¡ng nghiêm nghị nói: “Phong nhi, ngÆ°Æ¡i sau nà y phải chú ý đến sinh hoạt, bằng không đừng trách ta vô tình trục xuất ngÆ°Æ¡i ra khá»i sÆ° môn.â€
Lăng Phong đáp: “Vâng, sÆ° nÆ°Æ¡ng.†Hắn vạn vạn lần không có nghÄ© đến sÆ° nÆ°Æ¡ng hòa ái dịu dà ng thế nà o lại đối xá» nghiêm khắc vá»›i mình nhÆ° thế, tháºm chà còn có chút quá đáng.
Nhìn lại sÆ° nÆ°Æ¡ng, chỉ thấy sắc mặt nà ng cà ng lúc cà ng nghiêm trá»ng, hồi lâu má»›i nói: “Phạt ngÆ°Æ¡i diện bÃch ná»a năm, để ngÆ°Æ¡i Ä‘em chuyện nà y từ đầu đến cuối suy nghÄ© má»™t chút.â€
Lăng Phong khom lÆ°ng nói: “Vâng, đệ tá» xin lãnh phạt.â€
Lục Phi Nhi bên cạnh có chút ngây ngô há»i: “NÆ°Æ¡ng thân, ngÆ°á»i để sÆ° đệ diện bÃch ná»a năm sao? Váºy trong ná»a năm đó, má»—i ngà y diện bÃch mấy canh giá»?â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng nói: “Cái gì mấy canh giá»? Má»—i ngà y từ sáng tá»›i tối, ngoại trừ lúc ăn cÆ¡m và ngủ ra, thì Ä‘á»u phải diện bÃch.â€
Lục Phi Nhi cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng bị xá» phạt, tá»± nhiên không biết diện bÃch là chuyện gì, hÆ¡n nữa từ việc lần trÆ°á»›c, trong lòng nà ng đối vá»›i Lăng Phong vẫn có phần áy náy, bởi váºy thầm nhủ lần nà y phải giúp sÆ° đệ má»™t chút, coi nhÆ° là chuá»™c lá»—i. Vì váºy vá»™i la lên: “NÆ°Æ¡ng thân, nhÆ° thế là m sao được? Má»—i ngà y Ä‘á»u diện bÃch chẳng phải là buồn chán đến chết sao? Chẳng lẽ ngay cả đại tiểu tiện cÅ©ng không cho?â€
Lục Thừa Thiên cùng Hà VÄ© Thu nghe xong Ä‘á»u che miệng cÆ°á»i thầm, nếu không phải có sÆ° nÆ°Æ¡ng ở đây, đã sá»›m ha hả cÆ°á»i to rồi.
SÆ° nÆ°Æ¡ng quát: “Nữ hà i nhi, nói chuyện cÅ©ng không có ná»a Ä‘iểm nhã nhặn.â€
Lục Phi Nhi bị mẫu thân mắng, trong lòng cảm thấy ủy khuất, nói: “NgÆ°á»i ta không hiểu, chẳng lẽ há»i cÅ©ng không được sao?â€
Äà m Uyển Phượng bên cạnh giải thÃch: “SÆ° muá»™i, diện bÃch tÆ° quá chÃnh là tÄ©nh tâm ngồi ở trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, đệ tá» Hoa SÆ¡n có rất nhiá»u ngÆ°á»i đã phạm qua, năm đó tổ sÆ° gia còn tại Ngá»c Nữ phong TÆ° quá nhai diện bÃch ba năm, không há» xuống núi má»™t bÆ°á»›c.â€
Lục Phi Nhi lè lưỡi, nói: “NhÆ° thế không giống, tổ sÆ° gia vá»›i cha giống nhau, diện bÃch tá»±a nhÆ° tu luyện váºy, có qua mÆ°á»i năm cÅ©ng không há» gì.â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng nói: “Con còn nói báºy, ta liá»n phạt con diện bÃch.â€
“Con…†Lục Phi Nhi nhìn sắc mặt mẫu thân ngÆ°ng trá»ng, cÅ©ng không dám nói thêm nữa. Liếc mắt nhìn sang Lăng Phong, tá» vẻ xin lá»—i, không thể giúp được gì.
Lăng Phong nhìn ánh mắt Lục Phi Nhi, trong lòng má»™t tráºn ấm áp, lúc nà y xem ra, Lục Phi Nhi cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i ngang bÆ°á»›ng kiêu ngạo, Ãt nhất lúc nà y còn rất đáng yêu. Vì váºy cÅ©ng gáºt đầu, biểu thị cảm tạ.
Lục Phi Nhi thấy Lăng Phong tá» vẻ cảm tạ, cÅ©ng không biết lấy dÅ©ng khà từ đâu, nói: “NÆ°Æ¡ng thân, sÆ° đệ diện bÃch tÆ° quá chẳng phải là gián Ä‘oạn tu luyện sao? Những khi rảnh rá»—i con có thể lên thăm hắn, cùng hắn luáºn bà n má»™t chút, nhân tiện nói chuyện cho hắn đỡ phiá»n muá»™n.â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng hừ nói: “Là m cà n, Phong nhi diện bÃch tÆ° quá, ngÆ°Æ¡i lại cùng hắn nói chuyện phiếm, nhÆ° thế còn gá»i gì là diện bÃch tÆ° quá nữa.â€
“Tháºt bá đạo.†Lục Phi Nhi nói thầm má»™t tiếng. “A. váºy có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cÆ¡m cho hắn không?â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng nói: “Dù sao cÅ©ng không phải con, tá»± sẽ có ngÆ°á»i khác mang cÆ¡m cho hắn.â€
“Hừ†Lục Phi Nhi hết cách, bà n chân nhá» dáºm má»™t cái, xoay ngÆ°á»i trở vá» phòng.
SÆ° nÆ°Æ¡ng dặn dò Lăng Phong thu tháºp má»™t chút hà nh trang chuẩn bị diện bÃch, đồng thá»i cÅ©ng viết má»™t bức thÆ° cho Thẩm Nhạn Băng, yêu cầu giải tán trang viện dÆ°á»›i chân núi, nếu không sẽ trục xuất Lăng Phong khá»i sÆ° môn.
Thẩm Nhạn Băng chỉ Ä‘Ã nh dá»i trang viện tá»›i Hoa Âm, cách Hoa SÆ¡n hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i dặm, quyết định nà y khiến Tá» Lăng thÆ°Æ¡ng tâm không thôi, bất quá thÆ°Æ¡ng tâm hÆ¡n Tá» Lăng lại chÃnh là ngÅ© sÆ° tá»· của Lăng Phong Tạ Lâm Lan, nghe được Lăng Phong xuống núi cùng tỳ nữ Æ°á»›c há»™i, nà ng liá»n tá»± nhốt mình trong phòng khóc ba ngà y ba đêm.
Tà i sản của Lôi Äế
07-06-2011, 10:12 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 27: Sư tỷ Tình Tố
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Äêm đó, Lăng Phong bái biệt sÆ° nÆ°Æ¡ng cùng sÆ° huynh sÆ° tá»·, mang theo má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm cùng và i bá»™ y phục, má»™t mình hÆ°á»›ng lên đỉnh cao nhất của Ngá»c Nữ phong bÆ°á»›c Ä‘i. Trên đỉnh núi có má»™t cái sÆ¡n Ä‘á»™ng, là nÆ¡i đệ tá» Hoa sÆ¡n phái qua các thế hệ phạm quy thụ phạt. Hoa sÆ¡n TÆ° qua nhai sÆ¡n Ä‘á»™ng rất nhiá»u, nhÆ°ng nổi danh nhất chÃnh là sÆ¡n Ä‘á»™ng trên Ngá»c Nữ phong nà y. NÆ¡i nà y, không phải ai cÅ©ng có thể bÆ°á»›c tá»›i, từ khi Phong Thanh DÆ°Æ¡ng, Lệnh Hồ Xung ở đây diện bÃch tÆ° quá, sau đó trở thà nh truyá»n kỳ võ lâm, thì sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y chÅ©ng trở thà nh cấm địa. Tại vì trên vách sÆ¡n Ä‘á»™ng, còn lÆ°u lại tinh hoa võ há»c của phái Hoa sÆ¡n, chỉ có Hoa sÆ¡n đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n, lại là vâng mệnh sÆ° phụ trừng phạt, má»›i có thể tá»›i đó diện bÃch tÆ° quá.
Bởi váºy xem ra, mặc dù mang tiếng là bị phạt, thế nhÆ°ng tháºt ra lại nhÆ° cố ý bồi dưỡng Lăng Phong, Ãt nhất là cho đến bây giá», ngoại trừ Lục Thừa Thiên cùng Äà m Uyển Phượng, chÆ°a từng có đệ tá» thứ ba được hưởng đãi ngá»™ diện bÃch trên TÆ° quá nhai nà y.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘iá»u nà y Lăng Phong hoà n toà n không rõ. Khi Lục Thừa Thiên biết sÆ¡n Ä‘á»™ng Lăng Phong diện bÃch tÆ° quá chÃnh là trên Thần Nữ phong thì vô cùng tức tối, nghÄ© đến lúc trÆ°á»›c mình ở sÆ¡n Ä‘á»™ng kÃa diện bÃch ba tháng, luc trở ra thì võ công đại tiến, bây giá» Lăng Phong và o đó ná»a năm, võ công chẳng phải láºp tức Ä‘á»™t phá hay sao? SÆ° nÆ°Æ¡ng rõ rà ng là trừng phạt Lăng Phong, nhÆ°ng cÅ©ng là âm thầm giúp đỡ hắn.
Lục Thừa Thiên không phục, nhưng hắn cũng không cách nà o thay đổi quyết định của sư nương.
Trên đỉnh Thần Nữ Phong, trÆ¡ trụi không má»™t ngá»n cá», cà ng không có lấy má»™t gốc cây, ngoại trừ cái sÆ¡n Ä‘á»™ng thì không còn gì nữa. Hoa sÆ¡n vốn cây cá» tÆ°Æ¡i tốt, cảnh sắc thâm u, nhÆ°ng đỉnh núi nà y lại là ngoại lệ, trÆ°á»›c nay tÆ°Æ¡ng truyá»n là viên trân châu trên Ngá»c nữ trâm. Năm đó Hoa sÆ¡n sÆ° tổ lấy đỉnh núi nà y là m nÆ¡i thụ phạt của các đệ tá», chủ yếu là bởi nÆ¡i nà y không cây không cá», không chim không thú, lúc diện bÃch tÆ° quá, sẽ không bị ngoại váºt ảnh hưởng, không bị phân tâm. Lăng Phong bÆ°á»›c và o sÆ¡n Ä‘á»™ng, thấy dÆ°á»›i đất có má»™t khối đã lá»›n nhẵn bóng, nghÄ© thầm: “Äây chÃnh là Chưởng môn thạch nổi danh sao? Nghe nói đệ tá» Hoa sÆ¡n tá»›i đây diện bÃch tÆ° quá, Ä‘á»u có khả năng trở thà nh Hoa sÆ¡n chưởng môn, nÆ¡i nà y năm đó cÅ©ng có Phong Thanh DÆ°Æ¡ng tiá»n bối cùng Lệnh Hồ Xung tá»a ấn, hắc hắc, không ngá» ngà y hôm nay Lăng Phong ta cÅ©ng có váºn may tá»›i nÆ¡i nà y diện bÃch.
Lăng phong ra ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng Ä‘i dạo, thấy không xa có má»™t dòng suối chảy qua, đây chÃnh là nÆ¡i mình lấy nÆ°á»›c uống cùng tắm rá»a giặt đồ rồi, chá»— nà y không có chim bay thú chạy, chỉ sợ ngà y sau muốn là m và i món dân dã cÅ©ng rất khó.
Lăng Phong sắp xếp chiếc giÆ°á»ng đá má»™t chút, trải chăm má»n lên trên, đặt xuống má»™t cái gối, sau đó Ä‘i loanh quanh nhìn ngó sÆ¡n Ä‘á»™ng. Chỉ thấy trên thạch bÃch bên trái có khắc: “Phong Thanh DÆ°Æ¡ng†ba chữ to, là dùng vÅ© khà sắc bén tạo thà nh, nét chữ rắn rá»i, sâu đến ná»a tấc, trông ba chữ nà y có thể biết được khi ấy Phong Thanh DÆ°Æ¡ng cá»± kỳ phẫn ná»™. Nhìn tiếp má»™t vòng, lại phát hiện má»™t Ãt chữ do Lệnh Hồ Xung viết, nhÆ°ng không có cứng cáp hùng hồn nhÆ° chữ của Phong Thanh DÆ°Æ¡ng. Äúng váºy, năm đó khi Lệnh Hồ Xung tá»›i đây diện bÃch, còn chÆ°a có thà nh tá»±u gì, Ãt nhất còn không là phải đối thủ của Äiá»n Bá Quan, Lệnh Hồ Xung chÃnh thức lợi hại là sau khi gặp kỳ ngá»™, há»c được Äá»™c cô cá»u kiếm rồi.
Äã tá»›i rồi, thì cứ yêm tâm.
Nếu đã là tá»›i thụ phạt, cÅ©ng phải há»c táºp tiá»n bối cho tốt, dù sao Tiêu dao tâm kinh và Tiêu dao kiếm pháp của mình còn chÆ°a hoà n toà n tinh thông, chi băng nhân cÆ¡ há»™i nà y tÄ©nh tâm tu luyện má»™t phen.
Thế nhÆ°ng hai ngà y qua Ä‘i, Lăng Phong phát hiện mình hoà n toà n sai lầm, sai lầm tệ hại, bởi vì hắn căm bản là má»™t ngÆ°á»i không thể nhẫn nại, không thể chịu nổi tịch mịch, trên đỉnh núi trÆ¡ trụi nà y chỉ có mình hắn, má»—i ngà y ngoại trừ luyện võ chỉ có thể…luyện võ, đừng nói bức bÃ, ngay cả nổi Ä‘iên cÅ©ng sắp rồi. Cái lão đầu Ä‘Æ°a cÆ¡m kia, má»—i ngà y chỉ tá»›i có má»™t lần, Ä‘a số Ä‘á»u là lên núi lúc giữa trÆ°a, bởi váºy ăn sáng Ä‘á»u là đồ ăn từ tối hôm trÆ°á»›c thừa lại.
Äối vá»›i má»™t thiếu gia con nhà cá»± phú quen nuông chiá»u từ bé nhÆ° hắn, đây giống nhÆ° là trà mạng. Thức ăn Ä‘á»u là đồ chay, cải xanh Ä‘áºu hÅ©, nÆ°á»›c canh lại cà ng không thể thiếu. Thế nhÆ°ng những thứ nà y còn chÆ°a đáng nói, cà ng chết ngÆ°á»i hÆ¡n là cái lão đầu kia giống nhÆ° ngÆ°á»i câm Ä‘iếc, má»—i ngà y ngoà i Ä‘Æ°a cÆ¡m cÅ©ng chỉ biết Ä‘Æ°a cÆ¡m, má»™t câu cÅ©ng chẳng nói. Má»—i lần Lăng Phong chà o há»i, hắn chÆ°a mở miệng đã xoay ngÆ°á»i Ä‘i, Ä‘iá»u nà y khiến Lăng Phong tức tối cÆ¡ hồ muốn chết.
Lăng Phong lúc nà y má»›i thấy hối háºn, cái chó gì là diện bÃch tÆ° quá chứ, quả thá»±c so vá»›i mÆ°u sát còn tà n nhẫn hÆ¡n, ngÆ°Æ¡i là m sao mà Phong Thanh DÆ°Æ¡ng cùng Lện Hồ Xung chịu Ä‘á»±ng cho được? Chẳng lẽ ngÆ°á»i luyện công Ä‘á»u có thể không ăn cÆ¡m, không nói lá»i nà o? Tháºt là chó chết.
NghÄ© tá»›i đây Lăng Phong thấy buồn bá»±c vô cùng, huýt má»™t tiếng sáo dà i, phóng ra khá»i Ä‘á»™ng, giá»a không trung khẽ xoay ngÆ°á»i, hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c bắn ra, hạ mình xuống đất, cÆ°á»›c bá»™ trụ vững, lúc nà y má»›i mở mắt nhìn ra, chỉ thấy hai chân vừa vặn đáp ở trên vách núi cheo leo, cách bá» vá»±c chỉ có hai xÃch, giả nhÆ° dùng sức thêm chút nữa, hạ xuống xa thêm hai xÃch, thì đã rÆ¡i xuống vá»±c sau vạn trượng, biến thà nh đống thịt nát rồi.
