Tác Giả : Đưa Mắt
Convert : 4vn
Dịch : Wind Prince
Biên : mskun4491
Nguồn: Sưu tầm
Trong mấy ngày kế tiếp,Trang Duệ đã vài lần đi ra chợ đồ cổ,mục đích là muốn thử vận may,xem có thể hấp thu linh khí.chính là sắp tới tết,cuối tuần lại có tuyết lớn,nhiều cửa hàng đồ cổ đã đóng cửa không kinh doanh,phải sang năm mới thì mới tiếp tục buôn bán.
Thật ra có một cửa hàng,chủ quán rất nhiệt tình,chỉ mấy bản thảo bảo là bút tích của Trương Húc,Trang Duệ dở khóc dở cười,không cần dùng linh khí hắn cũng biết đó là giả,nếu là thật thì chủ quán đã đi mua biệt thự ở Vân Long sơn trang rồi,còn ở giữa trời lạnh này làm gì? Chẳng lẽ mặt mình ngốc như vậy sao.
Trong cơn tức giận,Trang Duệ đi ra ngoài,chạy đến nhà sách Tân Hoa mua thật nhiều sách giám định đồ cổ,mỗi ngày đều đọc hay là tập làm quen với linh khí trong mắt.
Trải qua mấy ngày thực nghiệm,Trang Duệ phát hiện trước mắt linh khí có thể đạt tới độ xa là 2m,có thể xuyên thấu 1cm với độ dày của thủy tinh và gỗ,chỉ là đối với kim loại,đá,khoáng sản là không phản ứng chút nào,bất quá Trang Duệ tin tưởng,linh khí gia tăng thì ánh mắt có thể thấu thị cũng sẽ tăng lên.
Mấy hôm trước,Lưu Xuyên hôm nào cũng đến gây rối Trang Duệ,bất quá gần đây nhà hắn giới thiệu cho hắn một đối tượng,5,6 ngày cũng tới ít đi,các nhà đều bận rộn đặt mua hàng tết,Trang Duệ lại càng nhàn rỗi.
“ Tiểu Duệ,đừng ở nhà cả ngày,đi ra ngoài đi dạo đi,đúng rồi,con đi siêu thị mua câu đối cũng với chữ “ Phúc” về,ngày kia là đêm 30,đem dán lên.”
Trang mẫu đi vào phòng nhi tử,trong lòng thầm thở dài,tuy rằng thái độ làm người của con rất ổn,rất ít đi sàn nhảy,quán bar,bất quá mỗi lần trước về nhà đều vui vẻ,đi chơi cùng bạn bè,nhưng sau khi bị thương lại trở nên trầm mặc rất nhiều,mỗi ngày đều ở nhà đọc sách,điều này làm cho Trang mẫu thêm rất nhiều tâm tư.
“ dạ,mẹ,con sẽ đi,hay chúng ta đem câu đối ông nội lưu lại treo lên?”
Trang Duệ cười cười đùa giỡn,hắn đã sớm đem lại lich và giá trị câu đối nói cho mẹ rồi,Trang mẫu cũng không nói gì,chỉ để hắn cẩn thận bảo quản mà thôi,ở trong lòng Trang mẫu,giá trị câu đối không bằng một phần nhớ nhung cha già và chồng.
Trang Duệ mặc áo bành tô,mang mũ,vừa đi ra đến cửa,liền gặp Trang Mẫn mang con gái về thăm mẹ đẻ,khỏi cần nói,nghe được cậu muốn đi siêu thị,tiểu nha đầu chui vào lòng cậu,Trang Duệ bất đắc dĩ chỉ có thể ôm cháu cùng đi.
Từ khi bành thành có siêu thị,rất nhiều quán truyền thống đều phải thay đổi vị trí,siêu thị làm cho sôi nổi hơn,nhân dân có phương tiện rất nhiều,nên rất tiện nghi.cơ hồ mỗi tiểu khu đều có siêu thị.cách nhà Trang Duệ không xa cũng có siêu thị,hơn nữa quy mô rất lớn,là một nhà cỡ lớn ở Thâm Quyến mở chi nhánh tại Bành Thành,sinh ý không tệ,tuyết lớn mà bên ngoài vẫn chật ních người.
Ôm tiểu nha đầu,chen theo đám người chậm dãi đi vào siêu thị.trong hoàn cảnh ầm ỹ,thì trong lòng Trang Duệ cũng vô cùng yên lặng,hơn nữa có một cảm giác ấm áp,có lẽ đây chính là cuộc sống,
“ cậu,cậu,cháu thấy cậu lưu manh…”
Tiểu Niếp Niếp ghé vào đầu vai Trang Duệ,hai tay nhỏ bé liều mạng loạng choạng,miệng không ngừng kêu : “ cậu Lưu manh,cậu lưu manh”. Hấp dẫn đám người quay lại xem.
“ niếp niếp,ở nhà kêu cậu lưu manh,ra bên ngoài đừng có gọi…”
Trong lòng Trang Duệ đổ mồ hôi,bế niếp niếp đi,một ánh mắt có thể giết người đang gắt gao nhìn hắn.
“ lưu manh,sao ông lại chạy đến đây,mấy ngày nay không phải đi xem mặt sao,thế nào?mua quà tặng mẹ vợ à?”
Trang Duệ ôm cháu gái chen chúc tới chỗ Lưu Xuyên,không chút để ý tới Lưu Xuyên đang nháy mắt với hắn.
Đi đến bên cạnh Lưu Xuyên,Trang Duệ mới phát hiện,bên cạnh Lưu Xuyên còn có hai nữ nhân trẻ tuổi,điều khiến Trang Duệ xấu hổ chính là,tiểu Niếp niếp trong lòng thấy người quen,cao hứng phấn chấn hô : “ cậu Lưu manh hảo.” không cần hỏi,trên làm dưới theo,hai nữ nhân bên cạnh khẳng định là do Trang Duệ dạy bé gái.
“ khụ khụ,Lôi Lôi,anh khẳng định Trang Duệ không nhận ra em đâu,anh giới thiệu cho em,đây là Tiểu công chúa,là con gái của Trang Duệ a.” Lưu Xuyên sắc mặt nghiêm nghị,vẻ mặt cứng rắn,làm bộ như không nghe thấy lời của Tiểu Niếp Niếp,nghiêm trang hướng cô gái bên cạnh giới thiệu vẫn không quên nói xâu Trang Duệ.
“ chào em,đừng nghe Lưu Xuyên nói lung tung,đây là con chị gái anh…” Trang Duệ cắt đứt lời nói của Lưu Xuyên,nhìn về phía nữ nhân tên Lôi Lôi,trong lòng không khỏi thầm khen một tiếng.
Mặc dù nữa nhân này tướng mạo chỉ là bình thường,bất quá sắc mầu trên mặt tràn ngập dương quang.cao chừng 1m70,đứng ở bên cạnh Lưu Xuyên cũng không thua kém chút nào,tuy mùa đông mặc quần áo tương đối nhiều nhưng vẫn có thể nhìn ra vóc người cô gái,bình thường chắc chú trọng tập thể thao.
Nghe ý tứ Lưu Xuyên,chính mình phải biết Lôi Lôi,nhưng Trang Duệ với nữ nhân này thật không có ấn tượng gì.
“ lôi lôi? Lôi Lôi,nga,em không phải là Nhãn Tình chứ??” Trang Duệ nhớ tới sơ cấp trung học có một bạn học nữ,không khỏi giật mình.
Nhãn tình muội là bạn học bọn hắn khi học sơ cấp trung học,lúc ấy thắt bím đuôi ngựa,đeo một cái kính cận thị thật dày,ở trong lớp không thu hút,sau lại không biết nguyên nhân gì mà chuyển trường,nên ấn tượng cũng không sâu.Trang Duệ trí nhớ tốt,nghe được tên sau cũng nhớ lại,bất quá hắn không thể đem cô gái thanh xuân tịnh lệ này có liên hệ gì với vịt con xấu xí năm đó chứ.
Trang Duệ sở dĩ nhớ rõ cái tên này là vì khi đó xem film trường học uy long của Châu Tinh Trì,tinh thần trọng nghĩa có thừa.nên kêu Lôi Lôi là bạn học bốn mắt,bởi vì chuyện này mà Lưu Xuyên đi học phải ngồi xổm làm trung bình tấn,bởi vì cha Lưu Xuyên làm một đôi giày mà đáy giầy có một tấm lót cứng.
“ hai người bọn ông lúc trước mắt để trên trán,làm sao chú ý cô gái như tôi,Trang Duệ trước kia nhìn ông thành thật,nguyên lại nói chuyện cũng khá…”
Lôi Lôi kì thật không biết,ở sơ cấp trung học có chuyện gì phá hoại đều là hắn nghĩ kế,Lưu Xuyên dẫn đầu.
