13-10-2012, 02:32 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 106: Äại khà phách
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Nhắc đến nÆ¡i già u có phồn hoa nhất Äại Yến phải nhắc đến Hà ng Châu, và nhắc đến cÆ¡ ngÆ¡i nguy nga lá»™ng lẫy nhất Hà ng Châu phải là nhà há» Chu tiếng tăm lẫy lừng, còn nhà già u có thứ hai không phải là nhà há» Lý mà là phủ đệ của Hà ng Châu Phủ doãn đại nhân Tôn Khoa.
Phủ đệ của Tôn Khoa tá»a lạc ở thượng lÆ°u Tây Hồ, rá»™ng năm mẫu, bên trong lại có hai hoa viên ở phÃa trÆ°á»›c và phÃa sau. Có ao nÆ°á»›c vá»›i hòn giả sÆ¡n, có kỳ trân dị thảo, có đình Ä‘Ã i lâu các, rÆ°á»ng cá»™t được trạm khắc tinh xảo.
Nhà há» Tôn là má»™t danh gia vá»ng tá»™c của Hà ng Châu, truyá»n đến Tôn Khoa đã là đá»i thứ mÆ°á»i, con cháu được hưởng nhiá»u bổng lá»™c, thân tÃn thì vô số, khắp Hà ng Châu chá»— nà o cÅ©ng có.
Có thể nói Tôn Khoa là má»™t đại nhân váºt có gốc gác là ngÆ°á»i Hà ng Châu chÃnh cống, hiểu rất rõ vá» Hà ng Châu.
Và lúc nà y, đại nhân váºt nà y Ä‘ang thÆ° thả nằm trên chiếc giÆ°á»ng xa hoa được là m từ gá»— Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng, bên cạnh có bốn nữ a đầu xinh đẹp hầu hạ, Ä‘ang đấm bóp cho vị đại lão gia nà y.
Äó là thói quen nhiá»u năm nay của Tôn Khoa, hà ng ngà y và o thá»i Ä‘iểm nà y, ông ta Ä‘á»u táºn hưởng cái cảm giác được bốn nữ a đầu hầu hạ đấm bóp.
Ông ta thở từng hÆ¡i dà i khoan khoái, đôi mắt mÆ¡ mà ng táºn hưởng, nói vá»›i má»™t bóng ngÆ°á»i cung kÃnh khép nép đứng ngoà i rèm: - Äổng Huyện thừa, ngÆ°Æ¡i đến tìm ta là m gì? Lẽ nà o có chuyện gì gấp gáp sao?
- Tại hạ đã rất lâu không được nghe Tôn đại nhân dạy bảo, trong lòng thấy rất nhá»›, hôm nay cố ý đến đây thăm Tôn đại nhân, thấy Tôn đại nhân thân thể khá»e mạnh, quả tháºt là cái phúc của dân chúng Hà ng Châu! Äổng Huyện thà khom lÆ°ng, ngữ khà chần chừ, bá»™ râu cá trê theo môi rung Ä‘á»™ng, nói lấy lòng.
- Bổn quan thân thể rất khá»e mạnh, không phiá»n Äổng Huyện thừa phải nhá»c công để ý, ngÆ°Æ¡i thân là Phú DÆ°Æ¡ng Huyện thừa, công việc báºn rá»™n, lần nà y đến tìm bổn quan chắc có chuyện gì quan trá»ng? Tôn Khoa hách dịch nói.
- CÅ©ng chẳng có việc gì quan trá»ng lắm, chỉ là cố ý đến thăm Tôn đại nhân váºy, ngoà i ra cÅ©ng có chút chuyện... Äổng Huyện thừa nheo mắt nói.
- Có gì thì nói đi, bổn quan nghe đây! Tôn Khoa nhắm hỠđôi mắt, thở ra nhẹ nhà ng nói.
- Phú DÆ°Æ¡ng ÄÆ°á»ng Tri huyện tuổi đã cao, còn ba tháng nữa sẽ cáo lão vá» quê, Äổng Chà bất tà i, có lòng muốn được nâng lên để Ä‘i theo hầu Tôn đại nhân, không biết Tôn đại nhân có cho Äổng Chà cÆ¡ há»™i để thể hiện lòng trung thà nh vá»›i ngà i?
- NgÆ°Æ¡i muốn là m Phú DÆ°Æ¡ng Tri huyện? - Tôn Khoa khoan khoái hừ má»™t tiếng nói: - Hiện nay quan vị lá»›n nhất Hà ng Châu là Chung Bân Chung Tri phủ, ta có chỉ là má»™t Phủ doãn nhá» nhoi, Äổng Huyện thừa nếu nhÆ° có ý muốn thăng tiến thì nên đến phủ của Chung Việt đại nhân, tìm đến ta là m gì? NgÆ°á»i đâu, tiá»…n khách!
- Tôn đại nhân đừng vá»™i Ä‘uổi tiểu nhân Ä‘i, để tiểu nhân nói và i lá»i tâm huyết đã! - Äổng Chà nói: - Phủ doãn đại nhân quá khiêm tốn rồi, ở Hà ng Châu nà y, ai không biết Phủ doãn đại nhân má»›i chÃnh là hòn đá tảng của Hà ng Châu chứ, nhắc đến Phủ doãn đại nhân, dân chúng Hà ng Châu không ai không biết, không hiểu, ai cÅ©ng Ä‘á»u phải giÆ¡ ngón tay cái lên mà nói khâm phục ấy chứ.
- Lòng kÃnh trá»ng của tại hạ Äổng Chà đối vá»›i Tôn đại nhân, trá»i đất có thể thấy, nháºt nguyệt có thể chứng giám, má»™t lòng muốn có má»™t ngà y được dốc sức vì Phủ doãn đại nhân, nhÆ°ng khổ là chÆ°a có cÆ¡ há»™i, hy vá»ng đại nhân có thể thà nh toà n cho nguyện vá»ng của Äổng Chà muốn được hiếu chung vá»›i ngà i!
Tôn Khoa khẽ trở mình, nhếch mép cÆ°á»i, trong lòng rất lấy là m hà i lòng vá»›i biểu hiện của Äổng ChÃ, ông ta lại thở dà i nói: - Tâm ý của ngÆ°Æ¡i ta đã rõ, nhÆ°ng ta tháºt sá»± không thể là m gì, Chung đại nhân má»›i là Hà ng Châu Tri phủ, là quan phụ mẫu của bách tÃnh, ngÆ°Æ¡i đến tìm ông ấy váºy!
- Tôn đại nhân, xin ngà i đừng vá»™i từ chối, tại hạ lần nà y đến đây không có lá»… váºt gì, chỉ có má»™t bức há»a mỹ nữ do danh há»a tiá»n triá»u Ngô Chà Viá»…n vẽ, xin đại nhân xem qua! Äổng Chà từ từ dẫn dụ nói.
- Oh, cảm Æ¡n hảo ý của ngÆ°Æ¡i, bổn quan sao dám nháºn váºt yêu quý của Äổng Huyện thừa chứ, ngÆ°Æ¡i cầm vá» Ä‘i, bổn quan không giúp được đâu, ngÆ°Æ¡i hãy đến tìm Tri phủ đại nhân Ä‘i! Tôn Khoa khéo léo từ chối.
- Äại nhân đừng vá»™i, Äổng Chà gần đây có được hòn đá mã não hình ngÆ°á»i rất Ãt tì vết, tại hạ lại không hiểu được cái huyá»n bà bên trong, giữ lại trong tay tại hạ cÅ©ng chỉ là phung phà của trá»i, hạ quan biết đại nhân thÃch thu tháºp đồ cổ nên có lòng dâng lên đại nhân chiêm ngưỡng! Äổng Chà lấy hòn mã não hình ngÆ°á»i ra Ä‘Æ°a cho quản gia của Tôn phủ.
Tôn Khoa cầm lấy viên mã não hình ngÆ°á»i trÆ¡n bóng, nhìn hồi lâu, thÃch thú không muốn rá»i tay, trong lòng đã có chủ ý, ông ta cố kiá»m chế sá»± vui mừng hạ giá»ng nói: - Váºy được, bổn quan thấy ngÆ°Æ¡i má»™t lòng chân thà nh, nên sẽ không từ chối nữa, chuyện của ngÆ°Æ¡i, bổn quan sẽ lÆ°u tâm, bây giá» ngÆ°Æ¡i hãy vá» di, bổn quan không tiá»…n.
- Váºy thì, Ä‘a tạ đại nhân, váºy hạ quan xin cáo lui! Äổng Chà vui mừng ra mặt, khom lÆ°ng lui ra khá»i Tôn phủ.
Tôn Khoa rất hà i lòng vá»›i sá»± hiếu trung của Äổng ChÃ, vô cùng thÃch thú cầm viên đá long não hình ngÆ°á»i vuốt ve. Từ sau tấm bình phong, Tôn Kiến bÆ°á»›c ra, cÆ°á»i nói vá»›i Tôn Khoa: - Cha, cái tên Äổng Chà nà y đúng là má»™t kẻ thông minh, biết Ä‘i Ä‘Æ°á»ng của cha, chứ không có ngu ngốc tìm đến Chung Bân mà bị đóng cá»a không tiếp khách!
Tôn Khoa khoát khoát tay, ý bảo đám a đầu lui xuống, ông ta ngồi dáºy, vô cùng mãn nguyện Ä‘i đến trÆ°á»›c bà n trà , uống má»™t ngụm trà đặc nói: - Con à , là m quan phải coi trá»ng danh chÃnh ngôn thuáºn, con có hiểu không? Cái tên Chung Bân đó đã phạm phải đại kỵ, sao có thể không bại!
Tôn Kiến lắc đầu mơ hồ! Hoà n toà n không hiểu phụ thân đang có ý gì.
Tôn Khoa cÆ°á»i sâu xa khó hiểu, Ä‘Æ°a tay cầm lấy chùm nho nói: - NhÆ° chùm nho nà y chẳng hạn, vốn dÄ© nho là ở vùng Tân CÆ°Æ¡ng, trải qua thá» thách nắng ngà y mÆ°a đêm má»›i có thể sinh ra vị ngá»t ngon, nhÆ°ng nếu con Ä‘em nó đến trồng ở Hà ng Châu, tuy đất Ä‘ai mà u mỡ, không thiếu ánh nắng, nhÆ°ng nho trồng được lại cá»±c kỳ chua, không thể ăn được! Äó chÃnh là danh không chÃnh ngôn không thuáºn váºy!
- A, hà i nhi hiểu rồi! Tôn Kiến vỡ lẽ nói: - Cha, cha tháºt là có há»c vấn thâm sâu, cái tên Chung Bân đó đúng là má»™t và dụ sống!
- Cái đạo lý là m quan cÅ©ng không khác là mấy, tuy Chung Bân rất có uy ở vùng Tây Bắc, tiếng tăm vang lừng, nhÆ°ng đó cÅ©ng chỉ giá»›i hạn ở Tây Bắc mà thôi, còn đến Hà ng Châu thì Ä‘iá»u đó không còn linh nghiệm nữa!
Tôn Khoa uống má»™t ngụm trà , thoáng vẻ tá»± tin nói: - Nhà há» Tôn ta ở Hà ng Châu nà y đã mÆ°á»i Ä‘á»i rồi, thâm căn cố đế, thân tÃn rải khắp má»i ngóc ngách, dù là ngÆ°á»i là m quan hay buôn bán, là m nông, thì phần lá»›n Ä‘á»u có quan hệ dây mÆ¡ rá»… má vá»›i nhà há» Tôn ta, nhà há» Lý tuy già u có nhất Hà ng Châu, nhÆ°ng chẳng phải vẫn phải lấy lòng há» Tôn nhà ta sao?
