Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1168: Ân cứu mạng.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Mất rất nhiều khí lực và tâm tư, mới xây dựng được cửa hàng này, vừa mới có khởi sắc, có thể nào cho phép nó chết non chứ!
Lúc này, Trác Phong lặng lẽ truyền âm cho Tô Triệt, nhắc nhở:
- Vừa rồi Tông Dịch từng nói qua, bởi vì nguyên nhân cá nhân, hắn không thể ở đây lâu, nếu tìm không thấy ngươi, qua ít ngày lại đến. . .
Tô Triệt lập tức lĩnh hội tới ý tứ của Trác Phong đại thúc, liền chắp tay nói với Tông Dịch cùng Phượng Lâm:
- Hai vị Tiên Đế, xin cho vãn bối nói ra suy nghĩ của mình.
Tông Dịch và Phượng Lâm cùng một chỗ quay đầu, ánh mắt đầy uy áp đồng thời rơi xuống trên mặt Tô Triệt.
Mặc dù trong chớp mắt quay đầu này, bọn họ đã tự thu liễm khí thế giằng co lẫn nhau, còn sót lại một chút uy áp vô hình, vẫn suýt nữa đánh bay Tô Triệt ra ngoài, may mắn lão hầu tử tay mắt lanh lẹ, cổ tay xoay chuyển, một cổ lực đạo nhu hòa bao Tô Triệt lại, giúp hắn đứng vững tại nguyên chỗ.
Tô Triệt nói với Tông Dịch:
- Tiền bối, có thể như vậy hay không, cho ta một năm thời gian, ta thử tìm xem, tận lực tìm được tất cả vật phẩm còn sót lại của lệnh lang, tất cả đều giao đến trước mặt của ngài. Như vậy được không?
- Một năm?
Tông Dịch làm sơ trầm ngâm, vậy mà có chút sảng khoái đáp ứng, hơn nữa còn chủ động thư thả hơn rất nhiều:
- Ngược lại không cần phải lấy một năm ngắn ngủi như vậy, ta cho ngươi mười năm, nếu như có thể giúp ta tìm được những vật kia, sau đó, ta cũng sẽ đáp ứng ngươi một yêu cầu không tính quá phận, hoặc ở trong phạm vi đủ khả năng của ta, đồng dạng giúp ngươi một chuyện.
A?
Tô Triệt nhất thời tinh thần chấn động, khoan hãy nói, thực có một việc cần Tiên Đế hỗ trợ đó.
Vì vậy gật đầu đáp:
- Tiền bối yên tâm, ta nhất định hết sức!
Tông Dịch lại quay đầu nhìn về phía Phượng Lâm Tiên Đế, nói với nàng:
- Sở dĩ thống khoái đáp ứng hắn như vậy, đương nhiên là cố kỵ mặt mũi của Phượng Lâm đạo hữu. Như vậy, ta cũng đã nhường bước, có phải đạo hữu cũng nên tỏ vẻ?
- Có thể.
Đường đường là Phượng Lâm Tiên Đế, cũng không phải một người tính toán chi li, gật đầu nói:
- Ta có thể làm được, chính là giúp ngươi xem chừng người này. Trong mười năm, cam đoan hắn một mực ở trong Hạo Nguyên thiên thị.
Tông Dịch lại cười:
- Hảo, hảo, phần tâm ý này ta nhớ, cảm tạ một mảnh thành ý của đạo hữu. Bất quá, muốn trông tên tiểu tử này, cũng không phải là dễ dàng như vậy. Trừ khi ngươi có thể có đầy đủ thời gian và kiên nhẫn, tự mình trông coi hắn.
- Phải không?
Phượng Lâm Tiên Đế liếc mắt nhìn Tô Triệt, đối với cái này cũng thoáng bay lên một chút hiếu kỳ.
Tô Triệt thì là trong lòng hiểu rõ, Tông Dịch chỉ chính là mình có thể trốn vào Tiên Ma chiến trường. Bất quá, loại sự tình này cũng chỉ là tạm thời, tránh được nhất thời, trốn không được một kiếp, cũng không thể vĩnh viễn co đầu rút cổ ở trong Tiên Ma chiến trường, không dám trở về Tiên Giới nữa.
Chỉ cần về tới Tiên Giới, có thể bị những Tiên Đế này tìm được. Chắc hẳn, đúng là nguyên nhân này, Tông Dịch cũng không lo lắng cho mình chạy thoát.
Mặc dù hiểu rõ những yếu tố này, Tô Triệt vẫn phải chủ động tỏ thái độ:
- Xin hai vị Tiên Đế yên tâm, cửa hàng này với ta mà nói tương đối trọng yếu, đừng nói là một hai chục năm, trong mấy ngàn năm, ta cũng sẽ không rời khỏi Hạo Nguyên thiên thị.
Lúc này Tông Dịch mới nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hướng về phía Phượng Lâm nói:
- Mạo muội quấy rầy, kính xin đạo hữu thứ lỗi.
Đều là Tiên Đế, lẫn nhau trong lúc đó, mặt mũi tối thiểu nhất vẫn phải cho.
- Không sao, lúc gặp mặt tiếp theo, hi vọng tâm nguyện của đạo hữu có thể được thỏa mãn.
Phượng Lâm Tiên Đế cũng khách khí trả lời.
- Cái này còn phải xem hắn.
Tông Dịch cuối cùng nhìn sang Tô Triệt, nói một tiếng cáo từ, lúc này tan biến khỏi tầm mắt mọi người.
Đợi hắn đi rồi, Phượng Lâm Tiên Đế mới nhìn Tô Triệt nói ra:
- Hình như ngươi là một người rất giỏi gây chuyện a.
- Xác thực.
Tô Triệt bất đắc dĩ lắc đầu:
- Tổng thể sẽ có một chút phiền toái tự động tìm đến trên đầu của vãn bối, may mắn, cho tới nay còn có thể gặp dữ hóa lành.
Phượng Lâm Tiên Đế cười nhạt một tiếng, lại nói:
- Mới vừa rồi Tông Dịch cũng đã tỏ thái độ, ta cũng nên tỏ vẻ mới đúng. Nói như vậy, nếu như ngươi có thể trợ giúp tỷ tỷ hoàn thành tâm nguyện của nàng, ta đồng dạng cũng sẽ ở trong phạm vi năng lực, giúp ngươi một chuyện.
- Cảm tạ Tiên Đế có hảo ý, vãn bối mừng rỡ không thôi, chắc chắn sẽ không cự tuyệt.
Tô Triệt đầu tiên là mặt lộ vẻ vui mừng nói lời cảm tạ, tận lực xoay chuyển bước ngoặc:
- Bất quá, ta còn muốn nói, chuyện tình của Cổ bà bà, khi ta nhận lấy khế ước chuyển nhượng cửa hàng này, cũng đã quyết định, nhất định sẽ tận tâm tận lực trợ giúp nàng đạt thành tâm nguyện, không cần có điều kiện khác nữa.
- Ân.
Phượng Lâm gật đầu:
- Ngươi có thể có phần tâm ý này, đủ để chứng minh, tâm địa coi như không tệ. . .
Nói đến đây, nàng lại hơi đột ngột hỏi ngược lại:
- Đạo hiệu của ngươi, gọi là Thiên Vũ đúng không?
- Đúng vậy?
Tô Triệt lên tiếng, nhưng trong lòng tại âm thầm lo lắng: nàng sẽ không nghe nói qua đại danh của ta, đã sớm biết ta những sự tình ở thế gian kia của ta chứ?
Không biết là Phượng Lâm chỉ cảm thấy danh xưng này có một chút quen tai, rồi lại không nhớ nổi nghe nói qua ở nơi nào, chính vì vậy mà cảm thấy kỳ quái.
Đối với Phượng Lâm Tiên Đế hiển lộ ra nghi hoặc nhàn nhạt, trong trường chỉ có một người là trong lòng hiểu rõ, kia chính là Viện Viện đã sớm ý thức được tình huống.
Bất quá, Viện Viện không có ý định bẩm báo suy đoán về Đại Di Vong Thuật cho Tiên Đế biết được, bởi vì ở trên chuyện này, nàng có chút tư tâm thuộc về mình. Thậm chí, ở trong lòng nàng còn âm thầm cầu nguyện, hi vọng Phượng Lâm Tiên Đế đối với danh hào Thiên Vũ này không cần phải quá chăm chú, sau đó cũng không phái người bốn phía tìm hiểu lai lịch hoặc ý nghĩa của danh hào này.
Dù sao, trí tuệ của Tiên Đế, nếu là bắt đầu nghiêm túc, nhất định có thể đoán được ngũ đại Tiên Tôn đại biểu thiên ý, liên thủ thi triển Đại Di Vong Thuật.
Mình có thể đoán được, Tiên Đế càng có thể!
Đầu cơ kiếm lợi, là sớm đầu tư. Viện Viện không hi vọng quá nhiều người nhìn rõ ràng giá trị đầu tư trên người Tô Triệt, người cạnh tranh càng ít, đợi cho tương lai, hồi báo mà mình có thể thu hoạch càng thêm dày. Trong nội tâm nói thầm chuyện này, Viện Viện liền thu được Phượng Lâm Tiên Đế truyền âm hỏi thăm:
- Đối với tên Thiên Vũ, ngươi có ý kiến gì không?
Trong nội tâm Viện Viện lộp bộp một cái, nhưng vẫn kiên trì lý do thoái thác đã sớm chuẩn bị dời đi tầm mắt của nàng nói:
- Hồi bẩm Tiên Đế, thuộc hạ đã sớm tra qua, trong lịch sử Tiên Giới từng có một vị Tiên Đế cùng tên, danh xưng Thiên Vũ, nhưng mà, vị Tiên Đế này ở hơn hai mươi tỷ năm trước, bởi vì ngôn ngữ bất kính, bị Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn trừng phạt nghiêm khắc, sớm đã vẫn lạc.
- A? Còn có chuyện này?
Phượng Lâm hiếu kỳ hỏi.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của N4mPh0ng
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1169: Ta đi ra ngoài giết hắn! (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Tuy là Tiên Đế, nàng chỉ có không đến mười triệu năm kinh nghiệm nhân sinh, Tiên Giới này dài đến mấy vạn ức năm lịch sử, không có khả năng chuyện gì cũng biết.
- Đúng vậy.
Viện Viện tiếp tục bẩm báo:
- Điển cố này ghi chép ở trong Ngọc Hoàng lịch quyển thứ chín trang năm.
- Không tệ.
Phượng Lâm Tiên Đế cảm thấy thoả mãn:
- Ngươi làm việc coi như cẩn thận, ngươi gọi là Mặc Vân đúng không?
Chưởng quản hơn một ngàn châu giới, thuộc hạ thật sự là rất nhiều, thậm chí Phượng Lâm Tiên Đế cũng không nhận biết điếm chủ chi nhánh như nàng, đây là bởi vì vừa lấy được đưa tin của nàng, mới có thể nhớ kỹ danh hào Mặc Vân.
- Đúng là thuộc hạ.
Viện Viện giả bộ như thụ sủng nhược kinh, vội vàng ứng tiếng. Bởi vì, có thể được Tiên Đế nhớ kỹ tên của mình, đây chính là chuyện tình mà vô số thuộc hạ thiết tha mơ ước, nói thí dụ như đốc sự Thiệu Chung ở nơi đây.
Nhưng mà hiện nay, Viện Viện đối với tương lai của mình đã sớm dời đi trọng điểm, cải biến phương hướng, sắp đặt tất cả tiền cược trên người Thiên Vũ.
Cho nên, mặc dù đạt được Phượng Lâm Tiên Đế thưởng thức, nàng đã là không thèm để ý chút nào.
Phượng Lâm và Viện Viện đối thoại, là dùng phương pháp truyền âm trao đổi rất nhanh, những người khác cũng không hiểu biết, Tô Triệt và lão hầu tử cũng là như thế.
Lại nói tiếp, mặc dù lão hầu tử và Viện Viện đều là cấp dưới của Phượng Lâm Tiên Đế, lại là hai hệ thống hoàn toàn bất đồng, lão hầu tử thuộc về thủ hạ trực hệ ký qua văn tự bán mình, Viện Viện chỉ là tính chất làm công tự do.
Bởi vậy, lúc trước Viện Viện dùng thân phận dịch dung nhận lời mời làm cung phụng, muốn khoảng cách gần tìm hiểu Tô Triệt, mới có thể bị lão hầu tử vô tình bóc trần.
Trách nhiệm của lão hầu tử chính là âm thầm bảo vệ Tô Triệt, không cần biết ngươi là ai, chỉ cần tồn tại hiềm nghi có thể cấu thành uy hiếp với Tô Triệt, đều sẽ trở thành đối tượng đả kích của hắn.
Kế tiếp, lời nên nói, tất cả đều nói xong, Phượng Lâm Tiên Đế nhẹ nhàng lướt đi, nhưng mà thuận tiện mang lão hầu tử đi cùng, hiển nhiên là có một số việc muốn phân phó hắn.
Tô Triệt hơi có chút cảm giác kinh hồn chưa định, sau khi trở lại chỗ ở, cùng Trác Phong đại thúc nói chuyện trong chốc lát, cuối cùng đứng dậy nhìn Trác đại thúc cung kính cúi người, trịnh trọng cảm tạ.
Trác đại thúc thật đúng là cứu mình một mạng!
Cũng không phải Tô Triệt chuyện bé xé ra to, mà là chân chính hiểu rõ tiền căn hậu quả, quan hệ lợi hại trong đó.
Tô Triệt thế mới biết, sở dĩ mình sinh ra dự cảm nguy cơ lớn như vậy, cũng không phải về sau xuất hiện Tông Dịch có thực lực Tiên Đế, mà là thói quen làm việc của hắn quá mức đáng sợ.
Thói quen dùng phương thức bạo lực xử lý sự tình, hắn tính toán tìm đến Tô Triệt, tám chín phần mười là bắt người vào tay, trực tiếp sưu hồn.
Kể từ đó, đừng nói là Tiên Ma chiến trường, ngay cả bí mật của Tiên Ngục cũng giữ không được. Đối với Tô Triệt mà nói, đây mới là đáng sợ nhất, tai hoạ ngập đầu siêu việt hết thảy.
Thậm chí có thể lý giải thành, lúc này hẳn là Tiên Ngục bảo tháp truyền lại tín hiệu cảnh báo cho Tô Triệt, cũng không chỉ là năng lực dự cảm của Tô Triệt.
Như vậy, hóa giải trận tai họa này như thế nào?
Phải nói, chính thức phát ra tác dụng, chính là một ít lời tâm huyết đạm mạc sinh tử của Trác Phong đại thúc, ở trên trình độ nhất định ảnh hưởng tới Tông Dịch, hoặc là thoáng lây nhiễm hắn. Tông Dịch mới có thể lấy ra đủ kiên nhẫn, cùng Tô Triệt ngồi xuống mặt đối mặt nói chuyện.
Nếu không, hậu quả thật sự sẽ không cách nào tưởng tượng.
Ân cứu mạng như thế, không nên chân thành cúi người cảm tạ sao?
Trác Phong đại thúc cũng không phải tinh tường chuyện này đối với Tô Triệt mà nói nghiêm trọng đến loại tình trạng nào, giờ phút này chỉ cảm thấy đứa nhỏ này vô cùng chăm chú, thậm chí có một chút khách khí.
Mấy câu mà thôi, được cho là cái gì, nếu ta có chết ở nơi này, mình cũng không có cái gì đáng tiếc. . .
Trong ký ức của Tô Triệt, từng có hai lần báo động nguy hiểm đặc biệt rõ ràng, một lần là nhằm vào Tông Dịch, một lần khác chính là lúc còn Kim Đan kỳ, đi Vu Hoàng Tinh Vu Hoàng bộ lạc, nhìn thấy pho tượng Vu Thần.
Lần đó, hạ xuống đến trên Vu Hoàng Tinh, còn không có tiến vào Vu Hoàng bộ lạc, Tô Triệt đã có dự cảm bất hảo, về sau, quả nhiên đụng phải pho tượng Vu Thần dẫn phát Vu Thần chân huyết trong cơ thể cưỡng chế cải tạo, nếu không phải là Ma Thần chân huyết của Thôn Thiên Thử nhảy ra cứu giá, làm không tốt mình đã sớm biến thành một Vu tộc.
Lúc ấy còn cảm thấy loại báo động trước nguy cơ đó có một chút chuyện bé xé ra to, bây giờ nhìn lại từ đầu, Tô Triệt mới hiểu được, hẳn là trong quá trình Vu Thần chân huyết cải tạo, bí mật tồn tại của Tiên Ngục đồng dạng gặp phải nguy hiểm bại lộ.
- Như thế xem ra, cũng không phải năng lực biết trước nguy hiểm của mình mạnh bao nhiêu, mà xác nhận là Tiên Ngục bảo tháp biết trước nguy hiểm, sớm phát ra cảnh báo cho ta mới đúng!
Tô Triệt cuối cùng là chính thức hiểu rõ:
- Sau này có dự cảm nguy hiểm cùng loại, như vậy đã nói lên, bí mật Tiên Ngục có khả năng tiết lộ, nghìn lần vạn lần phải coi trọng, không thể dựa vào vận khí để cứu mạng . . .
Trước kia luôn có chút mơ mơ hồ hồ, hiện tại mới xem như chính thức hiểu rõ tín hiệu nguy hiểm nhằm vào cái gì.
Lão Hắc cũng cảm khái rất sâu:
- Thật đúng là không biết, Tiên Ngục bảo tháp lại có năng lực biết trước như vậy.
Người nói vô tình, người nghe cố ý. Lão Hắc cảm khái một câu, ngược lại dẫn dắt cho Tô Triệt rất lớn.
- Tiên Ngục bảo tháp có năng lực biết trước, vì cái gì không rõ ràng hóa, minh xác hóa, thậm chí khuếch đại nó chứ!
Trong lòng Tô Triệt thoáng hiện linh quang.
- Chủ nhân, ngươi sẽ không nghĩ muốn. . .
Lão Hắc đoán được hắn muốn gì.
- Đúng vậy.
Trong lòng Tô Triệt đáp:
- Ta nghĩ đã xác định công năng tầng tám của Tiên Ngục.
Lão Hắc lập tức nhắc nhở:
- Chỉ là, Đại Dự Ngôn Thuật bên trong Tam Thiên Đại Đạo, cũng có đủ công hiệu cùng loại, sẽ không lãng phí chứ?
- Đại Dự Ngôn Thuật?
Trong lòng Tô Triệt chối bỏ nói:
- Đầu tiên, Đại Dự Ngôn Thuật chính là đại đạo thuật bài danh thứ ba, bài danh càng đến gần trước, khả năng nắm giữ nó càng thấp. Nghe nói bên trong Tiên Giới cũng chỉ vẹn vẹn có một vị Tiên Tôn nắm giữ Đại Dự Ngôn Thuật. Ta muốn học được Đại Dự Ngôn Thuật, phải bắt sống Tiên Tôn này, từ chỗ của hắn rút ra kỹ năng. . .
- Bắt sống Tiên Tôn, muốn chết sao?
- Mặc dù cuối cùng có một ngày, ta có thể có được loại năng lực này, nhưng này phải chờ tới khi nào?
Trong lòng Tô Triệt chậm rãi nói:
- Tiếp theo, mặc dù là Đại Dự Ngôn Thuật, cũng không thể biết trước tương lai chính thức. Nó chỉ là một loại đạo pháp, có thể ở một mức độ nào đó mượn lực lượng thiên đạo nhìn ra tương lai của mình hoặc địch nhân, dùng cái này để phát hiện chuyện mình muốn biết. Nhưng phạm trù nó biết trước, còn có chút giới hạn.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của N4mPh0ng
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1170: Ta đi ra ngoài giết hắn! (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Còn nữa, tín nhiệm của ta đối với Đại Dự Ngôn Thuật, có thể nào so với Tiên Ngục. So nhau mà nói, ta đương nhiên sẽ chọn tin tưởng năng lực biết trước của thiên đạo mình, mà không phải thiên đạo của Đại Vũ trụ ngoại giới, xếp đặt ra một loại đạo pháp nào đó.
Ý tứ của Tô Triệt là, bản thân mình có đủ năng lực, so với lực lượng mượn từ chỗ người khác thì tin cậy hơn nhiều lắm.
Vận mệnh của mình, tốt nhất do mình nắm chắc.
Nghe qua Tô Triệt giải thích, Lão Hắc cũng gật đầu nói:
- Lại nói tiếp, nếu có thể có năng lực biết trước tương lai chân chân chính chính, đây chính là bảo bối sớm tránh né tai họa, sớm biết trước thành bại, sớm hóa giải nguy cơ, sớm phán định thắng bại, sớm biết được nơi nào có bảo vật xuất thế, sớm biết được con của ngươi là nam hay là nữ tương đối sắc bén. . . trời của ta. Vậy cũng quá ngưu bức a!
Đứa con là nam hay là nữ? Nói nhảm, loại bỏ!
Tô Triệt gật đầu nói:
- Tuy nói, không nhất định có thể mỹ hảo như ngươi suy nghĩ, nhưng mà, công năng tầng tám Tiên Ngục đặt ra như thế mà nói, hiện tại ngươi thấy như thế nào?
- Chuẩn!
Lão Hắc vui vẻ nói:
- Cái công năng này còn là cực kỳ cường đại.
Trong lòng Tô Triệt cười cười, ý nghĩ này tạm thời xác định xuống. Dù sao, tầng bảy Tiên Ngục khi nào thì có thể mở ra còn không biết, thực hiện công năng tầng tám còn sớm lắm.
Hơn nữa, Tô Triệt không nghĩ năng lực này sẽ khoa trương như lão Hắc nghĩ, mình cho rằng, trên đời không có khả năng tồn tại biết trước chân chân chính chính.
Có thể mơ hồ dự cảm cũng đã không tệ. Sự tình gì cũng có thể sớm biết được đáp án, dần dà, cuộc sống sẽ không có niềm vui thú, không có lo lắng, càng không có kinh hỉ.
Không sai biệt lắm là được, lấy việc không thể quá mức. . .
Đương nhiên, trước mắt mà nói, đây chỉ là một ý nghĩ, Tiên Ngục bảo tháp có thể sáng tạo ra, tạo ra công năng như vậy hay không còn chưa biết, này phải ở sau khi thành công mở ra tầng thứ bảy, đụng chạm đến cánh cửa tầng thứ tám, Tiên Ngục bảo tháp mới đáp lại chính xác.
Khả thi! Sẽ cho ngươi điều kiện mở ra.
Không được! Phiền toái ngươi đặt ra công năng phù hợp thực tế, càng thêm hợp lý khác.
Chuyện này tạm thời để qua một bên, việc cấp bách hẳn là trong mười năm, làm sao tìm được những di vật mà nhi tử của Tông Dịch di lưu lại trong Tiên Ma chiến trường.
- Chuyện này, còn phải phiền toái Ma tộc công chúa Lam Linh, không phải nàng thì không thể a.
Vừa nghĩ tới sắp sửa liên hệ cùng nữ ma đầu khó chơi kia, Tô Triệt thật đúng là rất đau đầu, dù sao đã đáp ứng nàng, nhiều nhất ba năm, chỉ cần thu đủ tất cả tiên khí pháp bảo trong Tiên Ma chiến trường, sẽ đưa nàng vào Tiên Giới.
- Ta đang lo lắng, đồ vật mà Tông Dịch muốn này, mặt ngoài thoạt nhìn căn bản không phải pháp bảo, mà là một vật rất không thu hút, sẽ bị những Ma tộc kia bỏ sót ở trong huyệt mộ.
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:
- Cho nên, phải xác nhận Tông Dịch chi tử phần mộ là cái đó một tòa, sau đó, đồ vật bên trong hết thảy mang đi ra.
Lão Hắc xoa xoa đầu thầm nói:
- Mấu chốt là, căn bản không biết đứa con vô liêm sỉ của hắn là mèo hay chó, là nam hay nữ, làm sao tìm được đúng a? Tông Dịch lão quỷ kia, trước khi đi cũng không có để lại bất luận nhắc nhở gì.
Bá!
Tô Triệt mở ra một mặt thủy kính ở trước mặt mình, trong đó chính là bộ dạng của Mẫn Diệt Chi Thủ.
Vật thực còn đang ở chỗ Tông Dịch, nhưng Tô Triệt đã nhớ kỹ nó, liền có thể khắc ra như đúc.
Còn nữa, ngoại trừ Mẫn Diệt Chi Thủ này, một ngàn chín trăm chín mươi chín kiện thượng phẩm pháp bảo hẳn là mang đến Vạn Tượng Luyện Khí Môn khác, y nguyên chồng chất ở trong phòng khách quý, Tông Dịch lão quỷ căn bản không quan tâm những vật này.
Những pháp bảo này, Tô Triệt không có khả năng phái người đưa tới Vạn Tượng Luyện Khí Môn, bởi vì, làm như vậy chính là không đánh đã khai, thừa nhận thầy trò Tông Dịch mất tích có quan hệ với mình.
Giả bộ như không biết, dù sao ba người bọn hắn là quang minh chính đại ly khai Hạo Nguyên thiên thị, hàng hóa đã bị bọn họ xách đi, cùng Thiên Huyền Trân Bảo Phường không có bất cứ quan hệ nào.
Hơn nữa, Tông Dịch lão quỷ sau đoạt xá, có thực lực Tiên Đế, hành tung bất định, trừ mấy người mình cùng Phượng Lâm Tiên Đế ra. Không có người biết hắn lại quay trở về Thiên Huyền Trân Bảo Phường.
Vạn Tượng Luyện Khí Môn còn chưa đủ tư cách chạy tới trước mặt Phượng Lâm Tiên Đế chứng thực việc này, bọn họ căn bản không thể tưởng sẽ có liên quan đến Phượng Lâm Tiên Đế.
Kế tiếp, Tô Triệt gọi Trác Phong và Viện Viện đến trước mặt, nên dặn dò tất cả đều dặn dò.
Lúc này mới đi đến hậu viện cửa hàng, lại lần nữa mở ra truyền tống quang môn, một mình trở về Tiên Ma chiến trường.
Thông qua thủy kính quan sát trong Phong Ma Thiên Trận, Tô Triệt tìm được vị trí của Lam Linh, huyễn hóa ra ảo ảnh, xuất hiện ở bên cạnh nàng.
- Lại nhận hàng?
Lúc này, Lam Linh đang ngâm mình ở trong ao tắm rửa, đường cong lung linh, thân hình nổi bật không hề che lấp bạo lộ ở trong mắt Tô Triệt.
Kỳ quái chính là, đối với trạng thái lỏa thể này, nàng cùng Tô Triệt đều không thèm quan tâm, đây là bởi vì, Tô Triệt căn bản không coi nàng là người, chính nàng cũng đồng dạng.
Thậm chí giọng điệu của Tô Triệt lạnh nhạt chỉ điểm nói:
- Hai thứ kia quá lớn, không thấy mệt sao?
Đôi bàn tay nhỏ bé của Lam Linh bưng lấy đôi nhũ hoa trước ngực, gật đầu nói:
- Thời điểm mặc quần áo, không có cảm thấy lớn như vậy. Nữ tử nhân loại, thật phiền toái không phải sao?
- Ngươi cũng có thể biến thành nam nhân, vì cái gì cứ muốn làm giống cái?
Tô Triệt theo miệng hỏi.
- Giữa hai chân tới lui cục gì đó?
Lam Linh thể hiện ra biểu lộ chán ghét:
- Ta thà rằng để hai viên thịt này rủ xuống đến chân, cũng không thích mang thứ kia.
Tô Triệt không tiếng động mà cười, kế tiếp sắp sửa có việc muốn nhờ, cho nên phải nói chuyện tào lao cùng nàng vài câu, xem bộ như lôi kéo làm quen, gần hơn một chút cự ly tâm linh.
Lam Linh lại ngoắc tay mời nói:
- Lấy chân thân ngươi tới, chúng ta cùng nhau tắm a!
Tay phải hướng về phía vị trí giữa hai chân Tô Triệt khoa tay múa chân một chút:
- Yên tâm đi, ta sẽ không bóp vỡ nó.
Tô Triệt hừ cười hai tiếng:
- Cũng không phải sợ ngươi bóp vỡ nó, ta lo lắng ngươi sẽ đổi vị trí cho nó, cải tạo thành một cái đuôi.
- Ha ha. . .
Lam Linh cất tiếng cười to:
- Cái ý nghĩ này rất không tệ!
Giờ khắc này, trong đầu Tô Triệt lập tức liên tưởng đến. Sau ngày hôm nay, không biết cái nào không may Đồng Dực Ma tộc, sẽ có may mắn hưởng thụ đến như thế phương thức cường hóa cải tạo. . .
Vui đùa lái qua, ảo ảnh của Tô Triệt ngồi xỗm bên cạnh ao, ấm giọng nói:
- Lần này tới tìm ngươi, không phải là vì nhận hàng, mà là có chuyện khác tìm ngươi hỗ trợ.
- Hỗ trợ?
Lam Linh nhất thời biến sắc, giọng cất cao:
- Ngươi muốn cầu hỗ trợ, có phải là ý nghĩa, sẽ làm cho ta đợi nhiều thêm ba năm?
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của N4mPh0ng
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1171: Công chúa bão nổi. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Như vậy cũng không nhất định.
Tô Triệt cười nói:
- Mấu chốt phải xem sức lãnh đạo của ngươi như thế nào, hiệu suất đủ mà nói, nói không chừng năm ba ngày là có thể tìm tới đáp án.
Lam Linh hừ lạnh một tiếng, thân thể xuống thấp, trầm vào trong nước, giống như là cô gái nhỏ giận dỗi vậy.
Tô Triệt ở trong hồ nước thanh tịnh huyễn hóa ra bộ dạng Mẫn Diệt Chi Thủ, tiếp tục nói với nàng:
- Ta muốn biết, cái pháp bảo hình bàn tay này, là tìm từ đâu được. Hơn nữa, ta còn muốn tất cả vật trong huyệt mộ, kể cả thi hài, không thể bỏ sót bật cứ thứ gì.
- Không có khả năng!
Lam Linh thét lên một tiếng, phù phù một tiếng từ trong nước bật đi ra, hồ nước bị nàng tung tóe đi ra ít nhất một phần ba.
Mấy ngàn vạn cự thạch, ai biết cái này là từ đâu ra tới, thực như tra rõ mà nói, công trình sẽ khó có thể tưởng tượng.
- Chuyện này, đối với ta rất trọng yếu!
Giọng điệu Tô Triệt ôn hòa, nhưng tương đối chăm chú.
- Liên quan gì tới ta!
Lam Linh tiếp tục thét lên, hai nhũ hoa trước ngực tùy theo nhảy về phía trước.
- Chuyện này làm không thành, ta sẽ chết.
Tô Triệt kiên nhẫn giải thích:
- Ta mà chết, ai có thể mang ngươi đi ra ngoài? Ngươi còn muốn đợi vài ngàn vạn năm nữa sao?
- Ai dám uy hiếp ngươi?
Lam Linh rống giận:
- Ta đi ra ngoài giết hắn!
- Một Tiên Đế.
Tô Triệt nhẹ nói nói.
- Ách. . .
Lam Linh lập tức im lặng, sững sờ đủ hai tức thời gian, phù phù, hung hăng ngồi trở lại trong ao.
Nước ao vẩy ra, nhưng mà, vô cùng thần kỳ đầy lại. . .
Lam Linh còn là đáp ứng thỉnh cầu của Tô Triệt, không đáp ứng cũng không được, tâm lý nàng nắm chắc, nếu Tô Triệt vì vậy mà chết, mình vĩnh viễn cũng đừng nghĩ rời khỏi Tiên Ma chiến trường, vĩnh viễn cũng không thể kiến thức đến thế giới bên ngoài .
Vì vậy, Lam Linh chậm rãi tắm rửa, thông qua phương thức đặc biệt của Ma tộc gửi đi một loạt truyền tin không tiếng động, mặc dù Tô Triệt khống chế cả Tiên Ma chiến trường, cũng nghe không được nhìn không thấy nàng phát tin tức ra ngoài như thế nào.
Không đến nửa canh giờ, mấy ngàn Ngân dực Ma Tướng có thực lực Kim Tiên từ tất cả các khu vực tụ tập mà đến, cơ hồ là đồng thời xuất hiện ở trước mặt Ma tộc công chúa.
Lam Linh biểu hiện hình vẽ Mẫn Diệt Chi Thủ ra cho bọn hắn nhìn xem, ra lệnh cho bọn họ lập tức triển khai hành động đại điều tra, công trình thu thập tiên khí pháp bảo cũng có thể tạm thời gác lại.
Không hề nghi ngờ, những Ngân dực Ma Tướng này trở về khu vực mình phụ trách, sẽ đưa hình vẽ Mẫn Diệt Chi Thủ cho một ít tiểu đầu mục phía dưới, những tiểu đầu mục này lại triệu tập thủ hạ của bọn nó, tiếp tục mở rộng phạm vi sưu tầm. . .
Phải nói, đẳng cấp chế độ của Ma tộc tương đối rõ ràng, cứ như vậy tầng tầng chứng thực xuống, vận khí tốt mà nói, có lẽ mười ngày nửa tháng là có thể tìm tới đáp án.
Nếu như vận khí không tốt, vậy thì hơi khó nói.
Sự thật chứng minh, vận khí không có tốt như vậy, Tô Triệt ở trong Tiên Ma chiến trường đợi một tháng, cũng không có thu được tin tức tốt gì. Vì vậy, chỉ có thể thông báo một tiếng cho Lam Linh, tạm thời trở về Tiên Giới Hạo Nguyên thiên thị.
Từ nay về sau, cách mỗi một tháng, Tô Triệt đều đi Tiên Ma chiến trường một chuyến, tìm Lam Linh hỏi việc này.
Nửa năm qua đi, không có thu hoạch. . .
Một năm!
Hai năm!
Ba năm. . .
Một mực không có thể tìm được đáp án.
Lam Linh cũng ở trong Ma tộc tuyên bố giải thưởng kếch xù, lại không có một người nào, không có một Ma tộc nào đứng ra thừa nhận kiện Mẫn Diệt Chi Thủ này là nó tìm được, tựa hồ, một ít Ma tộc rất quan trọng vì nó mà biến mất.
Tô Triệt cũng đã từng hỏi qua Lam Linh: trong mấy năm gần đây, có xử tử qua những Đồng Dực Ma tộc nào hay không? Làm không tốt, trong danh sách bị xử tử, người đã chết không cần nói, có thể tìm tới cự thạch khi còn sống nó cư ngụ là được.
Lam Linh trả lời là: ta đã sớm nghĩ tới, cũng sớm tra qua như vậy. Kết quả là, vô dụng! Không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục tra, tiếp tục chờ, còn có bảy năm thời gian. . .
Ở trong lúc này, Tô Triệt cũng không có thư giãn việc tu luyện của mình, dùng ăn thất thải linh quả làm chủ, tốc độ tu luyện ngược lại tương đối nhanh. Sơ bộ dự đoán, không cần hai ngàn năm là có thể tấn cấp Địa Tiên.
Hai ngàn năm nghe tương đối dài dằng dặc, chỉ là, cái tốc độ này ở trong Tiên Giới mà nói. Cũng đã nhanh đến không có biện pháp tưởng tượng, siêu việt hơn quy luật bình thường rất nhiều.
Thông thường mà nói, Nhân Tiên vừa mới phi thăng muốn tu luyện tới Địa Tiên, ước chừng cần hai mươi vạn năm đến năm mười vạn năm.
Địa Tiên muốn tu luyện tới Thiên Tiên, thì cần sáu mươi vạn năm đến một trăm vạn năm, bởi vậy, tùy tiện một Thiên Tiên đều vượt qua một trăm vạn tuổi.
Nghe cực kỳ khoa trương, nhưng sự thật là, mặc dù có vô số tuế nguyệt tích lũy, tấn cấp thất bại cũng là chuyện tình mà các Chân Tiên thường xuyên gặp được. Cũng không phải nói, chỉ cần sống lâu, tuổi lớn, tu vi cảnh giới có thể tự nhiên không ngừng nhắc tăng lên, trên đời này căn bản không có chuyện tốt như vậy.
Thế gian không tồn tại Vĩnh Sinh chính thức, một vị Thiên Tiên, nếu như bị nhốt ở cảnh giới trước mặt một triệu năm không tiến. Như vậy, rất khả năng sẽ xuất hiện dị tượng Thiên Nhân Ngũ Suy đáng sợ.
Quần áo hôi uế, trên đầu khô héo, dưới nách chảy mồ hôi, thân thể thối rửa, ngồi xuống khó chịu. . .
Những dị tượng này chính là thượng thiên nhắc nhở: Tiên nhân sắp chết.
Chân Tiên xuất hiện dấu hiệu Thiên Nhân Ngũ Suy, đều chọn lựa phương thức được ăn cả ngã về không, dùng phương pháp cực đoan nhất trùng kích cảnh giới. Nếu có thể thành công tấn cấp, thì có thể thoát khỏi bóng ma tử vong.
Nếu một lần nếm thử cuối cùng thất bại, sẽ ở trong quá trình tấn cấp tự nhiên tiêu vong, chỉ còn lại một phần tàn hồn, chuyển thế đầu thai, làm người một lần nữa.
Tu vi càng cao, sống càng lâu dài, đây là khẳng định, nhưng mà Tiên Giới Chân Tiên rốt cuộc sống lâu bao nhiêu, lại không có con số minh xác, tình huống mỗi người đều không giống nhau. Ngoại trừ một ít phương pháp kéo dài tánh mạng tương đối đặc thù, bản thân có đủ công đức, cũng có thể trên phạm vi lớn gia tăng thọ nguyên.
Công đức, số mệnh, nhân quả, đây đều là nhân tố mà Tiên Giới Chân Tiên để ý nhất, bởi vậy, có rất ít Tiên nhân dám can đảm chế tạo sát nghiệt quy mô lớn, trừ khi chính hắn đã cảm thấy sống đủ rồi.
Cho dù Tông Dịch có thói quen dùng thủ đoạn bạo lực xử lý sự tình, mặc dù hắn có tu vi Tiên Đế, cũng chỉ là nhằm vào việc nào đó, tiện tay diệt sát vài tiên nhân mà thôi, nếu là điên cuồng giết chóc, hóa Hạo Nguyên thiên thị thành tro tàn, tuyệt đối là không dám làm.
Tóm lại, trong lòng Tô Triệt phi thường tinh tường, sau khi thành tiên, chỉ là dựa vào tu luyện thường quy như bây giờ, quá trình tu luyện sẽ là dài dằng dặc, muốn nhanh tấn cấp, phải dựa vào phương pháp đặc thù, thủ đoạn phi thường, cái này cần vận khí cùng cơ duyên.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của N4mPh0ng
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1172: Công chúa bão nổi. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Gấp không được. . .
Một ngày này, trong Tiên Ma chiến trường, Ma tộc công chúa Lam Linh vừa mới hung hăng thu thập vài Ngân dực Ma Tướng, trách cứ bọn hắn hành sự bất lực, đến bây giờ cũng không có tra được kết quả mình muốn.
Đương nhiên, đây chỉ là một loại phát tiết trên tâm tình, nàng rất sốt ruột, lo lắng mình tìm không ra đáp án, Tô Triệt sẽ vì thế mà chết đi, như vậy, hi vọng mỹ hảo đã bắt được tới tay, tất cả lại thành không.
Oanh! Oanh! Oanh. . .
Bên trên mặt đất hoang vu, Lam Linh giống như một bà tử điên khùng, oanh ầm ầm, đánh nát từng gò núi. Đột nhiên, trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng nói trầm thấp:
- Con ta, vì sao tức giận như vậy?
Khởi Nguyên Ma Vương, phụ thân Lam Linh, người cầm quyền cao nhất của Ma tộc trong Tiên Ma chiến trường.
Nhưng mặc dù như thế, tu vi thực lực của hắn so với Lam Linh lại kém một đoạn, bởi vậy, mắt nhìn thấy nữ nhi bảo bối phát tiết tức giận ở trên mặt đất, hắn cũng không dám trực tiếp hạ xuống, miễn cho bị nàng một cái tát đập trúng, mặc dù sẽ không bị thương, đó cũng là một cục diện tương đối dọa người.
Phụ vương xuất quan!
Lam Linh huyên thuyên, sử dụng ngôn ngữ Ma tộc xưa nhất, sẽ đem sự tình nguyên do rất nhanh giảng thuật một lần.
- Pháp bảo hình bàn tay hắc bạch giao nhau?
Trong giọng nói của Khởi Nguyên Ma Vương lộ ra một cổ ý tứ không hiểu.
Hô hô hô, hắn phe phẩy nhục dực kim sắc tượng trưng cho cao quý cùng quyền lực, chậm rãi hạ xuống. Toàn bộ thân hình cũng có vẻ cân xứng hơn rất nhiều, không còn là thân hình mập mạp lúc tu luyện nữa.
- Chính là thứ này!
Lam Linh liền biểu hiện hình ảnh Mẫn Diệt Chi Thủ ra.
- Hắn muốn tìm cái này sao?
Sắc mặt ác ma của Khởi Nguyên Ma Vương toát ra vẻ do dự rõ ràng.
- Phụ vương, ngươi nhận ra bàn tay này?
Lam Linh lập tức kinh hỉ, có thể nhìn ra, phụ thân biết một ít gì đó, vội vàng nhắc nhở:
- Không phải tìm bàn tay này, mà là phải tìm được xuất xứ của nó.
- Các ngươi tìm không thấy.
Khởi Nguyên Ma Vương thâm trầm nói ra:
- Huyệt mộ đó đã sớm không tồn tại.
- Không tồn tại?
Sắc mặt Lam Linh đại biến, vội vàng hỏi:
- Phụ vương, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhanh nói cho ta biết!
Cô lỗ, cô lỗ. . .
Trong yết hầu của Khởi Nguyên Ma Vương chấn động thanh âm kỳ quái, đây là một loại sinh lý đặc thù khi nỗi lòng của Khởi Nguyên Ma tộc cực kỳ phức tạp.
- Phụ vương, ngươi nhanh nói a!
Tính tình Lam Linh không tốt, mặc dù đối với phụ thân của mình, lúc nên nổi giận, tuyệt đối sẽ không khách khí. Khởi Nguyên Ma tộc, thực lực vi tôn, không giống như nhân loại chú ý hiếu đạo như vậy.
Khởi Nguyên Ma Vương nhìn nữ nhi của mình, rốt cục nói ra:
- Tòa huyệt đó, từ lúc bảy ngàn vạn năm trước đã bị ta hủy diệt rồi, cái Mẫn Diệt Chi Thủ này cũng là ta tiện tay vứt bỏ.
- A?
Lam Linh có thể nói là kinh hỉ lẫn lộn, vui buồn mỗi nửa, rốt cục biết được tin tức, lại lo lắng là, đồ vật Tô Triệt muốn lấy đã không tồn tại nữa.
- Đồ vật bên trong đâu? Những vật kia đâu?
Lam Linh một mực bảo trì hình thái nữ tử nhân loại, vọt tới trước mặt phụ thân, hận không thể bóp cổ của hắn, trực tiếp sưu hồn sẽ nhanh một chút. . .
- Đồ vô dụng, tất cả đều bị ta ném đi hoặc hủy diệt rồi, bởi vì, những vật kia đối với Ma tộc chúng ta mà nói, không dùng được.
Khởi Nguyên Ma Vương trầm thấp nói:
- Bất quá, ngươi yên tâm, ta biết rõ bọn họ muốn tìm được vật kia là cái gì. Cái đồ vật này y nguyên tồn tại, hơn nữa, nó cơ hồ là không cách nào phá hủy.
- Thật tốt quá!
Lam Linh nhảy nhót như chim sẻ, mừng rỡ nói:
- Phụ vương, mau đưa đồ vật này cho ta, chỉ cần lấy được nó, ta có thể ra khỏi! Tất cả tiên khí pháp bảo đều đã thu đủ, còn kém một cái này! Tìm được nó rồi, Thiên Vũ sẽ đưa ta đi Tiên Giới!
Lời nói cực nhanh, có thể thấy được nàng sốt ruột, kích động như thế nào.
Rốt cục có thể rời khỏi địa phương đáng chết này!
- Vật kia. . .
Không nghĩ tới, Khởi Nguyên Ma Vương nói ra đáp án dĩ nhiên là:
- Chính là ngươi!
- Cái gì?
Lam Linh như là trúng định thân thuật, lập tức cứng đờ, nhưng mà, gần kề hai tức sau, nàng chính là thẹn quá hoá giận, oanh thoáng cái biến trở về hình thái Ma tộc, thân hình tăng vọt đến mấy trượng, so với Khởi Nguyên Ma Vương hình thể cường tráng kia cũng cao hơn một mảng lớn.
Hô!
Động tác của Lam Linh như điện, u lam cự trảo sắc bén vô cùng, đặt ở trên cổ Khởi Nguyên Ma Vương, âm thanh hung dữ nói ra:
- Nếu còn ấp úng, ta sẽ không còn có kiên nhẫn!
Khởi Nguyên Ma Vương không có phản kháng, bởi vì hắn phi thường tinh tường, nếu thật sự chọc giận nàng, tất cả Ma tộc trong Tiên Ma chiến trường đều sẽ bị nàng giết sạch, kể cả mình ở trong đó.
Nàng tuyệt đối có năng lực làm được, bởi vì, phẫn nộ sẽ làm nàng trở nên càng cường đại hơn, càng thêm khủng bố.
Phẫn nộ, chính là nguồn suối lực lượng của nàng!
. . .
Tám ngày sau, Tô Triệt lại lần nữa đi đến Tiên Ma chiến trường, lấy thân ảo ảnh tìm được Ma tộc công chúa Lam Linh.
- Ra sao?
Nương theo một câu câu hỏi thói quen như vậy, Tô Triệt cảm giác được, trạng thái của Lam Linh hơi có chút uể oải không phấn chấn, tâm sự nặng nề.
- Tìm được rồi.
Lam Linh cúi đầu, nhỏ giọng trả lời.
- A?
Tô Triệt vốn nên mừng rỡ, rồi lại cảm thấy sự tình có chút không đúng, liền hỏi:
- Có vấn đề gì sao?
- Đúng vậy, có vấn đề, vấn đề rất lớn. . .
Lam Linh giống như cô gái nhỏ nhận hết ủy khuất, nhu cầu cấp bách muốn một bờ vai dựa sát vào khóc lớn một hồi, thoạt nhìn rất điềm đạm đáng yêu.
Tô Triệt ngồi xuống, thật là không đến hỏi, chỉ lẳng lặng ngồi ở bên người nàng.
Không cần hỏi nhiều, nên nói, nàng dĩ nhiên sẽ nói.
Lẳng lặng đợi trong chốc lát, Lam Linh cuối cùng đã mở miệng.
- Đồ vật ngươi muốn tìm. . . chính là ta!
Những lời này nói ra, lập tức làm cho Tô Triệt nhăn mày lại, lập tức hỏi:
- Ta không có nghe lầm chớ, ngươi rõ ràng là Kim Dực Ma Vương sinh ra ở trong Tiên Ma chiến trường, như thế nào là vật mà người kia muốn tìm? Thời gian sinh ra cùng tính chất tồn tại, tất cả đều không đúng!
- Ta nên làm cái gì bây giờ?
Lam Linh xoay đầu lại, đáng thương mà nhìn Tô Triệt, nhẹ giọng hỏi:
- Ngươi có thể tự mình tới một lần không, ta không muốn nói chuyện với một cái bóng.
Tô Triệt lập tức toát ra biểu lộ do dự, dùng chân thân của mình chạy đến bên cạnh nàng, đây là một chuyện tình tương đối mạo hiểm. Nếu một khi vị công chúa này phát điên, tiện tay bún ra là có thể giết chết mình, không gian thuấn di cũng không kịp. . .
- Ngươi cho rằng, ta thật sự sẽ thương tổn ngươi sao?
Lam Linh giờ khắc này, giống như vô cùng nhu nhược, ngang ngược kiêu ngạo ngày xưa hoàn toàn không thấy, chỉ còn hoang mang lo sợ, mềm yếu bất lực.
Thế cho nên, nếu Tô Triệt cự tuyệt loại nàng, sẽ có một cảm giác áy náy.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của N4mPh0ng