20-03-2008, 12:26 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
PHẦN II - Chương 23
- Em đã được biết vá» những ná»— lá»±c phấn đấu cá»§a anh, - Dede cãi - Nếu bây giá» anh ngưng ngang thì tất cả những gì anh đã là m sẽ bị tiêu huá»·. Anh không có quyá»n là m như thế. Anh không thể là m như thế được.
Ãnh Sáng Ban Ngà y vẫn bướng bỉnh. Anh lắc đầu và mỉm cưá»i như trêu ngươi.
- Sẽ không có gì bị tiêu huá»· cả, Dede ạ. Em không hiểu gì vá» cái trò là m ăn nà y đâu. Tất cả má»i thứ Ä‘á»u là trên giấy tá» cả, em hiểu không? Cái số và ng anh đã đà o được ở vùng Sông Klondike đâu rồi? À, thì ra nó vẫn ở trong đống và ng hai mươi đô-la, trong những chiếc đồng hồ Ä‘eo tay và nhẫn cưới bằng và ng chứ ở đâu nữa. Dù có chuyện gì xảy đến vá»›i anh chăng nữa thì những đồng và ng hai mươi đô-la, những chiếc đồng hồ Ä‘eo tay và những chiếc nhẫn và ng đó vẫn cứ tồn tại thôi. Tỉ như anh có ngã lăn ra chết lúc nà y đây thì chuyện đó cÅ©ng chẳng ăn nhằm gì đến số và ng đó cả. Trong tình hình hiện nay thì số và ng ấy vẫn còn đó. Anh chỉ có giấy tá» thôi, giấy chá»§ quyá»n cá»§a hà ng ngà n mẫu đất. Cứ đốt hết đống giấy tỠấy Ä‘i và đốt luôn cả anh Ä‘i nữa thì số đất Ä‘ai đó vẫn tồn tại phải không nà o? Mưa vẫn rÆ¡i, các hạt giống sẽ nẩy mầm, cây cối sẽ má»c lên, nhà cá»a vẫn còn nguyên, xe cá»™ vẫn cứ qua lại trên số đất Ä‘ai đó. Tất cả công việc chỉ là giấy tá». Nếu anh có mất hết cả giấy tá» hoặc mất mạng Ä‘i nữa thì má»i thứ cÅ©ng vẫn thế. Nó sẽ không thay đổi được ngay cả má»™t hạt cát trong số đất Ä‘ai đó, hoặc không thể bắt má»™t ngá»n cá» phải quay ngược hướng được cÆ¡ mà .
- Sẽ không có gì mất Ä‘i cả. Không mất Ä‘i má»™t thứ gì hết, ngay cả má»™t cây cá»™t móng ở bến tà u, má»™t cái Ä‘inh đóng đưá»ng ray xe lá»a, hoặc má»™t ounce hÆ¡i trong chiếc máy Ä‘o cá»§a má»™t chiếc phà . Dù anh hoặc ai đó giữ những giấy tỠđó Ä‘i nữa thì xe cá»™ vẫn cứ tiếp tục chạy như thưá»ng. Con nước đã hướng vá» Oakland. Thiên hạ Ä‘ang đổ xô vỠđó. Má»i ngưá»i sẽ lại bán những lô đất dà nh để cất nhà . Là m sao mà chặn đứng nổi con nước đó. Cho dù có gì xảy đến vá»›i anh hoặc cái đống giấy tá» cá»§a anh Ä‘i nữa thì ba trăm ngà n dân vẫn cứ đổ xô vỠđó như thưá»ng. Rồi sẽ vẫn có xe để đưa há» Ä‘i đây Ä‘i đó, vẫn có nhà cho hỠở, vẫn có nước trong cho há» dùng, vẫn có Ä‘iện cho hỠánh sáng và tất cả những thứ khác nữa.
Ngay lúc đó chiếc ô tô chở Hegan xịch đến. Hai ngưá»i có thể nghe thấy tiếng còi xe vang qua ô cá»a sổ để ngá», và thấy chiếc ô tô Ä‘áºu lại song song vá»›i chiếc ô tô đỠlá»›n. Trong xe có cả Unwin và Harrison nữa. Jones ngồi chung băng vá»›i tà i xế.
Ãnh Sáng Ban Ngà y nói vá»›i Dede:
- Anh sẽ chỉ gặp Hegan thôi. Những kẻ khác thì chẳng cần gặp là m gì. HỠcứ ngồi trong xe mà đợi!
Khi đến cá»a phòng, Hegan há»i Dede:
- Bộ ông ấy say hả?
Nà ng lắc đầu và đưa anh ta và o phòng. Ãnh Sáng Ban Ngà y lên tiếng:
- Chà o cáºu, Larry. Ngồi xuống nghỉ cân Ä‘i. Cáºu chắc Ä‘ang bấn lắm hả?
- DÄ© nhiên, - anh chà ng Ãi NhÄ© Lan nhá» thó quáºt lại ngay - Hai ngân hà ng Grimshaw và Hodgkins sẽ sáºp tiệm ngay nếu chúng ta không là m má»™t chuyện gì đó để giúp há». Sao anh không đến văn phòng? Anh định giải quyết giúp há» như thế nà o đây?
- Chẳng thế nà o cả, - Ãnh Sáng Ban Ngà y kéo dà i giá»ng nói má»™t cách lưá»i lÄ©nh - Tá»› nghÄ© có lẽ cứ để cho há» sáºp tiệm quách cho rồi.
- Nhưng mà …
- Từ trước đến nay tá»› chẳng có dÃnh dáng gì đến bá»n Grimshaw và Hodgkins cả. Tá»› chẳng nợ nần gì chúng hết. HÆ¡n nữa bản thân tá»› cÅ©ng sắp sáºp tiệm rồi còn gì. Nghe nà y, Larry, cáºu biết tá»› mà cáºu biết má»™t khi tá»› đã quyết định việc gì thì sẽ không thay đổi nữa. Bây giỠđã quyết định rồi. Tá»› đã chán ngấy toà n bá»™ cái trò chÆ¡i nà y rồi. Tá»› sẽ phá»§i tay khá»i má»i thứ cà ng nhanh chừng nà o cà ng tốt chừng nấy. Mà cách nhanh nhất có lẽ là cỠđể mặc cho nó sáºp tiệm.
Hegan nhìn chằm chằm và o ông chá»§ cá»§a mình. Rồi anh ta hướng cái nhìn hoảng loạn cá»§a mình vá» phÃa Dede. Nà ng gáºt đầu tá» vẻ thông cảm.
Ãnh Sáng Ban Ngà y nói tiếp:
- Cứ để nó sáºp tiệm Ä‘i Larry ạ. Việc bây giá» cáºu rán là m là cố mà bảo vệ cho cáºu và cho những ngưá»i bạn cá»§a ta. Bây giá» cáºu hãy nghe tá»› nói cho biết phải là m gì đây nà y. Rán là m má»i chuyện cho tháºt gá»n và tháºt khéo. Äừng để hại đến ai cả. Tất cả những ai đã từng chung lưng đấu cáºt vá»›i ta thì cần được thoát khá»i cuá»™c khá»§ng hoảng nà y má»™t cách an toà n. Tất cả lương bổng mà ta đã giữ lại cá»§a cá»™ng nhân thì phải thanh toán lại cho há» sòng phẳng ngay láºp tức. Tất cả số tiá»n mà ta đã mượn cá»§a công ty cấp nước, công ty xe Ä‘iện và công ty phà cÅ©ng phải hoà n trả lại cho há». ÄÆ°Æ¡ng nhiên bản thân cáºu cÅ©ng không thể để bị hại. Tất cả những công ty nà o mà cáºu có cổ phần cÅ©ng Ä‘á»u phải thoát nạn an toà n…
- Anh Ä‘iên rồi, Ãnh Sáng Ban Ngà y ạ! - anh chà ng luáºt sư nhá» thó kêu lên - Anh nói như má»™t kẻ loạn trà ấy. Anh là m sao thế? Bá»™ ăn nhầm thuốc lú rồi hay sao váºy?
- Äúng thế, - Ãnh Sáng Ban Ngà y mỉm cưá»i đáp - Tá»› đã ăn phải thuốc lú và bây giá» tá»› Ä‘ang phải khạc ra đây nà y. Tá»› đã phát ốm lên vì cuá»™c sống đô thị và cái trò là m ăn nà y rồi. Tá»› sẽ bá» Ä‘i để đến vá»›i ánh mặt trá»i, vá»›i miá»n quê và vá»›i đồng cá» xanh tươi. Tá»› sẽ cùng Ä‘i vá»›i Dede. Như thế cáºu rất hân hạnh là ngưá»i đẩu tiên chúc mừng bá»n mình đấy nhé.
- Chúc mừng cái… cái con khỉ? - Hegan buột miệng nói - Tôi không chịu nổi cái kiểu khùng lùng điên điên nà y được?
- á»’ cáºu chịu nổi chứ sao lại không, bởi vì nếu cáºu không chịu nổi Ä‘iá»u đó thì sá»± sáºp tiệm sẽ còn ghê gá»›m hÆ¡n và nhiá»u kẻ khác sẽ bị hại. Bây giá» cáºu cÅ©ng có đến hÆ¡n má»™t triệu bạc rồi đấy, nếu cáºu chịu nghe tá»› thì cáºu sẽ thoát khá»i cÆ¡n khá»§ng hoảng nà y mà không bị sứt đến má»™t miếng da. Riêng tá»› thì tá»› lại muốn bị hại cÆ¡, bị hại cho đến cùng cá»±c. Tá»› muốn như váºy, và chẳng có ai, cá nhân hay táºp thể, có thể đứng chắn không cho tá»› đạt được Ä‘iá»u tá»› muốn cả. Cáºu hiểu chứ Hegan? Hiểu rồi chứ?
- Cô đã là m gì anh ta váºy? - Hegan quay sang sừng sá»™ vá»›i Dede.
- Thôi im Ä‘i nà o, Larry, - Lần đầu tiên trong cuá»™c nói chuyện Ãnh Sáng Ban Ngà y nói bằng giá»ng gay gắt. Trên gương mặt anh lại hiện lên những nét độc ác - Cô Mason sẽ là vợ tôi. Tôi cho anh tá»± do muốn nói gì vá»›i cô ấy thì cứ nói, nhưng anh phải nói bằng má»™t giá»ng Ä‘iệu khác kìa, nếu không thì anh chỉ có nước Ä‘i nhà thương thôi đấy. Như thế cÅ©ng là má»™t kiểu sáºp tiệm mà bản thân tôi cÅ©ng không ngá» tá»›i. Còn má»™t Ä‘iá»u nà y nữa tôi muốn nói vá»›i anh. Tất cả chuyện nà y là tá»± tôi gây ra, chÃnh nà ng cÅ©ng nói là tôi Ä‘iên đấy.
Hegan buồn đến mức không còn biết nói gì. Anh ta chỉ giương mắt ra nhìn và lắc đầu.
- DÄ© nhiên toà án sẽ phái ngưá»i đến xem xét sá»± thể, Ãnh Sáng Ban Ngà y nói - Nhưng há» sẽ không là m phiá»n chúng ta lâu đâu. Chuyện anh cần là m ngay bây giá» là lo cho má»i ngưá»i - những ngưá»i đã cho tôi vay tạm lương, tất cả các chá»§ nợ và công ty đã sát cánh bên ta. Có cái miếng đất mà bá»n ngưá»i ở New Jersey cứ nà i nỉ mua lại đó. Anh chỉ cần gợi ý là há» sẽ mua ngay và i ngà n mẫu. Cả miếng đất tốt nhất ở Fairmount nữa, nếu hỠđược mua má»™t phần ở đó thì há» dám sẵn sà ng trả má»—i mẫu má»™t ngà n đô-la lắm đấy. Như váºy cÅ©ng đỡ cho ta được phần nà o. Còn cái miếng đất năm trăm mẫu nữa, nếu há» chịu trả má»—i mẫu hai trăm đô-la thì kể cÅ©ng may.
Từ nãy đến giá» Dede vẫn lÆ¡ đãng. Bá»—ng nhiên nà ng nảy ra má»™t ý định và nà ng bước tá»›i trước mặt hai ngưá»i đà n ông. Mặt nà ng tái Ä‘i nhưng đầy vẻ kiên quyết khiến cho Ãnh Sáng Ban Ngà y nhá»› lại anh đã thấy cÅ©ng cái vẻ mặt ấy và o ngà y đầu tiên nà ng cưỡi thá» con Bob.
- Gượm đã, nà ng nói - Em có Ä‘iá»u muốn nói. Anh Elam, nếu anh là m cái việc Ä‘iên rồ nà y thì em không lấy anh đâu. Em từ chối thẳng đấy.
Hegan, trong cơn đau khổ, vội đưa mắt nhìn nà ng với vẻ biết ơn.
- Em đã nói thế thì anh cÅ©ng đà nh phó mặc cho số mệnh thôi, - Ãnh Sáng Ban Ngà y vừa bắt đầu nói thế thì Dede đã chặn ngay.
- Gượm đã! Em sẽ lấy anh nếu như anh không là m chuyện đó!
- Như váºy để anh nói lại xem có đúng ý em không nhé, - Ãnh Sáng Ban Ngà y nói má»™t cách cháºm rãi y như Ä‘ang lá»±a từng lá»i khiến ngưá»i nghe phải bá»±c mình - Theo chá»— anh hiểu, nếu anh cứ tiếp tục cái trò là m ăn nà y thì em sẽ lấy anh chứ gì? Em sẽ lấy anh nếu anh cứ tiếp tục là m việc đến mụ cả ngưá»i và suốt ngà y nốc rượu Martini chứ gì?
Cứ sau má»—i lần há»i, anh lại dừng lại, và Dede gáºt đầu xác nháºn.
- Mà em sẽ lấy anh ngay chứ?
- Äúng.
- Ngay hôm nay? Ngay bây giỠchứ?
- Äúng.
Ãnh Sáng Ban Ngà y suy nghÄ© má»™t hồi.
- Không, cô bé ạ, anh không chịu đâu. Không thể như váºy được, và chÃnh em cÅ©ng biết đấy. Anh muốn có em - toà n bá»™ Ä‘á»i em. Và để đạt được Ä‘iá»u đó thì anh cÅ©ng phải cho em toà n bá»™ Ä‘á»i anh. Nếu anh còn tiếp tục là m ăn thì anh sẽ chẳng còn gì để cho em cả. Dede Æ¡i, nếu em cùng sống trên căn trại ấy vá»›i anh thì anh sẽ chắc chắn giữ được em và giữ được cả cho anh nữa. Anh muốn chắc chắn giữ được em cÆ¡. Em muốn nói gì thì cứ nói, nhưng chắc chắn em vẫn phải lấy anh như thưá»ng. Thôi Larry, bây giá» cáºu Ä‘i Ä‘i. Má»™t lát nữa tá»›i sẽ có mặt tại khách sạn. Vì tá»› không muốn bước chân và o văn phòng nữa nên cứ Ä‘em tất cả giấy tỠđến phòng ở khách sạn cho tá»› ký. Lúc nà o cáºu cần, cứ việc gá»i Ä‘iện thoại đến đó. Cứ để cho má»i thứ sáºp tiệm, cáºu hiểu rõ rồi chứ? Äối vá»›i tá»› coi như đã xong.
Ãnh Sáng Ban Ngà y đứng dáºy tỠý tiá»…n Hegan ra cá»a. Hegan rõ rà ng là bị kinh hoảng quá mức. Anh ta cÅ©ng đứng dáºy, nhưng không Ä‘i ngay mà đưa mắt nhìn khắp căn phòng vá»›i vẻ tuyệt vá»ng.
- Tháºt là điên rồi, Ä‘iên đặc, Ä‘iên hết chá»— nói - Anh ta lẩm bẩm.
Ãnh Sáng Ban Ngà y đặt má»™t tay lên vai anh ta.
- Thôi, phấn khởi lên nà o, Larry. Cáºu lúc nà o cÅ©ng thuyết giảng vá» những Ä‘iá»u kỳ diệu cá»§a con ngưá»i, váºy mà lúc nà y tá»› đưa cho cáºu xem má»™t mẫu cá»§a những Ä‘iá»u kỳ diệu đó thì cáºu lại không bằng lòng. Vấn đỠlà ở chá»— tá»› mÆ¡ má»™ng nhiá»u hÆ¡n cáºu, nhưng tá»› Ä‘ang mÆ¡ những cái sẽ trở thà nh sá»± tháºt. Äấy chÃnh là giấc mÆ¡ to lá»›n nhất mà tá»› đã từng mÆ¡ và tá»› sẽ Ä‘eo Ä‘uổi nó cho đến lúc nà o đạt được nó…
- Bằng cách để mất Ä‘i những gì đã đạt được sắn rồi chứ gì - Hegan quáºt lại.
- Äúng váºy - bằng cách để mất Ä‘i tất cả những thứ mà tá»› không cần. Chỉ trừ má»™t trăm bốn mươi bá»™ dây cương Ä‘an bằng lông ngá»±a là tá»› giữ lại thôi. Nà o, bây giá» cáºu xuống ngay vá»›i Unwin và Harrison rồi trở thà nh thà nh phố Ä‘i. Tá»› sẽ ở khách sạn, nếu cần thì cáºu cứ gá»i Ä‘iện thoại cho tá»› lúc nà o cÅ©ng được.
Sau khi Hegan đã Ä‘i khá»i, Ãnh Sáng Ban Ngà y quay sang Dede nắm lấy tay nà ng.
- Còn cô bé, giá» thì cô bé không cần phải đến sở là m nữa. Cứ coi như cô đã bị sa thải. Hãy nhá»› rằng tôi là ngưá»i đã thuê cô, váºy cô phải đến chá»— tôi mà lấy mấy lá»i nháºn xét. Nếu cô không tá» ra ngoan ngoãn thì tôi không nháºn xét tốt cho cô đâu đấy nhé. Trong lúc chỠđợi, cô hãy Ä‘i nghỉ má»™t chút và xem cần mang theo những thứ gì, bởi vì chúng ta sẽ tá»± lo lấy việc trang bị nhà cá»a bằng đồ đạc cá»§a cô bé đấy nhé - Ãt nhất là trong gian trước cá»§a căn nhà .
- Nhưng, anh Elam nà y, em không chịu đâu, nhất định không. Nếu anh cứ là m cái chuyện điên rồ đó thì nhất định em sẽ không bao giỠlấy anh đâu!
Nà ng cất rút tay ra khá»i tay anh, nhưng anh đã ấp chặt nó trong tay mình vá»›i vẻ che chở cá»§a má»™t ngưá»i cha.
- Em hãy nói tháºt cho anh biết Ä‘i nà o. Thế nà y nhé, em sẽ lấy thứ nà o - anh và tiá»n hay anh và căn trại?
- Nhưng mà … - nà ng toan mở miệng nói.
- Không nhưng vá»›i nhị gì cả. Em lấy anh và tiá»n chứ gì?
Nà ng không trả lá»i.
- Váºy em chịu lấy anh và căn trại chứ?
Nà ng vẫn không trả lá»i. Nhưng anh không vì thế mà nao núng.
- Em thấy chưa. ChÃnh em cÅ©ng biết phải trả lá»i như thế nà o rồi, nên đâu cần phải nói gì thêm nữa. Thôi thế coi như xong rồi nhé. Anh và em sẽ cùng vượt đồi đến Sonoma. Em coi xem cẩn Ä‘em theo những thứ gì. Anh sẽ cho ngưá»i lên đây giúp em thu dá»n đồ đạc trong đôi ngà y. Äây là lần cuối cùng chúng ta nhá» ngưá»i khác là m giùm. Lên đó rồi tá»± tay chúng ta sẽ dỡ đồ đạc và xếp đặt má»i thứ.
Nà ng vẫn cố nà i nỉ một lần cuối cùng:
- Elam, anh tỉnh táo má»™t chút xem nà o. Vẫn còn thá»i gian để tÃnh toán lại. Em vẫn có thể gá»i Ä‘iện cho ông Hegan kịp lúc ông ta vừa vỠđến văn phòng.
- Trá»i Æ¡i, bây giá» trong tất cả má»i ngưá»i anh má»›i là kẻ duy nhất tỉnh táo đây, - anh tiếp lá»i không để nà ng nói hết - Em cứ nhìn anh đây nà y. Trong khi anh Ä‘ang Ä‘iá»m nhiên hạnh phúc như má»™t ông hoà ng thì bá»n há» cứ bấn lên chạy tán loạn như má»™t lÅ© gà cắt tiết đến nÆ¡i ấy.
- Trá»i Æ¡i, sẽ có biết bao nhiêu chuyện tai hại. Em đến khóc mất thôi! - Dede doạ.
- Như váºy thì có lẽ anh phải ôm lấy em mà an á»§i thêm má»™t chút nữa váºy, - anh cÅ©ng doạ lại - Thôi bây giá» anh phải Ä‘i đây. Tháºt chẳng may là em đã bán mất con Bab rồi, nếu không thì Ä‘em nó theo lên căn trại luôn thể. Nhưng không sao, anh sẽ xoay cho em má»™t con ngá»±a khác váºy.
Lúc anh đứng trên báºc thá»m chuẩn bị Ä‘i, nà ng nói:
- Anh khá»i cần phải cho ngưá»i xuống đây giúp em là m gì. Em sẽ không chuẩn bị gì cả, bởi vì em sẽ không lấy anh đâu!
- Em doạ như váºy anh không sợ đâu, - anh trả lá»i rồi bước xuống bá»±c thá»m
Tà i sản của tarta12a
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 04:01 PM .
20-03-2008, 12:27 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
PHẦN II - Chương 24
Ba ngà y sau, Ãnh Sáng Ban Ngà y lại lái chiếc ô tô đỠđến Berkeley. Äây là lần cuối cùng anh sá» dụng nó. Bởi vì ngà y mai nó sẽ thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i khác rồi. Ba ngà y vừa qua tháºt căng thẳng, bởi vì cú sáºp tiệm cá»§a anh là cú lá»›n nhất và nhanh nhất xảy ra ở California kể từ khi có cuá»™c khá»§ng hoảng. Báo chà đăng đầy những tin tức vá» vụ nà y. Ngay cả những kẻ sau nà y tuy biết Ãnh Sáng Ban Ngà y đã phát rồ. Tất cả những ai thuá»™c giá»›i là m ăn Ä‘á»u nhất trà cho rằng má»™t ngưá»i tỉnh táo thì không Ä‘á»i nà o là m những chuyện như thế.
CÅ©ng may là thiên hạ chỉ dừng lại ở chá»— cho là gã tà i phiệt hoang dã vùng Alaska đã bị Ä‘iên loạn, bởi vì há» không biết gì vá» việc anh đã liên tục uống rượu và việc anh quan hệ vá»›i Dede. Nghe những kết luáºn như thế. Ãnh Sáng Ban Ngà y chỉ nhe răng ra cưá»i, và anh cà ng là m cho thiên hạ nghi ngá» anh Ä‘iên hÆ¡n nữa khi anh từ chối gặp gỡ các tay nhà báo.
Anh dừng xe trước cá»a nhà trá» cá»§a Dede. Và cÅ©ng áp dụng chiến thuáºt tấn công à o ạt cÅ© nên vừa gặp nà ng là anh ôm chầm lấy nà ng trước khi kịp nói được má»™t lá»i nà o. Chỉ sau khi nà ng đã thoát khá»i vòng tay cá»§a anh và bắt anh ngồi xuống rồi, anh má»›i bắt đầu nói:
- Thế là xong rồi. Chắc em cÅ©ng đã xem báo rồi chứ. Váºy là anh đã thoát nợ rồi. Anh ghé đây để xem em tÃnh ngà y nà o có thể khởi hà nh Ä‘i thung lÅ©ng Ellen. Em tÃnh gấp gấp má»™t tÃ, bởi vì lúc nà y sống ở Oakland tốn kém lắm. Anh chỉ thanh toán tiá»n phòng ở khách sạn cho đến cuối tuần thôi. Sau đó thì anh không còn tiá»n để trả nữa. Bắt đầu từ ngà y mai anh sẽ phải Ä‘i xe công cá»™ng thôi. Chắc cÅ©ng mất khá nhiá»u tiá»n xu đấy.
Anh ngừng nói nhìn nà ng chỠđợi. Trên gương mặt nà ng lá»™ rõ vẻ khó xá». Rồi nụ cưá»i mà anh đã biết quá rõ dần dần hiện lên trên môi và trong ánh mắt cá»§a nà ng. Cuối cùng nà ng phá lên cưá»i, đầu ngả hẳn ra sau trông như kiểu cưá»i bá»™c trá»±c cá»§a má»™t chà ng trai.
- Khi nà o thì mấy ngưá»i ấy má»›i đến giúp em thu xếp đồ đạc nà o? - nà ng há»i, rồi lại phá lên cưá»i và giả tảng như muốn thoát khá»i đôi cánh tay như gau cá»§a anh nhưng không được. - Ôi anh Elam thân yêu, - nà ng thì thầm, - anh Elam thân yêu, và lần đầu tiên nà ng chá»§ động hôn anh. Rồi nà ng đưa tay mÆ¡n trá»›n mái tóc anh.
- Äôi mắt em lúc nà y Ä‘ang rá»±c sáng như và ng ấy! - anh nói - Cứ nhìn và o đó là anh biết em yêu anh đến mức nà o!
- Äôi mắt em khi nhìn anh vẫn rá»±c sáng như và ng từ lâu rồi ấy chứ. Khi chúng ta cùng chung sống trên căn trại nhỠấy rồi thì đôi mắt em vẫn còn sáng rá»±c như váºy mãi.
- Tóc em cÅ©ng và ng nữa, và ng rá»±c như lá»a ấy - Äá»™t nhiên anh đưa tay xoay mặt nà ng vá» phÃa mình. Anh ấp khuôn mặt ấy trong hai lòng bà n tay mình và nhìn rất lâu và o mắt cá»§a nà ng - Ngay và o ngà y hôm kia. Lúc em nói em sẽ không lấy anh, trong mắt em cÅ©ng vẫn có ánh và ng đấy.
Nà ng gáºt đầu và phá lên cưá»i.
- Anh muốn là m gì thì em cÅ©ng phải chịu thôi, - nà ng thú nháºn - Nhưng em không chịu nổi cái trò Ä‘iên khùng cá»§a anh. Tiá»n đó là tiá»n cá»§a anh chứ không phải cá»§a em. Tuy váºy em vẫn yêu anh, Elam ạ, bởi vì anh cứ như má»™t chú bé con to xác sau khi đã chán món đồ chÆ¡i ba mươi triệu rồi thì liá»n Ä‘áºp vỡ nó Ä‘i. Anh biết không, ngay lúc em nói sẽ không lấy anh thì em cÅ©ng hiểu là em sẽ lấy anh thôi. Em biết chắc là lúc nà o nhìn anh mắt em cÅ©ng và ng rá»±c lên như thế cả. Tháºt ra em chỉ sợ có má»—i má»™t Ä‘iá»u là anh sẽ không tá»± là m cho mình mất tất cả được bởi vì, anh yêu ạ, em biết là trước sau gì em cÅ©ng phải lấy anh, mà em chỉ muốn có anh, có con Bob, con Sói và mấy sợi dây cương ngá»±a thôi. Em tiết lá»™ cho anh nghe Ä‘iá»u bà máºt nà y nhé. Hôm đó, ngay khi anh vừa Ä‘i khá»i là em vá»™i gá»i Ä‘iện thoại cho ngưá»i mà trước kia em đã bán con Mab đấy.
Nà ng giấu mặt và o ngực anh một lát rồi lại ngẩng lên nhìn anh với nét mặt rạng rỡ vì vui sướng.
- Anh thấy đấy, môi em cứ việc nói gì thì nói, nhưng trong đầu em đã quyết định rồi. Em… em quyết Ä‘inh sẽ lấy anh. Em chỉ cầu mong sao cho anh chịu mất Ä‘i tất cả. Vì thế cho nên em má»›i lo dò há»i vá» con Mab. Nhưng cái ông mua ngá»±a chẳng biết bây giá» nó ra sao cả. Anh thấy không, ngay lúc đó em đã muốn được cưỡi ngá»±a vá»›i anh đến thung lÅ©ng Ellen, em trên lưng con Mab còn anh trên lưng con Bob, hệt như ngà y xưa khi chúng mình còn hay dạo chÆ¡i vá»›i ở vùng đồi Piedmont váºy.
Ãnh Sáng Ban Ngà y toan tiết lá»™ cho Dede biết là hiện giá» con Mab Ä‘ang ở đâu, nhưng anh đã cố ká»m lại.
- Anh hứa sẽ kiếm cho em má»™t con ngá»±a mà em sẽ thấy thÃch hệt như thÃch con Mab váºy.
Nhưng Dede lắc đầu buồn bã, nhất định không tin chuyện đó.
Ãnh Sáng Ban Ngà y thấy váºy bèn vá»™i vã chuyển câu chuyện sang má»™t hướng Ãt nguy hiểm hÆ¡n.
- Bây giá» anh có ý nà y. Chúng mình Ä‘ang từ bá» thà nh phố. Em thì chẳng có há» hà ng gì ở đây cả. Bởi váºy nếu chúng mình khởi đầu bằng cách tổ chức lá»… cưới ở thà nh phố thì không hay lắm. Anh có ý như vầy: Anh sẽ phóng lên căn trại chuẩn bị sẵn má»i thứ đâu ra đó và cho ngưá»i trông nom căn trại đó nghỉ việc. Hai hoặc ba ngà y sau em đáp chuyến tà u sáng lên đó. Anh sẽ chá» sẵn cùng vá»›i ông cha đạo. Còn thêm má»™t ý nà y nữa. Em hãy xếp theo trong va-ly bá»™ đồ cưỡi ngá»±a cá»§a em. Khi lá»… cưới xong, em có thể vá» khách sạn thay đồ ngay. Khi em trở ra, anh sẽ đứng chá» sẵn cùng vá»›i hai con ngá»±a. Chúng mình sẽ Ä‘i dạo để em có dịp xem qua những chá»— đất đẹp nhất cá»§a căn trại đã. Chắc chắn là đẹp, căn trại ấy đấy. Như váºy nhé, anh sẽ chá» em đến theo chuyến tà u sáng ngà y kia.
Dede nói mà mặt đỠbừng:
- Sao anh lúc nà o cÅ©ng gấp gáp quá váºy.
- Vâng, thưa bà , - Ãnh Sáng Ban Ngà y kéo dà i giá»ng, - tôi không thÃch mất thá»i gian, mà chúng ta đã để mất nhiá»u thá»i gian là m rồi. Chúng ta khá là hoang phà đấy. Lẽ ra chúng ta đã lấy nhau từ mấy năm nay rồi má»›i phải.
Hai hôm sau Ãnh Sáng Ban Ngà y đứng chá» bên ngoà i cái khách sạn nhỠở Thung lÅ©ng Ellen.
Sau khi buổi lá»… thà nh hôn chấm dứt, anh tạm chia tay vá»›i Dede. Nà ng và o khách sạn để thay đồ Ä‘i ngá»±a, còn anh thì Ä‘i Ä‘em hai con ngá»±a lại đón nà ng. Lúc nà y anh Ä‘ang cầm cương con Bob và con Mab. Con Sói thì nằm trong chá»— bóng dâm cá»§a chiếc máng nước giương mắt ngó ra. Trong hai ngà y qua, ánh nắng chói lá»i cá»§a vùng California đã là m da mặt cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y đỠau lên như cÅ©. Nhưng mắt anh vẫn sáng lên và đôi gò má anh vẫn hồng lên khi anh thấy Dede xuất hiện ở cá»a khách sạn, tay cầm roi ngá»±a, mặc bá»™ đồ nhung kẻ quen thuá»™c như những ngà y trước ở vùng đồi Piedmont. Khi nà ng nhìn lại anh và liếc qua cặp ngá»±a, da mặt nà ng cÅ©ng á»ng hồng lên. Lúc nháºn ra con Mab, nà ng liá»n quay lại nhìn Ãnh Sáng Ban Ngà y.
- Ôi, anh Elam thân yêu! - nà ng khẽ thốt lên.
Lá»i nà ng thốt lên nghe như má»™t lá»i cầu nguyện, má»™t lá»i cầu nguyện mang cả ngà n ý nghÄ©a.
Ãnh Sáng Ban Ngà y cố là m ra vẻ bẽn lẽn, nhưng anh thấy trong lòng trà n ngáºp niá»m vui và rá»™n rã tiếng ca. Tất cả tình cảm cá»§a Dede đã được bá»™c lá»™ khi nà ng gá»i tên anh - đó rõ rà ng la má»™t lá»i trách cứ má»™t lá»i trách cứ đã được là m nhẹ Ä‘i bởi lòng biết Æ¡n lẫn lá»™n vá»›i niá»m vui và tình yêu.
Dede bước tá»›i vuốt ve con ngá»±a rồi quay sang nhìn Ãnh Sáng Ban Ngà y và thốt lên:
- Ôi, anh Elam thân yêu.
Cả giá»ng nói lẫn ánh mắt cá»§a nà ng Ä‘á»u toát lên Ä‘iá»u nà ng muốn nói. Ãnh Sáng Ban Ngà y nhìn và đó và thấy tất cả cái sâu thẳm rá»™ng lá»›n mà cả tư tưởng lẫn lá»i nói Ä‘á»u không diá»…n đạt nổi. Äó chÃnh là cái bà ẩn tuyệt đối không phát biểu thà nh lá»i cá»§a giá»›i tÃnh và tình yêu.
Anh cố nói má»™t cái gì đó vui nhá»™n, nhưng rồi anh lại nháºn thấy giây phút ấy quá trá»ng đại nên không thể đùa bỡn được, dù là má»™t lá»i đùa bỡn khi yêu. Cả hai ngưá»i Ä‘á»u không nói tiếng nà o. Nà ng nắm lấy cương ngá»±a, Ãnh Sáng Ban Ngà y khom mình đưa tay để nà ng đặt chân lên. Khi anh vừa nâng nà ng lên, nà ng liá»n nhảy thót lên yên ngá»±a. Anh cÅ©ng láºp tức lên ngá»±a và đến sát bên nà ng.
Cùng vá»›i con Sói Ä‘ang lon ton chảy tước theo kiểu chạy chầm cháºm quen thuá»™c cá»§a loà i sói, hai kẻ yêu nhau theo hướng ngược lên đồi ra khá»i thà nh phố. Ngồi trên lưng hai con ngá»±a mà u hạt dẻ, há» Ä‘i ra khá»i thà nh phố và đi tháºt xa để hưởng tuần trăng máºt trong má»™t ngà y hè ấm áp. Ãnh Sáng Ban Ngà y có cảm giác lâng lâng như ngưá»i say rượu. Anh như ngưá»i Ä‘ang đứng trên đỉnh cuá»™c Ä‘á»i. Chưa ai lên được hoặc vượt qua được cái đỉnh ấy Cả cuá»™c Ä‘á»i anh chỉ có ngà y nà y, ngà y anh yêu và tình tá»±, ngà y anh là m chá»§ má»™t ngưá»i con gái trinh trắng đã gá»i anh bằng những tiếng: "Ôi, anh Elam thân yêu" như nà ng đã từng gá»i, và đã nhìn anh bằng cả tâm hồn như nà ng đã từng nhìn.
Khi há» lên đến đỉnh đồi, Ãnh Sáng Ban Ngà y say sưa nhìn ngắm niá»m vui lá»™ rõ trên mặt Dede kiá»…ng nhìn vá» dải đất tươi mát ngá»t ngà o nằm ở phÃa dưới. Anh chỉ cho nà ng xem má»™t cụm đồi nhá» phá»§ đầy cây ở xa tÃt bên kia những cánh đồng bát ngát cá» và ng.
- Khu đồi ấy là cá»§a chúng ta đấy, - anh nói - Nhưng chúng cÅ©ng má»›i chỉ là má»™t phần cá»§a căn trại mà thôi. Rồi em sẽ thấy cả cái hẻm núi tháºt lá»›n nữa. Ở đó có nhiá»u gấu trúc lắm. Còn ở Thung lÅ©ng Sonoma phÃa đằng nà y thì có rất nhiá»u chồn Vizon. Có cả hươu nữa đấy, nhất là ở rặng núi kia thì dầy đặc. Không chừng ở đấy mình còn gặp cả cá»p núi nữa nếu mình chịu khó tìm kiếm. Có cả đồng cá» nữa. Mà thôi, anh không kể cho em nghe nữa đâu. Cứ để tá»± em nhìn rồi khắc biết.
Äến chá»— có má»™t cánh cổng, há» rẽ và o. Ở đấy có má»™t con đưá»ng băng ngang qua những cánh đồng dẫn đến khu rừng hầm đất sét. Cả hai ngưá»i sung sướng hÃt cái hương vị ấm áp cá»§a có khô Ä‘ang bay xá»™c và o mÅ©i há». CÅ©ng như lần đầu tiên anh đến thăm chốn nà y, trên đưá»ng Ä‘i hỠđã nghe thấy tiếng chim chiá»n chiện ca hát véo von và vá»— cánh phần pháºt ngay trước mÅ©i ngá»±a. Lúc hỠđến khu rừng có những khoảng đất trống đầy hoa, thay vì tiếng chim chiá»n chiện há» lại được nghe tiếng chim giẻ cùi và chim gõ kiến. Khi đã Ä‘i khá»i cánh đồng cá», Ãnh Sáng Ban Ngà y nói:
- Äến đây là đất cá»§a mình rồi đây nà y. Äất cá»§a mình trải dà i qua những ku vá»±c hiểm hóc nhất cá»§a vùng nà y. Rồi em sẽ thấy.
CÅ©ng như lần đầu tiên đến đây, Ãnh Sáng Ban Ngà y bá» khu hầm đất sét, băng rừng vá» phÃa tay trái, lá»™i qua con suối đầu tiên và cho ngá»±a phóng qua chiếc hà ng rà o xiêu vẹo. Từ chá»— nà y trở Ä‘i, Dede cảm thấy vui sướng tá»™t độ. Bên cạnh con suối chảy rì rầm qua rừng qua rừng cây gá»— Ä‘á», lúc nà y lại có thêm má»™t cây hoa loa kèn dại tháºt to nữa. PhÃa trên thân cây mảnh dẻ cá»§a nó nở rá»™ má»™t cùm hoa hình chuông mà u trắng như sáp. Lần nà y anh không xuống ngá»±a mà dẫn Dede phi ngá»±a thẳng tá»›i hẻm núi chá»— con suối đã cắt má»™t lối Ä‘i năm giữa các ngá»n đồi nhá». Lần trước, khi đến đây, anh đã cố mở má»™t con đưá»ng cho ngá»±a Ä‘i băng ngang qua con lạch. Lúc nà y há» cứ lần theo con đưá»ng dốc ngược trÆ¡n trượt đó mà đi lên, xuyên qua rừng cây gá»— đỠủ rÅ© trong ánh hoà ng hôn, qua cả má»™t rừng cây sồi và cây madrono ráºm rạp. Cuối cùng hỠđến má»™t chá»— đất trống rá»™ng khoảng và i mẫu. NÆ¡i đây cá» má»c đến ngang hông.
- Cá»§a chúng ta đấy, - Ãnh Sáng Ban Ngà y nói.
Từ trên lưng ngá»±a, Dede nhổm mình bứt má»™t nhánh cá» chÃn rồi đưa lên miệng nhấm nháp.
- Cá» núi ngá»t tháºt, - nà ng chợt reo lên - Äúng là thứ con Mab thÃch đây.
Trong suốt cuá»™c Ä‘i ngá»±a nà ng cứ liên tục thốt lên những tiếng kêu đầy ngạc nhiên và thÃch thú như thế.
- Thế mà anh chẳng nói gì cho em biết cả? - nà ng trách anh khi cả hai cùng ngồi dõi tầm mắt qua vùng đất trống, qua những đồi dốc cây má»c đến Thung lÅ©ng Sonoma rá»™ng lá»›n.
- Thôi mình quà nh vỠđi, - anh nói.
Há» quay ngá»±a rồi lần theo bóng dâm trong rừng mà đi. Há» băng qua con suối vá» chá»— cây hoa loa kèn má»c. Từ chá»— nà y còn có má»™t con đưá»ng dẫn lên ngá»n đồi dốc cây má»c um tùm. Trước kia anh cÅ©ng đã mở má»™t lối Ä‘i cho ngá»±a ngay trên con đưá»ng nà y. Bây giá» há» lại theo con đưá»ng quanh co đó mà lên đồi. Há» thấy xung quanh mình là má»™t biển cây dà y đặc. Thảng hoặc cÅ©ng có những khoảng trống, nhưng tầm nhìn cá»§a há» không thể vươn xa được và lúc nà o cÅ©ng có những rừng cây xanh um san sát ở ngay trước mắt. Ngay trên đầu há» cÅ©ng váºy, cây Ä‘an và o nhau thà nh vòm kÃn mÃt, chỉ thỉnh thoảng má»›i có những khe hổng để cho ánh sáng mặt trá»i xen kẽ lá»t và o. Lúc nà y bên cạnh há» cÅ©ng có cả chục loại dương xỉ, từ loại dương xỉ và ng và dương xỉ Ä‘uôi chồn tà hon cho đến những bụi cây khổng lồ cao từ sáu đến tám foot.
Trong khi leo đồi, nhìn lên hoặc nhìn xuống thì hỠcũng chỉ thấy toà n những thân và cà nh cây cổ thụ đầy những mắt.
Dede dừng ngựa và thở ra một hơi dà i tỠý ngưỡng mộ vẻ đẹp của thiên nhiên.
- Cứ như là mình Ä‘ang bÆ¡i ấy, - nà ng nói, - bÆ¡i trong má»™t hồ nước xanh ngắt, sâu thẳm và lặng lẽ. PhÃa trên kia là bầu trá»i và vừng thái dương, nhưng chá»— nà y là hồ nước và chúng mình Ä‘ang lặn sâu đến mấy sải.
Há» vừa định Ä‘i tiếp thì Dede lại dừng ngá»±a vì nà ng trông thấy má»™t Ä‘oá hoa bách hợp mà u tÃm má»c cạnh má»™t gốc dương xỉ Ä‘uôi chồn. Cuối cùng há» lên khá»i rừng cây và tá»›i đỉnh đồi. Äây là má»™t thế giá»›i khác hẳn, bởi vì há» Ä‘ang đứng trước má»™t vùng má»c toà n cây madrono non có thân mà u tÃm ngắt, và khi nhìn xuống sưá»n đồi không có cây ở phÃa bên kia, há» thấy những ngá»n cá» Ä‘ang gáºt gù trong nắng và những bông hoa nemophili trắng và xanh Ä‘ang Ä‘ong đưa trong dãy đồng cá» nhá» nằm hai bên bá» con suối nhá». Dede thÃch chà vá»— tay.
- Äẹp hÆ¡n cái má»› đồ đạc trong văn phòng nhiá»u chứ? - Ãnh Sáng Ban Ngà y nháºn xét.
- Hẳn thế rồi, - Dede đáp.
Ãnh Sáng Ban Ngà y đặc biệt thÃch dùng hai từ "hẳn thế", nên khi nghe Dede nói váºy anh hiểu ngay là nà ng đã cố tình dùng đúng hai từ đó để cho anh hiểu là nà ng yêu anh đến mức độ nà o.
Há» băng ngang con suối rồi lần theo lối Ä‘i dà nh cho gia súc để vượt qua ngá»n đồi đá thấp, qua cả những bụi cây mazanita cho đến khi hỠđến cái thung lÅ©ng nhá» có con suối chảy giữa hai bá» cá».
- Anh chắc chắn là chẳng mấy chốc mình sẽ gặp những chú chim cun cút cho mà xem, - Ãnh Sáng Ban Ngà y nói.
Anh vừa má»›i dứt lá»i thì đã nghe thấy tiếng má»™t bầy chim cun cút gì vá»— cánh phà nh phạch bay lên từ chá»— con Sói Ä‘ang đứng. Những chú cun cút con chạy lúc chúc tìm chá»— núp và biến mất má»™t cách kì diệu ngay trước mắt há».
Sau đó há» theo con đưá»ng đất và ng đến má»™t khu đất trống rá»™ng chừng chục mẫu. Ở đây có những cây nho má»c trên vùng đất núi lá»a có mà u rượu Ä‘á». Sau đó há» theo con đưá»ng dà nh cho há» bá» Ä‘i để băng qua những rừng cây, thưa có ráºm rạp có xen kẽ là những khoảng đất trống, cho đến khi há» xuống đồi Ä‘i vá» phÃa căn trại nằm trên hẻm núi mà chỉ khi đến gần há» má»›i nhìn thấy. Dede dừng lại trên hà ng hiên chạy dà i suốt căn nhà trong khi Ãnh Sáng Ban Ngà y lo cá»™t ngá»±a.
Dede cảm thấy cảnh váºt tháºt yên tÄ©nh, hệt như cái lặng lẽ ấm áp, khô ráo và lặng gió cá»§a má»™t buổi trưa ở California. Vạn váºt như Ä‘ang yên ngá»§. từ nÆ¡i nà o đó vá»ng lại tiếng gù gù lưá»i lÄ©nh cá»§a những chú chim bồ câu. Con Sói sau khi đã uống má»™t bụng đầy nước ở khắp những con suối dá»c trên đưá»ng Ä‘i, giá» thở hắt ra má»™t hÆ¡i mãn nguyện và tìm má»™t chá»— dâm mát dưới hiên nhà nằm xuống.
Khi Dede nghe tiếng chân Ãnh Sáng Ban Ngà y bước lại gần, nà ng giáºt thót ngưá»i. Anh đưa tay ra nắm lấy tay nà ng. Khi anh xoay quả đấm cá»§a anh cảm thấy nà ng có vẻ ngáºp ngừng. Anh bèn quà ng má»™t tay quanh vai nà ng, và khi cánh cá»a mở bung ra, há» cùng sóng đôi bước và o.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 04:02 PM .
20-03-2008, 12:27 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
PHẦN II - Chương 25
Có nhiá»u ngưá»i dù sinh ra và lá»›n lên ở thà nh phố, nhưng vẫn bá» vá» vá»›i ruá»™ng vưá»n và đã tìm được nguồn hạnh phúc lá»›n ở đó. Tuy nhiên há» chỉ thà nh công như váºy sau khi đã trải qua cả má»™t quá trình vỡ má»™ng tà n bạo. Äối vá»›i Dede và Ãnh Sáng Ban Ngà y thì khác hẳn, bởi vì há» vốn sinh ra ở vùng quê và đã hiểu thấu má»i vẻ giản đơn và thô sÆ¡ ở đó. Há» giống như hai kẻ sau má»™t thá»i gian Ä‘i hoang nay lại trở vá» mái nhà xưa cá»§a mình váºy. Trong khi tiếp cáºn vá»›i thiên nhiên há» không bị bất ngá», mà chỉ thấy niá»m vui trong sá»± hồi tưởng. Những cái mà má»™t ngưá»i được nuôi dưỡng chăm chút cho là có vẻ dÆ¡ dáy và bẩn thỉu thì há» lại cho là hết sức là nh mạnh và tá»± nhiên. Việc tiếp cáºn vá»›i thiên nhiên đối vá»›i há» không phải là má»™t cái gì chưa biết đến há»c chưa thá» qua. Há» Ãt va vấp bởi vì hỠđã biết tất cả, và rất vui lòng khi nhá»› lại những gì mà hỠđã quên.
Hai ngưá»i còn há»c thêm được má»™t Ä‘iá»u nữa, là má»™t ngưá»i đã từng ăn thịt đến căng bụng thì dá»… dà ng hà i lòng vá»›i má»™t mẩu bánh Ãt á»i hÆ¡n là má»™t kẻ suốt Ä‘á»i chỉ biết có má»—i mẩu bánh. Nói như váºy không có nghÄ©a là há» sống thiếu thốn mà chỉ có nghÄ©a là hỠđã tìm được niá»m vui và sá»± thoả mãn sâu sắc hÆ¡n trong những thú nhá» nhặt. Sau khi đã tham dá»± và o những canh bạc lá»›n ngoà i sức tưởng tượng. Ãnh Sáng Ban Ngà y thấy rằng ở đây, trên những sưá»n núi Sonoma nà y, cuá»™c sống cÅ©ng vẫn là má»™t canh bạc muôn thuở. Con ngưá»i cÅ©ng vẫn phải lao động, phải chiến đấu, và phải vượt qua những trở ngại.
Khi anh thá» nuôi má»™t Ãt chim bồ câu để bán, anh cứ say sưa đếm Ä‘i đếm lại những chú chim non hệt như trước kia anh đã say sưa đếm từng triệu bạc. Äạt được cái gì cÅ©ng là đạt được, mà việc nuôi chim nà y thì hợp lý hÆ¡n và chÃnh tá»± thâm tâm mình anh cÅ©ng thấy rất ư là đẹp ý.
Anh nháºn xét thấy khi con mèo anh nuôi trong nhà bá»—ng nhiên trở chứng hay rình chợp những con chim bồ câu thì nó cÅ©ng nguy hiểm chẳng kém gì Charles Klinkner khi hắn muốn chÆ¡i anh má»™t vố để lấy mấy triệu đô là cá»§a anh trong lÄ©nh vá»±c tà i chÃnh. Những con ó, nhưng con chồn và những con gấu trúc thì cÅ©ng giống như bá»n Dowsett, Letton, và Guggenhammer chỉ chuyên rình mò đánh lén anh thôi. Äám cá» hoang lúc nà o cÅ©ng chỉ chá»±c lấn và o những khu đất anh đã dá»n quang, và đã và i lần lấn và o, rồi chỉ trong má»™t tuần lá»… là đã má»c trà n lan, cÅ©ng là má»™t kẻ thù mà anh phải chiến đấu và chiến thắng. Nếu khu vưá»n rau mà u mỡ nằm lá»t trong má»™t góc cá»§a vùng đồi mà không xanh tốt thì đó cÅ©ng là má»™t vấn đỠđã khắc phục được Ä‘iá»u đó bằng cách rải thêm đá hút nước trong lòng anh trà n ngáºp má»™t niá»m vui thắng lợi. Cứ má»—i khi anh ra là m ở khu vưá»n đó và thấy đất bở tÆ¡i dá»… sá»›i là anh lại cảm nháºn được niá»m vui ấy.
Hệ thống ống dẫn nước cÅ©ng là má»™t vấn Ä‘á». Anh đã may mắn kiếm đủ tiá»n mua các đưá»ng ống nhá» bán được má»™t số dây cương Ä‘an bằng lòng ngá»±a. Anh tá»± lắp ráp lấy, tuy má»™t đôi khi anh cÅ©ng phải gá»i Dede lại nhá» giữ giùm má» lết. Cuối cùng, sau khi đã lắp xong chiếc bồn tắm và những chiếc bồn chứa nước cố định khác, anh cứ đứng ngắm nghÃa mãi cái tác phẩm do chÃnh bà n tay lao động cá»§a anh là m ra mà không biết chán. Äêm đầu tiên, khi không thấy anh, Dede Ä‘i tìm thì gặp anh Ä‘ang lặng lẽ cầm đèn, sung sướng đứng ngắm mấy chiếc bồn. Anh cứ đưa tay mân mê mãi cái mép bồn bằng gá»— láng mướt và cưá»i lá»›n. Khi Dede bắt gặp anh Ä‘ang kÃn đáo thầm phục tà i năng cá»§a chÃnh mình, anh thấy xấu hổ như má»™t cáºu bé con váºy.
Sau cú phiêu lưu tá»± lắp ống nước và dá»±ng những chiếc bồn bà ng gá»— nà y, anh tiến tá»›i việc dá»±ng hẳn má»™t cái xưởng nhá» và dần dần thu tháºp đồ nghá». Trong những ngà y còn nắm bạc triệu trong tay, anh có thể mua ngay bất cứ thứ gì anh muốn. Bây giá» anh biết được thế nà o là niá»m vui khi mua được những thứ anh rất muốn nhưng phải chá» cho đến khi dà nh dụm được đủ tiá»n. Chẳng hạn anh đã phải chỠđến ba tháng trước khi dám vung tiá»n mua má»™t chìa vÃt, và anh rất lấy là m sung sướng vá»›i cái váºt dụng bé nhá» kỳ diệu đó đến độ Dede nảy ra má»™t ý định lá»›n trong đầu. Trong suốt sáu tháng trá»i, nà ng cố dà nh dụm số tiá»n bán trứng là tiá»n riêng cá»§a nà ng theo sá»± phân chia giữa hai ngưá»i để mua má»™t chiếc máy tiện vạn năng đơn giản là m quà sinh nháºt tặng anh. Cả hai rất lấy là m vui sướng vì chiếc máy tiện nà y bây giỠđã là cá»§a riêng anh. Niá»m vui nà y cÅ©ng lá»›n ngang vá»›i niá»m vui khi con Mab, tà i sản riêng cá»§a Dede, đẻ được má»™t chú ngá»±a con đầu lòng mà thôi.
Phải chỠđến mùa hè năm sau Ãnh Sáng Ban Ngà y má»›i xây xong chiếc lò sưởi tốt hÆ¡n cái lò sưởi ở nhà Ferguson phÃa bên kia thung lÅ©ng, bởi vì việc nà y tốn nhiá»u thá»i gian, mà cả Ãnh Sáng Ban Ngà y lẫn Dede Ä‘á»u không muốn vá»™i vã là m gì. Há» không mắc phải cái sai lầm mà bá»n dân thà nh phố thÆ¡ ngây hay mắc phải khi vá» sống ở miá»n quê. Hai ngưá»i không thấy cần phải cố sức là m gì. Há» không phải mang công mắc nợ ai, mà há» cÅ©ng chẳng phải trả tiá»n thuê nhà cá»a gì cả. Vì thế cho nên khi lên kế hoạch cho há» không tham lam, mà chỉ muốn dà nh trá»n vẹn cuá»™c Ä‘á»i cho nhau cÅ©ng như để thụ hưởng những Ä‘á»n bù cá»§a miá»n quê mà những dân quê bình thưá»ng khác thưá»ng không được hưởng.
Há» cÅ©ng há» há»i ở Ferguson được nhiá»u Ä‘iá»u. Ferguson là má»™t ngưá»i chỉ cần những thá»±c phẩm đơn giản nhất, ngưá»i thoả mãn những nhu cầu giản dị cá»§a mình bằng sức lá»±c cá»§a chÃnh đôi tay mình, ngưá»i chỉ lao động khi cần kiếm tiá»n mua sách báo, và là ngưá»i lúc nà o cÅ©ng cho rằng cốt yếu nhất là tìm được sá»± vui sướng cà ng nhiá»u cà ng tốt. Anh ta chỉ thÃch vÆ¡ vẩn Ä‘á»c sách suốt buổi chiá»u trong bóng cây râm mát, hoặc sáng thức dáºy sá»›m để Ä‘i dạo giữa vùng đồi mà thôi.
Thỉnh thoảng Ferguson theo Ãnh Sáng Ban Ngà y và Dede và o những hẻm núi hoang vu hoặc leo lên những sưá»n dốc mấp mô cá»§a Núi MÅ© Trùm Äầu để săn hươu. Nhưng thưá»ng thì Dede và Ãnh Sáng Ban Ngà y Ä‘i má»™t mình. Những cuá»™c cưỡi ngá»±a nà y là má»™t trong những niá»m vui chÃnh cá»§a hai ngưá»i. Há» cùng nhau thám hiểm những vết nhăn cÅ©ng như các vết nứt cá»§a núi đồi đến độ cuối cùng há» biết trong suốt và nh Ä‘ai thung lÅ©ng chá»— nà o có má»™t con suối kÃn đáo hoặc chá»— nà o có má»™t thung lÅ©ng hẹp bà máºt. Há» cÅ©ng biết hết má»i đưá»ng Ä‘i lối rẽ ngang dá»c. Nhưng hỠđặc biệt vui thú khi phải cố gắng lên lá»i giữa những chá»— hầu như không Ä‘i được. Há» rất vui khi được khom ngưá»i bò men theo những lối hươu Ä‘i cháºt hẹp, để mặc cho con Bob và con Mab phải bám theo má»™t cách cháºt váºt.
Dede rất thÃch cây hoa Ä‘uôi mèo, và nà ng đã Ä‘em trồng chúng dá»c theo mép con suối chạy ngang cánh đồng cá». Những cây hoa Ä‘uôi mèo nà y lấn dần những bụi cải xoong từ trước đến nay vẫn má»c ở đấy. Khi Ãnh Sáng Ban Ngà y thấy những bụi cải xoong sắp bị táºn diệt, anh bèn Ä‘em chúng trồng ở má»™t con suối râm mát mà không để cho hoa Ä‘uôi mèo xâm nháºp và o khu vá»±c đó. Và o đúng ngà y ká»· niệm lá»… cưới cá»§a mình, Dede tìm thấy má»™t cây hoa bách hợp mà u tÃm tháºt cao má»c bên con đưá»ng quanh co phÃa trên con suối giữa rừng gá»— Ä‘á», nà ng bèn tìm thêm giống hoa ấy trồng và o chá»— đó.
Khu sưá»n đồi trồng phÃa trên cánh đồng cá» nhá» trở thà nh khu vá»±c dà nh riêng cho các loại hoa loa kèn Mariposa là chá»§ yếu nhá» công lao cá»§a Dede; còn Ãnh Sáng Ban Ngà y thì ngồi trên cất yên ngá»±a, tay cầm búa đốn hết những cây già cá»—i Ä‘ang chết dần hoặc những cây èo uá»™t trong khu rừng manzanita nhá» má»c trên ngá»n đồi đá.
Tháºt ra những công việc nà y cÅ©ng chẳng là m cho hai ngưá»i phải mất sức quá nhiá»u. Mà chúng cÅ©ng chẳng hẳn là công việc nữa. Chỉ những lúc chợt Ä‘i qua những nÆ¡i đó há» má»›i dừng lại và giúp thiên nhiên má»™t tay để là m cho vạn váºt tăng thêm vẻ kiá»u diá»…m mà thôi. Há» cứ để những bụi hoa phát triển tá»± nhiên, và chúng không ảnh hưởng gì đến quang cảnh thiên nhiên cả. Không bao giá» Ãnh Sáng Ban Ngà y hoặc Dede lại Ä‘em trồng má»™t bông hoa hoặc má»™t bụi cây và o chá»— mà trước đây chúng không xuất hiện. Há» cÅ©ng chẳng ra sức bảo vệ cho chúng khá»i những kẻ thù khác. HỠđể mặc cho bò, ngá»±a lá»›n nhá» cứ việc chạy xéo lên chúng, còn chúng có sống sót được hay không là tuỳ. Tuy nhiên, những con váºt đó phá hoại cÅ©ng chẳng nhiá»u vì số lượng cá»§a chúng cÅ©ng chỉ có dăm con, mà căn trại thì lại quá rá»™ng. Ngược lại, Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng tránh gây thiệt hại cho những khu trồng hoa bằng cách không nháºn khoảng má»™t chục con ngá»±a cá»§a ngưá»i khác và o ăn trên đồng cá» cá»§a mình, mặc dù nếu là m như váºy má»—i tháng ngưá»i ta sẽ trả cho anh được chừng má»™t đô-la rưỡi má»™t con.
Sau khi chiếc sò sưởi đã được xây xong, Ferguson ghé đến chá»— hỠđể dá»± buổi lá»… sưởi ấm nhà . Trước đó Ãnh Sáng Ban Ngà y đã nhiá»u lần phi ngá»±a qua thung lÅ©ng đến nhà Ferguson để há»i anh ta vá» nghi thức buổi lá»…, và lúc nà y anh ta là ngưá»i khách duy nhất có mặt nhân dịp đốt lò sưởi lần đầu tiên nà y. Căn phòng rá»™ng hẳn ra vì Ãnh Sáng Ban Ngà y dá»i bức vách ngăn để biến hai phòng thà nh má»™t phòng khách lá»›n cho Dede trưng bà y tất cả các kho báu cá»§a nà ng gồm sách vở, tranh ảnh, chiếc dương cầm, bức tượng Thần Vệ Nữ khom mình cùng cái lò hâm nóng thức ăn và những món đồ sáng nhoáng cùng má»™t bá»™ vá»›i nó. Thêm và o số bá»™ da mà nà ng đã có trước kia là những bá»™ da hươu, da chó sói và da cá»§a má»™t con sư tá» núi mà Ãnh Sáng Ban Ngà y đã giết được. ChÃnh Ãnh Sáng Ban Ngà y đã tá»± tay thuá»™c những bá»™ da nà y theo kiểu thuá»™c da cá»§a cư dân miá»n biên thuỳ.
Ãnh Sáng Ban Ngà y trao que diêm cho Dede. Nà ng quẹt nó và châm và o lò sưởi. Khi ngá»n lá»a bùng lên, tiếng lách tách giòn tan cá»§a gá»— manzanita át hẳn những tiếng nổ khô khan cá»§a những khúc cây lá»›n hÆ¡n. Xong, nà ng dá»±a hẳn ngưá»i và o cánh tay cá»§a chồng mình, và cả bạ ngưá»i cùng hồi há»™p nÃn thở đứng ngắm ngá»n lá»a.
Ferguson mặt hớn hở, tay dang rộng, la lên:
- Nó thông khói rồi. Chu choa, nó thông khói rồi?
Nói xong anh ta bắt tay Ãnh Sáng Ban Ngà y má»™t cách nồng nhiệt. Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng bắt tay anh ta nồng nhiệt không kém. Rồi anh cúi xuống hôn môi Dede. Há» cảm thấy phấn khởi vá» thà nh công cá»§a tác phẩm bằng tay nhá» má»n đó hệt như má»™t vị chỉ huy tà i năng cảm thấy phấn khởi vá» má»™t chiến công vang dá»™i. Hình như Ferguson cảm động đến ứa nước mắt. Ngưá»i phụ nữ lại dá»±a sát hÆ¡n nữa và o ngưá»i đà n ông đã tá»± tay xây dá»±ng chiếc lò sưởi nà y. Äá»™t nhiên Ãnh Sáng Ban Ngà y bế bổng Dede trên tay mình rồi vừa quay vòng vòng lại gần chiếc dương cầm vừa la lên:
- Chơi một bản nhạc đi nà o, Dede! Chơi bản Gloria đi nà o! Chơi bản Gloria đi nà o!
Rồi trong ánh sáng cá»§a ngá»n lá»a cà ng lúc cà ng bùng to trong chiếc lò sưởi, những giai Ä‘iệu cá»§a bản Thánh Lá»… Thứ Mưá»i Hai đắc thắng vang lên.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 04:04 PM .
20-03-2008, 12:29 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
PHẦN II - Chương 26
Ãnh Sáng Ban Ngà y đã không thá» là sẽ chừa hẳn rượu, mặc dù trong nhiá»u tháng kể từ ngà y anh quyết định để mặc cho việc là m ăn cá»§a mình sáºp tiệm anh không hỠđụng đến giá»t nà o. Bây giá» anh đã tá»± chứng tá» anh có thể uống má»™t ly mà không thấy thêm uống thêm ly thứ hai nữa. Mặt khác từ khi vá» sống ở miá»n quê, anh không còn thấy rượu là cần thiết vá»›i anh nữa. Anh không còn thiết gì đến nó và còn quên hẳn là nó hiện hữu trên cõi Ä‘á»i nà y. Tuy váºy, anh không sợ rượu, và trong những dịp và o thà nh phố, nếu được ngưá»i chá»§ quán má»i uống anh thưá»ng đáp:
- ÄÆ°á»£c thôi anh bạn, nếu việc tôi uống sẽ là m bạn vui thì tôi sẽ uống. Rót cho tôi Whisky Ä‘i.
Nhưng ly rượu đó không là m cho anh thấy thèm ly thứ hai nữa. Nó chẳng để lại cho anh má»™t ấn tượng nà o cả. Má»™t chút rượu đó không ảnh hưởng gì đến má»™t ngưá»i quá khoẻ mạnh như anh.
Äúng như lá»i tiên Ä‘oán cá»§a anh trước kia vá»›i Dede, cái anh chà ng Ãnh Sáng Ban Ngà y tà i phiệt đã chết ngay khi đến căn trại, và ngưá»i em trai cá»§a anh ta, cái anh chà ng Ãnh Sáng Ban Ngà y vừa từ Alaska đến, đã thế và o chá»— trống đó. Cái khuynh hướng phát phì đã biến mất, và cái vẻ gầy gầy cá»§a thổ dân, cùng cái nhạy bén cá»§a cÆ¡ bắp ngà y xưa đã trở lại. Má anh cÅ©ng tóp lại như trước, chứng tá» má»™t thể lá»±c sung mãn. Toà n thể những nông dân vạm vỡ ở Thung lÅ©ng Sonoma Ä‘á»u phải công nháºn anh là má»™t kẻ có sức lá»±c, có thể nhấc bổng những váºt nặng nhất và là m việc không há» biết mệt. Cứ má»—i năm má»™t lần, anh đón mừng sinh nháºt cá»§a mình như hồi còn ở chốn biên thuỳ bằng cách má»i má»i ngưá»i trong thung lÅ©ng lên đồi đến căn trại cá»§a anh ở, rồi thách há» thá» sức và quáºt cho há» ngã ngá»a ra. Và o những dịp như váºy, má»™t số lá»›n cư dân ở thung lÅ©ng nháºn lá»i má»i, và há» Ä‘em theo cả vợ con để cắm trại luôn thể.
Lúc đầu, má»—i khi cần tiá»n, anh theo gương Ferguson Ä‘i là m công nháºt. Nhưng chẳng bao lâu anh đã chuyển sang là m má»™t công việc hứng thú hÆ¡n và cho phép anh có nhiá»u thá»i gian rảnh rá»—i để ở bên Dede, ở bên căn trại cÅ©ng như tha hồ cưỡi ngá»±a qua các vùng đồi. Có má»™t lần tay thợ rèn vì muốn ghẹo anh chÆ¡i nên đã thách anh thuần hoá má»™t con ngá»±a bất kham. Lần ấy anh thà nh công vang dá»™i đến độ anh trở nên nổi tiếng là má»™t tay thuần hoá ngá»±a. Chẳng bao lâu sau, anh đã có thể kiếm đủ tiá»n để trang trải các thức cần dùng bằng cái nghá» mà anh cho là rất thú vị nà y.
Má»™t ông vua đưá»ng có má»™t trại nuôi và huấn luyện ngá»±a giống ở Caliente cách đó ba dặm đã phải nhỠđến anh, và chưa đầy má»™t năm ông ta đỠnghị, Ãnh Sáng Ban Ngà y chỉ mỉm cưá»i và lắc đầu.
Anh cÅ©ng không chịu thuần hoá tất cả số ngá»±a mà ngưá»i ta nhá». Anh thưá»ng bảo vá»›i Dede:
- Anh không muốn chết vì là m việc quá sức đâu! Anh chỉ nháºn là m khi anh cần tiá»n mà thôi.
Má»™t Ãt lâu sau, anh dá»±ng hà ng rà o láºp má»™t trưá»ng huấn luyện ngá»±a trên cánh đồng cá» cá»§a mình, và má»—i lần chỉ nháºn thuần hoá má»™t số ngá»±a hạn chế mà thôi. Anh thưá»ng nói vá»›i vợ:
- Chúng mình đã có căn trại và có nhau. Anh cùng em cưỡi ngá»±a đến Núi MÅ© Trùm Äầu và o bất kỳ ngà y nà o hÆ¡n là kiếm được bốn mươi đô-la. Ngưá»i ta đâu có thể dùng bốn mươi đô-la mà mua được những buổi hoà ng hôn, những bà vợ đáng yêu những vốc nước suối mát lạnh, hoặc những váºt dụng nhá» nhặt như thế. Mà cho dù có bốn mươi triệu đô-la Ä‘i chăng nữa thì anh cÅ©ng không thể mua lại má»™t ngà y anh không cùng em cưỡi ngá»±a đến Núi MÅ© Trùm Äầu được.
Äôi khi gặp lúc đẹp trá»i mà há» lại tÃch luỹ được má»™t Ãt tiá»n, há» thÃch lên ngá»±a, mang theo những thức cần dùng ở hai túi Ä‘eo bên mình ngá»±a, và phi ngá»±a vượt qua thung lÅ©ng mà n đêm buông xuống, há» sẽ dừng chân ở má»™t căn trại hoặc má»™t khu là ng nà o đó thuáºn tiện để rồi sáng hôm sau lại tiếp tục cuá»™c hà nh trình bất định, cứ thế thúc ngá»±a vá» phÃa trước hết ngà y nà y qua ngà y khác cho đến khi hết tiá»n má»›i chịu trở vá». Và o những dịp như thế, há» có thể rong ruổi quãng má»™t tuần, hoặc mưá»i ngà y, hoặc hai tuần. Có lần há» Ä‘i suốt ba tuần liá»n.
Hai ngưá»i còn dá»± định là má»™t ngà y nà o đó khi há» khá giả - Ä‘iá»u nà y há» cho là má»™t sá»± đáng xấu hổ - há» sẽ là m má»™t cuá»™c hà nh trình vá» táºn quê nhà tuổi nhá» Ãnh Sáng Ban Ngà y ở táºn Äông Oregon, và đương nhiên trên đưá»ng Ä‘i sẽ ghé quê cá»§a Dede ở Siskiyou, nÆ¡i nà ng đã sống hồi còn bé. Há» cảm thấy vui gấp ngà n lần má»—i khi nghÄ© vá» những thú vui nhá» nhặt trong chuyến lãng du lá»›n mà há» dá»± kiến đó.
Má»™t ngà y kia, khi há» dừng chân tại bưu Ä‘iện thung lÅ©ng thì nháºn được tin cá»§a Slosson. Nhân viên bưu Ä‘iện kể rằng: "Chiếc ô tô chở gã ghé tạt ngang đây trên dưá»ng Ä‘i Santa Rosa. Gã muốn tìm xem anh có ở đây không, nhưng mấy ngưá»i bạn cÅ© cá»§a gã vá»™i quá nên gã đà nh phải lên đưá»ng, chỉ nhá» tôi chuyển lá»i há»i thăm, và nhá» tôi nhắn vá»›i anh rằng gã đã là m theo lá»i khuyên cá»§a anh và nhá» váºy đã liên tục phá được ká»· lục cá»§a chÃnh mình".
Trước kia Ãnh Sáng Ban Ngà y đã có lần kể cho Dede nghe vá» chuyện nà y.
- Slosson à - Ãnh Sáng Ban Ngà y ngẫm nghÄ© - Slosson nà o váºy nhỉ? Hẳn phải là cái gã lá»±c sÄ© ném búa tạ rồi. Thằng nhãi đó đã đỠtay tôi bẹp dà xuống mặt quầy đến những hai lần - Äá»™t nhiên anh quay sang Dede - Nà y, Santa Rosa chỉ cách đây có mưá»i hai dặm, mà ngá»±a cá»§a mình còn khá»e chán.
Nà ng Ä‘oán ngay ra Ä‘iá»u anh Ä‘ang nghÄ© trong đầu bởi vì cứ nhìn cặp mắt hấp háy, đôi môi mỉm cưá»i bẽn lẽn như má»™t đứa trẻ cá»§a anh thì cÅ©ng đủ biết rồi. Nà ng mỉm cưá»i và gáºt đầu ưng thuáºn.
- Chúng mình Ä‘i tắt qua Thung lÅ©ng Bennet. Như váºy gần hÆ¡n, - Ãnh Sáng Ban Ngà y nói.
Má»™t khi hỠđã đến Santa Rosa rồi thì việc tìm kiếm Slosson không có gì là khó cả. Anh ta và các bạn đã đăng ký phòng trá» tại khách sạn Oberln. Khi Ãnh Sáng Ban Ngà y và o văn phòng cá»§a khách sạn, anh gặp đúng Slosson Ä‘ang ở đó. Sau khi đã giá»›i thiệu Dede, Ãnh Sáng Ban Ngà y tuyên bố.
- Anh bạn trẻ nghe đây. Tôi đến đây để thỠsức với chú em một lần nữa đây. Chỗ nà y tiện chứ?
Slosson mỉm cưá»i ưng thuáºn. Hai ngưá»i đứng đối diện nhau, tay phải cá»§a há» tì trên mặt quầy và nắm chặt và o nhau. Ngay láºp tức tay cá»§a Slosson bị đẩy ra sau và bị đè dà xuống mặt quầy.
- Anh là ngưá»i đầu tiên là m được chuyện ấy đấy - Slosson nói - Ta thá» má»™t lần nữa nà o.
- ÄÆ°á»£c thôi, - Ãnh Sáng Ban Ngà y đáp - Nhưng chú em cÅ©ng đừng quên rằng lần đó chú em cÅ©ng là ngưá»i đầu tiên gồng tay ăn tôi đấy. Thế nên bây giá» tôi má»›i lặn lá»™i đến đây tìm chú em để phục thù.
Tay há» lại nắm chặt lấy nhau, và tay cá»§a Slosson lại bị đè dà xuống mặt quầy. Slosson là má»™t kẻ khổng lồ có đôi vai bè bè, bắp thịt mạnh mẽ, cao hÆ¡n Ãnh Sáng Ban Ngà y Ãt nhất là ná»a cái đầu nên khi thấy mình thua Ãnh Sáng Ban Ngà y anh ta lấy là m bá»±c bá»™i ra mặt và đỠnghị thá» sức lần thứ ba nữa. Lần nà y anh ta váºn hết sức khiến cho cả ngưá»i biến thà nh má»™t khối thép. Trong má»™t lúc hai ngưá»i bất phân thắng bại. Anh ta nghiến răng, mặt đỠbừng, cố gắng đương cá»± lại sức mạnh cá»§a địch thá»§, nhưng cÆ¡ bắp cá»§a anh chỉ chá»±c đứt tung. Cuối cùng không thể chịu nổi nữa, anh ta thở há»™c ra má»™t hÆ¡i và buông tay rá»›t phịch xuống mặt quầy.
- Tôi chịu thua anh, - anh ta công nháºn - Tôi chỉ còn nước mong là anh đừng bao giá» Ä‘i thi ném búa tạ thôi.
Ãnh Sáng Ban Ngà y phá lên cưá»i và lắc đầu.
- Chúng ta có thể thoả thuáºn vá»›i nhau là má»—i ngưá»i sẽ cứ tiếp tục nghá» cÅ© cá»§a mình. Chú em cứ Ä‘i mà thi ném búa, còn tôi thì sẽ tiếp tục thi gồng tay mà thôi.
Nhưng Slosson không chịu thua. Khi Ãnh Sáng Ban Ngà y và Dede đã lên ngá»±a chuẩn bị Ä‘i, anh ta gá»i vá»›i theo:
- Nà y, nếu năm sau tôi đến tìm anh thì có phiá»n gì không? Tôi muốn thá» sức vá»›i anh má»™t lần nữa.
- ÄÆ°á»£c thôi chú bé ạ. Tôi lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng gồng tay vá»›i chú em. Nhưng tôi phải báo trước cho chú em hay là thắng được tôi cÅ©ng gay lắm đấy. Chú em phải rán mà luyện táºp thêm, vì lúc nà y tôi hay cuốc đất, bổ cá»§i và huấn luyện ngá»±a chứng đấy.
Trên đưá»ng vá» nhà , lúc lúc Dede lại nghe ông chồng trẻ con khổng lồ cá»§a mình cưá»i khăng khắc má»™t cách vui vẻ. Khi há» dừng ngá»±a trên đỉnh vách núi ngăn phÃa bên kia thung lÅ©ng Bennet để ngắm cảnh trá»i chiá»u, Ãnh Sáng Ban Ngà y cho ngá»±a đứng song song vá»›i ngá»±a cá»§a Dede và vòng vay ôm lấy eo nà ng.
- Nà y cô bé, - anh nói, - cÅ©ng nhá» cô mà anh được như thế. Tuỳ cô muốn nói gì thì nói, nhưng má»™t cánh tay như vầy mà được ôm ngang eo má»™t ngưá»i phụ nữ nhá» nhắn dịu dà ng như thế nà y thì dù có bao nhiêu tiá»n cÅ©ng chẳng sung sướng bằng.
Äối vá»›i anh, trong số tất cả những niá»m vui trong cuá»™c sống mái nà y, Dede là nguồn vui lá»›n nhất cá»§a anh. Anh đã nhiá»u lần nói vá»›i Dede, suốt Ä‘á»i anh lúc nà o cÅ©ng chỉ sợ tình yêu, váºy mà cuối cùng anh nháºn ra tình yêu chÃnh là điá»u vÄ© đại nhất trên cõi Ä‘á»i nà y. Hai ngưá»i không những rất xứng đôi vừa lứa mà còn chá»n được đất tốt cho tình yêu cá»§a há» ngà y cà ng nảy nở khi đến sống trên căn tại nà y. Mặc dù nà ng thÃch Ä‘á»c sách và say mê âm nhạc, trong ngưá»i nà ng vẫn có vẻ giản dị là nh mạnh và tình yêu thiên nhiên phóng khoáng, còn Ãnh Sáng Ban Ngà y là ngưá»i yêu trá»i rá»™ng trong từng đưá»ng gân thá»› thịt.
Có má»™t Ä‘iá»u ở Dede mà không lúc nà o anh hết ngạc nhiên, đó là đôi bà n tay khéo léo cá»§a nà ng. Äó là đôi tay trước kia đã từng ghi những Ä‘oạn tốc ký như bay, đã gõ rà o rà o trên máy đánh chữ, đôi tay đã đủ sức Ä‘iá»u khiển Bob, má»™t con ngá»±a tuy dữ dằn nhưng tháºt là cừ; đôi tay ấy đã từng lướt trên những phÃm đà n dương cầm má»™t cách tuyệt vá»i, thuần thục trong việc ná»™i trợ, tuyệt vá»i như phép lạ khi ve vuốt, khi luồn qua mái tóc cá»§a anh. Tuy váºy, Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng không mê vợ quá đáng. Anh vẫn sống như má»™t ngưá»i đà n ông, cÅ©ng như Dede sống như má»™t ngưá»i phụ nữ. Trong các công việc há» là m rõ rà ng có sá»± phân công hợp lý, chỉ có Ä‘iá»u là chúng Ä‘an quyện vá»›i nhau là m má»™t, cả hai cùng quan tâm đến nhau và vì nhau. Anh rất thÃch xem nà ng nấu nướng hoặc chÆ¡i đà n, cÅ©ng như nà ng thÃch thú theo dõi những lần anh thá» nghiệm thứ gì má»›i trong khu vưá»n rau. Vì anh tuyệt nhiên không muốn chết lo là m việc quá sức nên anh cÅ©ng để ý giúp nà ng tranh khá»i Ä‘iá»u đó.
ChÃnh vì thế mà sau khi đã suy Ä‘i nghÄ© lại anh nhất quyết không cho phép nà ng báºn bịu vì lo cho khách khứa. Suốt trong mùa hè dà i và ấm áp há» thưá»ng có khách, chá»§ yếu là khách cá»§a Dede từ thà nh phố đến. Anh để cho há» tá»± cắm trại, tá»± lo liệu tá»± nấu ăn lấy như những ngưá»i cắm trại thá»±c thụ. Có lẽ chỉ ở California, nÆ¡i mà má»i ngưá»i Ä‘á»u quen vá»›i cuá»™c sống ngoà i trá»i, cách xá» sá»± cá»§a anh má»›i được chấp nháºn. Anh nhất quyết không để vợ mình phải thá»§ vai bồi bếp, hầu bà n, hoặc bồi phòng chỉ vì nà ng không có được má»™t đội quân phục dịch trong nhà . Thưá»ng thì những vị khách nà y hay ở lại đêm ăn tối vá»›i hỠở trong căn phòng khách rá»™ng lá»›n, nhưng và o những lúc như váºy Ãnh Sáng Ban Ngà y thưá»ng phân công cho những ngưá»i khách ấy và buá»™c há» phải thá»±c hiện phần việc được giao chỉ những ngưá»i nà o ở lại má»™t đêm thôi, hoặc cáºu em cá»§a Dede lúc nà y đã ở Äức vá» và đã có thể ngồi trên lưng ngá»±a được, thì má»›i được đối xá» khác. Má»—i lần cáºu ấy vỠđây nghỉ dà i ngà y thì cáºu ấy lại trở thà nh thà nh viên thứ ba cá»§a gia đình và được phân cho những công việc như nhóm lò quét nhà và rá»a bát.
Ãnh Sáng Ban Ngà y luôn tìm cách là m nhẹ bá»›t công việc cá»§a Dede. ChÃnh cáºu em cá»§a nà ng là ngưá»i khuyến khÃch anh lợi dụng sức nước tuyệt vá»i trong căn trại lúc nà y Ä‘ang để phÃ. Ãnh Sáng Ban Ngà y buá»™c phải nháºn thêm ngá»±a vá» thuần hoá để có tiá»n mua váºt liệu. Cáºu em cá»§a Dede cÅ©ng bá» ra ba tuần lá»… để đến giúp và hỠđã cùng nhau dá»±ng lên hệ thống bánh xe quay nước kiểu Pelton. Ngoà i việc dùng sức nước để cưa cá»§i, chạy máy tiện và máy mà i, Ãnh Sáng Ban Ngà y còn dùng sức nước để quay thùng đánh kem là m bÆ¡. Nhưng thắng lợi lá»›n nhất cá»§a anh là việc anh đưa tay quà ng quanh eo Dede để đưa nà ng Ä‘i xem chiếc máy giặt hoạt động rất tốt nhá» chạy bằng sức nước.
Dede và Ferguson thay phiên nhau cố dạy Ãnh Sáng Ban Ngà y hiểu được thÆ¡ ca. Sau biết bao cố gắng nhẫn nại, há» má»›i khiến được anh vừa cho ngá»±a thong thả xuẩn núi xuyên qua những cánh rừng ngáºp hoa nắng vừa ngâm to bà i thÆ¡ "Tomlinson cá»§a Kipling"(1), hoặc vừa mà i rìu bên chiếc đá mà i vừa ngâm nga bà i "Bà i ca thanh kiếm" cá»§a Henley(2). Không phải là anh có thể thưởng thức thi ca được như hai ngưá»i thầy dạy cá»§a mình. Ngoà i hai bà i "Fra Lippo Luppin" và "Caliban và Setebos" cá»§a Browning(3) thì anh chẳng còn thấy nhà thÆ¡ nà y có gì hay nữa. Còn George Meredith(4) thì muôn Ä‘á»i anh chẳng hiểu được. Tuy nhiên, chÃnh anh lại tá»± ý há»c chÆ¡i vÄ© cầm và ráo riết táºp dượt đến độ cuối cùng anh và Dede hà ng đêm có thể hoà nhạc chung vá»›i nhau má»™t cách vui vẻ.
Cuá»™c sống cá»§a cặp vợ chồng hoà thuáºn nà y cứ thế trôi qua êm ả. Không khi nà o há» cảm thấy thá»i gian kéo lê má»™t cách nặng ná». Äối vá»›i há» buổi sáng luôn má»›i mẻ tuyệt vá»i, còn buổi hoà ng hôn luôn êm Ä‘á»m dịu mát. Luôn luôn có cả ngà n chuyện Ãnh Sáng Ban Ngà y vui thÃch, và Dede cùng chia sẻ sá»± vui thÃch vá»›i anh. Ãnh Sáng Ban Ngà y đã hiểu được tÃnh tương đối cá»§a má»i váºt, mặc dù anh không hoà n toà n tá»± giác được Ä‘iá»u nà y. Trong cuá»™c chÆ¡i má»›i nà y, anh đã tìm được trong những Ä‘iá»u nhá» nhặt tất cả những ham muốn và thoả mãn anh đã cảm thấy trước kia, khi anh còn là má»™t thế lá»±c Ä‘iên cuồng có thể rung chuyển cả má»™t ná»a đại lục bằng những hoạt động bão táp cá»§a mình. Äối vá»›i anh, việc Ä‘em cả chân tay và khối óc, không kể đến an nguy cá»§a bản thân, để thuần hoá má»™t con ngá»±a non bất kham để nó trở nên có Ãch cho loà i ngưá»i cÅ©ng là má»™t thắng lợi to lá»›n không kém gì các thắng lợi ngà y trước. Mà cuá»™c chÆ¡i má»›i nà y hoà n toà n trong sạch, không có nói dối, không có lừa đảo, không có đạo đức giả. Cuá»™c chÆ¡i mà trước kia anh đã tham dá»± chỉ đưa đến rữa nát và huá»· diệt, còn cuá»™c chÆ¡i má»›i nà y sẽ dẫn anh đến vá»›i sá»± sống mạnh mẽ trong sạch. Anh rất lấy là m bằng lòng khi được đứng bên Dede trong căn trại chênh vênh trên hẻm núi ngắm nhìn từng ngà y, từng ngà y trôi qua, hoặc được rong ngá»±a vá»›i nà ng và o những buổi sáng giá lạnh dưới ánh nắng hè bóng bá»ng, hoặc được ngồi trong căn phòng lá»›n ấm áp bên ánh lá»a báºp bùng trong chiếc lò sưởi do chÃnh tay anh xây dá»±ng, trong khi ngoà i trá»i ngá»n bão đông nam Ä‘ang rung chuyển vạn váºt.
Có má»™t lần Dede há»i anh là có bao giá» anh cảm thấy hối háºn không. Anh chỉ trả lá»i bằng cách ôm chặt nà ng và o vòng tay mình và phá»§ kÃn đôi môi nà ng bằng đôi môi mình. Sau đó anh má»›i trả lá»i:
- Cô bé ạ, cho dù anh phải trả ba mươi triệu đô-la để có cô bé thì đó vẫn là má»™t cái giá rất há»i - Rồi dừng má»™t chút anh nói thêm - Äúng, anh cÅ©ng có má»™t Ä‘iếu hối tiếc, má»™t hối tiếc rất lá»›n là đằng khác. Anh chỉ muốn được chinh phục em thêm má»™t lần nữa. Anh chỉ ước ao được hồi há»™p lang thang trong rừng đồi để ngóng em. Anh ước ao lại được đặt chân và o căn phòng cá»§a em ở Berkeley như cái lần đầu tiên ấy. Nói như thế nà o cho em hiểu hết đây nhưng anh thá»±c sá»± tiếc là sẽ chẳng bao giỠđược ôm em và o vòng tay như cái lần em dá»±a đầu và o ngá»±c anh lặng lẽ khóc giữa trá»i mưa gió ấy.
Chú thÃch:
(l) Kipling, Rudyard (1865-1936): nhà viết tiểu thuyết và nhà thơ Anh
(2) Henley Willlam Ernest (1849-1903): chủ bút và nhà văn Anh
(3) Browning Robert (1812-1889): nhà thơ Anh
(4) Meredith George (1828-1909): nhà viết tiểu thuyết và nhà thơ Anh
Tà i sản của tarta12a
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 04:04 PM .
20-03-2008, 12:31 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
PHẦN II - Chương 27
Má»™t năm ná», và o má»™t ngà y đầu tháng Tư, Dede Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế có tay dá»±a kê ngoà i hà ng hiên khâu và lặt vặt, còn Ãnh Sáng Ban Ngà y thì Ä‘ang cất tiếng Ä‘á»c thÆ¡ cho nà ng nghe. Trá»i đã vá» chiá»u, ánh mặt trá»i chói chan chiếu lên vạn váºt xanh tươi. Dòng nước Ä‘ang chảy trong những rã ánh dẫn nước ngang dá»c ở ngoà i vưá»n rau. Chốc chốc Ãnh Sáng Ban Ngà y lại ngừng Ä‘á»c để chạy ra đổi chiá»u dòng nước. Anh cÅ©ng lấy là m thÃch thú được chá»c ghẹo quá mức, nà ng cÅ©ng đỠmặt tá» vẻ bói rối hoặc phải nhăn mặt trách yêu anh má»™t câu.
Từ chá»— ngồi cá»§a mình, hai ngưá»i có thể nhìn bao quát được cảnh váºt xung quanh. Trước mắt há» Thung lÅ©ng Hằng Nga trải dà i cong vút như má»™t lưỡi Ä‘ao, lúc lúc lại có những căn trại nổi lên xen giữa những cánh đồng cá» xanh và ng và những vưá»n nho. Xa hÆ¡n nữa là vách thung lÅ©ng mà cả Ãnh Sáng Ban Ngà y lẫn Dede Ä‘á»u biết rõ rừng đưá»ng nhăn kẽ nứt, có má»™t chá»— bị ánh sáng mặt trá»i chiếu thẳng và o có khu má» bị bá» hoang từ lâu trắng toát chói lá»i như má»™t viên ngá»c quý. XÃch lại gần hÆ¡n má»™t chút là khu đất huấn luyện ngá»±a nằm cạnh nhà kho. Con Mab Ä‘ang ở trong khu đất đó lăng xăng lo lắng cho con ngá»±a non mà nó đã đẻ và o đầu mùa xuân vừa qua lúc nà y Ä‘ang lót tót chạy quanh mẹ bằng đôi chân còn yếu.
Trá»i nắng dịu là m cho ngà y trở thà nh lưá»i lÄ©nh và dá»… chịu. Ở phÃa sau nhà , trên sưá»n đồi cây cối um tùm vá»ng lại tiếng những con cun cút già đang gá»i bầy con. Chim bồ câu cất tiếng gù giá»ng; còn trong cái chiá»u sâu xanh thẳm cá»§a hẻm núi lá»›n có tiếng chim câu rừng vá»ng lại nghe thê lương như tiếng ai than khóc. Má»™t lần có tiếng mấy con gà mẹ Ä‘ang kiếm ăn cục tác báo động và tiếng bầy gà con lúp xúp chạy đến núp dưới cánh mẹ, trong khi Ãt trên cao má»™t con diá»u hâu vừa xuất hiện in cái bóng lượn lá» cá»§a nó trên mặt đất.
Có lẽ cảnh tượng ấy là m sống lại trong con Sói những ká»· niệm săn bắn ngà y trước. CÅ©ng có thể không hẳn là như váºy, nhưng cả Dede lẫn Ãnh Sáng Ban Ngà y bá»—ng nháºn thấy có sá»± chá»™n rá»™n trong khu vá»±c huấn luyện ngá»±a. Khi nhìn ra há» thấy tấn bi kịch không mấy thú vị cá»§a những ngà y đầu tạo thiên láºp địa Ä‘ang được diá»…n lại, tuy chẳng có gì đáng ngại cho lắm. Con chó sói đã được thuần hoá Ä‘ang tìm cách tiến lại gần cái sinh váºt bé nhá» hấp dẫn mà con Mab vừa sinh ra. Chú chó có vẻ chăm chú đến lạ lùng, chân như được lót nhung bước Ä‘i lặng lẽ như má»™t bóng ma, lúc lướt nhanh tá»›i trước, lúc lại Ä‘i lom khom, rón rén. Còn con Mab, dưá»ng như các bản năng xa xưa cá»§a nó chợt sống lại Ä‘ang run rẩy xoay mình vòng vòng đứng chắn cho con khá»i cái mối Ä‘e doạ là con chói sói mà ngay cả tổ tiên xa xưa cá»§a nó cÅ©ng đã biết sợ. Có má»™t lần, con ngá»±a xoay mình cố đá con chó bằng chân sau, nhưng thưá»ng thì nó dùng chân trước để giáng và o mình chó hoặc duá»—i tai há miệng lao đến cố cắn gãy lưng con chó. Còn con chó vừa cụp tai khom mình vừa lướt tránh qua má»™t bên để rồi lại vòng ra phÃa sau tấn công con ngá»±a non khiến cho mẹ nó lại phải thêm má»™t phen hốt hoảng. Thấy Dede lá»™ vẻ lo lắng nên Ãnh Sáng Ban Ngà y vá»™i cất tiếng Ä‘e con chó. Vừa nghe thấy tiếng anh, con Sói vá»™i buông thõng mình ra vẻ thuần phục và lỉnh ngay ra phÃa sau căn nhà kho.
Sau đó má»™t và i phút, Ãnh Sáng Ban Ngà y ngừng Ä‘á»c thÆ¡ để ra đổi chiá»u nước trong khu vưá»n rau, anh nháºn thấy nước đã ngừng chảy. Anh Ä‘i vá» nhà kho vác lên vai cái cuốc chim và cái xẻng, tay cầm thêm cái búa và cây má» lết rồi trở lại chá»— Dede Ä‘ang ngồi dưới hà ng hiên.
- Anh phải ra đà o cái ống nước lên đây, - anh bảo nà ng - Suốt mùa đông qua mình cứ sợ cái dốc đó bị sáºp. Bây giá» thì có lẽ nó đã sáºp xuống tháºt rồi!
Trong khi Ä‘i vòng ra sau nhà để đến con đưá»ng mòn dẫn xuống vách hẻm núi anh nói thêm:
- Nà y, em đừng Ä‘á»c trước đấy nhé. Chá» anh vỠđã!
Äi được ná»a con đưá»ng mòn thì anh đến chá»— cái dốc. Khối đất sụp cÅ©ng chẳng lá»›n lắm, chỉ độ và i tấn đất lẫn vá»›i đá vụn mà thôi. Nhưng vì rá»›t từ độ cao năm mươi rút xuống nên nó đã là m vỡ má»™t Ä‘oạn nối cá»§a đưá»ng dẫn nước. Trước khi bắt tay và o việc dá»n đất, anh nhìn lên đưá»ng Ä‘i cá»§a cái dốc lở. DÄ© nhiên anh nhìn bằng con mắt cá»§a má»™t ngưá»i thợ đà o mỠđã từng quen vá»›i đất, và đột nhiên anh nhìn thấy má»™t cái gì đó khiến cho mắt anh phải hoảng hốt đến độ trong má»™t lúc anh không dám nhìn xa hÆ¡n nữa.
- Ôi chao? - anh nói to - Cái gì thế nà y?
Rồi anh đưa mắt nhìn lên chá»— bỠđất dốc vừa má»›i lở từ bá» bên nà y qua bá» bên kia. Ở má»™t đôi chá»— anh có thể thấy những cây mazanita còn cong queo bám rá»… tháºt chênh vênh, nhưng nói chung, trừ cá» dại ra, khu hẻm núi đó không có cây cối nà o khác má»c. Có nhiá»u dấu hiệu chứng tá» mặt đất ở đó luôn luôn được bồi thêm bằng đất bị sói mòn theo nước mưa trôi từ trên mép hẻm núi xuống.
- Chắc chắn là phải có một mạch đá ngầm ở đó rồi - anh khẽ thốt lên.
Rồi cÅ©ng hệt như bản năng săn bắt đã sống lại ở con Sói trong ngà y hôm đó, trong anh lúc nà y bá»—ng trá»—i dáºy lòng khát khao tìm và ng cháy bá»ng ngà y trước. Bá» cái búa và cái má» lết xuống đất, tay chỉ còn giữ lại cái cuốc và cái xẻng, anh lần theo bá» dốc lở leo lên cho đến khi tìm thấy má»™t mạch đá tuy đã bị phá»§ kÃn gần hết nhưng vẫn còn để lá»™ ra má»™t đưá»ng nét lá» má». Mạch đá tuy gần như bị che khuất, nhưng đôi mắt được huấn luyện cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y vẫn có thể Ä‘oán được mạch đá bị chôn sâu dưới đất có hình dạng ra sao. Anh dùng cuốc đà o hết chá»— nà y đến chá»— khác dá»c theo vách cá»§a mạch đá rồi dùng xẻng dá»n sạch đất đá vỡ vụn Ä‘i Anh dùng mắt quan sát những mẫu đá ở đây. Có và i chá»— đá má»m đến độ anh có thể bóp vụn nó trong tay mình. XÃch lên phÃa trên quãng má»™t chút nữa, anh lại dùng cuốc xẻng đà o bá»›i tiếp.
Lần nà y khi nhặt má»™t mẫu đá lên và dùng tay cạo sạch lá»›p đất bám trên mặt đã để nhìn cho kỹ hÆ¡n, anh bá»—ng dá»±ng đứng dạy, hợp má»™t hÆ¡i không khà vá»›i vẻ khoái trá. Rồi như má»™t chú hươu Ä‘ang uống nước bên bá» má»™t bá» hồ bá»—ng sá»±c nhá»› đến những kẻ thù có thể Ä‘ang rình ráºp mình. Ãnh Sáng Ban Ngà y vá»™i liếc nhanh xung quanh xem có cặp mắt nà o Ä‘ang quan sát mình không. Anh nhoẻn miệng cưá»i thầm sá»± ngá»› ngẩn cá»§a mình và cúi xuống tiếp tục xem xét mẫu đá. Má»™t tia mặt trá»i chiếu xiên lên mặt đá là m hiện lên những đốm nhá» lấp lánh mà anh nháºn ra ngay là và ng.
- Và ng nằm dưới rá»… cá» cho đến mặt đá, - anh nói thảng thốt rồi bá»—ng ném mạnh cái cuốc cho ngáºp và o mặt đất tÆ¡i.
Anh như Ä‘ang trải qua má»™t cÆ¡n thoát xác. Chưa lÃt rượu cocktail nà o có thể là m đôi má anh nóng bừng và cặp mắt anh bốc lá»a nhiá»u như thế. Lúc anh tiếp tục đà o, anh như bị cuốn Ä‘i bởi cái Ä‘am mê xưa cÅ©, cái Ä‘am mê đã chi phối hầu như toà n bá»™ cuá»™c Ä‘á»i anh. Anh như rÆ¡i và o trạng thái kÃch động Ä‘iên rồ ngà y cà ng mạnh mẽ. Anh đà o bá»›i như má»™t kẻ Ä‘iên cho đến lúc anh phải thở hồng há»™c vì quá sức và mồ hôi rá» giá»t từ mặt anh xuống đất. Anh lại xem xét suốt từ mặt cá»§a bá» dốc đến táºn vách bên kia cá»§a mạch đá ngầm rồi vòng ngược trở lại. Äến Ä‘oạn giữa anh dùng cuốc đà o sâu xuống xuyên qua lá»›p nham thạch trước kia nằm ở ngá»n đồi phÃa trên sau bị mưa xói mòn nên trôi xuống chá»— nà y. Anh cứ đà o sâu xuống cho đến khi đụng phải lá»›p thạch anh đã mục. Khi anh nhặt những miếng thạch anh nà y lên thì chúng vỡ vụn trong tay anh để trÆ¡ lại toà n và ng.
Có những lúc việc đà o bá»›i cá»§a anh chạm phải những bỠđất khiến chúng lở sụt xuống che khuất hẳn chá»— anh Ä‘ang đà o là m anh phải bắt đầu hì hục đà o trở lại. Có má»™t lần đất lở kéo anh tụt hẳn xuống triá»n hẻm núi sâu đến năm mươi foot. Nhưng anh liá»n gắng gượng trầy tráºt mò lên không kịp dừng lại để lấy hÆ¡i. Cuối cùng anh đà o đến lá»›p thạch anh đã bị mục đến độ má»m như đất sét. ChÃnh ở đây anh thấy và ng Ä‘á»ng lại nhiá»u hÆ¡n hết.
Tháºt đúng là má»™t hầm và ng. Anh lại tiếp tục men theo vách đá ngầm mà đà o tá»›i má»™t trăm foot và lui má»™t trăm foot nữa. Anh còn trèo hẳn lên mép hẻm núi để quan sát đỉnh đồi xem còn chá»— nà o có khả năng chứa nhiá»u và ng nữa không. Song anh quyết định chuyện đó để xem xét sau, còn bây giá» thì cứ trở lại chá»— đã tìm thấy và ng lúc nà y đã.
Anh cứ hì hục đà o bá»›i vá»›i tốc độ Ä‘iên cuồng như thế cho đến lúc lưng anh Ä‘au như dần và ngưá»i hoà n toà n kiệt sức thì anh má»›i chịu ngừng tay. Ngay lúc đó anh ngẩn ngưá»i ra vì nhặt được má»™t miếng thạch anh còn chứa nhiá»u và ng hÆ¡n cả những miếng trước. Lúc còn lom khom đà o bá»›i mồ hôi trên trán anh đã vã ra nhá» xuống đất. Bây giá» khi anh đứng thẳng dáºy, mồ hôi chảy trà n và o mặt là m anh không còn thấy đưá»ng nữa. Anh đưa lưng bà n tay lau mắt rồi tiếp tục quan sát số lượng và ng trong chá»— thạch anh đó. Anh biết rằng cứ má»™t tấn đất ở đây có khả năng chứa má»™t má»™t số và ng trị giá đến ba mươi ngà n, hoặc năm mươi ngà n đô-la, hoặc còn nhiá»u hÆ¡n nữa. Trong lúc anh vừa ngắm nhìn cái mà u và ng hấp dẫn đó, vừa thở hồng há»™c và quệt mồ hôi trên trán, thì nhiá»u hình ảnh liên tiếp nhảy múa trong đầu anh. Anh tưởng tượng thấy má»™t con đưá»ng phụ chạy từ thung lÅ©ng băng ngang những cánh đồng cá» cao lên đến táºn chá»— nà y. Rồi anh tưởng tượng là sẽ cho đắp những con dốc và xây hẳn má»™t cái cầu bắc ngang hẻm núi đến ná»—i nó như thá»±c sá»± hiện hữu trước mắt anh váºy. PhÃa bên kia hẻm núi là chá»— thuáºn lợi để dá»±ng xưởng, Anh sẽ dá»±ng nó đúng ngay chá»— đó. Anh cÅ©ng sẽ xây dá»±ng luôn má»™t chuá»—i thùng treo lÆ¡ lá»ng trên dây cáp và được Ä‘iá»u khiển bằng trá»ng lá»±c. Những chiếc thùng nà y sẽ tải quặng ngang qua hẻm núi đến táºn chá»— những chiếc máy Ä‘áºp vụn thạch anh đỠlấy và ng. CÅ©ng bằng tưởng tượng anh thấy toà n cảnh khu vá»±c má» và ng hiện lên ngay trước mắt và ngay dưới chân anh - nà o là hầm ngang hố dá»c, nà o là các dãy hà nh lang và những chiếc cần cẩu. Trong tai anh vang lên tiếng mìn phá đất, và vong lại từ bên kia hẻm núi là những tiếng chà y nghiá»n quặng cứ vang lên thình thịch. Bà n tay Ä‘ang cầm miếng thạch anh cá»§a anh run lên bần báºt và bụng dạ anh bá»—ng nao nao nhá»™n nhạo là m toà n thân anh rã rá»i. Tá»± nhiên anh thèm được uống rượu - má»™t ly Whisky, má»™t ly cocktail, hoặc bất cứ loại rượu gì cÅ©ng được, miá»…n là có rượu. Ngay lúc cÆ¡n thèm rượu Ä‘ang cháy bá»ng trong anh thì anh bá»—ng nghe thấy giá»ng cá»§a Dede mÆ¡ hồ vá»ng lại rồi rÆ¡i dần xuống đáy hẻm núi xanh um cây ở sâu tÃt dưới kia.
- Nà o, chiếp, chiếp, chiếp chiếp, chiếp! Nà o, chiếp, chiếp chiếp!
Anh chợt giáºt mình vì thấy thá»i gian đã qua quá mau. Lúc nà y Dede đã thôi không ngồi khâu dưới hiên nhà nữa mà đang cho gà ăn và chuẩn bị bữa cÆ¡m chiá»u. Chiá»u đã tắt. Ãnh Sáng Ban Ngà y không ngá» là mình đã bá» Ä‘i lâu đến thế. Tiếng Dede gá»i đà n gà lại vá»ng đến chá»— anh:
- Nà o, chiếp, chiếp, chiếp, chiếp, chiếp… chiếp, chiếp, chiếp…
Dede thưá»ng gá»i đà n gà theo cách đó - lần đầu năm tiếng, lần sau ba tiếng. Từ lâu anh đã để ý thấy Ä‘iá»u đó. Từ những suy nghÄ© nà y vá» nà ng, trong đầu anh lại nảy lên những suy nghÄ© khác khiến anh cảm thấy sợ hãi. Ná»—i sợ hãi cà ng lúc cà ng lá»™ rõ ra trên nét mặt cá»§a anh, bởi vì anh chợt ý thức được là anh vừa suýt đánh mất nà ng. Trong suốt những giỠđà o bá»›i Ä‘iên cuồng vừa qua không lúc nà o anh nghÄ© đến nà ng cả, Ãt nhất trong suốt khoảng thá»i gian đó anh đã đánh mất nà ng rồi.
Anh quẳng miếng thạch anh xuống đất, tụt xuống bá» dốc, rồi theo con đưá»ng mòn vừa chạy vá» vừa thở hồng há»™c. Khi đến ria khu đất trống gần nhà , anh cháºm bước và bò đến má»™t chá»— kÃn đáo để có thể quan sát mà không sợ bị phát hiện. Anh thấy Dede Ä‘ang cho gà ăn, vừa cầm từng nắm thóc vung ra vừa cưá»i như nắc nhẻ khi thấy những Ä‘iệu bá»™ buồn cưá»i cá»§a đà n gà .
Khi nhìn thấy nà ng, anh cảm thấy ná»—i sợ hãi hoảng hốt lúc nãy dưá»ng như vÆ¡i Ä‘i được phần nà o, và anh quay ngưá»i chạy ngược trở lại con đưá»ng mòn. Khi đến bá» dốc anh lại trèo lên. Nhưng lần nà y anh trèo cao hÆ¡n lần trước, mang theo cả cuốc lẫn xẻng. Anh lại Ä‘iên cuồng đà o bá»›i, nhưng lần nà y mục Ä‘Ãch cá»§a anh khác hẳn. Anh dùng cuốc phá rá»i những bỠđất đỠmá»™t cách khéo léo để chúng vỡ ra trà n xuống phá»§ kÃn những chá»— mà anh đã đà o bá»›i để chôn Ä‘i cái kho tà ng anh vừa khám phá ra. Anh còn và o rừng vác vá» từng ôm lá rụng từ năm trước để rải lên bá» dốc. Nhưng sau đó anh cho rằng là m như thế vô Ãch nên anh lại leo lên tiếp tục phá đất cho đổ xuống chá»— anh đã đà o bá»›i cho đến khi không ai còn có thể phát hiện ra những vách đá ngầm nhô ra ấy nữa má»›i thôi.
Sau đó anh chữa lại Ä‘oạn ống nước bị vỡ, thu dá»n hết dụng cụ, rồi trở lại con đưá»ng mòn. Anh bước Ä‘i má»™t cách cháºm chạp, cảm thấy hết sức mệt má»i như má»™t kẻ vừa trải qua má»™t cÆ¡n khá»§ng hoảng tháºt khá»§ng khiếp. Sau khi đã cất dụng cụ xong, anh uống má»™t ngụm nước lá»›n ở đưá»ng ống lúc nà y đã chảy lại, rồi ngồi xuống chiếc ghế dà i kê ngoà i cá»a bếp. Dede Ä‘ang đứng phÃa trong chuẩn bị bữa cÆ¡m chiá»u. Anh cảm thấy hết sức yên lòng khi nghe tiếng chân nà ng Ä‘i lại. Như má»™t ngưá»i thợ lặn vừa trồi lên mặt biển khÆ¡i, anh căng ngá»±c hÃt lấy hÃt để là n không khà thÆ¡m tho cá»§a vùng núi. Trong lúc anh như Ä‘ang uống cái không khà đó và o ngưá»i, anh đưa mắt ngắm bầu trá»i, ngắm mây bay, và ngắm cả cái thung lÅ©ng như thể anh cÅ©ng muốn nuốt chá»ng cả chúng và o ngưá»i.
Dede vẫn chưa biết anh đã vá». Lúc lúc anh lại quay đầu lén nhìn nà ng, lén nhìn đôi bà n tay khéo léo tuyệt vá»i cá»§a nà ng, lén nhìn mái tóc nâu mà u đồng đỠcá»§a nà ng mà cứ má»—i lần nà ng Ä‘i ngang qua ô cá»a sổ có nắng rá»i và o là lại sáng rá»±c lên như lá»a, lén nhìn thân hình cá»§a nà ng, má»™t thần hình mà đối vá»›i anh luôn luôn hứa hẹn những sá»± thân thương dìu ngá»t đến kỳ lạ. Khi anh nghe tiếng chân nà ng tiến vá» phÃa cá»a bếp, anh quay đầu giả tảng như Ä‘ang chăm chú ngắm nhìn vá» phÃa thung lÅ©ng. Ngay lúc ấy, anh chợt cảm thấy sướng ran lên như anh đã từng cảm thấy khi nà ng đưa những ngón tay dịu dà ng luồn nhẹ và o mái tóc anh.
- Em không biết anh đã vá», - nà ng nói - Hư hại nó nặng lắm không anh?
- CÅ©ng khá nặng. Mà cÅ©ng chỉ vì cái bá» dốc đó mà ra cả, - anh trả lá»i, mắt vẫn ngó ra xa và sung sướng cảm nháºn sá»± va chạm cá»§a bà n tay nà ng - Nặng hÆ¡n là anh tÃnh nhiá»u. Em biết bây giá» anh Ä‘ang tÃnh gì không? Anh vừa nảy ra má»™t kế hoạch. Anh sẽ mua bạch đà n vá» trồng trên khắp bá» dốc đó. Những cây bạch đà n sẽ giữ cho đất khá»i lở nữa. Anh sẽ trồng bạch đà n sát và o nhau như eo ấy, đến độ má»™t con thỠđói cÅ©ng khó lòng mà len qua được. Khi những cây bạch đà n đã bám rá»… rồi thì trá»i cÅ©ng không thê là m lở đất ở đó được nữa.
- Ủa, bá»™ há»ng nặng đến mức đó cÆ¡ à ?
Ãnh Sáng Ban Ngà y lắc đầu.
- CÅ©ng chẳng có gì đâu. Nhưng có Ä‘iá»u là anh không muốn bất kỳ má»™t cái dốc lở nà o hà nh xác anh nữa. Anh sẽ chốt chặt cái dốc đó xuống để nó sẽ tồn tại ở đó đến hà ng triệu năm sau. Khi đến lúc hồi kèn táºn thế vang lên, khi toà n bá»™ núi Sonoma và những ngá»n núi khác sẽ biến mất, cái bá» dốc ấy vẫn còn đứng đó nhá» có những rá»… cây giữ chặt nó lại.
Anh vòng tay ôm lấy nà ng rồi kéo nà ng ngồi xuống đầu gối anh.
- Nà y cô bé, hẳn khi đến sống ở đây cô bé phải nhá»› nhiá»u thứ ở thà nh phố lắm - chẳng hạn như những buổi hoà nhạc, những buổi xem hát, và những thứ đại loại như váºy. Có bao giá» cô bé có ý muốn từ bá» tất cả để trở vá» thà nh phố không?
Khi há»i câu nà y, trong lòng anh cảm thấy hết sức lo lắng đến ná»—i anh không dám nhìn và o mặt nà ng. Khi nghe thấy nà ng phá lên cưá»i và lắc đầu má»›i cảm thấy yên lòng. Anh cÅ©ng nháºn thấy cái sức trẻ trung không bao giá» cạn trong cái cưá»i giòn tan như má»™t cáºu con trai thuở trước cá»§a nà ng.
- Nghe nà y, - anh đột nhiên nói với vẻ dữ dằn - Em không được vớ vẩn đến gần cái bỠdốc đó chừng nà o anh chưa trồng xong những cây bạch đà n lên chỗ đó. Nhớ chưa? Chỗ đó nguy hiểm lắm. Và anh thì không chịu đựng nổi nếu phải mất em.
Anh áp môi nà ng và o môi anh, và hôn nà ng một cách khao khát nồng nà n.
- Ôi anh yêu! - nà ng thốt lên, trong giá»ng nói, nà ng lá»™ rõ vẻ tá»± hà o cá»§a nà ng vá» anh và vá» chÃnh cái nét quyến rÅ© cá»§a mình.
- Em nhìn kia mà xem, - Ãnh Sáng Ban Ngà y buông má»™t cánh tay Ä‘ang ôm Dede ra và khoát má»™t vòng vá» hướng thung lÅ©ng và những dãy núi phÃa xa - Thung lÅ©ng Hằng Nga - cái tên nghe tháºt hay nhỉ. Em biết không, khi anh ngắm nhìn toà n bá»™ quang cảnh ở đó và nghÄ© vá» em và tất cả những ý nghÄ©a ẩn giấu trong tất cả Ä‘iá»u đó, anh cảm thấy cổ há»ng mình như nghẹn lại và trong tim chất chứa biết bao Ä‘iá»u mà anh không tìm lá»i để diá»…n tả được. Những lúc như váºy anh có cảm giác là mình phần nà o đã hiểu được Browning và tất cả những thi sÄ© viá»…n mÆ¡ khác. Em cứ nhìn núi MÅ© Trùm Äầu, ngay chá»— mặt trá»i Ä‘ang rá»i và o kia mà xem. ChÃnh ở dưới cái khe kia chúng mình đã tìm thấy dòng suối đấy em có nhá»› không?
- Em còn nhá»› là đêm đó mãi đến mưá»i giỠđêm anh má»›i sá»±c nhá»› ra là chưa vắt sữa bò nữa cÆ¡ - Nà ng cưá»i phá lên - Còn bây giá» nếu anh cứ giữ em ngồi đây thì dám lại đến mưá»i giỠđêm mình má»›i được ăn tối đấy.
Cả hai ngưá»i đứng dáºy, Ãnh Sáng Ban Ngà y ra lấy cái xô treo trên má»™t cái Ä‘inh chá»— cá»a bếp. Anh ngừng lại thêm má»™t lúc để ngắm nhìn cái thung lÅ©ng.
- Tuyệt diệu tháºt, - anh nói.
- Tuyệt diệu tháºt, - Dede nhại lại, rồi vừa bước qua cá»a bếp nà ng vừa cưá»i phá lên má»™t cách vui vẻ vá»›i anh, vá»›i chÃnh nà ng và vá»›i má»i thứ trên cõi Ä‘á»i nà y.
Còn Ãnh Sáng Ban Ngà y, hệt như ông già mà có lần anh đã gặp, khoác trên tay cái xô đựng sữa, lững thững Ä‘i xuống đồi trong ráng chiá»u chói lá»i.
Hết
Tà i sản của tarta12a
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 04:05 PM .