- Cái tên Chung Bân hắn là má»™t quan viên từ nÆ¡i khác đến, thân cô thế cô, má»™t mình má»™t bóng, tuy có sá»± há»— trợ của quan lá»›n ở kinh thà nh, nhÆ°ng ở Hà ng Châu nhá» bé má»™t mẫu chia ba nà y, hắn muốn ngÆ°á»i không được, muốn tiá»n cÅ©ng khó, đó là kết quả của việc không được lòng ngÆ°á»i bản xứ, thá» há»i, má»™t cá»ng cá» nhá» nhÆ° hắn sao có thể lá»›n thà nh má»™t cây đại thụ chá»c trá»i chứ, đó chÃnh là danh không chÃnh ngôn không thuáºn váºy!
Tôn Kiến nhìn ngÆ°á»i cha đầy vẻ tá»± tin thì tán thà nh nói: - Phụ thân nói rất phải, hiện nay Chung Bân Ä‘ang trong tình thế nÆ°á»›c sôi lá»a bá»ng, vụ án Long Nhị đã đẩy hắn đến nÆ¡i đầu sóng ngá»n gió, phen nà y dù thế nà o quan vị của hắn cÅ©ng sẽ khó mà giữ được!
Tôn Khoa chắp tay sau Ä‘Ãt, suy nghÄ© hồi lâu rồi nói: - Theo logic thông thÆ°á»ng, thì con Ä‘Æ°á»ng là m quan của Chung Bân sẽ phải đặt dấu chấm hết ở đây! Và ngÆ°á»i mà chúng ta phải cảm Æ¡n nhất chÃnh là tên Củi khô!
Tôn Khoa có vẻ nhÆ° đã tÃnh kỹ từ trÆ°á»›c nói: - Vụ án nà y là do cuá»™c chiến ná»™i bá»™ giữa Long Nhị và tên Củi khô mà ra, mà tên Củi khô lại đứng trên Ä‘iểm cao của đạo nghÄ©a, thá»±c là khiến ta phải xem lại, ta vẫn tưởng rằng hắn chỉ là má»™t nhân váºt nhá» loại chó ruồi xu nịnh, không ngá» là ta đã lầm, cái tên tiểu tá» nà y đúng là má»™t con rồng ẩn thân !
- Con cảm thấy trong chuyện nà y có chút khó hiểu! - Tôn Kiến trầm ngâm nói: - Con nghi ngá» phÃa sau tên Củi khô có má»™t cao nhân khác, nếu không, dá»±a và o má»—i lá»i nói việc là m trÆ°á»›c đây của tên Củi khô, không thể nà o là m được chuyện lá»›n nhÆ° váºy!
- Có cao nhân chỉ Ä‘iểm hay không, sau nà y hẵng nói, trÆ°á»›c mắt chúng ta không cần quan tâm, dù sao tên Củi khô cÅ©ng đã giúp chúng ta má»™t việc lá»›n! - Tôn Khoa thong thả phân tÃch: - Tình thế hiện nay vô cùng nghiêm trá»ng, má»™t mặt phải thả tên Củi khô, bình ổn lòng dân Ä‘ang phẫn ná»™, mặt khác lại phải nghiêm trị tên Củi khô, trả lại sá»± uy nghiêm cho luáºt pháp Äại Yến! NhÆ°ng rõ rà ng hai việc nà y mâu thuẫn vá»›i nhau, dù Chung Bân chá»n cách nà o cÅ©ng Ä‘á»u khó vẹn toà n!
- Phụ thân nói rất phải! - Tôn Kiến đắc ý nói tiếp: - Chung Bân nếu là m theo luáºt pháp, chặt đầu tên Củi khô sẽ khiến dân chúng Hà ng Châu oán thán khôn cùng, khắp nÆ¡i dân chúng sẽ phẫn ná»™. Khi đó phụ thân viết má»™t bản cáo trạng gá»i lên kinh thà nh thì có thể chụp mÅ© cho hắn là không có năng lá»±c cai quản, cái mÅ© ô sa Tri phủ của hắn tất không còn giữ được. Nếu Chung Bân chá»n cách lấy lòng dân chúng, Ä‘em thả tên Củi khô, phụ thân sẽ lại tố cáo hắn tá»™i thân là ngÆ°á»i đứng đầu má»™t vùng nhÆ°ng lại bá» rÆ¡i nhiệm vụ, coi thÆ°á»ng luáºt pháp Äại Yến, nhÆ° váºy hắn cÅ©ng sẽ bị bãi quan cách chức, vÄ©nh viá»…n không được thu dụng!
- Cứ nhÆ° váºy, Chung Bân gặp phải kiếp nạn nà y thì cái chức Tri phủ Hà ng Châu sẽ trống, tá»›i lúc đó việc phụ thân đăng Ä‘Ã i thượng vị cÅ©ng là xu thế tất yếu! Tôn Kiến có chút tá»± tin nói.
- Cái chức Tri phủ Hà ng Châu lẽ ra nên thuá»™c vá» cha, cái tên Chung Bân kia lại giữa Ä‘Æ°á»ng nhảy ra cÆ°á»›p mất, nhÆ°ng rồng lá»›n không bắt nạt được rắn đất, cú ngã Ä‘au nà y của Chung Bân tuyệt đối không oan uổng! Tôn Khoa đắn Ä‘o, rồi hÆ¡i lo lắng nói: - NhÆ°ng, không có gì là chắc chắn, vạn nhất cái tên Chung Bân đó lại nghÄ© ra được cách gì hay tránh được kiếp nạn nà y thì sao?
- Lẽ nà o phụ thân còn có cách gì hay sao? Tôn Kiến mở cỠnói.
- Cách hay thì không có, đổ thêm dầu và o lá»a thì cÅ©ng tà m tạm! - Tôn Khoa vuốt bá»™ râu cá trê, quả quyết nói: - Kế sách trÆ°á»›c mắt, chÃnh là không được để hắn nhảy xuống, phải dùng loạn Ä‘ao để chặt thừng rối, là m rối loạn bÆ°á»›c Ä‘i của Chung Bân!
- Xin phụ thân hãy nói rõ! Con sẽ đi là m ngay!
- Chúng ta chia quân là m hai Ä‘Æ°á»ng, ta Ä‘i tìm Chung Bân bà n đối sách, trên danh nghÄ©a là đi theo dõi vụ án, nhÆ°ng thá»±c tế là ép hắn phải sá»›m Ä‘Æ°a vụ án nà y ra xét xá», con thì tìm ra ngÆ°á»i đứng đầu trong đám dân chúng, để bá»n há» táºp trung đông ngÆ°á»i lại, kêu la huyên náo, gây áp lá»±c dÆ° luáºn đối vá»›i Chung Bân, khiến hắn phải láºp tức Ä‘Æ°a vụ án ra xét xá», hai cha con ta hai bút cùng vẽ nhÆ° váºy, lẽ nà o lại không giẫm nát được tên Chung Bân đó dÆ°á»›i chân?
- Phụ thân anh minh!
Hai cha con nhìn nhau rồi cÆ°á»i phá lên.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
13-10-2012, 02:34 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 107: Bầu trá»i thay đổi
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
- Cha, con còn có má»™t chá»— chÆ°a hiểu! - Tôn Kiến có chút hoà i nghi nói: - Cái tên Long Äại đó sau khi nghe tá»›i vụ án Long Nhị thì rất kÃch Ä‘á»™ng, thiếu chút nữa thì náo loạn cả công Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng từ sau khi nhìn thấy phụ thân lại thản nhiên nhÆ° không có chuyện gì là sao? Con nghÄ© mãi mà không hiểu!
- Con à , con còn trẻ không hiểu được lòng ngÆ°á»i dá»… đổi thay! - Tôn Khoa lại tiếp: - Long Äại bá» ngoà i thì thô lá»—, thá»±c chất thì tinh ranh nhÆ° quá»·, hắn có được ngà y hôm nay, má»™t phần là nhá» có sá»± bao che của cha, mặt khác là do lòng lang dạ sói trong con ngÆ°á»i hắn, dám là m má»™t số chuyện mà ngÆ°á»i thÆ°á»ng không dám là m, không muốn là m, không thèm là m!
Tôn Khoa thong thả Ä‘i và i bÆ°á»›c rồi lại nói: - Long Äại và Long nhị là anh em ruá»™t là tháºt, nhÆ°ng không phải là cùng má»™t mẹ, tuy nói huynh đệ đồng tâm, giữa hai ngÆ°á»i cÅ©ng có chút tình cảm, nhÆ°ng má»™t núi không thể có hai hổ, vì chuyện tranh chấp địa bà n nên hai bên cÅ©ng đã có không Ãt mâu thuẫn, nhÆ°ng do còn nể mặt huynh đệ nên không tiện mạnh tay tranh cÆ°á»›p!
- Và cuá»™c đấu đá giữa Long Nhị và tên Củi khô đã cho Long Äại thá»i cÆ¡ để lợi dụng! Tôn Khoa nói ngắn gá»n.
- Xin cha hãy nói rõ hÆ¡n? Tôn Kiến há»i.
- Long đại lúc má»›i nghe chuyện của Long Nhị, thân là huynh đệ, dù hắn tháºt lòng hay giả ý thì cÅ©ng đã là m bá»™ vô cùng Ä‘au xót trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, tránh được Ä‘Ã m tiếu của má»i ngÆ°á»i cho là hắn máu lạnh bạc bá»™i, nhÆ°ng khi hắn biết Long Nhị bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nguy hiểm đến tÃnh mạng thì cha có thể quả quyết rằng bá» ngoà i hắn vô cùng Ä‘au xót nhÆ°ng thá»±c chất thì trong lòng hắn chắc chắn Ä‘ang thầm mở cá»! HÆ¡n nữa, trong đầu hắn chỉ có má»™t suy nghÄ©, đó là là m thế nà o Ä‘Æ°a tên Củi khô và o chá»— chết!
- Con không hiểu, xin phụ thân đại nhân nói rõ! Tôn Kiến nói.
Tôn Khoa cÆ°á»i nhạt nói: - Thứ mà Long Äại quan tâm chẳng qua là thế lá»±c của Long Nhị, bây giá» Long Nhị sắp chết, thế lá»±c của hắn cÅ©ng đã bắt đầu có dấu hiệu của sá»± tan rã, chỉ có tên Củi khô là có tiếng nói nhất, và có nhiá»u khả năng sẽ trở thà nh vị tân đầu lÄ©nh nhất, Long Äại nếu muốn thu phục đám nhân mã kia của Long Nhị, thì phải vượt qua trở ngại lá»›n nhất chÃnh là tên Củi khô, bởi váºy, việc Long Äại chạy đôn chạy đáo kêu oan cho Long Nhị là giả, muốn ép chết tên Củi khô má»›i là tháºt!
- Oh... thì ra là nhÆ° váºy, con tháºt là không bằng má»™t phần vạn của cha! - Tôn Kiến nhÆ° đã vỡ lẽ nói: - Bởi váºy Long Äại vá»™i và ng đến tìm phụ thân chÃnh là để há»i chuyện tên Củi khô?
- Lần nà y con đã Ä‘oán đúng! - Tôn Khoa rất hà i lòng vá»›i suy nghÄ© của Tôn Kiến, gáºt đầu lia lịa nói: - Cái hắn muốn chÃnh là má»™t câu trả lá»i mang tÃnh xác thá»±c của ta, cha đã cho hắn má»™t câu trả lá»i rõ rà ng, dù vụ án nà y được xá» nhÆ° thế nà o, tình thế có Ä‘i đến đâu thì tên Củi khô cÅ©ng sẽ không thể sống trên thế giá»›i nà y, Long Äại nhÆ° được uống má»™t viên thuốc an thần, tá»± nhiên vui vẻ Ä‘i vá»!
- Phụ thân, chúng ta giúp Long Äại nhÆ° váºy thì liệu có lợi gì chứ? Tôn Kiến hoà i nghi.
- Giúp ngÆ°á»i cÅ©ng chÃnh là tá»± giúp mình! Hảo hán cÅ©ng phải được giúp ba lần má»›i nên, hà ng rà o phải có ba cá»c má»›i chắc! - Tôn Khoa nhã nhặn há»›p má»™t ngụm trà rồi nói tiếp: - Là m lợi cho ngÆ°á»i cÅ©ng là là m lợi cho ta, nếu chỉ dá»±a và o sức của mình mình thì mãi mãi không thể chiếm được lợi thế, chỉ có Ä‘oà n kết những sức mạnh có thể Ä‘oà n kết được may ra có thể đứng ở thế không bị bại.
- Thế nhÆ°ng bên trong có má»™t tiá»n Ä‘á» rất quan trá»ng, đó chÃnh là bảo đảm quyá»n chủ Ä‘á»™ng của bản thân, phải không chế được bá»n há», nếu không sẽ bị cắn lại! Nhìn từ má»™t góc Ä‘á»™ khác, lẽ nà o chúng ta tháºt sá»± Ä‘ang giúp Long Äại?
Tôn Khoa cÆ°á»i bà hiểm nói: - Tuy ta nháºn lá»i Long Äại ép chết tên Củi khô, nhÆ°ng tên Củi khô chết rồi thì sao chứ? Long Äại tháºt sá»± sẽ dá»… dà ng có được địa bà n của Long Nhị trong tay sao? Äừng quên, cái tên Lý Phách Thiên tuy là kẻ vô há»c, bá» ngoà i đối vá»›i Long Äại rất tốt, nhÆ°ng lại có dã tâm xÆ°ng vÆ°Æ¡ng, lại được nhà há» Lý háºu thuẫn, nghiá»…m nhiên cÅ©ng muốn được chia má»™t bát canh ở địa bà n Thà nh Tây.
- Nhị hổ tÆ°Æ¡ng tranh, nhất thá»i không phân được thắng thua, nhÆ°ng bên trong tổn thÆ°Æ¡ng rất nhiá»u, nhà há» Tôn ta khoanh tay đứng nhìn, kết quả dù thế nà o cÅ©ng vẫn có lợi, nắm chắc được thế chủ Ä‘á»™ng trong tam giác sắt nà y, haha... Lý gia tuy già u có thứ nhì Hà ng Châu, Long Äại tuy xÆ°ng hùng xÆ°ng bá nhÆ°ng ở cái đất Hà ng Châu nhá» bé nà y chẳng phải vẫn bị nhà há» Tôn ta khống chế sao? Con à , đây chÃnh là cái đạo khống chế con ngÆ°á»i!
- Cha, cha tháºt là anh minh, con đã há»c được rồi! Tôn Kiến vô cùng ngưỡng má»™, kÃch Ä‘á»™ng nói.
- Äược rồi, con không cần phải nịnh cha nhiá»u nhÆ° thế, may Ä‘i là m việc chÃnh Ä‘i, kêu gá»i quần chúng, ép Chung Bân nhanh chóng Ä‘Æ°a vụ án nà y ra xét xá», đó má»›i là điá»u nên là m! Tôn Khoa dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc nói.
- Váºy được, con láºp tức là m ngay, cha, cha ngồi chá» tin tốt là nh nhé! Tôn Kiến cao hứng Ä‘i ra.
Tôn Khoa nhìn bá»™ dạng phấn chấn của Tôn Kiến, trong lòng cÅ©ng rất lấy là m đắc ý, ông ta Ä‘i đến bên cá»a sổ nhìn ra bầu trá»i bên ngoà i, bất giác vô cùng cảm khái.
Hà ng Châu, cuối cùng bầu trá»i đã thay đổi!
- Tôn đại nhân, ngà i đến thăm hà n xá, tháºt khiến nhà há» Chung hèn má»n nà y được vẻ vang! Chung Bân ngồi trên ghế chủ nhà , thi lá»… vá»›i Tôn Khoa.
Chung Bân mặt vuông chữ Ä‘iá»n, mà y ráºm mắt to, má»™t thân chÃnh khÃ, uy võ tá»± nhiên, trong từng lá»i nói Ä‘á»u toát ra vẻ uy nghiêm của má»™t quan gia, khiến ngÆ°á»i nghe không dám coi khinh.
Có Ä‘iá»u, lúc nà y hắn không có chút cảm giác nà o vá» niá»m vui được là m quan, vá» sá»± thà nh công của hắn, vụ án Long Nhị đã khiến hắn bị ngáºp sâu trong vÅ©ng bùn, không thể tá»± thoát ra, còn Tôn đại nhân trÆ°á»›c mặt, không cần há»i hắn cÅ©ng biết là do bá»n đầu trâu mặt ngá»±a cỠđến lấy mạng.
- Hạ quan Ä‘ang rất lo ngại vá» vụ án Long Nhị! Tôn Khoa cÆ°á»i thầm trong bụng, bá» ngoà i thì ra vẻ chà công vô tÆ° nói: - Sáng nay, tại hạ thấy Chung đại nhân chÆ°a Ä‘Æ°a vụ án ra xét xá», thiết nghÄ© chắc là có chá»— khó nói. NhÆ°ng dân chúng Hà ng Châu lại không hiểu cho ná»—i khổ tâm của đại nhân, lại tụ táºp tá»›i hÆ¡n năm trăm ngÆ°á»i ngoà i nha môn, má»™t khi lòng dân căm phẫn thì nghÄ© có thể biết, theo tại hạ thấy, Chung đại nhân bất luáºn là có ná»—i khổ tâm gì, có cách nghÄ© nhÆ° thế nà o cÅ©ng nên sá»›m kết thúc vụ án nà y để an lòng dân chúng, trả lại sá»± bình yên cho Hà ng Châu!
NgÆ°Æ¡i tháºt là biết chụp mÅ© cho ta đấy, lẽ nà o ta không xá» lý vụ án Long Nhị thì thiên hạ nà y sẽ không được yên bình?
Trong lòng Chung Bân đẩy lá»a giáºn, cái tên Tôn Khoa trÆ°á»›c mặt nói tháºt dá»… nghe, tuy là má»™t mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nhÆ°ng đằng sau nụ cÆ°á»i lại che giấu má»™t Ä‘ao giết ngÆ°á»i, Ä‘ang múa Ä‘ao loang loáng hÆ°á»›ng vá» phÃa hắn, đúng là đồ tiểu nhân đê tiện vô sỉ.
Lẽ nà o ta chỉ là con lợn béo chỉ biết ăn uống rồi đợi ngươi xách đao đến giết thịt thôi sao?
Chung Bân tuy Ä‘ang ở tình thế đầu sóng ngá»n gió nhÆ°ng nhiá»u năm kinh nghiệm là m quan đã cho hắn bản lÄ©nh ung dung lạnh lùng, hắn biết cà ng trong những lúc quan trá»ng thì cà ng phải khống chế được tâm lý bản thân, tuyệt đối không được vá»™i và ng ra bà i trong lúc hoảng loạn, nếu là m nhÆ° váºy thì kẻ Ä‘en đủi chÃnh là bản thân mình.
Hiện nay, vụ án Long Nhị huyện vẫn chưa quyết, một và dụ rõ nét, vụ án nà y nếu đưa ra thẩm vấn thì rất đơn giản, hoặc là tên Củi khô sống, hoặc là tên Củi khô chết.
NhÆ°ng dù phán xá» thế nà o, thì đối vá»›i Chung Bân hắn kết quả chỉ có má»™t, đó chÃnh là mất chiếc mÅ© ô sa trên đầu.
Äiá»u nà y chẳng khác nà o tá»± sát, trÆ°á»›c khi nghÄ© ra được kế sách đối phó thÃch hợp, dù bây giá» Tôn Khoa có ép buá»™c thế nà o, dân chúng có kêu la thế nà o thì hắn cÅ©ng đã có chuẩn bị trÆ°á»›c, hắn sẽ chỉ ngồi im nhÆ° pháºt tổ, bát phong bất Ä‘á»™ng.
Là m quan đến má»™t cảnh giá»›i nhất định, quan trá»ng là phải biết định lá»±c! Dù trong lòng có nổi sóng gió nhÆ° thế nà o thì trên mặt cÅ©ng phải khà định thần nhà n, nhÆ° Ä‘ang hóng gió xuân váºy.
Chung Bân thở dà i nói: - Tôn đại nhân, vụ án nà y tháºt không Ä‘Æ¡n giản chút nà o, Long Nhị cÅ©ng là má»™t nhân váºt có số má ở Hà ng Châu, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải Ä‘iá»u tra rõ má»›i có thể xét xá», hÆ¡n nữa... - Chung Bân khẽ cÆ°á»i ranh mãnh nhÆ° hồ ly, nhìn Tôn Khoa nói: - Tôn đại nhân thân là Hà ng Châu Phủ doãn, rất có uy lá»±c, lại thấu hiểu cái khó khăn của dân chúng, việc tất có liên quan, xem ra chắc cÅ©ng có kiến giải Ä‘á»™c đáo vá» vụ án nà y, nếu đại nhân đã nhiệt tình vá»›i vụ án nà y nhÆ° váºy, ta thấy nên giao vụ án nà y cho đại nhân má»›i phải!
- NhÆ° váºy đâu có được! Tôn Khoa vá»™i từ chối, thầm chá»i thằng nhãi nà y đánh võ thái cá»±c quyá»n khéo léo nhÆ° váºy, chỉ và i chiêu đã muốn Ä‘em gánh nặng trút lên đầu ta, ná»±c cÆ°á»i, ta Tôn Khoa tung hoà nh quan trÆ°á»ng nhiá»u năm, đâu dá»… là m chuyện hồ đồ, tá»± mua dây buá»™c mình nhÆ° váºy chứ?
- Tại hạ tuy rất quan tâm đến vụ án nà y, nhÆ°ng đầu óc ngu dốt, vô năng, tâm thì có thừa nhÆ°ng lá»±c thì không đủ, trái lại Chung đại nhân nhìn rõ má»i việc đến táºn chân tÆ¡ kẽ tóc, bất kể chuyện lá»›n hay nhá» Ä‘á»u suy xét rõ rà ng, đúng là ngÆ°á»i thÃch hợp nhất để đứng ra xét xá» vụ án nà y, hÆ¡n nữa Chung đại nhân thân là Hà ng Châu Tri phủ, là quan phụ mẫu của dân chúng Hà ng Châu, vá» tình vá» lý, vụ án nà y Ä‘á»u nên do Chung đại nhân Ä‘Ãch thân đứng ra thẩm vấn, tại hạ sao có thể vượt quá chức pháºn của mình chứ!
Lá»i nói của Tôn Khoa đã chối bá» trách nhiệm của má»™t Phủ doãn đại nhân, giống nhÆ° ông ta là má»™t cái thùng rá»—ng váºy.
Lão già nà y đúng là má»™t con hồ ly, thân là Hà ng Châu Phủ doãn, là má»™t nhân váºt có thá»±c quyá»n chÃnh hiệu mà lại có thể vứt bá» sÄ© diện nói hạ thấp mình nhÆ° thế, sá»± âm hiểm nà y tháºt không khá»i khiến ngÆ°á»i ta lấy là m bá»™i phục.
NhÆ°ng nhÆ° váºy mục Ä‘Ãch của Chung Bân cÅ©ng đã đạt được, đó chÃnh là muốn Tôn Khoa thấy được sá»± lợi hại của hắn, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã không thể gánh vác được trách nhiệm nà y thì đừng ở đó mà la lối đẩy ta đến chá»— chết.
Chung Bân mỉm cÆ°á»i: - Nếu nhÆ° Phủ doãn đại nhân không có kiến giải Ä‘á»™c đáo gì vá» vụ án nà y, váºy ta sẽ để vụ án nà y sang má»™t bên, còn khi nà o thẩm vấn thì để xem... xem tâm trạng ta nhÆ° thế nà o!
- Xem tâm trạng? Tôn Khoa nghe xong thầm than thở, thằng nhãi nà y tháºt là cuồng vá»ng!
- E là Chung đại nhân không chỉ cần xem tâm trạng mình, mà còn phải xem cả tâm trạng của dân chúng Hà ng Châu nữa! Nếu đã nhÆ° váºy, hạ quan cáo từ! Tôn Khoa cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, khoát khoát tay áo rồi Ä‘i ra.
NhÆ°ng vừa Ä‘i tá»›i cá»a thì bị má»™t ngÆ°á»i chạy từ bên ngoà i và o đụng phải ngã dúi dụi.
- Cái tên bại hoại Ä‘ui mù... Ông ta láºt Ä‘áºt đứng dáºy, ôm đầu nhìn lên, chỉ thấy Chung nhÆ° Ä‘iên chạy và o.
Tôn Khoa biết là Chung Việt cố ý là m nhÆ° váºy, nhÆ°ng có nói cÅ©ng phá»ng có Ãch gì, vá»™i phủi phủi tay áo, tức tối bá» Ä‘i.
- Tiểu Việt, đệ lá»›n nhÆ° váºy rồi mà cứ nhÆ° trẻ con váºy, bÆ°á»›ng bỉnh nhÆ° váºy còn ra cái thể thống gì nữa! Chung Bân vá» nghiêm nghị giáo huấn nói, kỳ thá»±c trong lòng cảm thấy hà nh Ä‘á»™ng vừa rồi của Chung Việt nhÆ° đã trút được mối háºn cho hắn.
- Äại ca, đệ thấy ông ta là đã ngứa mắt rồi, đụng ông ta má»™t cái, ông ta cÅ©ng không chết được, ông ta có thể là m gì được đệ chứ? Chung Việt vẫn bÆ°á»›ng bỉnh nói.
- Äệ là ngÆ°á»i lá»›n rồi, sau nà y tuyệt đối không được ngang bÆ°á»›ng nhÆ° váºy! Phải biết quý trá»ng hình tượng của mình. - Chung Bân ân cần cảnh cáo nói.
- Äại ca, huynh vẫn Ä‘ang Ä‘au đầu vì vụ án Long Nhị phải không? Chung Việt cÆ°á»i bà hiểm nói.
- Chẳng phải ta đã nói rồi sao? Vụ án nà y cá»±c kỳ phức tạp, sÆ¡ sẩy má»™t cái thì thua trắng, đệ đừng có nhúng tay và o, sau nà y, má»i thứ liên quan đến vụ án nà y đệ không cần phải há»i, hiểu không? Chung Bân nói lá»›n, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘em hết giáºn dữ ban nãy trút hết lên đầu Chung Việt.
Chung Việt lè lưỡi, khẽ cÆ°á»i nói: - Äại ca, trong tay đệ bây giá» có má»™t cẩm nang diệu kế, huynh có muốn xem không?
- Cẩm nang diệu kế? Ta Ä‘oán chắc là âm mÆ°u quá»· kế đúng không? Chung Bân cÆ°á»i nhạt, giá»ng Ä‘iệu đầy vẻ xem thÆ°á»ng nói: - Ngay cả huynh là ngÆ°á»i liên quan trá»±c tiếp mà còn không biết xoay sở thế nà o, còn Ä‘ang bó tay bó gối đây, trên Ä‘á»i nà y lấy đâu ra nhiá»u cao nhân nhÆ° thế, lại còn tình nguyện giao du vá»›i kẻ xấu xa nhÆ° đệ nữa chứ?
- Ca ca, huynh nói không sai, đúng là có ngÆ°á»i tình nguyện kết giao vá»›i kẻ xấu xa nà y! Chung Việt cÆ°á»i haha nói.
- Ai? Chung Bân đứng phắt dáºy, ánh mắt sáng rá»±c, vá»™i và ng há»i.
- ChÃnh là tên tiểu gia Ä‘inh mà huynh trưởng đã từng nói tá»›i, đệ và hắn đã kết giao vá»›i nhau, đệ đã há»i ý kiến hắn, hắn suy nghÄ© rất lâu rồi bảo đệ Ä‘em má»™t bức thÆ° Ä‘Æ°a cho huynh trưởng.
- Mau đưa đây cho ta xem! Chung Bân vội nói.
Chung Việt vội và ng đưa bức thư lên.
Chung Bân mở bức thÆ° xem hồi lâu rồi vá»— bà n đánh bốp má»™t cái, Ä‘á»™t nhiên ha ha cÆ°á»i lá»›n!
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
13-10-2012, 04:37 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 108: Khảo nghiệm
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Chung Bân xem bức thÆ° do Trần Tiểu Cá»u viết, cÆ°á»i lá»›n.
Chỉ thấy trong thư vẽ một bức tranh châm biếm rất sinh động.
Trong bức tranh, và i nét bút nguệch ngoạc, miêu tả má»™t ngôi nhà lá»›n già u có, trên cá»a viết hai chữ "Chung phủ", trÆ°á»›c cá»a có hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau thân máºt mà dung tục.
Má»™t ngÆ°á»i trong đó ăn váºn rất giản dị, áo bố mà u xanh, hai tay chống nạnh, vẻ mặt vênh váo tá»± đắc, Ä‘ang cÆ°á»i hô hố.
NgÆ°á»i còn lại thì mặc quan bà o, đầu Ä‘á»™i mÅ© ô sa, Ä‘ang cÆ°á»i nói cúi đầu thi lá»… vá»›i ngÆ°á»i mặc áo bố mà u xanh.
Chung Bân là má»™t kẻ thông minh tuyệt đỉnh, chỉ nhìn qua má»™t lượt liá»n hiểu ra hà m ý bên trong.
Cái ngÆ°á»i mặc quan bà o, đầu Ä‘á»™i mÅ© ô sa đó chÃnh là hắn, còn ngÆ°á»i mặc áo bố xanh chắc chắn là chỉ cái tên gia Ä‘inh thần kỳ Trần Tiểu Cá»u kia rồi!
Chung Bân nhìn bức biếm há»a, trong đầu bá»—ng hiện lên câu thà nh ngữ - chiêu hiá»n đãi sÄ©.
Chung Việt thấy đại ca trÆ°á»›c nay vẫn vô cùng nghiêm túc tá»± dÆ°ng lại cÆ°á»i không ngá»›t thì cho rằng Trần Tiểu Cá»u đã nghÄ© ra diệu kế xuất thần nháºp hóa gì đó nê rất tò mò, cầm lại bức thÆ° xem thì bất giác cả kinh thất sắc.
Cái tên Trần Tiểu Cá»u nà y tháºt chẳng phải tay vừa, gã tức giáºn dáºm dáºm chân, ngÆ°Æ¡i bảo ta thi lá»… vá»›i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không sao, lại còn cóc đòi ăn thịt thiên nga, không những đòi đại ca ta phải ra cổng đón tiếp ngÆ°Æ¡i, mà còn phải cúi đầu thi lá»… vá»›i ngÆ°Æ¡i? Äại ca ta dù sao cÅ©ng là quan phụ mẫu của dân chúng Hà ng Châu, Ä‘Æ°á»ng là Tri phủ đại nhân, thân pháºn ấy sao có thể thi lá»… vá»›i má»™t tên tiểu gia Ä‘inh nhÆ° ngÆ°Æ¡i chứ? Äây chẳng phải là chuyện ngược Ä‘á»i sao?
- Äại ca, hắn Ä‘ang trêu chá»c huynh đó, đệ sẽ Ä‘i tìm hắn tÃnh sổ! Chung Việt vốn tưởng sẽ cho Chung Bân má»™t phen mừng rỡ, không ngỠđổi lại lại là má»™t bức biếm há»a khiến ngÆ°á»i ta dở khóc dở cÆ°á»i nhÆ° váºy, gã mặt Ä‘á» tÃa tai, xoay ngÆ°á»i định Ä‘i tìm Trần Tiểu Cá»u tÃnh sổ.
- Khoan đã! Chung Bân cầm lại bức thÆ° láºt qua láºt lại xem rồi cÆ°á»i nói: - Äệ đúng là phải Ä‘i tìm Trần Tiểu Cá»u, nhÆ°ng hãy nhá»›, đệ không được hùng hổ vấn tá»™i hắn, mà phải đối vá»›i hắn cho tá» tế, phải đối đãi chân thà nh, và phải Ä‘Æ°a hắn đến Chung phủ, ta muốn cùng hắn đốt Ä‘uốc Ä‘Ã m đạo má»™t đêm.
- Cái nà y... NhÆ° váºy là sao chứ? Chung Việt không thể hiểu Chung Bân là m nhÆ° váºy là có ý gì, gã tuy đối vá»›i Trần Tiểu Cá»u có thể là m bạn vá»›i nhau, và cÅ©ng có thể coi hắn nhÆ° huynh đệ, đó là vì gã không phải là quan chức gì, nên không có gì phải tÃnh toán.
Còn đại ca là đại quan Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u, quan hà m tÆ° phẩm, hai ngÆ°á»i thân pháºn khác xa nhau, sao có thể đốt Ä‘uốc Ä‘Ã m đạo chứ? Chuyện nà y truyá»n ra ngoà i chẳng phải là khiến ngÆ°á»i ta cÆ°á»i chê sao?
- Äại ca, chuyện nà y vạn lần không ổn... Chung Việt nghÄ© Ä‘á»…n đây vá»™i phản bác nói.
- Có gì không ổn nà o? Chung Bân mỉm cÆ°á»i nói: - Äệ đừng lo nghÄ© chuyện thân pháºn sang hèn, môn đăng há»™ đối là được rồi!
- Ca ca có thể là m được tá»›i chức Tri phủ, tuy là dá»±a và o thá»±c tà i, không kiêu căng nóng nảy, nhÆ°ng quan trá»ng nhất là phải có má»™t trái tim dân dã, Ä‘iá»u nà y vô cùng quan trá»ng, nếu đệ đánh giá quá cao bản thân, váºy con Ä‘Æ°á»ng là m quan của đệ sẽ tá»›i Ä‘Æ°á»ng cùng ngay, muốn cố gắng cho giá»i hÆ¡n thì khó cà ng thêm khó!
- Trần Tiểu Cá»u có kế sách hay, có thể giúp huynh giải quyết mối lo nà y, hắn chÃnh là đại ân nhân của huynh, váºy thì khom lÆ°ng thi lá»… vá»›i hắn có là gì chứ!
