Trưa hôm nay, bốn thầy trò đi ăn mì ở một quán ven đường. Tay đầu bếp nấu mì thủ pháp rất thành thạo, đao cứ xoay tít, bột mì như tuyết bay, rơi từng sợi từng sợi vào trong nồi. Sư phụ nói với tiểu nhị:
- Ê! Tiểu nhị, cho bốn bát mì chay!
Tiểu nhị hô:
- Vâng! Bốn bát mì chay! Mời khách quan chờ chút!
Sư phụ nói thêm:
- Cho thêm ít thịt vào bát mì nhé!
Tiểu nhị hỏi:
- Vậy khách quan muốn gọi mì thịt?
Sư phụ chắp tay trước ngực, nói:
- A Di Đà Phật, thiện tai, thiện tai! Người xuất gia chỉ ăn mì chay, không ăn mì thịt! Không phải ta đã nói rõ rồi sao, gọi mỳ chay, cho thêm thịt vào, tuyệt đối không được làm mỳ thịt!
- Bà nóa! Đầu bị nước vô rồi hả! - Tiểu nhị chửi ầm lên.
Mỳ được bưng ra, ăn rất là ngon, nhị sư huynh hỏi đầu bếp:
- Đồng chí học tay nghề này ở đâu thế?
Đầu bếp trả lời:
- Ở một học viện làm mỳ tại Sơn Tây!
- Ồ, thì ra là sinh viên! - Nhị sư huynh nói: Chả trách mỳ có vị chua chua.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Độc Cô Huyết
Hôm nay là sinh nhật mình, ba tên ngốc kia chẳng tên nào nhớ cả, mình cũng không tiện nói. Đến lúc ăn trưa, mình mới bảo:
- Hôm nay 18 tháng 12, thật đúng là một ngày may mắn!
Đại sư huynh hỏi ngay:
- May mắn cái gì?
Mình nói:
- Ai mà sinh hôm nay thì đúng là tiền đồ vô hạn!
May có nhị sư huynh thông minh, vỗ đùi cái đét nói:
- Sa sư đệ, hôm nay là sinh nhật của chú hả!
Mình cúi đầu không nói gì. Sư phụ nói tiếp:
- Chà! Ngộ Tĩnh, lại già thêm một tuổi rồi. Ai da, đến đây, cho sư phụ sờ một chút, xem mặt có nếp nhăn chưa nào?
- Buổi tối làm liên hoan, chúc mừng sinh nhật chú! - Đại sư huynh chốt câu cuối.
Mình thấy rất vui!
Buổi tối, sư phụ mua một cái bánh nướng thật to, trên cắm 31 cái nến, coi như là quà sinh nhật cho mình. Đốt nến xong, lão hát:
- Chúc con thọ ngang trời đất …
Còn chưa nói xong, đại sư huynh đã chen ngang:
- Sư phụ, đừng hát nữa, so với việc hát thì con thích nghe người khóc hơn! Nào, Sa sư đệ, sư huynh tặng chú món quà, chúc chú năm nào cũng như hôm nay, tháng nào cũng giống sáng này!
Mình thầm nghĩ: “ Con khỉ keo bẩn này thì có đồ gì tốt mà tặng chứ?”
Quả nhiên, hắn rút từ sau lưng ra một sợi dây như dây cao su, nói:
- Tặng chú cái này, dùng để đánh người được đấy! (Có lầm không đây!)
Tuy vậy mình vẫn phải nói:
- Oa! Một sợi dây thật là đẹp! Đệ rất thích! Cám ơn đại sư huynh!
May là có nhị sư huynh hiểu mình, tặng mình một con búp bê Maruko, mình thích nó lắm lắm luôn á!
Lúc thổi nến, mình ước ba điều:
-1: Tìm được ý trung nhân.
-2: Ý trung nhân tìm được mình.
