Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 70: Hai phần kiếm ý
Nguồn: Sưu Tầm
Một bộ huyền cấp thấp cấp kiếm pháp, được nam tử trong tranh thi triển, biến mục nát thành thần kỳ, tất cả những sự tinh diệu huyền ảo đều toát ra từ mỗi một chi tiết động tác của hắn.
Trong nháy mắt, vân vụ nổi lên, vân sơn vụ hải, giống như tiên khí cuồn cuộn tuôn ra. Giống như mộng ảo.
Cũng không biết đã qua bao lâu, bức tranh từ động chuyển về tĩnh, nam tử trong tranh không múa kiếm nữa, lại tựa hồ căn bản chưa từng múa kiếm. Vẫn là dáng vẻ cũ, tư thế chuẩn bị rút kiếm.
Phong Vân Vô Ngân lắc lắc đầu, giống như vừa trải qua một giấc mơ.
Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, ánh dương đã xuất hiện, soi rọi mặt đất, vạn vật bừng tỉnh, bất tri bất giác, bóng tối đã qua đi, một ngày mới đã đến.
Phong Vân Vô Ngân lại nhìn bức tanh đó, đột nhiên cảm thấy tinh thần lực như yêu thai bí thuật một miếng bọt biển điên cuồng hấp thu, khí huyết trong lồng ngực cuồn lên như muốn nôn ra. Hắn vội đưa mắt nhìn đi nơi khác, thu bức tranh vào trong nạp giới.
Một giây sau, Phong Vân Vô Ngân đứng dậy, ánh mắt lóe lên một đạo tinh quang:
-Ha ha ha! Ta biết rồi, thì ra tất cả đều do bức tranh đó tạo nên! Thật là thần kỳ!
Tới lúc này, Phong Vân Vô Ngân mới hiểu ra, bức tranh đó thì ra là một kiện chí bảo.
Một bảo bối tuyệt đỉnh của võ đạo.
-Ha ha! Bộ Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp kia của mình luyện cũng vẫn chưa đúng. Phải như kiếm tiên trong tranh ....
Phong Vân Vô Ngân rút kiếm ra, trong ký ức không ngừng xuất hiện các loại tư thế động tác của nam tử trong tranh múa kiếm tối hôm qua, hắn ra sức suy nghĩ nhớ lại, kiếm theo ý động, trong nháy mắt, bốn phương tràn ngập kiếm quang, biến hóa thành vân vụ phiêu diêu, không thể phán đoánđược. Sơn cốc này cũng bị kiếm quang của Phong Vân Vô Ngân biến thành một khu tiên cảnh.
Chỉ trong một đêm, kiếm pháp của Phong Vân Vô Ngân lại tăng tiến thêm một bậc, sau khi mô phỏng tham ngộ, không ngờ đã đạt được ba, bốn phần hỏa hầu của nam tử trong tranh thi triển bộ kiếm pháp này đêm qua.
Trong vân vụ phiêu diêu, Phong Vân Vô Ngân đột nhiên thi triển sát chiêu, một đạo kiếm mang u ám từ trong vân vụ bắn ra, chặt đứt đôi một cây đại thụ ở trong sơn cốc, Phong Vân Vô Ngân thu kiếm thế, cất kiếm vào trong vỏ, bước lại nhìn, nơi cây đại thụ bị chặt đứt nhẵn bóng như mặt kính.
Cần phải biết rằng, huyền khí tu vi đạt tới hậu thiên 6 phẩm, võ giả dùng kiếm có thể đan xen cả huyền khí công kích thực chất vào trong kiếm phong. Nếu có thể phối hợp với cao cấp kiếm kỹ thì có thẻ giống như Phong Vân Vô Ngân, cách không chém ra mộ đạo kiếm mang, chặt đứt một cây đại thụ.
Nhưng, không thể nào giống như Phong Vân Vô Ngân, nơi cây đại thụ bị chặt đứt lại nhẵn bóng như gương. Từ đó có thể thấy kiếm phong của Phong Vân Vô Ngân đã ngưng luyện tới một trình độ vô cùng đáng sợ, phong mang ngưng tụ lại thành một điểm, vô cùng sắc bén.
-Tối qua luyện kiếm, mình như cảm thấy giống như đã chìm đắm trong bộ kiếm pháp này hơn mười năm, đã luyện tới đại thành cảnh giới, hơn nữa, sau khi kiếm tiên trong tranh làm mẫu một lúc, mình mô phỏng cảm ngộ, hôm nay thi triển bộ kiếm pháp này ra, mơ hồ cảm thấy như đã vượt ra khỏiđại thành cảnh giới của bộ kiếm pháp này. Giống như.... giống như đã nâng cấp phẩm chất của bộ kiếm pháp này vậy.
Phong Vân Vô Ngân tự lẩm bẩm.
Đúng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân đột nhiên cảm thấy, trong linh hồn truyền tới một thanh âm giòn vang:
-Rắc!
Giống như vỏ trứng vỡ vụn, sinh mệnh mới ra đời.
Tiếp đó, lại một tiếng “rắc” nữa.
Hai tiếng giòn vang khiến toàn thân Phong Vân Vô Ngân run lên hai lần, một cảm giác vô cùng khó diễn ta tràn ngập vào tận sâu trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân.
Một giây sau hắn nhìn thấy, trong linh hồn đang lơ lửng hai đạo quang mang vô cùng nhỏ bé, giống như hai sợi dây nhỏ, nhưng lại tỏa ra sự lạnh lẽo và sắc bén vô cùng. Giống như có thể cắt đứt tất cả.
-Cái này... cái này?
Phong Vân Vô Ngân nghi hoặc, nhưng, khí thế cả người hắn đều dần biến hóa.
Người , giống như một thanh bảo kiếm đã ra khỏi vỏ, tỏa ra phong mang vô cùng cường hãn, tâm niệm vừa động, trong đồng tử liên tiếp lóe lên haiđạo tinh mang.
Phong Vân Vô Ngân thậm chí cảm thấy, hắn có thể thể thoải mái vận dụng hai đạo “tinh mang” ở trong linh hồn.
Lúc này, sơn cốc lướt qua một trận gió nhẹ, lá rơi lả tả, lướt về phía Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân vẫn đứng sừng sững, hai đạo tinh mang trong linh hồn tỏa ra, chém nát vụn lá rơi ở bốn xung quanh, vô cùng sắc bén.
Đồng thời, Phong Vân Vô Ngân cảm thấy trường kiếm đeo bên hông như nhập làm một với linh hồn của mình, giống như người chính là kiếm, kiếm chính là người .
-Ong!
Thậm chí, khi Phong Vân Vô Ngân vận dụng hai đạo tinh mang trong linh hồn để chém lá cây rơi, trường kiếm bên hông cũng phát ra một tiếng kêu nhỏ, cộng hưởng cùng hai đạo tinh mang ở trong linh hồn.
Mấy giờ đồng hồ sau đó, Phong Vân Vô Ngân vận dụng hai đạo tinh mang trong linh hồn, thoải mái cắt chém cỏ cây hoa lá ở xung quanh. Sau một hồi tàn phá, hắn đã chém nát rất nhiều hoa cỏ, tuy vẫn chưa thể chém đứt được cây lớn, nhưng đã lưu lại vết cắt rất sâu ở trên thân cây.
Hai đạo tinh mang ở trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân vận dùng ngày càng thuần thục, giống như thân thể chính mình được kéo dài ra, tâm niệm vừa động, hai đạo tinh mang cũng động theo.
Thaamjchis, Phong Vân Vô Ngân kích phát hai đạo tinh mang đó, dùng kiếm thế của Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp để thôi động hai đạo tinh mang, bốn phía quanh thân thể lập tức vân vụ nổi lên, ý cảnh phiêu diêu.
Cho dù không rút kiếm, bộ Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp đó vẫn có thể thi triển ra.
Chơi đùa mấy giờ đồng hồ, trong đầu Phong Vân Vô Ngân chợt xuất hiện ý nghĩ kỳ lạ:
-Lẽ nào, lẽ nào đây chính là thứ gọi là “ý”? kiếm ý!
Thực ra, Phong Vân Vô Ngân không hề biết rằng, hắn đã có được đại cơ duyên, đại vận khí, lãnh ngộ ra kiếm ý. Hơn nữa còn là 2 phần kiếm ý!
Võ giả lãnh ngộ ra kiếm ý, cảnh giới dùng kiếm hoàn toàn khác biệt so với kiếm giả thông thường, ý tới kiếm tới, tùy tâm sở dục, người chính là kiếm, kiếm chính là người .
Phong Vân Vô Ngân lại ở trong sơn cốc thêm một ngày, hấp thu hết mọi thứ có được trong hai ngày này, rồi sáng sớm ngày hôm sau mới rời khỏi sơn cốc.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân đeo trường kiếm trên lưng, chân đi như bay, ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên mấy đạo kiếm ý, vô cùng sắc bén.
Tuy Phong Vân Vô Ngân vẫn chưa hoàn toàn hiểu hết được kỳ ngộ trong mấy ngày vừa qua, nhưng không có chút nghi ngờ là, hắn đã có được sự lột xác và nhảy vọt trong võ đạo, lúc này hắn vô cùng tự tin, đối với trận quyết chiến với Da Luật Hồng ba năm sau, hắn cũng đã không còn không chút chắc chắn như trước kia nữa.
Tuy có kỳ ngộ, Phong Vân Vô Ngân vẫn thực hiện theo kế hoạch trước kia, tìm hái trung cấp Man Lực Quả.
Quay trở lại khu vực có Thi Thực Ngốc Ưng cư ngụ, tìm cách tiến vào trong rừng.
Sau một hồi chạy gấp, Phong Vân Vô Ngân đã dần tiến lại gần khu vực ngoài của khu rừng Man Lực Quả. Bỗng nhiên, chỉ thấy mấy chục nam nữ tụ tập lại bên ngoài khu rừng, túm năm tụm ba trao đổi với nhau.
Những nam nữ này, có kẻ ngoài hai mươi tuổi, cũng có kẻ đã ngoài ba mươi, tất cả đều găn mặc gọn gàng, khí tức trầm ổn ngưng luyện, mang theo các loại binh khí khác nhau.
-Ồ? Tất cả đều là đệ tử lâu năm của Nham Thạch Thành, sao lại tụ tập ở đây?
Phong Vân Vô Ngân đứng cách xa mấy chục mét, trong lòng thầm nghi hoặc.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 71: Theo sau (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Mấy ngày trước, khi Phong Vân Vô Ngân đang quan sát Thực Thi Ngốc Ưng thì đã gặp hai gã “Vương đại ca” và “Lý huynh đệ”. Khi đó Phong Vân Vô Ngân cũng không để tâm nhiều, chỉ cho rằng tình cờ gặp phải mà thôi. Nhưng lúc này, mấy chục gã đệ tử kỳ cựu của Nham Thạch Thành đều tập trung tại khu vực này thì lại rất đáng phải chú ý.
- Nhiều người như vậy đều tập trung tại đây, bọn chúng muốn làm gì? lẽ nào cũng muốn hái trung cấp Man Lực Quả như ta? Cái này.... có lẽ không phải?
Phong Vân Vô Ngân trong lòng không ngừng nghi hoặc, đột nhiên ẩn mình sau một gốc cây lớn, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền rời khỏi thân thể, tạo thành trạng thái toàn thân không chút huyền lực ba động, giống như một khúc cây khô, không chút sinh khí để không cho đám đệ tử kia phát hiện rađược.
Yên lặng quan sát!
Lúc này, trong đám đệ tử kỳ cựu kia có một gã trung niên nam tử chừng hơn ba mươi tuổi đứng ra, hắn mặc một thân hắc bào, hông đeo một thanh trường đao, toàn thân tỏa ra cửu phẩm sơ cấp huyền khí ba động, đưa mắt nhìn quanh một lượt rồi lên tiếng nói:
- Chư vị, xin hãy nghe ta nói.
Thanh âm của hắn không hề lớn, rõ ràng từng chữ một, nhưng lại truyền tới bên tai tất cả mọi người ở đây.
Tất cả đều đưa mắt nhìn về phía nam tử đó, tất cả đều ngừng bàn luận, dáng vẻ im lặng lắng nghe.
Trung niên nam tử hài lòng gật đầu, tiếp tục nói:
- Ta nghĩ tất cả mọi người tập trung ở đây, mục đích cũng đều là để làm việc cho Long Bá Thiên đại nhân. Long Bá Thiên đại nhân ở trong Nham Thạch Thành địa vị cao quý, đương nhiên là nhất hô bách ứng. Và đương nhiên, làm việc cho nhân vật có thân phận cao quý như Long Bá Thiên đại nhân cũng sẽ được hưởng không ít lợi lộc. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Long Bá Thiên đại nhân sẽ cho mọi người chép một quyển huyền cao cấp huyền khí tu luyện bí kíp....
- Ồ! Huyền cấp cao cấp bí kíp! Hơn nữa còn là huyền khí tu luyện bí kíp quý hiếm nhất. Thật là tốt biết bao!
- Có quyền huyền cấp cao cấp huyền khí tu luyện bí kíp này, chỉ cần chăm chỉ tu luyện là ta sẽ có cơ hội đột phá rào cản bát phẩm, đạt tới cảnh giới huyền khí cửu phẩm.
- Cho dù là cuốn bí kíp chép tay như vậy, đem ra bán đấu giá cũng có thể đổi được mười mấy chục vạn lượng vàng. Hì hì, đúng là huyền cấp cao cấp bí kíp!
..........
Tất cả lại đều thầm thì thào bàn tán, ánh mắt đều lộ ra vẻ thèm muốn.
Huyền cấp cao cấp vũ kỹ bí kíp có sức hấp dẫn rất lớn đối với võ giả, hơn nữa còn là bíp kíp tu luyện huyền khí. Thông thường, bíp kíp cùng đẳng cấp, giá trị cao nhất chính là huyền khí tâm pháp, sau đó là các loại vũ kỹ bí kíp công kích, vũ kỹ bí pháp phòng ngự hoặc là thân pháp bí kíp.
- Chư vị xin hãy im lặng!
Trung niên nam tử hơi nói to hơn một chút:
- Ở trên tầng không trong khu rừng trước mặt có một đàn Thực Thi Ngốc Ưng, vừa rồi ta đã đếm kỹ rồi, số lượng tới 125 con. Long Bá Thiên đại nhân yêu cầu giết 100 còn Thực Thi Ngốc Ưng, bởi vậy, chúng ta chỉ cần tiêu diệt đám Thực Thi Ngốc Ưng ở trong khu rừng trước mặt này là hoàn thành nhiệm vụ, có thể tới chỗ Long Bá Thiên đại nhân để lĩnh thưởng. Nhưng Thực Thi Ngốc Ưng phòng ngự cường hãn, lông cứng như thép, móng vuốt vô cùng sắc bén, có thể chém gang chặt thép, hơn nữa, một con Thực Thi Ngốc Ưng từ trên không lao xuống, lực lượng đó không thể coi thường, ít nhất cũng tới ba bốn ngàn cân.
Ngưng lại một lát, hắn tiếp tục nói:
- Muốn diệt đàn Thực Thi Ngốc Ưng ở phía trước quả thực không phải là việc đơn giản, chỉ dựa vào lực lượng của một người , e rằng Long Bá Thiênđại nhân đích thân tới cũng khó mà làm được. Bởi vậy, tất cả chúng ta một khi đã muốn có được phần thưởng của Long Bá Thiên đại nhân, tập trung tại đây thì cần đồng tâm hiệp lực, hỗ trợ lẫn nhau. Đợi tới khi chiến đấu chắc chắn sẽ có tử thương, tới lúc đó có người nhát gan tháo lui thì sẽ nguy to. Bởi vậy ta nói trước, nếu ai sợ thì bây giờ hãy rút lui, đừng để tới khi chiến đấu rồi mới quay đầu bỏ chạy, làm tổn thương tới sĩ khí của mọi người .
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, có người thực sự lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng đa số đều hi vọng có thể thừa nước đục thả câu. Phần lớn đều nghĩ rằng, sợ gì chứ, chúng ta ở đây có tới hơn bốn chục người , tu vi yếu nhất cũng là bát phẩm sơ kỳ, còn có mấy gã cửu phẩm sơ kỳ ở đây, giết mấy con Thực Thi Ngốc Ưng cũng không phải là không thể làm được. Cho dù có tử thương thì cũng chưa chắc đã tới lượt ta.
Trung niên nam tử đó kinh nghiệm đầy mình, chỉ nhìn qua sắc mặt mọi người thì lập tức đã phát hiện ra phần lớn mọi người ở đây đều mang hi vọng ăn may, không hề có quyết tâm và dũng khí tử chiến cùng Thực Thi Ngốc Ưng. Hắn nhíu mày lại, trong lòng thầm kêu không ổn.
Bên cạnh trung niên nam tử có một thiếu phụ xinh đẹp, một nam tử cường tráng chừng hơn ba mươi tuổi, hai người này đều có tu vi cửu phẩm sơ kỳ.
- Khâu đại ca, ta thấy những người này đều không đáng tin lắm.
Thiếu phụ đó cũng nhíu mày lại.
- Vậy.... vậy đợi thêm một lát, xem có người có tu vi tương đương chúng ta, thậm chí cao hơn cả chúng ta tới giết đàn Thực Thi Ngốc Ưng này không.
Trung niên nam tử có tên ‘Khâu đại ca’ lắp bắp nói, hắn biết rõ sự khát máu và đáng sợ của Thực Thi Ngốc Ưng, một khi chiến đấu xảy ra, đám bát phẩm võ giả kia sẽ tử thương vô số, tới lúc đó bọn chúng mà sợ hãi tháo lui thì phải làm thế nào?
- Không đợi được nữa rồi.
Nam tử cường tráng nói:
- Đã đợi mấy ngày rồi, người muốn tới giết Thực Thi Ngốc Ưng thì đã đều tới rồi, đợi thêm nữa e rằng sẽ sinh biến.
- Ồ? Sao lại nói vậy?
Thiếu phụ và ‘Khâu đại ca’ đều nhìn về phía nam tử cường tráng.
- Các người có lẽ đều biết Long Bá Thiên đại nhân vì sao cần thi thể của 100 con Thực Thi Ngốc Ưng chứ? Long Bá Thiên đại nhân tu luyện Hậu Thổ Thần Công, nghe nói đã sắp tới đại thành cảnh giới, chỉ còn thiếu mấy vị đan dược và thi thể của 100 con Thực Thi Ngốc Ưng làm chất phụ trợ mà thôi. Lần này, Long Bá Thiên đại nhân ra ngoài rèn luyện quay về đã chuẩn bị đủ mấy vị đan dược kia, chỉ còn đợi thi thể của 100 con Thực Thi Ngốc Ưng là có thể đạt tới cảnh giới Hậu Thổ Thần Công đại thành, thực lực sẽ tăng gấp bội. Long Bá Thiên đại nhân là người nóng tính, mấy ngày đã trôi qua, nếu chúng ta còn không săn được thi thể của 100 con Thực Thi Ngốc Ưng thì e rằng Long Bá Thiên đại nhân sẽ đích thân mời cường giả cùngđẳng cấp tới săn bắt, tới lúc đó, hắn có chịu thực hiện lời hứa, cho chúng ta chép quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp kia hay không cũng khó mà nói trước được.... Tóm lại..... liều thôi! Mọi người kề vai hiệp lực chiến đấu thôi!
Nam tử cường tráng nghiến răng nói, ánh mắt tràn ngập chiến ý.
- Thôi được! Không đợi nữa, cùng với đám bát phẩm võ giả này liều một phen vậy.
Gã ‘Khâu đại ca” kia cũng hạ quyết tâm, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu có thể đoạt được quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp đó, luyện tới trình độ nhất định thì chưa biết chừng có thể khiêu chiến với một trong thập đại cao thủ của Nham Thạch Thành, thay thế vị trí của hắn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 71: Theo sau (2)
Nguồn: Sưu Tầm
- Được rồi, các vị, nếu không có ai muốn rút lui thì tất cả mọi người xông lên thôi. Nhớ kỹ, nơi yếu nhất của Thực Thi Ngốc Ưng chính là chỗ lông màuđỏ trên cổ nó, một đòn mất mạng.
Gã ‘Khâu đại ca’ đó quay đầu nói với mấy gã bát phẩm võ giả. Nói xong, hắn rút thanh trường đao ở hông ra, huyền khí tuôn ra trên lưỡi đao, lập tức quang mang thôi động.
- Được rồi, động thủ thôi!
Mấy chục gã bát phẩm võ giả cũng đều rút binh khí ra nắm ở trong tay, huyền khí toàn thân cũng đều ngưng tụ, dáng vẻ căng thẳng.
Phong Vân Vô Ngân ẩn mình ở cách đó mấy chục mét, tuy không nghe rõ những người đó nói gì, nhưng thấy bọn chúng rút binh khí ra, thôi động huyền khí thì biết rằng, đám người đó chuẩn bị chiến đấu.
Nghĩ như vậy, trong lòng Phong Vân Vô Ngân dâng lên niềm vui sướng tột độ.... nếu thực sự như vậy thì thật là tốt biết mấy! Đàn Thực Thi Ngốc Ưngđáng ghét đó tụ tập tại trên tầng không của rừng Man Lực Quả, không chịu rời đi, hắn muốn tiến vào rừng Man Lực Quả, ngoài cách tiêu diệt bọn chúng ra thì quả thực không còn cách nào khác. Tuy hắn đã luyện thành Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp, nhưng cũng không dám đi khiêu chiến với một đàn Thực Thi Ngốc Ưng, điều đó chẳng khác nào lấy chứng chọi đá, tự tìm cái chết. Nếu đám người này tới giết Thực Thi Ngốc Ưng, bọn chúng chém giết cùng Thực Thi Ngốc Ưng, còn hắn sẽ nhân cơ hội từ phía sau lẻn vào trong khu rừng, hái Man Lực Quả thì chẳng phải rất tuyệt sao?
Phong Vân Vô Ngân càng nghĩ càng vui mừng, chỉ đợi đám võ giả đó tiến vào khu vực rừng Man Lực Quả là hắn sẽ lập tức theo sau.
Còn đám võ giả kia quả thực cũng đã chuẩn bị tiến vào rừng Man Lực Quả, giết Thực Thi Ngốc Ưng.
Đúng lúc đó...........
- Ha ha, đám nhóc con các ngươi sao vẫn chưa động thủ?
Một thanh âm lạnh lùng vang lên, rồi lập tức, một trung niên nam tử thân hình cao gầy từ quả núi ở phía bên trái xuất hiện.
Hắn cao tới gần 2m, nhưng người vừa cao vừa gầy, giống như một cây sậy, lưng đeo một thanh phương thiên họa kích dài chừng 3m, bước đi như hổ, vô cùng oai vệ.
- Là ..... Tây Môn đại nhân..... Tây Môn đại nhân xếp thứ mười trong thập đại cao thủ trong hàng ngũ đệ tử kỳ cựu của Nham Thạch Thành....
Có vài bát phẩm đệ tử không kìm được lên tiếng.
Ở trong Nham Thạch Thành, ngoài đệ tử kỳ cựu tu vi đã đạt tới thập phẩm ra thì còn có thập đại cao thủ, đó đều là những võ giả đã đạt tới cảnh giới cửu phẩm đỉnh cao, hàng năm tỉ thí để xếp ra thứ hạng.
Nam tử cao gầy này xếp thứ mười trong thập đại cao thủ, thân phận không hề tầm thường.
Hắn mặt dài như ngựa, dáng vẻ vô cùng hoạt kê, nhưng ánh mắt sáng quắc, trên mặt tràn ngập hung uy sát khí, khiến người khác lạnh cả tóc gáy.
Phong Vân Vô Ngân cách hắn mấy chục mét nhưng vẫn cảm nhận thấy sự đáng sợ của nam tử cao gầy này.
- Tây Môn Thiên đại nhân.... ngài tới rồi!
Ba gã cửu phẩm võ giả gồm Khâu đại ca, thiếu phụ xinh đẹp và nam tử cường tráng đều vô cùng cung kính tới trước mặt nam tử cao gầy, cúi đầu vái chào.
Nam tử cao gầy vẻ mặt âm trầm, cười nói:
- Sao, ta không nên tới sao? Lẽ nào, các người muốn bài xích ta?
Ánh mắt hắn nhướn lên, sát khí tỏa ra, vô cùng âm độc hiểm ác.
- Không... không dám!
Ba gã cửu phẩm sơ kỳ võ giả trong lòng run sợ, lắp bắp lên tiếng.
- Hừ! Ta cũng đoán các người không dám! Hơn nữa, các người có bản lĩnh giết 100 con Thực Thi Ngốc Ưng sao? Thôi cũng được, hôm nay để tađưa các ngươi hoàn thành nhiệm vụ của tên Long Bá Thiên đã công bố.
Nam tử cao gầy mắt lộ tinh quang, khẽ bĩu môi:
- Mẹ kiếp, tên Long Bá Thiên thật là keo kiệt, quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp đó hắn đoạt được sau khi giết chết mấy gã tán tu, hắn lại không muốn luyện, bảo hắn cho lão tử mượn chép một bản hắn lại không chịu, lão tử lại không đánh được hắn, chẳng có cách nào khác, đành phảiđích thân đi giết Thực Thi Ngốc Ưng vậy.
- Mẹ kiếp, các ngươi nghe cho rõ đây, lát nữa tận lực giết Thực Thi Ngốc Ưng, kẻ nào dám tháo chạy lão tử sẽ đích thân giết hắn.
Nam tử cao gầy hô lớn với tất cả mọi người có mặt ở đó, sau đó quay người đi về phía rừng Man Lực Quả.
- Đi theo ta!
Đám người thấy có cường giả như vậy dẫn đầu cũng không sợ hãi nữa, nắm chặt binh khí, vội vã theo sau.
Phong Vân Vô Ngân thầm lắc đầu, không ngờ lại xảy ra diễn biến bất ngờ nư vậy, đột nhiên lại xuất hiện một cường giả có khí tức vô cùng cường hãn, toàn thân tràn ngập sát khí như vậy.
Nhưng hắn cũng nhất định phải đoạt được trung cấp Man Lực Quả, nên cũng không sợ hãi, đợi tới khi đám võ giả kia đã vòng qua một quả núi, lại gần rừng Man Lực Quả, Phong Vân Vô Ngân cũng lập tức hấp thu Thiên Địa Đan Điền vào trong cơ thể, thi triển thân pháp, chậm rãi theo sau.
Đám võ giả đó, do hán tử có tên Tây Môn Thiên xếp thứ mười trong thập đại cao thủ dẫn đầu, trực tiếp vòng qua một ngọn núi, tiến về phía khu rừng Man Lực Quả, ai ai cũng thầm vận huyền khí, điều chỉnh thân thể tới trạng thái tốt nhất, tay nắm chặt binh khí, một trận chiến sinh tử giữa võ giả vàđàn hung thú chuẩn bị diễn ra.
Phong Vân Vô Ngân thi triển Tật Phong Bộ, theo sát phía sau như một cái bóng, rất nhanh đã bò lên trên ngọn núi đó, cúi thấp người xuống, tỉ mỉquan sát.
Nhìn xuống phía dưới, mấy chục gã võ giả đã tiến đến một khu đất trống ở bên ngoài khu rừng Man Lực Quả.
Đám Thực Thi Ngốc Ưng trong khu rừng không ngừng kêu lên, tỏa ra từng trận hung sát khí tức ghê người , vô cùng khủng bố, nhục thể của bọn chúng vô cùng cường hãn, hai cánh vỗ đập khiến không khí bị xé nát, tạo thành những tiếng kêu rợn người , không ngừng vang lên như từng đợt thủy triều, khiến cho không khí càng trở nên khủng bố.
Nhìn thấy đám Thực Thi Ngốc Ưng đen sì dày đặc trên không trung, những âm thanh quái dị không ngừng vang lên, có không ít võ giả tâm thần không kiên định đã hồn siêu phách lạc, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra, nếu không phải có Tây Môn Thiên đang có mặt tại đây thì e rằng đã có không ít người bỏ chạy rồi.
Đúng lúc đó, Tây Môn Thiên hô lớn:
- Nơi này địa thế rộng rãi, là nơi thích hợp để chiến đấu. Giết cho ta..........
Tiếng hô vừa vang lên, phương thiên họa kích trên lưng hắn lập tức lóe lên từng tia thiểm điện màu tím, những tiếng xì xì không ngừng vang lên, huyền khí toàn thân hắn đột nhiên tăng vọt, trên thân thể cũng hình thành hàng trăm hàng ngàn tia thiểm điện, trên đỉnh đầu xuất hiện một bước tượng lôi thần mờ ảo, uy áp cuồn cuộn tuôn ra. Khu rừng Man Lực Quả ở phía trước mặt hắn trở nên nghiêng ngả, lá cây không ngừng rơi xào xạt.
Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy cảnh tượng đó, trong lòng không khỏi thầm chấn kinh, thực lực của gã cao gầy này quả thực cao hơn nhiều lần so vớiĐường Thanh. Lợi hại! Quá lợi hại! Hắn rốt cuộc là người thế nào?
Sát khí và tia thiểm điện của Tây Môn Thiên trong nháy mắt đã làm kinh động đám Thực Thi Ngốc Ưng trên không, những tiếng “két két.....” ớn lạnh thấu xương không ngừng vang lên, trong nháy mắt, đám Thực Thi Ngốc Ưng liền lao xuống phía khu đất trống mà đám võ giả đang đứng.
- Ầm!
Hơn một trăm con Thực Thi Ngốc Ưng như một đoàn quân được huấn luyện cẩn thận, chỉnh tề lao xuống, tốc độ nhanh như thiểm điện, đôi cánh dang rộng ma sát vào không khí không ngừng lóe lên những tia lửa khét lẹt. Mỗi một con Thực Thi Ngốc Ưng lao xuống, lực lượng đều đạt tới 3,4000 cân, bởi vậy, bọn chúng từ trên không lao xuống chẳng khác nào những quả đạn pháo, khiến không khí không ngừng vang lên những tiếng “ầm ầm”.
Uy thế đó, thực sự vô cùng khủng khiếp, không thể ngăn cản.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 72: Xông vào (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Phong Vân Vô Ngân sởn cả tóc gáy, thầm nghĩ, nếu mình liều lĩnh tiến vào trong khu rừng Man Lực Quả đó, quấy nhiễu đám ác thú này thì chỉ một cú bổ nhào xuống của hơn trăm con Thực Thi Ngốc Ưng, mình căn bản không thể chống đỡ nổi.
- A!
Lập tức liền có võ giả kêu lên kinh hoàng, co giò bỏ chạy.
Trong nháy mắt, đàn Thực Thi Ngốc Ưng đã như tia chớp lao tới.
- Vù! Vù! Vù!
Chỉ trong chớp mắt đã có mười mấy gã bát phẩm võ giả bị đàn Thực Thi Ngốc Ưng dùng móng vuốt sắc nhọn bóp nát đầu, óc trắng máu đỏ phun ra tung tóe.
- Giết! Giết!
- Lôi Sát Đao!
- Bách Chuyển Thiên Hồi Thương!
- Vô Ảnh Truy Hồn Trảo!
Bách Luyện Kim Cương Đại Thủ Ấn!
- Vạn Độc Quyền!
...........
Võ giả cùng lúc phát động phản kích, các loại vũ kỹ đồng loạt thi triển ra, đao quang kiếm ảnh, quyền chưởng mịt mù, năng lượng ba động vô cùng cuồng bạo, mười mấy con Thực Thi Ngốc Ưng bị xé nát, thân thể ầm ầm rơi xuống đất, tạo thành những hố lớn trên mặt đất như thể chứng minh cho trọng lượng kinh người của bọn chúng.
- Đại Phá Diệt Lôi Thần Kích!
Tây Môn Thiên hô lớn một tiếng, phương thiên họa kích trên lưng lóe lên sáng ngời, lôi thần hư ảnh trên đỉnh đầu cũng lóe lên mấy cái, uy áp ghê người lan tỏa ra xung quanh, từng tia điện quang lớn bằng ngón tay, mang theo uy năng khủng khiếp có thể phá hủy tất cả mọi thứ điên cuồng bắn ra.
- Xì Xì Xì!
Mỗi một tia điện quang bắn ra liền lấy đi tính mạng của một con Thực Thi Ngốc Ưng. Tuy thân thể của Thực Thi Ngốc Ưng vô cùng cường hãn, lông vũ toàn thân cứng như thép luyện, nhược điểm duy nhất chỉ là vòng lông màu đỏ quanh cổ, nhưng điện quang ngưng luyện, uy lực kinh người , bất luận là đánh trúng nơi nào trên thân thể của Thực Thi Ngốc Ưng cũng đều có thể giết chết bọn chúng. Từng con Thực Thi Ngốc Ưng toàn thân bốc khói, bị điện quang đánh chết không ngừng rơi xuống.
- Ầm ầm ầm ầm!
Điện quang bắn ra bốn phía, thậm chí bắn cả vào khu rừng Man Lực Quả ở phía trước, khiến từng mảng rừng bị nổ tung, ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt, tiếng nổ đùng đùng vang lên.
- Giết! Giết! Giết!
Tây Môn Thiên lại hô lớn, thân hình giống như bị lôi thần nhập thể, từng đạo điện quang điên cuồng bắn ra.
Thực Thi Ngốc Ưng tử thương vô số, nhưng bọn chúng vốn là ma thú hung bạo khát máu, không hề sợ chết, không ngừng phát động từng đợt công kích. Lôi điện của Tây Môn Thiên tuy vô cùng lợi hại, nhưng sau khi một đợt lôi điện phát ra đều có một thời gian tạm ngừng ngắn ngủi, Thực Thi Ngốc Ưng nhân thời gian tạm ngừng đó, điên cuồng lao về phía những võ giả khác.
Bát phẩm võ giả, đứng trước công kích của Thực Thi Ngốc Ưng, rất khó tránh né, phòng ngự chứ đừng nói tới phản kích.
Một gã bát phẩm võ giả thi triển tiềm lực toàn thân, một đao chém về phía con Thực Thi Ngốc Ưng đang từ trên không lao xuống phía hắn, đao mang lóe sáng, huyền khí cuồn cuộn tuôn ra, uy thế tưởng chừng vô cùng cường hãn, nhưng lực lao xuống của con Thực Thi Ngốc Ưng đạt tới ba bốn ngàn cân, móng vuốt vừa vung lên liền có thể chém nát cương đao trong tay võ giả, lực vẫn không hề giảm sút, một trảo xé nát lồng ngực của gã võ giả kia, lôi trái tim hắn ra.
Có gã bát phẩm thần siêu phách tán, thi triển thân pháp định tháo chạy, nhưng lại bị Thực Thi Ngốc Ưng từ phía sau lao tới xé nát thân thể, lục phủ ngũ tạng rơi ra đầy mặt đất.
Chỉ có ba gã cửu phẩm sơ kỳ võ giả và mấy gã bát phẩm võ giả kinh nghiệm chiến đấu phong phú là có thể ung dung đối phó với công kích của Thực Thi Ngốc Ưng, rồi tìm cơ hội phản kích.
- Xì xì xì!
Tây Môn Thiên lại thi triển ra một lượt lôi điện công kích, giết chết mười mấy con Thực Thi Ngốc Ưng.
Còn khu rừng Man Lực Quả trước mặt đã bị lôi điện đánh tan tác, lửa bốc cháy ngùn ngụt.
- Mẹ kiếp! Làm như vậy, Man Lực Quả chẳng phải sẽ bị cháy rụi sao?
Phong Vân Vô Ngân vô cùng lo lắng, hắn vốn dĩ định đợi cho đám võ giả này tiêu diệt xong đàn Thực Thi Ngốc Ưng rồi bỏ đi thì mới tiến vào khu rừng Man Lực Quả, thoải mái hái Man Lực Quả.
Nhưng lúc này, lôi điện công kích của gã cao gầy kia vô cùng điên cuồng, đã lan tới cả khu rừng rồi. Không bao lâu nữa, cả khu rừng sẽ bị thiêu trụi, Phong Vân Vô Ngân tức giận tới phát khóc.
- Mẹ kiếp, trực tiếp xông vào rừng, cướp lấy 10 quả Man Lực Quả vậy.
Phong Vân Vô Ngân thầm quyết định, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền đột nhiên nhập vào thân thể, rồi hắn thi triển Tật Phong Bộ, nhanh chóng xông vềphía khu rừng trung cấp Man Lực Quả đang bốc cháy ngùn ngụt.
Muốn tiến vào khu rừng nhất định phải vượt qua khu đất trống, Phong Vân Vô Ngân vừa xông vào vừa thầm vận huyền khí, thân lực toàn thân ngưng tụ, sẵn sàng đối phó với tình huống bất ngờ.
- A? Phong Vân Vô Ngân?
Khi Phong Vân Vô Ngân vừa đi ngang qua mấy gã võ giả đang chiến đấu cùng Thực Thi Ngốc Ưng, cửu phẩm sơ kỳ thiếu phụ kia liền nhận ra Phong Vân Vô Ngân.
Rồi lập tức, nàng ta kêu lớn lên:
- Ta phát hiện ra tiểu tử Phong Vân Vô Ngân rồi. Mọi người nghe đây, Long Bá Thiên đại nhân đã tuyên bố trọng thưởng cho người bắt sống được Phong Vân Vô Ngân, phần thưởng vẫn là một bản chép tay quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp.
Phong Vân Vô Ngân thầm chấn kinh, rồi đột nhiên, bốn phương tám hướng không ngừng có từng đạo sát khí hướng về phía hắn.
- Vô Ảnh Truy Hồn Trảo!
Thiếu phụ đó nghiêng đầu tránh được một đòn tấn công của một con Thực Thi Ngốc Ưng, tay phải nắm vào hư không, một đạo huyền khí ngưng kết thành hình bàn tay, nắm vào hư không, không ngờ nắm chặt lấy chân phải của Phong Vân Vô Ngân.
- Đừng hòng chạy thoát!
Bắt được Phong Vân Vô Ngân cũng có thể tới Long Bá Thiên đại nhân lĩnh thưởng, việc này dễ dàng hơn nhiều so với đi săn Thực Thi Ngốc Ưng.
Ánh mắt thiếu phụ tràn ngập vẻ tham lam, tay phải kéo giật về, không ngờ cánh không kéo Phong Vân Vô Ngân về phía nàng ta.
Bốn phương tám hướng không ngừng vang lên những tiếng huyên náo.....
- Bắt lấy hắn!
- Đừng để hắn chạy thoát!
- Thượng Quan tỷ tỷ, nhìn thấy đều có phần, mọi người cùng bắt lấy hắn, ngươi không được chiếm một mình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 72: Xông vào (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Bọn chúng coi Phong Vân Vô Ngân như một thứ vật phẩm có thể chia chác.
Phong Vân Vô Ngân đại nộ, ánh mắt nhìn về phía khu rừng Man Lực Quả đang ngày càng cháy lớn, chỉ chậm một khắc nữa thôi thì sẽ chỉ còn nhặtđược than cháy mà thôi.
- Xì xì!
Trên đỉnh đầu, hai con Thực Thi Ngốc Ưng vô cùng hung hãn lao xuống phía Phong Vân Vô Ngân.
Không khí bị ép xuống, hai cỗ lực lượng kinh người tấn công xuống.
- Hừ, kẻ nào ngăn ta đều phải chết!
Phong Vân Vô Ngân ý niệm vừa lóe lên, thần lực chùy liền từ trong nạp giới lao ra, hai tay hắn lắm lấy, trên đỉnh đầu lập tức xuất hiện huyễn ảnh của hung thú, uy lực tỏa ra bốn phương tám hướng.
- Ầm!
Gần hai vạn cân thần lực đột nhiên bạo phát, một chùy quét qua, giống như thiên quân vạn mã lao tới, khiến hai con Thực Thi Ngốc Ưng đang lao xuống bị đập bẹp, lông vũ màu đen không ngừng rơi xuống.
- Lại đây cho ta!
Thiếu phụ kia hô lạnh, huyền khí toàn thân ngưng tụ trên tay phải, dùng lực kéo mạnh.
Phong Vân Vô Ngân tay cầm trọng trùy, lực lượng nhục thân lên tới gần hai vạn cân, thiếu phụ kia sao có thể kéo nổi.
Nhưng bốn phương tám hướng đã có mấy gã võ giả ngừng tấn công Thực Thi Ngốc Ưng, hung hãn lao về phía Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân nghiêng đầu nhìn thiếu phụ kia một cái, chỉ cảm thấy ánh mắt nàng ta vô cùng tham lam, khuôn mặt vốn dĩ vô cùng xinh đẹp lại trở nên vô cùng hung tợn đáng ghét.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng nổi lên sát cơ..... tiện nhân, dám ngăn ta? Chết đi!
Lực lượng nhục thân toàn thân đột nhiên biến mất, thân thể bị kéo về phía thiếu phụ kia.
- Ha ha! Bắt được rồi!
Thiếu phụ vô cùng đắc ý, chuẩn bị bắt lấy Phong Vân Vô Ngân rồi lập tức rút lui.
Phong Vân Vô Ngân như một cánh diều, bị Vô Ảnh Truy Hồn Trảo của thiếu phụ kéo lại, đợi tới gần bên người thiếu phụ, thần lực toàn thân hắn đột nhiên ngưng tụ lại trên trọng chùy, gào lớn:
- Kẻ nào ngăn ta, chết!
Lực lượng gần hai vạn cân, mang theo uy thế thiên quân vạn mã, quét thẳng về phía thiếu phụ.
Không khí bốn phía bị đè nén nát vụn, những tiếng nổ lách tách không ngừng vang lên, thiếu phụ vô cùng kinh hoàng, nàng ta vốn nghĩ rằng Phong Vân Vô Ngân bị huyền khí của nàng ta lôi lại, nhưng không ngờ Phong Vân Vô Ngân chỉ mượn lực xông lại mà thôi, tốc độ nhanh như thiểm điện khiến nàng ta không kịp đề phòng, chỉ có thể đem huyền khí bao trùm lấy toàn thân.
- Rầm!
Phong Vân Vô Ngân đập vỡ lớp huyền khí hộ thể của thiếu phụ kia, dư lực vẫn không giảm, đập nát sọ thiếu phụ, thân thể cũng bị vỡ nát.
- A! Ngươi dám giết nàng ta? Ta giết chết ngươi!
Gã Khâu đại ca kia giết chết một con Thực Thi Ngốc Ưng, điên cuồng lao về phía Phong Vân Vô Ngân, trường đao trong tay không ngừng lóe lên đao quang, quang máng chói lòa, huyền khí toàn thân ngưng tụ trên đao:
- Nhật Nguyệt Càn Khôn Bì Sát Đao!
Đồng thời, mấy gã võ giả ở bốn phía cũng vung đao thương kiếm kích lên tấn công về phía Phong Vân Vô Ngân.
Trọng chùy trong tay Phong Vân Vô Ngân khẽ vung lên, một cỗ lực lượng đẩy hắn bay ra xa mười mấy mét, hắn thi triển Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy, nhẹ nhàng bay về phía khu rừng trung cấp Man Lực Quả.
Phía sau truyền tới những tiếng hô không ngừng:
- Bắt lấy hắn! Mọi người hợp sức bắt lấy hắn!
Phong Vân Vô Ngân mặc kệ, chỉ cố gắng lao về phía khu rừng trung cấp Man Lực Quả.
Còn chưa tới 10 mét là có thể vào trong khu rừng.
Đột nhiên, một cỗ uy áp khủng khiếp bao trùm lấy hắn.
- Tên khốn, nằm xuống cho ta!
Một tiếng quát âm lãnh vang lên bên tại Phong Vân Vô Ngân.
Rồi một giây sau, một đạo thiểm điện lớn bằng ngón tay xé rách hư không, giống như rắn độc bắn về phía Phong Vân Vô Ngân.
Đạo thiểm điện này giống như có thể khóa chặt linh hồn, khiến Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn mất đi năng lực né tránh, chỉ cảm thấy không gian bốn phương tám hướng đều như sụp xuống, không thể trốn chạy.
Tây Môn Thiên, xếp thứ mười trong thập đại cao thủ trong đám đệ tử kỳ cựu tại Nham Thạch Thành cuối cùng đã ra tay với Phong Vân Vô Ngân.
- Gừ!
Phong Vân Vô Ngân không thể chạy trốn, thần lực toàn thân kích phát tới cực điểm, gào lên một tiếng, khiến con Thực Thi Ngốc Ưng đang định lao vềphía hắn cũng phải run lên, vội vàng quay đầu bỏ chạy.
- Xì xì xì!
Mỗi một khiếu huyệt trên người Phong Vân Vô Ngân đều như có một trái tim đang đập mạnh, thần lực toàn thân đột nhiên được kích phát, toàn lực vung ra một chùy đánh về phía đạo thiểm điện kia.
- Ầm!
Tiếng nổ cuồng bạo vang lên, giống như hai con hung thú va vào nhau, phát ra những tiếng gầm gừ kinh người .
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, trọng chùy trong tay suýt nữa thì cầm không vững, lục phủ ngũ tạng đảo lộn, thân thể cũng bốc ra khói đen.
Lôi điện của Tây Môn Thiên không ngờ lại cường đại như vậy.
Nhưng may mà Phong Vân Vô Ngân coi như đã chống đỡ được đạo lôi điện cường đại đó, không kịp suy nghĩ nhiều, thần lực chùy vung lên, va chạm với huyền khí quanh người hắn, sinh ra một cỗ lực lượng đẩy hắn ra xa mấy mét, rồi nhanh chóng lao vào trong rừng.
- Mẹ kiếp! Không ngờ có thể chống lại được một đòn đại phá diệt lôi thần kích của ta mà không chết, chỉ bị thương nhẹ, có thể coi là kẻ có chút máu mặt.
Tây Môn Thiên hô lên một tiếng:
- Chưa biết chừng tiểu tử này một hai năm nữa có thể uy hiếp tới địa vị thập đại cao thủ của ta, nhân khi hắn còn chưa mọc đủ lông đủ cánh, phải diệt hắn đi mới được.
Tử Mộng Nhân sát khí cuồng bạo tỏa ra, sau khi giết chết mấy con Thực Thi Ngốc Ưng liền đưa tay lôi phương thiên họa kích dài tới ba mét ở sau lưng ra, mũi kích đâm thẳng về phía lưng Phong Vân Vô Ngân, điện quang ngưng tụ lại trên mũi kích, khí thế không ngừng tăng lên, vô cùng đáng sợ.
Phong Vân Vô Ngân vốn chỉ còn một bước nữa là có thể xông vào trong khu rừng, nhưng đột nhiên cảm thấy mình như bị một cỗ sát cơ không thểmiêu tả nổi khóa chặt lấy, toàn thân như rơi vào đầm lầy, không thể nhúc nhích.
Cảnh giới áp chế!
Siêu cấp cao thủ như Tây Môn Thiên không biết đã giết chết bao nhiêu tán tu trong đời, kinh nghiệm chiến đấu được tích lũy qua bao lần kề cận với sinh tử, gặp phải võ giả có cảnh giới thấp hơn hắn, hắn có thể dễ dàng dựa vào khí tức và cảnh giới tiến hành áp chế.
- Ha ha! Lục phẩm huyền khí tu vi, vẫn thấp quá! Chỉ dựa vào lực lượng nhục thân không thể nào là đối thủ của ta. Nghe nói ngươi rất rắn mặt, dám khiêu chiến Da Luật Hồng đại nân, thật đáng kính phục. Nhưng chỉ dựa vào lực lượng nhục thân, ngay cả ta cũng không đánh được, dựa vào đâu mà khiêu chiến Da Luật Hồng đại nhân? Thôi được, hôm nay ta sẽ thay dlj đại nhân diệt trừ gã khiêu chiến ngu ngốc nhà ngươi. Ha ha.....
Tây Môn Thiên cười điên cuồng, khí thế không ngừng tăng cao, cố gắng nhanh chóng khống chế Phong Vân Vô Ngân.
Lúc này, ba con Thực Thi Ngốc Ưng nhắm đúng thời cơ, nhằm thẳng xuống đầu Phong Vân Vô Ngân, tiếng ầm ầm ầm không ngừng vang lên.
- Ồ, ha ha ha. Thôi được, ngươi cuối cùng sẽ chết dưới móng vuốt của Thực Thi Ngốc Ưng, ta nghĩ, ngươi nhất định chết không nhắm mắt phải không. Ha ha, ta muốn ngươi chết không nhắm mắt.
Tây Môn Thiên cười cuồng tiếu.
Phong Vân Vô Ngân bị Tử Mộng Nhân dùng cảnh giới áp chế, toàn thân không thể động đậy, thần lực kích phát, chuẩn bị phá vỡ thành công khí tức trói buộc vô hình quanh người hắn, nhưng không ngờ ba con Thực Thi Ngốc Ưng lại nhân cơ hội này lao xuống.
Đúng lúc đó!
Trường kiếm trên lưng Phong Vân Vô Ngân ong ong kêu lên, muốn thoát ra khỏi vỏ kiếm, tự động bảo vệ chủ nhân.
Hai đạo kiếm ý trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân cũng đột nhiên bắn ra, vô cùng sắc chén, chém nát tất cả.
- Xì xì xì!
Phong Vân Vô Ngân ý niệm vừa khẽ động, hai đạo kiếm ý liền chém ra mấy nhát, chém thẳng vào khoảng lông đỏ trên cổ ba con Thực Thi Ngốc Ưng, trực tiếp chém chết chúng.
Đồng thời, toàn thân Phong Vân Vô Ngân thần lực kích phát tới cực điểm, hô lớn:
- Phá!
- Ầm!
Trói buộc toàn thân bị phá vỡ hoàn toàn, Phong Vân Vô Ngân như tên bắn lao vào trong khu rừng trung cấp Man Lực Quả.
- Cái gì?
Tây Môn Thiên tròn mắt sửng sốt, miệng không ngừng lẩm bẩm:
- Mẹ kiếp! Kiếm ý, không ngờ là kiếm ý! Tiểu tử đó đã lãnh ngộ ra kiếm ý? Không thể nào!
Đồng thời, bên ngoài khu vực đó không ngừng vang lên những tiếng động lớn ... rầm! Rầm! Rầm!
Giống như một con hung thú khổng lồ đang lao tới, thanh thế ngút trời, nhật nguyệt ảm đạm.
- Mẹ kiếp, tên khốn Long Bá Thiên cũng đến xem náo nhiệt rồi.
Tây Môn Thiên vò vò đầu nói.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius