Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #91  
Old 01-08-2008, 05:21 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 91

ÂN ÂN OÃN OÃN




Châu- bá- Thông cất tiếng cÆ°á»i hi hi và suy nghÄ© : VôTrung Sanh Hữu là tên 1 chiêu chưởng ? Äã kỳ quặc lại thú vị. Gã tiểu tá»­ này nghÄ© ra được thiệt là giá»i hÆ¡n taÕ

Lại thấy Dương- Qua cánh tay buông thõng xống, không có vẻ gì đang sử dụng 1 chiêu số hữu danh cả

Châu- bá- Thông tung ra chưởng lá»±c sắp chạm vào da, chỉ cách 1 tấc thôi, Ä‘á»™t nhiên DÆ°Æ¡ng- Qua tay chân giao Ä‘á»™ng, tay tả tung ra chưởng, tay áo hữu phất ra gió, chân, gối, vai, bụng, lÆ°ng Ä‘á»u chuyển Ä‘á»ng 1 lượt nhÆ°ng chẳng đủ để làm tổn thÆ°Æ¡ng địch

Châu- bá- Thông tuy sớm đỠphòng vì liệu chàng có những chiêu tuyệt diệu ông không liệu được kẻ địch đã dùng toàn thân công kích. Trong khoảng yên lặng này, 10 chiêu chưởng của Dương- Qua bay tua tủa đến, và chàng kêu to :

- Vô Trung Sanh Hữ u là chiêu này

Kỳ thật có 1 chiêu mà nó biến ra 1 lượt mÆ°á»i mấy thế. Châu- bá- Thông là 1 ngÆ°á»i võ há»c cao thâm còn bị chiêu số VôTrung Sanh Hữu làm náo loạn cả chân tay. May là chàng chẳng cá»­ Ä‘á»™ng gì cả, nếu chàng Ä‘Æ°a ra 1 chiêu kia nữa, và dùng hết toàn lá»±c thì chiêu chưởng thứ hai này không rõ lợi hại là dÆ°á»ng nào. Thá»±c là khó chống lại cho được.

Quách TÆ°á»ng thấy Châu- bá- Thông tay chân đánh đá trông rất buồn cÆ°á»i nên gá»i to :

- Châu lão tiá»n bối ! 2 tay ông chống không đủ sao mà còn dùng thêm má»™t tay thứ ba nữa ?

Thá»±c ra Châu- bá- Thông cÅ©ng không ngá» mình luống cuống và trở nên nhÆ° thế, nên há»i lại :

- Tiểu muá»™i tá»­, ngÆ°á»i ta bảo dùng má»™t lượt ba tay là làm sao ?

Dương- Qua thấy Lão Ngoan đồng đưa ra một lượt hai luồng chưởng để hóa giải chưởng pháp của mình mà không có 1 hơi gió thoảng nào đụng vào đầu chân lông của ông ta làm chàng thán phục vô ngần và ho âto :

- Bây giỠtôi đưa ra 1 chiêu vô cùng tệ hại là Trì nê đái thủy (Bốc bùn vốc nước)!

Châu- bá- Thông và Quách TÆ°á»ng nghe nói đến tên chiêu thức bật cÆ°á»i Cả hai kêu lên :

- Tên nghe hay quá !

Dương- Qua nói :

- Hãy khoan khen tốt ! Hãy xem chiêu số của nó !

Cánh tay áo dao động như áng mây gặp bão phất phơ bay vùn vụt, như mang nước đổ đầu gánh, tay tả đưa ra 1 chưởng ác liệt, cấu vào tựa hồ như bốc lên cả ngàn cân đất bùn liệng lên

Châu- bá- Thông có nghe 1 việc là trong 10 năm vá» trÆ°á»›c, sÆ° huynh của ông là VÆ°Æ¡ng Trùng DÆ°Æ¡ng kể lại : Hoàng dược sÆ° chúa đảo Äào Hoa có luyện được nhất lá»™ NgÅ© hành chưởng, trong chưởng lá»±c chứa đủ cả ngÅ© hành.

Bá»y giá» tay hữu của DÆ°Æ¡ng- Qua phất ra Ûtượng là Bắc phÆ°Æ¡ng, quý thủy. Tay hữu không Ä‘á»ng gá»i là Mậu thổ Trung Æ°Æ¡ng, nhẹ nhàng và mạnh bạo

Tay tả ông sá»­ dụng 1 chiêu trong Không Minh Chưởng, tay hữu sá»­ dụng 1 chiêu "Äại Phục Ma chưởng" lấy khinh linh mà chống khinh linh, lấy thâm hậu mà đỡ thâm hậu. Hai ngÆ°á»i cất tiếng hò hét và má»—i ngÆ°á»i lại lui ra vài bÆ°á»›c. Bốn chưởng giao nhau má»™t già má»™t trẻ, cả 2 Ä‘á»u khen thầm và phục lẫn nhau.

Dương- Qua nói thêm ;

- Từ lúc ta luyện ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng đến nay được Ä‘Æ°a ra sá»­ dụng vá»›i ông lão tối cÆ°á»ng địch. Nếu không thắng ông ta thì thá»±c vô vị hết sức. Nếu muốn phần thắng phục thì phải dùng hết ná»™i lá»±c thanh tán. NhÆ° vậy thì ngÆ°á»i chết, ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng. Nhá»› lại nghÄ©a phụ Âu DÆ°Æ¡ng Phong thí võ vá»›i Hồng Thất Công, hăng say đến ná»—i cả hai Ä‘á»u chết thì khổ biết nhÆ°á»ng nào. Ta hãy lấy đó làm gÆ°Æ¡ng.

Do đó, chàng tiêu tan hết vẻ cuồng ngạo, cúi đầu và nói :

- Châu lão tiá»n bối ! Bá»™i phục, bá»™i phục ! Vãn bối chịu thua rồi

Chàng quay đầu sang bảo Quách TÆ°á»ng rằng :

- Tiểu muá»™i tá»­ ! Châu lão tiá»n bối bảo ta chẳng Ä‘á»™ng nữa, vậy chúng ta vá» Ä‘i thôi !

Châu- bá- Thông hoảng kinh kêu to ;

- Chậm lại ! Dừng lại ! NgÆ°Æ¡i nói má»™t trong mÆ°á»i bảy chiêu số là thế nào ? Còn 13 chiêu nữa ngÆ°Æ¡i chÆ°a thi thố mà vá»™i Ä‘i đâu ?

Dương- Qua nói :

- Tôi nghĩ vo âoán vô cừu, hà tất phải làm tổn thương đến tính mạng. Vãn bối xin chịu thua ! Xin thua !

Châu- bá- Thông hai tay Ä‘iá»u Ä‘á»™ng, nói :

- Chẳng được ! Chẳng được ! NgÆ°Æ¡i đâu có thua ! Ta đây má»›i kém cá»i. NgÆ°Æ¡i muốn rá»i khá»i Bá Hoa Cốc khi nào ngÆ°Æ¡i chịu sá»­ dụng xong 17 Ä‘Æ°á»ng chưởng pháp ta má»›i cho Ä‘i.

Nguyên Châu- bá- Thông nghe DÆ°Æ¡ng- Qua nói đến 4 chưởng pháp và Ä‘Æ°a ra nào là Tâm Kinh Nhục Äả o, Phi Nhân ữu Thiên, VôTrung Sanh Hữu, Trì NêÄái Thủy, tên có nó nghe rất lý thú, chiêu số Ä‘Æ°a ra sá»­ dụng lại càng kỳ lạhÆ¡n. Dù cho kẻ thÆ°á»ng cÅ©ng muốn há»c để há»™ thân, huống gì Châu- báThông là 1 ngÆ°á»i háo võ, lại là 1 kẻ háo kỳ. Nếu chẳng nghe được hết là ông không bằng lòng.

DÆ°Æ¡ng- Qua thấy ông nói vậy liá»n đáp :

- ý da ! Thật là buồn cÆ°á»i. Tôi đã xin ông chẳng Ä‘á»™ng thủ, hay ông bảo tôi dừng tay. NhÆ° vậy vừa chạy vừa vá»— tay cÅ©ng chẳng sao. Bây giỠông muốn lÆ°u khách lại nữa ữ?

Châu- bá- Thông tỠvẻ cầu khẩn, nói :

- NgÆ°Æ¡i rất tốt. NgÆ°Æ¡i còn giữ lại 13 chiêu số để làm gì ? Ta xin ngÆ°Æ¡i vui lòng phát thiện tâm làm 1 việc tốt đẹp là làm Æ¡n giảng giải cho ta nghe nốt. NgÆ°Æ¡i có muốn há»c công phu nào của ta, ta sẽ trút túi mà dạy hết cho ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i nghÄ© sao ?

DÆ°Æ¡ng- Qua nhÆ° sá»±c tỉnh, liá»n nói :

- Ông muốn há»c qua chưởng pháp của tôi chẳng khó khăn tí nào. Tôi cÅ©ng không muốn há»c lại võ công của ông làm chi, mà chỉ muốn ông theo tôi, chỉ 1 lần thôi, đến gặp bà Anh Cô.

Châu- bá- Thông nhăn mày nhíu mặt nói :

- Thế này cũng như ngươi giết ta. Ta chẳng bao giỠgặp bà này.

DÆ°Æ¡ng- Qua liá»n sá»­a bá»™ mặt và nói to :

- Nếu như thế vãn bối xin cáo từ!

Châu- bá- Thông vÆ°Æ¡n 2 tay há»m bủa ra song chưởng, tung mình đứng cản Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và nói :

- Hảo huynh đệ, ngươi hãy thi triển một chiêu đi !

Dương- Qua tung ra 1 chưởng lấy theo môn phái Toàn Chân và Cửu Âm Chân Kinh mà cự địch.

Cá»­u Âm Chân Kinh là ná»n võ há»c tổng quát trong thiên hạ, gồm những thế võ chân chính rất rá»™ng lá»›n.

Dương- Qua lấy kình lực ra 1 chiêu, bất luận Lão Ngoan đồng sử dụng thế võ nào cũng không hạ nổi Dương- Qua.

DÆ°Æ¡ng- Qua muốn đánh lại Châu- bá- Thông là má»™t Ä‘iá»u rất khó, mà Lão Ngoan đồng cÅ©ng không biết làm sao để hạ được DÆ°Æ¡ng- Qua. Ví nhÆ° Châu bá- Thông có giả ý bạc nhược, hay ra những chiêu số tầm thÆ°á»ng dá»a chàng, trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng không hÆ¡n được

Vá»›i 1 chiêu thế má»›i là ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng thá»±c vô địch, kế đó là Tâm Kinh Nhục Äả o, Phi Nhân ữu Thiên, Vô rung Sanh Hữu cốt hết là Trì Nê Äái Thủy, 4 chiêu lần lượt Ä‘ua nhau biến hóa, Ä‘Æ°a ra vôsố kình phong ào ạt, cho nên Châu- bá- Thông khó mà chống trả.

Hai bên khích đấu vá»›i nhau trên cả tiếng đồng hồ. Châu- bá- Thông tuổi tác già nua, khí lá»±c suy kiệt, dần dần ná»™i lá»±c sút kém hÆ¡n lúc đầu. Ông nghÄ© mãi nếu áp bức DÆ°Æ¡ng- Qua sá»­ dụng ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng thì cÅ©ng khó chống trả nổi nên ông thu nhanh tay vá», thân hình nghiêng ra phía sau lùi lại hÆ¡n 5 bÆ°á»›c, bảo to :

- Thôi, thôi ! Xong rồi ! Ta sẽ hÆ°á»›ng vào ngÆ°Æ¡i dập đầu 8 cái và gá»i ngÆ°Æ¡i là thầy. NgÆ°Æ¡i có đồng ý chỉ cho ta há»c không ?

DÆ°Æ¡ng- Qua nghe ông nói cÆ°á»i thầm và nghÄ© thầm trên Ä‘á»i này thá»±c rất ít ngÆ°á»i háo võ và chiá»u ngÆ°á»i nhÆ° thế, nên chàng nói :

- Tôi không dám rồi. ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng gồm có 13 chiêu danh mục, để tôi nói rõ cho ông nghe.

Châu- bá- Thông cả mừng kêu lên :

- Hảo huynh đệ !

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äại ca ! Ông ta đã không chịu Ä‘i vá»›i đại ca, thì đại ca chỉ dẫn làm gì ?

DÆ°Æ¡ng- Qua đã rõ Lão Ngoan đồng là má»™t ngÆ°á»i si võ nhÆ° si tình, lão nghe má»™t trong mÆ°á»i ba danh mục, dầu cho ai có nói gì cÅ©ng mặc, miá»…n sao ông há»c được thì thôi. Cho nên DÆ°Æ¡ng- Qua mỉm cÆ°á»i và nói :

- Nói cho nghe một danh mục thôi, mà không cần phải biểu diễn .

Châu- bá- Thông mừng quá nói :

- Phải đó ! Ta muốn nghe sự diễn biến của danh mục ra sao. Nói đi !

DÆ°Æ¡ng- Qua liá»n ngồi xuống phiến đá dÆ°á»›i gốc cây và nói :

- Châu huynh hãy nghe đâu : ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng là má»™t trong mÆ°á»i ba chiêu số, mà những chiêu số này có tên khác nhau, kêu là : Mạc danh kỳ diệu, nhược hữu sÆ¡ thất, Äảo hành nghịch thi, Cảnh hóa tao dưỡng, Lá»±c bất tòng tâm, Hành thể tẩu nhục, Dụng nhân tá»± ữu và Văn bất đối Ä‘á», lần lượt kể ra 13 danh mục

Quách TÆ°á»ng nghe xong ôm bụng cÆ°á»i ngặt nghẽo còn Lão Ngoan đồng thì lẩm bẩm Ä‘á»c nhÆ° há»c ôn.

DÆ°Æ¡ng- Qua nói xong 13 chiêu, Lão Ngoan đồng nhÆ° ngây nh dại, cách má»™t lúc lâu ông má»›i há»i :

- Thí dụ như chiêu số Diện Vô Nhan Sắc phải làm thể nào để khắc địch thủ thắng ?

DÆ°Æ¡ng- Qua liá»n nói :

- Tuy có 1 chiêu thôi, kỳ thật nó biến hóa Ä‘a Ä‘oan. Tại sao gá»i là Diện Vô Nhan Sắc mà đặt tên 1 chiêu số ? Vì nó thế này : vẻ mặt con ngÆ°á»i hỉ, ná»™, ái, ố, dục, các trạng thái này thÆ°á»ng hiện lên trên gÆ°Æ¡ng mặt, do đó địch nhân theo dõi sá»± biến chuyển của sắc mặt mà dò xét được.

Diện VôNhan Sắc thì các trạng thái này chẳng thể hiện, đồng thá»i cÅ©ng kiá»m chế được tâm thần, vẻ mặt ta muốn vui kẻ địch phải vui theo, mặt ta buồn kẻ địch phải buồn theo, do đó kẻ địch phải nghe theo mệnh lệnh của ta.

Äấy là phÆ°Æ¡ng pháp vô danh, vô ảnh mà thắng địch. Lúc này chỉ cất tiếng hú dài cÅ©ng đủ trấn áp kẻ địch, dù cho kẻ này cao diệu đến đâu cÅ©ng phải lảo đảo.

Châu- bá- Thông cÆ°á»i há»nh hệch bảo :

- á à ! Ngươi đã lấy theo Nhiếp hồn đại pháp của pho Cửu Âm Chân Kinh mà chế hóa ra à ?

Dương- Qua nói :

- Äúng thế !

Châu- bá- Thông nói :

- Còn nhÆ° chiêu số Äảo hành nghịch thi là sao ?

Äá»™t nhiên thấy DÆ°Æ¡ng- Qua ngồi xổm xuống, cúi đầu chống dÆ°á»›i đất và giÆ¡ hai tay lên trá»i, đảo qua lá»™n lại mấy vòng, xung quanh mình tá»a ra không biết bao nhiêu chưởng lá»±c, và chàng trả lá»i :

- Äảo hành Nghịch Thi gồm có ba mÆ°Æ¡i bảy thế biến hóa. Äây là má»™t thế biến của nó.

Châu- bá- Thông gật đầu lia lịa và nói :

- Äúng rồi ! Ta biết rồi ! Có phải ngÆ°Æ¡i nhái theo môn võ kỳ ảo của g Âu- dÆ°Æ¡ng Phong không ?

DÆ°Æ¡ng- Qua đứng ngÆ°á»i ngay thẳng và nói :

- Không, không phải ! Chẳng qua là chưởng pháp của tôi, nghịch trung hữu chánh lấy chánh mà hiệp với nghịch. Cứ theo thế mà tuần tự, chẳng phải tôi nói tự chuyên đâu.

Châu- bá- Thông cúi đầu suy nghÄ© trong chốc lát mà cÅ©ng không hiểu lý do sao cả, nên há»i :

- Như vậy là sao ?

Dương- Qua nói :

- Công việc này không thể nói cho ngÆ°á»i ngoài nghe.

Châu- bá- Thông buá»™t miệng hừm má»™t tiếng, không há»i han gì nữa. Ông biết nếu há»i nhiá»u thì DÆ°Æ¡ng- Qua lại không chịu nói thêm nữa.

Quách TÆ°á»ng ở bên ngoài nhìn vào, thấy Châu- bá- Thông áp tay tÆ° lá»±, thần sắc có vẻ khẩn cấp và khủng hoảng, nên lòng nàng trở nên thÆ°Æ¡ng hại, chạy đến bên ông nói :

- Châu lão gia tá»­ ! Có chuyện gì quan trá»ng lắm sao mà ông chẳng bằng lòng gặp bà Anh Cô? Tôi có má»™t giải pháp giúp ông, cầu được đại ca chỉ cho ông ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng pháp, ông chịu hay không ?

Châu- bá- Thông chép miệng thở dài nói :

- Cũng vì trong lúc thiếu niên ta làm chuyện hàm hồ, nếu nói ra sự thật thì rất khó nghe !

Quách TÆ°á»ng há»i phăng tá»›i :

- Châu lão tiá»n bối ! Ông sïợ ai mà chẳng dám nói ? Ông cứ nói ra Ä‘i chúng tôi sẽ giấu mãi trong tâm can. Tôi cÅ©ng sẽ nói cho ông nghe, vì tôi cÅ©ng có 1 chuyện lá»—i lầm, cha mẹ tôi há»i đến, tôi tình thật nói ngay, lại bị cha mẹ trách mắng cho 1 trận là xong. Tuy câu chuyện chìm trong quá khứ nhÆ°ng bản thân tôi vẫn hứa, và tá»± nhá»› mãi sá»± lá»—i lầm. Có 1 lần nữa tôi lén ra ngoài chÆ¡i, cha mẹ tôi bá» qua mà tôi vẫn nhá»› mãi !

Châu- bá- Thông nhìn thấy nàng có vẻ chân thật, không gian dối, lại nhìn sang Dương- Qua nói :

- Thôi được, ta sẽ kể chuyên lá»—i lầm trong lúc thiếu niên cho 2 ngÆ°á»i nghe ! NhÆ°ng cấm các ngÆ°Æ¡i không được cÆ°á»i !

Quách TÆ°á»ng há»i :

- Ai dám cÆ°á»i ông sao ?

Nàng nói xong, vẻ mặt tỠra thân mật với Lão Ngoan đồng lắm, và nói :

- Ông lại muốn nói câu chuyện của ngÆ°á»i khác mà chẳng dám nói chuyện của mình, vậy tôi xin kể trÆ°á»›c, câu chuyện lá»—i lầm do tôi gây ra rồi ông sẽ kể sau nghe.

Châu- bá- Thông nhìn nàng này có vẻ mặt nho nhã , diện mạo còn thÆ¡ ấu nên cả cÆ°á»i nói :

- Ngươi cũng có biết 1 câu chuyện lỗi lầm hay sao ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Tự nhiên ! Ông sợ tôi không biết hay sao ?

Châu- bá- Thông nói :

- Vậy ngươi hãy kể một chuyện cho ta nghe thử xem

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äừng bảo là 1 chuyện mà kể liên tiếp đến chín, mÆ°á»i chuyện cÅ©ng có. Có má»™t tên lính gác ở cá»­a thành đã ngủ quên. Gia gia truyá»n bắt gã , chặt đầu để thị chúng. Tôi thâý vậy xót thÆ°Æ¡ng, nên Ä‘ang đêm lén vào ngục thả hắn ra. Äấy là 1 câu chuyện lá»—i lầm của tôi. Gia gia hay được sai quân gá»i tôi đến. Ông nổi giận sai lính căng ná»c đánh tôi má»™t trận.

Lại có 1 câu chuyện nữa : - Có má»™t cô con gái nhà cùng khổ, cứ theo nhìn mai cây trâm vàng của mẹ tôi, tá» vẻ thèm thuồng khao khát. Tôi bèn ăn cắp của mẹ tôi Ä‘em cho nó, làm mẹ tôi Ä‘i tá»›i Ä‘i lui tìm hoài chẳng được, tôi cố bịt miệng cÆ°á»i mà không chỉ, và cÅ©ng chẳng dám nói ra. Sau này trong lúc vui miệng tôi nói ra, gặp lúc mẹ tôi Ä‘i vắng, chị của tôi liá»n đến dá»a nạt cô gái cùng khổ đòi vá».

Châu- bá- Thông nói :

- Những việc ngươi nói chẳng ra gì cả.

Äoạn ông chép miệng thở dài và nói :

- Câu chuyện của ta nói ra đây chỉ là lần đầu tiên nói cho kẻ lạ: Có má»™t ngày ná» ta theo sÆ° huynh của ta là VÆ°Æ¡ng Trùng DÆ°Æ¡ng đến nÆ°á»›c Äại lý để bái kiến hoàng đế nÆ°á»›c này là Äoàn Hoàng gia. Bà LÆ°u Quý phi cứ theo ta há»c võ nghệ. Lúc gần nhau ta và bà ấy má»›i tạo ra 1 sá»± lá»—i lầm. Äoàn Hoàng gia tức giận bá» ngôi xuất gia tu hành làm tăng sÄ©.

Ông kể rõ ràng rành mạch cho DÆ°Æ¡ng- Qua và Quách TÆ°á»ng nghe. Quách TÆ°á»ng nghe Châu- bá- Thông kể xong, nàng Ä‘Æ°a mắt thấy vẻ mặt ông đượm màu ủ dá»™t, bèn cúi đầu nghÄ© ngợi trong giây lát, Ä‘oạn há»i :

- Trừ LÆ°u quý phi ra, Äoàn Hoàng gia còn bao nhiêu bà thứ phi nữa ?

Châu- bá- Thông nói :

- Lão tuy không giống Hoàng đế của nhà Tống, sau cung có ba ngàn thế nữ, lại còn sáu viện, ba cung, lão chỉ có 13 hậu phi luôn cả tam cung lục viện.

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äoàn Hoàng gia có 10 vị cung phi, mà ông không có 1 vị phu nhân nào, đáng lẽ vì tình bạn hữu, Äoàn Hoàng gia phải tặng bà LÆ°u quý phi cho ông má»›i phải.

DÆ°Æ¡ng- Qua ngó vào Quách TÆ°á»ng và nói thầm :

- Côbé này chẳng nói theo lá»… phép của thế tục, dùng lá»i nói rất hợp ý ta.

Châu- bá- Thông nói :

- Lúc bấy giá» lão có nói lá»i ấy, nhÆ°ng bà LÆ°u quý phi rất giàu tá»± ái không chịu. Hoàng đế sau lại bá» ngai vàng Ä‘i làm hòa thượng, ta thấy ta còn thua lão rất xa.

Dương- Qua chép miệng nói :

- Nhất-đăng đại sư sở dĩ đi tu là vì so sánh chẳng bằng ông, chứ không phải ông không bằ ng lão. Tuy ông nói ra mà ông vẫn ch ưa biết!

Châu- bá- Thông lấy làm kỳ quặc, há»i :

- Tại sao ! Tại sao ! Lão không bằng ta ?

Dương- Qua nói :

- Chỉ vì có ngÆ°á»i giết chết con của ông, mà Äoàn Hoàng gia nhẫn tâm không cứu.

Trong mÆ°á»i mấy năm qua, ông đâu có nghe bà Anh Cô nói đã có con vá»›i ông. Nay nghe DÆ°Æ¡ng- Qua nói lá»i này làm cho ông sá»­ng sốt và há»i :

- Ngươi nói cái gì ta nghe trái lẽ vậy ? Ta mà có con trai ? Một đứa con trai ?

Dương- Qua nói :

- Tôi chỉ nghe chứ không rõ tÆ°á»ng tận, vì Nhất-đăng đại sÆ° chỉ nói vá»›i tôi có vậy thôi.

Chàng muốn nói như vậy để Châu- bá- Thông muốn nói gì thì đến Hắc Long đầm mà gặp Nhất-đăng đại sư .

Châu- bá- Thông bá»—ng nhiên nghe mình có sinh được má»™t đứa con, tá»±a hồ nhÆ° sét đánh vào đầu, đã kinh ngạc lại ngất ngây, muốn nói ná»­a câu cÅ©ng không nói ra được. Tâm não của ông vừa sầu não, vừa hân hoan. Nếu có thá»±c nhÆ° vậy thì trên mÆ°á»i mấy năm dài Anh Cô đã ngậm đắng nuốt cay, mà ông không nghÄ© đến chút nào, thá»±c không xứng đáng vậy.

Dương- Qua thấy thần sắc ông như thế, bỗng suy nghĩ :

- Tiá»n bối này tính tình còn tÆ°Æ¡i trẻ Ä‘á»™ trung tuần, thá»±c là má»™t ngÆ°á»i bạn vá»›i ta. Ta hãy dẫn dụ lão bằ ng cách thi thố má»™t trong mÆ°á»i bảy chiêu ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng xem sao !

Do đó chàng nói :

- Châu lão tiá»n bối ! Tôi sẽ Ä‘em ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng biểu diá»…n từng chiêu má»™t cho tiá»n bối xem, nếu có sai xin tiá»n bối chỉ Ä‘iểm thêm.

Chàng Ä‘em ra thi thố từng chiêu trong số mÆ°á»i bảy chiêu ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng, tay vận dụng chưởng pháp, miệng giải nghÄ©a từ đầu đến cuối.

Chiêu số ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng của Dương- Qua biến hóa ra 17 chiêu khác như sau :

1 - Nặc danh kỳ diệu - Chẳng có tên lạ 2- Nhược hữu sÆ¡ thất - Nếu có sÆ¡ thất 3- Äảo hành Nghịch thi - Làm Ä‘iên Ä‘i nghịch 4- Cách hóa tao dưỡng - Dưỡng nuôi không cách 5- Lá»±c bất tòng tâm - Sức không vừa ý 6- Hành thể tẩu nhục - Xác Ä‘i thịt Ä‘á»™ng 7- Dung nhân tá»± ữu - Tha ngÆ°á»i rồi lo 8- Văn bất đối Ä‘á» - Văn chÆ°Æ¡ng lạc Ä‘á» 9- Lục thần bất an - Sáu thần chẳng yên 10- Cùng đồ mạt lá»™ - ÄÆ°á»ng cùng lối chết 11- Diện vô nhan sắc - Mặt không có nhan sắc 12- Há»a bình do n cÆ¡- Vẽ bánh khi đói 13- Tưởng nhập phi phi - Thiệt nghÄ© chẳng ra 14- Chi nhân ữu thiện - Nhìn trá»i lo lắng 15- Vo âtrung sanh hữu - Bên trong không có 16- Trì nê đái thủy - Bốc bùn vốc nÆ°á»›c 17- Tâm kinh nhục đả o - Thịt run vì sợ

Nào ngá» Châu- bá- Thông là con ngÆ°á»i nhá»› dai đến cá»±c Ä‘á»™. Cá»­u Âm Chân Kinh mà ông thuá»™c lòng nhÆ° cháo, DÆ°Æ¡ng- Qua lại giảng vá» cách biến hóa, nói bao nhiêu Châu- bá- Thông nhá»› đủ bấy nhiêu.

Kế đến là các chiêu Lục thần bất an, Cùng đồ mạt lộ, mỗi chiêu chàng diễn giải rành mạch. Trong phút chốc mà Dương- Qua đã dẫn giải cho lão nghe hết mấy chiêu võ, Châu- bá- Thông chẳng quên sót tý nào. Bỗng Dương Qua thở dài và nói :

- Châu lão tiá»n bối ! MÆ°á»i lăm năm vá» trÆ°á»›c càng nghÄ© tá»›i càng Ä‘au lòng, nhân đó má»›i tạo ra ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng này. Lão tiá»n bối, trá»i dành phúc lá»™c, nên vôt vô lá»±, cuá»™c Ä‘á»i khoái lạc tiêu diêu, cÅ©ng vì số phận của vãn bối rất bạc phÆ°á»›c, không có phÆ°Æ¡ng pháp nào giải quyết được, cho nên ngày ngày lòng nhÆ° lá»­a đốt, chua chát trăm bá».

Châu- bá- Thông nói :

- A ! Phu nhân của ngÆ°Æ¡i đã chia tay ngÆ°Æ¡i à ? Nàng này rất đẹp, tâm tính tốt vô cùng, ngÆ°á»i rất chung tình nhÆ° vậy mà Æ°á»›c nguyện không thành sao ?

DÆ°Æ¡ng- Qua chẳ ng dám nói việc Quách Phù dùng Băng Phách ngân châm đả thÆ°Æ¡ng Tiểu Long nữ, chỉ nói sÆ¡ lược cho Châu- bá- Thông nghe là nàng trúng Ä‘á»™c, ná»™i thÆ°Æ¡ng rất nặng, được Nam Hải thần ni cứu mang Ä‘i, và Æ°á»›c hẹn đến 16 năm sau há»™i ngá»™. Vì lẽ đó vá» sau này má»—i đêm không bao giá» nằm nghỉ trên giÆ°á»ng, chỉ nằm dÆ°á»›i đất hoặc gá»™i cây và cầu cho Tiểu Long nữ bình an trở vá».

Rồi để chấm dứt, chàng nói :

- Tôi chỉ cần gặp mặt nàng một lần mà thôi, dù có muôn đao ngàn kiếm sát phạt tôi cũng cam lòng .

Quách TÆ°á»ng đâu rõ ý nghÄ© trầm buồn của DÆ°Æ¡ng- Qua, và sá»± Ä‘au khổ của chàng. Nay nghe được sá»± tình, bất giác hai dòng lệ chảy dài trên mí mắt, và nàng nắm chặt bàn tay DÆ°Æ¡ng- Qua nói rất ôn nhu :

- Äấng tạo hóa sẽ rui rủi, thế nào đại ca cÅ©ng gặp lại đại tẩu.

DÆ°Æ¡ng- Qua từ khi cách biệt Tiểu Long nữ đến nay má»›i nghe có má»™t ngÆ°á»i lòng dạ chân thành an ủi, lòng rất lấy làm cảm kích. Cho nên chàng cất tiếng thở dài, đứng dậy vòng tay hÆ°á»›ng vào Châu- bá- Thông thi lá»…, Ä‘oạn nói :

- Xin cáo từ Châu lão tiá»n bối !

Quách TÆ°á»ng sánh vai DÆ°Æ¡ng- Qua Ä‘i được ít bÆ°á»›c, bá»—ng quay đầu lại nói vá»›i Châu- bá- Thông :

- Châu lão tiá»n bối ! Äại ca tôi hằng tưởng nhá»› đến vị phu nhân, còn lão tiá»n bối có nhá»› thÆ°Æ¡ng bà Anh Cô chăng ? Tại sao thủy chung tiá»n bối vẫn không muốn thấy mặt ? Tiá»n bối nhẫn tâm đến thế sao ?

Châu- bá- Thông cả kinh, mặt mày thất sắc Dương- Qua cất tiếng nói :

- Tiểu muá»™i tá»­ ! Không nên nói nữa ! Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có ý riêng, đừng nhiá»u lá»i vô ích.

Hai ngÆ°á»i và chim Ä‘iêu cất bÆ°á»›c Ä‘i từ từ ra khá»i Ä‘á»™ng Quách TÆ°á»ng nói :

- Äại ca ! Tôi lỡ há»i đến phu nhân của đại ca là chạm vào sá»± thÆ°Æ¡ng tâm, đại ca có phiá»n không ?

Dương- Qua nói :

- Ta không phiá»n ! Chỉ còn vài tháng nữa thôi, ta và nàng sẽ há»™i ngá»™.

Quách TÆ°á»ng nói :

- Làm sao đại tẩu biết được đại ca ?

DÆ°Æ¡ng- Qua kể cho Quách TÆ°á»ng nghe rõ cuá»™c Ä‘á»i chàng từ thủa nhá» linh Ä‘inh cÆ¡ khổ, nào là lúc ở Trùng DÆ°Æ¡ng cung há»c nghệ, chịu sá»± truyá»n dạy của thày lại bị thày hắt hủi, đồng môn ghen ghét, nào là lúc chạy vào Cổ Má»™ gặp Tiểu Long nữ nhận làm đệ tá»­, năm tháng dài lâu, mối tình từ đó mà nả y sinh, hai kẻ tân ngÆ°á»i khổ gặp nhau má»›i kết nghÄ©a vợ chồng. Má»i việc Ä‘á»u kể cho Quách TÆ°á»ng nghe cả.

Quách TÆ°á»ng đã nghe rõ má»i việc, nên má»›i biết rõ DÆ°Æ¡ng- Qua, và đối vá»›i chàng bằng tấm lòng cảm phục và thÆ°Æ¡ng mến, do đó nàng má»›i nói được câu : "Äấng hóa công sẽ rui rủi, thế nào đại ca cÅ©ng được gặp lại đại tẩu"

Dương- Qua nói :

- Äa tạ tiểu muá»™i. Ta hứa vÄ©nh viá»…n sẽ nhá»› lá»i tâm huyết này ! Ngày sau nếu gặp được vợ ta, ta sẽ nói tất cả tâm ý của tiểu muá»™i cho nàng nghe .

Quách TÆ°á»ng nói :

- Tiểu muá»™i má»—i năm Ä‘á»u có ăn mừng sinh nhật, thân mẫu tiểu muá»™i thắp nhang để tế trá»i. Thân mẫu có bảo tiểu muá»™i phải nói 3 Ä‘iá»u tâm nguyện, thÆ°á»ng tiểu muá»™i phải suy nghÄ© đến ná»­a ngày má»›i nghÄ© ra được. Năm nay sắp đến ngày sinh nhật, tiểu muá»™i đã nghÄ© ra 1 Ä‘iá»u tâm nguyện rất vừa ý là : "Mong sao cho đại ca và mỹ mạo hiá»n tuệ phu nhân sá»›m Ä‘oàn viên".

Dương- Qua nói :

- Còn hai câu nguyện kia thì sao ?

Quách TÆ°á»ng đáp :

- Tiểu muá»™i không nói cho đại ca nghe được. Trong lúc ấy bá»—ng nghe sau lÆ°ng có tiếng gá»i lá»›n :

- DÆ°Æ¡ng thế huynh ! Äợi ta má»™t lát ! H ãy đợi ta !

Nghe rõ tiếng nói này chính là của Châu- bá- Thông, DÆ°Æ¡ng- Qua cả mừng, lập tức quay lại thấy Châu- bá- Thông chạy nhÆ° bay đến bên mình, và gá»i to :

- Dương thế huynh ! Ta đã suy nghĩ lại rồi ! Ngươi hãy đưa ta đến gặp Anh Cô
Quách TÆ°á»ng mừng rõ không kém, nói :
- Thật vậy sao ? Ông đã nghĩ đến sự đau khổ của bà ấy rồi à ?

Châu- bá- Thông nói :

- NgÆ°Æ¡i nghÄ© sao ? Ta vừa nghe DÆ°Æ¡ng huynh đệ nói, càng thÆ°Æ¡ng cho đứa trẻ. Nếu vậy ta không đến gặp bà Anh Cô thì trá»n Ä‘á»i ta không yên ổn được, do đó ta muốn gặp tận mặt bà Anh Cô má»™t lần để há»i vài lá»i.

DÆ°Æ¡ng- Qua, Quách TÆ°á»ng thấy ông hành sá»± nh Æ°vậy rất cảm phục và vui mừng

Cả 3 ngÆ°á»i Ä‘á»u muốn vá» gấp để gặp mặt bà Anh Cô. NhÆ°ng màn đêm đã bao phủ, trên ná»n trá»i vài ngôi sao lấp lánh má»c. Ba ngÆ°á»i và má»™t Ä‘iêu nằm dÆ°á»›i cây đại thụ ngủ đợi trá»i sáng thì lên Ä‘Æ°á»ng.

Ngày sau trá»i vừa rá»±ng sáng, thái dÆ°Æ¡ng xuất hiện Ä‘á»™ vài ba sào thì 3 ngÆ°á»i và chim Äiêu đã đến bá» Hắc Long đầm.

Anh Cô và Nhất-đăng đại sÆ° vui vẻ nhìn thấy chính là Châu- bá- Thông được DÆ°Æ¡ng- Qua má»i đến.

Bà Anh Co âtrong lòng bấn loạn, cơ thể rúng động, muốn nói một tiếng mà cũng chẳng mở miệng được.

Châu- bá- Thông chạy đến trÆ°á»›c mặt bà Anh Cô cất tiếng lá»›n há»i :

- Anh Cô! Có phải ngươi sinh một đứa hài nhi không ? Và phải là con ta không ?

Bà Anh Cô ngây ngất muôn Ä‘iá»u dồn dập. Lúc thiếu thá»i đã chia tay vá»›i ông, ngày tàn của cuá»™c Ä‘á»i lại trùng phùng, mà ông lại há»i ngay 1 câu mà bà không thể không trả lá»i. Bà đáp rằng :

- Chính thế ! Một đứa con trai của ông.

Châu- bá- Thông cả mừng há»i :

- Tốt lắm ! Có giống ta không, và thông minh đấy chứ ?

Anh Cô thở dài nói như khóc :

- Nó chết rồi ! Nó chết rồi còn đâu !

Anh Cô buồn vui lẫn lộn, không dằn được xúc động nữa, cất tiếng khóc òa

Châu- bá- Thông dùng nội lực phất nhẹ sau lưng bà, nói :

- Äừng khóc ! Nín lại đừng khóc !

Ông quay sang Nhất-đăng đại sư và nói :

- Äoàn Hoàng gia ! Ta đã dẫn dụ vợ ngÆ°Æ¡i, cho nên ngÆ°á»i không cứu mạng con ta, vậy là huá» cả rồi, má»i việc không còn gì nói nữa.

Nhất-đăng đại sÆ° chỉ ngÆ°á»i nằm dÆ°á»›i đất là Từ Ân, Ä‘oạn nói ;

- Äây là hung thủ giết chết con của ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i hãy dùng 1 chưởng đánh chết nó để trả thù.

Châu- bá- Thông nói :

- Anh Cô! NgÆ°á»i này hạ thủ nó ?

Anh Co âliếc nhìn Từ Ân và nói :

- Nếu không nhá» gã , thì ta làm sao gặp được ngÆ°Æ¡i ? Vả lại, ngÆ°á»i chết có bao giá» sống lại ? Hôm nay ta được vui vẻ, là bù lại những oán khổ thủa xÆ°a, ta nên tha thứ cho gã !

Từ Ân vết ná»™i thÆ°Æ¡ng quá nặng, chỉ còn 1 hÆ¡i thở nhẹ. Bấy giỠông nghe Anh Cô và Châu- bá- Thông nói những lá»i tha thứ mối cừu thù giết con, lòng thÆ¡ thá»›i lạ, chỉ còn chút hÆ¡i tàn hÆ°á»›ng vào Nhất-đăng đại sÆ° nói :

- Äa tạ đại sÆ° thành toàn !

Và quay sang Dương- Qua nói :

- Äa tạ thí chủ khổ cá»±c !

Nói xong đôi mắt ông nhắm kín, từ gi cõi Ä‘á»i. Nhất-đăng đại sÆ° miệng niệm kinh Phật, vòng đôi tay cung kính và nói vá»›i Từ Ân :

- Từ Ân ! Từ Ân ! Ta vá»›i ngÆ°Æ¡i tiếng gá»i là thầy trò, nhÆ°ng tình thÆ°Æ¡ng hữu gần nhau mÆ°á»i mấy năm dài, sÆ°á»›ng vui Ä‘á»u có mà chẳng rá»i nhau ! Hôm nay ngÆ°Æ¡i vãn sanh vá» cá»±c lạc, bần tăng Ä‘au khổ vô cùng !

