“Không tự lượng sức.” Tôn Trạch cười khẩy, ánh mắt chính là càng thêm lạnh lẽo.
Bọn họ vừa rồi nói như vậy tựa hồ là vì Đằng Thanh Sơn cân nhắc nhưng trên thực tế chính là muốn ảnh hưởng đến ý chí của Đằng Thanh Sơn. Nếu như Đằng Thanh Sơn tự sát tự nhiên là tốt nhất. Một khi như vậy hai người bọn họ không phí công sức gì đã có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nếu như là chân chính sinh tử chiến, bọn họ hai người dù là có thể giết chết Đằng Thanh Sơn dự đoán cũng phải thụ thương.
“Dole Goth Grove trúng một đao của ta vậy mà lại không bị ảnh hưởng gì.” Đằng Thanh Sơn nhìn qua tráng hán người Nga,” hắn và Tôn Trạch đều mặc đồng phục màu đen. Đồng phục này chắc phải có năng lực phòng ngự rất mạnh."
Vị tráng hán người Nga này tại trên nóc nhà lúc đó đã trúng một mũi phi đao. Bất quá hai người bọn họ sớm đã biết Đằng Thanh Sơn có tuyệt kĩ phi đao, lần này đến đây hai người bọn họ đều mặc đồng phục có năng lực phòng ngự cực mạnh. Vừa rồi khi phi đao xuyên qua y phục thì uy lực đã rất yếu. Toái thể cơ ‘ Dole Goth Grove’ rất dễ dàng đã có thể dùng cơ bắp kẹp lấy thân đao, đẩy ra ngoài.
“Hầu tử, con sói này muốn tìm chết. Chúng ta thành toàn cho hắn thôi.” Đại hán người Nga ‘ Dole Goth Grove’ nói tiếng Trung rất lưu loát.
“Uy hiếp lớn nhất đích chính là thần thương thủ‘ Tôn Trạch’, phải giết chết hắn thì ta mới có cơ hội sống sót.”
Đằng Thanh Sơn thân thể cúi xuống rất đột ngột hầu như không có dấu hiệu gì báo trước, hai chân đột nhiên dậm mạnh, hai tay cào xuống đất giống như là một con mãnh hổ xuống nú. Hắn nhảy lên một cái chính là gần mười mét, một chiêu pháo quyền nhắm hướng Tôn Trạch kích tới.
‘ Thần thương thủ’ Tôn Trạch đứng tại cửa trước của gian sân khóe miệng hơi nhếch lên, cả người liền di động. Hắn vừa di động liền trông giống như một đám ảo ảnh đang di động, từ một bên vây đến. Đồng thời khẩu súng màu bạc trong tay hắn cũng phát ra âm thanh nho nhỏ gần như không thể nghe thấy.
" Phốc! Phốc!"
Tại nháy mắt đối phương giương súng Đằng Thanh Sơn đã uốn người giống như một con rắn độc di chuyển hướng bên cạnh nhảy tới.
Nếu như nói đến sự linh hoạt của thân hình khi cận chiến thì trong tam đại nội gia quyền, Bát Quái chưởng có thể xưng là đệ nhất. Bát Quái chưởng có câu nói “Nhất tẩu, nhị thị, tam tọa, tứ phiên”. Đệ nhất chính là tối cơ bản “tẩu”. Vị cường giả Bát Quái chưởng cấp biệt đại sư “Tôn Trạch” này di chuyển giống như du long, nhanh như chớp, tự nhiên như gió.
Còn súng và đạn thì càng ác độc âm hiểm.
Bằng vào nhanh nhẹn của Bát Quái chưởng phối hợp với uy lực của hiện đại hỏa lực, Tôn Trạch chính xác là vô cùng đáng sợ.
“Tốc độ và sự linh hoạt của ta không bằng “Tôn Trạch”, ta muốn đuổi theo hắn không được trong khi hắn lại có thể không ngừng công kích ta. Đồng thời còn có tên ‘ toái thể cơ’ Dole Goth Grove này … một khi ta phản ứng chậm một chút thì chờ đợi ta chỉ có cái chết. Ta chỉ có một lần cơ hội mà thôi!” Đằng thanh sơn nắm rất rõ tình cảnh.
" Phốc." Lại là một viên đạn bắn tới. Đằng Thanh Sơn đã không kịp né tránh vì một bên có toái thể cơ’ Dole Goth Grove quái thú đáng sợ này công kích.
“Không ổn.”
Phần bụng của Đằng Thanh Sơn nháy mắt mềm mại như bông. Ngay khi viên đạn bắn trúng phần bụng hắn thì một cỗ nội kính mạnh mẽ từ trong phun ra khiến cho lực đạo của viên đạn bị giảm đi 70%, đồng thời cơ bắp hắn chấn động trở thành cứng như thép khiến cho đầu đạn bị ghim chặt vào trong đó sau đó bị cơ bắp đẩy ra. Đằng Thanh Sơn liền sử dụng thế thiết bản kiều (thế võ ngửa người ra phía sau hai tay và hai chân chạm đất bụng và mặt ngửa lên trời), hai tay chạm xuống đất, cả người giống như du long đạp sóng lao mạnh qua một bên.
Tôn Trạch tại nơi không xa cười lạnh.
“Ha ha …” Đại hán người Nga chính là cười lớn, xông thẳng hướng Đằng Thanh Sơn.
“Chính là lúc này.” Thân hình của Đằng Thanh Sơn lại chuyển đến góc sân phía dưới cây đào, hai tay trái phải mỗi tay cầm một thanh phi đao, ánh mắt hắn biến thành chán nản đau thương, đồng thời hai thanh phi đao rời khỏi tay bay ra. Mỗi thanh phi đao đều tạo thành một quỹ đạo lạnh lẽo xuyên qua không gian nhắm hướng Tôn Trạch và Dole Goth Grove bắn tới.
Tôn Trạch cười lạnh bắn một phát đạn về phía thanh phi đao này.
Nếu chỉ nói riêng về kĩ thuật bắn súng thì Tôn Trạch có thể xếp hạng trong top 10 thế giới. Dùng súng bắn trúng phi đao đối với hắn rất thoải mái.
“Hanh ~” Đại hán người Nga ‘ Dole Goth Grove’ gầm lên, tay phải mang theo găng tay bằng kim loại hướng thẳng về phía phi đao.
Đằng Thanh Sơn ánh mắt lạnh lẽo sâu thăm thẳm, ẩn ước chứa đựng một tia đau thương. Nội kính truyền trong hai thanh phi đao chính là không thể tưởng tượng được ẩn ước có một mối liên hệ với tâm cảnh của Đằng Thanh Sơn.
" Bồng!"
" Bồng!"
Chính tại khi thanh phi đao sắp va chạm với viên đạn thì lại dưới tình huống không có vật thể gì chạm vào vậy mà quỷ dị rạn nứt ra thành bẩy tám mảnh thép. Bẩy tám mảnh thép này quỹ đạo hơi biến hóa nhưng vẫn như cũ dùng tốc độ cực nhanh bắn về phía Tôn Trạch. Viên đạn tự nhiên là bắn trượt.
“Không –“ Tôn Trạch sắc mặt đại biến.
Ban đầu hắn cách Đằng Thanh Sơn cũng không đủ mười mét, Đằng Thanh Sơn ném ra phi đao thì hắn lập tức liền nổ súng. Khi phi đao vỡ ra thì khoảng cách cũng chỉ cách hắn khoảng hai mét.
Với khoảng cách hai mét này thì bằng vào tốc độ bắn tới của các mảnh vỡ phi đao thì loại biến hóa đột nhiên này cũng chỉ kịp khiến cho thần kinh của Tôn Trạch vừa mới có phản ứng thì các mảnh phi đao đã đến trước mắt hắn.
" Phốc! Phốc! Phốc!"
Trong các mảnh vỡ của phi đao có ba mảnh trực tiếp bắn xuyên qua mặt của Tôn Trạch, từ phía sau đầu bay ra.
“ Ặc …” trong mắt của Tôn Trạch mang theo vẻ khó có thể tin được nhưng lập tức tiếp theo liền u ám mất đi mầu sắc, cả người hắn mềm nhũn ngã lăn xuống đất.
Một trong năm mươi hai S cấp sát thủ của hắc ám thế giới, cường giả Bát Quái chưởng -‘ thần thương thủ’ Tôn Trạch, đã chết
Khuôn mặt của nội gia cường giả bình thường đều là nơi phòng ngự thấp nhất. Trừ phi đã đạt đến tông sư cảnh giới thì toàn thân mới không có nhược điểm. Loại người chưa đạt đến tông sư cảnh giới như Tôn Trạch đương nhiên chết chắc.
“Bồng.” Đại hán người Nga ‘ Dole Goth Grove’ gặp phải đồng dạng hiểm cảnh nhưng hắn may mắn hơn nhiều bởi vì hắn dùng tay phải ngăn cản phi đao còn tay trái thói quen chắn tại trước mặt. Trong các mảnh vỡ của phi đao có hai mảnh bắn về mặt hắn liền bị hắn dùng tay trái đeo bao tay dễ dàng ngăn cản.
“Ngươi, ngươi …” Đại hán người Nga này nhìn sang hướng đã chết đi đồng bọn, kinh ngạc nhìn Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn trên mặt cuối cùng cũng lộ ra nụ cười .
“Hầu tử, hầu tử …” Dole Goth Grove nhìn Tôn Trạch, “Phi đao, phi đao làm sao lại vỡ ra?”
Một thanh phi đao, vô duyên vô cớ lại tự vỡ ra?
Đằng Thanh Sơn nhìn Đại hán người Nga này, trong lòng thầm thở ra một hơi.
Lúc đó đại chiến tại căn cứ của Tổ chức Red, bản thân hắn một người và rất nhiều sát thủ chiến đấu. Song quyền nan địch tứ thủ (hai nắm đấm không thể địch lại bốn tay), mắt nhìn bản thân sắp bị vây công đến chết. Tại trên bờ sinh tử, tại tâm trạng chán nản tuyệt vọng vậy mà hắn lại phát hiện ra tại loại tâm cảnh đặc biệt đó bản thân có một loại cảm giác đặc biệt đối với trời đất chung quanh khiến cho bản thân có thể cùng với “nội kính” trong thanh phi đao bắn ra có một tia liên hệ kì dị.
Dựa vào một tia liên hệ này, hắn hoàn toàn có thể khống chế phi đao khi nào vỡ ra.
Một thanh phi đao bắn đến, ngay khi sắp đến gần địch nhân lại đột nhiên vỡ ra thành vài mảnh thì địch nhân sao lại có thể kịp phản ứng? Giống như Tôn Trạch, trong hai mét ngắn ngủi hắn không thể kịp phản ứng thì đã bị bắn xuyên qua đầu.
Đây là tuyệt đối sát chiêu!
Mặc dù Đằng Thanh Sơn cũng không hiểu vì sao tại loại tâm lý đó lại có thể có một tia liên hệ với “nội kính” trong phi đao nhưng hắn đã nhớ loại trạng thái đó, nhớ một chiêu này. Đồng thời hắn cũng đặt tên cho chiêu này là “Ảm nhiên nhất đao”
“Lang, ngươi phải vì hầu tử bồi táng!” Đại hán người Nga Dole Goth Grove hai mắt ẩn ước đỏ ngầu, phảng phất như một con sư tử đang nổi giận vậy mà bắt đầu gào thét. Trong phạm vi của tầm mắt, đồng phục của đại hán người Nga này vậy mà lại trướng lên gấp đôi. Sát nhân cơ khí (máy giết người) này dậm chân xuống đất.
Mặt đất chấn động rạn nứt ra, giống như bị một chiếc xe lớn tốc độ cao lao tới.
“Ha ha, đến đúng lúc lắm!” Đằng Thanh Sơn cười lớn một tiếng, không né tránh mà lại hướng tới trước.
Hai chân hắn liên tục bước trên mặt đất, phảng phất như là một người khổng lồ giẫm đạp khiến cho mặt đất không ngừng rạn nứt. Đằng Thanh Sơn trông vô cùng mạnh mẽ nhưng thân hình lại tự nhiên như du long. Tay trái hắn đưa lên trước mắt, tay phải chính là giống như giao long xuất thủ, lấy thắt lưng làm trung tâm, toàn thân lực lượng nháy mắt hoàn toàn tập trung trên tay phải.
" Xuy xuy~~" Tay phải của hắn vậy mà lại quỷ dị trướng lên gấp đôi
Gân xanh nổi lên giống như muốn vỡ tan ra, cơ bắp hắn giống như những sợi gân bò đầy tính đàn hồi. Một cỗ khí kính hình trôn ốc mạnh mẽ sinh ra, tay phải của hắn giống như một mũi khoan đang chuyển động sinh ra âm thanh mãnh liệt.
“Hơ!” Dole Goth Grove quái vật này nhảy lên một cái, tay phải đeo bao tay kim loại giơ cao lên sau đó mang theo sức mạnh vạn cân giống như một viên đạn pháo bắn ra hướng mạnh về phía Đằng Thanh Sơn đánh tới
Nắm tay to lớn của Dole Goth Grove mang theo một đám tàn ảnh va chạm với nắm tay của Đằng Thanh Sơn.
" Xuy~~"
Dole Goth Grove cảm giác đến một cỗ kính đạo kì lạ xuyên qua bao tay truyền vào, thậm chí còn khiến cho toàn bộ tay phải của hắn xoay chuyển, phát ra tiếng kêu nho nhỏ. Dole Goth Grove sắc mặt biến đổi, may mắn hắn tại du già cổ thuật (thuật Yoga) có thành tựu cực cao mới gượng chống lại được cỗ khí kính trôn ốc này: “Nếu như thực lực yếu một chút, sợ rằng cổ tay sẽ bởi vậy bị bẻ gẫy! Hiện tại tay phải của ta dự đoán chỉ có thể phát huy ra 80% thực lực.”
Dole Goth Grove không dễ chịu nhưng Đằng Thanh Sơn tình huống càng không ổn.
Ngay khi nắm tay va chạm, Đằng Thanh Sơn cả người liền mượn lực nhảy lùi lại, “Ha ha …” Dole Goth Grove ngông cuồng phát ra tiếng cười, không có chút nào do dự tiếp tục cực nhanh lao tới.
Đằng Thanh Sơn đầu ngón chân hơi điểm liền vọt mạnh sang một bên, dễ dàng kéo dài khoảng cách với Dole Goth Grove.
"Nhát gan quỷ, có giỏi thì đừng chạy." Dole Goth Grove đã có chút vội vã.
Đằng Thanh Sơn nhảy lên nóc nhà. Vừa rồi trong thời gian ngắn giao thủ thì nắm tay của hắn không bị thương gì. Dựa theo tu luyện bí pháp ‘ thiết sa chưởng ’ rèn luyện ra hai tay thì độ cứng có thể so với sắt thép, thêm vào nội kính thì dù là va chạm với bao tay kim loại cũng không có vấn đề gì. Vết thương chân chính là nằm ở trên vai.
Đằng Thanh Sơn nhìn lên vai phải, nơi đó đã có chút máu rỉ ra.
Đằng Thanh Sơn cảm giác vai phải đau đớn, đáy lòng cảm thấy không ổn: "Quái vật này thân thể quá mạnh. Lúc trước tay phải của ta đã bị trúng một phát đạn của Tôn Trạch, cơ bắp bên trong đã bị thương. Hiện tại bị thương lại càng nghiêm trọng. Khi phát lực sẽ nhận đến rất lớn ảnh hưởng, chỉ còn lại khoảng 50% thực lực."
"Đối phó với quái vật này thì phi đao là vô dụng." Đằng Thanh Sơn suy nghĩ trong lòng.
Dole Goth Grove chính là cười khẩy: "Đằng Thanh Sơn, nếu như ngươi sợ hãi thì có thể bỏ trốn."
Đó không phải là Dole Goth Grove giả vờ rộng rãi mà là bởi vì -
Luận tốc độ thì hắn không bằng Đằng Thanh Sơn.
Nếu như Đằng Thanh Sơn muốn bỏ chạy thì hắn căn bản không thể ngăn cản.
Bất quá , nếu như chỉ nói đến thực lực thì Dole Goth Grove không sợ Đằng Thanh Sơn chút nào.
Mặc dù Đằng Thanh Sơn có tuyệt kĩ phi đao, chính là "Ảm Nhiên Nhất Đao" một chiêu này, phi đao vỡ ra mặc dù có tính đột nhiên, phương hướng cũng không thể xác định nhưng có ưu điểm đồng dạng cũng có khuyết điểm. Phi đao vỡ ra dẫn đến kính lực phân tán, khiến cho uy lực của các mảnh vỡ không quá mạnh!
Trừ phi công kích tại nơi yếu nhất là bộ mặt nếu không thì đối với đại hán người Nga này không có tác dụng. ‘ Toái thể cơ ’ Dole Goth Grove thân thể mạnh mẽ, lại mặc chiến phục được thiết kế đặc biệt. Thêm vào hắn đã đối với "Ảm Nhiên Nhất Đao" có chuẩn bị, vào thời khắc quan trọng chỉ cần hơi đưa tay lên che mặt là được.
Còn nếu như hai người cận chiến ...
Đằng Thanh Sơn mặc dù là cường giả Hình Ý quyền, chỉ thiếu chút nữa đã có thể đạt đến tông sư cảnh giới.
Chính là đại hán người Nga này cũng rất đáng sợ.
Dole Goth Grove trời sinh lực đại vô cùng, cũng đã từng xưng bá hắc thị quyền đàn (đây là một loại thi đấu chui, các tuyển thủ tham gia đều phải kí sinh tử trạng trước khi thi đấu và rất bạo lực. Người xem có thể tham gia cá độ còn tuyển thủ sẽ nhận được tiền trước khi tham gia và nếu như chiến thắng và còn sống thì sẽ được chia thêm phần trăm thu nhập của tổng số tiền thu được qua cá độ). Thân thể hắn cứng như sắt thép, lại tu thêm du già cổ thuật (Yoga), cương nhu kiêm tịnh (tu luyện cả nhu và cương). Điểm mạnh nhất của hắn vẫn là từng tại Trung Quốc cơ duyên xảo hợp đạt được bí tịch ‘ quan tiết kĩ ’, hơn nữa tu tập thành công. Điều này khiến cho Dole Goth Grove trở thành cỗ máy đáng sợ nhất khi cận chiến, mang theo biệt danh ' toái thể cơ ' và nằm trong số S cấp sát thủ của hắc ám thế giới.
Sau khi thê tử chết đi, 'võ đạo' đã trở thành theo đuổi duy nhất của Đằng Thanh Sơn. Giờ đây hắn chỉ cách tông sư cảnh giới duy nhất một bước cuối cùng nhưng bước này lại giống như là rãnh trời, muốn vượt qua cực khó. Tại sinh tử chiến đấu thì mới có thể lĩnh ngộ và tự vượt qua chính mình, đạt đến cảnh giới mới.
Kì phùng địch thủ có thể gặp lại không thể cầu.
Đằng Thanh Sơn không có lo lắng về sau sao lại có thể từ bỏ cơ hội tốt như vậy ?
"Không chạy thì tốt, ngươi hãy vì hầu tử bồi táng đi thôi." Dole Goth Grove thân hình như sấm sét, liên tục chạy năm bước khiến cho mặt đất rạn nứt ra, sau đó cả người nhảy lên.
"Đến đúng lúc lắm."
Đằng Thanh Sơn phất tay phóng ra một mũi phi đao.
"Bồng!" Dole Goth Grove Sớm có phòng bị, sử dụng bàn tay to lớn liền dễ dàng ngăn cản mũi phi đao này, khiến cho phi đao bị vỡ tan ra thành nhiều mảnh.
Ngăn cản xong mũi phi đao này, Dole Goth Grove bản thân vẫn ở tại trên không. Đằng Thanh Sơn liền ở trên cao lao xuống, mang theo khí thế vô cùng xông tới. Tay trái hắn đưa lên trước mặt, tay phải chính như là đạn pháo bắn ra, trực tiếp hướng về đầu của Dole Goth Grove công tới.
"Ồ?" Dole Goth Grove xử loạn bất kinh (gặp phải cảnh hỗn loạn vẫn bình tĩnh), nắm tay to lớn của hắn giống như một chiếc chùy nhằm hướng nắm tay của Đằng Thanh Sơn công tới
"Oanh!" "Oanh!" . . .
Hai tay trái phải của Đằng Thanh Sơn điên cuồng đan xen, liên tiếp xuất quyền khiến cho mắt thường đều không thể nhìn rõ. Chỉ thấy quyền ảnh liên tục xuất hiện, khiến cho Dole Goth Grove đang nhảy lên bị đánh rơi xuống mặt đất.
Pháo quyền như lửa, nhanh như sao băng.
Dole Goth Grove vừa rơi xuống đất liền lập tức lùi lại.
"Tên này thân thể cường tráng một cách đáng sợ." Đằng Thanh Sơn đáy lòng thầm kinh. Vừa rồi đánh vào thân thể của đối phương hắn lại cảm giác như là đánh trên một lớp bông được bao phủ bởi sắt thép, "Thân thể cứng như thép lại tu luyện thêm thuật Yoga, muốn đánh trọng thương hắn quá khó."
Đằng Thanh Sơn trong lòng kinh ngạc nhưng động tác lại không có chút nào do dự, vừa thấy chiếm ưu thế cả người liền lập tức xông tới tiếp tục công kích.
"Hô, hấp ~~" Ngực của Dole Goth Grove phồng lên rồi hãm xuống, khí thế toàn thân vậy mà lại nổi lên. Hắn gào thét giống như một con gấu bắc cực xông tới, nắm tay cuồng bạo giống như một viên đạn pháo không ngừng bắn tới.
Băng!
Đằng Thanh Sơn cả người giống như một chiếc cung lớn đã cong đến cực hạn, ngay cả sống lưng đều run lên, tay trái xuất ra một quyền
Băng quyền như tên, mang theo khí thế giống như một con thuyền cao tốc đang rẽ sóng.
Thối bộ là Băng quyền, Ảo bộ là Băng quyền, thuận bộ cũng là Băng quyền.
Đằng Thanh Sơn cả người giống như một con du long, bao quanh Dole Goth Grove xảo diệu né tránh trọng quyền của đối phương đồng thời tấn công đối phương tới tấp.
"Phốc." Dole Goth Grove không nhịn được khóe miệng tuôn ra vết máu, trong mắt lãnh quang chớp lên. "Con sói này nội gia quyền thật mạnh mẽ, vậy mà lại khiến cho ta bị thương. Chỉ có thể dùng duy nhất một chiêu đó thôi." Đằng Thanh Sơn đáy lòng cũng rất kinh ngạc, nếu như là bản thân bị trúng tám chiêu Băng quyền thì dự đoán sớm đã trọng thương rồi.
"Xuy -"
Dole Goth Grove ngón tay nắm giữ cổ tay của Đằng Thanh Sơn.
"Ha ha ~~" Dole Goth Grove mượn thế lôi mạnh Đằng Thanh Sơn, đồng thời dựa vào thói quen dùng chân phải đá tới!
Trong hắc thị quyền thì đó là chiêu đáng sợ nhất.
"Quan tiết kĩ?" Đằng Thanh Sơn chỉ cảm thấy cổ tay đau đớn như bị kim châm, nội kính tự nhiên chấn động thành hình trôn ốc lập tức chấn khai (đẩy ra) ngón tay của đối thủ, lập tức giống như con cá chạch trơn tuột thu hồi tay trái lại.
Tay trái của hắn vừa chạy thoát một kiếp thì cú đá đã đến.
Chân của Dole Goth Grove giống như một thanh đao, hung hãn tấn công vào ngực của Đằng Thanh Sơn. Ngực của Đằng Thanh Sơn vậy mà tự nhiên hãm xuống ba tấc né tránh thế công mạnh nhất nhưng chân của Dole Goth Grove vẫn như cũ tấn công vào ngực hắn. Chỉ nghe thấy một tiếng xương gẫy, Đằng Thanh Sơn đã hộc máu cả và cả người bị đá bay ra.
"Không ổn." Đằng Thanh Sơn vừa ngã xuống đất sắc mặt liền tái nhợt.
Mặt đất đang chấn động!
Dole Goth Grove giống như một chiếc xe lu tốc độ cao lao tới, cười lớn xông đến.
Đằng Thanh Sơn hai mắt đỏ ngầu, hai tay hắn cào mạnh lên mặt đất. Mười đầu ngón tay của hắn cắm sâu vào mặt đất, hai chân đột nhiên dậm mạnh, cả người hắn giống như là một viên đá bị bắn ra từ máy bắn đá bắn thẳng tới, tay phải hắn cong lên nhằm hướng Dole Goth Grove tấn công.
"Ha ha …" Dole Goth Grove xuất một cước (xuất một cú đá), đá mạnh hướng Đằng Thanh Sơn.
"Bồng!" Tay phải của Đằng Thanh Sơn biến từ quyền thành chưởng, công tại xương ống chân của Dole Goth Grove. Mặc dù cảm thấy bàn tay bị chấn động đau đớn nhưng Đằng Thanh Sơn như cũ mượn thế, tay phải công tới trên ngực của Dole Goth Grove.
Hầu như cùng lúc đó sắc mặt của Đằng Thanh Sơn trướng hồng. Hắn lấy thắt lưng làm trung tâm vặn mình một cái, lực lượng của cơ bắp trên toàn thân hầu như hoàn toàn truyền đến tay trái. Toàn bộ cơ bắp trên tay trái đều gồng lên, gân xanh nổi lên, tay trái so với tay phải tốc độ nhanh gần gấp đôi, hầu như theo một đường thẳng tập kích hướng ngực của Dole Goth Grove.
"A ~~" Dole Goth Grove gào thét, hướng về phía đầu của Đằng Thanh Sơn xuất một quyền.
Nếu như bị nắm tay của hắn đánh trúng đầu thì Đằng Thanh Sơn chết chắc!
"Thẳng tiến không lùi, không có gì sợ hãi ..."
Đằng Thanh Sơn tại trong nháy mắt quyết định thành bại đó vậy mà lại cảm nhận đến Pháo quyền chân chính ý cảnh, lực lượng của hắn thuận theo toàn bộ vai trái liên tiếp truyền xuống, chấn động mãnh liệt. Lực lượng mạnh mẽ từ bờ vai truyền đến nắm đấm.
"Hống ~~" một tiếng hổ gầm nhẹ vang lên.
"Hưu!"
Giống như một viên đạn pháo bắn ra khỏi nòng, tay trái của Đằng Thanh Sơn như là sao sao băng rơi, trực tiếp công tại trên ngực của Dole Goth Grove. Lực lượng mạnh mẽ của nắm đấm nháy mắt cắt đứt xương ngực vốn cứng như thép của hắn. Lục phủ ngũ tạng của Dole Goth Grove càng bị chấn tan nát, sinh cơ nháy mắt bị cắt đứt.
Dole Goth Grove thân thể chấn động, nắm tay vốn hướng tới đầu của Đằng Thanh Sơn đột nhiên mất lực, đến khi chạm tới đầu của Đằng Thanh Sơn thì ngay cả làn da của hắn đều không bị thương.
"Điều này …"
Dole Goth Grove trong mắt vẫn khó có thể tin được, tựa hồ vẫn không thể tin là bằng vào lực phòng ngự của hắn vậy mà lại bị một quyền đánh chết.
Ánh mắt hắn ảm đạm, thân thể ầm ầm ngã xuống.
"Phốc." Đằng Thanh Sơn không nhịn được phun ra một ngụm máu. Vừa rồi cú đá của Dole Goth Grove tại chỗ đã cắt ngang hai cái xương ngực của hắn, khiến cho nội tạng bị thương. Dưới loại tình huống đó Đằng Thanh Sơn không thể chiến đấu lâu dài vì vậy mới liều mạng thi triển ra chiêu mạnh nhất và cũng là nguy hiểm nhất --
Hổ Pháo quyền!
Trong Hình Ý Ngũ Hành quyền thì Phách quyền như phủ (rìu), Băng quyền như tiễn(mũi tên), Toản quyền như trùy, Hoành quyền như lương. Pháo quyền ý nghĩa cũng như tên gọi chính là giống như hỏa pháo. Pháo quyền phải là chiêu có uy lực lớn nhất trong Ngũ Hành quyền. "Hổ Pháo quyền" chính là kết hợp của Hổ hình và Pháo quyền sáng lập ra, uy lực càng mạnh. Đây chính là tuyệt chiêu của Hình Ý quyền do hải ngoại Đằng thị nhất mạch (dòng dõi họ Đằng ở nước ngoài) truyền xuống.
Hổ Pháo quyền uy lực mặc dù lớn nhất nhưng có ưu điểm đồng dạng cũng có khuyết điểm.
Khuyết điểm của Hổ Pháo quyền chính là sau khi phát ra quyền mạnh nhất này sẽ không thể kịp thời chuyển đổi chiêu thức. Một khi không thể giết chết địch nhân thì địch nhân có thể dễ dàng nắm bắt cơ hội này giết chết bản thân!
Ban đầu dù là bằng sự lợi hại của Hổ Pháo quyền cũng không thể giết chết được quái vật ' Dole Goth Grove '. Không ai nghĩ đến là tại trên bờ vực sinh tử Đằng Thanh Sơn vậy mà lại chạm đến bậc cửa 'tông sư cảnh giới' của Hình Ý quyền .
Hình ý hình ý, giống như hình nhưng lại trọng ý. Hình là phụ, ý là chính.
Tượng trưng khi đạt đến tông sư cảnh giới chính là có thể hoàn mĩ sử dụng lực lượng của mỗi một khối cơ bắp, mỗi một khớp xương. Lực lượng của xương có thể vận dụng đến cực hạn, khi chấn động có thể không thể tưởng tượng sinh ra tiếng gầm của động vật. Giống như vừa rồi Đằng Thanh Sơn xuất ra Hổ Pháo quyền lại có tiếng "hổ hống" vang lên.
"Vừa rồi đó là ..."
Đằng Thanh Sơn ánh mắt sáng lên, trên mặt không thể dấu nổi vui mừng. Từ sau khi thê tử chết đi đến giờ hắn chưa từng kích động như vậy.
Mục tiêu theo đuổi theo đuổi của Nội gia cường giả chính là tông sư cảnh giới!
có thể hoàn mĩ khống chế mỗi một cơ bắp trong thân thể, lực lượng của gân xương, nội kính xuyên qua kinh mạch toàn thân, mỗi quyền mỗi cước thậm chí còn sinh ra tiếng long ngâm hổ khiếu (rồng rầm, hổ gầm). Bất quá Đằng Thanh Sơn chính là sử dụng quyền mạnh nhất - Hổ Pháo quyền mới có thể miễn cưỡng phát ra một chút thanh âm, tuyệt không phải là chân chính bước vào ngưỡng cửa tông sư.
"Loại cảm giác đó ..." Đằng Thanh Sơn trong đầu nhớ rất rõ ý cảnh khi xuất ra quyền đó.
Hồi tưởng lại loại ý cảnh đó, Đằng Thanh Sơn không nhịn được lộ ra nụ cười. Khí tức lập của hắn tức hỗn loạn khiến hắn cảm thấy trên ngực đau đớn, không thể không ho khan một tiếng.
Đằng Thanh Sơn đưa mắt nhìn quanh: "Hiện tại ta trọng thương, nơi này không thể ở lại." Đến con thỏ còn có ba hang (giảo thỏ tam quật), Đằng Thanh Sơn sớm đã chuẩn bị đối phó địch nhân tất nhiên là đã tại Dương Châu thành thuê vài nơi. Hắn cũng không tiến vào trong phòng mà một tay ôm ngực trực tiếp hướng tới bức tường bên cạnh, một tay chống xuống, cả người nhảy lên rời khỏi.
Trong gian sân này chỉ lưu lại một mảng bừa bộn, hai đại sát thủ S cấp ' thần thương thương' Tôn Trạch và ' toái thể cơ' Dole Goth Grove đều nằm trên mặt đất không có một chút sinh cơ.
Trên đường cao tốc, một chiếc xe Audi A6 đang liên tục chạy về hướng bắc.
Trong xe tổng cộng có hai người. Một người là lái xe, người còn lại ngồi tại ghế sau, thân hình cao lớn, trông khoảng ba mươi tuổi. Khuôn mặt có vài phần tương tự với Đằng Thanh Sơn.
"Ông, ông ~~" Điện thoại rung lên.
Hán tử cao lớn này rút điện thoại ra: "Alô, là Dương ca à, có chuyện gì vậy?"
Lập tức tiếp theo hán tử cao lớn sắc mặt biến đổi: "Huynh nói gì?"
" Sao lại có thể?" Hán tử cao lớn không dám tin nói.
"Được rồi, đệ đã biết!" Hán tử cao lớn liền gật đầu, "Đệ đang trên đường về Dương Châu thành, biết rồi, ok!"
"Dương ca yên tâm, Tần Hồng đệ tính cách thế nào huynh còn không biết à. Huynh cứ yên tâm, đệ biết thực lực của bản thân, không có chuyện lỗ mãng hành sự. Đệ có to gan thế nào cũng không dám lấy tính mạng của các huynh đệ ra nói đùa. Ok, đệ đã hiểu!" Hán tử cao lớn "Tần Hồng" dập máy, sắc mặt không thể không trầm xuống.
"Tần ca, xảy ra chuyện gì?" Lái xe hỏi.
"Tình huống không ổn, Dương Châu thành của chúng ta đã phát sinh một đại sự kiện khiến cho toàn thế giới hắc ám chú ý." Tần Hồng trầm thấp nói.
"Sự việc gì?" Lái xe hỏi.
Tần Hồng tỉ mỉ nói: "Chính tại hai ngày trước, hắc ám thế giới hai đại S cấp sát thủ là ' thần thương thủ' Tôn Trạch và ' toái thể cơ' Dole Goth Grove truy sát một S cấp sát thủ khác là 'phi đao' cô lang. Ba vị siêu cấp cường giả này đại chiến, kết quả lại khiến cho người khác phải giật mình. 'Phi đao' cô lang đã một mình giết chết hai người kia."
"Cái gì!" Lái xe kêu lên, "phi đao cô lang này sao lại có thể lợi hại như vậy?"
"Hắc ám thế giới đã bình 'phi đao' cô lang làm đệ nhất nhân trong 50 sát thủ, xưng là chuẩn SS cấp sát thủ! Chưa biết chừng hắn đã có thực lực của SS cấp sát thủ rồi!" Tần Hồng trầm thấp nói.
"Trời ạ, sát thủ cấp biệt này ở tại Dương Châu thành, chẳng phải có nghĩa là nhân hình hạch đạn (vũ khí hạt nhân hình người) đang ở thành phố?" Lái xe cũng bị dọa khiếp vía.
Bất kể là S cấp vẫn là SS cấp đều không phải là bọn họ có thể đề kháng.
"Rất phiền phức. Toàn bộ thế giới hắc ám tổng cộng mới có tám SS cấp sát thủ, mỗi một người đều đã vượt quá nhân thể cực hạn đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng được! Súng đạn bình thường đã đối với bọn họ vô hiệu! Hơn nữa dù là sử dụng vũ khí thì bằng vào tốc độ, thần kinh phản ứng tốc độ của bọn họ ... Chúng ta còn chưa kịp giơ vũ khí lên thì người ta đã né tránh rồi."
Tần Hồng rất minh bạch SS cấp có nghĩa là thế nào.
Nếu như nói S cấp biệt được xưng là nhân thể cực hạn, có thể hoành hành thành phố không kiêng nể, uy hiếp cực cao nhưng điều động đặc biệt bộ đội còn có thể áp chế được thì SS cấp đã vượt quá nhân thể cực hạn, đạt đến thế gian tối cao. Bọn họ tồn tại đã có thể xưng là 'nhân hình hạch đạn'.
Một người được nghi là thế gian tối cao siêu cấp cường giả ở tại Dương Châu thành. Tần Hồng chỉ là tổ trưởng của đặc biệt hành động tổ phụ trách Dương Châu thành lại dám trêu chọc người ta chắc? Một tiểu đội tới nơi sợ rằng còn chưa kịp nổ súng người ta đã dùng vài thanh phi đao giết chết bọn họ rồi.
Hoàn toàn không phải cùng một cấp độ.
"Tần ca, chúng ta phải làm thế nào?" Lái xe cũng lo lắng hỏi.
"Còn có thể làm thế nào?" Tần Hồng hít sâu một hơi trầm thấp nói, " Căn cứ theo tình báo nói thì phi đao cô lang cũng là Hoa nhân như chúng ta, hơn nữa loại siêu cấp cường giả cấp độ như hắn chắc là không có phát điên lên đại khai sát giới. Nếu như hắn ở tại Dương Châu thì chúng ta dù phát hiện ra hắn cũng tối đa là theo dõi từ xa mà thôi. Thiên vạn không thể kích nộ hắn."
Lái xe liền gật đầu.
"Ồ?"
Tần Hồng nhíu mày, nghi hoặc nhìn điện thoại. Điện thoại này của hắn là quốc an đặc biệt bộ môn thống nhất phân phát, lúc này một tin tình báo đã truyền đến.
"Không ổn" Tần Hồng sắc mặt nháy mắt tái nhợt.
"Sự việc gì?" Lái xe khẩn trương nói.
"Dương Châu thành của chúng ta sẽ trở thành trung tâm tập trung của toàn bộ hắc ám thế giới." Trên trán của Tần Hồng đã toát ra mồ hôi.
"Làm sao?" Lái xe cũng rất lo lắng hỏi.
"Tổng bộ vừa mới truyền đến tin tức rằng Redmayne gia tộc lần này đã không tiếc trả giá, mời đến đệ nhất tổ chức trên thế giới 'Thần Quốc' ra tay. Hai trong ba người đứng đầu của 'Thần Quốc' là 'Vishnu' và 'Shiva' đã xuất phát đến Trung Quốc truy sát 'phi đao' cô lang." Tần Hồng đã hoàn toàn kinh ngạc.
Lái xe bị kinh ngạc đến mức trong lòng run rẩy.
Toàn thế giới SS cấp sát, tổng cộng có tám người. Trong đó 'Thần Quốc' Tổ chức có ba người, biệt danh phân biệt là 'Đại Phạm Thiên' (Great Brahma), 'Vishnu' và Shiva. Ba biệt danh này kì thật là tên của ba vị chí cao thần trong truyền thuyết của thần thoại Ấn Độ và đó cũng là biệt danh mà hắc ám thế giới công nhận.
Từ đó có thể tưởng tượng ra sự đáng sợ của ba người này!
Còn tên thật của ba người này chưa từng được công khai.
"Hai trong ba người đứng đầu của Thần Quốc vậy mà dám đến đây." Tần Hồng nhíu mày nói.
Tại hắc ám thế giới Trung Quốc có địa vị đặc thù bởi vì Trung Quốc có quá nhiều cường giả. Chỉ nói riêng trong tám vị SS cấp sát thủ đã có ba người là Hoa nhân. Đồng thời, trong nước các vị tông sư về nội gia quyền mặc dù vô cùng ít ỏi nhưng trong nước vẫn là có. Mỗi một vị tông sư nội gia quyền đều có thể sánh với SS cấp sát thủ.
Vì vậy rất nhiều cường giả của hắc ám thế giới đều xưng Trung Quốc là ' cổ lão quốc độ' (quốc gia cổ xưa), ' thần kì quốc độ' (quốc gia thần kì). Trong lòng bọn họ đều chứa đựng một tia kính nể.
Như tổ chức Red lúc đó đều là đưa các sát thủ đến chỗ Hình Ý đại sư 'Đằng Bá Lôi' để cho Đằng Bá Lôi dạy dỗ. Mặc dù Đằng Bá Lôi bọn họ bởi vì một chút nguyên nhân đặc thù nên phải dạy dỗ nhưng bình thường bọn họ đều là lựa chọn Hoa nhân để dậy, hơn nữa tối đa cũng chỉ thu là ký danh đệ tử mà thôi.
"Tần ca, hai SS cấp sát thủ truy sát một chuẩn SS cấp. Nếu như đồng vu quy tận còn không sao, nhưng một khi ảnh hưởng đến bình dân vậy thì hỏng bét!" Lái xe cũng lo lắng nói.
"Đến lúc nguy cấp thì chúng ta dù là hi sinh tính mạng cũng không thể khiến cho bọn họ ảnh hưởng đến bình dân." Tần Hồng hít sâu một hơi, "Bất quá cũng không cần quá lo lắng, những người này còn không đến nỗi sát hại bình dân. Chúng ta hiện tại muốn làm chính là chờ đợi. Hi vọng bọn họ có thể sớm rời khỏi đại lục.
Lái xe gật đầu.
Đối phó SS cấp sát thủ loại ' nhân hình hạch đạn' này, không đến lúc cần thiết thì quốc gia cũng không đối phó bọn họ. Nhưng một khi quốc gia chân chính quyết định đối phó bọn họ ... khẳng định là quốc gia sẽ tập trung đầy đủ lực lượng, nắm chắc một lần có thể tiêu diệt bọn họ thì mới động thủ. Rốt cuộc SS cấp sát thủ một khi không thể giết chết trong một lần thì hậu hoạn vô cùng.
Redmayne gia tộc sau khi biết được thực lực kinh nhân giờ đây của Đằng Thanh Sơn cũng đã bắt đầu sợ hãi, mới không tiếc tất cả mời 'Thần Quốc' tổ chức ra tay.
"Trong vòng ba ngày, toàn bộ thành viên tinh anh của đặc biệt hành động tổ trong phạm vi Giang Tô sẽ tập trung đến Dương Châu thành, cẩn thận phòng bị." Hồng trầm thấp nói.
Trong lúc hai người nói chuyện thì chiếc xe đã theo đường cao tốc hướng về Dương Châu thành đi tới.
"A Quân, hình ảnh và các tin tức liên quân đến ‘phi đao' cô lang và hai trong ba người đứng đầu của Thần Quốc là 'Vishnu' 'Shiva' đã phát đến điện thoại của cậu. Chờ sau khi trở về phải cẩn thận quan sát, đừng để xảy ra chuyện trên đường chạm đến bọn họ đều không nhận ra." Hồng nhắc nhở nói.
Vị lái xe trẻ tuổi này mở điện thoại, cúi đầu nhìn qua một lần: "Đệ chưa từng thấy qua dáng vẻ của ba người bọn họ. Ồ, 'phi đao' cô lang này còn có chút tương tự với Tần ca huynh."
"Đúng rồi, ta cũng cảm giác hơi giống." Tần Hồng nhìn vào hình ảnh trong điện thoại.
Đó chính là hình ảnh khuôn mặt của Đằng Thanh Sơn.
***
Mặc dù trận chiến trước đó dẫn tới toàn bộ hắc ám thế giới chấn động, thậm chí còn khiến cho Đằng Thanh Sơn hắn được gọi là ' chuẩn SS' cấp sát thủ nhưng bản thân Đằng Thanh Sơn lại ẩn cư tại ngoại thành Dương Châu trong một khu dân cư hẻo lánh. Hắn không ra khỏi cửa một bước mà một lòng dưỡng thương, tiềm tu võ đạo.
Trong gian sân yên tĩnh, Đằng Thanh Sơn mặc quần đen áo dài chính đang luyện tập ' Hình Ý tam thể thức'.
Tam thể thức là cơ bản của Hình Ý quyền. Hình Ý quyền có câu nói là ' vạn pháp đều bắt nguồn từ Tam thể thức' . Người mới học cần luyện, Hình Ý đại sư cũng cần luyện, dù là đã đạt đến tông sư cảnh giới cũng là cần luyện tập và thể ngộ. Động tác của Tam thể thức đơn giản, khá thích hợp với người bị trọng thương như Đằng Thanh Sơn.
Từng chiêu thức một do Đằng Thanh Sơn thi triển ra như nước chảy mây trôi, giống như là một loại nghệ thuật để người khác hưởng thụ.
Người ra thường nói bị thương gân cốt phải một trăm ngày. Người bình thường gẫy xương muốn khôi phục thì phải ba tháng mới có thể lành lại. Đương nhiên nếu như xương đã bị tan nát thì vô cùng phiền phức.
Đằng Thanh Sơn đã bước một chân vào tông sư cảnh giới, tố chất thân thể vượt quá người thường rất nhiều, thêm vào đối với khống chế khí huyết trong thân thể đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng.
Phối hợp với mỗi ngày kiên trì tu luyện ' tam thể thức' kết hợp hô hấp, tốc độ khôi phục của hắn nhanh gấp nhiều lần so với người bình thường.
Tốc độ khôi phục của cơ bắp bị xé rách ở tay và phần bụng thì càng nhanh.
Hai mươi mốt ngày sau.
"Những ngày này liên tục ẩn cư tại đây một lòng dưỡng thương tu luyện, cũng không đến qua trong thành phố. Cũng không biết 'Thanh Hà' đã trở về chưa." Đằng Thanh Sơn thầm nói.
Đằng Thanh Sơn rất sáng suốt. Trước đó hắn bị thương căn bản không thể đối phó các sát điên cuồng công kích vì vậy hắn lựa chọn ẩn náu. ' Hắc ám chi thủ' tổ chức mặc dù lợi hại nhưng Đằng Thanh Sơn một lòng trốn tại các khu dân cư căn bản không lộ diện thì đối phương muốn tìm hắn cũng không phải là việc dễ dàng.
"Hai mươi mốt ngày nay tu luyện cuối cùng cũng đã đả thông toàn bộ kinh mạch trên toàn thân, nội kính đã có thể hoàn mĩ xuyên qua mọi nơi." Đằng Thanh Sơn trên mặt lộ ra một nụ cười.
Trong trận chiến với Tôn Trạch, Dole Goth Grove, chiêu 'Hổ Pháo quyền' cuối cùng đã khiến Đằng Thanh Sơn chạm đến ngưỡng cửa của tông sư cảnh giới. Hai mươi mốt ngày nay tiềm tâm tĩnh tu khiến thể chất của hắn cũng dần dần được đề cao, cuối cùng các loại kinh mạch cũng hoàn toàn thông suốt. Nội kính đã có thể dễ dàng tới được khắp toàn thân.
Giờ đây Đằng Thanh Sơn đã xứng danh là một vị tông sư!
Thân thể của con người có kì kinh bát mạch, mười hai kinh mạch chính và rất nhiều kinh mạch nhỏ không rõ tên. Tu luyện nội gia quyền chính là muốn đả thông kinh mạch khắp toàn thân, bao gồm cả các kinh mạch nhỏ. Kì thật trong quá trình đề cao này thì tố chất thân thể cũng tại không ngừng nâng cao.
"Tông sư chính là tông sư. Hai mươi mốt ngày này từ nội gia cực hạn bước vào tông sư cảnh giới mặc dù tố chất thân thể dự đoán chỉ nâng cao 20% - 30% nhưng thực lực lại nâng cao gấp mấy lần." Đằng Thanh Sơn biết tông sư lợi hại như vậy thực ra là bởi vì bọn họ vận dụng lực lượng càng lợi hại.
Đồng dạng là thân thể thì nội gia cực hạn cường giả một quyền chỉ có thể sở hữu một tấn công kích lực nhưng tông sư lại có thể phát huy ra ba bốn tấn công kích lực.
Lúc đó ta mới bẩy tuổi chính là lúc ta đang bị huấn luyện ở Siberia địa ngục huấn luyện doanh. Lúc đó thân thể của ta còn chưa dậy thì nên loại huấn luyện vắt kiệt sức đó đối với thân thể của ta có ảnh hưởng rất lớn. Mặc dù sau này ta gia nhập môn hạ của sư phụ tu tập nội gia quyền. Chính là lúc còn nhỏ bị thiếu sót quá nhiều khiến cho tiềm lực của ta không cao, cho dù là đạt đến nội gia cực hạn nhưng nhân thể cực hạn nhưng tố chất thân thể so với loại người như Dole Goth Grove vẫn là kém không ít."
Chưa vượt qua được tông sư cảnh giới thì con người tối đa chỉ có thể đạt đến cực hạn thân thể của bản thân, không thể vượt quá.
Huấn luyện là cần phải có mức độ.
Giống như là một số vận động viên vì muốn có thành tích nên bọn họ mỗi ngày đều liều mạng rèn luyện, muốn đạt được danh hiệu. Khi còn trẻ bọn họ đạt được rất nhiều thành tích nhưng không ít người trong số bọn họ đến khi trung niên thân thể liền hỏng bét.
Đương nhiên là trình độ huấn luyện của vận động viên còn không quá đáng sợ.
Ví dụ như một số người huấn luyện Quyền Thái. Trong bọn họ có một số người thuần thúy chính là đồ điên, là máy móc. Khi hai mươi tuổi bọn họ rất đáng sợ nhưng rất nhiều người trong số bọn họ thậm chí còn không sống được quá bốn mươi tuổi. Cho dù là bọn họ có thể sống lớn tuổi hơn một chút thì cũng phải chống gậy bởi vì bọn họ đã vắt kiệt quá nhiều tiềm lực nên ngay cả sinh mệnh lực cũng bị sớm tiêu hao đi.
Nội gia quyền lại bất đồng!
Nội gia quyền của Trung Quốc rất thần kì bởi vì mục đích đệ nhất của nội gia quyền tuyệt không phải là giết người mà là dưỡng sinh
Trước dưỡng sinh, sau đó mới đến giết người.
Nếu như là cao thủ thái quyền đến bốn mươi tuổi đã không được nữa thì đối với cường giả nội gia, bốn mươi tuổi chính là thời khắc tối cao. Đặc biệt là nội gia quyền tông sư, dù là tám chín mươi tuổi như cũ đều có thực lực đáng sợ khiến cho người khác phải run rẩy. Mỗi một vị nội gia quyền tông sư chỉ cần không bị giết chết đều có thể sống hơn trăm tuổi.
Từ đó có thể thấy rõ hiệu quả dưỡng sinh của nội gia quyền.
Đương nhiên tại quốc tế thì cổ du già thuật (Thuật Yoga) Của Ấn Độ có lịch sử lâu đời cũng có hiệu quả rất thần kì. Mặc dù cổ du già thuật không thể sánh được với nội gia quyền nhưng nội gia quyền có độ khó khăn cao, cổ du già thuật khó khăn thấp hơn một chút nên những người tu luyện cổ du già thuật ngược lại khá nhiều. Đương nhiên SS cấp trên toàn thế giới, hoặc có thể nói là tông sư cấp cường giả tuyệt đại đa số đều là luyện tập nội gia quyền.
"Một khi đạt đến tông sư cảnh giới thì đã có thể vượt quá nhân thể cực hạn." Đằng Thanh Sơn không thể không lộ ra một nụ cười.
Nội gia cực hạn là có thể hoàn toàn khống chế mỗi một cơ bắp.
Còn tông sư cảnh giới chính là có thể khống chế và dùng lực lượng của cơ bắp, da gân và xương cốt. Đó cũng là nguyên nhân vì sao cùng là một loại thân thể nhưng tông sư cường giả lại có thể phát huy ra lực lượng càng mạnh.
"Bất quá nếu mỗi ngày dần từng bước tu luyện ‘ Tam thể thức ’‘ Ngũ Hành quyền ’‘ Thập nhị hình ’, dần nâng cao sức chịu đựng của xương, đề cao độ dẻo dai của da gân, tăng cường mật độ cơ bắp thì tốc độ này là quá chậm quá chậm." Đằng Thanh Sơn cảm thán một tiếng, "May mà sư phụ truyền cho ta bí kĩ mạnh nhất của Hình Ý quyền là ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật ’."
Nội gia quyền của Trung Quốc có rất nhiều chủng loại. Ngoại trừ tam đại nội gia quyền ra thì còn có Bát Cực quyền, Ngũ Tổ quyền, Hồng quyền, Thông Bối quyền, Vịnh Xuân quyền … rất nhiều loại quyền pháp.
Chính là lý do vì sao Hình Ý quyền, Bát Quái chưởng, Thái Cực quyền lại có thể được xưng là tam đại nội gia quyền còn các loại quyền pháp khác đều thấp hơn một cấp?
Các loại quyền pháp khác chẳng lẽ không thể đạt được đến tông sư cảnh giới? Không phải là như vậy, các môn phái khác cũng có tông tông ra đời và cũng có rất nhiều người học tập.
Chân chính khác biệt chính là sự khác biệt ở tông sư!
Tông sư của Tam đại nội gia quyền bình thường đều mạnh hơn tông sư của các nội gia quyền khác! Các loại nội gia quyền khác sau khi tu luyện đến ‘ tông sư cảnh giới ’ thì đều phải dần dần từng bước tu luyện từ từ nâng cao còn môn phái của tam đại nội gia quyền mỗi phái đều có bí kĩ riêng. Sau khi bọn họ đạt đến tông sư cảnh giới thì mới có thể tu luyện bí kĩ!
Bí kĩ có thể khiến cho thực lực của tông sư cấp tốc nâng cao, và cũng chỉ có tông sư mới có thể tu luyện.
Chúng phân biệt là Hình Ý quyền bí kĩ ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’, Thái Cực quyền bí kĩ ‘ Huyền Võ Bàn Thạch Kính’ và Bát Quái chưởng bí kĩ ‘ Ngư Long Biến’.
‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’do Hình Ý quyền tông sư ‘ Cơ Tế Khả ’ sống tại cuối triều Minh truyền xuống. Trong truyền thuyết thì ‘ Cơ Tế Khả ’ tông sư nuôi một con hổ, khi ngủ ông đều là ngủ cùng với hổ. Sau một thời gian dài quan sát cuối cùng tại hơn trăm tuổi ông sáng tạo ra bí kĩ xưa nay chưa từng có là ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’.
Nói đến xương cốt thì hổ cốt (xương hổ) là nổi danh nhất. Hổ cốt ngâm rượu là bổ thận nhất. Từ đó có thể thấy rõ sự lợi hại của hổ cốt.
Luyện tập ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’chính là giống như một con hổ, nâng cao mật độ kiên cố của gân cốt.
Muốn tu luyện ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’ thì phải đạt đến tông sư cảnh giới, hơn nữa phải sở trường Hổ hình trong Thập nhị hình thì mới có thể tu luyện ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’. Bí kĩ này chỉ có hạch tâm đệ tử (đệ tử trung tâm) trong Hình Ý môn mới được truyền thụ.
"Trước tiên thử nghiệm xem đã."
Đằng Thanh Sơn đột nhiên rạp người xuống giống như một con hổ hình người nằm trên mặt đất. Mặt dù là nằm rạp trên mặt đất nhưng trên thực tế chính là hai tay hai chân của hắn đều chạm đất, các vị trí khác trên thân thể cũng không hề chạm đất. Cơ bắp trên thân thể hắn không những không thể không được run rẩy chút nào mà còn cần phải khống chế hô hấp, nội kình v.v
Lúc thì lưng hắn hơi cong lên, lúc thì rạp xuống. Cột sống của hắn giống như là một con rồng bay lên rồi lại hạ xuống ẩn nấp vào trong mây.
Trong quá trình sống lưng trồi lên hạ xuống thì cơ bắp của hai tay hai chân của hắn cũng đang vận chuyển.
Hô hấp, vận chuyển nội kình phải phối hợp hoàn mĩ với động tác.
Lực lượng từ mười đầu ngón tay của hắn truyền lên xương tay rồi liên tục truyền đến thân thể. Hắn hô hấp cũng dẫn tới lục phủ ngũ tạng chuyển động. Nặng lượng mạnh mẽ của nội kình cũng khiến cho gân cốt hắn sinh ra chấn động. Đằng Thanh Sơn không ngừng điều chỉnh, cố gắng đạt đến trạng thái mà ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’đã nói đến.
Động tác nhìn có vẻ đơn giản nhưng trên thực tế lại rất phức tạp!
So với luyện tập toàn bộ ‘ Hình Ý thập nhị thức ’ đều khó hơn nhiều. Chỉ cần hô hấp của hắn hơi có một chút sai lệch đều không được. Nội kình khống chế chỉ cần có một tia nhầm lẫn cũng không được.
Hắn liên tục thí nghiệm, điều chỉnh!
Động tác của thân hình, hô hấp, vận chuyển nội kình, khống chế gân cốt ...
Hắn phối hợp rất nhiều phương diện, không ngừng điều chỉnh cho đến khi đạt đến hoàn mĩ.
"Hô ~~ hô ~~" Đằng Thanh Sơn quay người đứng lên, cảm thụ lực lượng trên toàn thân ánh mắt hắn sáng lên: "Không nghĩ là tu luyện một ngày lại có thể nâng cao nhiều như vậy, tố chất thân thể ít nhất tăng lên 20%."
Mức độ tăng lên này Đằng Thanh Sơn có thể cảm giác được rõ ràng.
Hắn cũng biết bình thường vừa bắt đầu tu luyện thì tăng lên rõ ràng nhất. Càng về sau mức độ càng thấp.
"Cơ tổ sư sáng tạo ra bí kĩ ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’này quả thật là không thể tưởng tượng. Động tác nhìn có vẻ đơn giản kì thật phức tạp vạn phần. Bí kĩ chính là mang theo động tác của một con hổ khi ngủ nhưng so với toàn bộ Hổ hình quyền trong Thập nhị hình lại phức tạp gấp mười lần, trăm lần. Động tác của thân hình, phối hợp hô hấp, vận chuyển nội kình, khống chế gân cốt các phương diện … cũng không biết Cơ tổ sư phải thí nghiệm bao lâu mới có thể sáng tạo ra."
Đằng Thanh Sơn vô cùng cảm xúc.
Mặc dù đệ nhất đại tổ sư (Tổ sư đời đầu tiên) của Hình Ý quyền là ai không rõ nhưng Cơ Tế Khả chính là vị đại tông sư có địa vị tối cao trong lịch sử của Hình Ý quyền. Rất nhiều Hình Ý môn nhân đều xưng ông là 'Cơ tổ sư'.
***
Thời gian từng ngày trôi qua, Đằng Thanh Sơn hoàn toàn chìm đắm trong ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’. Tố chất thân thể của hắn cũng nâng cao với tốc độ kinh người. Loại tốc độ nâng cao kinh người này cũng khiến trong lòng Đằng Thanh Sơn càng thêm bội phục Cơ tổ sư.
Thoáng cái đã trôi qua nửa tháng.
Nửa tháng này tu luyện ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’đã khiến cho tố chất thân thể của Đằng Thanh Sơn từ khi vừa bắt đầu có thể nâng cao 10% - 20% cho đến ngày thứ mười lăm thì mức độ nâng cao đã hạ thấp đến hầu như không thể phát giác. Bất quá mười lăm này này tố chất thân thể của Đằng Thanh Sơn so với mười lăm ngày trước có thể nói là đã nâng cao gấp đôi.
Mặc dù tố chất Thân thể nâng cao gấp đôi nhưng thực lực của hắn nâng cao không chỉ là gấp đôi.
"Ta liên tục chìm đắm trong tu luyện ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’, đều quên đến nhìn đệ đệ 'Thanh Hà'. Đằng Thanh Sơn không thể không mỉm cười. Thực tế là khi vừa chạy trốn vào trong nước thì Đằng Thanh Sơn lo lắng bản thân bị hai người ‘ thần thương thủ ’‘ toái thể cơ ’ liên thủ tiêu diệt nên mới vội vã trong mong trước khi chiến đấu có thể nhìn thấy đệ đệ ‘ Thanh Hà ’.
Còn hiện tại ...
Sau khi đạt đến tông sư cảnh giới thì Đằng Thanh Sơn tu luyện ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’. Có thể nói là hắn đã đứng tại nơi cao nhất của thế gian, thực lực so với trước khi đột phá nào chỉ mạnh hơn gấp mười lần.
Tất nhiên là Đằng Thanh Sơn không có cảm giác vội vã, không vội đi tìm đệ đệ.
"Trước tiên phải tìm hiểu một chút tình huống bên ngoài lúc này." Đằng Thanh Sơn tiến vào trong phòng, mở máy tính kết nối mạng sau đó dùng biện pháp giống lần trước liên hệ với 'Elena'.
"Elena!" Đằng Thanh Sơn gõ bàn phím.
Lát sau --
"A, Lang. Cuối cùng anh cũng đã liên hệ với tôi! Đã ròng rã một tháng rồi. Tôi còn sợ là anh đã chết." Nơi xa xôi thành phố Luân Đôn nước Anh, Elena chân trần ngồi trước máy tính, lắc lư đôi chân trắng ngần, gõ bàn phím phát tiết ra sự bất mãn của bản thân.
"Vết thương của anh thế nào, đã lành chưa?" Elena lo lắng hỏi.
"Đã ổn rồi. Đúng rồi, hiện tại tình huống bên ngoài thế nào?" Đằng Thanh Sơn dò hỏi.
Trên mặt Elena lộ ra chút lo lắng, trầm ngâm chốc lát mới gõ bàn phím trả lời: "Lang, anh rất lợi hại. Anh lại có thể giết Tôn Trạch và Dole Goth Grove. Hiện tại anh được bình là đệ nhất nhân trong năm mươi S cấp sát thủ, được họi là 'chuẩn SS' cấp sát thủ. Anh phải không đang rất đắc ý? Bất quá tôi phải nói cho anh biết một tin tức hỏng bét."
"Nói đi." Đằng Thanh Sơn nhướn mày.
"Khả năng là Redmayne gia tộc thẹn quá hóa giận, cũng có khả năng là thực lực của anh đại tiến khiến cho Redmayne gia tộc lo lắng anh trả thù bọn họ. Tóm lại là Redmayne đã trả giá đắt, mời đến tổ chức đệ nhất trên thế giới là 'Thần Quốc' ra tay. Hai trong ba người đứng đầu của 'Thần Quốc' là 'Vishnu' và 'Shiva' dự đoán hiện tại sớm đã đến Trung Quốc và đang liên tục truy tìm tung tích của anh."
Đằng Thanh Sơn biến sắc.
"Hai trong ba người đứng đầu của Thần Quốc?" Dù là thực lực đại tiến nhưng Đằng Thanh Sơn cũng phải giật mình.
Ba người đứng đầu của Thần Quốc được xưng là thần! Đương nhiên ba người này đều là SS cấp sát thủ, tuyệt đối là tông sư cảnh giới cường giả. Hơn nữa ba người đứng đầu của Thần Quốc bước vào tông sư cảnh cảnh đã rất nhiều năm. Bước vào tông sư cảnh giới rất nhiều năm và vừa mới bước vào tông sư cảnh giới đó là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Mặc dù Đằng Thanh Sơn bởi vì tu luyện ‘ Hổ Hình Thông Thần Thuật’ khiến cho tố chất thân thể của hắn nâng cao gấp đôi, hầu như là thành tựu cả đời của một vị tông sư bình thường.
Chính là ...
Địch nhân là hai trong ba người đứng đầu, là vô địch truyền thuyết trong thế giới hắc ám. Nhiều năm như vậy không ai có thể giết chết một trong ba người này.
"Lần này vậy mà mời đến bọn họ, hơn nữa còn là hai người cùng một chỗ xuất phát đến đối phó ta. Bọn họ thật là coi trọng ta!" Đằng Thanh Sơn mặc dù cảm thấy áp lực nhưng đáy lòng hắn cũng nổi lên chiến ý.
Đằng Thanh Sơn không biết là Thần Quốc điều động hai trong ba người đứng đầu tổ chức đến là bởi vì lo lắng Đằng Thanh Sơn có sư môn tại Trung Quốc. Hai người nếu như gặp phải Hình Ý môn tông sư xuất sơn giúp đỡ Đằng Thanh Sơn thì bọn họ sẽ gặp nguy hiểm. Chính vì vậy nên bọn họ mới phái hai người liên thủ truy sát Đằng Thanh Sơn.
Hai người liên thủ, tiến khả công, thối khả thủ (Tiến tới trước thì có thể tấn công, lùi lại thì có thể phòng thủ), chẳng khác nào tăng thêm một tầng bảo hiểm.
'Thần Quốc' tiếp thu nhiệm vụ cho đến giờ trong từ điển chưa hề có hai chữ ‘thất bại’!
Chương 10. ĐỐI NGÃ TIẾU LIỄU Dịch: vaan_2410
Nguồn: TTV
Biết rằng hai trong ba người đứng đầu của tổ chức đệ nhất trên thế giới là ‘Thần Quốc’ đã đi đến Trung Quốc muốn truy sát bản thân nhưng Đằng Thanh Sơn lại không có chút nào khẩn trương mà ngược lại có chút chờ đợi! Sau khi đạt đến tông sư cảnh giới, lại tu luyện ‘Hổ Hình Thông Thần Thuật’ thì thực lực của Đằng Thanh Sơn so với quá khứ đã không chỉ là mạnh hơn gấp mười lần.
Nếu như là hiện tại hắn lại gặp đến Tôn Trạch và Dole Goth Grove thì chỉ cần hắn nhất tay nhấc chân liền đã có thể giết chết đối phương.
Cao thủ tịch mịch, muốn tìm đối thủ cân sức là cực khó.
" Ba người đứng đầu, vô địch truyền thuyết? Truyền thuyết này sẽ bị ta phá vỡ."
Từ sáng sớm Đằng Thanh Sơn đã rời khỏi chỗ ở và thuê một chiếc xe taxi.
" Đi đến khu phố cổ. Ông biết Dương Liễu trà xã chứ? “ Sau khi tiến vào trong xe Đằng Thanh Sơn liền nói với lái xe.
Lái xe cười nói: " Biết rồi, tôi ở Dương Châu đã vài chục năm, Dương Liễu trà xã ở chỗ nào làm sao lại không biết. Yên tâm, trong vòng mười phút sẽ đến nơi! "
Quả nhiên là mười phút sau Đằng Thanh Sơn đã đến Dương Liễu trà xã.
***
Một chiếc xe Audi lướt đi trên con đường của khu phố cổ, ngồi tại vị trí bên cạnh lái xe chính là Lâm Thanh.
" Hi, Lâm thư. Mấy hôm nay tỉ có gặp đến Đằng Thanh Sơn không? “ Lái xe chính là Tiếu Mẫn.
Lâm Thanh lắc đầu: " Đã một tháng rồi nhưng một chút tin tức đều không có. Đành chịu, tỉ cũng không muốn mang đến phiền phức cho hắn. Đành coi tất cả những điều này chỉ là một giấc mộng vậy." Lâm Thanh Lập tức tự chế giễu cười, " Tỉ, cũng chỉ có quyền nằm mơ mà thôi." Đột nhiên tiếng điện thoại trong trẻo vang lên, Lâm Thanh từ trong túi lấy điện thoại ra.
" A lô." Lâm Thanh vừa mở miệng sắc mặt lập tức liền hơi biến đổi.
" Tối hôm nay? Được rồi, chỗ cũ gặp." Lâm Thanh liền dập máy, sắc mặt rất khó coi.
Tiếu Mẫn lén lút nhìn Lâm Thanh nhẹ giọng nói: " Là Lý Minh Sơn à? "
" Ngoại trừ hắn ra thì còn có ai? “ Ánh mắt của Lâm Thanh mang theo chút căm hận.
" Nếu như hắn chết đi thì tốt." Tiếu Mẫn cũng bất lực nói.
" Hanh, tỉ chỉ mong cho hắn chết đi nhưng loại tai họa này lại sống rất lâu. Được rồi, A Mẫn. Dừng xe tại phía trước Dương Liễu trà xã cho tỉ xuống xe ở đó." Lâm Thanh nói.
Nơi không xa chính là Dương Liễu trà xã, chiếc xe chầm chậm dừng lại. Sau khi Lâm Thanh xuống xe, Tiếu Mẫn liền lái xe rời khỏi.
Lâm Thanh Tiến vào Dương Liễu trà xã. Cách trang trí của trà xã kết hợp với phục vụ viên mặc trang phục tiểu nhị lúc cổ đại khiến cho không khí cổ xưa ập vào mặt mà đến.
Bất quá Lâm Thanh không có tâm tình thưởng thức những điều này. Nàng đi đến đây chỉ là vì muốn khiến cho tâm tình bình tĩnh một chút mà thôi.
Lâm Thanh thói quen đi lên tầng hai của trà xã, ánh mắt nhìn quanh. Ý chí của nàng vốn rất sa sút nhưng ánh mắt lại đột nhiên sáng lên, hô hấp của toàn thân cũng hơi gấp gáp. Lâm thanh liền bước tới hai bước: " Đằng Thanh Sơn! "
" Lâm Thanh? “ Đằng Thanh Sơn chính đang nhàn nhã uống trà, nhìn thấy người đến là Lâm Thanh thì hắn liền mỉm cười.
Lâm Thanh ngồi xuống đối diện với Đằng Thanh Sơn, có chút kinh ngạc lại có chút nghi hoặc dò hỏi: " Mấy hôm nay anh có sự việc quan trọng gì à? Tôi liên tục không nhìn thấy anh đến đây." Câu nói đó tiết lộ ra một sự thật - Lâm Thanh bản thân mỗi ngày đều đi đến Dương Liễu trà xã, mục đích của nàng không cần nói cũng biết.
" Lâm Thanh, cô mỗi ngày đều rỗi rãi như vậy à? “ Đằng Thanh Sơn hỏi.
Lâm Thanh mỉm cười nói: " Công việc trong công ty cũng rất đơn giản. Sự việc bình thường thì nhân viên đều có thể giải quyết được, gặp đến việc lớn mới phải tìm đến tôi. Đúng rồi, Đằng Thanh Sơn. Trước đây anh ở An Nghi huyện thành, hiện tại lại ở Dương Châu thành không về nhà. Chẳng nhẽ thê tử của anh không lo lắng giục anh trở về à? “
" Nhà? “ Đằng Thanh Sơn sâu trong đáy lòng đã bị chấn động.
Bản thân có nhà chăng?
Khi còn nhỏ thì bản thân coi cô nhi viện là nhà, nơi đó có viện trưởng nãi nãi, nơi đó có đệ đệ Thanh Hà. Sau này hắn trở thành sát thủ thì chỉ cần cùng Tiểu Miêu ở đâu thì nơi đó chính là nhà.
Hiện tại thì sao?
Bản thân còn có nhà chăng?
Đằng Thanh Sơn không nhịn được lại mân mê chiếc tiểu đỉnh đeo trên ngực vì đó là di vật của thê tử ‘Tiểu Miêu’ .
" Đằng Thanh Sơn? “ Lâm Thanh thấy Đằng Thanh Sơn sững sờ liền hét lên nói.
Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu lên nhìn nàng : " Thê tử của tôi đã chết rồi."
" Đã chết? “ Lâm Thanh trợn trừng mắt.
Trẻ tuổi như vậy có thê tử đã đủ để khiến cho người ta rất kinh ngạc rồi, vậy mà ngay cả thê tử cũng đều đã chết. Điều này càng không thể tưởng tượng được.
" Cô đừng hỏi nữa? “ Đằng Thanh Sơn hơi nhíu mày.
Lâm Thanh cũng rất rõ đạo lý đối nhân xử thế. Nàng biết rằng trẻ tuổi như vậy đã có thê tử nhưng thê tử lại đã chết đi, thêm vào thân thủ của Đằng Thanh Sơn rất cao cường, khẳng định hắn có bí mật rất lớn. " Đằng Thanh Sơn, anh biết nhiều về Dương Châu thành không? Anh đã đến Sấu tây hồ chưa? Đã đến Cá viên chưa? “ Lâm Thanh liền bắt đầu thay đổi chủ đề.
Đằng Thanh Sơn cũng liền từng câu từng câu một nói chuyện với Lâm Thanh nhưng chú ý lực của Đằng Thanh Sơn lại hầu như đều tập trung tại nhà của đệ đệ ‘Thanh Hà’ .
Chốc chốc hắn lại nhìn một lần, chỉ cần có người đi qua nhà của ‘Thanh Hà’ thì Đằng Thanh Sơn đều chú ý đến.
Đến khoảng mười rưỡi sáng, một chiếc xe Audi A6 màu đen đi đến trước cửa nhà của Thanh Hà liền dừng lại. Từ trong đó đi ra một người dáng vẻ cao lớn cường tráng, cao khoảng một mét chín mươi. Từ bên kia cửa xe đi ra một nữ tử mặc đầm bầu, mang theo một cái bụng lớn.
" Thanh Hà! " Đằng Thanh Sơn không nhịn được đáy lòng một hồi mừng phát cuồng.
" Là Thanh Hà! " Đằng Thanh Sơn có một chút tư liệu của đệ đệ Thanh Hà, cũng biết hình dạng giờ đây của đệ đệ Thanh Hà. Thêm vào vẻ mặt của ‘Thanh Hà’ và bản thân cũng có vài phần tương tự. Tối quan trọng là... Loại liên hệ của huyết mạch khiến cho Đằng Thanh Sơn vừa nhìn thấy liền cảm thấy rất thân thiết.
" Chắc hẳn đó là thê tử ‘Lý Nhiễm’ của Thanh Hà." Đằng Thanh Sơn trên mặt không thể không lộ ra một nụ cười.
Nhìn thấy đệ đệ và thê tử đằm thắm thì Đằng Thanh Sơn đáy lòng cũng vô cùng vui vẻ.
" Tiểu Nhiễm, để ta xách đồ cho. Nàng đã mang bầu to như vậy rồi, đừng loạn động." Lúc này Tần Hồng mở cốp sau của xe lấy ra hai chiếc va li lớn.
" Muội không sao." Lý Nhiễm đưa tay xoa bụng, trên mặt tràn đầy nụ cười.
Tần Hồng theo thói quen hướng bốn phía nhìn quanh một lần, nhưng chính là như vậy lại khiến cho hắn chú ý đến cửa sổ tầng hai của ’Dương Liễu trà xã’ phía đối diện có một người đang nhìn vào hắn. Đặc biệt là hình dạng của đối phương khiến cho Tần Hồng cảm giác đến phảng phất như là bị một luồng nước lạnh dội lên người.
" Lang! "
" Phi đao cô lang! " Tần Hồng sợ đến nỗi trái tim co giật mạnh.
Mặc dù hơn một tháng trước Tần Hồng đã đạt được tin tức nhưng các tinh anh phòng bị rất lâu đều liên tục không phát hiện ra tung tích của ‘phi đao cô lang’, cũng không phát hiện ra tung tích hai người đứng đầu của tổ chức ‘Thần Quốc’ . Điều này khiến cho tinh thần của Tần Hồng hơi có chút buông lỏng. Hắn còn tưởng rằng phi đao ‘cô lang’ sớm đã rời khỏi Dương Châu.
" Hắn vẫn ở nơi đây." Tần Hồng đột nhiên lại bình tĩnh lại.
Lúc đó Tần Hồng cũng kinh ngạc phát hiện ra phi đao ‘cô lang’ vậy mà lại đối về phía hắn gật đầu cười cười.
Tần Hồng cũng giả vờ rất tự nhiên hướng về phía Đằng Thanh Sơn cười.
" Đi, chúng ta vào trong nhà thôi." Tần Hồng cũng không dám quá do dự liền lập tức mang theo thê tử nhanh chóng tiến vào trong nhà.
...
Trên tầng hai của trà xã, Đằng Thanh Sơn đáy lòng vô cùng vui sướng. Trên mặt cũng không kìm được lộ ra nụ cười.
" Thanh Hà, cuối cùng ta cũng đã nhìn thấy đệ đệ Thanh Hà! Ha ha, không nghĩ đến là đệ muội cũng đã có mang. Quá tốt...." Đệ đệ ‘Thanh Hà’ là thân nhân duy nhất của bản thân. Hai mươi hai năm không thấy, hiện tại lại một lần nhìn thấy. Đặc biệt là đệ đệ lại sinh hoạt hạnh phúc như vậy.
Đằng Thanh Sơn vui vẻ từ trong đáy lòng!
" Đệ đệ sinh hoạt hạnh phúc, hiện tại trong đáy lòng của ta không còn lại chút nào vướng mắc cả." Đằng Thanh Sơn từ sâu trong đáy lòng đều rất cao hứng và thoải mái. Tâm nguyện suốt hai mươi hai năm của hắn cuối cùng cũng đã hoàn thành.
Hắn không dự định đến nói chuyện cùng Thanh Hà và cũng không dự định nhận huynh đệ.
Bởi vì ...
Hắn không muốn khiến cho Thanh Hà biết rằng nó có một vị ca ca như vậy. Rốt cuộc Đằng Thanh Sơn hắn kẻ thù có không ít, chẳng hạn như là Redmayne gia tộc! Đặc biệt là làm sát thủ nhiều năm như vậy thì hắn kết thù oán với cực nhiều kẻ thù. Thanh Hà mặc dù cũng là thành viên của quốc gia đặc thù bộ môn nhưng mà cái vòng luẩn quẩn mà Đằng Thanh Sơn đang tham gia chính là chiếc vòng luẩn quẩn cao nhất của thế gian con người.
Cao thủ cường địch của Đằng Thanh Sơn nhiều như mây. Một khi bị kẻ thù biết rằng Thanh Hà là đệ đệ của hắn thì việc bọn họ muốn giết Thanh Hà trút căm phẫn quả là dễ như trở bàn tay.
" Thanh Hà." Đằng Thanh Sơn nhìn nơi ở của đệ đệ, chỉ có thể trong lòng lặng lẽ chúc phúc đệ đệ.
***
Sau khi Tần Hồng và thê tử ‘Lý Nhiễm’ tiến vào trong phòng ngủ, Lý Nhiễm định kéo rèm cửa mở cửa sổ liền bị Tần Hồng ngăn lại.
" Đừng kéo rèm cửa." Tần Hồng lúc này mới có thể thở ra một hơi.
" Làm sao." Lý Nhiễm cuối cùng phát giác ra có điểm không đúng.
" Vừa rồi người trên tầng hai của Dương Liễu trà xã chính là phi đao ‘cô lang’ ! " Tần Hồng nhẹ giọng nói.
Lý Nhiễm cũng bị dọa nhảy dựng lên. Nàng là thê tử của Tần Hồng đồng thời cũng là thành viên của Đặc biệt hành động tổ, đương nhiên cũng biết không ít bí mật.
" Phi đao ‘cô lang’ ? Huynh nói là phi đao ‘cô lang’ đang ở ngay bên cạnh chúng ta? “ Lý Nhiễm trước đó tuyệt không nhìn thấy Đằng Thanh Sơn.
Tần Hồng gật đầu trầm giọng nói: " Tiểu Nhiễm, ổn rồi. Loại nhân vật đáng sợ như phi đao ‘cô lang’ không là chúng ta có thể đối phó." Lập tức Tần Hồng liền rút điện thoại ra bấm số: " Alô, Dương ca à. Đệ đã phát hiện ra phi đao ‘cô lang’ . Đúng rồi, hắn đang ngồi tại gian trà xã cách nhà của đệ không xa."
" Đệ biết rồi, đệ sẽ không manh động (hành động thiếu suy nghĩ). Được rồi, tất cả chờ Dương ca huynh đến sắp đặt. Ok, đệ đã hiểu! "
Lập tức Tần Hồng liền dập máy.
" Thế nào, Dương ca nói gì? “ Lý Nhiễm hỏi.
Tần Hồng bất lực cười: " Còn có thể nói gì? Dương ca ra lệnh chúng ta điều gì cũng đừng làm, huynh ấy sẽ tự thân đến bố trí nhân thủ... Không có biện pháp, rốt cuộc phi đao ‘cô lang’ loại nhân vật này quá mạnh. Bọn họ loại nhân vật này cho dù là biết rõ rằng có người đang truy tìm thì bọn họ như cũ vẫn có thể tự do tự tại ngồi uống trà. Điều này là vì sao? “
" Bởi vì bọn họ không sợ hãi gì cả."
Tần Hồng đột nhiên nhíu mày: " Tiểu nhiễm, ta nhớ là vừa rồi ‘phi đao’ cô lang hướng về phía ta mỉm cười."