A, không phải nguy hiểm nhÆ° thế chứ? Lăng Phong bởi vì trên ngÆ°á»i lÆ°u chuyển ná»™i kình của mÆ°á»i sáu vị chưởng môn Tiêu dao phái, mặc dù váºn dụng còn chÆ°a đạt tá»›i cá»±c Ä‘iểm, nhÆ°ng dùng để bay nhảy và i cái, chÃnh là vẫn có thể sá» dụng được tá»± nhiên.
Lăng Phong ngạo nghá»… đứng trên vách núi cheo leo, hai mắt nhắm lại, dÆ°á»ng nhÆ° sông suối núi non Ä‘á»u ở cả dÆ°á»›i chân mình, cảm giác nhÆ° trá»i đất Ä‘á»u thu tại trong lòng.
Äứng ở nÆ¡i nà y, có thể trông thấy rất nhiá»u ngá»n núi nhá».
Có lẽ đây chÃnh là biểu hiện tốt nhất đăng cao vá»ng nhạc.
“Thạch nhị thiên phong tống hÆ°Æ¡ng khÃ,ngã lai tuyệt Ä‘Ãnh thưởng liên hoa。ngá»c tiêu loan phượng hòa minh xá»ï¼Œtứ nhạc tam giang ánh thải hà 。â€(Äăng Hoa SÆ¡n_NhÆ° Quế)
Lăng Phong đứng trên đỉnh núi, trong lòng không khá»i trống trải, vì váºy xuất khẩu thà nh thÆ¡ ngâm nga má»™t bà i.
“ThÆ¡ hay, thÆ¡ hay!!†Äá»™t nhiên nghe thấy phÃa sau có ngÆ°á»i vá»— tay cÆ°á»i nói:
“Không ngá» tiểu sÆ° đệ ngÆ°Æ¡i không những đảm thức hÆ¡n ngÆ°á»i, mà còn có tà i văn chÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, tháºt là hiếm có.â€
NgÆ°á»i tá»›i cÆ° nhiên là Lục Phi Nhi.
Lăng Phong có chút ngỡ ngà ng, xoay ngÆ°á»i lại, chỉ thấy Lục Phi Nhi trên tay xách má»™t giá» cÆ¡m, cÆ°á»i dà i nói: “Thất sÆ° đệ, ta đến Ä‘Æ°a cÆ¡m cho ngÆ°Æ¡i.â€
Äặt giá» cÆ¡m xuống, bÆ°á»›c và o trong Ä‘á»™ng, ngồi xuống tảng đá lá»›n, nói: “NgÆ°Æ¡i đứng ở trên vách đá cheo leo đó, rất là tiêu sái, chi bằng ta cÅ©ng thá» xem!â€
“SÆ° tá»·, không được…†Lăng Phong nghÄ© thầm, trò chÆ¡i nà y nguy hiểm vạn phần, nếu mình không phải có ná»n tảng Tiêu dao tâm pháp, chỉ sợ không cẩn tháºn đã rÆ¡i xuống vá»±c sâu vạn trượng rồi, Lục Phi Nhi trÆ°á»›c kia đánh thắng mình, thế nhÆ°ng sau khi nháºn được chân truyá»n của Tiêu dao vÆ°Æ¡ng, võ công của nà ng đã kém mình xa, và nhÆ° không cẩn tháºn, sẽ nguy hiểm đến tÃnh mạng ngay.
“Có gì mà không được, ta là sÆ° tá»· của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là m được, chẳng lẽ ta lại không thể sao?†Lục Phi Nhi quyết hÆ¡n thua vá»›i Lăng Phong Æ°á»›c lượng vị trÃ, hai chân Ä‘iểm xuống, thân hình bắn lên, cÅ©ng trên không trung khẽ xoay ngÆ°á»i má»™t cái, tung ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lục Phi Nhi muốn so vá»›i Lăng Phong cà ng đứng gần miệng vá»±c hÆ¡n, cho nên váºn lá»±c rất lá»›n, lúc cÆ¡ thể hạ xuống, láºp tức cảm thấy sợ hãi, mở mắt ra nhìn, chỉ thấy trÆ°á»›c mặt là thâm cốc sâu không đáy, kinh hãi hét to má»™t tiếng. Sá»± kinh hãi nà y, chiếm hết cả phÆ°Æ¡ng tâm nà ng, tá»± nhiên cÅ©ng không xác định được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nữa, thân thể rÆ¡i xuống, mắt thấy sẽ rá»›t xuống vá»±c sâu vạn trượng.
“SÆ° tá»·, cẩn tháºn…†Lăng Phong cÅ©ng vô cùng kinh hãi, mặc kệ hết thẩy, vÆ°Æ¡n tay ra ôm lấy Lục Phi Nhi, hai ngÆ°á»i ôm nhau lăng không xoay tròn trên không trung, trong sát na ấy, bốn mắt nhìn nhau, Lục Phi Nhi là tâm hồn chÆ°a định, nhất thá»i nổi lên má»™t tráºn rung Ä‘á»™ng, loại cảm giác kỳ quái nà y, vừa ấm áp lại vừa ngá»t ngà o.
Lăng Phong ôm Lục Phi Nhi hạ xuống đất, chỉ thấy hai chân cách vách đá ước chừng một thước, còn xa hơn chỗ khi nãy đứng.một bước.
“SÆ° tá»·, tá»·, tá»· không sao chứ?†Lăng Phong lo lắng há»i.
“Ta không việc gì, ngÆ°Æ¡i buông tay.†Lục Phi Nhi tức giáºn kiá»u trách má»™t câu, tránh thoát khá»i lồng ngá»±c Lăng Phong.
Lăng Phong lúc nà y má»›i phát hiện mình Ä‘ang ôm chặt Lục Phi Nhi, má»™t tráºn ôn hÆ°Æ¡ng nhuyá»…n ngá»c, khiến cho bản thân quên mất thân pháºn, liá»n rút lại cánh tay Ä‘ang ôm nà ng.
Lục Phi Nhi kinh sợ qua Ä‘i, cÆ°á»i nói: “Ta là sÆ° tá»· ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không có việc gì, ta là m sao mà có chuyện được.â€
Nà ng trong miệng mặc dù nói mạnh, nhÆ°ng trên mặt lại sợ đến không còn chút máu, Lăng Phong thấy được, chỉ mỉm cÆ°á»i nói: “SÆ° tá»· Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là lợi hại, bất quá nÆ¡i nà y rất nguy hiểm, sau nà y đừng đùa nhÆ° thế, nếu để sÆ° phụ, sÆ° nÆ°Æ¡ng biết, nhất định là sẽ phạt ta diện bÃch má»™t năm.
Lục Phi Nhi lấy lại bình tÄ©nh, lui lại hai bÆ°á»›c, cÆ°á»i nói: “Thế ta cÅ©ng phải chịu phạt, chúng ta hai ngÆ°á»i ở đây diện bÃch, há không tốt sao? Má»—i ngà y Ä‘á»u có thể thi xem ai nhảy xa hÆ¡n.â€
Lăng Phong sá»ng sốt, nói: “Chúng ta má»—i ngà y Ä‘á»u tại đây cùng nhau diện bÃch??!†Ãnh mắt liếc vá» phÃa thạch Ä‘á»™ng, trong lòng không khá»i rung Ä‘á»™ng:
“Ta nếu được cùng sÆ° tá»· ở chung tại chá»— nà y má»™t năm, thế chẳng phải khoái hoạt hÆ¡n thần thiên sao? Ai, sao có thể chứ!†Vì váºy nói: “SÆ° tá»·, sao tá»· lại tá»›i đây.â€
“Là tá»›i Ä‘Æ°a cÆ¡m cho ngÆ°Æ¡i!†Lục Phi Nhi mỉm cÆ°á»i nói: “Vốn là bá bá câm mang tá»›i, nhÆ°ng ta thấy mẫu thân đối vá»›i ngÆ°Æ¡i không công bình, ngÆ°Æ¡i trở vá» nhà xem ra cÅ©ng chẳng phải chuyện to tát gì, tại sao lại phải phạt ngÆ°Æ¡i diện bÃch, nếu muốn phạt thì phải phạt Äại sÆ° huynh kìa, ra ngoà i cả ná»a tháng rồi, đến cái bóng của Cá»u VÄ© Hồ cÅ©ng không thấy, đâu còn gì là thể diện của Hoa sÆ¡n phái.â€
Lăng Phong nghe xong, trong lòng cÆ°á»i thầm, cÅ©ng không có trả lá»i. Lục Phi Nhi nà y cÅ©ng quả tháºt là ngây thÆ¡ khá» khạo, nếu nà ng biết mình xuống núi là cùng Tá» Lăng là m cái chuyện kia, chỉ sợ sẽ háºn phải mắng hắn là đại dâm tặc, chịu phạt là đáng kiếp. Tạ Lâm Lan chẳng phải cÅ©ng nghÄ© nhÆ° thế sao?
NghÄ© tá»›i Tạ Lâm Lan, Lăng Phong trong lòng lại cảm thấy Ä‘au xót. Nà ng đối vá»›i ta xem ra còn kém cả Lục Phi Nhi, ai, nhân tình biến đổi tháºt khó lÆ°á»ng a.
Tà i sản của Lôi Äế
07-06-2011, 10:13 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 28: Lục Phi Nhi dụng tình
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Lục Phi Nhi mở giỠcơm, lấy ra hai đĩa thức ăn, lại đem một đôi bát đũa đặt lên trên phiến đá.
Lăng Phong nói: “Hai cái bát sao?â€
Lục Phi Nhi cÆ°á»i nói: Ta cùng ngÆ°Æ¡i ăn, ngÆ°Æ¡i xem, đây là cái gì?†Nói rồi từ trong giá» lấy ra má»™t chiếc hồ lô nhá».
“Rượu?!†Lăng Phong kinh ngạc.
Lục Phi Nhi thấy bá»™ dáng Lăng Phong phản ứng kỳ quái nhÆ° thế, liá»n nói:
“Nam nhân các ngÆ°Æ¡i chẳng phải Ä‘á»u thÃch uống rượu sao? Ta thấy mấy sÆ° huynh Ä‘á»u là tá»u nhÆ° mệnh, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i lại không uống?â€
Lăng Phong mỉm cÆ°á»i nói: “Ta không phải là Lệnh Hồ Xung, là m sao mà tá»u nhÆ° mệnh được, bất quá cùng tá»· nhấm nháp má»™t chút, uống nhiá»u thì không được.â€
“Hà , nam nhân không uống rượu? NhÆ° váºy má»›i là hảo nam nhân.†Lục Phi nhi vui vẻ nói.
“Hảo nam nhân?!†Lăng Phong ngẩn ra há»i: “Sao lại nói nhÆ° váºy?â€
Lục Phi Nhi giải thÃch: “Mẫu thân nói, nam nhân uống rượu sẽ là m lỡ việc, vì thế nam nhân không uống rượu má»›i là m được đại sá»±, cha ta không uống rượu, cho nên ngÆ°á»i má»›i là m được võ lâm minh chủ.â€
Lăng Phong mỉm cÆ°á»i, nghÄ© thầm, cha cô được lên là m võ lâm minh chủ không phải vì không uống rượu, mà là bởi võ công cao cÆ°á»ng, nếu chỉ không uống rượu là đủ Ä‘iá»u kiện, thế thì số ngÆ°á»i trong thiên hạ có thể là m võ lâm minh chủ sẽ nhiá»u không kể xiết. Bất quá, từ Ä‘iểm nà y xem ra, Lục Phi Nhi tháºt là đơn thuần đáng yêu, không há» có tÆ° tâm, hỉ ná»™ ái lạc Ä‘á»u biểu hiện cả ra mặt.
Lục Phi Nhi rót cho Lăng Phong ná»a chén rượu, lại cÅ©ng tá»± rót cho mình ná»a chén, nói: “Hôm nay chúng ta uống má»™t chén.â€
“Äược.†Lăng Phong giÆ¡ chén rượu lên, cùng Lục Phi Nhi cạch má»™t cái, sau đó ngá»a cổ uống cạn.
“A, cay quá…†Lục Phi Nhi nhấp má»™t chút, láºp tức mở to hai mắt, vừa lè chiếc lưỡi nhá» ra, vừa dùng bà n tay quạt lấy quạt để, bá»™ dáng thoạt nhìn vô cùng khả ái.
Lăng Phong nhìn thấy, ha ha cÆ°á»i to, nói: “Thì ra sÆ° tá»· cÅ©ng có chá»— không bằng tiểu sÆ° đệ.â€
Lục Phi Nhi ngừng lại Ä‘á»™ng tác, không chịu thua trừng mắt nhìn Lăng Phong nói: “Uống rượu đâu tÃnh là bản lãnh, hÆ¡n nữa, ta là lần đầu tiên, ngÆ°Æ¡i lại là nam nhân, nhÆ° thế cÅ©ng lấy là m tá»± hà o sao?â€
“Vâng, vâng, sÆ° tá»· giáo huấn rất đúng.†Lăng Phong ra vẻ cúi đầu nháºn lá»—i, bá»™ dáng tháºp phần tức cÆ°á»i, Lục Phi Nhi trông thấy thì ha ha cÆ°á»i to.
“SÆ° đệ, không ngá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tháºt láu cá…â€
“SÆ° tá»·, tá»· nói nhÆ° váºy tháºt oan uổng cho ta, ta là thà nh tâm nháºn lá»—i vá»›i tá»·. Äối vá»›i tá»·, ta tháºt tâm kÃnh ngưỡng, giống nhÆ° nÆ°á»›c sông Hoà ng hà , thao thao bất tuyệt…â€
“Ha ha, thiếu chút là muốn ói …â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là tâm tÆ° thiếu niên, cho nên lá»i nói vô cùng hợp ý, tháºm chà hai bên Ä‘á»u cảm thấy hợp phách, Lục Phi Nhi biểu hiện rất có nghÄ© khà của báºc “đà n anhâ€, nói cái gì là phải cùng Lăng Phong chung hoạn nạn, bởi váºy bá»a ăn cảm thấy rất ngon miệng.
Hai ngÆ°Æ¡i ăn cÆ¡m xong. Lục Phi Nhi lại cùng Lăng Phong tán gẫu, nói chuyện đến ná»a canh giá», tá»›i khi sắc trá»i nhá nhem, lúc nà y má»›i xếp dá»n bát Ä‘Ä©a xuá»—ng núi.
Từ đó hoà ng hôn má»—i ngà y, Lục Phi Nhi Ä‘á»u tá»± mình Ä‘em cÆ¡m lên núi, hai ngÆ°á»i cùng nhau ăn. Cứ thế, Lục Phi Nhi cùng Lăng Phong cảm tình cứ lá»›n dần, đã vượt ra khá»i quan hệ đồng môn sÆ° tá»· sÆ° đệ bình thÆ°á»ng, hÆ¡n nữa hai ngÆ°á»i tuổi Ä‘á»u còn trẻ, cho nên cảm giác lại cà ng không giống, nhất là Lục Phi Nhi, đối vá»›i Lăng Phong má»™t ngà y không thấy, tháºt nhÆ° cách cả ba tháng. Có lẽ, đây chÃnh là thiếu nữ tình hoà i sÆ¡ luyến (tình yêu chá»›m nở.)
Hai ngÆ°á»i trên Ngá»c Nữ phong Ä‘Ã m luáºn rất nhiá»u, nói tá»›i tình cảm giữa Hoa sÆ¡n tiá»n bối Lệnh Hồ Xung cùng Nhạc Linh San, thì không khá»i thở dà i. Bá»n há» xem ra, Lệnh Hồ Xung cùng Nhạc Linh San đúng là trá»i sinh má»™t đôi, chỉ tiếc ma xui quá»· khiến thế nà o, Nhạn Linh San cÆ° nhiên lại gả cho Lâm Bình Chi, nhÆ° thế không thể không nói là má»™t trÆ°á»ng bi kịch.
Lục Phi Nhi nhắc tá»›i lá»±a chá»n của Nhạc Linh San, còn rất phẫn háºn: “Nhạc Linh San tháºt sá»± là ấm đầu rồi, ta nhìn không ra tên Lâm Bình Chi kia có cái gì tốt, gả cho Äại sÆ° huynh có phải hay không?â€
Lăng Phong thở dà i nói: “Có thể ở trong lòng Nhạc Linh San, Lệnh Hồ Xung chỉ là má»™t Äại ca ca, không há» có cái gì là tình yêu nam nữ. Tháºt ra cÅ©ng không thể chỉ trách Nhạc Linh San, là tại Lệnh Hồ Xung không có chủ Ä‘á»™ng nắm lấy. Tình yêu là cái gì chứ, là m sao có thể để má»™t nữ hà i tá» nói ra. Nếu lúc đầu Lệnh Hồ Xung đối vá»›i Nhạc Linh San thổ lá»™, nhÆ° thế kết cục nhất định là sẽ khác.
Lục Phi Nhi nói: “SÆ° đệ, nếu ngÆ°Æ¡i là Lệnh Hồ Xung, ngÆ°Æ¡i sẽ thÃch Nhạc Linh San hay là Nháºm Doanh Doanh?â€
Lăng Phong cÆ°á»i, nói: “Ta vÄ©nh viá»…n không có khả năng là Lệnh Hồ Xung, cho nên ta sẽ không trả lá»i tá»·.â€
Lục Phi Nhi hừ má»™t câu, nói: “NgÆ°Æ¡i nhất định là chá»n Nháºm Doanh Doanh, đúng không?â€
Lăng phong đáp: “Nếu là Lệnh Hồ Xung, thì đúng là chá»n nhÆ° váºy, còn nếu là ta Lăng Phong, ta sẽ cÆ°á»›i cả hai, là m đại tiểu lão bà , cuá»™c sống nhÆ° thế tháºt là khoái hoạt.â€
“NgÆ°Æ¡i, đồ xấu xa!!†Lục Phi Nhi không nghÄ© tá»›i Lăng Phong sẽ trả lá»i nhÆ° váºy, lúc nà y tức giáºn mắng hắn má»™t câu.
Chỉ là bây giá», Lăng Phong không há» nháºn sai, kiên định chủ kiến, nói: “SÆ° tá»·, chẳng lẽ tá»· cho rằng ta lá»±a chá»n thế là không đúng sao? Nếu Lệnh Hồ Xung chá»n má»™t trong hai, thì đối vá»›i ngÆ°á»i còn lại sẽ không công bằng. Nếu trong lòng Ä‘á»u thÃch, tại sao không thể cÆ°á»›i hết. Nếu Nhạc Linh San biết Lệnh Hồ Xung cÆ°á»›i lão bà rồi không chịu cÆ°á»›i nà ng, nà ng ta cÅ©ng chỉ có thể lá»±a chá»n Lâm Bình Chi mà thôi.â€
“NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sao có thể nói nhÆ° váºy?†Lục Phi Nhi nóng nảy, chỉ là lại không biết là m sao phản bác Lăng Phong. “Khó được má»™t nữ nhân thÃch hai nam nhân, nà ng có thể đồng thá»i gả cho hai nam nhân thì sao?â€
Lăng Phong nói: “SÆ° tá»·, lá»i nà y không đúng rồi. Cho tá»›i bây giá» Ä‘á»u là nhất phu Ä‘a thê, chÆ°a từng nghe nói đến nhất thê Ä‘a phu! Chẳng lẽ má»™t chén trà còn muốn phối hai cái ấm trà ? XÆ°a nay vốn Ä‘á»u là má»™t cái ấm trà phối vá»›i và i cái chén trà a.â€
Lục Phi Nhi bị chá»c tức đến Ä‘á»™ mặt mà y Ä‘á» bừng, nói: “Chẳng trách sÆ° tá»· nói, nam nhân các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u không có cái gì tốt, xem ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải ngÆ°á»i tốt. Cả đầu tòan ý nghÄ© xấu xa…â€
Lăng Phong a a nói: “Lão ba bảo ta mÆ°á»i tám tuổi xuống núi, là bởi vì ở nhà đã chuẩn bị cho ta và i hỉ sá»± rồi, ta Ä‘á»i nà y tam thê tứ thiếp phá»ng chừng tránh không được, cho nên nếu sÆ° tá»· hy vá»ng rằng ta là nam nhân nhất phu nhất thê, thì tá»· đã sai rồi.â€
“Hừ, ai thèm quản ngÆ°Æ¡i là cái dạng gì nam nhân.†Lục Phi Nhi cả giáºn:
“NgÆ°Æ¡i là ngÆ°Æ¡i, ta là ta, chuyện của ngÆ°Æ¡i ta không muốn biết. Ta chỉ biết, ngÆ°Æ¡i ở Hoa sÆ¡n há»c võ không tốt, đến khi mÆ°á»i tám tuổi chÆ°a chắc đã có thể xuống núi.â€
“Tại sao!?†Lăng Phong há»i.
Lục Phi Nhi đáp: “Hoa sÆ¡n đệ tá» mãn nghệ hạ sÆ¡n, Ä‘á»u phải trải qua sấm quan, chỉ có đệ tá» sấm quan thà nh công má»›i có thể xuống núi. Cho nên, nếu ngÆ°Æ¡i muốn vá» nhà cÆ°á»›i lão bà , sẽ phải tháºt cố gắng, bằng không sẽ ở lại Hoa sÆ¡n cả Ä‘á»i.â€
“A!~?†Lăng Phong kinh ngạc nói: “Tại sao không có ai nói cho ta chuyện nà y?â€
Lục Phi Nhi báºt cÆ°á»i, nói: “Bây giá» ngÆ°Æ¡i biết cÅ©ng không muá»™n.â€
Lăng Phong nói: “Sấm quan nhÆ° thế nà o? Có phải giống nhÆ° Tháºp bát la hán của Thiếu Lâm hay không?â€
Lục Phi Nhi gáºt đầu, nói: “Không khác biệt lắm, bất quá Hoa sÆ¡n Thất tinh kiếm tráºn, dụng vá»›i các đệ tá» cấp báºc khác nhau, ná»™i dung sấm quan cÅ©ng không giống nhau, đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n muốn hạ sÆ¡n, nhất định phải vượt qua Thất tinh kiếm tráºn.
Lăng Phong nói: “Thì ra là nhÆ° váºy.â€
Lục Phi Nhi thấy Lăng Phong sắc mặt có chút lo lắng, vì thế nói: “SÆ° đệ, năm đó Lệnh Hồ Xung cùng Nhạc Linh San cùng nhau luyện má»™t loại Linh Xung nhất kiếm gì đó, chi bằng chúng ta cÅ©ng sáng tạo má»™t chiêu song kiếm hợp bÃch, ngÆ°Æ¡i thấy thế nà o?â€
“Äá» nghị rất hay, chúng ta luyện sẽ là Lăng Phi nhất kiếm.†Lăng Phong hăng hái nói.
Lục Phi Nhi lắc đầu, nói: “Lăng Phi nhất kiếm cảm giác không đủ khà thế, chi bằng gá»i là Phi (Phi) Phượng (Phong) song kiếm, thế nà o?â€
“Phi Phượng song kiếm?!†Lăng Phong nói: “Có chút nữ tÃnh, bất quá có sÆ° tá»· tham gia, phi phượng cÅ©ng là rất thÃch hợp. Cứ gá»i là Phi Phượng song kiếm hợp bÃch, chúng ta cùng nhau nghiên cứu má»™t chút.â€
“Äược, nhất Ä‘inh phải Ä‘em Phi Phượng song kiếm luyện thà nh kiếm chiêu lợi hại nhất Hoa sÆ¡n, để cho bá»n há» không ai có thể xem nhẹ chúng ta.†Lục Phi Nhi tá» ra rất tin tưởng nói.
“Tốt.†Lăng Phong mỉm cÆ°á»i gáºt đầu, cÅ©ng vô cùng khà thế.
Nói xong, hai ngÆ°á»i thá»±c sá»± ngay tại Ngá»c Nữ phong bắt đầu luyện “Phi Phượng song kiếm hợp bÃchâ€, , Lục Phi Nhi Ngá»c Nữ kiếm pháp vốn đã lô há»a thuần thanh, phối hợp vá»›i Tiêu dao kiếm pháp Lăng Phong má»›i tu luyện gần đây, má»™t cÆ°Æ¡ng má»™t nhu, má»™t âm má»™t dÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i dụng tâm phối hợp, quả thá»±c phát huy được uy lá»±c. Cả hai thỉnh thoảng lại thảo luáºn bá»™ vị nhÆ° thế nà o, bù đắp khiếm khuyết của đối phÆ°Æ¡ng ra sao, táºn lá»±c táºp đến khi đạt hiệu quả lá»›n nhất má»›i thôi.