Nói xong Nhất-đăng đại sÆ° , DÆ°Æ¡ng- Qua và Quách TÆ°á»ng há»p nhau đào đất chôn thi thể của Từ Ân hòa thượng.

Châu- bá- Thông và Anh Cô bốn mắt nhìn nhau nhÆ° đả trao đổi muôn lá»i nói, không cần phải nói ra lá»i.

DÆ°Æ¡ng- Qua nhìn nấm mồ má»›i của Từ Ân, lòng nhá»› lại lúc ở trong Ä‘á»™ng tuyết dÆ°á»›i mái nhà cây, chàng và Tiểu Long nữ trong buổi tân hôn thì gặp được Từ Ân, trong lá»›p hắc y tăng Ä‘ang nổi cÆ¡n Ä‘iên lồng lá»™n, đã gây xáo trá»™n nhiá»u chuyện.

Bà Anh Cô hai tay nâng 2 con Cửu Vĩ Linh hồ và nói :

- DÆ°Æ¡ng công tá»­ thi ân thâm trá»ng, lão phu nhân nghèo không có gì báo đáp, chỉ có hai con vật má»n này tặng lại ngÆ°Æ¡i.

Dương- Qua đưa tay tiếp lấy một con hồ ly và nói :

- Mong ơn bà cho một con cũng đủ tỠtấm thạnh tình rồi !

Nhất-đăng đại sư bỗng nói to :

- DÆ°Æ¡ng công tá»­! NgÆ°Æ¡i hãy cầm lấy hai con linh hồ thì má»›i khá»i làm mất mạng chúng. NgÆ°Æ¡i chỉ dùng con dao nhá» rạch vào chân trÆ°á»›c lấy huyết má»—i ngày má»™t con là lấy Ä‘uợc má»™t ly nhá» huyết, hai con Ä‘uợc hai ly, chỉ uống ba lần là hết, dù cho lệnh hữu có bị chứng ná»™i thÆ°Æ¡ng nặng cách nào cÅ©ng khá»i.

Dương- Qua và bà Anh Cô nghe vậy cả mừng và nói :

- NhÆ° vậy là bảo trá»ng được sinh mạng hai con linh hồ, thá»±c là may mắn quá !

DÆ°Æ¡ng- Qua liá»n tiếp nhận nốt con linh hồ kia. Äoạn chàng quay sang Nhất-đăng đại sÆ° , Châu- bá- Thông và bà Anh Cô lạy biệt.

Bà Anh Co âliá»n nói :

- Sau khi ngÆ°Æ¡i lấy huyết linh hồ xong, ngÆ°Æ¡i cứ thả nó xuống đất, hai con tiểu súc sinh tất biết Ä‘Æ°á»ng trở vá».

Châu- bá- Thông bỗng cất tiếng bảo :

- Äoàn Hoàng gia ! Anh Cô! Tôi muốn má»i hai vị đến Bá Hoa Cốc để chúng ta trò chuyện vài hôm. DÆ°Æ¡ng huynh đệ ! Sau khi chữa xong bệnh tình của lệnh hữu, hãy cùng tiểu muá»™i tá»­ đến đấy nhé !

DÆ°Æ¡ng- Qua cÆ°á»i nói :

- Nếu không có gì ràng buá»™c ở Ä‘á»i thì tôi sẽ đến hầu 3 vị tiá»n bối tức khắc để lãnh há»™i nhiá»u Ä‘iá»u bổ ích.

Nói xong Dương- Qua cúi đầu thi lễ và cáo từ Hai con linh hồ đôi mắt nhấp nháy nhìn bà Anh Cônh lưu luyến, cất tiếng tru ảo nao cầu bà giúp đỡ.

Bà Anh Cô nói to :

- Dương công tử không làm hại tính mạng của ngươi, có gì mà kêu la ?

Quách TÆ°á»ng lấy tay vá»— vào đầu con hồ ly, mỉm cÆ°á»i an ủi. DÆ°Æ¡ng- Qua khéo giúp Châu- bá- Thông và Anh Cô Ä‘oàn tụ, lại giúp Từ Ân vui lòng mà thác, thêm vào đó nhận Ä‘á»±oc hai con Cữ u VÄ© Linh Hồ, trong lúc tình cá» mà chàng đã làm được 3 Ä‘iá»u tốt, cho nên mÆ°á»i phần cao hứng, cùng Quách TÆ°á»ng, Thần Äiêu đồng trở vá» Vạn Thú SÆ¡n trang.

Anh em há» Sá»­ thấy DÆ°Æ¡ng- Qua Ä‘em vá» má»™t lượt cả 2 con linh hồ, vui mừng vô kể, và nghe lá»i chàng cắt chân lấy huyết. Chỉ vài lần Sá»­ Thúc CÆ°Æ¡ng uống huyết linh hồ và vận khí chữa thÆ°Æ¡ng, ná»™i thÆ°Æ¡ng đã khá»i hẳn.

Ngay đêm ấy Vạn Thú SÆ¡n trang mở tiệc đãi đằng. Tất cả Ä‘á»u nhÆ°á»ng cho DÆ°Æ¡ng- Qua ngồi đầu và uống trÆ°á»›c. Trên bàn tiệc sÆ¡n hào không thiếu nào là gân hổ, môi sÆ° tá»­, tay gấu, vòi voi, đầy đủ các món thịt rừng, trân bảo, mà ngÆ°á»i la ïchÆ°a bao giá» thưởng thức được mùi vị này. Trên 10 món thịt rừng nấu nÆ°á»›ng tinh hảo, tất cả má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng lo bồi đãi cho DÆ°Æ¡ng- Qua, nhÆ°á»ng chàng những món ngon vật lạ.

Anh em há» Sá»­ và Tây SÆ¡n Nhất khuất quá»· không biết lấy lá»i gì hay làm chuyện gì để đáp Æ¡n DÆ°Æ¡ng- Qua.

Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn nhận tính mạng của há» là do DÆ°Æ¡ng- Qua cứu. Ngày sau nếu DÆ°Æ¡ng- Qua có sai bảo Ä‘iá»u gì, dầu chết cÅ©ng chẳng từ nan, cho nên tối nay há» cao hứng chuyện trò vang dậy và Ä‘em nhữ ng chuyện buồn vui trong giang hồ kể lại cho nhau nghe.

Quách TÆ°á»ng từ lúc gặp DÆ°Æ¡ng- Qua đến nay má»—i lúc càng cao hứng. NhÆ°ng bây giá» thấy DÆ°Æ¡ng- Qua im lìm chẳng nói, chỉ ngồi nghe má»i ngÆ°á»i trò chuyện mà thôi, làm cho nàng xụ mặt.

DÆ°Æ¡ng- Qua đâu hiểu căn do khi liếc nhìn thấy vẻ mặt nàng kém tÆ°Æ¡i, nhuá»™m đầy vẻ ữu tÆ° lo lắng, chàng tưởng lầm là tiểu cô nÆ°á»›ng quá cá»±c khổ, không có lúc nào nghỉ ngÆ¡i nêu má»›i có vẻ mệt nhá»c nhÆ° vậy.

Chàng lại nghÄ© đến lúc phải chia tay Quách TÆ°á»ng và chắc rằ ng không có lúc nào gặp lại nàng lâu nhưậy nữa, cho nên lòng chàng cảm thấy nao nao buồn.

Uống vài tuần rượu nữa bá»—ng nghe từ hàng cây đại thụ trÆ°á»›c nhà có tiếng khá»t khẹt thật to của 1 con dãhân, cùng hòa vá»›i âm của con dãhân, má»™t bầy khỉ vượn đồng kêu rá»™ má»™t lượt.

Anh em hỠSử bỗng nhiên biến sắc. Sử Thúc Cương nói :

- DÆ°Æ¡ng đại hiệp và chÆ° huynh Tây SÆ¡n ! Má»i quý vị cứ tiếp tục dùng bữa, để tiện đệ ra ngoài xem má»™t tí.

Nói xong chàng gấp rút vá»t ra ngoài. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hiểu trong khu rừng Vạn Thú có kẻ địch đến, nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i có rát nhiá»u tay võ lâm kiệt hiệt tụ tập tại đây, dù kẻ địch có mạnh cách nào cÅ©ng chẳng phải lo.

Äại Äầu Quá»· nói :

- Nếu Toa Äô hòang tá»­ đến đây là dịp may ít có, tôi sẽ ra giao đấu vá»›i nó, để Sá»­ Tam ca ra ngoài ám trợ.

Nói đến đây bỗng nghe ngoài phòng khách có tiếng Sử Thúc Cương kêu to :

- Äang đêm vị nào đến viếng tệ trang xin đứng lại.

Lại nghe có tiếng co âgái nói :

- Có gã đầu to và lùn tịt ghé qua đây không ? Nó đã bắt cô em tôi đi mất rồi !

Quách TÆ°á»ng nghe tiếng ngÆ°á»i chị Ä‘i tìm mình, ná»­a mừng ná»­a lo, lại Ä‘Æ°a mắt nhìn ra, thấy DÆ°Æ¡ng- Qua đôi mắt sáng quắc, phát ra những tia há»n giận lạ, làm cho Quách TÆ°á»ng vô cùng kinh ngạc. Nàng cất tiếng kêu to :

- Tỉ tỉ !

Tiếng này dứt tiếp tiếng khác

Lại nghe Sử Thúc Cương cất tiếng giận dữ và bảo :

- Cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i đừng nên vô lá»… ! Äến đất của ta mà chẳng trả lá»i câu há»i của ta, ngÆ°Æ¡i muốn gây sá»± hay sao ?

Lại nghe tiếng Quách Phù nói :

- Tránh ra !

Tiếp theo đó là tiếng leng keng tứ hướng, đúng là tiếng binh khí giao nhau và có lẽ là Quách Phù giao đấu với Sử Thúc Cương.

Dương- Qua từ lúc ở tại Tuyệt Tình Cốc đã cách mặt Quách Phù hơn 10 năm rồi, nhưng tiếng nói của nàng bỗng nhiên nổi lên làm cho Dương- Qua giận, mừng lẫn lộn.

Lại nghe tiếng binh khí chạm nhau càng lúc càng xa dần, chàng biết Sử Thúc Cương đã dẫn dụ Quách Phù ra xa.

Äại đầu quá»· nói :

- Cô nương này vì ta mà đến đây. Ta phải ra gặp nàng mới được.

Nói xong Äại đầu quá»· chạy nhanh ra khá»i đại sảnh. Sá»­ Quý CÆ°Æ¡ng và Phàn Nhất Ông cÅ©ng tiếp nối chạy ra ngoài. Quách TÆ°á»ng liá»n đứng dậy, nói vá»›i DÆ°Æ¡ng- Qua :

- Äại ca ! Chị của tôi đến tìm, tôi phải đến gặp.!

DÆ°Æ¡ng- Qua cả kinh há»i :

- Nàng này ! Nàng này là chị của ngươi sao ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äúng vậỵ ! Vì tôi muốn gặp Thần Äiêu Äại hiệp cho nên tá»± tiện nhá» Äại đầu quá»· thúc thúc mang đến đây gặp mặt đại ca, tôi đã mãn nguyện rồi.

Nàng nói xong liá»n quay mặt bÆ°á»›c ra ngoài. DÆ°Æ¡ng- Qua thấy rõ nàng ứa hai hai hàng lệ rÆ¡i vào ly ruợu, nên nói thầm :
"Nàng đang đêm mà đến tìm ta, chắc là có việc gì cần đến ta, nhìn thấy nàng hình như muốn nói 1 câu gì ! Ta đã thấy rõ tâm sự u hòai của nàng mà lại nỡ để vậy sao ?

NghÄ© xong thân hình DÆ°Æ¡ng- Qua bay phất phá»›i vá»t nhanh ra ngoài đại sảnh để chạy theo Quách TÆ°á»ng.

Chỉ thấy bóng nàng đi nhanh vào trong rừng, thân mình như bay biến. Thoát một cái Dương- Qua đã theo đến bên lưng và nói :

- Tiểu muá»™i tá»­ ! NgÆ°á»i có câu chuyện gì khó khăn mà không tiện nói ra phải chăng ?

Quách TÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i nói :

- Äâu có ! Tôi không có chuyện gì nan giải cả !

ánh trăng ha ïtuần chiếu một màu nhợt nhạt vào mình nàng phản chiếu với ánh tuyết sáng lung linh, Dương- Qua nhìn thấy rõ đôi mắt của cô gái long lanh 2 hàng lệ, nên chàng nhỠnhẹ bảo :

- Nguyên co ânÆ°Æ¡ng là con của Quách Äại hiệp và Quách phu nhân. Có phải ngÆ°Æ¡i há»n tỉ tỉ của ngÆ°Æ¡i chăng ?

Chàng lại nhá»› đến Quách Tỉnh, Hoàng Dung danh vang thiên hạ, oai trấn giang hồ trong lúc bấy giá», thì nhất định là con gái của ông bà naỳ không có chuyện gì nan giải cả, không ngá» rằng Quách Phù đã làm nhiá»u việc hàm hồ vá»›i má»i ngÆ°á»i, làm cho cô em gái lo buồn.

Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i nói :

- Phải ! Tỉ tỉ đã làm buồn lòng tôi. Nhưng tôi chẳng sợ. Chị ấy mắng tôi, tôi cãi lại, nhưng chị ấy chẳng dám đánh tôi.

DÆ°Æ¡ng- Qua há»i :

- Trước khi đến gặp ta, ngươi đã làm gì mà chẳng dám nói ra ?

Quách TÆ°á»ng đáp :

- Lúc tôi ở bến đò Phong Lăng, nghe má»i ngÆ°á»i nói đến sá»± tích Thần Äiêu Äại hiệp, lòng tôi nghe khoan khoái, muốn Ä‘i gặp Äại hiệp ngay mà không cần há»i ý kiến chị ấy. Tối hôm nay trong lúc uống rượu tôi sá»±c nhá»› "tiệc nào rồi cÅ©ng có lúc tàn", nhá»› đến câu này lòng uất ức lại thấy buổi tiệc sắp tàn, tôi ... tôi chẳng muốn Ä‘i vá».

Lá»i nói của nàng có vẻ ngập ngừng và nấc nghẹn. DÆ°Æ¡ng- Qua trong lòng rúng Ä‘á»™ng, nhá»› lại lúc nàng má»›i sinh ra có má»™t ngày, chàng đã bồng nàng trong lòng. Äến sau gặp Kim Luân Pháp VÆ°Æ¡ng và Lý Mạc Thu muốn cÆ°á»›p lại nàng, chàng phải buá»™c nàng vào mình beo mẹ để Quách TÆ°á»ng bú sữa beo, rồi sau lại Ä‘em vào Cổ Má»™ nuôi dưỡng nhiá»u ngày. Không ngá» ngày nay lại gặp mặt, nàng không còn là cô bé tí tẹo mà đã thành má»™t ngá»c đình thiếu nữ. Nhá»› đại chuyện xÆ°a, dÆ°á»›i bóng trăng lá» lá» nhÆ° ngây nhÆ° dại

Qua vài khắc, Quách TÆ°á»ng nói :

- Äại ca, tôi sắp Ä‘i, muốn nói vá»›i đại ca 1 chuyện

Dương- Qua nói :

- Ngươi cứ nói !

Quách TÆ°á»ng nói :

- Phu nhân của đại ca có hứa ngày nào gặp lại nhau không ?

Dương- Qua nói :

- Trong năm nay vào mùa Äông

Quách TÆ°á»ng nói :

- Ngày mà đại ca và đại tẩu gặp nhau, ít hôm sau hãy đưa đại tẩu đến thành Tương Dương gặp tôi, đấy là đại ca dành cho tôi sự hoan hỉ.

DÆ°Æ¡ng- Qua lấy làm cảm kích, chàng nghÄ© lại cô gái này và Quách Phù vốn cùng má»™t cha mẹ sinh ra mà tính tình lại khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c, nên chàng há»i :

- Phụ mẫu của tiểu muội vẫn mạnh chứ ?

Quách TÆ°á»ng đáp :

- Phụ mẫu của tiểu muội vẫn mạnh.

Äá»™t nhiên trong giá» này Quách TÆ°á»ng nảy ra má»™t ý niệm ngồ ngá»™ nên nói :

- Äại ca ! Äợi đại ca gặp phu nhân rồi hãy Ä‘Æ°a phu nhân đến làm khách của thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng được không ? Phụ mẫu của tôi và vợ chồng đại ca Ä‘á»u là hào kiệt Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, ắt là dá»… cảm thông vá»›i nhau hÆ¡n.

Dương- Qua nói :

- Tiểu muội tử ! Ngươi hãy bỠqua việc này ! Còn ta với ngươi tương ngộ, tốt hơn là đừng nói cho tỉ tỉ của ngươi nghe, cũng đừng nói cho phụ mẫu ngươi nữa.

Quách TÆ°á»ng lấy làm lạ há»i :

- Tại sao vậy ?

Nàng bá»—ng nhá»› đến cái đêm trên bến đò Phong Lăng, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ca tụng Thần Äiêu Äại hiệp, chỉ có Quách Phù đối vá»›i DÆ°Æ¡ng- Qua có vẻ không ữa chuá»™ng cho lắm. Nàng lá» má» hiểu là tỉ tỉ vá»›i DÆ°Æ¡ng- Qua có hiá»m khích vá»›i nhau, nên Quách TÆ°á»ng nói :

- Tôi chẳng nói với ai cả.

DÆ°Æ¡ng- Qua nhìn nàng trân trối, trong đầu chàng hiện rõ câu chuyện 15 năm vá» trÆ°á»›c, tay chàng bế má»™t đứa bé Ä‘á» há»n.

Quách TÆ°á»ng thấy chàng nhìn mình trân trối, nàng hổ thẹn cúi đầu.

Dương- Qua lúc ấy cảm thấy có bổn phận bảo hộ và chiếu cố đến nàng, cũng như bảo hộ cho đứa bé con của 15 năm vỠtrước, nên chàng nói :

- Tiểu muá»™i tá»­ ! Phụ mẫu của tiá»u muá»™i là ngÆ°á»i đại hiệp Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, ngÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kính trá»ng, ngÆ°Æ¡i có việc gì ắt là chẳng làm nhá»c đến ta. NhÆ°ng mà, việc Ä‘á»i nhiá»u biến đổi, há»a phÆ°á»›c không chừng. Nếu ngÆ°Æ¡i có việc gì khẩn cấp mà không muốn cho song thân hay, mà sức ngÆ°Æ¡i làm không được, thì muá»™i tá»­ hãy đến vá»›i ta. Ta là DÆ°Æ¡ng- Qua, hứa sẽ giúp đỡ cho ngÆ°Æ¡i má»i việc.

Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i lá»›n nói :

- NgÆ°á»i đối vá»›i tôi rất tốt. Tỉ tỉ đối vá»›i má»i ngÆ°á»i thÆ°á»ng xÆ°ng là con gái của Quách Äại hiệp và Quách phu nhân. Có má»™t lần tôi nghe được lấy làm thÆ°Æ¡ng hại cho tỉ tỉ lắm. Tuy nhiên song Ä‘Æ°á»ng là bậc danh vá»ng, theo tôi nghÄ© có má»™t ngày hay má»™t đêm sắp tá»›i, tôi sẽ nói vá»›i má»i ngÆ°á»i, Thần Äiêu Äại hiệp là đại ca của tôi, tỉ tỉ dù có muốn há»c cÅ©ng chẳng được.

Câu nói này tuy là nói giỡn, nhÆ°ng cốt ý của Quách TÆ°á»ng là buá»™c DÆ°Æ¡ng- Qua hãy để tâm lo lắng cho nàng.

DÆ°Æ¡ng- Qua hiểu ý nên mỉm cÆ°á»i há»i :

- Lệnh tỉ tỉ có biết ta là giống ngÆ°á»i gì ?

Chàng cúi đầu suy nghĩ, đoạn co tay bấm từng đốt và nói :

- NgÆ°Æ¡i năm nay đúng 16 tuổi rồi ữ? A ! Äến tháng chín, tháng mÆ°á»i, hai mÆ°Æ¡i hai, hai mÆ°Æ¡i ba, hai mÆ°Æ¡i bốn là ngày sinh của tiểu muá»™i phải chăng ?

Quách TÆ°á»ng nghe qua sá»­ng sốt, kêu to má»™t tiếng kinh ngạc nói :

- Äúng vậy ! Tại sao đại ca biết ?

DÆ°Æ¡ng- Qua mỉm cÆ°á»i không đáp, và còn nói thêm rằng :

- Tiểu muá»™i sanh tại thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Sở dÄ© nhÆ° vậy nên tên tiểu muá»™i chỉ có má»™t chữ "TÆ°á»ng" phải chăng ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Chuyện gì đại ca cũng biết cả, vậy mà làm bộ không biết tiểu muội, nhất định đại ca là bạn của phụ thân tôi.

DÆ°Æ¡ng- Qua nghe nói giật mình, nhÆ°ng chẳng đáp lại câu há»i của Quách TÆ°á»ng và ngÆ°á»›c mắt ngó nàng nói :

- Ngày hai mÆ°Æ¡i bốn tháng mÆ°á»i, tại thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đại chiến vá»›i Kim Luân Pháp VÆ°Æ¡ng, Long nhi bồng má»™t đứa hài nhi.

Quách TÆ°á»ng không hiểu chàng Ä‘ang nói gì. Lại nghe tiếng Ä‘ao kiếm chạm nhau trong rừng, nàng muốn đến gấp để xem, vì ngại cho tỉ tỉ sẽ bị Sá»­ THúc CÆ°Æ¡ng đả thÆ°Æ¡ng, nên nói :

- Äại ca, tôi muốn chạy đến xem sao !

Dương- Qua lẩm bẩm nói :

- Ngày hai mÆ°Æ¡i sáu tháng mÆ°á»i, rồi ngày hai mÆ°Æ¡i bốn tháng mÆ°á»i ! Äúng rồi, đã đúng mÆ°á»i sáu năm.

Äoạn chàng sá»±c nhá»› lá»i của Quách TÆ°á»ng kêu to :

- A ! NgÆ°Æ¡i muốn Ä‘i ! Hừm ! Năm nay cÅ©ng hai mÆ°Æ¡i bốn tháng mÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i sẽ thắp hÆ°Æ¡ng cầu đảo chúc thá», hÆ°á»›ng vào trá»i đất cầu 3 Ä‘iá»u tâm nguyện.

Vì chàng đã nghe Quách TÆ°á»ng nói qua giỠấy nàng sẽ cầu cho Tiểu Long nữ và chàng sá»›m gặp nhau.

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äại ca ! Tiểu muá»™i muốn cầu 3 chuyện sau đây, đại ca có vui lòng giúp không ?

DÆ°Æ¡ng- Qua Ä‘iá»m nhiên trả lá»i :

- Nếu công việc vừa sức, ta chẳng bao giỠtừ nan.

Nói xong chàng thò tay vào bá»c lấy ra cái há»™p nhá», mở ra lấy 3 cây kim vàng. Chàng trao cho Quách TÆ°á»ng nói :

- Ta thấy cây trâm này cÅ©ng nhÆ° thấy mặt ngÆ°Æ¡i. Nếu muốn gặp ta mà không được, thì hãy lấy cây trâm vàng Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i truyá»n mang kiếm ta, ta sẽ đến tức khắc.

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äa tạ đại ca ! Nói xong nàng rút ra 1 mÅ©i trâm giao trả cho DÆ°Æ¡ng- Qua và nói :

- Lá»i Æ°Æ°á»›c nguyện thứ nhất của tôi là : "Muốn thấy rõ gÆ°Æ¡ng mặt thật của đại ca", vậy đại ca hãy để cho tiểu muá»™i thấy rõ dung mạo.

Dương- Qua nói :

- Chuyện này hÆ¡i thái quá, nhÆ°ng ta giấu mặt là không muốn gặp lại những ngÆ°á»i cÅ©, chẳng lẽ ta lại giấu cả tiểu muá»™i hay sao ? NgÆ°Æ¡i lại tùy tiện Ä‘Æ°a ra kim châm để bắt ta hứa này ná». Äược, ta sẽ chiá»u ý ngÆ°Æ¡i !

Thủa xÆ°a những ngÆ°á»i hiệp sÄ© thÆ°á»ng tôn trá»ng lá»i hứa. DÆ°Æ¡ng- Qua trót đã lỡ hứa, sau này không hối hận được. Không ngá» Quách TÆ°á»ng được kim châm mà bắt buá»™c chàng những chuyện khó bằng trá»i.

Quách TÆ°á»ng nói :

- Nếu đại ca không cho thấy gÆ°Æ¡ng mặt thật, thì làm sao tiểu muá»™i biết được đại ca ? Tiểu muá»™i nghÄ© cÅ©ng là việc nhá».

Dương- Qua nói :

- Äược rồi !

Chàng Ä‘Æ°a tay vuốt 1 cái, lá»›p mặt giả biến mất. Quách TÆ°á»ng sá»­ng sốt, thấy trÆ°á»›c mặt hiện ra má»™t chàng trai tuấn tú khôi ngô, mắt phượng oai nghi, đôi mày lưỡi kiếm gÆ°Æ¡ng mặt trắng hồng, khác hẳn ngày thÆ°á»ng mang chiếc mặt nạ xanh biếc, đầy vẻ tiá»u tụy, làm cho Quách TÆ°á»ng hoan há»· vô cùng kêu lên má»™t tiếng "A".

DÆ°Æ¡ng- Qua há»i :

- Chuyện gì thế ?

Quách TÆ°á»ng cả thẹn nói trá»› :

- Có gì đâu !

Và nàng nghÄ© thầm : "Ta không dè đại ca lại đẹp trai quá nhÆ° vậy" Quách TÆ°á»ng lấy lại bình tÄ©nh trong giây phút, Ä‘oạn lấy ra cây trâm thứ hai giao cho DÆ°Æ¡ng- Qua và nói :

- Äể tiểu muá»™i nói lá»i nguyện thứ hai !

DÆ°Æ¡ng- Qua mỉm cÆ°á»i nói :

- Tiểu muá»™i hãy đợi đến ngày sinh nhật hãy nói cÅ©ng chÆ°a muá»™n. Việc này hãy thận trá»ng, ai lại nói hết tâm nguyện của mình.

Quách TÆ°á»ng Ä‘Æ°a tận tay DÆ°Æ¡ng- Qua cây trâm vàng và nói :

- Äây là lá»i Æ°á»›c nguyện thứ hai : "Năm nay ngày 24 tháng 10 là ngày sinh nhật của tôi, đại ca nên đến thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng để gặp mặt tiểu muá»™i, chia vui vá»›i tiểu muá»™i được không ?

Dương- Qua nói :

- Ta bằng lòng ! Nhưng có việc không được là ta chỉ muốn gặp một mình tiểu muội thôi. Phụ thân và tỉ tỉ của tiểu muội ta không muốn gặp.

Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i đáp :

- Tá»± nhiên là phải chiá»u theo ý đại ca rồi ! Và nàng lấy ra cây trâm thứ ba, cÅ©ng là cây trâm cuối cùng giao cho DÆ°Æ¡ng- Qua và nói :

- Còn câu nguyện thứ ba ...

DÆ°Æ¡ng- Qua se sẽ gật đầu, suy nghÄ© : "DÆ°Æ¡ng- Qua này má»i việc Ä‘á»u dá»… dãi vá»›i ngÆ°Æ¡i ! Tiểu cô nÆ°Æ¡ng này lại không biết khinh trá»ng mà giao phó cho ta những lá»i hứa hẹn đầy tin tưởng"

Lại thấy gương mặt nàng bỗng nhiên đỠhồng và nói :

- Lá»i nguyện thứ ba, tôi nghÄ© chÆ°a ra, để ngày sau trả lá»i cho đại ca rõ.

Nói xong nàng chuyển mình băng nhanh vào rừng, vừa Ä‘i vừa gá»i

- Tỉ tỉ, tỉ tỉ !

Nàng chạy rất nhanh vỠhướng Quách Phù và Sử Thúc Cương đang giao đấu
Tài sản của than_long_vn

  #92  
Old 01-08-2008, 05:25 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 92

TRONG THÀNH TƯƠNG DƯƠNG



Quách TÆ°á»ng nghe tiếng binh đạo chạm nhau, nên lật đật chạy đến xem, nhìn thấy Quách Phù Ä‘ang giao chiến vá»›i Sá»­ Mạnh Kiện. Còn Phàn Nhất Ông và Sá»­ Quý CÆ°Æ¡ng Ä‘ang án binh khí đứng bên ngoài quan chiến.

Quách TÆ°á»ng hô to :

- Tỉ tỉ ! Có tôi đến đây ! Mấy vị này Ä‘á»u là bạn tốt.

Quách Phù nhá» phụ thân chỉ Ä‘iểm và rèn tập võ công, chồng nàng là Gia Luật Tá» cÅ©ng là tay võ lâm cao thủ Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i. hàng ngày quấn quít bên nhau. Trong mÆ°á»i năm vá» trÆ°á»›c 2 ngÆ°á»i ít ngồi chung nói chuyện, cÅ©ng bởi Quách Phù có tính nông cạn, hay nản chí, không chịu cá»±c khổ luyện võ công, nên thá»i gian trôi qua mà vẫn thua kém thiên hạ.

Bấy giá» Ä‘ang giao đấu vá»›i song thủ Äại Äầu Quá»· và Sá»­ Mạnh Kiện, lúc đầu nàng đánh mạnh nên giữ thế quân bình. NhÆ°ng nếu cuá»™c giao đấu kéo dài, thì phần thua sẽ vá» Quách Phù.

Äang lúc nàng xáp chiến thì nghe có tiếng kêu của em gái nên nàng hét to :

- Muội muội ! Lại đây !

Sá»­ mạnh Kiện đã nghe Quách TÆ°á»ng gá»i DÆ°Æ¡ng- Qua bằng đại ca, bây giá» cô ảnày lại gá»i Quách TÆ°á»ng bằng muá»™i muá»™i, suy ra lấy làm kinh sợ, nghÄ© rằng :

- Có lẽ cô ảnày là phu nhân của Thần Äiêu Äại hiệp chăng ?

Chàng liá»n thu lại kiếm, nhảy gấp ra ngoài. Quách Phù biết rõ đối phÆ°Æ¡ng có ý nhÆ°á»ng mình, nhÆ°ng sẵn lòng căm giận và tính nhá» nhen ích ká»· nên thừa cÆ¡ há»™i rút thanh kiếm, phắt má»™t tiếng đâm nhanh vào bụng Sá»­ Mạnh Kiện.

Äại Äầu Qủy chạy lại thấy vậy hoảng kinh la to :

- ý, sao thế ?

Quách Phù chuyển thanh kiếm má»™t vòng phát ra những tia sáng lạnh, chém rạch bả vai của Äại Äầu Qủy má»™t vệt dài

Quách Phù rất lấy làm đắc ý, hét to :

- Äể các ngÆ°Æ¡i thấy sá»± lợi hại của bản cô nÆ°Æ¡ng.

Quách TÆ°á»ng hoảng kinh hét to :

- Tỉ tỉ ! Tôi nói mấy vị này là bạn tốt.

Quách Phù hét lên:

- Ta bảo ngÆ°Æ¡i hãy trở vá»! Ai biết được ngÆ°á»i có ba bốn bạn bè heo chó nhÆ° vậy ?

Sử Mạnh Kiện trúng kiếm của Quách Phù nơi bụng khá nặng, thân hình nghiêng qua mấy cái đoạn ngã chúi vỠphía trước.

Quách TÆ°á»ng lật đật phóng ngÆ°á»i lại đỡ Sá»­ mạnh Kiện dậy và nghẹn ngào há»i :

- Sử ngũ ca ! Sử ngũ ca ! Vết thương có sao không ?

Sá»­ mạnh Kiện chẳng nói gì, nÆ¡i miệng vết thÆ°Æ¡ng máu tÆ°Æ¡i vá»t ra xối xả, bắn cảvào quần áo nàng

Quách TÆ°á»ng ca ûkinh xé vạt áo của nàng buá»™c vào vết thÆ°Æ¡ng cho Sá»­ mạnh Kiện.

Quách Phù chống kiếm đứng một bên hối thúc :

- Hãy vỠmau, vỠđến nhà ta sẽ bảo cha mẹ biết để cha mẹ đánh cho ngươi 1 trận. Ngươi đâu có tài hơn ta !

Quách TÆ°á»ng cả giận nói :

- Tỉ tỉ đã làm má»™t chuyện hàm hồ, đánh ngÆ°á»i trá»ng thÆ°Æ¡ng. Tôi sẽ mách lại cha mẹ cho tỉ tỉ biết

Sá»­ mạnh Kiện thấy vẻ mặt Quách TÆ°á»ng á»­ng Ä‘á», nÆ°á»›c mắt giàn giụa, nên gượng cÆ°á»i nói :

- Tiểu cô nương đừng lưu tâm ! Vết thương của tôi không đến nỗi chết đâu

Lúc bấy giá» Sá»­ Quý CÆ°á»ng đã gá»i hùm beo sÆ° tượng tá» tá»±u bao vây Quách Phù để cứu ứng cho Sá»­ mạnh Kiện.

Quách Phù mải mê đánh đập và kiêu ngạo đâu để ý tá»›i. Äá»™t nhiên quay mặt ra nàng kêu "a" má»™t tiếng thất thanh. Vì trÆ°á»›c mặt nàng má»™t đôi mãnh hổ phóng tá»›i vùn vụt.

Nàng chuyển mình né tránh thì thấy bên tả có cặp sÆ° tá»­ cá»±c lá»›n phóng tá»›i. Nhìn bên hữu thì 4 con beo gấm sắp sá»­a đến ká».

Nguyên trong lúc mấy ngÆ°á»i giao đấu thì Sá»­ Trá»ng Mãnh thống lÄ©nh bầy thú, bao vây Quách Phù.

Mặt nàng tái nhợt, toàn thân run bần bật muốn té chết liá»n. Bá»—ng nghe có tiếng 1 ngÆ°á»i từ trong rừng Ä‘Æ°a ra nói :

- Ngũ đệ thương thế có sao không ?

Sử mạnh Kiện nói :

- Äỡ lắm rồi !

Tiếng ngÆ°á»i ấy bảo tiếp :

- Thần Äiêu Äại hiệp truyá»n lệnh, hãy nhÆ°á»ng cho 2 vị cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i !

Sử Quý Cương hú lên mấy tiếng, bầy thú chuyển mình chạy vào đám cỠrậm gần đó.

Quách TÆ°á»ng nói :

- Sử ngũ ca ! Tôi xin thay mặt tỉ tỉ bồi tội với Ngũ ca, xin Ngũ ca tha thứ.

Vết thÆ°Æ¡ng hành ha ïđau nhức, song Sá»­ mạnh Kiện cÆ°á»i trong Ä‘au khổ, nắm lấy tay nàng nói :

- Ngươi còn trở lại đây không ?

Nói xong chàng rút tay vỠđể Quách TÆ°á»ng rá»i khá»i khu rừng. Tây SÆ¡n Nhất Khuất Quá»· và anh em há» Sá»­ Ä‘á»u đứng ẩn tại đó, khi thấy chị em há» Ä‘i rồi Ä‘á»u ra ngoài 1 lượt để xem thÆ°Æ¡ng thế của Sá»­ mạnh Kiện và Äại Äầu Quá»· thế nào. Sá»­ thị huynh đệ không ngá»›t lá»i chê trách Quách Phù, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i không rõ DÆ°Æ¡ng- Qua đối vá»›i nàng có quan hệ gì không, những lá»i nói của cô nÆ°Æ¡ng này thật vôlá»….

Sử mạnh Kiện nói :

- Vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng thì tốt đẹp, hiá»n lành, còn cô chị thá»±c là thô lá»—, ngÅ© đệ của ta đã dung nhượng mà nàng không chịu hiểu, còn nỡ hạ Ä‘á»™c thủ. MÅ©i kiếm đâm sâu thêm vài phân nữa thì tính mạng khó bảo toàn.

Äai đầu quá»· nói :

- Chúng ta há»i Thần Äiêu Äại hiệp thì sẽ biết cônày là hạng ngÆ°á»i nào. Lúc tại bến đò Phong Lăng cô này liên tiếp chê Thần Äiêu Äại hiệp, tôi nghÄ© Thần Äiêu Äại hiệp chÆ°a hẳn giúp đỡ co âả.

Lại nhìn thấy từ sau cây đại thá» bÆ°á»›c ra 1 ngÆ°á»i cất tiếng bảo :

- Sá»­ ngÅ© ca ! ThÆ°Æ¡ng thế chẳng mấy nặng, âu cÅ©ng nhá» trá»i. Cô gái này quá lá»— mãng, cánh tay hữu của ta gãy lìa cÅ©ng là tại nàng dùng kiếm trảm Ä‘oạn.

Má»i ngÆ°á»i quay lại xem, kẻ nói ra lá»i này chính là Thần Äiêu Äại hiệp DÆ°Æ¡ng- Qua. Há» lấy làm ngạc nhiên đến tá»™t Ä‘á»™, Ä‘Æ°a mắ t nhìn chàng không chá»›p.

Quách Phù và Quách TÆ°á»ng vỠđến bến đò Phong Lăng, dòng sông mở rá»™ng, tuyết giá Ä‘á»u tan hết. Hai chị gái và má»™t em trai cả ba ngÆ°á»i qua sông và thi triển hết ná»™i lá»±c khinh công trở vá» thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.

Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Quách Phù trách cứ Quách TÆ°á»ng, nào là chẳng nghe lá»i, nào là chẳng liên can gì lại đến xứ ngÆ°á»i loạn đảng. Quách TÆ°á»ng làm nhÆ° không nghe, chẳng trả lá»i gì cả.

Sau khi vỠđến thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Quách Phù gặp cha mẹ là mách liá»n :

- Cha ! Mẹ ! Muá»™i muá»™i trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chẳng chịu nghe lá»i dạy bảo, đã làm những việc đảo lá»™n lá»›n lao.

Quách Tỉnh cả kinh há»i nguyên do. Quách Phù kể lể từ đầu chí cuối, nào là lúc ở bến đò Phong Lăng theo má»™t ngÆ°á»i hào khách giang hồ không quen biết, Ä‘i cả 2 ngày đêm má»›i vá», nàng còn thêm dầu mỡ cho cốt chuyện gay go.

Quách Tỉnh má»—i ngày vì chuyện quân tình quá gấp và lo lắng các vấn Ä‘á» quốc sá»± nên ông nghe xong lá»i nói của Quách Phù cả giận há»i :

- TÆ°á»ng nhi ! Lá»i nói của tỉ tỉ ngÆ°Æ¡i thế nào ?

Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i hi hí nói :

- Tại tỉ tỉ vẽ rắn thêm chân, chứ con Ä‘i theo 1 ngÆ°á»i bạn tốt để xem phong cảnh, nào có làm gì đâu mà ngại.

Quách Tỉnh nhíu mày há»i :

- Ai là bạn tốt ? Tên hỠlà gì?

Quách TÆ°á»ng thè lưỡi nói :

- ý da ! Con quên há»i tên há» là gì, mà chỉ biết ngoại hiệu của ông ta là Äại đầu quá»·.

Quách Phù chữa thêm :

- Äấy là má»™t ngÆ°á»i trong bá»n Tây SÆ¡n Nhất Khuất Quá»·.

Quách Tỉnh đã nghe danh bá»n Tây SÆ¡n Nhất Khuất Quá»·. Theo má»i ngÆ°á»i đồn đại, chúng không phải là bá»n đầu trá»™m Ä‘uôi cÆ°á»›p nhÆ°ng không phải là chính nhân quân tá»­. Lại nghe con gái cả gan theo bá»n này, làm cho ông nổi nóng, gÆ°Æ¡ng mặt lá»™ vẻ giận dữ "hừ" má»™t tiếng mà chẳng nói nên lá»i.

Hoàng Dung má»›i Ä‘em lá»i nhá» nhẹ dạy bảo Quách TÆ°á»ng. Äêm ấy, vợ chồng Quách Tỉnh bày tiệc gia đình để đãi Quách Phù và Quách Phá Lá»—, nhÆ°ng không cho Quách TÆ°á»ng ngồi chung.

Gia Luật TỠcất tiêng khuyên can nhạc phụ và nhạc mẫu bớt giận. Quách Tỉnh nói :

- Con cái trong nhà mà chẳng nghiêm trị, ngày sau ắt hại lấy thân nó. TÆ°á»ng nhi tính tình kỳ quái, theo ngÆ°á»i chẳng dò trong, lóng đục, lại cãi lá»i vợ ngÆ°Æ¡i. Chị của nó thay mặt ta mà bảo nó không nghe thì còn nghÄ©a lý gì nữ a.

Gia Luật Tá» nghe vậy chẳng dám trả lá»i và cÅ©ng không dám nói gì nữa. Nguyên vợ chồng Quách Tỉnh đối vá»›i dÄ© vãng của Quách Phù, đứa con gái lá»›n đã gây ra nhiá»u sÆ¡ thất, mang tiếng đến cho gia đình nên vá»›i hai đứa con sau là Quách TÆ°á»ng và Quách Phá Lá»— từ lúc nhỠông đã nghiêm trị rất khắt khe.

Quách Phá Lá»— ngồi im, tính tính trang trá»ng, tÆ° cách giống hệt cha. Còn Quách TÆ°á»ng lại chẳng lên tiếng nói gì cả mà trong lòng trăm lo ngàn nghÄ© chẳng mãn nguyện.

Äêm nay nghe bảo gia thế thái bày tiệc gia đình, cố ý chẳng má»i nhị tiểu thÆ° . Quách TÆ°á»ng cả giận, không ăn uống gì cả, liên tiếp 2 ngày đêm.

Äến ngày thứ ba, nàng nằm lả ngÆ°á»i. Hoàng Dung lo ngại nói cho Quách Tỉnh, và đích thân nấu cháo cho Quách TÆ°á»ng ăn.

Äã lâu bà không xuống bếp, má»i việc Ä‘á»u giao cho quản trù, tuy vậy bà cÅ©ng là tay đầu bếp khéo nhất thế gian.

Quách TÆ°á»ng thấy mẹ cá»±c khổ nhÆ° vậy, nên bằng lòng ăn uống và vui vẻ trở lại.

Hoàng Dung và Quách Tỉnh khéo lá»±a lá»i tâm huyết an ủi dá»— dành nàng. Lúc ấy quân xâm lăng Mông Cổ công hạnÆ°á»›c Äại Lý. Äoàn quân từ trên Bắc đổ xuống miá»n Nam, chia 2 Ä‘Æ°á»ng má»™t đến tái phạt thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, má»™t đến chiếm Ä‘oạt Äại Tống.

Lần này quân Mông Cổ dũng mãnh hơ n trước, đại quân do hoàng đế Hốt Tất Liệt thống suất. Vì Hoàng đế ngự giá thân chinh, nên dùng toàn binh hùng tướng manh, thanh thế cực lớn.

Bấy giá» vào khoảng cuối thu, thá»i tiết ấm dịu, cá» non đâỳ đồng, giúp cho đàn ngá»±a mập thêm.

Vào má»™t chiá»u thu, quân thiết kỵ Mông Cổ đã đến gần thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.

Tại kinh đô Lâm an, công việc Ä‘iá»u binh Ä‘á»u do tên gian thần Äinh Äại Toàn chấp chưởng. Vua mỠám, thần bất trung, đối vá»›i hoàn cảnh này chẳng ai hay biết gì cả.

Äoàn binh mã của thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mang văn thÆ° vá» bẩm báo vá»›i triá»u Ä‘inh. Tiếp được văn thÆ° từ biên ải, vua tôi vẫn tá»± nhiên mà còn nói :

- Quân Mông Cổ công phá thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trong 1 0 năm trá»i còn không hạ nổi, thì chúng cÅ©ng nản lòng trở vá», bá»n ta nằm ngủ cÅ©ng chẳng lo, có gì đâu mà ngại.

Äại quân Mông Cổ chia làm 2 đạo quân công phá thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, làm cho thành này phải Ä‘iên đảo mấy mÆ°Æ¡i năm. Lại nghe Ä‘oàn quân nay tách rá»i xuống Vân Nam để chinh phạt nÆ°á»›c Äại Lý.

Quách Tỉnh lập bản văn, má»i tất cả anh hùng thiên hạvá» tụ tập tại thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hầu bàn kế chống địch.

Ngày ná» Quách Phù cùng 2 em lên Ä‘Æ°á»ng sang Bắc, triệu thỉnh những ngÆ°á»i hào kiệt xứ này, nào ngá» quân Mông Cổ mạnh nhÆ° thác lÅ©, chuyển binh rất mau, chẳng bao lâu đã diệt xong nÆ°á»›c Äại Lý.

Bây giá» nÆ°á»›c Äại Lý do Äoàn Trí HÆ°ng thống trị, là cháu tằng tôn của Nhất-đăng đại sÆ° , lên làm vua lấy hiệu là "Thiên Äịnh hiá»n vÆ°Æ¡ng", tuổi còn nhá», lá»… đăng quang vừa được 2 năm thì mất nÆ°á»›c. Nhá» có Võ Tam Thông và Chu Tá»­ Liá»…u phất cá» há»p vá»›i Tứ Thủ NgÆ° ẩn cứu được nÆ°á»›c nhà khá»i há»a diệt vong.

Nhân lúc anh hùng hào kiệt tụ tập tại thành Tương Dương thì đoàn quân Mông Cổ vẫn ngày càng tiến gần thành.

Anh Hùng đại yến kỳ này há»™i vào ngày rằm tháng mÆ°á»i và sẽ tổ chức trong 1 0 ngày há»™i nghị.

Hôm nay má»›i 1 3 tháng 1 0, còn 2 ngày nữa đến kỳ mở đại há»™i. Những trang hảo hán, những kẻ anh hùng từ Äông, Tây, Nam, Bắc lÅ© lượt kéo nhau vá» thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhÆ° muôn ngàn ngá»n sông đổ ra biển.

Quách Tỉnh và Hoàng Dung mải lo vá» quân vụ bá» bá»™n, nên giao phần tiếp đãi tân khách cho Lá»— Hữ u CÆ°á»›c và Gia Luật Tá».

Trong mấy ngày này có Chu Tá»­ Liá»…u đến, rồi Tứ Thủ NgÆ° ẩn, Võ Tam Thông, Võ Äôn Nhu, Võ Tu Văn và 2 ngÆ°á»i vợ là Gia Luật Yến và Hoàng Nhan Bình, kế đó là Phi Thiên Biển Bức Kha Trấn ác đến, trưởng giáo phái Toàn Chân có Lý Chí ThÆ°á»ng dẫn dắt 6 đệ tá»­ Ä‘iệt tôn đến tham dá»±. Sau là chÆ° vị trưởng lão Cái Bang ăn mày bảy bị, tám bị đầu lãnh má»—i nhóm ăn mày dẫn đến.

Bấy giá» trong thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, các cao thủ rá»™n ràng tụ há»™i. Có nhiá»u tiá»n bối, đại hiệp, anh hùng Ä‘á»u lá»™ diện, kéo vỠđây. Nhân nghe thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mở Anh Hùng Äại Yến liên tiếp trong mấy ngày, thì cuá»™c tụ há»p này chẳng phải tầm thÆ°á»ng.

Vảlại, vì lòng ngưỡng má»™ ân đức của 2 vợ chồng Quách Tỉnh có bày yến tiệc tại tÆ° dinh, má»i Chu Tá»­ Liá»…u, Võ Tam Thông và 1 0 vị khách tri giao, đến ăn uống chuyện trò.

Rượu châm qua 3 lần, mà Khất Cái Bang chủ chÆ°a đến dá»±. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ© chắc là ông mắc bận việc săn sóc, và phân phát lÆ°Æ¡ng thá»±c cho bang nên không thể bá» Ä‘i được.

Rồi không nghÄ© đến nữa, má»i ngÆ°á»i chuốc chén thù tạc vá»›i nhau, và Ä‘em ra các câu chuyện kỳ lạ nhất trong 1 0 năm kể cho nhau nghe.

Vợ chồng Gia Luật TỠbồi tiếp các bạn trẻ với anh em hỠVõ. HỠkhông khách sáo, ăn uống rất bạo và chuyện trò huyên náo cả lên.

Trong lúc náo nhiệt bỗng có 1 tên đệ tử Khất Cái của nhóm ăn mày 8 bị, hoảng hốt đi vào đến bên Hoàng Dung nói nhỠít câu.

Thấy vẻ mặt bà biến sắc, và bà lập tức đứng dâỵ bước ra nói :

- Tôi có chút việc cần Bà Ä‘i khá»i bàn tiệc, nói chuyện vá»›i tên Khất Cái. Má»i ngÆ°á»i vô cùng kinh ngạc. Bao nhiêu con mắt Ä‘á»u đổ dồn vào Hoàng Dung.

Khi nghe Hoàng Dung nói :

-ở đây không có ngÆ°á»i lạ, ngÆ°Æ¡i cứ an tâm mà nói. Câu chuyện vì sao ra nông ná»—i ?

Má»i ngÆ°á»i nghe bà nói đến đây, nhìn thấy đôi mắt bà lăn ra từng giá»t lệ, thì biết có chuyện bất hạnh đã xảy ra.

Lại nghe tên ăn mày 8 bị nói tiếp :

- Buổi xế chiá»u ngày hôm nay Lá»— bang chủ cùng vá»›i 2 ngÆ°á»i đệ tá»­ 7 bị ra phía Bắc thành tuần sát, Ä‘i đến cuối giá» Thân mà chẳng vá». Chúng đệ tá»­ lo sợ việc gìxảy ra má»›i chia nhau Ä‘i tìm kiếm, Ä‘i đến dÆ°á»›i chân núi vào trong miếu của DÆ°Æ¡ng Thái phó, bá»—ng thấy thi thể của Lá»— bang chủ...

Má»i ngÆ°á»i nghe nói đến chữ "thi thể của Lá»— bang chủ" bá»—ng buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng "a" sá»­ng sốt.

Tên ăn mày 8 bị nói đến đây âm thanh như tắc nghẹn. Lỗ Hữ u Cước võ công tuy chẳng cao, song tính tình dễ mến, được tất cả bang chúng yêu vì.

Tên ăn mày 8 bị lại nói tiếp :

- Hai tên ăn mày 7 bị bị đả thÆ°Æ¡ng nằm ở má»™t bên bang chủ, má»™t tên chết, má»™t tên Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng nặng, nhÆ°ng còn chút hÆ¡i tàn đã trối trăn rằng : "ba ngÆ°á»i Ä‘i vào miếu DÆ°Æ¡ng Thái phó, gặp hoàng tá»­ Mông Cổ là Toa Äô, bang chủ bị nó ra tay ám toán trÆ°á»›c và 2 tên ăn mày đệ tá»­ Ä‘á»u bị chưởng lá»±c của nó, kẻ chết kẻ trá»ng thÆ°Æ¡ng.

Quách Tỉnh mặt mày tái nhợt kêu lên :

- Hà hà ! Toa Äô! Toa Äô!

Ông đâu có ngỠviệc xảy ra hôm nay. Trong năm trước tại thành Tương Dương ông đã tha chết cho hắn.

Hoàng Dung nói :

- Cái tên Hoàng tá»­ Toa Äô có nói má»™t lá»i nào không ?

Tên ăn mày 8 bị nói :

- Äệ tá»­ không dám nói

Hoàng Dung nói :

- Có gì đâu mà ngươi chẳ ng dám nói ! Có phải hắn đã bảo Quách Tỉnh và Hoàng Dung hãy theo vỠMông Cổ. Và Lỗ Hữu Cước vì binh vực mà táng mạng không ?

Tên ăn mày 8 bị nói :

- Phu nhân rất sáng suốt. Chính miệng hoàng tá»­ Toa Äô đã nói thế.

Bấy giá» má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rá»i chá»— ngồi, Ä‘i ra ngoài để viếng thi thể của Lá»— Hữ u CÆ°á»›c, xem thấy ngay xÆ°Æ¡ng sống giữa lÆ°ng trúng phải Tinh cÆ°Æ¡ng phiến nên gãy lìa xÆ°Æ¡ng sống, định chắc rằng Toa Äô đứng phía sau lÆ°ng, ném ám khí và vận chưởng lá»±c đánh chết, Ä‘á»u buồn bã vô cùng. Lúc ấy trong thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có cả trên ngàn hành khất tụ tập.

Lá»— Hữu CÆ°á»›c bị kẻ gian ám hại, tin đồn lan rá»™ng ra ngoài, thôi thì khắp nẻo trong thành Ä‘á»u có tiếng khóc than ai oán.

Quách TÆ°á»ng thÆ°á»ng ngày hay Ä‘i chÆ¡i vá»›i Lá»— Hữu CÆ°á»›c, và thÆ°á»ng hay đến những chá»— đất hoang, những toà miếu để uống rượu, má»™t già má»™t trẻ nâng ly đối ẩm. Ông hay nói những chuyện lạvà lý thú trong chốn giang hồ, có khi ngồi trò chuyện đến ná»­a đêm ngày. Hai ngÆ°á»i rất vui vẻ và tÆ°Æ¡ng đắc.

Miếu thá» DÆ°Æ¡ng Thái phó không xa thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bao nhiêu. Quách TÆ°á»ng và Lá»— Hữu CÆ°á»›c thÆ°á»ng đến đây. Hôm nay nàng nghe ông bạn già chết trong tòa miếu, lòng bi thảm vô cùng. Quách TÆ°á»ng bèn lấy cái giá» hoa lan, xếp vào trong má»™t bầu Ä‘á»±ng rượu và ly Ä‘Ä©a, đồ nhắm, xách ra Ä‘i vá» tòa cổ miếu.

Äêm tối vào khoảng canh ba, Quách TÆ°á»ng bÆ°á»›c vào miếu, vô ngay bá»­u Ä‘iện chá»— 2 ngÆ°á»i uống rượu, Ä‘oạn lấy ra 2 cái ly nhá», rót đầy rượu khấn vái rằng :

- Lá»— lão bá ! Ná»­a tháng trÆ°á»›c đây lảo bá và tôi còn ngồi tại chá»— này trò chuyện vui vẻ, nào ngỠđâu lão anh hùng lại lâm thảm há»a, hồn ông có linh xin vá» chứng hưởng má»™t ly rÆ°á»u này.

Nói xong nàng lấy ly rượu đổ xuống đất chá»— Lá»— Hữu CÆ°á»›c thÆ°á»ng ngồi, còn nàng Ä‘Æ°a ly lên uống cạn, tưởng đến ngÆ°á»i bạn vong niên ly trần tạthế.

Quách TÆ°á»ng bùi ngùi rÆ¡i lệ nói :

- Lỗ lão bá ! Tôi sẽ uống thêm với ông 1 ly nữa.

Nói xong nàng cầm ly của Lỗ Hữu Cước đổ xuống đất, còn mình uống cạn thêm 1 ly nữa.

Quách TÆ°á»ng đâu biết uống rượu nhiá»u, chỉ vì tính tình khoáng đạt, thÆ°á»ng vui vẻ kết bạn vá»›i hào sÄ© giang hồ, thấy há» thÆ°á»ng dùng rượu để tá» lá»i nên bắt chÆ°á»›c, vì vậy 2 ly vừa uống cạn gÆ°Æ¡ng mặt nàng á»­ng hồng và có cảm giác toàn thân nóng sốt.

Trong khoảng tối mịt má» bá»—ng thấy ngoài cá»­a Ä‘i vào má»™t bóng ngÆ°á»i, làm nàng ná»­a mừng ná»­a sợ. Nàng nghÄ© chắc là hồn của Lá»— Hữu CÆ°á»›c hiện vá» nên nói to :

- Phải Lá»— lão bá không ? Lão bá linh thật ! Má»i lão bá lại đây.

Nói xong nàng rúng động và tay chân run lên bần bật, không ngỠlại thấy được hồn của Lỗ Hữu Cước.

Lai nghe có tiếng ngÆ°á»i này nói :

- Canh ba nửa đêm ngươi kêu quỷ, kêu ma ? Mẹ bảo ngươi vỠ!

Và bóng ngÆ°á»i này tiến nhanh đến trÆ°á»›c mặt, hóa ra là Quách Phù. Quách TÆ°á»ng thất vá»ng nói :

- Tỉ tỉ ! Tôi đang chiêu hồn Lỗ Hữu Cước lão bá vỠđây nói chuyện, thì tỉ tỉ lại đến, hồn ông ấy vỠgần tới rồi. Tỉ tỉ hãy vỠtrước đi, tôi sẽ vỠsau.

Quách Phù nhăn mặt nói :

- NgÆ°Æ¡i lại nói xàm nữa, đầu óc của ngÆ°Æ¡i còn bé bá»ng nên má»›i có tÆ° tưởng bậy nhÆ° vậy. Hồn của Lá»— Hữu CÆ°á»›c làm cái quái gì mà đến gặp ngÆ°Æ¡i ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Ông ấy mỗi ngày đối đãi với tôi rất tốt. Khi còn sống ông rất tốt lẽ nào lúc chết ông không vỠnói chuyện hay sao ? Vì gần đến lễ sinh nhật của tôi, tôi muốn cho ông ấy biết, không lẽ ông ấy không đến ?

Quách Phù nói :

- Mẹ đã để ý tìm ngÆ°Æ¡i không có, và liệu chừng ngÆ°Æ¡i đã ra đây, ngÆ°Æ¡i tuy còn nhá», nhÆ°ng cÅ©ng biết nhiá»u chuyện rồi, tại sao lại để mẹ phải bận tâm lo lắng ? Mẹ càng mắng ngÆ°Æ¡i càng to gan thêm. NguÆ¡i không sợ thằng giặc Toa Äô ở gần. NgÆ°Æ¡i là đứa bé gái, Ä‘ang đêm khuya khoắt lại dám dấn thân vào chốn nguy hiểm.

Quách TÆ°á»ng thở dài não nuá»™t :

- Tôi Ä‘ giữ hết lòng tin vá»›i Lá»— lão bá, thì đâu còn nghÄ© đến chuyện nguy hiểm. Nếu tỉ tỉ có lòng tốt thì hãy ngồi xuống đây làm bạn vá»›i tôi. Thoảng nhÆ° lão bá không hiện vá» gặp tôi, thì tỉ tỉ khá»i cần nói tiéng nào nữa cả, tôi cÅ©ng vá» ngay.

Quách Phù lúc bình thÆ°á»ng không chú ý đến Lá»— Hữu CÆ°á»›c, vì nàng nghÄ© sở dÄ© Lá»— Hữu CÆ°á»›c làm được chức Bang chủ là do công của mẫu thân nàng giúp đỡ, và nàng suy nghÄ© nếu hồn Lá»— Hữu CÆ°á»›c hiện vá» thật thì cÅ©ng chẳng sợ nào.
Quách Phù còn nghĩ thêm :
- Cô em gái này tính tình rất ương ngạnh, dễ gì ta khuyên bảo được, trừ cha mẹ ta ra, không ai nói mà nó nghe cả.

Do đó Quách Phù ngồi ngay trÆ°á»›c mặt Quách TÆ°á»ng nói :

- Nhị muá»™i ! NgÆ°Æ¡i càng ngày càng lá»›n thì càng trở nên gàn dở. Năm nay ngÆ°Æ¡i đã 1 6 tuổi rồi, chỉ còn vài ba năm nữa là làm chủ gia đình. Nếu ngÆ°á»i vợ trong 1 gia đình mà khùng khùng Ä‘iên Ä‘iên nhÆ° vậy sao nên ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Tôi chẳng bằng lòng thế đâu ! Vì má»—i ngÆ°á»i không giống nhau. Nếu tỉ tỉ đã thành thân vá»›i Gia Luật Tá» huynh rồi thì đâu còn là cô gái của đài gÆ°Æ¡ng nữa, mất cả tá»± do tá»± tại.

Quách Phù nói :

- Hà ! NgÆ°Æ¡i đã nghÄ© đến trá»ng phu ta là ngÆ°á»i thế nào. NgÆ°Æ¡i phải biết chàng là Ä‘Æ°Æ¡ng kim hào kiệt, kiến thức hÆ¡ n ngÆ°á»i, thì đâu có hẹp hòi vá»›i vợ con. Chàng là bậc văn tài võ lược, trong hàng trung bối thì còn ai là ngÆ°á»i bì kịp ? NgÆ°á»i bạn tÆ°Æ¡ng lai của ngÆ°Æ¡i sau này, có lẽ chẳng bằng phân ná»­a. NgÆ°Æ¡i chẳng thấy sao ? Cha mẹ đã đối vá»›i chàng rất vừa lòng hợp ý.

Quách TÆ°á»ng thấy chị nói những lá»i khinh mạn, nên bÄ©u môi cÆ°á»i nói :

- Chồng của chị tá»± nhiên là giá»i rồi, nhÆ°ng tôi không tin rằng trên thế gian này chồng chị là ngÆ°á»i giá»i nhất

Quách Phù nói:

- Ngươi chẳng tin, vậy chứ ngươi thấy ai hơn ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Tôi thấy có ngÆ°á»i hÆ¡ n chồng chị gấp bá»™i.

Quách Phù nổi giận nói :

- Là ai vậy ? Ngươi nói ta nghe thử ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Chẳng cần gì phải nói cho chị nghe. Trong lòng tôi hiểu là đủ.

Quách Phù cÆ°á»i lanh lảnh nói :

- Có phải Châu tam đệ hay là Châu Kiến Dân ?

Vì Quách Phù chỉ rõ 2 ngÆ°á»i này là thiếu niên anh hiệp Quách TÆ°á»ng lắc đầu nói :

- Hai ngÆ°á»i này đâu so sánh được vá»›i chồng chị mà còn thua kém rất xa.

Quách TÆ°á»ng nói những câu này, vẻ mặt mÆ¡ màng nhÆ° nhá»› đến 1 việc xa xôi.

Quách Phù ngạc nhiên nói :

- Vậy thì trừ ngoại tổ, cha mẹ và Châu đại thúc, những lão tiá»n bối này má»›i hÆ¡n được trượng phu ta, ngoài ra chẳng còn ai hÆ¡n cả.

Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i hì hì nói :

- Chẳng phải tôi nói những bậc tiá»n bối làm gì. NgÆ°á»i này tuổi trẻ, có lẽ còn trẻ hÆ¡n trượng phu của tỉ tỉ, lại đẹp đẽ tuấn tú hÆ¡n, võ công lại cao cÆ°á»ng hÆ¡n. NhÆ°ng chàng lại ở nÆ¡ i góc biển chân trá»i, muốn tỉ thí lại chẳng tỉ thí được.

Nàng nói bao nhiêu Quách Phù cãi lại bấy nhiêu. Quách TÆ°á»ng chẳng cần cãi lại, cứ tiếp tục nói :

- Tỉ tỉ tin hay không là do ý kiến của chị. NhÆ°ng tôi biết là ngÆ°á»i rất tốt. Má»—i khi có ngÆ°á»i nào gặp tai nạn gấp, dù lạ hay quen, chàng Ä‘á»u hết sức hóa giải.

Quách Phù giận nói :

- NgÆ°á»i còn con nít nên giàu óc tưởng tượng. Tốt lắm. Lá»— Hữu CÆ°á»›c chết rồi, bang Khất Cái sẽ khuyết ngôi vị bang chủ. Mẫu thân có nói vào dịp Anh Hùng Äại Yến có đủ mặt anh hùng hào kiệt, nhân đó sẽ cá»­ trong Äại há»™i ra má»™t vị lấy cuá»™c tá»· võ mà phân, ngÆ°á»i nào võ công cao cÆ°á»ng nhất sẽ được phong làm Bang chủ.

Má»™t ngÆ°á»i cao thủ trong phái áo dÆ¡ và má»™t cao thủ trong phái áo sạch hai bên đối địch xem bên nào thắ ng. NgÆ°á»i thắng cuá»™c phải tỉ thí vá»›i trượng phu của ta, vậy ngÆ°Æ¡i xem ai Ä‘oạt được chức bang chủ.

Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i hì hì nói :

- Trượng phu của tỉ tỉ chắc gì đã được chức Bang chủ Khất Cái bang ?

Quách Phù cả giận nói :

- Vậy ngÆ°Æ¡i Ä‘oán xem ai là Bang chủ ? Lúc trÆ°á»›c Hồng Thất Công truyá»n lại cho mẫu thân là Bang chủ Khất Cái mà có ai Ä‘oán được Ä‘iá»u này ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Bây giỠtôi không thể đoán được. Tỉ tỉ nên biết, tôi chỉ nghĩ đến Lỗ lão bá mà thôi.

Quách Phù nói :

- Tốt ! Theo ngÆ°Æ¡i nói, thì sẽ có kẻ anh hùng đến tỉ thí vá»›i trượng phu ta phải chăng ? NhÆ° vậy bấy giá» anh hùng hảo hán Ä‘á»u tụ há»™i ở thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, vậy ai là anh hùng, ai là hùng cẩu, chỉ có ra tay má»›i biết được rõ ràng mà thôi!

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äại tá»· Æ¡i ! Chị nói vậy rất khó nghe, và khinh miệt má»i ngÆ°á»i. Theo lá»i chị nói thì Gia Luật huynh chồng chị cÅ©ng là hùng cẩu hay sao ? Nếu quả trượng phu của chị cÅ©ng là hùng cẩu, thì chị cÅ©ng thuá»™c vào hạng súc sanh hay sao ? Tôi vá»›i chị cùng má»™t mẹ sinh ra, tôi đâu có bằng lòng lá»i nói của chị ?

Quách Phù nghe cô em nói xong, cÆ°á»i chẳng nổi, mà giận cÅ©ng khó coi, nàng đứng dậy bảo :

- Bây giá» ta vá»›i ngÆ°Æ¡i cần tỉ thí má»™t hồi, rồi sẽ trở vá». NgÆ°Æ¡i không được mắng nhiếc ta nhÆ° vậy.

Quách TÆ°á»ng nhe răng cÆ°á»i, nàng rất thích cãi lá»™n vá»›i chị, nên nói :

- ý da ! Tỉ tỉ đã xuất giá làm bà làm mợ rồi. Cha mẹ còn chẳng dám rầy chị thay, chị là Bang chủ phu nhân tÆ°Æ¡ng lai, thì dù ai có gan bằng trá»i cÅ©ng chẳng dám mắng tỉ tỉ được.

Quách Phù nghe co âem gá»i mình là Bang chủ phu nhân tÆ°Æ¡ng lai, trong lòng hoan hỉ nói :

- Vì có nhiá»u anh hùng hảo hán lấy mắt nhìn xem nhÆ° muôn hoa, trượng phu của ta chÆ°a thành công thì đừng nói những sá»± lạc quan sá»›m. Moi ngÆ°á»i trong nhà hay được há» cÆ°á»i cho.

Quách TÆ°á»ng trầm ngâm nghÄ© ngợi. ÄÆ°a mắt ngó mông lung, nhìn thấy má»™t vầng trăng khuyết treo lÆ¡ lá»­ng giữa trá»i, nhÆ° sá»±c nhá»› Ä‘iá»u gì và nói :

- Chắc là hồn Lá»— lão bá không hiện vá» há»™i há»p rồi. Tỉ tỉ ! Trong lúc chÆ°a cá»­ bang chủ, tôi muốn má»i ngÆ°á»i nên để tâm hồn tưởng nhiệm anh hồn Lá»— lão bá nên chăng ?

Quách Phù nói :

- NgÆ°Æ¡i nói toàn là lá»i lẽ ngây thÆ¡. Khất Cái là má»™t bang lá»›n nhất trong giang hồ, bây giá» nhÆ° rắn không đầu, để vậy sao nên ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Mẫu thân định ngày nào thì tuyển bang chủ ?

Quách Phù đáp :

- Ngày rằm Anh hùng hội yến cũng là ngày tuyển bang chủ. Trước hết cha mẹ cũng anh hùng hào kiệt bốn phương thương nghị, tìm cách kháng cự Mông Cổ. Cộc thương nghị sẽ kéo dài năm sáu ngày, hoặc tám chín ngày, rồi mới đến ngày suy cử Khất Cái Bang chủ. Có lẽ vào ngày 23, 24.

Quách TÆ°á»ng kêu lên má»™t tiếng "a" kinh ngạc. Quách Phù há»i :

- Chuyện gì thế ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Có gì đâu ! Ngày 24 cũng là ngày sinh nhật của em, lại nhắm vào ngày thi tuyển Bang chủ. Một ngày bận rộn, thì thân mẫu đâu có nghĩ giúp cho em buổi lễ sinh nhật này .

Quách Phù cÆ°á»i ha hảnói :

- Tiểu muá»™i ! Ngày sinh nhật của tiểu muá»™i không cần gì lắm. Äâu có thể so sánh vá»›i ngày suy cá»­ Bang chủ là ngày đại sá»± ? NgÆ°Æ¡i nói ra không sợ ngÆ°á»i ta cÆ°á»i sao ? Tiểu muá»™i à ! Trên Ä‘á»i này có ai lo lắng cho buổi lá»… sinh nhật của má»™t cô gái nhỠđâu ? Vì chuyện này nhá» nhặt không đáng kể.

Quách TÆ°á»ng giận Ä‘á» mặt nói :

- Phụ thân chắc là không nghĩ tới. Chứ mẫu thân thì lo lắng cho tôi. Tỉ tỉ bảo là tiểu sự, tôi không cho là tiểu sự. Vì tôi đúng 1 6 tuổi, tỉ tỉ có biết không ?

Quách Phù cÆ°á»i ngất và nói vá»›i giá»ng trào phúng :

- Phải rồi, đêm ấy sẽ có 1 0 vị anh hùng hảo hán đến chúc thá» Quách nhị tiểu thÆ¡, má»—i ngÆ°á»i sẽ thân tặng cho nhị tiểu thÆ¡ má»™t phần hậu lá»…. Và Quách nhị tiểu thÆ¡ vừa đúng 1 6 tuổi, không còn là má»™t cô bé gái nữa, mà là đại cô nÆ°Æ¡ng. Ha ha !

Quách TÆ°á»ng nói :

- NgÆ°á»i ngoài tá»± nhiên là chẳng biết. Tôi đã nghÄ© rồi. Sẽ có má»™t vị đại anh hùng đến chúc ngày sinh của tôi, vì gã đã hứa vá»›i tôi sẽ ra mặt chúc thá».

Nàng nói mấy câu lòng đầy vẻ khinh mạn Quách Phù nói :

- NgÆ°á»i ta ra sao mà ngÆ°Æ¡i gá»i là đại anh hùng ? A! Vậy ngÆ°Æ¡i nói trượng phu của ta là thiếu niên anh hùng sao ? Ta cần nói cho tiểu muá»™i nghe, trên Ä‘á»i này chỉ có chàng là má»™t nhân vật đệ nhất. NgÆ°Æ¡i còn trẻ ngÆ°á»i non dạ thì không nên giàu óc tuởng tượng. Còn má»™t Ä‘iá»u nữa, nếu gã đại anh hùng này có thật, thì ít ra cÅ©ng có ít nhiá»u chuyện cần đến ngÆ°Æ¡i, chứ không có làm gì má»™t vị đại anh hùng Ä‘i chúc thỠđứa bé con, trừ phi ngÆ°á»i này sẵn dịp anh hùng đại yến ghé qua thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.

Quách TÆ°á»ng nghe chị nói mấy lá»i khích bác, làm cho nàng muốn khóc, nói :

- Chàng đến đây là để giữ lá»i hứa, theo lá»i yêu cầu của tôi. Chàng chẳng đến dá»± Anh hùng đại yến, hay tranh giành chức vị Bang chủ.

Quách Phù nói :

- Vậy gã đâu phải anh hùng ? Phụ thân không gá»­i thiệp anh hùng cho gã , thìg đâu được tiếp vào Anh hùng đại yến. Có ai biết gã là ngÆ°á»i gì?

Quách TÆ°á»ng rút chiếc khăn lau nhanh đôi dòng lệ và nói :

- Rồi chị xem ! Tôi chẳng đến dự Anh hùng đại yến và cũng không đến dự cuộc suy cử. Tôi cũng không thèm xem.

Quách Phù cÆ°á»i lanh lảnh nói :

- ý da, Quách nhị tiểu thÆ¡ không đến thì Anh hùng há»™i yến cuá»™c diện chẳng nên Æ° ? Và có lẽ cuá»™c đăng quang của tân bang chủ kém vui. NgÆ°á»i đừng tưởng thiếu nguoi ngÆ°á»i ta chẳng làm gì được.

Hai tay Quách TÆ°á»ng bịt chặt lá»— tai, và hÆ°á»›ng vá» ngoài miếu chạy ra. Äá»™t nhiên thấy má»™t bóng Ä‘en thấp thoáng, đứng im lặng trÆ°á»›c cá»­a miếu, ngay Ä‘Æ°á»ng Ä‘i thẳng vào.

Quách TÆ°á»ng cả kinh lật đật chạy ra phía sau, vì không muốn đánh nhau vá»›i gã .

Nhìn theo ánh trăng chiếu lá» má», hiện rõ má»™t ngÆ°á»i cao lêu nghêu, mặt mày Ä‘en đúa thân hình cá»±c ngắ n.

Äịnh thần xem kỹ, thì ra ngÆ°á»i này chống đôi nạng, vì đôi chân tàn tật và cụt ngủn. Äôi nạng quá dài cỡ bốn thÆ°á»›c cao, lại mặc chiếc quần có đôi ống dài bằng cặp nạng, bay là là trên mặt đất, thành má»™t ngÆ°á»i thật cao lá»›n.

Quách Phù kêu lên :

- Trá»i, gã này chính là Ni Ma Tinh mà. Lúc bấy giá» Hoàng đế Mông Cổ ngá»± giá thân chinh, Ä‘oàn quân dÅ©ng chinh này gồm các dÅ©ng sÄ© Mông Cổ và Tây Vá»±c, há»p nhau thành Ä‘á»™i ngÅ© để chinh phạt Nam hạ. NgÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u khuất thân làm cẩu tẩu, để mÆ°u lấy bả công danh phúc quý.

Ni Ma Tinh đôi chân tuy gãy, nhÆ°ng võ công không tầm thÆ°á»ng. Trong 1 0 năm khổ luyện hắ n dùng đôi nạng sắ t để di chuyển. Tuy dùng nạng sắt làm chân nhÆ°ng Ä‘i còn nhanh và chắc hÆ¡n đôi chân thật.

Äoàn quân Mông Cổ Ä‘á»u dùng chiến lược rất hay. Khi chúng sắp đến thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng còn cách 1 00 dặm thì Ni Ma Tinh là võ sÄ© thám báo đã đến do thám bên ngoài thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c nhất.

Trong đêm nay Ni Ma Tinh trú tại miếu Dương Thái phó. Lúc ở bên ngoài miếu ngủ nghe rõ chị em Quách Phù đối đáp, lòng lấy làm hoan hỉ và có ý nghĩ gian tà.

G nghĩ rằng :

- Quách Tỉnh tuy không phải là chúa sóai thành Tương Dương nhưng thành này còn hay mất thực là do tay Quách Tỉnh. Nếu ta ra tay bắt được hai cô ái nữ để lung lạc tinh thần của lão, tất là một kỳ công to tát đối với Hốt Tất Liệt hoàng đế. Nay gã thấy Quách Phù nhận được ra gã , nên gã cất tiếng nói :

- Quách cô nÆ°Æ¡ng có đôi mắt tinh Ä‘á»i nhỉ. Chúng ta đừng để mất hòa khí, sẵn đây hai cô hãy theo tôi vá» .

Quách Phù vừa giận lại vừa sợ, biết rõ gã này võ công rất lợi hại. Cảhai chị em nàng ra tay đối địch cÅ©ng chÆ°a chắ c hÆ¡ n. Nàng giận dữ liếc Quách TÆ°á»ng mắng thầm :

- Má»i việc cÅ©ng tại ngÆ°Æ¡i mà ra cả! Cái thảm há»a trÆ°á»›c mắt làm sao cứu vãn bây giá»?

Quách TÆ°á»ng hÆ°á»›ng vào Ni Ma Tinh nói :

- Ni Ma Tinh, ngươi có đôi chân thật ngộ nghĩnh. Trước khi gãy nó cũng dài thậm thượt thế sao ?

Ni Ma Tinh xì má»™t tiếng chẳng thèm đến xỉa lá»i nàng, mà hÆ°á»›ng vào Quách Phù nói :

- Ngươi và cô em gái hãy đi vỠphía trước, không được trốn tránh.

Lá»i nói này có vẻ miệt thị hai chị em nàng. Coi há» chẳng ra sao cả. Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i khúc khích nói :

- à ! NgÆ°á»i gì mà nói năng kỳ dị thế ? Trong đêm khuya khoắt thế này mà bảo 2 chị em ta Ä‘i theo ngÆ°Æ¡i sao ?

Ni Ma Tinh cả giận mắng :

- Tiểu hài nhi ! Chá»› có nhiá»u lá»i, hãy mau Ä‘i theo ta.

Vì gã sợ có ngÆ°á»i trong thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ra tiếp ứng thì sẽ thất bại công trình của gã .

Quách Phù quay sang Quách TÆ°á»ng bảo to :

- Nhị muá»™i ! Gã Mông Cổ này là võ sÄ© đấy, công phu giá»i lắm, ngÆ°Æ¡i công bên tả, ta đánh bên hữu, nghe chÆ°a ?

Nói xong Quách Phù rút thanh trÆ°á»ng kiếm nhắm ngay lÆ°ng gã Mông Cổ chém tá»›i.

Quách TÆ°á»ng lúc ra khá»i thành không mang theo khí giá»›i gì cả, đồng thá»i nàng lại nghÄ© gã này cụt hẳn đôi chân, chỉ còn dùng cặp nạng thì tỉ tỉ đã lấy gÆ°Æ¡m ra công phạt rồi, gã làm sao đối địch ?

Lòng nàng sẵn nhân từ, nên cất tiếng bảo to :

- Tỉ tỉ ! NgÆ°á»i này đáng thÆ°Æ¡ng ! Äừng hại gã mang tá»™i.

Tiếng nói của Quách Phù vừa dứt, Ni Ma Tinh tay tả chống nạng, tay hữu đưa nạng quét mạnh vào thanh kiếm của Quách Phù.

Hai thanh sắt chạm vào nhau tóe ra muôn đốm lá»­a. Thanh kiếm của Quách Phù rá»i khá»i tay văng ra ngoài. Cánh tay nàng tê rần, bụng Ä‘au nhói lên. Nàng lật đật bÆ°á»›c nhanh đến nhặt thanh kiếm và tung ra 1 thế Việt nữ kiếm để công kích, chém mạnh vào Ni Ma Tinh.

Môn Việt nữ kiếm là của Giang Nam Thất Quái nữ hiệp Hàn Tiểu Oanh tại Mông Cổ truyá»n lại cho Quách Tỉnh. Sau Hàn Tiểu Oanh bất hạnh chết thảm thiết, Quách Tỉnh cảm Æ¡n ân sÆ° truyá»n thụ, coi thế kiếm này rất quan trá»ng má»›i Ä‘em dạy cho 2 con gái là Quách Phù và Quách TÆ°á»ng.

Nguyên Ä‘Æ°á»ng kiếm này tá»a ra rất rá»™ng, biến hóa tinh vi, vì nó là môn phái chính tông, nếu gặp tay Quách Tỉnh sá»­ dụng thì thế kiếm này nhÆ° "Lôi Oanh chấn Ä‘á»™ng", khí thế không thể địch nổi. NhÆ°ng bấy giỠđược Quách Phù Ä‘Æ°a ra sá»­ dụng, Ä‘em công kích Ni Ma Tinh, tuy không được tinh diệu, nhÆ°ng cÅ©ng mạnh bạo nhÆ° muôn ngàn chá»›p nhoáng lôi oanh bay ra tua tủa.

Ni Ma Tinh đã dùng cặp nạng sắt giao đấu rất kỳ tài, hể cây nạng tả Ä‘Æ°a ra đả kích thì cây nạng hữu chống xuống đất cứ thay đổi luôn, tiến thối rất tài, còn nhanh nhẹn hÆ¡n ngÆ°á»i có đủ cả đôi chân.