Chung Bân bá»—ng thôi cÆ°á»i, vuốt vuốt râu, rồi cẩn tháºn nói: - HÆ¡n nữa, cái tên tiểu gia Ä‘inh Trần Tiểu Cá»u nà y trÆ°á»›c đây huynh đã từng nói vá»›i đệ là tuyệt đối không được có ý khinh thÆ°á»ng hắn. Còn nhÆ° vì sao lại nói nhÆ° váºy, đệ đừng há»i ta, ta tuyệt đối sẽ không nói vá»›i đệ, đệ chỉ cần nhá»› kỹ, đối vá»›i hắn, chỉ có thể là m bạn, tuyệt đối không được là m kẻ thù, nếu không đệ sẽ hối háºn cả Ä‘á»i đấy!
- Sao có thể... có thể nhÆ° váºy chứ? Chung Việt lần đầu tiên nghe thấy huynh trưởng tháºn trá»ng nhÆ° váºy khi nói vá»›i hắn vá» má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Lẽ nà o cái tên tiểu gia Ä‘inh nà y tháºt không Ä‘Æ¡n giản váºy sao? Hắn rốt cuá»™c thần kỳ ở chá»— nà o chứ?
Chung Bân nhìn bá»™ dạng mÆ¡ hồ không hiểu của Chung Việt, trong lòng cÅ©ng có chút hối háºn, sá»›m biết lòng dạ tên tiểu tá» nà y nông cạn nhÆ° váºy thì không nói vá»›i gã thì hÆ¡n, nhÆ° váºy lại hay, hà nh sá»± sẽ không để lại dấu vết gì.
- Äệ không cần phải kinh ngạc nhÆ° váºy, cứ thoải mái chút Ä‘i. Chung Bân vá»— vãi gã nói: - Äệ chỉ cần luôn luôn ghi nhá»›, đối vá»›i hắn cứ giữ má»™t thái Ä‘á»™ bình thÆ°á»ng là được rồi, hai ngÆ°á»i chẳng phải là bằng hữu sao? TrÆ°á»›c đây đệ đối vá»›i hắn thế nà o thì bây giá» cứ nhÆ° thế là được!
- Váºy rốt cuá»™c đệ phải... phải là m nhÆ° thế nà o? Chung Việt ngốc ngếch há»i.
Chung Bân haha cÆ°á»i nói: - XÆ°ng huynh gá»i đệ Ä‘i kỹ viện, đánh bà i, là m thÆ¡, đổ xúc xắc, chỉ cần đệ có thể xÆ°ng huynh gá»i đệ vá»›i hắn thì cứ tùy ý là m gì thì là m, ca ca không quản!
- A? Tháºt... tháºt chứ ạ? Chung Việt hoà n toà n không tin gã ca ca cổ lá»— sÄ© lại có thể đồng ý cho hắn tá»›i kỹ viện đánh bạc, chuyện nà y trÆ°á»›c đây tuyệt đối là không được phép!
Là do Trần Tiểu Cá»u là má»™t ngÆ°á»i rất quan trong, hay là ca ca hôm nay mắc bệnh mất trÃ? Ta thấy là do cả hai. Chung Việt không ngừng suy nghÄ©.
- Những gì cần nói ta đã nói vá»›i đệ rồi! - Chung Bân thấy Chung Việt vẫn ngây dại thì bÆ°á»›c lên vá»— vai gã nói: - Bây giỠđệ Ä‘i tìm Trần Tiểu Cá»u Ä‘i, nhá»› đấy, đệ vẫn là đệ của trÆ°á»›c Ä‘áºy, Trần Tiểu Cá»u vẫn là Trần Tiểu Cá»u của trÆ°á»›c đây, đệ cứ giữ thái Ä‘á»™ bình thÆ°á»ng, những thứ khác giao cho huynh Ä‘i!
Chung Việt nghÄ© vừa rồi mình giả vá» say là m vẻ thiện chà nói chuyện vá»›i Trần Tiểu Cá»u. Bất giác không khá»i cÆ°á»i chua chát, sá»›m biết thế nà y, hà tất phải nhÆ° váºy chứ!
Ai bảo gã giả ngô giả nghê, phải mất công nhÆ° váºy chứ, đại ca chẳng phải đã nói là cứ giữ thái Ä‘á»™ binh thÆ°á»ng vá»›i hắn sao!
Gã thở dà i má»™t hÆ¡i rồi hÆ°á»›ng tiệm ăn Phúc Váºn bÆ°á»›c Ä‘i.
Gã muốn xem xem rốt cuá»™c thì cái tên tiểu tá» nà y có bị tiểu nhị của quán ăn xem là má»™t tên lÆ°u manh đòi ăn đồ ắn của báºc bá vÆ°Æ¡ng hay không?
Sau khi Chung Việt vừa má»›i bÆ°á»›c Ä‘i khá»i, Trần Tiểu Cá»u tuy không có ngân lượng, nhÆ°ng hắn không há» hoảng hốt, ngược lại còn gá»i tiểu nhị mang cho má»™t vò nữ nhi hồng.
RÆ°Æ¡u nữ nhi hồng hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngây ngất, thấm đến từng khúc ruá»™t, Trần Tiểu Cá»u ngá»a cổ tu má»™t hÆ¡i rồi khà má»™t hÆ¡i sảng khoái.
Chỉ ná»a tiếng đồng hồ, phân ná»a vò rượu nữ nhi hồng cứ thế bị Trần Tiểu Cá»u từng ngụm, từng ngụm lá»›n táºn hưởng.
Hắn đã bắt đầu chếnh choáng, trong lòng thầm nghĩ, cái tên Chung Việt nà y sao vẫn chưa quay lại, lẽ nà o ta đoán sai rồi!
Äang mÆ¡ mà ng gáºt gù, phÃa đối diện chiếc bà n Ä‘á»™t nhiên đã có ngÆ°á»i ngồi xuống, Trần Tiểu Cá»u cứ tưởng là Chung Việt đã quay trở lại, nhÆ°ng định thần nhìn lại thì lại là má»™t trưởng giả sắc mặt Ä‘iá»m đạm, ung dung ngồi đó, không chút khách sáo giÆ¡ chiếc bát không lên, sau khi rót đầy thì ngá»a cổ lên uống hết sức tá»± nhiên.
- Rượu ngon! Lão già thốt lên má»™t tiếng, có chút khà độ của má»™t báºc hà o hùng.
- Ông là ai? Trần Tiểu Cá»u trợn mắt, cẩn tháºn nhìn lão già trÆ°á»›c mặt, chỉ thấy ông ta mặc áo bố mà u xanh, bên trên còn có và i miếng vá, khóe mắt có nhiá»u vết chân chim, nhÆ°ng sắc mặt thì hồng hà o, trông vô cùng Ä‘iá»m đạm, dá»… gần.
- Ta đến để ăn chá»±c, mấy ngà y nay không được ăn gì, đói phát khiếp! - Lão già nhìn đồ ăn bà y la liệt trên bà n, đôi mắt sáng rá»±c nói: - Bà n thức ăn nà y, mình ngÆ°Æ¡i ăn sao hết được, để thừa thì tháºt là phÃ, chi bằng cho lão già nà y Ä‘i!
Ông ta nói rồi lại rót đầy một bát rượu nữ nhi hồng, nghênh ngang uống tiếp.
Rốt cuá»™c đây là ai nhỉ? Trần Tiểu Cá»u sững sá» trÆ°á»›c ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặt to có những hà nh Ä‘á»™ng kỳ quái, mắt thấy lão già nà y ăn to uống lá»›n, vá»™i vã không kịp vui mừng thì hắn liá»n cÆ°á»i haha nói: - Lão bá là cao nhân phÆ°Æ¡ng nà o váºy ạ?
- Ăn mà y! Lão già vẫn thản nhiên ăn uống nói.
- Nếu ông là ăn mà y, thì tất cả dân chúng trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u là ăn mà y rồi! - Trần Tiểu Cá»u nói luôn: - Ông tuy áo quần rách rÆ°á»›i, rất giống ăn mà y, nhÆ°ng nhìn ông đâu có vẻ xanh xao và ng vá»t, gầy gò nhÆ° mấy ngÆ°á»i ăn mà y, tháºt hiếm có tên ăn mà y nà o mà mặt mà y lại hồng hà o nhÆ° ông!
- Tiểu huynh đệ, ta đúng là má»™t tên ăn mà y chÃnh hiệu! - Lão già kia cÆ°á»i hihi nói: - Có Ä‘iá»u tên ăn mà y ta không giống những kẻ khác, ta là xin ăn tất cả má»i ngÆ°á»i trong thiên hạ, muốn Ä‘em tất cả tà i sản trong thiên hạ là m của riêng, bá» và o túi của mình!
- Lão bá, ông rốt cuá»™c là cao nhân phÆ°Æ¡ng nà o? Trần Tiểu Cá»u nghe thấy ông ta nói váºy thì mắt bá»—ng sáng lên, tỉnh cả rượu, cÆ°á»i haha há»i.
- Lão hủ là Phan Giao Long, lão bất tỠcủa Phan gia, cha của Phan An! Lão già khà định thần nhà n nói.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
13-10-2012, 04:39 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 109: Chúa keo kiệt
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Trần Tiểu Cá»u nghe thấy lão già rắc rối giống hệt ăn mà y đó nói là ngÆ°á»i chủ trì nhà há» Phan thì trong lòng có ba phần tò mò, năm phần kinh ngạc, hai phần còn lại thì khâm phục, ngưỡng má»™.
Hắn nhìn khắp má»™t lượt từ đầu đến chân Phan Giao Long mặt mà y hồng hà o, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i rồi nói: - Phan đại trưởng cá»± sao lại có ý tao nhã đến tiêu khiển chá»— má»™t tên tiểu gia Ä‘inh vô danh nhÆ° ta váºy?
- Tiểu huynh đệ, câu nà y của ngÆ°Æ¡i nói có chút không ổn đó! - Phan Giao Long vừa uống rượu vừa cÆ°á»i phản bác nói: - Thứ nhất, ngÆ°Æ¡i không phải là má»™t tên tiểu gia Ä‘inh vô danh, haha..., lão thái bà của nhà há» Chu đó ta tháºt rất khâm phục, tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i, không lẽ nà o lại bá» phà má»™t nhân tà i nhÆ° ngÆ°Æ¡i không chút Ä‘oái hoà i, nếu già nà y không nhìn nhầm thì không tá»›i ná»a năm nữa ngÆ°Æ¡i sẽ trở thà nh nhân váºt mà nhà nhà ở Hà ng Châu Ä‘á»u biết!
- Còn thứ hai! Phan Giao Long chép chép cái miệng trÆ¡n nhẫy mỡ béo nói: - Ta là má»™t lão ăn mà y, ăn xin là việc chÃnh của ta, đâu có nhiá»u thá»i gian để tiêu khiển vá»›i ngÆ°Æ¡i chứ!
- Nếu không phải là tìm ta để tiêu khiển váºy sao ông lại xuất hiện ở đây? Trần Tiểu Cá»u đầu óc rối bá»i, hắn hoà n toà n không hiểu tại sao Phan Giao Long lại xuất hiện ở đây.
- Oh, việc đó có gì đáng tò mò chứ. - Trên mặt Phan Giao Long bổng lá»™ nụ cÆ°á»i quá»· dị: - Bởi vì tiệm ăn Phú Váºn nà y là của lão đầu tá» ta!
- Tiệm ăn Phú Váºn nà y là của ông? Trần Tiểu Cá»u vô cùng kinh ngạc, tuy biết tiệm ăn Phú Váºn rất có uy tÃn, việc là m ăn rất phát đạt nhÆ°ng hắn cÅ©ng đã từng dò há»i biết được ông chủ tiệm ăn nà y không phải há» Phan, rốt cuá»™c chuyện nà y là thế nà o?
- NgÆ°Æ¡i ngạc nhiên lắm phải không? TrÆ°á»›c giá» chÆ°a từng nghe thấy ai nhắc đến phải không? - Phan Giao Long nói: - Äó là vì ngÆ°Æ¡i không há»i đúng ngÆ°á»i, nếu ngÆ°Æ¡i há»i Chu lão thái bà , bà ấy là má»™t ngÆ°á»i rất nhanh nhạy vá» thông tin, bà ấy chắc chắn biết ông chủ thá»±c sá»± đứng sau của tiệm ăn Phú Váºn là ta lão bất tá» nà y!
- Ta chỉ là má»™t lão ăn mà y, ăn mà y thì sao có thể mở má»™t tiệm ăn lá»›n nhÆ° thế nà y chứ? Chuyện nà y đồn ra ngoà i chẳng phải là ảnh hưởng đến thanh danh của ta sao? Bởi váºy phải giả là m kẻ dÆ°á»›i của ngÆ°á»i khác là chuyện bất đắc dÄ©! Phan Giao Long lẩm bẩm, trên mặt lại lá»™ ra tiếu ý cổ quái khác thÆ°á»ng!
Lão đầu nà y chÆ¡i trò cút bắt vá»›i ta sao? Trần Tiểu Cá»u cảm thấy bất lá»±c, nhÆ°ng nghe Phan Giao Long nói nhÆ° váºy thì cÅ©ng nảy sinh lòng hiếu kỳ vá» nhà há» Phan.
Nếu tiệm ăn Phú Váºn là sản nghiệp của Phan gia, váºy thì có thể suy Ä‘oán rằng, nhà há» Phan ngoà i những sản nghiệp công khai mà ai ai cÅ©ng biết thì sau lÆ°ng vẫn còn có những sản nghiệp ngầm khác, trong các sòng bạc và quán rượu khác nhất định cÅ©ng có phần của há».
Nhà hỠPhan là một trong một trong tứ đại gia tộc Hà ng Châu, xem ra đó không phải là hữu danh vô thực!
Tranh cãi hồi lâu, Túy HÆ°Æ¡ng Lầu là của Phan gia, tiệm ăn Phú Váºn cÅ©ng là của Phan gia, những chá»— ăn uống Ä‘á»u là của nhà há» Phan, váºy thì hà nh tung của Trần Tiểu Cá»u ta chắc chắn là bị lão đầu nà y nắm rất kỹ.
Không cần nghÄ©, lão đầu nà y chắc chắn cÅ©ng biết chuyện ta cÆ°a được cô hoa khôi Hồng Hạnh, lại còn hạ nhục đứa con ngây thÆ¡ của ông ta, lẽ nà o lão đầu nà y đến tìm ta là để há»i tá»™i?
- Ông kể cho tôi chuyện bà máºt nhÆ° thế là có mục Ä‘Ãch gì? Không sợ ta nói ra ngoà i rồi má»i ngÆ°á»i trong thiên hạ Ä‘á»u biết sao? Trần Tiểu Cá»u hÆ¡i chút hoà i nghi há»i.
- Dù ta có không nói cho ngÆ°Æ¡i biết thì sau nà y lão thái bà của Chu gia cÅ©ng sẽ kể nhÆ° thuá»™c trong lòng bà n tay tất cả những sản nghiệp ngầm của ta cho ngÆ°Æ¡i biết, hôm nay ta không đánh mà khai, đổi lấy chút giao tình vá»›i tiểu huynh đệ, cÅ©ng xem nhÆ° là đã biết nhau má»™t ná»a, sau nà y nếu có cÆ¡ há»™i hợp tác còn tiện để nói chuyện! Phan Giao Long uống rượu, dáng bá»™ không cần quan tâm đến háºu quả của những gì mình nói.
Trần Tiểu Cá»u tá»± Ä‘á»™ng bá» qua những lá»i Phan Giao Long vừa nói, trò cÆ°á»i, ông là tay hòm chìa khóa của nhà há» Phan, sao có thể có liên hệ vá»›i má»™t tam trưởng cá»± của chi nhánh đại lý Thà nh Tây hữu danh vô thá»±c nhÆ° ta chứ? NgÆ°á»i nhÆ° ông tháºt là hiếm.
NhÆ°ng tháºt sá»± thì hiện tại hắn rất khâm phục lão đầu tá» nà y, bởi vì tÃnh đến giá», hắn vẫn chÆ°a thể hiểu ra mục Ä‘Ãch thá»±c sá»± của Phan Giao Long.
Tìm ta kiếm chuyện? Nhìn ông ta cÆ°á»i nhÆ° thế chắc không phải! Äến để kết giao vá»›i ta? Ná»±c cÆ°á»i, chuyện đó cà ng không thể.
- Phan đại trưởng cá»±, nói thẳng Ä‘i, rốt cuá»™c ông đến đây là vì việc gì? Nếu ông không nói, tôi sẽ Ä‘i váºy! Trần Tiểu Cá»u nghÄ© mãi cuối cùng quyết định chÆ¡i bà i ngá»a, tránh bị lão đầu tá» ngÆ°Æ¡i vòng vo tam quốc là m ta bị loạn cả đầu.
- E là ngÆ°Æ¡i Ä‘i không được rồi! - Phan Giao Long ánh mắt quắc thÆ°á»›c nhìn Trần Tiểu Cá»u má»™t lượt nói: - Chà chà ..., theo kinh nghiệm nhiá»u năm ăn mà y của ta, tiểu huynh đệ có lẽ là cái túi của huynh đệ Ä‘ang có chút bối rối, không có tiá»n để trả rồi!
- Lẽ nà o ông sợ ta ăn cÆ¡m không trả tiá»n? Trần Tiểu Cá»u kinh ngạc nói, thá»±c sá»± hắn không ngá» là cái lão đầu tá» nà y lại rắc rối nhÆ° váºy, mục Ä‘Ãch thá»±c sá»± của ông ta là sợ ta khong có bạc để thanh toán!
Lão già ngươi đúng là chúa keo kiệt, keo kiệt vãi tè.
Bên cạnh đó hắn cà ng thấy khâm phục Phan Giao Long, đúng là má»™t tên ăn mà y thần bÃ, sao ông ta có thể biết mình không có bạc chứ? Lẽ nà o ông ta có bản lÄ©nh há»a nhãn kim tinh?
- Hahaa... Cái đó... cái đó gá»i là không Ä‘i từng bÆ°á»›c sao vượt qua ngà n dặm. - Phan Giao Long cÆ°á»i khan nói: - Ta chỉ là má»™t tên ăn mà y, hoà i bão cÅ©ng chỉ nhá» nhoi nhÆ° váºy, chỉ biết cái đạo lý tÃch tiểu thà nh đại! - NhÆ° ảo thuáºt, Phan Giao Long bá»—ng lấy ra má»™t cái bà n tÃnh, tay gõ gõ tạch tạch, rất là điêu luyện, miệng thì không ngừng tÃnh toán nói: - Thịt dê hun khói hà nh tám mÆ°Æ¡i xu, gà rang muối á»›t năm mÆ°Æ¡i xu, món kiến leo cây chÃn mÆ°Æ¡i xu...
Cái nà y thì Trần Tiểu Cá»u chỉ biết cÆ°á»i ngây ngÆ°á»i, không ngá» rằng nhân váºt huyá»n thoại nhất của nhà há» Phan lại tÃnh toán chi ly nhÆ° váºy.
Trong lúc hắn Ä‘ang còn chÆ°a kịp sững sá» thì Phan Giao Long đã cất gá»n bà n tÃnh nói: - Tiểu huynh đệ, vừa rồi ta đã tÃnh kỹ rồi, bà n thức ăn nà y trị giá năm lượng ba mÆ°Æ¡i xu, còn vò rượu nữ nhi hồng mÆ°á»i năm giá hai mÆ°Æ¡i lượng bạc, tổng cá»™ng mÆ°á»i lăm lượng ba mÆ°Æ¡i xu!
Vẫn thấy Trần Tiểu Cá»u nhìn mình chăm chăm, ông ta nghÄ© ngợi vẻ khó xá» nói: - Thôi thế nà y váºy, ngÆ°Æ¡i và ta cÅ©ng đã giao lÆ°u vá»›i nhau, quý ở tri tâm, ba mÆ°Æ¡i xu lẻ nà y coi nhÆ° miá»…n phÃ, ngÆ°Æ¡i chỉ cần trả ta mÆ°á»i lăm lượng là được rồi!
Chúng ta giao tình cái Ä‘Ãt ấy, có ai lại giao tình kiểu nhÆ° ông không? Trần Tiểu Cá»u sá»ng sốt, nhÆ°ng hắn cÅ©ng nghÄ© cả bà n thức ăn nà y những hÆ¡n mÆ°á»i lăm lượng, không phải lão tiểu tỠông Ä‘á»™i giá lên đấy chứ?
Phan Giao Long quan sát từng cá» Ä‘á»™ng của Trần Tiểu Cá»u, thấy hắn vẫn khà định thần nhà n, thần sắc không có chút gì tức giáºn hay kÃch Ä‘á»™ng cả thì cÅ©ng thầm bái phục cái mặt dầy của Trần Tiểu Cá»u, vá»™i thúc giục nói: - Tiểu huynh đệ, nhà há» Phan ta nhà nhá» của Ãt, không thể chống đỡ được sá»± tổn thất mÆ°á»i lăm lượng bạc nà y đâu, ngÆ°Æ¡i hãy mau nghÄ© cách Ä‘i!
Bị lão già keo kiệt Phan Giao Long thúc ép, Trần Tiểu Cá»u chỉ biết ngây mặt ra bất lá»±c, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không sốt ruá»™t, bởi vì hắn biết, cái tên Chung Việt có lẽ cÅ©ng sắp đến rồi, hắn cÆ°á»i đểu mặc cả: - Äại trưởng cá»±, ông tÃnh nhÆ° váºy có chút không hợp lý, để ta tÃnh cho ông xem!
Hắn chỉ lên bà n thức ăn đầy váºp nói: - Cái món thịt dê hun khói hà nh nà y của ông tháºt sá»± là khiến ngÆ°á»i ta không dám khen ngon, thịt dê chắc thừa từ ná»a năm trÆ°á»›c, vị rất là gây, khiến ta phát ngán, đâu có đáng giá tám mÆ°Æ¡i xu, ta thấy chỉ đáng năm mÆ°Æ¡i xu; còn món gà rang muối á»›t chẳng cay tẹo nà o, đâu có được cái vị cay ngon chứ? Theo ta thấy chỉ hai mÆ°Æ¡i xu; cuối cùng là món kiến leo cây, hừ, cả má»™t bà n rau xanh chẳng thấy con kiến nà o, thôi được rồi, để ông tÃnh món nà y mÆ°á»i xu Ä‘i, còn nữa...
Trần Tiểu Cá»u chỉ trá» chá»— thức ăn trên bà n rồi nói linh tinh má»™t hồi không ngừng nghỉ, cuối cùng hắn nói: - Theo ta thấy, bữa ăn nà y ta trả ông hai lượng bạc coi nhÆ° là có lợi cho ông rồi!
Hai lượng? Phan Giao Long nghe những lá»i quở trách của Trần Tiểu Cá»u mà há hốc mồm mÅ©i, cái tên tiểu tá» nà y dám ăn nói tà o lao, lại còn nói đồ ăn không hợp khẩu vị? Ai không biết tà i nấu nÆ°á»›ng của tiệm ăn Phú Váºn xứng đáng là đệ nhất ở Hà ng Châu nà y chứ? Äến đầu bếp cÅ©ng là má»i từ Kinh thà nh vá»!
- Còn nữa, cái vò rượu nữ nhi hồng nà y, haha... chẳng thÆ¡m chút nà o, uống và o nhÆ° nÆ°á»›c thứ hai váºy, chua lèo lèo, ngá»i đã muốn ói! Trần Tiểu Cá»u ngá»i ngá»i, là m bá»™ bịt mÅ©i nói: - Ài da... thối không thể ngá»i được, vừa rồi ông đã uống mấy bát? Thôi được rồi, Trần Tiểu Cá»u ta chịu lá»— váºy, tÃnh cho ông má»™t lượng bạc nhé!
Trần Tiểu Cá»u không thèm nhìn xem ánh mắt của Phan Giao Long lúc nà y Ä‘ang sững sá», tiếp tục thao thao bất tuyệt: - Thôi được, thôi được! Trần Tiểu Cá»u ta là ngÆ°á»i dá»… mủi lòng, tuy bữa cÆ¡m nà y ăn và o chỉ hại dạ dà y của ta, nhÆ°ng ai bảo ta lòng dạ yếu má»m chứ, ta tÃnh cho ông tổng cá»™ng là ba lượng Ä‘i, coi nhÆ° mua cái đại nhân tình của ông đó, ông thấy thế nà o?
- Ba lượng bạc? - Phan Giao Long trợn mắt há mồm nói: - Tiểu huynh đệ, ngươi đang ăn xin đấy à ?
- Chẳng phải ông luôn mồm nói ông là ăn mà y đó sao? Trần Tiểu Cá»u vênh mặt gợi đòn nói, dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc.
Phan Giao Long nghe váºy thì đầu óc nhÆ° nổ tung, ông ta không ngá» là đã tá»± rÆ°á»›c vạ và o thân, cÅ©ng không ngá» rằng má»™t bữa cÆ¡m thịnh soạn nhÆ° váºy mà sau má»™t hồi bị Trần Tiểu Cá»u chém Ä‘inh chặt sắt lại chỉ đáng giá có ba lượng bạc, lại còn nói là nể mặt mình nữa chứ, tÃnh toán cái kiểu mẹ gì thế!
NhÆ°ng, ta thÃch! Mặc cả rất hay, nhân tà i nhÆ° váºy sao lại bị Chu lão bà bá» phà nhÆ° váºy chứ, Phan Giao Long lắc đầu, thầm tiếc!
- Äược, nếu tiểu huynh đệ đã nói là ba lạng thì ta sẽ nể mặt tiểu huynh đệ, váºy cứ tÃnh ba lạng Ä‘i! Phan Giao Long cÆ°á»i khan chìa bà n tay ra, từ từ dừng lại trÆ°á»›c mặt Trần Tiểu Cá»u.
Cái lão già nà y, quả nhiên là gian tra! Sao lão biết được ta cả đến ba lạng bạc cũng không có chứ?
Trần Tiểu Cá»u thầm lo, sao kéo dà i thá»i gian lâu nhÆ° váºy rồi mà cái tên Chung Việt vẫn chÆ°a quay lại chứ? Lẽ nà o ta đã Ä‘oán sai Ä‘á»?
Nhất thá»i Ä‘iệu cÆ°á»i khan của Phan Giao Long và điệu cÆ°á»i hòa của Trần Tiểu Cá»u nhÆ° ngừng lại ở đó!
Äúng trong thá»i khắc cấp bách, bông nghe má»™t tiến gá»i lá»›n: - Trần huynh, Trần huynh, ta trở lại rồi đây! Má»™t bóng ngÆ°á»i vá»™i vá»™i và ng và ng bÆ°á»›c và o.
Trần Tiểu Cá»u nhìn Phan Giao Long vá»›i khuôn mặt Ä‘á» hồng, cÆ°á»i nhạt nói: Chung công tá», thanh toán Ä‘i, ba lượng bạc!
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
13-10-2012, 04:40 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 110: Quyết định khó khăn
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Thá»±c ra là sau khi rá»i khá»i chá»— Chung Bân, Chung Việt đã chạy má»™t mạch đến đây, còn chÆ°a kịp trả tiá»n gã đã vá»™i quay sang cÆ°á»i vá»›i Trần Tiểu Cá»u đầy thiện chÃ, ai bảo hắn giở trò thừa nÆ°á»›c đục thả câu vá»›i mình chứ, không nói sá»›m vá»›i mình vá» cẩm nang diệu kế.
NhÆ°ng không ngá» là tá»± tay bê đá thả và o chân mình, kết cuá»™c là vẫn phải đến má»i Trần Tiểu Cá»u vá» Chung phủ!
Là hiểu lầm a, hiểu lầm, gã vừa bÆ°á»›c và o cá»a liá»n nhìn thấy vẻ mặt hai ngÆ°á»i Trần Tiểu Cá»u và Phan Giao Long trông rất buồn cÆ°á»i thì thở dà i nhẹ nhõm, lại Ä‘ang diá»…n trò gì đây?
Chung Việt Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh là má»™t đệ nhất đại quyá»n quý, và là khách quen của Túy HÆ°Æ¡ng Lầu, còn Phan Giao Long thân là ngÆ°á»i đứng đầu Phan gia, tuy đã không còn quan tâm đến những việc vặt vãnh nhÆ°ng nhiá»u năm nay ở Hà ng Châu cÅ©ng đã quen biết vá»›i Chung Việt, nhÆ°ng hai bên cÅ©ng chỉ là quen biết sÆ¡ sÆ¡.
Chung Việt cảm thấy rất kỳ lạ, Trần Tiểu Cá»u và Phan Giao Long hai ngÆ°á»i nà y chẳng liên quan gì đến nhau sao lại có thể ngồi đây chén tạc chén thù nhÆ° váºy chứ.
Gã chà o há»i Phan Giao Long rồi quay qua há»i Trần Tiểu Cá»u đầu Ä‘uôi câu chuyện.
Äợi nghe Trần Tiểu Cá»u thuáºt lại đầu Ä‘uôi câu chuyện xong thì hắn rất vui mừng, không khá»i khen thầm, cái tên tiểu tá» nà y đúng là má»™t bảo bối sống, má»™t bà n rượu thịt nhÆ° váºy, lại thêm má»™t vò rượu nữ nhi hồng mà lại bị hắn huyên thuyên bát nháo nhÆ° thế nà o mà chỉ đáng giá có ba lượng bạc, chuyện nà y nghe qua tháºt khiến ngÆ°á»i ta ngạc nhiên cứ nhÆ° truyện "Nghìn lẻ má»™t đêm váºy".
Tuy Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là đại quyá»n quý, không thiếu gì tiá»n bạc, nhÆ°ng việc phải móc bạc trong túi ra vốn chẳng có gì hay ho cả, gã không chút do dá»±, hà o phóng móc ra ba lượng bạc đặt và o tay Phan Giao Long lúc nà y mặt Ä‘ang nghệt ra, rồi lôi Trần Tiểu Cá»u chạy mất dạng, cuối cùng nghe vá»ng lại má»™t câu: - Chỉ ba lượng bạc thì có gì to tát chứ, bổn công tá» có cả má»›!
Phan Giao Long nhẹ nhà ng nắm lấy chá»— bạc lẻ trong tay, trong lòng không khá»i chá»i thầm.
Vá»›i kinh nghiệm buôn bán nhiá»u năm của ông ta, đây rõ rà ng chỉ có hai lượng rưỡi, sao dám nói là ba lượng.
Cứ là m quan là có thể lừa lá»c dân chúng sao? Ta khinh ngÆ°Æ¡i!
Ông ta nhìn theo bóng hai ngÆ°á»i vá»™i và ng bÆ°á»›c Ä‘i, lòng đầy ấm ức.
Tả khuynh, hữu khuynh, trung láºp?
- Cha, cha Ä‘ang nghÄ© gì váºy? Äang ngồi bần thần do dá»±, má»™t bóng ngÆ°á»i cao to tuấn tú xuất hiện trÆ°á»›c mặt Phan Giao Long. NgÆ°á»i nà y thấy Phan Giao Long Ä‘ang nháºp tâm suy nghÄ© thì khom lÆ°ng tiến lại gần, không là m kinh Ä‘á»™ng đến ông ta.
NgÆ°á»i tá»›i dung mạo Ä‘oan chÃnh, vầng trán hao hao giống Phan An, tuy không tuấn tú bằng Phan An, nhÆ°ng lại có sức hấp dẫn của sá»± từng trải và lão luyện hÆ¡n Phan An.
Hắn chÃnh là anh ruá»™t của Phan An, cÅ©ng là đối thủ lá»›n nhất tranh chấp quyá»n nắm giữ gia tá»™c trong mắt Phan An - Phan DÆ°Æ¡ng!
Phan Giao Long Ä‘ang mê mẩn nghÄ© ngợi, rất lâu sau má»›i trở lại thá»±c tại, thấy Phan DÆ°Æ¡ng đứng bên cung kÃnh thì ân cần nói: - Cha con vá»›i nhau chứ đâu phải ngÆ°á»i ngoà i, lá»… nghÄ©a nhiá»u nhÆ° váºy mà là m gì?
Phan DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i, đứng thẳng ngÆ°á»i lại đứng bên Phan Giao Long, thần thái vẫn rất lá»… Ä‘á»™.
Phan Giao Long uống má»™t ngụm rượu nữ nhi hồng lúc nãy còn thừa, chép chép miệng, bất đắc dÄ© nói: - Cái thứ rượu xái nà y uống vẫn ngon tháºt!
- Nữ nhi hồng cÅ©ng được, rượu xái cÅ©ng được, con thấy cÅ©ng Ä‘á»u là rượu cả, không cần phải phân biệt kỹ cà ng nhÆ° váºy! Phan DÆ°Æ¡ng lạnh lùng đáp.
- Vừa rồi con cÅ©ng đã đứng ngoà i nghe lén lâu rồi, con thấy cái tên tiểu gia Ä‘inh đó thế nà o? Phan Giao Long vuốt vuốt bá»™ râu, hoà i nghi há»i.
- Cha, DÆ°Æ¡ng nhi muốn nghe cách nghÄ© của cha trÆ°á»›c! Phan DÆ°Æ¡ng vẫn đứng thẳng nhÆ° cây bút, thà nh kÃnh nói.
Phan Giao Long nhìn hai lượng bạc rưỡi trong tay, nghÄ© ngợi má»™t hồi rồi nói: - Trần Tiểu Cá»u, ngÆ°á»i nà y thông minh lanh lợi, da mặt cá»±c dầy, lại có chút tố chất của dân buôn, hÆ¡n nữa còn nghe nói lão thái bá kia đã bổ nhiệm hắn là m tam trưởng cá»± của chi nhánh đại lý Thà nh Tây của Chu gia.
Ông ta nhìn bá»™ dạng cung kÃnh của Phan DÆ°Æ¡ng, lắc lắc đầu nói: - Gã Mai Văn Hóa, đại trưởng cá»± chi nhánh đại lý Thà nh Tây của Chu gia nắm trong tay đại quyá»n, uy danh cá»±c cao, tất cả đám ngÆ°á»i trong Ä‘iếm Ä‘á»u được ông ta rèn luyện chắc chắn nhÆ° thép trui, không thể lá»t được má»™t cây kim.
- Trần Tiểu Cá»u tạm thá»i xem ra không có quyá»n lá»±c gì, nhÆ°ng năng lá»±c của hắn không thể xem thÆ°á»ng, đợi má»™t thá»i gian nữa, ta tin rằng cÅ©ng không quá ná»a năm, đại danh của hắn sẽ truyá»n khắp Hà ng Châu!
- Cha, xin cha hãy nói tiếp ạ! Phan DÆ°Æ¡ng vẫn ôn tồn nhã nhặn nói, đầy vẻ tôn kÃnh.
- Thế cho nên giữa đại trưởng cá»± Mai Văn Hóa của Chu gia và Trần Tiểu Cá»u tất sẽ xảy ra tranh chấp quyá»n lá»±c, Mai Văn Hóa thâm căn cố đế, Trần Tiểu Cá»u thông minh lanh lợi, ai có thể thắng ai, việc nà y rất quan trá»ng!
Phan Giao Long lại trầm ngâm nói: - Mấy năm nay Phan gia là m ăn phát đạt, phân hiệu rải khắp Giang Nam, tiệm ăn và hoa lâu chiếm phần lá»›n sản nghiệp của Phan gia, nhÆ°ng những tiệm ăn và hoa lâu nà y, chỉ tÃnh riêng việc xây dá»±ng đã hao phà rất nhiá»u, nhất là hoa lâu, muốn xây dá»±ng sao cho hữu tình, có đẳng cấp thì chỉ riêng phần ngói đã tiêu tốn mấy ngà n lượng bạc, lại còn y phục cho mấy ả kỹ nữ nữa, Ä‘á»u phải là loại tÆ¡ lụa, đồ dệt thượng hạng, tÃnh ra thì chi phà bá» ra rất lá»›n, mà chúng ta cÅ©ng chỉ biết dá»±a và o quan hệ vá»›i Mai Văn Hóa má»›i có thể có được mức giá Æ°u đãi má»™t chút, còn hiện giá», Mai Văn Hóa và Trần Tiểu Cá»u đấu nhau, cÅ©ng chÆ°a biết thắng bại thế nà o! Nếu đặt sai cá»a thì sẽ là má»™t thất sách lá»›n.
- Phụ thân cho rằng ai mạnh ai yếu? Phan DÆ°Æ¡ng thấy phụ thân vẫn chÆ°a hé lá»™ ẩn ý, cÆ°á»i ngô nghê há»i.
- Phan Giao Long ta tung hoà nh thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng nhiá»u năm rồi, tá»± cho rằng có há»a nhãn kim tinh, nhÆ°ng vẫn chÆ°a nhìn ra con bà i mà Trần Tiểu Cá»u sẽ sá» dụng, con nói hắn biết chuyện buôn bán, ta cảm thấy hắn không há» có kinh nghiệm gì đáng kể, nhÆ°ng nếu nói hắn không biết buôn bán cÅ©ng không phải, hắn có chút thông minh là thÆ°á»ng, cha nghÄ© mãi mà cÅ©ng không biết nên quyết định thế nà o! Phan Giao Long phân vân, cuối cùng cÅ©ng chÆ°a nói ra suy nghÄ© của mình.
Phan DÆ°Æ¡ng thấy phụ thân vẫn chÆ°a quyết định, trong lòng cÅ©ng đã hiểu rõ tâm tÆ° của phụ thân liá»n nhẹ nhà ng nói: - Mai Văn Hóa có thiên thá»i địa lợi nhân hòa, có quyá»n chủ Ä‘á»™ng tuyệt đối, ngÆ°á»i thÆ°á»ng trông và o thì thấy tuy Trần Tiểu Cá»u thông minh hÆ¡n ngÆ°á»i, có chá»— Ä‘á»™c đáo. NhÆ°ng so vá»›i Mai Văn Hóa thì vẫn còn cách má»™t trá»i má»™t vá»±c, không chịu nổi má»™t chiêu!
Hắn khẽ gại giá»ng rồi nói tiếp: - NhÆ°ng, con thấy, đây là má»™t quyết định cá»±c kỳ sai lầm, ngÆ°á»i bình thÆ°Æ¡ng chỉ nhìn thấy được sá»± dÅ©ng mãnh của cÆ°á»ng giả mà không chú ý đến quá»· kế của kẻ yếu!
- DÆ°Æ¡ng nhi, nhÆ° váºy là ý gì? Phan Giao Long khẽ nheo mắt lại, haha cÆ°á»i há»i.
Phan DÆ°Æ¡ng suy xét rồi nhẹ nhà ng nói: - Mai Văn Hóa tuy thế mạnh, nhÆ°ng kiêu hoà nh bạt há»— nhiá»u năm nhÆ° váºy không khá»i đắc tá»™i vá»›i không Ãt thÆ°Æ¡ng nhân và dân chúng, những thÆ°Æ¡ng nhân đó chỉ là che giấu suy nghÄ© ở trong lòng, không ai dám đụng chạm đến con hổ đó mà thôi, nhÆ°ng chỉ cần má»™t ngÆ°á»i dám đứng ra và cho bá»n há» thấy má»™t tia hy vá»ng có thể láºt đổ được Mai Văn Hóa thì bá»n há» sẽ không chần chừ mà lao lên cắn xé Mai Văn Hóa, cho đến khi ông ta bị cắn chết má»›i thôi!
- Còn Trần Tiểu Cá»u, ngÆ°á»i nà y tuy không có căn cÆ¡ gì, nhÆ°ng lại có khả năng bốn lạng đỡ ngà n cân, biết dùng nhu khắc cÆ°Æ¡ng, chỉ cần sau lÆ°ng có ngÆ°á»i ngầm giúp đỡ hắn thì láºt đổ Mai Văn Hóa chỉ là vấn Ä‘á» thá»i gian!
- Váºy ai có thể sẽ giúp hắn má»™t tay đây? Phan Giao Long thắc mắc há»i.
- Phụ thân biết rõ rồi còn há»i sao! - Phan DÆ°Æ¡ng bất đắc dÄ© lắc đầu cÆ°á»i nói: - NgÆ°á»i khác thì con không biết, nhÆ°ng cái tên đại quyá»n quý Chung Việt có quan hệ rất thân thiết vá»›i Trần Tiểu Cá»u, Ä‘iá»u nà y chÆ°a đủ chứng minh sao?
- Váºy ý con là chúng ta vừa phải thân cáºn vá»›i Mai Văn Hóa, vừa phải xây dá»±ng quan hệ vá»›i Trần Tiểu Cá»u Æ°? Phan Giao Long há»i.
- Phụ thân Ä‘ang kiểm tra con đấy sao? Phan DÆ°Æ¡ng lắc đầu cÆ°á»i gượng nói: - Lấy lòng cả hai chẳng khác nà o chá»c tức cả hai, hai chân đứng hai thuyá»n, đó là cách là m kém sáng suốt nhất, chúng ta biết rõ Mai Văn Hóa tất sẽ bại, Trần Tiểu Cá»u tất sẽ thắng, váºy thì còn do dá»± gì nữa ạ?
- HÆ¡n nữa, Mai Văn Hóa á»· thế lá»›n, liên tục ép giá vá»›i nhà há» Phan ta, muốn ăn mảnh chút bạc, lòng tham cá nhân cá»±c lá»›n, vá» lâu dà i sẽ không có lợi cho nhà há» Phan chúng ta, vừa hay mượn cÆ¡ há»™i nà y cho ông ta nghỉ luôn, cÅ©ng phù hợp vá»›i lợi Ãch của Phan gia, váºy thì cá»› sao lại không là m?
Phan Giao Long nghe Phan DÆ°Æ¡ng phân tÃch xong, trong lòng rất đắc ý, không khá»i gáºt đầu lia lịa nói: - DÆ°Æ¡ng nhi, ta sinh được con và em trai con, chỉ có con là giống ta nhất, lạnh lùng, cÆ¡ trÃ, và vô cùng quyết Ä‘oán!
Phan DÆ°Æ¡ng cung kÃnh đứng má»™t bên, không nói lá»i nà o!
Phan Giao Long thở dà i nói: - Con và đệ đệ con Phan An đã lá»›n rồi, trong lòng má»—i đứa cÅ©ng có tâm tÆ° riêng, lòng cha rất rõ, nhất là đệ đệ con, muốn nhanh chóng láºp công, lén lút là m không Ãt chuyện gây khó khăn cho con, nhÆ°ng con trÆ°á»›c sau vẫn âm thầm chịu Ä‘á»±ng, không có chút ý niệm báo thù, Ä‘iểm nà y cha rất lấy là m vui mừng!
Phan DÆ°Æ¡ng vẻ mặt rầu rÄ©, chần chừ hồi lâu rồi nói: - Cha, đệ đệ còn nhá», không hiểu hết má»i sá»± sắp xếp của Phan gia, nóng lòng muốn cầm quyá»n, chuyện có thể bá» qua, con không hỠđể bụng, huynh đệ vá»›i nhau, tình thân vẫn là quan trá»ng.
NghÄ© đến đây, hắn lại thở dà i nói: - HÆ¡n nữa, cha cÅ©ng biết, con vốn không có hứng thú vá»›i chuyện nà y, buôn bán cÅ©ng chỉ là cha ép con là m, con không hỠđể ý đến chuyện sau nà y có thể tiếp quản Phan gia hay không, nếu đệ đệ đã có chà tiến thủ, váºy thì cứ theo tâm nguyện của đệ đệ Ä‘i, con không có ý kiến gì cả!
- NhÆ° váºy đâu có được! - Phan Giao Long vá»™i phản bác nói: - Nam nhi phải biết phấn đấu vị gia nghiệp, em trai con tuy có ý năm quyá»n, tuy cÅ©ng đã là m cho Túy HÆ°Æ¡ng Lầu được hÆ°ng thịnh, nhÆ°ng đó Ä‘á»u chỉ là mấy trò khôn vặt, không thể dùng lâu được. Cha cÅ©ng đã già rồi, không còn nhÆ° năm xÆ°a, gia nghiệp lá»›n của Phan gia vẫn nên để con đứng ra là m chủ đại cục, những chuyện thị phi khác, cha tá»± có cách giải quyết, con cứ yên tâm mà là m là được rồi!
- Cha, con... Phan Dương phân bua.
- Con không cần chối từ, gia nghiệp nhà há» Phan quan trá»ng hÆ¡n hứng thú của con nhiá»u. - Phan Giao Long vá»— vá»— vai Phan DÆ°Æ¡ng lúc nà y Ä‘ang khó xá», ý tứ sâu xa nói: - Em trai con không biết phấn đấu, chỉ vì má»™t Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng mà dẫn đến có chút hiểu lầm vá»›i Trần Tiểu Cá»u, vốn dÄ© có thể dá»±a và o cÆ¡ há»™i nà y mà kết giao vá»›i hắn, nhÆ°ng em trai con lại đã là m há»ng rồi, tháºt là là m được thì Ãt mà phá hoại thì nhiá»u. Bây giá», chuyện đại sá»± nà y phải giao cho con là m, cha tin rằng con nhất định có thể là m tốt!
Phan DÆ°Æ¡ng bất đắc dÄ© thở dà i, khom ngÆ°á»i vấn an phụ thân rồi há» hững lui ra.
- Tay mặt tay lÆ°ng Ä‘á»u là cốt nhục a! Chuyện nà y ta phải là m thế nà o? Phan Giao Long nhìn hai lượng bạc rưỡi trong tay, than thở má»™t tiếng, lại uống chá»— rượu nữ nhi hồng còn thừa.
Chỉ có Ä‘iá»u, trong lúc tâm trạng Ä‘ang rối bá»i nhÆ° thế nà y, cái rượu nữ nhi hồng kia uống và o quả tháºt rất giống vá»›i cái thứ rượu xái, chua lèo lèo!
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full