Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #101  
Old 26-06-2008, 01:50 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 104

SA CÆ , HÀO KIỆT ÄÀNH CHỊU BÓ TAY




Bây giá» Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a Viên Hiếu chạy trÆ°á»›c, lÆ°u Thượng Quan Kỳ chỉ huy bá»n Thiên Má»™c, Kim Nguyên Äạo tùy cÆ¡ tiếp ứng cho Tích Má»™c và Tả Hữu Nhị Äồng.
Thượng Quan Kỳ coi lại một lúc rồi khẽ bảo Thiên Mộc đại sư:
– Tốt hÆ¡n là chúng ta không nên đánh cho bên địch bị thÆ°Æ¡ng nữa, nhÆ° vậy há» sẽ khinh thÆ°á»ng, trá»… nải việc Ä‘á» phòng, rồi ta sẽ ra tay đánh chá»›p nhoáng má»™t trận nhÆ° sấm nổ không kịp bÆ°ng tai.
Äoàn ngÆ°á»i lại lui hÆ¡n mÆ°á»i trượng nữa thì gặp bá»n NgÅ© Anh tay cầm binh khí dàn trận.
Bá»—ng nghe Liên Tuyết Kiá»u khẽ bảo:
– Các ngươi hãy lui vào trong trận nghỉ một lúc để dành sức phản công.
Tả Hữu Nhị Äồng cùng Tích Má»™c đại sÆ° theo lá»i lùi vào trong trận.
Bá»n NgÅ© Anh lập tức vung binh khí đón tiếp bá»n thị vệ áo Ä‘en.
Thượng Quan Kỳ Ä‘iểm lại thì bá»n này chỉ còn không đầy ba mÆ°Æ¡i tên.
Trong những trận đánh vừa qua, bá»n chúng bị Kim Nguyên Äạo, Thiên Má»™c đại sÆ°, Tả Hữu Nhị Äồng và Viên Hiếu đánh bên chúng bị thÆ°Æ¡ng đến mÆ°á»i ngÆ°á»i.
Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm: Nếu bên mình nhất tá» Ä‘á»™ng thủ thì tiêu diệt bá»n này chẳng có chi là khó.
Liên Tuyết Kiá»u càng tin tưởng mạnh mẽ hÆ¡n. Nàng cho là phen này không diệt được Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì ít ra cÅ©ng làm cho lão phải chùn nhụt. Cặp mắt lạnh lùng của nàng từ từ nhìn từ Thiên Má»™c, Tích Má»™c qua Kim Nguyên Äạo và Tả Hữu Nhị Äồng rồi cất tiếng há»i:
– Các vị còn có sức đánh được nữa chăng?
Quần hào đồng thanh đáp:
– Có thể được lắm!
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Hay lắm! Nếu các vị đã chuẩn bị ra tay thì bất luận là thứ võ công lợi hại nào, hay ám khí hiểm Ä‘á»™c nào cÅ©ng dùng cho hết, miá»…n là làm cho bên địch bị thÆ°Æ¡ng càng nhiá»u càng hay...
Nàng lại đưa mắt nhìn Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu nói:
– Bây giỠcác ngươi chưa phải ra tay, nhưng sẵn sàng chuẩn bị để đối phó với Cổn Long Vương.
Thượng Quan Kỳ khẽ há»i:
– Phải chăng cô nương định đánh bắt Cổn Long Vương ngay trong trận này?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– CÅ©ng mong vậy để đỡ hao tổn khí lá»±c cho võ lâm, nhÆ°ng sợ rằng khó lòng được nhÆ° nguyện. Tuy ta há»c võ công y mà không thể nào lÆ°á»ng được trình Ä‘á»™ bản lãnh y cao tá»›i má»±c nào. Bá»n ta ba ngÆ°á»i hợp lá»±c đánh y ta vẫn lo chÆ°a nắm chắc phần thắng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Nếu vừa rồi ở Cung Thuần DÆ°Æ¡ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã Ä‘em toàn lá»±c ra chiến đấu chỉ có vậy mà thôi thì bữa nay bên mình ba ngÆ°á»i hợp sức lại tÆ°á»ng có thể quyết thắng dá»… dàng.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Kết quả trận đánh trong Cung Thuần DÆ°Æ¡ng má»™t là khiến cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng tiêu tan mối tin tưởng toan làm minh chủ võ lâm, hai là bên ta trút bá» mối lo sợ đối vá»›i y đã bao năm nay. Từ nay trở Ä‘i, ta má»›i yên trí rằng: Mình có thể trông vào tài thao lược để quyết thắng trên chốn sa trÆ°á»ng. Còn Cổn Long VÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c nay vốn tính Ä‘a nghi thì nay lại càng dè đặt hÆ¡n nữa.
Thượng Quan Kỳ gật đầu cÆ°á»i nói:
– Tóm lại trận đánh bữa nay đã thâu lượm được kết quả hữu hiệu nhất là gieo mối hoài nghi vào trong tâm Cổn Long Vương.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äúng thế!
– Y đã mất Ä‘i phần nào lòng tá»± tin, trái lại bên mình tăng thêm phần tin tưởng vào sá»± thành công. Bên địch thoái chí mà bên ta thêm lòng phấn khởi. Äiểm này rất có lợi cho ta.
Lúc này Tả Hữu Nhị Äồng, Thiên Má»™c, Tích Má»™c, Kim Nguyên Äạo đã Ä‘iá»u dưỡng và phục hồi sức khá»e, ai nấy tay cầm khí giá»›i lăm lăm. Viên Hiếu Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c ra nói:
– Tiểu đệ ra giết hai tên áo đen trước.
Gã được trá»i phú cho thể chất khác lạ, ngÆ°á»i thÆ°á»ng không thể bì kịp. Tuy gã bị thÆ°Æ¡ng nặng hÆ¡n má»i ngÆ°á»i mà Ä‘iá»u dưỡng lại mau lành hÆ¡n ai hết.
Liên Tuyết Kiá»u nhíu cặp lông mày há»i:
– Thương thế ngươi sao?
Nàng lãnh trách nhiệm thống soái oai quyá»n rất lá»›n. Tuy nàng muốn ngăn
trở Viên Hiếu xông trận, nhưng không tiện nói ra.
Viên Hiếu nức lòng hả dạ, hào khí bốc lên cuồn cuộn nói:
– Tiểu đệ bình phục rồi. Nếu cô nương không tin thì để tiểu đệ ra giết hai tên thị vệ áo đen cho cô nương coi.
Gã vừa cÆ°á»i, vừa nói chÆ°a dứt lá»i đã nhảy vá»t lên cao tá»›i ba trượng.
NgÆ°á»i gã lÆ¡ lá»­ng trên không, xoay di má»™t vòng chẳng khác gì con chim khổng lồ vồ mồi nhảy xổ lại hạ mình xuống chá»— bá»n áo Ä‘en.
Thượng Quan Kỳ nhìn gã không khá»i thở dài.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Sao ngươi lại thở dài?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– So vá»›i Viên đệ thì dù thuá»™c hạ có há»c thêm võ công mÆ°á»i năm nữa cÅ©ng không bằng gã được, mà còn thua kém xa. Nếu Viên đệ được cô nÆ°Æ¡ng giàu lòng chiếu cố thì cuá»™c thành tá»±u của gã sau này có thể tá»›i mức Ä‘á»™c đáo không tiá»n khoáng hậu, và đáng làm má»™t vị tôn sÆ° cho ná»n võ há»c Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Gã có má»™t bản ngã đặc biệt, khinh công cùng chân lá»±c khác ngÆ°á»i thÆ°á»ng. NhÆ°ng có Ä‘iá»u đáng tiếc là bản thế của gã chỉ luyện được phép dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng chứ không luyện được môn âm nhu. Nếu cố công rèn luyện tâm pháp bằng võ công thượng thặng thì sau hai mÆ°Æ¡i năm gã khó lòng địch nổi ngÆ°Æ¡i.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện thì Viên Hiếu đã nhảy vào giữa Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en. Gã gầm lên má»™t tiếng Ä‘inh tai nhức óc, vung song quyá»n đánh theo thế liên hoàn, hất bốn gã áo Ä‘en xa ra. Hai tay gã đổi sang lối tầm nã, chụp lấy cổ áo hai tên. Lúc này bốn đại hán áo Ä‘en lại vây gần vào.
Viên Hiếu nắm hai tên giÆ¡ lên vừa quát tháo vừa quật ra, khiến cho bá»n thị vệ Ä‘ang bao vây phải tá»›i tấp lùi ra.
Viên Hiếu xách cổ hai tên lên quát to má»™t tiếng rồi nhảy vá» bản trận. Má»i ngÆ°á»i để ý nhìn kỹ hai tên thị vệ áo Ä‘en thì chúng chỉ còn thoi thóp thở.
Liên Tuyết Kiá»u nhìn Viên Hiếu bằng cặp mắt lạnh lùng há»i:
– NgÆ°Æ¡i không tuân theo mệnh lệnh của ta, dám có hành Ä‘á»™ng thiện tiện. Theo luật lệ bản bang tất ngÆ°Æ¡i bị trá»ng phạt. NhÆ°ng ta xét ngÆ°Æ¡i má»›i phạm pháp lần đầu hãy tạm khoan dung, để ngÆ°Æ¡i Ä‘á»›i tá»™i lập công.
Viên Hiếu chắc mẩm mình ra bắt sống được hai tên thị vệ áo Ä‘em vá» sẽ được má»i ngÆ°á»i hoan hô và nhất là được Liên Tuyết Kiếu khen ngợi, thì gã khoan khoái vô cùng.
Nào ngá» sá»± thá»±c đã phản lại sá»± tiên Ä‘oán của Viên Hiếu, chẳng những Liên Tuyết Kiá»u không ngá» lá»i khen ngợi mà còn trách thêm gã má»™t phập.
Viên Hiếu vừa buồn vừa bá»±c mình, bao nhiêu oán khí trút lên đầu hai tên thị vệ áo Ä‘en. Gã ngầm vận kình lá»±c vào hai lòng bàn tay, bóp mạnh cổ hai tên thị vệ. Làm cho đứt hết mạch huyệt chúng. Äoạn gã quăng hai xác chết ra xa.
Tả Hữu Nhị Äồng trÆ°á»›c tiên. Hai ngÆ°á»i vung kiếm ra đâm má»™t tên áo Ä‘en bị thÆ°Æ¡ng, Tiếp theo Tích Má»™c đại sÆ° Thiên Má»™c đại sÆ°. Kim Nguyên Äạo lục tục ra trận xông vào giữa Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en.
NgÅ© Anh luyện tập thành thạo đã lâu ngày chẳng những mặt trận rất kín đáo, mà gã nào cÅ©ng lặng lẽ đầy nghị lá»±c. Thắng không kiêu ngạo, thua chẳng nản lòng. Tuy lúc này đại cục đã ổn định nhiá»u, nhÆ°ng năm ngÆ°á»i vẫn má»™t má»±c công thủ nghiêm mật không để sÆ¡ hở chẳng khác gì lúc ban đầu.
Liên Tuyết Kiá»u thấy vậy khen thầm: “ÄÆ°á»ng Toàn quả là nhân vật khác Ä‘á»i. Không ngá» má»™t chàng thÆ° sinh chẳng hiểu võ nghệ lại huấn luyện nên má»™t Ä‘oàn dÅ©ng sÄ© thiện chiến đến thế này? Trách nào mà Âu DÆ°Æ¡ng Thống chẳng kính phục y, nhất nhất nghe theo mÆ°u mẹoâ€.
Bá»—ng nghe những tiếng rú lên thê thảm liên tiếp vá»ng lại, Liên Tuyết Kiá»u ngoảnh đầu nhìn ra máu vá»t tứ tung, chân tay gãy nát bay ra tá»›i tấp. Thật là má»™t cảnh tượng cá»±c kỳ thê thảm.
Nguyên quần hào xông vào Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en thi triển những tuyệt chiêu gây nên má»™t trÆ°á»ng thảm sát.
Äá»™i thị vệ áo Ä‘en này tuy Ä‘á»u lá»±a chá»n trong những tay cao thủ giang hồ, nhÆ°ng chúng bị thuốc Ä‘á»™c kiá»m chế đã lâu. Chẳng những võ công không thêm phần tinh tiến mà còn giật lùi là khác. HÆ¡n nữa cách phản ứng của chúng kém phần linh hoạt. Bá»n Thiên Má»™c cùng Tả Hữu Nhị Äồng phóng ra những chiêu thức kỳ tuyệt giết bá»n áo Ä‘en thây chết ngổn ngang, gây nên cảnh tượng rùng rợn.
Bá»n thị vệ áo Ä‘en tuy bị chết và bị thÆ°Æ¡ng đã đến quá ná»­a, mà những tên sống sót vẫn hết sức công kích không chịu rút lui.
Tích Má»™c đại sÆ° nổi lòng từ bi, thu thiá»n trượng vệ không đánh nữa, ngấm ngầm niệm Phật hiệu.
Bỗng nhà sư thấy vai bên trái đau nhói thì ra đã bị đâm trúng một đao, máu tươi chảy ra ồng ộc.
Nhà sÆ° thốt nhiên nghÄ© ra rằng: Ngoài chiến trÆ°á»ng không thể có lòng dạ từ bi được, nếu định không chết thì mình hết sống. Bá»—ng lại nghe tiếng khí giá»›i veo véo, trên không hai lưỡi Ä‘Æ¡n Ä‘ao đâm vào hai cạnh sÆ°á»n. Tích Má»™c đại sÆ° cả giận quát lên má»™t tiếng cố nhịn Ä‘au vung cây thiá»n trượng ra chiêu: “Giả Há»a Siêu Thiên†rồi biến thành chiêu “Tả Hữu Khai Cung†phóng ra hai bên, gạt hai lưỡi Ä‘Æ¡n Ä‘ao bật lên những tiếng choang choảng.
Nhà sÆ° bụng dạ nhân từ đã nổi sát khí, vung thiá»n trượng phóng ra ba chiêu tuyệt kỹ đánh hai gã áo Ä‘en bị thÆ°Æ¡ng.
Thiên Má»™c đại sÆ°, Tả Hữu Nhị Äồng cùng Kim Nguyên Äạo cÅ©ng nhất tá»
đánh mạnh.
MÆ°á»i mấy tên thị vệ, chá»›p mắt đã bị ngã đến bảy tám, chỉ còn lại sáu, bảy tên vậy mà chúng vẫn lăn xả vào giao chiến, dÆ°á»ng nhÆ° chúng đã gác hẳn sá»± sống chết ra ngoài cõi lòng.
Trận đánh giết tàn nhẫn này khiến cho Tả Hữu Nhị Äồng cùng Thiên Má»™c đại sÆ° Ä‘á»u sinh lòng bất nhẫn, nên tay cầm khí giá»›i đã tá» vẻ hòa hoãn rất nhiá»u.
Chỉ có bá»n NgÅ© Anh là vẫn thận trá»ng, ra đòn vẫn giữ má»±c bình thÆ°á»ng không mau không chậm. Thần sắc vẫn không thay đổi, luôn luôn má»™t má»±c nghiêm trang.
Thật là vai bị núi đè không biết là nặng, hay đặt chiếc lông hồng cũng không thấy nhẹ.
Liên Tuyết Kiá»u càng xem càng kính phục ÄÆ°á»ng Toàn. Nàng quay lại nhìn Thượng Quan Kỳ thấy chàng xuất thần lặng lẽ dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u gì nghÄ© ngợi thì tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
– Ngươi nghĩ gì vậy?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Thuá»™c hạ nhá»› đến ÄÆ°á»ng đại ca. Tuy ngÆ°á»i không hiểu võ công mà đã rèn luyện cho Cùng Gia Bang được bá»n Bát Anh cùng Tứ Thập Bát Kiệt, lấy trầm tÄ©nh, ổn định làm yếu quyết. Võ công ngÆ°á»i này tuy không giá»i lắm, nhÆ°ng lúc cá»± địch, bá»n há» Ä‘em hết tâm ý vào việc sá»­ dụng Thần Kiếm. Dù ngÆ°á»i tỉnh nhÆ° Viên đệ cÅ©ng không bằng được.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ thở dài nói:
– Äúng thế! ÄÆ°á»ng tiên sinh quả là nhân vật kỳ tài trăm Ä‘á»i khó lòng kiếm được ngÆ°á»i nhÆ° tiên sinh. NhÆ°ng có Ä‘iá»u đáng tiếc là tiên sinh không được trÆ°á»ng thá» nên tráng chí sá»›m bị mai má»™t.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™ng tâm, chăm chú vào mặt Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äại ca thuá»™c hạng có con mắt tinh Ä‘á»i, Ä‘em công cuá»™c ổn định võ lâm ủy thác hết cho cô nÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Cuộc cỠtàn này tuy thu xếp lại rất khó, nhưng ta phải gắng sức hết lòng...
Ngừng một lát nàng nói tiếp:
– TrÆ°á»›c kia ÄÆ°á»ng tiên sinh đã bày những thế cá», chỉ cần ta theo lá»i di chúc mà thá»±c hành may ra an ủi được anh linh cho tiên sinh ở dÆ°á»›i suối vàng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Nếu thuá»™c hạ nhá»› không lầm thì đại ca lúc lâm chung dÆ°á»ng nhÆ° đã dặn lại việc chế phục Cổn Long VÆ°Æ¡ng sẽ xảy ra trong nhà mồ nÆ¡i an táng di thể đại
ca...
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Vì thế mà tiên sinh dặn chính ngươi phải dốc công việc xây cất nhà mồ.
Thượng Quan Kỳ nói:
Có Ä‘iá»u thuá»™c hạ thấy ý cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° muốn phân thắng bại vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng ở gần vÆ°Æ¡ng phủ.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ thở dài nói:
– Cổn Long Vương còn có thực lực rất lớn. Trong vương phủ hiện còn có vô số tay cao thủ mai phục...
ChÆ°a dứt lá»i tá»± đàng xa vá»ng lại má»™t tiếng hú thê thảm nhÆ° xé tan bầu không khí trầm lặng. Tiếng hú này phát ra tá»± khu rừng nhá» nhÆ°ng mau nhÆ° Ä‘iện chá»›p, thoáng cái đã đến trÆ°á»ng đấu.
Tiếp theo tiếng hú là má»™t tiếng la thê thảm. Kim Nguyên Äạo từ trên không hạ xuống.
Quần hào cả kinh, chỉ có Ngũ Anh là vẫn trầm lặng như không, ánh kiếm vẫn lấp loáng, chuyển động, trận thế vẫn tiếp diễn như nước chảy mây trôi.
Giữa trận bay ra năm đạo hàn quang phóng vào ngÆ°á»i mặc áo bào xanh.
Ngũ Anh lặng lẽ vô cùng, bất luận cuộn biến hóa nguy nan thế nào cũng không làm cho chúng kinh động thần trí, chúng vẫn bình tĩnh để đối phó với cục diện.
Bá»—ng thấy ngÆ°á»i áo xanh vung tay phải đánh ra má»™t chưởng cá»±c kỳ mãnh liệt, gạt bắn năm ngá»n Ä‘ao thÆ°Æ¡ng sang má»™t bên.
Quần hào định thần nhìn lại thì thấy má»™t ngÆ°á»i áo xanh đứng cách xa chừng sáu bảy thÆ°á»›c, cặp mắt phóng ra những tia hào quang khủng khiếp!
Tả Hữu Nhị Äồng khẽ kêu lên.
– Cổn Long Vương!...
NgÅ© Anh vẫn luân lÆ°u phóng thÆ°Æ¡ng ra vây bá»c Cổn Long VÆ°Æ¡ng vào giữa. Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt phóng luôn ra hai chưởng khiến cho bá»n NgÅ© Anh không đứng vững, loạng choạng mấy cái, nhÆ°ng vẫn giữ được mặt trận không biến đổi.
Liên Tuyết Kiá»u quay lại nhìn Kim Nguyên Äạo thấy miệng lão chảy máu ra. Hai mắt nhắm lại vì bị thÆ°Æ¡ng nặng, Liên Tuyết Kiá»u liá»n lấy má»™t viên kim Ä‘an bá» vào miệng Kim khẽ nói:
– Y bị thương nặng lắm! Mau đặt y xuống đống cỠtrên mặt đất. Chúng ta hãy đối phó với Cổn Long Vương trước rồi sẽ lại cứu y.
Lúc này Tả Hữu Nhị Äồng, Thiên Má»™c, Tích Má»™c đã cầm binh khí xông lại đánh. NhÆ°ng trận thế của NgÅ© Anh luân chuyển rất mau, Ä‘ang vây bá»c Cổn Long
VÆ°Æ¡ng, khiến cho bá»n Thiên Má»™c không ra tay giúp đỡ được. Vòng vây của NgÅ© Anh lúc tản rá»™ng ra, lúc thu hẹp lại mà không sao vào gần bên Cổn Long VÆ°Æ¡ng được.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ bảo Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu:
– Bá»n NgÅ© Anh tuy được huấn luyện thuần thục, nhÆ°ng cÅ©ng không địch lại Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Nếu phá được trận thì NgÅ© Anh chắc phải chết. Bây giá» chúng ta phải thay hỠđể tiếp chiến Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Viên Hiếu cÆ°á»i há»i:
– Bây giỠđã đánh được chưa?
Vừa rồi gã tá»± tiện ra tay bị Liên Tuyết Kiá»u trách mắng, bây giá» hãy còn hổ thẹn.
Liên Tuyết Kiá»u gật đầu nói:
– Bây giỠngươi đánh đi!
Viên Hiếu vâng lá»i nhảy ra, miệng gã gầm lên má»™t tiếng rồi nhảy xổ vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Trong Ä‘á»i Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã giao đấu vá»›i không biết bao nhiêu là ngÆ°á»i, nhÆ°ng Viên Hiếu đối vá»›i lão là tay kình địch trÆ°á»›c nay ít có, nên lão nghe Viên Hiếu gầm lên những tiếng kỳ dị rồi nhảy xổ lại, lão không dám sÆ¡ tâm chút nào mà phải xoay tay phóng chưởng tá»›i, gã không chịu né tránh, ngÆ°á»i còn Ä‘ang lÆ¡ lá»­ng trên không, gã phóng trả hai chưởng ra đẩy ngược lại.
Hai luồng chưởng lực ghê gớm vừa chạm nhau, Viên Hiếu đang hạ mình xuống, đột nhiên lại hất tung lên cao.
Lúc Cổn Long VÆ°Æ¡ng đối chưởng cùng Viên Hiếu, Thượng Quan Kỳ đã xông lại tá»›i nÆ¡i. Bá»n NgÅ© Anh thu kiếm trận vá», lùi ra má»™t bên để dưỡng sức.
Thượng Quan Kỳ vận khí chống đỡ toàn thân, hai tay chứa sẵn công lá»±c, chuẩn bị cùng Cổn Long VÆ°Æ¡ng tỉ thí mấy chiêu hung hiểm phi thÆ°á»ng đánh xáp lá cà.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng tuy Ä‘em toàn lá»±c phóng chưởng để trÆ°á»›c hết là má»™t đòn đánh chết Viên Hiếu, rồi sẽ đối phó vá»›i quần hào sau. NhÆ°ng lão không ngá» Thượng Quan Kỳ đã nhảy đến bên mình và chuẩn bị giao đấu má»™t cách cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng.
Tình trạng này bắt buộc Cổn Long Vương không đánh theo Viên Hiếu được nữa mà phải giơ chỉ lên nhằm điểm vào trước huyệt Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ đã đến gần Cổn Long Vương chỉ còn cách chừng hai thước. Chàng đưa tay phải lên che ngực đỠphòng từ trước, vừa thấy Cổn Long Vương điểm tới, lập tức chàng xoay tay biến thành chiêu “Cầm Nã†nắm lấy cổ tay Cổn Long Vương.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng khẽ ngá»­a ngÆ°á»i lại má»™t chút đã lùi lại năm thÆ°á»›c. Lão cÆ°á»i lạt nói:
– Nếu đánh xáp lá cà thế này mà mi đỡ được năm mươi chiêu của ta thì ta quyết bó tay chịu trói.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Ta biết rằng không địch lại ngươi, nên không đánh cuộc với ngươi đâu.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt nói khích:
– Ta cũng nói chơi vậy thôi, chứ làm gì mà ngươi dám cả gan ước hẹn với ta?
Tay phải lão đánh ra một chưởng. Chưởng này biến ảo thành những bóng ngón tay chia ra điểm vào những yếu huyệt Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ kinh hãi nghÄ© thầm: Lão này quả nhiên võ công rất rá»™ng. Chưởng thế của lão rất là kỳ dị xoay xở mau lẹ vô cùng, khiến đối phÆ°Æ¡ng không biết đâu mà đón đỡ. Chàng liá»n vận toàn lá»±c Ä‘iểm vào cổ há»ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÅ©ng không khá»i giật mình lẩm bẩm: “Thằng lá»i này thật ghê gá»›m quá!â€
Lão vừa nghĩ vừa vung tay phải đánh tạt ngang nhằm điểm huyệt “Khúc Trì†Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ dùng phÆ°Æ¡ng pháp cứng rắn đón tiếp bắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng phải tá»± thu chiêu vá». Chàng vận thêm công lá»±c vào tay trái đánh ra má»™t chiêu “Thiên Mã Hành Khôngâ€. Chưởng phong đánh véo vào cạnh sÆ°á»n bên phải Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng thu cánh tay bên phải vá», dùng khuá»·u tay để che đỡ đòn chưởng của Thượng Quan Kỳ.
Tay trái lão vung ra phản kích luôn năm chưởng và đá luôn ba cước.
Thượng Quan Kỳ dùng hết sức bình sinh, chưởng phóng chỉ Ä‘iểm để đón đỡ. Chưởng chỉ hai bên giao đấu, chá»›p mắt đã được ba bốn chục chiêu. Trận giao đấu này không những tỉ thí công lá»±c, mà lúc biến chiêu chỉ chậm má»™t chút hoặc giữ môn há»™ không được kín đáo là lập tức bị trá»ng thÆ°Æ¡ng hay bị mất mạng.
Cuá»™c tranh đấu hung hiểm dị thÆ°á»ng, có thể mất mạng trong chá»›p mắt khiến cho quần hào đứng xung quanh Ä‘á»u nín thở, trố mắt ra mà nhìn.
Thượng Quan Kỳ gắng gượng chống đỡ được bốn mÆ°Æ¡i chiêu, cảm thấy Ä‘uối sức. Tuy võ công của chàng chuyên để khắc chế Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Song lão biết nhiá»u hiểu rá»™ng, lúc phóng chưởng ra Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính, lúc lại dùng chỉ pháp kỳ bí tuyệt luân. Lão lại dùng cả hai lối dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng và âm nhu, thế đánh khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c. Hai mÆ°Æ¡i chiêu đầu, Thượng Quan Kỳ còn đối phó được má»™t cách ung dung.
Nhưng hai mươi chiêu sau thì chàng ứng tiếp một cách hoảng hốt, chỉ còn sức chống đỡ chứ không phản kích được đòn nào.
Liên Tuyết Kiá»u thấy Thượng Quan Kỳ đã lâm vào tình thế nguy hiểm mà Viên Hiếu vẫn đứng bên ngoài vòng chiến, tuyệt không có ý ra tay tiếp viện thì không khá»i căm tức, chạy đến bên gã lạnh lùng há»i:
– Sao ngươi còn chưa động thủ?
Viên Hiếu đáp:
– Äại ca cÅ©ng là má»™t bậc anh hùng, nếu tiểu đệ giúp y thành thế hai ngÆ°á»i chá»i má»™t, e rằng làm cho y phải bá»±c mình.
Liên Tuyết Kiá»u tức mình nói:
– Cuá»™c chiến đấu đã đến lúc tính mạng chỉ còn khe sợi tóc hÆ¡n nữa trÆ°á»›c khi vào cuá»™c không có lá»i Æ°á»›c hẹn thì cần gì phải giữ lá» luật?
Viên Hiếu nói:
– Äã vậy thì tiểu đệ xin ra giúp đại ca má»™t tay.
Gã tung mình nhảy lại nhằm lÆ°ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng phóng má»™t quyá»n.
Cổn Long Vương cả giận nói:
– Nếu tụi mi kéo cả lũ ra đánh mình ta, thì cứ việc ra tay đi!
Lão vừa nói vừa phóng chưởng ra đón lấy quyá»n phong của Viên Hiếu. Hai luồng kình lá»±c gặp nhau đánh binh má»™t tiếng. NgÆ°á»i Cổn Long VÆ°Æ¡ng lảo đảo mấy lần rồi má»›i đứng vững. Viên Hiếu cÅ©ng bị má»™t chưởng lá»±c của Cổn Long VÆ°Æ¡ng hất lùi lại năm sáu bÆ°á»›c.
Viên Hiếu thật là kiêu dÅ©ng vô cùng. Gã vừa đứng vững đã quát lên má»™t tiếng thật to xông lại đánh nữa. Gã vung song quyá»n đánh liên tiếp, miệng lá»›n tiếng gá»i:
– Äại ca hãy nghỉ má»™t lát! Äể tiểu đệ đánh vá»›i lão má»™t hồi.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng tuy mạnh hÆ¡n Viên Hiếu, nhÆ°ng lão bị chí khí kiêu hùng của gã trấn áp tinh thần. Lão thấy thế quyá»n liên hoàn phóng ra vù vù, giải khai được cÅ©ng đã khó khăn, không lúc nào rảnh tay để phản kích.
Thượng Quan Kỳ chợt nghÄ© ra: Nếu bữa nay mà trừ khá»­ được Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì chẳng những bá»›t được bao nhiêu ná»—i Æ°u phiá»n mà còn giảm được những cuá»™c chém giết rùng rợn. Chàng đảo mắt nhìn hình thế và cảnh vật xung quanh càng thêm kiên quyết.
Nguyên bá»n áo Ä‘en tùy tùng Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã bị tiêu diệt trên cánh đồng cá» hoang vu, thây chất ngổn ngang, máu chảy lênh láng, đối phÆ°Æ¡ng chỉ còn má»™t Cổn Long VÆ°Æ¡ng, nếu mình cùng Viên Hiếu toàn lá»±c Ä‘á»™ng thủ lại thêm Liên Tuyết Kiá»u, Tả Hữu Nhị Äồng, NgÅ© Anh, Thiên Má»™c, Tích Má»™c và Kim Nguyên Äạo giúp sức thì việc đánh bại Cổn Long VÆ°Æ¡ng chẳng phải là không thể làm nổi.
Tính toán như vậy, hào khí nổi lên, chàng quát to phóng cả chưởng lẫn chỉ ra đánh mạnh như vũ bão. Chàng vừa đánh vừa quát:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng tá»™i ác ngập đầu, tác hại võ lâm mấy chục năm trá»i. Hai tay lão đẫm máu tanh hôi, giết ngÆ°á»i không biết bao nhiêu mà kể! Äối vá»›i con quá»· vạn ác này, không thể nói lá» luật võ lâm vá»›i lão được.
Câu nói của chàng có ý kêu gá»i quần hào xông cả vào Ä‘á»™ng thủ.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng phía trÆ°á»›c phải đón đỡ những chưởng chỉ biến hóa khôn lÆ°á»ng của Thượng Quan Kỳ, sau lÆ°ng phải che gạt vá»›i những đòn quyá»n liên hoàn cá»±c mạnh của Viên Hiếu. Lão đã cảm thấy hao tổn hÆ¡i sức rất nhiá»u, lại nghe tiếng Thượng Quan Kỳ hô quần hào bốn mặt nhất luật ra tay thì trong lòng kinh hãi vô cùng! Lão nghÄ© thầm: “Nếu quả bá»n này liá»u mạng vá»›i mình thì cuá»™c chiến hôm nay chắc là dữ nhiá»u lành ítâ€.
Lão là ngÆ°á»i vùng vẫy giang hồ, tiếng tăm lừng lẫy, chÆ°a chịu lùi bÆ°á»›c bao giá». Gần mÆ°á»i năm nay, rất ít khi lão gặp cÆ¡ há»™i phải hết sức ra tay. Lúc bá nghiệp sắp thành thì ở đâu má»c ra Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu đối chá»i vá»›i lão.
Hai chàng tuổi trẻ này đã có bản ngã thiên nhiên hÆ¡n ngÆ°á»i, lại há»c được vô số môn võ kỳ lạ để kìm chế Cổn Long VÆ°Æ¡ng nên tuy lão biết nhiá»u thế võ mà không rảnh tay để thi triển hết những môn sở trÆ°á»ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng bị Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu đánh rát quá, bao nhiêu tâm trí cùng những ngón võ kỳ dị lão toan giở ra để chống đối thì phút cuối biến thiên lại phải thu vá».
Cổn Long VÆ°Æ¡ng thấy nguy cÆ¡ ngấp nghé không dám kéo dài cuá»™c chiến đấu, liá»n phóng ra bốn chiêu nhanh nhÆ° chá»›p cố đẩy lui Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu để có thì giá» móc viên thuốc ra cho vào miệng nuốt.
Không biết Cổn Long Vương nuốt thứ thuốc gì mà thần diệu đến thế! Vừa nuốt vào, tinh thần lão lập tức phấn khởi. Tay phải lão đánh mạnh để đối phó với Viên Hiếu, tay trái lão dùng thuật biến ảo kỳ dị dể đối phó với thế công của Thượng Quan Kỳ.
Viên Hiếu đánh luôn mÆ°á»i mấy đòn mãnh liệt, chẳng những chÆ°a chiếm được thượng phong mà còn thấy cÆ°á»ng lá»±c Cổn Long VÆ°Æ¡ng má»—i lúc má»™t mạnh thêm.
Thượng Quan Kỳ cÅ©ng biết rằng Cổn Long VÆ°Æ¡ng càng đánh càng mạnh. Nếu tình trạng này còn kéo dài thì chÆ°a chắc ai sống ai chết, chàng lại cất tiếng gá»i to:
– Bữa nay mà để Cổn Long Vương chạy thoát thì sau này khó gặp được cơ hội thuận tiện như bữa nay.
Quần hào nghe Thượng Quan Kỳ gá»i lần đầu đã lăm le chuẩn bị ra tay, nhÆ°ng lại thấy Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu hai mặt giáp công nghiêm mật dị
thÆ°á»ng. Cổn Long VÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° chỉ còn sức chống đỡ nên trùng trình chÆ°a vá»™i ra tay. Bây giá» nghe Thượng Quan Kỳ gá»i lần nữa, liá»n lập tức nhất tá» xông vào vòng chiến.
Thiên Má»™c đại sÆ° ra chiêu “La Hán ThÆ° Tínâ€. Tay cầm cây thiá»n trượng bổ thẳng xuống Cổn Long VÆ°Æ¡ng, miệng quát mắng:
– Ngươi là một tên nghịch đồ phản thầy, lừa dối lão tăng đến tương hội tại một ngôi chùa cổ, rồi ngươi nấp ở sau cửa ngấm ngầm ra tay điểm huyệt ta, cầm tù ta đã mấy chục năm, ngươi có nhớ không?
Cổn Long VÆ°Æ¡ng phóng chưởng bên mặt đánh xéo ra má»™t chiêu để gạt cây thiá»n trượng của Thiên Má»™c rồi lạnh lùng đáp:
– Binh thÆ° đã có câu: “Binh Bất Yếm Tráâ€. Vậy thì càng giả trá càng hay. Khi ấy ta chÆ°a hiểu có địch nổi ngÆ°Æ¡i hay không, nên cần dùng thủ pháp đánh lén.
Kim Nguyên Äạo cung phóng Ä‘ao chém tạt ngang nói:
– Kim mỗ này chưa chết trong nhà độc thất của ngươi. Thế là ngươi lại uổng phí một phen tâm cơ.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng phi cÆ°á»›c đá vào tay phải bắt buá»™c Kim phải thu Ä‘ao vá», rồi lạnh lùng nói:
– Mi chỉ là hạng vô danh tiểu tốt ta nhớ thế nào cho xuể được.
Bỗng nghe Viên Hiếu gầm lên một tiếng, đang từ trên không hạ xuống đánh Cổn Long Vương.
Nguyên Viên Hiếu đã nổi dã tính, Ä‘á»™t nhiên tung ngÆ°á»i nhảy cao lên, rồi xổ tá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Nguyên vá» chưởng lá»±c của gã cÅ©ng đã ghê hồn, lại thêm sức mạnh từ trên không nhảy xổ xuống thanh thế lại càng mãnh liệt..
Cổn Long VÆ°Æ¡ng huy Ä‘á»™ng cả tay chân, chia ra nhằm Thượng Quan Kỳ, Thiên Má»™c đại sÆ°, Kim Nguyên Äạo đánh má»—i ngÆ°á»i má»™t chiêu, bức bách ba ngÆ°á»i phải lùi lại cho thế công kém phần mãnh liệt.
Thế công vừa chậm lại, Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã thu hai tay vá», ngá»­a mặt lên phóng chưởng ra để chống lại Viên Hiếu Ä‘ang từ trên không nhảy bổ xuống. Hai ngÆ°á»i cùng đánh má»™t dòn quyết liệt. Chưởng lá»±c chạm nhau đánh “Binh†má»™t tiếng. NgÆ°á»i Viên Hiếu Ä‘ang nhảy bổ xuống Ä‘á»™t nhiên lại tung lên lá»™n Ä‘i mấy vòng rồi rÆ¡i xuống. Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị hất lùi lại ba bÆ°á»›c.
Liên Tuyết Kiá»u rú lên má»™t tiếng, tung ngÆ°á»i nhảy lại chá»— Viên Hiếu sắp rÆ¡i xuống. Nàng vÆ°Æ¡n tay trái ra cắp ngay lấy mình gã cúi đầu nhìn xuống thấy hai mắt gã nhắm nghiá»n, miệng gã còn ứa máu ra.
Thượng Quan Kỳ không bá» lỡ thá»i cÆ¡, Ä‘á»™t nhiên tiến sát lại phóng chưởng đánh vào cạnh sÆ°á»n Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng vừa đối chưởng quyết liệt vá»›i Viên Hiếu dÆ°á»ng nhÆ° sức
lực chưa thu vỠkịp thì đã thấy Thượng Quan Kỳ phóng chưởng đánh tới. Lão chưa biết đối phó cách nào thì Thượng Quan Kỳ đã phóng chưởng thế nhanh hơn.
Chàng chắc rằng chưởng này dù chẳng đánh chết được đối phÆ°Æ¡ng thì cÅ©ng làm cho lão gãy mấy rẻ xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n..
Lúc chưởng lá»±c Thượng Quan Kỳ chạm vào ngÆ°á»i Cổn Long VÆ°Æ¡ng, Ä‘á»™t nhiên lão lùi lại má»™t bÆ°á»›c. Chưởng thế của Thượng Quan Kỳ đã đánh trúng vào cạnh sÆ°á»n bên phải lão, nhÆ°ng chàng chỉ thấy má»m xèo biết ngay là có Ä‘iá»u khác lạ toan thu chưởng vá». Tuy chàng đã rất cảnh giác mà vẫn chậm mất má»™t chút. Tay phải Cổn Long VÆ°Æ¡ng vòng lại đã nắm được huyệt mạch cổ tay phải Thượng Quan Kỳ.
Lúc đó Kim Nguyên Äạo phóng Ä‘ao đâm vào mé tả Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Cổn Long VÆ°Æ¡ng tiện tay kéo Thượng Quan Kỳ để đảo vỠđỡ vào mÅ©i Ä‘ao của Kim Nguyên Äạo phóng tá»›i.
Kim Nguyên Äạo cả kinh vá»™i thu Ä‘ao vá» rồi nhảy sang bên.
Thiên Má»™c cùng Tích Má»™c dùng thiá»n trượng giáp công hai mặt nhằm hai đầu gối và sau lÆ°ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt má»™t tiếng, tay phải lôi Thượng Quan Kỳ ra sau lÆ°ng để ngăn thiá»n trượng, rồi tiện đà lão nhảy lên để tránh đòn trượng của Thiết Má»™c đánh dÆ°á»›i hạ bàn.
Thượng Quan Kỳ bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng nắm chặt huyệt mạch không còn kháng cá»± được nữa, để mặc cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùng mình làm binh khí chống đỡ Thiên Má»™c, Tích Má»™c cùng Tả Hữu Nhị Äồng.
Quần hào lâm vào tình trạng ném chuột sợ vỡ đồ nên không dám phóng đao kiếm ra đánh.
NgÅ© Anh thấy Còn Long VÆ°Æ¡ng sắp thoát vòng vây liá»n lập kiếm trận bao vây trở lại.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt, thò tay trái ra cầm lấy chân Thượng Quan Kỳ dùng chàng làm binh khí quét ngang má»™t chiêu “Hoành Tảo Thiên Quânâ€. NgÅ© Anh cầm binh khí nhắm đánh Cổn Long VÆ°Æ¡ng, vừa đánh vừa lùi. NhÆ°ng bất luận năm ngÆ°á»i chuyển Ä‘á»™ng cách nào, thủy chung vẫn giữ nguyên thế bao vây.
Liên Tuyết Kiá»u vá»™i vá»— vào huyệt mạch Viên Hiếu rồi cho gã nuốt má»™t viên linh Ä‘an và khẽ bảo:
– NgÆ°Æ¡i hãy vận khí Ä‘iá»u dưỡng, đừng lo nghÄ© chuyện gì khác, ta phải lại cứu đại ca ngÆ°Æ¡i.
Nàng nắm chặt lưỡi đao Kinh Hồn nhảy một cái đã xa hơn trượng. Nàng nói khẽ:
– Các vị hãy tránh ra!
Lúc này Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘ang dùng Thượng Quan Kỳ làm khí giá»›i, bắt buá»™c NgÅ© Anh phải lùi dần. Lão nhắm hÆ°á»›ng Äông Bắc để toan thoát khá»i vòng vây. HÆ°á»›ng này Ä‘i vá» phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, lão tá» ra có ý muốn chạy trốn vá» vÆ°Æ¡ng phủ.
Liên Tuyết Kiá»u xoay lưỡi kim Ä‘ao chém luôn ba nhát rồi lạnh lùng nói:
– VÆ°Æ¡ng gia uống thuốc “Trấn Thần ÄÆ¡nâ€. Thuốc đó tuy công hiệu nhÆ°ng tiêu tán rất mau. Tiểu nữ e rằng VÆ°Æ¡ng gia muốn chạy vá» vÆ°Æ¡ng phủ mà trên Ä‘Æ°á»ng này có mÆ°á»i ba chặng ngăn cản, quyết không xông ra thoát đâu?
Cổn Long Vương lạnh lùng đáp:
– Ta đã có tên này dùng làm binh khí, chắc các ngươi phải e dè không dám đem toàn lực ra để tấn công.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Äánh chết má»™t mình VÆ°Æ¡ng gia có thể cứu tính mạng cho muôn ngàn ngÆ°á»i để duy trì nguyên khí tinh anh cho võ lâm thì dù Thượng Quan Kỳ có bị chết chăng nữa cÅ©ng được anh em đồng đạo ngàn thu kính ngưỡng, để tiếng thÆ¡m muôn Ä‘á»i, thì cái chết đó nào có tiếc gì?
Tuy miệng nàng nói cứng mà thật ra trong lòng khiếp sợ vô cùng! Từ đêm hôm ngồi trong thuyá»n trên mặt hồ, nàng đối vá»›i Thượng Quan Kỳ có má»™t thứ cảm tình rất phức tạp. Tuy nàng biết mình vẫn còn tấm thân trong trắng mà thá»±c ra trong thâm tâm đã có má»™t hình ảnh không thể nói ra được. Chẳng những nàng rất yêu Thượng Quan Kỳ lại còn cảm kích chàng vá» cái Æ¡n cứu mạng.
Viên Hiếu đối vá»›i nàng thành gã si tình lại tính khí chất phác, khiến cho Thượng Quan Kỳ phải trốn tránh ái tình đối vá»›i nàng để hy sinh tấm lòng tiếc ngá»c thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i em kết nghÄ©a.
Giữa ba ngÆ°á»i Liên Tuyết Kiá»u, Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu đã ràng buá»™c nhau bằng tấm lÆ°á»›i rất phức tạp.
Tuy Viên Hiếu đã có má»™t pha khá»a thân trÆ°á»›c mặt Liên Tuyết Kiá»u, bức bách nàng phải quyết tâm lấy gã mà thá»±c ra thì hình ảnh Thượng Quan Kỳ đã chiếm hết tâm hồn nàng, hình ảnh này rá»­a không sạch mài không Ä‘i.
Liên Tuyết Kiá»u dùng bá»™ mặt bình tÄ©nh để che giấu ná»—i lòng hoang mang, chá» Cổn Long VÆ°Æ¡ng trả lá»i.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo cÅ©ng Ä‘á»u chịu Æ¡n Thượng Quan Kỳ cứu thoát ra khá»i Ä‘Æ°á»ng hầm nhà mật thất. Hai ngÆ°á»i rất cảm kích Thượng Quan Kỳ, có ý quyết tâm liá»u mình cứu chàng. Mắt hai vị vừa bi thÆ°Æ¡ng vừa phẫn uất, Ä‘á» ngầu nhÆ° tóe lá»­a, nhìn chằm chặp Cổn Long VÆ°Æ¡ng những muốn ra tay.
hết: Hồi 104, xem tiếp: Hồi 105
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 11:31 AM.
  #102  
Old 26-06-2008, 02:00 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 105

Liên Tuyết Kiá»u Äiá»u Äá»™ng Lui Binh



Cặp mắt Cổn Long Vương lạnh như băng, đảo nhìn bốn phíạ Lão hít một hơi dài ngầm vận chân khí, xoay mình một vòng. Từ lúc lão động thủ chưa giây phút nào nghỉ ngơi cho đến bây giỠmới dừng taỵ
Cả hai bên lặng lẽ má»™t hồị Thiên Má»™c, Kim Nguyên Äạo cùng Tả Hữu Nhị Äồng chỉ chá» Liên Tuyết Kiá»u hạ lệnh là xông vào liá»u chết tấn công.
Liên Tuyết Kiá»u không nhịn được nữa, từ từ giÆ¡ kim Ä‘ao lên, lạnh lùng nói:
– VÆ°Æ¡ng gia đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, khó lòng chống lại vá»›i bá»n tôi hợp lá»±c công kích.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng thở phào má»™t cái vẫn giữ má»™t giá»ng lạnh lùng:
– Bây giá» nếu ta buông tha hắn thì mi chịu Ä‘iá»u kiện gì?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Không được! VÆ°Æ¡ng gia vốn là ngÆ°á»i không giữ tín nghÄ©a ai mà tin được?
Nếu để Vương gia đem y đi thì thà rằng để y cùng chết với Vương gia là hơn.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng ngá»­a mặt lên trá»i cÆ°á»i nói:
– Äáng tiếc là lá»i ngÆ°Æ¡i nói ta không thể tin được, huống chi ta chÆ°a chắc mi Ä‘iá»u khiển nổi Âu DÆ°Æ¡ng Thống.
Liên Tuyết Kiá»u trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Vậy phải làm thế nào Vương gia mới tin?
Cổn Long Vương nói:
– Âu DÆ°Æ¡ng Thống là ngÆ°á»i có tín nghÄ©a, chính miệng y nói ra ta má»›i tin được.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äiá»u đó không khó gì? Nếu không để VÆ°Æ¡ng gia mục kích, e rằng VÆ°Æ¡ng gia không chịu khâm phục.
Nói xong nàng móc ra một cái còi vang đưa lên miệng thổi lên một hồi nghe lanh lảnh.
Tiếng còi lúc dài lúc ngắn, tựa hồ như có cung điệu hẳn hoị
Từ đằng xa có tiếng còi đáp lạị Liên Tuyết Kiá»u cất còi Ä‘i rồi há»i:
– Tiếng còi vàng này liệu có làm bối rối sá»± liên lạc của bá»n thuá»™c hạ VÆ°Æ¡ng gia không?
Nguyên bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng hầu hết đã uống thuốc mê, tai mắt không thể tinh tÆ°á»ng được nhÆ° những ngÆ°á»i tỉnh táỠLiên Tuyết Kiá»u ở trong vÆ°Æ¡ng phủ đã lâu hiểu rõ ná»™i tình, dùng còi vàng làm công cụ liên lạc. Nàng thổi tiếng dài tiếng ngắn, vừa để truyá»n tin ra ngoài, vừa để làm há»—n loạn tai mắt quân địch.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt đáp:
– Chà! Chà! Thế ra mi gớm thiệt! Biết thế này ta giết mi sớm đi hay hơn!
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äi sai má»™t nÆ°á»›c cá» là thua cả bàn. VÆ°Æ¡ng gia có hối hận không?
Cổn Long Vương nói:
– Hiện giỠđại cuộc chưa thể biết trước được. Mi chớ nên mừng vộị
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ãt ra thì trận đánh bữa nay đã làm cho VÆ°Æ¡ng gia phải khủng khiếp vì trÆ°á»›c nay VÆ°Æ¡ng gia chÆ°a bị lần nào thảm bại nhÆ° lần nàỵ
Cổn Long Vương nói:
– Ta nuôi dưỡng mi mÆ°á»i mấy năm y, không ngá» thành ra nuôi ong tay áo, mi đã trở nên má»™t đứa oan gia đối đầu vá»›i tạ
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Cha mẹ tiểu nữ Ä‘á»u chết vá» tay VÆ°Æ¡ng gia, chẳng lẽ tiểu nữ không biết báo thù hay saá»
Ngừng một lát nàng nói tiếp:
– Tiểu nữ đã lập được không biết bao nhiêu công trạng cho VÆ°Æ¡ng gia, bao phen vào sinh ra tá»­ để lấy cái nhục muôn Ä‘á»i cho ngÆ°á»i xỉ vả. Äó là tiểu nữ đã Ä‘á»n Æ¡n mÆ°á»i năm dưỡng dục rồị Hai lần VÆ°Æ¡ng gia hạ Ä‘á»™c thủ để giết tiểu nữ mà còn chÆ°a được nhÆ° nguyện. Vậy thì chút tình cha con đã Ä‘oạn tuyệt rồị Bây giá» tiểu nữ thống lÄ©nh tÆ°á»›ng sÄ© đến đây Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính để báo thù cho song thân và trừ hại cho võ lâm.
Cổn Long Vương nói:
– Mi là má»™t đứa tiện tỳ, miệng còn hôi sữa há địch lại tả Bữa nay ta tính sÆ¡ ót, bị mi vây hãm. Dù mi có cÆ¡ há»™i giết ta, nhÆ°ng vì muốn ta buông tha tên Thượng Quan Kỳ mà để lỡ mất cÆ¡ há»™i, thì e rằng suốt Ä‘á»i mi không còn có cÆ¡ há»™i nào khác nữạ
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tôi bá» VÆ°Æ¡ng gia ra Ä‘i không những bá»n thuá»™c hạ sẽ Ä‘em lòng phản lại, mà tin này má»™t ngày kia lan rong ra thì cả đến bá»n vÆ°Æ¡ng phi nghÄ©a nữ sẽ ly tán hết. Tôi còn e bốn vị hầu tÆ°á»›c cÅ©ng bá» VÆ°Æ¡ng gia ra Ä‘i hết.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng quả nhiên sá»n lòng, lặng thinh không nói gì.
Mấy câu này của Liên Tuyết Kiá»u đã làm cho lão kinh hãi vô cùng. Giả tá»· lão không mang mặt nạ tất lá»™ vẻ hoảng hết rồị
Liên Tuyết Kiá»u chú ý nhìn luồng nhãn quang Cổn Long VÆ°Æ¡ng, thấy ngÆ°ng tụ vào má»™t chá»— thì biết rằng lão Ä‘Æ°Æ¡ng trù tính má»™t việc trá»ng đạị Nàng lẩm bẩm:
“Lão này võ công cùng tài trí trên Ä‘á»i có má»™t không haị Lão chỉ còn má»™t khuyết Ä‘iểm là bệnh Ä‘a nghị Nếu mình gieo mối nghi ngá» vào đầu óc bá»n tứ hầu để chúng tàn sát lẫn nhau thì còn hÆ¡n là giết được lão hôm nayâ€.
Giữa lúc ấy má»™t hồi còi nổi lên từ đằng xa vá»ng lạị
Liên Tuyết Kiá»u phấn khởi nói:
– Âu Dương Bang chúa đã đến!
Cổn Long VÆ°Æ¡ng ngoảnh đầu nhìn ra quả nhiên thấy má»™t ngÆ°á»i phóng ngá»±a nhÆ° bay chạy đến, chá»›p mắt ngÆ°á»i ngá»±a đã tá»›i trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»á»‹
Äúng là Âu DÆ°Æ¡ng Thống dẫn quần hào đến nơị
Âu DÆ°Æ¡ng Thống mình mặc áo sắc tro, gông mặt hÆ¡i gầy, cặp mắt loang loáng đảo nhìn bốn phía rồi chậm rãi há»i Liên Tuyết Kiá»u:
– Văn thừa hiệu triệu bản tòa đến đây có việc chi cần thương nghị?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Xin Bang chúa quyết định cho một việc.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống xuống ngá»±a, nhìn chằm chặp Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘ang nắm huyệt đạo Thượng Quan Kỳ, há»i:
– Việc chỉ
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã bị trong thÆ°Æ¡ng, không cần đến những tay cao thủ trong mÆ°á»i ba trạm gác giúp sức, bá»n thuá»™c hạ đây cÅ©ng đủ thá»±c lá»±c để Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng chế phục lão ngay đâỵ
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– NhÆ°ng còn Thượng Quan Kỳ thì làm thế nàá»
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Äành để y chịu chết vá»›i lãá»
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Ngoài cách này còn biện pháp nào khác nữa không?
Cổn Long Vương lạnh lùng nói:
– Có chứ! Nếu buông tha bản vÆ°Æ¡ng thì Thượng Quan Kỳ cÅ©ng khá»i chết.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Thượng Quan Kỳ có bị thương không?
Cổn Long Vương đáp:
– Không, y chỉ bị ta nắm giữ huyệt mạch chứ không bị thương.
Âu Dương Thống nói:
– TrÆ°á»›c nay ngÆ°Æ¡i là kẻ vô tín nghÄ©a, ai mà tin được lá»i ngươỉ
Cổn Long VÆ°Æ¡ng há»i lại:
– Vậy thì ngÆ°Æ¡i muốn thế nàá»
Âu Dương Thống nói:
– NgÆ°Æ¡i hãy thả Thượng Quan Kỳ ra trÆ°á»›c. Bá»n ta coi lại há»… y không bị thÆ°Æ¡ng sẽ buông tha cho ngÆ°Æ¡i dá»i khá»i nÆ¡i đây cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Cổn Long Vương nói:
– Nhưng ta cũng chưa thể tin ngươi được?
Âu Dương Thống nói:
– Âu DÆ°Æ¡ng Thống đã nói ra miệng, chẳng lẽ còn tranh cãi hay saá»
Cổn Long VÆ°Æ¡ng ngá»­a mặt lên trá»i há»i:
– Âu DÆ°Æ¡ng Thống! Từ khi bản vÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c chân vào chốn giang hồ, chÆ°a có bao giá» bị thảm bại nhÆ° bữa naỵ Nếu quả ngÆ°Æ¡i tha ta thật phá»ng có khác chi thả hổ vá» rừng, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không hối hận vá» saủ
Âu Dương Thống lạnh lùng nói:
– Má»™t lá»i của ta đã hứa, vá»›i ngÆ°á»i đồng đạo võ lâm coi trá»ng hÆ¡n cả ngàn vàng, chỉ vì ta muốn giữ cho tròn hai chữ tín nghÄ©a và tấm lòng trung hậụ..
Cổn Long Vương từ từ cúi đầu xuống không nói gì nữạ
Âu Dương Thống nói tiếp:
– Bữa nay dù bá»n ta có tha ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng rồi đây ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không tránh khá»i há»a diệt vong.
Cổn Long Vương từ từ nới tay đang nắm chặt Thượng Quan Kỳ ra nói:
– Âu Dương Thống! Ngươi coi lại đi! Xem gã có bị thương không?
Thượng Quan Kỳ bị giữ huyệt mạch, tuy toàn thân mất hết kình lá»±c nhÆ°ng tai vẫn minh mẫn. Mấy ngÆ°á»i đối đáp vá»›i nhau những gì chàng nghe rõ hết. Bây giá» chàng nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống chắp tay thi lá»… nói:
– Hà tất Bang chúa phải lo cho một mình thuộc hạ, khiến cho thêm hàng trăm hàng ngàn tính mạng các bạn đồng đạo võ lâm phải chết uổng.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống không trả lá»i chàng, chỉ biểu Thượng Quan huynh vận Ä‘á»™ng chân khí thá»­ xem có bị thÆ°Æ¡ng không?
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i vận khí rồi đáp:
– Không có gì hết.
Âu Dương Thống nói:
– Thượng Quan huynh coi lại xem có bị trúng độc không?
Thượng Quan Kỳ lại vận khí tÆ°á»ng ra khắp ngÆ°á»i má»™t lượt rồi đáp:
– Không sao cả.
Cổn Long Vương lạnh lùng nói:
– Âu DÆ°Æ¡ng Thống! NgÆ°Æ¡i Ä‘em lòng nghi ngá» bản vÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy chẳng hóa ra cÅ©ng nhá» nhen lắm saá»
Âu Dương Thống nói:
– Bất luận là ai trong thiên hạ ta cũng còn chút lòng tin tưởng, riêng đối với ngươi chứa đầy tội ác. Giết thầy phản bạn thì không thể không.
Cổn Long Vương máy môi nhưng không lên tiếng.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÆ°á»i lạt nói:
– Thôi bây giỠngươi đi đi!
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cặp mắt phóng ra hai tia lá»­a oán há»n, đảo nhìn quần hào má»™t lượt rồi nghiến răng nói:
– Trong vòng mÆ°á»i ngay ta sẽ giết hết các ngÆ°Æ¡i đây quyết không tha má»™t tên nàá»
Liên Tuyết Kiá»u không thủ lá»… nữa, nàng xẵng giá»ng:
– Hiện giá» bá»n ta muốn giết ngÆ°Æ¡i thá»±c dá»… nhÆ° trở bàn tay, ngÆ°Æ¡i không chạy mau Ä‘i, lỡ ra Âu DÆ°Æ¡ng Bang Chúa thay đổi lòng dạ, má»™t phen thất tín giết ngÆ°Æ¡i Ä‘i thì saá»
Mấy câu này quả nhiên rất có hiệu lực, Cổn Long Vương không nói gì nữa, trở gót đi ngaỵ
Thượng Quan Kỳ nhìn sau lưng Cổn Long Vương mất hút rồi đột nhiên thở dài nói:
– Bang chúa cùng Văn Thừa sao lại vì má»™t mình thuá»™c hạ mà coi rẻ hàng trăm ngàn sinh mạng các bạn võ lâm? Thượng Quan Kỳ này đù mặt dạn mày dày kéo dài thêm cuá»™c sống vụng trá»™m song chẳng yên tâm chút nàá»
Âu Dương Thống nói:
– Hai bên “Hiệp†và “Äạo†khác nhau là ở đó. Nếu Cùng Gia Bang cÅ©ng giống nhÆ° Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì hà tất phải tranh hÆ¡n thua vá»›i lão nữả
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Ngươi bất tất phải băn khoăn. Việc tha Cổn Long Vương không phải là để cứu ngươi âụ
Thượng Quan Kỳ nhăn nhó cÆ°á»i nói:
– Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng có lòng an ủị Nếu cứu Thượng Quan Kỳ này bằng cách đó thì dù sống cÅ©ng nhÆ° chết.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– NgÆ°Æ¡i không tin lá»i ta Æ°?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Há phải má»™t mình thuá»™c hạ không tin, thuá»™c hạ e rằng hết thảy má»i ngÆ°á»i có mặt tại đây Ä‘á»u không thể tin được.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Nếu các ngÆ°Æ¡i nghe ta cạn lá»i thì sẽ rõ là không phải ta nói khéo đâụ
Thượng Quan Kỳ nói:
– Xin cô nương cho nghẹ
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Trong vÆ°Æ¡ng phủ chÆ°a phá hủy nhà Ä‘á»™c thất; những tay cao thủ còn nhiá»á»¥
Bốn vị hầu gia sẽ chia nhau trấn giữ các nơị Nếu hôm nay chúng ta giết Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì các ngÆ°á»i đó chia nhau ra hùng cứ từng phÆ°Æ¡ng, tá»± ý hoành hành tác tệ còn thảm hại hÆ¡n là dÆ°á»›i quyá»n thống lÄ©nh của Cổn Long VÆ°Æ¡ng...
Âu Dương Thống nói:
– Äúng thế.
Liên Tuyết Kiá»u lại nói:
– Nếu muốn hoàn toàn tiêu diệt phe phái Cổn Long Vương thì phải làm thế nào một mẻ trừ diệt được toàn thể những tay đầu não mới hết những mối lo vỠsaụ
Âu Dương Thống gật đầu nói:
– Phải thế mới được.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Vì thế mà ta phải tha Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay lão chÆ°a bao giá» bị thảm bại nhÆ° lần này, tất lão cho là má»™t cái nhục lá»›n và ngay đêm nay Ä‘i tìm bốn hầu tÆ°á»›c vá», lại huy Ä‘á»™ng hết thảy những tay cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng quyết má»™t trận tá»­ chiến vá»›i chúng ta để rá»­a hận.
Âu Dương Thống khẽ thở dài nói:
– Xét lấy thực lực hai bên mà xét, không hiểu trận đánh ác liệt này ai thắng ai bạỉ
Liến Tuyết Kiá»u nói:
– Äây là má»™t cuá»™c ác chiến thảm khốc phi thÆ°á»ng. Nếu Ä‘em thá»±c lá»±c ra để quyết sống mái thì hai bên Ä‘á»u chết rất nhiá»u ngÆ°á»á»‹ Còn vá» cÆ¡ thắng bại thì địch nhiá»u mà ta ít, dù mình có sẵn nhân lá»±c tinh anh thì ngá»c đá cÅ©ng Ä‘á»u ra tro hết. Vì vậy, theo ý kiến thuá»™c hạ ta không nên lập trận đối chiến.
Âu Dương Thống nói:
– Tuy bản tòa không hiểu mÆ°u lược nhÆ°ng rất đồng ý vá»›i cô nÆ°Æ¡ng. Nếu Cổn Long VÆ°Æ¡ng triệu tập hết những tay cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng để cùng ta quyết sống mái thì Cùng Gia Bang quả khó lòng nắm vững phần thắng. Hỡi Æ¡i! TrÆ°á»›c đây ná»­a năm đã xảy ra má»™t cuá»™c ác chiến những phần tá»­ tinh anh trong bang bị tổn thất nặng ná». Bát Anh bị mất ba ngÆ°á»i, võ tÆ°á»›ng phải chặt cánh taỵ Ấy là trong trận đó Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a Ä‘iá»u Ä‘á»™ng hết những tay cao thủ của lãỠLão đã có hùng tâm định làm bá chủ võ lâm lấy thá»±c lá»±c má»™t bang ta để đối phó quyết không thể được.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ấy thế mà nếu không có Cùng Gia Bang thì bộ mặt võ lâm ngày nay còn thảm hại hơn nữạ Bang chúa chẳng nhõng là một vị chúa tể trong bang mà còn có quan hệ mật thiết đến sự yên nguy của võ lâm nữạ
Thiết Mộc đại sư xen vào:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng là kẻ thù chung của võ lâm mà má»™t mình Cùng Gia Bang phải đứng mÅ©i chịu sào, thì thật không công bằng. Bây giá» lão tăng xin lập tức trở vá» chùa Thiếu Lâm ra mắt Chưởng Môn PhÆ°Æ¡ng Trượng yêu cầu ngÆ°á»i huy Ä‘á»™ng hết những tay tinh nhuệ bổn phái đến đây trợ chiến.
Thiên Mộc đại sư đưa mắt nhìn Tích Mộc muốn nói lại thôị
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Nếu được đại sư chịu vỠtrình bày cho quý Phương Trượng phái những tay cao thủ viện trợ cho thì còn gì hay bằng?
Tích Mộc đại sư nói:
– Nếu bần tăng không cầu xin được Chưởng Môn PhÆ°Æ¡ng Trượng phái ngÆ°á»i giúp sức thì không còn mặt mÅ©i nào trở lại đây để nhìn thấy Âu DÆ°Æ¡ng Bang Chúa cùng nữ thí chủ nữạ
Thiên Mộc đại sư đột nhiên nói xen vào:
– Tại hạ có má»™t tín vật lai lịch rất sâu xa vá»›i chùa Thiếu Lâm xin cho đại sÆ° mượn để mang theá»
Tích Má»™c vẫn chÆ°a hết nghi ngá» Thiên Má»™c, vừa nghe nói vậy liá»n quay lại đáp:
– Lão thí chủ đây trong tay cầm môn binh khí của nhà Phật thì chắc cÅ©ng là ngÆ°á»i trong nhà Phật?
Thiên Mộc đại sư khẽ thở dài nói:
– Gốc gác lão chủ hiện giá» chÆ°a tiện nói ra, nhÆ°ng lão chủ xin xác nhận là có lai lịch sâu xa vá»›i phái Thiếu Lâm. Sau này quét sạch yêu ma và tiêu diệt Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồi, lão chủ sẽ công bố gốc tích mình vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»á»‹
Tích Mộc nói:
– Äã vậy bần tăng cÅ©ng không tiện gặng há»i ngá»n ngành.
Thiên Mộc đại sư cầm một cái túi vải khâu kín đưa cho Tích Mộc nói:
– Trước khi yết kiến quý chưởng môn Phương Trượng, xin đừng mở túi này rạ
Tích Má»™c đại sÆ° đón lấy túi vải cầm tay nhắc thấy khá nặng, dÆ°á»ng nhÆ° trong túi Ä‘á»±ng vật gì bằng kim thuá»™c.
Thiên Má»™c đại sÆ° há»i tiếp:
– Chưởng Môn Phương Trượng quý tự pháp hiệu là gì?
Tích Mộc đáp:
– Pháp hiệu ngÆ°á»i là Thần Má»™c.
Thiên Mộc nói:
– Nếu vậy hay! NgÆ°á»i thấy vật này, nhất định sẽ nhận ra, quyết không đến ná»—i cá»± tuyệt việc phái những tay cao thủ đến đâỵ Äại sÆ° cứ yên tâm mà vỠđị
Tích Mộc chăm chú nhìn Thiên Mộc nói:
– Bần tăng xin cáo biệt.
Nhà sÆ° chắp tay thi lá»… cùng Âu DÆ°Æ¡ng Thống và bá»n Liên Tuyết Kiá»u rồi trở gót Ä‘i ngaỵ
Liên Tuyết Kiá»u nhìn sau lÆ°ng Tích Má»™c cho đến khi mất hút má»›i từ từ quay đầu lại, vẻ mặt cá»±c kỳ trịnh trá»ng, nhìn Thiên Má»™c há»i:
– Chưởng môn PhÆ°Æ¡ng Trượng chùa Thiếu Lâm có uy quyá»n tối cao, chắc đại sÆ° đã biết rồỉ
Thiên Mộc gật đầu đáp:
– Quả vậy, bần tăng đã biết rồị
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– TrÆ°á»›c nay phái Thiếu Lâm được võ lâm tôn trá»ng nhÆ° núi Thái SÆ¡n nhÆ° sao Bắc Äẩu đã mấy trăm năm. Trải qua mấy mÆ°Æ¡i Ä‘á»i, chÆ°a bao giá» phái này Ä‘Æ°a ra má»™t tay đệ tá»­ biết nhiá»u võ công nhất trong bổn phái, nên võ lâm khó mà lÆ°á»ng được thá»±c lá»±c của há». Có Ä‘iá»u trận La Hán là má»™t trận thế rất nổi tiếng khắp thiên hạ....
Thiên Mộc đại sư nói:
– Phải đó ! Cô nương có ý kiến rất hay là dùng trận La Hắn phái Thiếu Lâm để đối phó với Cổn Long Vương.
Liên Tuyết Kiá»u giÆ°Æ¡ng cặp mắt nghiêm nghị nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng có ba trăm sáu mÆ°Æ¡i tên thiết giáp kỵ sÄ©. Mấy chục năm trá»i lão gắng công lá»±a chá»n những tay cao thủ võ lâm xung vàỠBá»n này thần lá»±c kinh ngÆ°á»i, không hiểu trận La Hán của phái Thiếu Lâm có chống cá»± được không?
Thiên Mộc nói:
– Trận La Hán của phái Thiếu Lâm lá»›n cÅ©ng được mà nhá» cÅ©ng được, ít thì mÆ°á»i tám nhiá»u thì ba trăm sáu mÆ°Æ¡i vị cao tăng Ä‘á»u bày được. Trận này có thể hợp lại để nghênh địch hay phân tan ra để ứng chiến. Cả trận có mÆ°á»i tám thứ biến hóa mà Ä‘á»u do vị thủ trận ứng biến. Cổn Long VÆ°Æ¡ng huy Ä‘á»™ng cả ba trăm sáu mÆ°Æ¡i tên thiết giáp kỵ sÄ© có thể tung hoành trong võ lâm, khiến những tay cao thủ bậc nhất trong thiên hạ phải chịu lép tay, nhÆ°ng quyết không phá được trận La Hán của phái Thiếu Lâm.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äáng tiếc là Phàm Má»™c đại sÆ° chÆ°a chắc đã chịu huy Ä‘á»™ng những tay cao thủ để cùng Cổn Long VÆ°Æ¡ng quyết sống máị
Thiên Mộc nói:
– Lão chủ tin rằng ngÆ°á»i khó bá» từ chối được.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Việc này quan hệ lớn đến kiếp vận võ lâm, dùng mưu không thể đi lầm một nước cỠvì một nước đi lầm làm thua cả bàn.
Thiên Mộc nói:
– Äiá»u đó lão chủ đã biết rồị
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Trước kia đại sư chưa bị cầm tù tại phủ Cổn Long Vương thì giữ địa vị gì ở chùa Thiếu Lâm?
Thiên Mộc đáp:
– Hồi ấy lão chủ hành cước phương xa, rất ít khi lưu lại trong chùạ
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tôi muốn biết địa vị đại sư trong quý tự.
Thiên Mộc đáp:
– Lão hủ có tên trong giám viện trưởng lãá»
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Bởi thế mà tại hạ vẫn hoài nghi lá»i đại sÆ°, trừ phi địa vị đại sÆ° còn là vai trên Chưởng Môn PhÆ°Æ¡ng Trượng.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i xen vào:
– Thiết Má»™c, Phàm Má»™c địa vị ra saá»
Thiên Mộc trầm ngâm một lát rồi đáp:
– Äá»u vào hàng giám viện trưởng lão và được Chưởng Môn rất tôn trá»ng.
Âu Dương Thống nói:
– Hai vị cao tăng đó có thâm giao với bản tòa chung lo việc võ lâm trong thiên hạ, vậy mà chưa đủ tài thuyết phục được Thần Mộc đại sư trong việc xin phái hết những tay cao thủ ra kháng cự Cổn Long Vương.
Thiên Má»™c đại sÆ° cÆ°á»i nói:
– Thiết Má»™c, Phàm Má»™c là hai vị sÆ° đệ, bất quá được Chưởng Môn kính trá»ng mà thôi, không thể so bì vá»›i thân phận bần tăng được.
Âu DÆ°Æ¡ng Thông nghe giá»ng lưỡi Thiên Má»™c ra chiá»u cao đại, nên khuâng há»i nữa, quay lại nhìn Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Hiện giỠchúng ta cần chuẩn bị, đừng để lúc đại quân Cổn Long Vương kéo đến mà chưa sắp đặt xong.
Má»™t vị nổi danh võ lâm là bang chúa Cùng Gia Bang cùng má»™t tay kiêu hùng là Cổn Long VÆ°Æ¡ng hầm hè nhau mấy chục năm trá»á»‹ Äánh nhau kể cả lá»›n nhá» có đến mấy trăm trận. NhÆ°ng Âu DÆ°Æ¡ng bang chúa hoàn toàn trông cậy vào trí tuệ ÄÆ°á»ng Toàn nên chÆ°a bị trận nào thua Ä‘aụ Từ khi ÄÆ°á»ng Toàn Ä‘i nghỉ dưỡng bệnh, không ngÆ°á»i Ä‘iá»u khiển đại cuá»™c. Má»›i bị má»™t trận mà nhuệ khí Cùng Gia Bang hầu nhÆ° tan vỡ nên trong óc Âu DÆ°Æ¡ng Thống in sâu hình ảnh Cổn Long VÆ°Æ¡ng tiến binh thần tốc, mÆ°u mô thần xuất quá»· nhập.
Liên Tuyết Kiá»u mỉm cÆ°á»i nói:
– Cổn Long Vương vừa bị thảm bại, quyết không dám khinh địch đâụ
Những tay thuá»™c hạ trá»ng yếu trÆ°á»›c kia vẫn má»™t lòng tận trung vá»›i lão nay đã ra dạ hoài nghị Lão là ngÆ°á»i võ công tuyệt thế nhÆ°ng tâm địa Ä‘á»™c ác, mÆ°u trí hÆ¡n ngÆ°á»i song bị má»™t khuyết Ä‘iểm có thể Ä‘Æ°a lão đến chá»— chết là tính Ä‘a nghi trong việc dùng ngÆ°á»á»‹..
Nàng đưa mắt nhìn Thượng Quan Kỳ nói tiếp:
– Thượng Quan Kỳ đã dẫn Tả Hữu Nhị Äồng cùng Tích Má»™c đại sÆ° trà trá»™n vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng mà thoát khá»i hiểm nghèo, bình yên trở ra lại càng làm cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng thêm lòng hoài nghị Nguyên má»™t việc vá» phủ tra há»i ngá»n ngành vụ này cÅ©ng đã tốn công và mất khá nhiá»u thì giá».
Âu Dương Thống nói:
– Tránh chá»— nặng để tá»›i chá»— nhẹ cÅ©ng là tấn công địch lúc đối phÆ°Æ¡ng chÆ°a kịp phòng bị Ä‘á»u là phép thÆ°á»ng của nhà binh. Dải đất này Cổ Long VÆ°Æ¡ng thuá»™c kỹ rồi, chúng ta tránh là hÆ¡n.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Chẳng những bá»n hỠđã quen thuá»™c Ä‘Æ°á»ng lối khu này, Ä‘á»™i quân chủ lá»±c và hÆ¡n ba trăm tên thiết giáp kỵ sÄ© hiện giá» cÅ©ng đồn trú trong vÆ°Æ¡ng phủ. HÆ¡n nữa quyết chiến ở giữa cánh đồng bao la, bá»n ta khó lòng cầm cá»± được.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Bây giỠta nên lui vỠchốn Thâm Sơn hay là cùng Cổn Long Vương quyết một trận tử chiến?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Việc này để thuá»™c hạ thong thả sẽ tính toán vá»›i bang chúạ Chúng ta sẽ Ä‘iá»u Ä‘á»™ng hết những tay cao thủ bày má»™t trận nÆ¡i khác để chuẩn bị quyết chiến.
NhÆ°ng phải chá»n mấy tay gan dạ ở lại đây vừa làm rối tai mắt bên địch vừa yểm há»™ cho chúng ta rút lui, ngăn cản đối phÆ°Æ¡ng thừa thế truy kích.
Âu Dương Thống nói:
– Từ trên xuống dÆ°á»›i trong bổn bang Ä‘á»u kính phục cô nÆ°Æ¡ng. Trừ ÄÆ°á»ng tiên sinh ra, cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i được toàn thể đệ tá»­ trong bản bang tín nhiệm. Cô cứ ra lệnh là há» tuân theo liá»n.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Chúng ta đi thôi! Hãy vỠđại doanh xem sao đã.
Nàng đưa mắt nhìn Thượng Quan Kỳ nói:
– Tả Hữu Nhị Äồng cùng hai vị đã được ngÆ°á»i cứu ở nhà mật thất vÆ°Æ¡ng phủ rạ..
Thượng Quan Kỳ chắp tay ngắt lá»i:
– Hai vị đó là Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạá»
Âu Dương Thống lộ vẻ ngạc nhiên lập lại:
– Thiên Mộc đại sự..
Ông đảo mắt nhìn Thiên Má»™c há»i:
– Phải chăng là đại giá?
Thiên Mộc đại sư một tay để trước ngực, nghiêng mình đáp:
– Chính là lão tăng.
Âu Dương Thống nói:
– Bản tá»a thÆ°á»ng được nghe Thiết Má»™c, Phàm Má»™c đại sÆ° Ä‘á» cập đến đại sÆ° luôn, trong lòng vốn hâm má»™ từ lâu nay may được há»™i diện.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Lão tăng bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù đã mấy chục năm, mà nay lại được nhìn thấy ánh sáng mặt trá»á»‹ Toàn là nhá» của quý bang ban chá»
Âu Dương Thống nói:
– Äại sÆ° giữ địa vị cao cả tại chùa Thiếu Lâm, tiếng tăm lừng lẫy khắp giang hồ. Phen này đại sÆ° thoát nạn, quyết là ngăn được làn lá»­a Ä‘á» Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Xin má»i pháp giá đến đại doanh tệ bang để tại hạ tá» chút lòng thành và cùng nhau bàn kế cá»± địch.
Thiên Má»™c quan lại nhìn Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i nói:
– Bất tất phải như vậỵ Lão tăng xin theo sau vị thí chủ này để nghe lệnh làm việc.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống toan má»i nữa thì Liên Tuyết Kiá»u nói ngay:
– Thiên Mộc đại sư đã muốn vậy, bang chúa không nên câu nệ.
Nàng lại chăm chú nhìn Thượng Quan Kỳ gá»i:
– Thượng Quan Kỳ!
Thượng Quan Kỳ chắp tay thưa:
– Có thuộc hạ đây!
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tả Hữu Nhị Äồng cùng NgÅ© Anh tạm thá»i đặt dÆ°á»›i quyá»n ngÆ°Æ¡i thống lÄ©nh lÆ°u lại đây, má»™t là để chặn Cổn Long VÆ°Æ¡ng truy kích, hai là để rối loạn tai mắt bên địch, yểm trợ cho đại Ä‘á»™i bản bang rút luị Ta chỉ nên tập kích không nên ra mặt quyết chiến vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Tả Hữu Nhị Äồng cùng NgÅ© Anh nghiêng mình vâng lệnh.
Liên Tuyết Kiá»u quay lại thi lá»… cùng Thiên Má»™c đại sÆ° và Kim Nguyên Äạo rồi nói:
– Xin các vị ở bên y để giúp sức.
Thiên Má»™c cùng Kim Nguyên Äạo đồng thanh đáp:
– Chúng tôi rất vui lòng tuân theo mệnh lệnh Thượng Quan đại hiệp.
Liên Tuyết Kiá»u chăm chú nhìn Thượng Quan Kỳ nói:
– Việc đánh úp cÆ°á»ng địch hay ở chá»— không nhất định, khiến địch không biết đâu mà Ä‘á» phòng và ngÆ°Æ¡i nhá»› đừng có sinh cÆ°á»ng quyết chiến vá»›i địch. Trách nhiệm của ngÆ°Æ¡i rất là trá»ng đại, chá»› có nóng giận để khá»i mắc mÆ°u địch khích Ä‘á»™ng lòng hiếu thắng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Thuá»™c hạ xin ghi nhá»›. Nếu để xảy ra Ä‘iá»u gì lầm lá»—i thuá»™c hạ cam chịu bang quy xá»­ trị.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ cầm thanh kim Ä‘ao Ä‘Æ°a cho chàng và nói:
– Má»™t mình ngÆ°Æ¡i lãnh trá»ng trách trấn giữ má»™t phÆ°Æ¡ng không những phải biết nghiêm gia phòng thủ mà còn phải hiểu rõ thế địch tùy cÆ¡ ứng biến. Thôi các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i!
Thượng Quan Kỳ do dự một chút, đón lấy thanh kim đao nói:
– TrÆ°á»ng hợp mà thuá»™c hạ biết được tin tức trá»ng đại thì bẩm báo bằng cách nàá»
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Trách nhiệm của ngươi chỉ là làm rối loạn tai mắt bên địch, bất tất phải vào sâu nơi hiểm địa để dỠthám tin tức đối phương.
Ngừng một lát nàng nói tiếp:
– Còn ngoài ra có việc gì ta sẽ phái ngÆ°á»i đến tìm ngÆ°Æ¡i để giao mệnh lệnh.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Thuộc hạ xin vâng mệnh.
Rồi trở gót toan đị
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Khoan đã!
Thượng Quan Kỳ quay lại há»i:
– Cô nÆ°Æ¡ng còn Ä‘iá»u chi dạy bảá»
Liên Tuyết Kiá»u há»i lại:
– Bây giỠngươi định đi đâủ
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Thuộc hạ chuẩn bị đến dãy nhà gỗ để thả hết tù phạm bị Cổn Long Vương giam cầm tại đó...
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Cứ một việc này mà xét, ta đã rất tin cậy ở ngươị Thôi các ngươi đi đi!
Thượng Quan Kỳ vung kim đao lên nói:
– Chúng ta đi thôi!
Nói rồi chàng chạy trước.
Thiên Má»™c đại sÆ°, Kim Nguyên Äạo, Tả Hữu Nhị Äồng cùng bá»n NgÅ© Anh lục tục theo sau Thượng Quan Kỳ. Chá»›p mắt Ä‘oàn ngÆ°á»i đã mất hút vào trong cánh đồng cá» hoang vụ
Liên Tuyết Kiá»u chá» cho má»i ngÆ°á»i Ä‘i xa rồi nàng buông má»™t tiếng thở dài nghÄ© thầm:
“Giả tá»· ta vá»›i chàng mà không có gã Viên Hiếu thì sau khi hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồi, hai ngÆ°á»i sẽ sánh vai cỡi ngá»±a Ä‘i thăm các nÆ¡i danh lam thắng cảnh khắp thiên hạ. Äi mệt rồi sẽ tìm đến má»™t chá»— thủy tú sÆ¡n kỳ, ở đó Ä‘á»c sách cùng tiêu Ä‘ao tuế nguyệt thì thật là má»™t mối lÆ°Æ¡ng duyên đầy hạnh phúc. Hỡi Æ¡i!
Ngày nay những Ä‘iá»u mong Æ°á»›c đã thành ảo má»™ng. Gã Viên Hiếu quả là lưỡi kiếm vô tình chặt đứt hạnh phúc của đôi tạ. Nàng quay đầu lại thấy Viên Hiếu vẫn xếp bằng nhắm mất ngồi yên. Trên đỉnh đầu gã thấp thoáng má»™t làn hÆ¡i trắng bốc lên.
Trá»i phú cho gã thể chất khác ngÆ°á»i, khiến gã vận huyết lÆ°u thông rất mau Gã chi cần Ä‘iá»u dưỡng trong khoảnh khắc là đã khôi phục lại khí lá»±c.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÅ©ng biết mối quan hệ giữa Liên Tuyết Kiá»u cùng Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếụ Mối quan hệ này cá»±c kỳ vi diệu! Liên Tuyết Kiá»u là má»™t vị thiên tiên giáng phàm đã gặp được chàng thiếu niên anh tuấn Thượng Quan Kỳ, thật là lứa đôi ai đã đẹp bằng. Nào ngá» giữa hai ngÆ°á»i lại má»c ra gã Viên Hiếu ná»­a ngÆ°á»i ná»­a ngợm.
Thượng Quan Kỳ là ngÆ°á»i nghÄ©a hiệp, Liên Tuyết Kiá»u tính tình cao ngạá»
Viên Hiếu má»™t lòng chất phác chẳng chút cÆ¡ tâm. Cả ba ngÆ°á»i Ä‘ang ở tình thế Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng rất là thuần hậu bá»—ng nhiên biến thành má»™t mối liên quan rất phức tạp.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống khẽ hắng giá»ng rồi cất tiếng gá»i:
– Liên cô nương!
Liên Tuyết Kiá»u còn Ä‘ang bâng khuâng nghÄ© ngợi, bá»—ng nghe tiếng gá»i thì giật mình đánh thót má»™t cáị
Nàng giÆ¡ tay áo lên mặt lau ngấn lệ rồi há»i:
– Bang chúa có Ä‘iá»u chi dạy bảá»
Âu Dương Thống nói:
– Chúng ta cũng phải chuẩn bị đi chứ!
Bá»—ng thấy Viên Hiếu nhảy vùng dậy, giÆ°Æ¡ng cặp mắt vàng tròn xoe nhìn bốn phía rồi há»i:
– Äại ca Ä‘i đâu rồỉ
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Y lại đến phủ Cổn Long Vương.
Viên Hiếu đột nhiên nói:
– Tiểu đệ cần đi giúp đại ca một taỵ
ChÆ°a dứt lá»i gã đã co giò chạy tuốt. Chá»›p mắt ngÆ°á»i gã đã xa ngoài ba bốn chục trượng. Âu DÆ°Æ¡ng Thống nức nở khen thầm:
– Thân pháp gã này thật là mau lẹ dị thÆ°á»ng.
Loáng cái lại thấy bóng ngÆ°á»i nhấp nhô, thì ra Viên Hiếu đã quay vá».
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Sao ngươi lại không đỉ
Hai mắt gã chiếu ra tia sáng kỳ dị, chăm chú nhìn Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Äại ca cùng tiểu đệ Ä‘i cả rồi, thì còn ai há»™ vệ cô nÆ°Æ¡ng?
Liên Tuyết Kiá»u lạnh lùng cÆ°á»i nói:
– Chúng ta đi thôi!
Rồi nàng chuyển mình cất bước đi ngaỵ
Âu Dương Thống ngửa mặt lên huýt một tiếng còi trong trẻo ngân vang.
Trong đám cá» rậm ngoài mÆ°á»i trượng, mấy gã áo xanh dắt những con ngá»±a to lá»›n Ä‘i rạ
Chúng Ä‘i đến gần ba ngÆ°á»i thì đứng nghiêm chỉnh Ä‘Æ°a dây cÆ°Æ¡ng ngá»±a rạ
Âu Dương Thống nói:
– Xin Liên cô nÆ°Æ¡ng lên ngá»±a ngay cho! Äại địch ở trÆ°á»›c mặt, cô nÆ°Æ¡ng chẳng nên hao phí sức lá»±c. Bây giá» cô nÆ°Æ¡ng nhân dịp này lên ngá»±a ngồi vận khí Ä‘iá»u dưỡng má»™t chút, chắc Cổn Long VÆ°Æ¡ng sắp dẫn ngÆ°á»i đến đánh.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Thuộc hạ xin tuân mệnh.
Äoạn nàng nhảy lên lÆ°ng ngựạ
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÅ©ng lên ngá»±a nhÆ°ng thấy Viên Hiếu vẫn đứng dÆ°á»›i đất liá»n giục:
– Má»i Viên huynh lên ngá»±a thôi!
Liên Tuyết Kiá»u, Thượng Quan Kỳ Ä‘á»u gia nhập Cùng Gia Bang rồi, còn Viên Hiếu vẫn chÆ°a chính thức gia nhập.
Viên Hiếu lắc đấu nói:
– Tại hạ không cưỡi ngựạ
Liên Tuyết Kiá»u giật dây cÆ°Æ¡ng, con tuấn mã chạy nhÆ° baỵ
Viên Hiếu chạy theo sau ngựa chừng hai ba thước và vẫn ung dung giữ nguyên mực đó.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cho ngá»±a chạy thật nhanh nhÆ° tên bắn, sao bay, khoảnh khắc đã chạy mÆ°á»i mấy dặm Ä‘Æ°á»ng.
Ông quay lại nhìn Viên Hiếu thấy gã vẫn theo sau Liên Tuyết Kiá»u và vẫn giữ má»±c cách chừng ba thÆ°á»›c, thần sắc gã vẫn bình thÆ°á»ng không có chút chi là nhá»c mệt, ông thấy vậy bất giác khen thầm:
– Thật là khinh công tuyệt thế, nội lực vô song!
Má»™t khu rừng trúc ngăn chặn Ä‘Æ°á»ng đị Khu rừng này khá rá»™ng bên trong ẩn hiện mấy nóc nhà tranh.
Âu Dương Thống thả chùng dây cương dừng ngựa lại nói:
– Äến nÆ¡i rồi!
Viên Hiếu Ä‘á»™t nhiên cúi xuống rồi nhảy vá»t lên nhÆ° tên bay đến trÆ°á»›c ngá»±a Liên Tuyết Kiá»á»¥ Gã giang tay ra chắn ngang. Con ngá»±a hí lên má»™t tiếng rồi dừng lạị
Liên Tuyết Kiá»u nhảy xuống ngựạ Từ trong rừng trúc hai gã đệ tá»­ Cùng Gia Bang chạy ra đón lấy dây cÆ°Æ¡ng.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng thẳng vào trong rừng. Vào sâu chừng bảy tám trượng thì thấy mấy tòa nhà tranh liên tiếp nhaụ Xung quanh bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, thảy Ä‘á»u lÆ°ng giắt khí giá»›i, tay cầm cung cứng. Äó là những đệ tá»­ Cùng Gia Bang.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống dẫn Liên Tuyết Kiá»u Ä‘i vào căn nhà tranh ở hÆ°á»›ng chính Äông.
Trong tòa sảnh Ä‘Æ°á»ng có rất đông ngÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngồi nghiên cứu và thÆ°Æ¡ng nghị má»™t việc trá»ng đạị
Âu DÆ°Æ¡ng Thống vừa bÆ°á»›c vào nhà, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng dậy thi lá»….
Quan Tam Thắng bị cụt một tay, thở phào một cái nói:
– Bang chúa vá» tá»›i nÆ¡i thật vừa khéỠBá»n thuá»™c hạ Ä‘ang bối rốị
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i ngay:
– Việc gì vậỷ
Quan Tam Thắng đáp:
– Vá» phía chính Nam cách đây chừng mÆ°á»i dặm có đến hÆ¡n trăm nhân vật võ lâm Ä‘ang đánh tớị HỠđã Ä‘i qua bốn năm trạm gác. Thuá»™c hạ đã phái ba mÆ°Æ¡i tay cao thủ trong bang Ä‘i tiếp viện. Mặt khác thuá»™c hạ triệu thỉnh các bậc trưởng lão đến đây há»™i há»p để bàn cách đối phó.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Bá»n đến đây là hạng ngÆ°á»i nàá»
Quan Tam Thắng nói:
– Thuá»™c hạ chÆ°a Ä‘iá»u tra được rõ lai lịch bá»n nàỵ..
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Nhất định là má»™t ngÆ°á»i trong Tứ Äại Hầu TÆ°á»›c dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồị
Âu Dương Thống nói:
– Văn Thừa nói rất đúng. Bây giá» ta cá»± địch cách nàá»
Liên Tuyết Kiá»u trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Thuá»™c hạ Ä‘i xem xét tình thế đã. Xin bang chúa huy Ä‘á»™ng hết những tay tinh nhuệ trong bang cùng những tân khách cao thủ theo saụ Nếu tình thế có thể phá được thì trÆ°á»›c khi chúng ta rút lui hãy tiêu diệt bá»n này đã để chặt bá»›t chân tay Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Nếu thế địch lá»›n quá thì chúng ta tháo lui ngay tức khắc.
hết: Hồi 105, xem tiếp: Hồi 106
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 11:35 AM.
  #103  
Old 26-06-2008, 02:08 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 106

MÆ¡ Màng Thân Thế Lạc ÄÆ°á»ng Äi




Âu Dương Thống nói:
– Xin theo ý kiến của Văn Thừa, bản tòa lập tức tuyển lựa những tay cao thủ hành động.
Liên Tuyết Kiá»u sẽ nghiêng mình nói:
– Thuộc hạ xin đi trước một chút.
Nói xong trở gót Ä‘i ngaỵ Viên Hiếu theo sau Liên Tuyết Kiá»á»¥
Âu DÆ°Æ¡ng Thống quay lại nhìn Quan Tam Thắng há»i:
– ThÆ°Æ¡ng thế Quan huynh ra saá»
Quan Tam Thắng đáp:
– Thuá»™c hạ uống thứ thuốc linh Ä‘Æ¡n của ÄÆ°á»ng tiên sinh để lại cho thÆ°Æ¡ng thế đã hoàn toàn khá»i hẳn.
Âu Dương Thống khẽ nói:
– Quan huynh chá»n lấy tám tay cao thủ trong chá»— tứ thập bát kiệt còn sống sót và má»i Thiên Má»™c đại sÆ° cùng đị Các vị lập tức lên Ä‘Æ°á»ng ngay để ngấm ngầm há»™ vệ Liên cô nÆ°Æ¡ng. Nếu cần ra thì mình phải hy sinh cốt sao giữ cho nàng được vô sá»±.
Quan Tam Thắng nói:
– Thuá»™c hạ xin ghi lá»á»‹
Âu Dương Thống nói:
– Trong vòng má»™t giá» bản tòa sẽ Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân tinh nhuệ đến tiếp viện.
Quan Tam Thắng nghiêng mình thi lá»… cáo từ lui ra, chá»n tám tay cao thủ trong số tứ thập bát kiệt còn sống sót. Äoạn ông má»i Thiên Má»™c đại sÆ° cùng lên Ä‘Æ°á»ng lật đật chạy theo Liên Tuyết Kiá»á»¥
Nhắc lại Thượng Quan Kỳ cùng bá»n Thiên Má»™c, Kim Nguyên Äạo, Tả Hữu Nhị Äồng và Bát Anh thi triển khinh công Ä‘i thẳng má»™t mạch. Trong bá»n này số đông Ä‘á»u bản lãnh tuyệt Vá»i, khi eo bá»n NgÅ© Anh là khinh công hÆ¡i chậm nhÆ°ng sức lá»±c bá»n dai, thủy chung vẫn giữ má»±c Ä‘á»u Ä‘á»u không nhanh quá mà cÅ©ng không chậm quá.
Thượng Quan Kỳ hết sức quan tâm đến bá»n tù nhân trong rừng trúc, nên chàng vẫn nhá»› rõ ràng tình hình khu này, nghÄ© bụng Cổn Long VÆ°Æ¡ng bị bại vá» phủ, tất còn kiểm Ä‘iểm số ngÆ°á»i bị chết, bị thÆ°Æ¡ng, chÆ°a khôi phục được ngay bá»n bá»™ hạ, nên chàng định Ä‘i gấp đến rừng trúc trÆ°á»›c khi lão chÆ°a kịp chỉnh đốn ná»™i bá»™.
Chẳng những chàng chỉ có ý định tha bá»n tù phạm làm rối mắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng, mà chàng còn nổi chí khí hào hùng muốn kiếm cho ra sÆ° phụ chàng cÅ©ng bị cầm tù trong dãy lá»u gá»— nàỵ
Chàng lại hy vá»ng được sÆ° phụ mình sắp đặt giúp đỡ cho, đặng nhân lúc Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a phục hồi nguyên khí, đánh má»™t trận bắt sống lão, phá tan VÆ°Æ¡ng phủ, để báo Æ¡n bang chúa Cùng Gia Bang đã cứu mình. Äó là công nghiệp lá»›n lao dể tiếng ngàn thu và cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u tâm niệm duy nhất của Thượng Quan Kỳ.
Chàng định sau khi hoàn thành má»i công cuá»™c sẽ từ biệt đám giang hồ tìm chốn mai danh ẩn tích cho qua chuá»—i ngày thê lÆ°Æ¡ng tịch mịch.
Chàng cảm thấy má»™t mối tình sâu xa vá»›i Liên Tuyết Kiá»u, bóng dáng thÆ°á»›t tha yểu Ä‘iệu cùng câu nói, tiếng cÆ°á»i của nàng, cÅ©ng nhÆ° tay nàng cầm soái ấn, vẻ mặt oai nghiêm cÆ°Æ¡ng quyết của nàng Ä‘á»u in sâu vào tâm khảm chàng.
Nàng có đủ tÆ° cách ôn nhu và quật cÆ°á»ng. Lúc ôn nhu thì êm lặng chẳng khác gì nÆ°á»›c hồ vá» mùa thu mà lúc quật cÆ°á»ng thì tính tình cÆ°Æ¡ng nghị, không chịu khuất phục aị
Nhưng éo le thay chàng đã khuyên nàng thương yêu Viên Hiếu, chính nàng cũng nói ra sẽ lấy gã làm chồng.
Thượng Quan Kỳ đã nhận rõ sá»± tình oái oăm khe khắt, không muốn vÆ¡ vẩn vào giữa hai ngÆ°á»i đó nữạ
Chàng vừa Ä‘i vừa nghÄ© nên Ä‘i chậm lạị Bá»n NgÅ© Anh đã Ä‘uổi kịp chàng.
Bất thình lình má»™t tiếng tù và ngân nga vang lên xé tan bầu không khí tịch mịch giữa cánh đồng hoang, đồng thá»i phá tan má»i ảo tưởng Ä‘au khổ của Thượng Quan Kỳ.
Kim Nguyên Äạo nhìn bốn phía má»™t hồi rồi há»i:
– NgÆ°á»i đó ẩn mình trên ngá»n cây lá»›n. Có nên bắt y không?
Kim Nguyên Äạo bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù trong nhà Ä‘á»™c thất mÆ°á»i mấy năm trá»á»‹ Lão muốn giữ công lá»±c cho Kim Nguyên Äạo để Kim Nguyên Äạo còn có sức kháng cá»± vá»›i cÆ°á»ng địch vào nhà nên chỉ dùng tÆ¡ Thiên Tằm luồn qua xÆ°Æ¡ng tỳ bà cá»™t lại mà thôi, chứ không cho Kim Nguyên Äạo uống thuốc Ä‘á»™c. Từ ngày Kim Nguyên Äạo được Thượng Quan Kỳ cứu ra khá»i nhà Ä‘á»™c thất rồi được thấy ánh sáng mặt trá»i, khác nào nhÆ° cây khô được gặp tiết xuân, thần trí Kim Nguyên Äạo phục hồi rất maụ
Thượng Quan Kỳ ngẩng đầu nhìn ra xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng thấy má»™t cây phong diệp cao lá»›n. Chàng gật đầu nói:
– Kim đại hiệp thu thập gã đi thôi và cần phải hạ độc thủ hay hơn hết là đánh một cái chết ngay đừng để gã đủ thì giỠđưa tin đến lần thứ haị
Kim Nguyên Äạo nói:
– Tại hạ có ý kiến là chúng ta nên lợi dụng gã nổi hiệu tù và truyá»n tin giả ra Ä‘i làm rối tai mắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Vậy Kim huynh cứ tự tiện hành động đị
Kim Nguyên Äạo vâng lá»i chạy quanh vá» phía cây lá»›n.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn bốn phía chưa thấy rừng trúc đâu, khẽ bảo Tả Hữu nhị đồng:
– Hai vị còn nhớ đêm trước chúng mình đã vào rừng trúc rồi không?
Tả Hữu nhị đồng trầm ngâm một lát rồi đáp:
– Phải chăng Thượng Quan huynh muốn tìm dãy nhà vách gỗ giam tù.
Thượng Quan K đáp:
– Äúng thế!
Tả Hữu nhị đồng Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, nhăn nhó cÆ°á»i rồi lắc đầu đáp:
– Chúng tôi không nhớ nữạ
Thượng Quan Kỳ lẩm bẩm:
– Rừng trúc ở phía này từ trong rừng đi vòng vo một lúc thì tới dãy nhà gỗ.
Chính ra Thượng Quan Kỳ nhá»› kỹ vị trí rừng trúc, nhÆ°ng chàng để cả tâm trí nghÄ© vào việc Liên Tuyết Kiá»u cùng Viên Hiếu, nên lúc Ä‘i Ä‘Æ°á»ng quên mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, bây giá» nhìn không ra rừng trúc ở phÆ°Æ¡ng nào nữạ
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại ÄÆ°á»ng Toàn có dặn má»™t câu:
“XÆ°a nay các bậc anh hùng vẫn phải chịu cảnh tịch mịch cô Ä‘Æ¡nâ€. Từ trÆ°á»›c đến giá» chàng vẫn chÆ°a hiểu ý nghÄ©a câu đó. Giá» phút này chàng má»›i tỉnh ngá»™, thì ra muốn thành bậc đại anh hùng, dá»±ng nên công to, nghiệp lá»›n thì gặp cảnh ngá»™ nào phải ép mình chịu theo cảnh ngá»™ ấy, không được phân tâm nghÄ© Ä‘i việc khác. Mình chỉ sai lầm má»™t chút thì cái hại không biết đến đâu mà kể. NghÄ© tá»›i đây chàng bất giác thở dài sÆ°á»n sượt.
Tả Hữu nhị đồng nói:
– Thượng Quan huynh bất tất phải phiến não, để anh em tôi đi bắt một tên thuộc hạ Cổn Long Vương, nghiêm hình khảo đả, lo gì nó chẳng phải xưng.
Thượng Quan Kỳ toan trả lá»i, bá»—ng nghe Thiên Má»™c đại sÆ° nói:
– Chúng ta ẩn vào trong bụi cỠcho mau!
Quần hào nghe giá»ng nói hốt hoảng, ai nấy nấp vào trong bụi cá», không kịp ngẩng đầu lên xem.
Thượng Quan Kỳ nghểnh cổ lên nhìn thì quả thấy xa xa có mấy ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a Ä‘i tớị Chàng không khá»i khâm phục nhà sÆ°, nghÄ© thầm:
“Ngá»±a còn ở ngoài mấy dặm mà vị lão hòa thượng này đã nghe tiếng thì thật là tai thính vô cùng!†Tả Hữu nhị đồng bò lại há»i Thượng Quan Kỳ:
– Chúng tôi đi bắt một tên đem vỠđây dược chăng?
Thương Quan Kỳ dặn:
– Hai vị phải cẩn thận lắm mới được.
Tả Hữu nhị đồng vâng lá»i rẽ cá» Ä‘i ra để không gặp đối phÆ°Æ¡ng.
Trong khoảng thá»i gian chừng uống cạn chén trà, bốn năm ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en cưỡi ngá»±a, Ä‘i gần tá»›i chá»— Tả Hữu nhị đồng Ä‘ang đứng chá».
Tả đồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng ngẩng đầu lên thấy bên đối phÆ°Æ¡ng có năm ngÆ°á»i, trong lòng bá»—ng nổi sát khí, khẽ bảo Hữu đồng:
– Chúng ta rút khí giá»›i ra, phối hợp vá»›i nhau mà hành Ä‘á»™ng. Tay trái Ä‘iểm huyệt ngÆ°á»i Ä‘i giữa, còn tay phải cầm trÆ°á»ng kiếm thì đâm hai bên. Thế là chỉ má»™t đòn, mình dẹp xong cả năm.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nghÄ© ngợi thì năm con ngá»±a đến bên Tả Hữu nhị đồng.
Tả Hữu nhị đồng nhảy xổ ra từ trên cao đánh xuống. Lưỡi trÆ°á»ng kiếm đâm gã áo Ä‘en ở xa, còn tay phải Ä‘iểm gã ở gần.
Bá»n áo Ä‘en này là thị vệ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Trong bá»n cÅ©ng có kẻ võ công cao hÆ¡n cả Tả Hữu nhị đồng, nhÆ°ng quanh năm bị dược lá»±c kiá»m chế, ngÆ°á»i trở nên ngÆ¡ ngác, phản ứng chậm chạp ngu muộị
Tả Hữu nhị đồng hạ thủ một cách đột ngột, lập được kỳ công. Hai gã trúng kiếm ngã ngựa, hai gã bị điểm trúng huyệt. Còn một tên đột nhiên giựt ngựa chạy trốn.
Tả đồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng khi nào chịu bá». Tay phải rung mạnh má»™t cái cả ngÆ°á»i lẫn kiếm nhảy vá»t đến đâm luôn.
Lúc này gã thị vệ áo đen đã rút binh khí ra cùng Trương Phương chiến đấu kịch liệt. Tay gã cầm thanh đơn đao, múa lên vù vù.
Trương Phương nóng ruột nghĩ thầm:
“Nếu mình còn phải đánh nhau vá»›i nó, há chẳng bá»™c lá»™ chá»— mình ẩn thânâ€? Gã liá»n tấn công nhÆ° vÅ© bão, song tên thị vệ áo Ä‘en cầm Ä‘Æ¡n Ä‘ao ung dung đối phó.
Thượng Quan Kỳ khẽ bảo Thiên Mộc đại sư cùng Ngũ Anh:
– Các vị hãy ngồi đây nghỉ lúc nữa, tôi ra giúp Tả đồng một tay trừ tên đó cho lẹ.
Nói xong né mình nhảy rạ Chàng trầm giá»ng bảo TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng:
– Xin Trương huynh hãy lui ra một bước, để tiểu đệ lấy mạng gã.
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng đánh vá»™i ra hai kiếm rồi lui vá».
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên quát to má»™t tiếng, vung Ä‘ao lên má»™t luồng kim quang chụp xuống đối phÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i áo Ä‘en thấy ánh Ä‘ao lóe ra vá»™i cầm Ä‘ao giữ kín môn há»™.
Thượng Quan Kỳ dừng lưỡi Ä‘ao kinh hồn, chặt sắt nhÆ° cắt bùn, chém xuống má»™t nhát, máu tÆ°Æ¡i phun ra tung tóẹ Cả ngÆ°á»i gã áo Ä‘en lẫn Ä‘ao Ä‘á»u bị chặt làm đôị
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng co chân đá xác chết vào trong bụi cá».
Hai gã khác trúng kiếm chưa chết, nhưng bị thương rất nặng, khó lòng sống được.
Thượng Quan Kỳ khẽ thở dài nói:
– Bá»n há» bị thuốc Ä‘á»™c kìm chế, đến ná»—i trong ngÆ°á»i bị Ä‘au khổ cÅ©ng không cảm giác thấy nữạ
Trương Phương nói:
– Hai ngÆ°á»i này không cứu sống được nữa rồi, đừng để há» phải chịu Ä‘au Ä‘á»›n nữạ
Nói xong Ä‘Æ°a tay ra Ä‘iểm vào tá»­ huyệt hai ngÆ°á»á»‹
Äá»™t nhiên hiệu tù và réo lên má»™t cách gấp rút.
Thượng Quan Kỳ để ý nghe thì tiếng tù và vẫn ở trên cây lá»›n vá»ng lại, bất giác bồn chồn trong dạ nói:
– Hai vị mau lấp liếm mấy xác chết này đỉ Còn hai tên còn sống thì Ä‘Æ°a lại cả chá»— bá»n Thiên Má»™c đại sÆ° để khá»i phân tán thá»±c lá»±c. Tôi Ä‘i coi xem Kim Nguyên Äạo đã làm nên việc chưả
Rồi không đợi Tả Hữu nhị đồng trả lá»i tung ngÆ°á»i nhảy lên lao vá» phía cây lá»›n.
Khi còn cách cây chừng hai ba trượng thì trông thấy Kim Nguyên Äạo Ä‘ang chạy nhÆ° bay đến nơị
Thượng Quan Kỳ khẽ há»i:
– Kim huynh có biến chuyển gì không?
Kim Nguyên Äạo vừa chạy vá»™i lại vừa đáp:
– Má»™t Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en đến mấy chục ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a chia Ä‘Æ°á»ng sắp đến đâỵ
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Còn gã ngồi trên cây thì saá»
Kim Nguyên Äạo đáp:
– Äã bị đệ Ä‘iểm tá»­ huyệt rồị Äệ toan tra há»i hắn thổi tù và báo tin gì nhÆ°ng hắn không chịu nói, mà cÆ°á»ng địch kéo đến nÆ¡i đành Ä‘iểm huyệt cho hắn xong Ä‘á»á»‹
Thượng Quan Kỳ lại há»i:
– Hiệu tù và vừa rồi ai thổi vậỷ
Kim Nguyên Äạo đáp:
– Äệ đó! Tuy đệ chÆ°a biết lối truyá»n tin, nhÆ°ng nghÄ© ra má»™t kế là thổi loạn lên má»™t hồi hoặc giả làm rối tai mắt bên địch được chăng.
Thượng Quan Kỳ không nhịn được tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
– Bá»n địch nghe hiệu tù và có phản ứng gì không?
Kim Nguyên Äạo cÆ°á»i nói:
– Chúng chÆ°a ngá» có ngÆ°á»i khác thổi đại lên, nên vừa nghe hiệu tù và loạn xạ, chúng tá» ra hoang mang không biết làm thế nào, Ä‘á»u dừng ngá»±a lại, tụm đầu vào nhau, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang bàn bạc.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Äại khái là bá»n chúng nghe hiệu tù và chẳng hiểu ra sao, há»p nhau lại thÆ°Æ¡ng nghị. Äến lúc chúng vỡ lẽ ra thì bá»n mình nhân cÆ¡ há»™i này đã Ä‘i xa rồị
Kim Nguyên Äạo lại nói:
– Äệ ở trên cây đó có nhìn thấy má»™t khu rừng trúc.
Thượng Quan Kỳ vá»™i há»i ngay:
– Khu rừng đó ở vá» phÆ°Æ¡ng nàá»
Kim Nguyên Äạo nói:
– Ở phÆ°Æ¡ng chính Äông, nhÆ°ng phải Ä‘i qua chá»— Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en.
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
– Bao nhiêu ngÆ°á»á»‰
Kim Nguyên Äạo đáp:
– Chừng ba bốn chục ngÆ°á»i trở lên.
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm một lát rồi nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng quả là má»™t tay hùng tài đại lược. Lão vừa bị thảm bại mà đã nghÄ© ngay đến sá»± biến hóa vỠđại cục tuyệt không hoang mang luống cuống chút nàá»
Lúc này, Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Tả Hữu Nhị Äồng Ä‘á»u đến ẩn mình trong bụi cá» rậm để há»™i hiệp vá»›i Thượng Quan Kỳ.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Theo ý kiến của bần tăng thì chúng ta cứ giao phong vá»›i bá»n thị vệ áo Ä‘en má»™t trận, đánh chết mấy tên rồi hãy rút lui thật mau Ä‘i khá»i nÆ¡i này để làm rối loạn tai mắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ chỉ nghÄ© đến bá»n ngÆ°á»i bị cầm tù trong dãy nhà gá»—, liá»n nói ngay:
– Theo chá»— tôi biết thì Cổn Long VÆ°Æ¡ng hiện cầm tù khá nhiá»u ngÆ°á»i trong khu rừng trúc này và toàn là những ngÆ°á»i lão Ä‘em lòng sợ sệt. Nếu mình thiết kế buông tha được bá»n tù này thì Cổn Long VÆ°Æ¡ng phải sợ cuống lên.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Thượng Quan Kỳ đại hiệp đã quyết định như vậy thì nên làm lắm.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn quần hào một lượt rồi nói:
– Theo ý kiến tại hạ xin Thiên Má»™c đại sÆ° thống lÄ©nh bá»n NgÅ© Anh cùng Tả Hữu Nhị Äồng ra tập kích bá»n thị vệ áo Ä‘en. Tại hạ cùng Kim huynh thừa cÆ¡ hai bên kịch chiến Ä‘i vòng quanh lẩn vào rừng trúc để thả tù.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Thượng Quan đại hiệp chỉ Ä‘Æ°a má»™t Kim huynh Ä‘i theo thì e rằng thá»±c lá»±c yếu quá. Vạn nhất ở trong rừng gặp ngÆ°á»i ngăn trở, há chẳng lỡ mất việc lá»›n. Theo ý kiến bần tăng thì Thượng Quan đại hiệp nên lá»±a thêm vài tay giúp sức.
Thượng Quan Kỳ lắc đầu nói:
– Tôi cùng Kim huynh lén Ä‘i thả tù, càng ít càng haỵ Bá»n đại sÆ° cùng cÆ°á»ng địch chiến đấu, thá»±c lá»±c mạnh chừng nào tốt chừng nấỵ
Tả đồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng há»i xen vào:
– Chúng ta há»™i há»p ở đâủ
Kim Nguyên Äạo đáp:
– Äịch cùng ta hai bên há»—n chiến biết đâu mà Æ°á»›c định. Theo ý tại hạ thì ta không nên định trÆ°á»›c nÆ¡i há»™i diện dể tránh khá»i bị địch tấn công.
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng trầm ngâm má»™t lát tiện tay vạch xuống đất mấy dấu hiệu rồi khẽ há»i:
– Các vị đã nhận rõ chưả
Ngừng một lát gã đảo mắt nhìn quần hào rồi nói tiếp:
– Äó là những mật hiệu liên lạc của Cùng Gia Bang. Xin các vị ghi nhá»› lấỵ
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tôi nhớ rồi, xin đi trước một chút.
Nói xong cùng Kim Nguyên Äạo Ä‘i vòng quanh theo những vùng cá» rậm mà vàỠThiên Má»™c đại sÆ° nhìn NgÅ© Anh nói:
– Chúng tôi Ä‘i mau để tiếp ứng cho há». Năm vị lÆ°u lại đây bày trận để chỠđợị Bần tăng cùng Tả Hữu Nhị Äồng xông vào trận địch trÆ°á»›c, dẫn dụ chúng đến đây để năm vị tập kích. Trận đánh này dù không tiêu diệt hết bá»n chúng, cÅ©ng nên đánh cho tan tành.
NgÅ© Anh rút trÆ°á»ng kiếm đánh “Soạt†má»™t cái, bày thành trận thế ngay trong bụi cá».
Bá»n NgÅ© Anh này bất luận trÆ°á»ng hợp nào cÅ©ng vẫn nghiêm chỉnh. Dù đối phÆ°Æ¡ng chỉ có má»™t ngÆ°á»i má»™t ngá»±a, há» vẫn thận trá»ng nhÆ° thÆ°á»ng, tuyệt không có ý khinh địch, mà đối phÆ°Æ¡ng có thiên binh vạn mã, chúng cÅ©ng không ra chiá»u sợ sệt.
Thiên Má»™c đại sÆ° thấy NgÅ© Anh dàn trận xong rồi, Ä‘á»™t nhiên gầm lên má»™t tiếng thật to, múa tít cây thiá»n trượng xông lại phía bá»n thị vệ áo Ä‘en.
Tả Hữu Nhị Äồng tay phải cầm ngang ngá»n kiếm, tay trái nắm chắc Ä‘ao trủy thù, Ä‘i hai bên theo sát Thiên Má»™c đại sÆ°.
Hai bên mỗi lúc một gần nhau và đã nhìn nhau rất rõ. Thiên Mộc đại sư đảo mắt nhìn bốn mặt rồi dừng chân lại nói:
– Nơi đây hai bên cỠrậm có lợi cho ta, không nên tiến lên nữạ
Tả đồng Trương Phương chau mày nói:
– Tình thế xem ra có vẻ khác thÆ°á»ng. Má»—i khi Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng há»… thấy ngÆ°á»i lạ là túa ra đánh, sao lần này lại ra ngoài lá» lối đó?
Thiên Mộc đại sư nói:
– Äúng rồi! Äá»™i thị vệ Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»u bị thuốc mê, nên gã nào cÅ©ng ra vẻ ngây ngô mà bá»n này lại khác hẳn tên nào cÅ©ng tỉnh táo không có vẻ gì là đã bị thuốc mê.
Nhà sư khẽ thở dài nói tiếp:
– Nếu quả bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a từng uống thuốc mê thì việc đối phó vá»›i chúng khó đấỵ
Nguyên Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en này có tá»›i năm chục ngÆ°á»á»‹
Thiên Mộc đại sư rất lo Tả Hữu nhị đồng không đủ lực lượng thủ thắng.
Dùng võ miá»…n cưỡng chống chá»i, tất gây ra má»™t trÆ°á»ng ác chiến.
Tả Hữu nhị đồng nhìn nhau nói:
– Äại sÆ° áp trận, anh em chúng tôi thá»­ ra chiến đấụ
Thiên Mộc đại sư khẽ nói:
– Không nên hấp tấp, dù mình giết được bên địch mÆ°á»i ngÆ°á»i mà bên mình chỉ thiệt má»™t mạng cÅ©ng không nên. Nếu không nắm chắc được phần thắng thì đừng mạo hiểm hay hÆ¡n.
Bá»—ng thấy bá»n áo Ä‘en lục tục xuống ngá»±a bày má»™t tòa trận thế, chúng đông ngÆ°á»i, đáng lẽ há» lấy nhiá»u hiếp ít, sao lại không chịu ra đánh, mà còn bày trận để cố thủ? Chẳng lẽ Cổn Long VÆ°Æ¡ng má»›i thua trận, đã sinh ra cẩn thận.
Thiên Má»™c còn Ä‘ang suy nghÄ© thì thấy ba ngÆ°á»i áo Ä‘en cỡi ngá»±a chạy đến.
Tả hữu nhị đồng tinh thần phấn khởi nói:
– Chúng ta hãy bắt ba gã này rồi sẽ nói chuyện.
Ba ngÆ°á»i ngá»±a còn cách bá»n Thiên Má»™c chừng má»™t trượng thì Ä‘á»™t nhiên dừng lạị Sáu con mắt trừng trừng nhìn Thiên Má»™c cùng Tả Hữu nhị đồng má»™t hồi, rồi há»i:
– Ba vị là anh hùng ở đâu tới đâỷ
Thiên Má»™c đại sÆ° áo cà sa rách tÆ°á»›p, tóc dài phủ xuống vai, râu ria xồm xoàm, chỉ có cây thiá»n trượng trong tay là đúng của nhà Phật. Còn ngÆ°á»i lão tăng thì chẳng ra tăng, tục chẳng ra tục, khiến cho ngÆ°á»i ngoài không biết lão là hạng nàá»
Thiên Má»™c đại sÆ° nhìn ba ngÆ°á»i hồi lâu rồi há»i lại:
– Các vị phải chăng là đội thị vệ áo đen dưới trướng Cổn Long Vương?
Ba gã áo Ä‘en Ä‘á»u trạc tuổi ngoài bốn mươị Gã Ä‘i giữa lạnh lùng nói:
– Chúng tôi há»i ba vị. Ba vị chÆ°a nói rõ lai lịch, sao đã há»i lại chúng tôỉ
Tả đồng Trương Phương tức giận nói:
– Chúng tôi là Tả Hữu nhị đồng bên Cùng Gia Bang, còn vị này là...
Hai gã nhìn Thiên Má»™c đại sÆ°, chÆ°a biết giá»›i thiệu cách nàá»
Ba vị đại hán lá»™ vẻ mừng vui, há»i:
– Âu Dương bang chúa có đây không?
Tả Hữu Nhị Äồng ngạc nhiên há»i lại:
– Các vị kiếm Âu Dương bang chúa có chuyện chỉ
Gã áo Ä‘en đứng giữa dÆ°á»ng nhÆ° là thủ lãnh trong đám, từ từ lấy trong bá»c ra má»™t bức thÆ° rồi nói:
– Tại hạ vâng lá»i chỉ giáo, mang thÆ¡ này đến cho Âu DÆ°Æ¡ng bang chúạ
Trương Phương nói:
– Tại hạ mở ra coi trước xem là thơ của ai viết?
Gã đi giữa vội rụt tay vỠnói:
– Thơ này cần được diện trình Âu Dương bang chúạ
Trương Phương lấy làm khó nghĩ lẩm bẩm:
– Chưa biết đối phương là aỉ Thì dẫn y vỠra mắt bang chúa thế nào được, huống chi đang lúc tình thế cấp bách, không hiểu bang chúa đã rút đi chưả
Gã áo đen lại nói:
– Bá»n tôi quả vâng mệnh cao nhân đến đây, xin các vị đừng Ä‘em lòng ngá» vá»±c.
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng khẽ bàn vá»›i Hữu Äồng má»™t hồi rồi nói:
– Tiểu đệ là TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng. Tệ bang chúa rất thủ lá»… vá»›i các bậc hiá»n tàị
Bất luận ai đến há»i, ngÆ°á»i cÅ©ng dùng đại lá»… ra mắt. NhÆ°ng hiện giá» Ä‘ang đối trận vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i rất bận việc và không rõ hành tung ở đâủ
NgÆ°á»i áo Ä‘en nhíu cặp lông mày nói:
– Má»™t bậc cao nhân viết thÆ° dặn Ä‘i dặn lại bá»n tôi Ä‘em thÆ° này đến giao tận tay Âu DÆ°Æ¡ng bang chúạ Xin TrÆ°Æ¡ng huynh thứ lá»—i cho tiểu đệ. Chá» tiểu đệ gặp được Âu DÆ°Æ¡ng bang chúa sẽ xin Ä‘Æ°a thÆ¡.
Nói xong bắt ngá»±a quay vá». Ba con ngá»±a này Ä‘i rất mau, chá»›p mắt đã trở lại cùng những ngÆ°á»i bày trận, hợp vào má»™t toán, lật đật Ä‘i ngaỵ
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng chá» cho bá»n há» Ä‘i xa rồi má»›i ngÆ¡ ngác nói:
– Việc này xảy ra má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, khiến ngÆ°á»i ta không biết đâu mà lÆ°á»ng.
Hữu đồng Lý Tân há»i Thiên Má»™c:
– Äại sÆ° biết nhiá»u hiểu rá»™ng, có cao kiến gì vá» vụ này không?
Thiên Mộc đại sư nói:
– Theo nhận xét của lão tăng thì dÆ°á»ng nhÆ° bá»n này không phải là ngÆ°á»i giả trá. Cổn. Long VÆ°Æ¡ng đã thâm hiểm gian trá, lại có tính Ä‘a nghi, quyết không chịu đặt những ngÆ°á»i chÆ°a uống thuốc mê vào Ä‘á»™i thị vệ.
Trương Phương thở dài nói:
– Sá»± tình diá»…n biến Ä‘á»™t ngá»™t quá, thật khiến cho ngÆ°á»i ta khó lòng Ä‘oán được. Giả tá»· có Liên cô nÆ°Æ¡ng ở đây thì việc tìm hiểu chân tÆ°á»›ng há» dá»… dàng hÆ¡n.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Liên cô nương là bậc thiên tài, chúng mình bì thế nào được.
Lại nói đến Thượng Quan Kỳ dẫn Kim Nguyên Äạo Ä‘i lò dò, mượn cá» rậm để che giấu hành tung, Ä‘i vòng qua bá»n áo Ä‘en, nhắm thẳng hÆ°á»›ng chính Äông mà đị
Äi Æ°á»›c chừng được ba dặm, cảnh vật thốt nhiên biến đổi Chàng phóng tầm mắt nhìn ra thì là má»™t cánh đồng bát ngát, nhÆ°ng không có cá» rậm để che mình.
Kim Nguyên Äạo khẽ nói:
– Chá»— này cách phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng không xa mấy, việc canh phòng chắc là nghiêm mật lắm. ÄÆ°á»ng Ä‘i lại không có cá» rậm e rằng khó lòng giấu được hành tung.
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm một lát rồi nói:
– Việc đã xảy ra thế này, cần phải mạo hiểm má»™t phen. Nếu chúng ta chạy nhanh tất bá»n gác ngấm ngầm canh gác để ý. Chi bằng ta cứ hiên ngang mà Ä‘i may ra lừa bịp được chúng.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Tại hạ cũng nghĩ thế?
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn xung quanh một lượt rồi đột nhiên bắt đầu bước thật dài vừa đi rảo cẳng vừa nói:
– Xin Kim huynh giữ cách quãng tại hạ khoảng một trượng, đỠphòng lúc gặp bên địch phục kích ứng biến cho kịp.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Thân thế Thượng Quan đại hiệp có quan hệ đến sá»± an nguy cho toàn cục, không nên mạo hiểm. Äể tại hạ Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng chá»
Thượng Quan Kỳ nói:
– Kim huynh Ä‘i sau để tiếp ứng cÅ©ng vậy chá»› saá»
Kim Nguyên Äạo không dám nói nữa, ngầm vận chân khí Ä‘á» phòng, Ä‘i sau Thượng Quan Kỳ cách chừng má»™t trượng. Má»™t việc bất ngỠđã xảy ra là trên cánh đồng bát ngát này tuyệt không bị má»™t ai phục kích, nhÆ°ng trên mặt đất phát hiện xác chết thẳng cẳng, tá»±a hồ nhÆ° trÆ°á»›c khi hai ngÆ°á»i tá»›i chá»— này đã có ai Ä‘i qua nhổ bá» những ổ phục kích.
Thượng Quan Kỳ chạy nhanh hÆ¡n, Ä‘i liá»n má»™t lúc chừng bốn năm dặm Ä‘Æ°á»ng thì rừng trúc đã hiện ra trÆ°á»›c mặt. Chàng để ý nhìn kỹ lại tình thế thì chính trong khu rừng này chàng đã thấy sÆ° phụ ở trong má»™t căn nhà gá»—. Lòng chàng khích Ä‘á»™ng mạnh, không kiá»m hãm được, chàng rảo bÆ°á»›c xông vàá»
Rừng trúc rậm rạp vây quanh một khoảng đất trống. Trên khoảng đất trống này những dãy nhà gỗ dựng lên san sát, hàng ngũ tỠchỉnh.
Thượng Quan Kỳ khẽ thở phào má»™t cái, dÆ°á»ng nhÆ° đã trút bỠđược gánh nặng. Chàng khẽ bảo Kim Nguyên Äạo:
– Kim huynh! Những căn nhà gá»— nhá» này là chá»— Cổn Long VÆ°Æ¡ng giam ngÆ°á»á»‹ Bình thÆ°á»ng ở đây Ä‘á» phòng nghiêm mật lắm. NhÆ°ng bữa nay sao có vẻ khác thÆ°á»ng, thật khó hiểụ Xin Kim huynh Ä‘á» phòng cẩn thận chá»
Nói xong rảo bÆ°á»›c Ä‘i vào dãy nhà gá»—, giÆ¡ tay ra nắm lấy cánh cửạ Kim Nguyên Äạo bá»—ng la lên:
– Thượng Quan đại hiệp chớ nên hấp tấp!
Thượng Quan Kỳ vá»™i thụt tay vá» há»i:
– Sao vậỷ
Kim Nguyên Äạo đáp:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng thạo nghá» dùng thuốc Ä‘á»™c, nếu những căn nhà này quả đúng nhÆ° lá»i Thượng Quan đại hiệp là chá»— giam ngÆ°á»á»‹ Ngày thÆ°á»ng há» Ä‘á» phòng nghiêm ngặt mà bây giá» Ä‘á»™t nhiên trá»… tràng, e rằng có thứ mai phục khác. Xin Thượng Quan đại hiệp dùng kim Ä‘ao để thá»­ coi, chá»› mó tay vào cá»­a gá»—.
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm một lát rồi nói:
– Kim huynh nói phải đó.
Äoạn cầm kim Ä‘ao nậy cá»­a rồi ngÆ°á»i mượn đà né sang má»™t bên. Bá»—ng thấy căn nhà gá»— mở ra rung rinh má»™t chút rồi từ từ dừng lạị
Thượng Quan Kỳ cúi xuống xem thì thấy trong căn nhà này có má»™t ngÆ°á»i nữa, hai mắt nhắm nghiá»n, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngủ say, không nhúc nhích.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Không nên đụng vào ngÆ°á»i ỵ
Thượng Quan Kỳ rụt tay lại há»i:
– Sao vậỷ
Kim Nguyên Äạo thở dài đáp:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng rất nhiá»u quá»· kế. NgÆ°á»i này khó mà biết được y chết thật hay chết giả. Nếu chúng ta không cẩn thận má»™t chút thì mắc bẫy ngaỵ
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Theo ý kiến Kim huynh thì làm thế nào bây gi�
Kìm Nguyên Äạo nóị
– Thà là giết lầm cả trăm ngÆ°á»i, còn hÆ¡n tha lầm má»™t ngÆ°á»á»‹
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Nếu mình cÅ©ng làm thế thì phá»ng có khác gì Cổn Long VÆ°Æ¡ng?
Kim Nguyên Äạo thá»™n mặt ra chắp tay nói:
– Tại hạ lỡ lá»i, nhá» Thượng Quan đại hiệp chỉ giáo chá»
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Xin Kim huynh khiêng ngÆ°á»i này ra dÆ°á»›i ánh mặt trá»i, rồi chúng ta sẽ mở những căn nhà gá»— khác.
Kim Nguyên Äạo không nói gì nữa, theo lá»i Thượng Quan Kỳ khiêng đại hán ra dÆ°á»›i ánh mặt trá»á»‹
Thượng Quan Ky Ä‘i trÆ°á»›c, Kim Nguyên Äạo Ä‘i saụ Thượng Quan Kỳ lại vung kim Ä‘ao lên bổ xuống gian thứ haị
Chàng để ý nhìn thấy một quái nhân gầy như que củi nằm sấp trong căn nhà nàỵ
Kim Nguyên Äạo lấy làm lạ há»i:
– Thế này là nghĩa gì?
Thượng Quan Kỳ khẽ thở dài nói:
– Tại hạ đã nghĩ ra những sự kỳ dị trong dãy nhà này rồị
Chàng vung kim Ä‘ao gạt lia lịạ Chỉ trong khoảnh khắc đã mở được mÆ°á»i bốn căn nhà gá»—. Kim Nguyên Äạo Ä‘iá»u tra lại, phát giác ra rằng bao nhiêu ngÆ°á»i nằm trong nhà này Ä‘iá»u biến thành những nắm xÆ°Æ¡ng khô, thịt và máu bị tiêu hóa hết, nhÆ°ng lạ má»™t Ä‘iá»u là ngÆ°á»i nào cÅ©ng còn thoi thóp thở.
Thượng Quan Kỳ phá xong mÆ°á»i mấy gian nhà, trong lòng bá»—ng cảm thấy sợ sệt bàng hoàng. Vì chàng định tâm đến đây kiếm sÆ° phụ nhÆ°ng lúc này chàng lại không dám phá gian nhà mà sÆ° phụ chàng ở bữa trÆ°á»›c.
Bá»—ng nghe Kim Nguyên Äạo lá»›n tiếng quát:
– Nằm xuống cho mau!
Thượng Quan Kỳ giật mình, quay đầu lại xem thì thấy quái nhân gầy guộc từ từ đứng lên.
Cặp mắt lão trÆ°á»›c vẫn nhắm nghiá»n, bây giá» Ä‘á»™t nhiên mở bừng, con mắt hiện ra tia sáng rất kỳ dị. Kim Nguyên Äạo Ä‘á»™t nhiên lại phóng chưởng ra đánh.
Quái nhân né ngÆ°á»i Ä‘i tránh khá»á»‹
Kim Nguyên Äạo rùng mình há»i:
– Thượng Quan đại hiệp! Bây giỠlàm thế nào dâỷ
Vừa dứt lá»i, bá»—ng thấy ngÆ°á»i nằm sấp gầy đét và mấy ngÆ°á»i khác bắt đầu cá»±a quậy chân tay dÆ°á»ng nhÆ° gắng gượng đứng dậỵ
Tình trạng diá»…n biến này khiến cho cả Thượng Quan Kỳ cÅ©ng không khá»i hồi há»™p. Chàng để lưỡi kim Ä‘ao trÆ°á»›c ngá»±c nói:
– Vì tình thế bắt buá»™c. Chúng ta phải thÆ°Æ¡ng đến bá»n nàỵ
Bá»—ng nghe những tiếng kêu gào khóc lóc nổi lên, những con ngÆ°á»i quái dị gầy đét đứng lên, ngÆ°á»i nào cÅ©ng nhÆ° bị ná»c Ä‘á»™c làm cho ngứa ngáy, nhảy tênh tênh, khoa tay múa chân, nào kêu, nào gá»i tranh nhau chạy đến những gian nhà chÆ°a phá, mở cá»­a chạy tá»t vào.
hết: Hồi 106, xem tiếp: Hồi 107
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 11:40 AM.
  #104  
Old 26-06-2008, 02:11 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 107

Vào Giám Thất Thầy Trò Gặp Mặt


TrÆ°á»›c màn kịch khủng khiếp này, Thượng Quan Kỳ cùng Kim Nguyên Äạo trống ngá»±c đánh thình thình, trái tim dÆ°á»ng nhÆ° muốn nhảy ra ngoài lồng ngá»±c. Bá»n ngÆ°á»i gầy đét này, bao nhiêu huyết nhục bị tiêu hóa hết, chi còn da bá»c xÆ°Æ¡ng, khó lòng chịu nổi má»™t chưởng hay má»™t quyá»n cÆ°á»›c. Ấy thế mà lúc hỠào ạt tranh nhau chạy vào nhà thì có vẻ dÅ©ng mãnh kinh ngÆ°á»á»‹
Chá» cho lÅ© ngÆ°á»i gầy đét chạy vào nhà hết rồi, Kim Nguyên Äạo má»›i lắc đầu thở dài nói:
– Thật khó mà hiểu được vụ nàỵ
Thượng Quan Kỳ nói:
– Nếu tại hạ Ä‘oán không lầm thì trong những căn nhà gá»— này nhất định có thứ thuốc Ä‘á»™c tính chất bá»™c phát rất chậm. Chỉ cần má»™t thá»i gian lÆ°u lại trong nhà này, chất thuốc dần dần ngấm vào phủ tạng thì con ngÆ°á»i nhiá»…m Ä‘á»™c tá»±a hồ nhÆ° mắc bệnh nghiện.
Kim Nguyên Äạo gật đầu nói:
– Thượng Quan đại hiệp suy xét rất đúng.
Kim Nguyên Äạo quay đầu nhìn lại đại hán mặc áo má»›i, thấy y vẫn nằm yên liá»n lật đật chạy tá»›i nÆ¡i nói:
– NgÆ°á»i này vẫn nằm yên không nhúc nhích, chắc là y trúng Ä‘á»™c chÆ°a lâụ
Thượng Quan Kỳ nói:
– Xin Kim huynh thử dùng thủ pháp Thôi Nã xem y có bị điểm huyệt không?
Kim Nguyên Äạo theo lá»i, cúi xuống ôm đại hán dậy, rồi nắm thân thể ỵ
Thượng Quan Kỳ đếm lại thì dãy nhà gỗ này còn đến hơn ba chục căn, chàng nghĩ thầm trong bụng:
“Nếu trong má»™t căn Ä‘á»u có má»™t ngÆ°á»i, cá»™ng vá»›i mÆ°á»i lăm căn đã phá hủy, thì số ngÆ°á»i bị cầm tù có đến bốn năm chục ngÆ°á»á»‹ Bá»n ngÆ°á»i này trúng Ä‘á»™c lâu ngày, thân thể biến hóa hết rồị Bất luận võ công há» cao cÆ°á»ng đến đâu e rằng cÅ©ng khó lòng cùng ngÆ°á»i giao đấụ Có Ä‘iá»u tha hết bá»n này ra đủ khiến cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng bị hoang mang vô cùng.
Chàng ngoảnh đầu trông lại, Kim Nguyên Äạo vẫn chuyển Ä‘á»™ng hai tay nắn bóp khắp mình ngÆ°á»i đó.
Äại hán vẫn hai mắt nhắm nghiá»n, cả mí mắt cÅ©ng không Ä‘á»™ng đậỵ
Thượng Quan Kỳ từ từ bướt lại, khẽ nói:
– NgÆ°á»i này đã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng đánh thuốc mê hay bị thủ pháp đặc biệt của lão Ä‘iểm huyệt. Hiện giá» ta phải lấy đại cuá»™c làm trá»ng, không nên vì cứu má»™t ngÆ°á»i mà để lỡ mất thá»i gian.
Kim Nguyên Äạo buông đại hán xuống, lau mồ hôi trán nói:
– Thượng Quan đại hiệp nói phải đó.
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Phiá»n Kim huynh lôi những nóc nhà xếp đống lại phóng há»a đốt Ä‘i!
Kim Nguyên Äạo không há»i gì nữa, thu thập những căn lá»u ván gá»— vào má»™t đống rồi quệt lá»­a lên đốt.
Thượng Quan Kỳ đưa mắt nhìn xung quanh một lượt rồi nói:
– Xin Kim huynh lÆ°u tâm, đừng để lá»­a cháy xém ra đến rừng trúc. Tại hạ Ä‘i thả ngÆ°á»i đâỵ
Nói xong chàng kéo đổ những mái nhà gá»— Ä‘iểm huyệt ngÆ°á»i nằm bên trong tá»›i kéo mái nhà quăng vào đống lửạ Chàng vừa kéo đổ nhà vừa Ä‘iểm huyệt ngÆ°á»i, hành Ä‘á»™ng rất mau lẹ. Má»›i trong khoảnh khắc đã kéo đổ hết mấy dãy nhà gá»—. Chỉ còn lại bốn cáị
Thượng Quan Kỳ nhá»› rõ ràng sÆ° phụ mình ở căn thứ hai trong bốn căn còn lại này và căn thứ ba là ngÆ°á»i giống Vân trang chủ. Mấy hôm nay chàng vẫn băn khoăn vá» chuyện này, bây giá» vào đến nÆ¡i định vén màn bí mật, chàng lại đâm ra do dá»±, Chàng lầm bẩm:
“Phải chăng Cổn Long Vương đã cưỡng chiếm nghĩa tẩu, độc hại nghĩa huynh? Rồi đây lão sẽ bị rớt mặt nạ. Nhưng vụ này mà đồn đại ra chốn giang hồ thì các giới võ lâm khắp thiên hạ càng khinh bỉ và càng căm hận lão thêm một tầng.
Tại sao Vân trang chúa tức Vân Cá»­u Long và bao nhiêu tay cao thủ Trung Nguyên lại giao đấu vá»›i các vị cao tăng Tây Tạng má»™t trận ác chiến trong má»™t tòa chùa cổ hoang vủ Trận ác chiến này đối vá»›i Thượng Quan Kỳ là trận đầu tiên hung hiểm nhất, dữ dá»™i nhấtâ€.
Chàng liên tưởng cả đến đêm hôm Ngũ Nghĩa ước hội rồi bị chết chóc trong đó có các vị sư thúc, cùng anh em đồng môn bị thảm tử.
Bao nhiêu chuyện dÄ© vãng này vẫn in sâu vào đầu óc chàng. Chỉ vì chàng hằng ngày bị bao nhiêu công việc cấp bách nên chÆ°a có dịp Ä‘iá»u trạ Vả lại những việc này tá»±a hồ lá»u dính líu đến Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Nếu không bắt được lão thì không tài nào tra xét cho ra ngá»n ngành được.
Những việc dÄ© vãng đầy dẫy sá»± ngá» vá»±c mà những việc tÆ°Æ¡ng lai lại càng mập má».
ÄÆ°á»ng Toàn là má»™t nhân tài tuyệt thế mà mÆ°á»i mấy năm trá»i cÅ©ng chỉ giữ được thế quân bình vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng, Liên Tuyết Kiá»u thừa kế chí lá»›n của ÄÆ°á»ng Toàn. Vị cân quắc kỳ nữ này tuy tài hoa tuyệt thế, song chÆ°a thể bì được vá»›i ÄÆ°á»ng Toàn. Có Ä‘iá»u ÄÆ°á»ng Toàn vì tính anh nhân hậu phúc đức mà chÆ°a nên việc, còn Liên Tuyết Kiá»u dám hạ Ä‘á»™c thủ, nên nàng lãnh đạo cuá»™c chống đối Cổn Long VÆ°Æ¡ng có phần khởi sắc hÆ¡n ÄÆ°á»ng Toàn. Nàng làm nhụt nhuệ khí Cổn Long VÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cÅ©ng làm thiệt hại đến đệ tá»­ Cùng Gia Bang khá nhiá»á»¥
Kim Nguyên Äạo đứng bên thá»™n mặt ra nhìn Thượng Quan Kỳ. Y thấy chàng có lúc múa tay khoa chân, có lúc lắc đầu ngoẹo cổ không hiểu chàng Ä‘ang có tâm sá»± gì, mà không dám kinh Ä‘á»™ng. NhÆ°ng sau y không nhẫn nại được nữa, trầm giá»ng há»i:
– Thượng Quan đại hiệp làm sao vậỷ
Thượng Quan Kỳ nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘ang ngủ mÆ¡ choàng tỉnh giấc quay lại ngó Kim Nguyên Äạo, rồi từ từ mở căn nhà đầụ
Kim Nguyên Äạo thấy chàng mở căn nhà này vá»›i vẻ mặt trịnh trá»ng thì nghÄ© thầm:
“Hay là y có ngÆ°á»i quen bị giam tại đâỷ Nếu quả vậy thì ta phải ngấm ngầm há»™ vệ để y Ä‘ang lúc bi thÆ°Æ¡ng xúc Ä‘á»™ng, khá»i bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùng quá»· kế ám toánâ€.
Thượng Quan Kỳ từ từ mở nóc nhà ra cúi đầu nhìn vào rồi xuống ngaỵ
Kim Nguyên Äạo lấy làm kỳ há»i:
– Thượng Quan đại hiệp! Trong căn nhà này không có ngÆ°á»á»‰
Thượng Quan Kỳ khẽ đáp:
– Có! Nhưng chúng ta không được động đến ỵ
Kim Nguyên Äạo há»i:
– Sao thế? Äể tôi vào xem nhé?
Nói xong lật nóc nhà lên toan chui xuống.
Thượng Quan Kỳ đưa tay ra chắn ngang nói:
– Trong này có một vị cô nương. Chúng ta là đàn ông không nên ngó nàng.
Kim Nguyên Äạo tuy không nói gì, nhÆ°ng lòng không phục, lẩm bẩm:
“Những ngÆ°á»i này Ä‘á»u biến thành nhúm da bá»c lấy xÆ°Æ¡ng sao y lại còn phân biệt được trai vá»›i gáị Dù y có trông rõ nữa thì cÅ©ng phải nhìn lâu má»›i thấy, sao y vừa má»›i mở nóc nhà đã bá» xuống ngay, làm gì kịp nhìn nhận được rõ.
Tuy Kim nghÄ© vậy nhÆ°ng cÅ©ng không dám há»á»‹ Thượng quan Kỳ từ từ di tá»›i phía trÆ°á»›c gian nhà thứ hai nhìn vào nhà cung kính thi lá»… nói:
– Äệ tá»­ là Thượng Quan Kỳ xin ra mắt sÆ° phụ.
Kim Nguyên Äạo lại càng kinh ngạc, tá»± há»i:
– Sao y lại kêu ai bằng sư phụ ở đâỷ
Thượng Quan Kỳ gá»i luôn mấy tiếng, thủy chung trong căn nhà gá»— vẫn chẳng có ai thưạ Chàng cảm thấy trong dạ bồn chồn, giÆ¡ tay ra cầm vào mái nhà nói:
– Xin sư phụ tha lỗi cho đệ tử kéo đổ.
Rồi kéo mạnh cho tuá»™t nóc nhà rạ Chàng chú ý nhìn vào thì thấy trong căn nhà gá»— này, dÆ°á»›i đất hãy còn trải má»™t tấm chiếu màu Ä‘á», tá»±a hồ ngÆ°á»i ở trong này cÅ©ng má»›i ra đị
Thượng Quan Kỳ ngẩng mặt nhìn trá»i, thở dài, từ từ kéo đặt tấm phên trên nóc nhà lại, rồi chạy đến trÆ°á»›c căn nhà thứ bạ
Äi tá»›i đây là cùng Ä‘Æ°á»ng. Nếu trong căn nhà gá»— này ra lại không thấy Vân Cá»­u Long, thì sá»± tình đã biến đổi phi thÆ°á»ng?
Thượng Quan Kỳ từ từ nhắc tấm ván đậy trên nóc nhà kéo ra một bên, thò đầu vào coi cũng chẳng thấy một ai!
Còn lại bốn tòa nhà gỗ thì đã xem ba tòa rồi mà vẫn chưa tìm thấy quái nhân cùng Vân Cửu Long, Thượng Quan Kỳ thủng thẳng đi tới căn nhà thứ tư.
Dùng sức kéo mạnh tấm phên trên nóc nhà, chàng toan cúi đâu vào xem thì Ä‘á»™t nhiên trong căn nhà này có má»™t ngÆ°á»i đứng lên.
Kim Nguyên Äạo vẫn theo sát ThÆ°Æ¡ng Quan Kỳ. Y chÆ°a trông rõ những ai ở phía trÆ°á»›c, đã phóng chưởng rạ..
Thượng Quan Kỳ ngăn lại thì đã không kịp nữạ
NgÆ°á»i đứng trong nhà tá»± nhiên vung tay phải ra để đón lấy ngá»n chưởng của Kim Nguyên Äạo đánh xuống.
“Binh†má»™t tiếng! Kim Nguyên Äạo không tá»± chủ được phải lùi lạị
Thượng Quan Kỳ vÆ°Æ¡n tay phải ra rất lẹ nắm lấy huyệt mạch môn ngÆ°á»i đó.
Nhưng tay chàng chưa chạm tới nơi, đột nhiên la lên một tiếng:
– Ủa!....
Tiếp theo là tiếng “Huỵchâ€. Chàng quỳ xuống đất nói:
– Kỳ nhi xin bái kiến sư phụ.
Kim Nguyên Äạo lẩm bẩm:
“Té ra sÆ° phụ chàng ở đây thậtâ€.
Y nghểnh cổ nhìn vào thì thấy ngÆ°á»i này râu bạc áo xanh, gầy nhÆ° que củi dÆ°á»ng nhÆ° phải bệnh nặng má»›i khá»i, bất giác lẩm bẩm:
– Ông này trông quen quá, tựa hồ như Diệp Nhất Bình, một vị đứng đầu trong Ngũ Nghĩa ở Trung Nguyên, đã lừng lẫy tiếng tăm trong võ lâm.
Kim Nguyên Äạo nghÄ© vậy rồi không nhịn được, buá»™t miệng há»i:
– Phải chăng các hạ hỠDiệp?
Lão già râu xanh đã cất bÆ°á»›c ra khá»i nhà, Ä‘Æ°a tay ra nâng Thượng Quan Kỳ dậy nói:
– Äồ đệ! Con dậy Ä‘i! Sá»± tình của con ta đã được nghe quạ
Äoạn lão quay lại nhìn Kim Nguyên Äạo đáp:
– Äệ đúng há» Diệp. Còn huynh đây quý tính là gì?
Kim Nguyên Äạo đáp:
– Tiểu đệ là Kim Nguyên Äạo ở phủ Tế Nam. Diệp huynh có phải mÆ°á»i năm trÆ°á»›c đây đã làm thủ lãnh bá»n NgÅ© NghÄ©a ở Trung Nguyên, khét tiếng giang hồ, tên gá»i là Diệp Nhất Bình đại ca không?
Lão già râu bạc đáp:
– Äệ chính là Diệp Nhất Bình. Kim huynh ăn mặc thế này nên đệ không nhận ra được.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Câu chuyện rất dàị Äệ bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù trong nhà Ä‘á»™c thất để giữ cá»­a hầm cho lãỠNếu không được Thượng quan đại hiệp cứu ra thì e rằng suốt Ä‘á»i đệ không còn có ngày được trông thấy ánh mặt trá»i nữạ
Diệp Nhất Bình tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Kim huynh quá khen y thôi!
Kim Nguyên Äạo quay lại ngó Thượng Quan Kỳ nói:
– Diệp huynh đây đã xa cách tại hạ mấy chục năm trá»i, nay má»›i lại được thấy mặt.
Thốt nhiên Kim Nguyên Äạo thấy Thượng Quan Kỳ vẫn còn quỳ má»p dÆ°á»›i đất chÆ°a dậy, nên không nói nữạ
Thượng Quan Kỳ nói:
– Kim lão tiá»n bối!
Kim Nguyên Äạo vá»™i gạt Ä‘i:
– Không được! Chúng ta là bạn với nhau mà!....
Rồi quay sang Diệp Nhất Bình nói:
– Diệp huynh Æ¡i! Lệnh cao đồ tài năng dá»… thÆ°á»ng chẳng kém gì Diệp huynh và hiện đã thành má»™t nhân vật rất quan trá»ng trong võ lâm. Äệ đây đã được y cứu mạng mấy lần...
Diệp Nhất Bình nói:
– Kim huynh bất tất phải tán dÆ°Æ¡ng y, chẳng qua đệ dạy vỡ lòng cho y mà thôị Nay y được thành tá»±u đến bậc này là nhá» có cao nhân khác truyá»n dạy, không phải đệ đủ tài dạy y đến bản lãnh này đâụ
Diệp Nhất Bình đưa mắt nhìn Thượng Quan Kỳ nói tiếp:
– Kỳ nhi! Äứng đậy Ä‘i con!
Thượng Quan Kỳ sụp lạy rồi đứng lên há»i:
– Tại sao sư phụ lại tới đây, ẩn thân vào trong gian nhà gỗ nàỷ
Diệp Nhất Bình nói:
– Câu chuyện dài lắm. Äây không phải là nÆ¡i nói chuyện dài dòng được.
NgÆ°Æ¡i phá hết những căn nhà này, ta e rằng bá»n há» khó lòng sống nổị
Thượng Quan Kỳ nói:
– Äệ tá»­ có ý muốn tha bá»n há» làm rối tai mắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng, không ngá» lại làm hại đến tính mạng há».
Diệp Nhất Bình thở dài nói:
– Dù ngÆ°Æ¡i không phá mấy dãy nhà này, bá»n há» cÅ©ng chẳng sống được bao lâu nữạ
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Äệ tá»­ tay trót nhúng chàm, bây giá» nên xá»­ trí vá»›i bá»n há» thế nào cho phảỉ
Diệp Nhất Bình nói:
– NgÆ°Æ¡i đã phá nhà thì chỉ còn cách lợi dụng quãng thá»i gian còn sống ngắn ngủi của há» mà gây rối Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ tuy còn không biết bao nhiêu là nghi vấn, nhÆ°ng lúc này không tiện vặn há»á»‹
Chàng quay lại chạy Ä‘i Ä‘iểm huyệt rất mau mấy ngÆ°á»i gầy đét.
Diệp Nhất Bình khẽ nói:
– Những ngÆ°á»i này tuy đã đến bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng, nhÆ°ng bản tính cầu sinh chÆ°a mất hết. Sau khi giải huyệt đáo cho há» rồị Chúng ta phải dá»i nÆ¡i này ngay, để khá»i bị bá»n há» trong lúc nóng nảy xông vào đánh bừạ
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i, chàng giải huyệt nhanh hÆ¡n. Chỉ trong khoảnh khắc là chàng giải khai huyệt đạo xong hết cho bấy nhiêu ngÆ°á»á»‹
Lúc đó ngÆ°á»i được giải huyệt đầu tiên đã đứng thẳng dậy hai mắt tròn xoe nhá»›n nhác nhìn ra bốn phíạ
Diệp Nhất Bình vừa bÆ°á»›c chân ra khá»i nhà gá»—, vừa kéo luôn căn nhà đó cho vào đống lửạ
Kim Nguyên Äạo cÅ©ng kéo hai căn nhà không có ngÆ°á»i quăng vàá»
Khu đất này bây giỠthành trống không, chỉ còn trơ lại một căn nhà gỗ.
Thế lá»­a cháy rất mạnh, bốn mặt là rừng trúc rậm rạp. Nếu lá»­a trèm tá»›i rừng trúc thì thành má»™t đám cháy ghê ngÆ°á»á»‹ Diệp Nhất Bình Ä‘i trÆ°á»›c dẫn vào rừng ông lên tiếng gá»i to:
– Kỳ nhi! Ra mau Ä‘i thôi! Äừng để bá»n há» bao vâỵ
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn, quả thấy những ngÆ°á»i khô đét nét mặt ra chiá»u căm phẫn. Há» Ä‘Æ°Æ¡ng chuyển Ä‘á»™ng thân thể, dÆ°á»ng nhÆ° để bao vây mình vào giữạ
Chàng thấy bá»n há» gầy nhÆ° que củi thì dù có là những tay cao thủ bậc nhất võ lâm, cÅ©ng chẳng đánh được mấy hơị NhÆ°ng chàng lại nghÄ© đến má»™t cuá»™c chém giết kinh hồn, liá»n cất tiếng gá»i:
– Kim huynh! Cõng căn nhà đó mà chạỵ
Nói xong chàng chạy vào rừng.
Kim Nguyên Äạo cÅ©ng toan cất bÆ°á»›c chạy Ä‘i, nhÆ°ng nghe Thượng Quan Kỳ gá»i ngẩn ngÆ¡ má»™t lát rồi vá»™i hai tay nắm lấy căn nhà cuối cùng này nhấn mạnh đặt lên lÆ°ng cõng đị Lập tức má»™t cuá»™c náo loạn nổi lên kịch liệt. Bao nhiêu cái hình nhân gầy khẳng gầy kheo Ä‘á»u nhằm Kim Nguyên Äạo Ä‘uổi theá»
Thượng Quan Kỳ vào rừng rồi lại thấy bá»n tù nhân Ä‘uổi theo Kim Nguyên Äạo rất gấp, liá»n hấp tấp quay lại đứng chặn của rừng nói:
– Kim huynh men theo Ä‘Æ°á»ng nhá» chạy vào rừng Ä‘i!
Kim nguyên Äạo né ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái, lách mình vào trong rừng.
Thượng Quan Kỳ phóng chưởng ra ngăn cản bá»n tù nhân.
Bá»n này đã có má»™t số vào rừng rồị
Thượng Quan Kỳ huy Ä‘á»™ng lưỡi kim Ä‘ao chém mấy cây trúc lá»›n để ngăn bá»n ngÆ°á»i Ä‘uổi theo chàng và Kim Nguyên ÄạỠHai ngÆ°á»i đã qua khá»i rừng mà bịn ngÆ°á»i Ä‘uổi theo chÆ°a ra d.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Chính chúng ta cần dẫn bá»n há» ra khá»i rừng trúc cho há» chạy tán loạn để làm rối tai mắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Kim Nguyên Äạo vừa Ä‘i vừa cõng cái lá»u gá»— cảm thấy nhá»c nhằn vô cùng.
Kim Nguyên Äạo nhá»› rằng trong cái lá»u này còn má»™t ngÆ°á»i đàn bà nên không tiện mở coị Y Ä‘Æ°a mắt nhìn Thượng Quan Kỳ há»i:
– Thượng Quan đại hiệp! Chẳng lẽ cả ngÆ°á»i trong nhà gá»— này cÅ©ng Ä‘em cả Ä‘i hay saá»
Thượng Quan Kỳ ngẩng đầu nhìn ra thì thấy ngoài mÆ°á»i trượng có má»™t căn nhà tranh, liá»n bảo:
– Kim huynh! Äem ngÆ°á»i trong lá»u gá»— này thả vào trong căn nhà tranh kiạ
NhÆ°ng cần phải mang theo cả cái lá»u gá»— này khiến cho bá»n ngÆ°á»i gầy đét vẫn theo sát không bá». Chúng ta dẫn dụ há» vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Bá»n này đối vá»›i ngÆ°á»i trong vÆ°Æ¡ng phủ hoặc là bạn bè thân thích hoặc là đồng môn, chỉ cần má»™t hai ngÆ°á»i trong vÆ°Æ¡ng phủ nhận ra há» sẽ đồn đại khắp nÆ¡i cái tin thả ngÆ°á»i cao thượng và nhất định sẽ làm cho ná»™i bá»™ Cổn Long VÆ°Æ¡ng phải ly tán.
Kim nguyên Äạo cÆ°á»i nói:
– Thượng Quan đại hiệp đã chỉ giáo, tất nhiên không thể sai lầm.
Nói xong lại cõng lá»u lên cất bÆ°á»›c chạy nhanh.
Thượng Quan Kỳ cầm thanh kim Ä‘ao Ä‘i theo sát Kim Nguyên Äao để bảo vệ. Chàng vừa Ä‘i vừa quay lại phía saụ
Hai ngÆ°á»i Ä‘i gần đến căn nhà tranh, má»›i thấy bá»n ngÆ°á»i áo Ä‘en gầy dẹt chạy ra khá»i rừng trúc.
Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm thở dài nói:
– Dù là những tay cao thủ bậc nhất trong võ lâm cũng khó lòng chịu nổi hoàn cảnh hiểm độc này hành hạ.
Äá»™t nhiên lại má»™t ý nghÄ© khác thoáng qua đầu óc. Chàng lẩm bẩm:
– Hai vị ân sÆ° ta cùng Vân trang chúa Ä‘á»u ở trong những căn lá»u gá»— này, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u chÆ°a bị trúng Ä‘á»™c. Thế thì cái Ä‘á»™c ở trong lá»u gá»— chÆ°a phải lã hoàn toàn không thể giải cứu được.
Thượng Quan Kỳ còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì đã đến trÆ°á»›c căn nhà tranh. Chàng quay đầu nhìn lại thì thấy bá»n ngÆ°á»i gầy đét Ä‘ang Ä‘uổi theo và còn cánh xa ngoàị
Kim Nguyên Äạo nói:
– Äệ cả gan xin Thượng Quan đại hiệp Æ°ng cho má»™t việc.
Thượng Quan Kỳ khẽ nhíu cặp lông mày há»i:
– Việc gì?
Kim Nguyên Äạo nói:
– TrÆ°á»›c hết hãy Ä‘em nàng giấu vào chá»— an toàn rồi hãy Ä‘em căn lá»u gá»— này bá» vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Thượng Quan Kỳ nói:
– TrÆ°á»›c tình trạng này và nÆ¡i đây không đầy trăm dặm vuông, khó lòng tìm được chá»— an toàn. Chúng ta chỉ tìm đến những chá»— nào vắng ngÆ°á»i thả nàng rạ
Còn nàng có sống được nữa hay không chúng ta cũng không đủ năng lực giữ cho nàng được.
Lúc ấy tiếng chân ngÆ°á»i đã vang lên, bá»n ngÆ°á»i gầy đét đã Ä‘uổi đến nơị
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn bốn phía không biết Diệp Nhất Bình đã chạy Ä‘i đâu mất tích, liá»n khẽ bảo Kim Nguyên Äạo:
– Kim huynh? Chúng ta đi lẹ lên một chút!
Kim Nguyên Äạo vâng lá»i, tăng gia cÆ°á»›c lá»±c Ä‘i maụ
Thượng Quan Kỳ thấy y chạy vá» khu vá»±c Cùng Gia Bang thì không khá»i thở dài nghÄ© thầm:
“Y má»›i trông sÆ¡ qua thấy ngÆ°á»i trong lá»u gá»— mà không biết tại sao đã Ä‘em lòng tiếc ngá»c thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng, hết sức cứu gỡ. Việc nào cÅ©ng vậy thôi, Kim huynh bất tất phải nghÄ© ngợi nhiá»á»¥
Nói xong Ä‘Æ°a tay ra nhấc lấy cái lá»u gá»— ở trên lÆ°ng Kim Nguyên Äạá»
Cái lá»u này làm rất khéo trông tá»±a nhÆ° cái rÆ°Æ¡ng.
Kim Nguyên Äạo vá»™i nói:
– Không được! NgÆ°á»i nàng trần nhÆ° nhá»™ng mà cõng Ä‘i Ä‘Æ°á»ng thì còn ra thể thống gì nữả
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tại hạ đã nghÄ© đến Ä‘iá»u đó rồị
Nói xong lấy ra một tấm áo dài nói tiếp:
– Cái áo này tại hạ vừa trút ở một xác chết lấy ra, vết máu hãy còn chưa khô, đành cho cô ta che thân vậỵ
Kim Nguyên Äạo đặt lá»u gá»— xuống. Thượng Quan Kỳ trùm áo lên, mở nóc lá»u ra lá»™n ngược lên cho áo rá»›t vào trong. Tiếp theo là tiếng cô gái đằng hắng.
Thượng Quan Kỳ nhắc lấy lá»u gá»— buá»™c vào vai rồi nói:
– Kim huynh hãy thận trá»ng!
Äoạn trở gót Ä‘i vá» phía Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ.
Kim Nguyên Äạo túm lấy bốn góc áo dài, đặt cô gái lên lÆ°ng rồi chạy nhÆ° baỵ
Quả nhiên những ngÆ°á»i gầy đét cÅ©ng trở gót Ä‘uổi theo cái lá»u gá»— do Thượng Quan Kỳ cõng đị
Thượng Quan Kỳ cố ý Ä‘i thong thả lại, cốt cho bá»n ngÆ°á»i gầy đét Ä‘uổi theo gần kịp chỉ còn cách má»™t quãng ngắn.
Thượng Quan Kỳ tay trái nâng cái lá»u gá»—, tay phải chống thanh kim Ä‘ao vừa Ä‘i vừa chú ý đế phòng. Chàng đã nhìn thấy VÆ°Æ¡ng phủ ở đằng xạ NhÆ°ng lạ thay!
Chẳng thấy một ai ra ngăn trở.
Ãt lâu nay Thượng Quan Kỳ trải qua vô số cuá»™c đại biến, nên trong lòng lúc nào cÅ©ng phòng ngừa, mà thÆ°á»ng hay gặp những cảnh ngá»™ ngoài sức tưởng tượng của con ngÆ°á»á»‹ Chàng lại càng cẩn thận đặc biệt.
Chàng dừng bÆ°á»›c lại ngầm vận ná»™i công, bao nhiêu chân lá»±c tập trung hết vào bàn tay phảị Tay trái vừa rá»i khá»i lá»u gá»—, tay phải đánh ra má»™t chưởng.
Chưởng này chàng đã vận hết nội công vào bàn tay nên phóng ra rất mạnh đánh “bình†một tiếng.
Cái lá»u gá»— vỡ nát tan tành, rÆ¡i ra từng mảnh bay tứ tung rồi rá»›t xuống đất.
Thượng Quan Kỳ đánh bể lá»u gá»— rồi lập tức co giò chạy tuốt, chá»›p mắt đã xa ngoài mÆ°á»i trượng. Chàng quay đầu nhìn lại thấy bá»n ngÆ°á»i khô đét xô tá»›i nhÆ° đàn ong, chạy theo những mảnh gá»— rơị Chàng âm thầm buông má»™t tiếng thở dài, không nỡ nhìn thảm cảnh đó nữa, Ä‘i quanh ra xa để chạy vá». Trên cánh đồng bát ngát, tịch mịch này chàng tưởng chừng nhÆ° bị nghẹt thở. Äây là cái cảnh yên lặng trÆ°á»›c khi cÆ¡n giông tố nổi lên, cảnh trầm tịch tá»±a hồ Ä‘ang bị má»™t làn chiến đấu rùng rợn dòm ngó. Äá»™t nhiên má»™t tiếng sáo vang lên nhÆ° xé bầu không khí tịch mịch.
Vá» phía thành Nam ánh Ä‘á» ngất trá»i khói bốc lên cuồn cuá»™n.
Thượng Quan Kỳ đã biết rõ lửa cháy từ khu rừng trúc lan rạ Chàng lo rằng khu rừng trúc rộng tới mấy trăm mẫu không chừng sẽ bị lửa thiêu rụị
Tiếng tiêu réo rắt vá»ng tá»›i, má»—i xúc má»™t thê lÆ°Æ¡ng tá»±a hồ nhÆ° kiếp ngÆ°á»i bị chìm đắm vào trong bể lửạ
Thượng Quan Kỳ thộn mặt ra nghe hồi lâu, trong lòng xúc động nghĩ thầm:
Tiếng tiêu này rõ ràng do ân sÆ° ta thổi đâỵ Nếu ta nghe tiếng tiêu tìm đến chắc sẽ được gặp ngÆ°á»á»‹
Nghĩ vậy, chàng lập tức trông vỠphía phát ra tiếng tiêu lật đật chạy đị
Thượng Quan Kỳ Ä‘i chừng được ba dặm Ä‘Æ°á»ng, thì tiếng tiêu má»—i lúc má»™t xa, không có cách nào nhận rõ được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Thượng Quan Kỳ cảm thấy trong lòng buồn bã từ từ dừng bÆ°á»›c rồi ngồi phệt xuống đất. Khí phách anh hùng cÅ©ng dần dần tiêu tan. Chàng cho là Ä‘á»i ngÆ°á»i đại khái toàn là cảnh thê lÆ°Æ¡ng Ä‘au khổ. Tiếng tiêu buồn thảm dÆ°á»ng nhÆ° lưỡi kiếm vô hình đến chặt đứt hết những má»™ng tưởng của con ngÆ°á»i, khiến cho hùng tâm tráng chí cÅ©ng biến thành tro bụi khói tan.
Chá»— chàng ngồi là má»™t lối Ä‘i nhá» hẹp xuyên vùng cá» rậm. Chàng ngồi tá»±a vào đám cá» bên Ä‘Æ°á»ng, từ từ buông lưỡi kim Ä‘ao xuống trong lòng đầy dậy những mối uẩn Ä‘au thÆ°Æ¡ng. Chàng muốn nằm xuống đám cá» thì bất thình lình nghe tiếng khóc rất rõ ràng vá»ng lạị
Tiếng khóc này khiến cho Thượng Quan Kỳ mê mẩn tâm thần. Chàng liá»n đứng phắt dậy, ngoảnh đầu nhìn ra thì thấy má»™t cô gái áo Ä‘á» hai tay che mặt, vừa khóc vừa từ trong bụi cá» chạy rạ. Nàng khóc bằng má»™t giá»ng não nùng thê thảm, dÆ°á»ng nhÆ° không nhìn thấy Thượng Quan Kỳ ngồi ở bên Ä‘Æ°á»ng.
Thượng Quan Kỳ đã bị tiếng tiêu não nuột kìm chế mà tiếng than khóc của cô gái áo đỠcàng làm cho tâm thần xúc động.
Thượng Quan Kỳ đang mê man đột nhiên tỉnh lạị
Tiếng tiêu cũng im bặt. Cô gái áo đỠcũng ngừng tiếng khóc thở phào một cái rồi ngồi xuống bên đám cỠmóc khăn lụa ra lau nước mắt.
Thượng Quan Kỳ nhìn kỹ lại cặp mắt cô này, chàng nhớ mang máng là đã gặp nàng, nhưng không sao nhớ ra là đã gặp tại đâủ
Cô gái áo Ä‘á» tá»±a nhÆ° dần dần khôi phục lại trí linh mẫn Ä‘á»™t nhiên đứng phắt dậy quay lại quát há»i:
– Ngươi là aỉ
Äồng thá»i nàng phóng chưởng đánh vào trÆ°á»›c ngá»±c Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ không ngá» nàng Ä‘ang lau nÆ°á»›c mắt lại ra tay nên suýt bị trúng chưởng, chàng vá»™i ngá»­a ngÆ°á»i lên lùi lại phía sau xa chừng bảy tám thÆ°á»›c má»›i tránh khá»á»‹
Cô gái áo đỠnhư bóng theo hình vừa rượt vừa phóng chưởng liên hồi đánh luôn bốn chưởng.
Thượng Quan Kỳ bây giỠđã đỠphòng khi nào còn để nàng đánh trúng.
Chàng cũng phóng cả chưởng lẫn chỉ ra để giải khai bốn chiêu của nàng rồi nói:
– Cô nương! Hãy dừng tay một chút!
Cô gái áo Ä‘á» há»i:
– Saá» NgÆ°á»i sợ ta rồi à?
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i, không trả lá»i nàng, mà há»i lại:
– DÆ°á»ng nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng không phải là thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng?
Cô gái áo Ä‘á» giÆ°Æ¡ng cặp mắt tròn xoe nhìn Thượng Quan Kỳ chòng chá»c má»™t hồi rồi nói:
– DÆ°á»ng nhÆ° ta đã gặp ngươỉ
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Äúng thế, tại hạ trông cô cÅ©ng quen lắm.
Cô gái áo Ä‘á» ngÆ°ng thần, nghÄ© má»™t lúc rồi há»i:
– Phải chăng ngươi vừa cứu tả
Thượng Quan Kỳ lắc đầu đáp:
– Không phải!
Cô gái áo đỠthốt nhiên thở dài nói:
– NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i Hán, giống nòi xảo trá, ta không muốn nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i nữạ
Nói xong trở gót đi ngaỵ
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™ng lòng nhá»› lại, cảnh tượng chém giết kinh hồn trong ngôi chùa cổ mấy năm trÆ°á»›c lại hiển hiện ra trong trí nhá»›. Chàng ngoảnh đầu nhìn theo thì cô gái áo đỠđã Ä‘i xa mấy trượng rồị Bá»™ quần áo màu hÆ°á»ng của nàng sắp mất hút vào trong đám cá» xanh, chàng cất giá»ng gá»i to:
– Xin cô nương hãy dừng bước?
Rồi tung mình Ä‘uổi theá» Cô gái áo Ä‘á» dừng bÆ°á»›c quay đầu lại há»i:
– Ngươi kêu ta làm chỉ
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Cô nÆ°Æ¡ng không phải ngÆ°á»i Trung Nguyên?
Cô gái trầm ngâm một lát rồi nói:
– Không phải! Bá»n ngÆ°á»i Hán các ngÆ°Æ¡i thâm hiểm gian trá chẳng ra trò gì.
Ta vỠthôi, và từ đây vĩnh viễn không muốn đặt chân vào đất Trung Nguyên nữạ
Thượng Quan Kỳ trong lòng lóe ra một tia sáng, chàng nói:
– Cô nương tôi nhớ ra rồị Chúng ta đã gặp nhau ở ngôi chùa cổ hoang vụ
Cô gái áo đỠtrố mắt ra nhìn một lúc rồi nói:
– À phải rồi! Còn có má»™t ông già đầu râu tóc bạc, má»™t chú cá»p già và má»™t con đại bàng.
Thượng Quan Kỳ ngắt lá»i:
– Äúng rồị..
Cô gái áo Ä‘á» thở dài má»™t tiếng rồi há»i:
– Từ khi chúng ta gặp nhau đến bây giỠđã bao lâu rồỉ
Thượng Quan Kỳ nhẩm một lúc rồi đáp:
– Hơn bốn năm naỵ
Cô gái áo đỠthở dài một tiếng rồi nói:
– Thế ra ta bị bá»n chúng cầm tù đã hÆ¡n bốn năm trá»i rồị
Thượng Quan Kỳ nhìn cô gái áo Ä‘á» từ đầu xuống gót chân, trong lòng bá»—ng sinh ra má»™t mối nghi ngá», chàng tá»± há»i:
– Nếu nàng quả bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù hÆ¡n bốn năm thì tất nhiên nàng đã bị hành hạ khổ sở không còn ra hình ngÆ°á»i nữa má»›i phải, sao còn giữ được dung nhan tÆ°Æ¡i đẹp thế nàỷ
Cô gái áo Ä‘á» há»i lại:
– Ngươi nhìn gì mà nhìn dữ vậỷ.
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
– Bóng dáng cô nương vẫn chẳng khác gì bốn năm trước đâỵ
Chàng ngừng một lát lại nói tiếp.
– NÆ¡i đây sắp diá»…n ra má»™t trÆ°á»ng quyết chiến để phân rõ hai phe chánh tà.
Cô nÆ°Æ¡ng ăn mặc nhÆ° vậy thì cả hai phe sẽ tưởng cô là địch nhân. Dù cô nÆ°Æ¡ng võ công cao cÆ°á»ng đến đâu cÅ©ng khó lòng chạy thoát.
Cô gái áo đỠđã trải qua bao phen ma chiết, không chất phác như bốn năm trước kia nữa, nàng nhíu cặp lông mày ngẫm nghĩ rồi nói:
– Bá»n ta đến đây Ä‘á»u chết sạch cả rồi, chỉ còn sống sót má»™t mình tạ Hỡi Æ¡i!
Ta đành phải sống để trở vá» báo cáo lại bá»n ta đã...
Nàng từ từ ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn chằm chặp Thượng Quan Kỳ rồi nói tiếp:
– NgÆ°Æ¡i có phải bản lÄ©nh cứu được ta chăng? Thì dẫn ta rá»i khá»i chổ nguy hiểm này.
hết: Hồi 107, xem tiếp: Hồi 108
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 11:46 AM.
  #105  
Old 26-06-2008, 02:17 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 108

Cô Gái Ão Äá» Là Ai

Nguyên Thượng Quan Kỳ dụng tâm dò la xem nàng có phải là quân gian tế bên Cổn Long VÆ°Æ¡ng không. Chàng liá»n tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
– Nếu cô nÆ°Æ¡ng muốn ra khá»i nÆ¡i nguy hiểm này thì chỉ cần nghe lá»i Ä‘i theo tại hạ.
Cô gái áo đỠnói:
– Dĩ nhiên là phải thế!
Thượng Quan Kỳ nói:
– Hiện giá» chúng tôi chÆ°a được rảnh Ä‘Æ°a cô nÆ°Æ¡ng rá»i khá»i nÆ¡i đâỵ TrÆ°á»›c tình cảnh này, cô nÆ°Æ¡ng chỉ có má»™t mình mà lại mặc bá»™ quần áo kia thì quyết khó lòng tránh khá»i tai mắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng, tất bị bá»n chúng bắt sống Ä‘em vá» mất.
Cô gái áo đỠthở dài nói:
– Dù gặp thập tá»­ nhất sinh, ta cÅ©ng phải tìm Ä‘Æ°á»ng vá» nhà.
Thượng Quan Kỳ nghe nàng nói rõ ràng, không phải ngÆ°á»i đã bị thuốc mê, liá»n đáp:
– Hiện giá» chỉ còn có má»™t cách là cô nÆ°Æ¡ng tạm thá»i Ä‘i theo chúng tôi, cùng hành Ä‘á»™ng vá»›i chúng tôi, chá» khi nào ra khá»i khu vá»±c nguy hiểm, cô nÆ°Æ¡ng hãy vá» còn chÆ°a muá»™n.
Cô gái áo đỠtrầm ngâm một lát rồi nói:
– Hỡi Æ¡i! Bây giá» ta cÅ©ng chẳng biết tính sao được, đành nghe lá»i ngÆ°Æ¡i vậy!
Hai ngÆ°á»i nói chuyện vá»›i nhau, Thượng Quan Kỳ nhá»› lại sá»± tình bốn năm trÆ°á»›c đâỵ Hồi đó dÆ°á»ng nhÆ° nàng có vẻ hống hách lắm, chẳng biết sợ trá»i đất là gì. NhÆ°ng bây giá» tính nết đó dÆ°á»ng nhÆ° mất hết rồị
Chàng từ từ xoay mình bước đi, nhưng vẫn ngấm ngầm đỠtụ chân khí, chú ý đỠphòng.
Bá»—ng nghe tiếng chân ngÆ°á»i bÆ°á»›c đằng sau, quả nhiên cô gái áo đỠđã theo sau chàng.
Thượng Quan Kỳ tăng gia tốc lực đi mau hơn, cô gái áo đỠcũng đi nhanh hơn để theo cho kịp.
Thượng Quan Kỳ thấy nàng vẫn giữ được bản lãnh vá» võ công thì trong lòng chÆ°a hết mối nghi ngá». Äá»™t nhiên chàng dừng bÆ°á»›c lại, đứng né sang má»™t bên, tay phải nắm lấy huyết mạch nàng nhanh nhÆ° chá»›p.
Cô gái áo đỠkhông kịp đỠphòng, bị Thượng Quan Kỳ nắm trúng huyết mạch. Chàng nghiêm nét mặt, hai mắt nhìn nàng chằm chặp, thủng thẳng nói:
– Thá»i gian bốn năm lâu lắm nhỉ?
Cô gái áo đỠthộn mặt ra nhìn Thượng Quan Kỳ đáp:
– Äúng thế! Bốn năm trá»i đằng đẵng đối vá»›i ta bằng ná»­a Ä‘á»i ngÆ°á»á»‹
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Thần trí cô nương vẫn được tỉnh táo chứ?
Cô gái áo đỠđáp:
– Bốn năm đó ta trải qua bao nhiêu việc trước kia chưa từng thấỵ
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Trong mấy năm nay Cổn Long VÆ°Æ¡ng đối đãi vá»›i cô thế nàá»
Cô gái áo đô bị Ä‘iá»m huyệt, ná»­a ngÆ°á»i tê dại không nhúc nhích được, thở dài há»i lại:
– NgÆ°Æ¡i còn có nhiá»u Ä‘iá»u muốn há»i ta phải không?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Äúng thế! Tôi còn có nhiá»u việc mong được cô nÆ°Æ¡ng cho biết.
Cô gái áo đỠnói:
– Ngươi nấm chặt huyết mạch ta thế này, toàn thân ta mất hết khí lực thì còn nói với ngươi làm sao được?
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Tôi muốn há»i mấy năm nay Cổn Long VÆ°Æ¡ng đối đãi vá»›i cô nÆ°Æ¡ng ra saá»
Cô gái áo đỠnhíu cặp mày liễu đáp:
– Lão giam ta vào trong nhà mật thất, bốn mặt vách đá cực kỳ kiên cố. Ta phí bao nhiêu tâm cơ mà không tài nào trốn thoát.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Lão có cho cô nương ăn gì không?
Cô gái áo đỠđáp:
– Không. Bá»n chúng đối xá»­ vá»›i ta rất tá»­ tế.
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i lạt nói:
– Suốt Ä‘á»i Cổn Long VÆ°Æ¡ng không có ra ân huệ cho ai bao giá». Lão tá»­ tế vá»›i cô nÆ°Æ¡ng là có chá»— muốn dùng cô nÆ°Æ¡ng đó.
Cô gái áo đỠbuồn rầu nói:
– Lòng dạ ngÆ°á»i Hán các ngÆ°Æ¡i thật khiến cho ngÆ°á»i ta khó mà hiểu được.
Cổn Long Vương giam cầm ta trong nhà mật thất bấy nhiêu lâu, mắt ta đã khóc hết nước. Thế mà lúc ta nói với ngươi, ngươi cũng không tin!
Thượng Quan Kỳ nói:
– Không phải tại hạ không tin cô nương, tại hạ chỉ không tin Cổn Long Vương mà thôị
Cô gái áo đỠnói:
– Lão Cổn Long Vương chết băm chết vằm đó, ta cũng không tin được.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm:
“Xem cô này nói năng toàn là những lá»i chân thật, chẳng có chút chi trá ngụỵ Chẳng lẽ Cổn Long VÆ°Æ¡ng lại buông tha nàng má»™t cách dá»… dàng được? Chàng đã hiểu Cổn Long VÆ°Æ¡ng má»™t cách rất sâu xa, không bao giá» lão chịu buông tha ngÆ°á»i còn dùng được việcâ€. Chàng cÆ°á»i lạt nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng tuy giả vá» rất khéo! Có Ä‘iá»u tại hạ cÅ©ng không phải con ngÆ°á»i Ä‘á»… để cho ai lừa bịp... Ha ha! Tại hạ biết Cổn Long VÆ°Æ¡ng quá rồị
Cô gái áo đỠgiận dỗi nói:
– Lạ nhỉ. Ngươi nói cái gì mà kỳ vậỷ Ta lừa bịp ngươi làm gì?
Thượng Quan Kỳ ngẩn ngÆ°á»i ra há»i:
– Phải chăng Cổn Long Vương cố ý thả cô ra để làm gian tế?
Cô gái áo Ä‘á» dÆ°á»ng nhÆ° tỉnh ngá»™ đáp:
– Phải rồi! Ngươi sợ Cổn Long Vương phái ta đến đây làm gian tế nên mới đem lòng ngỠvực ta như vậy, thế thì ngươi cũng không đáng trách.
Thượng Quan Kỳ nới năm ngón tay ra rồi nói:
– Tại hạ xin lá»—i cô nÆ°Æ¡ng! Äúng ra cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i thành thá»±c, nhÆ°ng bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù mấy năm, mà lão để cô nÆ°Æ¡ng bình yên vô sá»± thì thật là má»™t chuyện lạ đó.
Cô gái áo đỠnói:
– Lão quả có dụng tâm nhưng ta nhất định chịu chết không theo, y cũng không có cách nào hơn được.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Lão có dã tâm thế nàá»
Cô gái áo đỠnét mặt đỠbừng nói:
– Lão muốn lấy ta làm vợ rồi mới đưa ta vỠnhà chiêu mộ những tay dũng sĩ trong bộ lạc để thu dùng dưới trướng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– À ra thế đấy!
Thốt nhiên chàng nhìn thấy Tả Hữu Nhị Äồng để ám ký lại Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Tây Bắc. Chàng liá»n rẽ sang hÆ°á»›ng Tây Bắc mà đị
Cô gái áo Ä‘á» theo sau Thượng Quan Kỳ hồi lâu rồi cất tiếng há»i:
– Ngươi định đi đâu đâỷ
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Kiếm ngÆ°á»á»‹
Cô gái áo Ä‘á» không há»i nữa móc lưỡi Ä‘ao trủy thủ trong bá»c ra cầm trên tay mà đị
Cá» dại má»c cao đến thắt lÆ°ng, cánh đồng bát ngát tá»±a nhÆ° không biết đến đâu là cùng.
Thượng Quan Kỳ Ä‘i sâu vào chừng ba bốn dặm rồi không thấy ám ký của Tả Hữu Nhi Äồng nữạ
Thượng Quan Kỳ sinh nghi, đột nhiên dừng bước.
Cô gái áo Ä‘á» há»i:
– Sao ngươi không đi nữả
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Chúng ta dừng lại nghỉ một lát đã.
Cô gái áo đỠtrân trối nhìn Thượng Quan Kỳ rồi từ từ ngồi xuống nói:
– Chá» khi nào ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a ta rá»i khá»i chá»— nguy hiểm này xong, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i lưỡi trủy thủ nàỵ
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn lưỡi trủy thủ thấy ánh sáng lóe mắt, dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t vật báu, chàng tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Cô nương để mà dùng, tại hạ không cần lắm.
Cô gái áo đỠnói:
– Lưỡi Ä‘ao trủy thủ này sắc lắm. Gia gia ta quý nó vô cùng. Chuyến này ta xuống Trung Nguyên ngÆ°á»i trao cho tạ
Thượng Quan Kỳ trong bụng mãi nghÄ© việc Tả Hữu Nhị Äồng đến đây làm gì? Nên chẳng còn lòng dạ nào để ý nghe những lá»i nàng nóị Chàng chỉ ầm ừ cho xong việc rồi còn mãi Ä‘i theo ý nghÄ© mình.
Cô gái áo đỠnói:
– Ngươi không muốn lưỡi đao trủy thủ vậy thì ngươi muốn gì?
Chá» lâu không thấy Thượng Quan Kỳ trả lá»i, nàng rất lấy làm kỳ há»i lại:
– Sao ngÆ°Æ¡i không trả lá»á»‰ Mắc cỡ phải không?
Thượng Quan Kỳ tuy miệng không nói ra, nhưng trong đầu óc chàng bao nhiêu tâm sự đang quay cuồng như bánh xẹ
Cô gái áo Ä‘á» lại há»i:
– Phải rồi! Ngươi thích ta mà chẳng tiện nói ra phải không?
Giữa lúc này Thượng Quan Kỳ nghÄ© ra được Ä‘iá»u gì đắc ý vẻ mừng vui lá»™ ra ngoài mặt. Chàng gật đầu tán thưởng:
– Phải lắm! Äúng là nhÆ° vậỵ
Cô gái mừng thầm, cÆ°á»i nói:
– Nếu thật tình ngÆ°Æ¡i thích ta thì vá» bái kiến song thân. Các ngÆ°á»i chỉ có mình ta là gái, ngÆ°Æ¡i ve vãn được ta rồi sau này sẽ thành chúa tể bá»™ lạc Duy Ngô NhÄ©. ChÆ°a hiểu ngÆ°Æ¡i có muốn vậy không?
Thượng Quan Kỳ nghe nàng nói vậy thì thá»™n mặt ra há»i:
– Cô nÆ°Æ¡ng bảo saá»
Cô gái áo đỠđáp:
– Phụ thân ta là quốc vương Duy Ngô Nhĩ, ta là công chúa con phụ vương tạ
Bá»n ngÆ°á»i Hán các ngÆ°Æ¡i tuy xảo trá song cÅ©ng có ngÆ°á»i tốt. Gia gia ta từng chịu Æ¡n ngÆ°á»i Hán. Nếu ngÆ°Æ¡i Æ°ng thuận lÆ°u lại bên nÆ°á»›c ta thì may ra gia gia ta có thể Æ°ng thuận việc hôn nhân của ngÆ°Æ¡i đó.
Thượng Quan Kỳ đột nhiên đứng dậy, xá dài nói:
– Äa tạ, cô nÆ°Æ¡ng có lòng Ä‘oái tưởng, nhÆ°ng tôị..
Cô gái áo Ä‘á» cÆ°á»i nói:
– Ta biết ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tốt rồi mà!
Thượng Quan Kỳ nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng đừng hiểu lầm. Tôi biết cô nÆ°Æ¡ng có lòng Ä‘oái thÆ°Æ¡ng, tại hạ xin tâm lãnh. Cô nÆ°Æ¡ng thật là má»™t ngÆ°á»i yêu kiá»u khả ái, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng hiểu lầm tại hạ.
Cô gái áo đỠnói:
– Không sao mà! Tuy ngươi đối với ta có vẻ dữ tợn nhưng ta biết tâm địa ngươi rất tốt.
Thượng Quan Kỳ bất thình lình nhảy vá»t lên vung kim Ä‘ao chém xéo đị
Cô gái áo Ä‘á» rất kinh ngạc, đứng ngần ngÆ°á»i ra không nhúc nhích. Rồi nghe đánh “Keng†má»™t tiếng. Má»™t mÅ©i phi Ä‘ao tẩm thuốc Ä‘á»™c bị thanh kim Ä‘ao của Thượng Quan Kỳ gạt bay chếch đị
Cô gái áo Ä‘á» thá»™n mặt ra má»™t lúc rồi mỉm cÆ°á»i nói:
– Nếu ngươi không ra tay cứu ta thì nhất định ta bị chết dưới lưỡi phi đao vừa rồị
Thượng Quan Kỳ khẽ lắc đầu, rồi không để nàng nói nữa, chàng nghiêm sắc mặt chú ý nhìn bốn phíạ
Nguyên lúc từ lưỡi phi Ä‘ao tẩm thuốc Ä‘á»™c ném lại không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, chàng chỠđã lâu vẫn chÆ°a thấy má»™t ngÆ°á»i xuất hiện.
Cô gái áo Ä‘á» cÅ©ng nhìn ra bốn mặt má»™t hồi rồi há»i:
– Tên ngươi là gì?
Thượng quan Kỳ đáp:
– Tại hạ tên gá»i Thượng Quan Kỳ.
Cô gái áo đỠnói:
– Nhân dân bá»™ lạc ta Ä‘á»u kêu ta bằng công chúa Thanh Bình. Còn ngÆ°Æ¡i chỉ gá»i ta hai chữ Thanh Bình là đủ.
Äá»™t nhiên lại nghe thấy “Véo†má»™t tiếng, hai lưỡi phi Ä‘ao từ trong bụi cá» liệng tá»›i, chia ra đâm vào hai đại huyệt phía trÆ°á»›c ngá»±c Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ đã đỠphòng sẵn, chàng phóng kim đao ra gạt đánh keng một tiếng. Hai lưỡi đao lại bật trở lạị
Công chúa Thanh Bình kêu lên:
– NgÆ°á»i đó ở bên trái ngươị
Dù công chúa Thanh Bình không nhắc thì ThÆ°Æ¡ng quan Kỳ cÅ©ng đã nhìn rõ chá»— ngÆ°á»i đó ẩn mình rồị
Chàng trầm giá»ng nói:
– Công chúa thận trá»ng mình vàng!
Äoạn tay cầm kim Ä‘ao đỡ trÆ°á»›c ngá»±c, xông vá» mé tả để tìm đối phÆ°Æ¡ng.
Chàng tài cao mật lá»›n, lại không sợ chết, nên tuy biết nguy hiểm vô cùng mà vẫn bon bon xông vàá»
Thượng Quan Kỳ Ä‘i được hai trượng, vẫn chÆ°a thấy tông tích ngÆ°á»i kia đâụ
Thốt nhiên chàng thấy Ä‘á»™ng tâm, liá»n dừng bÆ°á»›c nghÄ© thầm:
“Äám cá» dại này có đến bảy tám trăm khoảnh, kể ra ta cÅ©ng cần có chá»— để ẩn thân. NhÆ°ng bây giá» phe Cồn Long VÆ°Æ¡ng lợi dụng đám cá» này để bố trí mai phục, dụ bá»n đệ tá»­ Cùng Gia Bang vào đây để tàn sát. Nếu đã cân nhắc nặng nhẹ thì phá chá»— cá» này Ä‘i còn hÆ¡n.
Nếu Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a bố trí mai phục nÆ¡i đây, mình phóng há»a đốt Ä‘i cÅ©ng làm cho mất trÆ°á»›c chá»— há» bố trí, nếu mai phục rồi sẽ bị cháy hếtâ€.
Nghĩ vậy, chàng quay lại nhìn Công chúa Thanh Bình nói:
– Công chúa! Xin công chúa theo sát tại hạ mà hành Ä‘á»™ng. Tại hạ muốn phóng há»a đốt đám cá» nàỵ
Công chúa Thanh Bình nắm chắc lưỡi Ä‘ao trụy thủ, nghe lá»i chàng liá»n lại gần há»i:
– Trong đám cá» này có ngÆ°á»i phe Cổn Long VÆ°Æ¡ng mai phục phải không?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Äúng thế!
Äá»™t nhiên dây cùng lách tách, tên bay vào nhÆ° Ä‘om đóm, nhằm hai ngÆ°á»i mà bắn tớị
Thượng Quan Kỳ huy Ä‘á»™ng lưỡi kim Ä‘ao, chàng võ công đã cao cÆ°á»ng, lại có áo Thiên Tằm há»™ thân, nên không sợ tên. Song tên bắn đến nhÆ° mÆ°a không ngá»›t, khiến ai trông thấy cÅ©ng phải hãi hùng.
Thốt nhiên một tiếng rú lanh lảnh vang lên. Thượng Quan Kỳ giật mình quay đầu nhìn lại thì ra công chúa Thanh Bình đã bị trúng hai mũi tên.
Cô này từ bên kia quan ải đến đây mà tính tình rất quật cÆ°á»ng. Tuy cô bị trúng hai mÅ©i tên mà vẫn cố nhịn Ä‘au, múa lưỡi Ä‘ao trủy thủ để gạt tên bắn đến tá»›i tấp.
Thượng Quan Kỳ quát lên một tiếng, múa tít thanh kim đao gạt tên bắn ra như mưa, chàng khẽ bảo công chúa Thanh Bình:
– Xin công chúa nằm rạp xuống đất...
Công chúa Thanh Bình thở dài nói:
– MÅ©i trủy thủ này tuy sắc bén nhÆ°ng lại ngắn quá, giả tá»· ta có thanh trÆ°á»ng kiếm thì địch không bắn trúng được.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn khấp má»™t lượt, trong những đám cá» rậm thấy vô số ngÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘ang nhấp nhô đứng dậỵ Bấy giá» má»›i tỉnh ngá»™ nghÄ© thầm:
– Phải rồi! Bá»n chúng nấp trong cánh đồng cá» này đã lâu, đào Ä‘Æ°á»ng hầm chui rúc trong đó nên vào nhÆ° quá»· quái yêu ma, khiến ngÆ°á»i ta không biết đâu mà mò.
Bỗng nghe một tiếng la thất thanh, công chúa thanh Bình lại trúng một. mũi tên nữạ
Thượng Quan Kỳ Ä‘iên tiết lên nhÆ°ng ở giữa cánh đồng hoang không có Ä‘iểm tá»±a, lại vô số quân địch bao vây tên bốn mặt bắn tá»›i NhÆ° mÆ°a, chàng gặp hung hiểm lại đèo thêm sá»± an nguy của công chúa Thanh bình, nên tuy chàng giận sùi bá»t mép mà không biết làm thế nào được.
Äang lúc nóng nảy bất thình lình tiếng tiêu réo rắt nổi lên đằng xa vá»ng lạị
Bốn mặt tá»± nhiên cung tên dừng lại không bắn nữạ Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn bá»n áo Ä‘en thấy chúng đã buông cung không bắn nữa, đứng thá»™n mặt vểnh tai lên mà nghẹ
Tiếng tiêu má»—i lúc má»™t rõ ràng vang độị Bá»n áo Ä‘en Ä‘á»u bị tiếng tiêu cảm nhiá»…m vẻ mặt ngây ngô.
Thượng Quan Kỳ khẽ há»i Thanh Bình công chúa:
– Công chúa bị thương có nặng lắm không?
Công chúa Thanh Bình đáp:
– Ta trúng ba mÅ©i tên, má»™t mÅ©i vào huyệt trá»ng yếu e rằng không Ä‘i được.
Thượng Quan Kỳ nhìn kỹ lại thì thấy tay bên tả nàng trúng một mũi, bả vai một mũi, còn mũi thứ ba thì trúng vào trước ngực.
Chàng rất băn khoăn trong dạ, nghĩ thầm:
“Nếu mình không dẫn nàng lại đây thì đâu đến ná»—i nàng bị trúng tênâ€.
Bá»—ng nghe tiếng tiêu biến đổi, bá»n áo Ä‘en vây quanh Ä‘á»™t nhiên chuyển hÆ°á»›ng Ä‘i vá» phía chính Bắc, từ từ bá» binh khí trong tay xuống.
Công chúa Thanh Bình nhìn bá»n áo Ä‘en kết Ä‘á»™i mà Ä‘i trong lòng rất lấy làm kỳ há»i:
– Sao bá»n chúng dừng taá»· Chúng chỉ bắn bá»n ta má»™t hồi nữa thì ta tất chết vì chúng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Bá»n chúng bị tiếng tiêu chi phối, không coi chúng ta là kẻ địch nữạ
Công chúa Thanh Bình từ từ quay đầu lại nhìn Thượng Quan Kỳ nói:
– Anh em ta liên kết vá»›i những tay cao thủ Tây Vá»±c Æ°á»›c hẹn xuống Trung Nguyên không ngá» toàn quân bị chết sạch, chỉ mình ta sống sót. Những tay cao thủ Trung Nguyên nhiá»u không biết đâu mà kể, bá»n Tây Vá»±c chúng ta không thể chống lại được...
Ngừng một lát nàng nói tiếp:
– Ta có má»™t Ä‘iá»u cần ngÆ°Æ¡i, chẳng biết ngÆ°Æ¡i có Æ°ng không?
Thượng Quan Kỳ thấy mũi tên trước ngực nàng vào rất sâu, chàng buồn rầu đáp:
– Xin công chúa cứ nói ra, tại hạ lắng nghe đâỵ..
Công chúa Thanh Bình nói:
– NgÆ°á»i không phải là ngÆ°á»i trong bá»™ lạc ta, vậy bất tất phải kêu ta bằng công chúạ Hỡi Æ¡i! Bá»n ta đến đây mấy chục ngÆ°á»i Ä‘á»u là những phần tá»­ tinh anh bên Tây Vá»±c...
Thượng Quan Kỳ sá»±c nhá»› ra má»™t việc há»i xen vào:
– Cô nÆ°Æ¡ng là công chúa Duy Ngô NhÄ©, sao lại biết bá»n hòa thượng Lạt Mả
Công chúa Thanh Bình đáp:
– Ca Ca ta trÆ°á»›c được gá»­i vào làm môn hạ đức Äại há»™ pháp Ba Nhan NhÄ© ở chùa Tháp NhÄ©, vì thế mà ta theo Ca Ca đến đó tập võ...
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm:
“Nàng vừa má»›i nói song thân chỉ có mình nàng là gái, sao bây giá» nàng lại bảo có Ca Caâ€.
Chàng không nhịn được ngắt lá»i:
– Công chúa cũng có Ca Ca ư?
Công chúa Thanh Bình nghiến răng cố nhịn Ä‘au cÆ°á»i nói:
– Ta quên cho ngÆ°Æ¡i hay là gia nÆ°Æ¡ng ta chi sinh hạ má»™t mình tạ Còn vị huynh trÆ°á»ng ta là do gia gia lá»±a chá»n má»™t ngÆ°á»i trong bá»™ lạc thu làm nghÄ©a tá»­, rồi gia gia ta Ä‘Æ°a huynh trưởng đến chùa Tháp NhÄ© xin cho vào làm môn hạ Ba Nhan NhÄ© há»c võ. Nguyên gia gia ta có ý cho y há»c thành tài, rồi vá» thống lÄ©nh bá»n dÅ©ng sÄ© Duy Ngô NhÄ©. Không ngá» chúng ta Ä‘á»u bị lôi cuốn vào trong vòng chém giết, vì Ca Ca ta cùng sÆ° phụ Æ°á»›c hẹn xuống Trung Nguyên. Thế là Ca Ca ta xÆ°Æ¡ng táng quê ngÆ°á»á»‹
Thượng Quan Kỳ thấy mặt nàng má»—i lúc má»™t trắng bệch thì hiểu rằng nàng bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, liá»n bảo:
– Công chúa đừng nói nữa mau ngồi xuống vận khí Ä‘iá»u dưỡng để tại hạ nhổ tên chá»
Công chúa Thanh Bình nghe lá»i chàng, ngồi xuống vận dụng chân khí vẻ mặt rất nhu mì.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á» khí, giữ chặt tay bên trái nàng rồi nhổ mÅ©i tên ra Ä‘oạn buá»™c vết thÆ°Æ¡ng lạị Chàng từ từ nhổ mÅ©i tên ra ở bả vai nữạ NhÆ°ng không dám nhổ mÅ©i tên trÆ°á»›c ngá»±c vì chàng thấy mÅ©i tên này vào đến phủ tạng. Nếu nhổ mÅ©i tên này máu trong phủ tạng sẽ vá»t ra theo, ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng chết ngay lập tức.
Công chúa Thanh Bình nhắm mắt ngồi chỠđã lâu chÆ°a thấy Thượng Quan Kỳ ra tay nhổ mÅ©i tên trÆ°á»›c ngá»±c, nàng không nhịn được nữa mở bừng mắt ra há»i:
– Sao ngươi không động thủ?
Thượng Quan Kỳ khẽ thở dài đáp:
– Ở đây không có thuốc...
Công chúa Thanh Bình nói:
– Ngươi thấy ta bị thương nặng quá nên không dám nhổ chứ gì?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Tuy công chúa bị thÆ°Æ¡ng nặng thật, nhÆ°ng chÆ°a đến ná»—i trí mạng, vì tại hạ không biết thuốc nên không dám làm càn. Công chúa hãy cố nhịn má»™t lát, tại hạ Ä‘Æ°a công chúa Ä‘i kiếm má»™t ngÆ°á»á»‹
Công chúa Thanh Bình nói:
– Ta cũng tự biết mũi tên trước ngực sâu vào phủ tạng. Bây giỠmất hết công lực không đi được nữa rồị..
Thượng Quan Kỳ nói:
– Äể tôi cõng công chúa đị
Công chúa Thanh Bình giơ hai tay ra nói:
– Thế này thì phiá»n ngÆ°Æ¡i quá!
Thượng Quan Kỳ ngoảnh đầu trông ra thấy bá»n áo Ä‘en đã chạy Ä‘i đâu hết sạch rồị Cả đến tiếng tiêu cÅ©ng im bặt không nghe thấy nữạ
Chàng đưa mắt nhìn tình hình bốn phía, phân biệt phương hướng, móc đá lửa trong túi ra, quẹt lửa thắp lên. Chàng cõng công chúa Thanh Bình chạy vỠhướng Tây Bắc.
Ngá»n lá»­a ở đồng hoang chá»›p mắt đã bốc lên ngất trá»i, mượn làn gió thổi thành thá»­ lan ra rất maụ
Thượng Quan Kỳ vận hết khí lá»±c toàn thân chạy thật nhanh, má»™t hÆ¡i ra khá»i cánh đồng cá».
Lúc này ngá»n lá»­a cháy lan khắp nÆ¡i, mấy trăm khoảnh cá» cháy thành tro tàn.
Thượng Quan Kỳ tìm đến má»™t chá»— an toàn, ngá»n lá»­a không lan tá»›i được, đặt công chúa Thanh Bình xuống, chàng nhìn kỹ lại thì hai mắt nàng đã nhắm nghiá»n.
Sắc mặt lợt lạt chỉ còn hÆ¡i thoi thóp thở. Nếu không được cứu kịp thá»i thì e rằng đắm ngá»c chìm gÆ°Æ¡ng.
Bất thình lình tiếng tiêu lại nổi lên.
Thượng Quan Kỳ rung động cõi lòng, cõng công chúa Thanh Bình theo vỠhướng tiếng tiêu mà chạỵ
Ngá»n lá»­a đốt hết đồng cá», thiêu hủy được những ổ mai phục binh của Cổn Long Vượng. NhÆ°ng đồng thá»i nó đốt luôn cả những những ám khí do Tả Hữu Nhị Äồng để lạị
Theo tiếng tiêu dẫn dụ, Thượng Quan Kỳ chạy đến chân má»™t thung lÅ©ng, chàng nhìn thấy mấy trăm gã áo Ä‘en Ä‘Æ°Æ¡ng ngồi tá» chỉnh thành Ä‘á»™i ngÅ©, hai mắt nhám lại miệng lâm râm không biết nói gì. Thượng Quan Kỳ cả kinh nghÄ© thầm tá»± há»i:
“Bá»n này có phải là thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng không? Sao chúng lại xếp hàng ngồi đâyâ€?
Tiếng tiêu Ä‘á»™t nhiên im bặt. Từ đằng xa có thanh âm khàn khàn vá»ng tá»›i:
– Này con! Lại đây mau! Äã mấy năm trá»i chúng ta chÆ°a được gặp nhaụ
Thượng Quan Kỳ bồng công chúa Thanh Bình chạy tá»›i Chàng nhìn thấy dÆ°á»›i gốc cây lá»›n trên đỉnh gò, hai ngÆ°á»i ngồi sánh vaị Mé tả má»™t lão già đầu tóc bạc phÆ¡ tay cầm chiếc ống tiêu đồng, chính là vị ân truyá»n dạy võ công cho chàng ở ngôi thùa cổ ngày ná». Bên hữu má»™t ngÆ°á»i toàn thân mặc áo Ä‘en, trông mặt hÆ¡i quen nhÆ°ng chàng chÆ°a nhá»› ra aị
Thượng Quan Kỳ đặt công chúa Thanh Bình xuống rồi lạy phục xuống đất nói:
– Äệ tá»­ khấn đầu bái kiến sÆ° phụ.
Lão già tủm tỉm cÆ°á»i trá» ngÆ°á»i vận áo Ä‘en mé hữu nói:
– Vị này tiếng tăm lừng lẫy khắp thiên hạ, Äệ nhất Vân trang chủ Vân Cá»­u Long chính thị, con làm lá»… ra mắt đỉ
Thượng Quan Kỳ khoanh tay vái nói:
– Xin ra mắt Vân lão tiá»n bốị
Vân Cửu Long đứng dậy đáp lễ nói:
– Từ đây sắp tới chúng ta kêu nhau bằng sư huynh sư đệ.
Lão già mé bên trái trừng mắt há»i Vân Cá»­u Long:
– Ai thu ngÆ°Æ¡i làm đồ đệ? Ai cÅ©ng bái lão phu làm thầy, thì để lão phu không còn má»™t ai là bạn nữa saá»
Vân Cá»­u Long tủm tỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn công chúa Thanh Bình há»i:
– Sư đệ! Cô nương đây là aỉ
Nên biết Vân Cá»­u Long mấy chục năm trÆ°á»›c tiếng tăm lừng lẫy giang hồ, địa vị cao cả ngang vá»›i bang chúa Cùng Gia Bang. Thượng Quan Kỳ nghe y gá»i mình bằng sÆ° đệ thì không khá»i ngạc nhiên nhắc lại:
– Vân lão tiá»n bối!
Vân Cá»­u Long cÆ°á»i nói:
– SÆ° phụ Æ°u thá»i mẫn thế chẳng kể gì lá»›n nhá» cÅ©ng truyá»n dạy võ công chá»
Sao sư đệ lại còn giở lối khách khí với tiểu huynh.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm:
“Kể vá» tuổi và vá» danh vá»ng thì mình gá»i y bằng lão tiá»n bối là phải lá»…, nhÆ°ng y đã thá» sÆ° phụ làm thầy thì có gá»i mình bằng sÆ° huynh sÆ° đệ thì cÅ©ng là danh chính ngôn thuậnâ€.
Chàng quay đầu nhìn lại thấy sư phụ ngồi nhắm mắt, mũi thở sẽ sàng tựa hồ như ngủ saỵ Chàng khoanh tay nói:
– Xin bái kiến sư huynh.
Vân Cá»­u Long cÆ°á»i nói:
– Nếu kể từ ngày nhập môn thì ta đến sau, sư đệ tức là sư huynh ta mới phảị
Thượng Quan Kỳ khoát tay lia lịa nói:
– SÆ° huynh nói vậy thì ra từ chối luôn cả không kể tiểu đệ kêu bằng sÆ° huynh nữa hay saá»
Vân Cửu Long nói:
– Thôi được ta đành tiếm địa vị của sư đệ....
Nói xong đứng dậy cúi xuống nhìn công chúa Thanh Bình một hồi rồi nói:
– Cô nương này bị thương khá nặng!
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tiểu đệ đành chịu bó tay rồị NhỠsư huynh cứu nàng được chăng?
Vân Cá»­u Long cÆ°á»i nói:
– Ta cố gắng giúp sư đệ. Sư đệ điểm huyệt nàng đi!
Thanh Bình công chúa đột nhiên mở bừng mắt ra nói:
– Không cần điểm huyệt, ta không sợ đau mà!
Vân Cửu Long nói:
– ThÆ°Æ¡ng thế cô nÆ°Æ¡ng đã vào đến phủ tạng, nguy hiểm dị thÆ°á»ng, chỉ sÆ¡ sót má»™t chút có thể hối không kịp. Cô để Ä‘iểm huyệt cho chắc hÆ¡n.
Thượng Quan Kỳ điểm ba chỗ huyệt đạo công chúa Thanh Bình.
Vân Cá»­u Long móc trong bá»c lấy má»™t bình ngá»c dốc ra hai viên kim Ä‘an rồi nói:
– Sư đệ ! Tiểu huynh chỉ nhổ tên chứ không thoa thuốc đâu nhé !
Thượng Quan Kỳ nói:
– Việc thoa thuốc xin để tiểu đệ.
Vân Cá»­u Long tủm tỉm cÆ°á»i hai tay sát vào nhau má»™t lúc rồi Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay trái ra ấn chặt trên ngá»±c công chúa Thanh Bình, ngón trá» và ngón giữa bên phải cặp lấy chuôi tên, trầm giá»ng nói:
– Ta dùng nội lưu để ép buộc không khí cho khí huyết nàng lưu thông để giữ cho máu tươi trong phủ tạng không phun ra được. Vậy nhổ tên xong sư đệ bóp nát viên kim đan dịt vào vết thương.
Thượng Quan Kỳ vừa bóp nát viên thuốc vừa nói:
– Tiểu đệ chuẩn bị sẵn sàng rồị
Vân Cửu Long rút mạnh, ngón trỠvà ngón giữa lên, mũi tên dài cũng theo ra, quả nhiên máu tươi không trào theỠThượng Quan Kỳ vội dịt vào vết thương.
Vân Cửu Long thở phào một cái nói:
– Không can chi rồi! Äể nàng nghỉ má»™t hồi rồi hãy giải khai huyệt dạỠBây giá» sÆ° đệ cho nàng uống má»™t viên kim Ä‘an khác rồi chúng ta dùng ná»™i công giúp nàng phục hồi nguyên khí.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Nếu không có sÆ° huynh ra tay giải cứu để nàng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng đến chết thì tiểu đệ ân hận suất Ä‘á»á»‹
Vân Cá»­u Long nhìn lại Thanh Bình rồi há»i:
– SÆ° dê miá»…n thứ cho ta há»i dở má»™t câu:
Cô nÆ°Æ¡ng đây có phải ngÆ°á»i Hán không?
Thượng Quan Kỳ nói:
– Nàng là ngÆ°á»i bá»™ lạc Duy Ngô NhÄ©...
Thốt nhiên chàng nhá»› lại vụ Vân Cá»­u Long đã thống lÄ©nh những tay cao thủ Trung Nguyên quyết chiến má»™t trận tại nÆ¡i chùa cổ hoang vu thì không khá»i ngẩn ngÆ°á»i ra, lặng thinh không nói nữạ
Vân Cá»­u Long cÆ°á»i nói:
– Ta cũng nhận ra nàng rồi, nhưng nàng chưa nhận ra ta mà thôị
Thượng Quan Kỳ há»i:
– SÆ° huynh đối vá»›i nàng dÆ°á»ng nhÆ° có mối thù hằn gì rất sâu xa thì phảỉ
Vân Cửu Long lắc đầu nói:
– Không có. Mà cho có Ä‘i nữa thì những mối thù trÆ°á»›c kia Ä‘á»u bá» hết. Hiện nay chúng ta chỉ còn má»™t kẻ thù chung:
đó là Cổn Long Vương.
Ông tủm tỉm cÆ°á»i quay lại nhìn quái nhân đầu tóc bạc phÆ¡ nói tiếp:
– Cổn Long Vương là cừu nhân của sư phụ chúng tạ
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tiểu đệ cũng đã biết rồị..
Vân Cửu Long nhìn công chúa Thanh Bình nói:
– Khi nàng tỉnh lại rồi, sư đệ đừng cho nàng hay ta đây là aỉ Vì ta chắc trong lòng nàng hãy còn căm hận ta lắm?
Thượng Quan Kỳ tuy chÆ°a biết rõ đầu Ä‘uôi, nhÆ°ng chàng đã mục kích hai bên kịch chiến và rồi hai bên cùng tan tác, liá»n gật đầu đáp:
– Tiểu đệ xin vâng lá»á»‹
Vân Cá»­u Long cÆ°á»i lạt nói:
– Thứ thuốc vừa rồi tiểu huynh lấy của Mao Sơn Nhất Chân ngày trước rất là thần hiệụ Nàng tỉnh lại ngay bây giỠđó.
Vân Cá»­u Long lại móc trong bá»c ra cái bình ngá»c, lấy hai viên kim Ä‘an cÆ°á»i nói:
– Hai viên thuốc lá»›n này để tặng hiá»n đệ. Hiá»n đệ cất Ä‘i mà dùng.
Thượng Quan Kỳ vừa thâu kim đơn cất đi bỗng nghe tiếng vó ngựa dồn dập.
Chàng quay đầu nhìn lại thì thấy mấy chục tên thiết giáp kỵ sÄ© há»™ vệ má»™t ngÆ°á»i mặc bào xanh quất ngá»±a nhạy tớị
Thượng Quan Kỳ chụp lấy thanh kim đao quát lên:
– Cổn Long Vương?
Ông già đầu tóc bạc phơ đang nhắm mắt đột nhiên mở ra, hai tia hào quang kỳ dị chiếu rạ
Vân Cửu Long thốt nhiên đứng dậy khẽ bảo Thượng Quan Kỳ:
– Anh em mình đối phó vá»›i bá»n thiết giáp kỵ sÄ© còn Cổn Long VÆ°Æ¡ng để cho sÆ° phụ.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng dừng ngá»±a lại, đảo mắt nhìn bá»n áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên vẫy tay má»™t cáị
Bá»n thiết giáp kỵ sÄ© tản ra đứng sang hai bên, khoảng giữa má»™t cá»— xe xuất hiện. Cá»— xe này đã hạ mui xuống, phía trÆ°á»›c đặt hai cái ghế tá»±a có hai ngÆ°á»i đàn bà ngồi sóng vai và cả hai Ä‘á»u bị trói chặt.
NgÆ°á»i mé tả toàn thân mặc áo là, sắc mặt lợt lạt, tóc đã đốm bạc. Tuy bà dung nhan tiá»u tụy, nhÆ°ng trông khuôn khổ con ngÆ°á»i cÅ©ng đủ biết lúc Ä‘Æ°Æ¡ng xuân bà là má»™t trang khuynh quốc.
NgÆ°á»i ngồi mé hữu là má»™t cô gái chừng mÆ°á»i tám, mÆ°á»i chín tuổi, nhan sắc nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng vẻ mặt nhÆ° mê nhÆ° dạị
Thượng Quan Kỳ nhận thấy cô này rất quen mặt, nhưng chưa nhớ ra đã gặp ở đâụ
Lão Cổn Long Vương cử chỉ thản nhiên chắp tay vái ông già đầu tóc bạc phơ một cái nói:
– Äại ca vẫn mạnh giá»i đấy à?
Lão tóc bạc mở bừng mắt, lá»™ đầy sát khí. NhÆ°ng khi lão Ä‘Æ°a mắt nhìn đến cá»— xe, thì Ä‘á»™t nhiên biến sắc, từ từ nhắm mắt lạị Ãnh mặt trá»i soi rõ đôi dòng lệ lã chã tuôn rơị
Thượng Quan Kỳ sá»±c nhá»› ra ngày còn ở trong chùa cổ lão đã kể má»™t Ä‘oạn tình sá»­ trÆ°á»›c xÆ°a và chàng ngá» hai ngÆ°á»i này là sÆ° mẫu cùng sÆ° muá»™i mình đã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p đị
Bá»—ng thấy Còn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả nói:
– Äệ cÅ©ng biết đại ca còn sống ở nhân gian. NhÆ°ng lúc đệ biết ra thì đã muá»™n má»™t chút. Suýt nữa thì bao nhiêu công trình gian khổ của đệ mÆ°u đồ nghiệp lá»›n sẽ bị tan tành.
Lão già tóc bạc vẫn nhắm mắt lạnh lùng há»i:
– Hai ngÆ°á»i kia hiện giá» ra saá»
Cổn Long Vương nói:
– Äá»u bình yên cả nhất là tiểu Ä‘iệt nữ càng lá»›n càng xinh.
Lão già run run há»i:
– Sao ngươi không giết mẹ con nó đỉ
Cổn Long Vương đáp:
– Nếu tiểu đệ mà giết hai ngÆ°á»i đó thì e rằng không có cách nào chế phục được đại cạ
Lão tóc bạc trừng mắt quát to:
– Mi đem cái sống chết của mẹ con nó ra uy hiếp ta chăng?
Cổn Long Vương nói:
– Tiểu đệ quả có ý ấỵ
Lão già nói:
– Tuy há» còn sống trên thế gian nhÆ°ng đã thành ma chết không còn ra ngÆ°á»i nữa rồị Sống mà thành phế nhân thì không bằng mi giết chúng Ä‘i, rồi ta sẽ giết mi báo thù cho chúng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt nói:
– Äại ca là ngÆ°á»i tình thâm nghÄ©a trá»ng, quyết không khi nào để cho Äại tẩu phải cái há»a phanh thây, huống chi lại còn Phụng Äại Ä‘iện nữ này nữạ Năm nay tuổi cháu chÆ°a tá»›i đôi mÆ°Æ¡i, chết Ä‘i há chẳng đáng tiếc lắm sao.
hết: Hồi 108, xem tiếp: Hồi 109
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 11:49 AM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àëüôà, âîäîíàåâà, çàêîí, çîëîòî, danangcity24, dieu sao me hon hoi 1, dieu sao me hon tron bo, ëèòûå, ïåðåâîä, ïåðåâîäîâ, ìàðãàðèòà, ïèòàíèå, ïîðíóøêà, ñëîâàðè, ñìàéëèê, ñîëÿðèé, ñòðèì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™