Trong quá trình cùng Lục Phi Nhi hợp luyện, Lăng phong dần cảm nháºn được Hoa sÆ¡n kiếm pháp bác đại tinh thâm, Ngá»c Nữ kiếm mặc dù chỉ có tháºp cá»u thức, thế nhÆ°ng lại tiá»m tà ng tuyệt nghệ của khà công và kiếm phổ. Lục Phi Nhi tuổi còn trẻ mà có tu vi nhÆ° thế, tháºt sá»± khiến ngÆ°á»i ta phải khen ngợi.
Hai ngÆ°á»i có cùng mục tiêu, ở chung má»™t chá»— lại cà ng thêm thân máºt, tháºm chà có thể nói là nhÆ° bóng vá»›i hình. Chỉ cần có thá»i gian rảnh rá»—i, Lục Phi Nhi láºp tức tá»›i Ngá»c Nữ phong cùng Lăng Phong tu luyện kiếm pháp, có khi ở lại cả ngà y. NhÆ°ng dù sao giấy cÅ©ng không gói được lá»a, và o má»™t ngà y ná»a tháng sau, lên Ä‘Æ°a cÆ¡m cho Lăng Phong không phải là Lục Phi Nhi, mà lại là lão bá câm khi trÆ°á»›c.
Ba ngà y như thế trôi qua, Lục Phi Nhi thủy chung vẫn không có xuất hiện, Lăng Phong nghĩ thầm, nhất định là đã xảy ra chuyện rồi.
Lúc nà y vừa vặn bên ngoà i mÆ°a to, trá»i đất u ám, sấm chá»›p ầm ầm.
Lăng phong há»i bá bá câm vì sao Lục Phi Nhi không tá»›i, chỉ là lão giống nhÆ° không có nghe thấy, Ä‘em thức ăn đặt xuống, căn bản không có để ý tá»›i Lăng Phong đã bá» Ä‘i xuống núi rồi.
Lăng Phong còn lại má»™t mình, cÅ©ng không biết Lục Phi Nhi đã xảy ra chuyện gì, vô cùng lo lắng, nghÄ© thầm: “Tiểu sÆ° tá»· má»—i ngà y Ä‘á»u tá»›i Ä‘Æ°a cÆ¡m cho ta, sÆ° phụ, sÆ° nÆ°Æ¡ng là m sao không biết, chỉ là không để ý tá»›i thôi. Chỉ sợ sÆ° nÆ°Æ¡ng sẽ không cho sÆ° tá»· lên núi nữa, có khi còn bị nhốt lại rồi, nếu tháºt là nhÆ° thế, ta đã là m hại sÆ° tá»· rồi.
NghÄ© tá»›i trÆ°á»›c đây ngà y nà o Lục Phi Nhi cÅ©ng mang thức ăn ngon tá»›i cho mình, tháºm chà còn tá»± mình là m đồ ăn, hai ngÆ°á»i cùng nhau ngồi trên tảng đá vừa ăn vừa nói chuyện, ăn xong lại cùng tu luyện “Phi Phượng song kiếm hợp bÃchâ€, khiến cho mình quên mất ở chá»— nà y là để thụ phạt. Lục Phi Nhi bÆ°á»›c và o cuá»™c sống của Lăng Phong, khiến nó vốn khô khan cô Ä‘á»™c trở thà nh muôn mà u muôn vẻ, nà ng giống nhÆ° là má»™t tinh linh khoái nhạc váºy.
Bây giá», tinh linh khoái nhạc không tá»›i nữa, có khi đã bị quản thúc rồi.
NghÄ© tá»›i đây, Lăng Phong trong lòng má»™t tráºn rầu rÄ©, tháºt ra tâm tÆ° cÅ©ng đã nảy nở mầm mống tình cảm rồi, chÃnh là đang từng bÆ°á»›c bắt rá»… đâm chồi…
Tà i sản của Lôi Äế
07-06-2011, 10:14 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 29: Sư tỷ xuân tình
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Lăng Phong Ä‘ang rầu rÄ© cảm thán, Ä‘á»™t nhiên nghe được từ sÆ¡n đạo lên núi tiếng gá»i của Lục Phi Nhi: “Tiểu phong tá», tiểu phong tá»â€¦â€
Ngà y thÆ°á»ng cùng nhau luyện táºp, so bối pháºn thì Lăng Phong nhá» hÆ¡n Lục Phi Nhi, Lục Phi Nhi là ngÆ°á»i tÃnh tình thẳng thắn, khó lắm má»›i có được má»™t ngÆ°á»i sÆ° đệ nhá» hÆ¡n mình, cho nên khắp nÆ¡i Ä‘á»u muốn bảo vệ địa vị sÆ° tá»· của nà ng, vì thế má»›i kêu Lăng phong là “Tiểu phong tá»â€.
Lăng Phong thấy Lục Phi Nhi đáng yêu, hai ngÆ°á»i lại hợp tÃnh, cÅ©ng không cùng nà ng so Ä‘o, chỉ nói rằng, khi nà o có riêng hai ngÆ°á»i má»›i được kêu nhÆ° váºy.
“Tiểu sÆ° tá»·?!†Lăng Phong vừa kinh ngạc vừa vui mừng, vá»™i chạy ra vách đá, hoà n toà n không để ý tá»›i mÆ°a xối xuống ngÆ°á»i, chỉ thấy Lục Phi Nhi cầm má»™t cây dù đã bị gió thổi rách nát, Ä‘ang lần từng bÆ°á»›c trên sÆ¡n đạo trÆ¡n trượt hÆ°á»›ng lên đỉnh núi.
Lăng Phong vá»™i và ng chạy đến đón, Ä‘Æ°a tay kéo lấy Lục Phi Nhi Ä‘ang lảo đảo trong mÆ°a, sau đó bế nà ng tiến lên đỉnh núi. Chỉ thấy Lục Phi Nhi toà n thân đầy nÆ°á»›c mÆ°a, y phục Æ°á»›t đẫm, dÃnh cả và o ngÆ°á»i, lá»™ ra vóc dáng lung linh nhÆ° ngá»c, không ngá» má»™t nữ tá» chÆ°a đầy mÆ°á»i bốn tuổi nhÆ° nà ng, lại có thể phát triển nhanh nhÆ° thế. NhÆ°ng Lăng Phong cà ng thêm lo lắng chÃnh là , phÃa trái trên trán nà ng còn sÆ°ng lên má»™t cục to, giống nhÆ° quả trứng gà , máu tÆ°Æ¡i vẫn còn Ä‘ang rỉ ra.
Lăng Phong nói: “Tiểu sÆ° tỷ…tỷ…tá»· không sao chứ?â€
Lục Phi Nhi chiếc miệng nhá» nhắn nhÆ° mếu, Ä‘á»™t nhiên báºt khóc, nói: “Trá»i mÆ°a Ä‘Æ°á»ng trÆ¡n…ta bị té, là m rá»›t giá» cÆ¡m xuống núi rồi, tiểu phong tá», ngÆ°Æ¡i…ngÆ°Æ¡i hôm nay phải chịu đói…â€
Lăng Phong vừa cảm kÃch lại vừa thÆ°Æ¡ng xót, kéo ống tay áo nhẹ nhà ng lau vết thÆ°Æ¡ng cho nà ng, ôn nhu nói: “Tiểu sÆ° tá»·, sÆ¡n đạo trÆ¡n nhÆ° váºy, tá»· tháºt sá»± không nên lên núi.â€
Lục Phi Nhi nói: “Hôm nay mÆ°a to, bá bá câm không thể Ä‘Æ°a cÆ¡m cho ngÆ°Æ¡i, ta lo ngÆ°Æ¡i không có cÆ¡m ăn, hÆ¡n nữa…hÆ¡n nữa, đã ba ngà y rồi, ta cÅ©ng muốn gặp ngÆ°Æ¡i.â€
Lăng Phong nói: “Trá»i mÆ°a nguy hiểm, ta không ăn má»™t hai bữa cÅ©ng đâu có việc gì, nhÆ°ng nếu tá»· chẳng may rÆ¡i xuống sÆ¡n cốc, ta là m sao ăn nói vá»›i sÆ° phụ, sÆ° nÆ°Æ¡ng?â€
Lục Phi Nhi mỉm cÆ°á»i nói: “Nhìn bá»™ dáng gấp gáp của ngÆ°Æ¡i kìa, ta không phải là vẫn Ä‘ang tốt là nh sao? Chỉ tiếc là ta thạt vô dụng, sắp tá»›i được vách đá thì lại té ngã là m rá»›t mất giá» cÆ¡m.â€
Lăng Phong nói: “Chỉ cần tá»· bình an, ta có mÆ°á»i năm không ăn cÆ¡m cÅ©ng không há» gì.â€
“NgÆ°Æ¡i tháºt là má»™t tiểu phong tá» (ngÆ°á»i Ä‘iên), không ai có thể mÆ°á»i năm không ăn cÆ¡m cả. Nếu ngÆ°Æ¡i đói chết, ai sẽ cùng ta luyện “Phi Phượng song kiếm hợp bÃchâ€?†Lục Phi Nhi há»n trách, nhÆ°ng lại tá» ra hết sức vui vẻ.
Lăng Phong nghe được Lục Phi Nhi nói nhÆ° váºy, trong lòng không hiểu tại sao lại dâng lên má»™t cảm giác ấm áp, cả con tim Ä‘á»u nóng bừng, xúc Ä‘á»™ng đến ná»—i hắn đủ dÅ©ng khà kéo nà ng ôm chặt và o trong lòng.
“Yên tâm, ta nói không chết là sẽ không chết, tá»· cÅ©ng phải tá»± mình bảo trá»ng má»›i được.†Lăng Phong giúp Lục Phi Nhi cầm máu, lại lau sạch vết thÆ°Æ¡ng trên trán, sau đó lấy ra má»™t bá»™ y phục khô ráo của mình Ä‘Æ°a cho nà ng, nói: “Tá»· mau thay y phục, tránh bị cảm lạnh.â€
Lục Phi Nhi gáºt đầu, tiến và o trong sÆ¡n Ä‘á»™ng thay y phục. Lăng Phong cÅ©ng nhóm lên má»™t đống lá»a, sau đó lấy y phục Lục Phi Nhi thay ra hÆ¡ ở hai bên.
Lục Phi Nhi mặc y phục của Lăng Phong, có phần hÆ¡i rá»™ng, nhÆ°ng lại cà ng lá»™ ra anh khà của nà ng, nếu qua ba năm nữa, Lục Phi Nhi nhất định sẽ là siêu cấp mỹ nữ hÆ¡n hẳn Äà m Uyển Phượng, cÆ¡ hồ giống nhÆ° bản sao của sÆ° nÆ°Æ¡ng khi còn trẻ, chà Ãt cÅ©ng phải có đến bảy phần tÆ°Æ¡ng tá»±.
“Ta Ä‘i được ná»a Ä‘Æ°á»ng thì, dÆ°á»›i chân Ä‘á»™t nhiên trÆ¡n trượt, ta Ä‘á» khà tung ngÆ°á»i nhảy lên, đã hạ xuống sÆ°á»n dốc bên cạnh năm gốc tùng, lúc đó ta tháºt sợ sẽ rÆ¡i xuống sÆ¡n cốc.†Lục Phi Nhi má»™t bên thay y phục, má»™t bên không quên giảng giải quá trình lên núi của nà ng.
Lăng phong nói: “Tiểu sÆ° tá»·, tá»· hứa vá»›i ta, sau nà y ngà n vạn lần đừng vì ta mà mạo hiểm, không may tá»· té xuống, ta không nhảy xuống vùng tá»· không được.â€
Lục Phi Nhi trong mắt ánh lên niá»m vui sÆ°á»›ng vô hạn, nói: “Tiểu phong tá», tháºt ra ngÆ°Æ¡i không cần phải lo lắng, ta Ä‘Æ°a cÆ¡m cho ngÆ°Æ¡i trượt ngã, là do ta không cẩn tháºn, ngÆ°Æ¡i cần gì phải bất an trong lòng nhÆ° thế?â€
Lăng phong cháºm rãi lắc lắc đầu, nói: “Không phải vì trong lòng bất an. Tiểu sÆ° tá»·, giả nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cÆ¡m là bá bá câm hay má»™t ngÆ°á»i nà o khác chẳng may có bị ngã rá»›t xuống cốc táng mạng, ta cÅ©ng sẽ không nhảy xuống cùng há»â€¦â€
Lục Phi Nhi lúc nà y chÃnh là tình Ä‘áºu sÆ¡ khai, nà ng có thể hiểu được hà m nghÄ©a trong lá»i nói của Lăng Phong, vì váºy thấp giá»ng nói: “Nếu ta nhÆ° thế chết Ä‘i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tháºt sá»± không muốn sống?â€
Lăng Phong lúc nà y cÅ©ng là sóng lòng dà o dạt, nói: “Äúng váºy. Tiểu sÆ° tá»·, không chỉ có chuyện Ä‘Æ°a cÆ¡m, cho dù là vì cái gì Ä‘i nữa, chỉ cần tỷ…tá»· xảy ra chuyện, ta, ta Ä‘á»u không muốn sống.â€
Lục Phi Nhi trong lòng chấn Ä‘á»™ng, bất kể cái gì là nam nữ thụ thụ bất thân, nắm chặt lấy bà n tay Lăng Phong, trong lòng nhu tình vô hạn, miệng khẽ gá»i “sÆ° đệ…â€
Lục Phi Nhi cho dù chÆ°a tá»›i mÆ°á»i bốn tuổi, nhÆ°ng nữ hà i dáºy thì nhanh hÆ¡n nam hà i, hÆ¡n nữa lại là ngÆ°á»i táºp võ, cÅ©ng là m thân thể phát dục nhanh hÆ¡n, bởi váºy bá»™ dáng thẹn thùng của Lục Nhi lúc nà y, chÃnh là của thiếu nữ tình hoà i sÆ¡ khai.
Lăng Phong nhìn có phần si mê, vì váºy kìm không được kéo nà ng ôm và o trong lồng ngá»±c.
“Tiểu phong tá», ngÆ°Æ¡i…†Lục Phi Nhi phÆ°Æ¡ng tâm run rẩy, cả ngÆ°á»i chẳng biết phải là m sao, nà ng là lần đầu tiên cùng nam nhân tiếp xúc thân máºt nhÆ° váºy, cảm nháºn được hÆ¡i thở mạnh mẽ của nam nhân, trong lòng nà ng dấy lên má»™t loại cảm giác cá»±c kỳ vi diệu, thân thể má»m mại nhÆ° nÆ°á»›c, suýt chút nữa đã hoà n toà n ngã và o ngá»±c Lăng Phong, nà ng cố gắng hết sức lấy lại bình tÄ©nh, nói: “Tiểu phong tá», ta, ta là sÆ° tá»· ngÆ°Æ¡i, nhÆ° váºy không được, ngÆ°Æ¡i…ô a.†Thì ra trong lúc nà ng Ä‘ang nói, Lăng Phong đã dùng tay áp chặt trên bá»™ ngá»±c nà ng, bên tai còn truyá»n đến thanh âm cá»±c kỳ kÃch Ä‘á»™ng: “Tiểu sÆ° tá»·, ta yêu nà ng…â€
“A…†Lục Phi Nhi toà n thân chấn động, bà n tay Lăng Phong rất trơn, dù sao cũng là xuất thân công tỠphú gia, nhưng lại là loại công tỠbá đạo, trong bá đạo còn mang theo và i phần ôn nhu.
Bị bà n tay to của Lăng Phong mạnh mẽ nắm lấy, trong sát na ấy, Lục Phi Nhi cảm thấy ngá»±c mình nhÆ° được dịu dà ng che chở, má»™t dòng xúc Ä‘iện chạy qua, láºp tức cÆ¡ thể má»m nhÅ©n, toà n thân nhÆ° tê nhÆ° dại, xụi lÆ¡ ngã và o lồng ngá»±c Lăng Phong.
Lục Phi Nhi ngây thÆ¡ khá» khạo, tú lệ Ä‘á»™ng nhân, giả dÄ© ngà y sau sẽ trở thà nh giai nhân tuyệt sắc. Bởi váºy Lăng Phong lúc nà y kÃch Ä‘á»™ng thế nà o có thể tưởng tượng được, đại thủ áp trên bá»™ ngá»±c Lục Phi Nhi dùng sức nhà o nặn, tay trái lại luồn xuống phÃa dÆ°á»›i, vuốt ve đôi chân ngá»c má»m mại bóng loáng của nà ng.
Cảm nháºn được sá»± Ä‘au Ä‘á»›n, trong mê loạn Lục Phi Nhi a má»™t tiếng, kêu to: “SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i là m ta Ä‘au.â€
Nghe câu nói nà y, Lăng Phong chấn Ä‘á»™ng, lúc nà y má»›i phát hiện mình dùng quá sức, vá»™i và ng buông tay, áy náy nói: “Tiểu sÆ° tá»·, ta xin lá»—i, ta…â€
Lục Phi Nhi lẳng lặng nhìn Lăng Phong, tá» vẻ cá»±c kỳ tức giáºn, mắng: “NgÆ°Æ¡i muốn là m ta chết sao?â€
Lăng Phong vá»™i nói: “Không, không, sÆ° tá»·, ta, ta là m sao nỡ.â€
Nhìn Lăng Phong tay chân luống cuống giải thÃch, Lục Phi Nhi cảm thấy buồn cÆ°á»i, đồng thá»i trong lòng cÅ©ng dấy lên má»™t tia ngá»t ngà o, từ cá» chỉ lá»i nói của Lăng Phong vừa rồi, rõ rà ng là rất để ý đến mình, nghÄ© thế cho nên lá»a giáºn trong lòng nà ng cÅ©ng giảm Ä‘i rất nhiá»u, liá»n há»i: “Vừa rồi, ngÆ°Æ¡i là m sao có thể đối vá»›i ta nhÆ° váºy? Ta, ta chÃnh là sÆ° tá»· của ngÆ°Æ¡i…â€
Lăng Phong nhất thá»i không biết phải là m sao, thấp giá»ng đáp: “Ta…†vô cùng ấp úng, ngẩng đầu lên liá»n thấy đôi mắt đẹp của Lục Phi Nhi Ä‘ang ấp áp nhìn mình. Bởi váºy, Lăng Phong biết, Lục Phi Nhi cÅ©ng không phải là tháºt sá»± tức giáºn, đảm khà lại tăng thêm, nói: “SÆ° tá»·, tá»· tháºt đẹp, ta nhất thá»i không kìm chế được.â€
Nghe hắn giải thÃch nhÆ° thế, Lục Phi Nhi vừa mừng lại vừa lo, mừng là có ngÆ°á»i mê luyến mình nhÆ° váºy, lại còn mạnh dạnh biểu lá»™, Ä‘iểm nà y VÆ°Æ¡ng Bỉnh Hạo tháºt không thể bì được, kỳ tháºt Ãt nam nhân chung tình, là do thiếu nữ kém hoà i xuân, đối vá»›i những ngÆ°á»i dám bà y tá», sẽ luôn đạt được tiên cÆ¡.
Lục Phi Nhi nghe xong trong lòng má»™t tráºn vui sÆ°á»›ng, láºp tức xoay ngÆ°á»i lại, há»i: “NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i thấy ta rất đẹp sao?â€
Lăng Phong không chút nghÄ© ngợi, gáºt đầu đáp: “Ừm, sÆ° tá»·, tá»· là nữ nhân đẹp nhất mà ta thấy, tá»· không biết đó thôi, tá»· rất mê ngÆ°á»i, giống nhÆ° là tiên tá» váºy.â€
“Nói báºy, Tam sÆ° tá»· so vá»›i ta rõ rà ng đẹp hÆ¡n nhiá»u…†Lục Phi Nhi ra vẻ hoà i nghi lá»i Lăng Phong, bá»™ dáng khinh thÆ°á»ng nói.
Lăng Phong giải thÃch: “NhÆ°ng ta xem ra, Tam sÆ° tá»· ngoại trừ so vá»›i tá»· lá»›n hÆ¡n má»™t chút, cÅ©ng không có chá»— nà o đặc biệt. Giả dÄ© ngà y sau, tiểu sÆ° tá»· ngÆ°á»i nhất định là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, Ä‘iểm nà y ta tuyệt đối không hoà i nghi, tá»· là nữ nhi của sÆ° nÆ°Æ¡ng, đó cÅ©ng là di truyá»n.â€
Lá»i nà y mặc dù có chút khoa trÆ°Æ¡ng, thế nhÆ°ng Lục Phi Nhi nghe được lại chÃnh là lá»i thà nh tâm khen ngợi. HÆ¡n nữa, mẫu thân của nà ng thá»±c sá»± chÃnh là võ lâm đệ nhất mỹ nhân, nếu nhÆ° sau nà y mình có thể kế thừa mẫu thân, đó cÅ©ng là điá»u rất tá»± nhiên. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay, đây là lần đầu tiên nà ng được má»™t nam nhân ca ngợi nhÆ° thế, nhất thá»i trong lòng ngây ngất, cả ngÆ°á»i Ä‘á»u bay bổng, bồng bá»nh nhÆ° trên mây váºy.
Lục Phi Nhi trong lòng ngá»t ngà o vốn muốn nói và i lá»i khuyên giải Lăng Phong, thế nhÆ°ng khi ngẩng đầu lên nhìn hắn, thấy bá»™ mặt hắn đúng là dâm tà . Chỉ thấy lúc nà y hắn hai mắt mở to, chằm chằm nhìn và o ngá»±c nà ng, ánh mắt vô cùng nóng bá»ng, nhÆ° thiêu nhÆ° đốt, nÆ°á»›c miếng cuần cuáºn chảy xuống không dứt. Lục Phi Nhi có thể dám chắc, nếu ánh mắt có thể hóa thà nh Ä‘á»™ng tác, lúc nà y mình sợ rằng đã bị Lăng Phong xâm phạm trăm ngà n thứ rồi…â€
Lục Phi Nhi đối vá»›i Lăng phong vốn là có ấn tượng tốt, chỉ là vừa nhìn thấy biểu hiện sắc lang của hắn, tất cả Ä‘á»u biến mất không còn chút nà o, nà ng Ä‘ang muốn tức giáºn, lại thấy Lăng Phong hà nh Ä‘á»™ng tà ác tiến thêm má»™t bÆ°á»›c .
Äại sắc lang, cuối cùng cÅ©ng lá»™ ra chân diện thá»±c, mà đối vá»›i Lục Phi Nhi thuần khiết nhÆ° cừu non nà y, tháºt nhÆ° tiếng sấm giữa đêm, nhất định là rất khó phai nhòa khá»i trà nhớ…
Tà i sản của Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
(sachiep)kieukieusunuong , çàðàáîòîê , dai nuong sac hiep , dam hiep 3 vi su nuong , dinh cap luu manh , doc kieu kieu su nuong , doctruyenkieukieusunuong , ebook kieu kieu su nuong , ïåäàãîãè÷åñêèõ , ìîíèòîð , k á»u ká»u sÆ° nÆ°Æ¡ng , keu keu su nuong , keu kieu su nuong , kiều sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiêu kiêu su nuong , kiêu kiêu su nuÆ¡ng , kiêu kiêu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiêu kiá»u sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiá»u kiêu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiá»u kiá»u sÆ° nuong , kiá»u kiá»u sÆ° nuÆ¡ng , kieêu kiêu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kieêu sủng full , kiekieusunuong , kiet kieu su nuong , kieu diem su nuong , kieu don su nuong , kieu keiu su nuong , kieu keu su suong 4vn.eu , kieu kieu 4vn , kieu kieu su , kieu kieu su luong , kieu kieu su nguong , kieu kieu su nhuong , kieu kieu su nuùog , kieu kieu su nuong , kieu kieu su nuong 35 , kieu kieu su nuong 4rum , kieu kieu su nuong 4vn , kieu kieu su nuong 69 , kieu kieu su nuong chap , kieu kieu su nuong ebook , kieu kieu su nuong full , kieu kieu su nuong nuong , kieu kieu su nuong q1 , kieu kieu su nuong q2 , kieu kieu su nuong q2-q3 , kieu kieu su nuong q3 , kieu kieu su nuong q5 , kieu kieu su nuong quyen , kieu kieu su nuong tang , kieu kieu su nuong. , kieu kieu su nuong/ , kieu kieu su nÆ°Æ¡ng , kieu kieu sÆ° nuong , kieu kieu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kieu nu su nuong , kieu su nuonf , kieu su nuong , kieu su nuong nuong , kieukieu su nuong , kieukieusunuong , kieukieusunuong tron bo , kjeu kjeu su nuong , kjeu kjeu su nuong 3 , kjeusunuong , ma giao su nuong , sac hiep mi nuong , sac hiep nuong nuong , sac hiep tu chan gioi , sac hiep tu ghan gioi , su nuong kieu kieu , thanh tra dam phan , thanh trà đạm phạn , truyên kiêu su nuÆ¡ng , truyen kieu su nuong , truyen kieukieusunuong , www.kieu kieu su nuong