Nhân đôi nạng quá dài, nên thân hình gã từ trên cao đánh xuống, mỗi lần tạo nên một khí thế rất mạnh.

Quách Phù đỡ không nổi thì làm sao công kích được. Ni Ma Tinh vá»›i Quách Phù công lá»±c khác biệt nhau, nhÆ°ng Quách Phù nhá» cha mẹ tận tâm chỉ dạy các môn võ tối diệu, tối cÆ°á»ng, nên Quách Phù cÅ©ng được thâm nhiểm ít nhiá»u má»›i chống trả được vá»›i Ni Ma Tinh hÆ¡ n 1 0 chiêu thức.

Nàng biết rõ đối phÆ°Æ¡ng, má»—i đầu cây thiết nạng có sức mạnh kinh hồn, má»—i khi chạm vào kiếm của nàng, nên Quách Phù cố vận ná»™i lá»±c chuyển vào thanh kiếm và Ä‘Æ°a mÅ©i kiếm thích mạnh vào ngÆ°á»i Ni Ma Tinh.

Quách TÆ°á»ng lo giúp chị, đôi ta Ä‘Æ°a ra Xích Không chưởng huá»›ng vào Ni Ma Tinh bổ tá»›i.

Lại nghe Ni Ma Tinh cất tiếng bảo to :

- Coi này !

Cây thiết trượng bên tả chống mạnh xuống đất, thân mình Ä‘u Ä‘Æ°a trên không, lui nhanh lại phía Quách TÆ°á»ng. Gã Ä‘Æ°a ra má»™t cây nạng Ä‘iểm nhanh vào bụng Quách TÆ°á»ng, lại Ä‘Æ°a cây kia Ä‘iểm vào bụng Quách Phù.

Quách TÆ°á»ng lanh lẹ thối lui lại đằng sau mấy bÆ°á»›c.

Quách Phù trúng một trượng rất nặng chịu không nổi, ngã xuống đất, kêu lên 1 tiếng kinh sợ. Thân mình Ni Ma Tinh bay vùn vụt trên đôi thiết nạng lủng lẳng như quỷ ma hiện vỠtrong đêm tối.

Cặp thiết nạng lướt nhanh tới trước mặt Quách Phù, lão hô to :

- Ta bảo ngươi hãy theo ta vỠmau.

Quách Phù cả kinh đứng dậy chạy và nói :

- Nhị muội chạy nhanh ra sau miếu.

Ni Ma Tinh kêu lên kinh ngạc. Gã thấy rõ ràng chính gã đã điểm trúng Thần Tàng huyệt của Quách Phù nhưng Quách Phù bế huyệt đạo tuyệt kỹ thì không bao giỠsợ ai điểm trúng cả.

Quách Phù bị cây nạng đánh tuy không hại đến huyệt đạo mà cÅ©ng Ä‘au Ä‘á»›n khắp ngÆ°á»i nên má»›i ngã ra nhÆ° thế, và không vận thanh kiếm Ä‘uợc

Quách TÆ°á»ng Ä‘Æ°a ra Lạc Anh chưởng pháp đỡ sau lÆ°ng chị và kêu to :

- Tỉ tỉ ! Chị chạy trước đi !

Ni Ma Tinh lại Ä‘Æ°a nhanh thiết nạng giáng mạnh xuống ngÆ°á»i Quách Phù khí thế thật nguy hiểm, chỉ còn 3 tấc nữa là trúng vào mình nàng.

Ni Ma Tinh gá»i to bảo Quách TÆ°á»ng :

- Ngươi không được động thủ !

Quách TÆ°á»ng cả giận nói :

- Ta đã nói ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tàn tật đáng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng không ngá» ngÆ°Æ¡i man rợ và ác Ä‘á»™c nhÆ° vậy.

Ni Ma Tinh cÆ°á»i ha hảnói :

- Con nhãi ranh ! NgÆ°Æ¡i đừng kể khổ và trách lão già này lợi hại. Lại nghe tiếng gậy chạm mạnh xuống đất, đôi thiết nạng lÆ°á»›t vun vút đến bên Quách TÆ°á»ng rồi nghe hắn cÆ°á»i ha hả.

Quách TÆ°á»ng từ khi hiểu biết chÆ°a gặp sá»± khiếp hãi lần nào, nàng Ä‘Æ°a mắt nhìn thấy Ni Ma Tinh nhÆ°gÆ°á»i bệnh hoạn, đôi mắt gã trắng xác, miệng phá»u phào nhe hàm răng trắng bạc nhÆ° muốn cắn vào cổ nàng, làm cho Quách TÆ°á»ng run rẩy. Trong lúc nguy cấp, bống nghe giá»ng nói nhẹ nhàng Ä‘Æ°a tá»›i bên tai Quách TÆ°á»ng rằng :

- Äừng sợ hãi, dùng ám khí đánh lại nó !

Quách TÆ°á»ng không kịp để ý đến lá»i nói của ai văng vẳng bên tai, nên nàng đáp :

- Không có ám khí !

Mặt nàng lại nhìn thấy Ni Ma Tinh bước tới thêm 1 bước, không biết làm sao đây, chỉ còn cách đưa ra song chưởng sử dụng 1 chiêu Tán Hoa Thế hộ thân chống giữ trước mặt.

Chưởng lực cương mãnh của nàng vừa tung ra, nàng nghe rõ sau lưng có 1 luồng gió mạnh thổi tới. Lại nghe đôi tay mình nhẹ như lông hồng, vì luồng gió này cuốn mất chuởng lực của nàng, tiếng kêu "binh binh" nổi lên 2 bên, trúng mạnh vào đôi nạng của Ni Ma Tinh.

Hai luồng gió rất nhẹ, âm thanh dÆ°á»ng nhÆ° không có, nên Ni Ma Tinh đâu hay biết gì. Cặp nạng vẫn chống mạnh xuống đất. Chừng gã ngõ thấy hai chân Ä‘en nhá» từ phía sau đánh tá»›i đôi nạng phát nổ hai tiếng "bình" cá»±c to, chạm vào vách tÆ°á»ng và làm chấn Ä‘á»™ng sÆ°á»n nóc nhà, ngói Ä‘ua nhau đổ xuống tung tóe.

Cặp nạng sắt thoát khá»i tay Ni Ma Tinh, văng ra ngoài. Thân hình gã đảo lá»™n trên không.

Gã đã rÆ¡i nhanh xuống đất, liá»n nÆ°Æ¡ng theo luồng gió vÆ°Æ¡n mình tá»›i chá»— Quách TÆ°á»ng vung ra 1 0 ngón tay vá»›i cái móng dài nhá»n nhÆ° vuốt hổ chụp mạnh vào ngÆ°á»i Quách TÆ°á»ng.

Quách TÆ°á»ng cả kinh, chẳng biết nghÄ© sao, thuận tay Ä‘Æ°a lên đầu rút cây trâm ngá»c, vÆ°Æ¡n tay phóng mạnh vào ngÆ°á»i Ni Ma Tinh.

Lại nghe sau lÆ°ng nàng có luồng gió nhẹ thổi tá»›i, đẩy mạnh cây trâm ngá»c vá» phía trÆ°á»›c.

Ni Ma Tinh tay tả Ä‘Æ°a vá» phía trÆ°á»›c, tay hữu Ä‘Æ°a ra phía sau lÆ°ng, bá»—ng thấy thanh ngá»c trâm bay nhanh nhÆ° vÅ© b o, khí thế thật kỳ quái, nên hoảng sợ Ä‘Æ°a đôi tay ra phía trÆ°á»›c toan đón lấy ám khí bá»—ng nhiên nghe má»™t tiếng "ái" kinh hoàng nổi lên, thân hình gã rÆ¡i xuống đất, nằm trÆ¡ bất Ä‘á»™ng.

Quách TÆ°á»ng lại sợ gã giả bá»™ thi hành Ä‘á»™c kế nên chạy đến bên Quách Phù và cất tiếng bảo :

- Tỉ tỉ ! Chạy nhanh ra ngoài.

Hai chị em đứng bên tượng thần của Dương Thái phó, nhìn thấy Ni Ma Tinh nằm yên bất động.

Quách TÆ°á»ng hoảng hốt nói :

- Chẳng lẽ gã trúng phong mà chết ?

Và cất tiếng hét to :

- Ni Ma Tinh ! Ni Ma Tinh, ngươi làm trò khỉ gì đó ?

Quách TÆ°á»ng tưởng gã này giả bá»™, vì đôi nạng thiết rÆ¡i khá»i tay thì khó hành Ä‘á»™ng nên gã giả chết.

Bấy giá» Quách TÆ°á»ng hết sợ tay cầm thanh trÆ°á»ng kiếm tiến nhanh vá» phía trÆ°á»›c cách Ni Ma Tinh chừng vài bÆ°á»›c, thấy đôi mắt Ni Ma Tinh mở trừng trừng, thần sắc còn kinh hoảng và sợ hãi, và đã tắt thở từ lâu.

Quách Phù sợ mừng lẫn lá»™n, nên bÆ°á»›c lại bàn thá» châm thêm ngá»n nến, cầm nến soi mặt để quan sát.

Lại nghe ngoài cá»­a miếu có tiếng gá»i to :

- Phù nhi, Nhị muội, có ở bên trong này không ?

Chính là Gia Luật TỠđã đến. Quách Phù cả mừng gá»i to :

- TỠca ca ! Vào đây mau, có chuyện lạ lắ m !

Gia Luật TỠdắt theo 2 tên ăn mày sáu bị, chạy vào điện thì ngó thấy Ni Ma Tinh nằm chết lăn trên mặt đất, nên kêu lên 1 tiếng kinh ngạc.

Nguyên vì Quách Phù Ä‘i tìm muá»™i muá»™i, rất lâu mà chẳng quay vá», chàng suy nghÄ© Lá»— Hữu CÆ°á»›c bị ngÆ°á»i ám toán và kẻ địch ngoài thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhÆ° mây tụ, nên lòng Gia Luật Tá» nóng nhÆ° lá»­a đốt, lật đật chạy ra ngoài kiếm hai chị em.

Khi đến đây, thấy Ni Ma Tinh võ công cao diệu, ngay chính mình cũng không chống nổi, thì làm sao nội thê của mình giết chết được, nghĩ cũng lạ.

Chàng đến bên Quách Phù tiếp lấy cây nến mang đến quan sát thi hài Ni Ma Tinh, lấy làm kinh dị vô cùng.

Nguyên di hài Ni Ma Tinh trúng chưởng lực đánh vào não môn, ngay trên Thần huyệt.

Thanh ngá»c trâm bị sức mạnh của chưởng lá»±c gãy làm 2 Ä‘oạn, phải là tay võ há»c cao thâm, có công lá»±c vô cùng tinh diệu má»›i đánh chết ngÆ°á»i được. NgÆ°á»i vung ra chưởng lá»±c này phải là tay bản lÄ©nh tuyệt luân, mà chàng nghÄ© ná»™i thê của mình không thể làm được. Nên chàng quay đầu lại há»i Quách Phù :

- Ngoại tổ đã đến đây sao ? Hãy dắt ta đến bái kiến
Tài sản của than_long_vn

  #93  
Old 01-08-2008, 05:28 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 93

ANH HÙNG ÄẠI YẾN



Quách Phù ngạc nhiên há»i :
- Ai nói ông ngoại đến đây ?
Gia Luật TỠnói :
- Chẳng phải tự ông ngoại đến sao ?
Và đôi mày chàng nhướng lên, vui vẻ nói :

- Nếu vậy thì ân sư của ta đến à ?
Chàng đưa mắt nhìn bốn phía, mà chẳng thấy tông tích Châu- bá- Thông. Chàng biết vị ân sư của mình hay giỡn chơi, và định chắc ông đã lần ra ngoài để ghẹo phá chàng.
Gia Luật Tá» lật đật chạy nhanh ra khá»i tòa cổ miếu, quan sát chung quanh cÅ©ng không có bóng ngÆ°á»i nào cả.
Quách Phù lấy làm lại há»i to :
- ô! Phu quân đã nổi cơn điên rồi sao ? Tại sao lại nói ông ngoại đến, rồi ân sư đến ?
Gia Luật Tá» liá»n trá» vào đại Ä‘iện há»i thăm hai chị em Quách Phù :
- Tại sao gặp Ni Ma Tinh và do đâu gã này chết như vậy ?

Quách Phù kể lại thấy cô em gái mình dùng chiếc trâm ngá»c đánh chết đối phÆ°Æ¡ng mà không hiểu sao cả.

Gia Luật TỠnói :

- Nhị muá»™i ! Phải có 1 ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng nhị muá»™i ám trợ, và ngÆ°á»i này thá»±c là 1 cao thủ. Ta tưởng rằng trên Ä‘á»i nay không có ai có công phu đến tá»™t đỉnh nhÆ° vậy. Trừ nhạc phụ đại nhân, chỉ có ông ngoại Hoàng đảo chúa hoặc ân sÆ° Châu- bá- Thông, hoặc Nhất-đăng đại sÆ° và Kim Luân Pháp VÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i có công phu tá»™t đỉnh mà thôi. Kim Luân Pháp V Æ¡ng là pháp sÆ° Mông Cổ, thì đâu có coi Ni Ma Tinh là kẻ thù. Nhất-đăng đại sÆ° dá»… gì khai sát giá»›i ? Do đó ta chắc là ông ngoại hay Châu ân sÆ° má»›i có võ công nhÆ° vậy. Nhị muá»™i có biết ai giúp nhị muá»™i chăng ?

Quách TÆ°á»ng vung ra thanh ngá»c châm, Ni Ma Tinh ngã xuống chết. Nàng quay đầu lại, nhìn vá» phía sau lÆ°ng tuyệt nhiên không có bóng ngÆ°á»i, nàng nhẩm lại câu nói của ngÆ°á»i lạ:

- Äừng sợ ! Dùng ám khí đánh nó ! Nàng cảm giác lá»i nói này có má»™t âm thanh nóng bá»ng, chẳng lẽ là DÆ°Æ¡ng- Qua chăng?

Nghĩ đến Dương- Qua, nàng nhủ thầm :

- Chắc không phải là chàng, chỉ vì lòng ta hay ước mơ vỠchàng, nghe ai nói cũng yên trí là chàng.

Gia Luật Tá» ngạc nhiên vì đã há»i mấy tiếng mà cô em vợ ngÆ¡ ngác nhÆ° không để ý gì cả.

Quách Phù thấy em mình đôi má ửng hồng, cặp mắt long lanh phát ra những tia sáng kỳ dị, làm nàng cả sợ, nắm lấy tay em và bảo :

- Nhị muội, em làm sao thế ?

Quách TÆ°á»ng Ä‘á» mặt nói :

- Có gì đâu !

Quách Phù cất giá»ng êm ái nói :

- Gia Luật huynh há»i ai đã ra tay ám trợ em. Em đã nghe chÆ°a ?

Quách TÆ°á»ng đáp :

- A! Nói vậy có ngÆ°á»i bên ta giết chết ác nhân đó sao ? Äúng là gã rồi, trừ gã ra không ai có bản lÄ©nh nhÆ° vậy

Quách Phù há»i :

- Gã ? Gã là ai ? Có phải em nói "một kẻ đại anh hùng" đấy ư ?

Quách TÆ°á»ng nói tránh :

- Không ! Không ! Tôi nói gã là "hồn của Lỗ Hữu Cước lão bá" !

Quách Phù hừ má»™t tiếng rồi rút tay ra khá»i tay Quách TÆ°á»ng. Quách TÆ°á»ng nói :

- Tỉ tỉ không nhận ra bóng ngÆ°á»i ấy sao ? Nhất định là Lá»— lão bá hiện hồn phù há»™ tôi. Chị phải biết, lúc sanh tiá»n ông ấy rất tốt vá»›i tôi.

Quách Phù ná»­a tin ná»­a ngá». Nàng nghÄ© quá»· ma là chuyện không có, nên nói :

- Nếu là ma quá»· thì tay đất hồn ma làm sao giết ngÆ°á»i ?

Nàng suy nghÄ© và quét mắt nhìn xem 4 phía cÅ©ng chẳng thấy tông tích hay bóng dáng ngÆ°á»i nào. Nàng lại nhìn thấy Gia Luật Tá» Ä‘ang lượm 2 cây nạng sắt của Ni Ma Tinh và than :

- Võ công hắn giá»i quá, khiến ta thật bá»™i phục.

Quách Phù, Quách TÆ°á»ng định thần nhìn kỹ, thấy má»—i cây nạng sắt Ä‘á»u có khảm tÆ¡ vàng rất khéo, có tượng hình bông phù dung rất huê dạng.

Bức tÆ¡ vàng này dùng toàn tÆ¡ huỳnh kim và bạch kim đánh xoe tròn thành hình hoa lá Phù dung, thá»±c mỹ xảo ít có trên Ä‘á»i.

Vì bị ngÆ°á»i dùng ná»™i lá»±c đánh dập ra, nên đôi nạng thoát khá»i tay Ni Ma Tinh và gãy đôi, Gia Luật Tá» tá» ra thán phục vá» võ công của ngÆ°á»i này.

Quách Phù nói :

- Tôi nghÄ© nên Ä‘em cây nạng này vá» cho mẫu thân xem xét, không chừng mẫu thân Ä‘oán ra ai là ngÆ°á»i tung ra ná»™i lá»±c chưởng phong này.

Hai tên đệ tử Khất Cái bang phụ khiêng thi thể cả Ni Ma Tinh và cắp cặp nạng theo Gia Luật TỠvà chị em Quách Phù vào thành.

Quách Tỉnh và Hoàng Dung nghe Quách Phù thuật lại má»i chuyện vừa xảy ra làm cho 2 ông bà hết sức kinh hãi.

Quách TÆ°á»ng lo sợ phụ mẫu khiển trách nặng ná», nhÆ°ng Quách Tỉnh lại hoan hỉ vì thấy con gái trá»ng nghÄ©a và hiếu đạo, giống tác phong của ông. Thay vì rầy la quát tháo ông lại ai ủi con mấy câu.

Hoàng Dung thấy chồng không giận thì cũng vui vẻ đến bên con gái vuốt ve rồi xem xét thi thể Ni Ma Tinh và cặp nạng.

Hoàng Dung cúi đầu suy nghÄ© và hÆ°á»›ng vá» Quách Tỉnh há»i :

- Tỉnh ca có biết ai làm không ?

Quách Tỉnh lắc đầu đáp :

- Chẳng biết ! NhÆ°ng xét theo những vết tích này thì gã này bị má»™t chưởng của ngÆ°á»i có ná»™i lá»±c cá»±c cao. Chưởng lá»±c thâm hậu dÆ°á»ng này, chỉ có hai ngÆ°á»i thôi.

Hoàng Dung gật đầu nói :

- Có phải Tỉnh ca bảo là Hồng Thất Công sÆ° phụ đã qua Ä‘á»i và ngÆ°á»i kia là Tỉnh ca phải không ?

Quách Tỉnh không đáp. Hoàng Dung nghÄ© rằng chàng ở mãi bên mình thì làm gì có thá»i giá» ra DÆ°Æ¡ng Thái Phó miếu Ä‘Æ°á»ng mà hạthủ Ni Ma Tinh ?

Äợi Quách Phù và Quách TÆ°á»ng vào phòng nghỉ ngÆ¡i, Hoàng Dung má»›i há»i :

- Tỉnh ca ! Tôi nghÄ© con bé Quách TÆ°á»ng có tâm sá»± gì mà chẳng dám nói ra. Tỉnh ca có biết được chăng ?

Quách Tỉnh là ngÆ°á»i thuần hậu, chân thật không hay nghi ngá» nên há»i lại :

- Tâm sự gì?

Hoàng Dung nói :

- Từ khi nó ra Bắc gá»­i thiệp anh hùng đến nay tôi thấy nó thÆ°á»ng ngÆ¡ ngÆ¡ ngáo ngáo nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn. Äêm nay nghe nó nói chuyện tôi thấy thần sắc của nó rất kỳ lạ và cổ quái.

Quách Tỉnh nói :

- Có thể vì nó gặp nhiá»u việc lo sợ, tâm thần chẳng yên.

Hoàng Dung nói :

- Chẳng phải vậy đâu. Có nhiá»u Ä‘iá»u khác lạ dá»… nghi ngá» lắm. Tôi thấy nó cÆ°á»i ná»­a miệng và không có vẻ lo sợ. Nó không nói Ä‘iá»u vui mừng của nó ra.

Quách Tỉnh nói :

- Tiểu hài nhi khi được cao nhân trợ giúp, nó vui mừng lẫn lo sợ nên vẻ mặt như vậy, có gì mà phải nghĩ ngợi ?

Hoàng Dung mỉm cÆ°á»i không nói nữa, mà nhủ thầm :

- Tâm sá»± nữ nhi, Tỉnh ca biết sao được. Tính tình của Tỉnh ca, lúc trẻ cÅ©ng nhÆ° già, khinh thÆ°á»ng và không cẩn thận thì nào có để ý gì đâu.

Hai vợ chồng Quách Tỉnh nói sang chuyện khác, thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i nhau chuyện bố trí phòng địch cho kịp ngày Anh hùng đại yến, vì ngày này phải lo tiếp khách, nên phải an bài má»i kế hoạch phòng thủ trÆ°á»›c.

Suy tính xong 2 ngÆ°á»i vá» giÆ°á»ng an nghỉ. Hoàng Dung nằm trằn trá»c trên giÆ°á»ng, nhá»› đến thần sắc Quách TÆ°á»ng, lòng mẹ thÆ°Æ¡ng con nhÆ° biển rá»™ng, không thể nào ngủ được, bà nghÄ© thầm :

- Con gái ta vừa sanh ra má»™t ngày thì gặp Ä‘iá»u hoạn nạn, cuá»™c Ä‘á»i nó có nhiá»u Ä‘iên đảo gian nguy, vậy mà vẫn sống khá»e mạnh bình yên, trong 1 6 năm dài, thì không có lý nào giá» phút này biến cố tai nạn đổ lên đầu nó hay sao ?

Lại nghÄ© đến cÆ°á»ng địch hàng ngày bên cạnh sẽ gieo tai nạn không ít đến sinh mạng bá tánh trong thành, bà phải nghÄ© cách nào Ä‘á» phòng cho hữu hiệu!

Bà lại nghÄ© đến Quách TÆ°á»ng, đứa con gái này tâm tính kỳ quặc, nó đã chẳng chịu nói thì dù có đàn áp thế nào nó cÅ©ng chẳng thổ lá»™ cho ai biết.

Hoàng Dung càng lo nghĩ càng khổ tâm không thể ngủ được, bà choàng dậy bước ra ngoài, trổ thuật phi hành đi như bay ra ngoài. Khi đến cửa bà ra lệnh cho quan thủ thành mở cửa, tiến đến miếu Dương Thái phó.

Bấy giá» trống canh từ phía đổ từng hồi, vang dá»™i ra xa. ánh trăng sáng bị chòm mây che khuất, hiện ra cảnh vật má» má».

Từ lúc Hoàng Dung trao quyá»n Bang chủ Cái Bang cho Lá»— Hữu CÆ°á»›c, thìcây gậy trúc bà đã trao cho Lá»— Hữu CÆ°á»›c rồi. Bây giá» trong tay Hoàng Dung cầm má»™t cây bạch lạp ngắn, triển khai khinh công Ä‘i ngang qua sÆ°á»n núi, cách xa DÆ°Æ¡ng Thái phó miếu 1 0 trượng, bá»—ng nghe có tiếng phát ra từ Trụy Lệ bia rõ là tiếng 2 ngÆ°á»i Ä‘ang trò truyện.

Hoàng Dung núp mình bÆ°á»›c nhẹ lần tá»›i cách Trụy Lệ bia chừng vài trượng, bà nép mình sau 2 cây to gần đấy, chỉ nghe tiếng ngÆ°á»i nói :

- Tôn tam ca ! Ân công bảo chúng ta đợi tại Trụy Lệ bia dạy việc, nhÆ°ng sao tấm bia này có cái tên lạvậy ? NgÆ°Æ¡i có tin là Ä‘iá»m bất lợi cho ta không ? Tại sao ân công lại chá»n chá»— này làm nÆ¡i gặp ?

Gã hỠTôn nói :

- Tá»±a hồ nhÆ° ân công có má»™t cuá»™c sống không thá»ai mái, nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã thấy. Nào là đến Äoạn trÆ°á»ng Æ°u sầu, nào là Trụy lệ, khéo chá»n những danh từ khổ não, ắt là tâm hồn của ân công có nhiá»u sá»± u buồn.

NgÆ°á»i này lại nói :

- Từ khi thấy rõ bản lãnh của ân công, má»i việc gì đối vá»›i thiên hạ, ân công Ä‘á»u không cho là khó. NhÆ°ng ân công không biết có chuyện gì, đôi mày thÆ°á»ng cau lại, tá» ra buồn bã . Tôi thấy ân công thÆ°á»ng uất ức chẳng vui. NhÆ° ba chữTrụy Lệ bia, chắc là đúng tâm trạng của ân công. Hay là ân công tá»± đặt ra, để hợp vá»›i hoàn cảnh của mình.

Gã hỠTôn nói :

- Chẳng phải vậy ! Ta được nghe theo Cổ Nhi ThÆ¡ tiên sinh nói rằ ng : Vá» Ä‘á»i Tam quốc, thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thuá»™c vá» nhà Ngụy Tấn, quan thủ thành là DÆ°Æ¡ng Hổ bảo vệ thành trì, dân chúng được an cÆ° lạc nghiệp ân trạch thấm nhuần đến quần chúng, lúc bình thá»i DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân hay đến Nghiêm SÆ¡n du ngoạn, sau khi chết rồi, trăm há» Ä‘em lòng luyến tiếc, cho nên dá»±ng nÆ¡i đây ngôi miếu DÆ°Æ¡ng Thái phó để phụng thá», và làm bia ká»· niệm. Äến sau trăm há» nhìn thấy tấm bia này, há» tưởng đến công nghiệp và Æ¡n đức của DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân, má»—i ngÆ°á»i qua đây Ä‘á»u khóc òa, do đó tấm bia này được gá»i là Trụy Lệ bia. Trần lục đệ Æ¡i ! Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° DÆ°Æ¡ng Thái phó, thiệt là bậc trượng phu chân chính.

Gã hỠTrần nói :

- Ân công trên bÆ°á»›c giang hồ hành hiệp trượng nghÄ©a, rất được lòng ngÆ°á»i, nếu ân công được làm quan ở TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chắc không kém DÆ°Æ¡ng thái phó thủa xÆ°a.

Gã hỠTôn nói :

- Thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã có Quách đại hiệp danh vang thiên hạ, ân công và Äại hiệp Ä‘á»u có thể so sánh vá»›i DÆ°Æ¡ng thái phó được cả.

Hoàng Dung nghe 2 ngÆ°á»i ca tụng chồng mình, rất lấy làm hài lòng và nghÄ© thầm :

- Không rõ 2 ngÆ°á»i này nói "ân công" là ai nhỉ, có thể ân công của há» là ngÆ°á»i ra tay ám trợ cho TÆ°á»ng nhi chăng.

Lại nghe g hỠTôn nói :

- NhÆ° có 2 ngÆ°á»i theo ân công, sau phản bá»™i đầu Mông Cổ, cÅ©ng được ân công cứu mạng và đối đãi vá»›i kẻ địch nhÆ° vá»›i bạn hiá»n. Hành Ä‘á»™ng này giống hệt nhÆ° DÆ°Æ¡ng Thái phó. Theo những ngÆ°á»i hiểu biết vá» Ä‘á»i Tam quốc có nói : Lúc DÆ°Æ¡ng thái phó trấn thủ thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ đối địch vá»›i Äại tÆ°á»›ng Äông Ngô là Lục Kháng, con trai của Lục Tốn rất nhân hậu. DÆ°Æ¡ng Hổ phái binh sÄ© đến đánh phá biên cảnh Äông Ngô, cÆ°á»›p lấy gạo thóc của trăm há» Ä‘em cho quân sÄ© dùng, rồi lấy tiá»n bồi thÆ°á»ng số thóc gạo này cho bá tánh Äông Ngô. Gặp lúc Lục Kháng Ä‘au, DÆ°Æ¡ng Hổ gởi thuốc đến tặng, nhÆ°ng Lục Kháng lòng không nghi ngại toan uống, thì kẻ tảhữu can rằng :

- Hãy Ä‘á» phòng thuốc Ä‘á»™c. Lục Kháng nói : - Không có gì phải nghi ngại DuÆ¡ng thúc tá»­. Nói xong Lục Kháng bÆ°ng liá»u thuốc uống sạch. Quả nhiên Lục Kháng sau khá»i bệnh. DÆ°Æ¡ng thúc tá»­ là DÆ°Æ¡ng Hổ, vì có tâm hồn cao thượng nên kẻ địch còn kính trá»ng nhÆ° vậy. Khi DÆ°Æ¡ng Hổ chết, tÆ°á»›ng sÄ© bên Äông Ngô nghe tin ông mất còn khóc cả ngày. Những ngÆ°á»i lấy đức phục nhân Ä‘á»u được gá»i là anh hùng.

Gã há» Trần Ä‘Æ°a tay mò mẫm tấm bia đá, thở dài tá» vẻ xót thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i quá cố.

Qua giây phút gã hỠTrần nói :

- Ân công bảo ta đến đây há»™i há»p, chắc là ân công ngưỡng má»™ DÆ°Æ¡ng thái phó, má»›i chá»n nÆ¡i đây chứ gì?

Gã hỠTôn nói :

- Tôi nghe ân công nói : Theo truyá»n thuyết thì lúc bình sinh DÆ°Æ¡ng Hổ có nói 1 câu mà ân công cho là đúng vá»›i tâm khảm.

G ã hỠTrần nói :

- Câu gì thế ? Ngươi kể chậm chậm ta nghe, ta sẽ ghi nhớ vào lòng. Vì câu nói làm cho ân công bội phục chắc là phải hi hữu lắm.

Gã hỠTôn nói :

- Sau khi Lục Kháng chết, vua Ngô hôn mê vô đạo, DÆ°Æ¡ng Hổ dâng biểu xin chinh Ngô lại bị gian thần sàm tấu cản trở, nhân việc này DÆ°Æ¡ng Hổ má»›i than : "Trong thiên hạ, những việc không nhÆ° ý mÆ°á»i Ä‘iá»u hết bảy tám."

(Thiên hạ bất chi nhÆ° ý sá»±, thập thÆ°á»ng cÆ° thất bát bát) Ân công thÆ°á»ng hay khen và nhắc nhở câu này. Gã há» Trần nghe qua câu này không hiểu gì cả, làm cho gã có nhiá»u thất vá»ng. Bá»—ng gã cất tiếng bảo :

- Tôn tam ca ! DÆ°Æ¡ng Hổ có phải đồng tông vá»›i há» của ân công ? Bá»—ng gã há» Tôn ngắt lá»i nói : - Im ! Có tiếng ngÆ°á»i đến !

Hoàng Dung cả kinh, quả nhiên nghe có tiếng chân ngÆ°á»i chạy bên sÆ°á»n núi.

Hoàng Dung nghĩ thầm :

- Chẳng lẽ há» nói DÆ°Æ¡ng- Qua ? Äây có lý nhÆ° vậy ? Qua nhi võ công rất khá, nhÆ°ng kể ra chÆ°a đến mức xuất thần nhập hóa được.

Chẳng bao lâu lại nghe có tiếng ngÆ°á»i lạ vừa đến vá»— tay 3 cái nhẹ. Gã há» Tôn cÅ©ng vá»— tay 3 cái đáp lại. NgÆ°á»i má»›i đến bÆ°á»›c lại Truỵ Lệ bia. Khi gặp mặt hai gã há» Tôn và há» Trần hắn liá»n bảo rằng :

- Tôn, Trần hai vị lão đệ, ân công bảo hai ngÆ°á»i không phải chỠđợi nữa, và ân công truyá»n giao cho 2 vị hai lá thiếp, nhá» hai vị Ä‘i giao gấp. Phần Tôn tam đệ lãnh má»™t lá Ä‘em đến à Nam, giao cho Tín DÆ°Æ¡ng phủ Triệu Lão chưởng sÆ° . Phần Trần lục đệ thì lãnh má»™t lá thiếp đến Hồ Nam, phủ ThÆ°á»ng Äức giao tại Nha SÆ¡n cho Lung á Äầu đà, nói rằng : "Vì má»™t việc cần kíp nên ân công cho má»i hai vị ná»™i trong 1 0 ngày phải tụ há»™i tại đây".

Hai gã Tôn, Trần tá» vẻ cung kính đáp lá»i, và nhận hai tấm thiếp bá» kỹ vào bá»c.

Những lá»i nói này lá»t vào tại Hoàng Dung làm bà vô cùng kinh ngạc. Nguyên Tín DÆ°Æ¡ng Phủ Triệu Lão chưởng sÆ° là dòng tôn thất, hậu duệ của Tống triá»u "Thái tổ tam thập nhị thê trÆ°á»ng chưởng" và "Thập tam lá»™ Tá» mi bổng", là hai môn tuyệt kỹ gia truyá»n của Tống triá»u. Còn Nha SÆ¡n Lung á đầu đà là má»™t ngôi sao sáng trong Tam tÆ°á»›ng võ lâm, chỉ vì ông này đã bị câm, Ä‘iếc từ thủa ấu thÆ¡, võ công tuy cao diệu nhÆ°ng không giao thiệp được vá»›i má»i ngÆ°á»i. Äến việc Anh hùng đại yến tại thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Quách Tỉnh có cho ngÆ°á»i Ä‘em thiệp đến má»i. Quả nhiên 2 vị trả lại thiệp và ghi lá»i từ tạ.

Vị ân công này phải là ngÆ°á»i lá»—i lạc siêu nhân chứ má»™t mảnh danh thiếp thì làm thế nào má»i được hai trang ẩn dật dá»i non, lại còn kỳ hạn trong 1 0 ngày phải đến ?

Hoàng Dung nghe nói rúng Ä‘á»™ng cả tâm can, và lo lắng : "Anh hùng đại yến ngày mai đã khai mạc rồi, lại cò má»™t ngÆ°á»i triệu tập các cao thủ giang hồ vá» thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, không rõ há» có mÆ°u kế gì? Nếu há» giúp đỡ cho quân xâm lăng Mông Cổ thì bất lợi cho ta lắm đấy"

Lại nghÄ© đến 2 vị Triệu lão chưởng sÆ° và Lung á đầu đà, tuy hai ngÆ°á»i cô thân ẩn dật, nhÆ°ng chắc chắn há» không phải là bá»n gian tà. Nếu nhÆ° ngÆ°á»i mà há» gá»i là ân công đã ra tay ám trợ cho TÆ°á»ng nhi, giết chết Ni Ma Tinh thì là bá»n của ta.

Bao nhiêu sá»± thắc mắc làm Hoàng Dung nghÄ© ngợi. Lại nghe tiếng 3 ngÆ°á»i nói vá»›i nhau mấy câu kỳ lạ, nhÆ°ng bà đứng hÆ¡i xa không nghe được rõ ràng, chỉ nghe gã há» Trần nói :

- Ân công chẳng khi nào làm trái lý, hay thất bại bao giá»... Vả lại công việc được xuôi... chắc là lá»›n lao hay phong quang náo nhiệt ... không nhìn được... tôi nghÄ© lá»… vật...

Gã há» Trần nói nghe không rõ lắm có nhiá»u Ä‘oạn đứt quãng. Lại nghe gã há» Tôn nói :

- Tốt lắm ! Tôi nghĩ nên đi là vừa. Hãy để ý nhé ! Chẳng nên làm hư việc của ân công.

Nói xong 3 ngÆ°á»i chạy nhanh xuống núi và mất dạng. Hoàng Dung đợi 3 ngÆ°á»i Ä‘i rồi, má»›i lẻn vào bên trong miếu quan sát từ trÆ°á»›c đến sau, cÅ©ng chẳng thấy gì khác lạ.

Ngôi miếu Ä‘Æ°á»ng của DÆ°Æ¡ng Thái phó xây cất thật lá»›n rá»™ng, lỡ ra địch quân đến gần, cÅ©ng có lối thóat vào trong thành mà không ai biết.

Hoàng Dung tuy thông minh lanh lợi, nhÆ°ng nghÄ© không ra "ân công" là ai, ngÆ°á»i thế nào? Mà lại không nên "đả thảo kinh xà", chứ bà muốn bắt 3 ngÆ°á»i này để há»i cho ra lẽ thì cÅ©ng dá»….

ChỠđợi má»™t lúc xem có sá»± gìxảy ra không, thì màn trá»i sắp sáng, bà lật đật Ä‘i vào thành.

Khi Ä‘i ngang qua ngã ba Ä‘Æ°á»ng ngoài cá»­a thành, thấy có đôi tuấn mã , chở trên lÆ°ng hai ngÆ°á»i tiến vá» phía bà đứng.

Hoàng Dung vá»™i nép vào gốc cây, Ä‘Æ°a cặp mắt sáng nhÆ° sao nhìn theo thấy hai gã tráng niên ngồi trên lÆ°ng tuấn mã . Hai ngÆ°á»i đến ngã ba Ä‘Æ°á»ng, má»™t ngÆ°á»i rẽ sang hÆ°á»›ng Tây Bắc, má»™t ngÆ°á»i rẽ sang hÆ°á»›ng Tây Nam. Há» dừng ngá»±a lại và nói chuyện vá»›i nhau.

Gã hán tử nói :

- NgÆ°Æ¡i có nhá»› lá»i dặn của ân công má»i TrÆ°Æ¡ng Äại khoa tá»­ chăng ? Nói ở Hán Khẩu có thÆ¡, ca, xÆ°á»›ng, nhạc Ä‘á»u mang hết đến đây, và ngÆ°Æ¡i đừng quên Ä‘em theo khuông "Phóng khói hoa" nhé.

NgÆ°á»i kia cất tiếng há»i :

- NgÆ°Æ¡i không cần nhắc ta vẫn nhá»› thuá»™c làu. Còn ngÆ°Æ¡i Ä‘i gá»i Xuyên Thái Äại sÆ° nếu trá»… 1 ngày ta sẽ giữchặt không cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i đâu cả.

NgÆ°á»i ná» cất tiếng đáp:

- Ha ! Sau này ai đuợc việc hãy hay.

Hoàng Dung chầm chậm vào thành, lòng lấy làm thắc mắc nghĩ thầm :

- Ta có nghe TrÆ°Æ¡ng khoa tá»­ xÆ°ng bá ở Hán Khẩu, giao kết rất thân vá»›i quan phủ, cÅ©ng là tay hoạt bát, rất nhiá»u kẻ anh hào biết mặt và ngợi khen, làm sao chỉ má»™t lá»i nói mà bảo được gã này đến, lại cÅ©ng là cái g "ân công" nào đó sai bảo? Gã lại gióng trống phất cỠđến đây làm gì?

Bá»—ng Hoàng Dung nhÆ° sá»±c nghÄ© đến Ä‘iá»u gì, nói thầm :

- Chính là... má»i việc nhÆ° vậy...

Bà Ä‘i vào phủ, há»i Quách Tỉnh:

- Tỉnh ca, có làm rơi lạc ra ngoài tấm thiệp nào chăng ? Tôi nghi lúc lộn xộn có lẽ mất.

Quách Tỉnh lấy làm lạ há»i :

- Ta chẳng đưa tấm thiếp nào cho ai giữ cả. Ta đã kiểm soát rất kỹ mấy lần, chẳng bao giỠlạc một tấm nào.

Hoàng Dung nói :

- Tôi nghÄ© lầm, sợ đắc tá»™i vá»›i gã hán tá»­ vô danh. Tôi đã quên, không nghÄ© đén nhiá»u kẻ đại danh vá»ng Ä‘ang ẩn cÆ° nÆ¡i lâm sÆ¡n cùng cốc, mà không sá»›m gá»­i thiếp má»i, để cho gã hán tá»­ vô danh nào đó má»i hết rồi. Hôm nay theo dá»± Ä‘oán của tôi thì gã hán tá»­ này là má»™t nhân vật đại danh sắp mang chuyện vui vẻ đến thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Theo tôi nghÄ©, nhân cuá»™c Anh hùng đại yến này ca ca nên đấu thá»­ vá»›i gẵ .

Quách Tỉnh có tấm lòng khoan nhân đại độ, nên mừng rỡ nói :

- Nếu vị anh hùng này vui vẻ, có chí khí thì đáng cho ta trá»ng vá»ng. Theo ta nghÄ© nên cá»­ g lên làm chủ tá»a, để gã Ä‘iá»u khiển quần hùng, chống lại quân Mông Cổ. Còn ta và Dung nhi thì nên vui lòng tuân theo lệnh của gã .

Hoàng Dung cau đôi mày liễu nói :

- Theo tôi thấy, ngÆ°á»i này không phải vì yêu nÆ°á»›c mà chống địch. Gã phát danh thiếp đến má»i Tín DÆ°Æ¡ng Triệu Lão chưởng sÆ° , Nha SÆ¡n Lung á đầu đà, Hán Äại Khẩu TrÆ°Æ¡ng Khoa tá»­ và ca ûtrăm ngÆ°á»i khác đến.

Quách Tỉnh nửa mừng nửa lo, chống tay đứng dậy nói :

- Nếu ngÆ°á»i này má»i được Triệu Lão chưởng sÆ° và Lung á đầu đà đến đây thì hân hạnh cho thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vì có thêm thanh thế lá»›n. Dung nhi ! Äối vá»›i nhân vật này ta phải hết lòng giao tiếp chu đáo.

Hoàng Dung nghÄ© ngợi, chẳng tra ûlá»i. Bà nhá»› lại trong nhóm tân khách đệ tá»­ của Khất Bang vừa đến có Bình Tá»­, Quan Lục, và vợ chồng Bích Diêu Giá dẫn theo má»™t nhóm nữ đồ đệ. Hoàng Dung hối Quách Tỉnh cả hai ra đón tiếp.

Bạn cÅ© gặp nhau, quá vui mừng hàn huyên muôn ná»—i. Trong ngày hào kiệt anh hùng tứ xứ đến đây, Hoàng Dung tiếp đón rất ân cần nhÆ°ng không lấy gìlàm vui vì câu chuyện mắt thấy tai nghe đêm qua làm cho bà có nhiá»u tÆ° tưởng lạ.
Ngày hôm nay là ngày Anh hùng đại yến, quần hùng đã quy tụ, mở ra bốn năm trăm vò rượu, ngÆ°á»i thống lãnh ba quân ở thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là An Mô Sứ Lữ Văn Hoán, đích thân châm rượu đãi tất cả anh hùng.
Trong buổi tiệc má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói vá» sá»± tàn bạo của quân Mông Cổ, giết ngÆ°á»i chiếm đất.

Ai nấy Ä‘á»u uất hận, quyết chí ra tay má»™t trận.

Äến đây má»i ngÆ°á»i tôn cá»­ Quách Tỉnh làm chủ tá»a và cắt huyết lập tá» thệ, quyết tâm kháng địch.

Quách TÆ°á»ng vì đã hứa vá»›i Quách Phù nÆ¡i miếu DuÆ¡ng Thái phó là không tham gia Anh hùng đại yến. Quả nhiên chẳng sai lá»i, Quách TÆ°á»ng ngồi má»™t mình trong khuê phòng tá»± mình rót rượu và nói vá»›i nữ tỳ :

- Äại tỉ tỉ Ä‘en dá»± Anh hùng đại yến, ta ngồi đây má»™t mình thong thả uống rượu chÆ¡i. NhÆ°ng chÆ°a bằng sá»± vui vẻ của tỉ tỉ.

Quách Tỉnh, Hoàng Dung mải lo kế cự địch nhưng vẫn ái ngại vỠcô tiểu nữ nhi, nên vẫn để tâm chiếu cố.

Hoàng Dung sát hạch Quách TÆ°á»ng đủ Ä‘iá»u, song Quách TÆ°á»ng chỉ mỉm cÆ°á»i chứ không nói ra ná»—i lòng của nàng.

Các anh hùng trong chín quận mÆ°á»i đô Ä‘á»u là tay hảo tá»­u, gặp được rượu ngon lấy làm hứng thú. Trong bữa tiệc há» bàn bạc toàn những chuyện võ công, vui cÆ°á»i huyên náo.

Hoàng Dung hằng lo lắng cho Quách TÆ°á»ng, bà nhìn Quách Phù nói :

- NgÆ°Æ¡i bảo muá»™i muá»™i ngÆ°Æ¡i đến xem cảnh ồn ào náo nhiệt. Lâu lắm má»›i có cuá»™c há»™i khoáng đạt, Ä‘á»i ngÆ°á»i chÆ°a hẳn có dịp xem qua má»™t lần.

Quách Phù nói :

- Con nói nó chẳng đến đâu. Nhị muội đã khó khăn, lại thích kiếm chuyện với con, không khéo lại cãi nhau om sòm.

Quách Phá Lỗ nói :

- Äể tôi Ä‘i tìm nhị tá»·.

Nói xong cậu hấp tấp Ä‘i ra, chạy vào phòng Quách TÆ°á»ng. Äược má»™t lúc lâu Quách Phá Lá»— trở lại im lặng không nói má»™t tiếng. Quách Phù cÆ°á»i nói :

- Ta đã nói nó không chịu lại đâu. Ngươi xem có phải vậy chăng ?

Hoàng Dung thấy mặt cậu con trai có Ä‘iá»u nghÄ© ngợi, liá»n há»i :

- Nhị muội ngươi nói thế nào ?

Quách Phá Lỗ nói :

- Mẹ, thật là kỳ lạ!

Hoàng Dung há»i :

- Sao thế ?

Quách Phá Lỗ nói :

- Nhị muội bảo : "Nhị muội bày tiểu yến anh hùng trong phòng, nên không tham dự Anh hùng đại yến.

Hoàng Dung mỉm cÆ°á»i nói :

- Kệ nó ! Nhị muội ngươi có tư tưởng kỳ quặc, hãy để nó làm gì thì làm.

Quách Phá Lỗ nói :

- Mẹ ! Nhị tá»· Ä‘ang tiếp khách, 5 ngÆ°á»i đàn ông và 2 ngÆ°á»i đàn bà. Há» Ä‘ang ngồi trong phòng nhị tá»· uống rượu.

Hoàng Dung lắc đầu nhăn mặt, suy nghĩ :

- Äứa bé này, càng ngày càng chẳng coi trá»i đất và luật lệ ra gì cả. Má»™t co ânÆ°Æ¡ng con nhà khuê các mà dám dắt trai vào khuê phòng ngồi uống rượu. Cái tên "Tiểu Äông Tà" đặt cho nó cÅ©ng vừa.

NhÆ°ng hôm nay là ngày hỉ sá»± của má»i ngÆ°á»i, chẳng nên rầy la con cái mà làm mất sá»± hào hứng của cả ngàn hảo hán, anh hùng, lại sợ con gái còn non dại, chẳng đủ lá»… nghi tiếp khác, bà quay sang Quách Phù bảo :

- NgÆ°Æ¡i hãy đến phòng muá»™i tá»­, thỉnh má»i quý vị khách của muá»™i tá»­ ngÆ°Æ¡i ra nhà khác uống rượu. Hãy để cho em ngÆ°Æ¡i nó cao hứng vá»›i bạn bè.

Quách Phù Ä‘á»™ng tính hiếu kỳ, muốn nhìn xem khách của em gái là ngÆ°á»i thế nào, nàng đã biết cô em này không tị hiá»m vấn Ä‘á» nam nữ, dám dùng cả giếng rượu đái ngÆ°á»i, cho nên binh sÄ© quân gia ai ai cÅ©ng giao kết và ái má»™.

Quách Phù lại nghĩ :

- Há»™i này cÅ©ng lại phÆ°á»ng rượu thịt, quần tam tụ ngÅ© để hầu nó chứ chẳng ai !

Nghe lá»i mẹ sai khiến, Quách Phù lập tức Ä‘i liá»n, chạy vá» hÆ°á»›ng phòng của Quách TÆ°á»ng.

Bồng nghe tiếng Quách TÆ°á»ng nói :

- Ngân Cô! Bảo đầu bếp đem thêm hai bầu rượu lớn, nghe không ?

Nghe tiếng ngÆ°á»i dạ. Quách TÆ°á»ng lại bảo tiếp:

- Bảo đầu bếp làm cho ta 2 cái đùi dê nướng và 20 cân thịt bò, nghe không ?

Ngân Côlật đật Ä‘i ra khá»i phòng. Lại nghe có tiếng ngÆ°á»i nói rổn rảng nhÆ° chuông vỡ :

- Quách nhị cô nÆ°Æ¡ng thật là hào sảng, vậy mà Nhân trù tá»­ (ngÆ°á»i bếp con) tôi không biết sá»›m, để bá» trá»… dịp há»p bạn tốt và kết giao.

Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i và nói :

- Äêm nay chúng ta gặp nhau cÅ©ng là Ä‘iá»u may mắn lắm rồi.

Quách Phù nhÆ°á»›ng đôi mày lưỡi kiếm, nhìn xuyên qua lá»— hở cá»­a sổ, thấy cô em gái Ä‘ang cầm hồ rượu ngồi giữa phòng, tám ngÆ°á»i khách Ä‘ang ngồi trên chiếu rải đất. NÆ¡i đây bày mâm ly chén Ä‘Ä©a đầy dẫy, má»—i ngÆ°á»i được cô em gái chuốc rượu. Há» cao hứng nói vang lên.

Nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i ngồi trÆ°á»›c mặt, đầu to, mập nhÆ° Phật Di Lặc, cái áo banh ngá»±c để lá»™ chòm lông Ä‘en sì và dài cả tấc. NgÆ°á»i ngồi bên tả có vẻ văn sÄ© nho sinh, ba chòm râu dài Ä‘uá»™t, áo mÅ© sạch sẽ, trong tay cầm quạt phe phấy, tá» ra vẻ hào phóng phong nh . Ngồi bên tả, kết ngÆ°á»i văn sÄ© có má»™t ngÆ°á»i thiếu phụ tuổi trạc 40, mặt mày rất uy nghi thanh tú, nhÆ°ng có nhiá»u vết sẹo Ä‘ao gÆ°Æ¡m Ä‘ lâu, Ä‘á»™ ba bốn mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c. Ngồi đối diện vá»›i bà này là má»™t ngÆ°á»i ốm cao lêu khêu, tóc tai trụi, chính là gã đầu đà, trên đầu Ä‘á»™i chiếc mÅ© vàng óng ánh, tay tả cầm cái đùi gà nhai ngồm ngoàm và uống rượu liên tu bất tận. Còn 3 ngÆ°á»i ngồi Ä‘Æ°a lÆ°ng ra cá»­a sổ không nhìn được mặt nhÆ°ng cÅ©ng thấy sÆ¡ qua là 2 ông lão râu tóc bạc phÆ¡, và má»™t vị ni cô mặc áo bào Ä‘en. Quách TÆ°á»ng ngồi đầu chiếu giữa phòng, mặt mày á»­ng Ä‘á», môi miệng hồng hồng, rõ là nàng có uống rượu nhiá»u, nói chuyện om sòm, xem ra đắc ý vo âcùng.

Chẳng bao lâu dÆ°á»›i bếp mang lên rÆ°á»u thịt êhá», má»i ngÆ°á»i càng ăn càng hăng.

Trong nhóm này thấy ni cô là uống rất nhiá»u rượu. Quách Phù suy nghÄ© :

- Những ngÆ°á»i này Ä‘ang cao hứng dá»… gì mà má»i hỠđến đại sảnh Ä‘uợc ? Lại thấy ông lão đầu bạc râu dài đứng dậy nói : - Nhìn thấy rượu ngon thịt béo ê há», hôm nay chúng ta dùng bữa cÅ©ng vừa rồi, đợi đến ngày sinh nhật của cô nÆ°Æ¡ng chúng ta hãy say sÆ°a má»™t bữa. Bần lão có má»™t vật má»n, tặng mừng lá»… sinh nhật của cô nÆ°Æ¡ng, mong cô đừng cÆ°á»i.

Nói xong ông thò tay vào bá»c lấy ra các há»™p vàng để lên chiếu. Ông lão đối diện nói :

- Này Bá Thảo tiên ông ! Lão tặng cái gì đó, cho má»i ngÆ°á»i xem thá»­ ?

Nói xong ông lão vá»›i tay mở chiếc há»™p ra, làm má»i ngÆ°á»i ngạc nhiên "ồ" lên má»™t tiếng và nói :

- à ! Cành Thiên Nhiên Tuyết Sâm. Ngươi tìm ở đâu ra nó ?

Ông lão liá»n Ä‘Æ°a cho má»i ngÆ°á»i xem. Quách Phù tiến sát bên cá»­a sổ nhìn vào thấy má»™t cành sâm dài chừng má»™t tấc, đúng là Bạch Tuyết Nhân sâm giống hệt má»™t đứa bé, có ca ûđầu mình và chân tay, thân mình trong bóng má»m mại, ngoài da ẩn lên hồng hào nhÆ° sá»± tuần hoàn của huyết mạch, thật là vật hiếm có, báu nhất trần gian.

Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tấm tắc khen thầm làm cho Bá Thảo tiên ông rất lấy làm đắc ý. Ông nói :

- Cành Thiên Niên Tuyết Sâm Ä‘iá»u trị được má»i bệnh, giải được bách Ä‘á»™c, có thể cải tá»­ hoàn sinh cho má»i ngÆ°á»i. Cô nÆ°Æ¡ng nên cất giữ nó há»™ thân. Äợi đến ngày lá»… "Bách tuế thượng thá»" lấy nó ra uống vào thì sẽ sống thêm trăm tuổi nữa. Không bao giá» Ä‘au thÆ°Æ¡ng gì cả.

Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i ồ và chúc ông lão lá»i lành sống lâu. Lão mập phệ là Nhân Trù Tá»­, Ä‘Æ°a tay vào bá»c lấy ra má»™t cái há»™p thiếc vừa cÆ°á»i vừa nói :

- Còn ta tặng cho cô nương một vật để làm cô nương vui vẻ nhé ! Không dám so sánh với kỳ trân bảo vật của Bá Thảo tiên ông.

Mở chiếc hộp thiếc ra thấy trong hộp nhảy ra hai tượng La Hán bằng đồng đen, dài chừng 7 tấc, ngo ngoe. Hai cái tượng đồng này tay đấm chân đá, đánh nhau túi bụi.

Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ồ kinh ngạc vì thấy hai cái hình nhân đấm đá dùng toàn chưởng pháp và rõ là thế Thiếu Lâm La Hán Quyá»n.

Äá»™ chừng uống xong má»™t chén trà, hai hình nhân đánh nhau, dùng hết bài quyá»n này thì bình yên trở lại, không khác nào đôi cao thủ võ lâm đánh nhau.

Má»i ngÆ°á»i trông vào bắt tức cÆ°á»i nhÆ°ng trên mặt má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có vẻ lo lắng.

NgÆ°á»i đàn bà mặt thẹo nói :

- Nhân Trù Tá»­, ngÆ°Æ¡i không nên lấy cái vật này tặng cô nÆ°Æ¡ng, ta e gây há»a cho cô chăng ? Vì nó là của Cao SÆ¡n Thiếu Lâm Tá»± Thiết La Hán, làm sao ngÆ°Æ¡i dám lấy Ä‘em đến đây ?

Nhân Trù Tử đáp :

- Nhân Trù Tá»­ này dù có gan to bằng trá»i nhÆ°ng cÅ©ng đâu dám đến Thiếu Lâm Tá»± trá»™m gà bắt chó. Ta vâng mạng tủ tá»a La Hán ÄÆ°á»ng Thiếu Lâm Tá»± là Vô Sắc thiá»n sÆ° Ä‘em lá»… vật đến trÆ°á»›c, còn Thiá»n sÆ° sẽ đến vào ngày sinh nhật của co ânÆ°Æ¡ng. Còn Nhân Trù Tá»­ ta cÅ©ng có má»™t lá»… má»n để trao tặng cho co ânÆ°Æ¡ng.

Nhân Trù Tá»­ lại mở há»™p ra lấy má»™t khúc ngá»c Ä‘en. Má»i ngÆ°á»i chỉ thấy nó là má»™t khúc ngá»c Ä‘en nhánh, không hiểu diệu dụng ở chá»— nào.

Lại thấy Nhân Trù Tá»­ thò tay vào lÆ°ng rút ra má»™t lưỡi Quá»· đầu Ä‘ao má»ng chém mạnh vào Hắc Ngá»c chúc kêu "keng" má»™t tiếng, thanh Quá»· đầu Ä‘ao dừng lại mà Hắc ngá»c chúc không há» sứt mẻ tí nào, làm cho má»i ngÆ°á»i không khá»i kinh ngạc.

Tiếp đến văn sÄ©, ni cô, đầu đà, Ä‘á»u có mang ra lá»… vật tặng Quách TÆ°á»ng toàn là những kỳ trân dị bảo trên Ä‘á»i.

Quách TÆ°á»ng liá»n miệng tạ Æ¡n, và thâu nhận các lá»… vật. Quách Phù càng trông vào càng lạ lùng, nên quay mình vỠđại sảnh Ä‘em tất cả sá»± nghe thấy thuật lại cho mẫu thân.

Hoàng Dung lưỡng lá»± không dám tin lá»i Quách Phù là đúng, vì những chuyện này rất lạ thÆ°á»ng. Bà Ä‘Æ°a tay vẫy Chu Tá»­ Liá»…u, cả ba lui vào phòng kín. Hoàng Dung Ä‘em sá»± việc thuật lại cho Chu Tá»­ Liá»…u mÆ°á»i phần kinh ngạc nói :

- Nhân Trù Tá»­, Bá Thảo tiên ông lại há»™i nhau đến thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Æ° ? Còn ni cô áo Ä‘en, ngÆ°á»i này giết ngÆ°á»i không chán gá»i là Tuyệt Há»™ Thủ Thánh Nhân sÆ° thái, còn văn sÄ© tay cầm quạt có vẽ hình "quá»· vo âthÆ°á»ng" ? ối ! Ga này là tay kiệt hiệt tên là Chuyển Luân VÆ°Æ¡ng TrÆ°Æ¡ng Nhất Manh.

Chu Tử Liễu nói bao nhiêu, Hoàng Dung gật đầu đồng ý bấy nhiêu. Chu Tử Liễu lại chắt lưỡi, lắc đầu nói :

- Thật là chuyện chÆ°a gặp lần nào, tưởng cô nÆ°Æ¡ng niên ká»· chẳng bao lá»›n, tối ngày lẩn quẩn trong nhà không rá»i khá»i thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng quá mÆ°á»i dặm Ä‘Æ°á»ng, thì làm sao giao thiệp vá»›i Tam SÆ¡n NgÅ© Nhạc quái khách kỳ nhân ? Nếu nói Cao SÆ¡n Thiếu Lâm Tá»± Vô Sắc thiá»n sÆ° ngài đã tịnh tá»a trong bốn vách đã trên 1 0 năm rồi, dù ngÆ°á»i nào chuyên thành lên núi cầu khẩn gặp ông cÅ©ng không thể được, làm sao mà ngài đến thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng để chúc thá» má»™t cô bé gái tiểu tốt ? ừ ! Có lẽ co ânÆ°Æ¡ng Ä‘ biết được những kẻ hảo đồ, nên má»i đến để phô trÆ°Æ¡ng thanh thế, khuấy phá tỉ tỉ của cô.

Hoàng Dung trầm ngâm giây lát, đoạn nói :

- Äến nhÆ° Thánh Nhân SÆ° Thái, TrÆ°Æ¡ng Nhất Manh Ä‘á»u là những kẻ đầu sÆ° trá»ng vá»ng, lúc bình thÆ°á»ng chúng tôi có Ä‘á» cập đến bao giá» ? TÆ°á»ng nhi chÆ°a chắc đã rõ, dù nó có giả tạo ra cảnh này cÅ©ng chẳng ai đến cả.

Chu Tử Liễu nói :

- Theo tôi nghÄ© hãy đến xem thá»­, và lấy lá»… mà gặp mặt những ngÆ°á»i bạn hữu của Nhị tiểu cô nÆ°Æ¡ng, mấy ngÆ°á»i này đến TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chúc thá» thì nhất định là không có ác ý.

Hoàng Dung nói :

- Tôi cũng nghĩ thế, song Thánh Nhân Sư Thái với Chuyển Luân Vương Trương Nhất Manh hành động của hỠba hồi tà, ba hồi chánh, vui giận không chừng. Theo tôi thì việc này cũng đáng lo.

Bá»—ng nghe ngoài cá»­a sổ có tiếng cÆ°á»i nhÆ° sấm, má»™t giá»ng nói vá»ng vào :

- Quách phu nhân ! Những kỳ nhân quái khách đến thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chỉ có má»™t việc là chúc thá», không có ý khác, sao phu nhân phải lo ?

Hoàng Dung, Chu Tá»­ Liá»…u, Quách Phù Ä‘á»u chạy lên bên cá»­a song, dòm ra thấy má»™t bóng Ä‘en thấp thoáng, thân pháp nhanh không thể tả, bay qua đầu tÆ°á»ng mất dạng.

Quách Phù muốn tung ngÆ°á»i Ä‘uổi theo, Hoàng Dung đứng chặn ngang cản lại và nói :

- Äừng nên khinh thÆ°á»ng và làm náo Ä‘á»™ng. NgÆ°Æ¡i có Ä‘uổi theo cÅ©ng không kịp đâu.

Bà vừa muốn quay vào trong, lại thấy nơi cây đại thỠchỗ giếng Công Tôn, có giắt trên cành cây một cây quạt bằng giấy trắng cách mặt đất chừng 4 trượng.

Quách Phù bị Hoàng Dung cản không cho đuổi theo nên kêu to "Mẹ!" một tiếng rồi chỉ lên cành cây.

Hoàng Dung gật đầu tung mình vá»t ra cá»­a sổ và phóng nhanh đến cây đại thá», vá»t lên cao, tay tả nắm chặt cành cây, tay hữu vá»›i lấy cây quạt, thân pháp rất nhẹ nhàng và uyển chuyển.

Ba ngÆ°á»i trở vào ná»™i Ä‘Æ°á»ng, Ä‘em đến bên đèn xem lại, nhìn thấy cây quạt bằng giấy trắng, má»™t bên Ä‘á» chữ, má»™t bên vẽ hình quá»· vo âthÆ°á»ng, lưỡi lè ra dài tá»›i ngá»±c, mặt mày ốm nhom, miệng cÆ°á»i rất dá»… sợ. Má»™t bên lá» có Ä‘á» mấy chữ: "Cung chúc Quách nhị cô nÆ°Æ¡ng sống lâu trăm tuổi".

Hoàng Dung lật cây quạt qua bên chữ nét bút đỠrằng :

- Hắc Y thánh nhân, Bá Thảo tiên, Nhân Trù Tá»­ Chu Tá»­ Sanh, Cẩu Nhục đầu đà thầy chùa ăn thịt cho Hàn Vô Hậu và TrÆ°Æ¡ng Nhất Manh bái thượng Quách Äại hiệp và Quách phu nhân, mạo muá»™i đến cung hạ lệnh ái mà chẳng dám đến thăm, xin miá»…n lá»—i, miá»…n lá»—i.

Má»i ngÆ°á»i thấy những hàng chữ rất mạnh bạo và tuyệt đẹp. Chu Tá»­ Liá»…u là nhà thÆ¡ có tiếng cÅ©ng phải buá»™t miệng khen :

- Nét chữ đẹp tuyệt !

Hoàng Dung nói :

- Những chuyện này quả không giả tạo được. Ta phải đến xem TÆ°á»ng nhi má»›i được.

Chu Tá»­ Liá»…u là ngÆ°á»i luống tuổi, coi Quách TÆ°á»ng nhÆ° con mình, nên chẳng tị hiá»m, Ä‘i vá»›i Hoàng Dung vào phòng của Quách TÆ°á»ng.

Chỉ thấy hai ngÆ°á»i lo thu dá»n chén bát vì buổi tiệc đã tàn Quách TÆ°á»ng kêu to :

- Chu bá bá ! Mẹ ! Tỉ Tỉ ! Rất nhiá»u ngÆ°á»i mang tặng phẩm đến mừng sinh nhật của con.

Hoàng Dung và Chu Tá»­ Liá»…u thấy nàng bày trên bàn nào là Thiên Niên Tuyết Sâm, song Thiết la Hán, Hắc Ngá»c chúc và các kỳ trân dị bảo của Tuyệt Há»™ Thủ Thánh Nhân sÆ° thái, Chuyển Luân VÆ°Æ¡ng TrÆ°Æ¡ng Nhất Manh, làm cho 3 ngÆ°á»i rất lấy làm lạ.

Quách TÆ°á»ng làm theo cách chỉ bảo, hai tượng La Hán bằng đồng huy Ä‘á»™ng đánh nhau, khiến má»i ngÆ°á»i cùng vui lây.

Hoàng Dung đợi 2 hình nhân đánh nhau xong bài La Hán quyá»n cất giá»ng nhá» nhẹ bảo :

- TÆ°á»ng nhi ! Vì sao có chuyện xảy ra nhÆ° vậy ? NgÆ°Æ¡i hãy kể cho ta nghe.

Quách TÆ°á»ng chá»›p chá»›p đôi mắt cÆ°á»i và nói :

- Có nhiá»u ngÆ°á»i bạn má»›i nhá»› ngày sinh, nên há» Ä‘em lá»… vật đén tặng.

Hoàng Dung há»i :

- Làm sao ngÆ°Æ¡i biết mấy ngÆ°á»i này ?

Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i, nói :

- Hôm nay là ngày đầu tiên con gặp há». Con Ä‘ang ngồi má»™t mình tại phòng uống rượu, thì có tiếng Hàn Vô Hậu tỉ tỉ đứng ngoài song gá»i vào :

- Tiểu muội tử ! Ta đến uống rượu với ngươi được chăng ?

Con nói :

- Càng tốt, càng tốt ! Má»i tỉ tỉ vào đây.

Hàn tỉ tỉ tung mình xuyên qua cá»­a sổ vào trong và há»i có phải ngày hai mÆ°Æ¡i bốn là sinh nhật không để nàng đến chúc thá».

Không hiểu sao tỉ ấy lại biết đến ngày sanh của con. Mẹ ! Những ngÆ°á»i bạn má»›i này Ä‘á»u biết mẹ và cha chăng ? Nếu không làm sao há» biết mà tặng lá»… vật vào ngày sinh nhật ?

Hoàng Dung nói :

- Cha ngÆ°Æ¡i và ta Ä‘á»u không biết há». NgÆ°Æ¡i làm sao biết nhiá»u bạn bè kỳ quái mà Æ°á»›c hẹn đông nhÆ° thế ? Phải ngÆ°Æ¡i hẹn không ? Phải không ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Con làm sao mà có bạn bè kỳ quái, chỉ có chồng của tỉ tỉ thì may ra.

Quách Phù cả giận nói :

- Äừng nói nhảm ! Chồng của tỉ tỉ ngÆ°Æ¡i không có những bạn bè quái gở vậy đâu.

Quách TÆ°á»ng trá» môi cÆ°á»i ngất và nói :

- Gã đã cưới chị, dẫu có quái gở cũng không quái gở được.

Quách Phù cung tay toan đánh em, Quách TÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i chạy đến núp sau lÆ°ng mẹ.

Hoàng Dung ôn tồn bảo :

- Hai chị em ngÆ°Æ¡i đừng náo Ä‘á»™ng. TÆ°á»ng nhi, ta há»i ngÆ°Æ¡i Chuyển Luân Pháp VÆ°Æ¡ng và Bá Thảo Tiên có nói đến dá»± Anh hùng đại yến không ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Không đến ! Bá Thảo Tiên và Chu Tử Sanh nói bội phục cha mẹ lắm.

Hoàng Dung há»i thêm vài lá»i, Quách TÆ°á»ng trả lá»i vu vÆ¡ và vẻ mặt tá» ra má»i mệt nên bà nói :

- Thôi ngươi hãy đi ngủ đi!

Nói xong, bà, Chu Tá»­ Liá»…u và Quách Phù rá»i khá»i phòng. Quách TÆ°á»ng lật đật chạy theo gá»i giật lại :

- Mẹ ! Cành Thiên Niên Tuyết Sâm này sợ để lâu không tốt, mẹ lấy vỠmà uống, một nửa cho cha con uống.

Hoàng Dung nói :

- Có phải tặng phẩm của Bá Thảo tiên ông cho ngươi không ?

Quách TÆ°á»ng nói :

- Ngày con sinh ra không biết bao nhiêu công lao khổ cực của mẹ, thì mẹ nên lấy nó để dùng.

Hoàng Dung không nỡ phụ tấm lòng hiếu thảo của con gái, nên tiếp lấy cành Thiên Nhiên Tuyết Sâm và nhá»› lại ngày sanh Quách TÆ°á»ng là má»™t ngày kinh sợ, lo lắng nhất trong Ä‘á»i.

Hôm ấy, cuộc Anh hùng đại yến vừa tan trong không khí vui vẻ thân mật, Quách Tỉnh trở vỠphòng đem câu chuyện quần hùng hứa sẽ hết lòng trợ giúp nói cho phu nhân nghe, bảo rằng Mông Cổ là kẻ thù chung cần tiêu diệt chúng.

Hoàng Dung Ä‘em câu chuyện Thánh Nhân SÆ° Thái, Bá Thảo tiên, tất cả 7 ngÆ°á»i Ä‘em quà tặng Quách TÆ°á»ng và cô gái nhá» mở Tiá»u Anh hùng đại yến kể hết cho Quách Tỉnh nghe.

Quách Tỉnh ngạc nhiên vô cùng há»i :

- Có thực như vậy sao ?

Ông thấy cành Thiên Niên Tuyết Sâm, quả đúng nhÆ° lá»i phu nhân nói, vật này là kỳ hoa dị thảo quý báu nhất trên Ä‘á»i.

Hoàng Dung nói :

- Vị tiểu cô nương này đã tặng lại cho cha mẹ nó.

Quách Tỉnh lặng thinh cúi đầu nghÄ© đến chuyện Thánh Nhân sÆ° thái, Chuyển Luân VÆ°Æ¡ng, Hà Vô Hậu, những ngÆ°á»i này không Ä‘á»i nào dá»± đến công việc kẻ khác.

Hoàng Dung nói :

- Tỉnh ca ! Việc tuyển chá»n Bang chủ Khất Cái không còn biết định vào ngày nào ? Theo ý tôi, nên chá»n ngày sá»›m hÆ¡n, hoặc trá»… hÆ¡n, ngày sinh của TÆ°á»ng nhi. Nếu trùng má»™t ngày thì có Vô Sắc Thiá»n SÆ° , và các bá»±c tiá»n bối cùng đến, chừng ấy rắn rồng lẫn lá»™n trong thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tôi ngại sinh biến cố.

Quách Tỉnh nói :

- Ta rất quan tâm đến việc này, nên đã lá»±a ngày tuyển chá»n Bang chủ Cái Bang phải là ngày 24 tháng 1 0, để hai ngày trùng nhau má»›i có cuá»™c náo nhiệt chứ. Nếu Vô Sắc Thiá»n sÆ° , Lung á đầu đà có giá lâm, ta sẽ lấy chính nghÄ©a phải chống ngoại xâm, để nói cho há» nghe, dù cho há» có hốt chánh hốt tà, ná»­a lành ná»­a dữ mà nói đến chuyện nÆ°á»›c nhà không lẽ há» phản đối sao ?

Hoàng Dung nhíu mày nói :

- Tôi ngại há» mượn danh Ä‘i chúc thá» TÆ°á»ng nhi, rồi sanh tâm gây hấn thì biết liệu làm sao ? Vả lại TÆ°á»ng nhi là má»™t đứa trẻ khuê môn bất xuất, má»™t bé gái thì có gì phải giao thiệp ? HÆ¡n nữa, đích thân những kẻ danh cao đến chúc thá» là nghÄ©a gì? Từ xÆ°a đến nay, tà chính chẳng đứng chung má»™t ngôi. Tôi hết sức sợ hãi, vì ná»n võ há»c trong thiên ha ïcó trên 2 phần không phục phu quân, vì há» bảo ông chÆ°a xứng đáng làm Minh chủ của võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng kim.

Quách Tỉnh vùng đứng lên cÆ°á»i ha hảnói :

- Dung nhi, đừng nghÄ© ngợi nữa. Việc làm của ta trên không nghịch trá»i, dÆ°á»›i không trái đất, hòa cùng má»i ngÆ°á»i, thì xứng đáng vá»›i chức Minh chủ võ lâm lắm chứ. Thá»­ há»i có ai là ngÆ°á»i hÆ¡n ta ? Tà không thắng chánh, nếu có kẻ vô can đến gây thất ý, ta sẽ dậy cho chúng má»™t bài há»c. Dung nhi có "Äả cẩu bổng pháp", ta có "Giáng Long thập bát chưởng", đã tung hoành mÆ°á»i mấy năm có lẻ, thì còn sợ ai ?

Hoàng Dung thấy trượng phu quá lạc quan, và hào khí hùng phòng nhÆ° thủa nào. Bất giác bà buá»™t miệng cÆ°á»i nói :

- Tốt lắm ! Tôi sẽ nghe lá»i chúa soái. Vậy ông hãy uống Thiên Niên Tuyết Sâm Ä‘i, để lấy lại sức khá»e. Tôi nghÄ© có lẽ trẻ lại nhiá»u.

Quách Tỉnh lắc đầu bảo :

- Không ! Em đã sinh 3 con, nội lực đã suy giảm, nên dùng nó mà bổ dưỡng.

Vợ chồng Quách Tỉnh tuy đã có tuổi, nhÆ°ng thÆ°Æ¡ng yêu nhau vẫn nhÆ° thủa ban đầu. Ông nhÆ°á»ng bà, bà lại nhÆ°á»ng ông, rút cục đến ná»­a ngày mà không ai chịu dùng cả.

Sau cùng Quách Tỉnh nói :

- Những ngày kế tiếp Long tranh hổ đấu tất nhiên bạn bè có thể bị thÆ°Æ¡ng. Thiên Niên tuyết sâm là vật cứu mạng quý báu, ta hãy dành để cứu ngÆ°á»i.

Ngày hôm sau, Anh hùng đại yến lại tiếp tục mở. Quách TÆ°á»ng vẫn ở trong phòng sá»­a soạn mở yến riêng.

Hoàng Dung lo lắng, bảo nhà bếp dự sẵn sơn hào hải vị cho con gái đãi khách.

Quách Phù trong mấy ngày này lo lắng không kém, mưu tính sao cho chồng đoạt được địa vị Bang chủ Cái Bang, nên đối với các khách lạ của em không mảy may để ý.

Mấy ngày liên tiếp, trong đại há»™i anh hùng, phải làm sao liên kết các nhóm hào kiệt vá» má»™t mối, gây lÅ©ng Ä‘oạn Ä‘oàn quân Mông Cổ, và làm thế nào để chống giữthành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, má»i việc Ä‘em ra thảo luận.

Trong nhóm quần hào, kẻ quyá»n ngÆ°á»i chưởng giÆ¡ lên thỠđợi giặc Mông Cổ đến để tiêu diệt.

Vào ngày kế đúng 24 tháng 1 0, đại há»™i anh hùng hoàn tất, trÆ°a hôm ấy sẽ diá»…n ra cuá»™c tuyển chá»n Bang chủ Cái Bang.

TrÆ°a hôm sau, má»i anh hùng hào kiệt lÅ© lượt kéo đến cá»­a Nam thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, má»™t nÆ¡i có 1 vùng đất rá»™ng cao ráo, nhìn thấy chính giữa có má»™t đài cao nhìn đủ 4 phÆ°Æ¡ng vì đài phẳng mặt, không có vách che.

Theo quy củ xÆ°a của Khất bang tổ truyá»n, bất luận đại há»™i hay tiểu tập, má»—i hành khất chỉ được ngồi dÆ°á»›i đất quanh đài, không thay đổi. Phía Äông có đặt vài trăm chiếc trÆ°á»ng ká»· (ghế dài) mà Cái bang không được ngồi, chỉ dành cho tân khách là anh hùng hào kiệt bốn phÆ°Æ¡ng đến xem đại há»™i.
Tài sản của than_long_vn

  #94  
Old 01-08-2008, 05:31 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 94

ÄẠI HỘI CÃI BANG




Ngày giá» chÆ°a đến, nhÆ°ng dÆ°á»›i đài đã tá» tá»±u hÆ¡n hai ngàn tên ăn mày đủ hạng, toàn những kẻ ăn xin lấu Ä‘á»i, nhÆ°ng võ nghệ siêu quần. Những nhân vật này là đại diện cao cấp cho Bang Khất Cái, chịu dÆ°á»›i quyá»n thống suất của 4 vị đại trưởng lão là Lá»—, Giản, LÆ°Æ¡ng, Bành.

Trong 4 ngÆ°á»i này, ngÆ°á»i khuất bóng, ngÆ°á»i bị hại. NhÆ° Lá»— Hữu CÆ°á»›c nhận chức bang chủ rât lâu, bị ngÆ°á»i hãm hại, Bành trưởng lão bị Từ Ân hòa thượng quật chết, Giản Trưởng lão bị bạo bệnh mà mất. Cho nên hiện giá» chỉ còn 3 vị trưởng lão đứng ra cầm đầu, thay mặt 3 vị trưởng lão kia thống suất nhóm ăn mày tám bị.

Hai ngàn khất cái chiếm má»™t địa khu lá»›n, từ Äông, Tây, Nam, Bắc quanh đài tất cả Ä‘á»u ngồi xếp tròn dÆ°á»›i đất. Ngoài ra còn ngồi trên ngàn ngÆ°á»i anh hùng hào kiệt ham dá»± Anh hùng đại yến. Tất cả trẻ già Ä‘á»u ngồi xem lá»….

Gia Luật Tá» và phu nhân Quách Phù, Võ Äôn Nho và phu nhân Gia luật Yên, Võ Tu Văn vá»›i phu nhân Hoàng Nhan Bình, Ä‘á»u là nhóm tiểu bối, giữ phận ngồi sau cùng.

Má»i ngÆ°á»i trên 1 0 năm khổ luyện, ai cÅ©ng tá»± biết rõ võ công của mình đến bá»±c nào.

Äối vá»›i hàng ngàn anh hùng trÆ°á»›c mắt, ai cÅ©ng chẳng dám khinh thÆ°á»ng.

Quách Phá Lá»— ngồi bên cạnh tỉ tỉ Quách Phù, chàng thấy hàng ngàn anh hùng tá» tá»±u đông đủ, thanh thế phi phàm, trong lòng rất hoan hỉ. Chàng há»i Quách Phù :

- Nhị muội tánh tình kỳ dị hết sức, tại sao không ưa cảnh náo nhiệt này ?

Quách Phù nói :

- Hơi đâu mà nghĩ đến tâm tánh kỳ lạ của nó. Chẳng ai mà dẫn dụ nó được.

ở hÆ°á»›ng Äông trong nhóm hành khất, má»™t tên ăn mày 8 bị đứng lên, tay cầm tù và Ä‘Æ°a lên miệng thổi u u, báo hiệu đã đến giá» khai mạc.

Hoàng Dung bÆ°á»›c lên đài, hÆ°á»›ng vá» quần hùng phía dÆ°á»›i cất giá»ng sang sảng :

- Hôm nay tệ bang mở đại há»™i, hân hạnh được sá»± chiếu có của quý vị tiá»n bối anh hùng, và quý vị thiếu niên hiá»n hào tứ phÆ°Æ¡ng đến dá»± lá»…, tiểu nữ thay mặt cho bản bang tạ Æ¡n trÆ°á»›c quý vị.

Nói xong Hoàng Dung cúi gập mình hành lá»…. DÆ°á»›i đài bao nhiêu anh hùng hào kiệt Ä‘á»u đáp lá»….

Hoàng Dung lại nói :

- Tệ bang cố bang chủ Lá»— Hữu CÆ°á»›c nhân hậu trượng nghÄ©a, má»™t Ä‘á»i vì nÆ°á»›c vìdân, tân toan khổ cá»±c, rủi gặp sá»± bất hạnh trong miếu DÆ°Æ¡ng Thái phó, trÆ°á»›c ngá»n Nghiêm SÆ¡n, bị Toa Äô hoàng tá»­ giết chết. Mối thù này không trả được, khiến tệ Bang lấy làm tủi nhục vô cùng.

Nói đến đây, toàn thể hành khất nhá»› đến công Æ¡n của Lá»— Hữu CÆ°á»›c công bình chính trá»±c, khoan dung nhân hậu, nên có ngÆ°á»i quá xúc cảm, cất tiếng khóc ròng. Có ngÆ°á»i nghiến răng trợn mắt, cả mắng tên giặc Toa Äô.

Hoàng Dung tiếp tục nói :

- Nay mai đại quân Mông Cổ sẽ kéo đến xâm phạm thành Tương Dương, theo tôi nghĩ chẳng nên vì chuyện riêng của tệ Bag mà quên hẳn quốc gia đại sự, phải nghĩ kế giúp đỡ giống nòi. Câu chuyện báo thù của tệ bang, ta tạm ngưng ở đây, đợi đẩy lui kẻ địch rồi mới bàn sau.

DÆ°á»›i đài, tất cả anh hùng hoan ho ânhiệt liệt, ai ai cÅ©ng cho lá»i nói của Hoàng Dung là chí lý.

Hoàng Dung tiếp tục :

- Chỉ vì tệ Bang đệ tá»­ có trên muôn ngÆ°á»i, lan tràn khắp thiên hạnh quần long vô thủ, cho nên phải suy cá»­ gấp má»™t vị Bang chủ, nhân tiện cuá»™c há»p mặt đông đủ hôm nay, tôi nghÄ© nen tuyển chá»n má»™t vị có đức có tài, văn võ song toàn để giữ chức tân Bang chủ. Việc suy cá»­ thế nào tiểu nữ không có ý kiến, má»i LÆ°Æ¡ng trưởng lão thuợng đài nói chuyện vá»›i các vị.

LÆ°Æ¡ng trưởng lão nhảy vá»t lên đài. Má»i ngÆ°á»i thấy ông đầu râu tóc bạc nhÆ° sÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng còn vẻ quắc thÆ°á»›c, tinh thần rất tráng kiện, ná»™i bÆ°á»›c chân ông phóng nhẹ lên đài cÅ©ng đủ chứng tá» tài nghệ siêu quần của ông. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tấm tắc khen.

Trong đại há»™i trÆ°á»ng, trên dÆ°á»›i có dÆ° năm sáu ngàn ngÆ°á»i, má»—i ngÆ°á»i chắt lưỡi khen má»™t tiếng hợp lại thành những tiếng rá»n ầm Ä©.

LÆ°Æ¡ng trưởng lão đợi má»i ngÆ°á»i dứt tiếng, trả lại sá»± im lặng, ông má»›i cất tiếng nói to :

- Hoàng tiá»n Bang chủ trí lá»±c vô song. Bà nói thế nào thì đúng thế ấy, quyết không lầm lẫn. NhÆ°ng bà chẳng khách sáo, yêu cầu lập ra bón vị trưởng lão, đã thảo luận vá»›i bốn đệ tá»­ tám bị và mÆ°á»i hai vị ăn mày áo rách, thÆ°Æ¡ng lượng đã ná»­a ngày cÅ©ng không tìm ra phuÆ¡ng pháp tuyển chá»n 4 vị đại trưởng lão được.

Bấy giỠdưới đài im phăng phắc, không một tiếng động nhẹ. Lương trưởng lão nói tiếp :

- Theo tôi nghÄ©, Khất bang đệ tá»­ lan tràn khắp thiên hạ, tuy nhiên chẳng làm gì tai hại hay gây ra chuyện gì đáng tiếc. NhÆ°ng số ngÆ°á»i quá đông, mà ngÆ°á»i thống suất phải nhÆ° cầm muôn binh mã , thì theo lá»i Hoàng tiá»n bang chủ vừa nói, nếu không được má»™t nguá»i có tài đức, văn võ song toàn, ắt không thể Ä‘iá»u khiển nổi. Trong nhóm hành khất chúng ta, tuy chẳng là nhân tài siêu việt, nhÆ°ng cứ nhÆ° gÆ°Æ¡ng của Hồng Thất Công bang chủ và Hoàng tiá»n bang chủ thì trăm năm sau cÅ©ng chÆ°a chắc có má»™t ngÆ°á»i được nhÆ° vậy. Còn nhÆ° Lá»— Hữu CÆ°á»›c bang chủ lấy đức cảm hóa má»i ngÆ°á»i, nhân phẩm này chẳng tìm đâu ra. Ta nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, chẳng có cách nào hÆ¡n là má»i Hoàng tiá»n bang chủ tái nhiệm để thống suất trên muôn đệ tá»­. NhÆ°ng Hoàng tiá»n bang chủ đã từ chối lá»i má»i, tôi hết sức cầu khẩn mà Hoàng tiá»n bang chủ thối thác là có nhiệm quan trá»ng hÆ¡n. NhÆ° Ä‘oàn quân xâm lăng Mông Cổ từ Nam Bắc Äông Tây kéo đến vây phủ thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tình thế trong nÆ°á»›c rất nguy ngập. Hoàng tiá»n bang chủ phải để hết tinh thần mà phù tá Quách đại hiệp chống xâm lăng, nghÄ© kế bàn mÆ°u giữ cõi bá» gấm vóc.

Chuyện quốc gia là trá»ng, đâu nên khinh thÆ°á»ng. Tôi nghÄ© nếu vì chuyện riêng của bổn bang mà nài ép Hoàng tiá»n bang chủ chiếu cố, thì công việc giữ thành bị bá» phế, chừng ấy thiên hạ trẻ già sẽ nguyá»n rủa chúng ta sao ? Nếu dân chúng lâm đại nạn ta có cứ được không ? Nhân những việc này tôi tính trÆ°á»›c nghÄ© sau chỉ còn má»™t cách là tuyển chá»n má»™t vị tân bang chủ mà thôi.

LÆ°Æ¡ng trưởng lão nói má»™t thôi dài, nhìn thấy dÆ°á»›i đài hàng ngàn cái đầu gục gặc đồng ý. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ© :

- Khất bang từ xÆ°a đến nay chú trá»ng việc công trÆ°á»›c, sau má»›i đến việc tÆ° . Do đó má»›i bảo tồn được má»™t nhóm ăn mày trên cả trăm năm, và trong giá»›i giang hồ có thể gá»i là má»™t bang lá»›n nhất.

Lại nghe Lương trưởng lão nói tiếp :

- Bổn bang đã tính kỹ, không có nhân tài ra cáng đáng, Hoàng tiá»n Bang chủ không thể chia ra làm 2 việc được, trÆ°á»›c mắt tôi chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng, là thỉnh má»™t vị anh hùng ở ngoài bang và tham dá»± vá»›i bổn bang mà cai quản đệ tá»­ muôn ngÆ°á»i. Nhá»› lại 25 năm trÆ°á»›c, bổn bang có mở đại há»™i tại Quân SÆ¡n để tuyển chá»n Bang chủ, vì vậy má»›i cá»­ ra được Hoàng tiá»n Bang chủ. NhÆ°ng bây giá» ngÆ°á»i đã tách rá»i khá»i Cái Bang, đệ tá»­ không thể nói được. Còn trong anh em có chá»— chẳng phục nhau, mà phải tỉ thí vài chiêu má»›i phân cao thấp, định Ä‘oạt kết quảcủa cuá»™c tuyển chá»n. Ha ! Ha ! Hiện giá» ta không muốn nói nhiá»u, nếu ai đánh ngã đối phÆ°Æ¡ng xuống đài, thì chúng tôi má»›i thành tâm bá»™i phục. NhÆ° Hoàng tiá»n bang chủ được đắc cá»­ tân bang chủ trÆ°á»›c đây đã làm cho tệ bang má»—i ngày thêm hÆ°ng vượng và phồn thịnh. Có thể nói gió hòa nÆ°á»›c mạnh, đêm lá»›n ngày dài. Sau cuá»™c Äại há»™i Quân SÆ¡n, Hoàng tiá»n Bang chủ đắc cá»­, má»›i mÆ°á»i mấy tuổi đầu, vá»›i má»™t cây gậy trúc đã hạhết bốn vị đại trưởng lão để trở thành vôđịch, nhÆ° vậy má»›i đáng gá»i là anh kiệt và là tân bang chủ.

Má»i ngÆ°á»i nghe rất khoan khoái, Ä‘Æ°a mắt nhìn Hoàng Dung. Trong nhóm Khất Bang có ngÆ°á»i luống tuổi đã từng chứng kiến hồi Äại há»™i Quân SÆ¡n, hồi tưởng lại câu chuyện năm xÆ°a, trong lòng hào khí phát sinh.

Lương trưởng lão lại nói :

- Hôm nay trong giá» phút này, có rất nhiá»u vị ngồi nÆ¡i đây, Ä‘á»u là trên chốn giang hồ, vang danh hào kiệt, có vị nào cao hứng và tình nguyện ra giữ chức Cái Bang Bang chủ, thì tôi nghÄ© tệ bang hoan nghinh chẳng dứt. Chỉ vì anh hùng quá nhiá»u, cÅ©ng khó mà chá»n được. Xin nhá» quý vị lên đài biểu diá»…n thân pháp dù mạnh dù yếu, má»›i rõ ai là tài giá»i. Bất quá anh em nói vài câu chuyện rõ ràng trÆ°á»›c, rồi tá»· võ sau. Cuá»™c tỉ thí hôm nay để phân cao thấp, mà chẳng nên làm tổn thÆ°Æ¡ng đến tính mạng. NhÆ° vậy tệ Bang má»›i không đắc tá»™i vá»›i quý vị và làm an lòng má»i ngÆ°á»i, khi lên đài không còn ý kiến gì nữa, và không nên trách cứ tệ bang.

Ông nói mấy câu sau này, đôi mắt đảo nhìn tả hữu phát ra những tia sáng chá»›p ngá»i nhÆ° Ä‘iện, thần sắc nghiêm trang. NhÆ° vậy tá» rõ nếu ai quyết lòng cả thắng, Ä‘em các Ä‘Æ°á»ng chiêu tuyệt kỹ để hạthủ bất dung tình, nếu ai Ä‘á»™ng thủ ắt phải chá»n con Ä‘Æ°á»ng tá»­ sanh vô định.

Bấy giá» há» nhÆ° Ä‘ang ở trong nhà tụ nghÄ©a bàn kế kháng địch, mà chẳng được tàn sát. Nhân đó LÆ°Æ¡ng trưởng lão má»›i Ä‘em lá»i thận trá»ng dặn dò và báo cáo cho má»i ngÆ°á»i nghe. Äứng nên vì cuá»™c tuyển cá»­ này mà thừa cÆ¡ há»™i giết ngÆ°á»i, và Khất Cái bang cÅ©ng nhÆ° anh hùng phải giữ thái Ä‘á»™ của con nhà võ khi giao đấu. Các vị anh hùng sá»›m biết ngày đại há»™i của Khất Cái bang
rất náo nhiệt, lại nghe lá»i LÆ°Æ¡ng trưởng lão nói, ai nấy Ä‘á»u suy tính trong tâm. Những kẻ đã làm trưởng má»™t nhóm thì danh vá»ng cÅ©ng quá cao, cÅ©ng nhÆ° địa vị của má»™t ngÆ°á»i chưởng môn, hoặc nhÆ° địa vị của ngÆ°á»i thủ lÄ©nh trong má»™t bang, thanh thế cá»±c lá»›n vậy mà cÅ©ng khó tranh chức Khất Cái bang chủ được. Chỉ có mấy ngÆ°á»i thanh niên dÆ°á»›i 40 tuổi, tánh tình còn háo thắng, má»›i nhảy ra tỉ thí. Còn những ngÆ°á»i có đức Ä‘á»™, biết lượng sức, không thể dám ra Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i cả ngàn anh hùng để giật giải vôđịch, lại thêm Khất Cái bang trên cả muôn đệ tá»­ phải tâm phục và ngÆ°á»i nào cÅ©ng vui lòng, thật là má»™t việc rất khó khăn, it hy vá»ng.

Bởi vậy khi LÆ°Æ¡ng trưởng lão nói dứt, dÆ°á»›i đài im phăng phắc, kẻ nói lên, ngÆ°á»i nói không, rốt cục chẳng có ngÆ°á»i nào lên đài cả.

Lương trưởng lão cất tiếng nói to :

- Trừ quý vị tiá»n bối lão thành ra, xin má»i quý vị anh hùng, cao nhân ngay bây giá» thượng đài chỉ giáo. Và quý vị đệ tá»­ trong bản bang ai có tài đức võ nghệ, thì hãy lên đài thi thố, đừng để mai má»™t tài nghệ cảu mình, quý vị cố ẩn tàng dấu diếm thì có ai biết mình là anh hùng ?

LÆ°Æ¡ng trưởng lão nói đến đấy, bá»—ng từ dÆ°á»›i đài có ngÆ°á»i cất tiếng bảo to :

- Tôi lên đây !

Tiếng nói vừa dứt, bống thấy có má»™t ngÆ°á»i bay nhẹ lên đài, làm má»i ngÆ°á»i ca ûkinh vì hình dáng ngÆ°á»i này rất lạ thÆ°á»ng, đôi chân to cỡ 300 cân, vẻ mặt tuyệt đẹp kiểu con nhà võ, râu hàm én, mày ngài, thân mình phốp pháp trông rất nặng ná» nhÆ°ng trái lại rất nhẹ nhàng lanh lẹ.

NgÆ°á»i này chạy ra giữa đài, vòng tay thi lá»… trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i và nói thá»±c to :

- Tại hạ được ngÆ°á»i ta gá»i là Thiên Cân Äỉnh Äồng Äại Hải. Là ngÆ°á»i ngoài Khất Cái bang, tôi không có ý tranh chức bang chủ, vậy má»i vị nào tình nguyện lên giao đấu tá»­ vá»›i tôi ít chiêu để không khí bá»›t ngá»™t ngạt.

Má»i ngÆ°á»i nghe rõ lá»i gã nói vui vẻ, thì biết là gã muốn tỉ thí cho vui mà thôi.

LÆ°Æ¡ng trưởng lão cÆ°á»i nói :

- Äồng đại ca ! Hôm nay không phải là cuá»™c lôi đài thí võ. Nếu đại ca không muốn giữ chức Bang chủ của tệ bang thì xin má»i đại ca xuống đài.

Äồng Äại Hải xốc áo gá»n gàng và nói :

- Äây rõ ràng là đài thí võ, ai bảo chẳng phải lôi đài. Ông muốn cùng tôi đối thủ hay gá»i ngÆ°á»i khác thượng đài ?

LÆ°Æ¡ng trưởng lão không đáp cứ để gã nói. Äồng Äại Hải nói :

- Tốt ! Vậy ông muốn động thủ với tôi chăng ? Tốt lắm ! Tốt lắm !

Nói xong g vung quyá»n cÆ°á»›c sắp đánh vào LÆ°Æ¡ng trưởng lão. LÆ°Æ¡ng trưởng lão thấy vậy thối lui mấy bÆ°á»›c tránh ra xa, Ä‘oạn bảo :

- Tôi già nua xÆ°Æ¡ng già da cóc, đâu chịu nổi mấy quả đấm của Äồng đại ca !

Äồng Äại Hải nói :

- Ta chẳng nói nhiá»u lá»i, ngÆ°Æ¡i hãy chống đỡ nghe.

Lá»i nói chÆ°a dứt, bá»—ng có má»™t bóng ngÆ°á»i phóng nhanh lên đài, nhìn ra thì là gã ăn mày quần áo lam lÅ© gá»i là Hóa Tá»­. Hóa Tá»­ tuổi chạc 30, sau lÆ°ng áo Ä‘eo má»™t cái bị vải, chính là môn đồ Ä‘iệt tôn của LÆ°Æ¡ng trưởng lão. Gã có tính là gặp việc gì hợp thì làm, nhÆ°ng lại rất hung bạo. Gã đối vá»›i sÆ° tổ kính trá»ng nhÆ° bậc thần linh thánh sống, khi thấy Thiên Cân Äỉnh Äồng đại Hải đối xá»­ vá»›i sÆ° tổ rất vô lá»…, nên hắn chẳng dằn được má»›i nhảy lên đài cÆ°á»i ha hả và nói :

- SÆ° tổ không cần ra tay vá»›i bá»n nhá». Äồng đại ca ! Ta sẽ tiếp ngÆ°Æ¡i ba quyá»n chÆ¡i !

Äồng Äại Hải hét lá»›n :

- Äược lắm, tốt lắm ! Hãy ra tay !

Và chẳng há»i tên há» là gì, Äồng Äại Hải Ä‘Æ°a ra má»™t quyá»n cá»±c mạnh nhÆ° búa tạbổ vào đối phÆ°Æ¡ng và nói :

- Hãy xem đây !

Hóa Tử trông khí thế nguy hiểm nên lật đật né qua và bước thêm 2 bước.

Nghe má»™t tiếng bình phát ra, bàn tay của Äồng Äại Hải đánh trúng cái bị trên lÆ°ng Hóa Tá»­, thân Hóa Tá»­ vẫn nhu không mà bàn tay của Äồng Äại Hải ê ẩm vô cùng. Gã cả kinh thét to :

- Cái bị của nguơi chứa giống gìthế ?

Hóa Tá»­ cÆ°á»i lanh lảnh nói :

- NgÆ°á»i ta bảo tôi là Hóa Tá»­ thì hóa gì chẳng được ?

Äồng Äại Hải kêu lên má»™t tiếng thất thanh :

- Rắn độc ! Rắn độc !

Äồng Äại Hải chạy nhanh ra, vÆ°Æ¡n má»™t quyá»n lá»›n đập mạnh và đầu Hóa Tá»­. Hóa Tá»­ thối lui tránh khá»i. Gã lại vung má»™t quyá»n thứ hai vào bụng, lần này Hóa Tá»­ lại chạy sát vào mình Äồng Äại Hải, trên không thấy lượn ra má»™t vòng tròn, từ lÆ°ng của Hóa Tá»­ bắn vào đối phÆ°Æ¡ng.

Äồng Äại Hải lo sợ tay gã đánh trúng con rắn to trong cái bị, hoặc đánh trúng hàm răng Ä‘á»™c, gã Ä‘Æ°a tay hữu vá» ngang bụng, chân tả nhắm ngay hạ bá»™ của đối phÆ°Æ¡ng đá má»™t cái thật nhanh.

Hóa Tá»­ thấy vậy cÆ°á»i thầm, nghiêng mình qua má»™t bên Ä‘Æ°a chiếc bị ra đỡ.

Trong bị có con rắn thật lá»›n và thật hiá»n, mấy cái răng Ä‘á»™c đã bị bẻ gãy, nhÆ°ng Äồng Äại Hải có biết đâu nhÆ° thế !

Khi thấy đầu rắn ló ra khá»i cái bị, Äồng Äại Hải kêu lên má»™t tiếng thất thanh, tay chân luống cuống.

Hóa Tử thắng thế, vươn tay hữu ra quét mạnh vào bụng gã , thuận thế vận chân khí dồn vào đôi tay chộp mạnh gã đ ưa lên cao hô to :

- NgÅ© Tá»­ TÆ° cá»­ Thiên Cân Äỉnh !

Äồng Äại Hải tay chân cả loạn, nên má»›i bị gã chá»™p trúng Tá»­ Cung huyệt trÆ°á»›c bụng, làm cho toàn thân tê dại, cá»­ Ä‘á»™ng không nổi. Gã run bần bật không còn uy dÅ©ng gì nữa.

DÆ°á»›i đài, má»i ngÆ°á»i nghe Äồng Äại Hải tá»± xÆ°ng là Thiên Cân Äỉnh, lại gặp hoàn cảnh nhÆ° vậy, trên mấy ngàn ngÆ°á»i cất tiếng cÆ°á»i ồ.

LÆ°Æ¡ng trưởng lão nhịn cÆ°á»i, hÆ°á»›ng vá» phía Hóa Tá»­ hét to :

- Hãy buông nó ra ! Ngươi không được vô lễ !

Hóa Tử đáp :

- Dạ!

Liá»n giÆ¡ thân mình Äồng Äại Hải phóng mạnh vào sân đấu, rồi nhảy xuống đài, len lá»i vào đám ngÆ°á»i hành khất bên dưói.

Äồng Äại Hải thẹn Ä‘á» mặt, Ä‘Æ°a tay chỉ xuống đài mắng :

- Hóa Tá»­ tặc ! NgÆ°Æ¡i hãy Ä‘em Ä‘ao thÆ°Æ¡ng lên đây tái đấu vá»›i Äồng lão gia, đừng giở trò yêu qủy nhát ngÆ°á»i, nhÆ° vậy đâu xứng gá»i là hảo hán. NgÆ°Æ¡i là Hóa hôi tanh, hóa xấu xí chứ hóa gì?

Bên dÆ°á»›i đài ai nấy Ä‘á»u cho là gã quá sượng sùng nói đỡ thẹn, cả ngàn Khất Cái bang đệ tá»­ và chÆ° vị anh hùng cÆ°á»i sặc sụa, nhÆ°ng hắn không biết lý do vì sao .

Bá»—ng nhiên từ dÆ°á»›i đài có má»™t bóng ngÆ°á»i nhảy lên, tà áo phất phÆ¡ nhÆ° én liệng, chân tả đứng vào má»™t mép ván lêu hêu, toàn thân lắc lÆ° nhÆ° chá»±c ngã xuống đất.

Äồng Äại Hải lòng bất nhẫn thấy vậy la to :

- Hãy coi chừng !

Và vÆ°Æ¡n tay phải ra toan đỡ. Gã đâu có biết ngÆ°á»i này cố ý biểu dÆ°Æ¡ng má»™t thế đứng trÆ°á»›c mặt anh hùng thiên hạ. Tay trái ngÆ°á»i ấy lại xòe ra tung má»™t chưởng làm cho thân mình càng lắc lÆ° thêm.

NgÆ°á»i đứng có má»™t chân trên mép sàn sá»­ dụng thế "Äại cầm chưởng pháp" rút gá»n trong má»™t chiêu tuyệt kỹ "Äảo trật kim cÆ°Æ¡ng"

Äồng Äại Hải dÆ°Æ¡ng tay ra và chạy nhanh vá» phía ngÆ°á»i này. Má»™t tiếng bình vang lên làm cho ai nấy cÅ©ng tưởng gã này rÆ¡i xuống đất, nào ngá» lão này vung chưởng lá»±c đẩy gã Äồng Äại Hải xuống đài.

Má»i ngÆ°á»i dÆ°á»›i đài nhìn lên, thấy gã ăn mặc sạch sẽ, khăn áo chỉnh tá», mày thanh mắt sáng, chính là đệ tá»­ của Quách Tỉnh tên Võ Tu Văn.

Quách Tỉnh ngồi ở hàng ghế đầu và cao nhất, thấy đệ tá»­ của mình biểu diá»…n má»™t chiêu "Äại cầm chưởng pháp" sá»­ dụng rất khéo, nhÆ°ng đã lợi dụng lòng nhân đạo của đối phÆ°Æ¡ng đẩy chưởng phóng vào ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng trong chiêu đầu, thá»±c là không mã thượng tí nào. Lòng ông buồn bã , sắc mặt lá»™ vẻ u hoài.

Quả nhiên nhÆ° ông nghÄ©, Khất Cái bang và quần hùng Ä‘á»u ra mặt bất phục.

Äài đông qua tây lên tiếng chỉ trích vàng trá»i, có ngÆ°á»i la lên : - Công phu giá»i tuyệt, anh em nào ra l nh giáo vài Ä‘Æ°á»ng. Có ngÆ°á»i bảo : - NgÆ°Æ¡i làm nh vậy coi được sao ? Lại có ngÆ°á»i la lên : - NgÆ°á»i ta có ý tốt giúp ngÆ°Æ¡i, sao ngÆ°Æ¡i không kể gìlòng tốt của bạn hữu ?

Những tiếng la ó vừa dứt thìthấy 3 ngÆ°á»i nhảy vá»t lên đài. Võ Tu văn Ä‘ há»c được Quách Tỉnh, Hoàng Dung các thế võ uyên thâm, lại được phụ thân và s thúc truyá»n cho ngón "NHất dÆ°Æ¡ng chỉ" nên thá»i bấy giá», hạng tuổi bằ ng chàng hay hÆ¡n chút ít cÅ©ng không thắng nổi, nên chàng có thể liệt vào hàng nhân tài đệ nhất.

Chàng thấy 3 ngÆ°á»i xông lên má»™t lượt, trong bụng lại thầm vui, và suy nghÄ© :

- Ta đánh bại cả3 ngÆ°á»i má»™t lúc má»›i rõ được công phu hiển hách.

NhÆ°ng lại sợ 3 ngÆ°á»i chia thế tấn công cùng má»™t lúc nên Võ Tu Văn không há»i han hay nói năng gì cả, thân hình diêu Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a ra má»™t loạt 3 chiêu tấn công 3 ngÆ°á»i.

Ba ngÆ°á»i kia còn chÆ°a đứng vững bá»—ng thấy chiêu số của đối phÆ°Æ¡ng bay đến mãnh liệt nên gấp rút cá»­ chiêu ra đỡ. Trong lúc bất cập tay chân của ba ngÆ°á»i ca ûloạn.

Võ Tu Văn lại sợ kẻ địch tấn công, nên đôi tay không ngá»›t Ä‘Æ°a ra những chiêu võ, biến hóa má»™t thành ba, ba thành chín, quay cuá»™n đến ba ngÆ°á»i, làm cho má»—i ngÆ°á»i thấy tá»±a hồ nhÆ° 3 vòng tròn xoáy chung quanh mình. Còn Võ Tu Văn đứng khoan thai không ai đánh được vào ngÆ°á»i chàng chiêu nào cả.

Quần hùng dưới đài khen thầm :

- Quách đại hiệp danh rá»n khắp xứ, quảnhiên danh bất hÆ° truyá»n, ná»™i việc dạy tên tiểu đồ này cÅ©ng lợi hại không ngá».

Lại thấy 3 ngÆ°á»i ùa ra tấn công Võ Tu Văn tá»›i tấp. Mặc dù không tÆ°á»ng võ công và chưởng pháp của đối phÆ°Æ¡ng, song Võ Tu Văn vẫn bủa chưởng phong bao vây má»—i ngÆ°á»i thành má»™t cái vòng tròn, làm cho 3 ngÆ°á»i này hoa mắt, chỉ biết đỡ gạt chứ không công kích được. Dần dần há» bị kém sút trÆ°á»›c Võ Tu Văn, ba ngÆ°á»i dùng hết sức bình sinh cÅ©ng không thoát ra được khá»i chưởng phong này.

Hoàng Nhan Bình ngồi dưới đài trông lên thấy chồng mình đã thắng thế nên lấy làm vui vẻ, gương mặt tươi lên như hoa đào.

Quách Phù liá»n nói vá»›i nàng :

- Ba ngÆ°á»i thô bạo kia đâu phải là đối thủ của Võ tiểu ca. Bá»n nó chẳng đáng mặt anh hùng đâu, mà phải hao tốn sức lá»±c vô ích. Chừng nào có kẻ chân chính anh hùng thượng đài, thì lúc ấy đã mệt làm sao đối địch nổi.

Hoàng Nhan Bình tính tình hiá»n lành chỉ biết mỉm cÆ°á»i không nói gì cả. Gia Luật Yến tính tình ngay thẳng, chẳng bênh ngÆ°á»i nào quấy cả. Tuy vá»›i Quách Phù là chị dâu em chồng nhÆ°ng 2 ngÆ°á»i này thÆ°á»ng cãi vã nhau om sòm, bây giá» nghe chị dâu nói câu này, Gia Luật Yến cho là khinh ngÆ°á»i quá lắm, má»›i nói :

- Tiểu thúc thúc đã ra tay tỉ võ trÆ°á»›c, hãy đợi thúc thúc chẳng thành công thì Äôn Nho má»›i nhảy lên tiếp ứng và tỉ thí. Sau hết má»›i đến Gia Luật huynh trưởng thượng đài, Ä‘á»™c thân đánh bại quần hùng, chừng ấy dù Yên lặng, lặng yên, đại tẩu cÅ©ng là Bang chủ phu nhân. NhÆ° vậy chẳng tốt hÆ¡n sao ?

Quách Phù mắc cỡ đỠmặt, nói :

- Có rất nhiá»u anh hùng hào kiệt, chức bang chủ biết là vá» tay ai ? NgÆ°Æ¡i phải giải nghÄ©a bốn chữ"yên lặng, lặng yên" ta nghe, tại sao ngÆ°Æ¡i nói xóc thế ?

Gia Luật Yên nói :

- Sự thật là như vậy. Vì không muốn để Gia Luật huynh thượng đài chớ sao.

Quách Phù há»i :

- Tại sao ?

Gia Luật Yên nói :

- Äại tẩu không nghe LÆ°Æ¡ng trưởng lão nói đấy Æ° ? Nhằm năm Khất Cái bang mở đại há»™i Quân SÆ¡n, lúc ấy sÆ° mẫu má»›i mÆ°á»i mấy tuổi đầu, chỉ má»™t cây gậy trúc mà khuất phục cả quần hùng, rồi được tôn lên giữ chức Bang chủ. NgÆ°á»i Ä‘á»i thÆ°á»ng nói : "Con gái hay giống mẹ", đại tẩu ! Hãy thượng đài thá»­ xem, chắc có thể tỉ thí vá»›i anh tôi được.

Quách Phù hằn há»c nói :

- Tốt lắm ! NgÆ°Æ¡i kiếm lá»i ngạo ta !

Nói xong nàng vung tay ra đánh ngay vào bụng cô em chồng. Gia Luật Yên chạy núp sau lÆ°ng Gia Luật Tá» cÆ°á»i khúc khích và nói :

- Bớ Bang chủ cứu mạng ! Bang chủ cứu nạn ! Bang chủ phu nhân lập mưu giết tôi.

Hiện giá» Quách Phù và anh em há» Võ Ä‘á»u đã suýt soát tuổi ba mÆ°Æ¡i nên hay giỡn há»›t, cÆ°á»i đùa. Gia Luật Yên và Hoàng Nhan Bình tuy không còn là con gái, nhÆ°ng má»—i khi gặp nhau vẫn vui vẻ hứng thú nhÆ° lúc còn trẻ.
Hoàng Dung ngồi bên Quách Tỉnh thÆ°á»ng Ä‘Æ°a mắt quan sát 4 phÆ°Æ¡ng trông chừng xem có ngÆ°á»i lạmặt nào Ä‘á»™t nhập vào Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng không. Tuy bà đã xếp đặt xung quanh há»™i trÆ°á»ng, có Cái Bang canh gác, nếu có chuyện gì lạphải cấp báo cho bà ngay. NhÆ°ng bà ái ngại bá»n ngÆ°á»i Thánh Nhân sÆ° thái, Hàn Vô Hậu và Chuyển Luân VÆ°Æ¡ng TrÆ°Æ¡ng Nhất Manh mấy ngÆ°á»i này e há» kéo đến đây gây sá»± há»—n loạn, nhÆ°ng giá» Mùi sắp qua mà ba bá» bốn bên vẫn im lặng nhÆ° mặt nÆ°á»›c hồ, làm cho bà nghÄ© thầm :
- NgÆ°á»i không can hệ thì hỠđến thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng này để làm gì? Và há» mÆ°u đồ thiết kế gì mà đến giá» này cÅ©ng chẳng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh gì cả? Hay là há» thá»±c sá»± đến chúc thá» TÆ°á»ng nhi, thật là má»™t Ä‘iá»u phi lý nhất Ä‘á»i !

Hoàng Dung tá»± hào là tay trí kế vô song, nhÆ°ng đối vá»›i việc này cÅ©ng suy xét không ra. Bà nhìn lên đài thấy Võ Tu Văn dùng chưởng lá»±c đẩy rÆ¡i 2 ngÆ°á»i xuống đài, chỉ còn má»™t ngÆ°á»i luống cuống chống trả, Ä‘á»™ chừng 5 chiêu nữa gã này cÅ©ng bại lạc

Bà nghĩ thầm :

- Hôm nay há»p mặt quần hùng, lấy võ nghệ kết bạn bè, và cÅ©ng để tranh chức Bang chủ Khất Cái bang. Không rõ ai sẽ Ä‘oạt giải khôi nguyên, Ä‘á»™c chiếm ngao đầu ?

Bây giá», dÆ°á»›i đài trong số 1 0 vị anh hùng, ai nấy Ä‘á»u có ý niệm công định chiếm giải.

NhÆ°ng tại Quách phủ, sau hoa viên có 1 ngÆ°á»i không màng ngó ngàng đến cảnh ồn ào náo nhiệt này. Äó là Quách TÆ°á»ng.

Quách TÆ°á»ng nghÄ© :

- Ngày ta giao cho gã mấy cây trâm vàng, và hẹn ngày hôm nay đến đây gặp ta nhân buổi lá»… sinh nhật ká»· niệm ta đúng 1 6 tuổi. Có lẽ nào gã sai lá»i hứa vá»›i ta? Hay là chÆ°a đúng giá» gã đến ?

Nàng ngồi trong thược dược đình, tay tựa lan can, mắt nhìn theo thái dương đỠsắp chìm dần vỠhướng Tây, lòng bùi ngùi nghĩ ngợi :

- Hôm nay đã hết nửa ngày rồi, tại sao g chưa chịu đến ? Dầu sao tối đa là nửa ngày cũng phải gặp nhau chứ.

Mắt nàng nhìn thấy đóa hoa thược dược bay trước gió phấp phới. Nàng lấy ra cây trâm vàng đưa lên và nói nho nhỠrằng :

- Ta chỉ cầu gã giúp má»™t việc, không lẽ gã lại quên hay sao ? Và cÅ©ng không nhá»› ngày nay gã sẽ gặp ta sao ? Hay là 3 Ä‘iá»u Æ°á»›c hẹn gã chẳng nghÄ© tá»›i ?

Rồi nàng lại nghĩ khác :

- Vô lý ! Nhất định không thể vậy được. Gã đã mang danh đại hiệp Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, tối trá»ng lá»i hứa, thì đâu dám sai lá»i ? Gã sẽ lại và nhất định lại để gặp ta.

ý nghĩ chẳng lâu gã sẽ đến gặp mặt, làm nàng thấy đắc ý, cầm cây trâm vàng trên hai ngón tay vẽ nguệch ngoạc.

Nàng cất tiếng thở dài, xua Ä‘uổi má»i ý niệm xấu xa trong lòng, và nghÄ© :

- đã trá»ng lá»i hứa, có lẽ nào g không giữ lá»i vá»›i tiểu co ânÆ°Æ¡ng sao ? Ví nhÆ° gã hứa vá»›i phụ thân thì chắc muôn phần không sai chạy, tín nghÄ©a giữ tròn. Còn đối vá»›i ta là Tiểu đông tà Quách TÆ°á»ng, gã có coi ta là trẻ con không ? ồ ! Ta nghÄ© vá»› nghÄ© vẩn, biết đâu gã ch Æ°a hẳn đã quên lá»i hứa.

Bên khóm hoa, ngoài thược dược đình, Quách TÆ°á»ng thấy nhÆ° muôn ngàn ánh hoa ủ dá»™t. Tình bạn bè làm lòng nàng rối bá»i.

Bấy giá» tại há»™i trÆ°á»ng, Hoàng Dung cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© đến tâm sá»± của con gái :

- Trong miếu DÆ°Æ¡ng Thái phó, Phù nhi và TÆ°á»ng nhi gặp nạn lại gặp cao nhân ám trợ. Trên Ä‘á»i này chỉ có 2 ngÆ°á»i có ná»™i lá»±c kinh nhân nhÆ° vậy là ân sÆ° Hồng Thất Công và Tỉnh ca. Ân sÆ° thì đã quá cố, còn Tỉnh ca ca lại không phải. Hay là bá»n Bàng môn tả đạo đã chúc thá» TÆ°á»ng nhi ? Chứ nhÆ° Lão Ngoan đồng Châu- bá- Thông tuy thích đùa cợt, song việc làm của ông ta chẳng bao giá» bí mật. Nhất-đăng đại sÆ° thì trang nghiêm Ä‘oan chính, quyết chẳng làm những việc cÆ°á»i đùa giả bá»™ này. Tây Ä‘á»™c Âu dÆ°Æ¡ng Phong, Từ Ân hòa thượng Cừu Thiên Nhận đã trá»—i bÆ°á»›c tiên du rồi. Hay là phụ thân của ta chăng ?

Hoàng Dung hÆ¡n 1 0 năm chÆ°a gặp mặt cha. Hòang dược sÆ° Ä‘i nhàn du tứ xứ, giẫm chân khắp chốn giang hồ, ai ai cÅ©ng không rõ hành tung của ông. Xét ra chuyện này quái gở khôn lÆ°á»ng. Nếu là Hoàng Dược SÆ° thì cÅ©ng có lý.

Hoàng Dược SÆ° danh trấn giang hồ, trên 20 năm, ông đã lấy hiệu là Hoàng lão tà. CÅ©ng vì ông giao du rất rá»™ng, bất luận là tà ma ngoại đạo gì, ông cÅ©ng giao tiếp cả, nếu nói ông ám trợ cho TÆ°á»ng nhi thì không lẽ ông cháu gặp nhau mà ông cÅ©ng không ra gặp mặt.

Hoàng Dung càng suy nghÄ© càng ngÆ¡ ngẩn, trong lòng vừa sợ lại vừa vui. Lại nghÄ© Hoàng Dược SÆ° nhÆ° con thần long ngoài biển cả, mặc dù Hoàng Dung là con gái nhÆ°ng ông cÅ©ng dậy cho đầy đủ võ thuật, thì đối vá»›i cháu ngoại ông càng mến yêu quý trá»ng hÆ¡n, không lý nào Hoàng Dược SÆ° lại có hành Ä‘á»™ng này được.

Hoàng Dung liá»n Ä‘Æ°a tay vẫy Quách Phù đến và há»i má»™t câu lạ:

- Tiểu muội của ngươi lúc ở bến đò Phong Lăng có ra đi một hai ngày đêm, đến lúc trở vỠnó có nói câu nào vỠchuyện ông ngoại ngươi chăng ?

Quách Phù ngây ngÆ°á»i nói :

- Ông ngoại ư ? Không, nó không nói ! Muội muội đâu có gặp ông ngoại lần nào ?

Hoàng Dung nói :

- Ngươi nhớ lại kỹ chút xem ! Lúc nó đi với Tây Sơn Nhất Khuất Quỷ, nó có nói đi đến đâu và gặp ai nữa không ?

Quách Phù đáp :

- Không có ! Và nó chẳng nói gặp ai cả.

Quách Phù muốn nói muội tử khoe có đến gặp Thần điêu đại hiệp Dương- Qua để coi mặt. Nhưng thấy phụ thân trước mặt, lo sợ ông nổi trận lôi đình. Lại sợ mẫu thân buồn, Quách Phù không dám tỠthật trong lúc này.

Hoàng Dung thấy thần sắc của con thay đổi lạ lùng lúc trắng lúc hồng, rõ là cô này có ý dấu diếm chuyện gì, do đó bà cất giá»ng ôn hòa bảo :

- Phù nhi ! Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang chăm chú vào chuyện trÆ°á»›c mắt, không nên làm há» mất vui. NgÆ°Æ¡i hãy nói nhá» cho ta nghe thôi. Câu chuyện ở bến đò Phong Lăng của muá»™i tá»­ ngÆ°Æ¡i thế nào ?

Quách Phù thấy mẹ tá» ra trang trá»ng nên chẳng dám giấu nữa, nàng nói :

- Chỉ vì nghe câu chuyện của ngÆ°á»i nhàn hạ. Há» nói có má»™t trang hiệp khách gá»i là Thần Äiêu Äại hiệp mà há» ca tụng nhÆ° thần thánh. Gã này chính là DÆ°Æ¡ng- Qua. Muá»™i tá»­ lại muốn xem tận mặt gã .

Hoàng Dung lẩm bẩm và há»i :

- Rồi nó có nhìn thấy không ?

Quách Phù nói :

- Tự nhiên là có thấy ! Nếu nó không gặp mặt, vỠđây nó nói qua loa không thôi !

Hoàng Dung nói thầm :

- Té ra là Qua nhi ! Là Qua nhi sao ?

Bà há»i tiếp :

- Ngươi tưởng thử xem, có phải nó đã ra tay giết chết Ni Ma Tinh tại miếu Thái phó không ?

Quách Phù nói :

- Có lẽ thế ! Vì bây giá» DÆ°Æ¡ng đại ca công phu tá»™t bá»±c, võ công giá»i vô cùng.

Hoàng Dung nói :

- Ngươi và muội tử ngươi ở tại miếu Dương Thái phó đã nói với nhau những gì? Hãy kể rõ đầu đuôi cho ta nghe ! Không nên giấu giếm việc gì cả.

Quách Phù nói :

- Câu chyện không có đại sự hay khó khăn, mà muội tử cứ gây gổ với con hoài.

Quách Phù nói thêm tại sao Quách TÆ°á»ng không Ä‘i dá»± Anh hùng đại yến và không coi cuá»™c tuyển cá»­ Khất Cái bang chủ, tại sao nàng đổ thừa mắc lo lá»… sinh nhật là vì có má»™t kẻ anh hùng thiếu hiệp đến tìm, nên Quách TÆ°á»ng má»›i thoái thác để chỠđợi gặp mặt. Sau hết, Quách Phù cÆ°á»i và bảo :

- Lá»… sinh nhật của nó bằ ng hữu tiếng đông, nào là ni cô, hòa thượng, ông già bà cả đến chẳng thiếu gì. NhÆ°ng còn thiếu má»™t ngÆ°á»i thiếu niên tuấn tú anh hùng.

Hoàng Dung nghe dứt, lòng hồ nghi vô kể. Quách Phù nói những lá»i này Ä‘á»u ám chỉ DÆ°Æ¡ng- Qua, và bà nghi ngá» DÆ°Æ¡ng- Qua hẹn Æ°á»›c vá»›i con gái bà tại miếu DÆ°Æ¡ng Thái phó để tÆ° tình, bất ngá» chị em nó gặp nhau má»›i cải vã lên, và má»i các tay cao thủ giang hồ mang lá»… vật đến tặng. Nếu là DÆ°Æ¡ng- Qua đã giúp TÆ°á»ng nhi tận tâm nhÆ° vậy thì vá»›i dụng ý gì?

Bà nhá»› lại Quách TÆ°á»ng mấy ngày qua thẫn thá» lÆ¡ lá»­ng, có những tia nhìn kỳ dị, mất hết trạng thái lúc bình thÆ°á»ng

Hoàng Dung nghĩ đến đây giật mình, nói thầm :

- Có lẽ nào TÆ°á»ng nhi rá»i bến đò Phong Lăng gặp nó hai đêm má»™t ngày, không lẽ DÆ°Æ¡ng- Qua đã sinh sá»± ?

Nghĩ đến đây bà như lại không dám nghĩ tiếp. Bà lại nghĩ đến những chuyện khác nữa :

- Ta đã giết phụ thân Dương- Qua, gieo cho nó một mối hận. Nó lại hận Quách Phù chặt tay nó và dùng Băng Phách Ngân Trâm đả thương Tiểu Long nữ. Ôi chao ! Tiểu Long nữ có ước hẹn với nó 1 6 năm sau gặp mặt. Nay đã đúng kỳ hạn 1 6 năm. Phải rồi ! Dương- Qua sẽ lại đến đây để báo oán trả thù !

Hoàng Dung nghĩ đến việc Dương- Qua sẽ đến tra ûthù thì cho là đúng nhất, và có cảm giác như có luồng gió lạnh tạt vào lưng.

Bà biết rõ DÆ°Æ¡ng- Qua có mÆ°u trí cÆ¡ lược giá»i, tuy không bằng được bà, nhÆ°ng nếu để nó tùy tiện hành Ä‘á»™ng vá»›i ngÆ°á»i khác ắt là thảm bại mÆ°á»i phần. Äối vá»›i Tiểu Long nữ nó rất chung tình thâm hậu, nếu là đúng hẹn 1 6 năm nó và Tiểu Long nữ được gặp mặt, chúng sẽ tầm cừu rá»­a hận, thì cái há»a của Quách gia to tát khôn lÆ°á»ng.

Nếu chúng lập tâm bàn kế hoạch thì câu chuyện 1 6 năm oán hận sẽ sôi sục trong lòng Tiểu Long nữ.

CÅ©ng có thể DÆ°Æ¡ng- Qua dụ dá»— TÆ°á»ng nhi, con bé nhẹ dạ, để lung lạc tâm hồn.

Chẳng sai ! Chẳng lầm ! Ta biết rõ tính ý của Dương- Qua. Nó sẽ hành động như vậy !

NghÄ© đến đây Hoàng Dung Ä‘oán ra DÆ°Æ¡ng- Qua sở dÄ© giết thác Ni Ma Tinh là để cứu Quách TÆ°á»ng, và sở dÄ© Quách TÆ°á»ng được các tay võ lâm cao thủ đến chúc thá» là Ä‘á»u do DÆ°Æ¡ng- Qua sắp đặt cả.

Bà cau mày khó chịu vì càng nghĩ ngợi càng bất an, bà quyết định :

- Bất luận ra sao, nếu để TÆ°á»ng nhi tính tính lãng mạn mà gặp phải ngÆ°á»i có tâm địa quá»· quyệt nhÆ° DÆ°Æ¡ng- Qua thì lành ít dữ nhiá»u rồi .

Bấy giá» bà bá»—ng nghe má»™t tiếng "ối da", liá»n quay đầu lại thì thấy Võ Tu Văn bị má»™t lão già dùng chưởng đánh tá»›i. Hai ngÆ°á»i bủa chưởng ầm ầm trên đài.

Hoàng Dung lại chá»— Quách TÆ°á»ng ngồi và nói :

- Tỉnh ca ! Hãy ở đây lo liệu để tôi vào xem TÆ°á»ng nhi nó Ä‘ang làm gì!

Quách Tỉnh nói :

- Tại sao TÆ°á»ng nhi không lại ?

Hoàng Dung nói :

- Äể tôi bảo nó xem, con bé này thá»±c là quái gở.

Quách Tỉnh cÆ°á»i khì má»™t tiếng, nhá»› đến lần đầu tiên gặp mặt tại TrÆ°Æ¡ng Gia Khẩu, Hoàng Dung cải nam trang, lại bôi mặt giả làm má»™t gã ăn mày nhá», nh vậy chẳng quái gở hay sao ?

Hoàng Dung thấy chồng cÆ°á»i dá»… dãi, cÅ©ng cÆ°á»i đáp lại, rồi thoăn thoắt Ä‘i vá» phủ.

Trên Ä‘Æ°á»ng tuy cảm thấy lo lắng, nhÆ°ng bà nghÄ© đến tâm hồn trung hậu của Quách Tỉnh, bất cứ việc gì cÅ©ng đảm Ä‘Æ°Æ¡ng gánh vác, không màng nguy hiểm, lòng bà cÅ©ng có đôi phần an ủi.

Bà Ä‘i thật nhẹ vào phòng Quách TÆ°á»ng. Con gái bà không có trong phòng này, bà há»i mấy ngÆ°á»i tì nữ, được há» cho biết Nhị cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngồi ngoài vÆ°á»n hoa nên không ai dám đến quấy rầy.

Hoàng Dung hơi sợ, nói thầm :

- TÆ°á»ng nhi chắc chẳng đến há»™i trÆ°á»ng xem tỉ võ, nhất định là nó hẹn Æ°á»›c vá»›i DÆ°Æ¡ng- Qua. Do đó, Hoàng Dung trở lại phòng của bà, lấy ra kim châm ám khí và má»™t lưỡi Ä‘oản Ä‘ao giắt vào tay áo. Äoạn cầm thêm má»™t cây gậy ngắn Bạch thố, rồi nhắm Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến vÆ°á»n hoa. bấy giá» bà cÅ©ng ngại DÆ°Æ¡ng- Qua có võ lá»±c hùng hậu, thật đáng nể sợ.

Bà không dám Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng trải sạn trắng ra lối hoa viên, mà Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» sau ngá»n giả sÆ¡n.

Khi gần đến Thược Dược đình, bà đã nghe tiếng than ngắn thở dài của Quách TÆ°á»ng.

Hoàng Dung nghiêng mình núp sau hòn giả sÆ¡n, nghe tiếng nho nhá» của Quách TÆ°á»ng rằ ng :

- Tại sao ta chỠđợi đã lâu thế mà chẳng có ai đến, hay là hỠkhông nhớ chăng ?

Hoàng Dung cả mừng nói thầm :

- Rõ là gã chưa đến, thật tiện cho ta ra tay cản trở.

Bà lại nghe Quách TÆ°á»ng nói :

- Má»—i năm vào ngày sinh, mẹ đã bảo ta nói ra 3 Ä‘iá»u tâm nguyện. Bây giỠở đây không có ngÆ°á»i nào, ta nên cầu nguyện trÆ°á»›c thượng đế.

Hoàng Dung muốn bÆ°á»›c ra nói chuyện vá»›i con gái, nhÆ°ng nghe mấy câu này bà liá»n dừng chân để nghe ngóng thêm. Bà nhủ thầm :

- Ta tuy là mẹ đẻ ra nó, nhưng cũng không rõ được tâm tư của nó. Âu là ta thử chỠnghe nó cầu nguyện thế nào.

Trong phút chốc Quách TÆ°á»ng nói :

- Cầu thượng đế chứng minh Ä‘iá»u tâm nguyện thứ nhất của tôi, xin thượng đế từ tâm phù há»™ cho cha mẹ tôi thống suất binh mã tiêu diệt quân Mông Cổ, Ä‘em lại sá»± yên lành cho trăm há» thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.

Hoàng Dung thở dài và nhủ thầm :

- Con bé này tuy tính tình quái gở nhưng cũng biết lễ nghi nhân hậu.

Vừa lúc đó, Quách TÆ°á»ng nói tiếp :

- Và Ä‘iá»u tâm nguyện thứ hai cầu xin cho cha mẹ tôi quý thể an khang, sống Ä‘á»i trăm tuổi, và má»i việc Ä‘á»u thá»a ý vừa lòng.

Vào ngày sinh hạ Quách TÆ°á»ng, vợ chồng Hoàng Dung gặp phải nhiá»u tai Æ°Æ¡ng biến chuyển, tưởng đâu Quách TÆ°á»ng không sống sót nổi tá»›i ngày nay, nào ngỠđến bây giá» nàng vẫn nhởn nhÆ¡ mạnh khá»e, nên vợ chồng bà đối vá»›i Quách TÆ°á»ng mến thÆ°Æ¡ng hÆ¡n Quách Phù. Bây giá» nghe Quách TÆ°á»ng thốt mấy câu cầu chúc chí tình, làm Hoàng Dung vô cùng cảm Ä‘á»™ng đến ứa lệ. Hoàng Dung chỠđợi lá»i cầu nguyện thứ ba. Cách má»™t lúc lâu, Quách TÆ°á»ng má»›i nói :

- Äiá»u tâm ngyện thứ ba, tôi cầu xin cho Thần Ä‘iêu Äại hiệp DÆ°Æ¡ngQua...

Nghe Quách TÆ°á»ng nhắc đến DÆ°Æ¡ng- Qua, Hoàng Dung giật mình cố định thần lắng tai nghe thật kỹ, thì đã nghe Quách TÆ°á»ng nói tiếp:

- Cầu xin cho Thần Äiêu Äại hiệp DÆ°Æ¡ng- Qua cùng vá»›i phu nhân Tiểu Long nữ sá»›m Ä‘oàn tụ bình yên vui vẻ.

Äiá»u tâm nguyện cuối cùng này làm cho Hoàng Dung vô cùng kinh ngạc và không còn mảy may ngá» vá»±c nào. Tâm tÆ° của bà cứ áy náy tưởng đâu DÆ°Æ¡ng- Qua dụ dá»— con gái bà, khéo dùng hoa ngôn mỹ từ để cám dá»—, ngỠđâu chính miệng con gái mình nhắc đến chuyện Tiểu Long nữ, thì đã hiểu rõ ràng DÆ°Æ¡ng- Qua dồn tất cả tâm tình vào Tiểu Long nữ để mong chá» ngày há»™i ngá»™. Do đó con gái bà má»›i cầu xin cho DÆ°Æ¡ng- Qua và Tiểu Long nữ sá»›m được Ä‘oàn tụ.

Bao nhiêu ý nghÄ© bất minh vá» DÆ°Æ¡ng- Qua Ä‘á»u tan biến, bà nhủ thầm :

- Ôi ! Ta đã nhầm ! DÆ°Æ¡ng- Qua là kẻ hiếu nghÄ©a chung tình nên má»›i Ä‘em tâm sá»± thở than vá»›i TÆ°á»ng nhi. TÆ°á»ng nhi cảm thông con ngÆ°á»i nhân hậu thủy chung nên đã Ä‘em lòng kính trá»ng nhÆ° thế. NhÆ° câu chuyện ngày xÆ°a, Tỉnh ca nếu gặp ta mãi sau này, khi cõi lòng chàng đã in sâu hình ảnh Hoa Tranh công chúa, thì ắt chàng sẽ không quên mối tình đầu, và ta sẽ là ngÆ°á»i bất hạnh.

Nhân nghe 3 lá»i Æ°á»›c của Quách TÆ°á»ng, Hoàng Dung đã hiểu rõ bảy tám phần tâm sá»± của DÆ°Æ¡ng- Qua. Bà đối vá»›i DÆ°Æ¡ng- Qua không còn mảy may phòng bị và trái lại còn thÆ°Æ¡ng mến, cảm phục Quách TÆ°á»ng có nhân nghÄ©a nữa.

Hoàng Dung bá»—ng nghe có tiếng Ä‘á»™ng nhẹ, ngÆ°á»›c nhìn lên thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nhảy qua tÆ°á»ng, rõ ràng là má»™t g có chiếc đầu thá»±c lá»›n và thân mình lùn tịt trông rất buồn cÆ°á»i.

Quách TÆ°á»ng thấy ngÆ°á»i này đến, mừng rỡ đứng dậy nói to :

- Äại đầu quá»· ! Äại đầu quá»· ! Sao ông lại đến đây ?

Äại đầu quá»· Ä‘i đến Thược dược đình, vòng tay thi lá»… vá»›i Quách TÆ°á»ng, vẻ cung kính lạ thÆ°á»ng.

Quách TÆ°á»ng ngạc nhiên cÆ°á»i nói :

- Äại đầu quá»· thúc thúc ! Sao hôm nay thúc thúc khách sáo quá vậy ?

Äại đầu quá»· gật đầu nói :

- Cô nÆ°Æ¡ng đừng gá»i tôi là thúc thúc mà cứ gá»i tắt là Äại đầu quá»· thôi. Tôi vâng mạng Thần Ä‘iêu đại hiệp đến thÆ°a chuyện vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.

Quách TÆ°á»ng nghe qua thất vá»ng, đôi mắt Ä‘á» lên, nói :

- Äại ca bảo có chuyện gì nên không đến gặp ta phải không ? Và nhỠông đến trả lá»i ?

Äại đầu quá»· lắc đầu nói :

- Không phải ! Không phải vậy đâu!

Quách TÆ°á»ng há»i gấp :

- Chẳng phải vậy sao ? Ông biết rõ chứ ? Äại ca đã bằng lòng đến à ?

Lòng nàng nóng nhÆ° ran, Äại đầu qủy nói :

- Tôi chẳng nói là Thần Äiêu Äại hiệp thất hứa vá»›i co ânÆ°Æ¡ng. Và tôi cÅ©ng không nói Thần Äiêu Äại hiệp đến gặp cô nÆ°Æ¡ng.

Quách TÆ°á»ng tức cÆ°á»i vì lá»i nói ngá»™ nghÄ©nh và bá»™ dạng của gã , nên há»i :

- Ông nói cái gìvậy ? Không minh bạch chút nào cả.

Äại đầu quá»· lắc lÆ° cái đầu to, cÆ°á»i há»nh hệch nói :

- Thần Äiêu Äại hiệp nói rằng : Äại hiệp mắc bận lo sắm sá»­a cho cô nÆ°Æ¡ng ba món lá»… vật. Cho nên hôm nay phải đến rất trá»….

Quách TÆ°á»ng há»n dá»—i nói :

- Có rất nhiá»u ngÆ°á»i đến tặng lá»… vật, mà tôi có dùng đâu. Ông hãy đến gặp đại ca mà nói, không nên nhá»c lòng sắm sá»­a lá»… vật. Tôi không nhận đâu

Äại Äầu Qủy nói :

- Thần Äiêu Äại hiệp căn dặn cô nÆ°Æ¡ng hãy đến ngay há»™i trÆ°á»ng, ba món lá»… vật lá»›n này đại hiệp muốn giao tận tay cho cô nÆ°Æ¡ng. Vậy cô nÆ°Æ¡ng h đến đại há»™i trÆ°á»ng chá» trong giây phút.

Quách TÆ°á»ng nhăm mặt thở dài, cÆ°á»i và bảo :

- Nguyên tôi vá»›i tỉ tỉ có hiá»m khích, tôi giận nói : không vác mặt ra xem Khất Cái bang đại há»™i. Nay đại ca bảo nhÆ° thế, làm sao tôi chÆ°á»ng mặt ra ngoài, tôi không thể Ä‘i được. Hay là thế này, Äại Äầu Qủy Ä‘i vá»›i tôi nhé.

Äại Äầu Qủy gật đầu và cất tiếng huýt gió kêu tò te, ngoài tÆ°á»ng nhảy vào má»™t con vật cá»±c lá»›n, rõ là Thần Äiêu.

Quách TÆ°á»ng thấy con chim Äiêu, liá»n đến ôm cổ, tá» vẻ nhÆ° vừa gặp lại ngÆ°á»i bạn tốt xa cách lâu ngày.

Thần Äiêu thối lui 2 bÆ°á»›c, đứng rất ngay ngắn hiên ngang hÆ°á»›ng vào Quách TÆ°á»ng gật gù cái đầu, và nghiêng đầu qua tá»±a hồ lấy mắt nhìn tiểu cô nÆ°Æ¡ng cho rõ.

Quách TÆ°á»ng cả cÆ°á»i nói :

- Vị Äiêu đại ca này thá»±c kiêu ngạo quá. Chẳng mến tôi sao ? Sao lại đứng nhìn nghiêng nghiêng nhÆ° vậy ?

Nói đến đây nàng vá»t mình đến bên Thần Äiêu ôm cổ. Thần Äiêu để yên cho nàng chừng má»™t phút, rồi lui ra sau ngÆ°á»›c mắt nhìn rất oai vệ, tá»±a hồ nhÆ° ngÆ°á»i cha tá» vẻ trang nghiêm rầy la con gái sao phá phách nhÆ° vậy. Äoạn Thần Äiêu đứng ngay ngắn lại.

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äiêu đại ca sao đứng xa thế ? Äại ca hãy quay đầu lại nhìn tiểu muá»™i. Tiểu muá»™i sẽ má»i đại ca uống rượu ngon. Äại ca đến đây.

Äại Äầu Qủy cÆ°á»i và vá»— tay cổ vÅ©, nói :

- Cô nÆ°Æ¡ng má»i Thần Äiêu uống rượu, Äiêu huynh chắc sẽ hoan há»· lắm.

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äại Äầu Qủy và Thần Äiêu đợi tôi nhé. Nói xong nàng chạy nhanh xuống nhà bếp, hai tay khệ nệ ôm hÅ© rượu, trở vá» vÆ°á»n hoa .
Tài sản của than_long_vn

  #95  
Old 01-08-2008, 05:34 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 95

QUẦN HÀO HIẾN THỌ



Äại Äầu Quá»· khui cái bình rượu ra, hÆ¡i thÆ¡m bốc lên ngào ngạt, làm Äại Äầu Quá»· thèm thuồng, hai tay bÆ°ng hÅ© rượu uống má»™t hÆ¡i, ròi khá» khà nói :

- Rượu ngon quá ! Ngon quá! Và lão bÆ°ng hÅ© rượu Ä‘Æ°a ngay má» Thần Äiêu, Thần Äiêu đút má» vào hÅ© rượu uống má»™t hÆ¡i đã cạn hÅ©.

Hoàng Dung thấy vậy mắng thầm :

- TÆ°á»ng nhi thật là quá»· quái lắm, dám đánh cả Cá»­u Hoa Ngá»c Lá»™ tá»­u của ta mà đãi con quái Ä‘iểu súc sanh, thá»±c là phí của.

Nguyên loại Cá»­u hoa Ngá»c lá»™ tá»­u Hoàng Dung há»c theo cách chế của Hoàng dược SÆ° , dùng toàn các chất hoa thÆ¡m và các loại trân quý dược thảo. Khi cất xong Ä‘em chôn xuống đất má»™t năm má»›i Ä‘em ra dùng, không phải là bạn tốt quyết chẳng Ä‘em ra Ä‘ i.

Quách TÆ°á»ng cÆ°á»i nói :

- Äiêu đại ca tá»­u lượng mạnh thật. Vậy chúng ta hãy ra xem đấu võ.

Nói xong 2 ngÆ°á»i 1 Ä‘iêu đến đấu trÆ°á»ng. Cả3 Ä‘i thật nhanh đến Cái Bang đại há»™i.

Quần hùng và Khất Bang thấy thân thể của Thần Äiêu vÄ© đại, hình thù rất quái gở, Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, tấm tắc khen thầm.

Quách TÆ°á»ng dẫn Äại Äầu Quá»· và Thần Äiêu đến bên đài, chá»n má»™t khoảng đất trống ngồi xuống.

Những tên Khất Bang đệ tá»­ phụ trách việc tiếp khách, khi thất Äại Äầu Quá»· đến lập tức chạy lại há»i tên hỠđể giá»›i thiệu.

Äại Äầu Quá»· cÆ°á»i lanh lảnh nói :

- Ta không có tên hỠthì chẳng đến dự đại hội được sao ? Quách cô nương đưa ta đến chứ ta chẳ ng tự nhiên đến đây đâu.

Bấy giá» Võ Äôn Nho, Võ Tu Văn cả hai Ä‘á»u đã bị hạxuống đài. Cháu của Chu Tá»­ Liá»…u, ba ngÆ°á»i đệ tá»­ của Tứ Thủ NgÆ° ẩn, bốn tên đệ tá»­ của Khất Cái Bang hàng tám bị, sáu tên đệ tá»­ bảy bị, trÆ°á»›c sau Ä‘á»u thất thủ.

Trên đài chỉ có Gia Luật Tá» Ä‘ang thi triển Thất thập nhị lá»™ Không Minh chưởng của Châu Bá Thông truyá»n thụ, Ä‘em ra giao đấu vá»›i má»™t gã hán tá»­ trên bốn mÆ°Æ¡i tuổi.

Gã hán tá»­ này tên là Lam Thiên Hòa, ngÆ°á»i Mèo trong tá»™c Quý Châu, thủa nhỠđã Ä‘i theo ngÆ°á»i vào rừng Tứ Xuyên mãi võ. Trong lúc mải mê biểu diá»…n, rủi trật chân té xuống triá»n núi, may mà gặp kỳ nhân cứu sống và truyá»n cho ná»™i ngoại võ công thật thâm hậu.

Những luồng chưởng phong của gã có xen lẫn tiếng sấm Ä‘á»™ng ầm ì. Gia Luật Tá» dùng quyá»n phách không, không gây tiếng Ä‘á»ng, má»—i cái đá chân không thấy dạng, má» mỠảo ảo. Hai ngÆ°á»i giao đấu, kẻ dùng cÆ°Æ¡ng quyá»n, ngÆ°á»i dùng nhu thế, trên đài chỉ thấy nhưã 2 cái bóng vá»n nhau.

Há» Ä‘ biểu dÆ°Æ¡ng tất cả công phu. DÆ°á»›i đài trên mấy trăm hảo hán Ä‘á»u kinh sợ. Há» thấy hai ngÆ°á»i đấu càng lúc càng kịch liệt hÆ¡n. Nhiá»u kẻ cÅ©ng muốn thượng đài giao đấu, nhÆ°ng lượng sức không sao bì kịp, há» thầm nghÄ© :

- NgÆ°á»i ta thi thố công lá»±c, dù mình có tài luyện trong 1 0 năm hay 20 năm nữa, cÅ©ng không thể đấu lại những ngÆ°á»i này.

Lam Thiên Hòa chưởng lá»±c mạnh nhÆ°ng thiếu bá»n bỉ, má»—i lần gã bủa song chưởng ra tiếng ồ ồ, nhÆ°ng xem cho kỹ trong chưởng phong đã kém sút hÆ¡n lúc trÆ°á»›c nhiá»u. Conø Gia Luật Tá» quyá»n chiêu má»—i lúc má»™t mạnh và nhanh, trÆ°á»›c sau vẫn nhẹ nhàng thÆ° thái.

Gia Luật Tá» hiểu rằ ng cuá»™c giao đấu hôm nay đánh bại má»™t hoặc hai đối thủ vẫn chÆ°a phải kết cục, nên chàng dành lại rất nhiá»u ná»™i lá»±c.

Lam Thiên Hoà càng đánh lâu càng kém sút, lòng đã bắt đầu lo ngại, nhủ thầm :

- Lúc ở Tây Nam, trên hai mÆ°Æ¡i năm dÆ° mình chÆ°a há» gặp được ngÆ°á»i nào đỡ nổi 30 chiêu ác liệt, thế mà hôm nay trÆ°á»›c mặt đông đủ anh hùng, má»™t gã thanh niên hậu bối mình lại không thắng nổi thì xấu hổ biết chừng nào.

Cho nên lão cố gắng vận dụng hết nội lực phát ra luồng kình phong tăng thêm vào song chưởng.

Hai ngÆ°á»i từ lúc giao đấu đến giá» trên dÆ°á»›i 20 chiêu số mà Lam Thiên Hòa không thấy đối phÆ°Æ¡ng sÆ¡ hở tí nào. Còn lão thì hao tổn chân lá»±c rất nhiá»u. Lão buá»™t miệng huýt lên má»™t tiếng, bổ ra má»™t chưởng Cá»­u quỳ trích tinh đánh mạnh vào bụng Gia Luật Tá».

Lão lấy làm thích thú vì đối phương mở toang hung khẩu không đỠphòng, kể chắc là đã trúng.

Bình má»™t tiếng, quả nhiên chưởng lá»±c đánh trúng đối phÆ°Æ¡ng thật. DÆ°á»›i đài má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kinh hãi, đứng dậy má»™t loạt vìai cÅ©ng tưởng rằng chưởng lá»±c đánh trúng Gia Luật Tá» chẳng chế cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng.

Lương trưởng lão cũng thất sắc toan lên đài tuyên bố cuộc thỉ võ đến đây là chấm dứt nếu như chưởng phong của Lam Thiên Hòa đánh chết Gia Luật TỠthực.

Nhưng có ngỠđâu lúc Lam Thiên Hòa bổ mạnh vào bụng Gia Luật TỠmột ch ởng cực kỳ nguy hiểm mà Gia Luật TỠvẫn đứng nguyên một chỗ chẳng hỠnao núng, cũng không tỠvẻ gì đau đớn cả. Lam Thiên Hòa thất kinh, g ương mặt tái nhợt, lập tức thối lui mấy bước, tay chân ê ẩm, lão lật đật vòng tay hướng vào đối phương, nói :

- Bội phục ! Bội phục !

Äoạn lão bÆ°á»›c ra giữa đài và cất tiếng nói to :

- Gia Luật đại gia đã nương tay với bỉ phu, mà không hại đến tánh mạng, như vậy là anh hùng hào nghĩa, tôi lấy làm vui mà kính phục.

Nói xong lão phi thân xuống đài. Má»i ngÆ°á»i lấy mắt nhìn nhau mà không hiểu sá»± tình ra sao cả. Há» quay lại nhìn Gia Luật Tá» thì thấy chàng vẫn bình yên vô sá»±, còn mỉm cÆ°á»i.

Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ© :

- Rõ ràng là Lam Thiên Hòa đánh trúng Gia Luật Tá», tại sao lại bảo là Gia Luật Tá» tha cho Lam Thiên Hòa ? Nếu gã có ná»™i công thì chỉ đỡ được chiêu chưởng thôi, chứ thắng kẻ địch làm sao được ?

Nguyên lúc Lam Thiên Hòa đánh vào Gia Luật Tá» má»™t chưởng ngay bụng, chưởng phong vừa đánh ra Ä‘á»™t nhiên nhÆ° có má»™t bàn tay vô hình nào phá mất, lão có cảm giác đôi bàn tay lão thá»c vào ao nÆ°á»›c, và ná»™i công của lão bị dá»™i lại, nhÆ° có má»™t luồng dịch khí giao tế giữa đối phÆ°Æ¡ng.

Luồng dịch khí hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c, từ hùng khẩu của Gia Luật TỠập mạnh vào song chưởng của Lam Thiên Hòa làm đôi bàn tay Lam Thiên Hòa tê buốt, khí nóng chạy mạnh vào Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n nhÆ° muốn bể tung bụng ra.

Lam Thiên Hòa cả sợ, lập tức vận kình lực chống chế và thối lui ra sau, nhưng đôi bàn tay lão hình như bị làn nước lũ cuốn đi. Tuy cách xa mấy thước mà hai cánh tay không thể nào đưa lên, giở xuống được.

Thủa trÆ°á»›c gặp thầy truyá»n thụ võ công, Lam Thiên Hòa có nghe sÆ° phụ nói vá» Phong Lôi chưởng pháp. NhÆ°ng trên 30 năm giang hồ của lão chÆ°a há»™i ngá»™ lần nào. Mặc dù sÆ° phụ đã nói vá» Phong Lôi chưởng pháp là má»™t môn võ công ảo diệu, nếu gặp đối phÆ°Æ¡ng sá»­ dụng môn này thì phải Ä‘á» phòng, nhÆ°ng Lam Thiên Hòa không ngỠđịch thủ lợi hại đến thế. Cho nên lão kiêu ngạo và tá»± cho mình là kẻ có há»c thuật tối cao, võ nghệ tinh diệu, dù địch nhân có công lá»±c xuất thần nhập hóa cÅ©ng chẳng làm gì được, nào ngá» hôm nay phải đối đầu vá»›i sá»± thật phÅ© phàng. Äối thủ lại là má»™t tráng niên tuổi tác Ä‘á»™ 30 mà có má»™t công phu quá»· khốc thần sầu.

Bao nhiêu ý nghÄ© của lão thoáng qua nhÆ° má»™t tia chá»›p, đôi mắt gã nhắm lại chá» chết. Bá»—ng nghe áp lá»±c đã tiêu tan, bao nhiêu uất khí tại Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n cÅ©ng mất và ấm dịu trở lại.

Lam Thiên Hòa liá»n vận kình mạnh cho chạy loang khắp châu thân, quả nhiên không có tổn hại tí nào vá» khí lá»±c. Chừng ấy lão má»›i rõ là Gia Luật TỠđã tha mạng sống cho lão. Lòng kiêu ngạo mất hết, lão đứng ra nói ít lá»i tri ân trÆ°á»›c mặt quần hùng.

Lúc 2 ngÆ°á»i giao đấu mãnh liệt trên đài, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thấy Lam Thiên Hòa chưởng lá»±c quá uy mãnh khiến há» sợ Gia Luật Tá» thât bại.

Gia Luật Tá» là rể của Quách Tỉnh và Hoàng Dung, vì thế có thể nói có rất nhiá»u liên hệ đến Khất Cái Bang. Bốn vị đại lão và chúng đệ tá»­ Cái Bang Ä‘á»u muốn cá»­ chàng lên nhậm chức Bang chủ.

Chàng lại là đệ tá»­ của môn phái Toàn Chân, đồ đệ của Châu Bá Thông mà các đệ tá»­ của Äông Tà và Nam Äế Ä‘á»u nhÆ°á»ng cho môn phái Toàn Chân nhiá»u Æ°u thắng.

Chỉ có má»™t vài ngÆ°á»i không bíêt lượng sức hay thô lá»—, má»›i dám lên đài lãnh giáo. Äã nhiá»u ngÆ°á»i lên đài chịu không nổi 3 chiêu của chàng mà thảm bại.

Quách Phù thấy tài nghệ của chồng mình áp đảo cảhá»™i trÆ°á»ng, lòng hoan hỉ vô biên, chẳng nói ra lá»i. Nàng Ä‘Æ°a mắt quan sát chung quanh thì thấy có má»™t con chim Äiêu cá»±c lá»›n, hình dung xấu xí đứng bên lão lùn đầu to tại bến đò Phong Lăng dạo ná». Lão lùn này ngồi kế bên Quách TÆ°á»ng, làm cho Quách Phù hồi há»™p lo âu.

Lúc Quách TÆ°á»ng, Äại Äầu Quá»· và Thần Äiêu Ä‘i đến há»™i trÆ°á»ng thì gặp lúc Gia Luật Tá» và Lam Thiên Hòa Ä‘ang giao đấu kịch liệt.

Quách Phù mải chăm chú nhìn chồng không để ý đến. Äến khi cuá»™c đấu kết thúc, nàng má»›i sá»±c nhá»› đến quần hùng, Ä‘ua mắt nhìn 4 phía thì thấy con chim Äiêu đứng sừng sững từ lúc nào rồi. Nàng thất kinh nhủ thầm :

- Thần Äiêu đến ắt là DÆ°Æ¡ng Qua còn lẩn quất đâu đây. Nếu nhÆ° gã lại đây giành chức Bang chủ thì...

Nghĩ đến đây nỗi vui mừng hóa ra sợ hãi. Nàng nhớ ngày nào với một cái tay áo mà Dương Qua đã đoạt thanh kiếm của nàng dễ như bỡn. Nàng thất kinh lẩm bẩm :

- Tá» ca ca võ nghệ tuy cao cÆ°á»ng nhÆ°ng chẳng làm thế nào chống nổi g cụt tay quái gở này. ý, con ngÆ°á»i gã từ nhá» cốt là quá»· tinh, luôn luôn chiếu trúng mạng của ta, đến ngày giá» này ta có tránh cÅ©ng không khá»i. Nếu gã mà xuất hiện thì...

Nhưng Quách Phù đưa mắt nhìn khắp nơi vẫn không thấy tông tích của Dương Qua.

Màn đêm phủ đầy, Gia Luật TỠđã đánh thắng liên tiếp 7 ngÆ°á»i, nên không có ngÆ°á»i nào lên đài để đấu nữa.

Bấy giá» má»i ngÆ°á»i thấy LÆ°Æ¡ng trưởng lão bÆ°á»›c lên giữa đài, cất tiếng nói to :

- Gia Luật TỠđại gia, võ nghệ song toàn, trong Khất Cái Bang chúng tôi trên dÆ°á»›i Ä‘á»u ngưỡng má»™, nếu được suy cá»­ làm bang chủ, thì chúng tôi sẽ vui lòng tiếp nhận.

Ông nói đến đây, tất cả nhữ ng ngÆ°á»i trong Khất Cái Bang Ä‘á»u đứng dậy má»™t loạt, cất tiếng hoan hô vang dậy.

Lương trưởng lão nói tiếp :

- Không rõ có vị anh hùng hảo hán nào muốn lên đài để giao đấu nữa chăng ?

Ông nói từng tiếng trong 3 lần mà dưới đài im phăng phắc không có tiếng đáp lại.

Quách Phù mừng rỡ nói thầm :

- Dương Qua giỠnày không đến, thì mất hết ngày giỠrồi. TỠca ca lúc đã tiếp nhận chức Khất Cái Bang chủ rồi thì gã có đén cũng chẳng làm gì đựoc nữa.

Bấy giá» bá»—ng nghe có tiếng vó ngá»±a phi rất gấp, hai ngÆ°á»i kỵ mã phóng vào há»™i trÆ°á»ng. Vẻ mặt 2 ngÆ°á»i tá» ra có má»™t chuyện gì cấp bách lắm.

Quách Phù cả kinh nói thầm :

- Nó đã đến !

Quách Tỉnh và Quách Phù, hai cha con Ä‘á»u nghÄ© có 3 chữ Ûnó đã đếnÕ. NhÆ°ng ý nghÄ© khác nhau, cô con gái tính là DÆ°Æ¡ng Qua, còn ngÆ°á»i cha lại cho là quân Mông Cổ.

Hai tên thám tá»­ cách Ä‘á»™ 1 0 trượng, Ä‘á»u nhảy xuống ngá»±a đến trÆ°á»›c mặt Quách Tỉnh thi lá»….

Quách Tỉnh và Hoàng Dung không đợi 2 ngÆ°á»i mở miệng, nhìn thấy sắc mặt nhợt nhạt của hỠđã biết ngay có chuyện nguy hiểm.

Một tên thám tử thưa :

- Bẩm Quách đại hiệp! Có trên một ngàn quân Mông Cổ kéo theo cánh hữu. Cả đội tiên phong này đổ xôvỠTân Dư .

Quách Tỉnh lẩm bẩm :

- Nguy hiểm đã đến !

Lại nghe tên thám tử khác nói tiếp :

- Quân tiên phong Mông Cổ, trên má»™t ngàn ngÆ°á»i kéo vá» cánh tả, trá»±c chỉ Äặng Châu.

Quách Tỉnh ừm một tiếng, mặt mày biến sắc và nói :

- Bắc lá»™ địch quân đã phân ra hai Ä‘Æ°á»ng, chuyển vận thần tốc, phong thế vô cùng lợi hại.

Ai cÅ©ng rõ Tân DÆ° và Äặng Châu chỉ cách thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ má»™t trăm dặm Ä‘Æ°á»ng, chỉ còn cách thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cái bỠđê Phàn Thành mà thôi. Con Ä‘Æ°á»ng duy nhất này toàn là bình nguyên, không có núi đèo cách trở. Äạo quân thiết kỵ của Mông Cổ nhÆ° gió cuá»™n, sóng trào. Chỉ Ä‘á»™ má»™t ngày nữa là tá»›i nÆ¡i.

Lại nghe tên thám tử thứ hai nói với vẻ vui mừng :

- Bẩm Quách đại hiệp, vậy mà có 1 câu chuyện quái lạ là Ä‘oàn quân này vừa đến bên ngoài thành Äặng Châu thì bị chết sạch không còn tên nào sống sót.

Quách Tỉnh lấy làm lạ, há»i :

- Tại sao vậy ?

Tên thám tử thứ nhất nói :

- Tiểu nhân cÅ©ng thấy nhÆ° vậy ! Cả ngàn tiên quân tiên phong Mông Cổ đến thành Tân DÆ° Ä‘á»u chết sạch không còn má»™t ngÆ°á»i. NhÆ°ng có má»™t chuyện hết sức lạ lùng là toàn thể quân Mông Cổ, những xác chết bị xẻo mất lá»— tai tả chẳng biết ngÆ°á»i ta cắt lấy để làm gì.

Tên thám tử cũng nói :

- Äá»™i quân Mông Cổ chết tại Äặng Châu cÅ©ng vậy, chẳng biết ngÆ°á»i nào đã xẻo mất lá»— tai bên tả?

Quách Tỉnh và Hoàng Dung Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, cả hai Ä‘á»u mừng lo lẫn lá»™n. Há» suy nghÄ© :

- Hai đạo quân tiên phong của Mông Cổ dẫu chết hết, cÅ©ng không làm há»ng kế hoạch xâm lăng của chúng, vì trên trăm muôn binh mã mà thất bại hai ngàn, ngẫm cÅ©ng chẳng thấm vào đâu. NhÆ°ng chẳng biết ai đã phục binh giết địch?.

Quách Tỉnh há»i lá»›n :

- Có phải thủ quân Tân DÆ° và Äặng Châu công phá chăng ?

Hai tên thám tử nói :

- Hai vị trấn thủ Ä‘á»u bế cá»­a thành chẳng ra. Äại quân Mông Cổ chết bên ngoài, chúng tôi e giá» phút này 2 vị trấn thủ vẫn chÆ°a hay.

Hoàng Dung nói :

- Hai ngÆ°á»i hãy đến bẩm báo vá»›i Lữ nguyên soái cho rõ ràng, tất nhiên nguá»i sẽ hoan hỉ và trá»ng thưởng cho các ngÆ°Æ¡i thập bá»™i.

Hai tên thám tá»­ cúi má»p và lui ra. Quân Mông Cổ chÆ°a giao chiến vá»›i binh mã ở thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mà hai đạo quân đã bị tiêu diệt. Hoàng Dung bÆ°á»›c lên đài tuyên bố cÆ¡ sá»±. Má»i ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i đài hân hoan cất tiếng reo hò chấn Ä‘á»™ng.

Hoàng Dung liá»n nói :

- Khất Cái Bang tân lập bang chủ là Ä‘iá»u may mắn, lại diệt được hai ngàn địch quân là má»™t đại kỳ công. LÆ°Æ¡ng trưởng lão ! Hãy bày tiệc rượu mà khánh chúc sá»± thành công này.

Tiệc rượu đã được dá»± bị từ trÆ°á»›c do Khất Cái Bang tổ chức để đãi quần hùng và để chúc hạvị Tân bang chủ. Bấy giá» chỉ còn đợi lệnh là đèn hoa đốt rá»±c, mở tiệc quần hùng mặc sức cho má»i ngÆ°á»i cao hứng vui say má»™t bữa.

Võ Äôn Nho và má»™t số ngÆ°á»i rÆ¡i đài, lòng tuy mất hào hứng nhÆ°ng thấy hàng ngàn ngÆ°á»i Ä‘á»u vui vẻ, không lẽ không vui nên cÅ©ng ngồi vào uống rượu vá»›i má»i ngÆ°á»i.

Tất cả hành khất trong bang Ä‘á»u liệt hạ cả trên mặt đất. Còn quần hùng thì ngồi xung quanh bàn ghế. Tất cả Ä‘á»u ăn uống chuyện trò.

Tiệc rượu tuy đơn sơ vài món, nhưng rau cải, rượu thịt không thiếu.

Quần hùng Ä‘á»u nghÄ© là Quách Tỉnh, Hoàng Dung bày kế giết địch, nên muốn Ä‘Æ°a rượu kính dâng chúc tụng.

Quách Tỉnh lại nói là chẳng phải công lao của ông, nhÆ°ng quần hùng cho là ông khiêm nhÆ°á»ng nên chẳng tin.

Hoàng Dung nói :

- Tỉnh ca ca ! Chuyện này lạ lùng hết sức, chẳng hiểu ai đã giết địch xẻo lấy lỗ tai làm gì?

Nguyên lúc Hoàng Dung nghe các thám tá»­ báo cáo, bà đã rõ sá»± này còn nhiá»u uẩn khúc, nên đã phái má»™t lượt 8 tên Khất Cái võ nghệ cao cÆ°á»ng, chia làm 2 đạo đến do thám lại. Nhóm thì đến Tân DÆ° , nhóm thì đến Äăng châu.

Quách TÆ°á»ng, Äại Äầu Quá»· và Thần Äiêu cả 3 ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng dậy. Má»i ngÆ°á»i thấy vẻ xấu xí của Thần Äiêu Ä‘á»u không ai dám ngồi gần.

Quách TÆ°á»ng lại há»i :

- Äại ca tại sao chẳng lại kìa ?

Äại Äầu Quá»· nói :

- Ông ấy bảo đến, tất nhiên phải đến chứ. Chỉ chậm trong giây phút thôi.

Äại Äầu Quá»· vừa nói dút bá»—ng hốt há»ang kêu lên :

- Cô nương ! Có nghe tiếng gì không ?

Quách TÆ°á»ng nghiêng tai nghe rõ từng loạt âm thanh sÆ° tá»­ rống, cá»p gầm, vượn hú véo von từ xa Ä‘Æ°a lại càng lúc càng gần, nên cả mừng nói :

- Anh em hỠSử cũng lại đến à ?

Qua vài phút sau, bầy thú càng lúc càng tiến đến gần. Tất cả quần hùng và Khất Bang Ä‘á»u biến sắc, đứng dậy má»™t loạt và rút binh khí ra Ä‘á» phòng. Tiếng nhốn nháo trong há»™i trÆ°á»ng vang lên :

- Có nhiá»u mãnh thú tá»›i đây !

- Có cả sư tử, dã nhân, hùm beo !

- Hãy cẩn thận đỠphòng !

- Äá» phòng ác thú !

Quách Tỉnh quay sang Võ Tu Văn bảo :

- NgÆ°Æ¡i ra ngoài thành truyá»n hiệu lệnh của ta Ä‘iá»u hai ngàn cung thủ đến đây !

Võ Tu Văn đáp nhanh :

- Vâng ạ!

Vừa quay ngÆ°á»i muốn Ä‘i, bá»—ng nghe có tiếng hú dài từ xa Ä‘Æ°a lại :

- Vạn Thú SÆ¡n Trang Sá»­ thị huynh đệ, vâng lệnh Thần Äiêu Äại hiệp đến chúc thá» Quách nhị cô nÆ°Æ¡ng và cung hiến lá»… vật.

Tiếng nói này không phải của 1 ngÆ°á»i mà là của tất cả 5 anh em há» Sá»­ đồng hô má»™t loạt.

Nam ngÆ°á»i này ná»™i lá»±c thật hùng hậu. Tuy nhiên má»—i ngÆ°á»i lại nói má»™t giá»ng, ròi hú lên. Tiếng hú dài có đủ ngÅ© âm cung, thÆ°Æ¡ng, giốc, chủy, vũÕ. Âm thanh nhÆ° muốn phá vỡ màng nhÄ© má»i ngÆ°á»i.

Hoàng Dung hÆ°á»›ng vào Võ Tu Văn vẫy tay, và truyá»n lệnh :

- Lòng ngÆ°á»i không lÆ°á»ng Ä‘uợc, tuy anh em há» Sá»­ nói vậy, chắc gì há» không có ý khác. Chi bằng triệu tập cung thủ, để dá»± phòng chế phục bá»n há» là hÆ¡n.

Võ Tu Văn phòng mình lên lÆ°ng ngá»±a vào thành để Ä‘iá»u Ä‘á»™ng cung thủ. Chẳng bao lâu Ä‘á»™i cung thủ thứ nhất đã tá» tá»±u tại há»™i trÆ°á»ng phục sẵn kế hoạch của Hoàng Dung.

Quách Tỉnh lúc ở tại Mông Cổ đã tập được thuật kỵ xạ, nên lấy đó huấn luyện sÄ© tốt. Binh sÄ© của thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tinh thục hÆ¡n các thành khác, do đó má»›i kháng cá»± nổi quân Mông Cổ mÆ°á»i mấy năm.

Những xạ thủ dàn ra má»™t thế trận vừa xong, chợt thất má»™t chàng dÅ©ng sÄ© mình khoác áo da hổ, dắt theo sau má»™t trrăm con mãnh hổ đến há»™i trÆ°á»ng. DÅ©ng sÄ© này chính là Bạch Ngạn SÆ¡n Quân Sá»­ Bá Uy. Má»™t trăm con mãnh hổ xếp từng hàng ngÅ© rất có trật tá»±, Ä‘á»u quỳ xuống đất. Tiếp đến là Quách Kiến Tá»­ Sá»­ Trá»ng Mãnh suất lãnh má»™t trăm con beo gấm hay kim tiá»n báo. Kế là Kim Giáp SÆ° VÆ°Æ¡ng Sá»­ Thúc CÆ°Æ¡ng suất lãnh má»™t trăm con sÆ° tá»­, và Äại Lá»±c Thần Sá»­ quý C Æ¡ng suất lãnh má»™t trăm thá»›t voi Ä‘en huyá»n. Sau hết là Bát Thủ Tiêu Äầu Sá»­ Mạnh Kiện dắt theo má»™t trăm con dã nhân thật lá»›n.

Tất cảđá»u phân ra hàng ngÅ© nằm phục bên ngoài há»™i trÆ°á»ng. Bầy thú tuy hung ác dữ tợn, nhÆ°ng chẳng gầm rống nữa, mà xếp thành từng loạt có Ä‘á»™i ngÅ© rất chỉnh tá», không há» lá»™n loại hay mất trật tá»±.

NÆ¡i há»™i trÆ°á»ng có nhiá»u ngÆ°á»i kiến thức cao rá»™ng, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» thấy được má»™t bầy thú dữ nhÆ° thế này, nên há» nao núng chẳng an.

Năm anh em há» Sá»­ câm trên tay má»—i ngÆ°á»i má»™t cái túi bằng da khá lá»›n. HỠđến bên Quách TÆ°á»ng, tá» ra rất cung kính vòng tay mà thÆ°a :

- Cung chúc cô nương sống lâu trăm tuổi, và hưởng đầy hạnh phúc !

Quách TÆ°á»ng vòng tay đáp lá»… và nói :

- Äa tạ ngÅ© vị Sá»­ gia thúc thúc.
Bạch Ngạch Sơn Quân Sử Bá Uy chỉ 5 chiếc túi da và nói rằng :

- Chúng tôi vâng mạng Thần Äiêu Äại hiệp gá»­i đến món lá»… vật thứ nhất trao tặng co ânÆ°Æ¡ng trong ngày lá»… sinh nhật.

Quách TÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i nói :

- Thât tôi không ngá» nhÆ° thế ! Tôi chẳng dám nhận đâ u. Quý vị tặng món gì? ừ, tôi Ä‘oán không lầm thì má»—i chiếc túi là má»™t con beo con, hoặc con cá»p nhá», phải vậy chăng ?

Sử Bá Uy lắc đầu nói :

- Chẳng phải thế ! Món lá»… vật này quý lắm, do Thần Äiêu Äại hiệp dắt theo bảy trăm vị giang hồ hảo thủ má»›i tìm ra đấy ! Hao phí không biết bao nhiêu khí lá»±c và công trình.
Nói xong Sá»­ Bá Uy mở 5 cái túi da ra. Quách TÆ°á»ng xem qua đã rụng rá»i, kinh hãi kêu lên :
- ối chao ! Lá»— tai ngÆ°á»i !

Sử Bá Uy nói :

- Äúng rồi ! Chính là lá»— tai ngÆ°á»i Mông Cổ. Trong năm chiếc túi da có cả thảy là hai ngàn cái.

Quách TÆ°á»ng vẫn chÆ°a hiểu ý nghÄ©a ra sao, nên kinh hãi nói :

- Làm sao xẻo được lá»— tai quân Mông Cổ nhiá»u thế ? Tôi chẳng hiểu gìcả.

Quách Tỉnh và Hoàng Dung nghe hai ngÆ°á»i nói đến đây đã hiểu rõ ràng câu chuyện, lập tức rá»i chá»— ngồi Ä‘i đến chá»— Sá»­ Bá Uy và Quách TÆ°á»ng xem cho rõ mấy ngàn lá»— tai.

Hoàng Dung nói :

- Sá»­ đại gia ! Có phải là binh sÄ© Mông Cổ ở ngoài thành Tân DÆ° và Äặng Châu do Thần Äiêu Äại hiệp Ä‘Æ°a ngÆ°á»i ra giết chết chăng ?

Năm anh em hỠSử vòng tay bái lễ ra mắt Quách Tỉnh, Hoàng Dung. Vợ chồng Quách Tỉnh cúi đầu trả lễ.

Sử Bá Uy nói :

- Thần Äiêu Äại hiệp có nói Quách nhị cô nÆ°Æ¡ng ở tại thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, thì bá»n man binh Mông Cổ không có quyá»n đến xâm phạm, nên chẳng thể không giết chúng. Chỉ giận man binh thanh thế rất lá»›n, không thể giết hết má»™t lần được. Do đó chúng tôi má»›i bái lãnh má»™t nhóm hào kiệt giết bá»›t hai ngàn quân tiên phong của chúng.

Quách Tỉnh nói :

- Thần Äiêu Äại hiệp ở đâu ? Sao không đến đây ra mắt, để bá tánh trong thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bái tạ tri ân ?

Vì trong 1 0 năm nay, Quách Tỉnh chỉ chuyên tâm trau dồi binh mã và củng cố thành trì cho nên câu chuyện trên giang hồ ông không biết gì cả. Còn DÆ°Æ¡ng Qua thay hỠđổi tên giao tiếp vá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i tà chánh trên chốn giang hồ. Vì vậy Quách TÆ°á»ng không rõ Thần Äiêu Äại hiệp chính là DÆ°Æ¡ng Qua.

Sử Bá Uy nói :

- Thần Äiêu Äại hiệp mấy ngày nay lo tìm các món lá»… vật để dâng tặng lệnh ái trong buổi lá»… sinh nhật, nên không thể đến ra mắt Qúach đại hiệp, Quách phu nhân. Tôi có đôi lá»i xin thay mặt Thần Äiêu Äại hiệp mà tạ lá»—i.

Bõng nhiên có má»™t tiếng hú từ xa Ä‘Æ°a lại, giá»ng nói thá»±c rõ ràng :

- Tây SÆ¡n Nhất Khuất Quá»· vâng lệnh Thần Äiêu Äại hiệp đến chúc thá» Quách nhị cô nÆ°Æ¡ng và dâng hiến lá»… vật.

Tiếng nói này thoạt nhá» thoạt to, lúc ngắn lúc dài. NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe thấy rất rõ ràng.

Quách Tỉnh thấy món lá»… vật thứ nhất quá lá»›n, nên vận ná»™i lá»±c gá»i to :

- Quách Tỉnh xin hầu đại giá !

Tiếng nói của ông rất hùng hồn và rõ rệt, vang dá»™i thật xa, làm những ngÆ°á»i tại há»™i trÆ°á»ng vô cung kinh ngạc, ai nấy Ä‘á»u ngóng đợi Ä‘oàn ngÆ°á»i kia đến.

Hoàng Dung và Quách Tỉnh đồng đứng sát bên nhau. Hoàng Dung há»i Quách Tỉnh :

- Ông có biết Thần Äiêu Äại hiệp là ai không ?

Quách Tỉnh đáp :

- Tôi đoán không ra !

Hoàng Dung nói :

- Thần Äiêu Äại hiệp là DÆ°Æ¡ng Qua đấy !

Quách Tỉnh ngây ngÆ°á»i, lòng hoan hỉ vôcùng, liá»n nói :

- Liệu chẳng được ! Nghĩ không ra ! Nó lập được kỳ công như thế là phước đức của nhà Tống đó.

Hoàng Dung nói :

- Ông đoán xem món lễ vật thứ hai là cái gì?

Quách Tỉnh mỉm cÆ°á»i đáp :

- Ta không ngỠQua nhi tài trí trác tuyệt như vậy. Chỉ có bà may ra thắng được nó, và cũng chỉ có bà mới đoán được tâm tư của nó.

Hoàng Dung thở dài nói :

- Tôi đã đoán sai một lần rồi.

Chỉ trong phút chốc TrÆ°á»ng Tu Quá»· Phàn Nhất Ông, dẫn đầu tám quá»· đến há»™i trÆ°á»ng hÆ°á»›ng vào vợ chồng Quách Tỉnh hành lá»…, và đến bên Quách TÆ°á»ng vòng tay thi lá»… :

- Cung chúc Quách cô nÆ°Æ¡ng khÆ°Æ¡ng ninh an lạc, phÆ°á»›c nhuần vô tận. Thần Äiêu Äại hiệp bảo chúng tôi đến dâng lá»… phẩm thứ nhì.

Quách TÆ°á»ng nói :

- Äa tạ! Äa tạ!

Nhìn thấy Tây SÆ¡n Nhất Khuất Quá»· Ä‘em ra má»—i ngÆ°á»i má»™t há»™p lá»›n. Sợ các gã này lại Ä‘em đến những lá»— mÅ©i ngÆ°á»i thay vì những lá»— tai vừa rồi, Quách TÆ°á»ng hoảng nói :

- Tôi không muốn thấy lễ vật này, đừng mở ra nữa, ghêlắm !

Äại Äầu Quá»· cÆ°á»i lá»›n bảo :

- Món lễ này đẹp mắt lắm, không ghê đâ u !

Phàn Nhất Ông mở chiếc há»™p lấy ra má»™t cây LÆ°u tinh há»a pháo thật lá»›n. Äoạn ông châm lá»­a vào, ném mạnh lên không trung. Ghêthay sức lá»±c của Phàn Nhất Ông, cái ném tay Ä‘ Ä‘ a câ y pháo lên cao hÆ¡n 1 0 trượng. Khá»ang giữa không trung nổ bùng má»™t tiếng cá»±c to, xác pháo bay ra tán loạn, tá»±a hồ nhÆ° má»™t trận mÆ°a hoa. Các chất lÆ°u tinh kết lại giữa trá»i thành má»™t chữ CUNG thật lá»›n.

Quách TÆ°á»ng mừng quá, vá»— tay reo lên :

- Hoàn hảo ! Hoàn hảo !

Äiếu Tá»­ quá»· phòng lên má»™t câ y pháp bông kế tiếp, làn khói cuá»™n thành má»™t chữ CHúCÕ

Tất cả má»i ngÆ°á»i trong nhóm Tây SÆ¡n Nhất Khuất Quá»· Ä‘á»u phóng ra má»™t cây pháo kết thành má»™t tràng chữ : Cung chúc Quách nhị co ânÆ°Æ¡ng đại phÆ°á»›c đại thá»Ã•

MÆ°á»i chữ màu sắc khác nhau, đủ loại trắng vàng xanh Ä‘á» tím, in lÆ¡ lá»­ng giữa trá»i rất lâu mà chẳng tan.

Những cây pháo lÆ°u tinh này Ä‘á»u do tay thợ giá»i chế pháo ở Hán Khẩu làm ra, đẹp đẽ vô cùng, thá»±c là hiếm có trong lúc bấy giá».

Quách Tỉnh mỉm cÆ°á»i thầm nghÄ© :

- Tiểu TÆ°á»ng nhi sẽ vui lòng lắm ! Qua nhi thật khéo tìm được ngÆ°á»i chế pháo rất hay !

Giữa lÆ°ng trá»i 1 0 chữ lÆ°u tinh lần lần biến mất, thì nÆ¡i hÆ°á»›ng Bắc bá»—ng nhiên má»™t cây pháo bay lên tua tủa ra muôn ánh lÆ°u tinh nhấp nháy.

Cây pháo này phóng lên cách đại há»™i trÆ°á»ng trên mấy dặm. Hoàng Dung nói thầm :

- Cây pháo lÆ°u tinh này là ám hiệu của nhiá»u đạo hắc bạch trên chốn giang hồ, trong khoảng khắc đây ánh phong há»a này sẽ truyá»n ra trên trăm dặm, không hiểu Qua nhi Ä‘ oan bày kế hoạch gì đây ? Cái lá»… vật thứ hai chắc chẳng phải phóng lên mấy cây pháo bông tầm thÆ°á»ng này thôi đâu ! Có lẽ TÆ°á»ng nhi biết rõ má»i việc cÅ©ng nên.

Bấy giá» bà hạ lệnh cho Khất Bang đệ tá»­ bày tiệc đãi đằ ng những ngÆ°á»i khách má»›i.

Sá»­ thị huynh đệ và Tây SÆ¡n Nhất Khuất Quá»· vừa vào tiệc, lại nghe phía Bắc truyá»n lại những âm thanh nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, ì ầm chẳng dứt. Tuy tiếng Ä‘á»™ng thá»±c nhá», mà vang dá»™i rất xa, dần dần lại hết hẳn.

Tây Sơn NHất Khuất Quỷ và Sử thị huynh đệ nghe tiếng hú như sấm động này, lập tức đứng dậy cất tiếng hoan hô:

- Äã thành công rồi ! Thành công rồi ! Tất cả quần hùng và Khất Cái Bang ngạc nhiên không rõ việc gì!

Äại Äầu Quá»· chỉ vá» hÆ°á»›ng Bắc nói to rằng :

- Thật là tuyệt diệu ! Thật là tuyệt diệu !

Lúc bấy giá» bầu trá»i Ä‘en nhÆ° má»±c, mà hÆ°á»›ng Bắc xông lên má»™t vừng lá»­a hồng Ä‘á» rá»±c.

Hoàng Dung nửa mừng nửa sợ nói :

- Nam Dương lửa dậy !

Quách Tỉnh đưa mắt nhìn chăm chú và nói :

- Thực chẳng sai ! Lửa dậy tại Nam Dương !

Hoàng Dung quay sang Phàn Nhất Ông há»i :

- Xin cho tôi biết rõ việc này !

Phàn Nhất Ông nói :

- Äây là món lá»… vật thứ hai của Thần Äiêu Äại hiệp trao tặng Quách nhị co ânÆ°Æ¡ng, là đã thiêu hủy xong hai muÆ¡i muôn há»™c lÆ°Æ¡ng thảo của đại quân Mông Cổ.

Hoàng Dung nghe qua, không thể ngá» câu chuyện đã xảy ra nhÆ° vậy. Quách Tỉnh cả mừng và cho rằng câu chuyện này xảy ra rất đúng. Nguyên Ä‘oàn quân xâm lăng Mông Cổ kéo đến công phạt thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Chúng lấy đất Nam DÆ°Æ¡ng làm nÆ¡i tích thảo dồn lÆ°Æ¡ng. Trong mấy năm qua chúng đã xây cất kho tẩm rất nhiá»u, để dồn trữ quân lÆ°Æ¡ng, gồm có trên má»™t trăm há»™c má»… cốc và hàng muôn đống cá» cao ngất trá»i, và muôn ngàn dòng nÆ°á»›c Ä‘á»u chảy vá» Nam DÆ°Æ¡ng. Vì thể mà ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói rằng :

- Muốn ra quân dẹp loạn, trÆ°á»›c hãy nghÄ© đến lÆ°Æ¡ng tiá»n. Binh sÄ© đầy đủ má»›i dẹp giặc Ä‘uợc.

Mông Cổ từ thủa nào vẫn lấy kỵ binh làm phương tiện trong các cuộc viễn chinh, cho nên rơm cỠkhông bao giỠđể thiếu.

Quách Tỉnh đã mấy lần mang binh sang đánh Nam Dương, nhưng quân Mông Cổ hết lòng chống giữ, vì vậy không phá được. Không ngỠDương Qua hôm nay đã giúp ông làm xong việc đó, mà chỉ trong khoảnh khắc đã thành công.

Quách Tỉnh thấy hÆ°á»›ng Bắc lá»­a cao ngất trá»i, bèn quay sang Phàn Nhất Ông há»i :

- ChÆ° vị anh hùng hào kiệt ra tay hành sá»± Ä‘á»u bình yên cả chứ ?

Phàn Nhất Ông thưa :

- Quách đại hiệp chẳng há»i chiến quả, mà lại há»i đến an nguy của sÄ© tốt, quả nhiên là nhân nghÄ©a hÆ¡n ngÆ°á»i.

Và nói thêm :

- Äa tạ Quách đại hiệp có lòng nghÄ© đến, Thần Äiêu Äại hiệp đã an bài xong má»i việc. Ngá»n lá»­a phát dậy trong Nam DÆ°Æ¡ng thành, do quý vị Thánh Nhân SÆ° thái, Lung á đầu đà, TrÆ°Æ¡ng Nhất Manh và Bá Thảo tiên ông, cùng các vị cao thủ khách hợp được tất cả tám mÆ°Æ¡i mốt vị cao thủ, thì những võ sÄ© Mông Cổ tầm thÆ°á»ng làm sao đả thÆ°Æ¡ng được ?

Quách Tỉnh đã hiểu má»i sá»± bèn hÆ°á»›ng vào Hoàng Dung nói :

- Qua nhi đã tụ tập quần hùng ! Chính nó đã tạo ra kỳ công to tát nhất. Nếu không nhá» rất nhiá»u cao thủ võ lâm thì làm thế nào hạ hai ngàn quân Mông Cổ cho được ?

Phàn Nhất Ông nói :

- Chúng tôi đã do thám được Man binh Mông Cổ định dùng há»a pháo công thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nên chúng giấu mÆ°á»i vạn cân thuốc nổ trong thành Nam DÆ°Æ¡ng. Tám mÆ°Æ¡i mốt vị cao thủ mai phục nÆ¡i này, đợi thấy há»a pháo lÆ°u tinh phóng lên, tức là hiệu lịnh xông trận. GiỠđây mấy mÆ°Æ¡i muôn binh của Mông Cổ và Ä‘oan ngá»±a ắt phải chịu đói chết.

Quách Tỉnh và Hoàng Dung Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau cảm phục vô cùng. Vợ chồng Quách Tỉnh mấy năm trÆ°á»›c có theo Thành Cát TÆ° Hãn đến thành Tây đã gặp nhiá»u lần đại quân Mông Cổ lấy thuốc nổ phá thành, thật là má»™t loại vÅ© khí lợi hại. Nếu việc này chẳ ng nhá» DÆ°Æ¡ng Qua phá giải đốt rụi những thuốc nổ đó, thì bá tánh trong thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sẽ lâm đại há»a chết sạch.

Vợ chồng Quách Tỉnh lại nghĩ :

- Äã tiêu diệt địch quân trên hai ngàn binh mã , thiêu rụi số lÆ°Æ¡ng thảo tích trữ trong thành Nam DÆ°Æ¡ng, nếu quân Mông Cổ không tiếp vận lÆ°Æ¡ng thải kịp thì bao nhiêu binh lính còn lại sẽ lo sợ mà rút lui, thá»±c là má»™t đại công Ä‘uổi quân xâm lăng cứu nÆ°á»›c.

Quách Tỉnh và Hoàng Dung nghÄ© đến đây liá»n hÆ°á»›ng vào 5 anh em há» Sá»­ và mÆ°á»i quá»· Tây SÆ¡n Nhất Khuất hết lá»i ta Æ¡n.

Bấy giá» từ xa văng vẳng tiếng nổ bùng bùng, có lẽ là chất thuốc nổ gặp lá»­a bốc chạy. Hàng loạt tiếng nổ long trá»i dậy đất, làm cho cả thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»u rúng Ä‘á»™ng.

Phàn Nhất Ông mừng rỡ nói:

- Äó là tiếng nổ gặp lá»­a bốc cháy, nên phát ra dữ dá»™i.

Quách Tỉnh liá»n gá»i hai anh em há» Võ đến truyá»n rằng :

- Hai ngÆ°á»i mang hai ngàn quân cung thủ đến áp trợ cho Nam DÆ°Æ¡ng nếu gặp lúc hàng ngÅ© của địch quân chỉnh tá» thì không được hạ thủ, nhược bằng chúng nó loạn hàng thì má»›i ra tay xạ tiá»…n để tiêu diệt chúng.

Hai ngÆ°á»i vâng mạng lui ra. Quách Phù thấy chồng mình đã chế phục quần hùng, chức Khất Cái Bang chủ đã cầm chắc trên tay nhÆ°ng câu chuyện xảy ra làm cho nàng ái ngại. Nàng nghÄ© rằng nếu DÆ°Æ¡ng Qua xuất hiện thì Gia Luật Tá» không hy vá»ng chống cá»± được. NhÆ°ng khi nghe Tây SÆ¡n Nhất Khuất quá»· và Sá»­ thị huynh đệ nói việc giết quân Mông Cổ và đốt lÆ°Æ¡ng thá»±c địch là 2 món tặng phẩm của DÆ°Æ¡ng Qua trao cho tiểu muá»™i mừng lá»… sinh nhật, làm cho Quách Phù bá»›t lo ngại phần nào.

LÆ°Æ¡ng trưởng lão, Gia Luật Tá» và Quách Phù ngồi chung má»™t chá»— thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cao hứng mà vẻ mặt của Quách Phù hÆ¡i ảm đạm và trầm ngâm, liá»n mỉm cÆ°á»i nói :

- Cô gái này lạ lùng thế ! Câu chuyện hoan hỉ sao lại có kẻ buồn.

Trong lúc đó Lương trưởng lão đã phi nhanh lên đài và cất tiếng bảo rằng :

- Má»i quý vị anh hùng ! Äoàn Mông Cổ xâm lăng đã bị gẫy đổ 2 lần, chúng ta nên hân hoan và vui vẻ thêm lên. NhÆ°ng còn thêm má»™t tin mừng nữa là Gia Luật đại gia là má»™t bậc tinh thâm võ há»c, ngÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mến phục, nên chúng tôi muốn lập Gia Luật đại gia làm chức Bang chủ. Trong anh hùng thiên hạ ở đây có ai không phục, xin lên tiếng.

Ông há»i 3 lần mà dÆ°á»›i đài không ngÆ°á»i nào đáp ứng. LÆ°Æ¡ng trưởng lão nói tiếp :

- NhÆ° vậy xin má»i Gia Luật đại gia thượng đài

Gia Luật Tá» phòng mình lên đài, vòng tay thi lá»… vá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i và nói mấy lá»i khiêm tốn nhÆ° bạc đức vô tài...

Bá»—ng nghe dÆ°á»›i đài có tiếng gá»i to :

- Chậm lại, tiểu nhân có má»™t câu há»i muốn thỉnh giáo Gia Luật đại gia.

Gia Luật Tá» nghiêng mình nhìn xem ai đã nói lá»i này, thì rõ ra ngÆ°á»i nói lại ở trong Cái Bang, chàng vá»™i vã vòng tay hÆ°á»›ng vào ngÆ°á»i nói :

- Chẳng dám ! Xin má»i ngÆ°á»i chỉ giáo !

Lại thấy từ trong nhóm ngÆ°á»i hành khất có ngÆ°á»i đứng ngay lên cất tiếng nói :

- Gia Luật đại gia ! Lệnh tôn là tể tÆ°á»›ng, cao ngá»i ở Mông Cổ và lệnh huynh lại làm quan cao trá»ng. Tuy cả hai Ä‘á»u chết đã lâu, nhÆ°ng Khất Cái Bang chúng tôi là kẻ thù của ngÆ°á»i Mông Cổ, Gia Luật đại gia nhậm chức Cái Bang bang chủ sao nên !

Gia Luật TỠcau mày đáp :

- Cha tôi là Gia Luật Sở Tài bị Thái hậu Mông Cổ đầu độc mà thác, còn anh tôi là Gia Luật Tấn lại bị đương kim Hoàng đế giết chết, do đó tiểu sinh đối với bạo chúa Mông Cổ có mối thù bất cộng đái thiên.

Gã hành khất cÆ°á»i lá»›n há»i :

- NhÆ° vậy thì lệnh tôn đã chết vì bị ngÆ°á»i ha ïđộc, còn lệnh huynh chết vì mắc tá»™i vá»›i triá»u đình Mông Cổ, nhÆ°ng mối thù nhà chÆ°a trả thì làm sao trả mối cừu cho bổn bang được ?

Quách Phù nghe gã này nói vậy không chịu được liá»n hét lên :

- Ngươi là ai ? Sao dám cả gan ăn nói hồ đồ ? Nếu can đảm thì lên đài mà tỉ thí chứ nói ích lợi gì?

Tên ăn mày ngÆ°á»›c lên trơì cÆ°á»i ngất há»i to :

- Tốt đẹp thay ! Chức vị Tân bang chủ chưa thành, mà Khất Cái Bang chủ phu nhân đã ra oai sấm set rồi.

Lá»i nói vừa dứt, không thấy gã ăn mày di Ä‘á»™ng mà thoắt má»™t cái gã Ä‘ đứng yên vị trên đài rồi. Quần hùng thấy gã trổ tài khinh công, tất cảđ á»u ngạc nhiên bảo nhau :

- Gã hành khất này võ công rất lợi hại, không biết tên tuổi là chi ?

Dưới đài hàng ngàn cặp mắt nhìn lên, như coi móc vào hình tướng của gã , thấy gã hành khất này mình mặc một chiếc áo đen rách, tay tả cầm một ly rượu dài, ttụa hồ như một cây gậy thiếc, đầu tóc lòe xòe, gương mặt vàng hoe, da thịt chỗ lõm chỗ lồi trông rất dễ sợ. Trên lưng đeo lủng lẳng 5 cái bị vải, chính là một đệ tử ăn mày 5 bị.

Trong Cái Bang ai cÅ©ng tuấn nhã dá»… coi, duy có gãnày là ngÆ°á»i xấu xí nhất trên Ä‘á»i.

Toàn thể Cái Bang Ä‘á»u gá»i gã là Hà SÆ° Ngã . Nhìn vào gã chẳng ai nói tiếng nào cả, vì há» Ä‘á»u là lục lục vô tài nên không dám bình luận.

Vì trong 1 0 năm qua Cái Bang đã khuyến dụ không nên xuất lục cho nên gã chỉ lên đến hàng đệ tá»­ 5 bị thôi. Vả lại, võ nghệ của gã rất cao, nên trong bang ai cÅ©ng vị nể và kính trá»ng gã . Vì gã đến chức ăn mày năm bị là việc rất khó khăn. Gã lại có tính khiêm nhÆ°á»ng không muốn lên cấp bậc khác.

Do đó, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho là gã tính dung dị ôn hòa, mà tại sao hôm nay gã lại phi thân lên đài, hÆ°á»›ng vá» Gia Luật Tá» mà chất vấn.

Hà SÆ° Ngã tuy là ngÆ°á»i có tính khí bình dị, nhÆ°ng tÆ°á»›ng mạo rất xấu xí, dù ai thấy qua má»™t lần cÅ©ng khó quên, và Gia Luật Tá» cÅ©ng biết gã khá rõ, nên má»›i vòng tay thÆ°a :

- Chẳng rõ Hà huynh có cao kiến gì xin chỉ giáo cho tiểu đệ. Hà SÆ° Ngã cÆ°á»i lanh lảnh nói :

- Hai tiếng chỉ giáo tôi thật không dám nhận, chỉ vì tiểu nhân có hai việc không rõ ràng lắm nên thượng đài há»i qua.

Gia Luật Tá» Ä‘iá»m đạm há»i :

- Xin há»i việc chi thế ?

Hà Sư Ngã nói :

- Câu chuyện thứ nhất, chức Cái Bang chủ sau trÆ°á»›c đã bàn giao, Ä‘á»u lấy Äả Cẩu bổng làm khí tiết. Gia Luật đại gia hôm nay đã nhậm chức Khất Cái Bang chủ, chẳng rõ đại gia có biết vật chí bảo là Äả Cẩu bổng ở đâu chăng ? Tiểu nhân muốn nhìn thấy nó.

Lá»i nói này vừa dứt, tất cả Khất Cái Bang nhủ thầm :

- Câu nói quá ư độc hại !

Lại nghe Gia Luật TỠnói :

- Lá»— bang chủ bị kẻ gian ám hại, nên gậy Äả Cẩu bị kẻ gian mang theo rồi. NhÆ° vậy cÅ©ng là Ä‘iá»u sỉ nhục của Cái Bang, vậy ai là đệ tá»­ của Cái Bang Ä‘á»u có trách nhiệm tìm nó mà Ä‘oạt vá».

Hà Sư Ngã nói :

- Tiểu nhân còn có câu há»i thứ hai là xin tân bang chủ cho biết mối thù của Lá»— bang chủ phải trả hay không ? Nếu trả thù thì phải đợi dến bao giá» ?

Gia Luật TỠnói :

- Lá»— bang chủ do Toa Äô giết hại, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rõ, tất cảhào kiệt Ä‘á»u căm phẫn. Vì thế phải có thá»i gian dò xét xem Toa Äô trốn tại đâu. Nếu gặp Ä‘uợc nó, tôi sẽ giết để báo thù cho Lá»— bang chủ.

Hà SÆ° Ngã cất tiếng cÆ°á»i dài và nói :

- Äiá»u thứ nhất : Äả Cẩu bổng chÆ°a tìm được; Ä‘iá»u thứ hai : Kẻ giết chết Lá»— bang chủ lại chÆ°a tìm ra. Hai việc đại sá»± bất thành, tưởng đến cố bang chủ thá»±c làm tôi tủi lòng lắm.

Lá»i nói thật nghiêm chỉnh, muốn bức ngÆ°á»i. Chỉ thấy Gia Luật Tá» mặt bạc hóa hồng, không tìm ra lá»i đối đáp.

Lương trưởng lão nói :

- Lá»i của Hà lão đệ thá»±c đúng lý, nhÆ°ng bổn bang đệ tá»­ trên muôn ngÆ°á»i, đầy dẫy trong thiên hạ, không có kẻ cầm đầu, thì lấy ai để tìm được cây gậy và giết kẻ gian. Muốn thành công chuyện lá»›n là phải gấp rút lập má»™t vị Tân bang chủ trÆ°á»›c.

Hà Sư Ngã lắc đầu nói :

- NhÆ°ng lá»i nói của LÆ°Æ¡ng trưởng lão thật nhầm lẫn lắm. Có thể nói lấy nhân làm quả, để mà loạn pháp.

LÆ°Æ¡ng trưởng lão chính là vị đầu lÄ©nh lúc bấy giá», bởi vì3 trưởng lão kia Ä‘á»u đã khuất núi, nên tôn ông làm đầu, và ông rất được kính trá»ng. Thế mà tên ăn mày 5 bị dám cả gan nói lá»i lá»™ng pháp giữa mặt bang chúng, thật là má»™t kẻ gan to bằng trá»i.

Lương trưởng lão cả giận nói :

- Ta nói như vậy mà lầm lẫn hay sao?

Hà Sư Ngã nói :

- Theo ý kiến đệ tá»­ thì ai là ngÆ°á»i tìm ra Äả Cẩu bổng và ai giết được Toa Äô hòang tá»­ để báo thù thì má»›i xứng đáng lên làm Bang chủ. Chứ hôm nay Kẻ nào võ nghệ cao cÆ°á»ng thì Ä‘uợc làm bang chủ, nếu Toa Äô hoàng tá»­ xuất hiện và đánh thắng Gia Luật TỠđại gia thì hắn cÅ©ng được làm Bang chủ hay sao?

Những lá»i này làm cho quần hùng xám mặt, Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, ai cÅ©ng cảm thấy lá»i nói này hữu lý.

Quách Phù đứng dưới đài hô to :

- Äừng nói hàm hồ ! Toa Äô võ công có là bao mà thắng được Gia Luật đại ca ?

Hà SÆ° Ngã cÆ°á»i lanh lảnh nói :

- Gia Luật đại gia tuy võ công cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng có dám nhận là thiên hạvô địch chăng ? Tiểu nhân chỉ là má»™t tên ăn mày 5 bị, cÅ©ng có thể đấu Ä‘uợc vài chiêu vá»›i Gia Luật đại gia.

Quách Phù nghe qua lá»i ấy đôi mắt lóe hàn quang, kêu to :

- TỠca ca ! Chàng hãy ra tay dậy kẻ cuồng đồ lớn mật này !

Hà Sư Ngã nói :

- LÆ°Æ¡ng trưởng lão ! Nếu nhÆ° đệ tá»­ thắng được Gia Luật đại gia, thì chức vị Bang chủ sẽ vá» tay đệ tá»­ phải chăng ? Và đợi kẻ nào giết được Toa Äôvà Ä‘oạt được Äả Cẩu bổng, tôi sẽ nhÆ°á»ng lại chức bang chủ ấy.

Lương trưởng lão thấy gã này vôlễ bèn nổi giận nói :

- Chẳng luận ai. Nếu ai chiến thắng được quần hùng Ä‘á»u được suy tôn làm Bang chủ. Nếu ngày sau không đủ khả năng sát cừu giết địch và Ä‘oạt lại gậy, thì sẽ không được ở ngôi Bang chủ nữa. Gia Luật đại gia nếu được làm Bang chủ thì hai việc đại sá»± này cÅ©ng phải đứng ra lo liệu ! Nếu nhÆ° Gia Luật đại gia không thắng được Hà lão đệ, thì chức vị Khất Cái Bang chủ do Hà lão đệ đảm nhiệm.
Tài sản của than_long_vn

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ãàçïðîì, åêàòåðèíáóðã, àíåêäîòû, çàêàç, çíàêîìñòâà, êèòàéñêèé, êîíäèöèîíåð, êîììåðñàíò, êîíòîðà, ìåáåëü, ìåäèöèíà, îäíîêëàñíèêè, íèêîëü, ïîäàðîê, ïîäðîñòêîâîå, ìóðàò, ïðàéñ, ñàéòîâ, ñïåöîäåæäà, ñïðàâî÷íèê, ñöåíàðèè, ñòèðàëüíûå, ñòðèì, öèôðîâûå, õîëîäèëüíèê, òî÷êà, than dieu, than dieu dai hiep, than dieu dai hiep 4vn, than dieu dai hiep du bo, ýêîëîãèÿ


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™