“ Vị này chính là?”
Trang Duệ nhìn về phía bạn của Lôi Lôi,cũng ngây người,có chút ngoài ý muốn,bạn học của Lôi Lôi khiến Trang Duệ giật mình,công tác ở Trung Hải,cũng nhìn qua nhiều mỹ nhân tri thức,Trang Duệ cũng không nhịn được thất thần vài giây đồng hồ ( sét đánh =]] )
Khác với Lôi Lôi khỏe mạnh tràn đầy sức sống,cô gái này tướng mạo có thể nói là tuyệt sắc,làn da trắng nõn nà,lông mi mảnh khảnh,mũi nhỏ dọc dừa,tóc dài vén lên trên đầu,khiến cái cổ trắng của nàng thêm thon dài,thêm vài phần cao quý cùng lãnh diễm,dáng người so với Lôi Lôi còn muốn hơn 10 phân…nếu đem dáng người hiển lộ không thể nghi ngờ nếu cô gái này mặc một bộ lễ phục dạ hội,Trang Duệ nhất định sẽ tổ chức một tiệc rượu ầm ỹ ở ngay siêu thị này.
Không thể phủ nhận,trong vài giây đồng hồ,Trang Duệ có ý tưởng dùng linh khí tìm tòi con đường u tối,chính là Trang Duệ phát hiện,ở trong cặp mắt động lòng người kia mơ hồ có một loại hàn ý,từa hồ có chút khinh thường?
Từ lúc nhỏ Phụ thân đã qua đời,từ nhỏ Trang Duệ đối với ánh mắt người khác có chút mẫn cảm,giờ phút này theo bản năng hắn cảm giác được,cô gái này cũng không tốt khi ở chung,nên cũng không biểu hiện nhiệt tình quá,chính là gật đầu cười,cố đem cảm giác kinh diễm để ở trong lòng.
Tần Huyên Băng xem người trước mặt tướng mạo bình thường,tâm tình phi thường không tốt,chính mình ở Hồng Kông bị ruồi bọ phiền phức không chịu nổi,mới không nói với nhà,trốn nhà đi theo bạn tốt Lôi Lôi đến nội địa ăn tết,chính là muốn tránh né cảm giác bị bọn công tử dây dưa,ánh mắt nam nhân trước mặt khiến nàng nhớ tới nhóm công tử chán ghét.nên Tần Huyên Băng nhìn Trang Duệ rất là lãnh đạm.
“ đầu gỗ,vị này chính là Tần tiểu thư,người Hồng Kông,bạn của Lôi Lôi,đến đây du lịch…”
Lưu Xuyên giới thiệu cho Trang Duệ,kỳ thật hắn cũng khó chịu với cô gái này,tuy rằng diện mạo rất được,nhưng lạnh giống như băng,hắn khó chịu chính là,cha mình giới thiệu cho bạn gái,trước kia là bạn trung học,chính mình cố gắng thỏa mãn Lôi Lôi,thế nhưng vài ngày,mỗi cuộc hẹn,Lôi Lôi đều dẫn theo khối băng này làm bóng đèn.
“ tốt,Lôi Lôi,nơi này chen chúc quá,chúng ta đi thôi.”
Tần Huyên Băng nhìn dòng người chen chúc,nhíu mày,nàng trước kia ở Hồng Kông đi mua hàng,đều mua ở cửa hàng độc truyền,hơn nữa có chuyên gia tiếp đãi,trường hợp này thật sự là không quen,sớm biết thế này liền ở nhà Lôi Lôi cho xong.
“ ăn tết mà,nhiều người mới có không khí,mua xong chúng ta đến nhà Trang Duệ ăn cơm, đầu gỗ,ông không hoan nghênh sao?”
Kỳ thật Lưu Xuyên mang hai nàng tới nơi này mua sắm chính là chuẩn bị giữa trưa qua nhà Trang Duệ ăn cơm,hắn còn có ý tưởng, đầu gỗ với khối băng,chính mình bỏ được cái bóng đèn,nhất cử lưỡng tiện a.
“ hoan nghênh bạn học a,nhà nhỏ không biết mấy vị có muốn đến hay không.”
Trang Duệ tự nhiên sẽ cấp cho Lưu Xuyên mặt mũi,chỉ là lúc nói thản nhiên nhìn Tần Huyên Băng một cái,hắn cảm giác đối phương lạnh nhạt,mình lễ phép mời một chút.
Lôi Lôi có chút khó xử nhìn Tần Huyên Băng,tính của nàng ngay thẳng,thấy Trang Duệ cũng rất cao hứng,theo quy củ Bành Thành,người khác mời bạn đến nhà ăn cơm,nhất định sẽ là khách quý,chính là Tần Huyên Băng tính cách tương đối nhạt mạc,Lôi Lôi sợ nàng nói cái gì khó nghe.
“ tùy ý”
Không nghĩ tới Tần Huyên Băng không có từ chối,thản nhiên nói,kỳ thật nàng cũng không muốn đến làm khách nhà người lạ,bất quá lần này đến Bành Thành,đã khiến Lôi Lôi có rất nhiều phiền toái,chính mình mà không đi,chỉ sợ Lôi Lôi sẽ cự tuyệt.
“ tốt lắm,đi mua đồ thôi,ở đây chen chúc quá.”
Lưu Xuyên gọi điện cho Trang mẫu,nói một hồi là có mấy người bạn về nhà ăn cơm,sau đó mấy người đi đến khu mua hàng.
Tần Huyên Băng khiến cho Trang Duệ có cảm giác cự người ngoài ngàn dặm,không tốn nhiều sức,hàng đã mua đầy xe,mua cho Tiểu Niếp Niếp quần áo,thực phẩm và rất nhiều đồ chơi, cộng lại là hơn hai nghìn gì đó,trên người Trang Duệ không mang nhiều tiền như vậy,vài lần muốn lấy ra đồ gì đó,đều bị Lôi Lôi ngăn lại.
“ có gian tình nha,tiểu tử,ông như thế nào phát triển nhanh vậy? thành thật khai báo a.”
Thừa dịp Lôi Lôi phụ giúp đưa niếp niếp đi ở phía trước,Trang Duệ kéo Lưu Xuyên thấp giọng hỏi.
Lưu Xuyên cười híp mắt nói : “ hắc hắc,bản thân có mị lực thôi,không có biện pháp a,tôi dẫn nàng đến quán thú cưng một ngày,người ta nói tôi có tình yêu,lại kiên định,bất quá tôi cũng không quên ông a,người bên cạnh kia là chuẩn bị cho ông đó.”
Kỳ thật Lưu Xuyên có chút buồn bực,ca ca tuy rằng cao lớn uy mãnh,khá vậy mà không có gặp ai thích,vì cái gì mà Lôi Lôi giống như rất không hiểu mình.
“ ông nhìn trúng thì thu nhận cả hai đi,tôi không có hứng thú.”
Trang Duệ tức giận đáp,cô gái kia xinh đẹp,chính là quá nhạt nhẽo,bên ngoài đã là 0 độ,nếu đem cô gái này để ở nhà,phỏng chừng nhiệt độ trong phòng giảm xuống vài lần,tiếc cho cái dáng người kia.
Lúc đi ra là Lưu Xuyên trả tiền,chính là mua cho niếp niếp quần áo đồ chơi,Tần Huyên Băng kiên trì tự trả đồ của nàng. Vài người đem bao lớn bao nhỏ ném lên xe Lưu Xuyên,đi đến nhà Trang Duệ.
Vừa mới đến cửa,không đợi Lưu Xuyên ồn ào,Trang Mẫn từ phòng bếp đi ra,ánh mắt hồng hồng,như là vừa mới khóc,cũng không tiếp đón đám người Lôi Lôi,nói với Trang Duệ : “ tiểu Duệ,mẹ vừa rồi mới ngã,đau ở thắt lưng,nói thế nào cũng không đi bệnh viện,em với đại Xuyên đi khuyên nhủ đi.”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Tác Giả : Đưa Mắt
Convert : 4vn
Dịch : Wind Prince
Biên : mskun4491
Nguồn: Sưu tầm
Trang mẫu nhận được điện thoại của Lưu Xuyên,đã là giữa trưa,bà chứng kiến Lưu Xuyên từ nhỏ đến lớn,cả ngày xưng hô với mình “ mẹ nuôi mẹ nuôi”. Trang mẫu coi hắn như là con,nghe hắn nói muốn dẫn bạn gái đến ăn cơm,nên rất coi trọng ,vội vàng bảo Trang Mẫn chuẩn bị cơm.trong nhà chuẩn bị rất nhiều,tùy tiện có thể làm đến 10 món,khách nhân sẽ cảm thấy không thất lễ.
