- Chủ nhân, mặc dù Tử Đàn đã trưởng thành cũng có thể sinh sản nhưng ta thật chưa aiz tính theo nhân loại của người ta còn là xữ nữ, với ngài xem ta là gà mái sao muốn có trứng là có trứng ngây liền à.
Mặc dù lời lẽ của Tử Đàn luôn tỏ ra tôn kính nhưng Nguyễn Chinh biết mình đã chính thức thất thố quá mức rồi, Tử Đàn mặc dù người ta là yêu nhưng vẫn còn là xữ nữ đó haiz với lại hắn chính là muốn trứng của loài Giao Long rồi chiết xuất tin hoa của Thập vĩ tạo thành một con vĩ thú rồi phong ấn vào người Lữ Bố đem hắn hóa thành một cái vật chủ của vĩ thú (Jinchuuriki) sau này hắn sẽ sữ dụng được chakra nhiều hơn.
- Tử Đàn yêu quý, Tử Đàn xinh đẹp ta thật sự không biết, ta thật chất chỉ muốn lấy trứng của giao loại các ngươi rồi lai tạo ra một loài khác mà thôi. Không có cũng không sao ta tìm cách khác mà thôi.
Tử Đàn nghe thế cũng bớt nóng giận,nhưng cũng sinh ra nghi ngờ vị chủ nhân này dùng từ rất lạ nào là “Nhẫn thuật” nào là “lai tạo” những từ này nàng đầu tiên nghe được, ở không gian thú sủng nàng dù nàng không thể thấy, những vẫn có thể nghe được lời của vị chủ nhân này nói với vị thanh niên kia, cũng có thể tên này gạt người hắn chả phãi tiên gia gì cả nhưng thủ đoạn thông thiên của hắn không thể dễ nói đùa những gì hắn tạo ra không phãi vị tiên gia nào cũng có thể làm được, ví dụ như thương thế của nàng.Nhưng đột nhiên nàng bỗng nhớ một chuyện, trong không gian thú sủng không phãi chỉ có một mình nàng, ở bên trong còn một đầu ấu thú khác bề ngoài không lớn nhưng nó có 10 cái đuôi suốt ngày cứ ngủ không động đậy cũng chả biết có phãi là chủng loại hồng hoan nào đó hay không, nhưng nàng cảm thấy áp lực từ nó rất lớn, ngày sau nếu nó trưởng thành thì nó sẽ đạt sức mạnh như thế nào và đây là vấn đề nàng không thể tưởng tượng nỗi.
- Chủ nhân bên trong không gian thú sủng của người, ta thấy ngài không chỉ có mình ta là thú sủng.
- Trước hết Tử Đàn, ngươi bỏ cái giọng điệu một thì “chủ nhân” hai là “ngài” dùm ta có được hây không, gọi ta là Chinh ca, hoặc Tiểu Chinh cũng được.
Nguyễn Chinh thấy không được thoải mái khi Tử Đàn gọi mình như thế cho lắm, hắn có cảm giác như đang ép buộc nàng, cũng đúng hệ thống thú sủng rất nghiêm khắc chỉ cần thú nuôi có ý phản bội chủ nhân thì tùy thời chỉ cần chủ nhân yêu cầu hệ thống sẽ có thể khiến thú sủng thần hình nguyên diệt.
- Vâng thưa chủ.. không Tiểu Chinh.
Tử Đàn hơi bất ngờ, nàng cũng rất ngại miệng khi xưng hô với một nhân loại như thế, trong lòng nàng có một chúc hảo cảm dành cho Tiểu Chinh này, “xem ra hắn không đán ghét đến thế”
- À mà còn việc ta có hai thú sủng cũng đúng. Con vật kia tên là Thập Vỹ cũng có lẽ do nó có 10 cái đuôi nên ta gọi nó như vậy nó rất là mạnh một đuôi của nó lở cử động mạnh nhất thời có lẽ sang bằng một ngọn núi đó a. Đừng chọc nó không chừng nó tức giận thì nó sẽ ăn luôn ngươi Tử Đàn tỷ tỷ ạ.
Hắn đột nhiên hù dọa Tử Đàn vì nàng không biết thích thời gì cả, hắn đã gợi ý Gọi là Chinh ca ca lớn lên nhưng nàng lại gọi hắn là Tiểu Chinh xem coi hắn có tức hay không đó chứ. Cùng lúc Tử Đàn nghe xong lời của Nguyễn Chinh thì sắc mặt tái nhợt nàng biết rõ thực lực của mình tới đâu khi nàng nghe hắn nói thế thì nàng chắc chắn hắn sẽ không nói đùa, lở một ngày con Thập Vỹ kia đói bụng không gặp thứ gì ăn được, gặp nàng thì nàng sẽ ra sao, nàng cầu mong rằng con Thập Vỹ đó lành tính không ăn bậy bạ.
- Tiểu Chinh ngươi cứ đùa.
- Tử Đàn à tại sao ngươi biết ta đùa hay vậy a, Thập Vỹ này nó là một loài bán thực vật bán động vật, nó sinh hoạt trưởng thành thì như động vật, thực chất nó không cần ăn gì, nhưng có oán linh hay Ác linh thì càn tốt nó hấp thụ oán khí của Oán linh để sinh trưởng nói cách khắc nó có thể thanh lọc bất cứ linh hồn nào.
Nguyễn Chinh cảm thấy nhàm chán, sao Tử Đàn này lại đoán ra được ý hắn nhanh như thế,nhưng hắn tiện thể nói một ít về Thập Vỹ luôn, nhưng hắn lại cố ý không nói về khả năng tước đoạt linh hồn của Thập Vỹ, Thập Vỹ này là từ thần thụ mà sinh ra mà thần thụ này nó không chừng là cây thế giới, Cây thế giới này chính là khởi nguyên của linh hồn con người nói chính xác hơn trong thế giới nhẫn giả Thập Vỹ có lẽ chính là hóa thân của thần thụ hóa thân của mọi linh hồn sự sống nên việc Thập Vỹ hấp thu linh hồn hay thanh tẩy linh hồn diều là qui về cố chủ mà thôi.
- Tiểu Chinh nó thật sự mạnh mẽ đến như thế à.
Ánh mắt nghi ngờ với lời nói của Nguyễn Chinh.
- Nếu không tin thì chọc vào nó thử đi Tử Đàn tỷ tỷ ạ. Ta không có thời gian nữa cũng phãi huấn luyện cho tên đồ đệ mới nhận kia, thôi vậy Tử Đàn tỷ vào đi.
Không rãnh chơi chò đón mò với lừa gạt với Tử Đàn nên thu nàng về, rất nhanh hắn dùng mọc độn bao đang xiên thành một ngôi nhà lớn rất rộng rãi ở phía dưới lòng đất hắn định ở đây trong vài tháng sắp tới, sao đó mở hệ thống ra mua vài quyển nhẩn trục làm tài liệu sau này huấn luyện Lữ Bố, cầm lá bùa liên lạc lên hắn truyền một ít chakra vào.
- Lữ Bố đến khu rừng ở ngoài thành ngay lập tức.
- Vâng thưa sư tôn.
Thật chất Phụng Tiên không từ nay hắn là Lữ Bố hắn luôn chờ từ giây cho đến khi lá bùa phát lên âm thanh của Nguyễn Chinh hắn lập tức mừng rỡ lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến khu rừng ngoài thành, vì đường xá xa xôi nên hắn mất 2 canh giờ để chạy đến.
- Đồ nhi ngươi đến rồi.
Một âm thanh vang lên đằng xa một con mộc long to lớn nuốt Lữ Bố vào khiến Lữ Bố hoảng sợ tận cùng, hắn còn tưởng vị sư tôn này của hắn là yêu quái, dụ gạt hắn để mà ăn thịt.Một cái chớp mắt hắn tưởng mình đã chết nhưng chợt thấy ánh nắng đang rội thẳng vào mặt cùng một thanh âm quen thuộc có vẽ khó chịu.
- Nằm ở đó làm cái gì, ngươi không muốn học nữa à ?
- Sư tôn thì ra là ngài, ngài có biết là lúc nãy đồ nhi sợ rất sợ không, còn tưởng ngài à yêu quái lừa gạt đồ nhi.
Miếu máu chả biết làm gì hắn chạy ra ôm chân Nguyễn Chinh rồi la toán lên.
- Đây là căn cứ bí mật mà sau này ngươi tập luyện mọi chuyện ngươi điều sinh hoạt ở đây nội trong ba tháng nếu ngươi không thành thục được những thứ căn bản ta sắp daỵ cho ngươi thì sau này ngươi hãy cố chấp nhận vận mệnh đi là vừa. còn nữa là nam nhi ngươi phãi cứng rắng, bỏ cái tính sợ chết của ngươi đi, vì lát nữa ngươi cũng sẽ chết vài lần.
Hắn hơi bực vì cái thời niên thiếu của Chiến thần Lữ Bố này thật không có tương lai
- Vâng thưa sư tôn, dù lên núi đao xuốn chảo dầu đồ nhi quyết không sờn lòng.
Vỗ ngực Lữ Bố tuyên thề.
- Ngươi căn bản không làm được mấy thứ đó đâu, đừng thề thốt vô ích, tới đây ta sẽ dạy ngươi.
- Vâng thưa sư tôn.
Không còn cách nào khác Nguyễn chinh bắt đầu vào việc chính .
- Trước hết ta sẽ nói về Nhẫn thuật còn tùy vào người sử dụng, nhẫn thuật có thể dẫn ngươi vào thiên đường cũng có thể đẫy ngươi vào âm ti điện ngục. Vậy Nhẫn thuật là gì ? Nhẫn thuật được tạo ra nhờ năng lượn ý chí và sức sống của cơ thể của ngươi, câu thông vạn vật từ cây cỏ đến đông vật và thiên thần từ đó ngươi có thể sử dụng được Nhẫn thuật, Nhẫn thuật ngươi có thể dùng để bảo vệ người mình yêu thương cũng có thể giết chết người ngươi hận nhất. Nhẫn Đạo là con đường tự mình ngươi đi không ràng buột bởi qui tắc của tạo hóa, nhưng vấn đề cốt lỗi nếu ngươi làm trái với Nhẫn đạo mà ngươi đặc ra thì số phận của ngươi sẽ rất thê thảm.
- Nhẫn thuật tùy vào loại sức mạnh của cơ thể ngươi có mấy loại nguyên tố, chẳng hạn như ta : Phong, Lôi, Thủy, Hỏa, Thổ, Âm, Dương,Thiên nhân,Võng La. Còn ngươi có đó chính là Phong và Hỏa.
Lữ bố nhìn vào đôi mắt của Nguyễn Chinh thay đổi màu sắc từ đen chuyễn sang thành màu tím quỷ dị rồi từ từ năm ngón tay của Nguyễn Chinh búng ra những nguyên tố hắn vừa nói.
- Ngươi hẫy nhìn cho kỹ, Hỏa Luân Phong Cầu, Đây là những thứ mà ta sẽ bắt buột ngươi làm được trong thời gian ba tháng này.
Mộ tay hắn thi triển Phong độn tạo thành một quả cầu chakra màu xanh đang xoay với vận tốc rất nhanh kèm theo đó hắn dung nhập lượng chakra Hệ hỏa vào khiến quả cầu đổi màu khiến nó giống như một quả cầu lữa đang bóc cháy dữ dội. Đang đứng nhìn sư tôn của mình đang thi triển tiên thuật lữ bố rất háo hức muốn biết sức mạnh của tiên thuật này. Bàn tay đang cầm Hỏa Luân Phong Cầu của Nguyễn Chinh cử động duổi thẳng về phía vách tường, nhanh chống va chạm tạo nên một vụ nỗ, gần như đang đốt cháy không khí xung quanh làm cho căn phòng to lớn bằng gổ này bị thiêu ruội. Trong một bức tường đất người được bao bọc bằng một lớp nước,Nguyễn Chinh thì đang thấy mình làm còn chưa được hài lòng lắm,Lữ bố thì hốt hoản nếu không có bức tường đất này thì hắn có lẽ đã bị thiêu rụi mất rồi.
- Sư tôn việc này, việc này là do quả cầu khi nãy đúng không ạ.
- Dư thừa, lại đây.
Nghe câu hỏi của Lữ Bố thì Nguyễn Chinh chả còn gì để nói cả người này căn bản không biết động não. Nên hắn phãi giúp tên này khai thông chấp nói Chakra để làm quen, Lữ Bố vừa bước tới thì Nguyễn Chinh chợp Lữ Bố lại chuyễn một ít Chakra trong cơ thể của hắn vào người tên ngốc này.
- Ngươi cảm thấy ra sao ?
- Sư tôn việc này, hình như có một luồn khí, không đây là gió, không nóng quá là lữa, sư tôn tại sao cơ thể đồ nhi lại thay đổi như thế ?
- Giờ ngươi ngồi tịnh tâm trong vòng vài canh giờ nhớ rõ đường đi của 2 luồn khí trên ngày mai ta sẽ chỉ ngươi cách vận dụng. Mộc Độn : Thụ Giới Hàng Lâm Tái Tạo.
Căn phòng đã trở nên mới mẽ như ban đầu hầu như không có bất kì dấu hiệu của việc căn phòng đã rừng cháy ruị, Nguyễn Chinh chạy ra ngoài dường như hắn rất muốn trải nghiệm một chuyến đi thành Cửu Dương lần trước hắn chả xem được gì lần này thì hắn phãi quyết đi tìm cho bằng được mỹ nữ.