-3: Thật nhiều ý trung nhân tìm được mình.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Độc Cô Huyết
Gần đây nhị sư huynh đâm ra mê phát minh. Mà phát minh của ổng hầu hết là thứ vớ vẩn, như là bột giặt có thể uống, bít tất đi vào có thể tráng dương, gối đầu tự phát nổ… Nhưng không phải tất cả đều vô dụng, cũng có một vài cái rất sáng tạo và thực dụng, mình sẽ liệt kê vài thứ ra đây.
1: Lưỡi câu chế biến cá.: Loại lưỡi câu này thần kỳ lắm, cá chỉ cần khẽ cắn câu là lôi lên được con cá kho đường.
2: Đồ đánh dấu nam nữ: Món này cực kỳ có ích, chỉ cần đeo nó lên người, người khác nhìn một cái liền biết bạn là nam hay nữ.
3: Bồn cầu xoay tròn: Nói nghiêm túc thì đây là đồ để chữa bệnh, nếu như bạn không đại tiện được, ngồi lên và ấn nút cái, nó sẽ xoay đến khi bạn vãi ra thì thôi(Cố lắm nhưng không nhịn được ở cái chỗ này )
4: Giường chuyển động lên xuống*: Mình nghĩ không nói thì mọi người cũng biết nó dùng làm gì rồi.
*Xem phim Đại nội mật thám của Châu Tình Trì để biết thêm chi tiết
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Độc Cô Huyết
Hôm nay bọn mình gặp được một ông già ở trong một cái thôn, tên ổng là Ngô Thừa Ân, ổng đang viết một bộ truyện về bốn hòa thượng đi Thiên Trúc lấy kinh. Sư phụ xem xong truyện của ổng thì nói:
- Tình tiết thì ly kỳ, nhưng sao tôi thấy bốn hòa thượng đấy rất ngu đần.
Ông già bất đắc dĩ nói:
- Tôi cũng cho là vậy. Vốn tôi định phóng bút viết tẹt ga, ai ngờ nhà xuất bản lại bảo để giáo dục đời sau, không thể quá xa rời thực tế được, cho nên tôi đành phải viết thế. Nhưng không sao, tôi đã bắt đầu soạn thảo một bộ tiểu thuyết mới rồi, rất hay, cực kỳ phóng túng và mới lạ, tên là "Kim Bình Mai"…
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Độc Cô Huyết
Tại thôn Thủy gia hồ, sư phụ phải lòng con gái của chủ quán trọ, tên nàng là Bunma (tên một nhân vật nữ trong 7 viên ngọc rồng), mới tròn đôi tám, xinh đẹp như một nụ hồng. Bunma cũng có chút tình với sư phụ. Đêm xuống, sư phụ cưỡi bạch long mã đến dưới cửa sổ phòng của Bunma. Khuê phòng của nàng ở lầu hai, sư phụ đứng lên lưng bạch long mã trèo lên ban công tầng hai. Sư phụ ngắt một đóa hoa hồng trao cho Bunma rồi nói:
- Mỹ nhân của anh, anh chúc em mãi mãi tươi trẻ như màu xanh lá.
Bunma vừa thẹn thùng vừa lo lắng, đáp:
- Chàng ơi, nếu cha em mà thấy chàng vào phòng em thì chắc là sẽ không tha cho chàng đâu!
Sư phụ thản nhiên:
- Em yên tâm, không sao đâu. Nếu cha của em gõ cửa phòng, anh chỉ cần huýt sáo một tiếng, bạch mã của anh sẽ chạy đến dưới ban công, anh chỉ cần nhảy xuống, nó sẽ đón và đưa anh đi!
Lúc này cửa phòng của Bunma vang lên tiếng gõ cửa dồn dập. Sư phụ vội vàng huýt sáo ầm ĩ, chạy ra ban công, nhảy ào xuống...
Bunma mở cửa, trước cửa là Bạch long mã. Bạch long mã gãi gãi đầu giải thích:
- Uầy! Tiểu thư à, phiền cô nói với sư phụ tôi một câu: Bên ngoài trời mưa quá, tôi chờ ông ấy trong hành lang nhé...
(Dg: Quả này Sư phụ không bể mông thì cũng dập cà)
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của noland