Tục ngữ nói : vội vàng sẽ loạn,Trang mẫu rửa rau có chút sốt ruột làm nước văng lên mặt đất,lại ko để ý nên nhẫm chân lên trượt ngã trên mặt đất. Trang mẫu cũng đã gần 60,gân cốt không thể so với người trẻ tuổi,sau khi đứng dậy,cũng cảm giác phần eo đau đớn,thân thể cũng không đứng thẳng lên,liền kêu Trang Mẫn,gọi hơi lớn một chút cũng cảm thấy đau đớn ở phần eo.
Trước lúc về hưu,Trang mẫu là cô giáo trung học,hồi trẻ thường soạn bài,thời gian dài ngồi ở bàn công tác,vùng cơ ở thắt cũng có chút tật,từng đi viện kiểm tra,trải qua chuẩn đoán,cơ thắt lưng bị mãn tính mà vũng xương cổ cũng có bệnh,bởi vì viết bảng mà cơ ở lưng bị viêm,mỗi khi trở trời đều đau nhức ở lưng,chính là xưa nay tính khí Trang mẫu mạnh mẽ,cho tới bây giờ không có nói cho người thân,nhưng hôm nay bệnh cũ tái phát,nhất thời đau đến mức cả đi cũng không được.
“ Lôi Lôi,Tần tiểu thư,mọi người ngồi chơi,tỷ tiếp đón khách,Lôi Lôi là bạn gái đại Xuyên,tôi đi xem mẹ thế nào.”
Trang Duệ nghe tỷ tỷ nói như thế,cũng sốt ruột,chẳng quan tâm chào hỏi khách khứa,đem niếp niếp nhét vào lòng chị,quay đầu đi đến phòng Trang mẫu,Lưu Xuyên tự nhiên cũng đi theo,trong lòng còn tính toán,nếu Trang mẫu không muốn đi bện viện,liền đem cáng đến đưa đi.
“ đại Xuyên,vốn muốn làm cho mọi người bữa ăn ngon,mẹ nuôi tuổi lớn,gân cốt yếu,bạn gái con đâu,mau gọi vào đây,đừng để cho người ta có cảm giác chúng ta không lễ phép…”
Trang mẫu nằm ở trên giường,chỉ nói ngắn ngủn mấy câu,trên trán toát đầy mồ hôi,chắc là cố nén đau ở bên hông,người nào biết y học một chút,bị thương tổn cơ ở lưng,khi ho khan hoặc nói chuyện đều khiến đau đớn nguy kịch hơn.
Nước mắt Lưu Xuyên liền chảy ra,phải biết rằng từ nhỏ đến lớn,mỗi khi phạm vào điều cấm của cha,hắn đều ở chỗ Trang mẫu tránh đầu sóng ngọn gió,coi hắn với con ruột không khác biệt,Lưu Xuyên đi đến đầu giường,so với Trang Duệ còn gấp hơn.
“ mẹ nuôi,đừng nói nữa,chúng ta đi bệnh viện.” Lưu Xuyên nói xong đã cầm lấy tay Trang mẫu kéo lên trên lưng.
“ Ai u..đau…”
Đại Xuyên,đừng nhúc nhích,để mẹ nằm xuống…”
Ngay lúc Lưu Xuyên cầm lấy tay Trang mẫu hướng lên trên,một cỗ đau đớn từ bên hông truyền ra,mặt Trang mẫu đau đớn,Trang Duệ ở bên cạnh thấy rõ,vội vàng ngăn hành vi lỗ mãng của Lưu Xuyên.
Thế này Trang Duệ cũng không biết làm thế nào,vừa động liền đau,căn bản không có cách nào đưa lên xe.Trang Duệ luôn biết mẹ mình mạnh hơn người,từ nhỏ nuôi hai chị em khổ như vậy,cho tời giờ đều không có than vãn,hiện tai đau đến toàn thân phát run,trên trán đầy mồ hôi lạnh.Trang Duệ cũng không nhịn được nước mắt chảy xuống.
“ đầu gỗ,ông xem mẹ,tôi đi gọi bác sĩ.”
Lưu Xuyên không lau nước mắt,quay đầu đi ra ngoài,nghe được hắn nói cùng Lôi Lôi cái gì đó,lúc sau dưới nhà có tiếng khỏi động của ô tô.
“ con,đừng nóng vội,không có việc gì,gọi điện thoại cho đại Xuyên bảo hắn về,cuối năm sao lại đi tìm bác sĩ a,đây là bệnh cũ của mẹ,trên bàn có bình dầu hoa hồng,con lấy xoa giúp mẹ.” nhìn thấy con đứng khóc,Trang mẫu nhỏ giọng nói,trong thanh âm lộ ra vẻ suy yếu.
“ bà ngoại,bà ăn đường tiểu long nhân,ăn xong rồi không đau nữa..” ( đáng yêu thế )
Tiểu niếp niếp không biết chui vào phòng khi nào,cầm trong tay một cục đường,vừa khóc vùa nói,thấy cậu cùng bà ngoại khiến nó sợ hãi.
“dầu Hoa hồng ,giảm đau…” Trang Duệ nghĩ tới điều gì.
“ đúng rồi,lúc mình ở trên xe lửa dùng ánh mắt xem cánh tay một lúc,thấy bị ê ẩm tê dại một chút liền tiêu thất,không biết có thể giúp mẹ giảm đau đớn không.”
Trang Duệ nhất thời cảm giác hai mắt tỏa sáng,vội vàng hướng Trang mẫu nói : “ mẹ,con thiếu chút nữa quên,từ Trung hải trở về,chú Đức cho con một ýt thuốc đặc chế,nói là lão Trung y nào đó,đối với bị thương có hiệu quả,mẹ chờ một lát,con đi lấy.”
Trang Duệ vội vàng trở về phòng mình,đi một vòng sau lại trở về phòng mẫu thân,hắn sở dĩ nói như vậy,là sợ vạn nhất linh khí không có tác dụng,mẫu thân hỏi tới không biết nói như thế nào,chả lẽ nói mình có dị năng?
“ mẹ,mẹ lật người lại..”
Trang Duệ giúp Trang mẫu lật người lại,đẩy áo lên,để lộ phần eo ra,mắt thường cũng có thể nhìn thấy,ở phần eo chỗ xương sống có một chỗ sưng đỏ.Trang Duệ đem dầu hoa hồng đổ một ýt trong lòng bàn tay,hai tay chà sát,cảm giác một làn hơi nóng,vội vàng đặt lên lưng Trang mẫu,cỗ nhiệt lực xuyên qua da thịt truyền vào thân thể Trang mẫu.
Đồng thời,Trang Duệ điều động linh khí trong mắt,một đạo hoàng sắc xuất hiện quanh mắt Trang Duệ,linh khí theo ánh mắt hắn tiếp xúc với phần eo sưng đỏ,lúc này Trang Duệ không quan tâm tới việc tiêu hao linh khí,cho dù linh khí hoàn toàn biến mất cũng không thể so sánh với sức khỏe của mẫu thân,khi linh khí tiếp xúc với làn da Trang mẫu,giống như một bát nước ở nơi hạn hán,nhanh chóng thẩm thấu đi vào.
“ tiểu Duệ,nóng quá,di? Tại sao lại đổi thành lạnh…”
Trang mẫu chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lưu tiếp xúc phần eo,nhưng ngay lập tức lại cảm thấy một hơi thở lạnh lẽo tiến vào làn da,mà đau đớn bên hông được cỗ khí lạnh di động,dần dần dịu lại,ngắn ngủi mười mấy giây đồng hồ,Trang mẫu cảm giác được toàn bộ đau đớn hoàn toàn tiêu thất.
Cỗ khí lạnh tiến vào trong cơ thể dừng lại ở bên hông một lúc,sau đó theo dọc xương sống đi lên,khiến máu lưu thông nhanh hơn rất nhiều,Trang mẫu không có xem qua tiểu thuyết kiếm hiệp,nếu không,bà sẽ cảm giác được tình hình thân thể mình thay đổi giống như trong truyện.
Linh khí đi tới đầu,Trang mẫu rùng mình một cái,chỉ cảm thấy tóc như bị điện giật sắp dựng thẳng đứng lên,hoặc như ăn quả nhân sâm trường sinh bất lão,cả người mười vạn tám nghìn lỗ chân lông toàn bộ mở ra,đầu tỉnh táo,đau đớn bên hông không cánh mà bay,một cảm giác thoải mái không thể nói rõ dâng lên trong lòng Trang mẫu.
Lúc này Trang Duệ lợ rơi đầy mặt,không phải vì khó chịu mà vì linh khí trong mắt hắn đã tiêu hao hết 2/3,hắn có cảm giác như bị đánh một quyền vào mũi,giờ phút này đau đớn vô cùng,bất quá,có thể bởi vì linh khí thăng cấp,cho nên dù chỉ còn 1/3 linh khí nhưng so với thời điểm còn là màu xanh số lượng linh khí vẫn cao hơn một chút,chất lượng vượt xa.
“ ồ,hoàn toàn không đau,Tiểu Duệ,chú Đức đưa cho con thuốc gì a,hiệu quả tốt như vậy,giống như quay lại trước khi đi làm vậy,đúng rồi,mẹ đại Xuyên cũng bị đau ở phần eo,con tìm thời gian đi tặng thuốc này,này,đứa nhỏ này,mẹ không sao,còn khóc cái gì…”
Trang mẫu quay đầu,chỉ thấy Trang Duệ rơi lệ đầy mặt ngồi ở bên giường.
“ đưa thuốc? tiếp tục như vậy chỉ sợ chính mình toi mạng…”
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Tác Giả : Đưa Mắt
Convert : 4vn
Dịch : Wind Prince
Biên : mskun4491
Nguồn: Sưu tầm
“ Mẹ,thuốc này rất quý,Đức thúc chỉ cho con một chút thì đã lấy cho mẹ dùng,mẹ nuôi thì phải chờ con quay lại Trung Hải hỏi xem Đức thúc còn không.”
Trang Duệ cũng không biết mẫu thân có đem lòng sinh nghi không,mình cũng không có nghe đến có thuốc linh nghiệm như vậy chỉ có thể bịa vài câu.
Trang Duệ đứng dậy đi vào toilet rửa mặt,lúc trở lại Trang mẫu đã đi ra ngoài phòng khách rồi,phần eo bị đau đã hoàn toàn không có vấn đề.lúc này Trang mẫu đang ôm cháu ngoại cùng Lôi Lôi và Tần Huyên Băng nói chuyện.
Trang Duệ có hoài nghi là vừa rồi Tần Huyên Băng đối với mình còn xa cách lạnh lùng,nhưng lúc này lại có biểu hiện vô cùng khéo,trên mặt cũng mang theo nụ cười thản nhiên.nhìn thấy cảnh này không khỏi thầm than: nữ nhân thật là loại động vật khó hiểu.
“ Tiểu Duệ,mau gọi điện cho Đại Xuyên,không cần tìm bác sĩ,trời lạnh,lại còn sắp tết nó đi đâu mà tìm bác sĩ đây?,nhanh gọi đi,gọi nó về dùng cơm.” Vừa thấy Trang Duệ,Trang mẫu lập tức nói,nhưng lời nói còn chưa dứt thì tiếng đập cửa liền vang lên. “ Đông đông đông.”
Trang Duệ vừa mới mở cửa,Lưu Xuyên vội vàng xông vào,liếc mắt thấy Trang mẫu đang cùng trò chuyện vui vẻ với bạn gái,không khỏi lặng đi một chút, trong lúc nhất thời hắn không hiểu được. rõ ràng vừa rồi Trang mẫu còn đau nói không ra lời sao bây giờ lại giống như không có việc gì xảy ra vậy.Trang Duệ thấy sau Lưu Xuyên còn có người liền lui vào trong phòng.
Lưu Xuyên cũng tỉnh lại,hắn mang cái ghế cho người kia rồi nghi hoặc hỏi : “ Mẹ nuôi,chỗ đau đã đỡ chưa ạ,sao lại không sao rồi? phi phi ,xem con mồm quạ đen ,chắc là tốt rồi. Đúng rồi mẹ nuôi,đây là Vương ca,đồng sự của ba con,mẹ cho Vương ca xem lại lưng của mẹ đi.”
“ không có việc gì,Đại Xuyên,chỉ là không cẩn thận một chút,Tiểu Duệ mang theo thuốc đặc hiệu ở Thượng Hải về, xoa lên một chút lại tốt rồi, con làm phiền tiểu Vương làm gì .Tiểu Vương, ăn cơm chưa?ở lại đây ăn cơm rau dưa nhé.”
Trang mẫu buông cháu ngoại trong lòng,giúp Trang Mẫn mang thức ăn lên,nhưng Lưu Xuyên nói cái gì mà đồng sự kia không ở lại được ,nói là trong nhà còn có việc,cũng không cần Lưu Xuyên đưa về,Trang Duệ vội vàng cầm một ít đồ mới mua từ siêu thị đưa cho Vương ca rồi tiễn hắn ra cửa.
“ Tiểu tử ngươi,Vương ca không phải là bác sĩ pháp y chứ? cả ngày tiếp xúc với thi thể hả?”
Vừa vào nhà,Trang Duệ kéo Lưu Xuyên đang dính với Lôi Lôi vào phòng của mình,tức giận hỏi.
“ Pháp y thì làm sao,Vương ca cũng tốt nghiệp viện y học,tay nghề không kém với bác sĩ ở bệnh viện lớn bao nhiêu,ông còn không cảm ơn thì thôi,đúng rồi,ông có cái thuốc gì hiệu quả tốt như vậy hả? mẹ tôi cũng đau lưng suốt,ông lấy cho tôi một ít tôi mang về cho mẹ tôi dùng đi.”
Té ra Lưu Xuyên cũng lo lắng cho Trang mẫu,người này tuy tính cách xúc động nhưng có hiếu, trong thời gian Trang Duệ đi vắng, Trang mẫu có sự tình gì nếu anh rể bận việc đều là Lưu Xuyên đến giúp.
“ Thuốc dùng hết rồi,thuốc đấy là một lão trung y chế ra,quá trình phức tạp,Đức thúc cho tôi một chút,lúc nãy dùng hết rồi, chờ tôi quay về Trung Hải xin thêm ,đến lúc đó tôi sẽ gửi cho mẹ nuôi.”
Trang Duệ bất đắc dĩ nói dối ,chuyện tình phát sinh gần đây quá mức quỷ dị,tiểu tử Lưu Xuyên này lại ngay thẳng lanh miệng,việc này nếu mà nói cho hắn biết chị sợ không qua vài ngày cả địa cầu này cũng biết.
Về phần giúp Lưu mẫu trị bệnh,Trang Duệ cũng nghĩ kỹ,chờ linh khí trong mắt được phục hồi thì đi “ đưa thuốc” cho Lưu mẫu.
Chỉ là sách cổ có chứa linh khí chỉ có thể ngộ mà không thể cầu,Trang Duệ vận khí tốt mới có được hai câu đối với bản thảo,lần sau còn không biết có cơ hội tốt như vậy không,lúc nãy Trang Duệ nói đợi trở lại Trung Hải mới đi cầu thuốc là theo hắn nghĩ,thông qua việc chú Đức đi kết bạn với những người chơi đồ cổ,hẳn là có cơ hội hấp thu linh khi từ mấy đồ mà họ cất giữ.
“ Trang Duệ, Đại Xuyên ra ăn cơm,hai đứa ở trong phòng nói thầm cái gì đấy,nhanh lên.”
Trang Mẫn đẩy cửa phòng Trang Duệ gọi hai đệ đệ đi ra ăn cơm,hai thằng trốn ở trong này làm cho người khác dở khóc dở cười,Trang Mẫn tự nhiên là biết tính cách của đệ đệ mình.
Bình thường trong nhà chỉ có hai mẹ con Trang Duệ nên hơi vắng,hiện tại có nhiều người nên có chút không khí tết,nhưng biểu hiện của Trang mẫu khiến Trang Duệ và Lưu Xuyên có chút khó hiểu,Trang mẫu thể hiện hình mẫu hiền lành là một kiểu mà bọn hắn chưa có gặp qua,Trang mẫu ăn mặc như bình thường,nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân lại thể hiện ra một chút quý khí khiến hai người Lôi Lôi cùng Tần Huyên Băng cũng có phong thái của nhà giàu có danh tiếng có phần mất tự nhiên , thấy vậy Lưu Xuyên và Trang Duệ có chút khó chịu.
Vết thương ở đầu Trang Duệ chưa khỏi hẳn nên chỉ uống chút rượu đỏ,Lưu Xuyên uống rượu đế ( rượu trắng) nhưng còn phải lái xe nên cũng không cho hắn uống nhiều.Trang Duệ cố ý hỏi thăm tình hình Lôi Lôi mấy năm nay giờ thì đã minh bạch rồi.có một số việc liên quan đến Lưu Xuyên mà lần đầu tiên nghe nói.
Nguyên lai ông ngoại Lôi Lôi trong những năm náo động đã nhập cư trái phép đi Hồng Kông,trải qua hơn 20 năm khó khăn gian khổ,cũng đã có một gia sản nhỏ ở Hồng Kông,mặt khác cũng cưới được một người vợ,nhưng sâu trong nội tâm ông vẫn nhớ về người vợ và người con ở nội địa. vào những năm 80 đầu năm 90 người vợ ở Hồng Kông qua đời,do vậy ông quay về nội địa tìm người thân.
Mà mẹ Lôi Lôi được gả cho một cảnh sát,lại là đồng nghiệp của cha Lưu Xuyên, đương nhiên khi hắn học trung học sơ cấp hắn cũng không biết quan hệ này.sau này ông ngoại Lôi Lôi tìm được mẹ Lôi Lôi biết vợ mình qua đời liền muốn đem con và cháu ngoại sang Hồng Kông.mẹ Lôi Lôi cự tuyệt,nhưng vì muốn con gái được học hành tốt,nên đem Lôi Lôi đưa đến Hồng Kông.đây cũng là nguyên nhân năm nó Lôi Lôi chuyển trường.
Mấy năm nay,năm nào Lôi Lôi cũng về Bành Thành một lần,chẳng qua là đến thăm ba mẹ rồi lại vội vàng trở về Hồng Kông. Năm trước Lôi Lôi tốt nghiệp đại học xong,liền vào thực tập ở công ty châu báu của ông ngoại,lần này trở về mục đích là khảo sát thị trường châu báu nên sẽ ở lại một thời gian,lúc này mới về Bành Thành ăn tết cùng cha mẹ.
khi Lôi Lôi đến Hồng Kông thì mới đc gặpTần Huyên Băng , cũng là tỷ muội tốt nhất của Lôi Lôi.lần này được Lôi Lôi mời về nội địa ăn tết để cảm thụ không khí ăn tết ở đây,ngoài ra nàng cũng hợp tác cùng Lôi Lôi,chẳng qua các nàng cũng không nói là Tần Huyên Băng vì tránh né phiền toái nên mới đi theo Lôi Lôi vào nội địa.
Lo lăng đến chung thân đại sự của Lôi Lôi,mẹ nàng mới tận dụng mọi thứ,mới có vài ngày đã an bài cho Lôi Lôi đi xem mắt nhiều lần bất quá Lôi Lôi không có cảm giác gì.
Trong lúc Lôi Lôi không kiên nhẫn nữa thì cha lại giới thiệu con đồng nghiệp cho nàng gặp.hai người vừa gặp mặt Lôi Lôi liền nhận ra Lưu Xuyên,trong lòng đối với chuyên gia gây chuyện hồi trung học nàng có ấn tượng rất sâu nên Lôi Lôi mới đáp ứng,không nghĩ đến mới ở cùng một chỗ vài ngày,lại cảm giác rất hợp nhau,đặc biệt đại nam nhân Lưu Xuyên này còn ngẫu nhiên để lộ ra vài tia săn sóc ôn nhu khiến Lôi đại tiểu thư xem trọng . ngay cả Lưu Xuyên trong lòng cũng không biết chính mình lại dễ dàng bắt được tâm hồn mỹ nữ như vậy
“ Lôi Lôi,em về đây khảo sát hạng mục gì? Để Đại Xuyên cùng đi,Bành Thành mấy năm nay phát triển không tệ,việc nào cũng có thể triển khai,em bây giờ là thương nhân Hồng Kông,cũng nên giúp kinh tế nội địa phát triển.” Trang Duệ rót cho Lôi Lôi và Tần Huyên Băng một chén trà vừa cười vừa nói.
Ăn cơm trưa xong,Trang mẫu cùng Trang Mân đưa niếp niếp đi ngủ trưa.mấy người trẻ tuổi đều ngồi ở sa lon tán gẫu.trong khoảng thời gian này là mọi người bận rộn nhất nhưng vô cũng nhàn rỗi.
“ Ông ngoại em kinh doanh đồ trang sức,ở Hồng Kông cũng có mấy cửa hàng,sinh ý mấy năm nay không tốt,cho nên mới nghĩ đến phát triển sang châu báu phỉ thúy.nhưng sản phẩm này ở Hồng Kông đều bị mấy nhà châu báu lớn lũng đoạn,mà đại lục mấy năm nay kinh tế phát triển vô cùng mạnh,cho nên ông ngoại điều chỉnh sách lược công ty,đem trọng tâm kinh doanh chậm rãi quay lại nội địa,em chỉ là tiểu tốt đến dò đường thôi.”
Lôi Lôi nói đến đây,dừng lại một chút,lấy tay vén mấy sợi tóc trên trán ra sau tai,nhìn thoáng qua Lưu Xuyên nói tiếp : “ đúng rồi,Trang Duệ,nghe Đại Xuyên nói anh đang công tác ở Trung Hải,nơi đó là trọng tâm khảo sát của bọn em,đến lúc đi Trung Hải anh phải chiêu đãi bọn em ha.”
Tình huống hiện tại của công ty ông ngoại Lôi Lôi chính xác là không tốt lắm,mấy năm nay vàng thế giới tăng lên,kinh tế Hồng Kông bị hạn chế,sức mua giảm xuống rất nhiều cho nên tìm thị trường là khâu trọng yếu nhất.Lôi Lôi lần này trở về trọng trách trên vai rất nặng.
Trang Duệ bây giờ đối với châu báu trang sức cũng không có hứng thú,nghe vậy liền nói đùa : “ vỗn dĩ Lôi đại tiểu thư là tư bản Hồng Kông ,đến Trung Hải thì cứ tìm anh,nhưng bên cạnh em không phải Đại Xuyên thì anh không tiếp đâu nha.”
“ Không cần làm phiền Trang Tiên sinh,chúng ta ở Trung Hải cũng có Công ty.”
Tần Huyên Băng ngồi ở bên cạnh Lôi Lôi thản nhiên nói một câu,khiến Trang Duệ có chút xấu hổ nghỹ thầm các ngươi ở Trung Hải có công ty thì tìm tiểu nhân ta đây làm gì chứ? nhưng hắn không biết "chúng ta " trong lời Tần Huyên Băng lại không có quan hệ gì với Lôi Lôi.
Lưu Xuyên nhìn ra Tần Huyên Băng tựa hồ có chút đá xoáy Trang Duệ vội vàng chuyển đề tài nói : “ Lôi lôi,khó có dịp em về đây,ngay mai chúng ta tổ chức họp lớp trung học nhé?”
“ Họp lớp trung học?” Lôi Lôi cùng Trang Duệ đều ngẩn cả người,bọn hắn không nghĩ Lưu Xuyên đưa ra đề nghị này.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Tác Giả : Đưa Mắt
Convert : 4vn
Dịch : Wind Prince
Biên : mskun4491
Nguồn: Sưu tầm
“Tốt nghiệp trung học đến nay đã bảy tám năm,thời gian ở trung học Trang Duệ cùng Lưu Xuyên có chủ ý,hành động gì là hai thằng kéo bọn con trai cả lớp chơi cùng.chẳng qua thành tích học tập của Trang Duệ phi thường tốt mà Lưu Xuyên thì 3 năm trung học luôn luôn là người phản diện trong miệng của thầy cô giáo và cha mẹ học sinh.
Con trai khi đó,tư tưởng vẫn còn tương đối thuần khiết,chơi với nhau không cần lợi ích,không như trường học hiện tại,từ tiểu học bắt đầu tuyển ban cán bộ,so sánh nhau,xem bố mẹ ai có tiền có địa vị cao.
Trong trí nhớ của Trang Duệ và Lưu Xuyên trung học để lại không ít kỉ niệm đẹp,sau khi tốt nghiệp trung học Trang Duệ vào đại học Thượng Hải,cũng ít lui tới với bạn bè trung học ( cái này là cấp 2 so với bên mình ) lúc này nghe đề nghị của Lưu Xuyên trong lòng cũng muốn gặp lại bạn bè năm đó.
Hồi tháng ba là Lôi Lôi chuyển trường,mọi người đều biết những năm đầu 90 người Hồng Kông cơ hồ không nói tiếng phổ thông, nhiều người Hồng Kông ngay cả tiếng phổ thông cũng không nói được.người nội địa mà đến Hồng Kông nếu không nói tiếng bản địa nhất định lâm vào cảnh nửa bước khó đi.Lôi Lôi học ở Hồng Kông một thời gian vì ngôn ngữ không thông,nên cũng không có bạn bè,tự nhiên nhớ về lúc sống ở Bành Thành,lúc này nghe Lưu Xuyên nói cũng động tâm.
“ Lưu…ách,Đại Xuyên.” Trang Duệ gọi Lưu Xuyên bằng tên lóng đã quen,thật sự khó có thể thay đổi.
“ Bạn học cấp hai,ngoại trừ mấy người hay chơi còn lại đều không có chơi cùng,làm sao triệu tập được mọi người,ông có cao kiến không?” Trang Duệ có chút nghi vấn ,rất nhiều người bảy tám năm không gặp chỉ sợ nhìn thấy đều không nhận ra.
“ Đây không phải nói thừa sao,ca ca tôi là địa đầu xà,ba năm trước bọn tôi họp một lần,phương thức liên lạc tôi đều có,đúng rồi,lần trước ông ở Trung Hải về,tôi không nói với ông à.”
Lưu Xuyên không phải nói mạnh miệng,hắn học xong cấp 3 cũng không thi đại học,mà bắt đầu lăn lộn trong xã hội,mới ra trường tất nhiên là chú ý các mối quan hệ với bạn bè.quán thú cưng mới mở vài năm cũng không tính là lớn nhưng hắn có thái độ nghĩa khí,chơi với bạn bè không phân biệt, hơn nữa bạn bè học trước kia đều ở một khu,cũng thường xuyên qua lại với nhau.
Trong đám bạn học có người tốt,có người xấu, thỉnh thoảng có thể giúp nhau vài chuyện nhỏ,cho nên mấy năm trước Lưu Xuyên có tổ chức một lần tụ họp,nói đến ứng xử với người xung quanh,Trang Duệ so với Lưu Xuyên còn kém rất nhiều.
Lưu Xuyên nói như thế,Trang Duệ nhớ lại đúng là mấy năm trước có sự việc này,chẳng qua chính mình đang đến lúc thi cử nên không về tụ họp,hắn cũng đã sớm quên mất.
“ Đại Xuyên,ngày kia là đêm 30,chỉ sợ là không kịp…”
Thời gian ăn tết là từ mùng một đến mùng năm là đi chúc tết họ hàng thân thích và bạn bè.nếu muốn tụ tập sau năm mới thì ít nhất phải qua mùng năm,chính mình sau năm mới còn muốn cùng Tần Huyên Băng đi khảo sát ở mấy thành phố,phỏng chừng không thể tham gia,trên mặt Lôi Lôi có điểm tiếc nuối.
Mắt Lưu Xuyên xoay chuyển,đây chính là cơ hội của mình,âm thầm tính toán ở trong lòng,ngày kia là 30,nếu tụ tập năm nay thì chỉ có thể vào ngày mai,lớp cấp hai có 38 người,ra nước ngoài có hơn mười người,nhưng tốt nghiệp xong phần lớn đều về công tác trong nước,hiện tại hẳn là ăn tết ở Bành Thành.mình quan hệ với khoảng mười bảy mười tám người,cho bọn họ tiếp tục liên hệ không chừng có thể được hơn hai mươi người.mấu chốt là những người này ngày mai có thời gian hay không.
“ Mọi người không cần quan tâm,tôi sẽ thu xếp để trưa ngày mai chúng ta tụ họp.” Lưu Xuyên tính toán một cái,cảm giác không sai biệt lắm vì thế mở miệng nói.
Lưu Xuyên mấy năm nay cũng không phải vô ích,làm việc rất có trật tự,trước nói đến đặt chỗ ở khách sạn,sau đó bắt đầu gọi điện thoại,không tới nửa giờ đã tìm được mười mấy người,năm con trai,7 con gái.sau khi nói xong mọi người đều chấp thuận mai đến đúng giờ. Có mấy người còn giúp liên hệ với những người khác,như vậy cũng đã có 17,18 người.còn có mấy người không có số điện thoại,chút nữa Lưu Xuyên sẽ lái xe đến thông báo.
“ Lưu Xuyên,không nghĩ đến anh nhân duyên tốt thế ,nhiều năm như vậy mà vẫn liên hệ với mấy bạn gái.” Lưu Xuyên vừa mới bỏ điện thoại xuống,Lôi Lôi liền cười híp mắt hỏi,nhất thời Lưu Xuyên hối hận,sao lại không để bạn thân đi báo cho có phải xong việc không.
“ Gì kia…đều làm mẹ hết rồi,anh đều đi uống rượu đầy tháng đấy,đi thôi,Lôi Lôi,Tần tiểu thư,anh đưa hai người về nhà rồi đi thông báo cho mọi người.” Lưu Xuyên vội vàng chuyển đề tài.
“ Lôi Lôi,ở hồng Kông không ít người theo đuổi bà,cho tới bây giờ vẫn không thấy bà đi chơi với ai,hóa ra ở đây có bạn thanh mai trúc mã a.Lưu Xuyên mặc dù không sao,có thể không đặc biệt ưu tú ,nhưng sao bà lại nhìn trúng hắn a?”
Nằm trên giường trong phòng Lôi Lôi,Tần Huyên Băng lãnh diễm đã biến mất,trong lòng nàng thật sự khó hiểu, nếu lấy thế lực gia tộc ông ngoại Lôi Lôi thì nàng hẳn có thể tìm bạn trai thích hợp hơn.
“ Bà biết lúc tôi mới đến Hồng Kông bộ dạng ra sao không?” Lôi Lôi đang ở đầu giường chơi computer,nghe vậy quay đầu nhìn Tần Huyên Băng hỏi.
“ Ha ha,khi đó bà đeo cái kính thật dày,mặc quần áo quê mùa,trong trường có nhiều người gọi bà là đại lục muội,phải không…”
Thời gian Lôi Lôi đến Hồng Kông chính là vào trong lớp của Tần Huyên Băng,khi đó Lôi Lôi ngay cả việt ngữ đều nghe không hiểu,mà trong ban cũng không ai hiểu tiếng phổ thông,nếu Tần Huyên Băng từ nhỏ không đi theo ông nội,nghe giảng tiếng phổ thông chắc các nàng cũng không trở thành bạn tốt.
“ Đúng thế, trước khi tôi đến Hồng Kông cũng giống như thế,trong lớp mọi người gọi tôi là bốn mắt muội,Lưu Xuyên trong lớp rất nghịch,rất nhiều người sợ hắn,nhưng hắn chưa bao giờ khi dễ ai,một lần đem cái tên kêu ta bốn mắt đánh cho một trận,từ đó về sau không còn có ai gọi ta là bốn mắt muội…”
Lôi Lôi nhớ lại nói,chuyện đó ảnh hưởng tới nàng rất lớn,hình tượng Lưu Xuyên liền khắc sâu ở trong đầu Lôi Lôi.
“ Tôi không định để Lưu Xuyên nuôi đâu, đúng rồi,thật ra Huyên Huyên,bà chuẩn bị lấy Vương đại thiếu,có lẽ nên hiến dâng cho đại thiếu a? hắn mà biết bà đến nội địa khảng định sẽ đuổi theo.” Lôi Lôi nói khiến Tần Huyên Băng thẹn quá hóa giận,hai người cãi lộn nhau trên giường.
Đến lúc hai người mệt mới dừng lại,Lôi Lôi lo lắng mai mình đi họp lớp,Tần Huyên Băng ở nhà sẽ chán nên nói : “ Huyên Huyên,ngày mai đi họp lớp với tôi,đúng rồi,Trang Duệ rất không tệ,bà có thể thu về dưới váy…”
“ Muốn chết à mà sao nói khó nghe như vậy!!! không thích, với hắn tôi đối không có hứng thú,xem người cũng biết là mê sắc,đúng rồi Lôi Lôi,bà phát hiện không,mẹ Trang Duệ rất có khí chất a,bác ấy không giống như xuất thân ở tiểu gia đình nha.”
Nghe Tần Huyên Băng nói Lôi Lôi cũng có chút kỳ quái,hôm nay trên bàn cơm Trang mẫu thể hiện cử chỉ tao nhã,nếu không phải ở điều kiện hun đúc thì tuyệt đối không có,khiến cho các nàng bình thường chú trọng lễ tiết cũng cảm thấy bất ngờ ,ở trước mặt Trang mẫu các nàng thậm chí có cảm giác đối mặt với gia trưởng một nhà.
Lôi Lôi không nói thêm gì nữa,có lẽ Trang mẫu là người có cố sự,nhưng Trang Duệ hiển nhiên không phải sinh ra ở nhà giàu,lấy bối cảnh gia tộc của Tần Huyên Băng rõ ràng hai người vĩnh viễn không có khả năng ở cùng một chỗ,nên nàng cũng không có ý làm mối cho hai người.
Giữa trưa gần 11h ngày thứ hai,Trang Duệ đã bị Lưu Xuyên kéo đến khách sạn,theo như lời Lưu Xuyên nói,hắn cũng là một người triệu tập tự nhiên phải ở đây hỗ trợ,ném Trang Duệ vào khách sạn xong thì Lưu Xuyên đi đón Lôi Lôi.
Lúc Lưu Xuyên trở lại,chỉ có một mình Lôi Lôi,điều này làm cho Trang Duệ cao hứng rất nhiều nhưng cũng có điểm mất mát,hắn tuy rằng không muốn giữa mùa đông khắc nghiệt còn có một khối băng tồn tại,chẳng qua nếu ở cách xa nàng một chút,lại có thể thưởng thức sắc thái thanh tú của nàng ( chú này giống mình thế.)
Không lâu lắm mọi người đã đến,đến khoảng 12h tất cả được 31 người,ngoại trừ mấy người không có ở Bành Thành thì mọi người đã đến đông đủ.Trang Duệ cùng Lôi Lôi xuất hiện khiến mọi người ngạc nhiên một phen,làm cho hai người không mấy khi ở quê cảm thấy sự nồng nhiệt của tình nghĩa bạn bè.
Một bữa cơm rất náo nhiệt,trong này Lưu Xuyên cùng Trang Duệ bị mọi người lên án, để cho mọi người ấn tượng nhất về hai tên này khi đó vào mùng một hai thằng đóng vai phản diện hát đỏ cả mặt lừa gạt tiền mọi người,đoàn người này bị lừa không ít tiền tiêu vặt
Khi đó nhiều nhà đã có TV,mà trong nhà không có TV cũng đi đến nhà khác xem,kịch Hồng Kông tiến vào nội địa,cũng sản sinh ra một đám truy tinh tộc,Trang Duệ nắm được điểm này,hai thằng mang hết tiền mừng tuổi chạy ra quán bán sỉ mua một đống tranh dán tường,mặt trên có hình ảnh minh tinh thu nhỏ có thể dính dán.
Hai người cắt bỏ tranh dán tường ra,chia nhau hét to ở trong lớp,tranh minh tinh lớn nhỏ bán 2 đồng hoặc 5 đồng ,hơn nữa không có tiền có thể dùng lương phiếu để đổi,bởi vì thời đó,các đại lý có làm lương phiếu để giao dịch linh hoạt đa dạng. thế nên hai người bán tranh dán tường rất được hoan nghênh.
Vài ngày sau đã bán xong hết,không chỉ là bán ở lớp mà bán khắp nơi trong trường,bán xong thống kê kết quả làm Trang Duệ cùng Lưu Xuyên chấn động,có 20 đồng tiền vốn lại có thể buôn bán lãi hơn 300đồng so với tiền lương cha mẹ bọn hắn lúc đó cũng cao hơn rất nhiều.
Phát hiện này khiến hai người vạn phần vui sướng, phải biết rằng thường ngày có tiền trong túi đã là phú ông.bình thường trường tổ chức đi chơi cha mẹ cho 5đồng đã là cao,lúc này mới buôn bán vài ngày lại có hơn 300đồng,hai người chuẩn bị tiếp tục thừa thắng xông lên lại bị thầy cô phát hiện,phải nói là Lưu Xuyên bị mẹ hắn phát hiện,kết quả là hai người bị đánh nở hoa,ng thực thi là cha Lưu Xuyên.
Quá trình bị phát hiện cũng rất ngẫu nhiên,là bởi vì một bạn ở lớp khác mua hai đồng tiền tranh,vì không đủ tiền nên ký sổ,hôm sau trả,nhưng mà chưa trả sau đó Lưu Xuyên ra mặt uy hiếp một chút,hai người không nghĩ đến,mẹ người bạn kia lại tìm đến trường,đúng lúc thấy mẹ lưu Xuyên tuy rằng mục đích là tới trả tiền nhưng cũng làm hành vi hai người bại lộ.
Cha Lưu Xuyên cho một trận lươn,khiến Trang Duệ thành thành thật thật thi lên đại học,bất quá vài năm sau có cải cách,đến nay Lưu Xuyên vẫn oán hận lão gia tử năm đó giết chết thiên phú buôn bán của mình.
Lôi Lôi tự nhiên cũng thành tiêu điểm,nha đầu năm đó có đôi kính thật dày hiện lại thành mỹ nhân,mọi người tìm không thấy chút bóng dáng năm đó.một ít nữ nhân nói đến cách ăn mặc,đồ trang sức bàn luận sôi nổi,líu ríu tán gẫu không ngừng,một ít người con trai chưa kết hôn ánh mắt không rời khỏi Lôi Lôi khiến Lưu Xuyên như ăn phải dấm chua.
Các nam nhân đương nhiên lấy rượu luận anh hùng,kết bạn hồi cấp hai là tình bạn trong sáng khiến mọi người phi thường quý trọng,chén đến chén đi,chỉ chốc lát bàn rượu náo nhiệt cả lên.tửu lượng Trang Duệ và Lưu Xuyên gần như nhau ,đây là do từ nhỏ trộm rượu đế của cha Lưu Xuyên ra uống, dù đang bị thương ở đầu nhưng cũng không giảm tửu lượng của chàng ,thỉnh thoảng còn nói đến xì căng đan năm đó khiến từng trận cười vang lên giòn tan.
Bữa cơm ăn hơn hai tiếng,tiền dĩ nhiên là tính cho Lưu Xuyên giàu có,vốn Lưu Xuyên định đi tăng hai karaoke,nhưng đến gần tết,nhà nào cũng có việc,nên mọi người để lại phương thức liên lạc rồi cùng nhau về.
Về đến nhà thấy mẫu thân ở trong bếp bận rộn hơn nữa có chút cô đơn, nhớ đến lúc tụ họp vui vẻ lúc nãy,Trang Duệ đột nhiên có cảm giác,mình làm việc ở Trung Hải hình như là sai lầm,nhất thời trong lòng không biết suy nghĩ gì,linh khí trong mắt có thể thay đổi những thứ gì.
“ Tiểu Duệ,đến giúp mẹ cho mỡ .” thanh âm của mẫu thân từ trong bếp truyền đến,cắt đứt suy nghĩ của Trang Duệ.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Tác Giả : Đưa Mắt
Convert : 4vn
Dịch : Wind Prince
Biên : mskun4491
Nguồn: Sưu tầm
Trước kia nhà Trang Duệ ăn tết có ba người,sau này Trang Mân đi lấy chồng,cũng chỉ có hai mẹ con Trang Duệ ăn tết,tuy rằng hàng năm cha mẹ Lưu Xuyên đều mới hai mẹ con cùng ăn tết,nhưng Trang mẫu không thích phiền toái người khác,luôn từ chối khéo,nhiều năm như vậy,Trang Duệ cũng đã quen.
Buổi sáng 30,Trang Duệ bắt đầu bận việc,nào là vệ sinh nhà cửa,sau đó dán chữ “ Phúc” lên cửa,còn có câu đối xuân,cắt giấy hoa,tranh tết..v…v. tuy rằng chỉ có hắn và mẹ ăn tết nhưng cũng đầy đủ mười phần,còn có cả chữ “ cung hỉ phát tài” không khí tràn ngập vui mừng.
Khoảng 6h tối ngày 30,Trang Duệ thắp hương cho Ông bà nội cùng phụ thân,bái tế một chút sau đó cùng mẹ ăn cơm.ngồi bên cạnh TV,một bên chờ tiết mục cuối năm,một bên làm sủi cảo,dựa theo phong tục,sáng sớm thứ hai phải đem bánh chẻo cho vào nồi.hai mẹ con một người cho nhân,một người gói,động tác thành thạo.
Nói đến làm sủi cảo,từ nhỏ Trang Duệ ăn không có ít,mà Trang mẫu lại mát tay làm ngon hàng đầu,trước đây Trang Duệ ham chơi cầm bánh chẻo bắt đầu nắm loạn,gói không đâu vào đâu,cho vào trong nồi liền nát ra,Trang mẫu để yên không nói gì hắn,chính là để cho hắn ăn luôn. có người nói con nhà nghèo sớm lo việc nhà,lời này tuyệt không sai. Trang Duệ thường xuyên nhìn thấy Lưu Xuyên bao bánh chẻo giống như cái bánh mỳ.
“ tiểu Duệ,con xem Lưu Xuyên đã có bạn gái,Lôi Lôi rất tốt,con cùng với Lưu Xuyên chơi với nhau đã 20 năm,khi nào con mang con dâu về cho mẹ đây??.”
Trang mẫu tay không ngừng cán bột,bỗng nhiên như vô tâm thuận miệng hỏi nhi tử,kỳ thực trong lòng bà đã sớm sốt ruột,mặc dù vì một số nguyên nhân không thể nói với con,cũng không nghĩ tới sẽ can thiệp chuyện hôn nhân của con,ở nhà cũng rất dân chủ,chung quy người lớn tuổi đối với việc chung thân đại sự của con cái cũng hơi để bụng nhiều một chút.
Nhung Trang mẫu cũng không nói đến Tần Huyên Băng,bà nhìn ra cô bé kia nhất định xuất thân từ gia đình khá giả,cách nói chuyện,cử chỉ tuy rằng có lễ phép nhưng làm cho người ta có khoảng cách,nữ nhân như vậy không thích hợp với con mình.
“ mẹ,con lớn rồi,không cần vội,cứ chậm rãi,con nhất định tìm con dâu hiếu thuận ,mỗi ngày nấu cơm đấm lưng cho mẹ,không nghe lời con liền đổi cô khác…”
Trang Duệ nói đùa với mẹ,tuy rằng làm ở Điển Đương Hành cũng thường xuyên tiếp xúc một ít nữ nhân và đều là không phú thì quý,đối với Trang Duệ cũng chưa có nhìn qua,hắn không có tiền,chỉ là một tiểu bạch bình thường,muốn ở Thượng Hải tìm một bạn gái thật sự là một chuyện không dễ dàng. ( giống mình ghê.) Trang Duệ là nam nhân bình thường,phải nói là rất bình thường,nếu không khi nhìn qua sự việc kia ở bệnh viện hắn cũng không chấn kinh như thế.
“ mỗi ngày đấm lưng nấu cơm cho mẹ,con cho là tìm nha hoàn à. Mẹ già rồi,chỉ cần nhìn con an an ổn ổn kết hôn là thỏa mãn,đến lúc đó có thêm vài tiểu hài tử chỉ sợ mẹ không còn sức mà trông con hộ mày thôi..”
Trang mẫu tựa hồ nhớ ra cái gì đó,tiếng nói dần dần trầm xuống,trong ánh mắt tựa hồ có nước mắt lóe ra,liền đứng dậy đi đến căn phòng của mình.
“ mẹ,mẹ vẫn còn trẻ mà,mẹ xem trên mặt nếp nhăn đều không có,tiết mục cuối năm sắp bắt đầu rồi,mẹ ra xem TV đi,bánh này đủ ăn rồi.” Trang Duệ nhìn thấy mẫu thân thương cảm,vội vàng đổi đề tài,đứng dậy tăng âm lượng TV lên.
Kỳ thật nhiều năm nay Trang Duệ và tỷ tỷ trong lòng luôn có chút nghi vấn,khi hắn còn nhỏ,nói rất đúng tiếng phổ thông,hiện tại mới thành giọng Bành Thành,mẫu thân cho đến bây giờ đều không nói qua chuyện gia đình nhà ngoại,lúc nhỏ Trang Duệ chưa có gặp qua cậu dì,ông bà ngoại,cũng từng với tỷ tỷ hỏi qua mẫu thân kết quả là Trang mẫu chưa bao giờ đánh con trai mà lần đó hung hăng đánh cho một trận.
Từ đó về sau,Trang Duệ và Trang Mẫn cũng không đề cập đến chuyện này.nhưng mỗi khi đến tết,tỷ đệ hai người phát hiện cảm xúc mẫu thân rất lạc lõng thì sẽ đi đến phòng mình ngồi một lúc,mà Trang Duệ cũng muốn tìm cách làm mẫu thân phấn chấn hơn.
Trang Duệ thường xuyên nghĩ miên man,cảm thấy mẫu thân nhất định xuất thân nhà giàu,sau đó cùng cha diễn ra vở Tư Mã Tương Như cùng Trác Văn Quân bỏ trốn.bởi vì mẫu thân không chỉ hiểu được Anh ngữ,hơn nữa cũng tinh thông cả tiếng Nga. Trang Duệ đối với xuất thân của mẫu thân có chút tò mò,hắn không biết nhà nào có thể bồi dưỡng được mẫu thân như vậy,độc lập kiên cường,đối nhân xử thế uyển chuyển.Trang Duệ ở Thượng Hải thấy biểu hiện đó ở nhóm quan lớn, khí chất mà Trang mẫu thể hiện ra cũng không kém nhóm kia là bao.
Qua một lúc tiết mục cuối năm cũng bắt đầu.Trang mẫu với ánh mắt hồng hồng từ trong phòng đi ra.bất quá so với cảm xúc vừa rồi thì tốt hơn nhiều.ngồi vào trước TV cùng Trang Duệ nói chuyện.
Bây giờ xem tiết mục cuối năm chỉ là thói quen mà thôi.Trang mẫu tuổi lớn,tới 10h liền trở về phồng đi ngủ.Trang Duệ ngồi một mình xem cũng chán,cũng muốn đi ngủ nhưng lại không dám,vì tới 12h điện thoại chúc tết sẽ lại đánh thức hắn.
Chờ đến 12h,Trang Duệ vội vàng đem điện thoại từ phòng khách về phòng của mình,quả nhiên một lúc sau,Lưu Xuyên,rồi tứ huynh đệ hồi đại học,còn có bạn bè hôm qua mới họp lớp gọi điện thoại chúc mừng. cúp điện thoại xong,Trang Duệ định gọi điện cho chú Đức, nhưng nhìn thời gian đã muộn nên cũng không gọi,đợi trời sáng thì gọi chúc tết sau.
Sáng sớm ăn bánh sủi cảo xong.Trang Duệ gọi điện cho cha mẹ Lưu Xuyên,chú Đức và một vài bạn bè ở Thượng Hải chúc tết,sau đó lại nằm lên giường.
Mùng một cũng không có chuyện gì,trừ lúc hắn cùng mẹ và tỷ tỷ đi chúc tết ở ngoài còn lại đều ở nhà đọc sách.hắn đọc mấy bộ sách giám định đồ cổ,đối với nghề đồ cổ,trong lòng Trang Duệ vẫn có điểm băn khoăn.nhưng so với trước kia vừa nhìn thấy đã ngủ gà ngủ gật thì bây giờ tốt hơn nhiều,ít nhất đã có thể nhét vào đầu.
Không biết có phải bởi vì mới đọc được một số tri thức hay không,trong lòng Trang Duệ lại có gì đó rục rịch,nếu không phải chợ đến mùng 5 mới mở thì hắn đã đi xem thử rồi.
Đến mùng 3,tỷ tỷ cùng tỷ phu mang theo niếp niếp đến nhà,tự nhiên lại náo nhiệt một ngày.niếp niếp với hắn tuy không gặp nhau nhiều nhưng niếp niếp với cậu lại thân thiết vô cùng,đến tối là lại không muốn cùng cha mẹ về nhà.Trang Mẫn để niếp niếp ở lại vài ngày,dù sao trước kia mẫu thân cũng thường xuyên giúp nàng trông niếp niếp.
Cứ như vậy,Trang Duệ cũng không có thời gian đọc sách,dẫn theo cháu ngoại đi chơi Bành Thành vài ngày,thành ra chuyện mình muốn ra chợ đồ cổ cũng bị quên đi, thẳng đến mùng năm lúc Lưu Xuyên gọi điện thoại để hắn đến quán chơi thì hắn mới mang theo niếp niếp nhàn nhã tới chơi.
Lần này Trang Duệ đi vào chợ cũng không có mấy thuận lợi,tuyết đã ngừng,lúc này giữa ngã tư chợ đồ cổ toàn là vũng nước.nhìn kiến trúc chợ đồ cổ nếu không nhìn người mặc quần áo thì hắn còn tưởng rằng về đến thời cổ đại rồi.
Để niếp niếp ngồi trên cổ,Trang Duệ dùng hết sức mới chen đến quán của Lưu Xuyên,vừa đi vào nhìn,cái cửa hàng trống rỗng đã bày đủ các loại thú cưng,cũng không biết lúc trước Lưu Xuyên đem lũ chúng nó để ở đâu mà bây giờ mới lấy ra.nào là cá kiểng,rùa con.trong mấy cái lồng còn có chó bắc kinh,chó tây thi đều hung hăng nhe răng…loại chó nào cần cũng đều có hết.
Trong quán có hai nhân viên,bình thường Lưu Xuyên chạy khắp nơi nhập hàng rất ít ở trong quán nên hai người này trông quán thay.Trang Duệ trước kia có đến chơi vài lần,cũng đã biết bọn họ,lần trước lúc Trang Duệ đến là hai nhân viên được nghỉ tết.
So với lúc gần tết nhàn rỗi thì trong quán hiện tại bận túi bụi.ba người chạy đi chạy lại,mấy khi thấy được Lưu Xuyên trong bộ dạng này.
“ đầu to,bây giờ có bạn gái cũng biết chăm chỉ làm việc a.” nhìn thấy Lưu Xuyên người đầy mồ hôi,Trang Duệ trêu ghẹo nói.
“ đó là tôi không thể cùng lưu manh nhà ông ở cùng một chỗ,ai u,tiểu công chúa đến đây,tới cậu bế.rồi cậu cho tiền mừng tuổi.”
Lưu Xuyên thấy Tiểu Niếp Niếp nhất thời cao hứng.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo