Diệp Húc hoàn toàn động sát niệm, Ma La Dư tuy đẹp, nhưng vui giận thất thường, tuyệt đối là một cô ả vô cùng nguy hiểm, nếu để mặc cô ta tùy ý làm bậy, thật sự có thể khiến Diệp Húc lửa cháy đố thần, một thân tu vi tan thành con số không!
“Xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”
Ma La Dư thấy hắn sát khí ngút trời, cười lạnh một tiếng, phía sau bỗng hiện ra một tôn pháp tướng cực lớn, tôn pháp tướng này chính là một nữ cự nhân của Ma La hoàng tộc, ngàn tay, ngàn chân, ngàn mắt, mỗi một lòng bàn tay đều mọc lên một cái ma nhãn quỷ dị, uy phong lẫm lẫm, giống như ma thần, ẩn chứa ma khí pháp lực vô cùng mênh mông khủng bố!
Pháp lực cô ta hùng hậu, khai thông thất đại luân hải, gấp Diệp Húc hơn trăm lần!
Bản thể của Ma La hoàng tộc chính là ngàn tay ngàn chân, tay mọc ma nhãn. Diệp Húc nhìn đến những ánh mắt cực lớn đó, chỉ cảm thấy có chút quen mắt, những đồng tử trong ma nhãn đó có con ngươi màu trắng, tròng mắt màu vàng, năm đạo đồng tử kim thủy thổ mộc hỏa, quỷ dị vạn phần.
“Ma hoàng…”
Diệp Húc rùng mình, rốt cuộc nhớ ra, hắn khi ở trong Ân Khư từng hô to tên Ma hoàng Ma La Thiên, lúc ấy một luồng phân thân của Ma hoàng giáng xuống, xuất hiện chính là loại ma nhãn quỷ dị này!
“Hóa ra cô ta là bộ tộc Ma La, không biết có quan hệ gì với Ma hoàng?”
Pháp tướng của Ma La Dư vô cùng khổng lồ, so với cường giả Tam Tương cảnh Pháp Tương kỳ bình thường còn hùng hậu hơn không ít, nguyên thần của cô ta cũng giống cô ta, là một cô gái trẻ tuổi, dáng người uyển chuyển, ngụ trong mi tâm của pháp tướng.
“Con lai giữa người ma?”
Diệp Húc giật mình, Ma tộc và Nhân tộc khác nhau, nguyên thần của nhân tộc là yêu thú dị chủng thượng cổ, mà nguyên thần của ma tộc và yêu tộc giống nhau, đều là bản thân. Ma La Dư và nguyên thần của cô ta giống nhau như đúc, hiển nhiên huyết thống cũng không thuần khiết, trong đó có được huyết thống của nhân loại, mà pháp tướng của cô ta lại là hoàng tộc Ma La, chứng minh cô ta có được huyết thống của hoàng tộc Ma La.
“Tu vi của ta cao hơn ngươi trăm lần, hôm nay nếu ta dùng pháp tướng, chính là ta ức hiếp ngươi! Bà cô ta hôm nay đánh tay không với ngươi, cho ngươi biết sự lợi hại của thân thể Ma La hoàng tộc ta!” Ma La Dư đột nhiên thu hồi pháp tướng, cũng thu hồi thanh đại ma đao kia, nóng lòng muốn thử sức, cười nói.
Oành!
Diệp Húc đột nhiên bước lên trước một bước, đi đến trước mặt cô ta, một quyền đánh lên khuôn mặt kiều diễm như hoa kia, nắm đấm của hắn gần như đánh cho khuôn mặt vô cùng mịn màng kia biến hình!
Hắn ra tay không hề báo trước, cũng không hề thương hương tiếc ngọc, lấy thân thể mạnh mẽ vô cùng của hắn, thêm cả pháp lực mênh mông, một quyền này đánh ra, không hề thua kém công kích của tam tương chi bảo!
Ma La Dư bị một quyền của hắn đánh bay, chỉ bị thương một chút ngoài da, vẫn nhảy nhót linh hoạt như trước, thân thể mạnh khiến Diệp Húc cũng phải khiếp sợ. Hắn bước nhanh đến, xuất hiện trên thân hình bị đánh bay của Ma La Dư, tám bàn tay to giơ ra, bắt lấy Ma La Dư còn đang ở giữa không trung, gắng sức xé ra!
Loại thân thể bất diệt của cường giả như âm hồn đại tướng quân đều bị Diệp Húc xé rách, hành động này của Diệp Húc không thể nghi ngờ là đã muốn phanh thây cô gái Ma tộc kia.
“Một tên tiểu tử thật ác, nếu không phải thân thể bà cô ta đây đủ mạnh mẽ, thật đúng là có thể bị ngươi xé ra!”
Đây là lần đầu tiên Ma La Dư chịu thiệt thòi lớn như vậy, không khỏi giận dữ, phía sau đột nhiên xuất hiện ra những bàn tay, những cái chân đẫy đà, vô số quyền cước rơi xuống người Diệp Húc!
Cô ta tuy huyết thống không thuần khiết, nhưng dù sao cũng có được huyết thống của hoàng tộc Ma La, lúc này cuối cùng cũng thi triển ra thân thể ngàn tay ngàn chân, lực công kích còn mạnh hơn cả Diệp Húc!
Cô ta vừa rồi thật sự sơ ý, kết quả trong nháy mắt liền chịu thiệt nặng trong tay Diệp Húc, suýt nữa liền bị Diệp Húc xé chết!
Trong chớp mắt ngắn ngủi, trên người Diệp Húc đã trúng không biết bao nhiêu quyền cước, những quyền cước đó đánh lên người hắn như gõ lên một cái chuông thật lớn, coong coong vang lên, vô số kim quang hóa thành phù văn bay múa xung quanh thân hắn, rất là rực rỡ.
Cô gái Ma La Dư này rất là tự đại, tuy bị Diệp Húc đánh cho một hồi, nhưng cô ta vẫn không động tới pháp lực Tam Tương cảnh, chỉ dùng tu vi công kích của Tam Thần cảnh. Nhưng Bàn Vương Khai Thiên Kinh của Diệp Húc hỗn hợp Vạn Kiếp Vô Lượng Tâm Kinh, Cửu Chuyển Nguyên Công và Chư Thiên Thập Đạo, thân thể hắn đã mạnh gần đạt tới trình độ thân thể bất diệt Tam Bất Diệt cảnh, loại bất tử bất diệt!
Thân thể hắn còn mạnh hơn cả Ma La Dư, Ma La Dư lấy công kích pháp lực Tam Thần cảnh đánh hắn, với hắn mà nói thì chẳng hề đau đớn chút nào!
“Vạn yêu vạn pháp!”
Diệp Húc đối mặt với quyền cước bay tới, không tránh không né, thân hình lay động, quanh thân chui ra vô số yêu thú dị chủng thượng cổ, giương nanh múa vuốt, va chạm với quyền cước của Ma La Dư!
Lập tức tám bàn tay của Diệp Húc nắm chặt lấy Ma La Dư, hai đầu gối quỳ lên trên ngực cô ta, khiến cho bộ ngực sữa của cô ta bị ép tới biến hình.
Hai người giống như hai ngôi sao băng, từ không trung rơi xuống, đập xuống mặt dất, chỉ nghe một tiếng nổ mạnh dữ dội truyền đến, hai đầu gối của Diệp Húc đè xuống dưới ngực Ma La Dư, đại địa lập tức rạn nứt, xuất hiện một cái hố sâu tới vài trăm thước!
“Tiểu tử thối, cả con gái ngươi cũng đánh, hơn nữa còn đánh ác như vậy! Ta tức rồi đó!”
Ma La Dư tức giận đến oa oa kêu to, một ánh đao đen sì dâng lên, nơi nào đi qua hư không vô thanh vô tức vỡ ra, sau một khắc liền đi đến đỉnh đầu Diệp Húc.
Diệp Húc nhanh chóng lui về phía sau, chỉ thấy ánh đao tối đen kia roạt một tiếng cắt qua ngực hắn, thuần dương vô cấu, nguyên thần kim thân của Diệp Húc giống như đậu phụ vậy, lập tức xuất hiện một vết thương dài một thước, huyết dịch màu vàng phun ra.
Ma La Dư đằng đằng sát khí, chỉ trong chớp mắt, cô ta đã bị Diệp Húc đánh cho mặt mũi bầm dập, quần áo trên người đều bị đánh rách, lộ ra da thịt trắng nõn, chật vật không chịu nổi.
Nếu không phải thân thể cô ta thật sự mạnh mẽ, chỉ e cô ta đã mất mạng trong tay Diệp Húc rồi!
Cô gái Ma tộc này bay ra khỏi hố lớn, cầm ma đao trong tay, giống như gió xoáy đuổi theo Diệp Húc, giơ tay hạ đao, một đao chém xuống!
Ma đao trong tay cô ta hiển nhiên là trọng bảo trong Ma tộc, hơn phân nửa là bất diệt chi bảo, uy năng vô tận, cho dù cô ta chỉ dùng pháp lực Tam Thần cảnh thôi, nhưng một đao này vẫn vượt qua giới hạn ngăn cản của Diệp Húc, nếu bị chém trúng, mặc kệ là kim thân hay là gì đều bị một đao cắt thành hai đoạn!
Vù!
Sau lưng Diệp Húc mọc ra một đôi cánh thịt đỏ, nhanh chóng trốn đi, trong tay đột nhiên hiện ra một tấm phiên trắng, đón gió rung rung, chỉ thấy dưới chữ trảm trên mặt phiên lập tức có thêm tên của Ma La Dư.
“Ngươi cũng có bất diệt chi bảo?”
Ma La Dư không khỏi sắc mặt ngưng trọng, mắt lộ sát cơ. Cô ta thân là con gái Ma hoàng, có bất diệt chi bảo hộ thân là điều đương nhiên, nhưng không ngờ Diệp Húc cũng lấy ra một món bất diệt chi bảo, này chứng tỏ thân phận địa vị của Diệp Húc e là rất cao, chỉ sợ là nhân vật thiên tài mà thần điện nào đó bí mật bồi dưỡng.
Vừa rồi cô ta còn có hưng trí chơi một lúc, định đem Diệp Húc đánh cho lửa cháy đốt thần, ép cho hắn không thể không cúi đầu, gọi mình một tiếng tỷ tỷ, nhưng lúc này Diệp Húc lấy ra tấm Bất Diệt chi bảo Chiêu Hồn Phiên kia, liền có khả năng uy hiếp đến sinh mạng cô ta!
“Nếu là đệ tử mà thần điện khác bí mật bồi dưỡng, vậy không thể tha cho hắn, miễn cho sau này dưỡng thành họa lớn!” Sát khí trong tâm cô ta đại động, pháp tướng mơ hồ hiện ra sau lưng, định một chiêu lấy mạng Diệp Húc.
Tính cách Ma La Dư mặc dù có chút tùy tiện, nhưng phải trái phân biệt rất rõ ràng, hiển nhiên sở dĩ vui vẻ với Diệp Húc đơn giản là vì cho rằng Diệp Húc chính là một tên nhà quê mới từ nông thôn ra. Hiện giờ thấy Diệp Húc ngay cả bất diệt chi bảo cũng có thể dễ dàng lấy ra, lập tức định diệt trừ kình địch tương lai đi, miễn cho xuất hiện phiền toái không cần thiết cho đại kế của Ma hoàng!
Ma đao trong tay cô ta rơi vào trong tay pháp tướng phía sau, vị nữ ma thần ngàn tay ngàn mắt ngàn chân này cầm đao trong tay, hư không lập tức bị ánh đao cắt vỡ, một đao dài đến vài dặm, hư không vỡ nát, vô cùng kinh diễm, chém tới Diệp Húc một đao!
Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, bên trong khí thế sau lưng, năm con Tam Túc Kim Ô đột thoát thoát khỏi cửu đỉnh trấn áp, kéo năm mặt trời chói chang ra khỏi khí thế của hắn, ầm ầm nhảy vào bên trong Chiêu Hồn Phiên, chỉ thấy đại phiên bay phất phới, giống như một tấm vải trắng vắt ngang không trung, dài rộng vài dặm, táng hồn tiễn phách, quỷ dị âm trầm!
Bên trong mặt phiên, tên của Ma La Dư càng lúc càng rõ nét, dòng chữ to đầm đìa máu rản ra hơi thở tà ác vô tận.
Diệp Húc rung Chiêu Hồn Phiên, chỉ thấy vô số xiềng xích từ trong lá cờ trắng này bắn ra, boong boong rung lên, nhanh chóng đâm tới Ma La Dư!
Hắn cùng với Ma La Dư đồng thời tế bất diệt chi bảo lên, phát ra một kích linh hoạt nhất, sắc bén nhất, một kẻ tính toán đưa kình địch chém dưới đao, một kẻ thì chiêu hồn tác phách, cưỡng đoạt lấy hồn phách ma nữ, thu vào trong Chiêu Hồn Phiên!
Một chiêu này của bọn họ, tất là kết cục lưỡng bại câu thương, cho dù có một người có thể sống sót, chỉ e cũng là nguyên khí đại thương!
Mắt thấy hai món bất diệt chi bảo sắp công kích đến thân thể đối phương, đột nhiên giữa không trung truyền đến một tiếng răng rắc vang lên, một bàn chân to vô cùng tráng kiện hạ xuống từ trong làn sương mù dày đặc, chắn ở giữa hai món bất diệt chi bảo!
Vô số xiềng xích bắn ra từ Chiêu Hồn Phiên đâm lên bàn chân to này, boong boong rung động, đều bị bắn ngược trở lại, mà ma đao của Ma La Dư chém xuống, chỉ để lại trên bàn chân to này một dấu vết trắng trắng!
“Thân thể Nhân hoàng?”
Diệp Húc sắc mặt kịch biến, vôi vàng thu hồi Chiêu Hồn Phiên, mở đôi cánh thịt ra gào thét bay đi, thế như cuồng phong, giây lát liền bay ra trăm dặm!
“Âm hồn của Nhân hoàng!”
Ma La Dư cũng không nhịn được biến sắc mặt, cũng không dám tiếp tục la lối om sòm nữa, vội vàng lao đi, đuổi theo phía sau Diệp Húc!
Ầm!
Ở giữa không trung, một bàn tay cực lớn đột nhiên hạ xuống, chộp tới hai người, bàn tay này to hơn mười dặm, một chưởng chụp xuống, lập tức lòng bàn tay truyền đến lực hút thật lớn, hút cho Diệp Húc và Ma La Dư đều bị định lại bên trong không trung!
Bàn tay to lớn kia chộp tới, bao phủ chư thiên, phong ấn hư không, phong ấn ngưng kết hư không lại, khiến Diệp Húc và Ma La Dư không đường để trốn!
Đây là một tôn âm hồn Nhân hoàng, kẻ này khi còn sống chính là thực lực Nhân Hoàng kỳ, sau khi chết cũng có được tu vi đại vu Tam Bất Diệt cảnh, thân thể bất diệt, còn mạnh hơn Liệt Hỏa Minh Tôn vài phần, quả thực chính là bá chủ biển Oan Hồn.
Diệp Húc từng thấy các loại thực lực của âm hồn, một cước liền giẫm vỡ âm hồn hai đại vu Tam Bất Diệt cảnh, ngàn dặm giang sơn đều bị dẫm cho hóa thành hỗn độn!
Lúc này, vị âm hồn Nhân hoàng này ra tay với hắn, hắn mới biết được khủng bố ra sao, gần như không hề có chút sức phản kháng.
“Cô bé, ân oán giữa chúng ta về sau lại tính, hiện giờ liên thủ phá vỡ phong ấn của hắn, nếu không thì ai cũng không thể trốn thoát được!”
Diệp Húc mở miệng quát lớn, rốt cuộc bất chấp che dấu thân phận của mình, cũng bất chấp sẽ lại tẩu hỏa nhập ma, chỉ thấy ngọc lâu hiện lên, cửu đỉnh đều xuất hiện, Di La Thiên Địa Tháp cùng Đô Thiên Thập Nhị Đồng Nhân đều xuất hiện ra, sau đó từng cái tiến vào trong cơ thể Diệp Húc!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Sắc mặt Ma La Dư kịch biến, ngơ ngác nhìn Di La Thiên Địa Tháp và Đô Thiên Thập Nhị Đồng Nhân của Diệp Húc, thất thanh nói: “Chẳng lẽ ngươi cũng là con lai của người và ma?”
“Nói nhảm ít thôi, cùng nhau đón địch đi!” Diệp Húc không rảnh tỉ mỉ giải thích cho cô ta, lạnh lùng nói.
Cái âm hồn Nhân Hoàng kỳ này, tu vi còn sót lại của nó hơn Diệp Húc vạn lần, thâm hậu hơn cường giả Tam Tương cảnh Pháp Tương kỳ là Ma La Dư kia gấp trăm lần, huống chi thân thể nó bất tử bất diệt, so với tất cả cường giả Tam Bất Diệt cảnh mà Diệp Húc từng gặp đều lợi hại hơn. Đối mặt với bàn tay kia, dù là Ma La Dư thì sắc mặt cũng thảm đạm, tự thấy tiền đồ không ổn.
“Diệp Thiếu Bảo, món nợ giữa chúng ta ta sẽ tính với ngươi sau! Thiên thủ thiên nhãn, thập điện Diêm La!”
Cô ta quát lên một tiếng, pháp tướng sau lưng đột nhiên bày ngàn cánh tay ra, đám ma nhãn trong lòng bàn tay mở hết ra, tròng mắt tối đen như mực, kích bắn ra, hư không bị bàn tay to của âm hồn Nhân hoàng dưới uy năng của ma nhãn lập tức bắt đầu vặn vẹo.
Phía sau Ma La Dư, từng tòa thần điện Ma tộc hiện ra, có tổng cộng mười tòa thần điện, không hề giống nhau, tản ra hơi thở ma đạo, có dữ tợn hung ác, có bá đạo trang nghiêm, có nồng đậm ma khí, làm cho người ta vừa liếc qua một cái liền khiến tâm ma nảy sinh.
Đây mà Thập đại thần điện của thập địa Hằng Cổ Ma Vực, Diêm Ma Thần Điện, Sâm Ma Thần Điện, U Minh Thần Điện, Diêm La Thần Điện, Sâm La Thần Điện, Diêm Phù Đề Thần Điện, Bình Đẳng Vương Thần Điện vân vân!
Hiển nhiên cô ta không chỉ tu luyện một loại cấm pháp, vừa rồi Thập Phương U Minh, lại đến Thập Điện Diêm La hiện tạy, hẳn là hai loại cấm pháp Ma tộc khác nhau, hơn nữa đều là loại cấm pháp có uy lực cực kỳ hùng mạnh, vượt xa những cấm pháp bình thường!
Từng tòa Diêm La Thần Điện chui vào trong ma đao, lập tức thúc dục thêm bảy tám phần uy năng của món bất diệt chi bảo này, hung hăng chém tới bàn tay to của tên Nhân hoàng kia!
Keng!
Bàn tay Nhân hoàng kia đột nhiên búng ra một cái, chắn lấy đao quang cô ta chém tới, toàn thân Ma La Dư rung mạnh, miệng hộc máu, bay ngược ra ngoài. Mà ngón giữa của bàn tay Nhân hoàng kia cũng bị một đao của cô ta chém ra một vết thương sâu, những giọt máu màu vàng từ miệng vết thương chảy ra.
Giữa không trung truyền đến một tiếng rống giận long trời lở đất, chỉ thấy ngón giữa của bàn tay tên Nhân hoàng này mở ra, đầu ngón tay cực lớn điểm tới Ma La Dư, muốn nghiền chết cô ta!
Cùng lúc đó, quanh thân Diệp Húc dung nạp đủ loại dị bảo, trấn áp thân thể, tay nắm Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên ấn, một cái búa lớn bay lên, bổ tới bàn tay to của tên Nhân hoàng kia!
Hắn giống như Thần vương tại thế, một búa này bổ ra, bốn tầng Công Đức Kim Luân thay đổi không ngớt, những con cự thú viễn cổ sinh ra trong búa, sau đó đồng thời bay lên, rơi vào phía sau khí thế hắn, gia tăng thêm ít sức sống cho ngọc thụ thiên địa vốn không có sức sống, Bàn Vương Khai Thiên Kinh cũng thêm ra một đoạn tâm pháp áo nghĩa lớn.
Những con cự thú đó xuất hiện trong khí thế của hắn, khiến cho nội tâm vốn nóng nảy của Diệp Húc đột nhiên trở nên yên lặng rất nhiều, sát khí trong lòng chợt tiêu tan đi không ít, thần trí khôi phục tia thanh minh.
Không chỉ có như thế, cự thú bay ra khỏi búa, ngược lái khiến uy lực của Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên ấn càng thêm dũng mãnh, nâng cao gấp bội!
Uy lực một búa này của Diệp Húc cũng không hề kém một đao kia của Ma La Dư!
“Khai thiên lập địa, vạn vật nảy sinh, đem Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên ấn dung hợp vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh, xem ra Bàn Vương Khai Thiên Kinh của ta lại hoàn thiện thêm một phần nữa!”
Diệp Húc càng thêm tin tưởng, một búa đánh xuống, đối chọi với bàn tay tên Nhân hoàng kia, chỉ thấy bàn tay đó lại búng ngón tay ra, đầu ngón tay va chạm với Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên ấn, chiếc búa trong tay Diệp Húc tan ra từng tấc, mà móng tay ngón giữa của bàn tay Nhân hoàng kia bị chặt đứt, lại có huyết dịch màu vàng chảy ra!
Giữa không trung truyền đến tiếng rống giận kinh thiên động địa, chỉ thấy sương trắng cuồn cuộn bị dư âm đánh mở ra, một người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất đứng ở bên trong tầng mây sương mù, hạ gương mặt to lớn không gì sánh được xuống, ánh mắt xuyên qua tầng tầng sương mù, nhìn hướng hai người bọn họ, dường như đang nhìn hai sinh mệnh nhỏ bé đáng thương, lại dám làm thương đến nó, thương đến Nhân hoàng!
Đây là một người khổng lồ màu vàng, Nhân hoàng của Nhân tộc, thân thể Thiên Địa Pháp Tướng ngưng tụ thành thân thể Nhân hoàng, giống như hoàng đế đương thời, nhìn xuống chúng sinh!
Diệp Húc hộc máu, bay ngược ra ngoài, hắn cùng với Ma La Dư trước sau ra tay, rốt cuộc làm cho thân thể vị Nhân hoàng này bị thương, tuy chỉ là đầu ngón tay nhưng cũng đủ để kiêu ngạo.
“Đi!”
Ma La Dư giơ một tay ra bắt lấy áo Diệp Húc, khiêng ở sau lưng, lao vội đi.
Sau lưng, âm hồn vị Nhân hoàng kia nổi giận gầm lên một tiếng, lại thò một tay ra, nắm thành nắm đấm, một quyền đánh ra, năm đấm hắn như núi, nơi nào đi qua dường như có thể đánh cho chư thiên vỡ nát, hóa thành cuồn cuộn hỗn độn!
“Sư tỷ, tỷ bị thương rồi, để tiểu đệ cõng tỷ đi!”
Diệp Húc đột nhiên xoay người, nắm lấy áo Ma La Dư, khiêng Ma La Dư ở sau lưng, nghênh hướng nắm đấm của Nhân hoàng.
“Diệp Thiếu Bảo, người ta có ý tốt cứu ngươi, không ngờ ngươi còn như thế với ta, có còn lương tâm hay không?”
Ma La Dư ra sức giãy ra khỏi bàn tay của hắn, giận dữ tím mặt, vung ma đao lên liền chém tới sau đầu Diệp Húc.
Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, tế Chiêu Hồn Phiên lên, một bên né tránh ma đao của cô ta, một bên lao đi phía trước, ánh mắt bất thiện, cười lạnh nói: “Cô bé, cô cõng ta sau lưng, chẳng lẽ không phải là muốn dùng ta ngăn cản nắm đấm của Nhân hoàng? Cô còn dám ra tay với ta, đừng trách ta hạ độc thủ đấy!”
Ma La Dư thu đao, cười khanh khách nói: “Coi như ngươi nói có lý.”
Cô ta cũng không có phủ nhận, vừa rồi bắt lấy áo Diệp Húc chính là muốn để Diệp Húc ngăn cản nắm đấm của Nhân hoàng.
Nắm đấm cực lớn kia của Nhân hoàng đánh đến, đánh nát tất cả, quyền phong thậm chí còn khiến cho hơn mười dặm sương mù quanh thân thổi bay, không biết bao nhiêu âm hồn bị quyền phong của hắn cuốn lên, cắn nát tại chỗ, thậm chí rất nhiều âm hồn Tam Bất Diệt cảnh cũng không thể tránh được quyền phong của hắn!
Thực lực của âm hồn Nhân hoàng kia vô cùng dũng mãnh, không hổ là Nhân hoàng thời cổ!
“Cả nhân vật mạnh như thế cũng chết ở nơi đây, trận đại chiến cổ đại kia nhất định không phải là nhỏ!”
Diệp Húc chỉ cảm thayas luồng sức mạnh mênh mông kia vọt tới sau lưng, hủy diệt tất cả, không phải hắn có thể ngăn cản được, vừa rồi vị âm hồn Nhân hoàng này còn định tính toán bóp chết bọn họ, bởi vậy bàn tay to chộp tới, mà hiện giờ cũng là thực sự giận dữ, định dùng một quyền đánh nát bọn họ!
“Diệp Thiếu Bảo, Liệt Hỏa Minh Tôn ở đâu rồi? Còn không gọi lão ra cứu chúng ta?”
Ma La Dư sợ hãi, lộ vẻ sầu thảm cười nói: “Nếu Liệt Hỏa Minh Tôn không xuất hiện, chỉ sợ chúng ta sẽ phải chết ở chỗ này!”
“Vì sao cô không gọi tên cha cô ấy, khiến phân thân của ông ta giáng xuống?” Diệp Húc chớp động ánh mắt, hỏi ngược lại.
Sắc mặt sợ hãi và sầu thảm của Diệp Húc hóa thành hư không, cười khanh khách nói: “Không ngờ ngươi biết cha ta?”
Diệp Húc thản nhiên nói: “Cô thông minh lại cổ quái lòng dạ độc ác như vậy, ta nghĩ trên trời dưới đất này chỉ có điện chủ Sâm La Thần Điện, một vị Đại vu hoàng mới có thể dạy dỗ ra đứa con gái như vậy? Chỉ cần cô gọi tên cha cô, ông ta tâm sinh cảm ứng, biết cô gặp phải nguy hiểm tất sẽ phân thân giáng tới, đánh chết âm hồn Nhân hoàng này hẳn là dễ dàng!”
“Coi như ngươi thức thời.”
Ma La Dư lườm hắn một cái phong tình vạn chủng, cười nói: “Nếu ta triệu tập phân thân của cha ta, tất nhiên sẽ đánh chết ngươi, sau đó xử lý Liệt Hỏa Minh Tôn!”
Diệp Húc cười ha ha, nói: “Sở dĩ Liệt Hỏa Minh Tôn không xuất hiện cũng là vì đang chờ phân thân của Ma hoàng giáng lâm, đánh chết hóa thân Vu hoàng này, tất là rất vinh quang, khiến thập đại thần điện phải kính ngưỡng!”
Ma La Dư trợn mắt trừng hắn, Diệp Húc không chịu yếu thế, hai người trong tâm sát khí đại động, hận đến nghiến răng, đều hận là không thể xử lý đối phương trước.
Hai người tự mang ý xấu, nhanh chóng lao đi phía trước, chỉ thấy nắm tay của Nhân hoàng kia càng ngày càng gần, tiếp qua một khắc sẽ đánh đến phía sau bọn họ, nghiền nát hết hai người bọn họ!
Nhân hoàng đã chết rồi mà thực lực vẫn khủng bố như thế, so với tên cường giả Liệt Hỏa Minh Tôn không hề thua kém chút nào, chỉ sợ những lão quái vật Tam Bất Diệt cảnh, như là nhân vật như Hạ Trung Đường, gặp được âm hồn Nhân hoàng như vậy cũng chỉ có một con đường chết!
Diệp Húc và Ma La Dư liếc nhau, hai người nghiến răng nghiến lợi, đều cố nén vọng động dùng đòn sát thủ, Ma La Dư lo mình triệu tập phân thân của Ma hoàng sẽ bị Liệt Hỏa Minh Tôn đánh lén.
Mà Diệp Húc thì lo lắng Liệt Hỏa Minh Tôn xuất hiện sẽ bị phân thân Ma hoàng diệt trừ.
“Ta từ khi xuất đạo tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên gặp được một kẻ có thể sánh ngang với ta, trí mưu, thủ đoạn đều không thua kém ta, hơn nữa người này lại là một cô gái Ma tộc, Ma La Dư cũng đáng để ta khâm phục.” Diệp Húc thầm nghĩ trong lòng.
Nắm đấm của Nhân hoàng vượt qua ngàn dặm, một quyền đánh đến, Diệp Húc và Ma La Dư không thể trốn, tránh cũng không được, một quyền đó bọn họ chỉ có thể đón đỡ, chỉ có thể ngăn cản!
Sắc mặt hai người đột biến, cuối cùng không thể kiên trì được nữa, đều tự tính dùng đến đòn sát thủ của mình, lại đúng lúc này, đột nhiên trong sương trắng dày đặc truyền đến tiếng Phật xướng to, một giọng nói già nua khá trầm vang lên: “Ta chí thành Phật đạo, thanh danh vang mười phương, cuối cùng không hề nghe thấy, thề bất thành đẳng giác. Cách dục vọng sâu chính niệm, tịnh tuệ tu phạn hành, chí cầu vô thượng tôn, vì chư thiên nhân sư…”
Thanh âm này tràn ngập phổ thiện tường hòa, giống như có khôn cùng ma lực, làm cho lòng người yên lặng, giết chóc không nổi lên, thậm chí đủ loại sát niệm trong tâm Diệp Húc cũng bị giọng nói này trấn áp hết xuống, trong lòng sáng sủa khó có được, thậm chí không khỏi sinh ra tâm hướng thiện.
Tiếp theo, lại có cuồn cuộn Phật âm đại xướng truyền đến, như thể là hàng vạn Phật đà đang xướng Phạn âm, tán tụng Phật pháp.
“Thần lực diễn đại quang, chiếu rọi khắp nơi, tiêu trừ tối tăm dơ bẩn, khai sáng cứu giúp chúng sinh khốn khổ…”
Ông!
Vô biên vô hạn Phật quang từ trong sương mù dày đặc truyền đến, chiếu khắp trời cao, khiến cho tầng tầng lớp lớp sương mù hóa thành hư không. Nơi nào Phật quang chiếu đến, chỉ thấy sương trắng tan ra, nhưng con âm hồn từ bên trong sương bay ra, bay đến chỗ Phật quang bắn ra kia, giống như những giáo đồ thành tín nhất.
“Vô lượng công đức!”
Một ảo ảnh đại phật từ trên trời giáng xuống, hiện trên đỉnh tầng tầng Phật quang, khuôn mặt hiền hậu, ngồi xuống hoa sen nhiều cánh, Phật quang phóng ra, bao phủ lấy trăm dặm, thậm chí cả âm hồn Nhân hoàng kia cũng bị bao phủ trong đó.
Mà ở phía trên bàn tay đại phật, một lão tăng nhắm mắt ngưng thần, ngồi xếp bằng, miệng niệm Phật pháp, quanh thân lão ta giống như đúc bằng vàng ròng, kim thân vô lượng, hiển nhiên đã tu luyện Cửu Chuyển Nguyên Công đến cảnh giới cực cao.
Ở sau đầu lão ta, tầng tầng công đức kim luân xuất hiện, từng vòng kim luân xoay tròn, có tổng cộng sáu tầng, bên trong kim luân là một Phật quốc tịnh thổ vô cùng rộng lớn, vô số Phật đà sinh sống ở trong đó, niệm tụng kinh văn.
Công Đức Kim Luân Luyện Bảo Diệu Quyết của lão ta thâm hậu hơn Diệp Húc không biết bao nhiêu lần, đã tu luyện đến tầng thứ sáu, Đại Đức Kim Luân.
“Cường giả Tam Bất Diệt cảnh của Tiểu Quang Minh Thánh Địa!”
Diệp Húc không khỏi biến sắc mặt, lớp lớp phật âm truyền đến, vào bên trong óc hắn, trong đáy lòng hắn, khiến cho hắn không nhịn được muốn buông xuôi tất cả, quy y cửa Phật, làm đệ tử thành tín nhất của Tiểu Quang Minh Thánh Địa.
Mà những âm hồn nghe tiếng Phật âm mà tới, một đám không còn hung thần ác sát như lúc ban đầu nữa, mà lại trở nên cực kỳ yên tĩnh thành kính, đều đi vào bên trong Phật quang, lập tức âm hồn hóa thành nhiều đốm lửa nhỏ, bị Phật âm Phật quang luyện hóa, tan biến thành hư không.
“Tên cường giả Tiểu Quang Minh Thánh Địa đến nơi đây chỉ e là vì luyện hóa âm hồn, tụ tập công đức!” Diệp Húc lập tức đoán được tên lão tăng này vì sao lại xuất hiện ở biển Oan Hồn. những đại vu cổ đại chết trong biển Oan hồn này nhiều không đếm xuể, âm hồn vô số, kẻ này dùng Phật quang Phật âm độ hóa đám âm hồn đó, đối với lão ta hiển nhiên là một loại công đức lớn, khó trách lão có thể tu luyện Công Đức Kim Luân Luyện Bảo Diệu Quyết đến được độ cao như thế!
“Phật môn ma âm, giỏi nhất là độ nhân, làm cho người ta biến thành tay sai của Phật môn!” Ma La Dư cũng biến sắc mặt, phật âm tuôn vào trong não, đối với cô ta càng thêm nguy hại, mơ hồ áp chế ma khí của cô ta.
“Để lão quái vật Tiểu Quang Minh Thánh Địa này đi đối phó với âm hồn Nhân hoàng!” Diệp Húc không lùi mà tiến tới, phóng đến tầng tầng lớp lớp Phật quang.
Ma La Dư cắn chặt răng, nhảy vào theo hắn.
“Nghiệp chướng!”
Vị lão tăng kim thân kia vẫn nhắm nghiền hai mắt như trước, chưa hề mở mắt ra, mà ảo ảnh cự phật viễn cổ lại đột nhiên mở mắt, bên trong đôi mắt đó, phật quang nồng đậm như nước màu vàng, bắn ra, phật âm hét lớn: “Hóa ra là hai tên tiểu bối Ma tộc, chết chưa hết tội, chết chưa hết tội! Giết các ngươi, thành công đức cho ta!”
Ảo ảnh vị cự phật viễn cổ này mở bàn tay ra, vươn ra hai ngón tay, niết đến Diệp Húc và Ma La Dư, dường như muốn bóp chết hai con ruồi bọ bé tí xíu.
“Ngươi dám động ta?”
Diệp Húc quát lớn, kéo Ma La Dư ra trước người, cả giận nói: “Ngươi có biết cô ta là ai không? Cha cô ta chính là Ma hoàng, ta là con rể của Ma hoàng! Ngươi dám động đến ta dù chỉ một chút, cha nàng, cũng chính là nhạc phụ của ta, sẽ dùng một chưởng đánh chết ngươi!”
Ma La Dư tức giận đến hộc máu, đang định mở miệng phủ nhận, chỉ thấy bàn tay vị cự phật viễn cổ kia đột nhiên ngừng lại, dường như rất sợ cái tên Ma hoàng này.
Diệp Húc vội vàng kéo lấy Ma La Dư, đi vòng qua bên cạnh bàn tay đại phật.
“Ma hoàng thì sao hả?”
Vị đại phật kia đột nhiên mở miệng, phát ra tiếng vang ầm ầm, cười to nói: “Xưa nay chính ma không cùng tồn tại, ta đánh không lại Ma hoàng, giết con gái con rể lão cũng được!”
Bàn tay khổng lồ của đại phật hạ xuống, bao phủ cả Diệp Húc và Ma La Dư, so với uy lực của cự quyền của vị Nhân hoàng kia chỉ kém một bậc.
“Con lừa già ngu ngốc đáng chết!”
Diệp Húc giận dữ, đang định liều mình tế thân thể Liệt Hỏa Minh Tôn lên, đánh lén tên đại vu Tam Bất Diệt cảnh của Tiểu Quang Minh Thánh Địa này, đột nhiên cự quyền của con Nhân hoàng kia đánh nát tất cả đánh đến, xông vỡ tầng tầng Phật quang, đánh tới đại phật viễn cổ!
Đại phật viễn cổ này hẳn là tên đại vu Tam Bất Diệt cảnh Tiểu Quang Minh Thánh Địa triệu tập ảo ảnh cấm bảo, dùng để độ hóa luyện hóa âm hồn trong biển Oan Hồn, lão tăng khoanh chân ngồi trong lòng bàn tay đại phật đối mặt với một quyền này, cũng đã không thể thong dong bình tĩnh nữa, hai mắt đột nhiên mở ra!
“Gian phu dâm phụ lại dám đánh lén ta, các ngươi muốn chết!”
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Ma La Dư tức giận gần bùng nổ, khẽ kêu: “Lão tặc đần kia, sao dám gọi gian phu dâm phụ? Hôm nay phải nói rõ cho bà cô ta, nếu không bà cô ta chặt cái đầu ngươi xuống, cắt thành cái muôi!”
“Hai tên tiểu bối Ma tộc, một đôi cẩu nam nữ, đưa tới tên âm hồn Nhân hoàng này chẳng lẽ không phải vì để đối phó Phật gia?” Lão tăng này giận tím mặt, cười lạnh nói.
Phật môn hiện giờ rất khác biệt với Phật môn thời viễn cổ. Phật môn viễn cổ tu hành chính là Phật pháp, đầu tiên chú trọng tâm tính, tu thân dưỡng tính, không hề coi trọng pháp lực, có câu là một khi ngộ đạo, liền có thể thành tựu Phật môn đạo quả, có được vô lượng thần thông.
Mà Phật môn hiện nay, Phật pháp sớm xói mòn, vu sĩ Phật môn tu hành vu pháp, không hề coi trọng tu thân dưỡng tính một chút nào. Tiểu Quang Minh Thánh Địa tu luyện chú ý chính là tiến hành theo chất lượng, đánh nhau sát phạt cũng không hiếm thấy.
Bởi vậy lão tăng này tu vi dù cao, nhưng không hề có khí độ của Phật môn viễn cổ.
Cự quyền của Nhân hoàng nện xuống, tầng tầng Phật quang liền tan đi, bá đạo tới cực điểm, đừng nói là những Phật quang đó không thể độ hóa cái âm hồn này, thậm chí cả ảo ảnh của đại phật viễn cổ ở dưới uy lực của cự quyền đánh tới bắt đầu phát ra tiếng răng rắc, toàn thân giống như mạng nhện vậy, kín đầy vết nứt!
Tôn cự phật viễn cổ này dù sao cũng là ảo ảnh mà lão tăng triệu đến, so với bản thể có chênh lệch rất lớn, không thể sánh ngang với thân thể Nhân hoàng.
Tên lão tăng này không đối phó Diệp Húc và Ma La Dư nữa, vội vàng tế đại phật viễn cổ lên, chỉ thấy vô số Phật quang phóng lên cao, đại phật miệng tụng Phật pháp, một quyền đón nhận cự quyền của Nhân hoàng, một quyền lại đánh ngược tới vị trí của âm hồn Nhân hoàng kia.
Răng rắc!
Nắm tay của đại phật viễn cổ đánh nát hư không, khiến tầng tầng sương mù đằng xa trở thành hư không, một quyền của hắn như đánh ra một thông đạo to vài dặm, đánh ra chừng hơn mười dặm!
Chỉ thấy sương mù tan đi, một thân hình cao vút to lớn hiện ra từ trong sương mù. Âm hồn vị Nhân hoàng này cao tới hơn mười dặm, khuôn mặt hiện ra trong tầng mây, lạnh lùng nhìn quyền ấn cổ phật đánh tới mặt mình.
Rống!
Hắn há mồm rống to, chỉ thấy bàn tay của cự phật viễn cổ vang lên một tiếng đứt vỡ ra, một luồng lực lượng thật to lớn xông tới, dọc theo cánh tay không ngừng nổ tung này, trong chớp mắt liền khiến cự phật nổ thành mảnh vụn, sụp đổ tan tành!
Đây là thực lực của thân thể Nhân hoàng, mạnh mẽ vô thao, tu vi thực lực của vị âm hồn Nhân hoàng này khi còn sống hẳn là còn hơn cả Liệt Hỏa Minh Tôn, ý chí bất tử còn sót lại sau khi chết cải tạo thân thể, vô cùng bá đạo.
Bùm, bùm, bùm!
Âm hồn Nhân hoàng đi từng bước tới, sát khí nặng nề, dường như một con thú lớn viễn cổ từ trong sương mù từ từ đi ra, áp lực tạo cho người ta gần như không thể tưởng tượng được.
“Gian phu dâm phụ, Phật gia giết cái âm hồn này trước, xong rồi sẽ xử lý đôi cẩu nam nữ các ngươi!”
Lão tăng kia đột nhiên thảy người nhảy dựng lên, hống to một tiếng, chỉ thấy lão ta vừa khô vừa gầy, giống như cây gậy trúc hai trượng, quanh thân kim quang chói lóa, lục đại kim luân sau đầu xoay tròn không ngớt, bên trong kim luân chính là một mảng Phật quốc niết bàn.
Thân hình lão càng lúc càng cao, càng lúc càng lớn, chính là đem Thiên Địa Pháp Tướng của mình dung nhập vào trong thân thể, giống như một vị Kim Phật, một quyền đánh ra, so với cự phật viễn cổ kia còn mạnh hơn bao nhiêu!
Kim thân của lão dung nhập Thiên Địa Pháp Tướng, cao lớn xấp xỉ âm hồn Nhân hoàng. Một quyền đánh ra, Phật âm xướng to, trong Phật quốc niết bàn sau đầu kia vô hạn Phật quang tuôn ra, rót vào bên trong nắm tay lão, toàn bộ Phật quốc, hàng tỉ Phật đà đánh đến âm hồn vị Nhân hoàng kia!
“Các ngươi nghĩ là âm hồn Nhân hoàng thì có thể đối phó được ta sao?”
Lão đánh ra một quyền, đánh trúng lên gương mặt âm hồn Nhân hoàng, chỉ thấy máu thịt văng khắp nơi, nửa cái đầu của âm hồn Nhân hoàng gần như bị lão đánh xuyên qua!
Âm hồn Nhân hoàng kia đồng thời cũng đánh một quyền đến, nện mạnh lên ngực lão tăng, chỉ nghe một tiếng vang truyền đến, ngực lão tăng bị đánh xuyên qua, nhìn rõ trước sau, dù là Cửu Chuyển Nguyên Công cũng không thể ngăn cản!
Cửu Chuyển Nguyên Công tu luyện lên cảnh giới càng cao, thân thể sẽ càng mạnh. Lão tăng này tu luyện đến Tam Bất Diệt cảnh, thân thể mạnh gần như có thể sánh với Nhân hoàng, nhưng đối mặt với âm hồn cũng là thân thể Nhân hoàng, loại ưu thế này của lão đã không còn chút nào.
Bọn họ chiến đấu gần như từng quyền đến thịt, tình cảnh thật đẫm máu, lão tăng kia dũng mãnh làm cho Diệp Húc và Ma La Dư nhìn đều phải thất sắc.
Hai người bọn họ vẫn chưa đi xa, mà bỏ chạy ra trăm dặm thì lập tức dừng lại đứng xem.
Lão tăng và âm hồn Nhân hoàng kia chiến đấu long trời lở đất, thậm chí còn xua tan sương mù trăm dặm, khiến bọn họ nhìn thấy rõ ràng.
“Vị đại vu Tam Bất Diệt cảnh Tiểu Quang Minh Thánh Địa dũng mãnh như thế chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, người này tất là sơn môn hộ pháp của Tiểu Quang Minh Thánh Địa, bảo Nguyên Đại Thiện sư, khó trách giết lên lại nặng như vậy!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ma La Dư xanh mét, cười lạnh nói: “Con lừa đần Bảo Nguyên này lại dám đắc tội ta, lão chết chắc rồi!”
Lập tức, cô ta hung ác nhìn về phía Diệp Húc, sát khí dày đặc, lạnh lùng cười nói: “Ngươi vừa rồi lại dám nói ta là…. Nói ta là cái gì đó, Diệp Thiếu Bảo, ngươi cũng chết chắc rồi!”
Ô! Ô!
Trong yết hầu Diệp Húc phát ra tiếng gầm nhẹ như tiếng dã thú, huyết quang trong mắt phóng ra, từng luồng sát khí trên người phóng lên cao, vô cùng nồng đậm, như sát thần giáng lâm.
Giết!”
Bốn cái đầu của Diệp Húc đồng loạt rống to, tám con mắt mở ra, những dòng Thái Dương Thần Quang bắn ra, cắt vỡ hư không, thậm chí còn đốt chảy cả hư không.
Bên trong thân thể hắn, vô số đại đỉnh chui ra, chỉ thấy đại đỉnh va vào nhau, boong boong vang lên, lập tức tạo thành những con dị thú thượng cổ vô cùng hung hãn, bay múa khắp trời.
Những con dị thú thượng cổ đó dính lấy dương khí hừng hực mãnh liệt của hắn, lập tức ào ào bốc cháy, mang theo hơi thở vô cùng mãnh liệt bá đạo, phóng tới Ma La Dư!
“Nguy rồi! Tiểu tử này lại tẩu hỏa nhập ma, bị sát niệm khống chế rồi!”
Ma La Dư cả kinh trong lòng, cô ta biết rõ khiếm khuyết của tâm pháp của Diệp Húc, biết giờ phút này Diệp Húc tất nhiên là bị sát niệm khống chế, vô tri vô giác, gặp người liền giết, cũng không phải là thật tình muốn ra tay với mình.
Phía sau cô ta lập tức xuất hiện vô số bàn tay, những con ma nhãn trong lòng bàn tay mở ra, bắn ra ma quang, tia sáng tạo thành thiên la địa võng, giết chết hàng loạt con dị thú thượng cổ.
Răng rắc!
Một vầng mặt trời chói chang từ từ dâng lên, xé rách thiên la địa võng do ma nhãn tạo thành, hạ xuống đầu cô ta. Diệp Húc dùng thức này Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn này khi hắn ở trong trạng thái vô thức, bá đạo vô cùng, chính là hắn dùng toàn lực phát ra. Lần trước hắn giao thủ với Ma La Dư vẫn chưa dùng hết toàn lực, chỉ dùng Cửu Đỉnh Vạn Pháp Yêu Quyết, lần này toàn lực ra tay, rất dũng mãnh, thậm chí còn có thể đánh vỡ một chút trên thân thể Nhân hoàng, uy lực vô cùng mạnh mẽ!
Nếu một kích này rơi vào người Ma La Dư, tuyệt đối có thể làm cho cô ta bị thương, thậm chí là trọng thương!
“Diệp Thiếu Bảo, nhanh tỉnh lại đi, nếu không đừng trách ta vô tình!”
Sát khí trong mắt Ma La Dư manh động, sau lưng đột nhiên mọc lên từng tòa thần điện, hóa thành thập phương U Minh ma thổ, mỗi một tầng Địa ngục đều có hàng tỉ thiên ma, ma khí cuồn cuộn đè tới Diệp Húc!
Oành!
Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn của Diệp Húc đánh thật mạnh lên ngực Ma La Dư, chỉ nghe tiếng rắc rắc giòn vang truyền đến, xương sườn của Ma La Dư liên tục gãy mấy cái, miệng hộc máu không ngừng, thân thể mềm mại bị đánh bay ngược ra hơn mười dặm.
Sau lưng Diệp Húc, một đôi cánh thịt rung lên, đuổi theo Ma La Dư, một tay giơ ra nắm lấy cái cổ trắng nõn của ma nữ này, còn có bốn cánh tay bắt lấy tứ chi Ma La Dư, còn lại ba cái thì niết Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên ấn, hóa thành chiếc rìu lớn, định bổ chết ma nữ này!
“Diệp Thiếu Bảo, nếu ngươi không tỉnh lại, đừng trách bà cô ta hạ sát thủ đó!” Ma La Dư bị hắn bóp chặt cổ họng, bắt đầu thở không nổi, khản giọng nói.
Trong mắt cô ta hàn quang hiện lên, Thập Phương U Minh trấn áp xuống, gào thét nhảy vào bên trong khí thế phía sau Diệp Húc, từng tầng U Minh Địa Ngục tản ra đủ mọi loại hơi thở quỷ dị, chống cự lại dị tượng xuất hiện từ năm mặt trời bên trong khí thế của Diệp Húc!
Cùng lúc đó, Diệp Húc cầm ba thanh Khai Thiên Cự Phủ đánh xuống, khó khăn lắm mới dừng lại trước mặt Ma La Dư.
Thần trí Diệp Húc rốt cuộc khôi phục chút thanh minh ở giờ khắc này, mồ hôi lạnh không khỏi chảy ra trên trán hắn, đồng thời cũng áy náy vạn phần với Ma La Dư.
Ma La Dư vốn có thể tránh được công kích của hắn, nhưng vì trấn áp tâm ma cho hắn, gắng gượng lấy thân thể đón lấy Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn, người bị thương nặng, nhân cơ hội thi triển Thập Phương U Minh khắc chế năm mặt trời đồng thời xuất ra từ trong khí thế của hắn.
“Vừa rồi…”
Diệp Húc buông Ma La Dư ra, đang định giải thích, chỉ thấy Ma La Dư khẽ quát một tiếng, sau lưng đột nhiên hiện ra Ma La Pháp Tướng, ngàn tay ngàn mắt ngàn chân, ngàn con mắt mở ra, vô số dòng ma quang bắn đến, đều đánh lên người Diệp Húc!
Diệp Húc không tránh không né, để mặc cho những ma quang đó bắn lên người mình, chỉ thấy thân thể hắn bị vô số dòng ma quang xuyên thủng, nhìn thấy trước sau.
Ma La Dư đằng đằng sát khí, Pháp tướng phía sau cầm lấy ma đao, quát lên một tiếng liền chém tới đầu hắn!
Ma đạo hạ xuống, khó khăn lắm mới dừng ở trên đỉnh đầu Diệp Húc, Ma La Dư mặt đầy sát khí, lạnh lùng nói: “Ngươi vì sao không tránh? Có biết bà cô ta hiện giờ lửa giận ngập đầu, hận không thể một đao chém chết ngươi?”
Diệp Húc cười khổ, hạ giọng nói: “Vừa rồi ta đả thương cô, cô đánh trả là đương nhiên.”
Ma La Dư hừ lạnh một tiếng, thu hồi ma đao, khụ ra một búng máu, lập tức lau đi tơ máu nơi khóe miệng, thản nhiên nói: “Vừa rồi ngươi nhập ma, thần trí không rõ, ta mới không so đo với ngươi.”
“Ta nợ cô.”
Diệp Húc im lặng một lát, cười nói: “Sau này nếu Diệp mỗ có chút thành tựu, tất sẽ báo đáp ân tình hôm nay, quyết không nuốt lời!”
Trong mắt Ma La Dư lộ ra một chút dị sắc, cười khanh khách nói: “Có chút thành tựu? Diệp Thiếu Bảo, ngươi không sống đến ngày đó, chờ ra khỏi biển Oan Hồn này, bà cô ta lập tức chém ngươi, cắt thành nhân côn!”
Cô ta cười ngâm ngâm nói ra lời này, lại làm cho người ta có một loại cảm giác sởn tóc gáy, dường như không phải là một câu nói vui đùa, ngược lại thật sự có thể cắt Diệp Húc thành nhân côn.
Bảo Nguyên Đại Thiền sư cùng âm hồn Nhân hoàng vẫn liên tục chiến đấu như trước, long trời lỏ đất. Hai người này đều đã tu thành thân thể bất tử bất diệt, mặc dù bị đánh nát đi vẫn có thể phục hồi như cũ, trong lúc nhất thời hai người giằng co mãi không xong.
“Tiểu tử tối, ngươi nói ai sẽ thắng?” Ma La Dư ánh mắt chớp động, nhìn về bãi chiến trường kia, chỉ thấy không gian phạm vi trăm dặm đều bị hai người đánh thành một mảng hỗn độn. Âm hồn Nhân hoàng và Bảo Nguyên Đại Thiền sư đứng ở trong hư không hỗn độn đổ nát, quyền đến cước đi, những luồng hơi thở hủy diệt đánh tới mọi nơi, khiến người không thể đến gần.
Diệp Húc nhìn thoáng qua, mỉm cười nói: “Chúng ta sẽ thắng.”
Ánh mắt Ma La Dư sáng lên, cười khanh khách nói: “Không sai, chúng ta sẽ thắng! Dám nói chúng ta là cẩu nam nữ, đợi đến lúc bà cô ta bắt được con lừa già ngu ngốc kia, sẽ cắt lão thành mảnh nhỏ, nghiên cứu chế tạo rồi cho chó ăn!”
“Người thắng có vẻ không chỉ là chúng ta, còn có những người khác ở nơi này!”
Diệp Húc đột nhiên cảm giác được từng luồng từng luồng hơi thở như có như không truyền đến, hiển nhiên là trong biển Oan Hồn này không chỉ có hai người bọn họ xem trận chiến giữa Bảo Nguyên Đại Thiền sư và âm hồn Nhân hoàng, cón có những người khác cũng xuất hiện ở nơi đây, ngồi chờ làm ngư ông đắc lợi!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Nếu có thể thu phục âm hồn Nhân hoàng, chắc chắn là trợ thủ đắc lực cho con đường chém giết, mà Bảo Nguyên Đại Thiện sư lại là sơn môn hộ pháp của Tiểu Quang Minh Thánh Địa, tu luyện Cửu Chuyển Nguyên Công, thân thể mạnh có thể sánh với thân thể Nhân hoàng, nếu có thể luyện thành thân ngoại hóa thân thì đủ để một người có thể sánh vai với cường giả Tam Bất Diệt cảnh!
Của cải trên người Bảo Nguyên Đại Thiền sư e là không ít, chỉ cần lão cùng âm hồn Nhân hoàng lưỡng bại câu thương, sẽ khiến cho người ta có đường sống nhặt tiện nghi, chỉ cần gặp được loại chuyện này, sẽ có mấy người lại không động tâm đây!
Ma La Dư cũng cảm nhận được những hơi thở như ẩn như hiện đó, sắc mặt ngưng trọng, tu vi của cô ta còn cao thâm hơn Diệp Húc gấp trăm lần, lập tức nhận thấy không chỉ hai người đang xem cuộc chiến, những hơi thở đột nhiên xuất hiện đó rất nhiều, chỉ sợ có hơn trăm người, hơn nữa mỗi kẻ đều vô cùng hùng mạnh.
“Trước kia rất ít người đi đến biển Oan Hồn lịch luyện, sao đột nhiên xuất hiện nhiều người như vậy?” Ma La Dư có chút tò mò, khẽ dò hỏi Diệp Húc.
Đây là lần đầu tiên Diệp Húc biết đến một chiến trường cổ tên là biển Oan Hồn, đương nhiên cũng không rõ lắm duyên cớ trong đó.
“Đại sư huynh, hình như nơi này có những người khác canh chừng.” Trong một mảng sương mù dày đặc, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy những ngôi sao sáng óng ánh, phía trên chúng là những Tinh Đấu nguyên thần tướng mạo cổ xưa ngồi giữa các ngôi sao, xua tan sương mù hơn mười dặm quanh thân.
Những Tinh đấu nguyên thần đó có tổng cộng ba trăm sáu mươi lăm cái, tạo thành Đại Chu Thiên Tinh Đấu Nguyên Thần, uy năng mênh mông.
Thạch Tinh Hải yên lặng mở mắt, chăm chú xem trận chiến giữa Bảo Nguyên Đại Thiền sư và âm hồn Nhân hoàng, mỉm cười nói: “Mặc kệ là ai, ngư ông chỉ có thể là chúng ta. Chỉ cần Bảo Nguyên Đại Thiền sư cùng âm hồn Nhân hoàng chiến đấu tới lúc quan trọng nhất, chúng ta sẽ lập tức ra tay, đánh chết Bảo Nguyên, cướp lấy thân thể lão!”
Hắn đã tu thành Đại Chu Thiên Tinh Đấu Nguyên Thần, tu vi tiến vào một hoàn cảnh thâm hậu dị thường, không thể lường được!
Cấm pháp Chu Thiên Tinh Cung, Đại Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Điển tu luyện càng đến cảnh giới cao thâm, uy lực sẽ càng lớn, hiện giờ Thạch Tinh Hải đã vượt xa Vinh Lâm, có thể nói là sâu không lường được.
Mà ở phía sau hắn còn có vài lão già mặc áo bào xám, tu vi cũng sâu không lường được.
“Lần này chúng ta định xâm nhập biển Oan Hồn, tìm kiếm di thể Vu hoàng cổ, không nghĩ tới có thể gặp được trận đại chiến này.”
Một lão già mặc áo bào xám cười ha ha nói: “Bảo Nguyên Đại Thiền sư thân là sơn môn hộ pháp của Tiểu Quang Minh Thánh Địa, được xưng là có sức chiến đấu đệ nhất bên trong sơn môn, hiện giờ vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!”
“Nhưng ta nghe nói Bảo Nguyên cũng không đần, lấy tính lão ta thì sao có thể trêu chọc đến thứ mạnh như ân hồn Nhân hoàng, tự đưa mình vào hiểm cảnh?” Một lão già mặc áo bào xám khác buồn bực nói.
Ở một chỗ khác trên chiến trường, vài tên hoàng tộc Ma tộc đứng tại một chỗ, cũng đang xem cuộc chiến.
Mấy người này tu vi cực kỳ thâm hậu, mỗi vị cũng không kém Thạch Tinh Hải, thậm chí người cầm đầu đã tu thành pháp tướng, phía sau có đứng một tên hoàng tộc Đế Thích bốn đầu tám tay, tám cánh tay của tên pháp tướng này chỉa ra bốn phía, bắt lấy một cái chuyển luân cực lớn, giống như là Ma thần vậy.
Về những hoàng tộc khác, tuy không bằng hắn ta, nhưng cũng không kém là bao.
Những người này hẳn là đệ tử xuất chúng nhất của các đại thần điện trong Hằng Cổ Ma Vực, thực lực mạnh mẽ.
“Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, kẻ có ý định như chúng ta, cũng không phải là số ít…” Một gã con cháu hoàng tộc chớp động ánh mắt, chậc chậc cười quái dị nói.
“Không sao, ai dám tranh với bản vương, bản vương liền diệt hắn!”
Người trẻ tuổi cầm đầu kia có hơi thở cực kỳ cổ quái, khí thế hắn giống như một luân bàn cực lớn, điên cuồng chuyển động, mắt hắn lộ ra dị sắc, nhìn quét qua đám người, đột nhiên nhìn vào trong sương mù, nhe răng cười gằn nói: “Bình Đẳng Vương Thái tử, nếu ngươi đoạt với ta, bản vương cũng sẽ diệt ngươi!”
Trong sương mù truyền đến một tiếng hừ lạnh, chỉ thấy một giọng nói âm nhu truyền đến: “Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, ngươi diệt ta ư? Ngươi cũng xứng? Đổi lại làm Đại Thánh Vương cha ngươi nói lời này còn có khả năng!”
“Ngươi ra đây!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương nhe răng cười độc ác nói: “Hôm nay bản vương vặn chết ngươi!”
…
“Những kẻ xuất hiện ở nơi đây đều là cường giả a…” Ma La Pháp Tướng phía sau Ma La Dư triển khai ngàn cánh tay, trong lòng bàn tay, ma nhãn mở ra, bốn phương tám hướng, những bóng người đó đều rơi vào trong ma nhãn của nàng, nhìn thấy rất rõ.
“Thạch Tinh Hải cũng đến đây sao?” Diệp Húc rùng mình trong lòng, theo ma nhãn của Ma La Dư chú tý tới chỗ Thạch Tinh Hải, không khỏi khâm phục kẻ này, hiện giờ Thạch Tinh Hải so với hắn ta khi ở Bắc Hải bí cảnh trước đây mạnh hơn không biết bao nhiêu, có thể thấy được tư chất của kẻ này.
“Hạ gia tam lão, Hạ Tường Đường!”
Diệp Húc đột nhiên nhìn thấy một lão già đầu bạc cũng xuất hiện ở trong ma nhãn của Ma La Dư, đúng là một trong tam lão Hạ gia, Hạ Tường Đường nắm giữ Dương đỉnh trong tay, trong tâm không khỏi nghiêm nghị.
“Hạ Tường Đường cũng vào biển Oan Hồn? Lão già này tất nhiên là đuổi giết ta mà đến, chỉ là trong biển Oan Hồn này sương mù dày đặc, lão ta chưa tìm ra ta mà thôi! Lần này nguy rồi, lão quái vật Tam Bất Diệt cảnh này ở đây, chỉ e cũng là muốn làm ngư ông đắc lợi! Lão ta có được thực lực Tam Bất Diệt cảnh, nhiều người ở nơi đây, ngoại trừ Bảo Nguyên Đại Thiền sư và âm hồn Nhân hoàng ra thì không có ai là đối thủ của lão ta, chắc chắn sẽ lại bị lão phát hiện mất!”
Diệp Húc thầm nghĩ trong lòng. Nếu không nhờ ma diễm thần kỳ của Ma La Dư, hắn rất khó phát hiện lão quái vật Tam Bất Diệt Cảnh như Hạ Tường Đường lại cũng nấp ở một nơi bí mật gần đó, chuẩn bị đánh lén Bảo Nguyên Đại Thiền sư.
Người đến chỗ này đều là bị trận chiến giữa Bảo Nguyên Đại Thiền sư và âm hồn Nhân hoàng hấp dẫn mà đến.
“Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, Bình Đắng Vương Thái tử, bọn người kia không ngờ cũng đến góp vui…”
Ma La Dư càng nhìn rõ hơn Diệp Húc, cười khanh khách nói: “Người ta thật muốn chém bọn chúng đây… Thiếu Bảo, có muốn giúp ta chuyện này không?”
Diệp Húc không khỏi đánh cái rùng mình, vội vàng cách xa nàng ta ra một ít, cô gái này nhìn như đại tỷ tỷ hàng xóm dịu dàng săn sóc, mà thật sự lại là một kẻ cuồng giết người vui giận thất thường.
Hắn không để ý tới Ma La Dư nữa, mà là quan sát chặt chẽ cuộc chiến giữa Bảo Nguyên Đại Thiền sư và âm hồn Nhân hoàng, chỉ thấy một thời gian ngắn thôi đã khiến cho âm hồn Nhân hoàng và Bảo Nguyên Đại Thiền sư tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng. Âm hồn Nhân hoàng bị thương nặng hơn một ít, Phật quốc niết bàn sau đầu Bảo Nguyên Đại Thiền sư cùng với vô lượng Phật quang gây ra tổn thương cực lớn cho âm hồn.
Âm hồn Nhân hoàng tuy mạnh mẽ, nhưng bị Phật quang chiếu đến, tốc độ khôi phục dần chậm lại, thân thể bất tử bất diệt dần dần bị Bảo Nguyên Đại Thiền sư đánh vỡ. Tuy hắn có thể chết đi rồi sống lại, nhưng Bảo Nguyên Đại Thiền sư làm sao có thể cho hắn cơ hội để sống lại cơ chứ?
Nhưng Bảo Nguyên Đại Thiền sư cũng tiêu hao cực kỳ lớn, Cửu Chuyển Nguyên Công của lão tuy mạnh, tu vi tuy cao thâm, nhưng giao thủ với loại nhân vật mạnh mẽ như âm hồn Nhân hoàng vẫn khiến lão ta bị thương rất nặng.
Thân thể của lão lần lượt bị đánh nát, nguyên thần và Thiên Địa Pháp Tướng cũng lọt vào trọng thương, nhưng lão ta có thể trở thành sơn môn hộ pháp của Tiểu Quang Minh Thánh Địa chính là dựa vào chiến đấu, không để ý sống chết mà được!
Lão là một đường sát phạt, đánh ra uy danh hiển hách!
Lão từng giết chết không biết bao nhiêu đối thủ ngang cấp, thậm chí cả Đại Minh Tôn Vương của ma Vực cũng có mấy kẻ chết trong tay lão.
Ở trong Tiểu Quang Minh Thánh Địa, nếu luận thủ đoạn chiến đấu, mặc dù là người đứng đầu Tiểu Quang Minh Thánh Địa cũng thua kém lão ta không ít.
Chính là loại ý thức chiến đấu này đã khiến lão áp âm hồn Nhân hoàng một bậc.
Tuy nhiên, thực lực của âm hồn Nhân hoàng lại ngang với lão ta, Bảo Nguyên Đại Thiền sư muốn thắng được, tất phải trả một cái giá rất lớn mới có thể bắt được hắn.
Giờ phút này Bảo Nguyên Đại Thiền sư phi thường tức giận, nhiều cường giả Ma tộc và Nhân tộc cùng xuất hiện như vậy, vây xung quanh lão ta bốn phía, lấy tu vi kinh thiên động địa của lão sao lại không phát hiện?
“Âm mưu, đây chắc chắn là một âm mưu chuyên nhằm vào ta! Những kẻ này tất nhiên là nhằm vào ta mà đến, đôi gian phu dâm phụ kia đưa âm hồn Nhân hoàng tới, sau đó bọn chúng đợi cho ta cùng với âm hồn Nhân hoàng lưỡng bại câu thương, mới đi ra làm ngư ông thu lợi!”
Gương mặt Bảo Nguyên Đại Thiền sư âm trầm, ra tay lại càng thêm hung hiểm. Lão thân là sơn môn hộ pháp của Tiểu Quang Minh Thánh Địa, trải qua sát phạt đã thành một thế hệ kỳ tài, nếu không cũng không thể tu luyện môn tâm pháp Cửu Chuyển Nguyên Công khó tu như vậy đến cảnh giới hiện nay, những gì lão trải qua có thể gọi là truyền kỳ, có thể ca ngợi!
Tuy nhiên, chiến đấu cho tới bây giờ, tu vi lão càng lúc càng yếu, kim than cao độ càng ngày càng thấp, cũng may âm hồn Nhân hoàng cũng tiêu hao khá nhiều tu vi, thân hình vạn trượng dần dần ngâm nước.
Thân thể hai người thu nhỏ lại chỉ lớn tầm trăm trượng, lực công kích vẫn kinh thiên động địa, mạnh đến đáng sợ. Diệp Húc âm thầm tính toán, loại cường độ công kích này nếu mình chen thân vào trong đó, chỉ sợ vẫn khó có thể chống lại được một hai chiêu, sẽ bị đánh cho nát bét!
“Bảo Nguyên sắp thắng rồi, chuẩn bị ra tay!” Ma La Dư khẩn trương, khẽ nói.
Tinh quang trong mắt Diệp Húc lóe lên, lắc đầu nói: “Không cần, chờ một chút! Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn! Hiện giờ quần hùng vây quanh, nhìn xem cuối cùng ai mới là chim sẻ!
Hắn lấy Chiêu Hồn Phiên ra, tâm niệm khẽ động, chỉ thấy mặt phiên lay động, phía dưới chữ “Trảm” xuất hiện ba chữ “Hạ Tường Đường” to đầm đìa máu.
Ầm!
Bảo Nguyên Đại Thiền sư đột nhiên hạ một chưởng xuống, đánh nát cái đầu của âm hồn Nhân hoàng, lập tức vô tận Phật quang từ sau đầu trào ra, bao phủ lấy thân thể tổn hại của âm hồn Nhân hoàng. Bên trong Phật quang, từng vị đại phật từ trong Phật quốc niết bàn đi ra, vờn quanh âm hồn Nhân hoàng, định luyện hóa hắn thành tro!
“Luyện hóa một vị Nhân hoàng, Công Đức Vô Lượng của ta, Công Đức Kim Luân Luyện Bảo Diệu Quyết tất có thể nâng lên một tầm cao mới, tu luyện đến tầng thứ bảy, Đạo Đức Kim Luân!”
Bảo Nguyên Đại Thiền sư giống như lão tăng ngồi thiền, chuyên tâm luyện hóa âm hồn Nhân hoàng, trong lòng tính toán nói: “Chỉ cần tu thành Đạo Đức Kim Luân, thực lực của ta tất có thể tiến thêm một bước nữa, đem những tên dám tính toán đánh lén ta, giết chết tất cả!”
“Bảo Nguyên Đại Thiền sư, ngươi đã là đèn dầu sắp cạn, nên ngoan ngoãn chết đi!”
Vô số ngôi sao phá tan tầng sương mù dày đặc, gào thét kéo đến, từng tôn Tinh Đấu nguyên thần phóng lên cao, hóa thành Đại Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, bao lại Bảo Nguyên Đại Thiền sư, lại có một tòa Trụ Quang đại trận bay tới, rơi vào bên trong Tinh Dấu đại trận, lần lượt vận hành, đè vào giữa.
Cùng lúc đó, một cái chuyển luân cực lớn bay lên, hóa thành Lục Đạo Luân Hồi, phía trên luân hồi chính là một tòa Ma cung thật lớn, đúng là Ma Vực Thập Điện, Chuyển Luân Thần Vương Điện, trấn áp xuống Bảo Nguyên Đại Thiền sư!
Lại có một tòa Bình Đẳng Vương Thần Điện vút lên cao, rồi sau đó hơn mười món vu bảo Ma tộc phát ra từng trận rung động nhiếp lòng người, đè tới Bảo Nguyên Đại Thiền sư.
“Tà ma ngoại đạo, tất cả đều chết đi!” Bảo Nguyên Đại Thiền sư đột nhiên cười to, bất thình lình đứng dậy, chân to dậm một cái thật mạnh, chỉ thấy nơi bàn chân lão hạ xuống, Chu Thiên Tinh Đấu và Trụ Quang đại trận lập tức ngừng chuyển động. Lão lập tức đánh ra một quyền, đánh bay Chuyển Luân Vương Thần Điện và Bình Đẳng Vương Thần Điện, những vu bảo Ma tộc khác đều bị chấn cho rạn nứt, thậm chí vỡ nát!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Bảo Nguyên Đại Thiền sư mặc dù khổ chiến một trận với âm hồn Nhân hoàng, tu vi không còn dư thừa là bao, nhưng thực lực vẫn không thể đo lường như trước, một quyền liền đánh bay tất cả vu bảo của cường giả ma đạo, ma tộc, thậm chí đánh nát!
Những vu bảo đó, đa số là tam tương chi bảo, thậm chí hai đại bảo vật như Bình Đằng Vương Thần Điện và Chuyển Luân Vương Thần Điện lại là bất diệt chi bảo của Ma tộc, nhưng ở trước mặt lão ta lại như là đồ chơi của con nít, căn bản không thể làm lão bị thương chút xíu nào.
Mặc dù là Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận và Tinh Không Trụ Quang đại trận cũng bị lão ta dẫm nát dưới chân, dẫm cho trận pháp phải ngừng lại!
Thực lực của lão mạnh như vẫn ở trong trạng thái toàn thịnh, giơ tay nhấc chân liền có được sức mạnh to lớn có thể vùi thiên dập địa, làm cho người ta không thể theo kịp!
“Xem ra tu vi của Bảo Nguyên quả thật đã hao tổn rất nhiều!” Ánh mắt Ma La Dư tỏa sáng, cười khanh khách nói.
Diệp Húc gật đầu đồng ý. Hắn từng đối mặt với cường giả Tam Bất Diệt cảnh, biết rõ chỗ lợi hại của bọn họ. Lúc trước Hạ Trung Đường ở Phù Đồ thánh thành, chỉ dựa vào khí thế thôi đã trấn áp được Diệp Húc, nguyên thần lẫn thân thể đều bị vây khốn, tất cả vu bảo đều không thể sử dụng, thực lực của đại vu Tam Bất Diệt cảnh thật khó có thể tưởng tượng được.
Mà thực lực của Bảo Nguyên Đại Thiền sư còn trên cả Hạ Trung Đường, là cường giả đỉnh cao đã tu luyện đến Thiên Địa Pháp Tướng bất diệt, thân thể có thể sánh với Nhân hoàng.
Nếu lão ta ở trong trạng thái toàn thịnh, những vu bảo đánh tới lão ta kia, lão ta hoàn toàn không cần động thủ, chỉ cần quát to một tiếng liền có thể chấn vỡ tất cả vu bảo, thậm chí chủ nhân vu bảo cũng bị đánh chết!
Mà Bảo Nguyên Đại Thiền sư lại chỉ có thể chấn vỡ tam tương chi bảo, có thể thấy trận chiến giữa ông ta và âm hồn Nhân hoàng đã khiến lão hao tổn quá nhiều, chỉ sợ tu vi còn sót lại hiện giờ nhiều nhất có thể so với Tam Tương cảnh Thiên Tương kỳ đỉnh phong mà thôi!
Không chỉ như thế, có lẽ toàn thân Bảo Nguyên Đại Thiền sư bị trọng thương, nguyên thần và Thiên Địa Pháp Tướng đều bị tổn thương không nhỏ, hạn chế lão phát huy thực lực.
Hiện giờ, Bảo Nguyên Đại Thiền sư chỉ còn một chỗ dựa cuối cùng, đó chính là thân thể của lão. Lão tu luyện Cửu Chuyển Nguyên Công đến cảnh giới tầng thứ tám, Nguyên Công bát chuyển, có thể sánh với thân thể Nhân hoàng, thân thể lão chính là vu bảo mạnh nhất!
Diệp Húc có thể nghĩ đến điểm đó, những người khác cũng không phải kẻ ngu, rất nhanh cũng đã nghĩ đến chỗ mấu chốt.
“Bảo Nguyên Đại Thiền sư, vừa rồi tiểu chất chỉ thủ một chút, xem ra tu vi của ngài quả thật hao tổn rất lớn, nguyên thần và Thiên Địa Pháp Tướng đều bị thương nặng rồi!”
Thạch Tinh Hải cười ha ha, suất lĩnh đám cao thủ Tinh Cung xuất hiện, chỉ thấy đám cao thủ đó cùng quát to một tiếng, đều tự phóng Tinh Đấu nguyên thần lên, rơi vào trong Đại Chu Thiên tinh Đấu đại trận và Tinh Không Trụ Quang đại trận.
Những người này đều là thiên tài nổi tiếng của Chu Thiên Tinh Cung, tuy không có được ba trăm sáu mươi lăm Tinh Đấu nguyên thần như Thạch Tinh Hải, nhưng cũng có mấy người tu thành Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Nguyên Thần, những người khác đã có được hơn mười cái Tinh Đấu nguyên thần.
Nhất là bốn lão già mặc áo bào xám sau lưng Thạch Tinh Hải, địa vị thân phận hiển nhiên cao hơn đám người một bậc, phía lại lại xuất hiện ra những tôn Địa Tướng Tinh Đấu nguyên thần, pháp lực mênh mông cuồn cuộn, tuôn vào bên trong hai tòa đại trận.
Tam Tương cảnh có tất cả ba tầng cảnh giới lớn, Pháp Tương kỳ, Địa Tương kỳ, Thiên Tương kỳ. Bốn lão già mặc áo bào xám này hiển nhiên là cường giả Địa Tương kỳ, sau khi tu luyện Đại Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Điển xong, tu vi của bọn họ cao cường còn không kém trùm Thiên Cùng kỳ là bao!
Chu Thiên Tinh Cung thân là một trong tam cung ma đạo, đệ tử đông đúc, so với bất cứ một môn phái bên trong lục phái đều khổng lồ hơn, tu vi đệ tử cũng cực xuất chúng, cao thủ xuất hiện lớp lớp!
Tinh đấu nguyên thần cà Địa Tướng nguyên thần của những người này cùng thúc dục hai tòa đại trận, lập tức phá tan uy phong của một cước của Bảo Nguyên Đại Thiền sư, đại trận ù ù vận chuyển, chỉ thấy kim thân của Bảo Nguyên Đại Thiền sư nhanh chóng ngâm nước, làn da khô quắt lại, nếp nhăn mọc lên, trong chớp mắt dường như già hơn hẳn mười tuổi!
Lập tức ba trăm sáu mươi lăm tòa Tinh Đấu cuồn cuộn khởi động, nghiền đè đến, chỉ thấy từng tòa Tinh Đấu hòa thành khôn cùng tinh lực, như thủy ngân chảy xuống, lập tức tinh lực ngưng tụ, hóa thành những lá cờ lớn, những tôn Ma thần đi ra từ trong đó. Những thần ma này hình dạng kỳ lạ, có dữ tợn hung ác, có hình dung tuấn mỹ, nam nữ già trẻ, cái gì cũng có.
Đây là Chu Thiên Tinh Quân do Đại Chu Thiên Tinh Đấu trận đồ biến hóa ra, thứ trong truyền thuyết nắm giữ Chu Thiên Tinh Đấu!
Ba trăm sáu mươi lăm vị Chu Thiên Tinh Quân khí thế khác biệt, tạo thành đại trận, đem không gian xung quanh Bảo Nguyên Đại Thiền sư mở ra một mảng vũ trụ tinh không rộng lớn vô biên, nhốt Bảo Nguyên Đại Thiền sư bên trong đó, khiến lão không thể bỏ chạy được.
Chỉ thấy ba trăm sáu mươi lăm vị Chu Thiên Tinh Quân quay xung quanh chém giết tới kim thân khổng lồ của Bảo Nguyên Đại Thiền sư, lực công kích mạnh đủ để phá tan thân thể Nhân hoàng, tạo thành thương tổn cho Bảo Nguyên Đại Thiền sư!
Mà dưới chân Bảo Nguyên Đại Thiền sư lại có một tinh hệ giống như ngân hà, hàng tỉ vạn tinh sa chảy đi, mang theo thọ nguyên của lão!
Đây là hai đại trận pháp nguy hiểm nhất của Chu Thiên Tinh Cung. Lần này cao thủ Tinh Cung hợp lực thúc dục, mặc dù là Bảo Nguyên Đại Thiền sư cũng ở trong nháy mắt bị thiệt lớn, bị vô số Chu Thiên Tinh Quân đánh lên kim thân, cuồn cuộn tinh lực xâm chiếm thân thể lão, một đường phá hư, làm hỏng kim thân lão, khiến kim thân của lão suy bại.
Đồng thời, Tinh Không Trụ Quang đại trận cũng được thúc dục, vài giây qua đã mang đi hơn trăm năm thọ nguyên của lão!
“Lưỡng đại tuyệt sát trận của Chu Thiên Tinh Cung, cũng thường thôi! Con trai của Tinh đế, ngươi cũng dám ra tay với ta? Đổi lại làm cha ngươi thì còn được!”
Phật quốc niết bàn sau đầu Bảo Nguyên Đại Thiền sư đột nhiên bành trướng dữ dội, cưỡng ép tạo ra một mảng Phật quốc niết bàn rộng lớn bên trong vũ trụ tinh không của Đại Chu Thiên Tinh Đấu đại trận.
Vô cùng vô tận Phật quang bắn ra, nồng đậm như canh, trấn áp Tinh Không Trụ Quang đại trận, khiến tòa đại trần này ngừng chuyển động!
Tiếp theo vô số Phật đà tụng to Phật pháp, nhao nhao cả lên, từ trong Phật quốc niết bàn bay ra, đón lấy ba trăm sáu mươi lăm Chu Thiên Tinh Quân!
Lão ta lúc này ngừng trấn áp âm hồn Nhân hoàng, pháp lực lập tức tăng vọt, đột phát Tam Tương cảnh Thiên Tương kỳ, tu vi ít nhất có thể sánh ngang thân thể bất diệt của cường giả!
“Phá cho ta!”
Bảo Nguyên Đại Thiền sư quát lớn, một quyền đánh ra, trong chớp mắt đánh ra ba trăm sáu mươi lăm quyền, đánh tan hết tất cả Chu Thiên Tinh Quân!
Đám người Thạch Tinh Hải đều thổ huyết, thậm chỉ cả bốn lão già mặc áo bào xám kia cũng bị chấn cho trọng thương, bị lão ta chấn vỡ Đại Chu Thiên Tinh Đấu đại trận và Tinh Không Trụ Quang đại trận!
Bảo Nguyên Đại Thiền sư phá trận mà ra, cũng tiêu hao cực kỳ lớn, đang định đại khai sát giới, đột nhiên thấy một vòng chuyển luân hạ xuống, thu lão ta vào trong đó.
“Chuyển Luân Thánh Pháp! Lục Đạo Luân Hồi, Súc Sinh đạo!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương và đám cường giả Ma tộc liên thủ, đồng loại đánh lên Chuyển Luân Vương Thần Điện, thúc dục cái chuyển luân cực lớn này, những dòng ma khí quỷ dị tuôn vào bên trong thân thể Bảo Nguyên Đại Thiền sư, chỉ thấy vô số cái lông đen bóng chui ra khỏi Bảo Nguyên Đại Thiền sư, miệng càng lúc càng dài, răng nanh mọc da, làn da bành trướng, trong chớp mắt từ một vị kim thân Phật đà khô gầy như trúc lại hóa thành một con lợn rừng vừa béo lại vừa đen!
Chuyển Luân Thánh Pháp của Chuyển Luân Vương Thần Điện, có được uy năng quỷ thần khó lường, phối hợp thêm món bất diệt chi bảo kỳ lạ của Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, lại có thể đánh Bảo Nguyên Đại Thiền sư vào trong Súc Sinh đạo, trực tiếp thay đổi kết cấu thân thể của ông ta, cưỡng ép biến ông ta thành một con lợn!
“Bảo Nguyên, không người nào có thể giết ngươi, nhưng Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương ta lại có thể!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương cười ha ha, cùng với cường giả hoàng tộc y đồng loạt ra tay, đánh tới con lợn rừng đen Bảo Nguyên Đại Thiền sư, cười lạnh nói: “Chuyển Luân Vương Thần Điện của ta chính là bất diệt chi bảo, đánh lão ta vào trong Súc Sinh đạo, phá hỏng kim thân của lão, đánh cho ta, đánh chết lão!”
Vô số công kích rơi lên người Bảo Nguyên Đại Thiền sư, công kích của những kẻ này vốn không thể đánh thương Bảo Nguyên Đại Thiền sư một chút nào, nhưng lúc này kim thân của lão đã bị phá, thân thể lập tức bị đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương đánh nát!
“Không ngờ thế gian còn có loại vu bảo quỷ dị như thế này?”
Sắc mặt Diệp Húc không khỏi kịch biến. Uy năng của Chuyển Luân Vương Thần Điện thật sự khiến hắn run sợ, món vu bảo này có thể thay đổi thân thể người khác, đánh nhốt người ta vào trong lục đạo, loại công dụng này có thể nói là nghịch thiên, làm cho người ta khó lòng phòng bị được!
Sắc mặt Ma La Dư cũng ngưng trọng hiếm thấy, nhẹ nhàng vuốt ve ma đao, cười lạnh nói: “Tòa Chuyển Luân Vương Thần Điện trong tay tên Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương này chỉ là thứ phỏng chế, Chuyển Luân Vương Thần Điện chân chính nằm ở trong tay Chuyển Luân Đại Thánh Vương. Tòa thần điện đó chính là cấm bảo, ngay cả cha ta cũng phải kiêng kỵ vài phần.”
“Tặc tử ma tộc, cũng dám ám toán ta! Chết! Chết! Chết!”
Bảo Nguyên Đại Thiền sư biến thành lợn rừng bị đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương đánh cho dập nát, chỉ còn lại Thiên Địa Pháp Tướng, chỉ thấy vị Thiên Địa Pháp Tướng này giống như cổ phật, đột nhiên đánh ra một quyền, đánh bay Chuyển Luân Vương Thần Điện, đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương đều hộc máu ra!
Thân thể Bảo Nguyên Đại Thiền sư nhanh chóng phục hồi như cũ, vô số cơ bắp xương cốt tái sinh. Lão ta là nhân vật Tam Bất Diệt cảnh đỉnh phong, thân thể bất diệt, nguyên thần bất diệt, Thiên Địa Pháp Tướng bất diệt, dù là loại vu bảo quỷ dị Chuyển Luân Vương Thần Điện này phá hủy thân thể lão, cũng không thể xóa bỏ lão!
Răng rắc!
Bảo Nguyên Đại Thiền sư giơ một tay ra, nắm lấy cổ một gã hoàng tộc Hầu la, bàn tay phát lực, chỉ thấy thân thể tên cường giả hoàng tộc Hầu La kia đột nhiên bành trướng lên như bị thổi phồng, bất ngờ nổ bùm một tiếng, nổ tung ngay tại chỗ, hóa thành một đám sương máu, chính là bị Bảo Nguyên Đại Thiền sư một tay bóp vỡ, thậm chí nguyên thần cũng vỡ nát!
Tay kia của lão bổ tới phía trước, bổ ra một tên hoàng tộc khác, đằng đằng sát khí.
“Hôm nay, tất cả kẻ đánh lén Phật gia đều phải chết ở chỗ này!”
Bảo Nguyên Đại Thiền sư giống như một vị Minh Vương phẫn nộ đi ra khỏi tượng thần trong chùa miếu, sát khí thậm chí còn nặng hơn cả sát khí trong biển Oan Hồn, không hổ là sơn môn hộ pháp của Tiểu Quang Minh Thánh Địa, được xưng là nhân vật có sức chiến đấu đệ nhất!
Lão dũng mãnh như thế đãn khiến cho rất nhiều cao thủ nấp trong chỗ tối không dám lộ ra, e sợ bị lão tăng này đánh chết, Bình Đẳng Thái tử thậm chí còn không nói lời nào, lặng lẽ ẩn nấp, biến mất không thấy.
Mà vào lúc này, âm hồn vị Nhân hoàng kia không còn bị Bảo Nguyên trấn áp nữa, cũng đại khai sát giới, giết hại đám người vây công.
Bảo Nguyên Đại Thiền sư cười ha ha, một tay bắt lấy một gã cường giả Tinh Cung, xé thành hai nửa: “Không ai có thể đánh lén Phật gia mà còn có thể bỏ chạy!”
“Thật không?”
Lúc này, một tiếng cười già nua vang lên, Hạ Tường Đường đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Bảo Nguyên Đại Thiền sư, một chưởng ấn xuống giữa đầu Bảo Nguyên Đại Thiền sư, chỉ thấy người khổng lồ kim thân trăm trượng này đột nhiên rầm một tiếng vỡ nát, máu thịt bay tứ tung, thậm chí Thiên Địa Pháp Tướng của lão trong nháy mắt cũng bị thương nặng!
“Bảo Nguyên, hôm nay ta chẳng những đánh lén ngươi, thậm chí còn muốn đem ngươi tên hộ pháp sơn môn này sinh sôi luyện hóa!”
Một chưởng của Hạ Tường Đường đánh nát kim thân của Bảo Nguyên, đánh lén đắc thủ, không khỏi cười ha ha, sau lưng hiện ra Thiên Địa Pháp Tướng và cửu đỉnh, chỉ thấy cửu đỉnh hợp nhất, Thiên Địa Pháp Tướng của hắn ôm lấy cửu đỉnh, thi triển Cửu đỉnh trấn Thần Châu, chụp xuống Bảo Nguyên Đại Thiền sư và Thiên Địa Pháp Tướng của lão, định thu lão vào trong đỉnh để luyện hóa!
“Cô bé, đến lúc chúng ta động thủ rồi!” Thần quang trong mắt Diệp Húc bắn ra, đột nhiên vươn thân nhảy lên, tế lên Chiêu Hồn Phiên, cười to nói.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden