Chẳng lẽ lại thù hận đến mức đó sao, cần gì phải thế chứ?
Vương Bí không đưa ra đáp án, hắn hít thật sâu một hơi, tinh thần lực chấn động, hạch lực cũng dao động mạnh. Thời điểm này hắn vẫn chuẩn bị công kích!
Đáng sợ nhất chính là tinh thần lực của Vương Bí thế nhưng đột phá 230 tác. Đó là sự cố chấp đến thế nào, là người kinh khủng đến mức nào?
Vương Động cũng trở nên nghiêm túc lên. Hổ hình của Vương Bí càng ngày càng rõ ràng. Ngàn vạn lần đừng tưởng rằng lúc này Vương Bí đã yếu ớt, hoàn toàn ngược lại. Loại trạng thái này hoàn toàn là bản năng, thực ra chính là trạng thái đnág sợ nhất. Nếu không thể khống chế thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Hạch lực của Vương Động cũng ngưng tụ, tiếp tục một lúc nhưng Vương Động vẫn không thể thăng cấp chiến sĩ cấp 5, chỉ có tốc độ và lực lượng là tăng lên rõ rệt. Điều này đại khái cũng chứng minh cho lý luận về khí tức của HVL Mã Tát lúc trước. Sự cường đại của hạch lực không hề chỉ phụ thuộc vào tinh thần lực, thực ra bí quyết Đao Phong đã sớm chứng minh điều này rồi.
Hạch lực không ngừng tăng, hai nắm tay của Vương Động bắt đầu phát ra hào quang, bên trong mơ hồ có tiếng sấm rền, phát ra ánh sáng màu xanh lam nhàn nhạt.
Dùng quyền đối quyền!
Đó chính là cách tốt nhất đối với sự cố chấp của Vương Bí. Hắn sẽ không nương tay nữa!
Hai người sau khi tụ lực đủ, trong nháy mắt từ đôi mắt phát ra ánh sáng mạnh mẽ, đồng thời lao vào trùng kích.
Uồm!!!
Gràooo!!!
Mãnh Hổ cao phi!
Lôi Thú!!!
Bùm…Ầm….
Từng đạo lực lượng nổ tung. ‘Lôi Thú’ của Vương Động đã phá tan hạch lực của Vương Bí. Nguyên lý của Lôi quyền là sự chấn động hạch lực. Đó là thứ mà cấp bậc hiện tại của Dũng Sĩ quyền không có khả năng so sánh. Công kích của Vương Bí bị phá, lực lượng bị phản chấn!
Lực lượng hoàn toàn tác dụng. Hai người đứng im bất động.
Quyền của Vương Động đã sắp đánh tới ngực của Vương Bí, chỉ còn cách 1 cm. Nếu mạnh mẽ chạm vào, Vương Bí không bị thương nặng mới lạ. Nhưng Vương Động lại chịu bị thương bản thân, đem lực lượng mạnh mẽ đè ép trở về, sắc mặt bỗng trở nên tái nhợt.
“Vì sao? Vì sao lại dừng tay?”
Vương Bí thực sự phẫn nộ, hắn hận, hận chính mình đã đùa giỡn phản bội bạn bè, hận thân phận của mình, hận sự mâu thuẫn bất đắc dĩ. Một trận chiến này hắn không phải cố chấp mà thậm chí sợ rằng còn có lòng muốn chết, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể giảm bớt một chút sự thống khổ cùng hối hận trong lòng hắn.
“Huynh đệ!” Vương Động đỡ lấy Vương Bí nhìn đã sắp ngã xuống.
Có một loại lực lượng gọi là sự tín nhiệm!
Có thể nhìn không thấy, sờ không được, không hiểu được để giải thích, nhưng đều không quan trọng, đã có sự tín nhiệm!
Đội cấp cứu khiêng Vương Bí đí. Tuy Vương Động miễn cưỡng giữ lại lực lượng của mình, nhưng lực lượng phản chấn của Dũng Sĩ quyền cũng khiến Vương Bí lĩnh đủ rồi.
Vương Bí lấy tay che kín hai mắt của mình, cắn chặt hàm răng, nhưng dường như qua khe hở kẽ ngón tay có dòng nước trong suốt nào đó đang xảy ra.
Vương Động khôi phục lại hơi thở, vẻ mặt vẫn yếu ớt như cũ, nhưng bây giờ đã không còn gì có thể ngăn cản hắn nữa, ánh mắt đảo qua dưới đài :”Ai tới chiến?!”
Đó là khí phách vô địch, ở Cappas vương giả, dám cuồng vọng như vậy, 10 năm nay chỉ có một mình Vương Động!
Ai tới chiến?!
Âm thanh dõng dạc truyền khắp toàn bộ hội trường. Trên đài chỉ còn một mình Vương Động, đứng hiên ngang ngạo nghễ!
Ai dám đến chiến?!
Đám người Tạp Nhĩ hưng phấn nhảy hết lên. Mẹ nó, Cappas là tôm tép thôi. Ai dám đến chiến?!
Thái Luân Tư đứng lên. Hắn là người cuối cùng, không thể lảng tránh khỏi sự khiêu chiến. Hơn nữa hắn đã nhìn ra được, lúc Vương Động thu hồi một quyền kia đã vì thế bị nội thương.
Nói thật nếu là tình huống khác, hắn thực sự không muốn lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn. Nhưng trong trường hợp này, hắn không chỉ vì mình mà là đại diện cho Cappas!
Giờ này, mọi thứ đều không có ý nghĩa nữa, chỉ có chiến đấu chân chính!
Thái Luân Tư bỏ áo khoác đồng phục ra, đi vào sân đấu.
Đây là trận chiến không thể ngừng được!
Mà lúc này Lý Nhược Nhi cùng Mã Tiểu Như cũng không biết đã trở lại khi nào. Trận chiến của riêng hai người có lẽ đã kết thúc, xem ra đều không bị thương, vẻ mặt cũng rất bình thường, chỉ là không biết thắng thua thế nào. Người tu luyện Ma Nữ quyết không thể phán đoán qua thái độ được, thần thái của các cô vốn chuyên dùng để mê hoặc người khác.
Hai người chỉ cần nhìn một cái kết cục. Vốn không coi trọng Vương Động, Lý Nhược Nhi bỗng cảm nhận được một chút uy hiếp. Mặc dù thực lực của người này không có cách nào so được với ca ca cô, nhưng trên người lại lộ ra một loại dã tính. Điều này đối với tính cách như Mã Tiểu Như quả thực có sức hấp dẫn rất lớn, hơn nữa người này còn rất giỏi lung lạc tình cảm người khác.
Mặc dù tiếng nói của Vương Động với Vương Bí rất nhỏ, nhưng Lý Nhược Nhi biết cách đọc động tác miệng, lại nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Mã Tiểu Như, thần sắc của Lý Nhược Nhi cũng dần trở nên ngưng trọng.
Giờ này, tỉ số của Cappas với liên đội Alan – Bernabeu là 3 – 2, chẳng qua Cáp Nhĩ Mông lại gần thì thầm vài câu với nhân viên kỹ thuật, một kết quả mới đã xuất hiện : 3- 3. Nói cách khác, Mã Tiểu Như đã thắng Lý Nhược Nhi.
Mọi người xung quanh xì xào sợ hãi, nhìn về phía hai người. Lý Nhược Nhi cùng Mã Tiểu Như vẫn bình tĩnh như thường. Các cô hoàn toàn không ngại sự ảnh hưởng của bên ngoài. Về phần 2 người vì sao không thi đấu ở cuộc thi, cũng không phải việc người thường có thể quan tâm. Lý Nhược Nhi cùng Mã Tiểu Như, tùy tiện một người đều có thể ảnh hưởng đến trường học. Người khác không nói, nhưng các cô thì không ai có thể ngăn cản được, đến cả Phí Lạp Khắc cũng chỉ nhắm mắt làm ngơ. Chỉ cần không làm trái nội quy trường học nghiêm trọng thì ông ta cũng không quản, huống hồ là chuyện nhỏ như vậy. Mọi người chỉ cảm thán vì không được chứng kiến trận đấu giữa hai cô, nhưng cũng chẳng còn cách nào.
Mã Tiểu Như có chút kinh ngạc nhìn Lý Nhược Nhi. Cô không rõ vì sao Lý Nhược Nhi phải làm như vậy. Lý do vì các cô còn chưa phân thắng bại. Cô tuy có sự trợ giúp của Vương Động đề thăng Ma Nữ quyết lên tầng 5, nhưng dù là vậy cũng không có cách nào chiến thắng được Lý Nhược Nhi. Về phần Lý Nhược Nhi muốn thắng cô cũng không đơn giản như vậy. Hai người chỉ có thể đánh hòa. Mục đích của Mã Tiểu Như vậy là đã đạt được, giảm bớt được gánh nặng cho Vương Động. Nhưng không ngờ tới, Lý Nhược Nhi lại đưa lễ hậu như vậy. Cô thấy hiện giờ trạng thái của Vương Động cùng lắm chống đỡ thêm được một hồi, nên bất kể thế nàoTiểu Như đều cảm kích nhìn Lý Nhược Nhi một cái. Lý Nhược Nhi đáp lại bằng một nụ cười ngọt ngào, dường như việc đó không liên quan tới cô.
Vương Động kiểm tra tình trạng cơ thể một chút. Xem ra cần tốc chiến tốc thắng. Mạnh mẽ thu hồi thế công của mình, lực phản chấn này cho dù có đan điền tuần hoàn hộ thể cũng là quá sức. Thái Luân Tư hiển nhiên không phải thiện nam tín nữ, có thể trở thành No1 năm thứ 2, thực lực tất nhiên không thể khinh thường.
Đối với cao thủ mà nói, có và không có vũ khí cách biệt rất lớn. Mấu chốt là có am hiểu không. Một vũ khí “vừa tay” mới có thể phát huy lực chiến đấu tốt nhất. Nhưng không phải là không có lợi thế. Đối với Thái Luân Tư mà nói, hiện giờ đã bất chấp vấn đề thể diện, hắn cần thắng trận này, nếu không Cappas sẽ thua!
Thái Luân Tư hiển nhiên kiêng kị tốc độ và quyền pháp của Vương Động. Nhìn sắc mặt đối phương hẳn là bị nội thương. Về chiến thuật mà nói, hắn cần phải kéo dài thời gian. Nhưng thân là No1 học sinh năm 2 của Cappas, Thái Luân Tư không có cách nào làm việc vô sỉ như vậy được.
Là người mạnh nhất trong các học sinh cùng năm, nếu như ngay cả chút tin tưởng bản thân không có, thì hắn sẽ không thể nào tiến thêm trên con đường võ học được.
Bình tĩnh tinh thần lại, Thái Luân Tư quyết định tập trung ứng phó. Không được có tạp niệm, đây là một cuộc thi trao đổi, mục đích là vì đề cao thực lực, đó mới là bản chất!
Xuất thân Thánh Đường, đều thích dùng đao hoặc kiếm. Về mặt này Vương Động đã nghe bạn học Tiểu Hồ giới thiệu qua. Thái Luân Tư này cũng có thể coi như là sư huynh của Tiểu Hồ, lại học tập ở Cappas, xem ra trụ cột hẳn cực vững chắc. Nếu chiến đấu kéo dài thì thương thế của hắn sẽ càng nặng hơn.
May mắn chỉ còn lại 1 Thái Luân Tư, nếu không ngoài cách sử dụng bí quyết Đao Phong 256 độ siêu cấp ra, hắn cũng chẳng còn cách nào khác. Dù sao hắn cũng không phải là thần.
Chỉ còn 1 mình Thái Luân Tư!
Vương Động nhìn Samantha phía xa xa. Ánh mắt hai người vừa tiếp xúc, lần đầu tiên Vương Động từ trong mắt của Samantha cảm nhận được sự quan tâm cùng lửa nóng của một cô gái đối với một chàng trai. Hắn bỗng có cảm giác lực lượng không ngừng tràn vào cơ thể mình.
Mèng! Ông lão đúng là triết nhân. Con gái đúng là thuốc kích thích của con trai!
Trận đấu quyết định : Vương Động vs Thái Luân Tư!
Hạch lực bão táp đề thăng, tinh thần lực của Thái Luân Tư cũng hơn 190. Chẳng qua hắn cũng không thăng lên chiến sĩ cấp 5. Dù sao cửa ải đó thực sự rất khó, nếu một lần thi đấu bỗng “được” 3 chiến sĩ cấp 5, sợ rằng Cappas có thua cũng cười ngoác miệng sung sướng. Ciscoco và Vương Bí quả thực đã làm vinh quang cho Cappas rồi. Nếu là trường hợp khác chỉ sợ đã nổ pháo ăn mừng tưng bừng rồi. Đáng tiếc mọi người ở Cappas giờ này thực sự không vui nổi. Đội hình cực mạnh như vậy mà lại bị một người đập tan. Nói thật hôm nay tất cả các học sinh Cappas đều cảm thấy thật áp lực. Ai cũng thấy mình hình như mới là học viện cấp A, còn đối thủ bên Alan mới là học viện cấp S vậy ^^!
Chiến đấu bắt đầu. Thái Luân Tư không dám kiêu ngạo một chút nào. Dù hắn có là No1 Cappas, nhưng đối mặt với một cao thủ có thể “củ hành” chiến sĩ cấp 5, hắn không thể không cực thận trọng. Sở dĩ dùng kiếm vì tránh tiếp xúc trực diện với Lôi quyền của Vương Động. Chỗ lợi hại nhất của Vương Động chính là quyền pháp của hắn, có được lực sát thương thần kỳ.
Vương Động chủ động nghênh chiến. Tình huống của hắn quả thực không nên kéo dài. Trong nháy mắt đánh về hướng Thái Luân Tư, hai tay tiếng sấm rền vang. Càng dứt điểm nhanh càng tố, hắn đã cảm giác được người mơ hồ đau nhức.
Chỉ là Thái Luân Tư sao không biết chứ. Hắn cũng nhìn thấu tình huống của đối phương. Tốc độ của Vương Động rất nhanh, nhưng Thái Luân Tư cũng không phải kẻ yếu. Hắn lấy tĩnh chế động chứ không dại gi so tốc độ với Vương Động.
Lôi quyền đánh ra, Thái Luân Tư gần như dùng toàn lực để tránh né. Vương Động vòng sang bên cạnh đánh ra một quyền, tuy bị Thái Luân Tư chặn lại nhưng người cũng bị bắn ra 7, 8 mét. Nhưng dù sao cũng vẫn phòng ngự được.
Hạch lực của Vương Bí tuy mạnh hơn Thái Luân Tư, nhưng không có nghĩa là xử lý tốt hơn. Ở mặt kỹ thuật hắn còn khiếm khuyết thực chiến. Còn Thái Luân Tư ở mặt này đã trải qua trăm ngàn tôi luyện, tốc độ của Vương Động tuy cao hơn hắn nhưng còn chưa nhanh đến mức không thể phản ứng. Mấu chốt là phải giữ tâm bình tĩnh!
Last edited by aimabietdc; 25-01-2011 at 03:56 PM.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của aimabietdc
Đã đến cảnh giới này, cảm giác bên ngoài nắm rất chắc, cho nên trừ khi bị tốc độ của Vương Động vượt qua rất nhiều thì mới bị động chịu đòn thôi. Còn Thái Luân Tư thì khác. Ở Thánh Đường có hệ thống huấn luyện chuyên môn, đừng nói tốc độ của con người, tốc độ nhanh hơn cũng đều được huấn luyện. Cảm giác bình tĩnh là quan trọng nhất.
Lôi quyền của Vương Động rất mạnh, nhưng nó mang theo tiếng sấm rền mơ hồ nên cũng làm bại lộ vị trí của Vương Động. Vương Động một lần nữa phát động công kích. Mặc dù hắn cũng muốn trầm ổn, nhưng không còn lựa chọn nào khác. Càng phát lực thì bí quyết Đao Phong vận chuyện lại càng không thông thuận.
Ngoài việc ngăn chặn lực công kích, bí quyết Đao Phong có khả năng hóa giải cực nhanh chóng. Nhưng hình như đối với lực lượng phản chấn của chính mình thì bí quyết Đao Phong xử lý có vẻ chậm hơn rất nhiều. Tuy vậy Vương Động không có nửa câu oán hận nào, bất kể là kết quả gì hắn cũng đều chấp nhận.
Ông lão tuy rằng nhân phẩm không tốt lắm nhưng có một câu nói cực kỳ có đạo lý. Đó là một khi đã làm theo quyết định của chính mình thì vĩnh viễn không cần hối hận.
Theo tình huống phát sinh, Thái Luân Tư lúc trước muốn cùng với Vương Động đối công, nhưng vừa vào cuộc thì, thân là một võ giả nên hắn theo bản năng phải chọn phương thức chiến đấu tốt nhất. Áp lưc mà Vương Động đem lại cho hắn quá lớn, cũng chỉ có loại quái vật mạnh mẽ như vương bí mới dám cùng tên này đối công.
Vương Động công kích quả thực cho Thái Luân Tư áp bức thật lớn. Đương nhiên Thái Luân Tư cũng hiểu rõ ý đồ của Vương Động. Hắn nhìn ra được, chỉ cần chịu thêm một lúc nữa là hắn có thể thắng rồi.
Quả là may mắn, đây chính là chiến đấu. Thái Luân Tư ổn định dần, lấy phòng ngự để tiêu hao sự áp bức của Vương Động, làm cho Vương Động phải không ngừng phát động công kích.
Một khi bị nội thương, vọng động hạch lực sẽ làm thương thế nặng hơn. Có một tình huống gọi là vô lực, Vương Động đang ở trong tình huống này. Thái Luân Tư không phải tay mơ, đối mặt với một cao thủ ổn trọng như vậy, nếu vội vàng ra tay để thắng thì rất không thực tế. Mà Vương Động phát ra hạch lực càng ngày càng lớn, sự vận chuyển trong cơ thể lại càng hỗn loạn. Tiếp tục như vậy không phải là chuyện tốt. Phải biết rằng loại nội thương này muốn khôi phục cũng là chuyện không đơn giản.
Sau hai lần công kích bị đỡ được, Vương Động cảm giác tốc độ của mình đang nhanh chóng giảm xuống. Mà Thái Luân Tư có khả năng chớp thời cơ rất tốt, một khi phát hiện quyền của Vương Động khí thế yếu bớt, lập tức phát động công kích thử. Thân là cao thủ được Thánh Đường + Cappas bồi dưỡng, công kích của Thái Luân Tư có thể nói thủ vững, công chắc. Các phương diện mà nói đều đạt tiêu chuẩn…Sách giáo khoa!
Vương Động khá vất vả. Chỉ có thể cùng hắn tiêu hao chiến. Sau mỗi lần đối công, Thái Luân Tư dần chiếm cứ thượng phong. Nếu không phải kiêng kị Lôi quyền của Vương Động, chỉ sợ hắn đã sớm toàn diện phản công rồi. Nhưng Thái Luân Tư vốn ổn định tâm lý nên hắn sẽ không vội vã manh động, trước hết hòa nhập tiết tấu của mình vào trận đấu, sau đó mới xử lý đối thủ.
Đám người Tạp Nhĩ trong lòng căng thẳng. Tình huống càng ngày càng không ổn, tuy nhiên không có cách nào khác. Ưu thế của Cappas chính là thực lực được tích lũy bao năm.
Trong chốc lát, Vương Động đã trúng của Thái Luân Tư một chưởng. Cảm giác thật là đau thấu xương, đau đến mức Vương Động nghiến chặt răng. Chẳng qua bạn học Vương Động có khả năng nhẫn nại vô cùng. Một bên vẫn chiến đấu, một bên đang tính toán làm thế nào đánh bại người này. Thực là phiền toái, tên Thái Luân Tư này thuộc loại ổn định vững chắc như hòn đá tảng, không hề manh động, muốn tìm được sơ hở đúng là không dễ dàng.
Thái Luân Tư đã nắm được tiết tấu trận đấu, Thánh Đường kiếm pháp “Đa Luân Trảm!”. Hạch lực giống như vòng gió xoáy chém về phía Vương Động khiến cho Vương Động không thể không tránh né. Nhưng tốc độ của hắn cũng đang giảm xuống, xem ra thời gian của bạn học Vương Động không còn nhiều lắm, cho dù mạo hiểm cũng phải thử một phen.
Cắn răng một cái, hạch lực bùng phát, lao lên trực tiếp nhằm phía Thái Luân Tư công kích. Tiếng sấm rền vang càng thêm cổ vũ. Phải đồng quy vu tận?!
Thái Luân Tư đương nhiên không thích kiểu này. Nhưng hắn cũng hiểu rất rõ loại sát thương lực của Lôi quyền. Đối phương đây là đang vùng vẫy giẫy chết? Giờ lùi chăng?
Sai rồi. Lùi bước lúc này chẳng khác nào cho đối phương cơ hội thêm hăng hái. Vương Động dường như đã quên, dài một tấc hơn chính là mạnh hơn một tấc. Vũ khí càng dài càng mạnh!
Thái Luân Tư ngưng tụ hạch lực, một kiếm giết qua. Hắn ở thể trước lúc Lôi quyền đánh trúng mình kịp thời đánh bại Vương Động. Không kịp né tránh nữa rồi. Một kiếm của Thái Luân Tư trực tiếp xuyên qua vai phải của Vương Động. Bởi vì kiếm xuyên qua thân thể nên khoảng cách hai người trong nháy mắt rút lại gần, Thái Luân Tư cả kinh vội vã lui về phía sau. Nếu không suýt lọt vào phạm vi công kích của Vương Động, nếu bị đánh trúng thì cực nguy hiểm rồi.
Vương Động cười khổ, hắn làm gì còn sức mà đánh. Hạch lực càng vận dụng mạnh, thân thể lại càng nặng nề. Chẳng qua mục đích của hắn đã đạt được. Vương Động rút thanh kiếm đang xuyên ở vai phải ra, mặc dù kịp thời phong tỏa hạch lực của đối phương, nhưng cánh tay lại không thể cử động được nữa, chẳng qua cuối cùng cũng cầm được thanh kiếm trên tay.
Cầm chuôi kiếm, thật sự thoải mái. Bây giờ là lúc để dứt điểm!
Ánh mắt Thái Luân Tư sáng lên. Người này…Tất cả chỉ vì cướp lấy kiếm của hắn???
Đánh liều sử dụng phương thức liều mạng để đoạt kiếm, quả là ngoan cường. Cùng là học sinh, được huấn luyện cũng không khác nhau là mấy, làm gì có được sự tàn nhẫn quyết đoán như Vương Động chứ. Hành động này thực sự làm cho các học sinh đang xem phải giật mình.
Chẳng qua dù bị cướp kiếm nhưng Thái Luân Tư cũng không ngại lắm. Vương Động hiện giờ vết thương càng nặng, còn Thái Luân Tư mất đi một thanh kiếm cũng không ảnh hưởng quá lớn.
Vương Động nuốt lại ngụm máu chực trào khỏi cổ họng. Xem ra cuộc sống an nhàn trên địa cầu đã làm cho thân thể của hắn yếu đi nhiều rồi, chút vết thương nhỏ vậy mà cũng ảnh hưởng thế. Có lẽ hắn nên kết thúc thôi. Cầm kiếm, Vương Động chậm rãi đưa hạch lực vào. Đúng là kiếm tốt, chịu được hạch lực của mình mà không có vấn đề gì cả.
Con mắt của Thái Luân Tư bỗng híp lại, bởi vì mũi kiếm dưới tác động của hạch lực dường như đang chấn động rất nhỏ, giống như…
Đột nhiên, Vương Động ra tay. Cả người giống như mũi tên rời khỏi dây cung, đồng thời thanh kiếm rời tay phóng đi. Thái Luân Tư đã dùng hạch lực bao bọc toàn thân, nhanh chóng lùi về phía sau, hắn có thể tránh kịp. Mũi kiếm dường như còn cách người hắn 1cm. Nhưng sắc mặt Thái Luân Tư bỗng trở nên tái nhợt, trong bụng bỗng có cảm giác lạnh băng! …Kiếm khí???
Đúng là..!
Thái Luân Tư nhịn không được mắng thầm. Vừa ra cửa đã gặp quỷ rồi, cảm giác đúng là vậy. Theo sát đó chính là một đá của Vương Động mạnh mẽ bồi đến.
Ầm! Máu tươi tung ra, Thái Luân Tư trực tiếp bị đá bay đến góc sân đấu, đập mạnh vào tường, máu ướt đỏ sẫm cả vùng bụng.
Đội cấp cứu vốn đã chờ sẵn ở ngoài nhìn trọng tài, trọng tài nào dám do dự nữa, còn chưa kịp công bố kết quả đã phải phất tay cho đội cấp cứu lao vọt lên.
Vương Động cảm giác sắp ngất. Đúng là không nên làm anh hùng mà, sau này nên tránh mấy chuyện kiểu này.
Cuối cùng Vương Động cũng nằm xuống. Con bà nó là con gấu! Hóa ra cảm giác ngất lịm cũng là một loại hạnh phúc. Đám người Tạp Nhĩ lập tức vọt lên, nhưng bị các nhân viên công tác chặn lại, Vương Động cùng với Thái Luân Tư được khiêng cáng đi.
“Ha ha, tài năng! Có thể vừa tàn nhẫn vừa lý trí, hiệu trưởng Samantha, xin chúc mừng, cô đã phát hiện được một người cực tài giỏi!”
Phí Lạp Khắc đứng lên nói :”Người già rồi nên thân thể khó ở, Cáp Nhĩ Mông hãy chiêu đãi khách tử tế nhé”
“Vâng thưa hiệu trưởng!”
Vừa thấy Phí Lạp Khắc đứng lên, những người khác cũng đứng theo. Mà trên màn ảnh lớn lúc này cũng tuyên bố tin tức liên đội Alan – Bernabeu chiến thắng, đồng thời thông báo cho mọi người Vương Động và Thái Luân Tư đã được cấp cứu kịp thời, không có vấn đề gì.
Đám người Tạp Nhĩ lập tức mừng rỡ như điên, còn các nữ sinh lại khóc không thành tiếng. Thắng lợi quá gian nan, rất không dễ dàng. Mọi người chưa từng dám mơ đến chiến thắng, thế nhưng giấc mộng này đã được thực hiện.
Có một người tên là Vương Động, nhất chiến thành danh! Gần như 1 mình cản cơn sóng dữ, đánh bại vương giả Cappas! Đó là thực lực cỡ nào, cường đại cỡ nào! Tuyển thủ Cappas cúi đầu uể oải. Căn bản mà nói bọn họ chưa từng nghĩ đến thất bại. Bọn họ là Cappas bất bại, bất kể tập thể hay cá nhân đều là cực mạnh. Đột nhiên giờ lại bị một tên nhóc không danh tiếng gì đánh bại, cảm giác này thực quá khó chịu!
Ngày kỉ niệm thành lập trường đã đến, Vương Động đã mang đến cho Cappas một ngày kỉ niệm trường đặc biệt khác thường trong cả trăm năm nay.
Các nghi thức còn lại cũng ngắn gọn. Cáp Nhĩ Mông cũng cảm xúc lẫn lộn. Đây là lần đầu tiên ông ta lấy thân phận người thua cuộc lên tổng kết. Ôi cái cảm giác này…Haizz
Samantha đè nén sự kích động và hưng phấn trong lòng, cảm tạ Cappas đã tổ chức đại hội tốt đẹp, cuối cùng là khen ngợi học sinh của mình không tiếc lời.
Đổi lại trường hợp khác có lẽ quá nhàm, nhưng đối với một học viện cấp A mà thắng Cappas cấp S, có khen thế nào cũng không quá. Hơn nữa tỉ lệ thắng vốn thực sự cực thấp, không đến 10%.
“Chiêu cuối cùng kia là kiếm khí sao?”
“Không rõ, chưa từng nghe thấy chiến sĩ cấp 4 có thể dùng kiếm khí”
“Miệng vết thương không nặng, sâu hơn một chút là đã ảnh hưởng nội tạng rồi”
“Không phải là do khống chế tốt à?”
“Chắc là tình cờ thôi, có khi lực không đủ đâm sâu hơn. Dưới tình huống như vậy, sao có thể bình tĩnh làm thế được”
“Lần này chờ các báo ngày mai đưa tin …”
“Ai chà, lần thua này không có gì đáng phàn nàn cả”
Mấy nhân viên y tế đang nói chuyện. Bọn họ vừa kiểm tra thân thể của Vương Động. Có thể nói thân thể cậu bé này quả thực cường tráng, tinh thần lực tuy không đặc biệt mạnh, nhưng tràn đầy sinh mệnh lực một cách kinh người. Là các thầy thuốc của Cappas, bình thường chữa cho không ít cao thủ. Nhưng thân thể Vương Động tuy không có gì kỳ lạ, vậy mà sức sống lại cực kỳ mạnh mẽ. Giới y học đối với cái này cũng không nghiên cứu được gì nhiều, chỉ có thể tạm coi là do sức sồng tế bào bản thân tốt.
Kỳ thực từ xa xưa ở phương Đông vẫn tồn tại học thuyết khí huyết tuần hoàn. Sinh mệnh là một loại năng lượng. Nhưng dưới thời đại coi trọng tinh thần lực như bây giờ, loại lý luận này đã dần mai một theo thời gian.
Vương Động chìm vào minh tưởng. Đó là một loại lập trình tự bảo vệ của thân thể. Mặc dù dưới trạng thái vô ý thức này nhưng bí quyết Đao Phong của Vương Động vẫn tích cực vận chuyển, chỉ có vậy mới nhanh chóng khôi phục được. Chỉ là dưới trạng thái này con người thường lâm vào cảm giác vô lực, rõ ràng rất muốn làm chuyện gì đó nhưng lại không thể khống chế được, cảm giác đó quả thực không dễ chịu chút nào. Giống như gặp ác mộng vậy, nếu dùng sức cố sẽ tỉnh lại, nhưng Vương Động hiện giờ vẫn chưa tỉnh được.
Trong quá trình học bí quyết Đao Phong, Vương Động đều là một mình mò mẫm. Rất nhiều lần đúng là liều mình làm loạn. Nếu không phải từ nhỏ chuyên môn tu luyện bí quyết Đao Phong 16 độ chuyên phòng tẩu hỏa nhập ma thì với cách tu luyện dò dẫm của hắn sợ rằng sớm đã tẩu hỏa nhập ma đến …n lần rồi ^^!
Last edited by aimabietdc; 26-01-2011 at 04:57 PM.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của aimabietdc
Tình huống quả thực là rất không ổn. Năng lực tự chữa trị của bí quyết Đao Phong cực mạnh, nhưng đối với thương tổn do tự mình tạo ra thì lại có vấn đề. Vì sao các công pháp cao cấp nhất lại buộc phải cần sự truyền thừa, lý do cũng vì độ của hạch lực càng nhiều lại càng phức tạp, nguy hiểm càng lớn, cần phải có người thầy dẫn dắt, khi thời điểm mấu chốt có lực lượng cùng nguồn gốc trợ giúp. Chính vì vậy mà thế gia càng dễ tạo ra cao thủ, mà nhân loại có dân số khổng lồ như thế, các cao thủ “dân gian” mọc ra cực ít. Người có thiên phú thì nhiều, nhưng phần lớn đều đi đường vòng, hoặc là ngừng bước dần. Cũng có những người cực đoan còn bị tẩu hỏa nhập ma, số có thể tránh khỏi thực sự là quá ít ỏi.
“Ồ, tình huống cậu ta có điểm kỳ lạ, chỉ số sinh mệnh đang giảm xuống!”
“Lập tức tìm biện pháp”
“Rõ!”
“Chuyện gì thế, không phải vừa rồi còn tốt sao?”
“Không biết nữa, Thái Luân Tư bên kia vết thương nặng vậy mà còn ổn định lại. Thực kỳ quái”
“Hay là do vấn đề công pháp?”
Mấy thầy thuốc vội quây lại. Loại tình huống kỳ lạ này trước giờ còn chưa từng thấy. Tinh thần lực và chỉ số sinh mệnh thân thể lại cùng giảm đột ngột!
Thân thể Vương Động được đưa vào bồn trị liệu đang rung động.
Vương Động đang bị vây trong một trạng thái mơ hồ, cảm giác rất không ổn. Thân thể đang dần đánh mất sự khống chế. Loại cảm giác vô lực này làm cho Vương Động từ trong tiềm thức bị tích tụ chỉ muốn bùng phát, nhưng chỉ nghĩ chứ không có lực để làm. Đúng lúc này ở sâu trong tinh thần hải có một điểm sáng màu vàng xuất hiện, điểm này càng ngày càng lớn dần, cuối cùng lớn bẳng nắm tay, di chuyển trong thân thể Vương Động. Lúc này Vương Động bỗng cảm giác tri giác thân thể khôi phục, hắn cũng ngừng giãy dụa, chậm rãi quan sát quỹ tích của quả cầu màu vàng di chuyển, cả người dần trở nên ấm áp.
Samantha đang cùng các thầy thuốc nói chuyện về tình hình của Vương Động. Các thầy thuốc cũng chỉ biết nói thực kỳ lạ. Có lúc tình hình của Vương Động quả thực rất nguy hiểm, nhưng may mắn là các thầy thuốc trị liệu rất đúng lúc, tình hình đã ổn định lại. Giờ này hắn đã khôi phục bình thường, không bao lâu nữa sẽ tỉnh lại.
Samantha lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. Nhìn Vương Động nằm chữa thương, trong lòng cô bỗng ấm áp lạ thường. Cô biết Vương Động liều mình đến cuối cùng như vậy là vì cô. Lúc mà kiếm của Thái Luân Tư đâm Vương Động bị thương, thực sự làm cho Samantha có cảm giác cực kỳ đau đớn.
Xem ra ông bà nói không sai, “quan tâm tất sẽ loạn”, cô đã bắt đầu mất đi sự phán đoán thường ngày.
Bên ngoài phòng, đám người Tiểu Như, Tư Tư, Tạp Nhĩ đã vây quanh cửa, sau khi biết tin chính xác mới yên lòng. Tin thắng trận của họ đã được truyền về Alan, giờ cả Alan đang chìm trong hân hoan vui sướng, ai có thể ngờ đến kết quả chiến thắng cơ chứ?
“Mọi người về đi. Tranh thủ thưởng ngoạn phong cảnh Cappas một chút đi” Samantha cười cười nói.
Cô còn có chút chuyện cần xử lý tiếp. Chờ các học sinh đi hết, Samantha một mình quay lại căn phòng, lặng yên nhìn Vương Động nằm trong giường kính, bàn tay khẽ vuốt ve mặt thủy tinh :”Mau mau khỏe lại, để hoàn thành ước định giữa hai ta”
Nói xong mặt cô bỗng đỏ lên. Mình thật sự là càng nghĩ càng…Đúng lúc này, khóe miệng của Vương Động đang ngậm ống thở bỗng phun nhiều bọt khí. Samantha không nhịn được lắc đầu. Ngay cả đang bị thương mà còn …nghĩ bậy được. T
“Tên xấu xa, nhanh khỏe lại. Quá thời gian là không tính nữa đâu”
Lúc này bạn học Vương Động đang đi theo quả cầu sáng màu vàng để thăm dò lực lượng huyền bí. Quầng sáng màu vàng quả thực ấm áp, hơn nữa tràn đầy sức sống, làm cho bí quyết Đao Phong trong cơ thể Vương Động dần khôi phục lại bình thường, hơn nữa Vương Động cũng thực nhảy cảm phát hiện ra, lúc này trong cơ thể hắn tinh thần lực tuần hoàn dường như có màu sắc! Chúng đã biến thành màu vàng nhàn nhạt!
Sau khi Samantha rời khỏi, Mã Tiểu Như bỗng xuất hiện. Nhìn bóng lưng Samantha rời đi, tâm trạng của Tiểu Như thực sự phức tạp. Trận đánh của cô với Lý Nhược Nhi là hòa, nhưng cô biết Lý Nhược Nhi không muốn cả hai đấu hết sức. Lý do vì một số nguyên nhân tế nhị nên cô cần giữ khoảng cách với Lý gia. Có một số việc cô không thể tự mình quyết định được. Lý gia, Mã gia, thậm chí cả Liên Bang địa cầu, quan hệ trong đó thực sự phức tạp. Lý Thế Dân đúng là rất vĩ đại, bất kể nhân phẩm tính cách hay là năng lực, gia thế…Nhìn chung cả Liên Bang không ai có thể sánh được, nhưng Tiểu Như lại không có cảm giác với hắn.
Lý do sao? Cần gì đạo lý?
Có một số việc không cần lý do. Có cảm giác bỗng tự nhiên đến, muốn tìm lý do thực khó. Có thể nói Lý Thế Dân cho cô cảm giác xa lạ hư ảo, còn trên người Vương Động lại có một sức hút kỳ lạ. Một người có lý tưởng, có nghĩa khí, đôi khi hơi ..ngố, thỉnh thoảng còn hơi…vô lại, nhưng tóm lại là hấp dẫn cô. Truyện "Võ
Nhưng những lời Samantha vừa nói, cô đã nghe thấy hết. Đúng là một số việc trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Cô thế mà lại không biết chị Samantha cũng thích Vương Động, mà Vương Động cũng thích chị ấy.
Trong lòng cô bỗng trở nên nặng nề, đầy mất mát. Nếu nói có người trên thế giới này mà Tiểu Như không hề muốn tranh giành nhất, đó chính là Samantha. Tiểu Như lẳng lặng đứng ngoài nhìn Vương Động, cảm giác quen thuộc thân thiết tràn ngập. Tại sao phải như vậy?
Có lẽ cô cần phải thay đổi tình cảm của mình một chút.
Mã Tiểu Như vẻ mặt ảm đạm rời đi…
Sau khi Tiểu Như đi, lại có một bóng người xuất hiện. Lần này là Chu Tư Tư. Tư Tư nhìn Vương Động, bỗng đưa tay gõ vào lồng thủy tinh “Sư phụ xấu xa, cậu thực sự là rất xấu rồi. Ngay cả hiệu trưởng mà cũng dám ‘kua’. Kỳ thực Tiểu Như mới là người càng thích hợp với cậu. Ôi…Cậu nhanh nhanh khỏe lại đi, mình sẽ vì cậu mà cầu nguyện!”
Chu Tư Tư nhìn Vương Động như đang ngủ say, trong lòng cũng cảm xúc lẫn lộn. Cô biết tự mình không có cách nào so sánh với Tiểu Như và Samantha, có lẽ Vương Động chỉ coi cô như bạn tốt thôi. Có lẽ cũng thích một chút, nhưng đó không phải là tình yêu.
Nhìn quanh không thấy ai, cô đặt một nụ hôn lên lồng thủy tinh, sau đó giống như đứa trẻ mắc lỗi, vội vàng chạy ra ngoài.
Một tiếng cười khẽ xuất hiện ở phòng bệnh, lại một bóng người nữa xuất hiện. “Ha ha, Vương đại tình thánh ơi, được thăm bệnh cảm giác thế nào. Ái chà, nếu có thể được nhiều mỹ nữ quan tâm như thế, tôi thà rằng người nằm bên trong là tôi. Nhanh tỉnh lại đi, mọi người đều đang chờ. Chết rồi chỉ là cẩu hùng, còn sống mới là anh hùng” Hồ Dương Hiên nhẹ nhàng gõ lên lồng thủy tinh nói.
“À, tên nhóc Vương Bí kia cũng không việc gì. Chỉ cần nghỉ ngơi dăm bữa nửa tháng là khôi phục rồi. Đúng là ngốc, ai khiến cậu phải tự chuốc khổ như vậy chứ. Làm người sao phải khổ thế. Cậu coi như số đỏ, nhanh tỉnh tôi sẽ truyền cho mấy tuyệt chiêu chuyên đối phó gái đẹp, nếu không cậu chả mấy sẽ bị mấy cô nàng ăn tươi nuốt sống…” Hồ Dương Hiên dường như được dịp “mở máy”, kiếm cái ghế ngồi xuống bên cạnh.
“Thực ra Tư Tư nói có lý. Mặc dù là..tình địch, nhưng tôi cảm thấy Tiểu Như thích hợp với cậu hơn. Mỹ nhân hiệu trưởng là một người có lý tưởng có khát vọng. Cuộc sống của cô ấy sự nghiệp là quan trọng nhất, chứ không phải tình cảm. Còn Tiểu Như lại khác, mặc dù là người kế thừa thế gia, nhưng tính cách rất tốt, không ham tranh đấu với người, lại hiểu lòng, tuyệt đối là ứng cử viên vợ hiền số 1. Cậu nghe được tôi nói phải không?” Hồ Dương Hiên rung đùi đắc ý nói.
“Ồ, cậu phun bọt khí ra, tôi coi như cậu đồng ý rồi. Tư Tư nói không sai, là bạn bè..Thôi bỏ đi, tôi là người ..nghĩa khí, lần này tôi nhường cậu”
Hồ Dương Hiên dường như đang đầy cảm xúc, ở đó..lảm nhảm cả nửa ngày, cuối cùng bị một y tá vào khám đuổi cổ ra ngoài.
Trước khi đi bạn học Tiểu Hồ vẫn cố ném lại mấy câu nhắc nhở phải đi kua gái đẹp ở Cappas. Y tá nghe thấy thế thực là hết nói nổi, nếu không phải bạn học Tiểu Hồ tuấn tú lịch sự thì khéo sớm đã bị y tá cho một đá bay ra ngoài rồi.
Còn về phần Vương Động, nếu giờ mà hắn có thể đi ra ngoài, nhất định sẽ “củ hành” bạn học Tiểu Hồ một trận. Đồng chí này không biết bệnh nhân cần được giữ yên tĩnh sao?!
Rung động Alan, đánh bại Cappas! Thắng lợi kinh người!!
Mỹ nữ hiệu trưởng Samantha thần kỳ sáng tạo nên kỳ tích!!
Ngày tổ chức lễ kỉ niệm thành lập trường và tổ chức thi đấu trao đổi của Cappas ngoài ý muốn bị liên đội Alan – Bernabeu đánh bại.
Vương Động, kiêm Tinh chiến – Võ chiến thiên tài!
Một ngôi sao sáng của giới quân sự đã xuất hiện, liệu cậu ta sẽ là đóa phù dung sớm nở tối tàn, hay sẽ là vì sao sáng chói trên bầu trời??
Có thể thấy được, ngày hôm sau các tờ báo lớn ở Liên Bang địa cầu không hẹn cùng đưa tin tức này. Lúc Samantha nhận chức hiệu trưởng, rất nhiều người đã không thèm để ý đến. Kẻ thừa tiền đi chơi đùa, hay là ý tưởng ngây thơ khờ dại?
Nhưng sau khi Samantha về, dùng thủ đoạn lôi đình hoàn toàn thay đổi Alan. Vị này vốn là học sinh tốt nghiệp xuất sắc nhất của Cappas, giờ lại một lần nữa sáng tạo nên kỳ tích. Cô đã đưa một Alan lụi tàn nhiều năm, đánh bại vương giả Cappas!
Nhất thời, mọi người thi nhau bình luận về Samantha. Lúc này Samantha đâu còn là một cô gái khờ dại nữa, mà được ca ngợi là nhân tài vĩ đại của Liên Bang địa cầu, có khả năng chính trị tài năng…
Mà Alan cũng được rất nhiều sự chú ý. Nhanh chóng có vô số công ty muốn lập quỹ học bổng và tài trợ giúp đỡ Alan, nhiều như nấm sau mưa vậy.
Ở vùng Thượng Kinh này có thể nói là 1 trong 10 trung tâm tài chính của Trái Đất, đương nhiên không thiếu các tập đoàn lớn. Trước kia Alan không có sức cạnh tranh, bọn họ đương nhiên không dại gì đầu tư cho tốn tiền. Nhưng giờ Samantha xuất hiện, quan trọng nhất là Alan dùng thực lực thắng được sự chú ý của mọi người. Có sự chú ý đương nhiên sẽ có lợi, các tập đoàn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Còn đối với Alan mà nói, thắng lợi như vậy cũng cực kỳ cổ vũ ý chí chiến đấu của các học sinh. Bọn họ càng phải cố gắng hơn nữa cho xứng đáng.
Kỳ thực chẳng ai sinh ra lại muốn làm rau cho người ta thái, làm đá cho người ta dẫm đạp. Chẳng ai muốn làm diễn viên phụ họa cả, chỉ cần có một cơ hội, có người dẫn đầu, bọn họ sẽ vươn lên mạnh mẽ.
Đánh bại Cappas, sức ảnh hưởng lớn hơn hồi đánh bại Bernabeu nhiều lắm. Một số VIP ở Thượng Kinh bỗng trở nên chịu khó “ca ngợi” một hiệu trưởng tiến bộ, cải cách duy tân…Thậm chí một số người ban đầu cho rằng Samantha phân cấp chế độ không công bằng, giờ lại quay sang cho rằng nhờ thế mới đề cao sức cạnh tranh của học sinh….blah blah, bó tay!
Vương Động, cái tên không hề có tiếng tăm gì cũng lần đầu tiên lọt vào tầm nhìn của mọi người. Nhất là biểu hiện ở Tinh chiến, đánh bại Bisu cùng Flash thanh danh hiển hách. Hai người này đều là mạnh nhất ở Liên Bang địa cầu! Về phần võ trang chiến đấu, mạnh mẽ cũng là điều không ai nghi ngờ. Nhưng rõ ràng Lý Nhược Nhi không lên đấu, hơn nữa đây còn chưa phải lực lượng mạnh nhất của Cappas. Các nhân vật năm thứ 3 trở lên còn chưa xuất hiện, nên thắng lợi võ trang chiến đấu cũng không được coi trọng lắm. Nhưng cũng một phần vì biểu hiện của Vương Bí xuất sắc nên cũng đã góp phần nâng sức ảnh hưởng của Vương Động lên không ít.
Last edited by aimabietdc; 26-01-2011 at 04:58 PM.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của aimabietdc
Nhưng điều kỳ quái chính là, người được chú ý nhất chính là Samantha, bởi vì cô đã có những hành động “vĩ đại”. Sau đó chính là Vương Bí. Vương Bí bản thân vốn đã nổi danh, giờ lại mới 15 tuổi đã thăng lên chiến sĩ cấp 5, thực sự làm cho phía quân đội vô cùng chú ý. Rất nhiều sĩ quang lãnh đạo để mắt đến, điều này cũng giúp cho mặt mũi của Dũng Sĩ tướng quân thêm vẻ vang. Mặc dù thua, nhưng cũng không ai cảm thấy lạ, cùng lắm là hơi tiếc. Bởi vì võ trang chiến đấu vốn không có người nào bất bại mãi. Thất bại là chuyện bình thường. Kỹ thuật và kỹ xảo chiến đấu đều có thể thông qua huấn luyện để đề cao. Chỉ có phương diện tu luyện tinh thần lực là phụ thuộc vào thiên phú và sự cố gắng, nếu không thì khó mà thành được. Vương Bí hiện giờ bộc lộ thiên phú vượt khỏi sức tưởng tượng, thậm chí có thể nói còn mạnh hơn cả Dũng Sĩ tướng quân lúc trẻ. Những người thực sự hứng thú với Vương Động chính là các chuyên viên nghiên cứu kỹ thuật tinh chiến của Liên Bang địa cầu. Bọn họ đang tiến hành nghiên cứu chiến pháp mà Vương Động sử dụng lúc thi đấu, đương nhiên còn có cả ‘Tạp Nhĩ Lưu’. Hai chiến pháp này tuy rằng chưa hoàn chỉnh, nhưng lại mở ra một con đường hoàn toàn mới. Cỗ vũ, phê bình…đủ loại ngôn luận đều xoay quanh lần chiến đấu này. Bất kể là ủng hộ hay phản đối, Alan giờ cũng đã hồi sinh! Vương Động kỳ thực chả có chút hứng thú đối với việc nổi tiếng. Hắn cần chính là ước định cùng với Samantha. Chính vì vậy cho nên bạn học Vương Động tỉnh lại sớm. Kỳ thực lúc quầng sáng màu vàng kia di chuyển một vòng trong thân thể hắn xong, hắn đã khôi phục được ý thức, nhưng cảm giác nên vận hành bí quyết Đao Phong thêm vài vòng để củng cố thêm. Còn quầng sáng vàng kia cũng chợt biến đâu mất.
Nhân viên y tế vội vàng đưa Vương Động ra. Sau đó nhanh chóng đi thông báo cho Samantha biết.
“Ôi, đây là mùi gì thế, hôi thối quá”
“Không phải cậu ta…đại tiện ở trong đó chứ?”
“Cậu nghĩ thế mà được à?”
“Nhanh chóng tẩy rửa đi thôi. Đây là cái gì thế không biết!”
“Tẩy rửa xong rồi thì phải tiêu độc cẩn thận”
Lúc đầu Vương Động còn có chút khó hiểu, nhưng sau khi được tẩy rửa, cảm giác dần khôi phục mới biết được ‘hương vị’ trên người mình thực sự…khó ngửi. Xem ra lần này trong họa lại có phúc. Vầng sáng màu vàng kia dường như đã giúp hắn phạt tinh tẩy tủy. Chuyện này hắn đã từng trải qua một lần ở hành tinh Norton, giờ là lần thứ 2 mà thôi.
Vừa tắm rửa vừa quan sát, nhưng bên trong tinh thần hải cũng không thấy vầng sáng thần kỳ kia, thứ đó sao lại có thể xuất hiện rồi biến mất trong tinh thần hải một cách kỳ lạ vậy chứ?
Vương Động nghĩ không ra. Trước giờ chưa từng nghe nói đến, chẳng lẽ là quỷ hồn của Chiến Sĩ Đao Phong hiển linh, giúp cho truyền nhân duy nhất của ngài không bị tẩu hỏa nhập ma mà hi sinh sớm!??
Ái chà, mặc kệ đi. Chà xát kỳ cọ, mùi hôi quả nhiên không còn. Tắm rửa ở đây quả là dễ chịu, hay là đi kiếm thêm ít đồ tí nữa trang điểm…
Chỉ là nói đùa thôi mà ^^
Kiếm một bộ quần áo tử tế mặc vào, ít ra bọn họ còn chưa bỏ quên mình.
Vương Động soi gương sửa sang lại một chút. Miệng vết thương mơ hồ đau nhức, nhưng chút đau ấy đối với Vương Động mà nói thì không đáng gì.
Cửa vừa mở, đứng đợi chính là mỹ nhân hiệu trưởng. Vương Động không khách khí nữa, bỗng chốc ôm lấy Samantha. Samantha vừa muốn mở miệng, đã bị Vương Động đưa ngón tay lên ngăn chặn. “Hư, bên ngoài có…!”
Samantha liếc mắt nhìn Vương Động. Tên háo sắc này thế mà cũng còn biết bên ngoài có người đấy!
Ôm mỹ nữ động lòng người, trong lòng Vương Động nóng lên. Bất kể ai phải nằm trong lồng kính trị liệu lâu ngày cũng sẽ kích động như vậy.
Một nụ hôn nóng bỏng đương nhiên không thể thiếu được.
Một lúc sau hai người mới đi ra. May mắn không ai để ý. Đã 3 ngày trôi qua, các học sinh khác đã quay về Thượng Kinh. Chỉ còn Samantha ở lại. Vì thầy thuốc cũng nói bệnh tình sau mấy hôm sẽ chuyển biến tốt. Samantha từ chối những người phỏng vấn. Đây chỉ là bước đi đầu tiên của Alan, giờ này tuyên truyền hô hào quá vô nghĩa, chỉ cần từng bước tiến vững chắc tiếp, Alan sẽ trở nên mạnh mẽ.
“Mỹ nữ tỷ tỷ. Chúng ta hôm nay làm cái gì đấy?”
“Nhóc con, cậu tưởng oai lắm đấy!”
Hai người thay đổi quần áo bình thường đi trên đường. Trong lòng Vương Động không hiểu sao có một loại xúc động muốn ‘giải phóng’, không đợi Samantha nói xong đã trao ngay một nụ hôn nồng nhiệt. Hắn gần đây càng ngày càng thích đôi môi mềm mại đỏ mọng này.
Thế mạnh của Samantha hoàn toàn mất hết. Tên này…càng ngày càng xấu xa, không thèm hỏi ý kiến cô, hơn nữa số lần “ép buộc” càng ngày càng nhiều.
Nhưng cũng đâu còn cách nào khác, ai bảo cô không đánh lại được hắn, đành chịu ‘thiệt thòi’ một chút.
Hai người bắt đầu một ngày hẹn hò chính thức. Chơi games, ném bóng rổ….những trò bình thường Samantha không chơi giờ đều thử hết. Có rất nhiều thứ họ cũng là lần đầu tiên thử. Trước kia giống y như robot, cắm đầu vào học tập và công việc, không để ý mọi thứ xung quanh, giờ này chợt phát hiện mình đúng là ngốc!
Số lần cười hôm nay cũng thực nhiều. Hai người dạo quanh Cappas một vòng, mặc dù cảnh sắc nơi này không đẹp hơn Bernabeu, nhưng đối với hai người mà nói, chỉ cần có thể thả lỏng mọi chuyện, ôm ấp tình cảm, ở cùng bên nhau, thế là quá đủ rồi!
Ăn xong bữa tối, hai người quay lại khách sạn. Samantha đã bố trí hết. Bởi vì trận đấu đã kết thúc, Vương Động cũng đã xuất viện, cô không còn lý do gì ở mãi Cappas. Ít nhất thời gian này, Cappas đại khái sẽ không hoan nghênh cô. Huống hồ người ta đang sắp kỉ niệm ngày thành lập trường, cô ở lại đây không tiện chút nào.
Vương Động thoải mái nằm dài trên giường lớn. Thật là thoải mái. Xem ra cố làm anh hùng cũng là đáng giá. Ông lão thường nói, vì người đẹp có thể vượt qua núi đao biển lửa, không biết trường hợp này của hắn có tính là thế không.
“Tên nhóc xấu xa kia, mau dậy. Đây là phòng của tôi, phòng cậu ở bên cạnh!”
Samantha nào ngờ tên nhóc này đã đến phòng mình, đã thế lại còn không chịu đi nữa chứ.
“Ai da. Thương thế của tôi tái phát rồi, đi không nổi” Bạn học Vương Động…bắt đầu trở nên vô lại. Không hiểu sao, sau lần bị thương hồi phục này, hắn cảm giác mình trưởng thành lên không ít.
“Thương thế tái phát rồi sao, để tôi xem thử!”
Samantha tuy không có hạch lực nhưng cũng khoa chân múa tay …đá cho bạn học Vương Động một phát. Vương Động kêy một tiếng “ai da” nữa, rồi ôm vai, vẻ mặt rất đau đớn. Điều này làm cho Samantha hoảng hốt. Thầy thuốc đã nói hắn không được vận động mạnh.
“Đừng cử động, để tôi xem thử”
Samantha vừa lao lên giường, Vương Động lập tức ôm lấy cô. Căn phòng bỗng trở nên an tĩnh lại, hai người có thể nghe thấy tiếng thở của nhau rất rõ.
Bạn học Vương Động lúc này vô cùng khát vọng. Mặt Samantha cũng đỏ lên, nhưng bỗng thả lỏng thân thể đang căng thẳng ra. Ngày này…cuối cùng cũng sẽ tới thôi, có lẽ như vậy cũng tốt.
Tay Vương Động vội vàng cởi quần áo của Samantha, da thịt cô trắng như tuyết, vùng đồi núi cao ngất ngạo nghễ, thiếu chút nữa làm cho “tên ngốc” Vương Động nhìn đến…choáng váng. Cả người hắn bỗng tràn đầy lửa nóng, thậm chí chỉ muốn bùng nổ.
Bàn tay nhẹ nhàng ve vuốt lên phía trên. Hai người gần như đồng thời giật mình một cái. Samantha chậm rãi nhắm mắt lại. Tên háo sắc này…đúng là khắc tinh của mình, thế mà cũng dám…Chẳng qua, loại chuyện cấm kỵ này cùng với khát vọng trong lòng, cũng làm cho Samantha nóng bừng cả người lên.
Vương Động muốn cởi bỏ áo lót ngực của cô, nhưng “đồng chí” này vốn làm gì có kinh nghiệm, giằng co cả nửa ngày, tức quá Vương Động dùng lực trực tiếp …dứt tung. Kiểu cách thô bạo này cũng làm cho Samantha càng thêm ‘nóng trong lòng’, khẽ vươn tay tắt đèn…
“Không phải chỗ đó”
“Thế này phải không?”
“Không đúng. A…Nhẹ thôi… A…nhẹ…Đau…”
Trong bóng đêm, dưới chiếc chăn ấm áp, hai người cuối cùng đã…nếm trái cấm!
Trời đã sáng, hai người còn có chút tiếc nuối đêm xuân ngàn vàng. Vương Động ôm lấy thân thể mềm mại của Samantha, trong lòng tràn ngập sự ấm áp. Loại cảm giác này thực sự quá tuyệt vời. Có được một người phụ nữ quả là hạnh phúc lớn nhất của đàn ông. Hơn nữa giờ hắn đã trở thành đàn ông…chân chính. Để xem bạn học Tiểu Hồ còn dám cười nhạo hắn nữa không!
Samantha ôn nhu rúc vào lồng ngực Vương Động. Cô cũng đã tỉnh, nhưng vẫn muốn giả vờ nằm đó. Đã bao nhiêu năm qua, cô chừng từng có cảm giác ngủ ngon như vậy. Mỗi ngày đều căng như tên trên dây cung vậy…Nhưng hôm nay quả thực là rất thoải mái.
Bạn học Vương Động sức trẻ dẻo dai, lại đang trong độ tuổi tràn trề…nhu cầu. Mặc dù trải qua …đại chiến đêm qua, nhưng sáng sớm giờ đã khôi phục sức sống, nhìn tuyệt sắc mỹ nhân trong lòng mình, lại cảm thấy lửa nóng thiêu đốt.
Đúng như triết nhân nào đã từng nói, đã trên giường rồi mà còn sĩ diện đúng là ngốc!
“Thêm một lần nữa…nhé” Vương Động xấu xa cười nói.
“Không. Không được, cứ như vậy ôm là được rồi”
“Một lần nữa đi mà. Nghe anh…” Vương Động giống như đang…dụ dỗ trẻ nhỏ vậy.
“Anh phải nhẹ nhàng nhé”
Vương Động nghe vậy mừng rỡ lắm. Kỳ thực một khi đã …hành sự, mọi chuyện đâu còn do Samantha làm chủ nữa chứ? Samantha vốn cao cao tại thượng, giờ này cuối cùng phải …thần phục, vừa thống khổ nhưng lại đầy khoái lạc.
Hai người “đại chiến” đến …giữa trưa mới rời giường. Samantha cẩn thận cất tấm trải giường đi. Nhìn vệt đỏ tươi trên đó, không nhịn được thở dài một cái. Kiên trì giữ gìn bao nhiêu năm như vậy, cuối cùng lại…thất bại trong gang tấc.
“Nhìn cái gì mà nhìn. Đều tại anh!” Samantha sẵng giọng. Đến chính cô cũng ngạc nhiên về mình. Cứ lúc ở bên Vương Động là cô không thể là Samantha thường ngày tự chủ cực tốt, mà cô đã trở thành một cô gái đúng nghĩa, một cô gái đang tràn ngập tình yêu.
Với loại trạng thái này, làm sao cô có thể tiến lên đài chính trị được chứ?
Nhưng ngược lại, nếu không thì sao? Chẳng lẽ sự nghiệp cùng tình cảm không thể song hành sao? Cô nhất định phải cố.
“Anh thấy anh nên giữ cái đó”
“Anh nằm đó mà mơ đi” Samantha vội vàng cất tấm vải trải giường vào không gian thủy tinh.
“Ặc ặc, hiệu trưởng đại nhân à, xin em chú ý lời nói chứ. Như vậy dễ làm hư học sinh lắm” Bạn học Vương Động cười xấu xa.
“Được. Có phải anh muốn ăn đòn đúng không!”
Hai người lại ..đùa giỡn trên giường. “Ha ha, mỹ nhân tỷ tỷ, bên ngoài em là Lão Đại, nhưng ở nhà anh mới là Lão Đại!”
Kết quả không nghĩ cũng biết. Samantha rất nhanh lại bị Vương Động “tóm”. Bạn học Vương Động “Thú tính” lại nổi lên…
“Đừng, đừng mà. Người ta còn đang đói bụng, không được làm loạn”
“Vậy sao? Mỹ nữ tỷ tỷ, vậy thì cần phải thể hiện gì chứ nhỉ?”
“Được rồi, được rồi. Ở nhà…anh là nhất. Hài lòng chưa?” Samantha hung hăng trừng mắt liếc Vương Động. Dưới “uy hiếp” của đối phương, cô đành chịu khuất phục.
Hai người ăn cơm trưa xong, Vương Động lên máy bay về trước buổi chiều. Samantha đi một chuyến bay sau. Mặc dù về mặt pháp luật không vấn đề gì, nhưng lúc này là vì thân phận của Samantha. Nếu mọi chuyện phơi bày ra, đối với cô và cả Vương Động, áp lực sẽ cực kỳ lớn.
Vương Động rời đi rồi, Samantha một mình ngồi ngẩn người ngắm cảnh qua cửa số. Môi cô khẽ nở nụ cười ngọt ngào, nếu Vương Động nhìn thấy đảm bảo sẽ ngây người. Ai bảo con gái không mơ mộng chứ? Samantha cũng vậy, cô đã từng mơ vô số lần có một hoàng tử thế nào, điều kiện ra sao, phù hợp tiêu chuẩn không….Nhưng lúc mà duyên phận đến, thì chẳng ai để ý điều kiện nữa. Bởi vì lúc đó dù không muốn cũng không đỡ được.
Samantha biết cô đã bước lên con đường khó đi rồi. Nhưng nếu cô đã lựa chọn như vậy, thì nhất định phải cố gắng kiên trì tiến bước.
Last edited by aimabietdc; 26-01-2011 at 04:58 PM.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của aimabietdc
CCó tiếng chuông điện thoại vang lên :”Hiệu trưởng Samantha, chúc mừng cô. Giờ đây số phiếu của cô trong Đảng đã tăng thêm 5. Đây chỉ là bước đầu tiên. Chẳng qua tôi cảm giác thấy Phí Lạp Khắc đã biết một số chuyện gì đó rồi. Ha ha, đúng là không thể gạt được tên cáo già đó. Nhưng không sao, Phí Lạp Khắc khá coi trọng cô, sự tồn tại của cô chính là mấu chốt để tương lai giúp điều chỉnh vị thế của Kim Ưng phái chủ chiến và hai đại thế gia.”
“Tôi nghĩ điều này ông ta biết rõ, vì vậy tuy có được sự ùng hộ của ông ta, nhưng dù sao lực lượng đó cũng không xác định chắc chắn nên không thể chủ quan” Mặt Samantha không chút thay đổi nói “Hiệu trưởng Samantha yêu cầu đúng là nghiêm khắc” Đối phương bật cười, tắt điện thoại đi. Có một số việc một khi bắt đầu thì không còn do mình có thể quyết định được. Nhưng dù sao Samantha dù sao vẫn có tin tưởng bảo vệ tình cảm của mình.
Ở Mặt Trăng xa xôi, mọi người đang ngồi chiêm ngưỡng lần chiến đấu của liên đội Alan – Bernabeu với Cappas.
Dù sao cũng là học viện cùng cấp S, là đối thủ cạnh tranh bao nhiêu năm, giờ bỗng nhiên thua một trường quân đội cấp A, bọn họ không thể không tò mò được.
Không bỏ qua bất cứ tin tức gì, đó là việc của Trương gia. Trương Tĩnh chính là như vậy, cô ta cũng đang xem quá trình thi đấu.
“Vương Động…Cái tên Vương Động này sao nghe quen tai vậy nhỉ?”
Đột nhiên Trương Tĩnh nghĩ đến cái tên đã “sót” lại trên hành tinh Norton kia?!
“Hắn ta đã đến Alan!” Lúc Vương Động “thịt” Bisu, Trương Tĩnh cảm thấy ít ra còn chấp nhận được. Nhưng đến trận cùng Flash, thể hiện ra chiến thuật kinh khủng, hoàn toàn cách biệt về mặt đẳng cấp.
Đơn giản mà nói, vừa lúc Võ Thần Tự Nhận sáng tạo nên “Vũ trụ thiên không lưu”, ngắn ngủi vài ngày đã xuất hiện thêm hai siêu cấp chiến sĩ.
Lấy công làm thủ - Vũ trụ thiên không lưu! Lấy thủ làm công – Tường đồng vách sắt lưu!
Lấy ánh mắt của Trương Tĩnh đương nhiên nhìn ra được sự lợi hại của loại chiến pháp này. Trình độ của Vương Động tuyệt đối là hạng nhất. Sau đó đến lượt thi đấu võ trang chiến đấu, Trương Tĩnh yên lặng theo dõi cẩn thận.
Sau khi xem xong, Trương Tĩnh nhắm mắt lại. Đây là cái tên “được cứu” từ hành tinh Norton sao? Cô cảm nhận lại nụ cười rạng ngời của Vương Động khi đó, thực ấn tượng. Mặc dù là trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, hắn vẫn có thể nở nụ cười tươi như vậy!
“Nhìn cái gì mà xuất thần vậy?” Một giọng nói tao nhã vang lên.
“Một người thú vị”
“Quả thực rất thú vị” Một người thanh niên trẻ tuổi im lặng nhìn màn ảnh chiến đấu, ánh mắt rất chăm chú. Thực ra với trình độ của hắn, loại trình độ chiến đấu này căn bản không xứng nằm trong mắt.
“Đàn chị, đàn chị” Đang hăm hở kéo Emma đến nơi, Mâu Tu đột nhiên ngừng lại, làm cho Emma suýt nữa đâm vào người hắn.
Thanh niên đang xem trận đấu kia xoay người lại, nở ra nụ cười tươi hoàn mỹ “Đã lâu không gặp”
Patroclus!
Vương tử của người Inventer, tượng trưng cho sự hoàn mỹ!
“Đi thôi Emma, bụng tôi hơi khó chịu” Mâu Tu nói xong liền quay người rời đi, giống như chỗ này là địa ngục không bằng.
Emma hơi xấu hổ nói “Mong bỏ qua giúp, cậu ta có tật xấu này”
“Không sao đâu. Bạn học Emma, mời vào”
Từ sau lần bị Mâu Tu kéo đến đây, hai người cũng coi như quen thuộc hơn với Trương Tĩnh, cũng thường xuyên đến phòng làm việc của Trương Tĩnh, cũng là nơi mà cô dùng để phân tích một số tư liệu.
“Chị Tĩnh, tạm ngừng chút đi”
Patroclus nói, Trương Tĩnh lập tức dừng hình ảnh lại. Patroclus cứ như vậy nhìn chăm chú Vương Động trên màn ảnh, trên mặt lộ ra nụ cười tươi.
“Có cái gì không đúng sao?” Trương Tĩnh nhịn không được hỏi.
“Bây giờ chưa xác định được. Nếu có cơ hội, tôi muốn gặp người này một chút” Patroclus chỉ Vương Động trên màn ảnh, nói.
“Cám ơn tư liệu của chị, tôi không quấy rầy mọi người nữa”
Patroclus cũng chỉ là đến đây tìm tư liệu. Emma không tìm thấy nổi một chút gì gọi là khí tức cường giả trên người hắn. Thế nhưng người này lại có thể làm cho kẻ kiêu ngạo chưa từng sợ ai như Mâu Tu đến cả cửa còn không dám bước vào!
Ở một góc xa xôi nào đó trên Trái Đất.
“Thiếu chủ bắt đầu thể hiện mình rồi”!
“Tình hình bên kia vẫn ổn chứ?”
“Hiện giờ vẫn rất nhiều nguy cơ, tôi sợ bọn họ bí quá hóa liều”
“Vậy chờ một chút đi.”
“Có cần phái một vài người bảo vệ cho Thiếu chủ không? Chẳng may có những kẻ mưu đồ thì nguy hiểm”
“Chuyện này tôi sẽ an bài. Cậu có biết một người lãnh đạo cần có một điều kiện quan trọng nhất là gì không?”
…”Đó là mạng lớn!”
Không có cái đó, dù cho có Võ Thần ở bên cạnh bảo vệ cũng chẳng tránh được.
Có mạng, cho dù Võ Thần đến muốn làm thịt thì cũng không bị thương tổn một sợi lông nào.
Mang theo uy thế chiến thắng Cappas, Samantha bắt đầu triển khai một bước cách tân nữa với Alan, đồng thời cùng Bernabeu thành lập quan hệ trao đổi hữu hảo. Đại khái là nói chuyện chiến hữu, chứ thực ra Alan về tổng thể còn chưa thể theo kịp. Tuy nhiên hai bên đã đạt thành một hiệp nghị trao đổi học sinh. Rõ ràng ánh mắt của Materazzi rất tốt, một con hổ lãnh đạo một đám dê, dê sẽ có khí thế. Còn để một con dê lãnh đạo một đám hổ, hổ cũng sẽ mềm nhũn!
Vì khích lệ đám người Vương Động thêm hăng hái, Samantha quyết định cuối tuần dùng máy bay riêng đưa mọi người đi tham quan đại nhạc hội ở vùng địa cực.
Thưởng phạt rõ ràng, hơn nữa phần thưởng không phải là vài cuốn sách hay tiền thưởng. Lý do vì Samantha biết rõ học sinh cần cái gì, cô không phải là người cổ hủ, chỉ biết dùng phương pháp cổ hủ.
Tin này làm cho các học sinh vô cùng hưng phấn. Vùng địa cực băng tuyết chính là một trong những cảnh quan đẹp nhất của loài người. Nhất là thời điểm này đang diễn ra đại nhạc hội. Đám người tuổi trẻ 10 thì có đến 8, 9 phần muốn đi. Muốn truyện ra nhanh và đều hơn mời vào đây góp sức: http://luongson.net/forum/showthread.php?t=134326999
Điều làm Vương Động vui vẻ không phải là cái này, mà là lại có cơ hội đi nghỉ phép cùng Samantha. Trở lại từ Cappas, Samantha bận tối mặt, hai người chỉ có thể lén dùng điện thoại gửi lời muốn nói. Dù sao cũng là ở Alan, không thể chủ quan như ở Cappas được. Chỉ cần một tin tức không hay lọt ra ngoài, điều này là một bất lợi lớn đối với tiền đồ của Samantha.
Thích một người, không phải là phá hỏng cuộc sống của cô ấy. Hơn nữa Vương Động cũng biết đường còn phải đi rất dài, hắn cần càng phải mạnh hơn!
Vương Động lớn đến thế này, chuyện vui vốn không nhiều lắm. Mặc dù hắn rất lạc quan, nhưng hạnh phúc lại là việc khác hẳn. Hiện giờ hắn có loại cảm giác này, muốn cùng người khác chia sẻ. Tiếc là ông lão không ở đây. Mình ở Cappas đã “nổi” như vậy, ông lão vẫn chưa thèm liên hệ với mình. Nếu mình đoán không nhầm, có khi ngay ngày mai ông lão khốn kiếp này lại đã xuất hiện trước mặt mình cũng nên!
Bỗng nhiên Vương Động nghĩ tới một người chắc chắn tuyệt đối sẽ không nói bí mật ra! Võ Thần Tự Nhận lập tức được gọi.
“Mèng. Ngươi có biết quấy rầy người khác là vô lễ không hả? Ồ…Tiểu tử ngươi…!” Ánh mắt Võ Thần Tự Nhận bỗng thay đổi.
Vương Động thầm nghĩ trong lòng, người này không phải cả chuyện mình không còn “zin” nữa cũng nhìn được đấy chứ? Nếu vậy hắn không phải là Võ Thần Tự Nhận nữa, mà là bố của thần Cupid ^^!
“Tiểu tử ngươi được phạt tinh tẩy tủy? Ai đã làm?” Võ Thần Tự Nhận hỏi.
“Cái gì mà phạt tinh tẩy tủy? Hơn nữa bên cạnh tôi làm gì có cao nhân nào như thế?” Vương Động bĩu môi, cứ tưởng…
“Không đúng, chẳng lẽ ngươi không cảm giác được sự biến hóa của mình sao? Tinh thuần lực tinh thuần như vậy..Cho dù là ta ra tay cũng không làm được. A a a, cảm giác vô cùng quen thuộc. Rốt cục là ai?!”
Võ Thần Tự Nhận lại chìm vào suy tư. Mà Vương Động được Võ Thần Tự Nhận nhắc nhở vậy cũng có chút tò mò. Bởi vì hắn và Samantha đang chìm đắm trong ái tình nên phản ứng với mọi chuyện xung quanh cũng chậm chạp hơn. Hắn tuy biết tinh thần lực có biến hóa, nhưng cũng không quá để ý.
“Đưa tinh thần lực của ngươi từ từ rót vào thủy tinh!”
Võ Thần Tự Nhận suy tư một lúc lâu, bỗng nhiên nói.
“Để làm gì?” Vương Động có chút khó hiểu.
“Nói nhiều, làm đi!”
Nhìn bộ dạng của Võ Thần Tự Nhận có vẻ rất lo lắng, Vương Động bèn thử vận chuyển tinh thần lực một chút. Hắn lúc này mới phát hiện ra, thuộc tính của tinh thần lực của hắn đã xảy ra biến hóa thì phải. Trong thủy tinh bỗng trào ra lực hút mạnh mẽ, làm cho hắn muốn dứt ra không được. Còn Võ Thần Tự Nhận dường như đang hấp thu cỗ tinh thần lực này, vẻ mặt ông chú cũng rất thận trọng, xem ra đây là cơ hội hắn chờ đợi, thoát khỏi không gian thủy tinh!
“Ặc, làm gì vậy. Cứ thế này tôi sẽ bị hút khô kiệt mất!”
“Ngu ngốc, vận chuyển bí quyết Đao Phong đi, đần mặt đứng đấy làm gì?!”
Vương Động không còn sự lựa chọn, lập tức vận chuyển bí quyết Đao Phong, các điểm sáng vàng trong thân thể Vương Động nở rộ, dũng mãnh tràn vào không gian thủy tinh từng đợt, làm cho Võ Thần Tự Nhận cũng hoảng sợ.
Đột nhiên giữa hai người đã sinh ra một lực hấp dẫn mạnh mẽ, khiến cả hai cùng hoảng sợ!
Ặc, đây là chuyện gì?
Bất chấp hai người đang hoang mang, một quầng sáng vàng đã bao phủ kín.
Cũng không biết sau bao lâu, Vương Động tỉnh lại. Cảm giác như vừa bị bọc trong một cái vỏ trứng vậy. Đây là chuyện gì? …Mèng, ông chú Võ Thần Tự Nhận này đúng là xui xẻo mà.
Ô-ông!
Ồ, đây là tiếng gì?
Vương Động theo bản năng dụi dụi mắt.
Lúc Vương Động nhìn kỹ rồi, hắn bỗng há hốc cả miệng, vội vàng dùng tay bịt miệng chặn không cho tiếng thét vang lên.
Đây là cái gì???
Vương Động đi lên vài bước. Trời ơi, Thượng Đế ơi! Mèng! Đây không ngờ là võ trang áo giáp!!!
Một bộ áo giáp toàn thân, dù kẻ ngu cũng bít loại toàn thân này ít nhất từ cấp 6 trở lên. Hắn giờ đã có áo giáp toàn thân??
Chẳng lẽ đây là phần thưởng của Thượng Đế cho việc trở thành…đàn ông sao???
Vương Động đang muốn xem thử võ trang áo giáp trong truyền thuyết uy lực thế nào. Võ trang áo giáp tỏa ra từng đạo ánh sáng vàng. Thế nhưng bỗng hào quang xuất hiện, sau đó nó từ từ biến thành bộ dạng của Võ Thần Tự Nhận!
Chính xác là một Võ Thần Tự Nhận đang dựng râu và trừng mắt!!
AAAAAAAAAAAAA! Điên mất thôi! Lão Tử hao tâm tổn lực tích tụ lực lượng bao lâu, kết quả chính là đem Lão Tử đây biến thành áo giáp võ trang à? Con bà nó! Con bà nó là con gấu! Không có cửa!”
Võ Thần Tự Nhận vô cùng căm phẫn. Đến cuối cùng là thằng khốn nào không biết xấu hổ đem Lão Tử nhốt vào đây?!
Vương Động lưu luyến nhìn áo giáp biến mất. Người cực nghèo như hắn, đừng nghĩ đến việc mua được. Chỉ có thể đợi lúc vào quân đội may ra được phân phát cho một bộ. Vừa rồi bởi vì quá kinh ngạc nên hắn còn chưa nhớ đến điều này!
!
Last edited by aimabietdc; 26-01-2011 at 04:58 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của aimabietdc