Anh hỏi em, "Chờ anh, được không?"
Em Trả lời ngay, "Đươc!" Và rồi em cười....
----1 Năm sau----
Anh hỏi em, "Chờ anh có mệt không? Vẫn chờ anh chứ?"
Em cười gượng trả lời, "Không mêt, em vẫn chờ anh..."
---1 Năm sau---
Anh hỏi em, "Anh vẫn luôn nhớ em, anh luôn hy vọng em chờ được anh, anh nói đúng không?
Em im lặng, một lát sau em không trả lời mà hỏi ngược lại, "Khi nào anh mới về? Anh sẽ về chứ?"
Em đã bắt đầu nản lòng rồi sao? Anh đã làm em đau khổ chờ đợi, anh đã làm em dần mất đi lòng tin với anh...
Anh chỉ đành nói, "Anh sẽ về..."
Tương lai của chúng mình sẽ ra sao? Mình sẽ đến với nhau chứ?
Lo lắng...
Chờ đợi...
Phiền muộn...
Biết bao cảm xúc.....
chờ đợi là hạnh phúc. chú cứ vững tin nơi em ấy. và nếu em ấy ra đi thì em ấy ko yêu chú như chú đã yêu. và nếu thế thì không cần luyến tiêc
p/s: mình chỉ nói trường hợp xấu nhất thui