Hoàng vân thành biên ô dục thê,
Quy phi "á á" chi thượng đề.
Cơ trung chức cẩm Tần Xuyên nữ:
Bích sa như yên cách song ngữ:
Đình thoa trướng nhiên tư viễn nhân
Độc túc cô phòng lệ như vũ.
Quạ kêu đêm
(Người Dịch : Tản Đà)
Mây vàng tiếng quạ bên thành,
Nó bay tìm ngủ trên cành nó kêu.
Tần Xuyên cô gái buồng thêu,
Song sa khói tỏa như khêu chuyện ngoài.
Dừng thoi buồn bã nhớ ai,
Phòng không gối chiếc, giọt dài tuôn mưa,
Dịch nghĩa
Bên thành có mây vàng phủ con quạ muốn tìm chỗ đậu, trở về bay quanh kêu quac quác ở trên cành cây.
Bên khung cửi cô gái Tần Xuyên dang ngồi dệt gấm, từ trong cửa sổ có rủ một tấm sa biếc như khói, cô rủ rỉ như nói chuyện với quạ.
Dừng thoi bùi ngùi nhớ tới người xa, nghĩ nỗi mình chiếc bóng phòng không, nước mắt như mưa nhỏ xuống.
Đôi lời về tác giả, tác phẩm: Lý Bạch (701-762) tự Thái Bạch, hiệu Thanh Liên cư sĩ, người Miên Châu tỉnh Tứ Xuyên, là một trong những nhà thơ lớn đời Đường.
Năm 12 tuổi đã biết làm thơ, từ năm 20 tuổi đi du lịch các nơi.
Năm Thiên Bảo thứ nhất, đời Đường Huyền Tông, nhờ có người tiến cử, ông được vua Huyền Tông trọng dụng, cho làm quan trong Viện Hàn lâm. Nhưng sau ba năm, ông lại xin lui về tiếp tục ngao du sơn thủy. Trong loạn An Lộc Sơn, ông bị ép làm quân sư cho Lý Lân (Vĩnh vương) nên bị bắt, nhờ có Quách Tử Nghi xin cho nên ông được tha. ông rất thích uống rượu. Tục truyền một hôm ông say rượu thấy bóng trăng ở dưới sông muốn ôm lấy, nên bị chết đuối. Nhưng đó chỉ là giai thoại đàm tiếu. Sự thực ông vì đau đã lâu nên mất năm 762.
Ông làm rất nhiều thơ nhưng chỉ còn lưu lại được độ hai ngàn bài. Tần Xuyên cô gái buồng thêu: Câu này dùng để nói về điển tích vợ Đậu Thao là nàng Tô Huệ dệt gấm làm hồi văn. Đất Tần Xuyên thuộc Trường An.